Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu

[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 70: Cùng ăn một bữa cơm


Năm nay, cô cứ nghĩ sẽ được về nhà ăn tết sung vầy các kiểu.

Nhưng hay rồi, đạo diễn Đào là lão già cuồng công việc đến cả giao thừa cũng phải quay quay và quay cho kịp tiến độ.Bạch Thái ngồi ở đoàn làm phim thở dài thườn thượt đầy chán chường.

Lúc quay Đế Mộng rảnh bao nhiêu thì bây giờ quay Song Luyến Quân Hành áp lực nặng nề bấy nhiêu.

Còn đặc biệt có một lão đạo diễn nâng lượng đam mê quay phim dồi dào nữa.Cô nhìn đồng hồ đã hơn mười một giờ đêm liền lấy điện thoại gọi cho Bạch phu nhân.

Không biết giờ này bà ấy còn thức không, Bạch gia to lớn như vậy chỉ có một mình bà ấy chắc cô đơn lắm."

Alo, tiểu thư.

Năm mới vui vẻ."

"Năm mới vui vẻ."

Bạch Thái nghe tiếng quản gia bắt máy liền nở nụ cười chào một tiếng rồi hỏi."

Mẹ tôi đâu?"

Quản gia ở bên đầu dây bên kia đỡ trán khẽ nhìn xung quanh nhà.

Tiểu thư sợ phu nhân cô đơn nên mới đặc biệt kêu bà ở lại qua đêm giao thừa mai mùng một sẽ đặc biệt cho người tới đưa bà về nhà, lương tối nay còn được nhân ba.

Nhưng xem đi, bây giờ căn biệt thự rộng lớn này chỉ có mình bà là cô đơn thôi."

Phu nhân cùng với bác sĩ Thẩm ra ngoài rồi ạ."

Bà chỉ có thể bất đắc dĩ khai báo.Lại nhớ đến lúc nãy khi hai người đi bà có chút cạn lời.

Đặc biệt, phu nhân cao ngạo của bà được bác sĩ Thẩm trở đi trên con xe đạp điện màu hồng đầy tâm tình thanh xuân thiếu nữ.Bạch Thái: "..."

Sao cô cứ có cảm giác sai sai thế nhỉ.

Lão yêu quái đó đã làm xong việc rồi còn ở với mẹ cô làm gì.

Bây giờ còn cùng mẹ cô đi chơi giao thừa.Cô đột nhiên có cảm giác cải xanh tươi ngon nhà mình bị heo già ủi mất.Bạch Vận Dao cũng đâu ngờ Thẩm Tư Đàn bảo sẽ trở bà đến một nơi lại trực tiếp trở bà đi gặp trưởng bối Thẩm gia đâu.

Làm bà không hề chuẩn bị gì cả một đường tay không đến gặp người lớn của Thẩm gia."

Sao không nói?"

Thẩm Tư Đàn đã không hiểu chuyện bà còn hùa theo thì mặt mũi để đâu chứ.

Giao thừa đến gặp người ta không có quà cáp thì cũng phải có phong bao đỏ.

Còn cái này bà trực tiếp mang tay không tới."

Ăn một bữa cơm thôi mà."

Thẩm Tư Đàn ôm lấy eo cùng Bạch Vận Dao kéo người vào trong.Thẩm trạch ở nước ngoài nên bọn họ chỉ có thể gặp mặt ở nhà hàng.Huống hồ đến nhà hàng ăn sẽ không cần dọn dẹp hay ngồi nói chuyện liên thiên quá lâu.Cánh cửa vừa mở ra bà đã thấy hai vị trưởng bối nhà họ Thẩm đã quá lão, sớm ngồi bên trong.

Bọn họ còn đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ thấy người đi vào liền đứng dậy."

Chú thím."

Thẩm Tư Đàn khẽ gọi một tiếng như chào hỏi.Hai vị kia sau khi nhìn thấy bộ tóc bạc của Thẩm Tư Đàn đầy kinh ngạc lại nhìn người phụ nữ ở bên cạnh cháu mình liền đưa mắt nhìn nhau hỏi ý, xong liền mỉm cười gật đầu.Thẩm Tư Đàn sau khi giới thiệu hai vị trưởng bối nhà mình liền cùng Bạch Vận Dao ngồi xuống.Không khí lúc đầu có hơi gượng gạo nhưng cũng xem như tạm ổn.Hai vị trưởng bối Thẩm gia cũng không khó khăn như bà nghĩ.

Đại loại chính là Thẩm Tư Đàn đã bị hối thúc yêu đương quá nhiều lần sau đó liền đến tuổi này vẫn độc thân nên bọn họ cũng không có yêu cầu gì nhiều nữa.Người ta ở tuổi Thẩm Tư Đàn sớm đã con ôm tay trái lẫn tay phải, còn đối với Thẩm Tư Đàn bọn họ chỉ có yêu cầu đơn giản là cô biết yêu là được.

Còn giới tính đối phương là gì sớm đã không quan trọng rồi.Thẩm Tư Đàn: "..."

Cô nhìn Bạch Vận Dao bình thường kiêu căng thích nổi nóng hôm nay lại đặc biệt hòa nhã ngồi nói chuyện với hai vị trưởng bối thì thở dài.

Xem đi, đối xử giữa người với người cũng thật phân biệt.Nhà họ Thẩm hiện tại cũng chỉ còn hai vị trưởng bối này và cũng phải nói rằng bọn họ không khác gì cha mẹ của cô.Năm đó, không biết xui hay bản thân quá hên mà cô xuyên ngay lúc ba mẹ Thẩm bị tai nạn xe.

Lúc đó mẹ Thẩm đang có mang nhục thân này, đứng trước lựa chọn phải cứu mẹ hay con bà ấy biết mình không qua khỏi nên trực tiếp buông xuôi.

Cứ như vậy cô được chú thím đưa về nuôi dưỡng.Buổi nói chuyện cũng không lâu lắm chỉ hơn một tiếng đồng hồ thì hai vị trưởng bối Thẩm gia cũng rời đi cho kịp chuyến bay cuối cùng của năm."

Yên tâm rồi chứ?"

Thẩm Tư Đàn nhìn Bạch Vận Dao cứ nhìn theo bóng xe của hai vị kia liền hỏi."

Yên tâm cái gì.

Làm càn."

Bạch Vận Dao nhìn người ngồi trên chiếc xe đạp điện liền trừng mắt.Đã bao nhiêu tuổi đầu rồi còn tâm hồn thiếu nữ bay bổng như vậy.

Đi xe đạp điện gặp trưởng bối thì thôi đi, còn trực tiếp chọn một chiếc màu hồng phấn."

Lên xe.

Hôm nay lão công ta đây sẽ chở cưng đi xuyên qua năm mới."

Cô đặt biệt thấy nó đẹp đó chứ.

Đi gặp trưởng bối, bình thường thôi có gì đâu chứ.Huống hồ cô rất tâm lí đó.

Đêm giao thừa chắc chắn sẽ bị kẹt xe, đi xe đạp điện có thể chọn những con đường tắt nhỏ dễ đi lại thân thiện với môi trường.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 71: Hội chợ


Bạch Vận Dao phải công một việc bà và chiếc xe đạp điện không hề hợp nhau.Xe đạp điện và chiều cao của bà có một khoảng chênh lệch rất lớn.

Khi ngồi cũng không thoải mái gì cho cam.Đáng tiếc lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó bà có thể nói gì được sao.

Thẩm Tư Đàn muốn bà cũng không cản được cô ấy.Chỉ có đều ngoài việc ngồi có chút không thoải mái thì mặt khác lại rất tốt.

Có thể ngằm nhìn thành phố một cách chân thực nhất.Thẩm Tư Đàn ngồi phía trước một tay lái xe một tay nắm lấy tay Bạch Vận Dao đang ôm eo mình.Vận tốc xe đạp điện phải nói nó không nhanh được như mô tô nên rất an toàn khi làm chuyện này.

Cho dù có kéo hết tay ga cũng chỉ dừng lại khoảng 30km/h.Thẩm Tư Đàn cảm thấy ta ga đã hết kéo được nữa mà xe vẫn chạy với tốc độ con rùa liền cười bảo."

Chiếc xe này thật già yếu quá rồi đi."

Bạch Vận Dao nghe vậy cũng gật đầu đồng tình.

Tốc độ này thật sự là chạy xuyên qua năm mới về được đến nhà mà.Hai người nhìn bên đường lớn kẹt cứng xe, lại nhìn đường nhỏ cũng kẹt thì quyết định không về nhà nữa.Thẩm Tư Đàn suy nghĩ một chút liền kéo Bạch Vận Dao đi hội chợ đầu xuân.

Cô biết rõ vị họ Bạch này làm sao có thể biết cái gì là hội chợ chứ.

Nếu không phải Thẩm gia nuôi dạy con cháu thả dong thì cô chắc cũng sẽ không biết mấy cái này.Cô trực tiếp tìm một chỗ gửi xe rồi quay sang nói với Bạch Vận Dao."

Chúng ta gửi xe rồi đi vào chơi một chút."

Bạch Vận Dao nhìn một khu đông nghẹt người qua lại vô cùng ồn ào cùng với ánh đèn xanh đỏ nhấp nhái liên tục thì cau mày trên mặt mang theo chút tò mò.

Chỗ này vừa giống khu giải trí vừa giống khu ẩm thực lại và thương mại lại mang chút gì đó của câu lạc bộ.Sống nửa đời người thật sự bà chưa đến nơi thế này bao giờ."

Đi thôi."

Thẩm Tư Đàn nắm lấy tay Bạch Vận Dao rồi kéo bà đi vào trong.Bạch Vận Dao: "..."

Hai người vừa bước vào khu hội chợ gần như đã trở thành tâm điểm.

Đặc biệt với chiều cao hình thể của Bạch Vận Dao thì không thể nào không gây chú ý cho được.Nếu thế giới cô nhìn thấy toàn lưng và lưng thì thế giới mà Bạch Vận Dao nhìn thấy chỉ có đầu với đầu.Mà nhắc tới đầu tóc thì cái mái tóc của Thẩm Tư Đàn ở chốn đông người này cũng nổi bật không kém."

Mẹ ơi, chị kia thật đẹp, là người bạch tạng sao?"

"Đi thôi, đừng nói bừa."

Thẩm Tư Đàn: "..."

Nói thì nói rồi.

Cô cũng nghe rồi mà.

Nhưng vì khen cô đẹp cô mới bỏ qua đấy.Thẩm Tư Đàn nhìn quanh một chút tìm kiếm khu ẩm thực.

Lúc nãy ăn ở cái nơi đó ngoài sang trọng và đắt tiền ra thì không no được gì cả.

Cô nhanh chóng kéo Bạch Vận Dao đến gian hàng phá lấu.Bạch Vận Dao lúc này không khác gì một cái con gấu bông hết bị kéo sang đông lại kéo sang tây.

Nhưng bà cũng không làm gì được.

Ai bảo Thẩm Tư Đàn cứ như trẻ con vậy chứ."

Hai mỹ nữ mấy phần?"

Bác gái bàn phá lấu thấy hai người đi vào chỗ ngồi liền đứng ở xe bán lớn tiếng hỏi."

Hai phần."

Thẩm Tư Đàn cũng nói to lên, còn đưa hai ngón tay lên."

Được, đợi chút, có ngay."

Bạch Vận Dao nhìn cách giao tiếp của bọn họ lại nhìn đến cách bọn họ chế biến ở giữa đường đầy người qua kẻ lại thì cau mày.Chưa nói đến cách làm thức ăn, chỉ nói đến cách tiếp thực đã làm bà thấy khó chịu.

Có thể đứng ở đó nói chuyện với khách hàng được sao.

Nếu là nhân viên nhà hàng bà đã trực tiếp báo với quản lí rồi.Rất nhanh hai phần phá lấu bò xiên que thơm phức được mang ra.

Vì khách giờ này đến đây chỉ để chơi nên tiệm cũng không đông khách lắm.

Bà chủ mang ra sau khi đặt hai phần lên bàn liền nhìn Bạch Vận Dao cười hỏi."

Cô gái trẻ, bao nhiêu tuổi rồi?

Cô có gia thất chưa?"

Bạch Vận Dao quay sang nhìn Thẩm Tư Đàn với ánh mắt mất kiên nhẫn.

Quan hệ buôn bán hỏi mấy cái đó làm gì.Thẩm Tư Đàn nhìn thấy ánh mắt của Bạch Vận Dao liền cúi đầu cười run cả hai vai.Xem đi, cứ tự nhận bản thân mình già.

Bây giờ còn bị người ta hỏi để làm mai cơ đây.

Chắc đã lọt vào mắt xanh của bà bán phá lấu rồi.Bạch Vận Dao không trong đợi gì được ở Thẩm Tư Đàn lại nhìn ánh mắt nhiệt tình của bà chủ quán cũng cười trả lời."

53, con gái nhỏ đã hai mươi sáu cũng đã thành gia."

Bạch Vận Dao ngoài miệng đáp nhưng lòng liền mắng Thẩm Tư Đàn tám trăm lần.

Con gái thành gia còn bà thì bại gia rồi đây này."

Cô gái đừng có đùa tôi, nhìn cô tầm ba mươi là cùng."

Bà chủ quán cười cười nói.

Bà làm sao tin được chứ.

Vừa trẻ vừa đẹp, da dẻ hồng hào căng mịn nào giống người ở cái tuổi trung niên đó.

Nhìn bà đi, mới bốn mươi thôi da đã nhăn, thịt nhão cả rồi đây này.Bạch Vận Dao thấy không giải thích được chỉ có thể lấy chứng minh thư đưa lên cho bà chủ quán xem.Bà chủ quán: "..."

Bà cuối cùng không tin cũng phải tin việc một cô gái trẻ đẹp lại lớn hơn mình cả con giáp.Bạch Vận Dao nhìn chủ quán rời đi liền đá vào chân Thẩm Tư Đàn một cái.

Cười hay quá nhỉ.

Còn cười như được mùa cơ đấy.Thẩm Tư Đàn cầm que phá lấu vừa ăn vừa xoa xoa chỗ bị đá của mình.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 72: Hình như em béo lên rồi


Cô ăn xong một que thấy Bạch Vận Dao vẫn không động đến một xiên nào liền đưa que xiên lên miệng bà ấy."

Ăn thử đi, ngon lắm."

Cô biết rõ Bạch Vận Dao sống như bà hoàng quen rồi.

Ở thì ở biệt thự, đi thì đi siêu xe, ăn thì nhà hàng cao cấp làm sao quen được với việc ở lề đường này.

Nhưng cô cảm thấy ăn ở những chỗ như vầy cũng không tệ.

Lâu lâu phải buông thả bản thân một chút."

Không ăn."

Bạch Vận Dao nhanh chóng quay mặt đi.

Cứ nghĩ đến cách bọn họ làm bà thật sự không thể nào nuốt được.Thẩm Tư Đàn cười cười thu que phá lấu lại rồi đưa lên miệng cắn một cái.

Cuối cùng là kéo Bạch Vận Dao lại trực tiếp chiếm lấy miệng bà ấy mà hôn.Bạch Vận Dao bất ngờ bị hôn lại cảm giác được miếng thịt bò vừa thơm vừa béo lại mềm mềm đi vào khoang miệng mình thì hết hồn nuốt xuống."

Thế nào, ngon không?"

Thẩm Tư Đàn vô cùng hài lòng hỏi."

Muốn ăn đòn rồi đúng không?"

Bạch Vận Dao hai bên má đỏ như gấc, to mắt trừng Thẩm Tư Đàn.

Ở bên ngoài trước mặt bao nhiêu người như vậy có thể hôn nhau được.

Không thấy mất mặt hay sao."

Ăn đòn thì làm sao mà muốn được."

Thẩm Tư Đàn cười ha hả đáp.

Sau đó liền ghé sát vào tai Bạch Vận Dao nói nhỏ."

Ăn em thì được."

Bạch Vận Dao nghe xong liền đạp vào chân Thẩm Tư Đàn một cái."

Muốn gì mà muốn, quên chuyện đó đi."

Thẩm Tư Đàn nghe xong nhìn bụng Bạch Vận Dao rồi thở dài thườn thượt.Tháng trước biết vậy cô đã không đưa viên kén đó vào người Bạch Vận Dao rồi.

Cho dù phải một tuần nữa mới biết kết quả có hoài thai hay không nhưng bây giờ cô hối hận rồi.

Nếu Bạch Vận Dao có thì mười tháng tới cô phải chơi cái trò đó với ai đây.

Không phải sẽ buồn chán đến hỏng hay sao.Bạch Vận Dao đang trừng Thẩm Tư Đàn đột nhiên thấy cô ấy kề sát mặt vào mặt mình liền cau mày, theo bản năng mà nhắm mắt.Nhưng thứ bà đợi ở trong lòng và thực tế là hai chuyện khác nhau.Thẩm Tư Đàn véo lấy má Bạch Vận Dao vừa xoa vừa nựng."

Hình như em béo lên rồi."

Da vừa căng vừa mịn véo thật sướng tay mà."

Béo hồi nào?

Ngứa đòn à."

Bạch Vận Dao gạt tay Thẩm Tư Đàn ra thẹn quá hóa giận.Bà muốn đánh người.

Có biết phụ nữ ghét nhất ai nói mình béo không.Thẩm Tư Đàn thấy khuôn mặt tối sầm kéo theo một luồn sát khí thì nở nụ cười thật tươi nhanh chóng lấy tiền ra đặt lên bàn rồi tung người bỏ chạy.Đối với cơn giận của lão bà chỉ có ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.Bầu trời đêm rực sáng pháo hoa chào đón năm mới trên đường có hai mỹ nữ xinh đẹp như hoa lại không khác gì trẻ con mà rượt đuổi nhau.Bạch Thái ở Giang Thành đang đóng phim cũng nhìn lên bầu trời rực rỡ kia.

Mọi người trong đoàn làm phim cũng lớn tiếng chúc mừng nhau một năm mới suôn sẻ, an khang.Cô nhìn Vu Tương đang ngồi bên cạnh máy quay của đạo diễn Đào cùng lão Đào trao đổi gì đó thì nháy mắt với cô ấy.Dạo này Vu lão bà nhà cô cũng có hứng thú với quay phim lắm, còn nghiêm túc đi theo lão Đào học hỏi.

Chắc sắp tới mọi người sẽ thấy một đạo diễn Vu chứ không phải nữ thần tượng đỉnh lưu đâu.

Nhưng sao cũng được, chỉ cần cô ấy thích cô sẽ ủng hộ."

Nghĩ tay một chút, chúng ta ăn cơm tất niên nào.

Vu Tương khao."

Đạo diễn Đào cầm lấy loa nhanh chóng thông báo.Bạch Thái: "..."

Haha, còn nhấn mạnh cái việc Vu Tương khao cơ đấy.

Dự án phim này thuộc cấp S nên lão có thiếu tiền đâu mà cứ chạy đi bòn rút tiền vợ chồng cô vậy.

Cát xê diễn của cô xem chừng còn không đủ vào khoản bị lão bòn rút.

Cô bây giờ có thể chạy đi đòi thêm tiền không."

Uống đi."

Vu Tương thấy mọi người cũng bắt đầu đi chuẩn bị dọn bàn ăn liền cầm ly trà sữa nóng đến đưa cho Bạch Thái.Bạch Thái cũng rất tự nhiên cầm lấy uống một ngụm rồi cùng Vu lão bà quay về chỗ ngồi nghĩ.

Tranh thủ thời gian còn lên meta đăng tin chúc mừng năm mới với mọi người.Fan Bắp Cải thấy thần tượng ở ẩn lâu như vậy cuối cùng cũng ló mặt lên đăng một tin liền vào spam chúc mừng toàn tập, còn trực tiếp khóc lóc cầu hình.Phải nói Bạch Thái ấy à, đúng là chúa ở ẩn luôn.

Cái trang meta của cô ngoài việc thông báo lịch làm việc ra thì không có gì cả.

Mà một tháng trước bên đoàn đội chỉ đăng lịch làm việc với mấy dòng ngắn ngủi rằng bận quay phim, có lịch khác sẽ thông báo sao.Từ đó đến giờ giao thừa cũng chỉ có mỗi tin chúc mừng năm mới bốn chữ ngắn gọn được đưa lên, đến cả một tấm hình cũng không có.

Xem đi bên trang nữ thần tượng khác hình ảnh, livestream, vlog phúc lợi nhiều biết bao nhiêu, qua tới trang của Bạch Thái thật làm fan khóc không ra nước mắt.

Bạch Thái ít ra cũng nên học hỏi Tương gia một chút chứ.

Tương gia còn được một tấm hình tồn kho, chụp một lần đăng cả năm nha.Bạch Thái nhìn những bình luận đó môi liền giựt giựt.

Cô làm sao đăng được hình mà kêu gào.

Bản thân còn đang mặc trang phục diễn đây này.

Mà tạo hình thì phải giữ bí mật rồi nếu để lộ phải quay lại từ đầu đó.

Cô cũng khổ tâm lắm chứ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 73: Có tin mừng


Phận làm fan trông ngóng thần tượng đã khổ còn gặp một thần tượng ở ẩn còn khổ hơn.Với yêu cầu của tất cả mọi người Bạch Thái cũng chụp một tấm xem như phúc lợi năm mới.

Nhưng sau khi mọi người thấy bức ảnh liền phải ấn vào đó đến nát màn hình xem có phải màn hình điện thoại mình bị hư rồi không.[Bạch Thái: Chúc các tình yêu vui vẻ, bình an và an khang nhé.] *Ảnh.Một bức ảnh không có gì đáng nói nếu như không có việc chủ thể có bức ảnh Bạch Thái bị tô đen như cái bóng, còn khung cảnh xung quanh lại như thập niên chín mươi mang màu đen trắng.[Thái ca, cái này là phúc lợi năm mới à?

Thật không vậy?][Tôi đã bấm ra vào, thậm chí là khởi động lại máy đến cuối cùng phát hiện ra mình bị troll.][Cái này có phải quá sơ sài không.

Lão công, chị cùng tình yêu đón năm mới bỏ mặt chúng em sao.][Hậu cung ba ngàn giai lệ đã lạnh lẽo, tâm hồn lão công còn lạnh lẽo hơn cả hậu cung.]Bạch Thái: "..."

Cô trực tiếp thoát ra khỏi trang cá nhân rồi chuyển sang trang chủ.Vừa qua trang chủ đã thấy tin chúc mừng năm mới đã thấy tin của Vu Tương ở trên đầu.

Cô quay sang nhìn Vu lão bà đang nằm dài trên ghế nghỉ bằng ánh mắt đồng cảm với fan.Bây giờ cô xem như đã hiểu cảm giác của fan rồi.

Nếu cô nhớ không lầm thì tấm hình này chụp lúc cô ấy đi dự Tinh Quang Đại Thưởng của nửa tháng trước.

Mà nhìn điệu bộ của Vu Tương thì chắc chắn đây là bên phòng làm việc đăng.Nhìn xem, cô vẫn còn có tâm lắm đấy.Nhưng nói thế nào thì nói sau khi kết thúc buổi quay cùng ăn mừng năm mới, Bạch Thái vừa về tới khách sạn đã vội chụp mấy bức rồi đăng lên cho fan.

Có như thế nào thì fan mới chính là bát cơm của cô, cô không thể đạp vỡ bát cơm của mình được.

Huống hồ, chỉ là người dưng nước lã mà bọn họ có thể bênh vực yêu thương cô chân thành như vậy chẳng lẽ một yêu cầu nhỏ cô lại không đáp ứng.Một tuần sauVừa mới sáng sớm, Bạch Thái và Vu Tương còn đang ôm nhau ngủ say thì chuông điện thoại reo lên.Cô cau mày khó chịu, mắt nhắm chặt lười biếng đưa tay mò lấy điện thoại trên kệ tủ ở đầu giường cũng không thèm xem ai gọi mà trực tiếp bắt máy."

Alo."

Giọng Bạch Thái đang còn say ngủ."

Khụ, con còn ngủ sao?"

Bạch Vận Dao tằng hắng mấy tiếng rồi nhìn lên đồng hồ đang chỉ năm giờ sáng.

Hình như bà gọi hơi sớm rồi.Bạch Thái nghe giọng Bạch phu nhân đột nhiên tỉnh ngủ, cô đưa điện thoại lên nhìn mấy lần xem có đúng là mẹ mình gọi không.

Hôm nay thần rồng gõ cửa sao.

Bình thường mẹ cô có bao giờ chủ động gọi đâu.

Còn gọi vào giờ này nữa.

Chuyện lạ hiếm thấy nha."

Còn ngủ thì ngủ tiếp đi."

"Có gì không ạ?

Mẹ nhớ con gái cưng rồi à."

Bạch Thái thấy Bạch phu nhân định cúp máy liền hỏi.Giờ mà bà ấy cúp máy ngang cô mới không ngủ được đấy.

Lòng tò mò và hóng hớt sẽ không cho cô ngủ lại đâu."

Tự đa tình."

Bạch Vận Dao nhanh chóng phũ nhận.

Ừ thì vẫn có chút nhớ nhưng có chết cũng không thể nhận."

Có rảnh thì về nhà một chuyến."

Bạch Thái cau mày.

Nghe giọng của Bạch phu nhân thì xem ra không phải có chuyện gì gấp lắm.

Ngược lại hình như cô cảm thấy hôm nay tâm tình bà ấy rất tốt nữa là đằng khác."

Không thể nói qua điện thoại sao ạ?"

Về Kinh Thành cô phải đặt vé máy bay lại phải bay gần hai tiếng.

Mà về cũng không thể về xong đi liền được.

Còn đạo diễn Đào hiện tại lão ấy dễ gì cho cô đi chứ.

Nếu cô không quay xong thì xem ra khó mà rời được đoàn làm phim này đi.Bạch Vận Dao thở dài nhìn người nhoi nhoi như con giun bên cạnh mình liền xoa xoa trêu đùa những lọn tóc của Thẩm Tư Đàn."

Bao giờ con về nói cũng được, việc này không gấp."

Việc này từ từ nói cũng được.

Nói trước ba tháng sẽ không may mắn.

Huống hồ lúc nãy bà vui quá mà quên sắp xếp câu từ nói ra sao.

Thất thố như vậy thật mất mặt mà.Hai người nói với nhau mấy câu cũng tắt máy cho Bạch Thái ngủ tiếp.

Nhưng lòng tò mò trổi dậy Bạch Thái có thể ngủ tiếp được sao.

Cô thật khóc không ra nước mắt.Bạch Vận Dao nhìn người hết xoa bụng rồi đặt tai lên bụng mình liền lắc đầu bất lực.

Từ lúc Thẩm Tư Đàn bắt mạch ra bà đã có hỉ mạch liền như bị động kinh vậy.Ai tháng trước bảo với bà việc này đều nằm trong tính toán, bà có cô cũng không thấy ngạc nhiên chứ.

Bây giờ thì thay rồi, kẻ vui nhất chính là kẻ miệng nói đã đoán được tất cả này.Nhưng đứa trẻ này đến cũng thật nhanh gọn như cách bà với Thẩm Tư Đàn ở bên nhau vậy.

Thật sự nghĩ lại thì hình như bản thân chưa chuẩn bị sẵn sàng cho lắm."

Có phải hơi nhanh rồi không?"

Bà nhìn Thẩm Tư Đàn đang áp tai lên bụng mình liền nghịch tóc cô ấy."

Đúng là có nhanh thật.

Tôi còn chưa thao em đủ đã phải ăn chay cấm dục rồi."

Thẩm Tư Đàn liếm môi đầy nuối tiếc.

Nghĩ tới những ngày tháng ăn chay cấm dục trước mắt bản thân chỉ muốn tát cho mình một cái.Bạch Vận Dao mặt đen như đít nồi.

Bà vậy mà lại trông đợi vào việc Thẩm Tư Đàn sẽ an ủi mình.

Kẻ này EQ vừa kém lại vừa ngứa đòn thì làm gì có việc sẽ an ủi bà chứ.

Vì vậy, Bạch Vận Dao tay siết thành hình nắm đấm trực tiếp giúp Thẩm Tư Đàn thực hiện mong muốn của mình.Bốpp...
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 74: Rời đi


Thẩm Tư Đàn nằm trên đùi Bạch Vận Dao, cô ôm lấy chỗ bị đánh xoa xoa vô cùng ủy khuất nhìn bà ấy."

Em mà đánh riết tôi mất trí nhớ luôn thì làm sao?"

"Bớt nói linh tinh đi."

Bạch Vận Dao trừng người trước mặt một cái.

Bà có đánh cũng đã thu lực đạo lại rồi cùng lắm chỉ như gãy ngứa làm gì có việc mất trí nhớ.

Còn nữa, nói nhăn nói cuội mấy cái xui xẻo gì vậy."

Có nói linh tinh đâu chứ.

Mẹ con bạo lực quá đi.

Số hai ba con chúng ta thật khổ."

"Lại muốn ăn đòn đúng không?"

Thẩm Tư Đàn thật sự có siêu năng lực chọc tức bà mà."

Đã bảo không muốn mà.

Nhưng muốn cho em thứ này."

Cô vừa nói vừa móc trong túi ra hai chiếc nhẫn đưa trước mặt Bạch Vận Dao.Bạch Vận Dao đầu đầy dấu chấm hỏi.

Cái này là cầu hôn sao.

Có ai cầu hôn như vậy không hả.

Còn qua loa sơ sài như vậy nữa."

Cô nghèo đến nổi không thể mua nổi một viên kim cương sao?"

Bà nhìn cặp nhẫn bạc trơn trên tay Thẩm Tư Đàn thì khóe môi giựt giựt.

Đường đường là phó viện trưởng người thừa kế của năm mươi cái bệnh viện lớn nhất thế giới đi thì đi xe đạp điện đến cầu hôn cũng là cái nhẫn bạc trơn.

Đây là keo kiệt hay sơ sài đây."

Đúng là nghèo thiệt nên mới bán thân này cho em đây, hi vọng nửa đời sau được chiếu cố."

Thẩm Tư Đàn cười cười không thấy Bạch Vận Dao phản kháng liền đeo lên cho bà ấy."

Đừng làm mất nó đấy."

Bạch Vận Dao nhìn chiếc nhẫn trong tay liền cau mày.

Không hiểu sao bà cảm nhận được qua lời nói của Thẩm Tư Đàn chiếc nhẫn này còn có một dụng ý khác.Nhưng nhìn chiếc nhẫn ừ thì không tệ chút nào.

So với một đóng trang sức đắt tiền của bà thì nó cũng xem như rất đặc biệt.Bạch Thái không hiểu sao dạo này lòng cứ thấp thỏm bất an như mình vừa bị mất cái gì đó.Cô trừng lão Đào một cái.

Lão ta sao có thể vô lương tâm đến nổi không thả cho cô về thăm nhà chứ.Cô cũng rất muốn biết rốt cuộc cái mà Bạch phu nhân muốn nói là gì nha.Trong khi đó ở Bạch trạch, Kinh Thành thật là những ngày gà bay chó sủa."

Ăn một chút sẽ đỡ hơn đấy."

Bạch Vận Dao cầm đĩa trái cây tuyệt đối chua đưa trước mặt Thẩm Tư Đàn trên mặt chỉ toàn ý cười.Cái này có thể được xem là nghiệp quật không.

Bà có thai nhưng đến tháng thứ hai chưa ốm nghén thì Thẩm Tư Đàn đã chịu thay rồi.

So với lúc có Bạch Thái thì nhẹ nhàng hơn nhiều.Thẩm Tư Đàn cầm lấy miếng xoài bỏ vào miệng.

Cô hối hận rồi, hối hận đến xanh cả ruột.

Khoản đầu tư này thật lỗ mà."

Ngậm không?"

Bạch Vận Dao lại đưa tiếp cho Thẩm Tư Đàn mấy quả mơ chua.

Nhìn cô ấy hết nằm dài rồi thở dài với khuôn mặt bảy mươi hai sắc thái đau khổ chỉ muốn cười bò mà thôi.

Thật sự nhìn Thẩm Tư Đàn chán đời như vậy rất buồn cười."

Hôm nay ngày mấy vậy?"

Cô bất giác hỏi.

Thật là bị hành hạ đến quên cả ngày tháng rồi.

Đợi đến lúc nhóc con đó ra đời không biết bản thân còn chịu bao nhiêu đau khổ nữa."

Mùng sáu.

Chi vậy?"

Thẩm Tư Đàn nghe xong liền ôm lấy Bạch Vận Dao thở dài rồi nũng nịu."

Thật không muốn đi chút nào?"

Thời gian thật nhanh như chó chạy ngoài đồng mà."

Đi đâu?"

Bạch Vận Dao nghi ngoặc hỏi.

Người đã như thế này còn muốn đi đâu.

Cả tháng nay có ăn uống được gì đâu, người xanh xao ra như vậy rồi."

Tôi có lịch tái khám cho bệnh nhân ở đảo Zu."

Hiện tại thật sự không muốn đi nha.

Nhưng với đạo đức nghề nghiệp cùng lời hứa lại không cho phép cô lười biếng."

Cử bác sĩ khác đi là được."

Bạch Vận Dao thật sự cũng không muốn cô đi.Đường đến đảo Zu phải đi bằng thuyền mất rất nhiều thời gian lại nguy hiểm.

Với lại hiện tại bà đang có thai cơ thể sẽ ngày càng mệt mỏi và nặng nề thật sự chỉ muốn Thẩm Tư Đàn ở bên cạnh.

Có bất trắc gì còn có thể xoay sở kịp."

Chuyên môn của bọn họ không đủ dùng.

Với lại đó là bệnh nhân của tôi."

Thẩm Tư Đàn gãy gãy đầu chán nản nhưng ánh mắt rất kiên định."

Tôi cũng là bệnh nhân của cô."

Bạch Vận Dao cau mày có chút bực bội phản bác."

Em không phải bệnh nhân, em là lão bà của tôi."

Thẩm Tư Đàn cũng không chịu thua.Bạch Vận Dao nghe xong liền đỏ mặt quay đi.

Trong đầu toàn xuất hiện câu nói đó.

Lúc trước bà cũng không dựa dẫm vào người khác như vậy.

Năm đó, có thai Bạch Thái không phải bà rất mạnh mẽ một mình gánh vách hết lo chuyện tập đoàn lại lo chuyện Bạch gia hay sao.

Huống hồ, Thẩm Tư Đàn đi không lâu chỉ đến đó khám cho bệnh nhân rồi về.

Bà lo lắng cái gì chứ."

Bao giờ đi?"

"Sáng mốt."

"Đi sớm về sớm."

Bạch Vận Dao nghe xong chỉ có thể thở dài."

Ân."_______________Leo: Thật ra còn một chương nằm ở khúc 69 do dính H không được thông chốt nên Leo mới đẩy chap 70 lên 69.

Nên ai muốn đọc thì cứ pm trang fanpage: Dưa Leo Xào Hoa Cúc Lộn Xộn Tùm Phèo Tá Lả Lung Tung
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 75: Đến đảo Zu


Đảo Zu thật sự rất xa Kinh Thành, đặc biệt cô còn phải bay đến Hải Thành mới bắt được thuyền đánh cá đi nhờ đến đó.Một hòn đỏ nhỏ theo ấn tượng của cô chính là tươi đẹp không có sự ô nhiễm của khói bụi, hoàn toàn trong lành.

Nếu Bạch Vận Dao không mang thai cô cũng muốn mang người theo cùng coi như du lịch.

Hiện tại, đi cũng được nhưng đường xa thật sự rất vất vả đối với một thai phụ khi phải ở trên thuyền lênh đênh giữa biển cả nửa tháng trời như vầy.Thẩm Tư Đàn mặc một chiếc áo len cổ cao cùng quần jean và khoác thêm một chiếc áo măng tô bên ngoài.

Cô đứng trên mũi tàu nhìn về phía trước xa xăm.

Không biết sao năm năm đảo Zu sẽ thay đổi như thế nào."

Cô đến đảo Zu du lịch à?"

Thẩm Tư Đàn nhìn bác ngư dân đầy chất phác đang lái tàu thì lắc đầu cười."

Không, tôi đến đó có việc."

"Hồi tháng trước tôi cũng đến đó giao nhu yếu phẩm, nơi đó bây giờ phát triển lắm."

Trên đoạn đường dài nếu không nói gì chắc chắn sẽ buồn chết nên bọn họ bắt đầu tìm chuyện để nói với nhau."

Cô làm nghề gì vậy?"

"Tôi làm bác sĩ."

Thẩm Tư Đàn cũng không ngần ngại gì mà đáp.

Đối với chuyện của bọn họ thật sự chỉ là những câu chuyện phiếm giết thời gian."

Thế bác sĩ có biết bác sĩ Thẩm Đình Ninh không?"

Bác ngư dân già thấy cô chịu trả lời liền hỏi tiếp.Thẩm Tư Đàn: "..."

Cô có nên nhận em gái không.

Mà không biết nó đã gây ra chuyện hay ho gì để người ta nhắc tên vậy không biết.

Tốt nhất là cô không nên nhận để tránh bị đánh chết ở giữa biển này."

Bác sĩ ấy nhận làm phẩu thuật ghép gan cho con gái tôi.

Ít hôm nữa sẽ bắt đầu, không biết năng lực thế nào nhưng giá thật sự quá cao.

Tất cả tài sản phải bán đi mới đủ trả.

Hiện tại tôi chỉ còn chiếc thuyền này làm nơi nương thân cùng cả nhà."

Ông vừa nói vừa thở dài nặng trĩu nhưng không có ý gì khác ngoài tâm sự."

Vậy sao?"

Thẩm Tư Đàn không mặn không nhạt đáp.Thẩm Đình Ninh tính tình quái gỡ thế nào cô hiểu rất rõ.

Bình thường toàn hứng thú với việc nghiên cứu mấy cứ độc chết người ta nhưng đừng nghĩ y thuật con nhóc đó kém cõi.

Ngược lại so với cô phải mất cả ngàn năm để thông thạo y thuật thì con nhóc đó chỉ mười mấy năm đã thông thạo tây y cùng phẩu thuật rồi.

So với cô Thẩm Đình Ninh mới là thiên tài.Nhưng mà nó thiếu tiền đến mức phải lấy cả gia tài nhà người ta hay sao.

Con nhóc chết tiệt ngứa đòn này.__________________"Này lão Bân không về à?

Nắng lên rồi."

"Xong cái này tôi mới về, sắp xong rồi."

Người được gọi là lão Bân nhanh chóng trả lời, trên tay còn cầm cái cuốc."

Thế tôi về trước đây."

"Được.

Đi đi.

Tạm biệt."

Thẩm Tư Đàn vừa bước vào thôn đã nghe được tiếng nói cười vui vẻ của bọn họ bất giác cũng nở nụ cười vui vẻ theo.Đảo Zu cho dù có thay đổi thế nào thì vẫn có một góc nhỏ thanh bình như vậy.

Con người cũng vô cùng chân thật với nhau."

Ồ, bác sĩ Thẩm, lâu quá không gặp."

"Chào ông, lâu rồi không gặp."

Thẩm Tư Đàn mỉm cười chào lại.

Thật ra cũng năm năm rồi cô mới quay lại đây nhưng với trí nhớ của mình cô rất nhanh liền nhớ người trước mặt là một trong những bệnh nhân của mình.Thẩm Tư Đàn sau khi chào hỏi mọi người rồi nhanh chóng đến nơi y xá bắt đầu làm việc.

Hiện tại có người đợi cô trở về nên cô không thể nghỉ ngơi được.Nơi này đến cả sóng điện thoại cũng không có.

Cô phải nhanh chóng quay về đặt Bạch Vận Dao ở trước mặt mà quan sát mới có thể yên tâm."

Bác sĩ còn nhớ đến lời hẹn quay lại nơi này thật làm tôi cảm động."

Trần Bân vừa nói hai mắt đã rưng rưng nước mắt.

Ở nơi này muốn bác sĩ đến chẳng khác nào là mộng tưởng.

Nếu có đến phải trả một cái giá đắt cho dù họ có làm cả đời cũng không trả nổi.

Chỉ có vị này chịu đến còn làm việc một cách tận tình và hoàn toàn miễn phí.

Đối với những người dân trên đảo thì đây chính là bồ tát sống."

Đó là công việc của tôi mà."

Thẩm Tư Đàn vừa nói vừa nhìn vào hồ sơ bệnh án có tên Trần Bân.

Khác xa với bộ dạng trêu chọc cho Bạch Vận Dao nổi nóng rồi đánh người thì bộ dạng hiện tại của cô lại làm cho người khác rất tin tưởng.Trần Bân năm nay cũng đã bảy mươi là bệnh nhân mắc bệnh về tim.

Năm năm trước cô đã cấy giúp ông ấy một máy trợ tim nhân tạo.

Máy trợ tim này chỉ có thể sử dụng trong năm năm và bây giờ phải thay một cái khác."

Huyết áp và nhịp tim của ông rất ổn.

Sống đến trăm tuổi chắc chắn không vấn đề gì."

Trần Bân nghe xong liền cười ha hả.

Đến tuổi này ai không muốn bản thân sống lâu trăm tuổi chứ.

Huống hồ người nói lời này còn là một bác sĩ.

Cho dù chỉ là một câu an ủi cũng làm ông cảm thấy vui vẻ như được tiếp thêm sức mạnh."

Cuộc phẩu thuật rất đơn giản, chúng ta bắt đầu nhé."
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 76: Chuyện tốt của Thẩm Đình Ninh


Sau khi xong việc ở đảo Zu cô lại phải mượn tạm một chiếc cano đi sang những hòn đảo lân cận khác."

Đoạn xương bị ghép ổn rồi, tôi sẽ giúp cậu lấy đinh ra."

"Hôm qua nghe tin bác sĩ đến đảo Zu, tôi biết sáng nay thế nào bác sĩ cũng đến đây."

Người đàn ông nói chuyện với giọng điệu hết sức vui mừng.

Trong mắt hắn người bác sĩ trước mắt không khác gì thần thánh cứu thế."

Đúng hẹn là nguyên tắc của tôi."

Đối với những người ở nơi này cô biết họ cần một bác sĩ có chuyên môn ra sao.

Nếu cô không đến thì không có bác sĩ nào đến cả.Mà xong bệnh nhân này cô sẽ qua hòn đảo còn lại và cuối cùng trở về được rồi.Trong lòng không vướng bận sẽ không sầu lo, bây giờ chỉ cần nằm xuống lòng cô đã không yên rồi.______________Thẩm Đình Ninh đứng dựa vào cửa phòng bệnh nhìn bệnh nhi nằm trên giường bằng khuôn mặt điềm đạm không hề có cảm xúc gì đối với bệnh nhân mà mình vừa mới cứu."

Bác sĩ... cháu cảm ơn bác sĩ."

"..."

"

Sau này lớn lên, cháu nhất định sẽ trở thành một bác sĩ giống chị."

Đứa bé gái ở trên giường bệnh thấy Thẩm Đình Ninh vẫn im lặng thì nói tiếp.Thẩm Đình Ninh nhếch môi cười nhạt."

Tốt nhất đừng làm bác sĩ.

Tạm biệt."

Cô nói rồi liền quay người bỏ đi.Giống cô thì có gì tốt mà muốn giống chứ.

Vậy mà có người muốn giống cô cơ đấy.

Thật nực cười mà.Xoảngggg..."

Chết tiệt, cô ta dám ôm tiền bỏ trốn còn chơi chúng ta như vậy."

Người đàn ông mặc đồ bác sĩ vừa nói vừa hất tung đồ trên bàn bằng ánh mắt dữ tợn.Ông ta sống đến tuổi này vậy mà lại bị một con khốn chơi một vố đau như vậy.

Tiếng tăm của ông ta, tiền bạc, danh vọng chỉ trong đêm nay đều mất sạch bởi một đứa con gái."

Chuyện này tôi không để yên đâu.

Thẩm Đình Ninh con khốn đó dám lừa ông."

"Viện trưởng, ông nhỏ tiếng lại đi.

Lỡ bên ngoài nghe được."

Phó viện trưởng ngồi bên cạnh cũng lắc đầu ra hiệu cho lão viện trưởng nhỏ nhỏ cái miệng lại.

Nơi này suy cho cùng cũng là nơi công cộng lỡ bị nghe được thì làm sao.Ai bảo ông ta ngu ngốc lại ham hư vinh chứ.

Thuê một bác sĩ về làm phẩu thuật ghép gan nếu thành công ông ta sẽ lấy tên mình hưởng vinh quang, không thành công thì trực tiếp đỗ hết tội lên đầu họ Thẩm kia.

Còn đặc biệt mời phóng viên đến đảo này để viết bài ca tụng công đức bảo rằng bệnh viện làm phẩu thuật miễn phí nữa chứ.

Ai ngờ vừa nói ra câu đó liền bị vã mặt.

Thẩm Đình Ninh trực tiếp đứng ra nói số tiền phẩu thuật còn mang cả bằng chứng ai mới là người thực hiện ca phẩu thuật ra.

Bây giờ không lấy được tiền từ phía bệnh nhân phẩu thuật còn bị mất một số tiền lớn trả trước để thuê cô ta.Con khốn Thẩm Đình Ninh đó còn mang một đóng chuyện mờ ám của bệnh viện bọn họ bán cho bọn phóng viên được chính bọn họ mời đến.Thẩm Đình Ninh: "..."

Tại các người làm chuyện xấu đó chứ.

Bà bán tin tức cũng vì mưu sinh thôi mà."

Giết, phải giết con khốn đó cho ông."

Viện trưởng tức đến xanh mặt ốm lấy ngực trái trực tiếp ngã ra ghế.

Tức chết ông ta rồi.
_____________Thẩm Tư Đàn ngồi trên chiếc cano tranh thủ mượn được một chiếc cần câu liền câu cá.Dạo trước cứ ốm nghén ăn uống không được gì nhưng vừa lên đảo lại thèm cá.

Cơ thể thật khó chịu mà.Người bình thường còn nghĩ cô mang thai đấy.

Ai mà ngờ người có mang lại là lão bà ở nhà đâu chứ."

Chết tiệt, đi đâu cũng gặp chị vậy?"

Thẩm Tư Đàn đang quay lưng ra phía biển câu cá nghe xong liền quay lại đang thấy Thẩm Đình Ninh ngồi trên mui cano."..."

Còn nhóc này không đợi cô tìm mà lại tự tìm đến muốn ăn đòn hay sao.

Còn tự tiện lấy coca của cô uống nữa."

Coca không lạnh không ngon gì cả."

Thẩm Đình Ninh tuy chê những vẫn uống cạn nửa chai coca còn lại mà Thẩm Tư Đàn uống dở."

Chê thì uống làm gì.

Chạy đến đây định gây chuyện gì nữa."

Thẩm Tư Đàn thấy coca của mình bị uống sạch thì lòng đau như cắt.

Trên đảo khó khăn lắm cô mới tìm được một chai đấy."

Tôi chả gây chuyện gì cả."

Chỉ là đến đây để bỏ trốn khỏi bọn khốn dai dẳng thích truy đuổi kia thôi.

Cô chỉ lấy một ít tiền của bọn chúng mà lại có thể đuổi theo cô dai như đĩa.Thẩm Tư Đàn nhìn Thẩm Đình Ninh bằng ánh mắt có chó mới tin lời con nhóc này nói."

Nghe bảo cô nhận phẩu thuật cho người ta.

Rửa tay gác kiếm à."

Cô nhớ đến việc bác ngư dân nói liền hỏi.Từ lúc cô đến đây điện thoại không có sóng nên không có lên mạng.

Không hề biết mấy chuyện ồn ào trên đó."

Đừng nhắc nữa.

Bà đã trực tiếp phá nát cái bệnh viện của bọn khốn đó rồi."

Thẩm Đình Ninh nhớ đến chuyện mấy nay bị truy đuổi thì lập tức phát hỏa.

Nhắc tới đã bực mình."

Có làm gì thì đừng để Thẩm gia liên lụy."

Cô đã phát chán với việc phải đi dọn tàn tích rồi.

Hiện tại chỉ muốn ở nhà ôm ôm lão bà."

Xì.

Không phải Thẩm gia đã đuổi tôi rồi sao.

Còn sợ liên lụy cái beep."

Thẩm Đình Ninh nhanh chóng phản bác, tay còn rất tự nhiên bóc mấy miếng bánh quy bỏ vào miệng.

Cô định nói cái gì nhưng phải nuốt lại vì có âm thanh ồn ào từ phía sau vọng tới."

Nhanh, bắt lấy cô ta..."

Thẩm Đình Ninh quay người nhìn về phía xa có một đám cô đồ vác theo súng chạy tới thì đầu đầy vạch đen.

Cô nhanh chóng bỏ thêm vài cái bánh quy vào trong miệng."

Tôi còn có chuyện phải làm.

Chị ở đó nhớ bảo trọng."

Thẩm Đình Ninh nói xong liền tung người chạy đi."..."

Con nhóc này lại mang tai họa đến cho cô rồi.

Có chuyện phải làm cái khỉ ấy.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 77: Linh cảm không hay


"Mẹ ơi, con cái cưng về rồi nè."

Bạch Thái vừa về đã chạy vào lên giọng gọi.Cô phải cực lực lắm mới được lão Đào thả tự do đấy.Vu Tương đi theo phía sau chỉ có thể mang theo ánh mắt ba phần bất lực bảy phần yêu thương.

Ai bảo Bạch Thái làm diễn viên đến nghiện chứ."

Còn biết đường mò về?"

Bạch Vận Dao tuy làm bộ mặt nghiêm túc nhưng nhìn thế nào cũng thấy buồn cười."

Nhớ con không?

Ôm một cái."

Bạch Thái dang hai tay ra định ôm nhưng bị mẹ mình phũ phàng đẩy ra."

Cả người phong trần như vậy.

Ôm cái gì."

Bà hiện tại là thai phụ đấy.

Làm cách nào cũng phải thận trọng một chút.

Hiện tại Thẩm Tư Đàn không có ở đây bà chỉ có thể tự bảo hộ bản thân thật tốt thôi.Bạch Thái bị phũ liền: "..."

Cô vậy mà bị đẩy ra.

Có phải mẹ có có tình yêu mới rồi đúng không.Quản gia thấy vậy cũng cười cười giúp Bạch Thái và Vu Tương khử khuẩn rồi mới cho vào nhà.Hai người: "..."

Bây giờ muốn vô nhà còn phải khử khuẩn sao.

Quả nhiên thời gian thay đổi hết rồi."

Vào đây mẹ có chuyện thông báo."

Bạch Vận Dao nói rồi liền xoay người đi vào phòng khách.Bạch Thái nhìn theo liền gãy gãy đầu đi theo sau.

Mới mấy tháng không gặp cô cứ thấy mẹ cô lạ lạ sao đó.

Hôm nay còn đặc biệt mặc váy rộng nữa.

Không thích khoe cơ thể săn chắc nữa sao.Bạch Vận Dao nhìn hai người ở đối diện rồi tằng hắng hai tiếng.

Chuyện này nói ra thật sự mất mặt mà.

Thật khó mở lời."

Chuyện gì vậy ạ?"

Bạch Thái nhìn điệu bộ lúng túng của Bạch phu nhân liền hỏi.Bạch Vận Dao: "..."

Nói làm sao nhỉ.

Vòng vo hay trực tiếp đây.

Nói thế nào cũng thấy mặt mũi bị mất sạch trước mặt con gái đến cả uy nghiêm cũng không còn một mảnh."

Tiểu thư, phu nhân có thai rồi, gần ba tháng rồi."

Quản gia thấy phu nhân mãi không biết cách nói liền to gan chen vào.

Đợi phu nhân nói chắc đến lúc bụng to ra trực tiếp lâm bồn sinh con luôn rồi.Bạch Thái: "..."

Vu Tương: "..."

Hai người vừa nghe cái tin động trời gì vậy."

Với ai?"

Bạch Thái sau khi đứng hình ba giây liền hỏi.

Cũng không phải động vật đơn tính mà nói sinh là sinh đi.

Cái này còn có nguyên nhân, quá trình và kết quả nữa.

Mà kết quả thì cô đã nghe rồi."

Mẹ và Tư Đàn đã ở bên nhau.

Hài tử cũng mà mẹ nguyện ý giúp cô ấy sinh."

Bạch Vận Dao đỡ trán như muốn che đi mặt mũi của mình.Lúc trước bà phản đối hai đứa nó ra sao bà còn nhớ rõ lắm.

Đây không khác gì tự bê đá đập chân mình."

Mẹ...mẹ...cùng với lão...quái vật..."

Bạch Thái nghe xong đã bị sốc đến nổi nói không ra lời."

Lão quái vật cái gì?

Gọi cho cẩn thận, cô ấy lớn tuổi hơn con đó."

Bạch Vận Dao nghiêm mặt trách móc."..."

Bạch Thái hiện tại chỉ muốn ói ra một ngụm máu tươi.

Bây giờ còn bênh Thẩm Tư Đàn mà bắt bẻ cách gọi của cô.

Còn nữa mẹ à, lão đó còn lớn tuổi hơn mẹ nhiều lắm chứ không lớn hơn mỗi mình con đâu.Vu Tương nắm lấy tay Bạch Thái kéo kéo lão công nhà mình lại.

Cô cũng bị sốc lắm.

Từ người xem là chị gái đột nhiên thành lão công của mẹ chồng xem có sốc không.

Huống hồ nâng suất của hai người bọn họ còn nhanh như vậy.Bạch Thái chỉ có thể nén lại rồi thở dài.

Gạo đã nấu thành cháo thì cô lấy gì phản đối nữa chứ."

Lão ấy đâu?"

Cô nhìn nhà một vòng không thấy bóng dáng Thẩm Tư Đàn liền hỏi."

Đã đi đảo Zu khám bệnh cho bệnh nhân rồi."

Bạch Vận Dao thở dài trả lời.

Thôi thì cô muốn gọi cái gì thì gọi, đừng thêm chữ quái vật hay yêu quái phía sau là được."

Mẹ có thai mà lão vẫn có tâm tư đi xa như vậy."

Bạch Thái nhanh chóng ra giọng bắt bẻ.

Ai bảo Thẩm Tư Đàn dám ăn cải xanh nhà cô chứ."

Mẹ có thai chứ không phải bị liệt.

Huống hồ bệnh nhân cần cô ấy."

Bạch Vận Dao nghiêm mặt phản bác.

Có lẽ yêu một bác sĩ là như thế.

Cô ấy sẽ không dành toàn thời gian ở bên cạnh người mình yêu vì cô ấy còn cả sứ mệnh cứu người trên vai.

Nhưng hôm nay bà thật sự cứ thấy lòng không yên sao đó.

Mí mắt cũng giựt suốt cả ngày.Bạch Thái nghe cũng không cạn lời luôn rồi.Mẹ cô đã triệt để bị Thẩm Tư Đàn tẩy não rồi.Cũng tốt, sau này bà ấy sẽ có người bầu bạn.

Mặc dù cô không thích Thẩm Tư Đàn cho lắm nhưng mẹ cô đã chọn cô không có tư cách gì phản đối cả.Bạch Vận Dao thấy Bạch Thái bắt đầu đứng dậy sang phía mình ngồi liền nhìn bằng ánh mắt đề phòng."

Làm gì?"

"Con chơi với em một chút mà mẹ lại như vậy sao?

Thật tổn thương mà."

Bạch Thái ôm lấy ngực ngã ra sofa làm bộ dạng của kẻ tổn thương sâu sắc.Vu Tương: "..."

Cô vẫn nên im lặng thì hơn.

Đối với những hành động kì lạ, nhí nhố của Bạch Thái khi gặp mẹ mình cô đã quen rồi.Bạch Thái sờ vô bụng Bạch phu nhân cũng không có cảm giác gì ngoài một cái nhú nhỏ như khi ăn no.Sờ chán cô liền đút lỗ tai vào ngốc nghếch nghe xem có động tĩnh gì không.

Đối với chuyện này cô thật sự không biết gì.

Hiện tại chỉ toàn sự tò mò."

Sao không nghe được gì vậy?"

Bạch Thái chú tâm một hồi cũng không nghe ra kết quả gì liền hỏi.Bạch phu nhân và mọi người nghe xong cũng phì cười.Bạch Vận Dao búng vào trán Bạch Thái một cái."

Mới ba tháng mà nghe ra cái gì, con bị ngốc sao."

Con cái bà hai mươi sáu tuổi đầu còn hỏi bà một câu ngốc nghếch như vậy.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 78: Xảy ra chuyện


Nước K, bệnh viện quốc tế Thẩm gia.Người đàn ông già tóc bạc trắng, mặc chiếc áo bác sĩ tay chấp ở sau lưng đi đi lại lại liên tục thở dài ở phòng viện trưởng.

Trên mặt chứa đầy phiền muộn."

Thẩm Giác, ông đừng có đi đi lại lại có được không?"

Chóng mặt chết bà rồi đây này.

Chuyện chưa đủ rối hay sao còn làm phiền đến bà vậy.Thẩm lão gia nhìn vợ mình định nói nhưng vừa mở miệng thì lập tức nuốt vào rồi lại thở dài.Từ qua nay số lần thở dài của ông đã gấp mấy lần cái bảy mươi tuổi này rồi.Cháu nào cũng cũng là cháu, ông đều yêu thương như nhau.

Nhưng đối với Thẩm Tư Đàn vẫn hơn một chút vì cô được bọn họ nuôi từ lúc mới lọt lòng.

Còn với Thẩm Đình Ninh nuôi dạy không tốt khiến cô lầm đường gây nhiều tai họa đã sớm biến thành tâm bệnh trong lòng ông.Ngày hôm nay lại gây chuyện to như vậy ông nói thể nào với anh trai, em gái mình dưới suối vàng đây.

Bình thường gây họa cho người ngoài ông có thể mắt nhắm mắt mở cho qua rồi giúp cô thu dọn tàn cuộc.

Lần này lại trực tiếp gây họa trên người của người thân.Thật sự Thẩm Đình Ninh lần này đã làm ông triệt để thất vọng rồi."

Sao rồi?"

Thẩm phu nhân nhìn thấy một chàng trai trẻ trong bộ đồ bác sĩ đi vào liền hỏi."

Báo cáo cho thấy viên đạn chỉ xẹt qua bên ngoài gần thái dương, chị ấy đã kịp thời nghiên đầu... viên đạn chệch hướng bay nên không vào não nhưng hộp sọ bị nứt nghiêm trọng."

Thẩm Nghiêm Tu thấy ba mẹ mình đang ở trạng thái lo lắng cũng không vòng vo mà vô thẳng vấn đề chính."

Trước mắt chỉ có thể dùng máy móc để duy trì sự sống...

Nếu để lâu thật sự..."

Hắn nói xong ba người cũng đưa mắt nhìn nhau rồi tự hiểu kết quả.Ở đây ai cũng có chuyên môn và hiểu rõ y thuật nên không cần hắn phải nói quá nhiều.Bọn họ ở đây còn hiểu thêm một điều nữa.

Là chẳng ai ở đây đủ khả năng để thực hiện ca phẩu thuật xương sọ này cả.

Những mảnh vỡ vụn của xương sọ bắt đầu tiến vào não, thời gian dài sẽ gây ra nhiễm trùng và nhiều cái nguy hiểm khác.Lần này Thẩm Đình Ninh thật sự gây họa cho người nhà rồi.

Đáng ra hắn không nên chữa trị khớp vai cho cô mới phải."

Việc này chúng ta có nên thông báo cho Vận Dao không?"

Thẩm phu nhân khẽ lau nước mắt.

Có là bác sĩ thì sao.

Bệnh nhân trước mắt là con gái bà đấy.

Năm đó, lúc bà nuôi cô chỉ mới vừa sinh thôi, khó khăn lắm mới nuôi lớn đến gần này.Thẩm lão gia cau mày.

Vừa nghĩ tới những chuyện Thẩm Đình Ninh gây ra lại nghĩ đến việc của Thẩm Tư Đàn liền trực tiếp đập vỡ ly trà trên bàn làm việc."

Giấu được khi nào tốt khi đó.

Vận Dao đang có thai không thể chịu đả kích."

Tình trạng Thẩm Tư Đàn đã như vầy rồi, nếu Bạch Vận Dao nghe được sẽ như thế nào.

Lỡ có chuyện gì là một xác hai mạng đấy.

Ông nhìn ra được người phụ nữ họ Bạch rất quan trọng đối với Thẩm Tư Đàn.

Huống hồ bây giờ còn mang cốt nhục Thẩm gia nếu có bề gì ông làm sao ăn nói."

Ba, chuyện này thật sự không giấu được đâu.

Giấy không gói được lửa."

Thẩm Nghiêm Tu suy nghĩ một chút liền nói.

Đau sớm còn hơn đau trễ mà lại dài dai dẳng.

Chị của hắn tình huống hiện tại đã là một mảnh đen rồi.

Làm sao có thể giấu cơ chứ.Nói gì đến thế lực Bạch gia muốn điều tra tung tích một người chắc chắn dễ như trở bàn tay.

Để chị dâu tự điều tra ra có khi còn đau đơn, đả kích hơn.Từ lúc Thẩm Tư Đàn bị bắn trúng đã hai mươi mốt giờ rồi.

Chỉ còn ba tiếng nữa nếu không nhanh lên không khí xâm nhập nào bên trong.

Lúc đó Hoa Đà tỉnh lại cũng không cứu được người.

Nhưng mà chuyên môn này hắn không làm được.

Hắn không đủ nâng lực để làm việc đó.Chết tiệt, bản thân thật kém cỏi mà.Kinh Thành, Bạch gia.Bạch Thái sau khi biết mẹ mình có mang hài tử liền đảm nhận làm người chị tốt.

Đối với việc đứa em này kém hơn mình cả mấy con giáp cũng không có gì bất mãn.

Ngược lại cô còn rất trông mong nó ra đời để giúp cô gánh vác Bạch gia."

Mẹ ăn thử món này đi.

Rất tốt cho thai phụ."

Bạch Vận Dao nhìn miếng cá hồi sốt mật ong mà Bạch Thái gắp cho bà cùng cầm đũa ăn một miếng.

Thật sự Bạch Thái nấu ăn rất ngon nhưng bà lại không có cảm giác muốn ăn.

Tâm tình cứ thấp thỏm không yên.Bà lại nhìn Bạch Thái múc cho mình một bát canh ngao cũng không từ chối mà để cô làm.

Có con gái lớn chăm sóc thật sự khiến bà cảm động."

Bao giờ lại đi?"

Nghĩ tới Bạch Thái còn phải quay phim liền hỏi."

Chiều nay ạ.

Hay mẹ theo con đến Giang Thành đi."

Bạch Thái trả lời xong lại nghĩ đến việc Bạch phu nhân ở đây một mình chỉ với những người làm liền đưa ra đề nghị.

Cô sẽ mang mẹ cô đi để Thẩm Tư Đàn về không tìm được rồi tức đến trào máu.

Nghĩ thôi đã thấy vui rồi."

Đến Giang Thành làm gì.

Mẹ còn việc ở tập đoàn.

Tư Đàn cũng sắp về rồi."

Bạch Vận Dao nói xong liền nhìn về phía Vu Tương.

Ai nha, bà mà đến chẳng phải kẻ không vui nhất là con nhóc không biết trên dưới này sao.Vu Tương đang ăn liền đón lấy ánh mắt của Bạch Vận Dao rồi nhẹ nhàng nhếch môi.

Cô định nói gì đó nhưng bên cạnh điện thoại của Bạch Vận Dao đã reo lên.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 79: Thẩm gia đón người


Bạch Vận Dao nhìn số điện thoại xong liền đứng dậy đi ra bên ngoài rồi mới bấm nghe."

Alo."

"Vận Dao, còn nhớ bác không?"

Thẩm phu nhân nói rồi liền che miệng tằng hắng mấy tiếng.

Đối với người cháu dâu không kém hơn mình bao nhiêu tuổi mà xưng bác thật ái ngại mà.

Nhưng vừa nghĩ đến chuyện chính liền nuốt xuống những ngại ngùng kì lạ kia."

Vâng, còn nhớ.

Bác tìm Tư Đàn sao ạ?

Cô ấy đi đảo Zu rồi."

Bạch Vận Dao không hiểu Thẩm phu nhân tìm mình có việc gì nên nghĩ ngay đến việc tìm Thẩm Tư Đàn.

Dù sao đảo Zu cũng không có sóng điện thoại muốn gọi Thẩm Tư Đàn thật sự rất vô vọng."

Bác có việc cần gặp cháu.

Cháu chuẩn bị đi.

Ít phút nữa người của Thẩm gia sẽ đến đón sang đây."

Thẩm phu nhân không đợi Bạch Vận Dao trả lời mà lập tức tắt máy.

Bà khẽ lau nước mắt.

Giờ phút này Bạch Vận Dao còn nghĩ Thẩm Tư Đàn ở đảo Zu, cô ấy còn đang đợi con gái bà.

Đáng tiếc, Thẩm Tư Đàn thật sự không ổn rồi.

Chỉ sợ lần gặp này sẽ là lần cuối cùng.Là bác sĩ sẽ phải đặt niềm tin mãnh liệt vào sự sống nhưng đối với tình trạng hiện tại của Thẩm Tư Đàn chỉ sợ sau đêm nay liền không qua khỏi.

Đứa con gái của bà nó còn chưa có đủ hạnh phúc mà.Tại sao lại bạc mệnh như vậy hả.

Ông trời có còn công bằng không.

Thẩm gia cứu bao nhiêu người làm bao nhiêu việc thiện chỉ để trơ mắt nhìn từng người thân một ra đi trong bất lực hay sao.Hiện tại, Bạch Vận Dao còn đang có thai bà không dám nói qua điện thoại.

Chi bằng để cô ấy đến đây có việc gì còn có bọn họ.Bạch Vận Dao nhìn điện thoại với khuôn mặt đầy vạch đen.

Kêu bà chuẩn bị là chuẩn bị cái gì còn gấp gáp như vậy.

Bà khẽ sờ lên ngực trái không hiểu sao tim hôm nay đập đặc biệt nhanh.

Có phải cơ thể thai phụ lớn tuổi sẽ như vậy không.

Thôi thì lát nữa gặp bà sẽ nhờ họ kiểm tra giúp, y học Thẩm gia rất cao nên bà hoàn toàn yên tâm việc này."

Mẹ nói gì mà đến con cũng không cho nghe vậy?"

Bạch Thái cau mày ôm lấy mẹ mình làm nũng.Bạch phu nhân búng vào trán Bạch Thái."

Lát mẹ có việc phải đi nước K.

Con cùng cô ta tự ra sân bay cẩn thận."

"Con cũng muốn đi theo."

Bạch Thái bĩu môi nũng nịu.

Cô chỉ nói thôi chứ thật ra biết rõ trong lòng không thể đi theo rồi.

Cô chỉ được đi hai ngày bây giờ phải quay về đoàn làm phim rồi."

Từng linh tinh."

Bạch Vận Dao cười cười tháo tay Bạch Thái đứa con gái to xác dính người ra khỏi người mình.

Lúc trước đối với Bạch Thái như vầy bà sẽ cho rằng cô muốn giở trò hoặc quấy rối nhưng bây giờ quen rồi.

Bà thích nhìn cô thể hiện rằng bản thân chỉ là cô gái nhỏ thích làm nũng trước mặt mình.Bạch Vận Dao cũng không biết phải chuẩn bị cái gì nên lấy mỗi giấy tờ tùy thân và tiền.

Chuyện của Bạch gia và Bạch thị bà chỉ kịp dặn dò đôi chút thì bên ngoài chỗ sân để máy bay có tiến trực thăng hạ cánh.Bạch Thái: "..."

Cô biết nhà cô có sân để trực thăng riêng nhưng đây là lần đầu nhìn thấy đó.

Thật sự hoành tráng như trong phim nha.Chiếc trực thăng màu đen trên đuôi còn được vẽ hình lá cờ có chữ Thẩm rất nổi bật.Bạch Thái nhìn xong liền cau mày.

Mẹ cô đây là muốn đi Thẩm gia sao.

Bọn họ không trực tiếp đến đây mà muốn mẹ cô đến đó, có lương tâm không vậy.

Mẹ cô là thai phụ đó.

Đi trực thăng hay máy bay khó chịu biết bao nhiêu.

Cô đến bay giờ mỗi lần đi đều sợ đây này.

Mẹ cô đi rồi có chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm hả.

Thẩm Tư Đàn đẻ ra người mẹ khác trả lại cho cô được chắc."

Bạch tổng, mời."

Máy bay vừa hạ xuống an toàn đã có một người đàn ông trung niên mở cửa làm động tác mời.

Thời gian mà viện trưởng nói với ông là thời gian cực kì gấp gáp nên những tiểu tiết hoàn toàn bị bỏ qua.Bạch Vận Dao cũng không nghĩ gì nhiều.

Bà chỉ cho đó là phong cách Thẩm gia thôi.

Bình thường Thẩm Tư Đàn cũng đâu có phép tắc gì.Cô nhìn mẹ mình định đi thì nằm tay bà ấy kéo lại."

Không được.

Thẩm gia các người không biết tự đến đây hay sao."

Bạch Thái cau mày.

Cô thật cảm thấy không ổn khi đi trực thăng.

Chính xác hơn là sợ.Bạch Vận Dao: "..."

Bà nhìn khuôn mặt nghiêm túc cùng với cái tay lạnh ngắt của Bạch Thái có chút muốn cười.Bà nhớ Bạch Thái trước kia đâu sợ đi máy bay nhưng bây giờ vừa thấy thôi đã như vậy."

Không sao.

Chỉ là trực thăng thôi."

Bà vừa nói thừa tháo tay Bạch Thái."

Đúng vậy.

Xin tiểu thư yên tâm chúng ta có chuyên môn chắc chắn sẽ đưa phu nhân đến nơi an toàn."

Vu Tương cũng kéo Bạch Thái lại.

Cô ấy nghĩ mẹ cô giống cô ấy hay sao.

Người ta quay năm đi máy bay cơ thể đã sớm thích nghi rồi.

Chỉ có Bạch Thái khi thấy máy bay liền tối đen cả hai mắt mà thôi.Bạch Thái nhìn mẹ mình bước lên trực thăng liền nhìn Vu Tương đang ôm mình bằng ánh mắt đầy ủy khuất."

Em cản tôi làm gì.

Bọn họ không biết điều."

"Ý người đã quyết, con gái lớn trong nhà khó giữ."

Vu Tương vô cùng nghiêm túc nói cho Bạch Thái biết một đạo lí lớn con gái lớn gả đi như bát nước hất đi.Bạch Thái: "Sao nghe câu này hơi nhột vậy?"
 
Back
Top Bottom