- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 418,952
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
[Bh] Cô Hàng Xóm Yêu Thầm Tôi
Chap 30: An Bảo Châu
Chap 30: An Bảo Châu
[GL] Bằng Trình Vạn Lý - Chap 30: An Bảo ChâuCả nhà họ An náo loạn một hồi đầy mưa đạn cuối cùng tên cũng do An lão gia đặt.
Cháu nội của ông mà ông thiếu đều phải đánh nhau với mọi người để được đặt tên ấy.An lão gia suy nghĩ một hồi liền đặt cho tiểu bảo bối là An Bảo Châu ngụ ý là viên ngọc quý của An gia, nhũ danh Tiểu Ái.Nhậm Duyệt Hàm nghe xong cũng không có gì để phản kháng.
Con gái cô không phải máu mủ của An gia nhưng bọn họ lại đối đãi không khác gì ruột thịt.
Sau này cô phải tốt với họ hơn mới được.
Cả Tiểu Ái nữa, cô nhất định phải nuôi dạy nó thật tốt, dạy nó hết lòng yêu thương An gia.Trên mạng mưa máu tanh cả một đêm cuối cùng chính chủ cũng đăng tin.Nhậm Duyệt Hàm V: Chào mừng Tiểu Ái, công chúa nhỏ của mẹ đã đến với thế giới này.Kèm theo đó chỉ là bức ảnh bàn tay đứa nhỏ nắm chặt lấy ngón tay của cô.Tin được đăng lên hoàn toàn đánh bay những hot search trước đó.
Thậm chí còn bạo dữ hơn.
Người bên web thầm chửi một tiếng, bọn họ lại phải tăng ca rồi.Cả mạng xã hội hôm trước còn chia làm hai phe, một phe tin chắc là Nhậm Duyệt Hàm, một phe thì bảo không phải.
Bây giờ tin đưa lên chính thức nghiên về một phía.[M* nó, là thật sao?][Hôm qua mới đưa tin, hôm nay đã sinh rồi.
Nhậm Duyệt Hàm nhanh vậy.
Chúc mừng nha.][Dã chủng ra đời có gì đáng chúc mừng hay khoe khoang chứ.
Nhậm Duyệt Hàm tiểu tam muôn đời vẫn là tiểu tam.][Tội nghiệp vợ anh ta hết lòng hết dạ rồi bị cắm sừng.
Bây giờ chịu cảnh anh ta có con ngoài giá thú.][Mấy người miệng chó không mọc được ngà voi.
Độc mồm độc miệng với một đứa bé sơ sinh khôn thấy ác nghiệp hả?]Nhậm Duyệt Hàm đọc bình luận một lúc liền không muốn đọc nữa.
Suy cho cùng toàn những lời chửi mắng."
Ít bữa mọi người sẽ quên ấy mà, em đừng buồn chi cho mệt."
Trần Hân thấy cô xụ mặt sợ cô sẽ bị trầm cảm sau sinh liền an ủi."
Đúng đó chị.
Bọn người này chỉ giỏi hùa theo thôi.
Ít hôm lại hùa nhau chửi người khác đừng để tâm làm gì."
Tiểu Quý là trợ lý của cô, một cô bé có bề ngoài hơi mũm mĩm mỗi lần cô ấy nói chuyện miệng vô thức chu lên vô cùng đáng yêu.Nhậm Duyệt Hàm thấy vậy liền véo má Tiểu Quý cho đỡ nghiền."
Chị biết rồi."
Chỉ có đều Nhậm Duyệt Hàm làm vậy lại vô tình đá vào hủ giấm chua An Nhất Bình.An Nhất Bình nhìn chăm chăm cái động tác véo má Tiểu Quý của Nhậm Duyệt Hàm.
Lúc trước cô cứ nghĩ cô ấy thích véo má mỗi cô.
Ai ngờ cô ấy đối với ai cũng vậy.
Cô có nên dạy dỗ lại một chút không.Nhậm Duyệt Hàm tất nhiên không biết cái suy nghĩ kia của An Nhất Bình.
Cô chỉ đơn giản thấy ai dễ thương một chút liền muốn véo má cho đỡ nghiền mà thôi.Một tuần Nhậm Duyệt Hàm cũng xuất viện, Tiểu Ái cũng đã được đưa ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, là một đứa bé vô cùng đáng yêu.
Chỉ có đều làm Nhậm Duyệt Hàm hơi buồn là cô ngoài lúc cho con bú thì đến cả bế con cũng không có cơ hội.An lão gia sáng sớm trước khi đi làm liền tranh bế Tiểu Ái đi phơi nắng sớm, đến khi ông đi làm thì An phu nhân tranh chăm đứa nhỏ.
Người làm mẹ như cô thật sự không có cơ hội thể hiện.Lúc trước khi cô chưa sinh họ hàng có chuyện gì mới đến nói với nhau đôi ba câu, uống một vài chén trà rồi giải tán.
Còn bây giờ bác cả đồ hầu như muốn cắm trại ở An gia không chịu về."
Ninh Ninh với Tiểu Yên thành thân lâu như vậy chưa có động tĩnh gì sao?"
An phu nhân thấy bác cả như muốn giành cháu với mình liền tỏ ra không vui.Bác cả nhìn vợ mình rồi lại thở dài.
Nếu có hai ông bà già có cần qua chơi ké cháu người ta không.
Nhắc đến lại làm ông phát bực."
Vẫn chưa.
Bữa hỏi thì Ninh Ninh bảo đợi thêm thời gian nữa, hiện tại nó chưa muốn có con.
Em xem có phải chị vô phúc không?"
Doãn phu nhân không khỏi oán thán.
Bà và An phu nhân là chị em họ, theo vai vế An phu nhân gọi bà là chị cả nên phải gọi cả chồng bà là anh rể cả."
Ninh Ninh cũng ba mươi rồi, còn chưa muốn gì nữa.
Hay Tiểu Bằng không muốn?"
An phu nhân nghi ngoặc.
Tầm tuổi Doãn Tư Ninh bà đã có An Nhất Bình rồi, bọn trẻ hiện tại kết hôn đã trễ lại còn không muốn sinh con thì phải làm sao.
Mà nói đi cũng phải nói lại, Doãn Tư Ninh ba mươi thì Vũ Yên Bằng cũng chỉ mới hai mươi là thôi.Tuổi của Vũ Yên Bằng còn quá nhỏ để làm mẹ, còn quá nhỏ để phải chịu trách nhiệm.An phu nhân nghĩ xong lại nhìn qua Nhậm Duyệt Hàm với Tiểu Ái, vẻ mặt bà đầy sự áy náy.
Suy cho cùng bà cũng là người làm mẹ, dù biết An Nhất Bình đang làm sai nhưng bà vẫn không thể vạch trần, ngược lại còn giúp An Nhất Bình bao che.Tuổi của An Nhất Bình bằng với Doãn Tư Ninh mà có chịu trách nhiệm được với hành động mình gây ra đâu.
Làm sao bọn họ có thể ép một đứa bé vừa tròn hai người phải học cách chịu trách nhiệm cùng gánh vác chứ.