Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu

[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 60: Thật chua


Bạch Vận Dao hết nhìn Thẩm Tư Đàn bước xuống xe lại nhìn Tiêu Lan bước xuống, hai người cười cười nói nói vui vẻ thì vô cùng khó chịu.Bọn họ có gì mà vui thế chứ.

Nói chuyện cũng ăn ý quá nhỉ.

Xem Thẩm Tư Đàn đi vui vẻ đến mức không muốn vào nhà rồi kìa.Bà càng nghĩ càng cảm thấy máu mình sôi lên không khác gì núi lửa phun trào.

Càng nghĩ càng muốn nộ khí xông thiên mà đánh người."

Được, nếu có cơ hội tôi chắc chắn sẽ ghé thăm Trang gia."

"Đến nhớ nói, tôi chuẩn bị đồ ăn ngon cho cô.

Tôi còn có việc xin cáo từ."

"Ân.

Tạm biệt."

Thẩm Tư Đàn đưa tay chào, miệng cười vô cùng tươi không khác gì đóa hoa đến khi nhìn xe của Tiêu Lan rời đi liền khôi phục lại bình thường."

Chết tiệt, đồ cáo già."

Cô nhớ đến thỏa thuận ở trong xe liền mắng một tiếng.Tiêu Lan này bề ngoài ân cần, ấm áp nhưng bên trong không khác gì con cáo già đội lớp người.Nghĩ người ta muốn giúp cô, muốn đưa cô về hay sao.

Người ta rõ ràng đã nắm được thóp của cô và đang muốn ra điều kiện trao đổi mà thôi.Nếu như cô đồng ý việc của Thẩm Đình Ninh xem như kết thúc còn không thì cả Thẩm gia đều phải bồi theo cùng.

Mà điều kiện trao đổi lại là con dẫn kết nối gen nữ x nữ tạo ra phôi thai trong tay cô.Tiêu Lan này rõ ràng đã điều tra được cô đã nghiên cứu thành công thứ này và đang giữ trong tay nên mới nhắm vào.Cũng không sao.

Thứ đồ chơi này cô chỉ nghiên cứu cho vui mang đi đổi cũng không mất mát gì.

Nhưng nghĩ đến việc bản thân bị một con cáo già nắm thóp thật không thoái mái xíu nào.Cô cũng không ngờ con gái của bà ấy cũng là người đồng tính.

Có cáo giá đến mức nào cũng chỉ đang nghĩ cho con cái mà thôi."

Còn không biết tự đi vào."

Bạch Vận Dao đứng khoanh tay nhìn Thẩm Tư Đàn vẫn nhìn theo xe thị trưởng Tiêu đã sớm đi mất dạng liền cảm thấy bực bội.Một người trước kia mời thì không đến.

Một người thì cứ đưa mắt nhìn theo xe người ta lưu lưu luyến luyến.Bạch trạch của bà là nơi cho bọn họ liếc mắt đưa tình hay sao.Thẩm Tư Đàn nhìn Bạch Vận Dao với khuôn mặt phụng phịu liền chạy lại ôm lấy bà ấy cọ cọ.So với việc phải đối phó một con cáo già thì cô thích con nhím nhỏ kiêu căng này hơn.Vì chiều cao chênh lệch của hai người nên nhìn cách nào cũng thấy Thẩm Tư Đàn đang cọ cọ ở chỗ đầy đà, mềm mại của Bạch Vận Dao một cách hưởng thụ."

Buông ra.

Cô làm cái gì vậy?"

Bạch Vận Dao bị ôm bất ngờ liền khó chịu đẩy Thẩm Tư Đàn ra rồi xoay người đi thẳng vào trong.

Nếu để ý sẽ thấy vành tai bà đỏ ửng.Đứng im nói chuyện không được sao.

Ôm ôm ấp ấp còn ra cái thể thống gì.Thẩm Tư Đàn nhìn theo có chút buồn cười."

Bác sĩ Thẩm, cô có nghe mùi gì không?"

Quản gia đứng bên cạnh cười hỏi."

Mùi gì?"

Thẩm Tư Đàn đầu đầy dấu chấm hỏi.

Cô còn cố tính hít hít mấy cái xem có mùi gì lạ không.

Đáng tiếc ngoài mùi hương thơm nhẹ nhàng của hoa oải hương thì không có gì cả.Quản gia mặt đầy vạch đen.

Hai cái người này có phải ngốc không.

Đầu gỗ cũng quá mức rồi."

Mùi chua ấy."

"Bà ợ chua sao.

Chắc ăn uống không tốt.

Nhớ lấy thuốc uống."

Thẩm Tư Đàn nhanh chóng làm điệu bộ của bác sĩ tốt mà nhắc nhở.Quản gia: "..."

Trong lòng khóc thành sông trường giang."

Tôi lên xem Bạch Vận Dao thế nào.

Nếu không đỡ thì nói tôi."

Cô nói rồi liền lách người đi vào bên trong nhà.Quản gia nhìn theo muốn nói rồi lại thôi.

Chuyện của chủ nhà bà vẫn ít quan tâm thì hơn.

Nhưng tức quá, hai cái kẻ đầu gỗ ngốc nghếch này.Thẩm Tư Đàn đi lên cũng không đến phòng ngủ mà trực tiếp đến thư phòng của Bạch Vận Dao đến gõ cửa cũng không gõ mà trực tiếp đi vào trong."

Cô không biết gõ cửa à."

Bạch Vận Dao nhìn thấy người tự nhiên ngồi trước mặt mình liền trừng một cái.Vui quá rồi.

Vui đến nổi bây giờ cả gõ cửa cũng không biết.Nhìn khuôn mặt tươi cười này đã cười với Tiêu Lan bà chỉ muốn tát cho cái mà thôi."

Thật chua nha."

Thẩm Tư Đàn đưa tay nắm lấy cằm của Bạch Vận Dao, mặt đối mặt khoảng cách của hai chiếc mũi gần đến mức có thể chạm vào nhau.Bạch Vận Dao mở to mắt trừng người trước mặt.

Đi xong về nói cái gì vậy.

Nhà bà làm gì có bao giờ chua đâu."

Chua, quá chua."

Thẩm Tư Đàn nhếch môi cười.

Xem đi, cái này không chua thì là gì.Sống lâu như vậy, cũng đã trải qua hai kiếp nhân sinh lần đầu tiên cô gặp được người phụ nữ cứ thích dối lòng mình như vậy.

Rõ ràng bản thân rất dịu dàng, rất ấm áp lại cứ thích bài ra vẻ kiêu căng, ngạo mạn không ai được phép đến gần.

Nhưng cô lại thích như vậy, đặc biệt là khi chọc Bạch Vận Dao nổi hết lông nhím lên."

Chua cái gì.

Cô bị điên à."

Bạch Vận Dao quơ lấy quyển sách đập lên tay Thẩm Tư Đàn một cái.

Có phải mấy nay bà quá dễ tính nên ai cũng muốn khinh rẻ bà không.

Còn Thẩm Tư Đàn nữa, rõ ràng cười cười nói nói với Tiêu Lan bây giờ con dám trêu ghẹo bà.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 61: Nụ hôn


Nghĩ tới hai nụ cười đó ở trước cổng Bạch Vận Dao tay nắm chặt quyển sách Luật Kinh Tế mà đánh vào người Thẩm Tư Đàn.Thẩm Tư Đàn thấy Bạch Vận Dao động thủ liền uốn éo né tránh.Cô chưa có làm gì mà.

Sao chưa gì đã đánh người rồi."

Cứu mạng.

Cứu mạng."

Thẩm Tư Đàn vừa uốn éo né tránh vừa la lên làm như bản thân thật sự bị đánh trúng vậy."

Cô có giỏi thì đứng im đừng có né."

Bà còn chưa có đánh trúng cái nào đâu."

Có ngu mới đứng im."

Thẩm Tư Đàn lè lưỡi.

Cô làm sao mà đứng im cho bị đánh được chứ.

Huống hồ, người ta còn chua như vậy.Hai người, người dí kẻ chạy không khác gì hai đứa trẻ chưa lớn đang làm loạn trong thư phòng.Mọi người đang làm việc ở bên dưới nghe được âm thanh ở phía trên cũng chỉ biết lắc đầu bất lực.Bạch Vận Dao suy cho cùng cũng còn là bệnh nhân lại bị Thẩm Tư Đàn chọc tức, hai người chạy đuổi khắp thư phòng một lúc khiến bà mệt đến không thở nổi.Bà nhìn Thẩm Tư Đàn còn đứng ở phía cửa liền buông cuốn sách xuống, tay ôm bụng tay bụng miệng khom người ho đến mặt mũi trắng bệch."

Khụ....khụ."

Thẩm Tư Đàn thấy vậy liền không chọc nữa.

Cô chạy lại đỡ lấy Bạch Vận Dao dìu bà ngồi xuống sofa.

Tay nhẹ nhàng giúp Bạch Vận Dao vuốt lưng."

Không tức giận nữa.

Xin lỗi.

Ngoan."

Bạch Vận Dao vừa ho vừa đưa mắt nhìn Thẩm Tư Đàn muốn nói gì đó nhưng cơn ho ập tới liền nuốt hết nào trong.Ngoan cái gì chứ.

Thẩm Tư Đàn đang dỗ dành con gái hay sao.

Bà lớn tuổi hơn đấy."

Đỡ hơn chưa?"

Bạch Vận Dao đưa tay che miệng mình xuống.

Bà nhìn vết máu trên tay thì cau mày định giấu đi nhưng đã không kịp nữa.Thẩm Tư Đàn cũng thấy rõ vệt máu nổi bật trong lòng bàn tay trắng trẻo của Bạch Vận Dao thì cau mày nhanh chóng nắm lấy cánh tay Bạch Vận Dao rồi bắt mạch."

Lo lắng ưu phiền quá độ, nộ khí công tâm... tự hủy hoại sức khỏe."

Bạch Vận Dao nghe xong liền cúi đầu."

Không phải tôi bảo tôi giải được độc hay sao.

Bà lo lắng cái gì."

Thẩm Tư Đàn tức giận hỏi."

Tôi làm sao không lo lắng cho được.

Sức khỏe ngày càng yếu, chân tay run rẩy, cả người khó chịu.

Đến cuối cùng người chết cũng không phải cô."

Bà không phải không tin Thẩm Tư Đàn nhưng đã là bệnh nhân thì ai lại không sợ chết.Sức khỏe ngày càng yếu đi, cho dù Thẩm Tư Đàn đã giải thích là tác dụng phụ nhưng bà thật sự sợ hãi.Mỗi tối nhắm mắt lại bà đều nhìn thấy ba mẹ mình đến đưa bà đi cùng.

Cho dù có van xin họ cho bà một chút thời gian nữa thì họ cũng mỉm cười rồi kéo bà đi.Thẩm Tư Đàn nhìn Bạch Vận Dao khóc, trái tim như có ai đó trực tiếp bóp nát vậy.

Cô không tự chủ được mà đưa tay nhẹ nhàng giúp Bạch Vận Dao lau nước mắt, rồi nhón người bá đạo hôn lên đôi môi bà ấy.Nụ hôn của cô nhẹ nhàng chỉ có sự ấm áp và che chở.Đối với Bạch Vận Dao, Thẩm Tư Đàn cô thua rồi.Cô trước giờ luôn kiềm nén trái tim mình vì cô sợ một ngày bản thân phải trả giá cho việc sinh tình cảm.

Cô còn sợ phải quay lại cuộc sống sinh lão bệnh tử như người bình thường.Nhưng đối mặt với người hiện tại, cô thua thật rồi.

So với sợ sinh lão bệnh tử của nhân loại cô càng sợ phải sống một mình cô độc cả ngàn năm hơn.Năm đó lúc ở Tiêu Dao Quan cô còn cười Doanh Y Diệp có thể bỏ cả đạo và sư môn để yêu một vị tướng quân tiền triều họ Bạch.

Không tương lai cũng không có hứa hẹn rồi lại chết đi như một kẻ phàm tục.Bây giờ cô thật sự hiểu cô ấy rồi.Thứ mà sư môn dạy là đoạn tình nhưng con người có ai thật sự có thể đoạn tình sao.

Chỉ là chưa gặp được đúng người nên mới cho rằng bản thân thật sự đã đoạn tình mà thôi.Bạch Vận Dao thật sự là khắc tinh đời này của cô.Bạch Vận Dao đang miên man trước nụ hôn ấm áp của Thẩm Tư Đàn liền cảm nhận được bản thân bị đẩy nhẹ nhàng xuống sofa.Bà nhìn Thẩm Tư Đàn ở phía trên đang bao bọc mình liền cau mày.

Bà đã từng nghĩ bản thân sẽ ghê tởm việc này nhưng không phải vậy.

Hiện tại không hiểu sao bản thân còn có chút mong đợi.Cho dù trước kia lúc lấy tên khốn đó bà cũng không có cảm giác mong đợi như vầy.

Lúc đó chỉ nghĩ đơn giản là cả hai đã lớn cùng nhau giải quyết nhu cầu, sinh con đẻ cái để có cái báo cáo mà thôi."

Được chứ?"

Thẩm Tư Đàn nhếch môi cười.

Cô không đợi người bên dưới trả lời mà trực tiếp hôn lên môi của người nằm bên dưới.Đôi môi này thật ngọt ngào làm cô không cách nào rời đi được.Bạch Vận Dao hai tay ôm lấy cổ Thẩm Tư Đàn.Một kẻ cô đơn quá lâu đến khi cảm nhận được sư yêu thương, che chở liền không thể nào chống cự lại nổi.

Từ nụ hôn nhẹ nhàng dần dần biến thành sự triền miên không dứt.

Trái tim lạnh giá bao ngày cũng dần được sưởi ấm."

Tôi có thể không?"

Thẩm Tư Đàn bất ngờ buông đôi môi ngọt ngào của Bạch Vận Dao ra.

Đến khi cô dứt ra ở giữa hai người còn có một sợi tơ trắng nhỏ như minh chứng cho sự kết nối của hai người.Bạch Vận Dao quay mặt đi, khuôn mặt bất giác đỏ ửng.Chuyện này có thể đừng hỏi có được không.

Lửa đã đốt lên, chẳng lẽ bây giờ còn có thể dừng lại được hay sao.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 62: Sắc xuân (H)


Nhưng bà cũng có chút ấm áp và cảm giác được trân trọng.Nếu không để ý đến cảm xúc của bà, Thẩm Tư Đàn chắc chắn sẽ không hỏi như vậy.Bạch Vận Dao mím môi quay mặt đi.

Nhìn thẳng vào Thẩm Tư Đàn làm bà có chút ái ngại với bản thân.

Đã sống đến nửa đời người rồi còn nổi lên ham muốn động tính với một cô gái khác kém hơn cả một thế hệ thật quá mất mặt rồi.Thẩm Tư Đàn thấy Bạch Vận Dao đã âm thầm cho phép liền nở nụ cười cúi xuống hôn lên vành tai đỏ ửng của bà ấy.

Chiếc lưỡi thon dài nhẹ nhàng chơi đùa vành tai đỏ như quả cà chua ấy.Dưới lớp áo ngủ của người bên dưới cô có thể cảm nhận được một thân thể ngọc ngà, mỏng manh với chiếc eo nhỏ săn chắc và bầu ngực vô cùng đầy đà.

Thẩm Tư Đàn một tay chống lấy cơ thể, một tay vuốt ve đôi chân dài thẳng tấp của Bạch Vận Dao.

Thật sự xứng danh với hai chữ siêu mẫu, bình thường Bạch Vận Dao cao khoảng một mét tám lăm đến một mét chín nên đôi chân này thật sự là tuyệt phẩm.Thẩm Tư Đàn hiện tại bản thân có muốn dừng lại cũng không được nữa.

Bản thân cô sống cả ngàn năm trong trạng thái không dục không cầu.

Hiện tại thật sự chỉ muốn mang hết tất cả sự ất nghẹn ngàn năm qua mà giải tỏa một lượt đưa cả hai đến đỉnh dục tiên dục tử.Bản thân dần nóng lên như có hàng ngàn ngọn hỏa diệm sơn đang phun trào bên trong.

Cảm giác muốn được giải tỏa, muốn được thỏa mãn xâm chiếm toàn bộ mạch não.Trong nụ hôn nồng cháy, Thẩm Tư Đàn đưa tay xé nát toàn bộ những vật ngăn cản cơ thể hai người.Chiếc áo lụa mỏng manh bị xé nát lại bị quăng một cách thô bạo xuống sàn cùng với nội y.Cô nhìn cơ thể trần trụi như ngọc ngà của Bạch Vận Dao liền cúi xuống hôn lên bầu ngực đầy đà, nhẹ nhàng ngậm lấy viên hồng ngọc đỏ chói rực rỡ kia.Bạch Vận Dao đưa tay ôm lấy cổ Thẩm Tư Đàn cảm nhận đừng động tác của người phía trên mà rên rỉ từng tiếng khiêu gợi.Cảm giác ngứa ngãi, khó chịu và trống rỗng chỉ muốn được người phía trên thỏa mãn như bao phủ đầu óc bà đến mức không còn nghĩ gì được nữa.Bà không tự chủ ưỡn ngực, nâng hông lên phối hợp với người phía trên, bên dưới theo sự động tình mà trở nên ướt át.Bàn tay của Thẩm Tư Đàn nhẹ nhàng chạm vào hang động huyệt đạo của Bạch Vận Dao, nơi đó đã trở nên nhảy cảm cùng với sự ướt át, mật dịch đã chảy ướt một mảnh sofa."

Dao Nhi, thật nhảy cảm."

Cô vừa chơi đùa bên ngoài huyệt đạo vừa nói nhỏ bên tai người năm dưới.Bạch Vận Dao mặt vốn đỏ nghe xong lại càng thêm đỏ, cả người muốn co rút lại không khác gì cây xấu hổ.Bà cảm nhận được từng ngón tay của Thẩm Tư Đàn đang vuốt ve chơi đùa bên ngoài huyệt đạo liền mím môi khẽ rên.Bỗng một trận tê dại truyền đến, đôi tay đang ôm cổ Thẩm Tư Đàn đột nhiên siết chặt, Bạch Vận Dao cắn chặt môi cảm nhận huyệt đạo bên trong mình đã triệt để bị xâm nhập."

Chịu được không?"

Thẩm Tư Đàn sợ bản thân quá gấp gáp một lúc đã đưa vào hai ngón tay làm đau người bên dưới liền hỏi."

Vẫn... vẫn ổn."

Bạch Vận Dao mím môi khẽ đáp."

Tôi tới đây."

Thẩm Tư Đàn thấy biểu cảm ngại ngùng của Bạch Vận Dao liền không nhịn nổi mà cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp của người bên dưới.Cánh cửa hang động đã bị xâm nhập, cảm giác trống rỗng bỗng chốc được lấp đầy.

Ham muốn cũng nổi lên một cách mãnh liệt, Bạch Vận Dao uốn éo thân thể đi theo tiết đấu của người phía trên.Ngón tay Thẩm Tư Đàn thon dài lại xinh đẹp cấm sâu vào huyệt đạo mà di chuyển cùng chơi đùa.Trong phòng dần dần phát ra âm thanh không thể miêu tả khiến người ta đỏ mặt tím tai.Thẩm Tư Đàn nhìn Bạch Vận Dao đang cảm khoái, phía dưới miệng hang động không ngừng chảy ra xuân thủy thì nhếch môi cười đầy thỏa mãn.Cảm giác này thật sự có tu luyện ngàn năm cũng không thể tìm được.

Dục tiên dục tử đến tận trời mây.Bạch Vận Dao gần như biến thành vũng nước trước động tác ra vào của Thẩm Tư Đàn.Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng lại kiều mị, huyệt đạo co rút làm đôi chân đang để trên eo Thẩm Tư Đàn như muốn kẹp chặt lại.Cho dù hiện tại không dùng tới xuân dược nhưng đối mặt với Thẩm Tư Đàn bà chẳng khác nào trúng xuân dược cực mạnh.

Khiến bản thân triệt để mất ý chí chỉ muốn được Thẩm Tư Đàn thỏa mãn, chỉ muốn cùng Thẩm Tư Đàn đi đến hết kiếp này.

Một loại cảm giác mà đối với bất kì ai bà cũng chưa từng có, nó ham muốn và tham vọng một cách mảnh liệt.Thẩm Tư Đàn sau khi ra vào chán liền rút ra rồi xoa nắm một bên mông của Bạch Vận Dao.

Cặp mông căng tròn này thật sự hấp dẫn cô đến phát điên rồi."

Dao Nhi, em thật đẹp."

Cơ thể của Bạch Vận Dao giống như bị thời gian bỏ quên.

Vừa trắng vừa săn chắc không hề có dấu hiệu lão hóa.

Nếu cô không phải biết rõ thế giới này không hề tin vào trường sinh bất lão thì cô đã nghĩ Bạch Vận Dao giống mình luyện đoạn tình công pháp rồi.___________Happy New Year 2022...Chúc các bạn có một năm mới an khang, ai làm việc thì tiền vào như nước, ai học tập thì thành công đỗ đạt, danh vọng ngờ ngờ như hào quang vạn trượng, mọi chuyện suôn sẻ, cả nhà sức khỏe dồi dào nè.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 63: Bạch đầu như tân (H)


Bạch Vận Dao đối với lời khen của Thẩm Tư Đàn chỉ biết đỏ mặt, môi mím chặt.

Lại nhớ đến Thẩm Tư Đàn gọi mình là Dao Nhi liền như muốn tìm cái hố chui xuống.

Bà đã từng tuổi này còn nhỏ nhắn gì nữa mà gọi cái danh xưng đó.

Như thế không phải mất mặt càng mất mặt sao.Nhưng tiếp theo cái làm bà mất khống chế hơn, Thẩm Tư Đàn khom người đưa lưỡi trêu chọc chiếc rốn nhỏ của mình."

Đừng...nhột...."

Thẩm Tư Đàn nhìn bộ dạng quắn quéo lại vì nhột của Bạch Vận Dao cũng cười ra tiếng.

Bàn tay khẽ bóp mông Bạch Vận Dao một cái."

Nhảy cảm như vậy.

Tôi muốn chỗ này thì sao?"

Cô vừa nói vừa di chuyển chiếc lưỡi của mình xuống nơi hang động trần trụi lại ướt át của người nằm bên dưới."

Đừng...ưmm..."

Bạch Vận Dao chưa kịp ngăn lại đã cảm nhận được chiếc lưỡi dài hư hỏng đi vào giữa hai cánh hoa, dùng sức kích thích huyệt đạo nhảy cảm của mình.Chiếc lưỡi của Thẩm Tư Đàn chỉ trêu chọc vài cái mà huyệt đạo giống như không đợi được điên cuồng co rút.Bên trong hang động nhỏ co rút từng cơn làm thân thể ngứa ngáy lại lần nữa quay về cảm giác trống rỗng muốn được thỏa mãn.Thẩm Tư Đàn nhìn Bạch Vận Dao vặn vẹo thân thể liền đưa chiếc lưỡi của mình ra vào khám phá hang động.Huyệt đạo chặt khít, theo tiết tấu ra vào của Thẩm Tư Đàn mà không ngừng chảy ra xuân thủy."

Có muốn nhanh hơn không?"

"Ưm...Muốn...ưm..."

Bạch Vận Dao ôm lấy đầu Thẩm Tư Đàn ở giữa hai chân mà rên lên.Hai ngón tay của Thẩm Tư Đàn một lần nữa đi vào, hoa tâm lại lần nữa bị chạm đến đỉnh.Mỗi lần Thẩm Tư Đàn thực hiện động tác đều làm bà thỏa mãn đến không thể suy nghĩ được gì khác.Thẩm Tư Đàn chợt cau mày.

Cô nhẹ nhàng hôn lên trán Bạch Vận Dao rồi đưa tay trực tiếp đánh ngất bà ấy.Cô nhìn Bạch Vận Dao đã bất tỉnh liền ngồi dậy cầm lấy áo choàng che đi thân thể ngọc ngà ấy.Thẩm Tư Đàn lấy áo khoác lên người rồi nhẹ nhàng bế Bạch Vận Dao về phòng.

Cô nhìn Bạch Vận Dao bị đánh ngất nằm yên ổn trên giường thì lấy tay che miệng trực tiếp chạy vào nhà vệ sinh.Chết tiệt, không ngờ nó lại đến sớm như vậy.

Tại sao phải là lúc này chứ.Thẩm Tư Đàn phun ra một ngụm máu liền nhanh chóng mở nước xả đi.Cho dù biết chuyện này sớm muốn gì cũng đến nhưng nó đến cũng quá không đúng lúc.

Công pháp đoạn tình đã phản phệ rồi trực tiếp vỡ vụn mới dẫn đến việc cô ói ra máu.

Cũng xem như từ đây cô phải sống một cuộc sống bình thường có sinh lão bệnh tử.Không biết chuyện này là tốt hay xấu nhưng cô cũng không thấy sợ hãi lắm.

Nếu như trước kia cô không dục không cầu dùng hết tất cả vào y học thì bây giờ cô chỉ mong được được cũng một người bình an đi hết một kiếp.Chờ đến sáng hôm sau khi Bạch Vận Dao tỉnh lại liền cảm thấy cổ mình đau nhức như có ai bẻ gãy vậy.

Bà đưa tay xoa xoa cổ, cố nhớ lại những cảnh không thể miêu tả tối qua nhưng nó chỉ dừng lại ở việc Thẩm Tư Đàn hôn lên trán bà.

Sau đó, ừ thì không còn nhớ gì nữa.Chẳng lẽ là mệt quá mới ngất đi sao.Ngoài việc cổ đau thì hạ thân cũng đau không khác gì bị bạo dâm.Nhưng có một điều lạ là đầu không còn đau, tay chân cũng linh hoạt hơn trước giống nhiều.

Phải nói cả cơ thể giống như được truyền năng lượng đặc biệt quay lại tuổi ba mươi vậy.Bạch Vận Dao chống người rồi dậy, bà chợt nhìn người nằm bên cạnh thì giật bắn mình không nói nên lời, tay nhanh chóng che miệng lại.Người nằm bên cạnh bà vẫn là Thẩm Tư Đàn xinh đẹp với khuôn mặt thanh tú, đôi lông mi cong vuốt hình cánh quạt, mũi hạt chanh thon gọn cùng với sống mũi vừa thẳng vừa cao, đôi môi mỏng khi ngủ sẽ mím lại.

Nhưng mà tóc của cô ấy tại sao chỉ một đêm đã có thể bạc trắng đến mức này.Bà không phải ngốc mà nhìn vào không phân biệt được đâu là nhuộm, đâu là tự bạc.

Từ đường chân tóc đi lên không hề có dấu hiện đen tất cả đều biến thành một màu trắng.Thẩm Tư Đàn hai mắt nhắm chặt khẽ vươn vai rồi lại đưa tay mò mò vị trí bên cạnh muốn tìm cái để ôm.Bà thật muốn đánh thức cô ấy.

Muốn hỏi cô ấy.

Nhưng thấy cảnh này lại nhớ đến một đứa trẻ lười cố ngủ nướng thì im lặng.Thẩm Tư Đàn mò không được người mình muốn ôm liền cau mày.

Cô đưa tay dụi dụi mắt muốn nhìn xem người bên cạnh sáng sớm đã chạy đi đâu rồi.Đáng tiếc cô vừa mở mắt đã thấy Bạch Vận Dao nhìn mình bằng ánh mắt kì quái.Thẩm Tư Đàn: "..."

Sáng sớm nhìn cô như vậy làm gì.

Muốn bị ăn nữa sao.Cô thấy vậy liền không chịu được kéo Bạch Vận Dao ngã xuống nằm trong lòng mình.Bạch Vận Dao cau mày đưa tay sờ trán Thẩm Tư Đàn xem có bị gì không.

Bà không tin trên đời lại có thể có người một đêm đã bạc cả đầu như vậy."

Em làm gì vậy?"

Cô nhìn tay Bạch Vận Dao đặt tới đặt lui trên trán mình liền vờ vực hỏi."

Cô ổn không?

Có chỗ nào không khỏe không?"

Thẩm Tư Đàn đầu đầy dấu chấm hỏi.

Cô cúi xuống hôn lên môi Bạch Vận Dao nhưng bị bà ấy lấy tay ngăn lại."

Chưa xúc miệng.

Đừng làm càn."

Bạch Vận Dao cau mày.

Hôn cái gì mà hôn, mới sáng sớm thân thể bản thân còn không lo đã muốn giở trò rồi."

Có phải xúc miệng rồi liền được làm càn không?"

Thẩm Tư Đàn nhìn xuống bàn tay che trước miệng mình liền hỏi.Nhưng Bạch Vận Dao chưa kịp trả lời thì Thẩm Tư Đàn đã đứng dậy xuống giường còn vô cùng bình tĩnh hối thúc bà."

Nhanh nhanh chúng ta đi xúc miệng rồi tiếp tục làm càn."

"Cô có liêm sỉ không?"

Bạch Vận Dao nghe xong liền đen mặt như đít nồi.

Người này không có liêm sỉ sao.

Giữa thanh thiên bạch nhật có thể nói những lời như vậy."

Liêm sỉ là cái gì?

Ăn được không?"

Thẩm Tư Đàn bày ra vẻ mặt ngây ngô hỏi lại.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 64: Kiểm tra


Bạch Vận Dao nhìn nét mặt vô liêm sỉ của Thẩm Tư Đàn thì "bép", năm ngón tay giáng xuống người cô.Thẩm Tư Đàn ôm lấy bên vai bị đánh nhăn mặt nhưng vẫn cười hề hề.

Lực đạo này rõ ràng đã nương tay lại.

Đây là sợ làm cô đau sao."

Đi đi, chúng ta đi xúc miệng, vệ sinh cá nhân."

Cô vịnh lấy hai bên vai của Bạch Vận Dao đẩy bà ấy đi trong cái liếc mắt chết chóc.Đến lúc cô nhìn thấy bản thân mình trong gương thì cũng không ngạc nhiên lắm.

Coi như việc này cũng nhẹ nhàng rồi và cô hoàn toàn chấp nhận với việc này.Thật ra thì sao trước nay cô không phát hiện bản thân để tóc màu bạch sẽ rất đẹp chứ.

Cảm giác cứ như thần tiên vậy.

Trước kia cô tại sao không sớm phát hiện ra chứ.

Tiếc thật.Bạch Vận Dao nhìn khuôn mặt đau khổ kiềm nén của Thẩm Tư Đàn cứ nghĩ cô ấy ngủ một đêm bạch đầu bị đả kích lại như sắp khóc.

Có ai chấp nhận được chuyện này cơ chứ.

Huống hồ đây còn là chuyện lạ.

Nhưng mà, có phải Thẩm Tư Đàn sát nghiệp quá nhiều nên bị ám rồi không.

Chuyện này không thể kì lạ như vậy.

Lát bà phải mời thầy về làm một cái lễ mới được."

Đừng buồn, đừng buồn..."

Bạch Vận Dao không biết phải an ủi Thẩm Tư Đàn thế nào chỉ có thể ôm cô ấy vào lòng.

Với chiều cao siêu mẫu khiêm tốn của bản thân thì Thẩm Tư Đàn thật sự chỉ đứng tới vai bà.Thẩm Tư Đàn dụi dụi vào vai Bạch Vận Dao vô cùng ấm ức nói."

Trước kia quái nào tôi không nhận ra tôi để tóc màu này sẽ rất thần tiên chứ...

Chết tiệt, làm bản thân phải xấu một thời gian dài như vậy."

Bạch Vận Dao: "..."

Bà vừa nghe xong liền đen mặt.

Mạch não này hoạt động kiểu gì vậy hả.

Thì ra nãy giờ cô ấy chỉ đang cảm thấy bản thân trước kia xấu hay sao.Nghĩ bản thân vừa bị quê, còn cho rằng người này bị đả kích liền nổi máu xông thiên đá vào chân Thẩm Tư Đàn một cái.Tức chết bà rồi.

Lúc nãy bà còn thương cảm cho cô cơ đấy.

Bị vậy là đáng đời rồi.Thẩm Tư Đàn ôm lấy cái chân bị đá rồi a lên một tiếng.

Cô nhìn Bạch Vận Dao phụng phịu định bỏ ra ngoài liền kéo lấy tay bà ấy vào lòng mình."

Tôi không sao.

Không cần lo lắng."

Việc này không sao cả.

Do công pháp phản phệ, lại hút hết chất độc ở cơ thể Bạch Vận Dao đi nên mới vậy."

Dao Nhi không thấy nó rất hợp với tôi sao?"

Bạch Vận Dao nghe vậy liền mím môi im lặng.

Thật sự rất đẹp, rất hợp.

Lúc bà nhìn thấy cô ấy mặc áo bác sĩ đã biết cô ấy rất hợp với màu trắng vừa xinh đẹp lại thuần thiết.

Bây giờ còn có chút gì đó rất thần tiên, rất có tiên khí."

Tôi giúp em làm vệ sinh cá nhân."

Thẩm Tư Đàn nhớ đến việc tối qua liền nhấc bỗng Bạch Vận Dao lên để bà ngồi lên bồn rửa tay.Bạch Vận Dao bất ngờ liền không hiểu Thẩm Tư Đàn định làm gì.

Cho đến khi bà nhìn thấy cô ấy đang sát khuẩn tay mình."

Làm gì vậy?"

Bạch Vận Dao nghi ngoặc hỏi."

Vệ sinh cho em."

Tối qua cô có dùng lưỡi đi vào nơi đó.

Lưỡi đã ăn qua rất nhiều thứ không biết có gây ra vấn đề gì không.

Chi bằng phải kiểm tra một chút mới yên tâm."

Tôi tự làm được."

Bạch Vận Dao cau mày định nhảy xuống nhưng bị Thẩm Tư Đàn lập tức ngăn lại."

Ngồi im."

Thẩm Tư Đàn ấn Bạch Vận Dao ngồi im rồi trực tiếp ngồi xuống đưa tay banh hai chân bà ấy ra.Bạch Vận Dao thầy động tác đột ngột đó lại nhớ đến việc tối qua liền quát lên.

Hai bên má cũng đỏ đến tận mang tai."

Cô biến thái à."

Thẩm Tư Đàn nhìn khuôn mặt đỏ như quả cà chua của Bạch Vận Dao thì cười lớn."

Em nghĩ gì vậy.

Tôi là bác sĩ, tôi chỉ muốn kiểm tra một chút."

Bạch Vận Dao: "..."

Khốn kiếp, Thẩm Tư Đàn đây là muốn trêu ghẹo bà.

Nói từ trước có phải bà sẽ không phản ứng và suy nghĩ bậy bạ được không.Càng nghĩ càng thẹn quá hóa giận.

Bạch Vận Dao đưa chân định đá Thẩm Tư Đàn một cái nhưng Thẩm Tư Đàn sẽ để cho bà đánh sao.

Điều đó không khác gì mơ tưởng viễn vong.Thẩm Tư Đàn thuần thục nắm lấy chân Bạch Vận Dao rồi banh hai chân bà ra.Lúc tối, cô quá gấp nên chỉ khoác giúp bà ấy chiếc áo ngủ, nội y hoàn toàn không mặc nên việc kiểm tra không hề bị cản trở.Bạch Vận Dao không phải lần đầu tiền khám ở chỗ đó.

Nhớ năm sinh Bạch Thái chỗ đó cũng để cho bác sĩ nhìn qua nhưng hiện tại cảm xúc lại là hai sự khác biệt.

Hiện tại có bối rối, có xấu hổ, có thẹn thùng.Thẩm Tư Đàn nhìn đến chỗ đó thật làm bà không thoải mái.

Thật sự muốn để bác sĩ khác nhìn thì hơn.

Ít ra lúc đó có thể tự thôi miên bản thân rằng bọn họ chỉ là quan hệ bệnh nhân và bác sĩ chứ không phải như bây giờ.

Mà bây giờ quan hệ của hai người là gì.

Người tình hay người yêu.Thẩm Tư Đàn sau khi nhìn xong phát hiện chỗ đó chỉ sưng lên một chút do làm chuyện không thể miêu tả, liền gật gật đầu hài lòng.

Cô nhẹ nhàng đưa ngón tay của mình xâm nhập vào nơi đó muốn chạm thử xem nó như thế nào.Bạch Vận Dao đang cố nghĩ đi chuyện khác đột nhiên cảm nhận ở cửa hang động của mình có người sờ đến liền nhảy cảm rên lên.

Tay đang đặt trên thành bồn rửa tay nhanh chóng nắm lấy áo Thẩm Tư Đàn."

Đừng...ưm..."

Thẩm Tư Đàn nhìn hành động của Bạch Vận Dao liền hài lòng."

Nhảy cảm thật đó."

Cô vừa nói vừa đưa ngón tay ướt mật thủy kia lên cho Bạch Vận Dao xem."

Có muốn nếm thử mùi vị của em không?"

Bạch Vận Dao: "Đồ hỗn đãn."

Bà mắng lên một tiếng rồi đẩy Thẩm Tư Đàn ra, nhanh chóng đi ra ngoài nhưng không khác gì chạy.Thẩm Tư Đàn có phải trêu bà đến nghiện rồi không.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 65: Sủng nịnh


Bạch trạch hôm nay ai cũng để ý có cái gì đó khang khác.

Đặc biệt là thái độ của phu nhân và bác sĩ Thẩm."

Uống miến canh đừng để nghẹn."

Thẩm Tư Đàn tươi cười vô cùng sủng nịnh, múc một chén canh cá nhỏ để trước mặt Bạch Vận Dao.Bạch Vận Dao trừng Thẩm Tư Đàn một cái rồi cầm lấy chén canh uống một ngụm."

Thịt kho hôm nay khá ngon, ăn thử miếng đi."

Bạch Vận Dao nhìn miếng thịt trong bát mình liền cau mày.Có phải bà nên đổi lại bàn hình chữ nhật chứ trước kia không.

Bạch Thái bảo bàn tròn sẽ có cảm giác gia đình hơn nhưng bây giờ thật phiền phức mà.

Đến cả ăn cũng không được thanh tịnh.Trong lòng thì chê phiền nhưng vẫn gắp miếng thịt lên ăn thử.Quả thật hôm nay kho rất vừa miệng.

Đầu bếp mới này thật sự không tệ chút nào.Người hầu xung quanh: "..."

Sao lại có cảm giác bội thực thế nhỉ.Bạch Thái bình thường mỗi sáng sẽ gọi nhưng mấy hôm nay sáng nào cũng gọi ra kết quả phu nhân còn ngủ thì nghi ngoặc.

Không phải mẹ cô sống rất đúng mực hay sao.

Bây giờ ở đâu lại bắt chước Vu lão bà rồi.Cô mà biết Bạch phu nhân đang tránh mặt mình chắc sẽ tức chết.

Cái này thuộc dạng nằm không cũng bị người ta xa lánh.Đáng tiếc cho dù nghi ngoặc thế nào thì cô cũng không thể quay về Kinh Thành.

Bây giờ gần tết cô vừa phải ở đoàn làm phim vừa phải chuẩn bị cho Hoa Đỉnh vào tối nay.

Bận đến tối mắt tối mũi.Vu Tương tối hôm qua đã bay đi nước K tham sự Fas Choice Event nên Hoa Đỉnh lần này chỉ có cô đi."

Chị Thái, trên mạng đang đón xem tối nay chị có đi hay không đó."

Tiểu Hướng đang bấm điện thoại nở nụ cười vô cùng gian trá."

Tại sao chị không đi?"

Tối nay cô sẽ tỏa sáng nhất thì quái nào lại không đi chứ."

Vì chị ẩn quá lâu nên họ đoán chị..."

Tiểu Hướng vừa nói vừa nhìn bụng cô đầy mờ ám.Bạch Thái cũng không phải ngốc mà không hiểu.

Cô đưa tay đỡ trán.Mấy tháng trước cô hoàn toàn bận chuyện ở Bạch gia vừa về đến Giang Thành đã vào đoàn làm phim của lão Đào.

Mà phim này phải tuyệt đối bảo mật đến phút cuối cùng nên hiện tại cô chẳng khác gì đang ở ẩn.Giang cư mận và mấy trang blog rảnh rỗi không có gì làm tất nhiên sẽ đoán già đoán non cũng là chuyện dễ hiểu.[Mọi người nói xem, có phải sau khi bị chính công ty gia đình mình phong sát Bạch Thái đã về vườn luôn rồi không.][Tôi nghĩ Bạch Thái mang thai rồi, nếu không ai lại tạm ngưng sự nghiệp ở giai đoạn đang lên chứ.][Nói mới để ý.

Hôm tất niên Ngu Tinh tôi còn để ý thấy vòng hai Thái ca có chút to nha.][Thế thì phải chúc mừng rồi.

Sơ Ngộ Đồng Tâm thật tốt.][Thế tối nay Bạch Thái có xuất hiện không nhỉ?][Tôi đoán 100% là không có, Vu Tương đi nước K rồi ai bồi lão bà tham gia Hoa Đỉnh chứ.][Sáng nay Vu Tương mới nhận được giải nghệ sĩ mị lực nhất năm nếu Bạch Thái nhận được ảnh hậu nữa không phải tam hỉ lâm môn sao.]Bạch Thái: "..."

Cô còn đang chìm đắm trong quyển kịch bản đây.

Thời gian đâu mà sinh con hả.

Nhưng khoan đã lão bà của cô lại lấy thêm giải về sao.

Nghệ sĩ mị lực nhất năm cơ đấy.

Mà cô nhớ năm nay Vu Tương cũng đâu có làm gì ngoài ra vài bài hát cùng với tổ chức mấy đêm nhạc hội.

Đúng là đại đỉnh lưu có khác mà."

Em chuẩn bị cho chị chiếc váy nào đẹp một chút."

Bạch Thái hất tóc.

Cô vừa nói vừa nhấn mạnh từ đẹp thật dài."

Yên tâm em đã sớm chuẩn bị cho chị rồi.

Xong cảnh quay này nữa là chúng ta có thể đi."

Tiểu Hướng gật đầu vô cùng chắc chắn.Tối hôm nay lễ trao giải Hoa Đỉnh thật sự gây ra rất nhiều tranh cãi.

Mà tranh cãi lớn nhất chính là Đế Mộng và An Hạ Truyện hai bộ phim truyền hình đình đám có kết cục bi thảm cùng với diễn xuất đỉnh cấp của hai diễn viên đóng nữ chính.Nhưng dù sao so địa vị, danh vọng một chút thì nghệ sĩ tuyến ba như Bạch Thái cũng có lợi thế hơn Trang Noãn Nghiên còn ở tuyến năm, sáu.Vì sự kiện của đêm hội Đế Mộng không vui vẻ gì cho cam nên tổ chương trình đặc biệt tách cô và nam chính đi riêng với nhau.

Nếu để cả hai đi chung chỉ sợ nước bọt của giang cư mận sẽ dìm chết bọn họ.Bạch Thái cũng không phải ảnh hậu, thị hậu gì đó nên được xếp đi cùng một diễn viên nữ khác.Hôm nay, Tiểu Hướng thật sự đã chuẩn bị cho cô một chiếc váy trắng ôm eo rất đẹp, trước ngực còn được đính hoa vàng, tà váy có thêm những viên kim cương nhỏ lấp lánh.

Cô đặc biệt búi cao tóc làm lộ ra xương quai xanh hình cánh bướm và chiếc cổ thiên nga xinh đẹp vừa có sự thanh thuần vừa có sự gợi cảm.Bạch Thái nhìn nữ diễn viên lưu lượng xinh đẹp trong chiếc váy dạ hội màu đỏ đứng bên cạnh mình thì gật đầu xem như chào hỏi.

Chỉ đáng tiếc người ta lại không xem cô là cái đinh gì nên đã ưỡn cao ngực mà đi thẳng.Bạch Thái: "..."

Không thích nhau thì cũng nên bằng mặt không bằng lòng chứ.

Trước mặt truyền thông cô ta không muốn giữ cho bản thân chút hình tượng à.

Hay đứng kế cô cả hình tượng cô ta cũng không muốn thể hiện.Cô lắc đầu đầy bất lực rồi nhanh chóng nở nụ cười tiêu chuẩn xảy bước đi trên thảm đỏ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 66: Tối nay sinh một đứa


"Bạch Thái nhìn bên này."

"Y Kha nhìn bên này."

"Bạch Thái, Bạch Thái."

Bạch Thái nhìn phóng viên điên cuồng gọi tên mình cùng nữ lưu lượng bên cạnh thì đưa tay chào hết nhìn sang phải lại nhìn sang trái tạo dáng."

Mọi người chụp hình mà ồn thế."

Đến khi cô không chịu nổi lời kêu gọi nhiệt tình của bọn họ nữa liền mỉm cười nói với giọng trêu đùa.Phóng viên bên dưới cười ồ, có người nhanh chóng tiếp lời: "Tại cô đẹp quá đó."

Xem đi, khuôn mặt nghiên nước nghiên thành, thân hình gợi cảm với chiều cao lí tưởng, gia thế xuất chúng.

Sinh ra vốn đã ở sẵn vạch đích rồi.

Gọi cô là tiểu thư Kinh Thành cũng không quá đáng nha.

Lại còn có một bạn đời đại đỉnh lưu lương fan ngày ngày tăng không ngừng, hiện tại đã cán mốc ở fandom với con số một trăm triệu fan.

Thật là con số khiến bao nhiêu nghệ sĩ nữ ao ước.Sau những phút tạo dáng thảm đỏ các kiểu Bạch Thái cũng được thả vào trong.

Cô vừa quay lưng đã thở dài như trút được gánh nặng.

Ai bảo làm nghệ sĩ vui sướng chứ.

Mệt chết cô rồi này, cười đến mỏi cả quai hàm đây.Thẩm Tư Đàn từ trong bếp đi ra phòng khách trên tay còn cầm theo lon coca, nở nụ cười yêu chiều hỏi."

Đang xem Hoa Đỉnh à?"

Bạch Vận Dao đen mặt vội vàng phản bác."

Ai xem chứ.

Quản gia tự mở đó.

Tắt đi, có gì hay ho đâu mà xem."

Quản gia đứng bên cạnh: "..."

Bà rất muốn nói rằng phu nhân à.

Cái này ngài tự mở đó chứ không phải quản gia như bà mở đâu.

Không có được sự cho phép, quản gia như bà làm sao dám to gan lớn mật như vậy chứ."

Tắt gì mà tắt.

Em không xem thì tôi xem."

Thẩm Tư Đàn biết Bạch Vận Dao thế nào cũng đành bất lực ngồi xuống bên cạnh.Cô biết rõ người này ngoài mặt lúc nào cũng kiêu ngạo không quan tâm nhưng xem đi vừa nhìn thấy con gái đi thảm đỏ trên mặt đã hiện rõ sự hãnh diện chỉ thiếu điều nhảy cẫng lên."

Cô lại uống coca, có biết nó không tốt không?"

Bạch Vận Dao liếc nhìn lon coca trong tay Thẩm Tư Đàn liền cau mày.Thẩm Tư Đàn chớp chớp mắt rồi: "Ợ"Bạch Vận Dao: "Cô...?"

Tức chết bà rồi.

Bà quan tâm người ta mà người ta có nghe đâu.

Còn trực tiếp ợ đầy thỏa mãn nữa.Nhưng bà nói chưa xong đã bị Thẩm Tư Đàn chặn miệng bằng nụ hôn.

Nụ hôn ấy sau khi xâm nhập khoang miệng bà còn truyền theo cả hương vị của coca.

Bạch Vận Dao khẽ nuốt xuống."..."

Thẩm Tư Đàn thấy Bạch Vận Dao đã nuốt liền hài lòng."

Coca có tác dụng chữa khó tiêu, tắc nghẹ dạ dày,..."

Cô cười cười nhẹ nhàng bầy ra chuyên môn của mình nói cho Bạch Vận Dao biết tác dụng của lợi hại của coca."

Và nó còn gây quy cơ mắc bệnh béo phì, tiểu đường, ung thư, suy thận, mắc bệnh tim mạch."

Bạch Vận Dao trừng mắt rồi tiếp lời.

Tưởng bà không phải bác sĩ thì không biết mấy cái này sao.

Còn dám nói tác dụng của nó cơ đấy."

Lâu lâu uống đâu có sao?"

Thẩm Tư Đàn cười hề hề phản bác lại."

Hôm nay cô đã uống ba lon, hôm nọ hai lon, hôm kia bốn lon,...

Có cần tôi nhắc cho nhớ không?"

Còn dám phản bác với bà.Thẩm Tư Đàn đưa tay xoa xoa trán bất lực.

Ai bảo người già trí nhớ sẽ giảm chứ.

Xem đi, có giảm đâu mà còn nhớ dai như vậy.Cô đặt lon coca xuống bàn rồi làm bộ xua đuổi."

Đi đi, nghe không.

Dao Nhi không cho tao thấy mày.

Đi đi, đừng ở đó mê hoặc tao.

Định lực của tao rất tốt, tao chỉ bị Dao Nhi mê hoặc thôi."

Bạch Vận Dao cười cười bất lực với trò trẻ con của Thẩm Tư Đàn."

Không biết xấu hổ."

Quản gia thấy vậy liền cho người làm mang lon coca đi để tránh hai người trẻ con này lại làm trò ầm ỉ.Lúc đầu bà nhìn Thẩm Tư Đàn cũng nghĩ cô sẽ đứng đắn, lãnh đạm lắm.

Ai ngờ ở chung lâu ngày mới biết cô gái này thật sự rất có tố chất trêu chọc, gây cười cho người khác.Phu nhân từ hồi có cô ấy cũng cười nhiều hơn.

Bình thường cả ngày toàn tỏa ra sát khí đằng đằng nhưng trước Thẩm Tư Đàn lại không khác gì cây xấu hổ."

Nó về nhà thừa kế sản nghiệp không phải tốt hơn phải đóng phim vất vả sao?"

Bạch Vận Dao nhìn thấy con gái trên ti vi trên khuôn mặt ánh lên vẻ tự hào.

Nhưng vừa nghĩ đến phải làm việc vất vả hơn người bình thường rất nhiều lần liền đen mặt."

Mỗi người có ước mơ riêng cùng mong muốn riêng không nên miễn cưỡng.

Em không thấy Bạch Thái đang phát ra vần hào quang hạnh phúc khi được làm điều mình thích à."

Cô dại gì để con nhóc ấy về đây.

Chẳng phải sẽ có thêm một con kì đà cản mũi sao.

Phải tống con kì đà ấy ở Giang Thành mới được.Haha, bao đời bánh đúc có xương, bao đời mẹ ghẻ mà thương con vợ bao giờ.Huống hồ, nó nhìn mình cũng không thuận mắt còn gọi mình là quái vật nữa.Bạch Vận Dao không đọc được suy nghĩ đen tối của Thẩm Tư Đàn.

Bà nhìn vào ti vi rồi mím môi."

Nhưng Bạch gia chỉ có mình nó.

Nó không về quản thì ai quản."

Đây chính là gánh nặng của chế độ con một.

Con cái không lo, không thừa kế sản nghiệp thì phải giao cho ai bây giờ.

Bà cứ định sẽ chỉ cô một số cách tiếp quản sơ nhưng vừa nhắc cô đã lảng tránh vấn đề rồi thì còn nói năng gì nữa."

Tối nay chúng ta sinh một đứa thừa kế là được."__________Tết nhất đến nơi rồi.

Hi vọng mọi người làm chủ tốc độ của mình đừng để hại của bản thân còn liên lụy đến người khác.Hôm nay, Leo đi dự tiệc đính hôn của bạn về có uống một ít (tầm hai ba lon strongbow).

Sau đó rất tỉnh táo bản thân hoàn toàn làm chủ được tay lái (chạy trong lề đường vận tốc 50km/h) nhưng vẫn bị thằng cha phía sau ủi đít xe (vỡ hẳn cái đèn bên phải và móp một chút)...

Bản thân không sao, nhưng có uống thì đúng cũng thành sai nên mình quyết định nói chuyện đàng hoàng, nhỏ nhẹ (Ok, có bao giờ cãi nhau mà Leo thắng ai đâu)...

Còn nữa, làm ơn làm phước sống có trách nhiệm giùm, mình thấy đã bị thương nên mới để cho đi đến bệnh viện băng bó trước.

Sau đó quay lại nói sau, có đền toàn bộ 100% hay không mình cũng không ép, vì mình cảm thấy có uống mà lưu thông thì đã sai rồi.

Ai ngờ một đi không trở lại.

Và xe bây giờ cmn phải vừa chịu tiền gọi xe cẩu đến gara, vừa chịu tiền sửa, một lời xin lỗi cũng không có.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 67: Nữ diễn viên được yêu thích nhất


"Sinh bằng cách nào?

Cô là sinh vật sinh sản vô tính à?"

Bạch Vận Dao mở to mắt nhìn Thẩm Tư Đàn bằng ánh mắt quái dị.

Trong đầu hiện ra toàn dấu chấm hỏi.Thẩm Tư Đàn: "..."

Cô mà sinh sản vô tính thì đã có cả một đàn cháu chắt rồi chứ đâu phải như bây giờ."

Tôi có cách."

Không phải cô bảo cô thích làm phụ nữ to bụng nhất sao.

Cô có một loại đã nghiên cứu thành công có thể làm hai người phụ nữ có con chung với nhau nha.

Cũng vì vậy là con cáo già kia mới ra điều kiện với cô đấy.Bạch Vận Dao khoanh tay hừ lạnh một cái."

Thế tôi với cô có quan hệ gì mà sinh con?"

Nói thì dễ nghe lắm.

Bây giờ quan hệ của hai người còn chưa xác định kia kìa.Thẩm Tư Đàn ôm lấy người Bạch Vận Dao cọ cọ, không biết xấu hổ nói."

Tất nhiên, Bạch Vận Dao sẽ lão bà của Thẩm Tư Đàn rồi."

Bạch Vận Dao nghe xong liền đỏ mặt, phản bác."

Ai... ai muốn chứ."

Bà đứng bật dậy đá vào chân Thẩm Tư Đàn rồi đi lên lầu.

Lúc quay mặt đi còn nhếch môi cười khẽ.Bạch Thái ngồi ở khán đài dự lễ liên tục hắt xì.

Cô xoa xoa mũi rồi kéo cái áo khoác lông của mình lại cho ấm.Chết tiệt, rõ ràng trong đây có máy sưởi nhưng cô cứ ngứa mũi muốn hắt xì vậy chứ."

Cô bị cảm lạnh sao?"

Trang Noãn Nghiên ngồi bên cạnh cũng không đành lòng nhìn.Người ta là đối thủ của cô nhưng hai người lại được xếp ngồi chung trên một cái sofa dài.Cô cũng nghe tới cái vụ đêm hội Đế Mộng oanh tạc kì thị nữ chính ra sao.

Hoa Đỉnh muốn kiếm cơm thì làm như vầy cũng dễ hiểu.

Nếu không chắc sẽ uống nước bọt thay cơm."

Chắc vậy."

Bạch Thái hít hít mũi.

Mùa này cũng dễ cảm lạnh mà còn dễ bị nghi ngờ nhiễm dịch bệnh nữa."

Tôi có thuốc, uống không?"

Trang Noãn Nghiên quan tâm hỏi."

Không cần đâu.

Uống sẽ rất buồn ngủ."

Bạch Thái lắc lắc đầu nhanh chóng từ chối.

Cho dù bọn họ đều là đại sứ DR nhưng tài nguyên chạm trán rất nhiều.

Ai biết cô gái ngọt ngào này có ý tốt hay xấu chứ.

Đề phòng vẫn tốt hơn cứ ngu ngơ dại khờ rồi buông lỏng cảnh giác cho người ta hại mình.Trang Noãn Nghiên thấy Bạch Thái có ý đề phòng cũng không nói nữa.

Cô cảm thấy máy quay đang quay về hướng bọn họ liền trở về bộ dạng nghiêm túc xem MC đang nói trên sân khấu."

Tiếp theo, chúng ta sẽ đến với giải thưởng nữ diễn viên được yêu thích nhất."

"Chúng ta hãy nhìn qua một lượt những cái tên tiêu biểu trong danh sách đề cử năm nay."

Theo lời của MC trên màn hình lớn bắt đầu phát những bộ phim có trong danh sách đề cử của hạng mục.

Không ngại gì khi trong đó có Đế Mộng lúc Lý Huân giả trai và Chúng ta 1995 vai La Ngọc cùng An Lạc Truyện vai quận chúa của Trang Noãn Nghiên.Bạch Thái ngồi thẳng lưng nhìn cảnh đó thì khẽ chép lưỡi.

Cô bây giờ mới có thể xem tổng thể vai diễn của bản thân trên màn ảnh lớn.

Thật soái nha, hèn gì có nhiều người gọi cô là lão công như vậy."

Thật soái."

Trang Noãn Nghiên gật gật đầu.

Cô đã xem qua đoạn cut phim này mấy lần vẫn không thể phũ nhận độ soái này.

Đáng tiếc nghe đồn lại là thụ.

Nhân sinh khó đoán mà.

Nhưng đối thủ nặng kí như vầy cô vật ngã làm sao được chứ.

Lấy ảnh hậu, cưới đại gia thật khó khăn."

Cảm ơn."

Bạch Thái cười cười.

Lần đầy cô nhìn thấy một người có thể khen đối thủ mình bằng ánh mắt hâm mộ cơ đấy.

Đúng là sống lâu mới biết nhiều điều quái lạ."

Sau đây xin mời ảnh đế Vương Kính Đình lên công bố kết quả và trao giải..."

Trong tiếng vỗ tay của mọi người, người đàn ông trung niên trong bộ vest đuôi tôm vô cùng khoan thai đi lên sân khấu.Bạch Thái ánh mắt nhìn chăm chú lên sân khấu.

Đây không phải giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất nhưng so với nó cũng không hề thua kém.

Giải thưởng này nếu có sẽ khẳng định được mức độ yêu thích của cô trong lòng khán giả.Sau màn chào hỏi qua lại của ảnh đế và MC thì cuối cùng ảnh đế cũng cầm lấy bảng kết quả rồi mở ra.

Vương Kính Đình không phải người nhiều lời nên rất nhanh đã thông báo kết quả."

Giải diễn viên nữ diễn viên được yêu thích nhất Hoa Đỉnh năm 20xx là..."

Vương Kính Đình nhìn vào bảng kết quả trên tay một lần nữa để chắc chắn rồi nói tiếp."

Xin chúc mừng Bạch Thái."

Bạch Thái: "..."

Cô nghe xong liền ngơ người mất ba giây.

Lúc nãy cô chỉ nói nếu cô được giải này thì tốt.

Ai ngờ bây giờ lại được thật."

Với vai diễn Lý Huân trong phim Đế Mộng có thể diễn cả nữ lẫn nam..."

Trang Noãn Nghiên thấy người bên cạnh vẫn còn ngơ ra thì vỗ vỗ nhẹ một cái."

Chúc mừng cô."

Bạch Thái gật đầu rồi nở nụ cười một cái."

Cảm ơn."

Xem ra người này cũng không xấu nhưng cô nghĩ.

Có thể sảng khoái chúc mừng đối thủ không phải việc ai cũng có thể làm được.Cô không hề ngồi với đoàn làm phim nên giờ phút này liền trực tiếp đi lên nhận giải.Cô nhìn chiếc cup màu vàng trong tay sống mũi có chút cay cay.

Cô hít một hơi thật sâu rồi nhanh chóng phát biểu suy nghĩ cùng lời cảm ơn của mình.Nhưng lời cảm ơn lại không khác gì chọc vào nổi đau của đoàn làm phim.

Lúc đó bọn họ cứ nghĩ phải cách xa Bạch Thái một chút.

Cô đã đắc tội với cao tầng nào nên mớ đáng bị như vậy.

Ai mà ngờ người ta sinh ra đã là vàng ngọc cao quý chứ.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 68: Trực tiếp quăng lên giường


Fan Bắp Cải nhà Bạch Thái sau khi nghe xong chỉ thiếu điều hét to lên ăn mừng.Xem đi, ai nói Bạch Thái chỉ có thể là bình hoa chứ.

Nghệ sĩ được khán giả yêu thích nhất đó.Nhớ đến vai Lý Huân thật sự được yêu thích thật.

Nữ thì đổ gục trước tạo hình của thập hoàng tử, nam thì đổ trước tạo hình sau khi Lý Huân quay về thân phận nữ.

Đặc biệt là tạo hình nữ đế mặc long bào đứng trên đại diện Kim Loan thật muốn bẻ cong mọi giới tính.Đáng tiếc nếu không có cái đêm hội vừa hút máu vừa ngược đời nâng nữ phụ tẩy chay nữ chính đó ra thì Đế Mộng thành công biết bao nhiêu.[Quay mặt đoàn làm phim Đế Mộng cho bà xem hết một lượt nào.][Tôi muốn xem nét mặt của kỷ nữ họ Nhậm.][Chúc mừng lão công.][Chúc mừng Bạch Thái lão công.

Chúc mừng đại fan Bắp Cải.][Đợi nữ diễn viên xuất sắc nhất, không biết sẽ về tay ai.][Năm nay có nhiều phim rất tốt, kịch bản cũng xịn.]Bạch Thái sau khi phát biểu cảm nghĩ liền cầm cup đi về chỗ ngồi đợi những giải thưởng tiếp theo.

Cô nhìn Trang Noãn Nghiên bên cạnh liền có ý tốt hỏi."

Có muốn cầm thử không?"

Trang Noãn Nghiên khoác khoác tay: "Không muốn.

Tôi chỉ muốn cầm cup ảnh hậu mang tên mình thôi."

"Cô thật có tham vọng."

Bạch Thái nhìn chiếc cup trong tay rồi cảm thán.

Cô cũng có tham vọng đó nhưng con người phải biết đủ.

Nếu không một lát lại thất vọng."

Vì nếu không lấy được ảnh hậu tôi sẽ không cưới được vợ."

Bạch Thái nhìn thấy ánh mắt của Trang Noãn Nghiên tuy nhìn trên sân khấu nhưng lại chỉ dừng lại ở hàng ghế vip đầu liền gật gật đầu xem như đã hiểu.

Cô biết người ngồi trên đó không phú thì cũng quý.

Ông trời cũng thật ưu ái người đó rồi."

Cô làm sao cưới được Vu Tương vậy?"

Thời gian buổi lễ vừa dài vừa nhàm chán, Trang Noãn Nghiên làm sao chịu ngồi im cho được.

Cho dù được ánh mắt cảnh cáo của Lotus cô vẫn cảm thấy ngứa mồm.

Huống hồ gì cô cũng muốn xin ít kinh nghiệm.Bạch Thái suy nghĩ một chút liền đáp với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh."

Trực tiếp quăng lên giường là được."

"Ặc."

Trang Noãn Nghiên nghe xong liền có chút cạn lời.

Cái này, cái này bỏ đi cô không làm được.Máy quay thấy hai người nói chuyện vui vẻ lại sinh động như vậy cũng âm thầm tia camera đến.

Fan Hạch Đạo và Bắp Cải bình thường không quan tâm đến nhau bây giờ lại trở nên ồn ào.[Chết rồi.

Mặc dù biết Thái ca là người đã có gia thất nhưng tôi muốn ship cp.][Nghiên bảo à, bình thường chị đam mê quay vlog thì thôi đi, bây giờ còn không nghiêm túc như vậy sẽ bị anti cắn đó.][Bọn họ nói cái gì đó.

Có ai đọc được khẩu hình không?

Tôi muốn biết họ nói gì.][Nhìn cứ như tổng tài bá đạo và em gái nhỏ ngọt ngào vậy.][Fan cp Hoa sen xinh đẹp không thích điều này.][Fan cp Sơ Ngộ Đồng Tâm hàng real càng không thích điều này.

Yêu cầu Tương gia mang vợ về.][Ai da, tôi đặc biệt cắt một đoạn nhỏ rồi đọc lại khẩu hình miệng của bọn họ cuối cùng cũng biết họ nói gì rồi.

Chết tiệt, mặt tôi đã đỏ đến mang tai rồi.][Nói gì vậy.

Tôi muốn biết họ nói gì mà Nghiên bảo có vẻ mặt cạn ngôn như vậy.

Xin lầu trên tiết lộ.][Nghiên bảo hỏi Thái ca làm sao chinh phục được Tương gia hay vậy, đại loại là muốn xin bí kíp.

Sau đó, Thái ca liền bảo trực tiếp quăng người lên giường là được.]Mọi người:" Ặc, ặc."

Hot search ảnh hậu Hoa Đỉnh chưa lên thì đã có một hot search ghê gớm bay thẳng lên đỉnh đầu.Hot search: Bạch Thái bảo quăng Vu Tương lên giường là chinh phục được.Vu Tương đang ở nước K xem trực tiếp nhìn thấy hot search mặt liền đen như đít nồi.

Quăng lên giường là chinh phục được, nghĩ cô là dâm nữ hay sao.Bạch Thái ngứa đòn rồi có đúng không.

Chuyện mờ ám này mà cũng có thể nói được hay sao.Còn nữa, cái gì mà quăng lên giường chứ.

Cô bị quăng lên giường hồi nào.Rồi mặt mũi cô phải để đâu đây hả.

Cô thật sự không muốn về nước nữa rồi.Đến cuối cùng giải nữ diễn viên xuất sắc nhất lại không thuộc về cô hay Trang Noãn Nghiên mà thuộc về một nữ diễn viên gạo cội khác.

Có điều cô cảm thấy giải đó rất xứng đáng với cô ấy.Nhưng cô cũng không ngờ bản thân mình lấy giải nữ diễn viên được yêu thích nhất không bạo hot search mà lại bạo vì một cái phát ngôn lỡ miệng nói ra.Bạch Thái: "..."

Chết cô rồi.

Hi vọng Vu lão bà không nhìn thấy.

Cô chỉ nhanh mồm, lỡ miệng nói ra thôi.

Ai ngờ giang cư mận đọc thủ ngữ ra chứ.Chuyện này không phải do cô đâu.

Vu lão bà mà biết cô sẽ bị cho ngủ sofa đấy."

Chị Thái, chết chị rồi."

Tiểu Hướng nhìn cô bằng ánh mắt đồng cảm nhưng lại không giấu được sự cười trên nổi đau của sếp."

Cho người xóa hot search đi, nhanh lên."

Cô phải phi tang chứng cứ trước khi Vu lão bà nhìn thấy mới được."

Không kịp rồi.

Tương gia đã thấy rồi.

Còn đặc biệt like bằng tài khoản ảo nữa."

Tiểu Hướng vừa nói vừa đưa danh sách người bấm thích bài lên cho Bạch Thái xem rồi chỉ vào một cái tài khoản ảo không tên với cái ảnh đại diện hình bắp cải.Lúc trước cô cũng không biết tài khoản này của Tương gia đâu nhưng tình cờ nhìn thấy cô ấy dùng nó để lướt meta nên nhớ thôi.Bạch Thái: "..."

Cô có nên ra sông rồi nhảy xuống để chứng minh sự trong sạch của mình không.

Mà cô có sạch đâu mà nhảy.
 
[Bh] Ảnh Hậu Của Vương Hậu
Chap 69: Song Luyến Quân Hành


Đối với chuyện trên mạng, lại là chuyện không hay ho gì như vậy hai người tất nhiên sẽ giữ thái độ im lặng.

Nếu mà còn nói ra hay đăng biện minh gì gì đó không phải như đang tự vã mặt mình hay sao.Vu Tương vừa về tới sân bay nhanh chóng gọi cho Tiểu Hướng liền biết Bạch Thái đã trốn đến đoàn làm phim.Bạch Thái đang thong dong ở đoàn nào biết mình đã bị trợ lý bán đứng chứ.

Có một trợ lý về phe Vu lão bà thì số cô cũng thật bất hạnh quá rồi.Cô nhìn thấy Vu Tương ung dung tay đút túi quần trên mặt còn mang kính râm bản to không nhìn ra biểu cảm, đi thẳng vào phòng nghĩ của diễn viên chính thì lườm Tiểu Hướng một cái.

Có thể đừng bán đứng đồng đội không.

Lương là cô trả đó nhưng cứ thích đi báo cáo với Vu lão bà vậy."

Trốn sao?"

Vu Tương vừa mở cửa ra đã thấy khuôn mặt rối rắm của Bạch Thái liền khoanh tay dựa vào cửa hỏi, tay còn nhẹ nhàng tháo kính mát xuống.Nếu như bình thường thì đây sẽ là một hành động cực kì mê hoặc người khác, thậm chí có thể bẻ cong mọi giới tính.

Còn bây giờ lại không khác gì kẻ treo án tử hình.Bạch Thái nghe xong liền lắc đầu nhanh chóng cười sủng nịnh lao tới ôm lấy Vu Tương."

Không có, làm sao có thể trốn chứ."

Đúng vậy, cô trốn làm sao thoát được mà trốn.

Nhìn cảnh này không hiểu tại sao lại nhớ đến nửa năm trước lúc Vu Tương tìm đến đoàn phim Đế Mộng.Cô nhìn khuôn mặt xụ xuống liền hôn lên má cô ấy một cái."

Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, đừng giận mà.

Lần sau tôi hứa sẽ quản tốt cái miệng của mình."

Cô vừa nói vừa cọ cọ đầu vào vai Vu Tương làm những trang sức cổ trang đóng phim trên đầu kêu leng keng.Vu Tương trừng mắt đẩy đầu Bạch Thái ra.

Đầu nặng như vậy còn dựa vào vai cô cọ cọ.

Bộ nghĩ bản thân còn nhỏ nhoi lắm sao."

Hay tôi đi lấy ván giặt quỳ tạ lỗi."

Cô thật khóc không ra nước mắt mà.

Ai biết bọn họ có thể đọc cả khẩu ngữ đâu chứ."

Quỳ gì mà quỳ, muốn lên hot search hay sao.

Bỏ qua đi."

Vu Tương nói xong liền đưa túi xách cùng kính mát cho Bạch Thái rồi trực tiếp lên sofa nằm."

Tôi muốn ngủ một chút.

Khi nào quay xong nhớ gọi."

Cô bắt chuyến bay về sớm lại chạy thẳng đến đây trong trạng thái thiếu ngủ bây giờ chỉ muốn nhắm mắt mà thôi.

Không còn hơi sức giận dỗi nữa mà nhìn Bạch Thái cô cũng không giận được.Bạch Thái nhanh chóng gật đầu rồi ngoan ngoãn tìm chỗ bỏ đồ của Vu Tương xuống.

Cô nhìn thấy cô ấy thật sự đã ngủ liền kêu Tiểu Hướng đi lấy chăn đạo cụ đắp lên cho Vu lão bà."

Người trẻ tình cảm thật tốt."

Đạo diễn Đào thấy cô trực tiếp nhường phòng nghỉ mà chạy ra ngoài ngồi liền cảm thán."

Tôi muốn về sớm."

Bạch Thái nhìn ánh mắt trêu chọc của đạo diễn Đào liền cười híp cả mắt nói.Đạo diễn Đào tất nhiên không chịu rồi.

Tiến độ đoàn phim hiện tại đã chậm hơn dự kiến rồi.

Bây giờ còn muốn về sớm.

Mơ đi."

Không được."

Bạch Thái đen mặt.

Đạo diễn Đào đúng là lão già cuồng công việc mà.

Hèn chi đến giờ vẫn ế nhăn răng là phải.Song Luyến Quân Hành thật sự là bộ phim nữ chủ chính tông khi vai hoàng đế hay vương gia gì đó đều là nam phụ.

Trong kịch bản nữ chính Thập Lục lúc đầu mang họ Độc Cô gọi là Độc Cô Tây Hạ và có một người chị sinh đôi là Độc Cô Tú Dung.

Độc Cô gia quyền cao chức trọng trong triều lại theo phe của thái tử nhưng tên thái tử này cũng vô dụng, không ra gì.

Sau khi lão hoàng đế băng hà thái tử chưa kịp lên ngôi đã bị tam hoàng tử dẫn quân vào tạo phản một đường bắn chết.

Độc Cô gia theo phe thái tử tất nhiên cũng không thể sống sót cả nhà bị diệt chìm trong biển lửa.

May mắn năm đó hai chị em nhà Độc Cô trốn thoát được nhưng lại thất lạc nhau.Độc Cô Tú Dung không biết xui hay hên mà được tên hoạn quan tổng quản thái giám nhận làm nghĩa nữ đổi tên thành Bách Lý Dung.

Độc Cô Tú Dung vì sự sống, vì trả thù cắn răng nhận tên hoạn quan theo phe tam hoàng tử làm nghĩa phụ.

Sau khi đủ tuổi liền tìm cách vào cung trở thành phi tử với mục đích báo thù cho Độc Cô gia.

Trở thành yêu phi trong mắt người đời.Còn nữ chính thì lại được một nữ đạo sĩ cứu giúp trong trạng thái mất trí nhớ, sau khi bái sư học nghệ liền gọi là Thập Lục.

Khi lớn lên nữ chính ý chí hơn người liền cải nam trang tồng quân dưới trướng của Bình Vương ở Ngô châu.

Bản tính cương trực, thẳng thắng lại có tài nhiều lần thắng trận được phong làm Khinh xa Đô úy.Cứ như vậy mà cô phải diễn hai vai trái ngược nhau hoàn toàn.

Thật sự gành nặng này quá mức nặng nên có rất nhiều cảnh phải quay đi quay lại do không đạt yêu cầu.Độc Cô Tú Dung rõ ràng nhận ra Thập Lục là muội muội sinh đôi của mình gây lần đầu gặp mặt trên đại điện, nhưng nàng đã bước trên lưng cọp làm sao dám nhận người thân.

Giả trai tồng quân là tội chết nàng không dám mang tính mạng của muội muội ra mạo hiểm.

Nàng chỉ có thể cắn răng tiến về phía trước nhanh chóng thực hiện kế hoạch của mình trong sự cản trở của muội muội.

Đến khi Thập Lục nhớ lại thì đã muộn, Độc Cô Tú Dung vì bảo vệ thân phận cho nàng mà ra đi mãi mãi.

Nàng cũng không thể báo thù hoàng đế vì hắn thật sự là một hoàng đế tốt lại hết lòng yêu thương tỉ tỉ nàng.

Sở dĩ hai tỉ muội nàng còn sống cũng là do hắn âm thầm cho thân tính thả đi.

Người đứng sau thao túng tất cả mọi chuyện là tên hoạn quan kia, tam hoàng tử khi đó chỉ là con rối trong tay ông ta.

Thập Lục sau khi giết chết hoạn quan chỉ có thể buông bỏ thù hận đối với hoangg đế rồi quay về đạo quán ngày ngày giúp sư phụ trị bệnh cứu người.Cái này là kết trong kịch bản còn phải đợi bên phía trên xét duyệt nữa nên cô cũng không chắc kết cục sẽ ra sau.

Nói chung là thảm.
 
Back
Top Bottom