Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2150: Thân như thiên đạo (2)


Bạch Tiểu Chiêu bây giờ cũng đã bước vào tam phẩm hạ.

Sở Hi Thanh xử lý rất công bằng, hắn ước nguyện cho tiểu Tóc Húi Cua, cũng

ước nguyện cho Bạch Tiểu Chiêu và Lục Loạn Ly.

Vì vậy Bạch Tiểu Chiêu còn vào tam phẩm trước tiểu Tóc Húi Cua mấy ngày,

lực lượng huyết mạch cũng không hề thua kém tiểu Tóc Húi Cua!

Mà những ngày gần đây, cuộc chiến vương tọa đã phát sinh bảy lần, tất cả đều

kết thúc khi tiểu Tóc Húi Cua bại trận.

Tiểu Tóc Húi Cua là thần thú cộng sinh của Sở Hi Thanh, nó không chỉ có thể

dùng chung lý giải về thiên quy Nhai Tí của Sở Hi Thanh, mà còn có thể mượn

lực lượng của Sở Hi Thanh, vốn phải càng mạnh hơn mới đúng.

Nhưng chỗ dựa của Bạch Tiểu Chiêu cũng rất cứng, chính là Lê Sơn Lão Mẫu.

Trong một tháng này, Lê Sơn Lão Mẫu vẫn luôn trợ giúp Bạch Tiểu Chiêu rất

nhiều.

Mà tên nhóc tiểu Tóc Húi Cua này lại giống như chủ, quá thật thà.

Nó vẫn luôn không mượn lực lượng của Sở Hi Thanh để tranh đấu với Bạch

Tiểu Chiêu.

Vì vậy sau khi bước vào tam phẩm, cũng vẫn bị Bạch Tiểu Chiêu áp chế.

Sở Hi Thanh lập tức gõ lên đầu hai tên nhóc này một cái, mạnh mẽ trấn áp cuộc

chiến vương tọa sắp khởi tranh này.

Thật ra hắn cũng vui khi nhìn thấy hai tên nhóc này đại chiến, ít nhiều gì cũng

giúp chúng gia tăng kinh nghiệm thực chiến, lĩnh ngộ cách vận dụng thiên quy

trong chiến đấu.

Vấn đề là cuộc chiến vương tọa lần thứ sáu, tiểu Tóc Húi Cua đã chém đứt một

đoạn tóc của hắn.

Tóc là điểm yếu của Sở Hi Thanh, có Bá thể mạnh đến đâu thì cũng không thể

luyện ra tóc.

Vì tránh cho một ngày nào đó mình trở thành đầu trọc, Sở Hi Thanh bắt đầu

trấn áp bọn chúng.

“Như vậy bây giờ ngươi muốn đi đâu?”

Lục Loạn Ly liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh: “Ta phải thăng cấp trước đã.”

Nàng phải đi tìm bí dược thăng cấp tam phẩm hạ.

Nói đến cũng buồn cười, tu vị của nàng bây giờ đã bị Sở Hi Thanh và hai con

Linh sủng vượt qua.

Nhưng hành trình Lê Sơn này vẫn khiến người vui vẻ.

Lục Loạn Ly vốn tưởng rằng hành trình này sẽ làm chậm tốc độ tu hành của

mình.

Nàng vốn cần hai tháng để tích trữ chân nguyên và lên cấp, nhưng nói không

chừng lại mất tận ba tháng.

Kết quả là nàng thế mà lại thu được tư cách dùng Suối Thần Tuệ ở Lê Sơn.

Suối Thần Tuệ này có thể nói là thần kỳ.

Hai con linh sủng của Sở Hi Thanh chỉ mất một tháng để bước vào tam phẩm.

Lục Loạn Ly cũng được rất nhiều chỗ tốt.

Có thể nói thành quả nghiên cứu một tháng này, tương đương với công lao của

mấy năm.

Lục Loạn Ly đã tích lũy được rất nhiều căn cơ, sau này nàng lên cấp nhanh đến

đâu, thì cũng không cần lo lắng căn cơ bất ổn.

Đương nhiên là vẫn không thể so sánh với Sở Hi Thanh.

Cách đây không lâu, Lục Loạn Ly và Sở Hi Thanh từng so tài.

Căn cơ võ đạo của tên này đã bay đến tận cực hạn của phàm nhân!

“Cũng tiện đường!”

Sở Hi Thanh mỉm cười, ánh mắt thâm sâu: “Bây giờ ta muốn đi tìm Sở Mính!

Nàng đang ở Hàn Châu!”

Lục Loạn Ly nhíu mày liễu.

Nàng nghĩ Sở Hi Thanh không lo lắng cho Thiết Kỳ Bang chút nào sao.

Dựa theo tin tức mới nhất, triều đình Đại Ninh đã bố trí 790 vạn binh mã dọc

theo sông Thiên Hoài và sông Thần Tú.

Năm quân đoàn như năm chuôi búa tạ treo trên đỉnh đầu Thiết Kỳ Bang.

Sở Hi Thanh lại không để ý lắm, vẫn lang thang ở bên ngoài.

“Ngươi tìm Sở Mính làm gì?” Lục Loạn Ly ngờ vực: “Giết nàng?”

Sở Hi Thanh thản nhiên nhìn về phương xa: “Ta có tin tức chính xác, tu vị của

Sở Mính đã lên nhất phẩm thượng!”

Vì vậy cũng nên thu lưới rồi…

Thân thể mềm mại của Lục Loạn Ly hơi run lên, mắt hiện ra vẻ khó tin.

Sở Mính uống thuốc gì mà đã lên nhất phẩm thượng rồi?

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt nàng lại bình tĩnh như thường: “Ta thật sự không

biết ngươi giữ nàng đến bây giờ để làm gì nữa?”

Lục Loạn Ly không hề lo lắng.

Nhất phẩm thượng rất mạnh, nhưng Thiên Bảng bị Sở Hi Thanh đè ép không có

50 thì cũng có 30 người.

Huống hồ Sở Mính thăng cấp nhanh như vậy, khẳng định là mượn ngoại lực gì

đó, không phải là đại đạo.

Loại nhất phẩm dựa vào ngoại lực này, chắc chắn sẽ không bằng người tu luyện

từng bước lên nhất phẩm.

Hơn nữa, Sở Hi Thanh đã là Chân Linh Nhai Tí từ 27 ngày trước rồi!

Thần Ý Xúc Tử Đao của tên này cũng đã lên đến tầng 24!

Phải biết, khi Huyết Nhai Đao Quân còn sống thì cũng chỉ tu luyện Thần Ý Xúc

Tử Đao lên tầng 23 thôi! Sở Hi Thanh lại là trò giỏi hơn thầy, tiến thêm một

bước.

Không biết vì sao mà thời gian gần đây, ngộ tính của tên này cực kỳ kh*ng b*,

càng ngày càng sâu không lường được.

Ngoài ra còn có tiểu Tóc Húi Cua.

Tên nhóc này chỉ cách Chân Linh Nhai Tí một bước thôi.

Lần này Sở Hi Thanh chạy đến Lê Sơn, quá nửa là vì tiểu Tóc Húi Cua, giúp nó

trở thành Chân Linh Nhai Tí thứ hai trong thiên địa.

Tại giai đoạn tam phẩm, thực lực của Sở Hi Thanh rất có tăng lên nữa, tiểu Tóc

Húi Cua thì lại có tiềm lực rất lớn.

Vị này đang lên kế hoạch, chuẩn bị cho việc lên nhị phẩm.

Vấn Tố Y để lại cho hắn rất nhiều tinh nguyên, vì vậy một tháng qua, tốc độ tu

luyện của Sở Hi Thanh có thể nói là thần tốc.

Dự tính thêm hai tháng nữa, là Sở Hi Thanh có thể tích lũy đủ chân nguyên.

Nhưng bí dược mới là phiền phức.

Thứ mà người thần bí kia giao cho hắn, chỉ có thể giúp Sở Hi Thanh một lần.

Hoặc là dùng ở nhị phẩm hạ, hoặc là dùng ở nhất phẩm hạ.

Nói cách khác, chỉ cần hắn muốn thì hai tháng sau hắn sẽ vào nhị phẩm!

Sở Hi Thanh suy ngẫm một lát, sau đó lắc lắc đầu.

Hắn vẫn muốn thử một chút, nhìn xem có thể dùng lực lượng bản thân để tăng

lên không.

Thứ bảo bối này, hắn muốn dùng nó ở thời khắc mấu chốt nhất
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2151: Thân như thiên đạo (3)


Sở Hi Thanh lại hồn nhiên không biết, khi hắn rời khởi Lê Sơn được chín canh

giờ. Bên dưới đỉnh Vấn Thiên, một cô gái thanh lệ thướt tha bỗng nhiên đứng

lên.

Nàng ngẩng đầu nhìn đỉnh Vấn Thiên, trong miệng lại lẩm bẩm ba chữ: “Huyền

Thu Thủy!”

Đây chính là tên của Lê Sơn Lão Mẫu, nhưng hiếm có người biết được.

Mà cô gái này, chính là ‘Thanh Tịnh chi chủ’ Thần Tịnh Ly.

Tháng trước, nàng đoán Sở Hi Thanh sẽ trở về Thiết Kỳ Bang, vì vậy chạy đến

Đông Châu, chờ ở bên kia tận nửa tháng mà vẫn không thấy tung tích của Sở Hi

Thanh.

Mặc kệ Thần Tịnh Ly thôi diễn và bói toán thế nào, thậm chí là cầu viện Thần

Phổ Chiếu và tam đại ‘Ty Thiên’, thì cũng không thể suy đoán ra hành tung của

Sở Hi Thanh.

Mãi đến tận mười ngày trước, Thần Phổ Chiếu báo cho nàng biết Sở Hi Thanh

có thể ở Lê Sơn, lúc này nàng mới hiểu được, khoảng thời gian này, Sở Hi

Thanh vẫn luôn nằm dưới sự che chở của Lê Sơn Lão Mẫu Huyền Thu Thủy.

Nếu quân cờ của các thần ở Lê Sơn không liều chết truyền tin ra ngoài, thì có lẽ

nàng vẫn bị che đậy.

Mà ngày hôm nay, nàng lại bị Huyền Thu Thủy kia chơi một vố.

Tam đại ‘Ty Thiên’ cảnh báo với nàng, tương lai và vận mệnh trong dòng sông

thời gian đang thay đổi kịch liệt.

Từ đó có thể biết, Sở Hi Thanh đã rời khỏi nơi này…

Ánh mắt Thần Tịnh Ly tràn đầy giận dữ.

Huyền Thu Thủy cho rằng trốn ở phàm giới thì các thần không thể làm gì nàng

sao?

Mà một cái chớp mắt tiếp theo, Lê Sơn Lão Mẫu trực tiếp hiện thân trước mặt

nàng, nhẹ nhàng nhìn nhau với nàng.

“Ta còn tưởng là ai! Hóa ra là Thanh Tịnh chi chủ!”

Lê Sơn Lão Mẫu Huyền Thu Thủy toàn thân áo trắng quần trắng, khuôn mặt

vẫn lãnh diễm xuất trần như cũ: “Ngươi đến Lê Sơn của ta làm gì?”

“Cần gì biết rõ còn cố hỏi?”

Thần Tịnh Ly híp mắt lại, ánh mắt biến ảo khôn lường: “Ngươi vi phạm ước

định với các Tổ thần, nhúng tay vào việc của phàm giới, ta thấy ngươi đang tìm

cái chết!”

“Ước định?” Huyền Thu Thủy chắp tay sau lưng, không để ý nói: “Đó là các

ngươi tự nhận thôi, ta chưa từng nói mình sẽ tuân thủ.”

Ánh mắt Thần Tịnh Ly càng lạnh lẽo hơn.

Nhưng khi nàng chuẩn bị mở miệng nói chuyện, lại cảm thấy lực lượng thời

gian ở quanh đây đang biến hóa kịch liệt.

Vô số cuồng phong và lôi đình đang sinh sôi ở chung quanh.

Sắc mặt Thần Tịnh Ly nhất thời biến đổi.

Thanh Tịnh chi pháp của nàng không thể thanh tẩy những lực lượng này!

Huyền Thu Thủy lại muốn trừ khử bộ hóa thể này của nàng tại đây!

Hơn nữa, nữ nhân này quả nhiên đã trở thành Thánh Giả của thiên quy Tuế

Nguyệt!

Thần Tịnh Ly đã cảm nhận được thân thể đang nhanh chóng già yếu và mục nát.

Nếu bản thể của nàng ở đây, tự nhiên có thể đánh với Huyền Thu Thủy một

trận.

Vấn đề là nàng bây giờ chỉ là một bộ hóa thể cấp độ Bán Thần, sức chiến đấu

cực hạn chỉ bằng thần linh hạ vị.

Bóng người Thần Tịnh Ly lập tức biến hóa, dùng lực lượng Như Ý để thoát ra,

chạy trốn ra ngoài 3000 dặm.

Chỉ để lại một đoạn dư âm vang vọng toàn bộ Lê Sơn: “Huyền Thu Thủy, ngươi

âm thầm trợ giúp nhân tộc, làm trái ý các thần, đây là tự tìm đường chết! Hai

năm sau, ta sẽ dẫn các thần đạp nát Lê Sơn, tàn sát tất cả thuộc hạ của ngươi,

chém sạch con cháu mạch Thừa Hoàng của ngươi!”

Trong mắt Lê Sơn Lão Mẫu Huyền Thu Thủy lại hiện ra một tia tiếc nuối.

Chỉ thiếu một chút nữa là nàng có thể trừ khử bộ hóa thể này của Thần Tịnh Ly

rồi.

May mắn là còn có Tiểu Chiêu ở bên cạnh Sở Hi Thanh, hai người bọn họ vẫn

còn cơ hội giao thủ.

Nhưng tại sao nữ nhân này lại chạy về phía tây bắc?

Lê Sơn Lão Mẫu lập tức hiện ra vẻ kinh ngạc.

-Lục Loạn Ly sắp lên cấp, cần đi tìm bí dược.

-Á loại hỗn độn gần nhất nằm ở Mạc Châu và Hỏa Châu phía tây bắc, bên đó

còn có một nhánh Cự linh có huyết mạch Hỗn Độn là Loạn Phát tộc.

-Lực lượng của Lê Sơn ở Mạc Châu và Hỏa Châu cũng rất mạnh, ngoài ra còn

thần thú bản mệnh của Sở Hi Thanh cũng thăng cấp ở Mạc Châu.

Có lẽ nữ nhân này dựa vào những lý do đó, mới phán đoán là Sở Hi Thanh chạy

đến Mạc Châu và Hỏa Châu.

Lê Sơn Lão Mẫu lập tức lắc đầu, lắc mình trở về đỉnh Vấn Thiên, sau đó ngẩng

đầu nhìn tinh không giống như mọi ngày.

Sắc mặt nàng vẫn lành lạnh như cũ, hoàn toàn giống như mọi ngày.

Chỉ có Huyền Thu Thủy tự biết, nàng đã không giống với lúc trước.

Trong lòng nàng đã có hi vọng, cũng có đấu chí, thứ đã mất đi sau khi Huyền

Hoàng thủy đế tự phong ấn.

Thế gian này đã có một người có thể âm dương một thể! Bây giờ hắn chỉ thiếu

tu vị, chỉ thiếu huyết mạch.

Chỉ có lực lượng Gần Thần, mới có thể phá phong ấn và giải thoát Đế Oa.

Ngoài ra còn cần phương pháp dung hợp lực lượng cực âm cực dương.

Tiểu Chập Long kia hỗ trợ Kiến Nguyên đế cướp huyết mạch Quy Nhất và Vạn

Tượng của Tần Mộc Ca và Sở Hi Thanh, chính là vì chuyện âm dương một thể

này.

Tuy rằng Sở Hi Thanh mất huyết mạch Vạn Tượng, nhưng lại tự ngưng tụ ra

một loại huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ khác.

Lê Sơn Lão Mẫu không thể thăm dò chính xác, nhưng từ cách Sở Hi Thanh loại

bỏ thiên quy Tuế Nguyệt trong cơ thể, nàng có thể suy đoán được huyết mạch

này lấy hỗn độn và Vạn Tượng làm cơ sở.

Từ hỗn độn tinh luyện ra vạn pháp sao? Tên nhóc này thật là khí phách.

Đó không phải mô phỏng, cũng không phải quản lý, mà là tinh luyện!

Hỗn độn của hắn bao la vạn tượng, bao quát vạn pháp, thân như thiên đạo!

Huyết mạch này mạnh đến cực đoan, Sở Hi Thanh chỉ cần tăng lên cấp 20…

không! Chỉ cần cấp 15, là có thể âm dương một thể rồi.

Còn về phần lực lượng Gần Thần, đây không phải là vấn đề với Sở Hi Thanh.

Chỉ cần tên tiểu tử này bước vào nhất phẩm, liền có thể nắm giữ lực lượng phá

phong ấn cho Đế Oa!

Vì vậy nàng không cho phép Sở Hi Thanh thất bại, tuyệt đối không cho phép!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2152: Thù dai


Quận La Sơn, Băng Châu.

Tại một ngọn núi sâu ở góc bắc của Thiết Bích sơn mạch.

Bóng người Sở Mính lấp lóe, qua lại giữa núi rừng. Đao cương của nàng càn

quét tất cả cây cỏ hoa lá trong phạm vi mười dặm quanh người.

Chốc lát sau, ý niệm của Sở Mính khóa chặt mục tiêu kia, sau khi cây cỏ bị

đánh nát, nó đã không còn nơi ẩn thân.

Nó đột nhiên gầm lên giận dữ, xông thẳng về phía Sở Mính.

Đó là một con Hồng Nhãn Đao Lang (bọ ngựa) cấp độ nhị phẩm hạ, bóng người

nó lao qua 300 trượng, lắc mình xuất hiện ở trước người Sở Mính.

Đôi tay sắc bén của nó thì đã hoàn toàn vượt qua khái niệm thời gian và không

gian.

Nhưng giờ phút này, trước người Sở Mính lại hiện ra từng mảng từng mảng ánh

đao sáng như gương bạc.

Cheng! Cheng! Cheng!

Trong một phần mười cái hô hấp, Hồng Nhãn Đao Lang đã chém hơn 300 nhát,

lại bị Sở Mính phản xạ gần bảy phần mười, khiến Hồng Nhãn Đao Lang và cả

không gian chung quanh nó bị chém thành trăm ngàn mảnh.

Sở Mính nhìn con thần trùng cấp độ nhị phẩm này bị phân thây, khóe môi

không khỏi cong lên, hiện ra vẻ hài lòng.

Thần Ý Xúc Tử Đao này quả thực là lợi hại, phối hợp với tu vị nhất phẩm

thượng, quả thực là không gì không thể.

Con Hồng Nhãn Đao Lang này là một mạch khá gần với Tứ Tí Đường Lang (bọ

ngựa bốn tay), cũng coi như một loại trùng có sức chiến đấu cực mạnh và độn

pháp siêu tuyệt. Rất nhiều nhân vật Thiên Bảng chưa chắc đã giết được nó.

Nhưng mà trừ thời gian truy đuổi, nàng lại chỉ dùng một phần mười cái hô hấp

để giải quyết nó.

“Đi ra đi!”

Sở Hi Thanh thu đao vào vỏ, đồng thời quay đầu nhìn về một bên: “Mặc Sĩ chỉ

huy sứ, ngươi không giỏi ẩn thân chút nào.”

“Để quận chúa chê cười rồi!”

Theo một tiếng cười nhẹ, một vị thuật sĩ trẻ tuổi bỗng nhiên xuất hiện ở trên trời

cao.

Hắn lơ lửng ở trăm trượng, nhìn Sở MÍnh với vẻ thán phục: “Một năm qua, mỗi

lần hạ quan nhìn thấy quận chúa thì đều có cảm giác chấn động không thôi. Chỉ

vẻn vẹn một năm, quận chúa không chỉ bước vào nhất phẩm, mà đao pháp càng

ngày càng tuyệt diệu, mấy chục đao vừa rồi, quả thật là làm cho hạ quan nhìn

mà than thở.”

“Đều là do bệ hạ yêu mến! Có nhiều linh đan diệu dược như vậy, ta mà không

thể tiến vào nhất phẩm, há không phải phụ lòng của bệ hạ?”

Sắc mặt Sở Mính bình tĩnh, ánh mắt hờ hững: “Hơn nữa tu vị của ta là dùng

thuốc và ‘Võ Ý Hồn Thạch’ để học cấp tốc. Chuyện nhà mình thì nhà mình biết,

ta căn bản không thể so sánh với những võ tu nhất phẩm chân chính kia, cũng

không thể khống chế tu vị như cánh tay. So sánh với Mặc Sĩ chỉ huy sứ ngươi,

cũng còn kém rất xa.”

Cách đây không lâu, Mặc Sĩ La Hầu ở trước mặt nàng đã trở thành tâm phúc

của bệ hạ, thân nhậm chức Chỉ huy sứ Thiên nha Tả dực, tạm thời khống chế và

quản lý toàn bộ Thiên Nha Cẩm y vệ.

Sau đó có thể là do nhận được nhiều tài nguyên từ triều đình và đại nội, tu vị

tăng nhanh như gió, giờ đã là nhị phẩm thượng, là thuật sư top 10 trên Địa

Bảng, tương lai có hi vọng bước vào top đầu Thiên Bảng.

Mặc Sĩ La Hầu nhìn thấy dáng vẻ phấn chấn của Sở Mính, chỉ thấy hoàn toàn

khác với dáng vẻ cẩn thận và nơm nớp lo sợ của hai năm trước.

Hắn âm thầm cười một tiếng, trên mặt lại toát ra vẻ khâm phục: “Hạ quan

không thể so với quận chúa được, quận chúa vào nhất phẩm sớm, là vì mệnh

lệnh của bệ hạ, chứ không phải là bản thân không làm được.”

“Hơn nữa, tuy quận chúa mượn ngoại lực để tăng lên, nhưng quận chúa ngài đã

rèn luyện các loại lực lượng, huyết mạch, chân nguyên lên đến mức tận cùng,

dù so với nhất phẩm chân chính, thì cũng chỉ kém một bậc, hơn xa những đại

nhân vật ở trong cung kia.”

“Bất Diệt Thiên Nhật Đao của quận chúa rõ ràng là tầng 20 trở lên, cộng thêm

Thần Ý Xúc Tử Đao và tu vị nhất phẩm của ngài, đã có thể bước vào top 30

Thiên Bảng rồi.”

Sở Mính nghe hắn nói đến đây, không khỏi nhếch miệng cười lần nữa, trong

mắt cũng hiện ra ý cười, hiển nhiên là rất vui vẻ với mấy lời này của Mặc Sĩ La

Hầu

“Top 30 Thiên Bảng sao?”

Nàng tay đè trường đao, nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt lại hơi ảm đạm:

“Nhưng như vậy vẫn còn kém xa! Sở Hi Thanh đã là top 10 Thiên Bẳng, hắn

thậm chí còn có thể chém giết Hoàng Thiên Đình. Có người nói cách đây không

lâu, hắn còn một mình xông vào Bất Chu sơn, vị Nam Thiên Đế kia cũng bị

thương trong tay hắn trên đường truy kích.”

Nàng còn tưởng rằng sau khi mình vào nhất phẩm thượng, thì có thể sánh vai

với Sở Hi Thanh, thậm chí là vượt qua Sở Hi Thanh một bậc.

Nhưng mà cuộc chiến ở Thương Châu hơn một tháng trước, đã hoàn toàn đánh

nát ảo tưởng của nàng.

Mặc Sĩ La Hầu lại sinh lòng trào phúng.

Nữ nhân này còn vọng tưởng chống lại Sở Hi Thanh với cái tu vị dựa vào ngoại

lực này sao?

Trên mặt hắn lại bình tĩnh như cũ, giọng nói dâng trào sục sôi: “Quận chúa cần

gì phải chán nản? Bí pháp trong cung của chúng ta khác với những pháp môn

ngoại đạo lưu truyền trên giang hồ, hậu hoạn nhỏ hơn rất nhiều. Sau khi quận

chúa vào nhất phẩm, tuổi thọ lên đến 800 năm, có đủ thời gian để bù đắp căn

cơ.”

“Mà Sở Hi Thanh, tuy thanh thế của hắn bây giờ rất mạnh, nhưng thật ra thì

không thể lâu dài. Thế lực khắp nơi sẽ không để hắn thăng cấp nữa đâu. Con

đường phía trước của kẻ này tràn đầy gian nan hiểm ác, chỉ sợ thành tựu một

đời phải chấm dứt ở đây.”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2153: Thù dai (2)


Mặc Sĩ La Hầu nói đến đây, nơi đáy mắt lại hiện ra một tia ưu lo.

Đây cũng là thứ hắn lo lắng nhất.

Một đám trưởng lão trong tông môn cũng vì thế mà lo lắng không thôi.

Sở Mính không hề phát hiện ra, trên mặt lại hiện ý cười.

Nàng vung tay áo: “Không nói chuyện này nữa, dù sao đây cũng là bắc vực,

thân phận của ngươi không tiện lắm. Chúng ta vào thẳng việc chính đi, nói đi,

lần này ngươi đến đây làm gì?”

Sắc mặt Mặc Sĩ La Hầu hơi động, giơ tay đưa một phong thư trên trước mặt Sở

Mính.

“Quận chúa xem qua thư nhà của bệ hạ gửi cho ngài thì sẽ biết.”

Sở Mính xé phong thư ra xem, lại hiện ra vài phần kinh ngạc.

Tờ giấy đầu tiên là một danh sách, trên đó là các loại thiên tài địa bảo quý giá,

còn có các loại thuốc cường hóa thể chất và chân nguyên.

“Bệ hạ ưu ái ta đến mức nào cơ chứ?”

Sở Mính ra vẻ được yêu mà sợ: “Cái gọi là vô công bất thụ lộc. Trước kia ta

được bệ hạ giúp đỡ vào nhất phẩm, thì đã cảm thấy bất an. Bây giờ chưa lập

được công cho triều đình, lại không thể giúp gì cho bệ hạ, sao dám nhận nhiều

như vậy?”

“Bệ hạ đúng là rất thương yêu và coi trọng quận chúa! Phần lễ vật này là do

thương nhân dược liệu hai châu U và Băng dâng lên triều đình, bệ hạ đã chuyển

giao cho quận chúa.”

Mặc Sĩ La Hầu cười chắp tay: “Những thứ này đều được giấu trong một tòa nhà

ở góc đông nam quận Yến An, quận chúa có rảnh rỗi, thì có thể đi lấy.”

Sở Mính hơi gật đầu, sau đó tiếp tục xem tiếp mặt sau của phong thư.

Nàng trầm ngâm một tiếng: “Che chở thương nhân dược liệu ở hai châu U

Băng, duy trì con đường giao thương từ U Châu đến Vọng An? Bệ hạ thật sự là

làm khó ta rồi.”

Thật ra thì nàng vừa nghe câu nói kia của Mặc Sĩ La Hầu, liền đoán được đại

khái.

Hiện giờ, tuy rằng Cực Đông Băng Thành đã tan vỡ, nhưng con đường giao

thương U Châu và Đông Châu vẫn chưa bị cắt đứt.

Tuy rằng các loại lương thực của Đông Châu, Ngô Châu, Ninh Châu và Phì

Châu không thể vận chuyển đường biển đến U Châu, nhưng mà dược liệu ở U

Châu lại không bị hạn chế.

Thể tích dược liệu rất nhỏ, bọn họ dùng phi thuyền tốc độ nhanh để vận chuyển

trên biển rộng mênh mông, triều đình rất khó bắt được.

Con đường giao thương này không chỉ cung cấp rất nhiều tài nguyên cho Thiết

Kỳ Bang, mà còn cung cấp một lượng lớn bí dược cho bang chúng của Thiết Kỳ

Bang.

Hiện giờ, võ tu thất phẩm của Thiết Kỳ Bang càng ngày càng nhiều, binh sĩ tầng

dưới chót đều là bát phẩm, mặc kệ là tu vị hay tố chất thì đều có trình độ của

biên quân.

“Để quận chúa phiền lòng rồi.” Mặc Sĩ La Hầu chắp tay: “Đây là biện pháp duy

nhất mà triều đình có thể nghĩ ra. Để Thiết Kỳ Bang ăn sạch bí dược hai châu

Băng và U, chẳng bằng để triều đình tổ chức các thương nhân và hiệu buôn thu

mua với giá cao.”

“Vô Tướng thần tông cũng không có quy định rõ ràng, bọn họ cũng không nói

là nhất định phải bán những dược liệu này cho ai, mà bọn họ cũng không dám

làm loại chuyện này, bằng không sẽ hậu hoạn vô cùng.”

“Hiện giờ, chỉ khó ở chỗ là vi phạm chánh lệnh của phủ đại tổng quản bắc vực,

nhưng quận chúa ra tay che chở thương nhân dược liệu ở hai châu, thì sẽ không

vi phạm môn quy của Vô Tướng thần tông.”

Sở Mính lại tê cả da đầu.

Mặc Sĩ La Hầu nói rất nhẹ nhàng.

Nhưng mà đối thủ của nàng lại là Hoàng tuyệt vạn cổ, Quân đốc mắt xanh Tần

Mộc Ca và Thiên vô nhị nhật, Che cổ tuyệt kim Sở Hi Thanh đấy!

Tuy nhiên, Kiến Nguyên đế dùng nhiều tài nguyên như vậy để bồi dưỡng nàng,

khẳng định là cần dùng nàng.

Sở Mính cũng vui vẻ khi nhìn thấy triều đình đả kích con đường giao thương

hai châu U và Đông, nàng biết, nếu cứ bỏ mặc thế lực của Sở Hi Thanh phát

triển, triều đình sẽ không chịu nổi, hi vọng báo thù của mình cũng là xa vời.

“Ta có thể đáp ứng.”

Sở Mính bình tĩnh nhìn Mặc Sĩ La Hầu: “Nhưng mà cần bệ hạ cho ta thêm ba

viên Cửu Khiếu Minh Tâm Đan, hoặc là sáu viên Huyền Nguyên Diệu Ngộ

Đan.”

Cửu Khiếu Minh Tâm Đan và Huyền Nguyên Diệu Ngộ Đan này đều là đan

dược quý giá hơn phần danh sách vừa rồi nhiều. Cũng là đan dược có thể giúp

nàng rất nhiều.

Nó có thể gia tăng ngộ tính của nàng, gia tăng võ đạo và lực lượng thiên quy

của nàng.

Trong thời gian ngắn, Sở Mính không thể bù đắp căn cơ được, chỉ có thể nghĩ

biện pháp trên huyết mạch, võ đạo và thiên quy.

Chỉ cần sau này nàng lập đủ công huân, nói không chừng còn có cơ hội học

mấy chiêu thức tiếp theo của Thần Ý Xúc Tử Đao, ít nhất cũng có thể tự thôi

diễn.

Ý trào phúng trong ngực Mặc Sĩ La Hầu càng đậm hơn.

Sở Mính này quả thực là lòng tham không đáy, cũng không biết tên cẩu hoàng

đế kia nghe xong thì sẽ có cảm tưởng gì?

Hắn hơi cau mày, trên mặt hiện ra vẻ chần chơ: “Việc này…”

“Nếu Mặc Sĩ chỉ huy sứ không đủ quyền hạn, thì có thể giúp ta hồi bẩm với bệ

hạ.”

Sở Mính tay đè đao, ánh mắt âm lãnh: “Bệ hạ bỏ nhiều tài nguyên như vậy để

đưa ta lên nhất phẩm, không phải hi vọng tương lai ta chống lại Sở Hi Thanh

sao? Mà ta bây giờ, chỉ thua ở thiên quy.”

“Giống như ngươi nói, Sở Hi Thanh đời này rất khó tiến vào nhị phẩm. Chỉ cần

tương lai ta có thể chèn ép hắn ở thiên quy Nhai Tí và lực lượng huyết mạch,

vậy thì chưa chắc đã không thể diệt trừ tai họa này, bình định phương bắc…”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2154: Thù dai (3)


Nhưng khi nàng nói đến đây, lại nghe thấy một tiếng cười khẽ: “Sở Mính, ngươi

rất có chí khí! Nhưng mà ta thấy ngươi không có cơ hội đó đâu.”

Sở Mính cực kỳ quen thuộc với tiếng nói trong trẻo này, có thể nói là khắc vào

tận xương.

Chỉ khác là tiếng nói này bây giờ còn ẩn chứa khí thế bá đạo uy nghiêm, duy

ngã độc tôn.

“Sở Hi Thanh?”

Toàn thân Sở Mính lập tức run lên, da thịt cũng đã nổi da gà.

Lúc này nàng đang dùng nguyên thần và thần thức ý niệm của mình để cảm ứng

vị trí của Sở Hi Thanh.

Nhưng dù Sở Mính có tìm tòi như thế nào, thì cũng không thể cảm ứng được Sở

Hi Thanh đang ở nơi nào, mãi đến khi Sở Hi Thanh chủ động hiện thân ở ngoài

trăm trượng.

Hắn đứng lơ lửng ở bên kia, nhìn từ trên cao xuống Sở Mính, trong mắt còn

ngậm lấy một tia bất ngờ.

“Tu vị nhất phẩm thượng, mấy thức Thiên Thù Thần Ý Đao vừa rồi cũng rất

khá. Thời gian gần đây hơi bận, nhất thời không để ý đến ngươi, thế mà lại để

ngươi lấy được chút thành tựu.”

Lúc này, Mặc Sĩ La Hầu đã biến sắc mặt từ lâu, từ giọng nói của Sở Hi Thanh

truyền đến, hắn đã bắt đầu kết pháp ấn trong tay áo, một thân pháp lực đang hô

ứng với thời gian và không gian.

Sở Mính cũng âm thầm hoảng sợ, độn pháp Sở Hi Thanh vừa thể hiện, khiến

cho nàng tê cả da đầu.

Thần Ý Đao Tâm của nàng không thể cảm ứng được chút địch ý và sát niệm

nào của Sở Hi Thanh.

Nhưng Sở Mính lại cảm ứng được một đạo ý niệm của Mặc Sĩ La Hầu.

Vị này đang mượn thần khí của thuật sư để thi triển một môn độn pháp Thiên

Cương cấp bậc Siêu Phẩm, nhưng phải cần một thời gian nhất định.

Lúc này, nàng lấy hết dũng khí, trợn mắt giận dữ nhìn Sở Hi Thanh: “Ngươi đến

rất đúng lúc! Ngươi giết mẫu thân và huynh trưởng của ta, ta đang muốn tính

toán với ngươi đây. Năm đó ngươi và Tần Mộc Ca minh hôn là do ý của bệ hạ,

có liên quan gì với mẫu thân và huynh trưởng ta?”

“Ta biết ngươi oán hận, nhưng khi đó toàn bộ Sở gia bị thiên tử uy áp, ai có thể

làm gì? Hơn nữa, Sở Hi Thanh ngươi sắp hết thọ, dù không có chuyện lần đó thì

ngươi cũng không sống được bao lâu. Dùng tính mạng của ngươi để bảo toàn

Sở gia, đó là kết quả sau khi thương nghị của các phòng, chứ không phải một

mình phụ thân ta.”

“Việc này đúng là chúng ta có lỗi, nhưng tội không đáng chết, dù ngươi muốn

trả thù, thì trừng phạt bình thường là được. Sở Hi Thanh ngươi lại không để ý

đến tình thân, dám hạ sát thủ với mẫu thân và huynh trương của ta, quả thực là

lòng lang dạ sói, tâm địa rắn rết! Sở Mính ta không giết ngươi, thề không làm

người.”

Hai mắt Sở Mính lấp lóe.

Nàng đã muốn nói với Sở Hi Thanh những câu này từ lâu rồi.

Nàng nghĩ nếu hôm nay đã bị đối phương tìm thấy, vậy thì thuận tiện lý luận rõ

ràng đi.

Cái tên mặt người dạ thú này quả thực là phát rồ.

Hắn lại dám chôn sống mẫu thân và huynh trưởng của mình!

Sở Mính hận Sở Hi Thanh, quả thực là nước tứ hải ngũ hồ cũng không thể so

sánh!

Ngoài ra, đây cũng là để kéo dài thời gian cho Mặc Sĩ La Hầu.

Chỉ cần Sở Hi Thanh mở miệng tranh luận với nàng, liền rơi vào tính toán của

nàng.

Thậm chí chỉ cần tên này muốn nghe nàng nói, thì cũng có thể giúp Mặc Sĩ La

Hầu kéo dài thời gian.

Sở Hi Thanh thế mà lại nghe hết.

Hắn chắp tay sau lưng ở phía xa xa, sắc mặt thản nhiên và lạnh lùng như băng.

“Nói xong rồi?” Sở Hi Thanh nhìn Sở Mính, trong mắt hiện ra vài phần chê

cười: “Quả thực là phí lời! Vì tiền đồ và vinh hoa phú quý của các ngươi, Sở mỗ

bị tuẫn táng cũng là đáng đời đúng không? Chỉ vì ta không sống được bao lâu

nữa, nên bị các ngươi chôn sống?”

“Ngươi đã nói như vậy, thế thì cũng mời ngươi giúp Sở mỗ toại nguyện đi.

Người chung quy vẫn phải chết, Sở Mính ngươi cũng không ngoại lệ. Không

bằng không hôm nay ngươi chết dưới đao của ta, giúp ta hoàn thành ‘nghi thức’

Nhai Tí đi.”

Khi hắn vừa nói hết lời, không gian chung quanh Mặc Sĩ La Hầu bị một luồng

đao cương chém vỡ.

“Phi Thân Thác Tích cấp Siêu Phẩm? Quả thực là nằm mơ!”

Đao cương kia vô cùng sắc bén, còn ngậm lấy lực lượng phá pháp, không chỉ xé

rách không gian mà còn làm nhiễu loạn pháp lực của Mặc Sĩ La Hầu.

Sở Mính cũng đã có đề phòng từ trước, với lại còn súc thế từ lâu.

Nàng lập tức chém một đao, dốc sức ngăn cản đao cương của Sở Hi Thanh.

Phía sau nàng xuất hiện một đôi cánh vàng huy hoàng, ánh đao thì lại óng ánh

long lanh.

Kinh Tây Sở gia nghiên cứu chính là ‘tinh thần (ngôi sao) chi pháp’.

Trước kia Sở Mính tu luyện Chư Thiên Tinh Lạc Kiếm cho Sở Lệnh Tây sáng

tạo, nhưng mà nàng không có huyết mạch Vạn Tượng, không có lực lượng quản

lý ngôi sao, nên rất khó tu luyện môn kiếm pháp này lên đến đỉnh phong.

Hiện giờ, nàng kế thừa sở học một đời của vị Ty lễ giám chưởng ấn Tần Lễ của

400 năm trước, tu luyện Bất Diệt Thiên Nhật Đao, đao đạo tiến bộ rất nhanh.

Sở Mính tuy không có huyết mạch Vạn Tượng, nhưng mười mấy năm qua,

nàng mượn tài nguyên của gia tộc, thức tỉnh rất nhiều huyết mạch loại ‘chòm

sao’, lại mượn đan dược của Kiến Nguyên đế, đưa những huyết mạch kia lên

đến tầng 20 trở lên.

Phải biết, mặt trời cũng là sao!

Vì vậy Sở Mính rất tự tin, Bất Diệt Thiên Nhật Đao của nàng đủ để đối kháng

với Sở Hi Thanh một lát.

Ít nhất cũng có thể chống đỡ 300, 500 hiệp!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back