Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2145: Bí ẩn cực dương cực âm


Khi Sở Hi Thanh hạ xuống trước tòa ‘Lê Sơn thiên cung’ hùng vĩ kia, lại phát

hiện có mấy ngàn ‘người’ đang chờ đón ở đây.

Tất cả đều là đại yêu hóa hình, tu vị cao thì có nhất phẩm thượng, thấp cũng là

tam tứ phẩm.

Ngoài ra còn có vô số yêu loại đang nằm trong mây mù ở chung quanh.

Khi Dục Nhật thần chu dừng lại, mấy ngàn người này đều cúi đầu thi lễ với Sở

Hi Thanh: “Cung nghênh Vô Cực Đao Quân giá lâm Lê Sơn!”

Sở Hi Thanh khá là kinh ngạc, hắn nhảy xuống khỏi Dục Nhật thần chu, nghi

hoặc quét mắt nhìn tứ phía: “Chư vị, đây là cớ gì? Cần gì phải làm lễ lớn như

vậy?”

Hắn hỏi chính là Hàm Quang phu nhân đứng ở phía trước, còn có một ông lão

gầy gò, giữa mi tâm có ấn ký chữ ‘Tù’.

Hàm Quang phu nhân là nhất phẩm hạ, cũng không tính là nổi bật trong các đại

yêu nhất phẩm của Lê Sơn.

Nàng được đứng đầu là vì nàng từng tiếp xúc với Sở Hi Thanh, để nàng đứng ở

trên để thuận tiện đãi khách.

Người còn lại hẳn là âm Khuông Lục Hợp – Tù Thiên Niên vang danh thiên hạ.

Bản thể của hắn là Tù Ngưu, một trong ‘Long chi cửu tử’, là một thần thú có

sức chiến đấu siêu nhất phẩm, đã hóa hình từ cấp độ nhất phẩm, đứng hàng thứ

2 trên ‘Thiên Bảng dị tộc’.

Người này còn được xưng là ‘Lê Sơn Yêu Tướng’, chấp chưởng chính vụ ở Lê

Sơn hơn 700 năm nay.

“Đao Quân không chỉ là top 10 Thiên Bảng đương đại, lấy Thần Ý Xúc Tử Đao

uy lăng thiên hạ, còn cầm hai ngàn vạn đại quân, là chủ của mười châu, là Nhân

Hoàng dự bị, Lê Sơn ta tự nhiên phải lấy lễ tiếp đón.”

Hàm Quang phu nhân nhận ra Sở Hi Thanh đang khó hiểu về chuyện khác, liền

mỉm cười: ‘Lão Mẫu nhà ta chấp chưởng lực lượng tuế nguyệt, cách đây không

lâu đã nhận được tin Đao Quân đến chơi từ dòng sông thời gian, cho nên mới

bảo bọn ta chờ đón tại đây.”

Khi nàng nói chuyện, tất cả đại yêu ở phía sau đều đang nhìn Sở Hi Thanh.

Ánh mắt của bọn họ hoặc là nghi ngờ khó hiểu, hoặc là tò mò, hoặc là kiêng kỵ,

hoặc là căm ghét, nhưng không có bất cứ kẻ nào dám coi thường.

Vị Vô Cực Đao Quân này chỉ mới tam phẩm mà đã bước vào top 10 Thiên

Bảng rồi, hơn nữa chiến tích còn rất kh*ng b*.

Từ khi Sở Hi Thanh xuất đạo đến nay, đã có rất nhiều cao thủ chết trong tay

hắn, Thiên Bảng Địa Bảng đều không ngoại lệ.

Thần Ý Xúc Tử Đao của vị này còn đáng sợ hơn, sau mấy trận đại chiến, đã tàn

sát hơn trăm vạn Cự linh và binh mã Đại Ninh.

Nói một cách khó nghe, ngoại trừ Lê Sơn Lão Mẫu ra thì toàn bộ Lê Sơn này

cộng lại cũng không phải đối thủ của Sở Hi Thanh.

Tù Thiên Niên cũng quan sát Sở Hi Thanh và tiểu Tóc Húi Cua trên vai Sở Hi

Thanh, trong mắt hắn lại hiện ra vẻ tán thưởng.

Hắn khẽ mỉm cười, thái độ rất thân thiết: “Đao Quân, xin mời! Lão Mẫu đang

chờ ngài trong ‘Thiên Thu điện’.”

Sở Hi Thanh phát hiện vị này nhìn mình và tiểu Tóc Húi Cua như là trưởng bối

đang nhìn con cháu vậy.

Hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc.

‘Long chi cửu tử’ đều là huyết khí của Bàn Cổ hóa thành, cũng đều bị một mạch

Cự linh áp chế, quan hệ vẫn luôn rất thân thiết.

Có lẽ trong mắt vị Tù Thiên Niên này, hắn nắm giữ huyết mạch Nhai Tí và tiểu

Tóc Húi Cua đều là vãn bối cùng tộc của hắn.

Sở Hi Thanh ôm quyền thi lễ với đám đại yêu ở chung quanh, sau đó mới cất

bước đi theo Tù Thiên Niên và Hàm Quang phu nhân vào trong cửa cung nguy

nga tráng lệ.

Bạch Tiểu Chiêu thì không đi vào cùng hắn.

Nàng tìm kiếm trong đám người một lát, khi nhìn thấy một bóng người áo trắng

thì vẻ mặt rung lên, rồi lập tức lao qua bên đó.

Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn lướt qua, liền biết đó là vị tỷ tỷ kia của Bạch Tiểu

Chiêu, là vị đại yêu tứ phẩm đã từng đưa Bạch Tiểu Chiêu đến bí cảnh cửu

phẩm.

Bạch Tiểu Chiêu có tình cảm rất sâu với nàng, lúc này lâu ngày không gặp, tự

nhiên là kích động, có lẽ nàng có rất nhiều chuyện muốn nói với vị tỷ tỷ này.

Sở Hi Thanh không để ý lắm, hắn đi theo Tù Thiên Niên vào trong ‘Thiên Thu

điện’.

Lê Sơn Lão Mẫu ngồi ở trên cao.

Sở Hi Thanh ngẩng đầu nhìn vị đại lão yêu tộc này.

Khí chất của vị này cực kỳ cao quý và lãnh diễm, giống hệt với lần hàng lâm

vào thân Tiểu Chiêu.

Nàng cũng không hề già một chút nào, nhìn qua chỉ khoảng 20 tuổi, da thịt

trắng hơn tuyết, khuôn mặt tươi cười lãnh diễm xuất trần, không chút tỳ vết tựa

như búp bê, một đôi mắt trong suốt như như mặt hồ sâu, làm chấn động hồn

phách người, khi nhìn quanh còn ngậm lấy khí phách ngạo nghễ tất cả, để người

tự ti mặc cảm, không dám khinh nhờn.

Sở Hi Thanh lại không tự chủ được mà nghĩ đến câu ‘Huyền Hoàng thủy đế

cưỡi Thừa Hoàng, thọ hai ngàn tuổi’.

Hắn vội vàng vứt bỏ suy nghĩ lung tung, cúi người hành lễ, không dám để lộ ý

niệm khinh nhờn khi đứng trước mặt chính chủ.

“Vãn bối Sở Hi Thanh tham kiến Lão Mẫu! Nguyện Lão Mẫu vạn thọ vô

cương, vĩnh tại cùng năm tháng!”

Nhưng Sở Hi Thanh mới khom người được một nửa, liền bị một luồng sức

mạnh cản lại.

“Không cần như vậy! Tương lai ngươi quá nửa là Nhân hoàng đương đại, lão

thân không chịu nổi một lễ này.”

Ánh mắt Lê Sơn Lão Mẫu lại rơi vào trên người tiểu Tóc Húi Cua: “Lần này

ngươi đến Lê Sơn, chủ yếu là vì nó đúng không? Muốn ta giúp nó khai tuệ?”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2146: Bí ẩn cực dương cực âm (2)


“Đúng vậy! Có điều, ta muốn giúp cả Bạch Tiểu Chiêu khai tuệ nữa.”

Sở Hi Thanh hơi xấu hổ: “Cũng là vì lời mời cách đây không lâu của Lão

Mẫu!”

Nguyên nhân chính vẫn là tiểu Tóc Húi Cua và Bạch Tiểu Chiêu, nếu như

không phải vì hai tên nhóc này, Sở Hi Thanh cũng không biết phải chờ đến khi

nào mới đến đây.

“Ngươi làm ta khó xử rồi.” Lê Sơn Lão Mẫu nắm tay vịn, mặt không đổi sắc:

“Suối Thần Tuệ của Lê Sơn chỉ có một chút như vậy mỗi năm, danh ngạch cũng

đã định trước rồi.”

Lúc này, Sở Hi Thanh chuẩn bị đưa tay vào trong tay áo.

Suối Thần Tuệ của Lê Sơn có thể hỗ trợ tất cả yêu loại mở mạch thông tuệ, có

thể gia tăng linh tuệ của yêu thú trong thời gian cực ngắn, lĩnh ngộ các loại thần

thông trong huyết mạch.

Thật ra thì nhân tộc cũng có thể sử dụng, nhưng ai bảo Suối Thần Tuệ này lại ở

Lê Sơn chứ?

Danh ngạch Suối Thần Tuệ đúng là có hạn, hàng năm chỉ có ba đến năm người.

Sở Hi Thanh tự nhiên không thể mở miệng là Lê Sơn Lão Mẫu sẽ nhường cho

hắn hai danh ngạch, vì thế nên hắn đã chuẩn bị một phần hậu lễ.

Nhưng trước khi hắn kịp mở miệng, Tù Thiên Niên đã chen vào: “Lão Mẫu!

Thuộc hạ cho rằng, chúng ta không ngại cho Đao Quân tất cả bốn danh ngạch

của năm nay.”

Tù Thiên Niên ngẩng đầu nhìn nhau với Lê Sơn Lão Mẫu: “Lão Mẫu, Lê Sơn ta

đúng là có rất nhiều yêu đang chờ đợi danh ngạch Suối Thần Tuệ này. Nhưng

lại không có kẻ nào có thể ảnh hưởng đến thiên hạ và tương lai như Đao Quân.

Để bọn họ chờ một năm thì có sao đâu?”

Lê Sơn Lão Mẫu hơi nhướng mày, sau đó gật đầu: “Lời này có lý! Vậy cho bọn

họ danh ngạch năm nay đi!”

Mắt Sở Hi Thanh sáng lên, nhìn về phía Tù Thiên Niên với vẻ cảm kích.

Đây đúng là niềm vui bất ngờ, không ngờ mình và Lục Loạn Ly cũng có thể lấy

được tư cách sử dụng Suối Thần Tuệ.

Sau đó hắn lại lấy ba cái hộp gấm ra: “Lão Mẫu, đây là một chút tâm ý của vãn

bối, kính xin Lão Mẫu vui lòng nhận.”

Trong này là ‘Thái Sơ Huyền Sâm’, Đại Tinh Linh Dịch và ngọc tủy 3000 năm,

tất cả đều là thứ có ích với yêu tộc, cũng có thể kéo dài tuổi thọ.

Sở Hi Thanh là một người biết điều, há có thể lấy không đồ của người khác? Vì

vậy hắn đã tăng thêm một phần ngọc tủy.

Lê Sơn Lão Mẫu liền phất tay một cái, hút những hộp gấm này đến trước người.

Nàng cũng không có hứng thú với đồ vật ở bên trong, nhưng lại nhìn Sở Hi

Thanh với ánh mắt thưởng thức: “Ngươi là một đứa trẻ tốt!”

Nàng lập tức quét mắt nhìn chung quanh: “Tất cả mọi người lui ra ngoài đi.”

Lục Loạn Ly đứng sau lưng Sở Hi Thanh vốn không để ý, mãi đến khi ánh mắt

của Lê Sơn Lão Mẫu rơi vào người nàng và tiểu Tóc Húi Cua.

Lúc này Lục Loạn Ly mới ý thức được, ‘tất cả mọi người’ ở đây là bao gồm cả

mình và tiểu Tóc Húi Cua.

Khóe môi nàng giật giật vài cái, không cam lòng nhưng vẫn túm cổ tiểu Tóc

Húi Cua đi ra ngoài.

Chốc lát sau, trong tòa cung điện này chỉ còn lại Lê Sơn Lão Mẫu và Sở Hi

Thanh.

“Ta bảo ngươi rảnh rỗi thì đến Lê Sơn một chuyến, thật ta là được người nhờ

vả, chuyển một món đồ cho ngươi.”

Lê Sơn Lão Mẫu đứng dậy, cất bước đi đến trước người Sở Hi Thanh.

Nàng đưa cho Sở Hi Thanh một bình ngọc: “Đây là một người nào đó nhờ ta

giao cho ngươi, có lẽ tương lai sẽ có tác dụng lớn. Còn dùng thứ này vào lúc

nào, vậy thì do ngươi tự lựa chọn.”

Sở Hi Thanh hơi khó hiểu, tiếp nhận bình ngọc lên xem, trong mắt lập tức hiện

ra vẻ vui mừng và ngờ vực.

Bên trong bình ngọc này là một thứ hiếm thấy trong thiên hạ, có thể giúp hắn

thăng cấp nhị phẩm hạ, thậm chí là nhất phẩm hạ mà không bị quấy rầy.

Sở Hi Thanh cũng biết sau này mình muốn thăng cấp là cực kỳ gian nan.

Đặc biệt là hai cửa ải lớn là nhị phẩm và nhất phẩm này, có thể nói là khó khăn

tầng tầng.

Không chỉ rất nhiều thế lực phàm giới sẽ cản trở, mà đám thần linh kia cũng

nhất định can thiệp vào.

Vì vậy đừng thấy hắn đang đứng top 10 Thiên Bảng mà nhầm, con đường phía

trước của hắn đã bị chặt đứt, khả năng thăng cấp là nhỏ bé không đáng kể.

Đây chính là vì sao Sở Hi Thanh nghĩ tất cả biện pháp để gia tăng thực lực cho

tiểu Tóc Húi Cua.

Nó là thần thú cộng sinh với hắn!

Lực lượng của tiểu Tóc Húi Cua, hắn cũng có thể sử dụng được.

Mặc kệ thế nào thì Sở Hi Thanh cũng không thể nắm giữ sức chiến đấu Siêu

Phẩm ở trước khi bước vào nhị phẩm, nhưng nếu như có thêm tiểu Tóc Húi

Cua, vậy nói không chừng bọn họ có thể vượt qua ngưỡng cửa này.

Còn về phần Bạch Tiểu Chiêu, nàng chính là tiện thể.

Nhưng mà bây giờ, Lê Sơn Lão Mẫu lại trao cho hắn một cơ hội lên cấp an

toàn.

Sở Hi Thanh ngước mắt nhìn Lê Sơn Lão Mẫu, giọng nói khàn khàn: “Lão

Mẫu, xin hỏi người kia rốt cuộc là ai?”

Đến cùng là người nàng đã dốc hết sức lực để giúp hắn?

“Không thể nói.”

Lê Sơn Lão Mẫu lắc đầu, vẻ mặt thản nhiên: “Tên của người này, bị vô số đại

năng trong thiên địa quan tâm. Ta giao thứ này cho ngươi, đã là liều lĩnh lắm

rồi. Một khi tiết lộ tên của hắn, có thể sẽ kinh động tứ phương.”

“Thật ra ngươi không cần để ý, cũng không cần khó hiểu, chỉ cần biết thế gian

bây giờ, có rất nhiều người đang chờ mong ngày ngươi chứng đạo Vĩnh Hằng là

được.”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2147: Bí ẩn cực dương cực âm (3)


Sở Hi Thanh suy tư một lát, sau đó lại cúi người thi lễ với Lê Sơn Lão Mẫu:

“Đa tạ Lão Mẫu, ân thành đạo như ân tái tạo, vãn bối vô cùng cảm kích.”

Hắn biết thứ này tuy là do nhân vật thần bí kia tặng, nhưng mà Lê Sơn Lão Mẫu

cũng đã tốn không ít công sức.

Chỉ có vị này mới có thể che giấu thiên cơ trong quá trình bảo tồn và chuyển

giao, cũng chỉ có vị này mới có thể giấu diếm tai mắt của chúng thần.

Hiện giờ, con đường trước mặt hắn đã được người trải một nửa, Sở Hi Thanh há

có thể không cảm kích.

Lê Sơn Lão Mẫu khẽ mỉm cười, lần này nàng thản nhiên nhận một lễ này.

Khi Sở Hi Thanh ngẩng đầu lên, nàng lại nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc

của hắn.

Lê Sơn Lão Mẫu không khỏi hiện ra vài phần tò mò: “Nhìn vẻ mặt của ngươi, lẽ

nào còn có chuyện quan trọng gì khác?”

“Vãn bối còn có một việc, muốn xin Lão Mẫu giải đáp nghi hoặc.”

Sở Hi Thanh hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng: “Lão Mẫu đã trải qua

năm tháng dài đằng đẵng, kiến thức rộng rãi, hiểu biết rất nhiều bí ẩn trên thế

gian. Vậy ngài có biết có chuyện gì trong thiên địa này, nhất định phải có lực

lượng cực âm và cực dương hợp lại một thể mới có thể hoàn thành không?”

Lê Sơn Lão Mẫu nghe vậy thì sững sờ, rồi lập tức nắm lấy tay của Sở Hi Thanh,

trong đôi mắt thâm sâu và lành lạnh kia lại hiện ra ánh sáng lóng lánh.

Trên mặt nàng liên tục xuất hiện những cảm xúc như bất ngờ, thoải mái và

mừng rỡ. Đôi tay ngọc kia còn nắm chặt lại, một tiếng ‘răng rắc’ vang lên, Sở

Hi Thanh liền gãy xương tay.

Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt luân kia đã khôi phục vẻ lành lạnh và bình tĩnh.

“Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy!” Nàng nỉ non hai câu, sau đó lại nhìn Sở

Hi Thanh với vẻ áy náy: “Xin lỗi, câu nói này của Hi Thanh ngươi thật sự là

làm ta quá bất ngờ.”

Lê Sơn Lão Mẫu cũng không thể áp chế nội tâm rung động của mình, giọng nói

nàng run run, nhưng thần thái vẫn lạnh như băng: “May mà ngươi đến hỏi ta.

Bây giờ ta không thể cho ngươi đáp án, cũng hi vọng ngươi không nên hỏi lại.

Ngươi có thể tự mình đi tìm chân tướng, nhưng không được nhắc đến trước mặt

người khác.”

Sở Hi Thanh cau mày, rồi gật đầu.

Tuy rằng Lê Sơn Lão Mẫu không nói gì, nhưng Sở Hi Thanh cũng đoán được

một bộ phận từ thần thái và giọng nói của đối phương.

Trong thiên địa này đúng là có một việc lớn quan hệ đến cực âm cực dương,

hơn nữa còn chống lại ý chí của các thần.

Sau đó Lê Sơn Lão Mẫu lại trịnh trọng nói: “Nhiệm vụ hàng đầu của ngươi bây

giờ là mau chóng tăng tu vị, tốt nhất là có thể bước vào nhất phẩm trong vòng

hai năm. Bằng không…”

Nàng cũng không nói hết lời, mà cất bước đi về phía cửa điện, ngửa đầu nhìn

bầu trời.

“Mặc kệ là nhân tộc các ngươi, hay là long tộc, hoặc là những di thần của Thiên

đế nhân tộc như chúng ta… đều sẽ không có bất kỳ tương lai nào…”

Sở Hi Thanh không hiểu lắm, nhưng nội tâm dần dần nặng nề hơn.

Hắn không cho rằng Lê Sơn Lão Mẫu nói chuyện giật gân, nhất định là có nguy

cơ gì đó sắp phát sinh.

Hắn cũng có thể cảm nhận được đại khái từ những hành động dị thường của

mấy người Lý Trường Sinh.

Sở Hi Thanh lại vô cùng đau đầu.

Lên nhất phẩm trong vòng hai năm? Chỉ sợ là Sở Vân Vân cũng khó làm được.



Một tháng sau, Sở Hi Thanh điều đ*ng d*c Nhật thần chu rời khỏi Lê Sơn.

Bạch Tiểu Chiêu mệt mỏi nằm nhoài trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh.

Tiểu Tóc Húi Cua thì lại rất hưng phấn, nó nhảy nhảy nhót nhót ở trên bả vai Sở

Hi Thanh, thỉnh thoảng lại mở đôi trọng đồng để quét nhìn bốn phía.

Tiểu Tóc Húi Cua đang nhìn bốn phía, Sở Hi Thanh lại đang nhìn nó, cũng đang

ngưng thần cảm ứng biến hóa trong cơ thể của tiểu Tóc Húi Cua.

Trọng đồng trong mắt tiểu Tóc Húi Cua chính là Huyết Nhai Trọng Đồng, là

thần thông tiểu Tóc Húi Cua mới thức tỉnh khi vào tam phẩm hạ.

Nó còn thức tỉnh Huyết Nhai Nguyên Hồn, cũng bắt nguồn từ Huyết Nhai Đao

Quân.

Hai loại năng lực thiên phú này đều được Huyết Nhai Đao Quân thay đổi, ghi

chép trong Thiên Thù Thần Ý Đao và Thần Ý Xúc Tử Đao, ngoài ra còn khắc

dấu bên trong thiên quy Nhai Tí.

Bởi vì lực lượng của hai loại thiên phú này quá huyền bí, tiểu Tóc Húi Cua vẫn

không thể nắm giữ, mãi đến khi ‘khai tuệ’ xong, linh trí tăng mạnh, nó mới có

thể thức tỉnh hai loại năng lực mạnh mẽ này.

Huyết Nhai Nguyên Hồn thức tỉnh ở cấp 15, Huyết Nhai Trọng Đồng thức tỉnh

ở cấp 18. Mà huyết mạch Nhai Tí của tiểu Tóc Húi Cua đã là cấp 21.

Nhất định phải nhắc đến là, cấp bậc huyết mạch Nhai Tí không quyết định tu vị

của tiểu Tóc Húi Cua, mà ‘Tiên Thiên Thần Thể’ mới là căn bản của Cự linh và

yêu tộc.

Đây là kế thừa từ tổ tiên của bọn họ, là hạt nhân trong huyết mạch của những

tiên thiên thần linh thời viễn cổ kia.

Mặc kệ là yêu tộc hay Cự linh, đều là từng bước gia tăng Tiên Thiên Thần Thể,

đạt đến trình độ chứng đạo Vĩnh Hằng.

Nhân tộc cũng là như vậy, đám thần linh kia phong ấn chính là Tiên Thiên Thần

Thể.

Mà không chỉ là huyết mạch Nhai Tí của tiểu Tóc Húi Cua tăng lên.

‘Long chi cửu tử’ cũng giống như nhân tộc, ngoại trừ lực lượng huyết mạch của

Tổ thú ra, còn có thể kế thừa thần thông khác của mạch Bàn Cổ.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2148: Bí ẩn cực dương cực âm (4)


Ngoài ra, các đời Nhai Tí xuất sắc cũng sẽ tự ngưng tụ huyết mạch, rồi truyền

thừa lại cho hậu bối.

Tiểu Tóc Húi Cua bây giờ, không chỉ nắm giữ hai loại huyết mạch cấp bậc Gần

Thần của Nhai Tí, mà còn thức tỉnh một loại huyết mạch Thần Giai của mạch

Bàn Cổ, đó là Đấu Chiến Thánh Thể.

Đây là một loại lực lượng huyết mạch hệ Kim cực kỳ mạnh mẽ, chẳng những có

thể giúp thân thể của tiểu Tóc Húi Cua vững chắc không phá, mà còn có thể

giúp công kích của nó trở nên vô cùng sắc bén, nắm giữ lực phá hoại và lực

xuyên thấu cực kỳ mạnh mẽ.

Sở Hi Thanh cũng vì thế mà trả giá không ít, hắn muốn gia tăng hiệu quả của

‘khai tuệ’ lên đến cực hạn, nên đã đầu tư 5 viên Ước Nguyện Thạch và 1000

điểm thiên nguyên để ước nguyện.

Không phải Sở Hi Thanh không muốn đầu tư nhiều hơn, mà sau vài lần thí

nghiệm, hắn đã phát hiện đây là tỷ lệ tốt nhất.

Ước Nguyện Thạch và điểm thiên nguyên, tỷ lệ thích hợp nhất là 1 với 200.

Hơn nữa thời gian một tháng, thì dùng 5 viên Ước Nguyện Thạch là tốt nhất.

Dù dùng nhiều hơn thì cũng tăng lên không đáng kể, không có lời.

Vì giúp tiểu Tóc Húi Cua tăng cấp, Sở Hi Thanh còn cố tình chạy một chuyến

đến Hỏa Châu.

Nơi đó có mấy con á loại hỗn độn nhị phẩm tam phẩm, có thể dùng làm bí

dược.

Sở Hi Thanh cũng có thu hoạch không ít trong liền khai tuệ này.

Trong bảng nhân vật của hắn bây giờ, Thần Ý Xúc Tử Đao là tầng 24, Vô

Tướng Tru Thiên Đao là tầng 24, Thần Ý Như Tâm Đao tầng 23, vân vân…

Ngoài ra còn có Nhai Tí chân ý tầng 28, Tru Thiên chân ý tầng 26, Như Ý chân

ý tầng 26, vân vân…

Hầu như tất cả võ đạo và võ ý của Sở Hi Thanh đều tăng hai tầng.

Tăng nhiều nhất vẫn là Hàn Phong đao ý, ngoại trừ Vĩnh Hằng chân ý ra, tất cả

Hàn Thiên, Phong Thiên, Cấm Thiên, Đống Thiên, đều tiến vào tầng 22.

Nhưng Sở Hi Thanh vẫn mong đợi vào Nhai Tí Đao nhất.

Cộng thêm tiểu Tóc Húi Cua, thiên quy Nhai Tí của hắn đã có thể chạm đến

biên giới của Siêu Phẩm…



“Ta đã nghe danh Lê Sơn Lão Mẫu từ lâu, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng, vị này

lại là tồn tại có tu vị thông thiên.”

Khi Sở Hi Thanh đang ngưng thần quan sát tiểu Tóc Húi Cua, Lục Loạn Ly lại

cảm khái không thôi.

Trong mắt nàng hiện lên vẻ nghi hoặc: “Ta cảm giác lực lượng của nàng có thể

là thần linh thượng vị, thậm chí còn vượt qua cả thần linh thượng vị. Nói đến thì

Cơ Dương cũng giống như vậy, và cả Chập Long kia nữa, thực lực đều đạt đến

thần linh trung vị. Thật kỳ lạ, bọn họ không bị Thần khế hạn chế sao?”

Sở Hi Thanh nghe Lục Loạn Ly nói đến đây, lại cảm thấy tay mình hơi đau.

Khi đó hắn bị bất ngờ không kịp chuẩn bị, hoàn toàn không đề phòng một trảo

kia của Lê Sơn Lão Mẫu, sau đó thì lại chỉ có thể yên lặng chịu đựng.

Hắn mấy khoảng mấy ngày mới có thể khôi phục bình thường.

Thiên quy Tuế Nguyện của Lê Sơn Lão Mẫu cũng là cấp bậc Chân Linh, thậm

chí tiếp cận với Thánh Giả.

Sau đó vị này đã giúp hắn rút đại đa số lực lượng thiên quy ra ngoài, nhưng Sở

Hi Thanh phải tự mình loại bỏ những lực lượng đã thẩm thấu và nơi sâu xa

trong huyết tủy.

Tuy nhiên, từ một trảo này của Lê Sơn Lão Mẫu, Sở Hi Thanh cũng có thể đoán

được sức mạnh thân thể của Vấn Tố Y sau này sẽ mạnh đến cỡ nào.

Phải biết, sau khi Vấn Tố Y đăng thần, sức chiến đấu của nàng có thể vượt qua

đại đa số thần linh thượng vị.

“Con đường của bọn họ khác với tiên thiên thần linh thời đại hỗn độn và đám

thần linh Vĩnh Hằng kia, không thể coi như là một loại thần linh.”

Sở Hi Thanh suy tư: “Sau khi thần linh chứng đạo Vĩnh Hằng, là rút lực lượng

từ thiên đại, duy trì bản thân trường sinh bất diệt. Tiên thiên thần linh cũng là

như vậy, bọn họ trời sinh đã có thể liên kết với bổn nguyên của thế giới.”

“Cơ Dương và Lê Sơn Lão Mẫu lại đi con đường khác, bọn họ mượn tuổi thọ

lâu dài của bản thân, tự mở ‘nội vũ trụ’ trong cơ thể, không cần mượn ngoại lực,

mà chỉ cầu bên trong.”

Sở Hi Thanh cảm thấy con đường này mới là chính xác, mới là đại đạo.

Nhưng nhân tộc rất khó có thể làm được.

Long và Thừa Hoàng đều sống rất lâu, sau khi bước vào Bán Thần, tuổi thọ

thấp nhất cũng là mười mấy vạn năm.

Bọn họ có đủ thời gian để tích lũy sức mạnh, chậm rãi mở nội vũ trụ.

Nhân tộc đã mất Tiên Thiên Thần Thể, dù là Siêu Phẩm thì cũng khó sống nổi

ba vạn năm.

Tại thời đại chúng thần khống chế các ngôi sao này, bọn họ không dám tiến vào

vực ngoại, sợ bị đám thần linh kia săn giết.

Kết quả không rời khỏi phàm giới, chính là thiên kiếp 500 năm một lần, kéo dài

và tích lũy không ngừng, mãi đến khi không chịu nổi mới thôi.

Vì vậy con đường tốt đẹp nhất của nhân tộc chính là chứng đạo Vĩnh Hằng

trước, sau đó lại chậm rãi mở nội vũ trụ, thoát khỏi cảnh ỷ lại vào bản nguyên

của thiên địa.

Lúc này, Sở Hi Thanh lại nghĩ đến cuộc trò chuyện bí mật của mình và Lê Sơn

Lão Mẫu: “Loạn Ly, chắc ngươi cũng biết đầu nguồn của uế khí trong thiên

địa?”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2149: Thân như thiên đạo


“Có biết một hai!” Lục Loạn Ly hơi gật đầu: “Thần Xích Hỏa nói uế khí bắt

nguồn từ thời đại thiên đế đời thứ ba, khi đó thần linh Vĩnh Hằng trong thiên địa

càng ngày càng nhiều, lúc nhiều nhất phải lên đến trăm vạn, khi đó uế khí bắt

đầu sinh sôi trong thiên địa.”

“Sau đó, mấy vị thiên đế nhân tộc cho rằng chúng thần lấy quá nhiều của thiên

địa, liền mượn Thần Khế thiên bi của thiên đế đời đầu, và lực lượng của hai

sách Giới Luật, để lên kế hoạch trục xuất chúng thần ra ngoài phàm giới, để bọn

họ không thể rút bản nguyên của thiên địa một cách không tiết chế nữa.”

Thần Xích Hỏa là tiên thiên thần linh sinh ra ở thời đại hỗn độn, đã sống hơn

hai ngàn vạn năm. Tính tình lắm mồm thích hóng hớt, Vô Tướng thần tông đã

biết được rất nhiều bí ẩn từ miệng hắn.

“Các điển tịch của Vô Tướng thần tông chúng ta cũng xác minh lời nói của

hắn.”

Giọng nói của Lục Loạn Ly thản nhiên: “Sau khi thiên đế đời thứ chín thành

công, chúng thần tức giận không thôi, đầu tiên là liên thủ ám hại ba vị thiên đế

và Tử Vi, Câu Trần của nhân tộc chúng ta. Sau đó lại khởi xướng thần chiến,

dùng cái giá mấy chục vạn thần linh Vĩnh Hằng thương vọng nặng nề để đánh

bại các thần của nhân tộc.”

“Nhưng do Long Hi và Đế Oa, bọn họ không dám cá chết lưới rách, ngọc đá

cùng nát. Cho nên đã liên hợp với rất nhiều người để nguyền rủa và phong ấn

lực lượng huyết mạch của chúng ta.”

“Buồn cười chính là, sau khi Dương Thần – Thái Hạo kế nhiệm thiên đế đời thứ

10, chỉ vẻn vẹn một triệu năm, liền bắt đầu ra sức giữ gìn và củng cố chín tầng

mây của thiên đế đời thứ chín, không cho phép thần linh hạ phàm, dùng tất cả

khả năng để hạn chế bọn họ rút nguyên lực từ bản nguyên của thiên địa.”

“Sau khi Dương Thần – Thái Hạo ngã xuống, những đế quân và chúa tể ở vực

ngoại cũng hợp lực duy trì cấm chế. Bọn họ luôn rất khoan dung với hậu duệ

của mình, nhưng lại nghiêm cấm các thần linh khác rút lực lượng từ trong bản

nguyên của thiên địa.”

Lục Loạn Ly nói đến đây, vẻ trào phúng đã lộ rõ trên mặt.

“Sinh linh trong thiên địa đều là như vậy, bọn họ hi vọng người khác tuân thủ

quy củ, nhưng nếu quy củ này ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ, thì bọn họ lại

không thể chấp nhận.”

Sở Hi Thanh ngẩng đầu nhìn bầu trời: “Lão Mẫu nói trăm năm nay, uế khí này

không ngừng sinh sôi và lớn mạnh ở phàm giới, hơn nữa chúng còn khuếch tán

rất nhanh ở vực ngoại, số lượng càng ngày vàng nhiều.”

“Những ‘Tinh chủ’ kia thì không sao, tuy rằng các ngôi sao của bọn họ đều bị

uế khí ô nhiễm, nhưng mà không nghiêm trọng, vẫn có thể cung cấp nguyên lực

cho bọn họ. Tuy nhiên, đám Bán Thần và ‘thần hoang dã’ kia thì sắp bị ép đến

điên rồi.”

“Bọn họ rút nguyên lực của thiên địa, giống như phàm nhân hút thuốc phiện

vậy, một khi không được tiếp xúc một thời gian dài, sẽ khiến bọn họ cực kỳ đau

đớn, thậm chí bọn họ còn có một danh từ đặc thù là ‘Nghiện Nguyên’.”

“Đám đế quân và chúa tể kia cũng bị ép phải thả lỏng hạn chế với chúng thần.

Vì vậy thời gian gần đây, cấm chế giữa phàm giới và vực ngoại càng ngày càng

lỏng lẻo.”

Lục Loạn Ly nghe vậy thì sững sờ, cuối cùng lại thản nhiên nói: “Dù sao cũng

đã hơn một ngàn vạn năm, hơn nữa thiên đế đời thứ chín cũng không loại bỏ uế

khí. Có điều, đám ‘thần hoang dã’ kia mới là phiền phức nhất, ở vực ngoại phải

có mấy vạn ‘thần hoang dã’ rồi chứ?”

“Số lượng Bán Thần hơi ít, nhưng 10 vạn thì vẫn có. Tuy rằng không giống như

1200 vạn năm trước, nhưng mà bọn họ mà phát điên lên thì cũng có thể tiêu diệt

bất cứ một thế lực nào ở vực ngoại. Cũng không biết đám thần linh kia sẽ dùng

cách gì để vượt qua một kiếp này.”

“Có một cách.” Sở Hi Thanh nhìn Lục Loạn Ly: “Huyết thực! Có thể lấy

nguyên lực từ một lượng lớn máu thịt thay cho bổn nguyên thế giới, những Ma

thần kia chính là làm như vậy. Loạn Ly, ngươi cảm thấy trong thiên địa này, có

nơi nào có thể cung cấp huyết thực cho bảy vạn ‘thần hoang dã’?”

Con ngươi Lục Loạn Ly co rút lại, đôi tay ngọc đã nắm chặt: “Thần Châu?

Nhưng mà phương pháp này chỉ trị ngọn chứ không trị gốc, hơn nữa hậu hoạn

vô cùng. Khí huyết và tinh hồn của sinh linh đều là đồ hậu thiên, không thể thay

thế nguyên lực chân chính.”

Vì vậy nên huyết tế vẫn luôn lấy trẻ nhỏ làm đầu, đặc biệt là những đứa bé vẫn

còn trong bụng mẹ, có thể nói là cực kỳ tàn nhẫn.

“Có thể giải quyết nhất thời là được, trong mắt đám Tổ thần như Thái Hạo và

Bạch Chúc, có thể ổn định đám ‘thần hoang dã’ kia mấy ngàn năm là được.”

Sở Hi Thanh thở dài một hơi: “Lão Mẫu nói nàng không có chứng cứ, nhưng

mà chúng ta không thể không đề phòng. Nàng cho rằng hạo kiếp sắp đến, mặc

kệ là nhân tộc ta, hay là yêu tộc, nếu như không thể vươn mình trong lần này,

thì chúng ta đều không có tương lai nữa.”

Lục Loạn Ly không khỏi yên lặng, nàng nhìn trời mây phương xa, yên lặng một

lúc lâu.

Sở Hi Thanh lại bị động tĩnh của tiểu Tóc Húi Cua làm bừng tỉnh.

Tên nhóc này quét mắt nhìn chung quanh một lúc, sau đó liền đưa mắt nhìn vào

Bạch Tiểu Chiêu, chiến ý sục sôi, thân thể hơi rạp xuống, nóng lòng muốn thử.

Bạch Tiểu Chiêu cũng thu hồi vẻ đau buồn, nàng đứng trên đỉnh đầu Sở Hi

Thanh, lạnh lùng nhìn tiểu Tóc Húi Cua. Cặp cánh giống như sừng ở sau lưng

lại tỏa ra lôi đình và cuồng phong, hình thành hai cánh phong lôi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back