Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Bá Võ - Khai Hoang

Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2130: Lấy máu ngươi (3)


Sáu ngày sau, dưới Bất Chu sơn.

Sở Hi Thanh chắp tay đứng trên đám mây, vẻ mặt bễ nghễ nhìn xuống một tòa

doanh trại Cự linh ở bên dưới.

Doanh trại này có quy mô cực lớn, nam bắc hơn 300 dặm, đông tây hơn 400

dặm, nhưng kiến trúc bên trong lại đơn sơ thô lỗ. Hoặc là chồng chất đá lên mà

thành, hoặc là nhà gỗ do đại thụ kiến tạo thành.

Nhìn từ trên xuống, có thể thấy rất nhiều Cự linh ra ra vào vào, bọn họ đều cao

hơn 30 trượng, kẻ lùn cũng phải hơn 7 trượng.

Lục Loạn Ly ở sau lưng hắn lại hơi kỳ dị: “Ngươi muốn đến đây tìm bí dược?”

Nàng cho rằng Sở Hi Thanh sẽ tìm bừa một còn á loại hỗn độn nhị phẩm tam

phẩm nào đó, nhưng không ngờ Sở Hi Thanh lại trực tiếp lái thuyền đến Bất

Chu sơn.

Sở Hi Thanh lại cười chỉ xuống dưới: “Cự linh Hôi Huyết tộc, cũng là một tộc

có huyết thống gần với hỗn độn. Căn cứ từ tin tức của Thiên Thính viện, tộc chủ

Hoàng Thiên Kỳ của bọn họ không chỉ có thân thể tiến vào nhất phẩm, mà

huyết mạch Hỗn Độn cũng lên đến tầng 22!”

Hôi Huyết tộc là một vương tộc ở trên Bất Chu sơn, sống ở tầng thứ tư của Bất

Chu sơn.

Lẽ ra bọn họ không thể dùng họ Hoàng.

Nhưng chỉ cần Cự linh bước vào nhất phẩm, thì sẽ được trao tặng xưng hào thân

vương hoặc quận vương, ban tặng họ Hoàng.

Mà bí dược tam phẩm, không chỉ giới hạn ở thực vật và thú loại, mà dùng Cự

linh có huyết mạch Hỗn Độn mạnh mẽ cũng được.

“Máu của người này đúng là có thể chế thành bí dược. Vấn đề là… nơi này là

Bất Chu sơn!”

Thật ra Lục Loạn Ly đã đoán được Sở Hi Thanh muốn làm gì.

Nàng âm thầm thở dài.

Sở Hi Thanh bây giờ đã đi đến nước này rồi, đã có phong thái bễ nghễ thiên hạ,

ngạo khiếu phàm trần như Huyết Nhai Đao Quân năm xưa.

“Chính vì nơi này là Bất Chu sơn, nên ta mới tìm bọn họ.”

Sở Hi Thanh cười lạnh: “Đến mà không chào thì không có lễ, vị Nam Thiên Đế

kia ra tay với ta nhiều lần như vậy, ta không thể không đáp lễ.”

Đây cũng là cách hoàn thành ‘nghi thức’ Nhai Tí và Như Ý.

Trừng mắt tất báo, hắn tự nhiên phải trả thù Bất Chu sơn.

Mà Như Ý tùy tâm, chính là vạn sự vạn vật đều theo ý ta!

“Loạn Ly, ngươi có thể đi cân đo Bất Chu sơn này, thuận tiện áp trận giúp ta.”

Khi Sở Hi Thanh vừa nói xong, bóng người của hắn đã hạ xuống, trực tiếp xuất

hiện ở trên không trung của doanh trại.

“Hoàng Thiên Kỳ ở đâu?”

Lúc này, toàn bộ doanh trại đều kinh động vì đao ý của Sở Hi Thanh.

Hàng ngàn hàng vạn Cự linh lao ra khỏi phòng ốc, đồng thời từng đạo ý niệm

mạnh mẽ đã khóa chặt lấy Sở Hi Thanh.

Bọn họ đều kinh ngạc đến ngây người.

“Thế mà lại là nhân loại?”

“Chỉ là một nhân nô tam phẩm thôi, hắn đến tìm chết sao?”

“Quả thực là làm càn!”

“Người đâu! Đi xé nát hắn cho ta!”

Cùng lúc đó, trong một tòa điện đá đồ sộ và tràn đấy khí thế ở trung ương doanh

trại, một Cự linh cao trăm trượng, ngũ quan lại hỗn độn không rõ chợt ngẩng

đầu nhìn lên bầu trời.

Sắc mặt của hắn lập tức thay đổi.

“Đao ý này… hắn là…”

“Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh?”

Là anh kiệt cái thế của nhân tộc, nắm giữ Thần Ý Xúc Tử Đao, là nhân vật

khiến cho Cự linh bọn họ tổn thất hơn mười vị cường giả nhất phẩm!

Không được…!

Người này cố tình dùng biện pháp này để hiện thân, chính là vì hấp dẫn sự chú

ý của toàn bộ tộc nhân của hắn.

Hôi Huyết tộc và bộ lạc vương tộc của Bất Chu sơn, nhân khẩu đột phá hơn 300

vạn.

Mà những tộc nhân này của hắn, đều là đầu nguồn cho lực lượng của Sở Hi

Thanh.

Hoàng Thiên Kỳ vừa nghĩ đến đây, điện đá đã nổ tung, nát vụn.

Một luồng đao ý vô cùng mạnh mẽ đã chém thẳng vào tâm linh của hắn.

Nguyên thần của Hoàng Thiên Kỳ lập tức trọng thương, miệng mũi phun máu,

cái ghế đá dưới mông cũng tan thành tro bụi.

Bóng người hắn lảo đảo, gần như co quắp tại chỗ.

Hoàng Thiên Kỳ lập tức phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, k*ch th*ch toàn bộ lực

lượng của bản thân, lúc này mới có thể làm cho mình đứng thẳng lên.

Đúng lúc này, Hoàng Thiên Kỳ cũng nhìn thấy bóng người từ từ hạ xuống kia.

Đó là một thanh niên nhân tộc, tuổi khoảng 18 19, dáng người cao to, ngũ quan

tuấn dật, đang dùng một đôi mắt phượng hẹp dài để nhìn hắn.

Phong thái kia giống như Cự linh bọn họ nhìn xuống đám giun dế nhân tộc vậy.

Đao ý của hắn ép xuống, không chỉ áp chế tộc chủ Hôi Huyết tộc là hắn, mà còn

trấn áp mấy vạn cấm vệ Hôi Huyết tộc chung quanh, và tất cả những Cự linh cố

gắng đến gần nơi này.

Khí thế cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo kia, tựa như thiên thần giáng thế, không cho

phép làm trái.

Hoàng Thiên Kỳ nghĩ thầm, nếu như doanh trại này không có rất nhiều trận

pháp phòng hộ, thì đao ý của người này có thể trực tiếp giết vô số người trong

bọn họ rồi.

Hoàng Thiên Kỳ gian nan ngẩng đầu lên, nhìn nhau với Sở Hi Thanh: “Ngươi là

Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh của nhân tộc? Xin hỏi các hạ đến đây làm

gì?”

Sở Hi Thanh dừng lại ở độ cao 200 trăm trượng trên không trung.

Hắn bình tĩnh nhìn Hoàng Thiên Kỳ: “Quỳ xuống!”

Hoàng Thiên Kỳ lập tức cảm nhận được một luồng đao ý bá đạo đến cực điểm

chém vào thân thể mình, lại đánh cho hắn trọng thương, đồng thời cũng ép hắn

phải quỳ xuống!

Quỳ xuống trước mặt vị thanh niên nhân tộc này!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2131: Lấy máu ngươi (4)


“Rống!”

Hoàng Thiên Kỳ cực kỳ nổi giận, lại tràn ngập không cam lòng.

Hắn dốc hết sức để đối kháng, ra sức giãy dụa, thậm chí không biết bạo phát

Huyết nguyên toàn thần, nỗ lực đối kháng với đao ý của Sở Hi Thanh.

Nhưng một cái chớp mắt sau, miệng mũi hắn phun máu, toàn bộ thân thể trăm

trượng đều quỳ xuống.

“Rất tốt!’

Hai mắt Sở Hi Thanh sáng lên, hắn lấy ra một khối linh thạch màu trắng, đưa

đến trước người Hoàng Thiên Kỳ, sau đó chậm rãi rút thanh Thiên Lý Chiêu

Nhiên đao bên hông ra: “Quả thực là ý chí rất mạnh! Dùng máu ngươi luyện

chế bí dược tam phẩm, chất lượng sẽ rất tốt!”

Hoàng Thiên Kỳ đầu tiên là không hiểu, sau đó hai mắt trợn trừng trừng, mặt

đầy không thể tin nổi.

Tên Sở Hi Thanh này, cái thằng nhãi ranh này, lại muốn dùng máu của hắn để

luyện chế bí dược tam phẩm?

Dùng máu của tộc chủ Hôi Huyết tộc cao quý để luyện chế bí dược lên cấp?

Hắn càng ra sức giãy dụa, nhưng vẫn không thể động đậy, thậm chí còn không

thể mở miệng nói chuyện. Thất khiếu hắn tràn ra rất nhiều máu tươi, khuôn mặt

thê thảm dữ tợn và vặn vẹo như ác quỷ.

Mà lúc này, phạm vi mấy trăm dặm quanh đây cũng nghe thấy tiếng nói của Sở

Hi Thanh, tất cả Cự linh đều lộ vẻ mặt khó tin, không thể tưởng tượng nổi.

Tộc chủ của bọn họ… đường đường là Cự linh nhất phẩm, lại bị người chém

giết như chó lợn, dùng máu luyện chế bí dược.

Mà người nói ra câu này, thế mà lại là một nhân loại! Là nhân loại thấp hèn như

chó lợn giun dế trong mắt bọn họ!

Tất cả Cự linh đều phát ra tiếng gào thét như dã thú, nỗ lực xông về phía Sở Hi

Thanh.

Nhưng mà không ai trong số họ có thể đứng thẳng, không ai có thể đến gần

phạm vi 100 dặm quanh người Sở Hi Thanh, tất cả Cự linh tiến vào phạm vi

này, đều bị đao ý của Sở Hi Thanh ép cho không thở nổi, nằm rạp trên đất.

Còn có hai vị Cự linh nhị phẩm miễn cưỡng đến gần, thì đầu đã nổ tung thành

sương máu.

“Ngươi cái tên tạp chủng này!”

Hoàng Thiên Kỳ quỳ rạp trên đất, phát ra tiếng gầm rú.

Hắn ý thức được, mình và toàn bộ Hôi Huyết tộc đều không thể đối kháng với

Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh.

Hắn chỉ có thể nghiêng đầu, dùng ánh mắt bao hàm không cam lòng và chờ

mong, để nhìn lên tầng thứ năm và tầng thứ sáu của Bất Chu sơn.

Động tĩnh ở nơi này lớn như vậy, tứ đại hoàng tộc ở tầng năm và thiên đế của

bọn họ hẳn là đã cảm nhận được!

Chắc hẳn bọn họ sẽ chạy đến cứu viện kịp thời.

“Ngươi đang chờ viện binh? Chờ Nam Thiên Đế của các ngươi đến?”

Sở Hi Thanh thấy buồn cười, hắn cũng ngẩng đầu nhìn lên tầng sáu của Bất Chu

sơn.

Sở Hi Thanh lập tức chỉ trường đao về phía xa xa: “Hoàng Thiên Viêm! Hôm

nay Sở mỗ giá lâm Bất Chu sơn, muốn lấy mạng thân vương Hoàng Thiên Kỳ

của ngươi để tế luyện bí dược! Nếu ngươi không phục, có thể xuống núi chiến

một trận với Sở mỗ!”

Mượn lực lượng của ‘Tinh Thần quyền ấn’, tiếng nói của Sở Hi Thanh đâm

thủng chín tầng mây xanh, truyền khắp chu vị hai vạn dặm quanh Bất Chu sơn!

Tiếng nói này cũng như đao thương kiếm kích, đâm thủng tầng tầng trận pháp

và cấm chế trên tầng sáu, truyền vào trong tòa Đế cung rộng rãi và khí thế kia.

Lúc này, Lục Loạn Ly đang ẩn nấp trên tầng mây thứ năm, nàng nghe vậy thì

sững sờ, cúi đầu nhìn về phía Sở Hi Thanh.

Nàng đầu tiên là kinh ngạc, sau đó hai mắt liền lóe lên những tia sáng kỳ dị.

Người này tuy rất đáng ghét, thích trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng bóng người cao

to như núi kia lại làm cho nàng cảm thấy cực kỳ an toàn.

Hoàng Thiên Kỳ quỳ trên mặt đất cũng run rẩy, hắn cũng không thể tin nổi mà

ngửa đầu nhìn Sở Hi Thanh.

Người này… hắn dám khiêu khích Nam Thiên Đế của bọn họ ở ngay Bất Chu

sơn?

Không!

Hoàng Thiên Kỳ lập tức ý thức được một sự thật cực kỳ đáng sợ, lực lượng của

Sở Hi Thanh bây giờ đã mạnh mẽ hơn rồi.

Bây giờ không chỉ là Hôi Huyết tộc! Mà toàn bộ địa vực Bất Chu sơn này đều

trở thành khởi nguồn cho lực lượng của Sở Hi Thanh!

Tại tầng sáu Bất Chu sơn, bên trong Đế Thần cung nguy nga tráng lệ.

Hoàng Thiên Viêm đứng trước ‘Lăng Hư điện’, sắc mặt hắn khó coi đến cực

điểm.

Ánh mắt hắn nhìn xuyên qua hai tầng mây, xuyên qua mấy ngàn dặm, nhìn về

phía Hôi Huyết tộc, nhìn bóng người một người một đao uy áp hơn 300 vạn Cự

linh Hôi Huyết tộc kia.

“Cuồng ngạo! Làm càn!”

Hoàng Thiên Viêm nắm chặt hai tay, một thân cơ bắp căng phồng, tất cả lỗ chân

lông đều phun lửa, những ngọn lửa đỏ này tụ hợp lại, hóa thành một cột lửa

ngập trời, xông thẳng lên ngàn trượng.

Khí thế kinh người, thần uy vô lượng!

Ngay cả đôi mắt của Hoàng Thiên Viêm cũng phun trào lửa giận, tựa như muốn

đốt Sở Hi Thanh thành tro bụi.

Nhưng hơn mười vị Cự linh phía sau hắn thì lại kinh hoàng.

“Bệ hạ, không thể!”

“Tên nhân tộc này đang cố ý làm bệ hạ tức giận! Ngài há có thể trúng kế của

hắn?”

“Đúng vậy! Nếu ngài xuất chiến, vậy thì đúng ý của hắn rồi!”

“Kẻ này cực kỳ giảo hoạt và gian trá! Bệ hạ là đệ nhất cao thủ của chúng ta, sức

chiến đấu có thể sánh vai với Bán Thần thượng vị, cộng thêm bí thuật và huyết

mạch, đủ đế đối kháng với Gần Thần! Nếu đổi thành nơi khác, bệ hạ có thể dễ

dàng g**t ch*t Sở Hi Thanh. Nhưng tại ngọn núi này, sức chiến đấu của Sở Hi

Thanh đủ để thần linh Vĩnh Hằng nhường nhịn ba phần…”
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2132: Lên cấp


“Bệ hạ là người cao quý, há có thể mạo hiểm?”

“Thần Ý Xúc Tử Đao, kẻ địch càng nhiều, uy lực càng mạnh! Người này còn

học được thứ thứ tư THần Kính Thiên Đao, có thể thu thập địch ý và sát niệm

trong mấy vạn dặm. Lão hủ dự tính bệ hạ không có phần thắng, có đi cũng chỉ

uống mạng mà thôi!”

“Ngài là thiên đế của Bất Chu sơn ta, nếu như hôm nay chết dưới đao của Sở Hi

Thanh, toàn bộ Bất Chu sơn sẽ long trời lở đất, sẽ bị tàn phá bởi chiến tranh.

Kính xin bệ hạ nhẫn nại vì con dân Bất Chu sơn!”

Một đám chiến tướng của Cự linh thì đều trợn mắt trừng trừng.

Nô bộ nhân tộc… một đám tạp chủng, súc vật như chó lợn… hắn lại dám… hắn

lại dám làm như thế!

Đây đâu chỉ là càn rỡ? Quả thực là hung hăng càn quấy, không biết sống chết!

Nhưng bọn họ đều yên lặng không nói gì.

Tất cả mọi người đều hiểu, Hoàng Thiên Viêm không có chút phần thắng nào.

Khuyên Hoàng Thiên Viêm xuất chiến, đó chính là không có ý tốt, thật lòng

muốn bệ hạ đi chịu chết!

Dù cho rất nhiều người đang ước vị bệ hạ này đi chết đi, nhưng chắc chắn cũng

sẽ không nói ra vào lúc này.

Huống hồ, vị Nam Thiên Đế này tức giận thì tức giận, nhưng đôi chân hắn lại

như mọc rễ, không hề nhúc nhích.

Hoàng Thiên Viêm nắm chặt nắm đấm, khớp xương toàn thân kêu ‘răng rắc’

như đậu tương.

Giọng nói của hắn trầm thấp khàn khàn: “Như vậy trẫm cứ trơ mắt nhìn hắn tàn

sát con dân của trẫm, nhìn hắn kiêu ngạo ở Bất Chu sơn sao?”

“Bệ hạ!”

Đó là một ông lão mặc trang phục tế ti màu đỏ rực.

Thân hình của hắn cũng cao trăm trượng, khom người với Hoàng Thiên Viêm:

“Người này có chuẩn bị mà đến, sáu vị tộc nhân am hiểu Già Thiên chi pháp và

ba vị am hiểu Mê Huyễn chi pháp của chúng ta đã chết ở Thương Châu, ngã

dưới đao của Sở Hi Thanh. Bất Chu sơn bây giờ, tuy cũng có pháp môn áp chế

Kính Thiên chi đạo nhưng hiệu quả không tốt lắm.”

Sau đó hắn ngước mắt lên nhìn Hoàng Thiên Viêm: “Bệ hạ! Chuyện có nặng

nhẹ, Tổ thần của chúng ta sắp trở về, bệ hạ tốt nhất là không gây rắc rối vào thời

điểm này.”

Hoàng Thiên Viêm không khỏi híp mắt lại.

Bọn họ đã chế tạo xong thể xác cho Tổ thần Hỏa Thần – Viêm Dung, chỉ chờ

đợi linh hồn của vị này trở về từ hư vô, phục sinh tại nhân thế.

Hỏa Thần – Viêm Dung chết trong cuộc chiến bắc phạt của Huyền Hoàng thủy

đế tại hơn 30 vạn năm trước.

Ngày xưa, sau khi đại quân của Huyền Hoàng thủy đế bị Vọng Thiên Hống

đánh tan, có thể là vì đánh tan toàn bộ nhân tộc Thần Châu, Hỏa Thần – Viêm

Dung đã dùng chân thân hàng lâm xuống phàm giới, sau đó thống lĩnh bộ hạ

đánh vào Thần Châu.

Nhưng hắn bất hạnh khi gặp phải Lê Tham đã khởi tử hoàn, cuối cùng, sau một

trận đại chiến dài 12 ngày đêm, vết thương cũ của Viêm Dung tái phát, chết

trong tay Lê Tham.

Sau trận chiến này, Hỏa Thần tộc của bọn họ đã rơi vào hoàn cảnh nguy vong.

Ban đầu, trong mấy ngàn năm kia, toàn bộ tộc của bọn họ đều hoảng loạn như

chim sợ cành cong.

May mắn là Tổ thần của bọn họ để lại rất nhiều thần vật trấn áp khí vận, còn có

mấy vị dòng dõi cũng là thần linh thượng vị mạnh mẽ.

Đặc biệt là vị chấp chưởng sao Thiên Táo kia, vị này có sức chiến đấu nửa bước

Tạo Hóa, nên mới chống đỡ được bầu trời của Hỏa Thần tộc bọn họ.

Ngoài ra, rất nhiều minh hữu của Viêm Dung cũng chăm sóc và trông nom bọn

họ.

Bộ tộc của bọn họ chẳng những không diệt vong, trái lại còn phát triển mạnh

mẽ. Mười mấy vạn năm nay, Hỏa Thần tộc vẫn luôn là một trong tứ đại hoàng

tộc mạnh mẽ nhất của Bất Chu sơn. Các đời thiên đế ở Bất Chu sơn đến nay,

phải có gần một phần ba là xuất thân từ Hỏa Thần tộc.

Nhưng mà Hoàng Thiên Viêm hiểu rõ, một bộ lạc không có Tổ thần trông coi

như cây không rễ.

Khi vùng thế giới này còn hòa bình, Hỏa Thần tộc bọn họ vẫn còn đất dung thân

ở Bất Chu sơn này.

Minh hữu của Viêm Dung cũng vui lòng cứu viện và giúp đỡ bọn họ.

Nhưng đến khi thời cuộc căng thẳng, những thần linh kia còn không lo nổi cho

bản thân, như vậy Hỏa Thần tộc nhất định sẽ bị hi sinh đầu tiên.

Hiện giờ đúng là thời khắc mấu chốt để Tổ thần phục sinh, Viêm Dung đã có

thể trở về thể xác, chỉ cách phục sinh một bước thôi.

Vấn đề là, không có biết bao nhiêu người trong thiên địa này không muốn điều

đó xảy ra.

Dù là Bất Chu sơn này, cũng có rất nhiều người không muốn Viêm Dung trở về.

Ngày xưa, Tố Phong Đao một mình lẻn vào Đế Thần cung, chém bị thương thể

xác của Viêm Dương, đúng là để người không tưởng tượng nổi.

Phòng ngự bên trong Đế Thần cung rất nghiêm ngặt, Tố Phong Đao nào có thể

ra vào tùy tiện như vậy?

Huống hồ đó chỉ là phân thân hóa thể của vị này?

Sau đó Hoàng Thiên Viêm điều tra và phát hiện, ba đại hoàng tộc còn lại đều rất

khả nghi, thậm chí còn có cái bóng của Dương Thần và âm Thạch.

Ngày xưa, Thái Hạo chiếm vị trí thiên đế triệu năm, lấy bạo chính ức h**p

chúng thần, nghiền ép bách tộc.

Lúc đó Tổ thần Viêm Dung của bọn họ và Thủy Thần – Thiên Cung đã dựng cờ

phản đầu tiên, hiệu triệu các thần chống lại.
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2133: Lên cấp (2)


Hoàng Thiên Viêm suy nghĩ rất nhiều, chiến ý trong ngực cũng vơi dần.

Hắn không thể vì một Hôi Huyết tộc mà mạo hiểm xuất chiến, uổng phí tính

mạng của mình.

Chuyện này quả thực là làm hỏng uy vọng của hắn, nhưng vào thời điểm này,

đảm bảo Tổ thần phục sinh mới là chuyện quan trọng nhất.

Đúng lúc này, giọng nói như lưỡi đao của Sở Hi Thanh lại xuyên qua cấm chế

và trận pháp, truyền vào bên trong tòa cung điện này.

“Theo ta biết, Bất Chu sơn này cao thủ nhiều như mây. Hoàng Thiên Viêm

không dám, như vậy đám người còn lại có dám hiện thân đánh một trận? Ngăn

cản ta thu hoạch bí dược?”

Trong tòa điện phủ này, lại yên tĩnh như chết.

Rất nhiều chiến tướng đứng sau Hoàng Thiên Viêm cũng đã thu hồi chiến ý, vẻ

mặt vốn nổi giận bất bình của bọn họ cũng đã bình tĩnh lại.

Từ khi Sở Hi Thanh quật khởi đến nay, đã có hai vị chiến soái Siêu Phẩm tử

vong.

Cự linh nhất phẩm lại chết hơn 20 người.

Không chỉ Hỏa Thần tộc tổn thất rất nhiều cao thủ, mà ba hoàng tộc còn lại

cũng tổn thất nặng nề.

Điều này khiến cho kết cấu quyền lực của Bất Chu sơn lung lay.

Không chỉ tứ đại hoàng tộc xung đột lẫn nhau, mà đám vương tộc ở tầng bốn

Bất Chu sơn cũng đang nhìn chằm chằm vào vị trí trên tầng năm.

Toàn bộ Bất Chu sơn bây giờ, tựa như một ngọn núi lửa sắp bạo phát, sóng

ngầm mãnh liệt.

Rất nhiều đại thần và chiến tướng ở trong điện đều là tinh anh của các tộc.

Bọn họ rất thông minh, sẽ không để lực lượng trong tộc tổn thất vào lúc này.

Hiện giờ bọn họ chỉ sợ Hoàng Thiên Viêm điểm tướng, ép bọn họ xuất chiến.

Nếu như đánh một một, bọn họ chắc chắn sẽ không sợ Sở Hi Thanh, nhưng vị

Vô Cực Đao Quân này hiển nhiên là không ngu xuẩn như vậy.

Vị đại chủ tế kia liếc mắt nhìn bốn phía một chút.

Trên mặt hắn lại hiện ra một tia trào phúng, sau đó lại thi lễ với Hoàng Thiên

Viêm: “Bệ hạ, như lão hủ đã nói, Sở Hi Thanh có chuẩn bị mà đến!”

Hoàng Thiên Viêm cũng yên lặng không nói gì.

Hắn há có thể không biết ác ý của Sở Hi Thanh?

Bất Chu sơn bọn họ tạm thời không có pháp môn khắc chế Nhai Tí Đao của Sở

Hi Thanh, mấu chốt là lòng người ly tán, không thể đồng tâm hiệp lực.

Thời điểm này, dù các tộc có thủ đoạn ứng phó với Sở Hi Thanh, thì cũng sẽ

không lấy ra.

Nhưng mà hiểu thì hiểu, Hoàng Thiên Viêm vẫn cứ buồn bực và uất hận đến

cực điểm.

Từng luồng từng luồng lệ khí không được phát tiết, lại xé rách và xung kích lục

phủ ngũ tạng của hắn.

Cái tên tạp chủng kia…hôm nay đã đạp mặt mũi và quyền uy của Bất Chu sơn

xuống dưới chân!

Điều duy nhất để Hoàng Thiên Viêm hơi dễ chịu là, hôm nay không chỉ một

mình hắn mất mặt.

Đám chiến tướng dưới trướng hắn, cũng không có ai dám xuất chiến.



Bên trong doanh trại của Hôi Huyết tộc.

Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Hoàng Thiên Kỳ càng ngày càng tái nhợt, càng

ngày càng tuyệt vọng.

Tiếng nói của Sở Hi Thanh truyền xa mấy vạn dặm.

Nhưng tầng thứ năm và tầng thứ sáu đều không có động tĩnh gì.

Những nhân vật nổi danh của Bất Chu sơn đều giả vờ câm điếc, trốn ở phía trên.

Rất nhiều cao thủ của các vương tộc tầng thứ tư lại xuất hiện.

Bọn họ đều đứng xa hai ngàn dặm chứ không dám đến gần.

Hiển nhiên là không có ý định cứu viện, chỉ đứng xa xa để nhìn trộm nơi này.

Mà lúc này, toàn bộ Cự linh của Hôi Huyết tộc đều hiện lên vẻ mờ mịt và khó

hiểu, có mấy kẻ trong đó thậm chí còn tưởng mình đang nằm mơ.

Tên tạp chủng nhân tộc này, đã đứng ở nơi đó tận một khắc đồng hồ!

Nhưng mà cảnh tượng bát phương cứu viện mà bọn họ mong chờ lại chưa từng

xuất hiện.

Đế Thần cung thế mà lại để mặc tên nhân tộc này khiểu khích và làm loạn.

Bọn họ cũng làm như không thấy tình hình nơi này, thậm chí còn không triệu

tập cấm quân.

Những cường giả của Bất Chu sơn đều như mất tích, không một ai xuất hiện.

Một ít Cự linh Hôi Huyết tộc bắt đầu xuất hiện những ý nghĩ mà bọn họ không

thể tiếp nhận được.

-Đế Thần cung bị làm sao vậy? Thật sự bỏ rơi và mặc kệ Hôi Huyết tộc bọn họ

sao? Hôi Huyết tộc đường đường là vương tộc! Tộc chủ của bọn họ cũng là

quận vương nhất phẩm hạ! Vị Nam Thiên Đế của Đế Thần cung kia thế mà lại

bỏ mặc, không thèm để ý đến sống chết của bọn họ?

-Chẳng lẽ bệ hạ của bọn họ, hoàng đình Bất Chu sơn của bọn họ, đều đang sợ

hãi thiếu niên nhân tộc này, vì thế nên không dám xuất chiến?

-Nô bộ nhân tộc mà bọn họ coi là tiện chủng kia, thế mà lại có cường giả như

này? Mạnh mẽ đến mức có thể một người một đao uy áp toàn bộ Bất Chu sơn?

-Thói đời này rốt cuộc là thế nào? Đối với nô bộ nhân tộc, bọn họ muốn đánh

thì đánh, muốn giết thì giết, muốn ăn thì ăn, thế nhưng bây giờ lại có một nhân

loại chạy đến trước mặt bọn họ, muốn dúng máu của tộc chủ bọn họ để luyện

chế bí dược.

-Thế gian này sao lại có người mạnh đến nước này, chỉ một người liền trấp áp

toàn bộ tộc của bọn họ? Chuyện này quả thực là như thần linh!
 
Bá Võ - Khai Hoang
Chương 2134: Lên cấp (3)


Bên trong doanh trại này còn có một lượng lớn nhân loại.

Bọn họ đều là nô bộ được Cự linh tuyển chọn, bọn họ tràn ngập các ngóc ngách

trong doanh trại, hầu hạ mỗi một Cự linh trong doanh trại.

Lúc này, những nhân loại ở gần đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn lên bầu trời,

nhìn thiếu niên tay đè đao uy áp khắp nơi kia.

Vừa rồi, người này không chỉ trấn áp Hôi Huyết tộc, còn gây sự với cả thiên đế,

để toàn bộ Bất Chu sơn vì thế mà yên tĩnh!

Cùng là nhân tộc, thiếu niên lại lại có phong mang tuyệt thế không thể che giấu,

mỗi một lời nói và hành động đều toát ra khí phách của cường giả!

Bọn họ nhìn Sở Hi Thanh, cũng cảm thấy như mình đang nằm mơ!

-Người này… thật sự là cùng tộc với bọn họ?

-Hẳn là nhân loại Thần Châu chứ? Có người nói bọn họ sáng tạo ra võ đạo, có

thể đánh vỡ nguyền rủa của các thần, nhưng võ đạo của bọn họ có thể mạnh như

vậy sao? Mạnh đến mức làm cho Hoàng Thiên Kỳ đại lão gia phải quỳ xuống,

không thể phản kháng!

-Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Nhân tộc chúng ta trời sinh thấp hèn, trời

sinh nên bị Cự linh nô dịch. Chỉ có toàn tâm toàn ý làm việc cho chủ nhân, thì

chúng ta mới có thể được ân chuẩn sinh tồn trên thế giới này.

-Đây là nhân tộc bọn họ? Quả thực là đại nghịch bất đạo! Chủ nhân nói nhân

tộc chúng ta đã tạo nhiều ác nghiệt, cho nên mới bị các thần nguyền rủa, chúng

ta bây giờ là đang chuộc tội. Sao hắn dám càn rỡ như thế?

-Đáng chết! Hắn có thiên phú cao như vậy, thế mà lại không lo hiệu lực cho các

chủ nhân, thế mà lại không thờ phụng thần linh!

-Đáng ghét! Cái tên này đắc tội với các lão gia Hôi Huyết tộc rồi, cuộc sống sau

này của chúng ta phải làm sao?

Hai trăm trượng trên không trung, Sở Hi Thanh kinh ngạc nhìn xuống phía

dưới.

Đây là vò Thần Ý Đao Tâm của hắn cảm nhận được địch ý mãnh liệt từ những

nô lệ nhân tộc kia.

Hắn lập tức mỉm cười, cũng không để ý lắm.

Nô lệ có tư cách tiến vào Hôi Huyết tộc, đều là nhân tộc bị tẩy não, bị hàng

phục triệt để.

Các loại nô bộ bên dưới Bất Chu sơn phải có số lượng lên đến ngàn tỷ, cũng

không phải nhân tộc nào cũng có tư cách đi hầu hạ đám Cự linh này.

Sở Hi Thanh cũng không định đối xử với những người này như người cùng tộc.

Hắn tiếp tục nhìn xuống Hoàng Thiên Kỳ: “Còn tưởng rằng Bất Chu sơn to lớn

này có một hai con Cự linh cứng rắn. Xem ra ta phải thất vọng rồi! Nam Thiên

Đế mà ngươi chờ đợi, còn cả đám gọi là cường giả ở trên Bất Chu sơn này, đều

không dám đến đây.”

Hắn vừa nói chuyện vừa rút thanh Thiên Lý Chiêu Nhiên đao ra: “Nghe nói Hôi

Huyết tộc các ngươi thích ăn thịt người nhất? Còn dùng nhân tộc ta để sáng tạo

rất nhiều món ăn nổi tiếng ở Bất Chu sơn này đúng không?”

“Vì thế, lần này ngoại trừ máu của ngươi, ta còn giết sạch toàn bộ 49 vạn thanh

niên trai tráng của Hôi Huyết tộc các ngươi! Tế đồng bào chết khổ của tộc ta!”

“Rống!”

Hoàng Thiên Kỳ phát ra tiếng rống uất hận, bắp thịt của hắn căng phồng, ra sức

giãy dụa.

Mắt của hắn đỏ thẫm, liều mạng tránh khỏi đao ý của Sở Hi Thanh.

Hoàng Thiên Kỳ cũng thôi phát huyết mạch Hỗn Độn đến mức tận cùng, nỗ lực

hấp thu và chuyển hóa đao ý kia, hóa nó thành hỗn độn.

Tên tạp chủng, tiện chủng này, hắn muốn tiêu diệt Hôi Huyết tộc bọn họ sao?

Để cho hắn tuyệt vọng chính là, đao ý của Sở Hi Thanh lại càng mạnh hơn rồi.

Đao ý sắc bén bá đạo, rộng lớn hùng vĩ vô ngần này, lại còn mạnh hơn trước

gấp mấy chục lần!

Dù hắn thiêu đốt toàn bộ khí huyết, cũng không thể động đậy dù chỉ một chút,

trái lại còn làm cho da thịt của hắn rạn nứt, máu thịt và khung xương chia lìa.

“Yên tâm, ta chung quy vẫn là đời sau của Trí Thần – Long Hi, sẽ không có tính

người như đám Cự linh các ngươi.”

Khóe môi Sở Hi Thanh vểnh lên: “Nếu ta nói mục tiêu chỉ giới hạn ở thanh niên

trai tráng, thì sẽ không tổn thương đến những kẻ khác.”

Hai mắt Hoàng Thiên Kỳ đã chảy máu.

Hắn nghĩ, cái này có khác gì diệt sạch cả Hôi Huyết tộc bọn họ?

Tranh đấu ở Bất Chu sơn cực kỳ tàn khốc, nếu Hôi Huyết tộc không đủ lực

lượng, không đủ cười giả, nhất định sẽ bị các tộc khác mơ ước, bị đám sài lang

kia nuốt sạch toàn bộ.

Còn về phần những Cự linh giả yếu, trẻ nhỏ và nữ tính may mắn sống sót kia,

tất cả đừng hòng sống sót!

Dù cho có sống sót, thì cũng sẽ trở thành một trong những nô bộ.

Bồng! Bồng! Bồng!

Theo ba tiếng vang vọng, ba đoàn sương máu tung bay ở phía xa xa.

Đó là ba Cự linh nhất phẩm của Hôi Huyết tộc, khi nghe Sở Hi Thanh nói câu

kia thì bọn họ đã phản kháng kịch liệt, cuối cùng bị Sở Hi Thanh chém nổ đầu.

Một cái chớp mắt sau, sương máu kia lại bao trùm phạm vi 20 dặm.

Đó là hai vạn cấm quân tinh nhuệ nhất của Hôi Huyết tộc, bọn họ đều bị đao ý

của Sở Hi Thanh đánh giết!

Khoảnh khắc này, đôi huyết dực sau lưng Sở Hi Thanh mở rộng.

Đôi huyết dực này vốn dài khoảng chín trượng, lúc này mỗi một cánh lại dài

hơn 12 khoảng, đồng thời phun ra vô số tơ máu, chỉ chớp mắt đã bao trùm bốn

phương tám hướng.

Oán sát trong ‘Thí Thần huyết cương’ đang sôi trào, chúng bắt đầu hưởng thụ

bữa tiệc này, cắn nuốt máu của Cự linh, thưởng thức vị thơm ngọt của báo thù.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back