Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Dịch Full Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1520: Tung đại chiêu (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hôm nay, hiệu trưởng không vội để anh lên lớp, trước hết để anh làm quen với nội dung sách giáo trình. Bởi vì, tháng mười một trong nước có cuộc thi máy tính. Xếp hạng học kỳ sau của Yến Đại, toàn bộ dựa vào trận đấu này.

Cho nên, hiệu trưởng cố ý mời Lý Thiên Mặc, hi vọng anh có thể đến giúp đỡ.

Lý Thiên Mặc tưởng tượng, cuộc thi đó, để một mình Lôi Niểu Niểu đi là được! Chỉ cần cô luyện tập chăm chỉ, 1000% là có thể đứng nhất.

Anh vẫn có chút lòng tin này với Lôi Niểu Niểu.

Lôi Niểu Niểu mới khinh thường tham gia thi đấu cơ! Bây giờ cô nhìn thấy máy tính là tức! Nhìn bàn phím là muốn đập!

“Em không tham gia!”

Lý Thiên Mặc không vui, anh đã cam đoan với hiệu trưởng... nếu Lôi Niểu Niểu không tham gia, vị trí thứ nhất... không dễ đạt được a!

Lý Thiên Mặc nghĩ, xem ra cần phải tuyển chọn bồi dưỡng nhiều nhân tài từ khoa máy tính.

Trường học vừa khai giảng, các sinh viên đều có tiền trong tay, ai cũng vô cùng hưng phấn.

Buổi tối, các quán ăn ngoài trường đều liên hoan hết bàn này đến bàn khác.

Lý Thiên Mặc mời Lôi Niểu Niểu cùng ăn cơm. Lôi Niểu Niểu vừa ăn cơm vừa nói: “Sau này hai ta đừng ăn cơm cùng nhau nữa, em là sinh viên, anh là giáo sư, hai ta không thể quá gần nhau, nếu không sẽ có người nói chúng ta...”

Lý Thiên Mặc nói: “Nói cái gì? Thầy trò yêu nhau à?”

“Phi ------“ Lôi Niểu Niểu nói: “Ai thầy trò yêu nhau với anh!” Cô tức giận lườm anh: “Tránh cho có người nói em vuốt mông ngựa.”

Lý Thiên Mặc cười nhìn cô: “Vỗ mông ngựa gì chứ? Anh tuổi chó, không tuổi ngực.”

“Ha ha...” Lôi Niểu Niểu cười to: “Đúng, em là vuốt mông chó, không phải vuốt mông ngực!”

Lý Thiên Mặc lập tức phối hợp vểnh mông lên: “Tới đây vỗ đi! Vỗ vang chút!”

“Cút -------“ Lôi Niểu Niểu trừng anh, cô nghiến răng ken két.

Lý Thiên Mặc nói: “Ngày mai hết hạn đăng ký, em thật sự không có ý định đăng ký?”

Lôi Niểu Niểu bĩu môi: “Không báo! Em đâu học khoa máy tính.”

Lý Thiên Mặc không vui... cảm thấy công cốc. Anh kiêm chức giáo sư, là để ngày nào cũng nhìn thấy cô a...

Lôi Niểu Niểu thấy anh không nói gì, liền hỏi anh: “Sao? Nhìn cái miệng nhỏ bĩu lên như oán phụ vậy!”

Lý Thiên Mặc vẫn không nói gì. Lôi Niểu Niểu nhìn anh chằm chằm hồi lâu, hỏi anh: “Sao anh đột nhiên nghĩ ra đến trường em làm giáo sư vậy?”

Lý Thiên Mặc ghé gần vào cô, trịnh trọng nói: “Bởi vì muốn gặp em nha.”

Trong nháy mắt Lôi Niểu Niểu mở to mắt.

Hôm sau, khi danh sách đăng ký thi đấu máy tính được giao cho Lý Thiên Mặc, anh nhìn thấy tên của Lôi Niểu Niểu -------------

Nhưng, cũng nhìn thấy tên của Lý Khắc Gia!

Ai da! Lý Thiên Mặc thật bội phục sức chịu đựng của tên này, được thôi, dám va dao vào anh, không cho tên nhóc này chút bài học, tên đó sẽ không biết Lý Thiên Mặc anh họ gì!

Mặc dù đều là họ Lý! Nhưng tuyệt đối không phải một nhà.

“Kiểm tra kiểm tra!” Lý Thiên Mặc triệu tập 20 học sinh ghi danh.

Lý Thiên Mặc mặc âu phục màu đen, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hai mươi người các em, nhất định phải thông qua bài thi sơ khảo này, mới có tư cách huấn luyện tiếp! Tránh cho vàng thau lẫn lộn!”
 
Chương 1521: Xử lý mấy người dễ như chơi (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc nghiêm túc nói: “Nếu ai không qua được cuộc thi hôm nay, mời tự giác ra khỏi!”

Mặc dù Lý Thiên Mặc không nhìn thấy Lý Khắc Gia nói, nhưng trogn 20 người ở đây, có 18 người là khoa máy tính... Ngoại trừ Lý Khắc Gia và Lôi Niểu Niểu.

“Hứ --------“ Lý Khắc Gia hừ một tiếng: “Thầy, không phải thầy cố ý nhằm vào em chứ?”

Lý Khắc Gia chp rằng Lý Thiên Mặc sẽ biện hộ, không ngờ Lý Thiên Mặc lại thẳng thắn thừa nhận: “Chúc mừng em đã đoán đúng!”

“F*ck...”

Thầy thích nhằm vào em đấy, em định làm gì?

Cậu không thể làm gì! Vì Lôi Niểu Niểu, cậu không thèm để tâm! Lý Khắc Gia nói: “Thầy, bọn em còn chưa được huấn luyện đã phải thi, không khỏi quá bất công! Em không học ngôn ngữ máy tính, nhưng, không có nghĩa là em không có thiên phú nha! Nhỡ đâu, em học bài giảng còn nhanh hơn người khác thì sao?”

Chưa đợi Lý Thiên Mặc nói chuyện, tài tử khoa máy tính Thái Tử Du đã không vui: “Ôi, lời Lý huynh nói, có phải quá không biết xấu hổ không? Anh là tài tử khoa tin tức, là nhân vật phong vân trong trường chúng ta, nhưng không có nghĩa là anh có thể quậy tung máy tính!”

Mặt Lý Khắc Gia đen lại.

Cậu nhìn thoáng qua Lôi Niểu Niểu, cảm thấy mình thật mất mặt.

Những tên mày dám làm cậu xấu mặt ngay trước mặt nữ thần của cậu, Lý Khắc Gia bày tỏ rất tức giận!

Cậu hừ một tiếng, bĩu môi, nở nụ cười: “Tử Du huynh, tên anh rất hay, nhưng tôi không hiểu tại sao anh lại họ Thái! Cha mẹ anh rất có văn hóa mà, vì sao không đặt cái tên khác hay hơn, nhất định phải đặt là dầu hạt cải*...”

“Thái Tử Du và dầu hạt cải có phát âm giống nhau, là ‘caiziyou’.

“Cậu nói gì?” Thái Tử Du đứng lên định đánh Lý Khắc Gia!

Lý Thiên Mặc lạnh mặt, gõ bàn nói: “Đây là lớp học của tôi, ngoan ngoãn chút cho tôi!”

Lý Thiên Mặc không lớn hơn bọn họ bao nhiêu, năm nay Thái Tử Du học năm thứ tư đại học, nhỏ hơn Lý Thiên Mặc một tuổi.

Lúc vừa bước vào cổng trường, liền biết trong trường có một thiên tài máy tính.

Dù Thái Tử Du cố gắng thế nào, cũng không thể qua nổi Lý Thiên Mặc.

Sự tồn tại của Lý Thiên Mặc, khiến cho cả khoa máy tính tỏa ra ánh hào quang lóng lánh, nhưng đối với tài tử máy tính khác, vậy đồng nghĩa với tối tăm không thấy mặt trời!

Thái Tử Du bị Lý Thiên Mặc chèn ép ròng rã ba năm! Mong ngóng đến khi Lý Thiên Mặc tốt nghiệp... được rồi, người ta lại thành giáo sư!

Thái Tử Du ấm ức nha --------

Lúc này, chợt nghe thấy ngoài phòng học có người thấp giọng kêu: “Thầy Lý thật đẹp trai nha...”

“Đúng vậy a... người ta vừa tốt nghiệp đã làm CEO! Thật lợi hại a! Có bao người tốt nghiệp từ trường ta mà còn chưa tìm được công việc đâu.”

“Đúng đấy, làm CEO thì khác, thầy Lý thật thành thục a!”

“Đúng vậy! Thật sự là siêu cấp đẹp trai, mê chết mình rồi!”

Ngoài cửa phòng học có một đống cô gái chen lấn... Bọn họ đều đến xem Lý Thiên Mặc, Lôi Niểu Niểu bĩu môi, trừng mắt nhìn ra ngoài! Ôi, giáo sư khoa máy tính này, quá gây họa a!

Lý Thiên Mặc nhíu mày, anh cực kỳ không thích bị vây xem, anh hất cằm, bảo một bạn học đi đóng cửa.
 
Chương 1522: Xử lý mấy người dễ như chơi (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn học kia đóng kỹ của lại, Lý Thiên Mặc nhìn mọi người nói: “Lần thi đấu này của chúng ta, vị trí là thứ yếu, mục đích cuối cùng của chúng ta, là có thể nâng cao trình độ.”

Anh nhìn Lý Khắc Gia, nói: “Ngôn ngữ C của máy tính, không đơn giản như mọi người tưởng tượng. Người tạo ra phải là lập trình viên lợi hại, không chỉ lập trình tốt, mà đầu óc cũng phải chi phối năng lực, trí nhớ, năng lực tay và mắt cũng phải cực kỳ mạnh.”

Lý Thiên Mặc bảo mọi người bật máy tính lên, anh nói: “Hôm nay là bài thi nhập môn, là để kiểm tra năng lực cân đối tay, mắt và trí não của mọi người, có 30 phút để luyện tập.”

Anh ấn nút enter trên máy tính của mình: “Bắt đầu luyện tập.”

Lôi Niểu Niểu nhìn thấy trên màn hình vi tính của mình xuất hiện cửa thứ nhất của bài thi hacker...

Lôi Niểu Niểu ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Lý Thiên Mặc, thấy Lý Thiên Mặc đang trừng mắt nhìn cô.

“...” Lôi Niểu Niểu đỏ mặt, cúi đầu... Thầy giáo... liếc mắt đưa tình với cô... ngay trước mặt mọi người sao?

Có cần rõ ràng thế không?!

Mọi người bận rộn luyện tập, ngược lại không ai phát hiện động tác nhỏ của bọn họ.

Lôi Niểu Niểu không lo lắng, bài kiểm tra này, cô tùy tiện làm cũng được 20 giây!

Thành tích tốt nhất của cô là 16 giây... Bài thi hôm nay, đối với cô mà nói, đơn giản như ăn sáng a!

Lý Thiên Mặc không phải đang cố ý thiên vị cô đấy chứ? Sợ cô không thông qua bài thi, nên cố ý đưa ra bài đơn giản nhất?

Lôi Niểu Niểu nhìn xung quanh, các anh em khoa máy tính đều đang chăm chú luyện tập, chỉ có Lý Khắc Gia bên cạnh cô nhìn chằm chằm đề thi, chưa bắt đầu luyện tập.

Lôi Niểu Niểu hỏi cậu: “Cậu sao vậy?”

Lý Khắc Gia nói: “Đây là thứ gì vậy? Mình nhìn không hiểu...”

Lôi Niểu Niểu: “...”

Cô nhỏ giọng nói với cậu: “Cậu ghi nhớ các ký tự và chữ cái này, khi trên màn hình xuất hiện ký tự gì, thì cậu hãy gõ ký tự đó!”

“À à... đã hiểu đã hiểu!” Lý Khắc Gia đổ mồ hôi. Lôi Niểu Niểu nói: “Các bạn khoa máy tính thường xuyên luyện tập kiểu này, cho nên bọn họ đều biết, cậu mau luyện tập đi.”

“Ừ ừ...” Lý Khắc Gia khẽ gật đầu. Lôi Niểu Niểu hỏi cậu: “Cậu không hiểu sao không hỏi thầy?”

“Hứ -----“ Lý Khắc Gia khinh thường nói: “Mình không thèm hỏi đâu!” thế chẳng khác nào tự tiêu diệt uy phong của bản thân!

“Làm gì đấy?” Lý Thiên Mặc trông thấy hai người họ đang nói chuyện, sắc mặt lập tức khó coi.

Lôi Niểu Niểu liếc nhìn Lý Thiên Mặc, ngồi thẳng, nhìn về phía màn hình mình.

Lý Khắc Gia cũng bắt đầu luyện tập, cậu là tài tử khoa tin tức, chút chuyện vặt này, không phải việc khó gì.

Tay cậu cũng rất nhanh, phản ứng nhanh nhạy, trí nhớ cũng tốt, chưa được một lúc đã nhớ kỹ, luyện tập mấy lần, vậy mà lên đến 30 giây.

“Oa! Cậu rất lợi hại nha!” Lôi Niểu Niểu thấy thành tích của Lý Khắc Gia. Thành tích luyện tập của tất cả bọn họ sẽ hiện lên ở góc phải màn hình.

Trước mắt 30 giây của Lý Khắc Gia đang xếp thứ tám. Lôi Niểu Niểu 26 giây xếp thứ hai, không phải cô không thể nhanh hơn, có điều không muốn quá phô trương...

Xếp thứ nhất là Thái Tử Du 21 giây.

Lôi Niểu Niểu giơ ngón cái với Lý Khắc Gia: “Cố lên nha! Mới được một lúc, cậu đã có thể đạt được 30 giây, rất lợi hại!”

Lý Khắc Gia thầm nghĩ, so với 21 giây của cậu, chênh lệch vẫn quá lớn!

Lý Thiên Mặc nhìn hai người họ lại nói chuyện, trong lòng rất không vui! Trong lòng Lý Thiên Mặc không vui, sẽ thể hiện lên tay, không cẩn thận làm ra thành tích ‘sáu giây’! Đứng ở đầu bảng ---------

“Đinh ------“ Trên màn hình xuất hiện dòng chữ vàng ----------

LTM: thành tích sáu giây, No.1

‘No.1’ là màu vàng, còn có vương miện!

Lý Khắc Gia cực kỳ kinh ngạc: “F*ck ------- 6 giây? Hệ thống bị lag à?”

Vẻ mặt cậu ngơ ngác: “LTM này -------- là tên nào?”

Lôi Niểu Niểu ôm mặt cười, thầm nghĩ: “Khắc Gia huynh, cậu xong rồi... Thiên Mặc huynh lòng dạ hẹp hòi lắm nha...”

Sau đó, nghe thấy Thái Tử Du nói: “6 giây này... không phải thầy Lý chứ?”

“Phụt -------“ Trong nháy mắt Lý Khắc Gia có cảm giác đen như chó.
 
Chương 1523: Tâm thật mệt mỏi… (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lý Thiên Mặc 6 giây, thật sự quá mạnh mẽ!

Chấn động một đám học sinh đến sửng sốt…

Sắc mặt Lý Khắc Gia cũng thành gan heo rồi, thì ra Lý Thiên Mặc lợi hại như vậy? 6 giây ah!

Còn nhanh hơn Thái Tử Du 21 giây! Thành tích còn nhanh hơn nhiều như vậy! Người ta mới 6 giây thôi! Con số này!

Anh ta liều sống liều chết mới được 30 giây, không cho chênh lệch ở giữa, vậy nên gọi là hồng câu*! Nên gọi là khác biệt một trời một vực!

(*) Sông đào thời xưa, nay thuộc tỉnh Hà Nam, ranh giới Hán – Sở ở Trung Quốc, thời xưa ví với ranh giới rõ ràng!

Lý Khắc Gia lo lắng! Chỉ tiêu lần khảo sát này là 27 giây, chỉ có 27 giây mới có tư cách tiếp tục tham gia huấn luyện!

Lôi Niễu Niễu nói: “Anh em, thời gian không còn nhiều! Cậu cố gắng lên…”

Lý Khắc Gia gật đầu, trong đầu nghĩ thành tích 27 giây, dùng toàn lực vẫn có thể đạt được.

Nhưng Lý Thiên Mặc xưa nay không phải một người theo luật. Anh thấy Lôi Niễu Niễu không ngừng nói chuyện với Lý Khắc Gia, chán ghét trong lòng dâng lên!

“Hừ ——” Lý Thiên Mặc thông qua chỉ tiêu khảo sát, đổi 27 giây thành 24 giây!

Các bạn họ bùng nổ!

Lần khảo sát này vốn đột phá 27 giây coi như hợp cách. Bây giờ lại bị đổi thành 24 giây!

“Phốc —— Mẹ nó!” Lý Khắc Gia hộc máu! Anh ta vừa có chút tâm trạng muốn đạt 27 giây, đột nhiên phát hiện chỉ tiêu 27 biến thành 24!

Lý Khắc Gia hỏi: “Thầy Lý! Thầy đùa sao?”

Lý Thiên Mặc nói: “Trời mưa đánh đứa nhỏ, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi*.”

(*) Ở khu vực Hồ Bắc (tỉnh miền trung Trung Quốc) đọc “giày” thành “đứa nhỏ”, nên câu này vốn là “Trời mưa đánh giày, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi”. “Đánh giày” chỉ giày rơm, lật băng ghế lại, tìm một ít rơm rạ (có chút cỏ dại hiệu quả tốt hơn) và sợi gai quấn quanh, một ngày có thể đánh mấy đôi giày cỏ. Câu bỏ lửng này cho thấy bản sắc cần cù chất phác của nông dân.

Lý Khắc Gia buồn bực: “Được lắm, thầy là thầy, tùy thầy.”

Không phải 24 giây thôi sao? Lý Khắc Gia vén tay áo ——

Đến thời gian luyện tập 30 phút, bắt đầu thi sát hạch, mọi người đều vô cùng khẩn trương…

“Bắt đầu thi!” Lý Thiên Mặc nghiêm túc tuyên bố, sau đó, mọi người nhìn đề thi tên màn hình máy vi tính.

Cuộc thi tiến hành căng thẳng tột độ! Tất cả mọi người đều chuyên tâm dồn chí!

“Duang ——” Thành tích một người hiện ra! Có người dùng khóe mắt liếc nhìn, người đầu tiên hoàn thành lại là —— Lôi Niễu Niễu, 18 giây!

Lôi Niễu Niễu không dùng hết toàn lực, cô chỉ cần vượt qua kiểm tra là được, tài nghệ của cô bây giờ mạnh hơn trước rất nhiều, đột phá 12 giây cũng được.

Người thứ hai hoàn thành là Thái Tử Du, 22 giây, anh ta vốn hy vọng 20 giây, nhưng không nghĩ tới có người hoàn thành sớm hơn anh ta, kinh ngạc, liền chậm một nhịp…

Giữa 22 giây và 24 giây, tất cả 20 người hoàn thành!

Ngay cả Lý Khắc Gia cũng hoàn thành, 23 giây 99… nguy hiểm nha!

“Wow!” Hai mươi học sinh đều không tự chủ được, hưng phấn quát lớn!
 
Chương 1524: Tâm thật mệt mỏi… (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lý Thiên Mặc cũng rất vui, đây chính là không có áp lực thì không có động lực!

Tiềm năng con người đều là vô hạn, nếu không cho những người này chút áp lực, bọn họ còn cà lơ phất phơ, lay động ở 30 giây!

Lý Thiên Mặc vỗ tay: “Tôi rất hài lòng kết quả sát hạch của mọi người, mọi người đều có tư cách tham gia huấn luyện kế tiếp, hôm nay lớp đầu tiên, chúng ta học quy tắc lập trình.”

“Phốc ——” Lý Khắc Gia lại hộc máu… Không cần học liền vậy chứ…

Thật vất vả thi đậu, lại không cho anh ta lấy hơi.

Lý Thiên Mặc nhìn anh ta: “Lý Khắc Gia, cậu có ý kiến?”

Lý Khắc Gia vội lắc đầu: “Không có…”

Lôi Niễu Niễu cũng nhăn mặt, tuy cô học chút kỹ thuật hacker, nhưng… cái gì mà lập trình… cô không biết gì…

Lý Thiên Mặc giảng một tiết, mắt 18 học sinh lóe sáng!

“Thầy Lý! Không hỗ là thiên tài máy tính! Nghe giảng một buổi bằng 10 quyển sách của tỉnh em!”

Ngay cả Thái Tử Du cũng không thể không phục… Những gì trước kia anh ta không hiểu, qua một buổi học này, thấu hiểu tất cả!

Lý Thiên Mặc… Quả nhiên không đơn giản!

Những bạn học tranh vây quanh Lý Thiên Mặc hỏi cái này cái kia.

Mấy vấn đề khó giải quyết đều bu lại hỏi Lý Thiên Mặc.

Lý Thiên Mặc nói: “Mọi người đừng nóng, mọi người viết câu hỏi ra, ngày mai cùng giao cho tôi. Sau tiết học, tôi đáp lại toàn bộ.”

“Được được được! Cảm ơn thầy Lý!” Vừa rồi không phục, lúc này tất cả đều phục!

Lý Thiên Mặc nói với Thái Tử Du: “Cái đó… Tiểu Thái Nhi, cậu làm lớp trưởng đi, sau này các bạn học có chuyện gì thì tìm cậu, cậu thống nhất rồi hỏi tôi.”

“…” Thái Tử Du yếu ớt nói: “Thầy… Khi thầy gọi tên em, có thể chỉ gọi “Tiểu Thái”, đừng thêm chữ “Nhi” phía sau không…”

Anh ta giơ dấu tay: “Tiểu Thái Nhi… sao nghe giống như một loại thực phẩm màu xanh lá cây…”

(*) Tiểu Thái: dưa cải.

“Ha ha ha ——” Mọi người bật cười.

Lý Khắc Gia và Lôi Niễu Niễu buồn bực, hết một buổi học, rắm cũng nghe không hiểu!

Mỗi ngày đều nghe như vậy…

Hết giờ học, Lôi Niễu Niễu hơi mê mang, cả một buổi chiều đều không học rốt.

Buổi tối, lúc đi học, Lý Thiên Mặc đến tìm cô, cô rất không có tinh thần…

Lòng tự ái mạnh, tính cách lại háo thắng, cảm giác bị đánh bại này khiến Lôi Niễu Niễu rất buồn rầu!

Cô vốn muốn tham gia thi đấu, ắt phải hướng về hạng nhất, nhưng tham gia huấn luyện mới biết… thật sự khác xa suy nghĩ của cô!

Lý Thiên Mặc và cô cùng đến đi đường Lâm Ấm đến trường, cây liễu hai bên như mỹ nhân, cành nhõ nhẹ nhàng lay động trong gió.

Lôi Niễu Niễu đưa tay kéo một cành liễu, chợt nghe Lý Thiên Mặc nói bên tai cô: “Buổi tối ở nhà tôi.”

“Hả?” Lôi Niễu Niễu giật mình! Cô buông lỏng tay, cành liễu vừa vặn quất trúng mặt Lý Thiên Mặc…

“A ——” Lý Thiên Mặc vội giơ tay che mắt mình.

“Xin lỗi! Tôi không cố ý làm trúng anh!” Lôi Niễu Niễu bị dọa sợ, lập tức nắm tay anh, mắt anh bị quất đỏ bừng, nước mắt cũng sắp tràn ra.

Lôi Niễu Niễu nóng lòng: “Tôi thật sự không cố ý, vừa rồi anh làm tôi giật cả mình!”

Lý Thiên Mặc khoát tay, biểu thị không thèm để ý: “Không sao, không sao, một lát là ổn. Tôi nói em tối ở nhà tôi là muốn nói tôi dạy kèm nội dung trên lớp hôm nay cho em…”

Lôi Niễu Niễu đỡ trán: “Aiya… Tôi nghĩ sai…”

Nước mắt Lý Thiên Mặc tuôn trào: “Em nghĩ lệch đi đâu rồi?”

“Không có… Tôi cho là anh muốn cùng tôi… A! Lên trực thăng thật lớn trên trời!” Lôi Niễu Niễu chỉ lên trời, Lý Thiên Mặc ngẩng đầu, chỉ thấy một con chim bồ câu… bay qua…

Lý Thiên Mặc trở lại bình thường, mắt không quá đau nữa, anh thẳng người, nói: “Nếu em thật sự muốn làm chút gì với tôi, tôi cũng không phản đối…”

Lôi Niễu Niễu cắn răng, đưa tay kéo một cành, muốn bị quất nữa phải không?

Lý Thiên Mặc cười bước tới trước hai bước, tránh cành liễu. Anh cười nói: “Đùa thôi, ý tôi là tôi dạy kèm chương trình học cho em, em có thể nấu chút cơm cho tôi, báo đáp tôi…”

Lúc này, đột nhiên nghe sau lưng truyền tới giọng nói vội vàng của một nam sinh: “Thầy Lý! Thầy không thể thiên vị nha! Thầy phải dạy kèm cả em!”

Lý Thiên Mặc quay đầu nhìn, hay lắm! Người nói chuyện là… Lý Khắc Gia!

Sao ở đâu cũng có cậu?

Tên này là âm hồn không tiêu tán đúng không?

Lôi Niễu Niễu nói: “Không được không được!”

Lý Thiên Mặc nhất thời cảm động… Thì ra Niễu Niễu cũng thích thế giới hai người… Kết quả, lại nghe Lôi Niễu Niễu nói: “Nếu cậu muốn đi, cậu phải nấu cơm. Tôi không làm cho hai người!”

“Phốc ——” Lý Thiên Mặc hộc máu, tâm thật mệt mỏi…
 
Chương 1525: Thêm kinh nghiệm, thêm tiền vàng… (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Thế giới hai người tốt đẹp hết lần này tới lần khác có thêm một Lý Khắc Gia, đúng là phiền chết!

Thuốc dán chó thúi! Lý Thiên Mặc rất tức giận!

Tuy Lý Thiên Mặc không có ý định làm gì Lôi Niễu Niễu, nhưng đột nhiên có thêm một người, thật sự không được tự nhiên lắm nha.

Lý Khắc Gia không hề khách sáo, đến nhà Lý Thiên Mặc liền trực tiếp lấy dép mới mua ở siêu thị ra thay, xách đồ ăn vào phòng bếp.

Lý Thiên Mặc có một thói quen, chuyện đầu tiên khi về đến nhà là… tắm, thay quần áo, sau đó sẽ nấu chút đồ ăn, ăn xong, lê lết dưới đất lau bụi, dọn nhà.

Lôi Niễu Niễu ở nhà anh kỳ nghỉ hè, biết anh có thói quen này, cô vô cùng tự giác ngồi xuống trước máy vi tính, mở máy, chơi game …

Đợi nửa ngày không nghe tiếng mở nước, cô quay đầu, thấy Lý Thiên Mặc trầm mặt đứng cạnh sofa.

“Sao thế?” Lôi Niễu Niễu hỏi anh.

Lý Thiên Mặc buồn bực: “Có người ngoài, tôi không quen.”

Lôi Niễu Niễu nói: “Không phải chứ? Tôi cũng là người ngoài sao? Tôi ở nhà một kỳ nghỉ hè, tôi thấy anh rất quen mà.”

Lý Thiên Mặc híp mắt, liếc cô, trong lòng nói: Không phải tôi không xem em là người ngoài sao?

Cũng không biết Lôi Niễu Niễu nghĩ tới điều gì, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt đỏ. Hôm nay cô mặc áo thun len màu hồng, hơi nóng…

Đi bên ngoài hơn nửa ngày, đột nhiên ngồi xuống, cảm thấy hơi khó chịu. Bình thường, Lý Thiên Mặc về nhà liền tắm, cô mở máy điều hòa, sau đó thay áo ở nhà mát mẻ.

Chờ Lý Thiên Mặc tắm xong đi ra làm cơm, cô lại đi tắm, lắm tắm xong, cơm cũng nấu xong.

Nhưng hôm nay Lý Khắc Gia tới, phá vỡ quy luật cuộc sống của bọn họ.

Lý Thiên Mặc không phải người thích thay đổi, một thói quen nho nhỏ, anh có thể giữ rất nhiều năm.

Lúc này, Lý Khắc Gia bỗng nhiên từ phòng bếp đi ra, mặt đầy mờ mịt hỏi Lý Thiên Mặc: “Thầy Lý, dầu nhà thầy để chỗ nào? Trong chai dầu không còn dầu.”

Lý Thiên Mặc nói: “Tủ thứ hai phía trên.”

“À à.” Lý Khắc Gia lại vào bếp, sau đó liền nghe tiếng xào đồ ăn.

Lý Thiên Mặc cảm thấy không được tự nhiên… Giống như anh đang làm khách ở nhà người khác.

Ba người cùng ăn cơm, Lý Thiên Mặc tức giận! Tại sao tên nhóc này nấu ăn không tệ? Muốn kéo anh xuống sao?

Không, vui, vẻ!

Ăn xong, Lý Thiên Mặc lập tức giảng bài. Năng lực học tập của hai người cũng rất tốt, giảng hai giờ, hai bọn họ rốt cuộc hiểu căn bản.

Lý Khắc Gia vô cùng biết ơn, nói: “Thầy Lý, thầy quả thực rất lợi hại! Làm phiền thầy lâu như vậy, thật ngại! Hôm nay cũng đã muộn, em và Niễu Niễu về trường trước. Chúng em có gì không hiểu, ngày mai vào lớp hỏi.”

“…” Lý Thiên Mặc không vui, cậu muốn đi thì đi đi! Tại sao phải kéo Lôi Niễu Niễu đi cùng?

Lý Thiên mặc nhìn lôi Niễu Niễu, chỉ thấy cô gái này nghiêm túc suy nghĩ…
 
Chương 1526: Thêm kinh nghiệm, thêm tiền vàng… (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Sau đó, nói với Lý Khắc Gia: “Cậu đi về trước đi, nhiệm vụ hôm nay của mình còn chưa hoàn thành, mình ở thêm một lát rồi đi.”

Lý Thiên Mặc cực kỳ vui vẻ yên tâm, anh cười một tiếng, anh rất thích tác phong của cô gái này!

Lý Khắc Gia mờ mịt: “Nhiệm vụ gì thế? Cậu còn chưa hiểu sao? Trên đường đi mình nói cho cậu!”

Lôi Niễu Niễu囧 囧: “Hôm nay mình còn chưa qua level trong game… Mình phải giành cúp mới đi…”

Lý Khắc Gia cũng囧: “Cậu còn chơi game? Còn ở đây chơi?” Anh ta mờ mịt!

Biểu tình của Lôi Niễu Niễu rất bình thường, gật đầu: “Đúng, mình chơi ở đây cả kỳ nghỉ hè rồi!”

“Hả?” Lý Khắc Gia hoàn toàn bối rối! Hai người này là quan hệ gì?

Tim Lý Khắc Gia đột nhiên nhảy khỏi cổ họng… Nghe ý này, Lôi Niễu Niễu đã quen thầy Lý trước? Tại sao cậu ấy ở nhà thầy Lý cả kỳ nghỉ hè?

Chẳng lẽ thầy Lý là… cậu nhỏ của Lôi Niễu Niễu? Hay là anh họ? Hay là chái ngoại lớn?

Dù sao, chắc chắn có quan hệ thân thích!

“À… Vậy tôi về trước.” Lý Khắc Gia đi ba bước lại quay đầu nhìn Lôi Niễu Niễu: “Không cần mình chờ cậu?”

Lôi Niễu Niễu còn chưa lên tiếng, Lý Thiên Mặc đã chen vào: “Không cần!”

“Ầm ——” Lý Thiên Mặc tiễn anh ta, đóng cửa. Lý Thiên Mặc đứng chống nạnh, bắt đầu dọn nhà, mở quạt lớn! Lau bụi, dọn dẹp, dọn xong, lấy quần áo đi tắm…

Tắm xong đi ta, tới Lôi Niễu Niễu đi tắm. Lôi Niễu Niễu tắm xong đi ra, cảm giác… tại sao hơi đói?

Cô vừa đi ra phòng tắm liền ngửi được mùi thơm bột yến mạch, Lý Thiên Mặc bưng chén, đang đứng trước quạt gió, mỗi ngày anh đều thổi cơm nguội rồi mới cho cô ăn.

Lôi Niễu Niễu bưng chén ăn một miếng, độ ấm vừa phải! Cô ăn tiếp… bột yến mạch âm ám, thơm ngát, ăn thật ngon!

Lý Thiên Mặc nhìn dáng vẻ cô ăn, cực kỳ thỏa mãn, anh cũng hài lòng cười lên. Như vậy mới đúng chứ!

Vừa rồi lúc ăn cơm, cô không chú ý, bị phỏng đầu lưỡi.

Cô ăn xong, chơi game cùng anh, nhiệm vụ kết hôn của hai người sắp hoàn thành rồi, hôm nay hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng này là có thể kết hôn, sau đó có thể vào động phòng rồi!

Hai người hoàn thành nhiệm vụ, đi tới cạnh nguyệt lão. Lôi Niễu Niễu giao nhiệm vụ, trên màn hình hiện lên khung đối thoại:

Nguyệt lão: Chúc mừng hai người đã tâm ý tương thông, mời hôn ngọt ngào để bày tỏ hai người thật lòng.

Lôi Niễu Niễu chê bai: Nguyệt lão đại nhân, đại lão gia như bà mà còn thật nhiều từ hình dung… còn hôn ‘ngọt ngào’… Sao bà không lên trời đi? A, đúng rồi, nguyệt lão lên trời…”

Lôi Niễu Niễu chịu thua tính nói nhiều của mình…

Trên màn hình vi tính có phím ấn hôn, Lôi Niễu Niễu ấn xuống. Hoàn thành nhiệm vụ này, bọn họ là vợ chồng rồi. Sau này chơi được thêm đủ loại trò chơi! Ví dụ như vợ chồng họp thành đội có thêm kinh nghiệm, có thêm tiền vàng, còn có thêm công kích!

Ha ha ha ——

Lôi Niễu Niễu đang đắc ý, chợt phát hiện Lý Thiên Mặc bên cạnh vẫn chưa ấn.

“Làm gì thế?” Lôi Niễu Niễu nổi giận, cô quay đầu hung tợn hỏi Lý Thiên Mặc: “Anh muốn gì? Mau ấn đi! Làm sao? Không muốn kết hôn với tôi? Đổi ý?”

Lý Thiên Mặc ngước mắt nhìn cô chăm chú. Lôi Niễu Niễu nhéo cánh tay anh, nói: “Mau đi! Mau đi!”

Lý Thiên Mặc nhìn cô chằm chằm, yết hầu trượt lên trượt xuống, ánh mắt thâm trầm, sâu không lường được…

Lôi Niễu Niễu hung tợn nhìn anh.

Anh quay đầu nhìn màn hình, đưa tay, cầm con chuột ấn nút hôn.

Bọn họ kết hôn! Trên màn hình nở đầy hoa tươi, còn có mưa hoa đào… Hai người trong màn hình ôm nhau, nam chính cúi người hôn nữ chính…

Tầm mắt Lý Thiên Mặc từ màn hình dời đi, nhìn chằm chằm cô gái bên cạnh, cô gái này vỗ tay cười, cười vui vẻ.

Lý Thiên Mặc hít sâu một hơi, đột nhiên hô hấp nóng lên, màu nóng chảy loạn trong thân thể.

Anh đưa tay áp Lôi Niễu Niễu vào lưng ghế. Lôi Niễu Niễu sợ hết hồn, nhìn chăm chú vào anh, chỉ thấy khuôn mặt anh tuấn của anh nhanh chóng ép tới… Anh cắn môi cô, dùng sức khuấy vào trong miệng cô.

Máy vi tính phát nhạc, còn có tiếng nói chuyện của nhân vật, nữ chính nói: “Tướng công, chúng ta bái đường xong rồi.”

Nam chính nói: “Nương tử, bái đường xong, có thể động phòng rồi.”
 
Chương 1527: Cậu họ hay anh họ? (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Động phòng cụ bà anh!

Lôi Niễu Niễu đột nhiên rất muốn cười… Hệ thống này, thật đầy đủ các bước…

Lúc này, Lý Thiên Mặc nâng cằm cô, hôn cực kỳ tập trung, cực kỳ chuyên chú…

Lôi Niễu Niễu không tim không phổi mà! Chợt nghĩ tới… cô bỗng nhiên bị hôn, có phải nên giãy giụa chút không?

Theo lẽ thường, dù thế nào cũng cho Lý Thiên Mặc biết, miệng con gái không phải tùy tiện hôn! Cô phải anh cho anh một bạt tai thật vang!

Cho một bạt tai xong, cô phải hai một khóc hai ầm ĩ ba treo cổ: “Đồ không bằng cầm thú nhà anh! Tại sao đột nhiên hôn tôi?”

Sau đó, Lý Thiên Mặc liền ôm đầu đầy cục u to, la: “Tiểu gia tha mạng! Tiểu gia tha mạng… Tôi nhất thời kích động, nổi lên sắc tâm…”

Một bàn tay lại tát tới. Ha ha ha —— hình ảnh trong đầu làm Lôi Niễu Niễu không ngừng cười được…

Cô cho mình điểm khen, cứ thế hớn hở quyết định —— cô quyết định theo cách đó! Cô đưa tay muốn tát mặt anh ——

Nhưng lúc này… “Niễu Niễu…” Anh ôm cô vào trong ngực, dùng sức hôn cô thật sâu, cô ngửa đầu… Không tự chủ đưa tay ôm cổ anh…

Cánh tay anh ôm chặt lấy cô, cô theo lực của anh, ngồi lên đùi anh.

Một tay Lý Thiên Mặc ôm cô, một tay dùng sức đè ót cô, anh dùng hết toàn lực áp môi mình lên môi cô, giống như không như vậy thì hôn không đã ghiền.

Quần áo mùa hè đều rất mỏng, cách quần áo cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể đối phương tăng cao.

Lôi Niễu Niễu sắp không thở nổi, quay đầu khắp nơi tránh, khi Lý Thiên Mặc buông cô ra, phát hiện môi cô bị anh cắn như nhỏ máu.

Lôi Niễu Niễu trừng anh: “Tại sao anh đột nhiên hôn tôi?”

Lý Thiên Mặc vuốt môi cô, nhìn vào mắt cô, vô cùng nghiêm túc trả lời: “Thích em nên muốn hôn em, nào có nhiều lý do như vậy?”

Mặt Lôi Niễu Niễu đỏ bừng.

Kỳ nghỉ hè này, cô cũng âm thầm suy đoán có phải Lý Thiên Mặc thích cô hay không… Bọn họ ở chung chơi đùa với nhau ba tháng, cũng không thấy Lý Thiên mặc chủ động chạm vào cô, cô đoán thích của anh đối với cô không phải loại thích đó.

Cô ở nhà anh chơi, anh cũng không đuổi cô đi, ngược lại còn nấu cơm cho cô ăn, nhưng lại không có tiến triển gì, cô đoán Lý Thiên Mặc xem cô là em gái…

Cô còn tưởng rằng hai người họ sẽ luôn bình lặng như vậy, không nghĩ tới, hôm nay anh điên rồi, chợt phát động tấn công! Chẳng lẽ bị Lý Khắc Gia kích thích?

Nghĩ thế, Lôi Niễu Niễu nháy mắt hỏi anh: “Anh thích tôi? Là loại thích nào?”

Thấy anh đột nhiên sững sờ, Lôi Niễu Niễu hỏi lại lần nữa: “Nói mau đi! Anh nói anh thích tôi, là loại thích nào?”

Lý Thiên Mặc囧 囧 nhìn cô, cố ý giơ tay lau chóp mũi che giấu nội tâm quẫn bách của mình, anh hắng giọng nói: “Thích còn phân loại sao? Chính là loại tim đập rộn lên…”
 
Chương 1528: Cậu họ hay anh họ? (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Chính là loại tim đập rộn lên! Lôi Niễu Niễu nhất thời nở gan nở ruột, cô lập tức đưa tay ôm cổ anh: “Vừa vặn em cũng thích anh! Mau mau, chúng ta hôn lần nữa, vừa rồi em không có chuẩn bị gì, cũng không cẩn thận lĩnh hội xem sẽ có cảm giác gì…”

Lý Thiên Mặc bị cô nói đến đỏ mặt, anh bật cười, giơ tay vuốt gò má cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mềm mại như đào chín, anh há miệng cắn, Lôi Niễu Niễu liền vươn tay lau sạch.

Lý Thiên Mặc cười lên, hôn mút môi cô. Lần này Lôi Niễu Niễu cực kỳ chủ động, gần như đề Lý Thiên Mặc vào ghế dựa, hôn mạnh bạo.

Tim Lý Thiên Mặc nhảy thình thịch thình thịch, anh biết Niễu Niễu cũng thích anh, hôm nay lại bị người ta theo đuổi cô làm cho đầu sắp phát nổ! Nên anh mới không khống chế nổi…

Lý Thiên Mặc buộc mình tĩnh táo, anh vừa hôn cô vừa nói: “Cửa trường học sắp đóng, anh đưa em về.”

“Ầm ầm ầm ——” Đột nhiên có người gõ cửa: “Thầy Lý, em bỏ quên usb ở đây! Em là Lý Khắc Gia ——”

Lý Khắc Gia trở về phòng ngủ, càng nghĩ càng không ngủ được! Lôi Niễu Niễu vẫn còn ở nhà thầy Lý!

Ai biết bọn họ rốt cuộc có phải quan hệ thân thích hay không? Lỡ như không phải thì sao? Để một mình Lôi Niễu Niễu ở lại nhà đàn ông rất nguy hiểm nha!

Lý Khắc Gia lập tức nhảy cỡn lên, gọi cho Lôi Chân: “Lôi Chân, Niễu Niễu về chưa?”

Lôi Chân nói: “Niễu Niễu còn chưa về, sao thế?”

Lý Khắc Gia trong nháy mắt có cảm giác bị sét đánh trúng!

Anh ta vội chạy ra trạm xe buýt! Chạy đến trạm xe buýt, xe buýt còn chưa tới, anh ta không đợi được, trực tiếp đón taxi đến nhà Lý Thiên Mặc.

“Ầm ầm ầm ——” Tiếng gõ cửa càng ngày càng lớn!

Lôi Niễu Niễu nhảy cỡn lên như lò xo, cả người cô đều đỏ như trái đào, quần ngủ cũng xốc xếch, dây an toàn trượt xuống cánh tay. Lý Thiên Mặc cũng đứng lên…

Anh cao hơn cô, từ trên cao kề sát tới… Dây an toàn trượt xuống bán đứng cô, bả vai cũng lộ ra.

Lý Thiên Mặc lập tức cài dây lại cho cô. Lôi Niễu Niễu cúi đầu, mặt đỏ bừng.

“Thầy Lý có ở nhà không? Em thấy đèn vẫn sáng!” Lý Khắc Gia kêu không ngừng.

Lý Thiên Mặc sợ quấy rầy hàng xóm, liền đáp: “Chuyện gì?”

Bên ngoài, Lý Khắc Gia nghe anh trả lời, trong lòng không khỏi hừ một tiếng, đây không phải là biết còn hỏi sao? Vừa rồi anh ta nói quên usb ở đây!

Có quỷ! Trong lòng Lý Thiên Mặc nhất định có quỷ!

Hu hu hu… Có lẽ nào thầy ấy khi dễ Niễu Niễu không? Cô gái kia bình thường nhìn rất lợi hại, nhưng mà… còn là một nữ sinh nha!

Nếu một người đàn ông muốn dùng lực, chỉ với chút sức lực kia của cô tuyệt đối không phản kháng nổi! Anh ta phải cứu cô trong dầu sôi lửa bỏng…

Nghĩ tới đây, Lý Khắc Gia càng có động lực, anh ta lớn giọng nói: “Thầy Lý, usb của em ở đây!”

Cửa đột nhiên mở ra, Lý Khắc Gia trong nháy mắt thò đầu vào, kết quả… anh ta nhìn thầy Lôi Niễu Niễu mặc đồ ngủ màu tím nhạt… ngồi trước máy vi tính chơi game…

“Răng rắc ——” Một luồn sấm sét đánh anh ta đến bối rối! Lôi Niễu Niễu không chỉ ở lại nhà Lý Thiên Mặc, còn thay đồ ngủ?

Đây là tình hình gì? Cô luôn ở nhà anh sao? Có cả quần áo để thay?

Lý Khắc Gia kích động, vội hỏi cô: “Niễu Niễu, bình thường cậu đều ở đây sao? Cậu và thầy Lý là thân thích sao? Thầy ấy là cậu của cậu? Hay là anh họ cậu?”

Lôi Niễu Niễu trợn trắng mắt: “Liên quan gì đến cậu?”

Má ơi! Lý Khắc Gia trong nháy mắt chắc chắn hai người này không phải quan hệ thân thích!

Anh ta khó chịu, chạy tới cạnh Lôi Niễu Niễu, sốt ruột nói: “Niễu Niễu à! Cậu đừng ngu ngốc! Cô nam quả nữ sống chung một nhà rất nguy hiểm đó, cậu biết không?”

Lôi Niễu Niễu không hiểu ngẩng đầu nhìn anh ta: “Không phải cậu nói để quên usb sao? Mau tìm đi! Nói nhảm nhiều như vậy làm gì?”

Lý Khắc Gia có lòng muốn chết, cô gái này giả ngu sao? Anh ta mặt Lý Thiên Mặc không phải đỏ bình thường!

Xong rồi, xong rồi! Nếu tối nay không dẫn Lôi Niễu Niễu đi, cô nhất định chạy không thoát lòng bàn tay của Lý Thiên Mặc.
 
Chương 1529: Lĩnh hội tinh thần của cha vợ (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc luôn im lặng không vui: “Lý Khắc Gia, có phải não em bị úng nước rồi không?”

“Đúng! Thầy nói đúng!” Lý Khắc Gia quay đầu, chạm mắt Lý Thiên Mặc.

Lý Khắc Gia hung tợn nói: “Đầu của em bị bỏng nước sôi đấy, có sao không?! Đầu em có vấn đề, cũng mạnh hơn tên cầm thú áo mũ chỉnh tề như thầy gấp trăm lần!”

Lý Thiên Mặc ra dấu tay mời đi ở cửa: “Xin ra ngoài. Tôi và bạn gái tôi ở chung một phòng, tôi không cho rằng cô ấy sẽ phải gánh chịu sự xâm hại gì!”

“Cái gì?” Trong nháy mắt Lý Khắc Gia ngơ ngác, cậu nhìn Lý Thiên Mặc, rồi lại nhìn Lôi Niểu Niểu...

Lúc này, Lôi Niểu Niểu cũng ngây người, cô không ngờ Lý Thiên Mặc lại nói... cô là bạn gái anh? Trong lòng có chút ngọt ngào, hihi...

Lôi Niểu Niểu mím môi cười, có xúc động muốn bổ nhào vào Lý Thiên Mặc.

Lý Thiên Mặc chất vấn Lý Khắc Gia: “Cậu không biết cô ấy thất tình sao? Người trước đó cô ấy yêu, chính là tôi! Nói như vậy đã rõ chưa?”

Vẻ mặt Lý Khắc Gia như bị sét đánh n lần, cậu lắp bắp hỏi Lôi Niểu Niểu: “Niểu Niểu... cậu thất tình, là vì thầy ấy?”

Nếu không phải cậu nghe được tin Lôi Niểu Niểu thất tình, đã chẳng công khai tỏ tình ngay trước mặt toàn trường.

Nữ thần trong lòng cậu, tại sao có thể bị người khác tổn thương?! Dù là mất hết mặt mũi, cậu cũng phải an ủi cô, để cô biết, cô đáng yêu cỡ nào, được người ta yêu thích cỡ nào!

Nhưng, người đàn ông từng làm tổn thương cô, lại là tên cầm thú Lý Thiên Mặc này!

“Phi ---- còn thầy nữa chứ, anh ta xứng sao?”

Lý Thiên Mặc một tay đút túi, ánh mắt khinh thường nhìn Lý Khắc Gia: “Thầy giáo thì sao? Thầy giáo thì không được yêu đương? Hơn nữa, tôi đến trường này làm giáo viên, hoàn toàn là vì cô ấy. Nếu cô ấy không học ở Yến Đại, còn lâu tôi mới đi.”

Lý Khắc Gia tức muốn chết! Anh ta nhìn sang Lôi Niểu Niểu: “Niểu Niểu, cậu đừng vờ ngớ ngẩn nữa! Tại sao lúc trước cậu lại thất tình chứ? Tên cặn bã này từng làm tổn thương cậu một lần, sao cậu lại ở cùng anh ta?”

Lý Khắc Gia gấp đến độ mắt đỏ lên.

Thấy Lôi Niểu Niểu không nói gì, Lý Khắc Gia càng gấp hơn: “Niểu Niểu! Cậu hãy nhìn rõ bản chất tên đàn ông này! Anh ta là đồ cặn bã! Cặn bã, vĩnh viễn cặn bã! Anh ta sẽ không thay đổi đâu!”

Lôi Niểu Niểu nhíu mày, nói: “Lý Khắc Gia, cậu hiểu lầm rồi... Lúc trước mình nói mình thất tình, là câu nói đùa thôi. Khi đó mình còn chưa yêu đương, mình chỉ cảm thấy chơi vui nên mới nói vậy.”

“...” Lý Khắc Gia ngây người.

Lôi Niểu Niểu còn nói: “Có điều, giờ là nói thật...” Cô chợt nghiêng đầu, nhìn Lý Thiên Mặc: “Hai ta... giờ đang... là người yêu đúng không?”

Lý Thiên Mặc trịnh trọng gật đầu: “Anh tôn trọng ý kiến của em, em nói gì thì là đấy. Thái độ của anh không quan trọng.”

“Phụt ---------“ Lý Khắc Gia hộc máu... Mẹ nó rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ, cậu đã biến thành chất xúc tác tình cảm cho hai người họ à?

Lý Khắc Gia thật muốn khóc lớn một trận a!

Lúc này, Lôi Niểu Niểu nói: “Đúng rồi! Em phải nói cho cha em biết!”

Vừa nói, cô vừa lấy điện thoại ra.

Lý Khắc Gia lại ngơ ngác, biểu hiện kiểu gì đây? Chưa từng thấy bao giờ...

Lý Thiên Mặc khẽ gật đầu, anh đi đến bên cạnh Lôi Niểu Niểu, nghiêm túc nói: “Để anh gọi.”
 
Chương 1530: Lĩnh hội tinh thần của cha vợ (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lôi Niểu Niểu đưa điện thoại cho Lý Thiên Mặc, cô đã ấn xong số, chỉ chốc lát sau, Lôi Thiếu Tu liền nhận điện thoại: “Niểu Niểu, sao vậy?”

Lý Thiên Mặc nói: “Chú, là cháu, Thiên Mặc đây...” Bên kia truyền đến tiếng cười ha ha rất to của nhiều người, dễ thấy cả gia đình đang ngồi quây quần nói chuyện.

Lôi Thiếu Tu nói: “Tiểu Vi và A Đình đang để chuyện của hai đứa nó cho bọn chú nghe, thật buồn cười! Hai bảo bối cũng rất hài hước, dạ dày của Duệ Duệ không tốt, cứ đánh rắm mãi, đứa nhỏ này lớn lên... sao lấy được vợ a... dáng vẻ có đẹp trai cũng vô dụng, cô vợ thể nào cũng bị nó dọa chạy...”

Lý Thiên Mặc thầm nghĩ: Chú nghĩ xa thật đấy...

Anh không nhịn được phì cười, nói: “Chú, cháu muốn báo cáo tình hình với chú... Cháu và Niểu Niểu đã xác định quan hệ, bọn cháu tiếp xúc ba tháng, cháu phát hiện cháu vô cùng thích cô ấy... có đôi khi nằm mơ, cháu cũng mơ đến cô ấy.”

Lăng Vi ở đầu bên kia điện thoại chợt kêu: “Mơ thấy Lôi Niểu Niểu rồi? Bị dọa tỉnh không?”

“Ha ha ha ---------“ Hiển nhiên Lôi Thiếu Tu đã bật loa ngoài... Tất cả mọi người Lôi gia đều nghe thấy!

Ôi mẹ ơi...

Lý Thiên Mặc muốn chết, Lôi Niểu Niểu cướp lấy điện thoại, ấn loa ngoài, nói: “Chị dâu! Chị có còn là chị dâu của em không đấy? Em dọa người như vậy sao?”

Lôi Thiếu Tu nói: “Nói chuyện chính, nói chuyện chính! Hai đứa các con là thế nào?”

Lôi Niểu Niểu nói: “Cha! Con và Lý Thiên Mặc yêu nhau, cha không phản đối chứ?”

“Chuyện tốt mà! Nói đi!” Lôi Thiếu Tu nghĩ cũng không dám nghĩ, lập tức lớn tiếng nói: “Nói đi, nói đi!”

Lôi Niểu Niểu đột nhiên nghe thấy tiếng ông nội của cô nói: “Ôi... không tệ không tệ, xem ra chắt trai lớn của cụ lại có chỗ dựa rồi.”

Lại một tràng cười vang lên, Lăng Vi nói: “Chắt trai lớn... nghe buồn cười quá...”

Lôi Niểu Niểu lập tức nói: “Nào có nhanh như vậy! Hai bọn em không làm loanjd dâu!”

Lôi Thiếu Tu nói: “Đúng đúng, hai đứa phải chú ý, ôm con gì chứ, chờ tốt nghiệp rồi hẵng nói.”

“Phụt ----------“ Lôi Niểu Niểu phun ra, cái này là cái gì nha!

Nghe ý cha cô... là ngầm đồng ý cho cô và Lý Thiên Mặc xảy ra chuyện gì đó rồi? Chỉ cần không mang thai thì không quan tâm? Mẹ ơi, đây là cha kiểu gì vậy!

Lôi Niểu Niểu cả giận: “Cha! Cha là cha ruột của con sao? Không hề quan tâm con gái mình bị bắt nạt sao?”

Lôi Thiếu Tu nói: “Con để Thiên Mặc nghe máy đi.”

Lý Thiên Mặc nói: “Chú, cháu đang ở bên cạnh nghe đây...”

Lôi Thiếu Tu ‘A’ một tiếng, nói: “Thiên Mặc à, chăm sóc Niểu Niểu cho tốt nhé! Nhà chú ở xa, chỉ có thể giao con bé cho cháu. Niểu Niểu nhà chú, được chú nuông chiều thành quen... không biết làm gì, tay chân vụng về, ngay cả nấu mì tôm cũng không biết... phải phiền cháu chăm sóc con bé rồi.”

Lý Thiên Mặc nói: “Dạ, ngày nào cháu cũng sẽ nấu cơm cho cô ấy, cô ấy thích ăn món gì, cháu nấu món đó.”

“Được được được.” Lôi Thiếu Tu lập tức yên tâm: “Tính tình Niểu Niểu nhà chú còn rất ngang bướng, tùy hứng...”

Lời chưa nói hết, Lôi Niểu Niểu chợt hét lên: “Cha! Cha muốn làm gì vậy nha? Hôm nay là ngày đầu tiên con yêu đương, cha đã muốn nói xấu con, cha cố tình đúng không? Nào có ai nói con gái mình như cha? Cha muốn dọa chạy người ta sao?”

Lý Thiên Mặc bên cạnh vội nói: “Không sao không sao, cháu biết hết mà. Trước khi xác định quan hệ, cháu đã khảo sát rõ ràng, cháu thích cô ấy như thế. Cháu nguyện ý chăm sóc cô ấy.”

Lôi Thiếu Tu nói: “Tốt tốt tốt, hai đứa ở bên nhau, chú cũng yên tâm, cái đó... bây giờ Niểu niểu còn nhỏ, khi các cháu ở bên nhau, cũng phải cẩn thận.”

“Phụt -------“ Lôi Niểu Niểu lại hét lên: “Cha -----------“

Lôi Thiếu Tu lập tức không nói nữa, chuyển sang hỏi Lý Thiên Mặc: “Lĩnh hội được tinh thần chưa?”

Lý Thiên Mặc thành thật gật đầu: “Lĩnh hội được rồi ạ.”
 
Chương 1531: Anh còn đáng yêu hơn ếch xanh (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Ừm, lĩnh hội được thì tốt...” Lôi Thiếu Tu yên tâm thở phào một hơi: “Được rồi, hai đứa cố gắng nhé --------“

“Tút -------“ Lôi Niểu Niểu ấn nút cúp máy!

Tức chết cô! Lôi Niểu Niểu khó chịu a ------- cha cô muốn làm gì vậy, không ngăn cản thì thôi, còn châm ngòi thổi gió!

Chủ yếu là.... bên cạnh còn có một bạn học, đang đứng đấy...

Cúp điện thoại, Lý Thiên Mặc nhìn Lý Khắc Gia: “Xem náo nhiệt đủ chưa? Nghe rõ chưa?”

“Nha... nghe rõ rồi...” Lý Khắc Gia khẽ gật đầu, tự động tự giác quay người đi ra ngoài.

Khi cậu đi đến ngoài cửa, thuận tay đóng cửa lại. Trái tim, chợt như bị thứ gì chặn lại... đôi mắt cũng cay cay...

Lôi Niểu Niểu và Lý Thiên Mặc, hai người họ đã sớm quen biết, ngay cả người trong nhà cũng đồng ý để bọn họ bên nhau, dù có con, trong nhà cũng có người bế... đây là tin tưởng lớn cỡ nào a?

Lý Khắc Gia khó chịu, muốn đi, nhưng lại không nhấc nổi chân... đột nhiên, nghe thấy ở trong cửa Lôi Niểu Niểu lớn tiếng kêu: “Em không muốn ở với anh! Anh hùa với cha bắt nạt em!”

Giọng Lý Thiên Mặc truyền đến: “Không thì dẹp, em vừa lười vừa tùy hứng, tính tình lại ương bướng!”

“Anh nói gì? Anh lặp lại lần nữa xem?” Hiển nhiên Lôi Niểu Niểu rất tức giận, “Bịch -----“, như kiểu tiếng hai người ngã xuống, không biết có phải là Lôi Niểu Niểu đẩy ngã Lý Thiên Mặc không.

Tiếp theo, liền nghe thấy Lôi Niểu Niểu ‘ôi’ một tiếng: “Anh đè chết em rồi! Mau dậy đi ----- Em còn chưa đánh được boss đâu...”

“A a a...”

Sau đó, bên trong lại truyền ra tiếng rè rè, tiếng máy tính khởi động...

Lý Khắc Gia phát hiện mình thật sự ngốc... cậu đứng ngoài cửa nhà người ta nghe gì vậy?

Nhìn tình hình này, dù Lôi Niểu Niểu ở đây, hai người cũng sẽ không xảy ra chuyện gì không thể tha thứ, huống chi... cậu không có tư cách quản người ta!

Lý Khắc Gia lê bước chân nặng nề đi xuống dưới, cậu đi không xa, ngồi ở đài phun nước gần dưới lầu nhà Lý Thiên Mặc.

Nửa tiếng sau, khoảng chín rưỡi, đèn nhà Lý Thiên Mặc chợt tắt...

Lý Khắc Gia cực kỳ khó chịu, trong lòng đau quá! Đau như bị dao cắt...

Ngay cả đứng cậu cũng không đứng lên nổi... cậu thích Lôi Niểu Niểu lắm a! Khi biết cô yêu người khác, trái tim cậu đau như muốn nứt ra!

Đúng lúc này, Lý Khắc Gia đột nhiên nhìn thấy ở chỗ cửa chung cư, Lôi Niểu Niểu và Lý Thiên Mặc đi ra...

Lý Thiên Mặc mở cửa cho cô, Lôi Niểu Niểu nhún nhảy đi từ cửa ra. Cô đổi sang áo ngắn tay, quần đùi, vô cùng hoạt bát.

Lý Thiên Mặc nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, mới đi lấy xe. Lôi Niểu Niểu đứng đấy đá cục đá, vừa chờ anh. Lý Khắc Gia không đi đến, cậu ở bên kia đài phun nước, Lôi Niểu Niểu không thấy cậu.

Chốc lát sau, Lý Thiên Mặc mở cửa xe ra, trong xe mở loại nhạc heavy metal mà Lôi Niểu Niểu thích nhất, bài “Don’t cry” của Guns N’ Roses.

Lý Khắc Gia lại muốn khóc...

Lý Thiên Mặc xuống xe mở cửa cho cô, Lôi Niểu Niểu như con chim nhỏ lên xe. Lý Thiên Mặc thắt dây an toàn cho cô, anh bật đèn trước xe, cười nói cô, rồi mới nổ máy đi.
 
Chương 1532: Anh còn đáng yêu hơn ếch xanh (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc dừng xe trước cổng trường học, anh kéo tay cô, cùng cô dạo bước trên con đường rừng trong trường.

“Lạnh không?” Anh nhẹ giọng hỏi.

Lúc đầu cô muốn nói không lạnh, bất chợt nhăn nhó nói: “Lạnh!”, thầm nghĩ, còn không mau ôm em!

Lý Thiên Mặc đi đến gần cô, muốn cởi áo khoác! Lôi Niểu Niểu lại túm lấy tay anh, quấn quanh bờ vai cô, để anh ôm cô.

Lý Thiên Mặc: “...”

Anh nghĩ ngợi, nói: “Đây là sân trường...”

Để người ta trông thấy, sợ sẽ có người nói này nói nọ về cô. Lôi Niểu Niểu hất cằm nói: “Sợ gì? Cây ngay không sợ chết đứng a!”

Lôi Niểu Niểu cắn môi, huých cùi chỏ vào anh. Tên đầu gỗ này, không chỉ động với anh thì anh cũng vờ như không biết! Đáng giận...

Lôi Niểu Niểu thầm nghĩ, cũng may cô là người tâm cơ a...

Lôi Niểu Niểu dựa vào ngực anh, đi rất chậm, không lanh lợi như ngày thường. Hình như vì để ở bên anh lâu hơn, nên cố ý đi chậm lại...

Lý Thiên Mặc kéo tay cô, phối hợp với bước đi của cô, chậm rãi mà khoan thai.

Còn chưa tới mười giờ, cô không muốn lên phòng nhanh như thế, bèn kéo anh đi dạo khắp nơi, sau ký túc có một hồ nước, cô kéo anh đi đến dưới cây liễu.

Không khí trong trường rất trong lành, thỉnh thoảng trong khu vườn vang lên tiếng ếch kêu, tiếng dế mèn.

Lôi Niểu Niểu chợt nỏi: “Anh nghe nha, tiếng ếch xanh kêu thật dễ nghe a.” Ồm ộp ồm ộp.

“...”

Lý Thiên Mặc nói: “Đúng nha, thật dễ nghe...” Trong lòng thầm nghĩ: em nói gì cũng đúng... thật ra, giọng của em còn dễ nghe hơn.

Lôi Niểu Niểu ha ha cười to.

Cô còn nói: “Không chỉ êm tai, còn thật đáng yêu...”

Lý Thiên Mặc chăm chú gật đầu, cô cười rất vui, lanh lợi sống động, quả thực rất đáng yêu: “Đúng, anh cũng cảm thấy vậy.”

Lôi Niểu Niểu cong lưng cười như một đóa hoa, đột nhiên cảm thấy hôm nay Lý Thiên Mặc thật đáng yêu, không giống trước lắm, cô vô cùng vui vẻ nói: “Anh còn đáng yêu hơn ếch...”

“...”

Đây là... kiểu ví von gì vậy... có thể lấy vật tham chiếu tốt hơn không?

Lý Thiên Mặc chợt nghĩ đến bát ca... Lúc trước anh còn chế giễu Tiểu Bát là rùa đen, không ngờ... anh cũng rơi vào hố này!

Lôi Niểu Niểu vui vẻ ngồi xuống, đưa tay vọc nước. Lý Thiên Mặc ngồi xuống bên cạnh cô, cầm tay cô...

Lôi Niểu Niểu muốn hôn anh, lại sợ bị người khác nhìn thấy. Cô chợt quay đầu, hôn nhanh lên khuôn mặt tuấn tú của anh một cái, rồi cười sung sướng chạy ra xa.

Lý Thiên Mặc ngẩng đầu, hít thở không khí... Lồng ngực nóng đến sắp nổ tung! Đầu cũng choáng váng, không ngờ tình yêu có thể khiến con người ta chuếnh choáng như thế.

Anh đưa cô đến dưới ký túc xá, cô nhảy nhót lên từng bậc thang... cô mở cửa ra, quay đầu nhìn thoáng qua anh. Anh lưu luyến không rời vẫy tay với cô.

Lôi Niểu Niểu lắc lắc điện thoại trong tay, hôn gió với anh...

Lý Thiên Mặc chỉ cần đứng vậy nhìn cô cũng cảm thấy sức sống tỏa ra bốn phía.

Anh dường như có thể cảm giác từng tế bào đang kêu gào vui sướng.

Lôi Niểu Niểu chạy lên thang, lên tầng hai, cô từ cửa sổ nhìn ra ngoài... thấy anh vẫn chưa đi, còn luôn ngẩng đầu nhìn về phía phòng cô.

Lôi Niểu Niểu gửi tin nhắn cho anh: “Mau về nhà đi, về nhà rồi nhắn tin cho em.”

Lý Thiên Mặc lấy di động ra, ngoan ngoãn nhắn lại “Được” cho cô.

Lôi Niểu Niểu không vào thẳng phòng, mà đứng bên cửa sổ nhìn anh, anh vẫn đứng đó không đi.

Lôi Niểu Niểu nóng lòng, lạch bạch chạy xuống lầu, cô chạy ra khỏi ký túc xá, dọa Lý Thiên Mặc giật mình.

Cô vội vã chạy tới đẩy anh: “Đi mau a! Sắp khóa cổng rồi, anh không đi là không về được đâu!”

Lý Thiên Mặc vẫn không nỡ đi... ngày đầu tiên yêu nhau, còn chưa nếm đủ tư vị mà...

Lôi Niểu Niểu đưa tay đẩy anh: “Nhanh đi đi, đâu phải ngày mai không gặp nhau nữa!”

Thấy anh vẫn không nỡ đi, cô bèn kiễng chân, hôn lên môi anh.
 
Chương 1533: Có thể hài hước hơn nữa không? (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lục Tâm Tinh mới từ bên ngoài về, nhìn thấy dưới ký túc xá có hai người đang hôn nhau, cô lập tức trợn to mắt.

Đó là hoa khôi lớp cô... Lôi Niểu Niểu! Đèn dưới ký túc không tối. Cô nhìn thấy rất rõ...

Người đàn ông kia là ai? Anh ta nghiêng mặt không thấy rõ...

Lục Tâm Tinh hung tợn trừng mắt nhìn Lôi Niểu Niểu, trong lòng mắng: tiện nữ Lôi Niểu Niểu này, không chỉ từ chối nam thần Lý Khắc Gia của cô ta, còn hại Lý Khắc Gia mất mặt trước mặt mọi người, còn bị phạt viết bản kiểm điểm 15000 chữ.

Hôm nay cô ta phải viết cả ngày! Từ sáng sớm đến tối, giúp Lý Khắc Gia viết kiểm điểm, viết đến tận giờ vẫn chưa xong!

Lôi Niểu Niểu lại còn dám hẹn hò với người đàn ông khác? Còn hôn hít người ta! Không biết xấu hổ! Cô ta vất vả viết bản kiểm điểm cả ngày trời, dựa vào đâu mà Lôi Niểu Niểu có thể hẹn hò với người đàn ông khác?!

Lục Tâm Tinh đang định đến gần, chợt nhìn thấy người đàn ông kia... chính là thầy Lý mới tới! Ôi mẹ ơi! Lôi Niểu Niểu đúng là đồ tâm cơ! Khó trách từ chối Lý Khắc Gia, hóa ra là đã đáp lên được thầy giáo đẹp trai!

Lửa giận trong lòng Lục Tâm Tinh phừng phừng, cô ta không đi lên trước nữa.

Đưa tay lấy điện thoại ra, quay video hai người. Đèn dưới lầu vẫn rất sáng, vẫn có thể quay được vẻ mặt say mê của hai người kia.

Lúc này, Lôi Niểu Niểu đang giữ vai Lý Thiên Mặc, cô nhấc mũi chân, hôn lên môi anh.

Cô vô cùng nghịch ngợm, như đang chơi trò chơi, dán lên môi anh, như đang khiêu vũ.

Hô hấp của Lý Thiên Mặc nóng lên, loạn tiết tấu. Anh đưa tay ôm chặt cô, muốn nụ hôn này sâu hơn.

Cô lại đưa tay đẩy anh: “Mau về thôi, quá muộn rồi.” Lý Thiên Mặc nhìn cô chăm chú, không nỡ đi, nhưng vẫn phải cất bước tách ra với cô, anh bước từng bước chậm rãi về phía trước.

Nữ sinh ở góc hẻo lánh đã sớm cất kỹ điện thoại. Cô ta còn đang do dự có nên chào hỏi thầy Lý không...

Nhưng, lúc này Lý Thiên Mặc đi ngang qua cô ta, ngay cả ánh mắt cũng không thèm cho cô ta, như thể không hề nhìn thấy cô ta.

Nữ sinh kia ‘hừ’ một tiếng, chạy lên lầu, cô ta muốn đăng video lên website trường! Nhưng, sắp tắt đèn rồi, cô ta quyết định sáng ngày mai sẽ đăng!

Một mình Lý Thiên Mặc dạo bước trong sân trường, anh không muốn về nhà...

Trong nhà không có cô, cảm giác trống rỗng... Trường học chuẩn bị ký túc xá giáo sư cho anh, anh dự định hôm nay ở lại trong trường, có thể gần cô hơn chút, buổi sáng ngày mai còn được gặp mặt sớm hơn...

Sáng sớm hôm sau, Lôi Niểu Niểu còn chưa tỉnh ngủ, chợt nhận được tin nhắn của Lý Thiên Mặc: “Xuống cầm bữa sáng.”

“A...” Lôi Niểu Niểu chạy đến ban công nhìn xuống... Lý Thiên Mặc đang cầm trong tay hai phần bánh bao, sữa đậu nành chờ cô.

Tóc Lôi Niểu Niểu còn đang chổng ngược lên, cô tùy tiện cầm nước vuốt vuốt hai lần, vọt xuống dưới lầu.

Lý Thiên Mặc đưa bánh bao và sữa đậu nành trong tay cho cô: “Đây là cho em và Lôi Chân, lát nữa anh đi ăn với hiệu trưởng.”

“Nha...” Trong lòng Lôi Niểu Niểu ấm áp, anh đi ăn tiệc với hiệu trường mà còn mua bữa sáng cho cô và Lôi Chân... thật biết quan tâm...

A? Mua cho cô là được rồi nha, sao còn mua cho Lôi Chân?

Kết quả, Lôi Niểu Niểu nhanh chóng biết đáp án! Cô cầm bữa sáng về phòng, Lôi Chân bèn không ngừng khen ngợi Lý Thiên Mặc a!

Lôi Niểu Niểu thầm nghĩ, Lý Thiên Mặc, anh giỏi thật... còn biết mua chuộc lòng người...
 
Chương 1534: Có thể hài hước hơn nữa không? (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hiệu trưởng dẫn Lý Thiên Mặc đi tham quan nhà ăn giáo sư, còn có phó hiệu trưởng, chủ nhiệm các khoa đến ăn bữa sáng trong nhà ăn.

Lúc này, một giáo sư nữ đang lướt diễn đàn bỗng “A...” một tiếng: “Thầy Lý, người trong video là thầy phải không?”

Hiệu trưởng trừng bà ấy: “Sao lại nói to thế?” Không khí đang rất yên tĩnh, đám người bị tiếng “A...” của giáo sư này làm cho giật nảy mình.

Giáo sư nữ kia áy náy cười cười, đưa di động cho Lý Thiên Mặc.

Lý Thiên Mặc nhận lấy di động, thấy cảnh đêm qua... là Lôi Niểu Niểu kiễng chân, hôn anh.

Sắc mặt Lý Thiên Mặc không dễ coi chút nào, đây là đang quay lén anh à?! Người đăng video dùng nick giả, đây là không muốn để bị bắt à?

Lý Thiên Mặc cười lạnh, tra IP... là việc chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật nào cả.

Hiệu trưởng ngồi cạnh anh, nghiêng đầu nhìn màn hình. Ông nhìn thấy cảnh cực kỳ bỏng mắt này “khụ khụ” -------- khung cảnh lãng mạn trong sân trường hiện lên, thầy giáo đẹp trai thâm tình ôm hôn nữ sinh xinh đẹp.

Phó hiệu trưởng ngồi một bên khác cũng nhìn thấy, ông nhìn hiệu trưởng, hiệu trưởng hầm hừ nói: “Giờ học sinh đều không chăm chỉ học hành vậy!”

Phó hiệu trưởng vội vàng hòa giải: “Đúng rồi! Ôm ôm hôn hôn ngay trong sân trường! Quá không ra thể thống gì! Thầy Lý, thầy cũng phải chú ý hình tượng nhé... thầy trò yêu nhau, mặc dù trường học không ngăn cản, nhưng bị học sinh nhìn thấy sẽ ảnh hưởng không tốt...”

Không đợi Lý Thiên Mặc nói gì, hiệu trưởng đột nhiên trừng mắt: “Ông nói gì thế? Ý tôi là, sinh viên bây giờ thật không tưởng tượng nổi, còn biết quay lén! Tuổi còn nhỏ mà đã lệch lạc! Sinh viên như vậy giờ không giáo dục cho tốt, sau này ra xã hội chẳng phải sẽ làm mấy chuyện trộm cắp sao!”

“A?” Phó hiệu trưởng ngớ người... giáo sư nữ ngồi bên cạnh ông cũng phun cháo ra, phun hết lên mặt phó hiệu trưởng...

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi --------“ Giáo sư nữ kia sợ đến choáng váng! Vội cầm giấy lau cho phó hiệu trưởng... Trong lòng gào thét: ôi mẹ ơi, hiệu trưởng ngài thật quá bất công! Mà còn bất công đến trình độ này... Dù Lý Thiên Mặc là thần tiên cũng không thể thiên vị vậy nha!

Phó hiệu trưởng tức muốn hộc máu... bị hiệu trưởng hố còn chưa tính, còn bị phun cháo vào mặt!

Ông đang định đứng dậy đi rửa mặt, lại nghe thấy hiệu trưởng nói: “Mau xóa bài post này đi!”

Lý Thiên Mặc đưa tay ngăn hiệu trưởng.

Lý Thiên Mặc nghiêm túc nói: “Khoan đã!”

Các giáo sư và hiệu trưởng đều cho rằng anh muốn xử lý sinh viên này, không ngờ...

Lý Thiên Mặc vừa nói, vừa lấy di động ra, anh mở diễn đàn trường, đăng nhập nick giáo sư của mình, sau đó...

Ấn vào video... download...

“...” Các giáo sư choáng váng... hành động gì vậy! Không hiểu nổi a...

Lý Thiên Mặc nói: “Dữ liệu này rất quý báu, tôi cần phải lưu lại làm kỷ niệm...”

Đây là video ngày đầu tiên anh và Niểu Niểu yêu nhau, anh phải lưu giữ lại.

Phó hiệu trưởng nhìn anh chòng chọc, vẻ mặt “trời ơi, quả nhiên là quái thai”.

Hiệu trưởng cau mày, vẻ mặt “trời ơi, tôi không biết cậu lại quái thai đến vậy”.

Những giáo sư khác cũng ngơ ngác, vẻ mặt “trời ơi, thành phố quá kỳ quặc, tôi muốn về nông thôn”.

Lý Thiên Mặc vừa tải video, vừa nói với hiệu trưởng: “Trang web của trường thật chậm a...”

Hiệu trưởng: “...”

Lý Thiên Mặc mở 3G, tải xong video, anh nhìn kĩ, nói: “Ánh sáng không tốt lắm, điện thoại của cô gái này chắc hàng dỏm đây...”

Phó hiệu trưởng: “...”

Hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, các vị giáo sư hai mặt nhìn nhau, thấy Lý Thiên Mặc mở laptop ra, mở phần mềm gì đó...

Bắt đầu... không coi ai ra gì... chỉnh video...
 
Chương 1535: Đừng ra vẻ với em, dễ bị thương! (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Ôi mẹ ơi…

Các thầy giáo đều sắp điên rồi! Thầy Lý cũng quá bình tĩnh rồi? Bên dưới có mấy trăm bình luận…

Hiệu trưởng rất tức giận: “Video này là ai đăng? Thật không thể tưởng tượng nổi!”

Lúc này, Lý Thiên Mặc ngẩng đầu nhìn Hiệu trưởng, tùy ý gõ bàn phím, liền phong tỏa được người tình nghi.

Phó hiệu trưởng ở bên cạnh thấy máy vi tính hiện ra IP: “Lầu 9, phòng nữ sinh 3183…”

Lúc Lục Tâm Tinh bị kéo đi ra, mặt đầy mờ mịt… Khi đăng ký cô ta cố ý đăng ký tên khác… Tại sao lại bị người khác biết được chứ?

Hiệu trưởng giáo dục cô ta một buổi, không thoát khỏi bản kiểm điểm 15 ngàn chữ!

Lục Tâm Tinh bực bội! Cô ta vừa viết bản kiểm điểm hơn 15 ngàn chữ cho Lý Khắc Gia! Viết đến mức sắp nôn, bảo cô ta làm sao viết tiếp đây?

Trong phòng làm việc Hiệu tưởng, Lục Tâm Tinh không phục: “Hiệu trưởng! Lý Thiên Mặc là thầy giáo lại thân mật với nữ sinh dưới lầu ký túc xá, ảnh hưởng này cũng quá tệ đúng không? Thầy không phạt thầy ấy, ngược lại phạt em? Có phải hơi quá đáng rồi không?”

Hiệu trưởng còn chưa lên tiếng, cô trưởng khoa giáo vụ đã nói: “Luật pháp quy định chỉ cần sinh viên tới tuổi kết hôn là có thể kết hôn, kết hôn cũng cho, không nói không cho yêu đương.”

“…” Lục Tâm Tinh nín thở, đây là chuyện gì? Hại người không thành, ngược lại đổ chậu phân lên đầu mình!

Hiệu trưởng phất phất tay, bảo cô ta đi ra ngoài. Lý Thiên Mặc còn đang chuyên tâm sửa đồ…

Chờ anh sửa xong, ngẩng đầu nói với Hiệu trưởng: “Có thể xóa hình đó rồi.”

Hiệu trưởng vung tay xóa hình.

Kết quả… khiến ông hộc máu là… Lý Thiên Mặc dùng tài khoản giáo viên đăng hình, sửa lại status —— đây mới gọi là duy mỹ, thầy giáo đẹp trai và nữ sinh xinh đẹp thâm tình ôm hôn trong công minh liêm khiết…

Hiệu trưởng: “…”

Công minh liêm khiết… cái gì… Hiểu trưởng chỉ cảm thấy huyết áp tăng vọt lên!

Nữ trưởng khoa kia tò mò! Khó chịu mở bài đăng: “Wow!” Trong nháy mắt mở lên, màn hình hiện ra mưa hoa đào…

Sau đó, trong video, chung quanh Lý Thiên Mặc và Lôi Niễu Niễu đều nở rộ đủ loại hoa tươi, đủ màu sắc.

Ánh sáng cũng chỉnh vừa, ánh đèn sáng hơn trước một ít, mặt người càng rõ, càng đẹp.

“Wow! Đây là kỹ thuật gì?” Cũng quá trâu rồi? Nữ trưởng khoa lập tức muốn tìm Lý Thiên Mặc bái sư học đạo!

Lôi Niễu Niễu vẫn còn ở trong phòng ngủ gặm bánh bao, WeChat bọn họ chợt bùng nổ!

“Niễu Niễu —— nói yêu đương? Sao không tuyên bố với bọn mình?”

“Không phải chứ? Mình không nhìn lầm chứ? Anh đẹp trai kia… lại là thầy Lý của chúng ta?”

“Trời ơi trời ơi! Tại sao là thầy Lý! Thầy ấy là nam thần của mình má Mình muốn tự đâm hai mắt!”

Lý Thiên Mặc là thầy giáo mới, nhưng sinh viên đối với anh đều không xa lạ gì.

Lý Thiên Mặc vốn là thiên thần của khoa công nghệ thông tin đại học Yến, bây giờ trở lại làm thầy, tới tiết anh liền có không ít sinh viên vây xem.

Nhất là nữ sinh, bát quát lan truyền, tên Lý Thiên Mặc trong nháy mắt vang khắp toàn trường.
 
Chương 1536: Đừng ra vẻ với em, dễ bị thương! (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lôi Niễu Niễu đang ăn sáng, cô không lên diễn đàn của trường, còn chưa biết có chuyện gì, đột nhiên nghe bạn học cùng lớp không ngừng bắt bí cô: “Niễu Niễu, xảy ra chuyện gì? Thâm tình ôm hôn cái gì, quá ngược tâm rồi! Cậu và thầy Lý bắt đầu từ khi nào?”

“Gì?” Lôi Niễu Niễu sợ ngây người! Thiếu chút nữa bị bánh bao làm nghẹn chết!

Lôi Chân cũng không lên diễn đàn, vội mở máy vi tính.

Hai người lên diễn đàn của trường, chỉ thấy một bài đăng thâm tình ôm hôn đứng đầu thu hút!

Lôi Chân mở video, thấy đầy cánh hoa đào đang rơi… nội dụng bên trong là… Lôi Niễu Niễu và Lý Thiên Mặc thâm tình đối mặt, Lôi Niễu Niễu cực kỳ chủ động, nhấc chân hôn lên môi Lý Thiên Mặc… chung quanh màn hình đều là các loại hoa tươi xinh đẹp.

Đây cũng quá lạng mạn rồi?

Lôi Niễu Niễu xem video này, lập tức kinh ngạc, có người chụp lén cô và Lý Thiên Mặc!

Lôi Niễu Niễu tức giận đến run lẩy bẩy! Lôi Chân lại giơ hai tay ôm ngực, mắt lóe sáng: “Mẹ ơi… Quá lãng mạn rồi… Sao có thể đẹp vậy chứ… Mình muốn học lập trình với thầy Lý!”

Lôi Chân hưng phấn gào khóc: “Học kỳ này mình phải đăng ký tất cả lớp của thầy Lý!”

Lớp của Lý Thiên Mặc trong nháy mắt chen đầy sinh viên, phòng học ngồi không đủ, đúng hành lang, Hiệu trưởng không thể không đổi cho anh phòng học lớn hơn…

Lớp vốn huấn luyện 20 người… đột nhiên dắt lừa thuê sinh viên toàn trường tới.

Hiệu trưởng vui vẻ yên tâm nha… Môn học máy vi tính này náo nhiệt rồi! Trước kia cũng có không ít sinh viên khoa công nghệ thông tin, nhưng không nhiệt tình như vậy!

Các bạn học đều rất vui vẻ! Trước kia, trong một lớp 50 người thì có 49 người là ông lão…

Loại còn lại là thằng nhóc hoặc là dáng dấp thật có lỗi với người nhìn…

Bây giờ tốt lắm! Ha ha ha… Đủ dạng người đẹp tới nghe giảng nha.

Ha ha ha —— sinh viên khoa công nghệ thông tin bọn họ nhiệt huyết dâng trào!

Trước kia không muốn học lập trình, hiện tại sáu giờ đã bò dậy, chạy như điên đến phòng học chiếm chỗ ngồi…

Hiệu trưởng cho tâng thêm 30 vị trí, nói không chừng cuộc thi quốc gia lần này, đại học Yến có hy vọng dòm ngó ngôi báu hạng nhất!

Mấy ngày nay, chương trình học của Lôi Niễu Niễu cực kỳ nhiều, cô bận rộn đến lờ mờ, hai người cũng không có cơ hội dính nhau.

Lý Thiên Mặc buồn bực!

Anh suy nghĩ, quyết định… cho sinh viên làm thêm một bài kiểm tra! Không ép cô chủ động tới tìm anh, anh cũng không mang họ Lý, hừ hừ hừ ——

Lý Khắc Gia và Thái Tử Du nhất thời cảm giác được một luồn sát khí đập vào mặt…

Các bạn học không hẹn mà cùng rụt cổ, tại sao đột nhiên cảm thấy… ánh mắt này của thầy Lý rất có sát khí chứ? Còn có biểu tình này của thầy Lý có phải quá phúc hắc rồi không?

Lý Thiên Mặc gõ bàn, bảo mọi người tập trung.

Nội dung lần kiểm tra này là cho mỗi sinh viên tự lập trình, sau đó làm hoạt họa 3D với flash.

“…” Lôi Niễu Niễu trong nháy mắt bị sấm đánh trúng. Hoạt họa 3D… cô hoàn toàn không học ah!

Lý Thiên Mặc nhìn cô, nở nụ cười gió xuân ấm áp.

Lôi Niễu Niễu lập tức bỏ qua mấy chương trình học khác! Trong lòng kêu khổ… Tối nay đến nhà anh học bù… Flash cái gì, cô căn bản nghe không hiểu…

Lúc tan học, Lý Thiên Mặc không vội đi, vô cùng nhàn nhã ngồi ca hát trong phòng làm việc: “Anh chờ em vào mùa xuân, nhớ nhung theo gió hòa làm mưa. Đến khi hoa lại nổ, ở bên em. Trời đất chỉ có duy nhất chúng ta…”

“Cốc cốc cốc ——” Lôi Niễu Niễu tới gõ cửa, Lý Thiên Mặc làm bộ mình vẫn còn đang bận rộn.

Lôi Niễu Niễu nói: “Flash đó, em sẽ không làm…”

Lý Thiên Mặc “À” một tiếng, giả vờ làm khó: “Hôm nay anh không có thời gian...”

Lôi Niễu Niễu trợn mắt nhìn anh: “Không có thời gian thì bỏ đi, em hỏi Lý Khắc Gia, hình như cậu ấy học tốt!”

Lý Thiên Mặc: “…” Nhất thời muốn tát miệng rộng của mình, cho mày miệng hèn!

Anh bước nhanh kéo cô: “Chờ anh một phút!”

Lôi Niễu Niễu ôm vai, hừ một tiếng: “30 giây!” Hừ —— Tiểu dạng*, đừng ra vẻ với em, dễ bị thương!

(*) Bày tỏ thái độ khinh thường.

“Ok!” Lý Thiên Mặc nhanh chóng thu dọn… không lấy gì khác, chỉ lấy laptop.

Nếu vợ anh chạy theo người khác, anh tìm ai khóc đây…
 
Chương 1537: Bạch lộ vi sương (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lôi Niễu Niễu học flash hoạt họa… quả thực có thể nói là siêu đần…

Hoàn toàn không hiểu rõ gì!

Lý Thiên Mặc hơi sốt ruột, hình như cứ dạy cô như vậy hơi tốn công.

Anh nhanh trí, gọi cho Lăng Vi: “Tiểu Vi à, có phải cậu mới vẽ một bộ truyện tranh phong cách mới của Trung Quốc không? Hay là cho mình mở rộng thành trò chơi được không?”

Lăng Vi liền nói: “Bản quyền này của mình rất hot, rất nhiều người muốn mua, sao? Cậu muốn?”

Lý Thiên Mặc nói: “Cậu có thể tin tưởng kỹ thuật của người khác sao? Hay là giao cho mình đi, mình làm thử cho cậu, với sự hiểu biết của mình về cậu, thêm kỹ thuật của mình nữa, nhất định có thể đạt tới hiệu quả cậu hài lòng nhất!”

“Ừ… Có đạo lý!” Quyển truyện tranh này cô dốc hết tâm huyết làm!

Phong cách tao nhã thanh lịch là đề tài cô luôn muốn sáng tác. Câu chuyện này cũng là chuyện tiên hiệp kỳ duyên cô rất thích.

Lôi Niễu Niễu đã đọc quyển truyện tranh này của Lăng Vi, cô cực kỳ thích phong cách và câu chuyện.

Câu chuyện chủ yếu nói về một cô nương học nghệ trên núi, các vị sư huynh, sư tỷ đều khi dễ nàng, thừa dịp nàng không chú ý, làm lộn xộn ghi chép về cách trị bệnh của cô. Cô nương này đang luyện tập châm cứu, luôn luyện tập sai vị trí…

Có một lần, sư phụ bảo nàng xuống núi hái thuốc, nửa đường gặp nam chính bị thương… Nam chính trước khi hôn mê thấy ký hiệu Dược Vương Cốc trước ngực nàng! Nam chính yên tâm, hôn mê bất tỉnh.

Kết quả… Cô nương này châm loạn một hồi… Nam chính vốn trúng thuốc mê… tát nước là tỉnh…

Sau đó bị cô châm đến hối hận, ngay cả động cũng không động được!

Mắt thấy người đuổi giết hắn sắp đuổi kịp tới ——

Nam chính thầm oán hận trong lòng: “Không nghĩ tới… Ta đường đường là cái gì cái gì (thân phận lấp lánh kiêu ngạo nhất đại lục, loại hào quang chói mắt…) lại chết trong tay một hàng giả!

Cũng may cô nương này có lương tâm, nghe cách đó không xa có tiếng kêu giết, lập tức cõng hắn chạy đến bờ sông.

Nàng cởi đai lưng mình ra, cột ngang hông nam chính, sau đó… cho hắn chìm xuống sông… Nàng cột một đầu khác vào thân cây, lấy cỏ che lại.

Sau khi nhóm người kia bị nàng lừa đi, nàng vớt nam chính từ dưới nước lên…

Cả người nam chính ướt dầm dề, trên đầu còn có rong… hình tượng vốn cao lớn, anh vũ… trong nháy mắt…

Hơn nữa bị sặc… nàng châm vào huyệt dũng tuyền* của hắn!

(*) Dưới lòng bàn chân.

Vì sư huynh, sư tỷ sửa lại ghi chép của nàng, nàng không biết đó là tử huyệt…

Thần kỳ là… Nam chính thật sự bị cô “Châm sống”!

Sau đó, hai người liền… không đội trời chung! Nước lửa không dung!

Nhưng… nam chính bị nữ chính châm đã sắp không thể tự lo liệu cuộc sống, còn phải dựa vào nàng nấu thuốc cho hắn… Nam chính không thể không cùng cô đi tìm cái gì, gì mà Hộ tâm liên, còn có thảo dược lộn xộn gì.

Sau đó, nam chính vốn khôi phục gần tốt, nữ chính tìm được hộ tâm liên, làm thành viên thuốc, cho nam chính uống…

Mẹ nó, hối hận rồi… Thân trúng kịch độc! Mặt cũng thành màu xanh rồi!
 
Chương 1538: Bạch lộ vi sương (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Nữ chính oan uổng nha! Chuyện này cũng không nên trách cô nha! Thuốc không sai, nhưng thể chất của nam chính không giống người thường… Trong người anh có gì mà “Quỷ phệ hỏa”…

Vì giải dược, nam chính phụ trách bảo vệ nữ chính. Nữ chính có nam chính bảo vệ, nhiệm vụ vốn không làm được, trong nháy mắt dễ dàng giải quyết.

Sư huynh, sư tỷ nàng đang chờ cười nhạo nàng, không nghĩ tới… nàng lại hái thuốc lại hết!

Nữ chính không tìm ra giải dược được, liền dẫn nam chính tới Dược Vương Cốc nhờ sư phụ giúp đỡ.

Đúng lúc, Chú Kiếm Cốc của đại tông phái đến cầu hôn… nữ chính…

Truyện vẽ tới đây, còn chưa vẽ tiếp. Mỗi ngày Lôi Niễu Niễu đều chờ, chờ đến tâm nhộn nhạo khó chịu!

Vì nam chính tên Đông Phương Bạch, nữ chính tên Mộ Dung Sương, nên đặt tên quyển truyện này là “Bạch lộ vi sương”.

Cả truyện đều là phong cách ung dung, khôi hài. Động não các loại, làm người ta đập bàn kêu tuyệt!

Lôi Niễu Niễu luôn nói: “Lăng Vi vẽ quyển truyện này, não phình to, chỉ còn lại cổ.”

Mặc dù rất nhiều người bày tỏ nguyện ý mua bản quyền quyển truyện tranh này, nhưng Lăng Vi từ đầu đến cuối không hợp tác.

Vì Lăng Vi không hài lòng lắm với bản in thử của các công ty này đưa ra.

Diệp Đình cũng có công ty trò chơi, nhưng công ty trò chơi tốt nhất thuộc quyền Diệp Đình đang tập trung làm ‘Người xâm nhập’, bây giờ muốn bọn họ nhận ‘Bạch lộ vi sương’, ít nhất còn phải chờ hai năm mới có thể làm.

Lý Thiên Mặc gọi cuộc điện thoại này, Lăng Vi nhất thời hưng phấn!

Cô liền đồng ý: “Được, cậu làm một bản cho mình xem thử rồi nói sau.”

Cô rất có lòng tin với tài nghệ của Lý Thiên Mặc, hơn nữa, Lý Thiên Mặc làm việc vô cùng nghiêm túc, lại có thể hoàn toàn hiểu rõ ý tưởng cô muốn biểu đạt.

Lý Thiên Mặc nói muốn mở rộng trò chơi thì nhất định sẽ bỏ ra 100% tâm huyết và nỗ lực!

Lăng Vi chợt cực kỳ mong đợi Lý Thiên Mặc làm ra bản mẫu.

Lý Thiên Mặc mở phần mềm ra, kêu Lôi Niễu Niễu tạo mô hình, anh nói: “Cứ dựa theo hình tượng nhân vật trong đầu em, tạo nên dáng vẻ nữ chính trong lòng em.”

Lôi Niễu Niễu cực kỳ nghiêm túc tạo hình mấy con “yêu quái”…

Nữ yêu quái… Nếu anh không nhìn lầm, ngực mấy yêu quái này chứa được hai thanh gươm! Đây là mô hình sao? Đây là kiếm trừ tà sao? Quá dọa người!

Lý Thiên Mặc: “…”

Trong nháy mắt muốn đập tường —— anh ôm ngực, trong đầu nghĩ: Muôn ngàn lần không thể cho Lăng Vi nhìn thấy… Tiểu Vi sẽ cạo chết Lôi Niễu Niễu!

Lý Thiên Mặc sắp điên rồi… Cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ khó coi như vậy…

Anh kiên nhẫn làm mẫu cho cô, anh tạo ra một mỹ nhân…

Thanh nhã thoát tục, da trắng như tuyết, y phục trắng mịt, phương hoa tuyệt thế…

Bên cạnh có một khối hình —— Mộ Dung Sương…

Lôi Niễu Niễu bật khóc: “Quá đẹp! Quá đẹp!”

Hình tượng này chính là hình tượng nữ thần Sương Sương trong lòng cô ——

Lôi Niễu Niễu liền hứng thú, lắc lắc cánh tay Lý Thiên Mặc, nũng nịu yếu ớt năn nỉ anh: “Làm tiếp nam chính đi…”

Ai u… Giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại này khiến toàn thân Lý Thiên Mặc mềm nhũn, cô bé Lôi Niễu Niễu này xưa nay chưa từng dùng giọng điệu này nói chuyện…

Cô đây là hòa mình vào nhân vật?

Lý Thiên Mặc vừa định tạo nam chính, Lôi Niễu Niễu đột nhiên nói: “Em rất thích nam chính… Em muốn gả cho một người như vậy.”

Mặt Lý Thiên Mặc trong nháy mắt tối đen, sau đó… Tạo nam chính thành “Nam yêu quái”….

Lôi Niễu Niễu nổi giận! Lật bàn ——

Lý Thiên Mặc bị cô đẩy ngã, cô rút dây nịt anh ra, cưỡi trên hông anh, cầm dây nịt da uy hiếp anh: “Có làm thật tốt hay không?”

Lý Thiên Mặc đỏ mặt, ngoan ngoãn gật đầu: “Có…”

Nhưng trong đầu vẩn đục, anh vô cùng muốn nói: “Phải làm thật tốt, chỉ là không thích em thích tư thế nào…”

Nhưng thấy mắt cô lộ ra tia hung tợn, anh không dám nói ra… Bởi vì dây nịt da đó… quất xuống… nhất định rất đau…

Lý Thiên Mặc đàng hoàng gật đầu: “Anh làm một người đẹp trai đệ nhất vô địch vũ trụ…”
 
Chương 1539: Cơm năm trước đều phun ra (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Được, mau dậy đi.” Lôi Niễu Niễu vươn tay kéo anh.

Lý Thiên Mặc ngồi trước máy vi tính, cực kỳ nghiêm túc tạo một nhân vật cổ đại phong dật tiêu sái.

Lôi Niễu Niễu cảm thấy thật thần kỳ, đều là tạo hình, cô tạo khó coi như vậy, anh lại có thể tạo nên nhân vật hoàn mỹ xinh đẹp, trông rất sống động.

Lôi Niễu Niễu nhìn nhân vật mặc bạch y, ánh mắt lóe lên hoa đào. Quá đẹp trai! Lý Thiên mặc quả thật lợi hại!

Anh làm mô hình nhân vật rất đặc sắc, không phải loại hình đẹp trai đơn thuần, mà là loại có chút xấu xa, còn mang theo chút thanh cao, nhất là môi nam chính, một khi nhếch lên, thật sự có thể chết người!

Lôi Niễu Niễu nhìn chằm chằm nhân vật, ánh mắt không dời ra, Đông Phương Bạch trong truyện tranh đúng là hơi xấu xa. Trong lòng cô lại bội phục Lý Thiên Mặc sát đất!

Nhưng Lý Thiên Mặc không vui, ánh mắt đó của cô là sao? Nhìn một nhân vật hoạt họa lại nhìn đến chảy nước miếng? Lúc cô nhìn anh còn chưa từng có biểu tình này đấy!

Hừ —— Lý Thiên Mặc tức giận! Anh đột nhiên muốn tát cái miệng rộng của mình, sao cảm thấy mình giống như sắp điên vậy… Lại ghen với một nhân vật 3D!

“A… Hình như em hiểu một chút rồi…” Lần này Lôi Niễu Niễu học cực kỳ nghiêm túc, chỉ chốc lát sau, nhân vật cô tạo nên cũng có mặt có dáng dấp rồi.

Mắt thấy sắp 10 giờ rưỡi, Lôi Niễu Niễu vẫn chưa học xong hết. Cô không tính về trường. E là tối nay cô phải thức làm suốt đêm, nếu không ngày mai chắc chắn phải nộp giấy trắng.

Lý Thiên Mặc tạo nhân vật xong, gửi cho Lăng Vi xem. Vốn cho là Lăng Vi đã ngủ, lại không nghĩ rằng cô lập tức trả lời: “Wow, không tệ nha —— Rất đẹp! Rất tuấn tú!”

Lăng Vi vô cùng hài lòng tạo hình hai nhân vật này!

Cô vừa dỗ hai tiểu bảo bảo ngủ, lúc này, đang xem TV cùng ba mẹ và ông nội.

Cô còn muốn nói ý tưởng cho Lý Thiên Mặc, liền gọi video.

Lý Thiên Mặc đặt điện thoại trên giá kê điện thoại, vừa tạo hình vừa nói chuyện phiếm với cô.

Lý Thiên Mặc trao đổi ý tưởng của mình với cô. Lăng Vi lập tức vỗ bàn: “Đúng đúng đúng! Chính là cái mình mong muốn! Đúng, đây cũng là ý tưởng của mình! Được, ngày mai cậu có thể làm cho mình một cảnh nhỏ không?”

Lý Thiên Mặc nói: “Cảnh nhỏ, phải ngày mốt.”

Lăng Vi cười nói: “Được được.” Cô chợt hỏi: “Không phải Niễu Niễu cũng học sao? Mình xem thử cái em ấy làm.”

Lý Thiên Mặc không nhịn được cười lên: “Cậu muốn xem thật sao? Mình sợ cậu ói…”

Lôi Niễu Niễu đi rửa mặt, không ở bên cạnh.

Lăng Vi xoa xoa tay: “Chắc chắn, mình xem thử. Sức nhẫn nại của mình cực mạnh. Bảo đảm không ói được.”

Lý Thiên Mặc gửi “Yêu quái” của Lôi Niễu Niễu làm cho Lăng Vi.

“Phốc ——” Lăng Vi phun máu…

Mẹ ơi, thiếu chút nữa phun cơm năm trước ra cả rồi.

“A…”

Lăng Vi nói: “Duệ Duệ lại tỉnh, hình như không ngủ yên, mình đi xem nó. Lát nữa lại nói chuyện với cậu.”

“Được, cậu đi đi.”

Bọn họ không tắt video, Lý Thiên Mặc tiếp tục tạo hình.

“A! Lý Thiên Mặc!” Lôi Niễu Niễu vừa đi rửa mặt ra đột nhiên rống giận: “Sao anh gửi yêu quái em làm cho chị dâu em xem?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top