Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Dịch Full Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 480: Thiên thần đến rồi (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Cô bình tĩnh lại ngay lập tức và không đưa tên mập đến bệnh viện. Cô cố tình hét lên với tất cả mọi người: “Tôi đã gọi 120 và tôi sẽ đến trong một thời gian, mọi người giải tán đi, không có gì náo động cả? Đi đi đi!”

Mặc dù cô ta đã lớn tiếng nói, nhưng không ai quan tâm đến cô ta, vẫn có người ở lại xem náo nhiệt.

Tang Du lấy điện thoại để chụp ảnh để giữ bằng chứng, chụp ảnh xong, giả vờ gọi điện thoại và gọi cho cảnh sát.

Tang Du nhìn chằm chằm vào Ling Wei, nở nụ cười bất thường. Cô ấy đang chờ đợi cho cảnh sát để chờ đợi cô ấy muốn bảo vệ hiện trường! Khi cảnh sát đến, tên mập Vương đã chết!

“Mọi người vui lòng nhường đường”

Bên ngoài đám đông, bất ngờ có một người đàn ông mặc đồ đen bước vào.

Lăng Vi gây ra đại hoạ...... nhìn thấy Diệp Đình lao về phía cô như một vị thần.

Ánh đèn đường phố mờ nhạt có một lớp vàng xung quanh anh

Quả thật rất đẹp trai.

Từ thời điểm Diệp Đình xuất hiện, những lời bàn tán xung quanh ngay lập tức dừng lại! Bầu không khí xung quanh như giảm mười độ.

“Người này là ai?”

Mọi người xung quanh thì thầm bàn tán: “Tôi không biết, người này xem ra không đơn giản...” Đám đông tự giác lùi lại.

“Sao anh lại đến đây?” Lăng Vi nhìn Diệp Đình, muốn hỏi anh, nhưng cô không mở miệng được...... sức mạnh, khập khiễng và thậm chí nhổ ra bất cứ điều gì cả.

Tuy nhiên, tại thời điểm nhìn thấy Diệp Đình, trái tim cô lập tức lắng xuống.

Diệp Đình đến cạnh Lăng Vi, nhìn cô. Cuối cùng, anh chỉ liếc nhìn người đàn ông béo đang nằm trên mặt đất.

Diệp Đình quay người ôm lấy cô, thì thầm vào tai cô: “Em coi em kìa uống nhiều như vậy? Một mình em ra ngooài uống rượu không an toàn đâu.”

Lăng Vi chu miệng, anh lại nói: “Em không phải khi nãy mới đánh tên béo đó sao? Em làm sao gửi được tin nhắn cho anh? Em uống say rồi sao không gọi cho anh, lại đi gây chuyện với người ngoài.”

Giọng anh hơi khó chịu.

Mặc dù đó là một cáo buộc, rõ ràng là không chấp nhận, nhưng Lăng Vi cảm thấy rất ấm áp...

Cô ấy đã gửi tin nhắn sai... tới điện thoại di động của anh sao?

Oh - và cô nhớ đến lần cuối cùng cô............ lấy điện thoại để gửi tin nhắn cho Diệp Đình......

Cô vừa say loạng choạng, mắt không thấy đường...... do đó, tin rằng nó có thể nhấn vào tên của Diệp Đình

“Anh sẽ giải quyết rắc rối......” Diệp Đình không nói bất cứ điều gì, ôm Lăng Vi ra ngoài rời khỏi.

Tang Du đột nhiên đứng trước mặt anh: “Anh đang làm gì vậy? Anh dựa vào cái gì mà dẫn cô ta đi? Lăng Vi giết người rồi. Cảnh sát chưa tới, anh không thể đưa cô ta đi!”

Diệp Đình lạnh lùng liếc nhìn cô ta, điều đó có nghĩa là, cô muốn chống đối tôi sao?
 
Chương 481: Mưu đồ Bí mật (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Du sợ tới mức lùi ra sau.

“Tránh ra.” Vệ sĩ bên cạnh Diệp Đình lập tức ngăn Tang Du lại, trong đó có người ngồi xổm xuống thăm dò hơi thở của Vương mập mạp: “Còn thở, xem ra là bị dọa ngất thôi.”

Diệp Đình ý bảo anh ta ở lại chờ cảnh sát tới xử lý.

Diệp Đình còn chưa rời khỏi đám người, cảnh sát đã tới, Diệp Đình và cảnh sát can thiệp sau đó mang Lăng Vi đến bệnh viện. Lăng Vi làm cho người ta mang Giang Quân đến khách sạn, còn hai vệ sĩ gác Vương mập mạp, sau đó đưa ông ta đến bệnh viện.

Chờ kết quả kiểm tra tới, bác sĩ nói: “Không có chuyện gì, trên đầu Vương tiên sinh chảy máu… chủ yếu do bình rượu làm bị thương, chúng tôi khâu giúp ông ấy là ổn.”

Diệp Đình gật đầu, không cso việc gì là tốt rồi, nhỡ may có việc thì có chút phiền toái.

Vừa nãy Lăng Vi vừa say, tay chân nhũn ra, chút sức lực đó của cô thì đánh người nặng được bao nhiêu chứ? Là tên mập này không may, bị một vết thương, mình lại uống nhiều rượu, thấy máu là choáng cho nên mới ngất đi, bác sĩ chụp CT cho ông ta, não còn chẳng buồn chấn động…

Trợ lý Jayson nói: “Ông chủ, anh đừng lo, chị dâu… không có việc gì là tốt rồi.”

Anh ta cũng không nghĩ tính tình của Lăng Vi lại cương liệt như thế… cầm chai rượu lớn đập vào đầu người ta…

Nói xong còn quay đầu hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, tiền thuốc men của vị tiên sinh kia chúng tôi đã trả rồi, ông khâu cho ông ta đi.”

Anh ta cầm chi phiếu đi thanh toán sau đó nói với Diệp Đình: “Ông chủ, anh mang chị dâu về trước đi, nơi này tôi sẽ cho người trông chừng, tuyệt đối không để ông ta xảy ra việc gì.”

Diệp Đình ừ một tiếng: “Nếu ông ta mà chết, cậu tự nhìn hậu quả đấy.”

Vẻ mặt Jayson đầy nghiêm túc: “Anh yên tâm đi, tôi tuyệt đối không để ông ta có việc gì.”

Trở lại biệt thự, Diệp Đình phái thêm người để Jayson chuyển Vương mập mạo tới bệnh viện tư nhân của anh để ngăn ngừa chuyện gì không may.

“Tiên sinh, trà giã rượu xong rồi.” đầu bếp nữ bưng ly trà lên, Diệp Đình cầm lấy, đỡ lưng Lăng Vi ôm cô lên.

Cô nửa dựa vào lòng anh.

Diệp Đình kiên nhẫn đút từng muỗng cho cô, còn kiên nhẫn tắm rửa bôi thuốc cho cô.

Lăng Vi uống trà giã rượu thì cảm thấy tốt hơn một chút.

Không ghê tởm tới mức muốn nôn ra.

Diệp Đình không vui nói: “Chẳng bao giờ em nhớ mang điện thoại, nhỡ may em gặp chuyện gì, em chẳng tìm được ai giúp, còn có, sao đột nhiên em và Giang Quân đi uống rượu rồi hả?”

Nếu anh nhớ không nhầm thì bọn họ chẳng tính là người quen, cũng không tính là biết nhau, nhưng ánh mắt Lăng Vi nhìn Giang Quân… rõ ràng là tin tưởng và ỷ lại. cả người Diệp Đình đều là dấm chua đổ cả người.

“…” Lăng Vi nâng cánh tay mềm oặt xoa trán, rầu rĩ nói: “Anh ấy là anh trai em.”

Nói xong nhắm mắt ngủ mất.

….

Khách sạn Vân Hào.

Đối với chuyện xảy ra ngày hôm qua, Tang Tử Thần nghĩ mãi không ra…

Vương Vinh Phát quấn băng trắng trên đầu, gương mặt mập mạp nháy mắt biến thành cái bánh bao.

“Tiểu Thần, người đàn bà hôm qua cô quen sao?”

Tang Tử Thần không nghĩ tới Vương Vinh Phát nhớ tới Lăng Vi.

Cô ta không vui bĩu môi nói: “Người đàn bà kia là Lăng Vi… sao vậy? Anh còn muốn đánh chủ ý tới cô ta?”

Vương Vinh Phát chỉ đầu mình tức giận nói: “Đường đường là phó tổng giám đốc của xí nghiệp ô tô Hào Duệ, đã bao giờ chịu loại uất khí như vậy Cô gái nhỏ kia không dọn dẹp một chút thì cô ta không biết trời cao đất dày là gì.”
 
Chương 482: Mưu đồ Bí mật (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Tử Thần xoay tròng mắt, thầm nghĩ Vương Vinh Phát muốn thu thập Lăng Vi thì để ông ta thu thập, còn hơn dùng em gái cô ta.

Tang Tử Thần cười nịnh nọt, rót cho ông ta ly rượu: “Vương tổng, anh muốn thu thập cô ta thì cực kì dễ dàng…”

Cô ta vẽ vẽ lên mu bàn tay Vương Vinh Phát: “Loại đàn bà giống như Lăng Vi đê tiện muốn chết, muốn ngủ với cô ta thì đơn giản, ngày mai em hẹn cô ta ra ngoài, tùy tiện cho cô ta uống vài thứ… đến lúc đó Vương tổng mang cô ta đi muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.”

Vương Vinh Phát liếm môi, đột nhiên nhớ tới gì đó, hỏi cô ta: “Ngày hôm qua ai mang cô ta đi? Sau khi tôi được đưa tới bệnh viện, bác sĩ nói có một người đàn ông trả tiền thuốc cho tôi, người nọ là ai?”

Tang Tử Thần giả mù sa mưa cười nói: “Ôi chao, để ý anh ta làm gì… nhất định là tên ngốc mà Lăng Vi quyến rũ được. Người ta muốn ngủ với cô ta thì để ý làm gì. Nếu xảy ra chuyện rồi, gái điếm thì ai mà thật lòng giúp cô ta.”

Vương Vinh Phát hơi do dự: “Cô biết thân phận người đàn ông kia không, nghe ý bác sĩ hình như là người rất có thân phận và địa vị.”

“Ôi Vương tổng… anh nghĩ nhiều rồi. Người đàn ông kia có thân phận đi nữa, có địa vị đi nữa, tài giỏi đi nữa thì có thể giỏi như Vương tổng anh sao? Xí nghiệp ô tô Hào Duệ ở Hoa Hạ này là tập đoàn số 1, ai dám động đến anh cũng phải cân nhắc phân lượng trước.”

“Vương tổng, em nói đúng không?”

Tang Tử Thần dựa vào người ông ta, ghé vào vành tai ông ta thổi hơi.

“Haâ…” Vương Vinh Phát cười, ánh mắt gian tà nhìn ngực cô ta: “Gọi Vương tổng gì chứ, gọi anh Phát đi.”

“Anh PHát, em gái kính anh…” Tang Tử Thần uống ngụm rượu, hôn ông ta một cái còn cho rượu vào miệng ông ta.

Vương Vinh Phát thích nhất chính là điểm này của Tang Tử Thần, phóng khoáng lắm trò.

Uống một ngụm rượu lại cảm thấy đau đầu.

Vương Vinh Phát cau mày, đưa tay xoa miệng vết thương.

Lúc này ông ta mới nhớ lời bác sĩ nói, hiện tại miệng vết thương chưa khép lại thì không được uống rượu mà quên mất…

Nâng ly rượu lên lại thả ly rượu xuống, rồi hỏi: “Tiểu Thần, người đàn bà Lăng Vi kia nhìn không dễ chọc, em có thể hẹn được cô ta sao? Ngày hôm qua tôi nhìn hai người như có thâm thù đại hận vậy.”

“Xì… đó là việc nhỏ. Mấy hôm trước em gái em và cô ta cãi nhau, vừa hay em muốn mượn cơ hội này cho em gái giải thích với cô ta. Nếu không… chúng ta tổ chức tiệc rượu tại nhà anh đi, cô ta không thể không cho anh mặt mũi chứ?”

“Được. tiểu Thần, việc này giao cho em làm, chờ người đàn bà ngủ cùng anh, nhất định sắp xếp cho em vai diễn quan trọng nhất.”

“Ôi này anh Phát… nhìn anh nói này, em giúp anh là vì em thích anh, làm gì vai diễn chứ?”

Vương Vinh Phát nở nụ cười, nắm cằm cô ta: “Tôi biết… tôi hiểu mà, làm việc tốt cho tôi, tôi không bạc đãi em.”

Tang Tử Thần cười quyến rũ ngồi vào lòng ông ta, chủ động hôn, Vương Vinh Phát thích nhất cái miệng của cô ta, lúc này cảm thấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đó đang cởi dây lưng của mình liền thuận thế theo cô ta.

………

Vương Vinh Phát lăn qua lăn lại một hồi thì phải về bệnh viện thay thuốc.

Tang Tử Thần nhìn bóng lưng ông ta, thầm mắng: “Lão heo mập.”

Cô ta nghiến răng đi đến phòng tắm tắm rửa, ngâm trong nước, gương mặt âm u.

Cô ta gọi điện thoại cho Tang Du: “Ngày mai hẹn Lăng Vi ra ngoài, chị cho cô ta một đại lễ.”

Tang Tử Thần tắt máy, cúi đầu nhìn thấy cổ và ngực đều là vết cắn của con heo mập kia để lại: “Thật chán, lại mặc không được lễ phục trễ ngực rồi.”
 
Chương 483: Có thể không đùa được không? (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Du cầm di động, lấy thêm can đảm gọi cho Lăng Vi.

Điện thoại vẫn reo chuông, rất lây vẫn không có người nghe máy.

“Sao Lăng Vi không nghe máy?” Tang Du cố ý mua một số di động mới.

Chỉ sợ Lăng Vi không nghe máy của cô ta.

Tang Du có chút nhụt chí, Lăng Vi và cô ta không có thù hận lớn như vậy…

“Tang Du… tuần sau còn không trả tiền tôi bắt cầu đi bán…”

“Ào…” một thùng sơn nước hắt lên tường.

...

Tang Du cầm di động ra, cô ta không muốn bị bán đi, Lăng Vi, thật xin lỗi.

Lúc này điện thoại vang lên hai lần thì có người nghe, là âm thanh một cô gái trẻ tuổi: “Alo, xin chào, đây là Diệp gia, phu nhân không ở đây, xin hỏi có chuyện gì sao? Tôi có thể chuyển lời giùm.”

Tang Du nghẹn lại, cô ấy đang nói gì vậy?

Cô ta buông điện thoại xuống nhìn, không sai… là số di động của Lăng Vi.

Nhưng mà… đối phương đang nói gì mà… Diệp gia? Cái gì mà phu nhâ… là chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ là ghi âm tổng đài hả? Á không đúng, lúc này cô ta mới nhớ tới Lăng Vi đã gả cho Diệp Đình.

Tang Du vỗ trán, hồ đồ mà. Vậy mà cô ta lại quên chuyện này.

Tang Du sợ tới mức tay run cầm cập, trực tiếp tắt máy.

Một lúc lâu sau Tang Du thầm mắng mình là kẻ ngu ngốc, đối phương là Diệp Đình thì thế nào? Cô ta dùng số lạ, căn bản đối phương không biết mình là ai.

Hoăn nữa Lăng Vi và Diệp Đình kết hôn, căn bản truyền thông bên ngoài không đưa tin…

Cũng không nghe nói ông chủ của Đỉnh phong quốc tế tổ chức hôn lễ.

Vừa thấy Lăng Vi đã biết không phải là nhân vật quan trọng, huống hồ bọn họ có kết hôn thật hay không ai mà biết?

Không chắc là bí mật gì đó đâu.

Tang Du thoải mái hơn, rót cho mình một ly rượu, tăng thêm can đảm lại cầm di động tìm số của Lăng Vi. Hai tiếng chuông vang lên, lại là cô gái vừa rồi nghe máy: “Alo, xin chào, đây là Diệp gia, phu nhân không ở đây, xin hỏi ngài là ai? Tôi có thể chuyển lời.”

Tang Du hít một hơi hỏi: “Đây là số di động của Lăng Vi sao?”

Đối phương khách khí: “Đúng vậy. Phu nhân vừa dặn dò có ai gọi tới thì bảo tôi chuyển lời giúp, tiểu thư, ngài có chuyện gì có thể trực tiếp nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời cho phu nhân.”

Đôi mắt Tang Du lóe lên cười nói: “À… tôi là bạn đại học của cô ấy, tối mai có một buổi họp mặt muốn mời cô ấy tham gia. Là bữa tiệc của một người bạn của chúng tôi kết hôn, tổ chúc ở số 15 biệt thự Vân Đỉnh Sơn, tổ chúc vào 8h tối, bạn học đều tới, cảm ơn cô chuyển lời.”

“Được, tiểu thư, cô họ gì?”

“À.. tôi họ.. Vương…”

“Được, Vương tiểu thư, tôi sẽ chuyển lời tới phu nhân. 30 ph nữa phu nhân sẽ trả lời cô.”

“Được được được… cảm ơn cô.”

Tang Du tắt máy sau đó ném sim vào wc.

Bữa tiệc này cô ta không cần tới, không ai biết cô ta là người hẹn.

Làm thỏa đáng, cô ta gọi cho chị mình: “Em hẹn người giúp chị rồi.”

“Được.”

Tối hôm sau, Tang Tử Thần trang điểm đậm, mặc váy dài màu đỏ, đi tới số 15 biệt thự biệt thự Vân Đỉnh Sơn, đây là bất động sản của Vương Vinh Phát.

Lúc cô ta tới đã có không ít minh tinh có măt.

“Á… tiểu Thần, vậy mà cậu lại tới đây.” Một cô gái chơi thân với cô ta vẫy tay.

“Đến muộn, phát ba ly.”

“Ôi.. tiểu Thần, hôm nay sao đổi tính rồi hả? Mặc y phục kín đáo như vậy không phải là phong cách của cậu.”

Người nói chuyện không phải là người quen của cô ta, bên trong giọng nói mang theo sự chế nhạo.
 
Chương 484: Có thể không đùa được không? (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Bình thường Tang Tử Thần ăn mặc rất lớn mật, nơi có thể lộ tuyệt đối sẽ không che kín. Nếu không phải hôm qua Vương Hồng Đạt để lại dấu hôn trên người cô ta thì cô ta mới không mặc kín đáo như vậy.

Tang Tử Thần không để ý cô ta, tiện tay cầm ly sâm banh uống một ngụm.

Lúc này có mấy người đàn bà đi tới, lúc đi qua người cô ta đột nhiên bĩu môi cười đầy ý bị sâu xa.

“Haiz, Tang Tử Thần, bộ lễ phục này của cô là của nhãn hiệu nào vậy?”

Người đàn bà nói chuyện là người nổi tiếng, là người đảm nhận vai nữa chính mà cô ta cũng muốn.

“Ôi.. chị Băng Thần, nếu chị không nói em còn không phát hiện… Tang Tử Thần mặt lễ phục này là hàng mô phỏng sao?”

Thẩm Băng Thần che miệng cười: “Không biết được.. nhưng mà nhìn nhà thiết kế khéo như vậy… chậc chậc…”

Cô ta vừa nói xong, mọi người đều đưa mắt nhìn Tang Tử Thần.

Tang Tử Thần xấu hổ cười, lâu rồi cô ta không đi diễn thì làm gì có tiền.

Tang Tử Thần buồn bực uống rượu giải sầu, trong lòng khẩn trương ngóng trông Lăng Vi tới. Nếu Vương Vinh Phát thu phục được Lăng Vi nói không chừng cô ta có thể làm nữ chính.

Hôm nay những người tới đây đều là minh tinh trong làng giải trí, cầm thương mang côn nói cô ta keo kiệt.

Bộ phim kia phần lớn đều là Vương Vinh Phát đầu tư.

Hừ. Thu phục đàn ông, cô ta biết cách.

Tang Tử Thần làm bộ như không nghe hiểu, rót một ly rượu cười lạnh với Thẩm Băng Thần…

“Hôm nay tôi mà bắt được Lăng Vi thì sau này đi mà xách giày cho tôi.”

8h, mắt thấy bữa tiệc sắp bắt đầu mà Lăng Vi chưa tới.

Trong lòng bàn tay Tang Tử Thần đều là mồ hôi, Vương Vinh Phát rũ tóc che băng gạc trên trán, ánh mắt nham hiểm lườm cô ta: “Không dám, bữa tiệc tối nay bắt đầu rồi, người đâu?”

Tang Tử Thần vội vàng nói: “Tôi đã hẹn cô ta, đàn bà mà… muộn là bình thường. Nóng vội không ăn hết đậu hủ hóng. Anh Phát à…anh đừng vội, em gái bảo đảm sẽ làm việc này thật xinh đẹp… anh cứ ngồi xem trò hay là được rồi.”

Vương Vinh Phát nghiêm mặt đi chiêu đãi khách khứa.

Tang Tử Thần trốn trong góc gọi điện thoại cho Tang Du.

Tang Du khẩn trương chạy tới biệt thự.

Thật ra Lăng Vi có tới tham gia hay không trong lòng cô ta không hề có chút niềm tin.

Đột nhiên Tang Du ảo não, chuyện này cô ta làm quá u mê.

Lăng Vi không phải tên ngốc… cô ta nói là bạn đại học kết hôn, Lăng Vi chỉ cần tùy tiện tìm một bạn học hỏi một chút căn bản chẳng có bạn đại học nào kết hon.

Tang Du cào tóc, chỉ cảm thấy mình không khác gì tên ngốc.

8h30, bữa tiệc bắt đầu một lúc mà Lăng Vi còn chưa tới.

Hai người trốn ở bồn hoa bên cạnh không dám xuất hiện.

Gấp đến độ kiến bò trên chảo nóng đứng ngồi khó khăn.

Bọn họ sợ Vương Vinh Phát tìm tới lại lo lắng nhìn điện thoại.

Tích, ích… đột nhiên điện thoại của Lăng Vi vang lên: “Alo, xin chào, tôi là Lăng Vi.”

“alo… Trưởng phòng, tôi là Tang Du…” trên trán Tang Du đều là mồ hôi, cô ta gắt gao nắm chặt di động, run rẩ nói: “Trưởng phòng… tới cứu tôi với. Hiện tại tôi bị người ta uy hiếp… có nguy hiểm tới tính mạng.”

Ở đầu đây bên kia Lăng Vi im lặng một hồi mới cười hỏi: “Không phải cô đang tham gia bữa tiệc của ông chủ Vương sao? Sao lại có nguy hiểm đến tính mạng?”

Tang Du chỉ cảm thấy da đầu run lên.

Lăng Vi biết mình tham gia bữa tiệc? Còn biết là bữa tiệc của Vương tổng?
 
Chương 485: Thích trêu chọc phiền toái (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Đôi chân Tang Tử Thần mềm nhũn: “Trưởng phòng… ba tôi đánh bạc mắc nợ 78 vạn, Vương Vinh Phát ép tôi ngủ cùng ông ta, cô có thể giúp tôi không?”

Lăng Vi kinh ngạc nói: “Không phải cô và chị cô nợ sao? Sao lại thành ba cô nợ rồi?”

Tang Tử Thần nghẹn họng.

Lăng Vi cười nói: “Là ông ta ép cô ngủ cùng ông ta, tô còn tưởng là cô muốn tự mình đưa tới, xem ra là tôi hiểu lầm cô…”

Tang Tử Thần cắn răng nói: “Chị Vi, chị xem em thành dạng gì rồi? Sao em có thể là người như vậy cơ chứ?”

Lăng Vi cười cười: “Xưng hô của cô thay đổi thật nhanh, ngày hôm qua tôi là tiểu tiện nhân, hôm nay thành chị gái cô rồi hả?”

“…” Tang Tử Thần nghẹn họng “Chị Vi, chị đừng hiểm lầm, lúc nào thì em gọi chị vậy chứ?”

Lăng Vi cười haha hỏi cô ta: “Vậy ngày hôm qua là cô nói Hứa Tử Huân hả?”

Tang Tử Thần nghe Lăng Vi ồ một tiếng, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.

“Phải...”

Tút.. tút… Lăng Vi tắt máy… Tang Tử Thần nhìn gương mặt âm trầm của Vương Vinh Phát xông tới: “Đồ đê tiện, người cô hẹn cho tôi đâu? Cô dám đùa bỡn lão tử?”

Nói xong còn tức giận vung tay bốp, tát lên mặt Tang Tử Thần.

Tang Tử Thần che gương mặt nóng rát, nước mắt nước mũi đều rơi.

“Anh Phát, anh đừng nóng giận… em còn có cách khác.”

Vương Vinh Phát híp mắt lườm Tang Tử Thần: “Anh Phát?.. chữ Anh này tôi nhận không nổi, hẹn một người còn hẹn không được, cô trừ cái miệng biết ăn nói này ra thì có tác dụng gì?”

Vương Vinh Phát nhéo má cô ta sau đó bốp bốp bốp ra sức tát cô ta.

Tang Tử Thần có mặt dày hơn nữa bị một người đàn ông nhục nhã như vậy cũng khó mà tiếp thu.

Nhưng mà không lấy lòng được Vương Vinh Phát thì sao mà trả nợ. Cô ta còn phải dựa vào ông ta mà phong sinh tái khởi đấy.

Tang Tử Thần ngoan độc nói: “Vương tổng… ông cho tôi thêm một cơ hôi, tôi có cách.”

Lúc này Vương Vinh Phát mới thu liễm tức giận.

Lúc này Vương Vinh Phát mới thu liễm sự tức giận.

Ông ta hung ác nói: “Lúc này làm mà còn có sai lầm thì đời này đừng nghĩ đến chuyện xoay người, hừ.”

“Vương tổng, ông cứ yên tâm đi…” thật ra cô ta có cách gì sao?

Vauwf dứt lời đột nhiên có nhân viên phục vụ chạy tới nói thầm bên tai Tang Tử Thần: “Chị Thần… Lăng Vi tới.”

Tang Tử Thần chấn động.

Tang Tử Thần cũng hoảng sợ.

Cô ta vừa gọi điện cho Lăng Vi, Lăng Vi biết rõ cô ta nói đối tại sao còn tới?

Quá kỳ quái rồi.

Vương Vinh Phát vừa nghe Lăng Vi tới lập tức hăng như đánh tiết gà cười rộ lên: “Mau mời vào, còn thất thần làm gì hả?”

Vương Vinh Phát nhanh chân đi tới.

Tang Tử Thần khẩn trương đi theo, không hiểu sao cảm thấy không ổn.

Lần này Lăng Vi tới tuyệt đối không đơn giản như vậy!

Đại sảnh bữa tiệc, Lăng Vi mặc chiếc váy dài màu trắng, mái tóc búi cao tôn lên vóc dáng thon dài.

Cả người đầy khí chất thanh nhã, phiêu dật tự thiên tiên.

Tuy xung quanh đều là đại minh tinh nhưng khí chất của cô hoàn toàn không thua gì đám người này, nháy mắt trở thành tiêu điểm nhưng không ít người nói: “Òa, người đàn ông ở góc sáng bên kia thật đẹp trai.”

Không ít người hai mắt tỏa sáng: “Đúng vậy, không biết là thương nhân hay là diễn viên mới nữa.”

“Nhìn không giống diễn viên, người ta có khí chất và dáng người như thế, vừa nhìn là biết đại gia rồi.” Xung quanh vang lên âm thanh bàn tán, lập tức kéo tới sự chú ý của Tang Tử Thần, có ba người đàn ông nổi bật đứng ở góc sáng, tuy bọn họ bận rộn nhưng vẫn rất khiến người khác chú ý. Đại sảnh bữa tiệc gần như đều bị ba người này thu hút.
 
Chương 486: Thích trêu chọc phiền toái (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Không ít minh tinh bưng rượu đi tới nhưng đối phương bày ra bộ dạng lạnh lùng cho nên không chiếm được thứ tốt.

Mà đám đàn ông trong đại sảnh đều nhìn chằm chằm Lăng Vi…

Lúc nà Lăng Vi đang mỉm cười, nở nụ cười vô cùng dịu dàng.

Cô điềm đạm tao nhã, má lúm đồng tiền nổi bật cứ thế mỉm cười.

Vương Vinh Phát đi tới cạnh Lăng Vi, hai mắt nhìn thẳng. Lôi Tuấn thầm nghĩ: “Hai mắt này muốn phế hả…” Vinh Tứ ở bên cạnh lần đầu tiên nhìn thấy Lăng Vi, không nghĩ tới em dâu lại xinh đẹp như vậy.

Anh ta đụng Diệp Đình “Cô vợ nhỏ này của em thật không làm người ta bớt lo nha… khắp nơi tìm phiền toái cho em…”

Diệp Đình vẫn là bộ dạng hưởng thụ nó: “Cứ thích cô ấy gây chuyện đấy, cô ấy không gây chuyện cho em… em không có cách nào mua Hào Duệ không phải sao?”

“Phụt…” Vinh Tứ muốn hét lên: “Em thu mua cái gì của người ta lúc nào cần lý do hả?... nhưng mà tính cách này của em và em dâu đúng là tuyệt phối.”

Diệp Đình nhìn anh ta: “Đó là chuyện đương nhiên.”

Vinh Tứ khụ khụ, đúng là thê nô… khinh bỉ. “Khó khăn lắm anh mới về một lần, buổi tối ra ngoài uống rượu không?”

Diệp Đình nghĩ một chút mới nói: “Không tiện.”

“Sao vậy?”

“Bà xã đang hành kinh, em phải đốc thúc cô ấy uống thuốc…”

“Phụt…” Vinh Tứ muốn phun hết máu.

Nhất định anh ta nghe nhầm rồi, đây tuyệt đối không phải là Diệp Đình mặt lạnh, lạnh tình mà anh ta biết. Anh ta không biết con người này, không biết.

“Hoan nghênh Lăng tiểu thư. Hoan nghênh, hoan nghênh.” Vương Vinh Phát nhìn chằm chằm Lăng Vi, nói thật ra ông ta đầu tư điện ảnh không ít, dạng minh tinh nào mà không gặp qua chỉ là chưa bao giờ thấy được người như Lăng Vi, rõ ràng thanh thuần nhưng lại khiến cho người ta cảm giác được quyến rũ câu hồn.

Thật ra vấn đề mấu chốt là ở đôi mắt của Lăng Vi…

Đôi mắt của cô trong suốt, trắng đen rõ ràng, làm cho người ta nhìn liền nghĩ người này đúng là giai nhân thanh thuần.

Nhưng mà trùng hợp là… đôi mắt cô như cánh hoa đào, yêu kiều, cực kì hấp dẫn người ta.

Chỉ với đôi mắt này làm cho người ta ngứa ngáy khó nhịn.

Vừa nhìn thấy Lăng Vi, Vương Vinh Phát lập tức cười thoải mái, nghênh đón “Lăng tiểu thư, haiz… khách quý tới cửa không tiếp đón tử xa, mong vạn phần bao dung cho.”

Ông ta gọi như vậy, mọi người đều quay đầu nhìn Lăng Vi.

Lăng Vi cười nhẹ, kinh ngạc nói: “Ồ, vị tiên sinh này quen tôi sao?”

Nói xong còn nhăn mày làm bộ suy nghĩ…

Nghĩ nửa ngày không nhớ ra là ai: “Thật ngại quá, vị tiên sinh này, hình như tôi không biết ngài, tôi đến tìm Vương Á Đình.”

Nói xong cầm di động mở tin nhắn đưa thoáng qua cho người đàn bà bên cạnh: “Xin hỏi đây là số 15 Biệt thự Vân Đỉnh Sơn sao?”

Người đàn bà kia chính là đại minh tinh Thẩm Băng Thần.

Thầm Băng Thần nhìn Lăng Vi, nhàn nhạt gật đầu, giọng điệu bay bổng: “Không sai…”

Lăng Vi nói cảm ơn, kỳ quái nói: “Tin nhắn bảo nơi này cử hành hôn lễ… nhìn thì không phải. Chẳng lẽ tôi bị người ta lừa sao?” Nói xong còn tắt tin nhắn.

Tang Tử Thần sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Lăng Vi đang đùa cái gì vậy? Không tệ, may mà mình đã ném sim vào bồn cầu. Nếu không Lăng Vi mà gọi nhất định sẽ gọi cho mình.

Nhưng mà lúc này âm thanh vang lên, điện thoại của Tang Tử Thần vang len.

Mọi người đều nhìn qua.
 
Chương 487: IQ ngồi tại chỗ (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Tử Thần đứng ở cửa, còn chưa biết chuyện gì.

Cô ta cúi đầu nhìn dãy số, không biết… Sảnh tiệc nhiều người nhìn cô ta, buộc cô ta nghe điện thoại.

Nghe đầu bên kia nói: “A lô, Vương Á Đình à! Tôi đã đến, không thấy hôn lễ nào, cô ở đâu?”

Lúc này, đột nhiên có một minh tinh cười lên, hỏi Tang Tử Thần: “Ai u, Tử Thần… Đổi tên hồi nào? Đổi thành Vương Á Đình rồi?”

“Ha ha…” Có người cười lên, cố ý đổi giọng nói: “Tang Tử Thần lại muốn chơi trò gạt người.”

“Không phải chứ, cô ta lừa đạo diễn mình là cô gái mới ra mắt, cũng không phải lần một lần hai…”

Trong sảnh tiệc, rất nhiều phụ nữ đều nở nụ cười kỳ dị.

“Đồ đàn bà không biết xấu hổ! Các người nói gì?” Tang Du nổi giận! Dám nói chị cô! Vương Vinh Phát quay đầu, nháy mắt, có hai vệ sĩ tiến lên mang Tang Du đi.

Tang Tử Thần nhíu mày, xuyên qua đám người, đi tới bên cạnh Lăng Vi.

Cô ta trợn mắt nhìn Lăng Vi: “Cô gái này, tôi căn bản không biết cô! Có phải cô gọi nhầm không?”

Lăng Vi nhìn cô ta như nhìn kẻ ngốc: “Cô là ai thế? Tôi tìm Vương Á Đình, cũng không phải tìm cô. Cô không quen tôi, cô tới nói chuyện với tôi làm gì? Nơi này nhiều người như vậy, sao cô biết là tôi gọi điện thoại? Tôi đứng giữa đại sảnh, cô đứng ở cửa đại sảnh. Cách nhiều người như vậy, chẳng lẽ cô có ống nhòm?”

“Phốc ——” Trầm Băng Thần trực tiếp bật cười: “Chỉ số IQ của Tang Tử Thần này… bị thiếu hụt nha.”

Lăng Vi cười nói: “Cô ta không phải bị thiếu hụt chỉ số IQ. Chỉ số IQ của cô ta thuộc loại ngồi tại chỗ, ra ngoài cũng không có cách nào mang theo.”

Trầm Băng Thần cười nói: “Đừng nói bậy, Tang Tử Thần ít ra có điện thoại thông minh, chẳng qua bị mất thôi… Haiz! Chỉ số IQ của tôi lại để đi đâu rồi?”

Lăng Vi giơ ngón cái cho cô ta: “Chị, chị sẽ được người ta chú ý nha..”

Trầm Băng Thần câu môi cười: “Nhờ lời may mắn của em!”

Lăng Vi xua tay, nhìn Tang Tử Thần nói: “Cô giả mạo Vương Á Đình gọi điện thoại cho tôi. Còn nói dối rằng nơi đây cử hành hôn lễ? Cô lừa tôi đến, rốt cuộc có mục đích gì?”

Danh tiếng của Tang Tử Thần ở trong giới vốn không tốt, lần này tất cả mọi người đều vây lại xem náo nhiệt.

Một nữ minh tinh nhỏ trước kia từng bị Tang Tử Thần sỉ nhục nói với Trầm Băng Thần: “Trước kia Tang Tử Thần đã dùng chiêu này hại chị Mai, chị còn nhớ rõ không?”

“…”

Trong sảnh tiệc đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh!

Sau đó có tiếng nghị luận nhỏ…

Chuyện của chị Mai không tính là bí mật trong giới giải trí.

Trước kia Tang Tử Thần rất muốn diễn nữ chính của một bộ phim truyền hình.

Nhưng vị trí nữ chính đã đã định cho chị Mai.

Tang Tử Thần muốn lấy được cơ hội diễn vai này, liền tìm một cái cớ hẹn chị Mai đi dự tiệc rượu.

Kết quả, trong buổi tiệc, chị Mai trúng thuốc mê, nhảy thoát y ngay trước mặt mọi người, còn quấn đàn ông không buông, tạo hình ảnh xấu! Nhà đầu tư tức giận đã đổi nữ chính.

Tang Tử Thần liền nhân cơ hội lấy lòng nhà đầu tư kia, thuận lợi được vai nữ chính.

Lăng Vi đứng giữ đám người, nghị luận chung quanh không nhỏ, cô nghe rõ ràng!

Trong lòng cười lạnh: “Mấy chiêu này, chơi không nổi với chị đây!”

Lúc này, Lăng Vi đột nhiên nói: “A? Tang Tử Thần, trên mặt cô… sao có dấu tay?”

“Đúng vậy! Vừa đỏ vừa xưng, vừa rồi bị ai đánh rồi sao?” Giọng Trầm Băng Thần nhẹ bỗng không lớn, lại để cho rất nhiều người nghe được.
 
Chương 488: IQ ngồi tại chỗ (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Địa vị của cô ta ở trong giới giải trí rất cao, nên nhiều người sẽ cực kỳ chú ý lời cô ta.

Lăng Vi cười híp mắt, ánh mắt đảo qua Vương Vinh Phát.

Kết quả… tầm mắt mọi người đều rơi vào trên mặt Vương Vinh Phát.

Phải nói… Tang Tử Thần hẹn một đại mỹ nhân tới tham gia tiệc rượu còn có thể là vì cái gì? Đương nhiên là lấy lòng Vương Vinh Phát!

Hiện tại, Tang Tử Thần không có bộ phim nào, ngay cả quảng cáo cũng không, chắc chắn bứt rứt đến mức muốn tung chiêu rồi!

Trầm Băng Thần khẽ híp mắt. Tang Tử Thần hẹn Lăng Vi tới, nhất định là tặng cho Vương Vinh Phát… Bây giờ nhìn lại, Tang Tử Thần đã coi trọng vị trí trong phim nào rồi, nói không chừng… Chính là nhân vật nữ chính của cô ta!

Trầm Băng Thần có thể nghĩ ra, người khác đương nhiên cũng có thể nghĩ ra.

Bất kể nhân vật lớn nhỏ, ai cũng không hy vọng mình bị thay thế, trong nháy mắt liệt Tang Tử Thần và kẻ thù chung!

Phần lớn người ở đó đều đoán được mục đích của Tang Tử Thần.

Chẳng qua không ai nói ra.

Bầu không khí lập tức quỷ dị.

Lăng Vi mặt đầy vô tội đứng đó, tức giận nói: “Nếu không phải hôn lễ của bạn tôi, vậy tôi đi! Cô bịa đặt gạt người, thật quá đáng!”

Lúc này, sắc mặt Vương Vinh Phát vốn âm trầm từ từ giãn ra, cười nói: “Lăng tiểu thư, đi vội vậy sao?! Nếu đã tới, dù sao cũng phải cho Vương mỗ kính cô một ly, nhận lỗi với cô.”

Vương Vinh Phát vừa nói xong liền nháy mắt ra hiệu cho nhân viên, tỏ ý cậu ta đem ly rượu Tang Tử Thần đã bỏ thuốc tới.

Nhân viên gật đầu, xoay người bưng một khay màu bạc đi ra, phía trên có hai ly rượu vang.

Vương Vinh Phát làm bộ lơ đãng gọi nhân viên tới: “Nếu đã đến tiệc rượu của tôi, chúng ta liền coi là bạn. Vương mỗ kính cô một ly!” Nói xong, liền cầm ly rượu kia đưa cho Lăng Vi.

Lăng Vi nhận lấy.

Chuẩn bị uống, đột nhiên không vui nhíu mày.

Liếc mắt Tang Tử Thần, sau đó tựa như hỏi đám người: “Chuyện này hình như không đúng lắm? Là Tang Tử Thần gạt tôi tới, tại sao Vương tổng nhận lỗi với tôi? Hai người có quan hệ đặc biệt gì sao?”

Sắc mặt Vương Vinh Phát trong nháy mắt xanh mét.

Lăng Vi giơ ly rượu tới trước mắt Tang Tử Thần…

Ánh mắt nhìn chăm chú vào cô ta.

Thái độ kiên quyết nói: “Nếu là cô gạt tôi, vậy ly rượu nhận lỗi này hẳn là cô kính tôi!”

Trầm Băng Thần lập tức nói: “Đúng nha, Tang Tử Thần, cô gạt người trước, ly rượu này do cô mời Lăng tiểu thư mới đúng!”

Trong lòng đám người biết rõ, trong ly rượu này nhất định có thuốc… Không ít người muốn bêu xấu Tang Tử Thần, liền nói giúp: “Đúng… Ly rượu này phải do cô kính!” “Đúng! Nếu không thì thật sự không có thành ý.” “Mau mời rượu đi!” “Tang Tử Thần, rượu này cô không uống thì thật không có đạo lý! Cô còn muốn lăn lộn trong giới giải trí hay không?”

Tang Tử Thần cưỡi lưng hổ khó xuống! Bầu không khí ngột ngạt ép cô ta không thở nổi!

Lăng Vi kiên quyết nhét ly rượu vào trong tay cô ta, lại cầm lên một ly rượu khác uống cạn.

“Aiya! Cô gái này thật rộng lượng nha! Người ta nhận lỗi cô ấy, chính cô ấy uống cạn trước!”

“Cô em, sau này em lăn lộn cùng chị đi!” Đám người Trầm Băng Thần vỗ tay tán thưởng Lăng Vi, sau đó lại nhìn Tang Tử Thần: “Uống đi!”

Ánh mắt người chung quanh như dao nhìn cô ta chằm chằm! Tang Tử Thần đặt ly rượu bên mép… Trong lòng cô ta biết rõ ly rượu này có không ít lượng thuốc mê!

Cô ta đang chần chừ, Lăng Vi đột nhiên đưa tay, rót rượu vào trong miệng cô ta.
 
Chương 489: Kính tôi một thước, còn cô một trượng! (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Tử Thần sững sờ! Cô ta giùng giằng không muốn uống! Nhưng Lăng Vi sống chết không chịu buông tay, nhiều người nhìn cô ta uống cạn ly rượu vào bụng!

Vương Vinh Phát ở bên cạnh nhìn, từ đầu đến cuối không lên tiếng ngăn cản. Anh ta nhìn chằm chằm Lăng Vi, mắt ngày càng sáng: “Cô gái này ngang tàng nha!”

“Vương tổng, tôi hơi say, tôi phải đi trước…” Tang Tử Thần run rẩy nghĩ, uống cũng uống rồi, bây giờ phải nhanh rời đi!

Lăng Vi kéo tay cô ta lại, cười nói: “Aiya, Tang tiểu thư, hôm nay cô xinh đẹp tỏa sáng như vậy, còn chưa khiêu vũ sao đã đi rồi?”

Trầm Băng Thần bên cạnh lập tức phản ứng kịp. Vội nháy mắt ra dấu với trợ lý.

Trợ lý Trầm Băng Thần rất có phong độ mời Tang Tử Thần…

Kết quả, Tang Tử Thần bị anh ta kéo vào sàn nhảy.

Nhảy xong một khúc, Tang Tử Thần muốn thoát thân, lại bị một người đàn ông khác mời nhảy.

Nhảy liên tục hai khúc, Tang Tử Thần đột nhiên cảm thấy cả người nóng lên… đôi mắt mông lung…

Thuốc này, không phát tác còn khó tự kiềm chế.

Lúc này, thuốc phát tác, tác dụng thuốc bùng nổ gấp bội! Tang Tử Thần nóng người, cởi đồ mình ra.

Lăng Vi cười nhạt, muốn hại tôi? Cô còn quá non nớt!

Không phải cô muốn bán thân sao? Cho cô bán! Chị đây tác thành cho cưng…

Lăng Vi tức giận, cô và Tang Tử Thần này căn bản không quen biết, cô và Tang Du cũng chỉ là đồng nghiệp bình thường, không nghĩ tới vô duyên vô cớ bị bọn họ tính kế!

Hừ… Cũng may cô nổi bật! Cũng may Diệp Đình chỉ cô rất nhiều chiêu cao minh..

Ha ha ha, chồng nhà cô cực kỳ huyễn khốc cuồng phách, đẹp trai vô địch! Vóc người đẹp, cơ trí bác học, có mị lực!

Nghĩ thế, cô liền gửi tin nhắn cho Diệp Đình.

“Phốc ——” Vinh Tứ ở trong góc xem náo nhiệt cười muốn nổ: “Ôi, em dâu của tôi… Ngang bướng! Tính cách này thật độc nha! A Đình, sao cậu biết cô ấy? Cô ấy còn có chị em nào không? Giới thiệu cho anh cậu đi.”

Lôi Tuấn liền nói: “Mấy chị em của cô ấy đều là cực phẩm, anh đừng nghĩ tới.”

“A…” Vinh Tứ lại hỏi: “Bạn thì sao?”

Lôi Tuấn hít một hơi giống như đau răng: “Bạn cô ấy cũng không đáng tin cậy, hai tiểu bạch thỏ ngây ngô ngu xuẩn…”

“A?” Vinh Tứ cảm thấy hứng thú: “Vậy không tệ nha… Có danh thiếp không? Cho tôi một tấm!”

Lôi Tuấn hoảng sợ nói: “Tứ ca, từ khi nào mắt anh thấp như vậy? Không phải mấy bạn gái trước của anh đều là người mẫu, minh tinh sao?”

Vinh Tứ cau mày: “Ánh mắt anh cậu từng cao sao? Lần này đổi khẩu vị!”

“…”

“Mau! Đưa cho tôi!” Vinh Tứ thúc giục anh ta: “Sao cậu lằng nhằng như vậy? Không phải bản thân nghĩ tới chứ?”

Lôi Tuấn bực bội hừ một tiếng: “Ai nói? Tôi không có số điện thoại của cô ấy!” Vinh Tứ cười cười: “Cậu không cho tôi, lát nữa tôi đi tìm em dâu…”

Khốn kiếp! Lôi Tuấn vừa nghĩ tới Vinh Tứ muốn theo đuổi Hạ Tiểu Hi, trong lòng liền không thoải mái! Vinh Tứ không phải là một cái bánh tốt! Anh ta là một đại thiếu gia mê gái!

Lúc này, Diệp Đình đang gọi điện thoại.

Vinh Tứ hỏi anh: “Cậu gọi cho ai?”

Diệp Đình lãnh đạm đáp: “Ký giả.”

Một đầu khác, sảnh tiệc đã bước vào gay cấn!

Tang Tử Thần muốn chạy, nhưng đám người Trầm Băng Thần sao có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta.
 
Chương 490: Kính tôi một thước, còn cô một trượng! (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Những người này canh chừng Tang Tử Thần còn chặt hơn canh chừng kẻ gian.

Cuối cùng, Tang Tử Thần và bọn họ động tay.

Nhưng hai tay đấu với bốn tay, Tang Tử Thần bị bọn họ mạnh mẽ giữ lại.

Tang Tử Thần kinh hãi run sợ, vì trong thân thể có luồng nhiệt không chừng lan truyền!

Tác dụng thuốc đã tràn ra toàn thân!

Cô ta tìm kiếm trợ giúp: “Vương Vinh Phát đâu? Anh ta đi đâu?”

Tang Tử Thần liều mạng giãy giụa như điên!

Cô ta chỉ muốn tìm Vương Vinh Phát nhờ giúp đỡ, nhưng Vương Vinh Phát hình như bị phụ nữ khác kéo đi, lúc này, không biết đang vui vẻ với ai, nào có thời gian lo cho cô ta.

Nhưng thật ra Vương Vinh Phát bị trói lại, cho uống thuốc, lại ném Tang Du bên cạnh anh ta, khóa cửa.

Không phải các người thích bỏ thuốc sao? Từ từ hưởng thụ mùi vị bị bỏ thuốc đi…

Sao bên ngoài ồn ào như vậy? Lúc này, bên ngoài cửa biệt thự ầm ĩ ——cũng không biết là ai… lại liên lạc ký giả của mười mấy nhà báo đài truyền hình!

Tiệc rượu tư nhân này vốn không mời ký giả đến, ai có thể ngờ, chưa tới mười mấy phút, bên ngoài biệt thự đã bị vây kín.

Cửa lớn khóa, các ký giả không vào được. Chỉ thấy trong biệt thự đèn đuốc sáng choang, cảnh tượng náo nhiệt.

Đám người Trầm Băng Thần thấy có ký giả tới, trong nháy mắt hưng phấn muốn thét chói tai ——

Là ai còn thất đức hơn bọn họ! Lại gọi ký giả tới!

Chiêu này còn cao minh hơn bọn họ nhiều! Cao minh, ha ha ha…

Trầm Băng Thần nháy mắt ra hiệu cho trợ lý, bảo anh ta đi mở cửa: “Đi đi, cho các ký giả vào!”

Lúc này, Tang Tử Thần thật sự sắp điên rồi!

Cô ta đang phóng đãng cởi đồ!

Nhưng bảo vệ tận tụy với công việc giữ cửa, không mở cửa cho ký giả vào.

Lăng Vi nhìn ra cửa, ký giả chen chúc!

Cô híp mắt tính kế.

Ung dung đi ra cửa.

Thấy bảo vệ ngăn ký giả không cho vào, cô đột nhiên ôm bụng, khom người, cực kỳ thống khổ đi tới cạnh bảo vệ: “Tiên sinh… Tôi đau bụng… Hình như là viêm ruột thừa cấp tính…”

Bảo vệ quay đầu nhìn cô, nói xin lỗi: “Tiểu thư, bây giờ là thời gian cửa cấm, tiên sinh phân phó, trước 10 giờ, không cho phép bất kỳ ai ra vào.”

Lăng Vi “đau” đến mồ hôi lạnh chảy ròng, cô cắn răng ngã vào cửa.

Bảo vệ liền bị dọa sợ, người đến tham gia tiệc rượu đều là minh tinh, quyền quý!

Lỡ như có chuyện không may, một bảo vệ như anh ta sao có thể gánh nổi!

Bảo vệ lập tức chạy tới đỡ cô: “Tiểu thư, cô thế nào?”

Ký giả bên ngoài bỗng nhiên lớn tiếng kêu: “Mau đưa cô ấy đi bệnh viện! Viêm ruột thừa cấp tính không thể chậm trễ! Sẽ xảy ra án mạng!”

Bảo vệ bị dọa sợ, hai chân run rẩy, nhưng anh ta không thể làm chủ.

Lập tức cầm bộ đàm lên xin phép.

Quản gia nghe được, lại báo cáo ông chủ Vương, ông chủ Vương lúc này đã mất lý trí, đang “bận rộn”, nào có thời gian để ý mấy chuyện này, vừa nghe có người bệnh cấp tính, lập tức cho người mở cửa.

Bảo vệ nhận được mệnh lệnh mở cửa…

“Ào ——” Các kỷ giả tràn vào!

Còn chưa đỡ Lăng Vi dậy, ký giả, chuyên viên quay phim bên ngoài đã xông vào như điên…

Lăng Vi quay đầu, liền thấy mặt Tang Tử Thần đỏ bừng, đã cởi đồ ra

Đầm dài màu đỏ của cô ta bị giẫm dưới chân, bây giờ chỉ mặc áo ngực vào quần chữ đinh (丁) màu đỏ.

Cô ta đang ôm một người đàn ông, điên cuồng uốn lượn như rắn.
 
Chương 491: Nửa phút cũng không nhịn được? (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Tang Tử Thần hoàn toàn điên rồi, cô ta không biết gì, ôm chặt người đàn ông uốn lượn.

Vóc người cô ta bốc lửa, ánh mắt mông lung, cực kỳ dụ người khác phạm tội.

“Mau mau mau —— mau chụp hình!” Các ký giả rối rít chụp hình.

Muốn chụp hình độc nhất lên trang bìa!

Tuy danh tiếng Tang Tử Thần không quá nổi, nhưng nơi này chính là biệt thự Phó tổng ô tô Hào Nhuệ! Đột nhiên có ký giả hỏi: “Vương tổng đâu?” “Không biết! Đi tìm xem!”

Sau đó có một nhóm ký giả chụp hình Tang Tử Thần, một nhóm ký giả khác đi chụp hình Vương Vinh Phát.

Các ký giả cầm máy chụp hình, liên tục chụp Tang Tử Thần.

Lăng Vi mắt lạnh nhìn náo nhiệt bên trong, Tang Tử Thần đã hoàn toàn mất không chế, lượng thuốc lần này rất lớn.

Vốn thề phải chỉnh chết Lăng Vi, lại không ngờ hại mình nếm đau khổ!

Nếu bây giờ cô ta tỉnh táo, nhất định sẽ hối hận vì uống ly rượu kia… Nhưng lúc ấy Lăng Vi ép cô ta uống, cô ta căn bản không tránh được!

Đáng đời!

Cô ta sai rồi, cô ta không nghĩ tới Lăng Vi lại bắt cô ta uống rượu, cũng không nghĩ tới nhiều người đều đứng về phía Lăng Vi!

Lăng Vi làm bộ khom người, trán đầy mồ hôi hột.

Bảo vệ thấy nhiều ký giả xông vào biệt thự, lập tức sợ choáng váng, nhưng ông chủ Vương đích thân ra lệnh mở cửa, anh ta cũng không quản được nhiều như vậy.

Lúc này vẫn nhanh chóng đưa người đi bệnh viện, tránh cho xảy ra án mạng…

Bảo vệ đỡ cô ra bãi đỗ xe ngoài biệt thự, vừa muốn đi lái xe, Lăng Vi nhanh mắt phát hiện… chiếc “Damai 8” của Diệp Đình đậu cách đó không xa!

Chiếc xe của anh quá chói mắt. Trong mấy chục chiếc xe, nó thu hút ánh mắt nhất.

“Tiên sinh, cảm ơn anh… Anh thấy chiếc xe Damai 8 kia không? Đó là xe chồng tôi. Xin anh đỡ tôi đến đó.”

Bảo vệ như được đại xá!

Vừa nghe nói có người quen, trong nháy mắt không còn áp lực nữa!

“Được, xin cô chịu đựng thêm một lát!” Bảo vệ đỡ cô tới chiếc xe Damai 8 kia.

Vừa đi tới trước xe, liền nghe tiếng mở cửa xe…

Sau đó, một người đàn ông cao lớn bước xuống xe, nhanh chân đi tới anh ta.

Bảo vệ trong nháy mắt yên tâm, thật sự quen biết, nếu không sẽ không mở cửa.

“Cô ấy sao thế?” Giọng điệu người đàn ông rất khẩn trương.

Bảo vệ lập tức đáp: “Cô gái này đau bụng, hình như là viêm ruột thừa cấp tính, anh mau đưa cô ấy đi bệnh viện đi. Bệnh này không thể chậm trễ!”

Diệp Đình liền ôm ngang Lăng Vi. Ôm cô lên xe, cho xe chạy, chiếc xe chạy đi như bão táp.

Chạy được một đoạn đường, Lăng Vi không giả bộ đau bụng nữa, cô lau trán trên mồ hôi, thoải mái cười lớn.

Diệp Đình nhếch môi nhìn cô cười, một tay vịn tay lái, một tay xoa tóc cô.

“Đúng là em đang diễn… Nếu không phải anh phải lái xe, anh tuyệt đối sẽ vỗ tay cho em.”

Lăng Vi kiêu ngạo cười nói: “Ha… Diễn xuất ai không biết?! Trong sảnh tiệc nhiều minh tinh như vậy, không có ai diễn tốt hơn em!” Hừ! Cô hất cằm: “Điện ảnh thế giới thiếu em một tượng vàng Oscar!”

Diệp Đình cười sảng khoái, trìu mếm đưa tay nhéo mặt cô.

Lăng Vi đột nhiên hỏi anh: “Kịch hay không?”
 
Chương 492: Nửa phút cũng không nhịn được? (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Diệp Đình mím chặt môi không nói gì. Anh không chỉ đến xem trò vui, cổ phần “Ô tô Hào Nhuệ” trong tay Vương Vinh Phát, anh lấy được 15%! Đoán chừng bây giờ Vương Vinh Phát còn đang ở trong phòng được nhóm người của anh săn sóc.. Nhất là ánh mắt! Để cho anh ta say mê nhìn vợ anh ta! Cho anh ta nhìn!

Lăng Vi vui vẻ cười cười, lại hỏi: “Mấy ký giả kia… là anh tìm tới?”

Diệp Đình thưởng cho cô một nụ cười.

“A… Thật ấm lòng…” Thật hạnh phúc mà!

Lăng Vi trong nháy mắt cảm thấy mình muốn bay!

Sao chồng thân ái nhà cô tốt như vậy? Chuyện gì cũng lo nghĩ thay cô, khi cô càn quấy, anh không chỉ không đả kích cô, không kéo chân sau cô, còn dung túng cô làm chuyện xấu…

Mặc dù Tang Tử Thần thật sự rất đáng đời, nhưng một khi chuyện này lộ ra ngoài, đời này của Tang Tử Thần coi như kết thúc. Bất kể lăn lộn cực khổ thế nào đi nữa, cô ta cũng không nổi lên được nữa.

Nhưng Tang Tử Thần quá xấu xa! Nếu không phải cô nhìn thấu âm mưu của cô ta, bây giờ, người nhảy thoát y trong đó, bị heo mập kia gieo họa là cô!

Lăng Vi ngước mắt nhìn Diệp Đình, đột nhiên la lên: “Dừng xe!”

Diệp Đình chấn động, ngừng xe bên đường, còn chưa kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì, bỗng thấy cô kề sát anh, sau đó… cô đưa tay ôm anh, môi dán lên môi anh, động tình trằn trọc hôn môi anh…

Diệp Đình lập tức biến bị động thành chủ động, chòm người qua, bá đạo ép cô vào ghế ngồi không thể động đậy.

Cánh tay cô ôm cổ anh, nghe giọng anh trầm thấp mang theo tia mị hoặc nói bên tai cô: “Nha đầu, em muốn chơi xe chấn*? Chồng xả thân vì nghĩa, nhất định không phụ kỳ vọng của em.”

(*) xxoo trên xe.

Hô hấp Lăng Vi rối loạn. Gò má hồng hồng, trơn nhuận sáng bóng. Ánh mắt yêu kiều cười nói: “Ai sợ ai! Anh cho là em không dám à!” Nói xong, cô liền hôn anh, đưa tay tháo dây nịt và nút áo anh.

“Càng ngày càng dã!” Diệp Đình kéo áo cô lên, tay vừa chạm vào cô, đột nhiên nghe hai chiếc xe thắng gấp bên cạnh…

Diệp Đình tức giận cắn răng, quên mất Vinh Tứ và Lôi Tuấn…

Tay Diệp Đình tận lực vơ vét tiện nghi, môi mỏng hôn rồi hôn môi cô, không nỡ rời ra.

“Anh Đình, chị dâu —— sao thế?” Lúc này, Lôi Tuấn hạ cửa kính, lớn tiếng kêu: “Sao thế?” Không nghe trả lời, Lôi Tuấn cười ha ha, nói với Vinh Tứ: “Anh tôi nôn nóng như vậy… nửa phút cũng không nhịn được?!”

Lăng Vi xấu hổ…

Nôn nóng? Nôn nóng như vậy… cô biểu hiện nôn nóng như vậy thật sao?

Che mặt… ngượng ngùng…

Hai người kia lái xe đi —— Diệp Đình tiếp tục táy máy tay chân, Lăng Vi đẩy anh ra: “Hay là về nhà đi… Xe này của anh quá nổi bật…” Cả thế giới chỉ có một chiếc… Kẻ ngu cũng có thể nhận ra người trong xe là ai… Những minh tinh kia đã lục tục rời khỏi biệt thự…

Diệp Đình mất hứng, phải về nhà làm suốt đêm ah!

Sáng sớm hôm sau, giới giải trí chấn động!

Video Tang Tử Thần điên cuồng nhảy thoát y lan truyền mạnh mẽ!

Tang Tử Thần trở thành minh tinh hot nhất.

Không ít người vào weibo của Tang Tử Thần mắng: “Tiện nhân, đồ lầu xanh!”

Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi tụ tập, vui vẻ lướt weibo.

Hạ Tiểu Hi cực kỳ buồn cười. Thấy có người mắng Tang Tử Thần, cô lập tức like.

Vốn còn tưởng rằng fan của Tang Tử Thần sẽ nói chuyện thay cô ta, lại không ngờ còn mắng ác liệt hơn: “Rẻ tiền! Phụ lòng yêu thích của anh tôi! Lãng phí tài nguyên quý báu của anh tôi!”



Sắp tới ngày 1 tháng 10 (quốc khánh Trung Quốc), mọi người đều không có tâm tư đi làm, Hạ Tiểu Hi đột nhiên gửi tin nhắn tới: “Vi Vi, cái đó… cậu có biết Vinh Phỉ không?”
 
Chương 493: Không gặp tra nam thì làm sao gặp được tình yêu chân thực (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lăng Vi đáp lại: “Không phải anh ta là bạn của Diệp Đình sao? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Sao cơ? Không biết á… anh ta nói anh ta là bạn của chị, hỏi xem 11 được nghỉ có hoạt động gì không.”

“Tình huống gì?” Lăng Vi nghĩ nghĩ, Vinh Tứ sao vậy? Sao lại gọi cho tiểu Hi?

Lăng Vi vội vàng hỏi kĩ: “Sao em và anh ta quen nhau?”

“Không biết… em cũng không biết anh ta. Chỉ vừa quen thôi. Ôi chao, sắp nghỉ rồi, bữa trưa này cùng ăn bánh đâu không ạ? Em tìm được một quán cực kì ngon, lát nữa em tới tìm chị.”

“…” Lăng Vi buồn muốn chết, bà cô này ngoại trừ ăn thì chẳng quan tâm điều gì.

Từ sau khi về nước, Lý Thiên Mặc, Hạ Tiểu Hi và Lăng Vi ba người ngày ngày dính một chỗ với nhau, nháy mắt Diệp Đình cảm giác địa vị của mình bị dao động. Trước kia buổi trưa Lăng Vi đều ăn cơm cùng anh, hiện tại cả ngày chẳng thấy người đâu.

Nghỉ trưa, Hạ Tiểu Hi đến tìm Lăng Vi, vừa mới đến lầu sảnh, đột nhiên phát hiện người quen. Cô vừa thấy, đúng là… Hứa Tử Huân. Trời ạ. Tiện nam này, anh ta tới đây làm gì vậy?

Tòa cao ốc của Laroe, phải có thẻ mới được vào, sao Hứa Tử Huân vào đây được?

Hạ Tiểu Hi trợn mắt nhìn anh ta, đồ tra nam bắt cá hai tay. Thấy anh ta liền ghê tởm.

Lúc này trong tay Hạ Tiểu Hi đang cầm bó hoa tử sắc rất to, tác phong nhanh nhẹn đứng bên cạnh quầy lễ tân như đang chờ người nào đó.

“Anh ta tìm tiểu Vi sao?” Hạ Tiểu Hi nhìn chằm chằm Hạ Tiểu Hi, thầm nghĩ vậy, tiểu Vi nhất định sẽ không muốn gặp Hạ Tiểu Hi.

Cô cũng không muốn bạn tốt của mình khó chịu. Cho dù một chút cũng không muốn.

Hạ Tiểu Hi khẩn trương gọi điện thoại cho Lăng Vi: “Nhanh nghe máy, nhanh nghe máy đi…”

Nhưng mà không trùng hợp…

Đúng lúc này… Lăng Vi bước ra khỏi thang máy…

Hứa Tử Huân nhìn thấy Lăng Vi, ánh mắt đột nhiên sáng lên: “Tiểu Vi!” gương mặt anh ta lập tức nở nụ cười sáng lạn, chói mắt như ánh mặt trời.

Mặt mày hớn hở đi về phía Lăng Vi.

“Tiểu Vi… chúng ta lại gặp mặt rồi… Hiện tại anh cũng đi làm ở Lanroe, sau này chúng ta có thể gặp mặt mỗi ngày rồi.”

Lăng Vi nhìn anh ta, suýt chút nữa thì buồn nôn.

Hứa Tử Huân mặc tây trang thẳng thớm, tóc chải ngược nhìn rất đẹp trai, vốn gương mặt đã trẻ con, vì ăn mặc như vậy mà nhìn thành thục quyến rũ hơn nhiều.

Vóc người anh ta cao ráo, dáng người cao to, càm bó tử vi nhìn rất nho nhã.

Nếu không phải trước kia làm chuyện ghê tởm như vậy với cô, thậm chí cô còn đánh giá anh ta là nhân tài đấy.

Lăng Vi chịu đựng ghê tởm đi vòng qua người anh ta.

Không chỉ không nói chuyện mà ngay cẩ nhìn cũng chẳng thèm, cô đi về phía Hạ Tiểu Hi nắm tay cô ấy: “Chẳng muốn ăn cơm, ngán.”

Hạ Tiểu Hi cười hì hì: “Em mua chi chị ly nước ô mai khai vị vậy.”

“Được, vẫn là Hi bảo bối tốt nhất.” Hai người cùng đi tìm Lý Thiên Mặc.

Biểu tình trên gương mặt Hứa Tử Huân khá phức tạp.

Phía sau có người nghị luận: “Người đàn ông này là ai vậy? Nhìn trắng trẻo, đẹp trai mà tới làm nhân viên sao? Sao trước kia chưa nhìn thấy? Tin tức của bộ phận kinh doanh… vừa tới làm quản lý rồi, không phải anh ta đấy chứ?”

“Không biết được, chắc là vậy. Cậu nghĩ xem, thông báo tuyển dụng vừa ra, đột nhiên quản lý tới, nhất định là đúng rồi.”

“Ai nhỉ? Anh ta ôm hoa làm gì? Muốn tặng cho ai vậy?”

“Dù sao cũng không phải tặng cho cậu… cậu chú ý làm gì…”

“Ấy, sao cậu biết anh ta không phải tặng cho tôi, chờ tôi làm quen với anh ta, không khéo soái ca liền là của tôi đấy.”

“Haha. Dung Cẩm à, nếu cậu muốn theo đuổi người ta thì điều tra gốc gác nhà người ta đi. Nhỡ may là thư sinh tốt mã thì sau này còn không phải nuôi thêm anh ta hay sao?”
 
Chương 494: Không gặp tra nam thì làm sao gặp được tình yêu chân thực (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Người được gọi là Dung Cẩm cười quyến rũ: “Có gì đâu… cậu nhìn anh ta, mũi vừa cao vừa thẳng, phương diện kia nhất định lợi hại lắm, nếu anh ta có thể khiến cho tôi dục tiên dục tử, tôi nuôi anh ta thì sao chứ?”

“Haha…”

Hứa Tử Huân hoàn toàn không chú ý bình luận xung quanh về anh ta, trong lòng, trong mắt đều là Lăng Vi.

Anh ta ảo não.

Chuyện này sao lại biến thành tình trạng này rồi?

Lăng Vi đi qua người ta anh, còn chẳng nhìn một cái.

Trước kia… cô không phải như vậy.

ở trường, thái độ của cô đối với mình vẫn cực kì dịu dàng.

Là vì Trương Diệc Đình.

Nếu không phải người đàn bà kia bỏ thuốc mình thì làm sao xảy ra chuyện xấu xa đó, nhất định Lăng Vi sẽ không rời khỏi mình.

“Tiểu Vi, em đừng đi - -” Hứa Tử Huân đuổi theo, nhanh chóng chắn đường của Lăng Vi.

“Tiểu Vi, mong em đừng đối xử nhu vậy với anh được không? Anh biết trước kia là anh làm sai, anh không cầu xin em tha thứ, chỉ cần em đừng phớt lờ anh là được. Anh có thể theo đuổi anh lần nữa, anh có thể chuộc tội… sau này anh sẽ đối tốt với em, tuyệt đối không làm chuyện có lỗi với em nữa.”

Lăng Vi không muốn nói chuyện với anh ta, vừa muốn đi qua thì đột nhiên Hứa Tử Huân lại chặn đường.

Lăng Vi nhìn anh ta, biểu tình lạnh nhạt: “Hứa Tử Huân, anh nói quá nghiêm trọng rồi, hai chữ ‘chuộc tội’ này tôi nhận không nổi. Nếu đã chia tay thì cố gắng để mình bình tĩnh lại. Anh nói theo đuổi tôi lần nữa gì chứ, thật không hiện thực, hiện tại tôi là Diệp phu nhân, anh không biết sao?”

Đôi mắt Hứa Tử Huân phát lạnh: “Em nói là Diệp Đình sao?”

“Đúng thế, ba tháng trước tôi và anh ấy đã lĩnh chứng rồi, không cần tôi nói nhiều nữa chứ? Hoặc là anh muốn nhìn giấy chứng nhận kết hôn của tôi?”

Hứa Tử Huân nhìn cô chằm chằm nói: “Không phải hai người ly hôn rồi sao?”

Lăng Vi nhướn mày: “Ai nói vậy với anh? Tình cảm của chúng tôi rất tốt, mỗi ngày như đi hưởng tuần trăng mật, anh không thấy hiện tại tôi vui vẻ mập lên một vòng hay sao?”

“Tiểu Vi! Sao em lại hồ đồ như vậy? Diệp Đình anh ta là thân phận gì? Anh ta có thể một lòng với em sao? Anh ta có bao nhiêu đàn bà, em biết không? Người có địa vị như anh ta không biết ngủ với bao nhiêu người? Em đừng u mê nữa được không?”

Đột nhiên sắc mặt Lăng Vi lạnh lùng: “Hứa Tử Huân, đừng lấy lòng tiểu nhân của ranh mà đi đo lòng quân tử của người khác? Diệp Đình sạch sẽ hơn anh đấy.”

Hứa Tử Huân nghẹn họng, sắc mặt đỏ bừng.

Lăng Vi hé mắt nhìn, miệt thị nhìn anh ta: “Diệp Đình rất tốt với tôi. Nếu không phải bị anh phản bội, tôi sẽ không nhìn rõ cái gì mới là tốt thật sự. Cái gì là cưng chiều thật sự, cái gì là tôn trọng thật sự.”

Hứa Tử Huân không dám tin lắc đầu: “Không phải... Tiểu Vi! Nhất định em bị anh ta lừa!”

“...” nói không xong với loại đần độn này, cô thật không muốn nhiều lời.

Hứa Tử Huân thấy cô không nói gì lập tức kiêu ngạo nói: “Tiểu Vi, anh ta lừa em đúng không? Anh ta lấy tiền bạc dụ dỗ em đúng không? Tại sao em lại gả cho anh ta? Em không phải loại vì tiền bạc và địa vị mà để mình chịu ủy khuất.”
 
Chương 495: Người mà ai chẳng từng mù mắt (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Tôi như vậy đấy, thì sao nào?”

Lăng Vi không còn kiễn nhẫn: “Tôi là dạng người gì, anh làm như mình hiểu tôi lắm vậy. Tôi có yêu tiền hay không, có thích danh vọng hay không đó là chuyện của tôi. Liên quan gì tới anh? Hiện tại chúng ta ngay cả bạn bè cũng chẳng tính, không cần khoa tay múa chân với tôi.”

Đột nhiên Hứa Tử Huân phẫn nộ: “Anh biết em thiếu tiền, tiểu Vi, em thiếu bao nhiêu anh đều có thể cho em. Toàn bộ của anh đều cho em, công ty của nhà anh nhưng vì em anh có thể không cần. Lần này anh tới gặp em đã trở mặt với mẹ anh rồi, công ty anh cũng không cần, cố ý chạy tới Laroe tìm em, khổ tâm của anh em có hiểu không?”

Lăng Vi phiền chán nhìn anh ta: “Anh đừng như vậy, anh đi làm ở đâu là lựa chọn của anh, đừng chụp cái mũ đó lên đầu tôi, vẫn là câu nói kia… tôi chịu không nổi. Hơn nữa tôi có thiếu tiền hay không đó là chuyện của tôi, tôi có chân có tay, tự mình kiếm được. Không cần anh cho, phiền anh nhanh tránh ra, đừng có cản đường được không?”

“Tiểu Vi…” Hứa Tử Huân đưa tay kéo cô, Lăng Vi gạt tay anh ta ra: “Làm gì vậy? Hứa Tử Huân, anh đừng để tôi nói thẳng chuyện của Tang Du ra đây.”

Hứa Tử Huân chấn động.

“Em biết rồi hả?”

“Nếu không muốn người khác biết trừ khi mình đừng làm.” Lăng Vi khinh miệt trừng mắt, chẳng thèm nói lời vô nghĩa với anh ta. Cô nắm tay Hạ Tiểu Hi: “Đi thôi...”

Hạ Tiểu Hi nắm tay Lăng Vi phát hiện đầu ngón tay cô lạnh lẽo, còn hơi run rẩy.

Hạ Tiểu Hi phẫn nộ gạt tay Hứa Tử Huân: “Anh cút đi. Người ta đã kết hôn rồi anh tới đây làm loạn là có ý gì? Lúc ngoại tình với… Trương Diệc Đình anh không nghĩ tới mình có bạn gái sao? Có trách nhiệm sao? Hiện tại vênh mặt ra nói trách nhiệm, có khổ tâm, Hứa Tử Huân, anh có tim phổi không vậy, nhanh cút đi, hiện tại nhìn thấy anh tôi thấy buồn nôn quá.”

Hạ Tiểu Hi cố ý làm bộ ghê tởm, động tác buồn nôn.

“Tiểu Vi - - xảy ra chuyện gì?” Lúc này, đột nhiên nghe thấy có người ở đằng xa kêu lên một tiếng.

Lăng Vi nhìn qua, thấy Thiên Mặc chạy về phía bọn họ.

Lý Thiên Mặc không tìm thấy hai người, suy nghĩ đầu tiên là hai người này lại lạc đường rồi…

Nhưng mà khi anh ta chạy tới ký túc xá của Lăng Vi thì thấy tiểu Vi, tiểu Hi đang cãi nhau với một người đàn ông.

“Ai chán sống vậy? Là Hứa Tử Huân rác rưởi kia sao?” Lý Thiên Mặc ba chân bốn cẳng nhanh chóng chạy tới, vung nắm đấm đánh vào mặt Hứa Tử Huân.

Hứa Tử Huân thấy anh ta nổi giận đùng đùng xông về phía mình theo bản năng cầm hoa ngăn lại.

“…” sau một hồi bó tử sắc vi đã tan nát dưới chân, cằm Hứa Tử Huân bị trúng một đấm của Lý Thiên Mặc.

Đóa hoa dưới đất giống như trái tim tan nát, Hứa Tử Huân cúi đầu, trong lòng quặn đau.

Anh ta lắc đầu, ngồi xổm dưới đất nhăt bó hoa lên. Bó hoa này có hoa ngữ mà chẳng ai hiểu rõ hơn Lăng Vi… tử sắc vi… tha thứ và khoan dung.

Hiện tại bị người ta đánh tan… như tình cảm của anh ta bị vỡ tan vậy.

Lúc này đột nhiên một đôi giày da đen xuất hiện trước mặt anh ta.

Đôi giày da này rất tuyệt, là mẫu mới, vừa nhìn là biết giá trị xa xỉ.

Hứa Tử Huân ngẩng đầu, thấy một người đàn ông mặc tây trang, đôi chân thon dài.. Hứa Tử Huân từ từ đứng lên, chỉ bằng khí thế đó, anh ta có thể cảm giác được áp lực ập tới.

Hứa Tử Huân ngừng thở, chỉ thấy gương mặt Diệp Đình đang nở nụ cười lạnh, bĩu môi khinh thường.

Anh chẳng nói gì, áp lực vô hình như một bàn tay lo lớn nắm lấy yết hầu của anh ta.

Diệp Đình nhìn Lăng Vi, bàn tay cho vào túi quần rút ra đưa về phía Lăng Vi, Lăng Vi giơ tay đặt vào lòng bàn tay anh.

Diệp Đình cầm tay cô, nắm chặt bàn tay cô trong lòng tay mình, phảng phất như muốn nhét hết tất cả những thứ đẹp nhất vào lòng bàn tay cô.
 
Chương 496: Người mà ai chẳng từng mù mắt (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Ngón tay anh vuốt ve trên mu bàn tay cô, ánh mắt cưng chiều nhìn cô nói: “Ai mà chẳng mù mắt vài lần, chỉ cần gặp đúng người, cứ mở to mắt là được rồi.”

Nháy mắt Hứa Tử Huân như bị thiêu đốt. Cả người bị thiêu đốt đau đớn vô cùng.

Diệp Đình không đánh anh ta nhưng cả khuôn mặt anh ta vừa nóng vừa đau.

Anh ta đứng dưới ánh mặt trời như một trang giấy, không nghe thấy âm thanh, không nhìn rõ cảnh vật.

Anh ta nhìn thấy bàn tay Lăng Vi nằm trong lòng bàn tay Diệp Đình, tín nhiệm như vậy, tự nhiên như vậy… như trời đất chỉ tồn tại một đôi tay này…

Mười ngón tay đan xen, gắt gao nắm chặt nhau như được khóa chặt với nhau.

Đôi tay này như dính lại với nhau, đời đời kiếp kiếp không chia lìa.

Hứa Tử Huân tan vỡ, không có gì có thể đả kích anh ta hơn chuyện này.

Lăng Vi đòi tiền… anh ta có thể cho. Lăng Vi muốn cưng chiều… anh ta có thể cho. Chỉ riêng cảm giác hiểu ngầm này, anh ta cố gắng theo đuổi hai năm, yêu nhau một năm, còn lâu mới bằng được cô và Diệp Đình hiểu nhau, ở chung mấy tháng, có lẽ.. loại hiểu ngầm này đời này anh ta không cách nào có được cùng cô.

Bởi vì tâm hồn không giống nhau..

Anh ta biết Lăng Vi là người tâm cao khí ngạo, cũng biết cô có tài năng, có cố gắng, cho nên anh ta vẫn kinh sợ. Tuy cô đã đồng ý làm bạn gái nhưng anh ta đã sớm dự liệu sớm muộn gì cô cũng sẽ rời anh ta.

Nhưng mà đối mặt với sự thật này làm sao anh ta có thể cam tâm mà tiếp nhận đây?

Nhìn bốn người phía trước dần đi xa, Hứa Tử Huân bất lực đứng ngơ ngác.

“Soái ca à… sao uể oải như vậy… người cũ mà, cô ta không hiểu cậu, chị đây hiểu là được rồi.” Dung Cẩm đứng bên cạnh nhìn vở kịch, lúc này mọi người trong công ty đi gần hết, bên cạnh không còn ai, Dung Cẩm đi tới, đưa tay giữ lấy Hứa Tử Huân: “Nhìn bộ dáng này mà xem, được lắm, hôm nay tâm tình chị đây rất vui vẻ, mời cậu ăn …cơm….”

Chữ ‘ăn’ này của cô ta nói ra đầy ý vị.

Căn bản Hứa Tử Huân không chú ý cô ta nói gì, chỉ biết có người ôm lấy mình đi tới một nhà hàng.

Cậu ta ăn gì, uống gì đều cực kì máy móc. Ăn không vô mà chỉ muốn uống rượu, chỉ muốn uống rượu… thương cảm đến mức nào mà biết cậu ta thành bộ dạng như vậy, chẳng thèm nhìn cô ta một lần.

Anh ta uống lon này đến lon khác, mãi đến khi không còn nữa mới mơ mơ màng màng cảm giác được đôi môi son ấm áp dán lên.

Hứa Tử Huân như bị điên áp đảo người kia, Lăng Vi, anh nhất định phải có em. Anh ta thô bạo phát điên, người đàn bà kia không kìm lòng được mà hờn dỗi: “Tổ tông của tôi ơi, cậu muốn giết chết tôi sao?”

Diệp Đình muốn ăn trưa cùng Lăng Vi nhưng Lý Thiên Mặc nhìn anh muốn nói lại thôi. Diệp Đình tiện thể mời anh ta và Hạ Tiểu Hi đến nhà hàng.

Một gian phòng trong nhà hàng Quảng Đông tao nhã, Diệp Đình chọn mấy món ăn, chỉ thấy Lý Thiên Mặc xoa tay nói: “Diệp tổng, gần đây tôi phát hiện một bí mật.”

Hai mắt tỏa sáng, hiển nhiên cực kì hưng phấn.

Lăng Vi cười hỏi: “Sao thế? Hậu viện nhà Diệp Đình bị cậu nhìn trúng rồi hả?”
 
Chương 497: Cực kì phúc hắc (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

“Phụt… không phải…” Lý Thiên Mặc đổ mồ hôi.

“Cái gì mà cực kì bí mật hả?” Diệp Đình cầm ấm trà rót trà cho bọn họ. Lăng Vi muốn tiếp nhận lại bị anh cản lại: “Em nghỉ đi.”

Lý Thiên Mặc nhíu mày nói: “Chúng ta không phải là người ngoài, tôi có chuyện thực tế muốn nói.”

Diệp Đình cảm giác được anh ta hưng phấn, thầm nghĩ chuyện anh ta muốn nói… nhất định không phải chuyện nhỏ.

Rót trà xong, thả ấm trà xuống nghiêm túc nhìn anh ta.

Vẻ mặt Lý Thiên Mặc đầy thần bí: “Gần đây tôi phát hiện thị trường cổ phiếu của Laroe có … động thái lớn.”

Ánh mắt Diệp Đình trở nên sắc bén.

Lý Thiên Mặc nhìn chằm chằm Diệp Đình: “Mấy tháng gần đây cổ phiếu của Laroe vẫn tụt dốc, tôi phát hiện có mấy tài khoản cố định, vẫn luôn nhân lúc cổ phiếu xuống thấp…”

Diệp Đình nhìn anh ta một cái: “Cậu tra được người này… là tôi sao?”

“Haha…Diệp tổng, người sáng không nói tiếng lóng. Qủa nhiên anh là người thông minh.”

Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi kinh ngạc nhìn hai người bọn họ…

Hai người này vẫn chơi trò mơ hồ.

Nghe ra ý của Lý Thiên Mặc chính là… Diệp Đình cố ý hạ thấp cổ phiếu của Laroe sau đó trắng trợn thu mua sao?

Vì sao chứ?

Diệp Đình có nhiều sản nghiệp như vậy hơn nữa còn lại đại cổ đông của Laroe, cổ phiếu của Laroe hạ thấp, tài sản của anh không phải ngâm nước luôn hay sao?

Vẻ mặt Hạ Tiểu Hi tỉnh bơ uống trà, đề tài cao cấp như vậy, cô bày tỏ không hiểu gì.

Ngược lại Lăng Vi có chút suy đoán, chẳng lẽ đ… muốn tiến vào hội đồng quản trị của Laroe, anh muốn có tiếng nói ở Laroe?

………….

Hiện tại anh muốn một lượng lớn cổ phiếu, chiếm càng nhiều cổ phần ở Laroe thì trọng lượng lời nói càng lớn.

Không biết có phải cô nghĩ nhiều hay không… hiện tại… cô đang đi làm ở Laroe.

Hiện tại anh muốn tiến vào hội đồng quản trị của Laroe chẳng lẽ là vì cô?

…..

Lăng Vi ngẩng đầu nhìn Diệp Đình, chỉ thấy đôi mắt của anh thâm trầm, giống như hồ nước sâu không thấy đáy.

Sắc mặt của anh cực kì bình thường, ánh mắt lợi hại cô cùng.

Lý Thiên Mặc như muốn được khen ngợi, thần bí nói: “Lần này tôi có thể phá được tầng bên ngoài và phòng ngự của anh xem như có tiến bộ đúng không?”

“Khụ…”

Suýt chút nữa thì Hạ Tiểu Hi không nhịn được sặc nước trà…

“Thiên Mặc à Thiên Mặc, lúc nào thì anh sa đọa đến mức này rồi hả… anh ở trong lòng bọn em vẫn như vị thần đấy… sao anh lại dùng cái từ ‘tiến bộ’… như thế… một cái từ nhược trí như vậy hả?”

Hạ Tiểu Hi Haiz một tiếng, từ lúc Lý Thiên Mặc gặp Diệp Boss, cả người đều thay đổi….

Trước kia làm bộ kén chọn, lên mặt đủ điều, toàn bộ mạng internet trên thế giới không có cái nào không đột nhập được, hiện tại ấy, vừa hay đột phá tầng ngoài và lớp phòng ngự của người ta liền vui tới mức nước mũi văng xa rồi…”

Hạ Tiểu Hi chỉ có thể… bày tỏ sự khinh bỉ vô cùng với anh ta.

Một lúc lâu chẳng ai nói chuyện.

Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi chỉ hy vọng đồ ăn nhanh được mang lên một chút… nếu không thì không khí này quá xấu hổ sắp giết chết các cô rồi.

“Dùng trà dùng trà...” Lăng Vi rót ly trà khác cho Hạ Tiểu Hi, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Lúc này Diệp Đình mới mang laptop của mình ra, gõ gõ vài cái trên bàn phím.

Lý Thiên Mặc thấy màn hình của anh xuất hiện một hàng số liệu, anh ta cũng xoay người nhanh chóng lấy laptop của mình ra.

Anh ta nhìn chằm chằm màn hình Diệp Đình, ngón tay cũng nhanh chóng gõ bàn phím.

Diệp Đình cực kì chuyên chú, mi mắt như quét qua số liệu trên màn hình như cất cánh bay lên.

Lý Thiên Mặc cũng cực kì chuyên chú, nhưng chỉ chốc lát trên trán đầy mồ hôi.
 
Chương 498: Cực kì phúc hắc (2)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Bàn phím gõ tách tách, hai người như tuyển thủ chạy tham gia Olympic, tốc độ nhanh nghịch thiên, Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi căn bản chẳng nhìn thấy ngón tay của hai người.

“Hai người này điên rồi.”

“Cạch…” cửa phòng đột nhiên mở ra, là người phục vụ mang thức ăn đi vào.

“ chung phòng môn đột nhiên mở. Là người phục vụ bưng đồ ăn tiến vào.

“Gà thái lát, hàu xào.”

Lăng Vi nhìn Diệp Đình đột nhiên ngừng lại, ấn phím, đột nhiên màn hình xuất hiện hình ảnh chụp chung của hai người.

Sau khi người phục vụ ra ngoài, Lăng Vi cho rằng Diệp Đình sẽ cùng thi chạy với Lý Thiên Mặc, kết quả…

Diệp Đình tắt máy, quay đầu nháy mắt với cô: “Anh đi rửa tay.”

Lý Thiên Mặc đổ đầy mồ hôi, giống như thác nước chảy.

Diệp Đình vừa đi, Lý Thiên Mặc liền vò đầu bứt tai: “Sao anh ta có thể nhanh như vậy chứ? Tức chết tôi rồi, làm sao có thể chứ? Bàn tay của anh ta là sao vậy? Mèo cào sao?”

Lăng Vi gắp một con hàu vào bát, sau đó lại cho vào miệng, nhàn nhạt nói: “Diệp Đình cầm tinh con ngựa…”

“Phụt…” Hạ Tiểu Hi đang dùng trà nháy mắt văng cả bàn. Lăng Vi gắp gà thái và hàu tới trước mặt cô ấy: “Cho em hết đấy.”

“…”

Lý Thiên Mặc hầm hừ trừng Lăng Vi: “Hừ. thấy sắc quên bạn, lúc này mới quen anh ta được mấy tháng chứ, đi học cũng ngày ngày nhắc tới anh ta.”

Lăng Vi mỉm cười, nói sang chuyện khác liền hỏi anh ta: “Anh và Diệp Đình đang làm gì vậy?”

Lý Thiên Mặc tiếp tục gõ bàn phím, xem ra không muốn nói chuyện.

Lăng Vi cố hỏi: “Anh công phá hệ thống phòng ngự của anh ấy, anh ấy đang tu bổ sao? Vừa rồi anh lại đi công kích anh ấy sao?”

“Không phải…” rốt cuộc Lý Thiên Mặc cũng gõ xong, rộn lòng nói: “Vừa rồi tôi khoác lác thôi… tôi nói công phá hệ thống tầng ngoài và phòng ngự của anh ta… thật ra tôi căn bản chẳng tiến vào được, lúc đi thực tập, quản lý bảo tôi làm một tường lửa, vì muốn khảo nghiệm tường lửa này mà xem mình như người công kích nhưng kết quả… hack vào hệ thống của Laroe… tôi cũng không biết làm sao phát hiện cổ phiếu có biến động, có lẽ là mẫn cảm.”

“...”

Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi đưa mắt nhìn nhau…

Hơn nữa Hạ Tiểu Hi… hỏng bét rồi… nghe chẳng hiểu gì cả.

Lăng Vi nâng trán: “Vậy căn bản anh chẳng biết Diệp Đình đang thu mua cổ phiếu với giá thấph ả?”

“Nhất định không biết… làm sao tôi có được khả năng đó chứ…”

“…” đột nhiên Lăng Vi cảm thấy Diệp Đình bị lừa, Lý Thiên Mặc lại đột nhiên cười haha, vô cùng gian xảo: “Tôi cảm thấy Diệp Đình như cố ý để chúng ta biết anh ta đang thu mua cổ phiếu của Laroe vậy…”

“Tại sao chứ?” Hạ Tiểu Hi tò mò: “Đây chẳng phải là cơ mật làm ăn sao? Có thể tùy tiện nói ra sao? Nhỡ may chúng ta lỡ miệng sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch của anh ấy đúng không?”

Lý Thiên Mặc xua tay: “Vậy chỉ có thể nói cô quá coi thường Diệp Đình rồi. Anh ta tỉnh táo hơn bất cứ ai hết.”

Lý Thiên Mặc cầm đũa gắp một miếng thịt gà, chấm chút tương mới nói: “Nói thật với các cô vậy, đàn ông ai cũng có lòng hư vinh. Anh ta tốt với tiểu Vi đương nhiên muốn nói cho tiểu Vi biết, chỉ là tự mình nói ra thì có vẻ mình không có nhân phẩm lắm, không nói lại sợ người ta không biết.. haha… Diệp Đình, người này rất có ý tứ.”

Nháy mắt Lăng Vi đổ mồ hôi, ông xã nhà cô… quả thật phúc hắc cực kì phúc hắc.
 
Chương 499: Đừng nhìn người khác quá thấp (1)


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lúc này Diệp Đình trở lại, anh ưu nhã ngồi xuống, hỏi Lăng Vi: “Sắp tới Quốc khánh rồi, muốn đi chơi ở đâu?”

Anh cầm đũa gắp một miếng cá cho Lăng Vi: “Đây là cá mú, làm đẹp dưỡng da, ăn nhiều một chút…”

Lăng Vi gắp cá ăn, tay trái chống cằm, hỏi Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc: “1 tháng 10 nghỉ, hai cậu tính đi đâu?”

Hạ Tiểu Hi lắc đầu: “Không đi đâu cả, nơi nơi đều là đầu người. Cậu quên năm trước kẹt đường tới tám tiếng, ngột ngạt đến nỗi thiết chút nữa chết ngộp mình à!”

Mắt Lăng Vi sáng lên, nói: “Vậy chúng ta đừng đi ra ngoài du lịch, chúng ta đi học Thái cực đạo, hoặc là học đua xe!”

Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc đồng thời ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn cô. Ngay cả xe cũng không lái mà còn muốn học đua xe?



Chỉ có Diệp Đình điềm tĩnh mang bao tay, lột vỏ tôm cho cô.

Lột xong, chấm chút tương ớt, đút tới miệng cô: “Ăn tôm… Tôm này rất tươi, ăn nhiều một chút.”

Hạ Tiểu Hi và Lý Thiên Mặc trợn trắng mắt! Hạ Tiểu Hi buồn bực lầm bầm: “Ngược chó độc thân như vậy tốt lắm sao?”

Diệp Đình lại lột mấy con tôm để trong dĩa nhỏ, tháo bao tay, lại gắp dưa biển cho cô.

“…”

Hạ Tiểu Hi làm bộ không nghe không nhìn thấy gì.

Hồi lâu, mới hỏi Lăng Vi: “Sao cậu đột nhiên muốn học Thái cực đạo và đua xe?”

Lăng Vi nói: “Không nhất định phải học Thái cực đạo, quyền khác cũng được. Chẳng qua muốn luyện thân thủ… Lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng có thể tự bảo vệ mình. Nếu không chỉ có thể chờ bị đánh!”

Diệp Đình nhìn cô, cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Jason: “Tăng thêm hai vệ sĩ cho phu nhân, gần đây cô ấy phát hiện tín hiệu gặp nguy hiểm. Phải chú ý cặn kẽ và bảo vệ phu nhân an toàn!”

“Dạ! Ông chủ!”

Diệp Đình yên tâm, tiếp tục gắp thức ăn cho cô.

Hạ Tiểu Hi lại hỏi: “Vậy sao cậu muốn học đua xe?”

Lăng Vi cười nói: “Không nói cho cậu, sau này cậu sẽ biết. Dù sao cũng có chỗ dùng là được.”

Hạ Tiểu Hi đập bàn: “Được! Vậy thì học đua xe, mình đi cùng cậu!”



Ngày cuối cùng tháng chín, Hội đồng quản rị Laroe phát sinh một thay đổi trọng đại.

Diệp Đình —— Cường thế tiến vào Hội đồng quản trị!

Hàng năm Hội đồng quản trị vốn được thay đổi vào cuối năm. Nhưng lần này, Diệp Đình cường thế tiến vào, thế lực không thể chống đỡ!

Lão Matisse còn trông cậy vào anh giúp ông ta bán thêm 33% xe ô tô, hơn nữa, những năm gần đây Laroe đang đi xuống, lại có chuyện Rose thông gian cùng thành viên Hội đồng quản trị trước, bán đứng công ty, Matisse cũng cảm thấy nội bộ cần chỉnh đốn.

Nên sau khi suy xét cẩn thận, Matisse ra quyết định khó khăn này.

Laroe ——

Thay đổi Hội đồng quản trí trước thời hạn!

Diệp Đình trở thành thành viên ban quản trị mới nhất của Laroe, kiêm Tổng giám đốc thi hành. Chức vị trên Luis và Henry.

Trong lòng Luis tức tối bất bình! Tuy cực kỳ bất mãn nhưng không biết làm sao, Diệp Đình có nhiều cổ phần trong tay, muốn phản đối cũng căn bản không làm nên chuyện!

Chờ Diệp Đình đứng vững ở Laroe, quản lý cấp cao của Laroe mới tỉnh lại từ trong mộng…

Chẳng ai nghĩ tới Diệp Đình làm việc mạnh mẽ vang dội, tốc độ này thật quá dọa người!

Nhưng mà cũng tốt… Diệp Đình vào Hội đồng quản trí, cũng đảm nhiệm Tổng giám đốc, văn kiện quan trọng đều cần anh phê duyệt và định đoạt, điều này đối với Laroe mà nói… hẳn là chuyện tốt. Ít ra năm nay sẽ nhận được rất nhiều huê hồng. Bọn họ lại mong đợi “Mustang” của Lăng Vi nhanh chóng đưa ra thị trường.

Bọn họ tin tưởng, đến lúc đó, Diệp Đình nhất định sẽ có hành động kinh người ngoài dự liệu của mọi người!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top