Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân
Chương 43: Cởi Quần Lót Ra


“Không biết xấu hổ!” Chưa thấy qua người nào tự khen chính nơi tư mật của mình!

“Anh cũng không thổi phồng gì cả, lúc cùng bạn học đi WC khó tránh khỏi nhìn thấy của nhau, có vài người cương cứng lên cũng không lớn bằng của anh.

Hạ Hạ, em xem, sau này em thật có phúc, có côn th*t lớn này của anh, em tuyệt đối có thể tận hưởng khoái cảm cao trào!”

“Em muốn tắt điện thoại!!!”

“Em không đau lòng cho anh sao? Nó cứng đến khó chịu, hơn nữa nhịn lâu cũng có hại cho cơ thể.

Em biết trước đây anh từng bị bệnh phải uống thuốc biến thành mập mạp mà, nếu anh lại béo phì thêm lần nữa, có phải em cũng không cần anh không?”

Trời ơi, đây vẫn là học bá băng sơn cao lãnh Phó Dụ sao?

Chơi xấu với cô thì không cần nói, bây giờ còn dùng khổ nhục kế làm nũng, thật là!!!

“Hạ Hạ, nếu chị anh biết được em muốn vứt bỏ anh, em nói xem…”

“Dừng!!! Em nói muốn vứt bỏ anh bao giờ? Anh đừng nói hươu nói vượn!”

“Vậy thân là bạn gái, không phải nên giúp bạn trai giải quyết vấn đề sinh lý sao?”

“…”

“Nếu đêm nay anh không ngủ được, có lẽ anh sẽ chạy tới dưới tầng nhà em, nửa đêm bò vào cửa sổ phòng ngủ…”

“Anh đừng làm bậy!”

Hạ Quý phát hiện Phó Dụ ngày càng thể hiện một mặt không ai được thấy trước cô, khiến cô cảm thấy xa lạ rồi nhịn không được động tâm, lại còn bị cậu ăn gắt gao!

“Hạ Hạ, cởi quần áo ra.



“…”

“Mau lên.

” Phó Dụ phóng to côn th*t trên màn hình điện thoại, Hạ Quý sợ tới mức lùi ra sau, thiếu chút nữa cho rằng côn th*t muốn đập lên mặt mình.

Hạ Quý nhìn thoáng qua căn phòng, bởi vì bật điều hoà nên cô nhân tiện kéo hết rèm xuống, sau đó khoá trái cửa phòng, để điện thoại cẩn thận mới bắt đầu cởi quần áo.

Phó Dụ cũng từ mép giường ngồi tới đầu giường, dựa trên thành giường đặt điện thoại trên đùi, có thể quay toàn bộ côn th*t, như vậy là có thể khiến cho Hạ Quý nhìn thật rõ.

Đồ ngủ mùa hè của Hạ Quý là váy dây, cô vừa tắm rửa xong chuẩn bị lên giường nằm nên cũng không mặc áo lót, sau khi áo ngủ cởi ra, Phó Dụ chỉ nhìn thấy Hạ Quý mặc mỗi một chiếc quần lót màu trắng.

Cô ngượng ngùng ôm lấy nhũ bao, đè ép khiến đôi nhũ bao càng thêm lớn.

Phó Dụ nuốt nước miếng, hận không thể như Sadako chui ra từ điện thoại Hạ Quý, hung hăng đùa bỡn đôi nhũ bao kia.

Ngực lớn ngoài nhiều thịt thì còn có gì chứ? Cũng không giống Hạ Hạ của cậu, ngực vừa đẹp vừa ăn ngon, sờ tới cũng thật thích.

Phó Dụ lén lút tưởng tượng, về sau nhất định phải mát xa thật tốt nó, làm chúng trưởng thành khoẻ mạnh từ trong tay mình!

“Vẫn còn quần lót thì sao?” Một tay Phó Dụ nắm côn th*t, một tay cầm điện thoại, còn dùng côn th*t chọc chọc vào quần lót Hạ Quý trên màn hình.

Hạ Hạ của cậu thật thuần khiết, mặc quần lót màu trắng, hôm nay cô mặc váy màu lam nhạt, đúng thật rất xinh đẹp.

Hạ Quý đỏ mặt, xoay người đưa lưng về phía Phó Dụ, khom lưng cởi quần lót ra.

Phó Dụ nguyên bản đang ngồi đầu giường lập tức ngồi ngay ngắn lại.

Thời điểm Hạ Quý khom lưng, cậu có thể nhìn thấy rõ ràng tiểu huyệt của cô.

Nhìn hai cánh môi âm hộ ở đó, Phó Dụ thật đau lòng, hận không thể đưa tay ra âu yếm một chút.

Theo động tác của Hạ Quý mà mông nhỏ của cô càng hiện rõ.

Bản thân Phó Dụ đã thích tư thế đâm xâm nhập từ phía sau, hôm nay trong phòng chiếu phim đã dùng tư thế này làm Hạ Quý một lần.

Ở trong trường học, mỗi lần Hạ Quý khom lưng, cậu cũng không nhịn được ý tưởng xấu xa ở trong lòng.

Hôm nay cuối cùng cũng biến ảo tưởng thành sự thật, đáng tiếc là chỉ làm một lần, nếu thêm lần thứ hai thì tốt rồi!

Hạ Quý căn bản không biết ý nghĩ trong lòng Phó Dụ, sau khi cởi quần lót ra, một tay cô che chắn nhũ bao, một tay che chắn tiểu huyệt, ngượng ngùng xoay người nhìn về phía điện thoại.
 
Chương 44: Mở Rộng Hai Chân


“Em cho rằng có thể che được sao? Núm vú lộ ra từ khe hở ngón tay, lông mao cũng không che được lộ hết ra ngoài rồi!”

“Anh im miệng!”

Đây là lời học bá nên nói sao? Cậu đọc sách, tiếp thu tri thức, những cái đó chạy đi đâu hết rồi???

Lúc này Phó Dụ cũng đã im lặng, trong mắt cậu đều là tiểu huyệt Phó Dụ, hận không thể trực tiếp đâm vào bên trong.

“Hạ Hạ, buông tay ra.



“Em không muốn!” Hạ Quý hối hận, cô bị ma xui quỷ ám rồi mới có thể nghe lời cậu.

“Vậy, anh lập tức qua đó tìm em.

” Phó Dụ đứng dậy, làm như muốn mặc quần áo.

Hạ Quý luống cuống, cậu sẽ không bò lên cửa sổ nhà cô đấy chứ? Nhà cô là ở tầng 3 đó!

“Không được! Anh ngồi xuống, mau ngồi!”

Phó Dụ không nói chuyện, ngoan ngoãn quay lại sau đó nghiêm túc nhìn Hạ Quý, ánh mắt như muốn nói: Nếu dám lừa anh, đêm nay chờ bị làm tới chết đi!

“Chỉ được nhìn một cái!” Hạ Quý đỏ mặt buông tay.

Thân thể trắng nõn lập tức xuất hiện trên màn hình điện thoại, Phó Dụ cầm lòng không động đưa tay vuốt ve, hận không thể xuyên qua điện thoại vuốt ve thân thể cô.

Ban ngày ở phòng xem phim, lúc đó cô đang nằm, trong phòng cũng không bật điện, chỉ nhờ vào ánh đèn lúc sáng lúc tối mới nhìn được.

Bây giờ cô đứng ở mép giường khuê phòng, ánh đèn sáng ngời khiến cậu nhìn thấy rõ ràng tất cả.

Bởi vì ngại ngùng mà hai má và cổ cô đỏ bừng giống như hai quả đào mê người.

“Được rồi!” Hạ Quý đợi trong chốc lát lập tức xoay người đưa lưng về phía cậu, “Ngủ ngon!”

Sau đó nhặt quần áo lên mặc vào, duỗi tay lấy điện thoại đầu giường chuẩn bị tắt.

Mọi chuyện xảy ra hôm nay đều vượt xa ý thức của cô, bất luận là dục vọng của Phó Dụ hay hành động vừa rồi.

Từ nhỏ bố mẹ đã giáo dục cô trở thành một người có tự tôn tự ái, nhưng thời điểm buổi chiều ở cạnh Phó Dụ, cô cầm lòng không đậu mà luân hãm vào trong đó.

Cô không dám để cho bố mẹ biết, nhưng cô cũng không hối hận.

Nhưng hành động vừa rồi làm cô thẹn thùng vô cùng, thế mà cô có thể cởi hết quần áo cho Phó Dụ đầu bên kia xem.

Không lẽ, từ trong xương cốt cô là một nữ nhân phóng đãng???

Hạ Quý sốt ruột tắt điện thoại, tựa như có thể lau sạch sẽ mọi việc vừa phát sinh.

Phó Dụ không kịp ngăn cản, đương nhiên muốn cản cũng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Quý tắt máy.

Haizz, cậu vẫn là quá sốt ruột, biết rõ tính cách Hạ Quý như thế nào, nếu ép buộc cô quá mức thì mọi chuyện sẽ phát sinh theo hướng ngược lại.

Biết rõ cô là người ngoan ngoãn, hôm nay còn là lần đầu tiên của bọn họ, buổi tối cậu đã muốn làm tình qua video, nhất định cô khó có thể chấp nhận nổi.

“Đều tại mày, bây giờ phải làm sao? Tự mình chịu thôi!” Phó Dụ tự nói với thân dưới.

Hạ Quý cũng không biết ý nghĩ trong lòng Phó Dụ, chỉ là cô cảm thấy thẹn thùng, vừa tắt máy xong lập tức dùng chăn bao bọc bản thân kín mít giống như con tằm.

Vừa rồi nghe lời nói hạ lưu của Phó Dụ, cô cảm thấy bên trong tiểu huyệt ngứa ngáy khó chịu, giống như có gì đó chảy ra.

Cô sợ bị Phó Dụ biết nên mới sốt ruột tắt máy.

Lúc này cô chỉ mặc váy ngủ nằm trong chăn, tiểu huyệt như chảy ra gì đó, sợ làm bẩn chăn nên nhanh chóng ngồi dậy.

Nhấc váy mình lên, chỉ nhìn thấy lông mao nơi đó, “Ở đây thì có gì đẹp?”

Cô không hiểu vì sao Phó Dụ thích nhìn, cô cũng chưa từng nhìn nơi thẹn thùng này bao giờ.

Xuất phát từ tò mò, cô nhịn không được lấy chiếc gương ở bàn trang điểm lại đặt ở trên giường, ngồi dựa vào thành giường, mở rộng hai chân để lộ ra tiểu huyệt.

Trong gương, lần đầu tiên cô nhìn thấy rõ tiểu huyệt của chính mình.

Bởi vì hai chân mở rộng, cái môi âm hộ cũng mở ra, để lộ tiểu huyệt phấn nộn ướt át.
 
Chương 45: Ngón Tay Cho Vào Trong Bôi Thuốc Mỡ


Những lúc học giáo dục giới tính, cô giáo cũng không nói tỉ mỉ, mẹ Hạ Quý cũng không dạy cô những thứ này nên cô không biết nhiều cho lắm.

Dù là hạ thân của mình cô cũng chưa từng nghiêm túc nhìn lần nào.

Lần đầu tiên nhìn thấy, trong lòng tất nhiên là ngại ngùng, nhưng so với ngại ngùng cô càng tò mò hơn.

Cô nhớ rõ Phó Dụ chính là từ nơi này tiến vào, còn đưa thuốc mỡ cho cô.

Bởi vì bố mẹ ở bên ngoài nên vừa nãy cô không dám thể hiện thân thể không khỏe, phải làm ra dáng vẻ không có chuyện gì.

Thật ra bây giờ tiểu huyệt vẫn có chút đau, cô suy nghĩ, lấy thuốc mỡ trong túi ra, vẫn là bôi một chút.

Cô lấy một ít thuốc mỡ ra đầu ngón tay, một tay căng tiểu huyệt ra, bôi ở bên ngoài một chút.

Nhưng cô vẫn cảm thấy bên trong đau nhất, hướng dẫn sử dụng có viết có thể bôi được vào bên trong.

Nghĩ kĩ, Hạ Quý đưa ngón tay vào bên trong.

Thật chặt, thật ướt, nóng quá…

Bên trong còn có một điểm mềm mại nhô lên, ngón tay vừa đi vào đã bị tiểu huyệt mềm mại ngậm chặt lấy.

Hạ Quý trước nay không nghĩ tới tiểu huyệt chính là như vậy, hình như cô có thể hiểu tại sao Phó Dụ thích ở bên trong như vậy.

Cô đỏ mặt bôi thuốc mỡ vào trong, chờ tới lúc rút ra, đầu ngón tay ra đã dính chất lỏng trơn trượt.

“Trời ạ, chẳng lẽ mình thật sự là một người phóng đãng như vậy?”

Hạ Quý lập tức dùng giấy lau khô ngón tay, giống như có thể hủy diệt chứng cứ.

Cô hoang mang tắt đèn, “Ngủ ngủ! Cái gì cũng chưa xảy ra!”

Ngày hôm sau, Hạ Quý suýt chút nữa không dậy nổi, bởi vì tối hôm trước cô trằn trọc tới nửa đêm mới ngủ được, giống như vừa ngủ đã phải dậy.

Hạ Quý ra khỏi phòng, bố mẹ đang ăn sáng ở bên ngoài, “Mau ăn sáng đi, cẩn thận tới muộn!”

Bố mẹ Hạ vội vàng đi làm trước, Hạ Quý ngồi một chút rồi cũng đi.

Giữa trưa, Phó Dụ lại tới tìm cô, trong tay còn có một bình giữ nhiệt.

“Anh mang cơm cho em, còn có canh gà, dì giúp việc nói canh này rất tốt cho cơ thể phụ nữ, em hôm qua…”

“Câm miệng!” Hạ Quý bịt miệng Phó Dụ, sợ cậu nói ra chuyện ngày hôm qua.

Cô xem như đã tiếp thu được bộ mặt kia của Phó Dụ, nơi này toàn người là người, cậu nói một câu thôi cả thế giới cũng biết hôm qua bọn họ làm gì.

Hạ Quý nói với đồng nghiệp một câu rồi lôi kéo Phó Dụ tới một góc ăn cơm, vì không muốn để cậu nói chuyện nên cô ăn một miếng lại đút cho cậu một miếng, lấp kín cái miệng của cậu.

Phó Dụ thật sự cho rằng ngày hôm qua cô đã rất vất vả, muốn cô uống canh bồi bổ, không ngờ phản ứng của cô lại lớn tới vậy.

Nhưng mà như thế cũng được, có thể được bạn gái đút cho ăn bữa trưa tình yêu, thật tốt!

Hạ Quý vội vàng ăn cơm rồi quay về chuẩn bị làm việc.

Bởi vì công viên nước mở từ sáng đến tối, không có thời gian nghỉ trưa, bọn họ chỉ có thể thay phiên nhau ăn.

Lúc Hạ Quý chuẩn bị đi, Phó Dụ bắt lấy tay cô, “Hạ Hạ, mai anh đi thi bằng lái xe, chờ anh thi xong, chúng ta tự đi du lịch đi!”

“Anh mới thi bằng lái mà đã để em ngồi xe anh á? Anh dám nhưng em không dám đâu!”

“…”

“Ừm… em đi làm đây!” Ánh mắt Phó Dụ thật đáng sợ mà huhu!

“Du lịch thì chờ có kết quả đại học rồi nói, công việc này của em đợi anh thi bằng lái xong cũng nghỉ đi.



“Vì sao chứ?” Cô cảm thấy khá tốt, không cần phải ở nhà ăn không ngồi rồi.

“Chúng ta đi du lịch nước ngoài!”

“Em không có tiền.



“Anh đưa em đi du lịch, không cần tiêu tiền của em.



“Em không cần!” Hạ Quý không có thói quen tiêu tiền của người khác.

Tuy rằng có người bạn thân là thiên kim đại tiểu thư, bây giờ còn có một người bạn trai phú nhị đại, nhưng cô cũng không nghĩ tới chuyện tiêu tiền của người khác bao giờ.
 
Chương 46: Thái Độ Bạn Gái Nên Có


Hạ Quý từ chối khiến sắc mặt Phó Dụ không tốt, cậu biết tính tình của cô.

Trước khi hai người xác định quan hệ, cô từ chối cũng không khiến cậu khó chịu, nhưng bây giờ lại có chút cảm xúc không nói nên lời.

Cô không tin tưởng cậu tới vậy sao? Hay là nói, cô không muốn duy trì mối quan hệ này lâu dài?

“Nếu không, chờ giấy báo trúng tuyển có thì chúng ta đi?” Hạ Quý thấy sắc mặt cậu không tốt, nhịn không được nói.

Giấy bảo trúng tuyển cũng phải đợi tháng 8 mới có, cũng không biết trường đại học có để học sinh đi quân sự trước hay không.

“Có gì để tối nói, em đi làm!” Hạ Quý vội vàng rời đi.

Phó Dụ nheo mắt, bạn gái cậu có phải thiếu thao quá hay không? Công việc còn quan trọng hơn cậu sao?

Bởi vì chuyện này mà Phó Dụ tức giận, Hạ Quý tan làm cũng không tới đón cô, buổi tối cũng không gọi cho cô nữa.

Ban đêm Hạ Quý mới biết mình không xong, Phó Dụ tức giận thật rồi!

Trước kia sao lại không phát hiện Phó Dụ hẹp hòi vậy chứ, càng quen mới biết cậu có nhiều mặt không muốn người khác biết.

Hạ Quý lần đầu tiên làm bạn gái, không có kinh nghiệm, không biết bạn trai tức giận thì nên làm gì.

Nhưng chủ động gọi điện thoại là điều cần thiết, dù sao cũng do cô từ chối trực tiếp như vậy, Phó Dụ tức giận cũng đúng.

“Phó Dụ, anh đang làm gì vậy?” Hạ Quý gọi video cho cậu, một lúc điện thoại mới được tiếp.

Phó Dụ thấy Hạ Quý chủ động gọi cho mình, chút tức giận trong lòng cũng hoàn toàn biến mất, cậu khắc chế bản thân không nghe máy ngay lập tức, nhưng lại sợ Hạ Quý chờ lâu sẽ tắt máy, cho nên đợi khoảng một lúc rồi mới nghe.

“Không làm gì.

” Khuôn mặt Phó Dụ không có biểu tình, so với dáng vẻ cao lãnh ở trường giống nhau như đúc.

“Ồ.

” Hạ Quý bỗng nhiên không biết nói gì, hỏi cậu tại sao hôm nay không tới đón cô sao? Hay là hỏi cậu còn tức giận không?

Hạ Quý có chút hối hận, đáng ra không nên gọi lúc này.

“Ừm… anh tập lái xe hẳn là rất mệt phải không? Vậy em không quấy rầy anh nghỉ ngơi nữa, ngủ ngon!”

“…” Cơn tức giận vừa biến mất đột nhiên quay trở lại, hơn nữa còn mãnh liệt hơn trước, “Hạ Quý!”

Phó Dụ nghiến răng gọi tên cô, trái tim Hạ Quý cũng run rẩy.

“Em đây.



“Trong lòng em rốt cuộc có anh hay không?”

“Em… có mà…” Bằng không làm bạn gái anh làm gì, còn làm chuyện xấu hổ đó với anh?

“Vậy đây là thái độ bạn gái nên có sao?”

“Đây là lần đầu tiên của em, em cũng đâu có biết thái độ bạn gái nên có là thế nào?”

Hạ Quý cũng không phải giận dỗi với cậu, mà là thực sự nghiêm túc nói ra những lời này.

“Muốn biết phải không? Anh tới nói cho em!” Ánh mắt Phó Dụ dần trở nên đáng sợ, Hạ Quý lạnh run cả người.

“Em dựa vào đầu giường, hai chân mở ra, đặt di động đối diện với tiểu huyệt, tự an ủi cho anh xem!”

“!!! Không được!”

“Anh nói cho em bạn gái nên làm gì rồi, sao em lại không nghiêm túc học? Trong mắt thầy cô và bạn học, em chính là học sinh ba tốt mà!”

Lúc này Phó Dụ thật đáng sợ mà hu hu!

“Em không làm cũng được thôi, bây giờ anh tới tìm em.



“Không, không được!”

Đùa gì vậy, bây giờ đã hơn 10 giờ đêm, cậu định bò cửa sổ vào nhà lúc nửa đêm sao?

Nếu Phó Dụ thật sự tới đây, cô nhất định sẽ bị ăn tới xương cốt không còn!

“…” Phó Dụ không nói nữa, đôi mắt nhìn cô, chờ động tác tiếp theo.

Hạ Quý cắn môi suy nghĩ, một hồi lâu sau theo lời Phó Dụ nói, đặt điện thoại phía đối diện tiểu huyệt giữa hai chân.
 
Chương 47: Tự An Ủi Cho Anh Xem


“Cởi quần lót.



Phó Dụ cũng ngồi dựa lên đầu giường, cầm điện thoại chờ đợi.

Hạ Quý vô cùng thẹn thùng, nhưng chính bản thân lại không nhịn được bị Phó Dụ dẫn đường làm chuyện này.

Mà lúc này cô cũng không nghĩ nhiều, một là hi vọng Phó Dụ có thể nguôi giận, hai là hi vọng cậu đừng nhất thời xúc động chạy tới tìm cô.

Hạ Quý ngại ngùng cởi quần lót ra, kẹp chặt hai chân lộ ra bên ngoài.

Phó Dụ không nói chuyện, cứ yên lặng nhìn cô chằm chằm, nhưng ánh mắt đã chứng minh hết tất cả.

Hạ Quý giãy giụa trong chốc lát, cuối cùng cũng mở rộng hai chân, tiểu huyệt hoàn toàn bại lộ ngay trước điện thoại.

Phó Dụ ở bên kia nhìn đến rõ ràng, âm thầm nuốt nước miếng.

Lúc này cậu cũng không còn tức giận nữa, chỉ muốn để Hạ Quý hoàn toàn buông lỏng bản thân, về sau có thể phối hợp với cậu làm tình càng nhiều, cậu tiếp tục lạnh mặt không nói lời nào.

Hạ Quý thấy cậu không thay đổi, cắn răng, mở hai chân càng rộng.

“Anh nói là tự an ủi, không phải để cho anh nhìn tiểu huyệt.

“…” Tên này thật là!

Hạ Quý không biết tự an ủi thế nào, nhưng nhớ tới lúc tự bôi thuốc, ngón tay ở bên trong cảm nhận được cảm giác trơn trượt, vì vậy, cô đưa tay đặt ở huyệt khẩu.

Hai chân mở ra, ngón tay không dám tiến vào, mà phong cảnh mê người này đã bị bàn tay Hạ Quý chặn lại không ít, Phó Dụ có chút không vui.

“Nhanh lên, nếu không anh đi ngủ.

” Phó Dụ lãnh đạm nói.

Hạ Quý trừng mắt, giục cái gì mà giục? Cô là con gái, thẹn thùng không được sao?

Hạ Quý hạ quyết tâm, dùng tay đẩy huyệt khẩu ra, ngón tay vuốt ve vài cái bên ngoài âm đ*o.

Không biết có phải vì Phó Dụ đang nhìn cô hay không, chỉ sờ nhẹ vài cái thôi đã có cảm giác chất lỏng bên trong chảy ra ngoài.

Cô đỏ mặt, trời ạ, cô sắc tới vậy sao?

Hạ Quý không có thời gian tiếp tục thẹn thùng, bởi vì cô phát hiện sắc mặt Phó Dụ vẫn không thay đổi, giống như thứ đang nhìn cũng không phải tiểu huyệt của cô.

Hạ Quý lại lần nữa hạ quyết tâm, chậm rãi cắm ngón trỏ vào bên trong.

Bởi vì có mật dịch bôi trơn, ngón tay cô cũng nhỏ nhắn cho nên cắm vào trong rất thông thuận, cũng không cảm thấy khó chịu.

Cô học theo động tác côn th*t của Phó Dụ mà chọc ra rút vào, cứ thế cô đã bắt đầu có cảm giác.

Tuy rằng ngón tay không to không dài, nhưng cô muốn cắm thế nào cũng được, có thể tùy tiện khống chế.

Hạ Quý bỗng nhiên hiểu rõ vì sao có người thích tự an ủi, bởi vì muốn động thế nào cũng được, hoàn toàn có thể dựa vào cảm thụ của mình.

Hạ Quý đỏ mặt, đọng tác ra vào càng thêm thuần thục, cô thậm chí phải cắn chặt môi mới có thể kiềm chế thanh âm rên rỉ.

“Ưm…” Hạ Quý bỗng nhiên đụng phải một nơi nào đó mẫn cảm làm cô kinh hô một tiếng, tiêng rên rỉ kiều mị rốt cuộc cũng nhịn không nổi nữa.

Từ lúc Hạ Quý đưa ngón trỏ vào bên trong, đôi mắt Phó Dụ đã bắt đầu phiếm đỏ, một tiếng kêu này của cô đã hoàn toàn làm đỏ cả hai mắt, gân xanh nhô lên, hô hấp dần trở nên nặng nề.

Hạ Quý sợ đụng phải nơi nhô lên đó một lần nữa, chỉ là sau khi chạm vào, cảm giác tê dại làm cô không nhịn được mà chạm thêm lần nữa.

“A… Thật sướng…”

Hạ Quý giống như bị nghiện, không ngừng dùng ngón trỏ đụng chạm vào nơi mẫn cảm đó, cảm giác như cơ thể sắp lên tới đỉnh núi.

Loại cảm giác xa lạ mà quen thuộc này làm cô không nhịn được mà tăng tốc, mãi cho tới khi đầu óc trống rỗng.
 
Chương 48: Kết Quả Thi Đại Học


Hai mắt Hạ Quý thất thần nhìn trần nhà, ngón trỏ đã rút ra, dư quang tỏa sáng.

Đã không có tay ngăn cản, Phó Dụ tinh tường thấy được tiểu huyệt ướt đẫm.

Cậu liếm môi, động tác trên tay nhanh hơn, gắt gao nhìn chằm chằm tiểu huyệt rồi mới bắn tinh dịch.

Phó Dụ thở hổn hển, trong lòng đã tính toán sẽ ăn cô thế nào.

Nếu không phải cô đi làm thêm, cậu nhất định mỗi ngày đều đè cô trên giường, đây mới là chuyện tốt đẹp nhất.

Nghĩ tới đây, Phó Dụ lại buồn bực thở dài, đối với Hạ Quý mặt đỏ bừng đã hồi phục tinh thần bên kia mà nói, “Chuyện hôm nay anh tạm tha cho em, nhưng mà không có lần sau nữa! Được rồi, mau thu thập rồi nghỉ ngơi sớm đi, mai tan làm đi đón em!”

“Ừm.

” Hạ Quý chờ không nổi tắt máy.

Quá xấu hổ! Cô bị Phó Dụ dạy hư rồi!

Mọi chuyện tiếp theo khá thuận lợi, mấy ngày sau đó, Phó Dụ sáng đi học lái xe, tối đón Hạ Quý tan làm.

Thỉnh thoảng hai người sẽ cùng nhau đi ăn cơm, nhưng cô vẫn sợ bố mẹ biết hai người ở bên nhau, cho nên thời gian ăn ở nhà vẫn nhiều hơn.

Chuyện này Phó Dụ vô cùng có ý kiến, “Sao phải giấu diếm anh như vậy chứ?”

“Không phải, bố mẹ em nhìn thì thoải mái nhưng bọn họ không muốn em yêu sớm.



“Thi đại học cũng xong rồi, cũng không còn là trẻ vị thành niên nữa, chúng ta không phải yêu sớm.



“Quan hệ giữa chúng ta vẫn nên chờ lên đại học rồi mới nói.



Thật ra Hạ Quý không sợ công khai quan hệ yêu đương, cô chỉ sợ bị bố mẹ biết được chuyện ăn vụng trái cấm.

Một ngày chưa nói với bố mẹ cô, Phó Dụ cũng không thường xuyên tới nhà, nếu tới cũng sẽ chú ý chừng mực.

Cậu vô cùng bất mãn, nhưng cũng không có chuyện gì lớn, dù sao Hạ Quý cũng là của cậu, kết hôn cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.

Mắt thấy sắp tới ngày nghỉ của Hạ Quý, trước ngày nghỉ một hôm, thành tích thi đại học đã có!

Hạ Quý chờ đợi, trong lòng thấp thỏm khẩn trương, chỉ sợ mình thi trượt.

Cô còn không dám tra điểm, lúc tới công viên nước, đồng nghiệp đã biết điểm hết, chỉ còn mỗi cô mà thôi.

Cô sợ thành tích mình và Phó Dụ chênh lệch quá nhiều, đừng nói học cùng một trường, sợ là ở cùng một thành phố còn khó khăn.

Giữa trưa, Phó Dụ mang cơm trưa tới tìm cô, “Em tra thử chưa?”

“Em không dám, anh tra giúp em đi!”

Phó Dụ cười cười, cô nhất định không có tâm trạng ăn chưa, chỉ là không dám tra điểm, chờ cậu tới giúp thôi.

Phó Dụ đã tra điểm của mình, chỉ là, so với điểm của bản thân, cậu càng để ý Hạ Quý hơn.

Thật vất vả mới có bạn gái, nếu mà còn yêu xa nữa, không bằng giết cậu luôn đi!

May mắn kết quả vẫn vừa ý người, Phó Dụ được 678 điểm, Hạ Quý được 612, học chung trường đại học không thành vấn đề.

“Anh nói thật? Không lừa em?” Điểm cô cao như vậy sao? Rõ ràng thi xong cô còn cảm thấy không tốt như bình thường.

“Em tự xem xem.



Phó Dụ đưa điện thoại cho cô, Hạ Quý hét lên một tiếng ôm lấy cậu.

Mọi người xung quanh đều nhìn họ, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Hạ Quý ngại ngùng đỏ mặt, Phó Dụ lại rất hưởng thụ chuyện cô chủ động.

“Phó Nhụy còn chưa về sao?”

“Đêm nay quay về.



“Anh sẽ học trường nào?”

“Em thì sao?” Phó Dụ nhìn Hạ Quý, hi vọng có thể được học chung với cô.

“Em còn chưa nghĩ xong, tối về bàn bạc với bố mẹ trước đã.



“Bàn bạc xong rồi nói lại với anh.

 
Chương 49: Nằm Bò Lên Bàn


Sau khi có điểm thi đại học, chuyện quan trọng nữa quyết định số mệnh chính là điền nguyện vọng.

Sau khi thi đại học, Hạ Quý đã nói với bố mẹ ý định của mình, trong lòng cô cũng đã có nguyện vọng của mình, cho nên khá là nắm chắc quyết định này.

Ngày tới trường điền nguyện vọng, sáng sớm Phó Dụ đã tới đón cô.

“Nghĩ kỹ rồi?” Phó Dụ nói bóng nói gió hỏi Hạ Quý vài lần, cô đều không nói cho cậu biết ý định của mình.

Bởi vì cô hiểu cậu suy nghĩ điều gì, dù sao nguyện vọng hai người cũng không giống nhau.

Cô cảm thấy, học tập nhiều năm như vậy, Phó Dụ nên điền tên những trường thật tốt, cô không nên trở thành nhân tố khiến cậu suy xét một trường học khác.

“Nghĩ kỹ rồi, Phó Dụ đâu?” Hạ Quý dời đề tài, sắc mặt Phó Dụ âm trầm.

“Ở trên xe.

” Phó Dụ để Hạ Quý lên xe trước, liếc mắt đã thấy một nữ nhân quyến rũ bên trong.

Đi du lịch nước ngoài về một chuyến, Phó Nhụy vốn đã xinh đẹp động lòng người nay lại càng thêm vài phần hương vị phụ nữ.

Hạ Quý đã trải qua chuyện này, tất nhiên hiểu rõ nguyên nhân.

Cùng bạn trai đã kết giao mấy năm đi du lịch, trai đơn gái chiếc, củi khô bốc lửa, tất nhiên phải làm chuyện tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía rồi.

“Hạ Hạ!” Thấy Hạ Quý, Phó Nhụy kích động hét lên, “Tớ rất nhớ cậu đó!”

“Cậu vẫn rảnh để nhớ tớ sao?”

“Đương nhiên, sao cậu lại không đi chơi cùng tớ chứ?” Phó Nhụy ấm ức bĩu môi hỏi.

“Thành tích chưa có, sao tớ có tâm tình đi chơi chứ? Điểm thi cậu thế nào?”

Thành tích của Phó Nhụy mọi người đều hiểu rõ trong lòng bàn tay, nhưng một năm lớp 12 này, dưới sự trợ giúp của Diệp Hâm và Phó Dụ, thành tích cô đã được cải thiện.

Dù có sự chênh lệch nhưng vẫn không tồi, vẫn có cơ hội học chung đại học với ba người bọn họ.

“Tớ được 526 điểm.

” Vẻ mặt Phó Nhụy ngạo kiều mà nói, “Lợi hại không?”

“Lợi hại!” Hạ Quý gật đầu, thành tích này có thể nói là cao nhất từ trước đến nay của Phó Nhụy, cô đúng thật là rất may mắn.

Có vài người thành tích ngày thường rất tốt, nhưng thi đại học lại không ổn, lỡ mất cơ hội với trường đại học yêu thích.

Từ nhà Hạ Quý tới trường học, dọc theo con đường, bọn họ thảo luận nhiều nhất chỉnh là điền nguyện vọng.

Phó Nhụy ôm cánh tay Hạ Quý nói, “Hạ Hạ, tới muốn học chung một trường với cậu, cũng muốn ở chung với cậu.



“Tớ định học đại học P, chúng ta có khả năng học chung được, nhưng cùng phòng thì có chút khó khăn.

Trường đại học P không tồi, từ nhà ngồi xe lửa hai tiếng đã tới nơi.

Phó Dụ nghe cô nói, ánh mắt trở nên thâm trầm.

Cậu hỏi cô thế nào cô cũng không chịu nói, Phó Nhụy vừa hỏi đã nói ra, còn suy xét tình huống của Phó Nhụy.

Trong lòng cô, cậu còn kém hơn cả Phó Nhụy sao?

Phó Dụ ghen tị, còn tức giận, cảm thấy cô không đủ thích mình.

Nhưng nghĩ tới đồ vật trong balo, sắc mặt lại dịu hơn vài phần.

Đến trường học, trong lòng bốn người đều đã có quyết định, điền nguyện vọng rất nhanh.

Phó Nhụy kéo cánh tay Hạ Quý đi phía trước, “Chờ có giấy báo trúng tuyển, tớ sẽ tìm nhà thuê quanh trường, chúng ta ở cùng nhau!”

“Cậu không ở ký túc xá sao?”

“Vậy nếu chúng ta không được sắp xếp ở chung thì sao?”

Phó Nhụy không muốn ở trong trường, bố mẹ cô cũng vậy, mà Diệp Hâm cũng thế, muốn hai người sống chung.

Đương nhiên ý Diệp Hâm là mua một căn nhà, chỉ có hai người bọn họ sống.

Phó Nhụy lại tâm tâm niệm niệm ở chung với chị em tốt, Diệp Hâm thật đáng thương!

“Mau chóng thu phục bạn gái cậu đi, đừng đoạt Nhụy Nhụy của anh.

” Diệp Hâm nghe Phó Nhụy nói, thấp giọng nói với Phó Dụ phía sau.

Chuyện Phó Dụ thích Hạ Quý, Diệp Hâm sớm đã nhìn ra, bởi vì ánh mắt cậu nhìn Hạ Quý giống với ánh mắt anh nhìn Phó Nhụy.

“Cậu mang theo đồng phục không?” Phó Nhụy hỏi Hạ Quý.

“Có mang, cậu thật sự muốn chụp ảnh sao?”

Tối qua Phó Nhụy cố ý gọi điện thoại nhắc nhở Hạ Quý, bảo cô nhớ mang đồng phục tới, sau khi điền nguyện vọng xong, bốn người họ sẽ chụp ảnh ở trường.

Tuy rằng trước khi tốt nghiệp trường học đã tổ chức chụp ảnh, nhưng Phó Nhụy vẫn muốn tìm nhiếp ảnh gia, muốn chụp ảnh nhóm, lưu lại những ký ức tốt đẹp nhất.

Đây là chuyện vô cùng có ý nghĩ, Hạ Quý không có lý do từ chối cho nên đã đồng ý.

Bốn người vào nhà vệ sinh thay đồ, từ khi thi đại học xong tới giờ chưa tới một tháng, nhưng bốn người hầu như đã xảy ra một chút thay đổi.

Nhìn Hạ Quý một lần nữa mặc đồng phục trên người, sắc mặt Phó Dụ dịu đi rất nhiều.

Hạ Hạ của cậu vĩnh viễn đều xinh đẹp như vậy, là ánh sáng trong cuộc đời cậu, là mối tình đầu tươi đẹp nhất!

Ánh mắt Phó Dụ quả thật rất nóng, Hạ Quý trốn tránh không dám nhìn thẳng.

Phó Nhụy vẫn còn ở đây, cô còn chưa nói với cô ấy chuyện cô và Phó Dụ ở bên nhau.

Bốn người cùng nhau chụp ảnh, thời tiết tháng sáu vô cùng nóng, chụp một lát đã đổ mồ hôi.

Thấy Phó Nhụy và Hạ Quý mệt mỏi, Diệp Hâm lập tức bảo ngừng, quay về phòng học nghỉ ngơi,

Ngồi trong phòng điều hòa, bọn họ mới cảm thấy dễ chịu một chút.

Phó Nhụy mệt mỏi không muốn chụp tiếp, đợi nghỉ một lát rồi về nhà.

“Tớ muốn tắm rửa!” Cả người đều là mồ hôi, vô cùng khó chịu.

“Vậy chúng ta về thôi.

” Hạ Quý đứng dậy lại bị Phó Dụ kéo lại.

“Em và Hạ Hạ có chuyện cần nói, hai người về trước đi, lát nữa bọn em bắt xe về là được rồi.



Phó Dụ nói xong lập tức lôi kéo Hạ Quý đi, Phó Nhụy chuẩn bị đuổi theo lại bị Diệp Hâm ngăn lại.

“Đừng quấy rầy bọn họ, chúng ta về trước.



“Chuyện gì vậy?” Phó Nhụy chớp chớp mắt, “Hạ Hạ và em trai em có chuyện gì?”

“Người yêu thì có thể làm gì? Tất nhiên là hẹn hò rồi!” Diệp Hâm búng trán cô một cái, đồ ngốc Nhụy Nhụy này thế mà chưa nhìn ra.

Vẻ mặt Phó Nhụy khiếp sợ, cô hoàn toàn không nghĩ tới điều này, hoặc là nói, trước nay cô chưa từng nghĩ tới Hạ Quý và Phó Dụ sẽ có chuyện gì, bởi vì ở chung ba năm, cái gì cô cũng chưa phát hiện!

Phó Dụ kéo Hạ Quý tới một phòng tự học, khóa toàn bộ cửa lại.

Bởi vì hôm nay là ngày điền nguyện vọng, cho nên phòng học cũng không có ai.

Gian phòng tự học này cũng rất hẻo lánh, ngày thường cũng không có học sinh học, chỉ để đựng đống bàn ghế không dùng tới mà thôi.

Không khí tỏa ra mùi nấm mốc nhàn nhạt, Hạ Quý khẩn trương nuốt nước miếng, chiếc quạt cũ kĩ phát ra âm thanh kẽo kẹt.

“Anh đưa em tới đây làm gì?”

“Trừng phạt đồ vô tâm em!”

“???” Sao cô đã thành đồ vô tâm rồi?

“Nằm bò lên bàn đi!”

“Anh… A!”

Hạ Quý còn muốn hỏi, Phó Dụ trực tiếp xoay người cô lại, để cô nằm bò lên một cái bàn gần nhất.
 
Chương 50: Tát Mông


“Phó Dụ, anh muốn làm gì?”

Phó Dụ không nói chuyện, trực tiếp nhấc làn váy đồng phục Hạ Quý lên, lộ ra quần lót màu trắng bên trong.

Phó Dụ tát một cái, Hạ Quý ngay lập tức đỏ mắt, sao có thể đánh mông cô chứ?

“Anh hỏi em muốn học trường đại học nào, em không nói cho anh, chị anh hỏi em, em đều nói hết! Rốt cuộc trong lòng em, ai mới là người quan trọng hơn?”

“Em chỉ hi vọng anh vào một trường đại học tốt hơn!”

“Em biết anh muốn chúng ta có thể học chung mà! Chúng ta vừa mới ở bên nhau, anh không muốn yêu xa.



“Nếu thực sự yêu nhau, khoảng cách sẽ không là vấn đề!”

“Nhưng anh không đánh cược được! Hạ Quý, anh không tin tưởng bản thân có thể giữ lại em, em không biết trong lòng anh lo được lo mất bao nhiêu đâu!”

Hạ Quý quay đầu lại, vẻ mặt không dám tin tưởng.

Một Phó Dụ ưu tú như vậy, sao lại nói ra những lời này, Hạ Quý thật sự không biết làm sao.

“Trong tình yêu, người yêu trước đã định trước hèn mọn hơn đối phương.

” Ngữ khí Phó Dụ mang theo bi thương, Hạ Quý nghe thấy cũng đau lòng.

Cô vừa muốn ngồi dậy lại bị Phó Dụ ấn xuống, không chỉ không cho cô đứng dậy, còn cho cô một cái tát vào mông.

Đau lòng của Hạ Quý với cậu lập tức biến mất, quay đầu trừng mắt, “Vì sao lại đánh em?” Cô còn muốn ăn ủi cậu nữa.

Còn có, sao cậu lại có thể đánh vào mông cô? Cô cũng là người trưởng thành rồi, chuyện này…

“Anh nói rồi, anh muốn trừng phạt đồ vô lương tâm em.



Rõ ràng vừa rồi còn nói hèn mọn, lúc nào lại lạnh lùng nhìn cô, giống như cô thật sự làm sai điều gì.

“Em… em không phải!”

“Ồ? Không phải sao? Xem ra em vẫn chưa ý thức được mình sai ở đâu.



Ngữ khí Phó Dụ lành lạnh, trong lòng Hạ Quý có chút bất an.

Giây tiếp theo, cô cảm thấy mông mình chợt lạnh, Phó Dụ đã kéo quần lót cô xuống dưới.

“Đừng làm vậy, ở đây là trường học!” Hạ Quý bắt đầu giãy giụa nhưng rất nhanh đã bị một bàn tay Phó Dụ dễ dàng đè lại.

Không chỉ có thế, cô còn nghe thấy tiếng quần áo sột soạt, sau đó, côn th*t nóng hổi để ở trên mông cô.

Bởi vì kích động mà đỉnh côn th*t chảy ra một ít chất lỏng, một bàn tay Phó Dụ nắm lấy côn th*t, cọ xát chất lỏng lên mông cô.

“Phó Dụ, chúng ta đi nơi khác được không, đừng ở đây mà!”

Hạ Quý rất sợ bị người khác phát hiện, dù sao ở đây cũng là trường học.

Cô đã học ở đây ba năm, đối với cô, đây là nơi vô cùng nghiêm túc, sao có thể làm ra loại chuyện này?

Nếu như bị thầy cô hay bạn bè phát hiện, cô phải làm sao? Bố mẹ nhất định sẽ đánh chết cô!

Bởi vì sợ hãi, toàn thân Hạ Quý run lên.

“Không được, Phó Dụ, xin anh!” Giọng nói Hạ Quý mang theo sợ hãi.

Trong lòng Phó Dụ mềm nhũn, nhưng côn th*t dưới háng lại nảy lên, nhắc nhở cậu mục đích tới đây là gì.

Cậu có chấp niệm với Hạ Quý, ba năm ở đây, mỗi ngày cô mặc đồng phục lắc lư trước mặt cậu, cậu sớm đã muốn đè cô trên bàn học mà thao.

Mộng xuân đó không biết cậu đã mơ thấy bao nhiêu lần, hôm nay rốt cuộc có cơ hội thực hiện, cậu không thể mềm lòng.

“Đây là trừng phạt đối với em!”

Lời nói Phó Dụ vừa nói ra, côn th*t thô dài lập tức hung hăng đâm vào trong.

Vì sợ hãi, âm hộ Hạ Quý cũng không ướt át, thời điểm Phó Dụ đi vào cô chỉ cảm thấy đau.

Phó Dụ cũng biết mình nhất thời xúc động, vội vàng rút ra, dùng ngón tay đi vào trong.

“Hu hu hu…” Hạ Quý cảm thấy oan ức, cũng cảm thấy bên dưới rất đau, nhịn không được khóc lên.

Sao cậu lại đối với cô như vậy? Cô biết cậu yêu cô, nhưng cô cũng đang rất nỗ lực mà, vì sao lại muốn ép bức cô?

Cô không chỉ hi vọng hai người có thể ở bên nhau thật tốt, còn hi vọng có thể nỗ lực vì nhân sinh của hai người.
 
Chương 51: Làm Tình Trong Phòng Học


Phó Dụ nghe tiếng cô khóc, khuôn mặt cũng đen hơn, nhưng động tác ngón tay bên dưới lại tăng tốc.

Một ngón, hai ngón rồi ba ngón, cho tới khi ba ngón tay có thể thuận lợi ra vào, Phó Dụ lập tức thay bằng côn th*t của mình.

Cậu không muốn nói chuyện, cảm thấy bây giờ nói gì cũng không ổn, còn không bằng trực tiếp hành động.

Khiến cho Hạ Quý nghe lời, cơ thể và trái tim đều thần phục mới thôi!

Phó Dụ nắm lấy eo Hạ Quý, dùng sức đâm vào rút ra khiến cho tiếng khóc nức nở của Hạ Quý dần dần biến mất.

Sau nhiều lần ra vào, Phó Dụ cảm thấy côn th*t đã đỡ hơn một chút, vì thế vừa động thân dưới, vừa vươn tay cởi bỏ áo trên của cô.

Đồng phục là áo sơ mi trắng, cởi bỏ nút thắt quần áo, lộ ra áo ngực màu trắng tinh khôi của cô.

Phó Dụ cảm thấy áo ngực vô cùng chướng mắt, trực tiếp cởi bỏ ném sang một bên, sau đó hai tay nắm lấy ngực nhỏ.

Chính là cảm xúc này, chạm tới thật thoải mái.

Phó Dụ đè nặng Hạ Quý từ phía sau, phía dưới ra sức động, hai tay xoa bóp ngực cô.

Hạ Quý nào còn sức để khóc, ứng phó với Phó Dụ đã đủ mệt mỏi.

“Hạ Hạ, trong lòng em ai quan trọng nhất?”

Vào lúc Hạ Quý bị Phó Dụ đâm tới mức ý thức tán loạn, Phó Dụ bắt đầu hỏi cô.

“Bố mẹ… a…”

Thế mà không phải cậu? Thiếu thao!

“Anh là ai?”

“Phó Dụ…”

“Sai! Là ông xã!”

“A… nhẹ chút…” Phó Dụ lại hung hăng đâm mạnh vào trong.

“Nói, muốn học chung đại học với anh.



“Muốn… chung đại học…”

“Ngoại trừ Phó Dụ, không cho người đàn ông khác chạm vào em một chút!”

“Ngoại trừ… Phó Dụ… không cho… người khác, chạm vào…”

“Nói yêu anh!”

“Nói… yêu anh.

” Hạ Quý nói theo lời cậu.

“…Anh yêu em.



“Em yêu anh…ưm… chậm một chút… nhanh quá.



Phó Dụ sao có thể làm theo ý cô? Cậu mơ mộng lâu như vậy, rốt cuộc bây giờ đã có thể thực hiện nguyện vọng này – ở trong phòng học thao Hạ Quý mặc đồng phục!

Đây là lần thứ hai hai người làm tình.

Vốn dĩ đàn ông mới khai trai tinh lực tràn đầy, đã cách hơn một tuần không làm gì, bây giờ còn dựa theo ý tưởng trong lòng mà làm, Phó Dụ sao có thể dừng lại?

Cậu ở phía sau ôm lấy mông Hạ Quý, mạnh mẽ ra vào, cơ hồ như muốn đâm Hạ Quý tới mức rơi khỏi bàn.

Cả người Hạ Quý ghé vào trên bàn, theo sức lực của Phó Dụ, chiếc bàn cứ thể dịch chuyển ra phía trước, mãi cho tới khi chạm tới một chiếc bàn khác mới ngừng lại.

Trong phòng học tối tăm, tiếng quạt điện cũ nát kẽo kẹt căn bản không thể làm giảm bớt khô nóng trên người Phó Dụ.

Cả người cậu đầy mồ hồi, làm được một nửa cởi hết quần áo trên người, cũng lột sạch Hạ Quý, hai người trần truồng ôm nhau hưởng thụ cá nước thân mật.

Không, là Phó Dụ mạnh mẽ phát tiết.

Hạ Quý sớm đã bị cậu áp bực tới không còn sức lực, giống như vũng nước nằm trên bàn, tùy ý để Phó Dụ muốn làm gì thì làm.

Phó Dụ rất nhanh đã bắn một lần, trước hết kiểm tra cho Hạ Quý rồi mới rút côn th*t ra.

Sau đó cậu xoay ngược Hạ Quý lại, để cô nằm thẳng trên bàn nghỉ ngơi trong chốc lát.

“Uống chút nước.

” Phó Dụ nói xong, miệng ngậm một ngụm nước đút cho Hạ Quý, ép cô nuốt xuống.

Uống nước xong, Hạ Quý dần dần hồi phục tinh thần, vốn định nghỉ một chút rồi mặc quần áo đi về, kết quả lại bị Phó Dụ đặt hai chân lên vai, côn th*t theo chất lỏng trơn trượt lần nữa đi vào trong.

“Dừng lại đi, em mệt quá!” Hạ Quý xin tha.

“Anh vẫn còn đói, thân là bạn gái em không nên giúp anh ăn no sao?”
 
Chương 52: Sướng Phát Sợ


Phó Dụ đặt hai chân Hạ Quý lên vai, ra sức luật động, tư thế này rất thuận lợi cho cậu dùng sức.

Cắm trong chốc lát, cậu bẻ hai chân Hạ Quý ra, banh rộng hai chân khiến cô đau nhức.

“Đau quá, đừng như vậy!” Hạ Quý đỏ mắt cầu xin.

Phó Dụ cũng đỏ mắt, nhưng là thao tới đỏ mắt.

Hạ Quý nằm trên bàn học học, toàn thân trơn bóng, hai quả đào trước ngực đong đưa, chỉ biết khóc lóc xin tha.

Hạ Quý như vậy càng làm cậu muốn bắt nạt, hận không thể đâm xuyên người cô, đâm tới khi trong mắt cô chỉ có cậu, không còn nhìn được người khác.

Có lẽ bởi vì chuyện vừa rồi, hoặc có thể là do bất an từ trước tới nay, lúc này Phó Dụ đã nghẹn đủ, mạnh mẽ mà thao Hạ Quý.

Hạ Quý nằm trên bàn bị cậu thao một hồi lâu, cậu lại bế cô lên, để hai chân cô quấn chặt lấy eo mình, ôm cô ngồi trên ghế mà cắm.

Tư thế này yêu cầu Hạ Quý phải phối hợp dùng sức, nhưng cô động một cái đã đủ mệt, Phó Dụ dứt khoát ôm người đứng dậy, đi lại trong phòng học.

Thời điểm đi lại, động tác Phó Dụ cũng không quá mãnh liệt như vừa rồi, nhưng là bởi vì cô treo trên người Phó Dụ, lúc nào cũng lo mình ngã xuống, trong lòng khẩn trương, tiểu huyệt cũng cắn nuốt côn th*t thật chặt.

Phó Dụ hít sâu một hơi, đem người ôm tới bên cửa, đè Hạ Quý lên ván cửa sau đó dùng sức đâm vào.

“A…chậm thôi.



Sau vài tiếng kêu ngắn ngủi, Hạ Quý rốt cuộc cũng không phát ra nổi âm thanh nào, côn th*t nhanh chóng ra vào tiểu huyệt, khoái cảm chồng chất làm cô không kịp rên rỉ.

Hạ Quý ngẩng đầu, mở miệng, đầu gác trên vai cậu, nửa người trên bị Phó Dụ đè lên ván cửa, mông bị cậu giữ chặt, côn th*t ra vào mãnh liệt.

Trừ bỏ lúc đầu âm huyệt khô khốc, sau khi Phó Dụ dùng ngón tay, cô đã rất nhanh ướt át.

Theo thời gian, mật dịch trơn trượt ngày càng nhiều, theo nơi hai người kết hợp chảy ra, từng giọt rơi xuống mặt đất.

Bởi vì Phó Dụ dùng sức, mật dịch biến thành bọt mép dính một vòng ở cửa tiểu huyệt.

Mỗi lần Phó Dụ rút côn th*t ra, tinh hoàn sẽ mang theo một chút bọt mép, nhưng côn th*t lần nữa chọc vào trong sẽ lại biến ra càng nhiều hơn.

Phó Dụ giống như chó sói ăn thế nào cũng không đủ, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, ăn Hạ Quý tới sạch sẽ.

Hạ Quý không phát ra tiếng, ván cửa lại kêu thành tiếng, mãi tới khi Phó Dụ bắn ra rất nhiều tinh dịch ở cửa tử cung, ván cửa mới khôi phục lại yên tĩnh.

Phó Dụ chôn mặt ở hõm vai Hạ Quý thở dốc, nghỉ trong chốc lát mới ôm Hạ Quý quay về bàn học cho cô nằm.

Tuy rằng mới bắn hai lần, nhưng lần thứ hai cậu cũng làm khá lâu, cũng thật sự sung sướng, bắn ra rất nhiều tinh dịch, nhưng vẫn chưa đủ.

Cậu nhìn Hạ Quý nằm trên bàn, liếm môi, thêm một lần nữa hẳn là có thể đi?

Hạ Quý sớm đã bị thao tới hồn phi phách lạc, nửa ngày cũng chưa khôi phục.

Cô không biết thời điểm người khác làm tình sẽ có cảm giác gì, tuy rằng cô và Phó Dụ mới có lần thứ hai, nhưng lại nhiều khoái cảm tới đáng sợ.

Khoái cảm chồng chất khoái cảm bao phủ toàn thân, kế tiếp lại dẫn cô tới cao trào.

Cô sung sướng, nhưng cũng sướng phát sợ!

côn th*t Phó Dụ thô to còn nóng đến đáng sợ, không muốn sống mà đâm vào trong tiểu huyệt, cô chỉ sợ sẽ đâm xuyên cô mất!
 
Chương 53: Anh Muốn Uống Sữa


Bây giờ Phó Dụ đã rút ra, cô vẫn cảm thấy tiểu huyệt bị thao lộng chưa hồi phục.

Cảm giác tinh dịch nóng bỏng bên trong vẫn rõ ràng như vậy, Hạ Quý có chút sợ Phó Dụ.

côn th*t vốn đã thô to, thể lực còn tốt như vậy, cô sợ bản thân sớm muộn cũng có ngày chết ở trên giường.

Trong lúc đầu óc Hạ Quý lộn xộn, Phó Dụ đã nhìn chằm chằm tiểu huyệt cô một hồi lâu.

Cậu đang cố gắng kiềm chế, chỉ sợ cô đã không chịu nổi nữa.

Nhưng là nhìn thấy tiểu huyệt chảy ra tinh dịch của mình, còn có chất lỏng kia hòa hợp với nhau, côn th*t đã phát tiết hai lần lại đứng thẳng, càng sưng to hơn trước.

Cậu thấy ánh mắt Hạ Quý nhìn chằm chằm trần nhà, lại nhớ tới chuyện cô không nói cho mình điền nguyện vọng trường nào, hạ quyết tâm bẻ hai chân cô ra đâm vào trong.

“Đừng mà!” Hạ Quý kinh hô, không kịp ngăn cản.

Không cần Phó Dụ dùng tay đỡ, côn th*t đã quen đường tiến vào.

Cậu thở dài, vẫn là ngây ngốc trong này thoải mái, giống như ngâm nước ấm vậy, sung sướng tới mức không muốn rời đi.

Hưởng thụ cảm giác ấm áp trong chốc lát, Phó Dụ lại ôm Hạ Quý lên lần nữa mà ra vào.

Sau lần đầu phát tiết, dục vọng đã được giảm bớt.

Lần thứ hai phát tiết, nghẹn khuất, bất an và buồn bực trong lòng đã không còn.

Cho nên, lần thứ ba này, Phó Dụ cũng không nóng này bắn ra, cậu muốn dẫn dắt Hạ Quý hưởng thụ những thứ đẹp nhất của tình dục, để cô không thể rời khỏi mình.

Phó Dụ một bên chậm rãi ra vào tiểu huyệt, một bên ôm hôn cô.

Đầu lưỡi thăm dò trong khoang miệng, cấu lấy đầu lưỡi cô.

Hạ Quý nuốt không kịp nước miếng, tất cả đều chảy ra từ khóe miệng.

Cuối cùng vẫn là Phó Dụ có lương tâm phát hiện buông tha cho Hạ Quý.

Nhưng cậu nhìn thấy Hạ Quý chảy nước miếng dưới thân, dáng vẻ ngây ngốc này khiến lồng ngực dâng lên cảm giác thỏa mãn của đàn ông.

Ngày thường Hạ Quý ngoan ngoãn nghiêm túc, lúc này cũng biến thành trạng thái như vậy, tất cả đều vì cậu!

Phó Dụ cúi người cắn núm vú cô, núm vú hồng hào kiều diễm giống như hòn đá nhỏ gắng gượng đứng dậy.

“Anh xoa ngực em lớn được không? Hạ Hạ…” Phó Dụ thả núm vú dính đầy nước miếng trong miệng ra, đôi tay bắt đầu xoa bóp.

Ngực người khác lớn đẹp gì cậu không quan tâm, cậu chỉ thích ngực của Hạ Quý.

Nhưng mà ngực hơi nhỏ, cũng không sao, cậu nhất định sẽ xoa lớn! Xoa lớn mới đủ sữa mà nuôi con của bọn họ, đương nhiên, con uống không đủ cậu cũng không ngại hỗ trợ.

Nghĩ tới sẽ có sữa, Phó Dụ lại nhịn không được ngậm vào hút thật mạnh, giống như có thể tiết sữa vậy.

Phó Dụ hút mạnh, còn dùng răng cắn, ý thức Hạ Quý hỗn độn không có nghĩa là cô không có cảm giác.

“Đau… đừng cắn… đau quá!” Thanh âm Hạ Quý khàn khàn.

Rõ ràng tiếng rên rỉ của cô không lớn, vừa rồi còn bị thao đến không phát ra nổi âm thanh, nhưng câu nói này lại khàn khàn mềm mại, giống như mèo nhỏ chưa được ăn no.

“Bà xã, anh muốn uống sữa, uống sữa vú em chảy ra!” Phó Dụ vừa cắn vừa nói.

“Đừng cắn! Em… nơi nào có… sữa…”

“Mang thai là có! Bà xã, sinh cho anh một tiểu Hạ Quý đi, nhất định nó sẽ đáng yêu giống như em.



Nghĩ tới trong bụng Hạ Quý sẽ chứa đựng một tiểu bảo bối, còn là phiên bản thu nhỏ của cô, trong lòng Phó Dụ cũng không thể bình tĩnh nổi.
 
Chương 54: Bà Xã Thật Thiếu Thao!


Bàn tay nóng rực của Phó Dụ xoa bụng Hạ Quý, giống như cô thực sự đã có tiểu bảo bảo vậy.

“Không được sờ!” Hạ Quý đẩy tay cậu, thế nào cũng đẩy không ra.

Không chỉ có thể, Phó Dụ còn đè xuống bụng nhỏ của cô.

“Mau sờ côn th*t của anh.

” Phó Dụ cười tà nói.

Khuôn mặt Hạ Quý đỏ bừng không dám nhìn, người này đúng là cái gì cũng dám nói!

côn th*t Phó Dụ chọc ra rút vào bên dưới, Hạ Quý mơ hồ có thể nhìn thấy hình dáng côn th*t phồng lên trong bụng, Phó Dụ đưa tay đè xuống, côn th*t bị cắn tới càng chặt.

“A…” Phó Dụ hít một hơi, thiếu chút nữa đã bị ép bắn, nhưng mà cảm giác này vô cùng tốt.

“Cắn anh? Hửm?” Sau khi bình tĩnh, Phó Dụ đánh vào mông cô một cái.

Hạ Quý hoảng sợ, tiểu huyệt lại lần nữa cắn chặt côn th*t.

“Bà xã thật thiếu thao! Tiểu huyệt tham ăn như vậy, anh sẽ khiến em ăn no!”

Phó Dụ bóp eo Hạ Quý, tàn nhẫn tiến vào

“Chậm thôi… a… chậm… Phó Dụ…” Tiếng rên rỉ bị đâm phá thành mảnh nhỏ, mà Phó Dụ căn bản không nghe được, chỉ muốn một lòng thao cô.

Hạ Quý còn cảm thấy bên dưới nóng rát phát đau, lúc Phó Dụ nhanh chóng ra vào, tiểu huyệt cũng như chết lặng.

Cuối cùng chỉ có tiếng rên rỉ đứt quãng của Hạ Quý, hai chân cũng không kẹp lấy eo cậu nữa, tay cũng buông thõng xuống bàn.

“A…” Cuối cùng cả người Phó Dụ căng chặt, gầm nhẹ một tiếng, Hạ Quý cảm giác côn th*t trong thân thể nảy một cái, một cỗ lửa nóng phun ra, nóng hổi.

Cả người Phó Dụ toàn là mồ hôi, ôm Hạ Quý cũng đã ướt đẫm, để cô nghỉ ngơi một lát mới ngồi dậy, rút côn th*t ra khỏi huyệt nhỏ.

Phòng học hẻo lánh chỉ có quạt điện cũ nát, không có một chút gió mát nào.

Vì để không ai phát hiện nên cửa phòng đóng chặt, hai người bên trong nóng bức không thôi.

Phó Dụ lấy từ trong ba lô ra khăn giấy, thu thập cô mình một chút, dùng đồng phục vừa cởi ra lau mồ hôi trên người, rồi thay bộ quần áo lúc đầu mặc tới trường.

Thu thập xong chính bản thân, Phó Dụ bắt đầu lau người giúp Hạ Quý.

Tỉ mỉ dùng khăn giấy lau tiểu huyệt cho Hạ Quý, nhưng vì cậu bắn tới ba lần, cũng rất nhiều nên lau thế nào cũng không sạch nổi.

Cuối cùng, Phó Dụ không còn biện pháp, chỉ có thể đặt khăn giấy ở huyệt khẩu, mặc quần lót vào giúp cô.

Dùng đồng phục lau mồ hôi cho cô, giúp cô mặc quần áo.

“Anh đưa em về.

” Phó Dụ đeo ba lô của hai người, đỡ Hạ Quý ra ngoài.

Sau khi đóng cửa phòng tự học, xác nhận bên ngoài không có người nhìn thấy, Phó Dụ ôm Hạ Quý theo kiểu công chúa rời khỏi.

Sáng sớm 9 giờ họ tới trường điền nguyện vọng, chụp ảnh xong đã là giữa trưa, Phó Dụ còn lôi kéo Hạ Quý làm ba lần, lúc này cũng đã gần 3 giờ chiều.

Cũng may lúc này học sinh đều ở lớp, học sinh điền nguyện vọng cũng ở phòng thầy cô, không có ai đi lại bên ngoài.

Cho nên, thời điểm Phó Dụ ôm Hạ Quý tới cổng trường cũng chỉ gặp bác bảo vệ.

“Hai đứa làm sao vậy?”

Bác bảo vệ cũng biết hôm nay có học sinh quay về điền nguyện vọng, cũng mặc kệ chuyện bọn họ không mặc đồng phục.

“Bọn cháu điền xong nguyện vọng, cậu ấy bị cảm nắng, cháu phải đưa cậu ấy về nghỉ ngơi.

” Mặt Phó Dụ không đổi sắc nói.

Bác bảo vệ cũng không hoài nghi, còn dặn dò Phó Dụ chăm sóc cô thật tốt.

Toàn bộ quá trình Hạ Quý đều giả chết, sợ bị bác bảo vệ nhìn ra điều gì.

Phó Dụ ôm Hạ Quý vào xe taxi, cười trầm thấp.

“Cười gì mà cười?” Hạ Quý hung dữ trừng cậu, cô bị thế là vì ai?

“Hạ Hạ, em thật đáng yêu!” Phó Dụ ôm cô cười không ngừng.

Hạ Quý chôn mặt trong lồng ngực cậu, lồng ngực chấn động làm cô cũng run rẩy theo.

“Cười chết anh đi!” Hạ Quý thẹn quá hóa giận đấm Phó Dụ vài cái.

Phó Dụ đưa Hạ Quý đến cửa nhà, cô trực tiếp đóng cửa không cho cậu vào trong, thiếu chút nữa đâm vào chóp mũi Phó Dụ.

Cậu sờ mũi, xong rồi, tiêu rồi, chọc cô vợ nhỏ tức giận rồi!
 
Chương 55: Sờ Đùi Phó Nhuỵ


Phó Nhụy bị Diệp Hâm kéo đi trước, ngồi trên xe chất vấn, “Sao anh không nói gì với em? Nói, chuyện từ khi nào?”

Vì sao cô không phát hiện điều gì chứ? Một người là em trai ruột, một người là bạn thân của cô đó!

“Hẳn là sau khi chúng ta đi du lịch bọn họ mới ở bên nhau.

” Diệp Hâm cũng là tự mình quan sát mà ra, trở về thấy Phó Dụ có chút không đúng, gặp lại Hạ Quý mới hiểu.

“Sao anh biết được? Phó Dụ nói cho anh sao?” Phó Nhụy chống nạnh, đồ trứng thối! Nói cho Diệp Hâm mà không nói cho cô, cô mới là chị ruột của cậu đó!

“Không phải, bởi vì bốn người chúng ta thường đi cùng nhau, anh để ý thấy ánh mắt Phó Dụ nhìn Hạ Quý, giống như ánh mắt anh nhìn em vậy, cho nên anh đoán Phó Dụ thích Hạ Quý.

Anh cũng từng hỏi qua nhưng cậu ấy phủ nhận, trước khi thi đại học họ cũng chưa yêu nhau, mãi cho tới khi chúng ta đi du lịch về, anh mới phát hiện quan hệ bọn họ có thay đổi.



“Vậy sao em lại không biết chứ?” Phó Nhụy phát điên.

Hai người đều là người thân thuộc với cô, thế mà cô lại không phát hiện Phó Dụ yêu thầm Hạ Quý.

“Khó trách em bảo đưa nó đi du lịch nó không thích, thì ra là chờ chúng ta đi rồi bắt cóc Hạ Hạ.



“…” Ừm, Nhụy Nhụy của anh muốn giải thích thế cũng được.

“Không được, Hạ Hạ là bạn thân của em, tên tiểu tử Phó Dụ này sao có thể dễ dàng bắt cóc cậu ấy được? Em phải về tìm bọn họ.



“Đứng nháo, Nhụy Nhụy, chúng ta đi ăn cơm trước, sau đó đi xem phim, không phải em muốn xem bộ phim mới sao?”

Diệp Hâm lôi kéo Phó Nhụy đi ăn đồ Nhật, sau đó hai người đi xem phim.

Diệp Hâm biết nếu để cho Phó Nhụy đi quấy rầy hai người kia, tên tiểu tử phúc hắc đó nhất định sẽ trả thù.

Hơn nữa, Diệp Hâm chỉ hận không thể thời thời khắc khắc trải qua cuộc sống hai người với Phó Nhụy, sao có thể để cô đi được.

Phó Nhụy gọi một suất bỏng lớn, Diệp Hâm cầm hai ly nước trên tay, ngồi trên ghế tình nhân VIP xem phim.

Ngồi ở trên ghế tình nhân là sẽ không thấy gì xung quanh, hơn nữa, rạp chiếu phim cũng tối, cho nên rất riêng tư.

Sau khi phim bắt đầu chiếu, Phó Nhụy ngồi một bên ăn bỏng, một bên chăm chú xem phim, vì nam chính bộ phim này chính là nam thần của cô!

“Đẹp trai quá! Oa, tám múi cơ bụng, trời ơi thật muốn chạm vào!”

Phó Nhụy hoa si đối với nam thần, thỉnh thoảng ăn bỏng, uống một hớp nước, Diệp Hâm sớm đã bị cô bỏ quên nơi khác.

Diệp Hâm trừng mắt liếc nam chính trên màn hình, cơ bụng anh cũng có mà! Lớn lên cũng đẹp trai!!!

Diệp Hâm hận không thể xoay mặt Phó Nhụy lại, để cô chỉ được nhìn chính mình, nhưng anh cũng không dám, bởi vì như vậy Phó Nhụy sẽ rất tức giận.

Đến lúc đó sẽ không chỉ đánh anh một cái đơn giản nữa mà có khi còn bỏ rơi anh luôn.

Diệp Hâm căn bản không thích xem phim, nếu không phải vì Phó Nhụy thích, anh mới không đưa cô tới đây.

Xem phim thì có gì vui chứ? Anh cảm thấy vẫn là hai người ở trong nhà càng vui hơn, muốn ôm thì ôm, muốn hôn thì hôn, muốn làm thì làm, thật tốt mà!

Diệp Hâm không cam lòng bị Phó Nhụy làm lơ hai tiếng đồng hồ, ánh mắt đảo qua một vòng trên người cô, cuối cùng dừng lại ở chiếc váy ngắn cô mặc.

Diệp Hâm liếc xung quanh, xác định không ai có thể nhìn thấy, vươn cánh tay duỗi tới trên đùi Phó Nhụy.

Phó Nhụy cũng mặc kệ, lúc hai người đi du lịch, điều nên làm cũng đã làm, sờ đùi một cái cũng chẳng sao.

Phó Nhụy ngầm đồng ý khiến lá gan Diệp Hâm ngày càng lớn, cánh tay nương theo bắp đùi trơn trượt sờ tới quần lót.
 
Chương 56: Rạp Chiếu Phim Play 1


Cuối cùng Phó Nhụy cũng cho anh một ánh mắt, nhưng chỉ nhìn một cái rồi không có sau đó nữa.

Bởi vì nam thần của cô đang đánh nhau, Phó Nhụy thét chói tai, không rảnh quan tâm Diệp Hâm.

“…” Mẹ nó, sớm muộn cũng phải tống cổ tên kia ra khỏi đầu cô.

Diệp Hâm khó chịu trong lòng, bàn tay lưu luyến bên ngoài quần lót Phó Nhụy, sau đó ngón tay đẩy quần lót ra chui vào trong.

Bởi vì hàng năm cầm bút nên ngón tay có chút thô ráp, sờ tới khe hở khiến Phó Nhụy có chút run rẩy.

“Đừng làm bậy.

” Phó Nhụy thấp giọng nói, cô còn đang xem nam thần, thời điểm mấu chốt không muốn bị quấy rầy.

Diệp Hâm hiểu ý Phó Nhụy, nhưng lần đầu tiên anh không màng ý cô, cắm thẳng ngón trỏ vào bên trong.

Lúc hai người đi du lịch, mỗi ngày hầu như sẽ vật lộn một lần, địa điểm cũng không chỉ giới hạn ở trên giường.

Bởi vì ở nước ngoài cởi mở hơn so với trong nước, cho nên bọn họ trừ làm tình ở khách sạn còn làm ở bãi biển, ban công, thậm chí là rừng cây nhỏ không có ai.

Thân thể hai người sớm đã hòa hợp, mặc dù Phó Nhụy không có ý muốn làm chuyện này, nhưng sau khi ngón tay Diệp Hâm cắm vào bên trong, chỉ chốc lát đã có mật dịch trơn trượt chảy ra.

“Nhụy Nhụy, em ướt.

” Diệp Hâm cắn lấy vành tai cô nói.

Sao Phó Nhụy không có cảm giác được chứ? Nhưng cô vẫn kiên trì trước bộ phim, “Xem xong phim rồi tính.



Phó Nhụy cho rằng anh sẽ nghe lời mình mà rút tay ra, không nghĩ tới anh lại thọc vào rút ra vài lần.

Sau khi một ngón tay thông thuận, Diệp Hâm lại tăng thêm một ngón tay nữa, hai ngón tay chuyển động bên dưới tiểu huyệt làm nước chảy không ngừng.

Nếu không phải âm thanh bộ phim ở mức rất lớn, chắc chắn những người xung quanh đều có thể nghe tiếng tiểu huyệt chảy nước.

Một tay Diệp Hâm cắm ở tiểu huyệt Phó Nhụy, một tay kéo quần mình xuống lộ ra côn th*t sưng to cương cứng.

“Nhụy Nhụy, Nhụy Nhụy.

” Diệp Hâm bắt lấy tay Phó Nhụy, để cô cầm lấy côn th*t.

Diệp Hâm một bên thổi khí bên tai cô, một ngón tay cắm trong tiểu huyệt, con bắt cô dùng tay giúp mình, sao cô có thể chú tâm mà xem phim được nữa?

Diệp Hâm ngậm lấy vành tai nhẹ nhàng cắn, sau đó hôn lên mặt cô.

Rốt cuộc Phó Nhụy không còn cách nào xem phim nữa, phối hợp với Diệp Hâm dùng tay giúp anh vuốt ve côn th*t, trong miệng còn phát ra tiếng rên rỉ.

Phó Nhụy phối hợp làm Diệp Hâm càng thêm hưng phấn, “Nhụy Nhụy, chúng ta còn chưa thử làm ở rạp chiếu phim đâu.



“Cái gì?” Phó Nhụy mở to đôi mắt ngập nước ra nhìn anh.

“Ngồi lên.

” Diệp Hâm rút tay cô ra, lôi cô lên đùi mình.

“Sẽ bị người khác thấy.



Phó Nhụy tuy rằng mê chơi, cũng cùng Diệp Hâm trải qua dã chiến, nhưng khi ấy đều đã chắc chắn là không có ai.

Nơi này chính là rạp chiếu phim, xung quanh đều là người, lỡ bị nhìn thấy thì phải làm sao?

“Sẽ không, ở đây rất tối, hơn nữa ghế dài người khác sẽ không thấy.

” Diệp Hâm vừa nói vừa cởi quần lót cô ra.

Anh rất thích Phó Nhụy mặc váy, chỉ cần cởi quần lót ra là có thể thuận tiện mà cắm vào.

Phó Nhụy ỡm ờ bị kéo lên đùi anh, Diệp Hâm lập tức nắm côn th*t tiếng vào.

Một khắc kia, hai người đều thoải mái hừ ra tiếng, dù sao cũng là người từng trải, chỉ sờ thôi căn bản không thỏa mãn nổi.

Diệp Hâm ôm lấy eo thon của Phó Nhụy, tách hai chân cô ra ngồi trên đùi, nắm lấy eo thon di chuyển lên xuống.

Phó Nhụy đối mặt với màn hình, vốn tưởng có thể tiếp tục xem phim, kết quả sau khi Diệp Hâm vừa động, trước mắt đều trở nên mờ mịt, gì cũng không thấy rõ.
 
Chương 57: Rạp Chiếu Phim Play 2


Cắm một chốc lát, Diệp Hâm cuối cùng cũng thoải mái, lúc này phim cũng mới chiếu được một nửa, bọn họ còn nhiều thời gian.

Vì thế Diệp Hâm buông eo Phó Nhụy ra, từ vạt áo chui vào trong, bởi bỏ áo ngực, ôm lấy hai luồng mềm mại.

Dáng người Phó Nhụy rất tốt, ngực lớn eo nhỏ chân dài, trước khi hai người làm tới bước cuối cùng, Diệp Hâm sẽ chăm sóc nơi này thật tốt.

Bản thân Phó Nhụy phát dục không tồi, ăn dinh dưỡng tốt, hơn nữa được Diệp Hâm cần cù mát xa mới to lớn như bây giờ.

“Ngực của Nhụy Nhụy có phải được anh xoa lớn không?” Đôi tay Diệp Hâm nằm ở ngực cô, trầm thấp hỏi bên tai.

“Phải, mau, xoa núm vú, ngứa quá!”

Tuy rằng ban đầu còn lo bị người ta nhìn thấy, nhưng nếu đã làm thì phải làm cho thoải mái!

Phó Nhụy là một người chưa bao giờ để mình chịu thiệt, muốn thoải mái thế nào đều sẽ hào phóng yêu cầu Diệp Hâm.

“Nhụy Nhụy dâm đãng.

” Diệp Hâm thấp giọng cười, đôi tay nhéo đầu v* một cái.

“Đau!” Phó Nhụy quay đầu hờn dỗi nói.

Ánh sáng bộ phim chiếu vào mắt cô như trời sao lấp lánh khiến Diệp Hâm bị mê hoặc, hôn nhẹ lên đôi mắt cô.

Diệp Hâm xoa xoa núm vú Phó Nhụy, trấn an Phó Nhụy đang nũng nịu.

Một bàn tay nhấc váy cô lên, đẩy môi âm hộ tìm được tiểu đậu đậu đã bị giấu đi, nhẹ nhàng véo một cái, tiếng kêu rên rỉ của Phó Nhụy lập tức bật ra.

“Đồ xấu xa!” Phó Nhụy ngã vào lòng anh mắng.

“Xấu thế nào?”

“Anh xấu nhất, chỉ biết bắt nạt em!”

“Anh bắt nạt em thế nào? Niết núm vú hay véo âm đế?”

Diệp Hâm vừa nói vừa động thủ, một bàn tay niết núm vú, một tay véo âm đế, côn th*t còn không quên ra vào khiến cho Phó Nhụy không thể nói nên lời.

Một lát sau, Diệp Hâm gắt gao hôn lấy Phó Nhụy, động tác dưới thân nhanh hơn, nuốt lấy toàn bộ tiếng rên rỉ của cô.

Bởi vì ở rạp chiếu phim, Diệp Hâm cũng không dám làm lâu, sau khi để cho Phó Nhụy đạt tới cao trào cũng bắn ra.

Âm thanh bạch bạch ở nơi giao hợp cũng bị tiếng phim che mất, đến tiếng rên rỉ của Phó Nhụy cũng không phát ra.

Người xung quanh nghiêm túc xem phim cũng không ai phát hiện ra bọn họ ở đây làm chuyện xấu.

Sau khi bắn ra, Diệp Hâm nhanh chóng thu thập cho hai người, móc quần lót vừa cởi của cô ở trong túi ra mặc vào giúp cô.

Anh duỗi tay vào trong vạt áo, cài lại quai áo ngực giúp cô, còn thuần thục khẩy khẩy nhũ hoa hai cái, điều chỉnh lại áo ngực tử tế rồi kéo áo sửa sang cho cô.

Sau khi thu thập cho Phó Nhụy xong, Diệp Hâm tùy tiện sửa sang bản thân, Phó Nhụy dựa vào ghế, căn bản không biết phim đã chiếu tới đâu.

Cuối cùng, chờ người xung quanh đi hết, Diệp Hâm mới ôm Phó Nhụy ra ngoài.

Phó Nhụy nghỉ ngơi trong chốc lát đã tỉnh táo lại, vừa ra khỏi rạp đã nhéo tai anh.

“Bắt nạt em? Diệp Hâm, bây giờ anh còn dám bắt nạt em?”

“Nhụy Nhụy, chỉ là anh quá yêu em, đừng tức giận được không?”

Bình thường ở bên ngoài Diệp Hâm khá cường thế, nhưng trước mặt Phó Nhụy đều là nói một không dám nói hai.

Cũng không sợ bị nhéo tai trước mặt mọi người, Diệp Hâm cũng không tức giận, chỉ một lòng muốn dỗ dành cô.

“Em còn không biết phim kể về gì nữa!” Phó Nhụy tức giận.

“Không sao, chúng ta xem thêm lần nữa là được rồi.



“Hừ, không bao giờ đi xem phim của nam thần với anh nữa, về sau em sẽ rủ Hạ Hạ đi cùng!”

Phó Nhụy bỏ lại Diệp Hâm phía sau chạy đi trước, Diệp Hâm đuổi theo dỗ dành nhưng cô vẫn không để ý.
 
Chương 58: Thiên Kinh Địa Nghĩa


Diệp Hâm dỗ dành Phó Nhụy một đường, cho tới khi về tới nhà Phó Nhụy vẫn không nguôi giận.

Vừa trở về đã thấy Phó Dụ ngồi trong phòng khách bật điều hòa uống nước lạnh, cô lập tức nắm lấy cổ áo cậu hỏi, “Hạ Hạ đâu? Em làm gì với Hạ Hà rồi?”

Phó Dụ nhìn bàn tay Phó Nhụy đang nắm lấy cổ áo mình, lấy tay cô ra, “Hạ Hạ là bạn gáii em, chị, chị vẫn là nên quan tâm anh rể chút đi!”

Phó Dụ nói xong lập tức lên lầu, nhưng Phó Nhụy sao có thể buông tha.

“Ai là anh rể em? Không đúng, chị đang nói chuyện của em với Hạ Hạ!”

Phó Nhụy đuổi Diệp Hâm đi, ngăn Phó Dụ lại, nhất định cô phải biết mọi chuyện.

“Không có gì để nói.



“Cái gì chứ? Chị nói cho em biết, tuy em là em trai chị, nhưng muốn ở bên Hạ Hạ vẫn phải được sự đồng ý của chị!” Phó Nhụy chống nạnh hùng hổ nói.

Ánh mắt Phó Dụ lãnh đạm nhìn cô, ý cậu và Diệp Hâm giống nhau, đều hận không thể dính chặt bên bạn gái, sao có thể nguyện ý để cô đi cùng người khác? Cho dù người khác ở đây là Phó Nhụy, Phó Dụ cũng rất không vui.

“Em muốn ở bên cô ấy, ai cũng không được can thiệp, chị tự quản mình đi.



“Phó Dụ, tên nhóc này, chị nói cho em biết, chị và Hạ Hạ sẽ học chung trường, còn ở chung một chỗ với nhau, hai nam nhân thối các người tự lăn sang một bên đi!”

Phó Dụ đi rồi, Phó Nhụy còn chỉ vào lưng cậu la lớn, còn kéo cả Diệp Hâm vô tội vào.

Phó Nhụy giống như thật sự giằng co với Phó Dụ, mỗi ngày đều tới công viên nước tìm Hạ Quý, đoạt Hạ Quý trước đi ăn cơm.

Có đôi khi Hạ Quý nói phải về nhà ăn với bố mẹ, Phó Nhụy cũng dứt khoát theo cô về nhà ăn cơm.

Bản thân Phó Nhụy lớn lên xinh đẹp, còn thích làm nũng, bố mẹ Hạ Quý cũng rất thích cô.

Phó Nhụy như vậy khiến cho cả Phó Dụ và Diệp Hâm đều khó chịu, đặc biệt là Phó Dụ.

“Anh chọc bạn gái tức giận, dựa vào cái gì muốn phá hoại không gian riêng của tôi và Hạ Hạ chứ? Chuyện các người đâu liên quan tới bọn tôi!”

Phó Dụ bị Phó Nhụy trấn áp đã thành thói quen, cũng không làm gì được cô đành phải tới tìm Diệp Hâm, bảo anh mau chóng dỗ dành bạn gái thật tốt, đừng quấy rầy cậu và Hạ Hạ.

Vốn dĩ Hạ Quý là do cậu nửa lừa gạt nửa dụ dỗ lên giường, từ sau chuyện ở trường, Hạ Quý hình như cũng tức giận, không nghe điện thoại cậu.

Phó Nhụy tới tìm đúng thật là hợp ý cô, hai người cả ngày ra ngoài tìm vui, cố tình mặc kệ hai người đàn ông bọn họ.

Vào lúc Phó Dụ và Diệp Hâm không để ý, Phó Nhụy tới đón Hạ Quý đi spa.

“Thẩm mỹ viện này thủ pháp khá tốt, cậu gần đây làm việc mệt mỏi, đúng lúc này đi spa là tốt nhất.

” Phó Nhụy nói.

“Nơi này rất đắt sao?” Hạ Quý nhìn trang hoàng của thẩm mỹ viện lập tức biết giá trị nơi này.

“Yên tâm, cậu không cần ra tiền.



Phó Nhụy rất thích bạn thân Hạ Quý của mình, hai người đều chân thành, Phó Nhụy cũng không ngại tiêu tiền giúp cô.

“Không được, sao tớ có thể để cậu tiêu xài hoang phí chứ?” Hạ Quý cự tuyệt.

Tuy rằng cô và Phó Nhụy thân thiết, cũng biết Phó Nhụy hào phóng nhưng Hạ Quý cũng không thích chiếm tiện nghi từ người khác.

“Tất nhiên không phải tiêu tiền của tớ! Diệp Hâm chọc tớ tức giận, mỗi ngày đều nghĩ cách dỗ dành, thẻ vip ở đây cũng do anh ấy đưa, nếu anh ấy biết tớ kéo cậu tới, nhất định Phó Dụ cũng sẽ biết, nó sẽ tới thanh toán thôi.

Phó Nhụy lấy ra hai chiếc thẻ đưa cho phục vụ, cô gái đó lập tức đưa hai người đi thay quần áo.

“Tiền của cậu và Phó Dụ thì khác biệt gì chứ?” Hạ Quý vẫn muốn từ chối.

“Đồ ngốc! Tên nhóc kia dám bắt cóc cậu, tiêu chút tiền thì tính là gì chứ? Hạ Hạ, nhớ kỹ lời tớ nói, phụ nữ tiêu tiền của đàn ông là chuyện thiên kinh địa nghĩa*!”

Phó Nhụy cốc trán Hạ Quý, tốt nhất là để cô học mình một chút, đừng cả ngày học làm nữ cường nhân nữa.

Làm một người phụ nữ mạnh mẽ sẽ rất mệt mỏi, còn không bằng tìm một người đàn ông bản lĩnh yêu thương mình thật lòng.

(*chuyện đương nhiên)
 
Chương 60: Trong Lúc Ngủ Mơ Màng Bị Cắm


Bởi vì khô nóng mà cả người Hạ Quý đều phiếm hồng, cô trần truồng nằm trên giường, một đôi nhũ bao không hề che đậy lộ ra trước mặt người đối diện.

Người đàn ông duỗi tay đùa bỡn hai tiểu anh đào khiến nó càng thêm đỏ tươi, gắng gượng đứng thẳng dậy.

Một tay anh ta vuốt ve đầu v*, dùng miệng ngậm lấy tiểu anh đào bên còn lại.

Khoang miệng ấm áp bao lấy tiểu anh đào, đầu lưỡi ướt nóng đùa bỡn dây dưa, mỗi lần chạm tới đầu v* mẫn cảm sẽ khiến cả người Hạ Quý run lên.

Đùa bỡn trong chốc lát, người đàn ông ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hạ Quý còn đang ngủ say, cởi quần áo trên người mình ra.

Anh ta lấy đai lưng áo tắm Hạ Quý vừa mặc tới, nhấc đầu cô lên, dùng nó bịt kín hai mắt, sau khi xác định Hạ Quý không thể nhìn thấy mới thả cô xuống.

Tiếp đó anh ta lại dùng áo tắm trói chặt hai tay Hạ Quý lại, áo tắm được làm từ vải lục mềm mại, trói tay cũng không làm Hạ Quý bị thương.

Làm xong tất cả, người đàn ông mới lật Hạ Quý lại, để cô quỳ ghé vào trên giường.

Bởi vì đang ngủ, Hạ Quý cũng không thể chống đỡ thân thể, anh ta chỉ có thể giữ chặt eo không để cô ngã xuống.

Người đàn ông cũng trèo lên giường, quỳ gối giữa hai chân Hạ Quý, một tay ôm eo cố định thân thể cô, một tay đưa xuống tiểu huyệt.

Bàn tay anh ta sờ soạng ở cửa huyệt một chút, sờ tới mật dịch trơn trượt, xem ra vừa rồi lúc đùa bỡn phía trên, Hạ Quý cũng đã ướt.

Chỉ là, ướt thế vẫn chưa đủ.

Vì vậy, người đàn ông cắm ngón tay thon dài vào trong, sờ tới nhiều nơi mẫn cảm của cô.

“Ưm…” Trong lúc ngủ, Hạ Quý kêu lên một tiếng.

Người kia không ngừng cố gắng, ngón tay thọc vào rút ra ở nhiều góc độ, rất nhanh, tiểu huyệt đã vang lên tiếng nước.

Người đàn ông lại tăng thêm một ngón tay nữa, tốc độ tay cũng nhanh hơn.

“A… a a…” Tiếng rên rỉ của Hạ Quý càng lúc càng lớn, khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

Một lát sau, hai ngón tay người kia rút ra, sau đó nắm lấy âm đế.

Hạt đậu nhỏ mẫn cảm bị nhéo khiến cả người Hạ Quý run lên, người kia cũng không buông tha cô mà còn xoa nắn âm đế.

“A…” Hạ Quý thở gấp, đôi tay nắm chặt lấy ga giường.

Người kia nhìn cô một cái, tiếp tục tra tấn viên đậu nhỏ, mãi tới khi Hạ Quý run lên, tiểu huyệt bắn ra một dòng nước ấm mới ngừng tay.

“Đến anh.

” Người đàn ông đỡ lấy côn th*t sớm đã sưng to đặt ở cửa tiểu huyệt, một tay nắm lấy eo cô, một tay bắt lấy mông Hạ Quý, dùng sức tiến vào.

Hạ Quý ghé vào trên giường, mông bị bắt vểnh lên, đôi tay bị trói chặt đặt trên đỉnh đầu, bởi vì thân thể khó chịu mà không ngừng giữ lấy ga giường.

Sau khi dùng sức đâm sâu vào trong, người đàn ông không chút thương tiếc ra vào, âm thanh bạch bạch do tinh hoàn va chạm vào tiểu huyệt vang khắp căn phòng.

“A… a…” Hạ Quý mơ hồ tỉnh lại, cảm giác như đang nằm trên thuyền nhỏ, cả người đong đưa theo sóng biển.

Nhưng rất nhanh cô đã cảm giác được mình đang bị người ta xâm phạm.

Tiểu huyệt bị côn th*t thô dài ra vào không chút lưu tình, một vật thô to nóng bỏng như thế khó mà khiến người ta bỏ qua.

Hạ Quý lập tức giãy giụa, trước mắt là một mảnh vải dày, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng mơ hồ.
 
Chương 61: Bị Người Xâm Phạm!


Càng đáng sợ hơn chính là cô phát hiện tay mình cũng đang bị trói lại.

Trong lúc ngủ mơ, cô bị người khác xâm phạm! Hơn nữa còn là một người xa lạ trong thẩm mỹ viện!!!

Tại sao lại vậy? Vì sao một chút cảm giác cô cũng không có? Chẳng lẽ cô bị hạ thuốc?!

Vì sao căn phòng này có thể cho người lạ tuỳ tiện đi vào chứ? Người cưỡng gian cô chẳng lẽ cho rằng cô là nhân viên nơi này, thấy sắc nảy lòng tham???

Trong nháy mắt, cô suy nghĩ rất nhiều, nhưng cũng không còn cách nào có thể thay đổi sự thật là mình bị cưỡng gian trong thẩm mỹ viện xa lạ!

Hạ Quý nhớ tới Phó Dụ, cô lập tứ giãy giụa phản kháng.

Nhưng lúc này tay chân Hạ Quý cũng không còn sức lực, “Anh là ai? Thả tôi ra! Mau thả tôi ra!”

“…” Người đàn ông không nói chuyện, cúi người ôm lấy cô, đè tay cô xuống giường.

“Cầm thú! Lưu manh, buông tôi ra… a…!”

Động tác ra vào tiểu huyệt của người kia đột nhiên nhanh hơn, không có một chút thương hoa tiếc ngọc.

Hạ Quý vốn đã không còn sức lực, lại bị người kia đè lên người mà ra sức ‘làm’, rất nhanh cả người đã mềm nhũn, nếu không có bàn tay đang giữ lấy eo, chắc cô đã ngã xuống.

Hạ Quý cắn chặt đầu lưỡi không cho mình phát ra một tiếng rên rỉ, đây là chút quật cường cuối cùng của cô.

Người kia biết cô nghĩ gì, dưới thân càng dùng sức, hoàn toàn biến cô trở thành công cụ tiết dục.

Hạ Quý cảm giác bên dưới đau đớn nóng rát, nhưng còn đau hơn chính là trái tim của cô.

Cô đã bị vấy bẩn, bây giờ cô đã không xứng với Phó Dụ, cũng không còn mặt mũi nào mà nhìn anh.

Hạ Quý cắn chặt lưỡi, cũng mặc kệ cắn chảy máu không chịu nhả ra.

Yên lặng chảy nước mắt khiến tấm vải bịt mắt đã ướt đẫm, thậm chí ướt xuống cả ga giường.

Người kia nhận thấy tình huống, lập tức dừng lại, xoay cô về chính diện với mình.

Trước hết đưa tay lau sạch nước mắt cho cô, sau đó nhéo cằm để cô há miệng, đầu lưỡi lập tức được thả lỏng.

Sau đó cởi bịt mắt và dây trói trên tay cô ra.

“Anh xin lỗi, Hạ Hạ, xin lỗi.

Là anh, Phó Dụ, đừng khóc, anh là Phó Dụ.



“Phó Dụ?” Sau khi bịt mắt tháo xuống, một lúc sau Hạ Quý mới nhìn rõ người trước mắt, đúng là Phó Dụ.

“Hu hu hu… Em cho rằng… cho rằng…” Vừa rồi Hạ Quý thực sự sợ muốn chết, thậm chí cô còn nghĩ tới cái chết.

Hạ Quý bị doạ ôm chặt lấy Phó Dụ, nước mắt nước mũi cọ hết lên ngực anh.

Khóc một lát, sợ hãi trong lòng giảm bớt, Hạ Quý đẩy Phó Dụ ra, xuống giường bỏ chạy lấy người.

Phó Dụ biết cô bị doạ không nhỏ, hơn nữa còn tức giận vội vã đuổi theo dỗ dành.

“Bà xã, anh chỉ muốn chơi đùa với em chút thôi, anh cho rằng em sẽ nhận ra.



“Ai đùa giỡn gì như anh chứ? Em suýt bị doạ chết, còn thực sự tưởng rằng mình bị cưỡng gian, anh có biết em sợ thế nào không?”

Đến bây giờ Hạ Quý vẫn chưa khôi phục tinh thần, nước mắt vẫn chảy xuống không ngừng.

Thời điểm bị che mất hai mắt, trong lòng vốn đã không yên ổn, không có cảm giác an toàn, đôi tay cũng bị trói lại, chẳng lẽ cô lại không sợ chút nào sao?
 
Chương 62: Vợ Ơi Tuỳ Em Xử Phạt


Phó Dụ ôm Hạ Quý, cảm nhận được cả người cô run rẩy, cũng biết bản thân lần này đã đùa quá mức.

“Anh xin lỗi.

” Phó Dụ không ngừng nói lời xin lỗi.

Một lúc lâu sau Hạ Quý mới ổn định, nhưng trong lòng nhớ lại vẫn sợ.

Lúc này, Phó Dụ buông Hạ Quý ra, cả người nằm trên giường, “Bà xã, anh để cho em xử lý, muốn thế nào cũng được, đánh anh cũng không sao, chỉ cần em đừng giận anh là được.



Sau khi khóc một hồi, hơn nữa Phó Dụ còn không ngừng xin lỗi, Hạ Quý cũng đã không tức giận nữa, chỉ là trong lòng còn chút sợ hãi mà thôi.

Lúc này thấy Phó Dụ nằm trên giường, cả người trần trụi, đặc biệt là côn th*t thẳng tắp kia khiến người ta không thể không để ý.

Phó Dụ còn chưa bắn ra, lúc phát hiện Hạ Quý không ổn đã an ủi cô, bất chấp côn th*t đang gắng gượng.

“Bà xã, em cũng có thể trói anh lại, như vậy anh không thể phản kháng được.

” Phó Dụ vừa nói vừa cầm lấy khăn buộc áo tắm, không đợi Hạ Quý nói đã tự mình động thủ.

Hạ Quý xụ mặt, đoạt lấy áo tắm, mạnh mẽ trói lại đôi tay Phó Dụ, còn trói chặt vô cùng.

Đôi mắt Phó Dụ lúc này tràn ngập ý cười, Hạ Quý tức giận, dứt khoát che luôn đôi mắt anh lại.

“Ai? Là ai trói tôi? Tôi đang ở đâu?” Vừa che mắt Phó Dụ, anh đã bắt đầu diễn, vẻ mặt hốt hoảng kinh sợ.

“Bên dưới thật khó chịu, ai đã hạ dược tôi?” Giọng nói Phó Dụ run rẩy, giống như thật sự bị người khác hạ dược xâm phạm.

“Nóng quá, khó chịu… ai tới cứu tôi…” Phó Dụ vừa kêu, vừa đẩy hông lên trên.

Hạ Quý đứng cạnh nhìn trong chốc lát, cảm thấy không thể dễ dàng buông tha cho anh, nếu không về sau tên này được một bước lại tiến một bước, càng làm ra nhiều chuyện cô không thể tiếp nhận nổi.

Hạ Quý tìm kiếm trong phòng xem có đồ dùng gì hay không, nhưng sau khi nhân viên mát xa rời khỏi, đồ dùng trong phòng cũng không có nhiều.

Tìm trong chốc lát, Hạ Quý phát hiện trong một ngăn tủ có một chiếc khăn lông dùng để lau mồ hôi, dây thun buộc tóc, quần lót dùng một lần, còn có ngọn nến thơm hương hoa oải hương.

Ánh mắt Hạ Quý loé lên, từ nhỏ tới lớn cô là đứa trẻ ngoan ngoãn, người biết chơi nhất bên người chỉ có Phó Nhuỵ.

Đừng nhìn cậu ấy chỉ biết có người bạn trai Diệp Hâm, ngày thường Phó Nhuỵ còn ‘đọc nhiều sách vở’, đặc biệt là các loại phim người lớn, thậm chí còn kéo Hạ Quý qua xem cùng.

Khi đó Hạ Quý vô cùng ngại ngùng, nhìn cũng không dám, bên tai chỉ có đủ loại tiêng rên rỉ ưm ưm a a.

Cô nhớ rõ Phó Nhuỵ từng nói, thời điểm đàn ông muốn bắn, nhéo côn th*t anh ta sẽ khiến anh ta đau khổ.

Phó Nhuỵ cũng từng nói qua đủ loại SM, roi da, nến sáp đủ cả.

Hạ Quý cũng không hiểu sao mình lại nghĩ tới ngày đó, tuy rằng cô và Phó Dụ cũng đã làm nhiều lần, nhưng bản thân vẫn rất bảo thủ.

Lúc này cô lại muốn thử xem biện pháp Phó Nhuỵ nói là thế nào, trừng phạt Phó Dụ đáng giận này một chút.

Hạ Quý đặt dây thun và ngọn nến lên ngăn tủ đầu giường, sau đó đem hai tay Phó Dụ bị trói đặt lên trên, anh giãy giụa thế nào cũng không thoát ra được.

Hạ Quý đứng bên mép giường, bắt đầu vuốt ve từ môi anh, Phó Dụ ngứa ngáy, hé miệng muốn ngậm lấy ngón tay cô.

Hạ Quý lập tức dời ngón tay xuống, nhẹ nhàng sờ tới hầu kết không ngừng chuyển động, sau đó là xương quai xanh của anh.

Xương quai xanh của Phó Dụ rất gợi cảm, ngón tay Hạ Quý lưu luyến trượt xuống đầu ngực.

Lần nào Phó Dụ cũng thích đùa bỡn đầu ngực cô, cô cũng biết nơi đó của mình rất mẫn cảm, nhưng cô không biết đầu v* Phó Dụ có phải cũng như thế hay không.
 
Chương 63: Nữ Thượng Vị


Hạ Quý nhẹ nhàng nhéo đầu v* Phó Dụ, “Ưm…”

Phó Dụ phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp mê người, còn nhẹ nhàng run rẩy.

Hạ Quý bĩu môi, quả nhiên là điểm mẫn cảm của anh, vì thế hai tay cô học theo động tác của anh đùa giỡn.

“Ưm… thoải mái quá… bà xã… mau, dùng thêm chút lực nữa.



Không biết xấu hổ! Hạ Quý thầm mắng trong lòng.

Vào lúc Hạ Quý vuốt ve đầu v*, côn th*t Phó Dụ cũng không an phận, bởi vì kích động mà to hơn nữa.

Nhưng vì bị người khác xem nhẹ, thỉnh thoảng n lại nảy lên hai cái, muốn thu hút sự chú ý của người nào đó.

“Bà xã… bên dưới khó chịu… để anh vào đi…”

đầu v* bị đùa giỡn tới tê dại, Phó Dụ cảm thấy côn th*t như sắp nổ tung, vì thế anh cầu xin Hạ Quý cho mình vào trong.

“Ai là bà xã của anh? Bây giờ anh chỉ như cá nằm trên thớt đợi người thịt mà thôi!” Hạ Quý hung hăng nhéo mạnh đầu v*, học cách nói chuyện của anh.

Không phải anh thích diễn sao? Vậy cô diễn cùng anh!

Quả nhiên, Phó Dụ lập tức vào vai.

“Chủ nhân, côn th*t của tôi đau quá, rất khó chịu… chủ nhân, thương tôi… để tôi vào trong đi!”

Dù không nhìn thấy dôi mắt của anh nhưng Hạ Quý vẫn có thể cảm nhận được tầm mắt mãnh liệt đang nhìn mình chăm chú.

“Cắm vào? Nằm mơ!”

Hạ Quý buông tha đầu v*, dùng ngón tay búng đỉnh côn th*t.

“A…” Phó Dụ lại sung sướng hô lên một tiếng.

“Ngươi là cái đồ xấu xa, làm nhiều việc ác, trừng phạt ngươi khó chịu một chút!” Hạ Quý trừng mắt liếc côn th*t xanh tím nói.

“Chủ nhân, đừng mà!” Phó Dụ vừa cầu xin Hạ Quý, vừa đẩy hông mình lên, “Mau thương xót đồ xấu xa đó đi.



Đúng là côn th*t Phó Dụ rất to, nhưng mỗi lần ở trong cô thật sung sướng, ít nhất, thời điểm hai người làm tình cô vẫn rất thích.

Hai người đã khá lâu không làm, hơn nữa vừa rồi cô chỉ lo sợ hãi, nghĩ gì tới sung sướng chứ.

Bằng không, cứ làm mình sung sướng trước đã?

Hạ Quý suy nghĩ một láy, nói với Phó Dụ không an phận, “Không được nhúc nhích! Nếu không ta cắt bỏ đồ xấu xa nhà ngươi!”

Phó Dụ nghe vậy run rẩy, lập tức nằm thẳng không dám động.

Hạ Quý bò lên giường, ngồi trên đùi Phó Dụ, hai tay nắm lấy côn th*t sưng to.

Trong lòng Phó Dụ vui vẻ, ngoan ngoãn chờ được yêu thương, “Chủ nhân, chủ nhân…”

Hạ Quý cạn lời, tên này diễn cũng thật sâu!

Vốn dĩ Hạ Quý đã bị cắm tới chảy nước không ngừng, còn bị anh nói mấy lời cợt nhả, tiểu huyết sớm đã ngứa ngáy không thôi.

Cô nắm lấy côn th*t đưa tới tiểu huyệt, Phó Dụ không nhúc nhích im lặng chờ đợi tư vị tuyệt vời.

Lần đầu tiên Hạ Quý thử phương pháp nữ thượng vị này, dù Phó Dụ không nhúc nhích nhưng cô vẫn có thể khống chế tiết tấu và lực độ của mình.

Sau khi chậm rãi cắm vào, đợi tiểu huyệt thích ứng mới bắt đầu di chuyển, Hạ Quý dựa theo tiết tấu của mình, rất nhanh đã sảng khoái không thôi.

So với Hạ Quý, Phó Dụ lại vô cùng khó chịu.

Vất vả lắm mới được cắm vào trong, nhưng sức lực của Hạ Quý quá nhẹ, quá chậm rãi, không thể thoả mãn nổi anh.

Nhưng anh cũng không dám lộn xộn, sợ Hạ Quý tiếp tục tức giận.

Tốt nhất vẫn là dỗ dành bà xã nhà mình trước rồi tính sau.

Phó Dụ nhẫn nại mãi tới lúc Hạ Quý đạt cao trào đầu tiên.

“A… Thật thoải mái…” Sau khi đạt cao trào, Hạ Quý muốn rút côn th*t ra, không nghĩ tới Phó Dụ đột nhiên động eo, Hạ Quý thiếu chút nữa ngã xuống.

“A… anh làm gì? Ngừng lại…” Đôi tay Hạ Quý chống ở bụng anh cố gắng ổn định thân thể mình.

“Dừng không được, ông đây nghẹn muốn điên rồi!” Sức lực toàn thân Hạ Quý hội tụ hết ở phần eo, dùng sức mà đẩy lên trên.

So với tự mình chủ động, Phó Dụ đâm vào vừa sâu lại vừa mãnh.

Vốn dĩ tư thế này khiến cho côn th*t cắm vào càng sâu, mỗi lần đâm Hạ Quý tới đỉnh, Phó Dụ lại càng dùng lực hướng lên trên khiến cho côn th*t cắm vào càng sâu hơn nữa.

Chỉ chốc lát sau Hạ Quý đã không chịu nổi, tiếng rên rỉ đứt quãng, đừng nói là phản kháng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top