Cập nhật mới

Dịch Full Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Tác giả: Linh Miêu
Tình trạng: Đã hoàn thành




Truyện Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi của tác giả Linh Miêu kể về Đường Tuế là một cây nhân sâm tu luyện thành tinh, vì muốn hóa thành hình người, nên lịch kiếp khắp các thế giới.

Luân Hồi Kính cảnh cáo: “Cố gắng diễn, OOC thì giật điện ngươi.”

Thế là Đường Tuế chỉ có thể một bên cố gắng tỏ ra mình cực kì hung dữ, nhưng một bên khác lại hu hu hỏi “Hung dữ vậy được chưa?”.

Thiếu niên lạnh nhạt tựa như một con chó điên chỉ biết cắn người, nhẹ nhàng nắm cổ chân nàng:

”Đại tiểu thư, người sợ hãi ta sao?”

Tổng giám đốc cấm dục cười, xoa mặt nàng: “Tuế Tuế đáng yêu quá, cứ luôn như vậy nhé!”

Vương gia ốm yếu, lòng dạ khó dò mạnh mẽ ôm lấy eo nàng, nhìn nàng thâm tình:

”Là nàng chủ động đến đây, Tuế Tuế, đừng sợ ta”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Thiếu Niên Cố Chấp 1


Tháng sáu trời nóng bức, tiếng ve râm rang.

Vừa rồi trời còn nắng gắt, chớp mắt mây đen lại kéo đến, trời bắt đầu đổ mưa to ào ào.

Đường Tuế ôm chăn ngồi dậy, sắc mặt ngơ ngác, đôi mắt to mờ mịt đọng nước, luống cuống quan sát xung quanh.

Cô, cô thật sự bị Huyền Ly thượng thần ném đi rồi?
Chỉ cho cô một cái Luân Hồi Kính, rồi để cô xuyên qua 3000 thế giới, mới có thể quay về thiên giới.

Luân Hồi Kính nói, nhân vật cô xuyên qua căn bản đều xoay quanh nam chính, cô phải tháo gỡ ràng buộc của cốt truyện vừa không thể phá hư nó, nếu không sẽ bị điện giật.

Trừ khi cô bài trừ hết giá trị hắc hóa của nam phụ đến khi nó trở về 0 mới có thế không đi theo nội dung cốt truyện, thích làm gì thì làm.

Mắt Đường Tuế đỏ ngầu, tóc cũng rối loạn, ngẩn người.

Bỗng nhiên, cửa phòng mở ra.

Thiếu niên mặc trang phục quản gia, mang theo quần áo và hộp đựng giày bước vào.

Sắc mặt thiếu niên lãnh đạm, mặt không biểu cảm đặt đồ lên khay trà.

Hôm nay lại cứ ngồi ngây người như phỗng.

Sự yên lặng quỷ dị như vậy cứ kéo dài trong chốc lát.

Thiếu niên rũ mắt xuống, môi mỏng mím thành một đường, đáy mắt đè nén sự sắc bén lạnh lẽo.


“Tiểu thư, cô cần phải thay quần áo, tiệc sắp bắt đầu rồi.


Đường Tuế ngẩng đầu lên, nhìn anh, rồi nhanh chóng tránh mắt đi.

Theo nội dung cốt truyện, nhân vật cô xuyên cũng tên là Đường Tuế, là Đại tiểu thư nhà họ Đường, kiêu căng tùy hứng, thích mọi thứ xinh đẹp.

Vậy nên, trong biệt thự to lớn nhà họ Đường này, người phục vụ bên cạnh cô đều là thiếu nam thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp.

Người thiếu niên trước mắt tên là Tống Tinh Dã, con nuôi của quản gia, nghe nói lúc nhặt được anh, anh mới ba tuổi, chỉ biết tên mình.

“Ừm.


Đường Tuế đáp một tiếng, đã thấy Tống Tinh Dã chạy đến cạnh cửa.

“Tiểu thư, tôi đợi bên ngoài, cô mặc váy xong tôi sẽ vào lại!”
Đường Tuế ngồi thẳng, khuôn mặt nhỏ nhắn sa sầm, lông mi hệt lông quạ nhẹ nhàng chớp động, khi chớp mắt hệt như những cánh bướm rũ xuống.

Cô nhìn khuôn mặt lạnh lùng dễ nhìn của Tống Tinh Dã trước cửa.

Trong nháy mắt hơi thất thần.

“Cạch! ” một tiếng, cửa bị Tống Tinh Dã đóng lại từ bên ngoài.

Lúc này Đường Tuế mới thở phào một hơi, cô vỗ tim mình.


Theo nội dung cốt truyện, nhà họ Đường phá sản, đều do Tống Tinh Dã gây ra, nguyên chủ cũng bị anh giam cầm.

Trước mắt người ngoài, anh lịch sự văn nhã, nhưng sau lưng lại hung tàn biết bao.

Đường Tuế nghĩ đến những điều đó, cả người liền run rẩy, cơ thể như nhũn ra.

“Luân Hồi Kính, mi bị sao thế, mới đến đã cho ta cấp Luyện Ngục rồi.


Luân Hồi Kính nghe cô nói, không khỏi cười: “Củ Cải Nhỏ, đây là cấp đơn giản nhất rồi đó, Luyện Ngục còn ở phía sau.


Đường Tuế nghe xong, tóc gáy trên người dựng đứng lên.

!!!
Đây đã là cái đơn giản nhất!
Đường Tuế lúc này mới nhận ra, sốt ruột hét to: “Ta là nhân sâm, không phải củ cải!”
Đùa gì thế, cô là nhân sâm vạn năm sinh trưởng trong ruộng thuốc thần của Huyền Ly thượng thần đó.

Sao có thể là củ cải bình thường được?
“Vậy ta có thể sử dụng pháp thuật không?”
"Có thể.

"
Nghe Luân Hồi Kính nói vậy, Đường Tuế lập tức thở phào một hơi.

Luân Hồi Kính: Pháp thuật của cô, vô hiệu với nam nữ chủ và nam phụ hắc hóa.

Đường Tuế níu chăn, hu hu hu.

Cảm giác đáng sợ quá.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Thiếu Niên Cố Chấp 2


"Cộc cộc cộc! "
Cửa bị gõ vang.

“Tiểu thư, cô xong chưa? Tiệc rượu tức sắp bắt đầu rồi.

"
Tống Tinh Dã ở bên ngoài nhỏ giọng thúc giục.

Đường Tuế đứng dậy khỏi giường, cầm váy trắng trên bàn trà lên nhanh chóng mặc vào, có điều, khóa kéo sau lưng! có chút trở ngại.

“Anh, anh vào đây.


Giọng cô hơi gập ghềnh, nhưng ngoài ý muốn lại mang theo chút mềm mại ngọt ngào.

Lúc Tống Tinh Dã đẩy cửa tiến vào thì thấy cô đang chân trần đứng trên thảm trải sàn, tuy đã mặc váy lên người nhưng không kéo khóa kéo lên được, lộ ra một mảnh trắng tuyết.

Anh khẽ cau mày: "Tiểu thư?"
“Anh giúp tôi kéo lên đi.


Đường Tuế quay đầu nhìn anh.

Luân Hồi Kính nói, anh là đối tượng công lược của cô.

Nhưng độ hảo cảm của anh đối với cô, một chút cũng không có.

Cứ đà này, cô nhất định sẽ kích thích anh hắc hóa.


Bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu anh đều có thể hủy hoại nhà họ Đường, sau đó bắt đầu giam cầm cô ở nơi tối tăm không có ánh mặt trời.

Nghĩ tới đây, Đường Tuế có chút sợ hãi, vành mắt chốc lát đã đỏ lên.

Tống Tinh Dã hơi kinh ngạc, bình thường cô đều dùng những lời cực kì chói tai để nhục mạ anh.

Cô sẽ nói rằng, anh là người hạ đẳng, xách giày cho cô cũng không xứng.

Vậy mà hôm nay lại để anh kéo khóa lên cho cô.

Thiếu nữ trước mặt, mặc trên người chiếc váy lụa mỏng trắng thuần, lộ ra khuôn mặt nhỏ chừng bàn tay, ánh mắt dầm dề, mông lung mơ hồ.

Nếu không phải trên tay anh còn vết xanh tím do bị cô nhéo tối qua, Tống Tinh Dã xém nữa đã tin cô thật sự hồn nhiên trong sáng.

Anh cụp mắt xuống, cười mỉa một tiếng.

Lúc này, e là đại tiểu thư nhà họ Đường trong lúc nhàm chán đã nghĩ ra trò gì đó đi!
Có lẽ, chút nữa thôi, bình hoa trên bàn sẽ được nện lên đầu anh.

Tống Tinh Dã không chần chừ nữa, anh đến trước mặt Đường Tuế, ngón tay thon dài lạnh ngắt cầm khóa kéo kéo lên.

Làn tóc dài của cô rối tung xõa xuống, có một ít dán lên tấm lưng trắng sáng như tuyết của cô.

Tống Tinh Dã nhẹ nhàng hất tóc cô ra, lại vô tình chạm vào tấm lưng bóng loáng non mềm của cô.

Cơ thể Đường Tuế khẽ run lên, ngón tay anh hơi mát.

"Xin lỗi tiểu thư.


"
Tống Tinh Dã vội vàng xin lỗi, cũng dừng động tác lại, vốn tưởng sẽ phải đón lấy trận chửi mắng dữ dội.

Lại phát hiện, người quay lưng với anh, vẫn không nhúc nhích gì.

Trái lại, trên tấm lưng trắng như tuyết bị ngón tay anh không cẩn thận quẹt qua nổi lên một vết đỏ nhạt.

Công Chúa Hạt Đậu?
Tống Tinh Dã buông lỏng ngón tay, tiếp tục giúp cô kéo khóa kéo lên, thế nhưng ánh mắt anh không khống chế được nhìn vết đỏ trên tấm lưng trắng tuyết của cô.

“A! ”
Lúc này Tống Tinh Dã mới lấy lại tinh thần.

Anh thấy mình đã kẹp tóc của cô vào trong khóa kéo.

“Đau.


Đường Tuế quay đầu, đôi mắt to ướt dầm dề, mang theo một ít ấm ức quay lại nhìn anh.

Đáng thương sinh động như tiên nữ hạ phàm vậy.

Tống Tinh Dã có phút thất thần.

Nhưng anh biết cô là người làm người khác ghê tởm ra sao.

Ha, giả vờ giống đấy.

Vậy mà còn chưa nổi bão?
Anh rũ mắt, gỡ tóc ra cho cô.

Làm tóc đen rủ trước trán che đi nửa khuôn mặt anh, cũng che đi ánh mắt lạnh lùng của anh.

Luân Hồi Kính: Làm theo nội dung cốt truyện nào, mau mắng anh ta, nếu không cô sẽ bị điện giật.

Đường Tuế: Ta, ta không dám, anh ấy hung dữ quá.

Luân Hồi Kính: 3,2,1.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Thiếu Niên Cố Chấp 3


Đường Tuế thở mạnh một hơi, hộ ra biểu cảm hung ác, cô trợ mắt lên, thử nhe răng trắng nhỏ của mình ra.

Gào rú ú ú.

Vậy đủ dữ rồi chứ gì!
Hu hu hu, kích thích để anh ta hắc hóa luôn đi!
“Anh, anh làm tôi đau!”
Cô khẽ nâng giọng, nếu không lắp ba bắp bắp thì có lẽ cũng có chút khí thế.

Cùng lúc đó, Tống Tinh Dã vừa vặn đã gỡ xong tóc cô ra khỏi khóa kéo.

Hơi xấu xí, nhưng cũng có chút dễ thương.

Loại tâm tình này vừa xuất hiện trong đáy lòng đã bị anh đè xuống.

Ngẫm lại những lúc khốn khổ trước kia của mình, tâm tư Tống Tinh Dã nhanh chóng bị một tấm chắn kiên cố bao bọc lại, trong lòng cũng vọt ra sự hung tàn.

“Tiểu thư, ngồi xuống mang giày nào.


Con ngươi Tống Tinh Dã tối sầm lại, cơ thể gầy yếu hơi nghiêng về trước, cầm hộp đựng giày trên bàn trà lên, lấy ra một đôi giày cao gót thủy tinh.

Đường Tuế vẫn luôn quan sát sự thay đổi cảm xúc của anh, cũng không thấy có thay đổi gì lớn.

Lúc này mới xuống chuẩn bị mang giày vào.

Vừa mới thở phào một hơi, những phập phồng lúc trước còn chưa dịu lại.

Thì nghe Luân Hồi Kính nói.

“Bám theo nội dung cốt truyện, để anh ta mang giày cho cô.



Đường Tuế vừa định khom lưng nghe vậy lập tức sững sờ.

Đùa, đùa gì thế?
Sỉ nhục anh như vậy, anh nhất định sẽ càng ghét mình.

Trong lòng Đường Tuế mới do dự một lát đã nghe Luân Hồi Kính đếm ngược.

Cô rất sợ đau, cảm giác bị điện giật chắc chắn không dễ chịu.

Hu hu.

Đôi mắt to của Đường Tuế ướt nhẹp, hiện lên ánh nước dịu dàng.

Giọng nói vừa mềm mại vừa nũng nịu.

“Đứng trơ như gỗ vậy làm gì! Mau mang giày cho tôi.


Nghe thì hơi giống như vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, nhưng giọng nói mềm mại trong veo của cô, hoàn toàn không thể nào làm người ta ghét được.

Cô cau mày, trong đôi mắt long lanh xinh đẹp, lại lập lòe ánh nước dịu dàng.

Cứ như nếu không mang giày cho cô, thì chính là người xấu tội ác đầy trời.

Cô thật sự không giống trước đây.

Ngay khi Tống Tinh Dã giật mình kinh ngạc, Đường Tuế đã vươn một chân đến trước mặt anh.

Mang theo sự thúc giục thiếu kiên nhẫn, giọng điệu vẫn mềm mềm mại mại như cũ.

“Nhanh lên, đừng lãng phí thời gian.


"
"Vâng, tiểu thư.

"
Tống Tinh Dã ngồi xổm xuống, một tay cầm giày cao gót, một tay nắm chặt chân cô.

Chân cô rất nhỏ, một bàn tay anh là có thể nắm trọn, da thịt trên chân cũng bóng loáng non mềm như trên lưng cô.

Mấy ngón chân cũng ngọt ngào đáng yêu, ngón tay cũng trắng trẻo mập mạp.

Trong mắt Tống Tinh Dã phủ lên một tầng âm u.

Anh giúp cô mang giày, rồi sửa sang lại tóc.

Những âm thanh hỗn loạn này, cuối cùng cũng làm Tống Tinh Dã trở lại bình thường.

Anh đứng đấy không nhúc nhích, ánh mắt như có như không bay về phía Đường Tuế.

Đại tiểu thư nhà họ Đường, đúng là có điểm khác trước.

Lúc này Đường Tuế đang ngồi trước gương trang điểm, cô luôn cảm thấy sau lưng mình như mọc gai.

Cô cảm nhận được ánh mắt của Tống Tinh Dã vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.

Không lẽ vừa rồi cô dữ quá.

Sẽ không hắc hóa chứ.

Đường Tuế thấp thỏm trong lòng.

Luân Hồi Kính: “Giá trị hắc hóa của Tống Tinh Dã giảm 1, giá trị hắc hóa còn 90.


Sao cơ?
Nghe được điều này, Đường Tuế hơi kinh ngạc.

Vậy mà có thể giảm giá trị hắc hóa, tuy chỉ có chút xíu thôi.

Bỗng dưng, ánh mắt Đường Tuế lấp lánh lên.

Có phải, Tống Tinh Dã khá thích bị ngược không ta.

Thế nhưng, thế nhưng! theo nội dung cốt truyện, chẳng phải anh bị ức hiếp đến hắc hóa sao?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Thiếu Niên Cố Chấp 4


Đường Tuế không hiểu được, lông mày nhíu chặt lại, như cái bánh bao nhỏ.

Tống Tinh Dã nhìn từ phía xa, trong lòng thầm cảm thấy kì lạ, từ trước đến nay anh chưa từng thấy vẻ u sầu trên mặt Đường Tuế.

Cũng đúng thôi, dù sao người ta cũng là đại tiểu thư lá ngọc cành vàng, tất cả mọi thứ đều dễ như trở bàn tay.

Chờ đến khi Đường Tuế trang điểm xong, Tống Tinh Dã đã khom người đứng trước mặt Đường Tuế.

Đường Tuế nhìn, con ngươi linh động chớp chớp, lông mi thon dài cũng hơi run rẩy.

Lúc này, cô để tay mình vào khuỷu tay anh.

Tống Tinh Dã lập tức ngẩn người, nhóm hầu gái xung quanh cũng đều đần độn như gỗ, sau đó đều dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Đường Tuế.

Bình thường tiểu thư đều xem Tống Tinh Dã như đại nội tổng quản mà sai bảo, hôm nay vậy mà?
Mắt Đường Tuế ngập nước nhìn Tống Tinh Dã: “Không đi hả?”
Tống Tinh Dã đè sự khác lạ trong lòng lại, anh hơi cúi đầu, ánh mắt càng thêm âm trầm.

Người con gái này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Quái lạ như vậy, rốt cuộc là muốn chơi trò gì?
Cô ta cho rằng, cô ta như vậy anh sẽ bị mắc lừa sao?
Ha, ai biết dưới đáy lòng dơ bẩn của cô ta cất giấu ý đồ gì.

harry potter fanfic
Tống Tinh Dã bỗng nhiên siết chặt nắm đấm, rung động lên.


Tay Đường Tuế đặt lên cánh tay anh nên có thể cảm nhận rõ ràng, cánh tay anh đột nhiên bùng lên sức mạnh.

Lòng Đường Tuế hoảng hốt, khuôn mặt nhỏ nhắn đã có chút sợ hãi.

Luân Hồi Kính: “Giá trị hắc hóa của Tống Tinh Dã +1, giá trị hắc hóa tổng cộng là 91.

Hữu nghị nhắc nhở cô, giá trị hắc hóa đạt 100, Tống Tinh Dã sẽ giam cầm cô đó.


Tâm trạng vốn thoải mái của Đường Tuế rơi xuống đáy cốc.

Rét lạnh.

Cơ thể cứng ngắc được Tống Tinh Dã dẫn xuống cầu thang xoắn ốc, lạch cạch một tiếng, xung quanh tối đen đi.

Đường Tuế có chút sợ hãi, hai tay nhanh chóng bám chặt Tống Tinh Dã.

Cả người đã sắp dựa sát vào Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã cảm nhận được cơ thể mềm dẻo của cô, muốn đẩy ra theo bản năng.

Đúng lúc đó, trên đỉnh đầu bọn họ, bỗng nhiên có một vệt sáng rơi xuống, bao bọc họ vào trong.

Lúc này Đường Tuế đã đứng vững, bước chân ung dung tiếp tục kéo Tống Tinh Dã đi xuống.


Trước khi đến 3000 thế giới, cô đã được Luân Hồi Kính huấn luyện hơn ngàn năm, những chuyện lớn nhỏ ở 3000 thê giới này cô đều rõ như lòng bàn tay.

Sau khi xuống lầu, có một thiếu niên mặc dạ phục màu trắng đang đứng chờ một bên, thấy Đường Tuế xuống rồi, khóe miệng anh ta nhếch lên, lộ ra ý cười nhạt.

Đường Tuế biết, anh ta là nam chính của cốt truyện này, Tống Minh Trì.

“Tuế Tuế.


Tống Minh Trì vươn tay về phía Đường Tuế, mời cô khiêu vũ.

Hôm nay là sinh nhật của Đường Tuế, nhà họ Đường tổ chức lễ sinh nhật, mời rất nhiều người.

Đường Tuế đợi một lát, thấy Luân Hồi Kính không phát nhiệm vụ cho mình, nghĩa là cô có thể không khiêu vũ với Tống Minh Trì.

Vậy nên, cô nhíu cái mũi nhỏ.

“Tôi không muốn khiêu vũ.

"
Giọng mũi mềm mại, trực tiếp từ chối.

Đường Tuế tiếp tục kéo Tống Tinh Dã đi về trước.

Vì còn đang bị cô cặp tay nên Tống Tinh Dã chỉ có thể bước về trước cùng cô.

Tay Tống Minh Trì vẫn duy trì tư thế vươn ra như cũ, vẻ mặt hào hoa nho nhã, nhưng trong nháy mắt lại cứng đi.

Bình thường, Đường Tuế đều dính lấy anh ta, nói thô tục ra thì, giống như la liếm vậy.

Hôm nay đích thân anh ta đi lên mà cô dám từ chối, cô biết mình đang làm gì không?
Mặt anh ta u ám, mắt rũ xuống, che đi bão táp dày đặc bên trong.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Thiếu Niên Cố Chấp 5


Cô đang ăn vui vẻ thì có một nữ sinh mặc đồ hầu gái bưng một bàn bánh gato lại, Đường Tuế nhìn thấy lập tức tránh ra để cô ta có thể trưng bánh.

Nhưng cô vừa tránh, bánh gato trong tay nữ sinh trước mắt, soạt một cái, ập về phía cô.

Đường Tuế chuẩn bị tránh ra theo bản năng.

Luân Hồi Kính: Bám theo nội dung cốt truyện, không được tránh bánh gato của nữ chính.

Nội dung cốt truyện bị điên à!
Đường Tuế cắn môi, đành phải đứng bất động.

Bánh gato ập lên người cô, dính đầy váy trắng.

Cô cúi đầu, bên trong ánh mắt sáng như sao xẹt qua một chút tiếc nuối.

Nhiều bánh gato ngon như vậy! Mà không thể ăn.

Đường Tuế còn chưa nói gì thì! nữ sinh trước mặt bị dọa đến hất khay trong tay ra, cả người lảo đảo ngã quỳ dưới đất, bộ dạng hoảng sợ, như Đường Tuế đang bắt nạt cô ta vậy.

“Đại tiểu thư, thật xin lỗi, tôi không cố ý, tôi giúp cô lau sạch.


“Xin cô đừng sa thải tôi, cầu xin cô.


“Hiện giờ mẹ tôi còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, tôi thật sự rất cần công việc này.


"
“Đại tiểu thư, là lỗi của tôi, tôi thật sự biết lỗi rồi.


Thiếu nữ ngồi quỳ dưới đất, đôi mắt trong suốt như nai con đầy ắp nước, bởi vì lo sợ mà hàm răng trắng bóc cắn chặt môi dưới.

“Còn cách nào được! Ai bảo người cô gái đắc tội là Đường Tuế đâu? Ngang ngược vô cùng.


“Chậc chậc chậc, xui xẻo rồi.


“Nếu bình thường thì! Đường Tuế cũng không bỏ qua cho cô gái kia, huống hồ chi hôm nay là sinh nhật cô ta, làm cô ta xấu mặt, cô gái kia nhất định càng xui xẻo thêm.


Những người xung quanh bắt đầu bàn tán sôi nổi, nhưng lại không có ai tiến lên nói gì cả.

Đường Tuế đứng trơ ra, hơi không hiểu thao tác này của nữ chính Chu Khả Nhân.

Cô có làm cái gì đâu, sao bộ dạng thê thảm của cô ta cứ như cô bắt nạt cô ta vậy.

“Cô! ”
Đường Tuế vừa mới há mồm, định để cô ta lui đi.

“Đường Tuế, cô câm miệng cho tôi.


Bỗng nhiên Tống Minh Trì vọt đến, che chắn trước mặt Chu Khả Nhân.


“Cô cần gì ép người quá đáng như thế, người ta đã xin lỗi cô rồi, cô còn định thế nào nữa?”
Tống Minh Trì nói xong, khinh miệt liếc nhìn váy Đường Tuế.

“Chỉ là một cái váy bị bẩn mà thôi, cô ấy phải ở đây để cô nhục mạ sao?”
Trong lúc nói chuyện, Tống Minh Trì vươn tay kéo Chu Khả Nhân ngồi quỳ dưới đất lên.

“Cảm ơn anh.


Giọng Chu Khả Nhân nhỏ như muỗi, nước mắt lưng tròng nhìn Tống Minh Trì.

Từ trước đến này cô ta chưa từng được ai bảo vệ như thế.

“Em đi theo tôi.


Tống Minh Trì nhìn bộ dạng điềm đạm đáng yêu của cô ta, trong lòng đột nhiên co rút lại, dù mới lần đầu gặp mặt, cũng không muốn nhìn cô ta chịu ấm ức.

Tống Minh Trì không chờ Chu Khả Nhân trả lời, trực tiếp kéo tay cô ta rời đi dưới ánh mắt nóng bỏng của mọi người.

Đường Tuế đờ đẫn cúi đầu, nhìn bộ váy nhơm nhớp của mình.

Luân Hồi Kính: Trước khi độ hảo cảm của Tống Tinh Dã đạt đến 60, cô chỉ là một người công cụ thôi.

Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, lập tức đuổi theo bọn họ.

Đường Tuế:!
Không muốn.

Luân Hồi Kính: Điện giật, 3,2…
Đường Tuế nghe vậy, thân thể nhỏ yếu chao đảo một cái, vội vàng đuổi theo.

Ngờ đâu, đã quá thời gian, đến khi cô đứng trong mưa to, điện giật đã đến.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Thiếu Niên Cố Chấp 6


Dưới ánh mắt mọi người, cơ thể Đường Tuế lắc lư vài lần, cuối cùng cả người run rẩy ngã quỳ dưới mưa.

Đau quá!
Huyết dịch cả người cũng bắt đầu chảy ngược, thân thể cứng ngắc đến tê liệt, không cách nào động đậy được.

Mưa như trút nước, ập lên thân thể đau nhức.

Bỗng nhiên, đỉnh đầu cô không còn mưa rơi nữa.

Đường Tuế ngẩng khuôn mặt trắng như tuyết lên, đôi mắt to dầm dề nhìn thấy Tống Tinh Dã mặt không cảm xúc đang cầm dù đứng một bên.

Chiếc ô đen to lớn chắn trên đầu cô, còn thân thể cao lớn của Tống Tinh Dã lại đứng dưới mưa.

Đường Tuế cắn môi, nhìn hành động này của Tống Tinh Dã, hơi cảm động.

Nếu không phải quản gia bảo anh ra ngoài che mưa cho cô, anh cũng chả thèm quan tâm đâu.

Đồ phụ nữ ngu ngốc.

Cô cho rằng nước mắt chảy như mưa là sẽ làm người ta cảm thấy thương tiếc sao.

Đáng tiếc, Tống Minh Trì sớm đã đi rồi.

Căn bản không có ai xem.

“Ôm tôi vào.


Đường Tuế khịt mũi, vành mắt hồng hồng nhìn Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã ném dù đi, ôm Đường Tuế đi vào biệt thự.


Vì một hồi trò cười này, tiệc sinh nhật của Đường Tuế cũng vội vàng hủy bỏ.

Cả người Đường Tuế bẩn thỉu, cô tắm rửa sạch sẽ sẵn tiện đi ngủ sớm.

Chờ đến hôm sau tỉnh lại, phát hiện Tống Tinh Dã không đến, người đứng cạnh giường cô là một hầu gái xinh đẹp.

Đường Tuế vừa mới thức dậy nên mang theo giọng sữa.

“Tống Tinh Dã đâu.

”’
Hầu gái cúi đầu trả lời: "Tống Tinh Dã phát sốt, đang nghỉ ngơi.


Nói xong, trong lòng hầu gái vô cùng thấp thỏm, sợ làm gì đó khiến Đường Tuế không vui.

Dù sao thì tối qua Đường Tuế bị Tống Minh Trì nhục mạ như vậy, dựa theo tính tình của đại tiểu thư nhà họ Đường, bọn họ biết mình sẽ rất thảm.

“À.


Hầu gái đang chờ cơn thịnh nộ, không ngờ rằng Đường Tuế vậy mà chỉ đáp nhỏ một tiếng rồi vò đầu rời giường.

Sau khi ăn xong Luân Hồi Kính lại phát nhiệm vụ cho cô.

Đi chăm sóc Tống Tinh Dã bị bệnh.

Đường Tuế không để người khác đi theo, trực tiếp đi đến phòng của Tống Tinh Dã.

Chờ sau khi cửa đóng lại, ánh mắt của đám hầu gái phía sau đều ngập tràn thương xót.

Haizz, tuy họ đã trốn được một kiếp nhưng xem ra tất cả lửa giận đều sẽ được trút lên người của Tống Tinh Dã.


Đường Tuế vào phòng, quen cửa quen nẻo đứng trước giường Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã đang bị bệnh ốm yếu, nhận ra có người nhìn mình, con ngươi sắc bén mở ra.

Ánh mắt của anh, như dã thú hung mãnh núp trong bóng tối.

Đường Tuế nhìn mà lòng lộp bộp.

Dù sao thì nguyên chủ cũng là bị anh giày vò, người này bản lĩnh như thế nào, cô vô cùng rõ.

Hu hu hu, đáng sợ quá.

“Anh, anh không sao chứ?”
Ngón tay bé nhỏ trắng noãn nhẹ nhàng chọc chọc lên người anh, giọng nói mềm mại vụng về.

“Khụ khụ! ”
Tống Tinh Dã thấp giọng ho khan hai tiếng: “Tôi không sao.


Đường Tuế thông qua ánh sáng mỏng manh thấy được mặt anh ửng hồng, tinh thần cũng không phấn chấn.

“Anh như vậy mà nói không có việc gì à.


Đôi mắt long lanh của Đường Tuế tùy ý nhìn thoáng qua, thấy được thuốc trên bàn, cô lập tức lấy hai viên, bàn tay trắng noãn đưa đến bên môi Tống Tinh Dã.

Đam Mỹ Hay
“Anh há miệng nào, uống hết.


Đút thuốc cho anh?
Tống Tinh Dã có phút chần chừ.

Không biết rốt cuộc Đường Tuế lại làm việc thiêu thân gì.

Anh há miệng ngậm lấy thuốc.

Đường Tuế bưng cốc thủy tinh đưa đến bên môi anh, ánh mắt long lanh như nước nhìn anh.

"Uống nước.

"
Tống Tinh Dã há miệng, đang định uống một hơi thì Đường Tuế lại bưng ly nước rót vào miệng anh: “Khụ khụ! ”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Thiếu Niên Cố Chấp 7


Tống Tinh Dã bị sặc, vươn tay đẩy Đường Tuế ra.

Đường Tuế bị đẩy ngã xuống đất, cốc thủy tinh kia cũng lăn lộn trên mặt đất, chạm đến cái tủ mới dừng lại.

"Đau quá.

"
Đầu của Đường Tuế bị đập vào vách tường, cô hơi khiếp đảm mà nhìn Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã ngồi trên giường, lạnh lùng nhìn Đường Tuế.

Chờ cô giở trò.

Mắt anh thâm trầm u ám như vực sâu không đáy, hiện lên màu đỏ tươi âm lãnh, như dã thú đang ẩn nấp, chỉ cần bất cẩn chút thôi cũng sẽ bị xé nát thành từng mảnh.

Đường Tuế thầm sợ hãi, trốn về sau theo bản năng, làn váy dài cũng vì động tác của cô mà bị vén lên, lộ ra bắp chân trắng nõn.

Ánh mắt Tống Tinh Dã hơi trầm xuống, rơi vào trên bắp chân của cô.

Đường Tuế phát triển vô cũng tốt, đặc biệt là một thân da thịt trắng tuyết này, càng thu hút sự chú ý của người khác.

Ánh mắt của anh thật sự quá mức chăm chú nóng bỏng.

Cuối cùng chỉ còn thấy bàn chân trắng như ngọc lộ ra ngoài, soạt một cái, bàn chân nhỏ cũng bị thu vào.

Cô cúi đầu, bàn tay nhỏ trắng noãn níu lấy váy, giọng nói yếu ớt: “Tôi không cố ý.


“Rốt cuộc tiểu thư muốn làm gì?”

Đường Tuế liếm môi dưới: “Tôi chỉ muốn đến chăm sóc anh.


Ánh mắt trong trẻo xinh đẹp lạnh lùng của Tống Tinh Dã nhìn cô một cái rồi nhanh chóng thu lại, tiếp tục nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần.

Chăm sóc để anh sặc chết à?
Đường Tuế đứng lên, vừa mới định rời đi thì.

Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ chưa hoàn thành, Tống Tinh Dã chưa cảm nhận được sự quan tâm, sẽ bị điện giật đó nha.

Đường Tuế:!
Cô trộm liếc nhìn Tống Tinh Dã đang nằm trên giường một cái, so với anh thì, điện giật đáng sợ hơn.

Không muốn trải nghiệm thêm lần nào nữa.

Cô đè nén sự sợ hãi, mím đôi môi như thạch rau câu, lần nữa đến bên giường Tống Tinh Dã.

Bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn sờ lên trán anh.

“Hình như anh phát sốt lại rồi.


Tống Tinh Dã nhắm mắt lại không để ý, đúng là nói nhảm mà.

“Haizz.


Đường Tuế khẽ thở dài một hơi.


Ngẫm lại, cũng không còn cách nào, chỉ đành hy sinh bản thân thôi.

Cô là nhân sâm trăm vạn năm, linh hồn trải qua tu bổ ngay cả thân thế đang trú ngụ này cũng được linh hồn cô thẩm thấu, rất bổ dưỡng.

“Aishh! ”
Đường Tuế ngẫm một lát, vươn cánh tay nhỏ trắng noãn của mình đến trước mặt Tống Tinh Dã.

Mũi Tống Tinh Dã đánh hơi được hương thơm, anh mở mắt ra, trông thấy cánh tay nhỏ ở trước mặt mình.

Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế phồng lên, đầy oan ức nhìn Tống Tinh Dã, đến khi va vào con người âm lãnh của Tống Tinh Dã, cô mới rụt lại.

Lông mi dài tinh tế mang theo giọt nước mắt, run rẩy muốn rơi xuống.

“Làm gì?”
Đối mặt với Đường Tuế như vậy, Tống Tinh Dã căn bản không tìm được manh mối, không biết ả phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì.

Lòng anh bực bội không hiểu được.

“Tôi cho anh liếm một cái.


Đường Tuế nói xong, lại vươn cánh tay nhỏ trắng noãn của mình tới trước mặt Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã híp mắt lại, cũng không chạm vào.

“Liếm một cái đi! Cái này rất bổ đó.


Đường Tuế lại tiến về trước mấy bước, cánh tay di động kề đến môi anh.

Tống Tinh Dã:???
Nhìn chuỗi hành vi thiểu năng này của Đường Tuế.

Mẹ nó, bị điên à.

Hai người cứ mãi giằng co dây dưa như vậy, ngay khi Đường Tuế cảm thấy cánh tay nhỏ của mình vô cùng mỏi, lại thấy Tống Tinh Dã bỗng nhiên chụp lấy cánh tay nhỏ của cô.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Thiếu Niên Cố Chấp 8


Tống Tinh Dã thản nhiên nhìn cô một cái, môi mỏng gợi lên nụ cười lạnh.

Cũng không biết vì sao, nhìn bộ dáng khờ khờ tựa cái bánh bao của cô, tự nhiên muốn bắt nạt.

Tống Tinh Dã cúi đầu, há mồm cắn cô một cái.

“A!”
Đường Tuế khẽ hô một tiếng, hoàn toàn không ngờ rằng, Tống Tinh Dã vậy mà cắn người.

Anh là chó hả?
"Đau.

"
Giọng nói của cô gái nhỏ vang lên.

Tống Tinh Dã buông tay, Đường Tuế nhanh chóng tránh ra, bộ dạng kinh sợ như chim sợ cành cong.

Tống Tinh Dã nâng tay lau khóe môi, ánh mắt lạnh lùng đảo qua khuôn mặt Đường Tuế.

"Xin lỗi tiểu thư, tôi không cố ý.

"
Ngay cả xin lỗi cũng không có chút thành ý nào.

Đường Tuế cúi đầu, đôi mắt to ngập nước, ánh mắt lập tức lóng lánh lên.

Nhiệm vụ hoàn thành.

Độ hảo cảm tăng lên, cô cũng không thiệt thòi lắm.

Đường Tuế giơ cánh tay nhỏ mình lên, nhìn dấu răng rõ ràng trên đó, khẽ thở dài một hơi.

“Anh nghỉ ngơi trước đi.



Đường Tuế nói một tiếng rồi nhấc cánh tay nhỏ mình rời đi.

Tống Tinh Dã nhìn bóng lưng cô, vẻ mặt vốn trầm thấp lại thêm ảm đạm.

Lạ quá.

Nếu là trước đây, nếu anh cắn cô, cô đã sớm phát điên.

Sao lại bánh bèo như thế.

Cô diễn như vậy, rốt cuộc là vì gì?
Ha, cô như thế nào cũng không sao cả.

Tóm lại, anh sẽ không bỏ qua cho cô.

Dù giờ cô có làm gì, cũng đều là vùng vẫy giãy chết, dù cô muốn làm gì, anh cũng sẽ tiếp tới cùng.

Buổi chiều.

Đường Tuế đang nằm xem Anime, Luân Hồi Kính đột nhiên lại phát nhiệm vụ.

Luân Hồi Kính: Bám theo nội dung cốt truyện, đi quyến rũ Tống Tinh Dã.

Soạt một tiếng, Đường Tuế bật khỏi giường.

Đùa gì thế?
Luân Hồi Kính: Theo nội dung cốt truyện, cô phải quyến rũ Tống Tinh Dã, sau đó nhục mạ anh trước mặt mọi người, điều này cũng là thứ làm Tống Tinh Dã bắt đầu hắc hóa.

Đường Tuế: Cô cũng không phải rất ngốc nhé.

Chuyện bất lợi cho mình như thế, cô mới không làm đâu.

Luân Hồi Kính: Điện giật bắt đầu, 3,2
“Ta đi, ta đi!”
Đường Tuế nhíu mày nhăn trán rời khỏi giường, vừa bước đến cửa, mở ra, lại thình lình thấy Tống Tinh Dã đứng bên ngoài.


“Anh khỏe lại rồi ha.


Lúc trưa mới gặp mặt Tống Tinh Dã vẫn còn vẻ bệnh tật, giờ đã khôi phục khỏe mạnh.

Quá hiển nhiên, hiệu quả nhân sâm của cô, khá vipro đấy.

“Ừm.

”’
Tống Tinh Dã nhàn nhạt đáp một tiếng.

“Quản gia bảo tôi đến đây hỏi tiểu thư có gì phân phó không.


Anh cúi thấp đầu, trên người thấp thoáng hơi thở như tuyết sương.

Làm người ta không dám đến gần, nhưng lại mát lạnh dễ ngửi.

Đường Tuế lui về sau một bước, nghĩ đến nhiệm vụ, gật đầu.

“Anh vào đây.


Tống Tinh Dã đi vào trở tay đóng cửa lại.

Vừa xoay người, lại thấy Đường Tuế ép sát lại mình, thân thể nhỏ bé mềm mại, nhanh chóng dồn anh lên cửa.

Tống Tinh Dã nhíu mi: “Tiểu thư?”
Tống Tinh Dã rất cao, Đường Tuế ngước đầu nhìn anh, cảm giác cổ có chút đau.

Từ kinh nghiệm xem nhiều phim truyền hình cho thấy, muốn quyến rũ anh thì đại khái là!
Ngay lập tức, Đường Tuế đỏ mặt, nhón chân lên, đôi môi đầy đặn dán lại gần.

Rồi, cắn môi Tống Tinh Dã.

“Hít hà! ”
Tống Tinh Dã khẽ rên một tiếng, ngón tay nhỏ nhắn bóp lấy khuôn mặt mềm nhũn của Đường Tuế, đẩy mặt cô ra.

“Cô làm gì đấy?”
Đôi môi đã bị cô gặm trầy da tróc vảy, Tống Tinh Dã nghiến răng.

Hai tay Đường Tuế bị nắm lấy, khuôn mặt nhỏ bé bị Tống Tinh Dã siết chặt làm cô không cách nào cục cựa được.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Thiếu Niên Cố Chấp 9


“Hôn anh.


Khuôn mặt mềm mại của cô gái nhỏ bị anh nắm chặt, muốn nói chuyện cũng khó khăn.

Tống Tinh Dã:???
Trong đầu của người trước mặt rốt cuộc đang nghĩ gì thế.

Anh buông tay ra, Đường Tuế vừa thở phào một hơi lại thấy trời đất quay cuồng, chớp mắt một cái cô đã bị Tống Tinh Dã đè trên cửa.

Đường Tuế:!
Ánh mắt anh đáng sợ quá, không phải vì bị cô hôn nên anh hắc hóa chứ.

Cơ thể Đường Tuế mềm nhũn, mình sẽ bị anh nhốt hả ta.

Tống Tinh Dã vươn tay bóp lấy yết hầu nhỏ bé của cô, cơ thể ép sát lại.

Lông mi Đường Tuế chớp động, đôi mắt to dầm dề ngập nước, muốn rơi xuống nhưng không rơi được.

“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Tống Tinh Dã sáp lại gần, giọng nói trầm thấp.

Nhìn gương mặt phóng đại trước mặt mình, Đường Tuế lắp bắp: “Muốn quyến rũ anh, rồi nhục mạ anh.


Nhất thời vì sợ hãi đã không cẩn thận nói ra nhiệm vụ.

Hỏng bét rồi!
Cô nói vậy, có khi nào anh càng muốn xử lý cô hơn không.


Chỉ thấy, sắc mặt Tống Tinh Dã trầm xuống.

Cả người Đường Tuế co rúm lại, dán sát vào cửa.

Bỗng nhiên, Tống Tinh Dã cười khẽ một tiếng.

“Ha?”’
Nhận thấy hơi thở nặng nề lạnh lẽo của Tống Tinh Dã đã biến mất, Đường Tuế cảm thấy kỳ lạ, cô lén ngẩng đầu lên nhìn anh.

Đôi mắt hạnh to tròn, trắng đen rõ ràng, còn phủ hơi nước, đuôi mắt cũng ửng đỏ.

Cô vô cùng tủi thân nhìn Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã cũng không biết vì sao, nhìn cô mở to đôi mắt nói ra sự thật, vậy mà sự ghê tởm nơi đáy lòng lại ít vài phần.

“Đừng giở trò với tôi, bằng không thì! ”
Ánh mắt Tống Tinh Dã rơi vào trên cái cổ mảnh khảnh của cô.

Cổ của người con gái trắng noãn, dùng sức chút thôi cũng sẽ chết.

Chẳng qua, vậy thì hời cho cô quá.

Đối diện với ánh mặt quỷ dị của Tống Tinh Dã, lòng Đường Tuế hoảng sợ, cô rụt cổ lại: “Tôi muốn đi mua váy.


Nói xong, lại di chuyển đôi chân nhỏ, vội vàng thoát khỏi vòng vây nguy hiểm của Tống Tinh Dã.

Đến khi đứng sau lưng anh, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

“Được.



Con ngươi đen nhánh của Tống Tinh Dã nhìn cô một cái, gật đầu.

!
Đến cửa hàng, Đường Tuế nhìn người đến người đi, lúc này mới cảm thấy an toàn.

Tống Tinh Dã lập tức nhận ra ánh mắt của cô, nhìn lại.

Đường Tuế nhanh chóng thu tầm mắt, nói: “Tôi đi mua váy, anh đợi bên ngoài!”
Ném lại một câu, Đường Tuế hoảng hốt chạy bừa vào một cửa hàng.

“Hoan nghênh quý khách, tiểu thư cần gì sao?”
Một nhân viên hướng dẫn mặt tròn tươi cười đứng trước mặt cô.

“Vâng, tiểu thư.


Nhân viên hướng dẫn mặt tròn lấy váy xuống, bỗng nhiên vẻ mặt hơi cau có lại, cô ta quan sát xung quanh rồi khó xử nhìn Đường Tuế.

“Tiểu thư, tôi đi WC một lát rồi phục vụ cô sau được không ạ?”
Đường Tuế thấy cô ta ôm chặt bụng muốn đi WC gấp thì gật đầu, dù sao cô cũng không vội.

“Tiểu thư, cô sang khu khách quý nghỉ ngơi một lát, tôi sẽ về ngay thôi.


Nói xong, cô ta ôm quần áo để lên trên giá rồi vội chạy ra ngoài.

Đường Tuế mới vừa ngồi xuống khu khách quý, lại thấy một nhân viên hướng dẫn đưa lưng về phía cô sắp lấy những quần áo cô đã chọn đi.

Cô đi đến, khẽ nói: “Những quần áo này tôi đã chọn rồi.


“Hả?”
Nhân viên hướng dẫn đang lấy quần áo bị giật mình.

Quay đầu lại, bên trong đôi mắt cũng đầy vẻ hoảng sợ.

“Đường, Đường tiểu thư.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Thiếu Niên Cố Chấp 10


Chu Khả Nhân không ngờ lại gặp Đường Tuế ở đây.

Cô ta lập tức nhớ đến Đường Tuế là người có thù tất báo, cô chạy đến chắc chắn là để báo thù.

Dù sao thì hôm qua người đàn ông cô thích, lại kéo cô ta rời đi.

Chuyện này chắc chắn là điều vô cùng nhục nhã đối với đại thiên kim tiểu thư như cô!
“Này, Đường Tuế cô không cần nhìn chằm chằm người ta như thế.


“Đúng đấy, tối qua chúng tôi đều ở đó, là tự Tống Minh Trì đuổi theo, cô gái người ta không liên quan gì cả.


“Cô cũng đuổi việc người ta rồi, giờ lại đuổi đến đây gây sự, hơi quá đáng đấy.


Lúc này có mấy thiên kim tiểu thư khác cũng đến mau quần áo, bình thường họ đều không ưa Đường Tuế.

Giờ thấy Đường Tuế đáng ức hiếp người khác ở đây, mấy ả phải giúp một tay.

Chu Khả Nhân thấy xung quanh có nhiều người đứng như vậy cũng không sợ nữa.

Cô ta tin, chính nghĩa sẽ chiến thắng tất cả.

“Đường tiểu thư, tôi đã mất việc ở nhà họ Đường rồi, không thể để mất công việc này nữa, nếu không thì mẹ tôi đang nằm viện không sống được nữa.



“Đường tiểu thư, người lớn có lòng lớn, đừng làm khó dễ tôi nữa, có được không.


Chu Khả Nhân nước mắt lưng tròng, cất giọng van xin Đường Tuế.

Cô mím môi.

“Cô lạ thật đấy, tôi chỉ tới nói cái váy cô đang lấy là đồ tôi đã chọn thôi, sao cô suy diễn ra nhiều thế.


Chu Khả Nhân nghe cô nói vậy thì cười châm biếm.

Cô ta vừa mới tới, bên này cũng không có ai, cô ta đi lấy quần áo sao lại thành đồ cô chọn rồi.

Chắc chắn là Đường Tuế thấy có người đứng ra nói chuyện thay cô ta nên mới giảo biện.

Phi, loại thiên kim tiểu thư, chính là dối trá ghê tởm vậy đấy.

“Đường Tuế, cô lại làm gì đấy?”
Đúng lúc này, giọng Tống Minh Trì bỗng nhiên vang lên.

Tất cả mọi người nhìn về chỗ phát ra tiếng nói.

Chỉ thấy Tống Minh Trì đứng cạnh đó, mặt đầy tức giận.

“Hu hu! ”
Thấy Tống Minh Trì không chút do dự đứng ra vì mình, Chu Khả Nhân vô cùng cảm động.


Đường Tuế nghiêm khuôn mặt nhỏ lại, cau mày.

“Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, những quần áo này là tôi vừa chọn xong, nhân viên hướng dẫn giúp tôi lấy chúng, cô đừng nói tôi đến là chĩa vào cô nữa.


Nói xong, Đường Tuế hờ hững nhìn thoáng qua Chu Khả Nhân, giọng nói mềm mại ngọt ngào.

“Huống chi, cô không xứng để tôi nhằm vào.


Lời này của Đường Tuế làm Chu Khả Nhân lảo đảo.

“Đường Tuế, cô quá đáng quá rồi đấy!”
Tống Minh Trì nổi giận hét lên rồi nhanh chóng đi đến vươn tay ôm lấy Chu Khả Nhân đang giận đến sắp ngất đi.

Anh ta chán ghét liếc Đường Tuế.

Anh ta vốn là đến tìm Chu Khả Nhân mua quần áo để đưa cho Đường Tuế.

Tối qua anh ta rời đi, có người quay lại cảnh đáng thương của Đường Tuế cho anh ta xem.

Thấy Đường Tuế đáng thương như vậy, biết cô thích mình, Tống Minh Trì vừa định sang đây mua váy tặng cô, cũng giữ mặt mũi cho nhà họ Đường.

Ai ngờ vừa tới lại thấy Đường Tuế đang gây sự.

Ha, anh ta biết mà, người như Đường Tuế, căn bản không đáng để đồng cảm.

“Ôi, chuyện gì vậy?”
Nhân viên hướng dẫn kia mới đi vệ sinh xong trở lại đã cảm thấy mùi thuốc súng nồng nặc.

Cô ta thấy Đường Tuế đang đứng cạnh đó thì vội chạy đến: “Thật ngại quá, để tiểu thư đợi lâu rồi, cô muốn đi dạo tiếp hay là muốn kết toán?”
Nhân viên hướng dẫn vừa dứt lời, xung quanh lập tức yên lặng như tờ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Thiếu Niên Cố Chấp 11


Mặt Chu Khả Nhân trắng bệch, không ngờ thật sự hiểu lầm cô.

Đường Tuế trực tiếp lấy một tấm thẻ từ trong ví mình ra, đưa đến.

“Vâng, tiểu thư vui lòng đợi một lát.


Nhân viên hướng dẫn cầm thẻ rồi đi lấy quần áo.

Người xung quanh nghe thế, hai mặt nhìn nhau.

Nữ sinh lúc trước còn vây quanh Đường Tuế khua chân múa tay lập tức mặt đỏ đến mang tai vội vàng rời đi.

“Tuế Tuế.

”’
Tống Minh Trì đè sự lúng túng xuống, cười đỡ quê, vừa định tiến lên giải thích.

“Chúng ta không thân như vậy.


Đường Tuế lui về sau một bước.

Trước kia đều là Đường Tuế theo đuổi anh ta, giờ lại muốn rũ sạch quan hệ với anh ta, điều này làm Tống Minh Trì không vui.

Dù anh ta không đúng, hiểu lầm Đường Tuế, thế nhưng cũng là vì trước đây cô là loại người dối trá.

Cô cao cao tại thượng, hùng hổ dọa người, còn Chu Khả Nhân lại đáng thương như con thỏ nhỏ, nhìn thế nào cũng là cô ta bị ấm ức.


Đường Tuế trước mắt giống như trở thành người khác, điều này làm Tống Minh Trì thầm cảm thấy quái lạ.

Chẳng qua loại phụ nữ như cô anh ta cũng thấy nhiều rồi, giờ khắc này chẳng qua cũng là lạt mềm buộc chặt, nghĩ trăm phương ngàn kế để anh ta chú ý, theo đuổi cô thôi.

Xét đến địa vị của nhà họ Đường, anh ta cũng bằng lòng cúi đầu một chút.

“Đường Tuế, mấy ngày nữa là đến đại thọ bảy mươi của bà nội tôi, bà ấy vẫn luôn rất thích cô, nên đặc biệt dặn tôi phải dẫn cô đến.


“Cô sẽ đi chứ?”
Tống Minh Trì hỏi một tiếng.

“Không biết, phải xem ba tôi như thế nào đã.


Đường Tuế lắc đầu, chỉ cần Luân Hồi Kính không phát nhiệm vụ cho cô, cô không muốn dính dáng đến bọn họ đâu.

Cô luôn cảm thấy, Tống Minh Trì có chút giả tạo.

Mặc dù Tống Tinh Dã có chút lạnh lùng, xấu xa, nhưng đôi khi cô lại muốn đến gần anh.

“Tiểu thư, đồ của cô đã gói xong, cô có cần mang đến xe không?”
Nhân viên hướng dẫn xách theo mấy túi quần áo, đặt bên chân, rồi vô cùng cung kích đưa cho Đường Tuế bằng hai tay.

“Tuế Tuế, để tôi xách hộ cho.


Tống Minh Trì vươn tay cầm túi giấy lên.

“Để tôi.



Tống Tinh Dã từ ngoài đi vào, còn đặc biệt xen vào giữa Tống Minh Trì và Đường Tuế.

Anh khom lưng, cầm túi giấy trong tay Tống Minh Trì.

Tống Minh Trì vốn còn muốn kiên trì thêm một lát nhưng lại bị trực tiếp cầm đi, ngón tay anh ta cũng bị siết đỏ.

Mẹ, cái thằng nghèo này.

Đã nghèo còn mất dạy.

Tống Minh Trì ngạo nghễ liếc Tống Tinh Dã, sau đó nhìn Đường Tuế.

“Đường Tuế, kẻ làm nhà cô cũng quá bất lịch sử nhỉ.


Đây cũng không phải là lần đầu tiên Tống Minh Trì nói những lời như này.

Bởi vì liên quan với Đường Tuế, Tống Tinh Dã đã đến trường cô, giúp cô xách balo và thức ăn, cùng đến lớp cùng tan học.

Tương tự như thế, từ nhỏ Tống Tinh Dã đã học đánh đấm để bảo vệ an toàn cho Đường Tuế.

Cũng chính vì vậy nên Tống Tinh Dã học cùng khối với bọn họ, học cực giỏi, luôn đứng nhất lớp.

Tống Minh Trì có lén tìm gia sư học thêm thì vẫn xếp dưới Tống Tinh Dã, đối với anh ta thì đây là chuyện vô cùng nhục nhã.

Cộng thêm trước kia anh cứ như cái đuôi của Đường Tuế, bám trước theo sau, bình thường anh ta nói xấu Tống Tinh Dã hai câu, Đường Tuế sẽ trở về chỉnh Tống Tinh Dã một cách tàn nhẫn.

Cho nên khi nói xong lời này, Tống Minh Trì chậm rãi chờ đợi Đường Tuế nhục mạ Tống Tinh Dã.

Đường Tuế nghe được lời này của anh ta, đôi lông mày xinh đẹp nhíu chặt lại.

Ánh mắt cô cũng nhìn về phía Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã nhíu mày thấp xuống, đè nén hận ý nồng nặc xuống, hai tay cũng nắm chặt, mím môi nén sự tàn bạo lại.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Thiếu Niên Cố Chấp 12


Ha, ra là thế.

Đường Tuế hẳn là muốn biểu diễn một vở trước mặt Tống Minh Trì đi.

Nghĩ vậy, mắt của Tống Minh Trì đỏ ngầu lên.

Sắc mặt chàng trai vốn lạnh lẽo lại càng lạnh thêm.

Đam Mỹ Hiện Đại
“Anh ấy không phải là kẻ làm, mà là thành viên trong gia đình tôi.


Giọng Đường Tuế mềm xỉu.

“Hả?”
Tống Minh Trì cho rằng mình nghe lầm, trước kia không chỉ một lần anh ta thấy Đường Tuế mắng chửi Tống Tinh Dã còn thua cả chó, hôm nay lại đổi tính?
Tống Tinh Dã cũng hơi kinh ngạc, ngón tay cầm túi hàng cũng siết chặt thêm.

Khuôn mặt mềm mại nhỏ nhắn của Đường Tuế kéo căng ra như cái bánh bao, cô nghiêm túc nhìn Tống Minh Trì.

Tống Minh Trì:!
"Chúng ta đi thôi.

"
Đường Tuế quay đầu lại, kéo tay Tống Tinh Dã đi ra ngoài.

Đến khi bọn họ biến mất hẳn thì Tống Minh Trì mới lấy lại tinh thần, vừa rồi Đường Tuế vậy mà nói anh ta?
Nói anh ta bất lịch sử hơn thằng nghèo kia.

Tuy anh ta là con nuôi của nhà họ Tống nhưng từ nhỏ đã tuân thủ những lễ nghi nghiêm ngặt, chỉ vì sợ nhà họ Tống tìm được con ruột mình sẽ bị đuổi đi.


Anh ta đã ở nhà họ Tống mười mấy năm, đứa con của nhà họ Tống kia, sợ là đã thành một nắm cát vàng.

Tống Minh Trì sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm bóng lưng của bọn họ.

"Tống thiếu.

"
Chu Khả Nhân thấy anh ta như vậy, trong lòng cũng không khỏi khiếp đảm, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo của anh ta.

Nhìn bộ dạng như con thỏ trắng của Chu Khả Nhân, lòng Tống Minh Trì mềm mại đi.

Anh ta vươn tay sờ đầu Chu Khả Nhân.

“Dọa em rồi à.


“Không có.


!
Một nơi khác, Đường Tuế nắm tay Tống Tinh Dã, tức giận đi thẳng về trước.

Tống Tinh Dã nhíu mày, sự lạnh lẽo trong đôi mắt hẹp dài dã biến mất.

Rốt cuộc Đường Tuế muốn giở trò gì.

Luân Hồi Kính: giá trị hắc hóa Tống Tinh Dã -10, tổng còn 81.

Đường Tuế đang kéo tay Tống Tinh Dã ở phía trước lập tức sợ ngây người.

Giảm tận mười luôn!
Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, để Tống Tinh Dã đút cơm cho cô.


Đường Tuế ngừng bước.

Cô ngẩng đầu nhìn thang máy ở bên cạnh, kéo Tống Tinh Dã vào trong.

“Đói bụng, chúng ta lên tầng 7 ăn cơm đi!”
Đến tầng 7, Đường Tuế tùy tiện tìm một gian hàng đi vào.

Tống Tinh Dã hơi nhíu mày, nhìn Đường Tuế nhiều thêm vài lần.

Hai người ngồi đối diện nhau, Đường Tuế nhận ra ánh mắt của Tống Tinh Dã, cô vươn đôi tay trắng nhỏ nhắm mềm mại sờ lên mặt mình.

“Nhìn tôi như thế làm gì?”
Tống Tinh Dã vừa gọi món, vừa nói:
“Đây là quán lẩu, trước nay cô đều muốn không ăn.


Đường Tuế nhìn xung quanh.

Chợt nhớ tới, nguyên chủ một chút thói quen.

Chưa bao giờ ăn lẩu, vì lẩu khá nặng múi, sẽ nhiễm lên tóc và quần áo của cô.

Cô cảm thấy ánh mắt của Tống Tinh Dã dường như có thể xuyên thấu linh hồn.

“Tự nhiên muốn thử một chút.


Tống Tinh Dã xấu xa chọn loại số 9 mà Đường Tuế không thể ăn, loại càng nấu càng cay ấy.

Nhân viên phục vụ nhanh chóng bưng thức ăn và nồi lẩu lên.

Nhìn nồi lẩu đỏ tươi đang sôi cuồng cuộng, tâm trạng Tống Tinh Dã tệ đi không lí do.

Anh lần lượt thả thức ăn vào.

Hai tay Đường Tuế cầm sữa chua uống, ánh mắt như có như không nhìn về phía Tống Tinh Dã.

“Có thể ăn rồi.

”’.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Thiếu Niên Cố Chấp 13


Tống Tinh Dã gắp thức ăn đã chín để vào trong đĩa cô rồi ung dung ngồi thẳng nhìn cô.

Nồi lẩu tỏa nhiệt bốc hơi, khuôn mặt mềm mại trắng noãn của Đường Tuế bị hơi xông vào đỏ bừng lên.

Gương mặt phồng lên, đôi mắt đen thuần như đá quý.

Cô gái nhỏ trừng mắt, khẽ cắn môi dưới, như muốn nói gì đó lại không dám nói.

Hửm?
Tống Tinh Dã nhìn bộ dạng này của cô, hiểu được Đường Tuế đang lo sợ anh.

Ha, đại tiểu thư nhà họ Đường vậy mà lại sợ anh.

Thật là buồn cười, nói ra sẽ chẳng ai tin.

“Cái kia! ”
“Hả?”
Thiếu niên dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn cô.

Đường Tuế cắn môi, ấp úng: “Tôi, tôi muốn anh đút.


Giọng nói như trẻ con còn hôi sữa, đôi môi hệt thạch câu vì khẩn trương mà mấp máy.

Có lẽ do ánh mắt Tống Tinh Dã quá sắc bén, Đường Tuế thu ánh mắt lại, dừng trên cái khay trước mặt.

Căn bản không dám đối mặt với Tống Tinh Dã.

Ha, giả bộ giống đấy.


Ngón tay thon dài của Tống Tinh Dã cầm đũa, gắp một miếng đậu hũ trong nồi lẩu đang bốc hơi, đưa đến trước mặt Đường Tuế.

"Há mồm.

"
Đôi môi mỏng của Tống Tinh Dã gợi lên một độ cong thích thú.

Đường Tuế nhìn miếng đậu hũ trước mắt, bất chấp nóng mà chu môi nhẹ nhàng thổi rồi há miệng ăn hết miếng đậu hũ trên tay Tống Tinh Dã vào miệng.

Khuôn mặt Đường Tuế phình lên, cách nhai thức ăn cực kì giống con hamster nhỏ, có lẽ vì quá cay nên con ngươi gợn sóng nước, rồi nhanh chóng mịt mờ hơi nước.

Như có gì đó sắp phun trào giữa mặt hồ trong suốt.

“Khụ khụ! ”
Cay đến muốn nhả ra nhưng nếu không ăn thì không thể hoàn thành nhiệm vụ.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuế xoắn thành cái bánh bao.

Sau khi ăn xong cô cảm thấy môi mình sưng phồng lên.

“Muốn ăn nữa không?”
Thậm chí có chút đáng yêu.

Đường Tuế thấy Luân Hồi Kính vẫn chưa thông báo nhiệm vụ hoàn thành nên chỉ có thể khóc thầm rồi chật vật gật đầu.

Tống Tinh Dã cười khẽ gắp một viên cá viên, còn tốt bụng giúp cô thổi thổi rồi mới đưa đến bên môi cô.

Đường Tuế há miệng ra thì cá viên được nhét vào.


Cay đến khóc.

Đường Tuế hít hà, ăn xong viên cá viên kia thì miệng lại sưng thêm một vòng.

“Cay quá.


Đôi mắt Đường Tuế ngấn nước, môi sưng đỏ, hít vào thở ra.

"Uống cái này đi!"
Tống Tinh Dã cầm một hộp sữa chua nhẹ nhàng đặt trước mặt cô.

“Được đó.


Đường Tuế gật đầu cầm lấy rồi sữa chua rồi uống.

Sự mát lạnh chua chua ngọt ngào của sữa chua nhanh chóng hòa vào vị cay trong miệng.

Cũng không còn vị cay khó chịu nữa.

“Ngon quá.


Đường Tuế uống hết một hơi, chưa đã thèm mà liếm môi.

Sau đó trơ mắt nhìn hộp trong tay Tống Tinh Dã.

Bắt gặp đôi mắt trong suốt như nai tơ của cô nhìn chằm chằm vào hộp sữa chua trong tay mình.

Tống Tinh Dã ném cho cô.

Đường Tuế nhanh chóng chụp lấy, vặn ra uống, vẻ mặt đầy thỏa mãn.

Nhìn vẻ mặt này của Đường Tuế, đôi mắt Tống Tinh Dã trở nên thâm trầm u ám.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Thiếu Niên Cố Chấp 14


Đường Tuế đang vui vẻ uống sữa chua thì Luân Hồi Kính đột nhiên nói.

“Nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, mời thực hiện nhiệm vụ, nếu không sẽ bị điện giật.


Nghe vậy, Đường Tuế ngây như phỗng.

Gì cơ?
Lần đút vừa rồi không tính á?
“Chẳng lẽ phải đút cơm mới được?”
Đường Tuế hỏi.

Luân Hồi Kính: Đúng rồi.

Hai tay Đường Tuế đang cầm sữa chua, có chút tuyệt vọng.

Sao mình lại hồ đồ mà ăn cay vậy chứ, uổng công rồi, nhiệm vụ mà còn móc chữ nữa chứ.

“Tống Tinh Dã, tôi muốn ăn cơm, anh lấy giúp tôi.


Đường Tuế ngẩng đầu lên, cười ngu, rồi lập tức nhìn chằm chằm Tống Tinh Dã.

"Cơm trắng?"
Tống Tinh Dã không rõ nguyên nhân, cũng không biết Đường Tuế muốn giở trò gì.

“Ừm! Cơm trắng ấy!”
Đường Tuế gật đầu lia lịa, đôi mắt sáng long lanh nhìn Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã khẽ dao động vì ánh mắt của cô.

Thấy môi cô còn tèm lem sữa chua anh định lấy khăn giấy lau đi cho cô theo bản năng.


Tống Tinh Dã cảm thấy lòng mình như bị chạm vào.

Nhận ra suy nghĩ nội tâm của mình, vẻ mặt Tống Tinh Dã mang theo sự căm ghét.

Anh nhíu mày, bắt đầu xới cho cô một chén cơm lớn.

Rất nhanh, cơm được đưa đến.

Đường Tuế đờ đẫn nhìn cái chén lớn, con ngươi trong suốt nhìn Tống Tinh Dã.

“Anh đút tôi ăn đi.


Tống Tinh Dã không hiểu nổi.

Nhưng vẫn đứng lên rồi ngồi cạnh Đường Tuế, cầm muỗng múc một muỗng cơm đưa đến bên môi Đường Tuế.

Đường Tuế ăn.

Một muỗng lại một muỗng, cơm trắng không có vị gì.

Đường Tuế thấy mình đã ăn hơn nửa chén mà Luân Hồi Kính vẫn không nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành.

Tống Tinh Dã đút.

Đường Tuế máy móc ăn.

Cơm đã cạn đáy Đường Tuế mới nghe được thông báo nhiệm vụ hoàn thành của Luân Hồi Kính.

Cô vươn tay sờ cái bụng nhỏ đã căng phồng của mình, khóc thút thít nhìn Tống Tinh Dã: “Tống Tinh Dã, tôi đau bụng.



Cuối cùng, Đường Tuế được Tống Tinh Dã ôm về.

Đường Tuế uống thuốc tiêu hóa, lầm bà lầm bầm nằm trên giường.

Đôi tay mềm mại sờ sờ cái bụng phình ra của mình.

Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, để Tống Tinh Dã xoa bụng cho cô.

Đường Tuế: Lại đến nữa.

Cô có thể lựa chọn không làm sao?
Thật ra bụng có cũng không quá khó chịu.

Đường Tuế lập tức ngồi dậy, xuống giường mang dép lê, rất nhanh đã đứng trước cửa Tống Tinh Dã.

Uầy.

Cô nhìn chằm chằm cửa, khẩn trương mím môi.

Cũng không biết Tống Tinh Dã có ném mình ra không.

Tay đã giơ cao còn chưa gõ cửa thì cửa đã mở ra.

Tống Tinh Dã khó hiểu đứng cạnh cửa, vẻ mặt lạnh nhạt.

“Tiểu thư, đêm còn không ngủ mà đứng trước cửa phòng tôi làm gì?”
Tống Tinh Dã nhìn thấy ánh đèn ấm áp nhàn nhạt rơi lên người cô gái đang đứng trên hành lan, lông mi thon dài cũng nhuộm ánh sáng vàng mờ ảo.

Đường Tuế cúi thấp đầu, nghe Luân Hồi Kính bắt đầu lải nhải bên tai.

Luân Hồi Kính: cô không được OOC nhé, dữ lên! Hung dữ với anh ta cho tôi nào!
OOC cũng sẽ bị điện giật!
Nghe vậy, Đường Tuế nhớ lại lần trước mình bị điện giật trong mưa, cô không muốn trải nghiệm lần nào nữa.

Đường Tuế nghiến răng, siết chặt nắm đấm nhỏ.

Cô ngẩng khuôn mặt mềm mại như bánh bao lên, đôi mắt hạnh đen ngấn nước.

“Nhanh xoa bụng cho bổn tiểu thư.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Thiếu Niên Cố Chấp 15


Nói xong, lại nhìn về phía Tống Tinh Dã.

Cô cảm thấy mình đủ dữ rồi.

Tống Tinh Dã bị cô nhìn một cái như thế, cảm thấy có chút là lạ, lòng như bị phỏng, anh quay đầu đi, trầm mặt.

“Cô vào đây.


Nói xong, Tống Tinh Dã tránh người sang một bên.

Đường Tuế thấy anh vậy mà chịu rồi, thì nới lỏng nắm đấm nhỏ đang siết chặt ra.

Đôi môi căng bóng cũng thở phào một hơi.

Haizzzz.

Đường Tuế đi vào phòng anh, quan sát xung quanh một lát rồi trực tiếp nằm lên giường anh, xốc áo ngủ ngắn tay của mình lên, để lộ cái bụng nhỏ mềm mại trắng bóc, cái tay nhỏ còn vỗ lên bụng một cái.

Tống Tinh Dã vừa đóng cửa xong quay đầu lại thì thấy một màn này.

“! ”
Anh mặt không đổi sắc đi đến trước mặt Đường Tuế, kéo một cái ghế ra ngồi xuống cạnh giường.

Không một tiếng động kéo áo ngủ của Đường Tuế xuống: “Vậy cũng có thể xoa được.


"Không được!"
Đường Tuế lắc đầu.


Bàn tay nhỏ nhanh chóng kéo áo mình lên.

“Bành bạch! ”
Còn vỗ bụng hai cái.

“Anh cứ xoa như này là được rồi.


Đường Tuế cảm giác Luân Hồi Kính vô cùng thích móc chữ, nếu xoa cách lớp quần áo thì nhiệm vụ không hoàn thành được.

Không thể được.

“Tiểu thư, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Tống Tinh Dã nhíu mày, đôi mắt hẹp dài lộ ra sự sắc bén.

Anh dùng ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm Đường Tuế.

“Chính là muốn anh giúp tôi! xoa bụng đó!”
Chạm phải ánh mặt hung ác nham hiểm của anh, Đường Tuế run lên, giọng điệu cũng run theo.

Soạt, Đường Tuế nhanh chóng nhắm mắt lại.

Bàn tay nhỏ non mềm nắm chặt bàn tay lớn của Tống Tinh Dã, đặt lên bụng mình.

“Mau xoa! ”
Có chút hung dữ nhỏ xíu xìu xiu.

Chỉ trong chốc lát, Tống Tinh Dã thấy da thịt trắng noãn của cô bị mình xoa đỏ.


Chỉ có điều hình như Đường Tuế không có cảm giác gì, cô vẫn nhắm mắt, lông mi dài khẽ run rẩy.

Làn da dưới bàn tay non mềm trơn nhẵn làm Tống Tinh Dã theo bản năng không dám dùng sức, anh cảm thấy cô như một con búp bê, sơ ý một chút thôi là sẽ bị anh làm hỏng ngay.

Đường Tuế nhắm mắt rất chặt, lồng ngực cũng đập bum ba bum như cái bụng nhỏ.

Cô có thể cảm giác được ánh mắt sắc bén của Tống Tinh Dã vẫn luôn nhìn chằm chằm mình.

Hu hu hu.

Ánh mắt Tống Tinh Dã thật sự rất đáng sợ.

Sao còn chưa thông báo nhiệm vụ hoàn thành!
Tống Tinh Dã nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng của cô, ngón tay dần ngừng lại.

Vậy mà! thiếp đi rồi.

Vừa định duỗi tay gọi Đường Tuế dậy.

Lại thấy Đường Tuế đang nằm bỗng nhiên mở mắt ra, cô sốt sắng vươn tay ngăn lại.

“Đùng! ”
Tay Đường Tuế vỗ lên lưng Tống Tinh Dã.

“A! ”
Đôi mắt hạnh của Đường Tuế dầm dề, khiếp đảm nhìn Tống Tinh Dã.

Rồi lại giơ cái tay nhỏ đỏ rực của mình ra, giọng nói lắp bắp.

“Đau quá, tôi không cố ý.


Tống Tinh Dã mặt không cảm xúc nhìn cô chằm chằm, mặt mày mang theo một cỗ hung tàn.

Đường Tuế rũ tay xuống, hai tay chống lên giường, cẩn thận lùi về sau.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Thiếu Niên Cố Chấp 16


Tống Tinh Dã lại cười lạnh.

Rồi chợt ép sát lại, chống hai tay lên vai cô, bịch, đè thân thể mềm mại của cô xuống.

Đôi mắt anh đỏ tươi như dã thú nổi điên.

Tống Tinh Dã cảm thấy, anh hơi không nhịn được nữa rồi.

Đặc biệt là khi thấy Đường Tuế cứ giả vờ giả vịt trước mặt anh.

Môi mỏng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.

Giọng nói cũng vô cùng bạc bẽo.

“Đường Tuế, rốt cuộc cô muốn giở trò gì?”
“Hay là cô cảm thấy, giờ cô chỉ cần tốt với tôi một chút là tôi sẽ thả lỏng cảnh giác rồi để cô muốn làm gì thì làm sao? Rồi lại tổn thương tôi nữa sao?”
Tuy thân thể Tống Tinh Dã gầy gò nhưng lại mang đến một sức ép bức người, bị áp chế như vậy, Đường Tuế lập tức cảm thấy thở không thông.

Đường Tuế cắn răng, lòng khủng hoảng.

Giá trị hắc hóa mới 81 thôi, sao giờ như sắp hắc hóa rồi.

“Hình như cô rất sợ hãi.


Tống Tinh Dã bất thình lình cười khẽ, ngón tay toát ra cảm giác lạnh lẽo, sau đó sờ lên mặt cô.

Đường Tuế đỏ mắt, hai tay chắn trước ngực.


Muốn đẩy Tống Tinh Dã ra lại phát hiện cô không thể sử dụng sức mạnh của mình.

“Muốn quyến rũ tôi ư.

”.

ngôn tình hài
Giọng điệu anh lạnh nhạt, nhớ lại lời lúc trước của Đường Tuế.

Đường Tuế ngây ngẩn cả người.

Tống Tinh Dã cười khẽ một tiếng, thân thể cúi thấp hơn.

Khuôn mặt chàng trai bỗng nhiên lại gần, ánh mắt hung tợn trực tiếp đè ép Đường Tuế không thể động đậy được.

Cả người Đường Tuế căng thẳng run rẩy, theo sự đến gần của Tống Tinh Dã mà nhắm mắt lại.

Môi mỏng khẽ nhúc nhích: “Cô không xứng.


Vừa dứt lời, Tống Tinh Dã liền buông tay ra đứng dậy bước ra ngoài không một lần ngoảnh lại.

Đường Tuế mở mắt ra, thấy căn phòng trống rỗng, cũng không còn giọng nói của Tống Tinh Dã.

Cô chống hai tay lên giường ngồi dậy, đôi mắt dầm dề tràn ngập sóng nước, lông mi dài run rẩy.

Luân Hồi Kính: giá trị hắc hóa Tống Tinh Dã -5, tổng còn 76.

Chà.


Đường Tuế có thể cảm nhận được sự lạnh lùng và xem thường vừa rồi của Tống Tinh Dã.

Vậy mà lại giảm.

Tảng đá lớn trong lòng buông xuống, cô cảm thấy mình rất may.

Bước xuống giường, mang dép lê mềm mại rồi về ngủ.

Còn Tống Tinh Dã lại đang thẫn thờ ngồi trong sân, anh ngẩng đầu lên, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng ngắm nhìn dải sao trên trời.

Như có một ngọn lửa to lớn đang lẳng lặng thiêu đốt một góc nào đó trong lòng anh.

Hôm sau.

Đường Tuế tinh thần sảng khoái xuống lầu, vừa ngồi xuống bàn ăn thì Tống Tinh Dã mặt không cảm xúc bưng bữa sáng đến cho cô.

Tống Tinh Dã khó hiểu nhìn cô.

“Đêm qua mưa to, đường núi sạt lở, đầu bếp không lại đây được, bữa sáng hôm nay là tôi làm.


Cô có yêu cầu rất cao về ăn uống, đặc biệt chú trọng bề ngoài, phải tinh xảo.

Vừa rồi cầm bữa sáng anh làm, vậy mà không thèm nhìn đã ăn.

Kỳ lạ quá.

“Hả?” Đường Tuế không hiểu gì hết chớp mắt, bi ba bi bô nói: “Chẳng trách sandwich này ngon như vậy.


Nói xong lại cắn mạnh cái nữa, miệng nhanh chóng căng phồng lên.

Đôi mắt hạnh long lanh như sao trời.

Tống Tinh Dã:???
Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, nói bữa sáng anh ta làm khó ăn, nhục mạ anh ta.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Thiếu Niên Cố Chấp 17


Đường Tuế:!!!
Mi bị điên à! Ta vừa khen ngon xong giờ lại bắt ta bẻ cua.

Luân Hồi Kính không hề trả lời.

Đường Tuế cảm thấy, trong mắt Tống Tinh Dã, cô là một con đần.

Sandwich trong tay Đường Tuế cũng còn một miếng cuối cùng thôi.

Cô thở phì phò nhét toàn bộ miếng bánh còn lại vào trong miệng.

Chờ hoàn toàn nuốt xong rồi mới trừng mắt nhìn Tống Tinh Dã.

“Khó ăn chết đi được.


Nói xong, lại tiếp tục uống sữa bò.

Tống Tinh Dã nhìn Đường Tuế thay đổi thất thường như thế, hơi nhíu mày rồi không để ý cô nữa mà ăn bữa sáng của mình.

Đường Tuế nói xong, thấy nhiệm vụ đã hoàn thành mới thở phào nhẹ nhõm rồi len lén nhìn Tống Tinh Dã, cô thè lưỡi liếm môi, cà lăm: “! Ngẫm lại cũng không khó ăn như vậy.

”’
Đường Tuế hơi suy nghĩ rồi sốt sắng bưng ly sữa bò uống ừng ực.

Uống xong, cô dùng vẻ mặt nghiêm túc ngồi lại ghế sofa, bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn chống cằm, chìm vào trầm tư.


May mà giá trị hắc hóa không tăng lên.

Có điều cô phải suy nghĩ biện pháp để trừ sạch giá trị hắc hóa.

Bằng không với mấy cái nhiệm vụ tào lao này của Luân Hồi Kính sẽ hại chết cô.

"Tiểu thư, Tống thiếu gia đến.


Lão quản gia có khuôn mặt từ ái đứng trước mặt Đường Tuế.

Đường Tuế nghe ông nói thì nhíu mày, định nói mình không ở đây thì đã thấy Tống Minh Trì đứng cách đó không xa.

“À.


Tống Minh Trì nhanh chóng lại đây, từ đầu đến cuối trên khuôn mặt đẹp trai đó đều mang theo ý cười nhạt.

truyện đam mỹ
"Tuế Tuế, hôm nay tôi đến đưa thiệp mời cho cô.


Như sợ Đường Tuế từ chối, Tống Minh Trì vừa nói xong đã nhét thiệp mời vào tay cô!
Đường Tuế nhíu mày định từ chối.

Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, nhận thiệp mời của Tống Minh Trì.

Đường Tuế đành phải nhận thiệp mời trong tay.


Thấy Đường Tuế như vậy, lòng Tống Minh Trì đã rõ.

Ha ha, anh ta biết mà, trong lòng Đường Tuế có anh ta.

Nhìn đi.

Anh ta chỉ đến đưa tấm thiệp mời thôi mà cô đã tha thứ cho anh ta rồi.

Haizz, cũng không còn cách nào.

Tuy Đường Tuế không đáng yêu dịu dàng nhã nhặn làm người khác thương tiếc.

Nhưng thân phận và địa vị của cô xứng với anh ta, nên anh ta đành phải chịu thiệt thòi một chút.

Chẳng qua Đường Tuế như vậy cũng dễ lừa gạt, đối tốt với cô một chút cô sẽ đồng ý với anh ta ngay.

Nghĩ vậy, Tống Minh Trì ngồi xuống bên cạnh Đường Tuế.

Hai người cách nhau rất gần.

Đường Tuế nhích sang bên cạnh một chút, cô không thích ở gần người này.

Khuôn mặt mềm mại cũng xoắn xuýt lại.

Tống Minh Trì vốn có chút không vui, nhưng vừa quay đầu chạm phải đôi mắt to mông lung của Đường Tuế, trái tim lập tức nhũn ra.

Thật ra ngoài trừ thân phận, dáng dấp cô cũng khá tối, mỏng manh yếu ớt, nếu cô không bùng phát bản tính tiểu thư nóng nảy thì! cũng coi như tạm được.

Thấy cô gái nhỏ trước máy nhíu mày, cúi thấp đầu, ngồi đó cầm thiệp mời, đặc biệt là gương mặt trắng noãn mềm mại kia, anh ta có chút muốn xoa nắn.

Vậy là anh ta liền vươn tay ra.

Ngay khi ngón tay sắp chạm vào gương mặt mềm mại của cô, bỗng nhiên, tay anh ta bị người khác nắm lại.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Thiếu Niên Cố Chấp 18


"Buông tay.

"
Tống Minh Trì thấy Tống Tinh Dã thì mắt nổi lên bão táp.

Đứa con hoang này cũng dám đến làm càn ở trước mặt anh ta.

Quá ghê tởm, tên này vậy mà lại cùng họ với anh ta.

Xứng sao.

Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Tống Tinh Dã liếc Đường Tuế một cái, thấy cô đã ngồi bên khác mới buông tay ra.

Sau khi buông ra, Tống Minh Trì liền nghiến răng nghiến lợi, vung một nắm đấm tới.

Hai người đánh nhau, từ nhỏ anh ta học đấu vật, Tống Tinh Dã này nhìn cực kì gầy yếu, anh ta tùy tiện đánh hai cái thôi cũng sợ là không chịu nổi.

Ai ngờ, vừa bắt đầu Tống Minh Trì đã không nén được giận.

Tống Tinh Dã đúng không phải người mà, đòn nào cũng là đòn hiểm.

Anh ta thở hồng hộc, cảm giác mình sắp không chịu nổi nữa rồi.

"Tống Tinh Dã, dừng tay.

"
Đường Tuế dùng đôi mắt ngấn nước ấm ức nhìn Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã buông tay ra, ánh mắt nhìn Đường Tuế vừa âm u vừa hung ác nham hiểm.

Anh mím chặt môi, khóe môi mang theo vẻ giễu cợt.

Ha.


Mình đứng ở xa nhìn cô bắt nạt không tốt sao?
Ha.

Mà là lạt mềm buộc chặt.

Tình thú của người ta.

Đã thế, thì do anh không hiểu chuyện rồi.

Ngón tay thon dài của Tống Tinh Dã đột nhiên siết chặt lại, trong miệng cũng tràn lên một mùi máu tươi.

Anh không nói gì, khuôn mặt ẩn giấu vẻ tàn bạo.

Tống Minh Trì thấy vậy không khỏi đắc ý.

Đứa con hoang này cũng dám đấu với anh ta.

Dù vẻ ngoài của anh có đẹp đến đâu thì trong mắt Đường Tuế cũng không bằng con chó.

"Đường Tuế.

"
Tống Minh Trì đắc ý nhướng mày, mặt mày như được tắm gió xuân.

"Đầy tớ nhà cô thật không có một chút lễ phép nào, chuyện này nói ra sẽ tổn hại thanh danh của cô đó.

"
"Còn tên Tống Tinh Dã nào đó, rõ ràng là đầy tớ nhà cô, phải theo họ Đường của cô mới đúng chứ.

"
Tống Minh Trì thản nhiên nói rồi lại ngồi xuống bên cạnh Đường Tuế.

Đường Tuế:?

Nếu không phải Luân Hồi Kính giao nhiệm vụ bảo cô ngăn bọn họ lại thì cô chẳng thèm mở miệng đâu.

Tống Tinh Dã cụp mắt lại, đôi mắt đỏ ngầu.

Đường Tuế nhìn anh, vội đi đến.

Bàn tay trắng nhỏ nhắn xinh xắn nắm chặt tay Tống Tinh Dã.

"Anh không sao chứ?"
Giọng nói mềm mại tràn ngập sự quan tâm.

Hả?
Vốn anh đã có chút hối hận, sao mình lại làm chuyện khác thường như thế.

Nhưng giờ thấy Đường Tuế như vậy, anh lại cảm thấy mọi chuyện mình làm đều đáng giá.

"Có đau không?"
Đường Tuế cầm tay anh đưa đến bên môi mình.

Cô chu môi, nhẹ nhàng thổi cho anh.

Vì vừa mới uống sữa nên người cô mang theo hương ngọt ngào của sữa bò.

Trong lúc nhất thời, Tống Tinh Dã cảm thấy nơi nào đó trong lòng mình bị thiêu cháy.

Nóng bỏng.

"Tôi không sao.

"
Loại suy nghĩ này làm Tống Tinh Dã rất khó chịu, anh thờ ơ dời mắt, rút tay mình khỏi tay cô.

Đường Tuế lại đang làm gì vậy.

Tống Tinh Dã nhíu mày, mím chặt môi, hơi không kiên nhẫn.

"Đường Tuế? Cô đây là ý gì?”
Tống Minh Trì đang ngồi trên sô pha nhíu mày, anh ta cảm thấy mình bị đùa giỡn.

Hệt như thằng hề.

Đường Tuế quay đầu lại, hờ hững nhìn Tống Minh Trì.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Thiếu Niên Cố Chấp 19


Tống Minh Trì nghe Đường Tuế nói thế sắt mặt lập tức trở nên âm u khó nhìn.

Anh ta không ngờ rằng Đường Tuế sẽ như thế.

Hoàn toàn không cho anh ta mặt mũi.

Tống Minh Trì bỗng đứng lên, quay đầu rời đi.

Nếu không phải bà cụ trong nhà vô cùng thích Đường Tuế muốn cô tham gia tiệc.

Thì anh ta hà tất gì phải tức giận như giờ.

Đường Tuế vậy mà vì một đứa con hoang mà ầm ĩ với anh ta.

Ghê đấy.

Chờ đấy cho anh ta, anh ta sẽ không bỏ qua cho hai người này đâu.

Tống Minh Trì nhanh chóng rời khỏi nhà họ Đường với khuôn mặt âm trầm.

Đường Tuế nghiêng đầu, khuôn mặt mềm mại đầy ý cười.

Cô vươn ngón tay noãn nà ra nhẹ nhàng chọt chọt lên cánh tay Tống Tinh Dã.

“Anh đi xem phim với tôi đi!”
Đường Tuế quyết định phải tấn công, không thể ngồi chờ chết mãi, dù sao hiện tại giá trị hắc hóa đã hơn tám mươi rồi.

Về không cũng là chuyện khả quan thôi.

"Không đi.

"
Tống Tinh Dã lạnh lùng nhìn cô rồi lướt qua người cô.


Luân Hồi Kính: Nhiệm vụ, dữ dằn ra lệnh khiến anh ra ngoài với cô.

Đường Tuế điều chỉnh lại cảm xúc một chút.

“Tống Tinh Dã.


Cô xiết chặt quả đấm nhỏ, giọng nói hơi run rẩy.

Lại có chút ngọt ngào.

Đôi chân dài của Tống Tinh Dã đã đi được mấy bước nghe vậy thì ngừng lại.

Anh ngoảnh đầu, ánh mắt lạnh như băng rơi lên mặt Đường Tuế.

Lộp bộp.

Đường Tuế cảm thấy tim mình liên tục nhảy lên.

Ánh mắt anh thật đáng sợ.

Cô sợ quá.

Luân Hồi Kính: Nhanh lên chút nhé, không thì điện giật đó.

Đường Tuế càng siết chặt bàn tay nhỏ lại, mắt cũng đỏ lên.

“Tôi, tôi ra lệnh cho anh phải đi với tôi, bằng không thì! ”
Đường Tuế cắn môi, run run rẩy rẩy, còn chưa hết lời thì Tống Tinh Dã đã thấy mắt cô đỏ lên, lòng anh bỗng khác lạ.

Cảm thấy, cô đáng thương như vậy, rất muốn bắt nạt.

"Bằng không thì thế nào?"

Tống Tinh Dã thấp giọng hỏi một câu rồi tiến lại gần, từng bước ép sát cô.

Đường Tuế hoảng sợ, chân cũng mềm nhũn, lập tức ngã lên cầu thang.

Đầu gối trắng nõn nhanh chóng xuất hiện vết bầm tím.

“Đau quá.


Đường Tuế vươn tay sờ chân mình, nước mắt tràn ra vành mắt.

“Ngu ngốc.


Tống Tinh Dã thấp giọng mắng một câu rồi vươn tay kéo cô lên.

Thấy anh đang đi về hướng phòng mình, Đường Tuế sốt ruột kéo ống tay áo anh.

“Tôi muốn đi xem phim.


Giọng nói nhỏ nhẹ ấm ức.

“Đã vậy rồi mà còn có thể đi xem phim?”
"Có thể.

"
Giọng điệu Đường Tuế kiên quyết, nặng nề gật đầu.

Sau đó giãy giụa khỏi lồng ngực Tống Tinh Dã.

Tống Tinh Dã nới lỏng tay, để Đường Tuế đứng xuống đất.

Đầu gối Đường Tuế mềm nhũn, cả người muốn ngã quỳ lên đất.

Thấy cô sắp ngã nhào xuống đất, Tống Tinh Dã vươn tay chụp lại, khuỷu tay cứng rắn mạnh mẽ nhanh chóng ôm Đường Tuế vào lòng.

Đường Tuế bối rối, hai tay cũng ôm chặt cánh tay của Tống Tinh Dã.

Khuôn mặt mềm mại cũng dán chặt lên cánh tay của Tống Tinh Dã, làn lông mi tinh tế run rẩy.

"Nhiệm vụ không hoàn thành, điện giật! 321.

".

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom