Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!
Dịch Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài
Chương 401


Chương 401

 

Hải Lam là địa bàn của nhà họ Chử, cô ta muốn đối phó với Tân Hoài An thì trước tiên phải dụ cô rời khỏi mới ra tay được.

 

Bên này, Vương Thanh Hà không có lòng tốt.

 

Bên kia, Tân Hoài An đương nhiên có tính toán của riêng mình.

 

Chưa kể những lời của Vương Thanh Hà có đáng tin hay không, nếu cô muốn tránh trở thành bia đỡ đạn của hai nhà Chử – Hàn, rời khỏi thành phố Hải Lam là quyết định sáng suốt.

 

Nhưng mà trước mắt cô có một vấn đề khó giả Mấy năm nay, cô chưa từng đi khỏi thành phố Hải Lam, nên không biết sau khi rời khỏi chỗ này, đến chỗ nào sẽ tốt hơn quyết…

 

Cô thích biển, nếu muốn đổi chỗ ở thì cô sẽ ưu tiên những thành phố ven biển.

 

Ngày hôm sau, cô gặp Trương Nhược Phi ở cửa công ty.

 

Tân Hoài An và anh ta đi chung, thuận miệng hỏi một câu: “Anh đã từng đến Cảng Thanh và Tân Hải chưa? Thấy hai thành phố đó như thế nào?”

 

“Hai thành phố ấy đều là thành phố ven biển giống Hải Lam chúng †a” Trương Nhược Phi bĩu môi: “Tôi đều không thích”

 

“Vậy anh thích thành phố nào?”

 

“Tất nhiên là Thủy Sơn rồi!” Trương Nhược Phi trả lời không chút nghĩ ngợi: “Tôi đã đi hầu hết các thành phố trong nước, nói thật nơi có thể khiến tôi không quên được chỉ đếm trên đầu ngón tay. Cô phải đến Hải Lam, chắc chắn cô cũng sẽ thích nơi đất rộng người đông, có nhiều cảnh đẹp và thức ăn ngon đó!”

 

Tân Hoài An mỉm cười, được rồi, cô thích biển, Trương Nhược Phi thích núi, mỗi người một sở thích.

 

“Mà sao cô đột nhiên lại hỏi điều này?” Trương Nhược Phi nghi ngờ hỏi.

 

Tân Hoài An cũng không có ý gạt anh ta: “Tạm thời tôi muốn rời khỏi Hải Lam, nhưng chưa quyết định sẽ đi đâu”

 

“Thật sao?”

 

Cô gật đầu.

 

“Vậy..” Môi Trương Nhược Phi giật giật, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.

 

Dường như biết anh ta muốn hỏi cái gì, Tân Hoài An đáp: “Yên tâm, tôi cũng đi cùng thời gian với anh, nên tôi quyết định hoàn thành dự án trước.”

 

Trương Nhược Phi không hỏi gì nữa, đồng ý: “Như vậy cũng được, cô đang có thai vốn dĩ không nên làm việc quá sức, tải trọng quá lớn.

 

Sau khi từ chức, hay là nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi.”

 

“Ừm”

 

Lần trước đi khám, tình trạng thai nhi không tốt lắm, sau đó Tân Hoài An suy nghĩ không biết có phải do công việc ảnh hưởng không?

 

Lần này đã quyết định từ chức rời khỏi thành phố Hải Lam, cô nhất định phải ngừng làm việc và an tâm dưỡng thai.

 

“Đúng rồi, thuốc thử mới đã đến, tôi đi lấy, cô lên trước đi!” Trương Nhược Phi chào cô một tiếng, cũng lười chờ thang máy mà đi thang bộ lên thẳng lầu hai.

 

Tân Hoài An nhìn con số nhấp nháy trên thang máy, cô kiên nhẫn chờ đợi.

 

Lúc này, tiếng xe lăn từ phía sau vang lên, chậm rãi đẩy tới bên cạnh cô.

 

Nhìn thoáng qua là Hàn Lệ Thu, Tân Hoài An cũng không quay đầu lại, cô tỏ ra bình thản tiếp tục nhìn thang máy.
 
Chương 402


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 402

 

“Ting” một tiếng cửa thang máy mở ra.

 

Tân Hoài An bước vào.

 

Hàn Lệ Thu từ từ đẩy xe lăn vào theo.

 

Điều kỳ lạ là không có ai khác ngoài hai người họ.

 

Nhìn cửa thang máy khép lại, Tân Hoài An bấm vào phòng thí nghiệm của mình ở tầng mười hai, nhân tiện bấm vào phòng tổng giám đốc ở tầng 29.

 

“Cảm ơn” Hàn Lệ Thu ngẩng đầu lên cười nói.

 

Tân Hoài An liếc nhìn cô ta rồi dời mắt sang chỗ khác, nhìn đăm đăm vào con số đang nhấp nháy.

 

Hàn Lệ Thu thở dài nói: “Cô Tân, cô biết hôm qua cô dẫn người từ chỗ Chử Chấn Phong về như thế nào không?”

 

Cô ta không e dè nhắc tới chuyện hôm qua?

 

Tân Hoài An hơi bất ngờ nhìn cô ta.

 

Hàn Lệ Thu không phủ nhận chuyện cô ta sai người theo dõi Tân Hoài An.

 

“Thật ngại quá, người của tôi đã làm cô sợ. Tuy nhiên quả thật như anh ta đã nói, tôi thực sự không có ý xấu với cô, tôi chỉ muốn hợp tác thôi”

 

Câu này tin được không?

 

Dù sao Tân Hoài An cũng không tin lắm.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Tân Hoài An nghe cô ta nói xong, lắc đầu đáp: “Tôi đã nói với cô rồi, tôi không có hứng thú.”

 

Phải biết rằng, những gì bạn trả giá tỷ lệ thuận với những gì bạn đạt được. Muốn có được thứ gì đó phải trả cái giá tương đương.

 

Tất nhiên, Tân Hoài An sẽ không từ bỏ cuộc sống bình yên và theo đuổi những thứ vô nghĩa với cô.

 

Quyền thế và người nhà họ Hàn đều là những thứ cô không muốn dính liếu.

 

“Cô Tân đang từ chối tôi sao?” Trên mặt Hàn Lệ Thu có chút thất vọng, nói bằng giọng tiếc nuối: “Thật đáng tiếc, tôi còn cho rằng chúng ta sẽ trở thành đối tác tốt.”

 

“Tôi và nhà họ Chử đã không còn quan hệ từ lâu. Cô Hàn tìm tôi hợp tác, chỉ sợ là tìm nhầm người rồi”

 

Tân Hoài An nói xong, đúng lúc cửa thang máy mở ra, cô đi ra ngoài không quay đầu lại.

 

Phía sau, cửa thang máy chậm rãi khép lại.

 

Đôi mắt hạnh tràn ngập ý cười của Hàn Lệ Thu từ từ lạnh dần, sau đó trở nên lạnh lẽo.

 

“Không biết tốt xấu!” Tiếng quát lạnh nhỏ như ruồi muỗi phát ra từ miệng cô ta.

 

Đến tầng 29, cô ta chậm rãi đẩy xe lăn đi ra ngoài.

 

“Cô hai Hàn”

 

Thư ký mới tới là một người đàn ông trẻ tuổi, chủ động bước lên đẩy cô ta vào phòng làm việc.

 

“Âu Dương còn chưa đến à?” Hàn Lệ Thu thản nhiên hỏi.

 

“Dạ chưa” Thư ký trả lời, dừng một chút, sau đó hạ thấp giọng nói: “Cô hai, anh ta đã biết chuyện cô sai người theo dõi Tân Hoài An rồi “Hừ, không sao, anh cứ tiếp tục theo dõi anh ta” Hàn Lệ Thu chẳng thèm quan tâm, cô ta đổi chủ đề hỏi: “Đúng rồi, người tên Tang Đường đó…”

 

“Đang nằm trong tầm khống chế của chúng ta”

 

“Ừm, chăm sóc cô ta và cái thai trong bụng thật tốt” Hàn Lệ Thu chậm rãi nói, khóe môi rướn lên nụ cười khiến người ta khó nắm bắt.

 

Nửa giờ sau, Hàn Âu Dương đến.

 

Anh ta vừa đi vào liền nhìn thấy Hàn Lệ Thu đang uống trà đọc sách trong phòng làm việc.
 
Chương 403


Chương 403

 

Lông mày bất giác nhíu lại, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười dịu dàng: “Lệ Thu à, sao hôm nay em lại tới sớm như vậy?”

 

Hàn Lệ Thu ngước mắt lên, trên mặt nở nụ cười ngây thơ: “Hôm qua, em có chọn vài bộ vest cưới cho anh, nên nóng lòng muốn mang đến cho anh coi.”

 

Hàn Âu Dương sải bước đi tới: “Hôn lễ có người giúp việc chuẩn bị, em đừng để mình bị mệt”

 

“Em chỉ muốn tự mình giúp anh chọn vest cưới thôi” Hàn Lệ Thu cười ngọt ngào.

 

Hàn Âu Dương không nói gì, môi anh ta giật giật, chuyển chủ đề hỏi: “Anh nghe nói em sai người đi lôi kéo Tân Hoài An?”

 

Thân thể Hàn Lệ Thu cứng đờ, cô ta cắn môi, cúi đầu xuống.

 

“Sau khi chị em qua đời, từng người trong gia tộc đều lộ ra bộ mặt thật. Ngay cả ba em… Người tàn tật như em không có tư cách kế thừa, ngoài tìm chỗ dựa ra em còn cách nào khác? Có thể gặp được và kết hôn với anh là một chuyện rất may mắn”

 

“Cho nên, bất kể dùng cách gì, em cũng muốn cố gắng hết sức giúp anh trở thành người thừa kế của Hàn thị” Nói xong, cô ta ngước mắt lên chăm chú nhìn anh ta.

 

Trong lòng Hàn Âu Dương cảm động, khóe môi khẽ cong lên: “Yên †âm đi, anh nhất định sẽ giống như chị của em, mãi mãi che chở cho em không để em bị tổn thương”

 

“Ừm” Hàn Lệ Thu gật đầu, nhưng nơi đáy mắt xẹt qua một tia u ám.

 

Hàn Âu Dương nói tiếp: “Bây giờ Tân Hoài An và nhà họ Chử chẳng còn quan hệ gì nữa, em lôi kéo cô ấy cũng vô ích thôi”

 

Vừa dứt lời, anh ta hơi ngập ngừng một chút: “Hơn nữa, cô ấy cũng xem như đã giúp đỡ anh. Anh không muốn lôi cô ấy vào.”

 

Nét giễu cợt thoáng qua trong đôi mắt rũ xuống của Hàn Lệ Thu, ngoài miệng cô ta ngoãn ngoãn đáp: “Được, em biết rồi!”

 

Sau đó, Hàn Lệ Thu không đến gần Tân Hoài An nữa.

 

Tân Hoài An không bị làm phiền, cô dồn hết tâm trí vào dự án.

 

Thời gian trôi qua từng ngày, tiến độ kế hoạch thuận lợi hơn cô dự đoán. Chưa đến hai tuần, cô đã kết thúc công việc trước thời hạn.

 

Cùng lúc đó, các cuộc thảo luận trên mạng về bức ảnh của Dư Nhiễm vẫn diễn ra sôi nổi.

 

Tân Hoài An không nhịn được cảm thấy lo lắng, không biết Dư Nhiễm có ứng phó được không?

 

Ngoài lúc rảnh rỗi, cô hiếm khi lên mạng đọc tin tức.

 

Lúc này vừa đọc xong, trên mặt cô tràn đầy nghỉ ngờ.

 

Mặc dù chủ đề vẫn xoay quanh Dư Nhiễm, tuy nhiên cư dân mạng đã thảo luận chếch sang hướng khác, họ rối rít bình luận xem giữa Dư Nhiễm có quan hệ gì không muốn người khác biết.

 

Sao lại kéo Lục Hy Thiên vào?

 

Tân Hoài An chịu đựng nghỉ ngờ tìm hiểu nguồn gốc, rốt cuộc cũng tìm được nội dung bài post mà Lục Hy Thiên đăng vào hai ngày trước.

 

Nội dung bài post ủng hộ và cổ vũ Dư Nhiễm, chính điều này đã gây nên sóng to gió lớn.

 

Đây là giới giải trí.

 

Tân Hoài An tắt trang web với tâm trạng phức tạp.

 

Sau khi tan tầm, cô nhận được cuộc gọi tới của Dư Nhiễm.

 

“Hoài An à, có tiện ra ngoài gặp mặt không? Em có chuyện nhất định phải nói cho chị biết”

 

“Được”

 

Tình cảnh của Dư Nhiễm bây giờ rất khó khăn, lúc này cô ấy tìm cô chắc chắn có chuyện gì đó rất quan trọng.
 
Chương 404


Chương 404

Đúng giờ, Tân Hoài An đến chỗ hẹn trước với Dư Nhiễm.

 

Vừa gặp mặt, Dư Nhiễm đi thẳng vào vấn đề: “Là như vầy, hôm đó chị vô tình nhắc tới bối cảnh của bức ảnh là trong phòng khách sạn. Em liền phỏng đoán có phải anh họ của Vương Thanh Hạ đã bỏ thuốc em không? Dù sao ngoài lần đó ra, em chưa từng xảy ra chuyện như vậy”

 

“Em bèn âm thầm điều tra và đã tìm được người tên là Tiêu Mạnh Lương, hơn nữa còn theo dõi anh ta mấy ngày” Trong lời nói của Dư Nhiễm có chút tức giận, cô ấy nói: “Quả nhiên, mấy tấm ảnh đó do anh ta chụp, với lại, Vương Thanh Hà đã sai người tung ảnh ra ngo: Tân Hoài An kinh ngạc, không ngờ Dư Nhiễm trông có vẻ yếu ớt lại dám đi làm chuyện nguy hiểm như vậy.

 

“Vương Thanh Hà thực sự đã vượt qua sức tưởng tượng của chị Chị cho rằng cô ta sai Tiêu Mạnh Lương bắt nạt em là quá đáng lắm rồi, ai ngờ cô ta còn chụp hình”

 

Tân Hoài An rất tức giận, cô hỏi Dư Nhiễm: “Những điều em nói có chứng cứ gì không? Bằng không muốn chứng minh trong sạch mà nói rất khó khă Dư Nhiễm lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối: “Tình hình không cho phép, nếu không em đã ghi âm từ lâu rồi. Đáng tiếc, em chỉ chụp được tấm hình Vương Thanh Hà và Tiêu Mạnh Lương gặp mặt nhau, hoàn toàn không thể chứng minh điều gì”

 

“Đúng rồi, chị định rời khỏi Hải Lam thật à?” Dư Nhiễm chợt đổi đề tài hỏi cô.

 

“tàm sao em biết?”

 

Dư Nhiễm thành thật nói: “Hôm qua em nghe thấy lúc Vương Thanh Hà và Tiêu Mạnh Lương gặp mặt nói chuyện, muốn lợi dụng khi chị đi khỏi Hải Lam gây bất lợi cho chị. Vương Thanh Hà thực sự quá đáng sợ, chị nhất định phải cẩn thận”

 

Trong mắt cô ấy tràn ngập lo lắng, hết sức chân thành.

 

Đối mặt với ánh mắt của cô ấy, Tân Hoài An không khỏi cảm động.

 

Dư Nhiễm còn chưa giải quyết xong phiền phức của mình, ấy thế mà vẫn đang lo lắng cho cô, thật đúng là một người tốt.

 

Cô cười nhạt đáp: “Chị đã biết Vương Thanh Hà là loại người gì từ lâu rồi, chị cũng chuẩn bị sẵn tâm lý, đến lúc đó sẽ không để cô ta có cơ hội hại chị đâu!”

 

Nghe cô nói thế, rõ ràng Dư Nhiễm thở phào nhẹ nhõm.

 

Tân Hoài An dời chủ đề sang cô ấy, hỏi: “Trái lại là em đấy, bây giờ biết những bức ảnh kia do Vương Thanh Hà tung ra, em có cách đối phó gì không?”

 

Tân Hoài An từng trải qua cảm giác bị bôi đen trên mạng, cô chỉ là một kẻ giả mạo còn bị mắng nặng nề như thế, huống hồ là diễn viên như Dư Nhiễm?

 

Bộ phim mới vừa đóng máy, sự nghiệp mới bắt đầu. Nếu như không giải quyết tốt chuyện này, cuộc đời làm diễn viên của cô ấy chỉ sợ phải chấm dứt từ đây.

 

Dư Nhiễm là người trong cuộc, cô ấy hiểu hậu quả của vấn đề này rất nghiêm trọng.

 

Tuy nhiên, cô ấy không lấy được bằng chứng xác thực, nói mà không bằng không chứng muốn chứng minh mình trong sạch rất khó khăn.

 

Dư Nhiễm buồn bã lắc đầu, giữa đôi mày xinh đẹp lộ ra chút ưu sầu và quật cường: “Tạm thời vẫn chưa có, nhưng em sẽ không từ bỏ điều tra, sớm muộn gì cũng tìm được cơ hội giành lấy bằng chứng”

 

“Nhớ bảo vệ bản thân, chú ý an toàn nhé.” Tân Hoài An dặn dò.

 

Nếu cô có thể giúp Dư Nhiễm làm gì đó thì hay biết mấy, đáng tiếc, cô chỉ là người dân bình thường. Chẳng bao lâu nữa, cô sẽ rời khỏi Hải Lam.

 

Khi màn đêm buông xuống, nhịp sống hối hả và nhộn nhịp nhất trong ngày cũng bắt đầu.

 

Vương Thanh Hà tìm thấy Tiêu Mạnh Lương trong một quán bar tràn ngập tiếng nhạc chói tai.

 

Dẫn anh ta đến góc tối, cô ta lạnh mặt nói: “Lần sau mà còn đến tìm tôi nữa, sau này anh đừng hòng lấy được tiền từ chỗ tôi”

 

Tiêu Mạnh Lương châm một điếu thuốc, thảnh thơi nhả khói: “Đừng mà, cô tìm tôi có chuyện gì?”

 

“Hai ngày nữa Tân Hoài An sẽ đi khỏi Hải Lam, anh chuẩn bị xong đồ chưa?”

 

“Yên tâm đi, chuẩn bị xong cả rồi”
 
Chương 405


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 405

 

Nghe thấy câu trả lời này, sắc mặt Vương Thanh Hà mới tốt hơn một chút, cô ta móc từ trong túi ra một tấm thẻ: “Đây là ba tỷ”

 

Hai mắt Tiêu Mạnh Lương sáng ngời, đưa tay muốn chộp lấy tấm thẻ.

 

Vương Thanh Hà né tránh, không đưa cho anh ta ngay: “Nghe đây, lần này là cơ hội cuối cùng tôi cho anh! Nếu chuyện này cũng làm hỏng, về sau anh đừng theo tôi nữa!”

 

Mối quan hệ giữa cô ta và Tiêu Mạnh Lương tương đối đặc thù, giữ anh ta ở bên cạnh rất nguy hiểm, trong lòng cô ta vẫn luôn lo lắng.

 

“Tôi hứa cho Tân Hoài An số tiền trong tấm thẻ này, nếu anh làm xong chuyện này, số tiền trong này sẽ thuộc về anh, hiểu chưa?”

 

Dứt lời, cô ta đưa thẻ qua.

 

Tiêu Mạnh Lương cười hê hê nhận lấy thẻ: “Hiểu rồi!”

 

Vương Thanh Hà nhìn thấy bộ dạng vội vã nhét thẻ vào trong túi quay đầu muốn trở về quán bar của anh ta, trong lòng vẫn bất an, cô ta cắn răng: “Nhớ kỹ hai yêu cầu mà tôi đưa ra! Một là đứa bé trong bụng Tân Hoài An phải chết, hai là làm cho cô ta mãi mãi không thể trở về Hải Lam!”

 

Tiêu Mạnh Lương vẫy tay, giọng điệu hơi mất kiên nhẫn: “Biết mà, chẳng hiểu sao trực tiếp giết người dễ dàng hơn biết bao, cần gì phải chuẩn bị lòng vòng, phiền chết đi được!”

 

Vương Thanh Hà lườm anh ta, cảnh cáo nói: “Anh dám! Nếu thực sự xảy ra án mạng, tôi và anh đều bị liên lụy! Tốt nhất anh đừng đánh giá thấp hiệu suất phá án hiện giờ”

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


quen biết chưa được bao lâu, cô đã muốn rời đị”

 

“Tan hợp là chuyện rất bình thường, hẹn gặp lại cô Hàn!” Tân Hoài An lạnh nhạt nói, lướt qua bên người cô ta.

 

“Hy vọng chúng ta còn có duyên gặp lại” Giọng của Hàn Lệ Thu vọng tới từ phía sau.

 

Tân Hoài An không đáp, cô đi thẳng về phía trước không quay đầu lại.

 

Trong lòng cô thầm nói: Tốt nhất đừng nên bao giờ gặp.

 

Mình từ chức, rời đi, chẳng phải vì muốn tránh xa bọn họ à?

 

Bên kia, Trương Nhược Phi cũng tiến hành xong thủ tục từ chức.

 

Anh ta đã đặt trước vé đi nước ngoài, đi trước Tân Hoài An hai ngày.

 

Trước khi đi, Tân Hoài An gọi cho. Ôn Nhã Ly, ba người họ tụ tập với nhau lần cuối.

 

Trong bữa tiệc, Ôn Nhã Ly rất im lặng và suy sụp.

 

Anh Nhược Phi và chị Hoài An đều muốn bỏ đi, sau này chỉ còn lại một mình cô ấy, tất nhiên tâm trạng của cô ấy rất không vui.

 

Khi bữa cơm sắp kết thúc, Ôn Nhã Ly không nhịn được mở miệng hỏi.

 

Cô ấy nhìn về phía Tân Hoài An với vẻ tiếc nuối: “Chị Hoài An ơi, lần này chị đi sau này còn trở về không?”

 

Tân Hoài An nở nụ cười an ủi: “Tất nhiên là về rồi, Hải Lam là quê hương của chị, chị rất thích nơi này”

 

Lần này cô bỏ đi vì cân nhắc sự an toàn của đứa bé, chờ cuộc chiến giữa hai nhà Chử – Hàn kết thúc, hoặc là chờ đám người đó không còn quan tâm tới cô nữa. Cô sẽ quay về và sống cuộc sống bình yên thuộc về mình.
 
Chương 406


Chương 406

 

Ôn Nhã Ly thả lỏng nắm đấm đang siết chặt, trên mặt tươi cười: “Vậy thì hay quá, em cứ sợ chị đi luôn không về nữa cơI”

 

“Chị quyết định đến thành phố Châu Thái, nếu em nhớ chị có thể đến tìm chị bất cứ lúc nào” Tân Hoài An nói xong, nhìn Trương Nhược Phi ở bên cạnh, cô bất ngờ đổi giọng: “Chỉ có điều, sau này chúng ta muốn hẹn Trương Nhược Phi thì hơi khó khăn, chuyến này anh ấy đi nước ngoài, núi cao đường xa, không biết lúc nào mới trở về!”

 

Ôn Nhã Ly liếc nhìn anh ta, mấp máy môi muốn nói lại thôi.

 

Trương Nhược Phi cũng nhìn về phía cô ấy, chẳng biết nghĩ tới điều gì, anh ta nhíu mày.

 

Một lúc sau, anh ta do dự nói: “Nhã Ly à, sau khi tôi đi rồi, nếu mẹ tôi có chuyện gì phiền em báo với tôi một tiếng nhé. Mẹ tôi luôn thích giấu mọi chuyện trong lòng, có chuyện gì cũng không chịu nói với tôi”

 

Ôn Nhã Ly gật đầu, thấp giọng nói: “Dạ, em hiểu rồi”

 

Tân Hoài An đảo mắt nhìn hai người, trong mắt lộ ra vẻ nghỉ ngờ.

 

Hai người này nói chuyện đột nhiên trở nên khách sáo như vậy, bầu không khí không ổn lắm.

 

Tuy nhiên, cô cũng không hỏi nhiều, có một số việc cô không tiện nhúng tay vào.

 

Sau khi Trương Nhược Phi rời đi, Tân Hoài An cũng chuẩn bị lên đường.

 

Trước đó, cô từng liên hệ với bạn của Trương Nhược Phi cũng là chủ nhà của cô để trả lại nhà.

 

Nào ngờ, đối phương trả lại tiền thuê nhà cho cô, nhưng Tân Hoài An kiên quyết không chịu nhận.

 

Trước đây, cô định thuê lâu dài, đồng thời sửa sang các lắp đặt trong nhà. Lúc này, cô mới ở hai tháng đã trả nhà, chẳng khác nào cô làm trái hợp đồng.

 

Sao cô có thể nhận lại số tiền đó chứ?

 

Sắp xếp hành lý đối với người khác mà nói là một chuyện rất phiền phức, nhưng lại rất dễ dàng với Tân Hoài An.

 

Cô không phải là một người cuồng mua sắm và cô cũng giản lược hết phong cách trong cuộc sống hết mức có thể.

 

Lúc rời đi, cô chỉ mang theo một cái vali nhỏ, những món khác hoặc là bán qua tay, hoặc vứt đi, số còn lại cho Ôn Nhã Ly.

 

Trước khi xuất phát, cô nhận được điện thoại của Vương Thanh Hà.

 

“Tôi đã gửi một chiếc xe đưa cô ra khỏi thành phố”

 

Giọng nói của Vương Thanh Hà vọng tới từ trong điện thoại.

 

“Tôi có thể tự đi” Tân Hoài An nói, trong tâm mắt cô, có một chiếc xe con chậm rãi lái tới.

 

“Tôi phải xác nhận cô đã rời khỏi thành phố Hải Lam thì tôi mới có thể đưa ba tỷ cho cô. Người của tôi sẽ đưa cô đến nhà ga thành phố khác, cô có thể ngồi xe rời đi từ chỗ đó” Giọng điệu của Vương Thanh Hà rất mạnh mẽ, hoàn toàn không cho cô có cơ hội thương lượng.

 

Tân Hoài An nhìn chiếc xe màu đen ngừng ở trước mặt mình, cửa sổ xe kéo xuống, Tiêu Mạnh Lương vẫy tay chào cô: “Cô Tân, Thanh Hà bảo tôi đến đây tiễn cô”

 

Thấy là anh ta, trong lòng cô khẽ dao động, bình thản nói với đầu dây bên kia: “Được, cứ làm theo ý cô.

 

Sau đó, cô hết sức phối hợp kéo cửa xe sau ra, lên xe.

 

Tiêu Mạnh Lương nhìn cô qua kính chiếu hậu, ngay tiếp theo khởi động xe rời đi.

 

Tân Hoài An cúi đầu bấm điện thoại, cô tìm tài khoản của Dư Nhiễm rồi gửi một tin nhắn: “Hôm nay em tuyên truyền bộ phim mới của đạo diễn Đường phải không?”

 

Dư Nhiễm trả lời rất nhanh: “Đúng vậy ạ”

 

Ngay sau đó, cô ấy gửi thêm một tin: “Chị đến đâu rồi? Mọi thứ có thuận lợi không? Gặp được người kia chưa?”

 

Tân Hoài An liếc mắt nhìn Tiêu Mạnh Lương đang lái xe, muốn nói cô ấy biết, mình đang ở trên xe của anh ta.

 

Có điều, cô sợ nói ra sẽ dọa cô ấy.
 
Chương 407


Chương 407

 

“Chị có cách giúp em chứng minh chuyện mấy tấm ảnh đó, khi nào hoạt động bên em mới bắt đầu?”

 

“Đợi thêm khoảng một giờ nữa ạ” Dư Nhiễm trả lời, vừa tức giận hỏi: “Chị có cách gì?”

 

“Nếu như em tin chị thì hãy nghe lời chị, như thế này…”

 

Tân Hoài An nhắn tin với Dư Nhiễm một hồi, lúc này mới kết thúc cuộc nói chuyện.

 

Cô ngẩng đầu lên, chợt phát hiện Tiêu Mạnh Lương đang nhìn cô qua kính chiếu hậu chằm chằm.

 

Tân Hoài An đón nhận ánh mắt của anh ta, chủ động nói chuyện phiếm: “Nghe nói anh là anh họ của Vương Thanh Hà? Anh cũng là người Hải Lam à?”

 

Bây giờ vẫn chưa ra khỏi thành phố, Tiêu Mạnh Lương muốn Tân Hoài An buông lỏng cảnh giác nên trả lời cô một cách tự nhiên: “Không phải, tôi là bà con xa của cô ấy, quê của tôi ở núi Vũ Sơn”

 

Ánh mắt Tân Hoài An chợt lóe: “Thật trùng hợp, trước đây tôi từng tới núi Vũ Sonnw tập huấn, ở đó có rất nhiều cây thuốc Đông Y mọc dại “Dù sao đi nữa cũng là ở nông thôn, chẳng bằng thành phố, muốn cái gì là có cái đó.” Tiêu Mạnh Lương bĩu môi nói.

 

Đây là suy nghĩ thật trong lòng anh ta, mấy hôm nay sau khi có tiền, anh ta càng cảm nhận được sức hấp dẫn của thành phố, nhất là những cô gái xinh đẹp kia…

 

Ánh mắt của Tiêu Mạnh Lương rơi vào trên khuôn mặt xinh đẹp của Tân Hoài An. Dáng vẻ cô giản dị, mặc dù không phải gương mặt đẹp tiêu chuẩn, nhưng có khí chất điềm tĩnh thanh tao khiến hai mắt người khác tỏa sáng.

 

Khóe miệng Tiêu Mạnh Lương nhếc lên, trong mắt hiện lên một tia xấu xa.

 

Tân Hoài An lờ đi ánh mắt không tốt của anh ta, trong lòng khinh thường nhưng trên mặt tỏ ra không có việc gì.

 

Xe chạy hơn nửa giờ vẫn chưa ra khỏi thành phố.

 

Trên mặt Tân Hoài An lộ ra vẻ khó chịu, cô bụm miệng nôn khan vài cái, rồi hỏi: “Trên xe của anh có thuốc say xe không? Tôi cảm thấy hơi chóng mặt”

 

Tiêu Mạnh Lương nhìn thoáng qua cô, nơi đáy mắt xẹt qua tia khác thường.

 

Anh đưa một chai nước qua: “Thuốc thì không có, uống ít nước đi, chai này mua cho cô đó!”

 

“Cảm ơn!” Tân Hoài An cầm lấy chai nước.

 

Trước ánh nhìn đăm đăm của Tiêu Mạnh Lương, Tân Hoài An vặn nắp chai nước ra và uống hai ngụm.

 

Nước này nếu không nếm tỉ mỉ sẽ không phân biệt được điều gì khác thường.

 

Nhìn Tân Hoài An uống nước xong, sắc mặt của Tiêu Mạnh Lương nhất thời thả lỏng, khóe môi của anh ta cong lên.

 

Tân Hoài An nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, thờ ơ mở miệng hỏi: “Thanh Hà bảo anh đến tiễn tôi chắc là tin tưởng anh lắm nhỉ?”

 

Bước đầu tiên trong kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, Tiêu Mạnh Lương rất đắc ý, nói chuyện cũng lười vòng vo, nên chẳng thèm nghĩ ngợi đã nói ra: “Đều vì tiền thôi, không có tiền ai thèm giúp cô ta làm mấy chuyện này”

 

Tiền ư?

 

Cũng phải, tiền có thể sai sử ma quỷ mà, nhưng bây giờ thứ mà Vương Thanh Hà không thiếu nhất chính là tiền.

 

Ánh mắt Tân Hoài An tăm tối, tiếp tục hỏi một cách dẫn dắt: “Vậy trước đó anh bỏ thuốc Dư Nhiễm, chụp những bức ảnh tế nhị của cô ấy, ‘Vương Thanh Hà đã cho anh rất nhiều tiền sao?”

 

“Cô hỏi chuyện này để làm gì?” Tiêu Mạnh Lương nghỉ ngờ hỏi.

 

Tân Hoài An bình tĩnh cười nói: “Thì tùy tiện hỏi một chút thôi.”

 

Tiêu Mạnh Lương trông có vẻ liều lĩnh và thiếu suy nghĩ, nhưng anh ta vẫn có một chút thận trọng. Muốn gãi bẫy anh ta, không dễ dàng cho lắm.

 

Tân Hoài An khẽ mím môi không nói nữa.
 
Chương 408


Chương 408

Xe chạy được một đoạn, trong khoảng thời gian này, ánh mắt của Tiêu Mạnh Lương đã cứ thi thoảng lại nhìn về phía kính chiếu hậu.

 

Tân Hoài An biết anh ta đang đợi cái gì, đương nhiên cô không thể để anh ta thất vọng.

 

“Anh dừng xe một chút được không, tôi có hơi chóng mặt” Cô đỡ đầu, nói với vẻ mặt khó chịu.

 

“Sắp ra khỏi thành phố rồi, chịu khó một chút đi” Tiêu Mạnh Lương ói rồi, càng lúc càng tăng tốc độ xe.

 

Rầm!

 

Tân Hoài An cuối cùng ngất tại chỗ ngồi.

 

Xác nhận rằng cô không còn ý thức, Tiêu Mạnh Lương tiếp tục lái xe ra khỏi thành phố, ra khỏi đường chính, đi vào con đường lầy lội không có ai đi, dừng lại trong rừng cây mọc um tùm.

 

Anh ta ra khỏi xe và mở cửa sau ra.

 

Nhìn thấy Tân Hoài An năm bất tỉnh trên ghế, anh ta xoa xoa tay, ánh mắt nhìn lên nhìn xuống đánh giá cô, cuối cùng dừng lại trên bụng dưới của cô, trên mặt lộ ra một nụ cười độc ác.

 

“Ông đây đã ngủ với rất nhiều phụ nữ, nhưng chưa nếm qua mùi vị của phụ nữ có thai đâu, he he, khiến cô bị sảy thai xong, coi như đã hoàn thành nhiệm vụ”

 

Tiêu Mạnh Lương nói, chui vào khoang xe phía sau, cơ thể dần dần đè lên cơ thể của Tân Hoài An.

 

Đột nhiên, anh ta thốt lên một tiếng nghi ngờ: “Đây là cái gì?”

 

Một cây kim mang ánh sáng bạc đam trên đùi Tân Hoài An.

 

Tiêu Mạnh Lương cau mày lại, tùy tiện rút cây kim ra, chuẩn bị ném nó đi.

 

Ánh mắt anh ta đảo qua, rất nhanh liền bắt gặp ánh mắt lãnh đạm lạnh lùng của Tân Hoài An.

 

“Cô, không phải cô đã ngất rồi sao?” Anh ta kêu lên.

 

Trong chai nước cô uống lúc trước, anh ta đã bỏ gấp ba lần lượng thuốc!

 

Tân Hoài An cười lạnh một tiếng, cái loại thuốc mê này, cô dùng mũi cũng có thể ngửi ra được! Đừng nói là cách giải, chẳng qua chỉ là chuyện của một cây kim bạc mà thôi.

 

Nhìn thấy kế hoạch bị bại lộ, Tiêu Mạnh Lương vô thức muốn dùng sức mạnh của mình để khống chế Tân Hoài An.

 

Khoảng cách thể chất giữa nam và nữ là rất lớn, chưa kể Tân Hoài An lại là một phụ nữ có thai, cho dù không bị hôn mê thì cũng không phải là đối thủ của anh ta!

 

Tiêu Mạnh Lương đầy tự tin, nhào về phía Tân Hoài An, hai tay ấn lên vai cô.

 

Trong mắt Tân Hoài An thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo, nhanh chóng chộp lấy cây kim bạc trên tay anh ta, đâm thật mạnh lên huyệt tê trên người anh ta.

 

Thấy thân hình to béo của anh ta đột ngột đổ ập xuống, cô lùi lại phía sau để tránh bị đập phải.

 

Tiêu Mạnh Lương nặng nề ngã xuống ghế xe, cả người cứng đờ không thể nhúc nhích, chỉ có thể trợn mắt kinh ngạc nhìn cô, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

 

Tại sao anh ta không thể di chuyển?

 

Tân Hoài An lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm, giữa ngón tay lại có thêm một cái kim bạc.

 

Cô khẽ hừ một tiếng, nói: “Hiện tại tôi hỏi anh một câu, anh trả lời cho thành thật, nếu không cái kim này… Để tôi nghĩ xem nên đâm vào đâu thì thích hợp”

 

Mũi kim sắc bén chậm rãi từ trên đỉnh đầu đi xuống, lướt qua hai tròng mắt run rẩy của anh ta, dừng ở chính giữa lông mày của anh ta.

 

Đây là vị trí nhạy cảm nhất của khu trung tâm.

 

Đúng không sai, lông trên toàn thân Tiêu Mạnh Lương dựng đứng cả lên, mồ hôi túa ra từ trán anh ta có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

 

“Cô… cô muốn hỏi cái gì?”
 
Chương 409


Chương 409

“Vẫn là câu hỏi trước đó, những tấm ảnh đó của Dư Nhiễm bị tung lên, có phải là Vương Thanh Hà đứng đăng sau chỉ thị hay không, bảo anh nhân lúc bỏ thuốc Dư Nhiễm, chụp lại khi cô ấy mất ý thức?”

 

“Tại sao cô lại hỏi điều này?” Tiêu Mạnh Lương khó hiểu.

 

“Anh chỉ cần trả lời tôi là có hay không!” Tân Hoài An nói, đem kim bạc lại gần đâm kim vào bề mặt da.

 

Lông mày Tiêu Mạnh Lương nhảy dựng lên, anh ta vội vàng nói: “Đúng vậy!”

 

Tân Hoài An lúc này mới hài lòng, tắt ghi âm trên điện thoại, tiện thể xem thời gian một cái.

 

Các hoạt động bên phía Dư Nhiễm chắc hản đã bắt đầu.

 

Cô gửi một tin nhắn qua.

 

Sau một lúc, Dư Nhiễm trả lời, nói rằng tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng.

 

Khóe môi Tân Hoài An khế cong lên, nhìn về phía người đàn ông không thể động đậy, lạnh lùng nói: “Tiếp theo, anh làm theo những gì mà tôi nói!

 

Về phía Dư Nhiễm, hoạt động đang diễn ra.

 

Nam chính của “Bạch y nhân” bị thay đổi từ Lục Hy Thiên thành nam nghệ sĩ mới nổi, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sự chú ý vô cùng cao của chương trình, ở hiện trường vô cùng náo nhiệt.

 

Dư Nhiễm chuẩn bị mọi thứ theo lời Tân Hoài An nói rồi rời khỏi đài điều khiển trung tâm.

 

“Dư Nhiễm, sao cô lại ở đây, nhanh lên, đã đến lúc cô lên giao lưu trên sân khấu rồi. Cuối cùng tôi cũng đưa được cô tham gia hoạt động tuyên truyền lần này, cô đừng có phá hỏng đấy” Người đại diện thúc giục.

 

Dư Nhiễm xách váy đi về phía sân khấu.

 

Sự kiện hôm nay, khách mời chủ yếu là một vài diễn viên chính, còn cô ấy, nữ diên viên số ba, chỉ là thêm vào mà thôi.

 

Nhưng vì loạt ảnh bị tung lên của cô ấy gần đây, cô ấy cũng đã thu hút nhiều sự chú ý.

 

Vì vậy, ngay khi cô ấy bước lên sân khấu, ngay lập tức dẫn tới một tràng huýt sáo.

 

Máy quay ngoài sân khấu đang điên cuồng quay về phía cô ấy, những người xem cũng đổ dồn ánh mắt về phía cô ấy.

 

Thậm chí có người còn lớn tiếng chế giễu nói: “Đây là cái cô Dư: Nhiễm dựa vào đống ảnh nóng để được nổi tiếng à? Hôm nay không phải là tới để biểu diễn thoát y đấy chứ?”

 

“Bản hiện trường à? Thế thì thực sự đáng mong đợi đấy!”

 

Cũng có fan của những người khác tỏ ra không hài lòng.

 

“Thật sự là không biết xấu hổ, cảnh quay của cô ta nhất định sẽ bị cắt bỏ, nếu không, bộ phim này làm sao có thể vượt qua thẩm định được? Nghệ sĩ bêu xấu như vậy, đừng có liên lụy tới nam thần và nữ thần của tôi!”

 

“Đúng đấy! Làm sao cô ta có thể được tới tham gia hoạt động tuyên truyền? Cô ta nên bị loại khỏi đoàn phim!”

 

Sau đó, có một tiếng nói đồng thanh từ dưới sân khấu: Dư Nhiễm cút khỏi đoàn phim “Bạch y nhân”, cút khỏi làng giải trí!

 

Nhất thời, cảm xúc của mọi người đều trở nên kích động.

 

Dư Nhiễm với thân hình gầy gò đứng trên sân khấu, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cô ấy dần trở nên tái nhợt, ngón tay cũng không nhịn được mà trở nên trắng bệch.

 

Những nghệ sĩ khác đang đứng trên sân khấu đều vô thức tránh xa cô ấy, như thể họ sợ bị nhiễm bẩn vậy.

 

Nhìn Dư Nhiễm bị chửi bới, trong lòng Vương Thanh Hà cảm thấy rất đắc ý.

 

Đôi mắt cô ta hơi lóe lên, chủ động đi về phía Dư Nhiễm
 
Chương 410


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 410

 

Nhất thời, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía cô ta.

 

Vương Thanh Hà dừng lại bên Dư Nhiễm, mỉm cười với đám đông: “Mọi người bình tĩnh nào, ai mà không có lúc phạm phải lỗi lầm cơ chứ?

 

Tôi nghĩ Dư Nhiễm cũng không muốn những bức ảnh đó bị lộ ra ngoài, tại sao chúng ta không thể khoan dung một chút? Hơn nữa, Dư Nhiễm đã dành rất nhiều sự cố gắng cho bộ phim “Bạch y nhân” này, sau khi bộ phim được phát sóng, mọi người sẽ được xem sự biểu diễn tuyệt vời của cô ấy”

 

“Nói thì cũng đúng thật, nhưng chúng tôi không muốn nhìn thấy loại nữ nghệ sĩ dùng ảnh nóng để trở nên nổi tiếng!”

 

Những người dưới sân khấu không hề nghe theo, đồng loại nói lại, đấy ý chửi bới.

 

Đồng thời, trong phòng phát sóng trực tiếp, cư dân mạng bày tỏ sự ca ngợi trước sự dũng cảm của Vương Thanh Hà khi đứng lên nói ra điều này.

 

Cô bé ngọt ngào: “Chị Thanh Hà quá tốt bụng, thực sự rất tốt!” Thả tim

 

Tình yêu vĩnh cửu: “Wow, tôi từ người qua đường chuyển thành fan của nữ phụ này!”

 

Em Dao là tôi: “Trước đó ai nói người ta giả bộ? Trong trường hợp này, ai dám giả bộ thử xem?”

 

Vương Thanh Hà thu hút vô số người hâm mộ nhờ lời nói “danh chính ngôn thuận” của mình.

 

Vương Thanh Hà hài lòng cong lên khóe môi, xoay người năm lấy tay Dư Nhiễm.

 

Không ngờ, vậy mà lại bị hất ra.

 

Trên mặt Dư Nhiễm lộ ra vẻ chán ghét, lạnh lùng nói: “Giả bộ vừa thôi!”

 

Ngay sau khi nói ra lời này, dưới sân khấu và trên phát sóng trực tiếp ở lên ồn ào.

 

“Cái cô Dư Nhiễm này đúng là không biết tốt xấu! Tại sao lại như vậy chứ?”

 

“Lòng tốt cho chó ăn? Có lẽ là nói cô ta đó”

 

“Phi, cái loại gì vậy, còn dám nói như vậy với chị Vương Thanh Hà nhà tôi”

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

“Tiếp theo, chúng ta sẽ kết nối với một người bạn thân của Thanh Hà, mọi người đều biết rằng Thanh Hà là vợ sắp cưới của anh Chử, không biết cuộc gọi này, có kết nối được với anh Chử hay không?”

 

Khán giả trở nên im lặng trong vô thức.

 

Chỉ bởi vì cái tên Chử Chấn Phong, giống như là sự tượng trưng của đỉnh kim tự tháp, nhân vật mà chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên, tất cả mọi người đương nhiên sẽ tràn đầy tò mò.

 

Vương Thanh Hà khẽ mím khóe môi, hưởng thụ sự hâm mộ cùng những ánh mắt chú ý, cô ta cũng lười quan tâm việc bị Dư Nhiễm đẩy ra.

 

Lúc này, màn hình lớn phía sau sân khấu đang chiếu giao diện cuộc gọi thoại, loa lớn hai bên sân khấu cũng truyền âm thanh cuộc gọi đến khán giả.

 

Sau tiếng bíp kết nối, thứ phát ra từ đầu dây bên kia không phải là giọng nói trầm ấm từ tính của Chử Chấn Phong.

 

“Vương Thanh Hà, mọi chuyện cô giao cho tôi đã hoàn thành xong Một giọng nói thô kệch khàn khàn, giống như người dưới quê vang lên.

 

Khi Vương Thanh Hà nghe thấy âm thanh này, cô ta kinh ngạc quaylại nhìn màn hình lớn phía sau.

 

Người gọi rõ ràng ghi là: Tiêu Mạnh Lương!

 

Không phải anh Chử, sao lại là anh ta?

 

Những người khác có mặt thậm chí còn hoang mang hơn.
 
Chương 411


Chương 411

 

Chuyện gì vậy?

 

Nhất là những lời đối phương nói, nghe sao có vẻ hơi… kỳ lạ nhỉ?

 

Nhất thời xung quanh đều im lặng, tràn đầy nghi hoặc.

 

Giọng nói của Tiêu Mạnh Lương tiếp tục vang lên rõ ràng thông qua loa: “Alo, sao cô không nói gì? Tôi đã giúp cô một việc lớn như vậy, còn cả lần trước tôi bỏ thuốc rồi chụp hình Dư Nhiễm, mặc dù không thành công, nhưng tới bây giờ cô ta cũng bị cả mạng chửi tới đủ thảm rồi, cô cũng coi như đã đạt được mục đích của mình rồi phải không? Dù sao thì cũng phải trả thêm một khoản tiền cho tôi! “

 

Sắc mặt Vương Thanh Hà lại thay đổi, cô ta tức giận hét lên: “Câm miệng!”

 

Tới mức này rồi, mọi người cũng coi như miễn cưỡng nghe hiểu.

 

Người tên Tiêu Mạnh Lương này có mối quan hệ âm mưu không thể để cho người khác biết với Vương Thanh Hà.

 

Và Dư Nhiễm bị lộ ảnh rồi bị chửi, cũng là cô ta bảo Tiêu Mạnh Lương làm điều đó!

 

Chậc!

 

Những người vừa nãy vẫn còn khen ngợi Vương Thanh Hà đẹp người đẹp nết, giờ đây không nói được lời nào.

 

Lượng thông tin này quá bùng nổ, và thực sự khó mà tin được.

 

Vương Thanh Hà làm sao có thể là một người như vậy?

 

Đối mặt với những ánh mắt hoài nghỉ trên dưới sân khấu, Vương Thanh Hà không khỏi toát mồ hôi lạnh.

 

Tiêu Mạnh Lương, tại sao lại gọi tới đây? Lẽ nào không biết rằng cô ta sẽ tham gia vào sự kiện vào hôm nay sao?

 

Đúng là đồ ngu xuẩn!

 

Vương Thanh Hà bước nhanh đến chỗ nhân viên công tác, lấy lại điện thoại di động của mình, cắt đứt cuộc gọi, cắt đứt sự chờ đợi của mọi người để biết thêm càng nhiều thông tin.

 

“Người này chỉ là nói năng vớ vẩn thôi, tôi chưa bao giờ bảo anh ta làm những chuyện đó cả!” Cô ta vội vã giải thích.

 

“Người này không phải là anh họ của cô sao? Làm sao lại nói năng vớ vẩn được?” Dư Nhiễm tức giận nhìn cô ta rồi hỏi: “Còn nữa, cô bảo anh ta làm gì Tân Hoài An rồi?”

 

Dư Nhiễm nghĩ đến những gì Tiêu Mạnh Lương vừa nói: “Việc đã hoàn thành”, trong lòng tràn đầy lo lắng cho Tân Hoài An.

 

Những người không biết sự thật còn ngạc nhiên hơn khi nghe những lời của Dư Nhiễm.

 

Tại sao chuyện này lại liên quan đến Tân Hoài An?

 

“Thanh Hà, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

 

“Vương Thanh Hà, rốt cuộc có phải là cô cho người chụp ảnh Dư Nhiễm không? Chúng tôi cần một lời giải thích!”

 

“Đúng! Chúng tôi cần biết sự thật!”

 

Đám đông trở nên kích động hơn trước, cảnh tượng có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào.

 

Khi phóng viên đầu tiên lao lên sân khấu mang theo máy ảnh, những khán giả khác muốn nhận được câu trả lời cũng không chịu thua kém mà đồng loạt lao lên.

 

Vương Thanh Hà tái mặt khi chứng kiến cảnh tượng mất kiểm soát này.

 

Không biết ai đã đâm vào cô ta, trọng tâm của cô ta không ổn định, cô ta chật vật ngã nhào ra đất.

 

Trong lúc hỗn loạn, có người cao giọng hét lên: “Mau tránh ra, anh Chử đến rồi!”

 

Đám người chen chúc từ từ trở nên yên tĩnh lại, lui ra như thủy triều, lộ ra Vương Thanh Hà bị bao vây ở chính giữa Lúc này cô ta đâu còn dáng vẻ xinh đẹp tỏa sáng nữa?

 

Tóc tai bù xù, lớp trang điểm nhòe đi, váy bị giãm nát vài chỗ.
 
Chương 412


Chương 412

 

Đứng cách đám người không xa, Chử Chấn Phong nhìn cảnh này, hơi nhíu mày nói nhỏ với trợ lý Vệ Nam bên cạnh.

 

Vệ Nam gật đầu, bước nhanh lên sân khấu, đỡ Vương Thanh Hà đứng dậy, nhìn quanh và nói: “Đây là vợ sắp cưới của anh Chử, mợ chủ tương lai của nhà họ Chử. Những gì mọi người đã làm vừa rồi, là thiếu tôn trọng đối với mợ chủ của chúng tôi, nếu như mợ chủ bị thương dù chỉ là một chút, thư mời từ luật sư của nhà họ Chử, ngày mai sẽ được đưa tới tay mọi người.”

 

Người dẫn chương trình lau mồ hôi trên trán, run rẩy nhìn Chử Chấn Phong, thận trọng nói: “Anh Chử bớt giận, vừa rồi mọi người đều vội vàng muốn tìm hiểu mọi chuyện, cảm xúc nhất thời không khống chế được…

 

“Chuyện này, sau này nhà họ Chử sẽ giải thích trên trang web chính”

 

Chử Chấn Phong mím môi mỏng, giọng nói lãnh đạm rõ ràng truyền tới tai tất cả mọi người có mặt ở đây.

 

Vệ Nam đỡ Vương Thanh Hà với sắc mặt trắng bệch bước xuống sân khấu, đi đến chỗ anh.

 

Vương Thanh Hà không dám nhìn vào ánh mắt sắc bén của Chử Chấn Phong, cô ta gục đầu xuống, đặt tay lên bụng với vẻ mặt khó chịu.

 

Chử Chấn Phong mím môi nhìn cô ta từ trên xuống dưới, cũng không nói gì, lạnh nhạt nói: “Đi bệnh viện trước.”

 

Đoàn người đang chuẩn bị rời đi, phía sau vang lên một giọng nói lanh lảnh: “Chờ một chút!”

 

Dư Nhiễm khập khiếng chạy tới, cả người trông cũng chật vật.

 

Cô cũng bị ảnh hưởng bởi sự hỗn loạn vừa rồi, khi đám đông chen chúc, một đôi giày cao gót của cô đã bị gấy mất một đế.

 

Lúc này, cô dừng lại trước mặt đám người Chử Chấn Phong thở dốc, lấy can đảm nói: “Anh Chử, xin hãy cứu Tân Hoài An!”

 

Chử Chấn Phong nghe thấy tên Tân Hoài An, vô thức dừng lại bước chân: “Cô ấy? Làm sao vậy?”

 

Vương Thanh Hà được Vệ Nam đỡ lấy thì hơi cứng người, sự âm u xẹt qua đôi mắt rũ xuống, lông mày nhanh chóng nhăn lại.

 

Dư Nhiễm giơ ngón tay về phía Vương Thanh Hà: “Là cô ta, cô ta bảo Tiêu Mạnh Lương nhân cơ hội Tân Hoài An rời khỏi Hải Lam, muốn hại cô ấy!”

 

“Tôi không có!” Vương Thanh Hà ngẩng đầu lên, trong phút chốc trên mặt đã chảy đầy nước mắt, cô ta một mặt vô tội nói: “Chấn Phong, cô ta hãm hại em, em chưa từng làm chuyện như vậy”

 

“Vậy cô giải thích những gì vừa rồi Tiêu Mạnh Lương nói đi? Tôi biết người mà anh ta nói là Tân Hoài An! Là cô muốn hại cô ấy!”

 

Dư Nhiễm nhấn mạnh, lo lắng nhìn Chử Chấn Phong: “Anh Chử, Tân Hoài An hiện tại có thể đang ở trong tình huống rất nguy hiểm, nể tình cô ấy và anh đã từng là vợ chồng, xin anh hãy cứu cô ấy Ngoại trừ Chử Chấn Phong, Dư Nhiễm không nghĩ ra ai có khả năng cứu Tân Hoài An trong thời gian ngắn nhất.

 

“Chấn Phong, anh đừng tin cô ta, em thật sự chưa từng làm, a..”

 

Vương Thanh Hà vội vàng nói, đột nhiên cau mày lại, như thể đau tới sắp ngất đi.

 

Ánh mắt Chử Chấn Phong tối sầm lại, chỉ vứt lại bốn chữ: “Tôi đã biết rồi”

 

Sau đó, đưa Vương Thanh Hà nhanh chóng rời đi.

 

Nhìn thấy bóng dáng kiên quyết rời đi của anh, cơ thể Dư Nhiễm lảo đảo, trái tim cô như chìm xuống đáy vực.

 

Chử Chấn Phong không chịu cứu Tân Hoài An, làm sao bây giờ?

 

Cô ấy có thể làm được gì cho cô đây?

 

Dư Nhiễm không còn nghĩ về chuyện những bức ảnh của chính mình nữa, mà là về sự an toàn của Tân Hoài An.

 

Dù sao thì Tân Hoài An có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng!

 

Dư Nhiễm nghĩ tới điều gì đó, nhanh chóng tìm di động của mình gọi cho Tân Hoài An.

 

Khi cuộc gọi được kết nối, cô ấy liền ngây người.
 
Chương 413


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 413

 

Đầu bên kia điện thoại, giọng nói bình tĩnh và thờ ơ của Tân Hoài An truyền đến: “Tình hình hiện trường thế nào? Mọi người nghe xong lời Tiêu Mạnh Lương nói, có tin em là nạn nhân hay không, mà Vương Thanh Hà là người đứng sau chỉ thị hay không?”

 

“Khán giả đều đang chất vấn Vương Thanh Hà, hiện trường mất kiểm soát, anh Chử xuất hiện mang Vương Thanh Hà đi..” Dư Nhiễm lầm bẩm trả lời lại, đột nhiên giật mình nhận ra, vội vàng nói: “Tân Hoài An, chị, chị không sao chứ?”

 

“Ừm, tất nhiên là chị không sao rồi”

 

“Nhưng vừa rồi Tiêu Mạnh Lương nói… Dư Nhiễm nhất thời không phản ứng kịp.

 

Tân Hoài An thấp giọng cười: “Là chị bảo anh ta nói như vậy”

 

Vừa nói, cô vừa liếc nhìn Tiêu Mạnh Lương, người đã bị ném vào đám cỏ sau khi ngất đi.

 

Dư Nhiễm nặng nề thở ra một hơi, tảng đá treo lơ lửng trong lòng đột nhiên trở lại chỗ cũ: “Chỉ cần chị không sao là được rồi!”

 

Vừa rồi, cô thực sự rất lo lắng.

 

Sau khi suy nghĩ, Dư Nhiễm giật mình, cất tiếng hỏi: “Tân Hoài An, khi nhắn tin cho em, không phải chị đang ở cạnh Tiêu Mạnh Lương chứ?

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

“Ừ!” Dư Nhiễm gật đầu, vô thức ngưỡng mộ Tần Hoài An.

 

Thế nhưng…

 

“Em thấy vừa rồi anh Chử rất bảo vệ cô ta, sợ chuyện này có thể không như ý muốn của chúng ta” Dư Nhiễm có chút bất lực nói.

 

Tân Hoài An im lặng.

 

Vương Thanh Hà là người mà Chử Chấn Phong yêu nhất, không phải cô ta thì không cưới, đương nhiên là sẽ bảo vệ cô ta rồi.

 

Cô đã biết chuyện này từ lâu, nhưng trong lòng đương nhiên sẽ không thoải mái.

 

Tuy nhiên, cô không thể hiện ra điều đó, thay vào đó cô nói với giọng điệu không cho là vậy, thoải mái nói: “Những người có mặt hôm nay không phải là kẻ ngu ngốc, chỉ cần có người nhìn ra bộ mặt thật của Vương Thanh Hà là đủ rồi. Quan trọng là thông qua chuyện này, em đã chứng minh được mình trong sạch, không còn bị người khác hãm hại nữa”

 

“Chị có một đoạn ghi âm khác với Tiêu Mạnh Lương ở đây, chị sẽ gửi cho em sau. Sau đó, chị sẽ trực tiếp rời khỏi Hải Lam, những chuyện khác cũng không giúp được em nữa”

 

Tân Hoài An nói, tìm được tệp tin ghi âm rồi gửi cho cô ấy.

 

Khi Dư Nhiễm nhận được file, trong lòng ấm áp, hai mắt hơi nóng, trịnh trọng nói: “Tân Hoài An, cảm ơn cl Tân Hoài An khẽ cười, không nói gì liền cúp điện thoại.

 

Những việc nên làm cũng đã xong, đã đến lúc cô phải tiếp tục cuộc hành trình của mình.

 

Tân Hoài An ngồi vào ghế lái, lái xe rời đi.

 

Cùng lúc đó, Chử Chấn Phong đưa Vương Thanh Hà đến bệnh viện.
 
Chương 414


Chương 414

 

Bên trong xe, anh mím chặt môi mỏng, không nói lời nào, hơi thở cả người anh khiến người ta khó đoán ra tâm trạng của anh lúc này.

 

Vương Thanh Hà yếu ớt dựa vào ghế, nhưng ánh mặt lại cẩn thận quan sát.

 

Cô ta biết rằng lần này, e rằng không dễ dàng che giấu như vậ Nhưng suy nghĩ của Chử Chấn Phong lại không đặt vào chuyện này.

 

Những lời nói của Dư Nhiễm cứ văng vẳng trong đầu, không thể bỏ qua.

 

Cô ấy nói rằng Tân Hoài An đang gặp nguy hiểm và cần anh cứu gấp?

 

Anh chỉ bảo Vệ Nam giải tán những người đang canh giữ ở đó còn chưa tới hai ngày, mà người phụ nữ kia đã xảy ra chuyện rồi sao?

 

Trái tim mơ hồ có chút lo lắng.

 

Đến bên ngoài bệnh viện, Chử Chấn Phong không xuống xe mà thờ ơ nói với Vương Thanh Hà: “Tôi sẽ kêu tài xế đưa em đi kiểm tra và xử lý vết thương, tôi còn có chuyện khác phải xử lý, khi nào tôi quay lại, tôi hy vọng em có thể giải thích cho tôi rõ ràng về những chuyện đã xảy ra vừa rồi”

 

Khi nghe được những gì anh vừa nhắc tới, trái tim Vương Thanh Hà run lên, làm sao dám hỏi anh định làm gì.

 

Cảm xúc cô ta hỗn độn, cô ta nhanh chóng thể hiện ra vẻ khiến người ta thương mà nhìn anh.

 

Nhưng Chử Chấn Phong không thèm nhìn, quay đầu lại, trâm giọng nói với Vệ Nam đang ngồi trên ghế lái nói: “Đi”

 

Vương Thanh Hà nhìn chằm chằm chiếc xe rời đi một cách dứt khoát, thân thể vô thức rung lên, trong lòng càng thêm rối loạn bất an.

 

Anh Chử hẳn là tức giận nên mới không thèm quan tâm tới cô ta!

 

Cô ta phải suy nghĩ cẩn thận, nên giải thích như thế nào…

 

Cơn đau từ thể xác kéo suy nghĩ của cô ta trở lại, cô ta phải nghiến răng nghiến lợi bước vào bệnh viện nhờ tài xế đỡ lấy.

 

“Vệ Nam, xác định vị trí của Tân Hoài An trước đã”

 

Trong xe, giọng nói của Chử Chấn Phong không chút hỗn loạn.

 

Nghe vậy, Vệ Nam ngạc nhiên nói: “Anh Chử, anh đây là định cứu cô Tân sao? Có nên xác nhận trước một chút…”

 

Dù sao thì, cũng không biết liệu những gì Dư Nhiễm nói có phải là thật hay không.

 

Nhưng khi nhìn vào ánh mắt âm trầm của Chử Chấn Phong, Vệ Nam tự giác nuốt lại lời nói sau đó, rồi gật đầu nói: “Vâng!”

 

Anh ta ngay lập tức sử dụng mối quan hệ đặc biệt để truy tìm tung tích của Tân Hoài An.

 

“Cô ấy vừa rời khỏi thành phố, bây giờ chắc hẳn đang ở trên đường cao tốc ra khỏi thành phố, theo báo cáo, cô ấy đã tự mình lái xe ra khỏi thành phố mà không có bất kỳ tình huống gì bất thường”

 

Vệ Nam thông báo tới tin tức điều tra, vẻ mặt lộ ra vẻ bối rối: “Cô ấy rất an toàn, không hề xảy ra chuyện gì.”

 

Anh ta nói như vậy, là anh Chử quá lo lắng, lời của Dư Nhiễm, sao có thể tin hết được.

 

Có điều chuyện này cũng xác minh suy đoán trong lòng anh ta, anh Chử đối với Tân Hoài An không giống những người khác.

 

Chuyện này rốt cuộc là tốt hay xấu đây?

 

Vệ Nam nghĩ rồi lại cảm thấy đau đầu.

 

Biết được bên phía Tân Hoài An tất cả đều bình thường, không có gì nguy hiểm sự căng thẳng và lo lắng trong lòng Chử Chấn Phong mới được buông xuống, đột nhiên anh thả lỏng cả người, hơi thở lạnh lão cũng dần tiêu tan.

 

Có điều anh vẫn nhíu mày, nghi hoặc hói: “Tân Hoài An ra khỏi thành phố làm gì?”

 

Vệ Nam tỉnh táo lại, tiếp tục thông báo tình hình điều tra được: “Hình như là cô ấy muốn đi Châu Thái, tôi điều tra được là cô ấy đặt vé tàu hỏa đi Châu Thái.”
 
Chương 415


Chương 415

Chử Chân Phong lạnh lùng nhíu mày lại: “Lúc trước cậu không hề nói với tôi là cô ấy muốn rời khỏi Hải Lam, đi Châu Thái”

 

Vệ Nam có vẻ không chắc chắn: “Là tôi không cẩn thận”

 

Sau đó, cậu ta lại dè dặt liếc mắt nhìn người đàn ông, dò hỏi: “Nếu Tân Hoài An đã không có chuyện gì, vậy… anh Chử, chúng ta vẫn đi sao?”

 

Đáy mắt Chử Chấn Phong lóe lên tia thâm trầm, rất nhanh đã tiêu tan.

 

Anh nhàn nhạt nói: “Về bệnh viện”

 

Bên trong phòng nghỉ ở bệnh viện, khi cầm tờ kết quả kiểm tra, Vương Thanh Hà tống cổ tài xế mà Chử Chấn Phong phái tới cho cô ta ra ngoài, cố nhịn đau, vội vàng liên lạc với Tiêu Mạnh Lương.

 

Liên tục gọi mấy cuộc điện thoại mới có người nghe máy.

 

Vương Thanh Hà vội vàng hạ giọng mắng: “Họ Tiêu kia, anh muốn hại chết tôi sao? Anh có biết là cuộc điện thoại đó của anh đã làm ảnh hưởng tới hoạt động bên chỗ tôi, tất cả mọi người đều nghe thấy rồi thấy!

 

“Cái gì!” Tiêu Mạnh Lương vừa mới tỉnh dậy, bò lên khỏi mặt cỏ, nhìn xung quanh một vòng mới miễn cưỡng hiểu ra tình hình hiện giờ của mình.

 

Vừa nghe thấy Vương Thanh Hà Nói, anh ta ngây ngốc trong chốc lát rồi lập tức bừng tỉnh, nắm chặt lấy điện thoại, nổi trận lôi đình nói: “Là con tiện nhân Tân Hoài An kia! Cô ta cố ý đấy!”

 

“Tân Hoài An?” Sắc mặt Vương Thanh Hà trầm xuống: “Khôi tôi bảo anh xử lý cô ta rồi sao? Anh nói v‹ là đã xử lý xong “Xong cái gì chứ? Đó đều là Tân Hoài An ép tôi nói đấy! Người phụ nữ đó giả vờ trúng kế, không ngờ lại tính kế ngược lại tôi một trận!”

 

“Anh..” Vương Thanh Hà tức đến thở hồng hộc: “Ngu xuẩn! Tôi phải nói anh thế nào mới được đây! Không ngờ một người phụ nữ mà anh cũng không xử lý nổi, còn bị cô ta uy hiếp?”

 

“Tôi còn có thể làm gì chứ, lấy châm bạc ra đâm tôi, ông đây cả người đều không còn chút sức lực nào nữa. Người phụ nữ này đúng là ác độc!” Tiêu Mạnh Lương buồn bực nói.

 

Châm bạc?

 

Vương Thanh Hà sửng sốt, cô ta quên mất, Tân Hoài An rất hiểu về châm bạc!

 

hải Có điều, nói cho cùng thì vẫn là Tiêu Mạnh Lương quá ngu!

 

Cô ta không nên tin vào tên nhãi không đáng tin này.

 

“Lần này tôi đúng là bị anh hại thảm rồi!” Vương Thanh Hà nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Cô ta tiếp tục hạ giọng, sắc mặt âm trầm nói: “Anh nghe đây, kể từ bây giờ anh nhất định phải nghe tôi! Một chữ cũng không được nói linh tinh, nếu không thì tôi và anh đều sẽ xong đời!”

 

Tiêu Mạnh Lương thấy thái độ của cô ta nghiêm túc như vậy, sắc mặt cũng bắt giác mà trở nên nghiêm trọng: “Được, cô nói đi, tôi nghe hết!”

 

Vương Thanh Hà hít sâu một hơi, ánh mắt tràn đầy tính toán nói: “Nếu như anh Chử tìm anh hỏi chuyện về cuộc điện thoại đó, anh phải nói một cách chắc chắn rằng anh bị Dư Nhiễm mua chuộc. Còn về nguyên nhân, chính là Dư Nhiễm muốn tẩy trắng cho mình, đồng thời muốn đánh tôi một đòn!”

 

Mà cô ta, cũng sẽ cố gắng bán thảm, ra vẻ đáng thương, giành lấy lòng thương của anh Chử.

 

Cách này, là Vương Thanh Hà vì quá cấp bách nên mới nghĩ tới, cô †a không quá tin tưởng.

 

Dù sao thì, nếu như anh Chử thật sự muốn điều tra mọi việc, nhất định sẽ thăm dò quan hệ giữa cô ta và Tiêu Mạnh Lương.

 

Không nói những thứ khác, chỉ riêng chuyện tiền nong qua lại của cô ta và anh ta lúc trước đã không giải thích được rõ ràng rồi!
 
Chương 416


Chương 416

Sau khi Vương Thanh Hà tắt máy, bắt đầu điều chỉnh lại cảm xúc, yếu đuối dựa vào ghế.

 

Không lâu sau, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân.

 

Vương Thanh Hà còn tưởng là bảo vệ tới, không hề để ý.

 

Thế nhưng lại thấy một người đàn ông cao lớn bước tới.

 

Trong lòng cô ta căng thẳng, cả người bất giác trở nên cứng đờ, sau đó rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm trạng.

 

Dựa theo những gì đã diễn lúc trước, trong mắt bắt đầu đong đầy nước, lã lã chực khóc ngẩng đầu nhìn Chử Chấn Phong.

 

Cô ta dùng giọng nói yếu ớt, ấm ức nói: “Chấn Phong, tên Tiêu Mạnh Lương đó…

 

“Tôi đã bảo bác sĩ sắp xếp phòng bệnh tốt nhất cho em rồi, thời gian này, em chăm sóc cơ thể cho tốt, chuyện hôm nay, tôi sẽ cho người xử lý tốt, sẽ không để ảnh hưởng xấu gì tới em”

 

Chử Chấn Phong chậm rãi ngắt lời Vương Thanh Hà, nhưng cũng khiến cô ta ngây ngẩn cả người, vẻ mặt trở nên vô cùng kinh ngạc.

 

“Chuyện lớn như mang thai, vì sao em không nói cho tôi sớm?

 

Kể từ bây giờ, tôi sẽ không để em chịu chốt thương tổn nào nữa. Cho dù là ai, chỉ cần làm tổn thương đứa bé trong bụng em, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho kẻ đó”

 

Mang thai? Đứa bé?

 

Vương Thanh Hà lại một lần nữa sửng sốt không thôi.

 

Cô ta vô thức hỏi lại một lần nữa: “Em, mang thai sao?”

 

“Em không biết?” Chử Chấn Phong có chút bất ngờ, đưa tờ báo cáo.

 

kiểm tra sức khỏe tới trước mặt cô ta: “Đây là kết quả kiểm tra của em, em đã mang thai được ba tháng rồi”

 

Vương Thanh Hà hốt hoảng, duỗi tay nhận lấy, nhanh chóng mà đọc qua một lượt kết quả kiểm tra, sắc mặt cô ta trở nên trắng bệch.

 

Không ngờ cô ta lại mang thai ba tháng rồi!

 

Bởi vì kỳ kinh nguyệt luôn không đều, thỉnh thoảng nửa năm cũng không tới, cho nên ba tháng nay cô ta không hề để ý. Hơn nữa từ khi ra mắt, quay phim, cô ta luôn khống chế cân nặng, thân hình cũng không có nhiều thay đổi.

 

Cho nên cô ta hoàn toàn chưa từng nghĩ tới, vậy mà cô ta lại mang thai!

 

Ba tháng… đứa trẻ này chính là của Tiêu Mạnh Lương, đêm đó…

 

Trong lòng Vương Thanh Hà như bị một bàn tay bóp chặt lấy, không thể thở nổi.

 

Nếu như để Chử Chấn Phong biết…

 

Không, anh không thể nào biết được!

 

Nghe ý tứ của anh, có lẽ anh đã cho rằng đứa bé đó là con của cô †a và anh rồi!

 

Sắc mặt Vương Thanh Hà khá hơn một chút.

 

Nghĩ tới lời anh nói, cô ta dần dần vui vẻ chấp nhận sự thật mình mang thai.

 

Vốn dĩ, cô ta còn muốn cố gảng che giấu chuyện ảnh nóng của Dư Nhiễm, nhưng bây giờ vì cô ta mang thai, anh Chử có lẽ đã dần quên mất chuyện điều tra..

 

Hơn nữa, có lẽ cô ta có thể lợi dụng đứa bé này để sớm thực hiện ước mơ được gả vào nhà họ Chử của mình.

 

Thật không tồi.

 

Vương Thanh Hà bình tĩnh trở lại, trong lòng mừng thầm, nhưng không để lộ ra ngoài mặt, dáng vẻ yếu ớt tự trách: “Là em quá vô tâm rồi, bình thường quay phim khá bận, không ngờ lại không phát hiện ra mình mang thai, cũng may là đứa bé vẫn còn”

 

Chử Chấn Phong bất đắc dĩ nói: “Sau này quay phim tạm gác sang một bên, sinh con xong rồi tính tiếp. Bác sĩ nói cơ thể em yếu ớt, thời gian này em yên tâm ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, bồi bổ cơ thể cho tốt”
 
Chương 417


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 417

 

Khi biết Vương Thanh Hà mang thai, anh cũng rất ngạc nhiên, không ngờ mình lại sắp làm bố rồi.

 

Vừa nghĩ tới đứa bé trong bụng cô ta mang dòng máu của anh, anh lại càng cảm thấy mình phải có trách nhiệm với Vương Thanh Hà.

 

Anh nghĩ một lát rồi nói: “Tôi sẽ mau chóng sắp xếp việc cử hành hôn lễ, cưới em vào nhà: Vừa nghe thấy câu này, đôi mắt Vương Thanh Hà sáng rực lên.

 

Cô ta khó mà nén nổi vui sướng, ngay lập tức gật đầu: “Vâng!”

 

Rõ ràng biết được đứa bé trong bụng không nên tồn tại, thế nhưng hiện giờ cô ta lại rất vui vẻ.

 

Cô ta biết rõ, vốn dĩ anh Chử quyết định cưới cô ta nhanh như vậy đều là vì cô ta mang thai.

 

Chờ cô ta thành công leo lên chức mợ chủ nhà họ Chử sẽ nghĩ cách xử lý nghiệt chủng trong bụng này sau.

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


nhét vào xe con, sau đó lên xe, thẳng thừng rời đi.

 

Động tác nhanh chóng, tất cả đều chỉ xảy ra trong chốc lát.

 

Tân Hoài An bị bao tải đen trùm kín, không nhìn thấy tình hình, mà sợi dây thừng bằng ngón tay cái trói chặt lấy cô, không thể cử động được, cũng không có sức lực mà giấy giụa.

 

Chỉ có miệng cô có thể nói, cô lớn tiếng hỏi: “Rốt cuộc các người là ai! Bắt tôi làm gì? Có phải là nhận nhầm người rồi không?”

 

“Cô là Tân Hoài An đúng không?”

 

Giọng của một người đàn ông vang lên, tiện đà lại lên tiếng tiếp: “Vậy thì không nhầm đâu, đắc tội với mợ chủ tương lai của nhà họ Chử chúng tôi, còn muốn sống sót và rời khỏi Hải Lam à? Anh Chử phái chúng tôi tới xử lý cô, đợi lát nữa sống hay là chết thì phải xem mạng cô có đủ cứng hay không đã!”

 

Tân Hoài An nghe vậy, trong lòng trầm xuống.

 

Nhà họ Chử.

 

Là bởi vì cô cô uy hiếp Tiêu Mạnh Lương vạch trần người phụ nữ mà anh yêu thương, vạch trầ bộ mặt thật của Vương Thanh Hà, chọc giận anh, cho nên anh vì Vương Thanh Hà mới phái người tới trả thù cô?

 

Tân Hoài An xem thường hành vi không quang minh chính đại lỗi lạc chút nào này của Chử Chấn Phong.

 

Nhưng cô lại càng lo lắng, những người này nói sống chết có số, rốt cuộc là muốn làm gì đây?

 

Rất nhanh sau đó, Tân Hoài An đã biết rồi.

 

Xe dừng lại, cả người cô bị trói lại như bánh chưng được lôi ra.

 

Vừa xuống xe cô đã gân cổ lên gào thét kêu cứu.

 

Bốn phía rất trống trải, cô có hét thế nào đi nữa cũng không có ai trả lời chứ đừng nói tới chuyện có người nghe thấy động tĩnh rồi tới cứu cô.

 

Cô bị ôm đi một đoạn, ngay sau đó, chỉ nghe thấy một người đàn ông nói: “Ở đây đi”

 

Một người đàn ông khác lên tiếng đồng ý, hai người đồng thời buông tay.

 

Cảm giác mất đi trọng lực đột nhiên truyền tới, Tân Hoài An còn chưa kịp hét lên, ngay sau đó…
 
Chương 418


Chương 418

 

Ầm!

 

Tiếng sóng nước dâng lên.

 

Nước lạnh lập tức tràn vào bao tải, bao vây lấy cả người Tân Hoài An, cô vẫn còn chưa kịp kêu lên thì cả bao tải đã chìm trong nước.

 

Cả người cô dần chìm xuống, bốn phương tám hướng đều là nước, không hề có chút khe hở, nháy mắt cướp đi hô hấp của cô.

 

Tân Hoài An theo bản năng giấy giụa, nhưng cô bị bọc đến kín mức, căn bản không thể thoát khỏi cái bao tải đen này.

 

Chỉ có thể tùy ý để dưỡng khí trong cơ thể loãng dần, cả người bất lực chìm xuống.

 

Cảm giác sắp chết ngày càng mãnh liệt, cho dù cô có khát vọng sống mạnh mế tới đâu đi nữa thì ở trong tuyệt cảnh thế này, cũng chỉ có thể buông xuôi giấy giụa!

 

Nhưng cô không cam tâm, lẽ nào cô cứ như vậy mà chôn thân dưới nước sao?

 

Cô ôm chặt lấy bụng, nghĩ tới đứa bé mới được ba tháng, lồng ngực lại dâng lên một cơn oán giận muốn nổ tung.

 

Chử Chấn Phong, không ngờ anh lại vì Vương Thanh Hà mà muốn giết tôi! Loại người tàn nhẫn độc ác như thế, mẹ con tôi cho dù có chết cũng sẽ hóa thành quỷ không buông tha cho anh!

 

Trong lòng Tân Hoài An giận dữ rít gào, khẽ há miệng bị nước tràn vào, một mùi tanh nồng ập tới, một chữ cũng không nói nên lời, chỉ có thể không cam lòng mà rơi nước mắt, hòa vào làn nước sông.

 

Ý thức dần trở nên hỗn loạn, cô không thể chống đỡ được nữa, cuối cùng, dần dần nhắm mắt lại…

 

Bóng tối dài lê thê qua đi, một mùi nước sát trùng xộc tới, đánh thức Tân Hoài An.

 

Cô đã chết rồi sao?

 

Hay là vẫn sống?

 

Cô định mở to mắt, nhưng lại không thể mở nổi.

 

Bên tai có tiếng người đi lại và nói chuyện, ong ong. không thể nghe rõ.

 

Cứ ngây ngốc như vậy không biết trong bao lâu, cô thử cử động cơ thể đầy khó chịu.

 

Lúc này, bên tai vang lên một tiếng: “Tỉnh rồi!”

 

Sau đó là tiếng bước chân chạy tới.

 

Tân Hoài An nhíu mỳ cuối cùng cũng từ từ mở mắt ra được.

 

Trước mắt cô là căn phòng trắng toát, tấm rèm màu lam nhạt, trong phòng đặt đủ loại dụng cụ y tế.

 

Đây là… phòng bệnh trong bệnh viện?

 

Tân Hoài An chậm rãi đánh giá căn phòng này, xác định sự thật là mình vẫn còn sống.

 

Ký ức trong đầu cô nhanh chóng khôi phục, cuối cùng cũng nhớ ra ngọn ngành.

 

Là Chử Chấn Phong!

 

Anh ta vì Vương Thanh Hà mà phái người giết cô.

 

Tân Hoài An nhíu mày, nghĩ ra gì đó, lập tức ngồi dậy, nhanh chóng sờ vào chiếc bụng nhỏ, sau đó lại lập tức tự bắt mạch cho mình.

 

Nghe thấy nhịp tim rất khẽ của đứa bé, cuối cùng cô cũng thở phào một hơi.

 

Cũng may, đứa bé không sao.

 

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, còn có một tiếng đẩy xe lăn không hề xa lạ tiến tới.

 

Người bước vào là mấy bác sĩ y tá mặc áo trắng, đi đầu tiên có lẽ là bác sĩ chủ trị, vừa tiến vào đã dặn dò cấp dưới xung quanh giúp Tân Hoài An kiểm tra.

 

Ánh mắt Tân Hoài An quét qua mất người, thấy được người tiến vào sau, là Hàn Lệ Thu ngồi trên xe lăn.
 
Chương 419


Chương 419

 

Ánh mắt cô lóe lên sự bất ngờ.

 

Hàn Lệ Thu đẩy xe lăn đi tới bên cạnh giường bệnh, đánh giá cô một lượt, sau đó nhẹ nhàng thở phào một hơi, khuôn mặt lộ ra nụ cười: “Cô tỉnh lại là tốt rồi”

 

“Là cô cứu tôi sao?” Tân Hoài An nghỉ hoặc nhìn cô ta.

 

“Cũng không tính là tôi cứu cô” Hàn Lệ Thu lắc đầu nói: “Bệnh viện này là của tập đoàn Hàn thị, ba ngày trước trùng hợp tôi tới đây khảo sát, có một đôi vợ chồng đưa cô tới đây, lúc đó cô bị thiếu oxy trầm trọng, hơn nữa trong bụng còn đang mang thai… tóm lại là tình hình không tốt lắm”

 

“Tuy rằng lúc trước cô từ chối lời mời của tôi, nhưng dù sao cũng có quen biết, đương nhiên tôi không thể nhìn cô chết như vậy rồi” Cô ta cười đùa nói.

 

Tân Hoài An nhìn ánh mắt cô ta, mím môi, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Cảm ơn”

 

Sau đó, cô lại hỏi: “Vậy đôi vợ chồng cứu tôi, có phương thức liên lạc với bọn họ không? Tôi muốn cảm ơn bọn họ”

 

“Không có, sau khi bệnh viện tiếp nhận, bọn họ bèn rời đi rồi, đi rất vội vàng, hình như là muốn đi gọi xe”

 

Hàn Lệ Thu nói rồi quay đầu nhìn bác sĩ kiểm tra cho Tân Hoài An xong: “Tình hình của cô ấy hiện giờ thế nào rồi?”

 

“Cô Tân tỉnh lại đã không sao rồi, thai nhi cũng không có vấn đề gì.

 

Có điều cô Tân phải chịu hoảng sợ quá độ, cơ thể vẫn có chút yếu ớt, vẫn phải quan sát kiểm tra thêm mấy ngày”

 

Hàn Lệ Thu gật đầu nói với Tân Hoài An: “Vậy thì mấy ngày nay cô cứ yên tâm nghỉ ngơi ở bệnh viện đi”

 

Tân Hoài An gật đầu, hiện giờ sức khỏe của cô chưa hồi phục, vì đứa bé, cô cũng không thể lập tức rời đi.

 

Chỉ là, cô có một nghi hoặc.

 

“Ở đây là Hải Lam sao?”

 

“Ừ, xem như là vùng ngoại thành đi” Hàn Thanh di chuyển tâm mắt, nghiêng đầu nói với nhân viên y tế: “Ở đây không có chuyện của mọi người nữa, đi làm việc đi”

 

Sau khi bảo những người khác đi, cô ta tò mò hỏi: “Cô Tân, cô gặp phải chuyện gì vậy? Sao lại xảy ra chuyện nguy hiểm như thế?”

 

Sắc mặt Tân Hoài An hơi cứng lại.

 

Hàn Lệ Thu khẽ cười: “Đừng hiểu lầm, không phải tôi muốn thă cô cái gì, chỉ đơn giản là tò mò thôi, Dù sao thì khi cô Tân từ chối tôi khỏi tập đoàn Hàn Thị, tất cả đều bình thường yên ổn mà”

 

Tân Hoài An rũ mắt nói: “Chỉ là có chút việc ngoài ý muốn mà thôi”

 

“Là như vậy sao.”

 

hu khẽ lóe lên, chỉ trong nháy mắt lại khôi phục vẻ : “Vậy tôi không làm phiền cô nữa, hôm nay tôi có thể nói với bệnh viện, tôi đã dặn dò cả rồi. Hoặc là sau này cô Tân có gì cần giúp đỡ, cứ việc lên tiếng, không cần khách sá: Nói rồi, Hàn Lệ Thu để lại một tấm danh thiếp, sau đó đẩy xe lăn chậm rãi rời đi.

 

Tân Hoài An nhìn bóng lưng cô ta, sau đó lại nhìn tấm danh thiếp trên tay, khẽ nhíu mày, rơi vào trầm tư.

 

Trợ lý nam đẩy xe lăn, đưa Hàn Lệ Thu rời khỏi bệnh viện.

 

“Cô hai, không phải cô muốn thu phục Tân Hoài An sao? Sao lại cứ như vậy mà rời đi?”

 

“Gấp cái gì? Kiểu người như Tân Hoài An, tôi hiểu tính cách cô ta, chuyện này phải từ từ. Càng để lộ mục đích trên mặt, biểu hiện cấp thiết thì chỉ càng khiến cô ta phản cảm”

 

Vẻ mặt Hàn Lệ Thu cười sâu xa, thấp giọng nói: “Huống hồ, lần này cũng không phải không có thu hoạch gì, ít nhất còn biết cô ta đang mang thai. Chỉ duy nhất điểm cũng khiến Tân Hoài An trở nên có ích với tôi rồi”

 

Trợ lý nghe vậy, sắc mắt khẽ thay đổi: “Cô chắc chắn đứa bé đó là của Chử Chấn Phong sao? Căn cứ vào điều tra mấy ngày nay, Chử Chấn Phong sớm đã biết tới sự tồn tại của đứa trẻ đó, nhưng lại không thừa nhận, lẽ nào…”

 

“Tôi chỉ tin vào kết quả xét nghiệm của khoa học” Hàn Lệ Thu tươi cười nói: “Anh nhắc nhở bệnh viện, nhất định phải giữ lại tiêu bản cho tôi, đợi tôi lấy được DNA của Chử Chấn Phong, sự thật tự khắc sẽ rõ ràng!”
 
Chương 420


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 420

 

Trợ lý nam gật đầu: “Chử Chấn Phong không dễ tiếp cận, muốn lấy được DNA của anh ta, chỉ e là không dễ”

 

“Có một người có thể giúp được”

 

Khi nói chuyện, Hàn Lệ Thu đã ngồi vào trong xe.

 

Trợ lý nam đặt xe lăn sang một bên, ngồi vào vị trí phó lái.

 

Hàn Lệ Thu lấy điện thoại di động ra, gọi đi một cuộc điện thoại: “Đề nghị của tôi lần trước, cô xem xét thế nào rồi?”

 

Có lẽ đối phương không đồng ý nên cô ta khẽ nhíu mày, lại một lần nữa nói r: ừng có mà nằm mợ, đối với nhà họ Chử mà nói, cô chỉ là một người ngoài, huống hồ, các người còn có huyết hải thâm thù mà?

 

Bọn họ bình thường cũng đối xử với cô không ra gì”

 

“Đúng rồi, gần đây không phải đang tích cực mà tự bàn chuyện hôn sự cho cô sao? Xem ra bọn họ đã chuẩn bị đá cô ra ngoài rồi, tập đoàn Chử Thị lớn như vậy, sau này có thể có quan hệ gì với cô chứ?”

 

“Nếu như cô đồng ý hợp tác với tôi, chuyện cô muốn làm, thứ cô muốn có, tôi đều có thể giúp cô thực hiện. Suy xét chút đi?”

 

Cô ta không nói gì nữa, đợi đối phương phản ứng lại.

 

Một lúc lâu sau, cuối cùng bên kia cũng đưa ra một đáp án.

 

Hàn Lệ Thu hài lòng cong khóe môi nói: “Được, có điều trước mắt cô giúp tôi lấy một thứ…”

 

Sau khi nói ra yêu cầu của mình, cô ta tắt máy.

 

Khi đang chuẩn bị cất điện thoại đi thì tiếng chuông lại vang lên.

 

Nhìn thấy là số của bệnh viện gọi tới, cô ta khẽ nhướng mày, suy nghĩ rồi nghe máy.

 

[Diendantruyen.Com] Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài


 

Người hại chết Hàn Lệ Hoan, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua.

 

Có điều, trước mắt, cô ta muốn giành lại tất cả những thứ mà cô ta đánh mất vì đôi chân này!

 

Tân Hoài An nhìn camera giám sát, theo lời Hàn Lệ Thu nói, cô đúng là được một đôi vợ chồng đưa tới bệnh viện.

 

Có điều hình ảnh trong camera có chút mơ hồ, không thể nhìn rõ mặt của đôi vợ chồng, cho nên, cô không có cách nào biết được người cứu mình trông như thế nào.

 

Trở lại phòng bệnh, một ý tá có dáng người nhỏ xinh lo lắng bước nhanh tới: “Cô Tân, hiện giờ sức khỏe của cô không nên đi lại, cô Hàn đã dặn dò phải chăm sóc cô thật tốt, cô mau năm xuống nghỉ ngơi đi”

 

Tân Hoài An khẽ cười: “Tôi năm lâu khó chịu, cho nên mới đi ra ngoài dạo một lát”

 

Tuy rằng nói vậy nhưng thấy y tá căng thẳng như thế, cô vẫn ngoan ngoãn nằm trở lại giường bệnh.

 

Cô y tá thở phào một hơi: “Vậy mới được chứ, vậy cô nghỉ ngơi cho tốt đi, có chuyện gì thì cứ gọi tôi bất cứ lúc nào”

 

Nói rồi, cô ta chuẩn bị đi ra ngoài.

 

Tân Hoài An lại gọi cô ta lại: “Đợi chút, tôi muốn hỏi chút, khi tôi được đưa tới bệnh viện, mấy thứ đồ tùy thân của tôi có còn không?”

 

Cô y tá gật đầu, đi tới một bên, mở ngăn tủ ra, lấy ra một cái túi nhỏ.

 

“Đều ở đây cả”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top