Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2006


Hình Nhất Phàm vừa đi, Nozawa không khỏi nói với Bạch Hạ: “Bạch Hạ này, bạn trai em thật cường tráng!”

 

Nói xong, ánh mắt còn rất sùng bái cảm giác.

 

Đach bia: ..”

 

Hình Nhất Phàm cao một mét tám mươi lăm mét, rắn chắc và dài, mảnh khảnh và phong cách mạnh mẽ, loại con trai mảnh khảnh như Nozawa đương nhiên sẽ thể hiện sự ngưỡng mộ của mình.

 

“Anh ấy thích vận động.”

 

Bạch Hạ cười đáp.

 

Hình Nhất Phàm trở về phòng, ánh mắt lập tức nhìn sang phòng khách, nghĩ Bạch Hạ đồng ý sang nhà anh ngủ có phải là muốn ngủ ở phòng khách không?

 

Hình Nhất Phàm cắn đôi môi mỏng của mình, anh sẽ không để cô ngủ trong phòng khách, cho dù không chạm vào cô, anh cũng hy vọng cô sẽ ngủ trên giường của anh.

 

Hình Nhất Phàm bước đến phòng khách và tìm thấy tắm ga trải giường và chăn bông sạch sẽ, đưa tay chụp tới, vác hết về phía ban công, đặt nó vào thùng quần áo trên ban công của mình.

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười hài lòng, tí nữa nói dối được.

 

Sau khi Bạch Hạ giao phó một số chuyện trong nhà cho Nozawa xong, cô ôm bộ đồ ngủ của mình mở cửa, đi thẳng vào nhà của Hình Nhất Phàm.

 

Cô đầy cửa bước vào, liền thấy Hình Nhất Phàm trên sofa đang cầm ipad xem gì đó, thấy cô bước vào, anh có chút lo lắng hỏi: “Lại đây.”

 

Bạch Hạ nói một cách tự nhiên: “Đêm nay em ngủ trong phòng khách.”

 

Trong khi nói chuyện, cô có chút xáu hổ ôm bộ quần áo đi về phía phòng khách.

 

Sau đó, đẩy cửa phòng khách, chỉ thấy chiếc giường màu xanh thẩm, một cái nệm, chăn ga không thấy đâu cả.

 

*Ga giường và mèền trong phòng khách ở đâu rồi?”

 

Bạch Hạ quay đầu nhìn người đàn ông trên sofa hỏi.

 

“Sáng nay anh thấy lâu rồi không ai ngủ, hình như Đóa Đóa còn tè dầm lên nữa, nhiều chỗ mốc meo, nên đi giặt rồi.”

 

Hình Nhất Phàm trả lời tự nhiên.

 

Bạch Hạ chớp chớp mắt, có chút nghi ngờ nhìn anh cũng có chút không tin.

 

*Có đúng không?”

 

Bạch Hạ chống nạnh hỏi.

 

Hình Nhát Phàm nhướng mày ngay lập tức: “Đương nhiên là thật rồi, chẳng lẽ anh để em ngủ trên giường mốc meo à?”

 

“Vậy thì tối nay em ngủ ở đâu?”

 

Bạch Hạ hỏi ngược lại anh.

 

“Giường của anh!”

 

Hình Nhất Phàm liếc mắt mỉm cười: “Giường lớn của anh đây hoàn toàn mềm mại và thoải mái.”

 

Khuôn mặt xinh xắn của Bạch Hạ vì xấu hỗ hơi đỏ lên, muốn ngủ trên giường cũng không phải là không được, chỉ cần anh đừng lộn xộn là được.

 

“Vậy thì… được rồi, anh cứ ngủ đi đừng làm gì nữa.”

 

Bạch Hạ cảnh cáo anh.

 

Hình Nhất Phàm đặt ipad xuống và cười một cách uẻ oải: “Ò! Còn gì nữa à?”

 

Bạch Hạ trừng mắt nhìn anh: “Trong lòng anh biết rõ! Còn phải hỏi.”

 

Hình Nhất Phàm giả ngu: “Nói cho anh biết! Ngoài việc ngủ chúng ta có thể làm gì?”

 

Bạch Hạ tức giận nói: “Đừng sỉ nhục IQ cao của người khác.”

 

Hình Nhất Phàm có chút nhàm chán, anh liếc nhìn đồng hồ đeo tay rồi đứng dậy nói: “Không còn sớm, chúng ta đi ngủ sớm đi!”

 

“Mới chín giờ rưỡi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2007


Bạch Hạ nhắc nhở vẫn còn sớm.

 

“Em tắm trước, hay anh tắm trước? Hay tiết kiệm nước, chúng ta tắm ch ung?”

 

Hình Nhất Phàm hỏi cô.

 

Gương mặt xinh đẹp của Bạch Hạ xẹt qua tia ửng đỏ: *Anh tắm trước đi.”

 

Tâm trạng Hình Nhất Phàm tốt vô cùng, anh đi tắm trước, Bạch Hạ ngồi trên sofa cầm ipad lên xem tin tức một lúc.

 

Trong phòng tắm trong phòng ngủ chính truyền đến tiếng nước, khi đọc tin túc Bạch Hạ luôn bị tiếng nước ảnh hưởng, cô nghĩ, người đàn ông này một hồi sẽ không phải mặc đồ lót bước ra đó chứ? Hình như lúc nãy anh đã không mang theo đồ ngủ vào! Bạch Hạ lập tức ngăn không cho đầu óc nghĩ lung tung, tuần này Nozawa ở đây, vì vậy cô nhất định phải sống trong nhà của anh rồi.

 

Lúc Hình Nhất Phàm bước ra, anh buộc khăn tắm, có vài sợi tóc rồi vương trên trán, những giọt nước nhỏ ra từ đầu chóp nhìn qua giống như đầu bút, rơi xuống từ sống mũi kiêu hãnh của anh, lại rơi xuống yét hầu gợi cảm, dọc theo xương quai xanh xinh đẹp của anh cho đến tận chiếc khăn tăm.

 

Ánh mắt Bạch Hạ muốn nhìn nhiều hơn, nhưng lại xáu hỗ.

 

Hình Nhất Phàm cố ý khoe thân trước mặt cô, thế nhưng, nhìn người phụ nữ quay mặt lại cố ý quay về phía ban công, Hình Nhất Phàm không khỏi muốn trêu cô một chút.

 

“Bạch Hạ.”

 

Anh có tình gọi cô bằng giọng đè nén.

 

Bạch Hạ nghĩ rằng có chuyện xảy ra vội quay lại nhìn, Hình Nhất Phàm làm động tác giả vờ cởi khăn tắm.

 

Bạch Hạ sợ tới mức lập tức che mặt hét lên: “Hình Nhất Phàm anh làm cái gì vậy, xáu xa!”

 

Người đàn ông đối diện lại cười, tiếng cười sảng khoái rất có từ tính.

 

Bạch Hạ tức giận đến mức ngắng đầu nhìn anh chằm chằm: “Nếu như anh còn như thế nữa, em về nhà mình ngủ.”

 

Hình Nhất Phàm lập tức dỗ dành: “Cố ý dọa em thôi, đừng đi mà, ngoan, ngủ với chồng nào.”

 

Bạch Hạ nhìn anh đến gần vài bước, toàn thân tràn đầy hormone bay tới trước mặt cô, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng nóng rực, ánh mắt vô tình quét qua hai đường mỹ nhân ngư cường tráng của anh.

 

“Đừng đùa như vậy, đi thay quần áo ngủ đi.”

 

Bạch Hạ cảnh cáo anh, cô cũng không phải sợ nhìn anh, mà là bị anh dọa cho giật mình, có chút ảo não.

 

Hình Nhất Phàm phải ngoan ngoãn vào phòng thay đồ rồi bước ra, một bộ quần áo ngủ và quần đùi màu xám, kết hợp với quần đùi bó sát đôi chân khổng lồ, mái tóc bù xù ngẫu nhiên khiến tuổi tác của anh chàng bỗng nhiên giảm đi rất nhiều. Như thể ánh nắng của một chàng trai mới lớn tuổi đôi mươi.

 

Bạch Hạ liếc anh một cái, sau đó càng nhìn anh vừa lòng, Hình Nhất Phàm thúc giục cô: “Em đi tắm đi!”

 

“Không tệ!”

 

Bạch Hạ trêu anh một câu.

 

Hình Nhất Phàm không nói nên lời: “Vóc dáng của anh không có kém như vậy đâu!”

 

Bạch Hạ chớp chớp mắt, bộ dáng đã hoàn mỹ rồi, Bạch Hạ chỉ có thể an ủi: “Rất tốt, nhưng em một thời gian nữa mới thưởng thức.”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Được rồi, anh đợi em đến chiều có.”

 

Bạch Hạ: “…”

 

Bạch Hạ thu dọn quần áo ngủ liền đi tắm, Hình Nhát Phàm cầm ipad chơi game một hồi, đối với anh mà nói, chơi game chỉ là để giết thời gian, bởi vì anh không có hứng thú với nhiều trò chơi, độ khó quá thấp.

 

Bạch Hạ quấn mái tóc dài bằng khăn khô, cô mặc bộ đồ ngủ nữ tính màu hồng phấn, màu hồng dịu dàng, trẻ trung và đáng yêu.

 

Cô giống như thiếu nữ Manga vậy! Nên rất thích mấy thứ đáng yêu.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô ướt sũng dài dài, anh lập tức ném ipad xuống và đi lấy máy sấy tóc cho cô.

 

Một lúc sau anh cầm máy sấy tóc đi ra, gọi Bạch Hạ đến bên cạnh: “Lại đây, anh sấy khô cho em.”

 

Bạch Hạ cũng rất vui vì anh giúp, cô ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh, lòng bàn tay to của Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng luồn vào mái tóc dài của cô, bắt đầu sáy tóc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2008


Tóc Bạch Hạ mảnh mai và mềm mại, cũng là một thú vui khi chạm vào, nên Hình Nhát Phàm rất thích sấy tóc cho cô.

 

Bạch Hạ trước mặt Hình Nhất Phàm, ngoan ngoãn nhắm mắt và tận hưởng sự phục vụ của anh.

 

Hình Nhất Phàm một bên thay cô sấy tóc, một bên thưởng .

 

thức gương mặt xinh đẹp của cô, ô vừa mới rửa mặt, .

 

gương mặt vừa sạch sẽ thoáng, làn da được dưỡng ẩm .

 

dưới ánh đèn thoang thoảng mùi thơm khiến anh muốn .

 

gặm lấy một ngụm.

 

Sau khi sấy xong mái tóc dài của cô, Bạch Hạ nghe thấy tiếng tắt máy sấy tóc, cô nghĩ mình có thẻ đứng dậy rời đi, nhưng lại không biết cánh tay của mình đã bị một người đàn ông kéo lại.

 

Cô trực tiếp sà vào lòng của người đàn ông kia, Hình Nhất Phàm vòng tay qua eo cô dùng một tay véo cằm cô, Bạch Hạ lập tức giật nảy mình.

 

“Hình Nhát Phàm, anh muốn làm gì vậy?”

 

Bạch Hạ chớp chớp mắt khó hiểu hỏi.

 

“Đòi tiền boa.”

 

Đôi mắt của Hình Nhất Phàm tối tăm thâm thúy, phảng phất kiềm chế một cảm xúc nào đó đang bùng cháy.

 

Bạch Hạ đang nghĩ ngợi xem anh muốn tiền boa thế nào.

 

Tuy nhiên, đôi môi mỏng của người đàn ông được bao phủ một cách ấm áp, nói cho cô biết cái gọi là tiền boa là gì.

 

Bạch Hạ khẽ nhìn chằm chằm, hơi thở gấp gáp, những nụ hôn nhẹ nhàng nhưng bá đạo của người kia trên đôi môi đỏ mọng của cô khiến cô không thể đầy ra.

 

Hình Nhất Phàm toàn thân căng thẳng, hôn đôi môi mềm ˆ mọng đỏ au, anh thật sự muốn xé bỏ lớp quần áo bên .

 

ngoài, trực tiếp biến thành sói dữ.

 

Bạch Hạ cũng bị anh hôn đến choáng váng, cả hai người | đều mặc bộ đồ ngủ mùa hè mỏng, Bạch Hạ chỉ cảm thấy – từ Hình Nhất Phàm truyền đến một cảm giác nguy hiểm nào đó.

 

Đôi tay nhỏ bé của cô không thể không đẩy anh ra, Hình Nhất Phàm cảm thấy mình phải buông cô ra, Bạch Hạ ôm khuôn mặt nhỏ nhắn trong vòng tay anh thở hổn hến, không khí xung quanh như muốn thiêu đốt, không an phận muốn tạo ra một trận nỗ tung.

 

Đôi môi mỏng của Hình Nhất Phàm hôn lên tóc cô, vẫn không an ủi được cơ thể đang căng đầy sự sống của mình.

 

“Vợ ơi, anh đói.”

 

Hình Nhất Phàm khàn giọng lên tiếng.

 

Bạch Hạ cười trả lời.

 

“Em đem anh đào rửa sạch một chút ăn.”

 

Hình Nhất Phàm cạn lời, cơn đói của anh không thể giải quyết bằng trái cây.

 

Bạch Hạ tuy rằng hiểu lời anh nói, nhưng chỉ là giả bộ không hiểu, cô từ trong vòng tay của anh đứng dậy.

 

Hình Nhất Phàm ôm cô, miễn cưỡng để cô đi.

 

Bạch Hạ vẫn cười đứng dậy rời đi, cô rửa sạch hoa quả đưa đến bên cạnh anh: “Nếu anh đói thì ăn đi!”

 

“Đút ăn đi!”

 

Hình Nhất Phàm đè giọng yêu cầu.

 

Bạch Hạ duỗi tay chọn một miếng to đưa lên miệng anh, Hình Nhất Phàm ngậm trong miệng, đôi mắt có chút oán khí nhìn cô.

 

“Đút cho anh ăn mà anh còn làm cái thái độ đó nhìn em à?”

 

Bạch Hạ vươn tay che đi đôi mắt mờ ảo, lông mày sạch sẽ, viền mí mắt đẹp quyền rũ, một đôi con ngươi sâu thẳm sáng ngời, Bạch Hạ không khỏi ghen tị, đôi mắt của anh thật đẹp.

 

“Sao lông mi của anh có thể dài hơn của em chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2009


Bạch Hạ không khỏi chú ý tới điều này, vươn tay tới đôi mi dày, có chút ghen tị.

 

Hình Nhất Phàm cười đắc ý: “Bị chồng mê hoặc à?”

 

Bạch Hạ thực sự u mê đường nét của anh, cô không nhịn được cúi xuống hôn lên lông mi của anh.

 

Hình Nhất Phàm vòng tay qua eo cô, Bạch Hạ ngồi trong vòng tay anh, anh đút cô ăn đào, hạnh phúc giữa những người yêu nhau có lẽ chỉ đơn giản vậy thôi.

 

Làm cho người kia cảm nhận được sự yêu thương anh dành cho cô, bàn tay Hình Nhất Phàm chưa bao giờ đụng đến chỗ đó, nhưng vẫn lưu luyến tại eo thon thả của cô, .

 

rảnh quá không có chuyện gì làm anh ngồi đo vòng eo .

 

thon thả của người phụ nữ của mình.

 

Bạch Hạ cũng thích nép vào vòng tay anh, chỉ cần anh | đừng lộn xộn, vòng tay của anh sẽ thoải mái hơn so với Sofa.

 

Bạch Hạ bật TV lên, xem hoạt hình cô xem lần trước, màu hồng tràn đầy sức sống khiến cô xem không khỏi thích thú.

 

“Bạch Hạ mỗi ngày em đều vẽ những nhân vật này, em nghĩ về cái gì vậy?”

 

Hình Nhất Phàm đầy tò mò về những suy nghĩ của cô.

 

Mặt Bạch Hạ ửng đỏ, ngại ngùng đáp, : “Chỉ là vẽ mấy thứ hằng ngày thôi! Còn có thể là cái gì?”

 

“Em không nghĩ vẽ những thứ khác sao?”

 

Hình Nhất Phàm không tin rằng cô thân là người vẽ manga lại không muốn nghĩ đến.

 

Bạch Hạ không nhịn được vùi vào trong tay anh: “Em không muốn!”

 

“Anh không tin!”

 

Hình Nhất Phàm hừ nhẹ một câu: “Nam và nữ chính của em không kết hôn à?”

 

“Muốn chứ? Nhưng hiện tại yêu cầu rất nghiêm ngặt, .

 

không thể vẽ linh tỉnh, nếu không ra chuồng gà như chơi.” – Bạch Hạ trịnh trọng nói.

 

Hình Nhất Phàm bật cười thành tiếng: “Anh không phải nói em muốn vẽ cái gì, mà là lúc đó em sẽ nghĩ cái gì để vẽ ấy.”

 

Bạch Hạ không nhịn được phản bác, vì vậy cô trừng mắt nhìn anh rồi thừa nhận: “Nhất định phải nghĩ chứ? Đều là người trưởng thành cả rồi.

 

Hình Nhất Phàm cho rằng cô thừa nhận, không khỏi rung động, anh muốn biết cô có hứng thú không và thực hành ngay tại chỗ, tuy nhiên, loại chuyện này anh thăm dò nhiều rồi, câu trả lời luôn là không.

 

Tuy nhiên, mấy thứ này có thể khiến anh rất hạnh phúc, đây có lẽ là một trong những thú vui yêu thích của Hình Nhất Phàm trong cuộc sống bây giờ.

 

Thời gian bắt tri bất giác liền đến mười giờ rồi, Bạch Hạ không nhịn được ha ha nói buồn ngủ, sáng nay 7h30 nhận được điện thoại của tổng biên tập, hôm nay có hẹn mà ngủ trưa cũng không có.

 

*Em muốn ngủ rồi, anh có muốn ngủ không?”

 

Bạch Hạ hỏi người kia.

 

“Được, cùng nhau ngủ.”

 

Hình Nhất Phàm xốc xếch bề cô lên, Bạch Hạ không khỏi giật mình cười khúc khích ôm chặt lấy cổ anh.

 

Cô hoàn toàn tận hưởng đãi ngộ của nhân vật nữ chính trong truyện tranh, nằm trong cánh tay uốn cong mạnh mẽ của anh, cảm nhận cảm giác an toàn mạnh mẽ do người .

 

đàn ông của cô mang lại.

 

Đến bên giường, cô còn tưởng mình tiếp tục được ôn nhu đối đãi, ai biết được Hình Nhất Phàm đáng ghét kia ném cô nhẹ nhàng, làm cô ngã xuống chiếc giường mềm mại.

 

“Hình Nhát Phàm, anh đáng ghét!”

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Hạ bị vùi trong chăn bông màu xanh sẫm khó chịu nói một câu.

 

Hình Nhất Phàm mỉm cười và nằm xuống vòng tay bên cạnh cô, trong lúc Bạch Hạ tức giận nhìn anh chằm chằm thì anh lại cười mê người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2010


Chương 2010:

 

Nhưng Bạch Hạ vẫn đánh trả, cô duỗi tay bóp lấy khuôn mặt tuần tú của anh, khoanh chân ngồi xuống liền đè lên người anh, tức giận bóp mặt anh đề trả đũa.

 

Khuôn mặt điển trai của Hình Nhất Phàm bị Bạch Hạ bóp có chút biến dạng, nhưng mà, lông mày là lông mày, mắt là mắt, răng đều như hạt bắp, khiến nụ cười của anh càng thêm rạng rỡ.

 

“Còn cười, anh bắt nạt em.”

 

Bạch Hạ tiếp tục trả đũa.

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt thích thú, nhưng tư thế không rõ ràng của cô khiến anh phải đền đáp lại sự chủ động của cô.

 

Bạch Hạ cứ di chuyển, cho đến khi cô ấy đột nhiên nhận ra điều gì đó, cô nóng như điện giật định đứng dậy, nhưng : Hình Nhất Phàm lại đè cô xuống: “Ghẹo anh xong lại bỏ .

 

chạy à?”

 

Bạch Hạ chỉ muốn bắt nạt anh chút thôi không có ý nghịch – lửa: “Hình Nhất Phàm anh thả em ra.” | Bạch Hạ giãy dụa, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng, không ngờ lại vô tình đánh bậy đánh bạ trêu đến chỗ nguy hiểm.

 

Và cô nhận ra rằng tư thế này không đúng lắm.

 

Bạch Hạ muốn xuống khỏi người anh, Hình Nhất Phàm không cho, Bạch Hạ giãy dụa không thôi, đang vùng vẫy thì bị một cú đá nghiêm trọng đá vào người, khuôn mặt điển trai của Hình Nhất Phàm ập tức biến sắc và anh trực tiếp cuộn tròn lại.

 

Bạch Hạ cũng nhận ra cú đá vừa rồi là ở đâu, cô lo lắng úp sắp trước mặt anh: “Đánh anh bị thương hả?”

 

Hình NHất Phàm cắn môi mỏng, trên trán lắm tắm mồ hôi, rõ ràng là cô thực sự đá anh.

 

Bạch Hạ lập tức lo lắng ôm lấy anh: “Hình Nhất Phàm, anh đừng làm em sợ, đá có đau không?”

 

“Em xem một chút.” Hình Nhất Phàm không đau quá, chỉ là vì nơi này quá nhạy cảm và mỏng manh, anh quay đầu nhìn cô đột ngột: “Em rất muốn xem sao?”

 

Bạch Hạ ngạt thở, cắn môi không dám trả lời, đành phải nói: “Tự mình đi đến WC kiểm tra đi, không ổn thì đi bệnh viện.”

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô thực sự áy náy, đau lòng vì vậy ñ anh không còn cách nào khác ngoài việc an ủi: “Nhịn một .

 

chút, chắc không sao đâu.” | “Như vậy sẽ không được đâu, loại chuyện này anh phải | đến bệnh viện.” | Bạch Hạ vội vàng nói.

 

Dù rất đau nhưng Hình Nhát Phàm vẫn cảm thấy thích thú trước câu nói của cô: “Tại sao anh lại phải đến bệnh viện?

 

Em thực sự lo lắng chỗ này của anh có chuyện sao?”

 

Lúc này Bạch Hạ đang lo lắng, cô nào dám nói gì: “Đương nhiên, anh là chồng tương lai của em. Em không thể hy sinh hạnh phúc chăn gối của mình được, chúng ta nhất định phải coi trọng.”

 

Bây giờ Hình Nhất Phàm không còn đau nhiều nữa, anh mỉm cười nhìn cô, gối cánh tay nhìn cô nói: “Có vẻ như em vẫn còn quan tâm đ ến nó!”

 

Bạch Hạ thấy anh bớt đau, cô chớp mắt, nhẹ nhàng đến gần anh: “Còn đau nữa không? Anh muốn đi bệnh viện không?”

 

Hình Nhất Phàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Tí nữa thử đi, nếu không được thì đến bệnh viện khám lại.”

 

Bạch Hạ không khỏi đỏ mặt, khó hiểu hỏi: “Thử kiểu gì?

 

Anh…”

 

Chẳng lẽ muốn cô cầm thử sao?

 

Bạch Hạ muốn khóc.

 

Hình Nhất Phàm cười mờ ám: “Em có thể hồi sinh nó!.

 

Phương pháp anh dạy cho em.”

 

Bạch Hạ không nhịn được lui xuống giường, nhanh chóng .

 

rời khỏi giường nhìn anh: “Em không biết phải làm thế nào, cái đó… có một cái biện pháp nhất định có thể thực hiện, em lên mạng tìm, anh có thể tự mình thử.”

 

Gương mặt điển trai Hình Nhất Phàm có chút bực: “Em nghĩ anh có hứng thú với những người phụ nữ khác không?”

 

Bạch Hạ nghe xong vẫn rất vui vẻ, vẫn cảm thấy phương pháp này khả thi, không khỏi dỗ dành hắn: “Thử đi mài”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2011


Chương 2011:

 

Hình Nhất Phàm ra khỏi giường, đôi mắt anh nguy hiểm nhắm vào cô: “Anh chỉ có hứng thú với em.”

 

Bạch Hạ không khỏi lùi lại một bước, dựa vào bức tường phía sau, lo lắng nuốt nước miếng.

 

Hình Nhất Phàm lập tức đến gần, dùng cánh tay dài ngăn cô lại, ôm cô vào trong ngực: “Giúp anh một việc.”

 

“Hả?”

 

“Chuyện gì gấp sao?”

 

Bạch Hạ vội vàng ngắng đầu hỏi.

 

*Thử một lần hộ anh.”

 

Hình Nhất Phàm cũng lo lắng không biết một cú đá kia có ảnh hưởng gì không, anh không kìm được mà đẩy nhẹ cằm cô, đôi môi mỏng rơi xuống, anh thực hiện cái gọi là kiểm tra! Vài phút sau, Hình Nhất Phàm chắc chắn rằng mình không sao, còn gương mặt của Bạch Hạ lại ứng hồng nhẹ nhàng trong vòng tay anh. | “Được không?”

 

Bạch Hạ vừa rồi giật mình, hiện tại cô đã kiệt sức rồi.

 

“Được! Lên giường ngủ đi!”

 

Hình Nhất Phàm nói xong liền đưa cô đến mép giường: “Em ngủ trước đi, anh còn phải làm việc.”

 

Hai mắt Bạch Hạ đầy vẻ buồn ngủ, anh không muốn để cô thức cả đêm nữa, bây giờ chắc đã 11 giờ rồi.

 

Bạch Hạ ngoan ngoãn đi ngủ, Hình Nhất Phàm đắp chăn bông cho cô, đặt lên trán cô một nụ hôn.

 

“Hình Nhất Phàm, em xin lỗi.”

 

Bạch Hạ xin lỗi vì cú đá của cô vừa rồi.

 

Hình Nhất Phàm cười ngả nghiêng: “Không sao đâu, em là vợ của anh mà! Sau này em muốn làm gì nó cũng được.”

 

Bạch Hạ im lặng, đưa mắt nhìn anh cười đến có chút tà khí đến khi bóng anh rời đi, đóng cửa phòng lại.

 

Bạch Hạ vẫn tự trách bản thân có tội, lần sau nghịch cái gì phải cần thận, không được đá lung tung.

 

Tuy Hình Nhất Phàm có việc nhưng cũng không quá quan trọng, chủ yếu là sợ ở cùng Bạch Hạ, anh lại nghĩ lung : tung, anh không biết mình sẽ làm gì khi mắt đi lý trí.

 

Vì vậy, cách tốt nhát là để cô đi ngủ trước, khi cô ngủ rồi, con thú trong người anh cũng sẽ bị nhốt lại.

 

Sau một lúcBạch Hạ thật sự ngủ thiếp đi , Hình Nhất Phàm nhìn cô, sau đó tiếp tục đi trên ban công, dùng ipad kiểm tra email của công ty.

 

Giờ phút này, ngược lại có người lại mất ngủ, Lam Thiên Thần đang ngồi trên ban công, buổi chiều Bùi Nguyệt Hoàng nói rằng buổi tối mình sẽ không về vì chuyện gì đó, nhưng đã 11 giờ rồi mà vẫn không thấy người đâu.

 

Điêu này khiên anh hơi lo lăng, anh gọi điện thoại cho Bùi Nguyệt Hoàng, chuông kêu nhưng lại không có người nhận.

 

Lam Thiên Thần tiếp tục ngồi trên ban công, nhìn chằm chằm con đường dẫn đến biệt thự của cô, chờ đợi hai ngọn đèn xe quen thuộc.

 

Cuối cùng vào lúc 11:30, Lam Thiên Thần nhìn hai cái đền pha như mắt U Minh chiếu tới, đó là đèn pha ô tô thể thao phiên bản giới hạn của Bùi Nguyệt Hoàng, cô về rồi.

 

Lam Thiên Thần lập tức đứng dậy đi xuống lầu, mở cửa sân, đi về phía cửa nhà cô.

 

Cho dù cô quay lại, anh vẫn muốn biết cô đã đi đâu, tại sao lại về muộn như vậy, tại sao cô không nghe điện thoại của anh.

 

Bùi Nguyệt Hoàng đi từ nhà họ Bùi về, khoảng chín giờ cô vội vã chạy về biệt thự, nhưng cô không biết rằng trên.

 

đường đã tắc đường 2 tiếng đồng hồ khiến cô rất bắt lực.

 

Khi xe thể thao của Bùi Nguyệt Hoàng chuẩn bị lái vào sân, đột nhiên cô nhìn thấy một bóng người đứng dưới đèn đường trước mặt, cô không khỏi giật mình nhìn chăm chú, đó không phải là Lam Thiên Thần sao?

 

Cô nhanh chóng thả cửa kính xe xuống, hỏi người đàn ông đang lạnh lùng đứng dưới đèn đường: “Sao cậu còn chưa ngủ!”

 

“Tôi đang đợi em.”

 

Giọng điệu của Lam Thiên Thân có chút khó chịu.

 

“Lên xe, vào nhà tôi nói chuyện tiếp!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2012


Bùi Nguyệt Hoàng nói với anh.

 

Lam Thiên Thần kéo ghế phụ của cô ngồi vào, xe cô tiếng vào gara.

 

“Tại sao em không trả lời cuộc gọi của tôi? Tối nay em đi hẹn hò với ai vậy?”

 

Lam Thiên Thần trực tiếp hỏi.

 

“Cậu gọi cho tôi sao?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng có chút giật mình hỏi lại.

 

“Em không biết?”

 

Lam Thiên Thần nheo mắt, anh đã gọi ít nhất 6 cuộc, nhưng cô không trả lời một cuộc nào.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cầm túi xách từ ghế sau ra, lấy điện .

 

thoại ra xem, đều là điện thoại của anh, cô không khỏi mỉm cười: “Thực xin lỗi! Lúc tôi đến thăm ông nội, tôi đã treo máy, để im lặng không muốn làm phiền. Muốn để ông nghỉ ngơi.”

 

Nghe lời giải thích này, sự không hài lòng trong mắt Lam Thiên Thần biến mắt.

 

“Cả đêm đều ở nhà em à?”

 

*Ừ! Về nhà tôi ăn cơm.”

 

Sau khi nói xong, Bùi Nguyệt Hoàng hỏi anh: “Cậu ăn tối chưa?”

 

Cô hơi lo lắng không biết anh có đợi cô không?

 

“Ăn rồi.”

 

Lam Thiên Thần đáp.

 

“Có muốn vào nhà tôi ngồi không?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng ngỏ lời mời.

 

Lam Thiên Thần tự nhiên đắc ý: “Được.”

 

Hai người bước vào đại sảnh nhà cô, Bùi Nguyệt Hoàng mệt mỏi đi dép lê, bước đên tủ lạnh, lây nước ra và đưa cho anh một bai.

 

“Quá mệt mỏi!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng dựa vào ghế sofa, như thể cô không muốn cử động nữa.

 

Lam Thiên Thần không khỏi đau khổ nhìn cô: “Mỗi ngày em đều mệt như vậy sao?”

 

Nhắc mới nhớ, kiểu mệt mỏi này là thói quen hàng ngày của cô, mỗi khi ở công ty cô có thể sảng khoái, nhưng về đến nhà, cô mệt đến mức chỉ muốn tìm một chỗ để nằm.

 

“Ứm! Gân như vậy! Dù sao những năm này, tôi cũng quen rồi.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng uống nước, trang điểm vẫn rất thanh tú nhưng ánh mắt lộ vẻ mệt mỏi.

 

Lam Thiên Thần thực sự cảm thấy đau khổ, anh muốn san sẻ gánh nặng cho cô nhưng biết rằng mình chưa có tư cách này.

 

Lam Thiên Thần không quấy rầy cô nghỉ ngơi, quay về, Bùi Nguyệt Hoàng nằm trên giường, nghĩ đã muộn như vậy còn đợi ở cửa nhà, cô không khỏi cong môi cười, tro0ng ngực như ấm áp.

 

Lúc rạng sáng, trong phòng ngủ của Hình Nhất Phàm, anh nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy người phụ nữ trên giường đang ngủ thoải mái kia, rõ ràng ban nãy ngoan ngoãn ngủ một bên, nhưng vào lúc này cô đã nằm ngang ra, hai chân thon thả thản nhiên đặt trên chiếc chăn bông đã được cô cuộn lại thành một quả bóng.

 

Hình Nhất Phàm không nhịn được cười nhưng cố chịu đựng, không nhịn được đưa tay cằm lấy điện thoại bên hông lén ghi lại cảnh này, bởi vì nó rất đáng yêu.

 

Chiếc giường siêu to khổng lồ của Hình Nhất Phàm, nhưng cuối cùng anh chỉ có thể nằm nghiêng từ một bên, hai tay ôm gối nhìn cô gái đang say ngủ. Ngọn đèn tường : màu vàng dịu tạo nên một quằầng sáng mờ trên chóp mũi xinh xắn của cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô thật mềm mại và quyền rũ.

 

Hình Nhất Phàm không khỏi ôm mặt chống đỡ một bên, .

 

anh cũng không ngủ, cứ an tĩnh đánh giá cô, phảng phát như muốn in hằn từng đường nét của cô vào tâm trí mình vậy.

 

Hình Nhất Phàm cũng khó hiểu, anh đã vô cảm với phụ nữ bao nhiêu năm rồi, vậy tại sao lại rơi vào tay cô.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2013


Cô dùng bùa mê thuốc lú gì vậy?

 

Hay là cô dùng độc tình Tây Vực , bất tri bất giác hạ chú anh?

 

Hình Nhất Phàm nhìn khuôn mặt ngây thơ đang ngủ ngon, rõ ràng là một cô gái trẻ con.

 

Hình Nhất Phàm nhìn cô với hai lọn tóc dài đang vương trên má, anh đưa tay ra dịu dàng gạt nó bên tai, dường như Bạch Hạ cảm nhận được anh đến, bàn tay mảnh mai của cô đột nhiên đánh anh một cái, đôi chân mảnh khảnh của cô từ bỏ chăn bông, thoải mái đặt lên đùi anh, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng chạm tới cánh tay anh, như đang tìm kiếm cảm giác an toàn.

 

Hình Nhất Phàm cảm nhận được sự tiến lại của cô, hơi thở của anh khẽ co giật. Cô gái này sao lúc ngủ lại chủ động thế nhỉ?

 

Lúc tỉnh sao không thấy cô ỷ lại vào anh như thế? Hình Nhất Phàm đưa tay ra ôm cô vào lòng, để cô ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn áp sát vào lòng anh.

 

Bạch Hạ kêu một tiếng mơ mơ màng màng, vòng tay qua cổ anh, an tâm ngủ một giấc.

 

Hình Nhất Phàm nghĩ muốn ngủ, nhưng xem ra lại mất | ngủ, một người đẹp mềm mại trong ngực như vậy, một người đàn ông thèm khát đến 27 tuổi làm sao có thể chợp mắt được?

 

Khi nảy bị cô cho một đá, hiện tại sau khi kiểm tra thì không có vấn đề gì.

 

Hình Nhất Phàm cúi đầu nhìn đôi môi hơi đỏ mọng, màu sắc thơm ngon, hồng hào như đang quyền rũ.

 

Anh nhịn không được liền cúi xuống đốt hai lần cũng không dám đánh thức cô, vừa hưởng thụ vừa đã ghiền.

 

Bạch Hạ thực sự bị quấy rầy, cô vươn tay đẩy anh, mơ màng nói: “Hình Nhất Phàm, đừng quấy rày em ngủ…”

 

Nói xong, cô quay người lại tiếp tục ngủ quay lưng về phía anh. Hình Nhất Phàm không khỏi ôm eo của cô từ sau lưng, áp sát vào cơ thể cô như hai con tôm cong.

 

Hít thở hương thơm từ mái tóc của cô, Hình Nhất Phàm không khỏi thư thái đầu óc, anh biết bây giờ dù có thế nào đi nữa thì anh cũng không thể làm gì cô, nên anh đè nén nội tâm của mình xuống, cùng cô đi vào giấc ngủ một cách an tâm.

 

Chỉ đến nửa đêm, người trên giường liên tục thay đổi tư thế ngủ, Bạch Hạ một hồi đá cái này, một hồi ép kia, trong giấc ngủ khiến Hình Nhất Phàm phải tỉnh lại máy lần, nhìn cô ngây ngô đang ngủ, anh chỉ có thê chịu đựng dáng ngủ xấu của cô.

 

Vào buổi sáng sớm, mặt trời phía đông từng chút nhô lên, – toàn bộ khung cảnh phồn hoa đô thị như được đánh thức, .

 

dần trở nên sinh động và mê người.

 

Bạch Hạ cuối cùng cũng ngủ một giấc ngon, cô tỉnh dậy mở mắt ra, mới nhận ra mình đang ở gần Hình Nhất Phàm đến nhường nào.

 

Cô đang ngủ trong vòng tay anh, một chân của cô đang gác sâu trong đùi anh…

 

Hết hồn! Bạch Hạ lập tức nhắc chân lên, sau đó giả vờ như không có gì, không khỏi nhếch môi chuẩn bị xuống giường.

 

Ngay khi cô nghĩ mình đã lặng lẽ bước ra khỏi giường, một cánh tay độc đoán đột nhiên ôm lấy cô sau lưng đè cô trở lại.

 

“Ngủ với anh một lúc!”

 

Hình Nhất Phàm cúi sát vào người cô.

 

“Em phải dậy rồi, anh ngủ thêm một lúc đi!”

 

Bạch Hạ không thích nằm ÿ.

 

Hình Nhất Phàm khit mũi: “Tối hôm qua anh ngủ không ngon, đều là do em đó.”

 

Bạch Hạ bị anh đè lên giường, không khỏi chớp chớp đôi mắt ngây thơ: “Em làm gì anh? Chẳng lẽ em mộng du?”

 

Hình Nhất Phàm không nhịn được vỗ mông cô một cái, – khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ lập tức đỏ lên: “Hình .

 

Nhất Phàm, anh có nói chuyện đàng hoàng được không, .

 

không nên động tay động chân.”

 

Hình Nhất Phàm tức giận nói: “Em có biết mình ngủ xấu đến mức nào không?”

 

“ÁI Tất nhiên em biết em ngủ rất xấu, đêm nay em sẽ dọn lại phòng khách, em ngủ ở đó!”

 

Bạch Hạ không phải là người không có chỗ ngủ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2014


Hình Nhất Phàm nghe xong không chịu.

 

Anh đành phải buông tay cô ra, nằm úp sắp ở bên cánh tay: “Quên đi, người phụ nữ của anh, ngoại trừ sủng ái, cũng không có cách nào khác!”

 

Lúc sáng Bạch Hạ nghe được những lời tâm tình như vậy, không khỏi nở nụ cười tươi như hoa: “Biết rõ là tốt rồi.”

 

Đôi mắt của Hình Nhất Phàm vẫn còn hơi đỏ, Bạch Hạ vẫn cảm thấy có lỗi với anh, cô nằm bên cạnh anh nói: “Anh ngủ một lát đi.”

 

“Còn em thì sao?”

 

“Em đi xem Nozawa đã dậy chưa, em dẫn cậu ấy đi ăn sáng, thuận tiện mua về cho anh.”

 

Bạch Hạ mong rằng anh sẽ ngủ nhiều hơn.

 

“Không, chúng ta cùng đi.”

 

Hình Nhất Phàm không muốn cô ở một mình với Nozawa.

 

“Anh thật sự không ngủ nữa?”

 

Bạch Hạ hỏi anh.

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt: “Hôm nay anh sẽ ở bên bọn em.”

 

Bạch Hạ nghe giọng điệu ghen tị của anh, cô không khỏi nở nụ cười: “Đừng lo lắng, em và Nozawa thực sự chỉ là bạn thôi mà.”

 

“Chỉ cần người khác phái thân thiết với em, anh đều không yên lòng.”

 

Hình Nhất Phàm vừa nói vừa đứng dậy kéo cô: “Chúng ta đi đánh răng rửa mặt đi.”

 

Bạch Hạ đành phải cùng anh vào nhà vệ sinh, hai người cùng đánh răng, Hình Nhất Phàm lấy khăn lông của mình xuống vắt khô, anh không lau cho mình mà cho cô.

 

Bạch Hạ ngoan ngoãn khẽ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, để cho anh lau, rất nhanh, Hình Nhất Phàm đã đắp khăn lên mặt cô, chỉ lộ ra đôi môi đỏ hồng, anh cười tà ác hôn lên.

 

*Ớ.” Bạch Hạ muốn choáng, người đàn ông này có rửa mặt đàng hoàng không thì bảo. Bạch Hạ bị nụ hôn làm cho choáng váng, bởi vì nửa trên khuôn mặt bị khăn che kín, giác quan của cô rất mạnh, toàn thân tê dại, khi Hình Nhất – Phàm cởi khăn ra, cô nhìn thấy một mảnh màu trắng mặt ửng hồng như nữ sinh mới lớn.

 

“Tiểu yêu tinh.”

 

Hình Nhất Phàm xoa đầu cô nói.

 

Bạch Hạ bị anh gọi như bậy, híp mắt nói: “Vậy anh chính là đại sói hoang.”

 

“Không, anh muốn trở thành một con quỷ, kẻ ăn thịt người không tiếc xương.”

 

Hình Nhất Phàm phản bác lại.

 

Bạch Hạ lập tức cười thuần khiết vô hại: “Vậy em là thiên sứt”

 

“Thiên sứ nhất định bị ác ma ăn hết! Chuyện sớm muộn thôi.”

 

Hình Nhất Phàm nói xong, mập mờ cúi người tới gần.

 

Bạch Hạ cười tủm tỉm nói rồi dứt lời: “Em về nhà trước, lát nữa anh qua.”

 

Hình Nhất Phàm nhìn theo bóng lưng cô rời đi, anh nhanh chóng tắm rửa và thay quần áo.

 

Nozawa đứng trên ban công, dáng vẻ tươi tỉnh chiêm ngưỡng cảnh vật nơi đây, trong lòng thở dài một hơi, Bạch Hạ thay quần áo rồi bước ra nói chuyện phiếm với cậu một lúc.

 

“Bạch Hạ, mình muốn ăn cái cậu nói ấy, bún cay thập cẩm, mình muốn ăn hết món ngon ở đây! Cậu dẫn mình đi nhé!”

 

Trước đây Nozawa đã được Bạch Hạ chỉ cho một đống món ngon, điều này khiến cậu khao khát được thưởng thức.

 

“Được rồi! Vậy thì hôm nay mình sẽ đưa cậu đi khắp các con đường, ngõ hẻm, cùng thưởng thức mỹ thực nhé.”

 

Bạch Hạ đã hứa trước đây sẽ dẫn cậu đi ăn.

 

Nozawa lập tức gật đầu đầy mong đợi, một lúc sau thì Hình Nhất Phàm đi tới, anh mặc một bộ đồ thể thao màu xám, mái tóc nhuộm không được chăm chút, khuôn mặt đẹp trai trẻ trung tự nhiên, có chút kiêu ngạo khác hẳn.

 

Bạch Hạ thấy anh có tất cả những thứ cô thích.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2015


“Anh Hình, anh rất đẹp trai.”

 

Nozawa khen anh một câu, dùng tiếng Trung bập bẹ nói chuyện.

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười, nói với Bạch Hạ: “Dịch cho anh với, nói cho cậu ta, đây là điêu đương nhiên.”

 

Bạch Hạ không nhịn được đấm nhẹ cười: “Thôi, đừng có mà tự luyến như vậy.”

 

Hình Nhất Phàm im lặng, chuyện anh đẹp trai không phải sự thật sao?

 

“Hôm nay em sẽ dẫn Nozawa đi ăn máy món đường phó, _ anh cũng tham gia nhé!”

 

Bạch Hạ mời anh.

 

Hình Nhất Phàm gật đầu: “Em ăn được thì anh ăn được.”

 

Hàng rong, anh cũng không ngại.

 

Bạch Hạ biết có một con phó ăn vặt rất nổi tiếng, nơi tụ tập những món ăn vặt nổi tiếng khắp cả nước, lần này dẫn Nozawa đi thưởng thức một chút.

 

Hình Nhất Phàm lái xe xuất hành, Nozawa nhìn anh đến bãi đổ xe bên cạnh, còn một chiếc siêu xe phiên bản giới hạn, cậu không khỏi ồ lên và nói với Bạch Hạ: “Chiếc xe này ngầu thật!”

 

Nói xong, cậu không nhịn được chạy lên xe để nghiên cứu, Hình Nhất Phàm nói với Bạch Hạ: “Em nói cho cậu ta biết, nếu cậu ta muốn lái thử, anh có thể cho phép cậu ta lái.”

 

Nozawa thấy anh nhìn về phía mình nói chuyện, không khỏi nhìn về phía Bạch Hạ: “Anh Hình nói gì thế?”

 

Bạch Hạ nở nụ cười: “Chiếc xe thể thao này là của anh ấy.

 

Nếu cậu nói muốn lái thử, anh ấy sẽ cho cậu lái thử!”

 

Nozawa không khỏi kinh ngạc nghẹn họng nhìn trân trối, không nghĩ tới Hình Nhất Phàm lại giàu có và sở hữu một chiếc xe thể thao hàng đầu như vậy.

 

Tắt nhiên Nozawa không dám thử, làm hư rồi đền sao nủi, cậu chỉ qua nhìn chút thôi.

 

Ngồi vào xe việt dã của Hình Nhất Phàm, dưới sự hướng dẫn của Bạch Hạ, anh chạy xe đến một phố bán đồ ăn sáng. Bạch Hạ rất quen thuộc với nơi này. Cô đưa hai người họ vào một cửa hàng ăn sáng. Nozawa rất thích, Hình Nhất Phàm cũng cảm thấy khẩu vị không tệ.

 

Chỉ là Bạch Hạ đã thu hút nhiêu sự chú ý, bởi vì hai người đàn ông bên cạnh cô rất chói mắt.

 

Ăn sáng xong, Hình Nhát Phàm lái xe đến một con đường nhộn nhịp ở trung tâm thành phố, Nozawa muốn chọn quà cho ba mẹ, Bạch Hạ đi cùng cậu, còn Hình Nhất Phàm đợi họ trong quán cà phê.

 

Bữa trưa giải quyết gần đó luôn, buổi trưa Bạch Hạ đưa bọn họ đi ăn đồ ăn vặt, lúc này Bạch Hạ đang ngồi trong nhà hàng thịt nướng, cô gọi xiên que, kiên nhãn đợi.

 

Nozawa cũng ngửi thấy mùi thơm và rất mong chờ, Hình Nhát Phàm cũng tin tưởng mắt nhìn của Bạch Hạ, mặc dù thường ngày không ăn mấy thứ này, nhưng hôm nay anh không thể làm mắt mặt bạn gái được, nên sẽ phối hợp đến cùng.

 

Cuối cùng, những đ ĩa thịt xiên thơm phức cũng được mang đến, Bạch Hạ cũng ch ảy nước miếng, đã lâu cô không được phóng túng như vậy.

 

“Ăn thôi!”

 

Bạch Hạ nói với hai người.

 

Nozawa dưới sự hướng dẫn của Bạch Hạ, bắt đầu ăn, liền thích ngay, Hình Nhất Phàm ở bên gắp hai xiên thịt nướng, hóa ra rất ngon.

 

Khẩu vị của hai người đàn ông khá tốt, Hình Nhất Phàm còn đích thân đi chọn khu vực đồ ăn, sau đó chọn một vài món mà anh yêu thích.

 

Bạch Hạ cùng Nozawa cũng ăn rất hăng hái, ăn xong xiên thịt ba người tiếp tục đi về phía trước, Bạch Hạ mua ba ly trà sữa, mỗi người một ly đi tới phố đồ cổ trang sức.

 

Nozawa muốn mua tặng ba mẹ quà lưu niệm, Hình Nhất Phàm kiên nhẫn chờ đợi ở bên cạnh, một hình ảnh bạn trai rất tốt.

 

“Chao ôi! Anh chàng kia đẹp trai quá, muốn đến ghẹo chút không?”

 

“Đi xin số điện thoại, đừng bỏ lỡ cơ hội.”

 

Hai cô đẩy nhau sang xin số của Hình Nhát Phàm, Bạch Hạ đang đứng bên cạnh nghe thấy, cô quay lại nhìn hai cô gái, có vẻ như Hình Nhất Phàm ở bên ngoài rất nguy hiểm! Quả nhiên hai cô gái kia mon men đến làm quen, Hình Nhất Phàm hút ly trà sữa mà Bạch Hạ mua cho anh, cả người toát ra khí chất quyến rũ, hơn nữa hôm nay anh đặc biệt dễ chịu nên làm người ta muốn tán tỉnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2016


“Anh đẹp trai, mình để lại số cho nhau được không?”

 

Một trong những cô gái có vẻ ngoài ưa nhìn, nghĩ mình có thể thu hút sự chú ý của Hình Nhất Phàm.

 

Hình Nhất Phàm quét đi đôi mắt lạnh lùng của mình và bình tĩnh nói: “Bạn gái tôi đang ở bên trong.”

 

Câu này vừa nói ra, hai cô gái liền đỏ mặt, không ngờ bạn gái của anh lại ở trong cửa hàng! Thật đáng tiếc khi một người đàn ông như vậy lại là hoa có chủ.

 

“Xin lỗi!”

 

Hai cô gái vội đẩy nhau ra.

 

Bạch Hạ và Nozawa tính tiền, Bạch Hạ cười hỏi: “Vừa rồi có người hỏi số điện thoại của anh à?”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Số cá nhân của anh sẽ không được giao cho bắt kỳ người phụ nữ nào.”

 

Bạch Hạ hài lòng gật đầu, sau đó cô nói với anh: “Em vừa nhìn thấy một cái móc treo xe rất đẹp, kia kìa, dễ thương lắm, em mua hai cái.”

 

Cô cầm một con búp bê màu hồng trên tay, tinh xảo và xinh đẹp.

 

“Đẹp đói”

 

Hình Nhất Phàm khen mắt nhìn của cô.

 

“Vậy thì lát nữa em sẽ treo một cái trong xe của anh.”

 

Bạch Hạ nói.

 

Hình Nhất Phàm không để ý gì: “Được, lát em treo đi.”

 

Một lúc sau, anh mới ảo não, một chiếc xe mạnh mẽ như xe tăng như vậy, món đồ chơi này đột nhiên xuất hiện sẽ có tác dụng gì.

 

Nozawa phi thường vui vẻ, cả ngày hôm nay đi mua sắm ăn tối xong đều mệt, trừ Hình Nhất Phàm, cậu tinh lực dồi dào, y như không biết mệt mỏi là gì.

 

Sau khi Bạch Hạ sắp xếp cho Nozawa xong, cô lấy đồ ngủ và đến nhà của Hình Nhất Phàm, cô đi tắm và mệt đến mức ngồi trên ghế sofa không muốn di chuyền.

 

“Mệt quá, tối nay muốn đi ngủ sớm.”

 

Bạch Hạ tính cách như con mèo vậy, cô có thể ngủ rất ngon.

 

Hình Nhất Phàm không cho phép cô đi ngủ sớm như vậy.

 

“Tối nay anh cùng em ngủ, bây giờ em theo anh giúp anh cái này một chút.”

 

Hình Nhất Phàm nói xong, anh ngồi bên cạnh cô, ôm lấy cô, ghen tị nói: “Hôm nay em không thèm nghĩ đến anh, em tính bồi thường cho anh sao đây?”

 

Bạch Hạ không khỏi cười yếu ớt: “Em có teẻ bồi thường cho anh sao đây? Bây giờ em gần như kiệt sức rồi.”

 

Lòng bàn tay to của Hình Nhất Phàm đặt trên vai cô: “Anh sẽ xoa bóp cho em.”

 

Bạch Hạ không khỏi thoải mái dễ chịu híp mắt.

 

“Nằm trên ghế sofa.”

 

Hình Nhất Phàm nói với cô, ngồi như vậy cũng không tót.

 

Bạch Hạ lập tức nằm xuống, Hình Nhất Phàm ngồi xổm xoa xoa cô, lòng bàn tay to dùng lực rât tốt không làm đau cô.

 

Bạch Hạ nheo mắt thoải mái, cơn buồn ngủ dâng trào, Hình Nhất Phàm vừa xoa vừa ấn, cô cảm thấy buồn ngủ mạnh, nằm sắp xuống cũng ngủ thiếp đi.

 

Hình Nhất Phàm nhận thấy điều đó, anh lập tức đánh thức rồi ôm cô lên: “Lên giường ngủ đi.”

 

Bạch Hạ cong môi cười: “Ù!”

 

“Ừ cái gì hả?”

 

Trong lòng Hình Nhất Phàm khó chịu, nhưng thương xót cô hôm nay thật sự rất mệt mỏi, nếu không, anh sẽ không để cô đi dễ dàng như vậy.

 

Bạch Hạ được đặt lên giường, tưởng có thể ngủ một giác thật ngon, nhưng ai mà biết được người đàn ông kia lại đè cô xuống, cạy môi cô ra, yêu cầu một nụ hôn nồng nhiệt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2017


Đầu óc Bạch Hạ trở nên trống rỗng, lúc cô tưởng người đàn ông kia nuốt sống mình, anh lại thả cô ra.

 

Hình Nhất Phàm đóng cửa ra, cúi đầu xuống nhìn xem chính mình, sợ đêm nay lại là một đêm mất ngủ.

 

Ngày thứ ba, nhiệm vụ của Bạch Hạ là cùng Nozawa đi thăm quan sách, nhà hàng, viện bảo tàng, hôm nay Hình Nhát Phàm có công việc không có thời gian cùng đi, ban đêm Hình Nhất Phàm từ chối máy khách hàng để chạy về ăn cơm Bạch Hạ nấu.

 

Anh không muốn một mình Nozawa độc hưởng mỹ thực.

 

Ngồi vào bàn ăn, Bạch Hạ nói với bọn họ: “Ngày mai công ty bọn em có sự kiện ký tặng truyện tranh, em phải tham gia ký tặng.”

 

Nozawa lập tức hưng phấn nói: “Mình có thể đến thăm quan không?”

 

“Được chứ!”

 

Bạch Hạ gật đầu, ánh mắt mong đợi nhìn Hình Nhất Phàm ở phía đối diện: “Anh có thời gian không?”

 

Hình Nhất Phàm suy nghĩ một lúc và nói: “Khi nào thì em ký tặng?”

 

“Hai giờ chiều em bắt đầu.”

 

“Anh sẽ có gắng hét sức để qua đó.”

 

Hình Nhất Phàm sẽ có một cuộc họp vào ngày mai, nhưng anh không muốn bỏ lỡ khoảnh khắc vinh quang của cô, đây là thành tích của cô.

 

Bạch Hạ cười một tiếng: “Được, nếu như anh có thời gian có thể qua, lát em nhắn địa chỉ cho anh.”

 

Cơm nước xong xuôi, Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm cùng nhau trở về nhà của mình, Nozawa đã đặt vé máy bay ngày mốt, vì lần này trốn hôn nên cậu không dám ở lại quá lâu mà phải quay về.

 

Hôm nay Bạch Hạ cũng mệt, nhưng mà Hình Nhát Phàm không cho cô đi ngủ sớm như vậy, còn đưa cô ra ban công ngắm cảnh đêm.

 

Bạch Hạ nép vào tay anh, cùng anh đếm sao.

 

“Cung hoàng đạo của anh là gì, để em đoán xem.”

 

Bạch Hạ nói với anh.

 

Hình Nhất Phàm híp mắt nói: “Em còn tin ba cái này à?”

 

“Tin! Tại sao không tin.”

 

Bạch Hạ ôm má: “Mỗi một cung hoàng đạo đều có mị lực riêng.”

 

“Anh hình như là cung Bọ Cạp.”

 

Hình Nhất Phàm nhướng mày nói: “Nhưng anh không tin, tính cách của em gái anh, cùng anh hoàn toàn trái ngược.”

 

“Ừ! Khi nào em có thể gặp em gái của anh, em là một fan lớn của cô ấy!”

 

Bạch Hạ chờ mong nói.

 

“Đừng làm fan lớn của nó làm gì, trực tiếp làm chị dâu đi!”

 

Hình Nhất Phàm xoa mái tóc dài của cô và mỉm cười.

 

Khuôn mặt Bạch Hạ đột nhiên đỏ bừng, cô nhào vào trong vòng tay anh, trong lòng tràn đầy hạnh phúc.

 

Hình Nhất Phàm áp lấy gương mặt xinh đẹp của cô, trong lòng nóng như thiêu đốt: “Khi nào ba mẹ anh về, anh sẽ lập tức sắp xếp cho em gặp họ, sau đó chúng ta lĩnh chứng, kết hôn, để anh trực tiếp rước em về nhà!”

 

Bạch Hạ vùi đầu trong ngực anh: “Được!”

 

Sáng sớm, Bùi Nguyệt Hoàng đứng đợi trước cửa nhà Lam Thiên Thần, Lam Thiên Thần bước ra trong bộ vest sáng màu, anh có làn da trắng ngũ quan tuần nhã, như thể bộ đồ màu nào cũng có thể khống chế được một cách hoàn hảo.

 

Lam Thiên Thần kéo cửa xe ngồi vào, chào hỏi người phụ nữ ngồi trên ghề lái: “Chào buổi sáng! Nguyệt Hoàng.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng vén mái tóc dài, quay lại nhìn anh, hai lọn tóc óng ả quyến rũ được kéo ra khỏi trán cô một cách lười biếng.

 

“Sao lại gọi tên tôi?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhíu mày hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2018


“Ngoại trừ công ty tôi sẽ gọi em là Bùi tổng, những lúc bình thường, tôi muốn gọi em bằng tên.”

 

“Nếu như theo tuổi tác mà nói, cậu phải thêm một chữ “chị” đằng trước đáy.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nói đùa với anh.

 

Khuôn mặt tuấn tú của Lam Thiên Thần không khỏi sửng sốt vài phút, trực tiếp phản bác: “Tôi không gọi đâu.”

 

“Tại sao không gọi?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười hỏi.

 

Lam Thiên Thần hừ nhẹ một câu: “Không gọi chính là không gọi.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng ngừng trêu chọc anh rồi nghiêm túc lái xe, một lúc sau, cô nghĩ ra một điều hỏi anh: “Hôm nay là sinh nhật của cậu. Cậu định làm gì?”

 

Lam Thiên Thần kinh ngạc hỏi: “Sao lại biết sinh nhật tôi?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lập tức có chút chột dạ, ho nhẹ một tiếng: “Tư liệu của cậu được gửi qua cho tôi xem, tôi vô tình nhớ.”

 

Đáy mắt Lam Thiên Thần hiện lên ý cười, tựa hồ rất vui vẻ: “Xem ra, vị trí của tôi trong lòng em vẫn là khác biệt.”

 

“Cậu đào đâu ra tự tin vậy?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không thừa nhận điểm này.

 

Lam Thiên Thần nghe xong, anh lập tức nheo mắt nói: “Ò?

 

Đều được đối xử bình đẳng! À, nói cho tôi biết, sinh nhật của Khúc Hạo thử xem!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng có chút cứng họng, thành thật mà nói, cô thực sự không đề ý đến.

 

“Anh ta vào công ty lâu quá rồi, thế mà tôi quên mắt.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói như vậy.

 

“ÒI Anh ấy ở đây lâu quá rồi! Vậy được, tôi vừa hay quen biết một người mới gia nhập công ty, bộ phận tài chính, em có nhớ sinh nhật người đó không?”

 

Lam Thiên Thần sẽ không từ bỏ việc chứng minh điều này.

 

Trong lòng cô, anh khác biệt.

 

Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên cảm thấy thất bại, không còn cách nào khác, đành phải cười khổ đầu hàng: “Hừ, cậu thắng, đúng, trong lòng tôi cậu khác biệt, được chưa!”

 

Lúc này Lam Thiên Thần mới vui vẻ nhíu mày: “Em định tổ chức sinh nhật cho tôi u?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu cậu có người khác tổ chức sinh nhật cho rồi, thì tôi sẽ tặng cậu một món quà vậy! Cậu muốn gì?”

 

Lam Thiên Thần lắc đầu nói: “Tối hôm qua tôi đã từ chối gia đình tổ chức sinh nhật cho mình rồi, bây giờ trước mắt không có người tổ chức chung.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng sửng sốt: “Tại sao lại từ chối gia đình tổ chức sinh nhật?”

 

“Để cho em một cơ hội đó!”

 

Lam Thiên Thần thiêu đốt nhìn chằm chằm vào cô: “Em có muốn tổ chức sinh nhật cho tôi không?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lại không nhịn được bật cười, than thở: “Sao cậu có thể ép tôi tổ chức sinh nhật cho cậu như thế này hả?”

 

*Tôi tính xong cho em rồi, nhà hàng tôi đã đặt trước, đêm nay em chỉ cần có mặt ăn tối với tôi là được.”

 

Lam Thiên Thân không muôn bỏ qua cơ hội này, nên mời cô đi ăn tối cùng nhau.

 

Bùi Nguyệt Hoàng suy nghĩ một chút nói: “Tất nhiên tôi là boss, vậy bữa ăn này phải do tôi mời, được không? Tối nay tôi sẽ tổ chức sinh nhật cho cậu!”

 

Cô đáp ứng.

 

Lam Thiên Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi môi mỏng cong lên một nụ cười đắc ý.

 

Anh lập tức nghĩ ra điều gì đó nói với cô: “Tôi đã tìm ra một số điều về lần đấu thầu vừa rồi. Tôi có thể nắm chắc khởi tố rồi. Có lẽ tôi có thể giúp em khôi phục lại giá thầu này.

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi ngưỡng mộ nhìn anh: “Thật sao? Vậy thì tôi chờ tin vui từ cậu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2019


“Nhanh thôi!”

 

Trong mắt Lam Thiên Thần hiện lên sự tự tin và chắc chắn.

 

Sáng sớm, Bạch Hạ từ trong ngực của Hình Nhất Phàm mở mắt, lại là một đêm ngủ ngon, nghe thấy tiếng tin nhắn, cô đưa tay nhắc điện thoại di động lên thì thấy đó là tin nhắn của tổng biên tập, bảo cô đến buổi kí tặng chiều này, không được đến muộn.

 

Bạch Hạ đáp lại, cô nhẹ nhàng rút ra cái chân mảnh khảnh đang bị Hình Nhất Phàm đè lên, Hình Nhất Phàm lập tức nhướng mi dày lên, nhìn cô thật sâu: “Ngủ với anh một lát.”

 

Bạch Hạ biết cô ngủ ở đây khiến mỗi ngày anh không thể ngủ ngon, vì vậy cô phải ngoan ngoãn nằm lại, vòng tay qua cổ anh nói: “Được rồi! Nửa tiếng nữa nhé, ngủ đi!

 

Thời gian còn sớm.”

 

Hình Nhất Phàm lập tức hôn lên cổ cô, đôi môi mỏng của anh gần như hôn lên hai xương quai xanh như ngọc của cô.

 

Bạch Hạ không khỏi có chút ngứa ngáy, nhưng cũng không đầy anh ra, cứ để anh ngủ say như thế này.

 

Đến tám giờ rưỡi, Bạch Hạ lại mở mắt ra, Hình Nhát Phàm đã ngủ đủ rồi, Bạch Hạ nằm dài trên giường cười nói: “Nằm trên giường thật thoải mái!”

 

Hình Nhất Phàm ôm cô vào lòng và nhỏ giọng nói: “Được, cả đời này giường của anh cho em.”

 

Bạch Hạ đột nhiên nằm ở trên người anh, khuỷu tay chống lên ngực anh đáp: “Em muốn ở trên anh cả đời.”

 

Hình Nhất Phàm gối lên cánh tay nở nụ cười quyến rũ: “Được rồi! Máy kiếp cũng được.”

 

Hôm nay Bạch Hạ thật sự không có thời gian ngủ trên giường! Cô dậy trước.

 

Hình Nhất Phàm cũng đứng dậy, anh nói: “Anh sẽ đến công ty một lát, chiều anh sẽ qua liền với em.”

 

Bạch Hạ gật đầu: “Được rồi! Anh giải quyết công việc trước đi.”

 

Bạch Hạ xuông lầu dọn bữa sáng, Nozawa cũng rât tò mò về buổi ký tên hôm nay.

 

Công ty của Bạch Hạ đã sớm tuyên truyền, nhiều độc giả đã nhận được tin tức. Sự kiện ký kết này được tổ chức trong một thư viện lớn. Bạch Hạ và một số tác giả truyện tranh nỗi tiếng sẽ tham gia ký tặng.

 

Bạch Hạ cũng rất cao hứng, đây xem là khẳng định thành tích của cô, hơn nữa truyện tranh mới của cô rất nồi tiếng nên rất nhiều độc giả đều rất tò mò về cô, muốn xem người vẽ ra những bộ truyện tranh lãng mạn và diễm tình như vậy sẽ trông như thế nào?

 

Bạch Hạ chọn trong tủ một chiếc áo sơ mi trắng mới mẻ, kết hợp với quần jean, đơn giản và thanh lịch, phù hợp với phong cách tươi tắn và trẻ trung của cô.

 

Buổi trưa, Bạch Hạ đưa Nozawa đi ăn, ngày mai cậu sẽ về, cô phải khoản đãi tốt với cậu để chuyên đi này của cậu trở nên đáng giá.

 

Buổi chiều, Bạch Hạ cùng Nozawa cũng đang ở gần đó, cô đến lúc 1:30. Vào quán cà phê bên cạnh, cô gặp một số tác giả truyện tranh khác. Thường thì cô chỉ giao lưu trên Internet, tổ chức tiệc offline như thế này cô cũng rất kích động.

 

Bọn họ đều là một nhóm có chung sở thích, Nozawa cũng bị vây xem, bởi vì truyện tranh quốc gia của cậu nổi tiếng thế giới, Bạch Hạ ở bên bận rộn phiên dịch, bầu không khí rất tốt.

 

Đã hai giờ, một số biên kịch của công ty tới giao phó một chút dự án công việc, trước mắt hiện tại thư viện có gần trăm độc giả, không tệ.

 

Bạch Hạ rất mong Hình Nhất Phàm đến, tất nhiên cô sẽ không thúc giục anh, vì công việc của anh rất quan trọng.

 

Nozawa đi vào thư viện đợi Bạch Hạ, đối với cậu mà nói, mọi thứ trong thư viện đều rất mới mẻ và tò mò, Bạch Hạ không cần lo lắng gì cả.

 

Bên trong tập đoàn Hình gia, Hình Nhất Phàm đã ký xong văn bản cuối, anh đậy nắp bút lại ngay ngắn, liếc nhìn đồng hồ đã 2 giờ 5 phút, ngay lập anh tức cầm lấy bàn chìa khóa xe đi ra ngoài.

 

Anh không muốn bỏ lỡ sự kiện ký tên của Bạch Hạ.

 

Buổi ký tên bắt đầu, Bạch Hạ và máy tác giả truyện tranh khác đang ngồi ở bàn của sự kiện có nhân viên bảo vệ đứng bên cạnh, rất nhiều độc giả đang cầm bộ truyện tranh yêu thích của họ và chờ đợi tác giả gốc ký tên.

 

Xếp thành ba hàng, gần trăm độc giả nhiệt tình, trên đường càng có nhiều độc giả đến cổ vũ, đa số là thanh niên, trai gái, ánh mắt tràn đầy vui sướng.

 

Bạch Hạ nhìn về hướng cửa, một mình cô đang mong chờ sự xuất hiện của người nào đó.

 

Cuối cùng thì buổi ký kết cũng b u, sau buổi ký kết sẽ có buỏi giao lưu cảm ơn độc giả diễn ra vô cùng sôi nỗi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2020


Bạch Hạ cũng có rất nhiều độc giả, khi độc giả cầm tác phẩm của cô trước mặt đều nhìn cô thích thú, không ngờ họa sĩ hoạt hình yêu thích của mình còn xinh đẹp hơn cả nữ chính trong truyện tranh của cô! Một số người còn cho rằng cô chính là nhân vật nữ chính trẻ trung và năng động trong truyện tranh của mình.

 

“Summer, chị thật đẹp! Rất vui được gặp chị.

 

Độc giả nhí mỉm cười và khen ngợi cô.

 

Bạch Hạ cười với bọn họ: “Cảm ơn eml”

 

Nói xong cô ký tên ngay ngắn.

 

Summer là bút danh tác giả của cô, bản thân cô cũng giống như ánh nắng mùa hè.

 

Bạch Hạ đang bận rộn ký tên, đối mặt với sự chào đón nhiệt tình của độc giả cũng rất vui vẻ, trong lòng choáng ngọp, tất nhiên sẽ không để ý đến một bóng dáng cao lớn quyền rũ đang đi vào cửa.

 

Nhóm độc giả nữ đang xếp hàng chờ ký tên nhìn thấy thì lập tức xuýt xoa, trời ơi! Đẹp trai kinh! Nhìn thấy một thân hình mảnh khảnh cao hơn 1,85m, ngũ quan tuấn mỹ bắt phàm bước đi nhàn nhã lười biếng, bộ vest không cài cúc, để lộ lớp lót màu đen, cà vạt kẻ ca rô tinh xảo, mơ hồ có thể nhìn thấy đường cơ ngực rắn chắc và quyến rũ của anh ấy.

 

“Trời ạ! Đây không phải là Tô Dã thực tế sao?”

 

“Thật sự là Tô Dã! Một phiên bản thực tế của Tô Dã, sao có thể giống như vậy chứ .Anh ấy chắc chắn là nguyên bản!”

 

Khi Bạch Hạ đang ký, cô nghe thấy ai đó trong đám đông đang nói to về Tô Dã, nhân vật chính trong truyện tranh mới của cô, cô lập tức ngắng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy người đàn ông bước vào. Hình Nhất Phàm đến.

 

Nhưng cô lại có một loại dự cảm không tốt, Hình Nhất Phàm không nên đến, ánh mắt của độc giả thật sự rất sắc bén! Nhìn thoáng qua làm sao có thể biết anh là phiên bản gốc của Tô Dã được chứ?

 

Hình Nhất Phàm chú ý đến ánh mắt xung quanh, có một dãy giọng nữ đang nhìn chằm chằm vào anh, gọi tên Tô Dã, anh không khỏi lạnh mắt, ai là Tô Dã chứ?

 

“Trời ạ! Là anh ấy, không ngờ Tô Dã phiên bản thực lại đẹp trai như vậy!”

 

Có một cô gái đang nhìn chằm chằm vào Hình Nhất Phàm, hai mắt tỏa ra ánh sao, phảng phất sùng bái cực độ.

 

Hình Nhất Phàm thấy Bạch Hạ đang bận ký, nhìn truyện tranh bên cạnh, bước tới liền nhìn thấy bút danh Summer, cái này không phải là bút danh của Bạch Hạ sao?

 

Anh đưa tay cầm một cuốn sách lên xem, thấy phong cách vẽ tranh của cô rất tươi tắn và duyên dáng, biểu cảm của nhân vật chính sống động như thật, anh đưa tay cầm một cuốn rồi đứng ở cuối xếp hàng.

 

Bạch Hạ nhìn anh cầm truyện tranh của mình đi xếp hàng, khuôn mặt xinh đẹp của cô đột nhiên đỏ bừng, anh cũng tham gia náo nhiệt à? Hơn nữa, Bạch Hạ nhìn anh đang lật xem truyện tranh của cô ở đó, khuôn mặt xinh đẹp không khỏi đỏ bừng lần nữa, néu nhớ không lầm thì truyện tranh trong tay anh có cảnh hôn nhau, giường chiếu và bích đông(‘).

 

(*) cảnh dùng hai tay ép đối phương vào tường.

 

Hình Nhất Phàm nghiêm túc lật lại, dù sao vẫn cần đợi một lát, không vội.

 

Lúc này, cô gái đứng trước mặt anh hào hứng hỏi anh: “Xin chào, anh là Tô Dã à?”

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt, môi mỏng khẽ mở: “Không phải.”

 

“Nhưng anh và Tô Dã rất giống nhau.”

 

Cô gái hào hứng nói.

 

Hình Nhất Phàm không khỏi nhìn cô chằm chằm hỏi: “Tô Dã cô nói là ai chứ?”

 

“Hả?”

 

“Anh không biết sao?”

 

*Tô Dã là nhân vật nam chính trong truyện tranh của Summer, anh biết Summer không?”

 

Nói xong, nữ độc giả chỉ vào Bạch Hạ đang ngồi ở bàn thứ ba.

 

Đôi mắt của Hình Nhất Phàm lóe lên nụ cười và màu sắc ấm áp, anh cong môi nói: “Tất nhiên là tôi biết rồi.”

 

Lúc này, hai nữ độc giả phía trước cao hứng nói: “Thì ra Summer dựa vào anh để vẽ Tô Dã.”

 

Hình Nhất Phàm bỗng tò mò, nam chính trong tác phẩm của Bạch Hạ có giống anh không?

 

Hàng này gần như đã ký xong, vẫn còn một vài người mới đến lượt Hình Nhất Phàm, Bạch Hạ có chút xấu hổ chờ anh tới.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2021


Còn Hình Nhất Phàm lúc này đang nhìn chằm chằm vào cuốn truyện tranh tỉnh xảo trên tay mình, cảnh giường chiếu, không ngờ người con gái này không có kinh nghiệm mà vẫn có thể vẽ cảnh giường chiếu đến vậy. Hơn nữa, phong cách vẽ tranh của cô sao lại có chút giống lúc anh đè cô ở nhà thế?

 

Hình Nhất Phàm không khỏi cảm thấy thú vị, cuối cùng cũng đến lượt mình, anh bước đến gần Bạch Hạ, bước chân uyễn chuyển, đưa cho cô tập truyện tranh trên tay, đôi tay thon dài khẽ chống, gương mặt đẹp trai đưa đến gần cô.

 

“Vẽ hay lắm! Ký tên cho anh đi!”

 

Bạch Hạ ngắng đầu xinh xắn nguýt anh: “Anh xem náo nhiệt cái gì?”

 

“Tâng bốc em! Còn có, Tô Dã là ai?”

 

Hình Nhất Phàm thích thú hỏi.

 

Bạch Hạ đang ký tên cho anh, cô ký bị lệch, khẩn trương ngẳng đầu lên nói: “Không ai cả!”

 

“Nghe nói chính là nam chính tác phẩm mới của em. Em lấy anh làm nguyên mẫu phải không?”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười hỏi, ánh mắt có chút mập mờ.

 

Bạch Hạ mặt đỏ bừng, trời ơi! Anh phát hiện ra?

 

“Ký xong, anh qua kia chờ em đi.”

 

Bạch Hạ nói với anh.

 

Hình Nhất Phàm không chặn vị trí của người khác nữa, nhìn web truyện tranh của công ty họ bên cạnh, lấy điện thoại di động ra, ngồi xuống ghế ở hàng cuối, bình tĩnh xem các tác phẩm trong web này.

 

Sau khi tìm kiếm, tác phẩm mới của Bạch Hạ xuất hiện, anh đưa tay mở ra, trong ảnh là khung cảnh hai biệt thự.

 

cạnh nhau quen thuộc với anh, rất nhanh, trên đồng cỏ xuất hiện con mèo nhỏ, vẫn là trong mưa to, cuộn mình thành một đống.

 

Một cô gái có mái tóc dài mỏng manh và đáng yêu đã đưa chú mèo con về nhà chăm sóc.

 

Dường như Hình Nhất Phàm đã khám phá ra thế giới mới, anh không thể không lật trang tiếp trong sự phần khích, ở trang thứ năm, xuất hiện trên khung cảnh, một người đàn ông tên là Tô Dã.

 

Hình Nhất Phàm nhìn nhân vật truyện tranh của Bạch Hạ, không cần suy nghĩ nhiều, chính là anh không sai.

 

Người này có mái tóc đen sành điệu, áo sơ mi đen tiết chế, nét mặt sắc sảo, giữa hai mắt toát ra khí chất lạnh lùng, hơn nữa đây là lần đầu tiên anh và Bạch Hạ gặp nhau.

 

Anh đang ngồi trên chiếc ghế trong công viên phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, thì rất nhanh, một con mèo kích động chạy đến dưới chân của anh, Đóa Đóa.

 

Hình Nhất Phàm càng lật nhanh, trong ánh mắt ý cười sắp không thể che hết, anh đang cười một mình ở đó, nụ cười trong mắt anh đã mê hoặc các độc giả nữ xung quanh anh.

 

Sau khi Bạch Hạ ký xong cái cuối cùng, cô ngắng đầu lên nhìn Hình Nhất Phàm, anh đang ngồi ở vị trí phía sau, nhìn vào điện thoại ngón tay mảnh khảnh đặt giữa, như thể đang nhìn trộm điều gì đó buồn cười.

 

Đầu của Bạch Hạ hơi trống rỗng, cô có linh cảm chắc là Hình Nhất Phàm đang xem tác phẩm mới của cô, nhìn nụ cười kia của anh, nhất định là như thế.

 

Bạch Hạ ngồi xuống cùng vài người bạn tác giả truyện tranh của mình, trên ghế phía trước có rất nhiều độc giả đang ngồi hoặc đang đứng, người dẫn chương trình giới thiệu trên sân khấu.

 

Bạch Hạ xấu hỗ giới thiệu kinh nghiệm sáng tác của mình, ngay sau đó là thời gian để độc giả cùng giao lưu.

 

Một độc giả nữ tò mò hỏi: “Summer ơi, cho mình hỏi nhân vật nam chính trong truyện tranh mới của bạn có dựa trên phiên bản hiện thực tế nào không?”

 

Bạch Hạ không ngờ người đọc này có hứng thú khi biết chuyện này, cô đầu: “Đúng vậy, là dựa trên nguyên mẫu của bạn trai tôi.”

 

“Bạn trai của bạn có ở đây không?”

 

Người dẫn chương trình cũng tò mò hỏi.

 

Bạch Hạ liếc nhìn Hình Nhất Phàm cười ngọt ngào: “Anh ấy đến rồi.”

 

Hình Nhất Phàm cũng hợp tác đứng lên, ánh mắt dịu dàng trìu mến nhìn chằm chằm Bạch Hạ, hai người lộ ra vẻ âu yếm khiến những người có mặt lập tức được “ăn cơm chó” miễn phí.

 

“Trời ơi! Bạn trai của bạn đẹp trai quá!”

 

Người dẫn chương trình không khỏi muốn khen ngợi.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2022


“Vậy thì tôi tò mò hỏi một câu khác! Có phải là tình yêu sét đánh không?”

 

“Hay là lâu ngày sinh tình?”

 

“Chúng tôi là hoan hỉ oan gia.”

 

Bạch Hạ cười trả lời.

 

“Hoan hỉ oan gia, biến thành một đôi trời sinh, thật sự là một cặp tình nhân giá trị nhan sắc cao.”

 

Người dẫn chương trình ghen tị nói.

 

“Vậy hãy nhờ bạn trai của bạn nói điều gì đó, được không?”

 

“Ừm… đừng làm khó dễ anh ấy!”

 

Bạch Hạ thực sự xấu hỗ khi show ân ái như vậy.

 

“Không làm khó dễ, chỉ là muốn nghe anh ấy thổ lộ một câu thôi.”

 

Người dẫn chương trình mỉm cười.

 

Trong tích tắc, độc giả và bạn bè có mặt lập tức nhìn Hình Nhất Phàm, mong chờ anh chàng đẹp trai này sẽ tỏ tình Bạch Hạ như thế nào?

 

Hình Nhất Phàm không chút lo lắng, đứng dậy nhìn cô gái đang thẹn thùng kia không dám nhìn thẳng mình, anh nhẹ nhàng gọi cô: “Hạ Hạ, nhìn anh.”

 

Bạch Hạ đành phải nhìn anh.

 

Hình Nhất Phàm trầm thấp lên tiếng: “Trong bộ truyện tranh của em, Tô Dã đã cưới nữ chính, trong hiện thực, đến lượt anh cưới em.”

 

Câu nói này, không thể nghi ngờ chính là cầu hôn.

 

Mặt Bạch Hạ đỏ bừng nhìn anh, hóa ra anh lật đến trang cuôi cùng rôi!

 

“Summer, câu trả lời của bạn là gì?”

 

Người dẫn chương trình hỏi cô.

 

Bạch Hạ che miệng, hưng phấn gật đầu chắc chắn nói: “Đồng ý!”

 

Hiện trường có tiếng vỗ tay như sắm, ánh mắt của Bạch Hạ nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của Hình Nhất Phàm, cô không né tránh, bởi vì cô rất hạnh phúc.

 

Buổi giao lưu tiếp tục tất nhanh, ký bán sẽ cũng kết thúc, Bạch Hạ đi đến chỗ Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm kéo cô qua nhỏ vào tai cô: “Sao không có đêm động phòng?”

 

“Có phải do không có kinh nghiệm phải không?”

 

Đầu Bạch Hạ ong lên, không biết trả lời như thế nào, một nụ cười mập mờ truyền đến: “Anh dạy cho em.”

 

Buổi ký sách của Bạch Hạ kết thúc thuận lợi, cô cũng nhận được làn sóng khen ngợi, nhưng cô không ngờ rằng sự kiện này lại cho Hình Nhất Phàm biết nội dung tác phẩm mới của cô.

 

Thậm chí còn thấy say sưa ngon lành, yêu thích không buông tay, lúc cô đi vào thư viện tìm Nozawa, cậu ngồi trên chiếc ghế cạnh thư viện và nhìn điện thoại một cách nghiêm túc.

 

Cho dù những cô gái xung quanh có ánh mắt ngưỡng mộ nhìn cậu, cậu cũng hoàn toàn không để ý đến, đừng nói tới nhìn, nụ cười dịu dàng trong mắt cậu quả thực muốn mê chết một đồng con gái.

 

Bạch Hạ tìm được Nozawa đang trốn trong một góc lầu hai đọc sách, thậm chí cậu còn tìm thấy một cuốn sách mà cậu có thể hiểu được, còn thấy nó rất thú vị, vì vậy cậu quyết định mua lại.

 

Bạch Hạ đưa cậu đi thanh toán hóa đơn, cô nhìn thấy Hình Nhất Phàm vẫn ngồi đó, tay cầm điện thoại di động, tiếp tục xem tác phẩm mới của cô.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ không khỏi đỏ bừng, cảm giác xấu hổ như thủy triều nhấn chìm cô, trời ạ! Tất cả những tâm tư nhỏ to của mình sẽ bị người đàn ông này nhìn thấy, cô cũng đã thêm rất nhiều mô tả về anh trong đó, thậm chí trích dẫn lời nói của anh, tất cả các loại ghi chép chính xác về cuộc sống của họ.

 

Thấy hai người đến, Hình Nhát Phàm không khỏi nở nụ cười đứng lên, đôi mắt quyến rũ khóa chặt Bạch Hạ, Bạch Hạ không dám nhìn anh, nói với anh: “Chúng ta trở vê đi!”

 

Tập đoàn Bùi thị, khoảng bón giờ rưỡi, Bùi Nguyệt Hoàng nói với trợ lý Hứa Mẫn: “Đặt một phòng ở nhà hàng chị thường đến giúp chị.”

 

“Vâng!”

 

Hứa Mẫn lập tức nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2023


Bùi Nguyệt Hoàng ngồi vào bàn, có chút suy nghĩ gì đó, cô ngắng đầu hỏi: “Em nói xem tặng quà sinh nhật cho một người đàn ông thì tặng gì tốt hơn?”

 

Hứa Mẫn nghe xong liền đoán, có phải là sinh nhật của Lam Thiên Thần không?

 

“Có vẻ như đa số là tặng cà vạt, thắt lưng hay gì đó!”

 

Hứa Mẫn không có bạn trai cũng không biết nhiều về việc này.

 

“Tặng cà vạt cũng đơn giản quá!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy như vậy là chưa đủ.

 

Hứa Mẫn lập tức nghĩ đến gì đó, không khỏi cười đùa: “Bùi tổng, hay là tặng đồ lót đi!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lập tức có chút dở khóc dở cười trừng: “Đừng có tào lao, nghiêm túc suy nghĩ dùm chị đi.”

 

“Rất rất tuyệt khi tặng đồ lót.”

 

Hứa Mẫn tiếp tục dụ dỗ cô.

 

“Không tặng!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng ảo não nói.

 

“Vậy thì tặng một chiếc thắt lưng đi! Em nghĩ đó là thứ anh ấy cần, nó cũng thiết thực hơn.”

 

Hứa Mẫn đưa ra một đề nghị nghiêm túc.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nghĩ: “Được rồi, đi theo chị một chút, đừng quên đặt một chiếc bánh kem nữa. Đừng đặt lớn quá, phần hai người là được.”

 

“Oa! Tối nay Bùi tổng muốn cùng Lam nhị thiếu gia đón sinh nhật riêng sao?”

 

Hứa Mẫn cười hỏi.

 

“Sao em biết sinh nhật cậu ấy?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng hỏi ngược lại một câu.

 

“Ngày đó chị yêu cầu em đưa thông tin của anh ấy, đương nhiên em cũng để ý thời gian sinh nhật của anh ấy rồi.”

 

Hứa Mẫn đã theo cô quá lâu nên cô ấy có thể đoán ra được suy nghĩ của cô.

 

Bùi Nguyệt Hoàng lại lườm cô một cái: “Em hiểu chị như vậy, chị đang suy nghĩ có nên giữ em ở lại hay không?”

 

Hứa Mẫn lập tức giật nảy mình: “Bùi tổng Bùi tổng, đừng như vậy mà! Em không dám lắm miệng nữa đâu.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng đương nhiên chỉ dọa thôi, cô cười nói: “Đừng lo, chỉ cần em chịu đi theo chị, em có thể đi bao lâu tùy ý, cùng chị đi chọn quà!”

 

Hứa Mẫn vội vàng gật đầu: “Được.”

 

Ở trung tâm mua sắm gần đó, Bùi Nguyệt Hoàng trực tiếp đến cửa hàng đắt nhất, khi lựa chọn, cô dựa theo gu của mình, thấy chiếc cà vạt bên cạnh đẹp, cô xem thêm một chiếc cà vạt khác.

 

Lúc Bùi Nguyệt Hoàng đi ra đã là năm giờ rưỡi tối, cô đưa Hứa Mẫn trở lại công ty, lúc này nhân viên trong công ty đã chuẩn bị tan sở.

 

Ở phòng pháp lý, Lam Thiên Thần không có ý định rời đi, anh đang đợi cuộc gọi của Bùi Nguyệt Hoàng.

 

Khoảng 5h40, điện thoại của anh vang lên, anh cong môi cười, đưa tay nhắc máy: “Alo!”

 

“Tôi đã đặt một phòng ở nhà hàng, chúng ta cùng nhau đến đó đi!”

 

“Được rồi, tôi chờ eml”

 

Lam Thiên Thần cười đáp.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nói xong liền cúp điện thoại.

 

Lam Thiên Thần không khỏi vừa cười lắc đầu, quả nhiên là nữ tổng tài bá đạo! Tuy nhiên, anh sẵn sàng bị cô kiểm soát.

 

Mười phút sau, Lm Thiên Thần bước vào ga ra, thì thấy chiếc xe thể thao của Bùi Nguyệt Hoàng đã khởi động ở bãi đậu xe riêng, cô đang đợi anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2024


Lam Thiên Thần kéo cửa xe ngồi vào, Bùi Nguyệt Hoàng lấy hai món quà từ ghế sau đưa cho anh: “Thiên Thần, sinh nhật vui vẻ.”

 

Lam Thiên Thần nhận món quà, ánh mắt cảm động: “Chính tay em chọn cái này cho tôi à?”

 

“Ừ! Xem có thích hay không? Không thích có thể đi thay đổi cái khác.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng hỏi anh.

 

Lam Thiên Thần vươn tay cầm thắt lưng trong túi lên cảm kích, ánh mắt hiện lên sự yêu thích, lại liếc nhìn cà vạt, hài lòng nói: “Chỉ cần em chọn, tôi đều thích hét!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy ngọt ngào, cô hơi nhướng mày: “Tắt nhiên cậu phải thích rồi, chúng ta đi ăn tối.”

 

“Đồng ý!”

 

Lam Thiên Thần cong môi cười.

 

Xe của Bùi Nguyệt Hoàng tiến vào dòng xe, dưới ánh hoàng hôn buổi tối, trong xe phát ra nhạc nhẹ, bầu không khí ngọt ngào của tình yêu tràn ngập.

 

Tâm trạng Bùi Nguyệt Hoàng rắt tốt, Lam Thiên Thần ngơ ngác nhìn cô hét lần này đến lần khác bị Bùi Nguyệt Hoàng tóm được, không né tránh cũng không trồn, càng không chột dạ, ngược lại cười đến càng thêm mê người.

 

“Nhìn chằm chằm tôi làm gì vậy?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng buồn cười hỏi.

 

“Tôi đang nghĩ, tặng thắt lưng có ý gì?”

 

Lam Thiên Thần trong sáng lên tiếng.

 

“Hả? Tặng thắt lưng có ý nghĩa gì đặc biệt sao?”

 

“Người ta nói rằng tặng thắt lưng là muốn nắm giữ trái tim của người khác và rào thân thể của người kia.”

 

Lam Thiên Thần cười nói.

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi quẫn bách: “Còn có loại giải thích này à?”

 

“Có chứ! Cho nên, em tặng thắt lưng cho tôi, tâm bị em lầy đi, thân thể tôi cũng sẽ vì em mà giữ thân như ngọc.”

 

Lam Thiên Thần không khỏi tà ác cười lên.

 

Bùi Nguyệt Hoàng bật cười thành tiếng thích thú: “Đừng như thế, tôi không có ý đó đâu, cậu muốn làm gì thì làm thôi!”

 

Lam Thiên Thần lại tùy hứng mà quật cường: “Không, tôi chắc em có ý như vậy.”

 

Đôi môi đỏ mọng của Bùi Nguyệt Hoàng không giấu được nụ cười, tình cảm đa tình trên toàn thân lộ ra, khiến Lam Thiên Thần đang ngồi đối diện có chút mê hoặc.

 

Đến cổng nhà hàng, Bùi Nguyệt Hoàng dẫn anh lên, hai người bước vào phòng bao, ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng trừng lớn lên máy phân.

 

Toàn bộ phòng bao được bố trí, cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn được dán những lời chúc mừng sinh nhật, ghé sofa và tường đều được trang trí bằng đồ trang trí ám áp, hoa hồng, rượu vang đỏ, rượu sâm banh, giá nền hình trái tim trên bàn, cốc nén ở trên cùng được đốt lên.

 

Bùi Nguyệt Hoàng không muốn dùng, cũng biết là do Hứa Mẫn cho người ta bồ trí, cô thật sự không muốn hiệu quả như thế này.

 

Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Thần lộ ra vẻ ngạc nhiên, không ngờ cô lại coi trọng sinh nhật của anh như vậy!

 

“Bùi tiểu thư, Lam tiên sinh, xin hỏi còn cần phục vụ gì nữa không?”

 

Người phục vụ hỏi họ, đề cập đến trang thiết bị trong phòng.

 

“Không cần nữa, cám ơn anh, chúng ta gọi món đi!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lịch sự đáp lại.

 

Sau khi đưa thực đơn cho họ, người phục vụ lặng lẽ đợi họ gọi món.

 

Lam Thiên Thần thực sự cảm động, nhẹ nhàng nói: “Nguyệt Hoàng, cảm ơn!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng đối diện căn môi nói: “Không có gì!”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2025


Sau khi gọi đồ ăn, người phục vụ gọi rượu vang đỏ và sâm panh cho họ, rót rượu cho họ rồi rời đi.

 

“Chúc mừng sinh nhật.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nâng ly nói với người đàn ông đẹp trai ở phía đối diện.

 

Lam Thiên Thần cũng nâng ly nhẹ nhàng với cô: “Cảm ơn em, rất vinh hạnh có em cùng đón sinh nhật.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng vén mái tóc dài, dưới đôi mắt sâu và ấm áp của Lam Thiên Thần, cô có chút xấu hổ, nhịp tim của cô cũng đang tăng rất nhanh.

 

Đây là cảm giác mà cô chưa từng có với những người đàn ông khác.

 

“Kính em một ly, vì sự gặp gỡ của chúng ta.”

 

Lam Thiên Thần tiếp tục nâng ly.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ưu nhã chạm ly cùng anh, cô chống cằm nói: “Cậu có chắc trong ngày sinh nhật chỉ cần tôi đi cùng của cậu không?”

 

Lam Thiên Thần rất chắc chắn: “Ừ, chỉ cần có em là đủ.”

 

Anh vừa nói xong, điện thoại di động anh đặt bên cạnh đột nhiên vang lên tin nhắn, tin nhắn còn kèm hồng bao.

 

Lam Thiên Thần nheo mát lại, anh đưa tay cầm lên, chỉ thấy là tin nhắn của Diệp Tiêu, cô ta nhắn tin chúc anh sinh nhật vui vẻ và gửi một phong bì đỏ có quà.

 

Lam Thiên Thần duỗi tay nhắn đáp lại cảm ơn, khi đặt điện thoại xuống, ngước mắt lên liền thấy Bùi Nguyệt Hoàng đối diện đang nhìn mình chằm chằm.

 

“Chỉ là một lời chúc từ một người bạn.”

 

Lam Thiên Thần nhanh chóng giải thích.

 

“Một người bạn gái?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày hỏi.

 

“Ù! Nhưng mà tiếp xúc không nhiều.”

 

Lam Thiên Thần giải thích cặn kẽ.

 

“Cậu cũng không cần phải giải thích nhiều như vậy với tôi, tôi không có tư cách xen vào chuyện bạn bè của cậu.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười nâng cốc lên, tự mình nhấp một ngụm.

 

Thế nhưng Lam Thiên Thần cảm nhận được cảm xúc của cô, hoàn toàn chính xác Bùi Nguyệt Hoàng có chút buồn bực, quả nhiên vẫn quan tâm đ ến chuyện có người con gái khác quan tâm đ ến anh.

 

Hình Nhất Phàm thể hiện sức mạnh của mình Lam Thiên Thần đưa điện thoại cho cô: “Cho em xem tin nhắn.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng lắc đầu và mỉm cười: “Tôi sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của cậu.”

 

“Cô ấy tên là Diệp Tiêu, là đàn em đại học của tôi, chơi với nhau khi ở nước ngoài, nhưng cô ấy thích người anh em tốt của tôi cơ, còn với tôi chỉ là bạn bè bình thường.”

 

Lam Thiên Thần nghiêm túc giải thích.

 

Nhìn thấy sự nghiêm túc của anh, Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu cười: “Được rồi, tôi tin cậu.”

 

“Tin thiệt không đó?”

 

Lam Thiên Thần nhìn cô chằm chằm.

 

“Ù! Tin.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng thực sự tin anh, ánh mắt anh chân thành tha thiết sạch sẽ, trong nháy mắt có thể nhìn thấu trái tim anh.

 

Lam Thiên Thần thở phào nhẹ nhõm, anh đặt điện thoại sang một bên, nhưng bí mật tắt nó đi, tối nay anh không muốn ai làm gián đoạn bữa tối của họ.

 

Bữa tối được đẩy vào, những món ăn tinh xảo, còn có một chiếc bánh kem cho hai người ăn.

 

Để không cảm thấy nhàm chán, Bùi Nguyệt Hoàng chủ động trò chuyện với anh về các vụ án trong công ty, Lam Thiên Thần đã có trong tay ba vụ án đã bị hoãn hơn nửa năm chuẩn bị một lần nữa lập án khởi tó, tiến triển không To.

 

Bùi Nguyệt Hoàng lắng nghe, cô không khỏi cảm thấy rằng việc để anh gia nhập công ty là đúng đắn.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom