Cập nhật mới

Dịch Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 80: Bí Ẩn Vụ Án Mạng Alice


BÍ ẨN VỤ ÁN MẠNG ALICE LÀM RÚNG ĐỘNG NƯỚC NHẬT HƠN 20 NĂM QUA.

“Vụ Án Alice” hay còn gọi là "Vụ án những quân bài Alice" cho đến ngày nay vẫn là một trong những vụ giết người hàng loạt kỳ lạ và bí ẩn nhất nước Nhật. Từ năm 1999–2005, một loạt năm vụ giết người bí ẩn đã diễn ra. Năm vụ giết người có thể được đánh giá là khác nhau nếu như kẻ giết người không để lại ở mỗi hiện trường một quân bài có viết cái tên “ Alice”. Quân bài này được viết bằng máu của chính nạn nhân

Rất ít manh mối được tìm thấy tại mỗi hiện trường vụ án, và cuối cùng, vụ án rơi vào bế tắc. Những quá trình điều tra vụ án mang mật danh Alice Killing đều vào ngõ cụt. Dưới đây là chi tiết của từng vụ giết người.

Sasaki Megumi

Nạn nhân đầu tiên là Sasaki Megumi, một chủ nhà hàng 29 tuổi. Những người biết cô ấy kể rằng cô là một người phụ nữ nấu ăn ngon nhưng cô khá nóng nảy và hay nặng lời với nhân viên của mình. Cô được khách hàng biết đến với tài nấu ăn ngon và sự tận tâm với công việc. Ngoài công việc, Megumi thường xuyên tham gia hoạt động xã hội và dự các bữa tiệc

Sau một bữa tiệc như vậy ở nhà người bạn, cô ấy đã mất tích. Sau có chút men trong người, cô quyết định tự đi bộ về nhà vì nhà cô khá gần. Nhiều người đề nghị chở cô về nhà nhưng cô đã từ chối. Người ta thấy cô rời bữa tiệc vào lúc một giờ sáng, và đây là lần cuối cùng người ta nhìn thấy cô còn sống.

Sáng hôm sau, một cặp vợ chồng đang đi bộ trong rừng cách nhà Megumi khoảng một dặm thì thấy vết máu trên một con đường cỏ mọc um tùm, không ai qua lại. Tò mò, họ lần theo vết máu và tìm thấy xác của Megumi. Cô ấy đã bị phanh thây thành nhiều mảnh, các bộ phận của cô ấy bị treo vào các cành cây khác nhau. Đôi vợ chông lập tức đã gọi cảnh sát.

Chính cảnh sát đã tìm ra tấm thẻ bài được nhét vào miệng Megumi. Đó là một con J bích có chữ "Alice" được viết trên đó, như đã đề cập trước đây. Không có dấu vân tay hoặc bất kỳ DNA nào được tìm thấy. Có một bãi nôn tại hiện trường, nhưng người vợ phát hiện cái xác đã thừa nhận nó là của cô ấy.

Yamane Akio

Yamane Akio là một ca sĩ ít tiếng tắm trong một ban nhạc biểu diễn tại các quán bar và sự kiện cộng đồng. Bạn bè mô tả anh ấy là một người đàn ông tốt bụng và không bao giờ lớn giọng với bất kì ai. Sau khi anh qua đời, ban nhạc của anh tan rã, họ không còn tâm trí để tìm ca sĩ mới.

Akio bị bắt cóc khỏi căn hộ của mình vào ngày 11 tháng 2 năm 2001. Những người trong nhóm là những người cuối cùng nhìn thấy anh còn sống, vì anh đã tập luyện cùng với họ trước đó. Tối hôm đó, bạn gái đến chơi và bất ngờ khi căn nhà trống rỗng. sau vài ngày mất tích cảnh sát bắt đầu tìm kiếm.

Trên cảnh quay an ninh của căn hộ, có thể thấy một bóng người trùm đầu đi vào qua cửa sau, và rời đi với một túi rác lớn căng phồng một cách kỳ lạ. Hắn được cho là kẻ giết người, nhưng không rõ mặt hung thủ.

Tuần sau, chủ quán bar "Yoshida's" (nơi ban nhạc thường biểu diễn) đã bị bắt gặp một cảnh tượng rùng rợn. Nằm gục trên bàn là thi thể của Akio. Dây thanh quản của anh ta đã bị xé toạc khỏi cổ họng, và anh ta đã bị bắn vào đầu. Bàn tay anh ta nắm chặt quân bài K rô có ghi chữ Alice, cùng với dây thanh của mình.

Kai Sakura

Kai Sakura là một cô gái đáng yêu, còn cả cuộc đời phía trước. Cô  được bạn học và gia đình yêu quý. Cô ấy ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang, và một tuần sau khi tốt nghiệp trung học thì cô ấy bị bắt cóc.

Gia đình của Sakura đã điên cuồng cố gắng tìm kiếm cô ấy, và cả thị trấn đã tìm thấy cô gái bị mất tích. Thi thể của cô được tìm thấy hai ngày sau đó, được chôn trong một ngôi mộ nông. Có vẻ như kẻ giết người không muốn giấu cô — trái lại, hắn đã đánh dấu phần mộ của cô bằng thẻ chơi bài "Alice", quân Q chuồn. Nó đã được dán vào một cái que và cắm lên trên ngôi mộ.

Cơ thể của Sakura đã bị cắt xẻo một cách khủng khiếp. Đôi mắt của cô ấy đã bị khoét khỏi cơ thể, làn da của cô ấy bị bong tróc và miệng cô ấy đã bị cắt xẻ. Một chiếc vương miện đã được khâu vào đầu cô ấy, có lẽ là từ lúc cô vẫn còn sống. Không có dấu hiệu xâm hại tình dục nào được phát hiện, trước hoặc sau khi tử vong.

Cùng với cơ thể của Sakura là một tờ giấy nhắn, được viết bằng những nét chữ viết tay lệch lạc. Nó chứa nhiều cụm từ rời rạc, một số trong số đó không thể đọc được. "Cái chết là một giấc mơ méo mó." "Nàng ấy sẽ cai trị mãi mãi." và,” Ha! Ha! Những kẻ nào đã chết đều là kẻ may mắn” - là những cụm từ khác đã được viết. Cảnh sát không điều tra được người có nét chữ tương tự.

Oshiro Hayato và Hina

Hai vụ này là vụ giết người cuối cùng, và là vụ giết người ít ghê rợn nhất. Hayato và Hina là anh em ruột và rất thân thiết. Hina là chị gái rất cứng đầu. Em trai của cô, Hayato, rất thông minh, học nhảy cóc nên đã được học cùng chị gái mình. Hai chị em rất thương nhau và hiếm khi cãi nhau.

Hai người được tìm thấy đã chết trên giường vào ngày 4 tháng 4 năm 2005. Nguyên nhân cái chết là do bị tiêm thuốc gây chết người. Cửa sổ phòng ngủ của bọn trẻ được mở, và người ta suy luận rằng kẻ giết người đã lẻn vào trong lặng lẽ để giết hai người mà không đánh thức bất kì ai. Mỗi đứa trẻ cầm một nửa lá bài A cơ,khi ghép lại với nhau, chúng sẽ đánh vần từ "Alice".

Một dấu chân rất nhòe được tìm thấy trên thảm của họ, nhưng việc kiểm tra kỹ hơn đã không thể thực hiện được do dấu chân bị nhoè nghiêm trọng. Đây là vật chứng duy nhất, ngoài lá bài còn lại tại hiện trường.

Một năm sau, mẹ của Hayato và Hina đã tự tử vì đau buồn. Cha của họ, người vẫn còn sống cho đến nay, đang phải điều trị tâm lí để vượt qua cái chết của cả gia đình mình. Lúc này, anh ấy đang vô cùng suy sụp và phải dùng thuốc rất nhiều.

Cuối cùng

Không lâu sau cái chết của anh em Oshiro, một người tên Suzuki Yuuto bị bắt để điều tra về 5 vụ án. Anh ta là một kẻ lang thang có vấn đề về tâm thần, nhưng không ai "thấy" anh ta ở đâu vào thời điểm xảy ra bất kỳ vụ giết người nào. Chết tiệt nhất, anh ta được nhìn thấy mặc một chiếc áo khoác của Yamane Akio, trên áo có dính máu được xác nhận là của Akio. Yuuto, lại có vấn đề về tâm thần, nói rằng một "con quỷ đen không rõ mặt" đã đưa cho anh ta chiếc áo khoác.

Trong thời điểm đó,một trung tâm cho người vô gia cư khẳng định Yuuto đã ở đó vào thời điểm nạn nhân thứ ba là Kai Sakura(cách xa 8km) bị sát hại, Yuuto đã được thả tự do. Từ đó không tìm thấy bất kì một nghi phạm nào. Vụ án Alice Killing bị rơi vào bế tắc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 81: Incubus và Sucubus


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bạn có biết không?

Incubus: Là một con quỷ nằm trên những người đang ngủ. Trong quá khứ, điều mà ngày nay gọi là "Bóng đè" là do nguyên nhân này gây ra, đó là khi bạn đang ngủ và bạn cảm thấy có người đang theo dõi mình, nhưng bạn thậm chí không thể nói hoặc cử động, bạn cố gắng nhưng không thể ; Bạn la hét, bạn khóc, nhưng không ai lắng nghe bạn. Bạn thậm chí nhìn thấy mọi thứ xung quanh mình, nhưng bạn không thể làm gì cả.

Tương tự như vậy, những con quỷ này không chỉ làm bạn tê liệt, mà chúng còn ăn nỗi sợ hãi , và hấp thụ năng lượng của bạn thông qua việc "sex" với bạn, và chúng nhiều lần đạt cực khoái, mà nạn nhân khi tỉnh dậy không nhớ gì, chỉ cảm thấy kiệt sức. Và bạn chỉ nghĩ rằng, bạn đã gặp cơn ác mộng hoặc những giấc mơ khiêu dâm. Một số thức dậy với những vết bầm tím trên cơ thể và vết cắn.

Cuối cùng, nạn nhân cảm thấy buồn và chán. Họ cảm thấy rằng không ai yêu mình, họ chối bỏ chính bản thân mình, đến mức họ cố gắng kết liễu cuộc đời mình.

Có hai loại quỷ:

Incubus là nam quỷ và Sucubus là nữ quỷ. Những sinh vật này mang hình dáng con người của một phụ nữ hoặc đàn ông rất gợi cảm, và nạn nhân cảm thấy nó nằm trên cơ thể của họ, không thể cử động và nó kích thích nạn nhân đến mức khiến họ đạt cực khoái. Nó có thể bắt đầu thích bạn, nhưng cuối cùng nó sẽ lại giết chết bạn.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 82: Con Quỷ Giáng Sinh 'Krampus'


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CON QUỶ GIÁNH SINH 'KRAMPUS' PHIÊN BẢN ĐỘC ÁC CỦA ÔNG GIÀ NOEL

Theo truyền thuyết, vào đêm ngày 5/12 con quỷ này sẽ đến thăm từng nhà - y như ông già Noel. Tuy nhiên thay vì tặng trẻ con quà và kẹo, "Krampus" sẽ đánh những đứa trẻ hư bằng gậy.

Hắn thậm chí sẽ nhốt chúng vào bao tải rồi ném xuống suối, hoặc đơn giản hơn là... mang chúng thẳng xuống địa ngục

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị


[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị


________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 83: Song Trùng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trường hợp song trùng rùng rợn nhất: "Bản sao" luôn kè kè bên cạnh nữ giáo viên, đi đến đâu ai cũng hoảng sợ nhưng bản thân cô chẳng nhìn thấy.

Emilie Sagee chưa từng nhìn thấy song trùng của mình nhưng mọi người xung quanh thì được tận mắt chứng kiến rất nhiều lần.

Không ít người trên đời này tồn tại một song trùng (doppelganger), một phiên bản giống hệt mình ở diện mạo nhưng sống một cuộc đời khác biệt ở nơi nào đó trên thế giới này, của riêng mình. Sẽ có người nghe thấy mọi người nói rằng đã gặp mình ở đâu đó rồi nhưng thực tế là 2 bên chưa hề gặp nhau.

Đối với những trường hợp song trùng thường thấy thì chỉ là người giống người về vẻ ngoài, như gương mặt và dáng người. Thế nhưng, cũng tồn tại những trường hợp khác khó có thể lý giải, một trong số đó là trường hợp của Emilie Sagee. Câu chuyện của Emilie được tác giả người Scotland Robert Dale Owen ghi lại trong cuốn sách của mình mang tên Footfalls on the Boundary of Another World xuất bản vào năm1860.

Robert đã nghe được câu chuyện về Emilie từ Julie von Güldenstubbe, con gái của Baron von Güldenstubbe, từng theo học tại trường nội trú nổi tiếng Pensionat von Neuwelcke, nằm ở Latvia ngày nay, vào năm 1845. Năm đó, Emilie đang làm giáo viên công tác tại ngôi trường này.

Được biết, Emilie chào đời vào thế kỷ thứ 19 tại Dijon, Pháp. Sau này trưởng thành, cô kiếm sống bằng nghề giáo viên. Emilie được miêu tả là một cô gái xinh xắn, thông minh, đáng yêu và theo lời nhận xét của mọi người, cô là một nhà giáo tốt. Thế nhưng, Emilie lại gặp khó khăn trong việc duy trì công việc ở trường bởi vì sự bám đuổi của song trùng của chính mình. Đáng nói hơn, song trùng của Emilie lại là một bóng hình mờ ảo.

Đối với Emilie, song trùng giống như một lời nguyền. Emilie đã bị 18 ngôi trường sa thải chỉ trong 16 năm đi dạy chỉ bởi vì song trùng kỳ lạ của mình. Ngôi trường thứ 19 nhận Emilie vào làm chính là Pensionat von Neuwelcke, nơi các nữ sinh nhà giàu theo học.

Lần đầu tiên song trùng của Emilie xuất hiện là ngay tại lớp học. 13 học sinh khi đó cho biết Emilie đang giảng bài thì bất ngờ song trùng của cô giáo hiện ra ngay bên phải và bắt chước theo tất cả hành động của cô. Tất cả mọi người trong phòng học khi đó đều nhìn thấy song trùng của Emilie nhưng bản thân cô thì không.

Ngoài ra, song trùng còn xuất hiện ở nhiều dịp khác. Khi thì nó ngồi ăn ngay bên cạnh Emilie, lúc thì ngồi trong lớp khi Emilie đang giảng bài. Có lần Emilie đang giúp học trò lên đồ cho một sự kiện đặc biệt thì song trùng của cô xuất hiện. Nữ sinh ấy nhìn xuống thì phát hiện có đến 2 cô giáo đang chỉnh váy cho mình đã ngất xỉu ngay lập tức.

Có lần một lớp 42 nữ sinh đều nhìn thấy Emilie đang ở khu vực vườn để học cách gieo hạt. Khi đó, Emilie bước ra khỏi khu vực đó một lát rồi đi đến lớp học và ngồi trên bàn giáo viên. Các em học sinh lúc này không chú ý lắm cho đến khi một nữ sinh phát hiện thực tế Emilie vẫn đang đứng ở sân vườn làm công việc của mình. Hơn 42 người trong lớp học lúc nào vô cùng hoảng loạn nhưng vẫn có vài học sinh gan dạ đã tiến đến để cố chạm vào song trùng của Emilie nhưng tay của họ lại lướt xuyên qua người cô. Dù vậy, các nữ sinh này cho biết họ có cảm giác như bàn tay lướt qua một lớp vải dày.

Có rất ít những lý giải cho trường hợp song trùng đặc biệt của Emilie. Thực tế là có rất ít những vụ song trùng xảy ra trong lịch sử và câu chuyện của Emilie là đáng sợ nhất. Nhiều người cho rằng mỗi khi song trùng xuất hiện, Emilie thật sẽ trở nên mệt mỏi và vô hồn như thể một phần trong cô bị mất đi. Khi song trùng biến mất, Emilie lại được trở về là chính mình.
Về vụ việc ở sân vườn, Emilie cho biết thời điểm đó, cô rất muốn trở lại lớp học để xem chừng các em học sinh nhưng cuối cùng đã không làm vậy. Điều này khiến một vài nhà lý thuyết huyền bí tin rằng song trùng của Emilie hình thành từ nỗ lực muốn trở thành một giáo viên ưu tú và muốn theo sát các em học sinh của Emilie. Nhiều người khác cho rằng song trùng của Emilie xuất hiện để thực hiện những hành động mà cô đang làm ở một vũ trụ khác, nơi cô thường đưa ra những lựa chọn khác biệt hoàn toàn với thế giới thật.

Dù lời giải thích là gì đi chăng nữa thì câu chuyện về Emilie và song trùng kỳ lạ của cô vẫn được mọi người nhắc đến cho đến tận ngày nay. Trường hợp này vừa thú vị, vừa đáng sợ và khiến người ta không khỏi thắc mắc rằng liệu song trùng của chúng ta có đang tồn tại ngay bên cạnh nhưng chính bản thân chúng ta lại không nhận biết hay không?

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 84: Hành Trình Tội Ác Của Jo Doo Soon


HÀNH TRÌNH TỘI ÁC CỦA JO DOO SOON

Năm 2008, cả đất nước Hàn Quốc rúng động trước vụ án ấu dâm một bé gái 8 tuổi. Thủ phạm là Cho Doo Soon, 57 tuổi, đã bắt cóc và cưỡng hiếp nạn nhân khi cô bé trên đường từ trường về nhà. Tuy Nayoung may mắn thoát chết, nhưng bị tổn thương nghiêm trọng về thể chất lẫn tinh thần. Cô bé bị hỏng toàn bộ đường ruột, phải phẫu thuật nhiều lần để phục hồi nội tạng, mất hậu môn, 80% âm đạo, giảm thị lực, viêm mũi, viêm màng nhĩ, dập xương mũi, và phải đeo hậu môn ngoài cả phần đời còn lại. Tuy nhiên, kẻ gây nên tội ác kinh hoàng như thế chỉ phải chịu án tù 12 năm, gây nên sự phẫn nộ lớn.

Ngày 13/12 tới đây, theo truyền thông Hàn Quốc cho biết, Cho Doo Soon sẽ quay lại Ansan sinh sống sau khi thụ án 12 năm tù khiến gia đình nạn nhân phẫn uất, hàng xóm lo sợ.

Ngày 20/9 vừa qua, tờ Chosun Ilbo đã tìm gặp bố của Nayoung để phóng vấn, cha nạn nhân mong muốn hung thủ sẽ sống ở nơi nào đó mà không phải ở đây, thậm chí ông sẵn sàng vay nợ chi tiền cho gã, để gã không về lại thành phố

"Cho Doo Soon nói rằng hắn đã tự hối lỗi với bản thân, vậy tại sao lại quay lại Ansan, nơi nạn nhân đang sinh sống? Nếu cần thiết, tôi sẽ đưa cho hắn ta 20-30 triệu won (gần 400 đến gần 600 triệu đồng) để hắn chuyển đi nơi khác, kể cả khi tôi có phải đi vay nợ", cha nạn nhân nói.

Cha Nayoung cũng chia sẻ: "Con gái tôi vẫn phải mặc tã. Mọi người sẽ không thể biết chúng tôi cảm thấy như thế nào với tư cách làm cha mẹ nếu họ chưa từng trải nghiệm điều này trước đây. Tôi sống với cảm giác như tội nhân khi không thể bảo vệ con mình. Tôi nghe nói gã Cho Doo Soon sẽ sớm quay lại nơi này, tiếp tục sống gần nhà chúng tôi".

Thời gian đầu, Nayoung ngoài việc điều trị tại bệnh viện 2 lần/tuần, cô bé còn phải đến cơ sở tư vấn và điều trị hỗ trợ cho các nạn nhân bị tấn công tình dục trong suốt 4 năm, cho đến khi tốt nghiệp tiểu học. Lúc đó, bố Nayoung phải nghỉ việc để chăm sóc cho con gái.

Suốt 12 năm qua kể từ vụ ấu dâm, những tổn thương thể chất không thể cho Na Young có được cuộc sống học đường bình thường: "Gia đình chúng tôi không thể vui vẻ xem ti vi cùng nhau nữa. Mỗi lần xem tin tức có thông tin về tội phạm tình dục, con gái tôi ngất xỉu ngay lập tức. Nó không thể xem tin tức mà chỉ có thể xem phim hoạt hình bọn trẻ hay xem. Tôi cảm thấy nó đang bị cô lập về mặt xã hội khi không thường xuyên nắm bắt tin tức bên ngoài".

Na Young sống cả đời với túi hậu môn nhân tạo, hiện tại, dù cô bé đã ở độ tuổi 20 nhưng Nayoung vẫn phải thường xuyên dùng tã.

Được biết, tên tội phạm ấu dâm Jo Doo Soon trong suốt thời gian ở tù, hắn được điều trị tâm lý nhưng quá trình điều trị vẫn không cho thấy nhiều tiến triển. Theo kết quả kiểm tra gần đây nhất, bác sĩ tâm lý xác định kẻ tội phạm ấu dâm này vẫn rất nguy hiểm, không hề có sự ăn năn, hối cải sau suốt thời gian ngồi tù dài hạn. Điều này cho thấy Jo Doo Soon sẽ có nhiều khả năng tái phạm sau khi được trả tự do.
_________

Thề mình bức xúc cái vụ này lắm luôn ấy ~~ éo hiểu luật pháp kiểu gì luôn. Bất công vcđ ?
Mọi người có thể lên mạng tìm hiểu thêm về vụ này nhé, bảo đảm tức lòi ruột.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 85: Vụ Án Sylvia Likens


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

|MASS MURDER| VỤ ÁN SYLVIA LIKENS - LÝ DO ĐÁNG SỢ KHIẾN BẠN KHÔNG MUỐN ĐỂ HÀNG XÓM TRÔNG TRẺ.

Bố mẹ của Sylvia, 16 tuổi, làm việc trong đoàn tổ chức lễ hội nên họ phải thường xuyên di chuyển đến khắp mọi nơi trên nước Mỹ. Sở dĩ phải làm công việc tay chân này là bởi bố của Sylvia, ông Lester Likens, chỉ học đến lớp 8 và gánh trên vai trách nhiệm nuôi nấng 5 đứa con.

Jenny là một đứa trẻ trầm tính và bị liệt một chi bẩm sinh. Trong khi đó, Sylvia lại có nhiều sự tự tin hơn và thường được gọi với biệt danh "Cookie". Mặc dù bị thiếu mất chiếc răng cửa nhưng Sylvia vẫn được đánh giá là ưa nhìn, xinh xắn.

Tháng 7/1965, Lester vẫn tiếp tục lên đường rong ruổi theo các lễ hội trong khi vợ ông đang phải ngồi tù vì tội trộm cắp. 2 em trai của Sylvia là Danny và Bennie được giao cho ông bà chăm sóc. Không có nhiều sự lựa chọn, ông Lester đành giao 2 chị em Sylvia và Jenny cho một người quen của gia đình là Gertrude Baniszewski nhờ giúp chăm sóc các con.

Hoàn cảnh của Gertrude cũng không khá hơn Lester là bao khi bà có đến tận 7 người con. Bà ta kiếm được một chút tiền nhờ vào công việc ủi đồ cho hàng xóm. Bà Gertrude từng trải qua nhiều cuộc hôn nhân bất hạnh và bị bạo hành bởi một số người chồng vũ phu. Điều này dẫn đến căn bệnh trầm cảm nặng và khiến bà Gertrude phải dùng thuốc liều lượng cao. Rõ ràng bà ta không có điều kiện để chăm lo cho chị em Sylvia nhưng về phía gia đình ông Lester lại không còn lựa chọn nào khác.

Lester đã nhắn nhủ với Gertrude rằng bà ta hoàn toàn có thể thẳng tay dạy dỗ những đứa trẻ của ông nếu như chúng làm sai. Được biết, số tiền công bà Gertrude nhận được khi chăm sóc Sylvia và Jenny là 20 đô la/tuần.
Trong 2 tuần đầu tiên, 2 chị em Sylvia được đối xử khá tốt mặc dù con gái lớn 17 tuổi của bà Gertrude là Paula thỉnh thoảng tỏ thái độ đối đầu với cô. Nhưng rồi tuần tiếp theo, ông Lester gửi tiền cho bà Gertrude trễ hạn.
"Tao chăm sóc bọn mày trong 2 tuần rồi mà không nhận được đồng nào" - bà Gertrude vừa nói vừa đánh 2 chị em Sylvia. Bà kéo Sylvia vào phòng và đóng cửa lại. Jenny ngồi bên ngoài chỉ có thể nghe thấy tiếng gào thét trong đau đớn của chị gái. Tiền của ông Lester đến vào ngày hôm sau nhưng việc tra tấn chỉ mới bắt đầu.

Thời gian tiếp theo, bà Gertrude bắt đầu đánh đập 2 chị em Sylvia nhiều hơn, bất kể là ngày hay đêm. Mỗi lúc đó, bà dùng thanh gỗ dày và thắt lưng bằng da đánh đập 2 đứa trẻ. Có khi bà Gertrude bị mệt mỏi hoặc kiệt sức thì con gái lớn Paula sẽ thế chỗ mẹ mà bạo hành Sylvia và Jenny. Dần dần, Sylvia trở thành đối tượng duy nhất bị đánh đập.

Gertrude đổ tội ăn cắp đồ đạc của mình lên đầu Sylvia rồi dùng lửa đốt cháy các đầu ngón tay của cô gái trẻ. Chưa dừng lại ở đó, người đàn bà ác độc này còn bắt ép Sylvia ăn hotdog miễn phí nhiều đến nỗi bị nôn ra. Tiếp đến, bà Gertrude yêu cầu Sylvia ăn lại bãi thức ăn mà cô vừa nôn ra như một sự trừng phạt.

Bà Gertrude sau đó cho phép và thậm chí là cổ vũ các con thay phiên nhau đánh đập 2 chị em Sylvia. Từ đó, những đứa trẻ nhà này xem Sylvia như một cái bao cát để chúng tập võ, đánh cô gái trẻ ngã vào tường, gục xuống nền đất. Chúng xem da thịt của Sylvia như gạt tàn để dập thuốc, đẩy cô ngã cầu xuống cầu thang, cứa da rồi xát muối vào vết thương còn rỉ máu đỏ của nạn nhân. Sau các trận đòn roi, Sylvia đều được "thanh tẩy" trong bồn nước nóng.

Thời gian trôi qua, những hình thức tấn công trở nên tàn độc hơn, nhắm vào bộ phận sinh dục của Sylvia. Cô gái trẻ bị đánh nhiều đến nỗi không thể tự mình đi vệ sinh. Khi Sylvia tiểu ra giường, bà Gertrude quyết định cô còn không còn đủ tư cách để sống với gia đình bà nữa. Kết quả là Sylvia bị nhốt dưới tầng hầm mà không có thức ăn hay nhà vệ sinh.

Bấy nhiêu chưa thể khiến bà Gertrude dừng lại. Bà tiếp tục chiêu mộ những đứa trẻ hàng xóm gia nhập vào "đội quân hành hung" của mình. Gertrude nói dối con gái mình rằng Sylvia xúc phạm cô bé. Điều này khiến đứa con gái giận dữ và rủ bạn đến đánh đập Sylvia.

Thiếu nữ Anna Siscoe từng được bà Gertrude "tuyển" đến bạo hành Sylvia. Bà Gertrude đã dựng chuyện rằng Sylvia nói mẹ của Anna quan hệ với nhiều người đàn ông khác nhau vì tiền. Khi đó, Anna không tìm hiểu đúng sai mà đã tìm đến nhà của Gertrude để đánh đập Sylvia dữ dội. Trong số đó còn có một thiếu niên hàng xóm tên Richard Hobbs đã bắt tay với con gái bà Gertrude, Marie, đã dùng kim nóng xăm lên bụng Sylvia những dòng chữ xấu xí.

Có lần, chị gái Sylvia muốn đến nhà bà Gertrude để thăm các em nhưng bị từ chối. Trong thời gian Sylvia bị giam lỏng dưới hầm, Jenny đã không ít lần lẻn xuống để đưa thức ăn cho chị gái.
Một người hàng xóm đã báo cáo vụ việc lên cho một y tá chăm sóc sức khỏe cộng đồng. Người này đã đến nhà Gertrude để kiểm tra nhưng không tìm thấy Sylvia bởi vì cô gái trẻ đang bị giam dưới tầng hầm và cho rằng không có chuyện gì bất thường xảy ra ở đây. Bà Gertrude khi đó đã thuyết phục y tá kia tin rằng 2 chị em Sylvia đã không còn ở nhà bà.
Những người hàng xóm xung quanh được cho là biết đến vụ bạo hành Sylvia và họ còn từng tận mắt chứng kiến Paula đánh đập nạn nhân 2 lần nhưng không dám báo cảnh sát vì lo sợ cho sự an toàn của gia đình mình. Jenny thì bị mẹ con bà Gertrude đe dọa và đánh đập để ngăn cô tìm đến chính quyền mà tố cáo.

Cứ thế Sylvia cứ âm thầm mà chịu đựng những trận đòn roi không hồi kết.

"Chị sắp chết rồi" - Sylvia đã nói như thế với Jenny 3 ngày trước khi cô qua đời.

Bà Gertrude cũng cảm nhận điều gì đó chẳng lành nên đã ép Sylvia viết giấy nói rằng cô đã bỏ nhà ra đi khi gặp một nhóm bạn trai, quan hệ tình dục với chúng rồi bị chúng đánh đến nỗi cơ thể bị tổn thương nghiêm trọng.

Sau đó, Sylvia vô tình nghe được kế hoạch của bà Gertrude nói với các con rằng bà định đưa cô vào rừng rồi bỏ mặc cô chết ở đó. Sylvia đã dùng hết sức lực để trốn thoát. Cô đã chạy đến cửa chính nhưng lại bị bà Gertrude bắt lại. Cùng với sự giúp sức của thiếu niên hàng xóm Coy Hubbard, bà Gertrude đã đánh Sylvia đến khi cô gái trẻ bất tỉnh.

Sylvia qua đời vào ngày 26/10/1965 do xuất huyết não, sốc và suy dinh dưỡng. Sau 3 tháng bị hành hạ và bỏ đói, cô gái trẻ đã thân tàn ma dại và hầu như không thể cử động. Khi cảnh sát có mặt tại nhà, bà Gertrude khai rằng Sylvia đã đi vào rừng cùng với một nhóm bạn trai rồi bị chúng xăm lên người và đánh đập đến chết.

Lúc này, Jenny chớp lấy cơ hội nói với viên cảnh sát: "Xin hãy đưa cháu ra khỏi đây, cháu sẽ kể hết tất cả mọi chuyện".

Sau đó, cảnh sát đã tiến hành bắt giữ Gertrude, Paula, Stephanie, John Baniszewski, Richard Hobbs và Coy Hubbard vì tội giết người. Những người hàng xóm từng tham gia đánh đập Sylvia là Mike Monroe, Randy Lepper, Darlene McGuire, Judy Duke và Anna Siscoe cũng bị bắt vì tội gây thương tích cho người khác. Chúng đổ hết mọi tội lỗi cho bà Gertrude rằng bị bà tạo áp lực nên mới gây ra lỗi lầm như vậy.

Vào ngày 19/5/1966, bà Gertrude bị kết tội giết người cấp độ 1 và mức án phạt chung thân. Về phía đứa con gái lớn Paula cũng nhận mức án tương tự mẹ vì tội giết người cấp độ 2.

Richard Hobbs, Coy Hubbard và John Baniszewski Jr. bị kết tội ngộ sát và nhận án tù từ 2 đến 21 năm vì xét đến việc chúng là trẻ vị thành niên.

Paula được tha bổng sau 8 năm thi hành án trước khi chuyển đến Iowa sinh sống cùng với một cái tên mới. Vào năm 2012, Paula bị đuổi khỏi trường sau khi nơi đây nhận được tin báo mật danh rằng ả có liên quan đến cái chết của cô gái trẻ 16 tuổi Sylvia Likens.

Trên thực tế, bà Gertrude cũng chỉ phải ngồi tù 20 năm và được tha bổng vào năm 1985. Jenny cùng một nhóm người đã tổ chức biểu tình chống lại quyết định này nhưng không có tác dụng. 5 năm sau khi ra tù, bà Gertrude qua đời vì bị ung thư phổi.
Sau tất cả, Jenny không trách bố mẹ về những gì đã xảy ra với chị gái. Cô tin rằng lỗi lầm duy nhất của mẹ mình là đặt niềm tin vào người phụ nữ ác quỷ như Gertrude...

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị


[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 86: Vụ Án Giết Mẹ Ruột


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

LẬT LẠI VỤ ÁN GIẾT MẸ RUỘT CỦA GÃ SINH VIÊN THIÊN TÀI ĐẠI HỌC BẮC KINH: KẾ HOẠCH HOÀN MỸ ĐẾN TỪNG CHI TIẾT.

Ngày 14/02/2016, cảnh sát phát hiện người phụ nữ tên Tạ Thiên Cầm chết trong ký túc xá dành cho nhân viên của một trường trung học Phúc Châu.

Con trai nạn nhân Ngô Tạ Vũ (22t) là đối tượng tình nghi lớn nhất. Ngày 03/03/2016, báo chí Trung Quốc đưa tin cảnh sát Phúc Châu ra thông báo treo thưởng, nội dung thông báo là treo giải thưởng 10.000 NDT để truy bắt kẻ tình nghi này.

Ba năm trôi qua kẻ tình nghi vẫn bặt vô âm tín, dù treo thưởng hậu hĩnh và đăng ảnh kẻ tình nghi nhưng cảnh sát vẫn không thể lùng bắt được Ngô Tạ Vũ.

Tuy nhiên, sau 3 năm lẩn trốn, cuối cùng vào ngày 21/04, khi vừa đáp xuống sân bay Trùng Khánh, Ngô Tạ Vũ đã bị cảnh sát bắt giữ, trên người mang theo hơn 30 chứng minh thư giả. Được biết, số chứng minh thư này hắn đặt mua trên taobao. Hiện tại Ngô Tạ Vũ đã được giao cho cảnh sát Phúc Châu điều tra động cơ giết mẹ.

Sinh viên thiên tài.
Đầu tiên, Ngô Tạ Vũ có nhân cách phản xã hội điển hình, một kẻ thủ ác thông minh, người có khả năng tạo một vụ án gần như hoàn mỹ.

Ngô Tạ Vũ là một thiên tài, điểm này có thể thấy được qua thành tích học tập của hắn.

Năm 2009, Ngô Tạ Vũ lấy thành tích đứng đầu toàn trường thi vào trường trung học trọng điểm ở Phúc Châu, điểm lúc ấy của hắn là 437 chỉ thấp hơn học sinh đứng đầu tỉnh 1.5 điểm.

Năm 2012, Ngô Tạ Vũ được Bắc Đại (Đại học Bắc Kinh) - trường đại học hàng đầu Trung Quốc đưa vào danh sách tuyển sinh đầu tiên, lúc ấy ở trường hắn chỉ có 4 học sinh trúng tuyển, Ngô Tạ Vũ là một trong số đó.

Sau khi vào đại học Bắc Kinh, năm đầu đại học, Ngô Tạ Vũ đã giành được danh hiệu sinh viên ưu tú; năm hai, Ngô Tạ Vũ đạt được học bổng Liêu Khải.

Không dừng lại ở đây, vì muốn du học Ngô Tạ Vũ nên đã tham gia cuộc thi GRE, với thành tích xuất sắc, hắn đã nhận được một phần học bổng.

Thời điểm ra tay giết mẹ mình, Ngô Tạ Vũ là một thanh niên có tiền đồ vô cùng tốt đẹp. Khi đó hắn là sinh viên năm thứ tư chuyên ngành kinh tế của đại học Bắc Kinh.

Vụ án giết người hoàn mỹ.
Nếu Ngô Tạ Vũ không chủ động lộ ra sơ hở, có lẽ bây giờ khó ai biết được vụ án này xảy ra thế nào.

Tháng 7 năm 2015, Ngô Tạ Vũ đăng một STT trên weixin, nói mình muốn đi làm sinh viên trao đổi 4 năm, mẹ (nạn nhân Tạ Thiên Cầm) cũng sẽ đi chung, họ sẽ đi chuyến bay ngày 25/07 đến Mỹ.

Nhưng thực tế ngày 23/07 Ngô Tạ Vũ đã giết hại mẹ của mình là Tạ Thiên Cầm.

Sau khi xác nhận nạn nhân đã chết, Ngô Tạ Vũ dùng màng bọc, bọc xác nạn nhân lại hơn mười lớp, mỗi một lớp hắn còn cẩn thận bỏ than hoạt tính vào để hút mùi thối, lúc ấy hiện trường cũng được hắn chuẩn bị rất kỹ càng.

Sau đó, Ngô Tạ Vũ đặt mua camera theo dõi và thiết bị cảnh báo hồng ngoại trên mạng, lắp đặt ở căn phòng giấu thi thể, chỉ cần có người vào, thiết bị cảnh báo sẽ gửi cảnh báo vào điện thoại của hắn, ngoài ra bất kì khi nào hắn cũng có thể thông qua camera biết được tình hình trong phòng.

Sau đó hắn dùng điện thoại của mẹ mình gửi tin nhắn vay tiền thân thích và người quen với lý do là chuẩn bị cùng con trai sang Mỹ du học. Hắn tổng cộng mượn được hơn 1 triệu 4 trăm NDT.

Tiếp theo hắn dùng thư tay ngày xưa mẹ hắn từng viết cắt ghép lại, rồi chép lại ra giấy, làm giả đơn xin từ chức gửi cho trường học nơi nạn nhân đang làm giáo viên.

Ngày 05/02/2016, Ngô Tạ Vũ gửi tin nhắn cho cậu của mình, nói mình và mẹ sắp từ Boston về Trung Quốc, đi chuyến tàu ngày 06/02 tới Phúc Kiến, mong là cậu sẽ tới đón hai mẹ con về nhà mừng năm mới. Cùng ngày đó cậu hắn không đón được người, gọi điện liên lạc thì Ngô Tạ Vũ đã tắt máy.

Mãi tới ngày 14/02, sau khi ăn tết xong, cậu hắn đi báo cảnh sát, cảnh sát tới nhà hắn phá cửa ra thì mới thấy thi thể Tạ Thiên Cầm nằm yên trong nhà.

Cũng từ sau ngày 05/02/2016 Ngô Tạ Vũ mất tích.

Cách thức giết người tàn nhẫn, kết hoạch chặt chẽ chu đáo, tội phạm có chỉ số thông minh cực cao đã khiến vụ án này gần như rơi vào bế tắc.

Khi tin tức Ngô Tạ Vũ bị bắt truyền ra, cảm xúc của dân chúng khá phức tạp. Quá trình thẩm vấn hắn có lẽ sẽ kéo dài rất lâu, chúng ta còn cần kiên nhẫn chờ đợi ngày sự thật được công bố.

Vậy nguyên nhân dẫn đến bi kịch này là gì? Là nền giáo dục xảy ra vấn đề hay là do gia đình?

Từ những thông tin truyền thông cung cấp, có thể thấy gia đình Ngô Tạ Vũ không hoàn mỹ, nguyên nhân không hoàn mỹ nằm ở Tạ Thiên Cầm. Tạ Thiên Cầm tính tình chịu thương chịu khó, yêu cầu bản thân rất nghiêm khác lại không thích xã giao. Mà nghiêm khắc với chính bản thân mình thôi còn chưa đủ, nạn nhân cũng áp đặt những điều này lên con mình, thậm chí thay thế con đưa ra những quyết định quan trọng.

Liệu có phải người mẹ quá mức nghiêm khắc khiến cho Ngô Tạ Vũ không thể đưa ra chính kiến, thực hiện những điều mình thích. Sau một thời gian dài, mâu thuẫn giữa hai mẹ con ngày càng sâu sắc hơn, Ngô Tạ Vũ “không còn cách nào khác”, chỉ có thể thông qua cách thức tàn nhẫn nhất để mẹ mình biến mất, từ đó chiếm được tự do không?

Nhưng cái giá cho tự do này quá đau lòng, quá thảm thiết.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị


[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị


[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 87: Hủ Tục Rùng Rợn Ở Trung Quốc


NHỮNG HỦ TỤC RÙNG RỢN NHẤT VẪN ĐANG LƯU TRUYỀN Ở TRUNG QUỐC, TỪ ÂM HÔN CHO ĐẾN NUÔI CỔ TRÙNG.

Những tập tục truyền thống của Trung Quốc thật sự nhiều không đếm xuể, trong đó bao gồm cả những tập tục lễ lạc, nghi lễ truyền thống, phong tục dân gian.

Nhiều phong tục cổ truyền vẫn còn được phổ biến rộng rãi ở Trung Quốc đến tận ngày nay, như treo câu đối tết, bánh dày tết Nguyên tiêu,… Nhưng có lẽ bạn không biết, ngoài những tập tục này ra còn những hủ tục vô cùng kì dị thậm chí là đáng sợ, vậy những tập tục hay hủ tục đó rốt cuộc là gì? Dưới đây là một số hủ tục đáng sợ còn được lưu truyền hoặc biết đến cho tới tận ngày nay ở Trung Quốc.

CẢN THI Ở TƯƠNG TÂY

Cản thi (dẫn thi thể, đuổi thi thể) là một tập tục của dân tộc Miêu thuộc vùng Tương Tây, Trung Quốc, nghe nói đó là một loại bí thuật, là một nhánh nhỏ của vu thuật. Nghe cái tên cản thi thôi cũng đủ thấy đáng sợ và thần bí rồi, nhưng cụ thể ra sao thì chắc ít người biết được.

Chắc chúng ta ai cũng từng xem các phim cương thi rồi nhỉ, trong phim thường có một đạo sĩ mặc đạo bào, tay cầm kiếm dẫn theo một đàn xác chết đằng sau, nguyên hình của nó chính là tập tục cản thi ở Tương Tây.

Tương Tây năm ở vùng tây bắc tỉnh Hồ Nam, địa vực chủ yếu là sông và núi, đường đi gập ghềnh, Có dãy núi Võ Lăng chạy dài từ tây sang đông, phía tây là cao nguyên Vân Quý, phía bắc là vùng núi Lân Ngạc, đông nam là núi Tuyết Phong.

Hoạt động cản thi chỉ giới hạn trong vùng núi Tương Tây, bắc thì lan tới vùng Lãng Châu (Thường Đức) chưa tới hồ Động Đình, phía đông thì tới Tĩnh Châu, phía tây thì chỉ có Phù Châu và Vu Châu, tây nam thì tới tận Vân Nam và Quý Châu.

Truyền thuyết kể lại rằng, đây đều là những vùng đất quỷ của tổ tiên tộc người Miêu, đi xa hơn thì sẽ ra khỏi ranh giới, mà vượt qua ranh giới thì dù là người kinh nghiệm mấy cũng không làm gì được đám cương thi đó. Cũng theo truyền thuyết thì tập tục này thịnh hành nhất ở Nguyên Lăng, Lô Khê, Thần Khê.

Trong văn hoá dân gian ở Tương Tây, từ xưa đã có cái nghề cản thi và phong tục cản thi, vậy rốt cuộc ai là người tạo ra nghề và phong tục này kì lạ này? Đồn rằng nó có liên quan tới kì môn độn giáp – một môn huyền học của đạo giáo, phân ra hai hệ nhỏ nữa là phép thuật và bói toán, khởi nguyên từ phép tính cửu cung.

Lại thêm thời xưa quan niệm lá rụng về cội, tức người sau khi qua đời, phải được đưa về cố hương để mai tác, mà thời xưa, giao thông chưa phát triển, chỉ có thể đi đường thuỷ hoặc đường bộ. Tuy nhiên người xưa cũng cực kì kiêng kị người chết, không có bất kì thuyền hoặc xe nào đồng ý vận chuyện thi thể, chính vì thế đã cho ra cái nghề nghiệp và phong tục cản thi vô cùng thần bí này.

Thế nhưng, không ít tài liệu cho rằng cản thi thực chất phải là cõng thi thể. Trên thực tế người cản thi sẽ phanh thây thi thể ra, chỉ giữ lại phần tay chân, sau đó quét nước thuốc đặc chế lên phần cắt để tránh hư thối.

Một người phụ trách cõng phần tay chân này, rồi mặc lên mình một bộ đồ đen che kín toàn bộ thân thể, bao gồm cả mặt mũi. Một người khác sẽ giả làm đạo sĩ cản thi đi đằng trước ném tiền giấy, lay chuông, chỉ phương hướng cho người cõng thi thể. Cả hai cố ý làm ra không khí khủng bố để không ai dám tiếp cận, nếu quãng đường quá xa xôi, cả hai sẽ trao đổi thân phận mỗi ngày.

Hiện giờ, theo sự phát triển của xã hội và giao thông ngày càng thuận tiện, tập tục này đã gần như bị thất truyền, chỉ còn lại những truyền thuyết và đồn đoán quanh về nghề và tập tục này quanh vùng Tương Tây.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 88: Giết Cả Gia Đình Vì Sợ Họ Buồn


THIẾU NIÊN GIẾT CẢ GIA ĐÌNH VÌ SỢ HỌ BUỒN

Một thiếu niên ở Nga lấy rìu chém chết 5 thành viên trong gia đình, bao gồm ông, bà, mẹ, em trai và em gái vì sợ họ buồn chuyện hắn tự tử...

Vụ việc kinh hoàng xảy ra tối 18-8 (giờ địa phương). Thiếu niên gây án được xác định là Timerlan, 16 tuổi, sống tại một ngôi làng ở vùng Ulyanovsk - Nga.

Thi thể của ông, bà, mẹ, em trai và em gái của Timerlan được phát hiện vào sáng ngày hôm sau tại nhà riêng. Timerlan cũng tự tử sau khi giết 5 thành viên trong gia đình.

Hãng tin Interfax cho biết trong thư tuyệt mệnh để lại trước khi chết, Timerlan viết: "Tôi quyết định rời khỏi thế giới này. Để người thân của tôi không phiền lòng, tôi sẽ mang họ theo".

Lúc 3 giờ hôm 18-8 (giờ địa phương), hắn gửi tin nhắn cho bạn bè, than vãn chuyện xích mích với mẹ và 2 người em, đồng thời tuyên bố cách giải quyết duy nhất là "giết chết họ".

Mặt khác, Timerlan nói hắn rất yêu quý ông bà của mình, vì vậy quyết định giết họ để họ không buồn vì cái chết của những thành viên khác trong gia đình.

Người ta tin rằng Timerlan có thể bị chứng tâm thần phân liệt và các nhà điều tra đang xác định khả năng này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 89: Minh Hôn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

MINH HÔN - HỦ TỤC RÙNG RỢN VẪN CÒN TỒN TẠI ĐẾN NGÀY NAY.

Minh hôn hay còn được biết đến với tên âm hôn. Cũng tức là tìm vợ hoặc chồng cho người đã chết, chỉ nghe thôi đã đủ thấy lạnh người. Phong tục này bắt nguồn từ chuyện các cặp đôi sau khi đính hôn, chưa kịp làm đám cưới thì đã vì sự cố mà qua đời.

Người lớn tuổi cho rằng, nếu không thay người vợ hoặc chồng tìm ấy hoàn thành việc kết hôn, thì hồn ma của họ sẽ không được siêu thoát, hiện về tác quái, làm gia đình không được yên ổn. Vì vậy nhất định phải cử hành nghi thức minh hồn cho họ, cuối cùng chôn cả hai cùng một chỗ, để cả hai trở thành vợ chồng danh chính ngôn thuận, cùng hợp táng với nhau. Cũng là để tránh mồ mà hai bên nam nữ thành đấm mồ cô độc.

Tấm hình '1 này được chụp ở Quảng Đông vào khoảng năm 1930-1933, cô gái bên phải sinh ra trong một nhà giàu có, không chỉ vậy cô còn là con gái một, người nam là chàng trai nổi tiếng khắp thôn vì vẻ ngoài lịch lãm, nhưng gia cảnh không tốt. Cô gái nhà giàu chẳng may qua đời, sau khi cô đời được khoản 10 ngày, người nhà cô gái cho bà mối tìm người để tổ chức minh hôn cho con gái, người nam đã tới ở rể và kế thừa gia sản của gia đình cô gái.

Cũng theo phong tục ngày xưa ở Trung Quốc, thanh niên nam nữ chưa lập gia đình mà chết là điềm không lành, nhà giàu có sẽ tìm người sống gả hoặc cưới chồng/ vợ cho con mình, còn nhà nghèo sẽ tìm những người đã chết để tổ chức đám cưới cho cả hai bên.

Tấm hình 2 được truyền trên mạng là dùng giá chống xác cô dâu lên để chụp hình, tuy nhiên sau này được chứng thực chỉ là tin vịt, trên thực tế hai người trong hình là một đôi vợ chồng sống ở Sơn Tây. Tạp chí địa lý Trung Quốc từng dùng tấm hình này để giới thiệu về phong thổ Sơn Tây.

Nghi thức âm hôn chưa bao giờ trở thành một phong tục chính tức. Âm hôn tuy tính là chuyện vui, nhưng thực tế lại là sự hỗn hợp giữa hai nghi thức đám cưới và đám tang. Ở mức độ nào đó hoàn toàn phụ thuộc vào việc gia chủ muốn sắp xếp thế nào.

Nghi thức âm hồn thời cổ đại rất khác biệt, đầu tiên phải có bà mối giới thiệu, hai bên gia đình trao đổi danh thiếp, xem tuổi để chọn ngày kết hôn, sau đó lấy long phượng thiếp rồi trao đổi lễ vật đính hôn. Nhà trai đưa lễ vật cho nhà gái, một nữa là tơ lụa, gạo dầu, vàng bạc; một nữa là vải, kẹp, quần áo, mỗi thứ một món, hai hộp gấm bên trong là hoa tai, vòng tay, nhẫn, trâm và những trang sức khác được làm bằng giấy.

Thời gian tặng tín vật đính hôn vào nửa đêm, sau khi đưa đến, nó được đốt trước cửa nhà gái hoặc mộ cô dâu. Còn khi truyền tin, nhà trai sẽ đưa lồng ngỗng, rượu, bánh long phượng, giò,.... những thứ này đều là thật. Chỉ có quần áo, trang trức là bằng vàng mã.

Nhà giá sẽ tặng lại của hồi môn, thường đều là làm bằng giấy, sau khi đưa tới nhà trai, sẽ bày nửa ngày trước bài vị hoặc ảnh chụp của “Tân lang”, sau đó quà cưới được lấy xuống đi vòng quanh nhà trai một vòng, rồi được đội nhạc dẫn đường đi đến quảng trường gần nhất đốt.

Tuy nhiên những nghi thức này có thể giản lược đi, nhưng nghi thức cưới là không thể thiếu. Ban ngày sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi thân hữu, trước cửa nhà bày một cỗ kiệu. Trong phòng cưới sẽ cúng bách vị, đối diện giường sẽ đặt cái bàn nhỏ, để ảnh chụp hoặc bài vị của tân lang, bên trên bày hai mâm táo đã gọt và bánh hỉ. Ngoài ra còn phải có một đoá hoa đỏ phần tua rua ghi tân lang.

Phía nhà gái đặt bài vị hoặc ảnh chụp của “tân nương”, cũng bày bàn cúng như trên, cũng có hoa đỏ ghi tân nương.

Sau khi tiệc tàn, kiệu hoa được nâng từ nhà trai sang nhà gái, do bà mối nhận bài vị hoặc ảnh chụp của tân nương đặt lên kiệu. Lúc này cha mẹ tân nương phải khóc to đuổi theo ra cửa, hệt như lúc làm đám cưới bình thường.

Kiệu được nâng về nhà trai, tiếp tục do bà mối nâng ảnh chụp hoặc bài vị của cô dâu xuống, đặt song song với hình chụp hoặc bài vị của tân lang. Sau đó dùng dây đỏ quấn lấy hai bài vị hoặc hình lại cùng một chỗ, treo lên dây đỏ và vàng. Xong nghi thức dắt tơ hồng, bà mối sẽ dâng hương bái lạy xem như cả hai vợ chồng đã bái thiên địa.

Cuối cùng người nhà sẽ cầm rượu hợp cẩn, bánh con cháu, mì trường thọ, bày trước ảnh chụp hoặc bài vị của cặp vợ chồng. Nếu hai bên có em trai hoặc em gái thì phải gọi ra quỳ bái vợ chồng mới cưới. Thân gia hai nhà cùng nhau chúc phúc.

Sau khi cử hành hết toàn bộ nghi thức bên trên, hai nhà sẽ chọn ngày hoàng đạo để khai mả, đúng giờ hoàng đạo thì nhấc quan tài nhà gái lên, hất một thau nước sạch, ném hai quả táo xuống đất. Cùng lúc này hai bên thân hữu giơ cao hoa đỏ và tiền giấy lên. Nhà trai thì lấy thêm một phần một bên trái mộ tân lang, đợi linh cữu đằng gái đến thì cho nhập huyệt, tiến hành nghi thức hợp táng. Sau khi táng xong, tức khắc cúng hoa quả và rượu, đốt giấy đỏ, cử hành lễ tế mừng hợp táng. Cha mẹ hai bên và thân hữu vừa khóc vừa nói chúc mừng. Đến đây toàn bộ nghi thức âm hôn mới xem như kết thúc.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 90: Thụ Táng


Ngoài ra thụ táng còn có một hình thức cổ xưa hơn nữa, đó là đặt thi thể người chết vào rừng sâu hoặc là những cây đại thụ ở dã ngoại, mặc nó phong hoá. Sau này có thay đổi một chút là bỏ thi thể người chết vào một cái lều được dựng sẵn từ trước.

Bởi vì đặt thi thể ở tự nhiên mặc cho phong hoá, nên diễn sinh ra các tên gọi và cách mai táng khác như phong táng, quải táng, mộc táng, không táng hoặc huyền không táng. Thụ táng cũng là một trong những nhân tố phản ánh hình thức thụ cư của người xưa, vì thế nó cũng là một dấu ấn của nền văn minh cổ đại.

Thụ táng cùng với phong táng, quải táng, không táng, huyền không táng là những nghi thức an táng cực kì lâu đời. Thụ táng là chỉ việc chôn tro cốt của người chết dưới một gốc cây đại thụ được chỉ định, hoặc rải tro cốt vào đất, bên trên trồng cây làm kỷ niệm.

Thụ táng thời cổ đại sẽ không lập mồ mã, không có hoặc sự dụng những bình được tro cốt dễ bị bào mòn theo thời gian. Ngay nơi thực hiện nghi thức thụ táng, chỉ đặt một hòn đá, bên trên ghim một đồng xu, viết rõ tên họ, ngày sinh ngày mất của người chết là được, hoặc vắt một tấm gỗ kỷ niệm trên cây là xong. Không để lại mộ phần, không lập bia mộ, chỉ chiếm hoặc có thể nói là không chiếm đất đai. Ngày nay thụ táng được xem như là một trong những ý tưởng tiên tiên nhất trong việc an táng người đã mất.

Ngoài ra còn có một cách thụ táng khác nữa, tương đối hiếm thấy, thường gặp ở Tây Tạng, cách thụ táng này dành riêng cho những đứa trẻ sơ sinh chưa qua một tuổi, thực hiện nghi thức thụ táng cho chúng là vì chúng còn quá nhỏ chưa từng tiếp xúc đến bất kì tội ác gì trên thế giới này, vẫn còn nguyên linh hồn trong sáng.

Chính vì thế chúng có được tư cách hưởng thụ táng, nó chứa đựng lời chúc phúc của mọi người, rằng sau khi linh hồn những đứa trẻ này luân hồi và trở lại thành người, chúng sẽ có một thân thể khoẻ mạnh và dẻo dai như cây đại thụ.

Bên cạnh đó ở Indonesia tới nay vẫn còn một số nơi lưu hành cách thụ táng truyền thống là đặt thi thể trẻ sơ sinh vào trong thân cây. Người dân địa phương sẽ bọc xác những đứa trẻ vào vải, sau đó đào một cái hố giữa thân cây, đặt thi thể trẻ vào trong. Tương truyền làm vậy trẻ sơ sinh đã được thiên nhiên hấp thu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 91: Canh Thai Nhi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vào thời kỳ trước năm 2000, ở Quảng Đông rất thịnh hành phong trào tẩm bổ bằng canh thai nhi.

Theo báo Nhân Dân, dân số Trung Hoa lên tới hơn 1 tỷ người bắt đầu thực hiện chính sách kế hoạch hóa gia đình, một đôi vợ chồng chỉ được phép sinh một con.

Những năm đó phong trào vận động kế hoạch hóa gia đình xuất hiện một khẩu hiệu khiến người nghe kinh hãi: “Một người chết, cả làng chịu tang”, “Thà thêm một nấm mộ, chứ không thêm một người”, “Nên tránh mà không tránh, nhà đổ cột xiêu. Nên bỏ mà không bỏ, tịch thu ruộng trâu”.

Bình thường khi mang thai đến tháng thứ 6 người mẹ không thể phá thai bởi vì sẽ rất nguy hiểm cho cơ thể, nhưng chính sách kế hoạch hóa đã khiến cho đám người trong bệnh viện phát rồ, cho dù mang thai tám chín tháng bọn họ vẫn cưỡng ép phá bỏ, rõ ràng là một sinh mạng sắp chào đời bọn họ vẫn tàn nhẫn sát hại, giống như giết một con kiến. Thậm chí còn thắt cổ tử cung người mẹ nhưng sau đó không nói cho người mẹ biết. Việc làm thiếu nhân tính như vậy, con người còn là con người sao?

Tôi có quen một nhân viên y tế ở bệnh viện phụ sản Bắc Kinh, cô ta nói bất kể là những đứa trẻ đủ tháng hay không đủ tháng nếu không có trong danh sách được sinh ra, bọn họ sẽ tiêm một số lượng lớn cồn trên đỉnh đầu trẻ sơ sinh, đứa trẻ sẽ chết yểu ngay tức thì. Các cô mỗi ngày đều “xử lý” như đứa nhỏ đáng thương như vậy.

Cô ta còn nói, có những đứa sinh mệnh đặc biệt mạnh mẽ, nếu như tiêm một mũi vẫn còn động đậy sẽ tiêm thêm một mũi, cam đoan đứa trẻ không có trong danh sách sẽ chết trong bệnh viện.

Có người nói chính sách cải cách sẽ không kéo dài, chút hành vi bạo lực máu tanh này có tính là gì? Hơn nữa cả nước đều đang hưởng ứng. Thế nhưng cao tầng Trung Hoa người nào lại chẳng có hơn hai đứa con?

Người Trung Hoa chú ý bổ khí, dưỡng huyết, truyền thống sử dụng nhao thai làm thuốc đại bổ trải dài hơn bảy mươi năm. Khi kế hoạch hóa gia đình bùng nổ, phong trào dùng thai nhi làm canh bổ lập tức lan rộng, còn dẫn chứng hình ảnh vô cùng sống động, dùng canh thai nhi chiêu đãi khách quý ở Quảng Đông trở nên thịnh hành, đa số người đều hưởng ứng trào lưu này.

Dưới tình huống đó, chỉ với 3 4 ngàn tệ là có thể thưởng thức một tô canh thai nhi sáu bảy tháng, theo quan chức Quảng Đông thì đây là món cực phẩm tráng dương. Thai nhi vài tháng thêm vào một nắm đảng sâm, đương quy, kỷ tử, vài lát gừng cùng với xương gà, hầm trong 8 tiếng, có thể bổ khí dưỡng huyết.

Từng có phóng viên đến cửa hàng chuyên bán canh thai nhi ở Phật sơn Quảng Đông, nghe Lê sư phụ giảng giải: xương sườn (ám chỉ trẻ con) không dễ làm, hiện không có hàng tồn, thứ này nhất định còn tươi không thể để tủ lạnh, còn tươi ăn mới ngon.

Lê sư phụ nói với phóng viên, nếu thật sự muốn ăn thì có một đôi vợ chồng công nhân ngoại tỉnh, cô vợ hiện đang mang thai tám tháng, bởi vì hai thai trước đều là con gái, tiếp qua vài ngày sẽ thúc sinh, nếu lại là còn gái đến lúc đó có thể ăn.

Phóng viên vẫn bán tính bán nghi, đã điều tra mấy tuần đã nghe thì đã nghe rất nhiều nhưng chưa chân chính nhìn thấy, ai ngờ không tới vài ngày liền có điện báo từ Đài Sơn đã tìm được “xương sườn”.

Đã giết một thai nhi nữ làm thuốc bổ.

Phóng viên đi theo vào Đài Sơn, Cao sư phụ phụ trách tiếp đãi dẫn bọn họ vào phòng bếp “mở mang tầm mắt”. Chúng tôi nhìn thấy đứa trẻ sơ sinh không lớn hơn mèo con bao nhiêu, nhắm mắt nằm trên thớt, “Mới hơn 5 tháng nên hơi nhỏ.” Cao sư phụ tỏ vẻ xin lỗi, hắn nói đứa nhỏ này là nhờ một người bạn tìm ở nông thôn, hắn không tiết lộ giá cả chỉ nói là tùy theo tháng lớn nhỏ và thai sống hay chết mà định giá.

Bữa ăn này ít nhất giá 3500 tệ, phóng viên nghe nói sinh non hay sảy thai là thai chết, người môi giới sẽ lì xì cho bà đỡ vài trăm tệ, còn phá thai lớn tháng là thai sống, thì bọn họ sẽ cho cha mẹ đứa trẻ khoảng 2000 tệ và xin đứa nhỏ để nuôi dưỡng, cha mẹ đứa trẻ cảm kích vạn phần, nào biết con gái nhỏ vừa chào đời của mình sẽ lập tức bị ăn tươi.

Về phần những đứa trẻ sơ sinh khi được đưa tới nhà hàng, đều bị sát hại, bất kể trước đó còn sống hay chết, không có ai quan tâm.

Sau khi “thưởng thức” quá trình làm canh thai nhi, phóng viên không có gan ăn thử và thật lâu sau đó không thể nuốt nổi thứ gì, liền giả vờ nói thân thể không khỏe mà rời đi.

Phóng viên phẫn nộ nói: tất cả đều là thai nữ, hành vi tàn ác vô cùng mất nhân tính, nhất định sẽ bị trời phạt.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 92: Những Bài Đồng Dao Kinh Dị


CÂU CHUYỆN KINH DỊ PHÍA SAU NHỮNG BÀI ĐỒNG DAO

(1) MẸ TÔI GIẾT TÔI.

Mẹ giết tôi

Cha ăn tôi

Anh và chị tôi ngồi dưới gầm bàn

Nhặt xương của tôi lên

Chôn trong mộ đá lạnh lẽo

•Bài đồng dao kể về một cậu bé bị mẹ kế giết hại, sau đó bà ta nói với người cha là cô chị không cẩn thận giết cậu bé, rồi nấu xác cậu bé đem cho người cha ăn, cô chị đau xót đem xương em trai chôn dưới gốc cây.
_______________________

(2) EM GÁI CÕNG BÚP BÊ.

Em gái cõng búp bê

Ra vườn ngắm anh đào

Búp bê òa khóc gọi “mẹ ơi”

Chim nhỏ trên cây cười ha hả

Búp bê à búp bê sao lại khóc?

Có phải nhớ mẹ rồi không?

Búp bê à búp bê đừng khóc nữa

Có tâm sự gì thì nói với tớ đi

Trước đây tớ cũng có gia đình

Có ba có mẹ yêu thương

Một hôm ba say rượu

Cầm búa đi về phía mẹ

Ba chém thật nhiều nhát

Máu tươi nhuộm đỏ tường

Đầu mẹ lăn dưới đất

Mắt mẹ vẫn nhìn tớ

Ba ơi mẹ ơi vì sao thế?

Sau đó ba bảo tớ giúp ba

Bọn tớ chôn mẹ dưới tàng cây

Sau đó ba lại cầm búa lên

Lột da tớ làm búp bê.

•Bài đồng dao trên khá nổi tiếng và có nhiều phiên bản, phiên bản thịnh hành nhất chính là câu chuyện về cô bé tên Bắc Thôn Ngọc Thượng, con của một vị tướng quân với vợ nhỏ. Lúc nhỏ Ngọc Thượng rất xấu, đến khi lớn lên vẫn còn xấu. Cho dù là ba mẹ cùng em gái cũng không thích cô cũng không muốn gần gũi cô bé, bởi vì thời đó "xấu xí" bị xem là một "căn bệnh truyền nhiễm"... Ngọc Thượng vì thế thu mình lại, người bạn duy nhất chính là con búp bê mặt cười, cô ôm nó suốt ngày.

Đến năm 15 tuổi diện mạo vẫn không thay đổi, cô bé tự ti rơi vào tuyệt vọng, treo cổ tự sát trong phòng mình. Bởi vì từ nhỏ xa lánh mọi người nên không ai phát hiện cô đã chết. Đến khi tóc rơi xuống sàn, váy trắng biến thành màu đỏ sẫm, mẹ cô bé cũng phát hiện. Mẹ cô gào khóc thảm thiết, sau khi làm đám tang cho con gái, bà vẫn không sao quên được cảnh tượng đó, bà đổ tất cả lỗi lầm lên đứa con gái thứ 2. Sau đó bà u uất lâm bệnh nặng và qua đời ở tuổi 30. Trước khi chết bà vẫn ôm búp bê cười của Ngọc Thượng và nói rằng sẽ đi tìm con gái.

Mọi chuyện bắt đầu kỳ lạ sau cái chết của 2 mẹ con, cứ đến tối thì có tiếng quạ kêu quác kèm theo tiếng nỉ non truyền ra từ căn phòng của 2 mẹ con

"Mẹ ơi, con cô đơn quá!"
"Mẹ ơi, sao không ở bên cạnh con?"

Thứ duy nhất chứng minh bọn họ từng tồn tại chính là con búp bê có gương mặt cười...

Để làm dịu sự sợ hãi của mọi người, tướng quân sai người khắc mặt mèo lên khuôn mặt của búp bê (Nhật Bản xem mèo là linh vật?), nhưng dặn dò không được khắc miệng vì không muốn nó phát ra âm thanh. Và sau đó búp bê được đặt trong nhà suốt trăm năm... Đến thời chiến tranh, gia đình Bắc Thôn bị tàn sát cả nhà, tài sản bị cướp đi, con búp bê cũng bị bán đi và trôi dạt khắp nơi. Cuối cùng nó được bán cho một cửa hàng đồ chơi và được một cô bé mang về nhà. Vào ngày nọ sau khi ăn tối, cô bé ôm búp bê ra vườn ngắm hoa đào, đột nhiên cô nghe thấy một giọng nói kỳ lạ phát ra từ con búp bê - "Mẹ ơi!".
___________________

(3) CHƠI DÂY.

Thắt dây buộc vào những ngón tay bạn có thể kết dây

Kéo dây, móc ra hình, hoạt tiết thật dễ thương

Bạn xoay một móng gà lớn, tôi biến thành một sợ mì

Bạn thắt thành lưới cá, tôi thắt ra cái chậu

Bạn thắt máy bay hạ cánh, tôi thắt thành cái kéo và lọ hoa.

Chơi dây, chơi dây nha ~ ngón tay khéo léo xoay nha ~

•Phía sau bài đồng dao là một câu chuyện đầy máu me: Trước đây có cặp anh em song sinh luôn ngồi trong góc nhà chơi dây với nhau, hai đứa không có cha, người mẹ vì cuộc sống bức bách đi làm gái điếm rồi quen biết một gã đàn ông không bình thường, thích ngược đãi trẻ con, một ngày nọ gã đến nhà người mẹ trông thấy cặp song sinh đáng yêu, lập tức đánh thức con quỷ trong người gã, thừa dịp người mẹ đi vắng gã đã sát hại tàn nhẫn 2 anh em. Khi đó 2 đứa trẻ đang ở nhà chơi dây, gã biến thái đã ra tay với thủ pháp vô cùng kinh tởm. Ở hiện trường, hai đứa trẻ bị treo lên ruột thòng xuống đất, bên dưới là hai cái chậu đầy máu. Cả hai đều bị chặt làm bảy tám khúc. “Móng gà lớn” là tay, “sợi mì” là ruột, “lưới cá” là dây trói, “chậu” là chậu máu, “máy bay hạ cánh” cùng “cây kéo” chính là thủ pháp gã thực hiện, gã dùng kéo rạch bụng hai đứa trẻ cắt từng khúc nội tạng quăng xuống đất (máy bay hạ cánh), và “lọ hoa” chính là đem hai trái tim bỏ vào lọ thủy tinh.
_____________________

(4) LIZZIE BORDEN CẦM BÚA.

Lizzie cầm búa

Chém mẹ 40 nhát

Khi biết mình mình đã làm gì

Cô quay sang bổ 41 nhát vào người cha

•Bài đồng dao khủng bố này bắt nguồn từ vụ án kinh hoàng tại Fall River, Massachusitte. Nó thậm chí thổi phồng lên rằng đó là một vụ án hoàn mỹ trong lịch sử. Sáng ngày 4/8/1892, Lizzie lúc đó 33 tuổi cầm theo một chiếc rìu yên lặng đi lên lầu hai, sau khi bước vào phòng ngủ của mẹ kế - bà Abby, cô giơ rìu giống như phát điên bổ liên tục 19 nhát vào người mẹ kế đến khi đầu thân đứt lìa. Sau đó cô bình tĩnh xuống lầu, tiếp tục bổ 10 nhát rìu ác nghiệt lên người bố cô – Andrew đang ngủ trên sô pha. Sau khi giết hai người, cô chạy ra ngoài cầu cứu mọi người. Lý do gây án là do mâu thuẫn của cô với người mẹ kế cùng số tài sản khủng lồ sau khi họ chết.

Bài đồng dao trên không chính xác, các điều tra viên đã xác nhận trên người Abby chỉ có 19 nhát chém và ông Andrew 10,11 nhát chém thay vì 40 và 41 trong bài đồng giao.
___________________

(5) CHÚ CHIM TRONG LỒNG.

Chim trong lồng à chim trong lồng ~

Lúc nào cũng muốn bay ra

Vậy trước khi bình minh lên

Sếu cùng rùa hợp lại

Sau lưng bạn là ai?

•Đây là bài đồng dao về một trò chơi trẻ con ở Nhật Bản, đứa trẻ ma sẽ ngồi xổm dưới đất che mắt lại, những đứa trẻ khác sẽ nắm tay nhau xoay xung quanh nó và hát đồng dao, sau khi hát xong nó sẽ đoán đứa trẻ sau lưng nó là ai, nếu đoán đúng thì đứa kia sẽ thế chỗ cho nó. Hàm ý của bài đồng dao này là “thời khắc đối diện với quỷ, chim trong lồng đã tìm được kẻ chết thay”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 93: Nevada Girl


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Năm 2004, cả nước Nhật bàng hoàng run sợ đổ dồn mọi quan tâm của mình vào những tin tức tràn ngập trên tất cả các mặt báo, kênh truyền hình, đài phát thanh về cái chết của một bé gái 12 tuổi. Điều đáng nói, sát thủ chỉ là một đứa trẻ mới 11 tuổi. Không bàng hoàng, không run sợ sao được khi mà đứa trẻ ấy là một bé gái và còn học chung trường với nạn nhân. Bất cứ kẻ giết người, kẻ phạm tội nào trên thế giới cũng đều đáng phải chịu sự trừng phạt của pháp luật, nhưng người ta biết làm sao với một bé gái đang ở độ tuổi "ăn chưa no, lo chưa tới"...

Ngày quốc tế thiếu nhi "nhuốm máu" ở một ngôi trường tiểu học

Đúng ngày quốc tế thiếu nhi, ngày 1 tháng 6 năm 2004, anh Kyoji Mitarai, 45 tuổi trưởng văn phòng đại diện của tờ báo lớn của Nhật Bản (Mainichi Shimbun) ở Sasebo, tỉnh Nagasaki, không thể tiễn chân con gái Satomi Mitarai, 12 tuổi, đi học vì còn đang bận việc nhà. Nhưng chính ông bố này cũng không thể ngờ rằng đó là ngày cuối cùng ông được nhìn thấy con gái nhỏ của mình còn sống. Còn cô bé Satomi có lẽ cũng không ngờ được rằng đó là ngày cuối cùng em được nhìn thấy bố, thấy anh trai và cả thầy cô bạn bè.

Sau khi bị cảnh sát tạm giữ, Nevada đã thú nhận toàn bộ hành vi giết người của mình. Cô bé khai, sau giờ học buổi sáng, em đã gọi Satomi lên căn phòng trống ở tầng 3 và dùng dao cứa đứt cổ họng của bạn và còn cắt cả tay bạn.

Trước các nhân viên cảnh sát, Nevada liên tục nói: "Cháu đã làm điều xấu", "Cháu xin lỗi, cháu xin lỗi". Ngay sau đó, cô bé thú nhận với cảnh sát rằng giữa 2 đứa trẻ đã có mâu thuẫn sau những tin nhắn qua mạng Internet. Thời điểm đó, truyền thông và các trang tin tức đưa tin rằng Satomi có những bình luận tiêu cực về Nevada, cụ thể Satomi đã buông lời chế giễu bạn to béo, đầy mỡ. Đây rất có thể là nguyên nhân gây ra vụ việc đau lòng.
Kết quả kiểm tra tâm lý cho thấy Nevada không hề bị bệnh tâm thần và từng có những hành động bạo lực, như đấm và đá các bạn cùng lớp khác.

Có một số suy đoán công khai rằng Nevada có thể đã mắc hội chứng hikikomori, nhưng cho đến hiện tại, không có kết luận y tế nào như vậy. Trước khi vụ việc xảy ra, Nevada cũng có dấu hiệu "thu mình", không giao lưu nhiều với các bạn nữa, bao gồm cả việc cô bé rời khỏi câu lạc bộ, nhưng vẫn tiếp tục chơi các môn thể thao, đặc biệt là bóng rổ, cho đến một thời gian ngắn trước khi xảy ra vụ án.

Theo luật, trẻ em dưới 14 tuổi, chưa đủ tuổi để chịu trách nhiệm hình sự. Vào ngày 15 tháng 9 năm 2004, Tòa án Gia đình Nhật Bản đưa ra quyết định gửi cô bé đến một trường giáo dưỡng ở quận Tochigi.

Nhật Bản là một một quốc gia ít bạo lực. Tuy nhiên, nước này ngày càng phải đối mặt với nhiều vụ án kinh hoàng do trẻ em gây ra. Năm 2003, một cậu bé 12 tuổi ở thành phố Nagasaki thừa nhận giết một em nhỏ 4 tuổi bằng cách đẩy em khỏi mái nhà một khu garage nhiều tầng, vụ án khiến nhiều người kêu gọi tòa án phải áp dụng những mức án nghiêm khắc hơn cho người phạm pháp vị thành niên. Năm 1996, nước Nhật kinh hoàng về vụ một nam sinh 14 tuổi giết chết 2 đứa trẻ, rồi để cái đầu của cắt rời của một trong hai em bên ngoài cổng một ngôi trường tại Kobe.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 94: Ai Đã Giết Thược Dược Đen?


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

'AI ĐÃ GIẾT THƯỢC DƯỢC ĐEN? - VỤ ÁN BÍ ẨN RÙNG RỢN NHẤT HOLLYWOOD

Một cảnh sát đã miêu tả cái chết của nữ diễn viên này bằng một câu nói ngắn gọn: "Càng tìm sâu, bạn càng chẳng biết gì về vụ án này".

"Thược dược đen" được xem là vụ án bí ẩn nhất trong lịch sử Hollywood. Hơn 70 năm trôi qua với vô số giả thuyết, gần 60 nghi phạm và nhiều lời thú tội kỳ lạ, vụ án vẫn chưa có lời giải đáp.

Ngày 28/1 sắp tới, I Am the Night, bộ phim dài 6 tập dựa trên những sự kiện có thật xoay quanh kỳ án này, sẽ được lên sóng trên kênh TNT. Trước khi theo dõi bộ phim, cùng nhìn lại vụ án mạng từng gây ám ảnh cho nước Mỹ những năm cuối thập niên 40.

Vụ án man rợ

Ngày 15/1/1947, trong lúc đi bộ dọc theo vỉa hè con phố Norton Block tại Los Angeles, một người phụ nữ địa phương tên Betty Bersinger đã nhận thấy điều kỳ lạ trên đám cỏ phía xa. Ban đầu, bà tin rằng đó là một ma-nơ-canh bị hỏng mà cửa hàng nào đó đã vứt bỏ. Tuy nhiên khi tiến lại gần, những gì phơi bày trước mắt hoàn toàn trái với sức tưởng tượng.

Không phải ma-nơ-canh, đó là một thi thể của một phụ nữ trẻ. Gương mặt có vết rạch từ khóe miệng cho tới lỗ tai, tạo thành một nụ cười Glasgow.

Cảnh sát Frank Perkins và Will Fritzgerald là những người đầu tiên có mặt sau khi nhận được cuộc gọi của Betty Bersinger. Các nhân viên điều tra ngay lập tức kêu gọi sự hỗ trợ sau khi khám nghiệm hiện trường kinh hoàng. Họ nhận thấy rằng không có máu trên cơ thể hoặc xung quanh bãi đất nơi cô bị bỏ lại, chứng tỏ nạn nhân đã bị giết ở nơi khác. Vụ án khủng khiếp này sau đó được gọi là Black Dahlia (Thược Dược Đen), và sẽ đi vào lịch sử như là một trong những vụ án kỳ lạ.

Vị cảnh sát Frank Perkins cho biết, đây là vụ giết người tàn bạo nhất mà ông từng biết trong lịch sử tội phạm Los Angeles. Có một số khía cạnh bất thường về vụ án khiến nó trở thành đề tài hình sự được bàn tán nhiều nhất những năm cuối thập niên 40 tại Mỹ. Không chỉ là những bài báo hay các cuộc trò chuyện phiếm của người dân, vụ án còn thu hút các nhà lý luận lao vào phân tích.

Đáng chú ý hơn cả là dòng chữ được viết bằng son môi đỏ trên thi thể có nội dung: "BD AVENGER". Các nhân viên điều tra đau đầu với nhiệm vụ đầu tiên: tìm ra danh tính nạn nhân. Những manh mối rất ít, đó là một cô gái trẻ có mái tóc đen, mắt xanh, cao 1,67 mét, cân nặng khoảng 52 kg. Kết luận giám định ban đầu cho biết nạn nhân tử vong do xuất huyết trầm trọng từ một vết cắt sâu trên da và bị đánh liên tục vào đầu.

Truy tìm danh tính nạn nhân

Do tính chất khủng khiếp của vụ án, Sở cảnh sát Los Angeles đã ưu tiên hàng đầu và giao cho hai thám tử cấp cao của mình vào vụ án, Trung sĩ Harry Hansen và cộng sự của anh ta, Finis Brown.

Vào thời điểm Hansen và Brown đến hiện trường, nơi này tập trung rất đông người hiếu kỳ theo dõi. Cánh phóng viên cũng ùa đến săn tin. Cảnh sát đã dọn sạch khu vực và di chuyển thi thể đến Nhà xác của hạt Los Angeles. Dấu vân tay của nạn nhân cũng được gửi đến FBI để nhận dạng.

Vài giờ sau đó, sau khi so dấu vân tay với 104 mẫu có trong hồ sơ, các nhân viên điều tra phát hiện người phụ nữ xấu số tên là Elizabeth Short, 22 tuổi. Dấu vân tay của Elizabeth từng được lưu lại khi cô đảm nhiệm một công việc ở phòng thư từ trong một căn cứ quân sự đóng tại California.

Cuộc giải phẫu xác chết cho thấy nạn nhân đã bị hãm hiếp, bị đánh đập nhiều lần bằng gậy bóng chày. Cô đồng thời phải chịu những ngược đãi kinh khủng nhất, phải nuốt rác rưởi và nhiều thứ dơ bẩn.

Vụ án mạng rúng động với nạn nhân là một cô gái xinh đẹp trở thành "miếng mồi ngon" cho cánh phóng viên thời bấy giờ. Để biết được về đời tư của cô, họ đã viện đến điều phi đạo đức nhất mà một nhà báo có thể làm. Các nhà báo gọi điện cho mẹ Elizabeth, bà Phoebe Short, nói rằng con gái bà đã giành chiến thắng trong một cuộc thi sắc đẹp. Sau khi có được nhiều thông tin cá nhân, họ lạnh lùng thông báo với rằng con gái bà thực sự đã chết. 

Elizabeth Short sinh ngày 29/7/1924 tại Massachusettes. Cô là một nữ diễn viên trẻ có sự nghiệp điện ảnh nghèo nàn, đời tư rối rắm. Năm 19 tuổi, cô đến California với mơ ước theo đuổi nghệ thuật. Elizabeth có làn da trắng, và đôi mắt xanh tuyệt đẹp. Theo những thông tin mà giới báo chí "moi móc" được, màu sắc yêu thích của cô là màu đen: váy đen, quần jeans đen, đồ lót đen, thậm chí cả vớ đen. Nhiều ý kiến cho rằng biệt danh của cô là Black Dahlia, chơi chữ từ bộ phim nổi tiếng The Blue Dahlia (1946). Đó cũng là lúc người ta nhận ra dòng chữ "BD AVENGER" trên cơ thể cô có nghĩa là "Người trả thù Black Dahlia" (Thược Dược Đen).

Năm 1944, Elizabeth từng có mối tình sâu đậm với sĩ quan Matthew Gordon, tuy nhiên anh đã tử trận tại chiến tranh thế giới thứ hai vào tháng 8/1945. Quá đau khổ với cái chết của bạn trai, Elizabeth trượt dài, rơi vào con đường ăn chơi rượu chè và cặp kè đủ loại đàn ông. Từ quân nhân, doanh nhân, người đứng tuổi cho đến những chàng thanh niên mới lớn. Chỉ cần người đó có tiền, cô sẵn lòng lên giường với bất kì ai.

Sáu tháng cuối cùng của cuộc đời, Elizabeth thường được nhìn thấy tại phía Nam California. Cô sống trong tình trạng lúc nào cũng túng thiếu, luôn tìm mọi cách để có chỗ ở không mất tiền hoặc chỉ phải trả càng ít càng tốt.

Elizabeth Short có đời tư phức tạp, từng qua lại với nhiều thể loại đàn ông. Nhưng cảnh sát vẫn không thể điều tra được ai có mối thù khủng khiếp để ra tay tàn ác với nạn nhân đến vậy. Người cuối cùng nhìn thấy Elizabeth Short còn sống là Robert Manley, một nhân viên kinh doanh 25 tuổi đã có gia đình, đồng thời cũng chính là "tình một đêm" của nữ diễn viên.

Ngày 9/1/1947, Robert lái xe đưa Elizabeth tới khách sạn Biltmore tại Los Angeles. Hai người tạm biệt nhau lúc 18 giờ 30 ở sảnh khách sạn. Chuyện gì xảy ra trong thời gian một tuần kể từ lúc Elizabeth Short có mặt ở Biltmore cho đến lúc người ta phát hiện ra xác cô vẫn còn là điều bí ẩn. Hàng trăm dặm đã được cảnh sát "xới tung" để tìm kiếm dấu vết hung thủ nhưng vẫn vô vọng. Chỉ có một điều chắc chắn rằng trong 7 ngày này, cô đã có cuộc gặp định mệnh với kẻ giết mình.

Cuộc điều tra bế tắc

Nhân chứng Robert Manley xác nhận đồ vật của nạn nhân.

Ngày 25/1/1947, những vật dụng của Elizabeth được tìm thấy trong một thùng rác cách hiện trường vài dặm. Đó là một chiếc ví da màu đen và một đôi giày bệt hở mũi, được xác nhận bởi nhân chứng cuối cùng, "tình một đêm" Robert Manley. Chính người đàn ông này đã mua đôi giày làm quà tặng cho nạn nhân, còn chiếc ví vẫn thơm mùi nước hoa mà Elizabeth đã xức khi họ lái xe từ San Diego về Los Angeles.

Những thông tin mà cảnh sát thu thập được chỉ dừng lại ở đó, bởi trên hai đồ vật của nạn nhân không có thêm bất kỳ dấu vết gì có thể dẫn đến hung thủ. Cảnh sát chuyển sang tìm manh mối tại các cửa hàng giặt là trong thành phố để tìm kiếm những bộ quần áo dính máu. Họ cũng tiến hành thẩm vấn người thân, hàng xóm, bạn bè, khách hàng của Elizabeth, người qua đường và thậm chí sinh viên y khoa (những người đưa ra một số giả thuyết về việc cưa đôi xác) để phục vụ cuộc điều tra.

Bước ngoặt của công cuộc phá án đến vào ngày 3/2/1947 khi một gói hàng nặc danh đã được gửi tới tờ Los Angeles Examiner. Trong bưu kiện có giấy khai sinh, thẻ an sinh xã hội, sổ địa chỉ và cáo phó của Matthew Gordon. Đó là hộp bưu kiện nồng nặc mùi xăng mà người gửi đã dùng xóa dấu vân tay của mình từ phong bì.

Cảnh sát đã theo dõi và phỏng vấn 75 những người đàn ông được liệt kê trong sổ địa chỉ của Elizabeth, nhưng điều này đã không mang lại cho họ bất kỳ manh mối nào khả thi. Điều đáng nói là những người này đều chỉ quen biết sơ qua với nạn nhân, thường đi uống cà phê hoặc ăn tối chứ chưa bao giờ tiến xa hơn. "Tình một đêm" Robert Manley cũng nằm trong dạng tình nghi, tuy nhiên ông ta dễ dàng vượt qua cuộc kiểm tra nói dối của cảnh sát.

Trong suốt một thời gian dài điều tra về cái chết của Elizabeth, có khoảng 60 người, chủ yếu là đàn ông, tự nhận mình là hung thủ. Tuy nhiên, cảnh sát không đủ bằng chứng để khẳng định một ai.

"Ai là kẻ giết Thược Dược Đen?"
Đây vẫn là câu hỏi gây nhức nhối giới điều tra và các nhà nghiên cứu tâm lý tội phạm tại Mỹ suốt 70 năm qua. Rất nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng tất cả vẫn chỉ là những dự đoán không có lời giải đáp.

Trong cuốn sách Severed: The True Story of the Black Dahlia Murder của John Gilmore xuất bản năm 1994, tác giả khẳng định thủ phạm là Jack Wilson, một kẻ nghiện rượu và thích bạo dâm. Khi Gilmore phỏng vấn Wilson đầu những năm 1980, ông ta đã cung cấp những chi tiết mà chỉ có kẻ sát nhân mới có thể biết, đó là thông tin nạn nhân bị khiếm khuyết phần kín. Vài ngày trước khi lệnh bắt được đưa ra, Wilson đã chết trong một vụ cháy khách sạn. Cái chết của ông khiến mọi hy vọng khám phá ra bí ẩn cái chết của vụ án "The Black Dahlia" trở nên dang dở.

Năm 2003, cuốn sách Black Dahlia Avenger: The True Story của Steve Hodel, một cảnh sát hình sự nghỉ hưu, lại làm mọi người choáng váng. Theo lời kể của Steve, năm 1999, cha đẻ ông, bác sĩ George Hill Hodel qua đời ở tuổi 91. Steve bất ngờ phát hiện được hai tấm ảnh rất giống với Elizabeth Short trong một album ảnh cũ của cha, nên bắt đầu điều tra ngược trở lại. George là bác sỹ giải phẫu, thông minh hơn người, lại tài hoa và giỏi kiếm tiền, nên nổi tiếng là một "ông trùm" ở Los Angeles. Ông được Hollywood nể trọng và chơi thân nhất với đạo diễn điện ảnh gạo cội John Huston và nhiếp ảnh gia lừng lẫy Man Ray. Những cuộc vui diễn ra thường xuyên ở nhà ông. Steve tuyên bố rằng cha ông thậm chí còn có một căn phòng bí mật trong nhà của họ mà không ai được phép vào.

Steve đã nhờ một bác sĩ pháp y xác định xem những hình ảnh có đúng là Elizabeth Short hay không, và nhận được câu trả lời: "85% không phải". Sau đó, một chuyên gia khác đã sử dụng công nghệ chỉnh hình khuôn mặt và đi đến kết luận rằng: người phụ nữ trong bức ảnh có 95% khả năng là nạn nhân. Câu hỏi được đặt ra là: Tại sao bác sĩ giải phẫu George lại có hình ảnh một nữ diễn viên nghiệp dư, không có nhiều bạn bè tại Los Angeles?

Năm 2012, Steve Hodel đưa ra thêm nhiều dấu vết đáng ngờ khác về sự liên quan giữa cha đẻ và nạn nhân. Theo đó, trong hồ sơ vụ án Black Dahlia, trong đó một nhân chứng nữ đã tuyên bố rằng George và Elizabeth biết rõ về nhau. Hơn nữa, một khoản tiền khổng lồ từ George đã từng gửi tới LAPD (Los Angeles Police Department), giải thích vì sao tất cả các bằng chứng tâm lý từ vụ án bị biến mất không dấu vết. Nhiều manh mối cho thấy George Hodel có thể là thủ phạm, tuy nhiên tất cả các bằng chứng chỉ là "có thể xảy ra". Vì vậy kết luận của Steve Hodel vẫn không được công nhận.

Từ một nữ diễn viên, người mẫu vô danh, Elizabeth Short trở thành nguyên mẫu cho rất nhiều chương trình truyền hình, tác phẩm văn học và điện ảnh, trong đó nổi tiếng nhất là tiểu thuyết The Black Dahlia của nhà văn James Ellroy và bộ phim cùng tên sản xuất năm 2006.

Sau hơn 70 năm, kẻ giết người nhiều khả năng đã chết và đã không bao giờ bị sa lưới pháp luật. Nhiều nghi phạm đã được chỉ tên nhưng đáp án chính xác vẫn đang là ẩn số. Khoa học pháp y nghèo nàn của thập niên 40 và cuộc điều tra rơi vào bế tắc của cảnh sát đã khiến vụ án Thược Dược Đen mãi mãi là vụ án lạnh lùng, bí ẩn nhất lịch sử Los Angeles.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 95: Remy Chua


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Năm 1976, một người đàn ông tên là Allen Showery bị kết tội giết chết một nữ đồng nghiệp tại bệnh viện, nơi ông làm việc, có tên là Teresita Basa bằng cách đâm và đốt cháy xác người này. Có rất ít bằng chứng liên quan đến Showery trong vụ án giết người này. Thực tế, bằng chứng duy nhất mà cảnh sát đã có được chính từ nạn nhân đã chết, cô Teresita Basa.

Câu chuyện bắt đầu từ một năm sau khi cái chết của Basa, một nữ nhân viên tại cùng bệnh viện nơi Basa làm việc trước đó, Remy Chua, cho rằng cô đã nhìn thấy hồn ma Basa vật vờ ở hành lang bệnh viện. Sau đó, bất chợt Chua bắt đầu có những hành động kỳ quặc. Cô bắt đầu hát những bài hát cô chưa bao giờ biết và đi lang thang dọc hành lang như một kẻ vô hồn. Một buổi tối, cô đã đến nhà gia đình của Basa và nói chuyện với họ bằng giọng nói y hệt như Basa lúc còn sống, cô cho rằng chính gã Showery là hung thủ giết chết mình. Được tin báo, cảnh sát điều tra đã khám xét nhà Showery, đúng như những gì Chua đã tố cáo, họ đã tìm thấy nhiều đồ đạc của Basa, cảnh sát cuối cùng đã buộc Showery thú nhận tội ác. Cho đến ngày nay, không ai có thể giải thích làm thế nào hay tại sao điều này lại xảy ra với Remy Chua.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 96: Liên Hoa Ngũ Tử


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vụ án giết người tàn bạo năm 2006 đã khiến cho dư luận Đài Loan phẫn nộ và hoang mang sợ hãi. Rất nhiều tình tiết trong vụ án đến hôm nay cảnh sát vẫn chưa thể giải thích.

Năm 2006, tất cả người dân Đài Loan (Trung Quốc) đều rùng mình sợ hãi trước vụ án mạng 5 đứa con trong một gia đình bị sát hại dã man. Điều đáng nói là xung quanh cái chết tức tưởi của 5 sinh mạng còn tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ mà cảnh sát đến nay cũng không thể giải thích được. Vào thời điểm đó bố mẹ của 5 anh chị em nạn nhân đã biến mất không dấu tích và họ trở thành những kẻ tình nghi số 1 của vụ án. Bí ẩn về bi kịch của một gia đình mãi đến 9 năm sau mới có được một chút manh mối…

Hiện trường vụ thảm án ai thấy cũng phải kinh sợ

Đầu tháng 9 năm 2006, hàng xóm nhận thấy trong căn hộ tại khu Cát An, Hoa Liên, Đài Loan, bốc ra mùi hôi thối nồng nặc. Nhận được tin báo từ người dân, cảnh sát lập tức có mặt tại hiện trường để tìm hiểu nguyên nhân.

Căn hộ im ắng đã bị khóa trái từ bên trong, được biết chủ nhà cũng không thấy xuất hiện trong vòng nhiều ngày. Sau khi lực lượng cảnh sát phá cửa xông vào nhà kiểm tra thì phát hiện một cảnh tượng kinh hãi. Trong nhà tắm là 5 thi thể đang trong tình trạng phân hủy bốc mùi nằm la liệt trên sàn. Tay và chân của các nạn nhân đều bị trói chặt, mắt và miệng bị dán băng keo bịt kín và đầu bị trùm trong túi ni lông.

Các nạn nhân được xác định là 5 đứa con của vợ chồng anh Lưu Chí Cần (48 tuổi) và chị Lâm Chân Mễ (35 tuổi). Trong đó 2 con trai lớn 17 và 18 tuổi và con gái 12 tuổi là từ cuộc hôn nhân đầu tiên của anh Chí Cần, còn 2 con gái nhỏ 8 và 9 tuổi là với vợ sau - Chân Mễ.

Điều lạ lùng là hai vợ chồng Chí Cần và Chân Mễ đã biến mất không một dấu vết. Vài ngày sau đó, cảnh sát tìm được xe hơi của Chí Cần tại nhà ga xe lửa Cát An. Cảnh sát cho rằng Chí Cần và Chân Mễ chính là hung thủ giết chết các con mình sau đó chạy đến nhà ga đón xe lửa bỏ trốn.

Tuy nhiên câu hỏi được đặt ra là họ bỏ trốn đi đâu và nguyên nhân vì sao họ lại có hành động dã man mất nhân tính đến như thế? Bên cạnh đó, tại hiện trường vụ án, cảnh sát đã tìm được nhiều vật chứng và chi tiết kỳ lạ, khiến cho vụ án trở nên vô cùng rắc rối khó mà lý giải được.

Những tình tiết khiến cảnh sát điên đầu
Lâm Kiệt Long, nhân viên cảnh sát chịu trách nhiệm điều tra vụ án cho biết, tại hiện trường tồn tại nhiều điểm bất thường, đánh đố khả năng suy luận của lực lượng cảnh sát.

Đầu tiên là căn nhà đã bị khóa từ bên trong, cánh cửa đã bị thanh sắt chặn ngang khóa lại. Cửa sổ toàn bộ trong nhà đều được lắp khung sắt, chính vì thế có thể nói rằng hiện trường vụ án này trong tình trạng “nội bất xuất ngoại bất nhập”. Vì sao hung thủ có thể thoát ra ngoài được?

Điểm kỳ lạ thứ hai là ở phương thức và thời gian hạ sát nạn nhân. Tại hiện trường mọi vật dụng trong nhà đều sạch sẽ ngăn nắp, không có dấu vân tay lạ, cơ thể các nạn nhân không có dấu hiệu bị tổn thương, chứng tỏ không hề có bất cứ tranh chấp nào trước khi bi kịch xảy ra. Vì lẽ đó, đội điều tra ban đầu cho là các nạn nhân đã bị chuốc thuốc mê hoặc uống thuốc độc chết. Thế nhưng nhân viên pháp y đã chứng thực rằng cả 5 người con của Chí Cần và Chân Mễ không hề bị dính thuốc mê hay thuốc độc, khả năng là các nạn nhân đã bị làm cho ngạt chết trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo. Giám định pháp y cũng xác định rằng các nạn nhân không bị sát hại trong cùng một ngày.

Bên cạnh đó, cảnh sát tìm thấy 3 đầu thuốc tại hiện trường nhưng kiểm tra ADN cho thấy mẩu thuốc này không phải từ 5 nạn nhân, cũng không phải của Chí Cần và Chân Mễ. Loại thuốc lá này là thuốc dành cho nữ khá nổi tiếng, vì thế cảnh sát có lý do cho rằng người hút có thể là nữ và người này có khả năng là một trong những người tham gia vào vụ giết người dã man.

Ngoài ra, cảnh sát lại tìm thấy hai bức thư trong nhà, một viết trên giấy với nội dung cầu cứu: “Hãy gọi cảnh sát, bọn trẻ đã bị bắt cóc. Chúng tôi đang gặp nguy hiểm. Cứu với!”. Một lời nhắn khác được viết lên tờ tiền 1000 Đài tệ: “Khu phố 285, số nhà 25, đã bị khống chế. Quan trọng, hãy gọi cảnh sát”. Nếu như hai vợ chồng họ muốn tìm sự giúp đỡ thì sao lại để giấy nhắn bên trong nhà mà không tìm cách vứt ra ngoài cửa? Tuy nhiên, khi kiểm tra các camera giám sát trên đường, cảnh sát phát hiện vợ chồng Chí Cần, Chân Mễ xuất hiện tại nhà ga Cát An không lâu sau khi án mạng xảy ra và từ hình ảnh cho thấy họ không hề bị bất cứ sự kiểm soát của ai cả.

Một chiếc máy ảnh được tìm thấy trong nhà các nạn nhân nhưng lại không hề có thẻ nhớ. Phải chăng có điều gì đó quan trọng mà hai vợ chồng Chí Cần, Chân Mễ muốn giấu giếm?

Bi kịch gia đình xuất phát từ nợ nần?

Theo thông tin ghi nhận, Chí Cần và Chân Mễ có một cửa hiệu chụp ảnh, chuyên chụp hình cho khách du lịch tại những địa điểm tham quan nổi tiếng ở Hoa Liên. Vì muốn mở rộng công việc làm ăn, Chí Cần đã vay một khoản tiền lớn, khoảng 3 triệu Đài tệ (hơn 90 nghìn đô la Mỹ). Tuy nhiên việc làm ăn thất bại, Chí Cần không đủ khả năng chi trả nợ nần và có lẽ đây là nguyên nhân khiến cho gia đình họ lâm vào cảnh tang thương.

Hồ sơ của cảnh sát ghi nhận lời khai từ phía họ hàng bà con, bạn bè của Chí Cần rằng anh ta có nhiều biểu hiện bất ổn về mặt tâm lý.

Một nhân vật bị tình nghi khác chính là chủ nợ của Chí Cần. Do mâu thuẫn về tiền bạc người này từng lớn tiếng dọa nạt sẽ giết chết cả nhà Chí Cần. Cuối cùng cảnh sát chứng thực được anh ta đã không có mặt tại Hoa Liên vào thời điểm xảy ra vụ án.

Nhiều năm sau đó, vụ mất tích của 2 vợ chồng Chí Cần, Chân Mễ cũng như cái chết bí ẩn của 5 người con họ vẫn không có bất cứ một tiến triển nào.

Hai bộ hài cốt trong rừng liệu có phải là lời giải đáp?

Tháng 6 năm 2015, một người đàn ông trong lúc đi vào rừng trên núi Hoa Liên, bất ngờ phát hiện được hai chiếc sọ người. Lực lượng cảnh sát được thông báo liền tức tốc đến tìm hiểu sự việc. Đội pháp chứng đã phải làm việc cật lực ngày đêm để thu thập các mảnh xương về xét nghiệm. Do hai bộ hài cốt đã bị ảnh hưởng bởi những điều kiện khí hậu tự nhiên trong nhiều năm trời, nhiều phần xương trở nên giòn, nứt và rất dễ vỡ vụn khiến cho việc tìm lại ADN nạn nhân càng thêm phần khó khăn.

Tại hiện trường họ còn tìm được nhiều vật dụng cá nhân bao gồm quần áo, mắt kính, giày dép cùng với một lọ thuốc trừ sâu. Sau nhiều ngày tỉ mỉ phân tích và xét nghiệm, đội pháp y đã xác định rằng hai bộ hài cốt này thuộc về Lưu Chí Cần và Lâm Chân Mễ. Chính là cặp vợ chồng mất tích sau vụ thảm sát 9 năm trước. Vị trí của hai bộ hài cốt chỉ cách nhà của hai vợ chồng khoảng 2 cây số.

Trong xương của Chí Cần và Chân Mễ tìm được dấu vết của thuốc trừ sâu nên cảnh sát cho rằng hai vợ chồng sau khi giết chết 5 đứa con đã cùng nhau bỏ trốn rồi tự sát. Không lâu sau khi phát hiện hai bộ hài cốt, phía cảnh sát đã công bố 2 trong số những bức ảnh được phục hồi từ bộ nhớ trong của chiếc máy ảnh tại hiện trường năm xưa. Hình ảnh đáng sợ một lần nữa đã làm rúng động toàn dư luận Đài Loan.

Trong bức ảnh cho thấy một người đàn ông đeo bao tay, được chụp từ phía sau đang trói tay chân của một trong số các nạn nhân. Dù không thấy rõ mặt nhưng người ta tin rằng đó là Chí Cần đang chính tay sát hại con mình, và người chụp lại những bức hình này có thể chính là Chân Mễ. Tuy nhiên cảnh sát không có một bằng chứng nào để chứng minh được điều này, cũng như còn quá nhiều điều xung quanh vụ án vẫn không thể giải thích được cho đến ngày hôm nay.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 97: Các Vụ Mất Tích Tập Thể Bí Ẩn


CÁC VỤ MẤT TÍCH TẬP THỂ BÍ ẨN TRONG LỊCH SỬ QUÂN SỰ THẾ GIỚI.

Một đội quân với hàng nghìn binh lính đột nhiên mất tích một cách bí ẩn. Đây được coi là hiện tượng bí ẩn nhất trong lịch sử quân sự thế giới. Họ biến đi trước mắt mọi người. Nhiều cuộc tìm kiếm bí mật và công khai được triển khai, nhưng đều thất bại.

Vụ mất tích tập thể kỳ lạ nhất là của một đội quân Anh xảy ra vào thời kỳ Chiến tranh Thế giới I. Ngày 28/8/1915, hơn 800 lính Anh được lệnh cơ động lên một ngọn núi cao thuộc vùng Garibaldi của Thổ Nhĩ Kỳ. Cùng đóng quân ở khu vực này còn có một lực lượng quân sự của New Zealand. Lúc này, vùng trời phía trên trận địa của đội quân này vẫn rất sáng và ít mây. Thế nhưng trên ngọn núi mà đội quân này phải hành quân lên lại có một lớp sương mù màu xám dày đặc.

Khi đội quân càng lúc càng lên cao thì cũng là lúc họ chìm dần vào trong màn sương mù. Và khi người lính cuối cùng khuất hẳn vào màn sương thì cũng là lúc một chuyện ly kỳ xảy ra. Toàn bộ đội quân hơn 800 người này đã mất tích không để lại dấu vết, người ta không thấy bất kỳ người lính nào bước ra khỏi đám sương mù đó.

Từng ngọn cây, bụi rậm trên đỉnh núi đều có thể nhìn rõ, nhưng một đội quân hơn 800 người đã mất tích hoàn toàn. Khi đó 22 người lính của New Zealand cũng đang tập cùng trận địa với đội quân này của Anh. Họ đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng bí hiểm này bởi khi đó họ đang làm nhiệm vụ canh gác trên một ngọn đồi nhỏ khác cách đó khoảng 60m, nên nhất cử nhất động của đội quân này từ khi họ bắt đầu hành quân đến lúc bị mất tích hoàn toàn đều lọt vào vòng ngắm của đội quân New Zealand.

Sau vụ mất tích, 22 binh lính của New Zealand báo cáo vụ việc lên cấp trên. Khi biết được tin này, quân đội Anh đã tổ chức kế hoạch tìm kiếm bí mật và quy mô, nhưng không có kết quả.

Lúc đó, quân đội Anh vẫn cho rằng khả năng lớn nhất là toàn bộ đội quân đã bị lực lượng đặc nhiệm của Thổ Nhĩ Kỳ bắt làm tù binh. Do vậy, họ quyết định không tìm kiếm nữa mà đợi sau khi chiến tranh kết thúc sẽ yêu cầu chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ trao trả lại đội quân này. Tuy nhiên, phía Thổ Nhĩ Kỳ kiên quyết khẳng định rằng họ chưa từng nhìn thấy đội quân này của Anh. Vụ mất tích có thể coi là bí mật lớn nhất trong lịch sử quân sự Anh.

Nhưng đây không phải là trường hợp duy nhất. Cũng trong Thế chiến I, một đội quân của Pháp cũng gặp phải hiện tượng kỳ bí này. Khi đó hai trại lính của Pháp với quân số lên tới hàng mấy trăm người đang đóng quân trên ngọn đồi Malden, cũng đột nhiên mất tích một cách bí ẩn. Quân đội Pháp cũng đã cử một lực lượng lớn để tìm kiếm, nhưng rồi họ cũng phải trở về tay không.

Hơn 60 năm trước, quân đội Trung Quốc cũng từng gặp phải trường hợp kỳ lạ này. Trong cuộc chiến bảo vệ thành Nam Kinh trước quân đội Nhật vào đầu tháng 12/1937, Quốc Dân đảng đã huy động một lực lượng hùng hậu hơn 200.000 quân chốt giữ xung quanh thành Nam Kinh. Trong cuộc chiến, quân Trung Quốc đã thất bại nặng nề, đặc biệt là một sư đoàn của quân trợ chiến từ Tứ Xuyên.

Trong sư đoàn có một đội quân làm nhiệm vụ cảnh giới địch phía bên sườn, đề phòng quân Nhật bất ngờ ập đến chia cắt đội hình, nên trong suốt cuộc chiến, đội quân này không hề tham chiến. Khi chiến dịch phòng ngự thất bại, để bảo toàn lực lượng, đội quân hơn 2.000 người được lệnh rút về vùng núi Thanh Long (phía đông nam thành Nam Kinh). Nhưng khi lực lượng này tiến vào Thanh Long, thì không ai còn thấy một người lính nào trong đội quân nói trên nữa.

Sau này đã có người suy đoán rằng đội quân này đã tự chia nhỏ nhằm phá vỡ vòng vây của Nhật. Nhưng sau khi phân tích ưu thế và tương quan lực lượng của Nhật năm đó, giả thuyết này hoàn toàn không phù hợp. Ngày 1/12/1937, quân Nhật điều hai sư đoàn tinh nhuệ từ vịnh Hàng Châu đổ bộ men theo trục đường qua Gia Hưng, Hồ Châu, Quảng Đức, Vu Hồ bao vây lực lượng phòng ngự của Trung Quốc.

Chỉ trong 10 ngày, lực lượng của Nhật đã liên kết được với lực lượng quân Nhật tại Cú Dung, Trấn Giang, Vô Tích ở phía đông nam thành Nam Kinh, từ đó tạo thành thế bao vây Nam Kinh từ ba hướng. Lúc đó mọi người đều biết rằng trong lực lượng phòng ngự của Trung Quốc chỉ có tướng Trịnh Long Quang cùng đội quân số 93 do ông chỉ huy đã nhân cơ hội quân Nhật vẫn chưa hợp vây, may mắn chọc thủng được thế bao vây của Nhật, chạy thoát ra ngoài. Còn không có một đội quân nào có thể chọc thủng được thế bao vây của Nhật, nên không thể có chuyện đội quân hơn 2.000 người này đã phá vây thoát ra ngoài.

Năm 1939, khi tổng kết tình hình chiến sự, tổng bộ quân Quốc Dân Đảng đã phát hiện ra sự kiện kỳ lạ về đội quân này. Họ cho rằng đội quân này đã bị mất tích và ghi vào hồ sơ lưu trữ. Tổng bộ Quốc Dân đảng đã từng thành lập một tổ điều tra liên hợp nhằm làm rõ về vụ mất tích này, nhưng cuối cùng cũng không đi đến đâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 98: Vụ Mất Tích Ở Thang Máy


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

KỲ ÁN ĐÀI LOAN: HAI MẸ CON BƯỚC VÀO THANG MÁY RỒI BIẾN MẤT

Ngày 20/01/2008, ở Đài Loan xảy ra một vụ việc quái lạ: một người phụ nữ họ Lưu 37 tuổi dẫn theo đứa con gái 4 tuổi, đi vào thang máy toà nhà Viên Lâm, sau đó mất tích.

Theo hồi ức của viên quản lý toà nhà Viên Lâm, thì đó là vào một đêm khuya, sắc mặt người phụ nữ họ Lưu đó cực kì kích động. Khi được bảo vệ hỏi vào làm gì, cô ta trả lời rằng đến tìm bạn, rồi vội vã dẫn con vào thang máy. Mãi tới nửa đêm, không thấy cô ta và con gái trở xuống, viên quản lý thấy khả nghi, nghĩ rằng có thể cô ta dẫn con gái đi tự sát, nên mở camera theo dõi lên điều tra. Cũng vì thế phát hiện một chuyện làm ông ta hết cả hồn.
Trong Camera, sau khi bước vào thang máy, người phụ nữ càng tỏ ra sốt ruột hơn. Ngay khi cửa thang máy đóng lại, cô ta làm ra những hành động vô cùng kì quái, cô ta bắt đầu cởi cái áo khoác đỏ mình đang mặc ra, cũng giục con gái cởi áo khoác đỏ hồng quăng xuống đất, thậm chí cả hai mẹ con còn cởi cả giày. Tiếp theo, cô ta kéo con gái mình ra khỏi thang máy và biến mất khỏi camera.
Đoạn phim trong camera làm viên quản lý hết cả hồn, ông lập tức báo cảnh sát. Sau khi xem xong phim theo dõi, cảnh sát cho rằng khả năng người phụ nữ dẫn con đi tự sát rất cao, nên lập tức tuần tra xung quanh toà nhà, kiểm tra xem có người nhảy lầu không.

Nhưng kì quái là đội cảnh sát mấy chục người lục soát bảy tám lần khu vực quanh toà nhà mà vẫn không tìm được dấu vết nhảy lầu. Có lẽ hai mẹ con đã rơi xuống góc khuất nào đó rồi? Ngay khi trời vừa sáng, cảnh sát lại bắt đầu phân bố người đi tìm thậm chí còn đi sang toà nhà gần đó kiểm tra, nhưng vẫn không có bất kì dấu vết gì.

Chuyện trở nên càng kì quái hơn. Hai mẹ con cởi giày và áo khoác, rõ là có ý định tự sát, nhưng tại sao họ tìm kiếm khắp toà nhà mà vẫn không thấy gì?
Hay là người mẹ đã hối hận và lén dẫn con mình về?

Nghĩ vậy cảnh sát bắt đầu kiểm tra tất cả camera chung quanh toà nhà, nhưng không hề nhìn thấy hai mẹ con ra khỏi toà nhà Viên Lâm.

Vậy có phải người mẹ bỏ ý định nhảy lầu, dẫn con mình cắt cổ tay hay thắt cổ, rồi thi thể nằm ở góc nào đó của toà nhà? Cảnh sát lại bắt đầu một cuộc tìm kiếm khác, họ kiểm tra từng ngóc ngách, gõ cửa hỏi thăm từng nhà, cả đường ống nước các thứ cũng không bỏ qua, nhưng vẫn không tìm được tung tích hai mẹ con.

Đúng nghĩa sống không thấy người, chết không thấy xác.

Sau quá trình tìm kiếm không có kết quả, cảnh sát bắt tay vào việc tìm hiểu thân phận người phụ nữ họ Lưu này, sau vài ngày đăng tin tìm người trên TV và báo chí, một người đàn ông tự xưng là chồng của người phụ nữ họ Lưu liên lạc với cảnh sát. Theo báo cáo điều tra, quan hệ giữa người phụ nữ họ Lưu và chồng không tốt, họ đã ở riêng hơn 1 năm. Cả hai có 4 đứa con, đều do người phụ nữ họ Lưu nuôi dưỡng, người chồng chỉ cung cấp phí nuôi dưỡng.

Người chồng làm thuê, có thu nhập không ổn định, thường xuyên không chi trả nổi phí nuôi dưỡng, dẫn đến cuộc sống của 5 mẹ con khá khó khăn.

Trước khi rời khỏi nhà, người phụ nữ họ Lưu đã nói với cô con gái đang học đại học năm nhất và mẹ mình rằng, cô ta sang nhà bạn chơi vài hôm. Nhưng sau một tuần, cô ta không hề về nhà, người nhà cũng không liên lạc được.

Manh mối lại đứt đoạn, cảnh sát lại tổ chức tìm kiếm trong và quanh khu vực toà nhà một lần nữa, sau ba ngày tìm kiếm, vẫn không có kết quả.

Chuyện này cuối cùng được đưa vào hồ sơ mất tích. Tới nay đã hơn 10 năm, vẫn còn bỏ ngỏ chưa tìm được người hay thi thể gì.

Gia đình người phụ nữ còn từng đi cầu siêu, nhận được câu trả lời là cô ta chỉ ra ngoài chơi, vài ba hôm sẽ về, nhưng mấy năm trôi qua, vẫn không có tung tích gì, họ lo rằng cô ta đã bị giết hoặc bị bắt cóc. Phía người chồng cũng từng nói rằng mình từng đi tìm hết những nơi có thể tìm, nhưng không tìm được vợ và con gái. Cả hai như bốc hơi khỏi nhân gian.

Vụ án kéo dài thật lâu không có kết quả, không ít nghị viên ở Đài Loan đều tạo áp lực ép lực lượng cảnh sát nhanh chóng điều tra. Lực lượng cảnh sát sau nhiều lần tổ chức tìm kiếm vẫn không cách nào tìm được manh mối nào.

Một số báo chí và truyền thông Đài Loan cho rằng 2 mẹ con này đã gặp ma.

Nguyên nhân đầu tiên được đưa ra là vì ai cũng biết, ma quỷ thích màu đỏ. Mà lúc hai mẹ con xuất hiện biểu hiện kì lạ thì đang mặc áo đỏ. Rất có thể cả hai đã bị ma quỷ nhập.

Nguyên nhân thứ hai là người phụ nữ họ Lưu nói mình đến nhà bạn chơi, hai ba hôm sẽ về, không để lại di thư, hay có biểu hiện chứng tỏ sắp tự sát. Vậy tại sao khi vào thang máy lại có hành động lạ thường, cởi áo cởi giày rồi kéo con gái ra ngoài? Hiển nhiên là vì chuẩn bị nhảy lâu, nhưng nếu nhảy lầu thì tại sao không tìm được xác hay manh mối nào? Cách giải thích duy nhất là họ đã gặp ma quỷ.
Dưới sự ảnh hưởng của các lời đồn đoán, chẳng mấy chốc toà nhà Viên Lâm trở thành nhà ma nổi tiếng. Một nghị viên từng ở toà nhà này đã nói: “Toà nhà xưa nay đã rất kì lạ, nhà bên trong rất khó cho thuê, dù mặt tiền hay cơ sở nội thất đều không tệ, thậm chí có thuê được thì việc buôn bán cũng rất tệ, người sống chung quanh đôi khi sẽ thấy lạnh sống lưng.”

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,104
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 99: Những Vụ Mất Tích Tại Tam Giác Quỷ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

NHỮNG VỤ MẤT TÍCH KÌ BÍ TẠI TAM GIÁC QUỶ BERMUDA

Tam giác quỷ Bermuda là một vùng biển nằm về phía Tây Đại Tây Dương, nổi tiếng với những vụ mất tích bí ẩn của tàu bè, máy bay,…mà không hề rõ nguyên nhân.Điều này khiến nó càng bí ẩn khi người ta đồn đại về thế lực ngoài hành tinh hay lỗ hổng không thời gian tại đó. Đến nay vẫn chưa có câu trả lời thỏa đáng về những hiện tượng dị thường này.

1. NĂM 1918.

Một tàu chở than tên “Siklop” với 309 người, với trang thiết bị đầy đủ hệ thống thu phát sóng vô tuyến điện.

Thế nhưng con tàu đã bị mất tích mà không có bất cứ tín hiệu cầu cứu nào, người ta cũng không thể tìm thấy dấu vết nào của vụ mất tích.

2. NĂM 1921.

Câu chuyện về con tàu ma Carol A.Deening còn bí ẩn và đáng sợ hơn nhiều. Bởi sau khi mất tích một thời gian, các công nhân bốc xếp tại cảng Nam Carolina (Mỹ) đã phát hiện con tàu trôi dạt vào cảng.

Khi họ lên tàu kiểm tra thì kỳ lạ thay không có một bóng người hay sự sống nào trên tàu, thế nhưng thức ăn trên tàu lại còn nóng hổi.

3. NĂM 1926.

Một chiếc tàu hơi nước được Cuba phát hiện và được cho là tàu chở hàng “ SS Cotopaxi” từng mất tích của Mỹ.
Trước đó các tàu cao tốc của cảnh sát biển Cuba được cử đi chặn một con tàu ma bí ẩn, họ đã báo cáo rằng không phát hiện bất cứ bóng người nào trên tàu.

Họ còn tìm thấy cuốn nhật ký của thuyền trưởng Meyer, từ đó xác định được lai lịch con tàu, tuy nhiên lại không có bất cứ thông tin nào lí giải vụ mất tích.

Con tàu này từng phát ra tín hiệu SOS trước khi mất tích, nhưng tín hiệu yếu ớt đã không giúp gì nhiều cho cuộc tìm kiếm.

4. NĂM 1936.

Một con tàu sang trọng của Tây Ban Nha với chiều dài 152 mét, khi di chuyển từ New York qua Trung Mỹ đã mắc cạn và chìm sâu 16 mét dưới mực nước biển.

5. NĂM 1938.

Một con tàu thương gia tên Mary Celestia chở súng lậu, đạn dược vận dụng lương thực cho quân đội Mỹ trong cuộc nội chiến phía nam đã bị chìm khi đi qua đây.

Đến năm 1872 người ta mới phát hiện xác con tàu trôi dạt tự do ngoài khơi biển Bồ Đào Nha. Điều rùng rợn là trên tàu không còn một thủy thủ nào, nhưng mọi vật dụng, đồ vật hầu như còn nguyên vẹn.

6. NĂM 1945.

Đây là vụ mất tích nổi tiếng nhất liên quan đến Tam giác quỷ Bermuda, đây là thời điểm cuối thế chiến II, khi phi đội 19 hải quân Mỹ gồm 5 máy bay ném bom đã mất tích khi bay qua vùng biển chết này.

Mặc dù họ đã gửi tín hiệu dù rất yếu, nhưng sau đó chính phủ không thể điều tra manh mối của vụ mất tích. Tệ hơn nữa sau đó, một máy bay gồm 13 nhân viên cứu hộ cũng chịu chung số phận.

Đến mãi năm 1991, tàu “Dip Si” khi tìm kiếm tàu chở vàng gần vùng biển phía Đông Bắc Phort-Loderdeila đã vô tình phát hiện ra xác 5 chiếc máy bay này.

Bí ẩn thay, họ phát hiện ra 4 trong số chúng xếp thành hàng thẳng ở độ sâu 250 mét, chiếc còn lại cách đó 1 hải lí.

7. NĂM 1947.

Cũng là một vụ mất tích máy bay liên quan Tam giác quỷ Bermuda, chiếc máy bay mang tên “Superfort”, chiếc máy bay này đã kịp gửi tín hiệu khẩn cấp nhưng mọi tìm kiếm diễn ra trong vô vọng.

8. NĂM 1948.

Trong năm này, có đến 2 vụ mất tích máy bay. Một là chiếc máy bay “Star Tiger” của Anh, chiếc còn lại là chiếc máy bay chở khách “DC-3” cũng biến mất khi đang bay từ Puerto Rico đến Miami (Mỹ).

9. NĂM 1949.

Chiếc máy bay “Star Ariel” mất tích không dấu vết khi cách Tam giác quỷ Bermuda 380 dặm về phía Tây Nam.

10. NĂM 1950.

Chiếc máy bay kiểu Globemaster cũng bốc hơi trên vùng trời phía Bắc Tam giác quỷ Bermuda. Mọi cố gắng tìm kiếm đều vô vọng.

11. NĂM 1952.

Một chiếc máy bay Anh trên đường đi Jamaica đã biến mất tại đây. Đến nay mọi manh mối đều bỏ ngỏ và người ta cho rằng nguyên nhân có thể là do Tam giác quỷ Bermuda.

12. NĂM 1963.

Tàu khu trục của Pháp L’Herminie khi trên đường trở về Pháp với 3 cột buồm lớn thì gặp nạn khi đi qua vùng biển này. Xác con tàu được phát hiện nằm sâu dưới đáy biển.

13. NĂM 1970.

Trong quyển Invisible Residents, Ivan T. Sanderson nói về người ngoài trái đất sống dưới đáy biển. Ông tường thuật một vụ mất tích của chiếc Boeing 727.

Tuy nhiên do thiếu nhân chứng và manh mối chứng minh, nên cuộc mất tích này vẫn bị cho là giả tưởng do Sanders tưởng tượng.

Còn hàng trăm vụ mất tích liên quan đến vùng biển này, các giả thuyết khoa học được đưa ra nhưng vẫn chưa có sự thống nhất.

Vì thế cho đến nay, tam giác quỷ Bermuda vẫn là đề tài nóng hổi cho các nhà văn cũng như những nhà làm phim. Đây là đề tài kích thích trí tò mò của bất kỳ ai yêu thích các câu chuyện huyền bí.

[Diendantruyen.Com] Tổng Hợp Truyện Ngắn Kinh Dị
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom