Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 1021: 1021: Một Thanh Hợp Kim Nguyên Chất Sao





Diệp Thành một mình đứng ngạo nghễ trên không trung, toàn thân tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, vòng sáng lượn quanh đỉnh đầu, trông như Chân Tiên giáng thế.  
.....  
"Bốp!"  
Một đòn của Diệp Thành đã đánh lui đòn tấn công của Vân Cực.

Giữa bàn tay của anh có sức mạnh của vạn đạo.

Vô số ánh hào quang tràn ra từ trong tay anh, lần lượt đập vào trên chín món thiên bảo, phát ra tiếng kim loại leng keng.


Những thiên bảo đó dù có thần liệu nhưng cũng không chống nổi một đòn của Bán Nguyên, bị in hình bàn tay lên.  
Vân Cực thì bị sức mạnh rung lên khiến hộc máu ra, lui về sau nhanh chóng.  
Ngay sau đó, Diệp Thành hợp thân lại va một cái, đập vào trong sự vây công của năm chuẩn tiên bảo.  
Anh lấy cơ thể mình làm binh khí, bàn tay huơ lên, đập vào năm món chuẩn tiên bảo, phát ra hàng tỉ ánh hào quang, ánh vàng lượn khắp không trung.

Những món chuẩn tiên bảo hoàn toàn thức tỉnh, mạnh tới nỗi không thể tin được mà chém vào bàn tay Diệp Thành không hề khiến anh bị thương chút nào, bị anh chém bay hết.  
"Binh binh binh!"  

Thoáng cái mà Diệp Thành đã giao đấu với năm Thái Thượng trưởng lão.   
Những Thái Thượng trưởng lão này đều kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc.

Chuẩn tiên bảo tuy không phải tiên bảo thực sự nhưng vẫn do đích tay Chân Tiên luyện chế, sắc bén vô cùng, ngay cả cơ thể Chân Tiên cũng có thể chém được, thế mà Diệp Thành lại dùng tay không đỡ.  
Cơ thể của thanh niên này làm từ gì vậy? Một thanh hợp kim nguyên chất sao?
Nhiều môn phái nhỏ đã bí mật phái người thâm nhập vào hệ Mặt Trời, chỉ là các đạo thống Chân Tiên lớn liên thủ tấn công, nên cho dù bọn họ đã đến nơi đây nhưng cũng không dám lộ diện, chỉ có thể lén lút theo dõi từ bên ngoài.  
“Quá mạnh, thực sự quá mạnh mẽ, cứ tưởng rằng những người như Nam Tuyệt, Vân Cực chính là những kẻ mạnh mẽ nhất trần đời này chỉ dưới cảnh giới Hợp Đạo, bây giờ xem ra tên Diệp Thành này mới thực sự là thiên hạ vô địch dưới Hợp Đạo.

Nghe nói anh ta mới khoảng bốn mươi tuổi, rốt cuộc làm sao có thể luyện thành tu vi mạnh mẽ đến nhường này cơ chứ?”  
“Đúng thế, nghe nói là lấy được Thần La Thiên Tinh, nếu tôi có thể ăn được Thần La Thiên Tinh thì nói không chừng còn mạnh hơn anh ta nữa kìa”..

 
Chương 1022: 1022: Bất Tử Với Thời Gian


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Ôi, tuy rằng tinh vực bị lãng quên của anh ta pháp tắc không hoàn chỉnh, nhưng lại có được cơ duyên lớn, cũng xem như là trong họa có phúc rồi”.  
“…..”  
Rất nhiều tu sĩ liên tục xì xào bàn tán.  
Các tu sĩ lâu lăm liên tục thở dài cảm thán, vô cùng ngưỡng mộ và đố kỵ với cơ duyên của Diệp Thành.

Mà những người trẻ tuổi thì bị sức mạnh vô địch bất khả chiến bại của Diệp Thành làm cho sợ hãi, giống như là người thường thấy được thần linh vậy, ai cũng mong muốn mình có thể giống như thế.  
Phải biết rằng chuẩn tiên bảo chính là bảo vật trấn giáo của đạo thống Chân Tiên, chỉ nằm trong tay của các Chân Tiên, cho dù là Thái Thượng trưởng lão cũng không có, chỉ đến khi làm nhiệm vụ quan trọng thì các Chân Tiên mới ban cho để sử dụng, hoặc là các trưởng lão đến bàn thờ tổ tiên xin được ban cho chuẩn tiên bảo mà thôi.  
Lần này bọn họ từ biển sao tới đây cũng mang đến bảy món chuẩn tiên bảo, ba món dùng để tặng đám người Vân Lam để làm bảo đảm mà thôi.  

Bàn tay của Diệp Thành mạnh ngang với chuẩn tiên bảo của Bán Bộ Chân Tiên.

Sức mạnh như thế này quả thực là quá kinh khủng.

Nếu truyền tới biển sao đủ để làm cho tất cả mọi người của tinh hà ngoại vực và các hành tinh khác phải sôi trào.  
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”  
Các luồng năng lượng liên tục bay múa trên trời cao, hơi thở thần thánh lan tỏa ra khắp mọi nơi, bảy người bao vây xung quanh liên tục tấn công điên cuồng Diệp Thành.


Đến sau cùng, cả không gian bị phá vỡ tan tành, nơi trung tâm chiến trường biến thành một vùng hỗn độn bị tàn phá nặng nề, chỉ có thể nhìn thấy khí tức của chuẩn tiên bảo đang tung hoành trên bầu trời.  
Mỗi một món chuẩn thiên bảo đều là những tồn tại uy chấn biển sao.

Rất nhiều đạo thống Chân Tiên trong môn phái thậm chí đến cả tiên bảo cũng không có, cũng chỉ có thể dựa vào một món chuẩn tiên bảo để chống đỡ cho môn phái mà thôi.

Những món chuẩn tiên bảo ở trong tay các bán bộ Chân Tiên thậm chí có thể thi triển ra thực lực của Hợp Đạo.  
Nhưng Diệp Thành cũng vô cùng mạnh mẽ, bàn tay của anh có vô số luồng sáng thần thánh bay múa, đồng thời từng luồng pháp thuật được anh thi triển đánh bay cả chuẩn tiên bảo.  
Một đao của Diệp Thành thậm chí đã từng để lại vết hằn sâu bên trong thần điện Tề Thiên, nói gì đến những Bán Bộ Chân Tiên này cơ chứ?  
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1023: 1023: Dùng Một Thanh Sắt Gỉ Sét Để Chiến Đấu





Tuy rằng bọn họ cũng đang nghiến chặt răng chịu đựng, chuẩn tiên bảo tuy mạnh mẽ nhưng lại giống như một chiếc máy bơm nước công suất lớn đang liều mạng hút lấy năng lượng từ trong cơ thể bọn họ, cho dù các Thái Thượng trưởng lão này pháp lực vô cùng mạnh mẽ, có đạo hạnh bốn năm vạn năm đi nữa nhưng vẫn không thể chịu được sự va chạm cường độ cao liên tục như thế.

Bọn họ lúc này kiên trì chống đỡ chỉ là đang cược Diệp Thành không thể kiên trì nổi nữa mà thôi.

“Một đám kiến hôi làm sao có thể biết được sức mạnh của tôi cơ chứ”.

Ánh mắt Diệp Thành vô cùng sắc lạnh, từng luồng đao khí bay múa giữa hư không, Thần Lôi Khai Thiên Đao liên tục xuất ra, sức mạnh thần thông đáng sợ được kế thừa từ thần thú Thanh Long liên tục oanh tạc bầu trời, sức mạnh lớn lao này ở trong tay Diệp Thành được thi triển ra toàn bộ, giống như một vị thần vương thi triển đao pháp mạnh mẽ đến mức không thể nào tưởng tượng nổi.

“Uỳnh!”  
Chuẩn tiên bảo trong tay Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực tông lại bị chém rời khỏi tay, ông ta liên tục nôn ra máu rồi bay thẳng ra ngoài, cảnh giới vốn đã không được ổn định, lúc này lại lần nữa bị chém đến mức trọng thương, suýt chút nữa bị đánh khỏi cảnh giới bán bộ Chân Tiên.


Nhưng Diệp Thành cũng phải trả cái giá đắt, thanh trường đao cấp thiên bảo trong tay đã hoàn toàn bị đánh vỡ tan tành.

“Giết!”  
Các trưởng lão khác nhìn thấy cảnh này, ánh mắt lóe lên tia sáng mừng rỡ, liều mạng đánh tới như những kẻ mất trí, muốn lợi dụng khoảnh khắc Diệp Thành yếu ớt nhất để giết anh.

Nhưng Diệp Thành lại lấy ra một thanh trường đao cấp thiên bảo, lại chuẩn bị chiến đấu.

Kể từ khi anh trở về đến nay, số tu sĩ Nguyên Anh bị anh chém giết đã lên tới vài trăm người.

Tuy rằng hầu như các binh khí đều bị phá hủy nhưng vẫn có mười mấy món thiên bảo rơi vào tay Diệp Thành.

Đáng tiếc, chất lượng của những món thiên bảo này quá kém, căn bản không thể nào kháng cự được sự vây công của Chân Tiên thi triển chuẩn thiên bảo.


Cho dù là thiên bảo đỉnh cấp đi nữa thì liên tục va chạm với chuẩn tiên bảo cũng chỉ có thể kiên trì được một khoảng thời gian ngắn liền bị phá hủy, hồi lâu sau, Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấy ra một thanh sắt đen ngòm.

“Ha ha ha, tên họ Diệp, cậu nghèo tới mức này cơ à, một thanh đồng nát cũng dám lấy ra đánh với chúng tôi sao?”  
Một lão già cao to cười lớn chế nhạo Diệp Thành.

“Hừ, xem ra là do quá keo kiệt, mấy món thiên bảo bị phá hỏng làm cho cậu ta đau lòng, tùy tiện lấy ra một thanh sắt đã mục nát, thậm chí còn là một thanh sắt không nhìn ra được là đao hay là kiếm nữa, tên nhóc kia, cậu có thấy nhục nhã không? Quả nhiên là tên thổ dân đến từ tinh vực bị lãng quên, một chút nội hàm cũng không có, chỉ đáng làm người hầu cho cháu trai tôi mà thôi”.

Một trưởng lão khác của thiên tông lắc đầu ngao ngán nói.

“Có khi nào là một món thần binh đặc thù hay không?”, có người suy đoán.

Nhưng câu nói này nhanh chóng bị những người khác cười chế giễu, món thần binh của ai mà lại tồi tàn rách rưới đến mức như thanh sắt gỉ sét kia cơ chứ, nó trông tồi tàn đến mức cả những tu sĩ kém cỏi cũng chưa chắc muốn dùng, chắc là chỉ hợp cho ăn mày dùng thôi.

.

 
Chương 1024: 1024: Một Đao Chém Giết Bán Bộ Chân Tiên!





Hơn nữa, cho dù thật sự là một món thần binh thì sao chứ? Có năm món chuẩn tiên bảo ở đây thì Diệp Thành có dùng thần binh nào đi nữa cũng là vô nghĩa.

Đến cả những người ở trên Trái Đất bao gồm cả đệ tử của phái Sương Diệp cũng cảm thấy hơi xấu hổ, đến cả ăn mày cũng không dùng thanh sắt gỉ sét như thế để đi ăn xin bao giờ cả!  
Các trưởng lão kia còn đang chế nhạo thì Diệp Thành đã hừ lạnh một tiếng: “Ồn ào”.

Thần lực mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi liên tục được rót vào mảnh kiếm gỉ sét, ngay sau đó lớp gỉ sét trên thanh kiếm gãy hoàn toàn biến mất, trên thân kiếm lóe lên những luồng ánh sáng rực rỡ, sau đó có một luồng khí tức mạnh mẽ tới nỗi không thể tưởng tượng nổi bộc phát từ trong thanh kiếm gãy.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”  
Ngay lúc đó, vô số sấm sét màu xanh hòa cùng với thần lôi ngũ sắc liên tục bùng nổ bên ngoài thanh kiếm gãy, đó không chỉ là pháp tắc mà trong đó còn có cả sức mạnh của trời đất.


Mọi người cảm thấy như có một vị thần linh cao vạn trượng đang đứng trước mặt mình vậy, ánh sáng thần thánh mạnh mẽ bay múa khắp bầu trời, giống như một vầng mặt trời lớn mọc lên ngoài Địa Cầu chiếu rọi khắp mọi nơi vậy.

Tất cả mọi người đều run rẩy sợ hãi dưới ánh sáng thần thánh rực rỡ này.

Mà trước thanh kiếm gãy này, dường như năm món chuẩn tiên bảo chỉ như món đồ chơi của trẻ con vậy, căn bản không thể nào chống lại nổi.

“Đây là…”  
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, một số trưởng lão lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc và sợ hãi, trong đó có cả những người trải sự đời như Vân Cực trưởng lão thì trong lòng vô cùng kinh sợ, lập tức sử dụng chuẩn tiên bảo để rút lui.


Nhưng đã quá muộn rồi…  
“Răng rắc!”  
Diệp Thành dùng thanh kiếm gãy làm đao, một đao chém xuống.

“Thần Lôi Khai Thiên Đao!”  
“Trời đất ơi, anh ta có còn là người không?”  
Mọi người đều vô cùng kinh hãi nhìn chằm chằm về phía chiến trường.

Một đao của Diệp Thành quá kinh khủng, bảy trưởng lão đang vây công anh thì hai người bị chém chết ngay lập tức, đến cả thần hồn và nguyên anh đều bị hủy diệt.

.

 
Chương 1025: 1025: Luyện Thành Một Món Thần Phù Thế Mạng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Một trong hai người bị chém không có chuẩn tiên bảo trong tay, mà một người khác bị trọng thương từ lần va chạm trước đó nên bị chết đầu tiên.

Những người khác hoặc là có chuẩn thiên bảo hoặc là giống như Vân Cực, trên người có pháp bảo thế mạng, trước khi Diệp Thành chém ra đã dùng pháp bảo cứu mạng ngay phút chót, nhanh chóng lùi lại để thoát chết.

Bọn họ đã phải bỏ ra đến bảy tám món pháp bảo hộ thân và vô số món pháp bảo khác mới miễn cưỡng tránh thoát khỏi một đao vô cùng mạnh mẽ kia của Diệp Thành.

“Làm sao có thể chứ, hai người kia thật sự đã chết rồi hay sao?”  
Người phụ nữ mặc đồ cổ trang thốt lên kinh ngạc.

Sơn Hà Xã Tắc Đồ của Kim Đồng Giáo được mệnh danh là món chuẩn tiên bảo dùng để phòng thủ mạnh nhất, không chuyên về tấn công, cho nên bà ta dựa vào Sơn Hà Đồ nên lại là người chịu ít thương tổn nhất.


Nhưng khí chứng kiến hai vị trưởng lão chết ngay trước mặt mình, bà ta vẫn bị dọa đến nỗi sắc mặt trắng bệch, thân hình đầy đặn khẽ run lên từng hồi.

Đây chính là Bán Bộ Chân Tiên, Thái Thượng trưởng lão của đạo thống Chân Tiên, cho dù là trong một môn phái lớn cũng không có nhiều những cường giả như thế, giờ đây lại bị một đao của Diệp Thành chém chết.

Phải biết rằng khi tu luyện đến cảnh giới như bọn họ đã không thể nào dùng thần phù thế mạng để bảo toàn tính mạng nữa rồi, nếu muốn có hiệu quả với Bán Bộ Chân Tiên thì thần phù thế mạng đó nhất thiết phải dùng thần huyết từ não và trái tim của Hợp Đạo Chân Tiên để luyện thành.

Trừ khi là con trai đích truyền, nếu không vị Hợp Đạo nào có thể sẵn sàng làm tổn hại tu vi khổ luyện mấy ngàn vạn năm để luyện thành một món thần phù thế mạng cơ chứ?  
“Vũ khí trong tay tên nhóc này vì sao lại làm tôi có cảm giác run sợ từ trong linh hồn, thậm chí đến cả chuẩn tiên bảo trong tay chúng ta cũng suýt bị hư hại chứ?”  
Đôi mắt của lão già vạm vỡ sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào món tiên binh trong tay Diệp Thành.

Trước chuẩn tiên bảo tuy rằng có thêm một chữ “chuẩn”, nhưng thực tế cũng không thua kém gì so với tiên bảo thực sự, đều được luyện thành từ tiên kim bất diệt, chỉ là không được tiên nguyên nuôi dưỡng nên không thể nào trở thành khí linh chân chính trấn áp một môn phái, giúp đỡ Hợp Đạo Chân Tiên bảo vệ tông môn mà thôi.


Nhưng nếu nói về sức mạnh và sự kiên cố thì chuẩn tiên bảo cũng không thua kém là bao.

Giờ đây, mấy món chuẩn tiên bảo này lại suýt bị Diệp Thành dùng một đao chém làm tổn hại ư?  
Tuy rằng chỉ bị đánh ra một vài vết nứt nhỏ, không quá ảnh hưởng, nhưng vẫn khiến cho lão già vạm vỡ khiếp sợ không thôi.

Hai người chết đi đều là Bán Bộ Chân Tiên.

Một người trong đó trong tay còn có chuẩn tiên bảo, nhưng vẫn bị Diệp Thành chém chết.

Tuy rằng công lớn hầu hết đều do thanh kiếm gãy sắc bén trong tay Diệp Thành, đến chuẩn tiên bảo cũng bị chém đến tổn hại, nhưng pháp lực mạnh mẽ sánh ngang trời đất của Diệp Thành cũng làm mọi người kinh sợ không kém.

[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1026: 1026: Chương 1024


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Chỉ cần nghĩ đến đây thì tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

“Tiên kiếm mau tới đây”.

Vân Cực đột nhiên cao giọng hét lớn.


Hai trưởng lão bị đánh chết ngay trước mặt mình, ông ta lúc này không dám lo chuyện Địa Cầu ngay lúc này nữa, liền vung tay triệu hồi chuẩn tiên bảo tới.

“Vù vù!”
Một luồng sáng vàng bắn lên từ trên Trái Đất, nhưng chiêu thức này của ông ta đã làm cho ba Thần Tử của Kim Ô Môn vô cùng khổ sở, bọn họ nhanh chóng bị Cửu Khiếu Thần Anh và Lục đại ma tu vây công, nhanh chóng có người bị giết chết, người còn lại nhanh chóng bỏ chạy.

“Chết tiệt, Nguyên Anh của ông nội tôi còn nằm trong tay của hắn ta!”
Tu vi của Phong Linh không đủ, trơ mắt nhìn Phù Đồ bỏ chạy, không nhịn được mà hét lớn.


“Diệp đạo hữu, chúng tôi trước đây có chút hiểu lầm, không bằng chúng ta cùng ngồi xuống từ từ uống chén trà luận đạo, từ từ thảo luận có được không?”
Vân Cực nở một nụ cười ấm áp, cho dù có chuẩn tiên bảo ở bên cạnh, ông ta cũng không hề có cảm giác an toàn nữa.

Các vị trưởng lão khác bao gồm cả lão già gầy gò đều nở một nụ cười miễn cưỡng như sắp khóc.

Bọn họ đường đường là Thái Thượng trưởng lão của đại phái Chân Tiên, cao quý hơn người, giống như là long phượng trên trời cao, đã bao giờ phải hạ mình, nhẹ giọng với kẻ thù bao giờ chứ, hơn nữa còn là một tên thổ dân đến từ một hành tinh khỉ ho cò gáy?
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1027: 1027: Diệp Đạo Hữu Cậu Có Ý Gì





"Sao có thể như vậy, sao có thể như vậy?"  
Thần Tử cuối cùng đi theo Vân Cực lúc này sững sờ nhìn cảnh trước mặt.

Vừa mới nãy họ còn cầm chuẩn tiên bảo định tàn sát Địa Cầu, giết sạch phái Sương Diệp, ép Diệp Thành đường đường là Chuẩn Chân Tiên phải cúi đầu, hoàn thành sự nghiệp hào hùng mà bảy Thầy Tử đám Vân Lam liên thủ lại vẫn chưa hoàn thành được, nhưng ngay sau đó thế sự đã đổi thay.  
Diệp Thành liên tiếp chém ra sáu nhát đao giết sáu Thái Thượng trưởng lão.  
Giờ đây bên ngoài Địa Cầu chỉ còn lại một mình Vân Cực cố gắng chống đỡ.  
Dù vị Kháo Sơn Vương này có biệt danh là chuyên cướp đoạt bảo vật, có thể giết Bán Bộ Chân Tiên nhưng đối mặt với một Diệp Thành hung tàn, dường như ông ta cũng chẳng có mấy phần thắng.


Hơn nữa một khi ông ta chết thì sao hắn có thể chạy thoát được?  
Muốn nhân cơ hội chạy thoát thì Phù Đồ chính là minh chứng rõ nhất cho kết cục của việc chạy trốn!  
"Mình rốt cuộc đã chọc phải một kẻ địch đáng sợ đến thế nào chứ..."  
Nhất thời, sự tuyệt vọng ập lên trong lòng hai người.  
"Chưa chắc đã thua, Vân lão tổ là đích tử của bệ hạ, có nhiều bảo vật, bảo vật trên người vô vàn không kể xiết, còn có bí bảo tối cao do bệ hạ ban tặng, cho dù đối mặt với Chân Tiên Hợp Đạo cũng có thể giữ được tính mạng nhất thời.

Tên họ Diệp đó dùng thần binh mạnh như vậy thì chắc chắn không duy trì được bao lâu, thậm chí có thể sẽ bị thần binh cắn nuốt, bị thương nặng".  
Có người đột nhiên cúi đầu nói.  
Đây chính là kiến thức cơ bản.


Thần binh cấp bậc chuẩn tiên bảo cho dù có nằm trong tay Bán Bộ Chân Tiên thì cũng không thể nào sử dụng quá lâu.

Tiên bảo còn đáng sợ hơn, Bán Bộ Chân Tiên đỉnh phong cùng lắm cũng chỉ có thể dùng tiên bảo tung ra một đòn.  
Tất nhiên đòn đó đủ để hủy diệt trời đất, chém rụng mặt trăng trên trời, đủ để sánh bằng bảy phần năng lượng trở lên của Chân Tiên Hợp Đạo.   
Tiếc là họ không biết, thứ Diệp Thành cầm không phải thần binh tiên bảo gì cả mà chỉ là một mảnh gãy của thần bảo, tuy vô cùng sắc nhọn nhưng sử dụng nó không hề mất sức quá nhiều.  
Diệp Thành không nói gì mà chỉ chém một đao ra.  
Chiêu đầu tiên của Thần Lôi Khai Thiên Đao khởi nguồn từ trong hỗn độn, ánh đao trắng xóa trực tiếp xé tan bầu trời, chém lên người Vân Cực.

Tuy nhát đao này bị thần kiếm Long Diệu chém lên phát ra tiếng kêu ong ong, liều mạng chắn lấy, nhưng thần kiếm Long Diệu cũng đã bị tổn hại nặng nề, không thể không phát ra tiếng kêu thảm thiết, thu ánh sáng lại rồi rơi vào trong ngực Vân Cực.   
"Diệp đạo hữu, cậu có ý gì?", nụ cười của Vân Cực cứng đờ..

 
Chương 1028: 1028: Chiêu Thứ Ba Của Thần Lôi Khai Thiên Đao!





"Tiếp!"  
Diệp Thành quát khẽ một tiếng, nhát đao thứ hai lại chém ra.

Chiêu thứ hai của Thần Lôi Khai Thiên Đao!  
"Soạt soạt soạt!"  
Tựa như tuyệt thế Tiên Vương trong vũ trụ thuở hồng hoang chém một nhát đao rạch ròi trời và đất, ngày và đêm, tạo ra âm dương vạn vật, thanh khí dâng lên làm tiên, địa khí hạ xuống làm khí đục, mang theo ánh sáng chói lòa, thêm cả sự đóng góp của tiên binh thì càng sắc bén đến cực điểm.

"Rắc rắc!"  
Tiên kiếm Long Diệu không thể ngăn cản, bên ngoài cơ thể Vân Cực hiện lên mười mấy món pháp bảo, có la bàn đồng cổ xưa, có đỉnh lớn màu vàng kim trông vô cùng kỳ lạ, có cây quyền trượng có khắc vô số dị tộc thần linh!   
Từng món đều là pháp bảo phòng ngự hoặc bảo vệ tính mạng, chúng lơ lửng trên không trung biến thành từng lớp ánh sáng, ngăn cản đòn này của Diệp Thành.


Cuối cùng khi một đợt tiếng rắc rắc vang lên mới miễn cưỡng ngăn được.

"Diệp Thành, cậu định đấu với Kim Ô Môn chúng tôi đến mức một sống một còn sao?", Vân Cực tức giận nói.

Nhưng Vân Cực còn chưa kịp nghỉ xả hơi thì nhát đao thứ ba của Diệp Thành đã chém đến.

"Chiêu thứ ba của Thần Lôi Khai Thiên Đao!"  
Thần Lôi Khai Thiên Đao, chiêu sau còn mạnh hơn chiêu trước, mất đi tiên kiếm Long Diệu và các pháp bảo phòng ngự quanh thân, Vân Cực không thể chống đỡ được nữa, bị một đao chém thành hai nửa.

Nếu không phải lúc nguy cấp có một thần phù đột nhiên hiện ra tỏa ra ánh sáng chặn lấy đao xé rách hư không của Diệp Thành thì Vân Cực đã chết rồi.

Tiếc là thần phù này dưới nhát đao của Diệp Thành cũng nhanh chóng bị đốt cháy, không còn gì cả.


Những chiêu át chủ bài của Vân Cực đều sử dụng hết rồi, nhưng Diệp Thành chỉ giải quyết bằng một đao mà thôi, cuối cùng ông ta cũng đã từ bỏ việc giết chết Diệp Thành.

Mặc dù ông ta là Thái Thượng trưởng lão sống đến hơn bảy vạn năm của Kim Ô Môn, nhưng vẫn vô cùng quý mạng sống của mình.

Nhưng khi ông ta mở lời muốn giảng hòa với Diệp Thành vẫn bảo trì tôn nghiêm của một Bán Bộ Chân Tiên.

“Diệp đạo hữu, nếu cậu có thể tha mạng cho tôi, Vân mỗ nguyện ý dùng tất cả tài sản tặng cho cậu.

Đó chính là tích lũy cả mấy vạn năm của tôi, góp nhặt được rất nhiều bảo vật của các hành tinh, nhiều người còn nói bảo vật của tôi còn có thể so được với một hành tinh, thực sự không phải là nói chơi thôi đâu, tài phú mà tôi tích lũy bấy lâu này có thể mua được cả mấy hành tinh nữa đấy, Vân mỗ có thể dâng toàn bộ báu vật của mình cho cậu”.

Vân Cực nghiêm nghị nói.

.

 
Chương 1029: 1029: Trả Lời Ông Ta Chỉ Là Một Đao Chém Xuống


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Đường đường là hoàng tử của Kim Ô Môn, ông ta rốt cuộc tích lũy được bao nhiêu của cải, đến cả những người quan sát cũng không có ai biết.

Nhưng mọi người cũng chỉ tính toán một chút rồi thở dài ngao ngán, số lượng gia sản có thể so được với cả một hành tinh, chỉ dựa vào số lượng tài nguyên tu luyện khổng lồ đã có thể nâng một Thần Tử lên được tới cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên thì có thể thấy được gia sản của ông ta kinh khủng tới cỡ nào.

Đáng tiếc Diệp Thành không hề có hứng thú một chút nào, vẫn cầm đao lên, từ từ tiến về phía trước.

“Diệp Thành, cậu đừng thấy tôi nhường một chút thì cậu lại lấn tới!”  
Nhìn thấy Diệp Thành không dừng lại, Vân Cực sắc mặt đột nhiên biến đổi: “Nếu cậu thật sự giết tôi, anh cả, anh hai, anh năm của tôi nhất định sẽ trở lại báo thù cho tôi.


Tôi đường đường là đích truyền của Kim Ô Chân Tiên, cho dù cậu có được tiên duyên một bước lên trời đi chăng nữa cũng không thể nào là đối thủ của bọn họ đâu, có trốn ở tinh vực bị lãng quên đi nữa cũng không thể thoát khỏi sự truy sát của bọn họ dược đâu, sức mạnh của Chân Tiên môn phái chúng tôi vượt xa sự tưởng tượng của cậu đấy…”  
Trả lời ông ta chỉ là một đao chém xuống.

“Uỳnh uỳnh!”  
Luồng đao khí chém vào hư không, một cánh tay của Vân Cực trực tiếp bị chém đứt.

“A!”  

Vân Cực phát ra tiếng hét vô cùng thảm thiết.

Đây là một đao được chém bằng đoạn kiếm gãy, khi đó đã dùng đoạn kiếm này chém nát thần hồn của Thần Tử Vạn Yêu, làm cho thần hồn của hắn phải nhận lấy tổn thương nghiêm trọng, thực ra là bởi vì Cửu Thiên Thần Quang là sức mạnh năng lượng vô cùng cao cấp và thuần khiết của hỗn độn, giống như là lửa kết hợp với nước vậy, tất nhiên sẽ tạo thành phản ứng vô cùng kịch liệt.

Nói xong, Diệp Thành lại chém thêm một đao, chém lìa nốt bên tay còn lại của ông ta.

Vân Cực lần này ngừng la hét, chỉ quay đầu lại dùng ánh mắt vô cùng oán hận nhìn về phía Diệp Thành.

[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1030: 1030: Thiếu Chủ Của Kim Ô Môn Vân Thần!





Nói xong, ông ta đột nhiên hét lớn: “Ngũ sư huynh, em đã rơi vào bước đường cùng này rồi, anh còn không ra cứu em hay sao?”  
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”  
Vân Cực vừa hét lên, sâu trong vũ trụ đột nhiên vang lên một tiếng tù và cực dài và vang dội.

Tiếng tù và cổ xưa xuyên thẳng qua toàn bộ hệ mặt trời truyền đến từng ngõ ngách ở Trái Đất, cho dù là lão quái vật bế quan tu luyện lúc này cũng mở to hai mắt nhìn về phía vũ trụ xa xăm.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”  
Chỉ nhìn thấy sự hỗn loạn và một tầng sương mù dày đặc bên ngoài hệ mặt trời tách biệt hoàn toàn với nhau, người đầu tiên xuất hiện là một thanh niên đạp trên Kim Ô Chiến Xa bay thẳng đến, người đàn ông có mái tóc đen trong như pha lê, khoác một chiếc áo bào vô cùng cao quý, vô cùng cao lớn, có hào quang tỏa ra khắp người, giống như là hoàng kim tạo thành vậy, xung quanh người tràn đầy hơi thở thần thánh uy nghiêm, giống như một mặt trời di dộng đang di chuyển với vận tốc cực cao vậy.

Con thú cưỡi Kim Ô của ông ta chỉ dài khoảng hai thước, nhưng hơi thở của nó tỏa ra mạnh hơn phượng hoàng lửa chín cánh gấp mười lần.


Đây mới thực sự là hậu duệ của thần thú!  
Tuy rằng con Kim Ô này có huyết mạch không thuần khiết nhưng trong cơ thể của nó có một phần năm huyết thống của Kim Ô, được gọi là đích truyền của thần thú.

Một hậu duệ của thần thú mạnh mẽ đến mức không cách nào có thể giết nổi, tinh thông các loại thần thông liên quan đến lửa, khi trưởng thành sẽ trở thành nửa bước Hợp Đạo, tương lai thậm chí còn có thể trở thành thần thú chân chính.

Giá trị của nó ở trong vũ trụ là không cách nào đo đếm được, đủ để đổi lấy cả mười tinh vực có tài nguyên phong phú, cho dù là đi đổi một món chuẩn tiên bảo đi nữa, đối phương nói không chừng cũng đem ra đổi, đây là thần thú mạnh mẽ có thể trấn giữ được cả một môn phái lớn.

Có thể để một thần thú như thế làm thú kéo xe, lại thêm một tiếng anh năm, Diệp Thành đã biết được thân phận của người vừa mới đến.

Thiếu chủ của Kim Ô Môn, Vân Thần!  
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”  

Sự xuất hiện của Vân Thần chỉ là sự khởi đầu.

….

.

Xung quanh hệ mặt trời, trong một đám sương mù hỗn độn, mọi người chỉ nhìn thấy từng chiếc từng chiếc chiến thuyền nối đuôi nhau đến, kéo dài hàng trăm ngàn trượng, các chiến thuyền giống như là những ngọn núi khổng lồ dột nhiên xuất hiện từ trong hư không, không ngừng băng qua sương mù hỗn loạn, giống như những viên sủi cảo từ trên trời không ngừng xuất hiện.

“Đùa, đùa gì thế, thế lực mạnh mẽ đến như thế, e là đủ để san phẳng cả một đạo thống Chân Tiên ấy chứ”.

Những người đang theo dõi run rẩy nói.

.

 
Chương 1031: 1031: Bảy Mươi Chiếc


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Các môn phái lớn của đạo thống Chân Tiên mạnh mẽ nhất ngoài vũ trụ hầu như đều có mặt ở nơi đây.


“Ba mươi chiếc, năm mươi chiếc, bảy mươi chiếc…"
Cuối cùng là vô cùng vô tận chiến thuyền dày đặc bao phủ cả khoảng không bao la rộng lớn, trên các chiến thuyền là số lượng người nhiều không đếm xuể, trên người họ đều có sức mạnh có thể chấn động cả trời đất, sức mạnh của hàng vạn tu sĩ Kim Đan hợp lại làm cho cả không gian như bị bẻ cong đi, đủ để có thể tiêu diệt được cả một tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong.


Chỉ một chiếc chiến thuyền thôi cũng đã đủ làm người ta khiếp sợ rồi, huống chi đây là cả hàng trăm, hàng ngàn chiếc cơ chứ?
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1032: 1032: “thả Em Ấy Ra!”





“Nhưng Vân thiếu chủ vẫn có những chiêu bài khác, ví dụ như là thần phù và bí bảo do Chân Tiên tặng cho, hơn nữa chỉ dựa vào hàng trăm chiếc chiến thuyền này thì bất luận là hành tinh nào cũng sẽ bị tiêu diệt thôi”.

Tu sĩ lâu năm của môn phái khác khẽ ho nhẹ rồi nói.

Trong thế giới tu tiên, một khi số lượng tu sĩ cấp thấp đạt đến một số lượng nhất định thì hoàn toàn khác hẳn.

Có hàng trăm tu sĩ Nguyên Anh trên các chiến thuyền, Diệp Thành có thể không cần quan tâm đến, nhưng nếu số lượng Nguyên Anh đạt đến hàng nghìn người thì sao?  
Hàng nghìn tu sĩ Nguyên Anh liên thủ đánh ra một đòn có thể chấn dộng cả trời đất, thậm chí là làm rung chuyển cả vũ trụ, uy lực khủng khiếp đến mức không thể nào tưởng tượng nổi.

Sợ rằng còn có thể sánh ngang cả Hợp Đạo, mạnh mẽ như Diệp Thành thì cũng phải gục ngã trước một đòn liên thủ này mà thôi.


Có thể nhìn thấy rất nhiều chiến thuyền ở phía sau, cho dù không có hàng ngàn Nguyên Anh thì cũng có hàng trăm chiếc chiến thuyền và thêm vô số tu sĩ Kim Đan, Diệp Thành và Địa Cầu đang rơi vào mối nguy trước nay chưa từng có.

Trong cục diện này, không chỉ những người đứng xem có thể nhìn rõ mà đám Aokawa Sakura, Thẩm Minh Nhan và những người của phái Sương Diệp đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Chỉ là trước đây bọn họ đã trải qua rất nhiều tình huống như thế trước đây, đều có sự tin tưởng tuyệt đối với Diệp Thành, không còn tỏ ra lo lắng quá nhiều nữa.

Nhưng Vân Cực lại không nghĩ như thế.

Ông ta vẫn điên cuồng cười ha ha: “Diệp Thành, thiếu chủ Kim Ô Môn đã dẫn đại quân đến đây rồi, chỉ tính Bán Bộ Chân Quân thôi cũng đã đủ mười người, càng đừng nói đến mấy trăm Nguyên Anh và chiến thuyền kia, mày làm sao chống cự lại nổi đây?”  
Vân Cực lúc này chỉ còn lại một bên chân, ba bộ phận khác của ông ta đều bị chém đứt, trên vết thương vẫn còn những luồng đao khí xung quanh đang liên tục thiêu đốt cả cơ thể và thần hồn của ông ta.


Tuy rằng thanh kiếm gãy chỉ đạt chuẩn tiên binh chưa đạt đến sức mạnh thật sự của thần bảo, nhưng vẫn tạo ra vết thương nặng không thể phục hồi đối với Vân Cực, đến cả cơ thể máu thịt của ông ta cũng không cách nào phục hồi được, khí tức suýt chút nữa rơi khỏi cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên.

“Thả em ấy ra!”  
Vân Thần cưỡi chiến xa tới, ánh mắt quét về phía Vân Cực bị tàn tật, trong mắt thoáng qua một tia giận dữ nhưng nhanh chóng hồi phục lại bình tĩnh, nói với giọng cực kỳ uy nghiêm.

Gần mười vị Thái Thượng trưởng lão đi theo Vân Thần im lặng không nói.

Bảy tám món chuẩn tiên bảo sáng rực trong tay bọn họ.

Những món bảo vật vốn dĩ đã bị rơi mất như Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Diệt Huyết Ma Đao đều đã quay trở lại trong tay của bọn họ, khí thế như muốn nuốt cả đất trời.

Mà các Thần Tử ở phía sau bọn họ đều nói: “Nghiệt chủng, còn không mau thả Kháo Sơn Vương điện hạ ra đi!”.

 
Chương 1033: 1033: Vân Cực Vô Cùng Phẫn Nộ





“Diệp Thành, cậu dám giết chết Thần Tử và Thái Thượng trưởng lão của môn phái chúng tôi, giết người phóng hỏa, môn phái chúng tôi nhất định sẽ không tha cho cậu, giờ đây thiếu chủ điện hạ đã đích thân đến nơi đây, còn không mau tới đây quỳ xuống xin tha mạng đi!”  
“Còn phí lời cái gì, trực tiếp phái đại quân xuống dưới diệt sát cậu ta là xong!”  
“….

.

”  
Vô số người đều hướng ánh mắt về phía Diệp Thành, một số người giống các trưởng lão và Thần Tử của Trường Sinh Môn, Vô Cực Tông, hận không thể trực tiếp xông lên chém chết Diệp Thành.

Mọi người đều hiểu rõ, các Thần Tử bảo Diệp Thành cầu xin tha mạng nhưng không hề bảo đảm sẽ miễn tội chết, Diệp Thành nếu quỳ xuống chỉ có một con đường chết mà thôi, thậm chí đến môn phái và tất cả những người sống trên Trái Đất đều sẽ chôn theo anh.


Mối thù hận giữa Diệp Thành và các môn phái lớn quá sâu đậm, cho dù là nước từ trên chín tầng trời cũng không thể nào rửa sạch nổi.

Vì vậy rất nhiều người bị Diệp Thành đánh bại, cho dù là Thần Tử của các môn phái lớn hay là tu sĩ Nguyên Anh của ngoại vực lúc này đang vô cùng đắc thắng, liên tục cười lạnh chờ đợi cái chết của Diệp Thành.

“Răng rắc!”  
Diệp Thành liếc mắt nhìn qua đám người này, qua một lúc sau cũng không nhìn về phía thiếu chủ Vân Thần và đám chiến thuyền kia nữa mà quay đầu lại, dưới ánh mắt quan sát của tất cả mọi người lại chặt đứt chân trái của Vân Cực.

“A!”  
Vân Cực cũng không thể nào chịu đựng nổi nữa, phát ra âm thanh vô cùng đau đớn.


Ông ta vừa rống lên vừa nhìn Diệp Thành với sự chua xót và phẫn uất không gì sánh được.

Vết thương do Cửu Thiên thần binh tạo ra không thể nào phục hồi lại được.

Vân Cực tuy rằng không biết được lai lịch thật sự của thanh kiếm gãy kia nhưng ông ta biết rất nhiều, biết rằng tứ chi của mình không thể nào hồi phục lại như xưa được nữa, cho dù có hồi phục lại được cũng phải bỏ ra một cái giá rất đắt.

“Diệp Thành, tao muốn mày chết! Tao muốn cả môn phái của mày bị diệt vong, cả Trái Đất đều phải chôn theo mày, tao muốn…”  
Vân Cực vô cùng phẫn nộ hét lớn.

“Bụp!”  
Diệp Thành vung kiếm chém ra, đánh thẳng lên mặt ông ta, làm cho ông ta bị bắn ra xa mấy trăm thước, cả nửa khuôn mặt đều bị đánh nát, trong miệng răng và máu hòa trộn lại tạo nên một cảnh tượng vô cùng thê thảm, liên tục va chạm với đất đá hàng chục lần mới dừng lại được, mặt mũi ông ta đã hoàn toàn biến dạng, không thể nào nhận ra được nữa.

.

 
Chương 1034: 1034: Vì Sự Ngông Cuồng Của Cậu Hay Sao





Thiếu chủ Vân Thần híp mắt lại, ánh mắt lóe lên một tia phẫn nộ.

Hắn đường đường là thiếu chủ của Kim Ô Môn đích thân tới đây, mang theo cả trăm vạn đại quân, vậy mà Diệp Thành này vẫn dám ở trước mặt hắn chém giết Vân Cực, cho dù hắn hoàn toàn không có tình cảm gì đáng nói người em trai này, nhưng lúc này cũng vô cùng tức giận.

“Diệp Thành, cậu thật sự không sợ sau khi bại trận, cả nhà cậu sẽ bị diệt, hàng tỉ người trên Địa Cầu này sẽ phải dùng mạng để trả giá chỉ vì sự ngông cuồng của cậu hay sao? Cậu muốn trở thành tội nhân của hành tinh này hay sao chứ”.

Có Thái Thượng trưởng lão của môn phái khác âm trầm nói ra.

Một vị trưởng lão trung niên khác cười lớn nói:  
“Sợ rằng cậu ta còn đang mơ đến giấc mộng làm Chân Tiên kìa, lại không biết được rằng chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh cũng xứng làm Chân Tiên ư? Cho dù là thiếu chủ điện hạ và Thiên Lôi Giao Vương Nam Tuyệt thì khoảng cách với Chân Tiên vẫn còn một đoạn rất dài”.


“Diệp đạo hữu, nếu cậu giơ tay chịu trói, chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm thương tổn đến bất kỳ ai của phái Sương Diệp”.

Cũng có người tỏ ra ôn hòa cố gắng thuyết phục Diệp Thành từ bỏ phản kháng.

Mặc dù trước đây bọn họ không tới kịp nhưng giờ đây khi họ bước vào chiến trường, nhìn thấy vô số thi thể trôi nổi trong hư không cũng như tình trạng vô cùng thảm thương của Kháo Sơn Vương Vân Cực, tất cả đều cho thấy sự khó nhằn của Diệp Thành.

Tuy rằng bọn họ vô cùng tự tin, có mười vị Thái Thượng trưởng lão cầm chuẩn tiên bảo, lại thêm thiếu chủ Vân Thần và mấy trăm chiến thuyền có tu sĩ Nguyên Anh bao vây toàn bộ Trái Đất thành một lưới nhện, vây công một Diệp Thành vừa mới trải qua đại chiến đang trong tình trạng dầu hết đèn tắt chắc chắn sẽ không có vấn đề gì xảy ra cả.

Nhưng nếu có thể thắng lợi mà không chết một ai thì đó là điều tốt nhất, vị trưởng lão nho nhã vẻ mặt ôn hòa này muốn thuyết phục Diệp Thành giơ tay chịu trói.


Nhưng Diệp Thành lại chỉ lạnh nhạt chém ra một đao.

“Giết!”  
Giọng nói lạnh lùng vừa vang lên, Diệp Thành đã hóa thành một luồng ánh sáng rực rỡ bắn thằng về phía các chiến thuyền, thanh kiếm trong tay anh sắc bén vô cùng, từng tầng không gian dưới sức mạnh không thể nào ngăn cản nổi sức mạnh của tam đại thần thể quy làm một Diệp Thành, các tầng không gian kia giống như tờ giấy mỏng manh dễ dàng bị cắt ra thành nhiều mảnh.

Khoảng cách xa đến mấy vạn dặm mà Diệp Thành chỉ trong một thời gian ngắn đã xuyên qua không gian đánh tới như thần linh xuất hiện.

“Ầm!”  
Giây tiếp theo Diệp Thành đã xuất hiện trước mặt các chiến thuyền.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”.

 
Chương 1035: 1035: Đây Rõ Ràng Là Đi Chịu Chết!





Ba thần thể của anh nhanh chóng hợp lại làm một, mặc dù những chiến thuyền này được tạo ra bằng vàng tinh luyện của sao Kim hoặc của mặt trời, hơn nữa còn được khắc bằng rất pháp trận, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là thiên bảo, làm sao có thể chịu nổi đòn tấn công mạnh mẽ từ thần thể của Diệp Thành cơ chứ?  
Ngay sau đó bảy tám chiến thuyền bị anh phá nát ngay tức khắc, rất nhiều các tu sĩ Kim Đan ở trên chiến thuyền giống như một miếng đậu phụ, bị Diệp Thành đánh thành vô số mảnh vụn, mấy vạn tu sĩ Kim Đan không chịu nổi sức mạnh khủng khiếp từ chiêu thức của anh, liên tục nổ tan xác trong không trung cùng với các chiến thuyền.

Nhưng vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó Diệp Thành đã dùng kiếm thay đao để thi triển ra Thần Lôi Khai Thiên Đao, một đao quét ngang trời đất, đao khí liên tục tung hoành trong không trung, liên tục chém chết mười mấy tu sĩ Nguyên Anh! Những tu sĩ Nguyên Anh đó trên người có tới mấy món pháp bảo phòng thân nhưng cũng không thể nào chịu đựng nổi quá một giây, bị chém thành hai mảnh ở ngay trên không trung.

“Phốc phốc phốc!”  
Gần như chỉ dùng một đao, quân đoàn hùng mạnh đến từ bên ngoài vũ trụ với sức mạnh và số lượng tuyệt đối đến đây với sự tham vọng muốn chinh phục Trái Đất và các cả tinh vực bị lãng quên đã bị thương tổn vô cùng nặng nề.

Mấy trăm tu sĩ Nguyên Anh đã chết.


“Sao cậu dám?”  
Mấy vị Thái Thượng trưởng lão đều vô cùng phẫn nộ, đến cả thiếu chủ Vân Thần cũng trợn trừng hai mắt, ánh mắt lóe lên sự phẫn nộ tột cùng không thể nào che dấu.

Đối mặt với đại quân hùng mạnh cả triệu người, người bình thường không phải sẽ sợ hãi cầu xin sự tha thứ, nhún nhường muốn bàn điều kiện, đến khi bị ép tới đường cùng mới ra tay hay sao? Diệp Thành lại có thể đối mặt với sức ép của quân đội hàng triệu người nhưng tâm vẫn vững như núi Thái Sơn, ra tay đánh về phía chiến thuyền có quân đội hùng mạnh kia.

Đây rõ ràng là đi chịu chết!  
“Cậu muốn tìm đường chết đấy à!”  
Cho dù là trong số các Thần Tử và trưởng lão có người có ý định khoan dung thì trong lòng đã xác định kết án tử đối với Diệp Thành.


“Tên nhóc này căn bản chính là một tên điên, chỉ có sức mạnh mà không có trí tuệ.

Chỉ dựa vào một mình cậu ta lại dám tấn công đại quân hùng mạnh của chúng ta, cho rằng giết được vài tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh là có thể coi thường đạo thống Chân Tiên hay sao? Cậu ta căn bản không thể nào hiểu được sức mạnh khủng khiếp của đạo thống Chân Tiên thật sự là như thế nào.

Chúng ta liên thủ đánh ra một chiêu hoàn toàn có thể đánh cậu ta thành cặn".

Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông thầm cười lạnh nói, các vị trưởng lão khác đều bộc lộ ra khí tức mạnh mẽ, lúc nào cũng có thể đánh ra một đòn kinh thiên động địa của chuẩn Tiên Bảo, liên thủ đánh ra một đòn hạ sát Diệp Thành.

Mặc dù Diệp Thành đã đánh bại đám người Vân Cực nhưng bọn họ tin tưởng sức mạnh của món chuẩn tiên bảo trong tay mười vị Thái Thượng trưởng lão, một đòn hợp kích của mấy trăm tu sĩ Nguyên Anh tuyệt đối có thể đánh chết Diệp Thành ngay tức khắc, đây chính là sức mạnh vô cùng mạnh mẽ mà những người đến từ tinh vực bị quên lãng không thể nào tưởng tượng ra nổi.

Hơn nữa còn có cả thiếu chủ Vân Thần, đây chính là người có mệnh danh là bất khả chiến bại dưới Hợp Đạo, trên người còn mang theo vô số át chủ bài mạnh mẽ!.

 
Chương 1036: 1036: Khoảnh Khắc Lúc Đó Vô Cùng Kinh Hoàng!





Nhưng Diệp Thành căn bản không thèm trả lời bọn họ, chỉ lạnh lùng chém ra một đao, trong miệng còn thốt lên bốn chữ:  
“Nhất Kiếm Cách Thế!”  
Ầm ầm ầm!”  
Ngay lúc đó, một luồng kiếm khí mạnh mẽ bảy sắc cầu vồng với sức mạnh không thể tưởng tượng nổi quét ngang bầu trời.

Trong ánh kiếm dường như xuất hiện một vị thần được bao phủ trong thần quang vô cùng vô tận mặc áo giáp thần thánh, tay cầm một thanh kiếm thần thánh, cao đến mười vạn trượng, khuôn mặt mờ ảo hiện lên trong luồng kiếm khí cắt qua khoảng không với một thanh kiếm như chém vũ trụ thành hai nửa.

Vẻ đẹp tuyệt mỹ của luồng kiếm khí bảy sắc cầu vồng làm cho người ta không thể diễn tả bằng lời, so với lần trước càng thêm tao nhã, có một luồng hơi thở thần thánh đến từ chín tầng trời phát ra trong tuyệt thế thần kiếm.


Điểm thiếu sót duy nhất chính là ảo ảnh của thần tướng có chút hư ảo, kém hơn trước đây rất nhiều, nhưng khí tức của nó mạnh mẽ hơn bất kỳ chiêu kiếm nào mà Diệp Thành từng chém ra trước đó.

“Xoẹt!”  
Dưới một kiếm này, vũ trụ gần như bị đóng băng lại.

Tất cả mọi người, bao gồm cả mười vị Thái Thượng trưởng lão cầm chuẩn tiên bảo trong tay, thậm chí đến cả thiếu chủ Vân Thần đều kinh ngạc đến lặng người, dường như sợ đến ngây người.

Chỉ có luồng kiếm quang của Diệp Thành xoẹt qua bầu trời, kiếm quang màu bạc ngưng tụ thành thực chất quét qua tất cả mọi người trước mặt, ánh sáng thậm chí xuyên qua cả vạn dặm cũng không hề tiêu tán, như thể cắt ngang trời đất thành hai nửa!  
Sau đó anh thu kiếm tra vào trong vỏ.


“Cùm cụp”.

Cho đến khi âm thanh của vỏ kiếm vang lên, gần mười vị Thái Thượng trưởng lão trong tay Diệp Thành đến cả chuẩn Tiên bảo trong tay cũng không thể nào thi triển, đều nổ tung giữa không trung.

Cả thân thể lẫn thần hồn của bọn họ đều bị thần kiếm chém thành hai mảnh, thậm chí đến cả thiếu chủ Vân Thần cũng thốt lên một tiếng kinh ngạc và sợ hãi, cánh tay trái bị chém đứt lìa, chiến xa bị phá hủy, đầu tóc bù xù rối loạn, liên tục run rẩy trong sợ hãi.

Mà ở phía sau bọn họ, hàng trăm chiến thuyền và tất cả các tu sĩ Nguyên Anh trên thuyền đồng thời bị chém thành mảnh vụn, vô số tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh liên tục rơi xuống như mưa, luồng kiếm quang màu bạc ngưng tụ thành một đường thậm chí xuyên qua hàng vạn dặm, tạo thành một vệt kiếm dài sâu hoắm giữa khoảng không hư vô dài đằng đẵng, rất lâu về sau cũng không thể nào tan biến đi.

Hàng triệu đại quân, mấy trăm Nguyên Anh, ở dưới kiếm của Diệp Thành giống như gà đất chó kiểng, không chịu nổi một chiêu!  
Khoảnh khắc lúc đó vô cùng kinh hoàng!.

 
Chương 1037-1038: 1037 + 1038


Chương 1037


Trong không trung, những cơn bão năng lượng liên tục càn quét khắp nơi, máu huyết vương vãi khắp nơi trong hư không, vô số cánh tay chân bị chém đứt lìa và mảnh vỡ của các chiến thuyền nằm rải rác khắp nơi trên Địa Cầu.

Trong không trung vang lên một một tiếng sấm vang rền, vết nứt màu đen cực lớn kéo dài từ chỗ của Diệp Thành ra xa cả vạn dặm, giống như một cái động thông đến địa ngục, sâu không thấy đáy, từ dưới nhìn lên giống như trên bầu trời đột nhiên có một vết thương màu đen khổng lồ.

“Làm sao có thể?”
Tất cả những người xem chiến cho dù là Nguyên Anh của ngoại vực hay là các môn phái ở biển sao và trên Địa Cầu, tất cả lúc này đều cảm thấy không thể nào tin nổi, giống như đang nhìn thấy một thần thoại đang diễn ra vậy.

Đội quân bừng bừng khí thế xông tới càn quét toàn bộ hệ Mặt Trời, dường như chỉ cần giậm một chân là có thể phá hủy cả Địa Cầu lại bị Diệp Thành dùng một kiếm diệt sát, tử thương quá nửa?
Đặc biệt là mười vị Thái Thượng trưởng lão kia, bọn họ đều xuất thân từ đạo thống Chân Tiên, là người có địa vị vô cùng cao siêu trong môn phái của mình, là người trấn áp cả một giáo, đến cả chuẩn tiên bảo cũng chưa dùng đến đã bị Diệp Thành dùng một kiếm tiêu diệt cả thể xác lẫn linh hồn, chém nát thành từng mảnh!.

Chương 1038

Vân Thần gào lên tức giận, hắn vô cùng phẫn nộ và cả kinh hoàng. Lúc này vị thiếu chủ Kim Ô Môn này cuối cùng cũng hiểu vì sao em trai mình và sáu vị Thái Thượng trưởng lão liên thủ, lại có cả chuẩn tiên bảo thế mà lại bị Diệp Thành đánh bại hết, thì ra tên Diệp Thành này lại mạnh mẽ như thế.  

Từ nhát kiếm đó, hắn thậm chí có cảm giác như đang đối mặt với phụ hoàng của mình là Kim Ô Chân Tiên!  

"Cùng lên!"  

"Rắc rắc!"  

Khoảnh khắc đó trên bầu trời cờ bay ngập trời, chiến tướng nhiều như mưa. Vô số tu sĩ Kim Đan hoặc Nguyên Anh của giáo phái lớn ngoại vực hoàn hồn lại thì đỏ cả mắt lên, điên cuồng xông lên không màng sinh tử. Nhiều chiến thuyền thì dùng đến pháp trận mạnh nhất, chín mươi chín luồng thần lôi đồng thời vang lên, một đòn có thể sánh với cường giả Nguyên Anh đỉnh phong.  

"Giết!"  

Vô số tiếng chém giết chấn động bầu trời, hàng nghìn hàng vạn ánh sáng tràn đầy hư không, ánh sáng xuyên thủng cả mặt trời. Làn sóng năng lượng đáng sợ đập lên mặt đất khiến đất trời đều run rẩy, hư không nứt toác.  

Đây quả thật là trận chiến của thần mà trước nay chưa bao giờ có. Tu sĩ Kim Đan chỉ như con kiến hôi trong cuộc chiến này, Diệp Thành vỗ một cái đã chết hàng trăm hàng nghìn, tu sĩ Nguyên Anh thì cũng bị giết vô số.  

"Ầm ầm ầm!"  

Nơi trung tâm của trận chiến mà Diệp Thành đứng đã hoàn toàn biến thành một biển ánh sáng. Vô số xích thần trật tự và sức mạnh pháp tắc dao động trong đó, ánh chớp lập lòe giao thoa. Gần như bất cứ lúc này cũng có hàng trăm hàng nghìn tu sĩ Kim Đan hoặc Nguyên Anh chết đi.  

Diệp Thành chém một kiếm xuống đã có bảy tám chiến thuyền nổ tung, mười mấy tu sĩ Nguyên Anh bị giết.  

Nhưng họ vẫn liều chết quên mình, điên cuồng lao về phía trước. Mười Thái Thượng trưởng lão thì có hai ba người trong số đó vì ở vùng ngoài rìa nhất nên miễn cưỡng trốn thoát được đòn tấn công chí mạng nhất. Tuy bị thương nặng suýt nữa tụt khỏi cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên nhưng vẫn ăn thần dược, thúc giục pháp lực đến mức đỉnh cao nhất để sử dụng chuẩn tiên bảo tiếp tục tấn công.  

"Ầm ầm ầm!"  

Khoảnh khắc đó ngay cả hư không cũng bị đánh nát!  

Họ sử dụng sức mạnh lên đến mức cao nhất, sử dụng cả chuẩn tiên bảo, một đòn gần như có thể sánh bằng một đòn tấn công của Bán Bộ Chân Tiên, khiến cả không gian mấy trăm dặm xuất hiện một cái lỗ khổng lồ. Nhiều tu sĩ Kim Đan và Nguyên Anh vì không kịp chạy trốn nên bị cuốn vào trong sức mạnh của đòn tấn công này, cuối cùng thậm chí còn không kịp kêu lên mà đã bị cuốn vào trong, ngay cả thần hồn và nguyên anh cũng bị xé nát còn một mảng mơ hồ.  

"Một đám tép riu mà thôi".  

Mặt Diệp Thành lặng lẽo như băng, ánh mắt lạnh nhạt, anh dùng kiếm chém ra mà hoàn toàn không hề sợ hãi. 
 
Chương 1039: 1039: Diệp Thành Mày Chết Đi Cho Tao!





Tuy không thể dùng Nhất Kiếm Cách Thế, nhưng Diệp Thành vẫn có sức mạnh Bán Nguyên.

Thần thể, thần hồn và thần anh của anh đã đến trên cảnh giới Xuất Khiếu, thể xác và hồn phách mạnh tới nỗi không thể tin được.

Pháp lực có nguồn năng lượng liên tục không ngừng, tựa như một động cơ chiến đấu vô hạn.  
Diệp Thành không hề quan tâm những kẻ này xông lên đánh như thế nào, anh chỉ bổ một nhát ra chém đôi cả nhật nguyệt.  
"Bốp bốp bốp!"  
Mỗi một lần thanh tiên kiếm trong tay Diệp Thành va chạm với mấy món chuẩn tiên bảo là lại phát ra tiếng kêu như sấm rền.

Nó tạo ra dư chấn tới nỗi tu sĩ trong mấy nghìn dặm xung quanh hồn phách như muốn nứt ra, cơ thể gần như vỡ nát, khí tức thần thánh cuồn cuộn và ánh tiên lan đầy khu vực đó.  

Đánh đến cuối cùng khu vực đó gần như biến thành một vùng đất chết.  
Chỉ có chiến trận do Bán Bộ Chân Tiên tạo ra, hoặc là các Thần Tử có chuẩn tiên bảo mới có thể miễn cưỡng tham gia cuộc chiến này.

Các Thần Tử tuy pháp lực kém xa Bán Bộ Chân Tiên, pháp lực toàn thân chỉ đủ dùng cho chuẩn tiên bảo tung ra một hai kích, nhưng thế cũng đủ rồi.

Một Thần Tử đi lên là một đòn.

Mười mấy Thần Tử là mười mấy đòn.  
Họ quấy nhiễu Diệp Thành khá nhiều, bởi muốn làm Diệp Thành bị thương thì chỉ có chuẩn tiên bảo và sức mạnh của Bán Bộ Chân Tiên mới được.

Đòn tấn cồn của Diệp Thành tuy rằng độc nhất vô nhị, nhưng thể xác và hồn phách của anh dù sao mãi vẫn chưa hoàn toàn đạt đến cảnh giới Nguyên Anh, sau khi chịu vô số sức mạnh lớn ập vào thì cũng lung lay chực đổ, cơ thể có nhiều vết xước.  

Tam đại thần thể quy về một gần như viên mãn thì cũng không phải hoàn hảo.  
Nhưng kẻ thù của Diệp Thành rất thảm.

Mười vị Thái Thượng trưởng lão, mấy chục Thần Tử, mấy trăm tu sĩ Nguyên Anh, hàng triệu chiến binh liên thủ với nhau, nhưng giờ thì sao?  
Chỉ còn sót lại ba Thái Thượng trưởng lão, Thần Tử tổn thất nghiên trọng, tu sĩ Nguyên Anh Kim Đan còn lại chưa tới một phần ba.

Cuộc chiến đấu trong hư không chỉ bùng nổ trong nửa tiếng mà tu sĩ chết đi lên đến hàng trăm nghìn người.  
"Diệp Thành, mày chết đi cho tao!"  
Vân Thần cầm chuẩn tiên bảo Long Diệu, lúc này toàn thân hắn bộc phát, một thiếu chủ Kim Ô Môn vô địch dưới Chân Tiên tung một kiếm vạch ngang bầu trời, chấn động khắp nơi, muốn giết Diệp Thành.   
Nhưng Diệp Thành chỉ lật tay chém ra đã dễ dàng đánh bay hắn ra ngoài.

Tuy hắn được xưng là vô địch dưới Chân Tiên nhưng dù sao vẫn có sự cách biệt quá lớn với sức mạnh Bán Nguyên.   
"Sao có thể như thế? Sao có thể như thế?".

 
Chương 1040: 1040: Đòn Đó Quả Thực Rất Mạnh





Vân Cực đã mất đi cả tứ chi nằm bên rìa chiến trường nhìn cảnh này mà kêu lên mất hồn mất vía.

Không thể nào, hàng vạn giáo phái liên thủ, riêng đạo thống Chân Tiên đã có gần mười, những tông môn lớn nhỏ khác có đến hàng trăm, sao lại không thể chinh phục tinh vực này?  
Trừ khi Chân Tiên Hợp Đạo thực sự ra tay, nếu không đáng lẽ phải dễ dàng bị san bằng mới đúng, vì sao Diệp Thành lại mạnh như vậy? Khi liên tiếp đánh bại những Bán Bộ Chân Tiên mà anh vẫn hừng hực khí thế, nhìn như lung lay chực đổ nhưng lại như ngọn núi sừng sững trong mưa bão, ngạo nghễ đứng thẳng, không hề lay động.

Lúc này Vân Cực đã không nói nổi gì nữa, chỉ có thể điên cuồng kêu lên trong đầu:  
"Người này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là Chân Tiên chuyển thế trong lời đồn thật sao?"
"A!"  
Đánh đến cuối cùng, có Thần Tử trực tiếp đốt cháy bản thân, khiến thần hồn và cơ thể đều cháy hừng hực, biến thành một luồng ánh sáng thuần chất nhất, dung hòa vào trong chuẩn tiên bảo.


Nó bộc phát ra đòn mạnh nhất của chuẩn tiên bảo rồi mạnh mẽ đập vào người Diệp Thành, để lại một vết thương dài mấy tấc.

Tiếc là vết thương đó chỉ vỏn vẹn có nháy mắt đã lành lại.

"Tôi lên!"  
"Tôi cũng lên!"  
"Thêm cả tôi nữa!"  
Các Thần Tử khác cũng gào to, thiêu đốt bản thân khiến thần hồn của mình dung nhập vào trong chuẩn tiên bảo, kêu gọi chuẩn tiên bảo hoàn toàn thức tỉnh, bộc phát một đòn toàn lực.


"Soạt soạt soạt!"  
Trên người Diệp Thành có thêm bảy tám vết thương, tiếc là những vết thương này chẳng hề là gì đối với Diệp Thành.

Anh vẫn giữ sắc mặt nghiêm nghị, ánh kiếm quét qua hư không, thanh đao gãy trong tay sắc bén vô cùng, chém vào thì chết, xẹt qua thì bị thương, thậm chí còn có món chuẩn tiên bảo bị Diệp Thành chém khuyết đi một đoạn.

Khi các Thần Tử đã chết hoặc bị thương đến quá nửa, thậm chí có Bán Bộ Chân Tiên còn tuyệt vọng thiêu đốt khí huyết lấy thân mình biến thành binh khí, đưa toàn bộ thần hồn và sức mạnh của mình vào chuẩn tiên bảo để tung ra một đòn cực mạnh với Diệp Thành.

"Ầm ầm!"  
Đòn đó quả thực rất mạnh, ngay cả Diệp Thành cũng hơi khó chống đỡ.

.

 
Chương 1041: 1041: Tiếc Là Không Ai Có Thể Trả Lời





Ngay cả tam đại thần thể quy về làm một của anh mà đối mặt với đòn này cũng khó mà chịu nổi, anh bị trọng thương, máu tươi bắn đầy hư không.

"Quá yếu"  
Nhưng Diệp Thành chỉ lạnh nhạt nói một câu, ám mắt anh vẫn lạnh nhạt.

Anh giơ tay chém một cái khiến Diệt Huyết Ma Đao bị đánh bay ra ngoài, khiến món chuẩn tiên bảo này bị tổn hại nặng nề, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"Lão Tôn!"  
Cuối cùng chỉ còn lại một Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông, lúc này mắt trưởng lão đó đã đỏ ngầu.

"Giết!"  

Lão ta gào lên điên cuồng, chuẩn tiên bảo trong tay thoáng cái đã phát ra ánh sáng rực rỡ.

Trưởng lão của Vô Cực Tông hợp thân với sao Bắc Đẩu, toàn bộ khí huyết và chân nguyên đều được hòa vào trong chuẩn tiên bảo, cuối cùng toàn thân lão ta biến thành một luồng sáng vô cùng rực rỡ.

Khoảnh khắc đó trong trời đất chỉ còn lại một màn sáng, ánh sáng thuần túy vô cùng.

Phép thần thông Cửu Thiên Ngân Hà biến thành một dải sao trời dài hàng tỉ dặm đập về phía Diệp Thành.

Khoảnh khắc đó trời đất sụp đổ, nhật nguyệt đứt lìa, cứ như vô số vì sao đã rơi từ trên trời xuống, cả Địa Cầu run rẩy.

Nhưng Diệp Thành chỉ nhẹ nhàng búng tay cầm kiếm mà đứng, bật thốt ra bốn chữ.


"Nhất Kiếm Cách Thế!"  
"Xoẹt!"  
Thanh thần bảo đao gãy biến thành một luồng sáng bạc bay ra từ trong tay anh, nó tựa như một thanh giáo thần vô cùng rực rỡ sáng chói, xuyên qua bầu trời, dễ dàng xuyên thủng Cửu Thiên Ngân Hà, chém thần hồn của vị trưởng lão cuối cùng của Vô Cực Tông.

Không chỉ như thế, chiêu này còn xuyên thẳng qua vô số tu sĩ Kim Đan Nguyên Anh, cuối cùng đâm vào cơ thể Vân Thần, ghim thiếu chủ này trên hư không, trông cứ như một bức bích họa.

Khoảnh khắc đó, cả thế giới đều yên tĩnh.

Vô số người chỉ có thể trợn mắt há mồm nhìn người thanh niên áo đen, chứng kiến sự rực rỡ và huy hoàng khi anh đè bẹp hàng vạn giáo phái!  
"Anh ta rốt cuộc là ai? Sao lại có thể khí thế mạnh mẽ đến thế?"  
Có một số tu sĩ ngoại vực chưa tham gia chiến tranh thì ngẩng đầu, lẩm bẩm nói.

Tiếc là không ai có thể trả lời!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom