Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 1001: 1001: Chương 999





Đang cập nhật

- Bạn có thể quay lại sau hoặc.


 
Chương 1002: 1002: Sư Phụ Cứ Kết Thúc Vậy Ư





Tu sĩ hệ ngân hà lặng lẽ nói.

Trong đại điện Sương Diệp, tất cả tu sĩ tới dự lễ đều im lặng.  
Ai cũng hiểu, khi quân viễn chinh bị tiêu diệt, một vị bá chủ mới sẽ nổi tiếng trong trời sao.

Anh không chỉ xưng bá địa cầu và hệ ngân hà mà còn quân lâm toàn bộ hành tinh bị lãng quên.  
Cũng giống như những người như Lăng Tiêu Chân Tiên năm đó, uy danh vang dội khắp bốn bể, tắm mình trong vinh quang, hào quang tỏa tới hàng tỉ trượng.

Mà phái Sương Diệp và nhà họ Diệp cũng sắp vụt lên, trở thành tông môn và thế gia thần thánh, mạnh mẽ nhất trong hành tinh bị lãng quên, sừng sững thống trị ngàn năm, vạn năm!  
"Quả là khiến người ta hâm mộ!"  
Minh Sương ngẩng đầu nhìn về phía ngoài nền trời, trong mắt tràn đầy hâm mộ, khâm phục.  
Không chỉ cô ấy, rất nhiều Nguyên Anh, tu sĩ ngoại vực và đám người Bạch Vân Thường cũng ngẩng đầu nhìn về hư không.


Ở đó có thân hình được bao trùm trong tiên quang vô tận.

Anh ngạo nghễ đứng trong trời sao vũ trụ như thần linh giáng thế.  
Chỉ có Trùng Lâu dù vui mừng nhưng trong mắt vẫn thoáng qua vẻ nghi ngờ.  
Nó đến từ ngoại vực Tinh Hà, từng giao thủ với đạo thống Chân Tiên vài lần nên đương nhiên biết rõ nội tình của những đại giáo này.

Theo lẽ thường, những đạo thống Chân Tiên kia không nên chỉ chuẩn bị một lá bài chứ, sư tử vồ thỏ cũng phải dốc toàn lực, tính toán của các giáo chủ ngoại vực nông cạn vậy ư?  
...  
Lúc này, Nam Tuyệt dẫn Bạch Tiểu Huyên đáp xuống mặt trăng.

Lão ta phất tay bố trí pháp trận, triệu hồi phi thuyền hoàng kim hoa lệ rực rỡ tới.

Hai người được bao phủ trong ánh sáng hoàng kim vô tận rồi rơi vào trong đó.  

"Sư phụ, cứ kết thúc vậy ư?"  
Bạch Tiểu Huyên quay đầu.

Cô ta gần như tận mắt nhìn thấy Diệp Thành từng bước càn quét, đại sát tứ phương, điều khiển mười nghìn đại quân, giẫm bảy đại Thần Tử dưới chân thế nào.  
Phong thái và sức mạnh vô địch ấy khiến cô ta dù có định kiến, căm thù Diệp Thành tận xương tủy cũng không khỏi run rẩy.

Diệp Thành mạnh mẽ như vậy, đồng nghĩa với việc Địa Cầu được cứu ư?  
Nói xong, lão ta nhanh chóng điều khiển phi thuyền bay về nơi sâu thẳm trong vũ trụ.

Nam Tuyệt vừa điều khiển phi thuyền vừa khẽ nói.  
Sau đó, mặt Bạch Tiểu Huyên thoáng chốc đã biến sắc, tựa như cô ta nghe thấy chuyện khó tin nào đó.  
Lúc này, không chỉ Nam Tuyệt, rất nhiều tán tu vốn xem kịch trên Địa Cầu cũng thay đổi sắc mặt.

Bọn họ điên cuồng đưa đồ đệ và đồ tôn ở Địa Cầu liều mạng bỏ chạy tới trời sao.

Dường như nếu không chạy trốn sẽ muộn, sẽ gặp phải đại nạn kinh thiên động địa vậy.  
....

 
Chương 1003: 1003: Kết Quả Cũng Chỉ Là Hoá Thành Đất Vàng Mà Thôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Trong vũ trụ, Diệp Thành giẫm nát thân xác của đại Thần Tử Kim Ô Môn.

Có điều tu vi của hắn mạnh mẽ, hơn nữa còn sở hữu thần phù thế mạng nên tạm thời chưa chết.

Nhưng dưới bàn chân Cự Linh Thần của Diệp Thành, hắn chỉ có thể giãy giụa, thân xác mới dược thần phù ngưng tụ lại nhanh chóng bị lực lượng vạn quân tiếp tục đè nát bấy.  
Diệp Thành lạnh lùng cúi đầu nhìn máu thịt vàng kim ngừng giãy giụa, liều mạng ngưng tụ thành hình hóa thành thịt nát trong nháy mắt.  
"Diệp Thành, cậu thực sự muốn đuổi tận giết tuyệt ư?"  
Vân Lam trợn mắt, tức giận nói.  
"Khi Kim Ô Môn đến địa cầu diễu võ dương oai, tiện giết phái Sương Diệp ta, các người đã nghĩ tới bản thân sẽ có ngày biến thành bãi thịt nát dưới chân thổ dân man hoang không?”  
Sắc mặt Diệp Thành lạnh nhạt, chân đạp từng cước, lại lần nữa giẫm bẹp Vân Lam thành bánh thịt.  

Lúc Vân Lam hóa hình thành người, mặt hắn vô cùng hung ác.

Hắn cắn răng nghiến lợi nói:  
"Diệp Thành, cậu đang đâm đầu vào chỗ chết.

Cậu không hề biết sức mạnh của chúng tôi lớn nhường nào, nội tình của đạo thống Chân Tiên vượt xa tưởng tượng của cậu.

Đó là sự tồn tại đứng ngạo nghễ trong trời sao, thống trị hàng tỉ hành tinh.

Sớm muộn cũng có một ngày giáo chủ và thái thượng trưởng lão sẽ giẫm đạp toàn bộ địa cầu như giẫm đạp ta!"  

Vân Lam điên cuồng kêu gào, ánh sáng vàng rực toàn thân, ý đồ định dùng cái này để đe dọa Diệp Thành nhưng người sau lại không mảy may động đậy chút nào.  
“Vậy sao? Thế nhưng cảnh đó sẽ không bao giờ được nhìn thấy!”  
Diệp Thành thản nhiên nói, lại giẫm chân xuống.

Đây là tấm thần phù thế mạng cuối cùng của Vân Lam, sau khi hắn chết thì không còn cách nào sống lại được nữa.  
Nhưng lúc này, trong không trung, đột nhiên một giọng nói già nua vang lên: “Đạo hữu, xin dừng tay!”  
Bạch Tiểu Huyên quay đầu, nhìn ra xa Địa Cầu.

Cô ta biết, từ khi chào đời đến giờ, đây có thể là lần cuối cùng được nhìn thấy Diệp Thành và quê nhà.

Nghĩ đến những lời mà Nam Tuyệt đã nói, trong lòng cô ta chỉ còn lại tuyệt vọng mà thôi.  
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1004: 1004: Mà Thái Huyền Tổ Là Gì Vậy





Bọn họ vừa than thở, sắc mặt lại càng chua xót.  
Những tán tu này cũng phải tìm đường tồn tại dưới sự uy nghiêm của đại giáo trong biển sao.

Mặc dù bọn họ không có quan hệ gì với Địa Cầu, cũng không xem trọng ngôi sao bị bỏ rơi này, nhưng lúc này lại không khỏi cảm thấy đau thương.  
…  
Trong khi Trùng Lâu kinh sợ, khi Ma La kinh ngạc, khi rất nhiều vị Nguyên Anh ngoại vực không hiểu gì, khi rất nhiều người Địa Cầu đều ngờ vực trong lòng, khi vẻ mặt Vân Lam vui mừng khôn xiết.  
Thì Diệp Thành quay đầu lại thì thấy từ nơi sâu thẳm trong vũ trụ, một ông lão chầm chậm bước đến.  
Ông lão từ trong bóng tối đi tới, mặc đồ vải trên người, quần áo trên người chắp vá từng mảng như kẻ ăn xin.


Vẻ mặt ông lão cũng vô cùng tiều tuỵ, làn da trên người như lớp vỏ cây, còn thô ráp hơn cả chim cú, khí huyết thì đã suy sụp đến cực điểm, ngay cả một chút hơi thở cũng không cảm nhận được, giống như một người hấp hối gần đất xa trời.  
Nhưng ông lão gầy còm này, mỗi một bước đi đều kéo dài hơn ngàn dặm, vũ trụ cô quạnh lạnh lẽo dưới chân ông ta lại giống như mặt đất bằng phẳng.

Phía sau ông ta, ba vị Thần Tử đi theo tỏa ra hào quang vàng rực, mỗi một vị Thần Tử đều có tu vi không hề kém hơn Vân Lam, thậm chí còn vượt trội hơn, nhưng ba vị Thần Tử lúc này lại khom lưng khuỵu gối, vô cùng kính cẩn đi theo sau lưng ông lão.  
“Khụ khụ, xin đạo hữu hãy dừng tay, nể mặt lão già này tha cho Lam Nhi đi, nó cũng chỉ là đứa trẻ, nhất thời bướng bỉnh tuỳ hứng, nếu như có gì mạo phạm thì lão già này đền tội với đạo hữu!”  
Ông lão ho nhẹ, nói chậm rãi.  
“Thái huyền tổ, xin cứu lấy Lam Nhi!”  
Vân Lam điên cuồng kêu gọi.  
“Tên nghiệp chướng này, mới tu luyện được ba nghìn năm mà đã tự cho mình vô địch, hôm nay gặp được người tài giỏi, đã biết lợi hại rồi chứ!”  

Ông lão lớn tiếng quát mắng, giống như đang dạy dỗ con cháu.  
Vân Lam cúi đầu khúm núm ngoan ngoãn, vị đại Thần Tử này của Kim Ô Môn kiêu ngạo ngông nghênh làm gì còn chút ngạo mạn nào, mà ngoan ngoãn nghe lời giống như một học sinh hay con cháu vậy.  
Nhưng tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều run sợ trong lòng.  
“Vù!”  
Nhưng rất nhiều người lại cảm thấy lạnh người.  
Vân Lam đã ba nghìn tuổi rồi nhưng ông lão này là thái huyền tôn bảy mươi ba đời, cho dù người trong vũ trụ có cưới muộn sinh muộn, cứ tính một đời tầm một trăm năm, vậy thì cũng là bảy vạn sáu ngàn năm rồi.

Mà tuổi tác ông lão này là bao nhiêu được chứ?.

ngôn tình tổng tài
Rất nhiều tu sĩ khi biết được đều sợ hãi lạnh cả da đầu..

 
Chương 1005: 1005: Bán Chân Tiên Hay Là Chân Tiên Chân Chính





Trước đây, U Mộc lão tổ của Dược Vương Tông sống hơn hai vạn năm đã được gọi là lão bất tử rồi, tôn giả Bằng dựa vào thiên phú của chủng tộc sống ba vạn năm lại đạt đến đỉnh cao Nguyên Anh.  
Ông lão này không biết đã sống bao nhiêu năm, ít nhất cũng trên bảy tám vạn năm thì kinh khủng đến cỡ nào? Bán chân tiên, hay là, chân tiên chân chính?  
Tất cả mọi người trong lòng đều nặng nề.

Nhất thời cả Địa Cầu đều rơi vào khoảng trầm mặc vô tận.  
…  
Trong vũ trụ, khi ông lão vừa nói xong, cả đất trời đều yên tĩnh, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn Vân Lam bị giẫm dưới chân Diệp Thành và ông lão hơi khom người, giọng điệu lại chân thành.  
Không ai dám nói lời nào, ông lão bình dân này nửa người gần như muốn ngã xuống đất, đi từng bước cả người đều run rẩy, nói một câu cũng gần như không thở nổi, nhưng quả thật sâu thâm khó lường, chỉ với tuổi tác đã khiến người ta vô cùng kinh sợ.  

Ông lão thấy Diệp Thành không nói liền khẽ cười:  
“Đạo hữu Diệp sức lực như vậy quả thật vượt ngoài tưởng tượng của lão.

Nhớ năm đó khi tôi bằng tuổi Diệp đạo hữu đây lại không có ai mạnh tuyệt đối như đạo hữu đây, mà lại có khí lực sánh ngang với Chân Tiên cùng với pháp lực vô cùng mạnh mẽ.

Trước đây khi nhìn đạo hữu cùng với mấy tên nhóc đánh nhau, mấy ông bạn già cùng đánh cược với tôi, nói đạo hữu sẽ thua.

Nhưng không, bây giờ toàn bộ đều thua vào tay tôi, có người còn thua cả mạch khoáng một ngôi sao, vì vậy đạo hữu cứ việc mở lời!”  

“Hừ!”  
Từ sâu trong vũ trụ, dường như có một vài tiếng hừ nhẹ khe khẽ.  
Ông lão giống như không phát hiện ra mà tiếp tục cười nói:  
“Ai, nếu không thì thanh kiếm này là của phụ hoàng tôi để lại, giao lại cho đạo hữu thì thế nào? Nghĩ đến tôi đây đã sống hơn bảy vạn năm rồi, vật ngoài thân này đem theo chẳng có tác dụng gì!”  
Ông lão khẽ than.  
“Ai, lão Vân keo kiệt có tiếng ở cả ngoại vực Tinh Hà.

Không cần nói đến bán tiên bảo, mà ngay cả một miếng linh thạch cũng tiếc nuối nữa là!”  
Có người cười trêu..

 
Chương 1006: 1006: Chương 1004


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Ha ha, nghe nói năm đó lão Vân và thần nữ Trường Sinh Giáo kết hôn, đường đường là cửu điện hạ Kim Ô Môn, mà ngay cả một phần sính lễ bán thần dược cũng không muốn bỏ ra, vị giáo chủ Trường Sinh Giáo kia tức giận, vung gậy đánh ông ta đuổi ra khỏi cửa, suýt nữa đã gây nên cuộc chiến giữa hai giáo Kim Ô Môn và Trường Sinh Giáo rồi, có đúng không, anh Lý?”  
Một giọng khác cười nói.

“Hừ!”  
Người được gọi là anh Lý chỉ nặng nề hừ một tiếng, cũng không nói năng gì.

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn qua, chỉ nhìn thấy từ trong vũ trụ lại có người chầm chậm xuất hiện.

Những người này hoặc là thân hình cao to lực lưỡng, hoặc là áo trắng tóc bạc, hoặc là thân hình gầy còm, bao phủ cả Hỗn Độn, không nhìn rõ dáng người.


Nhưng không cần nghi ngờ chính là khí thế bọn họ đều vô cùng kinh khủng.

Pháp tắc đến mắt thường cũng gần như có thể thấy được, ngưng đọng toàn thân bọn họ hoá thành từng đoá sen thần.

Cử chỉ hành động của bọn họ đều vô cùng khác lạ.

Hoặc là hàng tỷ Tinh Hà rộng lớn, hoặc là đất trời chấn động, hoặc là mây tím như rồng, hoặc là ma quỷ nuốt cả trời đất.


“Ầm ầm!”  
Những người này giơ tay nhấc chân mang theo khí thế mạnh mẽ càn quét cả trời đất, áp lực cuồn cuộn khiến cả bầu trời sao xung quanh cũng run rẩy.

Mọi người trên Địa Cầu lại càng lạnh run trong lòng, chỉ cảm thấy giống như tiên bảo chân chính đã thức tỉnh, hơn nữa không chỉ có một mà còn rất nhiều.

Thậm chí Diệp Thành có thể nhìn thấy, bức tranh Sơn Hà Xã Tắc bay ra rơi vào trong tay một mỹ nữ mặc trang phục trong cung, mỹ nữ đó thân hình lay đọng như liễu, trên mặt đeo mạng che mặt, vô cùng thần bí, ngay cả từng bước chân bước đi trong không trung cũng đều xuất hiện từng đoá sen thần nở rộ, đi thẳng một đường, từng bước có sen nở rộ, giống như là nữ thần tuyệt thế.

Có thể nói, không ai có khí thế kém hơn Vân Lam, hoặc có thể nói sức mạnh của mỗi người bọn họ không cách nào đo được, vượt xa cả Vân Lam, thậm chí còn có cả hào quang thánh thần bao quanh, như thể bọn họ chính là chúa tể của Chư Thiên, là thần linh do trời đất Chung Linh sinh ra, mỗi một lời nói mỗi một hành động đều khơi dậy sức lực của cả không gian Tinh Hà, nắm giữ vạn vật trong tay.

Ông ta vừa mở lời, đại trưởng lão Phù Đồ của Vạn Yêu Môn đang giữ thần hồn Nguyên Anh của tôn giả Bằng trong tay liền vội vàng chạy đến, quỳ rạp xuống dưới chân ông lão cao to lực lưỡng mà khóc nói: “Đại nhân Thái thượng trưởng lão, tiểu nhân vô năng, đại nhân Thần Tử bị tên họ Diệp này giết rồi, cầu xin ngài làm chủ cho chúng tôi!”  
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1007: 1007: Cả Trời Đất Đều Yên Tĩnh…





“Không tệ, tên nhóc, nếu không có lão Vân mở lời thì bản tôn đã bắt về Diệt Tận Giáo rồi, sư điệt của tôi muốn kế thừa vị trí giáo chủ Diệt Tận Giáo đang thiếu một thuộc hạ tuỳ tùng, xuất thân không tốt nhưng sức chiến đấu một mình thì có thể, đủ để làm hộ vệ kề cận cho nó”.  
Một ông lão gầy còm mặc đồ đen u ám nói.  
Những người còn lại ánh mắt đều liếc sang Diệp Thành, hoặc cười lạnh hoặc ngạc nhiên hoặc ẩn giấu sát ý.  
Nhất là người mạnh của Vô Cực Tông được bao phủ bởi hàng tỉ hào quang Tinh Hà, mờ mờ ảo ảo, ánh mắt sâu thẳm tràn đầy sát ý, nhưng vẻ mặt vẫn khẽ cười.  
“Thả hắn ra? Dựa vào vài câu nói của mấy người sao? Nghĩ mình là ai vậy?”  
Diệp Thành khẽ búng ngón tay, bình tĩnh nói.  
“Ha ha ha!”  
Vài người lắc đầu bật cười, không hề tức giận chút nào.  
“Tiểu bối đúng là tiểu bối, ở trên ngôi sao bị bỏ rơi này lâu rồi, không biết bên ngoài tinh không rộng lớn thế nào”.


Ông lão gầy còm xuất thân từ Diệt Tận Giáo lắc đầu.  
“Diệp Thành, có thể ở tinh vực này tu thành pháp lực như vậy, đúng là thiên chất rất mạnh, e là cả lão phu tôi đây cũng có lòng mến mộ người tài muốn thu nhận đồ đệ.

Nhưng đừng xem thiện ý của chúng tôi là lẽ đương nhiên.

Nếu tu vi đã đến được đó thì phải hiểu được, có những người có thể chống lại, nhưng có những người không thể nào chống lại được.

Cúi đầu trước kẻ mạnh cũng không phải là chuyện nhục nhã”.  
Ông lão cao to lực lưỡng chỉ điểm cho Diệp Thành.  
“Không sai, đạo hữu Diệp, thả tên nghiệp chướng này ra, lão đây sẽ bảo vệ tính mạng cả môn phái.


Nghĩ đến lão bất tử tôi đây tuy rằng sống ngây dại mấy vạn năm cũng không có ích gì, nhưng chút mặt mũi bản thân thì vẫn có”.  
Vân Cực, người mặc đồ vải bình dân nhẹ nhàng nói với Diệp Thành.  
Đột nhiên, tầm mắt của cả vũ trụ đều tập trung trên người Diệp Thành.  
Cả trời đất đều yên tĩnh…  
“Tôi biết rồi, ông ta là Kháo Sơn Vương Vân Cực.

Sao ông ta lại ở đây, không phải nghe nói là ông ta đã toạ hoá lâu rồi sao?”  
Đột nhiên Trùng Lâu kinh sợ nói.  
Ma La cũng kinh sợ kêu lên.  
Rất nhiều tu sĩ có qua lại với đại giáo trong biển sao,  trong lòng đều chùng xuống. 
Chúng Tôi là website duy nhất đăng tải truyện Tiên đế trùng sinh, các website khác đều ăn cắp lại của Tam Linh 2_4_7. 
Hãy ủng hộ chúng tôi nhé !!!
Đọc truyện tại website gốc sẽ giúp chúng tôi có nhiều động lực ra chương mới đều hơn, tránh tình trạng bắt buộc phải bỏ dở giữa chừng.

 
Chương 1008: 1008: Vượt Xa Sức Tưởng Tượng Của Bọn Họ





Trong các đại Chân Tiên Đạo Thống, đều kể lại có tồn tại cấp bậc Thái thượng trưởng lão sống trên năm vạn năm.

Tu vi những Thái thượng trưởng lão này quả thực là rung chuyển đất trời, đạo hạnh cao thâm không thể tưởng nổi, đã từng chạm đến phạm vi Thần Minh, Nguyên Anh còn lâu mới có thể chống lại được.

Mà thân là con trai chân chính của Chân Tiên, huyết mạch có đến vô số thế hệ, mà còn được phong Vương, vậy thì Kháo Vương Sơn Vân Cực này kinh khủng đến thế nào?  
Nghe nói cho đến nay, “Vương” của Kim Ô Môn còn chưa vượt quá mười người, mỗi một người đều là sự tồn tại kinh động cả Tinh Hà.  

Rất nhiều Thần Tử của Kim Ô Môn hết cả một đời, cũng không cách nào được phong Vương.  
Phong Linh thấp giọng nói: “Không sai, những người khác cũng là nhân vật cấp bậc Thái thượng trưởng lại của các giáo.

Ông lão vóc dáng to lớn chính là Bán Chân Tiên của Vạn Yêu Môn, Nguyên Hạo!”  
Lúc này, Trùng Lâu cũng đã nhận ra bọn họ, dùng giọng nói run rẩy kể lại trước sau một lượt.  
Vân Cực xuất thân từ Kim Ô Môn, người gọi là anh Lý lại là Thái thượng trưởng lão Lý Thiên Vũ của Trường Sinh Giáo, mỹ nữ mặc trang phục trong cung đến từ Kim Đồng Giáo, ông lão gầy còm xuất thân từ Diệt Tận Giáo…  

Những người này hiển nhiên đều là những người vô cùng quan trọng của các đại thần giáo.

Mỗi một vị đều sống trên năm vạn năm, ở sâu trong biển sao, bọn họ đã trở thanh truyền kỳ, thần thoại từ lâu rồi.  
“Nếu đạo hữu thả kẻ hậu bối không nên người này của tôi ra, ngoại trừ tính mạng của cả môn thì lão có thể dùng khoáng thạch từ một tinh vực vừa thắng được vào tay để bồi thường, tinh vực đó có mạch khoáng kim ô thạch rất hiếm thấy, ngang bằng với giá trị một tỷ linh thạch.

Diệp đạo hữu thấy thế nào?”  
Ông lão mặc áo vải cười nói với Diệp Thành. 

 
Chương 1009: 1009: Đúng Là Thiếu Khôn Ngoan…”





“Tên nhóc đừng có không biết điều như vậy, đầu tiên không nói đến tinh vực chứa mạch khoáng Kim Ô Môn kia, mà chỉ cần giữ lại tính mạng của cả môn cũng đủ để thể hiện các giáo của chúng ta đã miễn tội khai ân rồi.

Nếu không với rất nhiều tội lớn đã phạm phải thì có huyết tẩy cả tinh vực này cũng không đủ!”  
Ông lão to lớn nhắc nhở nói.  
“Đúng vậy!”.

Mấy vị Thái thượng trưởng lão khác cũng gật đầu.  

Diệp Thành đã giết biết bao nhiêu Thần Tử, huyết tử quân viễn chinh của các đại thần giáo, mặc dù những trưởng lão Kim Đan bình thường đó căn bản không được các Bán Chân Tiên coi trọng, nhưng một vài Thần Tử vẫn có chút giá trị.

Nếu không phải thấy tốc độ tu hành của Diệp Thành quá mức kỳ lạ, nói không chừng trong đất tiên đã đạt được bí pháp nào đó, thì bọn họ đã ra một chưởng đánh chết anh từ lâu rồi.  
“Chẳng thế nào cả!”  
Nhưng Diệp Thành lại thản nhiên nói một câu, sau đó giẫm một chân xuống.  
“Phù phù!”  
Vân Lam đang cảm thấy may mắn tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này ngay cả thần hồn và cả thể xác đều bị Diệp Phàm một chân giẫm xuống như một cái bánh thịt, máu tươi bắn tung toé khắp nơi.


Cả trời đất tĩnh mịch, mà vẻ mặt tươi cười của ông lão mặc đồ vải cũng lập tức cứng ngắc.  
Ông lão mặc đồ vải, được phong hào là Kháo Sơn Vương của Kim Ô Môn, thất hoàng tử Vân Cực, ban đầu vẻ mặt tươi cười nhưng lúc này sắc mặt lập tức cứng đờ, nụ cười cứng ngắc trên mặt, trơ mắt nhìn Diệp Thành giẫm mạnh chân vào người hậu duệ đời thứ bảy mươi ba của ông ta thành đống thịt vụn.  
Mà Thái thượng trưởng lão của Vạn Yêu Môn cao to lực lưỡng thì lại hơi nheo mắt.  
Mấy vị Thái trưởng lão các đại giáo khác đều có chút kinh ngạc nhìn Diệp Thành, dường như không nghĩ tới anh lại kiên quyết như vậy.

Ngược lại, mọi người trên Địa Cầu trong lòng đều trùng xuống.  
Rất nhiều tu sĩ đến từ thiên ngoại, như mấy người Thiên Huệ Thiên Quân đều lặng lẽ tiếc hận. 

 
Chương 1010: 1010: Rất Nhiều Người Lập Tức Im Miệng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Thậm chí ngay cả nhiều đệ tử phái Sương Diệp, cùng với người bình thường trên Địa Cầu trong lòng cũng có chút oán trách Diệp Thành.

Ông lão áo vải cư xử rất tốt, hoàn toàn là dáng vẻ người già gần gũi, không hề có chút hung hăng nào.

Rất nhiều người trong lòng đều có chút hy vọng, có phải là có thể đàm phán với các đại giáo ngoại vực tinh hà này không.

Nếu có thể không phải đánh nhau thì đương nhiên không đánh là tốt nhất.  
Nhất là đám người Tất Tịnh Hồng, Hách Hổ, vốn dĩ không quá xem trọng Diệp Thành, chỉ là dưới sức ép của Diệp Thành thì không thể không cúi đầu.

Lúc này trong lòng đều âm thầm cười lạnh.  
“Đều là kẻ địch một mất một còn cả rồi, mọi người còn trông cậy vào những Chân Tiên đạo thống này bỏ qua cho chúng ta sao? Sao có thể chứ?”  
Cô bé Tần Thanh Uyển phản bác.  

“Chưa hẳn là không thể mà, những Chân Tiên đạo thống này là kẻ địch với Sương Diệp Phái, nhưng với bách tính bình thường chúng ta thì lại không thù không oán.

Huống hồ Kháo Sơn Vương lại khoan dung độ lượng, là trưởng lão trung hậu.

Nguyện ý bỏ qua cho Sương Diệp, Chân Tiên Diệp cũng không chấp nhận mà còn giết chết huyết mạch trực hệ của đối phương, đây chẳng phải là kết thù ngay trước mặt, không chết không ngừng sao?”  
Có người tính khí kỳ quái nói.  
“Ai? Là ai nói bậy?”.

Ánh mắt Aokawa Sakura như điện liếc sang.  
Rất nhiều người lập tức im miệng.  
Diệp Thành còn chưa thua, Sương Diệp vẫn còn là Chúa tể của Địa Cầu, cho dù là Nguyên Anh ngoại vực thì Aokawa Sakura vẫn có thể một kiếm chém chết, lúc này không ai dám động vào cô ta.  
Sau khi khống chế đám người, Aokawa Sakura ngẩng đầu, ánh mắt có chút nghiêm trọng.  
…  

Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Diệp Phàm, không chỉ có hơn một tỷ chúng sinh trên Địa Cầu mà còn rất nhiều tu sĩ tinh vực bị lãng quên đang ở ngoại vực quan sát, thậm chí cả tán tu biển sao cũng nhìn về phía anh.  
“Tên nhóc, sao không sợ chết? Dám cả gan giết chết Vân Lam trước mặt chúng ta.

Chẳng lẽ cho là mấy lão già chúng ta không dùng được nữa rồi, có thể bị nghiền chết dễ dàng như mấy đứa hậu bối?”, ông lão gầy còm nheo mắt nói.  
“Diệp Thành, thật quá ngông cuồng, không biết trời cao đất dày, núi cao còn có núi cao hơn.” Ông lão cao lớn lắc đầu nói.  
“Diệp đạo hữu, đây là ý gì?” Vẻ mặt vui cười của Vân Cực cũng trầm xuống, sắc mặt như mặt hồ tĩnh lặng.  
“Còn có ý gì nữa? Cho rằng chúng ta tay chân già cỗi không dùng được nữa.

Ha ha, tiểu bối, sức lực đám người chúng ta vượt ngoài sức tưởng tượng.

Đừng nghĩ rằng pháp lực mạnh mẽ thì thì dám coi thường chúng tôi, chỉ vừa mới bước chân vào con đường tiến lên Hợp Đại Đại Đạo mà thôi, còn chúng ta đã là tiền bối đi trước rồi”.  
Thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông thản nhiên nói.  
“Răng rắc!”  
Mấy vị trưởng lão ánh mắt cao ngạo, tức giận như muốn nuốt cả vũ trụ.  
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1011: 1011: Thiếu






Update sau.


 
Chương 1012: 1012: Cửu Thiên Ngân Hà!





“Giết thì cũng giết rồi.

Hắn ta dám xúc phạm uy nghiêm của bản tôn, xâm phạm Địa Cầu, gây rối lễ mừng phong tiên của bản tôn, bản tôn giết thì có thế nào? Không chỉ hắn ta, mà bao gồm tất cả Kim Ô Môn và các đại giáo khác, sớm hay muộn gì cũng có một ngày bản tôn sẽ đánh đến tận cửa, hỏi giáo chủ các môn cho ra nhẽ đã quản thúc giáo dục thuộc hạ, đệ tử như thế nào vậy”.

Diệp Thành chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh nói.

“Ngông cuồng, các chư vị giáo chủ vốn đều là Chân Tiên, uy lực của bọn họ sao có thể tưởng tượng nổi? Chẳng lẽ nghĩ là được một đám thổ dân man rợ phong cho “Chân Tiên” thì thật sự là Chân Tiên Hợp Đạo rồi sao?”  
Trưởng lão Vô Cực Tông khinh thường cười nhạo.

“Lấy pháp bảo trấn áp, dùng phép thần thông giam cầm anh ta lại, để anh ta quỳ gối trước mặt các Chân Tiên, xem anh ta có còn ngông cuồng như bây giờ nữa không”.


Mỹ nữ mặc trang phục trong cung lạnh giọng nói.

“Đúng vậy, nếu anh ta đã không biết sống chết thì chúng ta cứ để anh ta thấy được uy nghiêm của đại giáo chân chính bất diệt!”, có trưởng lão cũng hùa theo.

“Diệp Thành, mau khoanh tay chịu trói đi!”  
Phù Đồ nắm chặt thần hồn Nguyên Anh của tôn giả Bằng, cáo mượn oai hùm mà rống lớn.

“Ầm ầm!”  
Bảy luồng khí thế cuồn cuộn uy nghiêm đột nhiên tản ra từ trên người bọn họ.


Trong chớp mắt, bầu trời sáng rực, Tinh Hà rực rỡ, ngọn lửa ma quái nuốt chửng trời không, thế giới xuất hiện…  
Một bức tranh bầu trời sao cuộn tròn ngang trời ngăn cách hai thế giới, chắn ngang ngay trước người Diệp Thành và bảy vị trưởng lão, chỉ cảm thấy giống như lại có thêm một dải ngân hà trong bầu trời sao.

Cửu Thiên Ngân Hà!  
Thần Tử dự khuyết Hạo Khải của Vô Cực Tông ngưng tụ kim đan thần phẩm, đã từng thi triển phép đại thần thông.

Trong bức tranh bầu trời sao cuộn tròn này, mỗi một ngôi sao đều đại diện sức mạnh của một Kim Đan.

Trong bức tranh bầu trời sao của Hạo Khải có đến hàng trăm ngôi sao mà hiện tại bức tranh bầu trời sao này, lại có đến hàng ngàn hàng vạn ngôi sao, nhiều không đếm hết, giống như một dòng cát chảy với ánh sáng rực rỡ từ nhiều ngôi sao.

“Hạo Khải là người thế nào?”, Diệp Thành nghiêng đầu nhìn qua, khinh thường cười lạnh.

.

 
Chương 1013: 1013: Chương 1011





“Là hậu duệ trong tộc tôi, vốn dĩ trong tộc của tôi sau vạn năm mới có hi vọng xuất hiện một vị Thái thượng, nhưng lại bị phá vỡ rồi.

Mối thù này, bổn tọa phải tính toán cho ra nhẽ”.

Thái thượng trưởng lão Vô Cực Tông hừ lạnh, ông ta đánh ra một chưởng, giống như cả tỉ ngôi sao trong bức tranh Vô Cực Tinh Hà đè mạnh về phía Diệp Thành.

“Ầm ầm!”  
Lúc này, cả trời sao như bị đè sụp xuống, trong vũ trụ bao la, một ngôi sao Cửu Thiên rơi xuống như nghiền nát cả đất trời.

Một dải tinh hà sáng rực ngoài sức tưởng tượng từ trên trời rơi xuống, mang theo sức mạnh vang dội vô cùng kinh khủng khiến cả không gian vỡ vụn, tạo thành một lỗ đen cực lớn.


Thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông bỏ qua tất cả phép thần thông, đột nhiên dùng sức đè ép người, muốn đè chết Diệp Thành.

Chỉ với một đòn, Thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông đã thể hiện được sự mạnh mẽ kinh khủng của Bán Chân Tiên, nếu mười vị Thần Tử ở đây e là cũng sẽ bị một đòn này của ông ta nghiền nát.

Chuyện này căn bản là không nói đạo lý, mà chỉ đơn thuần là dùng sức mạnh ép người nhưng lại có thể vùi dập mọi phép thần thông, quả không hổ là người vừa đặt chân vào cảnh giới Hợp Đạo, là sức mạnh kinh khủng của Bán Chân Tiên.

“Hừ!”  
Diệp Thành hừ nhẹ một tiếng, vung tay áo.

“Răng rắc!”  

Không trung bị xé rách, pháp lực không thể tưởng tượng nổi được đánh ra.

Pháp lực Thần Anh mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng, trong không trung hoá thành một dòng nước đầy màu sắc lao nhanh xuống thẳng cả ngàn dặm, va chạm cực mạnh với Thái thượng trưởng lão Vô Cực Tông.

Không ngờ đến hôm nay lại bị một tên tiểu bối chặn lại được, hơn nữa sức lực mạnh mẽ truyền đến từ trong bức tranh trời sao này, ngay cả bản thân ông ta cũng có chút không thể chống lại, vậy nên sao ông ta lại không kinh ngạc được?  
“Để tôi thử xem!”  
Ông lão gầy còm cười lạnh hai tiếng, bước lên một bước thân hình đã xuất hiện ngay sau lưng Diệp Thành, bàn tay vô cùng gầy gò ốm yếu đánh ra từ trong không trung như muốn lặng lẽ ấn vào sau lưng Diệp Thành.

Diệt Tận Giáo nổi danh với việc vô thanh vô hình, ám sát từ trong không trung.

Một chưởng này, cho dù là người mạnh của Bán Chân Tiên e là cũng không dám đỡ được.

.

 
Chương 1014: 1014: Đây Chính Là Chuẩn Tiên Bảo





“Ầm!  
Nhưng Diệp Thành lại đánh ra một chưởng đánh về phía sau, va chạm trực tiếp với một chưởng của ông lão gầy còm.  
Chưởng này rất nhẹ nhàng, ngay cả không trung cũng không hề gợn chút sóng nào.

Nhưng đột nhiên sắc mặt ông lão gầy còm thay đổi, cả người bị đẩy lùi về sau cả ngàn mét, ánh mắt có chút sửng sốt như thể không ngờ rằng pháp lực của Diệp Thành lại mạnh đến vậy.  
“Để tôi!”  
“Tôi nữa!”  
Ngay lập tức, mỹ nữ trang phục trong cung và ông lão cao lớn ra tay trước, giao đấu với Diệp Thành.


Tu vi đạo hạnh của bọn họ đều hơn vạn năm, nhưng vẫn kinh ngạc như vậy vì pháp lực mạnh mẽ không ngờ được của Diệp Thành.  
Tuy Diệp Thành chỉ vận dụng sức lực Nguyên Anh cơ bản nhất, nhưng vẫn khiến ánh mắt mấy vị Thái thượng trưởng lão nghiêm trọng.  
“Chỉ dựa vào chút năng lực này cũng muốn giết tôi sao?”  
Diệp Thành cười lạnh.  
“Đạo hữu Diệp, chúng tôi chưa chắc không thể làm gì, nhưng chỉ với một người, cho dù có thể ngăn chặn được chúng tôi nhưng sao có thể che chở cho cả Địa Cầu được chứ?”.

Đột nhiên ông lão Vân Cực cười nói.  
Ánh mắt Diệp Thành lạnh lẽo, lập tức quay đầu lại nhìn.  
Nhìn thấy rõ ràng, ba vị Thần tử theo sau ông lão quần áo vải cùng với đại trưởng lão Vạn Yêu Môn Phù Đồ khí thế hùng hổ hướng về phí Địa Cầu.


Mục tiêu rõ ràng là thiên cung Sương Diệp của đỉnh núi Hoành Lan.  
“Ầm ầm!”  
Đây chính là chuẩn tiên bảo..

Truyện Bách Hợp
Dù được Thần Tử nắm giữ, một đòn của nó cũng đủ để đánh nát non nửa đại lục.

May là pháp tắc của Địa Cầu vững chắc, có nhiều tiên trận bao trùm, nếu không chỉ dựa vào thanh chuẩn tiên bảo này đã đủ để đánh chìm cả nửa Địa Cầu.   
"Muốn chết à!"  
Ánh mắt Diệp Thành lạnh lẽo..

 
Chương 1015: 1015: Các Người Dám Cản Tôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Địa Cầu là điều cấm kỵ của anh, đặc biệt là bốn kẻ này còn nhắm vào phái Sương Diệp.

Trùng Lâu có tu vi mạnh nhất trong số đám người của Sương Diệp vì từng chết một lần mà tu vi tụt giảm, tuyệt đối không thể chặn nổi Thần Tử có chuẩn tiên bảo trong tay.

"Ầm!"  
Người Diệp Thành lóe lên, anh bước ra một bước muốn chắn trước mặt đám Thần Tử kia.

Nhưng bảy Thái Thượng trưởng lão kia sao có thể cho phép điều đó xảy ra?  
"Tên nhóc kia, cậu muốn đi đâu? Cuộc giao đấu giữa hai chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu!"  

Lão già gầy đét cười hì hì, người lóe lên, biến ra bảy ảo ảnh trong không trung.

Mỗi ảo ảnh đều sinh động như thật, tấn công Diệp Thành từ bốn phương tám hướng.

Mỗi một đòn đều lặng lẽ không tiếng động, ánh sáng le lói nhưng thực ra lại có năng lượng đáng sợ đủ để hủy diệt trời đất.

Cho dù là một hành tinh nhỏ có đường kính mấy nghìn dặm mà trúng phải một chưởng của lão già gầy đét thì e là cũng vỡ tan trong nháy mắt.

"Đúng vậy.


Diệp Thành, không có sự cho phép của bổn trưởng lão thì cậu không được đi đâu hết".

Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông cũng bấm pháp quyết, tia sáng màu bạc rực rỡ bao trùm trong tay, nó tựa như một dòng thác màu bạc chảy xuống từ lòng bàn tay lão ta.

Cửu Thiên Ngân Hà biến thành một dải ngân hà treo trên không trung có hàng tỉ vì sao điểm xuyết chặn trước mặt Diệp Thành, ngăn cách anh và Địa Cầu ở hai đầu.

"Diệp đạo hữu, còn chưa nói xong đã muốn đi rồi sao?"  
Ông già áo vải cũng cười nhạt.

"Ầm ầm ầm!"  
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1016: 1016: Cả Bầu Trời Bị Sức Mạnh Vô Tận Bao Phủ





Diệp Thành ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt.  
Bảy Thái Thượng trưởng lão người thì cười lạnh, người thì khinh thường, người lại sắc mặt bình tĩnh.

Ông già áo vải là Vân Cực nói:  
"Diệp đạo hữu, đám tiểu bối làm việc thì cứ để chúng tự đi giải quyết là được.

Chúng ta là những người có cảnh giới trên cả Nguyên Anh, đã bước nửa bước vào cảnh giới Hợp Đạo, là Bán Bộ Chân Tiên.

Chúng ta khác biệt hẳn với đám người phàm Xuất Khiếu Nguyên Anh, nếu cứ tùy tiện nhúng tay vào chuyện của bọn họ thì chính là lớn bắt nạt bé, không phải là hành vi nên có của những người như chúng ta".  
Bán Bộ Chân Tiên không phải là một cảnh giới.  
Thế nhưng vũ trụ lại công nhận rằng sự cách biệt giữa Nguyên Anh và Hợp Đạo quá lớn giống như giữa trời với đất.

Nhiều tu sĩ Xuất Khiếu tu thành Kim Đan thần phẩm vẫn có thể đánh lại tu sĩ Nguyên Anh.


Nhưng một tu sĩ Nguyên Anh có mạnh đến đâu, là đệ tử tiên tông thì cũng không thể nào đấu lại tu sĩ Hợp Đạo, cùng lắm chỉ có thể chạy trốn thoát mạng.  
Sự cách biệt khổng lồ này cũng tạo nên sự khan hiếm của Hợp Đạo.

Một tinh vực suốt mười mấy nghìn năm có thể miễn cưỡng chỉ có một tu sĩ Hợp Đạo.  
Thế nên những cường giả siêu thoát khỏi cảnh giới Nguyên Anh, chưa bước vào Hợp Đạo thì luôn được coi là một cảnh giới độc lập.

Có rất nhiều cách gọi với cảnh giới này.

Bán Bộ Chân Tiên, Chuẩn Chân Tiên, vân vân.

Nhưng hoàn toàn có thể chắc chắn rằng một khi bước vào cảnh giới này, nắm giữ một chút sức mạnh Hợp Đạo thì không còn so với cảnh giới Nguyên Anh được nữa, quả thực là mạnh tới nỗi không thể tin được.  
"Cút ra".  
Diệp Thành quát khẽ một tiếng, nắm tay lại tung một quyền ra.  
"Ầm ầm ầm!  

Một luồng ánh sáng bảy sắc cầu vồng vạch ngang bầu trời.

Sức mạnh Thần Anh hùng hậu tới nỗi không thể tin nổi xuyên qua cơ thể, bắn lên bầu trời.

Ánh tiên rực rỡ khổng lồ tựa như một cây cầu làm từ cầu vồng vọt từ trước mặt Diệp Thành cho đến trên Địa Cầu, chặn trước mặt đám người Phù Đồ.  
"Đạo hữu đừng nóng vội".  
"Diệp Thành, bổn tọa sao có thể cho cậu chạy được?"  
"Quay về!"  
Bảy luồng sức mạnh đủ để sánh bằng một đòn của chuẩn tiên bảo trực tiếp đánh ra đập nát tất cả.

Dù Diệp Thành dùng sức mạnh của Thần Anh để tung ra một đòn toàn lực nhưng khi đối mặt với họ, đòn này đã hoàn toàn bị bảy luồng sáng đập nát.  
Sức mạnh hùng hậu của bảy luồng sáng thậm chí còn có sức mạnh tàn dư.

Nó đánh lên Địa Cầu khiến tầng khí quyển phạm vi trăm dặm vỡ nát, khiến hành tinh đường kính mấy chục nghìn dặm này khẽ rung lên.  
Mà trên Địa Cầu, núi sụp đất rung, mặt đất chấn động, nước sông sôi trào.

Chỉ với một đòn này, số người chết đã lên đến hàng chục nghìn người.  
"Cơ hội tốt!".

 
Chương 1017: 1017: Sức Mạnh Của Bán Bộ Chân Tiên


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Đám người Phù Đồ mắt sáng chói, biến thành một luồng sáng vọt qua không trung điên cuồng lao về phía Địa Cầu.

Chỉ khi họ đánh vào Địa Cầu, với pháp bảo trong tay và sự liên thủ của mấy người bọn họ thì hoàn toàn có thể san bằng cả Địa Cầu, dễ dàng đè bẹp phái Sương Diệp.

Đến lúc đó cả phái Sương Diệp nằm trong tay họ thì Diệp Thành còn dám phản kháng sao?  
"Đạo hữu đừng sốt ruột, đợi mấy tên đệ tử không ra hồn của tôi tới Địa Cầu đưa những đệ tử đích truyền của đạo hữu tới đây thì chúng ta sẽ phẩm trà luận đạo, thế mới thể hiện được phong thái của những người tu tiên chúng ta.


Đánh đánh giết giết thế này đâu phải là hành vi mà những Bán Bộ Chân Tiên như chúng ta nên làm?"  
Vận Cực lạnh nhạt cười nói.  
Mỗi một câu nói của ông ta đều đang khoe khoang mình là Bán Bộ Chân Tiên, cao siêu khác hẳn đám người phàm, thậm chí vượt xa những tu sĩ khác.  
Chân Tiên như Chân Long, như thiên thần, là sự thay đổi và thoát xác khỏi sinh mệnh, có sự cách biệt khác hẳn với tu sĩ Hợp Đạo.   
"Đúng vậy".  
Người phụ nữ mặc đồ cổ trang nói.  
Cô ta lấy ra một chuẩn tiên bảo, đó là Sơn Hà Xã Tắc Đồ được bao trùm bởi ánh sáng rực rỡ rộng lớn, nó mở ra rồi biến thành một thế giới, bao trùm cả Địa Cầu.


Món chuẩn tiên bảo này lúc này biến ra mấy nghìn trượng, tựa như một màn trời, trong bàn tay của người phụ nữ mặc đồ cổ trang, nó mạnh hơn cả Kim Tung Kim Hoa gấp mấy lần, Diệp Thành muốn đột phá thì khó như lên trời vậy.  
Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông thì cũng tung ra Cửu Thiên Ngân Hà, lại ép tới rồi quát lớn:  
"Diệp Thành, đệ tử của cậu sắp không xong rồi, còn không mong giơ tay chịu trói, nếu không khi đám Nguyên Nhất tàn sát phái Sương Diệp thì cậu muốn xin tha cũng đã muộn rồi!"  
"Đúng vậy, hãy giơ tay chịu trói đi!"  
Những Thái Thượng trưởng lão khác tuy chưa ra tay nhưng đều âm thầm khởi động chuẩn tiên bảo, uy thế như rồng sắp bay lên.  
Tuy họ không có sức mạnh vô địch có thể tung hoành vạn vực như Chân Tiên chân chính, không phải tiên nhân thực sự nhưng vẫn tung hoành như Chân Long, tự do tựa vị thần, chấn động biển sao.

Có thể nói là dưới Hợp Đạo, sức mạnh của họ đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao nhất, không thể tiến thêm nữa!  
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1018: 1018: Đây Là Sức Mạnh Gì





Các đệ tử Sương Diệp cũng biết đây là thời khắc sinh tử, dưới Kim Đan cũng liều chết bay ra.

Ai nấy đều ngự pháp bảo xông lên trời, dù là châu chấu đá xe cũng coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.  
"Tông phái này tuy thành lập chưa được mấy năm nhưng quả thật toàn là tinh hoa", có người cảm thán.  
Các tu sĩ Nguyên Anh ngoại vực ngồi trong đại điện ánh mắt lập lòe không rõ.

Tuy bên ngoài họ thở dài nhưng lại chẳng có một ai đứng dậy.

Mọi người đều biết đây chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi, hoàn toàn không có phần thắng, thứ quyết định tất cả vẫn là cuộc quyết đấu bên ngoài Địa Cầu.   
Mà lúc này Diệp Thành quay đầu lại không nhìn Địa Cầu nữa.  
Cửu Khiếu Thần Anh cầm Phương Thiên Họa Kích nhảy từ quanh người anh ra, biến thành một luồng sáng vàng kim vọt về Địa Cầu.

Mà Diệp Thành lại chắp hai tay, ngạo nghễ lạnh nhạt như thần linh nhìn xuống chúng sinh:  
"Bỏ đi, vốn muốn để lại chiêu át chủ bài này cho đám Chân Tiên ngoại vực và kẻ chủ mưu đứng sau.


Thế nhưng nếu các người đã muốn chết thì tôi sẽ để cho các người được chứng kiến cái gì mới gọi là sức mạnh Chân Tiên thực sự".  
Nói xong Cửu Thần Linh Lung Anh, Hồn Phách Thần, Thần Thể Quy Nhất trong cơ thể anh, ba luồng sức mạnh co rụt lại hòa thành một thể, biến thành một lớp ánh sáng rực rỡ bao quanh toàn thân anh.  
Lúc đó người Diệp Thành không động đậy mà lại như một vị thần cổ xưa giáng thế, thân thể ở ngay đây, tràn đầy cả biển sao, sức mạnh đáng sợ chấn động cả tinh hà, ngay cả khoảng trời này dường như cũng không thể nào chứa đựng nổi, thiên thể xung quanh khẽ rung lên.

Bảy Thái Thượng trưởng lão đã tu hành vô số năm khi đứng trước mặt anh lại như thần giả đối mặt với thần thậ, toàn thân không khỏi run rẩy kịch liệt.  
Ba nhân tố thần hợp lại, sức mạnh Bán Nguyên xuất hiện!  
Thần giới thời Thượng cổ, khi con cháu Thần tộc tu đến cảnh giới Nguyên Anh thì nguyên anh, cơ thể và hồn phách đều sẽ đạt đến đại thành.

Như thế sẽ có sức mạnh Nhất Nguyên, từ đó có thể đè bẹp Hợp Đạo trong nhân gian.  
Diệp Thành chỉ tu thành Thần Anh, mà cơ thể và hồn phách của anh vẫn dừng ở cảnh giới Xuất Khiếu.

Nhưng khi ba nhân tố thần hợp lại, tinh khí ngưng tụ thành một thể là miễn cưỡng có thể có sức mạnh Bán Nguyên.  
Tuy chỉ là Bán Nguyên nhưng đây chính là sức mạnh của một nửa tu sĩ Hợp Đạo Chân Tiên, nó sẽ vượt xa thứ gọi là Bán Bộ Chân Tiên.   

Họ trông có vẻ chỉ cách Hợp Đạo có nửa bước, nhưng nhiều người cả đời cũng không thể bước tiếp bước cuối cùng đó, người có thể trở thành tu sĩ Hợp Đạo vạn người cũng chẳng có lấy một.

Mà ngày nào còn chưa tu thành Hợp Đạo thì đẳng cấp về cảnh giới của họ mà để so với Hợp Đạo thực sự thì còn kém xa.  
Nếu nói Hợp Đạo là Chân Long, Nguyên Anh là rắn thì họ chỉ có thể coi là giao long, trên đầu miễn cưỡng có sừng, bụng có thêm mấy cái chân, có thần thông hô mưa gọi gió, còn kém xa so với Chân Long thực sự.  
Mà Diệp Thành thì tương đương với một con Chân Long chưa trưởng thành.

Tuy chưa trưởng thành nhưng dù sao vẫn là Chân Long, khác biệt lớn với giao long hay mãng xà.  
"Ầm ầm!"  
Nhưng nếu có người chú ý thì sẽ phát hiện vầng sáng đó vô cùng hư ảo, dường như chỉ có một nửa mà không viên mãn.  
"Đây là sức mạnh gì?", mấy trưởng lão đều kinh ngạc.  
Lão già vạm vỡ trợn to mắt, lần đầu tiên nhìn thẳng vào Diệp Thành.

Nụ cười nhạt trên mặt Vân Cực không giữ nổi nữa, đôi mắt ánh lên sự kinh ngạc.

Người phụ nữ mặc đồ cổ trang vốn lạnh nhạt thong dong lúc này cũng nhíu mày.  
Họ cảm nhận được khí tức khi đối mặt với Chân Tiên trên người Diệp Thành.

.

 
Chương 1019: 1019: Đúng Vậy Cùng Ra Tay!


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Tuy luồng khí tức này kém xa các Chân Tiên, cứ như trẻ con so với người trưởng thành vậy.

Nhưng dù sao vẫn là sức mạnh của Hợp Đạo, khác nhau về bản chất với những bán tiên vẫn còn dính líu đến phàm trần như họ.  
"Cậu ta thực sự đã chứng đạo Chân Tiên rồi? Nhưng sao có thể thế được, rõ ràng cậu ta mới chỉ là tu sĩ Nguyên Anh thôi.

Hơn nữa pháp tắc của tinh vực này khuyết thiếu, hoàn toàn không thể thành Chân Tiên thực sự.

Cho dù là Ngụy Chân Tiên là Lăng Tiêu Chân Tiên kia có thể phát huy ra sức mạnh thực sự của Chân Tiên thì dù sao cũng chỉ là Ngụy Chân Tiên mà thôi, khác hẳn với bản chất của Chân Tiên, không phải Chân Long!"  

Lão già gầy đét trợn to mắt, không dám tin.  
Chân Tiên là sự tồn tại chí cao trong vũ trụ, khắp cả vùng tinh hà ngoại vực tuy có nhiều tinh vực nhưng tinh vực có Chân Tiên trấn giữ còn chưa đến một nửa, thậm chí chỉ có một phần ba.

Hai phần ba còn lại cùng lắm chỉ là những đại giáo suy tàn từng xuất hiện Chân Tiên.

Trong một trăm con giao long chỉ có thể xuất hiện một con Chân Long, có thể thấy sự hiếm có của Chân Tiên Hợp Đạo.   
Mà tinh vực bị lãng quên này tựa như một nơi hẻo lánh đối với đám người Vân Cực vậy, chỉ là vùng ao tù nước đọng khi so với tinh hà ngoại vực rộng rãi bao la hoặc là thế giới tinh hà rộng lớn.


Một cái rãnh nhỏ cùng lắm chỉ có thể có cá chạch, sao có thể xuất hiện rồng được?  
"Có lẽ là một loại bí bảo nào đó, hoặc là có được cơ duyên thần pháp lớn gì đó trong đất tiên.

Cùng ra tay tóm lấy cậu ra là sẽ biết tình hình thực tế.

Tuyệt đối không phải là Hợp Đạo thực sự, tinh vực này không thể nào xuất hiện Chân Long!"  
Nguyên Hạo nhíu mày, lạnh nhạt nói.  
"Đúng vậy, cùng ra tay!" 
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.

 
Chương 1020: 1020: Phép Thần Thông Của Lão Vỡ Nát





Lão già gầy đét nở nụ cười lạnh, chỉ một phân thân bị tiêu diệt, hoàn toàn chẳng tổn hại gì đến lão.

Lão lúc nào cũng có thể nhảy đến trên một trong số mấy trăm phân thân.

Nhưng ngay sau đó ánh sáng xanh đó thoáng cái đã men theo một con đường không thể nhìn thấy bằng mắt thường lan đến trên mấy trăm phân thân của lão già gầy đét.   
Ngay sau đó, giữa ấn đường của mấy trăm phân thân đồng thời tái xanh, sau đó chẳng còn chút khí tức nào, đều bị hủy diệt.  
Hải Hoàng Huyễn Thế Chỉ, chuyên diệt thần hồn, dù cách cả nghìn vạn dặm thì vẫn có sự đeo bám về khí tức, không thể thoát nổi.  
Nếu không phải lúc cuối cùng lão già gầy đét lấy ra chuẩn tiên bảo có thể diệt một giáo phái ra, chém sạch mối liên kết cuối cùng đó thì e là phân thân cuối cùng và chân thân của lão đều sẽ chết.  
"Giết!"  

Chỉ ra một ngón tay đã làm lão già gầy đét bị thương, sắc mặt Diệp Thành vô cùng bình tĩnh.

Anh tiện tay giơ bàn tay lên đẩy ngược ra, tựa như thần linh chống trời.  
"Rắc rắc!"  
Dải ngân hà mà Thái Thượng trưởng lão của Vô Cực Tông đập xuống từ trên trời không chịu nổi sức mạnh Bán Nguyên của Diệp Thành, lúc này nổ từng tấc một.

Trong đó hàng tỉ ngôi sao tựa như cát trong tinh hà đã bị hủy diệt một mảng lớn bởi sức mạnh khổng lồ tới nỗi không thể tưởng tượng được của Diệp Thành.

Mỗi một ngôi sao nổ tung có nghĩa là một đạo hành Kim Đan mà trưởng lão Vô Cực Tông khổ tu đã bị vỡ nát.  
Đến cuối cùng, cả Cửu Thiên Ngân Hà đều vỡ tung, thiên hà bị Diệp Thành đánh nát từ đầu tới cuối.


Trưởng lão Vô Cực Tông hộc máu, bay ra đằng sau mấy chục trượng.  
Phép thần thông của lão vỡ nát, nguyên khí bị tổn hại nặng, sức mạnh khổ tu năm mươi nghìn năm bị Diệp Thành phá vỡ chỉ trong một chiêu, suýt nữa đã trượt khỏi cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên.   
Ngay sau đó Diệp Thành lại tung một quyền, một chưởng, một trảo ra.  
Các Thái Thượng trưởng lão xung quanh lần lượt bị đánh bay ra.

Đặc biệt là người phụ nữ mặc đồ cổ trang mắt vàng kim.

Đối mặt với Sơn Hà Xã Tắc Đồ có danh xưng vô địch, có thể nhốt cả Hợp Đạo, Diệp Thành trực tiếp tung ra năng lực thiên phú của Chu Tước, lại thêm cả phép thần thông không gian đấu với chuẩn tiên bảo, suýt nữa hút Sơn Hà Xã Tắc đồ trong tay người phụ nữ mặc đồ cổ trang tới, khiến cô ta vội vàng thu lại, hốt hoảng chạy ra phía sau.  
Thoáng cái, bảy Thái Thượng trưởng lão vây công Diệp Thành mà kết quả lại thua hết, hai người trong đó suýt nữa chết ngay tại chỗ, một chuẩn tiên bảo của Thái Thượng trưởng lão sắp bị Diệp Thành cướp lấy đến nơi.  
Vô số người vây xem đều trợn mắt há mồm, cho dù là những tán tu trong biển sao cũng trợn to mắt, nghĩ là mình nhìn nhầm..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom