Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 1102: Có Thể Là Chân Tiên Chuyển Thế


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Người khổng lồ cao lớn ngủ say nơi sâu thẳm trong Hằng Tinh khẽ mở mắt ra, liếc nhìn bức tranh: “Tuy Lăng Tiêu là Hợp Đạo nhưng anh ta đã tuyên bố tinh vực đó thuộc về con trai trưởng ở tinh vực đó, mặc dù anh ta bị giới hạn bởi thiên đạo không hoàn chỉnh của tinh vực lãng quên, nhưng chỉ cần hai chân anh ta vẫn còn trong tinh vực lãng quên thì vẫn sẽ có được sức lực của Hợp Đạo thật sự, ngay cả chúng ta cũng khó giải quyết được anh ta.

Trên lý thuyết thì tên nhóc đó không có chút sức lực nào để trở mình”.

“Ngũ đệ nói anh ta, có thể là Chân Tiên chuyển thế”, Tam Túc Kim Ô cười nói.


“Hừ, Chân Tiên chuyển thế thì thế nào? Kiếp trước là kiếp trước, cho dù sau khi chuyển thế vẫn mang theo chút sức lực thì e là cũng không bằng một phần mười hay thậm chí là một phần trăm của thời kỳ đỉnh cao.

Một vị Chân Tiên chỉ mạnh được một phần trăm sao có thể là đối thủ của một vị Hợp Đạo được? Trừ phi kiếp trước anh ta là Phi Thăng Tiên Tôn, nếu không thì không có khả năng”.

Kim Ô Chân Tiên lạnh nhạt nói.

Chân Tiên bình thường vẫn còn chưa bước đến được cấp độ này nhưng Kim Ô CHân Tiên đã tiến sâu vào Hợp Đạo, đương nhiên hiểu rõ, cái gọi là Chân Tiên chuyển thế thoả nhìn thì lớn mạnh cao cao tại thượng, nhưng chung quy cũng là phượng hoàng rơi xuống đất còn không bằng gà.

Chẳng qua bọn họ chỉ là có thiên phú, trí tuệ mạnh hơn so với tu sĩ bình thường, sức lực nói thật thì cũng chỉ như vậy.

Ít nhất một vị Chân Tiên chuyển thế chưa hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh cao thì Kim Ô Chân Tiên không chút lo sợ, thậm chỉ cả hứng thú ra tay cũng không có.


“Đợi mọi chuyện ở Địa Cầu giải quyết xong hết thì cho người đưa lão cửu về, bất kể thế nào thì nó cũng là con trai của ta”, Kim Ô Chân Tiên thờ ờ nói, lại nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ trong Xích Diễm Hằng Tinh.

Tam Túc Kim Ô cũng gận đầu, sau khi Lăng Tiêu Chân Tiên thắng thì mạng nhỏ của Kháo Sơn Vương Vân Cực xem như giữ được rồi.

Lăng Tiêu Chân Tiên chẳng phải là tiểu bối không biết điều như Diệp Thành, mặc dù ở tinh vực lãng quên anh ta tự xưng là vô địch, nhưng tựu chung cũng là một vị Hợp Đạo biết rõ uy lực của Kim Ô Chân Tiên và Kim Ô Môn.

Nếu như dồn ép Kim Ô Môn, thì Kim Ô Chân Tiên hay kể cả bất kỳ đại giáo Chân Tiên nào cũng sẽ hết sức chiến đấu chống nguy cơ sụp đổ, hoàn toàn có thể xoá sạch Lăng Tiêu Chân Tiêu hay ngay cả Lăng Tiêu thánh địa của anh ta.

“Đợi sao khi tên nhóc kia chết, con sẽ đích thân hoá thân vào Địa Cầu, Lăng Tiêu có lẽ sẽ cho con chút mặt mũi này…”  
Tam Túc Kim Ô nhìn vào tấm màn nhìn thấy Diệp Thành đã gần kề cái chết vẫn cười vẫn nói, liền quay đầu không muốn quan tâm chuyện này nữa.

Không chỉ có anh ta, rất nhiều Chân Tiên ở sâu trong biển sao cũng khẽ lắc đầu, nhìn thấy Lăng Tiêu Chân Tiên ra tay, biết được chuyện lần này của tinh vực lãng quên đã chính thức hạ màn rồi.


Kế tiếp chính là dự định của các vị Chân Tiên sau tấm màn, nhìn thủ đoạn của mọi người xem thử ai có thể lấy được miếng thịt béo bở nhất trong tay Lăng Tiêu.

“A?”  
“Cái gì?”  
“Phù!”  
Đột nhiên, tất cả Chân Tiên đều la lớn, đồng thời quay đầu, có người vừa nãy mới uống một chén rượu lập tức phun ra, ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn sang.

[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.


 
Chương 1103: Nguy Cơ Vô Cùng Lớn…


“Chuyện gì đây?”  
Tam Túc Kim Ô kinh ngạc, anh ta cho rằng pháp lực của mình có vấn đề, trên đôi cánh vàng trong như ngọc tỏa ra hào quang, giống như một vòng thần đột nhiên sáng lên, muốn xuyên mạnh qua tinh vực, thu lại cảnh tượng quanh Địa Cầu đến trước mặt.  
Nhưng ngoài dự liệu của Tam Túc Kim Ô, trên tấm màn bức tranh vẫn không có gì hiện lên.

Trong đôi mắt vàng kim to lớn như núi của nó đầy phẫn nộ, Địa Cầu hay ngay cả hệ Thái Dương hoàn toàn bị bao phủ bởi một lớp sương mù, ngay cả pháp lực của bản thân cũng không thể xuyên qua.  

“Vậy mà không thể nhìn thấu sao? Sao có thể chứ!”  
Tam Túc Kim Ô cau mày, trong lòng bực tức.  
Thần quang xung quanh nó phát sáng, đang chuẩn bị thi triển pháp lực lần thứ hai thì vang lên một âm thanh uy nghiêm từ sâu trong Tinh Hà: “Không có tác dụng đâu, có người dùng đại thần thông che phủ cả hệ Tinh Địa Cầu, chỉ nhờ vào pháp lực thì chắc chắn không thể nhìn thấy cảnh tượng gì bên trong”.  
“Không thể nào, có thể che lấp pháp lực của con thì ít nhất cũng phải ở cùng cấp bậc, Lăng Tiêu cũng chưa chắc có thể làm được.

Chẳng lẽ ở tinh vực lãng quên, có một vị Hợp Đạo xuất hiện sao?”  
Dưới sự thảng thốt của các Chân Tiên tại các thiên hà xa xôi, trận chiến với quân đội của Lăng Tiêu Chân Tiên đã kết thúc.

Diệp Thành bị thương nặng nên phải quay về phái Sương Diệp tĩnh dưỡng và khôi phục.

Quãng thời gian này là năm mươi năm, trong thời gian đó, dân chúng Địa Cầu đã phải chống chọi với không biết bao nhiêu những cuộc xâm lược mà chẳng ai biết lý do vì sao, họ chỉ biết qua mỗi trận chiến, sự đoàn kết của họ càng thêm củng cố.  

Loài người chưa bao giờ đoàn kết giống như bây giờ.

Hàng nghìn hàng vạn môn phái tu luyện trong vũ trụ đều hợp tác với nhau, chuẩn bị kết thúc hết thảy phân tranh, chung tay cùng chống lại Dị tộc.

Mà điểm tựa chèo chống tất cả những thứ này chính là phái Sương Diệp có địa vị đứng đầu, và người sau lưng phái Sương Diệp – vị lâu chủ chưa bao giờ xuất hiện kia.  
Khoảng thời gian năm mươi năm cũng chỉ thoáng qua như một cái búng tay của Diệp Thành, nhưng đối với Nhân tộc, thì đó chính là sự xuất hiện của cả một thời đại mới.  
Còn Diệp Thành thì khác, trong lòng anh luôn ôm nỗi trăn trở, tại sao Địa Cầu luôn bị các thế lực khác xâm lăng, ai là kẻ gây ra tình trạng này? Anh muốn tìm được sự thật đó, dù thực lực đã tăng lên nhưng nếu không tìm được lời giải thì nó sẽ mãi mãi thành tâm ma, thành nguy cơ đe dọa người thân của anh.  
Có người từng cảm thán:  
“Cho dù người ấy mất tăm tích suốt bao năm nay, nhưng lần này, toàn bộ vũ trụ vẫn luôn cúi đầu trước con người hàng ngàn hàng vạn năm không xuất hiện ấy.

Bất kể là đối thủ hay kẻ địch cũng không dám manh động chút nào”.  

Hải tộc trốn xa, hung thú câm lặng, thiên hà Overlord bị tiêu diệt…  
Diệp Thành xưng tôn khắp Tinh Hà.

Ở trước mặt anh, ngay cả các thánh địa, tiên tông trước kia cũng cam nguyện cúi đầu nghe lệnh.  
Trên mạng xã hội có rất nhiều người tôn xưng anh là Diệp tinh chủ, cái tên này mang ý nghĩa: Diệp Thành chính là chủ nhân của cả Tinh Hà.

Nhưng lại càng nhiều người bằng lòng gọi anh là Tiên đế Sương Diệp hơn.  
Song không một ai biết, niềm hi vọng của toàn thể nhân loại lúc này đang gặp phải nguy cơ vô cùng lớn….


 
Chương 1104: Chương 1102


Đứng trước mặt Diệp Thành hiện giờ là bốn cường giả, thế nhưng ánh mắt của ba người Thiên Đế, Hải Hoàng và Minh Vương đã trở nên đờ đẫn, tuy uy áp toàn thân vẫn còn đó, nhưng suy cho cùng lại thiếu mất mấy phần linh tính.

Còn Tiêu Nghĩa Tuyệt – một kẻ đã biến mất nhiều năm, khi ấy mới chỉ là Chân Tiên lại vẫn giữ vững được nét mặt uy nghiêm bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Thành, hiện giờ trông lão chẳng khác nào vị thần cao quý chân chính, trên người lão vẫn là bộ y phục trắng tinh giống năm nào.

Qua năm mươi năm, khi Diệp Thành quyết định ra đi tìm câu trả lời, anh chưa bao giờ ngờ được mình sẽ gặp lại người quen kiếp trước và kiếp này trong tình hình thế này.


Diệp Thành nhìn bốn kẻ trước mặt, nhưng anh vẫn chỉ tỏ ra hờ hững, dường như đã đoán được trước chuyện này, khẽ cười hỏi: “Đến rồi à?”  
“Hừ, nếu ta tới đây rồi thì tất nhiên đã nắm chắc phần thắng!”, Tiêu Nghĩa Tuyệt hừ lạnh, song vẻ mặt lão lại không được tốt lắm: “Ngược lại, kẻ tự cho là biết được hết thảy chân tướng như ngươi, có thật sự biết ta là ai không?”  
“Thần Sáng Thế.

Vị thần cuối cùng trong cuộc chiến của thần Thượng Cổ, người sáng lập toàn bộ vũ trụ này, ý thức của ông đang hấp thụ sức mạnh tín ngưỡng để tái tạo lại thân thể của Thần”.

Vẻ mặt Diệp Thành vẫn hờ hững là thế, anh chậm rãi kể về những điều cổ xưa nhất:  
“Cuộc chiến của thần Thượng Cổ mới chính là cuộc chiến giữa các vị thần thực thụ, chứ không phải mấy tên ‘giả thần thánh’ của Dị tộc kia, thậm chí Chân Thần cảnh giới Độ Kiếp cũng chỉ là đám lâu la sai vặt mà thôi”.


“Chí ít thì trên chiến trường năm đó, lực lượng chiến đấu chủ chốt đều sở hữu cảnh giới Đại Thừa thực thụ, những người ấy đã không thể được hình dung bằng cái từ Chân Thần quá đỗi bình thường kia được nữa, mà phải được tôn xưng bằng danh tự Thần Minh, ví dụ như Chiến Thần, Hỏa Thần, Thần Quang Minh…”  
“Ông là tu sĩ cảnh giới Đại Thừa cuối cùng còn sống trong trận chiến của thần Thượng Cổ năm xưa, khai mở ra vũ trụ này, sáng lập ra trăm ngàn loại sinh linh, song thực tế lại là vì hấp thụ đủ sức mạnh tín ngưỡng để khôi phục sức mạnh của chính mình”.

Thấy Diệp Thành chỉ tóm gọn bằng vài ba câu đơn giản đã kể lại hết thảy căn nguyên sáng lập vũ trụ, vẻ mặt của thần Sáng Thế càng trở nên lạnh băng, lão lạnh nhạt cất tiếng: “Nói tiếp đi, để ta xem ngươi còn biết được điều gì!”  
Diệp Thành vẫn chỉ nhún vai rồi nói: “Nếu ông đã thích nghe như thế thì tôi cũng chẳng ngại nói thêm đôi câu.

Dù sao tôi cũng là tu sĩ gần bước tới cảnh giới Đại Thừa, tôi biết rõ những kẻ bị thương nặng giống như ông muốn khôi phục thương tích mà chỉ cậy nhờ mỗi sức mạnh tín ngưỡng, cũng chẳng khác nào một cái động không đáy.

Nếu chỉ dựa vào thứ gọi là sức mạnh tín ngưỡng ấy thôi, chỉ e ông còn chưa kịp chữa lành vết thương thì đã phải bỏ mạng trước rồi”.

“Bởi vậy ông đã nghĩ ra được một phương pháp còn trực tiếp hơn, đó chính là cắn nuốt sức mạnh của những tu sĩ khác để chữa lành vết thương, thế nhưng muốn cách này có tác dụng, thì những tu sĩ được lựa chọn ít nhất cũng phải ở cảnh giới Phi Thăng đỉnh cao trở lên, sở hữu sức mạnh của tiểu Tiên Đế”.


Nghe xong những lời này, sắc mặt thần Sáng Thế rốt cuộc cũng khẽ dao động, lão trầm giọng nói: “Sao ngươi lại biết được điều này?”  
Diệp Thành phất tay áo, bộc lộ phong thái như đang chỉ dạy học trò: “Bởi vì Tinh tộc.

Trong vũ trụ này chỉ có Tinh tộc không phải chủng tộc được sáng tạo nên, bọn chúng chính là hậu duệ của ngôi sao thượng cổ, bản thân chúng sở hữu một loại năng lực kỳ lạ mang tên ‘giáng lâm’, chỉ cần là sinh vật sở hữu huyết thống Tinh tộc, cho dù không phải Tinh tộc thuần chủng, nhưng cũng sẽ có tỷ lệ cực nhỏ có thể đột nhiên giác tỉnh một phần năng lực và trí nhớ của tiên linh thượng cổ”.

.


 
Chương 1105: Chương 1103


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


“Tu Di tiên tôn chính là một tu sĩ giáng lâm như thế.


Chu Đạo Huyền coi trọng hắn, có lẽ không chỉ bởi vì tình cha con, mà hơn hết, ông ta đang muốn bảo vệ Tu Di tiên tôn, để hắn giác tỉnh thành công thần thuật và trí nhớ của Tinh tộc thượng cổ!”
Nói tới đây, Diệp Thành lại khẽ nhún vai cái nữa: “Rất không may, Tu Di tiên tôn kia đã bị tôi giết chết, tất nhiên tôi cũng đã biết được tất thảy những trí nhớ mà hắn ta giác tỉnh, thế nên trước trận quyết đấu với Thần Kiếm tiên tôn, tôi đã biết được ai chính là kẻ đứng sau cùng mà bản thân sẽ phải đối mặt”.

“Nếu đã biết người mà ngươi sẽ phải đối mặt là thần Sáng Thế, vì sao ngươi lại không hề tỏ ra sợ hãi chút nào?”
Thần Sáng Thế trầm giọng hỏi.


“Việc gì tôi phải sợ chứ?”
Vẻ mặt Diệp Thành lúc này chẳng khác nào như đang nghe được câu chuyện nực cười nhất trong thiên hạ, anh bỗng cười ha hả: “Chẳng qua chỉ là một tu sĩ cảnh giới Đại Thừa bị thương nặng sắp sửa hấp hối mà thôi, mặc dù đã từng trải qua trận đại chiến của trăm tộc, mượn cơ hội cắn nuốt khá nhiều thần hồn của cường giả, song giỏi lắm ông cũng chỉ khôi phục được một phần trăm”.

“Còn tôi, cho dù chỉ đang sở hữu tu vi của cảnh giới Độ Kiếp, nhưng lại chính là cường giả đứng đầu và mạnh mẽ nhất, ông vốn dĩ không thể làm gì được tôi, bằng không thì kiếp trước tôi đã sớm bị người khác ‘ăn’ sạch chẳng còn mảnh xương nào rồi”.


Vẻ mặt thần Sáng Thế trầm xuống, lão ta lạnh lùng nói: “Tiếp tục đi,
[Diendantruyen.Com] Tiên Đế Trùng Sinh
.


 
Chương 1106: Chương 1104


Thần Sáng Thế tức giận phừng phừng, khiến cho toàn bộ vũ trụ cũng chấn động theo.

Lão ta chính là chủ nhân thực sự của vũ trụ này, mỗi thời khắc lão vui vẻ giận dữ đều có thể khiến cả vũ trụ biến chuyển theo cảm xúc của chính mình.  
Thế nhưng Diệp Thành lại không hề tỏ ra nao núng sợ hãi, anh vẫn hờ hững cất tiếng: “Kiếp trước rõ ràng tôi đã đột phá lên đến cảnh giới Đại Thừa, sau đó lại đột nhiên nhìn thấy thần quang sáng thế, trong lúc mơ màng, cuối cùng lại quay về trên con đường đến Hải Thành.


Có thể làm được những điều này, ngoài thần Sáng Thế ra thì còn là ai được nữa?”  
Nghe xong những lời này, sắc mặt thần Sáng Thế ngày càng khó coi, lão ta bỗng không biết nên nói gì, không ngờ rằng bản thân đã cố ra tay thật nhanh mà vẫn để cho Diệp Thành nhìn thấy được thần quang sáng thế, chỉ từ chi tiết nhỏ này cũng đủ để thấy tu vi của Diệp Thành ở thời điểm đó khủng bố đến cỡ nào!  
Diệp Thành vẫn chỉ nhún vai như trước: “Tôi đoán, có lẽ kế hoạch ban đầu của ông là đảo ngược thời gian, để tôi quay lại thời điểm vẫn là người phàm, sau đó điều khiển vận mệnh của tất cả cường giả ở nơi này, cho bọn họ có cơ hội ‘tiếp xúc’ với tôi, nhiên thể bóp chết triệt để nhân tài vẫn chưa trưởng thành từ trong trứng nước”.  
“Bởi vậy, khi vừa mới quay lại thế giới này, tôi đã cố tình khiêu khích mấy tên Vũ Thánh như Trình Bác Hiên, Cửu Lăng Vân… Chỉ là vũ trụ này đã tự vận hành quá lâu rồi, nên ông không có cách nào thao túng được nó, không có cách nào để ngay lúc tôi vừa sống lại đã ‘đụng độ’ phải nhóm cường giả Kim Đan, Nguyên Anh vốn dĩ không hề xuất hiện ở Địa Cầu kia!”  
“Thêm nữa, muốn đảo ngược thời gian với quy mô siêu lớn như thế này cũng tương đương với việc hao phí rất nhiều chân nguyên.

Sau khi thời gian bị đảo ngược, ông sẽ không thể tránh khỏi việc tiến vào trạng thái ngủ say, nên chỉ có thể quan sát mọi thứ.


Ông đã nghĩ rằng, cho dù tôi có thể thoát khỏi cảnh bao vây chặn đánh của những cường giả kia, nhưng đợi đến khi ông thức tỉnh rồi thả thiên hà Overlord ra, tôi cũng chỉ còn cách bó tay chịu chết”.  
Diệp Thành híp mắt, dùng giọng điệu trào phúng cực độ để nói ra hết thảy: “Thế nhưng ông lại hoàn toàn không ngờ tới, tốc độ phát triển lần này của tôi lại càng khủng bố hơn cưa, chỉ mất hơn một trăm năm đã lên đến cấp bậc mà cả thiên hà Overlord chẳng thể nào địch nổi được!”  
Ánh mắt của thần Sáng Thế sắc lạnh như băng, lão cất tiếng: “Ngươi nói bao nhiêu như thế, chẳng qua cũng chỉ đang e ngại ta sẽ ra tay mà thôi, cho dù ngươi đã nhìn thấu tất cả, song chỉ dựa vào mỗi sức mạnh của Huyền Thần Tiên Đế, ngươi cũng chẳng thể nào chống lại được ta, chắc chắn cần phải tiến thêm một bước nữa, để chín đại thần tướng hợp lại với nhau thì mới đủ.

Hiện giờ ngươi vẫn còn thiếu ba loại thể chất Thiên Đế Đạp Vân, Hải Hoàng Lưu Ly, cùng với U Uyên Minh Vương, muốn hợp nhất được tất cả ắt phải cắn nuốt thần hồn của Thiên Đế, Hải Hoàng và Minh Vương.

Thế nhưng, ta đã đi trước ngươi một bước, triệt để chôn vùi thần hồn của ba kẻ này trước rồi!”  

Bật cười khẽ một tiếng, Diệp Thành lại nói: “Ba kẻ này đã dốc sức cho ông gần một trăm triệu năm nay, chưa nói gì đến công lao song cũng coi như đã đủ vất vả, thế mà ông lại không hề có chút nhân tính nào như thế đấy!”  
“Ta là thần, không cần nhân tính!”  
Thần Sáng Thế lạnh lùng nói: “Bất kể ngươi có mồm mép xảo quyệt tới đâu, hôm nay chắc chắn ngươi sẽ phải chết!”  
“Ngươi đang trong trạng thái cửu thần vẫn chưa hợp nhất được, còn ta lại đã tìm được thân thể tạm thời, suy cho cùng ít nhiều cũng có thể bộc phát được một nửa thực lực của cảnh giới Đại Thừa, đối phó với một thằng oắt như ngươi là chuyện quá đỗi đơn giản!”  
Những lời Thần Sáng Thế nói không hề sai, vết thương mà lão ta phải chịu trong trận chiến giữa các vị thần Thương Cổ còn nghiêm trọng hơn cả những gì Diệp Thành đã đoán, toàn bộ thần thể đều đã bị hủy diệt hoàn toàn, chỉ còn mỗi thần hồn tồn tại trên thế gian..


 
Chương 1107: Chương 1105


Cũng chính vì bị thương quá mức nghiêm trọng, nên mới khiến cho vị cường giả cảnh giới Đại Thừa có danh xưng bất lão, bất tử, bất hủ vẫn chẳng thể khôi phục lại suốt bao năm nay, nhưng giờ lão ta đã chiếm đoạt được thân thể của Tiêu Nghĩa Tuyệt rồi, có thể xuất hiện trên trần thế trong khoảng thời gian ngắn ngủi, ngay cả khi chỉ bộc phát được một nửa thực lực ở thời kỳ đỉnh cao, thì lão cũng không phải người mà Huyền Thần Tiên Đế có thể địch lại được.

Nhưng thần Sáng Thế lại chẳng hề nhìn thấy dáng vẻ kinh hoảng trong đôi mắt Diệp Thành, trái lại còn thấy anh đang cười, vẻ mặt tươi cười ấy rõ là đắc ý cùng cực, đó là trạng thái chưa bao giờ xuất hiện trên gương mặt lúc nào cũng lạnh nhạt hờ hững như nước của lão.


Một linh cảm mơ hồ đột nhiên xuất hiện trong suy nghĩ của thần Sáng Thế, loại cảm giác này chỉ từng xuất hiện vào lúc lão ta tham gia trận chiến Thượng Cổ năm xưa.

“Chết đi!”  
Bị tiếng cười của Diệp Thành khiến cho cõi lòng hoảng loạn, thần Sáng Thế đã không còn muốn nói thêm điều gì nữa, lão đột ngột vận chuyển chân nguyên trong thân thể mình, khiến cho nó phun trào, hóa thành một chưởng lực rồi đánh thẳng về phía Diệp Thành.

Trong tay của lão ta xuất hiện một vòng xoáy nhỏ có vô cùng đáng sợ, bên trong vòng xoáy đó không ngừng lóe lên vô số điểm sáng, chẳng ngờ lại có những tinh hệ nho nhỏ xuất hiện, mỗi một tinh hệ còn có vô vàn ngôi sao đang không ngừng hủy diệt và sinh sôi, chúng đều bừng bừng sức sống.

Nguồn gốc của vũ trụ chính là từ một điểm ban đầu được chia ra thành vô số điểm cơ bản, sau đó những điểm cơ bản kia hóa thành vô số vũ trụ đồng thời song hành, lúc này, thời gian cũng bắt đầu được tính, cho đến khi tiến vào giai đoạn cuối cùng của sự sụp đổ, quá trình ấy sẽ bị nghịch chuyển, những vũ trụ nhỏ cùng song hành kia bắt đầu co nhỏ dần, tinh cầu và tinh hệ bên trong sẽ lần lượt nổ tung, hóa thành thể khí, sau đó tiếp tục co rút, lại biến thành những điểm cơ bản lúc trước, cuối cùng lại tái tạo thành điểm ban đầu thời sơ khai.

Đây chính là phép thần thông đáng sợ mà thần Sáng Thế sử dụng để tạo ra toàn bộ vũ trụ từ trong sự hủy diệt – Tinh Vân Bạo Phát!   

Bên trong cơ thể Diệp Thành lúc này tức khắc truyền đến âm thanh vang dội vô cùng khủng khiếp! Dường như mỗi một tế bào trong cơ thể anh đều đang phải đón nhận lực xung kích hủy diệt của Tinh Vân Bạo Phát.

Pháp thần thông chưa còn chưa đánh vào người mà đã tạo ra lực xung kích khủng khiếp tới vậy, qua đó có thể thấy được thần Sáng Thế quả thật vô cùng kiêng kỵ Diệp Thành, vừa ra tay đã sử dụng luôn sát chiêu mạnh nhất của mình, cố gắng chém chết kẻ địch mạnh mà hàng nghìn hàng vạn năm mới xuất hiện một tên!  
Diệp Thành vẫn không hề tránh né, chỉ mỉm cười chắp hai tay sau lưng, trông có vẻ như đang tính chính diện tiếp chiêu thức kia của lão ta.

“Oắt con, ngươi sẽ phải trả giá vì sự kiêu ngạo này của chính mình!”  
Vẻ mặt của thần Sáng Thế vô cùng tàn độc, lão ta lại tăng thêm sức mạnh của chưởng lực kia, muốn đánh mạnh vào thẳng khuôn mặt tuấn tú như thiên thần của Diệp Thành.

Thế nhưng, nhưng…  

Phép thần thông sáng tạo và hủy diệt thế giới thoạt nhìn khủng bố đến mức không gì sánh được kia lại đột nhiên mất hút ngay trước khi chạm tới gương mặt của Diệp Thành, quả thật có thể miêu tả bằng câu “trời nổ sấm rền mà chẳng thấy đổ mưa”!  
Không chỉ có vậy, thần Sáng Thế còn cảm nhận được thần lực khắp người mình đang nhanh chóng hao hụt với tốc độ khủng khiếp, thực lực của lão ta nhanh chóng từ tu vi của cảnh giới Đại Thừa tụt dốc không phanh…  
Đường đường là thần Sáng Thế, không ngờ giờ phút này lại trở thành một kẻ vô cùng tầm thường!  
“Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì?”  
Giờ phút này, Thần Sáng Thế cảm thấy vô cùng kinh hãi, dù nghĩ kiểu gì đi chăng nữa thì lão ta cũng không hiểu tại sao thần lực của mình lại đột nhiên biến mất.

.


 
Chương 1108: Kết Thúc Hoàn Văn


“Xem ra ông ngủ say quá lâu nên không hề biết rằng trên thế gian hiện giờ đã lưu hành một thứ vô cùng đặc biệt, đó chính là phát sóng trực tiếp.”
Diệp Thành cười châm chọc, nói: “Trong cuộc nói chuyện nãy giờ, tôi đã sớm sử dụng bí thuật để truyền hình ảnh phát sóng trực tiếp ra ngoài cho tất thảy sinh linh có trí tuệ trong vũ trụ này xem, bây giờ tất cả mọi sinh linh đều đã biết thần Sáng Thế là loại người gì.

Lẽ nào ông còn muốn nhận được sức mạnh tín ngưỡng từ chỗ bọn họ nữa ư?”
“Không có sức mạnh tín ngưỡng, thần Sáng Thế gì đó chẳng qua cũng chỉ là một tu sĩ hơi mạnh một chút mà thôi, hiện giờ… đã đến lượt ông phải trả giá rồi!”
Lúc này, Diệp Thành lập tức tập trung dồn sức mạnh của mình vào một điểm, bấy giờ vị thần tiên tóc bạc trắng đứng sau lưng anh đột nhiên tóc lại trở thành màu đen, vẻ ngoài cũng có chút thay đổi, xem ra thì đúng là giống hệt với Diệp Thành hiện tại.


“Không thể nào!”, thần Sáng Thế lập tức kinh hãi.

“Trong chín thần, rõ ràng còn có ba vị thần tướng lớn Thiên - Hải- Minh còn chưa hoàn chỉnh, sao có thể đạt được sức mạnh vượt qua Huyền Thành Tiên Đế được?”
Về chuyện này, quả thực ngay cả bản thân Diệp Thành cũng không hề dự liệu trước, chủ ý ban đầu của anh chỉ là khiến thần Sáng Thế mất đi sức mạnh của tín ngưỡng, trở thành tu sĩ giống với mình, sau đó cho dù cảnh giới tu vi của đối phương có cao hơn một chút nhưng với kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cả vạn trận bất bại của mình, thì cho dù liều mình tranh đấu xác suất thắng bại cũng là năm mươi năm mươi.

So với trước đây Diệp Thành dễ dàng nghiền nát kẻ địch, thì tỉ lệ thắng là năm mươi phần trăm quả thật khá ít ỏi, nhưng kẻ địch của anh lại là thần Sáng Thế!
Mặc dù trong trận thần chiến thì lão ta phải rút lui ẩn dật, nhưng lại hoàn toàn là sự tồn tại khủng khiếp ở cảnh giới Đại Thừa, còn là thần minh tối cao tự tay sáng tạo ra vũ trụ này nữa!
So với thần Sáng Thế thì các vị thần cảnh giới Phi Thăng hay chân thần cảnh giới Độ Kiếp gì đó đều như đám kiến nhỏ, cho dù Diệp Thành có tài giỏi lẫy lừng như vậy thì cũng phải làm người đến hai kiếp mới có thể trở thành kẻ địch!
Nhưng dưới sự sắp xếp đặc biệt của Diệp Thành khiến thần Sáng Thế nghĩ rằng anh chỉ có một thân một mình nên mới hiện thân, sau đó chọc thủng âm mưu của đối phương, khiến hình tượng cao cao tại thượng của thần Sáng Thế lập tức trở thành kẻ tiểu nhân giả dối nham hiểu, khiến các sinh linh trí tuệ trong vũ trụ đều mất đi tín ngưỡng với lão ta.

Nhưng ngay cả bản thân Diệp Thành cũng không đoán được, sức mạnh tín ngưỡng của cả tỉ sinh linh trong vũ trụ lúc này lại chuyển sang trên người anh!

Mặc dù sinh linh trí tuệ chưa chắc đều có tín ngưỡng, nhưng chợt phát hiện ra vị trí của bản thân mình trong vũ trụ chẳng qua chỉ là trong khu săn bắt của người khác, bản thân lại như heo như cừu để mặc người ta chém giết, đương nhiên tâm tình sa sút bất lực đến cực điểm, ngay cả Hỏa Nguyệt Tiên Tử đã đứng trên đỉnh cao Tu Chân Giới cũng tìm kiếm một nơi để dựa dẫm theo bản năng.

Mà Diệp Thành lại là người mạnh có địa vị ngang với thần Sáng Thế, ngay lúc này đã trở thành chỗ dựa tinh thần của bọn họ!
Diệp Thành lúc này đã đạt được sức mạnh tín ngưỡng của sinh linh trí tuệ trong vũ trụ, lập tức ba thần tướng còn lại đã được trở nên trọn vẹn khiến cho thần tướng của Huyền Thành Tiên Đế hoàn toàn thay đổi thành thần tướng Tiên đế Sương Diệp!
Không chỉ như vậy, dưới sức lực tín ngưỡng nặng như núi ở tinh hải này, Diệp Thành đã dần dần dung hợp với thần tướng, lập tức cảnh giới đột phá Độ Kiếp, kéo thẳng lên một cảnh giới vô cùng cao thâm.

“Đại Thừa! Thế mà tên nhóc này đột phá lên đến cảnh giới Đại Thừa rồi?”
Sắc mặt thần Sáng Thế trở nên nhăn nhó, cục diện lúc này đã hoàn toàn vượt ngoài tầm kiểm soát của lão ta.

Sức mạnh tín ngưỡng của toàn bộ vạn vật sinh linh trong vũ trụ chẳng phải là chuyện đùa, đột nhiên lão ta bị mất đi sức mạnh này đã như muốn trở thành người phàm, mà Diệp Thành lại đang sải bước lớn trên con đường thần minh!
Bỗng nhiên Diệp Thành cười điên cuồng, vòng tay vàng Thiên Long trên cổ tay hoá thành tia sáng vàng bao phủ nắm đấm của anh, tạo thành một găng tay vô cùng tinh xảo.


Sau đó cả thân hình anh đột nhiên cong người lại tạo thành hình vòng cung như một cung thần, mà nắm đấm của anh lùi lại để trên bụng giống như một cung tên gắn trên thân cung.

Sau khi cả cơ thể cong lại đến cực điểm đột nhiên anh đánh ra một quyền, giống như cả người di chuyển theo nắm đấm mạnh mẽ xông về phía trước.

Chiêu này chính là thần thông sát phạt mạnh nhất của Diệp Thành trong vô vàn kiếp trước cả kiếp này.

Thần!
Sát!
Quyền!.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom