Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1068


Anh có thể hiểu rõ, nếu lúc nãy đổi phương giáng đòn trị mạng, chắc chắn anh sẽ xong phim, anh không ngờ Lý Phàm lại nhẹ tay với mình, điều này đã làm anh rất bất ngờ, nghĩ mãi không ra, cũng không dám tin mọi thứ là thật.

“Thật lợi hại”
Thanh niên cao lớn hít sâu một hơi, cực kỳ khoa trương nói.

Nếu không bị Lý Phàm đạp vào người, anh còn tưởng đối phương là kẻ yếu ớt, giờ anh mới biết, đối phương chỉ đang đùa bỡn anh, nếu Lý Phàm dùng hết sức, thì có thể thấy đối phương mạnh đến cỡ nào.


Nghĩ đến đây, anh khó mà tưởng tượng nổi, giờ anh chỉ còn một cách, đó là các trạng với ngài Thiên.

Trước mắt anh chỉ có thể gọi cho anh Bưu, nhờ anh ta tới đây xử lý chuyện này.

Anh Bưu rất trọng tình trọng nghĩa, anh tin rằng có anh ta ở đây rồi, chắc chắn mọi chuyện sẽ được xử lý êm đẹp.

Nên anh dứt khoát gọi cho anh Bưu.

Anh Bưu tưởng là chuyện rất bình thường, nên chẳng hề để tâm, sau khi nhận được điện thoại thì nói mình sẽ qua đó ngay, nhưng lúc chạy tới mới biết người đó là Lý Phàm.

Thanh niên cao lớn thấy anh Bưu đã tới thì nhất thời mỉm cười nói với Lý Phàm: “Anh chết chắc rồi, anh Bưu đã tới, anh ấy là cánh tay đắc lực của ngài Thiên, nên lần này anh tiêu đời rồi”

Đám côn đồ nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi hít ngụm khí lạnh, bọn họ không ngờ chuyện này lại ầm ĩ đến thế.

Bọn họ không nhịn được nở nụ cười khinh bỉ với Lý Phàm, khẳng định đầu óc anh có vấn đề, có anh Bưu ở đây rồi, Lý Phàm chết là cái chắc.

Lý Phàm thấy thế thì không hề có biểu hiện gì.

Thanh niên cao lớn chạy hùng hục tới trước mặt anh Bưu, rồi đưa một điếu thuốc cho anh ta nịnh nọt: “Ôi cha anh Bưu, em thật sự rất cảm động, khi anh đã chạy quãng đường xa như vậy.”
Anh Bưu thấy vẻ mặt và giọng điệu của đối phương thì cực kỳ cạn lời, chợt cảm thấy anh ta quá dối trá, vậy sao cậu còn gọi tôi tới đây, giờ cậu lại nói những lời này là có ý gì?
Anh chẳng thèm nói nhảm với đối phương, mà đi thẳng vào vấn đề.

“Người đang ở đâu?”
Thanh niên cao lớn chỉ về phía Lý Phàm: “Anh Bưu, là tên không có mắt kia.”

Anh Bưu vô thức nhìn về phía mà đối phương đã chỉ, vừa nhìn qua đó, trong lòng anh suýt sụp đổ, tức giận lườm thanh niên cao lớn, không ngờ anh ta lại không biết xấu hổ đến thế, đến giờ mà vẫn còn ăn nói lung tung với mình.

Nhưng trước mắt, anh chẳng muốn nói thừa thãi với thanh niên cao lớn, anh chắc chắn đầu óc anh ta bị úng nước rồi.

“Cậu bớt nói những lời này với tôi đi, tôi còn không biết rõ cậu là ai à, tôi nói cho cậu biết, tôi sẽ không giúp cậu trong chuyện này đâu”
Thanh niên cao lớn thay thế thì suýt chửi thề, chuyện này là sao? Anh Bưu vừa biết là Lý Phàm thì vô thức hít ngụm khí lạnh, giờ trong lòng đã sụp đổ rồi, không ngờ người của mình lại trêu chọc cậu Lý.

“Cậu mới là kẻ không có mắt đấy.”
Anh Bưu lạnh lùng nói..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1069


Thanh niên cao lớn rất mơ màng, rốt cuộc anh đã đắc tội đối phương ở chỗ nào, sao anh Bưu lại vô cớ nổi nóng với mình thế, anh gãi đầu, nghĩ mãi không ra.

“Đây là cậu Lý, bạn của ngài Thiên, thế mà cậu dám nói cậu ấy là kẻ không có mắt, cậu chán sống rồi à?”
Anh Bưu nói rất lớn tiếng, rõ ràng muốn phải sạch quan hệ với đối phương.


Thanh niên cao lớn thấy thế thì hít sâu một hơi, cảm thấy khó mà tin nổi, nếu không chính tai nghe thấy, anh sẽ không tin đây là sự thật, cực kỳ kinh ngạc với kết quả này.

“Hả?”
Thanh niên cao lớn ngạc nhiên, có đánh chết anh cũng không đoán ra chuyện này, nếu anh biết Lý Phàm lợi hại đến thế, anh sẽ không dám hống hách với đối phương, giờ trong lòng anh đang cực kỳ hối hận.

Anh Bưu chẳng còn gì để nói với thanh niên cao lớn, đến giờ mà anh ta vẫn còn đứng đây dài dòng với mình như vậy, làm anh nghi ngờ có phải đầu óc anh ta có vấn đề đúng không, anh tức giận tát vào mặt thanh niên cao lớn: “Cậu còn đứng ngây ra đây làm gì, mau qua đó xin lỗi cậu ấy đi”
Thanh niên cao lớn thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh Bưu, thì biết anh ta không nói đùa với mình, anh nuốt nước miếng, cuối cùng dưới sự áp lực, anh đành phải đi tới trước mặt Lý Phàm.

Anh ngẫm nghĩ mấy giây, rồi nhất thời quỳ xuống nói với Lý Phàm: “Anh Lý, tôi thật sự không biết là anh, nếu tôi biết thì có đánh chết tôi cũng không dám đối đầu với anh, giờ tôi đã biết sai rồi, mong anh bỏ qua cho tôi
Lý Phàm nhìn thấy bộ dạng không có tiền đồ của anh ta thì chẳng còn gì để nói, tên này thật không biết xấu hổ, anh cũng không ngốc nên nhìn ra anh ta đã quen rồi.


Anh Bưu gãi đầu, áy náy nhìn Lý Phàm: “Cậu Lý, thật xin lỗi, tôi không biết tên này lại càn rỡ đến thế, sớm biết thế này, tôi đã đích thân đánh cậu ta một trận rồi”
Lý Phàm biết trong lòng anh Bưu đang rất hối hận, nên xua tay nói: “Không sao, dù gì cũng nhiều lần rồi, nên tôi không trách anh, thậm chí còn phải cảm kích anh, nếu anh không tới, e rằng mọi chuyện sẽ càng ầm ĩ hơn”
Anh Bưu nghe xong thì trong lòng mới nhẹ nhõm hơn nhiều.

Đám côn đồ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì sửng sốt, cái quái gì thế này, chuyện này khác hẳn với những gì họ nghĩ, nên ai cũng mơ màng, rất ngạc nhiên về chuyện này.

Bọn họ đều không biết rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Lý Phàm nói với đám côn đồ: “Các cậu bớt giở trò này với tôi đi, tôi còn không biết trong lòng các cậu đang nghĩ gì à?”
Thanh niên cao lớn quay đầu lạnh lùng nhìn đám côn đồ, nếu không tại bọn họ gọi cho anh thì anh sẽ không làm ra những chuyện như vây, giờ anh không nhịn được muốn đánh bọn họ một trận.


Đám côn đồ thấy thanh niên cao lớn giận dữ, thì nuốt nước miếng, trong lòng vô cùng sợ hãi.

Thanh niên cao lớn đo tới, đấm vào mặt mỗi tên: “Mẹ kiếp, đều tại các cậu đã liên lụy tôi.”
Đám côn đồ đành phải đứng im chịu trận, không dám oán hận một câu, vì bọn họ đều hiểu rõ thanh niên cao lớn, nên nhất thời không biết nên làm gì mới tốt.

Bọn họ ôm mặt, trong lòng rất uất ức..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1070


Đám côn đồ rất uất ức, nếu họ sớm biết thân phận của Lý Phàm, thì có đánh chết họ cũng không dám đối đầu với anh, giờ trong lòng họ đang hối hận đến xanh ruột, nhưng trước mắt, bọn họ không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải thuận theo vậy.
Lý Phàm thấy bộ dạng của đám người đó thì không hề có cảm xúc gì, kẻ ác tất có kẻ ác hơn trị, là do bản thân bọn họ tự chuốc lấy, nên bọn họ bị đánh một trận cũng là chuyện tốt.
Lý Phàm hờ hững nói: “Các cậu đi đi.” Mấy người thanh niên cao lớn nghe vậy thì thầm mừng rỡ, vội cảm kích Lý Phàm không ngớt, nếu anh vẫn tiếp tục truy cứu, thì bọn họ xong phim rồi, vì bọn họ biết rõ tính nghiêm trọng trong chuyện này.


Lý Phàm không có tâm trạng để ý đến họ, không bằng thả bọn họ rời đi vào lúc này, hơn nữa anh còn có chuyện cần phải giải quyết, nên chẳng có tâm tự nói nhảm với họ.

Lý Phàm gọi anh Bưu đã xoay người rời đi lại, tò mò hỏi: “Gần đây Sở Trung Thiên đã xảy ra chuyện gì mà chìm nghỉm vậy?”
Anh Bưu nghe xong thì rơi vào trầm tư, nhất thời không biết phải trả lời thế nào, muốn nói lại thôi.

Lý Phàm lạnh nhạt hỏi tiếp: “Chuyện này cần phải che giấu tôi à?”
Anh có thể nhìn ra từ ánh mắt của anh Bưu, chắc chắn anh ta đang giấu anh chuyện gì đó, lần này Lý Phàm không thể nhìn thấu, anh khẳng định đối phương có lời muốn nói với mình.
Anh Bưu nghe vậy đành phải nói ra: “Thật ra ngài Thiên đang gặp rắc rối, con gái ông ấy bị người khác bắt đi rồi”
Lý Phàm nhíu mày hỏi: “Tại sao anh lại không nói chuyện này với tôi?”

Sở Trung Thiên giúp anh nhiều chuyện như vậy, nên anh nghĩ sau này mình cũng có thể giúp đỡ ông ta, nhưng sau khi nghe đến đây, anh lại cực kỳ cạn lời, không ngờ ông ta lại xảy ra chuyện lớn như vậy.
Anh Bưu than thở: “Ngài Thiên không cho tôi nói chuyện này cho cậu biết, sợ cậu lo lắng” “Rốt cuộc chuyện này là sao, cậu nói rõ ra xem nào” Lý Phàm cũng từng nghe nói về con gái Sở Trung Thiên rồi, nhưng chưa hề gặp mặt.

Anh Bưu tin vào mối quan hệ giữa cậu Lý và ngài Thiên, nên nói cho Lý Phàm biết ngay.
Giờ Lý Phàm mới biết đầu đuôi mọi chuyện, hóa ra con gái Sở Trung Thiên đang du học ở nước Anh Đào, sau đó không biết tại sao, thân phận của con gái ông ta bị bại lộ, nên mấy người ở nước đó định con gái ông ta để uy hiếp, tống tiền Sở Trung Thiên.
Lý Phàm nghe đến đây thì hiểu rõ tại sao gần đây Sở Trung Thiên lại mất dạng.

“Giờ ông ta vẫn chưa quay về à?” Lý Phàm lạnh nhạt hỏi.
Lúc này anh Bưu mới đáp: “Đúng vậy, giờ ngài Thiên vẫn chưa quay về, vì yêu cầu mà mấy người trong tổ chức Anh Đào đó đưa ra rất quá đáng, nên ngài Thiên nhất thời không thể rút ra nhiều tiền như vậy.” Lý Phàm lên tiếng hỏi: “Giờ tôi sẽ đi qua Anh Đào, anh có muốn đi cùng tôi không?”

Anh Bưu nhất thời hoảng sợ, vội ngăn cản: “Cậu Lý, cậu đừng nên qua đó, nếu cậu đi, chắc chắn ngài Thiên sẽ trách cứ tôi”
Lý Phàm nghe vậy thì trợn mắt, anh không ngờ anh Bưu lại nói như thế, nhưng anh cũng có thể hiểu rõ tâm trạng hiện tại của anh ta, nên an ủi ngay: “Anh cứ yên tâm, tôi sẽ nói với Sở Trung Thiên một tiếng, ông ta sẽ không trách anh đâu, nếu có thì ông ta cũng sẽ trách cứ tôi”
Anh Bưu do dự, rồi hối hận vì mình đã nói ra câu này, nhưng ngài Thiên có ơn với anh, nên anh luôn muốn bảo ôn, anh nghĩ cậu Lý có bản lĩnh như vậy, nếu cậu ấy đi qua đó, nói không chừng thật sự có thể giúp được ngài Thiên.
Nghĩ đến đây, anh mới yên lòng, anh tin rằng ngài Thiên sẽ không vì chuyện này mà trách cứ anh.
Giờ Lý Phàm và anh Bưu mới đặt vé máy bay tới Anh Đào, sau khi đến nơi, anh liền gọi cho Sở Trung Thiên, ông rất bất ngờ khi nhận được điện thoại của Lý Phàm, lần này ông đã hóa đá tại chỗ.
Sở Trung Thiên vội hẹn nơi gặp mặt, lúc ông nhìn thấy Lý Phàm, còn tưởng anh không hề hay biết nên giả ngốc nói: “Cậu Lý, thật trùng hợp, cậu cũng tới đây chơi à?”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1071


“Ông đừng giả vờ giả vịt với tôi, anh Bưu đã nói hết cho tôi biết rồi”
Lý Phàm hờ hững nói.

Ngài Thiên nghe xong thì hơi ngạc nhiên, rồi tức giận lườm anh Bưu, muốn đối phương giải thích với mình.

Anh Bưu thấy thế thì lúng túng gãi đầu, không biết nên nói gì.

“Ngài Thiên, tôi cũng hết cách rồi, cậu Lý cứ đòi tới đây, tôi không thể ngăn nổi cậu ấy” Anh Bưu gượng cười đáp.


Sở Trung Thiên cũng hiểu rõ suy nghĩ trong lòng anh Bưu, quả thật nếu Lý Phàm muốn tới, thì chẳng ai cản nổi.

Sở Trung Thiên ho khan nói: “Cậu Lý, xảy ra chuyện như vậy, thật sự để cậu phải chê cười rồi” Lý Phàm nghiêm túc hỏi: “Giờ ông đã thương lượng đến đâu rồi, có kết quả gì chưa?”
Ngài Thiên nghe xong mới thành thật nói: “Dã tâm của mấy tên quá lớn, thật sự quá tham lam, tôi cũng muốn đàm phán với họ, nhưng bọn họ không hề cho tôi cơ hội, làm tôi rất đau đầu.


Lý Phàm hiểu rõ suy nghĩ của ngài Thiên, nên hỏi tiếp: “Bọn họ đòi bao nhiêu?
“Khoảng 1500 tỷ” Sở Trung Thiên thở dài.

Lý Phàm nhíu mày, 1500 tỷ, thật ngây thơ, rồi anh nói với Sở Trung Thiên: “Quả thật dã tâm của đám người này quá lớn, ông cứ yên tâm, tôi sẽ giúp ông xử lý êm đẹp chuyện này.


Ngài Thiên nghe vậy thì cực kỳ kích động, ông không ngờ Lý Phàm lại nói thế, giờ ông đã yên tâm hơn nhiều, ông tin rằng có anh ở đây rồi, mọi chuyện sẽ không thành vấn đề.

“Cậu Lý, nếu đã như thế thì tôi yên tâm rồi” Ngài Thiên cực kỳ phấn khởi nói.

Lý Phàm cười đáp: “Được rồi, ông đừng vội cảm kích tôi, ông thật sự chẳng có thành ý khi không nói chuyện này cho tôi biết” Ngài Thiên nghe xong thì cười lúng túng, ông không ngờ Lý Phàm lại nói thế, làm ông rất bất ngờ.


“Cậu Lý, thật ngại quá, để cậu chê cười rồi” Ngài Thiên gãi đầu nói.

Lý Phàm hờ hững nói: “Được rồi, chuyện này không chỉ là vấn đề của ông, mà còn là vấn đề của tôi, nếu tôi đã tới đây rồi, tất nhiên phải giúp đỡ ông”
“Cậu Lý, 1500 tỷ thật sự quá nhiều, nên tôi không trả nổi” Sở Trung Thiên tưởng Lý Phàm muốn trả tiền giúp ông, nên hơi xấu hổ nói.

Lý Phàm cười đáp: “Ngoài việc đưa tiền cho họ thì vẫn còn cách khác hay hơn.


“Cách gì hay hơn?” Sở Trung Thiên hỏi.

Giờ Lý Phàm mới nói cách của mình ra, sau khi biết được cách của anh là cướp lại, Sở Trung Thiên nhất thời mất bình tĩnh, rồi ho khan: “Cậu Lý, cậu đừng đùa nữa, chúng ta không bao giờ cướp được đâu, vì đây là địa bàn của họ.


Sở Trung Thiên không ngờ Lý Phàm to gan như vậy, lại có thể cướp người ở địa bàn của tổ chức Anh Đào, ông ta không khỏi bộ phục sự can đảm này, nếu đổi lại là mình, ông ta chắc không dám làm như vậy.

Ông ta biết ở nước Anh Đào, thế lực tổ chức Anh Đào này lớn cỡ nào, dù ở Hán Thành, ông ta hô mưa gọi gió, nhưng ở đây thì cũng là nước xa không cứu được lửa gần, nếu có thể, ông ta đã sớm làm như vậy rồi.


“Cậu Lý, làm như vậy có chút quá mạo hiểm nhỉ.

” Sở Trung Thiên ho khan một tiếng.

Nghe đối phương nói ra ý kiến vậy, còn không bằng ông ta nghĩ cách kiếm tiền đổi con gái ra.

Tất nhiên, Lý Phàm hiểu Sở Trung Thiên đang nghĩ gì, anh thản nhiên nói: “Dù biện pháp này có chút mạo hiểm, nhưng ông yên tâm, tôi nắm chắc nên mới nói như vậy.


“Cậu Lý, cậu nói thật sao?” Sở Trung Thiên vô cùng kích động, nếu như vậy thì không còn gì tốt hơn.

Sở Trung Thiên tin Lý Phàm sẽ mang đến kỳ tích cho mình, nếu đối phương ra tay, chắc chắn mã đáo thành công.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1072


Sau khi biết suy nghĩ của Sở Trung Thiên, Lý Phàm cũng đã hiểu ý của đối phương, cười nói: “Ông không cần lo lắng về chuyện này, tôi hoàn toàn nắm chắc có thể khống chế được.


Lúc này Sở Trung Thiên mới yên tâm, ông ta không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phàm, ông ta tin bản lĩnh của Lý Phàm chắc chắn sẽ không khiến mình thất vọng.

Sở Trung Thiên suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Cậu Lý, nếu đã nói như vậy, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người bên đó ra gặp mặt.

” “Được.


” Lý Phàm gật đầu nói.

Sở Trung Thiên đành phải gọi một cuộc điện thoại, ông ta cũng không biết mình làm thế đúng hay không, nhưng hiện tại, ông ta cũng chỉ có thể đặt hệ vọng lên người Lý Phàm.

Sau khi biết được Sở Trung Thiên đã gom được tiền, thủ lĩnh Anh Đào đã mắc lừa, lập tức hẹn địa điểm gặp mặt.

Nơi hẹn gặp mặt chính là một nhà hàng của Anh Đào.

Sở Trung Thiên chỉ dẫn Lý Phàm và anh Bưu, đồng thời mang mười mấy người theo, ông ta biết đối phương không cho mang quá nhiều người, nếu không thì ông ta đã sớm mang hết người của mình tới rồi.

Thủ lĩnh Anh Đào đã chờ được lúc lâu rồi, vừa nhìn thấy Sở Trung Thiên, ông ta lập tức tỏ vẻ giễu cợt, ông ta cũng biết rõ địa vị của Sở Trung Thiên ở Hán Thành, nhưng đối phương thua trong tay mình khiến ông ta cảm thấy hết sức sung sướng.

Đến lúc đó, sau khi lấy được tiền, trả người về, ông ta lại rêu rao một hồi, còn có thể nâng cao danh tiếng của mình.

Nghĩ vậy, thủ lĩnh Anh Đào hết sức kích động.

Khi ba người Sở Trung Thiên và Lý Phàm còn có anh Bưu đi đến nơi hẹn, Sở Trung Thiên phát hiện không nhìn thấy bóng dáng con gái mình đâu, ông ta có vẻ nghi hoặc, nhìn về phía thủ lĩnh Anh Đào.


Tất nhiên thủ lĩnh Anh Đào hiểu được suy nghĩ của Sở Trung Thiên, ông ta búng tay một cái, lập tức một cô gái xinh đẹp bị trói gô cổ và chéo cánh tay ra sau được mang ra ngoài.

Lý Phàm nhìn về phía cô gái, cô gái đó đúng là khá xinh đẹp, hơn nữa dáng người rất quyến rũ, có thể nói là ngực tấn công công phòng thủ.

Anh không ngờ một lão già thô kệch như Sở Trung Thiên lại có một cô con gái xinh đẹp như vậy.

Nhìn thấy con gái mình không có việc gì, Sở Trung Thiên cảm thấy yên tâm rồi, khi nhìn thấy con gái, ông ta hết sức kích động.

Lúc này thủ lĩnh Anh Đào mới nói vào vấn đề chính: “Bây giờ ông có thể giao tiền ra rồi.


“Nếu con gái tôi có việc gì, tôi sẽ không để cho các người sống yên ổn đâu”
Sắc mặt Sở Trung Thiên lạnh như băng nói.

Ông ta không hề nói đùa với thủ lĩnh Anh Đào, lời của ông ta đều là thật, nếu con gái ông ta xảy ra chuyện, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đám người Anh Đào đó.

Nghe vậy, đám thủ lĩnh Anh Đào giật nảy mình, bọn họ ít nhiều đã bị lời của Sở Trung Thiên dọa sợ, bọn họ hơi sững người, lúc lâu sau cũng không thốt nên lời.

“Yên tâm, con gái ông sẽ không xảy ra chuyện gì.



Thủ lĩnh Anh Đào mở miệng nói: “Tôi chỉ vì tiền, nên tôi sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy.


Nghe vậy, Sở Trung Thiên mới cảm thấy yên tâm.

Thủ lĩnh Anh Đào thản nhiên nói: “Giờ tiền đang ở đâu?”
Lúc này Sở Trung Thiên mới lấy ra một thẻ ngân hàng, nói: “Đều ở đây”
Nghe vậy, thủ lĩnh Anh Đào lập tức kích động, mắt dán vào thẻ ngân hàng để trên bàn, không khỏi dao động.

Ông ta không ngờ đối phương lại có một thẻ ngân hàng, điều này khiến ông ta rất bất ngờ, ông ta không kìm được vặn vặn hai bàn tay, trong lòng hết sức kích động.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1073


Thủ lĩnh Anh Đào bật cười lớn nói: “Ông đúng là không khiến tôi thất vọng, nếu đã như vậy thì tôi rất yên tâm, vật này cứ giao tôi bảo quản đi.

” Sở Trung Thiên nhìn về phía Lý Phàm, Lý Phàm giật thẻ ngân hàng lại khiến đàm thủ lĩnh Anh Đào giận tím mặt.

Thủ lĩnh Anh Đào lạnh lùng nhìn Lý Phàm, ông ta lấy làm lạ không biết đối phương lấy dũng khí từ đầu mà dám ngăn cản bọn họ, điều này khiến ông ta vô cùng bất ngờ.

“Mày hãy đưa đồ lại cho tao”
Thủ lĩnh Anh Đào lạnh giọng quát.


Ngay cả Sở Trung Thiên còn chẳng dám làm gì ông ta, mà một thằng nhóc bắt mũi chưa sạch lại dám phá hỏng chuyện tốt của mình.

Thấy Lý Phàm không nói gì, thủ lĩnh Anh Đào bất giác vung tay lên.

Mười mấy người đàn ông quỳ ngồi phía sau ông ta đột nhiên đứng lên, sau đó rút đao võ sĩ của mình ra, bọn họ giận dữ nhìn Lý Phàm, rồi lao vào tấn công anh.

Thấy vậy, Lý Phàm không nói gì, chỉ mỉm cười, coi như một chuyện cười, đã đến lúc này rồi mà mấy thủ lĩnh Anh Đào này còn suy nghĩ viển vông như thế, chẳng khác nào đang tìm chết.

Lúc này, Lý Phàm lập tức đối phó với đám người kia, cũng nhân dịp hỗn loạn cướp con gái của Sở Trung Thiên tới.

Thấy vậy, mọi người đều ngơ ngác, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin là thật, bọn họ lập tức sững sờ, lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

“Sao thằng nhóc này lại lợi hại như vậy.


Đám người hít sâu một hơi, cảm thấy hết sức khó tin.


Đám người đó đều không ngờ Lý Phàm lại lợi hại như thế, rất nhiều võ sĩ cao thủ bị Lý Phàm đánh ngã trên mặt đất, gần như không có khả năng chống trả.

Sở Linh con gái của Sở Trung Thiên vô thức núp ở sau lưng Lý Phàm, cô cảm thấy rất sợ hãi, cô tưởng mình chết chắc rồi, nào ngờ Lý Phàm lại có thể dễ dàng đối phó với những người đó.

Sau khi nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Lý Phàm, cô chợt cảm thấy đối phương mang đến cảm giác rất an toàn, hơn nữa nhìn sườn mặt thì hình như đối phương còn rất đẹp trai.

“Sở Trung Thiên, ông làm thế này là có ý gì?”
Thấy thế, thủ lĩnh Anh Đào bất giác quát lớn Sở Trung Thiên, đến tận bây giờ, ông ta mới biết mình đã bị chơi xỏ, ông ta cực kì phẫn nộ, muốn Sở Trung Thiên cho mình một lời giải thích.

Nghe vậy, Sở Trung Thiên lập tức bật cười lớn một tiếng, ông ta lạnh lùng nhìn đối phương, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn không biết xấu hổ nói với ông ta như vậy, ông ta cũng không biết sao đối phương lại can đảm thế.

Theo như Sở Trung Thiên thấy thì chắc chắn đối phương đang tự chuốc lấy đau khổ, Sở Trung Thiên cười lạnh với thủ lĩnh Anh Đào, nói: “Ông bất nhân thì cũng đừng trách tôi bất nghĩa.


Câu này của Sở Trung Thiên đã chọc thủ lĩnh Anh Đào nổi giận, ông ta lập tức lấy ra một chiếc điện thoại, nhanh chóng gọi đi.


“Sở Trung Thiên, đây là ông tự chuốc lấy, đây thế nhưng là địa bàn của tôi, nếu ông muốn chống đối tôi thì tôi sẽ khiến ông không thể rời khỏi nước Anh Đào.

” Sắc mặt thủ lĩnh Anh Đào lạnh như băng nói.

Nhưng lời này của ông ta chẳng hề khiến Sở Trung Thiên dao động, từ khi nhìn thấy thủ lĩnh Anh Đào, Sở Trung Thiên đã tính toán xong tất cả, dù có không thể sống sót rời khỏi nơi này thì Sở Trung Thiên cũng không hề sợ hãi.

Dù sao đi nữa cũng chết thì ông ta còn lo lắng nhiều như vậy làm gì?
Thấy Sở Trung Thiên không hề bị dao động, thủ lĩnh Anh Đào cảm thấy rất buồn bực, Sở Trung thiên như vậy khiến ông ta cảm thấy khó hiểu, ông ta không ngờ Sở Trung Thiên lại cố chấp như thế, điều này khiến ông ta rất bất ngờ.

Lúc lâu sau, ông ta vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vào thời điểm như thế này, trước mắt ông ta cũng chỉ có thể giữ bình tĩnh mới được, nói thật, kết quả này khiến ông ta cảm thấy rất kinh hãi.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1074


“Khá lắm, đây là do ông tự chuốc lấy.

” Thủ lĩnh Anh Đào lạnh lùng thốt lên.

Cứu binh ông ta mang đến sẽ tới ngay, nên sau khi nhìn thấy cảnh trước mắt, Sở Trung Thiên cũng không hề dao động mà còn nhìn bọn họ như nhìn đám ngốc.

Ông ta bất giác nhìn về phía Lý Phàm, ông ta chỉ có thể gửi gắm tất cả hi vọng vào Lý Phàm, chỉ có Lý Phàm, nói không chừng có thể giúp ông ta thoát khỏi tình cảnh nan giải trước mắt.


Thủ lĩnh Anh Đào biết người quan trọng nhất là Lý Phàm, nếu giải quyết xong Lý Phàm thì tất cả chỉ còn là chuyện vặt.

Sau khi võ sĩ nước Anh Đào chạy đến, bọn họ vây kín cửa ra vào đến con kiến chui cũng không lọt.

Sở Trung Thiên và Trương Đức Võ nhướng mày, bọn họ đều không nghĩ tới thủ lĩnh Anh Đào lại mai phục nhiều người như vậy.

“Giết cậu ta.

” Thủ lĩnh Anh Đào chỉ vào Lý Phàm, tức giận nói.

Nếu không phải do Lý Phàm thì chuyện của ông ta cũng không bị phá hư, bây giờ ông ta chỉ có một ý nghĩ chính là diệt trừ Lý Phàm.

Nghe vậy, mọi người đều sững sờ, bọn họ lập tức quay sang nhìn Lý Phàm, đều cảm thấy vô cùng căm hận, xúc động đến mức đã nghĩ xong nên giết Lý Phàm như thế nào.

Thấy thế, Lý Phàm cũng không quan tâm lắm, những người này muốn ra tay với mình, đúng là không khỏi quá viển vông, nhưng mà Lý Phàm biết điều đó quan trọng như thế nào.

Tuy nhiên, Lý Phàm cũng không hề sợ hãi, nếu đám người đó muốn chơi với mình thì anh cũng chẳng ngại chơi khô máu với bọn họ.


“Được, nếu các người muốn ra tay với tôi thì cứ lên hết đi.

” Lý Phàm ngoắc ngón tay nói.

Thấy Lý Phàm như vậy, đám người đó đều nổi giận, đã đến nước này mà đối phương còn phách lối như thế, rõ ràng không coi bọn họ ra gì, bọn họ cũng không biết Lý Phàm lấy đâu ra sự tự tin đó, mà dám nói với bọn họ như thế.

Nhưng bọn họ lại rất nắm chắc, bọn họ điên cuồng tấn công Lý Phàm, đao trong tay võ sĩ phát ra ánh sáng lấp lánh, khiến người ta khó lòng phòng bị.

Lý Phàm nhanh chóng né được, đồng thời giễu cợt nói: “Thì ra các người chỉ có chút thực lực này, chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi, tôi còn tưởng các người lợi hại cỡ nào chứ?”.

truyện đam mỹ
Nghe thấy lời châm chọc của Lý Phàm, sắc mặt các võ sĩ đều trở nên khó coi, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, tên này rõ ràng đang cố ý giễu cợt bọn họ mà.

Các võ sĩ bắt đầu điên cuồng tấn công Lý Phàm, Lý Phàm cũng chẳng hề dao động, anh chỉ coi đây như trò hề, anh trở tay đấm ra một đấm, nói: “Ha ha, đây là do các người tự chuốc lấy nhé.


Nhất thời, các võ sĩ không làm gì được Lý Phàm, đều cảm thấy nhức đầu, bọn họ đều không ngờ Lý Phàm lại khó đối phó như thế, điều này đúng là vượt quá tưởng tượng của mình.


“Nhãi con, có vẻ chúng tôi đã xem thường cậu, nhưng cậu đừng quá huênh hoang, cậu sẽ không chạy thoát được đâu.

” Lúc này, dù biết Lý Phàm khó đối phó, nhưng thủ lĩnh Anh Đào vẫn không quên buông lời đe dọa.

Lý Phàm vẫn bình tĩnh, hơn nữa còn thản nhiên nhìn đám người đó, anh hiểu đạo lý bắt giặc phải bắt vua trước, nếu cứ tiếp tục như vậy thì thể lực của anh cũng sẽ nhanh chóng không chống đỡ nổi nữa.

Thủ lĩnh Anh Đào sững sờ, sau khi nhìn thấy ánh mắt Lý Phàm, ông ta chợt có dự cảm xấu, chẳng lẽ đối phương định ra tay với minh sao? Nếu vậy thì coi như phiền phức lớn rồi.

Thủ lĩnh Anh Đào theo bản năng lui về phía sau mấy bước, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.

“Chẳng lẽ cậu định ra tay với tôi?” Thủ lĩnh Anh Đào khiếp sợ lui về phía sau mấy bước.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1075


Lý Phàm trực tiếp bắt lấy cổ thủ lĩnh Anh Đào, sau đó nói với người chung quanh: “Nếu các người còn tới gần, thủ lĩnh các người sẽ gặp nguy hiểm.


Nghe vậy, các võ sĩ nước Anh Đào liếc nhìn nhau, không ai dám tùy tiện ra tay, ngộ nhỡ Lý Phàm ra tay với thủ lĩnh bọn họ thì xong đời rồi, bọn họ biết điều đó nguy hiểm cỡ nào.

Bọn họ nhất thời nhốn nháo, không biết nên làm gì.

Nhìn thấy dáng vẻ chần chờ của bọn họ, thủ lĩnh tức giận quát lớn: “Rốt cuộc, các người có nghe thấy hay không, mau nghe lời cậu ta.

Thả tôi ra, nếu không tôi sẽ cho cậu biết tay.



Mọi người đều ồ lên, bọn họ đều cảm thấy bất ngờ về điều này, nếu không phải tự mình chứng kiến, bọn họ cũng không dám tin là thật, lúc lâu sau bọn họ cũng không biết phải làm gì cho đúng.

Thủ lĩnh Anh Đào hít sâu một hơi, ông ta lạnh lùng nhìn Lý Phàm, cau mày nói: “Cậu tốt nhất hãy thả tôi ra, bằng không, cậu sẽ biết thế nào là lễ độ, cậu chắc chắn sẽ không thể sống sót rời khỏi đây.


Lý Phàm cười nói: “Yên tâm đi, tôi đã sớm nghĩ kỹ chuyện này rồi, khỏi nhọc công ông lo lắng.


Thủ lĩnh Anh Đào lập tức cảm thấy mờ mịt, đã đến nước này rồi mà đối phương còn bình tĩnh như thế, thật quá can đảm đi, không phải người bình thường có thể làm được.

Lý Phàm thản nhiên nói với thủ lĩnh Anh Đào: “Ông không phải đối thủ của tôi, tôi hi vọng tốt nhất ông đừng tự tìm phiền phức.


Thủ lĩnh Anh Đào trợn tròn mắt, cảm thấy hết sức khó hiểu, không biết nên làm như thế nào cho phải, chợt mở miệng nói: “Cậu muốn thế nào mới có thể thả tôi ra.


“Sau khi đưa chúng tôi đến sân bay, tôi sẽ lập tức thả ông ta.

” Lý Phàm cười nói.


Thủ lĩnh Anh Đào biến sắc, rõ ràng không đồng ý lắm, ông ta vô cùng căm hận mấy người Lý Phàm thì làm sao có thể thả người, hơn nữa nếu ông ta bị ép đến sân bay thì ông ta làm sao giữ được thể diện chứ?
Nghĩ vậy, trong lòng ông ta hết sức phản đối.

Nhưng hiện tại, Lý Phàm cũng không có lựa chọn khác, nếu thủ lĩnh Anh Đào đã muốn đấu với mình, thì anh sẽ chơi đùa với ông ta một chút.

“Tốt, tôi biết ông sẽ không dễ dàng thả người, nhưng ông cũng đừng quên, nếu ông không thả người thì e là ông cũng không ra được khỏi nơi này.

” Lý Phàm mở miệng nói.

Thủ lĩnh Anh Đào trầm giọng nói: “Chỉ sợ cậu sẽ không rời được khỏi đây.


“Vậy chúng ta có thể đánh cược một lần, hiện tôi đã không quan tâm đến sống chết, nên tôi cũng không quan tâm đến điều đó.

” Lý Phàm mỉm cười.

Nhìn thấy nụ cười nguy hiểm của Lý Phàm, thủ lĩnh Anh Đào không khỏi nuốt nước bọt, nếu đồng quy vu tận với đối phương thì ông ta chắc chắn không qua được cửa ải này, vì vậy dù thế nào, ông ta cũng phải nghĩ cách từ chối mới được.

“Không được, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý với cậu.


” Thủ lĩnh Anh Đào bực tức nói.

Lý Phàm buông tay nói: “Nếu đã như vậy thì cũng đừng trách tôi không khách khí, đây là do ông nói nhé.


Thủ lĩnh Anh Đào hít sâu một hơi, cảm thấy rất bất ngờ về điều này, ông ta cảm thấy rất mờ mịt, rốt cuộc tên này là ai, sao lại bình tĩnh như thế.

Thấy cảnh này, Sở Trung Thiên và anh Bưu không khỏi duỗi ngón tay cái vì Lý Phàm, cậu ấy thật thông minh, biết dùng chiêu này để uy hiếp, nếu cứ như vậy thì sẽ an toàn hơn nhiều.

Thủ lĩnh Anh Đào biết bây giờ mình cũng không có lựa chọn nào khác, ông ta đành nói: “Được, tôi có thể đồng ý yêu cầu của cậu.


Lý Phàm để mấy người Sở Trung Thiên bắt đầu đặt vé máy bay.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1076


Lý Phàm mang theo thủ lĩnh Anh Đào ngồi trên một chiếc xe, đám đàn em của ông ta đều không dám ra tay, dù sao thủ lĩnh là chén vàng của bọn họ, nếu bọn họ khiến thủ lĩnh bị đánh chết thì bọn họ biết đi đâu lĩnh tiền chứ?
Vì vậy, đám đàn em thủ lĩnh Anh Đào đã chuẩn bị sẵn sàng, nên điều này chẳng làm bọn họ dao động nhiều.

Lý Phàm nói với thủ lĩnh Anh Đào: “Được rồi, đến nước này rồi, ông cũng không cần nói nhiều như vậy, tôi hiểu ông đang nghĩ gì, nên bình tĩnh thì vẫn phải bình tĩnh một chút.


Thủ lĩnh Anh Đào sầm mặt lại, cảm giác hết sức uất ức, nhưng ông ta là thủ lĩnh Anh Đào, chưa từng rơi vào hoàn cảnh như thế này, ông ta cảm thấy vô cùng phiền muộn, nhưng lúc này ông ta cũng chẳng biết nói gì.


Đám đàm em của ông ta đi theo chiếc xe này đến tận sân bay.

Thủ lĩnh Anh Đào tin tưởng người của mình đã bố trí sát thủ mai phục sẵn sàng, ông ta tin chỉ cần vừa xuống xe, Lý Phàm chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Sau khi xuống xe, Lý Phàm đã cảm nhận được sát khí xung quanh, rõ ràng đám người này định công khai ra tay ở nơi này, nhưng vì anh đang uy hiếp thủ lĩnh Anh Đào nên bọn họ mới chần chừ chưa ra tay.

Thủ lĩnh Anh Đào cảm thấy hết sức buồn bực, ông ta khó hiểu nhìn Lý Phàm, không hiểu rốt cuộc Lý Phàm muốn làm gì, không nhịn được nói: “Bây giờ cậu có thể thả tôi ra được rồi nhỉ?”
Lý Phàm nói với anh Bưu và cha con Sở Trung Thiên: “Mọi người cứ lên trước đi, lát nữa tôi sẽ đến.


Sở Trung Thiên và anh Bưu liếc nhìn nhau, đều hết sức khó xử, nhất là Sở Trung Thiên, đối phương đã giúp ông ta một việc lớn, hiện tại Lý Phàm lại để bọn họ đi trước, một mình ở lại nơi này, ít nhiều trong lòng bọn họ đều cảm thấy rất xấu hổ.

Sở Trung Thiên không khỏi cảm động nói: “Cậu Lý, tôi không thể đi, nếu tôi đi thì cậu phải làm thế nào?”
Lý Phàm trừng mắt: “Tôi tự có cách.



Trong lòng thủ lĩnh Anh Đào cười gằn, ông ta cho rằng Lý Phàm chắc chắn không thể thoát khỏi nơi này, chắc chắn tự mình chuốc lấy khổ, ông ta đã nghĩ xong cách làm sao để Lý Phàm biết mình lợi hại.

Ông ta nghĩ rất đơn giản, chính là muốn để Lý Phàm chứng kiến sự lợi hại của bản thân, nên ông ta dứt khoát ra tay với Lý Phàm.

Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của thủ lĩnh Anh Đào, Lý Phàm đã có thể đoán ra suy nghĩ của đối phương, anh chợt thả đối phương ra, nhưng anh vừa buông tay thì lập tức có mấy tiếng súng vang lên.

Anh theo bản năng tránh né, nên người cũng không hề bị tương, nhanh đến mức khiến các sát thủ đang nhắm vào mình không khỏi hoảng hốt.

Các sát thủ đó rất tự tin vào khả năng bắn súng của mình, bọn họ tưởng rằng bách phát bách trúng, nào ngờ Lý Phàm lại né được.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ cũng không dám tin là thật.

Bọn họ hít sâu một hơi, không thể tin công phu tránh né của Lý Phàm lại lợi hại như thế.


Nhất thời, thủ lĩnh Anh Đào cảm thấy mờ mịt, không hiểu đang xảy ra chuyện gì, hiện ông ta chỉ có suy nghĩ phải giết chết Lý Phàm, ông ta lạnh lùng nhìn Lý Phàm nói: “Nhóc con, tôi thấy cậu đang tự chuốc lấy khổ, tôi khuyên cậu đừng tự tìm phiền phức nữa.


Nghe vậy, Lý Phàm chỉ cười không nói gì, anh coi như mình đang nghe chuyện cười, đã đến nước này rồi mà thủ lĩnh Anh Đào còn tự tin như thế.

Lúc này, rất nhiều người xông ra, định ngăn Lý Phàm lên máy bay.

Lý Phàm vừa ra tay vừa trốn tránh, khiến đám sát thủ luống cuống tay chân, mà không tóm được bóng dáng Lý Phàm.

Bởi vì bóng dáng Lý Phàm quá nhanh, bọn họ căn bản cũng không biết Lý Phàm ở nơi nào, sau đó thủ lĩnh Anh Đào chợt trợn tròn mắt, ông ta không nghĩ tới Lý Phàm lại khó đối phó như thế.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1077


Lần này ông ta cảm thấy mờ mịt, tên này mạnh quá, hoàn toàn là vượt quá tưởng tượng của mình.

Sắc mặt ông ta trầm xuống, mắt thấy Lý Phàm cách máy bay càng ngày càng gần, nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ đối phương sẽ chạy mất, ông ta rất tức giận.

Nhưng trước mắt, điều duy nhất ông ta có thể làm là đứng nhìn mà không làm được gì, bởi vì tốc độ hành động của Lý Phàm quá nhanh, đám người đó căn bản không cản được Lý Phàm, thậm chí không phải là đối thủ của Lý Phàm.

Không bao lâu, đám người đó đều thất bại, đều không khỏi bội phục Lý Phàm.


Sau khi lên máy bay, Lý Phàm cười nói với thủ lĩnh Anh Đào: “Quá tham lam cũng không tốt, nếu ông đưa ra ba trăm tỷ, có lẽ còn có chút tiền, bây giờ thì xôi hỏng bỏng không, thật thông cảm cho ông.


Thủ lĩnh Anh Đào bị chọc giận gần như tức điên, ông ta hận không thể lấy súng ra, nhưng đàn em bên cạnh đã lắc đầu nói: “Thủ lĩnh, xin hết sức bình tĩnh.


Thủ lĩnh Anh Đào âm thầm ghi nhớ gương mặt Lý Phàm, ông ta thề nhất định phải đòi lại sỉ nhục hôm nay.

Chuyện thủ lĩnh Anh Đào bị người ta cưỡng ép nhanh chóng truyền khắp nước Anh Đào, mọi người đều xem chuyện này như trò cười.

Thủ lĩnh Anh Đào không thể ngờ được, ông ta vốn định ám toán Lý Phàm, nào ngờ hôm nay ông ta lại bị chính Lý Phàm ám toán, bây giờ ông ta cảm thấy hết sức không thoải mái, ông ta chỉ có một ý nghĩ, đó chính là diệt trừ Lý Phàm, không quan tâm phải dùng phương pháp gì.

Ông ta gần như tức đến điên rồi, ông ta không ngờ Lý Phàm lại khó y đối phó như vậy, điều này khiến ông ta rất đau đầu.

“Thằng nhóc này quá phách lối!” Thủ lĩnh Anh Đào bực tức nói.


Đàn em của ông ta vội an ủi, muốn thủ lĩnh bìn tĩnh lại.

Sắc mặt thủ lĩnh Anh Đào lạnh lùng, phân phó đàn em của mình đi điều tra những người bên cạnh liên quan tới Lý Phàm bao gồm tư liệu và thân phận của Lý Phàm, ông ta không tiếc bất cứ giá nào diệt trừ Lý Phàm.

Thủ lĩnh Anh Đào chưa từng phải chịu khuất nhục như vậy, ông ta thề nhất định phải khiến cho Lý Phàm trả giá nặng nề, nếu như không khiến Lý Phàm trả giá nặng nề, thì tất cả những gì ông ta làm đều phí công vô ích rồi.

Bây giờ ông ta vô cùng căm hận Lý Phàm, ông ta chỉ muốn giết chết Lý Phàm, vào lúc này, ông ta lạnh lùng nhìn tên đàn em khác một chút.

Nhìn thấy ánh mắt đầy sát ý của đại ca mình, đám đàn em đều giật nảy mình, nói thật, bọn họ đều bị hù dọa rồi.

Lúc này Lý Phàm đã quay về đến máy bay, thấy anh không có chuyện gì, Sở Trung Thiên mới cảm thấy an tâm, ông ta đã rất lo lắng sợ Lý Phàm xảy ra chuyện gì, bây giờ thấy Lý Phàm không hề hấn gì thì cảm thán nói: “Cậu Lý, tôi tưởng cậu sẽ không trở về.


Lý Phàm trừng mắt, chuyện gì đã xảy ra với Sở Trung Thiên thế, anh có ý tốt giúp đối phương, còn đối phương thì hay rồi, lại ở chỗ này nguyền rủa mình.


Nhưng anh biết đối phương cũng là vì lo lắng cho mình, nên mới vô tình nói lời như vậy.

Lý Phàm xua tay nói: “Được rồi, chuyện đã qua thì cứ cho qua đi, quan trọng nhất là đám người kia sẽ còn tiếp tục đến gây sự, nên tôi khuyên mọi người hãy cẩn thận một chút thì hơn.


Sở Trung Thiên khẽ gật đầu, nói: “Nếu là ở nước Anh Đào, tôi chắc chắn không hề có phần thắng nào, nếu về tới Hán Thành rồi, e là ông ta cũng phải dè dặt một chút, đến lúc đó ông ta chắc chắn rất khó thành công.


Lý Phàm thì không cho là vậy, anh cảm giác được thủ lĩnh Anh Đào chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, dù Sở Trung Thiên rất bình tĩnh tự tin, nhưng Lý Phàm biết chuyện này phải chuẩn bị sẵn sàng mọi mặt mới được.

.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1078


Sở Trung Thiên cũng giới thiệu để con gái mình quen biết Lý Phàm một chút.

Con gái Sở Trung Thiên lập tức cười nói với Lý Phàm: “Xin chào anh, tôi tên Sở Linh.


Nghe thấy cái tên này, Lý Phàm cười nói: “Tên nghe rất êm tai, tôi tên Lý Phàm.



“Cám ơn anh đã cứu mạng tôi, nếu như không ngại, sau khi bay về, tôi có thể mời anh ăn một bữa cơm không?”
Sở Linh tò mò hỏi một câu.

Lý Phàm hơi sững sờ, sau khi nhìn thấy biểu lộ của đối phương, anh cũng không đành lòng cự tuyệt, nếu từ chối như vậy, không biết sẽ khiến đối phương đả kích lớn cỡ nào, anh nghĩ một chút, cuối cùng không cự tuyệt.

“Tất nhiên là có thể rồi.

” Lúc này, Lý Phàm mới lên tiếng.

Nghe vậy, Sở Linh cảm thấy hết sức vui mừng.

Thấy con gái mình và Lý Phàm trò chuyện thoải mái như vậy, Sở Trung Thiên cũng rất vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy tình cảm tốt đẹp giữa con gái mình và Lý Phàm, ông ta lại khẽ nhíu mày.


Chỉ có điều cậu Lý đã có vợ rồi, Sở Trung Thiên lắc đầu, cũng không suy nghĩ quá nhiều, nếu cậu Lý bằng lòng thì với thân phận của cậu Lý, có bao nhiêu vợ cũng không thành vấn đề gì.

Nếu Lý Phàm biết được suy nghĩ của Sở Trung Thiên lúc này, anh chắc chắn sẽ không còn gì để nói, đây chẳng qua là làm quen một chút, không cần phải đến mức đó chứ.

Lý Phàm cũng chẳng buồn vạch trần suy nghĩ lung tung của Sở Trung Thiên, nếu Sở Trung Thiên nghĩ như vậy, anh cũng không cần thiết dông dài quá nhiều với ông ta.

Sau khi máy bay hạ cánh, Sở Trung Thiên cười nói: “Hai người đi ăn cơm đi, tôi đi trước.


Lý Phàm hơi sững sờ, anh cũng nhìn ra Sở Trung Thiên đang tạo cơ hội cho mình và con gái ông ta.

Lý Phàm cảm thấy rất bất đắc dĩ, anh vốn chỉ khách sáo đáp ứng, nào ngờ Sở Trung Thiên và Sở Linh lại coi là thật.

“Cậu Lý, cậu phải bảo vệ tốt con gái tôi đấy, có chuyện gì, có thể kịp thời gọi điện thoại cho tôi.


” Sở Trung Thiên rất yên tâm về Lý Phàm, nếu có Lý Phàm bên cạnh con gái mình, ông ta tin con gái mình sẽ không có việc gì đâu.

Lý Phàm lập tức cam đoan với ông ta.

Sở Linh có thể tính là một nhà ẩm thực, cô hiểu rất rõ về các món ngon Hán Thành, máy bay vừa hạ cánh, Sở Linh đã kéo Lý Phàm đi tới một trung tâm thương mại.

Sau khi tiến vào trung tâm thương mại, Lý Phàm đành phải cùng Sở Linh shopping, nói thật, anh không hề hứng thú với việc mua sắm, không biết tại sao sau khi tới cửa hàng, con gái lại dồi dào tinh lực như thế chứ?
Sau khi vào trung tâm thương mại, Sở Linh chỉ đi tham quan một vòng, chứ cũng không muốn mua đồ vật gì, khi đi tới cửa hàng đồ trang sức, Sở Linh liền bị một món trang sức hấp dẫn, đó chính là một sợi dây chuyền sapphire.

Lý Phàm có thể nhìn ra Sở Linh rất thích dây chuyền sapphire này, sau khi nhìn thấy nó, Sở Linh liền hỏi cô gái bán hàng: “Chào cô, tôi có thể đeo thử một chút hay không?”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1079


Nhìn thấy cách ăn mặc của Sở Linh, cô gái bán hàng biết đối phương là một đại tiểu thư, cô ta khẽ gật đầu, nói với Sở Linh: “Được.


Đeo dây chuyền sapphire lên, Sở Linh rất vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy giá cả, cô lại không mua, dù cô xem như là một thiên kim đại tiểu thư, nhưng cô không muốn tiêu quá nhiều tiền cho đồ trang sức.


Lý Phàm không kìm được nói: “Tôi thấy dây chuyền này rất hợp với cô, hay là mua đeo đi.


Sở Linh cao hứng ngẩng đầu nói: “Thật sao?”
Cô gái bán hàng cười tủm tỉm nhìn Lý Phàm nói: “Thưa anh, anh muốn mua cho cô đây sao?”
Trong giọng nói của cô ta mang theo mấy phần chất vấn, rõ ràng cô ta không tin Lý Phàm có thể mua nổi dây chuyền này.

Nghe vậy, Lý Phàm cũng chẳng thèm quan tâm, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn nói chuyện với mình như thế, đây không phải ý nghĩ hão huyền sao? Lý Phàm cũng không để ý lời cô gái bán hàng lắm, chỉ cho rằng cô ta quá đơn thuần.

“Có thể nói như vậy.


” Lý Phàm thản nhiên nói.

Lúc này, một người đàn ông quần là áo lượt đi tới, thấy cảnh này, anh ta quyết định châm chọc Lý Phàm một chút, chủ yếu do anh ta coi trọng Sở Linh, sau khi nhìn thấy sự xinh đẹp của Sở Linh, anh ta muốn tiến lên bắt chuyện.

Cho nên anh ta mới muốn ra tay với Lý Phàm, chợt giễu cợt Lý Phàm: “Anh này, nhìn dáng vẻ này của anh, có lẽ trên người chẳng thể có nhiều tiền như vậy đâu nhỉ, dây chuyền sapphire này có giá là ba tỷ đấy.


Sở Linh hoàn toàn không nghĩ tới cô gái bán hàng và người đàn ông ăn mặc là lượt đều nhằm vào Lý Phàm, cô cũng không có ý nghĩ xem thường Lý Phàm, huống hồ Lý Phàm cứu mình, bây giờ đối phương lại bị người ta nhằm vào, cô không thể chịu được, cau mày nói: “Có quan hệ gì với các người, tôi không cần sợ dây chuyền sapphire này nữa.


Lý Phàm cảm thấy rất cảm động, thực ra anh mang theo khá nhiều tiền, có thể mua được, anh đã nhìn ra Sở Linh rất hiểu lòng người, nhưng vào thời điểm như thế này, Lý Phàm cũng không có so đo quá nhiều.


Lúc này, cô gái bán hàng châm chọc Lý Phàm: “Không có tiền cũng không cần mua, anh không thể giả nổi công tử Bạc Liêu đâu.


Lý Phàm cười hỏi: “Sao cô biết tôi không mua nổi chứ?”
Người đàn ông ăn mặc là lượt châm chọc nói: “Thế nào, anh định tỏ vẻ khí phách sao, anh có số tiền đó không, nếu không có tiền cũng không cần ở chỗ này cắm hành tây đóng vai con voi nữa.

”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1080


Nghe vậy, Lý Phàm cũng chẳng hề dao động, anh ngẩng đầu nhìn người đàn ông quần áo là lượt, anh không biết đối phương có thù hận gì với mình mà cứ cố tình gây sự với mình thế?
Lý Phàm biết, nếu như mình không thể hiện ra chút bản lĩnh thật sự, thì đối phương chắc chắn sẽ không tin tưởng, nghĩ vậy, Lý Phàm quyết định phải để đám người đó biết được sự lợi hại của mình.

“Tốt, tôi muốn mua dây chuyền sapphire này.” Lý Phàm thản nhiên nói.


Nghe vậy, cô gái bán hàng lập tức ngây người, cô ta lấy làm lạ liếc nhìn Lý Phàm, không hiểu Lý Phàm lấy đâu ra sự tự tin này.

Nhưng cô ta có thể khẳng định 80% đầu óc đối phương đã bị úng nước rồi, nên mới nói ra suy nghĩ như vậy.

Cô gái bán hàng không chắc chắn hỏi: “Thưa anh, anh chắc chắn mua sao? Anh không thử nhìn giá tiền một chút sao?”
Cô cũng không tin Lý Phàm có thể mua nổi dây chuyền sapphire này, cô ta cho rằng Lý Phàm đang khoác lác, nếu là như vậy, cô ta rất coi thường đối phương.

Nghe vậy, Lý Phàm hiểu đối phương đang giễu cợt mình, anh nở nụ cười: “Cô đừng để ý tới nhiều như vậy, tôi nói có thể mua thì có thể mua.”
Cô gái bán hàng nở nụ cười khinh bỉ, cô ta cho là Lý Phàm đang khoác lác, cô ta cảm thấy xem thường anh, nói lời giễu cợt anh: “Thưa anh, tôi thấy anh đừng suy nghĩ viển vông nữa, giá của món đồ này vượt quá khả năng của anh đấy.”
Người đàn ông ăn mặc là lượt cũng hùa theo bắt đầu giễu cợt: “Nếu anh có thể mua thì tôi sẽ lập tức gọi anh một tiếng ông nội.”
“Đây chính là anh nói nhé, anh đừng có đổi ý.” Đây là lần đầu tiên Lý Phàm nghe được yêu cầu như vậy, anh quay đầu liếc nhìn người đàn ông ăn mặc là lượt, cười gằn.


Sau khi nhìn thấy ánh mắt Lý Phàm, người đàn ông ăn mặc là lượt chợt có dự cảm không tốt, chẳng lẽ tên nhóc này nói thật ư? Ngộ nhỡ đối phương thật có chừng đó tiền để mua thì làm thế nào?
Anh ta bắt đàu cảm thấy hơi mất bình tĩnh, anh ta thật rất lo Lý Phàm sẽ mua được món đồ đó, điều này khiến anh ta cảm thấy hết sức đau đầu.

Ở thời điểm này, Lý Phàm cũng không quan tâm quá nhiều, với anh, đối phương chẳng qua đang suy nghĩ viển vông.

Người đàn ông ăn mặc là lượt giễu cợt Lý Phàm: “Anh hù dọa ai chứ, anh cho rằng anh là ai, anh nói có thể mua thì có thể mua sao?”
Anh ta không biết tại sao Lý Phàm lại tự tin như vậy, anh ta có thể khẳng định Lý Phàm không thể có nhiều tiền như vậy mà mua.

Sở Linh cũng không biết nên làm như thế nào mới tốt, nếu cô lại tiếp tục ngăn cản Lý Phàm, có phải sẽ khiến Lý Phàm rất mất mặt hay không.


Lý Phàm lấy thẻ ngân hàng ra, thản nhiên nói: “Quét thẻ đi.”
Cô gái bán hàng khinh thường nhận lấy, cô ta lấy máy POS ra, cô ta biết trong thẻ này chắc chắn là không có tiền, đối phương chắc đang tỏ vẻ ngầu lòi mà thôi, cô ta thản nhiên nói: “Ha ha, tôi không tin anh có thể mua.”
Lý Phàm cười không nói, anh cảm thấy không còn gì buồn cười hơn, đã lúc này rồi mà đối phương vẫn ngây thơ như vậy.

Sau khi quẹt thẻ vào máy POS, cô gái bán hàng lập tức không bình tĩnh được nữa, cô ta hoàn toàn bất ngờ, máy POS lại quét thẻ thành công.

Lần này không khí trở nên yên tĩnh, vẻ mặt cô gái bán hàng và người đàn ông ăn mặc là lượt đều vô cùng phức tạp, họ họ không thể ngờ được kết quả lại như thế này, bọn họ cũng hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không, chuyện thật quá hoang đường rồi, không hề giống tưởng tượng của bọn họ..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1081


Người đàn ông ăn mặc là lượt lại làm ầm lên: “Không thể như vậy, đây nhất định là giả, nhóc con, cậu chắc chắn đang chơi tôi phải không, tôi nói cậu biết, tôi sẽ không bị dọa đâu.”
Lý Phàm chẳng còn gì để nói, nhìn người đàn ông ăn mặc là lượt, thản nhiên nói: “Sự thật cũng đã bày ra trước mặt rồi, anh tin hay không tin thì tùy.”
Cô gái bán hàng trợn tròn mắt, cô ta ngạc nhiên nhìn Lý Phàm, cảm thấy hơi băn khoăn, đối phương đã lấy ra ngay một ba tỷ mua một dây chuyền sapphire, chắc chắn có vị trí số một số hai ở Hán Thành.

Cô ta cảm thấy hối hận, hối hận vì đã trêu chọc Lý Phàm, nếu như không trêu chọc Lý Phàm, nói không chừng không có chuyện như vậy.


Nhất thời, cô gái bán hàng không biết nên làm như thế nào cho phải, cô ta đành nhún nhường, mỉm cười với Lý Phàm: “Ngại quá thưa anh, để tôi gói lại cho anh.”
Lý Phàm cố ý nhìn người đàn ông ăn mặc là lượt một cái, cười híp mắt nói: “Bây giờ anh thua cược rồi, anh hãy thực hiện lời hứa vừa nãy đi.”
Người đàn ông ăn mặc là lượt biến sắc, anh ta biết đối phương nói tới hứa hẹn là có ý gì, anh ta nuốt xuống một ngụm nước bọt, lập tức bắt đầu giả vờ ngây ngốc: “Tôi không biết cậu nói thế là là có ý gì.”
“Xem ra anh nói mà không giữ lời rồi.” Lý Phàm chậc chậc cười một tiếng: “Không giữ lời như thế, thật rất đáng ghét.”
Sắc mặt người đàn ông ăn mặc là lượt lập tức trở nên khó coi, nhưng bây giờ, anh ta đang đuối lý, rất bị động.

Đột nhiên, một cô gái trang điểm đậm chạy ra, ôm lấy anh ta, hôn cổ anh ta một cái: “Ông xã, anh đi nhanh như vậy làm gì, chờ em một chút.”
Người đàn ông ăn mặc là lượt đã bị Sở Linh hút hồn, nên anh ta chẳng thèm để ý đến người phụ nữ đó, cô ta cũng đã nhìn ra ánh mắt anh ta luôn nhìn về phía Sở Linh, cô ta chợt cảm thấy không dễ chịu lắm.

Cô ta không kìm được bấm đùi người đàn ông ăn mặc là lượt một cái, anh ta thét lên một tiếng thảm thiết như tiếng heo bị làm thịt, oán hận lừ mắt, sau khi thấy rõ người tới, anh ta lúng túng cười: “Ái chà, sao em lại tới đây.”
Nói thật, anh ta là kiêng dè bối cảnh gia đình đối phương, lúc đầu anh ta rất thích đối phương, nhưng sau khi nhìn thấy Sở Linh, anh ta đã thay đổi suy nghĩ của mình, cô gái này dù xinh đẹp, nhưng lại kém xa Sở Linh.


Anh ta đã nghĩ kỹ, trước tiên đẩy đối phương ra, rồi lại theo đuổi Sở Linh.

“Anh lại tới đây, có phải để mua đồ trang sức cho em hay không, em quá cảm động.” Cô gái trang điểm đậm chợt trở nên hưng phấn.

Người đàn ông ăn mặc là lượt trợn trừng mắt, anh ta không ngờ đối phương lại có thể nghĩ như vậy, điều này vợt quá tưởng tượng của mình.

Anh ta ho khan một tiếng, mà cô gái trang điểm đậm lại tưởng thật.

Sau khi nhìn thấy cô gái bán hàng đang gói dây chuyền sapphire cho Sở Linh, cô ta lập tức động tâm, kinh ngạc nói: “Dây chuyền shappire này rất đẹp, em lần đầu tiên nhìn thấy đấy.”
Cô gái bán hàng nói: “Dây chuyền sapphire này chỉ có một cái, cô gái này đã mua rồi.”

Nghe vậy, sắc mặt cô gái trang điểm đậm trầm xuống, trong lòng cô ta rất thích dây chuyền sapphire đó, nhưng cô ra không ngờ dây chuyền đó lại bị Sở Linh mua mất, nên cô ta cảm thấy rất không thoải mái, cô ta lập tức bắt đầu nũng nịu với người đàn ông ăn mặc là lượt.

“Ông xã, em thích sợi dây chuyền này, hay là anh mua giúp em đi.”Cô gái trang điểm đậm chợt nói.

Nghe vậy, khóe miệng người đàn ông ăn mặc là lượt có chút co rúm: “Vật này đã bị người ta mua rồi.”
“Anh hãy mặc cả với anh ta đi, em thích dây chuyền sapphire này.” Cô gái trang điểm đậm hết sức nũng nịu nói.

Thấy thế, nhất thời người đàn ông ăn mặc là lượt không biết nên làm như thế nào cho phải, anh ta không nghĩ tới đối phương lại dây dưa như thế, anh ta cảm thấy rất đau đầu, anh ta day day cái trán, không biết nên làm gì..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1082


“Được, anh sẽ giúp em chuyện này.” Cuối cùng người đàn ông ăn mặc là lượt bất đắc dĩ nói.

Nghe vậy, cô gái trang điểm đậm lập tức cảm thấy vui mừng, cô ta cảm động ôm lấy anh ta.

Lúc này, anh ta lại cảm thấy hết sức chán ghét, nhưng anh ta cũng không tiện đẩy đối phương ra, trong lòng anh ta cũng muốn làm mất mặt Lý Phàm, mà đây là một cơ hội tốt để lấy lại thể diện cho mình.


Người phụ nữ anh ta đã không có được thì đối phương cũng đừng hòng có được.

Anh ta không tin một tên nhãi nghèo lại có thể đấu giá vượt được anh ta.

“Dây chuyền sapphire này có giá bao nhiêu, tôi sẽ trả thêm ba trăm triệu, tôi muốn lấy.” Người đàn ông ăn mặc là lượt mở miệng nói.

Cô gái trang điểm đậm lập tức ôm lấy anh ta, cho rằng đối phương cực giỏi.

Cô gái bán hàng nhất thời ngơ ngác, không biết nên như thế nào cho phải, cô ta vẻ mặt khó xử, bởi vì món này người ta đã mua rồi, giờ người đàn ông ăn mặc là lượt lại nói như vậy, khiến cô ta rất đau đầu.

Nhất thời, cô ta không biết nên làm như thế nào.


Thấy dáng vẻ khó xử của cô gái bán hàng, người đàn ông ăn mặc là lượt biết chắc chắn đối phương đã ngầm đồng ý, nhưng chưa tìm được cơ hội ra tay thôi, anh ta nói tiếp: “Tôi trả thêm ba trăm triệu nữa.”
Cô gái bán hàng hít sâu một hơi, sau khi bán được cô ta sẽ kiếm được một khoản chênh lệch, bây giờ đối phương trả thêm sáu trăm triệu, cô ta có thể chiếm làm của riêng, đây đúng là một cơ hội tốt.

Nhất thời cô ta không biết nên từ chối như thế nào, cô ta thấy không có gì có thể tốt hơn, cô ta suýt không kiềm chế được nữa.

Người đàn ông ăn mặc là lượt đắc ý nhìn Lý Phàm, nói ra: “Nhóc con, nếu cậu cũng muốn lấy, cậu cũng có thể trả thêm tiền.”
Cô gái bán hàng cũng tìm được một bậc thang, có tiền không kiếm thì là đồ đần, cô ta cũng hùa theo người đàn ông ăn mặc là lượt nói: “Thưa anh, nếu anh đã nói như vậy, tự nhiên tôi sẽ ủng hộ anh, dây chuyền sapphire này là của anh.”
Lý Phàm nhướng mày, anh đã sớm biết cô gái bán hàng sẽ chuyển tay cho đối phương, nhưng anh không nghĩ tới đối phương lại trở mặt nhanh như vậy, anh lần nữa nói: “Tôi trả bốn tỷ hai.”
Thấy vậy, người đàn ông ăn mặc là lượt trợn tròn mắt, nếu không phải tự mình chứng kiến, anh ta cũng không tin là thật, anh ta cảm thấy rất bất ngờ về điều này, anh ta hít sâu một hơi, lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại tinh thần.


Anh ta không nghĩ tới Lý Phàm lại có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy, anh ta cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh, anh ta giật mình nhìn Lý Phàm, không thể tin được đây là sự thực, anh ta có vẻ ngờ vực, không hiểu tại sao Lý Phàm lại có dũng khí như vậy, lại còn nói muốn trả bốn tỷ hai.”
“Thưa anh, anh nói thật sao?” Cô gái bán hàng không kìm được hỏi.

Đây là lần đầu tiên cô ta thấy một người ăn mặc như Lý Phàm có thể xuất ra ba tỷ, cô không tin đối phương còn có thể xuất ra nhiều tiền như vậy.

Sắc mặt người đàn ông ăn mặc là lượt trở nên lạnh như băng, anh ta biết dây chuyền sapphire này là dây chuyền rất tốt, nhưng anh ta cũng không muốn tiêu tiền nhiều và lãng phí như vậy, anh ta uy hiếp Lý Phàm: “Nhóc con, tôi khuyên cậu tốt nhất hãy đưa đồ cho tôi, bằng không, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ.”
Nghe vậy, Lý Phàm chỉ cười không nói gì, anh nhìn anh ta như nhìn kẻ ngốc, nói: “Vừa rồi không phải anh nói muốn đấu giá sao, hiện tại cũng không thể đổi ý.”
Sắc mặt người đàn ông ăn mặc là lượt rất khó coi, anh ta không ngờ Lý Phàm lại nói như vậy, điều này đúng là nằm ngoài sự tưởng tượng của mình, giờ đây anh ta vô cùng hận Lý Phàm, muốn ra oai với Lý Phàm..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1083


“Rất tốt, đây là cậu tự chuốc lấy, nếu đã nói như vậy, thì cũng đừng trách tôi không khách khí.” Người đàn ông ăn mặc là lượt tức giận nói.

Lý Phàm lại là xem như làm như không nghe thấy, trực tiếp lựa chọn không nhìn, với anh, đối phương chẳng khác gì kẻ ngốc, bây giờ đối phương dùng thủ đoạn như vậy, càng khiến anh cảm thấy buồn nôn.

Sở Linh cảm thấy rất chán ghét người đàn ông ăn mặc là lượt, cô và anh ta không hề có thù hận gì, thế nhưng đối phương lại hết lần này đến lần khác gây phiền phức cho cô.


Người đàn ông ăn mặc là lượt nhất thời im lặng, anh ta không nuốt được cơn tức này, lạnh lùng nhìn thoáng qua nói: “Được, đã như vậy, thì cũng đừng trách tôi.”
Đồng thời, anh ta đột nhiên ra tay với Lý Phàm.

Anh ta không sợ trêu chọc Lý Phàm, với anh ta, việc trừng trị đối phương có thể nói là dễ như trở bàn tay.

Dù có làm lớn chuyện, anh ta cũng có thể dùng thân phận của mình nhẹ nhàng áp chế xuống.

Thấy đối phương đấm ra một đấm, Lý Phàm theo bản năng đón lấy, cũng nói ra: “Tốc độ của anh quá chậm.”
Thấy Lý Phàm nhẹ nhàng đón lấy cú đấm của mình, người đàn ông ăn mặc là lượt rất xấu hổ, nhất là sự châm chọc của đối phương càng khiến anh ta không khỏi tức giận.

Thấy người đàn ông ăn mặc là lượt rơi vào thế hạ phong, cô gái trang điểm đậm bất giác cầm túi xách hàng hiệu trong tay, như mụ đàn bà đanh đá không ngừng đánh vào Lý Phàm, nhưng không hề có tác dụng.


Lý Phàm nhướng mày, cặp nam nữ này đúng là xứng đôi, đều là người không nói đạo lý, anh không nhịn được đẩy cô ta một cái, cô ta lập tức ngã xuống đất, cô ta gào thét với Lý Phàm: “Anh chờ đó cho tôi, anh chọc tôi thì ba tôi sẽ không tha cho anh.”
Lúc này, người đàn ông ăn mặc là lượt lại tỏ vẻ thông cảm với Lý Phàm: “Nhóc con, lần này cậu xong đời rồi, ba cô ấy là quản lý trung tâm thương mại này.”
Lý Phàm lại chẳng thèm để ý, chỉ đè cổ tay người đàn ông ăn mặc là lượt xuống, bắt đầu từ từ dùng thêm sức.

Người đàn ông ăn mặc là lượt có vẻ đau đớn, cổ tay rất đau, anh ta nghiến răng nói với Lý Phàm: “Tốt nhất cậu hãy thả tôi ra, nếu không cậu sẽ gặp phiền phức lớn đấy.”
Lý Phàm thản nhiên nói: “Anh hãy thực hiện lời hứa vừa nãy đi.”
Người đàn ông ăn mặc là lượt cảm thấy mờ mịt, anh ta không biết Lý Phàm đang nói về điề gì, anh ta có vẻ khó xử, nghiến răng nhìn chằm chằm đối phương.

Lý Phàm lại dùng thêm sức, cuối cùng người đàn ông ăn mặc là không chịu nổi, đau đớn hét lên: “Ông nội, tôi sai rồi, cậu thả tôi ra đi.”
Cầm nã thủ của đối phương quá lợi hại, nếu cứ tiếp tục như vậy, cổ tay anh ta sẽ gãy mất, nên lúc này anh ta không thể không cầu xin tha thứ.

Thấy dáng vẻ đó của anh ta, Lý Phàm mới thả anh ta ra.


Lúc này, cô gái trang điểm đậm chỉ vào Lý Phàm trêu chọc nói: “Anh xong đời rồi, tôi đã gọi điện thoại cho ba tôi, lát nữa sẽ có người tới trừng trị anh.”
Lý Phàm ồ một tiếng, cũng không dao động lắm, lần này, chính cô gái trang điểm đậm mới bị chọc giận, cô ta cho rằng Lý Phàm không nể mặt mình, đây là ý gì, đây rõ ràng có nghĩa là đang xem thường cô ta.

Cô ta rất tức tối, cô ta chỉ có một ý nghĩ, đó là để Lý Phàm biết sự lợi hại của mình.

Lúc này, có một số vệ sĩ áo đen đi tới, vừa nhìn thấy bọn họ, trong lòng cô ta lập tức lập tức rất vui mừng như là thấy được hi vọng.

Lần này chính là một cơ hội tốt, nếu những vệ sĩ áo đen đó tới thì không còn gì tốt hơn..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1084


Cô ta cảm thấy rất tự tin về kết quả trước mắt, cô ta đã nghĩ xong phải trừng trị Lý Phàm như thế nào rồi.

Vừa đến, các vệ sĩ áo đen đã lập tức kính cẩn gọi cô gái trang điểm đậm: “Thưa cô chủ, chúng tôi đã tới.”
Các vệ sĩ đến kịp thời khiến cô gái trang điểm đậm rất hài lòng, cô ta chỉ vào Lý Phàm nói: “Lên, trừng trị tên này cho tôi.”
Người đàn ông ăn mặc là lượt tỏ vẻ thông cảm cho Lý Phàm, cậu dám đấu với tôi à, lần này thì cậu chết chắc rồi.

Anh ta dường như đã nhìn thấy cảnh Lý Phàm bị đánh chết đi sống lại, sau khi nghĩ đến cảnh kia, anh ta không khỏi mừng thầm, theo anh ta thấy thì chắc chắn là do Lý Phàm tự mình chuốc lấy khổ.


Lý Phàm lại xem như không nghe thấy gì, lập tức ra tay.

Cô gái trang điểm đậm không ngờ Lý Phàm lại ra tay tàn nhẫn như thế, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, cô ta cũng không thể tin là thật.

Sau khi nhận được lệnh của cô chủ, các vệ sĩ áo đen lập tức sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía Lý Phàm, vừa nhìn thấy thân thể Lý Phàm, bọn họ bật cười kinh miệt, bọn họ còn tưởng rằng Lý Phàm lợi hại cỡ nào.

Không ngờ cũng chỉ có vậy, vừa nhìn thấy thân thể đối phương, bọn họ tin mình chỉ cần đấm một đấm đã có thể khiến Lý Phàm không đứng dậy được.

Lý Phàm cười nói: “Nếu các người ra tay thì cần phải suy nghĩ kỹ, tuyệt đối đừng hành động thiếu suy nghĩ.”
Đám vệ sĩ áo đen cảm thấy hết sức buồn cười, đã đến lúc này rồi mà đối phương còn châm chọc bọn họ, bọ họ không biết Lý Phàm lấy đâu ra tự tin và dũng khí đó.

Bọn họ cho rằng chắc chắn đầu óc Lý Phàm đã bị úng nước rồi, bọn họ đột nhiên ra tay với Lý Phàm.

Lý Phàm đã từng gặp rất nhiều trường hợp như vậy, nên anh không hề hoảng hốt mà bình tĩnh ứng phó.


Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh tự nhiên của Lý Phàm, những người đàn ông cao lớn đó đều hơi nhíu mày, bởi vì thực lực của Lý Phàm đúng là vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

Bọn họ đều không thể tin được bản lĩnh của Lý Phàm lại lợi hại như vậy, bọn họ gãi đầu, lúc lâu sau vẫn không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

“Tên này điên rồi à?” Các vệ sĩ áo đen đều thầm nghĩ như vậy.

Bọn họ không biết Lý Phàm lấy đâu ra dũng khí, mà dám khiêu chiến với bọn họ, bọn họ đã nghĩ xong làm thế nào trừng trị đối phương rồi.

Mỗi lần tấn công bọn họ đều nhằm vào điểm yếu mà đánh tới.

Lý Phàm nhanh chóng né về phía sau, rồi đưa tay ra lập tức tóm lấy một tên vệ sĩ áo đen.

Sau khi nhìn thấy cánh tay của đồng nghiệp mình bị trật khớp, các vệ sĩ áo đen xung quanh lập tức nuốt một ngụm nước bọt, bọn họ không khỏi liên tưởng đến mình, đều bị hù dọa, nhất thời không ai dám ra tay.


“Mọi người cùng nhau xông lên.” Không biết là ai lên tiếng trước, sau đó những người còn lại thi nhau ra tay với Lý Phàm.

Bọn họ không tin nhiều người mà không đánh lại một người bình thường, bọn họ ra tay càng ngày càng tàn nhẫn, khiến người ta chẳng thể đề phòng.

Nhưng sự tấn công của họ chẳng có tác dụng gì với Lý Phàm.

Lý Phàm trở tay đấm một đấm vào người vệ sĩ áo đen khiến người đó lập tức bay ngược ra ngoài.

Rất nhiều người ngạc nhiên về kết quả này, bọn họ đều choáng váng, chuyện gì đang xảy ra thế này, bọn họ cảm thấy rất mờ mịt và hoang mang.

Khi nhìn thấy Lý Phàm, nhiều người đều lui về phía sau mấy bước..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1085


Thấy người của mình nhanh như vậy đã bị Lý Phàm đánh cho quy phục, sắc dmặt cô gái trang điểm đậm trở nên khó coi, cô ta vốn định để người của mình trừng trị Lý Phàm một chút.

Nhưng ai ngờ được Lý Phàm lại khó đối phó như vậy.

Bọn họ cảm thấy hết sức khó hiểu, nhất thời không biết nên làm như thế nào cho phải.

Sau khi Lý Phàm giải quyết xong đám vệ sĩ áo đen, người đàn ông ăn mặc là lượt và cô gái trang điểm đậm hít sâu một hơi, không khỏi lui về phía sau mấy bước.


Nhất là cô gái trang điểm đậm, khi nhìn Lý Phàm cô ta như có tật giật mình, nên không dám nhìn thẳng anh.

“Anh lại dám đánh người của tôi, có phải anh không không muốn sống nữa hay không, anh xong đời rồi, tôi báo cho ba tôi chuyện này, tôi xem anh sẽ làm thế nào.” Đến tận bây giờ, cô gái trang điểm đậm cũng không quên lên tiếng uy hiếp Lý Phàm.

Nghe vậy, Lý Phàm lập tức bật cười, cô ta suy nghĩa quá ngây thơ rồi, anh còn tưởng cô ta lợi hại cỡ náo, hóa ra cũng chỉ như vậy mà thôi, anh trở tay đấm một cái vào người cô gái.

Cô ta bụm mặt, vẻ mặt đầy khó tin: “Anh lại dám đánh tôi hả?”
Khi thấy Lý Phàm ra tay đánh phụ nữ, mọi người chẳng những không có chỉ trích, mà còn cảm thấy vui vẻ, bọn họ đều cảm thấy cô ta quá đáng, rõ ràng tất cả chuyện này là do cô ta tự chuốc lấy.

Bọn họ đều khinh bỉ liếc nhìn cô ta, đều cho rằng cô ta đáng đời.

Cô ta lập tức bật khóc, sau đó gọi điện thoại cho ba mình.

Để lấy lòng cô ta, người đàn ông ăn mặc là lượt đe dọa Lý Phàm: “Cậu dám ra tay, xem ra cậu chán sống rồi, cậu xong đời rồi, tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ, cậu cứ chờ đó cho tôi.”

Anh ta cũng gọi đàn em của mình đến, hầu hết đều là lưu manh, có một số còn là người dưới trướng Sở Trung Thiên.

Thấy vậy, Sở Linh không khỏi lo lắng, cô ta nhìn về phía Lý Phàm, nói: “Hay là để tôi gọi điện cho ba tôi nhé.”
“Cũng được.” Lý Phàm khẽ gật đầu.

Anh không sợ những người đó, dù đến bao nhiêu người, anh vẫn có thể đối phó, nhưng nếu cứ tiếp tục đánh như vậy cũng không phải là cách, nếu Sở Trung Thiên có thể tới, thì có thể ổn định tình hình.

Người đàn ông ăn mặc là lượt liếm liếm khóe miệng, nở nụ cười xấu xa nhìn Sở Linh: “Em gái, hay là em hãy đi theo anh đi, nếu không người tiếp theo gặp họa lại là em đấy.”
Anh ta đã nghĩ kỹ, sau khi trừng trị xong Lý Phàm, anh ta sẽ không buông tha Sở Linh.

Cô gái này là một cực phẩm, để có được Sở Linh thì anh ta sẵn lòng vứt bỏ cô gái trang điểm đậm.

Sở Linh xì một tiếng khinh miệt, cô cảm thấy cực kỳ chán ghét và rất không vui về thái độ của anh ta.

Nhưng anh ta lại chẳng hề cảm thấy gì, anh ta lại cho rằng Sở Linh rất đanh đá, trong lòng càng vui vẻ, chinh phục phụ nữ bình thường thì quá đơn giản rồi, nếu là Sở Linh thì mới có tính khiêu chiến.


Lúc này những người được cậu ấm kia gọi đến đều đã tới, đa số đều là người làm việc dưới trướng của Sở Trung Thiên.

Vì Sở Linh vẫn luôn du học ở nước ngoài nên những người kia không biết đây là con gái của Sở Trung Thiên.

Nếu bọn họ biết Sở Linh là con gái của Sở Trung Thiên, dù có bị đánh chết bọn họ cũng không dám có ý nghĩ này.

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên mặc vest bước tới, khi ông ta bước ra liền vội vàng chạy tới: “Con gái à, con không sao chứ?”
Cô gái trang điểm đậm thấy ông ta như tìm được chỗ dựa, lập tức chỉ vào Lý Phàm nói: “Ba, là anh ta.

Anh ta dám đánh con.”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1086


Người đàn ông trung niên mặc vest nhìn sang, quả nhiên phát hiện trên mặt con gái mình có dấu tay đỏ hồng, lập tức sa sầm mặt.

Ông ta giận không chỉ vì thương con mà còn vì có người không nể mặt ông ta, dám đánh con gái ông ta.

Đây chẳng phải tự tìm đường chết sao? Ông ta rất muốn biết kẻ nào lại to gan như vậy?
Khi thấy Lý Phàm, ông ta quan sát anh từ đầu đến chân.

Ông ta còn nghĩ Lý Phàm là một người đáng gờm thế này nhưng ai ngờ cũng chỉ là một kẻ bình thường.

Người đàn ông trung niên mặc vest đột nhiên nở nụ cười khinh khỉnh.


“Cậu chính là người đã đánh con gái tôi?” Người đàn ông trung niên ngạo nghễ ngẩng đầu, khinh bỉ nói.

Ông ta tự thấy mình cao hơn người khác một bậc, ông ta nghĩ Lý Phàm là người không có gốc gác, vì vậy rất coi thường anh.

“Nếu cậu đã dám đánh con gái tôi, tôi sẽ khiến cậu trả giá đắt.” Người đàn ông trung niên mặc đồ vest cười lạnh lùng: “Cậu nói xem món nợ này nên tính thế nào?”
“Tại con gái ông tự tìm, cô ta đáng bị đánh.” Lý Phàm khẽ nói.

Sắc mặt của người đàn ông trung niên mặc đồ vest thoáng chốc trở nên âm trầm.

Đối phương chẳng những không xin lỗi con gái ông ta, ngược lại còn nói tại con gái ông ta đáng bị đánh.

Đúng là quá ngây thơ.

Ông ta cũng không biết tại sao đối phương to gan như vậy, lại dám nói chuyện kiểu đó với ông ta.

Người đàn ông trung niên mặc đồ vest thề nhất định sẽ xử đẹp Lý Phàm.

Bằng không đối phương sẽ chẳng xem ông ta ra gì.


Ông ta lạnh lùng nói: “Tôi là giám đốc của trung tâm thương mại này.

Tôi bảo cậu cút thì cậu phải cút ngay, nhưng bây giờ tôi đổi ý rồi, tôi muốn đánh đến khi nào cậu cút đi mới thôi.”
Lúc này cậu ấm kia biết cơ hội khoe mẽ đã tới.

Gã ta vội vàng nói với người đàn ông trung niên mặc đồ vest: “Bác à, bác đừng giận, để cháu dạy cho anh ta một bài học.”
“Được.” Người đàn ông trung niên mặc đồ vest gật đầu.

Gã trai nhà giàu kia hét lên với đám người mình gọi tới: “Chỉ cần các người tẩn cho anh ta một trận nhớ đời, tôi sẽ thưởng cho các người một khoản tiền kếch xù.”
Những người này nghe vậy trong lòng sướng rơn.

Cơ hội tốt tới rồi, bọn họ phải nắm bắt cho bằng được.

Thấy được vóc dáng kia của Lý Phàm, bọn họ lập tức cười chế giễu, ai cũng nghĩ lần này thắng chắc rồi.

Chỉ đối phó với một người bình thường mà có thể nhận được một món tiền kếch xù, quả là cơ hội kiếm tiền có một không hai.

Khi Lý Phàm thấy đám người kia đến gần anh cũng bày ra dáng vẻ nghênh chiến.

“Dừng tay.”

Lúc này một tiếng quát lạnh lẽo vang lên.

Đám côn đồ đang muốn ra tay nghe được giọng quát này giật cả mình.

Bởi bọn họ biết chủ nhân của giọng quát này.

Bọn họ đồng loạt quay đầu lại, sau khi thấy anh Bưu ai cũng vội vàng cung kính nói: “Anh Bưu, sao anh lại đến đây?”
Anh Bưu không để ý bọn họ mà là đi thẳng tới trước mặt Lý Phàm nói: “Anh Lý, anh không sao chứ? Tôi đến chậm rồi.”
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều sững sờ, đây là tình huống gì? Sao anh Bưu lại khách sáo với Lý Phàm như vậy? Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy mà.

Đám người kia đều gãi đầu khó hiểu, ai cũng hít sâu một hơi, hoang moang cực độ.

Chẳng có mấy người được anh Bưu của bọn họ gọi là “Anh”.

Thế mà anh Bưu lại gọi một người bình thường là “anh”, chứng tỏ Lý Phàm này là nhân vật đáng gờm cỡ nào..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1087


Bọn họ có linh cảm Lý Phàm nhất định không phải người bình thường hơn nữa lai lịch cũng không đơn giản.

Ai cũng thấy bất an, cũng may bọn họ vẫn chưa ra tay, nếu không xong phim rồi.

“Không sao.” Lý Phàm lắc đầu nói.

Cậu ấm kia thuỗn mặt, thầm nghĩ tiêu rồi.

Sao anh Bưu lại tới đây, hơn nữa lại còn quen biết Lý Phàm nữa chứ.


Gã ta ngây ra một lúc cũng không biết tại sao.

Gã ta hít sâu một hơi.

Kết quả này hoàn nằm ngoài suy đoán của gã ta.

Lúc này anh Bưu mới quay đầu lại, nhìn những người kia, tức giận nói: “Các người to gan thật, lại dám ra tay với anh Lý.

Anh Lý đây chính là bạn của ngài Thiên đấy!”
“Anh Bưu, bọn em biết sai rồi.

Nếu biết cậu ta là anh Lý chắc chắn chúng em sẽ không ra tay.” Đám người kia sợ xanh mặt.

Bọn họ nào ngờ người bình thường như Lý Phàm lại là bạn của ngài Thiên.

Bọn họ sợ hãi, hít thở thật sâu.

Anh Bưu hừ lạnh: “Các người còn muốn đánh nhau với anh Lý? Nói thật cho các người biết, dù các người có xông lên một lượt cũng không phải là đối thủ của anh Lý.”
Đám tay chân kia nghe vậy đều giật mình.


Dù bọn họ có đánh hội đồng cũng không phải là đối thủ của Lý Phàm sao? Nếu người khác nói vậy chắc chắn bọn họ sẽ không phục nhưng lời của anh Bưu bọn họ không dám nghi ngờ.

Bọn họ không tin anh Bưu sẽ vin cớ để lừa gạt bọn họ.

Đám tay chân kia không khỏi nhìn Lý Phàm bằng cặp mắt khác.

Nếu Lý Phàm thật sự mạnh như vậy, bọn họ đúng là gặp may vì chưa ra tay với anh.

Lúc này lúng túng nhất chính là đám người cậu ấm.

Những tên côn đồ đó đều nhìn về phía cậu ấm kia.

Nếu không phải gã ta kêu bọn họ đến thì sẽ không xảy ra việc này.

Bọn họ cực kỳ tức giận, ai cũng muốn dạy cho gã ta một bài học để xả cơn tức.

Cậu ấm kia thấy vậy thì ngây người, kết quả này quả thực nằm ngoài dự đoán gã ta.

Đám côn đồ kia lạnh lùng lên tiếng: “Là mày gọi chúng tao đến đúng không?”

“E hèm, bây giờ tôi sẽ tiền cho các người.” Cậu ấm kia thấy đám côn đồ đằng đằng sát khí vội nói.

Nhưng lúc này đám người kia không muốn tiền nữa mà chỉ muốn tẫn cho gã ta một trận nhớ đời.

Nhất thời cậu ấm kia bị đánh rên la thảm thiết, tiếng rên sau càng thảm thiết hơn tiếng rên trước.

Lúc này cô gái trang điểm dày cộm và người đàn ông trung niên mặc đồ vest kia hoàn toàn mất đi sự tự tin kiêu ngạo.

Nếu đổi thành trước đó, chắc chắn bọn họ sẽ nghênh mặt hất cằm, nhưng bây giờ bọn họ như quả bóng xì hơi, không ai dám khiêu khích, chỉ đành im lặng đứng sang một bên.

Anh Bưu phát hiện Sở Linh cũng ở phía sau, kính cẩn nói: “Cô chủ, sao cô lại ở đây?”
“Cô chủ?”
Khi anh Bưu vừa nói xong câu này đám người ở đây đều trợn mắt khó tin.

Bọn họ cố gắng điều chỉnh nhịp thở, nghi ngờ liệu mình có nghe nhầm không? Tình huống gì thế này?.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom