Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 280: Ishiyama


- Hilda, chăm sóc Nico giúp anh - hắn nói.

- Soạt!! - hắn đứng dậy và đi ra khỏi phòng.

- Ngươi định đi đâu? - Hilda hỏi.

- Đi tắm - hắn không quay đầu lại và nói.

Hắn đã ngồi trong phòng và chăm sóc Nico suốt 2 ngày nay rồi nên hắn định đi tắm một chút cho thoải mái.

- A a a... - hắn thoải mái mà rên rỉ.

Ngâm nước nóng quả là một trong những biện pháp tốt nhất để thư giãn, vừa rồi hắn đã phải trải qua một cơn đau cực kỳ khủng khiếp và giờ đây hắn lại có thể thả lỏng cơ bắp của mình trong bồn tắm rồi.

Khi mà hắn đang thoải mái thư giãn thì bỗng nhiên hắn phát hiện có kẻ lạ mặt đang đi vào trong sân nhà hắn và đứng cạnh cửa sổ nhà tắm.

- Mày tới đây làm gì - hắn không cần mở cửa sổ ra cũng biết kẻ này là ai.

- Là tao Shiroyama đây, tao có chuyện muốn nói với mày - tên này là một trong hai cánh tay đắc lực của Kanzaki, Shiroyama.

- Đợi tao tí, tao đang tắm - hắn thản nhiên nói.

............

10 phút sau, hắn đã tắm xong và mặc quần áo tử tế rồi đi cùng Shiroyama.

- Rốt cuộc là có chuyện gì - hắn hỏi.

- Chuyện là thế này....

Shiroyama bắt đầu kể cho hắn, những việc xảy ra trong mấy ngày gần đây. Mấy ngày trước sau khi Kanzaki và Himekawa ra viện thì phát hiện ra hầu hết số thuộc hạ của mình đã phản bội và đầu quân dưới trướng của Toujou. Lý do của việc này là do Kanzaki và Himekawa đã bị hắn đánh bại và lũ kia nghĩ rằng Toujou là người duy nhất có thể đánh bại được hắn.

Trong cơn tức giận, Kanzaki và Himekawa đã cùng nhau tới tìm Toujou để hỏi cho ra lẽ và cuối cùng hai bên đã đánh nhau. Và đương nhiên là Kanzaki và Himekawa đã thua nên mới cử Shiroyama mời hắn tới.

- Vậy là chúng mày đã thua thằng thuộc hạ của Toujou là thằng Jinno gì gì đó hả - hắn nhìn Kanzaki và Himekawa bị thương khắp người thì hỏi.

- Chuyện này đéo quan trọng - Kanzaki tức giận - quan trọng là bây giờ mày nên hợp tác với bọn tao đi.

- Chúng ta sẽ đánh bại thằng Toujou chết tiệt đó - Himekawa đẩy mắt kính nói.

- Nhưng mày đừng có mà hiểu lầm, bọn tao muốn giết luôn cả mày nữa nhưng giờ phải ưu tiên thằng Toujou trước - Kanzaki trừng mắt nhìn hắn.

- Cái này gọi là kẻ thù của kẻ thù là bạn đấy - Himekawa nói.

- Vậy là chúng mày muốn mượn sức của tao chứ gì? - hắn nói - được rồi, chúng mày có thể đi với tao.

Hắn không có phản đối cả, hắn khá là thích tính cách của Kanzaki và Himekawa, tuy chúng nó là những thằng đốn mạt thực sự nhưng có những lúc lại rất hiệp nghĩa, hắn thích những kẻ như vậy hơn là lũ đạo đức giả luôn mồm giảng đạo lý.

- Chậc, là mày cầu xin bọn tao đấy - Kanzaki nói.

- Chỉ một lần này thôi đấy - Himekawa bồi thêm vào.

Hai cái thằng này... đã đi nhờ vả mà lại còn sĩ, bị đập te tua rồi còn lên giọng. Nếu không phải hắn không ghét chúng cho lắm thì hai thằng này đã ăn đòn rồi.

- Được rồi, vậy bây giờ thằng Toujou đang ở đâu? - hắn hỏi.

- Ở trường!!

Vậy là hắn, Kanzaki, Himekawa và Shiroyama cùng nhau đi đến trường. Trên đường đi, bỗng nhiên bọn hắn gặp một người đang đứng cạnh một cái máy bán hàng tự động.

- Aizawa!!! - Kanzaki và Himekawa nhận ra người này.

Aizawa Shoji Lv 47

Aizawa Shoji và Jinno Kaoru là hai cánh tay đắc lực của Toujou, hai tên này rất mạnh nên chỉ cần một mình Jinno là đã có thể giải quyết được cả Kanzaki và Himekawa.

- Ô, Kanzaki và Himekawa à, ở giữa là Oga-chan có phải không - Aizawa cầm một lon nước ngọt nói - cơn gió nào thổi bọn mày tới đây vào giờ này vậy.

- Tốt lắm, hãy bắt đầu với hắn đi - Kanzaki và Himekawa nhìn Aizawa với ánh mắt hiếu chiến.

Khi mà hai người chuẩn bị xông lên thì bỗng nhiên có mấy tên từ đâu đi tới và nói:

- Khoan đã Aizawa-san, cứ để mấy thằng này cho bọn tao - 4 tên côn đồ xuất hiện và nói - nếu bọn tao thắng thì hãy chấp nhận băng Akatsuki về dưới trướng Toujou-san.

- Từ từ đã!!! - Aizawa định nói gì đó với mấy tên này thì lại có kẻ khác lên tiếng - nếu vậy thì bọn tao cũng tham gia nữa.

- Người đánh bại Oga là tao - một đám khác lại xuất hiện.

- Là tao... - một lọat các nhóm du côn xuất hiện và bao vây xung quanh 4 người bọn hắn.

- Ài, đành vậy... bọn mày muốn làm gì thì làm đi - Aizawa quay đầu bỏ đi.

Nhìn xung quanh một lát thì Himekawa tức giận nói:

- Lũ ngu ngốc, chúng mày sẽ hối hận vì đã chống lại bọn tao.

- Tao sẽ dạy cho chúng mày một bài học - Kanzaki nở nụ cười đầy sát khí.

- Xông lên anh em!!! - mấy tên côn đồ cùng nhau lao lên và tấn công mấy người bọn hắn.

Hắn nhìn lũ này một chút rồi hơi nheo mắt lại sau đó biến mất khỏi chỗ cũ. Kanzaki và Himekawa thấy vậy thì cũng xông lên và tấn công lũ côn đồ này.

.........

- Xong chưa hai thằng kia? - hắn nhìn Kanzaki, Shiroyama và Himekawa hỏi - mau đi thôi.

Hắn quay đầu bỏ đi và ba tên kia vội vã đuổi theo. Bây giờ xác của lũ côn đồ tới gây sự với bọn hắn đã nằm la liệt ở dưới đất. Hắn không thèm giết mấy tên này bởi vì bây giờ hắn không nhận được Exp nữa rồi.

Bọn hắn vừa tới trước cổng trường Ishiyama thì đã thấy một đám rất đông người đã tập trung ở trong sân trường rồi.

- Chúng mày tụ tập ở đây làm gì? Định làm loạn à? - hắn nhìn lũ này hỏi.

- Tất cả học sinh của trường đã tập hợp ở đây - một tên đứng ra nói - mày nghĩ rằng... bọn tao sẽ để một thằng năm nhất như mày chiếm Ishiyama à...

- Chuẩn bị chết đi... xông lên!!! - lũ côn đồ này lao về phía 4 người bọn hắn nhưng hắn chưa định ra tay.

- Xoạt!!! Xoạt!!! Xoạt!!!

Bỗng nhiên một luồng khí áp lao tới và đẩy lùi toàn bộ lũ côn đồ này lại.

- Hừ!! Cả trường tụ tập lại để bao vây 4 người sao - một giọng nói vang lên - vậy thì hãy để bọn ta cân bằng lại cuộc chiến này.

-... Là băng Red Tail!!!

Sau lưng bọn hắn lúc này xuất hiện rất nhiều các cô gái mặc đồng phục nữ sinh đang đứng ở cổng trường, là băng Red Tail được Aoi dẫn tới để trợ giúp cho hắn, đòn vừa rồi đẩy lui lũ côn đồ là do Aoi đánh ra.

Aoi lúc này mặc một bộ Hakama và cầm một thanh Naginata đi tới gần hắn.

- Anh hãy đi trước đi, em sẽ cản lũ này lại - Aoi nhìn hắn nói.

Sau đó Aoi nhắm mắt lại và vận Ki và giơ cao thanh Naginata của mình và bổ xuống.

- Ichishiki: Hagan Kiku Ichimonji (一識:破顔菊一文字 Nhất Thức: Phá Nhan Cúc Nhất Văn Tự)

- Rầm!!! Rầm!!!

Luồng khí áp được Aoi chém ra lao thẳng về phía lũ côn đồ kia. Luồng khí áp đi đến đâu thì thổi bay lũ côn đồ cản đường tới đó và mở ra một con đường rỗng rãi đi vào bên trong sân trường.

- Đi thôi - hắn nói với mấy người Kanzaki.

Bốn người họ thản nhiên đi ngang qua lũ côn đồ này và tiến vào bên trong sân trường. Mỗi khi có kẻ định ngăn cản bọn hắn lại thì lại bị thành viên của băng Red Tail cản lại.

Đi vào tới bên trong sân trường, hắn nhìn thấy có ba người đã ở sẵn trong này rồi. Trong đó một tên là tên Aizawa vừa nãy, một tên tóc dài màu đen đang đứng ở bên cạnh có lẽ là Jinno. Và còn có một tên tóc đỏ đang ngồi quay lưng về phía bọn hắn hí hoáy điều chỉnh một cái ống pháo hoa.

- Xèo xèo... Phụt!!!

Một quả pháo hoa được bắn thẳng lên trời và nổ ra nhưng tia lửa hết sức tráng lệ.

- Đoàng... Đoàng... Lách tách....

- Pháo hoa và đánh nhau chính là đặc sản của trường Ishiyama này* - tên tóc đỏ đứng dậy quay đầu nhìn về phía hắn - có đúng không hả, Oga Tatsumi...

Toujou Hidetora Lv 53

* Câu này mình lấy trong truyện ra, nó nhái theo câu "hỏa hoạn và đánh nhau là đặc sản của Edo" Edo là tên cũ của Tokyo trước khi chế độ Mạc Phủ (幕府 Bakufu) bị lật đổ.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 281: Ước mơ của mọi thằng học sinh


- Đập nhau thôi Oga Tatsumi!!! - Toujou nói.

Bây giờ Toujou đang trọng trạng thái cực kỳ hiếu chiến, cậu ta giống như một con hổ đang thủ thế và chỉ cần chờ đến khi con mồi của nó có một cử động dù chỉ nhỏ nhất là con hổ sẽ lập tức vồ tới.

Lúc này Aizama và Jinno đã cùng Kanzaki và Himekawa kéo nhau ra chỗ khác để solo rồi.

- Mặc dù đây là lần đầu tiên tao gặp mày nhưng tao có thể cảm giác được mày là một kẻ rất mạnh, mạnh hơn tao nhiều... - Toujou hưng phấn nói - chính vù vậy mà tao muốn đánh nhau với mày ngay lập tức. Nào tới đây đi!!!

Hắn nhìn vẻ kích động của Toujou thì cười nhạt và giơ tay lên làm động tác vẫy vẫy.

- Vậy thì đánh đi - hắn nói.

Có vẻ như không thể chờ đợi được nữa ngay khi hắn vừa chấp nhận lời khiêu chiến thì lập tức cả người Toujou lao thẳng tới hắn như một con hổ đói vồ mồi.

- Gaaa - Toujou tung một cú đấm thẳng về phía hắn.

- Pặc!! - hắn giơ tay bắt lại nắm đấm của Toujou một cách đơn giản.

- Ồ... - hắn cảm nhận được sức mạnh cú đấm của Toujou truyền tới thì kinh ngạc.

Cú đấm này của Toujou hoàn toàn là sức mạnh của cơ bắp chứ không hề chứa một chút Ki nào cả. Nhưng dù vậy cú đấm của Toujou lại ẩn chứa một luồng sức mạnh còn vượt xa đẳng cấp của cậu ta.

- Đỡ lấy này - Toujou thấy nắm đấm của mình bị hắn bắt lại một cách dễ dàng thì không hề nao núng mà lập tức dùng tay còn lại đấm về phía hắn.

Nhưng trước khi Toujou kịp đánh trúng hắn hơi di chuyển cơ thể một chút rồi vặn nhẹ cổ tay của cậu ta.

- Rầm!!! - hắn lợi dụng đà của Toujou để quật ngã cậu ta xuống đất, đây là kỹ thuật cực kỳ cơ bản của Judo.

- Hự... chưa xong đâu - Toujou lập tức bật dậy và lại lao đến tấn công hắn nhưng lại bị hắn dễ dàng cản lại.

Cách chiến đấu của Toujou quá thô ráp, cậu ta chỉ dùng sức mạnh vượt trội và độ lỳ đòn của mình để chiến thắng đối thủ. Nếu như Toujou gặp phải những đối thủ ngang tầm của mình thì cách chiến đấu này thực ra rất hữu hiệu vì bản năng chiến đấu của cậu ta rất mạnh, công thêm sức mạnh và độ trâu chó vượt xa kẻ khác thì Toujou quả thật là cơn ác mộng cho những kẻ chuyên dùng võ thuật.

Điển hình là sự chênh lệch giữa Toujou và Aoi, hắn dám đảm bảo nếu như hai người này đấu với nhau thì Aoi thua là cái chắc. Mặc dù đẳng cấp ngang nhau và được huấn luyện trong môi trường võ thuật từ nhỏ nhưng thể lực của Aoi kém Toujou quá xa. Ngay cả khi Aoi có liên tiếp đánh trúng Toujou đi chăng nữa thì cũng không thể nào đánh gục được cậu ta. Và sẽ đến một lúc Aoi kiệt sức và khi đó phần thắng chắc chắn sẽ thuộc về Toujou.

Nhưng dù Toujou mạnh đến đâu thì hôm nay gặp phải hắn quả là một điều xui xẻo cho cậu ta. Không nói đến sự chênh lệch đẳng cấp giữa hắn và Toujou, cho dù hắn chỉ có đẳng cấp ngang ngửa với cậu ta đi chăng nữa thì hắn vẫn là kẻ mạnh hơn. Đây chính là sự chênh lệch giữa một người học võ và một kẻ chỉ chiến đấu theo bản năng.

Có điều, tài năng của Toujou không chỉ dừng ở đó.

- Tao chưa thua đâu... hộc hộc... - Sau không biết bao nhiêu lần gục ngã thì Toujou vẫn tiếp tục đứng dậy - Chết đi!!!

Toujou tung một cú đá về phía hắn, hắn liền dùng tay chặn lại cú đá này và quét chân đá vào chân trụ của cậu ta.

Toujou lập tức ngã ngửa ra sau nhưng lại bất ngờ chống hai tay xuống đất và dùng cái chân vừa bị hắn đá vào đá vòng cung về phía hắn.

- Chát!!! - hắn giơ tay lên đỡ lấy cú đá của Toujou và đá vào mạn sườn Toujou khiến cậu ta văng ra xa.

Nhìn vào dấu vết cú đá của Toujou trên tay mình hắn khá bất ngờ, đòn đánh của Toujou ngày một mạnh hơn, cậu ta đang dần thích nghi với cách chiến đấu của hắn và trưởng thành hơn sau từng đòn. Có vẻ như Toujou có một loại tài năng thiên bẩm về chiến đấu, càng đấu cậu ta sẽ càng mạnh hơn và dường như không có giới hạn nào cho sức mạnh của cậu ta.

Xem ra là hắn coi thường Toujou quá rồi, Toujou chiến đấu theo phong cách cá nhân chứ không theo một trường phái võ thuật có sẵn. Cậu ta sử dụng những đòn đánh đơn giản vì cậu ta biết nó sẽ giúp cậu ta vận dụng sức mạnh của mình một cách tốt nhất, xem ra Toujou cũng là một thiên tài võ thuật.

- Mày khá đấy, chỉ có điều... tao mạnh hơn mày nên mày không thể thắng được tao - hắn thản nhiên nói.

Chiến đấu với Toujou cũng khá thú vị nhưng hắn lại hoàn toàn áp đảo cậu ta nên dần cũng nhàm chán, hắn chuẩn bị kết thúc trận chiến này ngay bây giờ.

- Kết thúc thôi - hắn xuất hiện trước mặt của Toujou và tung ra một cú đấm.

Nhìn thấy hắn bỗng nhiên biến mất khỏi vị trí và xuất hiện ở trước mặt mình giống như dịch chuyển tức thời vậy thì hai mắt của Toujou trừng lên, đồng tử bỗng co rút lại nhìn về nắm đấm đang bay về phía mình với tốc độ cực nhanh.

- Bốp!!!

- Hự!!! - Toujou bị hắn tung một cú đấm vào bụng thì văng ra sau đập vào một thân cây và bất động.

Cú đấm vừa rồi hắn không hề tung hết sức nhưng lại dùng đến Ki nên bây giờ cơ thể Toujou đã gần như bị tê liệt rồi.

- Hộc hộc... - Toujou tựa người vào thân cây và thở dốc - mày đã thắng rồi...

Toujou nhìn về phía hắn với ánh mắt không cam lòng.

- Mày đã đánh bại tao nhưng vẫn chưa dùng hết sức, quả nhiên mày mới là người mạnh nhất trường Ishiyama - Toujou đưa bàn tay hơi run rẩy của mình lên và kéo tay áo bên phải lên để lộ ra một hình xăm trông rất giống quỷ vương ấn - trước đây tao đã xăm cái hình này là vì muốn trở nên mạnh mẽ giống như một người, nhưng có vẻ tao không thể giống như ông ấy được.

Hắn nhìn Toujou một chút rồi bỗng nhiên nói:

- Hình xăm đó, tao biết nó là cái gì.

Lời hắn nói khiến cho Toujou bất ngờ mà nhìn hắn.

- Không chỉ có thế mà tao còn biết người mang hình xăm đó đang ở đâu nữa kìa.

- Cái gì!!! Mày biết chú Zen đang ở đâu sao!?! Mau nói cho tao biết - Toujou kích động nhìn hắn.

Nhìn vẻ kích động của Toujou thì hắn mỉm cười:

- Nếu như mày muốn gặp ông ta, thì mày phải cùng tao đi tới một nơi.

- Được, tao sẽ đi với mày!!! - Toujou lập tức bật dậy, dường như một luồng sức mạnh nào đó thôi thúc cậu ta khiến cậu ta thoát khỏi trạng thái tê liệt vừa rồi.

- Mày làm gì mà vội vã thế, nếu muốn đi tới chỗ đó... - hắn bỗng nhiên giơ tay phải lên, quỷ vương ấn bỗng sáng rực và lan ra khắp cơ thể của hắn - thì phải đập tan cái trường này trước đã.

Cho dù không ở gần Nico nhưng sau khi cô bé uống viên thuốc kia thì liên kết tinh thần giữa hắn và Nico đã trở nên cực kỳ vững chắc, hắn có thể sử dụng sức mạnh của Nico ở bất cứ đâu và vào bất cứ lúc nào.

- Dấu ấn đó!?! Nó giống hệt với dấu ấn của chú Zen!! - Toujou nhìn thấy quỷ vương ấn đang phát sáng trên tay hắn thì kinh ngạc.

- Để thử xem sức mạnh của Nico-chan sau khi khỏi ốm nào - hắn nhắm thẳng về phía ngôi trường rồi dồn sức mạnh của Nico lên tay.

Quỷ vương ấn của hắn càng lúc càng sáng và khi cảm thấy đã dồn đủ sức mạnh thì hắn tung một cú đấm vào không khí.

- Xẹt!!! Xẹt!!! Xẹt!!!

Một cột sét lớn từ tay hắn bắn ra đánh thẳng vào khu lớp học của trường Ishiyama.

- UỲNH!!!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, cột sét kia đâm thẳng vào tòa nhà và phát nổ. Khí áp từ vụ nổ bắn ra lao thẳng về phía các tòa nhà còn lại và phá nát chúng.

- Rầm!!! Rầm!!! Rầm...

Từng tòa nhà thi nhau vỡ vụn ra và gạch vụn rơi lả tả, bụi mù bay khắp trời che phủ toàn bộ ngôi trường. Giờ đây trường Ishiyama chỉ còn lại là một đống đổ nát giống như vùng chiến sự Trung Đông mới bị mưa bom bão đạn oanh tạc vậy.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 282: Kunieda Ittousai


- Mày... đã làm cái đéo gì vậy hả - Furuichi ngồi trước mặt hắn với vẻ mặt đen xì.

- Hô hô... không phải đốt trường là ước mơ của mọi thằng học sinh hay sao - hắn cầm một gói khoai tây chiên vừa ăn vừa cười.

- Đốt cái mẹ gì chứ!!! Mày phá tan cả ngôi trường rồi - Furuichi giật gói khoai tây chiên của hắn và bốc một nắm lớn nhét vào miệng - mày vẫn còn bình thản ngồi ăn khoai tây chiên được cơ à... ngoàm ngoàm... giờ chúng ta không còn trường để học nữa đâu.

- Mày cũng ăn đấy còn gì - hắn lại lôi từ đâu ra một gói khoai tây chiên khác ra và ăn tiếp.

- Kệ mẹ tao, lúc tao căng thẳng tao phải ăn cái gì đó - Furuichi hét lên.

Misaki ngồi bên cạnh chơi với Nico thấy Furuichi như vậy thì nói:

- Đâu có sao đâu, vài năm trước trường của đứa bạn chị bị cháy nên học sinh được đưa tới trường khác học cho tới khi trường sửa xong. Dù sao thì bây giờ đã hết hè đâu, em cứ đợi trường gửi thông báo chuyển địa điểm học tạm thời đi.

- Vậy cũng được à - Furuichi nghe vậy thì bình tĩnh lại.

Khi mà hắn và Furuichi đang nói chuyện thì Hilda mặc một chiếc tạp dề trắng đi vào phòng khách nói:

- Mọi thứ chuẩn bị xong rồi, chúng ta bắt đầu bữa tiệc thôi.

Hôm nay Hilda quyết định tổ chức tiệc nướng ngoài trời để ăn mừng việc Nico bình phục.

- Hilda-san trong chiếc tạp dề trắng - Furuichi lộ vẻ mặt đáng khinh của mình ra.

Hắn thì đi tới gần và vòng tay qua eo Hilda mà ôm lấy cô.

- Trông em mặc tạp dề đẹp lắm - hắn nịnh hót

- Ừm... - Hilda không hắt hủi hắn như hồi mới đi nghỉ hè về nữa, xem ra cô ấy đã hết giận hắn rồi.

- Đúng rồi Hilda, em gọi cả Lamia-chan lên phòng chị một chút nhé - Misaki nói.

Hilda gật đầu và đi gọi Lamia, hắn thì ôm Nico cùng Furuichi đi ra ngoài sân để bắt đầu bữa tiệc. Sau khi bữa tiệc bắt đầu được một lát thì Misaki cùng với Hilda và Lamia xuất hiện.

- Tada!!! Cả nhà xem Hilda mặc Yukata đẹp chưa này - Misaki nói.

Hắn nhìn về phía Hilda, cô ấy đang mặc một bộ Yukata màu xanh nhạt trông hết sức xinh đẹp. Đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy một cô gái tóc vàng mặc Yukata nhưng thật sự là mỗi lần nhìn thấy hình ảnh này hắn đều cảm thấy rất hào hứng.

- Hilda, em mặc Yukata có quen không - hắn áp sát lại gần Hilda rồi lén đặt tay lên cặp mông to tròn của cô rồi thì thầm vào tai cô - em không mặc đồ lót đúng không...

- Tại... tại Misaki-san nói là khi mặc Yukata thì không được mặc đồ lót - Hilda hơi đỏ mặt nói, đây là lần đầu tiên hắn thấy cô đỏ mặt như vậy, trông cực kỳ đáng yêu.

- Chụt!!! - hắn hôn lên má của Hilda khiến cô càng ngượng ngùng hơn.

- Ha ha, xem tình cảm của hai vợ chồng nó tốt chưa kìa - bố mẹ Oga cười vui vẻ - có lẽ chúng ta nên gỡ lệnh cấm Tatsumi ngủ với Hilda đi, dù sao chúng nó cũng là vợ chồng mà lại bắt ngủ riêng như vậy.

Lúc này tất cả mọi người đều vui vẻ trừ một người.

- "Oga!!! Sao nó lại được các cô gái ưu ái đến như vậy chứ!!!" - Furuichi nhìn thấy cảnh này thì cực kỳ ghen tị với hắn, cả đời Furuichi chưa có một mảnh tình vắt vai nào trong khi thằng bạn thân của mình thì trái ôm phải ấp.

Bữa tiệc này rất vui vẻ, giữa chừng thì bố của Oga lôi một đống pháo hoa ra đốt khiến cho Lamia cực kỳ thích thú.

- Oa ha ha, nè Oga, ngươi nhìn ta nè - Lamia cầm hai thanh pháo bông quay vòng vòng, quả nhiên cô bé còn rất trẻ con.

...............

- Oa hu hu!!! - một tiếng khóc rống lên của trẻ con vang lên.

- Chuyện gì vậy tiểu thư - Hilda vội vã chạy lên phòng khi nghe thấy tiếng khóc này, vừa vào phòng thì thấy Nico đang ngồi trong góc tường sợ hãi nhìn về phía giữa phòng.

- Chuyện gì thế, mới sáng ra mà đã ồn ào rồi - hắn lơ mơ đi ra khỏi nhà tắm và cầm khăn mặt lau đi nước trên khuôn mặt.

Cả đêm hôm qua hắn không ngủ được vì sau bữa tiệc hôm trước Hilda đã chuyển qua phòng hắn để ngủ chung với hắn. Điều này làm hắn cực kỳ hưng phấn nhưng sau đó lại chuyển thành vật vã khó chịu. Vì sao ư? Vì Hilda không cho hắn đụng vào cô ấy chứ sao.

Mỗi khi hắn chuẩn bị vồ tới ăn thịt Hilda thì cô lại giơ chân đá hắn ra, mỗi lần như vậy Hilda lại nói rằng "trước khi tiểu thư trưởng thành thì ngươi đừng có hòng chạm vào cơ thể của ta". Việc này làm cho hắn bức bối suốt mấy ngày hôm nay rồi, suốt cả đêm ở bên cạnh một nữ quỷ xinh đẹp quyến rũ mà lại không sơ múi được gì thì còn hơn cả tra tấn.

- Tiểu thư đừng sợ - Hilda không thèm trả lời hắn mà chạy tới chắn trước mặt sau đó từ từ đi về phía giữa phòng và rồi...

- Viu!!! - Hilda ném vật đang nằm giữa phòng ra ngoài cửa sổ rồi quay lại dỗ dành Nico - Hilda đã ném con ve sầu đi rồi, tiểu thư đừng sợ.

Lúc này Nico mới bình tĩnh lại và ôm lấy tay Hilda, vừa rồi cô bé có vẻ như rất sợ hãi.

Trời ạ!! Cả buổi thấy căng thẳng chả hiểu chuyện gì xảy ra hóa ra là Nico sợ một con ve sầu. Hắn cầm chiếc khăn mặt lau sạch mặt mũi và đi tới gần Nico.

- Nico-chan... côn trùng là một loài vật đáng ghét nhất trên đời này - hắn nghiêm túc nhìn Nico - nhưng con không được sợ hãi chúng mà phải căm thù chúng. Hãy biến đau thương thành sức mạnh, hôm nay bố con ta sẽ đi tiêu diệt giống loài đáng khinh này!!!

Sau đó hắn ôm Nico và đi tới gần cửa sổ và chỉ tay về phía ngọn núi ở xa quát lên:

- Hãy nhìn về đằng kia, những ngọn núi kia là nơi trú ngụ của lũ côn trùng đáng chết, chúng ta sẽ đột kích sào huyệt của chúng ở đó.

- Daaaa - hai mắt của Nico như bốc lên một ngọn lửa hừng hực khí thế chỉ về phía ngọn núi kia.

- Xuất phát thôi!!!

Và thế là cặp bố con kỳ lạ cùng nhau kéo tới Mapputatsu của vùng Takagamine để thực hiện chiến dịch tiêu diệt côn trùng của họ.

................

- Cục phân to quá kìa - một đứa bé trai chỉ về phía một cửa hàng kem nói.

Một cô gái trẻ trung đang địu một đứa bé trên lưng ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa hàng mà đứa bé trai kia vừa nhắc tới thì thấy hình một cái kem ốc quế rất lớn đang được gắn phía trên như là biển hiệu của hàng kem đó.

- Cục phân to thật - cô gái này lẩm bẩm.

- Đi thôi Aoi, còn ngẩn ra đó làm gì - một ông lão khoảng 60~70 tuổi xách một túi đồ đi phía trước cô gái này quay đầu lại gọi cô ấy.

- Con tới đây - cô gái này liền chạy theo ông lão kia.

Khi hai người đi ngang qua cửa hàng kem kia thì bỗng nhiên cô gái nhìn thấy một chàng thanh niên đang cầm một chiếc kem ốc quế và bế một cô bé con tóc xanh lá cũng đang ôm một chiếc kem ốc quế lớn hơn cả cánh tay của mình và ăn ngon lành.

- Tatsumi-san? - cô gái này nhận ra người thành niên này.

- Ý... Aoi, em làm gì ở đây vậy - hắn nhìn về phía Aoi khá bất ngờ.

- Em tới đây để phụ giúp cho ông ngoại - Aoi trả lời.

Sau đó hai người kéo nhau ra một chiếc ghế đá ngồi ve vãn nhau còn Nico ngồi bên cạnh vẫn đang chiến đấu với cây kem bự chảng của mình.

Kouta đã được Aoi thả xuống đất, cậu bé nhìn chăm chú vào Nico với ánh mắt kỳ lạ. Aoi thấy Kouta lại không hiếu động như bình thường nữa thì thấy lạ, sau đó thấy Kouta đang nhìn chằm chằm vài Nico thì hiểu lầm.

- Em muốn ăn kem sao Kouta? Để chị đi mua cho em nhé - Sau đó cô bế Kouta lên và định đi mua kem cho cậu.

- Aoi!! - bỗng có một ai đó gọi tên Aoi.

Hắn nhìn về phía trước thì thấy một ông lão khoảng 60~70 tuổi đang đi về phía này.

Kunieda Ittousai Lv 91

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 283: Gặp gỡ


- Aoi!!! - Ittousai đi tới gần chỗ của hai người - cháu đi đâu vậy hả? Làm ông tìm nãy giờ.

- Ông ngoại... - Aoi tỏ ra biết lỗi.

- Ủa, đây là ai vậy? - Ittousai nhìn hắn và hỏi.

- A... đây là Oga Tatsumi, cậu ấy cũng học ở trường Ishiyama - Aoi lấp liếm, có vẻ cô không muốn ông mình biết việc mình có bạn trai.

- Hỏi khí không phải, cậu là thế nào với Aoi vậy? - Ittousai nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ.

- Cháu là bạn trai của Aoi - hắn dõng dạc nói.

- Tatsumi-san... - Aoi xấu hổ véo tay hắn.

- Vậy sao... ta hiểu rồi hô hô - Ittousai cười cười rồi bỗng nhiên đưa tay mình ra.

Hắn thấy vậy thì cũng đưa tay ra nắm lấy tay ông ta và hai người bắt tay bình thường. Nhưng khi hai người bắt tay thì bỗng nhiên Ittousai dùng hai tay nắm chặt lấy bàn tay hắn và quật hắn xuống đất.

Hắn lập tức lựa theo thế mà xoay người trên không rồi dùng tay còn lại đánh thẳng về phía đỉnh đầu của Ittousai. Ittousai buông một bàn tay đang nắm tay hắn ra để đỡ lấy cú đấm của hắn.

Hắn liền xoay nhẹ bàn tay đang bị nắm lấy và đảo ngược lại bắt lấy cổ tay của Ittousai rồi dựa vào đó lấy đà gập người xuống và tùng một đòn gối về phía mạn sườn của Ittousai.

Ittousai lập tức xuống tấn, dùng bàn tay đang đỡ nắm đấm của hắn nắm chặt lấy cổ tay hắn và nhảy lên xoay người một vòng. Hai người đang nắm cổ tay của đối phương nên cùng nhau xoay tròn một vòng trên không trung sau đó cùng một lúc buông cổ tay đối phương ra và đảo người đá về phía đối phương.

- Bốp!!!

Hai bàn chân của hắn và Ittousai đạp vào nhau sau đó hai người lợi dụng lực này lộn một vòng ra sau rồi tiếp đất an toàn. Hai người chăm chú nhìn vào nhau và có thể thấy đước chiến ý đang hừng hực trong mắt đối phương.

- Ông ngoại!!! Tatsumi-san!!! - Aoi lo lắng hô to, cả 2 người đều rất mạnh, có thể nói là ngang ngửa nhau, nếu đấu tiếp thì rất có thể sẽ có người bị thương.

- Chưởng môn Shingetsu Ryuu Battoujutsu (Tân Nguyệt Lưu Bạt Đao Thuật) Kunieda Ittousai, gặp mặt các hạ - Ittousai nhìn hắn nói.

- Chưởng môn Kousaka Ryuu Ninjutsu (Hương Phản Lưu Nhẫn Thuật) Oga Tatsumi, gặp mặt các hạ - hắn đáp lại.

Hai người nhìn chằm chằm vài nhau và phát ra khí thế rất mạnh khóa chặt đối phương. Aoi đứng bên cạnh cảm nhận được khí thế kinh khủng của hai người thì càng thêm lo lắng, khi mà Aoi vừa định lao tới cản hắn và Ittousai lại thì cả hai cùng cười lớn và tản đi khí thế của mình.

- Ha ha, tuổi trẻ tài cao, chàng trai cậu quả thật rất mạnh - Ittousai sảng khoái nói.

- Người ta thường nói gừng càng già càng cay quả không sai, nếu thật sự đấu tiếp thì phần thua của cháu lớn hơn nhiều - hắn cười cười.

Hắn không nói dối chút nào, bất kể sức mạnh, tốc độ, kỹ thuật hay là kinh nghiệm thì Ittousai đều mạnh hơn hắn nhiều, muốn thắng được ông ấy không phải là chuyện đơn giản. Đương nhiên là đây chỉ tính riêng về phương diện võ thuật mà thôi, nếu hắn sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình thì có đến 10 Ittousai cũng không thắng nổi 1 mình hắn.

- Ông ngoại, Tatsumi-san, hai người làm con lo muốn chết - Aoi thấy hai người hòa hợp với nhau như vậy thì thở phào nhẹ nhõm.

- Cậu tên là Oga Tatsumi đúng không? Cậu đã vượt qua thử thách của ta rồi, từ giờ ta cho phép cháu qua lại với Aoi nhà ta - Ittousai đi tới gần nói - nhưng nếu muốn cưới Aoi thì phải đợi hai đứa tốt nghiệp đã.

- Ông này... - Aoi ngượng ngùng.

- Cháu cảm ơn ông - hắn vui vẻ đáp.

Không khí giữa hai người càng ngày càng hòa hợp, lâu lắm rồi hắn mới gặp được một người có trình độ võ thuật cao hơn hắn nên hắn rất muốn học hỏi từ ông ấy còn Ittousai thì thấy mình sắp có đứa cháu rể tài năng như vậy thì càng vui mừng hơn. Sau một lát hai người đã bàn đến chuyện cưới xin rồi khiến cho Aoi ngồi bên cạnh ngượng chín mặt.

Do trận chiến của hắn và Ittousai chỉ diễn ra trong nháy mắt nên túi đồ của ông ấy không bị mấy tên du côn trộm mất. Vì vậy sau khi trò truyện được một lát thì Ittousai và Aoi lại lên đường và tạm biệt hắn, hắn thì cùng Nico trở về nhà khi mà họ mới chỉ tiêu diệt được mấy cái kem ốc quế chứ chưa tiêu diệt được con côn trùng nào cả.

..............

Bên cạnh bờ sông.

- Em đi đây Hilda-neesan - Lamia nước mắt nước mũi giàn giụa - Nico-sama cũng phải bảo trọng nhé.

Hôm nay Lamia và Furcas sẽ trở về ma giới nên hắn và Hilda tới đây để đưa tiễn bọn họ.

- Ma giới trông như thế nào vậy? - hắn hỏi Hilda.

- Ma giới là thiên đường của loài quỷ, nó là nơi chúng ta có thể giải phóng toàn bộ quỷ khí của mình - Hilda nói.

- Vậy hay là chúng ta tới thăm quỷ giới một chút đi, anh vẫn chưa đến thăm quê hương của Nico-chan lần nào - hắn đề nghị.

- Cũng được, vậy thì Alaindelon, ngươi hãy đưa bác sĩ Furcas và Lamia về trước đi, sau đó quay lại đây đón ta và Oga - Hilda nói.

- Hilda-neesan sẽ trở về ma giới sao!! - Lamia mừng rỡ.

- Ừm, em và bác sĩ Furcas hãy trở về trước đi, chị sẽ tới sau - Hilda xoa đầu Lamia, cô ấy thật sự coi Lamia như em gái của mình vậy.

Lamia vui vẻ nhảy cỡn lên, sau đó dưới sự thúc dục của Furcas thì Lamia cũng chịu dừng lại. Alaindelon quỳ xuống sau đó liền tách ra làm đôi để lộ ra một cánh cổng không gian huyền ảo.

Hắn biết cho dù Alaindelon là một trong số rất hiếm các con quỷ dịch chuyển không gian có thể dịch chuyển 2 người cùng một lúc, các con quỷ dịch chuyển không gian thường thì chỉ có thể dịch chuyển từng người một mà thôi.

Lamia và Furcas bước qua cánh cổng trong cơ thể Alaindelon sau đó Alaindelon liền đóng cánh cổng lại và nhảy xuống dòng sông rồi dần biến mất. Các con quỷ dịch chuyển khi dịch chuyển với khoảng cách xa, đặc biệt là qua lại 2 thế giới thì thường cần sử dụng tới sức mạnh thiên nhiên từ sông hoặc núi.

Alaindelon chỉ biến mất một lát sau đó lại xuất hiện ở dưới lòng sông, hắn và Hilda vớt Alaindelon lên bờ và chờ ông ta nghỉ ngơi một chút sau đó lại bắt đầu công việc dịch chuyển.

Alaindelon mở ra cổng không gian, hắn và Hilda cùng nhau bước vào bên trong sau đó Alaindelon đóng lại cơ thể và rơi xuống dòng sông.

Vừa bước vào bên trong cơ thể của Alaindelon được một lát sau đó xung quanh bỗng trở nên tối sầm lại.

- "Chuyện gì xảy ra vậy?" - hắn ngạc nhiên, lần trước hắn sử dụng Alaindelon để dịch chuyển thì đâu có chuyện như vậy đâu chứ.

Hắn cảm thấy không gian xung quanh dường như bị bóp méo, một luồng áp lực rất lớn ép lên cơ thể hắn khiến hắn cảm thấy rất khó chịu. Hắn muốn thoát khỏi nơi này nhưng không gian xung quanh lại giống như một không gian độc lập vậy, Byakugan của hắn không thể nhìn xuyên qua nó được nên hắn không thể dùng Teleport để thoát ra ngoài. Chưa kể đến việc không gian đang bị bóp méo như vậy thì việc hắn dịch chuyển không gian bằng Teleport là không an toàn một chút nào.

Hắn không còn cách nào khác ngoài ngồi đợi, trong lúc ngồi đợi thì hắn suy nghĩ cách để thoát ra khỏi không gian này. Cuối cùng sau một lúc lâu thì cảm giác này dần biến mất, phía trước hắn xuất hiện một cánh cổng không gian giống như lúc bước vào.

Một lực đẩy rất mạnh đẩy hắn về phía cánh cổng và đưa hắn ra ngoài, mọi thứ trước mắt hắn liền sáng bừng lên, hắn đã thoát ra khỏi vùng không gian tối tăm vừa rồi. Hắn đứng dậy nhìn xung quanh thì thấy Hilda và Nico đang ở ngay bên cạnh hắn, hai người bị ngất đi và đang nằm trên mặt đất.

- Hilda, Nico, hai người có sao không? - Hắn lại gần dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho cô và cố gắng lay cô dậy.

- Ư... - Hilda dần mở mắt ra và nhìn thấy hắn - chuyện gì xảy ra vậy?

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 284: Ma giới


- Có chuyện gì vậy? - Hilda mở mắt ra.

Nico cũng đã tỉnh lại, hắn ôm cô bé lên và đỡ Hilda dậy và quan sát xung quanh. Chỉ thấy xung quanh tràn ngập những loài cây kỳ lạ đầy gai góc, những con thú lạ lùng và những dãy núi có hình thù kỳ quái.

- Đây là ma giới sao? - hắn dám chắc là ở trên địa cầu không có nơi nào như thế này hết.

- Nơi này là... sào huyệt của Vlad!! (Vlad"s Haunt) - Hilda quan sát xung quanh và nói - tại sao chúng ta lại ở đây? Alaindelon!!!

- Tôi đây... hự... - giọng nói yếu ớt của Alaindelon vang lên.

Hắn và Hilda quay ra sau nhìn thì thấy Alaindelon đang bị những chiếc dây leo đầy gai góc quấn lấy và treo lủng lẳng trên không như một con rối gỗ vậy. Hắn và Hilda vội vã đưa Alaindelon xuống và để ông ta nằm ra đất.

- Hự, thật xin lỗi, có lẽ là do tôi phải dịch chuyển quá nhiều người nên mới xảy ra chuyện nhầm địa điểm như thế này - Alaindelon vừa nói vừa thở dốc, xem ra ông ta bị thương không nhẹ.

- Sao lại thế, không phải bình thường ông vẫn dịch chuyển hai người đó sao - Hilda hỏi.

Alaindelon đưa ngón tay chỉ về phía hắn khiến hắn hơi khó hiểu, hắn cũng chỉ là một người thôi mà.

- Cả Nico-sama nữa là 3 người rồi... - Alaindelon nói khiến bọn họ vỡ lẽ ra.

Đúng rồi, bọn hắn đã quên không tính đến Nico nữa. Khi đã đến giới hạn thì một sợi rơm cũng có thể đè gãy lưng con lạc đà chứ đừng nói gì tới nguyên một đứa trẻ. Mà đứa trẻ này lại không bình thường chút nào, nó là con của quỷ vương kìa.

- Không sao đâu Alaindelon, tôi sẽ chữa trị cho ông - hắn dùng Chưởng Tiên Thuật chữa trị cho Alaindelon.

- Cậu không cần phí sức đâu, những vết thương này chỉ là ngoài da tôi sẽ bình phục ngay thôi - Alaindelon nói - vấn đề là khả năng dịch chuyển của tôi đã bị giảm mạnh rồi, tôi không thể mang hai người dịch chuyển được nữa.

- Hãy đi tìm con gái của tôi - Alaindelon nói - con bé cũng là quỷ dịch chuyển, hơn nữa nó mạnh hơn tôi nhiều. Nó sẽ đưa cả 3 người tới nơi.

Sau khi nói dứt câu thì Alaindelon liền biến mất trước mắt của bọn hắn. Hắn và Hilda nhìn nhau một chút rồi quyết định đi tìm con gái của Alaindelon.

Theo hắn nhớ thì con gái của Alaindelon là một cô gái tóc vàng xinh đẹp khác hẳn với người bố quái dị của mình. Hắn quyết định sẽ tìm cách để bắt cô ta làm Pet.

Thế là hai người cùng nhau khởi hành tới nhà của con gái Alaindelon để tìm con gái của ông ta là Angelica. Hilda đã từng tới nhà của Angelica nhiều lần rồi nên biết đường tới nhà của cô ta, nơi đó cách đây cũng không xa lắm.

Đi băng qua khu rừng ẩm thấp với đẩy những loài cây quái dị mất nửa ngày thì cuối cùng hắn và Hilda đã đi tới một ngọn đồi nhỏ ở giữa khi rừng, phía trên ngọn đồi đó có một ngôi nhà cũ kỹ được xây dựng ở giữa. Đó chính là nhà của Angelica, nghe Hilda nói là Angelica đang nghiên cứu về những loài quái thú cổ xưa ở đây nên mới tạm trú ngụ ở trong ngôi nhà cũ này.

- Kẹttt... - hắn đẩy cửa ra thì thấy cánh cửa này không khóa.

- Đây là... - Hilda nhìn vào bên trong căn nhà thì giật mình.

Bên trong căn nhà hoàn toàn là một đống đổ nát, tất cả các vật dụng như bàn, ghế, tủ bị lật tung lên và các loại chén đĩa bị đập phá rồi vứt bừa bãi trên sàn nhà giống như ở đây vừa xảy ra một trận chiến vậy.

- Những dấu đập phá này còn rất mới - hắn quan sát xung quanh và nhìn về một góc nhà nói - là chúng mày làm đúng không?

Ở trong góc tối của căn phòng có một người đang ngồi trên chiếc ghế lành lặn duy nhất của căn nhà và thoải mái đọc sách.

- Các ngươi canh gác kiểu gì không biết, lại để lũ chuột nhắt này đi vào đây - tên này nói.

- Bọn ta làm gì cũng không phải việc của ngươi - bỗng nhiên một giọng nói vang lên từ phía ngoài cửa - lũ này là của bọn ta, đừng có mà nhúng mũi vào.

Lúc này có hai kẻ kỳ lạ đang đứng ở cửa của căn nhà, một tên nhỏ thó và một tên cao to đầu trọc lốc.

- Sao cũng được, đằng nào việc của ta ở đây cũng đã xong rồi - tên cầm sách đứng dậy và lấy ra một viên ngọc nhỏ, một vòng tròn ma trận xuất hiện dưới chân và tên này biến mất.

Hắn cũng không cản trở tên kia rời đi vì hai tên đang đứng ở cửa cũng biết Angelica đang ở đâu.

- Tên đáng ghét kia đã đi rồi, giờ đến lượt của chúng ta - tên nhỏ con nói - Eddy, mày lo đứa con gái, con tao lo thằng này cho.

- Ok - tên to con cười dữ tợn.

Galle Lv 44

Eddy Lv 42

Nhìn hai tên này một chút thì hắn thấy hai tên này còn không mạnh bằng Natsume nữa làm hắn chẳng có chút hứng thú nào. Hắn lao tới phía tên đầu trọc với tốc độ cực nhanh và tung một cú đấm thẳng vào bụng tên này.

- Rầm!!!

Tên đầu trọc to con ăn một đấm của hắn thì văng lên cao đập thủng trần nhà vốn đã mục nát sau đó rơi xuống trước mặt tên nhỏ con và bất tỉnh nhân sự.

- Giờ tao sẽ hỏi mày một vài câu, nếu câu trả lời của mày không làm tao thỏa mãn thì kết cục của mày sẽ còn kinh khủng hơn thằng đầu trọc này nhiều - hắn tỏa ra khí thế của mình khiến cho tên nhỏ con run lẩy bẩy không thể cử động nổi một ngón tay.

..................

- Là ở đây hả? - hắn nhìn thị trận ở dưới thung lũng.

- Dạ vâng, đây chính là sao huyệt của bọn em ạ, cô gái mà đại ca nói có lẽ bị giam ở tòa nhà lớn nhất kia - hai tên này vừa bị hắn dã cho một trận nên cực kỳ sợ hắn.

- Chúng ta làm cách nào để đột nhập đây - Hilda hỏi.

- Hilda em cứ yên tâm đi, anh đã có kế hoạch rồi - hắn tự tin nói - kế hoạch này được mấy vị sư phụ của anh rất ưa thích, lần nào họ đột nhập vào căn cứ địch họ đều dùng nó cả và lần nào cũng thành công.

- Kế hoạch đó như thế nào - Hilda hỏi.

- Ha ha ha, kế hoạch này đơn giản lắm, đó là... - bỗng nhiên hai mắt của hắn tỏa sáng, một cảm giác đã lâu rồi không xuất hiện bỗng trở lại với hắn - Phá cửa xông vào!!!

Bên dưới thung lũng, bọn lính canh vẫn đang thoải mái buôn chuyện mà không biết rằng tai họa đang sắp sửa ập xuống đầu của chúng.

Bên trong sào huyệt của bọn cướp.

- Đại ca, em vừa nhận được tin nhắn của Galle và Eddy - một tên lâu la chạy tới gần một tên râu quai nón và nói thầm vào tai hắn.

- Cái gì, có một kẻ rất mạnh đang định xông vào sào huyệt của chúng ta - tên đại ca râu quai nón này giật mình - vậy là chúng ta đã bị lộ rồi. Mà thôi kệ đi, cứ để lũ lính canh giải quyết tên đó. Tiên sinh, xem ra lần này tôi phải nhờ đến ngài rồi.

Tên râu quai nón nói với một người đàn ông tóc dài ngồi ở một góc đang cầm một quyển sách chăm chú đọc, người này chính là người mà hắn đã gặp ở trong căn nhà của Angelica.

Khi mà lũ này đang lo tăng cường bảo vệ thì ở một góc của căn phòng, có một cô gái tóc vàng đang bị nhốt ở sau một song sắt, tay cô bị một chiếc gông bằng gỗ khóa lại.

- Hôm nay quả là một ngày sinh nhật tệ nhất... - cô gái này tựa đầu vào tường và lẩm bẩm.

- Vậy thì để tôi tặng cho em một món quà sinh nhật tuyệt vời nhất nhé - bỗng nhiên một giọng nói vang lên từ phía sau lưng cô.

Khi cô quay lại thì thấy một chàng thanh niên đẹp trai có mái tóc ngắn màu đen đang cõng một đứa bé gái tóc màu xanh lá trên vai mà mỉm cười nhìn mình.

- Anh là... - cô gái này nhìn hắn.

Angelica Lv 50

- Anh chính là hoàng tử tới để giải cứu nàng công chúa xinh đẹp như em đấy - hắn đưa tay lên vuốt ve gò má của Angelica này.

Angelica vừa định hỏi hắn điều gì đó thì từ phía bên ngoài vang lên một giọng ai đó đang quát lớn.

- SHINRA TENSEI!!!!

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 285: Hết hè


- SHINRA TENSEI!!!!

Khi tiếng nói này vừa vang lên thì có một luồng áp lực cực lớn ép thẳng lên tòa nhà này.

- Rầm!!! Rầm!!!

Áp lực này thổi bay mọi thứ trên đường đi của nó. Angelica trừng lớn đôi mắt màu xanh lá của mình nhìn vào luồng áp lực đang lao thẳng về phía mình với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được nhưng lúc này mọi giác quan của Angelica lại được tăng đến mức cực đại.

Điều này giống như việc một ngọn lửa bùng lên một lần cuối trước khi nó vụt tắt. Khoảnh khắc này thời gian dường như chậm lại, Angelica đang nhìn thấy cái chết dường như đang đến gần mình một cách từ từ khiến cho trái tim cô như bị bóp nghẹt lại.

Đúng vào khoảnh khắc mà cô tuyệt vọng nhất thì bỗng người thanh niên mới xuất hiện khi nãy xuất hiện và chắn trước mặt của Angelica.

- Shinra Tensei!!!

Luồng áp lực vô hình đang lao tới họ bỗng và chạm với một luồng áp lực khác trung hòa với nhau rồi biến mất.

Lúc này dường như mọi cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng của Angelica đã bay đi đâu mất, trong lòng cô bây giờ chỉ còn lại hình bóng của một người thanh niên với tấm lưng vững chãi đứng chắn ở trước mặt mình.

- Em không sao chứ - hắn quay lại mỉm cười nhìn Angelica.

Vừa nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của hắn thì trái tim của Angelica bỗng trở nên loạn nhịp, cô hơi đỏ mặt nhìn chăm chú vào hắn.

Ting, độ hảo cảm của Angelica tăng lên 100

Đơn giản vậy sao? Chỉ cần diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân là đã chiếm được trái tim của cô nữ quỷ xinh đẹp sao?

- Bắt Pet Angelica - hắn vui vẻ.

Ting, bạn bắt Pet Angelica thành công, độ trung thành hiện tại 100

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Vậy là trái tim nữ quỷ thứ 2 đã tới tay rồi, chỉ còn 8 cái nữa thôi. Hắn cảm thấy cực kỳ vui vẻ, khi hắn vừa định cướp lấy nụ hôn đầu của Angelica thì bỗng nhiên hắn cảm thấy Hilda đang tới gần.

Ngay lập tức hắn liền dừng lại hành động của mình. Hilda rất dễ ghen, chuyện lần trước bị cô ấy phát hiện ra chuyện của hắn và Misaki đã khiến cô ấy giận hắn suốt gần nửa tháng trời. Bây giờ mà hắn lại để Hilda nhìn thấy hắn thân mật với cô gái khác trước mặt cô thì nguy to. Điều mà hắn sợ nhất là độ hảo cảm của Hilda sẽ giảm xuống, đến lúc đó thì muốn tăng lên trở lại là không dễ tí nào.

- Oga, đã cứu được Angelica chưa? - Hilda ngay lập tức xuất hiện bên cạnh hắn và hỏi.

- Hilda-san?? - Angelica nhìn thấy Hilda tới thì ngạc nhiên.

- Angelica, cô đây rồi, cô không sao chứ - Hilda tới gần hỏi thăm.

Khi nãy là hắn sử dụng phân thân của mình để dùng Shinra Tensei phá hủy căn cứ của lũ cướp này và lẻn vào từ phía sau cứu Angelica ra. Sau khi giải thích sơ qua cho Angelica thì hắn tháo chiếc gông ra cho cô ấy.

Chiếc gông này được yểm bằng những phép thuật kỳ lạ mà hắn không biết để hạn chế khả năng dịch chuyển không gian của Angelica nhưng với khả năng đọc được mọi ngôn ngữ trên đời của hắn thì rất dễ dàng đọc ra được điểm yếu của phép thuật này và phá vỡ nó.

- Không được, chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức - bỗng nhiên Angelica nói.

- Sao vậy Angelica - Hilda hỏi.

- Có một con quái vật khổng lồ đang tới đây!! - Angelica hoảng hốt - những kẻ này đã bắt quá nhiều quái vật nên đã khiến cho chúa tể của Vlad nổi giận.

- Uỳnh!! Uỳnh!!

Đúng lúc này thì có những tiếng động lên kèm theo sự rung chuyển của mặt đất truyền tới từ đằng xa. Mấy người bọn hắn cùng nhau nhìn về phía xa thì lập tức thấy được một con quái vật rất lớn trông như một quả núi di động đang di chuyển hướng về phía sào huyệt của bọn cướp này.

Chúa tể của Vlad Lv 85

- Grào!!!

Tiếng gào rú của con quái vật này vang lên và nó bắt đầu phá hoại mọi thứ xung quanh nó.

- Không cần lo lắng như vậy đâu - hắn thản nhiên nói - con quái vật này chỉ được cái to xác mà thôi, nó không có gì đáng sợ hết.

Mặc dù con quái vật này quả thật có tên màu tím ngắt nhưng dù sao thì nó cũng chỉ mới Lv 85 mà thôi. Hình thể to lớn giúp nó có chỉ số STR và VIT rất cao nhưng bù lại các chỉ khác của nó lại rất thấp.

Có thể nói rằng kháng phép của con quái vật này thấp tè, nếu như hắn muốn hắn có thể giết chết con quái vật này chỉ với 1 phép duy nhất. Đặc biệt là khi thanh Zanpakuto của hắn đã được Shikai thì uy lực phép thuật của hắn được tăng tới mức khó có thể tưởng tượng được. Hắn hoàn toàn có thể hủy diệt cả một thành phố một cách cực kỳ đơn giản.

Khi mà hắn mở ra đôi Cốt Linh Dực và lấy ra thanh Kotsurei chuẩn bị bay lên tiêu diệt con quái vật này thì bỗng nhiên cản hắn lại.

- Khoan đã... - Angelica nói với hắn - hay là để em tới nói chuyện với nó.

Hắn nhìn Angelica một chút rồi gật đầu, quả thật là trong truyện Angelica cũng là người đã thuyết phục chúa tể của Vlad rời đi. Cô ấy là người nghiên cứu về các quái thú cổ xưa, nói theo cách nói của con người thì là nhà sinh vật học.

Cô ấy có mối quan hệ thân thiết với loài quái vật và tất nhiên là cả chúa tể của Vlad nữa. Angelica được hắn đưa tới vị trí cao để cô ấy tiến hành thuyết phục chúa tể của Vlad.

Cuối cùng sau một hồi khuyên nhủ thì chúa tể của Vlad cũng đã chịu rời đi, còn đám cướp kia đi đa phần đã bị chết khi chúa tể của Vlad tiến hành tấn công. Sau đó Angelica đã dùng khả năng dịch chuyển không gian của mình để đưa hắn, Hilda và Nico về thế giới loài người do hắn đã không còn hứng thú với ma giới nữa rồi.

Phép dịch chuyển không gian của Angelica không giống với cha của cô là Alaindelon mà lại giống với khả năng dịch chuyển không gian của Yolda, em gái của Hilda. Điều này chứng tỏ Angelica là một quỷ dịch chuyển không gian cao cấp vì khả năng của cô không hề bị hạn chế số lượng người thông qua cổng dịch chuyển.

Mặc dù không có khả năng điều khiển không gian theo ý mình giống như Yolda nhưng chỉ cần như vậy thì giá trị của Angelica đã trở nên cao hơn Alaindelon, cha của cô rất nhiều.

..................

Cuối cùng thì sau khi chuyến đi tới ma giới kết thúc thì hắn và Hilda trở về nhà. Mấy tuần sau đó hắn chỉ chết dí trong nhà mà không có hoạt động gì quá đặc biệt trừ một lần hắn lén bóp ngực của Hilda lúc cô đang ngủ khiến cô giật mình tỉnh giấc và bị cho ngủ một mình suốt 1 tuần. Hắn đã phải xin lỗi mãi Hilda mới chịu về ngủ với hắn, tuy rằng hậu quả khôn lường nhưng cuối cùng hắn cũng đã được chạm vào bộ ngực căng tròn và mềm mại của Hilda rồi.

Và khoảng một tuần trước khi kỳ nghỉ hè kết thúc hắn đã nhận được một lá thư của trường Ishiyama. Lá thư này gửi tới cho hắn là để thông báo cho hắn việc hắn sẽ được chuyển tới học tại trường cấp 3 Saint Ishiyama trong thời gian sửa chữa ngôi trường do hắn đập bể.

Sau khi nhận được lá thư này thì hắn cảm thấy rất hào hứng. Vậy là hắn sắp được thoát khỏi cái bầu không khí ngột ngạt của trường Ishiyama rồi. Mặc dù trong truyện ở trường Saint Ishiyama không có quá nhiều gái đẹp nhưng ít ra vẫn còn tốt hơn cái trường Ishiyama mà có tên 90% là đực và 9% còn lại là nữ côn đồ, thành viên băng Red Tail và sở hữu nhan sắc bình thường. 1% gái đẹp cuối cùng cũng đã bị hắn luộc hết rồi nên việc đổi một môi trường học tập mới là một điều khiến hắn hết sức hăng hái.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 286: Saint Ishiyama


- Trường cấp 3 Saint Ishiyama... là đây sao? - hắn nhìn ngôi trường trước mặt lẩm bẩm.

Đây là một ngôi trường kiểu mẫu với một khuôn viên trường rất rộng, các nam sinh và nữ sinh đi lại rất đông đúc và tấp nập. Điểm khác biệt rõ ràng nhất của ngôi trường Saint Ishiyama này với trường Ishiyama cũ của hắn chính là nó sạch, thật sự là rất sạch.

Những bức tường mặc dù có vẻ đã trải qua một số năm tháng rồi nhưng vẫn trắng tinh chứ không tràn đầy những hình vẽ graffiti và những chữ viết bậy bạ giống như trường Ishiyama. Ngôi trường này tràn đầy nguồn sinh khí của những cô cậu học sinh đang trong lứa tuổi thanh xuân, cả ngôi trường được bao quanh bởi không khí tươi sáng và náo nhiệt.

Hắn cất bước và đi vào bên trong ngôi trường này, do hắn mặc bộ đồng phục màu đen của trường Ishiyama nên khi hắn đi lại trong trường tất cả những học sinh của trường Saint Ishiyama đều quay lại nhìn hắn.

- Nhìn kìa đó có phải là đồng phục của trường Ishiyama không... là ngôi trường tội phạm đó sao... tại sao hiệu trưởng lại cho chúng tới trường của chúng ta chứ... sao hắn lại mang một đứa trẻ trên vai vậy... - những học sinh này chúi đầu vào bàn tán xôn xao.

Hắn cũng không thèm để ý những lời xì xào bàn tán của những học sinh này mà đi về hướng lớp học được ghi trong tờ thông báo. Hắn đi tới lớp học của mình và mở cửa ra thì thấy trong phòng học đã khá đông đúc rồi, những khuôn mặt quen thuộc của trường Ishiyama đều xuất hiện ở lớp học hày.

Mấy người của ban giám hiệu không biết nghĩ gì mà lại nhét học sinh của 3 khóa vào chung với nhau. Có lẽ bọn họ cho rằng toàn bộ lũ học sinh ở trường Ishiyama đều dốt như nhau nên đã nhét năm nhất, năm 2 và cả năm cuối đều ở trong 1 lớp.

- Xin chào, bọn mày đến đúng giờ quá nhỉ - hắn bước về phía chỗ ngồi của mình.

Chỗ ngồi của hắn là dãy bàn thứ 2 ở gần cửa ra vào chứ không phải là cái bàn kế cuối gần cửa sổ của mấy tên nhân vật chính trong truyện manga học đường.

- Tại sao tao lại phải học với lũ chúng mày hả bọn năm nhất - Kanzaki quay sang lườm Furuichi.

- Sao tao biết được - Furuichi có vẻ căng thẳng khi bị Kanzaki lườm.

- Ha ha tao thấy cái lớp này cũng thú vị đó chứ - Himekawa cười.

Mấy người bọn hắn đang nói chuyện khá là thoải mái thì cánh cửa lớp học được mở ra và một người đàn ông với mái tóc màu khaki (hay còn gọi là kaki) và đeo một chiếc kính mát bước vào phòng học.

Sadohara Takumi Lv 11

- Tất cả trật tự và về chỗ ngồi!! Tôi xin tự giới thiệu tôi sẽ là người chịu trách nhiệm về lớp này, tôi tên là Sadohara - người đàn ông này cầm lấy một cục phấn và viết tên mình lên bảng - tôi biết mấy cậu là những tên quậy phá nhất của cái trường học tội phạm đó đúng không? Nhưng tôi cho các cậu biết là kể từ khi các cậu đến đây thì đừng có nghĩ là muốn làm gì ở đây thì làm. Nếu như mấy cậu sử dụng bạo lực hay không tuân thủ nội quy của trường thì các cậu sẽ bị đình chỉ học ngay lập tức, thậm chí là đuổi học...

Nghe thấy mấy lời dọa dẫm của tên giáo viên tên là Sadohara này thì hắn cảm thấy buồn cười. Chẳng lẽ những giáo viên ở ngôi trường này nghĩ rằng để một kẻ có vẻ ngoài khá là giống mấy tên côn đồ tới đây và buông vài lời cảnh cáo dọa đuổi học thì những người ở đây sẽ sợ sao??

Không dừng ở những lời dọa dẫm xuông mà Sadohara còn định dằn mặt vài người nữa. Sadohara bước xuống bục giảng và liếc nhìn xung quanh lớp học và cuối cùng ánh mắt của ông ta dừng lại ở trên người Himekawa.

- Cậu kia, cậu ăn mặc kiểu gì thế hả? Cởi ra ngay cho tôi - Sadohara chỉ vào cái áo tơ lụa đắt tiền của Himekawa.

- Không cởi thì sao hả? - Himekawa không chút sợ hãi nói.

- Không sợ bị đuổi học hả? - Sadohara có vẻ không biết nói gì tiếp khi thấy Himekawa không sợ mình chút nào.

Himekawa mỉm cười và lôi chiếc điện thoại của mình ra rồi khoác vai của Sadohara nói:

- Ông chậm hiểu quá đó, bây giờ "đuổi dạy" giáo viên dễ không ý mà. Sadohara Takumi 27 tuổi, đã từng ly dị vợ và có tiền án... liệu một công dân "lương thiện" thế này có nên đi dạy học không nhỉ? - Thông tin đầy đủ về Sadohara giờ đang ở trong máy điện thoại của Himekawa rồi.

- Tôi... tôi chỉ đùa thôi - Sadohara giật bắn mình không hiểu Himekawa lôi những thông tin này ở đâu ra.

Sadohara đành phải bỏ qua vì lo sợ Himekawa sẽ tiết lộ những thông tin ra thì chắc chắn ông ta sẽ bị đuổi việc ngay. Việc dọa nạt đã thất bại nên Sadohara đành phải tìm cách khác để khiến lũ học sinh phải tôn trọng mình và ông ta đã nghĩ ra một cách đơn giản.

- Ha ha, các cậu thích đọ sức sao? Vậy thì vật tay đi, ai là người khỏe nhất trong các cậu - Sadohara sắn tay áo lên và thấy tất cả mọi người đều nhìn về phía Toujou - có lẽ cậu là người khỏe nhất đúng không vì tôi thấy tất cả mọi người đều nhìn cậu.

Sadohara chống khuỷu tay lên bàn và kêu Toujou vật tay với mình. Toujou cũng đồng ý nhưng cậu ta có vẻ không được hào hứng cho lắm.

- Chuẩn bị... bắt đầu!!! - Sadohara ra hiệu bắt đầu.

- Rầm!!!

Ngay khi Sadohara vừa hô bắt đầu thì lập tức Toujou đã vật tay của ông ta xuống bàn mạnh đến mức cả cái bàn học của cậu ta bị vỡ làm đôi.

- "Bỏ bu rồi, sao lũ này chẳng có ai là bình thường hết vậy?? Nếu không làm gì ngay thì mình sẽ mất uy với bọn chúng mất" - Sadohara ôm cánh tay còn tê dại của mình lo lắng.

Bỗng nhiên Sadohara nhìn về phía hắn và Nico, lúc này Nico đang ngủ rất ngon sau khi ăn bữa sáng. Sadohara cực kỳ vui vẻ khi đã tìm ra vật hy sinh của mình ông ta liền đi tới trước mặt hắn và vỗ mạnh lên bàn khiến cho Nico giật mình tỉnh giấc. Nico bị đánh thức khi đang ngủ rất say nên vừa tỉnh dậy cô bé há rộng miệng chuẩn bị gào lên khóc.

- Này cậu kia! Sao cậu lại đem trẻ con tới lớp học, bộ tưởng đây là nhà trẻ hả? - Sadohara quát to mà không để ý tới vẻ mặt của hắn - mau theo tôi lên phòng hiệu trưởng ngay!

- Sao ngươi dám... đánh thức Nico-chan hả!!! - hắn cực kỳ tức giận ngẩng đầu lên nhìn Sadohara bằng đôi mắt màu tím với 3 Tomoe đang xoay tròn - Shinra Tensei!!!

- Rầm!!!

Sadohara lập tức bị một lực đẩy cực mạnh hất văng ra và đập thẳng vào chiếc bảng trên tường và lõm sâu vào đó, hai mắt ông ta trợn ngược lên miệng sùi bọt mép bất tỉnh nhân sự. Hắn phải khâm phục sức phòng ngự của Sadohara chịu nguyên một chiêu Shinra Tensei của hắn vậy mà không bị làm sao cả chỉ bị thương nhẹ mà thôi trong khi ông ta chỉ có Lv cao hơn người bình thường một chút.

Sau đó hắn phải mất bao nhiêu công sức thì Nico mới nín khóc và lại chìm sâu vào giấc ngủ còn Sadohara thì đã được Shiroyama và Natsume mang tới phòng y tế rồi.

Liên tục vài ngày sau đó Sadohara không còn xuất hiện ở trường nữa với lý do đang nằm viện mặc dù vết thương mà hắn gây ra cho ông ta hôm đó đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Lớp học của trường Ishiyama lại trở về với quy luật cũ của mình do không có giáo viên lên lớp nữa, lũ học sinh chỉ việc đến lớp ngồi chơi xơi nước sau đó hết giờ thì lại về nhà mà chả học hành gì cả.

Thật sự thì trong những người học trong lớp này thì ngoại trừ những cô gái của băng Red Tail ra cộng thêm hắn, Furuichi thì còn lại toàn bộ đều là một lũ đầu đất mà thôi, có dạy học cho bọn này thì cũng chỉ tổ phí công.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 287: Rokkisei


Buổi chiều, kết thúc ngày đi học đầu tiên của hắn tại học viện Saint Ishiyama. Hắn, Aoi và Furuichi đang trên đường đi bộ tới nhà ga để bắt tàu điện trở về nhà do học viện Saint Ishiyama cách nhà của ba người bọn hắn đến hơn nửa thành phố.

Đi được nửa đường tới nhà ga thì khi ngang qua một con hẻm khá tối thì ba người bọn hắn bị một đám học sinh của một trường cấp 3 nào đó chặn ở 2 đầu của con hẻm, điểm đặc biệt là lũ này toàn bộ đều trọc đầu cả.

- Trường Ishiyama đúng không? Tao nghe nói chúng mày chuyển về học ở cái học viện khốn kiếp kia hả? - một tên trọc đầu phanh áo ra để lộ vết sẹo rất lớn ở trên ngực của mình buông lời dọa dẫm - chúng mày đang ở trên địa bàn của trường Teimou bọn tao chúng mày đi đứng ăn nói cho cẩn thẩn nếu không thì...

- Thì sao hả lũ hói?? - hắn ngắt lời tên này - cả lũ cạo trọc lốc như lũ sư vậy, bộ chùng mày nghĩ chúng mày cạo đầu thì sẽ trở thành Saitama hay sao hả?

Mặc dù không biết Saitama là ai nhưng bọn trọc này có thể nhận ra thái độ khinh thường của hắn nên rất tức giận. Khi mà tên trọc với vết sẹo trên ngực kia định nói gì đó thì bỗng mấy tên trọc đứng ở đầu ngõ đang ồn ào chuyện gì đó.

- Ê hai đứa chúng mày ngó cái gì hả? Đứng lại cho tao! - lũ này hét lên.

Thì ra là có 2 học sinh 1 nam 1 nữ của trường Saint Ishiyama đi theo ba người bọn hắn tới đây nên đã bị bắt lại, hắn thừa biết hai người này đi theo hắn từ trường tới đây nhưng không thèm để ý đến họ.

- Hê hê thì ra là hai đứa học sinh của cái trường khốn kiếp đó - một tên trọc tóm lấy hai người này nhìn hắn cười đểu - nếu như hai đứa này bị làm sao thì liệu chúng mày có bị đuổi học không nhỉ.

Hắn nhìn Aoi một chút và thấy được sự tức giận của cô khi thấy lũ trọc kia bắt hai người này làm con tin, hắn nhẹ gật đầu một cái ra hiệu cho Aoi ra tay. Aoi giơ chiếc ô của mình lên và đâm về phía những tên trọc đang đứng gần hai người học sinh của Saint Ishiyama.

- Bốp!!! Bốp!!!

Động tác của Aoi nhanh như chớp, chiếc ô trong tay của cô giống như một thanh kiếm thực thụ nó bắn ra từng luồng kiếm khí đánh bay mấy tên trọc đang vây quanh hai người kia.

Lũ trọc này há hốc mồm nhìn về phía Aoi kinh ngạc và tự hỏi rằng không biết cô ấy lấy đâu ra cái sức mạnh kinh khủng ấy từ trong cơ thể mảnh mai đến như vậy.

- Giờ thì đến lượt lũ chúng mày đấy - ánh mắt của hắn nhìn về phía mấy tên trọc làm chúng cảm thấy như đang có một ngọn núi đè lên trên thân thể của mình vậy.

....................

Ngày hôm sau, 7 giờ sáng.

- Ding - dong!!

Tiếng chuông cửa nhà hắn vang lên, Hilda lúc này đang cho Nico ăn sữa liền đi ra mở cửa thì thấy có một người thanh niên tóc màu hổ phách (vàng ánh da cam) đứng ở trước cửa nhà.

- Cậu là ai thế? - Hilda hỏi.

- Rất hân hạnh được gặp chị!! Chắc chị là vợ của Aniki (đại ca) Oga, em rất mong được sự ủng hộ của chị để có thể trở thành thuộc hạ của Aniki, tên em là Yamamura Kazuya - người thanh niên mày lấy hai tay chống lên đầu gối giống như cách chào của một tên Yakuza khi gặp đại ca của mình.

- Ô hô... thuộc hạ hả, vậy cứ chờ ở đây đi - Hilda đi trở vào nhà và đóng cửa lại.

Hilda đi vào phòng bếp và hắn đang ngồi ăn sáng ở đó, cô ngồi xuống gần hắn và nói:

- Ngoài kia có một tên tự nhận là thuộc hạ của ngươi đấy, thuộc hạ tức là người hầu đúng không? Ngươi vừa trở thành một tầng lớp cao trong xã hội đấy.

- Thuộc hạ? Thằng đó tới thật sao? - hắn ngao ngán.

Hôm qua sau khi hắn đánh bại hết lũ trọc đầu của trường Teimou thì tên Kazuya kia đã lập tức xin trở thành thuộc hạ của hắn nhưng hắn không đồng ý do hắn không cần thuộc hạ.

Cuối cùng thì đến khi hắn vừa bước chân ra khỏi cửa thì Kazuya vẫn còn chờ ở đó và cậu ta đã đi theo hắn tới ga tàu điện dù hắn đã nói là không cần thuộc hạ. Hắn cũng chẳng thể đuổi Kazuya đi được vì họ đều phải đi tàu điện tới học viện Saint Ishiyama nên đành để cậu ta đi theo.

- Yamamura-kun này, tại sao cậu lại muốn trở thành thuộc hạ của Oga vậy - Furuichi cũng cùng đi học với hắn thấy vậy thì hỏi - trường Saint Ishiyama đâu phải là một ngôi trường bạo lực đâu?

- À anh cứ gọi em là Kazu được rồi, về cơ bản thì đây là một ngôi trường rất gương mẫu nhưng vẫn có những kẻ mạnh - Kazuya nói - nhưng họ lại không phải dân giang hồ, họ là những cao thủ trong cách giải thi đấu thể thao. Có điều em vẫn thích dân giang hồ hơn nên mới quyết định đi theo Oga-san.

- Có những kẻ mạnh sao - Furuichi hỏi.

- Đúng vậy, học viện Saint Ishiyama có rất nhiều câu lạc bộ như là Kendo, Judo, Karate, Boxing... họ thường hay tham gia những giải đấu giữa các trường. Mỗi năm sẽ có 6 người mạnh nhất được chọn ra để chấp hành kỷ luật của trường, họ còn được nhà trường giao cho quyền lực hơn cả hội học sinh nữa. 6 người này được gọi là Rokkisei (六騎聖 Lục Kỵ Thánh).

Hắn nghe Kazuya nói thì cũng chỉ im lặng, cuối cùng hắn mở miệng ra nói:

- Những kẻ thể thao hóa võ thuật chỉ là lũ rác rưởi.

Hắn chịu sự huấn luyện nghiêm khắc của những vị sư phụ Lương Sơn Bạc về cả võ thuật và về mặt tư tưởng nên hắn sẽ không bao giờ chấp nhận việc biến võ thuật thành một môn thể thao.

.................

- Hình như hôm nay hơi vắng thì phải - Furuichi nhìn xung quanh lớp học rồi nói - không thấy Toujou và bọn MK5 đâu hết.

- Mày nên gọi là Toujou-san thì hơn - Aizawa nói - thằng đó thì chắc là lại bỏ học đi làm thêm rồi còn bọn MK5 thì tao không biết. Nhưng tao vừa nghe được 1 số tin đồn hơi khác thường nên bọn mày đề phòng đi là vừa.

- Tin đồn khác thường? - Furuichi thắc mắc.

- Là bọn Rokkisei - Nene nói - bọn chúng đang tìm cách để đuổi chúng ta ra khỏi đây đấy, có lẽ MK5 bị bọn chúng làm thịt rồi.

Hắn không quan tâm đến mấy tên này cho lắm chỉ thấy tội cho mấy tên của băng MK5. Vừa mới mất cả mấy tháng hè để bình phục lại sau khi bị hắn đánh thì lại bị bọn Rokkisei xử lý rồi., bọn MK5 này quả đúng là số con rệp rồi.

- Việc gì mà chúng mày xoắn hết cả lên thế hả - Kanzaki chế nhạo - MK5 chỉ là một đám cùi bắp mà thôi, chúng chỉ giỏi làm ô danh Ishiyama mà thôi.

Trong lúc mấy người này đang tranh cãi về chuyện của MK5 và lũ Rokkisei thì Aoi đi vào phòng học và gọi hắn ra ngoài có việc.

- Chúng ta đi đâu vậy? - hắn hỏi Aoi.

- Là giáo viên của trường này triệu tập chúng ta, em nghĩ là do vụ đánh nhau của chúng ta và lũ học sinh trường Teimou hôm qua - Aoi nói.

- Đánh nhau cái quái gì chứ, anh đánh bọn nó thì có - hắn thản nhiên gãi tai.

- Dù sao thì chuyện này có thể đã bị giáo viên biết rồi, đánh nhau trong ngày đi học đầu tiên thì quả là một ấn tượng xấu - Aoi nói.

Hắn và Aoi cùng nhau đi tới phòng giáo viên và thấy có vài giáo viên đã ngồi sẵn chờ bọn họ rồi.

- Tôi là Kudo người phụ trách phần đời sống và kỷ luật của học sinh, các em có biết tại sao tôi lại gọi các em lên đây không? - một người đàn ông tóc ngắn nói - ngay ngày đầu đã dính líu đến chuyện đánh nhau, như vậy thì đuổi học còn là quá nhẹ, có điều nếu thế thì đã chẳng cần gọi hai em lên đây làm gì.

- Vậy rốt cuộc thầy có ý gì?

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 288: Xung đột


- Vậy là chúng ta phải đảm bảo học sinh của Ishiyama không gây chuyện nữa nếu không họ sẽ bị đuổi học - Aoi nói.

- Mặc kệ lão già đó đi, cứ để họ thích làm gì thì làm - hắn thản nhiên nói.

Hắn và Aoi vừa mới từ phòng giáo viên trở về. Khi nãy ở trong phòng giáo viên, tên giáo viên tóc ngắn đó đã giao cho hai người nhiệm vụ kiểm soát các học sinh của trường Ishiyama để họ không gây rắc rối trong thời gian đi học ở đây.

Những người giáo viên này chọn hắn và Aoi là vì sau khi hắn đánh bại Toujou thì Touhoushinki đã chấp nhận hắn làm thủ lĩnh của trường Ishiyama và Aoi thì là người đứng đầu của băng Red Tail, băng nhóm nữ đầu gấu mạnh nhất vùng Kanto.

Làm như hắn quan tâm đến chuyện đuổi học lắm vậy, bây giờ hắn đã qua cái thời còn là học sinh chỉ biết mài đũng quần trên lớp học rồi hắn chẳng thèm quan tâm đến chuyện bị đuổi học hay không và hắn dám chắc rằng mấy tên học sinh của Ishiyama cũng vậy.

Hắn hoàn toàn không có ý định làm theo lời của mấy tên giáo viên trường Saint Ishiyama nói, hắn sẽ không hạn chế học sinh sinh của Ishiyama bất cứ chuyện gì cả. Aoi thấy hắn tỏ thái độ như vậy thì cũng không nói gì nữa, mặc dù cô ấy cũng có ý định nghe theo mấy người giáo viên kia nhưng đối với cô thì ý kiến của hắn mới là thứ quan trọng hơn.

Hai người cùng nhau đi trên hành lang trở về lớp học của họ trên tầng 3 và hai người đi ngang qua khu lớp học của học sinh năm nhất trường Saint Ishiyama. Đang đi thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được có hai kẻ đang tiếp cận mình và Aoi, hắn nhìn về phía góc hành lang một chút thì hai người này xuất hiện trước mặt hắn.

- Thì ra đây là người mà Miki-kun hay nhắc tới đó sao? Trông cũng chẳng có gì đặc biệt - một tên có mái tóc màu vàng nhìn hắn nói - tự giới thiệu nhé tôi là Shinjou Alex một trong những thủ lĩnh của liên minh Saint Ishiyama và là thủ lĩnh câu lạc bộ Boxing.

Shinjou giới thiệu bản thân xong nhưng tên tóc dài màu đen cầm một cái bao vải đi cùng cậu ta vẫn cứ nhắm mắt lại giữ im lặng khiến cho Shinjou khá bực mình.

- Này sao cậu cứ để tôi giới thiệu 1 mình như một thằng ngốc vậy, mau giới thiệu đi chứ - Shinjou chỉ vào người thanh niên tóc dài nói.

Hắn nhìn hai tên này tấu hài mà không lên tiếng, trong mắt hắn thì hai tên này chỉ là hai con creep mà thôi chúng chẳng khiến hắn có chút gì gọi là hứng thú cả.

Shinjou Ichiro Lv 44

Sakaki Mitsuteru Lv 47

- Hai người tìm bọn tôi làm gì, chúng tôi mới từ phòng giáo viên trở về nên cho dù hai người có phải là Rokkisei hay không thì cũng không thể vô cớ tấn công chúng tôi được - Aoi nhìn hai tên này nói.

- Hừm... cô nhầm rồi, đây không phải là vô cớ đánh nhau - Shinjou cười nhạt - mà là sự trừng phạt!!

- Vụt!!!

Sakaki rút thanh kiếm gỗ trong bao vải chém về phía Aoi với tốc độ rất nhanh.

- Rắc!!!

Khi thanh kiếm gần chạm vào Aoi thì bỗng nhiên hắn dùng tay làm kiếm vung lên chặt đứt thanh kiếm gỗ của Sakaki.

- Cái gì!?! - thấy hắn dùng tay không chém đứt thanh kiếm của mình thì Sakaki kinh ngạc đến mức mở lớn đôi mắt đang nhắm tịt lại của mình ra và nhìn hắn.

- Mày chán sống rồi hay sao mà dám tấn công Aoi của tao hả - hắn phát ra khí thế của mình ép thẳng về phía Shinjou và Sakaki.

Bị khí thế và sát khí của hắn khóa lại thì Shinjou và Sakaki cảm thấy giống như mình bị ném vào trong 1 hần băng cực kỳ lạnh giá vậy, cả người họ run lẩy bẩy và cố gắng lắm hai người này mới không gục ngã trước khí thế của hắn.

Hắn khinh thường nhìn hai người này và vung tay lên dùng Ki đánh bay hai người ra xa.

- Bốp!!! Bốp!!!

Shinjou và Sakaki bị khí thế của hắn ép cho không thể phản kháng được và bị hắn đánh văng ra đập vào tường rồi rơi xuống đất. Hắn cùng Aoi thản nhiên đi ngang qua Shinjou và Sakaki mà không thèm để ý đến hai tên này.

...............

- Vậy có sao không? Anh đánh hai tên kia như vậy - Aoi có chút lo lắng hỏi.

- Quan tâm đến bọn chúng làm gì, là hai tên ngu ngốc đó ra tay trước kia mà - hắn nói - anh không giết chúng là đã nhân từ lắm rồi đấy.

Hắn và Aoi vừa nói chuyện vừa trở về phòng học của mình, khi vừa mới bước vào lớp hắn thấy trong lớp lại thiếu đi mất 2 người nữa.

- Aoi-neesan, em đã cố cản Kanzaki nhưng không được - Yuka và Ryouko chạy tới nói.

- Chuyện gì xảy ra vậy - Aoi hỏi.

- Là thằng Shiroyama, nó bị đám học sinh của Saint Ishiyama làm thịt một cách thê thảm - Himekawa ngồi gác chân lên bàn nói - Kanzaki đã bật dậy và ra khỏi lớp ngay lập tức, quái thật đấy thường ngày nó có coi Shiroyama ra cái gì đâu. Tao chưa từng thấy nó tức giận như vậy bao giờ, không ai cis thể cản nó được đâu.

Shiroyama? Hắn nhớ ra rồi, trong truyện thì có 3 thằng học sinh của Saint Ishiyama trêu trọc Yuka và Ryouko khi hai người đang ăn trưa, Shiroyama đã can thiệp vào và để cho 3 thằng đó đánh mình để chúng không làm phiền hai cô gái nữa.

Shiroyama cuối cùng bị chúng ném một chiếc tạ rất nặng vào đầu nên bị thương nặng, chính vì vậy nên Kanzaki mới tức giânh như thế. Không chỉ có Kanzaki mà ngay cả hắn cũng đang cực kỳ tức giận, lũ chó chết kia không chỉ dám trêu bạn gái của hắn mà còn khiến cho đàn em của hắn bị thương nặng, tuyệt đối không thể tha cho lũ chó này được!!!

- Mấy thằng chó đó học ở lớp nào - hắn hỏi Yuka.

- Dạ, là ở... - Yuka nói chỗ học của ba tên kia.

- Mày định đi à? - Himekawa đang cười bỗng nhiên sầm mặt lại - nhớ vặn tay chúng nó cho tao, đéo có chuyện chúng nó động vào học sinh của Ishiyama mà yên được đâu. Tao sẽ bỏ tiền bịt mõm lũ giáo viên lại mày cứ thoải mái đi.

Xem ra Himekawa cũng không hề bình thản giống như vẻ ngoài của mình, dù sao Shiroyama cũng đã từng cùng cậu ta và Kanzaki chiến đấu khi đối đầu với Toujou.

Hắn gật đầu và đi tới phòng học của 3 tên kia, nếu hắn nhớ không lầm thì Kanzaki sẽ bị 1 thành viên của Rokkisei là Miki tấn công và bị thương nặng.

Hắn chỉ cần chớp mắt là đã xuất hiện ở trước cửa phòng học của 3 thằng học sinh kia nhưng có vẻ hắn đã đến muộn rồi. Hắn nhìn qua khung cửa sổ kính đã bị vỡ tan và thấy được bên trong lớp học này bọn học sinh đứng dạt ra xung quanh và ở giữa căn phòng có một tên có hai vết sẹo song song nhau trên má trái đứng ở giữa phòng, dưới chân tên này là Kanzaki đang nằm sõng soài ở trên mặt đất.

Miki Hisaya Lv 48

Nhìn thấy hắn đến Miki không hề lên tiếng mà chỉ mỉm cười nhìn hắn, nhìn cái vẻ mặt của tên Miki lúc này khiến hắn cảm thấy cực kỳ ngứa mắt.

- Oga Tatsumi, ác quỷ trường sơ trung Katata - Miki sờ lên vết sẹo của mình nói - chẳng lẽ mày quên tao rồi sao?

- Cầm mồm... - hắn ngắt lời Miki - nói đi, chúng mày muốn chết như thế nào?

Hắn tỏa ra luồng sát khí cực mạnh, đã lâu lắm rồi hắn không có ham muốn giết người như lúc này. Trong mắt hắn tên Miki này chẳng khác gì tên Asamiya Ryuuto bạn của Kenichi hết, chỉ khác là Ryuuto chỉ đơn giản là kẻ tôn sùng sức mạnh và có xích mích do sự xuất hiện của Miu mà thôi. Riêng tên Miki này thì chỉ là một tên tiểu nhân nhỏ mọn đã trở nên căm thù Oga do hiểu lầm khi Oga trợ giúp Miki thoát khỏi sự trả thù của Reiji Kiriya.

Đối với hắn thì có 10 tên Miki này cũng không bằng nổi 1 mình Shiroyama hay Kanzaki.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 289: Lời cảnh cáo


Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn thì Miki chỉ hơi sững sờ một chút rồi lại nhìn hắn cười cợt.

- Tên này là một trong Touhoushinki lừng danh của trường Ishiyama đúng không? Nếu tên cùi bắp này mà cũng là một trong những người mạnh nhất trường Ishiyama thì lũ dân giang hồ chúng mày thật thảm hại - Miki mỉa mai hắn.

- Tao nghe nói mày là chủ tướng câu lạc bộ Karate? - hắn nói sang một chuyện khác.

- Đúng vậy thì sao? - Miki thấy hắn nói vậy thì thắc mắc.

Hắn bước tới trước mặt của Miki và nói:

- Bây giờ tao sẽ đánh mày một đòn bằng Karate, nếu mày đỡ được thì tao sẽ bỏ qua chuyện này - hắn bình thản nói.

- Một tên côn đồ chỉ biết đánh nhau như mày mà cũng đòi dùng Karate đánh tao? - Miki cười nhạo - được thôi, đừng nói 1 đòn mà 3 đòn cũng được.

Miki quen với Oga từ hồi học cấp 2, từ đó tới giờ cậu ta thấy Oga khi đánh nhau hoàn toàn không sử dụng bất cứ một môn võ thuật nào hết mà chỉ đơn giản sử dụng sức mạnh cơ bắp mà thôi.

Quả thật Oga Tatsumi trong truyện thì không biết môn võ nào cả nhưng bây giờ cậu ta đã được thay thế bởi một vĩ nhân về võ thuật là hắn.

- Một đòn là đủ rồi - hắn giơ tay phải lên và tay trái thu về ngang hông - Seiken Tsuki!!!

Hắn tung một cú đấm cực kỳ cơ bản của Karate về phía Miki, tốc độ của cú đấm này mặc dù không phải quá nhanh nhưng giống như đã khóa lại đường lui của cậu ta. Miki không thể né kịp cú đấm này nên liền bắt chéo hai tay theo hình chữ X và chắn trước mặt mình để cản cú đấm của hắn lại.

- Rắc!!! - Một tiếng kêu giòn giã vang lên, xương cánh tay của Miki đã bị cú đấm này của hắn đánh gãy.

Không dừng ở đó Miki bị cú đấm thẳng này của hắn đẩy văng ra khiến cho những chiếc bàn ghế cản trên đường bay của Miki đều bị đánh bay ra và cơ thể của cậu ta đập mạnh vào tường làm cho bức tường vỡ ra một vết lõm lớn.

- Rầm!!! Uỳnh!!!

- Hự... - Miki ngã xuống đất và bị thương nặng, nội tạng của cậu ta đã bị Ki của hắn gây thương tích khá nặng.

Hắn bước tới gần Miki và ngồi xổm xuống nhìn Miki.

- Sao vậy, chỉ một cú đấm thẳng cơ bản mà cũng không đỡ được à - hắn miệt thị Miki - cỡ mày mà cũng được làm chủ tướng của câu lạc bộ Karate và trở thành Rokkisei thì đủ hiểu cái trường này nó rẻ rách thế nào rồi.

- Mày... - Miki định bật dậy nhưng cơ thể cậu ta bị thương khá nghiêm trọng nên lập tức gục xuống.

Hắn liếc mắc nhìn Miki rồi đứng dậy đi về phía ba tên đã làm Shiroyama bị thương, ba tên này thấy hắn tới gần thì sợ hãi nói:

- Mày... mày định làm gì!?! Nếu mày động tới tao thì mày sẽ bị đuổi học đó - tên đeo kính nói.

- Bốp!!!

Hắn vung tay lên đánh thẳng vào mặt tên đeo kính, tên này văng mạnh ra và đập vào tường. Một người bình thường như mấy tên này bị dính một đấm của hắn mà không chết thì cũng sống thực vật thôi.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía hai tên còn lại lúc này bọn chúng đã sợ tới mức vãi đái ra quần rồi. Tên tóc đen sợ tới mức lập tức quỳ xuống cầu xin hắn.

- Làm... làm ơn tha cho tôi, tôi biết lỗi rồi mà - tên này bây giờ đang cực kỳ sợ hãi.

- Xin đừng giết tôi... xin đừng giết tôi... - tên còn lại thấy vậy thì cũng quỳ xuống dập đầu liên tục xin hắn tha tội.

Hắn dùng tay tóm lấy đầu của hai tên này và nói:

- Chúng mày nghĩ sau khi gây sự với trường Ishiyama mà chúng mày vẫn được sống yên ổn sao?? - hắn híp mắt nói - tao sẽ cho chúng mày nằm liệt giường từ giờ đến cuối đời!!!

- Rắc... rắc... - từng tiếng xương gãy kèm theo tiếng la hét thảm thiết của ba tên này vang lên.

Những học sinh đang đứng trong lớp nhìn thấy cảnh hắn đánh gãy chân tay của mấy tên này thì cực kỳ sợ hãi, có những người nhát gan thậm chí đã ôm lấy bạn mình khóc thút thít. Sau khi xong việc với ba tên tấn công Shiroyama thì hắn đảo mắt xung quanh lớp học một chút.

- Chúng mày hãy nhìn cho kỹ vào! Đây là hậu quả của việc khiêu khích trường Ishiyama bọn tao, sau này thấy bọn tao thì hãy khôn hồn mà cút xa một chút - hắn hăm dọa lũ học sinh một chút rồi xoay người bỏ đi.

Lúc này mấy người của trường Ishiyama cũng đã chạy tới và nhìn thấy cảnh hắn hành hạ mấy tên làm Shiroyama thì cảm thấy cực kỳ sảng khoái. Bọn họ vốn là những tên côn đồ chỉ thích đánh nhau nhưng từ khi tới đây bọn họ phải thu mình lại khiến cho bọn họ cảm thấy rất khó chịu. Giờ đây người mang danh thủ lĩnh Ishiyama là hắn đã lên tiếng cảnh cáo trường Saint Ishiyama làm cho bọn họ cảm thấy rất thoải mái.

- Mang Kanzaki tới bệnh viện đi - hắn nói với Natsume và bỏ đi.

Hắn không quan tâm đến hậu quả của việc đánh cho 3 thằng kia tàn phế, bây giờ ở thế giới này ngoài những đại ma vương ra thì hắn không nghĩ có kẻ nào có thể mạnh hơn mình được. Mà cho dù có đi chăng nữa thì hắn hoàn toàn có thể thông linh Kitsu và Buta ra để đối phó với chúng, phép thông linh về bản chất đã là phép triệu hồi xuyên không gian nên hắn vẫn có thể thông linh được tộc Tengu khi đang ở trong phó bản hay thế giới thực.

- Đứng lại!!!

Khi hắn mới đi được 1 đoạn thì bỗng nhiên Miki từ bên trong phòng học đi ra, lúc này cậu ta phải tựa vào cánh cửa của phòng học thì mới có thể đứng vững được nhưng vẫn nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.

- Oga mày đừng có mà tự phụ tao nhất định sẽ hoàn thiện sát chiêu mạnh nhất của Izuma Ryuu, đến lúc đó tao sẽ đánh bại mày và bắt mày phải trả giá cho những việc mày đã làm - Miki tức giận hét lớn.

Hắn không thèm quay lại trả lời mà chỉ đi thẳng cho dù Miki có hoàn thiện chiêu thức mạnh nhất của cậu ta đi chăng nữa thì vẫn chẳng thể nào thắng nổi hắn.

....................

- Ò... E... Ò... E - Một loạt những tiếng hú còi của xe cảnh sát vang lên khiến cho toàn bộ học sinh ở trong trường Saint Ishiyama đều nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc này ở cổng trường của học viện Saint Ishiyama đã bị vây kín bởi những chiếc xe cảnh sát đang hú còi liên tục.

- Nhìn kìa cảnh sát tới rồi... mấy tên du côn kia chết chắc rồi... tốt lắm mau bắt hết lũ Ishiyama khốn kiếp đi - những học sinh biết được chuyện xảy ra với 3 tên học sinh đã tấn công Shiroyama thì hưng phấn kêu lên.

Những học sinh của học viện Saint Ishiyama thật sự rất ghét những học sinh tới từ trường Ishiyama nên cho dù sau khi biết được sự thật rằng lỗi là thuộc về ba tên học sinh kia nhưng bọn họ vẫn có rất nhiều ác cảm với hắn và những học sinh của Ishiyama.

Bây giờ việc hắn ra tay tấn công khiến cho ba tên học sinh kia có thể trở nên tàn tật suốt phần đời còn lại đã trở thành cái cớ để cho trường đuổi học những học sinh trường Ishiyama và cảnh sát sẽ bắt bọn hắn thì thử hỏi sao những tên học sinh của trường Saint Ishiyama không vui vẻ chứ.

Rất nhiều cảnh sát đi vào trong trường và hướng tới phòng của giáo viên, một lúc sau họ lại cùng những giáo viên đi lên tầng ba hướng về phòng học của những học sinh của trường Ishiyama.

- Xạch!!! - Cửa phòng học của Ishiyama được mở ra, một người đàn ông trung niên cùng tên giáo viên Kudo bước vào trong phòng học.

- Là cậu ta đó - Kudo chỉ về phía hắn.

Lúc này hắn đang ngồi ở bàn của mình nói chuyện với Aoi như không có chuyện gì xảy ra hết. Người đàn ông kia đi tới chỗ hắn và giơ phù hiệu ra nói:

- Tôi là thám tử Yamamoto, có người tố cáo cậu cố tình gây thương tích cho học sinh của trường này, mời cậu đi theo tôi.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 290: Thủ lĩnh của Rokkisei


Hắn rất hợp tác đứng dậy và đi cùng ông thám tử trong khi những người còn lại đang phản đối.

- Khoan đã, ông không thể bắt anh ấy như thế được - Aoi nói - nếu như ông làm vậy thì tôi cũng muốn tố cáo ba tên học sinh của trường này đã tấn công Shiroyama, cậu ta vẫn còn đang nằm trong bệnh viện đấy.

Nghe thấy Aoi nói vậy ông thám tử quay lại nói:

- Này cô gái, 3 người mà cô nói có phải là 3 người bị cậu thanh niên này đánh đúng không? Sở cảnh sát chúng tôi đã cử người đến bệnh viện để xử lý ba cậu học sinh đó rồi, chắc chắn họ cũng sẽ phải chịu trách nhiệm vì tấn công học sinh trường Ishiyama. Còn hôm nay tôi chỉ phụ trách dẫn Oga Tatsumi về sở cảnh sát mà thôi.

- Nhưng mà...

Aoi còn định nói gì nữa thì Himekawa đưa tay cầm lấy vai cô cản lại.

- Cứ để Oga đi với ông ta đi - Himekawa nói - để tao lo vụ này cho.

Mọi người nghe thấy vậy thì liền yên tâm hơn, họ cũng không hỏi Himekawa là cậu ta sẽ lo liệu chuyện này bằng cách nào vì bọn họ đã thừa biết rồi.

Tiền!!!

Himekawa nổi tiếng vì điều gì? Vì cậu ta có rất nhiều tiền. Chỉ cần Himekawa chịu bỏ tiền ra thì chắc chắn cậu ta có thể mua chuộc được sở cảnh sát.

- Mọi người không cần phải lo đâu, tôi sẽ quay trở lại ngay - hắn mỉm cười.

Sau đó hắn cùng với ông thám tử rời đi để lại những học sinh của trường Ishiyama đứng ở trong phòng học.

..................

Buổi sáng ngày hôm sau, các học sinh của trường Ishiyama lại tới lớp học như thường lệ. Trong lớp học lúc này đang có một bầu không khí rất căng thẳng, mọi người dường như không có hứng nói chuyện nữa rồi. Sau một lúc lâu im lặng thì cũng đã có người lên tiếng phá vỡ bầu không khí nặng nề này.

- Này Himekawa, mày đã có tin gì chưa vậy? - Natsume hỏi.

Mọi người cùng nhau nhìn về phía Himekawa và chờ đợi câu trả lời.

- Vụ này hơi khó, hôm qua tao đã liên lạc với mấy lão chính trị gia và đút lót cho họ nhưng có vẻ tình hình rất căng - Himekawa nói - xem ra có kẻ đứng đằng sau tác động vào nên tình hình hiện giờ đang ở thế giằng co.

Những lời này của Himekawa làm cho bầu không khí càng thêm phần ảm đảm.

- Tất cả là tại lũ khốn Rokkisei đó, chắc chắn là chúng đã xúi dục mấy đứa kia - Yuka tức giận nói.

- Lúc này việc đó còn quan trọng gì nữa đâu, giờ phải tìm cách cứu Oga ra ngoài - Furuichi nói.

Khi mà những học sinh của trường Ishiyama đang lo lắng thì bỗng nhiên tiếng cánh cửa phòng học vang lên khiến cho tất cả đều hướng mắt về phía cửa ra vào.

- Xạch!!!

Cánh cửa mở ra và một người bước vào phòng học, nhìn thấy người này tất cả các học sinh của Ishiyama đều cảm thấy kinh ngạc.

- Không phải mày bị bắt sao? Sao lại tới được đây - Aizawa hỏi - không phải mày bỏ trốn khỏi sở cảnh sát đó chứ.

- Gì? Tao mà phải bỏ trốn ấy hả - hắn nhìn mấy người trong phòng đang nhìn chăm chú vào mình thì nói - là bọn họ thả tao ra thôi, tao đã bảo chúng mày là không cần phải lo mà.

Hắn thản nhiên đi tới chỗ của mình ngồi xuống và đặt Nico lên bàn và bắt đầu trêu cô bé. Những người còn lại thì vẫn nhìn hắn và tự hỏi không biết tại sao hắn lại được thả.

- Himekawa là mày làm à? - Natsume hỏi.

- Không phải tao, đêm qua lão giám đốc sở cảnh sát còn gọi điện cho tao bảo rằng lão bó tay kia kìa - Himekawa nói.

Hắn không giải thích với mấy người kia vì sao hắn được thả vì có giải thích bọn họ cũng chưa chắc đã tin. Sự thật là sau khi bị đưa về sở cảnh sát thì việc đầu tiên hắn làm là thôi miên toàn bộ sở cảnh sát và bắt họ tiến hành sửa đổi hồ sơ của hắn. Sau đó thì hắn được cho là vô tội và thản nhiên rời khỏi sở cảnh sát và về nhà ôm Hilda ngủ ngon lành.

Nói thật là bây giờ hệ thống quyền lực quốc gia đã không còn tác dụng đối với hắn nữa rồi, hắn đã không còn phải chịu sự gò bó của luật pháp và có thể làm bất cứ điều gì mà mình muốn.

Sau sự kiện này thì tất cả mọi thứ lại trở lại với quỹ đạo bình thường của nó, nhưng chỉ có thể nói gần như là thế.

- Khiêu chiến? - hắn nhìn Himekawa nói.

- Đúng vậy đấy, tao nghe nói là cái thằng Miki mà mày đánh đó đã gần bình phục rồi - Himekawa nói - nó muốn khiêu chiến với mày, thật ra là lũ Rokkisei muốn khiêu chiến với chúng ta thì đúng hơn.

Himekawa rút điện thoại ra nói:

- Tao có nghe trộm được điện thoại của chúng nó, chúng nó đang tập hợp lại để gây chiến với chúng ta đấy.

- Sao cũng được - hắn nói.

Hắn không quan tâm lắm đến lũ Rokkisei nữa, người mà hắn muốn gặp khi tới trường Saint Ishiyama này vẫn chưa trở về, theo hắn nhớ là phải sau lễ hội trường Saint Ishiyama thì ông ta mới quay về trường này.

- Tao đi vệ sinh đây - hắn đứng dậy nói.

- Mày đi vệ sinh thì kệ cha mày chứ mắc gì mà phải nói ra? - mấy tên con trai nổi nóng.

Hắn đi tới nhà vệ sinh ở cuối hành lang để giải quyết, sau khi đi vệ sinh xong và trên đường quay trở về lớp học thì có kẻ lại chặn đường hắn. Hắn nhìn về phía kẻ đang chặn đường của mình, đây là một thanh niên cao tới 1m9 tóc đen và đeo một chiếc kính với một nụ cười mỉm trông rất thân thiện nhưng hắn có thể cảm nhận được sát khí qua ánh mắt của cậu ta.

Izuma Kaname Lv 58

Thủ lĩnh của Rokkisei và là sư phụ của Miki, Izuma Kaname!! Izuma sở hữu sức mạnh rất lớn thậm chí là còn mạnh hơn cả Toujou bây giờ nữa. Nhưng chỉ bấy nhiêu đó thôi thì chưa đủ để gây nên sự hứng thú của hắn, điều mà hắn tò mò là trường phái võ thuật của cậu ta. Nó giống như một lưu phái gia truyền được kết hợp từ Karate và Chinese Kenpo vậy, hắn muốn thử sức với Izuma một chút.

- Đi theo ta - dường như nhận ra rằng hắn cũng muốn đấu với mình nên Izuma nói rồi quay người bỏ đi.

Hắn đi theo Izuma lên trên sân thượng và hai người đứng nhìn nhau một lát.

- Ta biết ngươi có sức mạnh của quỷ - Izuma nói - mấy người ở sở cảnh sát có lẽ đã bị ngươi thôi miên nên họ mới thả ngươi ra.

Izuma vẫn khá bình thản mà nói.

- Nhưng đừng có nghĩ rằng ngươi sẽ được yên thân, ta sẽ không bỏ qua việc ngươi tấn công Miki đâu - thái độ của Izuma dần trở nên ác liệt hơn - ta sẽ khiến ngươi phải trả giá, không phải chỉ mình ngươi sở hữu sức mạnh của quỷ đâu!!

Izuma vừa nói dứt lời thì quanh người cậu ta nổi lên những luồng khí màu đen khiến cho không khí xung quanh dường như bị nén lại, đó chính là quỷ khí!!

- Ha ha... ha ha ha...

Nhìn thấy Izuma vận dụng quỷ khí của mình thì hắn cười lớn, một lát sau hắn ngừng lại nụ cười của mình và lạnh lùng nhìn Izuma nói:

- Một kẻ lai tạp giữa loài quỷ và loài người như ngươi mà cũng đòi khiến ta phải trả giá? - hắn khinh thường.

Hắn không có hứng thú với sức mạnh của quỷ, nếu như Izuma chỉ sử dụng võ thuật thì có lẽ hắn sẽ tha cho cậu ta một lần nhưng Izuma lại vận dụng đến quỷ khí khiến hắn mất hứng thú với cậu ta rồi.

- Izuma Ryuu: Meiou Satsu!!! (出馬流 • 冥鶯殺 Xuất Mã Lưu: Minh Oanh Sát)

Izuma biết rõ hắn là một đối thủ rất mạnh nên ngay từ đầu cậu ta đã dùng tới tuyệt chiêu tất sát của trường phái Izuma là Meiou Satsu. Hai tay của Izuma nắm chặt lại cùng nhau đánh về phía hắn, luồng quỷ khí được dồn vào trong nắm đấm của cậu ta khiến cho đòn này càng thêm nguy hiểm.

Đòn Meiou Satsu này của Izuma yêu cầu khả năng khống chế Ki rất cao nếu không sẽ tự gây tổn thương cho bản thân, nó giống như là một con dao hai lưỡi vậy.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 291: Dụ dỗ


- Izuma Ryuu: Meiou Satsu!!!

Izuma lao thẳng về phía hắn và tung hai nắm đấm của mình về phía trước, áp lực từ đòn này của cậu ta khiến cho không khí dường như bị bóp méo đi.

- Rầm!!!

Một tiếng động lớn vang lên, bụi bặm bao phủ sân thượng của trường Saint Ishiyama che khuất thân hình của hắn và Izuma.

- Chuyện gì vậy.... tiếng động vừa nãy là gì vậy... - những học sinh trong trường nghe thấy tiếng động lớn này thì giật mình nhìn xung quanh.

Có điều nguồn gốc của tiếng động này lại phát ra từ trên sân thượng nên các học sinh không thể nhìn thấy được lớp bụi mịt mù đang bao phủ lấy sân thượng.

- Được rồi không có chuyện gì đâu, mau tập trung vào bài học đi - các giáo viên nhắc nhở học sinh của mình.

Trên sân thượng, những làn cát bụi dần tan đi và để lộ ra thân hình của một chàng thanh niên cao ráo đeo kính đang đứng ở bên cạnh một chiếc hố ở giữa sân thượng.

Chiếc lỗ này là do chiêu vừa rồi của Izuma đánh trúng nền sân mà ra, rất may là ở bên dưới chỉ là một dãy nhà không có học sinh nếu không thì đã có người bị thương rồi. Cũng chính vì Izuma biết được điều này nên mới không ngần ngại sử dụng sát chiêu của mình.

Izuma nhìn xung quanh và cảnh giác, cậu ta biết rất rõ đòn vừa rồi của mình đã đánh hụt rồi, hắn đã né đi trước khi Izuma đánh trúng khiến cho chiêu Meiou Satsu của cậu ta đánh xuống sàn của sân thượng.

- Chiêu này khá đấy - giọng của hắn bỗng vang lên từ phía sau của Izuma.

- Vút!!!

Izuma lập tức xoay người đá về phía sau nhưng lại không có ai ở đó.

- Bốp!!!

Bỗng hiên hắn xuất hiện ở phía sau Izuma và đánh vào mạn sườn của cậu ta.

- Hự!!! - ra đòn này hắn đã vận dụng đến Ki nên cho dù nó không mạnh nhưng vẫn khiến cho Izuma bị thương.

- Bốp!!! Bốp!!!

Hắn thoắt ẩn thoắt hiện tấn công Izuma và biến mất trước khi cậu ta kịp nhìn thấy hình ảnh của hắn.

- Bịch!!! - Izuma bị dính đòn liên tục khiến cậu ta khuỵu gối xuống sàn thở dốc.

Hắn xuất hiện trước mặt Izuma và nhìn xuống người thủ lĩnh của Rokkisei đã bị hắn hành hạ nãy giờ.

- Kết thúc thôi - hắn giơ tay lên định kết liễu Izuma.

- Viu!!!

Bỗng nhiên một tiếng xé gió vang lên, một vật nhỏ và dài lao thẳng về phía đầu của hắn với tốc độ cực nhanh.

- Pặc!!!

Hắn giơ 2 ngón tay lên kẹp lấy vật này rồi ném xuống đất, nó là một mũi tên. Hắn quay đầu lại nhìn về phía cầu thang thì thấy một cô gái tóc đỏ mặc đồng phục nữ sinh trường Saint Ishiyama đang cầm một cây cung gỗ còn đang giương lên nhắm về phía hắn chứng tỏ mũi tên kia là do cô gái này bắn ra.

Nanami Shizuka Lv 52

- Một đại vĩ nhân sử dụng cung tên à - hắn lẩm bẩm.

Mặc dù mũi tên của Shizuka không được uy lực như của Mildred nhưng kỹ xảo bắn tên của cô lại không tệ chút nào. Nếu như là một đại vĩ nhân nào đó mà không phải hắn kể cả Toujou thì rất có thể đã bị mũi tên này bắn bị thương rồi.

- Cô tới để cứu tên này sao - hắn nhìn về phía Shizuka.

- Shizuka mau chạy đi!!! - Izuma hét lên.

- Im miệng!!! - hắn mở lập tức dùng ảo thuật lên Izuma khiến cho ánh mắt của cậu ta dại ra.

- Ngươi đã làm gì Izuma rồi, mau thả cậu ấy ra - Izuma nhìn thấy biểu hiện vô thần của Izuma thì lo lắng quát lên.

- Nếu không thì sao, cô nghĩ cô thắng nổi tôi sao? - hắn cười khẩy.

Shizuka nghẹn họng, cô biết rất rõ sức mạnh của Izuma nếu như cả Izuma cũng bị hắn đánh bại dễ dàng như vậy thì cho dù toàn bộ Rokkisei xuất hiện cũng chưa chắc đánh bại được hắn.

- Vậy ngươi muốn gì thì mới thả Izuma ra? - Shizuka cắn răng.

Hắn mỉm cười và hơi híp mắt nhìn khắp cơ thể Shizuka nói:

- Nếu như cô đồng ý làm người đàn bà của tôi thì tôi sẽ tha mạng cho cậu ta.

- Cái gì!?! - Shizuka giật mình, cô không nghĩ rằng hắn lại ra điều kiện như vậy.

Shizuka vừa tức giận nhìn hắn vừa do dự, Izuma mặc dù là bạn của cô nhưng liệu có đáng để cho cô phải hi sinh sự trong trắng của mình để cứu cậu ta không? Nhìn thấy sự do dự của Shizuka hắn biết mình phải kích thích cô ấy một chút.

- Cô hãy suy nghĩ cho kỹ đi, cô vẫn chưa yêu ai đúng không, nếu như vậy thì tôi lại một lựa chọn hoàn hảo mà phải không - hắn tự tâng bốc bản thân mà không hề xấu hổ - tôi tự nhận mình có khuôn mặt khá đẹp trai, tôi còn có rất nhiều tiền nữa. Tôi có thể chu cấp cho cô, gia đình cô cũng đâu khá giả gì phải không lại còn phải nuôi 3 đứa em nhỏ nữa. Tôi có thể cho chúng một tương lai tốt đẹp hơn.

Những điều hắn nói khiến cho Shizuka phải suy nghĩ, quả thật việc mẹ cô phải nuôi 3 đứa em ăn học quả thật không dễ chút nào, nếu như hắn có thể giúp đỡ kinh tế cho gia đình cô thì quá tốt rồi. Học viện Saint Ishiyama là một trường tư nhân có học phí khá cao, Shizuka vào được trường này là nhờ vào học bổng của trường.

Shizuka là một người con gái rất lý trí cô biết điều gì có lợi cho mình, hắn cũng không cần Shizuka phải trung thành với mình vì hắn đã có hệ thống rồi. Chỉ cần Shizuka nói một câu đồng ý thì cô ấy sẽ vĩnh viễn thuộc về hắn.

- Tôi muốn anh mua cho tôi một căn nhà mới - Shizuka đưa ra điều kiện, cô ấy biết rõ hắn sẽ không buông tha cho mình nên cô muốn có được nhiều lợi thế nhất - tôi muốn một căn biệt thự và các em của tôi được học ở những ngôi trường tốt nhất. Anh phải chu cấp cho gia đình tôi để mẹ tôi không phải đi làm nữa.

Shizuka không nhắc tới Izuma mà chỉ nói tới vật chất, hắn cực kỳ hài lòng trước chuyện này, những cô gái đam mê vật chất chính là những cô gái dễ mua chuộc nhất rồi.

- Được, anh sẽ cho em bất cứ thứ gì em muốn - hắn đi lại gần Shizuka - vậy thì hãy nói đi, nói rằng em muốn đi theo anh mãi mãi.

Shizuka hơi ngập ngừng vì mãi mãi không phải là thời gian ngắn nhưng chỉ sau một lát cô đã thoải mái hơn vì nghĩ đây chỉ là một lời nói thoảng qua mà thôi, đổi lại cô sẽ được lợi rất nhiều.

- Em muốn được ở mãi bên anh - Shizuka hơi đỏ mặt nói, đây là lần đầu tiên cô nói câu này với một người con trai.

Ting, Nanami Shizuka muốn trở thành người theo đuổi của bạn, bạn có đồng ý không?

Có. Không.

Hắn liền chọn có.

Ting, Nanani Shizuka trở thành người theo đuổi của bạn, độ trung thành hiện tại là 50.

Hắn liền bỏ 90 điểm thành tựu ra để mua 1 chiếc vòng cổ trái tim và 2 chiếc mũi tên tình yêu và nâng độ trung thành của Shizuka lên 100 thế là hắn lại có một cô bạn gái chỉ luôn nghĩ về hắn.

Hắn vui vẻ lại gần ôm Shizuka vào lòng, hắn đưa tay lên bóp lấy bộ ngực D cup của Shizuka mà khoái chí cười còn cô chỉ mỉm cười mà tựa vào lòng hắn, hắn dùng tay nâng cằm của Shizuka lên và cúi xuống hôn lên đôi môi của cô.

Shizuka nhắm hờ đôi mắt của mình lại và tận hưởng nụ hôn đầu đời, khác với vẻ ngoài chín chắn của mình trong tình yêu Shizuka vẫn còn là một cô bé ngây thơ chưa từng yêu ai nên khi bị hắn hôn cô chỉ biết hé đôi môi mềm mại của mình ra để cho hắn luồn chiếc lưỡi của mình vào quấn lấy lưỡi của cô. Shizuka bị hắn hôn suốt mấy phút đồng hồ khiến cho ngay cả một người luyện võ như cô cũng cảm thấy hơi khó thở.

Với kinh nghiệm của mình hắn biết rõ một nụ hôn bằng lưỡi nên kết thúc khi nào thì tuyệt vời nhất nên ngay khi cảm thấy Shizuka hơi khó thở hắn liền buông tha cho chiếc lưỡi thơm tho của cô.

Có được nụ hôn đầu của Shizuka hắn rất hài lòng và hôn lên xung quanh khóe môi của cô.

--------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 292: Tan rã


- Chuyện gì xảy ra vậy Shizuka? - Izuma nhìn ngó xung quanh - Tên Oga đâu rồi?

Sau khi chinh phục được Shizuka thì hắn đã dùng phép thuật để chữa trị những dấu vết do trận chiến giữa hắn và Izuma để lại. Sau đó hắn giải ảo thuật cho Izuma rồi bỏ đi để Shizuka lại với Izuma.

Tên Izuma sau khi được giải ảo thuật thì ngơ ngác nhìn về phía Shizuka đang đứng cách mình không xa và tự hỏi không biết hắn đã đi đâu mất rồi.

- Cậu đã thua rồi Izuma lúc nãy nếu muốn Oga đã có thể giết cậu rồi - Shizuka nói - Oga cũng đã nói rằng nếu chúng ta không giải tán Rokkisei thì hắn sẽ không để yên cho các học sinh của trường này đâu.

Đây chính là lý do hắn để Shizuka ở lại với Izuma, chính là để cô ấy nói ra yêu cầu của hắn.

- Cậu còn không thể chạm nổi vào người Oga khi cậu ta không hề dùng hết sức, cảnh sát cũng không thể làm gì được cậu ta... - Shizuka nói tiếp - nếu như báo cáo chuyện này lên ban giám hiệu và khiến cậu ta bị đuổi học cũng chỉ khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn thôi.

Lời nói của Shizuka khiến cho Izuma tức giận nắm chặt nắm đấm lại nện mạnh xuống đất. Izuma hiểu rất rõ hậu quả khi khiến hắn bị đuổi học, lúc đó sẽ không còn điều gì rằng buộc hắn nữa và học sinh của học viện Saint Ishiyama sẽ gặp nguy hiểm.

Nên nhớ hắn là thủ lĩnh của trường học tội phạm Ishiyama, nếu hắn tập hợp thuộc hạ của mình tới quấy rối thì Saint Ishiyama sẽ không có ngày nào được yên ổn cả. Izuma cảm thấy tức giận vì sự yếu kém của mình, cậu ta không chỉ không trả thù được cho Miki mà còn khiến cho nhóm Rokkisei nằm trên nguy cơ bị tan rã.

- Oga còn nói là sẽ cho chúng ta thời gian để suy nghĩ. Từ bây giờ cho tới lễ hội trường chúng ta sẽ phải giải tán Rokkisei nếu không chiến tranh giữa Ishiyama và Saint Ishiyama sẽ nổ ra - Shizuka nói một câu cuối trước khi bỏ đi - học sinh của Ishiyama toàn bộ đều là lũ côn đồ, lúc đó kẻ chịu thiệt chỉ có học sinh của Saint Ishiyama chúng ta thôi.

Sau khi chuyển lời của hắn xong thì Shizuka bỏ đi để mặc Izuma ngồi giữa sân thượng cúi gằm mặt xuống đất và suy nghĩ.

...................

Suốt gần 2 tuần sau đó vụ việc xô xát giữa trường Ishiyama và học viện Saint Ishiyama dường như đã chìm dần vào quên lãng, những học sinh của Saint Ishiyama giờ chỉ tập trung vào chuẩn bị cho lễ hội trường sắp tới.

Riêng những học sinh của Ishiyama thì vẫn không có gì thay đổi cả, tất cả những gì họ làm là đến trường ngồi chơi sau đó về nhà. Bây giờ nhóm Rokkisei có vẻ đang bận rộn với công việc điều hành trường Saint Ishiyama nên không tới làm phiền học sinh của Ishiyama, cũng có thể là do Izuma ra lệnh cho họ không tới gây sự với trường Ishiyama nữa.

Dạo gần đây Shizuka thường xuyên tới lớp học của Ishiyama để thăm hắn, lần đầu tiên cô tới đây thì đám Kanzaki và Himekawa giật mình cảnh giác vì tưởng cô ấy tới để gây chuyện. Sau đó khi Shizuka đi tới ngồi vào lòng của hắn thì bọn họ mới trố mắt kinh ngạc và dần chuyển thành sự khâm phục đến tột cùng vì hắn tán được cả kẻ thù.

Aizawa và Jinno cũng quen Shizuka vì cô là bạn từ nhỏ của Toujou thì cũng bất ngờ không kém. Bọn họ đã nghĩ người mà Shizuka thích một là Toujou hoặc giả là tên Izuma kia mà chưa bao giờ nghĩ rằng cô ấy là thích kẻ thù của mình và còn là một kẻ có rất nhiều bạn gái nữa, chẳng lẽ lũ con gái thích mấy thằng bad boys đến vậy sao??

Những thành viên khác của Rokkisei cũng đã nhận ra hành vi của Shizuka vì cô không hề cố tình che giấu việc này nên họ đã tới gặp mặt cô để tra hỏi nhưng câu trả lời của cô ấy lại khiến họ sững sờ.

- Shizuka-san, tại sao chị lại giao du với tên Oga đó, hắn ta là kẻ thù của chúng ta cơ mà - Shinjou hét to.

- Chị hãy tỉnh táo lại đi Shizuka-san, tên Oga đó là một tên côn đồ khốn kiếp... - Miki cũng kích động không kém.

Mấy thành viên của Rokkisei cực kỳ tức giận khi họ mới nghe thấy tin Shizuka thường xuyên tới gặp hắn, họ kéo nhau tới nhau tới hội học sinh nơi Shizuka và Izuma làm việc để ngăn cản Shizuka.

- Việc tôi giao du với ai thì đó là chuyện riêng của tôi, các người có quyền gì mà ngăn cản tôi - Shizuka lạnh lùng nói, hiển nhiên việc mấy người này nói xấu hắn khiến cho cô ấy rất tức giận - từ nay về sau các người đừng có xía vào chuyện của tôi, nhóm Rokkisei rồi cũng sẽ sớm bị giải tán thôi.

Shizuka nói xong thì thu dọn đồ đạc của mình sau đó rời khỏi văn phòng của hội học sinh.

- Shizuka-san - mấy người này dường như vẫn còn muốn can ngăn Shizuka.

- Ngừng lại đi - Izuma từ nãy đến giờ vẫn ngồi im lặng đã lên tiếng - hãy để mặc cô ấy đi...

Giọng nói của Izuma trầm trầm khác hẳn với bộ dạng vui tươi thường ngày khiến cho mấy người khác đặc biệt là Miki cảm thấy rất lo lắng. Ai cũng biết Izuma có tình cảm đặc biệt dành cho Shizuka nhưng cô ấy luôn từ chối cậu ta và giờ phải chứng kiến người con gái mà mình yêu quý chạy theo kẻ thù của mình thì đương nhiên là Izuma không thể nào cảm thấy dễ chịu được.

- Shizuka-san nói nhóm Rokkisei sẽ tan rã là sao? - Miki nhớ lại điều Shizuka nói ban nãy.

- Nhóm Rokkisei không thể tiếp tục duy trì được nữa rồi Miki à - Izuma chầm chậm đứng dậy nói với giọng uể oải - tôi đã trình bày việc này với thầy Kudo rồi, sau lễ hội trường nhóm Rokkisei sẽ chính thức tuyên bố giải tán.

Izuma bỏ đi mà không giải thích gì thêm cho mấy người Miki khiến cho họ cảm thấy rất là bối rối. Thực ra họ cũng cảm nhận được phần nào lý do khiến cho nhóm Rokkisei phải giải tán, khi bọn họ nhận ra mối quan hệ của Shizuka với hắn thì họ cũng đã lờ mờ đoán được là chuyện này có sự tham gia của hắn.

- Izuma thì chán nản, Shizuka thì chạy theo kẻ thù, có lẽ Rokkisei đã suy tàn thật rồi - Hiromichi Gou, thành viên của câu lạc bộ Radio và là thành viên của Rokkisei nói với thái độ thất vọng.

Ba thành viên lớn tuổi nhất và là trụ cột cuả nhóm đã bỏ đi và để mặc 3 thành viên trẻ tuổi của nhóm là Miki, Shinjou và Sakaki ở lại với vẻ mặt không cam lòng.

- Chẳng lẽ chúng ra phải giải tán như vậy thật sao? - Shinjou tức tối.

- Tôi dám chắc chuyện này là do tên Oga đó gây ra, tên khốn đó còn hèn hạ hơn cả trước đây - Miki nắm chặt tay.

- Chúng ta không thể chịu thua như vậy được, nhất định không thể để nhóm Rokkisei bị giải tán - Shinjou lớn tiếng.

- Oga Tatsumi... - người im lặng nãy giờ là Sakaki lên tiếng - hắn chính là nguồn gốc của mọi chuyện...

- Đúng vậy, chúng ta sẽ đánh bại hắn và bắt chắn phải chia tay với Shizuka-san - Shinjou bừng tỉnh - lúc đó chúng ta sẽ không cần giải tán nữa.

- Nhưng mà... tất cả chúng ta đều đã bị Oga đánh bại - Miki mặc dù không cam lòng nhưng vẫn phải nói ra sự thật.

Bị Miki dội một gáo nước lạnh thì Shinjou và Sakaki hơi khựng lại nhưng sau đó Shinjou lập tức nói:

- Lần đó là do tôi và Sakaki chưa chuẩn bị nên mới bị hắn đánh bại dễ dàng như vậy. Lần này sẽ không dễ thế đâu, chưa kể lần này có cả cậu tham gia tấn công hắn nữa cơ mà.

- Mặc dù việc 3 đánh 1 có chút hèn hạ nhưng lần này là vì Rokkisei nên chúng ta sẽ chấp nhận tiếng xấu - Miki quyết tâm nói.

- Đánh bại Oga!!!

Vậy là sau tiếng hô đồng thanh thể hiện ý chí đánh bại hắn của 3 thành viên Rokkisei thì lễ hội trường cũng đã bắt đầu, đã đến lúc những học sinh của học viện Saint Ishiyama thể hiện thành quả lao động suốt nửa tháng của mình.

--------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 293: Lễ hội trường


Không khí lễ hội náo nhiệt tràn ngập khắp trường Saint Ishiyama, khắp mọi nơi đều được các học sinh của trường trang trí rất tỉ mỉ. Bước qua cánh cổng chào đón được dựng ở cổng trường là một loạt các gian hàng khác nhau do các lớp học dựng nên. Có những gian hàng bán đồ ăn, đồ cosplay... và các học sinh đứng mời chào khách hàng vào quầy của lớp mình.

- Mua đi nào, gian hàng đồ giá rẻ đây...

- Hãy ghé thăm gian hàng của câu lạc bộ nghiên cứu vũ trụ đi...

Lễ hội trường mở ra không chỉ có những học sinh của học viện Saint Ishiyama và những cư dân ở xung quanh tới tham dự mà ngay cả những học sinh của các trường lân cận cũng tới góp vui.

Có điều không phải là ai tới đây đều mang theo thiện chí mà là có chủ đích muốn phá hoại lễ hội của Saint Ishiyama.

- Tránh ra!!! Nhìn cái gì hả!!! - một đám người rất đông trọc đầu mặc đồng phục bước vào trường khiến cho những người tham gia lễ hội sợ hãi.

- Đó không phải là đồng phục trường Teimou đó sao? - những người tham gia lễ hội bàn tán - tại sao chúng nó lại cạo trọc đầu hết vậy?

Lũ trọc trường Teimou đi đến đâu là ở đó mất đi tiếng cười nói náo nhiệt, mọi người vội vã tránh đường cho mấy tên này đi qua vì không muốn va chạm với lũ bất hảo này.

Cuối cùng khi lũ côn đồ trường Teimou biến mất thì mọi người thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu sôi động bàn tán trở lại.

- Này, không phải học sinh trường Teimou sẽ cạo trọc đầu sao? - học sinh A hỏi bạn mình - Sao lúc nãy tớ thấy có một tên vẫn để tóc vậy?

- Ai mà biết được chứ, mà quan tâm đến lũ đó làm gì mau làm việc đi - người bạn nói.

.....................

- Ha ha, lũ học sinh trường này toàn lũ nhát chết - mấy tên học sinh trường Teimou cười đùa sảng khoái - tao vừa lườm một cái là lũ chúng nó sợ đến mặt tái mét.... ha ha ha.

- Được rồi, chúng ta sẽ quấy rối cái lễ hội của cái trường khốn kiếp này, chia nhau ra đi...

Đúng lúc lũ học sinh trường Teimou chia nhau ra để đi xung quanh trường Saint Ishiyama để gây chuyện thì có một đám học sinh cũng bước vào cổng trường.

- Bọn này làm lễ hội hoành tráng ghê nhỉ - một tên tóc vàng đeo một chiếc xích nhỏ ở miệng nói.

- Lâu lắm rồi tao mới tham gia lễ hội trường đấy - một kẻ cao lớn đeo một cặp kính đen hình tròn nói.

- Thì trường Ishiyama làm gì có lễ hội đâu - một người thanh niên có mái tóc Pompadour cực kỳ quá khổ nói.

- Mấy người đừng có mà gây chuyện ở đây đấy - một cô gái xinh đẹp đứng cạnh mấy cô gái khác nói.

- Nữ hoàng cứ yên tâm, chúng tôi chỉ tới để tham gia lễ hội thôi - một thanh niên có mái tóc dài nói.

- Tao đói rồi, tao đi mua cái gì ăn đây - một người thanh niên tóc đen có một cô bé con tóc xanh lá cây bám sau lưng mình nói.

Những người này chính là các học sinh trường Ishiyama, từ khi tới học ở ngôi trường này thì họ cảm thấy khá là nhàm chán nên hôm nay kéo nhau tới đây tham gia lễ hội của trường Saint Ishiyama để giải khuây.

- Xì.. xào...

Khi hắn và mấy học sinh của Ishiyama đi dạo quanh các khu bán hàng thì bọn họ thấy đám đông đằng trước đang xôn xao chuyện gì đó. Khi mà bọn họ định tới xem có chuyện gì thì bỗng có mấy tên trọc đầu lao ra khỏi đám đông với vẻ mặt sợ hãi và chạy thẳng về phía bọn họ.

- Bịch!!!

Mấy tên này vội vã bỏ chạy nên không kịp nhìn đường và đâm sầm vào bọn hắn.

- Thằng chó!! Đi đứng không nhìn đường hả? - mấy tên này đụng vào bọn hắn thì ngã ngửa ra đằng sau và hét lên.

Nhưng ngay khi mấy tên này kịp nhận ra bọn hắn thì lập tức trở nên sợ hãi đến tột cùng.

- Oga và... Touhoushinki!!! - mấy tên trọc này run sợ.

- Đâm vào bọn tao xong không xin lỗi mà còn dám to mồm à - Kanzaki bước lên dùng bàn tay của mình tóm lấy cái đầu trọc của một tên trừng mắt nhìn tên này.

Đúng lúc Kanzaki vừa định cho mấy tên này một trận thì từ trong đám đông Shinjou chạy tới và cản cậu ta lại.

- Dừng lại!!! Xử lý lũ này là trách nhiệm của Rokkisei - Shinjou nói.

- Cái gì? Việc đéo gì mà tao phải nghe lời mày? - Kanzaki sao có thể nghe lời kẻ thù của mình được.

Khi mà Kanzaki và Shinjou trừng mắt nhìn nhau giống như chuẩn bị đánh nhau thì hắn bước tới và đặt tay lên vai Kanzaki nói:

- Cứ làm theo lời cậu ta đi.

- Hả? - Kanzaki quay lại lườm hắn.

- Cứ để cho chúng tận hưởng quyền lực lần cuối đi - hắn không nhìn Kanzaki mà lại nhìn Shinjou.

Dường như nhận ra điều gì đó nên Kanzaki hất tay hắn ra rồi bỏ đi, cậu ta quyết định nghe theo lời hắn. Natsume và Shiroyama thấy vậy thì cũng đi theo Kanzaki.

- Được rồi, hãy làm nhiệm vụ của cậu đi - hắn nói với Shinjou rồi bỏ đi, mấy người còn lại cũng tách nhau ra để đi tham dự lễ hội.

Shinjou đứng ở đó với vẻ mặt không mấy vui vẻ nhìn mấy người họ rời đi, lúc này mấy tên trọc trường Teimou định nhân cơ hội này để bỏ trốn nhưng đã bị Shinjou bắt lại và dùng làm nơi để trút giận.

- Tút tút tút... - tiếng chuông điện thoại vang lên, Shinjou rút điện thoại ra và ấn nghe.

- Shinjou-san anh đã xử lý xong bên đó chưa vậy? - giọng của Miki vang lên từ trong điện thoại.

- Rồi, tôi vừa mới gặp Oga xong - Shinjou nói - hiện giờ Oga đang đi một mình tôi sẽ theo dõi hắn ta, cậu và Sakaki mau tới đây đi.

- Thật sao!?! Được rồi tôi sẽ gọi cho Sakaki và tới ngay, anh đang ở đâu? - Miki nói với giọng kích động.

- Tôi đang ở khu bán hàng, cậu mau tới đi - Shinjou nói xong thì cúp máy và theo dõi hắn còn Miki thì vội gọi điện thoại cho Sakaki.

Hắn đi dạo trong sân trường đi qua các quầy hàng của học sinh, lúc này đang cùng Nico tận hưởng các thú vui của lễ hội trường. Đây là lần đầu tiên Nico được tham gia một lễ hội như thế này nên cô bé rất là hưng phấn.

Hắn lúc đi đã phát hiện ra Shinjou đang theo dõi mình từ nãy đến giờ rồi nhưng hắn không thèm để ý đến mà chỉ cùng Nico ăn chơi vui vẻ. Sau khi dạo quanh đủ các loại hàng quán thì hắn mua một đĩa Takoyaki (mực viên chiên) và đi tới một nơi vắng vẻ ngồi ăn.

Nico cũng đòi ăn nên hắn đưa cho cô bé một miếng Takoyaki nhưng do nó quá nóng nên Nico chỉ có thể vừa phồng má lên thổi phù phù vừa cắn từng miếng nhỏ trong rất đáng yêu.

Khi hắn và Nico đang ăn vui vẻ thì có 3 người đã bao vây xung quanh hắn. Hai người trước mặt hắn là Shinjou và Sakaki vì người thứ 3 đứng sau lưng hắn thì không cần quay lại nhìn hắn cũng đã biết đó là Miki.

- Oga!!! Hôm nay tao sẽ khiến mày phải trả giá cho những điều mày đã làm - Miki hét lớn.

Hắn nhìn mấy người này lên thủ thế thì một tay cầm đĩa Takoyaki đã ăn một nửa và một tay bế Nico đứng dậy.

- Vậy sao? Sao chúng mấy còn chưa xông lên đi? - hắn mỉm cười nói.

Thấy hắn coi thường mình đến vậy thì người nóng tính nhất là Shinjou tức giận lao tới đầu tiên, Sakaki và Miki thấy vậy thì cũng lập tức lao lên cùng tấn công hắn.

- Chết đi Oga!!!

Ba người tấn công hắn liên tục nhưng hắn lại dễ dàng né được hết những đòn tấn công của họ, thậm chí hắn xoay người liên tục nhưng đĩa Takoyaki trên tay hắn lại không bị đổ giống như những miếng Takoyaki đó dính chặt vào chiếc đĩa trên tay hắn vậy.

Thấy mình không thể đánh trúng hắn thì Shinjou tức giận và lao tới định ôm lấy hắn. Khi Shinjou vừa ôm được thắt lưng hắn và định kêu Sakaki và Miki tấn công hắn thì cậu lại nghe được giọng nói lo lắng của Miki.

- Shinjou-san cẩn thận!!!

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 294: Kiriya


- Cái trò ôm người của boxing này cũng phổ biến đấy nhỉ - hắn nhìn Shinjou đang ôm lấy mình nói - nhưng có lẽ mày đã quên rằng đây không phải sàn thi đấu đâu.

- Shinjou-san hãy cẩn thận!!! - Miki hét lên.

Shinjou cũng nhận ra điều gì đó không ổn và định lùi ra sau để tránh nhưng đã quá muộn

- Hự!!! - Shinjou bị hắn lên gối thẳng vào bụng.

Shinjou cảm thấy như một chiếc xe húc thẳng vào bụng mình vậy, cậu ta lập tức ngã quỵ xuống đất dùng hai tay ôm lấy bụng mình cực kỳ đau đớn.

- Shinjou!! - Sakaki lao tới và dùng thanh bokken (kiếm gỗ, kiếm tre thì gọi là shinai) của mình chém về phía hắn.

- Vút!!!

Thanh bokken chém ngang tạo thành một luồng kiếm khí rất nhẹ chém thẳng về phía hắn. Hắn đưa Nico ra sau lưng rồi duỗi thẳng bàn tay của mình ra và bổ thẳng từ trên xuống như một thanh kiếm, một luồng kiếm khí cực mạnh bay ra từ tay hắn và chém tan luồng kiếm khí yếu ớt của Sakaki và lao thẳng về phía cậu ta.

Sakaki giơ thanh bokken của mình lên nhằm chặn lại luồng kiếm khí hình bán nguyệt đang ép thẳng tới mình kia.

- Phụt!!!

Một tiếng động rất nhẹ vang lên và thanh bokken của Sakaki bị kiếm khí của hắn chém đứt làm đôi. Kiếm khí của hắn không dừng ở đó và chém ra một vết thương rất dài trên vai trái của Sakaki rồi mới biến mất.

- A... - Sakaki dùng tay phải ôm lấy vêta thương trên vai trái của mình, máu tươi không ngừng chảy ra từ vết thương của cậu ta.

- Chết đi Oga!!!

Khi mà hắn vừa phản công Sakaki thì Miki đã tiếp cận hắn và vào thủ thế, vừa nhìn tư thế của Miki thì hắn đã biết cậu ta sẽ sử dụng chiêu thức gì.

- Meiou Satsu!!!

Hai tay của Miki đấm về phía hắn, luồng Ki được cậu ta tụ tập trong hai nắm đấm được giải phóng ra và bắn thẳng về phía hắn.

- RẦM!!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, sức công phá của Meiou Satsu khiến cho đất đá xung quanh hắn vỡ tan ra và bụi bặm bay mù trời.

- Hộc... hộc... - Miki đứng thở hồng hộc.

Tuyệt chiêu này đã được cậu ta luyện thành nhưng Meiou Satsu vẫn là một con dao hai lưỡi, nó khiến cho sức lực toàn thân của Miki như bị rút sạch.

- Chiêu này khá đấy, mày gần như đã chạm tới cảnh giới Ki no Shouka (kiểm soát Ki) rồi - giọng nói của hắn truyền ra từ trong đám bụi mù.

Miki nghe thấy giọng nói của hắn thì giật mình lui ra sau và nhìn chăm chú vào đám bụi đang dần tan đi để lộ ra thân hình của hắn đang đứng trên một phần mặt đất lành lặn duy nhất khi xung quanh nó là một cái hố sâu đến nửa mét.

Đòn của Miki đã đạt tới cực hạn của việc giải phóng Ki và đạt tới ngưỡng cửa của kiểm soát Ki rồi. Có điều hắn đã đạt tới cảnh giới kiểm soát Ki từ lâu lắm rồi, hắn chỉ cần đơn giản khống chế Ki của Miki và dẫn nó xuống đất là đòn tấn công của cậu ta liền trở nên vô dụng.

- Không thể nào!!! Tại sao Meiou Satsu lại vô dụng??? - Miki nhìn hắn với vẻ mặt khó tin.

Miki đã dồn hết sức lực vào sát chiêu này nhưng nó lại vô dụng đối với hắn.

- Đòn đánh của mày không có hiệu quả vì một lẽ rất đơn giản - hắn nhìn Miki nói - vì tao mạnh hơn mày.

Miki nghe thấy hắn nói vậy thì cảm thấy cực kỳ căm tức, Miki không phải tức giận hắn mà là tức giận sự vô dụng của bản thân mình. Miki tức giận vì bất kể cậu ta cố gắng đến thế nào cũng không thể vượt qua được hắn. Miki chỉ có thể đứng một chỗ nhìn hắn vì sau khi dùng chiêu Meiou Satsu thì Miki đã kiệt sức rồi, chỉ riêng việc đứng vững bằng hai chân đã là rất khó khăn đối với cậu ta chứ đừng nói gì đến việc tiếp tục tấn công hắn.

Cả 3 người Miki, Sakaki và Shinjou đã vứt bỏ lòng tự trọng sang một bên để cùng nhau tới đây tấn công hắn nhưng họ lại bị hắn đánh bại một cách dễ dàng. Nếu như họ biết được rằng thủ lĩnh của họ Izuma cũng đã bị hắn đánh bại thì có lẽ họ sẽ càng thêm tuyệt vọng hơn.

Khi mà 3 người này chăm chú nhìn vào hắn thì bỗng nhiên có một đám người xuất hiện ở một góc đằng xa. Hắn lập tức nhận ra sự xuất hiện của đám người này và ba người Miki cũng vậy.

Khu vực mà bọn hắn chiến đấu là một góc rất vắng vẻ trong khuôn viên trường Saint Ishiyama, ngày bình thường cũng ít khi có người tới đây chứ đừng nói gì đến một ngày lễ hội trường náo nhiệt. Chẳng có ai rảnh rỗi đến mức đi tham gia lễ hội mà lại chui vào nơi không có một bóng người này trừ những đôi trai gái có ý định hú hí với nhau.

Nhưng đám người này hiển nhiên không phải là những đôi trai gái tình nhân mà gồm có 5 người thanh niên và họ đang đi tới nơi này.

- Tìm được mày rồi Oga - một kẻ dẫn đầu nói.

Hắn quay lại nhìn lũ này, chúng là một nhóm gồm 4 tên trọc và 1 tên tóc dựng có vết sẹo chạy dọc từ trên trán xuống.

- Nhìn thấy vết sẹo này không? Nó chính là do mày gây ra đấy - tên tóc dựng đưa tay sờ lên vết sẹo trên mặt mình tức giận nói - hôm nay tao sẽ giết mày!!

Vừa nhìn thấy mấy tên này thì hắn đã nhận ra chúng là ai, là Kiriya và 4 thằng trọc trường Teimou. Trước đây do hắn còn học ở Ishiyama nên Kiriya mới không dám kéo quân tới địa bàn của hắn gây sự, bây giờ tên Kiriya nghe được tin hắn đang học nhờ trường Saint Ishiyama nên mới dám tìm tới để trả thù.

- Kiriya!!! - Miki cực kỳ kích động khi nhìn thấy Kiriya - Mày làm gì ở đây??

- Mày là đứa nào? - Kiriya nhìn về phía Miki hỏi.

- Mày quên tao rồi hả Kiriya? Không phải mày tới để trả thù chuyện 3 năm trước sao - Miki thấy tên Kiriya cũng quên cả mình thì tức giận không kém.

- 3 năm trước?? À... mày là thằng bạn của thằng Oga chó chết này phải không - Kiriya đã nhận ra Miki - lúc đó nhìn mày như thằng vô dụng nên tao cũng chẳng nhớ nữa, chỉ là nhìn thấy vết sẹo do tao tặng trên mặt mày nên tao mới nhớ ra thôi.

Lời nói của Kiriya càng chọc giận Miki hơn nữa nhưng lúc này cậu ta mới chỉ lấy lại được chút sức lực nên mới không lao lên tấn công Kiriya.

- Sau lần đó gia đình tao phải chuyển tới Nara nên mới không có cơ hội để trả thù thằng chó Oga - Kiriya lại quay sang nhìn hắn - cho nên tới tận bây giờ tao mới có cơ hội để quay lại đây.

Miki đứng bên cạnh nghe thấy như vậy thì cảm thấy cực kỳ sốc khi biết Kiriya cũng chuyển tới Nara giống như cậu ta. Bây giờ thì Miki đã hiểu ra rằng những hành động trước đó của Oga trong truyện là để bảo vệ cậu ta khi cậu ta phải chuyển tới Nara cùng lúc với Kiriya.

Sự thật này khiến cho Miki sững sờ và tự trách bản thân mình khi đã trách lầm Oga suốt 3 năm nay. Sakaki và Shinjou đứng bên cạnh cũng nhận ra vẻ mặt kỳ lạ của Miki nhưng cũng không rõ chuyện gì xảy ra vì trong Rokkisei chỉ có một mình Izuma là biết đôi chút về chuyện này.

- Ha ha ha!!! Kiriya, mày chỉ dẫn vài thằng trọc đầu tới đây mà đòi giết tao sao?? - hắn cười lớn - Mày đang chọc cười tao đấy à??

- Bọn tao đéo có trọc nhé, là đầu láng là phong cách thời trang đấy - tên trọc mặc áo hoodie bấm rất nhiều khuyên tai hét lên.

- Đâu có đâu, tao trọc mà - tên trọc cao lớn nhất bọn trông như hộ pháp nói.

- Tao cũng trọc - hai tên còn lại cũng nói theo.

Hắn không có hứng thú với trò cãi nhau của mấy tên này nên nhìn Kiriya và ngưng cười nói:

- Hôm nay chúng mày tới đây để tìm tao gây sự vậy chúng mày đã chuẩn bị sẵn quan tài chưa... - giọng nói của hắn rất bình thản nhưng lại mang theo một độ rung rất kỳ lạ giống như một giọng nói của ác quỷ vang vọng lên từ dưới địa ngục.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 295: Saotome Zenjuro


- Mày nổ to quá đấy Oga, mày định 1 mình đánh lại 5 người bọn tao sao? - Kiriya lúc đầu có chút run sợ nhưng sau đó đã lập tức lấy lại tự tin nói - đây chính là những đấu sĩ mạnh nhất của trường Teimou đấy, bọn tao sẽ làm thịt mày.

Bốn tên trọc kia cảm nhận được khí thế của hắn thì mặt mày trở nên nghiêm trọng và lập tức đi vào trạng thái chiến đấu. Mấy tên này không phải kẻ ngu ngốc, đương nhiên chúng biết là hắn mạnh hơn chúng rất nhiều nên nếu không dốc toàn lực thì bọn chúng sẽ thua chắc.

Bốn tên trọc lập tức dàn trận hình tròn bao vây xung quanh hắn, tên cốt đột to lớn nhất thì nghiêng người và dùng bả vai húc thẳng về phía hắn, 3 tên còn lại thấy vậy cũng cùng lúc xông lên tấn công hắn.

Hắn nhìn thấy vậy thì không chút nao núng mà xoay người cực nhanh và tung những đòn tấn công liên hoàn vào 4 tên trọc này.

- Shin Senpuu San Un Tou Kyaku!!!

Thân hình hắn biến ảo liên tục xuất hiện và biến mất bất ngờ khiến cho 4 tên trọc dính trọn những đòn tấn công của hắn mà không thể phản kháng. Cả 4 tên trọc sau khi dính đòn liên hoàn của hắn thì văng ra xa và ngã sõng soài ra đất mà bất tỉnh.

Tên Kiriya và ba người Miki há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh này. Kiriya thì cực kỳ kinh hãi khi thấy hắn hạ gục 4 người mạnh nhất trường Teimou một cách quá dễ dàng còn ba người Miki thì kinh ngạc vì nhận ra vừa nãy hắn đấu với họ thì còn chưa sử dụng hết sức.

- Tới lượt mày đấy - hắn quay sang nhìn Kiriya.

Tên Kiriya đang sững sờ nghe thấy hắn nói vậy thì cực kỳ sợ hãi và lập tức quay đầu bỏ chạy, để mặc lại 4 tên trọc nằm ở đó. Hắn nhìn thấy Kiriya bỏ chạy thì không hề cảm thấy bất ngờ vì hắn hiểu rõ cách hành xử của lũ rác rưởi như thằng Kiriya này.

- Đi đâu thế? Không phải mày tới tìm tao sao - hắn bỗng nhiên Teleport tới trước mặt Kiriya khiến cho tim tên này giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

- Á... Oga, không... không phải thế đâu... tao... tao tới... để... là để xin làm thuộc hạ của mày - tên Kiriya nói lắp bắp do quá sợ hãi - đúng vậy, tao tới là để xin làm thuộc hạ của mày...

- Vậy sao... - hắn mỉm cười nhìn tên Kiriya giống như đang suy nghĩ gì đó.

- Đúng vậy Oga, tao là thủ lĩnh của trường Teimou, giờ tao tới đầu quân cho mày và mày sẽ trở thành người thống trị của cái thành phố này - tên Kiriya thấy hắn như vậy thì mừng rỡ do tưởng rằng hắn đã chuẩn bị đồng ý.

- Thật tiếc là tao không cần đứa thuộc hạ cặn bã như mày... - câu nói của hắn giống như đóng đinh vào não của Kiriya.

- Hả... khoan... khoan đã... - tên Kiriya liên tiếp lui ra sau.

- Rắc!!!

Một tiếng kêu giòn giã vang lên và Kiriya bị hắn đấm văng ra xa đập thẳng vào một bức tường khiến cho bức tường vỡ ra một lỗ lớn.

Sau khi giải quyết xong lũ trường Teimou thì hắn thản nhiên ôm Nico rời đi và ba người Miki ở cạnh đó cũng không cản hắn lại. Ba người đã được chứng kiến sức mạnh của hắn, họ biết rõ là dù mình cố gắng thế nào cũng không thể thắng nổi hắn nên bọn họ chỉ còn cách từ bỏ việc đấu với hắn mà thôi.

Ở trong một góc trường, Izuma và Gou Hiromichi đang đứng quan sát trận chiến của hắn và ba người Miki.

- Tên Oga đó quả nhiên rất mạnh, ngay cả cậu cũng bị hắn ta đánh bại - sau khi hắn bỏ đi thì Gou nói - Rokkisei đã không thể cản được sức mạnh của hắn.

- Xem ra chúng ta không còn lựa chọn nào khác nữa rồi - Izuma thở dài.

- Cậu quyết định rồi sao - Gou Hiromichi nhìn Izuma.

- Vì sự an toàn của các học sinh học viện Saint Ishiyama, nhóm Rokkisei bắt buộc phải giải tán - Izuma cúi thấp đầu xuống nói với giọng uể oải.

......................

Buổi sáng ngày thứ 2, sau khi lễ hội trường Saint Ishiyama kết thúc được vài ngày thì không khí lễ hội cũng dần tan đi và các học sinh đã trở lại nếp học tập và sinh hoạt thường ngày. Các học sinh của trường Ishiyama cũng lại tiếp tục kiếp học sinh mà chỉ phải đi đến trường ngồi chơi sau đó về nhà của mình.

Trong lớp học được tách riêng với các lớp học khác trong trường của học sinh trường Ishiyama các học sinh đang ngồi nói chuyện với nhau như thường ngày. Bỗng nhiên cánh cửa phòng họ được mở ra gây tiếng động mạnh và có 2 cô gái đi vào phòng học hô lớn.

- Này! Mọi người đã nghe tin gì chưa, Rokkisei của trường Saint Ishiyama giải tán rồi!!

Lúc đầu mọi người trong lớp học nhận ra 2 cô gái này nên lại quay lại nói chuyện với nhau nhưng vừa nghe thấy câu nói này của họ thì tất cả các học sinh đều quay lại nhìn hai cô gái.

- Thật sao Yuka, Ryouko? Hai người nghe tin này ở đâu vậy? - Aoi nhìn hai người hỏi.

- Aoi-neesan, em nghe tin này khi đi mua đồ uống đó, mấy tên học sinh trường Saint Ishiyama đang bàn tán liên tục về chuyện này - Yuka vội vã nói - có cả thông báo chính thức về việc nhóm Rokkisei giải tán được dán ở trước cửa phòng hội học sinh đó.

Tin tức này giống như một tảng đá lớn được ném vào mặt hồ tĩnh lặng vậy, tất cả các học sinh đều châu đầu vào và bán tán về việc này.

- Hừ, cái lũ khốn kiếp đó giải tán thì càng tốt, nếu không thì tao sẽ tới đập chết chúng nó - Kanzaki nói.

- Không phải lúc trước mày bị thằng nào đó của lũ Rokkisei đánh cho 1 đòn đã gục đó sao - Himekawa mỉa mai Kanzaki - nhắc tới nó không thấy nhục à?

- Cái đéo gì? Tao giết mày bây giờ - Kanzaki tóm lấy cổ áo Himekawa hét lên.

Hắn và mấy học sinh khác ngồi bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì chỉ cười ha ha và có đứa còn cổ vũ cho Kanzaki và Himekawa đánh nhau nữa. Cảnh này đã quá quen thuộc ở Ishiyama rồi, đánh nhau xảy ra thường xuyên nhưng vẫn không xảy ra xích mích nào lớn cả. Đó chính là lý do hắn thích lũ côn đồ ở trường Ishiyama hơn là học sinh của Saint Ishiyama.

Khi mà trong lớp học của Ishiyama đang ồn ào náo nhiệt thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được có một kẻ rất mạnh vừa bước vào khuôn viên trường. Hắn lập tức mở Byakugan ra và nhìn thấy khuôn mặt của người này và nhận ra người này là ai.

Trông ngôi trường này kẻ mạnh nhất mà hắn từng gặp là ông lão hiệu trưởng của Saint Ishiyama nhưng người vừa mới xuất hiện còn mạnh hơn cả lão hiệu trưởng nữa.

Hắn thấy người này đang đi về phía phòng giáo viên thì đóng lại Byakugan của mình và nhìn sang Toujou đang ngồi bên cạnh mình.

- Ê Toujou! - hắn gọi Toujou.

- Gì? Muốn đánh nhau hả mày? - nhắc tới đánh nhau là Toujou hào hứng hẳn lên.

- Đánh nhau thì để khi khác đi, tao nói cho mày biết một tin mừng đây - hắn nói.

- Tin mừng? Tin mừng gì??

- Mày còn nhớ lời tao nói với mày trước khi phá hủy trường Ishiyama không?

- Lời nói nào? - với cái não phẳng lỳ của Toujou thì nhớ một chuyện cách đây vài tháng gần như là việc bất khả thi.

- Mày quên mục đích tao đưa mày tới đây rồi sao - hắn nói khiến cho Toujou ngờ ngợ - người mà mày muốn tìm đã xuất hiện rồi.

- Cái gì!! - Toujou kích động đứng thẳng dậy khiến cho những học sinh khác nhìn chăm chú vào cậu ta - Mày nói thật không!?! Chú Zen giờ đang ở đâu??

Toujou tóm lấy vai hắn hỏi, cậu ta tỏ ra rất gấp gáp. Hắn thì lại bình thản đẩy tay Toujou ra và nói.

- Bình tĩnh đi Toujou, không có việc gì phải vội vã hết, ông ta đang trên đường tới đây rồi - hắn nói - mày cứ về chỗ mà ngồi chờ đi, ông ta sẽ xuất hiện trước mắt mày ngay thôi.

Toujou dường như còn muốn hỏi gì nữa nhưng hắn lại bảo cậu ta cứ ngồi chờ nên cậu đành phải về chỗ ngồi. Suốt 1 tiếng đồng hồ Toujou ngồi trên ghế mà cứ như phải ngồi trên một đống lửa vậy, cậu ta cứ thấp thỏm đứng lên ngồi xuống không biết bao nhiêu lần rồi.

Cuối cùng khi cậu ta sắp không thể nhịn được nữa thì cánh cửa phòng học mở ra và một người đàn ông trung niên bước vào lớp.

- Chú Zen!!!

--------☆☆☆☆--------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 296: Ấn pháp sư


Một người đàn ông trung niên với mái tóc đen lởm chởm và một bộ râu quai nón cùng một chiếc khăn màu đỏ thẫm quấn quanh trán có gắn một tràng hạt nhỏ bước vào lớp. Ông ta bước lên bục giảng và cầm lấy một viên phấn rồi bắt đầu viết tên mình lên bảng.

- Xin chào, cứ gọi tôi là Saotome-sensei - người này nói - từ hôm nay trở đi tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm mới của các cậu.

Saotome Zenjuurou Lv 106

- Chú Zen!!!

Sau khi Saotome tự giới thiệu xong thì Toujou cũng đã thoát khỏi trạng thái ngỡ ngàng khi thấy ông ta bước vào lớp. Cậu ta đứng bật dậy và nhìn thẳng vào Saotome hô lớn.

- Hey Tora, chú mày trông vẫn phong độ ghê nhỉ - Saotome vẫy tay với Toujou - để lúc khác nói chuyện nhé giờ đang trong giờ học.

Toujou nghe thấy Saotome nói vậy thì liền ngồi xuống, cậu ta có vẻ rất nghe lời ông ấy. Hắn thì ngồi đó và nhìn về phía Saotome và đánh giá một chút, ông ta cùng với Kunieda Ittousai và lão hiệu trưởng trường này là người mạnh nhất mà hắn từng gặp kể từ khi tới thế giới này. Đặc biệt là Saotome là người duy nhất trong 3 người này có Lv vượt qua 100 cũng là người lập khế ước với quỷ và sở hữu quỷ vương ấn giống như hắn.

- Ờm, sensei - Aoi giơ tay lên - bọn em không được nghe bất kỳ thông báo nào về việc thay đổi giáo viên chủ nhiệm cả, chẳng lẽ Sadohara-sensei đã xảy ra chuyện gì ư?

- À... về chuyện này thì - Saotome đánh trống lảng - mà em tên là gì ấy nhỉ?

- Dạ em tên là Kunieda.

- Vậy à, em dễ thương lắm đấy, em đã có bạn trai chưa? - Saotome nhìn Aoi gãi gãi cằm.

- Bạn trai của cô ấy là tôi đấy lão già - hắn ngồi bên cạnh phát ra khí thế của mình - đường tưởng ông là giáo viên thì tôi không dám đánh ông.

Nghe thấy lời cảnh cáo của hắn thì Saotome cũng chỉ cười cười và nói:

- Cậu chắc là Oga Tatsumi đúng không? Tôi đã nghe nói về cậu rồi - Saotome nhìn hắn - sau giờ học thì cậu tới phòng giáo viên gặp tôi có chút chuyện.

- Được thôi - hắn thản nhiên nói.

Hắn không có lý do gì mà phải từ chối cả, hắn không sợ Saotome chút nào. Cho dù ông ta có Lv vượt qua 100 nên nắm giữ sức mạnh cực lớn nhưng đối với một kẻ nắm giữ những loại năng lực vượt xa đẳng cấp của mình như hắn thì ông ta chẳng có gì đáng sợ cả.

Không tính đến Rinnegan của hắn thì riêng với thanh Zanpakuto và set đồ Cốt Linh đã được nâng cấp lên trung cấp của hắn thì hắn hoàn toàn có thể đánh lại Saotome. Chưa kể đến hắn còn được sự hỗ trợ của Nico và có thể thông linh ra các Tengu để trợ giúp hắn bất cứ lúc nào.

Buổi sáng hôm đó do Saotome tới lớp vào lúc gần trưa nên ông ta chỉ kịp điểm danh và nhìn mặt mấy tên học sinh một lát thì đã đến giờ nghỉ trưa. Hắn mang theo Nico và đi tới phòng của giáo viên để gặp Saotome.

Hắn tới trước cửa một căn phòng và gõ cửa, mỗi một giáo viên chủ nhiệm đều được giao cho một căn phòng riêng của mình.

- Vào đi - giọng của Saotome vọng ra từ bên trong căn phòng.

- Cạch - hắn mở cửa ra và bước vào căn phòng.

Trong phòng Saotome đang ngồi trên chiếc ghế của mình và hút thuốc.

- Cậu tới rồi đó à - Saotome cầm điếu thuốc dụi vào gạt tàn và nhìn hắn thở ra một làn khói.

- Ông gọi tôi tới đây có việc gì - hắn nhìn Saotome nói.

Saotome đứng dậy và đi tới chỗ hắn đưa tay về phía Nico định xoa đầu cô bé.

- DA!!!

Nico dùng sức đánh vào bàn tay to bằng cả cái mặt mình của Saotome để ông ta không thể sờ vào đầu của cô bé.

- Ha ha, đứa nhỏ này nóng tính thật đấy - Saotome thu tay lại cười.

- Rốt cuộc ông gọi tôi tới đây để làm gì - hắn nhìn Saotome hỏi lại một lần nữa.

- Ranh con, nói chuyện với người lớn thì phải tôn trọng một chút đi - Saotome nói.

- Hừ, nếu không có chuyện gì thì tôi đi đây - hắn định quay đầu bỏ đi.

Hắn vừa ra tới cửa và đặt tay lên nắm đấm cửa thì Saotome lại nói:

- Cậu có muốn học cách điều khiển sức mạnh của cô bé con đó không - Saotome châm cho mình một điếu thuốc khác và nói.

...................

- Cạch!!

Cánh cửa phòng của Saotome được mở ra và hắn đi từ bên trong ra thì thấy có một người thanh niên đang đứng ngoài cửa giơ tay lên định gõ cửa.

- Tora đó hả? Vào đi - giọng của Saotome vọng ra.

Hắn đi ra ngoài và Toujou nhìn hắn một chút rồi đi vào phòng của Saotome. Để mặc hai tên đực rựa kia nói chuyện với nhau hắn lại đi ra một chiếc máy bán hàng tự động để mua một lon nước ngọt trước khi trở về lớp.

- Nico-chan, con có muốn uống nước ngọt không - hắn bế Nico để cho cô bé chọn loại nước ngọt mà mình muốn.

Cuối cùng thì Nico chọn một lon nước ngọt vị dưa gang, hắn cũng chẳng biết nó có ngon hay không nhưng có lẽ cô bé chỉ chọn nó vì vỏ lon có màu mè lòe loẹt mà thôi.

Hắn ngồi ở một chiếc ghế bên cạnh máy bán hàng tự động và uống nước ngọt thì bỗng nhiên có một người cô gái cầm theo một cây chổi đi tới trước mặt hắn.

Cô gái này mặc một bộ đồ với phong cách gothic lolita khá giống Hilda chỉ khác một chút là phần áo trước ngực thiết kế theo kiểu áo đan dây kéo dài xuống tận bụng để lộ ra một phần của ngọn núi đôi to tròn và làn da trắng nõn nà của cô, ngoài ra cô còn đeo một chiếc tạp dề nhỏ màu trắng cùng một chiếc khăn nhỏ trên mái tóc được búi gọn gàng của mình trông rất giống một hầu gái.

Điểm đặc biệt là cô gái này không chỉ có phong cách ăn mặc giống Hilda mà còn có khuôn mặt trông giống Hilda đến hơn 80%.

- Vậy ra ngươi chính là cha nuôi của Nico-sama - cô gái này đi tới gần hắn.

Yolda Lv 63

Khi hắn đang nhìn vào bộ ngực màu mỡ của Yolda thì cô ta đã tới trước mặt hắn rồi.

- Oga Tatsumi... - Yolda dí sát mặt mình lại gần hắn và nhẹ giọng nói vào tai hắn - người có thể chết đi được không...

Vừa dứt lời Yolda lập tức đưa hai tay của mình tóm lấy cằm và đầu hắn rồi dùng sức vặn mạnh.

- Cô làm cái gì thế - hắn thản nhiên nhìn Yolda trong khi đầu hắn không hề suy suyển một chút nào.

- Cái gì!?! - Yolda thấy đầu hắn không hề bị vặn gãy cho dù cô đã dùng rất nhiều sức thì cực kỳ kinh ngạc.

Yolda lập tức nhảy lùi ra sau và cảnh giác nhìn hắn.

- Khá lắm, không hổ là cha nuôi của Nico-sama - Yolda nắm chặt cây chổi của mình và bắt đầu tỏa ra quỷ khí.

Đúng lúc Yolda đang định xông lên tấn công hắn thì một tiếng quát lớn vang lên.

- Dừng lại!!!

Một cô gái mặc một bộ đồ hầu gái đeo một chiếc kính, cầm một quyển sách cùng với một cô gái cũng mặc một bộ đồ giống như hầu gái nhưng phần áo lại giống như một chiếc áo tắm quấn quanh bộ ngực không phải là rất lớn và có một đôi cánh dơi nhỏ ở sau lưng đi ra từ sau một tòa nhà.

Izabella Lv 64

Satura Lv 61

Izabella, cô hầu gái ngực bự và đeo kính chính là người vừa mới lên tiếng ngăn cản Yolda lên tiếng

- Yolda, cô không được tự ý hành động như vậy, nhiệm vụ của chúng ta là tới đây để bàn bạc với tên cha nuôi và Hildegarde.

- Đúng vậy Yolda - Satura lên tiếng.

- Im đi Satura, đừng có xía vào chuyện của tôi - Yolda quát lên.

- Điện hạ En, chúng thần tìm thấy Nico-sama rồi - Izabella không thèm để ý đến hay người này mà quay đầu về phía sau hô lên.

- Vậy sao!!

Một giọng nói mừng rỡ của trẻ con vang lên sau đó một thằng nhóc khoảng 9-10 tuổi với mái tóc màu xanh lá mạ giống với Nico bước ra từ phía sau tòa nhà vừa rồi.

- Lâu rồi không gặp, em gái!!!

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 297: Demon Maid


- Tên con người kia! Mau quỳ xuống nhanh lên! Ai cho phép ngươi đứng ngang hàng với điện hạ En thế hả? - Yolda lườm hắn nói.

- Em gái, lâu rồi không gặp - En bước lên và búng một ngón tay - Izabella!

Thấy En gọi mình Izabella liền lật quyển sách trên tay mình ra và xé lấy một trang trong quyển sách này rồi lẩm bẩm một câu thần chú.

- Xoạt!!!

Một tiếng động vang lên, một chiếc ghế có phần tựa lưng rất cao hiện ra từ trong không khí. Hắn vừa nhìn thì đã nhận ra đây là một loại ma thuật triệu hồi có điều cách mà Izabella sử dụng phép thuật rất khác so với những phù thủy ở thế giới của hắn.

- Hê hê... - En mò tới gần chiếc ghế kỳ lạ này và ngồi lên đó rồi lựa chọn tư thế thoải mái nhất - Yolda, quạt cho ta! Satura, như mọi khi!

En thản nhiên ngồi thoải mái trên chiếc ghế uống cốc nước giải khát do Satura bưng lên trong khi được Yolda quạt mát cho mà không để ý đến vẻ mặt của hắn lúc này.

- Pặc!! - hắn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt En và dùng bàn tay của mình tóm lấy cái mặt đang tí tởn của cậu bé.

- Oái oái... - En tóm lấy cổ tay hắn và giãy dụa hai chân nhưng không thể thoát khỏi bàn tay của hắn.

- Ngươi định làm gì... mau thả điện hạ En ra - ba cô gái kia thấy hắn bắt được En thì hốt hoảng.

- Thằng ôn con... - hắn nói với giọng nói mất kiên nhẫn - mày tưởng tao rảnh để nhìn mày ngồi uống nước sao hả?

Ba cô gái muốn xông lên tấn công hắn nhưng không hiểu sao họ cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm đang phát ra từ hắn. Loại cảm giác này họ chỉ cảm thấy được khi đứng đối diện với 1 người mà thôi, đó là Jabberwock thủ lĩnh của Trụ Sư Đoàn số 34 của Behemoth.

- Xin... xin lỗi - En sợ hãi nói.

Hắn thấy En xin lỗi thì liền thả cậu bé ra, dù sao nó vẫn chỉ là một đứa trẻ biết sai thì sửa là được.

Ba cô gái cảm thấy cực kỳ sốc, cái từ "xin lỗi" từ trước tới nay chưa từng phát ra từ miệng của En bao giờ. Vậy mà bây giờ hắn lại có thể khiến cho En nói xin lỗi?

- Có vẻ như chúng ta đã đánh giá thấp tên cha nuôi này rồi - Yolda nhìn hắn nói.

Hai người Izabella và Satura cũng gật đầu, họ chưa từng thấy En ngoan ngoãn thế này bao giờ.

- Vậy rốt cuộc tên nhóc nhà ngươi tới tìm ta có việc gì? - hắn hỏi.

En nghe thấy hắn hỏi thì điều chỉnh lại tư thế ngồi ngay ngắn và nói:

- E hèm... hôm nay ta tới đây để bàn bạc với ngươi một việc. Chúng ta tới nơi nào đó yên tĩnh hơn đi.

Xung quanh đây làm gì có ai mà phải tìm nơi yên tĩnh??

Hắn cũng không phản đối mà nói:

- Đi theo ta - nói xong hắn quay đầu bỏ đi.

En thấy vậy liền nhảy khỏi chiếc ghế của mình và chạy theo đít hắn, mấy cô gái thì nhìn nhau một chút rồi đi theo họ.

.................

- Cô tới đây làm gì Yolda!!

Trong nhà hắn hiện đang có hai cô gái có tướng mạo rất giống nhau từ khuôn mặt cho tới cách ăn mặc đang gầm gừ với nhau.

- Ô hô, là tên đàn ông này đã mời chúng tôi tới đó chứ - Yolda cười với vẻ trêu tức.

Hilda nghe vậy thì lập tức quay sang nhìn hắn.

- Là thằng nhóc này nói rằng có việc cần bàn bạc - hắn chỉ vào En nói.

- Nếu không phải vậy cô nghĩ tôi muốn tới cái phòng bé như cái lỗ mũi này ư - Yolda cười hô hố - chỉ có cô mới thích ở một nơi như thế này thôi.

- Grừ... - Hilda định đứng dậy thì lại bị hắn ngăn cản.

- Có việc gì thì nói mau đi, đừng có làm mất thời gian của tôi - hắn nói.

- Để tôi giải thích mọi chuyện cho - Izabella đẩy mắt kính của mình một chút - chuyện là thế này...

Cách đây không lâu có một vị đại ma vương trong một lần đi hát Karaoke đã nổi hứng lên và nói với các thuộc hạ của mình rằng:

- "Các ngươi có thấy lũ con người phiền toái bỏ mẹ ra không? Ngày mai ta sẽ tàn sát chúng!!"

Các thuộc hạ nghe thấy vậy thì đã nhắc nhở với vị đại ma vương này rằng ông ta đã gửi đứa con út của mình tới nhân giới để hủy diệt loài người cách đây không lâu. Cuối cùng sau một giây suy nghĩ vị đại ma vương này đã đưa ra quyết định:

- "Nhưng một đứa bé tí ti như nó thì lâu lắm, ta đổi ý rồi ta sẽ giao việc này cho anh trai của nó. Izabella, ngươi hãy đi đón hoàng tử En và giết hết lũ người đi, Ok?"

..............

- Và việc sau đó xảy ra thì các ngươi đã biết rồi, ta tới đây để tìm các ngươi - En nói.

Sau khi nghe xong câu chuyện thì căn phòng lập tức rơi vào sự im lặng vì cái tính cách tùy tiện của lão đại ma vương đó. Đúng ra cái thất đại tội phải thêm vào cái tội tùy tiện và gán nó cho lão đại ma vương này chứ chỉ tội tham ăn thôi là chưa đủ.

- Póc!! - hắn bắn ra một viên đá lạnh từ mấy cốc nước vào trán En.

- Á... - En ôm lấy trán và nhìn hắn.

- Vậy ra cái thằng ma vương bại não đó là người đưa ra cái quyết định ngu học này - hắn chống cằm nói.

Mấy người Yolda nghe thấy hắn chửi đại ma vương thì tức giận.

- Hừ! Đừng tưởng mình là cha nuôi của Nico-sama thì ngươi muốn nói gì cũng được. Hãy cẩn thẩn cái mồm của ngươi nếu không ta sẽ lấy mạng của ngươi đấy - Izabella và hai cô gái kia phát ra những luồng quỷ khí lượn lờ quanh mình.

Nghe được những lời dọa dẫm này của ba cô gái hắn chỉ cười nhạt.

- Vậy sao... vậy thì hãy tấn công đi, nếu như các cô nghĩ rằng mình có thể thắng nổi ta - hắn lại phát ra khí thế của mình.

Giờ đây khí thế của hắn ngày một mạnh lên, ba cô gái bị hắn dùng khí thế ép lên thân thể khiến cho họ cảm thấy khó thở như đang có một thứ gì đó rất nặng đang ép lên lồng ngực của mình vậy.

- Thôi được rồi... tha cho bọn họ đi - Hilda đưa tay ra nắm lấy tay hắn và nói - nếu như việc này được giao cho En-sama vậy thì còn tiểu thư thì sao?

Thấy hắn thu lại khí thế của mình thì ba cô gái cảm thấy như trút được một gánh nặng mà thở hồng hộc. Cảm giác vừa rồi giống như bọn họ đang bị thần chết kề lưỡi hái vào cổ mình vậy.

- Đại ma vương không nói gì về việc Nico-sama phải rút khỏi việc này cả - Yolda nói.

- Đúng vậy, ta muốn cùng với em gái mình tận hưởng việc hủy diệt nhân giới - En đưa tay về phía Nico - nào em gái, hãy cùng nhau thực hiện nhiệm vụ này nào.

- Daaa? - Nico nghiêng đầu suy nghĩ gì đó rồi thò tay vào cốc nước ở gần mình lấy ra một viên đá lạnh.

- Póc!! - viên đá này bay thẳng vào giữa trán En.

- Da da - Nico vui vẻ vỗ tay, cô bé tiếp tục lấy ra một viên đá nữa ném vào trán En.

Mấy người Demon Maid nhìn thấy cảnh này thì vội vã khuyên can Nico.

- Tiểu thư, người làm gì vậy? Đó là anh trai của người đấy - Hilda nói.

Mặc dù mấy cô gái ngăn cản nhưng ngoài hắn ra thì Nico không nghe lời ai hết nên cô bé tiếp tục thò tay vào cốc nước lấy một viên đá nữa ném về phía En.

Có điều lần này khi viên đá chuẩn bị chạm vào đầu En thì bỗng nhiên nó lại bốc hơi thành hơi nước. Không khí xung quanh En bỗng nhiên trở nên cực kỳ nóng nực.

- Xoạt!!!

Gần như cùng một lúc cả ba người hầu gái của En lập tức đứng phắt dậy và đi tới gần cậu bé.

- Điện hạ En, khoai chiên ngon lắm nè... tỳ nữ pha nước cho điện hạ nè... tỳ nữ có mang cả máy game boy mà ngài thích nè - ba cô gái cô gắng dỗ dành En giống như đang chực muốn khóc.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 298: Phá hoại hạnh phúc gia đình người khác là không tốt


- Nín đi nào điện hạ En... Hilda, mau lại đây giúp bọn ta dỗ điện hạ mau... - ba cô gái cố gắng dỗ dành En nhưng không ăn thua.

Hilda cũng vội vã chạy tới cùng ba cô gái kia dỗ dành thằng nhóc En, nếu như để nó khóc thì cả thành phố này sẽ chìm trong biển lửa mất.

- Này tên kia, mau tới giúp đi chứ - Yolda quát lên với hắn.

Mấy cô gái nhìn thấy hắn vẫn thản nhiên ngồi đó ăn snack thì tức giận.

- Hay là gõ ngất nó được không? - hắn nói.

- Cái gì!?! Ngươi không được đánh điện hạ En - bốn cô gái thấy hắn xắn tay áo lên thì càng thêm hốt hoảng.

- Đúng rồi!! Điện tử!! - Satura bỗng nhiên nhớ ra sở thích của En.

- Nhưng cái máy trò chơi của điện hạ cháy mất rồi còn đâu - Izabella nói.

- Oga, ngươi mau lấy mấy cái máy trò chơi của ngươi ra đây - Hilda thấy hắn ngập ngừng không muốn thì nói tiếp - nếu ngươi đồng ý thì đêm nay ta sẽ cho ngươi ôm ta đi ngủ!!

Nguyên bản là hắn không muốn cho một thằng nhóc động vào máy điện tử của mình nhưng sau khi nghe thấy điều kiện của Hilda thì hai mắt hắn lập tức sáng rực lên.

- Được thôi, ta sẽ cho thằng ôn này chơi đủ các loại game đến khi nó liệt ngón tay thì thôi!!! - hắn lập tức nói.

En nghe thấy có trò chơi điện tử thì hơi sụt sùi nhìn hắn, mấy cô gái nhận ra được hắn có hứng thú rồi nên lập tức bồi thêm mấy câu.

- Đúng đó điện hạ, mấy trò chơi của loài người hay lắm nè... hãy thể hiện trình độ của mình đi điện hạ... - mấy cô gái dụ dỗ En.

- Sụt sịt... được thôi! Chơi thì chơi - En dùng tay lau nước mắt sụt sịt mũi nói - tên nhà ngươi có máy game gì hả, Sega Genesis hay Super Nitendo? Nói trước ta pro lắm đấy.

Hắn nhìn En với anh mắt khinh thường và nói:

- Giờ này làm gì còn có ai chơi mấy cái máy game cũ kỹ đó nữa, bây giờ người ta chơi bằng cái này này...

Hắn lấy từ trong hệ thống ra một cái hộp màu đen tuyền có hình bình hành có 3 tầng xếp chồng lên nhau để hở ra 2 khe ở giữa cùng với chiếc tay cầm và một số dây cắm.

- Tèn tèn... Playstation 4 Pro đây - hắn cầm chiếc Ps4 Pro đưa tới trước mặt En.

Nhìn thấy một chiếc máy chơi game trông cực kỳ mới lạ này thì ngớ người ra không biết nó là cái gì.

- Đây... đây là cái gì? Sao ta chưa từng nhìn thấy nó bao giờ - En ngẩn tò te ra nhìn chiếc máy Ps4 Pro của hắn mà hỏi những câu cực kỳ ngớ ngẩn - cái này là tay cầm sao? Sao nó nhiều nút thế, hai cái cục tròn tròn xoay được này là cái gì vậy?

Không để ý tới những câu hỏi của En hắn nối dây cho chiếc Ps4 và mở game lên cho cậu nhóc còn đang bỡ ngỡ trước máy chơi game quá hiện đại này.

- Đây là Game Days Gone, một game sinh tồn, cậu phải giết lũ Freakers và sống sót... - hắn hướng dẫn En chơi game này.

Days Gone là một dòng game sinh tồn khá khó chơi, lũ Zombie được gọi là Freakers trong game này cực kỳ đông và chạy rất nhanh chứ không ít và chậm chạp như lũ zombie của những game khác, lũ này biết giao tiếp và tiến hóa để thích nghi với môi trường. Đối với một người chưa từng tiếp xúc với dòng game đời mới kiểu này như thằng nhóc En thì gần như là chết ngay từ màn một.

- Oái... nó cắn ta kìa!!! Làm thế nào bây giờ!?! Lại chết nữa rồi... - từng tiếng kêu sợ hãi kèm theo hưng phấn của En vang lên.

Thằng nhóc En này không chỉ chưa chơi thể loại game này mà còn là một gamer cực kỳ gà nữa nên nó chơi game mà chết lên chết xuống từ nãy tới giờ rồi. Sau khi chơi thử một vài game với đồ họa cực kỳ chân thực và hàng chục lần game over thì En liền đưa ra một quyết định cực kỳ táo bạo:

- Izabella, Yolda, Satura!!! Mặc kệ cái nhiệm vụ của lão cha già đó đi, ngày mai chúng ta sẽ đi mua game!! - En thể hiện một tinh thần game thủ cực kỳ mạnh mẽ, bất chấp phụ huynh để đến với game.

Hắn đứng bên cạnh gật đầu đầy tự hào khi đã đào tạo ra được thêm 1 con mọt game cho xã hội. Nhìn thấy được tương lai rạng rỡ của thằng nhóc En này và rớt một giọt nước mắt tiếc thương cho quá khứ đầy đau thương và tủi nhục của mình khi bị phụ huynh gank tại quán net.

..................

Cuối cùng thì En cùng ba hầu gái của mình rời khỏi nhà hắn với một sự hào hứng rất lớn và nhân giới đã tạm thời thoát khỏi nguy cơ bị hủy diệt.

Hắn ngồi trong nhà hào hứng chuẩn bị cho công việc đêm nay, hắn tắm rửa sạch sẽ để chuẩn bị ôm Hilda đi ngủ. Mặc dù Hilda chỉ nói là cho hắn ôm cô đi ngủ nhưng một khi đã rơi vào tay hắn thì đừng có hòng hắn để cho một mỹ nhân như Hilda thoát khỏi tay mình.

Hắn hí hửng đi lên phòng mình và thấy Hilda đã mặc đồ ngủ và ôm Nico ngồi trên giường của hắn thì vui vẻ. Trái ngược với thái độ vui vẻ của hắn, Hilda lúc này lại đang cảm thấy rất bồn chồn và lo lắng.

- Ngươi không cảm thấy lo lắng chút nào sao? - Hilda không nhịn được mà hỏi hắn.

- Lo lắng gì cơ? - hắn nhìn Hilda nói.

- Về chuyện mà Izabella nói đó.

Nghe Hilda nói thì hắn mới hiểu ra, mới nãy trước khi cùng thằng nhóc En rời đi thì Izabella đã lên tiếng nhắc nhở hắn về một chuyện.

Đó là trong khi En muốn hợp tác với Nico để tiêu diệt nhân giới nhưng các bô lão của ma giới lại không nghĩ như vậy. Họ coi nhiệm vụ lần này do đại ma vương giao cho 2 anh em Nico là một bài kiểm tra. Họ nghĩ bài kiểm tra này là để đại ma vương xem xét ai mới là người xứng đáng thừa kế ngai vàng của mình.

Từ một vài câu nói tùy tiện của mình mà tên đại ma vương kia đã biến bầu không khí chính trị của ma giới trở nên hết sức là căng thẳng và rối rắm. Những kẻ ủng hộ En thì lại muốn tìm cách để ám hại Nico và hắn, cha nuôi của cô bé, cũng là đối tượng nằm trong danh sách phải tiêu diệt của những kẻ đó.

Và những kẻ cầm đầu của phe ủng hộ En cũng là người sẽ đích thân tới nhân giới để ám hại cha con hắn chính là Trụ Sư Đoàn số 34 của Behemoth. Biết được kẻ đối đầu với mình là một trong những sư đoàn mạnh nhất ma giới thì Hilda cảm thấy cực kỳ lo lắng.

Hắn nhìn thấy vẻ mặt buồn rầu của Hilda thì lại gần ngồi cạnh rồi đưa tay ôm lấy eo của cô kéo vào lòng mình nói:

- Hilda-chan, em đừng lo anh sẽ bảo vệ em và Nico-chan khỏi bất cứ kẻ nào - hắn nhìn Hilda trìu mến nói.

Hắn dùng tay vén phần tóc mái của Hilda và để lộ ra con mắt có một màu xanh lá bao phủ toàn bộ con ngươi mà không có màu nào khác giống như một viên ngọc lục bảo được đặt vào con mắt trái của cô vậy.

Con mắt trái của Hilda có thị lực cực kỳ vượt trội giờ đây giống như đã bị mù quáng, trong mắt của Hilda lúc này chỉ còn một khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính của hắn in thật sâu vào tâm trí của cô.

Ting, độ hảo cảm của Hildegarde tăng lên 100.

Nghe thấy tiếng thông báo của hệ thống hắn chỉ thì thầm một câu và nghe được tiếng thông báo tiếp theo.

Ting, bạn bắt Pet Hildegarde thành công, độ trung thành hiện tại là 100.

Ting, bạn nhận được "trái tim nữ quỷ" x1

Lúc này hắn cũng không còn quan tâm mấy đến mấy cái thông báo kia nữa rồi, hắn nhẹ nhàng đỡ Hilda ngả ra sau và cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của cô trước ánh mắt hiếu kỳ của Nico-chan.

Khi hắn đang xoa nắn bộ ngực căng tròn của Hilda và chuẩn bị tiếp tục bước tiếp theo thì bỗng nhiên một tiếng nổ lớn vang lên.

- Rầm!!!

Hai con người đang đắm chìm trong dục vọng bỗng nhiên giật mình tỉnh lại nhìn về phía góc phòng đã bị phá ra một lỗ hổng lớn. Hắn cảm thấy một cơn tức giận đang dâng trào trong tâm trí khi bị phá đám lúc mình đang chuẩn bị ân ái với Hilda.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 299: Trụ Sư Đoàn số 34


Trong lúc hắn đang đắm chìm trong sự hưng phấn khi sắp có được cơ thể của Hilda thì sự cảnh giác của hắn gần như hạ xuống mức thấp nhất. Kết quả là ngay khi hắn vừa phát hiện ra có kẻ lạ mặt đang tới gần thì căn phòng của hắn đã bị chọc thủng một lỗ lớn trên bức tường.

Hắn buông Hilda ra và tức giận nhìn về phía kẻ lạ mặt xuất hiện trong phòng hắn. Kẻ này có một đôi tai rất kỳ lạ trong giống như tai của loài thằn lằn, trên tay hắn đang cầm một cây giáo nhìn hắn.

- Vậy ra ngươi chính là kẻ đã kết nối với tiểu công chúa - kẻ này nói.

- Mày là thằng nào?

Hắn bây giờ giống như một con ác thú bị đánh thức khỏi giấc ngủ say, toàn thân hắn phát ra một luồng khí thế cực mạnh bao phủ lấy kẻ vừa xuất hiện.

Hecadoth Lv 71

Hecadoth bị khí thế của hắn ép lên giống như bị một quả núi lớn đè lên cơ thể vậy. Hecadoth cảm thấy từng sợi cơ bắp của mình như bị kéo căng ra rồi run lên giống như sắp bị dứt ra từng sợi.

Hecadoth cực kỳ hoảng hốt, bản thân tên này là một trong 24 Chuushou (柱将 Trụ Tướng) của Trụ Sư Đoàn số 34 của Behemoth vậy mà lại bị khí thế của kẻ trước mặt ép đến mức khó có thể hành động, Hecadoth chưa từng cảm thấy như thế này bao giờ.

- Chuyện gì xảy ra vậy Tatsumi??

Đúng lúc này cánh cửa phòng hắn được mở ra và bố mẹ của Oga cùng với Misaki đi vào phòng thì nhìn thấy cảnh tượng căn phòng của hắn bị đập ra một lỗ hổng lớn thì há hốc mồm kinh ngạc.

Nhưng ngay khi bố mẹ Oga định lên tiếng thì lập tức bị hắn thôi miên, hắn quay sang nói với Hilda:

- Hilda, em và Misaki hãy đưa bố mẹ và Nico-chan xuống dưới nhà đi.

Hilda gật đầu ôm Nico vào lòng rồi cùng Misaki dẫn bố mẹ của Oga đã bị thôi miên đi xuống để lại hắn cùng với Hecadoth đang đứng chôn chân ở một chỗ.

- Vẫn chưa chịu mở mồm hả - hắn đi lại gần Hecadoth nói - vậy thì tao sẽ khiến cho mày câm lặng vĩnh viễn.

Từng bước chân của hắn đi tới gần là áp lực đang đè nén trên cơ thể Hecadoth dường như lại tăng thêm một phần. Hecadoth chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn từng bước lại gần mình mà không thể làm gì được.

- Vút!!

Ngay khi vừa tới trước mặt Hecadoth hắn không hề nói nhảm câu nào nữa mà ngay lập tức tung một cú đấm thẳng về phía ngực của tên này.

- Rắc!!

Tiếng xương gãy vang lên và Hecadoth bị hắn đấm văng ra khỏi cái lỗ trên tường bay ra ngoài rồi đập vào một bức tường của một căn nhà lân cận.

- Rầm!!!

Cơ thể Hecadoth va mạnh vào bức tường khiến cho nó đổ sập xuống và vỡ vụn ra thành từng mảnh.

- Hộc... - Hecadoth bây giờ đã có thể cử động được trở lại nhưng một cơn đau khủng khiếp truyền ra khắp cơ thể lại khiến cho tên này không thể gượng dậy nổi.

Hecadoth cố gắng tỉnh táo níu giữ chút ý thức còn lại không để cho mình ngất đi và nhìn hắn nhảy ra khỏi căn phòng rồi tới gần mình.

Hắn đi tới trước mặt Hecadoth và giơ chân lên dẫm lên ngực của tên này khiến cho chỗ xương sườn vốn đã bị hắn đánh gãy cắm thẳng vào trong trái tim của tên này.

- A A A A... - Hecadoth kêu lên đau đớn nhưng khi kêu lên từng sợi cơ thắt lại càng khiến cho hắn ta đau đớn hơn.

May mà Hecadoth bản thân là một con quỷ chứ nếu như là người bình thường mà bị không biết bao nhiêu mẩu xương cắm vào tim và phổi như vậy thì có lẽ đã chết từ lâu rồi.

Nhìn vẻ mặt đau đớn của Hecadoth thì sự tức giận khi chuyện tốt của hắn và Hilda bị phá hỏng cũng đã vơi bớt phần nào. Hắn quyết định không hành hạ Hecadoth nữa và ban cho tên này một cái chết nhẹ nhàng.

Nhưng ngay khi hắn vừa định xuống tay với Hecadoth thì bỗng nhiên hắn cảm nhận được có hai kẻ có Ki khá tương tự với tên này xuất hiện. Ngay lập tức hai kẻ này xuất hiện trước mặt hắn và nhìn chằm chằm vào Hecadoth đang bị hắn dẫm dưới chân.

Graphel Lv 68

Naga Lv 76

Trong hai kẻ mới xuất hiện này thì tên có mái tóc dựng màu đen chỉ có Lv 68 còn thấp hơn cả Hecadoth, còn kẻ có cơ thể khá thấp bé với mái tóc xanh nhạt kia thì lại có Lv khá cao.

- Tên nhân loại khốn khiếp, ai cho phép ngươi dẫm lên người Hecadoth - Graphel tức giận phát ra quỷ khí của mình và tấn công hắn.

Tốc độ của Graphel quả thật rất nhanh, cho dù loài quỷ không thể sử dụng hết sức mạnh ở thế giới thực nếu chưa lập khế ước với con người nhưng dù sao thì Lv của Graphel rất cao, nếu so về sức mạnh thì có lẽ người bình thường hoàn toàn không phải đối thủ của lũ quỷ này.

Chỉ có điều ngay cả kẻ có Lv cao hơn Graphel là Hecadoth còn bị hắn hạ gục một cách dễ dàng chứ đừng nói gì đến tên này.

Hắn nhanh hơn một bước xuất hiện trước mặt Graphel và tung cú đấm cực nhanh vào mặt tên này. Ngay khi cú đấm của hắn chuẩn bị chạm vào makwt của Graphel thì người giữ im lặng nãy giờ là Naga bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Graphel và tóm lấy cổ áo của tên này kéo ra sau.

- Bốp!!! - Graphel và Naga bị hắn đấm văng ra xa.

Cú đấm của hắn mặc dù đã đánh trúng nhưng vừa rồi Naga đã kịp kéo Graphel lại khiến cho tên này không bị thương nặng chứ nếu không hắn ta đã nằm đo ván ngay sau 1 đấm của hắn rồi.

- Khá đấy - hắn nhìn Naga nói - người mạnh hơn hai tên này nhiều.

Mặc dù có Lv không phải quá chênh lệnh nhưng hiển nhiên là Naga mạnh hơn Hecadoth và Graphel nhiều. Đó chính là lý do tại sao Naga là Chuushaku (柱爵 Trụ Tước) còn hai tên kia chỉ là Chuushou (Trụ Tướng) mà thôi.

- Kẻ này rất mạnh, đừng có mà lơ là - Naga nói với Graphel rồi nhìn chăm chú vào hắn.

Graphel hiển nhiên cũng đã tỉnh táo trở lại, tên này máu lên não quá chậm nên giờ mới nhận ra là kẻ mạnh hơn cả mình là Hecadoth còn bị hắn đánh bại nói gì là bản thân hắn ta.

Hai người nhìn nhau một chút rồi lập tức vận lên quỷ khí và xông về phía hắn. Naga, Graphel và Hecadoth đã cùng nhau chiến đấu trong thời gian rất dài nên họ hiểu rõ cách phối hợp với đồng đội của mình.

Naga và Graphel chia nhau ra vừa tấn công hắn vừa bọc lót cho đồng đội của mình, kiểu chiến đấu kết hợp như thế này giúp cho hai người phần nào bù lại được khoảng cách chênh lệch sức mạnh của đôi bên.

Nhưng mà cách biệt về đẳng cấp không phải dễ san bằng như vậy. Sức mạnh của hắn hiện giờ đã gần như là ngang ngửa với những kẻ có Lv 100 rồi, trừ khi là toàn bộ 10 Chuushaku của Trụ Sư Đoàn 34 kết hợp với nhau thì may ra mới có thể thắng được hắn chứ nếu chỉ là 1 Trụ Tước và 1 Trụ Tướng thì đừng có hòng.

Hắn vô hiệu hóa những đòn tấn công của hai người một cách dễ dàng và còn đánh trả liên tục khiến cho hai người họ thương tích đầy mình.

Hắn gạt đi một đòn của Naga và lao thẳng tới tấn công. Dường như nhận ra mình không kịp né đòn tấn công của hắn nên Naga làm ra một hành động cực kỳ bất ngờ.

Naga đã tóm lấy cổ áo của Graphel và ném về phía hắn để làm bia đỡ đạn. Giống như quá kinh ngạc khi bị người đồng đội của mình phản bội mình, Graphel không kịp né đòn tấn công của hắn.

- Rắc!!!

Graphel lĩnh trọn cú đấm của hắn và văng ra sau còn Naga thì đã nhân cơ hội này để lùi ra xa. Hắn mặc kệ tên Graphel đang hấp hối ở phía sau và lao tới chỗ của Naga.

Hắn ghét nhất chính là lũ phản bội đồng đội, hắn tuyệt đối sẽ không để cho tên Naga này được yên ổn đâu!!!

-------☆☆☆☆------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom