Cập nhật mới

Dịch Full The Gamer Hệ Thống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 200: Làng Lá vs làng Âm Thanh


- Các ngươi mò vào được đến tận đây thì giỏi đấy - Kidomaru nói - nếu không phải cảm thấy Chakra của lũ vô dụng kia biến mất thì có lẽ ta không thể nhận ra là có kẻ địch đâu.

Tên này là một Ninja cảm ứng, thảo nào bọn chúng biết được bọn hắn đang tới.

- Có điều... cử bốn kẻ chỉ có sức mạnh như vậy tới cản đường thì hình như là hơi coi thường Ninja làng Lá chúng ta thì phải - Kakashi nhấc băng bảo vệ trán để lộ ra Sharingan của mình.

- Vậy thì thử xem sao - Sakon vừa nói thì bốn tên này lập tức đi vào trạng thái 2 của Địa chi chú ấn do Orochimaru ban cho.

Xem ra lũ này không phải là quá tự đại, chúng biết nếu không tung hết sức thì sẽ không phải là đối thủ của bọn hắn.

Sakon, Ukon Lv 71

Jiroubou Lv 68

Kidoumaru Lv 70

Tayuya Lv 66

Sức mạnh của chúng tăng lên rất nhiều khi đi vào trạng thái 2, Sakon Ukon và Kidoumaru đã có Lv ngang ngửa Jounin tinh anh rồi.

- Tên hai đầu kia để cho tôi, Guy, anh lo tên béo kia, Sasuke xử lý tên nhiều tay còn Yugao đấu với cô gái kia được chứ.

Kakashi nhận ra sức mạnh của bọn họ vẫn vượt trội hơn nên quyết định để bọn họ mỗi người kèm một tên để nhanh chóng kết thúc trận đấu. Bởi vì nếu để 4 vs 4 thì biết đâu 4 tên kia có chiến thuật hợp kích gì đó sẽ rất mất thời gian.

- Vụt!!!

Cả 8 người đều biến mất tại chỗ và chọn cho mình một góc riêng để chiến đấu.

- Kumo Shibari (蜘蛛縛り Tri Chu Phược: nhện trói)

Kidoumaru phồng miệng lên và phun một tấm lưới hình mạng nhện về phía hắn.

- Katon: Gōkakyū no Jutsu (Hỏa Độn: Hào Hỏa Cầu chi Thuật) - hắn kết ấn Dần và phun ra một quả cầu lửa cực lớn đốt cháy tấm mạng nhện.

Bây giờ hắn đã hoàn thành Chakra thuộc tính Hỏa biến hóa nên hắn có thể tối giản ấn thuật này xuống chỉ còn 1 ấn Dần thay vì 6 ấn như trước.

Quả cầu lửa sau khi đốt cháy tấm lưới nhện thì không dừng lại mà tiếp tục lao về phía Kidoumaru.

- Kyoudaigumo!!! - Kidoumaru thông linh ra một con nhênh đen rất lớn - Amagumo (雨蜘蛛 Vũ Tri Chu: mưa nhện)

Kyoudaigumo thả ra lượng lớn trứng và chúng nở ra thành những con nhện con cản lại Hào Hỏa Cầu chi Thuật của hắn. Sau đó xác của những con nhện con đã cháy đen rơi lả tả xuống đất.

- Sửu Mão Thân... Chidori!!! - hắn kết ấn và tụ Chidori lên tay.

Thấy được Chidori của hắn tên Kidoumaru lập tức điều khiển Kyoudaigumo nhảy lên cao và giăng một tấm lưới để tránh bị hắn tiếp cận.

- Ngây thơ quá... - hắn cười nhạt - tưởng nhảy lên cao là tránh được Chidori của ta sao - Chidori Senbon (千鳥千本 Thiên Điểu Thiên Bản)

Hàng trăm thanh phi châm bằng sét bay ra từ tay hắn và đâm về phía Kidoumaru.

- Gré!!!

Kidoumaru nấp sau con nhện lớn công thêm lớp tơ cách điện bọc quanh người nên không dính đòn này nhưng con nhện kia thì bị những thanh Senbon màu xanh trắng đâm vào người. Nó kêu gào thảm thiết rồi chủ động giải trừ thuật thông linh và biến mất. Kidoumaru nhảy khỏi tấm mạng nhện đã rách tơi tả đáp xuống đất

- Chidori Eisou (千鳥鋭槍 Thiên Điểu Duệ Thương) - Kidoumaru vừa tiếp đất thì Chidori trên tay hắn biến thành một ngọn giáo dài lao thẳng tới phía tên này.

- Phập!!!

Ngọn giáo xanh trắng đâm thủng ngực Kidoumaru và xuyên ra phía sau lựng.

- Khự... - sau khi ngọn giáo biến mất Kidoumaru ôm lồng ngực quỳ xuống đất.

- Chidorigatana (千鳥刀 Thiên Điểu Đao) - sấm sét liền bao phủ lấy lưỡi thanh Kotsurei và hắn lao tới chỗ của Kidoumaru.

- Phụt!!! - Hắn dùng kiếm bổ đôi người Kidoumaru ra.

Ting, bạn nhận được 15 000 Exp

Ting, bạn đã lên Lv 93

Bây giờ thì giải quyết một tên Jounin tinh anh đối với hắn là quá dễ dàng đương nhiên là trừ những tên bất bình thường như Kakashi hay Guy.

Sau khi xử lý xong Kidoumaru thì hắn quay sang nhìn những người còn lại. Guy thì đương nhiên không cần phải bàn, thậm chí không cần mở Hachimon ông ấy cũng có thể hành hạ Jiroubou. Dù sao tên kia cũng chỉ mới Lv 68 mà thôi. Còn Kakashi thì có vẻ hơi vất vả vì phải đấu với Sakon và Ukon có Lv cao nhất nhưng cũng không gặp khó khăn gì.

Chỉ có trận đấu của Yugao là không được suôn sẻ cho lắm. Yugao là một Ninja chuyên về Taijutsu, cô luôn sử dụng vũ khí là kiếm nên khi gặp một Ninja chuyên sử dụng Genjutsu như Tayuya thì cô lại gặp rắc rối cho dù Tayuya có Lv thấp nhất.

Tiếng sao của Tayuya vừa khiến cho Yugao lâm vào ảo thuật vừa điều khiển ba con Doki (怒鬼 Nộ Quỷ) của mình tấn công cô.

- Dần Sửu Tuất Thân Tị. Fuuton: Daitoppa (風遁・大突破 Phong Độn: Đại Đột Phá)

Một cơn gió lớn từ miệng hắn phun ra khiến cho tiếng sáo của Tayuya bị át đi, hắn nhảy tới sau lưng Yugao và truyền Chakra của mình vào để phá vỡ dòng chảy Chakra của cô khiến cho ảo thuật bị phá hủy.

- Cảm ơn cậu - Yugao thở hồng hộc.

- Mau xử lí cô ta nào - hắn nói.

Yugao gật đầu rồi lao lên.

- Mikazuki no Mai (三日月の舞 Tam Nhật Nguyệt chi Vũ)

Yugao dùng phân thân phân làm 3 bóng người và tấn công Tayuya, đây chính là kiếm thuật của trường phái Kenjutsu làng Lá.

Tayuya vừa định thổi sao thì đã lập tức bị Sharingan của hắn thôi miên. Genjutsu của Sharingan là gần như không thể chống lại, chỉ cần nhìn vào mắt hắn là cô ta đã bị khống chế rồi.

- Phập!!! Phập!!!

Tayuya lập tức bị Yugao chém trúng và ngã xuống đất, cây sáo của cô ta đã bị chém đứt nên cô ta đã trở nên vô dụng rồi.

Khi xử lý xong Tayuya và vừa định tới giúp đỡ hai người kia giải quyết nốt hai tên còn lại thì một giọng nói vang lên.

- Đúng là lũ vô dụng....

Hắn quay sang thì thấy một thanh niên tóc trắng có hai nốt đỏ ở trên trán thì lập tức nhận ra người này.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 201: Shikotsumyaku


- Chị hãy đi giúp hai người kia đi, tên này để cho em - hắn nói với Yugao.

Yugao gật đầu và đi tới giúp Kakashi, hắn đứng đối diện và nhìn vào kẻ vừa xuất hiện.

Kaguya Kimimaro Lv 70

Cho dù chưa đi vào trạng thái 2 mà đã tương đương với Jounin tinh anh rồi, quả không hổ danh là hậu duệ của Usagi no Megami (卯の女神 Mão chi Nữ Thần, mão của Nhật Bản là thỏ chứ không phải mèo) Ootsutsuki Kaguya. Nếu như không phải Kimimaro đang bị bệnh sắp chết thì có lẽ cậu ta còn có sức mạnh lớn hơn thế này nhiều, cõ lẽ phải ngang cấp Kage nếu sang trạng thái 2.

- Kimimaro... - Tayuya đang nằm trên đất nhìn cậu ta - cơ thể của ngươi...

- Ta đang sử dụng sức mạnh tinh thần, cơ thể ta không cử động được nữa rồi - Kimimaro đáp - thật đáng thất vọng... lũ các ngươi... nguyên nhóm Otogakure no Shinobi Gonin Shuu (音隠れの忍五人衆 Âm Ẩn chi Nhẫn Ngũ Nhân Chúng) mà lại như vậy sao. Để cho mấy tên này lọt vào đến tận đây, nếu không phải vì các ngươi còn có tác dụng, thì ta đã giết các ngươi rồi.

Kimimaro nói khiến cho ba người kia rùng mình. Hắn thấy Kimimaro có vẻ coi thường mình thì lên tiếng.

- Gì đây, coi ta là không khí hả, cứ yên tâm đi, sau khi giết ngươi ta sẽ giết chúng giúp ngươi.

- Ta sẽ dùng 5 điệu múa của mình để kết liễu các ngươi - Kimimaro lạnh lùng nhìn hắn nói.

- Trông ngươi hình như có bệnh thì phải, vậy thì để cho công bằng ta sẽ không sử dụng đến vũ khí - hắn ẩn thanh Kotsurei đi.

- Dám coi thường ta sao, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận - Kimimaro mặt không đổi sắc nói, có lẽ việc đi lại đối với cậu ta đã là rất khó khăn rồi nên cậu ta mới không thể hiện cảm xúc của mình.

- Ta sẽ cho ngươi thấy Kekkei Genkai của ta - Kimimaro rút một khúc xương từ bả vai và khiến đầu của nó nhọn hoắt như ngọn giáo.

Là Tsubaki no Mai à, cậu ta bỏ qua điệu nhảy đầu tiên là Yanagi no Mai rồi.

Kimimaro lao về phía hắn và sử dụng khúc xương ấy như một thanh đoản kiếm. Hắn khép người lại hai tay giơ lên ngang đầu và bảo vệ cơ thể, hắn nghiêng người để né những đường kiếm của Kimimaro và khi bắt được sơ hở trong điệu nhảy của cậu ta thì hắn tấn công.

- Sok Ti - hắn xoay cùi chỏ đánh về phía đầu của Kimimaro.

Kimimaro lập tức ngửa người ra sau nhưng một làn gió cắt qua mặt cậu ta.

- Xoạt!! - một dòng máu tươi tuôn ra từ vết cắt trên mặt Kimimaro, cậu ta ngạc nhiên nhìn cùi chỏ của hắn - đó là... không thể nào!!!

Hắn vẫn đang trong thế giơ cùi chỏ của mình lên nhưng khác với bình thường là bây giờ cùi chỏ của hắn có một khúc xương rất nhọn đang chìa ra, nó chính là thứ đã cắt qua mặt của Kimimaro.

- Ngạc nhiên lắm đúng không, không phải chỉ có mình ngươi là hậu duệ của Nữ Thần Thỏ đâu - hắn chém gió ra bão, chắc là do mới học được Ranton.

Mặc dù tộc Uchiha là hậu duệ trực tiếp của Indra Ootsutsuki, người là cháu ruột của Kaguya Ootsutsuki nhưng họ lại không được thừa hưởng khả năng điều khiển xương như tộc Kaguya. Có điều là chẳng ai biết được hắn mua Kekkei Genkai này ở trong Shop nên cũng chỉ đành tin rằng tộc Uchiha còn che dấu một loại huyết kế bí ẩn khác nữa.

Phải nói là Yanagi no Mai (Liễu chi Vũ) quá hợp với Muay Thái, nó tạo ra các khúc xương sắc nhọn ở khuỷu tay, vai và đầu gối khiến cho một môn võ nguy hiểm như Muay Thái lại càng trở nên đáng sợ hơn.

- Gamraba Ramasun Quan Kan!!!

Hắn nhảy lên và bổ cùi chỏ từ trên xuống đầu của Kimimaro, cậu ta không kịp né liền giơ khúc xương của mình lên chặn cùi chỏ của hắn lại. Nhưng đang tiếc là cơ thể hiện tại của Kimimaro có sức mạnh thua xa hắn.

Cậu ta bị sức mạnh từ cú đánh của hắn khiến cho khuỵu một đầu gối xuống đất mới có thể cản lại đòn đánh của hắn.

- Ba Quan Sabad Na!!!

Hắn không dừng lại mà tung một đòn chỏ từ dưới hướng về cánh tay của Kimimaro khiến cậu ta phải nhảy lùi lại rồi hắn liên tiếp tung cùi chỏ tấn công. Không chỉ bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của hắn mà Kimimaro còn phải tập tung né những khúc xương mọc ra từ cơ thể hắn khiến cho thể lực vốn đã yếu ớt của cậu ta đã tụt dốc không phanh.

- Chai Kick Strong!!!

Hắn tung một cú đá cực mạnh khiến Kimimaro văng ra đập vào tường, cậu ta rơi xuống đất và bắt đầu hộc máu.

- Ngươi không phải đối thủ của ta đâu - hắn đứng từ xa nói - mặc dù cùng sử dụng một loại Kekkei Genkai nhưng sức mạnh của chúng ta lại hoàn toàn khác biệt. Cơ thể yếu đuối của ngươi không thể phát huy được khả năng của nó.

Kimimaro gượng dậy, lúc này trên người cậu ta đang bọc một lớp xương cứng, nó đã bảo vệ cậu ta khỏi cú đá của hắn. Chiếc áo của Kimimaro đã bị rách tả tơi và để lộ ra nhưng nét hoa văn uốn éo trên cơ thể cậu ta, là chú ấn của Orochimaru!!

- Cho dù ta có mất mạng, ta cũng phải làm điều gì đó có ích cho Orochimaru-sama - Kimimaro đứng dậy, chú ấn bắt đầu bao phủ khắp người cậu ta và làn da cậu ta bắt đầu chuyển sang màu nâu - Cơ thể của ta mặc dù có thứ mà Orochimaru-sama muốn nhưng nó lại mang theo mầm bệnh chết người. Còn ngươi thì lại có cả hai loại Kekkei Genkai mà ngài ấy muốn, quả là một công cụ hoàn hảo nhất. Ta sẽ bắt ngươi về làm vật chứa cho ngài.

Kimimaro đã chuyển sang dạng chú ấn 2 rồi, có vẻ sức mạnh và tốc độ của cậu ta đã đạt tới đỉnh điểm rồi.

Kaguya Kimimaro Lv 79

- Tessenka no Mai: Tsuru - Kimimaro đưa tay ra sau lưng và rút cột sống của mình ra.

Cột sống của cậu ta nối liền với xương đuôi của trạng thái chú ấn 2 nên nó dài bất thường, hắn phải áp sát để cậu ta không sử dụng được cây cột sống đó.

Hắn lập tức lao lên tấn công trước, vừa tới trước mặt thì Kaguya vung cây gậy bằng xương cột sống của mình về phía hắn.

- Kuryou Ruushi Faan!!!

Hắn dùng tay trái đẩy cây cột sống sang một bên tay phải đánh về phía Kimimaro. Lòng bàn phải của hắn hướng thẳng về phía Kimimaro, một khúc xương nhọn mọc ra đâm thẳng vào mặt cậu ta.

- Kịch!!

Một tiếng kêu lạ vang lên, khúc xương của hắn đã đâm trúng mặt cậu ta nhưng lại bị một lớp xương cứng chặn lại. Ở trạng thái chú ấn 2 xương của Kimimaro cứng hơn hắn nhiều, hắn khó mà đột phá được phòng ngự của cậu ta.

- Tessenka no Mai: Hana - trước Kimimaro một bước, xương tay trái của hắn tách ra và hợp thành một mũi giáo to lớn và đâm vào lồng ngực của Kimimaro.

Tay trái mới là tay thuận của hắn cộng thêm ngọn giáo này cứng hơn hẳn khúc xương bé tí vừa nãy, chắc chắn hắn có thể đâm thủng phòng ngự của cậu ta.

- Sawarabi no Mai!!!

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 202: Gặp lại Orochimaru


- Sawarabi no Mai!!! (早蕨の舞 Tảo quyết chi vũ)

Những khúc xương đâm ra từ cơ thể của Kimimaro rồi đâm xuống đất, bỗng nhiên mặt đất mọc lên hàng ngàn khúc xương sắc nhọn đâm thẳng lên trời hắn lập tức nhảy lên cao để né, những người khác do ở gần nên bị những khúc xương này bất ngờ mọc lên đâm bị thương, may mà không nguy hiểm đến tính mạng.

- Ngươi thua rồi - một giọng nói vang lên sau lưng khi hắn đang lơ lửng trên không.

Kimimaro xuất hiện từ một khúc xương và dùng ngọn giáo xương trên tay đâm vào lưng hắn. Ở tư thế này hắn không thể điều chỉnh cơ thể để né được.

Khi mà ngọn giáo gần đâm xuyên qua lưng hắn thì một đôi cánh màu đen bỗng nhiên xuất hiện trên lưng hắn. Cơ thể hắn bỗng đảo một cách bất bình thường, nhờ skill [Bay] mà hắn có thể mượn lực từ trên không để điều chỉnh cơ thể.

Hắn đột nhiên bật ngửa ra phía sau và tung đầu gối về phía Kimimaro.

- Sombun Yan Erawan!!!

Hắn đảo người trên không và tung đầu gối thẳng vào trái tim của Kimimaro, do quá bất ngờ nên Kimimaro không kịp tạo lớp xương bảo vệ ngực mình và bị một khúc xương mọc ra từ đầu gối hắn đâm xuyên qua lồng ngực.

- Phập!!!

Ting, bạn nhận được 50 000 Exp

Ting, bạn nhận được 14 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 6000 điểm thành tựu

Ting, bạn đã lên Lv 94

Khu rừng xương mất đi người khống chế thì lập tức tan rã thành một đống tro cốt giống như đã được hỏa táng vậy.

- Amaterasu!!!

Một ngọn lửa đen hiện lên và đốt cháy xác Kimimaro thành không khí, cũng coi như là hỏa táng xác cậu ta luôn.

Hắn đi tới chỗ mấy người kia, nhóm Âm Tứ Nhẫn đã chết sạch rồi, Guy và Kakashi có sức mạnh vượt trội hơn hẳn nên chỉ mất thời gian một chút là giết được Jiroubou và Sakon, Ukon. Tayuya do không thể cử động được nên đã bị Sawarabi no Mai của Kimimaro giết chết, cùng với Kidoumaru và Kimimaro do hắn giết thì Orochimaru đã mất tới 5 người thủ hạ đắc lực nhất.

- Đi thôi - hắn nói với mấy người Kakashi, họ có bị thương đôi chút nhưng không nghiêm trọng.

Bốn người cùng tiến sâu vào bên trong căn hầm và tới một thung lũng tối tăm được bao quanh bởi những ngọn núi cao. Vừa đi vào bọn họ đã thấy hai người đang đứng chờ sẵn ở trước một căn nhà, một người là người quen của bọn họ Yakushi Kabuto. Người còn lại là một thanh niên tóc bạc trông rất lạ mặt.

Orochimaru Lv 99

- Cứ mỗi lần gặp ngươi lại đổi một khuôn mặt thế này à - hắn nói.

- Thực ra ta cũng không muốn như vậy đâu nhưng những cơ thể này không thích hợp với ta - Orochimaru nói - cơ thể mà ta muốn có được nhất là của cậu kìa. Không thể ngờ được cậu không chỉ có đôi mắt giống Itachi mà còn có cả Kekkei Genkai của Kimimaro. Ta càng ngày càng thèm muốn cơ thể cậu rồi đấy.

- Ông đừng có mà nói những lời buồn nôn như vậy nữa đi, tôi đã nói rồi tôi chỉ thích con gái thôi - nhìn Orochimaru liếm môi mà hắn sởn hết cả da gà lên.

- Orochimaru!?! - mấy người nghe hai người bọn hắn đối thoại thì mới biết thanh niên tóc trắng này chính là Orochimaru.

- Chẳng lẽ, Orochimaru có thể thay thế cơ thể ư - Kakashi căng thẳng nói.

- Orochimaru, chết đi - Yugao bông nhiên xông về phía Orochimaru.

- Khoan đã, cô không thắng được hắn đâu!!

Yugao không thèm nghe ai nói mà rút kiếm ra tấn công.

- Mikazuki no Mai!!!

Yugao phân thân ra làm 3 và tấn công Orochimaru nhưng Kabuto lại nhảy lên chặn trước mặt ông ta và đánh bay Yugao. Kabuto mạnh ngang ngửa Kakashi khi chưa mở Mangekyou nên tất nhiên là Yugao không thể thắng được anh ta.

Hắn nhảy lên đỡ lấy Yugao mà nhìn về phía Orochimaru.

- Amaterasu!!!

Một ngọn lửa đen bốc lên trên cơ thể mới của Orochimaru, Kabuto lập tức tránh ra xa. Một bàn tay chui ra từ miệng Orochimaru mà một cơ thể mới nhảy ra ngoài như rắn lột da bỏ lại cái xác không đang bùng cháy.

- Enton: Kagutsuchi!!! (炎遁・加具土命 Viêm Độn: Gia Cụ Thổ Mệnh)

Ngọn lửa đen lập tức vặn vẹo rồi lao thẳng về phía Orochimaru khiến ông ta lại phải dùng thuật lột xác như vừa rồi một lần nữa. Orochimaru nhảy ra xa và thở hồng hộc nhìn hắn, lúc này hắn đã dập tắt Amaterasu rồi, dù sao hắn không thể dùng thuật này quá lâu.

- Xem ra vừa thay xác xong đã phải lột da tới 2 lầm là hơi quá sức thì phải - hắn ôm lấy con mắt trái đang đau nhức kinh khủng mà cười.

- Con mắt đó quả là thứ đáng sợ, không hổ danh là em trai của Itachi, cả 2 anh em ngươi đều khiến ta phải chật vật thế này - Orochimaru mệt mỏi cười - nhưng có vẻ ngươi cũng tới giới hạn rồi thì phải.

Hắn thở hồng hộc, cơn đau từ con mắt trái truyền tới làm hắn khó mà tập trung được. Đúng ra khi thức tỉnh Mangekyou Sharingan thì đã vượt qua cấp Kage bình thường tức là có Lv trên 100 rồi nên mặc dù tác dụng phụ của nó vẫn rất lớn nhưng nó không gây ra hậu quả quá nghiêm trong trong lúc đang dùng mà chỉ mù khi sử dụng quá nhiều.

Có điều hắn mua Mangekyou Sharingan quá sớm, lượng Mp cũng như Hp của hắn không đủ để sử dụng con mắt này, mỗi giây hắn sử dụng Amaterasu là hắn lại mất tới hơn 1000 Hp và Mp, hắn có thể dùng bình Hp và Mp để bù vào nhưng cơn đau nhói từ con mắt lại khiến hắn không thể chịu đựng nổi.

- Mấy tên kia hoàn toàn không có gì đáng sợ cả, uy hiếp duy nhất là Doujutsu (Đồng Thuật) của cậu thì đã không sử dụng được nữa rồi. Cậu định làm gì đây - Orochimaru cười cười.

- Đừng có coi thường tôi, cho dù không có Mangekyou thì tôi vẫn đánh bại được ông - hắn thu Mangekyou lại về dạng 3 Tomoe và bắt đầu kết ấn - Ranton: Tatsumaki no Jutsu (嵐遁 • 竜巻の 術 Lam Độn: Long Quyển chi Thuật)!!!

Một vòi rồng màu xanh lam cực kỳ khổng lồ với những tia chớp màu tím bắn thẳng về phía Orochimaru.

- Kuchiyose: Sanjū Rashōmon (口寄せ・三重羅生門 Thông Linh: Tam Trọng La Sinh Môn)

- Uỳnh!!! Uỳnh!!! Uỳnh!!!

Những tiếng rền vang và tiếng nổ của sấm chớp vang lên. Vòi rồng màu xanh lam bắn thẳng vào ba cánh cổng lớn in hình mặt quỷ do Orochimaru thông linh ra. Vòi rồng đó dễ dàng quét tan hai cánh cửa đầu tiên và đến cánh của thứ ba thì mới chịu yếu đần đi nhưng nó vẫn xuyên thủng được cánh của đó và lao thẳng tới Orochimaru.

Orochimaru bị vòi rồng đánh vào người thì bị văng ra xa nhưng do nó đã bị suy yếu quá nhiều nên ông ta không bị thương quá nặng.

- Bất ngờ thật đấy, lại là một huyết kế nữa, cậu càng ngày càng làm ta tò mò hơn rồi đấy - Orochimaru được Kabuto đỡ dậy, hắn cũng đã cạn Mana sau đòn vừa rồi và phải lấy Mana Orb ra để bổ sung - Chỉ tiếc là ta chưa thể hợp nhất hoàn toàn với cơ thể này nên không thể đấu với cậu tiếp được, hẹn gặp lại sau.

Kabuto kết ấn và hai người biến mất trong làn khói trắng. Hắn không thể tìm thấy hai người trong vùng kiểm soát của Kenbun-shoku no Haki, hắn không nghĩ Shunshin no Jutsu có phạm vi xa hơn tầm kiểm soát của hắn. Có lẽ Kabuto đã dùng nghịch hướng thông linh để tới Ryuuchidou (Long Địa Động) rồi.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 203: Nhàn rỗi


- Cái tên ngốc này, tôi đã bảo các cậu chỉ tới do thám tình hình thôi chứ có bảo các cậu đánh nhau với chúng đâu - Tsunade tức giận hét to - bây giờ thì chúng ta lại mất dấu của Orochimaru rồi.

- Nhưng nhiệm vụ cũng đâu hẳn là thất bại, chúng tôi giết được 5 tên trợ tá đắc lực của Orochimaru và mang về một đống tài liệu nghiên cứu của ông ta còn gì.

Hắn nghĩ Tsunade đang trả thù vụ hắn trêu chọc cô ta chứ kết quả nhiệm vụ của bọn hắn là quá tốt rồi, phá hủy căn cứ, mang về nhiều tài liệu quan trọng, suy giảm sức mạnh quân địch mà không người nào bị thương nặng hay mất mạng.

- "Hừ, đến lúc tôi bắt cô về thì cô sẽ phải ngoan ngoãn nghe lời tôi thôi" - hắn nghĩ thầm, cứ nghĩ đến việc một bên sờ ngực Mikumo một bên sờ ngực Tsunade là hắn lại rạo rực hết cả người, há há há.

- Nhìn cái mặt cười nham nhở thế kia chắc chắn là đang suy nghĩ cái gì đồi bại đúng không, mới tí tuổi đầu mà đã có suy nghĩ không đứng đắn, ta phải dạy dỗ lại cậu mới được - Tsunade xắn tay áo lên.

Hắn liền lượn đi chỗ khác, cứ mỗi lần gặp mặt lại đánh nhau thế này thì không biết hắn thọ được bao lâu nữa. Vừa ra đến cửa thì hắn nhìn thấy Shizune đang ôm một tập tài liệu đứng ngoài.

- Hi hi, lại bị Tsunade-sama mắng đúng không - Shizune thấy hắn thì cười - đừng nghĩ xấu cho cô ấy, thực ra cô ấy khi biết được kết quả nhiệm vụ của mọi người thì cũng vui lắm, chẳng qua do cô ấy không quen thể hiện cảm xúc thôi.

Hắn nhìn Shizune cười duyên mà thở dài, sao Tsunade không dịu dàng được như cô ấy chứ. Hắn liền nắm lấy bàn tay mềm mại của cô mà cạ cạ mặt mình vào đó nói.

- Chị Shizune vừa xinh đẹp vừa dịu dàng lại tài giỏi nữa, phải chăng chị chịu làm vợ em thì có phải tốt không.

- Vợ.. vợ... - Shizune nghe hắn nói thì hơi đỏ mặt.

Ting, độ hảo cảm của Shizune tăng lên 85

- Ai mà cưới được chị thì làm vợ thì quả là phúc tổ mấy đời - hắn nghe thấy thông báo của hệ thống thì tiếp tục nịnh hót - ai như bà chằn lửa kia, nóng tính cứ như là đã mãn kinh rồi vậy.

Hắn thản nhiên nói mà quên mất rằng mình đang đứng ở đâu. Một luồng sát khí bốc lên từ phía sau lưng hắn.

- Thằng nhóc con hỗn lão, dám bảo ta mãn kinh hả!!!

Hắn rợn tóc gáy mà lập tức bỏ chạy.

- Đứng lại cho ta - Tsunade bị Shizune cản lại thì đứng đằng sau hét lớn.

- Đứng lại để ăn đòn hả, tôi không có ngu đâu - hắn quay lại thè lưỡi trêu Tsunade rồi cắm đầu bỏ chạy trước khi cô ta kịp đuổi tới.

....................

- Sakura... - hắn đứng ở đầu phố vẫy tay với Sakura.

Sau khi làm xong nhiệm vụ thì hắn tạm thời được nghỉ mấy ngày nên hắn tranh thủ nghỉ ngơi. Hắn bây giờ đang đợi một thời điểm thích hợp để rời khỏi phụ bản này, hắn đang chờ đợi sự xuất hiện của một người.

- Sasuke, cậu về rồi à - Sakura mừng rỡ chạy tới ôm lấy cánh tay hắn.

Hắn nhìn bộ ngực của Sakura mà hơi tiếc nuối một chút, hắn rất thích con gái ngực to nhưng mà Sakura thì suốt đời gắn với kiếp ngực phẳng rồi. Có lẽ hắn nên thử mở Shop thành tựu ra để tìm giải pháp...

- Chúng ta đi tìm mấy người Kurenai đi, nhiệm vụ lần này kết thúc thì tớ sẽ tạm thời được nghỉ - hắn nói với Sakura.

- Cậu có thể dành riêng ngày hôm nay cho tớ không - Sakura nhìn hắn với ánh mắt long lanh.

- Thôi được rồi... - hắn vốn là muốn rủ tất cả các cô gái tới để đi chơi cùng nhau cho vui nhưng mà nếu Sakura đã yêu cầu thì hắn cũng chiều lòng cô bé.

Bọn hắn đi tới khu dân cư của làng Lá, mặc dù đây là ngôi làng Ninja nhưng chủ yếu lại là người dân bình thường sống ở đây, Ninja chỉ chiếm một phần dân số ở đây mà thôi.

Hắn và Sakura cùng nhau đi dạo trên khu phố buôn bán sầm uất nhất của làng Lá. Sakura cứ mỗi khi nhìn thấy một hàng quán nào thú vị thì lại kéo tay hắn vào đó.

Hắn và Sakura đang ngồi chơi vớt cá vàng.

- Oa, giỏi quá, cậu bé đó vớt được nhiều chưa kìa - mấy người xung quanh trầm trồ nhìn hắn vớt cá vàng với tốc độ thần thánh.

Trò vớt cá vàng của Nhật Bản là một trò mà mọi người sẽ phải vớt những con cá vàng bằng những chiếc vợt có mặt hình tròn được bọc bằng những tờ giấy nên rất dễ bị rách. Người vớt phải nắm được kỹ thuật thật tốt thì mới có thể vớt được cá vàng mà vợt không bị rách.

Đối với hắn thì việc điều tiết lực và góc độ để tránh những chiếc vợt bị rách là quá đơn giản. Từ nãy tới giờ hắn đã vớt hàng chục con cá vàng mà chiếc vợt của hắn vẫn chưa rách. Đến nỗi mà ông chủ sạp phải cầu xin hắn dừng lại nếu không hắn sẽ vớt hết cá trong bể của ông ta mất.

Sakura cầm túi đựng cá vàng trong tay cười vui vẻ giống như chúng là do chính tay cô bé vớt lên vậy. Hắn và Sakura đi loanh quanh chơi thêm một số trò chơi nữa và mua mỗi người một đĩa Takoyaki và tìm một chiếc ghế đá và ngồi ăn.

Khi mà hắn và Sakura đã ăn xong và đang nói chuyện thì một giọng nói rất to gọi tên hắn.

- Sasuke!!!

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 204: Quyết đấu


Hắn và Sakura quay sang nhìn thì thấy một tên nhóc tóc vàng, trên mặt có mấy sợi râu mèo và mặc một bộ quần áo màu cam rất chói mắt đang chạy tới.

- Cậu làm gì mà chạy hồng hộc như thế - hắn hỏi.

Naruto chống tay và đầu gối thở dốc rồi ngẩng mặt lên chỉ vào hắn hét to:

- Có phải cậu và Kakashi-sensei cùng với ông thầy lông mày sâu róm đi tới hang ổ của Orochimaru làm nhiệm vụ đúng không - Naruto có vẻ rất kích động - đừng có mà chối, Lee đã kể hết cho tớ nghe rồi!!!

- Đúng vậy, thì sao??? - hắn thắc mắc, hắn đi tới đó làm nhiệm vụ thì mắc mớ gì tới Naruto mà cậu ta kích động dữ vậy.

- Tại sao cậu không gọi tớ đi cùng, không phải làm nhiệm vụ thì phải theo nhóm hay sao - Naruto tức giận.

- Nhiệm vụ này là do Godaime giao cho bọn tớ, cô ấy không gọi cậu có nghĩa là cậu chưa đủ khả năng tham gia vào nhiệm vụ lần này, chỉ có vậy thôi - hắn giải thích - một thằng nhóc mới lên Chuunin như tớ mà được gọi đi đã là trường hợp đặc biệt do thiếu nhân lực rồi, những người khác đều là Jounin cả. Phải biết đó là hang ổ của Orochimaru, kẻ đã giết chết Sandaime, chứ không phải là chỗ để một tên Genin như cậu tới đó chơi.

- Cái gì chứ, Genin thì sao!!! Tớ thừa sức tham gia nhiệm vụ đó - Naruto càng thêm tức giận do cách giải thích của hắn.

Một kẻ bằng tuổi mình được tham gia trong khi mình phải ở nhà, một kẻ hay ghen tị với hắn như Naruto thì sao lại chịu ngồi im được.

- Đó là quyết định của Hokage, cậu có ở đây kêu gào thì vẫn chỉ thế thôi - hắn bình thản nói.

Naruto tức giận nắm chặt bàn tay lại, Sakura ở bên cạnh không nói gì hết vì cô bé đã quá hiểu tính của Naruto rồi. Bỗng nhiên Naruto chỉ tay vào hắn hét lên:

- Cậu với tớ hãy quyết đấu đi, tớ sẽ chứng minh cho bà già đó thấy là tớ xứng đáng tham gia vào nhiệm vụ đó.

.......................

- Cậu đã suy nghĩ kỹ chưa - hắn nói.

Bây giờ bọn họ đang đứng ở sân huấn luyện mà ban đầu bọn họ đã tiến hành cướp chuông của Kakashi, Sakura thì đứng bên cạnh mấy cọc gỗ lo lắng nhìn Naruto. Sakura biết khá rõ sức mạnh của hắn, cô dám chắc rằng Naruto không thể nào thắng được hắn nên lo cậu ta bị thương.

- Đừng nói nhiều, tớ nhất định sẽ đánh bại cậu - Naruto kết ấn - Kage Bunshin no Jutsu.

Vừa ra chính là chiêu bài tủ của mình, với những kẻ có lượng Chakra dồi dào như Naruto thì chiêu này quả là rất hợp.

Naruto phân thân ra làm 5 người và bắt đầu rút Kunai ra tấn công hắn. Hắn rất đơn giản mà né những đòn tấn công của Naruto, hắn cho dù chỉ sử dụng Taijutsu thì cũng đã vượt qua Jounin rồi còn Naruto trừ khi dùng tới Chakra của Kyuubi nếu không chỉ tương đương với Chuunin mà thôi.

- Cách tấn công của cậu quá đơn điệu, quá nhiều động tác thừa - hắn vừa lách người khỏi đòn tấn công của "mấy tên" Naruto vừa nói - cậu không hợp để học Taijutsu, cậu cũng chẳng biết Genjutsu còn Ninjutsu thì ngoài tam thân thuật ra cậu chỉ biết mỗi Kage Bunshin no Jutsu, trình độ của cậu cùng lắm thì chỉ được xếp vào hàng Chuunin sơ cấp nhất mà thôi.

- Bụp... bụp, bụp - hắn đá vào mấy phân thân của Naruto khiến chúng biến mất rồi đá vào bụng của Naruto thật.

- Hự... - Naruto ôm bụng cố ngồi dậy, hắn cũng không nặng tay nên cậu ta không bị thương - cậu đừng có đùa với tớ, tớ nhất định sẽ thắng cậu và chứng minh cho bà già đó thấy là tớ xứng đáng.

- Kage Bunshin no Jutsu - Naruto lại tiếp tục phân thân ra làm 4.

- Cậu chẳng còn trò gì khác nữa đúng không - hắn nhìn Naruto.

- Đỡ này - hai tên Naruto nhảy lên che khuất tầm nhìn của hắn khiến hắn không thể thấy được bản thể và một phân thân khác của Naruto.

Hắn thấy vậy thì mỉm cười, che khuất tầm nhìn của hắn chỉ tổ phí công khi mà hắn có Kenbun-shoku no Haki. Hắn đã biết Naruto định làm gì rồi...

- Rasengan!!! (螺旋丸 Loa Toàn Hoàn) - quả nhiên khi hắn vừa đánh tan hai ảnh phân thân của Naruto thì hai người còn lại xông qua đám khói lao về phía hắn.

Trên tay Naruto giờ đang có một quả cầu Chakra màu xanh lam rất đẹp, bên trong quả cầu là những dòng chảy hỗn loạn xoay tròn liên tục bên trong. Đó chính là Rasengan, tuyệt kỹ do Hokage đệ tứ sáng tạo ra và được Jiraiya truyền thụ lại cho Naruto.

Hắn cười nhạt và đưa một tay đánh bay ảnh phân thân còn lại của Naruto và một tay bắt lấy cổ tay của Naruto thật rồi hất ra đằng sau.

Naruto bị mất đà và lao xuống đất, Rasengan trên tay cậu ta đâm xuống mặt đất khiến nó vỡ ra một cái lỗ hình tròn rất sâu.

- Đó là Rasengan, thuật của Hokage đệ tứ đúng không? Đó quả thật là một thuật rất mạnh đấy - hắn nói, trong chuyến đi với Jiraiya có lẽ Naruto đã biết được rất nhiều điều về cha của mình nên cậu ta đã trở lại như bình thường - nhưng mà cho dù thuật có mạnh đến mấy mà không thể đánh trúng được thì cũng chỉ vô dụng thôi.

Rasengan, hắn cũng đã tự mình luyện được từ lâu, nó chỉ yêu cầu khả năng khống chế Chakra tốt và biết cách biến đổi hình thái Chakra là đủ nên hắn học được nó một cách dễ dàng do đã biết bí quyết. Thâm chí sau khi học được cách biến hóa hình thái và tính chất thuộc tính Phong từ Kitsu thì hắn còn tạo ra được Fuuton: Rasenshuriken (風遁・螺旋手裏剣 Phong Độn: Loa Toàn Thủ Lí Kiếm) hoàn thiện. Hắn không cần đến ảnh phân thân để giúp mình nén Chakra hệ Phong vào trong khi đang tụ Rasengan vì hắn có thể làm được cả hai việc cùng một lúc.

------☆☆☆☆-----
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 205: Xong xuôi


- Tuyệt chiêu của cậu chỉ là vô dụng với tớ thôi, sự cách biệt sức mạnh giữa hai chúng ta là quá lớn - hắn nhìn Naruto nói.

Hắn bỗng nhiên cảm thấy có một luồng Chakra khác lạ đang dâng lên trong người Naruto. Chakra màu đỏ dần bao trùm lấy cơ thể Naruto và mọc ra một chiếc đuôi Chakra ở đằng sau, Naruto chống hai tay cả hai chân và hai tay xuống đất như loài thú 4 chân.

Vĩ thú hóa à? Quả nhiên Kyuubi rất lợi hại, cho dù chỉ là 1 nửa Kyuubi thôi mà cũng có thể khiến Naruto tạm thời có được sức mạnh ngang ngửa Jounin chỉ với 1 đuôi. Chỉ tiếc là... cho dù như vậy thì Naruto vẫn không thể thắng được hắn.

- Kết thúc thôi, tớ sẽ không để cậu đi quá sâu và trạng thái đó đâu, bây giờ cậu vẫn chưa thể điều khiển được Kyuubi - hắn bắt đầu kết ấn.

- Grừ... - Rasengan một lần nữa hiện lên tay Naruto.

Chakra xung quanh cơ thể Naruto là do Kyuubi điều khiển nên nó có thể tạo ra Rasengan bằng một tay mà không cần tới phân thân của Naruto.

- Vù vù!!!

Naruto cầm Rasengan lao tới hắn với tốc độ cực nhanh, hắn thậm chí đã phải mở Sharingan ra để quan sát tốc độ của cậu ta.

- Chidori!!!

- Uỳnh!!! Uỳnh!!!

Mặt đất bị thổi bay bởi luồng sóng xung kích từ hai chiêu thức của hắn và Naruto. Sau khi bụi cát tan dần đi và để lộ ra hai thân hình đang đứng ở giữa một chiếc hố lớn. Naruto lảo đảo rồi ngã về phía trước, hắn đưa tay ra đỡ lấy cậu ta.

.....................

- Em hơi nặng tay đấy - Kakashi nói.

- Em chỉ đánh tan Rasengan của cậu ấy mà thôi, cậu ấy kiệt sức là do Chakra của Kyuubi đấy - hắn đáp lại.

Bây giờ bọn họ đang ở trong một phòng bệnh của bệnh viện làng Lá, mặc dù hắn biết Naruto không bị gì nghiêm trọng do hắn đã thu chiêu kịp thời nhưng hắn vẫn đưa cậu ta tới đây để kiểm tra cho chắc ăn.

- Naruto bây giờ cần một người để ổn định lại tâm lý, cậu ấy có vẻ khá tức giận vì nghĩ mình quá yếu đuối, không thể giúp đỡ được mọi người - hắn nói.

- Về chuyện đó thì, sẽ có người lo cho Naruto thôi... - Kakashi nói.

- Là người đã dạy Rasengan cho Naruto à - hắn đã phát hiện có một người đi vào phòng bệnh của Naruto qua đường cửa sổ và dường như đang nói chuyện với Naruto.

Hắn và Kakashi ngồi ngoài hành lang nói chuyên một chút thì Sakura đã quay trở lại, cô bé vừa đi mua chút hoa quả tẩm bổ cho Naruto. Hắn gọi Sakura lại không để cho cô đi vào trong phòng khiến cô rất khó hiểu.

Một lát sau, cửa phòng bệnh của Naruto mở ra và một người đàn ông khoảng 50 tuổi có mái tóc dài lởm chởm màu trắng đi ra từ căn phòng đó.

Jiraiya Lv 113

Quả nhiên bây giờ Jiraiya mạnh hơn hẳn Orochimaru, ông ta đã có Lv vượt qua 100 rồi. Điều này cũng rất dễ hiểu vì khác với Jiraiya có được khế ước thông linh với tộc cóc ở Myoubokuzan (Mộc Diệu Sơn) nên được tận tìn chỉ dạy và đã luyện thành Sennin Mode. Còn Orochimaru thì lại có khế ước với tộc rắn ở Ryuuchidou (Long Địa Động), tộc rắn này cực kỳ khát máu và hiểm độc nên muốn chúng dạy Sennin Mode cho Orochimaru là một điều cực kỳ khó. Chính điều này dẫn đến sự chênh lệch về sức mạnh giữa Jiraiya và hai người còn lại trong Sannin.

- Jiraiya-sama - Kakashi chào hỏi.

Hắn thì nhìn Jiraiya một chút rồi thở dài. Thấy hắn thở dài Jiraiya tức giận nói:

- Thằng nhóc kia, ngươi thở dài cái gì hả, ngươi không chỉ đánh đệ tử của tiên nhân cóc Jiraiya này mà còn dám tỏ thái độ với ta nữa hả - Jiraiya múa may.

- À tôi chỉ nghĩ là Sannin trong truyền thuyết cũng chỉ thế mà thôi, dạy ra tên đệ tử cùi bắp như vậy - hắn giơ tay lắc đầu.

- Gừ... ta mới chỉ dạy Naruto được có một tháng thôi mà được như vậy là khá lắm rồi. Có giỏi ngươi cứ chờ ta 2 năm mà xem, đến lúc đó ta sẽ huấn luyện Naruto mạnh mẽ đến mức đánh ngươi răng rơi đầy đất cho mà xem.

Nói xong ông ta tức giận quay lại phòng và ôm Naruto nhảy ra cửa sổ rồi đi mất, xem ra phép khích tướng của hắn thành công rồi.

- Xem ra Naruto đã có người chăm sóc rồi, em cần phải tìm người dạy dỗ cho Sakura nữa, bọn em đi trước đây - hắn nắm tay Sakura rời đi để lại Kakashi ở đó một mình.

- Không ngờ một trong Sannin như Jiraiya-sama mà cũng bị thằng bé đó khích đểu nữa - Kakashi đang lầm bầm thì bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó - Sasuke nói là tìm người dạy dỗ cho Sakura, chẳng lẽ lại là...

................

Bên trong tòa nhà Hokage, một giọng nói tức giận vang ra từ phòng làm việc của Hokage khiến cho những người đi ngang qua vội vàng chạy mất như sợ bị liên lụy. Cứ mỗi lần giọng nói tức giận này vang lên là sẽ chuẩn bị có hai người đánh nhau nên bọn họ tốt nhất là chuồn sớm.

- Ngươi muốn ta nhận con nhóc này làm đệ tử??? - Tsunade tức giận nhìn hắn.

- Sao lại kích động như thế, tôi dẫn một đệ tử tốt đến cho cô kia mà - hắn không để ý tới vẻ mặt tức giận của Tsunade mà bình tĩnh nói - Sakura rất giỏi ảo thuật và việc khống chế Chakra, rất hợp để học y thuật của cô. Yên tâm đi Sakura chính là thiên tài đấy, không đần như tên Naruto kia đâu, dạy cô ấy không mất nhiều sức đâu.

- Thôi được rồi, ta đồng ý nhận Sakura làm đệ tử, nhưng nếu cô ta không thể đạt được yêu cầu của ta thì ta sẽ đuổi cô ta đi ngay lập tức - Tsunade vậy mà lại đồng ý.

Hắn nghe thấy Tsunade nói vậy thì yên tâm, trong những người bọn hắn thì chỉ có Sakura là khó mà được Tsunade nhận làm đệ tử như trong truyện nên hắn đã chủ động tới yêu cầu Tsunade. Còn về cái yêu cầu của Tsunade thì hắn không cần phải lo, ở trong truyện chính miệng cô ta đã phải thừa nhận Sakura chính là một thiên tài giống Shizune kia mà.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 206: Max cấp???


- Thoát phó bản!!!

Ting, bạn đã hoàn thành phụ bản "Naruto".

Ting, bạn nhận được 500 000 Exp

Ting, bạn nhận được 300 000 điểm tích lũy

Ting, bạn nhận được 120 000 điểm thành tựu

............

Ting, bạn chúc mừng bạn đã lên Lv 99

Ting, mời bạn mở thưởng phụ bản. Bạn hoàn thành phụ bản được đánh giá SS- bạn được mở 3 tấm miễn phí.

Ở, sao dừng lại rồi, hắn đã tính sơ qua là để lên Lv 100 hắn chỉ mất khoảng hơn 400 000 Exp thôi mà. Sao giờ được tận 500 000 Exp mà chỉ mới 99???

Hắn tạm thời chưa kiểm tra vội cứ nhận thưởng phụ bản cái đã. Lần này hắn được đánh giá SS- nên vẫn được mở 3 tấm miễn phí.

Hắn liền mở ngay 2 tấm đầu thì nhận được 25 đá không gian và 14 world stone, hắn liền mở tiếp tấm thứ 3.

Ting, bạn nhận được huyết kế tộc Hyuuga

Huyết kế tộc Hyuuga? Là Byakugan sao? Mặc dù hắn cũng rất thích dạng nâng cấp của nó là Tenseigan nhưng Byakugan bình thường trông xấu bỏ bà, trông cứ như bị đục thủy tinh thể ấy đã thế lúc sử dụng lại còn nổi hết cả gân xanh gân đỏ lên nữa chứ.

Mà thôi hàng free thì cứ nhận đi, mình cũng có mấy khi dùng Byakugan đâu, có lẽ mở Sharingan ra sẽ lấp được Byakugan thôi mà. Khác với Sharingan, tất cả người của tộc Hyuuga đều có thể sử dụng Byakugan, chính điều này đã dẫn đến việc chia ra tông gia và phân gia để tránh Byakugan rơi vào tay kẻ khác.

Ting, bạn dung hợp thành công huyết kế tộc Hyuuga

- Byakugan!!! - hắn thử gọi ra Byakugan, cho dù không thích thì cũng nên thử một chút xem sao.

Hắn vừa mở Byakugan ra thì cảm thấy làn da trên trán mình tách ra nhưng lại không thấy đau đớn. Hắn giờ đã có thể nhìn khắp xung quanh 360°.

Hắn thấy hơi lạ nên lấy một chiếc gương ra soi mặt mình thì mới nhận ra rằng Byakugan của hắn chỉ có một con mắt. Điều này cũng không quan trọng, quan trọng là con mắt Byakugan đó lại mọc trên trán của hắn!!!

Giờ hắn giống như phiên bản đảo ngược lại của bà mẹ Thỏ vậy, hai mắt Sharingan và trên trán mọc ra Byakugan. Hắn nghĩ hệ thống đã cố tình làm như vậy để hắn có thể sử dụng hai loại Doujutsu cùng một lúc, quả nhiên là một hệ thống biết cách chăm sóc khách hàng, anh sẽ vote cho chú 5 sao!!!

Hắn hài lòng đóng lại Sharingan và Byakugan, hai con mắt của hắn lại trở lại thành con ngươi màu đen và con mắt trên trán đã đóng lại và không để lại dấu vết gì, tuyệt nhiên không có ai có thể ngờ rằng ở đó còn có một con mắt nữa.

Hắn lại tiếp tục nhìn về 2 ô thẻ bài còn lại, mở ô tiếp theo sẽ tốn của hắn 10 000 điểm thành tựu, có điều bây giờ hắn có hơn 160 000 điểm nên không cần phải tiếc rẻ như trước đây.

Ting, mở lá bài này cần 10 000 điểm thành tựu bạn có mở không?

Mở!!!

Ting, chúc mừng bạn nhận được Kekkei Genkai Mokuton (木遁 Mộc Độn)

Ha ha ha ha, tao yêu mày quá hệ thống ơi, ra đúng cái tao cần. Hắn cười cực kỳ khoái chí, Mộc Độn, Kekkei Genkai của các đời chuyển sinh của Ashura, có được nó đồng nghĩa với việc có được Chakra của Ashura. Việc có được Sharingan thì hắn đã sở hữu Chakra của Indra rồi bây giờ kết hợp với Chakra của Ashura sẽ khiến cho con mắt của hắn tiến hóa thành Rinnegan. Thứ này hắn đã từng nhìn thấy trong Shop bán với giá 30 000 điểm thành tựu ngang với Eternal Mangekyou Sharingan.

Ting, bạn dung hợp thành công Kekkei Genkai Mokuton.

...

Hắn chờ một lát mà không có tiếng gì kêu lên hết, không phải là hệ thống sẽ thông báo hắn có được Rinnegan sao??

Hắn liền tắt giao diện nhận thưởng đi trước, tấm thẻ thứ 5 mở mất 100 000 điểm thành tựu lận, hắn chưa thừa tiền tới mức đó.

Hắn ngồi đọc phần giới thiệu Rinnegan ở trong shop một lát thì mới hiểu ra, không phải cứ có Sharingan với mộc độn là sẽ có Rinnegan, nếu không bỏ tiền mua mộc độn mất 30k, mua Mangekyou mất 20k là bằng với giá 50k của Rinnegan. Nếu vậy thì hệ thống để thêm ô bán Rinnegan riêng làm chi cho tốn diện tích??

Rinnegan trong Shop giống như là cái sớ ghép đồ vậy, hắn phải có đủ Eternal Mangekyou Sharingan và Mokuton rồi mới đủ điều kiện mua Rinnegan. Hắn biết ngay cái hệ thống này cố tình cho hắn Mokuton để dụ hắn mua thêm đây mà. Đúng là một chiêu cao tay, biết là hút máu đấy nhưng vẫn phải cắn răng cho hệ thống nó hút.

Ting, bạn mua Eternal Mangekyou Sharingan điểm thành tựu trừ 30 000

Ting, bạn mua Rinnegan (sơ cấp) thành công điểm thành tựu trừ 50 000

Đôi mắt của hắn chuyển thành Eternal Mangekyou Sharingan giống như Sasuke trong truyện rồi dần chuyển thành một đôi mắt màu tím có những vòng tròn đồng tâm trải rộng ra như gợn sóng.

Chính là nó, hắn đã có được một trong những con mắt mạnh nhất của thế giới Naruto, Rinnegan (輪廻眼 Luân Hồi Nhãn), hắn kiểm tra một chút là đã biết cách sử dụng Doujutsu của nó, chỉ có điều hắn lại thấy mình chỉ có thể sử dụng những chiêu cơ bản của nó như là:

Tendou (天道 Thiên Đạo)

Jigokudou (地獄道 Địa Ngục Đạo)

Ningendou (人間道 Nhân Gian Đạo)

Shuradou (修羅道 Tu La Đạo)

Gakidou (餓鬼道 Ngạ Quỷ Đạo)

Chikushoudou (畜生道 Súc Sinh Đạo)

Gedou (外道 Ngoại Đạo)

Hình như hắn lại nghe thiếu thứ gì đó thì phải, vừa rồi hệ thống đã báo là hắn mua thành công Rinnegan (sơ cấp)... Sơ cấp!!! Hóa ra đây chỉ là hàng cấp thấp thôi sao, thảo nào bán rẻ thế...

Mà thôi, cho dù chỉ dùng được lục đạo và ngoại đạo thôi nhưng cũng đã bá lắm rồi. Hắn thu lại Rinnegan và trở về đôi mắt bình thường, cái này cũng khá tiện, hắn không muốn trưng ra đôi mắt này trước bàn dân thiên hạ.

Ngoài việc đã thăng cấp thành Rinnegan thì Eternal Mangekyou Sharingan của hắn vẫn sử dụng được kể cả khi đang mở Rinnegan, thật là may, hắn khá yêu thích Doujutsu của Sharingan nên không muốn bỏ phí.

Sau khi nhận xong đống phần thưởng thì đã đến lúc hắn kiểm tra lại cái Lv của hắn mới được. Quái lạ thật đấy, hắn nhìn vào bảng trạng thái của mình mà trầm ngâm...

Tên: Phạm Quang Hiệp

Tuổi: 16

Giới tính: Nam

Hp: 5109/5109 (Hp regeneration: 51.09/s)

Mp: 7830/7830 (Mp regeneration: 222.2/s)

Lv 99: 74000/74000 Exp (*)

STR: 103 +163 +102

AGI: 102 +143 +177

VIT: 102 +133 +148

WIS: 140 +188

INT: 510 +263

LUK: 102 +93

Điểm tự do: 50

Cái nút hình sao kia là cái gì???, hắn thử ấn vào cái nút đó thì một tấm bảng hiện lên trước mắt.

Ting, bạn chưa đủ điều kiện để chuyển cấp, bạn có muốn làm nhiệm vụ chuyển cấp không?

Có. Không.

Hắn liền ấn vào có.

Ting, bạn nhận được nhiệm vụ chuyển cấp.

Nhiệm vụ chuyển cấp: Đặc thù

Bạn đã đi tới giai đoạn then chốt để bộc phát sức mạnh, mọi chỉ số của bạn sẽ được tăng hiệu quả lên gấp 10 lần sau khi chuyển cấp, hãy cố gắng lên!!!

Thu thập "Trái tim của nữ thần": 1/10

Thu thập "Trái tim của nữ quỷ": 0/10

Phần thưởng:

Mở khóa Lv 100

Rương chuyển cấp x1

...............

Trái tim của nữ thần??? Trái tim của nữ quỷ??? Bây giờ hắn phải đi kiếm mỗi loại 10 cái thì mới có thể lên cấp 100 hay sao. Biết kiếm đâu ra bây giờ, trái tim nữ thần, tính cho đến giờ thì hắn đã đi 3 phụ bản cũng chỉ mới ra được 1 cái còn trái tim của nữ quỷ thì hắn còn chẳng biết kiếm ở đâu ra nữa đây.

------☆☆☆☆------

Ps: chương 206.5 sẽ được đăng ở nick fb này

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 207: Đi học


Sau khi tìm các cô gái để thỏa mãn dục vọng của mình thì hắn lại trở về với thế giới hiện thực. Trong vòng 2 tháng tới hắn phải tìm cách để nhanh chóng đạt được đủ 10 trái tim nữ thần và trái tim nữ quỷ nếu không hắn sẽ kẹt mãi ở Lv 99.

Hắn ngồi trên giường suy nghĩ một chút về vấn đề này. Lần duy nhất mà hắn đạt được trái tim của nữ thần đó là khi hắn bắt Clare làm Pet. Khi đó hắn cũng thắc mắc tại sao lại chỉ có 1 mình Clare có được trái tim của nữ thần trong khi những người khác lại không có.

Theo suy nghĩ ban đầu của hắn thì có lẽ do tác giả đã cố tình để Clare và Teresa trở thành hiện thân của Song Tử nữ thần. Chính vì vậy nên hắn mới đạt được vật phẩm đặc biệt.

Vây nên bước đầu tiên của hắn đương nhiên là sẽ tìm những map có các cô gái được mệnh danh là nữ thần hoặc nữ quỷ rồi. Hắn sẽ đi vào mấy map như vậy trước xem sao, nếu không được thì hắn sẽ nghĩ cách khác vậy.

....................

- Anh dậy rồi à - Linh mở cửa đi vào phòng, trên tay cô bé có một khay đựng đồ ăn đặt lên chiếc tủ đầu giường - em có làm một ít đồ ăn sáng cho anh đây, anh mau ăn đi rồi chúng ta lên lớp.

Hắn đưa tay ôm Linh vào lòng và vuốt ve khuôn mặt của cô bé. Hắn đi vào thế giới Naruto khoảng nửa năm nhưng ở ngoài thế giới thực chỉ mới qua khoảng hơn 1 tuần mà thôi.

- Đêm qua như vậy chưa đủ sao, giờ chúng ta còn phải đến trường nữa - Linh nắm tay đánh yêu vào ngực hắn.

- Để anh ôm em một lúc nữa đi - Hắn đưa tay luồn qua mái tóc đen mềm mại của cô vén lên và nói.

Trước đây hắn luôn cố gắng tập trung vào việc đi phó bản và cày cấp không hiểu vì lý do gì. Có lẽ chỉ là do bản năng của một gamer mà thôi, thấy có game thì phải cày cấp, cày đồ hay làm cách gì đó để tăng tiến sức mạnh của mình. Hắn không giống với mấy tên trong truyện tung của có kẻ thù mạnh mẽ hay có người thân yêu bị bắt hay có người cần đuổi theo gì gì đó, hắn bây giờ gần như là đã vô địch trên trái đất rồi.

Hắn chỉ nói "gần như" là do hắn không thể biết được có kẻ nào hay thế lực nào đó hùng mạnh hơn đang tồn tại không nhưng hiện tại thì chưa kẻ nào có được sức mạnh vượt qua hắn cả.

Lần này việc phải làm nhiệm vụ chuyển cấp làm cho sức mạnh của hắn bị chững lại mới khiến hắn nhìn lại phía sau mình. Không có kẻ nào truy đuổi hắn, cũng không có kẻ nào mà hắn phải đuổi theo, vậy thì tại sao hắn lại cố gắng đến vậy??

Hắn dường như hiểu ra điều gì đó, ngoài việc đắm chìm trong sức mạnh thì hắn nên quan tâm đến người xung quanh hơn nữa, hắn cũng phải biết cách hưởng thụ nữa. Có nhiều map mà cốt truyện của nó gắn liền với tuổi thơ và niềm vui của hắn, hắn có thể đi vào những nơi đó để thỏa thích vui đùa mà không cần lo đến việc cố gắng thăng cấp.

Hắn ôm Linh vào lòng và ngửi thấy mùi hương cơ thể của cô bé khiến hắn lại có phản ứng rồi. Hắn giờ đang khỏa thân và chỉ đắp một chiếc khăn mỏng nên ngay lập tức Linh cảm thấy có gì có rất cứng và nóng đang chạm vào mông mình.

- Anh này... em không đùa đâu - Linh đấm nhẹ vào vai hắn - anh mau ăn sáng rồi thay quần áo đi, chúng ta còn phải đến trường nữa.

Hắn mỉm cười nhìn Linh đi ra khỏi phòng rồi cầm khay thức ăn bắt đầu ăn. Chỉ mất 5 phút hắn đã ăn xong và đi tắm rửa, sau cuộc "chiến đấu" đêm qua thì người hắn hơi dinh dính rất khó chịu.

Khi hắn mặc quần áo xong và đi xuống nhà thì thấy Linh đang ngồi xem TV ở phòng khách rồi, còn Trang thì đang sử dụng Laptop. Nhìn thấy hắn đi xuống thì Linh đưa tay cầm lấy một chiếc balo nhỏ và đứng dậy.

- Chúng con đi học đây - Linh nói với Trang, một lát nữa Trang mới phải đi làm.

Hắn đi lại gần cúi xuống hôn nhẹ lên môi Trang.

- Bọn anh đi đây - hắn cười.

- Anh với Linh đi cẩn thận nhé - Trang vẫy tay rồi tiếp tục đánh máy.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 208: Bữa tiệc tân sinh viên


- Chúng ta dừng bài học hôm nay ở đây, trước khi ra khỏi lớp thì mỗi người hay đi lên đây cầm một tờ giấy trên bàn của tôi, đó là bài tập của các anh chị, thứ 5 tuần sau nộp lại cho tôi - một người đàn ông da trắng khoảng 40-50 tuổi có mái tóc và bộ râu quai nón màu nâu đứng trên bục giảng nói.

Hắn thấy lớp học đã tan thì gập Laptop lại và cất đi, cả buổi hắn chỉ ngồi chơi do hắn đã biết hết những thứ mà ông giảng viên này dạy rồi. Hắn và Linh đi lên cầm bài tập của mình và đi ra khỏi lớp.

Đi được một đoạn thì một tiếng gọi lớn từ đằng sau bọn hắn vang lên.

- Này hai cậu người châu Á ơi, đợi tôi một chút.

Hắn và Linh quay lại thì thấy một anh chàng da trắng với mái tóc nâu khá cao ráo và đẹp trai đang chạy trên hành lang về phía bọn hắn. Cậu thanh niên này vừa tới trước mặt bọn hắn thì bắt đầu nói mà không thở dốc, có lẽ cậu ta có chơi thể thao nên thể lực khá tốt.

- Hai cậu chính là hai du học sinh tới từ Việt Nam, Phạm và Trần Đúng không?

- Đúng vậy, anh là ai vậy - hắn hỏi.

- Xin chào, tôi là Henry, là hội trưởng hội học sinh, tôi đang học năm thứ 3 chuyên ngành Vật lý lượng tử - anh ta tự giới thiệu - tôi tới để thông báo với hai người là chúng tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc để chào đón tân sinh viên của trường, tôi muốn mời hai người tới tham dự.

- Vậy sao - hắn nhìn Linh một chút rồi gật đầu, hắn thấy tên này khá lịch sự nên không có ác cảm - được thôi, chúng tôi rất hân hạnh, không biết bữa tiệc sẽ được tổ chức ở đâu vậy.

- Bữa tiệc sẽ được tổ chức tại nhà tôi, đây là địa chỉ - Henry đưa một tấm thẻ cho hắn - bữa tiệc sẽ bắt đầu từ 4 giờ chiều nay, hai người nhớ tới sớm nhé.

Hắn nhận lấy tấm thẻ này và mỉm cười chào Henry.

Bữa tiệc tân sinh viên à, cũng hay đấy, hắn muốn thử xem không khí tiệc tùng của sinh viên Mỹ là như thế nào.

...................

Lớp học buổi chiều của bọn hắn kết thúc lúc 3 giờ nên hắn và Linh trở về nhà và thay quần áo để tới dự tiệc. Hắn đã nhắn tin cho Trang rằng tối nay có thể hắn và Linh sẽ về muộn nên cô hãy đi ăn trước đi.

Hắn lái chiếc Lamborghini màu đen của mình cùng với Linh đi tới bữa tiệc. Bây giờ hắn chỉ mặc một chiếc quần Jean màu đen và một chiếc áo T-shirt và một chiếc áo sơ mi khoác ở ngoài. Mặc dù trông đơn giản nhưng quần áo của hắn toàn là đồ hàng hiệu đặt riêng cả nên không bình thường tí nào. Linh thì mặc một chiếc áo hở vai và một chiếc quần short khoe ra cặp đùi trắng muốt của mình.

Bọn hắn vừa đỗ xe ở gần nhà Henry thì mọi người đều đổ dồn ánh mắt về nơi này.

- Chiếc Lambo đẹp thật đấy... hình như là Lamborghini Gallardo Spyder... - mọi người chăm chú nhìn vào chiếc xe của hắn.

Hắn và Linh ra khỏi xe và đi vào trong sân. Henry đang đứng ngoài sân đã thấy bọn hắn tới thì đi ra chào mừng.

- Xin chào, chào mừng đến với bữa tiệc - Henry bắt tay hắn cười tươi rồi quay sang khen Linh - cậu trông xinh đẹp thật đấy, tên này quả là may mắn khi có một người bạn gái như cậu.

- Cảm ơn cậu - Linh mỉm cười vén tóc.

- Được rồi, các cậu hãy gia nhập bữa tiệc đi nào, có rất nhiều đồ uống, các cậu cứ thoải mái đi nhé - Henry dẫn bọn hắn ra sân sau và nói.

Hắn và Linh đi tới bên cạnh bể bơi và lấy đồ uống, hắn lấy một chai bia và mở nắp ra uống còn Linh thì rót cho mình một ly rượu pân (Champagne Punch) và uống.

Hắn bắt chuyện với mấy người xung quanh, những sinh viên ở Mỹ rất cởi mở với nhau thêm vào hắn và Linh đều là trai xinh gái đẹp nên rất được hoan nghênh. Chỉ một lát mà hắn và Linh đã kết thân được với 3 người, trong đó có 2 nữ và 1 nam.

Người con trai tên là Andy, một anh chàng da đen cao 1m8 và bạn gái của cậu ta là Mary, một cô gái da đen tóc dài, làn da của cô ấy có vẻ đã lai nhiều nên chỉ có màu nâu nhạt chứ không đen như cậu bạn trai, cả hai đều đang học năm thứ nhất. Cô gái còn lại là bạn thân của Mary tên là Hannah, cô là một cô gái da trắng tóc vàng có thân hình khá cao, phải tới 1m75, hiện cô ấy cũng đang học năm thứ nhất.

- Cậu có chơi thể thao không - Andy hỏi hắn.

- Trước đây tôi có chơi bóng rổ, nhưng cũng ngừng rồi - hắn nói.

- Cậu có biết chơi bóng bầu dục không? - Andy hỏi.

- Tôi có biết một chút luật nhưng chưa chơi bao giờ.

- Tôi trông cơ bắp của cậu rất tốt, cậu có muốn cùng tôi gia nhập vào đội bóng của trường không - Andy nói với hắn - trước đây hồi cấp 3 tôi có chơi vị trí Running Back (ôm bóng chạy) cho đội bóng của trường Winston High (chế đấy).

Tham gia một đội bóng à, được đấy chứ, giờ bằng thể chất của hắn thì ngại gì ai.

- Vậy sao, cũng được đấy. Có điều tôi chưa chơi bóng bầu dục bao giờ.

- Đừng lo, tôi sẽ hướng dẫn cậu - Andy khoác vai hắn nói.

Hắn và Andy bàn về chuyện thể thao còn mấy cô gái đang nói về chuyện Shopping. Mấy cô gái nhận ra Linh cũng dùng những hãng đồ gần giống mình nên đang hẹn nhau đi mua sắm.

Sau đó bọn hắn trao đổi số điện thoại với nhau để liên lạc rồi bắt đầu tận hưởng bữa tiệc.

- Xuống chơi nào - Andy rủ hắn xuống bể bơi rồi cởi chiếc áo ngoài ra và nhảy xuống.

Bay giờ mặc dù mới chỉ là đầu tháng 2 nhưng hôm nay nhiệt độ đã lên tới 25~26°C nên bọn nước không bị lạnh. Hắn cũng cởi áo ra và nhảy xuống, vui đùa cùng mấy người này.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 209: Andy Thomson


Trời dần chuyển tối và bọn hắn giờ đang đứng trên bờ và uống rượu.

- Uống... uống... uống... - mấy người xung quanh đang cổ vũ cho hai người ở giữa.

Hắn và một tên tóc vàng đang đối mặt nhau và nốc từng ly rượu Vodka vào miệng. Hắn uống liên tục không ngừng nghỉ khiến cho tên kia phải cố gắng nuốt từng ngụm rượu và đuổi theo hắn.

- Uỳnh!!

Tên này sau vài ly rượu tiếp theo thì lảo đảo ngã xuống đất.

- Người chiến thắng của chúng ta... - Andy cầm tay hắn giơ lên, hắn cũng giơ nốt tay còn lại lên biểu thị chiến thắng của mình

- Boo.... - mấy người xung quanh nhìn tên kia đang lồm cồm bò dậy mà la ó.

Khổ thân thằng bé, đi thi uống rượu với một kẻ bất bình thường như hắn thì làm sao mà thắng được cơ chứ.

- Ha ha ha, khá lắm Hiệp - Andy khoác vai hắn và hai người đi về phía mấy cô gái.

- Bọn em đi ra đây một chút - ba cô gái kéo nhau đi đâu đó.

Hắn không có ý kiến mà lấy một chút thức ăn và bắt đầu ăn. Linh bây giờ đã lên tới Lv 34 rồi, cô bé còn được hắn dạy cho cách nén Chakra và một số Ninjutsu nữa nên hắn không cần phải lo lắng cho sự an toàn của họ.

...................

- Hey, Derrick... - Andy kéo hắn tới gần 2 người thanh niên đang đứng gần bể bơi và nói chuyện với Henry.

Một người trong đó là một thanh niên da đen cao tới gần 2m, anh ta trông cực kỳ to cao lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, có lẽ phải nặng tới hơn 120 Kg. Người còn lại thì là một thanh niên da trắng cao khoảng 1m9, đây chính là người mà Andy vừa gọi tên.

Derrick quay lại nhìn thấy một thanh niên lạ mặt đang gọi mình thì quay sang nhìn bọn hắn.

- Ờ... cậu là...??

- À để tôi giới thiệu với cậu - Henry bỗng đi lên vỗ vai Derrick - đây chính là Andy Thomson, Running back của đội Eagle trường Winston.

- Ồ, thì ra cậu chính là người đã nhận được học bổng thể thao của trường sao, rất vui được gặp cậu - Derrick cười rồi chỉ sang bên cạnh mình - đây là John...

- Ồ tôi biết chứ - Derrick vừa nói thì Andy đã đi lại gần John và hai người bắt tay kiểu mỹ - John Martinez, Center của dàn Lineman đội UCLA Bruins, khỏe không người anh em.

- Thành tích của cậu rất ấn tượng đấy, thứ 2 hãy tới sân bóng, sẽ có một buổi tập để tuyển chọn tân binh - Derrick nói.

- À, đây là Hiệp, bạn của tôi, cậu ấy cũng tới dự tuyển được không - Andy khoác vai hắn nói.

- Được, cậu cứ dẫn cậu ta theo - Derrick và John bỏ đi, có vẻ anh ta không quan tâm đến hắn cho lắm.

Sau khi hai người kia bỏ đi thì Henry cũng đi tới chỗ những người khác để giao lưu, hắn và Andy thì vẫn đứng nói chuyện.

- Ngày mai là cuối tuần rồi, hãy tới nhà tôi, tôi sẽ chỉ cho cậu cách chơi bóng bầu dục - Andy nói.

- Được thôi, địa chỉ nhà cậu ở đâu...

...................

Chiều hôm sau một mình hắn đi tới nhà của Andy, cậu ta sống ở vùng ngoại thành khá xa trung tâm. Hắn lái xe tới một khu dân cư ngoại ô khá vắng vẻ và nhìn thấy Andy đang ngồi ở một chiếc bàn gỗ ngoài sân.

Hắn đỗ xe và đi về phía cậu ta, hôm nay hắn đi một chiếc Cadillac để tới đây.

- Cậu tới rồi đấy à, vào đi - Andy dẫn hắn vào nhà.

- Không có ai ở nhà à - hắn hỏi.

- Bà nội đang xem TV trong phòng ngủ rồi, bố tôi thì đi làm rồi, chị gái tôi vẫn chưa dậy, tối qua bả đi Club nên sáng nay mới về.

Hắn nhìn xung quanh ngôi nhà, hắn cảm thấy có gì đó rất lạ xung quanh đây. Lắc lắc đầu một chút cười, có lẽ đó chỉ là do hắn tưởng tượng ra thôi. Hắn và Andy đi tới sân sau để tập luyện, Andy chỉ cầm một quả bóng bầu dục theo.

- Cậu khá gầy gò nên không thể làm Lineman được, có lẽ ở dàn back thôi. Chúng ta tập chuyền bóng trước đi...

Hắn và Andy tập chuyền bóng và ôm bóng chạy suốt cả buổi chiều, hắn cũng nắm được một số kỹ thuật nhất định của việc chuyền bóng và chạy. Mặc dù với thể chất của hắn thì chẳng cần học cũng vẫn chẳng ai cản được khi hắn ôm bóng chạy nhưng làm như vậy thì còn gì là vui nữa.

Chập tối, bà của Andy đã đi xuống và nấu ăn, đến khi bố của Andy đi làm về thì thức ăn cũng đã gần xong. Andy mời hắn cùng ăn bữa tối với gia đình cậu ta.

Bà nội và bố Andy tiếp đón hắn rất nhiệt tình, hắn phụ giúp họ bày thức ăn lên bàn ăn. Khi đang bày thức ăn thì một người từ trên gác đi xuống, đó chính là chị của Andy.

Cô ta có một làn da chỉ hơi ngăm đen chứ không đen xì giống Andy. Kỳ lạ thật đấy, bình thường màu da của hai chị em phải tương đương với nhau chứ nhỉ?

Sau một lúc hắn mới phát hiện ra trong bức ảnh gia đình đặt ở phòng khách có mặt của một người phụ nữ da trắng, có lẽ đó chính là mẹ của hai chị em và người chị có ngoại hình giống mẹ nên mới trắng hơn.

Lại nói về chị của Andy thì cô ấy tên là Kim, cô là một người phụ nữ khoảng 25-26 tuổi, có khuôn mặt khá xinh đẹp, mái tóc được buộc một phần thả sau lưng và phần còn lại được tết thành nhiều sợi nhỏ quấn ra sau đầu.

Đặc biệt Kim có bộ ngực rất lớn, phải tới D cup và do cô ấy chỉ mặc một chiếc áo hai dây mỏng nên hắn có thể nhìn thấy cả hai hạt nho đang nhô ra giữa hai ngọn đồi.

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 210: Ngủ lại


- Cháu mới 15 tuổi? - Bố của Andy khá bất ngờ.

Cũng phải thôi, mặc dù khi mới sống lại thì hắn là 15 tuổi nhưng với ngần ấy thời gian ở trong phụ bản thì cơ thể của hắn đã 18 tuổi rồi. Bây giờ cơ thể của hắn đã được số liệu hóa nên nó có thể giữ được trạng thái đỉnh cao của hắn, nó sẽ giúp hắn trẻ mãi không già.

- Vâng, cháu tới tháng 9 mới sinh nhật nên bây giờ cháu mới 15 tuổi thôi.

Bây giờ là đầu tháng 2 năm 2011 nếu theo cách tính của người Việt thì hắn đã 16 và tính tuổi mụ nữa là 17 nhưng theo cách tính quốc tế thì trước ngày sinh nhật lầm thứ 16 thì hắn vẫn chỉ 15 tuổi thôi.

- Vậy ra cháu là một thiên tài à - bố của Andy nói - bác nghe nói cháu định tham gia vào Bruins?

- Đúng vậy bố, cả chiều nay con huấn luyện cho cậu ấy đấy, cậu ấy học nhanh lắm - sau đó Andy quay sang nói với hắn - bố tôi trước đây là Quarterback (ném bóng, thường là người quyết định chiến thuật của đội) cho UCLA Bruins đấy.

Bố của Andy là CEO của một công ty khá nổi tiếng, ông có một tiểu sử hết sức ấn tượng. Nhận học bổng thể thao, hội trưởng hội học sinh, đội trưởng đội bóng bầu dục của UCLA, sau khi tốt nghiệp thì lên như diều gặp gió và giờ đã thành CEO của một công ty lớn.

Nhưng ông trời luôn công bằng, không ai là có được một cuộc đời quá hoàn hảo cả, Elisa, vợ của ông ấy, mẹ của Kim và Andy đã qua đời vì bệnh ung thư phổi khi mà Andy chỉ mới 5 tuổi.

Vốn dĩ bố của Andy hoàn toàn có thể tái hôn khi được cả Andy và Kim khuyến khích nhưng tình yêu mà ông dành cho Elisa là quá lớn nên ông vẫn chưa thể vượt qua được cơn sốc ấy mà vẫn sống cô đơn.

- Đêm nay cậu ngủ lại đây đi, chúng ta sẽ huấn luyện cả ngày mai luôn, ngày kia là dự tuyển rồi, chúng ta nên chuẩn bị kỹ - Andy nói.

- Đúng vậy, cháu cứ ở lại đây đi, chúng ta có nhiều phòng trống lắm - bà nội Andy cười tươi, lâu rồi bọn họ mới có khách.

Bà của Andy là một người phụ nữ da đen đáng mến, bà rất nhiệt tình với hắn kể từ khi hắn tới. Bà ấy là một người theo đạo Công giáo và rất sùng đạo vì vậy bà ấy luôn tỏ thái độ ân cần với người khác.

- Vậy thì cháu xin phép làm phiền gia đình vậy ạ - hắn cười.

Không khí gia đình ở đây khiến hắn cảm thấy rất nhớ bố mẹ mình, ban đầu hắn đưa ra lựa chọn đi du học là để có nhiều thời gian đi phó bản hơn. Nhưng Lv càng cao lượng Mp của hắn lại càng nhiều, đặc biệt là nếu hắn đạt được Lv 100 thì hiệu quả của các chỉ số sẽ được tăng gấp 10 lần đồng nghĩa với việc Mp của hắn cũng sẽ tăng gấp 10 lần, đến khi đó hắn nghĩ cho dù mình có vào phụ bản đến 1 năm đi chăng chữa thì có lẽ bên ngoài mới chỉ qua hơn 1 ngày mà thôi.

Nhưng dù sao hắn cũng đã lựa chọn con đường này rồi gia đình hắn đã đặt hi vọng vào hắn nên hắn không thể bỏ dở giữa chừng được. Cũng may mà có hai mẹ con Linh luôn ở bên hắn giúp hắn phần nào vơi đi nỗi nhớ nhà. Nhưng có lẽ khi hắn được nghỉ dài hạn thì hắn phải về thăm gia đình mới được.

- Cháu ngủ ở đây nhé, nhà chú có 3 phòng ngủ cho khách và phòng này là lớn nhất rồi - bố Andy nói - chăn đệm mẹ chú đã trải hết trong phòng rồi đấy, nhà vệ sinh và nhà tắm ở cuối hành lang nhé.

- Vâng, cháu biết rồi.

Sau đó hắn đi vào phòng và đóng cửa lại, hắn nằm lên giường một lát và chơi game. Hệ thống này của hắn có thể đóng vai trò như một chiếc máy tính, nó có thể kết nối Internet và sử dụng màn hình ảo chỉ mình hắn nhìn thấy mà thôi. Điều đặc biệt là nó sử dụng máy chủ là hệ thống nên không có chuyện bị hack hay dính virus được, thậm chí nếu hắn muốn thì hắn có thể dùng hệ thống để đột nhập vào bất cứ nơi nào mà hắn muốn kể cả những nơi bí mật nhất trên mạng Internet.

Hắn nằm chơi một lúc thì ngồi dậy và đi tắm, sau khi tắm rửa xong xuôi hắn lại về phòng. Từ khi sống cùng các cô gái ở đảo thiên đường thì nó đã tạo cho hắn thói quen ngủ khỏa thân nên hắn đi ngủ mà không mặc gì cả.

Đến giữa đêm hắn đã ngủ khá say nhưng trong tiềm thức của hắn vẫn đang sử dụng Kenbun-shoku no Haki để giám sát xung quanh, đây là thói quen của hắn sau phó bản Naruto vì nếu không cảnh giác khi làm nhiệm vụ thì rất dễ bị Ninja khác tấn công.

Hắn cảm thấy có người đang tới gần và mở cửa phòng hắn. Sau khi thấy rõ là ai tới thì hắn mở mắt ra và quay sang hỏi:

- Sao giờ này mà chị còn tới đây?

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 211: Ma quái


- Sao muộn như vậy rồi mà chị còn tới đây? - hắn nhìn Kim thắc mắc, lúc này đã là gần 1h đêm rồi.

- Chị có việc muốn bàn với em - Kim đóng cửa lại và nói.

Những căn phòng này được thiết kế cách âm khá tốt nên khi đóng kín cửa lại thì những âm thanh từ ngoài vào hay ngược lại là từ trong ra bị giảm đi rất nhiều nên họ có thể nói chuyện bình thường mà không cần thầm thì.

- Chị cần bàn với em chuyện gì? - hắn thắc mắc.

Cả ngày hôm nay hắn chỉ nói chuyện với Kim được vài câu, nguyên cả bữa tối Kim không nói năng gì và sau khi ăn xong xũng chỉ ngồi dưới phòng khách một lát và lên phòng. Bây giờ nửa đêm Kim lại tới tìm hắn và nói có chuyện muốn bàn là sao?

Kim thấy hắn khó hiểu thì đi lại gần giường, lúc này hắn đã ngồi dậy và để lộ ra phần thân trên với những cơ bắp cực kỳ rắn chắc, những cơ bắp hồng mà hắn dày công khổ luyện giờ đây khi được bộc lộ dưới không khí lại giúp vẻ nam tính của hắn tăng lên cực cao.

Kim ngồi xuống giường và nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ, cô bỗng nhiên đưa tay cầm vào người anh em của hắn, cho dù là thông qua lớp chăn mỏng nhưng hắn vẫn cả nhận được những ngón tay của Kim, bây giờ thì hắn đã biết cô muốn gì rồi. Hắn lập tức kéo Kim vào lòng rồi hai người quấn chặt lấy nhau.

....................

- A A A A!!!

Khi mà hắn và Kim đã xong màn khởi động và trần truồng chuẩn bị chiến đấu thì một tiếng hét lớn vang lên khiến cả hai giật mình. Căn nhà này được cách âm rất tốt nên nếu như hai người có thể nghe được tiếng hét này thì phải biết nó lớn đến thế nào.

Hắn và Kim vội vã mặc quần áo vào và chạy ra khỏi phòng. Lúc đi ra do phải mặc quần áo nên họ ra chậm hơn hai bố con Andy một chút nên khi hắn và Kim đi ra thì không ai biết là Kim vừa ở phòng của hắn.

- Có chuyện gì vậy - Kim hỏi.

- Em cũng không biết, tự nhiên em nghe thấy tiếng hét nên chạy ra thì thấy bà đang ngã dưới đất.

Lúc này bà của Andy đang run rẩy ngồi bệt dưới đất và đang được bố của Andy ôm chặt vào lòng. Trông bà hết sức hoảng loạn, bà đang nắm chặt cây thánh giá trên cổ mình và liên mồm đọc kinh cầu nguyện.

Hắn đi lại gần và giơ tay cầm lấy hai tay bà, một dòng nước ấm lan tỏa từ hai bàn tay hắn ra khắp người bà của Andy khiến cho bà ấy ngừng run rẩy và ngẩng đầu lên nhìn hắn.

- Bà đừng sợ, hãy kể cho cháu nghe chuyện gì đã xảy ra - hắn mỉm cười an ủi bà.

- Vừa... vừa rồi... bà đang đi tìm thuốc huyết áp, khi đi ngang qua phòng của Steven thì bà thấy ở trên tường có một thứ gì đó đen ngòm nhầy nhụa. Lúc đầu bà tưởng là do ai đó làm đổ thứ gì lên tường nên bà đã cầm một chiếc khăn tới để lau thì... - bà của Andy thuật lại sự việc.

- Thì sao hả mẹ? - bố của Andy sốt ruột.

- Steven... - bà của Andy giống như nhớ ra điều gì đó rất đáng sợ - từ... từ trong bức tường, một cái đầu thò ra khỏi đống nhầy nhụa đó, nó... hất văng mẹ vào tường. Nó... nó... nó có một khuôn mặt rất giống... Elisa!!!

- Cái gì, mẹ nói cái gì thế - bố của Andy bực mình nghĩ mẹ mình nói lung tung.

- Mẹ thề có Chúa, mặc dù đã hơn 13 năm rồi nhưng mẹ vẫn nhớ như in khuôn mặt ấy, chắc chắn đó là khuôn mặt của Elisa - bà của Andy quả quyết.

Lúc này thì mọi người lại im lặng, một người sùng đạo như bà của Andy thì khi đã thề với danh của Chúa chắc chắn không thể nói dối được.

Hắn thử mở rộng tầm kiểm soát của mình ra khắp ngôi nhà, bình thường khi đi ngủ hắn chỉ để tầm kiểm soát rộng bằng căn phòng mà mình ngủ thôi nên vừa nãy hắn không kịp kiểm tra căn nhà này.

Hắn tìm một lát nhưng không thấy có gì lạ cả, hắn thử đi tới gần bức tường mà bà Andy bảo có cái đầu của mẹ Andy thò ra để kiểm tra. Vừa nãy do hắn không để ý nhưng giờ kiểm tra thì đúng thật là có một luồng ma lực rất lạ bám vào bức tường này.

Nó đang nhạt dần đi và gần biến mất thì hắn dùng ma lực của mình tạo một dấu ấn bám vào nó. Hắn cảm thấy ma lực ấn ký mà mình tạo ra đang di chuyển tới một chiều không gian cực kỳ tối tăm, lối đi thông với chiều không gian đó chắc chắn chỉ quanh quẩn ở trong ngôi nhà này thôi.

- Chú Steven, ở trong nhà mình có nơi nào mà cô Elisa thích ở hoặc có mặt thường xuyên không - hắn hỏi như vậy là do bà Andy bảo rằng khi nãy cái đầu thò ra từ bức tường là của Elisa chứ không phải ai khác.

- Sao cháu lại hỏi vậy - bố Andy tỏ vẻ hơi khó chịu khi hắn nói như vậy vào lúc này.

- Chị cũng không rõ nhưng có một căn phòng mà mẹ hay để đồ kỷ niệm, chị khi còn nhỏ hay tới đó ngủ mỗi khi nhớ mẹ, lo tro cốt của mẹ chị cũng để trong đó - Kim nói, có vẻ cô rất có hảo cảm với hắn, thảo nào nửa đêm mò tới phòng hắn...

- Chị dẫn em tới đó được không - hắn nói.

- Bà cũng muốn đi, bà muốn tới căn phòng đó - bà của Andy nói, bố Andy cũng chỉ đành gật đầu rồi đỡ mẹ mình dậy.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 212: Hatreds Soul


Năm người cùng nhau đi vào một căn phòng dưới tầng hầm, khá trùng hợp là vị trí của nó lại nằm ngay bên dưới vị trí bức tường mà cái đầu thò ra.

Đây là một căn phòng khá nhỏ, nó chỉ rộng khoảng 10 m2 mà thôi, bên trong có rất nhiều tượng gỗ với những hình dạng khác nhau. Bố của Andy tới gần cái bàn ở giữa phòng và cầm lên một tượng gỗ đang khắc dở vuốt ve nó và nói.

- Chú và Elisa quen nhau khi đang học đại học, cô ấy là sinh viên của khoa mỹ thuật còn chú là sinh viên khoa kinh tế. Những bức tượng gỗ này đều là tác phẩm điêu khắc của Elisa.

Hắn quan sát một chút những bức tượng này, chúng là những tác phẩm khá tinh xảo và có giá trị để sưu tầm, mặc dù vẫn chưa bằng được thủ pháp của Kisame và đệ tử chân truyền của ông ấy là bản thân hắn nhưng nó cũng là một tác phẩm rất đẹp.

Bỗng nhiên hắn nhìn thấy một bức tượng gỗ khá nhỏ được điêu khắc với phong cách khác biệt so với những bức tượng khác.

- Bức tượng này hình như không phải là tác phẩm của cô Elisa, nó có phong cách điêu khắc hoàn toàn khác - hắn nói.

- Cháu cũng hiểu về mỹ thuật sao, nó quả thật không phải là do Elisa làm ra, nó là do chú và Elisa mua lại từ tay một tên thương gia khi đang đi du lịch - bố Andy nói.

Hắn vừa định giơ tay cầm lấy bức tượng này thì bỗng nhiên mặt đất rung lên dữ dội đến mức mọi người phải bám vào những thứ xung quanh để khỏi ngã. Những bức tượng liên tiếp đổ rạp xuống đất nhưng điều kỳ lạ là bức tượng kia lại không hề bị lay chuyển.

- Chính là mày!!! - hắn nhận ra một luồng ma lực giống như vừa nãy đang trào ra từ bức tượng - [Ngục Cổ Ngữ]!!!

Hàng loạt những ký tự kỳ lạ bao quanh bức tượng tạo thành một hình trụ dài, giữa những ký tự đang tỏa ra hào quang đó có một lớp màng mỏng màu xanh tím tạo thành một chiếc lồng vây kín bức tượng và phong ấn lại luồng ma lực kia.

Nhìn thấy những gì xảy ra trước mắt mình thì gia đình Andy cực kỳ kinh ngạc.

- Cái quái gì thế - Andy nhìn chằm chằm vào chiếc lồng bằng cổ ngữ mà thốt lên - cậu... cậu là phù thủy???

- Nói chính xác hơn thì là pháp sư mới đúng - hắn thản nhiên thừa nhận và đi tới gần bức tượng.

Hắn giơ tay lên và những ký tự kia thu hẹp khoảng cách lại và bám lên bức tượng, hắn liền cầm bức tượng lên.

- [Quan sát]

Tượng quỷ ám:

Bức tượng cổ xưa bị linh hồn thù oán (hatreds soul) bám lấy, nó hấp thu các linh hồn còn lưu luyến với thế gian và sẽ mang hình dạng của linh hồn cuối cùng mà nó hấp thu.

- Nó chính là thứ đã gây ra chuyện này sao - Kim hỏi.

- Đúng vậy, nó là một bức tượng bị một linh hồn chết trong oán hận bám lấy, nó sẽ hấp thu những linh hồn của những người sau khi chết mà vẫn lưu luyến với thế gian - hắn giải thích - hấp thu càng nhiều linh hồn thì nó sẽ càng mạnh, và đến một lúc nào đó nó sẽ thoát khỏi bức tượng này và trở thành một con quỷ khát máu và tàn sát bừa bãi. Bây giờ nó đã xuất hiện một phần cơ thể và gây ảnh hưởng ra môi trường xung quanh chứng tỏ nó đã gần thoát ra rồi, có lẽ nếu nó tiêu thụ được hết linh hồn mà gần đây nó bắt được thì nó sẽ đủ sức đi ra ngoài.

- Vậy có cách nào để tiêu diệt nó không? - mọi người thắc mắc.

- Cách đơn giản nhất thì chính là hủy diệt bức tượng này, nhưng nếu làm như vậy thì linh hồn đang bị nó nuốt cũng sẽ bị hủy diệt theo nó - hắn khá ngập ngừng nói.

- Linh hồn đang bị hấp thu? Ý cậu là... - bố của Andy dường như nhận ra điều gì.

- Đúng vậy, linh hồn oán hận sẽ mang hình dáng của kẻ cuối cùng mà nó hấp thu, đó chính là linh hồn của cô Elisa.

Hắn nói khiến cho mọi người kinh ngạc khi biết linh hồn của Elisa đang bị gặm nhấm trong bức tượng kia. Andy nhìn về phía bức tượng với ánh mắt phức tạp.

- Còn một cách khác nữa nhưng khá mạo hiểm - hắn nói.

- Cách gì?

- Chủ động thả linh hồn này ra và tiêu diệt nó!! Bây giờ nó chưa đủ mạnh để thoát ra khỏi bức tượng có nghĩa là nó chưa tiêu hóa hết linh hồn của cô Elisa, nếu chúng ta thả nó ra thì có thể tiêu diệt nó trước khi nó kịp trở nên mạnh hơn. Có điều, chúng ta chưa biết rõ sức mạnh của linh hồn này, nó bị nhốt trong một bức tượng khá cổ xưa. Điều này đồng nghĩa với việc sức mạnh của nó tỉ lệ thuận với độ bền của bức tượng, bức tượng càng bền vững thì nó sẽ càng cần nhiều sức mạnh để thoát ra nên nó sẽ càng mạnh và ngược lại. Nói chung đây là một việc khá mạo hiểm nên có lẽ cháu phải thực hiện một mình nếu không mọi người sẽ gặp nguy hiểm.

- Không, chúng ta muốn chứng kiến điều đó, chứng kiến con quái vật đang tàn phá linh hồn của Elisa bị tiêu diệt - bố Andy nói với giọng đầy căm thù. Cũng đúng thôi, vợ của mình dù đã chết nhưng lại không được yên nghỉ mà lại chịu nỗi dày vò suốt 13 năm nay trong một bức tượng.

- Cũng được, nhưng cháu phải tạo kết giới quanh tòa nhà này phòng khi nó định chạy trốn.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 213: Tiêu diệt


Hắn mang bức tượng ra ngoài sân sau và bắt đầu tạo kết giới ảo ảnh xung quanh sân. Hắn tạo một kết giới đặc biệt, nó là một ngôi ngọn đồi nhỏ và ở giữa ngọn đồi đó là một ngôi đền cổ kính theo phong cách đền thờ Shinto (thần đạo) của Nhật Bản.

Lý dó mà hắn tạo ra kết giới này cực kỳ dễ hiểu, những loài ma quỷ thường bị suy yếu khi tới gần các nơi linh thiêng như đền thờ hay giáo đường, ngoài ra hắn còn được tăng 100% sức chiến đấu khi ở trong ngôi đền này.

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người hắn dẫn mọi người đi qua cánh cổng Torii to lớn bằng gỗ sơn đỏ. Hắn quay lại và nói với mấy người Andy:

- Đi thôi vào, chúng ta sẽ mở phong ấn ở bên trong.

- Cậu... sao cậu có thể đưa mọi người tới nơi này chỉ trong chớp mắt?? Đây là ở Nhật Bản sao??? - Andy đuổi theo hắn và hỏi dồn dập - cậu nhất định phải dạy cho tôi phép thuật, trông ngầu quá!!!

- Được thôi, cậu dạy tôi chơi bóng thì tôi sẽ dạy cậu phép thuật - hắn đồng ý.

Hắn không có gì ngại khi dạy phép thuật cho Andy vì hắn thấy cậu ta đủ tư chất và linh hồn đủ mạnh để học phép thuật. Mặc dù Andy không giống hắn là chỉ cần chạm vào sách phép là học được skill nhưng hắn dám tự tin nói rằng mình biết nhiều phép hơn bất cứ kẻ nào hắn từng gặp, vậy nên hắn hoàn toàn có thể đào tạo Andy thành một pháp sư trong vài năm.

Các pháp sư thông thường do phải dành đến 90% thời gian vào việc nghiên cứu phép thuật nên chỉ có thể chỉ dạy rất ít cho học trò của mình. Các học trò ngoài việc thỉnh thoảng được chỉ dạy và được sử dụng các tài liệu nghiên cứu của người thầy dạy phép cho mình ra thì hầu như là phải tự nghiên cứu.

Nhưng hắn thì không cần tốn thời gian để nghiên cứu về phép thuật nên có thể tập trung để chỉ dạy cho Andy giúp cậu học được nhiều phép thuật trong thời gian ngắn.

- Thật không, cậu đúng là người bạn tốt - Andy mừng rỡ, đương nhiên rồi, ai mà biết mình sắp được nắm trong tay sức mạnh siêu nhiên thì cũng vậy mà thôi.

- Vậy em dạy chị với được không - Kim cũng yêu cầu.

Hắn cũng gật đầu, hắn cũng có ý định này, Kim có thể thay mặt Andy và đóng "học phí" cho cả hai chị em luôn.

Sau khi đi vào trong sân thì hắn bảo mọi người đứng bên trong mái hiên của ngôi đến vì linh hồn thù hận kia sẽ không thể tấn công họ vì nó không thể bước chân vào ngôi đền được. Sau đó hắn đi ra giữa sân và bắt đầu niệm phép.

-.... [Unleash]!!!

Bức tượng lập tức trôi nổi trên không và những ký tự đang bám trên thân nó dần biến mất. Bức tượng như thoát khỏi gông xiềng mà lớn dần lên, đến khi nó to gấp 5 lần lúc đầu thì trên thân bức tượng bắt đầu xuất hiện những vết nứt. Những tia sáng màu tím đen phát ra từ những khe nứt ấy, những vết nứt dần lan rộng ra khắp bức tượng và bức tượng tỏa sáng ngày càng mạnh hơn.

Chỉ một lát sau một tiếng động khá lớn vang lên, bức tượng kia vỡ tan thành muôn mảnh, một làn khói đen chui ra từ bức tượng đó. Một làn gió lạnh lẽo bỗng nổi lên khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống cực nhanh. Kim giờ chỉ mặc một chiếc áo hai dây và chiếc quần mỏng, thậm chí đồ lót của cô cũng đã quên không mặc vào mà vứt ở trong phòng ngủ của hắn rồi. Luồng gió lạnh này làm cả người Kim run rẩy, nhưng ngay sau đó lại có một luồng không khí ấm áp bao bọc lấy 4 người khiến bọn họ không thấy lạnh nữa.

- Khà khà khà, cuối cùng ta cũng đã thoát ra được khỏi bức tượng khốn kiếp đó!!!

Một sinh vật hình người biến ra từ làn khói đen đang trôi lơ lửng ở trên không và cười nó, khuôn mặt nó không đầy đủ ngũ quan nhưng lại có một cái miệng rộng lởm chởm răng và một đôi mắt đỏ lòm đang long lên sòng sọc.

Hatreds Soul Lv 72

- Ta sẽ uống máu và nuốt linh hồn của lũ pháp sư khốn kiếp đó vì dám nhốt ta vào bức tượng chết tiệt này - bóng người này hét to đầy tức giận rồi nhìn về phía mấy người hắn - ta sẽ nuốt linh hồn của các ngươi trước để bổ sung dinh dưỡng... Oái!!!

Bóng người này chưa kịp nói hết câu thì hắn đã lao tới.

- Seidou Gouitsu: Shinto Gorenzan!!!

- Á Á Á Á!!!

Bóng người này bị hắn chém trúng thì từ chỗ vết chém có một luồng khói đen bốc lên, nó kêu gào đau đớn và cả cơ thể nó bắt đầu bốc lên khói đen. Linh hồn này đối với kẻ khác thì rất mạnh nhưng với hắn thì còn kém xa lắm, chưa kể tới hắn còn có Zanpakuto nữa nên nó đã bị hắn tịnh hóa chỉ bằng một chém duy nhất.

-------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 214: UCLA Bruins


Sau khi làn khói đen bốc hơi hết thì để lại một hình bóng cực kỳ nhợt nhạt của một người phụ nữ.

- ELISA!!!

Bố của Andy bỗng nhiên chạy tới và định chạm vào linh hồn của Elisa nhưng cả cơ thể của bố Andy lại đi xuyên qua linh hồn của cô mà không thể chạm vào.

- Elisa, là em sao, cuối cùng thì anh đã được gặp lại em rồi - bố của Andy quay lại cố gắng muốn chạm vào linh hồn của Elisa nhưng không thể.

Linh hồn của Elisa chỉ lơ lửng ở đó mà mỉm cười nhưng không hề nói gì.

- Đây chỉ là một chút tàn hồn còn sót lại của cô Elisa mà thôi, nó đã bị linh hồn thù hận gặm nhấm quá nghiêm trọng nên cô ấy không thể nói được nữa rồi - hắn nói với bố Andy.

Sau khi hắn dùng thanh Kotsurei chém vào linh hồn kia thì nó đã tịnh hóa linh hồn đó và để lại phần tàn hồn của Elisa nhưng cô ấy đã quá suy yếu rồi, linh hồn của Elisa có thể biến mất bất cứ lúc nào. Nhưng dù sao cũng tốt hơn là bị cắn nuốt hoàn toàn linh hồn vì linh hồn cô ấy giờ đã có thể đi tới nơi mà các linh hồn cần phải đến rồi.

- Mẹ, là mẹ sao - Kim cùng Andy và bà nội đi lại gần.

Kim nhìn linh hồn của Elisa mà ứa nước mắt, khi mà Elisa qua đời thì cô ấy mới chỉ 11 tuổi mà thôi, đó chính là cú sốc tâm lý rất lớn đối với cô. Andy thì mặc dù chỉ mới 5 tuổi khi Elisa qua đời nhưng dù sao vào tuổi đó cậu ấy cũng đã bắt đầu có những nhận thức về gia đình nên việc Elisa ra đi cũng ảnh hưởng rất lớn tới cậu.

Cả gia đình Andy đứng trước linh hồn của Elisa vừa khóc vừa kể những chuyện đã xảy ra sau khi cô mất nhưng Elisa vẫn chỉ nhìn họ mỉm cười mà không nói gì.

Hắn cũng chỉ đứng bên cạnh mà nhìn nhưng không biết làm gì cả, Elisa đã chết quá lâu rồi, cơ thể cô đã được hỏa táng thành tro cho dù hắn có muốn phục sinh Elisa cũng làm không nổi. Khác với trường hợp Teresa thì ít ra cô ấy còn có máu thịt của mình ở lại trong cơ thể của Clare nên hắn có thể dựa vào đó mà tái tạo lại cơ thể cho cô nhưng Elisa thì lại không làm như vậy được, chưa kể đến việc linh hồn của Elisa là không hoàn chỉnh nên hắn cũng chịu thôi.

Khi họ vẫn mải miết kể chuyện được gần 10 phút đồng hồ thì linh hồn của Elisa bắt đầu trở nên càng mờ ảo hơn khiến gia đình Andy giật mình. Họ dường như nhận ra điều gì sắp xảy ra nên nước mắt lại tiếp tục tuôn ra.

-... Xin... hãy... thay... em... chăm.... sóc... lũ... trẻ... - Elisa dường như dồn chút sức lực cuối cùng và nói ra câu này rồi linh hồn cô mờ đi và biến mất hẳn trước mắt mọi người.

...................

Buổi chiều hôm đó hắn rời khỏi nhà của Andy và trở về nhà mình, trước khi đi hắn và Kim còn lén lút trao đổi số điện thoại cho nhau nữa. Sau khi gặp mặt Elisa lần cuối thì cả gia đình Andy dường như có thêm nguồn động lực vậy, chỉ sáng hôm sau họ lại tươi vui như thường. Cũng phải thôi, Elisa dù sao cũng đã mất được hơn 13 năm rồi, gia đình Andy cũng đã chấp nhận sự thật này nên họ không hề luyến tiếc quá khứ.

Hắn đi ra xe và bắt đầu lái xe về nhà, gần về đến nhà thì hắn mở điện thoại ra và thấy tin nhắn của Kim gửi đến, đó là một bức ảnh cô ấy đang khỏa thân và tạo một tư thế cực kỳ gợi tình, với tư thế này hắn có thể được rõ ràng từng chi tiết những vùng nhạy cảm của cô ấy khiến hắn lại có phản ứng.

Hắn nuốt nước bọt rồi vội vã tăng tốc phi xe về nhà và khi đi vào thì thấy cả Linh và Trang đang ngồi ở phòng khách, hắn lập tức nhào tới xé tan quần áo của mình và lao tới.

...................

Sáng hôm sau, hắn và Linh lại tới trường như bình thường. Cho tới buổi chiều thì Andy xuất hiện trước cửa phòng học của hắn và đưa hắn đến sân bóng để thi tuyển vào đội bóng bầu dục, Linh cũng đi theo để cổ vũ cho hắn.

Ba người đi tới sân bóng thì thấy đã có rất nhiều người đã có mặt ở đây rồi. Có những người mặc đồng phục của đội bóng, có những người mặc quần áo bình thường đứng xem và cũng có những cô gái xinh đẹp mặc trang phục cổ vũ viên (Cheerleader) đang đứng bên ngoài hàng biên.

Andy dẫn hắn đi tới một chiếc bàn để đăng ký dự tuyển còn Linh thì đi tới chỗ khán đài để ngồi xem. Hắn và Andy đăng ký với một người thanh niên xong thì được phát cho một bộ đồng phục.

Hắn và Andy đi vào phòng thay đồ chung rồi bắt đầu mặc vào. Bộ đồ của hắn khá vừa vặn có lẽ là vì hắn có vóc người trung bình ở Mỹ nên có rất nhiều cỡ có thể vừa với hắn. Hắn mặc xong bộ đồng phục và mang đầy đủ đồ bảo hộ được yêu cầu và cùng Andy ra sân khởi động.

Hắn và Andy làm một số bài khởi động mà bố Andy chỉ và bắt đầu tập chuyền bóng và thay phiên nhau một ôm bóng chạy và một người cản. Sau khi tập khởi động được khoảng 20 phút thì khoảng 10 người thanh niên cùng một người đàn ông khoảng gần 50 tuổi đi tới, có vẻ ông ta là huấn luyện viên.

- Mọi người tập trung lại đây - một thanh niên hô to, đó chính là Derrick, người mà hắn gặp ở bữa tiệc hôm trước.

Mọi người bắt đầu ngừng lại và chạy tới trước mặt bọn họ.

- Chào mừng các cậu tới tham dự cuộc thi dự tuyển của đội UCLA Bruins, tôi là Dan Parker, các cậu có thể gọi tôi là Mr Dan. Ngay sau đây các cậu sẽ tiến hành các bài kiểm tra sức mạnh, tốc độ và kỹ thuật rồi sau đó sẽ được chia làm hai đội để thi đấu... - người đàn ông kia bắt đầu phổ biến thể lệ của cuộc thi.

------☆☆☆☆-------

Ps: chương 214.5 được đăng ở nick fb này

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 215: Kiểm tra


- Được rồi, mọi người hãy xếp hàng theo số trên đồng phục và chuẩn bị, chúng ta sẽ tiến hành bài kiểm tra đầu tiên, tốc độ.

Mấy người thi tuyển xếp hàng theo thứ tự, số nhỏ đứng trước, số lớn đứng sau.

- Số 7, bước lên trước vạch - một người trong số những người đi cùng huấn luyện viên đi tới và gọi - chuẩn bị, vào tư thế, chạy!!

Người mang số 7 lập tức lao hết tốc lực về phía trước, chỉ sau vài giây cậu ta đã dừng lại.

- Số 7, chạy 40 yard (36.58m) hết 4.7 giây - Dan nhìn vào đồng hồ bấm giây hài lòng gật đầu - người tiếp theo, số 13.

Số 13 chính là Andy, cậu ta bước tới trước vạch xuất phát.

- Andy Thomson à, cậu ta là người nhận được học bổng thể thao năm nay đúng không - Dan hỏi Derrick.

- Đúng vậy Mr Dan, cậu ta chính là con trai của Steven Thomson, Quaterback huyền thoại của trường ta gần 30 năm trước đấy ạ - Derrick nói.

- Ready, get set, go!!!

Người thanh niên kia vừa ra hiệu thì Andy đã lao đi như một con báo, tốc độ của cậu ấy vượt trội hơn hẳn người mang số 7.

- Số 13, chạy 40 yard (36.58m) hết 4.16 giây - Dan hô to với giọng kích động.

Tất cả những người trên sân bóng đều bất ngờ với thành tích của Andy, phải biết rằng người bình thường chỉ có thể chạy 40 yard trong khoảng xấp xỉ 5 giây, các vận động viên chuyên nghiệp thì có tốc độ trung bình khoảng 4.5 giây. Trong lịch sử của giải NFL (National Football League) thì rất hiếm người có thể chạy 40 yard trong 4.2 giây. Còn người có thể chạy trong 4.1 giây thì lại càng hiếm có hơn, họ giống như những hòn ngọc quý, ứng cử viên sáng giá nhất mà mọi đội tuyển muốn tranh giành.

Giờ đây, họ lại sắp có được một RB (runningback) có khả năng chạy 40 yard trong 4.1 giây, thử hỏi có ai mà không kích động cơ chứ.

- Người tiếp theo - sau khi sững sờ trong chốc lát thì người thanh niên tiếp tục công việc của mình.

Sau Andy, có 4 người tiếp tục dự thi nhưng chỉ có 1 người là có tốc độ 4.5 giây còn những người còn lại chỉ từ 4.7~4.8 giây mà thôi.

- Người tiếp theo, số 21 - người thanh niên tiếp tục gọi.

Hắn thấy đến lượt của mình thì đi tới vạch xuất phát và vào tư thế chạy.

- Ready, get set, go!!!

Hắn chạy cực nhanh, hơn hẳn 4 người vừa rồi, chỉ một lát là hắn đã tới đích.

- Số 21, chạy 40 yard (36.58m) hết 4.2 giây.

- Được lắm!!! - Dan vỗ mạnh vào bàn, chỉ trong 1 ngày mà ông ta kiếm được hai đôi chân vàng cho đội của mình.

Đó là hắn cố tình chạy chậm lại chứ nếu không thì chắc mấy người này đã rớt hết cằm xuống đất rồi, dù sao bây giờ hắn đâu phải là người bình thường nữa.

Sau hắn thì vẫn còn khoảng 30 người nữa đi lên kiểm tra và có thêm 3 người có thể chạy trong 4.3 giây nữa, mặc dù không bằng hắn và Andy nhưng cũng là một tốc độ rất ấn tượng.

- Bài kiểm tra tiếp theo là đo sức mạnh, mọi người hãy tiếp tục xếp hàng như vừa nãy.

Người thanh niên kia nói và ra hiệu cho hai người khác mang một bộ dụng cụ ra. Đây là bài kiểm tra sức mạnh cánh tay của họ, đẩy tạ nằm.

Bọn họ sẽ nâng tạ theo mức tạ đã đăng ký từ trước. Lần lượt từng người đi lên và tiến hành đẩy tạ, đều là vào khoảng gần 200 pound (khoảng 80~90 Kg) Andy cũng đẩy được mức tạ 180 pound.

- Số 21, mức tạ đăng ký là... hả? - đang đọc thì người thanh niên kia bất ngờ dừng lại.

- Sao vậy? - Dan hỏi người thanh niên này.

- Huấn luyện viên, cậu ta đăng ký mức tạ... - người thanh niên đưa tấm bảng kẹp cho Dan xem.

- 300 Pound? (Gần 140 kg)

Hắn đã đăng ký một mức tạ hắn cho là nổi trội nhưng không quá hiếm thấy. Có điều hắn quên mất rằng mức tạ 300 lbs trở lên là do những người có thể hình cao lớn như những Lineman mới nâng được chứ nếu như nhìn vào thể hình của hắn thì ai mà không ngạc nhiên chứ.

- Cứ cho cậu ta mức tạ đó đi - Dan nói - nếu cậu ta thực sự nâng được mức tạ này thì có thể nói chúng ta đã tìm được một cặp bài trùng mới rồi.

Người thanh niên gật đầu và bắt đầu lắp tạ, mỗi bên 150 lbs, người thanh niên thầm nghĩ ngay cả một Linebacker như mình cũng còn không nâng nổi mức tạ này chứ nói gì đến một kẻ gầy gò như hắn.

Hắn nằm xuống nắm hai tay vào chiếc tạ điều chỉnh tư thế rồi lấy hơi.

- Hây - hắn giả vờ gồng lên và đẩy chiếc tạ.

Khi mà mọi người chuẩn bị cười nhạo hắn là không biết lượng sức thì bỗng nhiên chiếc tạ năng hơn 300 lbs bắt đầu được nâng lên. Hắn dùng sức đẩy mạnh một cái và giơ thẳng chiếc tạ lên. Sau đó hắn bắt đầu đẩy chiếc tạ lên xuống hai lần và đặt chiếc tạ lại vào giá.

Hắn ngồi dậy trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người. Những người trong sân nhìn hắn mà tự hỏi rằng không biết hắn lấy sức mạnh từ đâu với cái cơ thể gầy gò đó.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 216: Bóng bầu dục


- Hay lắm - Dan cực kỳ vui vẻ, ông lập tức giở tư liệu của hắn ra đọc - hả, cậu ta chỉ mới 15 tuổi?

Dan cảm thấy còn kinh ngạc hơn cả lúc nãy, trên lý thuyết thì 15 tuổi chỉ là độ tuổi bắt đầu phát triển cơ bắp mà thôi, vậy mà hắn lại có được sức mạnh và tốc độ vượt trội như vậy, nếu thêm vài năm nữa thì không phải hắn sẽ càng thêm hoàn hảo sao.

Sau đó cuộc kiểm tra vẫn tiếp tục diễn ra nhưng mọi người vẫn không hào hứng cho lắm vì không có ai có thành tích nổi bật như hắn và Andy.

- Số 47, đẩy tạ nằm 550 lbs (khoảng gần 250 kg)

Nghe thấy Patrick đọc ra mức tạ đăng ký của người này thì mọi người quay sang chăm chú nhìn người này. Đây là một thanh niên da đen cực kỳ lực lưỡng, thân hình cậu ta phải cao tới 2m1, cân nặng có khi phải hơn 120 kg.

Max Conrad Lv 15

Hắn nhìn Max, cậu ta có lượng Str khá cao so với người bình thường, thảo nào cậu ta dám tự tin nâng mức tạ 550 lbs.

Mọi người chăm chú nhìn vào Max và khi cậu ta đẩy từng phát tạ lên thì mọi người cảm thấy cực kỳ khó thở, cơ bắp của cậu ta gồng lên, từng sợi gân chạy khắp cơ thể nổi rõ lên như những con rắn. Max thoải mái đẩy vài phát tạ sau đó đặt tạ vào giá rồi ngồi dậy.

- Patrick, lại đây - Dan gọi người thanh niên đang đứng ghi chép thành tích.

- Có chuyện gì vậy thầy - Patrick hỏi.

- Lát nữa chia đội đấu đối kháng cậu hãy chia như thế này... - Dan bàn giao với Patrick.

- Như vậy chẳng phải là gây khó khăn cho họ sao?

- Cậu cứ làm như tôi nói đi - Dan thấy Patrick thắc mắc thì cũng không giải thích.

Sau Max thì cũng có một vài thí sinh có mức tạ rất ấn tượng nhưng không ai có thể vượt qua cậu ta. Cũng phải thôi những người có thể nâng mức tạ 550 lbs cho dù là trong giải NFL cũng không phải là quá nhiều chứ nói gì đến mấy tên sinh viên.

- Được rồi, sau đây là danh sách chia đội đấu tập, những người có tên hãy đi về phần sân bên trái và những người còn lại hãy đứng về phần sân bên phải - Patrick bắt đầu đọc - Số 4 Richard, số 8 Baxter.... số 47, Conrad... số 77 Howard...

Patrick đọc một danh sách gồm 20 người trong đó không có hắn và Andy, cũng có nghĩa là hắn và Andy sẽ cùng nhau ở đội còn lại.

- Được rồi, hai bên hãy đi ra vùng biên để làm quen và bàn chiến thuật, các cậu có 30 phút - Dan nói - hãy nhớ rằng thông qua trận đấu này tôi sẽ đánh giá xem ai xứng đáng được gia nhập vào đội bóng nên hãy cố gắng thể hiện hết sức mình đi.

- Ha ha, chúng ta ở chung đội rồi - Andy vui mừng khoác vai hắn.

Hắn và Andy cùng 19 người còn lại đi về phía biên bên phải và bắt đầu nói sơ qua về bản thân và vị trí sở trường của mình. Sau khi giới thiệu sơ qua thì một người thanh niên lên tiếng.

- Mọi người có để ý cách chia đội của họ có gì lạ không? - người này tên là Peter, chạy 40 yard trong 4.8s, nâng tạ 150 lbs, có thể nói là thành tích gần như kém nhất trong số những người ở đây.

- Lạ?? Có gì lạ chứ - một người thanh niên khác trả lời, đây là Josh, một trong số 3 người có thành tích chạy 4.3 giây.

- Cậu không thấy, hai đội quá mức chênh lệch sao - Peter nói và chỉ vào hắn, Andy và Josh - mặc dù đội chúng ta có được 3 cậu có tốc độ nhanh nhất nhưng bên kia cũng có 2 người có thành tích 4.3 giây. Không chỉ thế chúng ta lại kém xa họ về mặt sức mạnh. Cho dù người có sức mạnh cao nhất trong chúng ta là Marcus cũng chỉ có thể đẩy được mức tạ 350 lbs mà thôi, kém xa Max Conrad của họ.

- Có vẻ như huấn luyện viên đang chia chúng ta ra làm một đội thiên về kỹ thuật và tốc độ, một đội còn lại là sức mạnh? - Andy đoán.

- Cũng không hẳn, nếu như vậy thì vẫn quá chênh lệch - Peter nói - có thể nói Mr Dan chia đội hình là đang nhắm vào cậu và Phạm đấy.

- Vào tôi và Hiệp? - Andy thắc mắc.

- Đúng vậy, thành tích 4.1 giây không phải là chuyện đơn giản, nếu để cậu chạy thì gần như không có ai có thể cản được, nếu thêm cả một dàn line tốt thì thành tích sẽ rất chênh lệch chính vì vậy họ nhét cậu vào một đội không có lineman quá mạnh.

- Nhưng nếu thế chẳng phải chúng ta sẽ thua chắc sao - Josh tức giận.

- Cũng không hẳn, không phải còn có cậu và Phạm sao - Peter cười - chỉ cần 1 trong 3 người các cậu có thể ôm bóng chạy, chúng ta sẽ thắng, điều quan trong là làm cách nào để tạo khoảng trống cho các cậu.

- Đúng vậy, mặc dù tôi thua xa Conrad về sức mạnh nhưng kỹ thuật thì tôi sẽ không thua đâu, tôi sẽ bảo vệ cho các cậu - Marcus tự tin nói.

- Được, tôi sẽ cho bọn chúng hít khói cho mà xem - Andy hào hứng.

- Vậy thì chúng ta hãy chia vị trí trước đã - Peter cầm một tấm bảng được chuẩn bị sẵn và bắt đầu vẽ - Đầu tiên là Line. Marcus làm center (C, ở giữa cầm bóng chuyền qua háng về cho QB, là linh hồn của dàn line) Dom và Newton là Guard (G, tiền vệ, đứng hai bên center) Dre và Oscar là Tackle (T, người húc, cản phá) Aston và Victor là Wide Receiver (WR, người bắt bóng, bắt những đường chuyền của QB), Tight End là Travis (TE, chặn nút, có thể cản, bắt bóng và ôm bóng chạy, nói chung là toàn năng, thường đứng bên phải của dàn line). Tiếp đến quaterback là tôi (QB, trung phong, người chuyền bóng), hai Running back là Andy và Phạm (RB, ôm bóng chạy)

- Tôi đã chia xong đội hình tấn công, tiếp đến là đội hình phòng thủ. Dickson và Lion, các cậu sẽ là Tackle (Defensive Tackle, DT), Zoey và Wilson là End (DE, đứng hai bên DT cản những người chạy qua như RB hay WR). Tiếp đến là linebacker, Mike là Boston (Middle Linebacker, MLB thường hay được đọc thành "Mike" linebacker, được coi là quaterback của đội hình phòng thủ, chuyên cản RB và WR, bảo vệ vùng hậu phương hoặc blitz QB đối phương. Blitz là chiến thuật mà MLB lao lên tackle QB đối phương để cản không cho chuyền bóng), Outside Linebacker, Sam (Strongside, bên có Tight End của đối phương) là Grand và Will (Weakside bên không có TE của đối phương, thường tham gia blitz play) là Tucker. Cornerback là Josh và Andy (CB, thường kèm WR để cướp, cản và phá đường truyền của QB cho WR). Cuối cùng là 2 Safety là Dick và Long, được rồi tiếp theo là một vài chiến thuật và ám hiệu cơ bản mà tôi muốn mọi người phải nhớ...

------☆☆☆☆------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 217: Touch down


Sau khi chia đội hình và bàn bạc chiến thuật xong xuôi thì cũng đã gần hết 30 phút, bọn họ khởi động một chút trước khi ra sân. Sau khi khởi động được khoảng 5 phút thì họ nghe thấy tiếng còi từ giữa sân.

- Tôi sẽ là trọng tài chính của trận đấu này, hai bên hãy lên tung đồng xu - một người đàn ông trung niên đi cầm còi nói thông qua một chiếc mic gắn ở tai.

Peter được mọi người cử lên tung đồng xu.

- Tôi chọn mặt ngửa - Peter nói.

Sau đó trọng tài tung đồng xu lên và úp tay vào, ông ta từ từ mở ra và thấy kết quả.

- Mặt sấp, Đội đỏ phát bóng trước.

Peter đi về phía bọn hắn.

- Chậc, mất bóng rồi, mà cũng không sao, đằng nào chúng ta cũng không có kicker tốt, chỉ cần cướp được bóng là ổn rồi.

Sau đó hai đội dàn thành hàng ngang và chuẩn bị sút bóng. Ngay khi tiếng còi vừa vang lên thì kicker của đối phương bắt đầu lấy đà và sút bay quả bóng lên trời.

- Xông lên!!! - 11 người bao gồm cả hắn và Andy lao về phía giữa sân.

22 người va chạm với nhau, những chiếc mũ bảo hiểm đâm sầm vào nhau phát ra một tiếng vang cực lớn.

- Không ổn rồi - Dickson và Lion cùng nhau cản Conrad lại nhưng vẫn bị cậu ta đẩy bay đi, cánh trái của đội xanh bọn hắn lập tức bị vỡ ra một lỗ thủng. Peter đứng ngoài biên hét lên - Andy, bóng kìa!!!

Quả bóng bầu dục bị sút lên trời nay đã rơi xuống phía sau lưng bọn hắn, đúng bên cánh trái mà họ vừa bị chọc thủng. Andy lập tức quay đầu và lao tới phía quả bóng. RB của đối phương thấy thế cũng chạy theo nhưng tiếc là hắn chậm hơn Andy nhiều. Andy chỉ mất 1 giây là đã chạy tới chỗ quả bóng và ôm nó chạy về phía khung thành của đội đỏ.

- Tuyệt lắm Andy, chạy đi nào!!!

Andy đang cầm bóng chạy sát qua đường biên và lao thẳng về phía khung thành đối phương thì một tiếng hét lớn vang lên.

- Cẩn thận đấy - Andy quay sang thì thấy một thân hình to lớn đang lao về phía mình, là Max Conrad.

Andy hoảng sợ, nếu như cậu ta mà bị đánh trúng thì với thể trạng chênh lệch và sức mạnh kinh hoàng của Max cậu ta có thể sẽ bị thương. Ngay khi Andy đang tuyệt vọng thì một bóng người không to lớn bằng nhưng cũng rất vững chãi lao tới cản Conrad lại.

- Uỳnh!!!

Marcus đâm rầm vào Conrad từ bên hông khiến cậu ta chao đảo, Andy lập tức chớp lấy cơ hội và chạy thẳng về phía end zone (vùng cấm địa)

- Tuýt!!! - một tiếng còi vang lên - Touchdown.

6 - 0

Tỉ số đã nghiêng về phía đội xanh, tiếp theo là cú TFP ở trước goal line (try for point, sút bóng qua cột gôn sẽ được thêm 1 điểm, 1 lần nữa ôm bóng lao qua goal line đưa bóng vào end zone thì được thêm 2 điểm)

- Khá đấy, cậu đã cản được tôi - Conrad nhìn Marcus nói - nhưng lần sau sẽ không dễ dàng như vậy đâu.

- Cho dù bao nhiêu lần nữa thì tôi cũng sẽ không để cậu chạm vào RB của chúng tôi đâu - Marcus quay đi.

Sau đó là một cú sút rất đơn giản do Josh thực hiện và nâng tỉ số lên 7-0. Đợt tấn công kết thúc, bọn hắn tiến hành trả bóng cho đội đỏ (đội ghi bàn sẽ sút trả bóng cho đội bạn từ phía giữa sân, đội bạn sẽ bắt đầu tấn công từ vị trí bóng rơi)

- 99 Set. Hut. Hut...

Sau khi dàn đội hình Conrad chuyền bóng về cho QB của đội đỏ và bắt đầu tấn công. Conrad lập tức lao lên cản lại 2 DT của bọn hắn và Will (Weakside linebacker, linebacker bên phải) khi lao lên blitz QB của đội đỏ đã bị Tackle của đối phương cản lại.

WR của đối phương là một trong 3 người có thành tích 4.3 giây đã lao lên phía trước.

- Long past!!! (chuyền dài) Josh, mau cản cậu ta lại - Peter hét lên.

Josh lập tức bám theo WR của đối phương, cả hai người đều có tốc độ tương đương nhau nhưng thế chủ động lại là của đối phương. WR lập tức chạy giật ngược lại một đoạn và nhảy lên bắt bóng, Josh bị lỡ đà nên không thể cản được đối phương.

Khi mà WR đối phương tưởng chừng như sắp bắt được bóng rồi thì một bóng người chạy tới và nhảy lên đánh bay quả bóng khỏi tay cậu ta. Là Andy, với tốc độ cực nhanh cậu ấy đã chạy từ bên cánh trái sang và bọc lót kịp cho Josh.

- Đội đỏ, chuyền bóng hỏng.

- Hay lắm - mọi người đều hò reo vui mừng.

- Hừ, chúng đang mừng rỡ lắm kìa - tên QB của đội đỏ cười nhạo và nhìn về phía Conrad - đã đến lúc đè bẹp chúng rồi.

- Được - Conrad gật đầu.

Hai đội lại bắt đầu vào vị trí, bây giờ đây tinh thần của đội xanh là cực cao nên ai cũng phấn chấn.

- Các cậu đang vui lắm hả - Conrad bỗng nhiên mở miệng - niềm vui đó sẽ chấm dứt ngay thôi.

- 58 Set. Hut. Hut. Hut. Hut....

Khi QB đối phương nói đến tiếng Hut số 4 thì Conrad lập tức chuyền bóng về cho cậu ta và lao lên block cả hai tackle của đội xanh.

- Gaaa - Conrad gồng lên và đẩy lùi hai người ra phía sau để lộ ra một kẽ hở cực lớn.

RB đội đỏ sau khi nhận được bóng từ tay QB thì lập tức lao qua kẽ hở đó mà chạy. Sau khi chạy được một đoạn thì RB đội đỏ bị MLB cản lại tức thì.

- Đội đỏ, First down.

* First down: trong bóng bầu dục mỹ thì đội tấn công sẽ có tổng cộng 4 lượt, nếu như trong 4 lượt mà đưa bóng được thêm 10 yard thì sẽ được first down và nhận thêm 4 lượt tấn công nữa.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 218: Yếu thế


- First down rồi, mới chỉ lượt tấn công thứ 2 thôi mà - Andy nắm chặt tay.

- Chúng ta thua xa họ về sức mạnh, nếu họ cứ để Conrad mở đường thế này thì không ổn - Josh nói.

- Hãy để tôi tham gia tackle - Marcus nói.

- Không được - Peter phản đối - mặc dù cậu là người duy nhất có thể cản được Conrad nhưng cậu còn có mặt ở đội hình tấn công nữa, nếu có mặt ở cả hai chiến tuyến cậu sẽ kiệt sức đấy.

- Vậy hãy đưa tôi vào vị trí phòng thủ đi - hắn nói.

- Được... - Peter suy nghĩ một lát rồi đồng ý.

Sau đó hắn đi tới phía cánh phải và thay thế vị trí của Tucker.

- Ồ!! Bọn họ thay Will rồi kìa, xem ra là định blitz QB đối phương - Patrick đứng bên ngoài sân quan sát và nói.

- Thông minh đấy, nếu như họ đưa Marcus vào để cản Conrad thì cũng chỉ khiến cậu ta phí sức thêm thôi chứ không thể nào cản nổi một cỗ máy hủy diệt như Conrad - Derrick nói.

- Có điều để Blitz được QB cũng không đơn giản, line của đội đỏ mạnh hơn hẳn, 1 người trong đó hoàn toàn có thể bỏ vị trí và ngăn cho đối phương không thể Blitz - Dan là một huấn luyện dày dặn kinh nghiệm nên đương nhiên sẽ nhận ra điểm yếu của blitz play.

- Thành công hay không thì cứ phải xem mới biết được - John Martinez, Center của UCLA lên tiếng.

- 58 Set. Hut. Hut. Hut....

Đếm đến tiếng Hut thứ 3 thì Conrad lập tức ném bóng về cho QB và lao lên cản.

- Đẩy nào - dàn phòng thủ cố gắng đẩy nhưng không ăn thua.

MLB cố gắng đâm xuyên qua kẽ hở mà Conrad mới tạo ra để blitz QB đối phương nhưng mọi chuyện không dễ dang như vậy.

- A A A - Conrad lập tức khua tay phải ra và thúc mạnh vào sườn của Boston khiến cậu ta văng ra đập vào người đồng đội.

Khi Conrad chuẩn bị đẩy bay DT còn lại của đội xanh thì một bóng người lao tới đẩy cậu ta từ mạn sườn, một luồng sức mạnh kỳ lạ truyền từ dưới lên khiến cho Conrad mất thăng bằng. Bóng người này lập tức lao về phía QB va đưa húc mạnh vào người cậu ta.

- Sack!!!

QB đối phương bị hắn húc ngã khi chưa kịp chuyển bóng cho RB.

- Họ thành công rồi - Patrick bất ngờ.

- Cái cậu mang áo số 21 đó, mặc dù thua xa về sức mạnh nhưng cậu ta lại đọc được trọng tâm của Conrad và đẩy cậu ta ra - Derrick nói ra những quan sát của mình.

Sau đợt tấn công thất bại thì đội xanh vẫn tiếp tục blitz play, đội đỏ bắt buộc phải để RB chạy vì WR của họ thua xa CB của đội xanh. Chiến thuật được lặp lại và QB lần này lại bị MLB của đội xanh blitz thành công, họ chỉ còn 2 lượt tấn công nữa thôi.

- Thế này không ổn, chẳng lẽ chúng ta phải chuyền sao - QB của đội đỏ tức giận.

- Cứ tiếp tục cho RB chạy đi, tôi sẽ cản được - Conrad nói với giọng tự tin.

- Thôi được, chúng ta còn 2 lượt nữa kia mà - QB này nói - vào vị trí, 58 Set. Hut. Hut. Hut...

- Rầm!!!

Khi mà Conrad vừa chuyền bóng về phía sau thì cậu ta lập tức lao lên cản phá.

- Hự, cậu ta mạnh quá - dàn line của đội xanh cảm thấy áp lực cực lớn.

MLB thấy vậy lập tức xông lên định blitz nhưng lại bị Conrad đẩy một DT bên đội xanh va vào người khiến cậu ta không thể đi qua.

Hắn lập tức lao qua bên cánh và chạy tới blitz nhưng bỗng nhiên lại bị Tackle và WR của đối phương cùng nhau cản lại khiến hắn chậm đi một nhịp và QB đã kịp chuyển bóng cho RB đội đỏ. Người này sau khi nhận bóng thì chạy qua bên cánh phải và được TE đội đỏ mở đường chạy.

Sam (strongside linebacker) của đội xanh lập tức chạy lên và cản RB của đội đỏ lại.

- Đội đỏ, tiến 7 yard.

- Đội chúng ta kém quá xa về sức mạnh, nếu họ cứ tiến lên dần dần như thế này thì chúng ta không thể cản được - Josh nói.

- Còn 1 lượt tấn công cuối nữa, nếu chúng ta cản được thì sẽ đến lượt chúng ta tấn công, lúc đó với tốc độ của 3 cậu chúng ta chắc chắn sẽ ghi bàn dễ dàng - Peter nói - bằng mọi giá chúng ta phải cản RB đối phương lại.

Hai đội tiếp tục dàn trận và tiếp tục chiến thuật cũ, lần này mặc dù cũng rất cố gắng nhưng họ vẫn để đội đỏ tiến thêm 5 yard nữa.

- Đội đỏ, first down.

Hiệp 1 đã trôi qua được 1 nửa thời gian rồi (1 hiệp 15 phút), đội đỏ vẫn cứ chơi chiến thuật lấy thịt đè người như vậy và tiến lên dần dần.

- Touchdown!!!

7 - 6

Sau khi touchdown hai đội lại tiếp tục dàn trận cho cú TFP.

- Họ dàn trận kiểu này là định lấy 2 điểm sao. Mau cản lại - Peter ở ngoài biên đọc được ý định của đội đỏ.

Đội xanh bị bất ngờ khi nghĩ rằng đội đỏ sẽ sút vì họ có kicker. Conrad lập tức đẩy lùi hàng phòng ngự của đội xanh và QB đối phương ôm bóng lao qua end zone.

7 - 8

Tỉ số đã nghiêng về phía đội đỏ rồi.

- Không sao hết, bây giờ sẽ tới lượt chúng ta tấn công, chỉ cần ghi bàn là chúng ta sẽ chiến thắng - Andy bình tĩnh nói.

- Đúng vậy, chúng ta có tốc độ vượt xa họ kia mà - mọi người đội xanh trở nên phấn chấn hơn.

-------☆☆☆☆-------
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 219: Lead block


Sau khi bắt được bóng do đội đỏ sút trả thì đội xanh lại vào thế tấn công.

- Bắt lấy này - Peter chuyền bóng cho Viktor, đây chỉ là một đường chuyền ngắn.

Viktor nhận bóng và chạy đi, sau đó thì bị CB của đối phương cản lại.

- Đội xanh First down.

Bọn hắn có được First down ngay lượt tấn công đầu tiên và chuẩn bị tiếp tục tấn công. Lần tấn công này Peter chuyền lại bóng cho Andy, hắn và Andy cùng chạy về phía cánh trái của họ.

Sau đó End của đối phương là một tên cao gần 2m cơ bắp cuồn cuồn lao ra cản lại đường chạy của bọn hắn. Hắn lập tức lao lên trước và húc mạnh vào tên này.

- Mày mà đòi đọ sức với tao sao - tên này là một trong số những người có thành tích đẩy tạ nằm tốt nhất chỉ sau Conrad.

Nếu chỉ tính riêng về sức mạnh mà hắn thể hiện ra (main kiềm chế sức mạnh mà) thì thua xa tên này nhưng đừng quên rằng hắn lại là một vĩ nhân về Jujitsu.

- Mày có sức mạnh lớn hơn tao nhưng nếu mày không có điểm tựa thì sao - hắn nói và hơi trùng gối xuống - hây!!!

Hắn lập tức nhấc bổng cơ thể nặng tới 113 kg của tên này lên không và quật hắn xuống đất.

- Rầm!!!

Andy thấy hắn đẩy ngã tên kia thì liền chạy đi như một con báo, Safety của đối phương chỉ là một kẻ có tốc độ trung bình nên không thể cản nổi Andy.

- Touchdown!!!

Sau khi khi bàn touchdown thì lại là một cú sút 1 điểm và nâng tỉ số lên thành 14 - 8.

Hai đội lần lượt tấn công và ghi bàn, có điều khi mà đội đỏ không thể cản nổi tốc độ của Andy và liên tục bị ghi bàn thì thi thoảng đội xanh lại cướp được bóng của đội đỏ khiến họ dẫn trước đội đỏ là 42 - 40 sau 3 hiệp đấu.

Giờ là lúc bước vào gần cuối hiệp thứ 3, hiệp sau là hiệp cuối cùng rồi, lúc này cho dù cả 2 bên cùng ghi thêm 2 điểm touchdown nữa và đội đỏ có lấy 2 điểm khi TFP thì vẫn là tỉ số hòa nhưng nếu chỉ cần đội xanh cướp được bóng 1 lần thôi thì tất cả sẽ chấm dứt.

- Kém 2 điểm, đây là lúc tôi phát huy tác dụng đây.

Khi mà đội đỏ chỉ còn cách end zone của họ 30 yard thì bỗng nhiên họ lại tiến hành thay người.

- Cậu ta là kicker, họ định... - Peter đứng bật dậy.

- Bốp!!!

Người mới được thay vào sút văng quả bóng qua cột gôn của họ.

42 - 43

- Hỏng rồi, nếu họ mà cứ sút thêm được nữa thì chúng ta thua chắc - Peter cắn ngón tay - hội ý!!!

Peter lập tức xin hội ý. Với 1 cú sút đội đỏ có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian và sức lực mà để ghi 1 điểm touchdown thì lại không dễ dàng như vậy.

- Vậy thì chỉ còn cách chuyền dài thôi sao - Marcus nói.

- Chuyền dài cũng không được, receiver của chúng ta không có tốc độ đủ nhanh để vượt qua CB của đội đỏ, chỉ có thể chạy thôi - Peter nói.

- Vậy thì không phải quá đơn giản sao - Josh nói - cứ để Andy và Hiệp chạy là xong, làm gì có ai có thể bắt kịp được 2 người họ chứ.

- Các cậu nhất định phải vượt qua được hàng thủ của họ đấy - Peter nhìn họ.

- Cứ yên tâm đi, tôi sẽ cản lại bất cứ kẻ nào định chạm vào Andy - hắn nói.

- Lead block, chúng ta sẽ giữ chiến thuật này đến hết trận, tốc độ là ưu thế duy nhất của chúng ta vào lúc này rồi - Marcus nói.

Sau đó hắn trở thành Fullback (FB) và chạy trước Andy tạo khoảng trống cho cậu ta chạy qua. Chiến thuật này phát huy tác dụng cực lớn và bọn họ lên tiếp ghi bàn.

49 - 43

49 - 51

56 - 54

63 - 62

63 - 65

Thật sự là rất khó khăn khi tấn công mà không có kicker, vừa bị thua kém vì điểm TFP bọn họ lại vừa thua kém vể điểm kick thời gian lúc này chỉ còn 1 phút, nếu như bọn hắn mà không thể ghi được điểm thì sẽ thua.

- Dàn trận thôi đã mất gần 20 giây rồi, nếu chúng ta rơi bóng thì sẽ chấm dứt ngay tại đây đấy - Andy nói.

- Lượt cuối rồi, tôi chắc chắn Conrad sẽ ra sân để tham gia cản chúng ta, chiến thuật Lead block của chúng ta sẽ bị phá sản - Peter nói - lần này chúng ta phải chơi đánh bạc, Hiệp, lần này cậu cũng sẽ làm RB, cậu và Andy sẽ chia làm 2 hướng để chạy, chỉ cần đánh lừa được ánh mắt của bọn họ thì chúng ta sẽ thắng.

- Được, 1, 2, 3, Blue team!!! (đội xanh)

- 42 Set, Hut. Hut...

Marcus chuyền bóng về cho Peter, Peter lập tức quay lưng lại và giấu quả bóng vào bụng mình, hắn và Andy lao tới chỗ Peter, ba người cùng chụm đầu vào rồi hắn và Andy chia làm 2 hướng chạy đi.

- Là ai đang giữ bóng? - Patrick nhìn quanh.

- Không quan trọng là ai đang giữ, quan trọng là ai đang cản họ kìa - Dan nói.

Andy và hắn chạy sát hai đường biên.

- Là số 13, QB đối phương hét lên và CB đối phương tập trung lao tới cản Andy.

Andy, lách qua người những kẻ trước mặt và lao tới gần end zone. Khi mà Andy tới gần goal line thì bỗng nhiên bị Safety của đội đỏ nhảy theo và tóm lấy chân khiến cậu ấy bị ngã sấp xuống đất.

Safety sau khi cản được Andy thì bỗng nhiên hét lên:

- Cậu ta không giữ bóng!!!

Mọi người liền đổ dồn ánh mắt về phía hắn, lúc này hắn đang thoải mái chạy mà không bị ai cản hết. Khi mà mọi người tưởng chừng như hắn sắp ghi bàn thì một bóng người to lớn xuất hiện và húc mạnh vào người hắn. Chính là Max Conrad.

- Ai thèm quan tâm ai cầm bóng chứ, tôi chỉ muốn trả thù cú húc của cậu mà thôi - Conrad gồng lên cố đẩy hắn ra đường biên.

- Còn lâu cậu mới cản được tôi - hắn dang rộng chân và điều chỉnh trọng tâm xuống thấp khiến Conrad không thể đẩy hắn được nữa rồi đưa chân qua goal line dẫm mũi chân mình vào end zone.

- Touchdown!!!

69 -65

Thành viên của đội xanh hò reo, bọn họ thắng rồi, cho dù bây giờ cú TFP có thất bại đi chăng nữa thì bọn họ vẫn chiến thắng vì thời gian chỉ còn lại 30 giây thôi, chỉ riêng thời gian dàn trận thực hiện cú sút cũng đã là 20 giây rồi. Đội đỏ chắc chắn không kịp tổ chức tấn công lại.

Hắn đưa tay của mình ra trước mặt Conrad

- Các cậu thắng rồi - Conrad nắm lấy tay hắn và đứng dậy - tôi mong sau này chúng ta sẽ tiếp tục được chiến đấu với nhau. Tôi sẽ là bức tường vững chãi bảo vệ cậu.

- Tất nhiên rồi, tôi rất mong chờ ngày mà chúng ta chính thức được thi đấu dưới màu áo của UCLA Bruins - hắn cười.

------☆☆☆☆------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom