Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 160


Mỗi người chỉ cần có ý nguyện, chỉ cần chịu cố gắng đều có cơ hội đọc hàng ngàn quyển sách, đi vạn dặm đường.

Mảnh đất trống này còn rất lớn, thư viện chiếm diện tích không đáng bao nhiêu.

Xung quanh mảnh đất này lại chuẩn bị xây dựng một trung tâm thương mại.

Siêu thị đang được sửa chữa làm thành một tổ hợp trung tâm thương mại cỡ lớn.

Doanh thu bên trong có thể trích ra một phần, dùng để vận hành thư viện hàng ngày.

Đồng thời nơi này cách tòa nhà tương đối gần, cũng góp phần tăng trưởng mức độ mua bán cho nơi gần trường học.

Tiếp tục khai thác các tòa nhà ở khu gần trường học, cũng có thể nâng cao giá trị của các tòa nhà này, nâng cao mức sống của người dân.

Nói là làm.

Nhà trong Thành phố cũng có nhiều bước tiến mới.

Tất cả các tòa nhà đã được niêm phong thành công và sân thượng vườn trên cùng đã được xây dựng.

Hứa Bối Đóa lúc bận thi cử, có một thời gian không chú ý, hiện tại đã chính thức bàn giao, có không ít người mua đã được bàn giao.

Hơn nữa độ hài lòng của mọi người đều rất cao.

Lục Hoài Ninh điều động đội ngũ sửa chữa theo ý của Hứa Bối Đóa, tạo ra bốn nhà mẫu phong cách không giống nhau, hấp dẫn rất nhiều người dừng chân thưởng thức, hơn nữa sau khi cân nhắc đã quyết định theo đó mang trang trí nhà mình.

Bất động sản mới của Lục Hoài Ninh, anh chủ động mang vốn nhận tòa nhà thô sơ, hơn nữa còn ra sức nâng cao chất lượng tòa nhà, hoàn thành bàn giao cấp tốc.

Vì vừa rồi báo người mua kéo dài thời hạn bàn giao, thống nhất đặt mẫu thiết kế nội thất, còn có chiết khấu ưu đãi.

Trong lúc đó có rất nhiều người thấy nhà mẫu ở đây vô cùng mới mẻ độc đáo lại xinh đẹp, đồ dùng trong nhà lại bảo vệ môi trường, tất cả hài hòa có một phong cách riêng. Công ty của Lục Hoài Ninh ngay lập tức nổi tiếng trong nội thành, thậm chí ngay cả trong Tỉnh cũng có người nghe nói đến tiểu khu xinh đẹp này.

Ở Huyện, công ty ngày càng phát triển, người dân nhắc tới điều này đều rất tự hào, bởi vì đây là công ty bất động sản đặt tại Huyện bọn họ, hơn nữa công ty này lân đầu tiên khởi công xây dựng cao ốc chính nơi này.

Rất nhanh, càng nhiều mảnh đất trống trở thành kế hoạch kỳ ba, kỳ bốn,... nối liên không dứt, vô cùng nổi tiếng.

Gần đây còn có một tin tức khá sốt dẻo.

Đó chính là bãi đất trống đối diện trường học ở Huyện sửa sang thành một cái trung tâm thương mại cỡ lớn và một tòa thư viện mở cửa miễn phí cho toàn bộ học sinh.

Tương lai mong muốn những thương nhân mới ở gần đây có vận may, nơi này vốn là gần trường học, lại là nơi sầm uất nhất Huyện, vừa có cơ hội buôn bán tốt, lại còn có bầu không khí học tập chất lượng bên cạnh một thư viện miễn phí cho học sinh muốn đọc sách lúc nào cũng được.

Mỗi người đều vui vẻ rạo rực, tất cả khách hàng tiềm năng đều nghĩ thầm nhà này mua không bao giờ thua thiệt.

Các cô gái trong đội xe cùng bạn học cũ chạy đi thông báo.

Cô giáo Hứa nói, mặc kệ đang làm công việc gì, mặc kệ cuộc sống tương lai có bao nhiêu gian khổ, chỉ cần trở lại tòa thư viện này, chăm chỉ chuyên cần là có thể tiếp tục đọc ngàn quyển sách đi vạn dặm đường...
 
Chương 161


Vào tháng 9, Hứa Bối Đóa từ bỏ công việc ở trường, một quyết định đối với người khác thật không dễ dàng, cô lên tỉnh đi học Đại học, bắt đầu một hành trình mới.

Nhà ở Huyện và trong nội thành đều có người quản lý, việc kinh doanh ở đây cũng phát triển mạnh mẽ, cô không cần làm gì.

Ở đây Hứa Bối Đóa chủ yếu phụ trách siêu thị nay là trung tâm thương mại lớn, bây giờ chủ yếu giao toàn quyền phụ trách cho Hứa Hắc Đậu.

Hứa Hắc Đậu trong lòng rất không nỡ rời xa chị mình...

Trước đây cậu là thanh niên nghèo trong thôn, không có năng lực gì, cũng không có bằng cấp học vấn gì cao, chữ cũng chữ biết chữ không, mỗi ngày ra ngoài chỉ biết xin làm mấy việc lặt vặt.

Ngay lúc gia đình cậu cùng đường, là Hứa Bối Đóa đã mang lại hy vọng, thuê cậu làm vệ sĩ và trợ lý, kể từ đó cậu mới có cơ hội thấy được các mặt khác của xã hội, bản thân cũng cố gắng rất nhiều.

Đóa Đóa đào tạo Hứa Hắc Đậu về việc đi giao tiếp và nhập hàng từ các hộ nông dân trong thôn, sắp xếp toàn bộ hàng hóa và nguồn gốc theo trật tự, trong việc điều phối hoạt động của siêu thị, Hứa Hắc Đậu cũng tham gia rất sâu việc này, hiện cậu có rất nhiều kinh nghiệm và quen biết nhiều mối quan hệ.

Trong mấy tháng Hứa Bối Đóa miệt mài học tập, Hứa Hắc Đậu cũng học theo, nhìn thấy dáng vẻ chăm chỉ của chị mình, cậu cũng chăm chỉ học được rất nhiều chữ viết và số.

Hứa Bối Đóa biết rõ Hứa Hắc Đậu bây giờ hòa toàn khác với cậu thanh niên nghèo trước đây, hiện đã tiến bộ vượt bậc và có thể tự mình hoàn thành nhiều việc. Cô tin tưởng và giao việc kinh doanh trong Huyện cho cậu quản lý là hoàn toàn không có vấn đề.

Và bản thân Hứa Bối Đóa cũng có thể tiếp tục đi xa hơn theo đuổi ước mơ đầy màu sắc.

Lục Hoài Ninh trước đây bị Lục Gia cử đến Huyện xa xôi này, họ chỉ cấp cho anh một ít tiền vốn và một ít tài nguyên, lúc đầu cũng chỉ muốn xem anh làm trò cười.

Từ lúc cha anh đặt tên cho doanh nghiệp lớn nhất nhà họ Lục là Thiên Kỳ, tất cả mọi người đều biết Lục Hoài Ninh mặc định không phải là người kế vị sau này. Tài sản nhà họ Lục và Lục Hoài Ninh xem như không có bất kỳ mối liên quan nào, tất cả đều thuộc về anh trai của anh.

Anh làm sao cũng không nghĩ đến trong lúc tuyệt vọng lại có cơ duyên gặp được Hứa Bối Đóa.

Bây giờ công ty thuộc về Lục Hoài Ninh và Hứa Bối Đóa đã hoàn toàn tạo dựng doanh tiếng, tạo nên một bước chuyển mình tuyệt vời.

Vị trí ghế Giám đốc công ty, anh mãi mãi để cho Hứa Bối Đóa.

Trước đây Hứa Bối Đóa là công chức, bây giờ cô thay đổi danh phận mới, trở thành một sinh viên Đại học, cô bận rộn học tập nhưng vị trí này anh mãi mãi là dành cho cô.

Cô Lục Chức Nghệ gọi điện đến chúc mừng, báo một tin tức tốt, Hứa Bối Đóa không chỉ thi đậu mà được nhận vào trường của cô với điểm rất cao.

Lục Hoài Ninh trong Huyện nay đã có danh tiếng và nguồn lực rất ổn định, bước đi tiếp theo anh chuẩn bị tấn công lên thị trường Tỉnh, muốn tạo vinh quang lớn hơn, đương nhiên cũng phải song tiến cùng Hứa Bối Đóa, cùng nhau đến Tỉnh nắm bắt cơ hội.

"Đi thôi, Đóa Đóa, tôi đã nhờ cô Chức Nghệ sắp xếp chỗ ở giúp cô, cô không cần sống trong ký túc xá của trường, nhà đó ở bên ngoài gần trường học, có một cây ngô đồng ở đường lớn rất đẹp, hai bên toàn là nhà đẹp..."

Hai người cùng xuất phát trở vê Tỉnh, Lục Hoài Ninh sẽ lấy lại những thứ nên thuộc về anh...

Cuộc sống Đại học của Hứa Bối Đóa so với lúc trước khi xuyên sách theo học không giống nhau, người trong khuôn viên trường ở đây ít hơn rất nhiều.

Tỉnh cũng không phồn hoa như trong tưởng tượng của cô, các tòa nhà cao tầng cũng rất ít, đường xá cũng ít và đơn giản, bằng phẳng nhưng không hề rộng rãi hay mở rộng mọi hướng ngã ba ngã tư,...
 
Chương 162


Đây là một Tỉnh ở phía Bắc, bấy giờ tàu điện ngầm cũng chưa có và khu sam uất chính cũng tương đối nhỏ, một khu vực phát triển cũng không có, xung quanh toàn là đồng ruộng và đất hoang rộng lớn.

Hứa Bối Đóa không giống với sinh viên khác, cô tự mình lái xe thậm chí cô cũng có thể giúp Lục Hoài Ninh lái xe.

Có xe và không có xe là khoảng cách khác biệt của thế giới này.

Tự mình có thể lái xe, Lục Hoài Ninh dần dần cũng không còn cần tài xế đi theo, một mình đến tìm Hứa Bối Đóa.

Ban đầu lấy danh nghĩa là công việc, chuẩn bị đi lên Tỉnh một chuyến xem các không gian mở, tìm hiểu thị trường này có mô hình nào có thể phát triển.

Nhưng liên tiếp một tháng, Lục Hoài Ninh đều không dẫn cô đến nơi nào đàng hoàng để xem, khu vực phát triển gì, hay đất hoang, không có địa điểm nào khả thi cho tàu điện ngầm sau này, ngược lại dẫn cô đi hết ngõ này đến ngõ khác, ăn các món ăn ở trong thành.

"Anh Lục, anh thực sự là người rất tốt."

Hứa Bối Đóa trong miệng nhai thịt bò muối, vừa cười vừa nói trông như trẻ con.

Đại học là một nơi không quá sang trọng, cơm căn tin của trường đều rất rẻ, nhưng trọng lượng và chất lượng cũng theo đó mà thấp có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Ví dụ như bên trong một bát cháo căn bản đều là nước, được vài hạt gạo nở ra.

Mỗi ngày thịt cũng quá ít, gần như ăn không thấm thía gì.

Vì vậy chỉ cân buổi tối không có việc, Lục Hoài Ninh sẽ dẫn Hứa Bối Đóa đi ăn một bữa thịnh soạn, bằng cách nói là có việc bàn bạc nhưng thực ra đều là hưởng thụ cuộc sống.

Có bạn học trong trường nhìn thấy Hứa Bối Đóa thường đi với người đàn ông có dáng người vô cùng xuất chúng, hai người cùng đến đoạn có cây ngô đồng bên cạnh trường.

"Đóa Đóa, bạn trai của cậu trông soái quá nha!"

Các cô gái tay mang cặp sách đi ngang bọn họ, sau đó tiện khen một câu, Hứa Bối Đóa còn chưa kịp giải thích, Lục Hoài Ninh lại mở miệng trước:

"Cảm ơn mọi người."

Haizz, bỏ đi, bị hiểu lầm rồi, dù sao có một người bạn đẹp trai như vậy cũng không thiệt.

Hứa Bối Đóa lập ra một kế hoạch, mỗi cuối tuần đều đi khảo sát một địa điểm, hoặc khảo sát một khu vực tiềm năng sau này có thể phát triển thành khu chung cư chẳng hạn.

Có một số đường đang mở rộng và gân các doanh nghiệp lớn, nơi này căn bản nhất định sẽ được xây dựng tàu điện ngầm.

Giao thông thuận tiện, các khu vực gần cổng tàu điện ngầm tương lai thích hợp làm các tòa nhà thương mại, điều này cũng cung cấp cho người lao động mua nhà trải nghiệm cuộc sống thuận tiện và chất lượng.

Có một số địa điểm xa xôi, xung quanh không có doanh nghiệp nhưng có diện tích đất trống lớn, những nơi này rất thích hợp để cải tiến, môi trường tự nhiên tốt, giá cả cũng thích hợp. Hơn nữa cải thiện một số đoạn đường giao thông cơ bản, chỉ cân có đường chính thuận lợi cho việc di chuyển, không cần quá phụ thuộc vào giao thông công cộng.

Thậm chí có những nơi xa xôi rộng lớn hơn nhưng cách núi và nguồn nước tự nhiên rất gần, đồng thời khu vực này nằm rất xa thành thị, những nơi này lại rất thích hợp cho mô hình nhà biệt thự cung cấp cho người giàu muốn sống biệt lập, yên tĩnh, nhà ở chất lượng cao, diện tích lớn.

Còn có một nơi đặc biệt, gân các doanh nghiệp kinh doanh khá đặc biệt, không phải ngành sản xuất, đều là những ngành công nghiệp cao của tương lai.

Những nơi này, rất thích hợp xây dựng một số nhà cao tầng, tòa nhà văn phòng cho thuê là sự mở rộng của các khu văn phòng tương lai.

Đồng thời khu vực nơi ở gần đây có thể ưu tiên làm thành mô hình mà giới thượng lưu thích, sàn phẳng.

Có một loại nhà chủ yếu rất phổ biến là nhà cỏ bốn lá sàn phẳng lớn, là trên một sàn phẳng bê tông lớn có hình vuông hoặc chữ nhật gồm bốn góc, mỗi góc có một phòng ngủ, bình thường bản chuẩn có hai - ba phòng vệ sinh, mục đích chính là mỗi người một phòng đều có thể duy trì sự riêng tư với nhau, không bị người khác làm phiền.
 
Chương 163


Thêm một loại nhà khác là loại nhà ngang, ý chỉ toàn bộ chiều rộng căn phòng khá lớn, có thể nhận được tối đa ánh sáng mặt trời từ hướng Nam chiếu vào, phòng khách của loại nhà này sẽ nhận được ánh sáng vô cùng tốt, vô cùng phóng khoáng và khí phái, đồng thời thường thiết kế một cửa sổ sát đất cực lớn, từ bên trong nhìn ra trọn vẹn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Hứa Bối Đóa kiểm kê rõ ràng đâu ra đó, Lục Hoài Ninh ghi lại những suy nghĩ ý tưởng kỳ lạ của cô vào vở, cẩn thận suy ngẫm về nó, thực sự rất hợp lý...

Mỗi một loại mô hình phù hợp với một nhóm người khác nhau, nhu cầu của họ cũng khác nhau.

Nhà đối với mỗi người thật ra đều có ý nghĩa khác nhau.

Đối với một số người mà nói, nhà là nhu cầu thiết yếu, có người lại nói, nhà là nơi nâng cao chất lượng cuộc sống.

Một số người khác lại quan niệm nhà là một nơi ở đơn giản, quanh năm hai người mỗi ngày được ăn ba bữa, đã là một loại hạnh phúc giản đơn.

Cũng có người nói, nhà là bằng chứng chứng minh chỗ đứng trong xã hội...

Có một bộ phận người cho rằng nhà là khoản đầu tư, là cách tiết kiệm chống lại sự lạm phát.

Bất kể như thế nào, mỗi một người đều mang hy vọng mua một ngôi nhà với ý niệm của riêng họ.

Có ngôi nhà của mình, ở trong này đắm chìm vào cuộc sống vui vẻ, chắn gió che mưa...

Ở Tỉnh có một số bất động sản đã trong quá trình mở rộng, hiện nay có một số nhà phát triển tên tuổi không lớn như Lục Hoài Ninh, nhưng bọn họ luôn hăng say ở thị trường Tỉnh cho nên cũng có nguồn khách nhất định.

Những mảnh đất đã được mua ít nhiều cũng có một số khu đất tốt và đưa ra các sản phẩm gần đạt tiêu chuẩn, Hứa Bối Đóa đi xem phần lớn thiết kế sản phẩm còn tương đối cũ, nhưng bây giờ nhà như vậy đầu tư lên cũng còn có giá trị.

Thế nên mỗi cuối tuần Hứa Bối Đóa đều đi dạo, cuối cùng cô thật sự đã chọn được bốn, năm căn.

Năm nay nhà nước bắt đầu mở rộng thương mại hóa nhà ở từ khắp các nơi, cho nên xuất hiện số lượng lớn nhà phát triển mua đất xây dựng bất động sản, những tòa nhà này thoáng chốc nổi lên như nấm sau mưa.

Nhưng dân cư không thể mua nhà thanh toán tiền một lần đầy đủ, giá nhà còn khá đắt, ở thời đại này thanh toán một lần đối với những người bình thường còn đang vật lộn với cơm áo gạo tiền thì áp lực vô cùng lớn, cho nên ngân hàng cũng đã ban hành các chính sách thích hợp để hưởng ứng lời kêu gọi của nhà nước với đủ loại hình cho vay.

Tiền cọc được đặt ở mức khá thấp, tổng số tiền cho vay cũng không nhiều, lãi cũng tương đối dễ chịu.

Hứa Bối Đóa liên tiếp đóng tiền vốn, tiền vay mua một lúc bốn, năm căn...

Số tiền trả lãi vay thế chấp hàng tháng lên đến vài trăm.

Đối với Hứa Bối Đóa bây giờ mà nói, chuyện vay này thoạt nhìn trông có vẻ như nói đùa.

Nhưng đối với những năm 1990. nếu người khác biết cô mỗi tháng đều có khoản lãi vài trăm tệ phải trả, sẽ cảm thấy đây là một khoản nợ khổng lồ. Rất nhiều người phải mất một năm mới có thể kiếm được vài trăm tệ tiên lương, nếu tháng nào bị chậm lương sẽ đói, làm sao dám vác thêm khoản nợ lớn này.

Tại trường Đại học đương nhiên cũng có người theo đuổi Hứa Bối Đóa, cô phát hiện liền tìm cách từ chối phải nói là...

"Em nợ rất nhiều tiền, nếu như anh đồng ý làm bạn trai, anh có giúp em trả nợ không?”

Đối phương chưa gì đã sợ hãi bỏ chạy trối chất...

"Vậy sao nói là thích người ta... haizz.”

“Haha”
 
Chương 164


Sinh viên Đại học đương nhiên cũng được nghỉ lễ Quốc Khánh, Hứa Bối Đóa chưa biết nên làm gì thì Lục Chức Nghệ đã liên hệ với cô.

Lễ Quốc Khánh này, cô muốn đi đến thôn Lan Thủy để xem một chút.

Cô là giảng viên Đại học, mấy năm nay chủ đề nghiên cứu của cô là một số văn hóa vùng nông thôn của Tỉnh, trong đó thôn Lan Thủy là nơi khảo sát quan trọng.

Đúng lúc Hứa Bối Đóa có dịp về Huyện một chuyến thăm quê hương...

Trên đường về cùng nhau, Hứa Bối Đóa không nhịn được mà tò mò hỏi cô:

"Con luôn cảm thấy rất kỳ lạ, thôn Lan Thủy bình thường như vậy, hơn nữa là một Huyện xa xôi bên trong lại đơn giản không có gì đặc sắc, cô làm sao đối với thôn Lan Thủy lại có hứng thú như vậy?"

Trong ấn tượng của Hứa Bối Đóa, thôn Lan Thủy không có gì đặc biệt, nó chỉ là có một vị trí khá tốt, đường chính cách trung tâm Huyện khá gân, đường lên quốc lộ cũng khá thuận tiện, nhưng ngoài những điều đó ra, thôn này cũng không có chỗ nào làm cho người ta nhìn ra được có di sản văn hóa đặc thù gì...

Trước đây Hứa Bối Đóa gặp qua rất nhiều thôn xin đăng ký di sản, bọn họ đều có một số nghề đặc thù riêng biệt, ví dụ như thêu dệt truyền thống, cắt giấy, v. v.

Thôn Lan Thủy có một thứ giá trị và đáng khen ngợi nhất là kiến trúc nhà thờ tổ khí phái do Hứa Bối Đóa thiết kế và xây dựng lại, cũng không có sự cầu kỳ của phong tục tập quán cổ điển gì

Mặc dù lúc trước khi cô đến thôn Lan Thủy, đã từng nói với mọi người rằng cô muốn dựa vào thôn Lan Thủy làm bản mẫu nghiên cứu, viết vào trong luận văn Đại học, nhưng việc này Hứa Bối Đóa luôn cho rằng chỉ là ở trước mặt người dân thôn Lan Thủy nói bừa, không phải thật.

Đường về đến Huyện vẫn còn xa...

Cô Lục Chức Nghệ suy tư, hoài niệm như ùa về...

"Thật sự, lúc cô còn trẻ đã từng đi đến thôn Lan Thủy."

Nam đó khi lên Đại học, cô từng quen một chàng trai...

"Địa vị xã hội của cô và anh ta chênh lệch rất lớn, anh ấy chỉ là một người làm thuê bình thường trong thôn, trong khi người ta xem cô là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lục, là sinh viên Đại học kiêu ngao.

"Anh ấy chính là người của thôn Lan Thủy."

Hứa Bối Đóa nghe được điều này quả nhiên kinh ngạc, cô nhớ lại dường như đã nghe lời này ở đâu đó...... hóa ra cô chính là người phụ nữ ở thôn Lan Thủy không ai dám nhắc đến, cô gái trẻ năm đó bị xua đuổi, cô chính là bạn gái của bác Năm.

Lục Chức Nghệ kể tiếp:

"Thực ra hãy nghĩ xem cô và anh ấy tại sao đến với nhau, mối duyên này cũng rất thú vị. Nhà của cô có rất nhiều trưởng bối mắc chứng kiểm soát rất nặng, sau khi cô lên Đại học mới cảm thấy được tự do tự tại."

"Lúc gặp anh ấy cô cảm thấy người này rõ ràng xuất thân thấp hơn cô, địa vị xã hội cũng thấp hơn cô, thậm chí anh ấy không học nhiều, trình độ văn hóa cũng không cao, nhưng người đàn ông này cứ như mặt trời nhỏ, mỗi ngày đều sống rất nhiệt huyết, mang cho cô rất nhiều hy vọng cháy bỏng."

"Đương nhiên cô cũng biết, cô và anh ấy không thể đi đến kết hôn, sự ngăn cản từ gia đình, sự đàm tiếu từ những người xung quanh, cho nên cô cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là cô muốn thả mình tận hưởng đoạn tình cảm nồng nhiệt đó "

"Nhưng anh ấy lại tưởng thật, muốn dẫn cô đến nơi đầu tiên của mình, nói là nơi anh ấy sinh ra, thôn Lan Thủy, nơi đó có người thân, có tất cả mọi thứ mà anh ấy tự hào, có ánh nắng và dòng suối tuổi thơ, anh ấy lớn lên ở đó, nơi nhuộm màu bởi tự do và hạnh phúc.…

"Nhưng khi cô thực sự đi đến gặp mặt họ hàng và bạn bè của anh ta, nhìn thấy những người khác trong thôn, cô mới biết, không ngờ cuộc sống nơi thôn quê yên bình hoài niệm này lại có nhiều điều hiểm ác đáng sợ như vậy. Cô biết bọn họ đang diễn kịch cho cô xem, nhưng cô lúc đó vẫn cảm thấy ngôi thôn này là thế giới mà cô trước nay chưa từng trải qua, những tưởng đó là nơi đơn giản và xinh đẹp, nhưng ở thôn này, cô hình như nhìn thấy sự đa dạng và phức tạp của lòng người, bọn họ không hề tử tế, thậm chí hay tranh cãi, lòng đầy mưu mô toan tính."
 
Chương 165


"Cho nên lúc đó cô không hẳn rời đi là bị họ diễn kịch xua đuổi, mà cô hoàn toàn nhận ra, cô và anh ấy không thể là người cùng một thế giới, loại tự do mà cô muốn không thể nào đến từ thôn Lan Thủy, cô thực sự đã lùi bước, cô sợ, đó là thế giới cô không nên nhuốm vào."

"Anh ấy lúc đó cũng dường như hiểu, cho nên không cưỡng cầu, cũng không yêu câu cô ở lại, chỉ là hy vọng cô nhanh chóng rời khỏi nơi này và tình cảm của hai người bị gián đoạn từ đó, anh ấy tiếp tục ở lại trong thôn chăm sóc ba của mình..."

Hứa Bối Đóa nghe thấy rất buồn, cô biết, năm đó bác Năm chắc chắn cũng hiểu bản thân đơn giản và người bạn gái thông minh không phải cùng một loại người, sự nghèo khổ của bác ấy không thể liên lụy đến người mình thương, cho nên bác ấy không mong cầu gì thêm, chỉ là tiễn người con gái ấy đi trong âm thầm, sau đó ở lại thôn hoàn thành việc mà bản thân nên làm...

Tình cảm của hai người trẻ năm đó phải dừng lại như vậy, kết thúc một cách tự nhiên...

"Đã trải qua nhiều năm như vậy, tại sao cô lại muốn quay về thôn Lan Thủy?”

Cô Chức Nghệ tiếp tục nói:

"Năm đó sau khi từ thôn Lan Thủy quay vê, cô cảm thấy rất sợ, cô nghĩ sự tự do mà cô theo đuổi có phải là giả dối, ba mẹ cô cho cô xuất thân cao quý, sinh ra đã có thể sống cuộc sống của một đại tiểu thư được nuông chiều, cô có phải nên hài lòng với sự sắp xếp của bọn họ, thuận theo mọi thứ!?"

"Cô đến thăm thế giới hiện thực tối tăm này, mới phát hiện hoàn cảnh của mình vốn dĩ đẹp biết bao nhiêu."

"Cho nên năm đó cô đã thỏa hiệp, cô không tiếp tục theo đuổi tự do mơ hồ nữa mà chấp nhận hôn nhân do ba mẹ và anh trai sắp xếp cho cô, gả cho một người đàn ông không có tình cảm, nghiêm túc nỗ lực đóng vai một người mẹ kế."

"Chồng cũ của cô rất giàu, anh ta là người có quyền lực trong giới kinh doanh, kiếm được rất nhiều tiền, bên ngoài là người mà đối phương nhìn thất liền ngưỡng mộ. Nhưng cô cũng không tệ, cô trước đây luôn nghĩ đến việc bản thân ngang hàng với anh ta, nhưng sau này những suy nghĩ đó đều rất nực cười, vì từ trước đến nay anh ấy chưa bao giờ đối xử với cô bình đẳng."

"Trong mắt của anh ta, đàn ông là ở bên ngoài kiếm tiên, phụ nữ không được lộ diện, nên ở trong nhà làm người vợ truyền thống, hơn nữa còn phải sinh con trai."

"Nhưng cô năm đó là sinh viên đã vào Đại học, làm sao dễ bị khuất phục trước những lời tẩy não này? Những suy nghĩ đó trong mắt cô vô cùng xấu, anh ấy chính là loại người cô ghét nhất trên thế gian này. Vậy mà, dù quan điểm không phù hợp với cô, nhưng vì cuộc hôn nhân sắp đặt này cô không còn cách nào khác, cô lúc đó giống như rơi vào trong một đầm lầy không thể thoát ra được, bắt đầu một đoạn thời gian đau khổ kéo đài, thường xuyên say rượu, nhưng cô vẫn không biết mình nên làm sao để chạy trốn khỏi xiang xích này."

Hứa Bối Đóa nghe được mấy lời này thật sự thấy đau xót thay, thời gian này Lục Hoài Ninh trải qua nhiều năm khó khăn, sự đau lòng của anh cũng khó có thể bày tỏ được...

Lúc nhỏ mẹ của Lục Hoài Ninh mất sớm, những người khác trong gia đình không thích anh, cũng không coi trọng anh ấy, chỉ có cô anh, Lục Chức Nghệ là thường xuyên đến thăm anh, hai người họ dường như đồng cảm với nhau.

Cô thân thiết giống như mẹ của anh ấy vậy...

Mãi đến sau này có một ngày, cô cuối cùng cũng mang những vết thương trong lòng can đảm đứng lên phá bỏ xiềng xích giam cầm, cô nói với tất cả mọi người rằng cô muốn ly hôn!

Quyết định này tất nhiên gặp phải sự phản đối của Lục Gia, vì họ cho rằng chuyện ly hôn đối với một người phụ nữ và cả dòng họ của cô là một sỉ nhục rất lớn, nhưng bọn họ không người nào nghĩ đến cô có được hạnh phúc hay không...
 
Chương 166


Vì ngăn cản cô ly hôn, ngược lại nhà họ Lục tìm rất nhiều cách, ngay cả giam cô lại..., cô chắc chắn đã rất đau lòng, thật khó có thể chấp nhận được rằng, người đưa cô đến với sự đau khổ và khó khăn nhất thời gian qua lại thật sự đến từ những người thân nhất của mình, nay họ lại là những người ngăn cản cô nhảy ra khỏi giam cầm khổ đau đó...

Nhưng tâm ý của cô đã quyết định, cuối cùng cô đã thành công đánh bại mọi người, hoan nghênh người phụ nữ cứng rắn, can đảm đến với cuộc sống tự do mới...

"Quay về thăm thôn, không hẳn là vì nhớ nhung khoảng thời gian ngây ngô hồn nhiên đã qua, không còn thấy núi là núi, trãi qua nhiều chuyện như vậy, nay nhìn thấy núi không đơn giản chỉ là thấy núi, bây giờ là cuộc sống hoàn toàn mới, an nhiên đặt chân đến nơi mà năm đó cô sợ."

"Lần này cô muốn tổ chức một cuộc triển lãm, chủ đề là dòng sông, mặt trời và dòng chảy của cuộc sống."

"Giống như cảm giác mà người đó đã mang lại cho cô ngày ấy, sự tự do trong êm ả nhưng đã dọa cô sợ hãi bỏ chạy khỏi thôn năm nào..."

Hứa Bối Đóa đương nhiên ủng hộ.

Không chỉ cô mà còn tất cả người dân trong thôn.

Trưởng thôn lần này nhìn thấy nhóm người cùng nhau kéo đến thôn, còn nói muốn nghiên cứu phong tục tập quán, hơn nữa còn cho thôn mình lên kế hoạch tổ chức triển lãm văn hóa cỡ lớn, nét mặt của thôn trưởng sớm đã co rúm lại vì uy nghiêm mà ráng nhịn cười...

Tổ tiên ơi, liệt tổ liệt tông ơi, ông trời ơi mở mắt mà xem.

Thôn Lan Thủy cuối cùng cũng có ngày thịnh vượng.

Triển lãm lớn rất nhanh đã chuẩn bị xong.

Vị trí địa lý của thôn Lan Thủy rất tốt, cách Huyện khá gần, nghe nói ở đây tổ chức triển lãm văn hóa lớn nên ngay cả lãnh đạo sở văn hóa của Huyện cũng không khỏi bất ngờ, chỉ tổ chức duy nhất lần này, học sinh sinh viên trong trường đều có thể đến tham gia, nhiều công nhân viên chức của Huyện cũng tò mò đến tham quan.

Trong đám học trò, học sinh ở thôn Lan Thủy lại càng vui hơn, chúng hớn hở giới thiệu thôn của mình với các bạn học, trông rất tự hào... Dòng sông chảy bên cạnh thôn tượng trưng cho hy vọng sống không bao giờ dừng lại.

Rất nhiều người không phải lần đầu tiên nghe tên thôn Lan Thủy, ở Huyện, thôn Lan Thủy sớm đã nổi tiếng vì trứng ở đây rất ngon, giá cả cũng rất hợp lý.

Hứa Bối Đóa lại lần nữa nhìn kỹ thôn mình, đột nhiên phát hiện có một mảnh đất hoang rất lớn nằm ngay cạnh núi và sông, mảnh đất này không có cách nào trồng trọt, mặc dù bằng phẳng, nhưng cách đồng ruộng của các hộ gia đình cũng rất xa, người trong thôn không muốn xây nhà ở đây cho nên bỏ trống, xem ra hiện tại không có bất cứ tác dụng gì.

Hứa Bối Đóa chen vào trong nhóm người nhộn nhịp với mấy hoạt động đang diễn ra, đột nhiên kéo tay áo của Lục Hoài Ninh dẫn anh đến khu đất trống đó.

"Anh Lục, anh xem nơi này, không phải rất hợp để làm biệt thự sao?"

Biệt thự lớn thường nằm cách xa khu vực sầm uất một chút, trong khi đó mảnh đất trống này khá lớn, môi trường tự nhiên xung quanh lại cực kỳ tốt, tâm nhìn rất rộng lớn, không có ô nhiễm ánh sáng, đúng là một nơi lý tưởng.

Phong cảnh non nước hữu tình, yên tĩnh, bên trong thôn không mấy ồn ào và ánh sáng thành thị cũng không chiếu tới, nơi này lại không xa cách với không gian náo nhiệt ngoài kia, hoàn toàn không bất tiện trong cuộc sống.

Tưởng tượng xem một căn biệt thự được xây ở nơi này... hoàn hảo, thật sự hoàn hảo... 

Thôn Lan Thủy nổi tiếng ở Huyện.

Đánh nhanh thắng nhanh, nói làm là làm, việc chuẩn bị xây biệt thự trong thôn cũng đã lương thượng với trưởng thôn.

Thông qua mấy cấp lãnh đạo, cuối cùng may mắn mua được mảnh đất với giá cả hợp lý,

Rất nhanh tin này lan truyền ra ngoài, thôn Lan Thủy này là mảnh đất phong thủy được bao quanh bởi núi non và sông suối, điều kiện đất tốt, môi trường xung quanh quá lý tưởng, có cá có tôm, còn có nhà nông ruộng vườn làm bạn, hằng ngày có thể cảm nhận cuộc sống nông thôn yên bình, đặc biệt thôn này chuẩn bị xây khu biệt thự mới.
 
Chương 167


Cái gọi là biệt thự, người bình thường nghe thấy đều thở dài, doanh số những bất động sản như thế này ở Tỉnh cũng không tốt, suy cho cùng có quá ít người có đủ khả năng chi trả.

Không chỉ như vậy, biệt thự thường được xây ở nơi cách xa khu đô thị, cuộc sống diễn ra không mấy tiện lợi, nếu một người mỗi ngày đều cần đi đến nơi làm việc cố định thì sẽ vô cùng bất tiện.

Nhà như này thường diện tích rất lớn, có hoa viên trang trí, lại tốn thêm thời gian và công sức thậm chí tiền bạc để thuê người chăm sóc.

Quan trọng nhất là chi phí để trang hoàng biệt thự cũng rất cao, khác với tòa nhà xây dựng trong khu dân cư trong thành phố, hệ thống cấp thoát nước trong biệt thự phải được xử lý riêng, giá thành rất cao.

Tóm lại là tiêu tiên từ mọi mặt, tốn thời gian, tốn công sức, vượt xa những gì một người bình thường trong cuộc sống có thể mua được.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên là mô hình xây dựng này rất khan hiếm ở Huyện nên bấy lâu nay không ai quan tâm đến, vậy mà nay lại được rất nhiều người ưa chuộng, ào ào đến hỏi thăm kế hoạch xây dựng khu nhà ở biệt thự này.

Hứa Bối Đóa không nén nổi cảm xúc: "Bất kể thế giới nào, bất kể nơi đâu, đều không thiếu người giàu có."

Từ sau khi cải cách mở cửa, không ít người đã từ bỏ nơi làm việc ban đầu, trực tiếp lao vào kinh doanh, gần đây cũng trở nên phát đạt.

Cũng có không ít người đi tìm kiếm mục tiêu bên ngoài, may mắn nắm bắt được cơ hội của thời đại này liên trở nên giàu có, trực tiếp trở thành ông chủ lớn, chuẩn bị mua cho mình căn nhà lớn trong Huyện, nhưng thường họ sẽ chọn cách tự xây nhà của mình ở thôn, chưa nghĩ qua còn có nhà phát triển sẵn sàng đầu tư trực tiếp đưa ra thị trường hàng loạt mẫu nhà có chất lượng, nhất định tốt hơn ngôi nhà tự xây ở quê.

Tóm lại sau khi nghe nói sự việc này, không ít ông chủ lớn, nhỏ ở vùng khác cũng ào ào tìm cớ vê quê một chuyến, đến quan sát mảnh đất này.

Chuyện này là khá đơn giản, hai người không cần bận tâm nhiều.

Sau khi về Tỉnh, Hứa Bối Đóa đột nhiên có linh cảm mới. Các thành phố mọc lên, rất nhiều đất nông nghiệp xung quanh thôn ban đầu đã không còn thích hợp cày cấy, cuộc sống của nông dân ngày càng tệ hơn.

Trong đó khu ổ chuột trong thành phố bị tổn thất nhiều nhất, ban đầu họ dựa vào thức thời để sống, bây giờ không còn cách nào khác đành phải dựng sạp hàng nhỏ trong các hang cùng ngõ hẻm, để sống qua ngày.

Môi trường sống trong khu ổ chuột rất kém, khác xa như người dân sống ở khu vực nông thôn, ai cũng đều có nhà và đồng ruộng của mình.

Khu ổ chuột giống một xóm nghèo, mỗi hộ gia đình sống bên trong ngôi nhà nhỏ, chật kín, đương nhiên không có ruộng đất của mình, đường phố cũng rất hỗn loạn, dơ bẩn, người qua đường khi đi ngang qua những đoạn đường phố chật hẹp có thể ngửi thấy mùi hôi, từ rác, từ ẩm thấp, từ cái nghèo...

Rất nhiều người không chịu bán nhà rời đi, vì cũng không biết đi đâu mà tiền đâu mà đi, ngôi nhà cũ nát đến mức gạch tường hờ hững xém chừng sắp rơi ra, thậm chí đi ở dưới sẽ bị lớp vỏ tường rơi trúng.

Bên trong những khu 6 chuột lỗi thời này, chỉ cần có người trúng số hay may mắn tìm được việc đổi đời, tuyệt đối thê sẽ rời khỏi đây không quay lại, nghĩ đủ mọi cách cũng muốn bán đi ngôi nhà cũ nát trong tay mình không cần nghĩ ngợi gì nữa... những đâu có dễ như vậy, đời không như mơ.

Hứa Bối Đóa hỏi thăm vài ngày, lại đưa ra một quyết định khiến Lục Hoài Ninh kinh ngạc muốn bật ngửa.

"Tôi muốn thu mua lô nhà cũ trong khu ổ chuột."

Vì những lý do trên, giá cả của những ngôi nhà này không hề đắc, thậm chí có người sớm thoát ra khỏi nó, giá bán vô cùng thấp.

Dau vậy, những ngôi nhà này trong thị trường không có ai quan tâm, ai cũng không sẵn lòng tiêu tiền đi mua những ngôi nhà lộn xộn dơ bẩn như vậy, ai cũng muốn một ngôi nhà chất lượng để sống.
 
Chương 168


Đa số cuộc sống dân cư trong khu 6 chuột đều nghèo khổ, họ chỉ cần một ngôi nhà để tránh mưa gió, nếu không phải gặp trường hợp khẩn cấp, hoặc lý do may mắn đặc biệt nào đó, thường cũng sẽ không suy nghĩ đến việc bán nhà.

Vì vậy người có thể bán nhà, căn bản đã treo giá nhà ở mức thấp nhất, nếu như bằng lòng thương lượng, giá cả có thể thấp hơn, vì những người mà muốn bán thì hầu như đều cần tiền vội.

Hứa Bối Đóa rất bình tĩnh, đã hỏi thăm nhiều về khu ổ chuột, nói chuyện một chút, giá cả trở nên cực kỳ hợp lý.

Như vậy cô đã mua số lượng lớn ngôi nhà bán gấp trong khu đó.

Và kế hoạch mua lại còn rất dài, mua được một nhà, cô sẽ nói rầm rộ với những người hàng xóm, bây giờ công ty của họ thu mua những ngôi nhà này, nếu có người cần tiền gấp muốn bán nhà, thì có thể liên hệ với công ty họ.

Và chiêu bài là đánh vào tất cả các nhà phát triển nổi tiếng hiện nay bên trong Tỉnh, đương nhiên nghe thấy cái tên này sẽ không có ai có chút nghi ngờ.

Việc nhà phát triển mua nhiều ngôi nhà nhỏ là bình thường, người dân cho rằng nhất định là công ty thống nhất sắp xếp thu mua lại những nhà này, sau đó có thể sẽ cho thuê hoặc dùng làm các loại kinh doanh nhỏ khác.

Đương nhiên sau một thời gian dài, chỉ cần có người dân cần dùng tiền, muốn bán ngôi trong tay, thì trước tiên phải liên hệ người trên danh thϊếp, biết người này đến từ các nhà phát triển, nhất định họ sẽ tin không có rủi ro gì.

Như vậy, trong tay Hứa Bối Đóa sẽ có được số lượng lớn nhà bên trong khu 6 chuột với giá thấp.

Nhà mua lại chỗ khu ổ chuột có một đặc điểm, đó chính là cách trung tâm thành phố không xa, hoặc, Hứa Bối Đóa đã từng quan sát qua, nhận thấy có thể nơi gần đó sẽ có tàu điện ngầm, nói chung vị trí tổng quan rất ổn.

Lục Hoài Ninh ban đầu không hiểu ý định này của Hứa Bối Đóa là gì.

Bởi vì những ngôi nhà này phần lớn đều không ra làm sao, không có chất lượng, càng không thể sống.

Nhưng khi Hứa Bối Đóa mua càng ngày càng nhiều căn, Lục Hoài Ninh dường như hiểu được. Anh ấy nhìn vào khu vực trên bản đồ, dần dần hiểu được dụng ý của Hứa Bối Đóa.

Nếu như bên trong thành phố tương lai thật sự có thể xây dựng tàu điện ngầm gần những ngôi nhà này và phát triển đường lộ lớn, thì khu dân cư thương mại và tòa nhà văn phòng gần đó nhất định sẽ nổi lên như diều gặp gió.

Những nơi này nhất định sẽ sầm uất và sẽ ảnh hưởng đến giao diện thành phố toàn khu vực. Chỉ cần khu vực xung quanh phát triển lên, cho dù là cho thuê hay là làm kinh doanh, vị trí đều rất đẹp, lượng người qua lại đông đúc.

Chỉ cần phát triển thời gian dài...

Cũng may là hiện tại vài hạng mục trong Huyện đã hoàn thành thanh toán, nguồn vốn khá dồi dào.

Cũng có thể coi là khoản đầu tư dài hạn, suy cho cùng nếu muốn mua một mảnh đất mình thích, giá phải trả là rất cao, thay vào đó mua lại căn nhà đổ nát không ai muốn với giá cực thấp nhưng đương nhiên vẫn có giá trị về mặt vị trí địa lý, sau này mặt sức sửa sang đủ loại hình thức...

Sự phát triển của thành phố là rất nhanh, các nhà phát triển cũng đổi mới từng ngày.

Trước đây Lục Gia thống trị lĩnh vực một thời vậy mà tuyên bố phá sản sau khi đầu tư liên tục, dùng nhiều phương pháp để khắc phục và bán bớt tài sản của mình nhưng đều bất lực, tiền thua lỗ quá lớn, khoản vay ngân hàng cũng không trả nổi dẫn đến nợ xấu.

Lục Hoài Ninh thử liên lạc với gia đình nhưng vì trốn nợ, bọn họ gần như dành cả ngày đêm để trốn nợ, dọn đến nơi khác.

Xem như hoàn toàn cắt đứt với Lục Hoài Ninh.

Không có ai sẵn sàng thừa nhận thất bại, cũng không có ai mạnh mẽ thừa nhận những năm tháng lẫy lừng cố gắng của bản thân là sai lâm.

Hứa Bối Đóa có chút lo lắng cho Lục Hoài Ninh, nhưng ai mà ngờ, người liên quan lại khá bình tĩnh.

“Tôi không sao."

"Dù sao cũng đoán được sẽ có kết quả như vậy."

"Lúc tôi được sinh ra đã bị bọn họ bỏ rơi rồi..."

"Không buồn dù chỉ một chút..."
 
Chương 169


Cho dù nói như vậy, nhưng tâm tình của anh vẫn canh cánh chút gì đó khó nói nên lời...

May mắn thay, có một tin tốt!

Cuối năm 199, rộ tin sốt dẻo trong Tỉnh.

Một tuyến tàu điện ngầm Bắc - Nam sẽ được xây dựng trên tuyến đường huyết mạch của Thành phố.

Có hơn hai mươi ga tàu điện được thiết lập dọc đường đi.

Trong đó mỗi trạm ghé qua một Huyện nhỏ, lập tức các hoạt động thu hồi đất và phá dỡ sắp bắt đầu.

Hứa Bối Đóa hiện nay là chủ sở hữu các tài sản lớn nhỏ trong Huyện, gần như nắm 80% nhà trên con đường này.

Lần này kế hoạch xây dựng tàu điện ngầm được toàn Tỉnh hưởng ứng theo lời kêu gọi của nhà nước, tuyến tàu điện ngầm đầu tiên ở thành phố nhanh chóng được phê duyệt và khởi công, có ý nghĩa chiến lược quan trọng, chỉ có thể thành công, không được thất bại.

Việc thu hồi đất đang tiến hành rất nhanh chóng.

Đối với số ít dân cư mà nói, yêu cầu bồi thường số tiền cao không khó. Tuy nhiên lúc thu hoạch đất, người phụ trách việc thu hoạch cũng phát hiện bên trong thôn nhỏ này lại có rất nhiều nhà có cùng chung một người chủ.

Việc trưng thu quy mô lớn như vậy rất dễ xử lý, miễn là bồi thường đầy đủ.

Không ngờ vậy mà dựa vào chuyện này lại kiếm được một số tiền.

Với số tiền lớn này, Hứa Bối Đóa tận dụng cơ hội kinh doanh nhanh chóng mua vài mảnh đất bên cạnh các ga tàu điện ngầm.

Ngay sau đó, chính quyền thành phố gấp rút xây dựng tàu điện ngầm, đồng thời bên cạnh những tòa nhà vững chắc cao chọc trời chớp lấy thời cơ tranh thủ mọc lên.

Những tòa nhà này hướng đến mô hình văn phòng thương mại, trông rất phong cách, bức tường kính được dùng ở mặt tiền, trông rất sang trọng, cả khu vực tăng thêm không ít sự hiện đại hóa cho Tỉnh này.

Đương nhiên cũng trở thành hạng mục xây dựng trọng điểm của Tỉnh. Hứa Bối Đóa không ngờ rằng mình từng là một nhân viên làm việc nhỏ nhoi trong văn phòng ở một trong những tòa nhà như thế này, thế mà bây giờ lại là chủ sở hữu của cả một tòa nhà.

Người dân đến và đi, không có ai không quay đầu ngước nhìn những kiến trúc đồ sộ này.

Nó là đường chân trời của thành phố. Đại diện cho sự phát triển.

Hứa Bối Đóa tự hào ngẩng đầu, chỉ tay về những tòa nhà văn phòng này:

"Một tòa, Hai tòa...

"Tòa nhà này là của tôi, tòa nhà kia cũng là của tôi."

Mọi người kinh ngạc với tốc độ phát triển của Tỉnh càng ngày càng nhanh, không chỉ xây dựng tàu điện ngầm, các doanh nghiệp cũng mọc lên như nấm, khu nhà máy, tòa nhà văn phòng,...

Các cao ốc chọc trời cũng hăng hái mọc lên như nấm sau mưa, cần trục tháp có mặt khắp nơi trong thành.

Khu dân cư cao cấp hơn cũng xây dựng càng ngày càng nhiều, nhà ở thương mại hóa đã là xu hướng.

Lục Hoài Ninh bây giờ là nhà phát triển bất động sản quy mô lớn toàn Tỉnh, cả ngày tất bật.

Hứa Bối Đóa ở trường chủ yếu là học về quản trị tài chính và kinh tế, trước đây cô sống nhàn rỗi, nhận thức được tiềm năng quan trọng của người có năng lực trong xu hướng thời đại phát triển, cho nên cô càng cố gắng học những thứ khô khan, trang bị cho mình thật nhiều kiến thức, mở đường cho sự phát triển sau này.

Ở thời đại này, kiến thức là thứ rất quan trọng.

Hai người đều bận, thời gian gặp mặt không có nhiều.

Nhưng ít nhất một lần trong tuần, Lục Hoài Ninh nhất định đến tìm Hứa Bối Đóa, cùng nhau ăn cơm nói chuyện.

Người bên cạnh anh cũng càng ngày càng nhiều.

Hai người ngầm hiểu rằng họ thật lòng không có hứng thú đối với những người theo đuổi đầy màu sắc ngoài kia, tất cả đều từ chối thẳng thừng.

Nhưng hai người từ trước đến giờ cũng không bày tỏ gì với nhau, tóm lại chính là mập mờ như vậy, tuần nào họ cũng nhất định phải gặp nhau...
 
Chương 170


Hứa Bối Đóa không phải không nhìn ra mối quan hệ giữa hai người bọn họ có điều bất thường, cũng không phải đoán suy nghĩ trong lòng Lục Hoài Ninh như thế nào, nhưng bây giờ giai đoạn này, cô chỉ có thể nói rằng có cảm tình với đối phương, nhưng không nhất định phải bước vào mối quan hệ yêu đương.

Chuyện yêu đương đối với cô chỉ là chuyện thêu hoa trên gấm trong cuộc sống, cũng không phải mục tiêu trước mắt cô muốn theo đuổi, chưa là một phần quan trọng trong cuộc sống, hiện cô không thể vì chuyện yêu đương này mà ảnh hưởng đến con đường cô đi lên.

Bây giờ Hứa Bối Đóa còn rất nhiều tham vọng phải hoàn thành, Lục Hoài Ninh cũng giống như vậy.

Muốn làm phú bà, tuyệt đối không phải ngồi chờ chiếc bánh ngon từ trên trời rơi xuống, nhất định phải tìm được cơ hội thông qua nỗ lực của bản thân, chăm chỉ không ngừng trau dồi bản thân, không ngừng mở rộng tư duy, mới có khả năng tìm được con đường ăn nên làm ra.

Hơn nữa, Tỉnh nhỏ chỉ là cấp thành phố đô thị kém phát triển, còn lâu mới trở thành đô thị cấp một, cấp hai...

Cho dù là mười năm sau, thông thường các Tỉnh Thành phố nhỏ đất liên cũng vẫn chưa thể phát triển quá cường thịnh, thật sự chỉ có một số thành phố ven biển và tuyến thành phố lớn cấp một mới phát triển nhanh.

Trước khi xuyên sách, Hứa Bối Đóa được sinh ra vào thời kỳ không bắt kịp tốc độ phát triển, giai đoạn phát triển thần tốc đã trôi qua, những người trẻ giống như cô vô cùng khó khăn để thâm nhập vào các thành phố lớn.

Giá nhà đất cao ngất trời xanh ở các thành phố lớn khiến nhiều người trẻ bị loại khỏi cuộc chơi, nhiều người đến thanh phố lớn chỉ có thể lang thang khắp nơi tìm cơ hội kiếm tiên ở đó nhưng trong lòng họ đều biết rằng bản thân không thể lay lắt ở đây mãi được. Chi phí sinh hoạt và tiền thuê nhà quá đắt đỏ, việc mua nhà riêng tất nhiên là chuyện mơ mộng hảo huyền, ngay cả khi họ móc cạn số tiền của cả gia đình cũng không thể, việc này xem như là không thể...

Bây giờ Hứa Bối Đóa nắm nhiều tài nguyên và tiên vốn như vậy, đương nhiên có thể thử ở thành phố lớn, cô không chỉ muốn thâm nhập và phát triển, còn muốn thật sự làm giàu ở đói Khi cân nhắc chuyện này, Lục Hoài Ninh cũng nhận được cuộc điện thoại rất xa từ Tam Á, Đảo Hải Nam, nhà mà hai người từng xem khi đó, bây giờ giấy tờ đã đầy đủ, hơn nữa vẫn còn sẵn rất nhiều căn.

Đã đến lúc quay lại đó một chuyến, xuất phát nhìn ngắm thế giới bên ngoài, mua một số nhà yêu thích.

Hứa Hắc Đậu nhận được tin từ chị Đóa Đóa, tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ chạy đến Tỉnh tìm Hứa Bối Đóa.

Gần đây Hứa Bối Đóa muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đến Thâm Quyến khảo sát, một mặt là chuẩn bị tìm cách nào đó bay đến thành phố phát triển, một mặt khác là muốn dẫn Hứa Hắc Đậu đi mở mang kiến thức, bây giờ cậu đang quản lý công việc kinh doanh ở Huyện rất tốt, rất có tiến bộ, nay cũng nên bước ra thế giới bên ngoài học hỏi một chút...

Khi Hứa Hắc Đậu đến là cuối tuần, Lục Hoài Ninh cũng trùng hợp đến.

Trên con đường chật hẹp, ba con người cùng nhau đi ăn.

Hứa Hắc Đậu nhớ lại lần đầu tiên gặp lão đại cũng là một bữa ăn ba người rất cẩn trọng, cậu lúc đó chỉ lo vùi đầu ăn cơm.

Cậu bây giờ đã không còn là chàng trai quê mùa của năm đó, không còn ngờ nghệch như vậy.

Trở thanh một bóng đèn một trăm watt...

Quan trọng là xem ý chị cậu như thế nào, cậu đành phải làm bóng đèn thêm một thời gian nữa...

Lục Hoài Ninh bây giờ càng ngày càng có khí chất, mọi cử chỉ đều rất tao nhã, cao quý.

Hứa Hắc Đậu nhìn anh bằng ánh mắt thân thiết như người trong gia đình, càng nhìn càng hài lòng.

"Vào dịp Tết nguyên đán vừa rồi, chúng tôi đến Tam Á xem nhà, nhân viên kinh doanh bên đó đã gọi điện cho tôi thông báo giấy tờ đã bàn giao đầy đủ, chúng ta có thể sắp xếp một chuyến công tác đến đó xem lại."

Hứa Hắc Đậu ngầm hiểu, liên tục gật đầu, "Ừm ừm, anh Lục, mọi người đi công tác, thật sự đi công tác...

"Tuyệt đối không phải đi nghỉ dưỡng." "Em hiểu, em đều hiểu." "Em đây sẽ xếp đồ về quê, đợi hai người trở về sau đó gọi em."
 
Chương 171


Hứa Hắc Đậu ra điệu bộ rất biết điều, chuẩn bị nhanh chóng thu dọn đồ chạy đi.

Không ngờ Hứa Bối Đóa kéo cậu lại, nghiêm túc nói: "Không cần về quê, chuyến này em cũng đi cùng.”

Hứa Hắc Đậu ngạc nhiên nhìn chị mình, không dám nhìn anh Lục, vội vàng cúi đầu ăn cơm.

Chuyến đi này có bốn người, bao gồm có hai chị em của Hứa Bối Đóa, Lục Hoài Ninh và tài xế kiêm trợ lý của anh.

Sau khi tới Tam Á, giá nhà bên này đã tăng không ít, nhưng vì đã liên hệ trước đó nên giá tiền vẫn giữ như lúc Tết.

Giấy tờ hoàn thành, nhà cũng được giao, bây giờ có thể lập tức dọn vào ở ngay.

Nếu giấy tờ đã xong thì không còn gì phải chần chừ, Hứa Bối Đóa nhanh chóng ra tay, người dân ở đây mua nhà không nhiều, hầu hết là khách du lịch, họ là người bên ngoài mua nhà nên lãi suất cho vay cũng rất thấp.

Hứa Bối Đóa rất vinh dự, lại gánh thêm khoản vay 30 năm nữa...

Chuyến đi lần này dẫn theo hai trợ lý, nguyên nhân chủ yếu là ngoài đi Hải Nam, sẵn dịp đi công tác xa nhiều ngày như vậy thì nên đến luôn các thành phố lớn ven biển khác để tham quan.

Điểm đầu tất nhiên là bay đến Thâm Quyến, đây là khu vực trọng điểm của đất nước, kinh tế phát triển rất nhanh, dự sẽ có vô số tòa nhà được mọc lên, các nhà đầu tư Tỉnh có nguồn vốn dồi giàu hiện nay đến đây mở rộng lãnh thổ cũng là cách duy nhất.

Không chỉ như vậy, bao gồm rất nhiều thành phố xung quanh cũng là khu vực tiềm năng để phát triển.

Đương nhiên thời điểm hiện tại những nơi phát triển này vẫn còn chưa mạnh mẽ, Hứa Bối Đóa dẫn Lục Hoài Ninh tấn công dứt khoát, mua ngay mấy mảnh đất tốt, sau này nhất định sẽ trở thành khu trung tâm với các tòa cao tầng B, C, D...

Hứa Hắc Đậu đang kinh doanh nhỏ ở Huyện, ngay lập tức cảm thấy bản thân trở nên nhỏ bé trước sự rộng lớn thế giới, cậu trước đây như ếch ngồi đáy giếng, chưa từng thấy thế giới bên ngoài bao la như vậy!

Trong lòng Hứa Hắc Đậu thầm quyết định, nhất định phải nỗ lực hơn nữa, chăm chỉ hơn nữa, không phụ lòng bồi dưỡng của chị Đóa Đóa đối với cậu.

"Doanh nghiệp là linh hồn của thành phố, chỉ có mở rộng các doanh nghiệp khác nhau thì kinh tế của thành phố này mới có đà đi lên nhanh chóng."

"Lao động sẽ đổ về những tụ điểm thành phố này để phát triển sự nghiệp, vì cuộc sống thuận lợi của những nơi này không phải là điều mà cư dân phía Bắc có thể tưởng tượng được, ít nhất vào Mùa Đông họ không cần sưởi ấm."

"Hơn nữa phương tiện công cộng ở thành phố khá tốt, cũng có thể hỗ trợ rất nhiều người sinh sống ở đây với giá thành thấp."

"Số lượng lớn ngành nghề tạo ra số lượng việc làm khổng lồ, số lượng lớn việc làm sẽ mang lại sự thịnh vượng kinh tế của thành phố thông qua thu nhập và tiêu dùng, đời sống người dân cũng cải thiện hơn."

"Nắm bắt được thời đại phát triển nhanh xem như tìm được kho báu!"

Hứa Bối Đóa từ tận đáy lòng khen ngợi, nắm bắt được những giai đoạn kinh tế phát triển này, rất nhiều người can đảm bứt phá, dựa vào sự nỗ lực của bản thân thâm nhập vào thành phố đúng thời cơ.

Trước mắt nỗ lực ở thời điểm này có tác dụng rất lớn, có thể thay đổi đời người, cố gắng trở mình chống lại số phận.

Kết thúc chuyến đi Thâm Quyến, thu hoạch được rất nhiều,

Điểm đến tiếp theo Hứa Bối Đóa chọn dừng chính là chốn phồn hoa thơ mộng Giang Tô - Chiết Giang.

Khu vực này đã rất thịnh vượng từ ngày xưa, là quê hương gạo và cá, thủ phủ của tơ lụa, quan trọng nhất là khoảng cách cửa biển quốc tế, cảng vận chuyển hàng không khá gần, hưởng lấy hào quang của thành phố Thượng Hải nên các thành phố lân cận càng phát triển.

Hứa Bối Đóa thu được rất nhiều từ việc điên cuồng mua sắm hàng hóa, đất đai ở những nơi này, hoặc trực tiếp mua nhà ở từ các nhà phát triển bất động sản đi lên từ địa phương.
 
Chương 172


Ở thời đại này, tiền là thứ giá trị nhất, nếu tất cả số tiền thu được từ hoạt động kinh doanh hàng năm không thể tái đầu tư ngay lập tức, thì rất nhanh tiên ngày sẽ mất giá trị hơn do lạm phát lớn. Số tiền được cất trong ngân hàng mười năm sau có thể sẽ giảm giá trị đến mức không tưởng tượng nổi.

Cho nên ngay cả khi bạn có nhiều tiền trong tay cũng không thể phát triển thời gian dài, Hứa Bối Đóa luôn nhấn mạnh, bắt buộc phải dùng tiên để sinh ra tiền, không thể gửi vào ngân hàng mà không lưu thông sinh lời, thời gian trôi qua bị sự lạm phát ăn mòn, cuối cùng trở thành đống giấy vụn.

Thời đại tốc độ phát triển điên cuồng, chớp mắt là thấy một tòa nhà thì bắt buộc phải dùng quan điểm này để xem xét tài sản.

Tiên có thể được quy đổi chuyển biến thành các loại tài sản khác nhau.

Ở thập niên 90, bất động sản là một lựa chọn tốt.

Lục Hoài Ninh ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, anh biết Hứa Bối Đóa lâu như vậy, đến giờ anh đã dân nhận thức sâu sắc được sự nhạy bén về mọi thứ của Hứa Bối Đóa, toàn bộ đều đúng, cô ấy có thiên phú, có thể nắm bắt được bản chất của sự việc.

Đôi mắt đầy cảm kích và tự hào...

Sau hơn nửa tháng rong ruổi khắp các thành phố lớn, cuối cùng cũng có thể về quê nhà...

Trong Tỉnh cũng đúng lúc truyền đến một tin tốt.

Mảnh đất mà Hứa Bối Đóa mua trước đây dùng làm tòa nhà văn phòng hiện đã hoàn thành.

Bọn họ muốn quay lại tham gia lễ cắt băng khánh thành với tư cách là đại diện các nhà phát triển.

Trước mắt đây là tòa nhà cao nhất trên toàn Tỉnh...

Tại Tỉnh lúc này có tòa nhà chọc trời cao tới sáu mươi tầng đã hoàn thành xuất sắc và chính thức tổ chức lễ cắt băng khánh thành.

Trên sân khấu trải lụa đỏ, ngoài những lãnh đạo quan trọng còn có đại diện các nhà phát triển ngồi tại đây. "Cảm ơn tất cả mọi người đã nỗ lực chăm chỉ xây dựng hoàn thành xuất sắc hai tòa nhà này!"

"Tỉnh chúng ta đang bước vào giai đoạn phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ het. Hôm nay tại đây khánh thành tòa nhà biểu tượng này đánh dấu việc Tỉnh mình chính thức bước vào quá trình hiện đại hóa đô thị."

Phía dưới không ngừng tiếng vỗ tay.

"Hôm nay chúng tôi có mời đại diện các nhà phát triển bất động sản, ông Lục Hoài Ninh, Trưởng ban quản trị xây dựng đô thị mới, tiến hành lễ cắt băng khánh thành, xin nhiệt liệt chào đón"

Tiếng vỗ tay như sấm, các máy chụp hình đều hướng về sân khấu, được phát sóng trên đài truyền hình.

Người dẫn chương trình hào hứng đọc bài thuyết trình trên sân khấu, giới thiệu ông Lục Hoài Ninh...

Hứa Bối Đóa ở dưới sân khấu theo dõi, trong lòng rất vui.

Tòa nhà này là Lục Hoài Ninh phụ trách, vì cô còn phải đi học, ngoài việc đưa ra những ý kiến đề xuất thì chưa tham gia vào công việc cụ thể nào.

Nhưng sau này sẽ khác.

Đợi cô chính thức tốt nghiệp, nhận được bằng Đại học, sẽ là lúc cô thể hiện tài năng của mình lập kế hoạch cho sự nghiệp lâu dài.

Khi đó, cô cũng sẽ đứng trước ống kính thu hút sự chú ý của mọi người và cắt băng khánh thành các tòa nhà cao tầng.

Một mùa Hè trôi qua, tin tức mới truyền đến, trước đây Hứa Bối Đóa mua số lượng lớn nhà khu ổ chuột bị phá bỏ.

Sau khi phá bỏ sẽ bị thu hồi làm đất công nghiệp, các nhà máy xí nghiệp quy mô lớn sẽ được xây dựng tại đây.

Người nhận được bồi thường tất nhiên là Hứa Bối Đóa, cô trực tiếp quyết định cho công ty lấy đất để tiếp tục phát triển, tập trung vào một nơi, tái sản xuất để tái sử dụng...

Tất cả mọi việc diễn ra đều có trật tự,

Hứa Bối Đóa xứng đáng trở thành một phú bà.

Hôm nay Lục Hoài Mình tìm cô ăn cơm, muốn nói gì đó nhưng lại do dự. "Tiểu Hứa, gân đây có rất nhiều người hỏi ước mơ của anh."

"Ờm? Vậy anh trả lời họ thế nào?"

Lục Hoài Ninh dang tay, "Anh không ước mơ gì xa xôi chỉ là bản thứ cứ mãi bị cuốn theo xu hướng phát triển của thời đại."

Hứa Bối Đóa trong lòng nghĩ: " Chậc, thật là làm màu!"
 
Chương 173: Kết Thúc Toàn Văn


Thời gian qua anh đã trở thành nhà phát triển tòa nhà cao nhất Tỉnh, là trưởng ban quản trị trẻ tuổi và có tiếng.

Lục Hoài Ninh cuối đầu, giọng nói dịu dàng:

"Phải nói là anh thật sự có một ước mơ..."

"Anh muốn ăn cơm gia đình, muốn ở bên cạnh một phú bà..."

Hứa Bối Đóa đánh rơi đôi đũa...

Cô gương mặt sững sờ nhìn anh "anh không muốn cố gắng, không có tham vọng nữa à?"

Lục Hoài Ninh gật đầu.

Thành thật nói.

"Anh phát hiện bất kể anh học cái gì hay suy nghĩ rất nhiều về các quyết định của bản thân, thật lòng anh không có tâm nhìn xa..."

"Cho nên anh đang tự hỏi liệu mình có thể kết hôn với một người phụ nữ giàu có và sống một cuộc đời bình thường được hay không! sống tốt mà không cần dùng đến đầu óc để suy tính......."

"Anh biết nhiều thứ nha, anh biết nấu một bữa ăn thịnh soạn, tính tình lại tốt, ngoại hình trông cũng không tệ,...

Lục Hoài Ninh càng nói mặt càng rất nghi hoặc.

Hứa Bối Đóa dường như hiểu ra:

"Anh nói phú bà..., không phải là nói em đó chứ?"

Lục Hoài Ninh thở phào, mỉm cười nhẹ nhõm, ngoan ngoãn gật đầu.

"Không biết... em đó có đồng ý làm bạn gái anh không!?"

Hứa Bối Đóa lúc đầu không nghĩ đến chuyện yêu đương, chỉ là có thiện cảm với Lục Hoài Ninh.

Mắt anh ta sao lại tình cảm thế này, làn da hôm nay trông hấp dẫn như vậy, tính tình lại tốt, làm sao có thể từ chối...

Hứa Bối Đóa nghĩ đơn giản nhưng đúng là quyết định của người có thói quen dựa vào lý trí, trước tiên cứ chấp nhận, chứ lỡ không may bị người khác dành mất nói không chừng sẽ hối hận...

Sau này, lễ cắt băng khánh thành ở các tòa nhà, đại diện nhà phát triển lại xuất hiện một cô gái trẻ.

Lục Hoài Ninh đứng một bên lặng lẽ quan sát, nếu như có người hỏi, anh sẽ hạnh phúc cười và nói:

"Chuyện nhà chúng tôi, tôi nói gì đều không quan trọng, tất cả đều là ý của tiểu Hứa.

Thôn Lan Thủy có không ít người xem tỉ vi, la hét: "Đó không phải là Đóa Đóa và vị hôn phu của cô ấy sao!!!"

Chúc mừng, chúc mừng!

Đương nhiên Hứa Quang Diệu làm nông bên cạnh cũng nhìn thấy, kinh ngạc, đứng hình hồi lâu không tỉnh.

Hứa Bối Đóa đương nhiên không biết những điều này.

Mỗi ngày cô bận rộn với núi việc, một bên phải hoàn thành tốt việc học, một bên phải phát triển sự nghiệp.

Không sao, làm mãi thì cũng có lúc nên nghỉ ngơi, sắp tới cũng có thời gian ở bên cạnh người mình thật lòng yêu.

"Ninh à, mùa Đông này chúng ta nên đi đâu đón Tết?"

Phú bà và bạn trai mãi suy nghĩ...

Bây giờ khắp nơi bọn họ đều có nhà để hưởng một cái Tết ấm áp...

Ngôi nhà thành phố A hằng ngày ngắm biển vàng ươm, hay là nhà ở thành phố B cũng tốt, xung quanh non nước hữu tình, ngôi nhà ở thành phố C cũng không tệ...

Sau này mỗi năm cả hai đều có thể cùng nhau đi tránh rét, đến những nơi ấm áp, sáng cùng nhau tắm nắng, chiều ngồi bên cạnh đón hoàng hôn, chàng nhấp miếng trà, nàng ăn miếng bánh, đôi ba câu chuyện.

Hứa Bối Đóa và Lục Hoài Ninh tay trong tay...

Vào một ngày mùa Đông không nắng...

Nghe tiếng của máy bay đi đến nơi mình muốn đến, cũng là một loại hạnh phúc.......

Kết thúc toàn văn
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top