Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại
Chương 560


“Cháu lớn lên trong tiếng cãi nhau chói tai của ba mẹ, trước giờ ba đều xem thường mẹ, mẹ vẫn hận ba nhưng lại không có can đảm rời đi, hơn nữa phần lớn thời gian bà ấy sẽ nói với cháu rằng bà ấy là vì cháu.

Khi còn bé, cháu cực kì hâm mộ Phùng Học Kiệt, cậu ta có thể được ba ôm ấp, cậu ta đàn dương cầm hay sẽ được ba khích lệ, còn cháu, cho dù cháu được toàn bộ , dù cho kỹ thuật cưỡi ngựa của cháu có đạt giải thì ba chỉ nói một câu: “Không tệ”.

Sau này thì cháu đã hiểu, cháu chỉ là kết quả thông gia của nhà họ Lưu và nhà họ Phùng, hai bên cũng không yêu thương cháu. Sau đó cậu có chuyện, cháu được ngài dẫn theo bên cạnh, được ngài bồi dưỡng, sau đó ngài chỉ định Diệu Nhi làm vị hôn thê của cháu."

Phùng Học Minh quay người, nhìn Lưu Tương Niên: "Cô ấy đi tới nước Anh với cháu, hầu hạ cuộc sống hàng ngày của cháu, lại giống như ba cháu cưới mẹ của cháu, đương nhiên cháu cũng ở cùng một chỗ với cô ấy, ở cùng với cô ấy cũng không gây trở ngại cháu ở cùng với người phụ nữ khác.

Dần dần, cô ấy đã trở thành một người phụ nữ giống mẹ cháu, tâm trạng không ổn định khiến người ta căm ghét đến mức không muốn cư xử nhiều với cô ấy. Đối với cháu thì đây không coi là chuyện, sau đó cháu và cô ấy tách ra ở là tốt rồi.

Cháu là cháu, cô ấy là cô ấy. Mãi đến tận khi cháu gặp Phàn Kỳ, cô ấy đặc biệt như vậy. Hứa Diệu Nhi đi tìm Phàn Kỳ, làm ra nhiều chuyện mất mặt như vậy, cháu không biết là vì sao một người phụ nữ lại có thể không có đầu óc như thế.

Khi đó cháu điên cuồng muốn vứt bỏ Hứa Diệu Nhi. Sau khi vứt bỏ thì sao? Cô ấy cách xa cháu, đồng thời cô ấy cũng qua tại với Phàn Kỳ, cả người cô ấy nhã nhặn, bắt đầu có hào quang. Khi đó cháu mới biết rằng, không phải là cô ấy không tốt, mà bởi vì cô ấy đi cùng với cháu nên mới trở thành đáng vẻ đó."

 

Lưu Tương Niên không biết vì sao lại nói nhiều như vậy? Đàn ông có tiền có mấy người phụ nữ không phải là rất bình thường sao?

Phùng Học Minh ngồi xuống: "Rất buồn cười là cháu nói với Diệu Nhi rằng cháu sẽ thay đổi, nhưng mà sau khi cô ấy ở chung với Liêu Nhã Triết thì cháu lại hơi nhẹ nhõm. Cháu phát hiện là dường như rất khó để bỏ thói quen tìm phụ nữ bên ngoài.

Vì thế nên phụ nữ ở cùng với cháu, trừ khi không có tình cảm với cháu, nếu không thì chắc chắn sẽ chịu tổn thương. Ông và ba cháu đều như vậy, muốn tài hoa có tài hoa, muốn nhan sắc có nhan sắc, phải được giáo dục tốt như Trần Uyển Âm, bà ngoại cháu như vậy, mẹ của cháu cũng như vậy, dì hai của cháu như vậy, Hứa Diệu Nhi cũng như vậy.

Mà con cái của họ, ngoài Trần Uyển Âm kiên cường và cởi mở từ trong xương ra, vì thế nên con cháu của nhà họ Trần cũng không tệ lắm. Mẹ của cháu, cậu của cháu, cháu và Tuyết Nghi, thậm chí là Phùng Học Kiệt và hai người em gái, cho dù không thiếu tiền, nhưng nói chung trôi qua cũng không ra làm sao.

 

Vì thế nên nhà họ Lưu đang truyền thừa cái gì? Nhà họ Phùng lại muốn truyền thừa cái gì? Cháu cảm thấy không cần thiết. Ông ngoại, cháu có thể kết hôn vì ngài, để ngài nhắm mắt, nhưng mà sẽ không vì ngài mà sinh một đứa bé, đây chính là đáp án mà ngài muốn."

Nghe thấy cháu ngoại nói như vậy, Lưu Tương Niên tuyệt vọng từng chút một, cũng dần dần không còn tiếng, Phùng Học Minh đứng lên: "Ông ngoại, ngài nghỉ ngơi đi, cháu đi đây."

Lưu Tương Niên nhìn cháu ngoại rời đi, nhìn anh ta đóng cửa lại, dường như đã cắt đứt hi vọng cuối cùng, bây giờ ông ta nằm ở trong căn phòng này, căn phòng này cô đơn giống như là một cái hầm.

Giữa tháng sáu, Phùng Học Minh đưa WO ra thị trường, bởi vì thành tích ấn tượng vào năm ngoái và sự bùng nổ của thị trường hiện tại, WO vừa lên thị trường là đã được bán ra vượt mức, tổng giá trị hàng hóa cao tới hơn ba trăm triệu, Phùng Học Minh là phú hào ngàn tỉ khi anh ta 28 tuổi. 
 
Chương 561


Công tử nhà giàu trốn đi gây dựng sự nghiệp, bị ép quay về kế thừa gia nghiệp, tại vì ICAC chứng minh nội tình đen tối bên trong Thiên Hòa, cho tới bây giờ, tự mình trở thành phú hào ngàn tỉ. Báo chí dồn dập thổi phồng Phùng Học Minh, nói rằng Mạc Thiển Thiển câu được con rùa vàng này là rất chính xác.

Đã không còn chèo chống, bệnh tình của Lưu Tương Niên xấu đi, nhanh chóng chuyển thành ác tính, cũng là vào lúc này, ông ta tiến vào ICU, sử dụng máy móc để duy trì sinh mệnh yếu ớt, rồi dần dần rơi vào trạng thái hôn mê.

Ông ta nhìn thấy được những người thân đã c.h.ế.t trong khói lửa chiến tranh thấy được Ngô Mỹ Vân, thấy được con trai con dâu, cũng nhìn thấy những kẻ thù, bạn bè qua đời mấy năm nay, thậm chí còn có nhân viên do thám chắc chắn phải tra xem các sản nghiệp thuộc Thiên Hòa có trái pháp luật hay không mà bị ông ta sai người đẩy xuống biển, nhưng chỉ chưa nhìn thấy Trần Uyển Âm.

Năm đó, sau khi Trần Uyển Âm ký tên, trước khi quay người rời đi, ông ta đuổi theo, muốn nói chuyện với bà ấy. Nhớ rằng bà ấy mặc một chiếc sườn xám và buộc tóc đã quay đầu lại: "Chỉ mong rằng chúng ta sẽ mãi mãi không bao giờ gặp lại."

Lưu Tương Niên mở mắt ra, ông ta đang nghĩ về tấm ảnh của Trần Uyển Âm mà ông ta đặt ở bên người ở đâu rồi?

"Người nhà đâu? Thông báo cho người nhà chưa?"

"Người nhà đang ở châu Âu, căn bản không về được. Chỉ có Mạc Thiển Thiển ở đây."

"Cô ấy cũng không phải ruột thịt! Người đang sắp c.h.ế.t mà sao lại còn đi châu Âu."

"Suy nghĩ của người có tiền đều khác mà?"

Lần này Lưu Tương Niên đã biết rồi, bên cạnh ông ta không có một người thân nào. Trước hết là nghĩ tới tấm ảnh của Trần Uyển Âm, ông ta nhớ rằng lần trước khi ông ta nhập viện là đã ngất xỉu, vì thế nên quần áo ông ta mặc lúc nhập viện đâu rồi?Trước mặt ông ta xuất hiện một người đã từng thấy trên ti vi, nữ minh tinh tên là Mạc Thiển Thiển nói với ông ta: "Ngài kiên trì một lát, Học Minh đang ở trên đường, lập tức tới ngay."

Khí quản của Lưu Tương Niên đã bị cắt ra, ông ta không có cách nào nói một câu hoàn chỉnh, huống chi là vào lúc này, ông ta lẩm bẩm hai tiếng.Ông ta sắp c.h.ế.t rồi, Học Minh nhất định phải đi công tác? Kiên trì thì có ích lợi gì chứ?

Lưu Tương Niên mở to hai mắt, không nghĩ tới bản thân cả đời phong quang, nhưng trước khi c.h.ế.t lại thê lương như vậy, dĩ nhiên cũng không có một người thân nào ở bên cạnh. Coi như là chạy về thì có ích lợi gì chứ? Trút một hơi ra, máy theo dõi nhanh chóng biểu hiện tim không còn đập.

Mạc Thiển Thiển phối hợp với bệnh viện, chuyển Lưu Tương Niên vào trong nhà xác, khi Phùng Học Minh chạy tới thì Lưu Tương Niên đã được chuyển vào trong nhà xác, anh ta đi xem Lưu Tương Niên, phát hiện mắt của ông ta vẫn không nhắm kín, nếu như ông ngoại vẫn có nguyện vọng kia thì anh ta không có cách nào thực hiện thay ông ngoại được.

Lưu Xảo Yến và Lưu Tuyết nghi chạy về, nhìn thấy tình huống này, Phùng Học Minh nói: "Có thể là do quá ốm yếu! Dù sao thì hơn hai tháng nay ông cũng ăn uống rất ít."

Mẹ và em họ của anh ta không hề nghi ngờ câu nói này, lập tức thương lượng với anh ta chuyện tang lễ.Thông báo tin buồn ra ngoài, Phùng Học Minh đã nổi danh ở thành phố Hương Giang từ nhỏ, cho dù là lòng người dễ thay đổi, nhưng có cái gọi là không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật, người tới phúng viếng đưa tiễn cũng không ít, mặc dù lần trước ông chủ của nhà họ Lận đã qua đời một cách thê lương, nhưng mà tang lễ thì người trên thương trường vẫn cho mặt mũi.

Chỉ là lần này đưa tin tức về Lưu Tương Niên, một nhân vật trí dũng kiệt xuất quát tháo cả Hương Giang này. Đưa tin về cuộc đời của ông ta, trước đây, khi ông ta có quyền thế, không ai dám kể về lại lịch trong những năm lập nghiệp của ông ta một cách chân thật. 
 
Chương 562


Vào lúc này lại lật ra những chuyện của ông ta ở trong kháng chiến chống Nhật và xây dựng tại Hồng Kông sau chiến tranh chống Nhật, báo Hồng Kông vốn không có đạo đức, dùng ngòi bút làm vũ khí không hề lưu tình chút nào. Có điều, thời gian nửa năm ngắn ngủi, tang tễ của Ngô Mỹ Vân được làm phô trương, nở mày nở mặt thì người đến viếng tang lễ của Lưu Tư Niên lại thưa thớt, quạnh quẽ lạ thường.

Trang Linh Linh đến Hồnug Kông sinh con, Phàn Kỳ cũng đến bệnh viện thăm.

Nhìn bóng dáng nho nhỏ bên trong giường trẻ em: "Oa! Bé thật đáng yêu!" "Đáng yêu? Rõ ràng là rất xấu xí. Giống như khỉ da đỏ vậy."

"Chỗ nào vậy?" Phàn Kỳ đặt ngón tay bên cạnh miệng em bé, miệng nhỏ hơi động đậy, thật sự chơi rất vui, cúi đầu hôn một cái, là mùi sữa thơm, thật thích!

Cô hỏi bảo mẫu bên cạnh: "Tôi có thể bế bé không?"

Bảo mẫu dạy cô cách bế cục cưng nhỏ, thật mềm, ôm ở trong tay cũng sợ hỏng!

Trang Linh Linh nhìn con của mình một chút: "Luôn muốn có đứa con gái, mua một đống váy nhỏ, lần này thì hay rồi, thằng bé mặc không được nữa."

"Lại sinh một đứa nữa! Nói không chừng sẽ là em gái đó?" Phàn Kỳ nói.

Trang Linh Linh liếc cô một chút: "Chị hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước, chỉ sinh một đứa. Khi em bé quay về sẽ làm hộ khẩu Bắc Kinh."

"Vậy để em đi? Sau này em sẽ sinh một cô gái nhỏ xinh đẹp."Lúc Phàn Kỳ nói lời này, Trần Chí Khiêm và Dung Viễn từ bên ngoài đi vào.

Trần Chí Khiêm đi tới, nhận lấy đứa bé mềm mại trong tay Phàn Kỳ, Phàn Kỳ lập tức chỉ: "Cẩn thận, cẩn thận! Đỡ đầu á, đúng rồi!"

 

Trần Chí Khiêm ôm đứa bé ngồi trên ghế sa lông, vợ chồng Hứa Huy đi vào, bà Hứa thấy Trần Chí Khiêm ôm đứa bé thì hỏi: "Em phát hiện con trai ở Đại Lục ôm em bé rất giỏi!"

Hứa Huy tức giận liếc mắt nhìn vợ ông ấy, bà Hứa nói: "Ý của em là, sau này chọn con rể cho Tiểu Tuệ của chúng ta thì không cần hạn chế với Nam Dương cùng Hồng Kông, nếu như ở Đại Lục có người giống Dung Viễn và A Khiêm thì cũng có thể."

"Em nghĩ rất hay." Hứa Huy nói với bà ấy.

"Thế nào? Suy nghĩ cũng phạm pháp à?" Bà Hứa sang đây nhìn đứa bé: "Nếu không phải Thần Thần quá nhỏ thì em đảm bảo sẽ chọn Thần Thần làm con rể."

"Được rồi! Anh ôm lâu rồi, đưa cho em ôm."Phàn Kỳ cướp đứa bé từ chỗ của Trần Chí Khiêm. Cô rất thích ôm búp bê, cảm giác thật thú vị khi ôm một đứa bé thật sự.

 

Hai người từ bệnh viện đi về nhà, trong đầu Phàn Kỳ toàn là đứa bé: "Trần Chí Khiêm, đứa bé nhà chị Linh Linh có phải là rất đáng yêu không?"

Lúc nãy Trần Chí Khiêm vừa ôm đứa bé mềm mại, trong lòng cũng loạn nhịp.Kiếp trước mình trừng phạt bản thân, cho là mình mang tới bất hạnh cho quá nhiều người, không xứng đáng có gia đình không xứng đáng có con cái.

Mỗi lần nhìn thấy ba mẹ lớn tuổi, nhìn đứa bé của nhà khác mà lộ ra ánh mắt hâm mộ, ngoài xin lỗi thì cũng chỉ có xin lỗi.

Bây giờ tất cả vấn đề đã biến mất, anh và Phàn Kỳ hạnh phúc, người nhà của hai người lại giống như người một nhà."Chuyện gia đình cũng đã giải quyết lâu rồi, hơn nữa tình hình kinh tế của chúng ta cũng rất khá. Anh nhớ thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ vào tháng sau, em sẽ nhân cơ hội để bán khống hả?"

Trần Chí Khiêm không đợi Phàn Kỳ trả lời: "Thị trường chứng khoán sụp đổ cỡ lớn như vậy, anh không đề xuất em bán khống, khiến cho người ta cảm thấy không tốt, hơi giống như kiếm tiền trái lương tâm, mặc dù bán khống cũng nằm trong quy định của pháp luật."

"Nhưng mà kiếp trước em cũng rất ít khi bán khống, trong thời gian thị trường cổ phiếu A sụp đổ, em không có mua cổ phiếu dựa theo kỳ hạn giao hàng, cũng không có bán khống chứng khoán. Nhìn thấy thị trường gặp khó khăn, mặc dù là có thể kiếm được nhiều tiền, nhưng cũng không vui vẻ lắm." Phàn Kỳ nhún vai: "Có phải là hơi ngốc không?" 
 
Chương 563


"Là lương thiện."Trần Chí Khiêm xoa đầu cô: "Vì thế nên đầu tháng mười một là em rảnh đúng không?"

"Ừ, ít nhất rảnh hai đến ba năm. Ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới."

"Chúng ta cũng nên có con nhỉ?" Trần Chí Khiêm hỏi cô.

Mặc dù chủ đề này hơi bất ngờ, nhưng Phàn Kỳ cũng không hề bài xích: "Được!"

 

"Chờ khi nào em hết bận thì đi Nhật Bản với anh nha? Luôn nói rằng muốn dẫn em đi tắm suối nước nóng nhưng vẫn chưa đi."

Nhớ tới suối nước nóng anh nói, Phàn Kỳ mở to mắt nhìn: "Nói một chút xem anh muốn làm gì?" Xe đã đến nhà, Trần Chí Khiêm quay đầu lại nhìn cô một cái, đẩy cửa xe đi ra ngoài.

Phàn Kỳ thấy Trần Chí Khiêm đi tới trước cửa xe của cô, cô ngửa đầu nhìn mặt trời trên bầu trời, vào lúc này? Cũng không phải không thể. Cô đứng yên, muốn chờ anh ôm cô, không ngờ rằng Trần Chí Khiêm ngồi xổm xuống: "Trư Bát Giới cõng vợ, lên đây đi?"

Phàn Kỳ: ? ? ?

Hai người đi vào nhà, Trần Chí Khiêm đặt Phàn Kỳ trên ghế sa lông ở trong phòng khách, vào lúc này mới mười giờ rưỡi, chưa đến giờ cơm, Phàn Kỳ ngửi thấy mùi thơm trong không khí, đó là mùi hỗn hợp của tương giấm và Nguyệt Quế, tiểu Nhã lại đang hầm thịt kho rồi.

 

Món ăn ngon thì phải chờ đợi , Phàn Kỳ mở TV lên, chuẩn bị xem tivi trong khi đợi ăn cơm. Trong ti vi đang chiếu tin tức "Cổ phiếu cho vàng", ông Liêu dẫn theo Hứa Diệu Nhi tham gia.

Hứa Diệu Nhi rất cẩn thận trong giao dịch chứng khoán, cô ấy đã từng đề cập vào tháng tám rằng thị trường chứng khoán sắp đạt đỉnh, bây giờ cô ấy lặp lại: "Tôi nghĩ rằng cao điểm sắp tới, e là mấy năm sau hiếm khi gặp được. Tôi đề nghị mọi người phải chú ý rủi ro."

Một vị khách lại nghe thấy hứa Diệu Nhi nói câu này, bắt đầu từ tháng trước, cô ấy đã liên tục phát biểu những câu này, thật không hiểu sao mà Liêu Kế Khánh lại để cho con dâu mình liên tục phát biểu những lời thiển cận và giật gân như vậy.

"Cô Liêu, tôi biết cô đến từ Trường Hưng, Cô Hứa đến từ Trường Hưng giỏi quản lý và kiểm soát rủi ro. Nhưng mà giỏi quản lý và kiểm soát rủi ro cũng không tránh được số phận bị thu mua. Cuối cùng thì liều mạng mới chính xác, mà không phải đi ngược lại thị trường."

Đối phương phân tích một đống lớn, cuối cùng tổng kết, thị trường chứng khoán Hồng Kông sẽ nhanh chóng sẽ thủng 4000 điểm, dự đoán là sang đầu năm sau sẽ lên tới 5000 điểm.Từ hơn 800 điểm đã tăng cao lên gần tới 4000 điểm, tăng gấp năm lần, nhưng trong thị trường càng như thế thì càng không có ai tin tưởng thị trường chứng khoán sẽ suy giảm.

Vị này rất phản cảm việc Hứa Diệu Nhi luôn nói rằng thị trường bị suy giảm.Vị này nhìn về phía Liêu kế khánh: "Ông Liêu, làm ông trùm của nghề này, thật ra ông có thể suy tính dùng sách lược của ông một chút, ngài cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất nên đã muốn ngậm kẹo chơi với cháu rồi à?"

Ý nghĩa của câu nói này là để hứa Diệu Nhi sớm về nhà sinh con một chút.Liêu Kế Khánh nhìn vị này: "Ông Ngô, tôi là người đã cầm được chiếc cúp vàng từ anh Siêu, cái cúp kia đã chứng minh rằng tôi đã phán đoán được rằng sắp tới, thị trường chứng khoán sẽ tăng giá khi thị trường chứng khoán sắp bắt đầu. Hứa Diệu Nhi không chỉ là con dâu của tôi, mà còn là một trong những người môi giới xuất sắc nhất của Diêu Hoa, quan điểm của con bé chính là quan điểm của tôi."

Nghe xong câu này của Liêu Kế Khánh, đây là lần đầu Phàn Kỳ cảm thấy việc lấy họ của chồng cũng khí thế như vậy.Vào lúc này, bất kể là ai nhắc nhở thì phần lớn người cũng không có cách nào nghe lọt.

Ngày 16 tháng 10 năm 1987, đêm hôm trước, sau khi thỏa thuận ở điện Louvre, Đức buộc phải áp dụng chính sách tiền tệ giống như Hoa Kỳ, quyết định từ bỏ chiến lược hiện tại, vào lúc này Hoa Kỳ tung ra tin đồn rằng họ có ý định để đồng đô la tự do trôi nổi trên thị trường quốc tế, hơn nữa còn tăng lãi lên 1%. Tin tức này dẫn đến chỉ số công nghiệp trung bình của Dow Jones của Hoa Kỳ giảm xuống 4%. 
 
Chương 564


Thị trường chứng khoán Hồng Kông vừa mới bắt đầu vẫn còn coi là ổn định, tới gần buôi trưa, nhanh chóng giảm hơn 100 điểm. Phàn Kỳ tận dụng lợi thế của việc bán tháo và mua một vị trí nho nhỏ để tiêu khiển một chút, quả nhiên buổi chiều thị trường bắt đầu ổn định và khôi phục lại.

Gần đây có rất nhiều đợt giảm mạnh trong ngày như vậy, sau đó tại đóng cửa, giống như là có sói tới vậy, chỉ cần hét lên nhiều là không cần sợ, ngược lại còn cho rắng đợt giảm mạnh là cơ hội tốt để mua vào.

Diêu Hoa nói có rủi ro, nhưng phần lớn chuyên gia đều nghĩ rằng buổi trưa sẽ được điều chỉnh kỹ thuật, là trao đổi chip trên thị trường để xua tan rủi ro. Tối thứ sáu, thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa và tiếp tục giảm xuống 4. 6%,

Ngày 19 tháng 10 năm 1987, Phàn Kỳ gần như là đã bán khống, chỉ đang đợi ngày đó đến.

Như thường lệ, trong cuộc họp buổi sáng, Liêu Kế Khánh luôn cường điệu với môi giới cấp dưới rằng gần đây phải vận hành với vị thế thấp, thà bỏ lỡ chứ không phạm sai lầm.

Thị trường chứng khoán mở cửa, buôn bán hỗn loạn, cổ phiếu blue-chip thường chống đỡ rất tốt với sự sụt giảm tới tấp, mở cửa chỉ 15 phút, chỉ số HSI đã giảm 120 điểm, nhưng mà vẫn có người tin tưởng có thể sẽ giống như thứ sáu, buổi chiều sẽ lật ngược tình thế, có người đang nhận lệnh, chỉ số bắt đầu tăng trở lại, nhưng mà lại tiếp tục giảm một cách nhanh chóng, đến 12 giờ trưa, chỉ số HSI lại giảm thêm khoảng 140 điểm, xuống còn 3524. 64 điểm.

 

Thị trường rộng lớn giảm 270 điểm, cả thị trường chỉ có một cổ phiếu bất động sản bị loại khỏi thị trường độc lập, bởi vì có lời đồn rằng tập đoàn tài chính Nhật Bản muốn bắt đầu thu mua toàn diện cổ phiếu bất động sản của tập đoàn này.

 

Buổi trưa, ngoài TV ra thì trong radio cũng đang thảo luận chuyện thảm sát buổi sáng, trong Diêu Hoa có vẻ cực kì bình tĩnh, thậm chí có người còn hơi hài lòng, không giảm xuống chính là kiếm được tiền, chỉ có môi giới chứng khoán cấp dưới giao dịch thay khách hàng mới gửi lệnh liên tục, bên ngoài đã khủng hoảng.

Khủng hoảng như vậy dẫn đến buổi chiều mở cửa lại giảm xuống, lệnh bán như thủy triều, hệ thống giao dịch của sở giao dịch chứng khoán không có cách nào xử lý số lượng giao dịch lớn như vậy trong một thời gian ngắn, trong sân, chuông điện thoại liên tục, những môi giới thực hiện giao dịch căn bản cũng không xử lý kịp giao dịch.

Nhiều cổ phiếu chỉ có lệnh bán mà không có lệnh mua, vào lúc này, cổ phiếu bất động sản nghe đồn được thu mua ngay đầu phiên giao dịch cũng đã bắt đầu rớt giá.

Thị trường rộng lớn giống như uống thuốc tẩy, đến cuối ngày đã giảm 420 điểm, phạm vi sụt giảm cao tới 11%, ngay cả những người từng chứng kiến sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1973 cũng phải sửng sốt. Đối mặt với tình huống như vậy, chính phủ và cao tầng của sở giao dịch chứng khoán đều khẩn trương.

Thang Viễn Siêu gọi điện thoại cho Diêu Hoa, chỉ rõ muốn Phàn Kỳ, Hứa Diệu Nhi và Liêu Kế Khánh lên chương trình, bởi vì người nghe nhớ tới mấy vị môi giới của Diêu Hoa từng nhắc nhở rằng sắp có rủi ro.

Vào lúc này, thành thật mà nói thì nếu thị trường chứng khoán còn giảm xuống nữa thì sẽ gây ra khủng hoảng hơn nữa. Liêu Kế Khánh nói với Thang Viễn Siêu: "Anh Siêu, ý này không ổn. Vào lúc này, tôi đã không có ý kiến có thể phát biểu. Chỉ có thể nói tự cầu phúc."

Dân cổ phiếu lo lắng cũng không đợi được người Diêu Hoa ra mặt nói một câu, chỉ mấy lời giải thích của dân cổ phiếu bình thường khác.Điều thật sự khiến bọn họ lo lắng là thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cửa vào buổi tối, chỉ số Dow Jones vừa mở cửa đã giảm 67 điểm, sự khủng hoảng ở thị trường chứng khoán Hồng Kông ban ngày đã tái hiện ở thị trường chứng khoán Hoa Kỳ.

Lúc đóng cửa cùng ngày, đường chỉ số giảm 508. 32 điểm, từ 2246. 72 điểm giảm xuống tới 1738. 470 điểm, mức độ giảm đạt 22. 6%, đây là phạm vi sụt giảm trong một ngày lớn nhất từ trước tới nay. 
 
Chương 565: Ngoại Truyện


Dân cổ phiếu tối quá không thể ngủ đã nhìn thấy trích dẫn của tờ báo "Báo cáo hàng ngày ở New York" đưa tin: "Mọi thứ đều mất khống chế” là "Ngày tháng tồi tệ nhất trong tịch sử phố Waft". Có điều bọn họ lại nhanh chóng nghe được một tin tức, sở giao dịch chứng khoán quyết định dừng thị trường bốn ngày.

Phàn Kỳ nhìn tin tức này, giống như lúc thị trường cổ phiếu A sụp đổ ở kiếp trước, rất nhiều công ty dồn dập xin tạm dừng giao dịch, nuhưng một khi giao dịch trở lại vẫn sẽ bù đắp cho sự sụt giảm, chỉ có thể nói cách này cũng mềm mỏng.

Phàn Kỳ thu dọn hành lý đến sân bay tụ hợp với Liêu Nhã Triết và Hứa Diệu Nhi cùng nhau đi Nhật Bản. Dù là công khai hay là âm thầm thì bọn họ cũng đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, cảnh báo sắp có rủi ro nhưng luôn có người không nghe.

Giống như ông chủ Chu của cửa hàng châu báu, sau khi quay về từ Trường Hưng, Hứa Diệu Nhi giúp ông ta đầu tư cổ phiếu rất tốt rồi, nhưng mà người ta thấy người khác kiếm được nhiều hơn nhanh hơn, giữa tháng tám thì Hứa Diệu Nhi bắt đầu hạ thấp vị thế, vào lúc ấy thị trường chứng khoán còn hừng hực khí thế, thấy người khác kiếm tiền dễ dàng giống như uống nước, còn vị thế của Hứa Diệu Nhi càng ngày càng thấp, ông chủ Chu cảm thấy như mình đã bỏ lỡ vài trăm triệu, nói với một số người bạn già không nhờ Diêu Hoa rằng Diêu Hoa cũng chỉ có cái danh tiếng tốt.

Nếu giảm bớt vị thế thì có thể rút tiền ra, ông ta rút tiền từ Diêu Hoa ra và tiền vốn của ông ta lấy ra đã tăng gấp đôi, ai kêu thị trường chứng khoán quá tốt, ông ta nghĩ rằng mình đầu tư tốt, cũng sẽ không chỉ có tăng gấp đôi, vì thế nên ông ta lập tức mượn đường từ một công ty môi giới khác để đầu tư cổ phiếu, lúc vừa bắt đầu thì quả thực đã kiếm lời, hơn nữa còn kiếm được không ít.

Nhưng mà khi bắt đầu giảm mạnh thì ông ta lập tức hoảng hốt, gọi điện thoại cho Hứa Diệu Nhi, hỏi cô rằng sau này sẽ như thế nào? Hứa Diệu Nhi nói cho ông ta biết rằng phán đoán của mình không được lạc quan, người ta thì lại không muốn nghe lời này.

 

Hơn nữa khách hàng như vậy cũng không phải chỉ có một mình ông chủ Chu.

Liêu Kế Khánh nghĩ rằng mấy người môi giới như bọn họ cũng không tham gia vào công việc thực tế, ở Hồng Kông cũng chỉ có thể bị những khách hàng không nghe khuyên bảo quấy rầy, dứt khoát để cho bọn họ nghỉ hè.

 

Lúc trước Phàn Kỳ đã lải nhải và ép buộc là phải đi Nhật Bản tìm chồng tắm suối nước nóng, lúc nói chuyện còn kèm theo vẻ mặt bỉ ổi, Liêu Nhã Triết bị vẻ mặt bỉ ổi của cô dụ mắc câu, Liêu Nhã Triết lập tức lôi kéo Hứa Diệu Nhi đi cùng.

Phàn Kỳ xuống taxi và đi vào nhà ga, tìm Hứa Diệu Nhi và Liêu Nhã Triết, nhưng lại bị phóng viên đuổi theo vây quanh hoàn toàn: "Cô Phàn, ngài đang muốn đi đâu vậy?"

Phóng viên đưa micro gần ngay miệng cô. "Đi nghỉ phép." Phàn Kỳ nói.

"Nghe nói cô từ chối lời mời của chương trình "Cổ phiếu cho vàng"? Có phải là không có cách nào để bình luận về triển vọng của thị trường không?"

"Lời nên nói cũng đã từng thảo luận trong chương trình rồi, hơn nữa cũng đã cảnh báo rủi ro từ trước rồi."

"Bây giờ ngài giữ vị thế như thế nào?" Phóng viên hỏi.

Phàn Kỳ nói: "Tôi tự quản lý tài khoản của mình và đã bán khống từ nửa tháng trước rồi, bình thường cũng thực hiện các vị thế nhỏ để lấy ngay, chứ không để lại cổ phiếu qua đêm. Tôi nhớ là tôi đã nói rất rõ ràng rồi mà, xin lỗi, tôi phải đi qua hải quan."

Phàn Kỳ qua hải quan, ngày hôm nay bọn họ đã đi một chiếc máy bay được sản xuất ở Đức thuộc chi nháy máy bay của Trang Linh Linh.Vừa lên máy bay, Phàn Kỳ đã được phát cho một gối ôm hình con gấu trúc Tây Tây, gối ôm có dây kéo và có thể mở bung ra, là một cái mền nhỏ. 
 
Chương 566


Gấu trúc Tây Tây là bộ phim hoạt hình nổi tiếng ở Châu Á, máy chơi game lại đang phổ biến ở thị trường Đông Nam Á và Âu Mĩ, gấu trúc Tây Tây gây tiếng vang lớn, doanh số bán thiết bị ngoại vi tăng chóng mặt.

Mà công ty hàng không này, bất cứ lúc nào mua vé máy bay cũng tặng quà ngẫu nhiên liên quan đến gấu trúc Tây Tây như ly nước, búp bê, gối ôm, hơn nữa gấu trúc Tây Tây đã phát triển hơn mười mấy hình tượng cho đến bây giờ, ai có thể từ chối con vật nhỏ đáng yêu như thế chứ?

Vì thế nên có rất nhiều người bị mắc câu, muốn sưu tập đủ một bộ. Chỉ có ngần ấy phúc lợi nhỏ mà đã mang đến rất nhiều suất ghế cho hãng hàng không này.

Lịch trình bay mất hết năm tiếng, ngồi chơi game để vượt qua, sau năm tiếng cũng đã đến sân bay, Trần Chí Khiêm đã đến khu chờ, nhìn thấy Phàn Kỳ tới thì vươn tay nhận lấy vali hành lí của cô rồi dẫn bọn họ lên xe.

Sau khi đưa Liêu Nhã Triết và Hứa Diệu Nhi vào khách sạn thì Trần Chí Khiêm dẫn Phàn Kỳ quay về chỗ ở của mình. Đây là một căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố gồm hai phòng, một phòng khách.

Công ty Nhật Bản Thiên Thược cách trụ sợ của nhà máy sản xuất chất bán dẫn ở Tokyo một kitomet, lúc đó Trần Chí Khiêm quyết định mua một tòa nhà, tiến hành cải tạo trở thành Công ty Nhật Bản Thiên Thược để thể hiện quyết tâm phát triển Thiên Thược tại Nhật Bản, hấp dẫn rất nhiều nhân viên kỹ thuật của Nhật Bản.

Với thái độ như vậy, nền kinh tế Nhật Bản còn trải qua một cuộc suy thoái ngắn hạn vào năm 1986, vì thế nên chính phủ Nhật Bản cho rằng đây là sự khủng hoảng thanh khoản do đồng yên tăng giá nên tiến hành giải phòng tiền tệ quy mô lớn, ngưỡng tiền cho cho vay được đặt ở mức rất là thấp.

Thiên Thược có chứng thực của tư bản Mĩ, còn cung cấp các vị trí làm việc cao cấp, Trần Chí Khiêm lấy được khoản tiền cho vay dễ như ăn cháo, mua hơn chục căn hộ ở Hồng Kông và Hoa Kỳ, để có chỗ ở cho những nhân viên cần phải tới đó công trong nửa năm đến một năm.

Với tư thế như thế thì trong mắt phần lớn người là Thiên Thược là muốn phát triển lâu dài ở Nhật Bản, trái lại nói phát triển lâu dài cũng không gọi là giả, hơn nữa bởi vì bất động sản Nhật Bản hiện tại đang trong thời kỳ tăng trưởng đữ dội nhất, những căn nhà được mua vào đầu năm 1987 đã tăng hơn 50% chỉ trong vòng vài tháng, dựa theo lời giải thích của Trần Chí Khiêm thì vào năm 1991, đó là lúc bong bóng bất động sản ở Nhật Bản sẽ bùng nổ và giá nhà có thể tăng gấp ba trở lên, vấn đề là anh chỉ có một khoản vay thế chấp, số tiền anh phải bỏ ra cũng chỉ có 10%.

Dựa theo lời giải thích của Trần Chí Khiêm, khoảng thời gian này là lúc bất động sản Nhật Bản có tốc độ tăng trưởng nhanh nhất, bong bóng bất động sản ở Nhật Bản năm 1997, bất động sản ở Hồng Kông bị ảnh hưởng bởi cuộc khủng hoảng tài chính ở Đông Nam Á, năm 1998, sau khi suy thoái thì thực hiện cải cách nhà ở Đại Lục, Đại Lục bắt đầu tăng giá nhà trên thị trường chứng khoán. Phàn Kỳ không thể không nói, biết lịch sử đầu tư bất động sản dễ hơn nhiều so với đầu tư chứng khoán.

Anh đầu tư bất động sản để tích lũy vốn, bởi vì nhà sản xuất chất bán dẫn Hàn Quốc thích làm nhất chính là tăng năng lực sản xuất và cung ứng khi thị trường quốc tế suy thoái và các công ty cùng ngành đang gặp khó khăn, kéo đối thủ phá sản.

Cách như thế là đả thương địch thủ 1000 nhưng tự tổn hại 800, điều kiện tiên quyết là đối thủ c.h.ế.t rồi, còn mình vẫn còn một hơi thở, kéo dài hơi tàn, chờ tới lúc chu kỳ tốt thì giành lại tất cả những gì đã mất trước đó.

Năm 1984, công ty này đã lợi dụng điểm yếu trên thị trường quốc tế, giá DRAM giảm từ 4 đô la một chiếc xuống còn 30 đồng một chiếc. 
 
Chương 567


Dù cho bọn họ bán một chiếc với giá tỗ một đô la thì người ta cũng đã mở rộng năng lực sản xuất, cuối cùng bản thân lỗ lớn, tới ba trăm triệu Đô-la, trùm nghề bị ép rút lui khỏi thị trường, công ty này chờ ngành chuyển biến tốt, bắt đầu có lợi nhuận.

Hàn Quốc có cái gọi là "Chiến lược phát triển không cân bằng", nói đơn giản một chút là tập trung sức mạnh làm chuyện lớn, trọng điểm là nâng đỡ mấy nhà xí nghiệp lớn.

Đối phương có cả một quốc gia làm hậu thuẫn, mà chỗ của Trần Chí Khiêm thì chính phủ đang trong thời kì quá độ và không có hứng thú với khía cạnh này.

Còn chính phủ đại lục thì năm ngoái dự trữ ngoại hối của đất nước chỉ có 2 tỷ Đô-la, còn không đủ dùng cho đất nước của mình thì lấy đâu ra khả năng hỗ trợ Thiên Thược ở Hồng Kông. Vì thế nên anh phải tự tìm lối thoát, phải có đầy đủ vốn và sống sót trong cuộc chiến tranh giành công nghệ, sức mạnh và vốn tiếng.

Phàn Kỳ vào nhà: "Mở tivi đi, em muốn xem coi bây giờ thị trường chứng khoán của Nhật Bản thế nào rồi?"

Trần Chí Khiêm mở ti vi cho cô, mở đến kênh tin tức tài chính, cho dù nghe không hiểu tiếng Nhật nhưng nhìn vài hình ảnh là Phàn Kỳ đã biết, thời gian hơn hơn nửa ngày, từ hơn 25,000 điểm đã giảm gần 3000 điểm, hơn 10%.

Giá cổ phiếu của một công ty lớn hoạt động ổn định đã giảm 30% 40% trong một ngày, dưới sự khủng hoảng như vậy, không chỉ có thị trường chứng khoán sụt giảm mà gần như hàng loạt tất cả các sản phẩm đều sụt giá.

Vào lúc này, thị trường chứng khoán châu Âu mở cửa vào buổi sáng, nhưng lại giảm mạnh, chỉ số Nikkey vốn đã giảm gần 3000 điểm lại tiếp tục giảm xuống, cuối cùng giảm hơn 3800, tức là giảm 14. 6%, mẹ kiếp, thị trường có nền kinh tế năng động nhất thế giới hiện nay lại giảm quá nhiều.

 

Cho dù đây là vụ sụp đổ thị trường chứng khoán lớn được ghi nhận trong lịch sử thì Phàn Kỳ vẫn phải nói là thật sự đã được mở mang tâm mắt rồi.

 

Lúc ăn cơm tối, Liêu Nhã Triết liên tục nói: "Quá đáng sợ, thật sự là quá đáng sợ, ba tôi nói rằng thị trường chứng khoán sụp đổ năm 1973 cũng không đáng sợ như thế. Ông ấy nói bây giờ ngân hàng đã ngừng cho môi giới vay tiền, ngân hàng lo lắng bọn họ sẽ phá sản, không có cách nào lấy khoản tiền cho vay về được, rất nhiều môi giới còn không đủ tiền mặt để trả tiền ký quỹ cho các sàn giao dịch.

Vốn lúc đầu còn hy vọng rằng thị trường có thể tăng lên một chút khi thị trường mở cửa vào thứ hai, cho dù có lỗ thì bán tháo cổ phiếu ít nhất còn có thể tiến lên, bây giờ..."

Thị trường đã rơi vào nguy cơ không cố định. Càng đáng sợ hơn là một khi các công ty môi giới chuyên nghiệp đồn dập đóng cửa, phòng giao dịch sẽ rơi vào cảnh khốn khó, không có tiền ký quỹ thì không cách nào đảm bảo giao hàng và thanh toán.

Rốt cục, trước khi thị trường chứng khoán Hoa Kỳ mở cứa vào buổi tối, chính phủ lên tiếng, cục dữ trữ liên bang nói rằng họ sẽ mua trái phiểu chính phủ để dẫn lãi suất xuống, lãi suất cũng được cắt giảm, có nhiều công ty có thành tích xuất sắc trên thị trường bày tỏ rằng sẽ mua lại cổ phiếu.

Tối đó, cổ phiếu Hoa Kỳ tăng lên.

Cuối cùng Phàn Kỳ cũng được đến suối nước nóng mà mình hằng mong nhớ trên đường, Trần Chí Khiêm tán gẫu về "Vũ nữ Y Đậu" của Kawabata Yasunari với cô, nhưng cô không nghe lọt tai những lời anh nói, mãi đến tận khi anh nói rằng, lúc nam chính đang tắm thì thấy được nữ chính đang tắm ở phòng tắm công cộng, nữ chính chạy ra, cũng không hề lấy khăn che mà khua hai tay về phía nam chính.

Lần này thì Phàn Kỳ hứng thú: "Anh nói cái gì? Nam chính và nữ chính đều đang tắm rửa, vào lúc ấy bọn họ chỉ vừa mới quen mà bọn họ đã thành thật với nhau rồi hả? Bọn họ không có mặc quần áo đúng không?" 
 
Chương 568


Trân Chí Khiêm không nói gì, mình nói với cô lời văn hay của Kawabata Yasunari, kể về sự chênh lệch địa vị trong tình yêu, thích thú đúng lúc , xuyên suốt câu chuyện, nam nữ chính cũng không hề nói thích nhau, nhưng lại khiến cho người ta cảm nhận được tình cảm của hai người.

Cô thì sao? Chỉ muốn thảo luận với anh xem vào lúc đó nam nữ chính có mặc quần áo hay không. Trần Chí Khiêm tức giận trả lời: "Đúng!"

Phàn Kỳ sờ cằm: "Nhưng mà em thích."

À đúng đúng đúng! Cô thích, vì thế nên lúc đến thành phố Atami, nơi đó có một nghệ thuật triển lãm, chủ đề là 18 cộng, Hứa Diệu Nhi thì nhìn ra đỏ cả mặt, cô thì lại lén xoa tay và quay đầu nhìn mình một cách trìu mến, người qua đường đều thấy được tấm lòng của Tư Mã Chiêu.

"Kiểu tình yêu đẹp như vậy thường không có kết quả, tình yêu có kết quả chắc chắn phải có sự kết hợp giữa trái tim, miệng và cơ thể." Đi vào căn phòng, Phàn Kỳ nói: "Chúng ta sẽ không tới phòng tắm công cộng, mà sẽ vẫy tay ở bể tắm nước nóng trong phòng nhé?"

Trần Chí Khiêm không thể nào tưởng tượng được, ở cùng một phòng thì anh vẫy tay thế nào?

Trần Chí Khiêm còn đang suy nghĩ, Phàn Kỳ giống như Trư Bát Giới nhìn lén nhện tinh tắm rửa, thành thạo cởi quần áo, gạt rèm đi vào trong bể, nhào lên vách bể bơi, lúc này, ngoài cửa sổ đang là lúc mặt trời lặn, ánh nắng chiều chiếu sáng Thái Bình Dương, Phàn Kỳ vẫy tay: "Mau tới đây đi?"

Y Đậu thật sự không lớn, buổi chiều ngày đầu tiên là đã đi dạo xong, bọn họ vốn là khách du lịch, phòng khách sạn rất tuyệt, phong cảnh cũng tốt, các món ăn kaiseki trong khách sạn cũng chính gốc, vì thế nên tối thứ tư đi vào, tới trưa thứ sáu thì bọn họ trả phòng rồi rời đi thì cũng coi như là bình thường mà đúng không?

Nhưng mà, lúc trả phòng thì Liêu Nhã Triết nói với cô: "Tôi gọi điện cho Phùng Học Minh."

"Thật ra anh ta không sao đâu, anh ta cũng sẽ không bán cổ phiếu WO anh ta nắm giữ, thị trường rung chuyển cũng không có ảnh hưởng gì tới anh ta!"

"Cũng không hẳn, hôm nay anh ta nhắn tin, nói rằng sẽ mua lại cổ phiếu WO trong tương lai."

 

Liêu Nhã Triết lặng lẽ nói với cô: "Có chó săn đuổi theo chúng ta tới đây."

"Hả!" Quả thật đám chó săn chăm chỉ không ngừng. Lúc trước bọn họ nói thị trường chứng khoán sẽ sụt giảm nhưng không có mấy người tin, bây giờ đã ứng nghiệm, chắc chắn đều tin là thật .”

"Không cần thiết trả lời bọn họ."

"Không phải tài chính, mà là tin đồn!"

"Anh nói cái gì?

""Nói cô túng dục một ngày một đêm, không ra khỏi phòng."Liêu Nhã Triết hơi xấu hổ, nhưng lại ăn ngay nói thật: "Bây giờ đã được 36 tiếng."

Đm! Ngàn cân treo sợi tóc như vậy mà bọn họ còn giải trí đến c.h.ế.t hả?Đến Nhật Bản mà cũng bị chụp? Đúng là nhàm chán mà.

Phàn Kỳ về Hồng Kông, thị trường xung quanh tăng hai ngày liên tục, sau khi thứ sáu sụt giảm thì chính phủ cũng đưa ra một vài phương án giải cứu thị trường, ngân hàng đã cắt giảm lãi suất, mấy vị phú hào hàng đầu đã cam kết sẽ mua lại cổ phiếu của công ty họ trong tương lai. Có những chính sách này, dân cổ phiếu tin rằng thị trường sẽ ngừng giảm và phục hồi lại.

Thế là mục giải trí xào hot tin cô đi ra ngoài nghỉ phép, chụp rõ ràng nội thất căn phòng cô ở, có bể tắm riêng, có thể hướng ra biển rộng muốn làm chuyện gì thì làm.

Tốt! Lần này cô có miệng cũng không giải thích được, có điều cô cũng không muốn giải thích, nói không chừng ngày nào đó còn có thể để Trần Chí Khiêm đi quay một cái quảng cáo "Thận tốt, mọi thứ đều tốt".

Để mọi người vui một chút, e là ngày mai có người sẽ không cười được rồi. Chủ nhật ở nhà nghỉ ngơi cả ngày, Thứ hai cô đi làm thì gặp Liêu Kế Khánh, sao ông Liêu lại tiều tụy vậy?

 

Cả công ty môi giới Diêu Hoa phòng hộ rất tốt, chỉ có nhân viên phía dưới mới áp lực mua và bán, tài chính trong tay cũng dồi dào, không giống với môi giới khác phải đối mặt với nguy cơ phá sản. 
 
Chương 569


Liêu Kế Khánh xoa bóp mi tâm: "Ta lo lắng ngày hôm nay sẽ tiếp tục giảm mạnh, công ty bảo đảm kỳ hạn giao hàng ở Hồng Kông chỉ có 15 triệu nhân dân tệ và vốn dự trữ tích lũy là 7,5 triệu nhân dân tệ, nếu như thị trường giảm mạnh, khách hàng quyt nợ... Như vậy thì toàn bộ thị trường chứng khoán Hồng Kông có thể sụp đổ hay không?"

Ngày sụt giá tất nhiên là sẽ được ghi vào sử sách, nhưng mà thị trường chứng khoán Hồng Kông sẽ chịu đựng được, đồng thời rút kinh nghiệm từ bài học này để việuc quản lý được chuẩn hóa hơn.

Phàn Kỳ nói với Liêu Kế Khánh: "Ông Liêu, chúng ta chỉ có thể kiểm soát tốt rủi ro của mình. Bảo đảm Diêu Hoa sống sót được trong tình hình cực đoan như vậy, giúp đỡ quá khứ, hơn nữa có thể phát triển thông qua sáp nhập và thu mua, là rủi ro nhưng cũng là cơ hội đúng không?"

Liêu Kế Khánh tổ chức cuộc họp buổi sáng, yêu cầu các nhà môi giới dẫn theo cấp dưới ăn nói cẩn thận, ngày hôm nay phải kiểm soát tay của mình, khi mở cửa có tăng lên thì cũng không nên đuổi theo, khi mở cửa mà sụt giảm cũng không cần quan tâm, chỉ là thực hiện mệnh lệnh của khách hàng.

 

Ông ấy xuống lầu, thắp cho ông thần tài đang thờ cúng một nén nhang.

Phàn Kỳ mặc áo vest đỏ đi xuống lầu, môi giới chứng khoán vẫn bước vào phòng giao dịch như giờ bình thường, nhưng mà hôm nay thị trường chứng khoán lại mở cửa trễ một tiếng, trong một tiếng này, đối với người ở bên trong thì mỗi một phút đều là sự dày vò, mọi người đều có ảo tưởng, hi vọng thị trường bên ngoài phục hồi thì thị trường chứng khoán Hồng Kông cũng có thể phục hồi.

Nhưng mà, sau một tiếng thị trường chứng khoán mở cửa, tượng bán tháo tràn vào như nước lũ, nhà môi giới chứng khoán không kịp giao dịch, hệ thống cũng không chịu nổi, giao dịch bị trì hoãn, dường như chỉ số chứng khoán trên màn hình giảm hơn 200, trên thực tế đây là tình hình trong mười phút đầu tiên, vẫn còn có thể giảm nữa, còn điên cuồng hơn so với thứ hai.

 

Hợp đồng chỉ số chứng khoán tương lai cắt kim toại bốn lần, thị trường chứng khoán phát triển mạnh mẽ, chỉ số chứng khoán đã giảm 33% trong vòng một ngày, đây là mức giảm lớn nhất của một ngày trong lịch sử thế giới.

Tính cả mức giảm 11% của tuần trước, giá cổ phiếu của hầu hết các cổ phiếu vừa và nhỏ đã giảm 70% và mức giảm cực mạnh là 90%, các tổ chức thì thích blue-chip lớn, các nhà đầu tư nhỏ lẻ thì thích cổ phiểu vừa và nhỏ, vì thể nên các nhà đầu tư nhỏ lẻ trên thị trường đã bị ảnh hưởng nặng nề.

Hai ngày thua lỗ liên tục đã xóa sạch sự tăng trưởng của thị trường chứng khoán cả năm, với tình hình như thế, cho dù là Phàn Kỳ đã từng chứng kiến cổ phiếu A sụt giá, nhưng đến khi thật sự ở trong thời điểm đó thì cô vẫn bị sốc, quá điên cuồng.

coi như là một vị trí nhỏ nhưng cũng không nặng nề lắm, ở trong cùng một đại sảnh giao dịch, đã sớm có người lớn tiếng, có người kêu to, cũng có người yên lặng mà đi ra ngoài, buổi chiều tin tức đưa tin, có người nhảy từ trên lầu cao xuống.

Phàn Kỳ gọi điện thoại cho Trần Chí Khiêm, nói qua tình hình thị trường chứng khoán Hồng Kông hôm nay, cũng nhìn trong tin tức, chủ tịch sở giao dịch chứng khoán bị phóng viên Úc chất vẫn rằng có liên quan đến lợi ích chuyển vận hay không, chủ tịch sở giao dịch chứng khoán mắng phóng viên "Phi báng".

Vài ngày tiếp theo, sau khi thị trường chứng khoán Hoa Kỳ giảm mạnh thì các công ty lớn dồn dập thu mua cổ phiếu, thúc đẩy niềm tin của thị trường.

Thị trường chứng khoán Hồng Kông ở đây, ngày cả khi hạn chế thu mua lại cổ phiếu của mình bị hủy bỏ thì vẫn không có hiệu quả, sau khi phục hồi được một chút thì lại sụt giảm. Thời gian sau đó, thị trường chứng khoán Hồng Kông bắt đầu tìm thấy đáy

Đầu tháng 12, thị trường chứng khoán Hồng Kông giảm 1876. 18 điểm, thấp hơn 52% khi thị trường chứng khoán Hồng Kông giảm 3949. 73 vào đầu tháng mười. 
 
Chương 570


Phàn Kỳ tham gia chương trình "Cổ phiếu cho vàng”, cô nói ở trong chương trình: "Gần đây tôi đã bắt đầu mua cổ phiếu cho mình và khách hàng, đồng thời tôi cam kết sẽ khoá kho 80% trong hai đến ba năm, cố gắng hết sức vì sự ổn định của thị trường chứng khoán Hồng Kông."

Thang Viễn Siêu hỏi cô: "Cô Phàn, lúc trước cô đã từng dự đoán thành thị trường chứng khoán sẽ chuyển từ tăng sang giảm, như vậy thì lúc nào thị trường chứng khoán có thể ngừng giảm nhỉ?"

"Bây giờ đang ở giai đoạn tạo đáy, phải cần thời gian để lấy lại lòng tin. Nếu như muốn mua, bây giờ có thể mua vào."

Phàn Kỳ đầu tư 20 ngàn đô la Hồng Kông, bao gồm cả tiền hoa hồng thu được mấy ngày nay, sau khi tiến hành đầu tư, lúc này tài chính của cô đã đột phá 60 triệu. Cô lấy phần lớn tài chính mua các cổ phiếu blue -chip tăng trưởng cao chỉ chừa lại 5,6 triệu để tiếp tục đầu tư ngắn hạn để duy trì cảm giác.

Nhà máy sản xuất chất bán dẫn Thược Dược ở Hồng Kông bắt đầu sản xuất hàng loạt, năm 1987 là thời điểm thuận lợi cho ngành công nghiệp bán, giá cả của DRAM tăng trở lại, hơn nữa sản năng của thời trường không đủ, vì thế nên sản phẩm của Thược Dược vừa lên thị trường có không ít người mua.

Trần Chí Khiêm đặt nhiều tâm tư hơn ở Hồng Kông. Nhưng mà hai người ở bên nhau suốt thời gian qua, bởi vì muốn có con nên mấy tháng nay không có tránh thai, nhưng Phàn Kỳ không biết tại sao mình vẫn còn chưa mang thai.

Cũng sắp tới cuối năm, Phàn Kỳ quyết định đi về nhà sớm để nhờ Tiết Hiểu Tĩnh chẩn đoán một phen, có phải là hai vợ chồng bọn họ có vấn đề hay không?

Hai người lên đường về quê, bình thường Phàn Kỳ không bị say máy bay nên lần này muốn chơi game, nhưng mà nhìn màn hình một hồi thì trong bụng khó chịu không chịu được.

 

Phàn Kỳ phun ra, cô nhận lấy khăn giấy Trần Chí Khiêm đưa qua chùi miệng, lần này kỳ kinh nguyệt của cô đã trễ nửa tháng, có thể không nhỉ?

 

Quay về Thượng Hải, trực tiếp đi đến bệnh viện của Tiết Hiểu Tĩnh, kết quả xét nghiệm quả nhiên là mang thai. Đúng lúc Tiết Hiểu Tĩnh ở phòng khám bệnh, Phàn Kỳ muốn cho mẹ biết tin tốt sớm một chút nên đến phòng của bà.

Tiết Hiểu Tĩnh nhìn thấy con trai con dâu đến thì đi ra nói: "Con đừng gấp, chờ mẹ xem cho bệnh nhân xong thì sẽ xem cho con."

Phàn Kỳ nhét báo cáo vào trong tay bà: "Không cần xem."

"Ai da!" Tiết Hiểu Tĩnh đẩy bọn họ: "Mau quay về nói với mẹ con đi."Năm nay, Phàn Kỳ vẫn hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất trong nhà, đãi ngộ còn được thăng cấp lần thứ hai.

Bữa cơm giao thừa năm nay của hai nhà ăn ở sân vườn nhà họ Trần sau khi được sửa chữa, Phàn Kỳ nghe Trần Khâm Hiền kể lại cách ông ấy tìm được một thợ mộc lớn tuổi đến vườn điêu khắc và thay những tấm ván ốp tường này, bảo đảm nhà được sửa lại giống như trước, khôi phục lại hương vị của thập kỷ 20.

Cũng nghe anh trai kể về một năm bận rộn nhưng tràn đầy hi vọng, phân xưởng độc lập của bọn họ đã kiếm được tiền, có thể nuôi sống một nhóm anh em phía dưới."Gần đây anh đang làm đường ống hàn cho tàu nước ngoài, bên ngoài khó tìm phiên dịch nên gửi vật liệu cho A Khiêm, để một người bận rộn như A Khiêm bận rộn với một chút chuyện nhỏ như vậy thì cũng không đáng, lại không có lời. Vì thế nên anh tự học tiếng anh." Phàn Tuần nói một cách hơi đắc ý.

Phàn Kỳ không khỏi thán phục: "Oa! Anh trai, anh giỏi vậy sao?"

"Đương nhiên là giỏi rồi! Mấy ngày trước có người nước ngoài tới đây, là do anh tiếp đón đó! Anh nói hai câu tiếng anh với anh ta, còn dùng tay ra hiệu, anh ta có thể nghe hiểu được đó!"

Nhìn chồng đắc ý, Anh Anh vỗ vai Phàn Tuần: "Uống ít một chút, mới học được mấy chữ mà đã tưởng là mình giỏi rồi hả."

"Ồ, quên nói với mấy đứa. Chị dâu của mấy đứa năm nay được thăng chức thành y tá trưởng rồi. Sau này sẽ là lãnh đạo." Phàn Tuần càng nói càng hăng say. 
 
Chương 571


"Chị dâu chỉ lớn hơn em một tuổi mà đã thăng chức thành y tá trưởng rồi hả?" Phàn Kỳ ngạc nhiên.

Anh Anh mỉm cười: "Chị tốt nghiệp trường trung cấp chuyên nghiệp cũng đã gần năm năm rồi."

"Là một nhà lãnh đạo trẻ." Phàn Tuần nhất định phải cho làm sáng tỏ cho vợ. Phàn Kỳ nhìn nụ cười hài lòng trên gương mặt ba mẹ cô và quay về Hồng Kông.

Đầu năm 1988, chủ tịch sở giao dịch chứng khoán bị buộc tội nhận hối lộ, một bản báo cáo dài 400 trang được công bố vào giữa năm, đây cũng là cơ sở cho sự phát triển lâu dài của chứng khoán Hồng Kông sau này, mọi thứ đang trở nên tốt hơn, Hồng Kông đã trải qua sự sụp đổ của thị trường chứng khoán nhưng vẫn phồn hoa náo nhiệt.

Các bộ phim nổi tiếng của Hồng Kông ra mắt thường xuyên, Hồng Quán tổ chức các buổi hòa nhạc mỗi ngày, WO tài trợ cho buổi biểu diễn của ca sĩ, Phàn Kỳ lấy được vé VIP, đánh giá bụng bầu sáu tháng đã lớn và cho rằng chỗ ngồi VIP cũng không có vấn đề gì. Nhất định phải làm ầm ĩ, bắt Trần Chí Khiêm dẫn cô đến xem buổi biểu diễn.

Đến cửa Hồng Quán, nhìn thấy người bán hàng rong đang vùng vẫy que huỳnh quang, trong đầu Phàn Kỳ toàn hiện lên đến ánh đèn đỏ mờ ảo trong Hồng Quán, rồi vô số que huỳnh quang màu xanh lá cây nhấp nháy, ai mà chịu nổi? Lập tức không còn hứng thú nữa: "Quay về, quay về!"

"Không xem?"Trần Chí Khiêm hỏi cô.

Phàn Kỳ nhìn anh: "Không xem nổi, sẽ trùng lặp với cảnh nào đó."

Mang thai thật là mệt, cuối cùng Phàn Kỳ cũng chịu đựng được đến lúc mười tháng, một ca sinh nở không đau đớn đã được thực hiện ở Hồng Kông, cô sinh được một bé gái như ý muốn. Đơn vị làm việc của Trương Nguyệt Cầm không tốt, con gái còn vừa sinh con, bà ấy lập tức nghỉ việc ở đơn vị để đến Hồng Kông chăm sóc Phàn Kỳ.

Tháng mười một năm 1988, công ty điện tử Thiên Thược trực thuộc Thiên Thược được đưa ra thị trường. Trong những năm gần đây, ngành kinh doanh máy trò chơi đã ăn sâu vào lòng người, có hai trò chơi đã trở thành kinh điển.

Gấu trúc Tây Tây trở thành IP thịnh hành toàn cầu, ngoại trừ gấu trúc Tây Tây ra, một số nhân vật trong "Phú hào siêu cấp" cũng bắt đầu hot lên, giá thị trường niêm yết của Thiên Thược cao tới hơn 2 tỉ, một lần nữa trở thành điểm nóng của thị trường.

Có rất nhiều người đang đoán, công ty chất bán dẫn Thiên Thược vừa mới ra thị trường bắt đầu đầu tư và sẽ không thiếu đơn đặt hàng thì tình hình sẽ như thế nào?

Thiên Thược cũng không được đưa ra thị trường chứng khoán Hồng Kông, thay vào đó, nó được đưa ra thị trường Hoa Kỳ vào năm 199. Sau khi niêm yết, giá cổ phiếu của công ty chất bán dẫn Thiên Thược liên tục đạt mức cao mới, giá trị tài sản ròng của Trần Chí Khiêm cũng tăng lên theo.

Lúc Trần Chí Khiêm bước lên vị trí hàng đầu trong bảng phú hào, ở trong ấn tượng của mọi người, Phần Kỳ lại trở thành vợ của Trần Chí Khiêm, chứ không phải là nữ vương làm rung chuyển trời đất ngày hôm đó.

Mãi đến tận năm 1993, giá chip Ram toàn cầu RAM lại giảm lần nữa, dưới sự suy thoái chung của thị trường, công ty chất bán dẫn Thiên Thược cũng không thể may mắn thoát khỏi, giá cổ phiếu nhanh chóng sụt giảm, giá trị tài sản ròng của Trần Chí Khiêm cũng giảm hơn một nửa.

Nhà máy sản xuất Hàn Quốc lại giở lại trò cũ, đầu tư mở rộng sản năng và tung ra thị trường một số lượng chip khổng lồ. Thị trường chip đã trở nên phổ biến.

Ba nhà máy muốn liên hợp chống lại nhà máy Hàn Quốc nhưng không có kết quả, đối phương có quốc gia chống đỡ, mà nhà máy Nhật Bản còn bị ràng buộc bởi "Thỏa thuận bán dẫn mới", vì thế nên thua lỗ liên tục, công ty chất bản dẫn Thiên Thược cũng nằm trong số đó, bị ảnh hưởng của điều này, giá cổ phiếu của công ty chất bán dẫn Thiên Thược tuột dốc không phanh. 
 
Chương 572


Điều rắc rối hơn nữa là vì chính phủ Hoa Kỳ lo lắng rằng quy mô của MEY quá lớn, đầu tư rất nhiều lĩnh vực nhạy cảm, đặc biệt là người kiểm soát MEY thực tế là Dung Viễn, một người Trung Quốc có thể có tác động, tạo ảnh hưởng xấu với Hoa Kỳ.

May mắn thay, vợ chồng Dung Viễn có mối quan hệ sâu sắc với một số ông trùm tư bản phố Waff nên cô mới có thể rút tui an toàn, Trang Linh Linh trở về Đại Lục chuyên tâm chế tạo máy bay, cho xa cũng rút tui khỏi MEY, sau đó tập trung vào việc quản lý Lân Long, tập trung vào thị trường châu Á.

Vào lúc này, MEFY là cổ đông lớn nhất của công ty chất bán dẫn Thiên Thược, người ta ước tính rằng cả công ty Nhật Bản và Hoa Kỳ đều không thể cạnh tranh hoàn toàn với công ty Hàn Quốc này, Thiên Thược còn non trẻ nên không thể kiên trì thêm, vì thế nên phải bán cổ phần của công ty chất bán dẫn Thiên Thược, bây giờ dưới tình huống này, ai còn sẵn sàng tiếp quản một công ty?

Những năm nay, Trần Chí Khiêm kiếm được không ít tiền thông qua bất động sản Nhật Bản, nhưng mà chất bán dẫn đòi hỏi một lượng vốn đầu tư rất lớn, chất bán dẫn Thiên Thược vốn đã thua lỗ mỗi năm rồi, huống chi bây giờ đối phương còn đánh giáp lá cà với bạn, thành phẩm chip sắp tới bán với giá 15 đô la Hồng Kông thì chỉ bằng 0,3 đô la Mỹ.

Vào lúc này, Trần Chí Khiêm tuyên bố bán doanh nghiệp máy trò chơi đã mang đến lợi nhuận khổng lồ hàng năm cho anh, lấy tiền thu mua lại MFY nắm giữ cổ phần của chất bán dẫn Thiên Thược.

Trần Chí Khiêm được ăn cả ngã về không, bán điện tử Thiên Thược. Mua lại? Chất bán dẫn Thiên Thược quá đốt tiền, bán một phần thì lỗ một phần, vẫn lỗ lớn, làm sao cạnh tranh lại nhà m.á.u Hàn Quốc.

Lập tức sẽ quay về, chính Phủ Hồng Kông căn bản sẽ không tham gia, bản thân Đại Lục cũng không đủ tài chính, ngoại trừ điện và nước ra thì cũng không có cách nào trợ giúp anh nhiều hơn.

Vào lúc này, Phàn Kỳ bắt đầu bán tháo cổ phần mình nắm giữ, thu được hơn 2 tỉ đô ta Hồng Kông và bơm vào công ty chất bán dẫn Thiên Thược, vàng ròng bạc trắng đánh cờ với đối thủ cạnh tranh, nhìn xem coi là m.á.u ai dày nhất, người nào còn ở lại trên thị trường này thì người đó là vua.

 

Vào lúc này, người trên thị trường trong lúc bất tri bất giác mới biết được rằng Phàn Kỳ đã kiếm được nhiều tiền ở trong thị trường này tới vậy sao?

 

Trong trận chiến chip này, công ty bán dẫn Thiên Thược đã sống sót, mà xí nghiệp Nhật Bản từng chiếm lĩnh hơn một nửa thị trường chip, số lượng còn lại chưa tới 10% trên toàn cầu.

Trên thực tế, trận chiến công nghiệp bán dẫn do Hoa Kỳ dẫn đầu đã giáng một đòn đả kích nặng nề lên sự tích cực trong nghiên cứu phát minh đổi mới của Nhật Bản, Phàn Kỳ cũng hiểu được vì sao sau này Nhật Bản lại bỏ qua làn sóng Internet.

Đổi mới là phải đầu tư liên tục những khoản tiền khổng lồ, trải qua chiến tranh thương mại, ai có thể sẵn sàng ném một khoản tiền lớn vào khi biết sẽ bị dồn vào chỗ c.h.ế.t để có thể tương lai được sung túc?

Trần Chí Khiêm đúng là một kẻ ngu ngốc, liên tục đầu tư vào các quỹ nghiên cứu và phát triển của Thiên Thược, cuối cùng, một sản phẩm hàng đầu đã được tung ra thị trường vào năm 1996, do đó tạo dựng được vị thế của mình trong ngành.

Sau khi cuộc khủng hoảng đi qua, giá cổ phiếu của công ty bán dẫn Thiên Thược lại quay về cao điểm. Đây chỉ là một cửa ải sống còn, phía sau có thể còn có nhiều cửa ải khó qua hơn.

Cuối năm 1996, gia đình ba người quay về Thượng Hải một lần nữa, hai vợ chồng dẫn theo con gái Trần Duyệt đi bái tổ tiên. Trần Chí Khiêm đặt thế hệ chip mới nhất được mang về từ nhà máy Hồng Kông đặt ở trước mộ của ông bà nội.

"Ông bà nội, chắc chắn hai người không ngờ rằng năm mươi năm sau, chúng con có thể làm ra chip Ram dẫn trước thế giới. Mặc dù tổng bộ của công ty bán dẫn Thiên Thược ở Hồng Kông, nhưng mà con đã quyết định sẽ mở trung tâm nghiên cứu phát minh thứ ba ở Thượng Hải, đồng thời thành lập một nhà máy mới ở đây.”

Ông bà nội trải qua khói lửa chiến tranh, ba mẹ họ đến vùng nông thôn để trải qua gian khổ, mình và Trần Chí Khiêm thì gây dựng sự nghiệp một cách khó khăn, Phàn Kỳ vuốt đỉnh đầu của con gái: "Duyệt Duyệt, người nhà họ Trần xưa nay có cùng vận mệnh với đất nước, một đời nối tiếp một đời, con cũng giống vậy."

"Dạ." Trần Duyệt ngửa đầu nhìn cô.Mùa xuân này, gia đình năm người bọn họ ngồi trên ghế sa lông ở phòng khách và chụp một tấm ảnh gia đình. Ảnh cả gia đình được treo ở trên tường, Trần Duyệt trong tấm ảnh này rất giống Trần Uyển Âm trong tấm ảnh đen trắng ở phía trên, đại khái đây chính là truyền thừa của gia tộc nhỉ?

(HẾT) 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top