Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 1114


Chương 1114

Cổ Hàn giống bị người tát một bạt tai, cả khuôn mặt đỏ bừng, ông ta vẫn là lần đầu tiên bị người nhục nhã như vậy.

“Anh đến nói với cậu ta.”

Cổ Hàn hung dữ trợn mắt liếc Cổ Hách.

Không còn cách nào, ai bảo Cổ Hách là gia chủ, bây giờ chỉ có thể nuốt cơn giận này.

Cổ Hách khó khăn nói: “Em Hàn, này không tốt lắm?”

Cổ Hàn tức giận, cắn răng thấp giọng quát lớn: “Anh cứ nói chuyện bình thường với cậu ta, sợ cái gì!”

Cổ Hách cười khan nói: “Vậy, vậy được, anh thử xem.”

Quản gia Tông Hán bên cạnh an ủi: “Gia chủ, ngài cứ nghe Nhị Gia đi, dù sao cũng chỉ là nói chuyện tâm sự mà thôi.”

Cổ Linh Linh nhìn cha mình giống như là một con rối gỗ, trong lòng càng thất vọng vô cùng.

Cô ta vì sao muốn đào hôn? Cũng là bởi vì đám cưới này là Cổ Hàn sắp xếp, cha cô ta căn bản không có quyền lên tiếng gì, chi thứ hai nắm mọi thứ trong tay.

Nhưng cô ta nhìn thấy dáng vẻ khúm núm của cha mình, lại có chút hận rèn sắt không thành thép.

Đây là nguyên nhân cô ta muốn tòng quân, huấn luyện đội nữ.

Bởi vì từ nhỏ cô ta đã nhìn thấy, chính là cha mình mềm yếu có thể bị chèn ép, chi thứ hai bá đạo cường thế.

“Trước không nên đánh nữa, Vương Bác Thần, chúng ta ngồi xuống nói chuyện thật tốt, oan gia nên giải không nên kết, cần gì phải đánh sống đánh chết chứ?”

Cổ Hách bị Cổ Hàn đẩy lên trước, vừa cười vừa nói.

Nhìn có vẻ không chút khôn ngoan, cũng không có chút khí phách nào của gia chủ nhà họ Cổ.

“Vậy thì dừng tay trước đi.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói, rồi lại hỏi: “Ai phái người đến nhà họ Tống?”

Ninh Danh và hai vị Võ Hoàng nhà họ Cổ dừng tay, nhưng hai vị Võ Hoàng nhà họ Cổ đều khiếp sợ nhìn Ninh Danh.

Tên này, thế mà lại là Ninh lão đầu!

Ông ta sao lại chạy đến bên cạnh Vương Bác Thần rồi?

Ông ta có mục đích gì?

Ông Vương và ông Lưu trong lòng vô cùng khiếp sợ, lập tức ý thức được nơi này có thứ mà bọn họ không biết, rất có thể liên quan đến sự thay đổi quyền lực nhà họ Cổ!

Chẳng lẽ là, gia chủ muốn mượn tay Vương Bác Thần, diệt trừ Nhị Gia sao?

Này…

Hai người hít vào một hơi, nhìn về phía dáng vẻ khúm núm nhát gan sợ phiền phức của Cổ Hách, đến giờ này, gia chủ vẫn còn đang diễn sao?

Thật là có thể nhẫn, nên nhẫn nhịn nhiều năm như vậy!

Ngay cả con gái của mình cũng bị xem thành công cụ cưới hỏi, ông ta vẫn có thể nhịn xuống.
 
Chương 1115


Chương 1115

Nếu như Nhị Thái Gia chết, Cổ Hàn thật sự là đối thủ của Cổ Hách sao?

Hai người liếc nhìn nhau, thức thời không nói gì, tình hình hiện tại, chỉ có thể suy đoán là hiểu rõ nhưng giả vờ hồ đồ.

Khó trách lần này Ninh lão đầu lại chủ động xin đi giết giặc đến bảo vệ nhà họ Tống, thì ra ông ta đã sớm thông đồng cùng một phe với gia chủ rồi!

Cổ Hách thao thao bất tuyệt nói: “Phái người đến nhà họ Tống? Ồ, nhà họ Tống và nhà họ Cổ chúng tôi có bắt nguồn sâu xa, là một nhánh của chi thứ hai nhà họ Cổ chúng tôi, cậu giết Tống Nguyên Lễ, nhà họ Cổ chúng tôi đương nhiên phải có phản ứng. Cho nên em hai của tôi đã phái ba vị cung phụng qua đó. Vương Bác Thần, chuyện này tính lên vẫn là nhà họ Cổ chúng tôi bị hại. Nhà họ Tống bị diệt, đây là đánh vào mặt chi thứ hai nhà chúng tôi. Ba vị cung phụng của nhà họ Cổ cũng không rõ sống chết, chuyện này nhà họ Cổ không thể bỏ qua được.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Cổ Hách, nói: “Nếu như không liên quan đến ông, vậy thì để người chi thứ hai bước ra, món nợ nhà họ Tống khó dễ vợ tôi, phải tính cho rõ ràng. Vốn không liên quan gì đến nhà họ Cổ mấy người, mấy người cứ muốn chen một chân vào, món nợ này, phải tính cho rõ hết!”

Ninh Danh bên cạnh, âm thầm hút một ngụm khí lạnh, ông ta biết Cổ Hách giỏi diễn kịch, nhưng ông ta không ngờ Vương Bác Thần càng biết diễn hơn, còn có thể thêm vai cho bản thân!

Dựa theo sắp xếp của Cổ Hách, ý là để Vương Bác Thần phối hợp ông ta khống chế nhà họ Cổ, cũng không có ý để Vương Bác Thần giết người.

Thật không ngờ Vương Bác Thần vừa đến đã đánh Cổ Minh Nguyên, ngay sau đó tại chỗ giết một vị Võ Vương cung phụng!

Vương Bác Thần mới là một thanh niên hai mươi mấy tuổi, lòng dạ thế mà lại sâu như vậy!

Khó trách cậu ấy có thể trở thành Thiên chủ!

“Em Hàn, cậu ấy bảo em nói chuyện với cậu ấy.”

Cổ Hách gương mặt thật thà, giữ một nụ cười ôn hòa, đẩy đẩy tay Cổ Hàn nói.

Sắc mặt Cổ Hàn tái xanh, hung dữ trợn mắt Cổ Hách.

Cái đồ phế vật này, chút chuyện như vậy cũng làm không xong, thân là gia chủ nhà họ Cổ, thế mà lại tranh cãi với Vương Bác Thần, một chút dáng vẻ của gia chủ cũng không có, quả nhiên là đồ bỏ đi!

“Ba, ba nhanh báo thù cho con đi. Cao thủ nhà họ Cổ chúng ta như vậy, còn sợ cậu ta sao!”

Cổ Minh Nguyên không cam lòng giận dữ hét.

Ông Vương lạnh lùng liếc nhìn Cổ Minh Nguyên, thật sự là đồ phế vật, tình huống rõ ràng như vậy cũng không nhìn rõ, nếu như ba cậu có cách, đã sớm đi lên rồi!

Ông Lưu hít một hơi thật sâu, nghi hoặc nhìn Ninh Danh đã thay đổi dung mạo, không biết đối phương có ý gì, thế mà lại cấu kết cùng với Vương Bác Thần.

Ông ta ẩn ẩn cảm thấy, đây là một âm mưu khổng lồ, chỉ là không biết Ninh Danh này đến cùng là người của ai.

Là do Cổ Hách sắp xếp sao?

Ông Lưu liếc nhìn Cổ Hách, vẻ mặt đối phương thật thà, giống như là một tên khờ khạo, không có chút dáng vẻ của gia chủ.

Ông ta âm thầm lắc đầu, cảm thấy không thể nào là Cổ Hách. Cổ Hách đã trở thành con rối của nhà họ Cổ mấy thập niên rồi, người nào cũng biết ông ta làm một phế vật không thể nào lật người được, nếu không cũng sẽ không bị Cổ Hàn ép đến như vậy.
 
Chương 1116


Chương 1116

Cũng không thể nào là Cổ Hàn.

Vậy thì sẽ là ai?

Nhị Thái Gia bế quan, cũng không biết tình hình thế nào, Ninh Danh bây giờ lại đứng bên phía Vương Bác Thần, đây đối với nhà họ Cổ mà nói không phải là một tin tức tốt.

Đủ loại nghi kỵ sinh ra, nhưng Ông Lưu lại không chút đầu mối.

“Nhà họ Tống là một nhánh của chi thứ hai mấy người? Phái người đi giết tôi, cũng là ông phái?”

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào Cổ Hàn, vô cùng khí phách hỏi.

Cái lão già Cổ Hách kia, thật đúng là biết diễn.

Nếu không phải Ninh Danh nói cho anh biết mục đích thật sự của Cổ Hách, anh cũng cho rằng Cổ Hách chỉ là một con rối.

Lại không ngờ, Cổ Hách có vẻ ngoài trung hậu thật thà này, là ẩn giấu một trái tim ngoan độc.

Ngay cả con gái của ông ta Cổ Linh Linh bị chi thứ hai ép kết hôn với nhà họ Lâm, ông ta thế mà cũng nhịn.

Loại giả heo ăn thịt hổ này, cũng không phải là loại người tốt đẹp gì.

“Là tôi phái đi.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cổ Hàn ngược lại không có giấu diếm, mang theo một vẻ ngạo khí thế gia, khinh thường nói: “Một người bình thường như cậu, chết cũng chết rồi, há có thể đánh đồng với nhà họ Tống. Nếu như bây giờ cậu cũng có chút thực lực, diệt nhà họ Tống, vậy chuyện này cũng thôi. Cậu muốn đơn giản cũng chỉ là bồi thường thôi.

“Lại nói nguyên nhân dẫn đến chuyện này bất quá cũng chỉ là vì một người phụ nữ mà thôi, cậu bởi vì một người phụ nữ mà diệt nhà họ Tống, tôi cũng không truy cứu nữa. Đối với cường giả như chúng tôi mà nói, một người phụ nữ là cái gì? Huống gì còn chưa chết.

“Mặc dù cậu cũng rất mạnh, nhưng cậu phải biết rằng, so với nhà họ Cổ chúng tôi, cậu căn bản không là gì cả. Nể cậu cũng là cường giả, tôi mới ban cho cậu một cơ hội nói chuyện công bằng, nguyện ý bồi thường cho cậu, đây đã là thành ý lớn nhất. Nhưng mà vừa rồi cậu giết Võ Vương cung phụng của nhà họ Cổ chúng tôi, đánh con trai tôi, món nợ này cũng phải tính toán một chút.

“Như vậy đi, bây giờ cậu rời đi, tôi sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra, xem như huề nhau, thế nào?”

Cổ Minh Nguyên vội vàng nói: “Ba, không thể huề được, con bị cậu ta đánh thành đầu heo! Chuyện này không thể cứ tính như vậy! Còn có tên ngốc Bao Chức kia nữa, con muốn nó chết!”

“Câm miệng!”

Cổ Hàn tát lên mặt con trai, tình huống bây giờ, rõ ràng bất lợi cho bọn họ.

Ông ta nói vậy cũng chỉ là kế hoãn binh, nhưng đứa con trai ngu xuẩn này của ông ta, rõ ràng không nhìn ra!

Bây giờ ông ta vẫn không rõ thực lực chân thật của Vương Bác Thần, mà người đàn ông trung niên bên cạnh Vương Bác Thần này, lại là Võ Hoàng nhị tinh, bây giờ không ai là đối thủ của Võ Hoàng nhị tinh này.

Ông Vương liên thủ với ông Lưu, cũng mới có thể bất phân thắng bại!

Muốn giết Vương Bác Thần, khó như lên trời!

Huống chi, thực lực bản thân của Vương Bác Thần cũng không tầm thường, tốc độ thể hiện vừa rồi lúc chém chết Võ Vương cung phụng của nhà họ Cổ bọn họ, ngay cả ông ta cũng không phản ứng kịp.
 
Chương 1117


Chương 1117

Ông Vương và ông Lưu cũng có thể làm được đến mức một kích là chết, cần phải sạch sẽ nhanh nhẹn, không thì không thể làm được!

Thực lực của Vương Bác Thần, ít nhất phải cùng cấp bậc với tên Võ Hoàng nhị tinh kia!

Nếu như hai vị Võ Hoàng nhị tinh đồng loạt ra tay, bây giờ nhà họ Cổ bọn họ ở đây có một người tính một người, căn bản không phải đối thủ!

Cho nên, Cổ Hàn mới có thể dùng loại biện pháp mà ông ta tự nhận là công bằng này, đến ổn định Vương Bác Thần.

Chỉ là, ông ta đoán sai về Vương Bác Thần,

Vương Bác Thần, là đến muốn mạng ông ta!

“Bắt nạt vợ tôi, muốn như vậy là xong rồi? Ông ở đâu có được tư cách cao cao tại thượng mà nói chuyện với tôi?”

Vương Bác Thần đưa tay tát một cái về phía Cổ Hàn.

Giữa không trung, ngưng tụ thành một hư ảnh bàn tay không lồ, đánh về phía Cổ Hàn.

Uy áp kinh khủng đè xuống, sắc mặt Cổ Hàn thay đổi, vội vàng vận công, hai tay chống lên, muốn ngăn lại bàn tay khổng lồ kia.

“Vương Bác Thần, cậu thật sự muốn làm kẻ địch với nhà họ Cổ chúng tôi sao? Vương Bác Thần, cậu đây là đang tìm chết!”

Trong ánh mắt Cổ Hàn lộ ra vẻ hoảng sợ, dù là ông Vương hay là ông Lưu, cũng không thể làm được đến mức độ này.

Vương Bác Thần, ít nhất là thực lực Võ Hoàng tam tinh!

Chỉ có Võ Hoàng tam tinh, mới có tụ khí thành ảnh, cách không giết người!

“Vương Bác Thần, cậu không thể giết tôi, cậu giết tôi, chính là đối địch với nhà họ Cổ chúng tôi, chính là kẻ thù của bảy đại thế gia!”

Bàn tay khổng lồ kia chầm chậm đè xuống, uy áp kinh khủng làm cho người bên cạnh hai chân cũng bắt đầu cong, có một loại xúc động muốn quỳ xuống.

Đây là kết quả của hai người ông Vương và ông Lưu liên thủ chống cự uy áp.

“Vương Bác Thần, mau dừng tay!”

Ông Vương và ông Lưu hét lớn một tiếng, Cổ Hàn không thể chết!

“Vương Bác Thần, có chuyện từ từ nói, đừng giết em Hàn của tôi!”

Cổ Hách lớn tiếng nói, nhìn có vẻ vô cùng sốt ruột.

Trong lòng Ninh Danh không nhịn được mà châm chọc, tên này, cục diện cũng là một tay ông thúc đẩy, bây giờ lại giả bộ làm người tốt.

Nếu không phải tôi mẹ nó hiểu rõ ông, thiếu chút nữa cũng bị ông lừa.

“Ba.”

Cổ Minh Nguyên sợ choáng váng, nhìn thấy ba hắn bị Vương Bác Thần một tay ép đến quỳ dưới đất mà cố chống, mới hiểu ra được, Vương Bác Thần không phải là anh ta có thể trêu vào được.

Nhưng anh ta vẫn vô cùng không cam lòng.

Anh ta chính là thiếu gia nhà họ Cổ mà!
 
Chương 1118


Chương 1118

Nhà họ Cổ bọn họ chính là một trong bảy đại thế gia, thậm chí ngay cả một Vương Bác Thần cũng không áp chế nổi sao?

Đáy mắt Cổ Hách hiện lên một vẻ kiên định, trong lòng ông ta càng thêm xác định, thân phận thật sự của Vương Bác Thần, tuyệt đối chính là thần chủ!

Suy đoán của ông ta lúc trước không sai!

Vương Bác Thần chính là muốn mượn một cơ hội này, hoàn toàn chèn ép các gia tộc quyền thế, phối hợp với quốc chủ, loại bỏ quyền thế của các gia tộc thế gia!

“Vương Bác Thần, mau dừng tay!”

“Ông Lưu, ông chống đỡ, tôi đi cứu người.”

Ông Vương cắn răng một cái, liều cả một thân tu vi đi cứu Cổ Hàn.

“Lui!”

Ninh Danh lần nữa ra tay, ngăn ở trước mặt Ông Vương.

Ông Vương sốt ruột, muốn nói ra thân phận của Ninh Danh, nhưng ánh mắt lạnh như băng của Ninh Danh, làm ông ta sợ đến mức nuốt lại vào trong, không hiểu nhìn Ninh Danh.

“Giết Nhị công tử, đối với mấy người cũng không có chỗ nào tốt!”

Ninh Danh lạnh lùng nói: “Dám bước lên một bước, chết!”

Nhìn thấy tình huống này, Cổ Hàn nóng nảy rồi, tiếp tục như vậy, ông ta sẽ bị đè chết tươi!

“Vương Bác Thần, tôi sai rồi, rốt cuộc cậu muốn cái gì! Chúng ta cái gì cũng có thể thương lượng!”

Cổ Hàn sợ, thực lực của Vương Bác Thần vượt xa tưởng tượng của ông ta, đánh đến mức không còn một chút ngạo khí nào trên người ông ta.

“Vương Bác Thần, tôi là đệ tử của lão chiến thần, cậu giết tôi, cậu cũng sẽ không sống được yên! Vương Bác Thần, có chuyện từ từ nói, chúng ta có thể thương lượng, tôi có thể đền bù cho cậu!”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Vậy thì dùng mạng của ông đến đền đi!”

Bàn tay hư ảo kia, cuối cùng phát lực, nặng nề vỗ lên người Cổ Hàn.

“Ba…”

Cổ Minh Nguyên bị dọa ngơ rồi, đặt mông ngồi xuống đất, trong mắt phủ kín tơ máu, nhưng thực lực của Vương Bác Thần, lại làm anh ta không dám ra tay.

Thi thể của Cổ Hàn nằm trước mặt mọi người, người nhà họ Cổ trợn tròn mắt, người chân chính nắm nhà họ Cổ trong tay, cứ như vậy bị Vương Bác Thần giết rồi!

Cổ Linh Linh ngơ ngác nhìn một màn này, cô ta nhớ đến câu nói kia của Vương Bác Thần: “Nói không chừng lát nữa chúng ta sẽ là kẻ thù.”

Vương Bác Thần, thật sự là đến giết người.

Cô ta vội vàng bước lên chắn Cổ Hách ra sau: “Ba, ba đi nhanh lên, Vương Bác Thần là đến báo thù!”

Trong đôi mắt già của Cổ Hách lóe lên một chút vui mừng, thấp giọng nói: “Linh Nhi, đừng lo lắng, ba không sao.”

“Ba, sao ba phải cố chấp vậy chứ, đi nhanh lên đi, ba ở đây chỉ thêm cản trở, làm hại con cũng chạy không thoát.”
 
Chương 1119


Chương 1119

Vẻ mặt Cổ Linh Linh lo lắng, Vương Bác Thần thật sự là điên rồi, đến nhà họ Cổ giết người!

“Vương Bác Thần, cậu to gan!”

Ông Vương và ông Lưu hét lớn một tiếng, nhưng Ninh Danh ngăn trước mặt hai người bọn họ, căn bản không có cách nào cứu người, trơ mắt nhìn Cổ Hàn bị đè chết tươi.

Uỳnh.

Vào lúc này, sâu trong trang viên nhà họ Cổ, một tiếng sấm nổ vang.

Một bóng người từ bên kia nhảy dựng lên cao mấy chục thước, rồi liên tục nhảy vọt mấy lần giữa không trung, phi tốc chạy về phía bên này, tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một lớp hư ảnh.

“Ai dám giết con trai ta, tìm chết!!”

Trong lòng Ông Vương và Ông Lưu vui mừng.

Nhị Gia xuất quan!

Theo bóng người tìm đến, uy áp nồng đậm càng ngày càng gần, dưới phần uy áp này, cơ thể người nhà họ Cổ không thể khống chế mà quỳ xuống.

“Ngũ Tinh Chiến Thần, Nhị Gia đột phá Ngũ Tinh Chiến Thần!!”

Ông Vương và ông Lưu mừng rỡ trong lòng.

Sắc mặt Cổ Hách trắng bệch, nhìn về phía Vương Bác Thần.

Ninh Danh hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Thiên chủ, đại sự không ổn, Cổ Chí Tu đột phá Ngũ Tinh Chiến Thần!”

Một hơi thở mạnh mẽ, đè ép mà đến.

Người nhà họ Cổ bị uy áp này ép đến mức toàn bộ quỳ trên đất, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.

Đáy mắt Cổ Hách hiện lên một chút xảo trá, khóa miệng chợt lóe lên nụ cười lạnh, lập tức biến thành dáng vẻ nơm nớp lo sợ, cả người cũng run rẩy.

“Con của ta!”

Một ông cụ tóc trắng xóa, chỉ mấy cái chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người, ôm lấy Cổ Hàn, bi thống rống lên.

Ông Vương và Ông Lưu mặc dù không quỳ xuống, nhưng cũng bị uy áp ép đến mức khom người, gian nan chống cự lại, sắc mặt trắng bệch.

Võ Hoàng ngũ tinh!

Nhị Thái Gia nhà họ Cổ, Cổ Chí Tu, đột phá Võ Hoàng ngũ tinh rồi!

Thế giới bây giờ, hơn mấy tỷ người, có thể đi đến trình độ này không quá trăm người!

Ninh Danh lộ ra vẻ nặng nề, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào.

Nhưng hơi thở trên người Cổ Chí Tu, làm ông ta cảm thấy tuyệt vọng!

Ông ta là Võ Hoàng nhị tinh, trước mặt Võ Hoàng ngũ tinh, cảm giác không có bất kỳ khả năng thắng nào.

“Thiên chủ, nên làm gì bây giờ?”

Ninh Danh truyền âm nhập mật, đây là năng lực chỉ có cường giả cấp bậc Võ Hoàng mới có thể khống chế.
 
Chương 1120


Chương 1120

Vương Bác Thần không có trả lời, Bao Chức trốn ở sau lưng anh dùng quần áo che lại mặt, đã dọa tiểu ra quần, hai ống quần ướt nhẹp.

Võ Hoàng ngũ tinh đó.

Đây là cường giả cấp cao nhất thế giới!

Ai mà ngờ được, nhà họ Cổ thế mà lại có được một vị Võ Hoàng ngũ tinh!

“Ông chính là Cổ Chí Tu?”

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh nhạt, bản thân Cổ Chí Tu chính là cường giả đời trước, mặc dù thiên phú gì đó so ra kém lão chiến thần, nhưng mà cũng thuộc về nhóm những thiên tài hàng đầu.

Những năm gần đây Cổ Chí Tu này vẫn luôn rất khiêm tốn, không ngờ là đang chuẩn bị đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng mà đột phá ở cái tuổi này, không thể không nói Cổ Chí Tu thật sự là một thiên tài.

Đây, cũng chính là chỗ dựa của nhà họ Cổ!

Cổ Hách muốn khống chế nhà họ Cổ, nhất định phải diệt trừ Cổ Chí Tu.

Vốn dĩ thực lực của ông ta, dù làm thế nào cũng không làm gì được Cổ Chí Tu, cho nên ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, trở thành con rối nhiều năm như vậy.

“Là cậu giết con tôi?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hai mắt Cổ Chí Tu đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.

“Bởi vì ông ta đáng chết!”

Vương Bác Thần không chút để ý nói.

“Vậy cậu đi chết đi!”

Cổ Chí Tu giận quát một tiếng, đưa tay đánh ra một chưởng, Ninh Danh ra tay, lạnh lùng nói: “Cổ Chí Tu, không nên chấp mê bất ngộ!”

“Cút ngay!”

Cổ Chí Tu một chưởng cách không vỗ vào người Ninh Danh, Ninh Danh chỉ cảm thấy một lực lớn đè xuống người mình, giống như là một ngọn núi.

Phụt.

Ninh Danh phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài, gương mặt cũng thay đổi, lộ ra thân phân thật.

Một cái tát này, đánh cho Ninh Danh phải lộ ra thân phận thật!

“Ông Ninh?”

“Là ông Ninh!”

“Thế nào lại là ông Ninh?”

“Ông Ninh tại sao lại cùng với Vương Bác Thần? Không phải ông ấy đi giết Vương Bác Thần sao?”

Người nhà họ Cổ mơ màng, Ninh Danh là Võ Hoàng nhị tinh mà nhà họ Cổ bọn họ cung phụng, thế mà lại cấu kết với Vương Bác Thần!

“Súc sinh, nhà họ Cổ chúng tôi cung phụng ông nhiều năm như vậy, ông lại ăn cây táo, rào cây sung, hại chết con tôi, ông đi chết đi!”
 
Chương 1121


Chương 1121

Cổ Chí Tu lấy lại tinh thần, càng thêm phẫn nộ, Ninh Danh là cường giả mà ông ta lôi kéo đến, bây giờ lại quay lại nhắm vào nhà họ Cổ!

Loại phản bội này, làm ông ta hận muốn điên!

“Ninh Danh, lui ra.”

Vương Bác Thần đối mặt với Cổ Chí Tu, bĩnh tĩnh nói: “Võ Hoàng ngũ tinh, rất mạnh sao?”

“Chết đi!”

Cổ Chí Tu nhanh như sao băng, lập tức xuất hiện trước mặt Vương Bác Thần, một quyền đánh về phía đầu Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần cũng ném ra một quyền, hai nắm tay chạm vào nhau giữa không trung.

Bùm!

Một tiếng va chạm đinh tai nhức óc, giống như là hai ngọn núi mạnh mẽ va vào nhau, lẫn vào tiếng kim loại.

Cổ Chí Tu lại phải lùi về sau mấy bước, mới đứng lại, không thể tin được nhìn Vương Bác Thần!

Võ Hoàng ngũ tinh trẻ tuổi như vậy, thực lực không hề yếu hơn ông ta!

Cổ Hàn cuối cùng là làm cái gì, sao lại trêu vào kẻ địch mạnh như vậy!

Nhìn thấy Vương Bác Thần không chút sứt mẻ, Cổ Hách ngồi trên đất hơi nhẹ nhàng thở ra, xem ra suy đoán của ông ta là đúng, Vương Bác Thần chính là thần chủ không thể nghi ngờ!

Cũng chỉ có thần chủ, mới có thể nhẹ nhàng như vậy tiếp được một kích toàn lực của Võ Hoàng ngũ tinh!

Xem ra, mưu tính của mình, sắp thành công rồi!

“Rốt cuộc cậu là ai!”

Ánh mắt Cổ Chí Tu lưỡng lự, trong đám trẻ tuổi thế mà lại có một đứa mạnh như vậy, trong năm năm ông ta bế quan rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ bây giờ tu luyện dễ dàng như vậy sao?

Chẳng lẽ đám trẻ ngày nay tài năng đến vậy sao?

“Tên tôi là Vương Bác Thần.”

Vương Bác Thần giọng điệu bình tĩnh, không thèm quan tâm đến vị Võ Hoàng ngũ tinh mạnh mẽ vô song trong mắt người khác.

Thân là thế gia truyền thừa cả trăm năm, sao có thể không có Võ Hoàng ngũ tinh được?

Mặc dù người đời xưng tụng Vương Bác Thần anh là cường giả số một thế giới, là đỉnh cao sức mạnh của thế giới.

Nhưng anh không nghĩ vậy, thế giới này quá bí ẩn, những gì mà anh biết chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

Chẳng lẽ bảy đại thế gia truyền thừa cả trăm năm mà không có cường giả siêu cấp nào ư?

Chẳng lẽ bọn họ chỉ có vài vị Võ Hoàng cung phụng thôi?

Điều này rõ là không bình thường!

Vì vậy Vương Bác Thần không thấy lạ khi Cổ Chí Tu có thể trở thành Võ Hoàng ngũ tinh, thậm chí anh còn nghi ngờ rằng đây không phải là nội tình thực sự của nhà họ Cổ!
 
Chương 1122


Chương 1122

Bằng không, gia tộc cổ đại hơn 600 năm làm sao có thể kế thừa nếu chỉ dựa vào những Võ Hoàng này?

Quốc chủ Hàn Đỉnh luôn theo dõi sát sao bảy đại thế gia, biết bảy đại thế gia đã trở thành khối u ác tính, nhưng ông chỉ có thể nhẫn nhịn, khó khăn tìm kiếm cơ hội. Nếu bề ngoài bảy đại thế gia chỉ có vài Võ Hoàng cung phụng này, thì với thế lực cả một quốc gia, lẽ nào Hàn Đỉnh không thể đối phó nổi với bảy gia tộc sao?

Điều mà Hàn Đỉnh thực sự dè chừng chính là sức mạnh ẩn giấu của bảy đại thế gia!

Đó mới là nỗi kinh hoàng thực sự!

Vương Bác Thần và Hàn Đỉnh đã dày công lên kế hoạch trong một thời gian dài như vậy, quanh co lắt léo mãi mới tìm ra một cơ hội để đối phó với nhà họ Cổ như bây giờ, không phải vì dè chừng thế lực ẩn giấu của nhà họ Cổ sao!

Vì vậy, việc Cổ Chí Tu đột phá lên Võ Hoàng ngũ tinh chỉ là điều nằm trong dự đoán.

“Họ Vương? Ngươi là người nhà họ Vương? Lão chiến thần nhà họ Vương là ai của ngươi?”

Cổ Chí Tu nheo nửa mắt, trong đầu ông ta hiện lên một bóng dáng bá đạo vô song, từng trấn áp thế hệ của họ bằng chính sức mạnh của mình, buộc thế gia hào tộc cuối cùng phải hợp tác, xây dựng nước R hiện tại.

Người đó đã thành lập nhà họ Vương.

Người đó là tồn tại đỉnh chóp trong thế hệ của họ.

Người đó, người đã thành lập nước R nhưng không thèm muốn quyền lực, chỉ muốn trở thành Chiến Thần nước R!

Ông ấy là Chiến Thần nước R đời đầu!

Võ Hoàng lúc nào cũng có, nhưng Chiến Thần, ông ấy là người đầu tiên!

Danh hiệu Chiến thần trong quân đội được sinh ra bởi ông ấy ! !

Đệ tử của ông, được gọi là Chiến thần nước R đời thứ hai, tới giờ vẫn được người đời gọi là thầy!

Người đó tên là Vương Long!

Con rồng của nhà họ Vương!

Trong lòng Cổ Chí Tu thở dài một hơi, từ nhỏ ông ta đã được gọi là thiên tài của nhà họ Cổ, thiên phú tu luyện cũng không hề yếu. Nhưng so với người kia thì hoàn toàn lép vế.

Sở dĩ cho tới bây giờ ông ta không đột phá được Võ Hoàng ngũ tinh là bởi vì trong lúc ông ta và người đó tranh đấu với nhau đã để lại bóng ma tâm lý cho ông ta.

Nếu không, ông ta đã sớm là Võ Hoàng ngũ tinh từ mấy chục năm trước!

“Ông nói nhiều quá! Tiếp một quyền của tôi này!

Vương Bác Thần hừ một tiếng, ra một quyền, một quyền ấn cực lớn hướng về phía Cổ Chí Tu.

Sắc mặt Cổ Chí Tu hơi thay đổi, trong lòng thầm mắng, không suy nghĩ nhiều, vận toàn lực nhận một đấm này!

Bùm!

Quyền ấn cực lớn giáng xuống, đương nhiên Cổ Chí Tu cảm nhận được áp lực trên người tăng mạnh, chỉ cảm thấy hai cánh tay tê dại, máu trong người sôi trào!
 
Chương 1123


Chương 1123

Mặt đất dưới chân ông ta đã rạn nứt như mạng nhện, hai chân bị một quyền này vùi sâu vào trong đất!

“Vẫn muốn tiếp tục à?”

Vương Bác Thần cười khẩy, anh đã cảm nhân được trong bóng tối có một vài cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào anh.

Mấy lão quái vật trong nhà họ Cổ rốt cuộc cũng không nhịn được nữa sao?

Dường như bọn họ vẫn chưa định lộ diện, xem ra những gì đang làm bây giờ vẫn chưa đủ!

Mặt mũi Cổ Chí Tu khó coi, ông ta vừa mới đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng lại bị một tên hậu bối đè mà đánh, khiến ông ta rất bẽ mặt.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Vương Bác Thần, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, chuyện này cứ kết thúc ở đây đi! Cậu đã giết chết con tôi, dù là thù hận lớn tới mức nào cũng có thể hoá giải bằng cái giá này rồi!”

“Hoá giải?”

Vương Bác Thần mỉa mai nói: “Nếu tôi chỉ là một người bình thường, có phải là vợ tôi đáng bị cháu trai của ông là Tống Nguyên Lễ làm nhục không? Người thân của tôi đáng bị Tống Tử Lâm giết chết sao? Bây giờ tôi có đủ sức để trả thù rồi, ông cảm thấy không thể chèn ép được tôi mới định giảng hòa, nếu tôi không có thực lực này? Có phải ông không thèm quan tâm không? Có phải là do người thân của tôi đáng đời không?”

Cổ Chí Tu nhìn Cổ Hách đang run lẩy bẩy quỳ trên mặt đất, tức muốn đập cho một trận, từ lời nói của Vương Bác Thần, ông ta nghe được chuyện này có liên quan đến đứa con riêng của ông ta!

Ông ta vặn hỏi: “Cổ Hách, nói cho ta biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra!”

Cổ Hách vội vàng đứng dậy bước tới, trầm giọng kể mọi chuyện một lượt.

Sắc mặt Cổ Chí Tu càng ngày càng khó coi, không ngờ hai đứa con trai của mình lại chết dưới tay Vương Bác Thần!

“Vương Bác Thần, cậu không thấy cậu quá đáng sao? !”

Sát khí của Cổ Chí Tu sôi trào, tia máu dần dần lan ra mắt ông ta.

Ông ta chỉ có hai người con trai, cả hai đều bị Vương Bác Thần giết!

Cả cháu trai ông ta nữa!

“Vợ cậu cũng không việc gì, nhà họ Trần cũng chưa chết, vậy mà cậu lại giết chết hai đứa con trai và một đứa cháu trai của tôi!!!”

“Vương Bác Thần, tao muốn mày phải chết !!!”

Cổ Chí Tu, người vừa rồi vốn muốn hòa giải với Vương Bác Thần, lúc này không thể chịu đựng được nữa.

Nếu một đứa con trai chết thì cũng còn nhịn được, ông ấy còn có một người con trai khác.

Nhưng bây giờ cả hai đều đã chết!

Còn thêm một đứa cháu trai!

Làm sao ông ta có thể chịu được!

Cổ Chí Tu nhảy lên, hai lòng bàn tay liên tiếp đập, ánh sáng vàng chói loà, mỗi chưởng ấn cực lớn mang theo giết chóc bắn về phía Vương Bác Thần.

“Tôi còn tưởng rằng ông sẽ bao dung như thế chứ!”

“Thì ra, ông cũng không thể chịu được việc người thân của mình bị giết sao?”

Vương Bác Thần chế nhạo.
 
Chương 1124


Chương 1124

Những người này khi bắt nạt người khác thì muốn làm gì cũng được, nhưng khi xảy ra chuyện thì chỉ muốn bỏ tiền ra để hòa giải, cảm thấy đối phương chưa chết, không có việc gì là không giải quyết được.

Nhưng khi nó xảy ra với họ thì lại không như thế!

Mạng của người khác, trong mắt họ, chỉ đáng giá mấy trăm triệu.

Mà người thân của bọn họ mới là người thân thực sự!

Vì vậy, Vương Bác Thần hoàn toàn không hề cảm thông với Cổ Chí Tu, nếu Vương Bác Thần không có thực lực thì chắc chắn vợ của anh đã bị Tống Nguyên Lễ ức hiếp đến chết, nhà họ Trần cũng đã bị nhà họ Tống chèn ép tan cửa nát nhà từ lâu.

Sở dĩ không sao là vì Vương Bác Thần anh có thực lực, bên kia không thành công mà thôi!

“Ông già, thì ra ông cũng không chịu được à!”

Vương Bác Thần bay lên trời, đấm Cổ Chí Tu một cú đấm bình thường.

Bùm!

Hai bên lại xảy ra va chạm, Ninh Danh, ông Vương và ông Lưu liều mạng cố gắng hết sức để chống lại ảnh hưởng của trận chiến, bảo vệ những người phía sau.

Răng rắc!

Chỉ nghe thấy tiếng xương gãy.

Không biết xương của ai đã bị gãy, ánh sáng chói lọi bao trùm Vương Bác Thần và Cổ Chí Tu, không ai có thể nhìn rõ.

Khi ánh sáng tan biến, Vương Bác Thần đứng tại chỗ với một cái đầu người trong tay.

Cơ thể không đầu của Cổ Chí Tu rơi xuống đất.

Vương Bác Thần ném đầu Cổ Chí Tu xuống đất và lạnh lùng nói: “Còn ai nữa? Đi ra đi, tới người nào tôi giết người nấy, tới đám nào tôi giết đám nấy! Hôm nay, tôi tới đây để giết người!”

Đúng lúc này, trong cấm địa ở ngọn núi phía sau của nhà họ Cổ, một giọng nói già nua vang lên: “Cậu bạn nhỏ, mời cậu tới đây trò chuyện.”

Mặt Cổ Hách biến sắc, bị doạ sợ tới nỗi mặt biến thành màu vàng đất.

Vẫn còn sống!

Giọng nói đó lại vang lên: “Cổ Hách, ngươi cũng lại đây.”

“Vâng, ông cố.”

Cổ Hách kính cẩn nói.

Những người còn lại trong nhà họ Cổ kinh hãi nhìn nhau, không biết người này là ai.

“Là lão tổ, lão tổ của chúng ta còn sống!”

Một số người lớn tuổi cuối cùng cũng nhớ ra điều gì đó, kích động nói

Ninh Danh kinh hãi nói: “Trời ạ, người này rất có thể chính là Cổ Nhật Long! Trăm năm trước ông ta đã từng ra tay một lần, nghe nói ông ấy đã toạ hoá chết sau lần đó. Khi đó, ông ấy đã là Võ Hoàng ngũ tinh. Nếu thật sự là ông ấy thì ông ấy đã hơn hai trăm tuổi!”

“Đi thôi.”

Trong mắt Vương Bác Thần toả ra tinh thần chiến đấu mạnh mẽ, rốt cuộc cường giả cấp bậc này đã không chịu được nữa chuẩn bị xuất thế rồi sao?
 
Chương 1113


Chương 1113

Cổ Hách là một người trông có vẻ thành thật, sợ hãi than: “A? Vậy, vậy bây giờ nên làm gì? Ta không phải là thể hiện ra cứng rắn sao? Em Hàn à, không phải vừa rồi đệ bảo ta cứng rắn một chút, bây giờ lại bảo ta không cần phải chọc giận Vương Bác Thần, rốt cuộc là muốn ta phải làm sao bây giờ! Nếu không gia chủ em lên làm là tốt rồi!”

Cổ Hàn tức gần chết, hận không thể bóp chết tên phế vật Cổ Hách này.

Trước kia cảm thấy để tên phế vật Cổ Hách này làm gia chủ, khống chế sẽ dễ dàng hơn một chút, không ngờ vào lúc này lại phá hỏng chuyện!

“Anh cả, ý của em là trước không nên chọc giận, nhìn xem mục đích của Vương Bác Thần là gì. Vừa rồi em phân tích chỉ là một suy đoán đại khái, bây giờ bên phía Vương Bác Thần vẫn còn chiêu sau, này nói rõ là vẫn còn chỗ để quay lại.”

Cổ Hàn cố nhịn xúc động muốn đập một phát chết tươi Cổ Hách, nhẫn nại giải thích: “Vương Bác Thần lần này đến nhà họ Cổ, cũng không nhất định là muốn tìm phiền toái, rất có thể là có yêu cầu khác.”

“Nếu không, để chú hai ra đối phó với Vương Bác Thần? Anh thật sự không hiểu nổi những cái cong cong thẳng thẳng trong đó, chú biết anh không có thiên phú trên phương diện này.”

Cổ Hách có vẻ khó xử, ánh mắt vô tội, tất cả đều giống như là tủi thân vì đã làm sai chuyện gì.

Phế vật!

Cái đồ phế vật không làm được gì này!

Cổ Hàn tức giận: “Em đã nói với anh bao nhiêu lần, ba của em bây giờ không cách nào ra được, ông ấy là lá bài tẩy của nhà chúng ta, bây giờ đi ra sẽ lộ lá bài tẩy, không phải là chuyện tốt. Ý của em là anh ổn định Vương Bác Thần trước, thử xem yêu cầu của cậu ta.”

Cổ Hách gật đầu nói: “Anh hiểu rồi.”

Lập tức, ông ta bước lên một bước, cảm nhận được uy áp còn dư lại của ba vị Võ Hoàng chiến đấu, lập tức sợ đến mức vội vàng lùi về sau ba bước, trốn ra sau lưng Cổ Hàn kêu lên: “Vương Bác Thần, tôi là gia chủ nhà họ Cổ Cổ Hách, bảo người của cậu dừng lại, cậu có yêu cầu gì có thể nói, nhà họ Cổ chúng tôi có thể thỏa mãn cậu. Còn nữa đừng đánh tiếp, lá bài tẩy của nhà họ Cổ chúng tôi còn chưa lấy ra đâu, nếu không cậu nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.”

“Anh!!”

Cổ Hàn tức giận đến mức hất Cổ Hách ra ngoài, cái tên phế vật này, lộ ra lá bài tẩy của nhà họ Cổ, nói như vậy khác gì xin tha!!

Mẹ nó!

Phế vật đáng chết!

Quả nhiên không có chút tác dụng nào, dùng làm con rối đã là tác dụng lớn nhất của ông ta!

Cổ Hàn cao giọng nói: “Vương Bác Thần, ý của anh trai tôi là, hai bên chúng ta không nên kết thù vì nhà họ Tống, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện một chút, biến chiến tranh thành tơ lụa. Dù sao cậu từ ngàn dặm xa xôi đến đây tham gia hôn lễ của Linh Nhi nhà chúng tôi, có chuyện gì chúng ta có thể nói chuyện với nhau.”

Vương Bác Thần chậm rãi nói: “Ông là ai?”

Cổ Hàn trầm giọng nói: “Tôi là Cổ Hàn nhà họ Cổ!”

Vương Bác Thần hừ lạnh nói: “Ông là cái thá gì, tránh ra để Cổ Hách đến.”

“Cậu!!!”
 
Chương 1114


Chương 1114

Cổ Hàn giống bị người tát một bạt tai, cả khuôn mặt đỏ bừng, ông ta vẫn là lần đầu tiên bị người nhục nhã như vậy.

“Anh đến nói với cậu ta.”

Cổ Hàn hung dữ trợn mắt liếc Cổ Hách.

Không còn cách nào, ai bảo Cổ Hách là gia chủ, bây giờ chỉ có thể nuốt cơn giận này.

Cổ Hách khó khăn nói: “Em Hàn, này không tốt lắm?”

Cổ Hàn tức giận, cắn răng thấp giọng quát lớn: “Anh cứ nói chuyện bình thường với cậu ta, sợ cái gì!”

Cổ Hách cười khan nói: “Vậy, vậy được, anh thử xem.”

Quản gia Tông Hán bên cạnh an ủi: “Gia chủ, ngài cứ nghe Nhị Gia đi, dù sao cũng chỉ là nói chuyện tâm sự mà thôi.”

Cổ Linh Linh nhìn cha mình giống như là một con rối gỗ, trong lòng càng thất vọng vô cùng.

Cô ta vì sao muốn đào hôn? Cũng là bởi vì đám cưới này là Cổ Hàn sắp xếp, cha cô ta căn bản không có quyền lên tiếng gì, chi thứ hai nắm mọi thứ trong tay.

Nhưng cô ta nhìn thấy dáng vẻ khúm núm của cha mình, lại có chút hận rèn sắt không thành thép.

Đây là nguyên nhân cô ta muốn tòng quân, huấn luyện đội nữ.

Bởi vì từ nhỏ cô ta đã nhìn thấy, chính là cha mình mềm yếu có thể bị chèn ép, chi thứ hai bá đạo cường thế.

“Trước không nên đánh nữa, Vương Bác Thần, chúng ta ngồi xuống nói chuyện thật tốt, oan gia nên giải không nên kết, cần gì phải đánh sống đánh chết chứ?”

Cổ Hách bị Cổ Hàn đẩy lên trước, vừa cười vừa nói.

Nhìn có vẻ không chút khôn ngoan, cũng không có chút khí phách nào của gia chủ nhà họ Cổ.

“Vậy thì dừng tay trước đi.”

Vương Bác Thần thản nhiên nói, rồi lại hỏi: “Ai phái người đến nhà họ Tống?”

Ninh Danh và hai vị Võ Hoàng nhà họ Cổ dừng tay, nhưng hai vị Võ Hoàng nhà họ Cổ đều khiếp sợ nhìn Ninh Danh.

Tên này, thế mà lại là Ninh lão đầu!

Ông ta sao lại chạy đến bên cạnh Vương Bác Thần rồi?

Ông ta có mục đích gì?

Ông Vương và ông Lưu trong lòng vô cùng khiếp sợ, lập tức ý thức được nơi này có thứ mà bọn họ không biết, rất có thể liên quan đến sự thay đổi quyền lực nhà họ Cổ!

Chẳng lẽ là, gia chủ muốn mượn tay Vương Bác Thần, diệt trừ Nhị Gia sao?

Này…

Hai người hít vào một hơi, nhìn về phía dáng vẻ khúm núm nhát gan sợ phiền phức của Cổ Hách, đến giờ này, gia chủ vẫn còn đang diễn sao?

Thật là có thể nhẫn, nên nhẫn nhịn nhiều năm như vậy!

Ngay cả con gái của mình cũng bị xem thành công cụ cưới hỏi, ông ta vẫn có thể nhịn xuống.
 
Chương 1115


Chương 1115

Nếu như Nhị Thái Gia chết, Cổ Hàn thật sự là đối thủ của Cổ Hách sao?

Hai người liếc nhìn nhau, thức thời không nói gì, tình hình hiện tại, chỉ có thể suy đoán là hiểu rõ nhưng giả vờ hồ đồ.

Khó trách lần này Ninh lão đầu lại chủ động xin đi giết giặc đến bảo vệ nhà họ Tống, thì ra ông ta đã sớm thông đồng cùng một phe với gia chủ rồi!

Cổ Hách thao thao bất tuyệt nói: “Phái người đến nhà họ Tống? Ồ, nhà họ Tống và nhà họ Cổ chúng tôi có bắt nguồn sâu xa, là một nhánh của chi thứ hai nhà họ Cổ chúng tôi, cậu giết Tống Nguyên Lễ, nhà họ Cổ chúng tôi đương nhiên phải có phản ứng. Cho nên em hai của tôi đã phái ba vị cung phụng qua đó. Vương Bác Thần, chuyện này tính lên vẫn là nhà họ Cổ chúng tôi bị hại. Nhà họ Tống bị diệt, đây là đánh vào mặt chi thứ hai nhà chúng tôi. Ba vị cung phụng của nhà họ Cổ cũng không rõ sống chết, chuyện này nhà họ Cổ không thể bỏ qua được.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Cổ Hách, nói: “Nếu như không liên quan đến ông, vậy thì để người chi thứ hai bước ra, món nợ nhà họ Tống khó dễ vợ tôi, phải tính cho rõ ràng. Vốn không liên quan gì đến nhà họ Cổ mấy người, mấy người cứ muốn chen một chân vào, món nợ này, phải tính cho rõ hết!”

Ninh Danh bên cạnh, âm thầm hút một ngụm khí lạnh, ông ta biết Cổ Hách giỏi diễn kịch, nhưng ông ta không ngờ Vương Bác Thần càng biết diễn hơn, còn có thể thêm vai cho bản thân!

Dựa theo sắp xếp của Cổ Hách, ý là để Vương Bác Thần phối hợp ông ta khống chế nhà họ Cổ, cũng không có ý để Vương Bác Thần giết người.

Thật không ngờ Vương Bác Thần vừa đến đã đánh Cổ Minh Nguyên, ngay sau đó tại chỗ giết một vị Võ Vương cung phụng!

Vương Bác Thần mới là một thanh niên hai mươi mấy tuổi, lòng dạ thế mà lại sâu như vậy!

Khó trách cậu ấy có thể trở thành Thiên chủ!

“Em Hàn, cậu ấy bảo em nói chuyện với cậu ấy.”

Cổ Hách gương mặt thật thà, giữ một nụ cười ôn hòa, đẩy đẩy tay Cổ Hàn nói.

Sắc mặt Cổ Hàn tái xanh, hung dữ trợn mắt Cổ Hách.

Cái đồ phế vật này, chút chuyện như vậy cũng làm không xong, thân là gia chủ nhà họ Cổ, thế mà lại tranh cãi với Vương Bác Thần, một chút dáng vẻ của gia chủ cũng không có, quả nhiên là đồ bỏ đi!

“Ba, ba nhanh báo thù cho con đi. Cao thủ nhà họ Cổ chúng ta như vậy, còn sợ cậu ta sao!”

Cổ Minh Nguyên không cam lòng giận dữ hét.

Ông Vương lạnh lùng liếc nhìn Cổ Minh Nguyên, thật sự là đồ phế vật, tình huống rõ ràng như vậy cũng không nhìn rõ, nếu như ba cậu có cách, đã sớm đi lên rồi!

Ông Lưu hít một hơi thật sâu, nghi hoặc nhìn Ninh Danh đã thay đổi dung mạo, không biết đối phương có ý gì, thế mà lại cấu kết cùng với Vương Bác Thần.

Ông ta ẩn ẩn cảm thấy, đây là một âm mưu khổng lồ, chỉ là không biết Ninh Danh này đến cùng là người của ai.

Là do Cổ Hách sắp xếp sao?

Ông Lưu liếc nhìn Cổ Hách, vẻ mặt đối phương thật thà, giống như là một tên khờ khạo, không có chút dáng vẻ của gia chủ.

Ông ta âm thầm lắc đầu, cảm thấy không thể nào là Cổ Hách. Cổ Hách đã trở thành con rối của nhà họ Cổ mấy thập niên rồi, người nào cũng biết ông ta làm một phế vật không thể nào lật người được, nếu không cũng sẽ không bị Cổ Hàn ép đến như vậy.
 
Chương 1116


Chương 1116

Cũng không thể nào là Cổ Hàn.

Vậy thì sẽ là ai?

Nhị Thái Gia bế quan, cũng không biết tình hình thế nào, Ninh Danh bây giờ lại đứng bên phía Vương Bác Thần, đây đối với nhà họ Cổ mà nói không phải là một tin tức tốt.

Đủ loại nghi kỵ sinh ra, nhưng Ông Lưu lại không chút đầu mối.

“Nhà họ Tống là một nhánh của chi thứ hai mấy người? Phái người đi giết tôi, cũng là ông phái?”

Vương Bác Thần nhìn chằm chằm vào Cổ Hàn, vô cùng khí phách hỏi.

Cái lão già Cổ Hách kia, thật đúng là biết diễn.

Nếu không phải Ninh Danh nói cho anh biết mục đích thật sự của Cổ Hách, anh cũng cho rằng Cổ Hách chỉ là một con rối.

Lại không ngờ, Cổ Hách có vẻ ngoài trung hậu thật thà này, là ẩn giấu một trái tim ngoan độc.

Ngay cả con gái của ông ta Cổ Linh Linh bị chi thứ hai ép kết hôn với nhà họ Lâm, ông ta thế mà cũng nhịn.

Loại giả heo ăn thịt hổ này, cũng không phải là loại người tốt đẹp gì.

“Là tôi phái đi.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cổ Hàn ngược lại không có giấu diếm, mang theo một vẻ ngạo khí thế gia, khinh thường nói: “Một người bình thường như cậu, chết cũng chết rồi, há có thể đánh đồng với nhà họ Tống. Nếu như bây giờ cậu cũng có chút thực lực, diệt nhà họ Tống, vậy chuyện này cũng thôi. Cậu muốn đơn giản cũng chỉ là bồi thường thôi.

“Lại nói nguyên nhân dẫn đến chuyện này bất quá cũng chỉ là vì một người phụ nữ mà thôi, cậu bởi vì một người phụ nữ mà diệt nhà họ Tống, tôi cũng không truy cứu nữa. Đối với cường giả như chúng tôi mà nói, một người phụ nữ là cái gì? Huống gì còn chưa chết.

“Mặc dù cậu cũng rất mạnh, nhưng cậu phải biết rằng, so với nhà họ Cổ chúng tôi, cậu căn bản không là gì cả. Nể cậu cũng là cường giả, tôi mới ban cho cậu một cơ hội nói chuyện công bằng, nguyện ý bồi thường cho cậu, đây đã là thành ý lớn nhất. Nhưng mà vừa rồi cậu giết Võ Vương cung phụng của nhà họ Cổ chúng tôi, đánh con trai tôi, món nợ này cũng phải tính toán một chút.

“Như vậy đi, bây giờ cậu rời đi, tôi sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra, xem như huề nhau, thế nào?”

Cổ Minh Nguyên vội vàng nói: “Ba, không thể huề được, con bị cậu ta đánh thành đầu heo! Chuyện này không thể cứ tính như vậy! Còn có tên ngốc Bao Chức kia nữa, con muốn nó chết!”

“Câm miệng!”

Cổ Hàn tát lên mặt con trai, tình huống bây giờ, rõ ràng bất lợi cho bọn họ.

Ông ta nói vậy cũng chỉ là kế hoãn binh, nhưng đứa con trai ngu xuẩn này của ông ta, rõ ràng không nhìn ra!

Bây giờ ông ta vẫn không rõ thực lực chân thật của Vương Bác Thần, mà người đàn ông trung niên bên cạnh Vương Bác Thần này, lại là Võ Hoàng nhị tinh, bây giờ không ai là đối thủ của Võ Hoàng nhị tinh này.

Ông Vương liên thủ với ông Lưu, cũng mới có thể bất phân thắng bại!

Muốn giết Vương Bác Thần, khó như lên trời!

Huống chi, thực lực bản thân của Vương Bác Thần cũng không tầm thường, tốc độ thể hiện vừa rồi lúc chém chết Võ Vương cung phụng của nhà họ Cổ bọn họ, ngay cả ông ta cũng không phản ứng kịp.
 
Chương 1117


Chương 1117

Ông Vương và ông Lưu cũng có thể làm được đến mức một kích là chết, cần phải sạch sẽ nhanh nhẹn, không thì không thể làm được!

Thực lực của Vương Bác Thần, ít nhất phải cùng cấp bậc với tên Võ Hoàng nhị tinh kia!

Nếu như hai vị Võ Hoàng nhị tinh đồng loạt ra tay, bây giờ nhà họ Cổ bọn họ ở đây có một người tính một người, căn bản không phải đối thủ!

Cho nên, Cổ Hàn mới có thể dùng loại biện pháp mà ông ta tự nhận là công bằng này, đến ổn định Vương Bác Thần.

Chỉ là, ông ta đoán sai về Vương Bác Thần,

Vương Bác Thần, là đến muốn mạng ông ta!

“Bắt nạt vợ tôi, muốn như vậy là xong rồi? Ông ở đâu có được tư cách cao cao tại thượng mà nói chuyện với tôi?”

Vương Bác Thần đưa tay tát một cái về phía Cổ Hàn.

Giữa không trung, ngưng tụ thành một hư ảnh bàn tay không lồ, đánh về phía Cổ Hàn.

Uy áp kinh khủng đè xuống, sắc mặt Cổ Hàn thay đổi, vội vàng vận công, hai tay chống lên, muốn ngăn lại bàn tay khổng lồ kia.

“Vương Bác Thần, cậu thật sự muốn làm kẻ địch với nhà họ Cổ chúng tôi sao? Vương Bác Thần, cậu đây là đang tìm chết!”

Trong ánh mắt Cổ Hàn lộ ra vẻ hoảng sợ, dù là ông Vương hay là ông Lưu, cũng không thể làm được đến mức độ này.

Vương Bác Thần, ít nhất là thực lực Võ Hoàng tam tinh!

Chỉ có Võ Hoàng tam tinh, mới có tụ khí thành ảnh, cách không giết người!

“Vương Bác Thần, cậu không thể giết tôi, cậu giết tôi, chính là đối địch với nhà họ Cổ chúng tôi, chính là kẻ thù của bảy đại thế gia!”

Bàn tay khổng lồ kia chầm chậm đè xuống, uy áp kinh khủng làm cho người bên cạnh hai chân cũng bắt đầu cong, có một loại xúc động muốn quỳ xuống.

Đây là kết quả của hai người ông Vương và ông Lưu liên thủ chống cự uy áp.

“Vương Bác Thần, mau dừng tay!”

Ông Vương và ông Lưu hét lớn một tiếng, Cổ Hàn không thể chết!

“Vương Bác Thần, có chuyện từ từ nói, đừng giết em Hàn của tôi!”

Cổ Hách lớn tiếng nói, nhìn có vẻ vô cùng sốt ruột.

Trong lòng Ninh Danh không nhịn được mà châm chọc, tên này, cục diện cũng là một tay ông thúc đẩy, bây giờ lại giả bộ làm người tốt.

Nếu không phải tôi mẹ nó hiểu rõ ông, thiếu chút nữa cũng bị ông lừa.

“Ba.”

Cổ Minh Nguyên sợ choáng váng, nhìn thấy ba hắn bị Vương Bác Thần một tay ép đến quỳ dưới đất mà cố chống, mới hiểu ra được, Vương Bác Thần không phải là anh ta có thể trêu vào được.

Nhưng anh ta vẫn vô cùng không cam lòng.

Anh ta chính là thiếu gia nhà họ Cổ mà!
 
Chương 1118


Chương 1118

Nhà họ Cổ bọn họ chính là một trong bảy đại thế gia, thậm chí ngay cả một Vương Bác Thần cũng không áp chế nổi sao?

Đáy mắt Cổ Hách hiện lên một vẻ kiên định, trong lòng ông ta càng thêm xác định, thân phận thật sự của Vương Bác Thần, tuyệt đối chính là thần chủ!

Suy đoán của ông ta lúc trước không sai!

Vương Bác Thần chính là muốn mượn một cơ hội này, hoàn toàn chèn ép các gia tộc quyền thế, phối hợp với quốc chủ, loại bỏ quyền thế của các gia tộc thế gia!

“Vương Bác Thần, mau dừng tay!”

“Ông Lưu, ông chống đỡ, tôi đi cứu người.”

Ông Vương cắn răng một cái, liều cả một thân tu vi đi cứu Cổ Hàn.

“Lui!”

Ninh Danh lần nữa ra tay, ngăn ở trước mặt Ông Vương.

Ông Vương sốt ruột, muốn nói ra thân phận của Ninh Danh, nhưng ánh mắt lạnh như băng của Ninh Danh, làm ông ta sợ đến mức nuốt lại vào trong, không hiểu nhìn Ninh Danh.

“Giết Nhị công tử, đối với mấy người cũng không có chỗ nào tốt!”

Ninh Danh lạnh lùng nói: “Dám bước lên một bước, chết!”

Nhìn thấy tình huống này, Cổ Hàn nóng nảy rồi, tiếp tục như vậy, ông ta sẽ bị đè chết tươi!

“Vương Bác Thần, tôi sai rồi, rốt cuộc cậu muốn cái gì! Chúng ta cái gì cũng có thể thương lượng!”

Cổ Hàn sợ, thực lực của Vương Bác Thần vượt xa tưởng tượng của ông ta, đánh đến mức không còn một chút ngạo khí nào trên người ông ta.

“Vương Bác Thần, tôi là đệ tử của lão chiến thần, cậu giết tôi, cậu cũng sẽ không sống được yên! Vương Bác Thần, có chuyện từ từ nói, chúng ta có thể thương lượng, tôi có thể đền bù cho cậu!”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Vậy thì dùng mạng của ông đến đền đi!”

Bàn tay hư ảo kia, cuối cùng phát lực, nặng nề vỗ lên người Cổ Hàn.

“Ba…”

Cổ Minh Nguyên bị dọa ngơ rồi, đặt mông ngồi xuống đất, trong mắt phủ kín tơ máu, nhưng thực lực của Vương Bác Thần, lại làm anh ta không dám ra tay.

Thi thể của Cổ Hàn nằm trước mặt mọi người, người nhà họ Cổ trợn tròn mắt, người chân chính nắm nhà họ Cổ trong tay, cứ như vậy bị Vương Bác Thần giết rồi!

Cổ Linh Linh ngơ ngác nhìn một màn này, cô ta nhớ đến câu nói kia của Vương Bác Thần: “Nói không chừng lát nữa chúng ta sẽ là kẻ thù.”

Vương Bác Thần, thật sự là đến giết người.

Cô ta vội vàng bước lên chắn Cổ Hách ra sau: “Ba, ba đi nhanh lên, Vương Bác Thần là đến báo thù!”

Trong đôi mắt già của Cổ Hách lóe lên một chút vui mừng, thấp giọng nói: “Linh Nhi, đừng lo lắng, ba không sao.”

“Ba, sao ba phải cố chấp vậy chứ, đi nhanh lên đi, ba ở đây chỉ thêm cản trở, làm hại con cũng chạy không thoát.”
 
Chương 1119


Chương 1119

Vẻ mặt Cổ Linh Linh lo lắng, Vương Bác Thần thật sự là điên rồi, đến nhà họ Cổ giết người!

“Vương Bác Thần, cậu to gan!”

Ông Vương và ông Lưu hét lớn một tiếng, nhưng Ninh Danh ngăn trước mặt hai người bọn họ, căn bản không có cách nào cứu người, trơ mắt nhìn Cổ Hàn bị đè chết tươi.

Uỳnh.

Vào lúc này, sâu trong trang viên nhà họ Cổ, một tiếng sấm nổ vang.

Một bóng người từ bên kia nhảy dựng lên cao mấy chục thước, rồi liên tục nhảy vọt mấy lần giữa không trung, phi tốc chạy về phía bên này, tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một lớp hư ảnh.

“Ai dám giết con trai ta, tìm chết!!”

Trong lòng Ông Vương và Ông Lưu vui mừng.

Nhị Gia xuất quan!

Theo bóng người tìm đến, uy áp nồng đậm càng ngày càng gần, dưới phần uy áp này, cơ thể người nhà họ Cổ không thể khống chế mà quỳ xuống.

“Ngũ Tinh Chiến Thần, Nhị Gia đột phá Ngũ Tinh Chiến Thần!!”

Ông Vương và ông Lưu mừng rỡ trong lòng.

Sắc mặt Cổ Hách trắng bệch, nhìn về phía Vương Bác Thần.

Ninh Danh hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Thiên chủ, đại sự không ổn, Cổ Chí Tu đột phá Ngũ Tinh Chiến Thần!”

Một hơi thở mạnh mẽ, đè ép mà đến.

Người nhà họ Cổ bị uy áp này ép đến mức toàn bộ quỳ trên đất, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.

Đáy mắt Cổ Hách hiện lên một chút xảo trá, khóa miệng chợt lóe lên nụ cười lạnh, lập tức biến thành dáng vẻ nơm nớp lo sợ, cả người cũng run rẩy.

“Con của ta!”

Một ông cụ tóc trắng xóa, chỉ mấy cái chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người, ôm lấy Cổ Hàn, bi thống rống lên.

Ông Vương và Ông Lưu mặc dù không quỳ xuống, nhưng cũng bị uy áp ép đến mức khom người, gian nan chống cự lại, sắc mặt trắng bệch.

Võ Hoàng ngũ tinh!

Nhị Thái Gia nhà họ Cổ, Cổ Chí Tu, đột phá Võ Hoàng ngũ tinh rồi!

Thế giới bây giờ, hơn mấy tỷ người, có thể đi đến trình độ này không quá trăm người!

Ninh Danh lộ ra vẻ nặng nề, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào.

Nhưng hơi thở trên người Cổ Chí Tu, làm ông ta cảm thấy tuyệt vọng!

Ông ta là Võ Hoàng nhị tinh, trước mặt Võ Hoàng ngũ tinh, cảm giác không có bất kỳ khả năng thắng nào.

“Thiên chủ, nên làm gì bây giờ?”

Ninh Danh truyền âm nhập mật, đây là năng lực chỉ có cường giả cấp bậc Võ Hoàng mới có thể khống chế.
 
Chương 1120


Chương 1120

Vương Bác Thần không có trả lời, Bao Chức trốn ở sau lưng anh dùng quần áo che lại mặt, đã dọa tiểu ra quần, hai ống quần ướt nhẹp.

Võ Hoàng ngũ tinh đó.

Đây là cường giả cấp cao nhất thế giới!

Ai mà ngờ được, nhà họ Cổ thế mà lại có được một vị Võ Hoàng ngũ tinh!

“Ông chính là Cổ Chí Tu?”

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh nhạt, bản thân Cổ Chí Tu chính là cường giả đời trước, mặc dù thiên phú gì đó so ra kém lão chiến thần, nhưng mà cũng thuộc về nhóm những thiên tài hàng đầu.

Những năm gần đây Cổ Chí Tu này vẫn luôn rất khiêm tốn, không ngờ là đang chuẩn bị đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng mà đột phá ở cái tuổi này, không thể không nói Cổ Chí Tu thật sự là một thiên tài.

Đây, cũng chính là chỗ dựa của nhà họ Cổ!

Cổ Hách muốn khống chế nhà họ Cổ, nhất định phải diệt trừ Cổ Chí Tu.

Vốn dĩ thực lực của ông ta, dù làm thế nào cũng không làm gì được Cổ Chí Tu, cho nên ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, trở thành con rối nhiều năm như vậy.

“Là cậu giết con tôi?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hai mắt Cổ Chí Tu đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.

“Bởi vì ông ta đáng chết!”

Vương Bác Thần không chút để ý nói.

“Vậy cậu đi chết đi!”

Cổ Chí Tu giận quát một tiếng, đưa tay đánh ra một chưởng, Ninh Danh ra tay, lạnh lùng nói: “Cổ Chí Tu, không nên chấp mê bất ngộ!”

“Cút ngay!”

Cổ Chí Tu một chưởng cách không vỗ vào người Ninh Danh, Ninh Danh chỉ cảm thấy một lực lớn đè xuống người mình, giống như là một ngọn núi.

Phụt.

Ninh Danh phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài, gương mặt cũng thay đổi, lộ ra thân phân thật.

Một cái tát này, đánh cho Ninh Danh phải lộ ra thân phận thật!

“Ông Ninh?”

“Là ông Ninh!”

“Thế nào lại là ông Ninh?”

“Ông Ninh tại sao lại cùng với Vương Bác Thần? Không phải ông ấy đi giết Vương Bác Thần sao?”

Người nhà họ Cổ mơ màng, Ninh Danh là Võ Hoàng nhị tinh mà nhà họ Cổ bọn họ cung phụng, thế mà lại cấu kết với Vương Bác Thần!

“Súc sinh, nhà họ Cổ chúng tôi cung phụng ông nhiều năm như vậy, ông lại ăn cây táo, rào cây sung, hại chết con tôi, ông đi chết đi!”
 
Chương 1121


Chương 1121

Cổ Chí Tu lấy lại tinh thần, càng thêm phẫn nộ, Ninh Danh là cường giả mà ông ta lôi kéo đến, bây giờ lại quay lại nhắm vào nhà họ Cổ!

Loại phản bội này, làm ông ta hận muốn điên!

“Ninh Danh, lui ra.”

Vương Bác Thần đối mặt với Cổ Chí Tu, bĩnh tĩnh nói: “Võ Hoàng ngũ tinh, rất mạnh sao?”

“Chết đi!”

Cổ Chí Tu nhanh như sao băng, lập tức xuất hiện trước mặt Vương Bác Thần, một quyền đánh về phía đầu Vương Bác Thần.

Vương Bác Thần cũng ném ra một quyền, hai nắm tay chạm vào nhau giữa không trung.

Bùm!

Một tiếng va chạm đinh tai nhức óc, giống như là hai ngọn núi mạnh mẽ va vào nhau, lẫn vào tiếng kim loại.

Cổ Chí Tu lại phải lùi về sau mấy bước, mới đứng lại, không thể tin được nhìn Vương Bác Thần!

Võ Hoàng ngũ tinh trẻ tuổi như vậy, thực lực không hề yếu hơn ông ta!

Cổ Hàn cuối cùng là làm cái gì, sao lại trêu vào kẻ địch mạnh như vậy!

Nhìn thấy Vương Bác Thần không chút sứt mẻ, Cổ Hách ngồi trên đất hơi nhẹ nhàng thở ra, xem ra suy đoán của ông ta là đúng, Vương Bác Thần chính là thần chủ không thể nghi ngờ!

Cũng chỉ có thần chủ, mới có thể nhẹ nhàng như vậy tiếp được một kích toàn lực của Võ Hoàng ngũ tinh!

Xem ra, mưu tính của mình, sắp thành công rồi!

“Rốt cuộc cậu là ai!”

Ánh mắt Cổ Chí Tu lưỡng lự, trong đám trẻ tuổi thế mà lại có một đứa mạnh như vậy, trong năm năm ông ta bế quan rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chẳng lẽ bây giờ tu luyện dễ dàng như vậy sao?

Chẳng lẽ đám trẻ ngày nay tài năng đến vậy sao?

“Tên tôi là Vương Bác Thần.”

Vương Bác Thần giọng điệu bình tĩnh, không thèm quan tâm đến vị Võ Hoàng ngũ tinh mạnh mẽ vô song trong mắt người khác.

Thân là thế gia truyền thừa cả trăm năm, sao có thể không có Võ Hoàng ngũ tinh được?

Mặc dù người đời xưng tụng Vương Bác Thần anh là cường giả số một thế giới, là đỉnh cao sức mạnh của thế giới.

Nhưng anh không nghĩ vậy, thế giới này quá bí ẩn, những gì mà anh biết chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

Chẳng lẽ bảy đại thế gia truyền thừa cả trăm năm mà không có cường giả siêu cấp nào ư?

Chẳng lẽ bọn họ chỉ có vài vị Võ Hoàng cung phụng thôi?

Điều này rõ là không bình thường!

Vì vậy Vương Bác Thần không thấy lạ khi Cổ Chí Tu có thể trở thành Võ Hoàng ngũ tinh, thậm chí anh còn nghi ngờ rằng đây không phải là nội tình thực sự của nhà họ Cổ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top