Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 1070


CHƯƠNG 1070

Người nhà họ Tống đều chạy tới, nhìn thấy tình cảnh này lập tức bị dọa sợ.

Tên sát tinh kia lại đến rồi!

Trước đây, Nhạc Ẩn Long đã trực tiếp cắt đầu của Tống Nguyên Lễ trước mặt tất cả bọn họ, tạo ra ám ảnh tâm lý nghiêm trọng cho bọn họ.

Mấy ngày nay, nhà họ Tống luôn âm thầm truy tìm tung tích của Nhạc Ẩn Long nhưng vẫn không tìm thấy, thế là mới bắt đầu thúc ép phía bên nhà họ Trần, ép Nhạc Ẩn Long phải lộ diện.

“Các cậu to gan thật đấy, còn dám đến nhà họ Tống chúng tôi giở thói ngang ngược.”

Có người tức giận nói.

Mặc dù nhà họ Tống bọn họ bề ngoài là một trong tam hùng của Ma Đô, nhưng ai cũng biết rằng nhà họ Tống mới thực sự là đệ nhất gia tộc ở Ma Đô theo đúng nghĩa.

Bây giờ năm lần bảy lượt bị người khác đánh đến tận cửa, quả thực là đè mặt nhà họ Tống bọn họ vào đống phân mà xoa rồi.

“Chỉ vì Nguyên Lễ có chút tâm tư với vợ cậu mà cậu muốn lăng nhục nhà họ Tống bọn tôi như vậy sao? Vợ cậu cũng không tổn hại gì mang tính thực chất, cậu giết chết Nguyên Lễ thì không nói, lại còn đến gây hấn với nhà họ Tống!”

Lại có người đứng ra tức giận chỉ trích.

Nhạc Ẩn Long tà khí nồng đậm, nói: “Các người cũng chẳng qua chết mất mấy người mà thôi, cũng không xương tàn tro tán, tức giận như vậy làm gì?”

“Mọi người lui xuống hết đi.”

Tống Tử Lâm cùng ông Ninh và ông Trương đi ra, nghiêm giọng quát mắng:

“Vương Bác Thần, thực sự không còn chỗ để thương lượng nữa sao? Con trai tôi chẳng qua chỉ là muốn ngủ với vợ cậu mà thôi, thế nhưng con trai tôi lại chết dưới tay cậu, muốn báo thù cũng là tôi tìm cậu báo thù, hiện tại cậu đánh đến nhà họ Tống bọn tôi, rốt cuộc là có ý gì? Thực sự cho rằng nhà họ Tống tôi dễ bắt nạt sao? Có ông Ninh và ông Trương ở đây, hôm nay không cho phép cậu láo xược! ”

Vương Bác Thần không thèm nhìn hai người kia, nhìn chằm chằm vào Tống Tử Lâm và nói: “Không có ý gì cả, chính là muốn tiêu diệt nhà họ Tống ông mà thôi.”

“Tiểu súc sinh, cậu tìm cái chết!”

Tống Tử Lâm tức đến nghiến răng nghiến lợi, xoay người nói với ông Ninh và ông Trương: “Ông Ninh, ông Trương, làm phiền hai vị rồi.”

ông Trương gật gật đầu, nhìn về phía Nhạc Ẩn Long bên cạnh Vương Bác Thần, nói: “Vương Bác Thần, người cậu cậy vào là cậu ta? Vậy thì đêm nay cậu phải chết ở đây rồi.”

Nhạc Ẩn Long ném túi vải trong tay xuống dưới chân ông Ninh và ông Trương, cười khà khà, nói: “Ông lão, đây là quà tặng cho các ông. Ở đây còn làm ra vẻ cái gì, vừa muốn làm gái điếm vừa muốn lập đền thờ trinh tiết, đều là người sắp xuống đất rồi, còn muốn làm con chó cho người khác, lớn tuổi như vậy rồi còn sống như một con chó. Xin lỗi, có chút sỉ nhục chó rồi, những chú chó dễ thương biết bao.”

Ông Ninh không nói gì, chỉ là trong đôi mắt lóe qua một tia lạnh lẽo.

“Cậu tìm…”

Lời nói của ông Trương còn chưa được nói xong, trong túi vải lăn ra một cái đầu người, chính là ông Chu.

“Chu Chu Chu… ông Chu!!!”
 
Chương 1071


CHƯƠNG 1071

Tống Tử Lâm sợ tới mức sắc mặt thay đổi, ông Chu là một vị cường giả võ vương, vậy mà đến đầu cũng bị người khác chặt đứt.

Ông ta hoảng hốt không có lý do, thầm có chút hối hận, sự việc dường như đã ngày càng trở nên rắc rối.

Ngay cả cưởng giả võ vương cũng chết rồi.

Trong mắt ông Trương lóe qua tia sợ hãi, có cảm giác bầu bí thương nhau, nghiêm giọng nói: “Rốt cuộc cậu là ai!”

Trên khuôn mặt Nhạc Ẩn Long mang theo chút tà khí, khóe miệng khẽ cong lên: “Tôi là Nhạc Ẩn Long vô danh tiểu tốt, người khác cũng gọi là Tà vương.”

“Cái gì? Tà… Tà vương?”

Ông Trương ngơ ngác, giống như nghĩ đến điều gì đó, vẻ sợ hãi trong mắt chậm rãi tản ra khắp khuôn mặt.

Tà vương Nhạc Ẩn Long! !

Ba đại chiến thần và bốn đại chiến vương của Thần Thiên Các vốn nên là năm đại chiến vương, một trong số đó chính là Tà vương Nhạc Ẩn Long.

Mà nghe nói, sở dĩ Tà vương cuối cùng không được phong cùng lúc với bốn đại chiến vương là bởi vì Tà vương thích chém giết, thủ đoạn làm việc quá ác độc tàn nhẫn, vì vậy cuối cùng mới trở thành bốn đại chiến vương.

Mặc dù Nhạc Ẩn Long không được phong vương nhưng mọi người đều gọi anh ta là Tà vương.

Là vua không vương miện!

“Không thể, sao cậu có thể là Tà vương được.”

Ông Trương cảnh giác nhìn Nhạc Ẩn Long, ông ta không muốn tin.

Bởi vì theo một số lời đồn đại, Tà vương là người đi theo Thần chủ sớm nhất, trước đây chính là cái bóng của Thần chủ, vì vậy thực lực thực sự của Tà vương nằm trên bốn đại chiến vương của Thần Thiên Các.

“Sợ cái gì!”

Ông Ninh ấn chặt vai ông Trương, nhìn về phía Vương Bác Thần với vẻ nghi hoặc, nói: “Tôi rất tò mò, rốt cuộc cậu có thân phận gì, lại có thể mời được Tà vương. Cho dù cậu là thế thân Thần chủ, cũng không thể khiến Tà vương ra mặt, đúng không?”

“Tôi là ai, ông còn không có tư cách để biết.”

Tay trái của Vương Bác Thần chỉ vào Tống Tử Lâm, giọng điệu bình tĩnh: “Ông ta, tôi muốn giết, các ông muốn bảo vệ?”

Ông Ninh đột nhiên chấn động toàn thân, hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn gỗ phong cách cổ xưa kia của Vương Bác Thần.

“Ông Ninh, ông sao vậy?”

Ông Trương chợt nhận ra có chút không đúng.

“Cút ra!”

Đột nhiên, ông Ninh dùng một chưởng đánh vào đầu ông Trương, người sau căn bản không phản ứng kịp, đầu lập tức vỡ tung như dưa hấu vỡ.

Cảnh tượng bất ngờ khiến người nhà họ Tống sợ chết khiếp.

Ông Ninh là cường giả võ hoàng mà nhà họ Cổ phái đến giúp nhà họ Tống bọn họ mà.

Tại sao bây giờ lại ra tay với ông Trương, sao lại chém giết lẫn nhau vậy.
 
Chương 1072


CHƯƠNG 1072

Tống Tử Lâm bị dọa đến ngây người, toàn thân run như cầy sấy, kinh ngạc nhìn ông Ninh: “Ông Ninh, ông, ông đang làm gì vậy!”

Đừng nói đến nhà họ Tống, ngay cả Nhạc Ẩn Long cũng trợn tròn mắt.

Đây là phát điên gì vậy? Chẳng lẽ tên của tôi lại vang dội như vậy sao, đến mức khiến đối phương phải cúi đầu hành lễ?

Tại sao chính tôi lại không biết?

Nhạc Ẩn Long tôi trở nên nổi tiếng như vậy từ khi nào vậy?

Nhạc Ẩn Long sững sờ, anh ta đã chuẩn bị sẵn để động thủ rồi, kết quả đối phương lại bắt đầu giết người phe mình.

Đây là chuyện gì vậy?

“Anh Thần, điều này không khoa học.”

Nhạc Ẩn Long có chút hoang mang nhìn về phía Vương Bác Thần.

“Tống Tử Lâm, con trai ông tội ác tày trời chết chưa hết tội, nhà họ Tống càng chồng chất tội ác, tội chết khó thoát. Ông thực sự cho rằng ai cũng muốn làm đồng lõa với nhà họ Tống ông sao? Trong mắt Ninh Danh tôi không chứa nổi một hạt cát. Mặc dù tôi là cung phụng của nhà họ Cổ nhưng ghét nhất là phần tử cặn bã như các ông, đường đường là nhà họ Cổ lại bị lũ cặn bã như các ông hãm hại thành như hiện tại.”

Cung phụng võ hoàng của nhà họ Cổ – Ninh Danh vốn là người viện trợ mạnh mà Tống Tử Lâm mời đến, bây giờ lại đột nhiên quật ngược lại, khiến tất cả mọi người đều sờ đầu khó hiểu.

Người nhà họ Tống sợ hãi bất an nhìn Ninh Danh, ông ta là cường giả võ hoàng đấy, hiện tại ông ta muốn ra tay với nhà họ Tống sao?

“Ninh Danh, ông láo xược!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tống Tử Lâm vừa kinh ngạc vừa tức giận, ai có thể nghĩ rằng Ninh Danh lại phản bội vào lúc này? Ông ta nghiêm giọng nói: “Ninh Danh, ông chẳng qua chỉ là một con chó của mà nhà họ Cổ nuôi, ông đây là muốn tạo phản sao? Ông là đang tìm cái chết! Nhà họ Cổ tôi có thể nuôi ông thì cũng có thể giết ông. Hôm nay ông dám động thủ với tôi, nhà họ Cổ sẽ khiến ông chết không có chỗ chôn! ”

“Ồn ào!”

Ninh Danh đánh ra một chưởng, trong không trung ngưng tụ hư ảnh của một bàn tay, trực tiếp đánh lên người Tống Tử Lâm.

Tống Tử Lâm thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại đã bị chưởng này đánh thành một bãi bùn thịt.

“Tất cả người nhà họ Tống, toàn bộ đi đầu thú, ai dám chạy trốn, đây chính là kết cục.”

Giọng nói của Ninh Danh khiến trong lòng người nhà họ Tống chấn động, sợ hãi không yên.

Một vị võ hoàng, muốn giết chết bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay!

“Đừng giết chúng tôi, đừng giết chúng tôi, chúng tôi đi đầu thú.”

Người nhà họ Tống nào dám phản kháng, vừa lăn vừa bò mà chạy đi.

Cảnh này khiến Nhạc Ẩn Long sững sờ, bối rối nhìn về phía Vương Bác Thần: “Anh Thần, ông già này rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ ông ta bị khí thế vương giả của anh khuất phục rồi, muốn làm chó liếm cho anh sao?”

Vương Bác Thần liếc nhìn anh ta, Nhạc Ẩn Long vội vàng ngậm miệng lại, trừng mắt nhìn Ninh Danh.

Ông già này có ý gì?
 
Chương 1073


CHƯƠNG 1073

Hiện tại chỉ còn lại ba người bọn họ, Ninh Danh mới hít sâu một hơi, giọng nói run run: “Cậu Vương, tôi có thể xem chiếc nhẫn gỗ kia trên tay cậu được không?”

Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta một cái, xoay người rời đi, anh không có thời gian tiếp lời Ninh Danh, cũng lười tiếp lời ông ta.

Phía bên nhà họ Tống đã bị xử lý, rắc rối thực sự vừa mới bắt đầu, nhà họ Tống chẳng qua chỉ là một cái cớ, bên thực sự muốn đối phó chính là nhà họ Cổ.

“Cậu Vương?”

Vẻ mặt Ninh Danh lúng túng, không biết phải làm sao mà đứng nguyên tại chỗ.

Nhạc Ẩn Long cười khẩy: “Ông già, ông nghĩ rằng làm chó liếm cho anh Thần tôi dễ như vậy sao? Còn muốn tới gần anh Thần tôi? Ông là cái gì?”

Ninh Danh lắc đầu cười khổ: “Tà vương, cậu hiểu lầm rồi.”

“Xì, có quá nhiều người muốn làm chó liếm cho anh Thần tôi, ông còn chưa lấy nổi số, từ từ mà lấy số đi.”

Nhạc Ẩn Long nói với giọng mỉa mai xong liền đuổi theo.

Ninh Danh hít sâu một hơi, bấm dãy số mà suýt nữa ông ta quên mất, nói: “Chủ thượng xuất hiện ở Ma Đô, mau đến xác nhận!”

“Anh Thần, ông già kia có phải là có vấn đề không? Tự nhiên lại muốn làm tay sai cho anh. Ông ta nghĩ ông ta là ai chứ, ông ta muốn làm tay sai là có thể làm sao? Cũng không xem xem ông ta thế nào, có tư cách đó không.”

Nhạc Ẩn Long nói với vẻ không vui.

Theo anh ta thấy, tay sai của anh Thần nhất định phải là anh ta, cũng chỉ có anh ta.

Anh Thần là của một mình anh ta.

Cho dù có tay sai giỏi hơn, vậy cũng phải qua cửa của anh ta, hỏi xem anh ta có đồng ý không.

Anh ta mới là chính cung, đến trà cũng không dâng mời anh ta mà đòi vào cửa?

Nực cười!

Ơ?

Hình như có chút không đúng?

Thôi bỏ đi, ai muốn làm tay sai cho anh Thần, nhất định phải qua cửa của anh ta.

Vừa nghĩ đến khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn kia của Ninh Danh, Nhạc Ẩn Long liền cảm thấy ớn lạnh, không cần biết ý của ông ta là gì, trước tiên cho ông ta ném chút sổ khổ của cuộc sống rồi nói.

Nhạc Ẩn Long giống như đang bảo vệ đồ ăn, nói với vẻ bình tĩnh: “Anh Thần, ông già kia chắc chắn không có ý tốt, nói không chừng còn có âm mưu gì đó.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Không cần quan tâm đến ông ta.”

Trong lòng Vương Bác Thần cũng thầm ngạc nhiên, không ngờ rằng ngay cả cung phụng võ hoàng Ninh Danh của nhà họ Cổ cũng là người của Thiên Tuyệt.

Thiên Tuyệt này rốt cuộc có thế lực lớn như thế nào? Có bao nhiêu cường giả?

Một tổ chức đáng sợ như vậy mà trước kia mình lại hoàn toàn không biết.

Dáng vẻ cau mày suy nghĩ của Vương Bác Thần lại khiến Nhạc Ẩn Long thầm sản sinh ra chút cảm giác nguy cơ, vậy mà anh Thần lại không tức giận lão già đó?

Điều này có chút không hay.
 
Chương 1074


CHƯƠNG 1074

Ông già đó quả nhiên là có mục đích không trong sáng, chắc chắn là muốn để lại ấn tượng tốt với anh Thần trước, khiến anh Thần không ghét ông ta, sau đó từng bước phát triển, trở thành tay sai chân chính của anh Thần, cướp vị trí của mình.

Không sai!

Chắc chắn là như vậy!

Suy nghĩ một hồi, sắc mặt Nhạc Ẩn Long trở nên nghiêm túc.

Cũng không trách Nhạc Ẩn Long nghĩ như vậy, con người anh ta luôn có tính cách kỳ quái, như yêu như tà, không thể suy đoán theo lẽ thường. Nếu những người khác của Thần Thiên Các ở đây, nhất định sẽ không cảm thấy kỳ quái.

Bởi vì Nhạc Ẩn Long là một người như vậy, không ai biết mạch não của anh ta như thế nào, cũng không ai biết anh ta sẽ làm gì tiếp theo, càng không ai biết anh ta rốt cuộc là muốn làm tay sai hay là vợ của Vương Bác Thần.

Vì vậy, người của Thần Thiên Các sớm đã quen với phong cách làm việc với tác phong không đúng đắn kia của anh ta, nếu không phải tên này còn có hứng thú với phụ nữ, người của Thần Thiên Các sớm đã hoài nghi định hướng của anh ta rồi.

“Anh Thần, tiếp theo chúng ta trực tiếp đến nhà họ Cổ sao?”

Nhạc Ẩn Long liếm môi, hỏi.

Vương Bác Thần cười nhạt, nói: “Phía bên nhà họ Cổ, qua hai ngày nữa rồi đi, cậu bảo Lan Hiếu tới Ma Đô, chỉnh hợp sản nghiệp của nhà họ Tống, dạy bảo cho nhà họ Trần một chút. Ngày mai, cậu đích thân đến phía bên Phật quốc, ổn định tình hình bên đó, đợi tôi qua.”

Nhạc Ẩn Long lập tức có dự cảm không hay, ngộ nhỡ mình rời khỏi đây mấy ngày, ông già Ninh Danh kia thực sự trở thành tay sai của anh Thần thì phải làm sao? Không có sự đồng ý của mình, ông ta có tư cách gì làm tay sai cho anh Thần?

Hơn nữa, Tư Lam như đàn ông kia cướp mất vị trí tay sai số một Thiên Tự của mình thì làm thế nào? Huống hồ còn có tên chó chết Canh Phong, vị trí tay sai số một Thiên Tự của mình không được đảm bảo mà.

“Có chuyện gì thì nói.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Nhạc Ẩn Long với vẻ kỳ quái, tên này rề rà như vậy từ lúc nào vậy?

Nhạc Ẩn Long hít một hơi thật sâu, nói: “Tôi có thể đi, nhưng anh Thần, anh phải hứa với tôi, không được để Tư Lam và Canh Phong đến gần nói những lời ngọt, hai tên đó không phải thứ tốt đẹp gì, luôn muốn cướp vị trí của tôi.”

Vương Bác Thần: “…”

“Cút xéo!”

Vương Bác Thần mặt đầy vạch đen, một chân đá vào mông Nhạc Ẩn Long.

Tên này cái gì cũng tốt, chỉ có não có chút không bình thường, có thể năm đó lúc mình cứu anh ta, não của anh ta đã bị người khác đánh hỏng rồi.

Nhạc Ẩn Long nhếnh mép, đi đến một bên gọi điện thoại dặn dò Lan Hiếu, sau khi nói xong lại thấp giọng căn dặn: “Tiểu Hiếu Tử, cậu phải canh chừng anh Thần cho tốt, đừng để Canh Phong và Tư Lam đến gần lão đại, cậu biết con đàn ông Tư Lam kia luôn có ý xấu với anh Thần, luôn muốn làm đệ nhất chó liếm, cậu quan sát chằm chằm cô ta cho tôi, đừng để cô ta có được cơ hội. Nếu cô ta đe dọa cậu, cậu nói với cô ta rằng tôi nhất định sẽ nói ra chuyện cô ta gọi tên anh Thần trong giấc mơ. Chuyện này cậu phải làm tốt cho tôi, trở về tôi sẽ để cậu làm chó liếm số hai sau tôi.”

Lan Hiếu ở bên kia điện thoại: “…”
 
Chương 1075


CHƯƠNG 1075

Anh mới là chó liếm, cả nhà anh đều là chó liếm.

Lan Hiếu đến rồi, nhìn Nhạc Ẩn Long với vẻ oán hận.

Khuôn mặt của anh ta vốn đã xinh đẹp hơn cả phụ nữ, vẻ mặt xinh đẹp hài hòa lại mang theo chút oán hận này liền giống như một nàng dâu nhỏ bị ức hiếp.

Tư Lam không biết đã xảy ra chuyện gì, có chút ghen tị nhìn khuôn mặt của Lan Hiếu, nói: “Hiếu mỹ nhân, cậu lèm bà lèm bèm làm gì vậy? Chẳng lẽ bị người khác đánh chiếm rồi? Thành 0 rồi?”

Lan Hiếu: “…”

Thật tức mà!

Con đàn ông, cô đang thách thức điểm yếu của tôi.

“Có mấy chuyện, chuyện thứ nhất, Lan Hiếu tiếp nhận tất cả tư sản của tập đoàn Tống Thị, dùng cách khác để chuyển giao cho Triệu Thanh Hà, đây là nợ của tôi.”

“Chuyện thứ hai, Nhạc Ẩn Long nhanh chóng đến Phật quốc.

“Chuyện thứ ba, Tư Lam điều tra toàn diện Ma Đô, ai nên bắt thì bắt, nên giết thì giết, cho tôi một bản danh sách, tôi muốn biết có bao nhiêu người và thế gia hào tộc có liên quan.”

Ba người gật đầu, Lan Hiếu hỏi: “Phía bên nhà họ Trần thì xử lý thế nào?”

Nhà họ Trần, dù sao cũng là nhà đẻ của mẹ chồng Thần chủ, xử lý bên đó cần phải biết được ý của Vương Bác Thần thế nào.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Lấy danh nghĩa của tập đoàn Tống Thị, gây sức ép với nhà họ Trần để bọn họ đi xin lỗi. Điều tra xem trong chuyện lần này, nhà họ Trần có bao nhiêu người tham gia vào, người tồi tệ như loại Trần Quốc Cường, giết không tha. Những người khác căn cứ theo tình hình mà xử lý.”

Lan Hiếu và Tư Lam gật đầu, vậy bọn họ biết phải làm sao rồi.

“Còn một chuyện nữa, các cậu âm thầm tiến hành điều tra cho tôi rốt cuộc Thiên Tuyệt là tổ chức gì. Tôi muốn biết thông tin chi tiết của Thiên Tuyệt.”

Lần đầu tiên trong mắt Vương Bác Thần lộ ra vẻ kiêng dè, tổ chức Thiên Tuyệt kia khiến anh nảy sinh một loại cảm giác khiếp sợ.

Một tổ chức lớn như vậy mà trước đây lại không có bất kỳ thông tin gì, đây là sai sót của Thần Thiên Các.

Từ khía cạnh khác mà nói, ngay cả Thần Thiên Các trước đây cũng không phát hiện được tung tích của Thiên Tuyệt, chứng tỏ tổ chức này vô cùng kín đáo.

Ở nước R, Vương Bác Thần không cho phép tổ chức đáng sợ như vậy vượt khỏi tầm kiểm soát, một khi xảy ra chuyện, đó chính là tai hoạ của nước R.

“Thiên Tuyệt?”

Ba người sững sờ, trước đây căn bản chưa từng nghe qua cái tên như vậy.

Vương Bác Thần nói ra một số tình hình mà mình biết, đám người Tư Lam càng nghe càng kinh sợ, cuối cùng thậm chí còn có cảm thấy sởn gai ốc.

Một tổ chức hùng mạnh như vậy ngay dưới mắt bọn họ mà vẫn không phát hiện ra, có thể tưởng tượng được mức độ kín đáo của tổ chức này!

“Các cậu đi đi, bảo Canh Phong vào.”

Vương Bác Thần xua xua tay, kể từ sau khi trở về đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, hiện tại anh hồi tưởng lại lại càng cảm thấy không đúng.

Giống như có một bàn tay vô hình ở phía sau điều khiển tất cả.

Mà sự biến mất của bà Ngô đã chứng minh suy đoán của anh.
 
Chương 1076


CHƯƠNG 1076

Nhưng sau nhiều ngày như vậy mà vẫn chưa tra được bất cứ thông tin nào về bà Ngô, thậm chí đến đối thủ của mình là ai anh cũng không tra ra được.

Anh không khỏi nghĩ đến những lời ông lão Lâm nói với anh lúc đó: “Nước R rồng núp hổ nằm, cho dù cậu chiến lực vô song, rất nhiều thứ cũng không thể tiếp xúc được. Cho dù là quốc chủ Hàn Đỉnh của nước R cũng không biết được những thứ đó. Những người đó không mưu cầu quyền tài, có điều đợi đến lúc cậu đạt đến một trình độ nhất định sẽ tiếp xúc với bọn họ. Đến lúc đó, đừng tùy tiện tin tưởng người khác. Có một số chuyện không thể nói cho cậu, nếu không sẽ là hại cậu, cậu chỉ cần biết, thế giới rất thần bí, cậu càng tiến về trước, thứ cậu tiếp xúc lại càng đáng sợ.”

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, lúc đó anh không hiểu cho lắm, cho rằng là một số thế lực đen tối.

Đến bây giờ anh mới lờ mờ hiểu được, thứ ông lão Lâm nói là một số thứ nằm ngoài thế giới trần tục.

Ví dụ như ông già đưa Phương Viên đi kia, trước đây anh chưa từng biết đến.

Lúc trước ở trên chiến trường, tuy rằng tàn khốc nhưng không phức tạp, không có nhiều thứ phải suy nghĩ, chỉ cần thắng trận là được.

Nhưng hiện tại ở trong nước, tình hình vô cùng phức tạp, những chiêu trò trên chiến trường có lúc không áp dụng được.

Trên chiến trường, có thể nói giết là giết, nhưng ở trong nước lại phải cân nhắc rất nhiều thứ.

Vương Bác Thần chỉ cảm thấy mình bị một số thứ đến từ mọi phía trói buộc lại, có loại cảm giác con rồng mắc kẹt trong bãi cạn.

“Cứ từng bước vậy, bây giờ bố trí cũng không muộn.”

Canh Phong bước vào, trải qua khoảng thời gian rèn luyện này, trên người anh ta có thêm một mùi giang hồ bụi bặm.

Đây chính là thứ Vương Bác Thần cần.

“Tiểu Canh, từ nay về sau, cậu sẽ hoàn toàn ẩn ấp trong giang hồ, toàn bộ thông tin thân phận trước kia của cậu sẽ bị tiêu hủy. Tôi sẽ không can dự vào việc cậu phát triển như thế nào, cũng sẽ không quan tâm cậu dùng thủ đoạn gì, tôi chỉ có một yêu cầu, trở thành người đệ nhất trong giang hồ, tìm ra tất cả các thế lực ngầm cho tôi, dung nhập vào trong vùng giang hồ ngoài vùng có lợi cho quyền lực thế tục. Tất cả những thông tin mà Thần Thiên Các trước đây thu thập được, Tư Lam sẽ đưa cho cậu.”

Nói xong, Vương Bác Thần ngừng lại, nhìn về phía Canh Phong: “Tiểu Canh, nếu cậu không bằng lòng, hiện tại còn có cơ hội hối hận, tôi sẽ để người khác đi. Một khi bắt đầu sẽ không có đường lui.”

Canh Phong im lặng một lúc, sâu trong lòng anh ta có chút kháng cự.

Trong khoảng thời gian này, anh ta lăn lộn trong thế lực ngầm ở Hà Châu, rất nhiều chuyện không giống như anh ta tưởng tượng.

Trước khi bước vào, mặc dù biết có chút hắc ám, nhưng cũng chỉ tồn tại trong tưởng tượng.

Cho đến khi bước vào mới biết đó là một mảng hắc ám như thế nào, sự phức tạp của nhân tính, sự nham hiểm của lòng người, tất cả đều được giải thích một cách tinh tế sâu sắc.

Lúc đó anh mới biết rằng trong thế giới đen tối không có đường đáy đó, người bình thường căn bản không thể tưởng tượng được con người là sinh linh đáng sợ và tàn nhẫn như thế nào.

“Thần chủ, tôi bằng lòng.”

Canh Phong hít một hơi thật sâu, mình đã tiến vào rồi, vậy thì hãy để mình đi gánh vác tất cả những điều này.
 
Chương 1077


CHƯƠNG 1077

Vương Bác Thần vỗ vai anh ta và nói: “Nhiệm vụ giao cho cậu là nhiệm vụ khó nhất, tôi biết Long thực ra thích hợp với thế giới đó hơn cậu, nhưng Long thiếu một chút nhân từ, tà khí trên người cậu ấy một khi mất kiểm soát sẽ không thể cứu vãn. Mà tính cách của cậu mặc dù lương thiện nhưng đầu óc lại linh hoạt, trời sinh đã mang theo sức tương tác, quan trọng hơn là cậu có thể khống chế cái ác trong lòng. Thế giới kia tôi giao cho cậu đấy, tất cả những yêu cầu của cậu, Thần Thiên Các đều sẽ đáp ứng, cậu chỉ cần có trách nhiệm với tôi.”

Canh Phong cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, không kìm được mà rơi lệ, nói: “Thần chủ, Tiểu Canh sẽ không phụ lòng kỳ vọng của anh.”

Anh ta cho rằng trải qua sự việc ở thành phố Hà Châu, Thần chủ bảo anh ta rời khỏi đội vào giang hồ phát triển là sự trừng phạt đối với anh ta, là sự bất mãn đối với anh ta.

Anh ta vốn là người phụ trách Ảnh Vệ nhưng lại bị gỡ bỏ.

Mấy tháng qua ở thành phố Hà Châu, anh ta có chút không chịu cầu tiến.

Nhưng không ngờ là anh ta đã hiểu nhầm, Thần chủ thực sự xem trọng anh ta nên mới mài giũa anh ta như vậy, muốn để anh ta một mình đảm đương một phía.

Vương Bác Thần nhìn Tiểu Canh bằng ánh mắt phức tạp, đây là cảnh vệ viên số một của anh, là người mà anh từng bước dẫn dắt, năm nay mới 21 tuổi.

Người bình thường ở tuổi này còn đang học đại học, còn đang nói chuyện yêu đương với bạn học nữ.

Mà Tiểu Canh, từ lúc mười bảy tuổi nhập ngũ, mười tám tuổi được anh tuyển chọn, đến nay đã cống hiến trọn vẹn bốn năm cho đất nước này.

Bạn bè cùng trang lứa vẫn còn đang xin cha mẹ tiền sinh hoạt phí mà anh ta đã đang bảo vệ đất nước này!

Nhìn thấy Tiểu Canh từ non nớt đến trưởng thành, từ một cậu bé vắt mũi chưa sạch đến một nhân tài lớn có thể tự mình đảm đương một mặt như hiện tại, trong lòng Vương Bác Thần rất vui vẻ yên tâm.

Bây giờ phải để Canh Phong đi tiếp xúc với một thế giới khác, đó là một thế giới hoàn toàn đen tối, trong lòng anh có chút không đành lòng.

Điều quan trọng nhất là còn phải tiếp xúc với thế giới phân ly bên ngoài thế tục, ngay cả anh cũng không biết thế giới đó như thế nào, tất cả chỉ có thể nhìn vào bản thân Canh Phong.

“Đi đi, thân phận mới của cậu, phía bên Tư Lam đã sắp xếp xong toàn bộ rồi. Từ nay về sau, chỉ có tôi và Tư Lam biết thân phận của cậu.”

“Tiểu Canh đi đây.”

Canh Phong lau nước mắt, dù biết nhiệm vụ lần này thập tử nhất sinh, nhưng anh ta vẫn có chút mừng thầm.

Tên khốn Nhạc Ẩn Long kia tự khoe là tay sai số một của Thần chủ, thật là nói năng lung tung.

Lão tử là nhân viên cảnh vệ số một của Thần chủ, Ảnh Vệ giao cho tên khốn cậu quản trước.

Hừ!

Thần chủ giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho lão tử, Nhạc Ẩn Long cậu nằm mơ đi.

Vào lúc này, Canh Phong muốn xông đến trước mặt Nhạc Ẩn Long và giơ ngón tay giữa với tên khốn đó.

Nhưng nghĩ một chút vẫn là bỏ đi, chuyện này không thể nói ra. Ngoài ra, tên khốn đó quả thực đánh nhau giỏi, mình thực sự đánh không lại.

Mà lúc này, trong lòng Vương Bác Thần cảm xúc lẫn lộn.

Chẳng lẽ Tiểu Canh không sợ chết sao? Không, anh ta cũng sợ chết!
 
Chương 1078


CHƯƠNG 1078

Chẳng lẽ Tiểu Canh không biết rằng nhiệm vụ lần này là thập tử nhất sinh sao?

Trong lòng anh ta hiểu rõ hơn ai hết.

Anh ta biết phải chết nhưng không sợ chết, đây chính là sự dũng cảm thực thụ.

Nước R, chính vì có người như Tiểu Canh âm thầm cáng đáng hết mọi thứ mới có được sự thịnh thế bình yên của hôm nay.

Thế giới này không thái bình, là người như Tiểu Canh khiến nước R nhìn thấy được thái bình.

Vương Bác Thần nhắm mắt lại, một giọt nước mắt rơi xuống.

Anh là Thần chủ nước R, những chuyện này, anh nhất định phải đi làm.

“Thanh Hà, xin lỗi, anh lại phải phụ em rồi. Không phụ em, anh sẽ phải phụ cả nước R.”

“Anh là Thần chủ của nước R, tiếp nhận vận khí của nước R, bảo vệ sự bình yên vạn thế của nước R. Đợi núi sông này bình yên, anh sẽ tới bù đắp món nợ cho em.”

“Thứ tiếp theo anh phải đối mặt là một thế lực tàn khốc hơn và đen tối hơn, chỉ có thể khiến em thiệt thòi rồi.”

“Nhà họ Tống bên kia xảy ra chuyện gì? Vì sao lại bắt đầu chèn ép chúng ta?”

“Gia chủ bên kia không phải đã bàn bạc xong với nhà họ Tống rồi sao? Các nguyên lão không phải đều thề son sắt cam đoan, chỉ cần đưa Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần giao ra, tập đoàn sẽ không có việc gì sao? Tại sao tập đoàn?”

Người nhà họ Trần có chút bối rối, khắp nơi đều đang lén thảo luận, vô cùng bất mãn.

Gia chủ và các nguyên lão ngày hôm qua tổ chức hội nghị gia tộc nói, chỉ cần giao cả nhà Triệu Thanh Hà ra ngoài, sẽ không có việc gì.

Tập đoàn Trần thị đích xác cũng được giải phong.

Nhưng bây giờ tập đoàn lại một lần nữa bị niêm phong!

Đây lại là chuyện gì xảy ra?

“Tin tức trọng đại, tin tức trọng đại, cổ đông của tập đoàn Tống thị tuyên bố, tập đoàn Tống thị bị tư bản Lan thị toàn quyền thu mua, cổ đông của tập đoàn họ Tống phát biểu nói, Tống Nguyên Lễ đạo đức bại hoại, pháp lý khó tha. Nhà họ Tống nhiều năm qua tiến hành hoạt động trái pháp luật, đã bị điều tra, Tống Tử Lâm bị mang đi…”

“Cái gì? Nhà họ Tống đã xảy ra chuyện sao? Đây lại là chuyện gì xảy ra? Không phải nói sau lưng nhà họ Tống là nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia sao? Tại sao lại xảy ra chuyện? Ngay cả nhà họ Cổ cũng không bảo vệ được nhà họ Tống sao?”

“Chuyện quái gì thế này, sao một đêm lại thay đổi thế này? Rốt cuộc là tình huống gì đây?”

Người nhà họ Trần có chút bối rối, ngày hôm qua bọn họ còn vì nịnh bợ nhà họ Tống, muốn đưa cả nhà Triệu Thanh Hà giao cho nhà họ Tống xử lý, hôm nay nhà họ Tống đột nhiên phát sinh biến cố lớn như vậy, điều này làm cho nhà họ Trần từ đầu đến cuối biến thành một trò cười.

“Tôi đã nói rồi, nhà họ Tống làm nhiều việc ác, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Hiện tại báo ứng rơi vào trên người nhà họ Tống, mấy người lại còn vội vàng làm kẻ nịnh bợ, có đê tiện hay không, đáng đời các người.”

Có người rất bất mãn nghị quyết của hội nguyên lão, bởi vì Triệu Thanh Hà là người bị hại, còn là cháu ngoại của nhà họ Trần bọn họ.
 
Chương 1079


CHƯƠNG 1079

Trần Vinh những người này lại vì lấy lòng nhà họ Tống, chẳng những không đòi lại công bằng, ngược lại còn nối giáo chó giặc, đem người trong nhà đưa ra ngoài, một chút cốt khí cũng không có.

Lúc trước bọn họ không dám nói, chỉ có thể chịu đựng, dù sao tập đoàn Trần thị thật sự đã bị giải phong.

Nhưng hiện tại phát sinh chuyện như vậy, nhất thời có oán khí.

Lần này tập đoàn Trần thị bị niêm phong, nhất định là bị nhà họ Tống ảnh hưởng!

“Ăn cây táo rào cây sung, một đám nhu nhược, thời điểm ông cụ còn ở nhà, chúng ta và nhà họ Tống yên bình, chưa từng nghẹn khuất như vậy!”

“Chó chết, đi, chúng ta đến từ đường đòi một lời giải thích đi!”

Một ít người nhà họ Trần hùng hổ, vô cùng không hài lòng.

Đường đường là nhà họ Trần, một trong tam hùng của Ma Đô, chẳng những thành chó của nhà họ Tống, bây giờ còn trộm gà không được còn mất nắm gạo, khiến cho bọn họ cảm thấy mất mặt!

“Gia chủ không xong rồi, nhà họ Tống bị điều tra, tập đoàn lại bị niêm phong, khiến cho người trong gia tộc bất mãn, bọn họ đều đi đến từ đường.”

“Cái gì?”

Trần Vinh luống cuống, ông ta cũng vừa mới nhận được tin tức nhà họ Tống gặp chuyện không may, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, trong nhà lại xảy ra nhiễu loạn.

Bản thân nên làm gì đây?

Cái nồi này nên ném cho ai?

Trước kia ông cụ xử lý chuyện này như thế nào?

Lúc đoạt quyền, Trần Vinh hùng hổ dọa người, cái gì cũng muốn nắm trong tay, hiện tại gặp phải chuyện, lại vô cùng bối rối, một chút chủ ý cũng không có, trong đầu trống rỗng một khoảng, nghĩ đều là như thế nào quăng nồi, trốn tránh trách nhiệm.

“Đúng, gọi điện cho ông cụ, để ông ta giải quyết.”

Trần Vinh đã hoang mang lo sợ, tính cách yếu đuối vô tri vào giờ khắc này biểu hiện vô cùng rõ ràng.

“Ba, trong nhà xảy ra chuyện, nhà họ Tống sụp đổ, Tống Tử Lâm bị bắt, chúng ta… Tút…”

Điện thoại cúp rồi.

Sắc mặt Trần Vinh trắng bệch.

Ông cụ không quan tâm nữa!

Bản thân nên làm gì đây?

“Gia chủ, các người trong gia tộc gọi ông đi từ đường, các nguyên lão cũng ở bên kia chờ.”

Có người tới thông báo.

“Tôi… Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ qua.”

Trần Vinh chột dạ nói, trong đầu chỉ nghĩ làm thế nào để chạy trốn.

Bên khác.

Từ đường Trần thị đã tụ tập đầy người, đầu tiên là một ít người trong tộc bất mãn, ngay sau đó người càng ngày càng nhiều, lúc trước người ủng hộ giao Triệu Thanh Hà ra, hiện tại cũng đổi ý.
 
Chương 1080


CHƯƠNG 1080

Giao cả nhà Triệu Thanh Hà ra, nhưng tập đoàn Trần thị lại một lần nữa bị niêm phong, ngay cả nhà họ Tống cũng sụp đổ!

Bọn họ nghi ngờ bản thân đã bị lừa.

Quần chúng kích động.

“Ông hai, ông Thắng, mấy người giải thích cho mọi người một chút đi, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Cả nhà Triệu Thanh Hà, chúng tôi nghe lời mấy người, mấy người nói giao, chúng tôi cũng giao ra, mặc dù gia chủ cũ bất mãn nhưng chúng tôi cũng đều ủng hộ các người. Nhưng bây giờ thì sao? Tại sao tập đoàn Trần thị lại bị niêm phong? Nhà họ Tống còn sụp đổ, vậy chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ?”

“Nhị phòng, Tam phòng mấy người lúc trước đã nói rất rõ ràng, chỉ cần chúng tôi ủng hộ các người, để cho Trần Vinh trở thành gia chủ, tất cả mọi người có thể nhận được chỗ tốt, tập đoàn cũng sẽ được giải phong. Đích xác tập đoàn đã giải phong, nhưng hiện tại lại bị phong, có phải các người bắt tay với nhau lừa gạt chúng tôi?”

“Việc này các người nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích rõ ràng, người của Tam phòng thì sao? Bọn họ đến bây giờ còn không có xuất hiện, sẽ không phải là chột dạ không dám tới chứ!”

“Gia chủ đâu? Sao ông ta còn chưa tới?”

Trần Quốc Vĩ chỉ cảm thấy vô cùng đau đầu, khuôn mặt già nua nóng rát, ai có thể dự đoán được nhà họ Tống sẽ đột nhiên sụp đổ?

Nhà họ Tống nhưng là có nhà họ Cổ một trong bảy đại thế gia làm chỗ dựa, hiện tại trong một đêm đã không còn, ai có thể nghĩ đến?

“Ông hai, ông Thắng, các người đừng không nói lời nào nha, thời điểm mấy người bảo chúng tôi ủng hộ mấy người, chúng ta ngay cả mặt mũi của lão gia chủ cũng không nể, cũng không phải là muốn đi theo mấy người sống cuộc sống tốt hơn sao? Hiện tại tập đoàn đều bị niêm phong, mấy người liền câm điếc? Khí thế nhằm vào lão gia chủ lúc ấy đâu mất rồi?”

“Còn có Tam phòng, ông ba có phải đã trốn đi rồi hay không? Mấy người có phải đã sớm biết sẽ phát sinh chuyện như vậy hay không, chỉ là mượn chuyện của Triệu Thanh Hà để đoạt quyền? Lừa chúng tôi chơi, phải không? Coi chúng ta đều là kẻ ngốc sao?”

“Hừ, tôi thấy Triệu Thanh Hà gặp chuyện không may chính do mấy người một tay bày ra, nói không chừng chính là mấy người và nhà họ Tống cấu kết tốt! Nếu không sao Triệu Thanh Hà lại đi trêu chọc Tống Nguyên Lễ? Tôi thấy đứa nhỏ Triệu Thanh Hà kia rất hiểu chuyện, chính là bị mấy người ức hiếp.”

Mọi người anh một câu tôi một câu, vô cùng bất mãn.

Trần Quốc Vĩ không nói một lời, hiện tại chỉ có thể chờ Trần Vinh đến.

“Trần Vinh sao còn chưa tới? Ông ta không biết đã xảy ra chuyện gì sao? Lại đi thúc giục một chút!”

Trần Hoa Thanh phân phó.

Lúc Trần Vinh làm gia chủ còn tích cực hơn bất cứ ai, hiện tại xảy ra chuyện lại không muốn ra mặt, làm gì có chuyện tốt như vậy.

Để cho ông ta làm gia chủ, không phải là vì để cho ông ta gánh vác sao?

Không bao lâu, người làm trở lại, thấp giọng nói: “Gia chủ không có ở đây, cửa phòng bị khóa. Có người nhìn thấy gia chủ lái xe đi ra ngoài, hình như bộ dáng rất gấp gáp……”

Không đợi nói xong, trong lòng Trần Hoa Thanh lộp bộp một chút.

Không ổn, tên Trần Vinh ngu xuẩn kia chạy trốn rồi!

Đáng chết!
 
Chương 1081


CHƯƠNG 1081

Con chó kia lại có thể chạy trốn vào lúc này!

Con mẹ nó…

Trần Hoa Thanh tức giận đến gần chết, đành phải đem chuyện Trần Vinh chạy trốn nói cho Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng.

“Cái gì?”

Trần Quốc Vĩ lập tức đứng lên, cái tên Trần Vinh kia chạy trốn rồi sao?

Ông ta lại chạy trốn vào thời điểm này?

Ngay cả chút gan đảm đương cũng không có?

Cái đồ ngu này!

Đồng đội heo!

Vốn chỉ cần gia chủ đứng ra, chuyện này có thể giải quyết xong. Nhưng tên khốn kiếp kia lại chạy trốn, lần này hoàn toàn bán đứng bọn họ!

Trần Vinh là gia chủ do mấy nguyên lão bọn họ đẩy lên, hiện tại chạy trốn, tất cả trách nhiệm rơi vào trên người bọn họ!

Sớm biết ông ta ngay cả chút đảm đương này cũng không có, lúc trước cần gì phải chọn ông ta!

Đây thật đúng là tự bê đá đập vào chân mình!

“Khốn nạn.”

Trần Quốc Vĩ nhìn về phía Trần Thắng, chỉ thấy trên khuôn mặt già nua của Trần Thắng vẫn mang theo nụ cười muốn ăn đòn, ông ta thật muốn tiến lên một quyền đánh tới.

“Mọi người im lặng chút đi.”

Trần Quốc Vĩ hít một hơi thật sâu, biết bây giờ ông ta phải đứng ra.

Trần Thắng là đại biểu chi họ, người trong tộc sẽ không tin phục. Hơn nữa loại cáo già như Trần Thắng, ông ta cũng tuyệt sẽ không đứng ra.

Vốn còn có một người cõng nồi chính là Trần Quốc Cường, nhưng bây giờ không biết Trần Quốc Cường đi nơi nào, thậm chí ngay cả Trần Quốc Cường có phải cũng bị bắt lên hay không cũng không biết!

“Tôi tuyên bố trước một việc, gia chủ Trần Vinh không có trách nhiệm, lâm trận bỏ chạy, từ giờ trở đi Trần Vinh không còn là gia chủ nữa.”

“Lần này xảy ra chuyện lớn như vậy, Nhị phòng chúng ta gánh chịu một phần trách nhiệm, nguyện ý giao ra 10% cổ phần của Nhị phòng.”

“Cuối cùng, theo tôi được biết, Tam phòng bên kia, gần đây ông ba và nhà họ Tống đi lại rất gần, tôi là do bị ông ba mê hoặc, mới tin lời nói của Trần Vinh, làm ra chuyện hồ đồ như vậy. Tôi đã già rồi, không theo kịp thời đại, để trừng phạt, tôi rời khỏi hội nguyên lão gia tộc, không còn đảm nhiệm nguyên lão nữa.”

Trần Quốc Vĩ nói xong, áy náy cúi đầu với các người trong tộc.

Con trai Trần Hoa Thanh của ông ta vội vàng xin lỗi: “Lần này Nhị phòng chúng tôi đích xác là nhìn lầm người, bị Tam phòng và Trần Vinh lừa. Hiện tại nhà họ Tống gặp chuyện không may, Tam phòng và Trần Vinh chạy trốn, nói rõ bọn họ chột dạ. Nhưng Nhị phòng chúng tôi không trốn tránh sai lầm của mình, nguyện ý gánh chịu trách nhiệm, tôi ủng hộ quyết định của ba tôi.”

Thật sự là một đôi ba con hồ ly!

Khỉ thành tinh, khỉ thành tinh!

Ở đây diễn kịch cho mọi người xem.

Nói so với hát còn dễ nghe hơn, nhìn như gánh vác trách nhiệm, nhưng trên thực tế tất cả trách nhiệm đều ném cho Tam phòng và Trần Vinh, dù sao Trần Quốc Cường và Trần Vinh không có ở đây, cũng không ai phản bác.
 
Chương 1082


CHƯƠNG 1082

Trần Thắng ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng cười lạnh.

Ông ta đứng lên vô cùng đau đớn nói: “Haiz, chuyện này náo loạn, về sau chi thứ chúng tôi phải làm sao bây giờ? Chúng tôi cũng không có quyền lên tiếng, gia tộc quyết định cái gì thì chúng ta ủng hộ cái đó. Lần này gia tộc phạm phải sai lầm lớn như vậy, thế hệ thứ chúng tôi cũng chỉ có thể đi theo, thật sự là không có cách nào. Anh hai, vậy anh nói bây giờ chúng ta nên làm gì? Gia tộc không thể như rắn mất đầu.”

Trần Quốc Vĩ thầm mắng một tiếng, Trần Thắng một chút trách nhiệm cũng không muốn gánh vác, mỗi một lần đều là cái cớ này, hết lần này tới lần khác mọi người còn không thể làm gì!

Vừa lúc đó, có người bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên: “Mấy người mau xem tin tức, Tư Bản Lan Thị kia, lại có hợp tác với Triệu Thanh Hà, bọn họ đầu tư công ty Hoa Nguyên của Triệu Thanh Hà. Vừa rồi lại bán tập đoàn Tống thị cho Triệu Thanh Hà!”

“Cái gì?”

Người nhà họ Trần vẻ mặt ngơ ngác!

Tập đoàn Tống thị biến thành của Triệu Thanh Hà?

Đùa gì thế!

Tập đoàn Tống thị bị Triệu Thanh Hà thu mua?

Đây lại là chuyện gì xảy ra?

Triệu Thanh Hà có số tiền lớn như vậy sao?

Tại sao họ không biết gì cả?

Sớm biết Triệu Thanh Hà có số tiền lớn như vậy, bọn họ còn muốn đuổi Triệu Thanh Hà đi làm gì!

Người nhà họ Trần ai nấy đều nhìn chằm chằm tin tức trên điện thoại di động, đây là chuyện vừa mới xảy ra, trang đầu chính là ảnh chụp Triệu Thanh Hà và Lan Hiếu giao dịch thành công.

“Thì ra Tư Bản Lan thị đã sớm đầu tư vào Triệu Thanh Hà, thì ra công ty Hoa Nguyên đã thu mua nhiều xí nghiệp ở thành phố Hà Châu như vậy!”

Trần Quốc Vĩ thì thào tự nói, bây giờ ông ta mới biết những điều này.

Trước đó không phải không điều tra qua, nhưng tra được tin tức, đều cho thấy, công ty Hoa Nguyên chỉ là một xí nghiệp nhỏ, căn bản không có thực lực gì.

Hiện tại ông ta mới đột nhiên phản ứng lại, là bản thân tra được đều là tin tức giả!

“Tư Bản Lan thị này, là ở nước ngoài làm giàu, tài chính vô cùng sung túc, thực lực mạnh mẽ….”

Trần Hoa Thanh lục soát được tư liệu của Lan thị, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Bọn họ không xong rồi!

Triệu Thanh Hà bày bọn họ một trận!

Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng liếc mắt nhìn nhau, đều có loại cảm giác quanh năm đánh nhạn lại bị nhạn mổ mù mắt.

“Bây giờ mấy người hối hận rồi phải không? Một đám ngu xuẩn, tự cho là đúng, còn nghi ngờ ánh mắt của lão gia chủ!”

Một số người lúc trước cũng rất bất mãn, lúc này hoàn toàn làm khó dễ, ở một bên châm chọc.
 
Chương 1083


CHƯƠNG 1083

“Còn tưởng rằng mấy người có bao nhiêu sự tài giỏi, không chỉ đuổi Triệu Thanh Hà đi, còn ép luôn cả ông cụ đi, hiện tại xem mấy người làm sao bây giờ!”

“Quả nhiên không có lão gia chủ, mấy người chính là một đám ngu xuẩn! Tôi rốt cục biết lão gia chủ vì cái gì không phản bác mấy người, bởi vì mấy người quá ngu xuẩn!”

Trên mặt Trần Quốc Vĩ nóng rát, mặt già đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui xuống.

“Tôi đi cầu xin anh cả về nhà, tôi đi xin lỗi cả nhà Triệu Thanh Hà!”

Hiện tại ông ta cũng chỉ có thể làm như vậy, nếu không người trong tộc sẽ xé nát ông ta!

Trần Thắng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm, may mắn cháu trai của ông ta cơ trí, ngày hôm qua đã mang theo một phần cổ phần của ông cụ đi Hà Châu tìm Triệu Thanh Hà.

Xem ra cháu của mình thật sự trưởng thành rồi, sau này hoàn toàn có thể buông tay.

“Tôi ủng hộ quyết định của anh hai, đồng thời tôi đề nghị, tiếp tục để Triệu Thanh Hà trở về chưởng quản tập đoàn Trần thị, năng lực của cô tất cả mọi người đều thấy được. Đương nhiên, tôi đề nghị như vậy một chút, dù sao chúng tôi là chi thứ cũng không có quyền lên tiếng.”

Trần Thắng gian xảo nói.

Trần Quốc Vĩ thầm mắng một tiếng, lão già này, tiện nghi đều bị ông chiếm hết, hiện tại lại thành tôi cõng nồi!

Nhưng hiện tại ông ta có thể có biện pháp gì chứ, Trần Quốc Cường tìm không thấy người, Trần Vinh chạy trốn, chỉ có thể để ông ta gánh cái nồi này!

“Ha ha, lúc trước mấy người bức lão gia chủ đi, hiện tại biết sai rồi, trong lòng lão gia chủ có nhà họ Trần, có lẽ sẽ đáp ứng trở về. Nhưng Triệu Thanh Hà thì sao? Trần Ngọc thì sao? Mấy người quyết định đem cả nhà họ giao cho nhà họ Tống, bọn họ lại không ngốc, còn có thể trở về sao?”

“Đúng vậy, Triệu Thanh Hà vốn là người bị hại, nhà họ Trần là người thân của cô, chẳng những không có an ủi, thay cô đòi lại công lý, ngược lại nối giáo cho giặc, muốn đưa cả nhà giao cho nhà họ Tống. Đây chính là lòng lang dạ sói! Nếu tôi là Triệu Thanh Hà, tôi cũng sẽ không trở về!”

Có một ít người hừ lạnh nói.

Bọn họ chính là những người ủng hộ Triệu Thanh Hà sớm nhất.

Nhưng chuyện xảy ra sau đó, bọn họ không có quyền can thiệp, ngay cả Trần Quốc Vinh cũng bị ép đi, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Hiện tại trời đất thay đổi, thế nào cũng phải châm chọc vài câu phát tiết bất mãn.

“Chuyện này tôi đi xử lý, tôi đi tự mình xin lỗi. Mặt khác, thu hồi tất cả cổ phần của Tam phòng, trục xuất cả nhà Trần Quốc Cường khỏi gia tộc để trừng phạt! Thu hồi cổ phần của Trần Vinh, trục xuất gia tộc! Cổ phần của Tam phòng và Trần Vinh, toàn bộ chuyển nhượng cho Triệu Thanh Hà! Từ giờ trở đi, Triệu Thanh Hà chính là người phụ trách cao nhất của tập đoàn Trần thị, có quyền quyết định bất cứ chuyện gì!”

Trần Quốc Vĩ tuyên bố.

Ông ta đã ý thức được một điểm, sự tình xoay chuyển nhanh như vậy, rất có thể có liên quan đến Vương Bác Thần!

Những suy đoán trước đó của ông ta, rất có thể đều là sự thật.

Vương Bác Thần, có bối cảnh không tầm thường!

Ngay cả nhà họ Tống cũng không phải là đối thủ của Vương Bác Thần!

Chỉ tiếc, ông ta không có chứng cớ chứng minh tất cả!

Vừa lúc đó, Trần Hoa Thanh lại nói: “Lại đưa tin, chú Ba tối hôm qua đã bị bắt….”

Người Nhà họ Trần vội vàng lật xem điện thoại di động, Trần Quốc Cường bị bắt!

Đồng thời, bên ngoài có vài cảnh sát đi vào, đưa ra lệnh điều tra, nói: “Trần Quốc Cường bị tình nghi phạm pháp phạm tội, xin người nhà họ Trần phối hợp chúng tôi điều tra…”
 
Chương 1084


Chương 1084

Trần Quốc Cường bị bắt rồi?

Người nhà họ Trần ngây ngẩn cả người, khó trách Trần Quốc Cường vẫn không xuất hiện, thì ra là bị bắt!

Nhưng đây là chuyện gì xảy ra?

“Được, chúng ta nhất định phối hợp điều tra.”

Trần Quốc Vĩ hít một hơi thật sâu, suy đoán của ông ta đã thành sự thật, nhà họ Tống sụp đổ, tập đoàn Tống thị bị Triệu Thanh Hà thu mua, Trần Quốc Cường bị nhà họ Tống liên lụy.

Vương Bác Thần….

Rốt cuộc cậu là ai!

Tất cả manh mối trước đó liên hệ với nhau, làm cho Trần Quốc Vĩ sinh ra một tia sợ hãi đối với Vương Bác Thần.

Từ lúc bắt đầu thọ yến, tổng trấn thủ Sa và tổng đốc Lục đến chúc thọ, thái độ đối với Vương Bác Thần, cùng với cái chết của Tống Nguyên Lễ, đến bây giờ nhà họ Tống sụp đổ, Trần Quốc Cường bị bắt…

Những manh mối này nhanh chóng xâu chuỗi lại với nhau, khiến trong lòng Trần Quốc Vĩ chấn động mạnh!

Tất cả ngọn nguồn này, hình như đều là Triệu Thanh Hà!

Nhà họ Tống sụp đổ, là bởi vì Tống Nguyên Lễ đối với Triệu Thanh Hà mưu đồ gây rối, sau đó nhà họ Tống từng bước ép sát, kết quả sụp đổ.

Lúc trước ở nhà, cũng là Trần Quốc Cường bức bách Triệu Thanh Hà nghiêm trọng nhất, cho nên hiện tại Trần Quốc Cường bị bắt!

“Vương Bác Thần, rốt cuộc cậu có thân phận gì?”

Trần Quốc Vĩ nhìn về phía Trần Thắng, trong ánh mắt của Trần Thắng cũng toát ra một tia hoảng sợ.

Xem ra, nhà họ Trần muốn bình an vô sự, bọn họ phải đi xin lỗi, cầu xin Triệu Thanh Hà tha thứ.

Cũng may, Triệu Thanh Hà cũng không có bị thương tổn thể chất, nếu không bọn họ không dám tưởng tượng, sẽ có hậu quả gì.

Chờ cảnh sát đi rồi, Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng hai người nhanh chóng kết nối, chút ngăn cách lúc trước, so sánh với tiền đồ của nhà họ Trần, căn bản không tính là cái gì.

“Nhà họ Tống bên kia, làm sao có thể rơi đài nhanh như? Nhà họ Cổ không phải có người tới sao? Tôi nghe nói tới là Võ Hoàng cùng hai vị Võ Vương, ngay cả loại cường giả mạnh bậc này, cũng không có tác dụng sao?”

Trần Quốc Vĩ hít một hơi thật sâu, tuy rằng ông ta không phải người trong võ đạo, nhưng cũng biết một vài thứ.

Đương kim giới võ đạo, Võ Hoàng chính là tồn tại cao cấp nhất, đặt ở trong quân, đó chính là thực lực cấp bậc Chiến Thần.

Trần Thắng sắc mặt ngưng trọng nói: “Một vị Võ hoàng hai vị Võ vương không có tác dụng, cũng không có làm cho tôi quá mức sợ hãi. Điều tôi thực sự sợ hãi vẫn là nguyên nhân đằng sau chuyện này. Ông suy nghĩ một chút, toàn bộ nước R chúng ta có thể có bao nhiêu Võ hoàng? Đây chính là cường giả cấp bậc chiến thần trong quân! Mà trong quân, chiến thần cũng sẽ không vượt qua mười vị!”
 
Chương 1085


Chương 1085

“Nhưng nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia, lại có một vị Võ hoàng! Đây vẫn chỉ là nhà họ Cổ thôi! Vẫn chỉ có thể là lực lượng bên ngoài! Lực lượng ngầm lại mạnh bao nhiêu? Khó trách những năm gần đây, bên trên một mực nhường nhịn cho bảy đại thế gia!”

“Nhưng làm cho tôi sợ hãi nhất, vẫn là Vương Bác Thần! Nhà họ Cổ có lực lượng mạnh như vậy, cậu ta lại hoàn toàn không để ý, trực tiếp cứng rắn với nhà họ Tống, đây không phải là đánh vào mặt nhà họ Cổ sao? Vương Bác Thần lấy đâu ra sức mạnh đây?”

Trần Quốc Vĩ hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thắng, hạ giọng nói: “Ý ông là nói, phía trên có người ủng hộ Vương Bác Thần?”

Trần Thắng nuốt nước miếng, giọng nói mang theo một tia run rẩy, nói: “Chỉ sợ không đơn giản như vậy, nguyên nhân cụ thể chúng ta không biết, cũng không dám đi đoán, nhưng Vương Bác Thần nếu dám làm như vậy, dám chính diện đối kháng với nhà họ Cổ, vậy nói rõ Vương Bác Thần ở trong quân….”

Những lời còn lại không cần phải nói, Trần Quốc Vĩ cũng đã hiểu.

Trần Quốc Vĩ nheo mắt lại, nói: “Cho nên, nhất định phải đi xin lỗi Triệu Thanh Hà, nhất định phải để Triệu Thanh Hà tiếp quản tập đoàn Trần thị, cho dù tập đoàn Trần thị thành của Triệu Thanh Hà! Chỉ cần có mối quan hệ này, nhà họ Trần chúng ta, chắc chắn tiền đồ vô lượng! Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần tuy rằng ly hôn, nhưng Vương Bác Thần đối với Triệu Thanh Hà tình sâu, chỉ cần chúng ta đối tốt với Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần tất nhiên sẽ không bạc đãi nhà họ Trần chúng ta!”

Trần Thắng gật gật đầu, lại nhìn về phía Trần Quốc Vĩ , nói ra một suy đoán lớn mật, nói: “Vậy ông nói xem, Vương Bác Thần có khả năng là vị kia hay không?”

Trần Quốc Vĩ hoảng sợ, nói: “Tôi không dám đoán, tôi và ông trong lòng biết rõ là được, những thứ còn lại, ai cũng không cần đi hỏi thăm, làm bộ cái gì cũng không biết. Cố ý hùa theo cùng nịnh bợ, cũng không hữu dụng bằng thân tình!”

Trần Thắng đồng ý nói: “Ông và tôi nghĩ giống nhau, vũ khí hữu dụng nhất vĩnh viễn là thân tình. Anh cả bên kia nhất định là đoán được một vài thứ, cho nên mới có thể ủng hộ Triệu Thanh Hà, đáng tiếc chúng ta tầm nhìn hạn hẹp, bị lợi ích che mắt.”

Trần Quốc Vĩ gật đầu nói:”Tôi biết phải làm như thế nào rồi, cổ phần của nhà họ Trần một lần nữa phân chia, cho dù như thế nào chúng ta cũng không thể bỏ qua cơ hội lần này! Lúc trước chúng ta đấu tranh, đều xóa bỏ, kế tiếp toàn lực phối hợp với anh cả, để cho nhà họ Trần lên ngôi!!”

Trần Thắng vươn bàn tay, cùng Trần Quốc Vĩ liên kích ba cái, nói: “Một lời đã định!”

“Quả nhiên, Trần Võ Tôn không có gạt tôi, nhà họ Tống vẫn bị diệt!”

Nhà họ Bạch, Bạch Lĩnh nhìn thấy tin tức tập đoàn Tống thị bị Triệu Thanh Hà mua lại, hoảng sợ.

Vốn sau khi nhà họ Tống ra tay với nhà họ Trần, nội tâm Bạch Lĩnh cũng bắt đầu rục rịch. Lúc trước ở hội giao lưu y dược Ma Đô, ông ta bị Vương Bác Thần giáo huấn một trận trước mặt nhiều người như vậy, làm cho ông ta hận không thể giết Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà.

Sau đó ông ta mời Võ Tôn Trần Thạch tới, cũng không nghĩ tới Trần Võ Tôn ngược lại giáo huấn ông ta một trận, cũng bảo ông ta đi nhà họ Trần, xin lỗi nhận sai với Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần!

Bạch Lĩnh tuy rằng cũng đi, nhưng trong lòng cũng không phục, sau đó Trần Võ Tôn nói với ông ta câu nói kia, mới thật sự dọa đến ông ta.

Ông ta như cũ vẫn nhớ rõ Trần Võ Tôn âm thanh trầm trọng nói: “Thế giới này có một tổ chức vô cùng khủng bố gọi là Thiên Tuyệt, mà tôi ở trong Thiên Tuyệt ngay cả con kiến hôi cũng không bằng. Anh Vương, là chủ tử của tôi!”

Mặc dù Bạch Lĩnh không biết Thiên Tuyệt là một tổ chức như thế nào, nhưng từ biểu tình lúc đó của Trần Võ Tôn mà xem, tổ chức kia sẽ không đơn giản.
 
Chương 1086


Chương 1086

“Tôi còn tưởng rằng lần này nhà họ Tống có nhà họ Cổ làm chỗ dựa, có thể ngăn chặn Vương Bác Thần, không nghĩ tới nhà họ Tống phế vật như vậy. Nhưng nhìn ngược lại, cũng vừa lúc nói rõ Vương Bác Thần mạnh, ngay cả Võ hoàng mà nhà họ Cổ phái tới cũng không có tác dụng!”

“Lão gia, ông thật sự định gả con gái cho Trần Điển sao? Cậu ta chính là chi thứ của nhà họ Trần, con gái gả qua có thể có địa vị gì chứ?”

Vợ của Bạch Lĩnh, Bao Thư Nhiên nổi giận đùng đùng đi vào, vô cùng bất mãn.

Vừa rồi, Bạch Lĩnh quyết định gả con gái Bạch Mi cho Trần Điển, cũng chính là cháu trai của Trần Thắng.

Nếu là gả cho chi chính gia chủ nhà họ Trần, Bao Thư Nhiên còn không tức giận, nhưng Trần Điển chỉ là một chi họ, ở nhà họ Trần có thể có quyền nói chuyện sao?

“Bà biết cái gì? Chẳng lẽ bà không phát hiện, khi Triệu Thanh Hà thu mua tập đoàn Tống thị, người trẻ tuổi đứng ở phía sau cô ta chính là Trần Điển?”

Bạch Lĩnh không kiên nhẫn nói.

Ông ta cũng điều tra hướng đi hai ngày nay của Trần Điển, vẫn luôn ở thành phố Hà Châu.

Đồng thời, còn xuất hiện ở trường hợp Triệu Thanh Hà thu mua tập đoàn Tống thị, điều này nói rõ quan hệ giữa Trần Điển và Triệu Thanh Hà không bình thường.

Mà Triệu Thanh Hà là vợ của Vương Bác Thần, chỉ cần có một tầng quan hệ như Trần Điển, là có thể cùng Triệu Thanh Hà giao tiếp tốt.

Ông ta không dám xa cầu có thể ôm đùi Vương Bác Thần, nhưng đùi Triệu Thanh Hà vẫn có thể ôm.

Bao Thư Nhiên cả giận nói: “Vậy ông cũng có thể lựa chọn những người khác của nhà họ Trần mà, Trần Điển vẫn luôn là chi họ của nhà họ Trần, cậu ta có thể nói được cái gì?”

Bạch Lĩnh nhẫn nại giải thích: “Những chuyện mà dòng chính nhà họ Trần làm, đã làm tổn thương Triệu Thanh Hà, hiểu không? Cho dù đền bù, cũng là một loại vết nứt tồn tại. Được rồi, việc này bà cũng đừng xen vào, bà đi khuyên nhủ Mi, để con bé gặp Trần Điển một chút.”

….

“Thần chủ, Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng tự mình đi tới Hà Châu, đi xin lỗi chủ mẫu, bị ông cụ Trần cầm gậy đánh ra.”

Vương Bác Thần nhận được tin nhắn của Tư Lam, cười nhạt một tiếng.

Ông cụ Trần chỉ là đang làm bộ mà thôi, mục đích thật ra vẫn là muốn cho hai bên hòa giải, dù sao đều là ruột thịt trong nhà.

Xem Thanh Hà bên kia lựa chọn như thế nào đi, Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng là người thông minh, có một lần như vậy bọn họ liền nhớ lâu.

Về phần ông cháu Trần Quốc Cường, đời này cứ ở trong tù đi!

Chỉ là đáng tiếc, đây vốn là một cách giải quyết đầy viên mãn, nhưng trên thực tế cũng không viên mãn.

Thanh Hà không cần anh nữa!

Vương Bác Thần trong lòng đau xót, căn cứ tất cả manh mối, anh đã biết, Trần Yên Nhiên là bị bà Ngô lợi dụng.

Anh không phải không từng tìm Triệu Thanh Hà giải thích, nhưng ký ức liên quan đến Trần Yên Nhiên đã bị người xóa đi, anh lấy không ra bất kỳ chứng cớ gì.

Bây giờ ngay cả điện thoại của anh Triệu Thanh Hà cũng không nghe.
 
Chương 1087


Chương 1087

Mấu chốt nhất chính là, Triệu Thanh Hà còn sợ anh bức bách Trần Yên Nhiên, đón luôn Trần Yên Nhiên qua, điều này làm cho Vương Bác Thần càng là không thể nào xuống tay.

Mà nhân vật mấu chốt nhất trong chuyện này, bà Ngô, hiện tại vẫn chưa tra được bất cứ tin tức gì.

Vương Bác Thần cũng biết, Triệu Thanh Hà thật sự để ý, là anh đã phát sinh quan hệ với Trần Yên Nhiên , mà không phải cái khác.

Nhưng điểm này, Vương Bác Thần cũng không có biện pháp khiến cho Triệu Thanh Hà tha thứ, quan hệ, đích xác là đã xảy ra, chỉ có thể chờ Triệu Thanh Hà tỉnh táo lại trước.

“Thần chủ, người bên nhà họ Vương xin muốn gặp anh.”

Tư Lam gọi điện thoại xin chỉ thị.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Bảo bọn họ cút trở về!”

Tư Lam do dự một chút nói: “Ông Vương đi tìm chủ mẫu, hơn nữa đưa vị trí gia chủ nhà họ Vương cho chủ mẫu, chủ mẫu vốn không muốn tiếp nhận, nhưng ông Vương quỳ xuống cầu xin, chủ mẫu đành phải tiếp nhận.”

Vương Bác Thần trầm mặc.

Thật lâu không nói.

Nhà họ Vương hiện tại biết sai rồi, bắt đầu thay đổi biện pháp đền bù, sớm đi làm cái gì rồi!

Mặc dù chuyện của mẹ năm đó, cũng không liên quan mấy đến nhà họ Vương, nhưng trong lòng Vương Bác Thần, vẫn không cách nào tha thứ cho Nhà họ Vương!

Nhất là Vương Hạo!

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Cô đi cảnh cáo Vương Kinh Hồng một chút, ông ta làm cái gì tôi mặc kệ, nếu ông ta dám tới gần con gái của tôi, tôi diệt nhà họ Vương!”

“Bên phía Ma Đô rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tra rõ chưa?”

Nhà họ Cổ là một trong bảy đại thế gia, nhánh bên của nhà họ Cổ vậy mà bị người ta diệt, đây là nỗi nhục to lớn.

Đặc biệt là sau cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ, sau đó ở Ma Đô cũng xảy ra chuyện như này, điều này khiến gia chủ của nhà họ Cổ – Cổ Hách không thể không nghĩ nhiều.

Cổ Hách nhíu mày, gương mặt chữ điền khiến ông ta nhìn trông giống như một người lớn trung hậu.

Nhưng là gia chủ của nhà họ Cổ – một trong bảy đại thế gia, ông ta sao có thể trông như thành thật trung hậu chứ.

“Gia chủ, lão Trương và lão Chu chết rất kỳ quặc, do nhà họ Tống bị diệt, chúng ta đã mất đi tất cả manh mối. Nhưng tôi cảm thấy vấn đề lớn nhất vẫn xuất phát từ trên người Vương Bác Thần, tên đó quá tà môn. Đến tận bây giờ, chúng ta không tra được bất cứ thông tin có giá trị về cậu ta. Nhưng lão nô cảm thấy, thân phận của cậu ta, sẽ không đơn giản.”

Quản gia của nhà họ Cổ – Tông Hán cẩn thận nói, trên trán đổ một lớp mồ hôi lạnh li ti.

Rõ ràng, bản thân ông ta cũng không hài lòng về kết quả này.

Quả nhiên, Cổ Hách trực tiếp đập ly trà vào đầu của Tông Hán, trên trán của Tông Hán lập tức bị đập vỡ, máu chảy ra.

“Những điều này còn cần ông nói cho tôi à? Tôi không biết những người đó chết rất kỳ quặc sao? Tôi không biết cậu ta rất tà môn sao? Tôi cần các người làm cái gì chứ, thời gian hai ngày thì tra cho tôi tí thông tin vô dụng này?”
 
Chương 1088


Chương 1088

Cổ Hách nổi giận đùng đùng, chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây khiến lửa giận của ông ta cũng không thể áp chế được nữa.

“Cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ đến nay không có bất cứ thông tin hữu dụng, bên phía Ma Đô một chút manh mối cũng không tra được, cần các người làm gì nữa!”

Tông Hán lau máu trên trán, cố kiên trì: “Gia chủ, lão nô suy đoán, nếu chúng ta đã không tra được thông tin hữu dụng về Vương Bác Thần, vậy có phải chứng tỏ, cậu ta là quân cờ của quốc chủ hay không?”

Cổ Hách hằn học trừng mắt với ông ta: “Thông tin lợn cũng có thể đoán được thì có tác dụng gì? Nhưng năm nay quốc chủ và chúng ta tranh giành cấu xé lẫn nhau, ông ta bố trí sẵn quân cờ từ sớm, lẽ nào rất lạ sao? Cái tôi muốn không phải là những thông tin vô dụng này, cái tôi muốn là thông tin thật sự của Vương Bác Thần! Tôi muốn biết vai diễn của cậu ta ở cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ và chuyện ở Ma Đô! Thần chủ ở Hà Châu, nhìn như không hỏi chuyện của Đông Nam, trên thực tế là thần chủ đang tọa trấn Đông Nam Đạo!”

Cổ Hách hít sâu một hơi, bình tĩnh vài phần, lạnh nhạt nói: “Chỉ cần có đầu óc thì đều có thể đoán được, Vương Bác Thần nhất định là quân cờ mà quốc chủ bố trí sẵn từ lâu, hoặc sau lưng cậu ta chính là thần chủ! Vương Bác Thần ở Đông Nam Đạo gây ra mưa gió, thần chủ sẽ không biết sao? Tất nhiên là có thần chủ ủng hộ ở sau lưng!”

Tông Hán suy nghĩ một lát, nói: “Gia chủ, tôi có một suy đoán nhưng không dám khẳng định.”

Cổ Hách hờ hững nói: “Nói.”

Tông Hán cắn răng, thấp giọng nói: “Khi tôi đang điều tra thì phát hiện một chuyện, bên cạnh Vương Bác Thần, luôn có Tư Lam và Canh Phong đi theo. Lúc chuyện của nhà họ Trần xảy ra, có người nói với tôi, thành phố Hà Châu giới nghiêm, cả năm tỉnh Giang Nam Đạo tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp một, nghe nói lúc đó ba đại chiến thần, tứ đại chiến vương của Thần Thiên Các cũng xuất hiện, nhưng thông tin này không dám chắc thật giả.”

“Ngoài ra, lão nô đã dùng thời gian nửa tháng mới tra được một chút manh mối nhà họ Chu bị diệt, là do Vương Bác Thần làm, lúc đó cuồng đao Trần Bắc Vương – Trần Ứng Long đi theo bên cạnh. Còn nữa, trong sự kiện ở Ma Đô lần này, hình như Tà Vương Nhạc Ẩn Long đã xuất hiện…”

Lông mày của Cổ Hách càng nhíu càng chặt, hai mắt nhìn Tông Hán chằm chằm: “Vậy ông cảm thấy sẽ là người đó sao?”

Tông Hán mặt này trắng bệch nói: “Lão nô không dám khẳng định, nhưng nếu là thật, vậy thì phức tạp rồi.”

Mặt mày Cổ Hách rất u ám: “Chuyện này đừng truyền ra ngoài, giấu ở trong bụng. Nếu thật sự là một người, vậy chuyện này có chút kh ủng bố, cậu ta luôn che giấu thân phận là vì cái gì? Câu ta có phải biết được cái gì đó không? Nếu thật sự là một người, vậy thì lần này tôi khẳng định, cậu ta tới nhằm vào nhà họ Cổ chúng ta!”

Tông Hán cẩn thận hỏi: “Nếu là thật, chúng ta phải làm sao? Gia chủ, lão nô cảm thấy có lẽ có thể bày tỏ thiện chí, chủ động kết giao với Vương Bác Thần. Như vậy giữa chúng ta và quốc chủ cũng sẽ có một vùng hòa hoãn xung đột…”

Lời còn lại không cần ông ta nói nhiều, Cổ Hách cũng có thể nghĩ được.

Cổ Hách trầm tư nói: “Trước tiên xem thử bên phía quốc chủ đã, haizzz, dù sao chúng ta là thế gia, bây giờ một bước cũng không dám bước sai, một khi chúng ta đứng sai đội, mặc kệ quốc chủ hay là thế gia hào tộc, đều sẽ không tha cho chúng ta. Như vậy đi, hai ngày nữa là ngày cưới của Thanh Nhi, ông gửi thiệp cho Vương Bác Thần, xem thử thái độ của cậu ta, tiếp xúc một chút trước đã, có thể bán một ân tình.”
 
Chương 1089


Chương 1089

Tông Hán thở phào: “Lão nô hiểu rồi.”

Vương Bác Thần quá quỷ dị, bây giờ sự việc càng lúc càng phức tạp, không thể ứng phó đơn giản, thái độ này phải tinh chỉnh.

Vẫn may, gia chủ không bị thù hận làm mụ mị đầu óc, nếu không nhà họ Cổ không có chỗ tốt gì cả.

Đối với thế gia mà nói, trừ lợi ích ra, yên ổn mới là điều quan trọng nhất.

Vì một chút lợi ích, làm hỏng kế hoạch lớn trăm năm của gia tộc, vậy thì rất không đáng.

“Thầy Vương, qua thảo luận và nghiên cứu trong khoảng thời gian này của chúng tôi, rượu đó không có vấn đề gì. Chúng tôi suy đoán, nếu rượu đó không có vấn đề, rất có khả năng không phải sử dụng thuốc loại k1ch tình.”

Khoảng thời gian này, Hoa Mạnh Trường luôn cùng với đám người của điện Huyền Hồ, nghiên cứu Vương Bác Thần bị bỏ thuốc gì.

Thuốc mà ngay cả Vương Bác Thần cũng không phát giác, điều này đối với bọn họ mà nói là một khiêu chiến rất lớn.

“Không phải thuốc loại k1ch tình ư?”

Vương Bác Thần nhíu mày, anh rất chắc chắn mình xảy ra quan hệ với Trần Yên Nhiên, tuyệt đối là bị bỏ thuốc.

Điều mấu chốt nhất là với y thuật của anh, vậy mà không biết đó là thuốc gì, cho nên mới bảo Hoa Mạnh Trường và sáu đại thần y của điện Huyền Hồ cùng nhau nghiên cứu.

“Cũng không phải thuốc độc.”

Trong đôi mắt không có lòng trắng của Hồ Vụ toát ra một tia ngưng trọng.

Ngay cả mấy người bọn họ cũng không biết đối phương dùng thuốc gì, chuyện này rất nghiêm trọng.

Điều này cũng khiến bọn họ sinh ra lòng hiếu thắng.

Không khí ở bên cạnh Quỷ y Tả Sương cũng giống như bị đông cứng, những người khác cũng cách xa ông ta, quá rợn người rồi.

Ông ta u ám nói: “Tôi suy đoán, nếu không phải dùng thuốc, vậy rất có khả năng là khống chế ở mặt cảm xúc. Lão Cổ có thể sẽ có ý tưởng.”

Mọi người nhìn sang Cổ y Triệu Linh.

Triệu Linh há miệng, ông ta nín nửa ngày, nín tới đỏ mặt thì mới nhả ra hai chữ: “Có thể…”

Mọi người tiếp tục nhìn ông ta.

Đợi mấy phút thì Triệu Linh mới nói ra một từ khác: “Là…”

Mọi người đợi tới khó chịu, rất sốt ruột.

Vương Bác Thần lặng lẽ đưa điện thoại cho ông ta, nói: “Ông gõ chữ đi.”

Mọi người cùng nhau nói: “Đúng đúng đúng, ông gõ chữ đi.”

Triệu Linh: “…”

Dáng vẻ này của các người, tôi rất không có cảm giác trải nghiệm.

Triệu Linh lặng lẽ nhận lấy chiếc điện thoại, giống như đối đãi với kẻ địch, rất nhanh trên trán xuất hiện một lớp mồ hôi chi chít.

Vương Bác Thần liếc nhìn, được lắm, nửa tiếng đồng hồ không gõ ra được mười chữ, còn dùng hai ngón tay, ấn một cái sau đó nghĩ nửa ngày, rồi lại ấn, còn có không ít lần gõ sai chữ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top