Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 1068


CHƯƠNG 1068

Lúc này Trần Vinh mới phát hiện ra rằng Vương Bác Thần đã bị bắt, sau khi ông già bị ép rời đi, ông ta không những không có được quyền lực và lợi ích nên có, ngược lại còn bị đánh ép.

Ông ta mới trở thành gia chủ có mấy ngày, mà ngày tháng bắt đầu khó sống rồi.

“Trần Vinh, giao vị trí gia chủ ra, đừng không biết tốt xấu. Nể mặt ông mới gọi ông một tiếng bác, không nể mặt thì ông chẳng là cái thá gì!”

Trần Bằng Trình ngồi trên xe lăn, dẫn theo người đến ép cung một cách cực kỳ hung hăng.

“Ông nội tôi đã liên lạc với nhà họ Tống, Vương Bác Thần bị bắt chính là do ông nội tôi và nhà họ Tống cùng nhau vạch kế. Hiện tại các ông phản đối tôi, chính là phản đối nhà họ Tống, người đứng sau lưng nhà họ Tống là ai, các ông đều biết rõ đúng không? Vị trí gia chủ này, tôi muốn nó.”

“Ai phản đối? Ai tán thành?”

Trần Vinh nghiến răng nghiến lợi nói: “Trần Bằng Trình, cậu thật láo xược! Vậy mà cậu dám nói lời như vậy trước mặt tôi, tôi là bậc trên của cậu, hiện tại còn là gia chủ của nhà họ Trần đấy.”

Bốp!

Một tên vệ sĩ tát Trần Vinh một cái ngã xuống đất, một tay cướp lấy chiếc nhẫn ngọc đại diện cho quyền lực của gia chủ, dùng hai tay đưa cho Trần Bằng Trình.

Trần Bằng Trình đeo chiếc nhẫn ngọc lên ngón tay cái, cười khẩy với vẻ hung hăng ngạo mạn: “Đồ ngu, ông là cái thá gì chứ, ông chỉ là một con rối mà thôi, còn coi mình là gia chủ thật? Nhốt ông ta lại cho tôi!”

Cùng lúc nhà họ Trần xảy ra biến cố một lần nữa, nhà họ Tống đang chờ tin tức bên phía Trần Quốc Cường.

“Trần Quốc Cường vẫn chưa có tin tức sao? Bên phía ông Chu thì sao?”

Tống Tử Lâm có chút buồn bực vô cớ, chỉ có bắt được người nhà của Vương Bác Thần mới có thể ép Vương Bác Thần xuất hiện.

Hai ngày nay, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm Vương Bác Thần, nhưng Vương Bác Thần lại như bốc hơi vậy, không có bất kỳ tung tích nào.

Lâm Thành, quản gia nhà họ Tống lắc đầu nói: “Trần Quốc Cường vẫn chưa liên lạc được, có ông Chu ở bên kia trấn thủ, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn. Trước đó, Trần Quốc Cường nói là đã bắt được mẹ vợ và con gái của Vương Bác Thần rồi, gia chủ, ông quá nóng vội rồi.”

Tống Tử Lâm xua tay nói: “Anh đi xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Chúng ta chỉ có một cơ hội lần này, nhất định không được xảy ra sai sót. Người được phái đến thành phố Hà Châu để bắt Triệu Thanh Hà có tin tức gì chưa?”

Lâm Thành cảm thấy gia chủ quá cẩn thận rồi, dù Vương Bác Thần có thực lực thế nào chăng nữa, chẳng lẽ còn có thể là đối thủ của nhà họ Cổ sao?

Lần này, nhà họ Cổ đã phái đến một vị võ hoàng, hai vị võ vương, dư sức đối phó với một tên Vương Bác Thần.

Ba người này hoàn toàn đủ sức lật tung toàn bộ Ma Đô.

“Phía bên thành phố Hà Châu cũng không có tin tức, có điều Thần chủ ở đó, chúng ta cũng không dám gióng trống khua chiêng.”

“Anh đi đi, xử lý càng sớm càng tốt.”
 
Chương 1069


CHƯƠNG 1069

Tống Tử Lâm cáu kỉnh xua xua tay, sau đó đi tìm hai vị cung phụng kia của nhà họ Cổ.

“Ông Ninh, ông Trương, tôi vẫn luôn có chút bồn chồn không yên, có xảy ra sự cố gì không nhỉ? Trước đây, ở hội giao lưu y dược, ngay cả Trần Thạch cũng nể mặt Vương Bác Thần. Trong yến tiệc mừng thọ của Trần Quốc Vinh, Thống đốc Lục và Tổng trấn thủ Sa cũng nể mặt Vương Bác Thần mà đến.”

Trong lòng Tống Tử Lâm có chút không chắc chắn, mặc dù ông ta vô cùng muốn báo thù nhưng những chuyện xảy ra trước đây, ông ta không thể không suy xét.

“Không phải chuyện gì lớn, phía bên gia tộc đã tra rõ rồi, Vương Bác Thần quả thực là lập được công trên chiến trường, hơn nữa đã từng làm một trong những thế thân của Thần chủ, vì vậy Lục Hưng Thịnh và Sa Tiệp đến chúc thọ cũng không có gì ngạc nhiên.”

Ông Ninh nói với vẻ không để tâm, ông ta chính là cường giả võ hoàng mà nhà họ Cổ phái đến, trong quân đội, cường giả có thực lực như ông ta, chỉ cần đủ công trạng là hoàn toàn có thể phong chiến thần.

“Đương nhiên, giết chết Vương Bác Thần sẽ có một chút phiền phức, vì vậy Vương Bác Thần không thể chết. Chúng ta nhất định phải dùng thủ đoạn hợp pháp tống anh ta vào trước rồi đối phó sau. Thân phận của anh ta có chút phức tạp, dù sao cũng đã từng làm thế thân của Thần chủ.”

Cung phụng võ vương của nhà họ Cổ – ông Trương lãnh đạm nói: “Nếu gia tộc đã phái ba người bọn tôi đến đây rồi thì ông cứ yên tâm đi. Lần này không chỉ là đối phó với Vương Bác Thần mà còn là một lần đọ sức giữa Thần chủ và các thế gia hào tộc. Cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ chính là vì một tên Vương Bác Thần này mà xảy ra, hiện tại chúng ta còn không biết điện Huyên Hồ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng phía bên quốc chủ đã bắt đầu gây áp lực với các thế gia hào tộc rồi. Vì vậy chúng tôi nhất định phải bắt được Vương Bác Thần, làm rõ đầu đuôi ngọn nguồn của sự việc.”

Tống Tử Lâm bực bội, nói: “Tôi biết, nhưng dù sao Vương Bác Thần cũng là thế thân Thần chủ, một khi Thần chủ nổi giận sẽ phiền phức vô cùng.”

Ông Ninh nói với vẻ khinh thường: “Ông sợ cái gì? Các thế gia hào tộc hợp sức lại, cho dù là quốc chủ cũng phải cân nhắc. Mặc dù thần chủ là tấm trần nhà của chiến lực đương đại, nhưng cũng không dám tùy tiện ra tay với các thế gia hào tộc. Chuyện trong nước không dễ xử lý như nước ngoài. Huống hồ có tôi ở đây trấn thủ, kể cả là thực lực của Vương Bác Thần không tầm thường, chẳng lẽ anh ta có thể mạnh hơn tôi sao?”

Tống Tử Lâm hơi yên tâm, dù sao Vương Bác Thần cũng mới chỉ là một tiểu tử hai mấy tuổi vắt mũi chưa sạch, thực lực có thể mạnh đến đâu chứ?

Không phải ai cũng là thiên tài yêu nghiệt như Thần chủ.

Cho dù Vương Bác Thần có là thiên tài thì thực lực mạnh lắm cũng chỉ bằng cường giả võ vương là cùng.

Nếu không, Thần Thiên Các cũng sẽ không chỉ có ba đại chiến thần được phong.

“Tống Tử Lâm, anh Vương đích thân đến nhà thăm hỏi, mau cút ra chào đón!”

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng la hét lạnh lùng, tiếp theo đó liền nghe thấy âm thanh ầm ầm bộp bộp.

Nghe thấy giọng nói này, đôi mắt Tống Tử Lâm lập tức đỏ lên như máu, đây chính là giọng nói của kẻ đã giết chết con trai ông ta trước mặt ông ta!

Mấy ngày nay ông ta vẫn luôn tìm kiếm, không ngờ rằng lại đến tận cửa rồi.

“Ông Ninh, ông Trương, xin hai vị ra tay, giết chết người này, báo thù cho con trai tôi.”

Ông Ninh lãnh đạm nói: “Ra ngoài xem sao, xem ra có chút bản lĩnh đấy.”

Vương Bác Thần lặng lẽ đứng trong sân, phía sau là Nhạc Ẩn Long.

Những tên hộ vệ của nhà họ Tống nằm ngổn ngang trên mặt đất.
 
Chương 1070


CHƯƠNG 1070

Người nhà họ Tống đều chạy tới, nhìn thấy tình cảnh này lập tức bị dọa sợ.

Tên sát tinh kia lại đến rồi!

Trước đây, Nhạc Ẩn Long đã trực tiếp cắt đầu của Tống Nguyên Lễ trước mặt tất cả bọn họ, tạo ra ám ảnh tâm lý nghiêm trọng cho bọn họ.

Mấy ngày nay, nhà họ Tống luôn âm thầm truy tìm tung tích của Nhạc Ẩn Long nhưng vẫn không tìm thấy, thế là mới bắt đầu thúc ép phía bên nhà họ Trần, ép Nhạc Ẩn Long phải lộ diện.

“Các cậu to gan thật đấy, còn dám đến nhà họ Tống chúng tôi giở thói ngang ngược.”

Có người tức giận nói.

Mặc dù nhà họ Tống bọn họ bề ngoài là một trong tam hùng của Ma Đô, nhưng ai cũng biết rằng nhà họ Tống mới thực sự là đệ nhất gia tộc ở Ma Đô theo đúng nghĩa.

Bây giờ năm lần bảy lượt bị người khác đánh đến tận cửa, quả thực là đè mặt nhà họ Tống bọn họ vào đống phân mà xoa rồi.

“Chỉ vì Nguyên Lễ có chút tâm tư với vợ cậu mà cậu muốn lăng nhục nhà họ Tống bọn tôi như vậy sao? Vợ cậu cũng không tổn hại gì mang tính thực chất, cậu giết chết Nguyên Lễ thì không nói, lại còn đến gây hấn với nhà họ Tống!”

Lại có người đứng ra tức giận chỉ trích.

Nhạc Ẩn Long tà khí nồng đậm, nói: “Các người cũng chẳng qua chết mất mấy người mà thôi, cũng không xương tàn tro tán, tức giận như vậy làm gì?”

“Mọi người lui xuống hết đi.”

Tống Tử Lâm cùng ông Ninh và ông Trương đi ra, nghiêm giọng quát mắng:

“Vương Bác Thần, thực sự không còn chỗ để thương lượng nữa sao? Con trai tôi chẳng qua chỉ là muốn ngủ với vợ cậu mà thôi, thế nhưng con trai tôi lại chết dưới tay cậu, muốn báo thù cũng là tôi tìm cậu báo thù, hiện tại cậu đánh đến nhà họ Tống bọn tôi, rốt cuộc là có ý gì? Thực sự cho rằng nhà họ Tống tôi dễ bắt nạt sao? Có ông Ninh và ông Trương ở đây, hôm nay không cho phép cậu láo xược! ”

Vương Bác Thần không thèm nhìn hai người kia, nhìn chằm chằm vào Tống Tử Lâm và nói: “Không có ý gì cả, chính là muốn tiêu diệt nhà họ Tống ông mà thôi.”

“Tiểu súc sinh, cậu tìm cái chết!”

Tống Tử Lâm tức đến nghiến răng nghiến lợi, xoay người nói với ông Ninh và ông Trương: “Ông Ninh, ông Trương, làm phiền hai vị rồi.”

ông Trương gật gật đầu, nhìn về phía Nhạc Ẩn Long bên cạnh Vương Bác Thần, nói: “Vương Bác Thần, người cậu cậy vào là cậu ta? Vậy thì đêm nay cậu phải chết ở đây rồi.”

Nhạc Ẩn Long ném túi vải trong tay xuống dưới chân ông Ninh và ông Trương, cười khà khà, nói: “Ông lão, đây là quà tặng cho các ông. Ở đây còn làm ra vẻ cái gì, vừa muốn làm gái điếm vừa muốn lập đền thờ trinh tiết, đều là người sắp xuống đất rồi, còn muốn làm con chó cho người khác, lớn tuổi như vậy rồi còn sống như một con chó. Xin lỗi, có chút sỉ nhục chó rồi, những chú chó dễ thương biết bao.”

Ông Ninh không nói gì, chỉ là trong đôi mắt lóe qua một tia lạnh lẽo.

“Cậu tìm…”

Lời nói của ông Trương còn chưa được nói xong, trong túi vải lăn ra một cái đầu người, chính là ông Chu.

“Chu Chu Chu… ông Chu!!!”
 
Chương 1071


CHƯƠNG 1071

Tống Tử Lâm sợ tới mức sắc mặt thay đổi, ông Chu là một vị cường giả võ vương, vậy mà đến đầu cũng bị người khác chặt đứt.

Ông ta hoảng hốt không có lý do, thầm có chút hối hận, sự việc dường như đã ngày càng trở nên rắc rối.

Ngay cả cưởng giả võ vương cũng chết rồi.

Trong mắt ông Trương lóe qua tia sợ hãi, có cảm giác bầu bí thương nhau, nghiêm giọng nói: “Rốt cuộc cậu là ai!”

Trên khuôn mặt Nhạc Ẩn Long mang theo chút tà khí, khóe miệng khẽ cong lên: “Tôi là Nhạc Ẩn Long vô danh tiểu tốt, người khác cũng gọi là Tà vương.”

“Cái gì? Tà… Tà vương?”

Ông Trương ngơ ngác, giống như nghĩ đến điều gì đó, vẻ sợ hãi trong mắt chậm rãi tản ra khắp khuôn mặt.

Tà vương Nhạc Ẩn Long! !

Ba đại chiến thần và bốn đại chiến vương của Thần Thiên Các vốn nên là năm đại chiến vương, một trong số đó chính là Tà vương Nhạc Ẩn Long.

Mà nghe nói, sở dĩ Tà vương cuối cùng không được phong cùng lúc với bốn đại chiến vương là bởi vì Tà vương thích chém giết, thủ đoạn làm việc quá ác độc tàn nhẫn, vì vậy cuối cùng mới trở thành bốn đại chiến vương.

Mặc dù Nhạc Ẩn Long không được phong vương nhưng mọi người đều gọi anh ta là Tà vương.

Là vua không vương miện!

“Không thể, sao cậu có thể là Tà vương được.”

Ông Trương cảnh giác nhìn Nhạc Ẩn Long, ông ta không muốn tin.

Bởi vì theo một số lời đồn đại, Tà vương là người đi theo Thần chủ sớm nhất, trước đây chính là cái bóng của Thần chủ, vì vậy thực lực thực sự của Tà vương nằm trên bốn đại chiến vương của Thần Thiên Các.

“Sợ cái gì!”

Ông Ninh ấn chặt vai ông Trương, nhìn về phía Vương Bác Thần với vẻ nghi hoặc, nói: “Tôi rất tò mò, rốt cuộc cậu có thân phận gì, lại có thể mời được Tà vương. Cho dù cậu là thế thân Thần chủ, cũng không thể khiến Tà vương ra mặt, đúng không?”

“Tôi là ai, ông còn không có tư cách để biết.”

Tay trái của Vương Bác Thần chỉ vào Tống Tử Lâm, giọng điệu bình tĩnh: “Ông ta, tôi muốn giết, các ông muốn bảo vệ?”

Ông Ninh đột nhiên chấn động toàn thân, hai mắt nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn gỗ phong cách cổ xưa kia của Vương Bác Thần.

“Ông Ninh, ông sao vậy?”

Ông Trương chợt nhận ra có chút không đúng.

“Cút ra!”

Đột nhiên, ông Ninh dùng một chưởng đánh vào đầu ông Trương, người sau căn bản không phản ứng kịp, đầu lập tức vỡ tung như dưa hấu vỡ.

Cảnh tượng bất ngờ khiến người nhà họ Tống sợ chết khiếp.

Ông Ninh là cường giả võ hoàng mà nhà họ Cổ phái đến giúp nhà họ Tống bọn họ mà.

Tại sao bây giờ lại ra tay với ông Trương, sao lại chém giết lẫn nhau vậy.
 
Chương 1072


CHƯƠNG 1072

Tống Tử Lâm bị dọa đến ngây người, toàn thân run như cầy sấy, kinh ngạc nhìn ông Ninh: “Ông Ninh, ông, ông đang làm gì vậy!”

Đừng nói đến nhà họ Tống, ngay cả Nhạc Ẩn Long cũng trợn tròn mắt.

Đây là phát điên gì vậy? Chẳng lẽ tên của tôi lại vang dội như vậy sao, đến mức khiến đối phương phải cúi đầu hành lễ?

Tại sao chính tôi lại không biết?

Nhạc Ẩn Long tôi trở nên nổi tiếng như vậy từ khi nào vậy?

Nhạc Ẩn Long sững sờ, anh ta đã chuẩn bị sẵn để động thủ rồi, kết quả đối phương lại bắt đầu giết người phe mình.

Đây là chuyện gì vậy?

“Anh Thần, điều này không khoa học.”

Nhạc Ẩn Long có chút hoang mang nhìn về phía Vương Bác Thần.

“Tống Tử Lâm, con trai ông tội ác tày trời chết chưa hết tội, nhà họ Tống càng chồng chất tội ác, tội chết khó thoát. Ông thực sự cho rằng ai cũng muốn làm đồng lõa với nhà họ Tống ông sao? Trong mắt Ninh Danh tôi không chứa nổi một hạt cát. Mặc dù tôi là cung phụng của nhà họ Cổ nhưng ghét nhất là phần tử cặn bã như các ông, đường đường là nhà họ Cổ lại bị lũ cặn bã như các ông hãm hại thành như hiện tại.”

Cung phụng võ hoàng của nhà họ Cổ – Ninh Danh vốn là người viện trợ mạnh mà Tống Tử Lâm mời đến, bây giờ lại đột nhiên quật ngược lại, khiến tất cả mọi người đều sờ đầu khó hiểu.

Người nhà họ Tống sợ hãi bất an nhìn Ninh Danh, ông ta là cường giả võ hoàng đấy, hiện tại ông ta muốn ra tay với nhà họ Tống sao?

“Ninh Danh, ông láo xược!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tống Tử Lâm vừa kinh ngạc vừa tức giận, ai có thể nghĩ rằng Ninh Danh lại phản bội vào lúc này? Ông ta nghiêm giọng nói: “Ninh Danh, ông chẳng qua chỉ là một con chó của mà nhà họ Cổ nuôi, ông đây là muốn tạo phản sao? Ông là đang tìm cái chết! Nhà họ Cổ tôi có thể nuôi ông thì cũng có thể giết ông. Hôm nay ông dám động thủ với tôi, nhà họ Cổ sẽ khiến ông chết không có chỗ chôn! ”

“Ồn ào!”

Ninh Danh đánh ra một chưởng, trong không trung ngưng tụ hư ảnh của một bàn tay, trực tiếp đánh lên người Tống Tử Lâm.

Tống Tử Lâm thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại đã bị chưởng này đánh thành một bãi bùn thịt.

“Tất cả người nhà họ Tống, toàn bộ đi đầu thú, ai dám chạy trốn, đây chính là kết cục.”

Giọng nói của Ninh Danh khiến trong lòng người nhà họ Tống chấn động, sợ hãi không yên.

Một vị võ hoàng, muốn giết chết bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay!

“Đừng giết chúng tôi, đừng giết chúng tôi, chúng tôi đi đầu thú.”

Người nhà họ Tống nào dám phản kháng, vừa lăn vừa bò mà chạy đi.

Cảnh này khiến Nhạc Ẩn Long sững sờ, bối rối nhìn về phía Vương Bác Thần: “Anh Thần, ông già này rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ ông ta bị khí thế vương giả của anh khuất phục rồi, muốn làm chó liếm cho anh sao?”

Vương Bác Thần liếc nhìn anh ta, Nhạc Ẩn Long vội vàng ngậm miệng lại, trừng mắt nhìn Ninh Danh.

Ông già này có ý gì?
 
Chương 1073


CHƯƠNG 1073

Hiện tại chỉ còn lại ba người bọn họ, Ninh Danh mới hít sâu một hơi, giọng nói run run: “Cậu Vương, tôi có thể xem chiếc nhẫn gỗ kia trên tay cậu được không?”

Vương Bác Thần liếc nhìn ông ta một cái, xoay người rời đi, anh không có thời gian tiếp lời Ninh Danh, cũng lười tiếp lời ông ta.

Phía bên nhà họ Tống đã bị xử lý, rắc rối thực sự vừa mới bắt đầu, nhà họ Tống chẳng qua chỉ là một cái cớ, bên thực sự muốn đối phó chính là nhà họ Cổ.

“Cậu Vương?”

Vẻ mặt Ninh Danh lúng túng, không biết phải làm sao mà đứng nguyên tại chỗ.

Nhạc Ẩn Long cười khẩy: “Ông già, ông nghĩ rằng làm chó liếm cho anh Thần tôi dễ như vậy sao? Còn muốn tới gần anh Thần tôi? Ông là cái gì?”

Ninh Danh lắc đầu cười khổ: “Tà vương, cậu hiểu lầm rồi.”

“Xì, có quá nhiều người muốn làm chó liếm cho anh Thần tôi, ông còn chưa lấy nổi số, từ từ mà lấy số đi.”

Nhạc Ẩn Long nói với giọng mỉa mai xong liền đuổi theo.

Ninh Danh hít sâu một hơi, bấm dãy số mà suýt nữa ông ta quên mất, nói: “Chủ thượng xuất hiện ở Ma Đô, mau đến xác nhận!”

“Anh Thần, ông già kia có phải là có vấn đề không? Tự nhiên lại muốn làm tay sai cho anh. Ông ta nghĩ ông ta là ai chứ, ông ta muốn làm tay sai là có thể làm sao? Cũng không xem xem ông ta thế nào, có tư cách đó không.”

Nhạc Ẩn Long nói với vẻ không vui.

Theo anh ta thấy, tay sai của anh Thần nhất định phải là anh ta, cũng chỉ có anh ta.

Anh Thần là của một mình anh ta.

Cho dù có tay sai giỏi hơn, vậy cũng phải qua cửa của anh ta, hỏi xem anh ta có đồng ý không.

Anh ta mới là chính cung, đến trà cũng không dâng mời anh ta mà đòi vào cửa?

Nực cười!

Ơ?

Hình như có chút không đúng?

Thôi bỏ đi, ai muốn làm tay sai cho anh Thần, nhất định phải qua cửa của anh ta.

Vừa nghĩ đến khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn kia của Ninh Danh, Nhạc Ẩn Long liền cảm thấy ớn lạnh, không cần biết ý của ông ta là gì, trước tiên cho ông ta ném chút sổ khổ của cuộc sống rồi nói.

Nhạc Ẩn Long giống như đang bảo vệ đồ ăn, nói với vẻ bình tĩnh: “Anh Thần, ông già kia chắc chắn không có ý tốt, nói không chừng còn có âm mưu gì đó.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Không cần quan tâm đến ông ta.”

Trong lòng Vương Bác Thần cũng thầm ngạc nhiên, không ngờ rằng ngay cả cung phụng võ hoàng Ninh Danh của nhà họ Cổ cũng là người của Thiên Tuyệt.

Thiên Tuyệt này rốt cuộc có thế lực lớn như thế nào? Có bao nhiêu cường giả?

Một tổ chức đáng sợ như vậy mà trước kia mình lại hoàn toàn không biết.

Dáng vẻ cau mày suy nghĩ của Vương Bác Thần lại khiến Nhạc Ẩn Long thầm sản sinh ra chút cảm giác nguy cơ, vậy mà anh Thần lại không tức giận lão già đó?

Điều này có chút không hay.
 
Chương 1074


CHƯƠNG 1074

Ông già đó quả nhiên là có mục đích không trong sáng, chắc chắn là muốn để lại ấn tượng tốt với anh Thần trước, khiến anh Thần không ghét ông ta, sau đó từng bước phát triển, trở thành tay sai chân chính của anh Thần, cướp vị trí của mình.

Không sai!

Chắc chắn là như vậy!

Suy nghĩ một hồi, sắc mặt Nhạc Ẩn Long trở nên nghiêm túc.

Cũng không trách Nhạc Ẩn Long nghĩ như vậy, con người anh ta luôn có tính cách kỳ quái, như yêu như tà, không thể suy đoán theo lẽ thường. Nếu những người khác của Thần Thiên Các ở đây, nhất định sẽ không cảm thấy kỳ quái.

Bởi vì Nhạc Ẩn Long là một người như vậy, không ai biết mạch não của anh ta như thế nào, cũng không ai biết anh ta sẽ làm gì tiếp theo, càng không ai biết anh ta rốt cuộc là muốn làm tay sai hay là vợ của Vương Bác Thần.

Vì vậy, người của Thần Thiên Các sớm đã quen với phong cách làm việc với tác phong không đúng đắn kia của anh ta, nếu không phải tên này còn có hứng thú với phụ nữ, người của Thần Thiên Các sớm đã hoài nghi định hướng của anh ta rồi.

“Anh Thần, tiếp theo chúng ta trực tiếp đến nhà họ Cổ sao?”

Nhạc Ẩn Long liếm môi, hỏi.

Vương Bác Thần cười nhạt, nói: “Phía bên nhà họ Cổ, qua hai ngày nữa rồi đi, cậu bảo Lan Hiếu tới Ma Đô, chỉnh hợp sản nghiệp của nhà họ Tống, dạy bảo cho nhà họ Trần một chút. Ngày mai, cậu đích thân đến phía bên Phật quốc, ổn định tình hình bên đó, đợi tôi qua.”

Nhạc Ẩn Long lập tức có dự cảm không hay, ngộ nhỡ mình rời khỏi đây mấy ngày, ông già Ninh Danh kia thực sự trở thành tay sai của anh Thần thì phải làm sao? Không có sự đồng ý của mình, ông ta có tư cách gì làm tay sai cho anh Thần?

Hơn nữa, Tư Lam như đàn ông kia cướp mất vị trí tay sai số một Thiên Tự của mình thì làm thế nào? Huống hồ còn có tên chó chết Canh Phong, vị trí tay sai số một Thiên Tự của mình không được đảm bảo mà.

“Có chuyện gì thì nói.”

Vương Bác Thần liếc nhìn Nhạc Ẩn Long với vẻ kỳ quái, tên này rề rà như vậy từ lúc nào vậy?

Nhạc Ẩn Long hít một hơi thật sâu, nói: “Tôi có thể đi, nhưng anh Thần, anh phải hứa với tôi, không được để Tư Lam và Canh Phong đến gần nói những lời ngọt, hai tên đó không phải thứ tốt đẹp gì, luôn muốn cướp vị trí của tôi.”

Vương Bác Thần: “…”

“Cút xéo!”

Vương Bác Thần mặt đầy vạch đen, một chân đá vào mông Nhạc Ẩn Long.

Tên này cái gì cũng tốt, chỉ có não có chút không bình thường, có thể năm đó lúc mình cứu anh ta, não của anh ta đã bị người khác đánh hỏng rồi.

Nhạc Ẩn Long nhếnh mép, đi đến một bên gọi điện thoại dặn dò Lan Hiếu, sau khi nói xong lại thấp giọng căn dặn: “Tiểu Hiếu Tử, cậu phải canh chừng anh Thần cho tốt, đừng để Canh Phong và Tư Lam đến gần lão đại, cậu biết con đàn ông Tư Lam kia luôn có ý xấu với anh Thần, luôn muốn làm đệ nhất chó liếm, cậu quan sát chằm chằm cô ta cho tôi, đừng để cô ta có được cơ hội. Nếu cô ta đe dọa cậu, cậu nói với cô ta rằng tôi nhất định sẽ nói ra chuyện cô ta gọi tên anh Thần trong giấc mơ. Chuyện này cậu phải làm tốt cho tôi, trở về tôi sẽ để cậu làm chó liếm số hai sau tôi.”

Lan Hiếu ở bên kia điện thoại: “…”
 
Chương 1075


CHƯƠNG 1075

Anh mới là chó liếm, cả nhà anh đều là chó liếm.

Lan Hiếu đến rồi, nhìn Nhạc Ẩn Long với vẻ oán hận.

Khuôn mặt của anh ta vốn đã xinh đẹp hơn cả phụ nữ, vẻ mặt xinh đẹp hài hòa lại mang theo chút oán hận này liền giống như một nàng dâu nhỏ bị ức hiếp.

Tư Lam không biết đã xảy ra chuyện gì, có chút ghen tị nhìn khuôn mặt của Lan Hiếu, nói: “Hiếu mỹ nhân, cậu lèm bà lèm bèm làm gì vậy? Chẳng lẽ bị người khác đánh chiếm rồi? Thành 0 rồi?”

Lan Hiếu: “…”

Thật tức mà!

Con đàn ông, cô đang thách thức điểm yếu của tôi.

“Có mấy chuyện, chuyện thứ nhất, Lan Hiếu tiếp nhận tất cả tư sản của tập đoàn Tống Thị, dùng cách khác để chuyển giao cho Triệu Thanh Hà, đây là nợ của tôi.”

“Chuyện thứ hai, Nhạc Ẩn Long nhanh chóng đến Phật quốc.

“Chuyện thứ ba, Tư Lam điều tra toàn diện Ma Đô, ai nên bắt thì bắt, nên giết thì giết, cho tôi một bản danh sách, tôi muốn biết có bao nhiêu người và thế gia hào tộc có liên quan.”

Ba người gật đầu, Lan Hiếu hỏi: “Phía bên nhà họ Trần thì xử lý thế nào?”

Nhà họ Trần, dù sao cũng là nhà đẻ của mẹ chồng Thần chủ, xử lý bên đó cần phải biết được ý của Vương Bác Thần thế nào.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Lấy danh nghĩa của tập đoàn Tống Thị, gây sức ép với nhà họ Trần để bọn họ đi xin lỗi. Điều tra xem trong chuyện lần này, nhà họ Trần có bao nhiêu người tham gia vào, người tồi tệ như loại Trần Quốc Cường, giết không tha. Những người khác căn cứ theo tình hình mà xử lý.”

Lan Hiếu và Tư Lam gật đầu, vậy bọn họ biết phải làm sao rồi.

“Còn một chuyện nữa, các cậu âm thầm tiến hành điều tra cho tôi rốt cuộc Thiên Tuyệt là tổ chức gì. Tôi muốn biết thông tin chi tiết của Thiên Tuyệt.”

Lần đầu tiên trong mắt Vương Bác Thần lộ ra vẻ kiêng dè, tổ chức Thiên Tuyệt kia khiến anh nảy sinh một loại cảm giác khiếp sợ.

Một tổ chức lớn như vậy mà trước đây lại không có bất kỳ thông tin gì, đây là sai sót của Thần Thiên Các.

Từ khía cạnh khác mà nói, ngay cả Thần Thiên Các trước đây cũng không phát hiện được tung tích của Thiên Tuyệt, chứng tỏ tổ chức này vô cùng kín đáo.

Ở nước R, Vương Bác Thần không cho phép tổ chức đáng sợ như vậy vượt khỏi tầm kiểm soát, một khi xảy ra chuyện, đó chính là tai hoạ của nước R.

“Thiên Tuyệt?”

Ba người sững sờ, trước đây căn bản chưa từng nghe qua cái tên như vậy.

Vương Bác Thần nói ra một số tình hình mà mình biết, đám người Tư Lam càng nghe càng kinh sợ, cuối cùng thậm chí còn có cảm thấy sởn gai ốc.

Một tổ chức hùng mạnh như vậy ngay dưới mắt bọn họ mà vẫn không phát hiện ra, có thể tưởng tượng được mức độ kín đáo của tổ chức này!

“Các cậu đi đi, bảo Canh Phong vào.”

Vương Bác Thần xua xua tay, kể từ sau khi trở về đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, hiện tại anh hồi tưởng lại lại càng cảm thấy không đúng.

Giống như có một bàn tay vô hình ở phía sau điều khiển tất cả.

Mà sự biến mất của bà Ngô đã chứng minh suy đoán của anh.
 
Chương 1076


CHƯƠNG 1076

Nhưng sau nhiều ngày như vậy mà vẫn chưa tra được bất cứ thông tin nào về bà Ngô, thậm chí đến đối thủ của mình là ai anh cũng không tra ra được.

Anh không khỏi nghĩ đến những lời ông lão Lâm nói với anh lúc đó: “Nước R rồng núp hổ nằm, cho dù cậu chiến lực vô song, rất nhiều thứ cũng không thể tiếp xúc được. Cho dù là quốc chủ Hàn Đỉnh của nước R cũng không biết được những thứ đó. Những người đó không mưu cầu quyền tài, có điều đợi đến lúc cậu đạt đến một trình độ nhất định sẽ tiếp xúc với bọn họ. Đến lúc đó, đừng tùy tiện tin tưởng người khác. Có một số chuyện không thể nói cho cậu, nếu không sẽ là hại cậu, cậu chỉ cần biết, thế giới rất thần bí, cậu càng tiến về trước, thứ cậu tiếp xúc lại càng đáng sợ.”

Vương Bác Thần hít sâu một hơi, lúc đó anh không hiểu cho lắm, cho rằng là một số thế lực đen tối.

Đến bây giờ anh mới lờ mờ hiểu được, thứ ông lão Lâm nói là một số thứ nằm ngoài thế giới trần tục.

Ví dụ như ông già đưa Phương Viên đi kia, trước đây anh chưa từng biết đến.

Lúc trước ở trên chiến trường, tuy rằng tàn khốc nhưng không phức tạp, không có nhiều thứ phải suy nghĩ, chỉ cần thắng trận là được.

Nhưng hiện tại ở trong nước, tình hình vô cùng phức tạp, những chiêu trò trên chiến trường có lúc không áp dụng được.

Trên chiến trường, có thể nói giết là giết, nhưng ở trong nước lại phải cân nhắc rất nhiều thứ.

Vương Bác Thần chỉ cảm thấy mình bị một số thứ đến từ mọi phía trói buộc lại, có loại cảm giác con rồng mắc kẹt trong bãi cạn.

“Cứ từng bước vậy, bây giờ bố trí cũng không muộn.”

Canh Phong bước vào, trải qua khoảng thời gian rèn luyện này, trên người anh ta có thêm một mùi giang hồ bụi bặm.

Đây chính là thứ Vương Bác Thần cần.

“Tiểu Canh, từ nay về sau, cậu sẽ hoàn toàn ẩn ấp trong giang hồ, toàn bộ thông tin thân phận trước kia của cậu sẽ bị tiêu hủy. Tôi sẽ không can dự vào việc cậu phát triển như thế nào, cũng sẽ không quan tâm cậu dùng thủ đoạn gì, tôi chỉ có một yêu cầu, trở thành người đệ nhất trong giang hồ, tìm ra tất cả các thế lực ngầm cho tôi, dung nhập vào trong vùng giang hồ ngoài vùng có lợi cho quyền lực thế tục. Tất cả những thông tin mà Thần Thiên Các trước đây thu thập được, Tư Lam sẽ đưa cho cậu.”

Nói xong, Vương Bác Thần ngừng lại, nhìn về phía Canh Phong: “Tiểu Canh, nếu cậu không bằng lòng, hiện tại còn có cơ hội hối hận, tôi sẽ để người khác đi. Một khi bắt đầu sẽ không có đường lui.”

Canh Phong im lặng một lúc, sâu trong lòng anh ta có chút kháng cự.

Trong khoảng thời gian này, anh ta lăn lộn trong thế lực ngầm ở Hà Châu, rất nhiều chuyện không giống như anh ta tưởng tượng.

Trước khi bước vào, mặc dù biết có chút hắc ám, nhưng cũng chỉ tồn tại trong tưởng tượng.

Cho đến khi bước vào mới biết đó là một mảng hắc ám như thế nào, sự phức tạp của nhân tính, sự nham hiểm của lòng người, tất cả đều được giải thích một cách tinh tế sâu sắc.

Lúc đó anh mới biết rằng trong thế giới đen tối không có đường đáy đó, người bình thường căn bản không thể tưởng tượng được con người là sinh linh đáng sợ và tàn nhẫn như thế nào.

“Thần chủ, tôi bằng lòng.”

Canh Phong hít một hơi thật sâu, mình đã tiến vào rồi, vậy thì hãy để mình đi gánh vác tất cả những điều này.
 
Chương 1059


CHƯƠNG 1059

Nhị phòng bên kia cũng giống nhau, mặc dù trong nội bộ mọi người có các loại tranh đoạt lợi ích, nhưng là ở trên chuyện này, vô cùng nhất trí.

Giao Triệu Thanh Hà cho nhà họ Tống để hòa hoãn lửa giận, đưa Vương Bác Thần vào nhà tù.

“Xem ra Trần Quốc Vinh tôi thật sự già rồi, ngay cả hội nghị gia tộc cũng không có ai thông báo cho tôi. “

Trần Ngọc và Trần Quốc Vinh đã đến.

Mọi người sửng sốt, Trần Vinh không dám nhìn ánh mắt của Trần Quốc Vinh, cười gượng nói: “Ba, chúng con lo lắng thân thể ba không khỏe, cho nên không quấy rầy ba. Huống hồ tất cả mọi người đều biết, ba rất xem trọng Triệu Thanh Hà, vì không để cho ba khó xử, cũng không có thông báo cho ba.”

Trần Quốc Vinh không để ý tới ông ta, mà nhìn về phía ba nguyên lão lớn kia.

Thản nhiên hỏi: “Hội nguyên lão đưa ra quyết định này, tương lai nếu xảy ra chuyện gì, ba người xác định có thể chịu trách nhiệm?”

Trần Quốc Cường cười lạnh nói: “Anh hai, anh đã già rồi, rất nhiều thứ đều xem không hiểu. Lửa giận của nhà họ Tống, chỉ có thể giao Triệu Thanh Hà ra mới có thể bình ổn. Hơn nữa, cái này cần phải chịu trách nhiệm gì?”

“Câm miệng, đồ ngu!”

Trần Quốc Vinh nổi giận, nhìn về phía Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng, hai lão hồ ly thật sự kia, nói: “Các người, có thể gánh nổi trách nhiệm này sao? Nếu là mấy người xác định, tương lai bởi vì chuyện này dẫn tới một ít phiền toái, mấy người có thể chịu trách nhiệm, vậy hôm nay mấy người ra tất cả quyết định này, tôi sẽ không can thiệp.”

“Ha ha.”

Trần Thắng xấu hổ cười cười, nói: “Em chỉ là đại biểu chi thứ, chi thứ chúng em vẫn không có quyền lực gì, gia tộc làm quyết định gì em liền ủng hộ quyết định đó mà. Nếu gia tộc không muốn giao ra, muốn cùng nhà họ Tống cứng rắn đến cùng, em cũng ủng hộ.”

Lão hồ ly này, tương đương với cái gì cũng không nói, chỉ muốn nắm chặt lợi ích, cũng không muốn gánh vác trách nhiệm.

“Còn Quốc Vĩ thì sao?”

Trần Quốc Vinh làm gia chủ nhà họ Trần mấy chục năm, trên cơ bản nhà họ Trần là một tay ông ta phát triển lên, tuy rằng hiện tại lui xuống, nhưng uy nghiêm tích góp từng tí một mấy chục năm, vẫn khiến cho Trần Quốc Vĩ có chút mất tự nhiên.

“Anh, anh nói lời này, chúng ta chỉ là bàn luận thôi mà, sao có thể có trách nhiệm gì? Chẳng lẽ Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần còn có thể lật trời hay sao?”

Trần Quốc Vĩ khinh thường nói: “Anh cả, anh còn không biết sao? Chúng ta đã nói chuyện qua với nhà họ Tống, nhà họ Tống đã giải trừ phong sát đối với tập đoàn Trần thị, nếu chúng ta không giao ra Triệu Thanh Hà, nhà họ Trần chúng ta sẽ không có kết cục tốt. Không phải chúng ta muốn giao Triệu Thanh Hà ra, mà là tình thế so với người mạnh hơn, không thể không giao ra.”

Vẫn trốn tránh trách nhiệm, không muốn chịu trách nhiệm.

Trần Quốc Vinh nhìn ba người bọn họ, lạnh lùng nói: “Nói cho tôi biết, ba người các cậu, có phải phải chịu trách nhiệm này hay không!”

“Ba, ba…”

Trần Vinh còn chưa nói ra hết, Trần Quốc Vinh đã tát một bạt tai vào mặt ông ta, nổi giận nói: “Câm miệng, đồ ngu xuẩn!”

Trần Vinh đỏ mặt, ông ta hơn bốn mươi tuổi, còn bị ba già tát trước mặt nhiều người như vậy, điều này làm cho ông ta vừa thẹn vừa giận.
 
Chương 1060


CHƯƠNG 1060

“Nói, ba người các người có phải đã quyết định phải chịu trách nhiệm này hay không!”

Trần Quốc Vinh tức giận chất vấn.

“Cho dù chịu trách nhiệm này thì có thể thế nào? Anh cả, anh đã già rồi, rất nhiều chuyện nhìn không rõ, nếu không phải anh dung túng Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần, nhà họ Trần chúng ta sẽ đến nước này sao? Muốn nói trách nhiệm, vậy anh có phải hay không phải chịu trách nhiệm?”

Trần Quốc Cường hừ nói, ông ta là người tham lam, bụng dạ hẹp hòi, lại không có trí tuệ gì. Lúc còn trẻ chính là một tên ăn chơi trác táng, nếu không phải Trần Quốc Vinh quản, ông ta đã sớm bị người ta đánh chết rồi.

“Anh cả, tuy rằng lời nói của Quốc Cường hơi chói tai, nhưng nói có lý.”

Trần Quốc Vĩ bình tĩnh nói.

Trần Thắng cười ha hả nói: “Tôi ủng hộ quyết định của gia tộc.”

“Được, chuyện lúc trước tôi chịu trách nhiệm, tôi giao ra cổ phần của tôi, rời khỏi nhà họ Trần, đây là thái độ của tôi!”

Trần Quốc Vinh nhe răng nói: “Trách nhiệm của tôi tôi chịu, hôm nay mấy người quyết định như vậy, tạo thành tất cả hậu quả sau này, mấy người có phải cũng nên chịu trách nhiệm hay không?”

Trần Quốc Cường tức giận nói: “Anh hai, anh nhất định phải làm tuyệt tình như vậy sao?”

Trần Quốc Vĩ hít một hơi thật sâu, biết bây giờ mới là thời điểm đúng để đoạt quyền, một khi Trần Quốc Vinh chịu trách nhiệm này, giao ra cổ phần, rời khỏi nhà họ Trần, như vậy quyền lực chân chính của nhà họ Trần mới xem như nắm trong tay.

Ông ta kiềm chế nội tâm kích động nói: “Nếu anh cả, anh chịu trách nhiệm này, vậy hôm nay đưa ra hết thảy quyết định, chúng tôi tất nhiên cũng phải chịu trách nhiệm.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trần Thắng nói: “Không đến mức, không đến mức đó, anh cả, anh nghiêm trọng quá rồi. Nhưng mà nếu anh cả đã quyết định như vậy, chúng ta cũng nên gánh vác trách nhiệm, dù sao tất cả mọi người đều là vì gia tộc mà.”

Trần Quốc Vinh cười lạnh một tiếng, cầm lấy túi văn kiện trong tay Trần Ngọc, ném xuống đất, châm chọc nói: “Đây là cổ phần của tôi, sau này nhà họ Trần có chuyện gì đừng tới làm phiền tôi, tôi cũng sẽ không trở về nhà họ Trần nữa.”

Ba gã nguyên lão nhìn thấy thứ này, theo bản năng nuốt nước miếng, trong ánh mắt toát ra tia sáng kỳ dị.

Cuối cùng cũng lấy được cổ phần của ông lớn rồi!

Từ giờ trở đi, bọ họ mới thật sự nắm được toàn bộ nhà họ Trần!

“Ba, ba làm cái gì vậy!!”

Trần Vinh lập tức cả người lạnh lẽo, những thứ này vốn đều là của ông ta, không nghĩ tới ông ta thành gia chủ của nhà họ Trần, ngược lại khiến ba đem những thứ này giao cho gia tộc!

Cứ như vậy, còn có phần của ông ta thì sao? Cho dù có thể lấy được một chút, đó mới là bao nhiêu?

“Tao không có đứa con ngu xuẩn như mày, sau này mày cũng không còn là con tao nữa! Sau này cho dù tao chết, cũng không cần mày đến đưa tiễn.”

Trần Quốc Vinh đối với Trần Vinh thất vọng cực độ, ngay cả lời tuyệt tình như vậy cũng nói ra.

Trần Vinh ngạc nhiên, ông ta không nghĩ tới chuyện lần này lại có hậu quả nghiêm trọng như vậy, đối với ông ta mà nói, lấy được vị trí gia chủ và chủ tịch tập đoàn Trần thị, mặc dù là thứ mà ông ta tha thiết ước mơ, nhưng còn kém xa những thứ mà ba ông ta vừa giao ra.
 
Chương 1061


CHƯƠNG 1061

Ông ta nghi ngờ có phải mình đã làm sai rồi hay không.

Trần Quốc Cường mặt mày hồng hào, thúc giục Trần Vinh nói: “Gia chủ, cũng không có gì để thảo luận, cậu cứ trực tiếp hạ lệnh, đoạn tuyệt hết tất cả quan hệ với cả nhà Triệu Thanh Hà, cho nhà họ Tống bên kia một câu trả lời thỏa đáng.”

Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng cũng không có ý kiến gì.

“Có phải quá qua loa hay không, dù sao…”

Trần Vinh còn chưa dứt lời, ông ta đang ám chỉ, cổ phần của ba chỉ có thể do ông ta kế thừa.

Ba nguyên lão lớn liếc mắt một cái đã nhìn thấu ý nghĩ của ông ta, Trần Quốc Vĩ cười lạnh nói: “Nếu ngay cả điểm quyết đoán này cậu cũng không có, vậy thì đổi một gia chủ khác, nhà họ Trần chúng ta không cần hạng người vô tri, không nuôi người vô dụng!”

Trần Vinh tức giận đến nghiến răng, ông ta không nghĩ tới nhanh như vậy, ba lão già kia đã qua cầu rút ván, hoàn toàn không để gia chủ ông ta vào mắt!

Thật đáng chết!

Hiện tại hoàn toàn thành con rối!

Lão già, mấy người cứ chờ đó cho tôi, sẽ có lúc mấy người sẽ khóc!

“Được, vậy bây giờ tôi tuyên bố, cả nhà Triệu Thanh Hà, từ giờ trở đi không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Trần, nhà họ Trần sẽ không can thiệp bất cứ chuyện gì mà nhà họ Tống làm với Triệu Thanh Hà.”

Trần Vinh nói xong, phất tay áo rời đi, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

Ba vị nguyên lão lại không thèm để ý chút nào, bọn họ có thể đẩy Trần Vinh lên, là có thể đổi một người khác đẩy lên.

Trái phải cũng chỉ là một con rối, không nghe lời thì đổi người.

“Vậy tôi đi trước đây.”

Trần Quốc Cường vội vàng rời đi, ông ta và nhà họ Tống đã sớm liên lạc xong, kế tiếp là thời điểm động thủ.

“Ông Chu, ngài xem bây giờ động thủ hay là chờ một chút?”

Về đến nhà, một ông lão tinh thần sáng quắc đang uống trà, Trần Quốc Cường vội vàng bước nhanh tới, cung kính hỏi.

Đây chính là cường giả võ vương của nhà họ Tống bên kia, tồn tại còn mạnh hơn cả Trần Thạch!

Cả Ma Đô cũng không có một người mạnh như vậy!

Ông Chu, chính là một trong hai vị cường giả võ vương mà nhà họ Cổ phái tới, âm thầm đến nhà họ Trần, chính là vì bắt người nhà của Vương Bác Thần.

“Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần còn chưa trở về?”

Ông Chu uống một ngụm trà, chẳng hề để ý hỏi.

“Tạm thời vẫn chưa trở về. Ngài để cho tôi tra người kia tôi còn không có tra được, không ai biết anh ta.”

Trần Quốc Cường cẩn thận nói.

Ông Chu thần sắc nhàn nhã nói: “Vậy tạm thời mặc kệ anh ta, có lẽ là cường giả Vương Bác Thần quen biết trong quân. Ông đi dẫn người, dụ dỗ mẹ vợ và con gái của Vương Bác Thần ra ngoài, giao cho nhà họ Tống.”
 
Chương 1062


CHƯƠNG 1062

Trong mắt Trần Quốc Cường hiện lên tia hung ác, lúc này đây, ông ta muốn cho Vương Bác Thần chết không có chỗ chôn!

Giờ phút này, Vương Bác Thần nhận được tin tức của Nhạc Ẩn Long: “Thần chủ, Trần Quốc Cường muốn động thủ, vị võ vương ông Chu của nhà họ Cổ kia, hiện tại đang ở nhà họ Trần, có muốn động thủ hay không?”

Vương Bác Thần đằng đằng sát khí nói: “Tôi muốn cái đầu của Ông Chu kia, Trần Quốc Cường bên kia chờ ông ta động thủ hẵng ra tay.”

Ông Chu còn đang ở nhà Trần Quốc Cường chờ tin tức.

Chuyện lần này, nhà họ Cổ rất coi trọng, cho nên mới phái ra một vị võ hoàng, hai vị võ vương đến xử lý việc này.

Chuyện này một khi xử lý không tốt, sẽ biến thành một lỗ hổng bên quốc chủ ra tay với nhà họ Cổ.

Nhà họ Tống có thể diệt, nhưng không thể ảnh hưởng đến nhà họ Cổ.

Nhưng mà, ba người ông Chu cũng không có đem chuyện bên Ma Đô để ở trong lòng, bọn họ xem ra, cũng là một sự kiện ngoài ý muốn, chỉ cần bọn họ ra tay, có thể mau chóng giải quyết.

Một nhà họ Trần mà thôi, còn không dậy nổi sóng lớn gì.

Chỉ cần giải quyết xong người một nhà Vương Bác Thần, xử lý xong tất cả manh mối, đè ép chuyện này xuống, quốc chủ bên kia cũng sẽ không có cớ.

Nếu không phải lo lắng tiêu diệt nhà họ Trần, sẽ khiến cho quốc chủ bên kia chú ý, một nhà họ Trần còn không xứng để cho ông Chu đến đây.

“Là ai?”

Ông Chu đang uống trà, bỗng nhiên sắc mặt trầm xuống, nhìn về phía cửa.

Ông ta cảm nhận được một cỗ sát khí nồng đậm, quả nhiên người giết chết Tống Nguyên Lễ kia, đang núp ở nhà họ Trần.

Ông ta còn chưa đi tìm đối phương, không nghĩ tới ngược lại tìm tới cửa, như vậy thì tiết kiệm rất nhiều phiền toái.

Bằng không nếu đối phương giấu đi, ông ta thật đúng là không có cách tìm ra.

“Lão già, tôi tới lấy đầu của ông.”

Nhạc Ẩn Long cà lơ phất phơ đi đến, khóe miệng vẫn treo một nụ cười tà mị, cộng thêm đôi mắt tam giác tà khí nghiêm nghị kia, khiến cho người ta có một loại cảm giác yêu tà.

“Là cậu giết Tống Nguyên Lễ?”

Sắc mặt ông Chu có chút ngưng trọng, thực lực của đối phương không kém, hơn nữa mang theo một tia sát khí trên chiến trường.

Nhạc Ẩn Long tà mị nói: “Nhà họ Cổ lá gan thật lớn, ngay cả Anh Vương cũng dám đắc tội. Những điều mà anh Vương nói quả nhiên không sai, mấy người chính là một đám sâu mọt, phải thanh lý sạch sẽ.”

Ông Chu đã chuẩn bị động thủ, cười lạnh nói: “Đồ không biết trời cao đất rộng, chuyện của nhà họ Cổ, cậu cũng có thể xen vào sao?”

“Để cho ông chết minh bạch một chút ha.”

Nhạc Ẩn Long đem một khối lệnh bài ném tới trước mặt ông Chu, thản nhiên nói: “Đồ chó này, ngay cả chị dâu tôi mà cũng dám đụng, chết chưa hết tội. Nhà họ Cổ nếu muốn tham gia, vậy cũng phải xem có thể mạnh hơn Thần Thiên Các hay không.”

 
 
Chương 1063


CHƯƠNG 1063

Nhìn thấy khối lệnh bài đỏ như máu kia, sắc mặt ông Chu thay đổi.

Lệnh Huyết Sát!

Đây là lệnh Huyết Sát của Thần Chủ!

Đây lại là chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ nhà họ Tống đắc tội với Thần Chủ?

Là Thần Chủ muốn động thủ với nhà họ Tống sao?

“Rốt cuộc cậu là ai!!”

Ông Chu ý thức được chuyện này không đơn giản, rất có thể lần này nhà họ Cố sẽ sụp đổ!

“Ảnh vệ, Nhạc Ẩn Long!”

Nhạc Ẩn Long cười tà nói.

“Không, không có khả năng, làm sao có thể kinh động đến ảnh vệ!”

Ông Chu hai tay run nhè nhẹ, biết chuyện này phiền toái, ảnh vệ đã nhúng tay, chuyện này sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy!

Chết tiệt, nhà họ Tống rốt cuộc đã đắc tội với người nào!

Vương Bác Thần rốt cuộc có thân phận gì, vì sao ngay cả ảnh vệ cũng xuất động!

“Vương Bác Thần rốt cuộc có thân phận gì? Nói cho tôi biết, là thần chủ muốn động thủ sao?”

Ông Chu không cam lòng, ông ta chết cũng phải chết cho rõ ràng!

Nếu như là thần chủ động, vậy tất cả kế hoạch của bọn họ đều không làm nên chuyện gì!

Hiện tại ông ta muốn biết, Vương Bác Thần rốt cuộc có thân phận gì!

Một người lính xuất ngũ bình thường, không có khả năng quen biết Nhạc Ẩn Long!

“Thần Chủ ở ngay trước mặt các người, các người lại có mắt không tròng, không biết chân long. Còn muốn bảo vệ nhà họ Tống sao? Triệu Thanh Hà, là vợ của Thần Chủ!”

Nhạc Ẩn Long trêu tức nói, nếu như đổi lại là Canh Phong hay Tư Lam, đã sớm động thủ, sẽ không nói nhảm nhiều như vậy.

Nhưng Nhạc Ẩn Long thích xử lý như vậy, thích nhìn đối phương sợ hãi.

“Anh, anh ta là Thần Chủ?”

Ông Chu sắc mặt trắng bệch, giống như là bị thiên lôi đánh trúng đại não của ông ta, vô lực đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, tự giễu nói: “Thì ra là thế, thì ra là thế. Tôi chết cũng không tiếc, ra tay với Thần Chủ, tôi đáng chết! Đầu của tôi, cậu lấy đi đi. Nhà họ Cổ, haiz, từng bước sai, bước bước sai!”

Ông Chu cười khổ không thôi, bọn họ đều cho rằng, Vương Bác Thần chỉ là có chút quan hệ, lại không nghĩ rằng lại là Thần Chủ! Lúc này đây, chẳng những nhà họ Tống sẽ chết không có chỗ chôn, ngay cả nhà họ Cổ cũng sẽ bị liên lụy, ông ta cũng không có cơ hội sống sót.

Ông vỗ một chưởng lên trán mình, chết tươi.

“Trần Quốc Cường, Ông làm cái gì vậy!!!”

Trần Ngọc phẫn nộ nhìn Trần Quốc Cường, bà ta thật không ngờ, Trần Quốc Cường lại động thủ nhanh như vậy.

Trần Bằng Trình bị phế là gieo gió gặt bão!

Hiện tại Trần Quốc Cường lại không biết hối cải, ngược lại đến báo thù, muốn đưa bà và Dao Dao giao cho nhà họ Tống.
 
Chương 1064


CHƯƠNG 1064

“Ông dám động một ngón tay của Dao Dao, Vương Bác Thần sẽ không bỏ qua cho ông! Trần Quốc Cường, tôi khuyên ông dừng cương trước bờ vực, còn có cơ hội sống sót!”

“Câm miệng!”

Trần Quốc Cường tát một cái lên mặt Trần Ngọc, nhe răng cười nói: “Một Vương Bác Thần, tôi cũng không tin cậu ta còn có thể lật trời! Đắc tội nhà họ Tống, là các người muốn chết! Còn dám đánh tôi, phế cháu của tôi, thật cho rằng tôi dễ chọc sao? Vương Bác Thần có thể đánh thì như thế nào? Đối mặt với nhà họ Tống, cậu ta cùng lắm chỉ là một con kiến hôi, nhà họ Tống muốn giẫm chết như thế nào thì giẫm chết như thế đó! Bịt miệng bà ta lại.”

Trần Ngọc và Dao Dao bị người ta dùng băng dán bịt miệng, nói không ra lời.

Xe của nhà họ Tống đang chờ ở bên ngoài, Trần Quốc Cường vì trả thù Vương Bác Thần, âm thầm cấu kết nhà họ Tống, muốn dùng Trần Ngọc và Dao Dao để uy hiếp Vương Bác Thần.

Chỉ tiếc Triệu Thanh Hà không có tới, tránh thoát một kiếp.

Nhưng mà cũng không sao, ông ta đã phái người đến Hà Châu để bắt Triệu Thanh Hà.

Chỉ cần giao ba người bọn họ cho nhà họ Tống, giết chết Vương Bác Thần, với sự giúp đỡ của nhà họ Tống, tam phòng bọn họ đến cuối cũng sẽ nắm được hết toàn nhà họ Trần.

Đến lúc đó, lại mượn tay nhà họ Tống, trừ khử Trần Quốc Vinh và Trần Vinh, lúc này nhà họ Trần sẽ không còn người phản đối tam phòng nữa.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trần Quốc Cường lập ra một bản kế hoạch như ý, ông ta đang chờ một cơ hội như vậy.

“Đưa bọn họ lên xe.”

Trần Quốc Cường ra lệnh, hai gã đàn ông lập tức đưa Trần Ngọc cùng Dao Dao nhét vào trong một chiếc xe.

Rồi sau đó, Trần Quốc Cường chạy chậm về phía chiếc xe đầu tiên, gõ gõ cửa sổ xe, cười nói: “Ông Tống, mẹ vợ và con gái của Vương Bác Thần đã bị bắt, ngài mang về là được. Triệu Thanh Hà cũng rất nhanh sẽ được đưa đến nhà họ Tống…”

Đột nhiên, Trần Quốc Cường ngây ngẩn cả người, những lời còn lại cứng rắn nghẹn ở trong cổ họng.

“Sao lại là mày?”

Sắc mặt Trần Quốc Cường thay đổi, người trong xe không phải Tống nhị gia, mà là Vương Bác Thần!

“Rất bất ngờ sao?”

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn Trần Quốc Cường, đối với những người này, ngay cả phẫn nộ anh cũng lười phẫn nộ.

Trần Quốc Cường ý thức được cái gì, Vương Bác Thần ngồi ở chỗ này, Tống nhị gia kia nhất định là đã xảy ra chuyện.

Vương Bác Thần sẽ không bỏ qua cho ông ta!

Trần Quốc Cường vội vàng xoay người bỏ chạy, lại bị Tư Lam một cước đạp ngã xuống đất: “Ăn cây táo rào cây sung, đợi lát nữa tính sổ với ông, trói lại!”

Hai ảnh vệ lập tức trói Trần Quốc Cường lại, nhét vào trong xe.

“Vương Bác Thần, tao cảnh cáo mày thả tao ra, tao là trưởng bối của mày, mày dám đối đầu với tao như vậy, mày sẽ bị trời phạt! Mày với nhà họ Tống là kẻ thù, sẽ không có kết cục tốt! Hiện tại thả tao, tao có thể hướng nhà họ Tống cầu tình, giữ lại cho mày một mạng!”
 
Chương 1065


CHƯƠNG 1065

Trần Quốc Cường ngoài mạnh trong yếu kêu lên.

“Câm miệng!”

Vương Bác Thần tát một bạt tai lên mặt ông ta, ánh mắt lạnh như băng làm Trần Quốc Cường sợ tới mức lời nói còn lại nuốt trở về.

“Tư Lam, đưa mẹ tôi và Dao Dao về Hà Châu, cũng đưa ông cụ Trần qua đó.”

Vương Bác Thần giao phó.

“Vâng.”

Tư Lam ở trên xe phía sau cởi trói cho Trần Ngọc và Dao Dao, nói: “Dì, Dao Dao, con đưa hai người về Hà Châu trước, cô Thanh Hà ở bên kia chờ hai người.”

“Thư, thư ký Tư, sao cô lại tới đây? Thanh Hà không sao chứ?”

Trần Ngọc nhẹ nhàng thở ra, nhưng một chữ cũng không nhắc tới Vương Bác Thần, mặc dù biết Tư Lam xuất hiện thì sẽ có liên quan đến Vương Bác Thần.

Nhưng mà bà ta vẫn không cách nào tha thứ cho Vương Bác Thần.

Tư Lam thở dài nói: “Cô Thanh Hà không sao, dì đừng lo lắng. Chuyện của anh Vương tôi sẽ điều tra rõ ràng, cho mọi người một lời giải thích rõ ràng.”

Trần Ngọc nói: “Thư ký Tư, cậu ta và chúng tôi đã không còn bất kỳ mối quan hệ nào, đừng nhắc người này nữa.”

Tư Lam bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là không nói chuyện này nữa.

Chờ bà ta đi vào, Nhạc Ẩn Long mang theo thi thể của ông Chu xuất hiện, nói: “Anh Vương, chúng ta bây giờ đi tới nhà họ Tống sao?”

Vương Bác Thần cười lạnh nói: “Lại để cho đám chó nhà họ Trần kia chờ mong một chút, đưa tin ra đi, nói tôi đã bị nhà họ Tống bắt đi.”

“Trần Quốc Vinh đi rồi?”

Trên khuôn mặt Trần Quốc Vĩ mang theo nụ cười chiến thắng, đuổi được Trần Quốc Vinh mới coi là hoàn toàn đoạt quyền thành công.

Nếu không, cho dù Trần Quốc Vinh đã lui xuống rồi nhưng vẫn còn có sức ảnh hưởng cực lớn ở nhà họ Trần.

Cậu con trai Trần Hoa Thanh đắc ý nói: “Con đã tận mắt chứng kiến ông ta và Trần Ngọc rời đi rồi, ba, sau này nhà họ Trần chính là của nhị phòng chúng ta rồi.”

Trần Quốc Vĩ nói với vẻ bất mãn: “Ba đã nói với con bao nhiêu lần rồi, phải thận trọng, phải khiêm tốn, đắc ý sẽ không kiểm soát được bản thân.”

Trần Hoa Thanh vội vàng thu lại nụ cười, nói: “Con nhớ rồi.”

Trần Quốc Vĩ lúc này mới hài lòng, nói: “Tên ngốc Trần Quốc Cường đó nóng lòng muốn liên lạc với nhà họ Tống. Súng bắn chim đầu đàn, ông ta không xui xẻo thì ai xui xẻo. Vương Bác Thần dám ra tay với Tống Nguyên Lễ, chẳng lẽ lại không dám ra tay với Trần Quốc Cường ông ta?”

“Ba, ba dự đoán không sai, lúc đầu phía bên tam phòng nhân lúc ông già không ở đó đã đưa Trần Ngọc đi, kết quả không lâu sau Trần Ngọc lại xuất hiện ở nhà họ Trần, con nghi ngờ rằng người mà phía bên nhà họ Tống phái tới để tiếp ứng đã chết sạch rồi.”

Trần Hoa Thanh nhìn ba mình với vẻ kính phục, nếu không phải là ba túc trí đa mưu, ông ta cũng không nhịn được mà ra tay rồi.

“Làm việc gì cũng phải động não một chút, Vương Bác Thần đã gặp phải bao nhiêu chuyện ở thành phố Hà Châu, nhưng hiện tại cậu ta vẫn còn sống, công ty Hoa Nguyên còn ngày càng lớn mạnh, làm sao có thể không có trò mèo trong đây?
 
Chương 1066


CHƯƠNG 1066

“Từ điểm này, liên tưởng đến việc Vương Bác Thần giải ngũ trở về, cậu ta chắc chắn có một chút quan hệ ở quân đội, cái chết của Tống Nguyên Lễ chắc chắn là do cậu ta sử dụng mối quan hệ của quân đội.”

“Theo mạch suy nghĩ này đoán rằng tam phòng làm sao có thể thành công được? Vương Bác Thần cũng không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ cậu ta không đoán ra tam phòng sẽ động thủ? Là chuyện trong dự liệu mà thôi.”

Trần Quốc Vĩ cười nhạt nói, tất cả đều nằm trong dự liệu của ông ta.

“Ba, vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo? Tiếp tục liên hệ với bên phía nhà họ Tống sao?”

Trần Hoa Thanh hỏi.

Trần Quốc Vĩ chậm rãi nói: “Không vội, việc con phải làm hiện tại chính là diệt khẩu người đã đưa ảnh của Triệu Thanh Hà cho Tống Nguyên Lễ kia. Còn nhớ chuyện Thống đốc Lục và Tổng trấn thủ Sa đến chúc thọ vào tiệc mừng thọ không?”

Trần Hoa Thanh gật đầu, nói: “Con nhớ, chỉ là con không nghĩ ra mối quan hệ giữ Vương Bác Thần và hai người bọn họ. Nếu giữa bọn họ có mối quan hệ, vậy vì sao hiện tại Thống đốc Lục và Tổng trấn thủ Sa đều chưa có thông tin? Chẳng lẽ là phía bên nhà họ Cổ báo cho nhau biết sao?”

Trần Quốc Vĩ lắc đầu, nói: “Có khả năng là báo cho nhau biết rồi, cũng có khả năng là chưa. Đến cấp độ như hai người bọn họ, có quá nhiều thứ cần suy nghĩ. Chuyện ba muốn nói với con là nếu hai người kia đều đã nể mặt Vương Bác Thần đến chúc thọ rồi, vậy chứng tỏ Vương Bác Thần hoặc là có mối quan hệ không tầm thường, hoặc là thực lực bản thân rất mạnh.”

“Việc chúng ta phải làm là mượn lực đánh lực mà thôi, nếu đã có người tìm đến con muốn sắp đặt cục diện này rồi, vậy chúng ta cứ mượn sức của nhà họ Tống, áp chế Triệu Thanh Hà, ép Trần Quốc Vinh, đoạt quyền của nhà họ Trần. Phương pháp trong đây đủ để con học hỏi.”

“Sở dĩ ba không để cho con tiếp tục đối phó với Vương Bác Thần, một là vì chúng ta không biết rõ thực lực thật sự của Vương Bác Thần, hai là chúng ta đã có được thứ mình muốn, phải học được cách dừng lòng tham. Lòng tham vô độ như tam phòng kia, sớm muộn cũng xảy ra chuyện.”

“Điều chúng ta muốn là quyền kiểm soát nhà họ Trần, chứ không phải là một nhà họ Trần đổ nát, vì vậy ba mới bảo con trừ khử người kia, diệt trừ hậu họa. Con phải nhớ, từ đầu đến cuối Trần gia là Trần gia của người nhà họ Trần, nhà họ Tống trước sau vẫn là đối thủ của nhà họ Trần.”

Trần Hoa Thanh chấn động toàn thân, vội vàng nói: “Con nhớ rồi, bây giờ sẽ đi diệt khẩu.”

Trần Quốc Vĩ vẫn có chút không yên tâm: “Ngoại trừ người đó, còn có người nào khác biết không?”

Trần Hoa Thanh lắc đầu nói: “Không có người nào khác, hơn nữa người đó luôn nằm trong tầm kiểm soát của con. Sau khi gửi ảnh xong, không tiếp xúc qua với người nào khác.”

Trần Quốc Vĩ gật đầu: “Đi đi, xử lý sạch sẽ một chút. Chỉ cần làm việc là sẽ để lại dấu vết, mà cách tốt nhất để xóa sạch những dấu vết này chính là khiến cho những dấu vết này trở nên hợp lý.”

“Con nhớ rồi.”

Trần Hoa Thanh hít một hơi thật sâu, ba nói tài năng của ông ta chỉ có thể coi là bậc trung, ông ta luôn không phục, trải qua khoảng thời gian này, nhìn thấy đủ loại thủ đoạn mượn lực đánh lực của ba, ông ta mới coi như hoàn toàn nhìn rõ bản thân mình, chút kiêu ngạo trong lòng cũng không còn sót lại.

Trần Quốc Vĩ tán thưởng: “Tuy tài năng của con chỉ có thể coi là bậc trung, nhưng có một ưu điểm rất lớn chính là biết sai mà sửa, điểm này rất tốt. Hãy nhớ, đắc ý vong hình, ngu ngốc mà không biết.”

“Cục diện hôm nay cháu hiểu được mấy phần?”

Nhánh bên của nhà họ Trần, Trần Thắng hiện cũng đang dạy bảo cho cháu trai mình – Trần Điển, con trai ông ta mất sớm vì vậy tất cả hy vọng đều gửi gắm lên người cháu trai.
 
Chương 1067


CHƯƠNG 1067

Mà Trần Điển cũng không làm ông ta thất vọng, nhỏ tuổi nhưng lão luyện, rất khôn ngoan.

“Ông nội, cháu hiểu được 60%.”

Trần Điển tự nhủ: “Phía bên tam phòng thì không cần nói nhiều, bọn họ và phía Vương Bác Thần như nước với lửa, vì vậy hận không thể lập tức ra tay. Cháu đoán bọn họ đã ra tay rồi, nhưng thất bại rồi.”

“Ông cả có vẻ vô cùng thất vọng với nhà họ Trần, nhưng trên thực tế lại cực kỳ thông minh, lấy lùi làm tiến, một mặt để dễ ăn nói với Vương Bác Thần, mặt khác khiến chúng ta không có bất kỳ cái cớ nào để ra tay với đại phòng.”

“Phía bên nhị phòng, trông có vẻ từng bước bức ép nhưng khắp nơi đều có dự phòng, chuyện đắc tội với người khác đều để tam phòng làm hết, sau này cho dù Vương Bác Thần lật bàn cũng có chỗ để đàm phán. Lần đoạt quyền này, phải nói bên được lợi lớn nhất chính là nhị phòng.”

“Vương Bác Thần cũng không dễ động vào, đến hiện tại anh ta vẫn chưa ra tay, chứng tỏ là đang đợi thời cơ, với tính cách của Vương Bác Thần, không động thủ thì thôi, khi đã động thủ rồi thì uy thế như sấm chớp. Mà nơi dựa dẫm lấy lùi làm tiến của ông cả chính là Vương Bác Thần, chỉ là cháu không biết thực lực của Vương Bác Thần thế nào. Vì vậy chỉ có thể hiểu được 60%. ”

Trần Thắng vui vẻ nói: “Có thể hiểu được 60% là đã rất ổn rồi, không có mấy người có thể nhìn thấu được những chuyện này. Tên ngu ngốc Trần Vinh kia bị người khác chơi đùa trong lòng bàn tay mà vẫn không biết, tự cho rằng đoạt được quyền, lên được chức rồi liền coi trời bằng vung, trên thực tế cậu ta lên chức chính là hại đại phòng. Về phần thực lực của Vương Bác Thần, haha, tin tức mà ông có được chính là cậu ta là thế thân Thần chủ.”

“Chẳng trách.”

Trần Điển hơi nhíu mày, hỏi: “Ông nội, vậy tiếp theo chúng ta vẫn cứ lấy tĩnh chế động sao?”

Trần Thắng cười nói: “Vậy cháu nghĩ chúng ta nên làm thế nào?”

Trần Điển trầm giọng nói: “Nếu Vương Bác Thần đã là thế thân của Thần chủ rồi, vậy thì phía bên nhà họ Tống cho dù có nhà họ Cổ chống lưng cũng không dám làm quá đáng, đương nhiên, nếu phía bên nhà họ Tống không biết được thân phận của Vương Bác Thần thì lại khác. Có điều, Vương Bác Thần chắc chắn sẽ lợi dùng thân phận này để ra tay với nhà họ Tống, nói không chừng sẽ nhân cơ hội này tiêu diệt nhà họ Tống.”

“Khoảng thời gian cháu đến thành phố Hà Châu, cháu đã điều tra rõ rồi, đối với những người và gia tộc ra tay với Triệu Thanh Hà, hoặc là xin lỗi nhận sai bị công ty Hoa Nguyên gián tiếp thôn tính, hoặc là trực tiếp bị tiêu diệt, có thể thấy Vương Bác Thần tuyệt đối không phải là người thoả hiệp.”

“Tính cách của anh ta cường thế bá đạo, mà những hành động của nhà họ Tống cho thấy bọn họ không biết thân phận của Vương Bác Thần, vì vậy lần này rất có khả năng sẽ bị thiệt lớn, thậm chí có khả năng bị tiêu diệt, phải xem xem phía bên Thần chủ có ý gì.”

“Ý của cháu là nhánh bên chúng ta nếu đã có được lợi ích rồi, không bằng chuyển giao số cổ phần mà ông cả giao ra cho Triệu Thanh Hà. Bọn họ cũng biết, chi thứ chúng ta không có quyền lên tiếng gì, chỉ cần chúng ta giao thiệp tốt với Triệu Thanh Hà sẽ có thể có được thiện ý của Vương Bác Thần. ”

Sau khi nghe Trần Điển phân tích, trong lòng Trần Thắng rất an tâm: “Không hổ là cháu trai ông, chuyện tiếp theo ông giao cho cháu làm cũng yên tâm rồi, cứ thẳng tay mà làm, đừng nhút nhát, ông ủng hộ tất cả quyết định của cháu.”

Dù sao Trần Điển cũng là một chàng trai trẻ, nghe thấy lời nói của ông nội, lập tức vui mừng trong lòng, anh ta sớm đã khao khát một cơ hội như vậy.

Cùng lúc đó, một tin tức đã được truyền tới nhà họ Trần.

Nói rằng Vương Bác Thần đã bị nhà họ Tống bắt đi, một số người của nhà họ Trần mừng vui khôn xiết, đặc biệt là người của tam phòng, người nhân cơ hội đánh ép đại phòng.
 
Chương 1068


CHƯƠNG 1068

Lúc này Trần Vinh mới phát hiện ra rằng Vương Bác Thần đã bị bắt, sau khi ông già bị ép rời đi, ông ta không những không có được quyền lực và lợi ích nên có, ngược lại còn bị đánh ép.

Ông ta mới trở thành gia chủ có mấy ngày, mà ngày tháng bắt đầu khó sống rồi.

“Trần Vinh, giao vị trí gia chủ ra, đừng không biết tốt xấu. Nể mặt ông mới gọi ông một tiếng bác, không nể mặt thì ông chẳng là cái thá gì!”

Trần Bằng Trình ngồi trên xe lăn, dẫn theo người đến ép cung một cách cực kỳ hung hăng.

“Ông nội tôi đã liên lạc với nhà họ Tống, Vương Bác Thần bị bắt chính là do ông nội tôi và nhà họ Tống cùng nhau vạch kế. Hiện tại các ông phản đối tôi, chính là phản đối nhà họ Tống, người đứng sau lưng nhà họ Tống là ai, các ông đều biết rõ đúng không? Vị trí gia chủ này, tôi muốn nó.”

“Ai phản đối? Ai tán thành?”

Trần Vinh nghiến răng nghiến lợi nói: “Trần Bằng Trình, cậu thật láo xược! Vậy mà cậu dám nói lời như vậy trước mặt tôi, tôi là bậc trên của cậu, hiện tại còn là gia chủ của nhà họ Trần đấy.”

Bốp!

Một tên vệ sĩ tát Trần Vinh một cái ngã xuống đất, một tay cướp lấy chiếc nhẫn ngọc đại diện cho quyền lực của gia chủ, dùng hai tay đưa cho Trần Bằng Trình.

Trần Bằng Trình đeo chiếc nhẫn ngọc lên ngón tay cái, cười khẩy với vẻ hung hăng ngạo mạn: “Đồ ngu, ông là cái thá gì chứ, ông chỉ là một con rối mà thôi, còn coi mình là gia chủ thật? Nhốt ông ta lại cho tôi!”

Cùng lúc nhà họ Trần xảy ra biến cố một lần nữa, nhà họ Tống đang chờ tin tức bên phía Trần Quốc Cường.

“Trần Quốc Cường vẫn chưa có tin tức sao? Bên phía ông Chu thì sao?”

Tống Tử Lâm có chút buồn bực vô cớ, chỉ có bắt được người nhà của Vương Bác Thần mới có thể ép Vương Bác Thần xuất hiện.

Hai ngày nay, bọn họ vẫn luôn tìm kiếm Vương Bác Thần, nhưng Vương Bác Thần lại như bốc hơi vậy, không có bất kỳ tung tích nào.

Lâm Thành, quản gia nhà họ Tống lắc đầu nói: “Trần Quốc Cường vẫn chưa liên lạc được, có ông Chu ở bên kia trấn thủ, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn. Trước đó, Trần Quốc Cường nói là đã bắt được mẹ vợ và con gái của Vương Bác Thần rồi, gia chủ, ông quá nóng vội rồi.”

Tống Tử Lâm xua tay nói: “Anh đi xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Chúng ta chỉ có một cơ hội lần này, nhất định không được xảy ra sai sót. Người được phái đến thành phố Hà Châu để bắt Triệu Thanh Hà có tin tức gì chưa?”

Lâm Thành cảm thấy gia chủ quá cẩn thận rồi, dù Vương Bác Thần có thực lực thế nào chăng nữa, chẳng lẽ còn có thể là đối thủ của nhà họ Cổ sao?

Lần này, nhà họ Cổ đã phái đến một vị võ hoàng, hai vị võ vương, dư sức đối phó với một tên Vương Bác Thần.

Ba người này hoàn toàn đủ sức lật tung toàn bộ Ma Đô.

“Phía bên thành phố Hà Châu cũng không có tin tức, có điều Thần chủ ở đó, chúng ta cũng không dám gióng trống khua chiêng.”

“Anh đi đi, xử lý càng sớm càng tốt.”
 
Chương 1069


CHƯƠNG 1069

Tống Tử Lâm cáu kỉnh xua xua tay, sau đó đi tìm hai vị cung phụng kia của nhà họ Cổ.

“Ông Ninh, ông Trương, tôi vẫn luôn có chút bồn chồn không yên, có xảy ra sự cố gì không nhỉ? Trước đây, ở hội giao lưu y dược, ngay cả Trần Thạch cũng nể mặt Vương Bác Thần. Trong yến tiệc mừng thọ của Trần Quốc Vinh, Thống đốc Lục và Tổng trấn thủ Sa cũng nể mặt Vương Bác Thần mà đến.”

Trong lòng Tống Tử Lâm có chút không chắc chắn, mặc dù ông ta vô cùng muốn báo thù nhưng những chuyện xảy ra trước đây, ông ta không thể không suy xét.

“Không phải chuyện gì lớn, phía bên gia tộc đã tra rõ rồi, Vương Bác Thần quả thực là lập được công trên chiến trường, hơn nữa đã từng làm một trong những thế thân của Thần chủ, vì vậy Lục Hưng Thịnh và Sa Tiệp đến chúc thọ cũng không có gì ngạc nhiên.”

Ông Ninh nói với vẻ không để tâm, ông ta chính là cường giả võ hoàng mà nhà họ Cổ phái đến, trong quân đội, cường giả có thực lực như ông ta, chỉ cần đủ công trạng là hoàn toàn có thể phong chiến thần.

“Đương nhiên, giết chết Vương Bác Thần sẽ có một chút phiền phức, vì vậy Vương Bác Thần không thể chết. Chúng ta nhất định phải dùng thủ đoạn hợp pháp tống anh ta vào trước rồi đối phó sau. Thân phận của anh ta có chút phức tạp, dù sao cũng đã từng làm thế thân của Thần chủ.”

Cung phụng võ vương của nhà họ Cổ – ông Trương lãnh đạm nói: “Nếu gia tộc đã phái ba người bọn tôi đến đây rồi thì ông cứ yên tâm đi. Lần này không chỉ là đối phó với Vương Bác Thần mà còn là một lần đọ sức giữa Thần chủ và các thế gia hào tộc. Cuộc thi đấu y thuật ở điện Huyền Hồ chính là vì một tên Vương Bác Thần này mà xảy ra, hiện tại chúng ta còn không biết điện Huyên Hồ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng phía bên quốc chủ đã bắt đầu gây áp lực với các thế gia hào tộc rồi. Vì vậy chúng tôi nhất định phải bắt được Vương Bác Thần, làm rõ đầu đuôi ngọn nguồn của sự việc.”

Tống Tử Lâm bực bội, nói: “Tôi biết, nhưng dù sao Vương Bác Thần cũng là thế thân Thần chủ, một khi Thần chủ nổi giận sẽ phiền phức vô cùng.”

Ông Ninh nói với vẻ khinh thường: “Ông sợ cái gì? Các thế gia hào tộc hợp sức lại, cho dù là quốc chủ cũng phải cân nhắc. Mặc dù thần chủ là tấm trần nhà của chiến lực đương đại, nhưng cũng không dám tùy tiện ra tay với các thế gia hào tộc. Chuyện trong nước không dễ xử lý như nước ngoài. Huống hồ có tôi ở đây trấn thủ, kể cả là thực lực của Vương Bác Thần không tầm thường, chẳng lẽ anh ta có thể mạnh hơn tôi sao?”

Tống Tử Lâm hơi yên tâm, dù sao Vương Bác Thần cũng mới chỉ là một tiểu tử hai mấy tuổi vắt mũi chưa sạch, thực lực có thể mạnh đến đâu chứ?

Không phải ai cũng là thiên tài yêu nghiệt như Thần chủ.

Cho dù Vương Bác Thần có là thiên tài thì thực lực mạnh lắm cũng chỉ bằng cường giả võ vương là cùng.

Nếu không, Thần Thiên Các cũng sẽ không chỉ có ba đại chiến thần được phong.

“Tống Tử Lâm, anh Vương đích thân đến nhà thăm hỏi, mau cút ra chào đón!”

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng la hét lạnh lùng, tiếp theo đó liền nghe thấy âm thanh ầm ầm bộp bộp.

Nghe thấy giọng nói này, đôi mắt Tống Tử Lâm lập tức đỏ lên như máu, đây chính là giọng nói của kẻ đã giết chết con trai ông ta trước mặt ông ta!

Mấy ngày nay ông ta vẫn luôn tìm kiếm, không ngờ rằng lại đến tận cửa rồi.

“Ông Ninh, ông Trương, xin hai vị ra tay, giết chết người này, báo thù cho con trai tôi.”

Ông Ninh lãnh đạm nói: “Ra ngoài xem sao, xem ra có chút bản lĩnh đấy.”

Vương Bác Thần lặng lẽ đứng trong sân, phía sau là Nhạc Ẩn Long.

Những tên hộ vệ của nhà họ Tống nằm ngổn ngang trên mặt đất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top