Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Tham Gia Show Giải Trí, Gia Đình Tôi Bạo Đỏ
Chương 60: C60: Chương 60


Quan Tường tự nhận là bản thân có thể hiểu được chân tướng sự việc bèn nói: "Mình biết rồi, cậu còn không tin mình à, mình chắc chắn sẽ giữ bí mật, không nói lung tung đâu."

"Có thể là Thẩm Minh Dữu đã tìm ba mình, cho nên mới có thể để cho đoàn làm phim tiếp tục thuê khách sạn để sử dụng." Triệu Kỳ nói: "Cô ta và mình tốt xấu gì cũng là chị em, chuyện lần này xem như nể mặt cô ta, chúng ta coi như xong, khách sạn kia đoàn làm phim muốn thuê thì để họ tiếp tục thuê đi."

Triệu Kỳ lại nhắc nhở thêm một câu: "Sau này cậu đụng phải Thẩm Minh Dữu thì nhớ cách xa vào, đừng đối đầu với cô ta."

Quan Tường khó hiểu hỏi lại: "Tại sao vậy? Không phải cậu nói cô ta không phải con gái ruột ba cậu à? A, mình biết rồi, chẳng lẽ cô ta cưới được một người chồng tốt, trên mạng cũng có nói cô ta là phu nhân hào môn mà? Có đúng như thế không?"

Triệu Kỳ giễu cợt cười nói: "Chuyện trên mạng mà cũng tin được à? Thẩm Minh Dữu căn bản không có tình cảm gì với chồng của cô ta, họ chẳng qua chỉ là hôn nhân thương mại mà thôi, hai người kết hôn không bao lâu thì đã ra ở riêng rồi, ly hôn chỉ là chuyện sớm hay muộn."

"Thì ra là thế, nói cách khác, Thẩm Minh Dữu không chỉ không được nhà mẹ đẻ chào đón, mà ngay cả nhà chồng cũng không thích, quan hệ với chồng còn không được tốt, có đúng hay không?"

"Có thể nói là như vậy."


Triệu Kỳ nói chuyện xong thì cúi đầu nhìn chằm chằm vào điện thoại, trong mắt lộ vẻ ảm đạm buồn bã.

Cô ta nghĩ, tại sao Thẩm Minh Dữu lại về nước? Nếu cô ta cứ ở nước ngoài vĩnh viễn không trở lại thì tốt rồi.

**

Mười giờ tối, Giang Trầm đến khách sạn u Hoàng đón Thẩm Minh Dữu tan làm.

Ở bên ngoài khách sạn u Hoàng, lúc này ánh đèn sáng trưng, Thẩm Minh Dữu còn đang quay phim, anh nhìn nhân viên công tác đoàn làm phim đang bận rộn đi đi lại lại, tiếng bước chân của anh từ từ giảm nhẹ.

Giang Trầm không muốn quấy rầy họ, anh giấu mình đằng sau một cái cây lớn khuất bóng trước khách sạn, nhìn Thẩm Minh Dữu dưới ánh đèn.

Đạo diễn chắc là đang thảo luận kịch bản với cô, Thẩm Minh Dữu không biết nghe hiểu được cái gì, trên mặt cô nở nụ cười tràn ngập tự tin toát lên vẻ xinh đẹp, trong khoảng thời gian kết hôn năm năm, Giang Trầm chưa bao giờ từng thấy nụ cười như thế.

Mỗi lần về nhà, Thẩm Minh Dữu kiểu gì cũng sẽ nở một nụ cười yếu ớt, dịu dàng, ấm áp như gió xuân, Giang Trầm rất thích nụ cười như thế.

Nhưng nhìn thấy Thẩm Minh Dữu của đêm nay không giống, Giang Trầm mới phát hiện, có lẽ anh chưa từng thực sự hiểu rõ Thẩm Minh Dữu.

Anh vẫn tưởng là cuộc hôn nhân của họ rất hạnh phúc, nhưng có lẽ, chỉ có anh cảm thấy hạnh phúc mà thôi.
Trong lúc Giang Trầm đang yên lặng suy nghĩ, anh đột nhiên nhận được tin nhắn của Triệu Diễm.

Triệu Diễm: [Cậu muốn ly hôn với Dữu Dữu?]

Mặt mày Giang Trầm tối sầm lại, không kiên nhẫn trả lời: [Không.]


Triệu Diễm: [Dữu Dữu đã đến gặp luật sư Phùng, người được mẹ tôi coi trọng nhất khi bà còn sống, ngay cả hợp đồng ly hôn cũng đã làm xong rồi, còn nói là không?]

Vẻ mặt của Giang Trầm lúc này đã u ám tới mức không thể u ám hơn, hợp đồng ly hôn đã viết xong rồi? Có vẻ lần này cô định ly hôn với anh thật.

Triệu Diễm: [Hình như là Dữu Dữu muốn ly hôn với cậu?]

Triệu Diễm: [Có phải cậu làm chuyện gì có lỗi với Dữu Dữu không?]

Triệu Diễm: [Nếu cậu dám bắt nạt Dữu Dữu thì tôi chắc chắn sẽ khiến cho cậu không được sống tốt!]

Giang Trầm không thèm để ý ông anh rể này nữa, anh không nhìn điện thoại nữa mà ngẩng đầu chăm chú nhìn Thẩm Minh Dữu.

Ly hôn?

Từ ngày đầu tiên nhìn thấy Thẩm Minh Dữu, anh đã cảm thấy, Thẩm Minh Dữu chắc chắn là vợ của anh rồi.


Cuộc hôn nhân này, anh không thể nào ly hôn được.

Sau khi Thẩm Minh Dữu quay xong, cô chào hỏi với nhân viên công tác một lát rồi đi đến trước mặt Giang Trầm.

Cô đã sớm phát hiện, sau khi Giang Trầm tới vẫn luôn đứng ở trong góc này không nhúc nhích.

Thẩm Minh Dữu hỏi anh: "Anh đang làm gì vậy?"

Giang Trầm đáp lại: "Anh đang suy nghĩ."

Không biết tại sao, thường ngày giọng nói của anh lúc nào cũng lạnh lùng nhưng lúc này cô nghe vào tai lại cảm thấy rất khác, Thẩm Minh Dữu hoảng hốt nghe thấy một chút đáng thương trong giọng nói của anh.

Thẩm Minh Dữu hỏi anh: "Anh đang suy nghĩ gì?"
 
Chương 61: C61: Chương 61


Đã mấy ngày liên tiếp Thẩm Minh Dữu làm việc trong phim trường.

Đoàn làm phim « Tổng Giám Đốc, Chào Anh» từ sớm cũng bắt đầu ghi hình, nhưng bởi vì đột nhiên Quan Tường bạo hồng, yêu cầu đoàn phim phải tập hợp tất cả các phân đoạn của cô ta để quay lại một lần nữa, đạo diễn đã quay các phân đoạn khác từ trước, chỉ cần cố gắng quay xong phân cảnh của nữ hai, sau đó lại bổ sung một ít phân cảnh, bộ phim truyền hình này gần như đã hoàn thành.

Do đó, các phân đoạn diễn của Thẩm Minh Dữu chỉ cần một tuần là có thể quay xong.

Đạo diễn Thạch Nham cũng vui vẻ đến mức mặt mày nở hoa, biểu hiện của Thẩm Minh Dữu tại đoàn phim mấy ngày nay đã làm cho mọi người ở đây rất vui mừng, người này trước kia không thể quay phim một cách đàng hoàng, chỉ biết làm tốt nhiệm vụ bình hoa di động, nói ra những lời thoại cứng ngắc với bạn diễn, không biết vì sao lại bất ngờ giác ngộ ra, kỹ năng diễn xuất tốt hơn không ít, nhưng dùng để diễn trong bộ phim thần tượng của bọn họ, là quá đủ.


Đến ngay cả kỹ năng diễn của nam nữ chính bình thường cũng không tốt lắm, được Thẩm Minh Dữu hỗ trợ phân tích, kỹ thuật diễn xuất của họ tăng lên rất nhanh, nếu như không phải thời gian có hạn, thì Thạch Nham rất muốn quay lại một lần nữa những cảnh quay trước đó, chắc chắn nam nữ chính có thể diễn tốt hơn lần trước.

Nhờ có Thẩm Minh Dữu, mà tiến độ của đoàn làm phim đã nhanh hơn rất nhiều, vốn dĩ dự tính thời gian sẽ nằm ở mức mười ngày mới có thể quay xong, nhưng bảy ngày không hơn không kém đã hoàn thành các cảnh quay.

"Chị Minh Dữu, ngày mai khi chị đi quay hình « Mẹ Là Siêu Nhân», có thể giúp em xin chữ ký của chị Phương Đường được không?" Lâm Tư Manh rất thích những bài hát của Phương Đường, sau mấy ngày ở chung, khi cô ấy đối mặt với Thẩm Minh Dữu, cô ấy đã không còn sợ hãi, thậm chí mạnh dạn muốn nhờ Thẩm Minh Dữu xin chữ ký thần tượng giúp mình.

“Được nha." Thẩm Minh Dữu cho Niệm Niệm uống một ngụm nước.

Mấy ngày nay Thẩm Minh Dữu luôn phải ra ngoài quay phim, Niệm Niệm không muốn đến công ty với Giang Trầm, nhưng ngược lại rất thích đi đến studio của mẹ làm việc, Thẩm Minh Dữu thấy vậy lập tức dẫn cô bé theo, mấy ngày nay, cô bé đều đi theo mẹ.

Lúc Niệm Niệm ngửa đầu uống nước, phát hiện cách không xa studio có một hình dáng quen thuộc đang đi đến.
Niệm Niệm kéo tay mẹ, theo quán tính Thẩm Minh Dữu nhìn qua, thì phát hiện người đang đến là Triệu Diễm.


Trong quán cà phê trên tầng cao nhất của khách sạn u Hoàng, Thẩm Minh Dữu ngồi đối diện với Triệu Diễm, Niệm Niệm đang chơi xúc cát ở sân chơi riêng dành cho trẻ em cách chỗ ngồi của bọn họ không xa, có thể quan sát được. . Truyện Xuyên Không

Ánh Mắt Triệu Diễm vẫn luôn nhìn Niệm Niệm cách đó không xa nói: "Niệm Niệm vẫn không khác trước là mấy nhỉ, không thích nói chuyện."

Lúc nảy khi Niệm Niệm nhìn thấy anh ta, phải để mẹ nhắc nhở cô bé gọi một tiếng cậu, thì Niệm Niệm mới nhẹ nhàng thưa: "Chào cậu ạ."

Triệu Diễm đã rất lâu không gặp được cháu gái, với tấm lòng tràn ngập yêu thương với đứa cháu này và ôm suy nghĩ muốn thể hiện tình yêu với cô bé, nhưng đối với Niệm Niệm lại không giống vậy, cô bé đối với người cậu cùng món quà mà cậu ấy cố ý mang đến tặng lại vô cùng bình tĩnh.

Người ta thường nói con cháu bên ngoại thường rất thân thiết với cậu, nhưng cháu gái Niệm Niệm lại không thân với anh ta chút nào.


Triệu Diễm có chút buồn phiền.

Thẩm Minh Dữu nói: "Đó là vì anh và con bé không quá quen thuộc thôi."

Triệu Diễm có mang quà tặng đến, đó là một con gấu bằng bông xinh đẹp lại tinh xảo, Niệm Niệm chỉ nhìn qua một cái rồi cũng không có hứng thú với món quà này lắm.

"Sau này em về nước hoạt động nhớ dẫn theo Niệm Niệm, có thể để Niệm Niệm cùng cậu của cô bé gặp mặt vài lần, cô bé sẽ quen thôi." Triệu Diễm nhìn Thẩm Minh Dữu nói.
 
Chương 62: C62: Chương 62


Thẩm Minh Dữu nhìn bộ dạng cẩn thận từng lời ăn tiếng nói của Triệu Diễm, không biết bắt đầu từ lúc nào, giữa anh em bọn họ trở nên lạ lẫm như thế.

Thời thơ ấu của Thẩm Minh Dữu, trước năm tám tuổi, Triệu Diễm là người đồng hành với cô trong khoảng thời gian đó.

Nhà họ Triệu cùng nhà họ Thẩm kết thành mối quan hệ thông gia, cha mẹ của bọn họ kết hôn vì lợi ích thương nghiệp, giữa hai người vốn dĩ không có tình cảm, hai vợ chồng Triệu Chấn Hải cùng Thẩm Viện đều rất bận rộn, hôn nhân của họ chỉ tồn tại dựa trên danh nghĩa, hai vợ chồng thường xuyên đi mười ngày nửa tháng vẫn không về nhà, ở trong nhà ngoại trừ những người hầu có bổn phận chăm sóc bọn họ ra, thì chỉ có Thẩm Minh Dữu và Triệu Diễm, hai anh em tự dựa dẫm vào nhau.

Triệu Diễm lớn hơn cô hai tuổi, anh ta đối với đứa em gái Thẩm Minh Dữu rất yêu thương, chỉ cần là thứ em gái muốn có, đến cả sao trên trời cũng muốn hái xuống cho cô.

Cho đến khi cha mẹ ly hôn, Thẩm Minh Dữu theo mẹ ra nước ngoài.


Thẩm Viện không phải là người mẹ chăm sóc con cái tốt, không có xiềng xích hôn nhân trói buộc, bà buông bỏ mọi thứ mà ăn chơi khắp nơi, thêm vào đó có thêm tài sản kếch xù chống lưng, sau ly hôn có thể nói cuộc sống của bà mười phần tự do và vui vẻ.

Trong nhà có quản gia, có rất nhiều người hầu chăm sóc Thẩm Minh Dữu, Thẩm Viên cứ hai ba tháng đổi một người bạn trai, đi khắp nơi trên thế giới vui chơi, rất ít khi dành thời gian ở nhà với Thẩm Minh Dữu.

Thẩm Minh Dữu từ năm tám tuổi đến khi lớn, lớn lên cô độc một mình.

Còn Triệu Chấn Hải sau ly hôn, ông ấy nhanh chóng kết hôn một lần nữa. Trong nhà Triệu Diễm có một người mẹ kế yêu thương, còn có một em kế làm bạn, Triệu Diễm làm người trọng tình trọng nghĩa, tính cách tốt, xung quanh anh ta có rất nhiều bạn bè tốt, cuộc ly hôn của cha mẹ dường như không ảnh hưởng đến cuộc sống của anh ta, ngoại trừ thời gian đầu cô em gái của Thẩm Minh Dữu không còn ở bên cạnh nữa, làm anh ta có chút không quen.

Nhưng rất nhanh, cảm giác không quen này dần phai nhạt đi như chưa từng có.

Cho đến năm Thẩm Minh Dữu mười sáu tuổi, Thẩm Viện qua đời, Thẩm Minh Dữu mới chuyển về nước sống, cô chuyển đến nhà họ Triệu, nhưng thời gian dần trôi, Thẩm Minh Dữu phát hiện cô đã không thể hòa nhập với đại gia đình nhà họ Triệu nữa rồi, một người là cha cô, mẹ kế, Triệu Kỳ, còn có cả Triệu Diễm họ là một gia đình, mà cô ở đây giống như một người ngoài, không thể dung hòa được với họ.

Năm mười sáu tuổi, sau khi cô thi đậu học viện điện ảnh, cô dành toàn bộ thời gian ở trong trường, rất ít khi về nhà họ Triệu.
Mối quan hệ anh em cùng Triệu Diễm lạnh nhạt đi rất nhiều, cũng không vì cô quay về nước sinh sống mà cải thiện phần nào.

"Đây không phải Triệu Diễm sao? Tại sao cậu lại ở đây vậy." Một âm thanh lạ lẫm kéo Thẩm Minh Dữu từ hồi ức về hiện tại.


Triệu Diễm đứng lên, chào hỏi với người bạn đột ngột xuất hiện này, anh ta giới thiệu cô với người bạn đó: "Đây là Thẩm Minh Dữu em gái của tôi."

Nghe thấy hai người không cùng họ, người bạn kia thắc mắc hỏi: "Là em họ sao?"

Triệu Diễm: "Là em ruột."

Người bạn kia khó hiểu nói: "Em ruột của cậu không phải Triệu Kỳ sao?" Bọn họ đều là bạn bè trong một vòng tròn, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, cho đến bây giờ chỉ nghe qua Triệu Diễm chỉ có một cô em gái là Triệu Kỳ, khi ở bên ngoài, vì thân phận là đại tiểu thư của tập đoàn họ Triệu, tất cả mọi người đều nịnh bợ Triệu Kỳ, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa từng nghe Triệu Kỳ còn một người chị em nữa.

Chuyện lộn xộn trong nhà Triệu Diễm không muốn tiết lộ với người ngoài, anh ta đành nói qua loa: "Tất cả đều là em ruột của tôi."


“Cho đến bây giờ chưa từng nghe nói cậu có đến hai em gái nha." Người bạn kia thắc mắc không thôi, nhưng nhìn “cô em gái” đang ngồi trên ghế này không muốn đứng dậy cùng hắn chào hỏi, thậm chí nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, hắn cũng không dám nói thêm câu gì, chào một tiếng rồi đi.

Hôm nay Triệu Diễm tìm cô là có chuyện muốn nói, thấy người bạn kia đã đi xa, anh ta hỏi: "Dữu Dữu, anh đến đây là muốn nói chút chuyện giữa em và Giang Trầm."

Triệu Diễm hỏi: "Hai đứa thật sự muốn ly hôn sao? Vì sao lại muốn ly hôn?”

"Chuyện tôi ly hôn không cần anh quan tâm." Giọng điệu Thẩm Minh Dữu không tốt lắm.

Triệu Diễm bất đắc dĩ nói: "Anh là anh trai của em."
 
Chương 63: C63: Chương 63


Lúc trước Thẩm Minh Dữu muốn cùng Giang Trầm kết hôn, Triệu Diễm phản đối quyết liệt, cha mẹ của bọn họ kết hôn vì lợi ích gia tộc, cuộc hôn nhân không có tình cảm làm nền tảng thì như xiềng xích cả hai bên, Triệu Diễm hi vọng em gái của mình có thể kết hôn với người mình yêu, không đi vào vết xe đổ của cha mẹ.

Sự thật chứng minh, lúc trước anh ta phản đối là đúng, sau khi Giang Trầm cùng Thẩm Minh Dữu kết hôn, hai người rất nhanh tiến vào trạng thái ly thân, hai ngày trước nghe được tin Thẩm Minh Dữu muốn ly hôn, Triệu Diễm không có chút ngạc nhiên nào.

Anh ta chỉ lo lắng cho Thẩm Minh Dữu thôi, nếu thật sự ly hôn, cũng không thể để Giang Trầm khi dễ cô.

Vậy mà, Thẩm Minh Dữu không muốn quan tâm đến anh ta.

Triệu Diễm biết những năm gần đây anh ta đã đối xử không tốt với em gái, giữa hai người không còn thân thiết giống như hồi bé nữa, anh ta vẫn muốn bồi dưỡng lại mối quan hệ anh em của bọn họ, thế nhưng mỗi lần anh ta ra sức lấy lòng và quan tâm em gái, cô đều thể hiện thái độ xa cách ngàn dặm.

Triệu Diễm không hiểu vì sao lại như thế.


Khi còn bé, em gái vừa ngoan ngoãn vừa bám lấy anh ta.

Bây giờ, đừng nói là bám lấy anh ta, Triệu Diễm suy nghĩ một chút, cũng đã rất nhiều năm rồi, anh ta vẫn chưa nghe em gái gọi mình một tiếng “Anh trai.”

“Thôi quên đi, em không muốn nói chuyện này thì chúng ta không nói nữa." Triệu Diễm luôn luôn không có cách nào xen vào chuyện của cô, đành phải nói sang chuyện khác: “Bữa tiệc tối nay, anh đã nói với Giang Trầm, nó bảo sẽ cùng em đến."
Buổi tiệc hôm nay, cũng chỉ là một buổi tiệc thân mật trong gia đình.

Cha của bọn họ, Triệu Chấn Hải lại tái hôn vào hai tháng trước, đây đã là cuộc hôn nhân thứ ba của ông ấy.

Cuộc hôn nhân đầu tiên là cuộc hôn nhân thương mại với mẹ của họ Thẩm Viện, sau khi ly hôn ba tháng, Triệu Chấn Hải gấp rút kết hôn với mẹ của Triệu Kỳ, đây là cuộc hôn nhân thứ hai của ông, nửa năm trước, mẹ của Triệu Kỳ qua đời, Triệu Chấn Hải lại nhanh chóng tái hôn lần nữa và đây là cuộc hôn nhân thứ ba.


Bởi vì đã ba lần cưới, Triệu Chấn Hải không làm một đám cưới đàng hoàng, mà chỉ đi lĩnh giấy chứng nhận, tổ chức một bữa tiệc giữa họ hàng hai bên, cùng nhau ăn bữa cơm thông báo mà thôi, khi đó Thẩm Minh Dữu đang ở nước ngoài, không có mặt trong bữa tiệc hôm đó, hôm nay là lần đầu tiên Thẩm Minh Dữu gặp mặt người mẹ kế tiếp theo.

Triệu Diễm lo lắng lần kết hôn thứ ba của cha mình, trong lòng em gái sẽ không thoải mái.

Trước kia mối quan hệ của em gái với người vợ thứ hai của cha cùng với Triệu Kỳ không tốt lắm, nhất là với Triệu Kỳ, hai người có nhiều xích mích, nhưng cũng chỉ là những mâu thuẫn nhỏ của con gái, nhưng Triệu Diễm biết, em gái không thích đứa con mà người vợ thứ hai của cha mang đến.

Đến hiện tại người vợ thứ ba của cha lại có một đứa con trai, chắc Dữu Dữu cũng sẽ không thích điều này, Triệu Diễm sợ rằng vào buổi tiệc tối nay, Thẩm Minh Dữu có thái độ không tốt với bên kia, làm cho cha khó xử, mối quan hệ của cha và em gái sẽ lại càng thêm căng thẳng, cho nên nhắc nhở cô trước một câu.

"Mặc dù người kia cũng có một đứa con trai, nhưng em chỉ cần đối phó cho qua chuyện là được, không cần ép mình đối xử tốt với họ đâu." Triệu Diễm nói: "Nói đến đây cũng thấy thật có duyên, đứa con trai đó cũng họ Thẩm, tên là Thẩm Minh Chương, tên lót cũng rất giống tên của em."

Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Chương, nghe tên thật sự giống như một cặp anh em ruột.

Thẩm Minh Dữu nghe được một chút không thích hợp trong lời nói của Triệu Diễm: "Anh không thích Thẩm Minh Chương?"
 
Chương 64: C64: Chương 64


Đêm đến, Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm dẫn theo Niệm Niệm đến nhà họ Triệu.

Trên đường đi, Giang Trầm nhìn thấy vợ có tâm trạng rất tốt, anh hiếu kì hỏi: “Em có chuyện gì vui sao?"

Thẩm Minh Dữu thu lại ý cười trên mặt, nói: "Trông em vui vẻ sao?"

"Biểu hiện rất rõ ràng. " Một lúc nhíu mày suy nghĩ gì đó, một lúc lại cười trộm, giống như là đang tính kế xấu xa nào đó.

Niệm Niệm cũng gật đầu nói: "Mẹ thật sự cười rất tươi."

Thẩm Minh Dữu: "Được rồi, em thừa nhận, em đang rất vui vẻ. "


"Vì sao em lại vui vẻ như vậy?"

Thẩm Minh Dữu nhìn Niệm Niệm, cô không muốn nói ý định xấu của mình cho con bé nghe, thế là cô tiến gần đến tai Giang Trầm, ghé vào lỗ tai của anh nhỏ giọng nói rõ nguyên nhân kết quả.

Thật ra lúc này Giang Trầm không quá chú ý kỹ càng đến những lời Thẩm Minh Dữu nói với anh, mà sự chú ý của anh toàn bộ đều đặt vào hơi thở của cô đang thổi bên tai, từ sau khi đề đơn ly hôn, Giang Trầm đã rất lâu không được vào phòng ngủ chính cùng với Thẩm Minh Dữu, mà hàng ngày chỉ có thể ngủ ở phòng khách, đã rất lâu rồi, khó có được cơ hội Thẩm Minh Dữu gần gũi với anh như vậy.

Thẩm Minh Dữu nói xong lập tức tránh ra, Giang Trầm đưa tay sờ vào vành tai, mặc dù vừa rồi không chú ý lắng nghe, nhưng anh đại khái cũng nghe được, vợ anh là vì chuyện trêu chọc được Triệu Diễm mà cảm thấy rất vui vẻ

Mặc dù không biết trêu chọc Triệu Diễm có cái gì vui vẻ.

Nhưng mấy ngày qua Giang Trầm luôn suy xét lại bản thân mình, vẫn phụ họa nói theo: "Ừm, cái này đúng là rất vui. "

Ngày đó Thẩm Minh Dữu hỏi anh đã nghĩ ra được gì sau một khoảng thời gian chưa, Giang Trầm người sau từng ấy thời gian vẫn không nghĩ ra cái gì, phản ứng đầu tiên là xin lỗi.

Sau đó Thẩm Minh Dữu lại nói, để cho anh tiếp tục suy nghĩ, nghĩ thông suốt lại ly hôn.

Giang Trầm nghe thấy thế thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần vợ không lập tức đòi ly hôn là được rồi, chuyện này cần có thời gian, lúc này, anh có thể suy nghĩ, suy nghĩ thật kỹ làm cách nào để vợ có thể thay đổi suy nghĩ, hoàn toàn từ bỏ ý định ly hôn.
Chiếc xe chở gia đình họ rất nhanh đã tới nhà họ Triệu.

Lúc Thẩm Minh Dữu đi vào, trong phòng khách chỉ có Triệu Diễm, Triệu Kỳ còn có thêm người anh em mới Thẩm Minh Chương.


Còn Triệu Chấn Hải, ông ấy đang cùng người vợ mới cưới Phương Ký Cần vui vẻ ân ái nấu ăn dưới bếp, muốn tự mình xuống bếp nấu cho bọn nhỏ một bữa ngon thật thịnh soạn.

Thấy Thẩm Minh Dữu đã đến, Triệu Diễm lập tức nở nụ cười, đứng dậy đón bọn họ.

Thẩm Minh Dữu cũng nở một nụ cười tươi, gọi một tiếng “anh”, sau đó bước đến chỗ bọn họ.

Bước chân chào đón của Triệu Diễm khựng lại, vừa nãy Dữu Dữu mới gọi “anh” phải không?

Anh ta nghĩ bản thân đã nghe nhầm rồi, đã hơn mười năm rồi, anh ta không được nghe Dữu Dữu gọi anh ta là anh trai đã hơn mười năm rồi.

Hốc mắt Triệu Diễm ửng đỏ, tiếng gọi anh trai này, anh ta đã chờ rất lâu, xem ra trong lòng em gái vẫn còn nhớ đến người anh trai này, bởi vì hiện tại có người ngoài, cho nên cô đồng ý cho anh ta mặt mũi, gọi một tiếng anh, để cho người khác biết, mối quan hệ anh em bọn họ vẫn rất hòa thuận.

Triệu Diễm mừng rỡ đến mức dừng lại bước chân, rồi sau đó anh ta bước nhanh hơn, anh ta giang hai tay nghênh đón, muốn ôm em gái một cái.


Nhưng một giây sau, em gái trực tiếp đi vượt qua mặt anh ta, đi đến phía sau anh ta.

Thẩm Minh Chương đã đứng ở đằng sau dang hai tay, ôm Thẩm Minh Dữu đang đi đến: "Dữu Dữu, đã lâu không gặp. "

Triệu Diễm: "……?"

Giang Trầm đi theo phía sau Thẩm Minh Dữu, nhìn Triệu Diễm đang dang tay đón tiếp.

Nhìn thấy Triệu Diễm giật mình có chút xấu hổ, Giang Trầm sờ lên cái mũi, đột nhiên cảm thấy hành vi ngây thơ của vợ mình cũng có chút thú vị nha.

Dù sao trên thế giới này, người có thể làm cho anh vợ xấu hổ, vĩnh viễn chỉ có Thẩm Minh Dữu.
 
Chương 65: C65: Chương 65


Triệu Diễm đang dang hai tay ra, sửng sốt một chút, sau đó đi qua người Giang Trầm, đi đến khom lưng bế đứa cháu ngoại, người bạn nhỏ Giang Niệm Niệm lên.

Anh ta một tay ôm Niệm Niệm, một bên xoay người nhìn Thẩm Minh Dữu đang nói chuyện với Thẩm Minh Chương, hai người nhìn như rất quen thuộc với nhau, không hề giống lần đầu tiên họ gặp mặt.

Triệu Diễm đi qua, vừa muốn mở miệng nói chuyện, Niệm Niệm anh ta đang bế trong n.g.ự.c đột nhiên xoay người, nhìn Thẩm Minh Chương vươn tay đòi bế, âm thanh đòi bế hết sức vui vẻ: "Cậu, bế. "

Triệu Diễm bị phản bội hai lần: "?"

Thẩm Minh Chương ôm Niệm Niệm từ trong n.g.ự.c Triệu Diễm ra, nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô bé: "Niệm Niệm nay đã cao hơn rồi nha."

Niệm Niệm trả lời: “Đúng vậy ạ, Niệm Niệm rất ngoan ngoãn ăn cơm, ngoan ngoãn uống sữa tươi, cho nên chiều cao ngày càng tăng ạ."

Triệu Diễm, người mỗi lần tiếp cận em gái cùng cháu gái đều chỉ nhận được câu trả lời lại một hai tiếng, một lần nữa bị đả kích.


Triệu Kỳ đang ngồi một bên, từ ghế salon đứng dậy, lên tiếng chào hỏi Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm.

Sau khi chào hỏi xong, Triệu Diễm mới biết được, thì ra Thẩm Minh Dữu và Thẩm Minh Chương quen biết nhau từ trước, hai người họ là bạn tốt của nhau, hai tháng trước, sau khi Triệu Chấn Hải và Phương Ký Cần lĩnh giấy kết hôn, Thẩm Minh Chương đã bay ra nước ngoài một chuyến, nói chuyện này cho Thẩm Minh Dữu biết.

Thẩm Minh Chương lớn hơn Thẩm Minh Dữu một tuổi, nên cô gọi anh ta một tiếng anh, nhưng không thể không nói, khi Triệu Diễm nghe đến đây, tâm trạng anh ta quả thực có chút khó chịu.

Người đứng đầu nhà họ Triệu - Triệu Chấn Hải, thấy con gái và con rể cũng đã đến, ông ấy nở nụ cười.

"Hôm nay người một nhà chúng ta cuối cùng cũng đoàn tụ, cả nhà hòa thuận, mọi việc thuận lợi, đã bước vào cửa nhà họ Triệu, thì là người của nhà họ Triệu, anh chị em các con đoàn kết hòa thuận với nhau, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau, đến, mọi người nâng ly."

Sau khi chủ gia đình Triệu Chấn Hải phát biểu cảm nghĩ, bầu không khí trên bàn ăn mới trở nên sôi nổi.

Phương Ký Cần năm nay vừa tròn năm mươi, so Triệu Chấn Hải nhỏ hơn năm tuổi, nhưng dáng người của bà ta được giữ gìn rất tốt, nhìn trông chỉ mới bốn mươi tuổi, ngồi chung một chỗ với Triệu Chấn Hải, người cũng chú ý đến sức khỏe của mình, nhìn mười phần xứng đôi.

Phương Ký Cần gắp cho Thẩm Minh Dữu một đũa đồ ăn, nói: "Dữu Dữu, món này dì cố ý làm cho con, con ăn nhiều một chút. "

"Cảm ơn dì Cần." Thẩm Minh Dữu cười sau đó cũng gắp đồ ăn cho Phương Ký Cần.
Triệu Chấn Hải thấy con gái cuối cùng cũng hiểu chuyện, dùng ánh mắt vui vẻ nhìn cô.

Lúc trước Thẩm Minh Dữu và người vợ thứ hai của ông ấy ở chung không được hòa thuận, Triệu Chấn Hải rất đau đầu với đứa con gái này, thứ nhất là mối quan hệ của cô cùng những người trong nhà hay xích mích, thứ hai là cô cố chấp muốn đi vào học viện điện ảnh muốn làm minh tinh gì đó.


Triệu Chấn Hải muốn ngăn cản cô, nhưng con gái không thèm nghe lời ông, từ sau khi mẹ của Thẩm minh Dữu qua đời, để lại cho cô một gia sản kếch xù, đến ngay cả khách sạn u Hoàng, cổ phần trong tay Thẩm Minh Dữu so với người làm cha là ông ấy còn nhiều hơn, bởi vì khách sạn u Hoàng này vốn dĩ là của hồi môn của nhà họ Thẩm cho con gái duy nhất Thẩm Viện.

Con gái có chống lưng, người làm cha như ông ấy muốn quản cũng không quản nổi, nếu đụng một chút làm cô không vui, có khả năng con gái sẽ cùng ông ấy đoạn tuyệt quan hệ, cho nên Triệu Chấn Hải đối với đứa con gái Thẩm Minh Dữu, ông ấy không có cách nào có thể xen vào chuyện của cô.

Lần này là cuộc hôn nhân thứ ba của ông ấy, Triệu Chấn Hải cho rằng lần này không tránh được phải nhìn sắc mặt của con gái, không ngờ đến lần này con gái trở về nhà lại không giống như những lần trước, không chỉ có đối với người vợ mới cưới của ông vô cùng hòa thuận, đến ngay cả người cha già này, cô còn cười với ông ấy một cái.

Thật sự là khó có thể tin được.

Vốn dĩ nghe tin Thẩm Minh Dữu tham gia diễn xuất một lần nữa, thậm chí lần này còn mang theo cháu ngoại của ông ấy đi tham gia show gì đó, Triệu Chấn Hải định gặp con gái nói rõ ràng, nhưng nhìn thấy con gái cười vui vẻ với ông ấy, những lời phản đối định nói đột nhiên bị chặn lại.

Bỏ đi, dù sao con gái cũng không nghe lời ông ấy, với lại con gái đã kết hôn và sinh con rồi, đã trưởng thành rồi, cô muốn làm gì thì cứ để cô làm đi.

"Cha ăn nhiều một chút. " Thẩm Minh Dữu gặp đồ ăn cho Triệu Chấn Hải.

"Được rồi, tốt tốt tốt, Dữu Dữu cũng ăn đi, món thịt viên Tứ Hỉ này, là cha tự tay làm cho con đó, lúc trước con thích món này nhất mà."


Triệu Chấn Hải cười đến nở hoa: "Niệm Niệm cũng nhiều ăn chút, đợi chút nữa ông ngoại dạy con đánh cờ nhé, cái đầu nhỏ của con rất thông minh, chắc chắn rất nhanh có thể so tài với ông ngoại. "

"Vâng ạ." Niệm Niệm cảm thấy rất hứng thú với chơi cờ, tốc độ ăn cơm tăng lên rất nhanh.

"Anh à, anh cũng ăn đi." Thẩm Minh Dữu cũng gắp cho Thẩm Minh Chương ngồi đối diện một miếng thịt viên.

Thẩm Minh Chương nói: "Lần trước em làm thịt viên Tứ Hỉ này, mùi vị rất giống với đồ ăn của chú Triệu làm, cái nào cũng rất ngon."

Triệu Chấn Hải cảm thấy lạ nói: "Dữu Dữu còn biết làm thịt viên Tứ Hỉ sao, thật không ngờ đến, món này rất khó làm."

Thẩm Minh Dữu cười nói: "Thật ra món này cũng không khó làm."
 
Chương 66: C66: Chương 66


Ngồi đối diện Thẩm Minh Dữu, Triệu Diễm giơ đũa ra gắp viên thịt cuối cùng trong đĩa bỏ vào chén, từ từ ăn.

Anh ta đến bây giờ còn chưa lần nào được ăn đồ Thẩm Minh Dữu nấu, còn tên Thẩm Minh Chương Này, anh ta chỉ là một tên anh trai giữa đường nhảy ra, lại có được may mắn như vậy.

Giang Trầm đang ngồi bên cạnh Thẩm Minh Dữu nghe thấy điện thoại kêu lên, anh lấy ra nhìn, phát hiện là Triệu Diễm gửi tin nhắn đến.

Triệu Diễm: [Vợ của em xảy ra chuyện gì vậy? Anh làm gì khiến em ấy giận sao? Hôm nay trở về là muốn chọc giận anh sao?]

Liên tiếp mấy câu hỏi, có thể thấy được người gửi tin đến có bao nhiêu tức giận, Giang Trầm nhướng mày ngước mắt nhìn Triệu Diễm một cái, chỉ sợ khi đối mặt với em rể, Triệu Diễm mới dám ra dáng anh cả, nhưng với Thẩm Minh Dữu, anh ta lại không dám nói một tiếng.


Nhưng mà đến bây giờ anh cũng không biết Thẩm Minh Dữu bất mãn với anh ở chỗ nào, làm sao còn có tâm trạng đi lo lắng cho Triệu Diễm ở đó.

Đến bây giờ, ngoại trừ anh bị Thẩm Minh Dữu lạnh lùng không quan tâm đến, còn có Triệu Diễm.

Cũng không biết, là anh đáng thương hơn, hay là Triệu Diễm đáng thương hơn.

Mà chắc là Triệu Diễm rồi, thời điểm không nghe được Thẩm Minh Dữu gọi anh, sắc mặt Triệu Diễm đã tái xanh rồi.

Giang Trầm cất điện thoại, cũng dùng đũa gắp đồ ăn cho Thẩm Minh Chương: "Anh vợ, nếm thử món tôm hùm này đi, rất ngon đó. "

Sắc mặt của Triệu Diễm càng tái hơn nhìn qua: Ai là anh vợ của em chứ.
Nãy giờ Thẩm Minh Chương ngồi như một cỗ máy nhai đồ ăn, không nhìn người cùng bàn như quan tòa đang nhìn anh ta, chỉ lo cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình, cho mình ăn thật ăn.

Bầu không khí trên bàn ăn rất vui vẻ, ngoại trừ Triệu Diễm đang cảm thấy bị bỏ rơi, cùng Triệu Kỳ đang cố gắng giảm sự tồn tại của bản thân.


Bàn tay dưới bàn cơm của Triệu Kỳ giờ đã nắm chặt thành nắm đấm, ngay lúc này, cô ta cảm thấy mình là một người dư thừa, những người trên bàn ăn là người một nhà, chỉ có cô ta là người ngoài.

Mặc dù lúc mẹ bị bệnh nặng, Triệu Chấn Hải cũng hết tình hết nghĩa chăm sóc mẹ trong quãng thời gian còn lại, nhưng mẹ cô ta vừa mất ba tháng, ông ấy đã không kịp chờ được đã cưới người vợ thứ ba, Triệu Kỳ vì mẹ cảm thấy không đáng, cũng vì chính mình cảm thấy không đáng.

Lúc mẹ qua đời, cha đã từng nói, cô ta mãi mãi là con gái của nhà họ Triệu, nhưng chỉ cần có mặt của Thẩm Minh Dữu, cô ta có cảm giác trong mắt của Triệu Chấn Hải chỉ có Thẩm Minh Dữu mới là con gái của ông ấy.

Còn Triệu Diễm, anh ta không làm chuyện gì có lỗi với Thẩm Minh Dữu, nhưng khi có mặt Thẩm Minh Dữu, Triệu Diễm luôn luôn nhường nhịn em gái, luôn muốn dỗ cô vui vẻ, nâng trong lòng bàn tay.

Nếu mẹ không qua đời, nếu như Thẩm Minh Dữu không về nước, vậy những thứ đó đều là của cô ta, có cha cùng anh trai yêu thương, có thân phận đại tiểu thư nhà họ Triệu chống lưng, những thứ này cô ta đã hưởng thụ mười lăm năm, nhưng khi Thẩm Minh Dữu trở về, những thứ này giống như những giọt nước chảy ra từ lòng bàn tay, dần dần rời bỏ cô ta, dù cho cô ta có cố gắng đến thế nào cũng không thể nắm lại được.

Vì sao Thẩm Minh Dữu lại trở về chứ, lần thứ nhất cô trở về, đã lấy đi Giang Trầm, nếu cô không trở lại, người cùng với Giang Trầm kết hôn chính là Triệu Kỳ, cô ta sẽ trở thành bà chủ của Lăng Vũ rồi, sẽ vì Giang Trầm làm một người vợ tốt, nhưng hết lần này tới lần khác Thẩm Minh Dữu trở về cướp hết tất cả mọi thứ của cô ta.


Bây giờ lần thứ hai trở về, lần này cô muốn cướp gì đây, cướp đi tình yêu thương của cha cùng anh trai, cuối cùng là thân phận đại tiểu thư của tập đoàn Triệu thị.

Nếu như cô không bao giờ trở lại thì tốt biết bao.

Lòng bàn tay của Triệu Kỳ hết nắm chặt rồi thả lỏng, nắm rồi thả, cô ta cố gắng nở một nụ cười, nói với mọi người trên bàn ăn: "Con ăn no rồi, mọi người cứ tiếp tục ăn đi."

Cô ta bỏ bát đũa xuống, không nhìn đến sắc mặt của mọi người, quay người rời đi.
 
Chương 67: C67: Chương 67


Sau bữa ăn, Niệm Niệm được hai vợ chồng Triệu Chấn Hải cùng với Thẩm Minh Chương dẫn đi học đánh cờ, Triệu Diễm hẳn là đi tìm cách dỗ em gái, mà Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm cùng nhau tản bộ ở vườn hoa.

Giang Trầm đang đi đột nhiên hỏi: “Cho đến bây giờ anh vẫn chưa được ăn đồ em nấu."

Lần trước nhìn cô ở trong show nấu ăn, lúc nãy đến cả Thẩm Minh Chương cũng nói từng ăn qua đồ ăn cô nấu, nhưng họ đã kết hôn năm năm, đến bây giờ anh vẫn chưa được thử.

"Phải vậy không? Em còn nhớ, lúc mới kết hôn, hình như em cũng đã gọi điện thoại gọi anh về ăn cơm không ít lần." Thẩm Minh Dữu vén mái tóc sau tai, nói: "Nhưng chưa lần nào anh trở về ăn cơm cả. "

Giang Trầm dừng bước: "Những bữa đó là em tự nấu sao?”

Thẩm Minh Dữu không trả lời câu hỏi của anh, bước chân vẫn vững vàng đi về phía trước.


Giang Trầm nhìn bóng lưng của cô, anh nhớ rõ lúc vừa mới cùng Thẩm Minh Dữu kết hôn, đúng là cô thường xuyên gọi điện thoại cho anh, nhưng khoảng thời gian đó, Lăng Vũ đang bắt đầu mở rộng vốn đầu tư ra nước ngoài để mở rộng thị trường, thời điểm đó tập đoàn vô cùng bận rộn.

Đối với cuộc gọi về nhà ăn cơm của người vợ mới cưới này, Giang Trầm không có để ở trong lòng, ăn cơm ở công ty chỉ cần năm phút đồng hồ, nếu về nhà ăn cơm, thời gian đi lại cùng tốn hơn hai giờ, Giang Trầm cũng cho rằng đó là đầu bếp trong nhà nấu, so ra cũng không hơn cơm ở công ty là bao nhiêu, vì hiệu suất công việc, lúc Thẩm Minh Dữu gọi cho anh, anh sẽ từ chối, hoặc nếu trợ lý nhận điện thoại thì trợ lý sẽ giúp từ chối.

…… Xưa nay anh vẫn không biết, đó là Thẩm Minh Dữu tự tay nấu cho anh.

Về sau, những cuộc gọi Thẩm Minh Dữu kêu anh về ăn cơm dần ít đi, cho đến sau này, một cuộc cũng không nhận được.

Nhưng Giang Trầm lại không chú ý đến.

Thẩm Minh Dữu không ngừng bước chân, cô đang suy nghĩ, nếu như đối tượng kết hôn là Giang Trầm, đây chắc là sự lựa chọn không thể tốt hơn.

Anh luôn trung thành với hôn nhân của mình, đối người bạn đời vô cùng chung thủy, đối xử với người nhà vô cùng hào phóng, luôn cung cấp cho vợ và con gái một cuộc sống thoải mái, anh luôn tin tưởng vào đối phương, cho dù vợ anh đột nhiên đưa ra đơn ly hôn, anh cũng sẽ không nghi ngờ vô căn cứ với vợ mình, không làm khó vợ của mình, anh cũng luôn cho vợ của mình đầy đủ không gian riêng tư, cho dù cô muốn đột ngột trở về nước hay trở lại công việc diễn xuất, anh cũng sẽ không ngăn cản, ngược lại luôn giúp đỡ ủng hộ cô……

Làm một người chồng, Giang Trầm có rất nhiều điểm tốt.
Nhưng điều mà Thẩm Minh Dữu muốn, không chỉ là những điều này.

Cô có lòng tham, cô đã có được lại càng muốn có nhiều hơn.


Thẩm Minh Dữu biết, Giang Trầm là người không biết chuyện tình cảm, hoặc anh chưa bao giờ thật sự có tình cảm vào cô.

Không phải là cô không thử cố gắng, năm đầu tiên kết hôn, cô từng vì Giang Trầm nấu canh chờ cơm, cũng cố gắng dung hòa vào cuộc sống của anh, nhưng sau đó cô phát hiện, Giang Trầm chỉ cần tìm một người vợ phù hợp để đó, Giang Trầm luôn lạnh lùng, không thích người khác đến gần, đến cô cũng không dám đến gần, cho đến khi có Niệm Niệm, Thẩm Minh Dữu mới dần học được cách thỏa hiệp.

Thỏa hiệp việc anh chỉ coi cô là một người vợ phù hợp với anh.

Nhưng đến hiện tại Thẩm Minh Dữu đã hiểu, sự thỏa hiệp của cô trong cuộc sống có thể chỉ vì cô là một nhân vật trong sách, đây chính là vận mệnh của cô, thỏa hiệp đối với Giang Trầm, thỏa hiệp đối với Triệu Diễm, thỏa hiệp đối với Triệu Chấn Hải…… nhưng những thứ này đều phá hủy một “Thẩm Minh Dữu” trong quyển sách.

Hiện tại, Thẩm Minh Dữu sẽ không chọn thỏa hiệp nữa, những gì là của cô thì nhất định cô phải lấy về.

Về chuyện ly hôn, chỉ là một cơ hội mà thôi, là một cơ hội cho cuộc hôn nhân nhàm chán không thú vị của cô và Giang Trầm.

Nếu Giang Trầm không cố gắng cứu vãn, chấp nhận ly hôn, vậy thì cô cũng sẽ ra đi dứt khoát không dây dưa, không chỉ muốn dẫn theo Niệm Niệm rời đi, còn muốn lấy đi một nửa gia sản của Giang Trầm, để cuộc sống về sau của cô tự do thoải mái.


Nhưng nếu Giang Trầm còn muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, cũng đồng ý cố gắng cứu vãn, thì Thẩm Minh Dữu sẽ cho anh một cơ hội.

Không phá thì không xây lại được.

Có thể phá đi xây lại.

Ít nhất ở hiện tại, cái người luôn kiêu ngạo tự tin không ai bì nổi Giang Trầm kia, đã tỉnh ngộ rồi, không phải sao.

Từ bây giờ, quyền chủ động trong cuộc hôn nhân này, nằm trong tay của cô.
 
Chương 68: C68: Chương 68


Sáng sớm, lúc Thẩm Minh Dữu thức dậy, Giang Trầm đang ở phòng bếp làm đồ ăn sáng.

Quản gia và đầu bếp trong nhà lo lắng đứng ở ngoài cửa, không biết sáng sớm hôm nay đột nhiên đầu óc ông chủ nhà mình có chỗ nào không đúng, lại đuổi đầu bếp làm đồ ăn sáng ra ngoài cửa, tự mình xuống bếp làm.

Sau khi thấy Thẩm Minh Dữu ra ngoài, quản gia nóng vội nói: "Phu nhân, đây là thế nào vậy, sao tiên sinh lại tự mình xuống bếp vậy?" Khiến cho các đầu bếp lo lắng, lòng người bàng hoàng, tưởng bọn họ làm đồ ăn không hợp khẩu vị chủ nhà.

Thẩm Minh Dữu cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.

Giang Trầm là loại người chưa bao giờ đi vào phòng bếp, một ngày ba bữa, nếu ở nhà sẽ có người phụ trách quản lý, còn ở công ty thì giải quyết ở nhà ăn, nấu cơm đối với anh mà nói chính là một chuyện lãng phí mạng sống.

Có thời gian nấu cơm còn không bằng anh nhìn nhiều thêm bảng báo cáo tài chính, ký nhiều thêm một hợp đồng làm ăn.

Ngay cả Niệm Niệm thu dọn hành lý xong, đi theo mẹ ra cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.

Niệm Niệm kéo áo mẹ, đưa mắt nhìn cô: "Mẹ ơi, con không ăn có được không ạ?"


Ba bé làm bữa sáng, Niệm Niệm không dám ăn.

Thẩm Minh Dữu cho Niệm Niệm một lời yên tâm: "Không sao, mẹ cũng không ăn đâu."

Giang Trầm chuẩn bị rời khỏi phòng bếp thì đúng lúc nghe được cuộc nói chuyện giữa vợ và con gái.

"Mấy người đi vào làm thức ăn đi." Giang Trầm nói với đầu bếp đứng cửa phòng, thành phẩm bữa sáng anh bận rộn làm cả buổi sáng, đều bị anh đổ hết vào thùng rác.

Đêm qua Giang Trầm vẫn không được vào phòng ngủ chính, anh ở phòng sách nghiên cứu công thức nấu ăn cả một đêm.

Tối hôm qua sau khi trở về từ bữa tiệc tại nhà ba vợ, anh xem xét lại bản thân mình, anh chưa từng ăn thức ăn vợ chuẩn bị cho mình, bây giờ càng không có lý do gì để vợ làm cho anh cả, đã như vậy thì để anh làm lại cho vợ là được.

Giang Trầm nghĩ mọi chuyện sẽ vô cùng hoàn mĩ, tưởng tượng trong một buổi sáng sớm anh tỉnh dậy, vì vợ và con gái nấu một bữa ăn sáng phong phú, vợ và con gái sẽ ăn với vẻ mặt thỏa mãn.

Nhưng ai có thể nghĩ đến được, mọi chuyện tốt đẹp mà anh tưởng tượng, thế mà bị kỹ thuật nấu nướng của anh hại thê thảm.

**

Chương trình lần này được quay ở một làng du lịch thành phố A.

Chín giờ sáng, phòng phát sóng trực tiếp vừa mở ra, một làn mưa đạn nhanh chóng chạy ra.

[Chị Dữu Dữu, tôi vào rồi!]
[Tiểu bảo bối Niệm Niệm, đã lâu không gặp.]

[Hình ảnh người phát ngôn thương hiệu H Châu Á, chị Dữu Dữu thật trâu bò, chị quay lúc nào vậy, tôi không chờ được muốn thấy nó tuyên truyền, muốn xem nó chiếu quá!]


[Chị Dữu Dữu, fan hâm mộ của chị lên hai ngàn vạn rồi, xin hỏi lúc nào chị phát phúc lợi cho fan vậy chị? Ảnh gia đình chị chuẩn bị xong chưa, nhanh đăng lên nào!]

...

Ngay khi phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu vừa mở, fan hâm mộ và khán giả đang online chờ đợi nhao nhao tràn vào, so sánh với lần đầu tiên quay chương trình chỉ có mấy ngàn người, phòng phát sóng trực tiếp hôm nay vừa mở, số lượng fan hâm mộ đã vượt qua hơn trăm vạn, hơn nữa còn đang không ngừng tăng nhanh.

Xe rất nhanh đã đi tới địa điểm được chỉ định.

Niệm Niệm vừa mới xuống xe, một đám bạn nhỏ lập tức vây quanh cô bé.

"Em gái Niệm Niệm, sao giờ em mới đến vậy? Bọn anh đợi em rất lâu rồi đó."

"Chị Niệm Niệm, em nhớ chị lắm."

"Niệm Niệm, mấy ngày nay mỗi ngày mình đều rất nhớ cậu, muốn nhanh chóng được đi quay chương trình để gặp cậu đó, hôm nay cuối cùng mình cũng gặp được cậu rồi."

"Niệm Niệm Niệm Niệm, mình nhớ cậu đến c.h.ế.t mất thôi, cậu có nhớ mình không?"

Niệm Niệm bị ép thừa nhận sự nhiệt tình của mấy bạn nhỏ: Mấy ngày nay cô bé ở nhà, đi theo ba rèn luyện thân thể, đi theo mẹ qua studio chơi, thấy được rất nhiều thứ mới lạ, bé còn đi theo ông ngoại học đánh cờ, mấy ngày nữa hẳn là cô bé có thể đánh bại ông ngoại rồi..


Mỗi ngày cô bé đều bận bịu, không có thời gian nghĩ đến mấy bạn nhỏ của bé.

Ngay cả quà tặng các bạn, mẹ cũng phải nhắc bé, bé mới nhớ mà chuẩn bị.

Niệm Niệm từ trong ba lô nhỏ của mình, lấy ra từng món quà bé chuẩn bị cho đám bạn.

Khương Húc nhận được quà thì rất cảm động: "Oa, Niệm Niệm quả nhiên rất nhớ bọn mình, còn chuẩn bị đồ chơi nữa, Niệm Niệm, cậu thật tốt!"

Chu Tử Ngải và Chu Tử Dục: "Chị Niệm Niệm là tốt nhất."

Triệu Nhất Dương nhìn thấy các em trai em gái vui vẻ như vậy, cũng vội vàng mang quà mình mang tới đưa cho các em, sau khi chia quà xong, cậu nhóc đi đến trước mặt Thẩm Minh Dữu, đưa một hộp quà nhỏ được đóng gói đẹp đẽ cho cô.

Thẩm Minh Dữu chỉ vào mình: "Con cho dì sao?"

"Dạ." Chuyện em gái Tử Ngải bị dị ứng lần trước, Triệu Nhất Dương tưởng mình đã hại em gái Tử Ngải, nhưng dì Thẩm rất kiên định nói cho cậu nhóc biết, đây không phải là lỗi của cậu nhóc, trong lòng Triệu Nhất Dương vừa ê ẩm vừa ấm áp.
 
Chương 69: C69: Chương 69


Cậu nhóc thích dì Thẩm, cho nên hôm nay đặc biệt chuẩn bị quà tặng cho cô.

Đôi mắt Triệu Nhất Dương lóe sáng: "Dì mau mở ra xem đi."

"Cám ơn con nha." Thẩm Minh Dữu mở hộp quà, phát hiện bên trong là một chiếc vòng tay được đan bằng dây, có vài chỗ có chút xiêu xiêu vẹo vẹo, xem ra là do tự đan: "Là con đan sao?"

Triệu Nhất Dương thấy dì Thẩm đã phát hiện, cậu nhóc xấu hổ gật đầu.

Thẩm Minh Dữu đeo vòng tay lên: "Có phải rất đẹp hay không? Chiếc vòng tay này rất hợp với bộ quần áo hôm nay của dì đó, sau khi đeo nó lên, dì thấy hình như mỗi một giây mình càng ngày càng đẹp lên thì phải."

Triệu Nhất Dương: "..."


Dì Thẩm khen người khác cũng thật độc lạ.

"Dì Thẩm vốn đã rất đẹp rồi ạ." Triệu Nhất Dương khen một câu dì Thẩm rất đẹp xong lập tức nhanh xoay người trốn đi.

[Ha ha ha Sao Triệu Nhất Dương chạy còn nhanh hơn thỏ thế kia, chân tay còn chạy cùng lúc nữa chứ, cười c.h.ế.t tôi rồi.]

[Niệm Niệm: Xin hỏi bạn bè nhiệt tình quá thì làm sao giờ, online chờ gấp!]

[Các bạn nhỏ thật đáng yêu, nhanh để dì ôm cái nào.]

[Chuyện gì xảy ra vậy? Tôi luôn cảm giác em trai nhỏ Triệu Nhất Dương rất thích Thẩm Minh Dữu, mỗi lần nhìn Thẩm Minh Dữu thì vẻ mặt cậu nhóc vô cùng sùng bái, ha ha, là sức quyến rũ của dì Thẩm quá lớn sao? Hay là Triệu Nhất Dương mới còn nhỏ cũng là nhan khống giống như chúng ta, là fan của dì Thẩm?]

...

Sau khi tất cả khách quý đến đông đủ, tổng đạo diễn Phùng Kính Tắc nói: "Chủ đề lần này của « Mẹ Là Siêu Nhân » là bạn bè từ nơi xa tới. Mục đích chủ yếu của chương trình là để bọn trẻ cảm nhận được vòng bạn bè của mẹ, từ đó càng hiểu mẹ hơn, đồng thời lúc kết thúc chương trình, chúng tôi sẽ mời bạn bè phát nhiệm vụ cho các tổ khách quý, chúng tôi rất mong chờ cảnh ở chung của mẹ và các bạn nhỏ với bạn bè đường xa đến đây."
Rất nhanh đã đến thời gian nhóm khách quý ra sân.

[A a a cuối cùng đã tới đoạn này rồi, tôi tò mò cả tuần nay các mẹ sẽ mời vị khách quý nào tới.]


[Tôi mong đợi nhất là Ngải Phỉ, cô ấy có rất nhiều bạn bè, vị mời tới khẳng định là đại minh tinh!]

[Tôi nghĩ Chung Dao sẽ mời Diêu Thác, Phương Đường tôi đoán là mời bạn bè ca sĩ cô ấy, người Cố Ngải Phỉ mời không cần nghĩ cũng là người có tên tuổi lớn, hôm nay tôi mong đợi nhất là Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Dữu là biến số lớn nhất, tôi không dám suy nghĩ rồi kết luận linh tinh, sợ bị vả mặt, ha ha ha!]

Quả nhiên như người xem đã đoán, người Chung Dao mời chính là nam dẫn chương trình rất có địa vị ở đài truyền hình Quất Tử, Diêu Thác.

Diêu Thác rất có tài ăn nói, ở trong giới nhân duyên rất tốt, là bạn bè rất tốt với nữ dẫn chương trình của đài truyền hình Quất Tử, Chung Dao, Diêu Thác được Chung Dao mời làm khách quý nằm trong dự đoán của người xem.

[Thầy Diêu Thác rất hay trêu đùa, mỗi lần thấy anh ấy trêu chọc Triệu Nhất Dương, khiến cho cậu nhóc Triệu Nhất Dương mỗi lần trông thấy Diêu Thác liền hận không thể chạy xa.]

[Chung Dao hay là cùng với Diêu Thác mở một chương trình đi, hai người cùng là người dẫn chương trình của đài truyền hình Quất Tử, mặc dù đã từng hợp tác qua, nhưng chưa từng hợp tác làm chương trình đặc biệt đâu.]

Diêu Thác rất biết cách làm bầu không khí trở nên sinh động, anh ấy vừa xuất hiện liền chọc cười đám nhóc và các mẹ cười ha ha, trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên rất sinh động.


Người được Phương Đường mời chính là nhà soạn nhạc nổi tiếng Trang Nghệ, Trang Nghệ từng viết rất nhiều bài hát cho nhiều ca sĩ, mỗi một bài hát cô ấy sáng tác đều rất trau chuốt tỉ mỉ và trở nên nổi tiếng, cô ấy là nhà soạn nhạc có danh vọng khá cao và đã từng nhận giải nhà soạn nhạc hay nhất.

Cô ấy đến đây khiến người xem rất ngạc nhiên.

[Trang Nghệ thật sự rất có tài năng, cô ấy sáng tác ra bài hát nào, bài nấy đều làm tôi cảm động.]

[Ca sĩ mà hợp tác với nhà soạn nhạc như mấy bài hát nổi tiếng Phương Đường hát, toàn bộ đều do Trang Nghệ viết đó.]

[Tình bạn thân thật đẹp quá đi!]
 
Chương 70: C70: Chương 70


Sau khi Trang Nghệ xuất hiện, người khán giả mong đợi nhất là người Cố Ngải Phỉ mời.

Cố Ngải Phỉ đang là tiểu hoa đang hot, cô ta đã từng hợp tác với nhiều diễn viên có tên tuổi, mặc dù chương trình không hạn chế khách mời, nhưng đối với chương trình tạp kỹ, khán giả càng mong chờ được nhìn thấy khách quý càng nổi tiếng càng tốt.

Còn nếu khán giả không nhận ra khách quý, khẳng định người xem sẽ không có hứng thú với người đó.

Cho nên, trong vòng giao thiệp của các mẹ, rất hiển nhiên, Cố Ngải Phỉ có độ nổi tiếng cao nhất, khách quý mời tới cũng là người khán giả mong đợi cao nhất.

Cố Ngải Phỉ hiểu rõ tâm lý người xem, quả nhiên người cô ta mời tới không để mọi người thất vọng.

Quý Ôn Luân vừa ra sân, toàn bộ người xem trực tiếp tăng lên điên cuồng.

[A a a là Quý Ôn Luân, là ảnh đế Quý Ôn Luân!!!]


[Cố Ngải Phỉ thật trâu bò! Thế mà mời được người khó mời nhất là Quý Ôn Luân đến!]

[Tôi vừa nhớ ra mấy năm trước Ngải Phỉ từng hợp tác với Quý Ôn Luân, nhưng ngoại trừ một lần hợp tác kia, sau này hai người họ ở trong giới không gặp nhau gì hết, cũng chưa từng nghe nói quan hệ bạn tốt của bọn họ.]

[Ngải Phỉ thật khiêm tốn, có bạn bè như Quý Ôn Luân chưa từng thấy cô ấy nói tới, nếu không phải lần quay chương trình này, tất cả mọi người không biết đâu!]

[Hai năm nay Quý Ôn Luân chỉ xuất hiện trên phim, dịp khác rất khó mời được anh ấy đến, lần này anh ấy đặc biệt đến chương trình vì Ngải Phỉ, chứng tỏ mối quan hệ của hai người họ rất tốt.]

[Mấy người không phát hiện ra sao, chỉ cần người như đạo diễn, biên kịch, diễn viên… từng hợp tác với Ngải Phỉ thì không có một ai không khen cô ấy hết, ở trong giới cô ta còn được nhiều đồng nghiệp khen nữa, Ngải Phỉ thật biết làm người, nhân duyên của mấy người trong giới không mấy ai vượt qua cô ta hết.]

[Nói đến trong bốn mẹ, người có lý lịch thấp nhất vẫn là Thẩm Minh Dữu, ở trong giới này cô không có bạn bè minh tinh nào cả, mặc dù cô đã được công nhận là phu nhân hào môn, có thể cô sẽ dùng tiền mời minh tinh có danh tiếng đến chống thể diện cho mình, nhưng chương trình kỳ này nói phải mời bạn bè tốt, nếu như cô cứ muốn mời một minh tinh không quen biết đến chống đỡ mặt mũi, vậy quá giả rồi đó.]

[Tôi không tò mò Thẩm Minh Dữu sẽ mời người nào đâu, bởi vì mặc kệ cô mời ai cũng sẽ không so được với Quý Ôn Luân!]

Quý Ôn Luân ra sân, mưa đạn hoàn toàn sôi sục.

Quý Ôn Luân là diễn viên nổi tiếng mấy năm nay, ngay từ lần đầu ra mắt anh ấy cũng không quá hot, phải chịu khổ nhiều năm, sau đó, anh ấy diễn qua nhân vật nam hai trong một bộ phim, nhân vật nam số hai đó đã khiến anh ấy bạo hồng. Nhân vật nam số hai thâm tình lấy đi nhiều nước mắt của người xem, được vô số người xem yêu thích, ngay lúc đó, độ nổi tiếng của anh ấy thậm chí còn vượt qua nam nữ chín, từ đây sự nổi tiếng của Qúy Ôn Luân không ai có thể ngăn cản được, sau khi nổi tiếng anh ấy may mắn nhanh chóng được nhận làm diễn viên chính của mấy bộ phim lưu lượng, đi lên con đường lưu lượng tiểu sinh.
Nhưng Quý Ôn Luân không chỉ dừng ở đây, anh ấy không ngừng đột phá trong sự nghiệp của mình, vào bốn năm năm trước, Quý Ôn Luân nắm lấy cơ hội, đóng mấy bộ phim được sản xuất tốt, độ nổi tiếng và doanh thu phòng vé tăng cao, từ lưu lượng tiểu sinh thành công chuyển mình, nhận được nhiều giải thưởng, trở thành nam diễn viên nổi tiếng.

Gần hai năm nay, Quý Ôn Luân rất ít xuất hiện ở trên màn ảnh, có người nói anh ấy có thể muốn chuyển sang làm đạo diễn, cũng có người nói anh ấy đang chuẩn bị đóng bộ phim điện ảnh lớn, đám fan hâm mộ đều đang đợi Quý Ôn Luân xuất hiện lần nữa, đợi anh ấy mang đến niềm vui đột phá mới cho mọi người.

Cho nên, chính vì thế, lần này Quý Ôn Luân xuất hiện trong chương trình mới gây nên chấn động lớn như thế.


Sau khi Quý Ôn Luân chào hỏi một nhà Cố Ngải Phỉ, anh ấy lại dùng thái độ thân thiện chào hỏi với các mẹ và đám nhóc còn lại, đến phiên Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Dữu cảm giác được sức lực Quý Ôn Luân nắm tay cô hình như hơi mạnh, trong lúc cô còn đang kinh ngạc, Quý Ôn Luân đã nhanh chóng buông tay ra, lễ độ gật đầu chào hỏi cô.

Sau khi Quý Ôn Luân chào hỏi xong, Diêu Thác phỏng vấn: "Thầy Quý và Ngải Phỉ là bạn tốt sao? Trước kia tôi chưa từng nghe nói qua."

Quý Ôn Luân trả lời: "Đúng vậy, sau lần đầu tiên tôi và Ngải Phỉ hợp tác thì trở thành bạn bè."

Diêu Thác: "Là bạn tốt như thế nào?"

Quý Ôn Luân nói đùa: "Tôi cũng không biết nói thế nào, nhưng mà, mỗi lần quay phim Ngải Phỉ sẽ chuẩn bị đầy đủ trước, chỉ cần tôi có thời gian, cô ấy sẽ mang theo kịch bản và chồng cô ấy đến nhà tôi, Chu Cảnh Hành ấy à, cậu ta thật sự rất yêu vợ, sợ vợ cậu ta thảo luận kịch bản bị đói, cho nên thường xuyên vào bếp nhà tôi làm thức ăn cho bọn tôi, khéo phòng bếp nhà tôi, Chu Cảnh Hành còn quen hơn tôi ý chứ."

Diêu Thác: "Ha ha thầy Quý nói vậy tôi cũng tưởng tượng ra hình ảnh đó rồi."

Cố Ngải Phỉ cười nói: "Đó là do thầy Quý từ trước đến nay chưa bao giờ vào phòng bếp, đoán chừng ngay cả cửa phòng bếp ở đâu anh ấy cũng không biết."

Quý Ôn Luân xuất hiện trên sân khấu làm cho bầu không khí trở nên sôi động, Diêu Thác là khách quý được mời tới, sau khi thấy Quý Ôn Luân, đã hoàn toàn quên sự tự giác của khách quý, phát huy bản năng của một người dẫn chương trình, liên tục phỏng vấn, khiến người xem đang xem trực tiếp hưng phấn hô hào.


[Thầy Diêu không hổ là thầy Diêu, vừa mới đến đã bị bệnh nghề nghiệp, liên tục phỏng vấn thôi ha ha ha!]

[Ngải Phỉ rất kính nghiệp đó, mỗi lần cô ấy quay phim đều sẽ dốc hết sức lực, cố hết sức có thể.]

[Xem ra Cố Ngải Phỉ và Chu Cảnh Hành rất yêu nhau đó, bọn họ ẩn hôn có lẽ không muốn bị người ngoài làm phiền, nhưng mình ở trước đám bạn tốt lại không che dấu.]

[Làm fan hâm mộ, đột nhiên tôi nghĩ đến Chu Cảnh Hành và Ngải Phỉ thành một đôi, bọn họ kết hôn lúc đang nổi tiếng, cần bao nhiêu dũng khí đây, không phải yêu thì không thể được.]

[A a a Chu Cảnh Hành mau tới chương trình đi, tôi muốn nhìn anh ấy nấu cơm quá, đạo diễn ơi, kỳ này chủ đề là "Bạn bè tới", kỳ tiếp theo có phải chính là "Ba tới" hay không? Thật hóng mà!]

["Ba tới", thật sao? Làm nhanh lên làm nhanh lên, tôi muốn xem!]
 
Chương 71: C71: Chương 71


Sau khi ba vị khách quý ra sân khấu, cuối cùng chỉ còn lại khách quý mà Thẩm Minh Dữu mời tới chưa có ra sân.

Diêu Thác chú ý tới phía sau hậu trường có một đám nhân viên công tác đang hơi rối loạn, không biết bên kia xảy ra chuyện gì, định hỏi đạo diễn, ánh mắt Diêu Thác đảo một vòng đều không nhìn thấy bóng dáng đạo diễn đâu, anh ấy đang do dự có nên tiếp tục phỏng vấn Quý Ôn Luân để kéo dài thời gian hay không, hay là phải trực tiếp chuyển sang phần tiếp theo, mời khách quý của Thẩm Minh Dữu ra.

Năng lực phản ứng của Diêu Thác tại hiện trường rất mạnh, sau khi phỏng vấn xong Quý Ôn Luân, anh ấy cuối cùng cũng nhìn thấy đạo diễn Phùng Kính Tắc trở về, trên mặt ông ấy hình như còn mang theo vẻ giật mình xen lẫn với vẻ vui mừng không thể che đậy.

Diêu Thác không biết đã xảy ra chuyện gì.

Phía sau hậu trường đúng là có một chút tình huống nhỏ, bởi vì khách quý Thẩm Minh Dữu mời tới cuối cùng đã tới.


Phùng Kính Tắc vốn còn đang suy nghĩ, vị khách quý này là nhân vật lớn thế nào mà để gần cuối mới ra sân, khách quý khác đều đã đến sớm, đợi ở sau hậu trường chuẩn bị lên, ngay cả nổi tiếng như Quý Ôn Luân cũng đã sớm đến, nhưng chỉ có khách quý của Thẩm Minh Dữu còn chậm chạp chưa xuất hiện.

Vừa mới nghĩ xong, khách quý của Thẩm Minh Dữu đã tới, nhưng người này, khiến cho toàn bộ nhân viên công tác sau hậu trường khiếp sợ.

Ngay cả Phùng Kính Tắc cũng vừa mừng vừa sợ!

Khách quý được mời trong chương trình lần này, tổ chương trình trả phí thông báo cho mỗi người mời khách quý giống nhau, phí thông báo không nhiều, nhưng cũng không hề ít, bốn mẹ đều là nghệ sĩ, vì muốn chương trình hiệu quả, người các cô ấy mời tới cơ bản sẽ là bạn bè trong giới, nhưng cho dù mời khách quý nổi tiếng, hay là nghệ sĩ không được nổi tiếng, thì chi phí mời đều giống nhau, giống như đóng phim hữu nghị, dựa vào nhân mạch, chứ không phải cát-sê nhiều hay ít.

Cứ như vậy, khách quý được mời lần này dựa vào nhân mạch các mẹ tích lũy được.

Cho nên mãi cho đến lúc nhóm khách quý xuất hiện, ngay cả nhân viên công tác trong tổ chương trình cũng không biết các mẹ mời ai.

Dù sao cũng chơi đến mức tim đập dồn dập.

Nghĩ đến người vừa mới xuất hiện, Phùng Kính Tắc bình tĩnh lại nhịp tim mới nhảy lên của mình.
Nhưng vừa nghĩ tới chút nữa sau khi người đó xuất hiện, nghĩ đến cảnh phòng phát sóng trực tiếp nổ tung, nghĩ đến tỉ lệ người xem tăng liên tục, nhịp tim Phùng Kính Tắc lại bắt đầu kích động.

Phùng Kính Tắc làm động tác tay ra hiệu cho Diêu Thác sang phần tiếp theo, sau khi Diêu Thác nhận được tín hiệu, anh ấy vỗ tay, đưa tay chuyển qua Thẩm Minh Dữu, nói: "Minh Dữu, tiếp theo là đến khách quý cô mời đến, cô có thể giới thiệu một chút cho bọn tôi được không?"


Thẩm Minh Dữu nói: "Vị khách quý này tôi nghĩ mọi người nhất định sẽ thích, anh ấy là một nghệ sĩ, tuổi không lớn lắm, vóc dáng rất cao, trong tên của anh ấy vừa mang "Tinh" vừa mang "Thủy", anh ấy tỏa sáng như ngôi sao vậy, nhưng lại giống như dòng nước trong vắt."

Diêu Thác: "Cô miêu tả rất sinh động làm tôi muốn xem người này trông thế nào rồi đấy."

Thẩm Minh Dữu khẳng định nói: "Anh ấy rất đẹp trai, anh nhìn thấy anh ấy tuyệt đối sẽ không thất vọng đâu."

[Người Thẩm Minh Dữu nói đến là ai vậy? Ngành giải trí có vị minh tinh nào có tên vừa mang tinh mang thủy?]

[Tên thần tượng nhà tôi có cả tinh và thủy nha, Hoắc Tinh Trạch ha ha ha ha, tôi điên rồi, Thẩm Minh Dữu nói đến sẽ không phải là Hoắc Tinh Trạch đấy chứ!]

[Mấy người đoán Hoắc Tinh Trạch là đang nằm mơ đấy à, Hoắc Tinh Trạch chưa từng tham gia chương trình tạp kỹ, làm sao lại đến được?]


[Hoắc Tinh Trạch và Thẩm Minh Dữu? Có đánh tám sào cũng không liên quan, tôi tình nguyện tin tưởng gà trống đẻ trứng, gà mái biết gáy, còn hơn tin hai người Thẩm Minh Dữu và Hoắc Tinh Trạch là bạn tốt!]

[Được rồi đừng ồn ào đừng ồn ào, đáp án là Chung Hưng Hà! Trước đó Thẩm Minh Dữu chả đăng bức ảnh chụp chung với nghệ sĩ cùng công ty Chung Hưng Hà đó sao.]

[Thì ra là Chung Hưng Hà, đúng là vừa mang "Hưng" vừa mang "Thủy".]

[Có hơi thất vọng thì có sao đâu? Tôi luôn có cảm giác chị Dữu Dữu của chúng ta sẽ làm lớn, làm chúng ta khiếp sợ, mới có thể xứng với cái danh phu nhân hào môn chứ, ha ha ha, là tôi quá tham lam, mặc kệ chị gái Dữu Dữu có mời người nào, tôi sẽ ủng hộ cô!]

[Thông cảm một chút, chị Dữu Dữu đã ở trong giới nhiều năm nhưng cô vẫn không có nhân mạch, chương trình kỳ này là mời bạn tốt đến tham gia, cũng không thể dùng tiền mời minh tinh nổi tiếng nào đó đến đi, như thế chính là gian lận rồi.]
 
Chương 72: C72: Chương 72


Cố Ngải Phỉ ngồi ở một bên không hề sốt ruột, cho dù Thẩm Minh Dữu tìm đến khách quý là ai, lần này cho dù thế nào cô ta cũng sẽ không thua.

Quý Ôn Luân nổi tiếng có số lượng fan hâm mộ đông đảo trên cả nước, ở trong giới rất nhiều nghệ sĩ muốn cũng không được, trước đó cô ta có dùng dị năng của mình thấy được tương lai của Quý Ôn Luân, sau này ở một sự kiện đã bận rộn giúp Quý Ôn Luân, hai người từ từ trở thành phải bạn tốt, nhưng cô ta vô cùng am hiểu cách duy trì mạng lưới quan hệ của mình, bình thường cô ta sẽ không hay tìm bạn bè giúp đỡ, ân tình chỉ có thể dùng vào thời điểm đúng lúc, cho nên lần này cô ta mời Quý Ôn Luân, Quý Ôn Luân rất vui vẻ đồng ý.

Vừa rồi biểu hiện của Quý Ôn Luân không để cô ta thất vọng, một câu phỏng vấn ngắn gọn, không chỉ biểu lộ hai người có quan hệ tốt, còn bình tĩnh để lộ chuyện tình cảm vợ chồng của cô ta và Chu Cảnh Hành, xem như giúp hai vợ chồng bọn họ khoe tình cảm, đã vậy thông tin lại còn từ trong miệng đại minh tinh vừa tốt vừa có tài năng như Quý Ôn Luân, hiệu quả chắc chắn sẽ không tồi.

Mặc dù Thẩm Minh Dữu có tiền, nhưng có tiền đi nữa thì sẽ thế nào?

Tài nguyên Thẩm Minh Dữu ở trong giới kém hơn cô ta, lần này mời bạn tốt trong giới, nếu như Thẩm Minh Dữu dùng tiền mời một vị minh tinh lớn nào đó đến, có phải là bạn bè thật hay không thì khán giả nhìn một chút là liền ra, đây giống như là gian lận vậy, chỉ cần Thẩm Minh Dữu dám làm như vậy, vậy thì ngồi chờ khán giả chê cười đi.


Cho nên, có Quý Ôn Luân ở đây, Cố Ngải Phỉ tin chắc hôm nay không có khách quý nào có địa vị cao hơn anh ấy.

Chuyện phát ngôn thương hiệu H châu Á lần trước cô ta đã bại bởi Thẩm Minh Dữu, nhưng lần này, cô ta thắng chắc!

"Được rồi, để chúng ta cho mời khách quý Minh Dữu ra sân khấu nào!"

Giọng Diêu Thác vừa dứt, ống kính trực tiếp chuyển qua nơi khách quý đi ra, chỉ thấy sau tấm rèm có một bàn tay thon dài đẩy ra, một bóng dáng cao lớn từ phía sau rèm đi ra.

Anh ấy mặc áo sơ mi được cho vào trong quần tây, người cao 1m88, thân cao chân dài, khí chất mạnh mẽ, tỉ lệ dáng người hoàn hảo, khuôn mặt như tranh vẽ, đôi mắt trong như nước, trong sự nhẹ nhàng thoải mái lại có cả sự trưởng thành, trong trưởng thành lại có sự mạnh mẽ...

Đây là một người đàn ông trông rất đẹp trai!
[Xin hỏi người này là... Hoắc Tinh Trạch sao?! Có phải tôi bị hoa mắt nhìn lầm rồi không?]

[Chờ chút! Các bạn thân yêu của tôi, để cho tôi véo đùi cái, xem tôi có phải đang nằm mơ hay không!]


[Gào! Đau quá! Thật không phải là nằm mơ! Đúng là Hoắc Tinh Trạch a a a a a!]

[A a a a lúc còn sống thế mà còn có thể nhìn thấy Hoắc Tinh Trạch ở trên chương trình tạp kỹ, đúng thật là sống không uổng mà!!!]

[A a a fan hâm mộ Hoắc Tinh Trạch đến đưa tin đây! Thẩm Minh Dữu đến cùng là chị gái tốt gì vậy, cô biết fan Hoắc chúng ta có bao nhiêu chờ mong nhìn thấy anh ấy trên chương trình sao? Kết quả chị gái lại có thể mời người tới cho chúng ta, tôi tuyên bố sau này chị chính là chị ruột của tôi!]

[Ha ha quả nhiên, không thể kết luận loạn với Thẩm Minh Dữu, lại bị mất mặt nữa rồi!]

Sau khi biểu hiện kinh ngạc và hưng phấn đối với Hoắc Tinh Trạch qua đi, người xem và đám fan hâm mộ hơi tỉnh táo lại, nhao nhao tán thành tài lực của Thẩm Minh Dữu.


[A a a Rốt cuộc Thẩm Minh Dữu có bao nhiêu tiền vậy? Thế mà có thể mời được Hoắc Tinh Trạch chưa từng tham gia chương trình tạp kỹ bao giờ đến chống lưng cho.]

[Chị gái Dữu Dữu, em đề cử cho chị một nghệ sĩ nhỏ, mặc dù có hơi ngốc chút, nhưng vừa đa tài vừa hài hước nữa, tuyệt đối là một kho bảo tàng luôn, chị gái Dữu Dữu tài lực hùng hậu, chị dùng ít tiền lẻ nâng nghệ sĩ nhà em một chút đi.]

[Mặc dù mời Hoắc Tinh Trạch đúng là có mặt mũi đấy, nhưng chủ đề chương trình kỳ này là mời bạn bè cơ mà, hai người không quen biết ở trong chương trình sẽ rất ngại lắm.]

[Tài lực Thẩm Minh Dữu sâu không lường được: Đừng nói Hoắc Tinh Trạch, sao trên trời, tôi cũng hái xuống cho các người!]
 
Chương 73: C73: Chương 73


Đa số người xem trực tiếp không cho rằng Thẩm Minh Dữu mời Hoắc Tinh Trạch là do hai người là bạn tốt, chỉ cho rằng Thẩm Minh Dữu có nhiều tiền, chỉ cần có tiền, ngay cả Hoắc Tinh Trạch cô cũng mời được.

Mặc dù Hoắc Tinh Trạch cũng giàu, nhưng ai lại ngại có thêm nhiều tiền, có lẽ chị gái Thẩm Minh Dữu đại gia cho cậu ấy nhiều tiền lắm.

Không phải bạn tốt cũng chẳng sao, chỉ cần có thể mời được Hoắc Tinh Trạch, chỉ cần có thể nhìn thấy thần ẩn khiêm tốn Hoắc Tinh Trạch xuất hiện ở trên màn ảnh, người xem và đám fan hâm mộ đã rất vui vẻ rồi!

Thế nhưng khán giả vừa có kết luận lại một lần nữa rớt cả mắt kính.

Sau khi Hoắc Tinh Trạch xuất hiện, Niệm Niệm luôn ngồi yên tĩnh đột nhiên như một viên đạn nhỏ, vọt vào trong n.g.ự.c Hoắc Tinh Trạch, trong giọng nói mang theo sự vui vẻ và quen thuộc: "Tinh Tinh, chú tới rồi."

[Tinh Tinh? Tiểu Niệm Niệm gọi Hoắc Tinh Trạch là "Tinh Tinh"?]

[Hình như Niệm Niệm quen Hoắc Tinh Trạch sao?]

Hoắc Tinh Trạch xoay người ôm lấy Niệm Niệm, dùng giọng nói vô cùng dễ nghe nói: "Đúng thế, Tiểu Niệm Niệm có nhớ chú không?"


"Con nhớ, rất rất nhớ luôn."

Hoắc Tinh Trạch luôn lạnh lùng không thích cười, cậu ấy ôm Niệm Niệm ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Minh Dữu, trên mặt anh ấy lộ một nụ cười vô cùng ấm áp, nhẹ nói: "Chị Dữu Dữu, em đến rồi."

[Cậu ấy cười, cậu ấy cười kìa, Hoắc Tinh Trạch cười rồi!]

[Có ai nghe được cậu ấy gọi là gì không? Hình như tôi không nghe nhầm, Hoắc Tinh Trạch gọi Thẩm Minh Dữu là "Chị Dữu Dữu"!]

["Chị Dữu Dữu, em đến rồi!" Tại sao lúc Hoắc Tinh Trạch nói câu đó lại nghe dịu dàng vậy!]
[Gào! Mong kiếp sau tôi trở thành Thẩm Minh Dữu, tôi cũng muốn làm bạn tốt với Tinh Tinh!]

[Mắt tôi mang thai rồi! Nhan sắc của hai người kia đều là thần nhan tuyệt mĩ, sao đẹp quá đi! Sao bọn họ đứng chung một chỗ, hình ảnh lại tuyệt với như hợp thế! Như đang đóng phim vậy!]

[Chồng Thẩm Minh Dữu à, rất thật xin lỗi! Nhưng giờ phút này, tôi thật sự cảm thấy hai lớn một nhỏ cùng đứng chung khung hình cực kỳ giống một nhà ba người!]

[Ông trời ơi, lần đầu tiên tôi thấy Hoắc Tinh Trạch lộ ra vẻ dịu dàng như vậy đó.]


[Chó con xinh đẹp vs chị gái giàu có, mẹ nó, hợp vậy!]

Giang Trầm ở công ty đang xem trực tiếp vợ mình: "..."

Chó con xinh đẹp vs chị gái giàu có???

Ha, mấy người xem này thật dũng cảm!!!

Hoắc Tinh Trạch đến gần như không chỉ gây ra náo động chưa từng có ở phòng phát sóng trực tiếp, mà ngay cả hiện trường ghi hình chương trình cũng trở lên kinh sợ và sôi nổi.

Đừng nói nhóm người lớn ở hiện trường, ngay cả đám nhóc cũng kích động nhảy dựng lên.

"Là anh Hoắc Tinh Trạch!" Triệu Nhất Dương lôi kéo tay Khương Húc, hai nhóc lớn tuổi nhất trong đám trẻ con, bình thường chúng thích xem bộ phim điện ảnh nổi tiếng Hoắc Tinh Trạch đóng vai chính, nhất là bộ phim điện ảnh về đề tài cảnh sát, Hoắc Tinh Trạch trong vai diễn đóng vai một cảnh sát nhiệt huyết, IQ cao, vũ lực mạnh, do đó nhân vật này hấp dẫn một nhóm fan lớn nhỏ tuổi sùng bái chính nghĩa.

Triệu Nhất Dương nhanh chóng buông tay em trai ra, chạy nhanh tới: "Anh Tinh Trạch, chào anh, em là Triệu Nhất Dương, em rất thích anh, anh chính là thần tượng của em đó."

"Còn có em, còn có em nữa." Khương Húc kích động chạy tới: "Phim anh đóng em đều xem qua rồi, em rất thích anh, anh có thể ký tên cho em được không ạ?"

Các bạn nhỏ khác cũng thích chạy theo phong trào, nhìn hai anh trai nhỏ kích động như vậy, Chu Tử Dục và Chu Tử Ngải thoát ra từ cái ôm trong n.g.ự.c của mẹ, theo bạn nhỏ khác chạy tới, năm đứa trẻ vây quanh Hoắc Tinh Trạch: "Anh Tinh Trạch, em cũng muốn ký tên nữa."
 
Chương 74: C74: Chương 74


Hoắc Tinh Trạch vừa lộ mặt, trong nháy mắt hiện trường biến thành một buổi gặp mặt fan hâm mộ, bọn nhỏ ồn ào, hiện trường trở nên sinh động, ai cũng có thể nhìn ra Hoắc Tinh Trạch vừa xuất hiện còn sôi động hơn so với khách quý ra sân trước đó.

Chung Dao và Phương Đường cũng không thèm để ý tới vị trí lớn nhỏ gì cả, ngay cả Trang Nghệ được Phương Đường mời tới, cả ba nữ nghệ sĩ này cũng đồng loạt gia nhập hội theo đuổi thần tượng, ôm đám nhóc tới xin Hoắc Tinh Trạch ký tên.

Không có cách nào hết, là do Hoắc Tinh Trạch thật sự quá nổi tiếng.

Năm Hoắc Tinh Trạch hai mươi hai tuổi ở trong giới có thể gọi là một truyền kỳ.


Địa vị của anh ấy ở trong giới thực sự quá mức đặc biệt, trước khi Hoắc Tinh Trạch về nước phát triển, cậu ấy đã là một đỉnh lưu nổi tiếng quốc tế, cậu ấy dùng tài năng và thực lực của mình ở trên quốc tế mở ra một mảnh trời riêng, danh tiếng rất lớn, độ hot lan ra toàn cầu.

Khi tất cả các fan hâm mộ đều cho rằng cậu ấy sẽ tiếp tục đi trên con đường thần tượng, Hoắc Tinh Trạch lại làm ra một chuyện vượt qua dự đoán của tất cả mọi người, cậu ấy từ bỏ tất cả công sức mình làm ra ở nước ngoài, dứt khoát hủy hợp đồng về nước! . Hãy tì? đọc t?a?g chí?h ở { t???t??y? ?.?? }

Sau khi về nước, Hoắc Tinh Trạch thành lập phòng làm việc của mình, với độ nổi tiếng của cậu ấy sau khi về nước có thể tưởng tượng được, album của cậu ấy vừa ra, chỉ trong một phút lập tức bán sạch, công ty sản xuất nhanh chóng bổ sung hàng hóa mỏi cả tay, chỉ cần cậu ấy bắt đầu tổ chức buổi hòa nhạc nào đó, cho dù sân có lớn bao nhiêu, buổi biểu diễn luôn đông nghịt người, độ nổi tiếng của cậu ấy sau khi về nước không thấp đi tí nào, có nhiều fan hâm mộ người nước ngoài muốn nhìn thấy cậu ấy, đặc biệt bay tới Trung Quốc chỉ để tham gia buổi hòa nhạc, album tiếng Trung của cậu ấy cho dù fan hâm mộ nước ngoài nghe không hiểu nhưng số lượng tiêu thụ ở nước ngoài vô cùng lớn...

Hoắc Tinh Trạch chính là một người tạo ra truyền kỳ.

Nhưng trong lúc người ta nghĩ cậu ấy sẽ ổn định phát triển địa vị bản thân, Hoắc Tinh Trạch lại làm ra một chuyện khiến mọi người kinh ngạc, hơn nữa còn đưa chuyện này lên đến cực hạn.

Năm ấy Hoắc Tinh Trạch hai mươi tuổi tiến vào giới điện ảnh, từ thần tượng đổi sang sự nghiệp diễn viên, công việc vừa mới bắt đầu nhưng có người không coi trọng cậu ấy, fan hâm mộ cũng lo lắng thay cậu ấy, sợ cậu ấy không thể đảm nhận công việc diễn viên này, dù sao không phải mỗi thần tượng đều có thể làm một diễn viên tốt, nhưng sự thật chứng minh, Hoắc Tinh Trạch là một truyền kỳ!
Bộ phim Hoắc Tinh Trạch đóng vai chính, đóng bộ nào nổi bộ đấy, bất kể là mảng kinh doanh phòng vé hay là danh tiếng của bộ phim, Hoắc Tinh Trạch đều có thể khống chế được.


Ảnh đế trẻ tuổi nhất lịch sử giải thưởng Kim Đỉnh, ảnh đế trẻ tuổi nhất lịch sử đoạt Grand Slam, dùng tốc độ nhanh nhất thắng hai giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, giải thưởng điện ảnh trong nước hai ba năm đều bị Hoắc Tinh Trạch ôm hết, bộ phim nào có thể mời được Hoắc Tinh Trạch thì doanh thu phòng vé của bộ phim đấy được bảo đảm, một diễn viên thiên tài còn trẻ như vậy có ai mà không thèm muốn đâu.

"Diễn cái gì giống như cái đó, diễn cái gì thì là cái đấy - đây là một thiên tài sinh ra để làm diễn viên, không ai có thể ngăn cản cậu ấy tỏa sáng trên con đường cậu ấy bước đi, cậu ấy chính là người để tạo ra truyền kỳ!" Đây là lời đánh giá về diễn viên Hoắc Tinh Trạch bởi tạp chí có sức ảnh hưởng lớn trong mảng điện ảnh.

Diêu Thác mở ra một đường m.á.u giữa đám fan hâm mộ đang theo đuổi thần tượng, anh ấy ôm Triệu Nhất Dương đi, để bọn nhỏ về các mẹ, cảnh náo nhiệt theo đuổi thần tượng này mới được khống chế.

Sau khi tất cả mọi người ngồi vào chỗ ngồi của mình, Diêu Thác hỏi: "Thầy Hoắc, xin hỏi anh và Minh Dữu thật sự là bạn bè tốt sao?"

Hoắc Tinh Trạch đang ôm Niệm Niệm trong ngực, Thẩm Minh Dữu ngồi vào chỗ ngồi bên cậu ấy, cậu ấy hơi quay người nhìn thoáng qua Thẩm Minh Dữu nói: "Đúng thế."


Diêu Thác hỏi cậu ấy vài vấn đề thông thường: "Xin hỏi hai người biết nhau lúc nào vậy?"

Cho dù là ai cũng không nghĩ ra, Hoắc Tinh Trạch lại quen biết Thẩm Minh Dữu, vào năm năm trước lúc Thẩm Minh Dữu rời khỏi giới, khi đó Hoắc Tinh Trạch vẫn còn là thần tượng quốc tế nhưng lúc đó ấy còn đang ở nước H phát triển, là thần tượng nam đỉnh lưu có danh tiếng cao nhất, giữa hai người không có khả năng gặp nhau mới đúng.

Hoặc Tinh Trạch nói: "Lúc tôi chưa ra mắt tôi đã biết chị Dữu Dữu rồi, có thể nói chị ấy là chị gái hàng xóm, lúc trước, khi tôi ra nước ngoài, chị Dữu Dữu ở ngay cạnh nhà tôi cho nên chúng tôi đã quen nhau rất nhiều năm rồi."

"Oa, thế mà còn có duyên phận như vậy!"
 
Chương 75: C75: Chương 75


Diêu Thác chuyển hướng sang Thẩm Minh Dữu: "Minh Dữu, không biết là làm bạn bè với Hoắc Tinh Trạch cô có cảm tưởng gì?"

"Cảm tưởng ư?" Thẩm Minh Dữu cười nói: "Cảm tưởng chính là tôi muốn có năng lực dự đoán trước tương lai, có thể biết trước sau này em trai hàng xóm sẽ trở thành ngôi sao lớn, như vậy thì lúc còn nhỏ, tôi sẽ bắt nạt em ấy nhiều hơn."

"Ha ha, xem ra trước đây chị gái hàng xóm bắt nạt thầy Hoắc rất nhiều nha!"

Hoắc Tinh Trạch nhấn mạnh: "Qủa thực bắt nạt không ít."

"Hình như Niệm Niệm rất thân với cậu, mấy năm này hai người thường liên lạc sao?"

"Đương nhiên." Hoắc Tinh Trạch nói: "Tiểu Niệm Niệm là fan hâm mộ trung thành của tôi, con bé thích nghe tôi hát nhất, vì thế mỗi lần trước khi đi ngủ, tôi sẽ gọi điện thoại hát ru cho bé, có thể nói, con bé nghe tôi hát ru mà lớn đấy."

[A a a nguyện vọng của tôi thay đổi, kiếp sau tôi không làm Thẩm Minh Dữu nữa, để tôi trở thành Niệm Niệm đi, nghe Hoắc Tinh Trạch hát ru lớn lên, đây là đãi ngộ đặc biệt gì vậy, cũng chỉ có Niệm Niệm có thể hưởng thụ mà thôi.]


[Ngã đây! Tại sao tôi lại không có em trai hàng xóm! Bây giờ muốn phát triển với em trai hàng xóm còn kịp không?]

[Có lẽ tôi nên đối tốt với em trai hàng xóm một chút rồi, nói không chừng thằng bé chính là một cổ phiếu, sau này cũng có thể là một siêu sao đó.]

[Vài năm trước là chị gái hàng xóm và em trai hàng xóm, bọn họ sau khi lớn lên vẫn luôn giữ liên lạc, là bạn bè tốt nhất của nhau, lúc cần thiết có thể tâm sự với đối phương, a a a tình bạn thần tiên thật tốt!]

...

"Mẹ." Ngồi cách Thẩm Minh Dữu không xa là Chu Tử Ngải được Cố Ngải Phỉ ôm trong ngực, do mẹ ôm quá chặt, Chu Tử Ngải không quá dễ chịu, cho nên nhỏ giọng nhắc nhở mẹ.

Sau khi Cố Ngải Phỉ lấy lại tinh thần, cô ta vội thả lỏng sức lực.

Nhưng cảm giác thất bại trong lòng cô ta không cách nào giải trừ được, từ khi Hoắc Tinh Trạch ra sân, Cố Ngải Phỉ đã biết, lần này mình lại thua dưới tay Thẩm Minh Dữu.

Cố Ngải Phỉ mời Quý Ôn Luân đến chương trình là muốn để Quý Ôn Luân tới để đè ép, nhưng bây giờ ánh mắt mọi người đều ở trên Hoắc Tinh Trạch, mặc dù Quý Ôn Luân nổi tiếng, nhưng ở trước mặt Hoắc Tinh Trạch, ánh sáng như bị che giấu đi.

Một người là ảnh đế, một người là ông hoàng điện ảnh, bọn họ đều đạt được thành công trong lĩnh vực của riêng mình, nhưng nói về thực lực và địa vị, quả thực Quý Ôn Luân kém hơn Hoắc Tinh Trạch.

Cố Ngải Phỉ dùng ánh mắt xin lỗi nhìn về phía Quý Ôn Luân, Quý Ôn Luân giống như biết suy nghĩ của cô ta, anh ấy cười một tiếng, ra hiệu mình cũng không ngại.
Nhưng ngại hay không có lẽ chỉ có mình anh ấy biết.

"Được rồi, các nhóm khách quý, bây giờ lập tức đến thời gian chúng ta biểu diễn tài nghệ của mình."

Tổng đạo diễn giới thiệu quá trình tiếp theo: "Tin tưởng tất cả mọi người trong một tuần đã có thể tập luyện xong, như vậy tiếp theo mời mọi người dốc hết sức đối phó, vì khán giả biểu diễn một màn so đấu tài nghệ đi."


Lần trước đã giới thiệu nhiệm vụ, sau khi khách quý tuần này tới, các mẹ và bọn nhỏ sẽ cùng khách quý biểu diễn một tiết mục.

Hai mẹ con Chung Dao và Triệu Nhất Dương biểu diễn một vở kịch nhỏ cộng thêm Diêu Thác, bản thân anh ấy là người dẫn chương trình hài hước, màn biểu diễn của bọn họ chọc cho tất cả mọi người cười ha hả.

Sau khi diễn xong vở kịch nhỏ, Triệu Nhất Dương cúi đầu chào, nở một nụ cười thẹn thùng với khán giả bên dưới.

[Triệu Nhất Dương thật lợi hại, vừa rồi cậu nhóc bắt chước độc vật thật giống!]

[Chung Dao và Diêu Thác phối hợp ăn ý rất tốt, không hổ là người hợp tác tốt nhất của nhau]

Đương nhiên Phương Đường biểu diễn ca hát rồi, cô ấy biểu diễn một bài hát kinh điển của mình, người sáng tác đúng lúc là Trang Nghệ.

Giọng hát Phương Đường dễ nghe, mọi người đều biết, nhưng ngoài dự đoán, Trang Nghệ vừa cất giọng đã khiến mọi người kinh diễm, còn cả Khương Húc, cậu nhóc đội mũ và đeo một chiếc kính mắt cực ngầu, mặc một chiếc áo phong cách hip-hop, sau khi mẹ và dì hát xong, cậu vô cùng trôi chảy tiếp nối, rap một đoạn cho mọi người.

[Oa a Trang Nghệ hát dễ nghe thế, cô ấy có thể kiêm làm ca sĩ được luôn!]


[Giọng của Phương Đường rất tốt, đây chính là bát cơm ông trời cho đi.]

[Lần này tôi đã thay đổi cách nhìn về Khương Tiểu Húc, cứ nghĩ cậu nhóc tinh nghịch, cái gì cũng không biết, kết quả bạn nhỏ cũng thật sự có bản lĩnh!]

Sau đó đến Cố Ngải Phỉ, bọn họ biểu diễn một bản hợp tấu nhạc cụ, Quý Ôn Luân và Chu Tử Dục kéo đàn violon, Cố Ngải Phỉ và Chu Tử Ngải đánh đàn organ, bọn họ đàn một bản nhạc có độ khó cao, trình độ đàn violon của Quý Ôn Luân rất cao, trước đây anh ấy và Tống Nghệ đã từng biểu diễn ở một chương trình, còn Cố Ngải Phỉ, đây là lần đầu tiên cô ta biểu diễn đàn organ cho khán giả xem, trình độ của cô ta cũng rất cao.

Ngay cả Chu Tử Dục và Chu Tử Ngải ba tuổi rưỡi, mặc dù hai nhóc đàn mấy đoạn đơn giản, nhưng hai anh em lại đàn rất khá.

[Ngải Phỉ còn biết kéo đàn organ? Còn kéo đến tốt như vậy, thực sự quá lợi hại.]

[Lại được nhìn thấy Quý Ôn Luân kéo đàn violon một lần nữa rồi, anh ấy nhìn giống như một hoàng tử vậy, vừa thân sĩ lại vừa ưu nhã.]

[Tử Dục và Tử Ngải cũng đánh tốt lắm, mới là đứa nhóc ba tuổi rưỡi mà có trình độ này, xem ra bình thường tốn không ít công sức.]
 
Chương 76: C76: Chương 76


Biểu diễn cuối cùng chính là nhóm Thẩm Minh Dữu.

Bọn họ chuẩn bị tiết mục nhảy.

Một tuần trước đây Hoắc Tinh Trạch đưa video nhảy và video dạy học của mình cho Thẩm Minh Dữu học, để Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm nhảy theo là được. Bởi vì một tuần này cậu ấy phải đóng phim, thật sự quá bận, mà đúng lúc Thẩm Minh Dữu cũng đang bận bịu quay phim, thời gian hai người gom lại cũng không được nhiều, điều này có nghĩa là cho tới bây giờ ba người bọn họ chưa từng cùng nhau tập luyện.

Nhưng Hoắc Tinh Trạch đã gọi điện thoại hỏi tình huống luyện tập của Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Dữu rất tự tin trả lời, nói các cô luyện tập rất khá, đến lúc đó nhất định sẽ khiến mọi người kinh diễm.

Từ trước đến nay Hoắc Tinh Trạch luôn tin tưởng Thẩm Minh Dữu không hề nghi ngờ, mặc dù đã lớn như vậy còn chưa từng nhìn thấy cô nhảy bao giờ, nhưng cậu ấy nghĩ chắc sẽ không kém.

Ba người đi lên trên sân khấu, âm nhạc vang lên, Hoắc Tinh Trạch đứng ở phía trước, cậu ấy bắt đầu biểu diễn đầu tiên.

[A a a a từ khi Hoắc Tinh Trạch đóng phim, tôi đã hai năm không thấy Hoắc Tinh Trạch ở trên sân khấu, hôm nay cuối cùng cũng thấy được rồi!]


[Không hổ là thần tượng của tôi, hai năm không lên sân khấu, nhưng chỉ cần vừa lên sân khấu, cậu ấy chính là vua của sân khấu!]

[Rất nhanh đến lượt chị Dữu Dữu và Niệm Niệm, thật kích động, sân khấu nhất định sẽ rất tuyệt vời cho mà xem!]

Sau khi Hoắc Tinh Trạch biểu diễn khoảng một phút, dưới sự chú ý của mọi người, Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm cũng bắt đầu biểu diễn trên sân khấu.

Phối hợp với bài hát, Thẩm Minh Dữu chuẩn xác bắt được tiết tấu âm nhạc, đưa tay, nhấc chân, xoay người, xoay vòng... Mỗi một động tác nhảy đều hoàn mỹ.

Về phần Niệm Niệm, bé như được sao chép từ mẹ, mẹ xoay vòng, bé cũng xoay vòng, mẹ dơ chân, bé cũng dơ chân, vẻ tự tin trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé được nâng lên, cảm thấy mình biểu hiện vô cùng tốt, nhảy y như đúc với mẹ!

Trong nháy mắt Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm bắt đầu biểu diễn, toàn bộ mưa đạn trong phòng phát sóng trực tiếp yên tĩnh một giây đồng hồ.

[????]

[Yếu ớt hỏi một câu, Thẩm Minh Dữu thật sự mới bắt đầu biểu diễn sao? Mà không phải đang đùa đấy chứ?]

[Yếu ớt trả lời một câu, nhìn thấy nụ cười tự tin trên mặt Thẩm Minh Dữu, chắc là cô thật sự đang nhảy, đồng thời cảm thấy mình nhảy rất tốt nữa chứ!]
[Ha ha ha ha cười c.h.ế.t tôi mất!]

Nhóm khách quý lúc Hoắc Tinh Trạch biểu diễn đều kích động vỗ tay.

Nhưng sau khi Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm bắt đầu biểu diễn, động tác vỗ tay của nhóm khách quý đều nhất trí lạ thường dừng vỗ lại.


Khương Húc nói: "Anh Nhất Dương, Niệm Niệm đang nhảy cái gì vậy ạ?"

Triệu Nhất Dương trả lời: "Niệm Niệm nhảy, có thể là... nhảy kiểu máy móc đi."

Hoắc Tinh Trạch nhảy dẫn đầu phía trước hình như cũng cảm thấy không thích hợp, cậu ấy quay đầu lại nhìn một cái, thấy hai mẹ con một lớn một nhỏ nở nụ cười tự tin trên mặt, nhảy rất chăm chú say mê, giống như các cô đang nhảy một bài gì đó tuyệt thế vậy.

Chỉ là, cái dáng nhảy này, nhìn không giống như đang nhảy, giống như...đang nhảy điệu múa mời thần (1) hơn..

Thẩm Minh Dữu nhảy tay chân cực kỳ không phối hợp, nhưng quỷ dị là, động tác của cô mỗi lần đều đúng tiết tấu, mà Niệm Niệm không biết có đều tay chân như mẹ không, hay là đơn thuần học nhảy theo mẹ, dù sao tư thế của bé y hệt như đúc với mẹ của bé, không kém đi tí nào.

Vừa buồn cười nhưng lại thấy đáng yêu, trong vẻ tự tin mang theo ánh sáng.

Hoắc Tinh Trạch bị kinh ngạc bởi điệu nhảy và vẻ mặt say mê của của hai mẹ con, cậu ấy che giấu lương tâm khích lệ nói: "Niệm Niệm và mẹ nhảy quá đẹp, cảm giác tiết tấu cảm đặc biệt mạnh, hai người thật quá tuyệt vời!"

[Dáng người ma quỷ, dáng nhảy kì dị! Hình tượng này quá đẹp, làm tôi không dám nhìn.]


[Ha ha ha ông trời tôi ơi, chị Dữu Dữu còn có một mặt như này, sao một đại mỹ nhân khi nhảy lại buồn cười thế! Cười không ngậm được mồm luôn rồi.]

[Thật kỳ quái, Niệm Niệm và mẹ rõ ràng mỗi một động tác đều theo tiết tấu, cảm giác tiết tấu quá tốt, nhưng tứ chi cũng thật không đều, làm sao có người lại nhảy như máy móc vậy, ha ha ha!]

[Ha ha ha đã nhảy như thế rồi, Hoắc Tinh Trạch còn khen các cô, lương tâm của cậu không đau à!]

[Tôi chỉ có thể nói can đảm lắm, nhưng nhìn biểu cảm của hai mẹ con, các cô ấy hình như không ý thức được mình nhảy thế nào, ngược lại cảm thấy mình nhảy đẹp!]

[Đáng hận là dáng múa của Thẩm Minh Dữu quá kỳ lạ, tôi cũng muốn nhảy cùng.]

(1)Khiêu đại thần (跳大神): điệu múa mời thần, 1 loại nghi thức dân gian, ngày nay phần lớn xem là hoạt động mê tín, cũng có nghệ thuật dân tộc lưu truyền đến nay, ví dụ như “Tát mãn vũ” (điệu nhảy Tát mãn).
 
Chương 77: C77: Chương 77


Giang Trầm đang xem trực tiếp trước màn hình suýt chút nữa phun cà phê trong miệng ra.

Anh mấp máy môi, nắm tay lại thành nắm đấm, che lại ý cười trên miệng.

Mấy ngày nay anh hoặc là ngủ ở phòng sách hoặc là ngủ ở phòng khách, phòng ngủ chính xảy ra chuyện gì anh không biết. Nhưng có một lần lúc đi qua phòng ngủ chính, anh nhìn thấy vợ và con gái hình như tập nhảy trong phòng ngủ, anh vốn định vào xem, nhưng vợ đóng cửa một cái, cản trở ánh mắt anh.

Hôm nay ngược lại đã thấy được, nhưng điệu nhảy... quá đáng yêu rồi.

Không hổ là vợ và con gái của anh.

"Anh là chồng Thẩm Minh Dữu?" Một giọng nói xuất hiện đánh gãy suy nghĩ của Giang Trầm.

Anh thu lại di động, nhìn về phía người tới.

Hôm nay Cảnh Phong nhận được cuộc gọi của người tự gọi là chồng Thẩm Minh Dữu, bọn họ hẹn gặp tại quán cà phê này.


Mặc dù biết chồng Thẩm Minh Dữu xuất thân từ hào môn, nhưng Cảnh Phong là ông chủ Thẩm Minh Dữu, vẫn nên cố ý làm bộ làm tịch, anh ấy đến muộn như vậy là để chồng Thẩm Minh Dữu chờ anh ấy.

Nghệ sĩ nhà mình sắp phải ly hôn với một người đàn ông, không để anh chờ thì để ai chờ đây.

Chỉ là, sau khi Cảnh Phong nhìn thấy Giang Trầm, trong lòng hơi sợ hãi, để Giang tổng của Lăng Vũ Tư Túc phải chờ một Cảnh tổng nho nhỏ, Cảnh Phong cảm thấy mình thật là trâu bò!

Cảnh Phong nghĩ tới địa vị của chồng Thẩm Minh Dữu chắc chắn sẽ không nhỏ, nhưng dù sao anh ấy cũng không nghĩ tới, địa vị của chồng Thẩm Minh Dữu sẽ lớn như vậy!

Đương nhiên anh ấy iết Giang Trầm, người cầm quyền của Lăng Vũ Tư Túc, tiền tài và quyền thế hùng hậu, giá trị bản thân vô cùng cao, Lăng Vũ Tư Túc làm nhiều lĩnh vực liên quan đến khoa học kỹ thuật, bất động sản, bảo vệ môi trường, nguồn năng lượng mới, tập đoàn khổng lồ này là một con chim đầu đàn, thế lực của nó sâu không lường được.

Nghệ sĩ nhà mình lại là bà chủ của Lăng Vũ Tư Túc!

Cảnh Phong để cho mình tỉnh táo lại, anh là ông chủ của bà chủ Lăng Vũ Tư Túc, sợ cái gì!

Lúc này Giang Trầm đang ngồi ở trước mặt anh ấy, trên mặt bàn hai người bày một bản hợp đồng thu mua, là hợp đồng nhằm thu mua giải trí Tinh Thần.

Giang Trầm: "Cảnh tổng suy nghĩ thế nào rồi? Tôi tin điều kiện tôi đưa ra, tuyệt đối tốt nhất trong ngành rồi."

Cảnh Phong lật hết một lượt bản hợp đồng thu mua rồi khép lại, điều kiện này sao lại chỉ dừng ở tốt, quả thực là quá tốt luôn!

Nhưng mà Cảnh Phong nói: "Nghe nói Giang tổng sắp ly hôn."

Giang Trầm không trả lời anh ấy nhưng ánh mắt lại sắc bén, anh nhíu mày, khí thế mạnh mẽ từng chút ép Cảnh Phong nói không nên lời.
Cảnh Phong biết, vị Giang tổng đang không vui, còn rất không vui.

**


Do buổi sáng nhóm Thẩm Minh Dữu biểu diễn tài nghệ có điểm thấp nhất, cuối cùng Niệm Niệm chỉ được tổ chương trình thưởng hai mươi đồng, để mua quà cho mẹ và Tinh Tinh.

Niệm Niệm không biết tại sao, rõ ràng bé và mẹ nhảy đặc biệt tốt, nhưng lại xếp cuối cùng.

Hai mươi đồng, bé chỉ có thể dùng mười đồng mua quà cho mẹ, còn lại mười đồng mua cho Tinh Tinh.

Lần đầu tiên tổ đạo diễn dẫn bọn nhỏ hành động một mình tới địa điểm làng du lịch mua sắm, làng du lịch bọn họ quay chương trình là thánh địa nghỉ dưỡng lớn nhất thành phố A, đây là nơi nghỉ dưỡng tích hợp nhiều giải trí như ngắm cảnh, ăn uống, dừng chân, hội nghị, ở chỗ này, trên cơ bản có thể mua được tất cả mọi thứ muốn mua.

Niệm Niệm rất nhanh chọn được quà cho Tinh Tinh, là chiếc microphone nhỏ tạo hình độc đáo, Tinh Tinh thích ca hát, microphone thích hợp với chú nhất.

Nhưng đến phiên chọn quà cho mẹ, Niệm Niệm lại do dự.

Mẹ thích nhất là túi, nhưng trên tay bé không đủ tiền mua túi, ngoại trừ túi, mẹ thích gì nhất đây.

"Niệm Niệm, anh mua quà xong rồi." Triệu Nhất Dương hỏi: "Sao còn chưa mua vậy?"

Niệm Niệm nói: "Em không biết mua cho mẹ cái gì?"

Triệu Nhất Dương: "Gọi điện thoại hỏi ba đi, anh vừa mới gọi điện thoại cho ba, ba chỉ anh mua quà cho mẹ."


Mắt Niệm Niệm sáng lên, bé mở điện thoại trên đồng hồ, bấm điện cho ba.

Buổi chiều, Giang Trầm đang ở phòng họp nhìn thấy con gái gọi điện, anh ra hiệu đám người trên bàn hội nghị không cần ngừng, sau đó tiếp điện thoại.

Giọng sữa Niệm Niệm từ trong ống nghe truyền đến: "Ba ơi, mẹ thích gì nhất ạ?"

Mặc dù con gái hỏi không đầu không đuôi, nhưng Giang Trầm vẫn trả lời: "Niệm Niệm."

Vợ thích con gái nhất, điều này không thể nghi ngờ.

[A a a đây chính là giọng của anh rể sao? Nghe hay thật đấy, rất có sức hút!]

[Ba Niệm Niệm sao không trả lời câu hỏi của Niệm Niệm, mà gọi tên Niệm Niệm làm gì?]

[Tôi biết rồi, ý của ba Niệm Niệm là muốn nói: Mẹ thích nhất là Niệm Niệm! Đúng không? Khẳng định chính là ý này.]
 
Chương 78: C78: Chương 78


Niệm Niệm hiển nhiên cũng lập tức hiểu ra ý của ba, nghe được ba nói mẹ thích bé nhất, mặc dù trên mặt Niệm Niệm coi như bình tĩnh, nhưng lông mày nhỏ hất lên tiết lộ tâm trạng của bé, bé hỏi lần nữa: "Mẹ thích quà gì nhất ạ?"

Không có một chút do dự, Giang Trầm c.h.é.m đinh chặt sắt trả lời: "Túi."

[Chồng Thẩm Minh Dữu tích chữ như vàng: Vợ tôi yêu nhất chính là túi xách!]

[Ha ha ha chồng Thẩm Minh Dữu cũng tự mình hiểu đấy, vợ của tôi thích nhất không phải tôi, mà là con gái bảo bối!]

[Sau khi nghe ba nói "Túi xách", lông mày Niệm Niệm bảo bối nhíu lại, bé khẳng định đang suy nghĩ: Ba thân yêu của con, xin ngài nói cho cục cưng nhỏ Niệm Niệm của ngài, mười đồng tiền sao mua được túi chứ, hừ!] . Đam Mỹ H Văn

[Giọng nói chồng Thẩm Minh Dữu dễ nghe như vậy, người nhất định cũng siêu đẹp trai đi, không thì làm sao xứng với đại mỹ nữ như chị Dữu Dữu chúng ta chứ!]

[Trước đây có người bình luận nói, chồng Thẩm Minh Dữu có thể là người đàn ông trung niên hói đầu bụng bia, ha ha ha, không biết anh rể dáng vẻ ra sao, thật tò mò quá đi!]


Giang Trầm nhớ kỹ, anh và Thẩm Minh Dữu vừa kết hôn không lâu, đến sinh nhật vợ, bởi vì không biết vợ thích gì, Giang Trầm cố ý hỏi cô, lúc ấy vợ có nói cô thích túi, cho nên từ đó về sau, mỗi lần sinh nhật, ngày lễ, ngày kỷ niệm... Giang Trầm đều sẽ để trợ lý cho chuẩn bị chiếc túi xách hiện đại lưu hành nhất, quý nhất, tốt nhất cho vợ.

Dù sao anh cũng sẽ không chọn, mua đồ đắt nhất chắc sẽ không ra sai.

Sau khi nghe được câu trả lời của ba, Niệm Niệm rất xoắn xuýt, bé đương nhiên biết mẹ thích túi xách, bé lấy hết tiền bé kiếm được lần trước, chính là muốn mua túi xách cho mẹ, nhưng sau đó bé biết, mua túi xách phải tốn thật nhiều thật nhiều tiền, tổ đạo diễn cho tiền bé mua quà, chỉ có mười đồng, mười đồng quá ít, không mua được túi.

Thấy ba không giúp được bé, Niệm Niệm quả quyết cúp điện thoại: "Tạm biệt ba."

Người ba ở phía bên kia cũng không giữ lại, trả lời: "Tạm biệt."

Sau đó, cuộc điện thoại cứ như vậy kết thúc.

[Cứ thế, cứ thế cúp máy á!]

[Ôi tôi c.h.ế.t cười mất thôi, hai bcha con này gọi điện thoại ngay cả một câu nói nhảm đều không có, tốt xấu gì cũng nói chuyện điện thoại chút chứ.]

[Tôi rốt cuộc cũng biết Niệm Niệm trầm mặc ít nói giống ai rồi, thì ra là giống ba bé!]

[Anh rể ít nhất nói nhiều hơn hai chữ đi, một cuộc điện thoại chỉ nói được năm chữ "Niệm Niệm" "Túi" "Tạm biệt", tôi chưa thấy người nào tích chữ như vàng như thế!]
[Triệu Nhất Dương bên cạnh gọi điện cho ba, tình cảm nồng nàn, sao hai ba con này bắt đầu nói chuyện lại như vậy được nhỉ?]

[Nhưng dường như hai ba con vô cùng ăn ý nói chuyện một hai chữ, là có thể lập tức hiểu ra ý đối phương.]


Tiếp điện thoại xong, Giang Trầm nhíu mày, anh không yên lòng, thế là ngay trước mặt người trong phòng hội nghị, mở điện thoại, vào phòng phát sóng trực tiếp, sau khi biết Niệm Niệm mua quà cho mẹ, thấy được trong bàn tay nhỏ của bé có mười đồng tiền, Giang Trầm lần nữa cảm thấy cái chương trình « mẹ là siêu nhân >> không được.

Quá keo kiệt.

Anh đóng phòng phát sóng trực tiếp lại, ngay sau đó gọi điện cho người phụ trách làng du lịch bên kia, vợ và con gái đang quay chương trình ở làng du lịch ở thành phố A, là hạng mục trước kia Lăng Vũ Tư Túc khai thác.

Lúc Niệm Niệm vẫn còn đang tiếp tục chọn lựa quà, đột nhiên có người đàn ông mặc âu phục từ nơi không xa đi tới.

Đạo diễn Ngô Lực nhìn anh ta không tránh ống kính, ngược lại giống như muốn đi đến trước mặt Niệm Niệm, ông ta vội vàng đi qua ngăn lại nói: "Không có ý gì đâu, chúng tôi ở đây quay chương trình, xin hỏi anh có chuyện gì không?"

[Người đàn ông này là ai vậy? Sao lại đột nhiên xuất hiện trong hình.]

[Hình như anh ta muốn đến chỗ Niệm Niệm.]

[Anh ta tìm Niệm Niệm làm gì, không phải là fan hâm mộ muốn ký tên đấy chứ.]


"Chào mọi người." Người đàn ông mặc âu phục lễ phép lên tiếng chào hỏi, thấy Niệm Niệm nhìn qua, anh ta giơ tay đưa một tấm thẻ vàng: "Tiểu Niệm Niệm, đây là ba của cháu đưa thẻ vàng cho cháu, để cháu mua túi cho mẹ."

Ngô Lực: "..."

[??? Thẻ vàng này, là chồng Thẩm Minh Dữu đưa tới?]

[Anh rể giàu nứt đố đổ vách: Tổ chương trình thật nghèo, chút tiền ấy mà mua được túi cho vợ tôi sao?]

[A a a chồng Thẩm Minh Dữu đến cùng là ai vậy? Tôi hiếu kì c.h.ế.t mất!]

[Thích anh rể mua túi cho chị Dữu Dữu quá! Ha ha ha ta dập đầu với hai vợ chồng này!]

[Thật đáng ghét, chồng Thẩm Minh Dữu thật chu đáo!]
 
Chương 79: C79: Chương 79


Khi Niệm Niệm đi lựa quà cho mẹ cô bé, Thẩm Minh Dữu cùng với Hoắc Tinh Trạch đang đi chợ mua thức ăn.

Buổi tối hôm nay, các bà mẹ sẽ hợp tác cùng với nhau để nấu cho những đứa trẻ một bữa ăn thật thịnh soạn.

Nhưng bởi vì Thẩm Minh Dữu thua trong cuộc so tài vừa rồi, nên số tiền họ nhận được giống với số tiền Niệm Niệm đi mua quà, nhóm của Thẩm Minh Dữu được ít tiền đi chợ nhất.

Nhưng rất may mắn Hoắc Tinh Trạch là một nội trợ giỏi, cho dù đội của họ chỉ có năm mươi đồng để đi chợ, trong đầu cậu ấy nhanh chóng nghĩ ra ba món mặn và một món canh, ghi những nguyên liệu cần thiết trên tờ giấy nhỏ, khi toàn bộ những nguyên liệu đã được mua đủ, số tiền được phân phát năm mươi đồng vừa đủ hết, không dư không thiếu.

Thẩm Minh Dữu khen ngợi nói: “Có cậu ở đây, xem ra hôm nay tôi chỉ cần đứng xem là được.”

Hoắc Tinh Trạch: “Đương nhiên có thể, hôm nay đều làm các món mà chị và Niệm Niệm thích ăn, đến lúc đó tôi sẽ nấu cho mọi người một bữa, đảm bảo vừa lòng.”


[A a a thần tượng của tôi còn biết nấu ăn sao? Thật sự rất chờ mong nha!]

[Hoắc Tinh Trạch còn biết Thẩm Minh Dữu và Niệm Niệm thích ăn món gì, thật sự rất ngọt ngào.]

Hai người mua xong nguyên liệu nấu ăn về nhà, đúng lúc đụng ngay Niệm Niệm vừa mới mua quà về, trong tay Niệm Niệm có hai ba cái túi được đóng gói rất đẹp, nhìn qua rất nặng.

“Mẹ ơi, con đã mua đồ về rồi ạ.”

Thẩm Minh Dữu xem bên trong hai cái túi Niệm Niệm cầm về, thì thấy trong đó là hai chiếc túi xách, mà còn là loại đắt tiền, cô nhớ rõ lúc số tiền để Niệm Niệm đi mua quà chỉ hai mươi đồng, nhưng hai chiếc túi này rất đắt, cô bé lấy tiền ở đâu?

“Niệm Niệm, cái túi này ở đâu ra?”

Niệm Niệm nói: “Con mua.”

“Tiền ở đâu mà con mua cái này?”
“Tiền của ba.”

“……” Hình như Thẩm Minh Dữu đoán được rồi, cô nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ mềm mại của Niệm Niệm, trêu chọc cô bé: “Vậy cái này là ba tặng mẹ, hay là quà Niệm Niệm tặng cho mẹ đây?”


Niệm Niệm nhíu nhíu mày: “Quên đi…… là ba tặng ạ.”

Quà do được mua bằng tiền của ba thì là của ba tặng, nhưng chờ sau này Niệm Niệm kiếm được tiền, thì là quà của Niệm Niệm.

Niệm Niệm lại lấy ra thêm một món quà khác: “Tinh Tinh, đây là quà Niệm Niệm mua, là một microphone nhỏ, chú có thích nó không?”

Đây là món quà mà Niệm Niệm mua cho Tinh Tinh với giá mười đồng mà cô bé có, đây có thể được xem là quà Niệm Niệm tự tay mua.

Nhưng Niệm Niệm biết, cái microphone bằng nhựa với giá mười đồng này không thể bền nổi, nhưng ba đã cho Niệm Niệm một cái thẻ vàng có đủ tiền ở bên trong, vì thể Niệm Niệm lấy tiền ba cho mua một món quà khác cho Tinh Tinh.

“Đây là quà ba mua tăng Tinh Tinh nè.” Niệm Niệm lại lấy thêm một món quà khác ra.

Hoắc Tinh Trạch không biết ba của Niệm Niệm đột nhiên chui từ đâu ra, lại nghe thêm ba của Niệm Niệm tặng quà cho cậu ấy, tay cậu ấy dừng lại một chút, sau đó mở quà ra, phát hiện là một chiếc hộp được đóng gói cầu kỳ, là một hộp socola hoa hồng được chế tác thủ công, còn là loại phiên bản giới hạn.


Món này giống như bạn trai tặng quà cho bạn gái.

Nhưng bây giờ là ba Niệm Niệm đưa cho cậu, chuyện này…… Rất quỷ dị.

“Cảm ơn món quà này của Niệm Niệm.” Hoắc Tinh Trạch khựng một chút: “Cũng cảm ơn món quà của ba Niệm Niệm.”

[Hoắc Tinh Trạch không thể hiểu: Vì sao anh rể lại tặng tôi chocolate hoa hồng, tôi không muốn nhận lắm, làm sao đây!]

[Ha ha ha Niệm Niệm làm tôi mắc cười muốn chết, lúc ba của Niệm Niệm thấy cô bé lại gọi cho anh ấy một cuộc gọi khác, hỏi có thể dùng thẻ ba cho mua thêm một món quà nữa cho Tinh Trạch không, tôi khẳng định trước khi anh rể nói “Được”, anh ấy đã dừng lại vài giây đó.]

[Chồng của Thẩm Minh Dữu: Quà của vợ là tôi tặng! Nhưng quà của Tinh Trạch, không liên quan gì tới tôi!]
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top