Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Tập thơ Đường Luật : "Chờ Người Nơi Ấy" của Thiên Sầu

Tập thơ Đường Luật : "Chờ Người Nơi Ấy" của Thiên Sầu
TÁI NẠM!

Số phận tài cao chẳng việc làm
Còn vào chửi bậy thấy mà ham
Làng phây nổi tiếng đồn vua nhảm
Mạng ảo rền danh phán chúa xàm
Cũng bởi anh hùng thơ nấu cám
Nên đành lãng tử phú nêm sam
Tuôn lời vỗ ngực mình đâu dám
Chửi quá người ta sợ rớt hàm

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.85

Bậu hỡi từ nay hết thật rồi *
Đường tình mấy nẻo đã chia đôi
Người xây tổ ấm mừng duyên phận
Kẻ đắp mồ hoang tủi cuộc đời
Để khổ từng đêm gào nghĩa ấy
Cho buồn mỗi tối khóc tình ơi *
Ngày xưa giấc mộng đành tan vỡ
Bởi kiếp lầm than thế hả trời ?

*: lỗi thông vận nhưng thích quá đành để y!

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.86

Tình vừa chớm nở đã chia đôi
Nhỏ hỡi từ nay hết thật rồi
Chữ hẹn thời xưa trời mộng lỡ
Câu thề lúc cũ nước buồn trôi
Sầu cho một kẻ ngoài duyên phận
Hận bởi mình tôi giữa cuộc đời
Ngõ vắng đêm tàn sương trĩu hạt
Cho ngàn nỗi nhớ lạc đường côi

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.87

Thử hỏi trời cao lão có tình?
Sao đày phận số mãi điêu linh
Người đau mỗi tối khô dòng lệ
Kẻ khóc từng đêm nhạt bóng hình
Bởi thích sang giàu quên ước hẹn
Do cuồng phú quý bỏ niềm tin
Từ xưa lắm chuyện buồn dang dở
Ngõ vắng đường khuya vẫn một mình

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
NHẬT KÝ NHỚ NGOẠI.1

Dẫu biết rằng tim mãi nhớ nhà
Nhưng vì mộng tưởng vẫn hoài xa
Mười năm quạnh quẽ cùng sương sớm
Một kiếp đìu hiu với nguyệt tà
Hạ đến bao lần thương số phận
Xuân về mấy bận khóc mình ta
Trời Nam vạn dặm trời mây trắng
Ngoại chớ buồn con...bất hiếu mà!

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
NHẬT KÝ NHỚ NGOẠI.2

Thưở nhỏ vì con Ngoại khổ rồi
Con nhìn tóc Ngoại bạc nhiều nơi
Tay con viết chữ theo tay Ngoại
Bóng Ngoại che con với bóng đời
Lặng lẽ con buồn kêu Ngoại hỡi
Âm thầm Ngoại nhớ đợi con ơi
Bao chiều để Ngoại chờ con mãi
Ngoại đó con đây lệ cách trời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
NHẬT KÝ NHỚ NGOẠI.3

Ngoại biết con đi chẳng trở về
Băng rừng núi thẳm chốn sơn khê
Nhìn trời đất mẹ thương mộng tưởng
Ngắm cảnh quê hương nhớ hẹn thề
Lũ nhạn quên đường mây rẽ lối
Đàn cò lạc nẻo bến trầm mê
Năm chờ tháng đợi bao mùa lá
Ngoại biết con đi chẳng trở về

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
NHẬT KÝ NHỚ NGOẠI.4
(Lưu thủy đối)

Gió lạnh từng cơn....đã giữa đồng
Bao ngày tích lũy kiếm tiền công
Mồ hôi phận hỡi rơi bao giọt
Nước mắt đời ơi chảy mấy dòng
Để trẻ an nhàn vui đến lớp
Nên già cực khổ gánh trời Đông
Đầu tiên học chữ: Nghèo luôn khổ
Ngoại dạy cho con nhớ tạc lòng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.88

Hai đầu nỗi nhớ một trời thơ **
Lục bát đường thi nhỏ hững hờ
Để gió ngân hà xua mộng tưởng
Cho làn sóng bể cuộn tình mơ
Người quăng kỷ niệm trôi ngoài nẻo
Kẻ đếm thời gian mất cạnh bờ
Rượu uống đau lòng thương mãi gọi
Chôn sầu đáy dạ sống thờ ơ

P/s: Thích quá nên để

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 89

Chết tiệt tình duyên thế hả trời
Ai đành nghĩa tuyệt bạc hơn vôi
Giàu sang phận đó người tham vậy
Phú quý đời nay kẻ thích rồi
Để bước qua cầu thương nhớ bỏ
Nên về khuất nẻo mộng sầu trôi
Thuyền quyên lỡ bến ngàn năm hận
Chết tiệt tình duyên thế hả trời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 90

Một chén men nồng một áng thơ
Nàng trăng lạnh lẽo khóc bao giờ
Âu sầu cảnh mộng phai niềm nhớ
Lặng lẽ đường tình đứt sợi tơ
Tháng cũ đìu hiu thuyền bỏ bến
Ngày xưa quạnh quẽ sóng quên bờ
Trời Nam để kẻ trông về Bắc
Nhặt cánh hoa tàn dạ ngẩn ngơ

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.91

Rượu uống làm chi để nặng sầu
Thương người thưở cũ dạ còn đau
Ơi mây biển Bắc chuyền câu hẹn
Hỡi gió trời Nam gửi nguyện cầu
Khóc bởi duyên tình....tình khốn vậy
Than vì ước mộng....mộng về đâu
Ly này cạn chén mừng cho nhỏ
Hạnh phúc ngày đêm chẳng nhạt màu

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 92

Mấy độ vào Xuân mấy độ buồn
Thơ làm nỗi nhớ lệ trào tuôn
Ngày mai kẻ bước mây trời đổ
Buổi sớm người đi ngọn sóng cuồn
Bởi quá đau lòng thương mộng lỡ
Nên đành khổ dạ khóc tình luôn
Còn đây dĩ vãng ngàn cay đắng
Mấy độ vào Xuân mấy độ buồn

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.93

Nỗi nhớ về em suốt cả ngày
Cho dù thưở ấy đã chia tay
Nhiều khi hận đến buồn ngơ ngẩn
Những lúc sầu giăng khổ đọa đày
Kẻ hứa quên rồi như gió thổi
Ai thề lãng hết tựa mây bay
Từng đêm một kẻ đang hoài kiếm
Mộng ước tình yêu lỡ bến này

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 94

Gió hãy dừng đi lạnh quá rồi
Đôi dòng nước mắt sẽ ngừng rơi
Cho người những buổi vui tình ái
Để kẻ nhiều đêm khóc cuộc đời
Nghĩa nặng không còn mơ đã chết
Ơn dày chẳng biết mộng đành trôi
Ta về góp nhớ trong thơ lại
Kết chuỗi yêu thương trả lão trời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 95

Chỉ biết còn yêu một bóng hình
Mưa về vụt cuốn đóa hoa xinh
Vì đâu phú quý vùi chôn mộng
Bởi đó giàu sang lỡ mất tình
Kẻ khóc muôn đời thân vất vưởng
Ai buồn một kiếp phận điêu linh
Hồi chuông xóm đạo ngày xưa đổ
Hạnh phúc từ đây đã bỏ mình

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 96

Rời xa bố mẹ ở bên chồng
Gió lạnh đang về mặc ấm không?
Bởi nhỏ bình an người vững dạ
Vì em hạnh phúc kẻ yên lòng
Tình kia đổ vỡ buồn câu đợi
Mộng ấy phai tàn khổ bến trông
Chỉ biết bao chiều ai lặng lẽ
Tưới đóa yêu thương cạn máu hồng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 97

Chẳng biết làm thơ chẳng biết sầu
Rượu buồn cạn chén rượu buồn đau
Tình yêu đổ vỡ tình yêu nguyện
Mộng ước tàn phai mộng ước cầu
Than kẻ lầm nơi than kẻ đó
Trách người lạc chốn trách người đâu
Cho ngàn nỗi nhớ cho ngàn hẹn
Lỡ chuyến đò ngang lỡ chuyến đầu

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 98

Ngoại bảo rằng em đã có chồng
Thôi rồi kẻ ấy có buồn không
Tình khi chớm nở mừng nơi dạ
Mộng lúc vừa phai khổ cõi lòng
Bởi thế đường khuya mòn mắt dõi
Nên đành ngõ vắng mỏi hồn mong
Từ đây cách biệt người yêu hỡi
Hạnh phúc ngày qua tựa cánh hồng

Hạnh phúc xa rời chẳng nắm tay
Tìm đâu nỗi nhớ suốt bao ngày
Vì yêu chẳng vẹn cay rồi đắng
Bởi mộng chưa tròn tỉnh lại say
Nẻo Bắc người đi trời biển rộng
Đường Nam kẻ ở núi sông dài
Thuyền hoa lỡ bến muôn đời khổ
Để những Đông về lệ mãi bay

Duyên thì cố giữ....lệ thì rơi
Bởi ái tình trao kẻ phớt lời
Bỏ xóm bao lần không ghé lại
Quên làng mấy bận chẳng về chơi
Giàu sang phận ấy tàn theo mộng
Phú quý đời nay cũng trả trời
Cạn chén men nồng ôi nhạt nhẽo
Do sầu cứ gọi.....nhớ nàng ơi!

Nhớ quá làm sao một bóng hồng
Nhớ người nẻo ấy vẫn hoài trông
Nhớ từng buổi vắng tình phai dạ
Nhớ mỗi đêm khuya lệ chảy dòng
Nhớ thuở bàng rơi vàng góc phố
Nhớ thời phượng trổ đỏ triền sông
Nhớ ai mãi nhớ cho sầu khổ
Nhớ đến chiều mưa nhỏ lấy chồng

Thương tìm nỗi nhớ gửi về đâu
Thương để nhiều khi lệ úa màu
Thương kẻ ngày xưa vùi nghĩa nặng
Thương người tháng cũ bỏ tình sâu
Thương buồn bởi nhỏ quên lời hứa
Thương khổ vì ai lỡ nguyện cầu
Thương đếm thời gian mòn mỏi đợi
Thương chuyền mộng vỡ những đêm thâu

Mộng đã hoài trôi lạc mất bờ
Mộng tìm một kẻ nhớ thờ ơ
Mộng tàn bởi lúc người không đợi
Mộng nhạt là khi nhỏ chẳng chờ
Mộng gửi niềm đau về sóng biển
Mộng chuyền nỗi khổ đến dòng thơ
Mộng buồn trọn kiếp tình duyên lỡ
Mộng ước tàn phai quá hững hờ

Mơ buồn mộng ước chẳng còn ai
Mơ khóc vì duyên chẳng kéo dài
Mơ hận cho người đang sánh bước
Mơ sầu bởi kẻ bỏ kề vai
Mơ than lúc ấy đời như kịch
Mơ kể thời nay phận quá hài
Mơ chỉ là mơ đau thực tại
Mơ đành gửi gió cuốn tình phai

Gió cuốn rừng thu đẫm lá vàng
Cho người mộng ước đã sang ngang
Còn đâu nghĩa ấy lòng thơ thẩn
Vẫn đó tình kia dạ ngỡ ngàng
Một kiếp xa rời đau phải nhận
Hai đời cách biệt khổ đành mang
Đường xưa phố cũ buồn cho kẻ
Nhặt nhớ muôn phương gửi tặng nàng

Nhặt nhớ trao người bỏ cuộc chơi
Đò sang bến ấy dở dang rồi
Vì xưa hẹn ước tình duyên rụng
Bởi lúc thề nguyền mộng ái rơi
Buổi bước qua cầu xa đất mẹ
Ngày đi cách bến lãng mây trời
Từng đêm giá lạnh vì tim nỡ
Chuốc rượu đau lòng lệ chẳng vơi

Chuốc rượu say mèm lệ chảy quanh
Thương thì đã lỡ bỏ sao đành
Đìu hiu tối đến chờ nguyên buổi
Lặng lẽ đêm về đợi suốt canh
Nắng hạ mây vờn hoa rụng cánh
Trời thu gió thổi lá xa cành
Tình duyên chớm nở người ly biệt
Giấc mộng tan rồi lẻ bóng anh

Sầu ai để bóng khuất xa thường
Khóc với đau buồn gửi phận thương
Đâu gọi mãi tình duyên cạnh lối
Đợi chờ thôi ước mộng bên đường
Cầu mong kẻ thẩn thờ mưa nắng
Nguyện khấn người hờ hững gió sương
Sâu thẳm tiếng lòng nhung nhớ gửi
Lầu hoang lạnh giá những đêm trường

Trường đêm những giá lạnh hoang lầu
Gửi nhớ nhung lòng tiếng thẳm sâu
Sương gió hững hờ người khấn nguyện
Nắng mưa thờ thẫn kẻ mong cầu
Đường bên mộng ước thôi chờ đợi
Lối cạnh duyên tình mãi gọi đâu
Thương phận gửi buồn đau với khóc
Thường xa khuất bóng để ai sầu

Khuất chuyến đò ngang lỡ cuộc tình
Sao đời nửa kiếp vẫn điêu linh
Đau lòng bữa ấy buồn riêng phận
Khổ dạ chiều nao khóc một mình
Kẻ ngóng chân trời mây vẫn lặng
Ai chờ góc bể gió làm thinh
Người mang hạnh phúc rời xa mãi
Để những đêm khuya đợi bóng hình

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY. 99

Vẫn mãi cô đơn vẫn mãi sầu
Nắng chiều nhạt bóng nắng chiều đâu
Đường khuya lối rẽ đường khuya hẹn
Bến vắng đò ngang bến vắng cầu
Muôn kiếp yêu lầm muôn kiếp khổ
Mấy đời mộng lạc mấy đời đau
Buồn duyên đã chết buồn duyên lỡ
Hận bắt tình chôn hận bắt đầu

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top