Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Tập thơ Đường Luật : "Chờ Người Nơi Ấy" của Thiên Sầu

Tập thơ Đường Luật : "Chờ Người Nơi Ấy" của Thiên Sầu
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.99

Làm thơ để gió gửi trăng sầu
Cảnh vắng đêm tàn viễn khách đâu
Kẻ ở chia đường duyên đến mộ
Người đi rẽ lối phận qua cầu
Bao lần chuyển tiết tràn mi lệ
Mấy độ giao mùa đổ giọt châu
Rét lạnh cho trời nghiêng bóng ngã
Buồn cho một kiếp mộng phai màu

Thêm buồn tủi lắm bậu mình ơi
Bởi khổ tình duyên nặng một trời
Xế bóng theo dòng cơn hận đổ
Đò chiều đợi bến giọt sầu rơi
Trông về xóm cũ tình im tiếng
Ngó lại làng xưa nghĩa lặng lời
Dẫu biết ngày đi là tiễn biệt
Nhưng lòng vẫn nhớ nhớ nào ngơi

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.100

Lẻ bóng trời Nam bến đợi chờ
Duyên tình đứt đoạn nhỏ thờ ơ
Làm sao trả hết tình hư ảo
Chẳng biết tìm đâu mộng xóa mờ
Kẻ khóc âu sầu cay mắt lệ
Ai buồn lặng lẽ ướt dòng thơ
Vàng thu kỷ niệm nhòa nhung nhớ
Sóng vỗ thuyền trôi mãi cách bờ

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.102

Gió lạnh xuân này rét mãi thôi
Người vui hạnh phúc chắc quên rồi
Câu thề bởi kẻ thề trọn kiếp
Chữ nguyện vì nhau nguyện suốt đời
Để bạc đầu non hờn tủi đến
Cho vàng ánh nguyệt nỗi sầu rơi
Thuyền ai chở hết trăng xưa vỡ
Nẻo Bắc thênh thang cách một trời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.103

Lệ đẫm từng đêm ướt thiệp hồng
Ân tình thuở ấy cũng là không?
Về đâu cánh nhạn bay lầm nẻo
Đến đó thuyền trôi bỏ lạc dòng
Gió thổi bên trời mây mất vội
Sương tàn cạnh bể nguyệt còn mong
Sầu chi phận ấy đời như mộng
Tỉnh giấc buồn hiu bậu lấy chồng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.104

Nhiều khi cứ nghĩ bỏ vô chùa
Chán quá nhân tình kẻ bán mua
Cũng bởi lời yêu là gió thổi
Đành nên hẹn ước để mây lùa
Quyền cao chức trọng nào buông bỏ
Phú quý kim tiền chẳng muốn thua
Ngặt nỗi ơn đời mang nặng quá
Ngày qua khổ dạ khóc bao mùa

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.105

Rượu uống ngàn ly dạ chẳng đầy
Thơ làm vạn chữ gửi trời mây
Đâu miền khổ não hoài nơi ấy
Đó cảnh sầu đau mãi chốn này
Nhỏ chẳng thương gì lo mộng đẹp
Ta còn nhớ vậy đắp tình cay
Mười năm bỏ xứ nào quay lại
Bụi trúc hàng tre lẻ bóng gầy

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.106

Lối cũ chiều nay đã vắng nàng
Ta về đất mẹ nỗi sầu mang
Mười năm sóng gió đời thêm bạc
Một kiếp phong sương nắng nhuộm vàng
Cạnh bến ngân hà thương mãi lạc
Bên dòng kỷ niệm nhớ còn sang
Thuyền neo mộng ước trời xa thẳm
Chỉ trách người xưa quá vội vàng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.107

Rượu uống vào tim rượu thắm sầu
Đò chiều vắng bến sẽ về đâu?
Bao giờ bắt gặp người yêu cũ
Mấy thưở tìm ra mộng ước đầu
Kẻ khóc chân trời mi đẫm lệ
Ai buồn góc bể mắt nhòa châu
Uyên ương gãy cánh lìa xa mãi
Để tóc phong sương sớm bạc màu

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
BIỂN TÌNH

Thuận:

Thương người gửi nhớ nặng tình mang
Hẹn ước thời xuân đón mộng nàng
Đường giữa nắng mai ngày hạnh phúc
Nẻo ngoài sương sớm buổi bình an
Vương lòng thấy hạ tô trời bể
Dõi mắt nhìn thu lộng gió ngàn
Tường cạnh cúc hoa vàng sắc đẫm
Hương ngào ngạt cảnh lúc chiều tan

Nghịch:

Tan chiều lúc cảnh ngạt ngào hương
Đẫm sắc vàng hoa cúc cạnh tường
Ngàn gió lộng thu nhìn mắt dõi
Bể trời tô hạ thấy lòng vương
An bình buổi sớm sương ngoài nẻo
Phúc hạnh ngày mai nắng giữa đường
Nàng mộng đón xuân thời ước hẹn
Mang tình nặng nhớ gửi người thương

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
NGUYỆN TƯỞNG.1

Quốc quốc chim kêu vọng khắp trời
Đâu hình đất mẹ Việt Nam tôi
Còn thân lữ thứ còn đeo mộng
Vẫn kiếp lang thang vẫn gánh đời
Điệu hát làng xưa vang cuối nẻo
Câu hò xóm cũ vọng ngoài khơi
Tìm đâu kỷ niệm ngày chung lối
Cách biệt trần gian lệ rã rời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
NGUYỆN TƯỞNG.2

Mười năm lữ thứ khắp phương trời
Tóc bạc theo ngày bỏ lại tôi
Đợi gió đầu non sầu ngút ngợi
Nhìn mây cuối nẻo nhớ cao vời
Quê hương khuất bóng con đò hỡi
Đất mẹ xa hình cánh nhạn ơi
Chiếc lá về đâu còn mến cội
Người nghe quốc quốc vọng than đời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHÂN TÌNH

Số kiếp phong trần ngọt, đắng, cay
Đời luôn cứ vướng những bi hài
Không hơi đứng cãi lời oan trái
Chẳng rảnh nghe đồn chuyện đúng sai
Phú quý sang giàu ôm mấy buổi?
Quyền cao chức trọng giữ bao ngày?
Thôi thì quẳng gánh về quy ẩn
Hạnh phúc ôm nàng một sớm mai

Thỏa chí bên nàng góc nguyệt viên
Ngày đêm xướng họa quẳng ưu phiền
Khi vui cõng nhỏ ngoài nương ruộng
Lúc sướng ôm mình cạnh mái hiên
Chẳng lẽ tình kia đầy bởi bạc?
Làm sao mộng ấy ngập do tiền?
Riêng ta chỉ muốn lòng thanh thản
Vợ nắm tay chồng dạo cảnh tiên

Chồng đêm tỉnh giấc viết đôi dòng
Tặng vợ tim này hạnh phúc không?
Cuộc sống thêm tròn say vị đẫm
Đường duyên đã vẹn đắm hương nồng
Cho tình chẳng đổi ngoài mưa gió
Để nghĩa không dời trước bão giông
Vuốt tóc hôn mình ôm thật chặt
Trần gian cạnh nhỏ mới yên lòng

Cạnh nhỏ vui mừng dệt giấc mơ
Làm trăng giận dỗi sắc lu mờ
Do ngày nhớ vợ đêm thơ thẩn
Bởi tối thương nàng sáng ngẩn ngơ
Ngắm gió đầu non chuyền mắt đợi
Nhìn mây cuối bể nhắn tim chờ
Trần gian nặng gánh mòn vai trả
Rũ bụi phong trần kết mộng thơ

Dòng thơ kết mộng của đôi mình
Cuộc sống phiêu bồng chẳng lửa binh
Tháng Hạ vang lời tiêu trước ngõ
Ngày Xuân rộn tiếng sáo bên đình
Bao mùa lá rụng dòng yên ả
Mấy bận hoa tàn nước lặng thinh
Tựa cửa nhìn xa trời gió lộng
Chồng ôm vợ lại đẫm hương tình

Cảm tạ trời cao có vợ hiền
Nên đời hạnh phúc sướng hơn tiên
Đùa nơi quán nhỏ không hề chán
Giỡn khắp nhà tranh chẳng có phiền
Phú quý hư vô nhiều kẻ dại
Sang giàu ảo mộng lắm người điên
Riêng mình chỉ sống tình chân thật
Vợ gắp chồng rau cũng đã ghiền

Chồng thương vợ giỏi quản trong ngoài
Hỏi cưới xong rồi mộng đắm say
Mong vẫn kiếp này duyên mãi nặng
Nguyện luôn đời ấy số thêm dài
Hồng hoa đỏ sắc tô môi phượng
Liễu nhánh xanh màu nhuộm mắt nai
Sông bến lặng chiều mây khói tỏa
Lòng mang phước hạnh phúc đêm ngày

Ngày đêm phúc hạnh phước mang lòng
Tỏa khói mây chiều lặng bến sông
Nai mắt nhuộm màu xanh nhánh liễu
Phượng môi tô sắc đỏ hoa hồng
Dài thêm số ấy đời luôn nguyện
Nặng mãi duyên này kiếp vẫn mong
Say đắm mộng rồi xong cưới hỏi
Ngoài trong quản giỏi vợ thương chồng

Thương người gửi nhớ nặng tình mang
Hẹn ước thời xuân đón mộng nàng
Đường giữa nắng mai ngày phúc hạnh
Nẻo ngoài sương sớm buổi bình an
Vương lòng thấy hạ tô trời bể
Dõi mắt nhìn thu lộng gió ngàn
Tường cạnh cúc hoa vàng sắc đẫm
Hương ngào ngạt cảnh lúc chiều tan

Tan chiều lúc cảnh ngạt ngào hương
Đẫm sắc vàng hoa cúc cạnh tường
Ngàn gió lộng thu nhìn mắt dõi
Bể trời tô hạ thấy lòng vương
An bình buổi sớm sương ngoài nẻo
Hạnh phúc ngày mai nắng giữa đường
Nàng mộng đón xuân thời ước hẹn
Mang tình nặng nhớ gửi người thương

Nhớ lắm mình ơi nhớ lắm mà
Nhớ tuồn sóng cuộn nhói lòng ta
Nhớ ai biển Úc môi êm ả
Nhớ nhỏ trời Nam tóc mượt mà
Nhớ đến thời gian vừa sáng nọ
Nhớ về kỷ niệm mới chiều qua
Nhớ đan nỗi nhớ ngày mơ mộng
Nhớ phủ vườn yêu đẫm nguyệt ngà

Thương chuyền ánh nguyệt gửi ngàn mây
Thương nhắn tình xa nỗi nhớ đầy
Thương vẫn chờ mong nàng trở lại
Thương còn ngóng đợi nhỏ về đây
Thương tràn biển mộng từng giây phút
Thương ngập trời yêu mỗi tháng ngày
Thương quá làm sao nào diễn tả
Thương là hạnh phúc! Vợ chồng xây

Hạnh phúc khi tình đỏ thắm tơ
Hồng duyên kết phận chẳng ai ngờ
Ngày ra trước ngõ đan niềm mộng
Tháng đợi bên nhà dệt ước mơ
Dẫu gió làm sao mờ mắt hẹn
Dù mưa chẳng thể nhạt tim chờ
Cuồng phong bão tố bền thêm chặt
Lại nắm tay nàng xướng họa thơ

Nắm chặt tay nàng chỉ mỗi ta
Lời yêu mãi vọng khắp sơn hà
Hoài mơ những lúc em về lại
Mãi mộng bao lần nhỏ ghé qua
Cũng bởi trần gian còn nghĩa nặng
Đành nên phận kiếp gánh muôn nhà
Đề câu:" Tặng vợ ngày xa cách...
Tháng rộng năm dài chẳng cách xa!"

Cách biệt tình yêu cách biệt trời
Một lòng gửi dạ một lòng thôi
Thầm mong với nhỏ thầm mong phận
Nguyện ước cùng em nguyện ước đời
Giây phút êm đềm giây phút đợi
Tháng ngày lặng lẽ tháng ngày chơi
Giàu sang trả hết....giàu sau quẳng
Dạ sáng bình yên dạ sáng ngời

Hãy sống bình yên mộng ước này
Thu chiều nhạt nắng lá vàng bay
Chồng vui hạnh phúc hoài đong ngập
Vợ sướng tình yêu mãi chất đầy
Để hẹn ghi lòng tim vẫn nhớ
Xin thề khắc dạ mắt còn say
Trời Nam biển Úc dù xa thẳm
Cũng hóa kề bên...những tháng ngày

Những tháng ngày thơ mộng ước đầu
Ôm nàng lặng ngắm cảnh đêm thâu
Ngân hà cách biệt đâu Ô Thước
Vũ trụ ngoài xa đó nhịp cầu
Hãy sống tình yêu nồng dạ thẳm
Cho đời hạnh phúc đẫm lòng sâu
Nhà tranh cứ mặc mưa sương gió
Bão táp phong ba cuốn vụt sầu

Bão táp phong ba giữa đất trời
Đêm ngày cất bước chẳng hề lơi
Từ khi cưới vợ vui duyên kiếp
Đến lúc yêu em sướng cuộc đời
Hái nụ hoa hồng trao nhỏ đó
Mang cành phượng đỏ tặng mình ơi
Uyên ương số phận liền chung cánh
Chẳng thể rời xa được nữa rồi

Những lúc rời xa chỉ nhớ nàng
Đây rồi giấc mộng suốt đời mang
Lời yêu vợ nói lòng dai dẳng
Chữ ái mình trao dạ ngỡ ngàng
Khắc vẹn ơn dày đêm hạnh phúc
Ghi tròn nghĩa thắm tối bình an
Tình chân sẽ có chân tình lại
Đã biết mình luôn đợi mãi chàng

Đã biết lòng này sánh tựa trăng
Tình thêm rộng lớn phủ chim bằng
Giang hồ tiếu ngạo nàng mong nhé?
Tứ hải phiêu bồng vợ thích chăng?
Chỉ ước bao ngày thơ với Nguyệt
Còn mong những tối rượu bên Hằng
Nhà tranh rộn tiếng cười vui vẻ
Bỏ hết đau buồn mặc thế nhân

Bỏ hết buồn đau những tháng ngày
Tay chồng nguyện nắm một bàn tay
Âm thầm chất ngập tình yêu ấy
Lặng lẽ bồi vun hạnh phúc này
Chữ hẹn luôn nồng trao dạ thắm
Câu thề mãi ngọt chuốt lòng say
Bao lời gửi vợ :"Yêu mình nhất"
Lúc ngắm trời xanh suối nước đầy

Trời xanh lộng gió nắng thu vàng
Vợ nắm tay chồng dạo thế gian
Lối khuất bằng lăng ngời cạnh nẻo
Đường xa phượng vỹ đỏ bên đàng
Lời ca kẹo kéo hoài đâu vọng
Tiếng hát ve sầu mãi đó vang
Thoái ẩn bao ngày bên xóm cũ
Đời vui hạnh phúc mộng yêu nàng

Hạnh phúc bên nàng chỉ mỗi anh
Trời cho phận kết mộng mơ thành
Bao ngày cõng vợ đi nguyên tháng
Những tối ôm mình ngủ suốt canh
Nhỏ gảy đàn vui cùng nguyệt sáng
Chồng vung bút nhảy với trăng lành
Lời thơ xướng họa tình chung lối
Rượu ái đêm nồng một mái tranh

Đêm ngày rượu ái ngạt ngào hương
Tiếng vọng đàn tranh ngõ cuối đường
Cạnh nhỏ bao chiều say vị ái
Bên nàng những tối ngọt lời thương
Cùng mây xướng họa trao tình mãi
Với nguyệt văn thơ gửi mộng thường
Mãn nguyện từ đây cùng một hướng
Duyên hồng chỉ thắm đẹp uyên ương

Chỉ thắm duyên hồng tóc điểm sương
Lời yêu vạn kiếp ngọt hơn đường
Tay run giữ nhỏ trao ngàn mến
Gót bước theo nàng gửi vạn thương
Nguyện khấn an bình luôn đến mãi
Cầu mong hạnh phúc vẫn theo thường
Giàu sang phú quý là hư ảo
Chẳng sánh đêm ngày đẫm sắc hương

Đêm ngày hạnh phúc thỏa tình mong
Chẳng có sầu đau nặng cõi lòng
Những buổi cùng em đùa sóng nước
Bao chiều cạnh nhỏ dạo bờ sông
Cầm tay lữ thứ đời êm dịu
Nối gót phiêu du dạ ấm nồng
Chỉ muốn hai tim cùng nhịp đập
Cho dù bão tố cũng thành không

Bão tố phong ba chẳng thể rời
Tim này khắc dạ một người thôi
Cho hồn mãi đợi tình muôn kiếp
Để mắt hoài trông mộng suốt đời
Chắc tại tiền duyên mình rẽ ngã
Nên đành hậu kiếp nhỏ thành đôi
Trầu cao sính lễ chồng mang đến
Hạnh phúc ngày đêm chất ngập trời

Ngày đêm xướng họa với thơ nàng
Đã viết bao lời mộng chứa chan
Ý vận câu từ thương quá đỗi
Dòng thơ ngữ điệu mến vô vàng
Cầu mong suốt kiếp bình an lại
Nguyện khấn muôn đời hạnh phúc sang
Nguyệt lão se duyên hồng chỉ thắm
Tình yêu rộng lớn nuốt mây ngàn

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
VU VƠ

Đọc lại thơ ta cũng phát ghiền
Đâu thành tuyệt thế cứ toàn điên
Câu từ rối loạn không hề sắc
Chữ nghĩa lu bu cũng quá phiền
Cứ mặc bao người chê lãng nhách
Sao màng mấy kẻ chọt vô duyên
Trời ơi! đất hỡi! mình chưa biết
Cứ viết rồi đăng sốt dẻo liền

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
LÝ TƯỞNG?

Chiều nơi xứ lạ biển dâng cuồng
Đất mẹ phương nào mãi nhớ luôn
Một kiếp tha phương cùng nguyệt tủi
Ngàn năm lữ thứ với mây buồn
Hơn thua phú quý thành trăng vỡ
Thắng bại sang giàu hóa sóng tuôn
Bạc bẽo như vôi toàn giả dối
Đời như vở diễn kịch y tuồng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
TỰ KỶ

Ôi đời bạc bẽo mất tình thương
Mạng ảo thì luôn lắm chán chường
Muốn đến đầu non đùa ả nguyệt
Thôi về góc bể ghẹo nàng sương
Bao người chiến hữu còn chung hướng?
Mấy kẻ thi nhân lạc mất đường?
Sáo rỗng làm sao toàn nhạc thếch
Ta buồn cạn chén lọt bờ mương

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
MUÔN ĐỜI

Trời ơi giáo dục lắm bi hài !
Đến nỗi tiên hiền cũng bó tay
Cũng bởi thăng quan liền cải cách
Thành ra nhậm chức rõ thiên tài
Thầy cô khóc ngất lương đừng thọt
Lũ trẻ than hoài học muốn bay
Nghịch cảnh bao giờ thôi tiếp diễn
Đời con bớt khổ sống qua ngày

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
TƯƠNG TƯ KHÚC

Hỡi gió làm ơn hãy chuyển lời
Cho nàng biết được nhớ nàng thôi
Đêm về hết đợi mong rồi ngóng
Sáng đến còn trông đứng lại ngồi
Mấy lúc hoa tàn hoa úa rụng
Bao lần nước lớn nước buồn trôi
Ôm đàn gãy khúc tương tư vỡ
Đặt bút nên thơ mộng suốt đời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
MỘNG ƯỚC
++++++

THUẬN:

Đâu còn phố cũ cảnh chàng mơ
Lặng vắng đường mưa gió thẩn thờ
Sầu đẫm dạ thôi tàn ái mộng
Lệ nồng mi hết cuốn tình tơ
Câu thề nặng gánh trao người đợi
Hẹn ước dài thêm níu kẻ chờ
Đầu bạc sóng xanh trời biệt khuất
Sâu lòng giấu đó tuổi thờ ơ

NGHỊCH:

Ơ thờ tuổi đó giấu lòng sâu
Khuất biệt trời xanh sóng bạc đầu
Chờ kẻ níu thêm dài ước hẹn
Đợi người trao gánh nặng thề câu
Tơ tình cuốn hết mi nồng lệ
Mộng ái tàn thôi dạ đẫm sầu
Thờ thẩn gió mưa đường vắng lặng
Mơ chàng cảnh cũ phố còn đâu

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
SẦU

Nặng gánh tương tư nặng gánh sầu
Nhạt nhòa kỷ niệm nhạt nhòa châu
Tình yêu lỡ chốn tình yêu cũ
Mộng ước lầm nơi mộng ước đầu
Bao lúc quên người bao lúc khổ
Mấy lần nhớ nhỏ mấy lần đau
Thuyền xa bến hẹn thuyền xa bến
Bỏ nguyện từ đây bỏ nguyện cầu

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.111

Cạn chén tương tư khổ đắng lòng
Thơ này viết mãi được gì không
Tìm đâu phố cũ vầng trăng bạc
Kiếm mãi trường xưa cánh phượng hồng
Kẻ dại tin thề non hẹn biển
Tôi khờ cứ nguyện núi chờ sông
Ngờ đâu hạnh phúc xa vời vợi
Tháng Hạ vừa qua nhỏ lấy chồng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top