Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc
Chương 540: Ngoại truyện: K và em trai (3)


“Không… hắn… hắn không có!” Tiểu ni cô hoảng loạn phủ định.

“Không có sao?” Sở Du Nhàn duỗi bàn tay ra, vói vào trong trường bào, trực tiếp dán vào vòng eo mảnh khảnh của tiểu ni cô trượt xuống d*m huy*t ướt đẫm, sau đó hắn giữ chặt dân huy*t của cô, cơ thể của tiểu ni cô đột ngột run rẩy, cũng không biết là bị dọa sợ hay là sảng khoái.

Sở Du Nhàn cũng không có lòng tham, sau khi hắn đâm vào thì lập tức rút ra, hắn tiến hắn trước người của tiểu ni cô: “Đã ướt thành như vậy mà nói không có?”

Ngón tay của Sở Du Nhàn giật giật, d*m dịch dính nhớp nháp ở trên bàn tay kéo thành sợi tơ, lấp lánh ánh nước ở dưới ánh trăng sáng ngời, mỗi khi ngón tay của hắn tách ra, thì từng sợi tơ sẽ càng tham lam quấn lên từng ngón tay của hắn.

Gương mặt của tiểu ni cô trở nên đỏ bừng không chỗ dung thân, sau đó cô lại nhịn không được mà hô hấp dồn dập, rõ ràng là chưa làm gì, nhưng trông cô lại rất d*m loạn.

Đương nhiên K cũng không quá xa lạ với cảnh tượng này, tuy anh đứng yên hút thuốc, nhưng đáy mắt của anh lại nổi lên một tia dục vọng.

Đột nhiên Sở Du Nhàn lột sạch trường bào của Sở Du Ninh, chiếc yếm màu trắng thêu hồng mai đã hoàn toàn bại lộ ra ngoài, nếu người phụ nữ khác mặc chiếc yếm này, thì nhất định cô ấy sẽ làm cho người khác cảm thấy thuần khiết đáng yêu, nhưng khi mặc ở trên người tiểu ni cô ở am ni cô trong núi sâu thì lại mang theo cảm giác tràn đầy dục vọng.

Mà chiếc yếm nhỏ bằng vải bông kia rất mỏng, vốn dĩ nó không thể che đậy bộ ngực đầy đặn trắng nõn của Sở Du Ninh, khi Sở Du Nhàn nhìn thấy cảnh tượng này, cuối cùng hắn cũng không thể nhịn nổi, hắn bắt đầu duỗi hai tay lên, thở hổn hển xoa bóp mạnh bạo.

Cùng lúc này, côn th*t cương cướng sắp nổ tung của hắn cũng dán lên rãnh mông của tiểu ni cô, hắn cọ xát cách lớp quần áo của cô một cách dân đãng.

“Không, đừng!” Tiểu ni cô đỏ mắt, cô ra sức duỗi tay về phía K: “Thí chủ… Thí chủ cứu hắn!”

Khi Sở Du Ninh kêu lên một tiếng thí chủ, đột nhiên đôi mắt của K lóe sáng, à… bây giờ cô gái đang mặc quần áo của tiểu ni cô không phải là vợ của anh, mà là tiểu ni cô đang dục cầu bất mãn ở am ni cô.

Là vợ và em rể của anh cố ý tìm cảm giác kích thích dục vọng cho anh… Hô hấp của K trở nên dồn dập, một lúc lâu sau, anh mới chậm rãi thở ra, anh

cẩn thận đến mức khiến cho người khác khó phát hiện, sau đó anh hưng phấn

run rẩy bóp điếu thuốc ở trên tay.

Cánh tay dài và cường tráng của Sở Du Nhàn đang vòng lấy chiếc eo thon của Sở Du Ninh, hắn trực tiếp ôm cô lên khỏi mặt đất, khiến cho toàn bộ cơ thể của Sở Du Ninh đều dựa vào người hắn, sau đó hắn đè chặt côn th*t lên mông của cô.

Một bàn tay khác của Sở Du Nhàn vẫn mạnh mẽ xoa nắn bộ ngực của Sở Du Ninh, sau đó hắn ôm cô bước đến trước mặt K, mỗi một bước đi của hắn, côn th*t sẽ liên tục cọ xát ở trên rãnh mông của Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh cảm nhận được người đàn ông cường tráng và côn th*t thô to ở phía sau, khi cô nhìn thấy hai người bọn họ đang từng bước từng bước hắn gần K, gương mặt của K rất vô cảm cùng với ánh mắt sâu thẳm, vì thế đáy lòng của Sở Du Ninh hiện lên một tia hoảng loạn.

“Anh rể, nếu chị của hắn đã bò lên giường của người đàn ông khác, thì anh cần gì phải giữ mình vì chị ấy, đừng nói người em trai như hắn không đủ ý tứ, tiểu ni cô này vẫn còn trinh tiết, người em trai này nhường cơ hội phá thân cho anh đấy?” Sở Du Nhàn mỉm cười gian ác nói, bây giờ hắn đã không còn dáng vẻ ngoan ngoãn ở trước mặt Sở Du Ninh!

Tên khốn này! Sở Du Ninh hơi muốn mắng người, Sở Du Nhàn đúng là kẻ muốn xem náo nhiệt và không chê loạn lạc! Một câu này của hắn lại ám chỉ Sở Du Ninh ngoại tình, sau đó hắn hướng dẫn K phóng túng theo cô, cùng hắn phá thân tiểu ni cô… Tại sao hắn đi không chết đi!

Sau khi K nghe thấy những lời nói của Sở Du Nhàn, đồng tử của anh đột nhiên co rụt lại, đừng nói đến… chuyện chăn gối của trước kia, cuối cùng một người luôn luôn lý trí như K lại bị Sở Du Nhàn hoàn toàn đưa vào tình cảnh bên trong.

K xuyên qua làn sương khói lượn lờ, anh híp mắt nhìn vào tiểu ni cô xinh xắn nõn nà ở trước mặt, anh dùng ngón tay đang kẹp điếu thuốc để xoa nắn gương mặt của tiểu ni cô.
 
Chương 541: Ngoại truyện: K và em trai (4)


Sau khi sờ soạng cô hai cái, anh đưa điếu thuốc lên môi, nói với giọng điệu lười biếng lạnh lùng: “Cởi quần ra, xem có sạch sẽ không.”

Sau khi Sở Du Ninh nghe thấy những lời nói của K, cô đột nhiên ngẩn người, dáng vẻ yêu quỷ này của anh, mẹ nó quá quyến rũ rồi, có được không! Nhịp tim của Sở Du Ninh đột ngột trở nên kịch liệt, nhưng sau khi Sở Du Nhàn cởi quần của cô ra, trong mắt của cô lập tức lộ ra vẻ sợ hãi sâu sắc: “Không… Đừng mà! Đừng như vậy.”

Sở Du Ninh ra sức giãy giụa, cô giống như con mới vừa lên bờ, nhưng dường như Sở Du Nhàn đã đoán được điều này từ trước, cánh tay của hắn ôm chặt vòng eo của cô và cố định ở trên người mình, một cánh tay khác của hắn linh hoạt né tránh sự giãy giụa của cô, sau đó hắn mượn lực của cô để cởi quần xuống.

Một đôi chân trắng nõn tinh tế, có đường cong hoàn mỹ đang lắc lư ở trước mặt

K. Không thể tránh khỏi, dưới động tác giãy giụa của cô, d*m huy*t đầy đặn kia cũng lộ ra như ẩn như hiện.

K lại nheo mắt một lần nữa, dường như bầu không khí xung quanh anh đều trở nên cứng lại. Bởi vì hắn đây quá vội vàng, nên anh cũng chưa cởi áo blouse trắng ra, bên trong chiếc áo blouse trắng đang rộng mở là chiếc áo sơ mi và quần tây rất ngay ngắn.

Nhưng cho dù anh ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề, cổ áo kín cẩn cao tường, thì cũng không thể che giấu lều trại đang giương cao ở trong quần của anh.

Sở Du Nhàn mỉm cười, hai bàn tay của hắn lưu loát sờ lên đôi chân trần trụi của tiểu ni cô, giống như tư thế xi tiểu giúp em bé, hắn ôm cô đứng ở trước mặt K để K nhìn.

“Đầy đặn không? Nhất định là sạch sẽ hơn d*m huy*t của chị hắn – d*m huy*t bị người đàn ông thao nát!” Sau khi nói xong, Sở Du Nhàn còn điên cuồng đỉnh

lên trên, giống như hắn muốn để cho K nhìn rõ hơn.

Sở Du Ninh thở hổn hển ở bên tại Sở Du Nhàn, khóe miệng của Sở Du Nhàn bất giác cong lên, trong đáy mắt của hắn âm thầm xẹt qua một tia cưng chiều.

K vừa hút thuốc, vừa nhìn d*m huy*t đầy đặn trắng nõn và ướt đẫm của tiểu ni cô, d*m thủy ngọt ngào đang tràn ra khỏi d*m huy*t, chảy xuống cặp mông to tròn, từng giọt từng giọt đang rơi xuống nền gạch theo tiết tấu, b.ắn ra bọt nước d*m đãng.

Cho dù bị ôm như vậy nhưng d*m huy*t của cô cũng bắt đầu co rút thật chặt, dưới ánh mắt chăm chú không hề che giấu của K, d*m huy*t không chỉ ngượng ngùng mà còn khao khát, nó chậm rãi mấp máy.

K chậm rãi phun ra một ngụm khói, anh ngậm điếu thuốc ở trong miệng, cởi áo dài, xếp gọn và đặt sang một bên, sau đó anh lại thong thả ung dung vén tay áo lên, cuối cùng anh vừa bình tĩnh nhìn tiểu ni cô đang hoảng sợ lắc đầu từ chối, vừa cởi bỏ thắt lưng.

“Cạch!” Anh vứt chiếc thắt lưng và tạo ra tiếng vang, điều này chứng tỏ K cũng không bình tĩnh như dáng vẻ bên ngoài. “Xẹt…” Âm thanh của chiếc khóa kéo làm cho tiểu ni cô đột ngột run lên.

Giọng điệu xin tha của tiểu ni cô càng ngày càng nhỏ, cho đến khi K móc côn th*t sưng to ra và đỉnh lên d*m huy*t của cô.

Cô nhìn anh với ánh mắt chấp nhận số phận, trong đôi mắt của cải đều là sự tuyệt vọng, nhưng… như vẫn mang theo một tia cầu xin, hy vọng người đàn ông ở trước mặt có thể có lương tâm và buông tha cho cô.

Nhưng những gì cô chờ đợi được đó là người đàn ông kia nắm lấy eo cô và đột ngột đâm vào.

“A!” Tiểu ni cô kêu lên thảm thiết, d*m huy*t bóp chặt côn th*t của người đàn ông.

Người đàn ông dừng lại, anh cúi đầu nhìn d*m huy*t, anh dùng sức rất mạnh nhưng chỉ có thể đâm vào một cái quy đ*u… rất chặt, chặt đến mức anh không thể đâm vào được.

K hít vào một hơi thật sâu, quy đ*u bị bóp vừa đau vừa sảng khoái.

Sở Du Nhàn thấy vậy thì nhướng mày, hắn muốn giúp K mở rộng d*m huy*t của tiểu ni cô, nhưng hắn lại không thể buông tay ra.

Mọi người đều là người có dị năng, nhưng lúc này bọn họ đều cố tình không chịu sử dụng dị năng, K duỗi tay đỡ lấy côn th*t, lắc lư đỉnh vào d*m huy*t của tiểu ni cô, vì sợ vẫn không thể vào được, nên anh duỗi tay bôi d*m dịch lên trên côn th*t.

K cúi đầu nhìn thấy tiểu ni cô nhăn mặt nhịn đau, anh ngậm điếu thuốc ở trong miệng và đánh lên mông của cô hai cái “Bạch bạch”: “Thả lỏng một chút, nếu

không thì hắn sẽ thao chết em!”

Cơ thể của Sở Du Ninh không khỏi cứng đờ, quả nhiên là sự ghen ghét dễ dàng làm cho người ta mất đi lý trí, có thể khiến cho người yêu thích khoa học kỹ thuật như anh lại có thể nói ra những lời cợt nhả này!
 
Chương 542: Ngoại truyện: K và em trai (5)


Đôi mắt của tiểu ni cô tràn đầy nước mắt, dường như cô biết được mình không thể trốn tránh, mà cô cũng sợ hãi khi bị thương, nên cô chỉ có thể nỗ lực hô hấp, cố gắng thả lỏng, nhưng hiệu quả vẫn rất có hạn.

Dường như người đàn ông này đã không còn kiên nhẫn, anh ném điếu thuốc xuống đất và dẫm nát, sau đó anh nhân tiện đá tàn thuốc vào trong góc, lúc này anh mới nắm chặt eo của tiểu ni cô một lần nữa. Anh hơi cúi người, dán sát vào mặt của tiểu ni cô, anh phun khói thuốc ở trong miệng lên trên mặt cô.

Tiểu ni cô bị sặc nên lập tức ho khan, hai mắt đẫm lệ mơ màng, người đàn ông dựa theo sự ho khan của tiểu ni cô mà đâm mạnh vào d*m huy*t một cách đột ngột. Bởi vì lần này đã làm đủ sự chuẩn bị, nên toàn bộ cây côn th*t của anh đã có thể đâm sâu vào trong d*m huy*t.

Người đàn ông cảm nhận được mình đâm thủng một cái gì đó rất rõ ràng, đồng tử của anh co rút, d*m huy*t cắn chặt côn th*t của anh, anh cảm nhận được cô vì đau nhức mà run rẩy dữ dội.

Tiểu ni cô đã bị phá thân, cô đau đớn đến mức sắp ngừng thở, cô không thể phát ra tiếng rên, cơn đau đớn chân thật này đến khiến cô im bặt.

Người đàn ông nhìn thấy tiểu ni cô rất đau đớn nhưng lại không giãy giụa, đáy mắt của anh hiện lên một tia nghiền ngẫm: “Chẳng trách người ta nói em d*m đãng, em ham muốn cây côn th*t của đàn ông như vậy sao?”

Sau khi dứt lời, người đàn ông gian nan rút cây côn th*t ra, khi tiểu ni cô nhìn thấy cây côn th*t sắp rút ra, cô hơi nhẹ nhàng thở phào, nhưng sau đó anh lại đen mặt đâm mạnh vào, một cú đâm này đã không thể vãn hồi.

Ở phía trước tiểu ni cô là K đang không ngừng thao làm, ở phía sau cô là Sở Du Nhàn dục vọng mãn nhãn, hắn nhìn cây côn th*t của người khác đang không ngừng đâm vào rút ra ở trong d*m huy*t của cô, hai người đàn ông đều đứng thẳng, kẹp chặt tiểu ni cô xinh đẹp yêu kiều ở giữa.

Chỉ riêng cảm giác của tiểu ni cô, cô đặt mình trong thời cổ đại, nhưng khi cô nhìn thấy tây trang và giày da của hai người đàn ông, thì hình ảnh này lập tức trở nên hoang đường. Nếu nói đây là PLAY tình thú, thì hơi thở chất phác ở trên người tiểu ni cô này cũng quá chân thật, nếu không thì… cái này được xem là cái gì?

Đúng vậy, đây là hai người đàn ông đê tiện, xâm nhập vào núi sâu, mặt dày vô sỉ cường b/ạo tiểu ni cô xinh đẹp rời xa thế tục, dốc lòng tu hành!

Khi bị côn th*t thô to của người đàn ông thao làm, đôi mắt của tiểu ni cô dần dần trở nên mơ màng, cơ thể của cô mềm nhũn, cơ thể kháng cự kẹp chặt d*m huy*t cũng trở nên run rẩy.

“Sao thế? Được anh rể của hắn thao rất sướng sao?” Sở Du Nhàn ác liệt hỏi, hắn duỗi tay sờ lên cúc huy*t phía sau của cô.

Bởi vì vấn đề tư thế, nên cúc huy*t của tiểu ni cô đã chảy ra d*m thủy ướt đẫm, Sở Du Nhàn có thể cắm một ngón tay vào mà không cần tốn nhiều công sức.

Hắn nhớ rõ ở trong video cô bị Cố Nam thao dục sinh dục tử như vậy, hắn cũng không tin một cây côn th*t cộng thêm một ngón tay còn có thể lợi hại hơi hai cây côn th*t của bọn họ?

Hành động của Sở Du Nhàn đã dọa tiểu ni cô sợ hãi đến mức luống cuống, cô vô thức ôm chặt lấy người đàn ông ở phía trước, dùng hai chân quấn lên eo của anh, cô muốn né tránh bàn tay của người đàn ông ở phía sau. “Ưm!” Người đàn ông ở phía trước phát ra một tiếng rên rỉ, anh bị tiểu ni cô kẹp đến mức suýt bắn. Nhưng anh cũng thuận thế ôm lấy tiểu ni cô, dùng sức tách mông của cô ra để thuận tiện cho người đàn ông ở phía sau.

“Không không không!” Tiểu ni cô hoảng sợ giãy giụa, nước mắt của cô tuôn trào. Trước đó cô vừa bị phá thân, nếu phía sau lại bị đâm mở… Đặc biệt là hai cây côn th*t của hai người đàn ông này lại rất lớn, cô sẽ chết…

Hai người đàn ông này lại không quan tâm đến cô, Sở Du Nhàn lưu loát cởi sạch quần áo, cơ thể trần trụi, hắn đỉnh côn th*t lên mông của cô. Đầu tiên, hắn cọ côn th*t lên trên d*m dịch theo rãnh mông của cô, sau đó hắn đâm vào các huy*t của tiểu ni cô từng chút một.

Tiểu ni cô cảm nhận được cúc huy*t đang bị đâm vào một cách rõ ràng, cô ngẩng đầu lên và hơi hé miệng, những lời tự hỏi của cô đều biến thành sự xa xỉ, trong đầu cô chỉ còn lại hai cây côn th*t đang đâm chọt một cách tàn nhẫn ở trong cơ thể…
 
Chương 543: Ngoại truyện: K và em trai (6)


Cuối cùng, toàn bộ côn th*t của người đàn ông ở phía sau đã hoàn toàn đâm vào. Hai người đàn ông đồng thời buông tay, tiểu ni cô được kẹp chặt ở giữa hai người bọn họ lại không hề sứt mẻ, cô được đặt chặt chẽ ở trên hai cây côn th*t.

Khi cơ thể của cô tụt xuống sẽ đè nặng lên hai cây côn th*t dữ tợn, khiến nó càng ngày càng sâu, cho đến khi… nó không còn chỗ để đâm vào.

Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, d*m huy*t của tiểu ni cô lại thong thả mấp máy một lần nữa, nó cẩn thận miêu tả hai cây côn th*t thô to ở trong thân thể, khiến côn th*t thoải mái đến mức khẽ run rẩy, đến cuối cùng d*m huy*t lại tham lam bao lấy nó.

“Ưm…” Hai người đàn ông đã dừng lại kêu rên rất cùng lúc, quá sướng, đặc biệt là côn th*t của K đang cắm ở trong d*m huy*t của cô, khe quy đ*u đỉnh vào miệng tử c*ng của cô, theo cách mấp máy của d*m huy*t, quy đ*u của anh lại được liến mút từng chút một.

Sự không kịp thích ứng của lúc đầu đã tan đi, bây giờ trong đôi mắt của tiểu ni cô dần dần tràn ngập sự dục vọng, cô hơi há miệng, giống như đang khát cầu một cái gì đó, nên cô ấn lên bả vai của người đàn ông ở phía trước để tạo ra kích thích.

Bởi vì hai cây côn th*t này quá thô, nên cô không thể rút ra quá nhiều, nhưng trong khoảnh khắc di chuyển được một tấc kia cũng làm cho cô cảm nhận được sự sung sướng chưa từng có.

Cuối cùng cũng là hai người đàn ông kia không thể nhịn được, hai người kẹp chặt tiểu ni cô, người đàn ông ở phía trước bóp mông của cô, người đàn ông ở phía sau bóp bộ ngực của cô, hai người hung hăng thao cô.

Hai người đàn ông đồng thời rút ra khiến hai d*m huy*t cảm thấy đau đớn, nhưng khi bọn họ dùng sức đâm vào, khoái cảm nghiền áp cơn đau và trở thành sự sảng khoái.

“A… A… Ưm…” Vốn dĩ đây cũng là một tiểu ni cô không an phận từ trong xương tủy, cuối cùng cô đã trở thành tù binh của dục vọng.

Cô ngẩng đầu dưới sự thao làm tàn nhẫn kịch liệt của hai người đàn ông, sau đó cô nhìn thấy gương mặt từ bi được tạc bằng ngọc bích của Quan Âm, giống như Quan Âm đang nhìn cô, nhìn tín đồ thành kính của mình trở thành nô lệ tình dục của hai tên hung ác.

“Sao thế, muốn nhờ Bồ Tát cứu chị sao?” Sở Du Nhàn vừa thao một cách tàn nhẫn, vừa thở hổn hển hỏi: “Một ni cô d*m đãng có trái tim không thành tâm như chị, Bồ Tát không giáng hắn là đã quá tốt rồi, chị còn muốn Bồ Tát hắn cứu chị sao?”

Vừa nói xong, hắn nhéo mạnh đầu v* của tiểu ni cô, sau đó hắn kéo dài ra: “Chị xem chị biết mút như vậy, d*m huy*t lại d*m đãng như vậy, thì Bồ Tát đến cũng sẽ cùng chúng hắn thao chị.”

Vừa dứt lời, hai người đàn ông đồng thời dùng sức: “D*m huy*t thiếu thao cực phẩm này, Bồ Tát cũng nên thao chị để nếm thử thì mới tốt!”

Vốn dĩ tiểu ni cô đã bị thao hắn mức cực hạn, nhưng sau khi nghe thấy những lời nói của người đàn ông ở phía sau, cô không khỏi nghĩ hắn trường hợp kia, trong phút chốc đại não của cô truyền đến một dòng điện, khoái cảm chạy dọc theo cơ thể đã làm cô run rẩy đạt hắn cao trào!

Hai người đàn ông đều kêu rên, bọn họ cũng không nhịn được mà giữ chặt lấy nàng và b.ắn ra cùng một lúc. Sở Du Nhàn chờ K bình phục trở lại, hắn ôm tiểu ni cô rời khỏi, tinh d*ch trong d*m huy*t chậm rãi chảy ra theo bắp đùi trong của cô. Sở Du Nhàn cũng không ghét bỏ, hắn biến ra một chiếc bàn đá, sau đó hắn ôm cô phóng lên trên, d*m huy*t được K thao lại bị hắn đâm vào.

Sở Du Nhàn không giống những người đàn ông khác, hắn chỉ có thể dựa vào người đàn ông khác để có thể thao Sở Du Ninh một cách vui sướng tràn trề, đây cũng là điều hắn phát hiện khi Sở Du Ninh lại đi đến chỗ của Cố Nam, nên đây là nguyên nhân mà hắn tìm hắn K.

Không dễ dàng gì mới nắm bắt được cơ hội, nên tất nhiên hắn phải thao cô một cách sảng khoái.

Sở Du Ninh mới cao trào, tuy d*m huy*t của cô rất mẫn cảm, nhưng trong lòng cô lại hơi chán ngán, suy cho cùng trước đó cô đã bị Cố Nam thao vài lần, đã được ăn no. Lúc trước K ở trong thân thể của cô, nên cô không dám biểu hiện ra ngoài, điều này cũng không chứng tỏ cô sẽ tiếp tục chịu đựng Sở Du Nhàn.

Khóe miệng của Sở Du Nhàn kéo ra một nụ cười lạnh lùng: “Đúng là tiểu ni cô d*m đãng!” Nếu cô đã thích chơi kích thích… thì hắn cũng có thể thỏa mãn được cô!
 
Chương 544: Ngoại truyện: K và em trai (7)


Đột nhiên toàn thân của tiểu ni cô trở nên chấn động, một đồ vật lạnh lẽo trượt qua eo của cô, ngay sau đó ánh trăng ở phía sau đều bị che khuất. Cô quay đầu lại theo bản năng, nhưng… cô nhìn thấy tượng Phật ở trong ngôi miếu đổ nát của Cố Nam lại dán sát vào phía sau cô, giữa háng của người còn có một cây côn th*t thẳng tắp!

Sở Du Nhàn không biết biến hình, hắn cũng không thể thay đổi hoàn cảnh xung quanh, nhưng hắn có dị năng hệ Thổ, tượng Phật được điêu khắc bởi đá, nên

đương nhiên đây cũng là phạm trù trong dị năng của hắn.

Tượng Phật này nhỏ hơn tượng Phật bên Cố Nam rất nhiều, nhưng cũng cao hơn hai mét, trông như một người khổng lồ, đừng nói đến côn th*t bằng đá giữa háng của người,

hắc diệu thạch*, đen như mực nhưng lại lóe lên ánh sáng, phía trên còn có rất nhiều mụn nhọt dữ tợn.

*còn gọi là đá vỏ chai, hắc diệu thạch là một dạng thủy tinh núi lửa tự nhiên được tạo ra ở dạng đá macma phun trào.

Đây không phải là côn th*t của ma tăng phiên bản phóng đại sao!

Nhưng tốt xấu gì côn th*t của ma tăng cũng là thịt, mà đây chính là cục đá, nếu bị nó cắm vào trong cơ thể…

Không… Sở Du Ninh cảm thấy cô không thể tiếp tục chơi như vậy!

Nhưng Sở Du Nhàn không thuận theo ý của cô, khi nhìn thấy tượng Phật ngồi xếp bằng để ngồi xuống, hắn lập tức cắm vào cúc huy*t tràn đầy tinh d*ch của cô.

“A..” Hai người đồng thời rên rỉ thành tiếng, Sở Du Ninh là bị căng trướng, mà Sở Du Nhàn lại là sảng khoái, với cấp bậc này của hắn, cũng có thể giống với K, dùng dị năng của mình để tạo ra vật thật có cảm giác tương liên, cho nên..

Bây giờ hắn và tượng Phật đồng thời cắm vào trong cơ thể của Sở Du Ninh, tương đương với hai người đang thao cô!

Sở Du Nhàn nhấp hông thao làm, đồng thời hắn cũng dùng dị năng để tượng Phật cắm vào cúc huy*t của Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh sắp điên rồi, đặc biệt là cảm giác xâm nhập quá mạnh mẽ, một tiểu ni cô lại làm trò trước mặt Bồ Tát, bị một người phạm hắn cưỡng gian và tượng Phật thao làm, còn… còn sảng khoái đến mức quên hết tất cả…

“Không… Đừng… Dừng lại… Cầu xin em…” Cuối cùng trong giọng nói của tiểu ni cô mang theo tiếng khóc nức nở, cô không thể ngăn nước mắt tuôn trào ra ngoài, cũng không biết là tủi thân sợ hãi, hay là quá sung sướng.

K đang đứng ở bên cạnh lại bước hắn trước mặt cô một lần nữa, anh nắm lấy đầu của tiểu ni cô, cắm côn th*t cương cứng vào trong miệng đang khóc thút thít của cô.

Tiểu ni cô vừa bị phá thân, bị hai người đàn ông thao một cách điên cuồng, sau đó cô còn bị tượng Phật cắm làm điên cuồng, nếu là người phụ nữ khác, thì người ta đã phải đòi lại công bằng vào lúc này, nhưng từ khi Sở Du Ninh bị chất lỏng sinh mệnh của Bạch Lạc cải tạo, thì cô còn ham muốn dục vọng hơn cả Triệu Tiêm Tiêm, sau khi phản kháng không bao lâu thì cô đã chủ động trầm luân vào dục vọng.

Sở Du Ninh thừa nhận, ba cái huy*t được lấp đầy, đúng là sung sướng hơn lúc làm t.ình cùng Cố Nam. Đặc biệt là dị năng của Sở Du Nhàn càng ngày càng trở nên thuần thục, tượng Phật ở phía sau càng ngày càng linh hoạt.

Tiểu ni cô bóp chặt d*m huy*t, ước gì có thể cắn chặt hai cây côn th*t này, để khiến Sở Du Nhàn không thể làm điều ác.

Nhưng K lại dịu dàng cắm vào rút ra ở trong miệng của cô, K sung sướng ngẩng đầu, anh cắn chặt răng, không muốn rên lên.

Cuối cùng, ba đồ vật này càng lúc càng nhanh, càng ngày càng trở nên hung ác mãnh liệt, giống như ước gì có thể thao nát người phụ nữ ở dưới thân, một tia sáng chợt lóe lên trong đầu của bọn họ, ba người lần lượt đạt cao tr/ào, tượng Phật cũng run rẩy theo động tác của Sở Du Nhàn.

Sở Du Ninh xụi lơ nhào vào trong ngực K, cô mệt mỏi đến mức không thể mở mắt ra, cô dùng đôi mắt đỏ bừng đang chứa nước mắt để nhìn anh: “Hết giận chưa?”

K hơi ngẩn người, anh cúi đầu nhìn Sở Du Ninh trông vô cùng đáng thương, anh hơi mím môi, cuối cùng anh vẫn mềm lòng ôm cô vào trong ngực, tinh d*ch trong d*m huy*t của cô chảy lên người anh, nhưng anh cũng không quan tâm.

Sở Du Nhàn đang nằm trên mặt đất thở hổn hển cũng rất thức thời đứng dậy rời đi, hắn đã nếm được mùi vị ngon ngọt, nhưng hắn lại được voi đòi tiên mà muốn ăn trái cây ngon hơn.
 
Chương 545: Ngoại truyện: K (1)


Sở Du Ninh được K ôm vào trong ngực, cánh tay mềm mại của cô vòng lên cổ của K, cô dùng đôi môi bị thao đến mức đỏ bừng của mình hôn lên khóe miệng của K, nhẹ nhàng xoa dịu cơn giận trong lòng K.

Ngay từ đầu K cũng không đáp lại cô, anh mặc cho Sở Du Ninh hôn mình. Sở Du Ninh hôn một lúc lâu mà K cũng không quan tâm đến cô, cô hơi cảm thấy tủi thân, cuối cùng cô hôn mạnh lên môi của K, sau đó cô dừng lại một lúc lâu, trong đôi mắt của Sở Du Ninh hiện lên vẻ lùi bước, cô lùi về phía sau với cơ thể cứng đờ.

Đôi mắt của K chợt lóe lên, anh đè chặt cái ót của Sở Du Ninh và hôn lên môi cô một cách mãnh liệt.

Đôi mắt của Sở Du Ninh cũng chợt lóe lên, dùng cơ thể mềm mại nghênh đón nụ hôn triền miên của anh, cô ước gì có thể dùng hết tất cả sự nhiệt tình của mình để hôn đáp lại K.

Sở Du Ninh biết anh tức giận, cho nên cô mới dùng cách này để dỗ dành anh, điều này có ý nghĩa không, anh có vị trí rất quan trọng ở trong lòng của cô hay sao?

Bỏ đi, K cũng phải thừa nhận, đúng là anh rất ghen tị. Sự ghen tị này khác với lúc cô ở chung với những người như Tưởng Thanh Vũ, khi anh nhìn thấy ánh mắt thâm tình thỏa mãn của cô, khi anh nghe thấy cô nói cô thích Cố Nam, trái tim của anh rất đau đớn, giống như… cô không quan tâm đến anh và cô có liên hệ lợi ích chặt chẽ như thế nào, cơ thể hai người dây dưa kịch liệt như thế nào cũng không hề có ý nghĩa gì.

Cô yêu người đàn ông biết biến hình kia sao? Cô có thể rời khỏi bọn họ, không bao giờ cần bọn họ hay không? Đến lúc đó bọn họ và cô chỉ còn liên quan đến vấn đề lợi ích?

Nghĩ đến chuyện mình và cô sẽ đi đến bước đường đó, K đau lòng đến mức không thể hô hấp. Không! Không thể, anh sẽ không buông tay! Tuyệt đối sẽ không buông tay! Nếu cô trêu chọc anh, thì cô cũng chỉ có thể dây dưa cùng anh, cho dù phải chết, thì anh cũng không buông tay!

K đâm mạnh côn th*t cương cứng vào d*m huy*t đã sưng đỏ của Sở Du Ninh, chỉ có như vậy thì trái tim hoảng loạn của anh mới có thể được trấn an một lát, anh mới có thể cảm nhận được cô vẫn là của anh, cô sẽ không rời đi bởi vì bất kỳ nguyên nhân nào!

Sở Du Ninh cảm nhận được sự hoảng loạn của K, đáy lòng của cô dâng lên một cảm giác phức tạp khó có thể giải thích được.

Mặc cho côn th*t điên cuồng ra vào ở thân dưới, cô dùng bàn tay vuốt ve gương mặt của K, trong đáy mắt tràn đầy dục vọng của anh lóe lên vẻ không muốn xa rời, thâm tình và… sợ hãi.

Động tác mãnh liệt của K đột ngột ngừng lại, theo lý mà nói, lúc nãy Sở Du Ninh cũng dùng đôi mắt thâm tình thỏa mãn để nhìn Cố Nam, cho nên khi cô nhìn anh bằng ánh mắt như vậy sẽ khiến anh nghĩ đến cảnh tượng kia, nhưng lúc này trong ánh mắt của cô lại hàm chứa những thứ khác…

Ngón tay của K lướt qua khóe mắt của Sở Du Ninh, khiến cảm xúc trong đáy mắt của cô càng lộ ra một cách rõ ràng.

Cô không muốn xa rời anh, anh biết rõ. Không chỉ có anh, còn có Tưởng Thanh Vũ và Cố Đông, khả năng cả đời này bọn họ sẽ không ngừng giành giật được làm t.ình cùng cô, chỉ khi cô đối mặt với tình cảm của bọn họ, thì cô mới có thể yên tâm, cô mới có thể sinh ra cảm giác không muốn xa rời.

Cũng đúng là bởi vì cô không muốn xa rời, nên cô mới khiến cho những người lạnh nhạt vô tình như bọn họ, đối xử với cô rất dịu dàng …

Vậy… cô đang sợ hãi cái gì? Được nhiều yêu thương cưng chiều như vậy, cô còn phải sợ hãi về điều gì? K nhìn Sở Du Ninh bằng ánh mắt nghi ngờ, đầu ngón tay của anh dừng ở trên khóe mắt của cô.

Khi Sở Du Ninh nhìn K, đôi mắt của cô lại đỏ lên, cô chậm rãi dán sát mặt mình vào mặt của K, khi đôi môi của cô sắp dán lên môi của anh, đôi mắt của cô lại dần dần trở nên ướt át: “Hứa với em…” Sở Du Ninh nói với giọng điệu nghẹn ngào: “Lúc anh muốn rời khỏi, thì nhất định em phải là người được biết đầu tiên…”

Con ngươi của K đột ngột co rút, bởi vì điều này nên cô cảm thấy sợ hãi hay sao?

Bàn tay to lớn của K ôm lấy vòng eo của Sở Du Ninh, anh ôm chặt lấy cô, sau đó anh hôn lên đôi môi của cô một lần nữa. Hoàn toàn khác biệt với cách chiếm đoạt bá đạo trước đó, lần này K hôn cô một cách tràn tràn đầy yêu thương, dịu dàng đến mức hốc mắt của Sở Du Ninh lại đỏ lên một lần nữa.
 
Chương 546: Ngoại truyện: K (2)


Sở Du Ninh ôm hôn K một lúc lâu, sau đó cô chậm rãi lắc lư vòng eo nhỏ nhắn để vuốt ve côn th*t thô to của K.

Lần này hai người đều không gấp gáp, không phải là vì tiết dục, chỉ là bọn họ muốn cảm nhận từng tấc da thịt và cảm nhận nhiệt độ cơ thể của đối phương…

Không biết từ khi nào, K đã cởi sạch quần áo của hai người, anh dùng dị năng biến ra một chiếc giường lớn mềm mại, anh ôm lấy Sở Du Ninh, chậm rãi đâm vào d*m huy*t vô cùng co dãn.

Côn th*t thô to lôi cuốn d*m dịch đâm vào rút ra một cách chậm rãi, gân xanh ở phía trên côn th*t cũng dịu dàng cọ xát qua từng vách th*t mềm mại trong d*m huy*t. Vách th*t mềm mại trong da^n huy*t cũng quấn chặt và bú mút từng tấc da thịt trên côn th*t.

Tuy động tác của hai người không kịch liệt, nhưng mỗi một cú đâm của anh đều tiến vào rất sâu, giống như từng cú đâm của anh có thể đâm vào trái tim của hai người bọn họ.

Cuối cùng K cũng quyến luyến tách khỏi đôi môi của Sở Du Ninh, anh hôn dọc theo gương mặt và đi đến bên tai của cô, giọng điệu của anh khàn khàn nhẹ nhàng, lôi cuốn, tràn đầy dục vọng: “Sẽ không… mãi mãi sẽ không…” Sao anh có thể đành lòng rời bỏ cô… Sao anh có thể đành lòng…

K dùng tình yêu bất tận để hôn lên môi cô, mỗi lần anh đều triền miên ra vào. Vốn dĩ bọn họ tưởng rằng cách thao như vậy sẽ rất khó đạt được cao trào, nhưng không ngờ, không bao lâu sau hai người đồng thời run rẩy, bị cảm giác cao trào bao phủ…

Cảm giác cao trào của lần này đạt thời gian rất dài, nhưng K vẫn thong thả đâm vào rút ra, từng đợt khoái cảm càng ngày càng tăng lên, Sở Du Ninh sung sướng đến mức bật khóc, cảm giác cao trào này khác với cảm giác cao trào của trước kia, sung sướng đến mức tinh thần của Sở Du Ninh cũng sắp vỡ nát.

Sở Du Ninh không muốn ngừng, K cũng vậy, cảm giác linh hồn và da thịt gắn kết với nhau rất sảng khoái, sự sung sướng đã khiến trái tim của anh khẽ run, anh ước gì bọn họ có thể mãi mãi như vậy, lâu như trời đất… Khi từng đợt khoái cảm dần dần trở lại bình thường, hai người chạm trán nhau và thở hổn hển.

Anh ôm Sở Du Ninh mềm mại ở trong lòng ngực đang toát mồ hôi, trái tim của anh cũng đã được lấp đầy.

Sở Du Ninh đã rất mệt mỏi, vài lần làm t.ình kịch liệt đã khiến cô cạn kiệt sức lực, sau khi cô xác định K đã hoàn toàn được trấn an, cô mỏi mệt đến mức lông mi khẽ run lên, sau đó cô chậm rãi nhắm mắt lại.

Hai người trần truồng ngủ một đêm ở am ni cô, ở dưới tượng Bồ Tát bằng ngọc trắng. Ngày hôm sau, khi K tỉnh lại, Sở Du Ninh vẫn còn đang ngủ, K chỉ có thể mặc lại quần áo cho hai người, sau đó anh ôm cô đến nhà họ Tưởng. Có lẽ là bởi vì tính cách của Tưởng Thanh Vũ, nên Sở Du Ninh rất kính nể người đàn ông này, cô cũng rất tín nhiệm hắn, cho nên K rất yên tâm khi đưa Sở Du Ninh đang ngủ say đến nhà họ Tưởng.

Đúng lúc Tưởng Thanh Vũ có việc nên không ở nhà, K giao Sở Du Ninh cho Thẩm Hạo Nguyệt.

Sau khi Thẩm Hạo Nguyệt nhìn thấy trên người Sở Du Ninh tràn đầy dấu vết, cô ấy nhíu mày, cô ấy cũng không muốn nói nhiều với người đàn ông như K, cô ấy chỉ có thể nhờ anh đưa Sở Du Ninh về phòng.

Đương nhiên là nhà họ Tưởng vẫn luôn có phòng của Sở Du Ninh, chỉ là Sở Du Ninh quá bận, một năm khó có thể trở về vài lần, nhưng cho dù cô không trở về,

thì Thẩm Hạo Nguyệt cũng sẽ thường xuyên dọn dẹp phòng cho cô, thậm chí mỗi ngày cô ấy đều cắm một bó hoa tươi ở trong phòng của cô.

Hôm nay đúng lúc trong phòng có một bó hoa hồng đỏ đang nở rộ.

Theo lý mà nói, trước thời mạt thế, hoa hồng đỏ cũng không được xem là thứ hiếm lạ, nhưng sau thời mạt thế, loại hoa hồng không trải qua bất kỳ lây nhiễm virus nào lại trở nên vô cùng hiếm lạ, cũng không biết Thẩm Hạo Nguyệt đã lấy từ đâu.

Thẩm Hạo Nguyệt muốn để Sở Du Ninh ngủ một giấc thật ngon, nên cô ấy nhẹ nhàng đóng cửa lại và rời đi. Điều mà cô ấy không biết chính là, sau khi cô ấy rời đi, Tưởng Trọng Hưng lại lén đi hắn mé giường của Sở Du Ninh.

Tưởng Trọng Hưng trọng sinh vào lúc năm tuổi, bây giờ lại trôi qua hai năm, hắn đã bảy tuổi.

Hắn không thể hiểu, rõ ràng là hắn đã phá hủy quan hệ với cô Kiều, nhưng tại sao cô lại không chịu thân thiết với hắn…
 
Chương 547: Ngoại truyện: Tưởng Trọng Hưng (1)


Khi Trọng Hưng ngồi xổm xuống, hắn nhìn thẳng vào gương mặt vô cùng xinh đẹp của Sở Du Ninh, đây là gương mặt xinh đẹp đến mức không gì sánh bằng, cô đã được người đàn ông đút no thỏa mãn, đôi môi của cô vừa đầy đặn vừa yêu kiều, trông có vẻ như đã được yêu thương rất lâu.

Tưởng Trọng Hưng nuốt một ngụm nước miếng theo bản năng, tuy rằng thân thể này của hắn mới bảy tuổi, nhưng trước khi trọng sinh hắn đã sắp trưởng

thành, cho nên… hắn càng không thể đối xử với cô như một người trưởng bối đơn thuần.

Trên thực tế, kiếp trước hắn đã nhìn thấy dáng vẻ bị thao của cô rất nhiều lần, chỉ là cô bị người đàn ông khác thao, mà đa số đều đến từ người cha mà hắn kính trọng nhất!

Khi đó hắn rất oán hận, oán hận người phụ nữ dơ bẩn này đã biến cha của hắn trở thành một người xấu xa. Ở trước mặt cô, cha hắn không còn là người đàn ông có dáng vẻ thành thục nghiêm túc, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, đỉnh thiên lập địa.

Dáng cơ thể giao triền ghê tởm của hai người bọn họ có thể xuất hiện ở mọi nơi, bất kỳ lúc nào!

Cô Kiều nói, cha hắn cũng không muốn, đều do người phụ nữ kia, là cô muốn áp chế cha hắn với thế lực giống như ánh mặt trời buổi trưa, nên cô mới quyến rũ câu dẫn cha của hắn, phá hoại thanh danh của hắn, mà cha của hắn cũng là vì những người đàn ông ở phía sau cô nên ông ta mới bị bức ép phải làm như vậy với cô.

Vì thế mỗi lần hắn nhìn thấy cô, hắn đều dùng những lời ác độc để nói chuyện với cô, hắn ước gì có thể thao chết cô, giải cứu sự nhẫn nhục của cha hắn. Hơn nữa, mẹ hắn đều trút hết sự tức giận lên người hắn, thậm chí có một lần bà ấy còn ra tay đánh hắn.

Hắn không hiểu, tại sao mẹ lại như vậy, Sở Du Ninh quyến rũ cha như vậy, khiến cha không bước vào cửa phòng của bà ấy, khiến bà ấy ở trong khuê phòng một mình trong suốt mười mấy năm, nhưng bà ấy lại luôn che chở cho cô, vì cái gì?

Vẫn là cô Kiều đã trả lời nghi vấn của hắn, cô ta nói… mẹ là vì cha, cũng là vì cậu của hắn… Vì chồng mình và em trai, nên bà ấy không thể không làm như vậy, nếu bà ấy không làm như vậy… thì bà ấy và hắn đều sẽ chết ở trong tay Sở Du Ninh.

Đúng vậy, người của nhà họ Sở tàn nhẫn độc ác như vậy, mà cha vì ích lợi, cậu lại bị sắc đẹp làm cho đầu óc mê muội. Nếu mẹ không ẩn nhẫn hy sinh, thì có lẽ bà ấy và hắn đã trở thành một đống xương trắng từ lâu rồi. Chỉ là mẹ hắn sợ hắn đau khổ, cho nên bà ấy mới khen ngợi thổi phồng Sở Du Ninh, tô son trát phấn lên mặt cô.

Từ đó về sau, hắn đã học được nhiều điều và thông minh, hắn không đối nghịch với Sở Du Ninh, mà hắn bắt đầu tiếp cận cô. Dường như cô giống hệt những gì cô Kiều đã nói, cô rất biết diễn, cô diễn giống như thật, khi cô diễn, có lúc hắn cũng không nhịn được mà hoảng hốt, hắn cảm thấy cô thật sự rất tốt với hắn…

Nhưng vẻ bên ngoài của hắn vẫn là lá mặt lá trái, hắn âm thầm tìm kiếm thời cơ, đúng là trời xanh không phụ người có lòng, rốt cuộc hắn cũng tìm được cơ hội,

hắn biết bên cạnh hắn có quá nhiều cao thủ, mà hắn cũng không thể khinh thường năng lực của cô, nếu hắn muốn xử lý cô, thì hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.

Không phải là cô rát biết giả vờ hay sao? Không phải là cô đang giả vờ đối xử tốt với hắn hay sao? Liệu cô có thể vì cứu hắn mà hãm sâu vào tình cảnh nguy hiểm hay không?

Một suy nghĩ điên cuồng này đang dâng lên ở trong đầu của hắn, đây là cách một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Hắn tìm thấy cô Kiều, cầu xin cô ta sắp xếp kế hoạch giúp hắn, nhờ cô ta giả làm kẻ ác bắt cóc hắn, dùng tính mạng của hắn để đổi lấy tính mạng của cô!

Cô Kiều do dự rất lâu, cuối cùng cô ta vẫn đồng ý. Đáng tiếc… lúc hắn xoay người lại, hắn không nhìn thấy trong đáy mắt của cô Kiều đang dâng lên một sự tham lam.

Cô Kiều bảo cô lặng lẽ tới một mình, nhưng tên ngốc Sở Du Ninh này lại thật sự làm như vậy, hắn biết, với năng lực của cô, cô cũng không lo lắng khi bị nhà họ Kiều tính kế, nhưng cô lại không biết, người thật sự muốn lấy mạng của cô chính là hắn!

Trên thực tế, khi hắn nhìn thấy cô thật sự hắn cứu hắn, hắn kích động đến mức bàn tay cũng run lên, nhưng khi đó hắn đã bị sự thù hận bao phủ, nên hắn cũng không biết điều này chứng tỏ cho cái gì.
 
Chương 548: Ngoại truyện: Tưởng Trọng Hưng (2)


Hắn bị treo lơ lửng trên sườn núi dốc đứng, hắn nhìn thấy Sở Du Ninh giống như sát thần, cô nhẹ nhàng xử lý đám người nhà họ Kiều, trái tim của hắn cũng sắp nhảy ra ngoài.

Từ trước đến nay hắn chưa từng nhìn thấy hình ảnh xinh đẹp như vậy, nó xinh đẹp đến mức cực hạn. Giống như những lần trước kia, mặc kệ cô bị thao chật vật bao nhiêu, thì sự xinh đẹp của cô cũng có thể khiến cho người khác quên cả hô hấp.

Khi cô giết ch*t người cuối cùng và dùng thuấn di* không gian để cứu hắn, dường như hắn không còn nghe thấy bất kỳ điều gì, trong một giây đó, hắn hoảng hốt nghĩ đến một vấn đề, lý do mà hắn hận cô như vậy, là bởi vì cha và mẹ hay sao? Sau khi cảm nhận được cái ôm mềm mại và ấm áp kia, đầu óc của hắn lại trở nên trống rỗng.

*bộ công pháp thi triển tốc độ.

Sau đó… cô Kiều lại xuất hiện… Trên mặt cô ta lộ ra nụ cười nham hiểm mà hắn chưa từng nhìn thấy, sau đó cô ta nói ra kế hoạch trước kia của bọn hắn.

Cô ta nói cô ta chôn bom nano ở trong cơ thể của hắn, cô ta cho Sở Du Ninh hai sự lựa chọn, một là trơ mắt nhìn hắn chết, cô ta rất muốn biết, khi cha và mẹ

biết hắn chết ở trong tay Sở Du Ninh, thì bọn họ có còn đối xử với cô giống như trước kia nữa hay không.

Hoặc là… cô cũng có thể lựa chọn tự cô đi tìm đường chết, dùng tính mạng của cô để đổi lấy tính mạng của hắn!

Hắn bất giác nhìn Sở Du Ninh, hắn rất muốn biết sự lựa chọn cuối cùng của cô… rất muốn… rất muốn… Nhưng cô chỉ ôm lấy hắn, cô nhướng mày quyến rũ nhìn cô Kiều, sau đó cô nói ra những lời lạnh như băng khiến cho hắn không còn chỗ dung thân…

Thật ra… cô cũng biết hắn không thích cô, cũng biết hắn có ý đồ đen hắn khi tiếp cận cô, cô cũng biết tất cả những chuyện này đều là kế hoạch của hắn và cô Kiều.

Nhưng… cô vẫn tới, cô nói là cô tới đây để xem náo nhiệt, cô muốn xem thử dáng vẻ của người cùng ngành tính kế cô sẽ như thế nào, xem thử bọn họ có xứng đặt cùng hàng với cái tên Sở Du Ninh của cô hay không.

Trong khoảnh khắc đó, lửa giận mãnh liệt xông lên đầu của hắn, hắn đỏ mặt tức giận trừng mắt nhìn cô, hóa ra… hóa ra trong mắt cô hắn chỉ là một tên hề!

Hắn rút cây chùy được giấu ở trong chiếc giày ra, trên đó chứa đầy nọc độc, hắn muốn cắt đứt cổ của cô, nhưng cô chỉ nhàn nhạt liếc nhìn hắn và tư thế đang ôm hắn cũng không hề thay đổi.

Hắn càng cảm thấy phẫn nộ hơn, phẫn nộ đến mức mất đi lý trí, hắn nắm chặt cây chùy ở trong tay nhưng lại chậm chạp và không thể đâm xuống.

Đột nhiên… hắn nghe thấy một tiếng hét thảm thiết, hắn lập tức quay đầu lại, hắn nhìn thấy cô Kiều đang nằm ở trên mặt đất và những chiếc gai nhọn thon dài đâm xuyên qua người của cô ta. Một người được xưng là người phụ nữ có tài bậc nhất Hoa Hạ lại có thể chết một cách khó hiểu như vậy sao? Một người phụ nữ làm bạn với hắn nhiều năm, dạy dỗ hắn nhiều năm, lại chết ở trong tay Sở Du Ninh!

Khi hắn đang khiếp sợ và không thể tỉnh táo trở lại, thì Sở Du Ninh lại bực bội thở dài: “Cậu đúng là tới đòi nợ tôi.” Hắn vẫn không hiểu những lời này của cô là có ý gì, sau đó hắn phát hiện cô cởi quần của hắn ra.

“Cô muốn làm gì!” Hắn tức giận hét lên và muốn kéo quần lại, nhưng đáy lòng của hắn lại dâng lên một cảm giác kỳ quái, lần đầu tiên côn th*t nhỏ bé vẫn chưa bị người khác sờ đến lại trở nên cương cứng.

Sau khi Sở Du Ninh nhìn thấy cảnh tượng xấu hổ và vô cùng giận dữ của hắn nhưng cô cũng không quan tâm và sờ vào đùi trong của hắn. Khi hắn đang cho rằng cô có ý đồ quấy rối hắn, thì một cơn đau nhức được truyền đến từ bắp đùi, cô đã cắt một miếng thịt đùi của hắn.

Khi cô nắm miếng thịt kia lên, sắc mặt của cô đột ngột thay đổi, một lúc lâu sau, cô mới cười lạnh nhìn hắn: “Cậu đúng là ngu xuẩn!”

Cây côn th*t nhỏ bé đang cương cứng kia lại lập tức trở nên mềm nhũn vì điều này, Sở Du Ninh cũng không ôm lấy hắn, cô trực tiếp ném hắn xuống đất, cô tự đứng dậy và móc một điếu thuốc ở trong túi ra, sau đó cô run rẩy hút một hơi.

Sau khi Sở Du Ninh hút xong một điếu thuốc, cô chậm rãi phun ra một ngụm khí, cuối cùng cô lấy ra điện thoại ra và gọi video một cách thuần thục, hắn đã thấy cô gọi video rất nhiều lần, người ở bên kia video đều là những người đàn ông từng có quan hệ với cô, hắn chỉ thấy cô nở nụ cười lạnh lùng: “Tôi bị nhà họ Kiều tính kế, còn liên lụy Trọng Hưng, nếu tôi không thể trở về, thì anh phải nhớ báo thù cho tôi!”
 
Chương 549: Ngoại truyện: Tưởng Trọng Hưng (3)


Sau khi làm xong những chuyện này, Sở Du Ninh mới quay đầu nhìn hắn: “Nếu chỉ có cậu và người phụ nữ đê tiện kia tính kế tôi thì tôi sẽ không tới, nhưng người phụ nữ đê tiện kia lại đặt bom nano ở trong cơ thể của cậu, vì vậy nếu tôi không tới thì cậu nhất định phải chết!” Quả bom nano kia được giấu ở trong máu, nó sẽ trôi tự do theo con đường máu, một lát nữa, không biết nó sẽ bị trôi đến nơi nào.

Sở Du Ninh phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể tìm được nó, đây cũng là nguyên nhân vì sao cô luôn ôm lấy Tưởng Trọng Hưng. Bởi vì Sở Du Ninh sợ bom bị kích hoạt, cho nên sau khi phát hiện ra, trước tiên cô phải cắt thịt của Tưởng Trọng Hưng một cách thô bạo, cô cũng không rảnh quan tâm đến chuyện sau này cô có vì chuyện này mà gây thêm chướng ngại hay không.

Nhưng Sở Du Ninh không biết, quả bom nano này là do cô Kiều đặc biệt chế tạo ra để đối phó với hắn, nên trước đó nó chưa bao giờ xuất hiện ở trên thị trường, cho nên rất khó lòng phòng bị.

Quả bom nano trong cơ thể của Tưởng Trọng Hưng lại là bom song tử, hai cái đồng thời chôn nhập với nhau, sau đó đồng thời nổ tung. Đương nhiên nếu có một quả bom trong đó thay đổi hoàn cảnh, thì quả bom thứ hai sẽ lập tức nổ tung, nên Sở Du Ninh phải ra tay một cách tàn nhẫn, cô trực tiếp cắt đi miếng thịt của Tưởng Trọng Hưng, nếu cô không ra tay nhanh chóng, thì hai người bọn họ trực tiếp đi đến Tây Thiên.

Bây giờ một quả bom đã bị Sở Du Ninh lấy ra, trong cơ thể của Tưởng Trọng Hưng vẫn còn một quả.

Đương nhiên, cũng không phải là Sở Du Ninh không có cách để lấy nó ra, bởi vì cô có dị năng biến hình, cô có thể tùy tiện biến hóa để có thể tự cứu bản thân, nhưng còn Tưởng Trọng Hưng thì phải làm sao?

Cảm nhận được máu thịt chảy đầm đìa ở trong tay, Sở Du Ninh biết lúc này nó đã được khởi động, hơn nữa cô cũng không dám động thủ, cô sợ khi cô buông lỏng tay ra thì miếng thịt kia sẽ không còn bị sức lực áp chế và quả bom sẽ trực tiếp nổ tung.

Thời gian dư lại không còn nhiều, bây giờ chỉ có một biện pháp, đó là làm cho hai quả bom kết hợp với nhau một lần nữa.

Sở Du Ninh biết trên người Tưởng Trọng Hưng vẫn còn một quả bom, nhưng… sao cô có thể lấy nó ra khỏi người hắn?

Sở Du Ninh sợ chết, cô rất sợ, không dễ dàng gì cô mới có thể có được mọi thứ như bây giờ, sao cô có thể đành lòng đi tìm đường chết, nhưng…

Khi Sở Du Ninh quay đầu nhìn cậu bé non nớt kia, cái thằng nhóc này… Sở Du Ninh im lặng một lúc lâu, sau đó cô thở dài, đúng là có một chuyện

Tưởng Trọng Hưng đã nghĩ không sai, ai cũng không thể trêu chọc Sở Du Ninh,

chỉ có bản thân cô mới có thể làm được.

Cảm nhận được thời gian của bom nano càng ngày càng gần, Sở Du Ninh bước đi đến trước mặt Tưởng Trọng Hưng, cô tát mạnh lên mặt của hắn, sau đó cô lại lưu loát cắt một miếng thịt ở trên cánh tay của hắn một lần nữa, cô nắm từng miếng thịt ở trong bàn tay, sau đó cô đột nhiên nhảy ra khỏi vách núi, khi cô nhảy đến giữa không trung, quả bom song tử nổ vang ầm ầm.

Tưởng Trọng Hưng ngây ngốc nhìn những chuyện đang xảy ra, một lúc lâu sau hắn mới phản ứng lại đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì: “Không…” Hắn đỏ mắt gào thét thảm thiết, hắn dốc sức chạy hắn vách núi, cuối cùng hắn nhảy xuống vực sâu đen nhánh.

Tưởng Trọng Hưng cho rằng tất cả mọi thứ sẽ kết thúc như vậy, cũng khá tốt, ít nhất hắn cũng có thể chết cùng cô, chỉ có… hắn và cô…

Nhưng hắn không ngờ hắn lại trọng sinh về lúc năm tuổi.

Khi Tưởng Trọng Hưng nhìn thấy gương mặt khiến người khác cảm thấy buồn nôn của cô Kiều, trong đôi mắt của hắn hiện lên một tia sát ý mãnh liệt, nhưng hắn không ra tay trước, hắn chỉ muốn biết bây giờ Sở Du Ninh đang ở đâu!

Tầm mắt của Tưởng Trọng Hưng quan sát gương mặt xinh đẹp đang ngủ say của Sở Du Ninh, sau đó hắn nhìn hắn những bông hoa hồng đỏ, những bông hoa kia rất xứng với cô… Chỉ có những bông hoa hồng đỏ xinh đẹp trước thời mạt thế mới xứng với cô.

Những bông hoa hồng kia là do hắn trồng, hắn dùng dị năng để loại bỏ virus trong hoa hồng, sau đó hắn lại chế tạo một căn phòng pha lê hoàn toàn không có virus.

Đúng vậy, dị năng của Tưởng Trọng Hưng chính là khắc tinh của virus thây ma, kiếp trước hắn không biết Sở Du Ninh xuất phát từ mục đích gì mà cô lại khiến hắn ẩn giấu dị năng của mình, vốn dĩ hắn còn tưởng rằng đó là âm mưu của cô.

Mà trong khoảnh khắc cô chịu vì hắn mà đi tìm đường chết, hắn mới biết là không phải, cho nên… kiếp này hắn vẫn che giấu dị năng của chính mình.

Tưởng Trọng Hưng vươn tay ra, đầu ngón tay nho nhỏ của hắn dừng ở trên môi của Sở Du Ninh và nhẹ nhàng ma sát. Kiếp này, hắn sẽ không bao giờ khiến cô đặt mình vào trong nguy hiểm, sẽ không bao giờ…
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top