Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Sau Khi Sống Lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận
Chương 12-2: Tất nhiên cô sẽ không buông tha


(tiếp phần còn lại của chương 12, chỉ có mấy trăm chữ có gì mấy bồ đọc tạm, tui đang làm phần mới. Thông cảm nhé vì chỉ môt người cày cuốc nha ^^)

Nhan Hạ nói: "Chúng tôi muốn tìm hiểu tình hình của thôn một xem có nhà nào cần giúp đỡ gì hay không để chúng tôi có thể đổi lấy chút thức ăn."

Cô lại bổ sung, "Bốn người có thể giúp đỡ người dân làm việc"

Bí thư chi bộ thôn nghĩ thầm mấy vị khách mời này cũng khá thông minh, biết tìm đến nghe ngóng tình hình trong thôn trước.

Ông ấy cũng không có giấu diếm, "Thôn chúng tôi bởi vì vị trí địa lý và giao thông không tiện, các phương diện có chút lạc hậu, toàn bộ thôn có hơn một trăm hộ gia đình."

"Đại đa số thanh niên trai tráng đều ra ngoài làm việc, trong thôn đa số đều là người già và trẻ em......"

Giới thiệu tổng thể về thôn một lần xong, ông ấy suy nghĩ một chút bèn nói: "Có mấy nhà có thể sẽ cần hỗ trợ."

"Nhà Lâm Nhị gần đây đang hái quả, sẽ thiếu người trợ giúp."

"Nhà La ngũ......"

Nhan Hạ mượn giấy bút của bí thư chi bộ thôn để viết lại những tin tức mà ông ấy đã nói cho các cô.

Còn hỏi thêm vị trí của những hộ gia đình này, lại căn cứ vào tình huống mà bí thư chi bộ thôn nói để vẽ nên một tấm bản đồ đơn giản.

Trò chuyện xong, thôn bí thư chi bộ đưa bọn họ rời khỏi văn phòng.

Nhan Hạ đột nhiên chỉ vào một chiếc máy kéo ở trong sân mà hỏi: "Cái máy kéo này là bị hư sao?"

Bí thư chi bộ thôn gật đầu nói: "Đúng vậy a, nửa tháng trước đột nhiên hỏng, mời người tới sửa cũng không sửa được."

Ngân sách trong thôn không nhiều, cho nên bọn họ còn đang xoắn xuýt có nên mua một cái máy kéo mới hay không.

Sâm xinh đẹp

Thời Hi Diễn hiếu kì hỏi: "Đường vào thôn, có thể lái máy kéo lên sao?"

Đạo diễn không phải nói lái xe motor cũng không dễ dàng sao?

Bí thư chi bộ thôn cười nói: "Đường mà mọi người đi lên là đường nhỏ, bên này của thôn chúng tôi còn có một con đường rộng hơn lại không tính là dốc, trực tiếp thông đến đường trên trấn, xe và máy kéo đều có thể chạy."

Nghe lời ông ấy nói thì bốn người đều hiểu ra rằng trước đó bọn họ đều bị đạo diễn đào hố.

Trọng điểm của Nhan Hạ lại đặt ở trên máy kéo, "Cái máy kéo này bị hỏng, có phải là rất bất tiện hay không?"

Bí thư chi bộ thôn thở dài nói: "Là quá bất tiện, vốn dĩ muốn đi trên trấn mua phân hóa học..vv đều đã bị trì hoãn."

Nhan Hạ cười nói: "Nếu chúng tôi sửa được chiếc máy kéo này, có thể đổi ít đồ ăn xem như thù lao cho chúng tôi được hay không?"

Nhìn thấy có cơ hội kiếm cơm tối, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Bí thư chi bộ thôn ngẩn người, "Các cô cậu biết sửa máy kéo sao?"

Ba vị khách mời còn lại ngẩn người như nhau, nhìn về phía Nhan Hạ hỏi: "Em biết sửa sao?"

Bọn họ không biết sửa máy kéo, Nhan Hạ hỏi như vậy, chẳng lẽ em ấy biết sửa sao?

Nhan Hạ gật đầu, "Em biết."

Vốn dĩ cô đã hiểu không ít kiến thức liên quan đến phương diện máy móc, sau đó xuyên qua đến từng cái tiểu thế giới, lại học tập không ngừng tiến bộ cùng thực hành.

Cho nên đối với việc sửa máy kéo thì cô hoàn toàn không có vấn đề.

Tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, hiển nhiên không nghĩ tới cô lại biết sửa máy kéo.
 
Chương 13-1: Bị vả mặt cũng thật nhanh


Bí thư chi bộ thôn bán tín bán nghi.

Ông ấy cười nhìn nhan hạ rồi nói: "Tốt, vậy liền làm phiền cô Nhan rồi."

Dù sao máy kéo đã hỏng, đưa cho vị minh tinh này dày vò cũng không sao cả.

Nếu như thật sự sửa được, bọn họ cũng không cần lại đi mua mới, có thể tiết kiệm một khoản tiền cho chuyện khác.

Nghe được lời đồng ý của bí thư chi bộ thôn, Nhan Hạ đi qua kiểm tra máy kéo một lượt, rất nhanh liền tìm được vấn đề.

Ủy ban thôn đã đặt một ít công cụ để sửa chữa nên cô bắt vào công việc sửa máy kéo.

Khán giả đang xem phát sóng trực tiếp mỗi một người đều nhìn một cách hiếu kỳ.

【 Nhan Hạ biết sửa máy kéo sao, thật hay giả vậy trời?】

【 Tôi mới không tin cô ta có thể sửa được máy kéo,khẳng định là cố tình giả vờ giả vịt để hấp dẫn chú ý của mọi người.】

【 Bí thư chi bộ thôn không phải đã nói rồi sao? Trước đó đã mời người tới sửa qua, cũng không có sửa được, cho nên nhan Hạ làm sao có thể xây xong.】

【Cô ấy sửa nửa ngày sau đó cũng không được, nhưng cô ấy vẫn làm, chẳng phải là để xây dựng hình tượng nỗ lực sao, tôi hiểu rõ chiêu này.】

【Nghe bạn nói vậy, đúng là có vẻ như vậy.】

【Đây không phải là lãng phí thời gian của mọi người sao.】

【Nhan Hạ quả nhiên rất mưu mẹo.】

Các fan của anh em Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng liên tục chửi Nhan Hạ là người nhiều mưu mẹo trên màn hình chat. Họ còn nói rằng họ là chuyên gia giám định kỹ nữ, và sớm muộn gì Nhan Hạ cũng sẽ lộ bản chất.

Fan của Nhan Hạ thì chưa từng nghe nói cô ấy biết sửa máy kéo, nhưng vẫn tích cực bênh vực cô. Những người khác bị ảnh hưởng bởi các fan của ba nhà kia, nhiều người cũng cho rằng Nhan Hạ không thể sửa, đây chỉ là đang làm màu.

Sau hai mươi phút, Nhan Hạ đem công cụ sửa chữ trả về chỗ cũ.

Cô nói với bí thư thôn: “Sửa xong rồi.”

Bí thư thôn ngẩn ra, “Nhanh vậy?”

Yên Hạ đáp: “Ông có thể thử xem.”

Bí thư thôn gật đầu, “Được!”

Ông cầm chìa khóa khởi động máy kéo, rồi nghe thấy tiếng “tút tút tút”.

Ông ngạc nhiên: “Quả nhiên sửa xong rồi.”

Ông lái máy kéo đi một đoạn ngắn, “Cô Nhan giỏi quá, người tôi mời trước đây sửa cả buổi cũng không xong. Cô chỉ mất chưa đầy nửa tiếng đã sửa xong.”

Ba khách mời thấy Nhan Hạ sửa xong máy kéo đều rất ngạc nhiên.

Cô ấy thật sự biết sửa máy kéo a!

Ân Vi Vi tò mò hỏi Nhan Hạ: “Em làm sao lại biết sửa máy kéo?”

Nhan Hạ cười đáp: “Thời đại học, em đã học thêm chuyên ngành cơ khí.”

Ân Vi Vi nhìn Nhan Hạ mềm mại và xinh đẹp, thật sự không nhìn ra Nhan Hạ học thêm chuyên ngành này.

Cô ấy lại tò mò hỏi: “Vậy chuyên ngành chính của em là gì? Cũng chuyên ngành liên quan sao?”

Nhan Hạ không giấu giếm: “Chuyên ngành chính của em là phong thủy và huyền học.”

Điều này không phải bí mật, tìm hiểu kỹ là có thể biết. Trong thế giới của họ, phong thủy rất phổ biến, không ít trường cao đẳng, đại học mở các lớp chuyên ngành chuyên sâu.

Cô từ nhỏ đã học phong thủy và huyền học cùng sư phụ, bản thân cũng yêu thích vì vậy mới báo danh vào chuyên ngành này.

Khi thông tin này được công bố, mọi người tại đó lại kinh ngạc.

Họ rất bất ngờ khi biết Nhan Hạ học phong thủy và huyền học.

Ân Vi Vi cười hỏi: “Vậy em có thể xem tướng và xem phong thủy không?”

Sâm xinh đẹp

Nhiều người trong giới giải trí tin vào phong thủy, và quản lý của cô ấy thường thích mời thầy phong thủy xem ngày tháng....vvv...

Nhan Hạ cười nói: “Tất nhiên là có thể.”

Ân Vi Vi nói: “Vậy em có thể xem tướng cho tôi được không?”

Nhan Hạ đáp: “Không vấn đề gì, khi nghỉ ngơi em xem giúp chị.”

Ân Vi Vi cũng không muốn Nhan Hạ xem bây giờ, dù sao phát sóng trực tiếp không tiện nói chuyện.

Nhan Hạ sửa máy kéo, khi học đại học cô ấy học chuyên ngành phong thủy và huyền học, ngoài ra còn học thêm cơ khí khiến các khán giả đều rất kinh ngạc.

【Lại có thể sửa xong rồi, người ta căn bản không phải làm màu, tôi lúc nãy suýt nữa đã tin những lời của mọi người.】

【Fan của một số người không hiểu cứ phun,bị vả mặt quá nhanh.】

【Tiểu tỷ tỷ thật giỏi, tôi cũng là chuyên ngành cơ khí, có thể thấy cô ấy rất chuyên nghiệp.】

【Từ lúc nãy Nhan Hạ đưa ra ý kiến đến hiện tại sửa máy kéo, tôi thấy cô ấy không giống như trên mạng nói là bình hoa sâu hút m.á.u a!】

【Tôi cũng cảm thấy không giống, tôi thấy chị gái nhỏ rõ rành có thể dựa vào nhan sắc kiếm sống, hiện tại lại nhất định phải dựa vào thực lực.】

【Miêu tả của lầu trên thật hay, Hạ Hạ nhà tôi hiện tại chẳng phải chỉ dựa vào sửa máy kéo mà không phải lo bữa tối rồi.】

【Nhan Hạ nhà tôi thật giỏi, động nhiều thứ a!】

Bở vì sự đảo ngược này khiến không ít khán giả đều nhiều hơn một tầng hảo cảm đối với Nhan Hạ.

Fan của Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng bị  vả mặt tại chỗ. 

Ngoài một số fan càn quấy, tố chất kém tiếp tục chửi bới ra thì những người khác người đều im lặng không tức giận.

Sửa xong máy kéo, bí thư thôn càng nhiệt tình hơn với bốn người.

“Mọi người đã sửa xong máy kéo, chiều nay liền đến nhà tôi ăn cơm nhé.”

(muah muah,)
 
Chương 13-2: Bị vả mặt cũng thật nhanh


Lúc nãy ông ấy đã đáp ứng với Nhan Hạ, chỉ cần sửa xong máy kéo, liền đổi thức ăn làm thù lao. Trước đây ông ấy cũng đã nghe đạo diễn nói rằng những khách mời đến trong thôn để làm chương trình tạp kỹ thì mỗi ngày phải tự mình thu xếp vấn đề ăn uống, vì vậy mới phải tìm việc làm.

Sau khi Nhan Hạ thương lượng cùng ba khách mời còn lại. Cô mỉm cười cảm ơn bí thư thôn: “Vậy chúng tôi làm phiền ông rồi.”

“Chỉ là lúc xào thức ăn thì có thể mỗi phần làm nhiều hơn một chút không, chúng tôi trước đó có một nhiệm vụ, cần……”

Cô kể một lần về việc đổi món ăn để lấy ga trải giường.

Bí thư thôn cười vẫy tay: “Tôi còn tường là chuyện gì, không vấn đề gì.”

“Chúng tôi mời người đến sửa máy kéo, nếu sửa xong thì cũng tốn một hai trăm tệ, thậm chí nhiều hơn.”

“Mấu chốt là,trước đây chúng tôi đều cho rằng không sửa được, không còn cách nào đành phải mua cái mới, chi phí tiêu tốn càng cao hơn.”

“Vì vậy, cô đã giúp đỡ một chuyện rất lớn, một bữa ăn là chút tấm lòng.”

Bọn họ mời người ở trên thị trấn đến sửa, nếu thời gian sửa dài cũng cần bao họ một bữa ăn.

Vì vậy, tiền thù lao mà Nhan Hạ muốn khi sửa xong máy kéo đã rất thấp.

Ông còn quyết định trong đoạn thời gian Nhan Hạ bọn họ thu hình chương trình tạp kỹ này sẽ chăm sóc bọn họ nhiều hơn một chút..

Xác định ban đêm đi nhà bí thư chi bộ thôn ăn cơm, bốn người Nhan Hạ rời khỏi ủy ban thôn.

Sau khi ra ngoài.

Thời Hi Diễn cười với Tô Cẩm nói: “tôi đề xuất quyết định thành lập nhóm, thật là rất sáng suốt, hôm nay chúng ta đã trực tiếp nằm thắng.”

Tô Cẩm cười khen: “Chắc chắn rồi.”

“Ngày hôm nay chúng ta không chỉ thành công hoàn thành nhiệm vụ mà bữa tối của mình cũng đã có sắp xếp.”

“Bằng không coi như thông qua những phương pháp khác đổi được gạo và rau, đối với sát thủ nhà bếp như tôi mà nói thì xào thức ăn để đổi lấy vật dụng trên giường(ga giường) cũng rất khó.”

Nhà có mời về dì nấu ăn, vì vậy từ trước đến nay anh ta chưa từng nấu ăn.

Thời Hi Diễn cười: “Tôi cũng vậy.”

Ân Vi Vi giơ tay: “Tôi cũng là người hậu đậu.”

Lúc cô ấy ở nhà, có cha mẹ nấu ăn, lúc sống một mình thì chỉ ăn ngoài hoặc đặt giao đồ ăn.

Sâm xinh đẹp

Cô ấy lại nói: “Nhưng nấu mì gói hoặc chiên cơm trứng, tôi vẫn có thể làm được.”

Cô quay sang hỏi: “Nhan Hạ, em biết nấu ăn không?”

Nhan Hạ cười đáp: “Biết, trước đây em từng học qua.”

Cô sống cùng sư phụ, sẽ thay phiên nấu ăn. Khi sống ở Cố gia, cô cũng nấu không ít lần.

Sau này mỗi lần xuyên không đến các thế giới khác, cô còn học và nghiên cứu công thức nấu ăn.

Ánh mắt Ân Vi Vi sáng lên: “Vậy thì tốt quá.”

không tồi, trong đội bọn họ có người biết nấu ăn, bằng không nếu mỗi người đều là sát thủ phòng bếp thì thời gian một tuần tiếp theo liền gian nan.

Tô Cẩm và Thời Hi Diễn nghe Nhan Hạ biết làm cơm thì nụ cười càng sâu.

May sao bọn họ cùng tổ đội với Nhan Hạ.

Ân Vi Vi hỏi: "Tiếp theo chúng ta về chỗ ở để nghỉ ngơi, hay là tiếp tục đi tìm việc để làm?"

Tô Cẩm và Thời Hi Diễn nghe cô hỏi như vậy, phản ứng đầu tiên chính là nhìn về phía Nhan Hạ.

Nhan Hạ thấy ba người đều nhìn về phía mình.

Nhan Hạ nói đùa với ba người: “Mọi người có phải đang mong muốn nằm thắng?”

Cả ba người đồng thanh đáp: “Đương nhiên rồi.”

Nhan Hạ dở khóc dở cười, “Vậy em kiến nghị mọi người hiện tại đi dạo một chút mấy hộ gia đình mà bí thư chi bộ thôn đã nói với chúng ta.”

“Có thể ước định thời gian giúp đỡ với bọn họ, đến lúc đó trược tiếp đi giúp đỡ để đổi tiền oặc đổi thức ăn.”

Thời Hi Diễn vốn không muốn đi nữa. Nhưng khi nghe thấy lời của Nhan Hạ, anh đồng ý mà nói: “Đúng đúng, hôm nay liền đi hỏi, đừng để bị đội khác nhanh chân đến trước giành mất cơ hội.”

Đội bọn họ đã hỏi được tin tức, không để đội khác đoạt lấy cơ hội được.

Tô Cẩm và Ân Vi Vi nghe xong cũng đồng ý: “Được.”

Sau đó dưới sự chỉ huy của Nhan Hạ, bốn người đã tìm được chính xác mấy hộ gia đình và đồng thời giao hẹn xong chuyện giúp đỡ làm viêc với đối phương.

Khi rời khỏi từ nhà cuối cùng sau khi đã thành công hẹn thời gian, trong ánh mắt của Ân Vi Vi nhìn về phía Nhan Hạ toàn là ánh sáng.

Cô ấy cũng đã thay đổi các xưng hô đối với Nhan Hạ, “Hạ Hạ, làm thế nào mà em làm được như vậy, lại có thể tìm được mỗi hộ gia đình một cách chính xác như vậy?”

Bọn họ đi theo Nhan Hạ, sau mỗi lần họ gõ cửa hỏi thăm, đều có thể tương ứng với các hộ gia đình theo thông tin trưởng thôn cung cấp.

Một lần hoặc hai lần đúng có thể nói là do may mắn, nhưng năm lần đều đúng thì cái này chắc chắn là thực lực.

Tô Cẩm và Thời Hi Diễn cũng đồng thời nhìn về phía Nhan Hạ: “Chúng tôi cũng rất tò mò.”

(đừng bất ngờ vì nay tui lên nhiều nha, dấu diệu của việc sắp bận lại ó)
 
Chương 14-1: Vả mặt tiểu tiên nữ


Nhan Hạ lắc lắc tờ giấy đang cầm trong tay: “Tôi đã vẽ một bản đồ trước đó và dò hỏi rất tỉ mĩ qua bí thư chi bộ thôn về các đặc điểm của các hộ gia đình này.”

“Chẳng hạn, nhà của Lâm Nhị có vài cây hồng trong sân, rất nổi bật.”

“Cửa nhà của La Ngũ đang chồng mấy tảng đá.”

“Dựa vào bản đồ để tìm kiếm, khi nhìn thấy các đặc điểm tương ứng, tự nhiên có thể tìm đúng nhà.”

Nghe cô nói xong, ba người khách mời đều giật mình.

Sau đó, từng người một đều bày tỏ sự kính phục: “Hạ Hạ, thật là lợi hại nha!”

Đây là điều họ từ trước đến nay chưa bao giờ nghĩ đến.

Thảo nào Nhan Hạ trước đây luôn hỏi bí thư chi bộ thôn về các đặc điểm của mấy hộ gia đình này, hóa ra là để tìm được một cách chính xác như vậy.

Thời Hi Diễn cười nhẹ nói: “Người xưa thường bảo rằng cơ hội chỉ dành cho những người có chuẩn bị, giờ đây tôi bỗng nhiên đã hiểu một cách sâu sắc câu nói này.”

Anh quay sang hỏi Nhan Hạ: “Mỗi khi làm việc gì, em đều nghiêm túc như thế sao?”

Anh ấy là người sinh ra đã ngậm thìa vàng trong miệng, hơn nữa lại là cậu con trai út không cần phải thừa kế gia nghiệp, vì thế từ nhỏ đến lớn chuyện gì cũng đều có chuyên gia giúp đỡ thu xếp.

Nhan Hạ cười cười: “Cũng gần như vậy. Nếu đã làm, thì phải cố gắng làm cho tốt.”

Từ nhỏ, sư phụ đã dạy cô rằng, người có thể vĩnh viễn dựa vào chỉ có chính mình, và sống đến già, học đến già. Chăm chỉ làm tốt mỗi một việc, là trách nhiệm với bản thân và người khác.

Nhan Hạ không có nói nhiều chuyện này để làm nổi bật sự chăm chỉ và nổ lực của cô.

Thay vào đó, cô chuyển chủ đề.

“Bắt đầu từ ngày mai, những ngày kế tiếp của chúng ta đều có công việc.”

Cô hỏi: “Mọi người muốn tiếp tục đi dạo trong thôn hay quay về nghỉ ngơi?”

Tô Cẩm và Ân Vi Vi còn cho rằng Nhan Hạ sẽ dựa theo lời của Thời Hi Diễn để nói thêm vài lời có thể làm nổi bật bản. Nhưng ai biết được cô lại không có như vậy, cảm thấy rất chân thật.

Ân Vi Vi vỗ vào chân mình và nói: “Hay là về nghỉ ngơi thôi, tôi cảm thấy đôi chân này của tôi gần như không còn là của tôi nữa rồi.”

Cô ngày thường cũng sẽ luyện múa nhưng chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi như vậy.

Nhan Hạ quan tâm nói: “Ngồi xe lâu như vậy, sau khi đến nơi này lại luôn đi bộ, thực sự mệt.”

Hai vị  khách mời nam cũng tán thành: “Đúng rồi, về nghỉ ngơi thôi.”

Vậy là cả bốn người quay về viện tử.̣(ngôi nhà của người Trung)

Do không có ga giường, Ân Vi Vi lấy quần áo trong vali ra trải xuống làm đệm nghỉ ngơi. Cô thật sự quá mệt mỏi và quá buồn ngủ.

Nhan Hạ thì ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt dưỡng thần.

Thấy hai người như vậy, nhân viên quay phim của phát sóng trực tiếp đã lui ra ngoài.

Đạn mạc bình luận trong phòng livestream lại vẫn luôn không dừng lại.

【Nhan Hạ tiểu tỷ tỷ thật lợi hại, lại có thể tìm ra từng hộ gia đình chính xác như vậy.】

【Cô ấy vẽ bản đồ và làm ghi chép, nên mới có thể tìm đúng, tiểu tỷ tỷ làm việc rất nghiêm túc.】

Sâm xinh đẹp

【Tôi đã chuyển sang làm fan của Nhan Hạ, tôi thích chị gái nhỏ nghiêm túc.】

【Hơn nữa, cô ấy còn không tranh công, nếu như đổi thành người khác, có thể sẽ mượn lời của Thời Hi Diễn để nổi bật bản thân một cách trong tối ngoài sáng.】

【Tiểu tiên nữ trong phòng phát sóng trực tiếp cách vách không phải chính là như vậy sao?】

【Tôi chưa xem livestream bên đó, họ bên kia đẫ đổi được đồ gì chưa?】

Vì hai đội tách ra, vì vậy chương trình đã mở hai phòng livestream.

Nếu sau này có ai hành động một mình, sẽ có mở livestream riêng cho người đó.

Vì vậy, tình hình của hai đội có thể so sánh rất rõ ràng.

Lúc này fan của Thời Hi Diễn nhịn không được mà cà khịa ở bên này.

【Tôi đã xem hai phòng livestream cùng lúc, bọn họ đã gõ cửa mấy chục hộ gia đình mới tìm được một gia đình không từ chối.】

【Tiểu tiên nữ bên kia giúp người ta nấu ăn, thành công đổi được vài quả trứng và một cái bắp cải lớn cho đội bọn họ.】

【Sau đó, Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng khen ngợi cô ấy một phen, và cô nàng cứ liên tục nói rằng đã học nấu ăn trước khi đến đây.】

【Đúng vậy, giống như cô ta sợ mọi người không biết rằng cô đã cố gắng học nấu ăn.】

【 Liên tục ám chỉ công lao nổi bật của cô ta, hoàn toàn khác biệt với Hàn Hạ.】

【Tôi thấy bà cụ đó, nụ cười trên mặt bà ấy thực sự gần như gắng gượng không được nữa.】

【Nụ cười sắp không gắng gượng nổi, là ý gì vậy?】

【Cái này tôi cũng nhìn thấy, gia đình bà cụ không giàu có, dưới sự nũng nịu và ra vẻ thông minh của tiểu tiên nữ, thì bà ấy đã đồng ý cho cô ta giúp nấu ăn để đổi lấy thực phẩm.】

【Nhưng vị tiểu tiên nữ không biết nỗi khỗ của nhân gian này, đã làm ba món ăn nhưng tiêu tốn hết một nửa lượng dầu trong bình dầu ăn của bà cụ.】

【Cô ta còn đem xào toàn bộ thịt xông khói của nhà bà cụ.】

...còn tiếp...
 
Chương 14-2: Vả mặt tiểu tiên nữ


【Khi cô ấy nấu ăn, ngoài việc cho vào nồi và thêm gia vị, toàn bộ việc khác đều do hai cô cháu gái của bà cụ giúp đỡ.】

【Tôi thấy ban đầu cô ấy còn có phần coi thường gia đình bà cụ, nhưng trước ống kính thì luôn cố gắng chịu đựng.】

【Những người trong phòng livestream cách vách lại không ngừng la hét tiểu tiên nữ quá ấm áp và quá nổ lực, tôi nhìn mà cảm thấy hơi ngượng.】

【Haha, còn có chuyện càng đỉnh hơn nữa.】

【Bọn họ lại tìm được một gia đình, giúp nhà người ta trông trẻ để đổi rau.】

【Ai biết được rằng đứa trẻ vốn khá ngoan ngoãn lại bị họ trông đến khóc, tiểu tiên nữ cũng không thể dỗ dành được.】

【Cười c.h.ế.t tôi rồi, cô nàng một mặt như một chị gái tốt đi dỗ trẻ, nhưng khi đứa trẻ giơ tay đòi ôm, cô lại tránh ra.】

【Mặt ngoài cô ta là chị gái nhỏ dịu dàng, nhưng lại ghét bỏ trẻ con, thật giả tạo.】

【Vậy cuối cùng có đổi được đồ gì không?】

Sâm xinh đẹp

【Không đổi được gì, ngược lại, bị bà nội đứa bé trở lại từ đồng ruộng với vẻ mặt giận dữ đã mời họ ra khỏi cửa.】

【Sau khi ra ngoài, tiểu tiên nữ xin lỗi liên tục, nói rằng mình đã không làm tốt, Diệp đỉnh lưu và Qúy ảnh đế liền an ủi cô ta không ngừng.】

【Diệp đỉnh lưu đau lòng cho em gái mình, để dỗ dành và an ủi em gái, lại có thể nói rằng gia đình đó không có tố chất, không biết ơn....vv....】

【Tôi không hiểu nổi mạch não của anh ta, bọn họ đem con nhà người ta dỗ đến mức khóc, sao gia đình người ta sao phải cảm ơn?】

【Bởi vì trong thế giới của anh ta, ai khiến em gái anh chịu ấm ức, người đó đều có vấn đề.】

【Trước đây tôi thấy phù đệ ma đáng sợ, giờ cảm thấy việc sủng ái em gái quá độ cũng khá đáng sợ, đồng cảm với bạn gái tương lai của Diệp đỉnh lưu.】(phù đệ ma: người hy sinh cống hiến hết mình cho em của họ)

Nếu không có sự so sánh với Nhan Hạ và những lời châm chọc từ fan của Thời Hi Diễn, màn thể hiện của Cố Diệp Du sẽ dẫn tới hảo cảm của không ít người.

Nhưng hiện tại,fan của các khách mời khác và những người xem lướt qua đều cảm thấy Cố Diệp Du có phần hơi quá sức.

Ở một bên khác, người của đội Thời Hi Diễn bọn họ, đang ngồi trong sân nhìn Nhan Hạ dùng cỏ lau và cọng rạ đang giỏ đựng đồ. Trước đó Nhan Hạ đã nhìn thấy trông sân đang chất đồng cỏ lau và cọng rơm rạ đã khô. Được sự đồng ý của tổ chương trình liền ở trong sân cầm một ít bện thành giỏ đựng đồ, dự định dùng để đựng quần áo và vật dụng sinh hoạt.

Ba người còn lại thì vừa tò mò quan sát, vừa trò chuyện tán gẫu. Cố Diệp Ngọc vẻ mặt mệt mỏi đợi người trở về liền thấy mấy người kia đang thong dong tự đắc nhìn Nhan Hạ đan bện đồ. Bỗng nhiên có loại kích động muốn mắng người, tại sao mấy tên gia hỏa này lại thanh nhàn như vậy?

Thời Hi Diễn thấy mấy người bước vào với vẻ mặt mệt mỏi và uể oải, ỉu xìu.  Anh lại liếc nhìn mấy quả trứng và rau mà họ mang theo, hỏi:

“Các người chỉ đổi được có chừng này đồ sao?”

Cố Diệp Ngọc nhướng mày nhìn anh, “Nghe ngữ khí này của cậu thì hẳn các cậu đổi được nhiều đồ lắm hả?”

Điều đó thì không thể xảy ra.

Họ đã chạy khắp hàng chục hộ gia đình trong thôn cả buổi chiều mà lại không gặp được người của đội Thời Hi Diễn.

Trong khi trò chuyện, họ còn cố tình nói trên sóng trực tiếp rằng không biết mấy người này có ở lì trong sân mà không ra ngoài không.

Nhìn bộ dáng này, đúng là có vẻ giống như vậy thật.

Thời Hi Diễn cong môi nói: “Chúng tôi không đổi được đồ, nhưng bữa tối tối nay đã có nơi giải quyết rồi.”

Cố Diệp Ngọc không tin, “Các cậu không đổi được đồ, sao bữa tối lại có chỗ giải quyết?”

Thời Hi Diễn chỉ vào Nhan Hạ, cười nói: “Vì đội chúng tôi có Nhan Hạ, chúng tôi nằm thắng rồi.”

Nghe được lời này, mấy người Cố Diệp Ngọc càng thêm khó hiểu. Cố Diệp Du cảm thấy trong lòng hồi hộp một chút, “Các người dựa vào Nhan Hạ để nằm thắng rồi?”

Điều đó làm sao có thể?

Cô ta thấy thái độ của Thời Hi Diễn đối với Nhan Hạ vui vẻ hòa nhã, trong lòng cô ta cảm thấy rất không thoải mái.

Thời Hi Diễn tỏ ra đắc ý nói: “Nhan Hạ đã sửa xong máy kéo của Ủy ban thôn, nên tối nay bí thư chi bộ thôn mời chúng tôi đến nhà ăn cơm.”

Giọng Cố Diệp Du nâng lên vài phần, “Nhan Hạ biết sửa máy kéo sao?”

Cố Diệp Ngọc cũng cực kỳ ngạc nhiên, nhìn Nhan Hạ hỏi: “Khi nào thì em biết sửa máy kéo vậy?”

Bọn họ sao lại không biết điều này?

Nhan Hạ giương mắt nhìn Cố Diệp Ngọc và nói: “Tôi luôn biết sửa, anh không biết là điều rất kỳ lạ sao?”

Cố Diệp Du bị nghẹn lại, “Anh!”

Anh ta nhận ra mình ngày càng không hiểu cô em gái ruột này. Trong lòng cũng không quá dễ chịu, Nhan Hạ còn chuyện che giấu bạn họ.

Vì vậy, anh ta không nhịn được, mang theo giọng điệu âm dương quái khí mà nói: “Vậy thì em giỏi quá.”

Nhan Hạ mỉm cười tiếp nhận lời khen: “Cảm ơn đã khen ngợi, tôi cũng thấy mình khá giỏi.”

Cố Diệp Ngọc: “……”
 
Chương 15-1: Làm sao có thể như vậy được


"Phụt!" Thấy Cố Diệp Ngọc bị Nhan Hạ làm cho ngượng, Thời Hi Diễn không nể mặt mà cười thành tiếng.

Trong bình luận trực tiếp, fan của Cố Diệp Ngọc lại một lần nữa mắng Nhan Hạ là mặt dày, thiếu lễ độ với đàn anh.

Nhưng fan của Nhan Hạ và một số người xem khác lại cảm thấy sự thẳng thắn của cô rất thu hút tình cảm của mọi người.

Tự Cố đỉnh lưu âm dương quái khí trước, Nhan Hạ dựa vào cái gì phải nhường nhịn anh ta. 

Qúy Lăng nhìn thấy Nhan Hạ phàn nàn không chút khách sáo đối với Cố Diệp Du thì nhận ra cô ấy đã thật sự thay đổi rồi.

Đổi lại trước đây, cô sẽ nhớ đến tình thân.

Nhưng hiện tại lại giống như đem Cố Diệp Ngọc coi như người xa lạ, thậm chí là đối đãi như với người cô không ưa.

Vậy cô sẽ đối xử với anh như thế nào?

Không biết tại sao, trong lòng anh ta dâng lên một cảm giác khó chịu không thể nói thành lời.

Đang phát sóng trực tiếp, anh cũng không tiện nói gì với Nhan Hạ.

Anh ta nói với đám người Cố Diệp Ngọc: “Chúng ta về phòng nghỉ ngơi trước đi.”

Cũng là giúp Cố Diệp Ngọc tìm một bậc thang để đi xuống.

Cố Diệp Ngọc cũng không có tiếp tục tìm khó chịu nữa, “Được.”

Tuy nhiên, anh ta không theo Qúy Lăng về phòng, mà lại đi đến phòng của Cố Diệp Du.

Anh ta quan tâm hỏi: “Du Du, chân em còn đau không?”

Cố Diệp Du tỏ vẻ tủi thân đáp: “Đau!”

Tước khi đến tham gia chương trình này anh hai bảo cô ta và anh năm làm nổi bật tình cảm anh em thần tiên của hai người để thu hút fan.

Vì vậy, cô đã lộ ra bộ dáng như lúc ở chung với các anh trai khi ở trong nhà.

“Vậy anh giúp em xoa bóp,” Cố Diệp Ngọc đau lòng ngồi xuống.

Anh tháo giày của cô ta ra và bắt đầu xoa bóp chân cho cô.

Cố Diệp Du thì nghiêng người về phía trước, ôm lấy anh ta trong dáng vẻ làm nũng quen thuộc.

Cô ta còn cọ cọ đầu vào vai anh và nói: “Anh trai là tốt nhất!”

Nhìn thấy một màn này, Tống Dịch Nhàn, người đang cảm thấy toàn thân đau nhức, nhịn không được mà hâm mộ và ghen tỵ.

Nhìn thấy dáng vẻ của hai anh em này khiến cô ta luôn cảm thấy có một loại cảm giác kỳ lạ khó nói thành lời.

Đây có phải là quá thân mật rồi không?

Trong bình luận trực tiếp, fan của hai người Cố Diệp Du đều khen ngợi anh trai là “người anh thần tiên ấm áp” và em gái là “cô em gái nhỏ ngọt ngào”, quá sủng và quá ngọt ngào rồi.

Tuy nhiên, cũng có người cảm thấy hành động của cặp anh em này có phần quá mức thân thiết.

Nhưng hai người họ là anh em ruột nên trái lại cũng không nghĩ nhiều.

Một bên khác.

Một chiếc giỏ đựng đồ bằng rơm đoàng hoàng, xinh xắn đã hình thành trong tay Nhan Hạ.

Ân Vi Vi nhìn Nhan Hạ nói: "Hạ Hạ, em lại có thể biết đan giỏ đựng đồ a!"

Vừa nãy, cả ba người họ đều thử làm, nhưng quá vụng về, học cũng không học được.

Nhan Hạ cười nói: "Trước đây em đã học một thời gian."

Cô đặt giỏ đựng đồ đã làm xong lên bàn: "Cái này sẽ dùng để đựng đồ dùng sinh hoạt của chúng ta."

Ân Vi Vi cầm lên xem: "Tốt quá, tôi đang lo không biết để đống mỹ phẩm và sản phẩm dưỡng da ở đâu."

"Đợi đến lúc vệ sinh cá nhân, chúng ta chỉ cần cầm giỏ đựng này đi thì rất thuận tiện."

Sâm xinh đẹp

Sống cùng phòng với Nhan Hạ, quả nhiên là một lựa chọn tuyệt vời.

Nhan Hạ cười nói: "Em cũng nghĩ vậy."

"Em làm vài cái mũ rơm, chúng ta sẽ đội khi đi hái đào vào ngày mai, sau đó làm thêm vài cái giỏ đựng đồ để đựng quần áo."

Nghe được lời Nhan Hạ nói, Thời Hi Diễn cười hỏi: " Cũng có phần của tôi và anh Tô phải không?"

Nhan Hạ ngẩng đầu nhìn anh, "Tất nhiên rồi, chúng ta cùng đội mà, ai cũng có phần."

Thời Hi Diễn cười khẽ: "Vậy thì chúng tôi không khách sáo mà nhận nha."

Phải ở đây cả tuần, anh không muốn nhét tất cả đồ đạc vào vali.

Tô Cẩm cũng cười nói: "Cảm ơn Hạ Hạ, em đã vất vả rồi!"

Nhan Hạ mỉm cười với anh ấy: "Không cần khách sáo."

Nói xong, cô bắt đầu cầm cỏ lau lên tiếp tục công việc đan lát.

Ba khách mời và người xem trực tiếp chứng kiến đôi tay của Nhan Hạ không ngừng bay múa nhanh, chẳng mấy chốc một chiếc mũ rơm đã được hoàn thành dưới bàn tay cô.

Trong lòng mọi người đều có một loại cảm giác, đôi tay của Nhan Hạ thật khéo léo.

Sau khi bên xong một chiếc mũ rơm, con trai út của bí thư chi bộ thôn chạy vào gọi bọn họ đến nhà trưởng thôn ăn cơm.

Sau khi đến nhà trưởng thôn, nhóm người Nhan Hạ lịch sự đề nghị giúp rửa rau.

Tuy nhiên, vợ và mẹ của bí thư chi bộ thôn lại không cho họ giúp đỡ, vì vậy họ cũng không cố gắng giành làm nữa.

Bốn người ngồi xuống trò chuyện với bí thư chi bộ thôn, ông kể nhiều chuyện về làng.

Mẹ và vợ bí thư chi bộ thôn đã làm sáu món chính và một món canh, mặc dù nhìn có vẻ đơn giản, nhưng lượng thức ăn thì rất đầy đủ và mùi cũng rất thơm.

Bốn người đã cảm thấy đói, cũng không chê bai gì cả, mà cầm đũa và bắt đầu ăn.

..... còn tiếp...
 
Chương 15-2: Làm sao có thể như vậy được


Còn vừa ăn vừa khen ngon miệng. Thấy bộ dáng bọn họ ăn một cách ngon miệng như vậy tuyệt đối không phải là giả vờ.

Gia đình bí thư chi bộ thôn đều rất vui vẻ, bầu không khí của bửa ăn rất tối.

Sau bữa ăn, mấy người Nhan Hạ mang theo bốn món còn nóng về căn viện nơi họ đang ở.

Họ dùng bốn món đó để đổi lấy ga trải giường với tổ đạo diễn.

Người của đội kia vẫn đang bận rộn tay chân chuẩn bị bữa ăn.

Chính xác mà nói là Cố Diệp Ngọc làm cơm, ba người còn lại giúp rửa rau và đứng trong bếp để hỗ trợ.

Cố Diệp Du rất ghét bỏ điều kiện của nhà bếp này còn vì không quen dùng bếp đất, nên món đầu tiên nấu bị cháy một chút.

Thậm chí đến lúc xào món thứ hai, cô ta bỏ rau vào nồi quá mạnh tay, khiến dầu nóng b.ắ.n vào tay.

Tay cô ta ngay lập tức đỏ lên, hai mắt của cô ta cũng rưng rưng ngấn lệ một chút.

Cố Diệp Ngọc nhìn thấy cảnh đó mà đau lòng không thôi, "Du Du, tay em bị thương rồi, đừng nấu nữa."

Cố Diệp Du đương nhiên không muốn tiếp tục nấu nữa, nhưng vì đang phát sóng trực tiếp, cô ta vẫn phải duy trì hình ảnh tiểu tiên nữ mạnh mẽ và chu đáo.

Hơn nữa, cô đã đặc biệt học nấu ăn vì để tham gia chương trình này, đương nhiên muốn thể hiện khả năng của mình cho mọi người xem.

Cô ta chỉ có thể lộ ra nụ cười, "Không sao đâu, em còn có thể làm tiếp được."

"Còn hai món nữa là xong rồi. Nếu không xào xong, chúng ta sẽ không có cách nào đổi ga trải giường đâu."

Cô làm ra vẻ như sẵn sàng chịu đựng dù tay đang đau vì mọi người.

Qúy Lăng nhìn thấy cảnh đó mà không khỏi lộ vẻ cảm động.

Tóng Dịch Nhàn thì cảm thấy có phần giả tạo, nhưng chỉ thầm châm chọc trong lòng.

Cố Diệp Ngọc lắc đầu nói: "Không được, tay em bị thương rồi, làm sao có thể tiếp tục nấu đây? Nhanh đi bôi thuốc đi."

Lúc này, anh ta nghe thấy tiếng nói của Nhan Hạ và những người khác.

Đây là một đội khác đã trở về.

Theo bản năng anh bước ra ngoài, Nhìn Nhan Hạ theo thói quen liền nói: "Nhan Hạ, em vào giúp xào hai món còn lại đi."

Việc Cố Diệp Ngọc ra ngoài gọi Nhan Hạ vào xào giúp món ăn, khiến mấy người vừa vào cửa  cảm thấy bất ngờ.

Ba người Thời Hi Diễn cùng nhau nhìn về phía Nhan Hạ.

Bọn họ nghe khẩu khí của Cố Diệp Ngọc giống như là rất thân thiết với Nhan Hạ. Đồng thời còn mang vài phần cảm giác cưỡng ép trong lời nói của anh ta.

Nhan Hạ nhìn Cố Diệp Ngọc với vẻ mặt đầy sự cạn lời, “Đây là  khẩu khí của anh khi mời người khác giúp đỡ sao?”

“Anh có tư cách gì mà yêu cầu tôi giúp anh xào thức ăn?”

Cố Diệp Ngọc bị hỏi đến mức nghẹn lời, “Tôi!”

Anh ta vốn định nói rằng dựa vào thân phận anh trai là anh trai của cô, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Nhan Hạ, lời nói bị kẹt lại trong cổ họng.

Hơn nữa trước khi đến quay chương trình Du Du đã nói, tốt nhất là đừng để lộ quan hệ của Nhan Hạ với bọn họ. Để tránh kích thích đến Nhan Hạ, khiến cô nhân cơ hội đột nhiên làm loạn lên thì khó mà thu dọn hiện trường.

Nhan Hạ lạnh lùng cười, “Cố đỉnh lưu, nếu như não anh bị nước vào thì nhanh chóng đi đổ nước ra ngoài, tôi cũng không phải là người hầu của anh.”

Thời Hi Diễn thấy thái độ của Nhan Hạ với Cố Diệp Ngọc rất chán ghét, anh ta đương nhiên phải giúp đồng đội của mình.

Thế là nhướng mày nhìn Cố Diệp Ngọc, “Da mặt này của anh có phải là quá mặt dày rồi không?”

“Nhan Hạ không phải là thành viên đội của các người, cũng không nợ anh gì, sao phải giúp các anh nấu thức ăn?”

Ngay lúc này, ba người đang ở trong bếp cũng đã đi ra ngoài.

Cố Diệp Du nhìn Thời Hi Diễn với vẻ mặt xin lỗi, “Xin lỗi, khi tôi xào thức ăn thì bị thương ở tay, anh trai tôi lo lắng, mới muốn nhờ Nhan Hạ giúp đỡ.”

Cô ta nói xong còn cố tình đưa tay phải ra, trên đó có vài chỗ đỏ lên.

Sau đó, cô ta nhìn Nhan Hạ, “Anh của em cũng chỉ là lo lắng quá mức, xin đừng trách anh ấy.”

Nhan Hạ biết Cố Diệp Du đang cố tình đứng trước mặt cô, khoe khoang anh nă cẩu tra quan tâm cô ta như thế nào.

Sâm xinh đẹp

Cô cũng hiểu rằng đây cũng là muốn kích thích cô, khiến cô nói ra những lời không nên nói.

Nhan Hạ nhướng mày, “Cô không cần phải cố tình đứng trước mặt tôi để khoe với tôi tình cảm thân thiết của anh em hai người đâu.”

“Anh trai cô lo lắng cho cô, thì anh ta có thể tự mình đi nấu thức ăn cho cô.”

“Cớ gì phải đến tìm tôi?”

“Khi tôi từ chối anh ta, cô lại đi đến nhấn mạnh với tôi rằng anh ta chỉ là quan tâm người em gái là cô, tôi không nên trách anh ta.”

Cô lại nói với ý vị sâu xa: “Tôi nhớ là tôi và các người sớm đã không còn liên quan gì đến nhau nữa, ràng buộc đạo đức cũng không phải đùa như thế này.”

Cố Diệp Du không ngờ rằng Nhan Hạ lại có thể lý trí như vậy. Chẳng lẽ không phải nên bị kích thích mà mắng chửi cô ta sao?
 
Chương 16: Người nào khơi mào thì người đó sai


Cô ta vội vàng lắc đầu, “Tôi không có.”

Câu nói cuối cùng của Nhan Hạ khiến cô ta cảm thấy lo lắng, sợ rằng đối phương sẽ công khai mối quan hệ của bọn họ trước mặt mọi người.

Kể từ khi đã cắt đứt quan hệ, cô ta chỉ hy vọng Nhan Hạ mãi mãi không có bất cứ dính dáng hiên quan gì đến Cố gia nữa.

Em gái mà Cố Diệp Ngọc thừa nhận, chính là cô ta.

Vì vậy, cô ta ngay lập tức kéo cánh tay Cố Diệp Ngọc, “Anh, em đã rửa tay bằng nước lạnh rồi, cảm giác đã đỡ hơn nhiều.”

“Em có thể tiếp tục nấu hai món còn lại, anh không cần phải nhờ người khác giúp đỡ nữa đâu.”

Cố Diệp Ngọc vốn định nói gì đó.

Anh ta thực sự không chịu nổi thái độ lúc này của Nhan Hạ, cô lại có thể mắng anh ta não bị nước vào.

Còn chỉ trích Du Du ràng buộc đạo đức.

Trước đây khi Nhan Hạ ở Cố gia lại không phải chưa từng nấu ăn cho bọn họ, vì để khiến gia đình bọn họ chấp nhận cô mà Nhan Hạ còn thường xuyên hầm dược thiện cho bọn họ bồi bổ.

Chỉ là nhìn thấy Cố Diệp Du lắc đầu, anh mới nhịn xuống không nói ra.

Anh lầm bầm, “Được rồi, có những người tôi có muốn nhờ cũng đã không thể nhờ được.”

Nhan Hạ tiếp lời anh ta, “Bây giờ anh thực sự không thể nhờ được nữa.”

“Tôi và các người không thân thiết, sau này xin hãy tự trọng.”

Hiện tại chưa phải là lúc công khai mối quan hệ.

Việc cô tự mình công khai trước mặt mọi người, với việc người khác tự mình đi điều tra sau đó công khai, sẽ đem lại hiệu quả hoàn toàn không giống nhau.

Nếu cô tự mình nói ra thì sẽ bị cho là đang cố gắng bán thảm để thu hút sự đồng cảm…vv… Khiến cho cô giống như là còn rất để ý đến người của Cố gia.

Nhưng nếu người khác phát hiện ra, mọi người sẽ cảm thấy cô thật đáng thương và không thể không sinh ra đồng tình.

Mặc dù cô không cần sự đồng tình, nhưng cũng sẽ không từ chối "ý tốt " của người khác.

Cố Diệp Ngọc bị giận đến nỗi mặt tối sầm lại, “Nhan Hạ, đừng quên em là ai, và họ của em là gì.”

Nhan Hạ liếc anh ta một cái, “Anh hãy nhanh chóng đi mà xả nước trong đầu đi.”

Cố Diệp Ngọc: “……”

Có thể nói chuyện như vậy với anh trai mình sao?

Tại sao cô không thể dịu dàng và thân thiết như Cố Diệp Du?

Cố Diệp Du thấy tình hình như vậy, cũng không muốn cuộc trò chuyện giữa hai người kéo dài thêm.

Cô ta sợ rằng anh trai mình sẽ lỡ lời và trực tiếp nói ra chuyển giữa Nhan Hạ và hai người bọn họ.

Vì vậy, cô ta kêu lên, “trời ơi, món em đang nấu sắp bị cháy rồi.”

Cô ta lập tức kéo tay Cố Diệp Ngọc, lôi anh trở lại bếp, “Anh ơi, nhanh vào giúp em với.”

Nhan Hạ nhìn Cố Diệp Ngọc bị kéo đi, rất thâm ý mà tấm tắc hai tiếng.

“Vào bếp mà còn phải nắm tay nhau, quả nhiên là anh em tình thâm không đủ thể hiện a!”

Nghe Nhan Hạ nói vậy, mọi người mới chú ý đến Cố Diệp Du đang nắm tay Cố Diệp Ngọc kéo anh ta vào bếp.

Đồng thời cũng có một loại cảm giác kỳ quặc không nói nên lời, giữa anh em trưởng thành rồi mà còn nắm tay nhau thân thiết như vậy?

Qúy Lăng và Nhan Hạ lớn lên cùng nhau, tự nhiên biết được cô không phải là người có tính yếu đuối.

Nhưng bây giờ, việc bám chặt vào mối quan hệ anh em của Cố Diệp Du không tha, cũng quá có chút hùng hổ dọa người.

Vì vậy, anh ta lên tiếng, “Hạ Hạ, đừng nói nữa.”

Nhan Hạ nhìn Qúy Lăng bằng ánh mắt lạnh lùng, giọng nói cũng mang vẻ lạnh lùng, “Người nào khơi mào trước thì người đó sai.”

Trước đây, chỉ cần xảy ra mâu thuẫn, trong mắt của người nhà họ Cố, tất cả lỗi đều thuộc về cô.

Thì ra hiện tại Qúy Lăng cũng có nhận định tương tự.

Thảo nào ở kiếp trước anh ta cũng chọn cứu Cố Diệp Du trước tiên.

Sâm xinh đẹp

Trước đây, vì cái gọi là tình thân, cô đã nhường nhịn rất nhiều.

Giờ họ họ cái gì cũng không phải nữa, nên cô không cần phải nhẫn nhịn nuông chiều người Cố gia nữa.

Qúy Lăng lần đầu tiên phát hiện ánh mắt của Nhan Hạ nhìn anh ta có thể lạnh lùng và thờ ơ như vậy, anh ta cảm thấy có chút không thoải mái.

Đang định giải thích, không phải là anh có ý trách cô, chỉ là muốn cô bớt nóng nảy.

Thì Thời Hi Diễn đã lên tiếng trước, “Qúy ảnh đế, người nào khơi mào thì người đó sai.”

“Vừa rồi là lỗi của ai, chỉ cần không mù thì đều có thể nhìn ra được, anh không phải là người không phân biệt đúng sai đấy chứ?”

Giọng điệu của Cố Diệp Ngọc vừa rồi, giống như thể có thể đối với Nhan Hạ gọi thì đến và đuổi đi bất cứ lúc nào, anh ấy nghe cũng cảm thấy rất khó nghe.

Qúy Lăng còn là bạn thân thanh mai trức mã từ nhỏ của Nhan Hạ, mà lại đứng về phía đối lập với cô ấy, thảo nào cô muốn cắt đứt quan hệ.

Qúy Lăng mặt lạnh, nhíu mày nhìn Thời Hi Diễn, “Anh không hiểu thì đừng phát biểu ý kiến.”

Cố Diệp Ngọc là anh trai của Nhan Hạ, cô không nên công khai chỉ trích anh trai cô trước mặt mọi người như vậy.

Nhan Hạ rất hiểu rõ Qúy Lắng, vừa nhìn dáng vẻ này của anh ta liền đoán được suy nghĩ của anh ta.

Cô cười nhạt, “Ý của Qúy ảnh đế anh là nếu tôi bị người khác ra lệnh sai khiến thì chỉ có thể đáp ứng ma không thể phản đối sao?”

“Thảo nao anh cảm thấy, là tôi đang nợ bọn họ?”

Nhìn thấy vẻ mặt càng ngày càng lạnh của Nhan Hạ, Qúy Lăng hơi ngẩn người, “Không, anh không phải ý đó.”

“Anh chỉ là…” Anh vốn muốn nói, cô không nên đối xử như vậy với anh trai mình.

Nhưng bỗng nhớ ra, trước khi đến tham gia chương trình này Cố Diệp Du đã nhờ anh giữ bí mật về mối quan hệ của anh em bọn họ và Nhan Hạ.

Vì vậy, anh ta nuốt lại nửa câu sau, thở dài, “Thôi, anh không có ý gì khác, em đừng nghĩ nhiều.”

Nhan Hạ vẻ mặt thản nhiên, “Tôi không lại không để ý thì có thể nghĩ nhiều cái gì chứ.”

“Ngược lại là các người thuôn thích vừa ăn cướp vừa la làng.”

Cô thực sự không quan tâm, không để ý đến thái độ của Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng.

Nhưng không quan tâm không có nghĩa là bọn họ có quyền sai bảo và chỉ trích cô.

Người nào khơi mào thì người đó sai, bọn họ chỉ cầnkhinh rẻ, thì cô sẽ không nhịn nữa.

Qúy Lăng mím môi, nhìn Nhan Hạ một ánh mắt thật sâu.

Rồi không nói thêm gì nữa, quay người trở vào bếp.

Hiện tại không phải là nơi để nói nhiều, anh ta cần tìm cơ hội để trò chuyện nghiêm túc với Nhan Hạ.

Tống Dịch Nhàn không ngờ Nhan Hạ lại cứng rắn như vậy, không chỉ dám mắng Cố Diệp Ngọc não bị nước vào, mà còn khiến Qúy ảnh đế không biết nói gì.

Cô ta không biết nên nói rằng tính tình Nhan Hạ quá thẳng thắn hay là quá ngây thơ.(ngu ngốc)

Cố gái này không phải đã quên hiện tại là đang phát trực tiếp đi.

Hay là Nhan Hạ muốn dùng cách này để nổi tiếng bằng những bê bối chăng?

Cô ta định giúp Cố Diệp Ngọc một chút để tạo ấn tượng tốt với anh ta, nhưng thấy Qúy ảnh đế đã bị Nhan Hạ châm chọc, cô ta cũng không đi tìm khổ nữa mà theo ba người kia quay người trở vào bếp.

Tô Cẩm và Ân Vi Vi cũng không ngờ Nhan Hạ lại mạnh mẽ như vậy, đừng nói đến việc nghe xong có chút thoải mái.

Lúc nãy Diệp đỉnh lưu thật sự có chút quá đáng, Nhan Hạ lại không phải là người hầu của anh ta.

Tuy nhiên, từ trong cuộc trò chuyện vừa rồi của mấy người, bọn họ đều cảm thấy mối quan hệ của mấy người Cố Diệp Ngọc và Nhan Hạ có vẻ không đơn giản.

(khuya nay tui đọc bình luận hòng chương mới của mấy bồ nên tui cố gắng lên thêm nè. Yêu mấy bồ lắm đó nha. tình hình là tui bận tiếp đến 8/8 mới có thể đăng tiếp được, chờ tui nha)
 
Chương 17-1: Không phải sẽ thật sự đến chứ?


Ấn tượng của Ân Vi Vi đối với Nhan Hạ khá tốt.

Cô muốn dời chủ đề và làm cho bầu không khí vui vẻ hơn, nên đã nói với Nhan Hạ: "Không phải em muốn đan mũ rơm sao? Hay là dạy chị đi, để xem chị có học được không."

Nhan Hạ gật đầu: "Được thôi!"

Rồi cô cầm cỏ lau, kiên nhẫn dạy Ân Vi Vi cách đan mũ rơm.

Thời Hi Diễn và Tô Cẩm nhìn nhau một cái, sau đó mỗi người kéo một chiếc ghế ra ngồi xuống, nhìn hai người đan mũ.

Trong khi đó, bình luận trên kênh livestream lại đang tinh phong huyết vũ(gió tanh mưa máu).

【Nhan Hạ có phải bị bệnh không? Không chỉ mắng Ngư Ngư nhà tôi mà còn đối đầu với Qúy ảnh đế, cô ta nghĩ mình là ai chứ!】

【Đúng vậy, một bình hoa tuyến ba lại dám chống đối đỉnh lưu và ảnh đế, ai cho cô ta cái dũng khí này?】

【Nhan Hạ thật là vô lễ, quá thiếu tôn trọng tiền bối, tôi ngày càng ghét cô ta rồi.】

【Ngư Ngư nhà tôi chỉ là thương em gái thôi, Nhan Hạ mới là người não bị ngấm nước.】

【Không chỉ não có nước vào, mà còn…...##&&&@@@..】

【Chồng tôi chỉ cảm thấy cô ta quá đáng, khuyên cô ta đừng nói nữa, thế mà cô ta lại thái độ như vậy? Không biết lòng tốt người khác.】

【Bảo sao chồng tôi muốn tuyệt giao với cô ta, trông cái dáng vẻ cay nghiệt đó, làm sao còn xứng tiếp tục qua lại với chồng tôi.】

【Phí công chồng tôi chăm sóc cô ta nhiều năm như vậy, đúng là bạch nhãn làng (vong ơn bội nghĩa).】

【Nhan Hạ là trà xanh, chỉ muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với Ngư Ngư và ảnh đế.】

【Cô ta thực ra là cố ý dùng cách này để tìm cảm giác tồn tại và nổi tiếng bằng cách bị ghét đúng không?】

【Tôi thật sự không đồng tình với lời nói ở lầu trên của các fan Ngư Ngư và fan ảnh đế.】

【Tôi cũng thấy rất khó hiểu, chẳng phải ngay từ đầu là Diệp đỉnh lưu với giọng điệu ra lệnh, bắt Hạ Hạ nấu ăn sao?】

【Từ chối chính là sai à?】

【Chẳng lẽ đỉnh lưu nhà các người nghĩ mình là hoàng đế, nói cái gì cũng là thánh chỉ sao? Hạ Hạ đâu có nợ anh ta gì.】

【Hạ Hạ chưa bao giờ lợi dụng tên tuổi của ảnh đế Kỷ để lấy tài nguyên và quảng bá, vong ơn bội nghĩa gì đó chúng tôi không dám nhận.】

【Rõ ràng là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, thế mà Qúy ảnh đế lại bênh vực người ngoài, bảo sao Hạ Hạ muốn tuyệt giao.】

【Tôi chỉ là người qua đường, nói thật là tôi không thấy hành động vừa rồi của Nhan Hạ quá đáng, ngược lại có vẻ là một số đỉnh lưu đang ỷ thế h.i.ế.p người.】

【Cuối cùng cũng có người nói ra tiếng lòng của tôi, cảm giác Diệp đỉnh lưu thật bá đạo, tôi chỉ muốn nói Nhan Hạ làm vậy rất đúng.】

Sâm xinh đẹp

【Nói thật, các bạn không thấy có gì đó không đúng à?】

【Có gì không đúng?】

【Cứ có cảm giác mối quan hệ giữa Nhan Hạ với anh em Diệp đỉnh lưu và Qúy ảnh đế đều không đơn giản.】

【Tôi cũng thấy cô bé tiên nữ kia, không chờ được mà kéo anh trai mình vào bếp, như thể sợ anh ấy nói ra điều gì đó.】

【Còn nữa, lời nói của Diệp đỉnh lưu trước đó, như thể anh ta và Nhan Hạ đã có mối quan hệ gì đó từ trước rồi.】

【Tôi cảm thấy Nhan Hạ đang cố ý tách ra khỏi họ.】

【Tôi cũng cảm thấy Nhan Hạ thực sự không muốn để ý đến họ.】

【Rõ ràng là họ tự dâng đến cửa, tự khơi mào thì tự chịu hậu quả, đáng đời.】

【Fan của Ngư Ngư và fan ảnh đế quá tiêu chuẩn kép rồi, không để ý đến anh trai họ là muốn chơi lại mềm buộc chặt, buồn cười quá.】

【Anh trai nhà các người không phải là vàng, người gặp người yêu thích.】

【Nói thật, các bạn có thấy Diệp đỉnh lưu và em gái anh ấy quá mức thân mật không?】

【Trước đó tôi chưa từng thấy thế, nhưng nhìn họ nắm tay nhau, tôi thực sự thấy có chút hơi kỳ quặc.】

【Tôi có mối quan hệ rất tốt với anh trai tôi, nhưng như anh em nhà Diệp đỉnh lưu dính sát và nắm tay thế này, thì chưa từng có.】

【Tôi chỉ làm vậy với bạn trai thôi.】

Sau đó, chủ đề của mọi người chuyển hướng.

Họ liên tục bàn luận về mối quan hệ giữa Nhan Hạ và anh em nhà Diệp đỉnh lưu, cùng với chủ đề liên quan đến những hành động thân mật giữa hai anh em nhà Diệp đỉnh lưu, trông giống như là một cặp đôi hơn.

Điều này cũng là do Nhan Hạ cố ý nói như vậy để dẫn dắt suy nghĩ của khán giả.

Nếu không thì hầu hết mọi người thực sự sẽ không chú ý quá nhiều đến những hành động quá mức thân mật của cặp anh em đó.

Sau khi được cô nhắc nhở, khán giả sau này sẽ vô thức chú ý nhiều hơn đến những hành động của hai người họ.

(tèn tén ten tui quay lại rồi đây, hôm nay sẽ cố gắng nhiều chương nè, quên ăn quên ngủ vì mấy tình yêu luôn)
 
Chương 17-2: Không phải sẽ thật sự đến chứ?


Thì cũng có thể thấy được nhiều vấn đề.

Trong bếp, Cố Diệp Du có gắng chịu đựng đau tay, cuối cùng cũng xào xong hai món cuối.

Vừa đúng bốn món, mỗi món chia ra một phần cho tổ đạo diễn vì để đổi lấy đồ ga giường cho mọi người.

Phần còn lại bốn người cùng ăn.

Có một món bị xào cháy, ba món còn lại Cố Diệp Du đã tốn công trang trí, nhìn qua cũng có chút bắt mắt.

Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng sau khi nếm thử xong, đều khen ngợi một hồi.

Vì vậy, bình luận trên livestream toàn là những lời khen Cố Diệp Du là tiểu tiên nữ ấm áp. Tất nhiên, trong đó không thiếu sự dẫn dắt của đội ngũ "thủy quân".

Tống Dịch Nhàn cũng nếm thử một lượt. Cô cảm thấy hoặc là vị giác của mình có vấn đề, mà chính là vị giác của hai người kia có vấn đề.

Ba món bình thường không phải bị nhạt, thì chính là bị mặn, ngon miệng chỗ nào chứ?

Hai người kia lại trái với lương tâm mà khen ngợi, nói rằng hương vị gần như nhà hàng, cô chỉ muốn cười khẩy.

Tuy nhiên, cô chỉ dám phỉ nhổ ở trong lòng. Đối với việc Diệp Du có thể có được hai người đàn ông chất lượng tốt bảo vệ, cô ta càng thêm ghen tỵ.

Khi trời sắp tối, Nhan Hạ và mấy người khác đều trở về phòng mình.

Nhan Hạ mang cỏ lau về phòng để tiếp tục đan mũ rơm. Ân Vi Vi ban đầu không học được, định từ bỏ. Nhưng Nhan Hạ rất kiên nhẫn dạy cô ấy, khiến cô không thể không nghiêm túc học lại, còn thật sự đã từ từ lên tay nghề. Chỉ là tốc độ không nhanh.

Sau ba tiếng, một chiếc mũ rơm đã thành hình trong tay cô ấy, trên khuôn mặt cô ấy lộ ra nụ cười mãn nguyện.

Cô ấy còn đội lên đầu và soi gương: "Ngày mai chị sẽ đội chiếc mũ này ra ngoài, tự mình đan có cảm giác thành tựu thật."

Nhan Hạ ở trong một thế giới cổ đại, có một khoảng thời gian mỗi ngày đều đan lát. Luyện tập thành thạo nên tốc độ tay rất nhanh.

Sâm xinh đẹp

Lúc này, cô đã đan xong hai chiếc mũ rơm khác và đang đan giỏ đựng đồ. Cô ngẩng đầu lên, mỉm cười khen ngợi: "Công sức không phụ lòng người, chị đan rất tốt."

Ân Vi Vi cười nói: "Em nói đúng, trả giá bằng nỗ lực thì sẽ có thu hoạch."

Không thể chơi điện thoại, nên tuy rằng này mới hơn chín giờ, hai người đã hẹn nhau đi rửa mặt rồi chuẩn bị đi ngủ.

Khi hai người đan mũ rơm, Thời Hi Diễn và Tô Cẩm rất có phong độ đài ông, chủ động đề nghị đi lấy nước và đun nước.

Livestream đã tắt lúc tám giờ rưỡi tối và sẽ mở lại vào bảy giờ rưỡi sáng hôm sau.

Nhan Hạ và Ân Vi Vi rửa mặt xong, vừa bưng chậu nước chuẩn bị về phòng thì gặp Qúy Lăng. Lúc này livestream đã tắt, nên Qúy Lăng không che giấu nữa. Anh ta nhìn Nhan Hạ và nói: "Hạ Hạ, anh muốn nói chuyện riêng với em."

Nhan Hạ liếc anh một cái: "Những gì tôi muốn nói nói thì tôi đã nói xong từ trước rồi, nên không còn gì để nói với anh nữa."

Qúy Lăng cau mày: "Nhất định phải làm ầm ĩ đến mức này sao?"

"Em hiểu lầm anh, anh chỉ muốn giải thích rõ ràng."

Anh ta và Cố Diệp Du không phải là mối quan hệ như Nhan Hạ đã nói, anh ta muốn nói rõ ràng với cô.

Anh ta tin rằng Nhan Hạ còn để ý đến tình cảm đối với anh ta, chỉ cần anh ta giải thích xong, cô sẽ không làm ầm ĩ nữa. Đồng thời cô sẽ chủ động rút lại lời nói “muốn chia tay” đã nói trước đó.

Nhan Hạ nhướng mày: "Tôi và anh đã không còn liên quan nữa, nên anh không cần giải thích, tôi cũng không có hứng thú nghe nữa."

Nói xong, cô bưng chậu nước tiếp tục đi về phía trước.

Qúy Lăng không ngờ rằng, Nhan Hạ thậm chí không muốn nói chuyện riêng với mình.

Anh ta không nhịn được, đưa tay ra nắm lấy cánh tay cô, muốn giữ cô lại. Nhưng Nhan Hạ nhanh nhẹn né tránh bàn tay đang đưa ra của anh ta. Cô lạnh lùng nói: "Qúy ảnh đế, mong anh tự trọng."

Nói xong câu này thì cô cùng Ân Vi Vi nhanh chóng rời đi, trông bộ dáng như thể đang tránh né không kịp đối với Qúy Lăng.

Vì có Ân Vi Vi ở đó, Qúy Lăng không tiện cưỡng chế giữ người lại. Anh ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhan Hạ không chút lưu luyến rời đi. Anh ta cảm thấy một loại cảm giác chưa bao giờ có, cảm giác khó chịu khó nói nên lời cùng với sự lo âu và khó có thể tin.

Nhan Hạ muốn chia tay, không lẽ là thật chứ?

Qúy Lăng nhìn bóng lưng đã biến mất, sắc mặt ngày càng khó coi.

Ánh trăng chiếu xuống người anh ta, dường như làm tăng thêm cảm giác cô đơn lạnh lẽo.

Lúc này, anh đột nhiên cảm thấy hơi hoảng sợ.

(bất ngờ chưa mấy ní)
 
Chương 18-1: Càng ngày càng biết cách làm người khác tức giận


Ân Vi Vi đã chứng kiến toàn bộ sự việc.

Đồng thời cô ấy cũng phát hiện ra rằng nhiều lời đồn đại trên mạng đều là bịa đặt.

Nói rằng Nhan Hạ cứ bám riết lấy Qúy ảnh đế không buông, nói rằng Qúy ảnh đế hoàn toàn không muốn dây dưa với Nhan Hạ, chỉ muốn thoát khỏi "kẻ hút máu" này.

Nhưng từ tình huống vừa rồi, rõ ràng là Nhan Hạ không muốn dây dưa với Qúy ảnh đế, và chính cô là người chủ động đơn phương muốn chấm dứt mối quan hệ. Nếu không có cô ở bên cạnh, Kỷ ảnh đế có lẽ đã cố gắng giữ chân Nhan Hạ.

Vì vậy, thực tế và những gì trên mạng nói lại hoàn toàn trái ngược nhau.

Sau khi trở về phòng, Nhan Hạ không nhắc gì đến Qúy Lăng. Vì chuyện này liên quan đến sự riêng tư, nên dù Ân Vi Vi có tò mò đi chăng nữa thì cũng không mở miệng hỏi.

Sáng sớm ngày thứ hai, Nhan Hạ dậy sớm và ra sân tập một bộ quyền pháp.

Khi người cuả tổ đạo diễn đến sân, họ vừa kịp nhìn thấy cô hoàn thành đoạn cuối cùng của bài quyền.

Đạo diễn Tần không xa lạ gì với Nhan Hạ, cô từng cứu vợ của ông ấy. Vì vậy, ông cười hỏi: "Sao cô Nhan sớm như vậy mà đã dậy đánh quyền rồi mà không đợi đến khi livestream bắt đầu?"

Bộ quyền pháp mà Nhan Hạ vừa tập có sự kết hợp hài hòa giữa cương và nhu, rất ấn tượng.

Quan trọng là người hiểu biết vừa nhìn vào sẽ thấy đây không phải chỉ là luyện một hai tháng loại động tác võ thuật đẹp như vậy.

Nếu sáng nay mở livestream và phát sóng một đoạn này, có lẽ sẽ thu hút không ít người có sở thích liên quan đến võ thuật vào xem.

Nhan Hạ cười: "Là vàng thì cuối cùng cũng sẽ tỏa sáng."

Hôm nay là ngày thứ hai của buổi livestream, không ít người vẫn còn có phản cảm với cô. Không cần phải vội vàng để lộ bản thân, làm quá sẽ phản tác dụng.

Đạo diễn Tần không ngờ rằng Nhan Hạ lại có thể bình tĩnh như vậy: "Tâm lý của em thật tốt."

Nếu đổi lại là người khác, có lẽ họ sẽ cố tình chờ đến khi livestream bắt đầu mới ra tập quyền.

"Qua hai ngày nữa khi em tập quyền, chúng tôi có thể mở livestream sớm hơn không?"

Ông suy nghĩ một chút rồi nói: "Hoặc ngày mai khi em tập quyền, chúng tôi sẽ quay video và phát trước."

Như vậy không chỉ giúp Nhan Hạ gây ấn tượng mạnh hơn với khán giả, mà còn có thể tăng lượng người xem và sự quan tâm cho chương trình.

Nhan Hạ tất nhiên không từ chối thiện ý của đạo diễn: “Được thôi, cảm ơn đạo diễn Tần.”

Nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người, những người trong tổ đạo diễn đi theo mới phát hiện rằng đạo diễn Tần không chỉ quen biết Nhan Hạ mà còn khá chiếu cố đến cô.

Thái độ của họ đối với Nhan Hạ cũng trở nên lịch sự hơn.

Đúng lúc này, lần lượt có khách mở cửa ra để đi đánh răng rửa mặt.

Không có điện thoại để chơi, cũng không có hoạt động giải trí nào khác, mọi người chỉ còn cách đi ngủ sớm, nên cũng có thể dậy sớm hơn.

Bảy giờ rưỡi, livestream bắt đầu.

Thời Hi Diễn nhìn ba người đồng đội của mình và hỏi: “Hôm nay chúng ta có ăn sáng không?”

Nhan Hạ nhìn đồng hồ: “Chúng ta đi giúp hái đào trước, bây giờ qua đó xem có thể đổi được bữa sáng không.”

“Hôm nay chúng ta có thể đổi ít đồ ăn về, sau đó tự làm bữa sáng.”

Hôm qua họ đã ăn tại nhà trưởng thôn, còn mang về bốn đĩa thức ăn, nên không tiện xin thêm gì khác.

Thời Hi Diễn và những người khác đều đồng ý: “Ý kiến này hay đấy.”

Dậy sớm như thế này mà không ăn sáng thì một lát nữa chắc chắn sẽ đói, chưa kể họ còn phải làm việc, không thể chịu nổi.

Bốn người vừa chuẩn bị ra ngoài, thì đội khác cũng từ phòng bước ra.

Sâm xinh đẹp

Cố Diệp Ngọc nhìn Thời Hi Diễn và hỏi: “Các cậu đây định ra ngoài tìm việc à?”

Anh ta bổ sung thêm một câu: “Hôm qua chúng tôi đã hỏi qua hàng chục hộ gia đình, hôm nay tìm việc sẽ đỡ mất công hơn nhiều.”

Ý anh ta muốn nói là họ sẽ tìm được việc trước, suy cho cùng thì đội của Thời Hi Diễn giờ mới bắt đầu đi tìm.

Thời Hi Diễn tự đắc nói: “Chúng tôi không phải đang đi tìm việc, mà đã hẹn trước với người rồi, bây giờ chỉ việc đến làm thôi.”

Nghe anh nói vậy, bốn người Cố Diệp Ngọc đều lộ vẻ ngạc nhiên.

Cố Diệp Ngọc hỏi: “Các cậu tìm được việc từ lúc nào vậy?”

Thời Hi Diễn đáp: “Tất nhiên là từ hôm qua rồi. Cũng nhờ có Hạ Hạ, cô ấy phát hiện và dẫn chúng tôi đi tìm việc.”

Anh còn tự hào nói thêm: “Không chỉ hôm nay đâu, mà tiếp theo trong cả một tuần này, chúng tôi đều có việc để làm, không lo gì về ăn uống nữa.”

Cố Diệp Ngọc nói với vẻ khó tin: "Các cậu đã tìm được việc cho cả tuần rồi, thật hay giả đấy?"

Thời Hiển liếc nhìn anh ta một cái, "Lừa anh làm gì, tôi đâu có rảnh đến mức đó."

Cố Diệp Ngọc quay sang nhìn Nhan Hạ, bán tín bán nghi hỏi: "Em làm thế nào mà làm được vậy?"

Anh ta không ngờ rằng Nhan Hạ lại có thể dẫn dắt mấy người Thời Hi Diễn tìm được việc.

( ú òa, nếu mấy ngày sau tui k lên chương thì mọi người yên tâm vì khi lên lại sẽ lên mấy chương một lần nha)
 
Chương 18-2: Càng ngày càng biết cách làm người khác tức giận


Cô em gái này của anh ta có thực sự giỏi đến vậy sao?

Nhan Hạ nhìn ra sự nghi ngờ của anh ta, thản nhiên nói: “Tôi làm được thế nào hình như không liên quan đến anh.”

“Thay vì anh ở đây mà nghi ngờ tôi, còn không bằng nhanh chóng đi tìm việc mà làm.”

Lúc còn ở Cố gia, bất kể là bố mẹ Cố hay năm người anh trai cẩu cặn bã, họ luôn hiểu lầm về năng lực của cô. Họ nghĩ rằng cô xuất thân từ địa phương nhỏ đến thành phố, cộng thêm sự dẫn dắt của lời nói từ Cố Diệp Du, nên từ tận đáy lòng họ đã cho rằng cô không có năng lực.

Vì thế, khi nghe cô đã tìm được việc làm cho cả tuần cho đội của mình, anh năm cẩu cặn bã kia mới không tin.

Cố Diệp Ngọc lại bị chặn họng, nói: “Chuyện đó không cần em lo, tụi anh chắc chắn sẽ tìm được việc để làm.”

Nhan Hạ cười nhạt: “Ai có thời gian rảnh mà lo cho các người.”

“Em!” Cố Diệp Dụ nhận ra rằng sau khi Nhan Hạ quyết liệt rời khỏi nhà, cô ngày càng trở nên biết cách chọc tức người khác. Anh càng ngày càng không hiểu và không thể nhìn thấu cô.

Nhan Hạ không thèm để ý đến Cố Diệp Ngọc nữa, quay sang nói với ba người Thời Hi Diễn: “Chúng ta đi thôi, người làm công là linh hồn của lao động.”

Thời Hi Diễn cười nói: “Người làm công là linh hồn của lao động, khẩu hiệu này hay đấy.”

Tô Cẩm và Ân Vi Vi cũng cười đồng ý.

Bốn người vui vẻ rời khỏi sân, mỗi người trong tay cầm một chiếc mũ rơm.

Để lại đội của Cố Diệp Ngọc đứng đó, bốn người đưa mắt nhìn nhau.

Cứ nghĩ rằng hôm qua mình đã đủ chăm chỉ, chỉ là khiến cho mấy người đội Nhan Hạ phải chui vào chỗ trống, hôm nay nhất định đội bọn họ phải mạnh hơn đội đối phương. Nhưng không ngờ, người ta đã tìm được việc cho cả tuần rồi…

Qúy Lăng biết Nhan Hạ rất có năng lực, như một cây cỏ dại kiên cường, dù bị vứt ở đâu cũng có thể sống sót.

Đây cũng là một trong những điều khiến anh ta thích cô. Anh nhìn ba người còn lại và nói: “Chúng ta cũng đi tìm việc thôi.”

Mặc dù mục đích của anh khi tham gia chương trình này là để bảo vệ và nâng đỡ Cố Diệp Du trở nên nổi tiếng, nhưng đã đến đây rồi, tất nhiên không thể thua đội kia.

Ba người kia cuối cùng cũng hoàn hồn. Tống Dịch Nhàn thấy mặt trời đã lên, nhớ đến chiếc mũ rơm trong tay của bốn người kia, liền hỏi đạo diễn: “Đạo diễn Tần, mũ của chúng tôi lấy ở đâu vậy?”

Đạo diễn Tần ngạc nhiên: “Mũ nào cơ? Chúng tôi không phát mũ mà!”

Tống Diệu Hiền không hiểu mà nói: “Mọi người không phát à? Vậy cái mà bốn người đội kia cầm là gì?”

Đạo diễn Tần cuối cùng hiểu ra cô đang nói về thứ gì, bật cười: “Những chiếc mũ kia không phải là mũ do tổ đạo diễn phát đâu.”

“Những chiếc mũ rơm đó của đội Thời Hi Diễn là do Nhan Hạ cùng với Ân Vi Vi làm, chúng tôi không thể cung cấp được.”

Tống Dịch Nhàn ngạc nhiên: “Vậy sao!”

Cô chợt nhớ lại, hôm qua thấy Nhan Hạ ngồi trong sân làm gì đó, hóa ra là bện mũ rơm.

Cố Diệp Du vẫn giữ nụ cười ngọt ngào trên mặt, nhưng trong lòng lại cảm thấy khó chịu. Nhan Hạ, Nhan Hạ, sao chỗ nào cũng có người phụ nữ này. Cô ta lại thầm mắng Tống Dịch Nhàn nhiều chuyện ở trong lòng.

Cố Diệp Du tỏ ra bộ dáng đầy năng lượng: “Chúng ta cũng đi thôi, tranh thủ hôm nay cố gắng đổi được nhiều đồ ăn hơn.”

Hôm nay nhất định phải biểu hiện thật tốt, vượt qua Nhan Hạ.

Sâm xinh đẹp

Cô vừa nói, Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng liền gật đầu phụ họa: “Được.”

Sau đó bọn họ một trái một phải tiếng lên cùng Cố Diệp Du sóng vai bước ra khỏi cửa.

Tống Dịch Nhàn bị bỏ lại phía sau, trong lòng không thoải mái, liền nhanh chân đuổi theo ba người kia.

Một bên khác.

Nhóm người của Nhan Hạ đến nhà nông dân mà họ đã hẹn sẽ làm việc từ ngày hôm qua.

Lúc này, gia đình này đang ăn mì.

Thấy bốn người đến, họ liền vội vàng đứng dậy chào đón.

Nữ chủ nhân ngôi nhà cười hỏi: “Các cháu đã ăn sáng chưa?”

Thời Hi Diễn không có gánh nặng của thần tượng, trả lời một cách tội nghiệp: “Chúng cháu vẫn chưa ăn ạ.”

“Cô chú có thể cho chúng cháu ăn sáng cùng không? Chúng cháu nhất định sẽ làm việc thật chăm chỉ.”

Bây giờ anh ấy thật sự đã cảm thấy hơi đói.

Nhìn thấy một chàng trai trẻ tuổi đẹp trai làm ra vẻ tội nghiệp như vậy.

Nữ chủ nhà đột nhiên không còn cảm thấy căng thẳng như khi đối diện với máy quay nữa.

Bà ấy mỉm cười nói: “Chỉ là một bữa sáng thôi mà, không vấn đề gì.”

Sau đó, bà ấy đứng dậy định đi nấu.

Nhan Hạ nhìn mì mới ăn được vài miếng ở trên bàn rồi cười nói: “Cô à, cô dẫn chúng con vào bếp, chúng con tự nấu được mà.”

“Nếu không, một lát nữa mì của cô sẽ không còn ngon nữa.”

Nếu như dựa theo thường lệ, nữ chủ nhà sẽ không dám để khách tự vào bếp nấu nướng.

Nhưng vì trước đó trưởng thôn đã nói rằng những ngôi sao này đến để trải nghiệm cuộc sống, nên bà ấy gật đầu đồng ý: “Được thôi, vậy các cháu đi theo cô.”

Cả bốn người theo cô vào bếp, nữ chủ nhà chỉ vào bếp lò và hướng dẫn họ cách sử dụng.
 
Chương 19-1: Xin anh hãy làm con người đi!


Nữ chủ nhà không chỉ lấy mì mà còn lấy thêm bốn quả trứng và một bó cải trắng, sau đó mới quay trở lại tiếp tục ăn mì của mình.

Sau khi Nữ chủ nhà rời khỏi bếp, Nhan Hạ hỏi ba người kia: “Mọi người có biết nấu mì không?”

Thời Hi Diễn và Tô Cẩm đồng loạt lắc đầu: “Không biết.”

Ân Vi Vi giơ tay: “Chị chỉ biết nấu mì ăn liền thôi.”

Nhan Hạ gật đầu: “Vậy chúng ta phân công nhau làm nhé, được không?”

Cả ba người đều đồng ý: “Được, nghe em chỉ đạo.”

Nhan Hạ chỉ vào cải xanh và nói: “Mọi người một người đi rửa rau trước, một người đun nước để nấu mì, và một người còn lại sẽ đi chiên trứng.”

“Còn em sẽ lo phần gia vị cho mì.”

Cô không tự mình ôm đồn mọi việc.

Ngoài việc không muốn trong nửa tháng tới mọi người sẽ có thói quen giao việc nấu nướng cho cô, cô cũng không muốn chiếm hết thời gian lên sóng của mọi người.

Việc để ba người kia cùng làm việc sẽ tạo thêm điểm nhấn cho chương trình.

Ba người kia không có ý kiến gì, ngược lại còn thấy con người của Nhan Hạ không tồi.

Cô không giành hết việc về mình, nếu không thì chỉ cần một mình cô cũng có thể làm xong tất cả, khiến thời gian lên sóng chỉ xoay quanh cô.

Thời Hi Diễn chủ động đi lấy nước và đặt lên bếp để đun nóng, Tô Cẩm thì đi rửa cải trắng.

Sâm xinh đẹp

Ân Vi Vi biết chiên trứng, nên việc chiên trứng không khó đối với cô ấy.

Cả ba người cùng nhau làm việc, tạo ra một vài điểm nhấn cho chương trình.

Ví dụ như Thời Hi Diễn đổ quá ít nước, được Nhan Hạ chỉ dẫn thêm bao nhiêu thì đủ.

Ví dụ Tô Cẩm chỉ nhúng sơ cải trắng qua nước, bị Nhan Hạ yêu cầu làm lại, rửa kỹ từng cọng một.

Ví dụ Ân Vi Vi chiên trứng mà cho ít dầu quá, Nhan Hạ đã dạy cô cách chiên để có lòng đỏ mềm và phần ngoài giòn ngon.

Khi Ân Vi Vi chiên xong trứng, Nhan Hạ cũng đã chuẩn bị xong gia vị và nước dùng cho mì.

Chỉ một lát sau, Nhan Hạ đã vớt mì và cải trắng chín đặt vào bát, rồi đặt trứng chiên lên trên.

Bát mì rất bắt mắt, nhìn thôi cũng khiến người ta thèm thuồng.

Thời Hi Diễn lấy điện thoại ra, chụp một tấm ảnh bốn bát mì trước. Sau đó, mỗi người bưng một bát mì ra ngoài, trộn đều lên và ăn thử một miếng.

Ba người Thời Hi Diễn vừa nếm thử miếng đầu tiên, mắt liền sáng lên: “Ngon quá!”

Sau khi nói xong, cả ba người đều cúi đầu ăn tiếp.

Nhan Hạ vốn đã có tay nghề nấu ăn tốt, lại còn trải qua rất nhiều thế giới nhỏ nâng cao kỹ năng.

Dù đây chỉ là một bát mì đơn giản, nhưng nhờ tỷ lệ gia vị hoàn hảo và cách nấu đúng độ, khiến món ăn trở nên tuyệt vời.

Lúc này, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang nhìn ba người chăm chú cúi đầu ăn mì.

【Ban đầu tôi không thấy đói, nhưng bây giờ nhìn họ ăn tôi lại thấy đói rồi.】

【Tôi đã ăn sáng rồi, nhưng giờ lại thấy đói thêm.】

【Thật cảm động, nhóc Diễn nhà tôi lại còn biết nấu mì nữa.】

【Nhóc Diễn nhà bạn chỉ bắc nồi và thổi lửa thôi mà…】

【Khụ khụ, quan trọng là có tham gia mà.】

【Tô Cẩm rửa rau qua loa quá, bộ dáng chị gái nhỏ bắt anh ấy rửa lại rất nghiêm khắc, nhưng không đáng ghét chút nào.】

【Vừa rồi tôi đã thử chiên trứng theo cách Nhan Hạ chỉ Ân Vi Vi, quả thật là ngoài giòn trong mềm, ngon lắm!】

【Chỉ là một bát mì đơn giản như vậy thôi, nhưng nhìn ba người họ ăn như thể đây là món ngon nhất từ trước tới giờ.】

【Cảnh ba người cúi đầu ăn ngon lành trông rất thật, có thể thấy là họ thực sự cảm thấy ngon.】

【Đúng vậy, không giống như đội bên cạnh tối qua, đỉnh lưu và ảnh đế cố gắng miễn cưỡng khen ăn ngon, nhưng bản thân họ lại không ăn được bao nhiêu.】

【Tôi nhìn thôi cũng muốn ăn rồi, chị gái nhỏ này nấu ăn giỏi quá!】

【Không ngạc nhiên khi Diệp đỉnh lưu lại sai bảo Nhan Hạ nấu ăn, chắc chắn anh ta đã biết tay nghề của cô ấy tốt từ trước rồi.】

【Vậy có nghĩa là Nhan Hạ và đỉnh lưu họ Diệp không chỉ quen biết, mà quan hệ còn không hề đơn giản? Nếu không làm sao anh ta biết được.】

【Có cảm giác sắp có drama, không chừng như mấy người nói, Nhan Hạ đeo bám đỉnh lưu họ Diệp từ sau lưng thật.】

【Tôi thấy cô gái này không có hứng thú với Diệp đỉnh lưu đâu, cô ấy chẳng có vẻ gì như cư dân mạng nói là dùng chiêu lạt mềm buộc chặt.】

【Tiểu tỷ tỷ không cố tình giành lấy ống kính, tính cách thẳng thắn, hòa nhã và chu đáo, khác hẳn với những gì mọi người chửi bới trên mạng.】

【Nhiều khi thông tin trên mạng không thể tin được, ai mà biết liệu có phải đang bị bôi nhọ hay không, dù sao tôi cũng có ấn tượng tốt với Nhan Hạ.】

【Nhắc đến việc giành giật ống kính, bỗng thấy tội nghiệp cho Tống hoa đán ở đội bên kia.】

【Hôm qua, cô tiểu tiên nữ của đội bên kia giành lấy việc nấu ăn, Tô tiểu hoa muốn giúp nhưng không được.】

【Còn yêu cầu đỉnh lưu và ảnh đế giúp rửa rau, cắt rau nữa.】

【Tống tiểu hoa không những phải đứng nhìn, mà còn không thể chen vào cuộc trò chuyện của ba người kia, tôi nhìn cũng thấy lúng túng thay cô ấy.】

【Nghe mọi người kể lại, tôi có thể tưởng tượng ra cảnh đó, thật sự khó xử.】

【Tôi đang mở cả hai phòng livestream, Tống tiểu hoa bây giờ cũng bị ba người kia vô tình gạt ra ngoài rồi.】

【Cô tiểu tiên nữ kia, bên trái có đỉnh lưu, bên phải có ảnh đế hộ pháp, còn Tống tiểu hoa đi phía sau họ quả thật có chút thừa thãi.】

Bên phòng livestream này, fan của bốn người đều không có ấn tượng tốt với Cố Diệp Du. Ngay cả những khán giả qua đường đang xem chương trình cũng không thích Cố Diệp Du.

Ở phòng livestream khác, các fan của Tống Dịch Nhàn lại càng ngày càng có ý kiến với Cố Diệp Du, người đã cướp hết thời gian lên sóng và danh tiếng của thần tượng họ.

Fan của Qúy Lăng đa phần là fan vợ và fan bạn gái, trước đây họ chưa từng thấy anh quan tâm chiều chuộng nữ minh tinh nào như vậy, nên fan của anh ta cũng không ưa nổi Cố Diệp Du.
 
Chương 19-2: Xin anh hãy làm con người đi!


Ăn bát mì, ba người Thời Hi Diễn không nhịn được còn uống hết nước dùng. Thời Hi Diễn lại lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh nữa.

Sau đó anh mở phần mềm nhắn tin, vào nhóm có cả tám người trong đó. Anh ấy đem bức hình đã chụp trước đó gửi vào trong nhóm.

Thời Hi Diễn: Bữa sáng hôm nay quá mỹ vị rồi, là tô mì ngon nhất mà tôi từng ăn.

Rồi anh ấy lại gửi thêm tấm ảnh vừa chụp lúc nãy.

Thời Hi Diễn: Ngon đến nỗi chúng tôi còn uống hết cả nước dùng.

Anh ấy còn @Cố Diệp Ngọc: Sáng nay các cậu ăn gì? Gửi hình cho bọn tôi xem nào. (chúa khịa gọi tên anh Diễn J))

Vừa từ bị từ chối và đi ra từ một hộ nhà dân, thì nghe thấy tiếng thông báo từ điện thoại. Bốn người Cố Diệp Ngọc lấy điện thoại ra xem tin nhắn trong nhóm.

Sâm xinh đẹp

Cả bốn người: “……”

Thời Hi Diễn quá xấu xa, quả thực không phải con người.

Bọn họ ăn cái rắm, giờ vẫn còn đói đây.

Lúc chưa nhìn thấy ảnh bát mì, họ vẫn không cảm thấy đói lắm. Giờ đột nhiên lại thấy đói thật, chỉ muốn đánh Thời Hi Diễn…

Cố Diệp Ngọc không nhịn được, @Thời Tịch Diễn rồi gửi gói biểu cảm “cút”.

Nhìn bát mì, chắc chắn là em gái hắn nấu, vậy mà lại bị tên khốn Thời Hi Diễn chiếm tiện nghi.

Thời Hi Diễn trả lời bằng một biểu cảm “hì hì”, khiến Cố Diệp Ngọc tức giận thêm lần nữa.

Khi hai người đang nhắn tin trong nhóm, cameraman đã quay màn hình điện thoại. Vì vậy, khán giả của cả hai phòng livestream đều có thể nhìn thấy.

【Haha, nhóc Diễn nhà tôi lại không coi ai ra gì nữa rồi.】

【Thời Hi Diễn quá xấu xa rồi, nhưng tôi thích.】

【Đúng là khoe mẽ không chừa ai, chắc Diệp đỉnh lưu giờ muốn đánh anh ta lắm.】

【Bỗng nhiên phát hiện Thời Hi Diễn không chỉ độc miệng, mà còn rất tinh quái.】

【Có chút thích anh ấy rồi…】

Ở phòng livestream khác.

【Thời Hi Diễn quá đáng quá.】

【Qúa đáng thật đấy, Ngư Ngư bọn họ không những chưa ăn sáng, giờ còn phải nhìn Thời Hi Diễn khoe mẽ.】

【Ngư Ngư bọn họ tức đến no luôn rồi, thương quá!】

【Thời Hi Diễn, xin hãy làm con người đi.】

Bình luận trong hai phòng livestream hoàn toàn trái ngược, một bên rất vui vẻ, còn bên kia chỉ muốn chửi rủa.

Ba người Nhan Hạ nghe thấy tiếng kêu bíp, cũng mở điện thoại ra xem nhóm chat.

Thấy nội dung Thời Hi Diễn gửi, cả ba đều cười.

Ân Vi Vi và Tô Cẩm nghĩ trong lòng, quả nhiên là thiếu gia nổi tiếng trong giới vì tính cách ngang ngược, chọc tức người khác như thế thật đúng là "c.h.ó" quá.

Nhưng vì cùng đội với Thời Hi Diễn, họ lại thấy rất đã.

Nhan Hạ có thể tưởng tượng được anh năm cẫu cặn bả lúc này có lẽ đang tức đến mức muốn nổ tung như một con cá nóc. Cô cười nói với Thời Hi Diễn: "Làm đẹp lắm!"

Nhìn không quen Cố Diệp Ngọc, nên làm đối phương tức chết, tốt lắm.

Thời Hi Diễn đắc ý nhướng cằm: "Tất nhiên rồi!"

Sau khi ăn no uống đủ, Nam chủ nhân Lâm Nhị dẫn bốn người Nhan Hạ đến vườn đào. Ngoài họ bốn người bọn họ ra còn có một số người khác đến giúp đỡ. Khi đến vườn quả, Lâm Nhị phát cho mỗi người một đôi găng tay: "Các cháu giúp chú hái quả nhé."

Bốn người nhận găng tay: "Vâng ạ!"

Sau đó đội nón cỏ và cùng những người khác bắt đầu hái quả.

Ba người kia lúc bắt đầu thì hái quả một cách đầy háo hức. Nhưng sau một thời gian dài, họ bắt đầu cảm thấy tay đau, cổ cũng mỏi vì phải ngẩng lên quá nhiều. Đứng lâu còn khiến họ cảm thấy đau lưng và mỏi chân. Ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào người, khiến họ nóng rát.

Ân Vi Vi thở dài: "May mà Nhan Hạ đã nghĩ trước và làm nón cỏ, nếu không hôm nay mặt chúng ta sẽ thảm rồi."

Tô Cẩm và Thời Hi Diễn cũng rất tán thành: "Đúng rồi, thật may là có Nhan Hạ."

Dù là đàn ông, nhưng họ vẫn là những ngôi sao nổi tiếng, nên rất quan tâm đến khuôn mặt của mình. Phải công nhận rằng, Nhan Hạ làm việc rất tỉ mỉ và chu đáo.

Mấy người vừa trò chuyện vừa hái quả.

Ba người Thời Hi Diễn từ trước đến nay chưa từng làm công việc này, nhất là dưới ánh nắng chói chang như vậy. Nếu không phải vì đang livestream, họ đã buông xuôi không làm nữa. Nhìn thấy Nhan Hạ với nụ cười tươi sáng, nhanh nhẹn hái đào, họ không thể để mình thua kém.

Vì vậy bèn cắn răng tiếp tục kiên trì.

Một lúc sau, chú Lâm Nhị từ cửa hàng tạp hóa của làng, mua vài chai nước khoáng mang đến cho mấy người Nhan Hạ.

Nhan Hạ bước lên nhận nước, ngẩng đầu nhìn chú Lâm Nhị và nói: "Cảm ơn chú!"

Nhan Hạ tiếp tục quan sát và nhận thấy trên trán của Lâm Nhị biến đen, đặc biệt là khu vực cung tử tức (khu vực trên khuôn mặt phản ánh vận mệnh của con cái) ngày càng chuyển sang màu xanh đen.

Nhan Hạ hỏi: "Con trai của chú đâu rồi?"

Lâm Nhị cười đáp: "Thằng nhóc đó sáng sớm đã chạy ra ngoài chơi rồi."

Con trai của Lâm Nhị mới bảy tuổi, đến vườn đào cũng không giúp được gì. Hơn nữa, tuổi này thường nghịch ngợm, chạy nhảy khắp nơi trong làng, nên cha mẹ cũng không mấy quan tâm.

Nhan Hạ khẽ nhíu mày: "Cháu nhìn tướng mạo của chú, con trai chú có khả năng gặp nguy hiểm đến tính mạng."

Lâm Nhị hơi sững lại: "Gặp nguy hiểm đến tính mạng ư?"

Cô nàng diễn viên xinh đẹp này lại có thể xem tướng số, liệu có thật không đây?
 
Chương 20: Nhan Hạ đây là đến làm trò hề sao?


Thấy vị trí tử nữ cung trên mặt của ông ấy bắt đầu tối đi, Nhan Hạ nói: "Xem tướng thì có vẻ con trai chú sắp bị đuối nước."

Cô nhanh chóng tính toán một chút, sau đó quay người chạy về phía cổng vườn trái cây, "Nhanh lên, nếu không sẽ không kịp đâu."

Thấy Nhan Hạ đột ngột chạy đi, mọi người tại đó đều giật mình. Thời Hi Diễn vứt quả đào trong tay vào giỏ, "Chúng ta cũng nên đi xem sao." Rồi anh ta cũng chạy theo.

Lâm Nhị vốn không tin, nhưng lúc này lại cảm thấy một nỗi lo lắng kỳ lạ, ông ấy cũng không do dự mà chạy theo. Những người khác thấy vậy cũng vội vàng chạy theo. Đoàn quay phim của đạo diễn cũng theo sát phía sau.

【Nhan Hạ thật sự biết xem tướng sao?】

【Nghe có vẻ huyền bí quá, thật hay giả đây?】

【Cô ấy thậm chí còn không hỏi con trai của Lâm Nhị đã đi đâu, chỉ chạy như vậy thì có tìm được không?】

【Tôi nghĩ cô ấy chỉ đang làm màu.】

【Nếu không là giả, cô ấy chẳng phải là đang nguyền rủa con trai người ta sao.】

【Nếu vậy thì quá đáng thật, tôi sẽ block cô ấy.】

【Chưa bao giờ nghe nói Nhan Hạ biết xem tướng phong thủy, tôi không tin.】

【Chờ xem thì biết.】

Mọi người đều chăm chú nhìn vào màn hình. Thậm chí nhiều khán giả từ phòng phát sóng trực tiếp khác, sau khi nghe tin về chuyện này, cũng vội mở phòng phát sóng này để xem. Fan của Cố Diệp Ngọc và Qúy Lăng tự nhiên lại bắt đầu mỉa mai và không tin tưởng, không ngừng chửi rủa trên khung bình luận, khiến những người khác cũng cảm thấy khó chịu.

Nhan Hạ dựa vào tướng mạo của Lâm Nhị và sử dụng khí tức trên người anh ta để tính toán, rồi xác định vị trí của con trai anh ta. Mười phút sau, Nhan Hạ chạy tới trước hồ nước của làng, nơi được xây dựng để tưới tiêu. Đứng bên bờ hồ, cô nhanh chóng nhìn thấy hai cậu bé đang bơi lội và chơi đùa ở giữa hồ.

Hai đứa trẻ lúc này đang bơi lội vui vẻ, hoàn toàn không biết rằng nguy hiểm đang cận kề. Nhan Hạ nhìn thấy ấn đường của họ tối đen, đây là dấu hiệu báo trước sẽ sớm gặp phải nguy hiểm đến tính mạng. Cô nhanh chóng tháo mũ và găng tay, ném chúng xuống đất. Sau đó, cô cởi giày và nhảy xuống nước, bơi về phía hai cậu bé.

Những người chạy theo nhìn thấy cảnh này đều sững sờ. Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng ngỡ ngàng.

【Nhan Hạ là đến để tấu hài phải không?】

【Mặc dù bơi trong hồ nước đúng là không an toàn, nhưng con trai của Lâm Nhị không phải vẫn ổn sao?】

【Bây giờ tôi thực sự khâm phục Nhan Hạ, cô ấy diễn như thật vậy.】

【Hai đứa trẻ vẫn ổn mà, cô ấy nhảy xuống nước như thể định cứu người...】

【Nhan Hạ có phải muốn nổi tiếng quá mức, đến phát điên rồi không?】

Sâm xinh đẹp

【Đột nhiên thấy vô lý quá, cô ấy xuống nước cứu người mà lại giống như đang tự chuốc họa vào thân.】

Lâm Nhị nhìn thấy con trai mình đang bơi trong nước, liền thở phào nhẹ nhõm. Thấy Nhan Hạ bơi qua, anh ta lập tức hét lớn với con trai: "Thằng ranh kia, mau bơi lên đây cho bố!"

Con trai của Lâm Nhị nghe thấy giọng của bố, liền nhìn về phía này. Nhưng lại không có bơi vào, ngược lại cậu ta lại bơi xa hơn, "Không, con còn muốn chơi thêm chút nữa."

Người anh họ của cậu ta thấy vậy cũng bơi theo.

Thời Hi Diễn thấy Nhan Hạ kiên quyết bơi tới trước, dù tiếp xúc với cô không lâu nhưng anh ấy cảm thấy cô ấy luôn có lý do khi làm việc gì đó. Anh ấy nhìn hai cậu bé đang bơi xa, rồi cũng tháo mũ và găng tay, đá giày ra, nhảy xuống nước và bơi về phía hai cậu bé.

Những người trên bờ nhìn thấy hành động của Thời Hi Diễn đều thêm phần ngỡ ngàng. Anh ấy đây là muốn làm cái gì?

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

【??? Thời Hi Diễn đây là đang làm gì vậy?】

【Không cần phải xuống nước đâu, bảo hai đứa bé bơi về là được rồi.】

【Tôi nghĩ hai người họ đang cố tình làm việc tốt nhưng lại thành hỏng chuyện.】

【Sau khi họ đến đây, hai đứa trẻ lại càng bơi xa hơn.】

【Nhan Hạ có phải muốn nổi tiếng quá không, cố tình tìm cách gây sự, còn Thời Hi Diễn làm vậy là vì cái gì?】

【Chẳng lẽ não anh ấy cũng bị nước vào đầu rồi?】

Ngay khi mọi người đang bàn tán, một tình huống bất ngờ xảy ra. Nước trong hồ đột ngột dâng cao, tạo thành nhiều con sóng lớn, cuốn hai cậu bé đang hoảng sợ vào giữa.

Ân Vi Vi kinh hãi hét lên, "A, bọn trẻ bị nước cuốn vào rồi!"

Lâm Nhị sắc mặt biến sắc, "Chết tiệt, ai đã mở cửa xả nước của hồ vậy?"

Ông ấy không lạ gì với cảnh tượng này. Mỗi khi xả nước tưới tiêu, đều xảy ra tình trạng này. Lâm Nhị nhìn con trai bị nước cuốn đi, chạy về phía cửa xả nước, sợ đến mức chân như muốn nhũn ra. Hồ nước này được xây trên núi, nước xả xuống hạ lưu có độ cao mấy chục mét. Khi xả nước, dòng nước chảy xiết rất mạnh. Hai đứa trẻ bị cuốn đi, khả năng sống sót là rất nhỏ.

Lâm Nhị định nhảy xuống nước để cứu con trai, nhưng bị hai người bạn đi cùng giữ lại.

"Đừng hoảng, hai minh tinh kia đã bơi tới chỗ bọn trẻ rồi."

"Đúng, bây giờ anh có nhảy xuống cũng không kịp, có khi lại làm rối thêm mọi chuyện." 
 
Chương 21-1: May mà vẫn cứu được


Lâm Nhị nhìn thấy hai minh tinh kia giờ đã bơi tới gần hai đứa trẻ.

Giờ mà ông ấy nhảy xuống thì cũng không kịp thật.

Ông chỉ đành cầu mong hai minh tinh ấy có thể đưa tụi nhỏ bình an trở về.

Lâm Nhị cũng đã hiểu tại sao Nhan Hạ lại nhảy xuống nước ngay khi đến hồ chứa nước.

Thì ra cô ấy đã đoán được rằng hai đứa bé sẽ gặp nguy hiểm.

Những người khác giờ đây cũng hiểu rõ.

Vì sao trông hai đứa nhỏ rõ ràng không sao nhưng Nhan Hạ lại nhảy xuống bơi tới chỗ tụi nó.

Đạo diễn hiện không ở chỗ hồ nước, nhưng vẫn luôn xem livestream.

Sâm xinh đẹp

Khi nhìn thấy Nhan Hạ tự dưng nhảy xuống nước thì ông biết chuyện này chắc chắn không đơn giản.

Dù sao Nhan Hạ không chỉ biết xem tướng mặt, mà còn rất giỏi về những ngón huyền thuật khác.

Vợ ông từng được cứu sống khi gặp tai nạn cũng nhờ vào lá bùa Nhan Hạ tặng.

Vì thế, đạo diễn lập tức gọi điện cho người phụ trách đội y tế.

Bảo bọn họ may chóng đến đấy chuẩn bị cứu hộ.

Lại thấy Thời Hi Diễn cũng nhảy xuống nước, vẻ mặt của ông liền thay đổi.

Sao cả vị tổ tông này cũng nhảy xuống theo vậy?

Lỡ mà có chuyện gì thì ông lẫn tổ tiết mục cũng tiêu đời luôn.

Bên kia.

May mà Nhan Hạ và Thời Hi Diễn đã nhanh chóng bơi đến trước khi xảy ra chuyện.

Nhờ đó, lúc đứa nhỏ sắp bị nước cuốn trôi thì Nhan Hạ đến kịp lúc và kéo một đứa lên.

Tuy Thời Hi Diễn chậm hơn chút nhưng cũng kịp túm lấy đứa còn lại.

Sau đó hai người lập tức bơi về phía bờ.

Đám người trên bờ căng thẳng nín thở dõi theo hai người họ.

Người của tổ đạo diễn đã bẻ một nhánh cây dài theo chỉ đạo của đạo diễn.

Nhan Hạ ôm đứa bé bơi về bờ, từng cơn sóng nước vỗ liên tục, nếu không cẩn thận rất dễ bị cuốn trôi.

Song thể lực cô tốt lại biết cách dùng sức, dù nước có chảy xiết thì cô vẫn bơi được vào bờ.

Cô đẩy đứa trẻ lên bờ trước, ngay khi vừa nắm lấy cành cây tổ đạo diễn đưa ra để mượn lực tự leo lên bờ.

Bỗng nhiên, có người kinh hãi hét lên: "Á, Thời Hi Diễn!"

Nhan Hạ quay đầu lại thì nhìn thấy Thời Hi Diễn bên cạnh cũng vừa đẩy đứa bé lên bờ.

Nhưng nước ngày càng chảy xiết, anh chưa kịp nắm lấy cành cây đã bị một đợt sóng cuốn đi.

Nhan Hạ không chút do dự buông nhánh cây ra rồi bơi về phía Thời Hi Diễn.

Trông thấy Nhan Hạ không lên bờ mà bơi tới cứu Thời Hi Diễn.

Hầu hết những người trên bờ đều có chung ý nghĩa, bộ cô ấy điên rồi sao?

Và cảnh này cũng được nhóm Cố Diệp Ngọc vừa tới chứng kiến.

Bọn họ tìm suốt buổi sáng, rốt cuộc cũng tìm được một nhà cần hái trái cây giúp.

Cho nên bọn họ mới đi theo đến vườn trái cây, lại thấy Nhan Hạ đang chạy về một hướng.

Sau lại thấy Thời Hi Diễn và những người khác lần lượt đuổi theo cô.

Họ cứ tưởng đã xảy ra chuyện gì nên cũng vội chạy theo.

Khi đến nơi, họ đúng lúc nhìn thấy Nhan Hạ và Thời Hi Diễn vừa cứu hai đứa bé từ hồ nước lên.

Thế nhưng họ vẫn chưa kịp phản ứng lại thì Nhan Hạ đã bỏ qua cơ hội lên bờ, mà quay lại cứu Thời Hi Diễn.

"Nhan Hạ/Hạ Hạ!"

Cố Diệp Ngọc và Quý Lăng đều biến sắc, theo bản năng chạy đến bên bờ.

Cố Diệp Du thấy phản ứng hai người kia mãnh liệt và lo lắng như thế, ánh mắt cô ta liền sầm xuống.

Trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng.

Nhìn thấy Thời Hi Diễn bị cuốn ra xa, thậm chí bị cuốn vào trong nước không thấy đâu.

Nhan Hạ lập tức lặn xuống nước, cũng không thấy bóng dáng. ( mấy bồ phải hồi hộp như tui kkkk) 

edit: Máo Máo cute phomaique

(do tui hơi bận nên đã rước một bạn về dịch chung bộ này, có gì sau mỗi chương tui sẽ để tên edit nha.)
 
Chương 21-2: May mà vẫn cứu được


Cô ta âm thầm chế nhạo Nhan Hạ ngu hết sức, thế mà dám liều mạng cứu người.

Đây là hồ chứa đang xả nước, nước chảy xiết thế này, chắc chắn hai người họ sẽ bị cuốn đi mất.

Nếu Nhan Hạ c.h.ế.t đuối luôn thì lại hay.

Cô ta sẽ không còn phải lo lắng việc người phụ nữ này sẽ giành lấy yêu thương và những thứ của cô ta nữa.

Người vốn không đáng sống thì nên c.h.ế.t đi mới đúng.

Tuy nhiên cô ta không để lộ điều đó ra ngoài mà chỉ giả bộ lo lắng.

Dưới nước.

Khi thấy Thời Hi Diễn bị nước cuốn xuống dưới, Nhan Hạ cũng lặn xuống theo.

Dù tầm nhìn dưới nước bị hạn chế nhưng cô vẫn định hướng được vị trí của Thời Hi Diễn.

Cô bèn mượn sức nước, nhanh chóng bơi đến chỗ Thời Hi Diễn rồi túm chặt lấy cánh tay anh.

Nhưng dòng chảy lúc này rất mạnh, cả cô cũng bị cuốn về phía cống xả nước.

Suýt thì tách họ ra.

Nhan Hạ lại không hoảng loạn, cô nín thở, giữ c.h.ặ.t t.a.y Thời Hi Diễn rồi nương theo lực nước để lại gần anh.

Kế đó, cô buông tay anh ra rồi vòng tay ôm chặt lấy anh, dốc hết sức bơi vào bờ.

Tuy Thời Hi Diễn đang nhắm mắt nhưng vẫn còn chút ý thức.

Anh cứ tưởng bản thân sắp tiêu đời vì một phút bốc đồng.

Dòng nước cuốn anh ngày càng xa, đúng lúc này chân còn bị chuột rút nữa.

Không những không thể tự bơi lên cứu lấy mình, anh còn bị sặc rất nhiều nước.

Bản thân không thể thở được, cảm giác sắp ngất xỉu.

Đương lúc anh ngỡ mình sẽ c.h.ế.t đuối, bỗng một bàn tay túm chặt cánh tay anh.

Ngay sau đó, anh cảm giác bị ôm chặt eo và kéo về phía trước.

Mình được cứu rồi ư?

Nếu có thể sống thì anh dĩ nhiên không muốn chết.

Lúc này, người trên bờ lẫn trong phòng livestream đều chăm chú dõi theo, không dám chớp mắt.

Màn hình cũng không còn bình luận, tất cả đều căng thẳng đến độ quên luôn việc gõ chữ.

Fan của Nhan Hạ và fan của Thời Hi Diễn liên tục cầu nguyện trong lòng, mong rằng sẽ không xảy ra chuyện gì!

Kể cả người qua đường hay fan của nhà khác cũng hy vọng hai người họ sẽ an toàn.

Dù cầu nguyện như thế nhưng dòng nước chảy xiết kiểu này, cộng thêm hồ nước cao mấy chục mét.

Khả năng sống sót khi bị cuốn trôi rất thấp.

Chỉ có một số fan Ngư, fan Quý Lăng và fan của tiên nữ chỉ mong sao hai người đều gặp chuyện.

Lúc mọi người nghĩ rằng hai người họ đã bị cuốn trôi.

Nhan Hạ bất ngờ ôm lấy Thời Hi Diễn nổi lên mặt nước, và bơi vào bờ.

Trông thấy cảnh này, những người trên bờ và khán giả trong phòng livestream không khỏi xúc động mà reo hò.

Nhóm fan thì vui đến mức muốn khóc.

Tiếp đó là những khoảnh khắc hồi hộp thót tim diễn ra.

Chỉ thấy Nhan Hạ ôm Thời Hi Diễn bơi về bờ, nhưng rất nhanh lại bị dòng nước cuốn ra xa một đoạn.

Cô lại không bỏ cuộc, vẫn kiên trì bơi đi bơi lại trong dòng nước.

Cuối cùng cô cũng bơi đến gần bờ.

Sâm xinh đẹp

Ngay khi một đợt sóng mạnh ập đến, cô mau chóng nắm lấy cành cây được đưa ra.

Đám người ở đầu bên kia cành cây vội vàng dùng sức kéo hai người họ lên bờ.

Hầu hết những người có mặt và khán giả xem livestream đều thở phào nhẹ nhõm, may mà vẫn cứu được.

Khi lên bờ, Nhan Hạ ngồi ngửa ra sau thở dốc.

Tuy cô luôn chăm chỉ tập luyện, nhưng chuyện vừa rồi đã khiến cô gần như kiệt sức.

Thời Hi Diễn thì đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

May thay đội ngũ y tế đã đến kịp, vội vàng cấp cứu cho Thời Hi Diễn.

Chẳng mấy chốc, anh đã nôn ra vài ngụm nước, ho mấy tiếng rồi từ từ mở mắt ra.

Khi nghiêng đầu thì nhìn thấy Nhan Hạ đang ngồi dựa bên cạnh, nhìn anh với vẻ lo lắng.

Trong mắt anh lộ ra vẻ dịu dàng chưa từng có, quả nhiên cô ấy đã liều mạng cứu mình.

edit: Máo Máo cute 
 
Chương 22-1: Thấy hơi ghen tị


Sắc mặt Thời Hi Diễn hơi tái nhưng ánh mắt lại ánh niềm vui rạng rỡ.

Anh nhìn Nhan Hạ, nói với giọng khàn khàn: “Cảm ơn em!”

Nhan Hạ mỉm cười đáp lại: “Em chỉ làm trong khả năng của mình thôi, không cần khách sáo đâu.”

Cô luôn có ấn tượng rất tốt về Thời Hi Diễn. 

Ngoài việc anh ấy là một trong số ít đàn ông không vờ thân thiện với Cố Diệp Du ra, cộng thêm tính cách chân thành, thẳng thắn.

Lần này khi xuống nước cứu người, cô không ngờ THời Hi Diễn cũng nhảy xuống theo. Lúc đó cống xả nước vẫn chưa mở, hai đứa bé kia không gặp nguy hiểm gì cả.

Việc anh nhảy xuống nước bơi qua đó chứng tỏ anh tin tưởng vào cách làm của cô.

Anh cũng không muốn hai đứa trẻ gặp nguy hiểm, còn có một trái tim ấm áp.

Nhìn thấy ánh mắt vui vẻ và cuộc đối thoại giữa hai người họ, trong lòng Quý Lăng dâng lên cảm giác khó chịu bực bội.

Anh ta toan mắng Nhan Hạ quá ngốc khi liều mình cứu Thời Hi Diễn. Lỡ không cứu được người còn có thể khiến bản thân mất mạng.

Nhưng đây là buổi livestream nên Quý Lăng phải cố gắng kiềm chế cảm xúc. Bằng không fan của Thời Hi Diễn chắc chắn sẽ mắng anh ta, những khán giả khác cũng sẽ chỉ trích anh ta vô cảm.

Vì thế Quý Lăng bước tới, nhìn Nhan Hạ đầy lo lắng rồi hỏi: “Hạ Hạ, em không sao chứ.”

Ý cười trong mắt Nhan Hạ dần tắt. Cô lắc đầu, hờ hững đáp: “Cảm ơn sự quan tâm của Quý ảnh đế, tôi không sao.”

Quý Lăng: “…”

Anh ta cảm thấy khó chịu, rất muốn hỏi tại sao Nhan Hạ lại nói chuyện lạnh lùng với mình như thế. Nhưng vì đang livstream nên anh ta chỉ có thể kiềm xuống.

Sau cùng, anh ta chỉ thốt lên: “Vậy thì tốt rồi.”

Cố Diệp Ngọc cũng muốn mắng đầu Nhan Hạ bị úng nước khi không màng nguy hiểm để cứu Thời Hi Diễn, đồng thời cũng thấy hơi ghen tỵ. Chẳng qua phát trực tiếp nên đành nhịn xuống. 

Nhất là khi thấy Nhan Hạ lạnh nhạt với Quý Lăng, anh ta càng không dám tiến lại gần nói chuyện.

Cố Diệp Du trông thấy Nhan Hạ không những bình an vô sự mà còn cứu được Thời Hi Diễn thì vô cùng khó chịu.

Chẳng những Thời Hi Diễn sẽ nợ Nhan Hạ một ân tình, mà rất nhiều khán giả xem livestream sẽ thay đổi cách nhìn khác về Nhan Hạ.

Sau này, cô ta phải cố gắng hơn nữa để duy trì hình ảnh của mình, bằng không sẽ khó tạo ra sự đối lập với người kia.

Sau khi Nhan Hạ và Thời Hi Diễn hồi phục chút sức lực thì trở về sân nhỏ.

Lúc này, bình luận trong phòng livestream cũng trở nên sôi động hơn.

Đợt bình luận đầu tiên đều là lời cảm ơn, chủ yếu đến từ fan của Thời Hi Diễn.

[A!!! Chị gái dũng cảm và ngầu quá, tui thành fan chỉ rồi!]

[Cảm ơn chị đẹp đã cứu Diễn thần, yêu chị lắm!]

[Cảm ơn chị gái đã cứu nhóc Diễn, tui cũng thành fan chị ấy luôn rồi.]

[Vừa rồi chị gái vừa ngầu vừa cuốn, yêu quá à!]

Rất nhiều fan của Thời Hi Diễn vì chuyện này mà yêu thích và thành fan của cô.

Cũng có fan nhà khác lẫn người qua đường cũng y như thế.

Nhiều người đã lên tiếng khen ngợi Nhan Hạ. 

[Sau này chị gái chính là bé Hạ của tui.]

[Yêu quá đi mất, giờ tui cảm thấy mình yêu bé Hạ nhiều hơn nhóc Diễn một tý.]

[Cục cưng Hạ giỏi ghê, không ngờ ẻm có thể nhìn thấy đứa nhỏ gặp nguy hiểm từ tướng mặt của đối phương.]

[Thật sự rất ấn tượng, cô ấy còn có thể dự đoán chính xác nơi bọn trẻ gặp chuyện nữa.]

[Nếu không nhờ chị gái và Thời Hi Diễn xuống nước sớm, e rằng hai đứa nhỏ đã gặp nguy hiểm rồi.]

Fan của anh em Cố Diệp Ngọc và Quý Lăng thấy thế thì khó chịu, bắt đầu chỉ trích chế giễu.

[Sao trùng hợp thế nhỉ, tôi nghĩ đây là kịch bản mà tổ tiết mục sắp xếp từ trước.]

[Tôi cũng nghĩ vậy, sao có thể đoán chính xác đến thế, nói sao thì tôi cũng không tin.]

[Chẳng phải trước đây từng có tin đồn Nhạn Hạ có ông lớn bao nuôi à? Thời Hi Diễn lại xuất thân thì gia đình quyền quý, đây chắc chắn là kịch bản dành riêng cho họ rồi.]

[Tổ tiết mục đúng là tốn công bỏ sức để nâng đỡ hai người này ghê á, đến kiểu kịch bản này cũng có thể nghĩ ra được, nể thật đấy!]

Những lời này khiến cho fan của khách mời khác và người qua đường đều thấy sốc.

[Kịch bản của mấy người chỉ có thế à? Chuyện khi nãy chỉ cần sơ suất một chút thôi sẽ đi tong bốn mạng người đó.]

[Đây là livestream đấy, bộ mắt mấy người mọc trên đầu hả, chứ sao lại mù tập thể thế?]

[Tình huống nguy hiểm vừa rồi, chỉ cần là người sáng mắt đều nhìn ra không phải diễn kịch.]

[Không ấy nhà mấy người cũng diễn theo kịch bản này thử phát xem? Nếu diễn được thì tui ăn phân luôn.]

[Hơn nữa, tại sao xem tướng mặt không thể đỉnh như thế?]

[Không phải lúc trước cũng có nhiều chuyên gia huyền học livestream bói toán sao?]

[Bó tay với đám fan mù quáng này luôn á.]

[Hành động dũng cảm như vậy mà bị mấy người cố tình hạ thấp, lương tâm bị trôi mất rồi à?]

[Trong mắt đám fan cuồng thì chỉ cần tôn sùng idol của tụi nó là đủ rồi.]

[Mấy con fan cuồng của anh em Diệp đỉnh lưu với Quý ảnh đế đủ rồi nha, ngay cả người qua đường như tôi cũng không thể chịu được.]

[Đúng đó, Nhan Hạ với Thời Hi Diễn có đào mộ idol nhà họ đâu, sao cứ phải bám riết người ta như thế?]

Sâm xinh đẹp

[Giờ nhìn thấy họ phiền quá, tôi cũng thấy hơi phản cảm với ba người đó rồi.]

[Trước tôi đã không thích, giờ càng ghét hơn.]

Lần này không chỉ fan Thời Hi Diễn ghét ba người kia, ngay cả fan của Tô Cẩm, Ân Vi Vi và người qua đường đều thấy phiền trước những bình luận này.

Mà đám fan cuồng kia nào chịu để yên nên đã cãi nhau với fan nhà khác và người qua đường.

edit: Máo Máo Cute

(xin lỗi mấy bảo bối nha, hôm qua tư bản đày đoạ quá nên về tui ngủ luôn chứ lên được truyện, nay lên bù nè--sâm-- à voi like page cho tui với nha mấy bấy bì) 
 
Chương 22-2: Thấy hơi ghen tị


tiếp nhé- mọi người xem lại 22.1 để lấy mạch nè

Mà đám fan cuồng kia nào chịu để yên nên đã cãi nhau với fan nhà khác và người qua đường.

Ở bên kia.

Chờ đến khi Nhan Hạ và Thời Hi Diễn tắm rửa thay đồ xong xuôi thì anh em Lâm Nhị dẫn hai đứa nhỏ vào sân.

Hai người đầy cảm kích nhìn Nhan Hạ và Thời Hi Diễn.

“Hôm nay thật sự phải cảm ơn hai người nhiều lắm.”

Họ còn định quỳ xuống cảm ơn nhưng Nhan Hạ đã kịp cản lại.

“Nếu đã biết tụi nhỏ đang gặp nguy hiểm, lại trong khả năng của mình, chúng tôi chắc chắn không thể làm ngơ được.”

Đây là lần thứ hai trong ngày Nhan Hạ nhắc đến “khả năng làm được”, không những không gây phản cảm còn khiến cho mọi người cảm thấy cô rất chân thành.

Cô không hề cố ý tranh công, mà thật lòng cứu người.

Lâm Nhị nhấn mạnh đầy cảm kích: “Dù sao thì hai người chính là đại ân nhân của hai nhà chúng tôi.”

Nếu không phải Nhan Hạ nhìn thấy tướng mặt của hắn là lạ, kịp thời chạy đến hồ nước. Thậm chí còn nhảy xuống nước trước khi bọn trẻ gặp nguy hiểm để cứu chúng.

Ông cũng không dám tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra với lũ nhỏ.

Lâm Đại gật đầu đồng tình.

Sâm xinh đẹp

“Đúng vậy, chúng tôi sẽ nhớ mãi ân tình này.”

Nhà bọn họ chỉ có một đứa con, yêu thương như sinh mạng của bọn họ. Nếu con trai bị cuốn xuống hồ rồi c.h.ế.t đuối thì cả nhà họ chắc chắn sẽ không chịu nổi.

Sau đó hai người nhất quyết muốn trả ơn, hỏi hai người Nhan Hạ muốn gì, chỉ cần họ có đều có thể cho.

Sự nhiệt tình của anh em Lâm Nhị khiến Nhan Hạ khó mà từ chối thẳng.

Cô bèn nói: “Vậy thì mời chúng tôi ăn một bữa cơm là được.”

Khi cô thấy tướng mặt của Lâm Nhị, cô chỉ nghĩ tới việc cứu người chứ không nghĩ đến việc đòi họ trả ơn.

Nay lại thấy bọn họ không yên lòng nếu không được trả ơn, cô mới đề nghị mời cơm.

Lâm Nhi nói: “Một bữa cơm sao mà đủ được.”

“Hay là vầy, trong khoảng thời gian mọi người quay tiết mục ở trong thôn, cứ đến nhà tôi ăn cơm.”

Ông vẫn cảm thấy như vậy chưa đủ để báo đáp ân nhân nhà mình.

Lâm Đại cũng vội lên tiếng: “Đến nhà tôi ăn đi, chúng tôi sẽ bao hết mấy bữa cơm tiếp theo của mọi người.”

Đạo diễn Tần: “…”

Nếu bao trọn bữa cơm thì còn gì để xem nữa?

Nhưng ông chưa kịp nhắc nhở thì Nhan Hạ đã dở khóc dở cười từ chối ngay.

“Không cần phải như thế đâu.”

Cô đề nghị: “Chi bằng cả nhà hai người mời cơm một bữa là được rồi.”

Hai anh em họ Lâm vẫn nhiệt tình mời mọc, bảo rằng thời gian tới cứ chia nhau ở nhà họ.

Lúc này đạo diễn Tần mới không kìm được mà lên tiếng: “Chúng tôi đang quay tiết mục, nhóm của họ không thể cứ đến nhà hai người ăn cơm mãi được.”

Nghe thấy đạo diễn Tần nói vậy.

Anh em nhà Lâm Nhị mới nhớ lại rằng hai người Nhan Hạ và Thời Hi Diễn là minh tinh, và họ đến đây lần này là để quay chương trình thực tế. Để không ảnh hưởng đến công việc của họ, hai anh em mới đồng ý với đề nghị này.

Lâm Nhị nói: "Được rồi, vậy buổi trưa mọi người đến nhà anh tôi ăn cơm, buổi tối đến nhà tôi ăn."

"Hôm nay mọi người đã bị hoảng sợ lại mệt mỏi rồi, không cần phải đi làm việc ở vườn hoa quả nữa nữa, về nghỉ ngơi cho tốt đi."

Vì biết rằng Tô Cẩm và Ân Vi Vi là người cùng một đội với Nhan Hạ, Vì vậy đối với hai người cũng nhiệt tình như với Nhan Hạ, mời họ cùng đến nhà ăn cơm, đồng thời cũng yêu cầu hai người họ không cần phải làm việc ở vườn nữa.

Hai anh em Lâm Nhị còn không cho phép bốn người từ chối, chính là loại nhiệt tình một cách chân thành.

Khó có thể từ tối tấm lòng của hai anh em Lâm Nhị nên bốn người chỉ có thể đồng ý.

Hai anh em Lâm Nhị rời đi, Ân Vi Vi và Tô Cẩm cũng ở lại trong sân. Tô Cẩm cười nhìn Nhan Hạ, "Hôm nay chúng tôi lại nhờ em mà nằm thắng rồi."(không làm gì mà thắng=nằm thắng)

Đối với hành động cứu người của Nhan Hạ và Thời Hi Diễn, anh ấy thật sự khâm phục từ tận đáy lòng.

Nếu đổi thành  anh ấy, trong tình huống nước hồ xả như thế này, có thể anh ấy sẽ không có can đảm xuống cứu người. Chính vì sự việc này, Tô Cẩm có loại công nhận đối với Nhan Hạ và Thời Hi Diễn. Họ dám mạo hiểm tính mạng để cứu trẻ, phẩm chất của họ đáng để học tập, và họ cũng không phải là những người có nhân cách kém.

Hơn nữa, tính cách của hai người họ cũng khá thẳng thắn. Sống chung với kiểu người như thế này thì không mệt mỏi còn không sợ bị đ.â.m sau lưng.

Ân Vi Vi cũng có cùng suy nghĩ.

Hai mắt của cô ấy sáng rực nhìn Nhan Hạ, "Hạ Hạ, quá lợi hại đi thôi."

Không chỉ xem tướng giỏi, mà còn rất dũng cảm.

Dù cô ấy cũng biết bơi, nhưng không chắc mình có đủ dũng khí để nhảy xuống. Đặc biệt là một dòng nước cuốn xiết cực kỳ nguy hiểm như vậy, Nhan Hạ lại có thể từ bỏ việc lên bờ, quay trở lại cứu Thời Hi Diễn.

Mặc dù đã cứu được Thời Hi Diễn, nhưng nếu cả hai bị cuốn đi, thì tỷ lệ gặp nạn rất cao. Chuyện như vậy, một mình Ân Vi Vi cô làm không được, nhưng càng ngưỡng mộ hai người Nhan Hạ và Thời Hi Diễn có thể làm được.

Nhan Hạ cười nói: "Em vẫn luôn rèn luyện sức khỏe, vì thế mà thể lực của em cũng ổn."

Cô chuyển chủ đề: "Hôm nay chúng ta không cần phải đi vườn trái cây, sao không nhận một số công việc đem về làm ở trong viện?"

"Sau này chúng ta cũng có thể tiếp tục làm các công việc như vậy."

edit: Máo Máo+Ngày mai sẽ giảm cân. 

page: Ngày mai sẽ giảm cân
 
Chương 23: Thật là quá khiến bọn họ bất ngờ


Nghe thấy Nhan Hạ chủ động chuyển chủ đề khiến mọi người có mặt tại đó càng cảm thấy ngưỡng mộ cô.

Nếu đổi lại là người khác thì hiện tại mười phần có tới tám chín phần  sẽ không kìm được mà ở trong phát sóng trực tiếp đem chuyện cứu người ra mà nhắc đi nhắc lại mãi.

Thời Hi Diễn cũng không muốn nhắc lại chuyện cứu người nhiều lần.

Hai người bọn họ chỉ là nghe theo trái tim mình mà cứu người, mà không muốn đem việc cứu người này ra để làm giống như là muốn tranh công.  

Anh ấy nói: "Được, vậy chúng ta nhận việc gì để làm vậy?"

Nhan Hạ suy nghĩ một chút, "Mọi ngươi có thể làm gì? Em có thể nhận công việc sửa chữa các thiết bị điện tử."

Thời Hi Diễn cười hỏi: "Biết chơi game giỏi có tính không?"

Nhan Hạ cười nói: "Anh là nhà vô địch eSports, làm rạng danh quốc gia, biết chơi game giỏi đương nhiên là tính."

Cô nhún vai, "Nhưng ở ở chỗ này thì vó vẻ anh không thể phát huy sở trường đó được."

Thời Hi Diễn sau khi trải qua chuyện lúc nãy và được Nhan Hạ cứu thì khoảng cách giữa anh ấy và Nhan Hạ đã kéo gần lại một chút.

Anh ấy nói chuyện cũng trở nên tùy ý(thoải mái) hơn, "Vậy em có đề xuất gì hay không?"

Sâm xinh đẹp

Yến Hạ hỏi: "Mọi người giỏi cái gì?"

Cô lại bổ sung thêm, "Hoặc bình thường mọi người có sở thích gì không?"

Thời Hi Diễn nói một cách thẳng thắn: "Anh chủ yếu chơi game giỏi, hát và nhảy.”

“Đúng rồi, anh cũng giỏi ở phương diện chơi nhạc cụ."

Tô Cẩm nói: "Anh giỏi nhất là diễn xuất, bình thường anh có sở thích về thư pháp và quốc họa."

Ân Vi Vi nói: "Chị giỏi nhất là ca hát, cũng biết nhảy.”

“Bình thường chị có sở thích là chơi game và mua sắm."

Nghe những lời này của mấy người bọn họ, các fan của bọn họ trên bình luận sóng trực tiếp đều đủ kiểu trêu chọc, rất vui vẻ.

Đồng thời cảm thấy mấy người họ rất chân thật.

Nhan Hạ nghĩ một lúc rồi đưa góp ý, "Vậy hãy dựa trên sở trường và sở thích của mọi người, chúng ta mở một vài lớp học ở đây."

Ba người còn lại đều không hiểu, "Mở vài lớp học?"

Nhan Hạ gật đầu, "Đúng vậy, bí thư chi bộ thôn nói rằng hầu hết người trong thôn là người già và trẻ em."

"Hiện tại vừa hay là kỳ nghỉ hè, trẻ em đều nghỉ học ở nhà, chúng ta có thể nhận việc dạy các bạn nhỏ."

"Ví dụ đối với Thời Hi Diễn, anh có thể dạy trẻ em hát, nhảy hoặc chơi nhạc cụ."

Tổ chương trình có thể cung cấp các thiết bị (đồ vật) phụ trợ, chẳng hạn như nhạc cụ.

"Tô Cẩm có thể dạy trẻ em thư pháp và vẽ quốc họa."

"Ân Vi Vi có thể dạy trẻ em hát và nhảy."

"Em có thể giúp sửa chữa thiết bị điện tử hoặc phụ đạo mấy em ấy làm bài tập."

"Cũng không cần trả tiềnlàm thù lao, để bọn họ chomấy người chúng ta chút đồ ăn là được."

Như vậy không chỉ có thể kiếm được chút đồ ăn, mà còn làm cho nội dung trực tiếp của đội của mấy người họ thêm phần thú vị.

Bằng không thì giống như hôm nay, nếu cứ ở vườn hái đào mãi như vậy,  khán giả có thể sẽ cảm thấy buồn tẻ nhàm chán nếu xem lâu.

Nghe Nhan Hạ nói như vậy, ý cười trong ánh mắt của ba người đều đậm.

Ý tưởng này hay đấy, không chỉ thoải mái hơn so với việc hái quả, mà càng có nhiều điểm nhấn nữa.

Mọi người đều nhất trí thông qua đề nghị này của Nhan Hạ, “Ý tưởng này được đấy.”

Ân Vi Vi suy nghĩ rồi đề nghị, “Hay là hôm nay chúng ta chuẩn bị trước một chút rồi mở lớp học vào ngày mai đi.”

Những người khác đồng ý, “Được.”

Bọn họ cũng muốn chuẩn bị chút, bằng không nếu như dạy không tốt cho bọn trẻ thì ở trong phát sóng trực tiếp sẽmất mặt một chút.

Nhan Hạ cười nói: “Vậy một lát nữa chúng ta đi tìm bí thư chi bộ thôn, để ông ấy thông báo cho dân làng.”

Ba người tán thành, “Được!”

Chỉ là họ còn chưa kịp đến ủy ban thôn thì bí thư chi bộ thôn đã đến cửa tìm bọn họ trước.

Đầu tiên, ông cảm ơn Nhan Hạ và Thời Hi Diễn vì đã cứu người.

Sau đó, ông kể về tình huống đập nước trước đó bị mở cổng xả nước đột ngột.

Thì ra hôm nay lúc người gác đập đi vệ sinh, con trai của ông ấy rất nghịch ngợm, chạy đi kéo công tắc chơi.

Không cẩn thận đem cổng xả nước của đập mở ra, như vậy mới suýt nữa gây ra thảm họa lớn.

Nếu không phải hai người Nhan Hạ và Thời Hi Diễn thì hai đứa con nhà anh em Lâm Nhị rất có khả năng đã bị c.h.ế.t đuối rồi.

Đến lúc đó chắc chắn gia đình hai anh em Lâm Nhị sẽ không tha thứ cho gia đình trong coi hồ chứa nước đó, chắc chắn sẽ kết thành thù hận lớn.

Thôn cũng sẽ không được yên bình.

Bí thư chi bộ thôn vẫn còn cảm thấy sợ hãi khi nghĩ đến chuyện này.

Hai người Nhan Hạ và Thời Hi Diễn khách sáo một phen với bí thư chi bộ thôn, liền nói đến chuyện vừa mới bàn bạc lúc nãy.

Bí thư chi bộ thôn nghe xong liền cười nói: “Đây là chuyện tốt đấy chứ!”

“Các cô cậu cứ mở lớp đi, còn lại cứ giao cho tôi làm là được.”

Ngôi làng này rất nghèo đói và lạc hậu, ông ấy cũng mong những minh tinh này có thể mang lại sự thay đổi cho bọn trẻ. Khiến cho bọn trẻ hiểu biết nhiều hơn về thế giới bên ngoài.

Bí thư chi bộ thôn rất hiểu về thôn, nên đã dẫn mọi người đi đến từng nhà có con nhỏ để nói về chuyện này.

Đồng thời, ông ấy cũng quảng bá việc Nhan Hạ và Thời Hi Diễn đã cứu người.

Anh em nhà Lâm Nhị trên đường gặp được người trong làng cũng nói về chuyện này.

Vì vậy, ấn tượng của dân làng về nhóm người Nhan Hạ từ không quan tâm đã chuyển thành thiện cảm.

Nghe bí thư chi bộ thôn nói rằng những minh tinh này có thể dạy bọn trẻ hát, nhảy múa, vẽ tranh, hoặc ôn tập bài học.

Không ít người già và phụ huynh của bọn trẻ đã cảm thấy hứng thú(động lòng).

Lại nghe được Nhan Hạ biết sửa đồ điện, chiếc máy kéo bị hỏng của thôn cũng là do cô ấy sửa.

Vì thế những nhà có đồ điện hỏng đều mang ra, ôm đến viện mà nhóm người Nhan Hạ đang ở để nhờ Nhan Hạ sửa.

Nhan Hạ là người đầu tiên nhận việc, cô mượn dụng cụ của ủy ban thôn, lại nhờ tổ chương trình giúp chuẩn bị một số vật liệu.

Sau đó, cô bắt đầu sửa những chiếc tivi, nồi cơm điện, máy thu âm bị hỏng cho người trong thôn.

Nhan Hạ sửa rất cẩn thận, lại còn vừa nhanh chóng vừa tốt nữa.

Ngoại trừ những thiết bị hỏng bắt buộc cần phải thay thế linh kiện ra thì tất cả đều được cô sửa xong.

(Hé luuuuu tất cả tình yêu to lớn của tui, tui quay lại rồi mầy bồ- Ngày mai sẽ giảm cân)
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top