Cập nhật mới

Dịch Phàm Trần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Vũ Ca Vấn Đạo Viên Thông- Đáp Đạo Đại Đồng Viên Dung


"Sáng trời ánh nắng chói changTa ngồi ta ngắm các nàng Cá TiênBên Cầu Kinh Cụt Bình YênCá thì lặn lội triền miên giữa dòng".Bại Hoại Thiên Sư ngồi bên cầu, mang một bầu bình yên tĩnh lặng.

A Thu hỏi sao lâu rồi không thấy Khôi Thiếu đi thanh lâu chơi gái?.Phàm Trần nói: Không phải không thèm, tại lười, với sợ bệnh tật truyền nhiễm.

Bây giờ Bần Đạo đã là Bại Hoại Thiên Sư thì đâu chấp sự tướng gì mà sợ.

Chẳng qua lười, lại thích giúp người độ vật, sẽ vui hơn, chơi gái vừa mệt vừa tổn vừa tốn.Có người bên cầu đi tới.

Ồ! Phàm trần nhìn lập tức nhận ra.

Là Lâu Chủ Đại Hải Lâu Trần Sao Linh tại Ma Vực.Mỹ nữ tay ôm đàn tỳ bà ngồi xuống đối diện bàn cùng Bại Hoại Thiên Sư là Phàm Trần.

Mỹ nhân nói: Tiện thiếp là Lâu Chủ Đại Hải Lâu tên gọi Trần Sao Linh đến từ Ma Vực.Nghe danh Bại Hoại Thiên Sư kinh thông thiên địa, diễn giải được mọi sự tướng thế gian, lần này tiện thiếp đến trước vấn an, sau là hỏi điều thắc mắc.Bại Hoại Thiên Sư đáp: Được! Nàng cứ nói, Bần Đạo biết gì sẽ nói đó, nàng cứ yên tâm mà hỏi.

Phàm trần sai A Thu rót cho mỹ nữ bát nước rồi bắt đầu câu chuyện.Lâu Chủ hỏi: Đại đạo là gì?Bại Hoại đáp: Cọng mì, cọng bún.Lâu Chủ hỏi: Tìm gì để ngộ đạo?Bại Hoại đáp: Trước tìm dục tìm dâm, sau tìm tâm vọng động.Lâu Chủ hỏi: Tại sao có Thần, Ma?Bại Hoại đáp: Bởi do ta phân biệt.Lâu Chủ hỏi: Làm sao trừ tình dục?Bại Hoại đáp: Cứ hì hục mà làm, chán thì buông, hạn chế chứ không từ bỏ.Lâu Chủ hỏi: Sao không diệt dục, sao ngộ đạo lành?Bại Hoại đáp: Bởi dục tình là căn bổn nhân sanh, là di truyền nòi giống.

Chỉ cần hạn chế chứ không thèm mơ mộng.

Còn đạo lành đạo dữ do ta tự xét.Lâu Chủ hỏi: Sao dẹp ân ái thế gian, sao để trừ dứt khổ?Bại Hoại đáp: Ân ái là con đường ngộ đạo, càng khổ càng hay, càng đi càng tỏ ngộ, không cần diệt,không cần trừ, cứ quào bư, khổ riết thông sự lý.Lâu Chủ hỏi: Tu hành để làm gì?Bại Hoại đáp: an thân, tỏ đạo, có gạo có mì, có gì bằng an ổn.Lâu Chủ hỏi: Làm đĩ có đắc đạo không?Bại Hoại đáp: Gặp đúng minh sư, liền từ đĩ hóa thánh nhân trong nhất niệm.Lâu Chủ hỏi: Lúc tuyệt vọng nên làm gì?Bại Hoại đáp: Đi đến chỗ bán quan tài, đi đến nơi xảy ra dịch bệnh.Lâu Chủ hỏi: Ngài bao giờ mới đắc đạo.Bại Hoại đáp: Mãi mãi không đắc, chỉ là con chó con heo.Lâu Chủ hỏi: Ngài có thích ta không?Bại Hoại đáp: Thích.Lâu Chủ hỏi: Vậy Ngài định làm gì?Bại Hoại đáp: Xin ít bạc ăn mì, xong quay lưng ngoảnh mặt bỏ đi.

Hết việc.Lâu Chủ hỏi: Sao Ngài mãi ở đây, không xưng danh khai tông lập giáo, sáng danh đại đạo, sánh ngang Trời già?Bại Hoại đáp: Sông tuy bé nhỏ, cá sấu biết ẩn mình, ra biển mênh mông, e khó sống.Lâu Chủ hỏi: Trời đất này, sau Hồng Hoang, ai là Đại Năng?Phàm trần đáp: Hỗn Nguyên Giáo Tổ.Lập tức Bại Hoại Đạo Nhân vì Lâu Chủ Trần Sao Linh mà giảng ra Hỗn Nguyên Kinh.HỖN NGUYÊN KINH"Thiên địa sơ khaiHồng Mông hoá đạoNhị khí phân haiDiên niên sơ khởiBảy đạo hiệp chungMông lung hoá vậnVận khí căn nguyênChuyển di nhân đạoThời thần đã điểmChư Thánh ban truyềnChánh khí hạo nhiênPhàm trần dẫn đạoBiển đạo tại tâmNguồn cơn chuyển thánhMới hay biển tục hoá hỗn nguyênDẫn người hữu chí tinh chuyên tu trìXe loan lầu cát tường triPhàm trần khai tạo liên trì thẳng xôngÔng Thánh dặn rành tu hành nhập đạo, mua cơm mượn gạo lót dạ qua ngày, tâm tưởng Như Lai, dặn người hữu chí.

Phàm trần thô bĩ, tục vốn là tiên, nào có Phật tiền, chỉ toàn ảo tưởng.

Tu là một hướng, quyết chí thẳng xông.

Tâm tức hồng mông, tham sân là đạo, phàm trần một dạo, lắm chuyện thị phi.

Ông Thánh nghiêm nghì, dắt người qua bể.

Kệ kinh chín bệ, truyền xuống nhân gian.


Phàm tục cười vang, để đạo trước đàn, tâm thường minh tưởngThánh trừ vọng tưởng.

Thánh tại tất lòng.

Thánh ẩn Phật tông.

Thánh là bánh nóng.

Thánh không gào rống.

Thánh vốn nghiêm nghì.

Mật tịch tu mi.

Ba quỳ chín lạy.Thánh trừ ác quỷ.

Thánh ngự lòng tà.

Thánh ở nơi ta.

Thánh vào hỗn loạn.

Thánh nhập thị phi.

Thánh dứt khổ nguy.

Thánh qua biển lửa.

Thánh thường cứu chữa.


Thánh chặt hoài nghi.

Thánh nói minh uy.

Tâm tà đoạn dứt.Phàm trần nguội lạnh.

Thánh xuống nhân gian.

Ban đóm lửa tàn.

Ai thường niệm tụng.

Thần minh hữu dụng.

Thần chú khưu tà.

Sát quỷ hà sa.

Diệt loài hôn ám.

Ba ngàn thế giới.

Ẩn náo tà ma.

Thánh chặt đứt ra.

Thâu hồn đoạt phách.Hồng mông một cõi sơ khaiThánh truyền bá vạn tịnh tài độ thânAi mà lao khổ trần thânQuỷ ma đeo bám tham sân suốt ngàyTâm liền cầu khẩn gặp ngàiBan ân chí Thánh nạn tai tiêu trừBá vạn thiện thần hộ tâm hộ khẩu, dẫu cho phối ngẫu, trì niệm hồng danh.

Đại Thánh hộ thành.


Ma tâm tiêu biến.Quỷ rừng tướng núi, nghe niệm Hỗn Nguyên.

Vạn ác thăng thiên, oan gia tan biến.Lòng có đạo tất bình an.

Không phân không chia muôn ngàn đại đạo.

Thần minh hộ thể.

Gìn giữ đạo tâm.

Vạn ác xa xăm, chốc liền tan biến.Tiên tầm tục, tục tầm tiên, dục lạc trần duyên, bổn căn đại đạo.

Thánh truyền đại đạo, trấn nhiếp phàm tâm, phong vũ bạo âm, thải đều tro bụi.Phong trần mạt kiếp, lẫn lộn trắng đen, thế sự đua chen, Thánh liền cứu rỗi.

Mọi, Then, Kinh, Tộc.

Hễ có một lòng, đốn ngộ giáo tông, tâm liền hiển Thánh.Không luận tà, không phân chánh, hễ cần cù chịu khó mật miên trì, đạo đức phương phi, gian nan thành chánh pháp.Hỗn Nguyên Đạo Tổ, chứng đạo ức muôn niên, hằng hà sa thế kỷ.

Diệu thâm hoá Thánh, chỉ dẫn phàm gian, niệm mật kinh vang vái râm rang, tỏ lòng chánh tính.Trước Hồng Mông đại giới, Hỗn Nguyên tồn tại vạn tượng sâm la.

Hỗn Nguyên cách Hồng Quân Giáo Tổ hằng hà sa thế kỷ.

Tam Thanh hậu bối, tây phương giáo mới đây.Nay cùng kỳ mạt kiếp dựng xây, bởi đoái thương xót tưởng phàm nhân mê muội, chấp mê sự tướng, sai lệch đạo tông, nào biết ai Giáo Tổ Hồng Mông.

Đức Hỗn Nguyên Đạo Giả thiên trường bất biến.Phàm nhân trì niệm vạn tội chuyển xây, oán độc tạo gây vượt qua tai áchChí tâm quy kính HỖN NGUYÊN ĐẠO TỔ CHƯỞNG QUẢNG HỒNG MÔNG THIÊN BÀN NGUYÊN CỔ".Lâu Chủ Trần Sao Linh để một lượng bạc trên bàn, đứng dậy thi lễ xá chào, rồi ôm đàn đi mất.Lâu Chủ đi không bao lâu, thì từ xa một thân ảnh Gấu mập đội nón lá, vác kiếm dài, chạy như bay qua cầu Kinh Cụt, đến trước mặt Phàm Trần, Gấu hét: Sư Tôn, đệ tử đói quá, có gì ăn không?Phàm trần sai A Ngọc làm một bát mì hai trứng gà chiên, mang lên.

Gấu đen ăn như chết đói, thiếu điều muốn nuốt luôn cái bát.

Ăn xong thấy không no, lại xin thêm.

Phàm Trần sai hạ nhân đi nấu thêm cho ba bát to đùn vát lên Gấu ăn hết không còn một giọt nước trong bát mì.Ăn no xong, Gấu ta sản khoái, tinh thần minh mẩn, lập tức nói: Sư Tôn, xin dạy đệ tử học tiếp.Bại Hoại đáp: Ngươi muốn gì? Cứ nói, thích gì ta dạy đó, thắc mắc gì ta đều giải đáp.Gấu hỏi: Cúng Ngải Thần thế nào cho phải?Phàm trần dạy: Ba bát nước trong, một lòng thành khẩn, ba hương đốt cắm, ngay ngắn chỉnh tề, cho đúng lối lề, ơn trên phổ độ.

Lại chuẩn bị ba bát Bộc Mễ Hoa tức là Bắp Rang Bơ.

Sau đó khấn bài:THÀNH TÂM PHỤNG NGẢI.Tâm thành quy kính, Tổ Pháp Ngải Truyền, Ngải Miền Dân Tộc, Ngải xưa Sông Đốc, Ngải Tộc Mẹ Nàng.Quy kính vái van, cô nàng, cô ngải.


Nay là lễ mọn, cúng kính tất lòng.

Theo lệ giáo tông, cầu tài tích lộc.Trên ban châu ngọc, sức khỏe dồi dào, tâm đạo thanh cao.

Ngải Thần phụng chứng.ẤN LIỆP CHÂU MỆ BÒN XÊ HỈ NẠN(36 lần)Gấu hỏi: Làm thế nào phả độ gia tiên?Phàn trần dạy: 1 bàn chuẩn bị, lớn nhỏ tùy tâm, lễ tùy tín chủ, sắm sanh cho đủ, mới gọi kỳ siêu, giải tội mòn tiêu gọi là phả độLễ gồm: Nước trong ba bát dọn bày, ba ly rượu cúng, soạn bày mâm cơm, rượu, trà, hoa, quả quải đơm, dọn lên cho đủ ngon thơm thỉnh mời.

Đèn nhang soi tỏ rạng ngời.

Ấm lòng cô bác chiều mơi độ đời.Sắp lễ cho đẹp lả lơi, đông để bình bông, tây để hoa quả, cơm nước dọn đều nghiêm trang.

Ăn gì cúng đó rõ ràng.

Cá, tôm, cua, thịt tùy hàng chủ gia.

Tiền nhiều thì cúng sa hoa, ít ngân gom gọn người ta nhẹ lòng.Giàu sang sắm lợn quay hồng, rượu ngon chất để một vòng bàn trên.

Còn nghèo kinh kệ mình ên, mâm cơm là được vang rền làm chi, nhớ rằng muối gạo lễ nghi, mỗi phần 1 bát to lên để bàn, lại sắm vàng mã cho an, âm trần phải có tiền ngàn tiền muôn, đưa đường quỷ chẳng nói xuông, có tiền thì mới có tuồng xem coi.Mình cúng Tông Tổ mình rồi, đốt tiền cô bác đứng ngồi nhận xem, cho nên vàng mã phải thêm, càng nhiều càng tốt càng êm âm trần.

Lễ này phả độ tông thân.

Khấn bài thầy dạy độ gần độ xa.KINH PHẢ ĐỘ TÔNG THÂNTâm thành sắm sửa lễ bàyCúng kinh cầu nguyện vái dài vái xaThỉnh trên tộc tổ ông bàSong thân quá khứ về nhà nghe kinhTấm lòng hiếu đạo minh minhNhớ xưa Sư Tổ hiếu tình nuôi ChaTổ còn bán gạo nuôi nhàHậu hiền cúng lễ độ mà tổ tiênThỉnh trên Thất Tổ Cửu HuyềnGiáng lâm giá ngự, chứng liền mâm cơmCó chay, có mặn tùy hômLòng trần con cúng ít cơm gọi làĐèn nhang rượu thịt bông hoaTrái cây hoa quả Ông Bà chứng minhCổ kinh giảng phải hiếu tìnhĐức Công Vô Lượng hằng in bao đờiTổ xưa hiếu đạo ngời ngờiCon nay giữ trọn hiếu thời cho xongTổ tiên bảy kiếp tây đôngTổ tiên chín bệ, chín sông hội vềCon trần lạc bước ủ êBuồn thiu buồn thỉu buồn lê thê trầnCon nghèo do bởi nguyên nhânQuên ơn tông tổ song thân lo rầuBấy lâu chẳng cúng vào đâuCứ cho có lệ, nhang cầu đốt xongNghe đền nghe miếu phong longNói rằng chết hết cúng đông làm gìChết rồi là sẽ tây quyChứ đâu tại thế ngồi lỳ xin ănMay thay tin tưởng nhân năngCó thầy Hai Béo chỉ rằng cúng kinhVái vang Thất Tổ thuận tìnhCửu Huyền gia độ sách kinh tỏ rànhCho con một bước nhàn thanhÁo cơm trần hạ chất thành núi caoĐộ con sức khỏe làm saoNgày đi ngàn dặm khỏe nào hơn trâuÁi tình con khổ con rầuĐộ con duyên nợ kêu cầu bình anTổ tiên ngăn chặn sói langBáo thần bắt quỷ khai mang ác tàTổ tiên ngự giá đền nhàNgày đêm canh giữ độ mà cháu conLời thầy Hai Béo làm trònCon dâng phẩm vật bào mòn nghiệp mêÔng Bà xưa ở thôn quêNay về chứng lễ một bề uống ănLãnh dùng độ vật kim cănGửi qua xài tạm vẹt lằn lối điĐộ con thoát hiểm thoát nguyĐộ con một kiếp tường tri thế thời.Ông Bà Tộc Tổ về chơiBà Cô Ông Mãnh gọi hơi về liềnThỉnh trên Sư Tổ phép quyềnBắt cầu Bỉ Ngạn đưa thuyền Ma HaCho con rước đón Ông BàÂm phần thắt ngặt cũng mà về ngayMiễn trong tộc tổ rỏ ràyCòn như âm ngoại đứng ngoài không vôVái Vang Sư Tổ dựng bồCho thần giữ cửa tà vô đập liềnRõ rành nhà có chủ quyềnKhai đàn cúng kính là quyền nhân sanhNgười cúng thực có quyền hànhChỉ mời Tộc Tổ rõ rành cháu con.Sắc Lịnh Tổ Sư Kỳ Siêu Bạc Độ Tổ Tiên Ông Bà.

Khẩn Sắc.

Khải.Tiếp đến thì Gấu ngươi thành tâm lạy 108 lạy trước bàn cúng, rồi đọc VÃNH SINH TỊNH THỦY CHI KINH ba lần hoặc mười lần là được.

Xong lễ gần tàn nhang thì đọc Phục Nguyện rồi đốt kim ngân tài vật gửi ông bà tộc tổ.Gấu hỏi: Mai sau Ân Sư về hỗn độn đệ tử mỗi lần tưởng nhớ phải khấn thế nào cho đúng?Phàm trần đáp: Nếu sau này có ai hỏi Vi Sư cả đời có tỏ ngộ gì không? Ngươi cứ bảo Vi Sư không tỏ ngộ được gì, chỉ hiểu rành hai chữ VIÊN THÔNG.Ta mỗi lúc rảnh rang có viết vài vần thơ dí dỏm nói về cuộc đời mình.

Nay tặng Gấu Đen ngươi gọi là kỷ niệm.

Hễ trong hiện tại gặp nguy khó, hay sau này ta rời đi thế đạo này, cứ dâng nhang đọc bài thơ ta viết, ta sẽ hiện ra ứng cứu, hoặc sai người đến giúp.KINH ÔNG HAI BÉOThỉnh Ngài Hai Béo Đạo NhânCưỡi con hai néo xông trần cứu nguyHậu hiền gặp sự ưu biVái vang thầy đạo dẫn đi đường lànhTích truyền Hai Béo lưu danhChu du Dị Quốc cứu rành bá giaBéo ngồi hát khúc ngâm ngaTỏ thông kinh đạo nước nhà đông tâyAng lê, Phồn, Thổ, Mán, TàyMọi, Mường, Kinh, Tộc Béo này tỏ thôngHai Béo lí lắc cuồng ngôngMà lòng chở đạo bút ông tiên truyềnBút khai thánh pháp vạn niênThu hồn vạn vật làm miền hoan caTam thân tam nguyện hà saLập nên quốc độ thiệt là cứu nguyThỉnh mời Hai Béo đến điTrừ trong chín quỷ diệt thì ngoại ma.Ông vui đi tới đi raÔng buồn ông niệm Ma Ha độ đờiSinh thời Ông rất lắm lờiVạn kinh vạn pháp rãi rơi khắp trầnNào là giáo thuyết độ chânNào là dí dởm ghẹo trần ó laMinh Ngữ vốn ông viết màNào là Tế Độ, nào là Hỗn NguyênChân kinh Ẩn Thế lưu truyềnCuộc đời Ông đạo diệu huyền trong kinhThỉnh Ông Hai Béo Quyền LinhCung ngôi chưa biết nhưng tình đại laXưa Ông học pháp Thích CaTỏ thông Luận Xá rồi thiền Sát MinhLào thông lục giáo, thi kinhPhun châu nhã ngọc làm linh cuộc đờiBằng tà dậy sóng chiều mơiThỉnh Ông Hai Béo về chơi đập tàNghe đồn thượng cổ yêu maGặp Ông Hai Béo chổi chà đập ngayXông lên giẫm đạp nó hoàiRồi Ông nhéo nó hàng ngày khổ đauTính Ông một đấng anh hàoUống ăn hệ trọng, lòng vào đại biMột khi hữu sự việc chiVạn tà xâm lấn mời thì Đức ÔngĐạo nhân phi sắc phi khôngCởi con heo thú liền xông pha đờiHồng Hoang thượng cổ sáng ngờiCó Ông Hai Béo cho đời thêm vuiGặp tà Ông vác dùi cuiÔng bưng lu lớn Ông thui con tàGặp tà ông bẻ nhánh chàTrâm bầu Ông đập chết bà nó luônGặp tà Ông bắt con đuôngÔng kêu nó nuốt hết buồn nghe conTấm lòng pháp đạo ví vonTích Ông Hai Béo mãi còn lưu danhThỉnh trên đạo pháp huyền thanhLinh linh diệu diệu cao xanh độ phầnThỉnh Ông Hai Béo xuống trầnCách xa vạn dặm phân thân tới liềnSắc Ông dám nghĩ dám truyềnBán Buôn, Ăn Uống, Kim Tiền độ sanhĐói cơm Ông độ cho lànhThiếu tình thiếu dục Ông hành đi chơiBệnh đau dắt dẫn thuốc thờiTường tri căn bệnh chiều mơi nhẹ liềnThỉnh Ông Hai Béo diệu huyềnMinh Sư Giáo Đạo khai truyền Phàm KinhMình thời sắc tướng âm thinhCửu Châu Lục Quốc cung nghinh Đức Ngài.NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.Gấu hỏi tiếp: Phàm trong nhân đạo làm ăn hữu sự, nên cúng giúp nhân đạo kêu cầu thế nào cho an ổn?Phàm trần dạy: Cơm canh, hoa quả, nhang đèn, lập bàn hương án mon men khấn bài:KINH CÚNG LÀM ĂN"Này là hỡi ông bà cô bácCõi dương trần còn nặng áo cơmPhàm dân lặn lội sớm hômCòn vì tiền bạc om sòm thế nhânThỉnh trong cô bác xa gầnÂm nhân tề tựu, âm phần tại giaĐất này các quỷ các maThổ thần Thổ táo ông bà về choCon trần cơm nước chung loĐãi ăn đãi uống nguyện cho an lànhĂn được phải độ an lànhLòng dân là lệnh chư thần hộ tâmNgăn loài quỷ đói ma dâmĂn xong rồi phá chết bầm nhe conThượng Cổ Đại Năng thuyết pháp chú hộ thân: BÒN RÚT TỀ LÊ HỄ BÀ XẠ BẶT BẶT.Cơm nước đã xong, nhang đèn đã thỉnh, nay gửi áo quần, kim ngân tài vật.

Thỉnh trong chư vị về nhận lãnh, ai độ được thì độ, ai không độ thì thôi, bằng như quấy phá, ta thỉnh thầy đạo nhân trừng trị".Gấu đen hôm nay học hỏi được nhiều nên rất khoái chí.

Nó lạy phàm trần ba lạy rồi vác kiếm chạy mất tiêu..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Giảng Rành Vô Thượng Năng Nhân- Là Ta Chí Thánh Ai Cần Thì Kêu


Hôm nay Bại Hoại Thiên Sư ế khách, đang nằm ngủ chán chê, thì con Gấu chạy đến khóc mếu máu, mặt gấu xưng vù, dường như vừa bị ai quần ẩu một trận rất thảm.Phàm trần thấy Gấu, lập tức ngồi dậy vương vai, rồi hỏi: lại có chuyện gì?Gấu Vũ Ca khóc mếu nói: Khởi bẩm Sư Tôn, chuyện là đệ tử vào nhân đạo, cúng bái giúp dân, rồi đọc tánh danh Sư Tôn là Thầy Hai Béo cưỡi con hai néo.

Dân làng tưởng trêu ghẹo chọc phá họ.

Cả làng dí đánh đệ tử.Cũng may đệ tử thịt cứng da dày chịu đòn chạy thoát, nếu không đã bỏ mạng Gấu.

Xin Sư Tôn đừng có chọc ghẹo đệ tử.

Hãy thương tưởng chúng đệ tử mà giao ra Kinh Pháp thể loại nào trang nghiêm thanh tịnh một chút.Biết rằng Sư Tôn không thích ca ngợi bản thân.

Nhưng chúng đệ tử cũng muốn hãnh diện ba hoa khoát lát về Sư Tôn của mình.

Bởi vậy xin Sư Tôn đừng có ghẹo.


Hại Bản Gấu bị dân làng đánh quá trời.

HuhuRồi được rồi! Ngươi thích trang nghiêm thanh tịnh bình đẳng giác.

Để Vi Sư đọc cho ngươi nghe.Bây giờ ta tặng ngươi bài Kinh Thỉnh Sư Tôn.

Sau này ngươi gặp ai ngươi đọc lên không ai dám khinh ngươi.KINH THỈNH SƯ TÔNNhất tâm phụng thỉnh THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.Sắc truyền tạo hóa, Vô Thượng Nhân Năng, Tôn Sư tam thân ứng hóa, vạn thế đại từ, dĩ huyễn độ như, công tư bác ái.Huyền vi vô thượng, tạo hóa ứng linh, pháp huệ thánh minh, chí chân chí đức.Tôn Sư diện ngọc, nhật nguyệt đồng soi, tam thiên thấu tỏ, tâm như đại hải, pháp tợ châu sa, dụng bản tâm vung chứa hải hà, thân vì đạo vào ra sanh tử.

Quyết trừ sự dữ, phá bỏ lầm mê, hàng vạn ma, diệt khổ ải não nề.

Trong nhân đạo thảy đều quy kính.Nhớ thuở trước Ngài vào ra ba cõi, kinh pháp tỏ thông, nào lục giáo thi kinh hằng in tạc dạ, bút tiên truyền Ngài rãi đạo khắp phàm gian, thương tưởng muôn loài công tư ngay thẳng.Tam thân tức đạo, Sư tôn tức đại linh quang.

Ánh đại từ chiếu sáng huy hoàng.

Làm môn đệ vô vàng ghi khắc.Nhất tâm phụng thỉnh THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.


Đấng Giáo Chủ Quốc Độ Thành Thân Thiện.

Tam thân thị hiện, linh ứng độ khắp Sa Bà.

Đưa rước hồn ma về nơi chánh đẳng.Thật Tôn Sư cứu cánh mọi loài.

Không ai khác ngoài Sư Tôn cao cả.Hồng Hoang mở cõi, Minh Phủ dựng xây.

Tôn Sư vẫn một lòng một dạ làm thầy.

Miền nhân tộc cứu đầy bách tín.Đời đời ghi khắc, pháp đạo vạn năm, vốn biển dâu trần tục kiếm tầm.

Gặp pháp đạo huyền thâm ghi tạc.Nhất tâm phụng thỉnh HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.


Hồng Y khoác trọn kim thân.

Pháp quyền vi Vô Thượng Năng Nhân.

Trong nhất niệm liền khai thế giới.

Cửu Cung hàng phục, ngoại vực tránh lui.

Ma quỷ nghe danh phải sụt lùi.

Thiệt tam thân ứng hóa Sư Tôn cao vời vợi.Lòng Thành Phụng Thỉnh Sư TônChí Tâm Quy Kính Ngục Môn Xa LìaTrời Nam Đất Bắc Trao TriaHoàn Cầu Vũ Trụ Một Bìa Sử XanhCung Nghinh Pháp Tánh Linh ThanhSư Tôn Thượng Cõi An Lành Xuống ĐâyHậu Hiền Con Thỉnh Đức ThầyGiáng Sinh Nam Việt Đong Đầy Tình ThươngNgài Từ Đảnh Thượng Phi PhươngTiêu Diêu Tự Tại Vô Thường Độ SanhNgài Là Đức Cả Hùng AnhNgài Là Pháp Đạo Hóa Thành Thiên CôngCon Trần Mời Gọi Đức ÔngLiên Tòa Giá Ngự Lào Thông Hạ TrầnNgài Là Vô Thượng Năng NhânGặp Ai Khổ Hải Hóa Thần Cứu ChoSắc Ngài Diệu Pháp Thơm ThoKể Từ Vô Thủy Học Trò Ngàn MuônThỉnh Thầy Giá Ngự Gỡ TuồngPhá Tan Huyễn Chướng Độc Muôn Xa NgànSức Thầy Phá Cả Lâm SanĐập Tan Ác Nghiệt Xây Bàn Pháp CơNăng Nhân Vô Thượng Thiên ThơBút Thần Chấp Đạo Qua Bờ Sông MêVẽ Cầu Vẹt Lối Chỉ LềVạn Binh Vạn Tướng Theo Bề Phò KhuônVái Vang Thầy Đạo Lệ TuôngGiáng Lâm Cứu Độ Gỡ Tuồng Phong BaBiết Thầy Pháp Tánh Cao XaChỉ Thiên Thiên DiệtChỉ Tà Tà VongPháp Ngài Địa, Thủy, Hỏa, PhongGỡ Thư, Gỡ Yểm, Gỡ Lòng Tà GianSư Tôn Đại Đạo Vô VànThần Thông Chiếu Rọi Ba Ngàn Đại ThiênThầy Thường Ở Ẩn Bình YênNay Con Phụng Thỉnh Giải Phiền Nơi TâmSắc Thầy Đại Hải Cao ThâmVi Trần Vi Tế Xa Xăm Ứng LiềnAi Mà Lao Khổ Triền MiênThỉnh Thầy Ứng Cứu Hết Liền Nguy NanLòng Thành Đệ Tử Vái VangHoàn Cầu Vũ Trụ Thầy Ban Nhiệm MầuĐộ Con Tai Nạn Qua MauNơi Ăn Chốn Ở Ba Đào Xé TanĐộ Con Xa Lánh Tà GianGần Hàng Thiện Tín Bình An Đời ĐờiVái Vang Con Thỉnh Con MờiCao Xanh Thượng Lộ Thầy Rời Ngọc CungPháp Thầy Đại Đạo Viên DungViên Thông Trí Tuệ Hạ Trần Sao SoThân Là Đệ Tử Học TròCon Xin Cúng Kính Nguyện Cho An Lòng.-Nhất nguyện Sư Tôn độ cho Đệ tử: Nội tà ngoại quỷ bất xâm lăng.-Nhị nguyện Sư Tôn độ cho Đệ tử: Tiểu nhân ác tặc bất xâm hại.-Tam nguyện Sư Tôn độ cho Đệ tử: Ngân, ngọc, ngà, lụa là dư giả.-Tứ nguyện Sư Tôn độ cho Đệ tử: Vạn ác bất xâm vạn dâm bất loạn.NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.Gấu ta vui vẻ rồi lại hỏi: kinh cúng làm ăn còn bài khác không thưa Sư Tôn?Phàm trần nói: Để ta dạy cho ngươi.THƯƠNG MẠI PHỤNG KINHNhất tâm triệu thỉnh: Binh Thần, Tôn Tướng ngự tại cư gia về độ đàn tràng chứng tâm gia chủ bình an thịnh vượng.Sĩ hiền dâng cúng tiệc bàyTâm thành phụng cúng Đức Ngài Thần MinhĐộ cho thương mại an bìnhMua may bán đắt tiền tình đều xongThỉnh thần tài lộ bước vôGia trung giáng ngự tiền tô tiền hiềnNước cơm thanh tịnh bình yênLòng thành thỉnh bái chư hiền về ngayĐộ cho xuân hạ lai raiThu đông an ổn trần ai thoát nghèoBuổi thời kinh tế gieo neoLàm ăn suy thoái đói nghèo khắp nơiThỉnh thần hổ trợ sớm mơiBước ra có khách mua mời lời toBán buôn mấy cắt con loMua mười bán một lỗ to thưa thầnĐộ con khuya sớm chuyên cầnNhập thì một cắt xuất thì ngàn muônBán như sóng gió đổ tuôngBán như bão táp nỗi buồn tiêu tanĐộ cho quan chuộng dân anĐộ cho con được tiền ngàn bạc trămTiền thời như nước quanh nămHoàng Hà sông chảy Mê Công sông về.Độ con hàng hóa mọi bềMua nơi chỗ tốt bán về chỗ hayXin Thần Thượng Giới rẽ mâyLàm ăn thương mại xuống đây độ dùm.Gấu hết sức vui vẻ lại hỏi: Thế ngoài Kinh Phả Độ Tông Thân thì còn kinh khác tương tự vậy không ạ?Phàn trần đáp: Có.

Để Vi Sư đọc ngươi nghe.KINH TỔ PHÁP TIỀN HIỀN.Nhứt tâm triệu thỉnh: Quang Lâm Chí Thánh Lịch Tổ Khai Tông Khai Dòng Khai Tộc Họ.Thỉnh trên thượng cổ cửu huyềnCon trần một dạ trần miền thỉnh vôÔng Bà xưa cổ nơi môCon trần bái thỉnh bước vô gia đìnhCơm canh con đãi thật tìnhCó chi dùng nấy hằng in đạo lànhVái Vang Thất Tổ cao xanhCửu Huyền Cao Cấp về nhanh độ trầnÔng Bà không tội nơi phầnÂm gian đi lại, thượng tầng tự doThỉnh trên Sư Tổ chân nhưĐiển quang vẹt lối mở từ bi tâmBắt cầu Ô Thước vạn nămLập nên đạo lộ cõi âm đi vềTổ ban cho một bông huêGọi là đại xá tứ bề Tiền NhânTừ nay hết tội nơi thânÔng Bà Tộc Tổ đức ân giữ gìnTấm lòng con trẻ thiệt linhXin trong Tiên Tổ giữ gìn gia trungĐộ trì khuya sớm ung dungCho tâm con diệt hãi hùng ưu biNguyện cầu đức tánh nghiêm nghìThân là hiền sĩ tu trì mọi nơiCơm canh cúng kính sớm mơiBông đèn hương trái tất lời cầu xinPháp Thầy huệ huệ minh minhMở ra một cõi tâm linh cửu huyềnTổ tiên nay đã bình yênKính xin gia hộ trần miền sớm hôm.NAM MÔ CỬU HUYỀN THƯỢNG CỔ CẢM ỨNG CHỨNG MINH.NAM MÔ CỬU HUYỀN THẤT TỔ ÔNG BÀ NỘI NGOẠI CẢM ỨNG CHỨNG MINH.Gấu nói: Không phải đệ tử chê trách gì, nhưng sợ khi đọc đến danh tự HAI BÉO sợ bị dân chúng đập chết.

Vì họ nghĩ là ghẹo họ.Phàm trần nói: Ta hiểu! Cho nên ngươi an tâm, ngươi thích thế nào thì Bại Hoại Thiên Sư ta dạy ngươi thế đó.Gấu lại hỏi: Khởi bẩm Sư Tôn, trong nhân đạo có những đứa điên điên khùng khùng, suốt ngày mộng làm minh sư cứu thế, vốn không biết võ công, lại như có ai dựa nhập, rồi xưng ông này bà nọ.


Chúng nó cũng khổ, không hiểu gì nguyên cớ gì mà cứ ngơ ngơ ngáo ngáo.

Vậy phải làm sao để giải quyết cho hợp tình hợp lý.Phàm trần dạy: Những trường hợp đó gọi là ma quỷ quấn thân, tiên thần ẩn hiện, tạm nói đơn giản cho Gấu ngươi hiểu thì gọi đó là LINH CĂN.

Căn đây là căn gốc nguồn cội sự việc.

Linh đây có thể là âm linh trong 9 quỷ, hoặc tiên thần thượng giới xuống dìu dắt cháu con ra trợ giúp nhân tộc vậy!Phàm trần liền đọc tụng:KINH VÔ LƯỢNG NGHĨA XỨ GIÁO TRUYỀN KHUYẾN ĐẠO GIẢNG LINH CĂN NHẬP THẾ.Này là hỡi Chư Vị trong cái xác trần đối diện nơi đây.Bần Đạo vốn là thầy, đem lời này cần nói:Biết Chư Vị đạo phép như mây, quyền nghiên thiên hạ, mới giáng lâm chưa độ bao năm, mượn thân phàm làm nơi trú ngụ, nương sinh cơ nhân đạo hòng quan sát mọi bề.Thưa chư vị trong xác phàm nhân.

Mà Bần Đạo tạm gọi là Linh Căn, Linh Tử, Các Bóng cung ngôi.

Còn nếu là tà vật quỷ thân Bần Đạo vẫn cung kính tôn xưng là Chư Vị, Lệnh Ngài.Bởi Bần Đạo phàm trần chưa được mấy mươi năm, còn chư vị đã ngàn năm dâu biển.Nay có lời khuyến thiện, xin chư vị lắng nghe.Chữ rằng trần hạ khổ laoMấy mươi năm đạo làm sao an lànhLinh căn xuống thế phải rànhTinh thông pháp luật trần miền mới hayTrên trời ông đó bà đâyXuống trần ở đợ mới đầy đạo tâmĐộ cái xác tục tinh thâmLàm ăn khỏe mạnh mới tầm đạo ngayHạ trần tiền bạc cho đầyMới tu cho được bớ này Linh CănKhông tiền nói chó không ănCó tiền mua muối mua xăng độ dùngTiền trần pháp đạo phục tùngNgọc Hoàng xuống thế phải dùng tiền nongĐại tiên còn bán đồ đồngMấy Ông Đại Thánh gánh lòng bán lươnThượng tiên còn xuống giáo phườngThanh lâu kỹ viện làm nương đĩ bàHạ trần đau khổ hà saLinh Căn ẩn xác ráng mà nghe khuyênCỡ ta còn phải kiếm tiềnDầu ăn, nước mắm, đồ chiên để dànhThời này ích kỷ nhân sanhĐói cơm khát nước không thành nào choThời này phải có tiền khoLàm ăn công chính chung lo tu lànhỞ trên thượng giới quyền hànhXuống trần là chó cho lành Linh CănTheo trần phải ráng học hànhTiên còn mắc nạn nhớ rành phải tuĐộ cho xác tục mình nguHợp thành một thể công phu lo làmNào thời bóc vác, xe ômNào thời bán cháo, bán cơm bánh mìCó ăn có học lễ nghiCó danh có vọng xin thì chỗ ngonNữ thời buôn gánh bán bònBia ôm, kỹ viện cho tròn kiếp mêTu là tại thế lê thêTùy căn tùy nghiệp chỉnh ghê tại lòngĐạo khuyên căn có nghe khôngXuống trần phải tỉnh theo lòng thế nhânChớ nơi cổ hủ xa dânĐộ xác tiền bạc mới cần mới hayCó tiền mới nói tà tâyCó tiền sai quỷ nó ngay nó hiềnNghèo thời chó chẳng có duyênQuỷ chê xác khổ nghèo điên nào cầnCó tiền có bạc có thầnCó nhang có rượu tương bần muối dưaCó tiền kẻ đón người đưaKhông tiền đói khó ai ưa kẻ nghèoThời này nhân đạo rất bèoLàm thuê làm mướn ở gieo neo trầnTiền thuê trọ tháng trả lầnĐâu ai quý khách xa gần ở choKhông tiền đói khổ ai loXin cơm chúng chửi mặt mo lợm lỳChúng cười chúng nó còn khiNào thằng man mát lại thì ở khôngSuốt ngày nói xạo tây đôngLười thây biết nhát giả đồng thần kinhNói con quỷ cái mặt xinhGái nằm một chỗ chắc tình đĩ aBán thân nuôi miệng vậy màChứ không làm việc thật thà được đâuĐạo khuyên Căn bổn ngọc châuXuống trần tiền bạc làm đầu rồi tuĐộ cho xác nó hết nguHết mê hết sản lu bu kiếm tiềnCó tiền cúng phật cúng tiênCó tiền bố thí thì yên hạ trầnCó tiền lầu cát xe lânCó tiền nói thánh nói thần đều tinCó tiền pháp huệ rất linhKhông tiền con chó nó khinh mày nghèoNữ nam trong xác nghe theoDẫu cho tà quỷ cũng đeo bạc tiềnĐạo khuyên chư vị kiếm tiềnLo cho thằng xác hết phiền cái ănLo cho con xác hết nhănHết sầu hết khổ tiền ăn mỗi ngàyNgày xưa đạo phải hành dàiNgày nay đạo phải kiếm bài tiền nôngĐạo thới có sắc có khôngCó tiền có bạc có lòng đại biĐạo khuyên căn chớ nói kỳHồng trần điện, nước còn thì quay phaiNào tiền xăng cộ, máy bayNào tiền sinh hoạt hàng ngày ai choĐạo đây còn đói còn noCòn xin bột giặt còn lo tương dầuLinh Căn nghe gọi nghe cầuMau mau thức tỉnh độ đầu áo cơmBạc tiền phải gánh người dòmÁo tơi áo tả xóm chòm ghét khinhĐạo khuyên Căn xác thiệt tìnhXuống trần tiếng việt học in vào lòngTiếng trời tiếng thánh bỏ lòngXuống trần thì phải theo trần mới xong.Luật trần học phải nhanh thôngĐi thì lề phải lộ trong rõ rànhCơm ăn ba bữa tâm thanhĐi xin công việc làm lành có lươngTay làm hàm khỏi tan thươngĐường cùng lỗ dưới nuôi đường lỗ trên.Chứ không hành xác xuống lênThời này pháp luật bắt đem lên phườngQuan trên chẳng nói thiên đườngCho rằng khùng xạo tan thương xác phàmBắt giam tù tội khổ camĐem ra dân phán cho làm khùng điênBêu rêu thị chúng thị thiềnLàm cho xác tủi xác phiền nơi tâmThà rằng làm đĩ bán dâmCòn hơn làm kẻ thăng trầm khùng điênĐạo khuyên Căn phải tin chuyênKhông cho xác khổ có tiền mua ănCó nhà có cửa có xăngCó xe phương tiện đi ăn bún bòCó tiền có bạc đầy khoLà liền có đủ nhỏ to trong đờiKhuyên Căn ráng phải nghe lờiNghe xong xác tỉnh xả nơi nghiệp phiềnCăn buồn sao phải kiếm tiềnNgười tu chẳng phải kim tiền bỏ buôngPhật xưa dầu có vàng khuônCũng là buông bỏ mới thành Phật xưaĐạo rằng Phật vốn ngàn xưaNgười xưa tín trọng nên chưa xem thườngNgày nay giả mạo đầy đườngTiên bán hủ tiếu, thánh bường ráp bơCòn tà nó thạo tiên cơĐóng vai đại thánh dân mơ tin liềnTin rồi bị gạt lại phiềnĐể rồi phỉ nhổ làm miền trần laoNgày nay đạo pháp lao xaoTu hành có một đạo lừa cả muônCho nên dân chẳng tín cuồngAi xin dân phán đó luồng quỷ maRa đường xin xỏ người taBáo quan bắt giữ phạt mà kiểm kêGửi về thôn xóm giáo quêHàng ngày xem xét coi mê hay khùngBắt đi làm cỏ phục tùngBướng ngang đánh đập hết khùng hết điênCăn trên đi gió đi tiênXuống trần phàm xác bị liền cùm gôngPhải theo lề lối trần hồngCăn bay đi được họa đồng xác nguyCho nên Căn ráng nhớ điXuống trần thì phải chuyên cần áo cơmỞ nhà biệt thự vin homỞ nhà vi lát, xe thì tay gaĐộ cho trần xác hào hoaDung xinh diện sáng người ta kính vìKính gọi mới rủ ăn mìKính rồi mới giảng đạo đi đường lànhThời này niệm đạo để dànhChứ ra khuyên dạy cả thành nói điênBởi trên đài báo chỉ truyềnĐạo nay nói miệng tu liền ai tinCăn xuống nhớ hiểu sự tìnhNương theo cái xác nhân sinh học nhiềuDương trần vật chất cao siêuNgười có vật chất mòn tiêu quỷ tàNgười có vật chất cao xaTiền vài trăm tỷ tu mà bình anĐói nghèo con chó đi ngangNó còn chẳng ngó thở than ích gìCăn nay mới xuống nhớ ghiHọc rành tiếng việt, tiếng gì bỏ quaTrên trời nói tiếng thiêng aXuống nơi phàm xác học ngay tiếng phàmBiết rành chữ nghĩa đi làmÁo quần nghiêm túc thích ham bỏ dầnCăn nghe Đạo nói giải chânVái vang Căn tỉnh Căn phần bình anCăn ma Căn quỷ đi ngangCũng nghe cho rõ độ an xác trầnCăn Tiên Căn Thánh Căn ThầnPhải lo làm việc xây trần tạo gâyThánh nhân lao động là đâyHăng say làm việc mới gầy đạo tâmSống thời học tập ươm mầmVinh quang lao động căn âm cũng tàiCăn mà tiền bạc dựng đàiCăn ấy mới gọi Căn tài Căn thiêngCăn làm trần xác đảo điênNó hờn nó oán Căn phiền ích chiCăn là châu ngọc lưu lyXác trần đền thánh căn thì ngự vôĐạo nay tỏ pháp bày phôGiảng xong Căn tánh chơi đồ bình anTừ rày bỏ lệ khổ langĐộ cho cái xác áo cơm bạc ngàn.Gấu lạy tạ, xong rồi vui vẻ vác kiếm ra đi.

Vừa đi nó vừa đọc lớn kinh thỉnh tôn sư trong vui vẻ.

Nó đã yên tâm lần này sẽ không bị dân làng đánh đập..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Diện Thiên Cổ Mẫu Phép Quyền- Đàn Thiên Chỉ Tục Thị Thiền Cứu Nguy


"Miếu thần sao lại bỏ hoangThôi thì Bại Hoại dâng nhang hành nghềThần đi Hoại ở dựa kềNhận nơi thần ngụ, hành nghề cứu dân"Phàm trần đang hành nghề mưu sinh.

Bại Hoại Thiên Sư đã nhờ Thành Chủ Bách Lý Thành Khương Vệ chọn cho hắn một ngôi đền bỏ hoang phía thành đông 50 dặm.

Không hiểu sao hắn lại thích nơi càng vắng vẻ hoang vu.Nghe nói Ngôi Đền này bỏ hoang rất lâu.

Thành Chủ sai người dọn dẹp xây cất lại mới hoàng toàn trong một tháng.

Phàm trần cho đề tên bản đền là MIẾU THỔ CÔNG.Từ đây hắn có một nơi hành nghề nghiêm trang.

Khách vào miếu dâng nhang xong hắn có thể đoán quẻ giải xăm bói toán hợp tình hợp lý.Tin đồn Bại Hoại Thiên Sư dời về Miếu Thổ Công cách phía Đông Bách Lý Thành 50 dặm, làm cho thiên hạ ba tộc càng nhao nhao tìm đến.Một ngày này buổi chiều tà, trời đã sắp về đêm.

Phía bên ngoài có một thiếu nữ đầu quấn khăn đen, mình mặc đồ lụa đen, nhìn như người cổ tộc miêu cương trong các phim cổ trang.

Thiếu nữ sau khi dâng nhang thì mới đến trước bàn Bại Hoại Thiên Sư thưa hỏi:Đệ tử tục gọi Thanh Đoan Cổ Nữ, là người của Cổ Quốc Tây Lai, lần này đến đây có việc muốn nhờ.

Xin Thiên Sư giúp đỡ.Bại Hoại Thiên Sư hỏi: Có tiền không? Thiếu nữ đáp: Dạ nhà Đệ Tử khó khăn, xin Thiên Sư mở lượng bao dung.Bại Hoại Thiên Sư đáp: Được rồi nhà ngươi cứ nói đi.

Để ta nghe xem, biết gì thì ta giúp.Thanh Đoan Cổ Nữ thưa: Dạ bẩm Thiên Sư, nhà Đệ Tử ba đời thờ phụng Then.

Đến đời Đệ Tử thì thất truyền mai một.

Ngày Đệ Tử còn nhỏ, gia gia Đệ Tử là một tín đồ thành kính phụng Then.Nay lòng đau buồn vì pháp Then thất truyền mai một.

Nghe thiên hạ đồn rằng Bại Hoại Thiên Sư tinh thông vạn pháp, thấu tỏ huyền vi đại đạo, là ánh sáng trí tuệ của thời đại này, nên Đệ Tử đến đây kính xin Thiên Sư chỉ dạy.Phàm trần lập tức đau não.

Hắn không biết cái Cổ Quốc Tây Lai nằm ở đâu.

Rối, thật sự rối a! Chợt phàm trần nhớ ra hắn có ký ức Phệ Quỷ, con quỷ cổ đại mà năm xưa định ăn hắn vô tình bị hắn hấp thụ ngược lại.Bại Hoại Thiên Sư trầm ngâm hớp tách trà, chỉ chưa đầy thời gian uống hết hai hớp trà Bại Hoại Thiên Sư lập tức lên tiếng nói:Thật ra vốn Bại Hoại ta không biết gì về vùng đất cô nương đã nói.


Nhưng cũng may mắn trước khi cô nương đến đây, Thổ Công linh thiêng đã báo mộng chỉ điểm.

Mấy ngày trước ta lại được Thượng Cổ Đại Năng truyền dạy giảng giải trong mộng.Nay xin nói lời ngay tiếng thật, nếu có chi không phải xin cô nương bỏ qua cho.Thanh Đoan Cổ Nữ vui mừng đáp: Xin Thiên Sư dạy bảo Đệ Tử xin lắng nghe.Bại Hoại Thiên Sư bắt đầu câu chuyện kể:Một thuở xa xưa, vùng đất của cô nương đang sinh sống có một làng tên là Nà Lùng, xứ này thuộc Thành Lạng Sơn.

Có một Đấng má đào tuyệt thế giáng sinh.

Sau nàng lập nên tông phái gọi là Thiên Diện Thánh Tông, phò Vua giúp nước.

Người đời suy tôn nàng với rất nhiều danh hiệu như là Thiên Diện Cổ Mẫu, Thiên Diện Thánh Mẫu, Thiên Cổ Thánh Then, Chúa Bà, Tiên Chúa.Thời đại huy hoàng đó, Thiên Diện Cổ Mẫu được nhân dân ca tụng ngày đêm.

Đạo pháp Thiên Diện Thánh Tông phát triển hết sức uy nghi rực rỡ.

Tiên Thần đã truyền lại những án cổ văn về thời đại đó như sau:"Tích truyền Thiên Diện Thánh ThenTay cầm Đàn Tính giải liền nguy nanĐức Bà xông trận an bangĐánh cho ma quỷ vái vang kêu cầu"Hoặc là:"Thỉnh Bà Chúa Thánh Tổ ThenÁo Đen Chàm Vạt Vận Kiềng Bạc ĐenHàng Ngày Giáng Ngự Thạch BànHàng Ngày Tu Luyện Quỷ Càng Sợ Kinh".Hay là:"Một đời làm phúc cứu dânBao nhiêu nghiệp chướng xoay vần hóa khôngDiện Thiên Cổ Mẫu giáo tôngPhép miền dân tộc đại đồng dân kinh".Lại nói rằng, trong dân gian Tây Lai Cổ Quốc ngày nay vẫn còn xót lại áng văn ca tụng công ơn đạo pháp của Thiên Diện Cổ Mẫu như sau:"Nhang thơm tấu trước án tiềnThỉnh mời tiên chúa bói then ngự đồngCảnh lâm tùng rừng xanh ngan ngátCửa thượng ngàn bát ngát suối kheNon thiêng hiu quạnh bốn bềChúa tiên giáng thế lập nghề bói thenÁo chàm đen trâm hoa tràng mạngĐôi kiềng vàng khảm nạm ngọc lamLạng Sơn Chúa ngự thạch bànTay cầm tính tẩu hát vang núi rừngTu tiên khí dụng công pháp chỉPhép nhiệm màu tà quỷ sợ uySơn tinh voi hổ phục quỳMan man cầm thú đều thì phục côngMiền sơn động tay đàn miệng hátKhí âm dương khúc nhạc điệu thenDanh thơm lừng lẫy lưu truyềnTiếng đồn vang khắp trong miền Lạng SơnThổ mán mường điều thì cung phụcNhờ ơn bà cây đức vẻ vangThành tâm giữ nghiệp ca đànGọi hồn non nước suối ngàn thủa xưaLinh tiên khí thần cơ ứng khẩuPhép nhập hồn tính tẩu ai hayCó thì có tự mảy mayKhông thì cả thế gian này cũng khôngCó phen dạo sơn cùng bích thủyAi có lòng tùy hỉ hữu duyênCó phen dạo cảnh non tiênHai nàng thị nữ khăn miên theo hầuKhăn vấn đầu cổ đeo vòng bạcLược trâm cài má hạc tóc mâyHây hây vành nguyệt vơi đầyDáng thanh đáng lịch vẻ đầy khuôn trăngDáng tiên chúa ả Hằng thua sắcBước khoan thai nhẹ gót lên nonDù cho nước chảy đá mònThương đồng chẳng quản dù còn bao xaChúa về đồng muôn nhà kính phụcNét phong tư vẻ thực tài hoaChúa tiên linh ứng hay làKhúc đàn non nước cầm ca chiêu hồnCân đàn then âm dương thấu tỏNhạc vang lừng đâu đó mọi nơiThành tâm khấn bái luyện mờiĐan thành nhất dạ làm tôi chúa bàLàm tôi chúa đồng gia hưng thịnhĐể cho đời nức tiếng thơm danhAi ơi hữu tử hữu sinhMột niềm tưởng vọng tâm linh hữu thànhTiết ngày lành dâng văn bái thỉnhNguyện phúc lai hưng thịnh đề đaThỉnh tiên chúa giáng điện tòaKhuông phù đệ tử vinh hoa thọ trường".Thật ra tiên thần có giảng rành, thuở ban đầu vốn gọi là Thiên.

Tức Thiên Diện Thánh Tông do Thiên Diện Cổ Mẫu lập ra.

Thiện Diện Cổ Mẫu chọn chữ "Thiên" ngụ ý thuận theo Trời lập nên giáo đạo.Nhưng than ôi! Dâu biển đổi thay, ngàn năm mai một, đến thời đại này, dân Cổ Quốc Tây Lai lại đọc chạy thành chữ "Then".Đạo pháp ngàn xưa uy uy hiển hách.

Đức Thiên Diện Cổ Mẫu quyền phép cao sâu.

Ba mươi sáu thị tộc phải nể vì cung kính.

Sau khi Bà độ kiếp phi thăng thượng giới.

Đức Vua thời đấy vì thương tưởng Bà mà lập Đền thờ phụng tại đất Nà Lùng.

Ngày nay còn tồn tại.Bao nhiêu năm tuế nguyệt thoi đưa, nay chỉ còn sót lại các bà đồng hành nghề ca tụng.

Chứ thực ra phép quyền của Đức Thiên Diện Cổ Mẫu rất ghê gớm.Bại Hoại ta thấy cô nương tuổi nhỏ mà có chí học hành, nay ta sẽ vì cô đọc tụng lại bí pháp cổ xưa của Đức Thiên Diện Cổ Mẫu.


Mong cô nương cố gắng gìn giữ, đừng để làm mai một mà phụ công ơn của Tiên Thần truyền chỉ.BÀI 1: KHAI ƠN THIÊN DIỆNTrong Trời Đất Công Tư Chí ThánhCó Pháp Huyền Vi Diệu Ẩn QuanhDiện Thiên Cổ Mẫu Giáng SanhDung Tiên Diện Thánh Liệt Oanh Một ThờiDáng Người Thon Thắt Thảnh ThơiTay Cầm Tẩu Tính Gãy Đời Bình AnDiệu Huyền Cầm Pháp Miên ManĐàn Tiên Độ Tục Xốn Xang Hạ TrầnPhương Phi Yểu Điệu Thục ChânHát Cho Vang Vội Xa Gần Muôn PhươngTích Xưa Tiên Chúa Phi ThườngVào Ra Bàn Thạch Quỷ Nhường Kính CungNgười Thời Giáo Hóa Dân NùngPhép Thiên Chữa Bệnh Độ Khùng Hết MêĐêm Đêm Kinh Kệ Não NềTụng Lên Thiên Vạn Biến Thề Giải NguyChúa Bà Kêu Gọi Huyền ViHú Lên Ba Tiếng Bùa Thì Giải XongLuyện Binh Phép Lá Phi KhôngLàm Tà Thất Sắc Kinh Lòng Hãi TâmPháp Chú Huyền Diệu Thậm ThâmChú Truyền Chú Gọi Tà Tâm Xa LìaThỉnh Trên Đỉnh Thượng Non KìaCó Bà Thiên Diện Phép Chia Núi ĐồiDáng Sao Châu Ngọc Bồi HồiThánh Tiên Quy Ngưỡng Nhớ Ôi Tiếng LòngMột Lần Quy Vọng Giáo TôngGặp Tiên Nhung Nhớ Cho Lòng Xuyến XaoCổ Xưa Đạo Pháp Thanh CaoVái Vang Trần Niệm Làm Sao Bà VềThượng Tiên Còn Ở Non KhêTắm Mình Suối Mát Tư Bề Tịnh ThanhThương Trần Cặm Cụi Qua NhanhMấy Ngàn Niên Ức Sử Xanh Nát MònLệnh Bà Một Thuở Vàng SonVua Ban Thánh Lệnh Bảo Toàn Nhân SanhThanh Bình Non Núi Dạo QuanhDạy Truyền Dân Thái Học Hành Thuốc TiênVui Lên Bản Thượng Non MiềnNgười Tày Nghe Tiếng Bà Liền Cúc CungMột Đời Một Đạo Ung DungCứu Người Bá Vạn Tày,Nùng, Thái Thương.Đức Bà Diệu Diệu Dương DươngTinh Thanh Linh Hiển Chỉ Đường Độ Con.NAM MÔ THIÊN DIỆN THÁNH MẪU CỔ CHÚA BÀ THEN CẢM ỨNG CHỨNG MINH.BÀI 2: KINH KÍNH LỆNH BÀ TỔ THEN THÁNH PHÁPSắc Sắc Quy Khai.

Nà Lùng Cô Triệu.

Binh Thời Lo Liệu.

Quân Bị Quân Lương.

Ba Sáu Bản Mường.

Ba Đường Binh Tộc.

Tày, Thái, Nùng, Giao.

Chắc Lọc Cho Xong.Cô Mới Bước Xuống Đạo Đồng Vái Vang Bà Tổ Then Chúa Thánh.

Độ Cô Chân Chánh Óng Ánh Hào Quang.

Kim Tuyến Dâng Nhang, Môi Hồng Là Lượt.

Sắc Quy Khai Quy Ngưỡng.

Sắc Triệu Thỉnh Chư Binh.

Nay Cô Đã Thuận Tình Lẩu Then Cứu ThếThỉnh Trên Tổ Pháp Chúa ThenĐộ Con Trần Hạ Chong Đèn Tìm AnĐộ Con Cơm Nước Đàng HoàngĐộ Con Dung Diện Xứng Hàng Tây ThiĐộ Con Mài Ngọc Liễu MiĐộ Con Thanh Tú Con Đi Đường LànhTổ Then Pháp Đạo Thiện HànhPhá Ma Phá Ác Ghét Ganh Trừ LiềnTổ Bà Chúa Chứng Y NguyênCho Con Thanh Tịnh Con Chuyên Tu TrìTổ Bà Ban Pháp Huyền ViBa Mươi Sáu Chú Trừ Thì Mọi Tai1.Ắc Rặc Sự Qua Lai2.Bò Ni A Da Hiển3.Quá Lai Quá Châu Chiển4.Thiện Khiến Thiện Mù Chiên5.Bẩu Lặc Ởi Hời Diên6.Biện Bì Bà Na Rá7.Quá Tu Ni Mi Hiển8.Báo Liện Báo Bồ Dia9.

Xà Dia Xà Ki Quả10.

Tố Rạt Tố Bà La11.


Bon Chấy Lệ Bi Qua12.

Ba Hà Ê Lệ Chí13.

Cán Cung Quan Nan Hiển14.

Bế Lệ Vạ Càn Chi15.

Hế Lai Ni Mo Hạo16.

Ế Bái Ế Bi Do17.

Bà Mã Bàn Xông Hô18.

I Qua Lai Hi Dạn19.

Cán Còng Nê Chi Lía20.

Báo Dạm Chiếm Mì Lô22.

Quả Sái Quà Tơ Lô23.

Nạp Mì Tung Bi Chạn24.

Ê Riêng Ba Nã Lợi25.

Quo Niển Niển Quòn Son26.

Quớ Hề Rê Tở Phọn27.

Bao Vo Qua Tú Luyện28.

Bác Sáp Khỏ Xìa Nia29.


Cáo Mạc Côn Cán Dãn30.

Biện Bì Ly Bì Hạc31.

Ô Chí Hô Tồ Lạn32.

Úc Hạn Mọn Can Can33.

Bá San Bá Sam Nởi34.

Y Quỷ Diểu Tiện Tây35.

Bờ Lỵ Kị Ì Diêu36.

Bát Nông Li Nung Hộn.BÀI 3.

KINH TRỪ MA1.

U BÓT CA LI MA THÁ2.

TÔ RẮC BA SẮC NÔ HI3.

HỐT LỐT BA DẮT TÔ MẮC4.

Ú Ú THI RÚ HA RI5.

ẮT RẮC NO VẮC THA LI.SẮC RẮC BÍ HÍ.BÀI 4.KINH ĂNTA RA BO RẮC MI TIKINH NGỦSÀNG SẢ NHIỄN CỐNG PHẠNKINH ĐIBA RA BA RÁ MO TIKINH TẮM GỘITỐ PHẠN BÒN LI MÊ TỈThanh Đoan Cổ Nữ nghe Bại Hoại Thiên Sư nói mà nước mắt lăn dài.

Biết rằng lởi Thiên Sư nói quả thật động chân tâm nàn.

Giáo pháp trước mặt nàng thật đời này chỉ còn Bại Hoại Thiên Sư biết.Nàng cảm động rơi nước mắt.

Chỉ mong sao Bại Hoại Thiên Sư mãi khỏe mạnh bình an giúp được nhiều người chỉ dạy điều minh triết..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: 43: Ngông Ngông Nghiêu Nghiễu Nghênh Ngang- Thiên Sư Bại Hoại Giảng Tràng Đạo Kinh


Thu đến thu đi, thế sự ưu bi như giấc mộng.

Phàm trần những năm này rất mãn nguyện.

Hắn cảm thấy mình sống rất ý nghĩa.

Bao thăng trầm qua đi.

Bây giờ chỉ là một Bại Hoại Thiên Sư hàng ngày giữ Miếu, bói dạo, giải tường tri sự việc cho dân mụ mị.Phàm trần nằm lăn ra ghế ngủ khò.

Thế sự như bò, ăn no đi ngủ.

Chúng nô tì A Thu A Ngọc thấy Khôi Bá Lạc của hiện tại không khác nào Đạo Sĩ ẩn tu.

Thật không hiểu nổi.

Suốt ngày trốn trong Miếu Thổ Công.

Thật hắn định làm Ông Từ giữ Miếu đến chết hay sao?Đang ngủ ngon lành thì có người gọi dậy làm Phàm Trần thức giấc, hắn quơ tay la ó vì đang ngủ ngon có người gọi tĩnh.Là đệ tử đây thưa Sư Phụ.

Đệ tử Phúc Loan đây.

Luận Đạo Công Trần Phúc Loan trong tư thế lôi thôi lếch thếch dơ bẩn thấy gớm vừa quỳ vừa khóc.

Đệ tử khổ quá mà, không hiểu sao lời Sư Phụ nói ứng nghiệm, đệ tử từ ngày rời khỏi Sư Tôn thì khổ không tả nổi.Cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, đệ tử rất thảm thưa Sư Phụ.

Sai! La lối cái gì! Khổ là công cuộc bước đầu trong cuộc sống, la lối vô ích.

Đứng lên đi.Phàm trần nói tiếp: Thế sự này mong manh ngắn ngủi, cái sai của ngươi là tuổi trẻ quá nóng vội, cần phải tĩnh tâm nhập đạo, đại đạo ba ngàn, như sông sâu bể cả.Để Bại Hoại Thiên Sư ta truyền cho ngươi một pháp, bảo đảm hết khổ.

Luận Đạo Công Trần Phúc Loan nghe xong tỉnh táo lại vui mừng chú ý lắng nghe.Tương truyền nhân loại đã trãi qua vô lượng kỷ nguyên, vô lượng thời đại.

Mà Thượng Cổ Đại Năng đã thông qua các thời kỳ khác nhau để truyền đạt ý chí thượng cổ xuống những quốc độ khác nhau.Từ các Sứ Giả như Ngài Ác Liệt Hông, Ngài Ô Dề, Ngài Đề Sư, Ngài Mê Hả Mệt.

Các Ông đều nhận được mặc khải từ Trời.

Thông qua ý chí đại đạo từ Thượng Cổ Đại Năng diễn tấu tạo tác ra đại đạo phi thường vô ngã.Đến một kỷ nguyên mới, khi mà nhân tộc cần đến những tri thức lý luận thực tiễn mới, đại đạo mới.

Lúc này tại một Cổ Quốc tên gọi Bất Tử.

Bất Tử Cổ Quốc nghe tên là biết, cường giả như mây, đầy đường chật chợ.

Ngay tại Đế Quốc này xuất hiện một Hiền Giả danh gọi là Báo.

Báo còn có nghĩa cổ là "Cánh Cổng".Hiền Giả Báo nói rằng mình đã được Thượng Cổ Đại Năng chọn, thế là Hiền Giả Báo lập ra đại đạo gọi là đạo Bà Ba, đạo mang phong cách hà sa bác ái, thế nhưng, sự đời mà, chẳng bao lâu thì Báo Hiền Giả bị người thù ghét.


Quốc Chủ của Bất Tử Cổ Quốc lệnh cho tất cả cường giả trong nước vây công giết chết Báo Hiền Giả, dập tắt đại đạo sinh sôi.Hỡi Ôi! Đại Đạo vừa chóm nở, thoáng chốc lại lìa tan.

Thương thay bậc Hiền Giả đoan trang, chưa kịp vội truyền trao ý chí liền gục ngã.

Ngày mà Báo Hiền Giả lâm nạn, bầu trời mưa giăng mây phủ, trời đất bỗng tối tăm như đau buồn cho một Đấng Từ Bi tử nạn.

Báo Hiền Giả một thân chống lại 800 cường giả Cổ Quốc Bất Tử.

Đến chết Ngài vẫn một lòng vì đại đạo, quyết không lùi bước trước cái ác xâm lấn.Để không cô phụ ý chí bất diệt của Hiền Giả Báo.

Một lần nữa Thượng Cổ Đại Năng chọn lấy một Hiền Giả có tên là Bất Hủ Lạc.

Bất Hủ Lạc có nghĩa là " Vinh Quang Của Đại Năng"Bất Hủ Lạc Hiền Giả nói rằng Ngài đến để kế thừa y bát của Đức Hiền Giả Báo.

Ngay lập tức con dân cổ quốc hết sức phấn chấn vì đại đạo trường tồn bất diệt.

Quốc Chủ Bất Tử Cổ Quốc hết sức tức giận vì vừa dập tắt Đạo Bà Ba, liền nổi lên Đạo Bà Hai của một tên tự nhận mình là Sứ Giả của Trời có tên là Bất Hủ Lạc.Hiền Giả Bất Hủ Lạc thành lập đại đạo gọi là Đạo Bà Hai.

Bà Hai có nghĩa là "Vinh Quang hay Tráng Lệ".

Quốc Chủ Bất Tử Cổ Quốc cho người vây bắt Hiền Giả Bất Hủ Lạc.

Ngài bị giam cầm cho đến chết.Những tháng ngày bên trong đại lao u tối, Hiền Giả Bất Hủ Lạc vẫn không ngừng được Thượng Cổ Đại Năng truyền đạt ý chí.

Ngày đã viết ra hơn 100 bộ kinh thư bí pháp để lại cho nhân tộc thời đại đó.Sau khi Đức Bất Hủ Lạc tọa hóa.

Đức A Đục Bá Hạ là Trưởng Tử tiếp nhận y bát của Ngài.

Khi Đức A Đục Bá Hạ tọa hóa thì y bát truyền thừa được giao lại cho ngoại tôn của Đức Bất Hủ Lạc là Ông Sổ Nghì Ó Dênh Đâm.Đại đạo không ngừng sinh sinh hóa hóa.

Vạn pháp trôi trãi tiếp diễn theo dòng thời gian bao la vô thỉ.Hôm nay Vi Sư sẽ đọc lại bí pháp xa xưa cho ngươi nghe, mong ngươi thường tu tĩnh trưởng dưỡng tâm từ bi thanh tịnh.

Có lẽ ngươi chưa vội tin ta.

Nhưng ta nói cho ngươi biết.

Vào đời sau khi ta tọa hóa.

Khi ngươi gặp khổ đau mà đem bí pháp này ra tụng đọc thì sẽ khai linh kiến tánh, lòng chánh trào tăng.CHÍN ĐIỀU ĐỨC BẤT HỦ LẠC RĂN DẠY TU HÀNH GIẢ:1.Chư Hiền phải phục tùng Luật Lệ và Triều Đình nơi Quốc Gia Chư Hiền đang tá túc."Nhớ rằng mình sống ở trầnLào thông luật lệ chuyên cần nghiêm minhPhép vua cung kính thiệt tìnhTôn ti trật tự giữ gìn đạo tâm"2.Chư Hiền hãy hủy bỏ mọi định kiến trong tâm thức để dễ dàng tiếp nhận ý Trời." Làm người thành kiến đập tanKhách quan nhật xét ấy an sự đờiSự đời sớm tối chiều mơiLòng không định kiến thảnh thơi an nhàn".3.

Đối với Đại Năng thì Chư Hiền dù là Nam hay Nữ đều bình đẳng."Phàm trong trời đất công tâmNữ Nam đều vốn chồi mầm thượng thiênCông bình bác ái diên niênPhải luôn bình đẳng bình yên mọi loài".4.

Giáo đạo xa xưa đến nay đều cùng một nguồn cội do ý chí đại năng truyền đạt.


Nên Chư Hiền phải có một tấm lòng bi mẫn đối với mọi giáo phái khác."Nhớ rằng giáo đạo ngàn xưaChỉ do một Đấng đò đưa qua bờĐấng này mới giảng thiên thơSai trong thân tín qua bờ dạy dânCho nên mình đã tu chânKhông nên phân biệt đạo gần đạo xaNgàn năm mối đạo một màChỉ do cách nói khác ta khác mình".5.

Chư Hiền cần cố gắng phấn đấu lao động học tập sản xuất để rút gọn khoảng cách nghèo và giàu trong thiên hạ." Xưa nay mưu sự tại nhânRáng lo lao động chuyên cần thoát nguyNghèo giàu hữu sự lâm lyMình người thiện tín tường tri đại đồng"6.Chư Hiền cần vận động các nhi tử tập trung vào con chữ, khai hóa trí tuệ thông qua con đường học tập."Trời giành tất cả hồng ânCon dân nhân tộc chuyên cần phổ thôngHọc hành bao quát tây đôngĐồng lòng phát triển trần hồng vui ca".7.

Thượng cổ Đại Năng giao trọng trách cho tất cả Chư Hiền trong công cuộc tìm ra chân lý."Đạo không phải ở tại thầyĐạo trong nhân thế đạo đầy nhân sinhĐạo như đại hải minh minhNgàn năm thấu tỏ thiệt tình nơi ta".8.

Dưới Đại Đạo này Chư Hiền sẽ được thành lập nên một công đồng đại đạo, và một sự hợp pháp được bảo đảm an toàn."Đạo cần đoàn kết công đồngLập ban chỉnh lý một lòng dạy khuyênKhông chia phân biệt vùng miềnKhó nan giải thích chỉ truyền một thôi".9.

Đại Đạo được mỗi Chư Hiền dung chứa với ý chí bản tâm và sự phát triển của mặc môn hòa quyện cùng chung vậy."Đạo dung chứa cả tam nhânBản tâm, thực tại, xa gần công mônĐại thời phát triển phát ngônGiới cơ máy móc, ta cần học nghe".BÍ ĐIỂN CỦA ĐỨC BẤT HỦ LẠCBí văn này là sự vinh quang trên mọi vinh quang.Đây là những lời từ cõi vinh quang truyền xuống qua ngọn lưỡi quyền năng và uy lực, đã từng mặc khải cho các Đấng Tiên tri ngày xưa.Chúng ta gạn lọc lấy phần tinh hoa nội tại và cô đọng làm một đặc ân ban cho những người chính trực hầu giúp chúng vững dạ trung thành với giao ước của Đại Năng, thực hành trong đời sống sự tin cậy của Ngài và thừa hưởng trong cõi tinh thần cái giá trị trân bảo của phẩm hạnh thiêng liêng.1.Hỡi nhi tử của tâm thức.

Lời mà Bần Đạo khuyên răn Chư Hiền cần phải làm là: Hãy có một tâm hồn mạnh mẽ thánh thiện và trong sáng thuần tịnh, để cho nó trở thành một lĩnh vực của vạn cổ, bất diệt và vĩnh cửu."Này là bản ngã tâm mêThổi hồn cho tịnh ê chề qua mauTâm minh thánh thiện chí caoHồn thanh hồn tĩnh ba đào xé tanTrở thành lĩnh vực minh anCổ kim bất diệt chứa chan đại từ"2.

Hỡi nhi tử của tinh thần.Dưới con mắt của Bần Đạo, điều đáng yêu quí nhất là công bằng; đừng xa rời nó nếu ngươi khaokhát đi theo Bần Đạo, đừng hững hờ với nó để cho Bần Đạo tin cậy.

Nhờ sức nó, Chư Hiền sẽ nhìn thấy với chính mắt mình, chứ không phải bằng mắt kẻ khác; sẽ hiểu biết do chính trí tuệ mình, chứ không qua trí tuệ của kẻ láng giềng.

Hãy suy ngẫm điều đó trong tâm tư Chư Hiền, cho biết bổn phận Chư Hiền phải thế nào.

Công bằng quả thực là món quà Bần Đạo ban cho Chư Hiền, nó biểu hiện tấm lòng sủng ái của Bần Đạo.

Hãy đặt nó trước mắt Chư Hiền."Này là bản ngã tâm mêDưới con mắt đạo lối lề bình côngLại gần sẽ thấy thiên khôngChư hiền theo đạo bình công làm đầuTuệ tâm tuệ nhãn gồm thâuTỏ khai chân ngã một bầu tịnh minhNào đâu cần pháp huệ linhDưới mi mục kẻ ngoài mình khác ngayGồm thâu đại đạo gậm nhaiXét nơi trí huệ phận này phải thôngMón quà đạo lý bình côngLà phần thưởng quý ban trong chư hiềnTấm lòng bác ái vạn niênMau đem đặt trước mục tiên Chư Hiền".3.

Hỡi nhi tử của nhân loại.

Khi còn ẩn tàng trong bản thể vĩnh cửu và trong tinh hoa vạn cổ hằng tại của Bần Đạo , Bần Đạo đã biết tình yêu của Bần Đạo đối với Chư Hiền; vì vậy Bần Đạo đã tạo ra Chư Hiền, đã khắc cẩn vào Chư Hiền hình ảnh của Bần Đạo và đã khải lộ cho Chư Hiền vẻ đẹp của Bần Đạo." Này người con của tinh thầnĐại năng tàng ẩn trong phần xác taTinh hoa vạn cổ hà saTình yêu quy kính bao la trên ngườiĐại năng tạo tác các ngươiKhắc vào tâm cảnh vàng mười vàng trongBan truyền một ánh hồng môngChư hiền nhập đạo một lòng thiện lương".4.

Hỡi nhi tử của nhân loại.Bần Đạo yêu thích sự tạo sinh ra Chư Hiền, do đó Bần Đạo đã tạo ra Chư Hiền.

Vậy hãy kính yêu Bần Đạo, để Bần Đạo nhìn nhận Chư Hiền và ban cho tâm hồn Chư Hiền tinh thần sự sống."Hỡi này con của ta ơiTạo ra con để chiều mơi phụng hànhTạo ra con để làm lànhTrừ ma đuổi quỷ nhân danh đại từThế nên quy kính thiên thưĐể Trời già biết nhìn người công tâmThiên thư tức đại bản tâmĐại năng ban xuống huyền âm nhập lòng".5.Hỡi nhi tử của sự sống mãnh liệt.Hãy yêu Bần Đạo, để Bần Đạo yêu Chư Hiền.

Nếu Chư Hiền không yêu Bần Đạo, thì tình yêu của Bần Đạo không thể nào đến với Chư Hiền được.

Hãy thức ngộ điều đó, hỡi người hành giả kế thừa của Bần Đạo."Này là sự sống trong taHãy nên quy kính trời già trong tâmYêu thương đi đứng ăn nằmKhông quên nhớ tưởng ơn thâm biển trờiĐại năng lao khổ mấy mơiMới truyền ý chí trong đời cứu taChư hiền nhớ kỹ xót xaGìn lòng mộ đạo gọi là công ơnNếu như quên lãng nguồn cơnƠn trên khai sáng thì lờn đức tinChư hiền là đại đạo sinhLà ơn dưỡng dục quần linh trong đờiChư hiền là pháp tắc trờiLà người kế tự bao đời đại năng."6.

Hỡi nhi tử của sự sống mãnh liệt.

Thiên đàng trong tâm thức của Chư Hiền là tình yêu của Bần Đạo; cư thất của Chư Hiền ở trên trời, ấy là sự hội ngộ cùng Bần Đạo.

Hãy vào đó và đừng chần chờ nữa.

Đó là điều đã được tiên liệu cho Chư Hiền trong cõi tối thượng và nơi ngự trị cao cả của Bần Đạo."Này là sự sống trong taThiên đàng tâm thức là nhà đại năngNgôi gia trời phủ mây giăngLinh quang đại đạo luôn chăn dắt đờiChư hiền cốt cách trên trờiMau mau nhập đạo nhớ lời thệ minhĐại năng tiên liệu như đinhTâm như keo dính hằng in Chư HiềnCõi trên vô thượng diên niênSẵn lòng tiếp đón Chư Hiền vào đây".7.

Hỡi nhi tử của nhân loại.Nếu Chư Hiền yêu Bần Đạo thì hãy lánh xa tự ngã; nếu Chư Hiền muốn làm cho Bần Đạo vui thú, thì đừng lo đến sự vui thú của Chư Hiền; có thế thì Chư Hiền mới có thể chết trong Bần Đạo, và Bần Đạo sẽ sống vĩnh viễn trong Chư Hiền."" Này là con của ta ơiBỏ đi cái tánh cống cao ngạo đờiTự khen chỉ tự xì hơiNhận mình là dỡ một đời ổn anNếu như người muốn đặng anChư hiền cung kính vái vang kêu cầuTrời già một mãnh gồm thâuTrong thân trong xác trong bầu tâm ta.Đại năng cũng chính chư hiền.Chư hiền cũng chính gọi là Đại Năng".8.Hỡi nhi tử của tinh thần.


Chư Hiền sẽ không khi nào được thanh thản trừ khi biết đoạn tuyệt với bản thân để quay về với Bần Đạo.

Bởi Chư Hiền có bổn phận đạt đến vinh quang nhân danh Bần Đạo, chứ không phải vì chính Chư Hiền; đặt lòng tin nơi Bần Đạo, chứ không phải vào Chư Hiền, vì Bần Đạo chỉ muốn được yêu mến duy nhất và trên tất cả."Này là tâm thức cao xaMau mau nhập định trời già trong conĐại năng hợp thể lo trònNhân danh cao cả mỏi mòn nát tanLòng tin trời đất xốn xangVái vang cầu khẩn đặng an trong trờiTrời kia duy nhất người ơiTrời là chân ngã là đời tạo xây".9.

Hỡi nhi tử của sự sống mãnh liệt.Tình yêu của Bần Đạo là thành trì kiên cố của Bần Đạo; kẻ nào vào đó sẽ được an toàn; ai lánh xa sẽ chắc chắn lạc đường và bị diệt vong."Hỡi là quy luật sinh tồnTình yêu trời đất thổi hồn núi sôngTình yêu đại ngã đại đồngAi mà vào được cõi lòng bình anAi mà khi dễ quênh quangQuanh năm sầu khổ khóc than đau lòng".Bại Hoại Thiên Sư nói tiếp: Ngươi phải nhớ lấy những gì hôm nay Vi Sư truyền dạy.

Thế đạo này thay đổi khôn lường.

Cả đời Đức Bất Hủ Lạc sống trong u tối lao tù, nhưng Ngài đã tìm ra ánh sáng chân lý vĩnh hằng vô biên cao thượng.Người xưa dù ở tù tới chết vẫn một lòng quy kính thiêng liêng mà không hề sợ hãi.

Vi Sư mong Luận Đạo Công Trần Phúc Loan ngươi dù sau này trãi qua trăm vạn ngàn khổ nạn vẫn không sờn lòng nản chí.

Nhớ kỹ càng khổ càng hay.Khổ riết để mà thức tỉnh.

Vi Sư tiên đoán dẫu sau này ngươi đầu trần thân trụi, ở bụi ở lùm, ngồi khóc kêu um, thì đến lúc đó ngươi sẽ còn khổ nữa.

Khi ngươi khổ ngươi hãy ngẫm lại xem trăm kinh ngàn sách có ích gì? Và tu như thế nào cho đúng.Nhớ kỹ không trộm cắp vặt của người.

Không tham pháp, chỉ một lòng lo lao động.

Đại đạo là lao động, chứ không phải ngồi đó nói.Trần Phúc Loan ngẫm nghĩ lời Bại Hoại nói hồi lâu, rồi đứng dậy bước đi trong im lặng.

Thân ảnh rời xa miếu thổ công.

Lần này không biết hắn sẽ đi bao lâu.

Phàm trần cũng tin chắc rồi hắn sẽ vượt qua tất cả.

Còn nếu không vượt qua thì chết.

Chỉ có vậy.Buổi chiều tối Con Gấu mập Vũ Ca lại vác đông ba kiếm mò tới.

Gấu trong bộ dáng tươm tất sạch sẽ.

Nó đến trước ban thờ Thổ Công dâng hương.

Xong quay lại chỗ phàm trần đang ngồi.

Gấu quỳ xuống đặt đông ba kiếm qua một bên.

Gấu ta lạy thành tâm ba lạy rồi ngước cổ lên nói:Xin Sư Tôn hãy ban cho Đồ Đệ danh tự để sau này nở mày nở mặt với thiên hạ quần hùng.

Phàm trần đang uống trà nghe gấu nói cũng mắc cười.

Nhưng biết Gấu tâm tánh lương thiện, phàm trần gọi nó lại ngồi sát bên rồi nói:phàm Mỗ sẽ dạy ngươi cách đặt pháp danh.

Ta sẽ đặt pháp danh cho ngươi và dạy cho ngươi rành rẽ, sau này khi ngươi khai tông lập giáo thu nhận môn đồ, ngươi cứ nương theo đó mà đặt pháp danh cho bọn họ.Xin đa tạ Sư Tôn.

Gấu vui mừng hớn hở.Phàm trần nói: Nay Vi Sư sẽ ban cho ngươi pháp danh là BÍCH LẠC HOÀNG TUYỀN.

Tại sao gọi tên ngươi là bích lạc hoàng tuyền?"BÍCH ấy ngọc cung một tảng trờiLẠC đạo thanh bần chỉ chiều mơiHOÀNG vốn vàng kim nơi ánh đạoTUYỀN là cam lộ suối thảnh thơi".Sao này ngươi cứ xưng mình là Bích Lạc Hoàng Tuyền Đạo Nhân ngụ ý là một tu hành giả tâm như bích lạc đạo tợ hoàng tuyền.Giải nghĩa cụ thể hơn thì Gấu ngươi chỉ cần nhớ ngươi là con Gấu cứng cõi luôn sống vui tươi lòng hướng đại đạo huy hoàng, luôn tâm thanh tánh tịnh như mặt nước suối trong veo chảy mát.Còn về cách đặt pháp danh cho môn đồ, ngươi phải thuộc bài kệ sau:KỆ ĐẶT TÊN:"Bích- Diệu- Lý - Ba- Ngộ- Thiên- HàLinh- Chi- Kim- Tán- Độ- Đàn- SaChí- Dũng- Song- Toàn- Minh- Uy- PhổNạp- Xuất- Từ- Sinh- Vạn- Nhất- Tha".Tức là thế này: Ngươi là đệ tử đầu tiên ta sẽ ban cho ngươi chữ Bích.


Gọi ngươi là Bích lạc hoàng tuyền.

Nói chung là chữ bích làm đầu phía sau muốn đặt gì do minh sư suy diễn mà đặt.

Đúng ra phải đặt ngươi là Bích Phượng, Bít Đường, Bích Cống, Bích Tắc Giao Lộ.....!Ngươi hiểu chưa! Haha!Đến đời đệ tử tiếp theo ngươi đặt pháp danh ngươi chọn sau chữ bích là chữ diệu, còn diệu gì thì ngươi thích gì đặt đó ví dụ: Diệu Diệu Minh Uy, Diệu Pháp Liên Hoa, Diệu Nhiễu, Diệu Thâm, Diệu Như Heo, đại khái là vậy.

Khi đặt hết thứ tự trong bài kệ thì quay trở lại ban đầu.Con Gấu mặt bí xị buồn so, mặt cứ đần ra rồi nói: Sư Tôn cứ thích ghẹo Bản Gấu ta.

Cảm ơn Sư Tôn ban cho Pháp danh.

Nhưng ta đề nghị Sư Tôn có thể đổi con thú cưỡi khác không?.

Ngài có thể sửa kinh Ông Hai Béo lại thành con vật gì Ngài cưỡi trong đó như kỳ lân, voi , sư tử,đại bàng.Chứ Sư Tôn cưỡi heo mỗi lần người ta hỏi đệ tử Sư Tôn đệ tử cưỡi con gì?.

Đệ tử chỉ biết ôm đầu bỏ chạy vì mang nhục.Phàm trần cười to rồi nói: Thật Gấu ngươi không hiểu, để Vi Sư giải thích cho.

Hai néo là cách nói vui tươi dí dỏm mà ẩn dụ.

Tương truyền thời kỳ xa xưa có Con Thượng Cổ Hung Thú gọi là Thượng Cổ Lăn Trai.Sao gọi là Thượng Cổ Lăn Trai.

Nó vốn là heo rừng, tu luyện vạn năm, rồi hàng ngày ra gốc cây đại thụ trong rừng lăn vào những nhựa mũ cây chảy xuống.

Theo thời gian vạn năm, lớp da nó biến đổi như huyền thiết.

Sức mạnh nó lại hùng dũng khiếp kinh, bách tà bất xâm.Cổ thư có miêu tả về Thượng Cổ Lăn Trai như sau:" Sắc Sắc Phụng Sơn.

Thỉnh Ngài Lăn Trai Thượng Cổ, Mao như bạch tuyết, thân tợ huyền thau.

Tướng lực điền anh dũng uy hào, nanh song kiếm cong như vầng nguyệt khuyết.

Ngài mài nanh con tà sợ, Ngài quơ nanh con tà run.

Sức Ngài Lăn Trai thật hãi hùng.

Một mình dám đánh thập đại hung thượng cổ".Còn về danh Hai Béo để gọi cho vui dí dỏm trong môn đồ tông thân.

Gấu ngươi ngu dốt, sau này ta có rời đi vùng đất khác, ngươi muốn ca ngợi ta cho nở mặt nở mài thì ngươi thay chữ Heo Béo lại bằng chữ Nhị Lực.Hai là nhị, béo là chỉ thân hình khỏe mạnh thì gọi là Lực.

Ngươi cứ đọc:" Thỉnh Ngài Nhị Lực Đạo NhânCưỡi Con Thượng Cổ Thú Thần Xuống Đây"."Sắc truyền Thượng Cổ Lăn TraiCõng Ngài Nhị Lực về ngay độ trần"Hay là:" Thỉnh trên Nhị Lực Đạo NhânCưỡi Con Thượng Cổ Lăn Trai Xuống Trần".Hoặc là:"Trước là con thỉnh Ông BàSau thỉnh Nhị Lực về nhà nghe kinhThầy đi núi lỡ chuyển mìnhCưỡi thượng cổ thú giáng linh độ đời".Gấu nghe xong liền vui vẻ.

Gấu cười ha ha rồi vác kiếm ra đi dõng dạt nói.

Bần Đạo pháp hiệu Bích Lạc Hoàng Tuyền Chân Nhân, là môn đồ của Đức Nhị Lực Đế Tôn.

Để xem còn ai dám ăn hiếp ta.

Ha ha ha ha.Phàm trần đau não với con Gấu.

Nhìn Gấu đi đã xa, phàn trần quay lại vào miếu thần, đóng cửa nghĩ ngơi.

Kết thúc một ngày tốt đẹp..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: 44: Tướng Quân Cứng Cỏi Hỏi Rành- Nói Đạo Vô Thần Tướng Tin


Bước vào mùa mưa ròng rã.

Những ngày này khách thưa vắng.

Phàm trần sai A Thu tìm một số dược vật như lá cam, lá chanh, lá bưởi, lá ổi, bồ kết, ngãi cứu, chu sa, thần sa.Tất cả dược liệu phơi khô tán nhuyễn.

Riêng chu sa thần sa phải tán nhuyễn ngâm trong nước, loại bỏ độc tính từ asen và thủy ngân rồi mới sử dụng được.Các dược liệu được trộn lại với nhau một cách hết sức cẩn thận, phàm trần dùng dược vật phối chế này để đốt trong miếu thổ công, trước là ấm áp, sau là xua đuổi côn trùng.Mưa ở Bách Lý Thành kéo dài xuyên suốt.

Phàm trần suốt ngày ăn rồi ngủ.

Ngủ rồi ăn.

Ngoài việc đọc kinh cầu nguyện trong hai thời giờ mão và giờ dậu.

Còn lại phàm trần tĩnh tọa điều tức cơ thể.Một ngày hừng đông mưa gió bão bùng.

Trước miếu thổ công có một tráng niên hết sức oai vệ dắt một con thủy ngưu đi đến.

Phàm trần nhìn là biết ngay.

Người này không ai khác chính là Tướng Quân nhân tộc Trương Minh Đại."Râu hùm, hàm phượng, mài đaoNgũ quan cân đối ông nào Họ TrươngTính Ông ý chí kiên cườngKhông tin tà quỷ không lường gạt ai".Tráng niên vào cửa cột trâu bên ngoài, tay y cầm vũ khí bát xà mâu, y đặt cây bát xà mâu ngay cửa.

Bước vào trong đốt hương.

Lát sau tráng niên trong bộ áo giáp ướt đẫm lại bàn ngồi.

Phàm trần ra tiếp đón niềm nở xá chào, sai A Thu A Ngọc rót trà mời khách.Uống vào ly trà nóng ấm người.

Phàm trần lại sai A Thu đem một bếp than nhỏ lên để phía sau lưng cho tráng niên ấm áp.Tráng niên lên tiếng nói.

Bổn Quân là Thượng Thiên Chánh Đức Trung Dũng Uy Hùng Kiêu Sa Lẫm Liệt Đại Tướng Quân Trương Minh Đại dưới trướng Nhân Hoàng.Lần này đến đây là do dân Bách Lý Thành cáo trạng ngươi lên Chấn Minh Thành.

Mà thân thế ngươi lại là đích tử của Đại Quốc Sư đương triều Khôi Lỗi.

Bổn Quân là người không sợ cường quyền.

Nên Nhân Hoàng giao cho ta đến đây hỏi tội ngươi rành rõ.

Ta cũng không ỷ lớn hiếp nhỏ.Nghe đồn ngươi tự xưng Bại Hoại Thiên Sư, được thần tiên chỉ điểm, tinh thông bách sự.

Điều này có thật hay không?Phàm trần đứng lên cung kính cuối đầu chấp tay thưa.

Thật quá lời, chỉ do dân chúng đồn đại.

Tiểu Đạo thật tự nhận mình là Bại Hoại Đạo Nhân, bởi biết mình còn hèn mọn, nên xưng vậy.Còn thật về tiên thần chỉ điểm đó chỉ là mị dối, kiếm chút cơm chút cháo.

Chứ Tiểu Đạo thật không tin tà, không mê muội, không tin vào pháp thuật đương thời, chỉ tin vào bản thân mình là duy nhất.Ồ! Vậy sao! Vậy ra miệng đời thật quá xàm heo.

Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy.

Cái gì cũng phải đến tận nơi xem tận mặt mới rõ.

Bổn Quân lại hỏi ngươi.

Ngươi xuất thân là nhi tử của Đại Quốc Sư, sau không giống tổ tiên, lo học pháp thuật, phụng bồi Đại Quốc.Xin thưa: Phụ mẫu sinh nhi tử Trời sinh tánh.

Tiểu Đạo luôn tin rằng tất cả pháp thuật là huyễn hoặc, do người đời u mê, nên chạy theo cuồng vọng.

Thật Ngài là Tướng Quân sao còn chạy theo số đông kia!Tráng niên cười ha hả khoái chí rồi hỏi tiếp.


Vậy ngươi nói ta nghe, nếu ngươi không tin vào tiên thần pháp thuật, sao lại lập miếu thổ công phụng tín.Bẩm Tướng Quân: chỉ là miếu có sẵn, sửa sang lại trước là tránh nắng tránh mưa, sau là sớm trưa tiếp khách, mượn đôi câu, nói đôi chuyện cho đã cái nư nhiều chuyện.Haha! Thú vị! Thú vị! Thật nói ngươi là nhi tử của Đại Quốc Sư sẽ không ai tin.

Ngươi không giống phụ thân ngươi chút nào.

Lão Già hồ đồ Khôi Lỗi một đời đam mê pháp thuật, phụng tín tiên thần, còn nhi tử lão lại không tin vào pháp thuật.

Ngươi rất hợp ý ta.Đa tạ Tướng Quân quá khen.

Tiểu Đạo chỉ nói lên bản tâm mình, chứ không hề mị dối.Được rồi.

Ngươi nói cho Bổn Quân nghe xem, ngươi lý giải thế nào về vấn đề tiên thần hay pháp thuật.Bên ngoài trời đang mưa như trút nước, phàm trần sai thuộc hạ làm vài món đồ ăn tiếp đãi Tướng Quân.

Vừa nhăm nhi bát rượu, phàm trần mạn phép nói.Tiểu Đạo tự Bại Hoại Thiên Sư ngụ ý trời đất này vốn bại hoại, làm gì có tiên thần, pháp thuật chẳng qua là trò lừa con nít.

Tiểu Đạo tin tưởng bản tâm mình "Ta là Chân Ngã".Tráng hán ngồi đối diện miệng đang nhai bồ câu quay, vội hỏi: Ngươi nói xem, cái câu vừa rồi " Ta là Chân Ngã" tức là thế nào? Phải nói rõ rành cho Bổn Quân hiểu, để Bổn Quân còn về triều chửi bới cái bọn ngu ngục kia.Phàm Trần vội thưa: Dạ bẩm Tướng Quân.

Con người vốn là mù quáng, mê tín, nên trong bản thân con người những gì suy nghĩ hiện tại được gọi là Tự Ngã, tức là cái tôi của bản thân.

Tự ngã là nhìn nhận sự việc sai trái, theo ý cố chấp, không có phân tích cụ thể, không có bằng chứng cụ thể, vội kết luận theo một phía.Còn cái gọi là Chân Ngã.

Tức là bản thân con người, tự tìm cho mình một lối đi riêng, theo phong cách riêng, và có đầy đủ phản biện tư duy lý luận thực tiễn để chứng minh những học thuyết bao đời truyền miệng là cỏ rác.

Chỉ có Vô Thần là chân lý.

Ta là Chân Ngã, tức mọi sự trong đời sống chính ta tạo tác nên mọi vật mọi việc, chứ không ngoài ai khác.Ví như Tướng Quân muốn có no bụng, thì phải có lao động, Tướng Quân muốn chiến thắng kẻ thù thì phải có tập luyện miệt mài nhiều năm gian khổ.Còn những giáo thuyết đương đại ví như muốn ngồi không mà có đùi gà bánh bao để ăn thì điều đó thật sự vô lý, muốn chiến thắng kẻ thù mà không lo tập luyện cứ ngồi đó tế bái cúng dâng thì có ích gì!.Tướng Quân Trương Minh Đại càng nghe càng có lý.

Hắn bắt đầu tin bên ngoài đồn đại là sai sự thật.

Nói tên Khôi Bá Lạc trước mặt hắn là kẻ đê tiện bại hoại hoàn toàn sai.Tướng Quân hỏi tiếp: Thế ngươi hãy nói thêm xem những kẻ ngoài kia sai chỗ nào, và quan điểm của ngươi lấy gì để chứng minh?Bẩm Tướng Quân: Phụ Mẫu sinh ta ra, ta biết, lớn lên học hành khoa cử, ta biết, những nhận thức xung quanh ta, mỗi chúng ta đều thấy rõ, đó gọi là cái thấy cái biết thực tiễn.

Hay nói sâu xa là thế giới quan của mỗi con người.Xin hỏi Tướng Quân, từ lúc Ngài ở Sơ Cảnh Sơ Thức, Ngài làm thế nào để tiến lên Nhị Cảnh Cảm Tri.À! Ta bị tà ma đánh suốt 50 năm, cứ suốt ngày bị đập đến chết đi sống lại, không để ý tự nhiên tiến cảnh.Vậy từ Nhị Cảnh Cảm Tri lên Tam Cảnh Bất Hoặc làm sao ngài tiến bộ.

Thì ta cũng vác xà mâu diệt ma, kết quả bị bọn chúng đập suốt 200 năm, cứ tưởng đâu đã tàn đời.

Nào ngờ bất ngờ tiến cảnh.Vậy từ Tam Cảnh Bất Hoặc lên Tứ Cảnh Động Huyền Tướng Quân làm thế nào? Lúc đó ta càng vui mừng càng kiên định với lý tưởng của mình, nên đã xông vào Ma Tộc đánh cho bọn chúng chó gà không yên.

Dù thảm nhưng ta cứ một lòng không nản.

Tuy thảm bại như chó, nhưng vẫn kiên trì.

Trãi qua hơn 200 năm, ta tự nhiên tiến vào Tứ Cảnh Động Huyền.Phàm Trần nói tiếp: Như Tướng Quân đã thấy, trên bước đường Ngài đi, không có một Đấng thần linh nào phò hộ cả.

Mà chính là hoàn toàn dựa vào nơi ý chí kiên định của Tướng Quân.

Mới có một Thượng Thiên Chánh Đức Trung Dũng Uy Hùng Kiêu Sa Lẫm Liệt Đại Tướng Quân của ngày hôm nay.Cho nên có thể khẳng định: " Ta là Chân Ngã" tức là:"Bàn tay ta làm nên tất cảCó sức người sỏi đá cũng thành cơm".Tráng Hán đang ăn uống nghe xong vỗ bàn đứng lên nói: Đúng! Quá đúng! Thế ngươi nói tiếp đi, ta muốn nghe xem ngươi làm sao có thể giữ lập trường kiên định phủ nhận các pháp để giữ vững bản thân.

Nếu ngươi giải thích được để ta tín phục.

Tướng Quân ta sẽ bái ngươi làm Thầy.Phàm trần tự tay rót rượu cho Tráng Hán, hắn ngồi xuống uống xong bát rượu.

Lập tức đi vào câu chuyện.Lại nói, tại sao có quỷ thần? Là bởi thuở ban đầu vũ trụ vốn một bầu, sau biến đổi đất đai khí hậu, mỗi người đi mỗi hướng, có miền thượng miền kinh, kẻ phàm uống phải suối linh, người bay bổng lên vùng đất mới, lại có người uống nơi nước độc, mặt dị kỳ, thân thể gớm ghê, mới sinh ngộ nhận lầm mê, từ đây có quỷ gớm ghê trong đời.Còn dân ở trung tâm trù phú, không khổ nghèo lại được đủ ăn, từ đây nhân tộc lăng xăng, phát sinh chế tạo minh văn trong đời.

Nói về tộc lên trời sinh sống, được tôn sùng là đấng thượng tiên, thật ra cũng ở trần miền, do nơi biến đổi mới có tiên trên trời.Lại nói: Tại sao nhân đạo nói có quỷ tà? Là do lòng sợ trong nhà khiếp kinh, lúc mua đất để sống sinh, gặp ngay nơi xấu, khí linh lợt nhòa, lại không biết khắc trừ thổ nhưỡng, lập gia cư mượn kế mưu sinh.

Đất xưa khí xấu nhiễm mình, sinh ra ảo giác âm linh âm tà.Lại nói: Sao có pháp thuật hà sa, thật ra tiểu xảo con người phát minh, quỷ kia dị tộc ẩn mình, thật trong nguồn gốc nhân sinh rõ rành.Tráng Hán hỏi: Vậy giải quyết thế nào cho phải?Phàm Trần đáp: Nói về thổ nhưỡng đất đai , tụ nơi khí xấu thiên tai rõ rành.

Trước chọn mua nào gừng, nào quế, lại cây hồi, với cả đinh hương, rang khô giả nhuyễn đo lường, làm thùng nước lớn rưới thường đất đây, để cải tạo khí này thịnh lại, long mạch kia trưởng dưỡng hóa sinh.

Làm như vậy cứ thiệt tình.

Năm hôm mười bữa đất sinh khí tài.Thuật trừ quỷ dễ ai biết được.


Thật do là dị tộc khác loài, buồn đời trêu ghẹo người thôi, cho nên phải tỉnh nghĩ coi cách nào?Trước phố thị tìm mua dược vật, nào châu sa rồi lại thần sa, thiên tướng quân dược vật đó mà, lại thêm địa tướng quân dược vật.

Thương nhi tử, quỷ kiến sầu, kinh giới, lại mua thêm thương truật, câu đằng.

Rang khô sao cháy, trộn bằng.

Đốt lên trừ quỷ ma hằng bỏ đi.

Ấy dược vật trừ đi khí xấu, lại đuổi đi độc vật côn trùng.

Dị tộc xung khắc hãi hùng.

Thất kinh bỏ chạy khắc xung xa lìa.Trên đất địa ta cần kỹ lưỡng, mua bột vôi sống rãi xung quanh, khử phèn khử bẩn hôi tanh, những nơi nước đọng đổ nhanh thật nhiều.

Phải vôi sống đủ liều đủ lượng.

Dù tà ma nó lượn nó lờ, bột vôi rãi xuống quanh bờ.

Ngọc Hoàng còn chạy huống nào con ma.

Bởi vôi sống cay nồng xé mắt, độc vật kinh, tà vật lánh xa.

Cho nên trong cõi người ta, chớ nên mê tín phải mà học thông.Lại nói: Cải tạo đất xây nhà dựng cất, trong những năm ăn ở phát sinh, nào là dị tượng âm linh, ma trêu quỷ ghẹo tà tinh hiện hình, chả có sợ bóng hình ma quỷ, chỉ là do ảnh hưởng địa phương, khí xung xấu tụ gia đường, sinh ra huyễn cảnh hóa phường quỷ ma.Muốn giải được thì là đơn giản, chọn tìm cây dược vật mà trồng, Húng Quế, Hoa Oải Hương nồng, Cây Sả, Cỏ Xạ Hương Chanh, Cây Họ Hành.

Nào Xô Thơm, Hương Thảo, Húng Tây Chanh.

Lại thêm Hoa Cúc, Cỏ Roi Ngựa, Cây Hiền Nhân, Cây Bạc Hà Mèo.

Tía Tô Đất, Cây Mê Điệt, Cây Sen Cạn, Chi Dã Yên Thảo, Hoa Phong Lữ, Cúc Vạn Thọ, Cỏ Sả, Cây Bình Rượu.Thiệt vốn là mộc dược an lành, đuổi xua khí xấu vận hành.

Giúp trong gia đạo an lành mọi khi.Hay! Hay! Tráng Hán vỗ tay liên tục tán thưởng.

Lúc này Tướng Quân đã thật sự tôn trọng tên Bại Hoại Thiên Sư trước mặt mình vì cùng tư tưởng không tin tà, luôn tự thân bản lĩnh.Tướng Quân hỏi: Sao lại cúng thần?Phàm Trần đáp: Đó là vì nhân đạo muốn an tâm, phụng thần là cách bề ngoài nhân đạo an ủi những sự vật hiện tượng mình không hiểu được.Từ ngàn xưa đã xuất hiện bốn giáo phái là Tô tem giáo, Ma thuật giáo, Bái vật giáo và Vật linh giáo.

Đó là sự kỳ vọng của con người vào một niềm an ủi tâm linh cao cả.

Bởi loài người yếu đuối, không phải ai cũng có đủ đạo tâm mạnh mẽ như ta và Tướng Quân.Tướng Quân hỏi: Vậy đại đạo của ngươi là gì?Phàm trần đáp: "Đại đạo do tâm do ta.

Vạn pháp duy vật tạo".

Tức là trong tâm hồn ta, cái gì ta thấy, ta sờ mó cảm nhận được, nhận biết đúng được, thì ta tin.

Bằng ngược lại những thứ hoang đường ảo tưởng đồn thổi vô cớ.

Ta sẽ không tin.Ví như trước khi Tướng Quân đến đây gặp ta, Tướng Quân cứ tin theo lời đồn thổi của bọn dân chúng ngoài kia mà nghĩ ta Bại Hoại.

Nhưng sau khi Tướng Quân gặp ta, Tướng Quân mới biết ta giữ vững đạo tâm kiên định.

Giả Bại Hoại chỉ là để che đậy con đường đại đạo độc hành độc bước duy ngã độc tôn, độc đáo mà ta chọn lựa.

Đường ta đi không lùi bước.

Gặp thần diệt thần, gặp ma diệt ma.

Không ma không thần.

Ta là Chân Ngã.Phàm trần nói với một giọng hết sức hào sản hùng hồn, như một tướng lĩnh dày dặn đường kinh nghiệm.


Lúc này trong lòng Tướng Quân Trương Minh Đại vô cùng kính phục.

Tướng quân quỳ xuống dập đầu gọi một tiếng Đại Sư.Phàm trần nghiêm túc nói tiếp: Nay Tướng Quân đã nhận ta là vị Thầy Minh Triết.

Cả đời Lão Phu không tin tà.

Ta tự nhận Bại Hoại để thóa mạ đời vô sĩ.

Tướng quân ngươi phải nhớ kỹ câu Lão Phu nói: " Ta là Chân Ngã".

Dù bây giờ cũng vậy, mãi mãi cũng vậy.

Ta sẽ không thay đổi quyết định ngày hôm nay.Từ nay ta chính thức lập giáo, khai tông.

Giáo đạo gọi tên PHẢN BIỆN TỤC GIÁO.

Thánh ngôn của giáo ta chính là câu nói bất sinh bất diệt của Lão Phu "Ta là Chân Ngã".

Từ nay ngươi hãy gọi Lão Phu là Đế Tục Đại Sư.

Còn ngươi là cao đồ đầu tiên của ta.

Ta sẽ truyền đạt ý chí kiên định bất khuất tạm gọi là DUY VẬT THIÊN KINH.

Ngươi hãy nhớ cho kỹ mà làm lẽ sống.Cả đời Lão Phu đã kinh nghiệm viết nên những câu nói bất hủ.

Khẳng định chánh kiến.

Đập nát tà mị cuồng ngôn.

Mong Tướng Quân ngươi trân trọng những gì ta nói.Tướng quân Trương Minh Đại cảm động rơi nước mắt.

Vì sau biết bao khổ ải.

Hắn đã tìm được Minh Sư.

Người Thầy có thể chứng minh được những gì hắn nghĩ là đúng.Phàm trần bắt đầu đọc tụng:BÀI 1.MƯỜI ĐIỀU TÂM NIỆM:1.

Ta chỉ còn lại một ít thời gian.

Và ta không muốn lãng phí nó cho cái gọi là Đại Năng mà ta không thấy không sờ không biết." Thời gian con tạo thoi đưaBao năm ăn học bỏ chừa thói mêTin vào tà thuyết ngô nghêBề trên nào có nào lê xuống trầnThấy nghe cho rõ nguyên chânChạm sờ thực tại mới tin trong đời".2.Quốc độ nếu không có giáo phái, giáo pháp sẽ là một Quốc độ tốt nhất có thể có được."Nước nào không đạo không mêẤy là quốc vận lối lề phát minhGiáo tôn, giáo phái linh đìnhẤy là mị dối nhân sinh trong đời".3.Đừng nhầm lẫn cây độc cần với cây mùi tây, điều đó rất quan trọng, nhưng tin hay không tin Đại Năng chẳng quan trọng chút nào."Độc cần khác với mùi tâyBề trên chẳng có chẳng gây ra gìKhông tin không tín tường triTin mê tin dối khổ nguy vào lòng".4.Thuyết vô thần là lời cuối cùng của thuyết hữu thần." Vô thần là một mãnh trờiLấp che tất cả những lời cuồng ngôngHữu thần ăn nói chẳng xongVô thần kết cục trong lòng người ta".5.Ta không tin vào Đại Năng, và ta không phải người vô thần.

Mà ta là người Minh Triết Hằng Hữu Hiện Sống." Dù không tin có bề trênNhưng ta cũng chẳng hớ hên vô thầnTa là minh thiện lòng nhânCon người hiện hữu lý chân trong đời".6.Khi người ta hỏi ta liệu có phải Đại Năng tạo ra vũ trụ không, ta bảo họ rằng bản thân câu hỏi đã là vô nghĩa.

Thời gian không tồn tại trước Hỗn Mang, nên không có thời gian để Đại Năng tạo ra vũ trụ.

Nó giống như hỏi đường tới rìa của hoàn cầu; Hoàn cầu là hình cầu; nó không có rìa; vậy nên đi tìm rìa Hoàn cầu là một chuyện vô ích.

Mỗi chúng ta đều tự do tin điều gì mình muốn, và quan điểm của ta về cách giải thích đơn giản nhất là: không có Đại Năng.

Không ai tạo ra vũ trụ, và không ai điều khiển vận mệnh của ta.

Điều này dẫn ta tới nhận thức rằng; có lẽ không có thiên đường, và không có thế giới bên kia.

Chúng ta chỉ có cuộc đời này để thưởng thức kết cấu mênh mang của vũ trụ, và bởi vậy, ta cực kỳ biết ơn." Hỏi rằng thật có bề trênTrả lời vô ích hỏi rền ai thôngHỗn mang từ thuở xa khôngThật không có đạo không tông giáo truyềnCho nên trong cõi diệu huyềnTin không hay có thị thiền ích chiThiên đường nào có lối điCòn nơi địa ngục dị kỳ cũng khôngVũ trụ rộng lớn mênh môngBiết ơn ai đã khai thông vô thần".7.

Ý nghĩa cuộc sống không nằm ngoài đôi mắt của ngươi mà nằm giữa hai tai ta.

Điều đó nói lên rằng.

Ta là đấng sáng tạo làm nên chính cuộc đời ta." Đời này không phải mắt nhìnMà là bộ não thật tình nghĩ suyTa là cao cả huyền viLà thần bất diệt bất di trong đời".8.Nếu Vũ trụ có điểm khởi đầu, ta có thể nghĩ vũ trụ có đấng sáng tạo.

Nhưng nếu Vũ trụ thực sự hoàn toàn độc lập, nó sẽ chẳng có điểm khởi đầu hay kết thúc, nó chỉ tồn tại mà thôi.

Vậy còn vị trí nào cho đấng sáng tạo (tức là Đại Năng)." Ngân hà nào có điểm dừngTinh không vô thỉ không chừng nông sâuCho nên vũ trụ một bầuKhởi đầu kết thúc đâu đâu điểm dừngVạn năm dâu biển hóa chừngNào đâu có đấng lẫy lừng đại năng".9.Đặt câu hỏi ai hay điều gì tạo ra vũ trụ thì cũng hợp lý thôi, nhưng nếu câu trả lời là Đại Năng, thì câu hỏi chỉ là đã ánh xạ sang vấn đề ai tạo ra Đại Năng." Hỏi rằng vô thỉ mênh môngLà ai đã tạo hồng mông cõi nàyNếu như ta nói trời dầyHỏi ai tạo được trời đây mới cừ".10.Người ta không thể chứng minh Đại Năng không tồn tại.

Nhưng văn minh khiến Đại Năng trở nên không cần thiết.

Quy luật vật lý có thể giải thích vũ trụ mà không cần đấng sáng tạo(Đại Năng)." Nói rằng không có bề trênCó không quan trọng nhớ quên ích gìNgày nay vật chất dị kỳLàm người điên đảo cần gì bề trên".BÀI 2DUY VẬT THIÊN KINHDuy ấy một lòng chỉ nghĩ suyVật là thấy thật mới tin điThiên chỉ số nhiều không trời tạoKinh là lời đúc kết tường tri.Thật trời đất tự nhiên sinh hóaKhông quỷ tà, không ác không hiềnKhông sinh ác quỷ trần miềnChỉ do biến đổi tạo liền vật linhNhớ cho kỹ hằng in ta dạyKhông tin tà không tự dọa maMa tà do bởi người taSinh lòng hung ác hại nhau thành tàTrong trời đất mọi nhà có mộtTấm lòng hiền thắt cột lòng gianKhông Ma không Phật đặng anTự tâm tự tánh ta càng yên vuiĐạo là một con đường đi thẳngKhông kêu cầu khẩn vái vang xinKhông tin bói toán linh tinhKhông tin bà cốt ông đồng tiên triĐạo không phải là người yếu đuốiĐạo này đây không tín không mêPhải xem sự vật rõ bềĐói ăn, khát uống, não nề thấy nghe.Người quân tử chở che đạo đứcKhông tín tà tín vật lung layMình là phận đáng làm traiĐập tan mê tín từ nay an lànhKhông ma quỷ cũng không chú phápTất cả là sự tạm lừa tiềnNếu như thật có phép tiênThì đâu có cảnh khổ liên miên hoàiChẳng qua bọn sơn đông mãi võLừa bạc tiền dối mị rằng tiênĐạo ta chân ngã tại tiềnĐạo ta tại ý lòng hiền huệ linh.Thật là đạo chỉ đường để sốngChứ không vang kêu rống bài tròThật là như có quỷ toSao không giết hết thành tro hồng trần.Đám thuật sĩ lừa dân dối mịNói có trời ai thấy trời khôngNói ma ma có ra trôngSao ma lại trốn mất tông mất hình.Bởi mới nói thiên kinh duy vậtLà tánh phàm chỉ thật nhận rànhCó cà thì mới có chanhKhông trồng đâu lấy để giành mà ăn.Thật có thấy trái chanh trái ổiMới tả rành chanh ổi nơi đâyMa sao không dám nhát thầyHay ma giả tạm ma lầy ma heo.Thật không có quỷ tà các cõiChẳng qua mình bối rối nhận nhầmNào đâu có quỷ tại tâmChỉ là vật chất cái tầm trong taCâu vật chất định liền ý thứcHiện thực mà đói khổ cực cùngHơi đâu ma cỏ ngồi khùngCào bư thấy mẹ kẻo cùng khổ luôn.Không thần thánh không tiên không phậtBởi do mình làm trật làm saiKhông đấng nào xuống nghe aiChẳng qua mê tín an bài gạt dân.Nhớ cho kỹ lời chân chánh lãoTa là ta không xạo không loCó đâu làm chuyện pha tròXưng thần xưng thánh tối mò còn ngu.Nhớ cho kỹ cúc cu còn cứngChài còn đâm dọng giã tứ bềThì còn hiện thực ủ êKhông tà không quỷ không mê tiên thần.Nhớ cho kỹ kêu cầu hèn nhátMình là mình đài cát nào kêuCó tay chân cẳng lêu nghêuLàm ăn cố gắng cầu kêu ích gì.Nhớ cho kỹ thấy rồi hãy tínThấy tận tai tận mắt chưa tinĐón mò đón xạo sao linhĐạo toàn nói khoét thần kinh thần khùng.Lời ta dạy vô cùng thâm thúyKhông u mê sự lý hạ trầnTa là ta không phật không thầnTa duy ngã ta là duy nhấtKhông cúng kính kêu cầu lễ báiKhông đốt hương đốt bạc đốt tiềnKhi nào thấy thật linh thiêngĐến chừng đó mới tin liền chưa sao.Thời trần hạ ba đào sóng gióToàn gạt lừa nói chó nói heoBán buôn ba xạo bánh bèoCòn xưng thần thánh lách lèo lừa gianThật vũ trụ không thần không thánhDo con người yếu đuối nhân danhLập ra đạo nọ giáo lànhChớ nào có đạo nhân danh góp tiền.Nhớ cho kỷ mình liền vũ trụMình là nơi chân chánh đại từMình là trời đất thiên thưMình là nhân loại chần chừ là ngu.Thần linh là thuyết âm mưuLà phường dụ dỗ lu bu trong đờiGạt nhau nói lả nói lơiNói rằng sẽ có để đời chờ trông.Hàng nhi nữ nhớ lòng ta dặnPhận má hồng sao lại tín mêTrời kia có bảo ngươi thềĐi theo đại đạo đi về mình khôngLòng còn tục lụy long bongThần nào xuống nhập tiên không rảnh xàmThân còn lầy lội thích hamMa nào rãnh rỗi vô làm tào laoĐắp cái áo gọi tao thần thánhĐó thật là cứu cánh xạo heoQuơ qua quơ lại bánh béoHỏi tiền hỏi bạc thánh nghèo hay sao?Tướng quân lúc này nghe xong Duy Vật Thiên Kinh cảm động không ngừng.


Lòng đã xác định đời này kiếp này ta đã tìm được Minh Sư.Phàm trần nói với Tướng Quân.

Thời đại này đen tối.

Chỉ có ta và ngươi là cùng quan điểm.

Ta lại đem sở học đọc tụng cho ngươi nghe hòng phát triển ý chí đại đạo kiên định của ngươi.

Ngươi phải cố gắng hết sức.Đế Tục ta từ nay khai giáo.

Mong rằng PHẢN BIỆN TỤC GIÁO của ta sẽ chiến thắng mọi tà thuyết.

Rồi một ngày thầy trò ta sẽ làm nên lịch sử.

Đến đó thế giới đại đồng.

Ba tộc chung sống bình an.

Không có ai tu luyện pháp thuật gì nữa.

Đúng theo như ý nguyện của ngươi.Trời tạnh mưa cũng đã về chiều.

Tướng quân lễ bái rồi cầm xà mâu dắt trâu về triều ca.Con gấu mập lúc này khi thấy Tướng Quân đi xa mới dám chạy vào hỏi.

Nguyên do nảy giờ phàm trần giảng đạo nó núp ngoài gốc cây nghe.

Cảm thấy sao lời Sư Tôn giảng cho tên Tướng Quân này khác với lời Sư Tôn hay dạy ta.

Gấu mập xông vô hỏi:Sư phụ! Sư phụ! Sao người lại giảng vậy?.Ta thấy lúc người giảng rất thành khẩn, chân thật không mị dối.

Ta còn tưởng Đại Năng nào đó đã đoạt xác người.Phàm trần chửi: Con gấu điên! Hắn là Tướng Quân Nhân Tộc Trương Minh Đại.

Tính hắn không tin tà, không tin tiên thần, hắn lại không có pháp thuật, chỉ có một thân phàm võ.Gấu hỏi: Ủa! Rồi sao hắn làm được Đại Tướng Quân?Phàm Trần đáp: Thì bị đập riết mà tiến cảnh.

Nói chung là thảm.Vi Sư phải thuận theo lòng hắn mà nói, giúp hắn càng vững mạnh hơn.

Ngươi hiểu chưa con gấu đần.

Dạ Hiểu! Ngươi mới về, coi vô lo cơm nước đi, ăn một bụng rồi nghĩ ngơi, rảnh thì đi nghe ngóng xem tên Tướng Quân đó còn sống hay chết.Ta lo hắn sau khi được ta truyền thụ duy vật thiên kinh sẽ càng rắc rối hơn.Mấy tháng sau đó.

Gấu đi liên lạc với Tố Tâm Môn Chủ của Ẩn Môn và Đường Quốc Sư của Đường Môn để nhờ việc Sư Tôn Phàm Trần giao phó thu thập tin tức về Tướng Quân Nhân TộcPhàm trần ở trong miếu liên tục nhận được mật báo do thuộc hạ gửi về.

Nào là Tướng Quân Trương Minh Đại đại chiến Linh Thử Tộc, bị đánh gãy răng, nào là Tướng Quân Trương Minh Đại, đi đến từng đại tông môn khuyên các giáo phái từ bỏ tu luyện pháp thuật chỉ nên luyện võ, pháp thuật chỉ là trò con nít.Rồi bị tất cả tông môn đại giáo hợp lực bắt trói đánh đập ròng rã 5 tháng trời.

Vậy mà tướng quân vẫn kiên cường vừa bị trói vừa bị đánh miệng vẫn đọc tụng mười điều tâm niệm và duy vật thiên kinh.Phàm trần nghe mật báo mà đau não.

Đúng là hắn kiên cường thiệt.

Nhưng đâu cần khổ đến nỗi vậy.

Đang thời đại yêu ma thần thánh.

Mà hắn muốn cải biến xã hội e là khó hơn lên trời.Nghe đâu một thời gian sao Nhân Hoàng bảo lãnh cho Tướng Quân Trương Minh Đại.

Các tông giáo nể trọng Nhân Hoàng nên thả hắn ra.

Hắn đi đến một gò núi cao ngồi đọc tụng mười điều tâm niệm và duy vật thiên kinh.Lão Tổ Bàn Dương Tử và Thần Tôn Cửu Kiếp đang đánh cờ trên thượng giới nghe hắn tụng đọc mà nổi điên tức giận vì nghĩ hắn dám to gan phỉ nhổ Thần Tộc.

Thế là Tướng Quân bị sét đánh cho tan xác.

Do Thần Tôn sai chư thần dùng sét đánh cho hắn ra tro.Vậy mà Lão Tổ Minh Nha Nữ Nhân Tộc vẫn gom được mãnh vụng xác hắn, dùng bí pháp nhân tộc giúp hắn hồi sinh.

Phàm trần nghe mật báo xong.

Cảm thấy mình quá dã man.

Chỉ nói vài câu mà khiến cho lập trường Tướng Quân Trương Minh Đại càng cứng cõi.

Mừng cho hắn không sao..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: 45: Bá Xà Vấn Đạo Ngàn Xưa- Đại Năng Truyền Xuống Đò Đưa Dân Lành


Mưa! Mưa buồn trên phố vắng! Mưa rơi biết về đâu! Ôi mưa ngâu! Làm sầu chết mẹ! Ôi! Mưa buồn con chuồn chuồn đéo thèm bay! Phàm trần đang ngồi trong miếu thổ công ngắm mưa rơi, miệng thì hát nghêu ngao.

Chợt hắn nhìn từ phía xa thấy đất đá sụp lún, một con cự xà to lớn hãi hùng đang phi thân như siêu nhân về phía miếu thổ công.

Phàm trần thất kinh hồn vía.Trời ơi! Tận thế sao, lão phàm ta còn đang tuổi thiếu nhi, ăn no ngủ kỹ, sao lại có quái vật tới, bớ làng nước ơi.Tưởng như sắp tiêu đời.

Thì lúc này cự xà biến hóa lại thành nhân loại.

Phàm trần nhìn kỹ thì ra là Bá Xà Sát Nghiệp.

Con yêu rắn ngày đó ở đất Phú Tàng.

Làm phàm mỗ hết hồn.

Phàm trần quay vào trong miếu ngồi trước bàn pha nước.Yêu xà trong thân hình nhân loại bình phàm bước vào ngồi xuống nói.

Bổn Tọa là Bá Xà Sát Nghiệp Hộ Giáo Nhân của Phú Tàng Đảo Quốc, lần này đến đây để hỏi ngươi một vài việc.

Chuyện là ta vốn trước kia không ở quốc độ này, mà đến từ một Cổ Quốc rất xa, có nói ngươi cũng không hiểu.Nghe nói thiên hạ ba tộc đồn rằng ngươi tinh thông bách sự, lại được Thượng Cổ Đại Năng chỉ điểm.Lần này Bổn Tọa tới là muốn biết về năm vị đại năng, khi ta vừa đặt chân đến vùng đất này, còn mờ mịt hoang vu hỗn độn.

Nhân tộc chưa phát triển như bây giờ, nên ta muốn biết lai lịch của năm đại năng đó.

Tại sao trong thời kỳ này họ lại vắng mặt.


Họ là ai? Cũng như họ đã truyền đạt gì cho bọn nhân tộc các ngươi?.Phàm trần lễ phép đáp.

Khởi Bẩm Đại Thánh.

Quả thật Tiểu Nhân có biết về những vị mà Đại Thánh nói.

Tiểu Nhân xin lấy hết những gì mình hiểu biết nói ra, mong Đại Thánh vui lòng là được.Bá Xà ngồi bình thản nghe Bại Hoại Thiên Sư trước mặt nói.

Phàm trần bắt đầu kể:Trời đất hỗn mang, mịt mù vô lượng, một mãnh hồng mông, xa xăm tăm tối.

Tương truyền Vũ Trụ này do Đức Hồng Hoang Cổ Đế khai sáng, trãi qua triệu vạn ức năm lại đến thời Hỗn Nguyên Giáo Tổ trị vì.

Lại trãi tiếp triệu vạn ức năm lúc này xuất hiện Ngũ Đại Giác Giả cai trị tinh cầu.

Lần lượt là Cúc Cá Săn Đá, Gô Ga Na Ma Ná, Ca Sa Pa, Gô Ta Ma, Mê Tri Da.Ngũ Đại Hành Giả thuở đó đại diện cho năm đại cổ phái, cùng nhau dẫn dắt giáo hóa nhân luân.

Các Ông lần lượt giáng phàm truyền cho nhân loại thuật pháp trừ hung đuổi ác, cũng như cách tự bảo vệ bản thân.

Hạ giới thuở đó xuất hiện đại phái gọi là Mô Ức Phật Đà Lục.

Một thời kỳ hưng thịnh huy hoàng tiếp diễn mấy trăm vạn năm dâu bể.Cái gì cũng vậy.

Có sinh phải có diệt.


Có khởi đầu phải có kết thúc.

Đến một giai đoạn giáo pháp được một vị Hiền Giả tục danh gọi là Tồ.

Bà được xem là vị Giáo Tổ cuối cùng của hệ phái Mô Ức Phật Đà Lục.

Bà mang hai dòng máu từ hai Cổ Quốc là Xiễm Liềm Diên Cổ Quốc và Tủ Phà Lu Cổ Quốc.

Chính vì thế mà giáo pháp đương đại chịu ảnh hưởng văn hóa từ hai Cổ Quốc hòa hợp.Ví như trên khăn phép Giáo Tổ cấp cho môn đồ phải viết trong hình vuông, mà hình vuông này đại diện cho văn hóa ấn triện của Tủ Phà Lu Cổ Quốc, còn cổ tự viết trên khắn phép sử dụng văn tự của Xiễm Liềm Diên Cổ Quốc.Giáo pháp do Đức Giáo Tổ Bà Tồ chịu ảnh hưởng của văn hóa bản địa sắc tộc.

Hễ hệ phái Mô Ức Phật Đà Lục truyền đến vùng đất nào, thì sử dụng âm binh quỷ tướng của vùng đất đó.Có thời kỳ Cổ Phái được xưng tên là Đạo Pháp Năm Ông Cổ Phật.

Đạo Pháp lại được truyền vào Ma Vực.

Thế là các Pháp Sư Thầy Tế của Ma Vực lại sử dụng âm binh, quỷ tướng Ngũ Hành Hạ Giới Tộc để sai khiến làm việc.

Mà do trong Ma Tộc, cửu tộc lại quy kính Đức Bà Quyền Thiên Bà Nữ.

Cho nên các Pháp sư thầy tế lại thỉnh Bà sau khi thỉnh 5 đức Đại Giả.

Rồi lại thỉnh âm binh quỷ tướng của Ngũ Hành Hạ Giới Tộc.Hành giả thọ pháp Năm Ông sẽ trì niệm cổ ngữ "Nam Mô Ca Sa Bà Tá".

Hành giả lại được Pháp Sư Thầy Tế dùng thanh kim loại dài năm tấc đâm lên da thịt xăm các cổ tự xưa, thứ mà bọn thầy tế tin rằng thông qua nó có thể câu thông với năm vị đại giả.Một đoạn bí văn mà Tiểu Nhân may mắn được Tiên Thần đọc cho nghe trong mộng về giáo pháp Năm Ông như sau:CHÚ PHÉP:-Ế bế tế số pắc à quá rả à rà hăng sám má sám bích thố qui chia chà ra.-Nam sàm bó to sọc cà tục cà quí tủa mắc thò ro.-Khô rit sà thơn na tha ra thê sách sà thơn.-Na ra thê sách tha thê qua qui ma nức.Buổi ban đầu do trần hạ hỗn mang tà quỷ sinh sôi, độc vật vô số, năm vị Giác Giả mới truyền bùa hộ thân.


Mà Mô Ức Phật Đà Lục Cổ Phái xưa coi trọng bùa hộ thân bảo an tính mệnh.Nhưng dần dần đạo pháp thất truyền, vạn năm dâu bể đổi thay, những thứ chân chính cao cả tốt đẹp, dần bị mài mòn do các thầy tế lợi dụng đạo mà chiếm gạo nuôi thân.Cũng do con người quá đặt nặng đồng tiền, mà dần dần giáo pháp suy vi, tam sao thất bổn.

Kẻ thì dùng phù trị bệnh.

Người thì dùng chú đuổi tà.

Mỗi người một kiểu, không ai giống ai.

Dần dần gây ra sự phát sinh tranh cãi, mâu thuẫn nội bộ trầm trọng.Tiểu Nhân may mắn.

Trong một đêm nằm ngủ, được năm vị Giác Giả báo mộng truyền đạt bí pháp vô thượng.

Năm vị Giác Giả nói rằng thời kỳ này, các pháp xưa không còn phù hợp, nay chúng ta giao sứ mệnh cao cả cho Ông.Hãy truyền đạt lời của chúng ta vào nhân đạo.

Để thế nhân nếu tin tưởng đọc tụng, hầu mang lại lợi ích vô lượng vô biên hà sa chí tánh.

Giải được mọi nguy nan, trừ được mọi tai ách.Ngũ vị Đại Giả giảng rõ trong mộng như sau:Về đời sau này nơi trần hạ, như bằng ai tin tưởng lời bọn ta truyền đạt, thì phải thành tâm tắm gội sạch sẽ.

Quỳ trước thiên đạo thề rằng không được tín tà mê loạn.

Cả cuộc đời phải nói không với bùa phép xin xăm bói quẻ.

Rồi thành tâm hàng ngày lúc rảnh rang đọc tụng bí pháp chúng ta truyền.

Khi mãn báo thân này sẽ đồng quy an lạc.Nhớ kỹ rằng Giáo Pháp Năm Ông Cổ Phật không tín tà, không dụng binh khiển tướng, thời kỳ xưa vì nhân hóa còn u mê, nên chúng ta mới truyền cho tục xăm mình, tục phết vàng để bảo vệ tánh linh.

Nay Thiên Đạo đổi xoay, chúng ta đã ẩn mình trong hỗn độn.Thời kỳ này do Đức Bàn Dương Tử Lão Tổ cùng Thần Tôn Cửu Kiếp cai trị.


Nên nhân đạo hãy thề trước thiên đạo, xác quyết lòng tin nơi Năm Ông Cổ Phật.

Rồi một đời đọc tụng thánh kinh bí điển.Do Ông Phàm Trần truyền dạy, cả đời tu hành giả sẽ được an ổn.

Đến khi tọa hóa, hành giả sẽ bất sinh bất diệt, bất lão bất tử, tu hành giả sẽ bước vào cõi giới mà Năm Đức Đại Giả đã thiết lập để chờ truyền nhân đến.Bá Xà lên tiếng nói: Vậy bí pháp kia đâu, mau giao ra đây cho Bản Tọa.

Phàm trần bắt đầu đọc rõ rành bí pháp cho Bá Xà nghe:Trước đọc tụng bí pháp tu hành giả cần tắm gội sạch sẽ, sau chuẩn bị bàn cúng là 5 bát nước trắng, 5 cây nhang, 5 ngọn đèn, 5 lá trầu.

Hành giả quỳ trước bàn cúng xưng họ tên tuổi quê quán Quốc độ cư ngụ.Nguyện trung thành với giáo pháp thiêng liêng.

Từ nay bỏ tà tín.

Nói không với mê tín dị đoan, như bỏ tục xăm mình, không được sử dụng bất cứ bùa phép tông môn tông phái nào.Lại không được tin vào tà thuyết ông lên bà xuống, ông dựa bà nhập.

Chỉ một đời thanh tịnh cháo rau.

Đọc tụng bí điển 5 Ông ban truyền thời kỳ này trong tĩnh mịch đến chết.DIỄN KỆ CA NGÂM MÔ ỨC PHẬT ĐÀ LỤCCá- Cổ-Phàn- Xiền- Hý- Tá- Mây (7 lần)Thượng truyền có Đức Năm ÔngGiáng đàn lập Đạo khai thông dân lànhThuở xưa Cao Miên phụng hànhQua nhiều trắc trở nay về Thành NamKể ra chẳng để luận đàmKhuyên trong thiện tín quyết làm chữ tuNhắc xưa triệu kiếp thiên thuA Tăng Kỳ kiếp sĩ phu lâm phàmLập ra cổ giáo mật hàmNay xin kể rõ để làm đường tuChữ rằng nhiều kiếp dân nguChỉ ham quyền phép chữ tu bỏ lìaMấy ai cố gắng trao triaƠn trên thấy vậy cho bìa huyền mônThuở trời đất không môn chưa tỏĐức Năm Ông thấy rõ dương trầnQuyết lòng dìu dắt dạy dânNhiều kỳ lên xuống nhưng dân mê lầmChỉ lo quyền phép kiếm tầmCổ Phật thấy vậy quang lâm chỉ truyềnBiết dân ưa chuộng phép quyềnMới sai Thánh Giả xuống liền dạy choThời kỳ xưa có vàng khoCao Miên thuở trước đất to lại giàuMới dụng phép ban vào thân thểDùng trúc tre rạch để vào tâmTục xưa rằng có phép xămCác châu các quận kiếm tầm thích mêDùng vàng thoa bột làm bềCho linh cho nghiệm dẫn về thiền mônNhắc ra nhiều kiếp bồn chồnThọ quyền vô số căn khôn mấy ngườiThật ra chẳng có biếng lườiBởi nơi phần số ghẹo cười trách aiTrãi qua cách trở trần aiTam sao thất bổn thương rày chúng dânCổ Phật thấy vậy thương trầnNay thời mạt kiếp dạy dân giáo truyềnBởi xưa vạn kiếp chỉ quyềnLà phần sức mạnh dân hiền thích mêNay thời truyền giáo dân quêGiáng đàn viết để đem về An NamGiáo này mấy kẻ thích hamChỉ vài câu chữ để làm vui taiĐọc qua chắc nghĩ nói daiNào đâu biết được Như Lai ẩn tàngMô Ức Phật Đà Lục giải nanBan truyền cho kẻ bình an tại lòngChớ trách Trời Phật chẳng bằng côngPháp giàu chọn kẻ giàu không bỏ nghèoBiết thời thế nó gieo neoNăm Ông Cổ Phật quyết lẻo lái dânPhần đầu diễn kệ ca ngânMượn thân Nam Bộ viết trần xem coiTiếp đến kinh kệ rạch ròiChánh nhân đọc tụng liền soi tỏ tườngMô Ức Phật chỉ cho đườngĐà Lục tạo tác tỏ tường nhiều phenDặn đời chớ có đua chenBí truyền cổ giáo thấp hèn cũng anMô Ức Phật Đà Lục Vô Lượng Từ Bi ( niệm 21 lần)KHAI KINH BÍ ĐIỂN MÔ ỨC PHẬT ĐÀ LỤC ( CỔ PHÁI)Chữ rằng Cổ Phái xa xưaNăm Phật giáng hạ đò đưa dân lànhNgày nay bí điển ban rànhCó Năm Ông Phật sẵn dành hồng ânCúc Cá Săn Đá Phật dạo trầnBao phen trãi kiếp chân thân độ đờiÔng là Thầy của người TrờiNhất kỳ phổ độ Ông thời xuống đâyGô Ga Na Ma Ná Phật cũng là ThầyMuôn xưa ức thuở dẹp bầy sói langÔng xưa đem phép quyền banMong ai dụng được điển ngàn giúp dânBởi chăng phép dụng trần thânLàm dân điên đảo cân phân đo lườngCa Sa Pa Phật tỏ tườngNgài là tịnh hạnh con đường diệu thâmBí điển Ngài giữ trong tâmĐã năm triệu kiếp xa xăm chưa truyềnNay thời căn bổn hạp duyênSẽ chọn ra kẻ trần miền truyền banGô Ta Ma Thích Ca giáng đànLập đạo thuở trước an nhàn ngày nayLiên Hoa kinh thấu tỏ Như LaiPhật vô ức kiếp mấy ai tỏ tườngPhật là ánh sáng con đườngPhật là chân lý tình thương nhiệm mầuMê Tri Da Phật dạt dàoNụ cười sản khoái cho bao dân hiềnMấy ai thấu tỏ Phật duyênHóa thân nhiều kiếp độ yên dương trầnNăm Ông vốn thiệt Phật nguyên chânHiện thân xuống thế xuống trần nhiều phenChúng con mang kiếp trần hènLạy xin sám hối đua chen bỏ chừaMô Ức Phật Đà Lục dẫn đưaKhai tâm khai trí nguyện chừa bỏ mêCổ Phật dặn rõ lối lềTu trong minh chánh nếp nề ổn anNhìn người xét lại tâm cangHạ mình làm nhỏ bình an vạn phầnXét mê lầm tự tu thânThánh hiệu niệm niệm ức nguyên nhân xa lìaCổ Phật thống nhất đường dìaBằng câu thánh hiệu gọi kia phàm trầnNam ấy chỉ đàng độ nguyên nhânMô kia biết bến để dừng chânCa Sa Bà Tá vô lượng ứcPhật Bồ Tát đạo quyết dạy dânDặn rành bí điển để tu chânChớ chép chớ biên giảng truyền rầnBởi xưa quyền đã ham phổ biếnNên ngày mạt lụi khổ mê dânNay giáo bí truyền Phật thánh ânẮc Rắc Hăng kia thị giả trầnLà Đấng từ bi thay Năm PhậtĐem điển vào tâm để tu thânNếu có phụng thờ nhớ nguyên chânTôn thờ Lục Tổ nhắc nhở phầnNgài nhiều tên gọi trong ức thuởDẫn nhập quyền xưa sáng rạng trầnNay Giáo phụng thờ bởi lý doNăm Phật thuở này sẽ nhắc choGìn tâm minh chánh ẩn tu thânBớt nghe thế sự xả bỏ lầnBớt nói nghiệp sầu vơi tinh tấnBớt nhìn tâm sáng độ an thânMa Ha Gam ấy Phật Lục ânCũng gọi Ắc Rắc Hăng chung bổn phầnNguyện Ngài bảo hộ thay Năm PhậtGiáo hóa con đi nẻo phàm nhânCon biết một đời con mỏi mêCống cao ngã mạn khắp mọi bềCon biết tâm con xưa mục rỗngThích ác bỏ lìa thiện ủ êNay con trọn đạo giữ lối lềHằng in Năm Phật bỏ tâm mêTôn thờ Lục Tổ dù biếng trễNăm Phật từ bi dắt con vềLý đạo tỏ bày ở trong kinhĐặt mình đối cảnh gặp tâm linhCửa tàng sẽ mở khai diệu thứcChữ phàm ẩn điển bậc oai linhMô Ức Phật Đà Lục Vô Lượng Từ Bi ( 21 lần)NAM MÔ CÚC CÁ SĂN ĐÁ ( 5L)NAM MÔ GÔ GA NA MA NÁ( 5L)NAM MÔ CA SA PA (5L)NAM MÔ GÔ TA MA( 5L)NAM MÔ MÊ TRY DA(5L)NAM MÔ CA SA BÀ TÁ ( 36 L)Hành giả sao khi đọc tụng xong, mới bắt ấn kiếm chỉ, nín thở, họa vào bát nước trên bàn cúng các chữ N , S, M, U, V.

Hành giả uống bát nước để tâm minh trí sáng, thanh tịnh lo tu.

Năm văn tự này do Năm Đức Đại Giả chọn ra để ban pháp thời kỳ này làm minh tự trấn tà xua quỷ.Bá Xà nghe xong im lặng hồi lâu không nói gì rồi đứng dậy rời đi.

Lúc này mưa vẫn như trút nước.

Phàm trần tìm một góc nằm ngủ, gác lại mọi thế sự hồng trần..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: 46: Gấu Đen Học Cách Phá Tà- Gỡ Thư Gỡ Yểm Để Mà Cứu Dân


Nói về Gấu Vũ Ca, từ ngày hắn về miếu thổ công, hôm đó núp bên ngoài nghe Phàm Trần giảng đạo cho tướng quân Trương Minh Đại.

Thế là Gấu đi tìm dược vật học cách làm nhang, khổ nổi Gấu không có ngân lượng, thế là hắn có một quyết định táo bạo.Hắn đi qua các Thành Trì lân cận như Thành Bá Túc, Thành Hàn Man để làm bảo kê đòi nợ mướn.

Gấu không từ thủ đoạn hung tàn đập phá nhà con nợ, có khi còn đánh con nợ nhừ tử để đem bạc về cho chủ trả công.

Tích góp đủ tiền hắn liền chạy về miếu thổ công.

Hắn ngồi trong miếu làm nhang đốt tặng Sư Tôn Phàm Trần.Hôm nay rảnh rang Gấu lại hỏi đạo Phàm Trần.Hai Sư Đồ uống nước trà, Gấu mới bắt đầu bắt chuyện:Thưa Sư Tôn, sau khi người tọa hóa, lúc đó đệ tử nhận môn đồ phải cấp sắc thế nào? Rồi những người nếu không Thầy không Tổ làm sao để thọ sắc cứu đời.

Mà tâm nguyện họ lại khao khát hành đạo cứu thế.

Lỡ trong đời toàn bọn thầy tà, vậy phải làm sao? Xin Sư Tôn giảng rõ, làm lợi ích cho nhân đạo sau này.Phàm trần nói:Tục cấp sắc ngàn xưa đã có, người đạo sư phải có sắc truyền, sắc là mãnh vải may viền, viết nên văn tự diệu huyền cổ xưa, rồi lập bàn sớm trưa cúng kính, hay khẩn cầu Giáo Tổ độ trì.

Sắc này hiển thánh minh uy, ma tà phải khiếp, ác thần tránh lui.Hoặc có sắc viết bằng chữ nghĩa, chỉ là điều giáo thuyết trong kinh, nhưng do tâm lực tấu trình, đạo sư cầu nguyện khăn linh lạ kỳ.

Ấy nhờ phép huyền vi linh diệu.


Tổ Sư Gia chứng chiếu hậu nhân.

Sắc này tục gọi Sắc Thần.

Gồm thâu quyền phép độ thân giữ gìn.Xét thế thời dân tình lao khổ, cơm không ăn sao cố học hành, ngày sau tà quỷ nó nhân danh, nó lừa nó mị biết đâu lành mà tu.

Nay thầy chỉ công phu nhanh gọn.Người có lòng mộ đạo lo tròn, đam mê trừ quỷ giống con.

Mà không ai dạy mỏi mòn đợi mong.

Chạy ra chợ mua xong mãnh vải.

Màu trắng tinh hoặc biếc da trời.

Vải thời dài một mét hai, khổ rộng một mét mua ngày đem về, kiếm thầy thợ may lề cho chắc, viền xung quanh may kỷ bảo tồn.

Sắm thêm lễ vật trọng tôn, bó nhang, bông trái nông thôn được rồi, hai ngọn đèn đốt lên không tối, lại giấy tiền vàng mã thật nhiều, để trong mâm cúng thật đều, vải kia ủi thẳng xếp đều gọn vuông.


Bài mâm cúng trước trời thành khẩn.

Đốt đèn nhang, cầu khẩn thế này:BÀI CÚNG TỰ CẤP SẮC LÀM THẦYNay là ngày....tháng...năm...Đệ tử họ...tên...tuổi...!quê quán...Lòng thành khẩn bái thiết thaXin trên thiên lộ chứng mà đạo tâmKhông thầy không tổ mê lầmNhưng vì tâm đạo ươm mầm cứu nguyMới liều mình khẩn huyền viChứng cho sắc pháp vô vi đắc thành-Nhất nguyện: Đệ Tử thường xuyên năng nổ.-Nhị nguyện: Đệ Tử nguyện vì cứu chúng sanh chấp nhận gánh chịu mọi thống khổ thế gian.-Tam nguyện: Vì lòng cứu chúng sanh Đệ Tử sẵn sàng nhập Niết Bàn.Xin trên ấn chứng sắc linhTừ nay xuất thế huệ minh cứu đờiLòng thành tất dạ rạng khơiCầu trên Thiên Đạo chứng lời thật tâm.Hành giả lạy 108 lạy trước bàn cúng.

Xong nhang tàn thì đốt giấy tiền vàng mã, rồi lấy mãnh vải cất kỹ hay để bàn thờ phụng.

Từ đó ơn tạo hóa thúc dục chuyển xoay, hành giả không thầy mà tỏ ngộ.

Hàng ngày đi đứng nằm ngồi hành giả thực trì niệm ba câu nguyện trong bài cúng.

Để trưởng dưỡng đạo tâm, phá các mê lầm, quyết lòng vì đại đạo.-Nhất nguyện: Đệ Tử thường xuyên năng nổ.-Nhị nguyện: Đệ Tử nguyện vì cứu chúng sanh chấp nhận gánh chịu mọi thống khổ thế gian.-Tam nguyện: Vì lòng cứu chúng sanh Đệ Tử sẵn sàng nhập Niết Bàn.Nên nhớ ba câu nguyện này các đời Đại Năng đều trì tụng.

Nó là minh chú cổ xưa, là bí văn cổ đại.

Là đại thần chú phá trừ mọi tai ách khổ đau.

Nếu thường trì niệm sẽ mau phát sinh trí tuệ, phá tà phá ma, vào ra biển tục không chướng ngại.Còn về bản thân ngươi, cấp sắc thế nào cho môn đồ, là do ngươi chọn, ngươi viết vẽ cổ tự được thì tốt, còn không viết vẻ được thì cứ cúng theo nghi cúng trên nhưng bài cúng thì ta ghi dưới đây mà tỏ tường mình chánhBÀI CÚNG SẮC CÓ THẦY CẤP." Sắc phụng Tổ SưLễ tròn dâng cúngNguyện Tổ độ trìVô tự hữu viSắc phàm hóa thánhĐộ cho hậu họcAn ổn đạo tâmThoát khỏi mê lầmPhát sinh trí tuệ.Tổ Sư Sắc Lệnh.


Khải".Gấu lại hỏi tiếp: Thưa Sư Tôn, gần đây trong nhân đạo, có bọn thầy tà, dùng bùa ma ngãi quỷ hãm hại lương dân, như thấy nhà kia có cô gái đẹp, bọn thầy tà mới bỏ bùa bỏ ngãi, sai âm binh quấy phá, lại trù yểm bắt hồn thiếu nữ, làm điên điên dại dại, kiểu ăn không được phá cho hôi.Mà than ôi! Bọn nó thầy tà mà cao tay ấn, luyện âm binh quỷ tộc hà sa, lại cúng sống giết gà lấy máu.

Gấu ta về luận về võ công chợ búa lông nhông thì còn đánh đắp được.

Nhưng khi đụng đến pháp thuật, thì bọn nó tà quá nên Đệ Tử làm không lại, lại không biết làm sao bảo hộ người gặp nạn.Nên xin Sư Tôn có pháp nào hay tiện bề hóa giải, giúp trong nhân đạo ổn an, đệ tử xin thành tâm khẩn thiết.

Vì nhân đạo nguy nan, xin Sư Tôn truyền cho thánh pháp.Phàm trần giảng rõ như sau:Cách đây vô lượng ức cõi.

Có một Giác Giả Hiền Nhân đại danh đỉnh đỉnh, uy phong lập thế.

Ngài cai quản một cõi giới cách xa nơi này không tính đếm được.

Danh hiệu của Ngài được Tiên Thần chỉ điểm cho ta gọi là TRUNG LIỆT THẦN NHƯ LAI GIÁO CHỦ.Ngài có ngũ thân ứng hóa.

Tùy phương độ chúng.

Ngài vừa là Phật, vừa là Tiên, vừa là Thánh, vừa là Thần, cũng là Nhân.

Dưới trướng Ngài có Năm Thánh Tướng chuyên trừ ma đuổi quỷ.Đức Trung Liệt Thần Như Lai Giáo Chủ chuyên trừ mọi tai ách, trừ tà sư, trừ yểm đối, rủa nộp, trừ trù ẻo, trừ ác linh dị tượng, trừ phép thư ngải, trừ các loại ngải tà.Tiên Thần có truyền cho ta bí pháp kêu cầu cúng kính Đức Trung Liệt Thần Như Lai Giáo Chủ khi gặp nạn.Hễ trong nhân đạo bằng ai nghi mình bị trù yểm rủa nộp hay bị chơi ngãi, bị tà sư thầy bùa thầy pháp, pháp sư độc ác mưu hại.Thì ra chợ mua một bình bông hoa, một dĩa trái cây, năm cái bánh bao.

Về thiết lập bàn cúng kính.


Trên bàn cúng có bát hương to cắm 5 cây nhang, bày năm chung nước trắng, hai ngọn đèn to.

Thân thể tắm gội sạch sẽ, áo quần tươm tất chỉnh tề.

Mới quỳ trước bàn cúng xưng ra tên họ tuổi quê quán cư ngụ, nay mắc nạn mị tà, cúi xin Đức Trung Liệt Thần Như Lai Giáo Chủ cứu cho con qua tai khỏi nạn.Rồi người mắc nạn thành tâm đọc bài kinh sau do tiên thần truyền xuống.KINH HIỆU TRIỆU LINH CĂN CHƠN TÁNHNam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ( lạy 1 lạy)Nam Mô A Di Đà Phật ( lạy 1 lạy)Nam Mô Kim Cương Trì Cổ Phật ( lạy 1 lạy)Nam Mô Diệu Âm Phật ( lạy 1 lạy)Nhất tâm kỉnh lễ hội đồng Vạn PhậtThỉnh mười phương tam cõi chứng minhTrung ương thánh đức giáng oai linh đại đạoNam Mô Hương Quang Trang Nghiêm Phật ( lạy 1 lạy)Phụng thỉnh Trung Liệt Thần Như Lai Giáo ChủĐức Đại Hùng Hội Đủ Năm CungPhép tài chiếu diệu oai hùngĐiển thiên bủa sáng vẫy vùng thế gianLạy Ngài phép báo chiếu lanCác Ông Cổ Phật giáng đàn chứng minhĐệ tử nay tiếp điển cung nghinhBậc chánh đức chơn linh thị hiệnLạy chánh giác phép quyền thâu triệtKhắp khôn cùng lẫm liệt uy nghiêmChánh biến tri pháp diệu giải điềmLinh quang tỏ đạo vẹt đêm mây mùPhật lâm phàm phá ách ngục tùNgự phàm xác vân du đại hảiLạy bảy phật phép đồng ban rãiBái mười phương phóng đại linh quangNgự thân trẻ nhập mật đànKhai thông linh tánh ẩn tàng báo linhLễ cung kính chân linh tại thếĐấng bi hùng trầm mặc giải mêNguyện cầu phát huệ bồ đềLinh linh diệu diệu tam huê tụ thànhThông pháp hạnh hành căn giải nghiệpTriệt tinh tà khai huyệt không mônĐến nơi lầu cát Thế TônCửa không mật đỉnh du hồn thiện tăngPhá tiểu ngã khai tánh hằngCầu trên các Phật đằng đằng giáng lâmNay nguyện thân này dâng cúng Đức Đại Bi TâmNguyện Chư Phật huyền âm điểm đạoTuy phàm giả chân tâm Phật GiáoQuyết đại thành chánh giác tối caoCõi trung ương xét duyệt độ mauNhất điểm linh quang thông đại đạoThỉnh Vạn Phật giáng lai đảo cáoHành giả nguyền nhất dạ bước mauĐây xác này đền báo rõ màuThỉnh Đại Giác giáng vào ngự điểnLạy Tôn Phật con nguyền tu tiếnMột đường ngay đi thẳng chẳng phiềnGiải tâm mê xoay chuyển trần duyênThiên kinh thuộc học chuyên Vạn PhậtThông Vạn Giáo nguồn chơn tỏa vậnBận pháp y ngồi báo liên tầngNguyện lào thông pháp Phật cứu dânNguyện chánh giác tại trần dạy chúngNguyện Phật chủng gieo nơi biển tụcNguyện dục trần phá đục thành trongLạy trong tất cả Phật đồng chứng minhNam Mô Cảm Ứng Chứng Minh Sư Đại Bồ Tát Ma Ha Tát (3 lần).Nguyện đem thân phàm nàyHiến dâng trên các PhậtHành đạo cứu dương trầnChuyên cần thành chánh giácCúi xin Phật tiếp độGiải ác phá mê tâmNgự chân điển diệu thâmThường hành quang minh phápDù bể trần giẫm đạpCòn quyết học quý tàmNay xin Phật lâm phàmNgự thân an độ trẻNam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ( 3 lần)Nam Mô Phổ Hiền Như Lai( 3 lần)Nam Mô Quan Âm Cổ Phật ( 3 lần).Trong mộng tiên thần có nói với ta rằng.

Hễ nhân đạo ai đọc kinh này được phước báo phúc sinh vô lượng.

Nữ nam kêu cầu đều được bình an.

Đức Trung Liệt Thần Như Lai Giáo Chủ quyền uy vô thượng.

Năng lượng vô biên, phép quyền thâu triệt.Là một vị Đại Năng tinh thông bùa phép phù chú cổ xưa, có thể trừ đi mọi tai họa trong nhân đạo.Hễ người nào mắc nạn niệm danh Ngài NAM MÔ TRUNG LIỆT THẦN NHƯ LAI GIÁO CHỦ.

Lập tức được Ngài gia hộ cứu cho an ổn.

Ngài lại sai năm thần tướng xuống trần đập quỷ bò la bò lếch, phá giải mọi hiểm nguy.

Ngài lại hóa hiện thành thần nhân xông trận bên trong thế giới vô hình trừ tà vật, bảo hộ người trì niệm danh Ngài an ổn.Nhớ kỹ người trong nhân đạo ngày thường rảnh rang không cần lập bàn cúng vẫn có thể đọc bài kinh trên sẽ được Đại Năng Trung Liệt Thần Như Lai Giáo Chủ che chở bảo hộ không bị ác ma, tà sư, quỷ vật xâm lăng.Gấu sau khi nghe xong lạy tạ cảm ơn rồi vác kiếm tiếp tục qua các Thành lân cận đòi nợ mướn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: 47: Chết Rồi Cũng Hóa Hư Không- Ngờ Đâu Sống Lại Làm Ông Đại Thần


Hắn lúc ở miếu thổ công đã sai Gấu Đen liên lạc Khô Liên Y và Hà Ma làm cho hắn một túi trữ vật mà hắn đặt tên là túi càn khôn, được hắn cất sâu trong thần hồn.Phàm trần dùng bí pháp cổ ngữ lấy túi càn khôn nơi minh đường giữa trán hiện ra chiếc túi vàng óng.

Hắn lục lọi bên trong tìm dụng cụ mồi lửa soi sáng để đi.

Nơi này vô cùng hẹp lại chằn chịch, phía dưới chân lại có côn trùng độc vật có thể tấn công quỷ hồn, cũng may phàm trần chế tạo rất nhiều thuốc diệt côn trùng ở trong miếu thổ công.Hắn lấy túi bột dược liệu vừa đi tay vừa cầm đèn phát sáng, tay còn lại vừa rãi dược vật trừ côn trùng.

Lập tức côn trùng độc vật dưới mặt đất bỏ chạy sạch sẽ.

Không biết qua bao lâu phàm trần đã thấy được lối ra.Vừa bước khỏi lối ra hắn thấy phía trước mặt rộng lớn như một sân vận động ở thời hiện đại.

Hắn được hai quỷ hồn trong hình dáng đầu rắn thân người dắt đi trên không gian rộng lớn đó, đi khoảng nữa canh giờ thì tới được một cánh cổng to.

Trước cổng có cổ tự ghi khắc, nhưng không hiểu sau phàm trần lại hiểu trên đó viết là "MINH PHỦ Y DIỆP".Cánh cổng lớn mở ra, phàm trần đi theo hai quỷ sai mình người đầu rắn trong y phục trắng toát, hai bên đường đi là những quỷ hồn canh gác mình người đầu chó trong cơ thể vạm vỡ đứng ngay hàng thẳng tấp.Đến trước Đại Điện, phía trên là một vị Đại Đế Oai Hùng, hai bên có 41 vị đại năng đang ngồi ngay hàng thẳng lối.

Phàm trần quỳ phía dưới.

Một quỷ sai đầu heo cầm một mãnh giấy cổ như kiểu lá bối xưa trong các cổ tự ở thời viễn cổ, dâng lên cho vị Đại Đế đang ngồi trên ngôi cao.Vị Đại Đế này lên tiếng nói: Nhân Danh Sức Mạnh Ngàn Xưa Của Cổ Thần.

Ta là Đại Đế Viễn Cổ Ông Sụt Rồi cai trị Minh Phủ Y Diệp.Quỷ hồn phía dưới nghe cho rõ: Ngươi tên là Khôi Bá Lạc ở vùng đất phía đông cách đây rất xa, sinh tiền tạo nhiều tội ác, nay theo ý Cổ Thần, ngươi bị lưu đày đến Minh Phủ Y Diệp.Minh Phủ Y Diệp chỉ có một, cai quản tất cả Quốc Thổ trong hoàn cầu.

Minh Phủ Y Diệp trãi dài từ Đông Sang Tây, từ Âu sang Á.

Ngươi là tội đồ, thuở sinh tiền phạm tội hiếp dâm đàn bà con gái, phạm sắc dục trầm mê, hà hiếp người dân vô tội vạ.Nay theo ý Cổ Thần, ngươi đã được triệu hồi đến trước Giáo Tòa Bất Nhị Chân.

Đại Đế ta là Ông Sụt Rồi đã tuyên cáo tội trạng ngươi trước hội đồng thẩm phán bao gồm 41 vị Thần.Tiếp theo sẽ là cân đo đong đếm minh tâm.

Thần Ăn No Báo đâu? Thực hiện nghi thức cân đo đong đếm minh tâm cho quỷ hồn Khôi Bá Lạc.Lập tức một vị Thần cao to vạm vỡ cầm theo một quyền trượng trong rất linh thiêng bước lên, vị Thần này nhìn kỹ đầu chó thân người, mặt quần cụt, ở trần.

Mà phàm trần quan sát tất cả Thần trong điện ai nấy đều mặt quần cụt.

Cái quái gì thế này.

Thần Thánh mà cũng không ăn mặc cho đàn hoàng, đã quần cụt mà còn hai mãnh kiểu như áo dài Việt Nam sẽ đôi.

Quá hại, lỡ lộ hàng thì sao, ôi má ơi!Thần tướng tay cầm quyền trượng bước ra, có hai thuộc hạ quỷ đầu chó vác theo chiếc cân hai bên cân đối, kiểu như cân thịt heo hồi xưa ở quê phàm trần xã hội hiện đại, nhưng cân này có chất liệu rất rất cổ.

Một bên cân bên kia đặt chiếc lông con đà điểu.Thần tướng Ăn No Báo đưa quyền trượng trước ngực phàm trần moi ra trái tim trong linh hồn để lên cân còn lại.Kỳ lạ là quả tim của phàm trần lại nhẹ hơn chiếc lông đà điểu.


Chiếc lông đà điểu nhìn đơn giản mà giống như khối đá khổng lồ mang sức nặng, tất cả trọng lực nghiên về phía lông đà điểu.

Đến nổi sức nặng của lông đà điểu làm cán cân gãy làm hai.Cả hội trường giáo tòa bất nhị chân kinh ngạc.

Thần Tướng Ăn No Báo quay đầu bước đến trước đại điện bẩm báo với Đại Đế Ông Sụt Rồi.

Khởi bẩm Đại Đế.

Quỷ hồn này thật không tầm thường.Hắn vốn là một Phạt Ác Ông Cổ Đại đầu thai vào phương đông, đúng ra tội ác hắn chất chồng, nhưng không hiểu sao hắn đã làm gì trong thời gian ngắn ngủi mà đức độ hắn to hơn cả Minh Phủ Y Diệp.Nơi này không thể dung chứa hắn.

Xin Đại Đế cùng các Chư Thần định đoạt, có nên cho hắn vào vùng đất Vĩnh Cửu Ăn Riêng của các Phạc Ác Ông không?Phàm trần bước lên quỳ xuống dập đầu nó: Khởi bẩm Đại Đế Ông Sụt Rồi.

Xin cho tiểu quỷ quay về vùng đất lúc còn sống.

Tiểu quỷ thật còn tâm nguyện chưa hoàn thành, chấp nhận lang thang, không muốn đến miền đất Vĩnh Cửu Ăn Riêng.Sau một hồi lâu Đại Đế Ông Sụt Rồi thương nghị cùng 41 chư thần.

Đại Đế đưa ra phán quyết, lệnh cho Thần Tướng Ăn Rồi Báo đưa quỷ hồn Khôi Bá Lạc quay về vùng đất hắn từng sinh sống.Trước khi rời khỏi Giáo Tòa Bất Nhị Chân, Đại Đế sai quỷ hồn đem lên một chiếc mâm đến trước mặt Phàm Trần rồi nói.

Khá khen cho một Phạc Ác Ông Viễn Cổ, có thể lội ngược dòng bờ sinh tử trong gang tấc.

Bản Đế trọng anh hùng.

Chắc có lẽ ngươi đã quên hết ký ức về thời đại xa xưa, nhưng không sao, ta tôn trọng quyết định của ngươi.

Ta cùng chư Thần tặng ngươi một cuộn giấy cói, thứ đó vốn thuộc về ngươi, ngươi đọc sẽ hiểu, lại tặng ngươi một con bọ vàng.

Ngươi quay về vùng đất củ, ta sẽ sai Thần Tướng Ăn Rồi Báo hiện ra nói cho người thân ngươi đắp tượng thờ ngươi, rồi đem con bọ vàng này đặt vào trong tượng, ngươi sẽ hồi sinh làm thần canh giữ một vùng, và có thể tự do ở cố hương an ổn.Trên chiếc mâm còn có một cây gậy dài 90 cm.

Gậy này bằng vàng rồng, đầu gậy hình đầu rắn độc, trên hai mắt rắn là hai khối ngọc bích đỏ thẳm chứa đầy năng lượng hỗn mang.Đại Đế Ông Sụt Rồi nói tiếp: Đây là món đồ khi xưa của ngươi.

Hãy giữ lấy nó, coi như vật về chủ củ.

Khi người nhà đắp tượng thần cho ngươi thì nhớ nói Thần Tướng Ăn Rồi Báo dặn họ đặt cây gậy này vào tượng thần, từ đó ngươi sẽ an ổn.Quỷ hồn Khôi Bá Lạc quỳ lại Đại Đế Ông Sụt Rồi cùng 41 chư Thần rồi đi theo Thần Tướng Ăn Rồi Báo về trở lại cố thổ.

Lúc này đến miếu thổ công thời gian đã mất 2 tháng.

Thi thể phàm trần đã bị con Gấu cùng Tướng Quân đem chôn mất.Về đến miếu thổ công là đêm tối.


Thần Tướng Ăn Rồi Báo theo sự trình bày của quỷ hồn Khôi Bá Lạc báo mộng cho mọi người ngủ trong miếu là con Gấu, Tướng Quân, A Thu A Thu Ngọc, và Hồ ly.Cả lũ trong miếu dù người dù yêu đêm đó cũng nằm thấy một giấc mộng có một vị Thần mình người đầu chó tay cầm quyền trượng đen huyền, đầu đội khăn xếp, ngực trần, mặc quần cụt xẻ hai mảnh trong rất lố bịch hiện ra nói với bọn chúng rằng:Chỉ cần tìm đi xin đất các bếp lò ở nhà dân về đập ra rồi tìm chu sa thần sa quỷ kiến sầu, lấy thêm đất sét ở dưới sông trộn lẫn đắp thành tượng thần, trên tay tượng thần đặt thêm gậy vàng, bên trong tượng để con bọ vàng ròng vào rồi thờ phụng thì có thể cứu sống Khôi Bá Lạc.Sáng ra thức giấc mọi người chạy ra trước ban thờ thổ công thì thấy trên ban thờ xuất hiện gậy vàng hình đầu rắn, và một con bọ trang sức bằng vàng ròng.Mọi người đều hỏi nhau kết quả, phát hiện tất cả đêm qua cùng mơ một giấc mơ.

Lập tức Tướng Quân Trương Minh Đại đi xuống sông tìm đất sét, Gấu Vũ Ca vô thành tìm thợ thủ công để đúc tượng thần, A Thu A Ngọc thì đi tìm Thành Chủ Khương Vệ để trình báo sự việc cũng là nhờ người phụ giúp.

Hồ ly thì lo nấu cơm chuẩn bị cơm trưa cho mọi người.

Ai nấy cũng đều vui vẻ.

Sau khi tìm đủ đất sét.

Tướng Quân Trương Minh Đại xin phép về triều ca để bẩm báo cùng Nhân Hoàng.Hắn muốn xin Nhân Hoàng một đạo sắc phong Thần, vì Khôi Bá Lạc tức Phàm Trần chính là Đế Tục Đại Sư là Thầy hắn.

Hắn muốn Thầy mình phải hiển hách.

Dù hắn không tín quỷ thần.

Nhưng hắn hy vọng Thầy hắn sống lại.

Thầy là chỗ dựa tinh thần lớn nhất trong lòng hắn.Việc đúc tượng hết sức kỳ công.

Vốn ban đầu định đúc tượng đất nung.

Nhưng khi Tướng Quân Trương Minh Đại về triều bẩm tấu trước Nhân Hoàng.

Nhân Hoàng biết rõ sự tình thì lập tức cho người đến đúc tượng bằng đồng đen.Loại đồng này vô cùng trân quý, chứa linh khí vạn vật trời đất.

Phàm trần ở bên cõi vô hình hỏi Thần Tướng Ăn Rồi Báo thì Thần Tướng Ăn Rồi Báo nói rằng sẽ rất tốt, vì vật đồng đen ở Quốc độ này chứa đạo pháp rất mạnh.Nhưng vấn đề đúc tượng lại gây ra tranh cãi.

Gấu Đen thì muốn đức tượng Ân Sư như hình hài cũ phàm trần ngày trước lúc mới gặp.

Hồ ly thì muốn đúc theo bộ dáng tóc trắng thanh cao nho nhã lúc Phàm Trần hiện chân thân nói mình là Hồng Hoang Cổ Đế.

A Thu A Ngọc thì muốn đúc tượng giống công tử Khôi Bá Lạc ngày trước.Sau một hồi tranh cãi.

Cả ba thống nhất ý kiến, cùng kết hợp những yếu tố đẹp nhất từ ba cổ thân thể theo mọi người miêu tả chọn ra kết hợp rồi đúc.Thế là trãi qua hơn 3 tháng làm việc của 500 thợ thủ công đổ khuôn đúc đồng.


Một pho tượng uy nghi cổ kính ra đời.

Mặt mài phúc hậu, lỗ tai to dài, vành tai tròn rộng, mặt tượng thần chữ điền, cười nhe răng trong rất sinh động.

Tượng cao hai mét ngồi trên lưng một con heo rừng toàn thân vạm vỡ, tay trái tượng cầm gây đầu rắn, tay phải thượng chấp tay để trước ngực.

Thân tướng tượng lực lưỡng lộ cơ bắp như thần nhân giáng thế.

Phía sau gáy cỗ tượng có lỗ tròn vừa để gắn con bọ vàng ròng vào khớp với tượng.Tượng được đặt trong miếu thổ công.

Nhưng Nhân Hoàng đổi tên miếu thổ công thành Đền Chân Ngã.Do nghe Tướng Quân Trương Minh Đại kể lại về Đế Tục Đại Sư mà Nhân Hoàng cảm thấy nhân vật Bại Hoại Thiên Sư này không tầm thường, thật là thần nhân đáng kính.

Nhân Hoàng viết đạo thánh chỉ sắc phong cho tượng thần danh hiệu là: " ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN".

Thần này cai trị 28 thành của Phong Khởi Đế Quốc.

Là Thần trên tất cả Chư Thần trên mặt đất.Đền Chân Ngã được dời về trước bến sông Cầu Kinh Cụt, tức phía trước Bách Lý Thành hơn 10 dặm, cho tiện người dân cúng bái vía Thần.

Địa hình lại thoáng mát.

Nhân Hoàng cho nhân công dùng đá tảng, dùng keo đá vôi gắn kết các tảng đá khối như gạch vuông làm Đền.

Đền rộng 200 mét.

Giang thờ chính rộng 50 mét, còn lại phía sau để nghĩ ngơi nấu ăn.Phía trên nóc đền cất hình bát giác lợp ngói, nói chung cũng nhờ Tướng Quân Trương Minh Đại công trạng hiển hách.

Mà Phàm Trần lại vừa là con của Đại Quốc Sư Khôi Lỗi, vừa là Thầy của Đại Tướng Quân Trương Minh Đại nên Nhân Hoàng phải hết sức tôn trọng.Phía trước và phía sau đền cùng hai bên trái phải, mỗi bên đặt 2 con sư tử đá cao một mét rưỡi.

Tổng cộng 8 con sư tử đá ngọc thạch.Nhân dân Bách Lý Thành từ ngày thờ phụng "ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN" càng an ổn.

Ma quỷ không dám đến gần Bách Lý Thành.

Bọn người Gấu Vũ Ca, Hồ Ly, Tướng Quân Trương Minh Đại thì càng cảm thấy an lòng.

Dù chưa thấy Bại Hoại Thiên Sư sống lại nhưng bọn họ có nơi để dâng hương tưởng nhớ.

Đền Chân Ngã.

Ngôi Đền sừng sững vững trãi đứng bên cầu Kinh Cụt.

Không có tà mị nào dám xâm lăng.Nói về Quốc Sư Khôi Lỗi rất đáng thương.

Từ ngày hay tin nhi tử mất, lão rầu lo tóc bạc, thân thể gầy gò, nhìn phờ phạc làm Nhân Hoàng và các triều thần hết sức lo lắng.Hôm nay quay về cố hương chứng kiến ngôi Đền Chân Ngã đứng sừng sững tráng lệ.


Bên trong là một Tượng Thần oai phong sinh động,cưỡi trên lưng thần thú heo, ban đầu ai cũng cười.Nhưng nghe Gấu Đen giải thích.

Nhân Hoàng cho người khắc tấm bí đá đề tên sắc phong tượng heo là Thượng Cổ Lăn Trai Thần Thú.

Mọi người khi nghe Gấu Vũ Ca kể xong thì không ai dám cười cợt.Quốc Sư Khôi Lỗi như được an ủi phần nào, Tướng Quân Trương Minh Đại dìu Ông vào thắp nhang.

Vừa đốt nén hương mà nước mắt tuông trào.

Vốn chỉ có một nhi tử kế thừa gia nghiệp, dù nó quậy phá cỡ nào lão cũng nuông chiều.Nghe đâu nó trãi qua bạo bệnh thay đổi tính tình giúp người cứu vật, nổi danh thiên hạ, lão mừng vui không xiết, ngờ đâu kẻ đầu bạc tiền người đầu xanh.

Lão không biết nói cùng ai.

Quyền thế thì sao, đâu cứu được con lão sống lại.Đêm tối, mọi người đốt bếp lửa hồng ngồi trước chánh điện Đền Chân Ngã.

Quốc Sư Khôi Lỗi, Tướng Quân Trương Minh Đại, Gấu Vũ Ca, Hồ Ly, A Thu A Ngọc.Bỗng phía sau Tượng Thần đi ra một thanh niên đạo cốt rạng ngời.

Mọi người giật mình.

Gấu Đen la lên.

Sư Tôn ngài thành quỷ hiện hình rồi à.

Phàm trần quát: Có tin ta tát vô mồm con Gấu ngu ngươi không! Cái đồ dân xã hội lang băm đòi nợ thuê mù tri thức.Gấu Đen chạy đến ôm trầm lấy Sư Tôn khóc nức nở.

Khi Gấu chạm vào được Phàm Trần biết không phải mơ thì ai cũng xúm lại vây quanh.Phàm trần bảo mọi người ngồi xuống rồi thông thả nói.

Tất cả có vận mệnh, bây giờ ta đã là Thần.

Nghịch cười ta một đời phủ nhận thần, bây giờ lại làm thần trong lòng bách tín.Phàm trần quay qua nói với Khôi Lỗi Quốc Sư.

Phụ thân đừng quá lo lắng.

Bây giờ hài nhi rất tốt, phụ thân cùng Tướng Quân cứ yên tâm về triều ca lo việc nước.

Bách Lý Thành giao lại cho nhi tử là được.Khôi Lỗi Quốc Sư vui mừng bảo đúng là ngươi lớn rồi, làm ta an tâm không còn gì lo lắng.Đêm khuya mọi người nghĩ ngơi, chỉ còn lại Phàm Trần và Hồ Ly.

Phàm trần cười nói, Hồ Đế Cổ à Hồ Đế Cổ ngươi cũng đừng có ái náy chuyện ngày đó ngươi xuất hiện ta vô tình sặc sụa chết.

Tất cả trong thiên đạo có định số.

Sao này Vi Sư sẽ không trốn tránh ngươi nữa, nên ngươi cứ an tâm..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: 48: Phép Thiên Thần Chú Nào Ra-ngàn Xưa Chữ Cổ Do Ta Lập Dùng


Bên trong tượng thần là một tiểu thiên địa, nó giống như cõi Ăn Riêng mà Đại Đế Ông Sụt Rồi đã nói.

Nơi tiểu thiên địa này do pháp lực của mỗi vị thần tạo thành tùy vào đạo hạnh.Nhắc lại ngày trước Phàm Trần có thu nhặt hơn 100 linh bài thần vị khi đánh nhau với Chư Thần tại Hoàng Cung Ba Thục Quốc giải cứu Đường Tăng và Nữ Đế.

Tất cả ngoại trừ dùng tặng cho một số ít đạo hữu, còn lại được phàm trần cất kỹ bên trong linh quang bảo hạp.Nhưng khi Lão Tổ Thần Tộc Bàn Dương Tử đánh một kích bảy đòn chí mạng xuống thân thể phàm trần thì tất cả vỡ vụng hòa tan với thần hồn của hắn.Cho nên trãi qua nhiều sanh tử, linh hồn phàm trần rất đặc biệt, có Hắc Long Kiếm tâm, lại có Nguyệt Đao, khối đồng đen lục giác, tam đại chí bảo hộ hồn, lại có hàng trăm mộc bài chứa linh lực núi sông hòa quyện vào thần hồn hắn, điều này đã giúp hắn lập nên một quốc độ bằng chính thần hồn của mình hết sức trù phú.Tiểu thiên địa này được Phàm Trần gọi tên là LIÊN HOA BẢO TẠNG CUNG.

Hắn đã dùng thần niệm khắc vào bên trong tiểu thiên địa hai câu pháp chú." BẢO TẠNG SÁNG KHAI TRUYỀN CHÁNH PHÁPLIÊN HOA KIẾN TẠO ĐẠO TỪ BI".Bên trong tiểu thiên địa Liên Hoa Bảo Tạng Cung có nào là dòng sông đầy nước, núi non hùng vĩ chập chùng, thảo nguyên mênh mông, cánh đồng tươi tốt.

Cây lúa mạch cao 60m bén đất màu mỡ.

Bốn mùa sẽ thay đổi theo ý niệm của phàm trần khởi lên điều khiển.

Bên trong tiểu thiên địa lại có một ngôi đền Chân Ngã, là biểu hiện tâm linh của ngôi đền Chân Ngã thực tại bên ngoài nhân thế.

Phàm trần ngồi trong ngôi đền tâm linh này, khi bên ngoài ngôi đền thực thể hiện tại xảy ra chuyện gì phàm trần đều biết.Ngồi trong tiểu thiên địa trong pho tượng, khói nhang dân chúng lễ bái nghi ngút, phàm trần nhận được nguyện lực tín phụng nhân dân từ 28 thành trì.

Cho nên dù là thần hạ giới, nhưng đạo hạnh hắn bất khả tư nghì, không yêu ma nào dám mò vào Bách Lý Thành.Ở Chấn Minh Thành.


Nhân Hoàng cho các quan xây dựng một văn miếu và tôn tượng giống y như đúc ở Bách Lý Thành, thờ phụng trước cửa ra vào Chấn Minh Thành để nhân dân lễ bái.Các đạo thánh chỉ sắc phong lần lượt gửi xuống cho thành chủ 28 thành thông báo việc ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN là Thần lớn nhất trong Phong Khởi Đế Quốc.Phàm trần ngồi bên trong tiểu thiên địa, hắn lấy ra trong túi càn khôn cuộc giấy cói, giấy này rất cổ xưa, được cuộn lại gói bên trong da lạc đà.

Khi mở cuộn giấy ra, phàm trần nhìn vào lập tức có một ý chí đại đạo hỗn mang tác động vào thế giới linh hồn hắn.Cũng may thần hồn hắn được tam đại chí bảo gia cố.

Lại có đạo lực 10 vạn năm của phệ quỷ che chắn, hắn lại là thần trên vạn thần được đích thân Nhân Hoàng Sắc Phong, nên nguồn năng lượng hỗn mang đó khi xuyên vào não hắn không gây ra bất cứ tổn hại gì, mà làm hắn vô tình nhớ ra tất cả.Trong ký ức phàm trần, hắn thấy được một con sông dài vô tận.

Làm phàm trần nhớ lại bài hát con sông quê ở thế giới hiện đại của hắn.Quá nửa đời phiêu dạt, con lại về úp mặt vào sông quêƠi con sông dạt dào như lòng mẹChở che con đi qua chớp bể mưa nguồnTừng hạt phù sa tháng ba, tháng bảyTừng vị heo may trên má em hồngƠi! Con sông quê, con sông quêƠi! Con sông quê, con sông quêSông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹVời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừngƠi! Con sông quê, con sông quêƠi! con sông quê, con sông quêCon cá dưới sông, cây trồng trên bãiLúa gặt rồi còn để lại rơm thơmCùng một bến sôngCon trâu đằm, sóng dướiBầy trẻ thơ tắm mát phía thượng nguồnMột dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùngQuá nửa đời phiêu dạt, con lại về úp mặt vào sông quêƠi con sông dạt dào như lòng mẹChở che con đi qua chớp bể mưa nguồnTừng hạt phù sa tháng ba, tháng bảyTừng vị heo may trên má em hồngƠi! Con sông quê, con sông quêƠi! Con sông quê, con sông quêSông còn nhớ chăng nơi ta ngồi ngóng mẹVời vợi tuổi thơ một xu bánh đa vừngƠi! Con sông quê, con sông quêƠi! con sông quê, con sông quêCon cá dưới sông, cây trồng trên bãiLúa gặt rồi còn để lại rơm thơmCùng một bến sôngCon trâu đằm, sóng dướiBầy trẻ thơ tắm mát phía thượng nguồnMột dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùngMột dòng xanh trong chảy mãi tới vô cùng.Sông này tên gọi Nhĩ Lô.

Sông dài 7000 km,hùng vĩ bao la vời vợi, sông chảy qua địa phận Thành Khải Hoàn hay còn tên khác là Thành Cánh Rồng.

Một tòa thành nguy nga đồ sộ với diện tích 700 km vuông, dân số 9 triệu người.Phàm trần thấy được hình ảnh mình trong quá khứ, hắn ngồi trên ngai vàng tráng lệ, những buổi tuần hành thị xác nhân dân, đầu hắn đội khăn xếp, ngực trần, thân dưới mặc váy hoa ngắn, tay cầm cây quyền trượng đầu rắn, thứ hôm trước Đại Đế Ông Sụt Rồi tại Minh Phủ Y Diệp tặng hắn, tay còn lại cầm chính là cuộn giấy cói đang sở hữu.Cuộn giấy cói này có lai lịch rất kinh khủng.

Nó là tất cả nền tri thức của văn minh các cõi thế giới từ thời trước hỗn mang.Thông qua ký ức linh hồn phàm trần được mật tự trong cuộn giấy cói tác động, hiện lên một thời đại huy hoàng xa xưa vô tận.

Giấy trơn mịn láng vàng, ánh sáng cổ tự chiếu vào linh hồn phàm trần, làm cho hắn nhớ lại vô số chuyện.Thuở ban đầu, vũ trụ một bầu, lúc này Phàm Trần là một Sáng Thế Đại Giả lập nên nhân tộc phồn thịnh bên bến sông Nhĩ Lô.Lúc đó Phàm Trần có tên là Sáng Thế Cổ La.

Đức Sáng Thế Cổ La cai trị Cổ Quốc Y Diệp bên bến sông Nhĩ Lô.


Kinh Thành tên gọi là Cánh Rồng.Thuở này trời đất có 10 vị Thượng Cổ Thần hay còn gọi là Thập Đại Trí Giả lần lượt là:- Thượng Cổ Thần Gà cai quản mặt trời- Thượng Cổ Thần Ăn No Báo là thần xác chết, và tẩm liệm- Thượng Cổ Thần Ông Sụt Rồi là vị thần chết cải quản thế giới âm phủ- Thượng Cổ Thần Nhục cai quản tất cả bầu trời- Thượng Cổ Thần Gom cai quản tất cả mặt đất- Thượng Cổ Thần Hông Run là thần ánh sáng- Thượng Cổ Thần Thòng là vị thần của chữ viết và trí khôn- Thượng Cổ Thần An Sinh là thần bảo vệ vận mệnh và sự sinh sản- Thượng Cổ Thần Nút Phá Thây là thần của cái chết.- Thượng Cổ Thần Sề là thần hủy diệt, hỗn loạn, gây ra hỗn chiến.Thập Đại Trí Giả này đã cùng Đức Sáng Thế Cổ La tạo ra một nền văn minh vĩ đại.Đức Sáng Thế Cổ La chấp nhận sống một đời bình dị yêu thương trị vì dân chúng Y Diệp Cổ Quốc.Ngài rất được Thập Đại Trí Giả coi trọng và xem là tình hữu nghị của thuở ban sơ.

Bên bến sông Nhĩ Lô, Đức Sáng Thế Cổ La đã sai tùy tùng thân tín thỉnh mời Thập Đại Trí Giả đến để cùng tạo ra cuộn giấy cói.Nhờ sự chúc phúc của Thập Đại Trí Giả lên cuộn giấy cói.

Đức Sáng Thế Cổ La đã tạo ra cổ văn đầu tiên hình thành mọi phép tắc nghĩ quỷ thiên địa.Bên trong cuộn giấy cói chứa đựng ý chí đại đạo pháp tắc vô lượng từ Thập Đại Trí Giả.

Đức Sáng Thế Cổ La lại dùng Cổ Tự Sáng Mộng Thiên, một loại cổ tự do chính Ngài phát minh, hình thành đại đạo mà sau này trời đất vận hành.Thập Đại Trí Giả muốn chúc phúc Đức Sáng Thế Cổ La có thể cùng thành Thượng Cổ Thần để trị vì đất trời trường cửu.

Nhưng Đức Sáng Thế Cổ La từ chối.

Ngài chỉ muốn sống bình thường một cuộc sống phàm tục với nhân sinh.

Đức Sáng Thế Cổ La được dân chúng Cổ Quốc Y Diệp hết sức kính trọng.Khi Đức Sáng Thế Cổ La tọa hóa.

Thập Đại Trí Giả đã chúc phúc Ông dù đầu thai đi miền nào trong trời đất vẫn sẽ luôn là một bậc trí giả của mọi thời đại.

Thượng cổ Thần Ông Sụt Rồi được giao giữ gìn cuộn giấy cói và cây quyền trượng đầu rắn của Đức Sáng Thế Cổ La chờ Ngài trở lại.


Thập Đại Trí Giả tin rằng đến một ngày Đức Sáng Thế Cổ La sẽ quay trở lại.Tuy Ngài không chịu nhận mình là Sáng Thế Đại Năng.

Nhưng Thập Đại Trí Giả thuở đó đã dùng quyền năng vô thượng của Thượng Cổ Thần chúc phúc lên linh hồn Ngài rằng: Dù nhà ngươi đi đến đâu, hay trãi qua vô số kiếp sống, nhà ngươi vẫn sẽ minh triết và là bậc trí giả trong mọi thời đại, vận khí của tạo hóa sẽ thúc đẩy đưa nhà ngươi quay trở về với chính mình, trong sự thiêng liêng hằng hữu sống.Phàm trần như hiểu thông mọi sự, biết được thân thế mình, y không có gì hoảng hốt.

Y cảm thấy cuộn giấy cói hết sức thú vị.

Bên trong cuộc giấy cói là những văn tự cỗ buổi đầu tạo lập ra mọi thần ngôn, phép quyền của các cõi giới sao này.

Và Thập Đại Trí Giả đã chú nguyện chỉ có Đức Sáng Thế Cổ La mới thấy biết vận dụng được.Sáng Thế Cổ La được Thập Đại Trí Giả xem là cán cân cân bằng mọi tạo vật.

Cho nên có thể hiểu Sáng Thế Cổ La cũng chính tức là Phàm Trần và cũng là Giáo Tổ đầu tiên của vũ trụ hình thành mọi pháp tắc.Còn cây quyền trượng đầu rắn kia, cũng chính là do Sáng Thế Cổ La dùng vàng ròng đúc nên, lại được nhân dân thuở đó cầu nguyện tế bá trong đền thiêng nhiều năm.

Lại được Thập Đại Trí Giả ban quyền năng vô lượng vào trong đó.

Quyền Trượng có thể thay đổi thiên địa, và chỉ mỗi mình Đức Sáng Thế Cổ La vận hành được.Phàm trần cảm thấy hết sức bình thường.

Khi biết rõ hắn là một vị Thủy Tổ Phạc Ác Ông Viễn Cổ.

Hắn không cảm thấy gì lạ.


Không tự hào, cũng không tự phụ.

Hắn chỉ trân trọng mọi thứ hiện tại.Phàm trần lúc này tức là Đại La Thiên Đế Thái Cực Thánh Hoàng Đế Tục Đạo Tôn Thần.

Hắn đặt tên cho cuộn giấy cói là SÁNG THẾ MINH THIÊN CỔ TỰ.

Còn quyền trượng đầu rắn được gọi là HỖN MANG QUYỀN TRƯỢNG VĨNH CỮU.Phàm trần bắt đầu nghiên cứu cuộn giấy cói.

Thông qua ký ức xưa, hắn có thể tự tạo lập thần chú, cổ kinh, cổ văn từ cổ tự Sáng Mộng Thiên sang văn tự của mọi thời đại.Vì hắn là vị Giáo Tổ đầu tiên quy định ra pháp tắc vận hành thiên địa thuở ban sơ.

Nên có thể dễ dàng nắm bắt mọi vận khí, vận dụng từng con chữ đơn giản, truyền đạt ý chí đại đạo gồm thâu vào trong con chữ.Dù con chữ ở thời đại nào, chỉ cần thông qua cuộn giấy cói, hắn có thể làm cho văn tự đương đại linh nghiệm như ban phúc, trừ tà, đuổi quỷ, và siêu độ linh hồn bên kia cửa tử.Cũng chín từ đây.

Khi mà vật về chủ củ.

Quyền trượng đầu rắn, cuộn giấy cói được phàm trần tiếp nhận.

Hắn sẽ tạo tác nên một thời đại huy hoàng cho ba tộc.

Lịch sử cũng bắt đầu từ đây tạo thành..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: 49: Thần Truyền Bí Tự Giúp Đời- Mật Văn Cổ Ngữ Là Lời Thần Ban


"Đạo đạo chỉ đơn giản là con chữ, làm lành lánh dữ, ban chữ chỉ truyền".Một buổi chiều mùa thu, Hồ Ly cùng Gấu Đen đang quét lá trước sân Đền.

Có khách viếng thăm, một thiếu phụ xinh tươi, nàng đang mang thai.

Thiếu phụ tay ôm đàn tì bà, chậm rãi đi vào Đền Chân Ngã.

Khi đi ngang qua Hồ Ly và Gấu Vũ Ca nàng cúi chào mọi người.

Không ai để ý vì mãi lo dọn dẹp sạch sẽ cho Bản Đền.Thiếu phụ tiến vào trong Đền, đến trước ban thờ Thần thắp ba nén hương.


Nàng đặt đàn tỳ bà lên ban thờ thần, tay cầm ba nén hương run run khấn vái, nước mắt tuôn trào.

Phàm trần bên trong tượng Thần đang nhập định thấy tác động bên ngoài truyền vào biết có người kêu khổ, nên quan sát chú ý.Thiếu phụ vừa khấn nguyện vừa khóc nói:Đệ tử là Trần Sao Linh là Lâu Chủ của Đại Hải Lâu tại Quỷ Thành Ma Vực.

Nay đã mang trong người nhi tử, cũng vừa tròn 7 tháng.

Trước có lần gặp Thần vấn Đạo.

Lúc đó sinh tiền Thần đại danh Bại Hoại Thiên Sư tinh thông bách sự, giải rõ bến mê.Vốn lúc trước định bái Ngài là Sư Phụ, nhưng sợ đường đột mạo phạm đến Ngài.Hỡi ôi! Sinh tử lìa tan phúc chốc, mới thấy đó bỗng rồi mất đó, mới mưa mai rồi lại nắng chiều.Hay tin Ngài vắng bóng cô liêu.

Tiện thiếp buồn không kể xiết.

Nay vì hữu sự, cốt nhục hoài thai, trước là dâng nén hương lòng khẩn nguyện Ngài, có thiêng thâu nhận tiện thiếp làm môn hạ.Nhờ chân linh bóng cả, xua sự dữ tà ma, sau thỉnh thần độ cho mẹ con thiếp an an ổn ổn, trở dạ bình an.

Tiện thiếp vốn định đặt tên nhi tử là Trần Ánh Viên.

Cúi xin Đại La Thiên Đế Thái Cực Thánh Hoàng Đế Tục Đạo Tôn Thượng Thần gia hộ cho nhi tử khỏe mạnh, vạn tà bất xâm, vạn ma bất nhiễm.NAM MÔ ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN THƯỢNG THẦN CHỨNG GIÁM.

KHẨN XIN.Bỗng trên bàn thờ Thần có tiếng người vọng xuống nói ra:Khá khen cho dân phụ Trần Sao Linh.


Lòng còn minh tưởng đến Bản Thần.

Những lời năm đó Bản Thần nói với cô nương là xuất phát từ đại đạo.

Nay cô nương đã có lòng nhận ta làm Sư Phụ.

Dẫu biết nhân, Thần cách trở.

Nhưng ta rất vui lòng, Vi Sư sẽ ban cho ngươi pháp danh là Thủy Nguyệt.

Ráng nhớ kệ ta đọc sau đây mà về nghiền ngẫm:"TRẦN hoàn bổn cảnh vốn tại nhânSAO sáng chiếu soi rạng ánh vầnLINH từ vẫy gọi người tinh tấnTỰ khắc tu chân đắc phật thầnLÀ là ảo mộng đừng vướng bậnTHỦY phủ tiếp nghênh bậc chân nhânNGUYỆT hoa ướm nở lòng hương phấnCHÂN chánh đài sen toả huyền trânNHÂN đức tạng khai lòng vô hậnĐẠO nằm chín bệ cửu trùng vân."Từ nay ngươi là đệ tử tục gia của Bản Thần, sẽ được Bản Thần ngày đêm gia hộ cho an thân an ổn.


Riêng về nhi tử ngươi muốn đặt tên là Trần Ánh Viên, Bản Thần sẽ ban tặng vài con chữ chúc phúc cho đứa bé mau chóng ổn an một đời vui vẻ." TRẦN kia vốn chẳng phàm trầnÁNH sao chiếu dội soi lần bước điVIÊN dung tròn trịa minh uyTỰ tâm ngọc cốt tu trì tại thânLÀ trong tâm tối vạn dânĐỨC như đại hải xa lần bến mêTHẢO hiền đạo hiếu giữ lềĐẠO tâm tu dưỡng dựa kề đài senNHÂN luân dẫu mấy đua chenGIAN truân vượt hết mấy phen lạ kỳ".Bên trong tượng Thần lại vang vọng lời châu nói tiếp:"Biết con lao khổ lâm lyÁi tình khóc cạn biển thì mòn nonThuở xưa danh tạc lầu sonBướm ong đua lượn nay còn nơi đâuTâm tư đau khổ một bầuVi Sư căn dặn lo rầu bỏ điĐói tiền đói bạc lâm lyLo cơm lo nước lo thì an thaiSớm ngày sinh nở trần aiVuông tròn mẫu tử đắng cay qua liềnThầy dù ở chốn non tiênTam thân trì niệm con liền bình anNhớ rằng lao khổ vái vangMinh Thần Đế Tục tai nàn qua ngayThần ta danh tánh chẳng saiĐến đi trong cõi trần ai diệu huyềnMấy phen lao khổ kim tiềnVượt qua tai ách con liền bình anSau con đổi cốt thay nhanTình duyên bốn bận mới an phận nàyGắng ghi nhớ kỹ lời ThầyTu là tại thế vượt đầy phong baThầy xưa lao khổ hà saMà lòng minh chánh mới là Thần nhânNay Thầy phản bổn quy chânTruyền thần niệm đạo vào thân con hiềnDẫu bao lao khổ lụy phiềnNhớ Thầy minh tưởng con liền vượt quaTu hành con niệm kinh TaVái vang danh tánh thì mà đạo yênSau con đắc đạo diệu huyềnĐến ngày bỏ xác bình yên lạ kỳThầy nay ban đạo huyền viĐêm đêm đọc tụng con thì ổn anNhớ rành con chữ thầy banKệ kinh châu ngọc sẽ an thân phàm".Bên trong tượng Thần vọng ra tiếng nói hào hùng ngâm bài kinh như sau:ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN MINH THÁNH KINH" Đại La Thiên Đế, Thái Cực Thánh HoàngĐế Tục Đạo Tôn, Thần Truyền Kinh BổnDanh thần phải niệm cho rànhTa từ kiếp nạn mà thành Thần TiênThương trần dâu bể đảo điênNên ta truyền xuống kinh thiêng cứu đờiThần ta châu ngọc chói ngờiNhung y pháp tắc đời thời kính cungCưỡi con Thánh Thú thung dungLăn Trai Thượng Cổ hào hùng diệt maThần ta cứu khổ hà saĐộ cho bách tín ai mà khổ kêuTa thời sai Tướng Âm khềuSai trong Binh Tướng diệt tiêu ma tàNhớ rằng phụng kính Thần taKhông chay thì lạc, cơm nhà cũng xongTrước là có ít hoa bôngTrái cây ngũ quả, rượu nồng kính dângThịt thà dưa muối an thânTấm lòng con trẻ nguyên chân tỏ bàyBản Tôn quyền phép giải taiGiải tà giải chướng, giải ngay dục tìnhBằng ai lao khổ đinh ninhKhông nơi lối thoát tụng kinh Thần truyềnDặn rằng ăn ở tu hiềnSống cho chất phát thị thiền bán buônThần ta chẳng có nói xuôngNgười nào phụng tín nỗi buồn tiêu tanDương trần ma quỷ nghênh ngangNiệm danh ta sẽ phá tan phép tàThời này tà mị hà saLên đồng lên cốt nói già nói ngôngThần ta pháp huệ ẩn thôngĐánh cho lũ quỷ nát lòng ruột ganThần truyền Binh Tướng sói langXông pha phá trấn cứu an người hiềnNhớ rằng kêu cúng thần tiênỞ trên thượng giới còn phiền còn xaThần ta ở cõi Ta BàThệ nguyền như hải cứu mà con dânThân mang chí tánh độ trầnThần danh Đế Tục Chánh Thần hàng maGiải cơn ác mộng hà saCứu cho thiện tín đi ra bão lòngCứu trong căn bệnh trần hồngKhổ nghèo cứ khấn độ đồng như nhauĐức tin có thấp có caoThì theo đó độ, đứa giàu đứa anNhà nào phụng kính thiên nhanLập bàn thờ phụng bình an đêm ngàyThờ ta đơn giản xong ngayBình bông bát nước, để bày bát nhangVái rành danh tánh đàng hoàngThỉnh thần ngự giá con nhang phụng thờNgày đêm nhang khói lượn lờTa sai Minh Tướng đứng chờ độ choBông nhang hoa trái thơm thoCúng cầu bái lạy nạn to qua liềnTích truyền ta giảng ta khuyênCúng ta tế tự bình yên là ngàyNgày mười tháng mười một rõ ràyNgày ba mươi mốt tháng mười giải taiĐó là ngày vía chánh ngaiChánh Thần di tích để bày dân anCúng Thần vọng bái thiên banCòn như nhang khói đốt an mỗi ngàyÍt lời truyền xuống để maiPhàm nhân đọc tụng biết ai gọi ThầnTrần nay lao khổ vang rầnTin ta ta cứu cho trần hết đauLòng thành quy kính Thiên tràoVái vang Đế Tục Thần mau hộ trìĐộ cho con khỏi lâm lyĐộ cho con được minh uy thần nhờĐộ con qua bến qua bờĐộ con thoát cảnh dại khờ ái ânĐộ con biết rõ nguyên nhânĐộ con biết rõ trong trần trắng đenĐộ con tâm sáng như đènĐộ con tài lộc rối ren qua liềnThành tâm phụng kính giáo khuyênThệ lòng quyết chí tu hiền thảo ngayTừ nay con sắm lễ bàyBình bông bát nước kính Ngai Thần truyền.NAM MÔ ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN MINH THẦN CHÁNH TƯỚNG NGHIÊM NGHÌ CHỨNG MINH ( 36 lần)Dân nữ Trần Sao Linh nghe rõ lời Thần dạy bèn xá ba xá tỏ lòng tôn kính, nguyện trong tâm suốt đời tín phụng thần.

Nàng cầm đàn rời đi giữa chiều thu êm ả.

Bên mái Đền Chân Ngã uy nghi.

Biết ngày sao dẫu có ra chi.

Quyết phụng tín Thần uy Đế Tục..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: 50: Thần Truyền Mật Tự Hằng In- Thuận Theo Nguyện Vọng Chúng Sinh Kêu Cầu


"Hôm nay con Gấu thở thanXin câu thần chú cả làng khiếp kinh".Gấu đen mặt mày lắm lem, bực dọc, quạo quọ.

Nó đi tắm gội sạch sẽ, xong lên chánh điện dâng hương.

Gấu nhớ lời Thầy dạy, nó đốt ba nén hương thành tâm quỳ trước tượng thần vang vái vọng cầu.Bạch Thượng Thần.

Đệ Tử đạo hiệu Bích Lạc Hoàng Tuyền Đạo Nhân, nay hữu sự kêu cầu, chuyện là con khổ quá, đói ăn đói kém, nghèo bạc nghèo tiền.

Lao khổ khùng điên, mới đòi nợ mướn, học phường phố chợ, hò hét chửi la, chị năm, chị ba, rủa cha rủa mẹ.

Chửi hành chửi hẹ, chửi chết mẹ mấy đứa thiếu tiền.Có không trả liền, nên con mới chửi.

Lòng con tức tửi.


Vang vái Thần linh, vật chết mẹ mấy đứa thần kinh, mượn tiền không trả.

Người ta làm ăn vất vả, có được mấy đồng, bán gánh mua gồng, nó vào nó mượn, nó thề hoành trướng, sẽ trả đúng ngày, đem ăn tiêu xài.Con đòi nó giựt, cho nên con bực, nổi máu khùng điên, chủ nợ hối liền, con còn phải trả, mấy đứa hà bá, báo chướng quá chừng, bọn nó quay lưng, mặt dày vô sĩ.

Gấu con thô bỉ, vác kiếm rượt liền, truy sát cùng miền, đến khi nó trả.Thượng Thần thương độ, phù hộ cho con, ban pháp cho ngon, có câu thần chú, con rủa như thú, nó sợ trả ngay, để kẻo có ngày, con gây án mạng.NAM MÔ ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN THƯỢNG THẦN GIA HỘ.Gấu đứng lên cắm nhang thẳng tắp, rồi quỳ lạy xối xả rất thành tâm.

Một hồi lâu mồ hôi gấu ướt đầm đìa, nó ngồi bệt trên đất, thở phì phò như chó.Phàm trần bên trong tiểu thiên địa biết hết, lúc này mới vọng ra nói với Gấu đen:Nay Bổn Sư sẽ truyền cho con mật chú tùy cơ ứng biến minh chuyển thực tiền.

Con trì niệm để dễ giải quyết vấn đề trước mắt, cũng tránh sát nghiệp đau thương.Bên trong tượng thần liền vọng ra tiếng thần vang vội đọc bí văn cổ ngữ như sau:TÙY CƠ ỨNG BIẾN CHUYỂN THỰC TIỀN CỔ CHÚ-Nam mô bá sạt quà sa, ca long bòn giản, a man nộ nộ, quả bộ quả lai.-Nam mô túc tô bá giả, ca ráng ca nan, a ra hát ma cà dã nạt.-Nam mô túc cơ ba lơ, xả hờ quà lở, mì niển à hiên nớ lợ.Âm thanh trong tượng Thần lại nói tiếp: Con cố gắng trì niệm chú này trước khi giải quyết công việc.

Dùng lời đanh thép lập trường cứng rắn giải quyết, thì ta độ cho con an ổn.Gấu mừng kinh khủng tuy mệt lừ, nhưng vẫn cố quỳ lạy thêm 36 lạy.

Xong nó vác kiếm đông ba chạy như bay, vừa chạy vừa niệm thần chú Thượng Thần mới truyền.Nghe đâu mấy ngày sau Gấu đòi được rất nhiều nợ từ những con nợ lỳ lợm.

Gấu vác một bao to đùng về Đền Chân Ngã.


Nó chất lên bàn cúng thần, nào là Gà Quay, Vịt Quay, Heo Quay, Bông Thơm, Nhang Tốt, Nho Tươi, Bánh Gạo, Giấy Tiền, Bánh Ngọt, Nước Đào, Rượu Ngon.

Gấu bày một bàn cúng linh đình tế Thần.

Xong nó gọi Hồ Ly và A Thu A Ngọc đến chia nhau ăn trong vui vẻ.Một buổi tối trời trong gió mát, khi mọi người đã ngủ say, một thiếu nữ, đầu đội khăn mỏ quạ, mặt y phục đen huyền, môi son, dáng ngọc thướt tha bước vào Đền Chân Ngã.Tín nữ dâng hương trước Thần đàn.

Thành tâm khấn như sau:Kính Phụng Thần.

Đệ Tử là Thanh Đoan Cổ Nữ, ngày trước được Thần còn tại thế ban cho pháp chú tộc nhân.

Ơn quy kính mãi còn ghi tạc.

Nay Thần đã hiển hách uy linh, đệ tử con một dạ mỏi mòn, mong khôi phục pháp xưa tộc tổ.


Thượng Thần phổ độ, gia hộ chỉ truyền, đệ tử nguyền bái nhập tông môn, xin pháp danh một lòng tín phụng, sau con thỉnh thần uy dũng, hiển hách uy linh, chỉ dạy con đạo pháp thật tình, cho con kinh như bể, chú như mưa, để con trì tụng sớm trưa, giữ pháp đạo Cổ Then Thánh Tổ.NAM MÔ ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN THƯỢNG THẦN CẢM ỨNG CHỨNG MINH.Thanh Đoan Cổ Nữ sau khi dâng nhang xong thì quỳ trước đền Thần thành tâm bái lạy.Một hồi lâu trên thần đàn một đạo nhân trong áo bào trắng tinh tươm, hồng trần bất nhiễm, khí liễm quần phong, đạo cốt tiên ông, thật là Đế Tục.

Đế Tục Thần Tôn ngồi giữa hư không, tay trái cầm quyền trượng hỗn mang vĩnh cửu, tay phải cầm sáng thế minh thiên cổ tự.

Thần ngồi trên hoa sen tím hai mươi bốn cánh, toàn thân phát ánh kim quang.Trước thần đàn mới đọc to giáo đạo: Này là hỡi Thanh Đoan Cổ Nữ.

Nay ngươi thật tâm bái Bổn Sư làm thầy, ta sẽ gọi con là MIÊN TRƯỜNG CỔ NỮ.

Thế nào gọi là miên trường cổ nữ, con cố gắng lắng nghe cho rõ, ta giảng dạy rành, sao con an ổn nhàn thanh, không thiếu bạc, thiếu cơm, thiếu gạo." MIÊN mật trì niệm ngàn muônTRƯỜNG tồn vĩnh cửu đạo tuôn dầm dềCỔ truyền Tiên Chúa lối lềNỮ dung ngôn hạnh công thề sắc son".Thanh Đoan Cổ Nữ quỳ phía dưới thần đàn lắng nghe chăm chú, con Gấu đang ngủ mê, nghe có tiếng bên ngoài cũng bò ra dụi mắt núp một góc xem coi.Gấu vừa thấy Thanh Đoan Cổ Nữ, lập tức nước miếng chảy ròng ròng, kiểu muốn ăn tươi nuốt sống.

Nhưng chỗ thần đang giảng đạo, nó không dám làm càng.

Sợ Thần phạt khùng điên ba trợn.

Nó bèn núp một góc chăm chú lắng nghe.Đế Tục Thần Tôn tiếp tục nói: Nay ta đã là thầy con, thì cũng dạy cho con thấu tỏ.


Để con biết thầy mình là ai, nguồn gốc thế nào, mà giữ tâm phụng tín.Từ thuở hỗn mang.

Ta vốn là Sáng Thế Cổ La Đại Giả, tay nắm giữ sáng thế minh thiên cổ tự.

Sách này do ta được Thập Đại Trí Giả chúc tụng.

Ta lại là người sáng tạo ra cổ tự đầu tiên gọi là Cổ tự Sáng Mộng Thiên.

Tức là loại văn tự cổ xưa nhất.Con có thể hiểu ta là Giáo Tổ khai sáng thần chú đầu tiên trên vũ trụ này.

Nay đại sự nhân duyên, ta làm thần ở quốc độ này, theo tâm nguyện mong mỏi kêu cầu của con, ta sẽ vì con thuyết vô lượng thần chú, vô lượng cổ chú, vô lượng minh chú, vô lượng pháp chú, giúp cho con an tâm, an tánh, óng ánh hào quang, vạn thế bình an, vô lo vô nghĩ.TAM THẬP THẦN CHÚ AN TÂMBÀI 1- Ca rắc cong họ bà dị đà ni- Cô sà ca rạ tổ phả tì nô- Thấp phạ rạt da thấp phả sáng lồ- Công di chỉ di công di chỉ lị.BÀI 2- Mế i hê nệ mế i ra phản- Ra rá xên lô xên nàng ê rang- Phúp bát phúp bát thon ha- I phén con chiện li hạn mề.BÀI 3- O sáng O đề ra nả- O I O phạng O lung- O cản chê O bế xạ- O bộ lung O bộ giản.BÀI 4- Lò pang lò sang can quả- Lò lị lò xả lò num- Bát lò xạ lò xạp lò kho- Ố lui quan chi quan thểBÀI 5- Bố sang can lù bố xôm- Ố cong ly chiện ong hàn- Nạn mề bì lí bì khê- Xạ quan xạ chi xạ chỉBÀI 6- Thố thố bộ sắc bộ ninh- Thố ba di công di giản- Thầu phan ca diệt lô tàn- Thấp phốc bố tan i niệt.BÀI 7- Qua sạn hộc qua sạn túc- Bà di lê bà tục hì gô- Sắc diệt i hê ố lộ- Bò răng tầu phạn chiền diBÀI 8- Tục dèn giàng công giàng niển- Tục sáng quà lai quà hạt- Tục ru mù sáng càng chai- Phúc quả i ty pì nọng.BÀI 9- Bích mắc ế hô qua li- Bê sô ba ra quà ri- Bông dúp bang xá ì chị- Niệp quan niệp mộc cố căn.BÀI 10- Xa quả lô ộ i lắc- Nun ran nun chiệt chì i- Hạn kê hạ mo hạn chải- Bù thúng bù lủy chì quao.BÀI 11- Sà náp sàng run xà chê- Bò mi bò tô bò tê- Hiền nông hiền ru hiền dịp- Chố nạn chố dị chố hoa.BÀI 12- A rang quà lạt mà nọn- Cùn hiện í pẹn pà len- Phà nục phà nồ mạ rụ- Ế qua thon ra pu nô.BÀI 13- Quà ti hò lai quà sa nà du- Bê san bế xọ chông rọ tà nu- Mề ô mà dã cót xạn chiu tà- Cù lung qua bản cổ rạ nò he.BÀI 14- Hô lí ty hò nô xò la- Ô bà rắc cà no chà ba- Ô bà tê gò ca hò ra- O na bà sa cò dô.BÀI 15- Quao niệt lê bì hiên hà ra- Xú dềnh tê xì nông mòn che- Bì quà tung bì quà hê- Bào sang và da bào hi.BÀI 16- Úc túc sảng quàn hạn- Hò nan mọi hò niên- Ca chiên viễn bi tiên- Ba nông ba sức hạ.BÀI 17- Qua chỉ i tây cúc công sang- Bồ chê cống hạ yến hi làng- Quan tê quan xã di quan chỉ- Nũng chuyển nùng cao úc hù di.BÀI 18- I quao han bì cao xiềng nia- Ô ly hãng bà dãn xồ liêu- Xa rúp bo rắc rô no mán- Í bí hi ú bí quàn lu.BÀI 19- Bò bút chen bì bút qua- Bô sa thắc bô sa chi- Rô qui tâu nun ri ha- U hủ chen u hủ mọn.BÀI 20- Ế pế tế xà hô lù chen- Ô ba rây ba nu a húc- Ú lu chi công trung ta hủ- Bủ nạp sang chì tây quải lệ.BÀI 21- Cà mon chàng xai chàng quây- E hồ e bù chí lọng- Bô súp num ca súp rô- Dang cùn ra u sa tắc.BÀI 22- Cô lọn chi hà sa sả- Bổ miền ba ra ca tộ- Ông ly xong qua lô tê- Rắc xử diều tục bù chiêm.BÀI 23- Rô sắc qua can ho niêu- Tông phau lồ nun rài thi- Man chùng lì tạc xiên diệp- Khô láo san rản hà na.BÀI 24- Hế pi tung bo nao chiền- Hế pi sa dản hò cha- Po họng po phẹn ru chìm- Nộc sang rộc chê tác phụ.BÀI 25- Xa pi thán xa pi quo- Công chê xi công ra xo- Út lục hăng bà ni mọn- Cũng cư hà hủ hào diên.BÀI 26- Ô hi phì xa quá thá- Ô hi nọng tòn chen- Xách da hào nu len- Can quì ti bù háp.BÀI 27- Công làn dư hắc nữu pho- Cá bi chen nê lé hẹn- Nô pì tung cài bu xào tung- Ố riềng dia tan bun tán sặc.BÀI 28- Sa đáp sa rịp tù phu- Bổ chỉ ả hù táo liện- Mèn chủ chì hun i phén- Tác bọn tác hì òn niên.BÀI 29- Tâu én mọn xả én chì- Cùn hù lủng cả da di- Tốc phào nu chù ra chủ- Tao xáng lạo dịp bì nô.BÀI 30.- U xách ca ma chi lễ- Bọn xàng xỉu dỉu dì nan- Hào ly dà xô bà xen- Dao nàn bê lệ i tóc.Thượng Thần dạy: Miên Trường Cổ Nữ cố gắng trì niệm tam thập thần chú này không ngừng sẽ được Tổ Pháp Thánh Then trong cỏi vô hình cho Âm Binh Quỷ Tướng thổ mán mường theo bảo hộ ngày đêm, xua tai giải ách, lại được Tổ Pháp Thánh Then vẹt đường dẫn lối làm ăn thành tựu.

Thượng Thần nói xong lập tức biến mất.Thanh Đoan Cổ Nữ lạy tạ 36 lạy rồi quay người rời đi.

Trong bóng đêm tĩnh mịch, đại đạo lan truyền cho người hữu duyên hữu ý..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom