Cập nhật mới

Dịch Phàm Trần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Thôn Đoài Chẻ Củi Bán Khoai- Tiện Dân Ở Đợ Quan Rày Xót Thương


Thôn Đoài một ngôi làng ven rừng, cách thôn Đoài không xa là Xích Nhai Thành.

Phàm trần dừng chân tại thôn Đoài, hắn dựng một ngôi nhà tranh, đến biếu trưởng làng con gà và hai bình rượu cùng ba lượng bạc trắng, xin ở lại định cư, hắn khai báo nhân khẩu gồm phu nhân và một con gái.

Phu nhân tức nữ quỷ Tuyết Nữ, con gái đương nhiên là Minh Nha nha đầu.

Trưởng làng vui vẻ cứ bảo hắn cứ an tâm sinh sống, tuy thôn Đoài không phải là thôn trang sầm quất nhưng cũng là nơi an bình, ít khi bị ma tộc tấn công, do cách Xích Nhai Thành ba dặm đường.

Mà thành chủ Xích Nhai Thành là Trấn Thủ Sứ Cao Hữu Cát một trong bốn trấn thủ sứ dưới trướng Nhân Hoàng, đạo hạnh Cao Hữu Cát ngang ngửa Thiết Quyền tứ cảnh trung kỳ động huyền cấp 6.Hàng ngày Phàm Trần đốn củi đem vào Xích Nhai Thành bán, rồi hắn trồng mười luồng khoai lang, hắn dạy Minh Nha đầu cùng Tuyết Nữ trồng khoai, tưới khoai.

Cuộc sống của hắn dần dần quay về vị trí của một phàm nhân thực thụ.

Minh Nha đầu cùng Tuyết Nữ âm thầm quan sát hắn xem hắn làm cái quái quỷ gì.

Hắn lại làm một cái chuồng lợn như ở hiện đại, cắt lá chuối phơi khô treo phía trên nóc chuồng giữ ấm cho Sơ Không, bán củi có tiền phàm trần lại mua gà về làm chuồng nuôi.

Ban đầu mọi người trong thôn Đoài còn xa lạ, dần dần thấy được Phàm trần cũng không quá khó gần, nên mọi người lui tới, ai cũng nghĩ Tuyết Nữ là vợ hắn còn Minh Nha đầu là con gái hắn.

Do nhìn ba người như một gia đình, sát bên nhà hắn vừa dựng cách đây không lâu là nhà Ngô Đại Nương, nhà chỉ có hai mẹ con, Ngô Đại Nương tuổi khoảng sáu mươi, con gái là A Thu tuổi vừa mười bảy, Ngô Đại Nương thường dẫn A Thu đến nhà Phàm trần thăm hỏi, tình làng nghĩa xóm, Phàm trần sống như một bá tánh bình dân.

Nghe hắn giới thiệu với mọi người Minh Nha đầu là con gái, Minh Nha đầu nổi khùng nhưng cũng ráng im lặng, không chấp nhất bọn phàm phu ngu nguội.Một ngày khi hắn đi bán củi từ Xích Nhai Thành về, thấy trong nhà có một đám quan sai, Phàm trần vội bước đến khom người thưa hỏi: xin hỏi đại nhân đến tệ xá có việc chi, ngươi là Phàm trần vừa đến thôn Đoài cách đây bốn tháng, đúng không? Dạ đúng là tiểu nhân.

Người đâu bắt hắn lại.

Một đám lính xông tới trói chặt phàm trần.

Đại nhân oan ức quá, tiểu nhân nào biết gì đâu, xin đại nhân tha mạng.

Không muốn chết thì phải biết điều, ta nghi ngờ ngươi là trọng phạm từ các thành khác chạy trốn.

Phàm trần truyền âm cho Minh Nha đầu xách 3 lượng bạc nén đến, đây là chút tấm lòng xin đại nhân nhận cho.

Ừh vậy còn được, thả hắn ra, nghe trưởng làng nói ngươi bán củi trong Xích Nhai Thành, dạ thưa đúng rồi, mong đại nhân tạo điều kiện thuận lợi cho kẻ hèn buôn bán kiếm chút cháo nuôi thê tử và con trẻ.


Liếc nhìn xung quanh thấy Tuyết Nữ đang cho gà ăn.

Tên Quan Sai nói, thê tử ngươi cũng được lắm, cẩn thận trông cho tốt, kẻo người ta cướp mất, haha! Nói rồi đám quan sai rời đi.

Ngô Đại Nương cùng A Thu chạy tới hỏi thăm xem Phàm trần có sao không.

Minh Nha đầu giận dữ dậm chân.

Sao không để ta giết bọn hắn.

Phàm trần cười cười nói lớn.

Nhi nữ ngoan không được nói bậy.

Chúng ta là bá tánh chỉ lo kiếm cơm kiếm sống, đừng nên sanh sự, dân không đấu lại quan.

Ngô Đại Nương cũng tiếp lời.

Phàm thúc nói đúng, cháu nên nghe theo Cha cháu, vùng này quan sai hóng hách dựa thế Xích Nhai Thành hùng mạnh, mà chúng ta làm dân đen, lời nói ai tin.Chợt phàm trần gọi Tuyết Nữ, cũng chiều rồi thê tử nàng coi vào lo cơm nước, Ngô Đại Nương cũng vào bếp phụ giúp, để A Thu ở lại chơi với Minh Nha đầu.Cách nữa tháng sau lại có một tốp quan sai đến nhà, vừa gặp phàm trần liền bảo thu thuế, ngươi bán củi phải nộp thuế, phàm trần sai Tuyết Nữ đem bạc ra dâng lên.

Bọn họ thấy bạc cũng không làm khó dễ, chỉ nhìn Tuyết Nữ với ánh mắt thèm thuồng rồi liền bỏ đi.Phàm trần ngồi trước cửa nhà than thở, cuộc sống thật là khó a! Thời đại nào cũng vậy, cũng luôn có bất công, nhưng phải cố gắng lạc quan mà sống!Phàm trần ở lại thôn Đoài bốn năm mưu sinh, cách một khoảng thời gian bọn quan sai trong Xích Nhai Thành lại đến gây khó dễ, nhưng hắn vẫn chịu đựng và làm ra vẽ mặt vô tội xin xỏ.Biết tình thế này không ổn, Phàm trần vội thu xếp đến gặp trưởng làng viện lý do ở quê có việc nên dẫn theo vợ con rời đi qua hôm sau.

Mọi người trong làng đưa tiển.

Ngô Đại Nương và A Thu chuẩn bị ít bánh ngọt cùng khoai luộc cho Phàm trần mang theo phòng khi đói, những gì trong căn nhà phàm trần nhờ mẹ con Ngô Đại Nương trông coi, phàm trần chỉ dắt theo con lợn Sơ KhôngHai người một quỷ một heo vừa ra khỏi thôn Đoài về hướng Bảo Liên Sơn Trang khoảng năm dặm là có một tốp người đuổi đến.Tên quan sai cầm đầu bước lên trước mặt phàm trần nói: Ta nghi ngờ ngươi cấu kết quân phản loạn mau theo ta về thành chịu tội.

Phàm trần quỳ xuống mặt mếu máu nói.

Xin quan trên xót thương, phụ mẫu ở quê nhà lâm cơn bạo bệnh, tiện dân phải dắt theo vợ con về thăm nom chăm sóc, tiện dân buôn bán kiếm ăn mấy năm nay quan trên cũng biết, tiện dân đâu quen biết ai mà quan trên nói vậy oan ức cho tiện dân quá ! Xin quan trên xót thương mà tha thứ.

Tên Quan Sai nói.

Ngươi cứ theo bọn ta về thành, đúng sai gì sẽ rõ.


Người đâu bắt hết bọn chúng lại cho ta.

Phàm trần hét lên Nương Tử màng mau dắt con chạy đi, đừng lo cho ta.

Lập tức một khung cảnh xảy ra nhanh như chóp.

Tuyết Nữ cùng Minh Nha chạy không thấy tâm hơi, ngay cả Sơ Không là con lợn mà nó chạy một mạch không quay đầu nhìn lại chủ nhân một cái.

Phàm nhân đứng hình trong ba giây.

Kêu chạy cái chạy trốn thiệt, hazzx đúng là hèn hạ không có nhân tính.

Bọn quan sai gông cỗ Phàm trần bắt trói áp giải về Xích Nhai Thành giam vào nhà lao.Bên trong đại lao âm u đen kịt, ánh sáng le lói.

Đại lao này được xây cất rất kiên cố, giam giữ đủ thể loại, từ dân trộm gà, trộm chó, đến ma tộc ma tu.

Phàm trần bị ném vô một phòng góc chót.

Tên sai nha cười nham hiểm còn nói sẽ nhanh chóng bắt được hai nữ tử kia, ngươi đợi đấy!Bị bỏ đói ba ngày, phàm trần tay chân bủn rủn, hắn cuối cùng đã hiểu ra chuyện gì.

Trời đất quỷ thần ơi! Đúng là hồng nhan họa quỷ.

Nguyên lai là công tử con của trấn thủ sứ Cao Hữu Cát đã nghe thuộc hạ mật báo nói tên bán củi bán khoai ở thôn Đoài có thê tử rất đẹp, giai nhân trong phủ không ai bằng.

Thế là hắn kêu bọn hạ nhân làm khó làm dễ tìm cách ghép tội để cướp mỹ nhân về làm ấm giường mỗi đêm.

Ôi! hỡi cao xanh ơi! Phàm trần đại gia ta chỉ nghĩ đơn giản là cứu độ nữ quỷ dạy cho cô ta sống một kiếp người vui vẻ.

Mà chỉ có mỗi phàm trần và Minh Nha đầu biết Tuyết Nữ là nữ quỷ, còn trong mắt thiên hạ cô ta là tuyệt sắc giai nhân.

Oan ức quá mà! Lúc này do có tử tù bị chém đầu nên nha sai đến chuyển phòng giam đổi cho phàm trần thế vị trí phòng tên vừa bị lôi ra chém.

Phàm trần chuyển sang nhà lao phòng số ba, phạm tội hiếp dâm khuê nữ, ngày mai giờ ngọ ba khắc lôi ra chém.


Nghe đọc bản tội trạng phàm trần chửi thề! Mụ nội con bà nó, ta từ nhỏ lập chí tu hành, giữ thân như ngọc, tâm thanh tánh tịnh, lòng không nhiễm bụi trần, bây giờ lại bị kết tội là hiếp dâm con gái nhà người, thật chết không cam tâm.

Đang trong lòng buồn bực, được lôi đi đến nhà giam số 3, vừa vào phòng ngồi xuống, vừa đói vừa mệt, chợt vô tình nhìn sang phòng giam số 4 phàm trần vui lên liền.

Ồ người quen, không phải quỷ quen mới đúng.

Tạ Minh Điền, Bùi Tôn Hiến các ngươi đi đâu đây.

Hai tên hộ pháp ma tộc liền nhận ra người vừa gọi mình hết hồn như vừa gặp quỷ.

Phàm Môn Chủ, Phàm Tiền Bối, Phàm Thánh Nhân, sao ngài ra nông nổi này.

À! À! Chuyện là ta mấy năm nay đi làm thuê kiếm sống lang bạc thương hồ, rồi cũng lập gia đình có thê tử có nhi tử, rồi đi bán buôn, bị kẻ ác vu oan, muốn cướp đoạt thê tử ta...quay sang nhìn hai tên hộ pháp ma tộc, phàm trần hỏi còn các ngươi vì sao vô đây, cũng phạm tội cưỡng hiếp dân nữ giống ta à! Haha.

Bùi Tôn Hiến cùng Tạ Minh Điền nghe phàm trần trình bày xong mà muốn đập đầu hắn cho hắn tỉnh lại, trời ơi! Hắn là ai, một thân cái thế siêu phàm, trận chiến tại Trường Minh Độc Thiên Môn đã làm ma tộc kinh hồn khiếp đảm, trận chiến tại Bình Chân Thành đã đánh tan âm mưu xâm lược của Ma Tộc.

Một tràng mời ăn cơm rồi cung tiển Hữu Hộ Pháp Tạ Minh Điền tại Bảo Liên Sơn Trang làm Ma Tôn xác định phàm trần là thần nhân cái thế, vậy mà bây giờ hắn đi ở đợ làm thuê, còn cưới vợ sinh con rồi còn bị người ta ức hiếp hãm hại.

Chẳng lẽ bọn tiểu nhân kia bị mù bị đui.

Hai tên hộ pháp không thể tin được.

Phàm trần liên tục hỏi sau nè nói coi chẳng lẽ hai ngươi yếu đến nổi đánh không lại Cao Hữu Cát.

Chúng tiểu nhân chưa kịp xuất thủ đã bị bắt cách đây hai ngày, vị đại năng kia chỉ một chiêu liền đánh gục hai bọn ta, thật là quá xui xẻo vốn định bắt Cao Hữu Cát đoạt Xích Nhai Thành lập công với Ma Tôn nào ngờ sụp hố.

Đang nói chuyện vui vẻ có tên sai nha hô lên.Phàm trần có người thăm nuôi.

Phàm trần ngạc nhiên hắn đâu quen biết ai trong Xích Nhai Thành.

Thì một dáng người quen mắt bước vào tay xách hộp đựng thức ăn bước đến nói triều mến, phụ thân tiểu nhi mang cơm đến cho người.

Bọn Bùi Tôn Hiến, Tạ Minh Điền lập tức thất kinh hóa đá.

Phàm tiền bối đây là ai! Phàm trần còn định ghẹo bọn này, nên quay sang nói, quên giới thiệu với hai ngươi, đây là con gái ta, Minh Nha Nữ, năm nay vừa tròn 16 tuổi đúng không Minh Nha đầu.

Đột nhiên có tiếng đáp! Không đúng!Phàm trần quê một cục.

Hắn ho khan rồi nói để tiểu nữ tự giới thiệu cho các ngươi nghe, hắn đưa tay lấy thức ăn trong hộp gỗ ra ăn.


Minh Nha Nữ nói, cũng không biết đã qua bao lâu rồi từ thuở hỗn mang tối tâm mờ mịch, Thần Tộc có Bàn Dương Tử, Ma Tộc các ngươi có Huyết Liệp Ma, còn Nhân Tộc có Minh Nha Nữ ta sáng lập, phàm trần đang ăn cơm lập tức phun ra hết.

Hai tên hộ pháp ma tộc muốn khùng, làm sao bọn hắn không biết Lão Tổ Ma Tộc Huyết Liệp Ma đã khai sáng Ma Tộc tồn tại hơn một trăm triệu năm, mà nữ tử xinh xắn dễ thương đáng chết người kia sống cùng thời đại với Lão Tổ bọn hắn, hai ngày trước đây chính là cô nương nhỏ này bắt bọn hắn nhốt vào đây.

Bùi Tôn Hiến, Tạ Minh Điền biết lần này không ai cứu nổi mình, và bọn hắn cũng biết Phàm Tiền Bối còn thảm hơn khi đắc tội với Lão Tổ Nhân Tộc Minh Nha Nữ.Phàm trần cố gắng trấn tĩnh.

Hắn tự tác mình một cái, hy vọng có gì đó sai sai.

Chết mẹ rồi! Không xong rồi Đại Vương ơi! Phàm trần vẫn cố gắng quay sang nhìn thiếu nữ Minh Nha nói, nhi nữ ngoan, con không giận phụ thân đại nhân chứ.

Minh Nha Nữ cười nhẹ rồi trợn tròn mắt tay bóp lại răng rắc nhìn hắn nói! Khá khen cho Phàm thúc nhà ta can đảm dám nhận Lão Tổ ta là con gái.

Trời đất này xem như ngươi có gan lớn, chết cũng đáng đời.

Ngay cả cậu ngươi là Trường Minh Thiên năm đó thiếu niên ấu trĩ được ta chỉ điểm mới có kỳ ngộ kinh tài, đáng tiếc hắn vắng số là do mệnh không do ta được.Minh Nha Nữ nhìn phàm trần vẫn tươi cười nói: Phụ thân đại nhân đáng kính, người thích ở tù, nữ nhi sẽ chiều lòng người, nàng còn quay sang nhìn hai tên hộ pháp ma tộc nói tiếp, tuy tiểu nhi giận phụ thân đại nhân, nhưng những ai gây bất lợi cho người, nữ nhi sẽ cắt lỗ tai, nhai lỗ mũi, xỏ dây chuối...Bùi Tôn Hiến cùng Tạ Minh Điền quỳ xuống khóc lóc nói: Lão Tổ tha mạng, tiểu nhân chỉ là kiến hôi kiến cỏ xin ngài tha mạng.Phàm trần cũng chạy lên trước ôm chân Minh Nha Nữ nói với vẻ tội nghiệp thương tâm.

Minh Nha Lão Tổ từ tâm, kẻ hèn chỉ là tiều phu đốn củi, thôn dã bán khoai, xin Lão Tổ đừng so đo với kẻ hèn.

Phi! Ta khinh! Mấy cái trò ấu trĩ của ngươi chỉ rảnh đi dụ bọn người ngu ngốc ngoài kia, còn Lão Tổ ta sống đến niên kỷ này ngươi nghĩ chắc ta bị ngu.

Nói xong Minh Nha Nữ quay người định rời đi, phàm trần nắm tay lôi lôi kéo kéo nói, Lão Tổ đáng kính của ta ơi! Có thể cho ta ít nước tắm gội được không.

Ở đây luôn cũng không sao, nhưng phải tắm gội.

Minh Nha liếc hắn một cái rồi nói Đừng có mơ!Lúc này chỉ còn lại ba người.

Phàm trần nói với hai tên hộ pháp ma tộc.

Ta đề nghị chúng ta nên treo cổ tự xác, tránh để bị nữ nhân kia hành hạ.

Hai tên hộ pháp khóc rống lên như con nít.

Còn phàm trần ngồi xuống tiếp tục ăn cơm.

Đại trượng phu dù có chết cũng phải ăn cơm.

Phàm trần vừa ăn vừa la lớn" Thân thể ở trong laoTinh thần ở ngoài laoMuốn nên sự nghiệp lớnTinh thần càng phải cao".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Đất Ba Thục Ẩn Mình Lánh Thế- Chúc Thành Hoàng Vạn Thế Khổ Nguy


Tham kiến chủ thượng.

Trong đại lao một hắc y nhân xuất hiện quỳ bái trước phàm trần.

Đã tìm được Sơ Không và Tuyết Nữ chưa? Bẩm chủ thượng bọn họ đợi bên ngoài thành hai mươi dặm.

Tốt! Phàm trần quay sang nói với hai tên tử tội bên nhà lao số 4.

Hai vị, phàm mổ đi trước, ngày sau nếu hai vị còn sống sẽ gặp lại.

Bùi Tôn Hiến cùng Tạ Minh Điền tỏ ra khâm phục.

Phàm tiền bối quả nhiên không đơn giản.

Lập tức phàm trần tay bắt ấn kiếm chỉ vẽ xuống nền đại lao bốn chữ "Sự Sự Bình Tâm", miệng niệm lâm râm thần chú!" Thần kim phục vọngQuyết chí khẩn cầuMột dạ sòng nâuDịch thiên di đẩuTổ Sư Sắc Lệnh"Lập tức một tay nắm lấy hắc y nhân biến mất vô tung vô ảnh.

Một màn này đủ khiến cho hai tên hộ pháp ma tộc không còn gì để bàn cải.

Phàm Môn Chủ vào được ra được đáng nể!Trong phủ trấn thủ sứ Cao Hữu Cát.

Minh Nha Lão Tổ ngồi phía trên, hai cha con trấn thủ sứ Cao Hữu Cát và nhi tử Cao Cầu là vị công tử hãm hại Phàm trần quỳ phía dưới.Minh Nha Lão Tổ nói, lôi Cao Cầu ra đánh năm mươi trượng cảnh cáo, phạt đi lưu đày ba năm.

Cấm quân lập tức thi hành.

Cao Hữu Cát không cầu xin cho nhi tử mà thưa hỏi Lão Tổ, cứ để người trong đại lao đi như vậy sao! Minh Nha Nữ nói, Bản Tọa tự có tính toán.

Người đó không dễ chọc, chỉ tại hắn mang tư tưởng lánh đời không muốn vướng quá nhiều vào ba tộc.

Ta cũng không tính ra được mệnh hắn.

Nên các ngươi cứ lo mà giữ thành đừng để ma tộc chiếm Xích Nhai Thành là được.

Tuân lệnh Lão Tổ! Còn nữa! Rút kinh nghiệm từ sự việc mất Đồ Sơn Đại Thành.

Lần này ta để Tam Đại Ty Chủ ở lại Xích Nhai Thành tránh ma tộc tập kích.

!Cung tiển Lão Tổ hồi cung!Hắc Sát, Bá Lao, Đề Hạt là Tam Đại Ty Chủ tứ cảnh sơ kỳ động huyền cấp 4, lần này được Minh Nha Lão Tổ căn dặn phải ẩn núp trong Xích Nhai Thành đề phòng bọn ma tộc tập kích.Điều này làm cho Trấn Thủ Sứ Cao Hữu Cát an tâm phần nào, hắn không muốn nhận lấy cái kết giống như Thiết Quyền.Xuất hiện bên ngoài Xích Nhai Thành 20 dặm.

Phàm trần cho Tố Tâm lui đi, căn dặn nàng về Trường Minh Độc Thiên Môn gửi thư cho Phó Môn Chủ Huyền Cố thông báo cho hắn an tâm, mấy năm qua lang bạc không về trong Môn lo là hắn không an lòng.

Hội ngộ với Sơ Không và Tuyết Nữ, phàm trần cưỡi heo dắt Tuyết Nữ lên đường về Thục Quốc, chuyến đi này mất 1 năm thời gian.

Do phải vượt vô số núi rừng hiểm trở.

Thục Quốc không nằm trong Phong Khởi Đế quốc.

Mà nó là một quốc gia độc lập.

Thục Quốc có 10 tòa thành.

Cai quản là Nữ Đế Tộc Phổ Ba.

Mục đích phàm trần đi Thục Quốc để lánh đời.

Trong Thục Quốc có tiểu thiên địa.Sau bao ngày mỏi mệt.

Mọi người cũng đến được Thục Quốc.

Thục Quốc tên đầy đủ là Ba Thục Quốc rộng bằng diện tích nước Mỹ ngày nay.

Vào tòa thành đầu tiên là Kiều Thành.

Phàm trần cưỡi heo vào bình thường vì văn hóa Thục Quốc ưa chuộng linh thú, kỳ nhân dị sĩ tự do đi lại trong Kiều Thành, Thục Quốc ăn mặc dễ dãi hơn so với phong khởi đế quốc.

Nên đến đây phàm trần cảm nhận thoải mái.

Tìm một quán ăn, phàm trần gọi món cà ri cay, người Kiều Thành chủ yếu ăn cay, họ thích dùng ớt.

Không giống như phong khởi đế quốc cho rằng ớt là độc dược.

Cho Tuyết Nữ cùng Sơ Không ăn no, phàm trần đem linh thạch sơ cấp ra trả vì ngoại quốc lưu thông linh thạch, không dùng tiền kim phiếu trong phong khởi đế quốc.

Phàm trần nhờ chủ tiệm ăn, sai người làm đi mua y phục của người Ba Thục để bọn họ thay đổi cho phù hợp văn hóa bản địa.

Y phục của Ba Thục là dùng tấm vải to quấn thành y áo, cái này phàm trần rất rành, vì ở hiện đại hắn có làm qua, cái này mang phong cách Ấn Độ hiện đại.Phàm trần cùng Tuyết Nữ sau khi thay đổi y phục xong thì đi tìm bọn người Khô Liên Y Hà Ma.Dùng thần niệm liên hệ Phàm Trần biết được Khô Liên Y đang ở Vân Thành, tức phải đi thêm một ngày mới đến.

Phàm trần cưỡi heo dắt Tuyết Nữ đi thêm một ngày đường.

Vừa đi phàm trần chợt nhớ ra một chuyện.

Bỏ Vũ Ca cùng Hồ Yêu ở sau núi Bảo Liên Sơn Trang quá nguy hiểm.

Nhưng hắn lo lắng cho Bảo Liên Sơn Trang, hắn sợ Ma Tộc lại đột kích lần nữa.


Hội ngộ cùng Khô Liên Y Hà Ma tay bắt mặt mừng.

Khô Liên Y dẫn phàm trần vào một khu nhà lớn gần 1000 mét vuông.

Đây là do Khô Liên Y và Hà Ma Trưởng Lão dùng danh nghĩa Thương nhân ngoại quốc đến làm ăn yết kiến nữ đế Tộc Phổ Ba xin được phép mua một chỗ ở sở hữu hợp pháp dưới sự công nhận của Nữ Đế trong vòng 50 năm.

Nếu đến lúc đó Nữ Đế muốn thu hồi lại bọn họ vui vẻ rời đi.Khô Liên Y biết phàm trần thích cái gì là của mình, chứ không phải tạm bợ.Phàn trần đã ngủ suốt hai ngày, để mặt cho Khô Liên Y tiếp đón Tuyết Nữ.Hắn rất mệt mỏi.

Bây giờ hắn cảm thấy an toàn.

Hắn muốn ở ẩn.

Hắn sợ chiến tranh.

Hắn không phải đại năng cao thủ.

Hắn còn phải ăn cơm, còn phải cưỡi heo đi dạo, hắn không rảnh bị Ma Tộc quấn lấy.Nghe được Tuyết Nữ kể sự việc trong thời gian vừa qua ở bên cạnh chủ nhân.

Khô Liên Y cùng Hà Ma Trưởng Lão đổ mồ hôi.

Nhất là phàm tiền bối cả gan chọc đến Lão Tổ Nhân Tộc.

Thật can đảm phi thường.Ngủ xong hai ngày hai đêm phàm trần thức dậy rửa mặt đánh răng tắm gội, hắn xuống bếp nấu ăn.

Vẫn là rau xào, cơm trắng, thịt lợn chiên.

Trứng chiên, cá chiên.

Hắn làm đủ món cho mọi người thưởng thức.

Bữa cơm vui vẻ đoàn viên.Vừa ăn phàm trần vừa hỏi về tình hình Đường Tăng.

Thanh niên độc ma thú mà hắn đã sai đến đây mấy năm trước để lập ra Đường Môn.

Khô Liên Y trình bày.

Đường Môn Chủ đã rất chịu khó và thuận lợi.

Hiện tại do bận rộn huấn luyện môn hạ nên chưa kịp tiếp kiến chủ nhân.

Nghe được phàm trần rất mừng.

Vì thế lực bảo kê mình có, mừng muốn chết, không sợ bị ai ăn hiếp! Phàm trần nhờ Hà Ma chịu khó đi một chuyến về Bảo Liên Sơn Trang kể rõ tình hình với Bảo Chủ, rồi dẫn Vũ Ca cùng Hồ Yêu đến Thục Quốc.Nổi lo của phàm trần bây giờ là vô ích.

Rõ ràng Nhân Tộc có thể ra tay cướp lại Đồ Sơn Đại Thành, nhưng bọn họ không làm vậy, Minh Nha Lão Tổ có dự liệu.Thật như phàm trần dự đoán.

Mất một tòa thành, một trấn thủ sứ Thiết Quyền, nhân tộc sau không đau lòng.

Nhưng Minh Nha Lão Tổ đâu phải dạng vừa.

Ma Tôn còn non và xanh lắm.

Bắt được hai hộ pháp của ma tộc.

Cho sứ giả gửi lời đến ma tộc muốn chuột người về thì phải đem hắc long kiếm của Ma Tôn đến đổi.Một cú tát trời giáng vô mặt Ma Tộc.

Ma Tôn tức đến rung người.

Nhưng ma tộc rất trọng nghĩa khí, không bao giờ để mất đồng đội.

Điều này nhân tộc không bằng họ.

Hắc Long Kiếm được đưa đến giao cho Tam Đại Ty Chủ sai người âm thầm giao cho Minh Nha Lão Tổ.

Mấy ngày sau hai tên hộ pháp ma tộc Bùi Tôn Hiến và Tạ Minh Điền được phóng thích.Phàm trần lúc này chuyên tâm tĩnh tọa vận chuyển Luận Xá Công tu hành.

Tuyết Nữ được hắn chỉ dạy rất kỹ về Luận Xá Công để nàng mở mang kiến thức.

Hắn lại vì nàng sai người rèn ra một thanh Vô Trần Kiếm để cho nàng phòng thân.

Hắn tạo ra một bộ kiếm pháp gọi là Tứ Cố KiếmSơ thức:" Dậm chân bái tổ xá chàoChém ngang xả xuống xoay người đâm mauBước theo bát đẩu đồ hìnhĐâm bằm chặt chém thuận tình dẫn tâm."Nhị thức:"Gập người tôm tít chém lênXoay thân vùi đục đâm quên mạng mìnhLùi ba bước tiến công trình Ngồi như tôn giả chém tinh rớt đầu"Tam thức:" Nhất cố thủ thân sức phải bềnNhì cố vung tay bảy lần lênTam cố đề phòng sau đánh lénTứ cố chạy liền giữ mạng hèn"Tuyết Nữ đã được làm một thân người trọn vẹn, nên Phàm trần bỏ công ra để giúp nàng có một thân bản lĩnh.Một ngày này Đường Tăng đến cầu kiến.

Bái kiến chủ thượng.

Đứng lên đi.

Công việc thế nào rồi.

Bẩm chủ thượng! Không phụ xứ mệnh của chủ thượng! Thuộc hạ đã thành lập Đường Môn, lại đích thân huấn luyện thu nhận 5000 yêu thú làm tử sĩ, ngày đêm rèn luyện.

Cố gắng là tốt.

Phàm trần pha trà nói chuyện vui vẻ cùng Đường Tăng.


Cuối cùng hắn cũng an tâm.

Hắn không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.

Hắn không muốn mang hào quang ánh sáng nhân vật chính.

Hắn muốn bình dị, nhưng phải có người xung quanh bảo hộ.

Phàm trần nói với Đường Tăng.

Sở dĩ ta kêu ngươi đến đây! Là vì ta phát hiện Ba Thục vốn là đất cổ, nơi này có tiểu thiên địa, ngươi có thể hiểu là một thế giới khác thông qua một cánh cổng bí mật đi vào, bên trong tiểu thiên địa linh khí nồng đậm hơn so với thế giới này.

Ta dự định vài ngày nữa đi vào tiểu thiên địa, có gì sẽ sai Khô Liên Y liên lạc với ngươi.

Ngươi lui về trước huấn luyện thuộc hạ.

Cứ đối đãi bọn họ cho tốt, rèn luyện bọn họ một thân bản lĩnh tự bảo vệ mình trước, rồi mới bảo vệ được chủ nhân là ta.

Đường Tăng thi lễ rồi cáo lui.Phàm trần đi ra Vân Thành ba mươi dặm lập tức thi pháp vận chuyển Luận Xá Công quơ tay vẽ lên gốc cây cổ thụ đạo phù văn Sát Ngũ Hành.

Tay phải nín thở dùng thần niệm quán tưởng vào trước mắt những chữ" Sắc Lệnh Tổ Sư- Khai Môn Sát Quỷ Trấn", lập tức một vòng xoáy màu xanh nhạt hình thành một lối đi.

Phàm trần đợi bọn người Khô Liên Y, Tuyết Nữ, Đường Tăng đến mới bước vào.

Mọi người xuất hiện tại một khu rừng khác, chỗ này linh khí thổ nhưỡng nồng đậm gấp 10 lần so với thế giới bên ngoài.

Phàm trần đi đến một cây cổ thụ ngồi xuống bày ra ấm trà uống lại kêu Khô Liên Y , Tuyết Nữ và Đường Tăng lại nói chuyện.

Ta sẽ truyền cho các ngươi pháp quyết mở cổng thời gian vào tiểu thiên địa này, sau đó ta sẽ ở đây tu hành.

Liên Y và Đường Tăng các ngươi đem thuộc hạ đáng tin cậy lại kín miệng vào đây xây cho ta một dãy nhà, làm những đồ dùng cần thiết.

Có việc ta sẽ gọi các ngươi.

Tuyệt đối không để bên ngoài phát hiện ra nơi này.

Vâng thưa chủ thượng! Truyền cho bọn họ khẩu quyết ra vào xong.

Bọn họ lập tức rời đi sắp xếp nhân tuyển để vào xây cất.

Tiểu thiên địa này rất rộng.

Phàm trần đặt tên cho tiểu thiên địa này là Shambhala.

Ngay chỗ phàm trần xây cất gọi là Kalapa.

Buổi tối phàm trần đem lều trong linh Quang bảo hạp ra dựng lên rồi đốt lửa ngủ.Năm ngày sau đó công việc bắt đầu.

Phàm trần chỉ đạo cho dựng một căn nhà hai mái theo kiểu nam bộ xưa, với kiến trúc ba gian, phía sau làm nhà tắm, nhà vệ sinh theo kiểu thời hiện đại.Bên cạnh nhà lớn ba gian là một dãy căn phòng gồm 20 phòng để cho thuộc hạ có đến có chỗ nghĩ, phàm trần ở trong nhà lớn ba giang, Tuyết Nữ được cất cho một căn nhà nhỏ 50 mét vuông, cho nàng tự do sinh hoạt, nàng phụ trách việc trà nước....v....v...!Do bọn Vũ Ca Hồ Yêu chưa đến, cách nhà lớn 10 mét là cây cổ thụ to đùn 10 người ôm không giáp.

Phàm trần gọi nó là Linh thụ, hay Bồ Đề Thụ.

Phàm trần lại sai người đan chiếu, phàm trần thích trãi chiếu ngồi dưới đất uống trà ăn cơm, riêng đi ngủ Phàm Trần nhờ thuộc hạ Đường Môn vác một khối gỗ trầm mộc thủy nguyên khối to làm giường nằm ngủ.Xây cất khoảng một tháng mọi thứ đều hoàn tất.

Chúng thuộc hạ rời đi.

Phàm trần dặn Khô Liên Y khi nào Hà Ma Trưởng Lão về dắt ông ta và Vũ Ca cùng Hồ Yêu đến.

Bây giờ trong tiểu thiên địa này chỉ còn mỗi phàm trần, Tuyết Nữ và Sơ Không.

Xem ra Sơ Không rất thích nơi này, suốt ngày nó ra một con suối cách nhà lớn hai trăm mét nằm bên dòng suối phơi nắng.

Phàm trần thì bắt đầu cuộc sống ẩn thế! Sáng ra nhờ Tuyết Nữ đun nước pha trà, nấu cơm, nằm phơi nắng, ăn trưa, ngủ trưa, chiều tản bộ, tối hành thiền.

Đời sống chầm chậm qua đi.

Hắn chỉ cần có vậy.

Sau hơn một năm rưỡi Hà Ma dắt Vũ Ca và Hồ Yêu vào diện kiến.

Phàm trần cho mọi người nghĩ ngơi.

Tối đến lại ngồi quây quần bên đống lửa ăn uống.Cuộc sống có bọn Vũ Ca Hồ Yêu làm hắn nhàn nhã.

Vũ Ca phụ trách gánh nước, chẻ củi.

Hồ Yêu thì nấu cơm trồng rau.


Tuyết Nữ thì lúc nào cũng ngồi kề cận để phàm trần sai việc vặt.

Sơ Không thì đi thám thính khám phá tiểu thiên địa! Có nguy hiểm liền báo lại.Phàm Trần thiết lập trận pháp cho tiểu thiên địa này! Bên ngoài cửa vào hắn chôn xuống đất 12 đạo bùa trấn đất.

Bát Quái trấn trạch được treo đối diện lối vào.

Bên trong tiểu thiên địa, hắn viết bảy ngàn đạo bùa thần cách sáu nét.

Làm một cái giỏ to cho Hồ Yêu quải sau lưng, Hồ Yêu ngồi trên lưng heo, heo đi đến đâu Hồ Yêu chôn bùa đến đó để làm pháp trận.Phàm trần còn đi đến bốn góc của tiểu thiên địa làm bốn đạo bùa bát quái.

Thiên Phong Nhĩ, Địa Phong Nhĩ, Lôi Sơn Nhĩ, Hoa Sơn Nhĩ chôn xuống lồng đất tạo đại trận phòng ngự cho tiểu thiên địa Shambhala.

Dù cho Tam Tôn có xông vào cũng khó lòng thoát khỏi.Con người ta cũng ngộ.

Khi đến chỗ an toàn tuyệt đối rồi lại nhàm chán.

Nếu cứ vậy mà ở yên trong tiểu thiên địa hàng ngày nuôi cá trồng rau thì sẽ không có truyện để mà đọc nữa.

Hôm nay phàm trần ra ngoài vào Vân Thành dạo phố.

Hắn dắt theo Tuyết Nữ cùng Hồ Yêu là hai nha hoàn đáng tin cậy! Đi dạo Vân Thành nữa ngày.

Hắn đến một ngôi miếu thắp hương cúng bái.

Đang khấn vái lăm răm, chợt nhân ra khí tức quen thuộc phía sau.

Phước Đức Chánh Thần Thổ Địa Công Thiết Quyền.

Ông đến đây làm gì.

Phàm trần bất ngờ quay lại hỏi.

À hôm nay là sinh thần bảy ngàn năm đại thọ của Thành Hoàng Vân Thành.

Ta được mời đến chúc thọ.

Ồ! Một Thành Hoàng Vân Thành của Ba thục Quốc lại thanh thế lớn đến thế sao, Phàm Công có điều không biết.

Hắn vốn là Thượng Cổ Thần, cũng là vị Thành Hoàng lâu đời, phía sau hắn có thế lực rất mạnh, nên hầu hết không ai dám đắc tội.

Mà ta khuyên phàm công nên cho hai cô nương này về nhà.

Bởi tên thành hoàng này có sở thích biến thái, hắn thích yêu ma.

Haha! Thú vị thú vị! Thôi được ta cũng muốn đi xem.

Phàm trần lệnh cho Tuyết Nữ cùng Hồ Yêu lui về tiểu thiên địa Shamphala trước.

Hồ Yêu chu mỏ trong ý bực tức nói, chủ nhân xấu không dẫn người ta đi chơi, ta cũng không thèm, ta với Tuyết Tỷ về chơi cùng bọn Vũ Ca, Sơ Không.

Nói rồi hai nữ yêu rời đi.

Phàm trần quay sang nhìn Thổ Địa Thiết Quyền nói.

Ta đi cùng Ông để tham quan.

Nói rồi lập tức vỗ tay.

Phía sau Tố Tâm liền xuất hiện.

Hắn đi đâu cũng muốn dắt một người đáng tin theo.

Tố Tâm do hắn đào tạo, Hắn rất tin tưởng.

Thiết Quyền Thổ Địa Công Phong Khởi Đế quốc đến chúc thọ Thành Hoàng gia.

Xin cho vào.

Thiết Quyền vừa hô.

Lập tức ngay bàn thờ thần trong miếu toát ra kim quang mở ra cánh cửa rộng như nơi đình chùa ngay phía bát hương, hương đang cháy hòa quyện làn khói tạo thành cánh cổng.

Phàm trần cùng Tố Tâm Thiết Quyền bước vào.Lối đi hai bên hành lang toàn nạm ngọc.

Tên thành hoàng này cũng ghê gớm thật.

Cách phủ đệ thành hoàng tầm 500 mét đã thấy rất nhiều thuộc hạ đứng đầy giống như bảo vệ tổng thống thời hiện đại.

Vào cửa lớn Phủ Thành Hoàng lập tức không khí rất nhộn nhịp như hội chợ, rất nhiều Thổ Thần, Sơn Thần, Hà Bá Thần đến đây chúc thọ ai cũng mặt mài vui vẻ tay bắt mặt mừng xá chào không ngớt.

Dẫn phàm trần đến chỗ ghi tên để dâng quà.Tên: Thiết Quyền Thổ Địa Công của Đồ Sơn Đại Thành tặng lễ một cây nhân sâm hai ngàn tuổi.

Người đi cùng Lão là tiểu đệ tên Thổ Phỉ tặng một cây dược vật nhung ô tía hai ngàn năm cùng người hầu tỳ nữ Tố Tâm.

Nói rõ cho người viết danh sách tặng lễ xong Thiết Quyền dẫn phàm trần dạo xung quanh trước khi vào dự hội.Đã đến giờ nhập tiệc, mời chư vị khách quan ngồi vào vị trí cung nghênh Thành Hoàng gia đại giá Quang Lâm.

Các tôn thần đồng đứng dậy tay chấp trước ngực miệng hô to.

Cung chúc Thành Hoàng Vân Thành vạn thọ vô cương, vĩnh sinh bách tuế.Trong sân nội phủ Thành Hoàng phía dưới sắp xếp mỗi cố bàn ngồi 5 vị, người hầu ai mang theo thì đứng kế bên chủ nhân.

Phía trên là Thành Hoàng Gia Vân Thành mình mặc hắc bào thêu hình rắn.

Hai bên có hai còn xà yêu thân dưới còn rắn, thân trên để lộ ngực trần, mặt xinh như ngôi sao Hàn Quốc đóng phim cấp 4, thay phiên nhau rót rượu cho thành hoàng gia.

Giữa vị trí khách mời và thành hoàng gia là sân trống để cho ca kỹ múa.

Thành hoàng gia này rất thích xem múa hát.


Hắn ngồi phía trên vỗ tay ba tiếng.

Lập tức tiếng đàn vu vương vang lên nghe vui tai lạ mắt, trầm bỗng du dương.

Từ phía sau phủ đi ra thành một hàng dài 20 nữ nhân chỉ mặt quần phía dưới, thân trên lộ ngực trần như chốn không người.

Trên mặt ai cũng nở nụ cười tươi, hết thảy đồng múa lên vũ điệu ăn khớp theo tiếng nhạc.

Phàm trần trong tâm nghĩ.

Tên Thành Hoàng này quá lạ.

Hắn chơi hệ yêu ma.

Phàm trần định thần dùng pháp nhãn liền biết rõ mấy cô gái ở trần mua sexy kia toàn yêu vật bò cạp tinh.

Ôi mẹ ơi, bị một trong số những con yêu vật này chích một phát, chết ngắt.

Hai mươi con yêu vật bò cạp tinh này đạo hạnh cũng trên ngàn năm vừa vào nhị cảnh.

Thành hoàng gia quả nhiên gu mặn.

Chơi toàn hệ yêu vật biến thái.Mà món ăn trên bàn thì làm rất hoa mỹ cầu kỳ, không thiếu sơn hào hải vị, thảo mộc linh chi.

Yến tiệc tổ chức ba ngày ba đêm.

Khách mời được sắp xếp chỗ nghĩ ngơi đàng hoàng.

Vào cuối ngày thứ ba.

Khi sắp tàn tiệc.

Thành Hoàng Vân Thành đứng lên phát biểu.

Các vị, Bổn Hoàng rất biết ơn các vị đã không ngại đường xá xa xôi đến nơi đây mừng thọ Bổn Hoàng.

Hôm nay tại đây muốn các vị tương trợ.

Chuyện là Ba Thục Nữ Đế Tộc Phổ Ba thân là nữ tử sao đảm đương việc nước, làm bất mãn lòng dân, mà Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ vâng thiên mệnh vấn thiên khung.

Nay Bổn Hoàng mong các vị cùng vì nghĩa lớn đồng tâm tương trợ cho Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ lên ngôi Đế Vị.

Công đức ấy ngàn năm ghi tạc, sử sách lưu truyền.

Nếu các vị ai không cam nguyện cứ tùy ý rời đi Bổn Hoàng không ép buộc.

Thổ Địa Công Thôn Đoài bước ra xin phép cáo từ.

Thiết Quyền liếc mắt nhìn Phàm trần hội ý.

Phàm trần truyền âm bảo cứ rời đi.

Trước khi đi Phàm Trần bước ra chấp tay quỳ xuống lạy ba lạy tỏ ý tôn kính nói.

Tiểu nhân tên là Thổ Phỉ là đệ đệ của Thổ Thần Thành Đồ Sơn, may mắn thay vinh hạnh diện kiến bệ rồng.

Tiểu nhân trước khi rời đi, cung chúc Thành Hoàng vạn thế khổ nguy.

Hai tên thuộc hạ bên cạnh Thành Hoàng định động thủ.

Thành Hoàng đưa tay trong ý cản lại nói.

Tiểu nhi vô tri, không biết trời cao đất dày, cút đi trước khi Bổn Hoàng đổi ý.

Nói rồi Phàm trần đứng dậy dắt Tố Tâm cùng Thiết Quyền rời đi, ra khỏi miếu Vân Thành không bao lâu phía trước thấy lão thổ địa Thôn Đoài đang đi phía trước, phàm trần chạy theo gọi, thổ địa công! thổ địa công! còn nhớ kẻ hèn này chứ! Thổ địaThôn Đoài cười nói, làm sao mà không nhận ra Phàm Thúc bán củi, Lão hổ thẹn ngày đó Phàm thúc bị quan làng ức hiếp mà không dám ra tay ngăn cản, bởi thân cô thế cô, mong phàm thúc thông cảm.

Những năm ngươi ở Thôn Đoài hàng ngày dâng hương cúng bái ta nồng hậu, Lão phu ghi khắc không quên.

Lão Thổ địa thò tay vào túi móc ra một vật đen huyền đưa cho phàm trần, cái này coi như đáp tạ ngươi hết lòng vì lão thổ địa già này.

Đây là vật nằm sâu trong lòng núi.

Ngày kia lão có việc vào núi hái thuốc cứu dân, vô tình đào được, cũng không biết có tác dụng gì, nó là một khối đồng đen, bên trên có hoa văn bông tuyết, lại cầm vào mát lạnh, hình dạng lục giác to bằng miệng bát, dày khoảng 5cm.

Phàm trần không chối từ mà cảm tạ.

Lão thổ địa cũng cáo từ rồi rời đi.Phàm trần vừa đi vừa căn dặn Thổ Địa Thiết Quyền phải ẩn núp kỹ sau núi Bảo Liên Sơn Trang.

Nếu có động tĩnh Ma Tộc lập tức báo cho người Ẩn Môn hổ trợ.

Thế lực Ẩn Môn bây giờ trãi dài khắp Phong khởi, ít ra cũng khoảng trong năm thành trì có người của Ẩn Môn.

Nói rồi dẫn Tố Tâm về Tiểu Thiên Địa Shambhala.Trong nhà lớn ba gian.

Phàm trần cầm khối đồng đen trong tay ngắm ngía.

Sau hồi lâu dùng một vật nhọn bằng sắt khắc lên khối đồng đen lục giác hình đầu rồng.

Đầu rồng này như một linh thú quái dị lưỡi dài, phía dưới chi chít ký tự như bùa cổ.

Đây là một đạo phù gọi là Cửu Long Thần Hỏa.

Phầm trần hàng ngày uống trà tay cầm khối đồng khắc phù văn đọc thần ngôn, làm phép! Lại trì Phật Mẫu Tâm Chú vào khối đồng những lúc rảnh.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Chữ Rằng Nhân Định Thắng Thiên- Hồ Yêu Xuất Động Làm Điên Quỷ Thần


Lúc này trong Hoàng Cung Ba Thục Quốc cách Vân Thành năm mươi dặm.

Đường Tăng cùng Nữ Đế Tộc Phổ Ba tay nắm chặt nhau miệng rỉ máu nhìn nhau trìu mến.

Đường Lang, ta đời này quyết không hối hận vì đã gặp chàng.

Đường Tăng nói với Nữ Đế không được tuyệt vọng.

Dù liều chết ta cũng đại phá vòng vây đem người rời đi.Bên trong đại điện Hoàng Cung xác phơi như núi, chư thần đi theo sau Thành Hoàng Vân Thành đã đứng trước cửa lối vào điện.

Hai tên xà nữ ngực trần đứng hai bên Thành Hoàng lên tiếng.

Tộc Phổ Ba làm sai thiên ý, thần nhân phẩn nộ, nay mau đầu hàng sớm tránh khỏi đau đớn.

Vừa dứt lời một đạo nhân tay cầm một vật đỏ thẳm nhìn kỹ là một đại ấn để dùng đóng lên chiếu chỉ thời xưa.

Ấn tỳ phát ra khí tức âm lãnh rợn người.

Bên trong Ấn tỳ có ngàn vạn ác quỷ hung tợn gào rống.

Lúc nảy đánh vào Hoàng Cung đạo nhân quỷ dị này đã dùng khối đại ấn ném ra, lập tức huyết ấn hút máu tươi của quân lính giữ thành cạn kiệt, xác người ngã xuống như kiến.

Sức mạnh bên trong quỷ vật của Ấn Tỳ khủng bố, yêu dị.

Mà đạo nhân kia chính là Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ, tinh thông tà thuật Nam Man cổ đại.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ nhìn chầm chầm vào Đường Tăng và Nữ Đế Tộc Phổ Ba, miệng oán giận nói.

Con tiện tỳ.

Bổn Tôn đã năm lần bảy lượt khuyên ngươi không nên gần gũi tên lạ mặt kia.

Hắn là yêu vật hóa hình, là súc sinh hèn mọn, làm sao sánh được với Bổn Tôn.

Vậy mà ngươi năm lần bảy lượt từ chối tình cảm của Bổn Tôn.

Bổn Tôn cũng bỏ qua.

Chỉ mong được nhìn ngươi mỗi ngày cũng mãn nguyện.

Hết lần này đến lần khác ngươi vượt quá giới hạn chịu đựng của Bổn Tôn.

Hôm nay ta sẽ tru diệt ngươi cùng tình lang hèn mọn của ngươi bước lên ngôi cữu ngũ chí cao vô thượng.

Đem Ba Thục một lần nữa đứng đầu Chư Quốc.

Ba Thục dưới sự lãnh đạo của ngươi quá hèn yếu bạt nhược.

Bổn Tôn cho ngươi cơ hội cuối cùng.

Giết chết tên súc vật bên cạnh, rồi quay về bên cạnh ta, ta sẽ xem như không có gì xảy ra.Nữ Đế cười to nói: Ta thân là Nữ Đế lòng quyết không hối hận.

Dù có chết trong tay loạn thần phản nghịch như ngươi, ta cũng sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay.

Đường Lang, đời này ta may mắn gặp chàng, ta rất hạnh phúc.Khá lắm! Con tiện nhân.

Để Bổn Tôn cho ngươi và tình lang ngươi một cái chết sạch sẽ.

Lập tức Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ ném Huyết Tỳ Ấn về phía trước.

Vô số quỷ vật bên trong Tỳ Ấn xông ra như đói khát lâu ngày chuẩn bị hút khô bất cứ tinh huyết nào bọn chúng tiếp xúc phải.Đang lúc nguy khốn Huyết Ấn Tỳ đánh tới thì ở đâu xông ra một người đầu đội nón lá nhỏ, mặt y phục kiểu cổ trang như người phong khởi đế quốc.

Tên này quỳ trước mặt nữ đế, đưa lưng về phía ngoài cửa, Huyết Tỳ Ấn đánh tới lưng người này lập tức như tan biến không thấy tâm hơi.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ giật mình không biết là tình huống gì, pháp bảo đột nhiên biến mất trong không khí, nhìn qua tên kia đột nhiên xuất hiện cũng không phải là cao thủ gì, chỉ là một bá tánh bình dân nhưng tại sao lại không bị gì mà đột nhiên Huyết Ấn Tỳ liền biến mất.

Quái lạ.Nữ Đế Tộc Phổ Ba cũng không biết người này ở đâu ra.

Người kia lên tiếng, khởi bẫm Nữ Đế bệ hạ.

Theo lệnh bệ hạ, tiện dân đến để phục vụ ca vũ.

Nói xong liền vỗ tay phía sau đi lên bốn người đầu đều đội nón lá nhỏ, mặt quấn vải che kín, lúc này Tuyết Nữ núp một bên đợi lệnh, một người trong số đó ôm đàn tranh, một người cầm một cái trống nhỏ, một người cầm một miếng đồng hình miệng chén mỏng úp ngược và một thanh tre.

Vật này gọi là đẩu.

Tên xông ra đầu tiên lúc nảy không ai khác là phàm trần.

Hắn đã thiết kế ra nón lá nhỏ, vật này dùng cho tá điền ngày xưa ở thế giới của hắn đội, cũng được dùng cho binh lính thời xưa trong thế giới hiện đại đội.

Hắn lấy vải đen quấn mặt cho không ai nhận ra, cả một đội hình như vậy đầu đội nón lá, mặt quấn vải đen.Phàm trần ngồi ngay ngắn dưới bệ rồng, lúc này Nữ Đế và Đường Tăng bị thương nặng đang ôm nhau phía trên chỗ ghế Vua ngồi.

Bọn người Tể Tướng và Thành Hoàng đứng phía cửa.Phàm trần hô lên.

Nữ Đế biết Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ một lòng trung thành, đã chuẩn bị vài tiết mục làm vui cho Tể Tướng.


Nói rồi liền đặt đàn trước mặt đánh đàn, một bên Khô Liên Y cầm đờn cò do Phàm trần dạy hòa nhịp, một bên Hà Ma Trưởng Lão gõ miếng đồng bằng thanh tre theo nhịp, vật gọi là Đẩu, gấu Vũ Ca thì gõ cái trống nhỏ bằng hai tay theo nhịp hát.

Phàm trần tay vừa đánh đàn miệng vừa ngâm lên:" Xuất Động Thừa Dưng.

Đáo đàn....ư...đàn tràng....Già Sa Phật Phật Thổ Niệm Từ Bi.

Già Sa Già Sa Cấp Bôn Ba Cấp Bôn Ba.

Nam Mô Tổ Sư Phù Hộ, Phù Hộ Cứu Độ....ứ...ư....Diêm Diêm Đại Độ, Xuất Bộ Thừa Dưng.

Diêm Diêm Đại Độ, Xuất Bộ Thừa Dưng.

Đằng La...à..à..à...a...Án Ma Ni Bát Dị Hường.

Đằng Vân Giá Võ Cấp Bôn Ba Đằng Vân Giá Võ, Cấp...ư...ừ...ư.., Cấp Bôn...ư...ừ...ư...Ba..Túc Thiên, Túc Thiên Tồn, Túc Hải.

Đằng Vân Đằng Võ, Đằng Tẩu, Đằng Không."Khi tiếng nhạc vang lên toàn hoàng cung rơi vào không khí tâm linh quỷ dị.

Mọi người bị lôi cuốn bởi thế loại ca này.

Đây là nghệ thuật hát Bội.

Phàm trần rất đam mê.

Hắn đã tập luyện không ngừng.

Ngay khi câu hát vừa dứt.

Lập tức Hồ Yêu xuất hiện trước mặt mọi người.

Kiểu tư thế xông trận.

Hùng hổ.

Bên kia Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ thấy thích thú.

À thì ra là một con hồ yêu và gánh xiếc, để xem các ngươi còn trò gì cứ bày ra hết, dù sao bọn ta rất rảnh.

Phàm trần lên tiếng.

Xin mời Tể Tướng cùng Thành Hoàng thưởng thức tiếp.Lập tức mọi người cùng phối hợp đàn trống đẩu gõ ăn nhịp.

Miệng phàm trần ngâm lên trong khí thế bài thần chú:Hồ yêu phối hợp nhe nanh múa vuốt nhìn thẳng Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ cùng Thành Hoàng.Phàm trần lập tức hát:"Nam Mô A Di Đà Phật.Trên Phật Tổ Phật Thầy Già Lam Chân Tể, Dương Đế Thánh Quân, Chư Vị Vạn Bang Hội Đồng, Nội Ngoại Âm Binh, Thập Loại Cô Hồn, Các Cửu Lệnh Bà, Chư Vị Đạo Cô, Cảm Ứng Chứng Minh.Đệ Tử phục nguyện Chúa Ôn, thâu tam hồn thất phách Hoàng Thần phản nghịch.Ta triệu u mê quỷ nhập vào, khẩn cấp như luật lệnh.

Là hỡi âm binh ơi!Thần Kim Phục Vọng.

Tam Vị Chúa Ôn.

Thượng Mã Đao Uống Cạn Ba Đào.

Oai Hùng Hổ Mài Nanh Cho Lỡ Núi.

Chốn Sang Thiên Các Ông Tựu Hội.

Cờ Tứ Vi Dương Nợ Bướm Bay.

Hét Một Tiếng Lòng Không Tấn Chí.

Động Lòng Trời Nhược Chỉ Hoàng Hôn.

Thâu Binh Viện Chúa Ôn, Đồng Áp Lai Hộ Viện.

Hô Nhập".Đàn dừng, tiếng dứt.

Phàm trần ném đàn quỳ xuống hô.

Cung Thỉnh Hồ Tiên Nương tru diệt nghịch tặc.

Lập tức Hồ Yêu theo căn dặn của phàm trần đánh chưởng về trước.

Hà Ma Trưởng Lão, Khô Liên Y, Vũ Ca, Tuyết Nữ đồng xuất hiện sau lưng hồ yêu tiền hô hậu ủng, kiểu hò hét trợ uy.

Bên kia Thành Hoàng Vân Thành lập tức ngã xuống hộc máu mà chết.

Chúng thần phía sau cả kinh.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ cố gắng trấn tĩnh.

Bảo chúng thần cùng xông lên giết hết lũ tôm tép này.Phàm trần vừa quỳ mộp đầu xong đứng dậy chấp tay hướng thiên khung như cầu nguyện.

Đồng thời hét lên hiệu lệnh.

Đệ tử Ẩn Môn nghe lệnh.


Xông lên tru thần giết địch.

Tố Tâm xuất hiện lãnh đạo mười ngàn nữ tử sát thủ Ẩn Môn chiến đấu cùng chư thần các nơi.

Tuy bọn người Ẩn Môn đều là phàm nhân nhưng khi Phàm trần truyền thụ võ công cho Tố Tâm có dặn Tố Tâm sau này thu môn hạ hãy dạy họ Phật Mẫu Tâm Chú, lạy phải khắc lên vũ khí cấp phát cho thuộc hạ một trong những đạo phù trong ngự thủy thuật là Thần Cách, sáu nét, lục tổ, thập nhị tổ sư linh phù để khử ác thần trừ ma vật.

Thế nên trong tay các nữ tử sát thủ Ẩn Môn mỗi thanh tiểu đao đều có phù văn trên chui đao hoặc lưỡi đao đều có.

Mà bọn Vũ Ca, Khô Liên Y, Hà Ma, Tuyết Nữ, Hồ Yêu vây công đánh một mình Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ.

Nữ Đế Tộc Phổ Ba nắm tay Đường Tăng lúc này hỏi.

Bọn họ là ai.

Đường Tăng đáp, cái vị lúc nảy chạy vô quỳ cũng như cầm đàn tranh xướng hát nảy giờ là Chủ Thượng của ta, Phàm Thánh Nhân, chính người đã cứu ta thoát chết.

Ta vì tình thế Nữ Đế gặp nguy mà không báo cho chủ thượng vì không muốn làm phiền ngài ấy.

Còn năm vị đang chiến đấu với tể tướng là các đồng huynh đệ tỷ muội là thuộc hạ của chủ thượng.Phàm trần xoay người lại bước đến chỗ Nữ Đế Tộc Phổ Ba cùng Đường Tăng cười híp mắt nói.

Đánh xong nhớ trả thù lao cho ta.

Đường Tăng à, ngươi cũng thật là..

hazzz, không sao rồi.

Nói rồi phàm trần ngồi xuống kế bên hai người, lấy bánh ra ăn, lấy trà ra uống.

Nữ Đế Tộc Phổ Ba khâm phục.

Đúng là Thánh Nhân.

Trong hỗn loạn vẫn điềm tĩnh.Phàm trần quan sát cuộc chiến, cũng xem như là một sự rèn luyện cho mọi người.

Đánh hơn nữa canh giờ mà không phân thắng bại.

Phàm trần đứng dậy, lấy trong linh Quang bảo hạp ra một thanh kiếm dài một mét., toàn thân kiếm đen huyền, xung quanh khắc phù văn kỳ dị, kiếm như có sức sống, toát ra một sát khí kinh khủng.

Hắc Long Kiếm, tuyệt thế hảo kiếm.

Thánh khí của Ma Tộc, luôn được Ma Tôn mang theo bên người.

Thật ra lúc phàm trần vừa từ tiểu thiên địa Shambhala ra đi một đoạn vào Vân Thành liền gặp Minh Nha Nữ.

Vừa gặp phàm trần mỉm cười, không hề sợ hãi.

Minh Nha Nữ rất ngạc nhiên, nhưng cũng điềm đạm nói chuyện đàng hoàng.Sau đại thúc lại bỏ Minh Nha Nữ mà đi, không từ biệt.

Ta sợ Lão Tổ không vui giết ta diệt khẩu.

Không có chuyện đó.

Đại thúc đáng ghét, dám nghĩ xấu Minh Nha.

Nói đi có chuyện gì mà Minh Nha Lão Tổ tìm kẻ hèn ta.

Tặng ngươi.

Minh Nha Nữ cầm Hắc Long Kiếm đưa cho phàm trần.

Phàm trần không từ chối vui vẻ nhận lấy.

Phàm trần hỏi còn chuyện gì nữa khác không! Minh Nha Nữ nói hy vọng còn gặp lại.

Phàm trần cười! Cũng hy vọng có ngày đó.

Minh Nha Nữ cầm một vật bé như cái bát hình mặt trăng lưỡi liềm dẹp.

Đây là Nguyệt đao.

Là thánh vật của nhân tộc.

Ta giao ngươi giữ lấy, ta tin tưởng ngươi.

Phàm trần cũng im lặng cầm lấy cất tất cả vào trong linh Quang bảo hạp.

Giữa cung điện tay cầm Hắc Long Kiếm.

Phàm trần xông ra chém một kiếm chết ba tên Thổ Thần.

Bọn họ tan biến liền xuất hiện ba khối mộc bài, trên mộc bài có khắc chữ Sắc Lệnh Thần.


Phàm Trần cất mộc bài vào Linh Quang bảo hạp.

Bước tới xác Thành Hoàng Vân Thành, đâm một kiếm xuống lập tức cái xác tan biến, xuất hiện một kim bài bằng kim loại, có chữ Sắc Lệnh Thành Hoàng.

Thu kim bài vào Linh Quang Bảo Hạp.

Đột nhiên trời chuyển dị tượng, một luồng xoáy từ trên hư không bên ngoài cung điện bạo tạc.

Phàm nhân ngu nguội to gan.

Dám trái mệnh trời.

Một luồng kim quang xuất hiện.

Trước bảo điện giữa hư không một vị đạo cốt tiên phong hào quang chói lóa, tay trái cầm ngọc như ý, lưng đeo trường kiếm.

Sắc mặt trang nghiêm, mười phần chánh khí.

Cuộc chiến sắp hạ màn, phía chúng thần lốp chết lốp bỏ chạy.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ lúc này rơi vào thế hạ phong do Huyết Ấn Tỳ lúc nảy bị mất.

Bọn Vũ Ca đánh cho Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ mặt mài lạnh tanh xám tro.Phàm trần ra sân bảo điện.

Quỳ xuống lễ phép thưa hỏi.

Phàm nhân ngu ngốc, không biết ngài là ai, xin cho biết rõ linh tánh.Đạo nhân đáp: Bổn Tôn là một trong Tứ Ngự Thiên Quân.

Đạo hiệu Đông Cực Đế Quân, phẩm đạo sánh ngang Thiên Đế Cửu Kiếp.

Nghe phàm nhân và Thành Hoàng Vân Thành dâng sớ lên thượng cung bẩm rằng, Ba Thục hạ giới nữ nhân cai quản triều chính làm xằng làm bậy, đây trái lẽ trời.

Xưa nay tu mi nam tử đánh vác non sông, nào để một nữ tử hồ ngôn loạn ngữ.

Các ngươi khôn hồn mau chịu trói.

Bổn Tôn sẽ khoan hồng, bằng như cố chấp thì chịu chết.Phàm trần cười rồi đứng dậy đáp.

Xưa nay nhân định thắng thiên.

Phàm trần ta không phân chia nam nữ.

Hễ người có tâm tốt thì muôn dân kính ngưỡng.

Đạo nhân nói, việc này cho ngươi nói là phải, nhưng việc ngươi giết thần linh là không thể dung thứ.

Nói vừa dứt lời đạo nhân liền ra tay dứt khoát.

Tay ném ngọc như ý đánh thẳng về phía phàm trần.

Một kích này chấn động thiên uy, mọi người đang đánh phía trước nhìn thấy khí thế trước sân rồng cũng kinh tâm vỡ mật.

Trong lúc nguy cấp tưởng chừng như sắp tiêu đời.

Phàm trần tay trái bắt ấn kim cang chỉ thiên, tay phải bốn ngón tay nắm chặt ngón út duỗi thẳng ra chỉ địa, miệng đọc to:"Tạo Hóa Thiên Huyền Vi Thiên Hậu,Chưởng Kim Bàn Phật Mẫu Diêu Trì.Sanh quang dưỡng dục quần nhi,Chơn linh phối nhứt thân vi Thánh hình.Thiên cung xuất Vạn linh tùng pháp,Hiệp Âm Dương hữu hạp biến sanh.Càn Khôn sản xuất hữu hình,Bát hồn vận chuyển hóa thành chúng sinh.Cộng vật loại huyền linh đồ nghiệp,Lập Tam Tài định kiếp hòa căn.Chuyển luân định phẩm cao thăng.Hư vô bát quái trị thần qui nguyên.Diệt tục kiếp trần duyên oan trái,Chưởng đào tiên thủ giải trường tồn.Nghiệp hồng vận tử hồi môn,Chí công định vị vĩnh tồn Thiên Cung.Chủ Âm quang thường tùng Thiên mạng,Độ chơn thần nhứt vãng nhứt lai.Siêu thăng phụng liễn qui khai,Tiên cung Phật xứ Cao Đài xướng danh.Hội ngươn hữu Chi Linh huấn chúng,Đại Long Hoa nhơn chủng hòa Ki Tam kỳ khai hiệp Thiên thi,Khoa môn Tiên vị ngộ kỳ Phật duyên.Trung khổ hải độ thuyền Bát nhã,Phước từ bi giải quả trừ căn.Huờn hồn chuyển đọa vi thăng,Cửu Tiên hồi phục Kim Bàn Chưởng Âm,Thập Thiên Can bao hàm vạn tượng,Tùng địa chi hóa trưởng Càn khôn.Trùng huờn phục vị Thiên môn,Ngươn linh hóa chủng quỉ hồn nhứt thăng.Vô siêu đọa quả căn hửu pháp,Vô khổ hình nhơn kiếp lưu oan.Vô địa ngục, vô quỉ quan,Chí Tôn đại xá nhứt trường qui nguyên.Chiếu ngũ lịnh Từ Huyên thọ sắc,Độ anh nhi nam, bắc, đông, tây.Kỳ khai tạo nhứt Linh Đài,Diệt hình tà pháp cường khai Đại Đồng.Hiệp vạn chủng nhứt môn đồng mạch,Qui thiên lương quyết sách vận trù.Xuân Thu, Phất Chủ, Bát vu.Hiệp qui Tam Giáo hữu cầu chí chơnPhục nguyên nhơn huờn tồn Phật tánh,Giáo hóa hồn hữu hạnh hữu duyên.Trụ căn quỉ khí cửu tuyền,Quản khai thiên thượng tạo quyền chí côngLịnh Mẫu Hậu khai Tông định Đạo,Ân dưỡng sanh đảm bảo hồn hàiCàn khôn Tạo Hóa sánh tài.Nhứt triêu nhứt tịch kỉnh bài mộ khang.Nam mô Diêu Trì Kim Mẫu Tạo Hóa Huyền Thiên Cảm Bái""Nam mô Đại Từ Bi Năng Hỉ Xả Thiên Hậu, Chí Tôn, Đại Bi, Đại Ái".Dứt niệm phàm trần hét lên.

Phụng Sắc Lệnh Tổ Sư, Lâm Phàm Giáo Đạo.

Cải Thiên Số Cứu Nhân Luân.

Sắc Lệnh!Ngọc Như Ý đánh tới ngực phàm trần vô tung vô ảnh biến mất.

Đông Cực Đế Quân cả kinh, chứng kiến màn kỳ dị vừa rồi hốt hoảng lập tức biến mất.

Trên thiên cung.

Bàn Dương Tử Lão Tổ đang uống trà vội vỗ bàn cười ngất.

Hay! Hay! Khá khen câu " Xưa nay Nhân Định Thắng Thiên".

Đông Cực Đế Quân lão già kia cũng có ngày này, kaka.

Thiên Tôn Cửu Kiếp khuôn mặt ra vẽ trầm trọng, Lão Tổ người kia nhìn chỉ là phàm phu tục tử, sao lợi hại như vậy.

Có trời mới biết, có quỷ mới hay.

Nhưng chúng ta là trời.

Ừh! Lão Tổ Bàn Dương Tử nói: Chúng ta là trời còn không biết, thì cái lão gia hỏa Huyết Liệp Ma lần này xem ra sẽ ăn phải trái đắng.

Thiên Tôn đừng quá lo lắng.

Ngài không để ý người này thích ở ẩn lánh đời, không muốn xen vào việc của ba tộc, nhưng hễ ai động đến hắn, thì hắn mới động đến người.

Cho nên Thiên Tôn cứ im lặng quan sát, nếu cần nên trợ giúp người này.

Vì ngay cả Minh Nha Nữ của nhân tộc còn không thấu hắn, thì ngài nghĩ ta tính được gì.

Huống chi ngày đó tại tây hải.

Ta cố ý làm khó hắn.

Mà hắn đối đáp trôi trãi, tâm ý kiên định, thì ngài cũng nên yên tâm.

Trời đất này ắt có một thánh nhân cổ kim chưa từng thấy là hắn vậy.

Hắn sẽ là người kiềm chế ba tộc, và giữ vững cân bằng ba tộc, bởi hắn không theo ai.


Hắn có con đường riêng của hắn.Bên dưới Hoàng Cung Ba Thục Quốc.

Trận chiến đến hồi kết.

Đông Cực Đế Quân vừa biến mất.

Chúng thần cũng tan tác chạy như chó nhà có tang.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ bị bọn Vũ Ca bắt sống áp giải vào trong điện trước mặt Nữ Vương.Phàm trần khí định thần nhàn xoay người bước vào trong, thu nhặt đâu hơn trăm khối mộc bài thần vị do các chư thần bị đánh chết.

Bước vào bên trong cung điện.

Phàm trần chấp tay cuối người thi lễ với Nữ Đế Tộc Phổ Ba rồi nói.

Bệ Hạ anh minh thần võ, đại đức chánh chân, chúc mừng bệ hạ, tai qua nạn khỏi.

Đường Tăng nắm tay Nữ Đế Tộc Phổ Ba kéo nàng quỳ xuống nói: Đa tạ chủ thượng cứu giúp, sự việc cấp bách, là Đường Tăng không bẫm báo, mong chủ thượng trị tội.

Phàm trần bước tới trước mặt đỡ hai người đứng lên rồi cười vui vẻ nói.

Không có gì hết! Bình an là được! Về phần Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ phàm trần nói.

Ngươi đi đi, ta biết ngươi nuôi chí lớn, điều này ta hiểu được, nhưng đại thế đã định.

Nữ Đế Tộc Phổ Ba là người có đức, ngươi cũng thấy trời già còn không ngăn cản nổi ta.

Xưa nay nhân định thắng thiên.

Hễ người có đức bình yên vạn phần.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ cũng bất ngờ.

Hắn nghĩ mình chết chắc, tự nhiên lại được tha.Đa cốt nhĩ trước khi đi không quên quay đầu hỏi.

Xin hỏi cao nhân là ai, có thể cho ta biết tôn danh đại giá.

Phàm trần cười tự nhiên đáp.

Phàm mổ họ phàm tên tục là trần, là khách lang bạc hải hồ.

Tể Tướng Đa Cốt Nhĩ chưa nghe qua tên này bao giờ.

Hắn cũng hoài nghi nhưng rồi cũng im lặng rời đi.

Thu dọn chiến cuộc.

Phàm trần đuổi theo bắt sống hai xà nữ thân rắn ngực trần đem về giáo hóa làm người kề cận.

Một tháng sau bên trong Hoàng Cung phàm trần đang ngồi uống trà với Nữ Đế Tộc Phổ Ba bên trong ngự hoa viên.

Phàm trần nói, phàm mổ biết tâm ý bệ hạ dành cho Đường Tăng.

Ta cũng chúc hai người bách niên giai lão.

Bệ hạ cứ yên tâm cai quản Ba Thục.

Người với Đường Tăng cứ bên nhau phu thê đầu bạc.

Về phần Đường Tăng người nên sắc phong cho y làm Quốc Sư là hợp lí.

Cũng là giúp cho Phàm mổ mở rộng thế lực Đường Môn.

Như vậy trong triều hay bách tín không ai dị nghị.

Vì họ đã quen với Nữ Đế của họ.

Nữ Đế Tộc Phổ Ba nghe phàm trần nói lấy làm vui vẻ hết sức hài lòng.Ba ngày sau tin tức Ba Thục Quốc do đích thân Nữ Đế làm lễ tế trời sắc phong Quốc Sư hộ Quốc tên là Đường Tăng.

Tộc Phổ Ba cũng tuyên bố trước thiên hạ Đường Tăng và nàng là phu thê.

Mọi người ai cũng chúc mừng không hề phản đối.

Nữ Đế cũng cho phép Đường Môn hoạt động công khai trên đất Ba Thục và xếp vào thiên hạ đệ nhất Tông Môn do Quốc Sư phía sau cai quản.

Dưới sự giúp đỡ của Nữ Đế.

Đường Môn ngày càng hùng mạnh.

Phát triển rộng khắp mười thành trì Ba Thục Quốc.

Lãnh đạo mỗi nơi được xưng là Đường Chủ.

Mỗi thành sẽ có một Đường Chủ, ba vị phó Đường Chủ.

Mỗi Đường Chủ lãnh đạo năm ngàn môn hạ.

Đường Tăng ngoài việc làm Quốc Sư còn là Môn Chủ của Đường Môn lãnh đạo mười vị Đường Chủ, ba mươi vị phó Đường Chủ, năm vạn thuộc hạ phía dưới.

Điều này giúp Ba Thục Quốc hết sức an ổn.Phàm trần giải quyết xong ổn thỏa Ba Thục Quốc, liền cáo từ Nữ Đế Tộc Phổ Ba và Đường Tăng dẫn đám người Vũ Ca lui về tiểu thiên địa Shambhala.

Lại một kết thúc viên mãn.

Phàm trần cảm thấy vui vẻ vì Đường Tăng và Nữ Đế hạnh phúc.

Hắn đã dệt nên một câu chuyện vui vẻ.

Nhân sinh a cũng thật là thú vị a!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Hành Nhân Hà Xứ Bôn Ba- Lặn Lội Vào Ra Ai Nhìn


Bên trong tiểu thiên địa Shambhala.

Trong ngôi nhà ba gian.

Phàm trần tay nâng chén trà nhấp môi, trước mặt là một khối đồng đen lục giác, ngọc như ý, huyết ấn tỳ.

Phàm trần tay cầm khối đồng đen hình lục giác mà lúc trước thổ địa thôn Đoài đã tặng, hắn ngắm nghía hồi lâu, cuối cùng cũng hiểu ra được giá trị quý báo của nó, thì ra nó có thể hút lấy mọi pháp bảo.

Đặt khối đồng đen lục giác xuống, phàm trần cầm lên thanh Ngọc Như Ý thu được từ Đông Cực Đế Quân.

Ồ! Hảo pháp khí.

Huyết Ấn Tỳ thì khỏi chê, vô cùng quỷ dị phàm trần rất ưa thích.Cất mọi thứ vào Linh Quang Bảo Hạp.

Phàm trần thi pháp lập tức trong nháy mắt đã có mặt trong Bảo Liên Sơn Trang.Tham kiến Bảo Chủ, đã lâu không gặp.

Kiều Thủy Lan đang bên trong phòng giật mình bước ra, Phàm thúc! Thật là người.

Ta còn tưởng phàm thúc ham hoa thơm của lạ nên quên mất chốn này.

Bảo chủ quá lời, phàm trần nói: Kẻ hèn về đây, trước thăm hỏi Bảo Chủ, cùng hai vị Phó Môn Chủ.

Một lát sau theo lệnh của Bảo Chủ cho gọi hai vị Phó Môn Chủ Chấn Hồng Nghê và Lý Tuyết Hoa bước vào diện kiến.Vừa bước vào nhìn thấy tráng niên trước mặt, hai nàng nhận ra là phàm trần lập tức vui mừng xông lên ôm lấy như trẻ con đòi kẹo.

Phàm trần cũng đứng yên như tượng đá.

Một hồi lâu, sau khi mọi người ngồi vào vị trí.

Phàm trần đứng trước mặt ba vị nữ tử nói:Kẻ hèn gần đây bôn ba hà xứ, nhưng không quên an nguy của chư vị.

Lần này bôn tẩu về đây.

Trước là thăm hỏi các vị đại nhân, sau là tặng Bảo Liên Sơn Trang món quà gọi là nhân nghĩa, vừa nói tay phàm trần vừa rút trong Linh Quang Bảo Hạp ra một vật rất tà khí.

Đây là Huyết Ấn Tỳ, vật này sẽ giúp Bảo Liên Sơn Trang an toàn không bị ma tộc tấn công.

Phàm trần trình bày cách thức sử dụng cụ thể cho ba vị đại nhân sau đó ở lại vài ngày trò chuyện rồi rời đi.

Trước khi đi phàm trần còn không quên ra sau núi thăm hỏi Thổ Địa Thiết Quyền, nhờ y trông nôm Bảo Liên Sơn Trang.Đông Bách Thành Trường Minh Độc Thiên Môn.Trước cổng hai tên thuộc hạ chặn đường trung niên nhân quát hỏi.

Ngươi là ai? , không biết trời cao đất dày, chỗ này cho ngươi tùy tiện vào ra à.

Trung niên nhân chấp tay đáp, nhờ chư vị vào bẩm báo kẻ hèn lặn lội đường xa có việc đến gặp cao tầng của Trường Minh Độc Thiên Môn.Vừa lúc hai tên gác cửa muốn chửi mắng trung niên nhân.

Huyền Cố Phó Môn Chủ từ bên trong đi ra hỏi có việc gì mà la ó, khi vừa đi đến gần phía cổng nhìn thấy trung niên nhân, Huyền Cố lập tức quỳ xuống hành lễ.

Tham kiến Môn Chủ.

Hai tên gác cổng lặp tức hoảng sợ, quỳ xuống dập đầu sát đất xin tha.

Đứng lên hết cả đi, phàm trần bình thản đi vào trong Trường Minh Độc Thiên Môn.


Về lại chốn xưa, tâm tình phàm trần cảm thấy bồi hồi xao xuyến.

Mới thoáng chốc mà đã hơn hai mươi năm, từ ngày xuyên không đến Trường Minh Độc Thiên Môn, phiêu lưu biết bao nhiêu chặn.

Nếu ở thế giới hiện thực.

Đời người có bao nhiêu một cái hai mươi năm.Về lại căn nhà phía sau hậu sơn.

Phàm Trần ngồi pha ấm trà, tay ôm đàn dạo khúc ngâm nga." Ta mượn nhân gian hai lạng mựcViết lên thời thế lắm phong baMột bút mượn hồn thiên điển thánhMột bút bằng tâm cảnh Ma HaTa mượn nhân gian hai lạng rượuUống cho quên hết chuyện gần xaDặm đường thiên lý chốn phương xaTa đã yêu nàng từ muôn thuởTa mượn nhân gian một chút tìnhThắp lên hy vọng chốn nhân sinhTa đã quyết lòng trong phàm tụcChỉ một tất lòng sáng tâm linh"Không khí trầm lặng, tâm cảnh bình an.

Uống vài ngụm trà.

Phàm trần giao cho Huyền Cố Ngọc Như Ý, dặn phải cất giữ cẩn thận làm bảo vật trấn môn.

Trong những ngày tháng sắp tới Phàm Trần không có mặt.

Hắn không muốn sau khi quay trở lại thì Trường Minh Độc Thiên Môn đã bốc hơi tan biến.Để lại tất cả thuộc hạ trong tiểu thiên địa Shambhala.

Phàm trần cho bọn họ tự do.

Hắn cũng muốn cho mình một chút tự do.

Phàm trần cứ đi theo linh cảm, đi mãi đi mãi, lần trước hắn đã đi về hướng Tây, bôn ba gần hai mươi năm.

Đút kết rất nhiều kinh nghiệm.

Lần này phàm trần quyết định đi về phương Nam.Đại Cảnh Quốc, một thôn làng nhỏ Thảo Ngư, phàm trần dựng một ngôi nhà gỗ, hàng ngày sinh sống đạm bạc ngô khoai rau cháo.

Hắn nghĩ chắc mình sẽ chết già, nhìn hắn phàm tục không toát ra khí tức tu hành giả, cũng không già đi mà vẫn là một trung niên bề ngoài ba mươi tuổi như ở hiện đại.

Bỗng dưng một ngày đầu mùa mưa tháng sáu.

Sơn tặc đến đốt làng cướp phá.

Nữ thì bị bắt bán vào thanh lâu Đại Cảnh Quốc.

Nam thì già cả bị giết, khỏe khoắn thì bán làm nô lệ cho quý tộc đổi vàng cho Sơn tặc mua ngựa.Phàm trần bị bọn Sơn tặc bắt trói như trói heo.

Hắn cũng chán phản kháng.

Hắn muốn xem coi số mệnh về đâu.

Hắn tự trêu chọc bản thân mình.

Một buổi buôn bán nô lệ chính thức được diễn ra trong Bắc Minh Thành, một trong hai mươi tám Thành tại Đại Cảnh Quốc.

Tên buôn người đại diện cho bọn Sơn Tặc hô to.

Mua đi mua đi các vị đại gia.

Đây là nô lệ tháo vác khỏe mạnh, mua về tùy ý sai khiến, không nghe lời có thể giết.Hơn một trăm tên đàn ông từ ba mươi đến năm mươi tuổi bị trói gông tay phía sau quỳ giữa phố.


Sau một hồi mời chào phàm trần cũng được một tên nhà giàu nhìn trúng.

Tên nhà giàu này bỏ ra năm mươi lượng mua phàm trần.

Chủ bán nô lệ cầm dây trói dắt phàm trần ra trước mặt tên nhà giàu như dắt trâu.

Đi theo vị đại gia này.

Ngươi cải lời thì bị giết.

Phàm trần được chủ nô cởi trói.

Hắn như mới bắt đầu bước vào nghịch cảnh.

Theo vị chủ nhân phía trước đi trên đường lớn Bắc Minh Thành, phía bên cạnh tên nhà giàu còn có một kẻ hầu nam.Công tử nhà ta là Lục Thiếu Phong, người Lục Gia.

Một gia tộc lớn trong Bắc Minh Thành này, còn ta tên Nam Kha là tùy tùng thân cận của công tử.

Từ nay về sau ngươi là nô bộc dưới trướng Công tử nhà ta.

Ngươi cố gắng mà hành sự, đừng để Lục Công Tử thất vọng.Như quen với bản chất ở đợ nhiều năm về trước.

Phàm trần quỳ xuống dập đầu lia lịa.

Miệng không ngừng cảm tạ Lục Công Tử không ghét bỏ mình mà trọng dụng.

Lục Thiếu Phong kêu hắn đứng lên rồi hỏi.

Ngươi tên gì? Nếu không có thì ta ban tên.

Nô tài họ phàm tên trần.

Nếu Công Tử Gia không ưng mắt có thể ban cho tên khác.

Gọi ngươi một cái tên mới đi.

Cứ gọi ngươi là Cao Thượng, cái tên nghe hay và thú vị.Từ ngày được Lục Thiếu Phong mua về, phàm trần tức bây giờ với cái tên mới chủ đặt cho là Cao Thượng đã có một cuộc sống mới.

Một cuộc sống ở đợ.

Hắn cứ ngỡ đâu Lục Gia đại tộc có điều tốt đẹp, ngờ đâu tên Lục Thiếu Phong là tên con cưng của Lục Gia, hắn vô cùng bại hoại.Suốt ngày phàm trần bị hắn hành đủ trò, việc bình thường phàm trần làm cũng nhàn là quét lá trong sân nhà Lục Gia.

Lục Thiếu Phong tìm đủ trò biến thái để hành bọn gia nhân, không ai không biết.Lục Thiếu Phong đặt cho phàm trần tên Cao Thượng để cố ý chà đạp hắn, phỉ nhổ hắn, dù là Cao Thượng vẫn là thứ không ra gì trong mắt Lục Thiếu Phong.Cao Thượng rót cho Bản Công Tử trà, Cao Thượng giày của Công Tử dơ bẩn, mau quỳ xuống lau giày cho Bản Công Tử.

Cao Thượng ngươi chỉ là con chó trong mắt Bản Công Tử, haha! Nam Kha hầu cận cũng đứng bên cạnh cười phụ họa cùng Lục Thiếu Phong.Phàm trần chỉ biết một dạ hai vâng, mặc kệ người ta có chà đạp cỡ nào.

Phàm trần vẫn bình thản.

Hắn không phản kháng.


Hắn tâm bình như nước, lòng không chút gợn sóng miên man.Hôm nay trong phủ Lục Gia, Lục Thiếu Phong sao khi từ thanh lâu uống say khước, được tùy tùng Nam Kha dìu về đến phủ thì gọi lớn Cao Thượng ra đây dìu Bản Công Tử.

Phàm trần đang quét lá trước sân vội bỏ chổi xuống chạy ra đỡ Lục Thiếu Phong vào phủ đặt xuống ghế.Khi Lục Thiếu Phong vừa ngồi xuống ghế trong sảnh đường thì hắn vung chân đạp mạnh phàm trần ngã sắp mặt.

Cẩu nô tài, sao ngươi không phản kháng, ngươi phải đấu tranh, ngươi phải chống đối ta để ta giết ngươi, vậy mới vui, đúng là chơi không vui gì cảTrong phủ Lục Gia, Lục Thiếu Phong được gia chủ cưng chiều, nên hắn coi trời bằng vung.

Hắn được cấp cho hai mươi tỳ nữ hầu hạ.

Tuy hắn bại hoại nhưng cảnh giới tu luyện cũng đạt đến tam cảnh trung kỳ tức Bất Hoặc cấp 6.

Trong Đại Cảnh Quốc, tuổi trẻ chưa tới ba mươi mà đã vào tam cảnh đã là hiếm.

Huống chi các gia tộc đến tam cảnh đa phần là Trưởng Lão.

Ngay cả Gia Chủ các tộc cũng chỉ ở tam cảnh hậu kỳ Bất Hoặc cấp 8 là đã quá ghê gớm.Chính vì tên bại hoại Lục Thiếu Phong là thiên tài trong thiên tài nên hắn được nuông chiều chu cấp đầy đủ.

Hắn hành cho bọn gia nhân bên cạnh hắn khiếp đảm.Sáng nay sau khi phàm trần quét lá xong đang ngồi bên gốc cây Hòe trước sân Lục Phủ.

Lục Thiếu Phong cho Nam Kha gọi hắn tới.

Cao Thượng ngươi nhìn xem có đẹp không? Phàm trần vẫn nhìn khung cảnh phía trước mặt, tên biến thái Lục Thiếu Phong bắt những tỳ nữ gia chủ sai tới hầu hạ hắn lột sạch đồ đứng trước mặt, ai phản kháng hắn giết.Một trong những người phản kháng đã xém bị hắn chém chết nên bây giờ ai cũng chỉ biết im lặng.

Đã vậy hắn còn bắt các nàng không mặc gì còn phải múa.

Phàm trần nhìn tình cảnh trước mắt các nữ tử tay chân vừa múa miệng vừa phải cười, nhưng nước mắt chảy dài.

Lục Thiếu Phong như con ác thú ngồi cười vui vẻ.

Cao Thượng ngươi nói xem có đẹp không? Nói!Đẹp! Hôm nay chỉ có vậy thôi sao Lục Thiếu Gia.

Phàm trần hỏi, Lục Thiếu Phong ngạc nhiên.

Thế ngươi muốn thế nào, xem ra ta ngược đãi ngươi đến ngươi phát ghiền.

Được! Được! Như vầy đi, mấy con tiện tùy này, đè Cao Thượng ra hiếp cho ta.

Bọn nữ tử đang không mặc gì, cũng chỉ biết râm rấp nghe theo, vì không muốn chết.

Lập tức năm nữ nhân trần trụi như nhộng xông tới trước mặt phàm trần lột sạch hắn rồi thay phiên từng người lên nhúng nhảy làm trước mặt Lục Thiếu Phong hả hê.

Xưa nay toàn thấy nam nhân ngược đãi nữ nhân, nào thấy một đám nữ nhân ngược đãi nam nhân.

Xem hả hê xong tên bại hoại Công Tử Lục Thiếu Phong cùng tùy tùng Nam Kha bỏ ra ngoài đi sòng bạc.

Lúc này các nữ tỳ mới buông phàm trần ra mặc y phục vào ngồi khóc như mưa.Phàm trần thì bị năm nữ nhân thay phiên hiếp, hắn đã sức cùng lực kiệt, cũng ráng bò dậy mặc y phục vào rồi kiếm bát nước uống.

Hắn vẫn tâm bình lặng trong veoKhông biết qua bao lâu mà dần dần không còn gì hay ho để Lục Thiếu Phong đàn áp hắn.

Đơn giản vì Lục Thiếu Phong thấy nhàm.

Y quyết định kêu hắn đi chết.

Cao Thượng mau uống thuốc độc ta ban mà tự xác đền tội vì hành vi vô lễ với các nữ tỳ hôm trước.

Tay cầm bát thuốc độc, phàm trần không do dự uống sạch, một lúc sau hộc máu ngã xuống bất động.

Công Tử Gia hắn chết thật rồi.

Nam Kha tùy tùng bước đến kiểm tra thi thể kỷ lưỡng báo cáo.


Không chết mới lạ, đây là Cao Man Cổ Độc.

Một giọt chết ngay, huống chi ta cho hắn uống một bát.

Mà loại độc này Bản Công Tử rất lấy làm thích thú vì tác dụng phụ của nó.

Lục Thiếu Phong nói với tùy tùng Nam Kha.

Nếu là phàm nhân lập tức chết như chó chết.

Còn kẻ công lực thâm hậu, đại cao thủ, sẽ bị Cao Man Cổ xâm nhập, phàm là con người ai cũng muốn xinh đẹp, Cao Man Cổ sẽ sản sinh ra chất làm thay đổi tướng mạo ngược lại tư tưởng của người trúng độc, thế là tuy có thể dùng chân khí ngăn độc được một lúc, nhưng trước sau gì cũng phải chết, rồi biến thành bản chất xấu xí ma chê quỷ hờn.

Haha.Đáng tiếc tên Cao Thượng này không phải cao thủ, không nhìn thấy gì, hắn chết nhanh quá.

Đem xác hắn xuống vứt đi.Ngoại ô phía tây Bắc Minh Thành.

Bãi tha ma tràn ngập quỷ khí, Gia Gia cái xác này trông cũng tốt, đem về làm thi dẫn chắc sẽ rất tốt.

Một đứa trẻ khoảng chừng chín tuổi cùng một lão già đang lôi một cái xác vừa bị vứt tại bãi xác chết, không ai khác cái xác này là xác của phàm trần.

Hắn bị bọn gia nhân đem ném vào bãi tha ma.

Lão già lôi cái xác ra bãi đất trống sạch sẽ, Tiểu Minh mau lấy thi hoàn đan nhét vào miệng cái xác này, lão già miệng nói tay trái dùng nội lực điểm vào trên trán cái xác, miệng niệm chú ngữ:"Ba rắc hô ty, ô la kha saBà la gia sa ca rô ni ca quaKhạp hăng tê mo sô bi saÔ li hi bi ti bờ ri ti sôMặc cấp mặc cấpXuất động quỷ thầnHò sang hò sô ba tê ca dãMọ lệ chi hê bà nen tô rố"Lão già này vốn là Du Y Thiền Quỷ, là đại thần y của Ma Tộc, lão cùng cháu trai là Tiểu Minh đang tìm một xác chết để làm thi nô, tức một xác chết phục dịch chủ nhân.

Du Y Thiền Quỷ vừa niệm chú xong lập tức xác chết bậc dậy như sống lại.

Tốt, tốt lắm, từ nay gọi ngươi là Quỷ Thánh, đi theo lão sẽ không bạc đãi ngươi.

Xác chết lúc này chấp tay cử động như người bình thường nói, đa tạ lão lão.Cứ gọi ta là Du Lão, còn đây là cháu trai ta tên là Tiểu Minh, nếu ngươi có thắc mắc gì nó sẽ giải đáp, xác chết lúc này quay sang nói với Tiểu Minh, đa tạ tiểu gia.

Tiểu Minh bậc cười bảo, chưa thấy cái xác nào lại ăn nói đàng hoàng như vậy.Du Y Thiền Quỷ nói với xác chết, ngươi vốn đã chết, cũng may gặp lão phu, ta dùng bí thuật sắc thi của tộc Thay, bây giờ ngươi là Quỷ Thi, tức là ngươi đã vào quỷ đạo.

Gần đây ta nghiên cứu về độc dược, ngươi giúp ta thử thuốc, ta không bạc đãi ngươi.Quỷ Thánh tuân mệnh!Ba tháng sau bên trong thánh địa Ma Tộc.

Mỗi ngày Quỷ Thánh đều thử uống vô số kịch độc do Du Y Thiền Quỷ bào chế.

Điều này trợ giúp rất lớn cho Ma Tộc, vì tạo ra nhiều phương thuốc chính xác giúp Ma Tộc ngày một hùng mạnh.Phàn trần tức là tên Quỷ Thánh do Du Y Thiền Quỷ đặt, lúc này thân tướng thay đổi hết sức kinh ngạc, mặt xanh nanh vàng, cao to lực lưỡng.

Kỳ lạ là sau khi hắn thành quỷ do Du Y Thiền Quỷ dùng bí thuật đem hắn có ý thức, hắn thường ngày thử độc xong thì đi quanh tổng đàn Ma Tộc, khác với các quỷ vật khác, Quỷ Thánh không ăn tươi uống máu, mà hắn lại nấu cơm, luộc rau dại, nướng khoai lang ngồi ăn hết sức bình thường.

Điều này làm cho Ma Quân hết sức thấy lạ lẫm với một tên Quỷ nô mà Du Lão Tiên Sinh đem về.

Cũng khá thú vị.

Bên trong Ma điện, Ma Quân ngồi trên bảo tọa, phía dưới là một nữ hồng y Giang Thu Bạch cùng tên cao to nam nhân đứng kế bên bảo vệ là Bàng Ngôn.Đối diện hồng y chính là Du Y Thiền Quỷ đang thưởng thức trà.Ma Quân cảm thấy thích thú quỷ nô mà ta đem về sao.

Cũng khá thú vị, hồng y nữ tử lên tiếng.

Lão già ngươi lượm đâu ra cái thứ lạ lùng này, có thể đem hắn tặng cho ta, không được, không được.

Quỷ lão nói với Thánh Nữ Giang Thu Bạch.Phàm trần từ ngày tỉnh dậy, hắn cảm nhận được mình bây giờ bề ngoài gớm ghiếc, toàn thân cực độc, hắn vẫn bình lặng.

Hàng ngày ngoài việc thử thuốc cho Du Y Thiền Quỷ xong thì hắn đi loanh quanh, cái gì không hiểu thì hắn hỏi Tiểu Minh.

Phàn trần vẫn không lấy gì sợ hãi, hắn nhớ lại một bài thơ của tác giả Hồ Chí Minh ở thế giới hiện thực mà cố gắng tự động viên bản thân."Ví không có cảnh đông tàn Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuânNghĩ mình trong bước gian truân Tay ương rèn luyện tinh thần thêm hăng"Dù bây giờ có trời cũng không biết con quỷ mặt xanh nanh vàng thân hình gớm ghiếc bên trong tổng đàn ma tộc lại chính là phàm trần.Hàng ngày vào mỗi buổi tối phàm trần vẫn không quên niệm kinh.

Hắn nhớ được trong nhà Phật có một vị quỷ năm xưa cũng khí thế ngút trời, nhưng rồi cũng rơi vào nghịch cảnh, nhưng vẫn giữ được tâm thánh thiện mà rời xa nghịch cảnh.

Hắn thường trì niệm bốn câu kệ tán tụng vị quỷ Tiêu Diệm Đại Sĩ để tự an ủi bản thân" Quan Âm Bồ Tát Diệm Nhiên VươngThống Lĩnh Cô Hồn Phú Đạo TràngHỹ Xã Từ Bi Năng Tế VậtHà Sa Ngạ Quỷ Độ Nhân Thiên".Phàm trần dần từ từ thích nghi với thân thể quỷ của mình, hắn không bài xích bản thân, mà luôn luôn trân trọng bản thân, hoàn cảnh nào cũng vậy, dù làm quỷ vẫn phải sạch sẽ, vẫn phải ăn chính uống sôi, vẫn phải tu hành làm lành tránh ác..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Tánh Lành Ẩn Hạnh Quỷ Nô- Thệ Nguyền Son Sắc Bày Phô Làm Gì


Hôm nay là một ngày cuối tháng tư, sắp bước vào mùa hè chói chang nắng ấm.

Trãi qua hai năm Phàm Trần làm Quỷ nô dưới trướng Du Y Thiền Quỷ.

Ngoài việc không ngừng thử thuốc để tìm ra bí pháp an toàn, phàm trần đã tích lũy vô số kinh nghiệm về dược liệu.Có thể nói bây giờ phàm trần bách độc bất xâm.

Do trong người hắn tu luyện Luận Xá Công.

Nên tất cả kịch độc được phàm trần dùng các đại huyệt vận chuyển khống chế tùy ý thu phát gom vào một chỗ bên trong.

Nếu lượng độc trong người quá nhiều phàm trần sẽ vận chuyển ép ra tùy ý.Về phần từ ngày bị tên bại hoại Lục Thiếu Phong ép uống Cao Man Cổ độc, phàm trần chẳng những không bị gì mà còn giúp hắn rèn luyện kỳ kinh bát mạch.

Trãi qua 2 năm uống vô số độc dược điều này giúp cho thân thể hắn căn cốt vững chắc.Còn về vẻ bề ngoài thân thể gớm ghiếc mặt xanh nanh vàng, móng vuốt sắc nhọn là do hắn cố tình tạo ra vẻ bề ngoài cho thích hợp trong môi trường Ma Tộc.Thật ra ngay khi trúng Cao Man Cổ phàm trần trong tâm thức hôn mê đã suy nghĩ mình chỉ ước mong một thân hình gớm ghiếc cho ma chê quỷ hờn, bởi thế giới quan của hắn khác người ta.

Người ta thích hào hoa phong nhã anh tú ngời ngời.

Còn hắn lại chỉ muốn càng gớm ghiếc càng tốt.Bởi hắn cho rằng bề ngoài đẹp đẽ chỉ càng thêm phiền phức.

Hắn chỉ một lòng tu hành ẩn thế, lòng đã nguội lạnh phàm tâm.

Bề ngoài càng dễ nhìn càng bất tiện.

Mà Cao Man Cổ Độc rất quỷ dị, nó sẽ phản ứng ngược lại với suy nghĩ của cổ thân thể bị trúng độc.Cho nên ngay thời khắc phàm trần hôn mê bên trong linh hồn hắn lập tức biến dị, tóc hắn chuyển sang màu bạch kim, gương mặt sáng như thiên thần hạ phàm, mài cong, mắt phượng, mũi dài cao thẳng tấp thể hiện ra dáng vẻ thánh nhân, thân hình cao to khỏe chắc, một cổ thân thể mới lạ đẹp mắt được hình thành bên trong linh hồn.Ngay lập tức được phàm trần dùng Luận Xá Công phong bế lại.

Ngay thời khắc Du Y Thiền Quỷ điểm vào người hắn, hắn đã dùng Luận Xá Công giữ cho bề ngoài không bị thay đổi, rồi khi về đến địa phận Ma Tộc, hắn đã cố ý thay đổi vẻ bề ngoài cho giống quỷ, để tiện sinh hoạt giữa lãnh địa ma quái này.Cũng từ giây phút chết đi sống lại phàm trần đã thông qua Luận Xá Công có được năng lực tùy ý thay đổi vẻ bề ngoài theo ý niệm của hắn.Hôm nay Du Y Thiền Quỷ truyền cho hắn bài pháp Sắc Thi thứ 2.

Du Y Thiền Quỷ đọc rất chậm thần chú cho hắn ghi nhớ" Bà dã nạp xa hồng ma ê hếBá sắc hạp bá sắc khan bà lan kĩ mộÊ hê bà tá du sá cống sangKhạp qua lang khạp qua tê bòn chê xô hê"Du Y Thiền Quỷ dặn phàm trần rất kỹ về công năng của Sắc Thi.

Sắc Thi có nguồn gốc lâu đời khoảng 300 triệu vạn ức năm.

Do một đại năng của cổ tộc Thay, một tộc người cổ đại sáng lập.

Sắc Thi có công năng giúp cho hành giả dù trong hoàn cảnh nào cũng giữ được ý thức chân tánh buổi ban đầu.

Lòng không ô nhiễm phàm tâm.Một năm trước Du Y Thiền Quỷ quan sát thấy tâm tánh của Phàm trần không tệ, hắn lại tuy thân làm quỷ mà vẫn ăn chín uống sôi, vẫn tắm gội sinh hoạt như nhân đạo.

Điều này làm cho Du Lão rất lấy làm hiếu kỳ.

Thường con người ta sao khi rơi vào quỷ đạo sẽ không còn chú ý bề ngoài, để mặt thân thể hôi tanh gớm ghiếc.

Còn phàm trần thì tuy làm quỷ mà không nhiễm tính quỷ.

Hắn ăn thảo mộc, cố gắng tìm hiểu những dược liệu để tắm gội khử mùi hôi thân thể.


Hắn lại hay đốt lửa để xua âm khí trên người.Thế là Du Y Thiền Quỷ truyền cho hắn Sắc Thi thứ nhất.

Trãi qua sự dặn dò của Du Lão, qua một năm tu luyện.

Phàm trần được Du Lão truyền cho Sắc Thi số 2.Hôm nay Du Lão dặn dò Phàm trần đi Ma Hồng Lĩnh hái dược liệu.

Ma Hồng Lĩnh cách thánh địa Ma Tộc 100 dặm về phía Bắc, nơi đây rất nhiều bộ tộc của Ma Tộc sinh sống.

Du Y Thiền Quỷ định cho Tiểu Minh là cháu trai của Lão đi cùng Phàm trần, nhưng vì nơi đó quá nguy hiểm, nên Du Lão chỉ đành để một mình phàm trần đi.Du Lão nói: Quỷ Thánh ngươi phải hết sức cẩn trọng.

Vì ta không có nhân thủ thích hợp tiến vào Ma Hồng Lĩnh, nay thu nhận ngươi nhờ ngươi trợ giúp, nếu chuyện này thành công ngươi có điều kiện gì lão phu sẽ không bạc đãi.Dược liệu thì lão phu đã ghi kỹ trong giấy.

Ngươi cứ đi theo như ta chỉ dẫn, có gì nguy hiểm chạy được bao xa cứ chạy, dù sao ngươi đã chết một lần, nên có kinh nghiệm về cái chết.

Đi sớm về sớm, lên đường thôi.Trời trong nắng ấm, ra khỏi Thánh Địa Ma Tộc, phàm trần chậm rãi hướng phía Ma Hồng Lĩnh mà đi, vừa đi vừa hát" Chúng ta là lũ quỷỞ tận rừng sâuỞ tận núi caoỞ tận biển sâuChúng ta là lũ quỷMột dạ từ biMột dạ sắc sonChúng ta là lũ quỷ....Còn cách Ma Hồng Lĩnh 40 dặm, lúc này trời tối phàm trần tìm được một miếu hoang giữa rừng.

Người xưa thường nói ban đêm thà ngủ trong rừng đừng ngủ miếu hoang.

Phàm trần đéo thèm nghe người xưa nói.

Hắn bây giờ bề ngoài là quỷ, đâu sợ quỷ hù dọa, thế là hắn xông vào miếu, dọn dẹp một góc ổn thỏa làm chỗ ngũ đêm nay.Đốt một đống lửa trong miếu, hắn lấy đồ ăn từ trong Linh Quang bảo hạp ra ngồi thưởng thức, lấy dụng cụ trong linh Quang bảo hạp ra pha một ấm trà, vừa ngồi bên đống lửa ăn vừa uống trà.

Nhân sinh còn có gì vui bằng hắn.Thường thì không nghe lời người xưa ắt phải chịu thiệt thòi.

Canh tư tức bước vào giờ sửu tầm 2 giờ sáng, đang ngủ ngon phàm trần gặp ảo cảnh, hắn lập tức ý thức có điều gì đó không đúng, trong mộng cảnh hắn thấy ngôi miếu rất sạch sẽ tinh tươm, mọi người ra vào tấp nập cúng bái, rồi có hai thiếu nữ đến bắt chuyện cùng hắn vui vẻ.

Hắn cố gắng thoát ra mộng cảnh, nhưng không cách nào làm được.Hắn ý thức địch nhân ắt hẳn không yếu.

Lúc này trong mộng cảnh hai nữ nhân một tên Hồng Liên, một tên Hồng Cát nói cho hắn biết nơi này gọi là Miếu Thanh Đằng Đại Vương.

Vốn lúc trước nơi này xảy ra bệnh dịch, dân chúng chết rất nhiều, nhưng bỗng một ngày có một nữ tử đến đây dùng y thuật cứu chữa giúp dân làng.Từ đó bệnh dịch được đẩy lùi, sau cùng nữ nhân này bị quan phủ vu oan là yêu quái rồi xử tử.

Dân chúng đau lòng lập miếu thờ.

Nàng lại báo mộng cho dân chúng biết, nàng đã tu thành thần đạo gọi là Thanh Đằng.

Dân chúng bèn tôn xưng là Thanh Đằng Đại Vương nhang khói phụng thờ.

Nhưng thời gian tuế nguyệt thoi đưa, dâu bể trăm ngàn vạn năm đi qua, không còn ai nhớ tới, lục địa cũng thay đổi, nơi đây không còn nhân loại sinh sống, mà trở thành địa vực Ma Tộc.Sau khi nghe giới thiệu xong, phàm trần cũng bước đến thắp nhang.

Hắn đốt ba nén hương đứng trang nghiêm, lòng thành kính quỳ xuống mà khấn vái" Hồn thiêng ở chốn non sangQuỷ nô khẩn thỉnh Đại Vương Thanh ĐằngĐức công ghi tạc nhơn năngCớ sao oan thác khổ bằng biển khơiQuỷ nô một dạ đôi lờiĐem tâm khẩn thiết rối bời cầu xinCầu nàng qua bể chân linhQua cơn bĩ cực bình minh lại vềHồn nàng dù ở sơn khêNghe lời khấn nguyện tư bề thoát raHồn nàng dù ở cao xaNghe lời chân thật bỏ qua đau buồn".Lập tức phàm trần khấn xong mộng cảnh tan mất, mở mắt ra trước mặt hắn là ba nữ tử dung mạo diễm lệ.

Hai người đứng hai bên không ai khác là hai nữ tử Hồng Liên, Hồng Cát.Một tên Quỷ nô như ngươi mà có thể phá tan mộng cảnh khá khen.


Các hạ là ai? Phàm trần hỏi.Người mà ngươi vừa khấn nguyện.

À thì ra là vậy! Bắt hắn lại! Lời vừa dứt hai nữ tử Hồng Liên Hồng Cát xông lên chế trụ Phàm trần.

Dám đến địa bàn của Thanh Đằng Đại Vương ta ăn uống đốt lửa, một tên quỷ nô như ngươi không biết trời cao đất dày, gan to bằng trời.

Ai sai ngươi tới, nói mau, không thì ta giết không toàn mạng.Đại Vương tha mạng.

Là Du Lão Tiên Sinh của thánh địa Ma Tộc sai tiểu nhân đi Ma Hồng Lĩnh hái dược liệu.

Tên Du Y Thiền Quỷ cũng ăn no rãnh việc, hắn không chịu chết thì thôi, còn sai cái thứ đầu óc ngu si tứ chi phát triển như ngươi vào Ma Vực hái thuốc.

Hắn tưởng chỗ đó là chỗ thiện nhân ở sao?.Nữ tử xinh đẹp vừa nói dứt lời trời nỗi gió giông.

Mây đen mù kịch.

Bấm ngón tay tính toán.

Thanh Đằng Đại Vương lẫm bẫm: Lộc, Thành, Tán, Họa, Sa, Phúc, Hiển, Vinh, Trường, Thọ.

Là quẻ Họa, có tà vật tập kích.

Hồng Liên, Hồng Cát các ngươi cẩn thận.

Lời vừa dứt một luồng tà khí nồng nặc xông vào trong miếu, tiếng cười khanh khách nghe quỷ dị.

Thanh Đằng Đại Vương hết sức căng thẳng, vì nàng biết trước mặt mình tà vật này không dễ đối phó.Các hạ là ai, đến miếu Thanh Đằng của ta có việc gì! Hà Hà! Bản Tôn là Huyết Sát Thi Lang, đi ngang qua cũng không có gì to tát, chẳng qua thấy trong đây có lửa đến xem có con mồi nào thưởng thức không! Ái chà chà! Một con quỷ nô, cũng được, còn có ba nữ yêu xinh đẹp.

Thôi được để Bản Tôn cho các ngươi chết thống khoái.Luồng tà khí quỷ dị kia hóa thành thực thể thân người đầu sói, đạo hạnh cũng vào tam cảnh hậu kỳ Bất Hoặc cập 8, hắn lập tức xông đến phía trước cắn tới phía nữ tử tên Thanh Đằng.

Đại Vương cẩn thận.

Hồng Liên Hồng Cát xông lên bảo vệ chủ tử.

Ba nữ yêu giao chiến cùng tà vật Huyết Sát Thi Lang.

Vốn đây là một con Sói trong rừng, nhưng do ăn xác chết của các cao thủ Ma Tộc cũng như Nhân Tộc, mà hấp thụ công lực, đạo hạnh tăng tiến, rồi tìm bắt yêu vật để ăn nuốt, nên ngày càng hùng mạnh.

Thanh Đằng Đại Vương hóa phép hiện ra vô số dây leo quấn lấy Huyết Sát Thi Lang.

Hồng Liên Hồng Cát hóa ra hai thanh kiếm xông tới đâm vào mắt tà vật.


Nhanh như chớp Huyết Sát Thi Lang thoát ra được lập tức dùng vuốt sắc nhọn đánh bay ba yêu nữ, các nàng thổ huyết té ngã xuống đất lực bất tòng tâm.

Huyết Sát Thi Lang cười khanh khách lộ vẻ tà ác nói.

Trúng phải tà công của Bản Tôn xem các ngươi chạy đằng trời.

Lời vừa dứt Huyết Sát Thi Lang định xong tới nuốt lấy con mồi là ba nữ yêu thì một tiếng sét lớn đánh xuống phía hắn, ngay lập tức hắn né kịp do đạo hạnh cao cường.Huyết Sát Thi Lang nhìn xung quanh thấy quỷ nô là Phàm trần đang bị trói gô ngồi dưới đất miệng lảm nhảm.

Phàm trần lúc này hoảng loạn hắn khấn đại " Thần Phụng Thỉnh Thái Thượng Lão Quân cấp cấp đáo lai sát tà trợ ngã lai lâm phụng thỉnh".

Khi hắn khấn xong thì sét trên trời đánh vào miếu cũng may Huyết Sát Thi Lang né kịp, mà sét cũng đánh trúng hắn và ba nữ yêu một phần, nói chung hắn không biết hắn đang chơi ngu.Huyết Sát Thi Lang hỏi quỷ nô ngươi làm gì đó.

Phàm trần đáp, thì thấy các hạ sắp giết người nên ta hoảng loạn thỉnh thần cứu mạng.

Huyết Sát Thi Lang cùng ba nữ yêu đang bị thương nằm trên đất chửi ầmCái đồ Quỷ nô ngu dốt.

Cái đồ đầu óc ngu si tứ chi phát triển.

Ngươi là quỷ, mà không có ăn học, cha mẹ ngươi không dạy ngươi phải nghiêm túc à.

Bản thân chúng ta là Ma Tộc, nếu gọi tên thần sẽ bị sét đánh lửa thiêu.

Sao ngươi ngu dữ vậy! Xin lỗi xin lỗi các vị là do ta không biết, mong các vị thông cảm.

Huyết Sát Thi Lang tức điên người hét lên.

Cái tên quỷ nô ngu ngốc để Bản Tôn ăn ngươi trước.

Huyết Sát Thi Lang tiến lại gần định cắn cổ phàm trần, lúc này bên ngoài lại có chân khí ba động, Huyết Sát Thi Lang rất nhạy cảm.

Có người đến, không phải, là yêu vật.

Hôm nay lão tử đi săn không coi ngày hay sao mà lại gặp mấy thứ cản tay cản chân.

Hazzz.Một nữ quỷ lỗ tay nhọn, mặt mài thanh tú, răng nhọn như ma cà rồng mặt đồ bộ lạc, quấn da thú dẫn theo năm bảy thuộc hạ cơ bắp lực lưỡng bước vào miếu.

Huyết Sát Thi Lang quát, các ngươi là ai, đây là con mồi của ta, các ngươi cút.

Một tên cơ bắp cuồn cuộn đáp trả.

Câm miệng thú ngươi lại.

Dám bất kính với tiểu công chúa Bà La Giáo ta, giết không tha.

Huyết Sát Thi Lang phun nước miếng xuống đất, chân đạp đạp xuống đất cố ý khinh bạt nói.

Ta nhổ vào mặt tổ tông con mẹ các ngươi.

Dám vào địa bàn ta đi săn không xin phép, lũ tôm tép Bà La Giáo các ngươi mà cũng dám tới dọa Bản Tôn.


Cỡ Thánh Chủ Bà La Giáo ta còn không sợ, một con oắc con cùng mấy tên to con mà bày đặt ra vẻ hù Bản Tôn.

Ta khinh.Nữ tử được xưng là tiểu công chúa Bà La Giáo lập tức nổi khùng tay cầm rìu đá cùng mấy tên thuộc hạ xông lên quần ẩu cùng Huyết Sát Thi Lang, đánh đấm túi bụi như dã thú.

Một lát sao mặt mày Huyết Sát Thi Lang máu me đầm đìa, mà bên phía Bà La Giáo cũng bị thương nghiêm trọng.

Không ai chịu nhường ai.

Huyết Sát Thi Lang hét lớn.

Con mụ điên kia, đồ đàn bà vô sĩ, đánh đấm như dã thú, đồ không ăn học, đồ cắn người mang rợ.

Tiểu công chúa Bà La Giáo miệng đầy máu cười to nói.

Ta cắn không phải người, mà cắn chó, ngươi là chó tinh, mà cũng bày đặt lên mặt dạy đời bọn ta.

Bà La Giáo bọn ta cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua, không từ thủ đoạn.

Huyết Sát Thi Lang giận tím người.

Hắn không dễ nhượng bộ, lúc này không ai nhường ai, hai bên bị thương thảm trọng nhưng vẫn không bỏ cuộcĐang lúc hai bên giằng co, phàm trần lục trong đầu tìm kiếm.

Hắn bây giờ rơi vào tình thế dỡ khóc dỡ cười.

Hắn vốn tự hào mình học cao hiểu rộng trừ yêu diệt ma.

Bây giờ hắn làm quỷ, những kiến thức lúc trước hoàn toàn vô ích.

Làm quỷ thì không được gọi tên thần, hễ gọi liền bị sét đánh lửa thiêu, vì xưa nay quỷ xung khắc thần linh.

Mà hắn bây giờ đéo có công pháp gì để cứu hắn trong hoàn cảnh trớ trêu này.

Đúng là trời hại du côn.

Thông minh cuối cùng bị chính cái thông minh hại chết mình.Đang lúc rối bời phàm trần nhớ ra gì đó! Hắn lập tức lảm nhảm như lên đồng miệng đọc khí thế"Tiểu Quỷ phụng thỉnh Diệm Vương Đại Quỷ mặt mài sáng rỡ, tóc đỏ tợ châu sa, đỉnh đầu to như núi Bà La, bụng rộng bằng thênh thang bể cả.

Cổ hình kim nhỏ, đưa chân lửa rực tam thiên.

Hạ xuống sấm rền vang ba cõi, thống lãnh muôn ngàn ma chúng, trông coi tám vạn quỷ linhTiểu nhân phụng thỉnh phụng thỉnh Quỷ Vương Đại Sĩ đáo lai hộ thân nhập xác.Cung thỉnh Đại Giả Diệm Nhiên Vương Đầu lớn ba non trời đất độngMiệng phun lửa cháy quỷ thần kinhTừ bi hóa hiện thân pháp lạQuang minh giáng đạo độ âm linhKhẩn thỉnh Diệm Nhiên Đại Quỷ hộ thân nhập xác"Phàm trần hét lớn, làm tất cả mọi quỷ trong miếu đang giao chiến quay lại nhìn hắn.

Kết luận chả có quần què gì xảy ra.

Thần chú đéo linh.

Ba nữ yêu là Thanh Đằng Đại Vương cùng Hồng Cát Hồng Liên đang bị thương nằm dưới đất hết sức thất vọng vì mình gặp phải con quỷ khùng khuyết tật.

Hết sức là hại não.Phàm trần dỡ khóc dỡ cười.

Huyết Sát Thi Lang cùng bọn quỷ Bà La Giáo tiếp tục đại chiến.Bọn hắn trong tâm đã quyết định ai chiến thắng sẽ xông qua giết chết tên quỷ nô mặt xanh nanh vàng đang bị trói ngồi dưới đất ngu ngốc kia..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Pháp Xưa Ròng Rã Chỉ Truyền- Miếu Thiêng Còn Đó Quỷ Liền Ra Đi


Đánh nhau được nữa canh giờ Huyết Sát Thi Lang cùng bọn quỷ Bà La Giáo hai bên ngã lăn ra nằm sỏng soài trên đất.Không được! Không được rồi mệt chết Bản Đại Gia.

Con đàn bà thối tha kia, đợi Bản Tôn khôi phục, ta sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi.Nữ Quỷ Bà La Giáo nằm ngửa ra không chút e ngại cười to bảo, hạng như ngươi mà cũng đòi sống chết với Bà La Giáo ta, cẩu nô, không biết liêm sĩ, đợi Tiểu Công Chúa ta hồi phục, sẽ nướng ngươi lên làm chó rừng bảy món thiết đãi tộc ta một bữa thịnh soạn.Phàm trần lúc này sau một hồi lâu cựa quậy tự cỡi được dây trói, hắn đến bên đống lửa nhóm thêm củi cho lửa cháy sáng hơn.

Hắn tiếp tục lấy đồ ăn thức uống trong Linh Quang Bảo Hạp ra ngồi ăn uống tự nhiên thoải mái.Bọn quỷ nằm trên đất lúc này sức cùng lực kiệt không cử động nổi.

Phàm trần vừa ăn uống vừa nói.

Các vị đại nhân cớ sao mà hờn giận, chúng ta thân là Ma Tộc, phải đoàn kết đồng lòng, đừng để Nhân Tộc hay Thần Tộc lợi dụng mà xem khinh.Bọn quỷ ngẫm nghĩ lời Phàm trần nói rồi ai cũng im lặng.

Phàm trần lấy một bát nước trong bình đựng để trong Linh Quang Bảo Hạp ra đem đến đỡ Thanh Đằng Đại Vương dậy, cho nàng uống rồi vui vẻ nói.

Đại Vương thông cảm.

Tiểu nhân có mắt như mù không biết nơi đây là hàng xá của Đại Vương, mong Ngài rộng lượng bỏ qua.Dìu Thanh Đằng dựa vào một góc tường, phàm trần tiếp tục công cuộc cứu thương chúng quỷ, bất luận ai hắn cũng cho uống ít nước rồi dìu dựa sát vào vách tường trong miếu.Phàm trần không mong bọn quỷ cảm kích hắn.

Chỉ mong hắn không hổ thẹn.

Hắn dù trong hoàn cảnh nào vẫn luôn giữ một khỏa đạo tâm viên dung thanh tĩnh." Bập bùng lửa cháy trong đêmLà điềm nguy khốn tà ma kéo về"Đang ngồi trước đống lửa suy nghĩ về chặng đường sắp tới.

Lập tức một cơn lốc xoáy đáp xuống trước cửa miếu.

Phàm Trần bây giờ hắn trong nội tâm đã rất hối hận.

Hắn đã thật sự tin lời người xưa, trong tâm hắn chửi tục, con mẹ nhà nào xây cái miếu không coi ngày để yêu quỷ đến rần rần khổ thân mình thiệt sự! HazzxĐang lúc phàm trần tưởng mình tiêu đời thì trên hư không, thân ảnh một lão đạo râu đen dài 8 tấc, mắt sắc hơn dao, mày rậm, lỗ mũi lân, thân cao một mét rưỡi tay cầm phất trần cưỡi mây đáp xuống dùng tiên pháp đánh vào luồng thân ảnh lốc xoáy, lập tức lốc xoáy tan biến nhưng nhanh chóng hiện ra một nơi gần kế bên.Tình huống có vẻ càng tồi tệ.

Vì lúc này có Thần Tộc xuất hiện, khó có chút xử lý.

Chăm chú nghe hai bên nói chuyện.

Trong miếu ai cũng toát mồ hôi.Lão đạo vừa xuất hiện tự xưng mình là Cao Tiên Trưởng là một trong ba vị đại tiên dưới trướng Thần Tôn Cửu Kiếp.

Ba vị đại tiên lần lượt là Hồi Tiên Trưởng, Cao Tiên Trưởng và Cừu Tiên Trưởng, tất cả đều bước vào tứ cảnh trung kỳ, động huyền cấp 5.Hồi Tiên Trưởng là vị ngày đó truy sát Đường Tăng mới độ kiếp hóa hình, giữa đường gặp phàm trần ngăn cản.Còn lão này là Cao Tiên Trưởng xem ra đạo hạnh bất khả tư nghì chắc yêu quái thân ảnh lốc xoáy kia lần này phải chịu thiệt.Khi lão đạo sĩ vừa giới thiệu xong thì ngay lập tức thân ảnh quỷ dị lốc xoáy xông tới bao trùm lấy lão đạo, một lúc sao thì lão đạo sĩ như hoàn toàn tan biến trong không khí.

Trên mặt đất trước cửa miếu chỉ còn luồng lốc xoáy đen kịt kia.Bên trong lốc xoáy phát ra tiếng cười quái ác.


Thần tộc vô tri, đạo hạnh tép rong mà cũng bày đặt xuống sông bắt cá.

Xin giới thiệu với mấy đứa bên trong miếu một chút.

Ta là Phệ Quỷ, sống từ thời chiến trường Ma Cổ, đến nay cũng được mười vạn năm.Phàm trần biết lần này không xong rồi đại vương ơi.

Bây giờ ai đâu cứu kịp hắn.

Chết là cái chắc.

Phệ Quỷ ngoài cửa lên tiếng hỏi? Ai bước ra chịu chết trước, sẽ không phải thống khổ.Phàm trần không do dự, lập tức đứng dậy bước ra.

Phệ Quỷ xông tới bao quanh lấy phàm trần cắn nuốt.

Trong tâm hồn phàm trần bây giờ chỉ còn lại câu niệm "NAM MÔ TỔ SƯ ĐẠI ĐỨC VƯƠNG MINH"Cả một đời hắn sùng đạo, trước phút sinh tử lòng không thoái chí.

Hắn như sắp tan rã, thân tứ đại trở về cát bụi.

Hắn không hối tiếc vì những trãi nghiệm của mình.Phệ Quỷ như đắc thắng bỗng kêu lên một tiếng thê thảm.

Tại sao, tại sao, lão tử không cam tâm.

Ngay khi Phệ Quỷ thôn phệ thân thể phàm trần, hắn đã bị vô số độc tố bên trong thân thể phàm trần dung hợp, điều này giống như chuột sa bãi lầy.

Nhưng cũng không đáng sợ bằng khi Phệ Quỷ cố gắng xâm nhập vào ý thức của phàm trần thì hắn biết hắn đã thua.Bên trong phàm trần có một khỏa đạo tâm sáng chói, không có gì có thể xuyên thấu, mà bên trong khỏa đạo tâm ấy lại là một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy.Cổ kinh xưa có câu"Xác thân là đền đài của Thánh Thần"Phệ Quỷ bị khỏa đạo tâm đó thôn phệ.

Nói chính xác hơn hắn bị hút vào bên trong tòa cung điện nguy nga hùng vĩ.

Hắn chính thức bị phàm trần thôn phệ.Tiếng lốc xoáy rào rít kết thúc, chỉ còn lại phàm trần, hắn cảm nhận được thân thể kinh mạch như vung chứa một cổ sức mạnh tràn đầy kiên cố.Phệ Quỷ là ai? Là một con Quỷ sống từ thời rất xa xưa trên đại lục này, ban đầu nó nhỏ yếu, nhưng do đại lục này trãi qua vô số cuộc chiến khốc liệt giữa thần ma, mà Phệ Quỷ đã thông qua những cổ xác chết sau mỗi trận chiến, nó hút lấy sức mạnh của thi thể, thừa hưởng sức mạnh đó, thông thuộc tất cả ký ức cũng như kỹ năng của kẻ địch mà nó giết được.

Từ đó nó cường đại.

Nó cũng vô cùng thông minh, không bao giờ xưng danh tánh với đời, mà ẩn nấp kín đáo qua bao nhiêu năm tháng, chính vì thế mà không ai biết đến nó.

Phàm trần thôn phệ được Phệ Quỷ, bây giờ hắn mới thật sự trở thành người của thời đại này.

Những sự việc xảy ra từ cổ xưa 10 vạn năm trở lại đây trong ký ức của Phệ Quỷ được phàm trần thấy rõ mồn một.Có thể nói cảnh giới và tri thức của con Phệ Quỷ này đã là một đại năng, các thế hệ cao thủ của ba tộc nhân, ma, thần đều bị nó cắn nuốt.


Nó tin chắc trên đời này không ai còn là đối thủ của nó.

Nhưng cái sai lầm lớn nhất của nó chính là chọn lấy phàm trần.Phàm trần đến với thế giới này hắn chỉ là một phàm nhân vô tri, nhưng Luận Xá Công và Thiền Minh Sát Vipassana mà hắn học được ở thế giới hiện đại đã rèn luyện cho hắn một tiểu vũ trụ bên trong con người hắn, một thành quách đền đài vững chắc.

Có thể nói là vạn ma bất xâm vạn tà bất nhiễm.Phàm trần lúc này tâm thông vạn cảnh.

Dù bất ngờ đạt được trình độ này phàm trần vẫn không lay động đạo tâm, hắn vẫn tỏ ra điềm tĩnh và vẫn giữ thái độ mình là một tiểu quỷ đi hái thuốc.

Bước vào bên trong miếu hoang, lúc này đã bước sang giờ dần tức 5 giờ sáng.

Phàm trần nấu thức ăn sáng múc cho mỗi vị quỷ mỗi vị một bát.

Thức ăn phàm trần đem theo trong Linh Quang Bảo Hạp vô số.

Hắn chỉ nấu đơn giản cháo loãng ăn cùng thịt lợn gác bếp.Ăn uống xong phàm trần đặt tay phía sau lưng mỗi tên quỷ, do sở hữu năng lực của Phệ Quỷ, phàm trần có thể tùy ý hút lấy vết thương của đối phương, chữa lành trong chớp mắt.

Tất cả chúng yêu quỷ trong miếu đã hồi phục thể trạng ban đầu, lúc này bọn chúng định động thủ thì phàm trần cười cười rồi nói.Chư vị, là quỷ mổ không chu đáo, làm trò cười cho chư vị, nhưng quỷ mổ khuyên chư vị bớt động can qua, đây là lời thành thật, còn chư vị muốn giết quỷ mổ thì e rằng khó.Sự việc trước cửa miếu ai cũng trông thấy tà vật thôn phệ tiểu quỷ mặt xanh nanh vàng, nhưng một lát sau tà vật biến mất, điều này làm mọi người hoang mang.Huyết Sát Thi Lang tò mò hỏi.

Thật ra ngươi là ai? Sau ban đầu nhìn trong rất vô dụng, nhưng lúc sau lại không hiểu nổi.

Tà vật kia rõ ràng rất mạnh.

Bọn ta cảm nhận khí tức của con tà vật đó, ta còn nghĩ sẽ chết chắc.

Vậy mà chỉ trong chớp mắt tà vật đã bị ngươi thôn phệ.

Tiểu Công Chúa Bà La Giáo nói, rõ ràng ngươi không phải là một quỷ nô, ngươi cẩn thận đến nổi không ai nhận ra bất thường nào, lại còn làm cho bọn ta tưởng ngươi là trò cười, là quỷ ngu ngốc.Thanh Đằng Đại Vương nói, khi ngươi ở trong mộng cảnh, Tiểu Liên Tiểu Cát cố ý kêu ngươi thắp hương mục đích để ta giết ngươi, vậy mà lời khấn của ngươi làm ta hết sức kinh ngạc, còn tưởng ngươi đã sống cùng thời với ta, nhưng nhìn ngươi trong rất bình thường chỉ là một quỷ nô.Phàm trần mỉm cười hết sức hiền hòa.

Hắn ngồi bên đống lửa dù trời đã sáng.

Hắn chậm rãi uống tách trà rồi nói.

Chư vị đã quá lời.


Vốn ta chỉ muốn lang bạc thương hồ, sống như heo chó qua ngày đoạn tháng, nào ngờ số phận đẩy đưa, rơi vào quỷ tộc làm nô.

Mà ta cũng an phận làm một quỷ nô nhỏ bé.

Nào ngờ cái dòng số phận cứ lôi ta vào, rồi cứ nếu kéo, khiến ta không muốn tự bảo vệ mình cũng không được.Phàm trần đứng dậy từ tốn chấp tay trước chúng quỷ khom người nói rất lễ phép.

Tiểu sinh vốn họ phàm tên tự là trần, là người của Đông Bách Thành Nhân Tộc, là Môn Chủ của Trường Minh Độc Thiên Môn.Chúng quỷ vừa nghe phàm trần giới thiệu lập tức như hóa đá, mặt lúc xanh lúc trắng, mồ hôi chảy không ngừng.Huyết Sát Thi Lang lắp ba lắp bắp như muốn á khẩu nói.

Là Phàm Tiền Bối..., không, không phải là Phàm Đại Thánh ngày đó đánh cho Tả, Hữu Hộ Pháp Ma Tộc phải khiếp vía.Tiểu Công Chúa Bà La Giáo tiếp lời, là Phàm Tiền Bối ngày đó đến Nhung Y Cát dọa Thánh Nữ Ma Tộc phải nhúng nhường, lại ép đến Thánh Nữ Ma Tộc Giang Thu Bạch phải mang thịt lợn đến tận nhà.Bọn quỷ Thanh Đằng Đại Vương giờ này mới cảm thấy hóa ra người bị điên lại là chính mình.

Nếu Phàm Tiền Bối không từ bi thì bọn hắn đã chết không có đất chôn.Phàm trần lên tiếng nói, các vị nếu đã có duyên gặp gỡ Phàm mỗ, thì xin nán lại vài hôm, vốn phàm mỗ thích vui vẻ, chỉ muốn cùng chư vị ăn bát cơm, uống bát nước, nói đôi câu gọi là tri kỷ.Chúng quỷ đồng lên tiếng.

Được phàm tiền bối chỉ dạy, chúng tiểu nhân đội ơn không hết, cứ nghe theo phàm tiền bối sai bảo.Phàm trần nhờ bọn thuộc hạ của Tiểu Công Chúa Bà La Giáo đi tìm củi.

Phàm trần nhóm lửa nấu đủ thứ món ăn để thiết đãi tận tình chúng quỷ.

Buổi tối phàm trần lại tâm sự trao đổi chia sẽ chỉ dẫn tận tình.Bên đống lửa cháy to, Phàm Trần trìu mến ngồi vuốt tóc Thanh Đằng, Hồng Liên Hồng Cát thì cười khúc khích.

Thanh Đằng Đại Vương e thẹn đỏ mặt, Huyết Sát Thi Lang thì cười gian manh bảo không ngờ gu của Phàm Tiền Bối thật mặn mà, thân là nhân tộc lại thích quỷ không thích người.

Tiểu Công Chúa Bà La Giáo thì bực bội ganh tị nói, nếu có thích Phàm Tiền Bối cũng phải thích ta vì ta đẹp hơn Thanh Tỷ.Phàm trần có sở thích là vuốt tóc, hắn thấy tóc thanh đằng dài lại đẹp, nên hắn vuốt, mãi mê vuốt một hơi, hắn lấy trong tay áo ra một khối kim bài bằng kim loại đưa cho Thanh Đằng rồi nói, cái này tặng cô vì ta nảy giờ vô lễ bất kính nên chuộc tội.

Thanh Đằng sợ không dám nhận, nhưng phàm trần nói nếu không nhận ta đè ra hiếp rồi bắt nhận.

Thanh Đằng Đại Vương đỏ mặt tía tai đành nhận lấy.Cầm mãnh kim bài trên đó khắc Sắc Lệnh Thành Hoàng.

Thanh Đằng cười rơi nước mắt.

Đây là tâm nguyện của nàng.

Nàng ước mơ có được thần vị, nhưng do bị vu oan mà chết, thành yêu vẫn một lòng giúp dân, dân chúng tôn thờ nhưng nàng vẫn là yêu.

Bây giờ có được Kim Bài Thần Vị Thành Hoàng.

Thanh Đằng cảm tạ Phàm Tiền Bối.Nhìn qua Huyết Sát Thi Lang, phàm trần cười gian làm Huyết Sát Thi Lang sợ, phàm trần nói, ngươi cũng nhận lấy, đừng nói ta thiên vị, một khối mộc bài ghi Sắc Lệnh Sơn Thần ném tới phía Huyết Sát Thi Lang, hắn nhanh tay bắt lấy, trong lòng khoái chí, ka ka, Bản Tôn cũng có ngày lãnh thần vị, thật là cao hứng.

Đa tạ phàm tiền bối.Phàm trần liếc Tiểu Công Chúa Bà La Giáo, bước lại gần ngồi cạnh nên nàng nắm cái lỗ tai dài nhọn hoắt của nàng, rồi bóp cái mũi của nàng, làm nàng khó chịu bảo, phàm tiền bối thật không công bằng.

Ở bên Thanh Đằng thì vuốt tóc, còn ở cạnh tiểu nữ thì nắm tai, bóp mũi, tiểu nữ không phải chó, tiểu nữ tức á, tiểu nữ không phục.

Chúng quỷ ngồi quanh đống lửa cười ngây ngốc.Sáng ngày thứ hai phàm trần gọi Tiểu Công Chúa Bà La Giáo ra phía sau miếu gặp riêng nói chuyện.


Phàm trần nói.

Là con gái phải xinh, quỷ nữ thì sao, phải tươm tất, đừng có hở một chút là cắn người, không tốt, đánh nhau cũng phải cho ra hồn, để không làm mất mặt Bà La Giáo.Phàm trần đã chuẩn bị sẵn một thanh trúc dài 2 mét dùng làm gậy.

Phàm trần truyền thụ cho Tiểu Công Chúa Bà La Giáo một bộ Bát Quái Côn.Bát Quái Côn là môn võ ở thế giới hiện đại mà phàm trần xem được, hắn nhớ rất rõ và cảm thấy nó phù hợp với nàng.

Phàm trần luyện qua vài lần trước mặt nàng, vừa luyện vừa niệm khẩu quyết cho nàng nhỡ kỹ" Tay cầm một chiếc roi linhXà Vương mở cửa bước lên diện tiềnRồng chơi ruộng muối thủ liềnNhư bầy vịt nước bay lên lưng trời Qua non nhìn trận hẳn hòiMột mình xông trận phá thời năm mônThần đồng tám cõi đứng trôngTay linh cầm gậy thẳng xông trận tiềnCôn Loan Phụng ngã hoa nghiêngTám phương quyết chiến ra liền thần oaiTựa hồ chim giỡn khói bayThân hình đá tạo từ ngày thoát raLão Tôn tên đặc ai quaTướng trời bốn cửa đuổi mà hồi cungBàn đào bát quái lướt xôngChiến xa độc giác cũng không nhằm gìBạch xà xông trận càng nguyTriều dương đơn phụng tức thì phá ngayThương vàng đã được đổi tayTrận đồ đá dội cát bay sá gìHoành Sơn mạng nhện khá nguyThần ngư phun nước tức thì giặc tanBiển khơi một cột dựng sangMới hay linh vật thiêng quang tựa vào".Múa vài lượt cho nàng xem, phàm trần đưa côn cho nàng tự luyện tập, dúi vào tay nàng một mộc bài thần vị Thổ Công.

Xoa xoa đầu nàng như đứa con nít rồi bỏ đi vào miếu.Đêm thứ hai phàm trần bắt đầu giảng đạo.

Đạo là gì? Là con đường mà bất cứ tu hành giả nào cũng phải điThế nào gọi đúng sai? Cứ thuận theo tâm mà làm miễn lợi ích cho mọi người, không hại ai hoặc hạn chế tối thiểu gọi là đúng.

Bằng như vì ích kỷ mà gây tổn hại vô số người thì gọi là sai vậy.Công đạo ở đâu? Ở lòng người! Quỷ có quỷ đạo, mỗi một loài trong chúng ta ai sinh ra trên mặt đất này đều có quyền sống và quyền tự do mưu cầu hạnh phúc Nếu nói quỷ tộc thiên lý nan dung, trời không dung chứa là không đúng.

Phàm Mỗ không theo thần đạo, không hùa theo nhân tộc, không chung bọn quỷ tộc, đường phàm mổ đi là bình đẳng bác ái và kiên nhẫn.

Cho nên sau này, khi các vị làm sai thì các vị phải chịu, còn các vị bị hà hiếp, bị nguy hiểm, thì phàm mỗ quyết không từ nan.

Phàm mổ quyết không để cho chuyện củ năm xưa Thanh Đằng bị sát hại xảy ra một lần nữa.Thề có trời đất này.

Đường phàm mỗ đi là công đạo.

Công đạo tại lòng người, không phân biệt sang, hèn ,đẹp, xấu, quỷ, người, thần đều xứng đáng được sống trên lục địa này." Nguyện đem tấm lòng nàyGửi vào trong trời đất Nguyện tất cả chúng sanhĐều an lành hạnh phúc"Ngày thứ ba sau khi kết thúc ăn uống giảng giải chỉ dạy, phàm trần từ biệt chúng quỷ.

Trước khi đi Thanh Đằng xin phép được nhìn thân tướng hiện thực của Phàm trần để tỏ lòng cung kính.

Phàm trần không giấu giếm mà thị hiện ra chân thân là một nam tử tóc bạch kim, mắt ngài, mài phượng, mũi cao dài, trang nghiêm sáng sạch, thân cao một mét tám, nhìn như Thánh sống tại trần.

Đây chính là hình dạng thật sự khi phàm trần trải qua khổ nạn.

Thanh Đằng sai Hồng Liên Hồng Cát họa lại chân dung để mang theo cung kính.

Phàm trần cũng dặn kỹ chúng quỷ ráng mà tu luyện.

Hễ có nguy hiểm thì liền gọi tên phàm trần, dù cách xa ngàn dặm phàm trần vẫn đến cứu, còn như sau này muốn gặp phàm trần thì cứ đến Ba Thục Quốc phía Vân Thành có gốc cổ thụ, cứ đến đó gọi tên phàm trần sẽ có người ra tiếp.

Lại bảo mọi người giữ kín bí mật thân thế phàm trần.

Hắn bây giờ chỉ muốn làm một quỷ nô nghiêm túc.

Từ biệt chúng quỷ phàm trần hóa hiện lại thân thể quỷ nô mặt xanh nanh vàng, tiếp tục tiến vào Ma Hồng Lĩnh..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Núi Hồng Tụ Tập Quần Yêu- Thần Ma Khai Chiến Tiêu Điều Lĩnh Sơn


Ma Vực năm thứ 22 ( tức 22 năm sau khi phàm trần xuyên không)Địa phận Ma Hồng Lĩnh, phàm trần tìm suốt nữa ngày những dược liệu mà Du Y Thiền Quỷ ghi trong giấy, hắn thu thập gồm có Thục Địa, Sơn Thù, Hoài Sơn, Phục Linh, Đơn Bì, Trạch Tả, Mạch Môn, Ngũ Vị Tử.

Hái xong tất cả số dược liệu hắn cho vào Linh Quang Bảo Hạp sau đó nằm phía sườn núi dưới gốc cây hòe to nghĩ mát.Không biết qua bao lâu lúc này khi phàm trần mở mắt ra thì trời đất tối đen như mực, hắn vậy mà ngủ quên, do đi đường mệt nhọc, cũng do vất vả nhiều năm nay, hắn thu gom củi khô đốt đống lửa, lấy dụng cụ nấu nước pha trà, lấy bánh lương khô ra ngồi nhai, định sáng sớm mai sẽ khởi hành về Thánh Địa Ma Tộc.Buổi tối trời thanh gió mát, phàm trần nằm dưới gốc cây to cầu nguyện sao cho trời mau sáng.

Hắn không mong gặp phải sự cố gì nữa.

Hắn đã vô cùng mệt mỏi.

Hắn chỉ muốn bình bình an an làm một quỷ nô hết đời rồi chết, rồi ra sao nữa cũng không quan tâm.Đang nằm chuẩn bị vào giấc say nồng, cách đó trên đỉnh Ma Hồng Lĩnh có âm thanh hô to làm phàm trần giật mình tỉnh táo.Thiên Thượng Thiên Hạ, Ma Đạo Trường Tồn, Kim Thiền Đại Giả, Vô Lượng Từ Tâm.

Phàm trần theo tiếng hô khí thế kinh người mon men đi lên phía đỉnh núi.Núp bên một gốc cây đại thụ nhìn cách đó khoảng 400 mét là một tế đàn cổ xưa, phía dưới tế đàn vô số yêu vật quỳ bái trong tư thế trang nghiêm cung kính.Trên tế đàn là một con Cóc to gấp hai lần người bình thường.

Cóc đứng oai nghi chiễm chệ.

Miệng không ngừng thuyết giáo như bậc cao niên giảng đạo.Con Cóc nói: Ma Tộc suy vi, may mắn thay, Tổ Tộc hiển linh, Kim Thiền Đại Giả giáng lâm Ma Tộc, đức tợ càn khôn, hạnh môn bể cả, tâm như nhật nguyệt, lòng tợ thiên hà.

Xét Tam Tôn sao so sánh nổi.


Mong rằng dưới sự dìu dắt của Kim Thiền Đại Giả sẽ giúp cho Ma Tộc ngày càng hưng thịnh.Chúng yêu quỳ bái phía dưới miệng đồng hô lớn.

Kim Thiền Đại Giả, Đức Tợ Càn Khôn, Hạnh Môn Bể Cả, Tâm Như Nhật Nguyệt, Lòng Tợ Thiên Hà.

Vĩnh Sinh Bất Diệt.Một không khí trang nghiêm cung kính đến lạ kỳ.

Phàm trần cũng không ngờ nơi núi hoang sâu thẳm mà bầy yêu vật lại có nền giáo dục tinh tế như thế.

Bởi vậy không thể nghe lời đồn mà phán bậy.Lúc này như nhớ ra gì đó, phàm trần nhắm mắt định tâm lục tìm ký ức của Phệ Quỷ bên trong người hắn, vì Phệ Quỷ tồn tại mười vạn năm hẳn sẽ có đầy đủ tri thức.Mở mắt ra phàm trần thông qua ký ức Phệ Quỷ biết rõ tất cả.

Con Cóc tinh trước mặt được Ma Tộc tôn xưng là Độc Thiềm Ma Tướng là một vị Tướng lĩnh tài ba bên trong Ma Tộc.

Tướng Cóc mình thịt cơ bắp oai phong lẫm lẫm, toàn thân phát ánh hào quang xanh thẩm, bên trên cổ có quấn một dây lụa đỏ và một chiếc vòng vàng.Ma Tộc thường tán tụng Tướng Cóc này như sau:"Nghe danh Ma Tướng Độc ThiềmThiên Môn đánh nát, khích hiềm rời điPhò Kim Thiền Giả uy nghiVào ra ba cõi xá gì tử sanh"Phía trên bệ đá cao là một người ngồi trên trong tư thế xếp bằng dung mạo trời sinh bất nhiễm, mi nhược viễn sơn, nhìn kỹ là một trang nam tử.

Giữa chúng yêu lại có một kẻ thế này toát lên khí chất khác thường ắt hẳn không ai khác chính là Kim Thiền Đại Giả mà Cóc tinh nhắc tới.Trong ký ức của Phệ Quỷ miêu tả về Kim Thiền Đại Giả như sau:" Nhất mạo khuynh thành ngọc cốt thanhNguyệt mi tinh nhãn đạo nhàn thanhÔn lương cung kiệm Kim Thiền GiácĐại Giả uy nghi giữ đạo lành"Nghe miêu tả xong phàm trần hoang mang, thật giữa trời đất này còn có yêu quái như vậy sao.


Một yêu ma được ký ức Phệ Quỷ lưu lại bằng những câu từ siêu phàm thoát tục.

Làm quỷ mà cũng trang nghiêm thật là đáng hãnh diện.Đọc tiếp ký ức Phệ Quỷ thì phàm trần được biết Kim Thiền Đại Giả tánh danh là Huỳnh Văn Tư vốn xuất thân nhân tộc, thuở sinh tiền một lòng hiếu hạnh, tâm tánh hiền lương không phân biệt yêu tà quỷ vật, hễ thấy ai đói khổ liền giúp cơm giúp áo, sau chết đi hóa thành đại yêu, mà lòng vẫn từ tâm, thường ở núi sâu giáo hóa chúng yêu, lại không màn danh lợi.Vốn Ma Tộc ai cũng kính ngưỡng Kim Thiền Đại Giả tôn xưng hắn là Ma Tôn, nhưng hắn một mực từ chối lui về Ma Hồng Lĩnh ẩn tu.

Chính vì thế mới có Ma Tôn lãnh đạo ngày nay.

Tuy hiện tại Ma Tộc có Ma Tôn lãnh đạo, nhưng trong sâu thẩm tâm thức các yêu vật.

Kim Thiền Đại Giả vẫn là Đấng Cha Lành ba cõi.Phàm trần bắt đầu cảm thấy căng thần kinh.

Hắn bắt đầu bị mù nhận thức, rối loạn nhân sinh quan, cái quần áo gì đây! Trên đời cũng có yêu quái được xưng tụng là thánh nhân à.Nhìn phía bên trái Kim Thiền Đại Giả là một nam yêu vật nhưng trong hình dạng con người.

Yêu này được Ma Tộc gọi là Luận Đạo Công Trần Phúc Loan.

Yêu vật này thân người mãnh khảnh thon dài, thân nam mà tướng nữ, nhân diện hoa đào như hoa như ngọc, tay cầm trường kiếm, là một tên lại cái.Phàm trần cảm thấy đau não.


Hắn sắp bị điên vì đi tới cổ đại còn gặp phải bán nam bán nữ mà còn là yêu vật.

Có thơ miêu tả về Luận Đạo Công Trần Phúc Loan như sau:" Sắc truyền Thánh Thú Kim CangChở Ông Loan Đạo La Làng Cứu YêuDung nhan đài cát mỹ miềuLòng trâu dạ chó Ông điều cứu cho".Nhìn tiếp phía bên phải cách Kim Thiền Đại Giả đối diện ngang qua với Luận Đạo Công Trần Phúc Loan là một nữ yêu có sắc đẹp câu hồn đoạt phách, ôn nhu nhàn thục, sát na phương hoa, một nét đẹp vô cùng tà dị, chỉ một ánh mắt liếc nhìn của nàng sẽ làm cho đền cát lầu đài sụp đổ, đến phàm trần đạo tâm như biển mà còn ớn lạnh.

Yêu này được ký ức Phệ Quỷ miêu tả rất chi tiết, Yêu vật giống cái tánh danh Bảo Hân Mị Yêu,còn có chú thích hết sức nguy hiểm." Trời sinh mị tính sâu xaLuôn luôn gây hấn can qua ngút trờiHiện ra lập tức rối bờiDục tình ly loạn hại đời khiếp kinh"Phàm trần thông qua ký ức Phệ Quỷ xong muốn nổ đầu.

Nào là Ma Tướng oai phong, nào là Đại Giả Thánh Nhân, nào là yêu vật bán nam bán nữ, nào là mị tà yêu đạo.

Quá đau não.

Thì ra Du Y Thiền Quỷ không dám tới đây là vì trong núi này quá phức tạp.Trên tế đàn là bốn đại yêu, bên dưới hơn vạn chúng yêu tộc râm rấp cúi đầu quỳ bái.

Một khung cảnh trang nghiêm cổ xưa hùng hồn tráng lệ.Sau những tiếng tung hô vang vọng.

Cóc Tinh đưa tay lên ngụ ý tất cả dừng, rồi chậm rãi nói:Sau đây Kim Thiền Đại Giả sẽ có bài pháp thoại dạy bảo Ma Tộc ta, các chư vị chú ý lắng nghe lời vàng ý ngọc hòng mang lại lợi ích hóa hình độ kiếp.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan lại cái hô to, tất cả chúng yêu lạy ba lạy, xong lập tức đứng lên sắp xếp chỗ ngồi hợp lý rồi ngồi ngay ngắn nghe Đức Kim Thiền Đại Giả thuyết giảng.Bảo Hân Mị Yêu tiếp lời: Trời đất mở khai, hồng mông huyền dịu, sâm la vạn tượng, pháp đạo muôn ngàn, may thay Kim Thiền Đại Giả Huỳnh Văn Tư giáng lâm Ma Tộc, đem lại vinh quang chí cao vô thượng cho Ma Tộc ta.

Tổ Tiên linh hiển.

Mời Đại Giả ban pháp thoại.Bầu không khí hết sức trang nghiêm, lúc này bên phía gốc cây phàm trần cũng ngồi ngay ngắn chuẩn bị nghe Yêu Ma giảng đạo.


Hễ là đạo lý thì phải không ngừng học hỏi.

Một tình cảnh hết sức khùng điên, phàm trần cũng bó tay với tình huống này.

Trong sách vở cả vạn bộ tiên hiệp không thấy yêu ma nào giảng đạo, lần này hay ho rồi.Kim Thiền Đại Giả bắt đầu nói:Đạo của bần đạo rất đơn giản, sống bình dị, đói thì ăn, khát thì uống, sống chan hòa với thiên nhiên, không tranh đua không hờn giận, gặp ai khó khăn thì cứu giúp theo khả năng của mình dù là vét cạn hầu bao vẫn không nhục chí.Bần đạo thuở còn tại thế lấy hiếu hạnh làm đầu, vốn đầu thai làm một nam tử lấy nghề cờ bạc mưu sinh, nhưng hễ gặp nam phụ lão ấu nào đói khổ, liền không tiếc vét cạn hầu bao giúp đỡ.Mãi đến khi trút hơi tàn, lòng vẫn không hối hận.

Nay cơ duyên hóa sanh Ma Tộc, lại không ham thích lợi danh, chỉ mong đem đức lành dưỡng dung Ma Đạo.Không trách trời già, không trách đất xa, mình khổ do mình, không do ai cả, tự làm tự chịu, tự khổ tự tu.Mình là yêu ma mà sửa được cái tâm bớt hờn bớt giận, biết yêu thương mọi loài, không hơn thua ganh tị.

Thì phải biết rằng tâm cảnh yêu ma ấy so với thánh tiên còn vô cùng cao quý.Mình là yêu vật mà biết tật sửa sai, không đợi ngày mai, không lời qua tiếng lại, ấy là đạo đức bần đạo rao giảng trong yêu chúng vậy!Yêu chúng hữu tình, phải đoàn kết yêu thương giúp đỡ, mỗi tháng phải cố gắng thực hành ăn rau củ, ngũ cốc đạm bạc trong 4 ngày mùng 1, 15, 28, 29.

Những ngày này mục đích giữ tâm hồn ma thanh tĩnh.

Lại phải thường trì tụng Ma La Pháp Tượng Kinh để trấn áp ma tính bản thân, khai hóa đạo lànhMa kinh viết:"Hễ trong trời đất có Phật có Ma, còn có người ta làm tình, làm tộiPhật có Phật kinhMa tà ích kỷ nào giảng dạy truyềnGặp thuở truân chuyênĐạo nhân giảng giảiMột thuở xa xưa người phàm chịu khổLăn lốc bộn bềChịu khổ thảm thêSân si oán niệmMa do tâm tạoHoàn cảnh giũa rènHoàn cảnh tối đenLàm người rất khổThành niên lam lũChịu đủ hàm oanÂn ái ly tanNữ nhân bán đứngHạ độc nhục hìnhTrải mấy mươi nămĐạo tâm ma luyệnNgười phàm tuy tụcTâm đạo nhập maQuyết giết người taÂn đền oán trảMáu tươi tắm huyếtThiên địa cuồng phongPhi sắc phi khôngThị chơn thị giảNgười phàm hoá quỷQuỷ lại đăng tiênMượn quỷ ma tàĐạo tâm kiên địnhDùng tình dùng dụcThắp đuốc tuệ triĐắc đạo vô nghìThiên Ma thuở đóTôn hiệu Ma LaMa La đồng PhậtKhông thích tranh đuaẨn thế bao mùaCơ duyên phàm thếĐạo nhân thiền địnhGặp gỡ Ma LaMượn kiếp người taMa La tâm huyếtKhuyên người hướng thiệnGiông bão cỡ nàoCũng quyết thanh taoTrường tồn đại nhẫnPhương Nam có đạoNay giảng Ma kinhMa này thiên sinhMột tâm hướng thiệnMa không chay lạtMa không thanh caoMa không đạo caoMa không ích kỷĐạo nhân nói phápThần niệm Ma LaKhuyên kiếp người taMau mau hướng thiệnThiện do tâm tạoKhông phải gập khuônTu giữa u buồnTu trong bão tốĐạo nhân đọc kệ:Làm người có đạoĐạo vốn tại tâmKhông sợ dục dâmChỉ lo ích kỷThường xuyên nhận lỗiBiết lỗi lo tuTrần tục lu bùMà lòng chánh thiệnMặc người phỉ bángMa quỷ do tâmĐoạ lạc mê lầmThánh tiên cũng đượcMa La pháp tượngÝ dạy rõ rànhMượn chuyện ma vươngThành ma nhập đạoDù trong ma đạoLòng vẫn giũa rènKhông phật không taNgười ta an ổnPháp từ hỗn độnPháp xuất pháp sinhĐạo nhân vấn linhMa la giải rõBèn truyền mật chúTừ thuở hồng hoangNgười trì niệm anMọi thời vượt khóMa la thần chú:ÁN QUA CÒ LAI MA Hà DÀN NIỆP NIỆP LỆ HẠT( 108 lần)."Kim Thiền Đại Giả lại nói tiếp:Ma đạo hữu tình, ma sinh đạo đức, ma là cao quý, ma tợ ngọc châu, ma kết sòng nâu, ma là trí tuệ.Ma thường kiên nhẫn, ma cứu giúp người, ma không hung hăng, ma luôn vui vẻMa thường sạch sẽ, tắm dọn lau chùi, ma không bốc mùi, ma không hôi thúi.Ma thường cặm cụi, học tập hơn người, ma phải vui tươi, mới là Ma Đạo.Lời Ma âm của Kim Thiền Đại Giả Huỳnh Văn Tư đã làm cho toàn dãy núi Ma Hồng Lĩnh chìm vào cổ kính trang nghiêm.Chúng ma vật phía dưới rưng rưng nước mắt vì Ma Tộc bao đời xuất hiện thánh nhân.

Tổ tiên linh hiển, Ma Đạo trường tồn.

Chúng Ma đồng hô lớn.

Trời sáng tất cả Ma Tộc lần lượt có trật tự giải tán ai về động nấy.Phía bên ngoài núi hơn 50 vạn thiên binh dưới sự lãnh đạo của Tây Cực Đế Quân đang chực chờ tiến đánh Ma Hồng Lĩnh..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Cao Xanh Thiên Lý Nan Dung- Kim Thiền Bất Nhiễm Bất Tùng Thương Khung


Bên gốc cây to, bỗng đâu trời mưa lất phất lâm râm, cảm nhận thấy như có sự bất an kêu gào trong tâm thức, lúc này phàm trần không rời đi vội mà ở yên dưới cội cây to quan sát xung quanh.Bỗng bên trên Thương Khung trống cờ hò hét, một cỗ Long xa chở một tiên nhân phong vân khinh đạm mày đậm mắt sâu, tiên thần quy ngưỡng.

Phía sau là lốp lốp tiên thần cung phụng theo hầu.

Bỗng từ xa có thần âm vang vọng truyền xuống Ma Hồng Lĩnh.Bản Tôn Tây Cực Đế Quân ứng thuận Thiên triều, tru tà sát quỷ.

Thất Thập Nhị Huyền Công Đại Thần nghe lệnh xuất binh phạt ma diệt địch.Xin cẩn tuân pháp chỉ Đại Đế! Lập tức 72 lão giả râu đen oắt thước, linh diện như thần, mắt tụ quang minh, thân hình vạm vỡ, chính là 72 đại thần đạo hạnh không rõ nông sâu, nhưng có vẻ uy nghi bệ vệ lãnh đạo thiên binh đáp xuống Ma Hồng LĩnhBên trong Ma Hồng Lĩnh chúng yêu kết trận dàn đội hình dưới sự chỉ đạo của tam đại yêu tà là Độc Thiềm Ma Tướng Cóc Tinh, Luận Đạo Công Trần Phúc Loan và Bảo Hân Mị Yêu.Độc Thiềm Ma Tướng bước lên trước mặt chúng yêu đọc bài Hịch khai trận:" Ma Tộc ta vạn ức niên mở cõi, nào phải đâu phận kém yếu hèn.Nay Trời xanh không dung chứa, nào ngồi yên chờ chết một phenPhận tráng sĩ hùng oai một cõi, ngẫm trong trời đất sống chết bao phenHỡi chúng yêu, thề chết cùng ta xông trận! Giết"Độc Thiềm Ma Tướng tay không xông trận, một mình đánh với 72 đại thần.

Làm cho sĩ khí Ma Tộc dâng cao.

Độc Thiềm Ma Tướng tu luyện Thập Thế Bát Thức Quyền là một môn kình công nội lực phi phàm, một quyền đánh cho trời nghiêng núi lỡ.

Quyền pháp được tóm gọn như sau:"Âm dương khai bế chưởng luân diThất quyền, nhất cước diện tiền truyHậu trảm phối quyền, thiên nhất trụTả hồi lưỡng cước chầu quyền huy.Liên phi quyền trảm oanh thiên địaHồi đầu phạt chẩu, cước nghịch phiThoái đao, đảo hậu thần long tỏaSong phi tam biến, hữu lộng chi.Tả công viên chưởng, tề phương cướcÐáo tiền liên cước trảm sơn diÐảo thân, tấn thoái, âm dương chuyễnBát thức tung hoành – chiến lược uy."Thật không hổ danh là Độc Thiềm Ma Tướng.

Tích sau khen ngợi rằng:"Ví Trời bằng đất kéo dàiCóc kia quyết đánh tới ngai điện vàngĐộc Thiềm Ma Tướng hiên ngangMột thân uy vũ chọi ngang với Trời"Thần Tộc lúc này cờ trống vang ghềnh, Tây Cực Đế Quân ra lệnh: Hồi Tiên Trưởng, Cừu Tiên Trưởng xuống phàm diệt ma.


Cẩn tuân pháp chỉ!Phía sau Long xa hai lão đạo nhân tay cầm phất trần xông xuống Ma Hồng Lĩnh, lập tức Luận Đạo Công Trần Phúc Loan cưỡi trên lưng con yêu vật là Thánh Thú Kim Cang xông lên ứng chiến với hai lão đạo.Thánh thú này đầu lân, mình cọp, vảy rồng, chân tê giác, đuôi rắn, hùng dũng oai phong.

Luận Đạo Công Trần Phúc Loan thân cưỡi trên lưng thánh thú, mình mặc tử kim bào, tay cầm trường kiếm dài hai lưỡi.Hai lão đạo khí thế ngạo thiên, lực áp quần ma song chưởng đánh về phía Trần Phúc Loan.

Luận Đạo Công lòng không sợ hãi liền sử dụng lưỡng nghi kiếm pháp uyển chuyển ngay tức khắc tránh khỏi song chưởng phản công lật ngược tình thế.Lưỡng nghi kiếm pháp công thủ tiện bề, ngàn phương diệu dụng, lấy ích địch nhiều không hề nao núng.

Kiếm pháp được miêu tả như sau:"Kiếm tảo hoành thânPhong kiếm áp đỉnhTụ lực kiếm phiTả dực phá kiếm.Hữu dực thích kiếmPhong quyển tán vânLuân thân sát địchTã toạ hữu thích.Hữu toạ tã thíchThần kiếm đoạt mệnhToã kiếm truy hồnÐộc hành liên kích.Cuồng phong loan kiếmNgoạ long hóa vũHồi đầu chung kiếm."Yêu chúng đời sau có thơ khen tặng Luận Đạo Công Trần Phúc Loan rằng:"Đức Công nào quản bằng nonLưỡng nghi kiếm pháp mãi còn lưu danhMột thân chiến đấu liệt oanhChúng yêu tán tụng đại danh Đức Ngài"Lúc này trên mây xanh, phía bên trong Long Xa Tây Cực Đế Quân đạo hạnh tứ cảnh hậu kỳ động huyền cấp 8 đang quan sát cuộc chiến.Thiên binh đông như bạo vũ, mà chúng yêu cũng sĩ khí ngất trời.

Kẻ tám lạng người nữa cân, không ai chịu nhường ai.Một bên khác Bảo Hân Mị Yêu đang vây đánhcho Ngự Pháp Thần Quân cùng thiên binh kinh thế hãi tục.

Mị Yêu dùng mắt liếc nhìn lập tức thiên binh sinh ảo giác bị trúng tình độc, lâm vào ảo cảnh hôn mê bất tỉnh.

Ngự Pháp Thần Quân vốn không phải đối thủ của Mị Yêu lập tức gục ngã.Bảo Hân Mị Yêu đắc ý đang định xông lên giết sạch thiên binh thì phía trên trời xuất hiện 12 lão giả râu tóc bạc phơ xông xuống đánh úp.Mắt thấy Mị Yêu sắp rơi vào tử kiếp Luận Đạo Công Trần Phúc Loan phân tâm bị hai lão đạo Hồi Tiên Trưởng và Cừu Tiên Trưởng đánh trúng ngực ói máu văng xuống đất.

Thánh Thú Kim Cang thấy chủ nhân nguy kịch lập tức xông lên một mình đánh với hai lão đạo.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan không màng thương tích xông lên đỡ lấy đòn đánh từ trên trời của 12 lão giả giáng xuống.


Đùng một phát, toàn thân Luận Đạo Công Trần Phúc Loan máu me ướt đẫm, ngã nằm xuống đất.

Trong tình cảnh nguy nan mà trên miệng Luận Đạo Công Trần Phúc Loan vẫn nở nụ cười tươi, vì cứu được Bảo Hân Mị Yêu một kiếp số.Không sao rồi Bảo Hân Quỷ Cái à! Đã dặn ngươi rồi, không được háo thắng để rơi vào bẫy người ta làm cho ta phải bị đòn vì ngươi, cái đồ quỷ cái! Bảo Hân Mị Yêu trừng mắt với Luận Đạo Công rồi ủy khuất nói.Không cần ngươi giúp.

Luận Đạo Công Trần Phúc Loan lúc này ói ra máu, Mị Yêu hốt hoảng vội chạy tới đỡ.Phàm trần núp bên gốc cây dựa vào trí nhớ của Phệ Quỷ nhận biết 12 lão giả kia có danh xưng là Thập Nhị Công Nghệ là Tổ Sư của mười hai nghề dưới hạ giới.Hazzx! Toi rồi, Ma Tộc lần này toang, Thần Tộc toàn tai to mặt bự, Ma Tộc không biết có trụ nỗi không! Phàm trần thấy xót xa cho Ma Tộc.Nói về Luận Đạo Công Trần Phúc Loan và Bảo Hân Mị Yêu.

Hai tên này vốn là bạn thân.

Ăn chung, ngủ chung, tắm chung.

Chính vì thế mà Luận Đạo Công Trần Phúc Loan bị lại cái.Bảo Hân Mị Yêu vốn là dục quỷ trăng hoa, nhưng Luận Đạo Công Trần Phúc Loan thì không có cảm giác với Mị Yêu, rồi lâu ngày hắn sinh ra lãnh cảm, biến dị, rồi cuối cùng bị lại cái.

Thương thay cho đấng yêu tài.


Bị một con Mị Yêu quỷ báo.Suốt ngày Mị Yêu cứ trần như nhộng lượn lờ trước mặt Luận Đạo Công, mà Luận Đạo Công thấy Mị Yêu như thấy đàn ông, cuối cùng hắn bị lại cái bán nam bán nữ.Nhưng hễ Bảo Hân Mị Yêu dù gặp bất cứ nguy nan gì Luận Đạo Công Trần Phúc Loan bất chấp không cần tính mạng xã thân cứu giúp.Ngay cả Kim Thiền Đại Giả cũng phải có lời khen tặng về tánh hạnh của Luận Đạo Công Trần Phúc Loan " Phúc Loan tâm tánh thiện lươngLòng vì bạn hữu nghiệp vương chẳng mànDẫu cho nguy khốn điêu tànXã thân cứu giúp tan hoang chịu cùng".Quay lại chiến trường lúc này Thập Nhị Công Nghệ xông lên đánh tới phía Luận Đạo Công Trần Phúc Loan cùng Mị Yêu.

Cái chết tới gần trong gang tấc.Bên trong tế đàn có ba hạt châu to bằng ngón tay cái bay ra hình hộp vuông có 6 mặt, mỗi mặt khắc một con linh vật.

Ba hạt châu vuông vừa bay ra lóe sáng lập tức trên trời xuất hiện 6 con ma thú lần lượt là Tử Tinh Lô( trái bầu tinh), Độc Ma Giải( con cua tinh), Long Hà Quỷ( Tôm hùm mặt quỷ), Ngạc ngư tinh ( Cá sấu tinh), Thiên quan lộc ( con hươu sao), Hắc huyền kê( con gà đen).Sáu ma vật lập tức đại triển thần uy, xông ra áp đảo thần tộc.

Lúc này Luận Đạo Công Trần Phúc Loan và Bảo Hân Mị Yêu mới thoát được một kiếp.Sáu ma vật đó nằm bên trong ba viên châu hình vuông chính là pháp bảo trên tay của Kim Thiền Đại Giả.

Đại Giả Huỳnh Văn Tư lúc này ngồi bên trong động phủ miệng niệm chân kinh"Thành kính lạy Cửu Huyền Thất TổNgõ đáp ơn báo bổ sanh thànhCon quy y Phật tu hànhCửu Huyền Thất Tổ lòng thành chứng triNoi theo hạnh từ bi của PhậtBỏ dứt đi những tật xấu xaTrau giồi đức hạnh thuần hòaĐạo thành cứu độ mẹ cha, Cửu huyền.Nay phẩm vật hiện tiền dâng cúngHương, đăng, hoa chúc tụng cầu xinCửu huyền Thất tổ hương linhChứng lòng hiếu thảo ân sinh thuở đầu.Công dạy dỗ cao sâu thăm thẳmCông dưỡng nuôi khó gẫm gì hơnĂn cay, uống đắng không sờnVì con đau khổ không hờn phiền chiCha mẹ rất từ bi hà hảiNội ngoại đồng bác ái tình thươngCửu huyền Thất tổ đồng nươngTừ đời vô thỉ khôn lường kiếp sinh…Ân dưỡng dục minh minh như hảiÂn sanh thành tợ Thái Sơn caoCon nay muốn đáp công laoĐền ơn, trả nghĩa thế nào cho xong!Lời Phật dạy mênh mông biển khổCõi Ta-bà không chỗ dựa nương,Chúng sanh vì bởi tình thươngTình ân, tình ái mà vương nghiệp sầu,Sanh tử mãi biết đâu mà kểCứ trầm luân trong bể ái hàCũng vì bản ngã chấp taTham lam, sân giận, cùng là si mê…Những tội lỗi không hề dứt bỏĐường tử sanh nên khó bước qua,Làm con muốn cứu mẹ chaCửu huyền, Thất tổ, ông bà đền ơnĐem phẩm vật cúng dâng Tam BảoNhờ chư Tăng tâm đạo cầu nguyềnCầu cho Thất tổ Cửu huyềnSiêu sinh Tịnh độ phước duyên đủ đầy.Ai muốn đáp công thầy dạy dỗHay đền ơn Thất tổ Cửu huyềnChúng sanh tất cả các miềnThì nên phát đại lời nguyền độ tha.Trước xuất thế lìa xa cõi tụcSau diệt tiêu lòng dục, tánh phàmChẳng còn ưa chuộng, muốn hamThân tâm thanh tịnh, già-lam dựa kềTu chứng đắc Bồ-đề Phật quảĐộ chúng sanh tất cả siêu thăngVượt lên cửu phẩm thượng tầngLà phương trả nghĩa đáp bằng công lao.Ai hiếu tử mau mau ghi nhớMuốn đáp đền mối nợ từ xưaCần nên tu niệm sớm trưaCông dày quả mãn, phước thừa báo ân.

"Phật trong lời kinh của Kim Thiền Đại Giả Huỳnh Văn Tư có thể hiểu là bậc Đại Năng.

Kinh văn xoay vần điều khiển 6 ma thú cự thế vô song.Lúc này tình thế lật ngược, Thần Tộc 50 vạn đại quân chết hơn phân nửa.

Độc Thiềm Ma Tướng đánh bất phân thắng bại với Thất Thập Nhị Huyền Công làm cho trời long đất lỡ núi nghiêng đá sụp.Đến sau này nơi Ma Hồng Lĩnh còn lưu truyền tích xưa khắc họa lại Danh Tướng Cóc Tinh" Ai về Hồng Lĩnh dâng nhangLạy cầu Cóc Tướng độ an mọi nhàTích xưa đại chiến Trời GiàBảy hai lão giả khó mà định phân".Bên Ma Tộc tuy Luận Đạo Công Trần Phúc Loan vì cứu Bảo Hân Mị Yêu mà bị thương rất nặng, nhưng nhờ có 6 ma thú trong tế đàn xông ra mà đánh cho Thần Tộc trở tay không kịp.Thập Nhị Công Nghệ giằng co quyết liệt những vẫn bị ma thú đẩy lùi.

Bên trong động đá nơi tế đàn Kim Thiền Đại Giả lên tiếng nói" Lùi Một Bước Trời Cao Đất Rộng"Tây Cực Đế Quân lúc này mặt xám như tro tàn.


Thấy tình thế Thần Tộc thảm bại Tây Cực Đế Quân lập tức ra lệnh đánh trống trời thu binh.

Nghe tiếng trống thần thôi thúc, thiên binh tháo chạy về trời.

Ma Tộc đại thắng nhưng cũng thảm, mấy vạn chúng yêu chết còn phân nửa.Lúc này tất cả yêu vật thay nhau kẻ khỏe dìu kẻ bị thương đi cứu chữa.

Phàm trần lúc này cũng lợi dụng tình thế loạn lạc mà đi ra hòa vào chúng yêu, mục đích tiếp cận Luận Đạo Công Trần Phúc Loan để giúp y chữa trị.Đơn giản vì phàm trần biết hắn rất thảm.

Đến gần chỗ Luận Đạo Công Trần Phúc Loan đang ngồi dựa bên vách đá, máu chảy đầm đìa đọng phía dưới chỗ hắn ngồi.

Một bên thì Bảo Hân Mị Yêu chỉ biết khóc.Phàm trần vội ngồi xuống xoay lưng Luận Đạo Công lại, dùng tay đặt vào lưng Luận Đạo Công chữa trị.

Mị Yêu Bảo Hân lúc này lòng dạ rối bời, chỉ biết trước mặt là yêu quái đồng loại chắc đang chữa thương.Dùng khả năng của phệ Quỷ cứu chữa trong phút chốc Luận Đạo Công Trần Phúc Loan từ cửa tử quay về, không đợi Trần Phúc Loan tỉnh dậy, phàm trần đứng dậy lập tức đi ngay.

Hắn thấy mình không còn gì để ở lại, lập tức rời tế đàn đi về hướng Thánh Địa Ma Tộc.Một chuyến đi thú vị đủ để cho phàm trần có được trãi nghiệm hết sức mới mẻ, đường về trong hân hoan vui vẻ.

Hắn vừa đi miệng vừa hò hét"Má em hừng đông đi cày bừaTía em hừng đông đi cày bừaMá em là một người nông dânTía em là một người nông dânCùng sống trên cánh đồng bao la"..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Quỷ Thành Đi Tới Đi Lui- Tướng Quân Nhân Tộc Không Lùi Bước Đi


Trước Thánh Địa Ma Tộc.

Phàm trần vừa về tới, bước vào giao hết số thuốc cho Du Y Thiền Quỷ.

Lão nói với một giọng điệu hết sức trân trọng, từ nay Quỷ Thánh ngươi đã chính thức trở thành công dân của Ma Tộc.

Chuyến đi này là bài khảo thí, cũng tức nhiên có phần thưởng.

Vì độ thử thách này quá khó.

Do ta xem trọng ngươi mới đề xuất cùng Ma Quân và Thánh Nữ tăng độ khó.

Ngươi cũng biết bên trong núi có gì.

Những yêu ma trong đó không dễ chọc.Ma Tộc chúng ta trên có Lão Tổ Huyết Liệp Ma, thống lĩnh Ma Tộc có Ma Quân, Thánh Nữ tiếp đến có Ngũ Đại Trưởng Lão, Tả Hộ Pháp, Hữu Hộ Pháp và bảy mươi hai vạn ma chúng.Nhưng từ khi Kim Thiền Đại Giả giáng lâm Ma Tộc thì đa số ma chúng hướng lòng về Kim Thiền Đại Giả.

Kim Thiền Đại Giả cũng chỉ một lòng tu niệm, thế là một bộ phận Ma Tộc quyết theo Kim Thiền Đại Giả vào núiMa Quân rất trọng Kim Thiền Đại Giả, ngay cả Thánh Nữ cũng vậy.

Ma Tộc ta là chia làm chín dòng phái lớn.

Lần lượt là: Vong Ma Tộc, Nam Thương Tộc, Ngũ Hành Hạ Giới Tộc, Trùng Tộc, Thê Quỷ Tộc, Thổ Quỷ Tộc, Binh Quỷ Tộc, Thượng Động Tộc, Ngũ Hành Tộc.Nghe Du Y Thiền Quỷ giải thích rõ rành từng chút xong, Du Lão nói tiếp, từ nay ngươi được tự do, có thể tùy ý làm gì mình thích, không cần phải theo ta thử thuốc.

Còn về ban thưởng thì trong Quỷ Thành này có Đại Hải Lâu, ngươi đến đó ăn uống miễn phí, dạo chơi thỏa thích.

Ta đã sắp xếp cho ngươi rồi, ngươi có thể đi bây giờ, hoặc tùy ý nghĩ ngơi rồi đi.Du Lão nói thêm, ngươi nếu lập công giúp ích Ma Tộc, sẽ được ban thưởng hậu hĩnh, nên ngươi chỉ cần tập thích nghi với Quỷ Thành là được.Nghĩ ngơi hai ngày sau phàm trần được một quỷ chúng dẫn đường đến Đại Hải Lâu, nơi này cách tổng đàn Ma Tộc chưa đến 2km bên trong Quỷ Thành này.Đại Hải Lâu là một kỹ viện lớn nhất Ma Tộc.

Quỷ chúng dẫn phàm trần vào nói với bên trong rõ sự tình, lập tức có các tiểu quỷ ra tiếp đãi nồng hậuĐừng nghĩ ma quỷ là xấu.

Đại Hải Lâu này ngay cả con sâu còn đẹp.


Chúng quỷ nơi đây mày thanh mục tú, đẹp tợ trăng hoa, đẩy đà thon thước.Phàm trần hắn không háo sắc, chỉ xin các tiểu quỷ đem đồ ăn lên, hắn ăn uống thoải mái như nhà mình, rồi cũng như bao quỷ khác ngồi hoặc nằm nghe Lâu chủ đánh đàn.Lâu Chủ của Đại Hải Lâu là một nữ yêu, nghe đồn là do mộc tinh tu luyện hóa hình.

Phàm trần cũng không quan tâm.

Nói chung về phương diện đàn bà là hắn lười.

Hắn chỉ thích ăn uống, tu hành, còn lại không quan tâm.Bên trên lầu cao hai nữ quỷ nhỏ nhắn hô to.

Lâu Chủ tới, mời chư vị cùng thưởng trà nghe đàn hát.Phàm trần ăn một bụng no căng, nằm dài ra trên một chiếc ghế dài, mắt lim dim nghe hát.

Tiếng đàn tỳ bà khi trầm khi bỗng như ru ngủ phàm trần.Tiếng hát như ai sầu ai oán bi thương." Bước qua một dãy sang thiênNhớ nhung da diết niềm riêng hỡi chàngTung hoành trời dọc đất ngangKiếm kinh ba cõi huênh hoang xá gìThiếp đây lòng dạ nhu mìTâm từ đại hải tường vi tỏ lòngThiếp còn vướng bận tây đôngHỡi người khách lạ sang sông làm gì...."Phàm trần bắt đầu ngủ, hắn ngủ thật sâu vì nhiều ngày mệt mỏi, hắn không còn quan tâm xung quanh.

Trong lúc ngủ mơ màng ký ức Phệ Quỷ lùa về cho tâm trí hắn biết yêu ma đàn hát kia mỹ tự là Trần Sao Linh là Lâu Chủ của Đại Hải Lâu.Lâu Chủ Trần Sao Linh thân khoát bạch y, dung mạo phong tình vạn chủng, môi hồng răng trắng, giọng nói ôn nhu, mắt trong xanh biết, da trắng ngọc ngà phải nói là thân khinh như yến, thiên sinh lệ chất, tiêm tiêm ngọc thủ, tư sắc thiên nhiên, một nét đẹp trời sinh bụ bẫm.Nàng trong ký ức Phệ Quỷ được cả Ma Tộc điên cuồng say mê, là kỹ nữ nổi tiếng nhất Quỷ Thành Ma Tộc.Không biết qua bao lâu đàn dừng im lặng, phàm trần cũng tỉnh giấc, mọi quỷ đều ra đi, phàm trần cũng dạo bước lang thang trên đường quỷ thành.Hắn bây giờ tiêu diêu tự tại.

Đi loanh quanh trong thành tham quan, trời xế chiều phàm trần nhanh chân về tổng đàn ma tộc nơi ở riêng mà Du Lão sắp xếp cho hắn.

Vừa bước đến cửa tổng đàn, phàm trần thấy ngay một tên cao to lực lưỡng, râu hùm, hàm phượng, mày đao, ngũ quan cân đối, thân hình lực sĩ ngồi trên một con trâu đen, tay cầm bát xà mâu, mình mặc hắc giáp đen huyền đang phía trước cửa Thánh Địa Ma Tộc hô lớn.Ta là Đại Tướng Quân Nhân Tộc Trương Minh Đại, nay đến đây khiêu chiến Ma Tộc, ai có gan mau bước ra đối chiến.Ngay lập tức phàm trần lục tìm ký ức Phệ Quỷ vì hiếu kỳ xem tên này là thần thánh phương nào.

Người này vốn là cô nhi sinh trưởng ở đất Láng, Huyện Ngô, Thành Giao Chỉ.

Giao Chỉ là một trong 28 thành trì tại Phong Khởi Đế Quốc.Từ nhỏ Trương Minh Đại đã làm bạn với trâu, hắn bôn ba lam lũ, lớn lên năm 14 tuổi tòng quân kháng chiến.

Ban đầu là một tên lính gác cổng quèn, sau được xung quân chính thức đánh dẹp Ma Tộc.Trương Minh Đại từ một tên thiếu niên không ra hồn gì, bị trãi qua trận chiến sinh tử giúp hắn ý thức được hoàn cảnh.

Hắn bắt đầu liều mạng.

Vốn là một tên lính bình thường.

Hắn quyết tâm liều chết cùng Ma Tộc.Từ một sơ cảnh Sơ Thức hắn dám đánh cùng ba tên Ma Tộc nhị cảnh Cảm Tri.

Dù thắng thảm hắn giết được ba tên Ma Tộc nhị cảnh còn bản thân bị đánh đến nằm liệt 2 năm không rời giường.Khi hồi phục hắn vẫn không bỏ cuộc, hắn càng liều mạng vì chính nghĩa.


Ban đầu Ma Tộc không chú ý đến hắn, nhưng theo sự phát triển của hắn, Ma Tộc dần dần chú ý.

Hắn từng bị Ngũ Đại Trưởng Lão Ma Tộc đánh cho nằm gục ngoài đường, từng bị Thánh Nữ đâm cho lòi ruột, hắn còn dám khiêu chiến Ma Quân.Ngày đó hắn bị Ma Quân đấm một đấm gãy hết 28 cái xương sườn.

May thay Lão Tổ Minh Nha Nữ cứu chữa kịp hắn mới an lành toàn mạng.Ma Tộc từ thù ghét hắn chuyển sang thù ghét hơn, nhưng vẫn có một phần tôn trọng đối thủ.

Căn bản là hắn lỳ lợm.

Một Tướng Quân Nhân Tộc lỳ lợm chịu đòn khét tiếng.

Từ một tiểu nhân vô tri sơ cảnh, bị Ma Tộc đập trãi qua 500 năm đã bước vào tứ cảnh trung kỳ Động Huyền cấp 7.Phải nói là thành tích của vị Tướng Quân Nhân Tộc Trương Minh Đại này khủng khiếp.

Bị Ma Tộc hợp lực quần ẩu đánh đập như một con thú suốt 500 năm.

Điều kỳ diệu con thú phát triển thành mãnh Tướng tài ba.Dưới trướng Nhân Hoàng có hai đại thần hiển hách là Quốc Sư Khôi Lỗi và Đại Tướng Quân Trương Minh Đại, tiếp đến mới là bốn vị Trấn Thủ Sứ rồi mới đến Tam Đại Ty Chủ.Nói về tính cách tên Trương Minh Đại này có chút thú vị.

Hắn không hiếp kẻ nhỏ, trọng nhân nghĩa, nói chung hắn tốt, mỗi điểm là hắn ghét tà ma, làm như tà ma ăn hết của ông nội nhà hắn, hễ gặp đâu là đập đó.

Nhưng hắn cũng rất anh hùng.

Hắn hễ gặp tà ma là hắn kêu tà ma cứ kéo hết dòng họ ra, một mình hắn chấp hết để không nói hắn ăn hiếp.Kết quả như quý vị thấy, nhờ bị đánh hắn nhập đạo bước vào tứ cảnh trung kỳ.

Có thể kết luận con đường ngắn nhất là con đường dã man nhất cũng là con đường lầy lội nhất.

Tướng Quân Trương Minh Đại lại không tu pháp thuật, hắn phỉ nhổ pháp thuật.

Hắn xuất thân võ giả, dùng một thân ngoại công và ngạnh công võ phu đối chọi yêu ma.


Phải nói ban đầu Nhân Hoàng rất lo cho hắn, Quốc Sư Khôi Lỗi cũng khuyên hắn nên học pháp thuật.

Nhưng nhìn quá trình hắn đốn ngộ viên thông, chịu đòn đón đạo, tạo cực đăng phong.

Nhân Tộc rất tự hào vì có được một Đại Tướng Quân sức trâu sức hổ.Quỷ Thành vốn canh giữ rất nghiêm ngặt, ngay cả Thần Tộc cũng không được vào, muốn vào phải bẩm báo.

Nhưng Tướng Quân Nhân Tộc là một đặt cách đại xá to lớn.

Ma Quân và Thánh Nữ đồng hạ lệnh hễ Tướng Quân Nhân Tộc tới là cứ mời chào cho vào.Phàm trần cũng đang thắc mắc tại sao lại như vậy.

Nhưng khi nhìn trước mặt liền hiểu ra.

Ngay khi Tướng Nhân Tộc Trương Minh Đại vừa bước xuống trâu đen.

Bên trong tổng đàn một đám đông xông ra.

Phàm trần nhận biết hết.

Ma Quân, Thánh Nữ, Bàng Ngôn, Ngũ Đại Trưởng Lão, Tả Hộ Pháp, Hữu Hộ Pháp và bất ngờ là có tên lại cái Luận Đạo Công Trần Phúc Loan cũng ở đây.Một đám người xông ra đánh thẳng tới Tướng Quân Nhân Tộc.

Trương Minh Đại không sợ hãi mà còn khoái chí.

Kỳ lạ là hắn da dày thịt cứng, cả đám đánh hắn văng ra ói máu, hắn lại bường dậy liều mạng đánh tiếp.Một cảnh này làm cho phàm trần tắm tắt ngợi khen.

Đúng là:" Tướng Quân Nhân Tộc đại tàiMột mình chấp hết khó ai so bìÔng Trương đất Láng nghiêm nghìKhông tin tà mị Ông đi đường quyền".Đám Quỷ Ma Tộc cứ đập Tướng Quân Nhân Tộc như đập chó, còn Trương Minh Đại kiểu Ông đây đéo sợ, chó đẻ đứa nào bỏ chạy.Phàm trần đứng xem đúng một canh giờ.

Khi mà Tướng Quân Nhân Tộc không đứng lên nỗi nằm bất động dưới đất, lúc này đám quỷ Ma Tộc cũng thở hì hục.

Luận Đạo Công Trần Phúc Loan lại cái chạy lại chỗ Tướng Quân Nhân Tộc Trương Minh Đại nằm, lại cái lấy chân đạp đạp lên đầu Trương Minh Đại, đưa tay chỉ vô mặt Tướng Quân, miệng nói với một giọng điệu hết sức là đậm chất bê đê.

" Đồ Tiện Nhân, dám xem thường Ma Tộc ta, ngươi tuổi gì mà bày đặt đánh đấm, xí".

Nói rồi liền chạy vào bên trong Thánh Địa, mọi chúng quỷ đều đi vào trong.

Hai quỷ canh cửa gọi phàm trần đang đứng xem tới phụ khiên thây Tướng Quân Nhân Tộc Trương Minh Đại đặt lên lưng trâu, tìm dây thừng cột chặt cố định, rồi nhờ phàm trần dắt trâu ra phía cổng thành bên ngoài năm dặm mới để trâu tự chở xác hắn về Nhân Tộc.Hai tên quỷ nói với phàm trần, ngươi ở lâu trong Ma Tộc sẽ biết, tên Tướng Quân nhân loại này hễ cách một thời gian sẽ đến đây khiêu chiến, hắn cứ một mình chấp hết không sợ ai, không phân cảnh giới, chúng ta đã chứng kiến hắn bị đánh mấy trăm năm nay mà vẫn không chết.Dắt trâu đem theo xác Tướng Quân Nhân Tộc Trương Minh Đại ra bìa rừng 5 dặm, cột cây xà mâu thật chặt trên người Tướng Quân.


Phàm trần dùng tay kiểm tra thân thể phát hiện Trương Minh Đại đã tắt thở, kinh mạch hoàn toàn đứt hết, xương cốt gãy vụng.

Phàm trần biết nếu để trâu chở xác hắn về nhân tộc sẽ mất rất lâu.Mà Minh Nha Nữ Lão Tổ Nhân Tộc lại hao tâm phí sức cứu tên điên này, vất vả cho nàng.

Nghĩ đến đây phàm trần dùng năng lực của Phệ Quỷ chữa lành cho Trương Minh Đại nối hết kinh mạch lại, rồi tái tạo xương khớp hoàn thiện.

Nói chung thương tích đã chữa phần căn cốt 60 phần trăm.

Còn lại không nguy hiểm tính mạng.

Đợi trâu chở hắn một đoạn hắn sẽ tỉnh nhưng còn yếu phải dưỡng một thời gian.Nghĩ đến tình nghĩa giữa phàm trần và Minh Nha Nữ Lão Tổ Nhân Tộc, phàm trần lấy ra 3 quyển kinh thư võ đạo trong Linh Quang Bảo Hạp nhét vào trong ngực áo giáp Trương Minh Đại.

Ba quyển võ điển lần lượt là Nhập Môn Quyền, Mộc Bản Pháp và Lão Mai Quyền Thế.

Đây gọi là có qua có lại.Lần trước Minh Nha Nữ tặng Nguyệt Đao, chí bảo trấn ma của Nhân Tộc.

Lần này phàm trần tặng cho tên Tướng Quân này võ điển xem như chút tâm ý.

Xong việc phàm trần đánh mông con trâu cho nó chở Trương Minh Đại về Chấn Minh Thành.Bản thân phàm trần quay lại vào Quỷ Thành.

Vào bên trong Thánh Địa đứng cạnh Du Y Thiền Quỷ cùng Tiểu Minh là cháu trai Du Lão.

Phụ giúp sắp xếp dược điển.

Du Y Thiền Quỷ nói với phàm trần.Lần này Thần Tộc tấn công Ma Hồng Lĩnh.

Bọn chúng rất ngu ngốc, chọc ai không chọc lại động vào đại năng Ma Tộc Kim Thiền Đại Giả.

Đại Giả cũng từ bi cho Luận Đạo Công Trần Phúc Loan đến Quỷ Thành báo tin dặn chúng ta phải cẩn thận.Vừa lúc Tướng Quân Nhân Tộc khiêu chiến.Quỷ Thánh à! Ngươi đi lại phải cẩn thận, ta thấy ngươi đạo hạnh yếu kém, nên hết sức chú ý.

Ta xem ngươi như người nhà, Tiểu Minh cũng quý ngươi, nhớ phải hết sức chú ý.

Đa tạ Du Lão..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Đông Ba Nhất Kiếm Trấn Danh Hào- Vũ Ca Nhập Kiếp Hỏi Nào Sơn Môn


Ải Thần Phù, một địa thế đất bằng dậy sóng, phải nói hết sức là nguy hiểm, nơi này thuộc Phù Ly Dị Quốc tiếp giáp biên giới Phong Khởi Đế Quốc và Ba Thục Quốc.Yêu nghiệt to gan dám chặn đánh Bản Gấu.

Vũ Ca đang nổi khùng tay cầm chặt Đông Ba Kiếm tử thủ.

Ải Thần Phù là nơi dị tộc sinh sống.

Nói rõ hơn nơi này có vô số yêu ma biến chất, một khu biệt lập, nơi mà những thành phần yêu ma háo sát tự lập Quốc, không theo Ma Tộc hiện tại.Đồ ngu ngốc, dám cả gan tiến vào địa phận Phù Ly Dị Quốc bọn ta, trước khi chết nhà ngươi có gì muốn nói.

Trước mặt Vũ Ca là một yêu vật tự xưng là Dăng Như Thủy.

Yêu này nhìn kỹ là một con Ruồi Tinh.

Đạo hạnh yêu này bước vào tam cảnh hậu kỳ Bất Hoặc cấp 9.

Bên cạnh Ruồi tinh còn có hai yêu tướng khác là Áp Lạp Tinh (Vịt tinh) và Văn Linh Quỷ ( Muỗi yêu) cùng cảnh giới với Ruồi tinh.Ba đại yêu này toát ra khí thế tà ác, mắt nhìn chầm chầm vào Vũ Ca.Vốn Vũ Ca tu luyện nhiều năm trong tiểu thiên địa Shambhala, rảnh rỗi muốn đi du ngoạn sẵn tìm kiếm Phàm trần, nào ngờ khi đến địa phận Ải Thần Phù bị yêu vật tập kích.

Vũ Ca dùng Đông Ba Nhất Kiếm đánh với ba yêu bảy ngày bảy đêm mà lòng không chùng bước, khí thế chỉ có tăng không giảm, sức khỏe rắn rỏi chắt nịt.

Mà bọn yêu vật này hết sức tà ác, thủ đoạn nham hiểm, đòn nào đánh ra cũng muốn lấy mạng Vũ Ca.Cũng may Vũ Ca đã được phàm trần truyền dạy tâm kiếm đã luyện tập qua mười tám ngàn lần trong nhiều năm nhuần nhuyễn đến hoa trôi nước chảy.

Kiếm pháp tinh thâm mạc trắc, tùy cơ diệu dụng, trăm ý ngàn sông, kiếm như đạo tạc lòng, như vật sống đang bay chạy.Dăng Như Thủy nói, đánh với tam đại yêu ma bọn ta trụ được bảy ngày bảy đêm xem như ngươi tài cán.

Nhưng tài đến mấy cũng sức cùng lực kiệt.

Bọn ta thân là tam đại hộ pháp dưới trướng Quốc Chủ Phù Ly Dị Quốc.

Ngươi mau khai danh tánh sơn môn, bọn ta không giết kẻ vô danh làm bẩn tay.

Vũ Ca tức giận rống lên nói:Bản Gấu trước kia là Đại Yêu Vương Động Huỳnh Hồ, Núi Kim Kê, Rừng Ma Túc trong Phong Khởi Đế Quốc.

Nay đã bái nhập vào Sơn Môn Cổ Xưa.

Sư Tôn đạo hiệu là THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ ( tức là phàm trần)Sư Tôn ta không vào Thần Tộc, không đến Ma Môn, không cầu Nhân Đạo, cỡ lũ các ngươi nếu có Sư Tôn ta ở đây, các ngươi sẽ bị giết thua chó.

Haha.


Gấu cười đắc chí rồi ngạo nghễ vênh váo nói:Bọn chó má các ngươi cứ xông lên.

Bản Gấu không sợ đứa nào.

Lúc này Vũ Ca sức tàn, dù đang cố gượng.

Tam đại yêu tà vận khởi ma công đánh đồng một chỗ, Vũ Ca dùng Đông Ba kiếm đỡ đòn trấn trụ, miệng hét lớn.

Ân Sư, Bản Gấu dù có chết cũng không phụ lòng Ân Sư chỉ dạy.

Ân Sư có linh thiêng xin phù trợ Bản Gấu tru tà sát địch.Ải Thần Phù đất đá nổ tung, khói bụi bay mù mịt, giữa đống hoang tàn là một thân ảnh Gấu mập mạp đang một chân quỳ, một chân đứng tay cầm Đông Ba Kiếm cắm trên đất, miệng rĩ máu, thân thể đầy thương tích, trông rất tiều tụy" Đáng thương cho đấng anh hàoYêu Vương Hắc Gấu rơi vào hiểm nguyNhớ lời Thầy dạy mỗi khiLâm cơn cùng cực sợ gì cử kiêng" Lúc này nơi Ma Vực, Phàm trần đang đi dạo bên ngoài Quỷ Thành, bỗng lòng dạ bất an, bấm tay tính toán biết Vũ Ca gặp nạn, lòng hết sức bình tĩnh, y tìm một chỗ ngồi xuống bên một gốc cây ven rừng, miệng niệm Thổ ngữ, tay phải bắt ấn quyết ngón cái và ngón thứ hai chạm lại thành hình tròn." Ca sàng mã nạp qua lệ chỉ thệ bà ly diễnCa đáp sang ca ha sa ba ta qua mà laÚ ú sút bụp nụp cột cột bong cheng cà len cà niệt"Tâm định thân an, di hình hoán ảnh, dịch chuyển thương khung, phi xuất đẩu tung, cứu nhân trợ ngã, hóa hiện chân thân, dẹp yên ma loại, lai đáo, lai đáo Hừ! Lập tức thần niệm nơi phàm trần xuất hiện trong đầu Vũ Ca phía cách xa vạn dặm nơi đất đá hoang tàn.Vũ Nhi, ngươi lại làm sao rồi.

Gấu Vũ Ca đang rơi vào tử cuộc trong đầu óc nghe tiếng nói phàm trần lòng lập tức vui như hoa nở.

Miệng hét lớn.

Sư Tôn mau cứu ta.

Luồng thần niệm truyền vào tai Gấu mang theo ý chí đại đạo uyên thâm nói, đã bảo bao nhiêu lần rồi, phải bình tâm, khí định thần nhàn, gặp nguy không được rối.

Thân ngươi đường đường là Yêu Vương một cõi, sau há để bọn tiểu nhân vô tri này làm khó được.

Xin Sư Tôn chỉ dạy, Gấu ta nguyện lắng nghe.

Phàm trần nói đạo lý rất đơn giản, đánh không lại thì chạy thôi, Vũ Ca nghe mà muốn nổ lỗ tai.

Hắn tính tình cứng cỏi, chưa bao giờ chịu thua ai, hôm nay hắn rơi vào thế khó chẳng qua là " Cọp xuống đồng bằng bị chó hiếp".

Gấu ta hết sức ấm ức, nhưng nếu không chạy thì sẽ chết.

Đang đắng đo suy nghĩ có nên chạy hay không.

Phàm trần liền nương theo ý chí đại đạo phô truyền nói, biết ngươi tính tình trung liệt, sẽ không lùi bước.

Sở dĩ phàm mỗ không dạy ngươi nhiều không phải là ghét bỏ hay ích kỹ, mà cái gì trăm hay không bằng tay quen, ít mà thực hành thường xuyên thì càng lợi hại, phàm việc ở đời cứ chậm mà chắc.

Học nhiều mà lười biếng cũng vô dụng.Gấu ta hiểu á! Gấu Vũ Ca nói.


Xin Sư Tôn nghĩ cách.

Mấy tên yêu vật này quá mất dạy, ta nhìn mà ngứa mắt.

Phàm trần trong luồng ý chí đại đạo nói"Lênh Đênh Qua Ải Thần PhùKhéo Tu Thì Nổi Vụng Tu Thì Chìm"Cái phàm mỗ truyền dạy cho ngươi tiếp theo gọi là yếu dùng thế, dĩ ít địch nhiều, cảnh giới không nói lên tất cả quyết định sau cùng.

Đó là lý do trong giáo pháp bổn môn không xem trọng cảnh giới mà xem trọng tính kiên nhẫn và sự linh hoạt xoay chuyển tình huống.Lập tức trên thương khung rơi xuống trước mặt Vũ Ca một cái túi to đùn, ba yêu vật đang lúc Gấu bị thương định xông lên chiếm ưu thế, nào ngờ bị vật trên trời là cái túi rơi xuống phát ra thần lực đánh văng học máu rơi ra xa gầm trăm mét.Gấu ta mừng rỡ như lượm được vàng chạy lại lục lọi cái bao như trẻ con tìm kẹo, túi này được làm bằng da cá hà la ngư, chính là thủy quái mà ngày đó Tố Tâm giết được bên sông ngoài Thôn Trần, gần phía Tây Hải.

Túi nhìn bề ngoài dài 80cm, rộng 40 cm, nhưng bên trong có không gian rộng như căn phòng ngủ chứa vô số vật dụng.Lục lọi bên trong thấy có đầy đủ hộp vừa và nhỏ, trên hộp ghi đầy đủ tên, Vũ Ca không biết làm gì nên hỏi Phàm trần.

Sư Tôn trong đây nhiều đồ thế này sử dụng thế nào.

Ý chí đại đạo trong tâm thức trả lời.Ngươi có biết tại sao phàm mỗ có danh hiệu là THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ không?Dạ bẩm Tôn Sư Gấu ta ngu ngốc xin Tôn Sư giảng dạy.

Cái gọi là Thượng Sư thực chất là một người thầy đạo đức.

Không bị tà quỷ xâm lăng.

Nghiệp dữ từ xưa gây tạo đều tan biến.

Tâm như nhật nguyệt.

Pháp như đại hải.

Thông thiên địa.

Thấu âm dương.

Lòng ẩn chứa đạo vô thượng sâu xa tối nghĩa.

Chỉ Thượng Sư mới hiểu.

Chỉ Thượng Sư mới có thể dạy truyền.


Đắc Thượng Sư đồng nghĩa đắc bí pháp cổ xưa nhân loại lưu lại trong tàng thức.Từ phàm hóa thánh.

Chỉ nội tâm mới biết biến chuyển rõ thế nào.

Thượng Sư ví như Dạ Thiên Tử.

Vị Vua thầm lặng.

Ngay cả người bên cạnh nếu Thượng Sư không nói họ cũng không biết vậy! Quỷ thần nhìn không biết đạo hạnh Thượng Sư.

Chỉ biết người phàm tục có chút đạo đức.

Bởi quả vị Thượng Sư không cầu mà được.

Xuất phát từ tâm nguyện cứu chúng sinh ba cõi sáu đường mà tự viên thành.Thượng Sư sai khiến được quỷ thần.

Một lời nói thông thiên triệt địa.

Thượng Sư trừ tà đuổi quỷ.

Thượng sư tỏ đạo thông kinh.Thượng Sư còn ở phàm gian vẫn uống ăn, đi lại, ngủ nghĩ, ân ái.....!bình thường Trước là phàm nhân thân như thùng rỗng.

Nay là Thượng Sư thân tâm là đại thế giới mênh mông.

Chư thần chư thánh sẽ vào trong đại thế giới ấy mà dọn dẹp xây cất lầu đài đền gác mà giúp Thượng Sư luôn định tĩnhTrong thân Thượng Sư có ba ngàn chư Thần.

Tám muôn Đức Thánh.Cấp bậc mà quả vị Thượng Sư chứng so với cửu vị quả mà Tam Đại Giáo Tổ giảng trong Kinh Đại Đạo An Nam do Thượng Sư cảm nhận.

Tự biết mình.

Tri túc thường túcThượng Sư không dám vọng.

Chỉ luôn nghĩ mình là con chó con mèo, là bề tôi của đấng thiêng liêng.

Luôn xét kỹ mình.

Không dám sanh lòng kêu mạnBởi dù nhận được quả vị Thượng Sư nhưng chỉ Thượng Sư biết.

Vì thân tâm biến chuyển rõ ràng.

Nhưng vẫn lặng im quan sát.


Vì biết đâu mình ảo tưởng.

Mình mơ màng rồi rơi vào ma đạo.

Chỉ khi Thượng Sư bỏ xác.

Để di huấn này lại cho hậu thế.

Thì hậu thế tự đọc tự cảm tự biết tôn trọng.Ngày đó tại bờ Tây Hải, phàm mỗ ta đối đáp cùng lão giả, khi lời dứt lập tức liền chứng đạo.

Ngay cả lão giả ấy cũng không nhìn ra ta được.

Ấy phải biết vạn sự thế gian không cầu mà được.

Phàm mỗ ta sinh trưởng tại phàm thế chết tự biết cõi mà về, không cầu không cạnh một ai, ta có đạo của ta, miễn sao không cô phụ các ngươi là được.Nhớ kỹ vạn vật trong đời có ưu có khuyết.

Thật thà thì chết, gian manh mưu trí vì bảo vệ bản thân bảo toàn lực lượng mới sống.Túi này ta ban cho ngươi gọi là Túi Nan Đào, có thể tiện bề chứa đồ vật khi vân du hà xứ.

Còn về mấy con yêu vật này, bọn chúng rất sợ vôi bột và hương nhu tía, trong túi có sẵn, ngươi lấy ra thoa vào kiếm lập tức thắng trận.

Trong thế giới thần ma này không phải cứ dùng nắm đấm là thắng mà phải có cái đầu.

Đa tạ Sư Tôn chỉ điểm.

Vũ Ca hớn hở lục tìm hộp đựng hương nhu tía và bột đá vôi lấy hai thứ ra.

Gấu ta đã lấy lại được đạo tâm ý chí.Ba yêu vật xông lên bị Gấu dùng thuốc rãi ra tập kích, bột đá vôi cùng hương nhu tía bay vào mặt, ba yêu vật lập tức xây xẩm mặt mày, động tác chậm lại, nhân cơ hội Vũ Ca xông lên chém rớt đầu ba yêu vật.

Tích sau khen ngợi rằng:" Lấy đầu Ruồi Muỗi một daoChém chằng vịt đực máu đào xả tuôngLàm người sống chớ rập khuônNghe lời Thầy dạy vượt tuồng phong ba".Phàm trần tặng Vũ Ca túi Nan Đào xong, căn dặn gấu nên đi về hướng Ma Vực sẽ có việc cần liền gọi Gấu.

Thu hồi thần niệm Phàm trần đứng dậy đi vào Quỷ Thành.

Quỷ sinh trong con người phàm trần thú vị, nếu gọi nhân sinh không đúng, vì lúc này hắn đang làm quỷ nên gọi là Quỷ sinh.Quỷ sinh như mộng, Quỷ đạo lạc an.

Làm quỷ thì có gì không tốt, làm gì cũng bình phàm là được.

Về đến phòng phàm trần liền tĩnh tọa trì niệm bài Sắc Thi số 3 do Du Y Thiền Quỷ vừa chỉ dạy mấy hôm trước "Ná Mố Thí Mô Ri Măng Hô TêBa ca nạp ba ca sắt quoanh mòn niÚ ba nạp ú ba dắt ú na căngTô mì na tô mì ti ca sà quaU làn pho ban càn che na hà mê"Phàm trần rất xem trọng các bài Sắc Thi do Du Y Thiền Quỷ chỉ dạy, dù trong Ma Tộc không thiếu võ pháp ma pháp chú pháp, nhưng Sắc Thi giống như một thứ gì đó rất bình phàm mà an tịnh.

Những ngày tu luyện nơi Ma Tộc giúp phàm trần cảm ngộ ý chí đại đạo sâu dày.Thoáng chốc mà đã năm năm phàm trần cư ngụ nơi Quỷ Thành Ma Vực.

Hắn ngồi bên khung cửa sổ, tay cầm ly trà hớp nhẹ, miệng ngâm lời thơ như nói cạn tấc lòng."Khách nhân có đến Quỷ Thành Nhớ đi đường khác an lành mới hayXông vào chỉ khổ cái thâyNhư ta ở đợ ai hay biết nàoLàm người chớ có tự caoCứ thường ở đợ dồi trao đạo từSống thời chớ có gầm gừỶ tài ỷ phép sau thừ mặt raSức trần phải liệu đường xaRáng nghe cho kỹ lời ta dạy rành"..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Phú Tàng Thiên Khiển Hồ Yêu- Bá Xà Sát Thánh Tiêu Điều Nam Hoang


Cách Ma Vực mười ngàn dặm về phía Tây Bắc là địa phận Phú Tàng.

Một vùng đất nằm giữa biển cả mênh mông.Diện tích Phú Tàng rộng bằng mười tòa thành trì của đất liền Ba Thục Quốc.

Nơi này là thiên đường của yêu ma quỷ thú.Một ngày này bên trong Phú Tàng Đảo Quốc xảy ra sự kiện hết sức long trọng làm ảnh hưởng Tam Cõi.Nghe đâu một con Hồ Yêu nào đó đã tìm đường đến được Phú Tàng, bằng vào một thủ đoạn tinh vi nào đó mà xưng Đế lập Quốc."Tham kiến Nữ Đế! Nữ Đế Anh Minh Thần Võ, Khí Lãm Quần Phong, Thiên Thu Minh Cổ!"Vạn yêu đang quỳ bái giữa trời xanh, cách xa chúng yêu là một bệ đá khắc hình hoa sen mười hai cánh.Ngồi bên trong hoa sen đá chính là Hồ Yêu được vạn yêu triều bái.

Nay Bản Đế sẽ lập quốc khai tông tuyên bố độc lập một vùng trời cao cả.

Yêu Hồ phát biểu đọc bản tuyên ngôn gìn giữ chủ quyền biển đảo như sau:"Thượng cổ sơ khai, Thầy ta tức là Đức Hồng Hoang Cổ Đế đã truyền thụ chân huyết giáo nghĩa uyên thâm tối thượng.

Mà ta thân là người thọ lãnh thiên mệnh, tranh đạp thương khung.Là yêu cao quý nhất trong vạn tộc.

Thập Nhị Vĩ Hồ Yêu( tức con hồ ly 12 đuôi)".Hồ Yêu nói tiếp:- Tôn Sư đặt cho Bản Đế Thánh Danh là Hồ Đế Cổ, ngụ ý nhắc nhở Bản Đế phải thống định an bang, khai tông lập phái, đạp hết mọi luận lý tạp nham trong thời đại thần ma này.- Trong Trời Đất này Bản Đế là chân lý, còn lại chỉ là tào lao, vô sĩ.- Biển đảo này là của Bản Đế, mọi loài cá tôm cua trạnh dưới biển sâu là của Bản Đế, dù Bản Đế không mấy khi ăn hải sản.Tiếng chúng yêu đồng loạt hô to:"Hồ Đế Cổ Vương Giả Đại Công Đại Thánh Đại Đức Đại Từ""Hồ Yêu Nhất Tộc, Duy Ngã Độc Tôn, Chân Đạp Thương Khung, Quyền Nghiêng Thiên Hạ, Vâng Sắc Lệnh Hồng Hoang Cổ Đế Khai Giáo Đại Truyền".Tất cả chúng yêu đồng đứng lên chấp tay miệng đồng niệm thần ngôn theo Bản Đế:KINH TẾ THẦN KHU BÁT NẠNTâm lực tiêu taiNăng trừ vạn hiểmTinh thần trấn nhiếpChánh thiện trong taThần lực hộChánh đạo từÁc tiêu maNăng thủ hộÁN MẠT HỒNG LỊ TA RỊ SÁ HA !Đây là thần ngôn do Đức Hồng Hoang Cổ Đế là Sư Tôn của Bản Đế sáng lập.

Gọi là Kinh Tế Thần Khu Bát Nạn.

Mọi loài đều niệm được.


Thần đây ý chỉ minh Thần trong mọi loài, chứ không phải bọn Thần Tộc vô sĩ.

Các ngươi thân là hậu duệ của Hồng Hoang Cổ Đế, các ngươi phải chuyên tâm thường trì niệm, có thể thành tựu sâu xa mai sau.Thập Nhị Vĩ Hồ Yêu Hồ Đế Cổ không ai khác chính là con tiểu Hồ Ly mà phàm trần thu phục.Do phàm trần ngày đó rời đi không mang nó theo, đợi mãi trong tiểu thiên địa Shambhala, Hồ Ly buồn khổ bèn đi ra ngoài tìm kiếm.Khổ nổi Hồ Ly mù đường, rồi không biết ma xui quỷ khiến, Hồ Ly đến được vùng đất Phú Tàng trù phú này.Mà bọn yêu ma trong vùng đất này rất ngu dốt, bằng những kiến thức bổ ích mà phàm trần truyền thụ cho Hồ Ly.

Nó đã không ngừng rêu rao ba xạo hại não chúng quỷ ma nơi này, để cho tất cả bị thao túng tâm lý.Hồ Ly lúc này có thể nói là Tổ tông của bọn đa cấp ở thời hiện đại nếu đem so sánh.

Như việc nó nhân hóa miêu tả phàm trần thành Hồng Hoang Cổ Đế, một vị đại năng ghê gớm bằng những sự tích kinh thiên địa như sức ăn của Hồng Hoang Cổ Đế có thể nuốt hết mười ngọn núi.Hay Hồng Hoang Cổ Đế thân tướng phi phàm, hào quang tỏa sáng, rồi việc phàm trần dặn nó phải lập quốc và kế thừa này nọ.

Nếu để phàm trần biết được chắc hắn phải dí đập con Hồ Ly này ba ngày ba đêm cho bỏ cái tội xạo heo.Phàm trần chỉ dặn nó bớt ham chơi, bớt lỳ , và phải cố gắng tu luyện để không bị ai ức hiếp.

Phàm trần chỉ muốn an thân sống tạm qua ngày.Nhưng Hồ Ly thì suy nghĩ đơn giản, giữa cái vùng đất cách biệt đất liền, mấy con yêu ma chỉ có sức mạnh còn lại đầu óc thua lợn, mà nói tốt về chủ nhân thì đâu có gì xấu.Thế là một màn tấu hài được bắt đầu.

Tiếng dữ đồn xa.

Đồn đến thượng giới do thiên binh đi tuần tra nghe được về bẩm tấu lên Thiên Đế.Thiên Đế Cửu Kiếp ngồi trên bảo tọa hết sức phẫn nộ, lệnh cho mười vạn thiên binh xuống hạ giới tru diệt Hồ Yêu, nhất định phải bắt sống đem về trị tội, hỏi cho ra lẽ xem từ khi nào trời đất có đại năng là Hồng Hoang Cổ Đế có thể sánh ngang với Thần tộc.Trời già tức giận, biển khơi dậy sóng.


Xưng Đế chưa được bao lâu.

Một ngày đang ngồi trên bông sen đá 12 cánh tức thập nhị liên tòa bảo tọa.

Hồ Đế Cổ Nữ Vương đang được hai con yêu đực cơ bắp cuồn cuộn tuấn tú đút trái cây cho ăn.Nữ Đế nhà ta hết sức đắt ý.

Chủ nhân à! Ai bảo người bỏ ta đi chơi rồi không dắt ta theo, ta tìm người cũng mệt mỏi lắm.

Thôi để ta hưởng thụ một chút, nếu chủ nhân đi chơi mà lỡ mai bị heo ủi hay bò tót đụng trúng lòi ruột chết tức chết tửi.Xin chủ nhân phàm trần hãy yên tâm, với tài năng và sắc đẹp tuyệt vời của Hồ Đế Cổ ta, sẽ tạt vào lòng tất cả yêu tà một hình tượng chủ nhân hết sức thần thánh.Chủ nhân từ một tên lôi thôi, ham ăn vì mất gà mà dí đánh ta mấy ngày mấy đêm làm mặt mài ta xưng vù, sẽ trở thành một Đại Năng Siêu Việt trong Trời Đất.Trong đầu Hồ Đế Cổ nghĩ nghĩ, miệng vừa nhai trái cây thơm ngon chín mộng tên là quả Nhót.

Hai tay Hồ Yêu sờ soạn hai yêu vật nam hết sức háo sắc.

Đúng là bại hoại, làm suy đồi thuần phong mỹ tục! HazzxTrên hư không Phú Tàng, sét đánh xuống liên tục, chúng yêu hoang mang.

Hồ Đế Cổ Nữ Vương đang ăn cũng giật mình.


Nó biết lúc này không ổn.Ui chao! Chủ nhân ơi ta sai rồi! Chủ nhân có linh thiêng mau đến, ta cảm thấy bất an á, ta sợ quá.

Trong đầu Hồ Yêu nghĩ nghĩ đang định làm gì thì trên hư không có tiếng hét lớn, cờ trống vang trời.Tà vật to gan, dám cuồng ngôn loạn ngữ.

Trời đất này vốn do Ngũ Đế cai quản, ở đâu ra một Hồng Hoang Cổ Đế khai thiên địa.

Hết sức càn rỡ.Nay Bản Thánh phụng lệnh Thiên Tôn Cửu Kiếp lãnh binh tru phạt ngươi.

Khôn hồn mau quỳ xuống chịu trói, theo ta về Thiên Triều giải thích rõ.Bên dưới chúng yêu đang hoảng loạn thì một ngọn núi cách xa đó có tên Nam Hoang dưới đại địa Phú Tàng nứt ra, có tiếng bên dưới núi Nam Hoang vọng lên chửi ầm:"Là cái quân mất dạy nào chỗ người ta ngủ nghĩ mà la ó om sòm.

Có tin ta giết cả họ nhà ngươi không?".Vị Đại Thánh đứng trên mây tên là Huyền Thánh Chân Thiên Đại Định thân tướng tiên phong đạo cốt, mình mặc diện bích bào, tay cầm chuông luân nguyệt, khoác áo choàng thêu hoa bất tử màu tím.

Thần uy rỡ rỡ, hết sức tôn nghiêm.

Đại Thánh tức giận quát:"Là ai không biết trời cao đất dày phát biểu lung tung, bước ra đây chịu chết cho Bản Thánh".

Đức Huyền Thánh Chân Thiên Đại Định đã bước vào Tứ Cảnh sơ kỳ Động Huyền cấp 2, phía sau là mười vạn thiên binh nhất cảnh sơ kỳ Sơ Thức cấp 3 đang tiền hô hậu ủng, hò hét vang trời.Trên thiên đình Lão Tổ Bàn Dương Tử cùng Thiên Tôn Cửu Kiếp đang ngồi uống trà chơi cờ đàm đạo.Lão Tổ ngài có biết lại lịch Hồng Hoang Cổ Đế không? Thiên Đế hỏi?Lão phu từ lúc thành đạo đến nay đã vô lượng ức niên.

Trời đất này ngoài Lão phu ta thì còn năm vị Đại Đế, còn ngoài ra thật không còn đại năng như trong lời con Yêu Hồ nói.Thiên Tôn cũng biết rõ, thượng giới chúng ta có Linh Danh Thần Thạch Bảng, là tảng đá tự cảm ứng khí vận thiên địa, mà sẽ tự ứng hiện tên các vị đại năng trong tam giới.


Ví như trên Linh Danh Thần Thạch Bảng có những cái tên như sau:- Lão Tổ Bàng Dương Tử Thần Tộc- Lão Tổ Huyết Liệp Ma Ma Tộc- Lão Tổ Minh Nha Nữ Nhân Tộc- Thần Tôn Cửu Kiếp Thiên Đế Thần Tộc- Đông Cực Đế Quân Thần Tộc- Tây Cực Đế Quân Thần Tộc- Nam Cực Đế Quân Thần Tộc- Bắc Cực Đế Quân Thần Tộc- Nhân Hoàng Nhân Tộc- Ma Quân Ma Tộc- Thánh Nữ Ma TộcTrời đất này chỉ có 10 vị đại năng lấy đâu ra tên Hồng Hoang Cổ Đế.

Cũng đúng! Thần Tôn Cửu Kiếp bước ra đứng nhìn Linh Danh Thần Thạch Bảng đang cạnh cây đào trong ngự hoa viên thượng giới nói:Quả thật yêu vật làm quả nhân hồ đồ.

Thần Tộc ta có Linh Danh Thần Thạch Bảng.

Trong trời đất hễ ai bước vào đại năng sẽ tự hiện tên lên Bảng.

Hồ Yêu láo xược, đợi thiên binh bắt được sẽ đem về trị tội.Bên dưới núi Nam Hoang, một yêu vật thân người lực điền, thân dưới mãng xà.

Yêu này tự xưng là Bá Xà Sát Nghiệp, nghe cái tên hết sức quắt cừng câu.

Yêu vật mình to miệng rộng, thân tướng đen huyền, nữa người nữa rắn.

Yêu vật được miêu tả chi tiết như sau:"Đất sinh Yêu Tướng Bá XàThân trường vạn trượng quả là nguy ngaMình thời lục độc bát nhaMiệng phun lửa cháy hóa ra bừng bừng".Yêu Tướng này ba đầu, bốn tay, thân dưới là rắn.

Trên thân có lục độc, một đầu ở giữa là rắn có tám răng độc, hai đầu còn lại là người, tạm gọi Yêu Tướng Rắn Đen ( đây là do sau này Hồ Đế Cổ Nữ Vương giao hảo rồi trêu ghẹo Bá Xà).Hồ Đế Cổ còn xin phàm trần làm thơ tặng Bá Xà sau này như sau:"Kìa kìa Yêu Tướng Rắn ĐenRắn thì đen thiệt nhưng răng đen huyền Là do Rắn uống rượu ghiền ?Hay do buồn bã tình duyên chưa tròn ?".Bá Xà lúc này ngoi lên từ lòng núi Nam Hoang, thân tướng tâm linh, bốn tay mỗi tay cầm một pháp bảo lần lượt là:- Thôi Bà Xích ( Cộng dây xích kim loại giống dây xích chó ở thời hiện đại của phàm trần )- Thiết Lực Dùi ( vật giống cây đục bằng sắt thời hiện đại )- Tinh Tượng Bồn ( cái bát nghiền nát mọi vật thành bụi giống máy trộn hồ công trình thời hiện đại)- Long Cơ Trượng ( cây gậy đầu rồng nhưng chân gậy dẹp nhìn giống cây xà beng ở thời hiện đại)Bá Xà dùng đuôi quật lỡ núi Nam Hoang, phóng mạnh người lên thương khung, một đòn đánh quyết định, ngay khi chạm vào Huyền Thánh Chân Thiên Đại Định, lập tức Đại Thánh tan thành bột, mười vạn thiên binh hóa tro tàn.Trên thượng giới Thiên Tôn cửu kiếp bị vỡ tách trà làm đôi.

Lão Tổ Bàn Dương Tử trong lòng nói: "chuyến này còn cái nịt" , nhưng cố trấn tĩnh mở miệng nói với Thiên Tôn: Mau truyền Thất Thánh Đông Gia xuống diệt yêu.Đánh chết xong Đại Thánh cùng mười vạn Thiên binh Thần Tộc, Bá Xà Yêu Tướng chui xuống lòng núi Nam Hoang ngủ tiếp.Lúc này Hồ Đế Cổ Nữ Vương mới an tâm tiếp tục ăn trái cây, sờ ngực hai tên yêu đực tuấn tú bên cạnh, mắt lim dim mơ cảnh xuân tình..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Quyền Thiên Bà Nữ Sát Ngô Công- Dạo Mát Long Bong Gặp Bà


"Tích Xưa Có Đức Quyền ThiênBản Lai Diện Mục Diệu Huyền Cổ NhaiLệnh Bà Chấp Bút Linh KhaiLập Ra Pháp Tắc Đền Đài Lầu CungLệnh Bà Đảnh Thượng Thung DungGọi là Tạo Hóa Tiên Cung Lệnh Bà"Đức Quyền Thiên Bà Nữ này vốn là Tiên Nương đạo hạnh Tứ Cảnh Đỉnh Phong Động Huyền cấp 10.

Bà được dân gian miêu tả những khi Bà lâm phàm cứu dân như sau:" Bà Đi Có Tám Ngọn DùTruyền Cho Thế Nữ Công Phu Đêm Ngày"Hay" Lệnh Bà Giáng Ngự Phàm TrầnĐánh Con Độc Quỷ La Rần Chết Tươi"Lệnh Bà vốn là một bậc cao nhân ngự ở tầng trời thứ mười ba.

Tầng này được gọi là Thập Tam Thiên Tạo Hóa Cung.Không biết đã qua bao nhiêu tuế nguyệt thoi đưa.

Nhưng trên Thượng Giới ít khi Lệnh Bà xuất hiện trong các buổi chầu Thiên Đế.

Do Lão Tổ Bàn Dương Tử đặc cách Bà được miễn thiết triều, có thể tự do tu hành.Ngũ Đế say mê nhan sắc Bà.

Lão Tổ Bàn Dương Tử càng yêu thích.

Mà Quyền Thiên Bà Nữ chỉ một lòng lánh tục tầm chơn, cháo rau đạm bạc, ẩn thế lánh đời.Vốn Bà được xếp vào đại năng trên Linh Danh Thần Thạch Bảng.

Nhưng Quyền Thiên Bà Nữ từ chối, chỉ nguyện làm Ẩn Tiên tu hành lui về Tạo Hóa Cung Thập Tam Thiên.Thiên Đế sắc phong Quyền Thiên Thánh Mẫu Đại Pháp Đại Uy Chấp Chưởng Kim Bàn Tạo Hóa Ngọc Cung.Dân chúng đời sau có kinh pháp do Bà để lại gọi là QUYỀN THIÊN BÀ NỮ CỨU THẾ ĐỘ CHÂN KINHGiáng lai cứu độ bá giaLệnh Bà áo lụa Tiên Nga cung TrờiThỉnh trên đảnh thượng Tiên BàThiện Tài Long Nữ theo mà phò ngay.Chư Sơn Chư Vị tiếp tayNgũ Hành Bá Vạn Binh Tài độ sanhThiệt Bà Ngọc Cốt Tinh AnhCưỡi con Bích Hổ Bà nhanh xuống phàm.Bình bông bát nước con mờiTiêu diêu thượng hội Bà ơi Bớ Bà!Quyền uy pháp tắc cao saTrị người gian ác tà dâm Bà Trừ.Thú kia một nọ gầm gừBà vâng Thiên Lịnh chỉ trừ phép linhBà xưa đạo tánh minh minhDáng đi yểu điệu hằng in phàm trần.Bà ban cho tánh cho phầnBà cho Non Nước an lần muôn thuBà trừ khổ ải lu buBà dìu sự khó sự ngu qua liền.Bà thương nhiều cảnh truân chuyên Vái vang Bà Nữ vác khiêng qua bờCúi xin Chư Thánh lượn lờCứu người giữa chợ thờ ơ làm gì.Oai linh chí Thánh nghiêm nghìThiên Sơn Thánh Đạo nhu mì bà đâyĐôi bồng thanh đảo lướt mâyThướt tha kiều diễm Bà Thầy vạn dân.Bà là đuốc tuệ khai ânBà là trí huệ minh chân trong đờiỞ trong Trời đất Bà ơi!Bà là tất cả trong lời muôn dân.Đức công non biển tạc dầnQua bao năm tháng chuyên cần lo tuChúng con mờ mịt lu buNhờ Bà chỉ điểm sự ngu xa lìa.Hằng ngày tâm huyết trao triaTỏ thông đại đạo trang bìa Bà banVái Bà con nguyện dâng nhangCầu Bà Hiển Thánh trợ an dân nghèo.Cầu cho Bà lách Bà chèoBà leo Bà chóng Bà neo Bà trìĐức Bà quảng đại thiên diThương Khung Bà Bắt khó đi chứ đùa.Sắc Bà vâng lệnh Đức VuaVào ra diệt ác phá bùa phép mêBà xưa giữ vẹn lời thềChưa vào ngũ cảnh không về triều ca.Lệnh Bà công đức hà saVái vang con niệm Nam Mô Lệnh Bà.NAM MÔ QUYỀN THIÊN BÀ NỮ ĐẠI PHÁP ĐẠI UY CHẤP CHƯỞNG KIM BÀN TẠO HÓA NGỌC CUNG THẬP TAM THIÊN THÁNH MẪU CẢM ỨNG CHỨNG MINH ( 18 lần )Quyền Thiên Bà Nữ tu luyện Hắc Huyền Tâm Kinh, dưới trướng Bà có Vạn Ban Ngũ Hành Đại Tộc phục tùng tôn kính.Do Đức Độ Lệnh Bà phô diễn càn khôn, chấn uy tam cõi.


Ngũ Hành Đại Tộc trong Ma Tộc thấy được tài năng đức hạnh nơi Bà, nên Ngũ Hành Tộc không tôn xưng Ma Tôn mà ngược lại tôn xưng một vị Tiên trong Thần Tộc là Bà làm Giáo Tổ của Ngũ Hành Đại Tộc.Qua lời miêu tả của một tướng lĩnh Vạn Ban Ngũ Hành về Đức Quyền Thiên Bà Nữ cụ thể như thế này:" Lệnh Bà Chấp Chưởng Sức CôngĐằng Vân Giá Võ Thần Thông Trừ Tà"Hay" Bà Đi Như Bức Lụa ĐiềuYêu Kiều Mỹ Dịu Làm Siêu Bao Người"Hay" Bà Như Thiếu Nữ Trăng TrònPhương Phi Yểu Điệu Nước Non Phục Bà"Hay"Dáng Bà Ngọc Lệ Châu SaĐộng Lòng Bao Kẻ Vào Ra Đợi Chờ"Một ngày này phàm trần quỷ nô nhà ta đang lon ton rong rủi bên trong Quỷ Vực, bỗng hắn đi ngang qua địa phận Ma Túc Quật Xá.Theo ký ức Phệ Quỷ nơi này là Động Đại Yêu Ngô Công Bát Lạt Trì Vương ( Rết Tinh).

Yêu này vốn không phục Ma Quân nên định tự lập gầy dựng thế lực đứng lên kháng chiến.Bát Lạt Trì Vương lãnh đạo 4 ngàn chúng Ngô Công Quỷ( Rết Quỷ) và 2 vạn chúng Chương Lang Quỷ( Gián Quỷ).Ngồi tại Thập Tam Thiên Tạo Hóa Cung, có người chạy vào bẩm tấu.

Khởi bẩm Lệnh Bà, hạ giới nơi phía Bắc Ma Vực có tên Đại Yêu Ngô Công Bát Lạt Trì Vương làm phản, náo loạn Tộc Ma.Nay Vạn Ban Ngũ Hành Chúng Tướng thỉnh Bà giáng đàn cứu giúp.

Yêu này đánh sắp vào Quỷ Thành còn cách 20 dặm.

Vạn Ban Ngũ Hành Đại Tộc đã chống cự quyết liệt hòng bảo vệ sự sinh tồn cho tộc nhân.

Cúi mong Bà từ bi thương tưởng.Lập tức một làn gió nhẹ thổi qua, từ trên Tạo Hóa Cung, Đức Quyền Thiên Bà Nữ mình mặc nhuyễn cốt kim tằm thánh y, ngực tròn căng mộng, lồng lộng diễm xinh, đầu bới tóc hình củ tỏi,vắt trâm vàng, chân mang hài linh tỏa pháp minh.Bà Nữ ngồi trên lưng Thánh Thú Đại Bích Hổ ( Tắc Kè Bông), tay Bà Nữ cầm Đại Pháp Bảo Luân Chấp Bộ Già Ba ( vật này tỏa ánh sánh vàng hình trụ dài 40 cm, bên trên vật này có khắc hình linh thú thượng cổ Voi Thần).

Vừa giáng phàm, lập tức Vạn Ban Chư Tướng Ngũ Hành Tộc quỳ bái biểu thị lòng tôn kính."Thượng Cung Bà Giáng Xuống PhàmCưỡi Con Bích Hổ Bà Làm Việc NgayVạn Ban Chư Tướng Gọi ThầyQuyền Thiên Bà Nữ Xuống Đây Độ Đời"Thấy Đức Bà có mặt, Ngũ Hành Tộc như vớ được chiếc thuyền cứu mạng.


Vì Ngô Công Bát Lạt Trì Vương quá lợi hại, hắn đã dẫn dắt đội quân tà ác đánh cho Vạn Bang Chư Tướng trở tay không kịp.Bát Lạt Trì Vương thấy trước trận có người đàn bà cưỡi trên lưng thú bò sát, lòng không sợ hãi, hắn còn định bắt bà về thị tẩm.

Hắn kêu gọi tất cả thuộc hạ xông lên tổng tiến công.Ngay lập tức Quyền Thiên Bà Nữ không nao núng, Bà tay phải đưa lên, ngón cái ngón trỏ chạm vào thành hình vòng tròn, cánh tay còn lại cầm Đại Pháp Bảo Luân Chấp Bộ Già Ba ném ra trước trận tiền.Bên trong Đại Pháp Bảo Luân Chấp Bộ Già Ba, một linh thú thượng cổ hiện ra lập tức, phun ra vô số linh quang như sương mù, nước mát.

Linh thú thượng cổ ẩn nấp trong pháp bảo được miêu tả như sau:" Lệnh truyền Bạch Tượng Cửu NhaỞ trên ngàn núi hiệu là Ông VoiCường tà ngoan quỷ mọi loàiLấy chân mà đạp lấy vòi mà phun" Chúng yêu khi tiếp xúc với những tia nước này lập tức bị mù, ngã lăn học máu chết.

Bát Lạt Trì Vương tiếp xúc với tia nước nhưng không sợ hãi.

Ngay lập tức hắn bị Ông Voi đạp một phát ói máu.

Hắn vẫn cố giữ vững phong độ và không đến nỗi mất mạng.Một lát sau khi thuộc hạ hắn chết hết, lúc này hắn mới ý thức, mình đã xem thường đối thủ.

Ngay lập tức hắn ngã xuống chết luôn, do đã trúng kịch độc và nội thương từ cú đạp của Ông Voi quá nặng.Vạn Ban Ngũ Hành Tộc quỳ bái thành khẩn cung tiển Thánh Mẫu về Thượng Giới.


Khi Bà Nữ bay ngang qua khu rừng thấy một quỷ nô mặt xanh nanh vàng đang quỳ giữa rừng miệng tung hô danh Bà.

Ngay lập tức Bà Nữ đáp xuống dừng Đại Bích Hổ trước quỷ nô cách vài trượng.Bà Nữ hỏi: " Ngươi là ai mà lại xưng tán ta?"Quỷ nô phàm trần đáp: Bẩm! tiểu quỷ là quỷ nô trong Quỷ Vực tên là Quỷ Thánh, lúc nảy thấy Bà oai phong khí thế kinh thiên địa, động tiên cung, ra tay sát quỷ trợ dân tộc quỷ.

Bà quả thật anh minh thần võ, nữ trung hào kiệt.Ngay lập tức phàm trần dùng tài văn chương hoa lá cành thơ văn lay láng của mình bao nhiêu trổ ra hết ca tụng Đức Bà:"Linh Đài diện kiến Thượng TiênĐức Bà giáng hạ quyền nghiêng Đất TrờiDáng Bà Mài Ngọc Diện ThiênĐào Tiên hai quả Bà thường tĩnh thanhGần xa nô nức yến oanhTranh nhau chen chúc Bà dành hồng ânBà thường cứu độ dân lànhTánh Bà lập chí tu hành triền miên...."Phàm trần vừa nói vừa dập đầu đến chảy máu thể hiện sự thành tâm.

Bà Nữ cho hắn đứng dậy rồi khoan thai nói với giọng hết sức nhu mì.Lúc này phàm trần thấy Đức Bà đẹp làm sao ấy.

Bà Nữ là thần linh cao thượng vời vợi chí tôn.

Đúng thật nhật nguyệt lưu mờ vì Bà Nữ, tinh hà sụp đỗ cũng vì Bà Nữ.Bà Nữ nhìn quỷ nô một lát quan sát thật kỹ rồi lấy trong tay áo ra một trang sách đưa cho quỷ nô căn dặn rành.

Đây là bí pháp làm ra Nhục Miến Bao, là một linh thực thượng cổ do thần linh cổ xưa truyền dạy.Ta quan sát ngươi đạo hạnh yếu kém mà có đạo đức, lại quy kính Tiên Thần, ngươi cố gắng luyện tập nấu món linh thực này, có thể dùng làm kế mưu sinh, không phải lo bị Ma Quỷ chèn ép.Cầm trên tay bí pháp của thượng cổ thần tiên chỉ dạy món ăn tiên thánh Nhục Miến Bao.

Phàm trần đọc nghiêm túc, cuối cùng hắn phát biểu trong tâm, con bà nó! Thì ra Nhục Miến Bao mà thượng cổ thần tiên truyền dạy là bánh mì thịt ở thời hiện đại.Phàm trần lâu nay cũng không nghĩ ra về việc ở cổ đại chưa có bánh mì thịt, mà hắn cũng không biết cách làm bánh mì.

Bây giờ có bí pháp này, chẳng mấy chóc sẽ làm giàu.Bà Nữ còn truyền dạy cho quỷ nô phàm trần 13 câu thần chú cổ xưa.


Gọi là THANH MINH TĨNH TÂM CHÚ- A ca sa qua ta hò la ba na ca ra ma xê- Ê hi kê ba ma ta ô no bê sê ca cha kê rê i ki- U rô na ma ná bà ha bò hó ú cù ni yến hạn- Tô da mo tê bô ca qua ra u cu ru ki rư sa ta bà lô- U hi tê ma no ca bang xà lan chiền heo út hẹn mòn ba mòn tê - Hốt lốt cát sát bá bát ti nư cu chen cà rưng- Ba sao ba tao ba la qua lai mòn chê mòn lô- Sô húp sô rum sô nát sô lát ba sa ca qua to lát- Ê ti mi ne chen cu ren cu ri cu sa ca qua cư mô tê ba na qua ca tê- Ô ha ca ra mã na la nã bà da ca sa xả ra rúp rụp- Út hút đen ca sa qua ben ti nu su chen đì hen đì ti- Sắc ru sắc ru bò tê à lôi hố hạm hố niệt- Ba rí sắc ba rí tô ba rí chen mòn ti.Bà dặn đi dặn lại phàm trần phải cố gắng trì niệm siêng năng, không được lười nhát.

Việc dạy dỗ của Bà được phàm trần ghi lại sau này như sau:" Bà khuyên một dạ tu hànhBỏ đi tật xấu sắc thanh hồng trầnBà khuyên bỏ thói sang thamBà răn bà dạy khổ cam cũng đànhBà khuyên lánh dữ làm lành Bỏ hung bỏ ác quyết hành từ tâmBà truyền tánh hạnh tự tầmBỏ thói cố chấp mê lầm ngày xưaBà truyền bỏ thói dây dưaBà khuyên bỏ chuyện gió mưa ngoài đờiBỏ đi ích kỷ lắm lờiBỏ đi thù hận cho đời thêm tươi"Truyền dạy cho quỷ nô mọi việc, trên thượng giới, Thiên Tôn Cửu Kiếp quan sát chú ý, chăm chú từng lời Bà nói ở hạ giới với quỷ nô.Vì chiều lòng Bà, đẹp dạ Bà, Thiên Tôn Cửu Kiếp cho gọi tất cả chúng Tiên Thần mỗi người phải chúc tụng những điều tốt đẹp cho con quỷ nô dưới mặt đất đang được Bà Nữ giáo hóa.Điều này phàm trần hết sức có lợi, nhưng hắn không ỷ lại mà rất nổ lực tu hành bằng tự bản thân.Dạy xong phàm trần Bà Nữ cưỡi Đại Bích Hổ bay về Trời.

Dân gian lấy ngày 6 tháng 3 âm lịch hàng năm là ngày cúng Bà.Nói về Ngũ Hành Đại Tộc.

Sau khi Bà Nữ về Trời.

Ngũ Hành Đại Tộc cho xây miếu thờ Bà.

Việc lễ bái Đức Bà thành kính siêng suốt năm vạn năm không mỏi mệt.

Việc này làm Trời xanh cảm động.Thiên Đế sắc phong cho Vạn Ban Ngũ Hành Đại Tộc là Địa Thần danh chính ngôn thuận dưới trướng Đức Bà.

Từ đó Vạn Ban Ngũ Hành Đại Tộc danh tiếng càng uy chấn Cửu Châu, Lục Quốc.Phàm trần nhờ vào sự giúp đỡ của Du Y Thiền Quỷ, hắn mở một quán ăn trong Quỷ Thành Ma Vực, với bí pháp trứ danh Nhục Miến Bao tức bánh mì thịt thời hiện đại, từ đây phàm trần vui vẻ kiếm tiền..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Thất Thánh Vây Đánh Bá Xà- Hồng Hoang Vạn Cổ Thiên Tôn Ra Đời


Mại dô, mại dô! Quý khách ơi! Xin mời ghé Tửu Quán Oanh Thiên Tạc Địa.

Tiếng la ó chào mời của quỷ nô phàm trần âm vang khắp con phố trong Quỷ Thành." Ai mà ghé được quán emVí như gặp được niềm vui nhất trầnQuán em vui vẻ thật chânThơm ngon sạch sẽ khách nhân xin mời".Bớ làng nước ơi! Xin ghé vô Tửu Quán Oanh Thiên Tạc Địa của tiểu nhân.

Có ưu đãi quý khách ơi.

Mua ba phần miễn phí hai phần tính giá ưu đãi khi mua sáu phần.Hắn bây giờ rất oách, là chủ của Tửu Quán Oanh Thiên Tạc Địa.

Quỷ chúng cũng lui tới tấp nập thưởng thức món ăn Nhục Miến Bao, thượng cổ linh thực mà quỷ nô phàm trần được Đức Quyền Thiên Bà Nữ truyền trao ngày đó bên cánh rừng già.Cuộc sống nếu cứ thế trôi đi thì tốt biết mấy.

Nhưng cuộc đời không như bản tình ca.

Trước sóng to gió lớn đất trời thường tĩnh lặng.Một ngày nọ, sau khi bán buôn xong trời đã chiều tà, dọn dẹp xong hết thảy mọi thứ tươm tất tinh tươm.

Phàm trần đóng cửa Tửu Quán.

Hắn định vào phòng bên trong nằm nghĩ ngơi vì cả ngày vất vả.Đang lim dim mơ màng chợp mắt.

Bỗng trong đầu nỗi lên dị tượng.

Hắn lập tức ngồi dậy định tâm nhập vào đại định Minh Sát Thiền Vipassana.Mở mắt ra phàm trần liền hốt hoảng.

Trong đầu hắn lúc nảy xuất hiện linh ảnh một con hồ ly 12 đuôi bị Tiên Thần trói bằng dây vàng nhốt bên trong một cái lồng to ở một vùng đất rất xa.Phàm trần không suy nghĩ nhiều.

Hắn lập tức hai tay hiệp chưởng trì niệm thần ngôn:"Tâm định thân an, di hình hoán ảnh, dịch chuyển thương khung, phi xuất đẩu tung, cứu nhân trợ ngã, hóa hiện chân thân, dẹp yên ma loại, lai đáo, lai đáo.

Hừ!"Nhất thế hóa chân.

Tam thân hóa đạo.

Ngay tại vùng đất Phú Tàng, phàm trần lần này xuất hiện bằng nhục thân là một thân thể hoàn toàn mới lạ phản phác quy chân.Hắn cũng không biết cơ thể mình khi di chuyển một khoảng cách quá xa cách ma vực 10 ngàn dặm lại hiện chân thân bản thể.Chính là thân tướng được tạo ra do phản ứng trái ngược của Cao Man Cổ độc của tên bại hoại Lục Công Tử Lục Gia tại Bắc Minh Thành Đại Cảnh Quốc ngày đó bắt hắn uống thuốc độc tự sát.Phàm trần của bây giờ được miêu tả như sau:" Thế gian xuất hiện Thiên NhanNgỡ như ban sáng mặt trời chói changMột thân sáng lạng linh quangBạch y tuần tú dung nhan Thánh Thần"Dù bây giờ những người quen biết với phàm trần gặp hắn cũng không nhận ra mà cứ ngỡ thánh nhân giáng thế.Phàm trần mắt ngọc mài ngài, nguyệt mi tinh nhãn, thân diện phương phi ,sóng mũi dọc dừa, tâm như đại hải, dáng cao 2 mét, thân khoát bạch y, tóc sáng bạch kim, linh dung Chí Thánh, phản ánh bề trên tại thế.Sự xuất hiện của phàm trần làm cho nhật nguyệt phải lu mờ, tà ma bất nhiễm.Phàm trần theo ý thức hắn nhìn xung quanh thấy vùng đất này xa lạ, hắn tìm mọi cách lục lọi ký ức tên Phệ Quỷ sống 10 vạn năm mà hắn đã thôn phệ, thì biết được hắn đi xa quá.Vùng đất này tên gọi Phú Tàng cách ma vực 10 ngàn dặm.

Lần trước cứu Vũ Ca hắn cũng niệm thần ngôn này chỉ xuất đi pháp thân lên thương khung, không hiểu sao lần này hiện ra cả chân thân.Phía trước trời nghiêng núi lỡ, cát bay mù mịt, đứng quá xa không thấy gì.

Phàm trần tìm một địa thế thích hợp.

Khi hắn đến bên phía sau một bệ đá thì nhìn kỹ gần trong gang tấc là một cấm trận phía trước như chiếc lồng giam.Phàm trần dùng đại định nhìn vào thì biết bên trong chính là tiểu hồ ly ngày đó đi theo hắn.

Tiểu hồ ly bên trong đang bị trói bởi một cọng dây vàng, nó bất lực không thoát được.Phàm trần không vội manh động, quan sát phía trước chiến đấu là một yêu vật nữa người nữa rắn đánh cùng bảy vị Tiên Thần.Lục lọi ký ức Phệ Quỷ lập tức biết được tiểu hồ ly bị nhốt bên trong Tù Lung Khốn Ma Trận.

Trận này do Tiên Thần đại năng thượng cổ sáng lập, khó lòng phá giải.Yêu vật nữa người nữa rắn kia không ai khác chính là Yêu Tướng Bá Xà Sát Nghiệp.

Lai lịch yêu vật này vô cùng khủng bố.Bá Xà Sát Nghiệp xuất hiện cùng thời với Phệ Quỷ tức đã là 10 vạn năm trước.


Phụ Thân hắn là Linh Xà Cổ Đế, Mẫu Thân hắn là Linh Xà Tổ Mẫu.

Phụ Mẫu hắn cai trị một Cổ Quốc cách đại lục thế giới này 1 triệu ức tỷ dặm, nếu đi đến đó phải mất thời gian rất lâu rất xa và dài vô cùng vô tận.Bá Xà không dựa vào dòng tộc mà bỏ vùng đất Thánh của gia tộc đến nơi này tự lập.Bảy vị Tiên Thần đánh với Bá Xà là Thất Thánh Đông Gia.

Có thơ miêu tả như sau:" Đông Hoàng, Đông Cát, Đông NhungĐông Y, Đông Giả, Đông Trung, Đông LàoBảy Ông Đại Thánh Thiên TràoGiáng lâm trừ quỷ quyết vào hiểm môn"Bá Xà mắng: Hậu bối vô tri, khi ta đến vùng đất này trời già còn u ám, lúc ấy cai quản bên trên là 5 đại hành giả Cúc Cá Săn Đá, Gô Ga Na Ma Ná, Ca Sa Pa, Gô Ta Ma, Mê Tri Da.Lúc ấy không biết lũ tiên thần các ngươi ở đâu mà bây giờ hóng hách.Thất Thánh Đông Gia tức giận trả lời: Yêu Xà mau chịu trói.

Ngươi và hồ yêu cùng một giuộc.

Dám tuyên truyền mê tín dị đoan.

Phỉ nhổ Thần Tộc ta.

Nào thế gian có Hồng Hoang Cổ Đế, nào có năm vị đại năng như ngươi nói, thật quá hoang đường.Nay yêu hồ đã bị Khổn Tiên Đằng của Đông Giả trói chặt, lại bị Tù Lung Khốn Ma Trận của Lão Tổ Thần Tộc ta trấn áp.

Ngươi ngoan ngoãn biết điều, đỡ mất công bảy huynh đệ bọn ta bạo ngược.Yêu Tướng Bá Xà nhếch mép cười, rồi nói: Để xem ai hơn ai còn chưa biết, đừng nghĩ đông là vui, đui là mù, ngu là dại.

Lên một lượt đi, Bá Xà ta thách các ngươi lên đây.Tích sau có thơ khen ngợi Bá Xà rằng:"Một thân Yêu Tướng Tung HoànhBá Xà Đại Thánh vang danh biển trờiLập thân đại nghĩa muôn đờiĐánh cho tan tát bầu trời mới cam".Đang lúc giao tranh, bên trong Tù Lung Khốn Ma Trận lúc này Hồ Đế Cổ đã bị nhốt 6 tháng, tất cả chúng thuộc hạ của Nữ Đế Hồ Đế Cổ cũng nhiều lần tìm cách cứu viện, nhưng trận pháp này quá ghê gớm, các yêu vật đành phải bó tay, lánh đi nơi khác.Hồ Đế Cổ Nữ Vương hết sức phẩn uất.

Trong đầu Hồ Yêu nghĩ, sao giờ này chủ nhân chết toi còn chưa đến cứu mình.

Vậy mà hắn còn nói chỉ cần mình gặp nạn liền đến cứu.

Thật là láo xược.

Dù sao cũng không thoát được.Hồ Nữ Đế ta sẽ chửi chết mẹ Ông Trời, lập tức Hồ Đế Cổ Nữ Vương bên trong hãm trận hét lên: Bọn Thần Tộc khốn kiếp, các ngươi nghe rõ cho Bản Đế.

Lũ Thần Tộc chó má các ngươi là heo chó, ăn no rãnh việc vây nhốt Bản Đế.Đừng Để Bản Đế thoát ra được.

Ta mà thoát được ta đào mộ tổ tông tiên thần bọn ngươi.Bản Đế thân là nhất quân chi chủ Ma Tộc, mau thả Bản Đế rồi xin lỗi, Bản Đế sẽ không so đo với các ngươi, coi như chuyện cũ mình bỏ qua.Trên Thương Khung Lão Tổ Bàn Dương Tử nói vọng xuống: nghiệp súc to gan, khá khen dám xưng nhất quân chi chủ Ma Tộc.

Thần Tôn đã viết thư hỏi Ma Quân Ma Tộc.

Ngươi chỉ là kẻ tự phụ, không quang minh chính đại.Nhân Hoàng, Ma Quân, Thần Tôn đều hiệp ý tiêu diệt loại càn rỡ như ngươi tế trời.

Lão phu sẽ thay tam tộc trừng phạt ngươi vì phát biểu gây trái chiều dư luận.

Trước khi chết ngươi còn có gì muốn nói con nghiệp súc kia.Hồ Đế Cổ tức muốn nổi điên, nhưng nó cố gắng bình tĩnh, dù có chết cũng phải oai phong.

Hồ Đế Cổ hét lên nói: Lũ Tiên Thần khốn kiếp kia, khôn hồn mau thả Bản Thánh Đế ra, nếu không thầy ta là Hồng Hoang Cố Đế, Giáo Tổ xa xưa.

Bằng các ngươi ngu nguội giết ta đi, thầy ta sẽ giết sạch bọn Tiên Thần các ngươi.Phàm Trần nghe hồ ly nói xong muốn xỉu ngay tại chỗ.

Bà cố nội nhỏ của tôi ơi! Ở đâu ra Hồng Hoang Cổ Đế vậy trời.


Phàm trần gần gũi Hồ Yêu lâu ngày nên vốn biết bản tánh khoác lác của nó.Trên trời hàng vạn đạo thiên lôi thiểm điện như cắn nuốt mọi tạo vật khi tiếp xúc rơi xuống hạ giới chuẩn bị đánh vào vị trí hồ ly bị khốn trận vây hãm.Bên kia Bá Xà Sát Nghiệp đánh ròng rã 6 tháng nay với Thất Thánh Đông Gia không mệt mỏi.

Đang lúc Bá Xà Sát Nghiệp giao chiến cùng Thất Thánh Đông Gia bất phân thằng bại, thì trên trời hàng ngàn tia sét thần lôi tập kích làm Bá Xà bị thương.Yêu ma núp xung quanh nhìn thấy phải than rằng:" Thương Ông Nghiệp Sát Bá XàQuyết lòng giữ núi đấu cùng Trời XaSức Ông vạn thế tiên maNgờ nào gian kế Trời già hại thân"Lão Tổ Bàn Dương Tử nhân cơ hội này dùng thiên địa pháp tắc vô hình trói trụ Bá Xà làm hắn bị khống chế.

Đại thế xem như đã định.

Hàng vạn tia sét sắp ập tới thân thể Hồ Đế Cổ.

Nữ Quỷ Hà Anh là tùy tùng hầu cận Nữ Đế núp ở một tán cây cách xa đó than khóc rằng:" Trách sao tạo hóa bất côngGiam cầm Nữ Thánh thôi không còn gìThương thay phận ngọc tường viTrách sao con tạo làm nguy má hồng".Hồ Đế Cổ lúc này đã hết hy vọng.

Nó buồn bã vô cùng tuyệt vọng đến cùng cực.Đúng lúc tưởng ngỡ rằng chiến thắng nghiên về phía tiên thần thì bỗng đâu có một thanh niên khí chất bất phàm, lấn áp quần ma đi ra, hai tay chấp lại trước ngực hướng thượng thiên trang nghiêm hào sản nói:Bản Tọa là Hồng Hoang Cổ Đế ẩn tu trong mãnh thiên địa này đã rất lâu, nếu đồ nhi ta có gì không phải mong chư Hiền thông cảm, xin chư Hiền hãy dĩ hòa di quý.Lão Tổ Bàn Dương Tử không thèm đếm xỉa mà đẩy mạnh thiên địa pháp tắc xuống.

Phải biết Lão Tổ Thần Tộc không phải dạng vừa.

Một thân bản lĩnh chèo chóng con thuyền đại đạo.

Ngay lập tức phàm trần khí tức bình ổn, khí tụ hồn minh tay bắt ấn kiếm chỉ, chỉ vào khốn trận miệng niệm thần ngôn PHÁ NÀN GIẢI ÁCH CHÂN NGÔN- Ca diễn sắc ca diễn bà ni hạ- Mễ lô hàn công xán càn di- Bà nộ tắc bà nộ sang chi diễn- Tàng phổ công ni diễn rặc sặc.Lập tức phàm trần bước vào hãm trận lấy tay bứt đứt dây trói, lúc này khí thế phàm trần được chúng thuộc hạ Hồ Đế Cổ miêu tả như Tiên Thần Quy Ngưỡng" Ba ngàn thế giới hiệp chungNhất tâm diệu dụng huyền khung mở đườngThánh nhân tóc trắng phi phươngMở đường cứu Chúa tình thương đại ngàn".Phàm trần nhanh chóng dùng khả năng trị liệu của Phệ Quỷ đặt tay lên trán hồ ly, giúp nó khôi phục trạnh thái đỉnh phong, trong hai hơi thở liền dùng tay ném mạnh hồ ly như ném chó vào khu rừng cách xa trước mặt.Bị ngã một cứu trời giáng.

Hồ ly kêu mẹ khóc cha.

Nó không nhận ra người cứu nó là phàm trần, cho đến khi phàm trần truyền thần niệm trong đầu nó nói:Là chủ nhân đáng kính của ngươi đây, coi mà trốn đi cho xa, ngươi gây họa này chắc ta không sống nổi.

Lỡ ta có mệnh hệ nào, ngươi cố gắng mà sống tiếp.

Nhớ kỹ phải vui vẻ mà sống.

Tự do mới là đáng quý.Đúng lúc này vạn đạo thiên lôi giáng xuống.

Thất Thánh Đông Gia vui mừng vì cuối cùng cũng xong nhiệm vụ.

Những tia sét rơi vào Bá Xà lại chuyển hướng dồn tất cả về phía phàm trần.Bá Xà lập tức phản công nhưng do bị thương quá nặng do Lão Tổ Bàn Dương Tử đánh lén nên khó lòng tạo nên ảnh hưởng lớn.Một mảng da lớn trên thân Bá Xà bị cháy xém, miệng thì ói máu, một cánh tay bị lôi điện đánh trúng gây đau nhứt không thôi.Lão Tổ Bàn Dương Tử trên thượng giới đánh xuống bảy cây kim độc tạo thành vòng tròn bao quanh Bá Xà.

Trận pháp hình thành gọi là Thất Tiển Đinh Đầu.Yêu Xà cố gắng vùng vẫy nhưng không thoát ra được do bị thương quá nặng, hắn chỉ còn biết ngồi trong khốn trận tĩnh tọa chữa thương chờ cơ hội phản công lần tiếp theo.Trãi qua đến lúc đêm khuya, khi sét tản đi, Thất Thánh Đông Gia hết sức kinh ngạc, vì thanh niên đạo mạo ở trong Tù Lung Khốn Ma Trận kia vẫn đứng đó mỉm cười.Lão Tổ Bàn Dương Tử cùng Thần Tôn Cửu Kiếp trên thượng giới bắt đầu thấy lạ.Thanh niên vẫn từ tốn nói vọng lên thương khung.

Thật Bản Đế là Hồng Hoang Cổ Đế Đại Chân Đại Giác Đại Ngã Quy Tôn.

Trời Đất này do Bản Đế sáng tạo.Chư Hiền không nên hoài nghi.Nếu chư Hiền không tin có thể thử mọi cách.

Bản Đế tồn tại lâu xa có trước Chư Hiền.Thật ra ngay khi phàm trần thả hồ yêu ra truyền âm cho nó, mới đọc được ý thức nó, từ đó hắn hiểu ra tình hình tại nơi này.Nguyên lai ngày đó Hồ Yêu ra đến đảo này lập quốc.

Do tính ba hoa khoác lác mà gây nên sóng gió với Thần Tộc.Thần Tộc sai người xuống vây đánh.


May có Bá Xà Sát Nghiệp ngăn cản đỡ đòn, nhưng lần một không sao, lần này thì có sự nhúng tay của Lão Tổ Thần Tộc, nên dù tài giỏi đến đâu sao đấu nổi Trời Già.Huống chi Thần Tộc xuất ra bảy mươi vạn thiên binh vây kín bầu trời.

Sau này chúng yêu chứng kiến thảm cảnh hôm nay kể lại cho con cháu nghe như truyền thuyết:"Trận tiền Tiên Thánh bủa vâyBảy mươi vạn thánh chật đầy Trời kiaTộc yêu trốn núp như gàPhen này chắc chết ai mà cứu choCái thân Ông Rắn ốm oMột mình đánh bảy thần to trên trờiBỗng đâu sét quấn chẳng rờiTiên thần phục kích thế thời phong baHồng Hoang Cổ Đế đi raThế là từ đó hà sa điển lànhNữ Vương mới được nhàn thanhChúng yêu từ đó an lành muôn thuĐạo ngài quảng bác thanh tuLập ra một cõi xuân thu an lànhẤy là một mãnh sử xanhChép cho yêu tộc để dành mà nghe".Lão Tổ Bàn Dương Tử trên thương khung nói vọng xuống: Hồ mị, nếu thật Trời Đất này ngươi tạo ra, vậy nếu như ngươi chịu được bảy chiêu của ta, lập tức tôn ngươi làm đế, Thần Tộc tôn Giáo Tổ.Phàm trần đã dại phải dại đến cùng, bây giờ tình thế cấp bách cứu yêu như cứu hỏa.

Trong lòng phàm trần mọi sinh linh đều có giá trị.

Việc này lỗi tại hồ ly.

Hắn phải có trách nhiệm.Huống chi Yêu Tướng Bá Xà dù tài giỏi đỡ lấy công kích thay hồ yêu, nhưng sức yêu có hạn sao chống nổi trời xanh.Phàm trần cố trấn tĩnh liền nói lại: Chư Hiền nếu thích thì cứ làm thôi.

Bản Đế thân là tiền bối sẽ không phản kháng.

Nhưng nếu đánh bảy lần mà Bản Đế không sao thì xin Chư Hiền công nhận độc lập chủ quyền cho mãnh đảo quốc này.Lão Tổ Bàn Dương Tử không nói nhiều.

Ngay lập tức trên trời giáng xuống bảy đạo linh quang đánh vào phàm trần.

Tiếng nổ kinh thiên động địa, chúng yêu phải chạy tán loạn.Thất Thánh Đông Gia phải lui ra xa ngàn dặm vì sợ bị ảnh hưởng.

Phải biết một lần công kích của đại năng quỷ thần phải khiếp sợ.

Huống chi bảy lần công kích rơi xuống cùng một lúc.Phía Nhân Tộc Lão Tổ Minh Nha Nữ cũng đang quan sát chú ý thông qua thần niệm bên trong ý chí đại đạo.

Nhân Hoàng ngồi trong đại điện Chấn Minh Thành cũng hết sức chú ý cùng Quốc Sư Khôi Lỗi.Nơi Ma Vực Ma Quân cùng Thánh Nữ đang uống trà cũng dùng ma niệm quan sát tình thế nơi Phú Tàng.Phàm trần không ngờ tới tên Lão Tổ này chơi lầy.

Phàm trần còn tưởng hắn sẽ đánh bảy đòn đánh trong bảy lần.

Nào ngờ hắn đánh bảy đòn cùng một lược.

Thôi rồi lượm ơi! Phàm trần nghĩ mình chắc chết.Thời khắc sinh tử hắn không do dự lập tức trong tâm niệm lên " Nam Mô Tổ Sư Đại Đức Vương Minh 10 lần rồi đọc tiếp:SÁM HỐINguyện tôi có nói lỡ lờiLàm người buồn khổ đời đời ác duyênLỡ lời oan trái lụy phiềnGây nhiều ác nghiệp liên miên chất chồngKiếp sau phải chịu cùm gôngNay tôi sám hối thành lòng tu chânẮC RẮC MÒ HI CA LÃNG BA CA QUÒ LAI TÔ PHA MA DÃ NA RẢ HẠ.Phàm trần lúc này đã chuẩn bị cho cái chết viên mãn.

Kết thúc như vậy sao, thế thời đã vậy biết sao được.

Ôi hỡi cao xanh! Ông có thấu cho nỗi lòng người hiền sĩ.

Haiiiii! Phàm trần than thở rồi chỉ biết cúi đầu chờ chết.Bảy luồng thần lực từ trên thượng giới giáng xuống khí thế bá đạo xung thiên, như muốn thiêu đốt tất cả vạn vật thế gian.

Do phàm trần đứng bên trong Tù Lung Khốn Ma Trận nên Lão Tổ không tiếc dùng 9 phần công lực đánh xuống dù Khốn trận bể nát vẫn không ảnh hưởng xung quanh do tất cả lực thần đã tiêu tán bên trong khốn trận, ví như đốt lửa trong hầm băng không ảnh hưởng bên ngoài.Ngay khi bảy đạo thần quang ập xuống Tù Lung Khốn Ma Trận.

Phàm trần lập tức trãi nghiệm vô vàng thống khổ, trong vòng chỉ vài hơi thở mà hắn cảm nhận mình đã chịu cực hình qua mấy triệu vạn ức năm, hắn chết đi, rồi sống lại, bị cháy thành tro than rồi lại tái tạo.Cảm giác này không ai chịu được.

Phải biết phàm trần vốn chỉ là một người bình thường.

Mà dù cho là đại năng như Lão Tổ Minh Nha Nữ Nhân Tộc hay Lão Tổ Huyết Liệp Ma Ma Tộc cũng không ngu đứng yên cho người ta đánh đập.Hồ ly đứng ở phía xa một cánh rừng khóc than nói: Chủ nhân! là ta không tốt đã làm hại người, phen này ngay cả tro cũng không có mà lượm về mai táng.

Là lỗi tại ta, ta không nghe lời người.

Ta hối hận rồi.

Hồ yêu khóc nức nở.Phàm trần bên trong Tù Lung Khốn Ma Trận bị bảy đạo thần quang đánh tan như tro tàn rồi lại hợp thành nhục thân.

Điều này giải thích đơn giản đó là nhờ công lao của khối đồng hình lục giác mà hắn để trong người, lại thêm Hắc Long Kiếm và Nguyệt Đao.Ba đại chí bảo này gánh lấy vô vàng áp lực thiên địa, làm cho phàm trần chết không được, sống không xong.


Cuối cùng ba pháp bảo tan thành bột hòa quyện cùng với nhục thân của phàm trần.

Khi tất cả đều dừng lại.

Phàm trần vẫn dung diện tốt xanh như không có chuyện gì.Trên thượng giới Lão Tổ Bàn Dương Tử không nói hai lời.

Lập tức ban thiên lệnh.

Từ nay Đất Phú Tàng thuộc về Hồ Yêu, Rắn tinh được thiên địa sắc phong Hộ Giáo Nhân canh giữ vùng đất này.

Thần Tộc nghe lệnh: Từ nay tất cả đồng tôn xưng Hồng Hoang Cổ Đế là Giáo Tôn Chi Chủ, Thủy Tổ Chi Sơ, phụng thờ các cõi.Chúng yêu bên dưới mặt đất hò hét reo mừng.

Phàm trần gọi hồ ly lại nhờ yêu ma thuộc hạ đem thuốc chữa thương cho Bá Xà.Bá Xà nhận lấy thuốc đắp vào mãng da bị cháy đen và cánh tay bị thương rồi hóa hình thành nhân loại đi tìm chỗ nghĩ ngơi.Phàm trần nhờ hồ ly và một nữ yêu tên Đàm Thị Từ đỡ mình vào một gốc đại thụ to trong rừng, khi đã đến nơi an toàn.

Phàm trần nhờ hồ Yêu đặt mình nằm thẳng xuống đất.

Phàm trần mới chảy nước mắt trăn trối.Chắc Vi Sư không qua khỏi.

Thật ra bảy đòn đánh ta đỡ không được.

Ta chỉ là một phàm nhân.

Vì muốn cứu chúng yêu, muốn giữ bình an cho mãnh đất này, mà cố gắng nói dối theo ngươi.

Cuối cùng cũng thành công, rất tiếc ta không sống được để nhìn thấy ngươi làm Nữ Đế oai phong lẫm liệt.Hồ ly bắt đầu khóc, khóc rất to, chúng yêu đứng xung quanh cũng khóc theo vì biết người trước mặt là đại ân nhân, đại anh hùng, vì cứu chúng yêu mà tử nạn.Phàm trần nắm lấy tay hồ ly lần cuối căn dặn: ngươi cho nữ yêu Đàm Thị Từ này đến tiếp quản Tửu Quán Oanh Thiên Tạc Địa tại Ma Vực Quỷ Thành.

Đó là tất cả sản nghiệp Vi Sư để lại cho ngươi làm kỷ niệm.Hãy chôn ta dưới góc cây to này cho mát mẻ.

Không được để Thần Tộc phát hiện ta chết.

Hồng Hoang Cổ Đế là có thật, thì mãnh đất này mới bình an vạn thế.Nói rồi phàm trần tắt thở.

Hồ Yêu lúc này mới biết mình đùa quá trớn, hành động vô tri của Hồ Yêu đã hại chết phàm trần.Nó cứ ngồi đó khóc, nhưng khóc rồi cũng chẳng thể giúp phàm trần sống lại.

Phàm trần tuy được ba đại pháp bảo khối đồng, hắc long kiếm, nguyệt đao chống đỡ áp lực của bảy đòn đánh.

Nhưng cuối cùng ba pháp bảo đều tan thành bột mịn vì không chịu nổi pháp tắc thiên địa.Còn phàm trần thật ra đã đứt hết kinh kỳ bát mạch, xương cốt vỡ vụng ngay khi hắn nằm xuống.Bá Xà Sát Nghiệp đào một hố to dưới gốc đại thụ, chúng yêu khiên vị anh hùng dân tộc cứu tổ quốc yêu ta là phàm trần đặt xuống hố.

Bá Xà lấy trong miệng viên ngọc Rắn màu đen to bằng nấm đấm đặt lên ngực thi thể phàm trần, sau đó mỗi yêu vật hốt một nắm đất thay phiên ném xuống hố lấp lại.Cái chết của phàm trần không ai hay biết, chỉ có nhóm yêu ma tại Phú Tàng Đảo Quốc đau lòng trong im lặng.Sau cái chết đau lòng đó.

Hồ ly xưng đế đăng cơ là Nữ Vương Hồ Đế Cổ.

Bá Xà Sát Nghiệp là Hộ Giáo Nhân canh giữ Đại Quốc Phú Tàng.

Hồ Đế Cổ Nữ Vương cai quản 3 vạn yêu ma trong đảo quốc.

Được Thần Tộc công nhận chủ quyền lãnh thổ, từ đó không ai dám xâm phạm.Nói về Tam Tôn là Thần Tôn Cửu Kiếp, Ma Quân, Nhân Hoàng ngày đó chứng kiến sự hiển thánh của Hồng Hoang Cổ Đế lập tức truyền lệnh trong tộc lập đền thờ phụng.Mãi đến một trăm vạn năm sau dù Trời Đất đổi thay, nhưng trong ba tộc vẫn tồn tại đền thờ nguy nga thờ phụng Hồng Hoang Cổ Đế.

Bên trong ngôi đền các tộc đều có bia văn khắc ghi Thánh Kinh.HỒNG HOANG CỔ ĐẾ CHÂN KINH VẠN THẾTa từng nghe lời tạc như vầy:Một thuở nọ Tam Tôn an trụChấn Minh Thành tề tựu sĩ hiềnQuốc Sư Khôi Lỗi tấu truyền.Rằng nơi trần hạ Thiên Nhan ẩn mìnhĐức Nhân Hoàng nghe trình biết rõRằng Đất Trời xuất hiện Thánh NhânẨn thân trong cõi phàm trần.Giả ngu giả dại tu thân độ ngườiNgài danh tánh Hồng Hoang Cổ ĐếTướng phương phi mặt ngọc mày ngàiMũi cao thẳng tấp đại tài.Tóc tiên trắng tựa mây bay giữa trờiThân cao vút rạng ngời quân tửDa ánh kim sáng bóng linh quangBạch y khoác đạo đại ngàn.Cổ kim có trước giáng đàn lo dânKhông tranh đấu hơn thua gây hấnChỉ vân du liệu bận độ ngườiTướng Quân thấy vậy mới cười.Nói rằng nào có loại người thế kiaChúng quần thần gật đầu lia lịaBởi cho rằng chuyện quá thần kỳBỗng đâu trên cõi huyền vi.Có lời vang vọng tu mi giảng rànhLời rằng Khôi Lỗi Quốc SưNói điều chí phải chân như tại lòngTổ Sư khai sáng Giáo Tông.Hồng Hoang Cổ Đế thật lòng cứu dânNhân Hoàng nghe tỏ nguyên chânBiết nơi Thượng Giới thật lời Trời banThần Tôn Cửu Kiếp thiên nhan.Từ trên chín bệ vén màng nói raLời vàng vọng xuống ta bàNhân Hoàng rõ biết lời mà ngọc châuChứng minh lời ấy từ đâu.Bỗng trên còn có lời châu vọng vềLời này cách trở sơn khêNhân Hoàng nghe rõ lời kề bên taiMa Quân Ma Vực chẳng sai.Cũng chung một thuyết rằng nay rõ rànhTánh danh Cổ Đế lưu danhTam Tôn xác thực cho rành hết nghiTrước triều Thần tử nghiêm nghì.Thảy đều quỳ xuống đợi thì lệnh VuaNhân Hoàng không khỏi xót chuaHai hàng châu lệ bỗng ùa ứa miKhóc vì chưa gặp huyền vi.Hồng hoang Cổ Đế lưu ly chói ngờiBan đầu ai chịu tin lờiTrời còn giáng kiếp xét lời Thánh NhânTrãi qua bạo vũ lê chân.Lôi đình oanh tạc nhục thân vẫn cònThế là danh tạc lầu sonKhắp nơi thờ phụng nước non phục tùngNhân Hoàng kính trọng lòng trung.Thần Tôn cung phụng thiên môn đền vàngMa Quân cho lập minh đànNgài đêm ca tụng Hồng Hoang Đại TừNgài là Cổ Đế chân như.Xa xưa khai mở thiên thư đạo TrờiLập nên vũ trụ chiều mơiPhân ra ba cõi rạng ngời sách kinhẨn thân dập tắt uy linh.Cho nên ai biết pháp linh của NgàiHồng Hoang Cổ Đế Như LaiThiên trường địa cửu chẳng sai tích truyềnTam Tổ Tam Tộc kính liền.Đồng chung tạc dạ chờ Thiền Hồng HoangBởi Ngài lời thệ thâm sanĐộ trong hoàn vũ độ an ba nhàSét sao thiêu nổi Ngài Ta.Hậu nhân sám hối tiêu ma nghiệp trầnTrãi qua thế cuộc xây dầnNhân Hoàng dựng tượng trấn thành giữ cungKhắp nơi ba cõi đều cùng.Dựng nên đền miếu phụng cung Đức HồngHoang sơ một thuở gạn dòngCổ kim ghi tạc trong lòng thế nhânNgài dìu tất cả trong trần.Ngài ban ánh sáng chuyên cần cho aiĐế Tôn ba sáu lầu đàiLà Ngài có trước trần ai sau cùngCổ xưa một cội bá tùngHồng Hoang Cổ Đế thiên khung in hằng.NAM MÔ HỒNG HOANG CỔ ĐẾ KHAI LẬP THƯƠNG KHUNG UNG DUNG TAM CÕI CHÍ CAO VÔ THƯỢNG QUYỀN PHÁP VÔ BIÊN ĐẠI THIÊN TÔN SƠ TỔ KHAI THIÊN TỊCH ĐỊA ( 36 lần).

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Hỏi Rằng Đời Có Mấy Ai- Sống Lại Tiếng Tai Đầy Mình


"Ngẫm Thế Sự Như Tuồng Mộng HuyễnTrách Ông Trời Sao Lại Trêu Ngươi"Thân xác ta tuy chết đi nhưng linh hồn ta là bất tử, phàm trần lúc này linh hồn đang tồn tại trong một bầu không gian hỗn độn mịt mờ.

Đó là do ba đại pháp bảo sau khi hòa hợp cùng hắn tạo ra một cõi hư vô mờ mờ tĩnh mịch.

Như ý thức được sự sống và cái chết.Phàm trần nhận biết mình đã chết, hắn không đau sầu không luyến tiếc về quyết định ngày hôm đó.

Hắn biết mình đang tồn tại trong một bầu không gian tinh thần kỳ lạ.

Phải chăng đây là thế giới bên trong linh hồn hắn.Phàm trần bắt đầu tĩnh tâm, ngưng thần, nhập vào đại định minh sát thiền vipassana, hắn chỉ tập trung vào một câu thần chú cổ xưa của Mật Tông Tây Tạng ( một tông phái Phật giáo ở thế giới hiện đại nơi phàm trần sinh sống) là "ÁN DẠ HỒNG".

Không biết qua bao lâu hắn ý thức được mình bắt đầu tâm thức đi trên lộ trình ngũ cảnh của thế giới cổ đại này.Phàm trần ngồi trong bóng tối tâm tĩnh keo sơn.

Bầu trời cảnh vật mù mịt kia bỗng hé sáng.

Hắn ngay lập tức cảm nhận về trạng thái tinh thần bước vào cảnh giới Sơ Thức.Nói về Sơ Thức này tức là trạng thái bước đầu nhập đạo ở thế giới cổ đại.

Sơ thức ví như minh tưởng buổi đầu tu hành giả tìm ra sợi chỉ, cây kim, chân tơ, kẻ tóc.Trạng thái Sơ Thức được phàm trần hình thành bên trong thế giới quan của hắn như sau:" Lấy tâm mà xé thương khungVẹt ra hỗn độn chập chùng ý cănHỏi rằng bao kẻ nhân năngMở lòng hữu ý dò phăng sự tình"Hay" Mịt mù hỗn độn hồng môngLần ra kẻ tóc sắc không đượm mùiMột bầu tịnh thủy bùi ngùiMột thân sơ khởi đẩy lùi âm u"Phàn trần ở trong thế giới vô hình trạng thái Sơ Thức ước chừng 1 vạn năm tức là thời gian bên trong thế giới vô hình mù mịt này bao quanh hắn.

Bốn câu cổ ngữ lập tức hiện ra trong đầu phàm trần- Dác phệ lang bòn rặc- Tù liệt diễm phạn na- Châu rắc chấy bòn xa- Ê hê li mặc mặc.Sơ thức như đứa bé biết đi biết nói, tuy tu hành giả đạt Sơ Thức có thể phi thân như bay, có thể cách không đoạt vật, nhưng đây chỉ là bước đầu sơ khởi trên tiến trình đại đạo cao xa.Bước vào cảnh giới Cảm Tri, phàm trần cảm nhận hồn nhẹ như tênh, thâm ân đức cả, vất vả đi qua.

Trong thế giới vô hình xuất hiện một gốc liễu, một bàn cờ tướng trên bệ đá.Phàm trần trầm ngâm với câu mật ngôn "NAM MÔ CA SA BÀ TÁ" , ước chừng 1 vạn năm minh tưởng nhập môn.

Phàm trần khái quát rõ bên trong ý thức về Cảm Tri như thế này:" Đá kia đã hở ra rồiNước trên chảy xuống vun bồi đạo tâmBên trời một mảnh huyền thâmHình thành Suối đạo ngát tâm sĩ hiền"Sau bao nhiêu vất vả minh tưởng, từ tâm phàm trần hiện ra cổ chú bi văn:- Xa tèn len xa tèn lô- Bà nô li bà nô diễn-Ca phạn biết ca phạn tâm- Ê ra li mê li hặc.Cảm Tri là đại khổ ải mà bản thân tu hành giả phải mò đường u tối tìm ra tri thức đại đạo, ví như tên mù bắt đầu cảm ngộ thế giới quan xung quanh.Cảm tri tuy mình đồng da sắt, nhưng không thể phá huyễn cảnh ở giai đoạn này.Bước vào Bất Hoặc cảnh tức tam cảnh, lúc này thế giới vô hình xuất hiện rừng xanh bát ngát, suối chảy vi vu róc rách, phàm trần thay đổi chiến lược bằng mật tự trì niệm " ÁN BO BO BÀ CO BÀ GIẢI TẮC SẢY TẮC LUNG"Bất Hoặc vận chuyển kinh kỳ bát mạch, dập tắt tà tâm biển dục, phàm trần tuy động mà tịnh, tuy hiểm mà an, hàng vạn ác ma rào rống trong tâm thức được mật tự thần ngôn trấn áp.Hắn lao qua biển tục, đầu đau như búa bổ, trời đất quay cuồng, mưa phun sấm chớp.

Phàm trần ý thức được Bất Hoặc tuy gần mà xa, tuy vơi mà đầy." Lao lung cát đá mịt mùCái tâm dung tục cuồng ngu tại lòngDẹp yên bổn sự tây đôngThân còn lầy lội cái lòng dạ an"Bản tâm phàm trần như nổ tung.

Bi văn hiện ra khắc họa rõ nét tâm hồn hắn- Ca sắc qua ca lai ca nô la sa bà ha.Bất Hoặc nói rõ tu hành giả đã đến giai đoạn dứt trừ nghi hoặc chấm dứt não phiền tựu trung chí khí, lấy đại đạo tinh hoa cô đọng làm kiếm chỉ đường, vẹt rõ mây mù vời vợi.Lại tốn mất 1 vạn năm phàm trần bước vào tứ cảnh Động Huyền.

Cảnh này lập tức thế giới vô hình xuất hiện hiện núi cao chập chùng, hạc tiên bay lượn đầy trời.

Những con hạt tiên này đã bước vào tứ cảnh đỉnh phong.Từng con tiên hạt bay phóng xuống tấn công phàm trần.

Hắn không hề nè tránh mà trực diện đối mặt, thân thể linh hồn bỗng bốc cháy dữ dội khi tiếp xúc cùng tiên hạt.

Cảnh giới Động Huyền được phàm trần ghi tạc như sau:" Thân này cát bụi xá chiNgộ ra động huyệt huyền vi tại lòngGom thâu sáu cõi vào trongLấy nguy làm đạo thong dong an lành".Hắn lúc này không hề cảm thấy đau đớn mà ngược lại có một cảm giác hết sức sản khoái dễ chịu thoải mái dâng trào.

Phàm trần cứ ngồi bất động như thế suốt 1 vạn năm để minh tưởng.Động huyền tức tu hành giả lấy động làm huyền vi, lấy điên đảo vọng tưởng làm đại định, cái gọi phi sắc phi không vô cầu vô niệm lúc này lập tức hình thành trạng thái.Hắn đã ngộ ra được thần quyết đại bi phù chú cổ xưa.


Văn chú này gồm 18 câu, hết sức thần diệu uyên thâm giáo nghĩa.

Hắn đặt cho nó một cái tên gọi là ĐỘNG HUYỀN MẬT NGHĨA ÁO THƯ CỔ CHÚ:- Tô rắc qua na sô rô han- Nà dã ma la ca chì thi lá- Tô bố u nun mặc mặc ba rá- Cơ rút cơ nan bòn ti sô ha- Cha qua ca rắc nù li suốt hạ- Cung an giáo chỉ miệt niết hạ- Tang dã ni tang dã hàn bó bạ- Cơ sáng cơ rao cơ nút bòn chen- I lý hạn i lý chèn cơ quả- Sao dản sao nong tơ rú- Chí chí bòn lô sộ nụp bờ ri- Sắc rặc tà bao phổ nạp- Dĩ hằng công xá cổn di- Tá phạ nì phun ố hộc- Ra mi sắc ná mi thon- Tô thắc nun ô ra ma tá- Cù săn nụp cù săn chen- Ba rả út nà công chảngTốn 1 vạn năm trì niệm văn chú cổ xưa này, thế giới đại đạo vô hình xung quanh phàm trần hình thành đại địa mênh mông, phân chia trời đất rõ rệt, từng hàng cây báo mọc lên, tiếng chim ca phượng hót, tiếng nước chảy vi vu hết sức chân thật.Tri Mệnh Cảnh, tức ngũ cảnh tối thượng thừa.

Ở cảnh giới này phàm trần tốn mất 5 vạn năm minh tưởng.

Bước vào cảnh giới này đồng nghĩa thiên nhân hợp nhất.Cái gọi thiên nhân hợp nhất có nghĩa từng hành động đi, đứng, nằm, ngồi đều hấp thu được khí thiên địa.

Tạo hóa vô hình vô tung vô ảnh được tu hành giả thâu tóm vào bên trong thân thể.

Thần văn cũng được thị hiện bằng bốn câu mật ngôn ngắn gọn.- Ma ha ta quả ca diệp sắc chi lèn khen- Tống phả châu lai công cầu sứa hạn- Yên mục lỗ thăng phàn năng hiệt liệp- Thệ minh thệ giải bá sắc bá tangTri mệnh tức thấu thiên thời, hiểu địa lợi, biết bản tâm, thấu tỏ bản lai diện mục, đại đạo triều thiên, tam nguyên tụ đỉnh, một thân bản lĩnh vào ra trời đất trong tự tại." Một thân bản lĩnh phi phàmVào ra ba cõi luận đàm thánh chânSống thời không oán không hờnTâm luôn hiệp nhất ban ơn mọi loài".Tốn thời gian 9 vạn năm phàm trần xây dựng vững chắc nền tảng ngũ cảnh.

Hắn ý thức được mình đã siêu việt trạng thái tỏ ngộ.Hắn bây giờ là một đại linh quang, một linh hồn mạnh mẽ nhất trong trời đất.Hắn thị hiện ra trước ngôi mộ của mình.

Thời gian trong thế giới cổ đại thực tại đã trải qua 33 năm.

Mà trong thế giới vô hình của phàm trần trải qua là 9 vạn năm.Phàm trần truyền thần niệm gọi Bá Xà Sát Nghiệp đến có lời nhắn gửi.Như một điều hiển nhiên Bá Xà Sát Nghiệp không mấy bất ngờ.

Vì Rắn Đen biết phàm trần không tầm thường.Phàm trần lúc này là linh hồn nói:Khởi bẩm Đại Thánh, phàm mỗ cải tử hoàn sinh, tốn 9 vạn năm đốn ngộ viên thông ngũ cảnh, nay muốn làm lại một cuộc đời mới, một con người mới.Nói rồi đưa cho Bá Xà một mãnh giấy, phàm trần linh hồn nói tiếp.

Đây là công thức chế tạo Diệp Dược Linh, sẽ giúp ích cho yêu tộc nơi này.

Nhờ Đại Thánh đem về giao cho Nữ Đế.Bá Xà hỏi: Thế tiếp theo ngươi có dự định gì?.

Phàm trần đáp: Đi đến một vùng đất mới, mang một thân phận mới.

Nói dứt lời phàm trần biến mất.Bách Lý Thành, một trong 28 thành của Phong Khởi Đế Quốc.

Khôi Gia tức gia tộc của Quốc Sư Khôi Lỗi dưới trướng Nhân Hoàng.

Đại Công Tử của Khôi Phủ là Khôi Bá Lạc hoang dâm tà ác, gây tạo đủ chuyện trên đời.Cũng may Bách Lý Thành nằm xa Chấn Minh Thành, nên những việc ác mà Khôi Bá Lạc tạo tác chỉ làm dân chúng Bách Lý Thành câm phẩn, chứ không thể truyền đến tận Chấn Minh Thành.Trong con mắt dân chúng Khôi Bá Lạc là tên ác quỷ lòng dạ tàn độc vô sĩ.

Hắn cậy thế Cha mình là Quốc Sư một nước mà không xem ai ra gì.Một ngày này trong khi từ thanh lâu chơi gái đi về, Khôi Bá Lạc bị sát thủ tập kích, hai tỳ nữ được Quốc Sư Khôi Lỗi tuyển chọn theo bảo vệ Khôi Bá Lạc cũng trở tay không kịp.Sát thủ bịt mặt nghe đâu đã đạt đến tam cảnh đỉnh phong tức Bất Hoặc cấp 10.

Hai tỳ nữ chỉ là nhị cảnh đỉnh phong Cảm Tri cấp 10 bị sát thủ bịt mặt đánh trọng thương ói máu.Khôi Bá Lạc bị sát thủ một kiếm đâm xuyên ngực ngã gục.

Sau đó sát thủ vô tung vô ảnh biến mất.Mấy ngày sau toàn Bách Lý Thành chấn động.


Thành Chủ Khương Vệ cho người lục soát toàn thành truy tìm thủ phạm.Nếu lần này Đại Công Tử Khôi Bá Lạc chết trong phạm vi Khương Vệ quản lý.

Hắn chỉ còn biết mang đầu mình đi nạp cho Quốc Sư.

Quốc Sư Khôi Lỗi quanh năm ở triều ca làm việc cho Nhân Hoàng.Mà cả Khôi Phủ chỉ có một Đại Công Tử Khôi Bá Lạc kế thừa hương hỏa gia tộc.

Mẫu thân Khôi Bá Lạc mất sớm, Cha hắn lại bận việc triều đình.

Thế nên hắn từ nhỏ không ai quan tâm.

Thế nên hắn lêu lổng ăn chơi sa đọa.Trong phủ Khôi Gia.

Tiếng hai tỳ nữ gọi Khôi Thiếu! Khôi Thiếu không được chết.

Ngài chết rồi chúng ta biết ăn nói sao với Quốc Sư.Hai tỳ nữ cao thủ nhị cảnh đỉnh phong đang có ý định bỏ trốn.

Vì đại phu đến khám cũng bảo Khôi Bá Lạc thật đã hết cứu.Bỗng tiếng ho nhẹ, một cánh tay nắm chặt lấy cổ tay A Thu ( một trong hai tỳ nữ bên cạnh Khôi Bá Lạc)A Thu giật mình.

Khôi Bá Lạc mở mắt ra kêu, cho bản đại gia ít nước, ta khát.Được được có nước đây, A Ngọc vội chạy lấy nước.

Uống một bát nước to, Khôi Bá Lạc kêu A Thu A Ngọc đỡ hắn dậy ngồi dựa lưng vào giường.Tiếng Khôi Bá Lạc thều thào nói: Mọi việc đã qua, bỏ hết đi, truyền lệnh cho Thành Chủ Khương Vệ rằng bản công không sao!A Thu lập tức đi làm theo lời dặn.

Khôi Bá Lạc kêu A Ngọc ra ngoài cho hắn nghĩ ngơi một mình dặn A Ngọc buổi tối nhớ đem cơm đến.

Sau này mỗi ngày nhớ đem cơm 3 bữa sáng trưa chiều.

Còn lại đừng làm phiền hắn.

Khôi Bá Lạc ta cần tịnh dưỡng.Tiếng cửa vừa khép lại.

Khôi Bá Lạc thở phào.

Sống lại, sống lại thật là tốt.

Khôi Bá Lạc lúc này chính là linh hồn của Phàm trần chiếm lấy thể xác này.Thật ngay khi tên sát thủ đâm một kiếm đã giết chết Khôi Bá Lạc.


Cùng lúc đó linh hồn của phàm trần đã tìm thấy thể xác này thích hợp chui vào bên trong hòa nhập.Hắn bây giờ là Khôi Bá Lạc.

Khôi Bá Lạc là hắn.

Phàm trần ngồi tĩnh tâm vận chuyển thiền minh sát vipasana.

Hắn muốn sống một cuộc đời mới, một con người mới.Hai tháng sau tin tức Khôi Đại Công Tử bình phục, khắp Bách Lý Thành ai cũng bàn tán.

Nhân dân câm phẩn mắng nhiếc tên ác tặc sao mà may mắn.

Ông Trời đúng là không có mắt.

Trời ơi là Trời.

Hắn hiếp con gái nhà Lão Nông, hắn đánh đập thư sinh nho sĩ, hắn trêu ghẹo tiểu thư nhà họ Hứa làm người ta phẩn uất nhảy sông.Lòng dân oán thán.

Biết nói cùng ai.

Hay tin hắn bị ám sát.

Nhân dân trong thành ăn mừng ba ngày ba đêm.

Bây giờ nghe tin Khôi Bá Lạc sống lại khỏe mạnh.

Lòng dân u oán.Lập tức một đám sĩ phu trong Bách Lý Thành quyết định viết cáo trạng rồi nhờ tất cả dân trong thành cùng ký tên, bọn họ sẽ kiện đến trước mặt Nhân Hoàng để trừ diệt tên cẩu tặc Khôi Bá Lạc.Các quý tộc trong thành thay phiên nhau đến Khôi Phủ chúc mừng mang quà cáp ì xèo.

Phàm trần cho A Thu A Ngọc tiếp khách.

Hắn viện lý do thương thế chưa hồi phục hoàn toàn nên không gặp khách nhân.Ngồi trong phòng tĩnh lặng.

Phàm trần kiểm tra ý thức cổ thân thể này.

Hắn dỡ khóc dỡ cười.

Cái thể xác này tốt thì có tốt, căn cốt không tồi, nhưng gây ra vô số phiền toái mà sau này Phàm trần sẽ giải quyết rất mệt mỏi.Nào là Khôi Bá Lạc chơi gái không trả tiền còn sĩ nhục con người ta, nào là Khôi Bá Lạc hiếp dâm dân nữ rồi cáo trạng nói dân nữ hiếp dâm hắn, nào là Khôi Bá Lạc chọc ghẹo Hứa Tiểu Thư làm cho nàng nhảy sông tự tử, được người phát hiện kịp thời nhưng phải nằm thực vật trên giường....Tên Khôi Bá Lạc này căn cốt rất tốt nhưng mãi lo lêu lỏng ham chơi nên mãi đến hai mươi mấy tuổi đầu mà vẫn ở Sơ Cảnh sơ kỳ Sơ Thức cấp 1.Phàm trần cảm thấy thích thú với cái thân thế bại hoại này, hắn hoàn cảnh nào cũng phải thích nghi.Một ngày đẹp trời, phàm trần cho gọi A Thu A Ngọc tới, căn dặn bọn họ ở nhà làm cơm trưa, hắn ghi cụ thể thực đơn sai bọn họ kêu gia nhân làm theo yêu cầu.

A Thu A Ngọc cũng không thắc mắc vì hiển nhiên biết Khôi Thiếu tính tình biến thái, nên cứ nghe theo.Phàm trần xuống phố Bách Lý Thành đi dạo một mình.

Xung quanh đường ai ai cũng dòm hắn với vẻ mặt khinh bỉ, có người đi ngang còn nhổ nước bọt xuống đất cạnh hắn ngụ ý khinh bỉ.Vốn bình thường Khôi Thiếu đi với 2 thị nữ A Thu A Thu Ngọc thì mọi người kiêng nể.

Trước giờ cổ thể xác Khôi Bá Lạc chưa bao giờ đi một mình.

Nhưng hôm nay Phàm Trần lại đem cái cổ thể xác này đi ngông nghênh trên đường chợ phố trong Bách Lý Thành.Chuyện gì đến cũng đến, dân trong thành dùng cà chua và trứng thối chọi hắn tới tấp như trút đi câm phẩn bấy lâu.


Phàm trần không hề sợ hãi vẫn bước đi bình thản trước làng mưa cà chua trứng thối.Khôi Thiếu xin cảm ơn chư vị quan tâm, hân hạnh hân hạnh.

Phàm trần vừa đi vừa mỉm cười ra vẻ đê tiện bỉ ổi.

Dân chúng càng câm phẩn chọi tới tấp cà chua trứng thối vào người hắn.Như trút được uất ức, cuối cùng dân chúng cũng dừng tay.

Phàm trần lúc này nhìn thảm hơn chó.

Hắn ra ngoại thành tìm con suối tắm gội.

Đang hòa mình trong dòng nước mát chợt phía sau có tiếng chửi rủa xối xả.Súc sinh, cẩu tặc, ngày đó hiếp dâm ta, bây giờ còn vác mặt đến đây, ta ném chết ngươi.

Một thiếu nữ mặt sáng như trăng, vóc người thon gọn mỹ miều, bên cạnh dắt một cậu bé chừng 6 tuổi.

Thiếu nữ này là con gái Lão Nông cư ngụ ngoại thành.Sáu năm trước Khôi Bá Lạc đã làm nhục nàng rồi chối bỏ.

Nàng bụng mang dạ chữa hạ sinh ra một hài nam đặt tên A Phát, chính là đứa bé nàng đang dắt.Thiếu nữ tên Sĩ Liên Kha.

Nàng vác đá chọi tới tấp xuống sông, phàm trần né không kịp làm đầu chảy máu.

Phàm trần vội lên bờ mặc y phục dù đầu đang đỗ máu.Mặc cho Sĩ Liên Ka ném đá.

Phàm trần bước tới gần nàng và đứa bé.

Khi Phàm trần đến gần thì Sĩ Liên Kha gục xuống khóc nức nở.A phát nắm tay lắc lắc tay Sĩ Liên Kha nói giọng bập bẹ.

Mụ Mụ làm sao mụ mụ khóc, là kẻ xấu kia ức hiếp mụ mụ của ta phải không.A phát quay sang nhìn phàm trần nói: Ngươi là kẻ xấu ức hiếp mụ mụ ta.

Ta ăn no lớn lên sẽ đánh ngươi bảo vệ mụ mụ.Phàm trần đọc tư tưởng cổ thể xác Khôi Bá Lạc hiểu ra mọi vấn đề.

Phàm trần trong bộ dáng ướt sủng đầu bê bết máu quỳ xuống trước mặt Sĩ Liên Kha dập đầu lạy.

Hắn cứ dập đầu mãi.

Khi ngửa mặt lên thì nàng đã dắt A Phát bỏ đi mất không thấy bóng dáng.Phàm trần đứng dậy, xuống sông rửa mặt sạch sẽ rồi quay về Khôi Phủ.

Vừa đi hắn vừa cảm ngộ đại đạo thật vô cùng thú vị.

Chặng đường tiếp theo mà hắn phải đi gọi là bách nhục.

Tai tiếng đầy mình, không biết thế nào cho phải.Ai có ngờ được phàm trần một đời anh minh thần võ, bây giờ phải chịu vô số tiếng tai do cổ thể xác này mang lại..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Trời Sinh Một Đấng Hùng Anh- Phúc Loan Gặp Nạn Trời Xanh Hững Hờ


"Hỏi rằng Thiên Đạo Bất CôngLàm Cho Lại Cái Long Bong Trong Trần"Một ngày nọ Luận Đạo Công Trần Phúc Loan cưỡi Thánh Thú Kim Cang đi dạo về phía Lĩnh Nam Quốc.

Lĩnh Nam là một vùng đất trù phú phì nhiêu có thơ miêu tả cụ thể như sau:" Chồi xanh mọc khắp đâu đâyLĩnh Nam mang một đong đầy tình thươngAi dù xa cách dặm trườngDừng chân ghé lại sân vườn Lĩnh Nam"Dị Quốc này cách Ma Hồng Lĩnh 800 dặm về phía tây.

Nơi đây nhân tộc cũng có, yêu quỷ cũng đông.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan đến một Đạo Quán tên gọi Vĩnh Thiên Thánh Đạo.

Một Lão Giả đạo cốt thần quang, vạn bang triều bái bước ra tiếp đón.Quý hóa thay! Có khách nhân đường xa viếng chốn đạo đàn đổ nát.

Chẳng hay hiền sĩ đến từ đâu? Luận Đạo Công bước xuống Thánh thú, chấp tay cung kính đáp, tiện dân đến từ Núi Ma Hồng Lĩnh, thấy nơi đây có tiên khí đượm nồng, muốn xin dừng chân tu luyện.Chẳng hay Lão Đạo có vui lòng? Xin hỏi quý danh lão đạo? Bần đạo đạo hiệu Nghiêm Nghì Chân Lão.

Các hạ cứ tự nhiên vào ở thoải mái.

Muốn ở bao lâu cứ tự nhiên.

Các hạ chú ý phía sau đạo quán là cấm khu cất giữ bí tịch của Đạo Quán do các Đời Sư Tổ truyền thừa, nếu không có gì xin đừng lui tới.Lỡ có gì sai sót Bần đạo không chịu trách nhiệm.

Đa tạ Lão Đạo! Luận Đạo Công được Nghiêm Nghì Đạo Nhân dắt vào Đạo Quán sắp xếp chỗ ở.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan từ ngày đến Vĩnh Thiên lòng như trút được gánh nặng.

Y tìm các kinh điển Vĩnh Thiên Thánh Đạo nghiên cứu.

Đối với Y lúc này hồng trần như khói bụi.


Vạn vật tợ khói sương." Đạo Công tâm đã tịnh rồiHồng trần phũi sạch bồi hồi nhớ chiVốn xưa cốt cách nghiêm nghìDừng chân quán đạo lễ nghi thụ lành"Luận Đạo Công Trần Phúc Loan say xưa bên sách kinh ngày đêm tu học, thoáng chốc qua 8 năm ròng.

Một ngày này tâm hồn Luận Đạo Công Trần Phúc Loan thanh tâm quả dục, lòng tục bỏ buông, y vô tình dạo mát bước chân như ma xui quỷ khiến bước đi ra phía sau Đạo Quán.Nơi này linh khí lượn lờ, Luận Đạo Công Trần Phúc Loan cứ đi đi mãi đến một hang động phía trước ghi dòng chữ TỤC LINH HOÀN.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan như có gì thôi thúc bèn không ngần ngại bước vào trong hang động, bên trong hang động là một không gian cổ kính treo đầy những giá sách, những án phù văn cổ xưa, làm cho tâm hồn Luận Đạo Công Trần Phúc Loan điên đảo như rơi vào nơi đại đạo.Chợt có tiếng sột soạt bổng không kịp phản ứng, Luận Đạo Công Trần Phúc Loan bị một bàn tay vô hình phía sau đánh ngấtTỉnh dậy Luận Đạo Công thấy mình trần trụi như nhộng bị trói dang tay dang chân trên một bệ đá.

Trước mặt hắn là Lão Đạo Nghiêm Nghì trong thân thể cởi trần mặc một chiếc quần cọc, tay Lão cầm roi da, mặt mày thì hung tợn.Lão Đạo Nghiêm Nghì bước đến bên cạnh Luận Đạo Công cười hết sức biến thái rồi nói với giọng điệu thô tục lưu manh:Đã bảo ngươi đừng ra cấm địa, này là ngươi tự chuốt lấy, đừng trách ta ỉ lớn hiếp nhỏ.

Đêm thanh xuân đáng ngàn vàng, để Nghiêm Tiểu Tiểu ta giúp ngươi khoái lạc.Luận Đạo Công hoảng hốt vội la lên! Đạo Sĩ ngươi hết sức bình tâm, đánh giết gì cũng được, đừng có làm khùng làm điên, có gì từ từ nói.Nghiêm Nghì Lão Biến Thái lập tức vận công thổi mê hương vào mặt Luận Đạo Công.

Lúc này Luận Đạo Công toàn thân rả rời, không tự chủ ý thức.

Y bị tên biến chất Nghiêm Nghì Lão Quái quần ẩu như trâu đực động dục.

Một đời chí khí của Luận Đạo Công Trần Phúc Loan đã lại cái nay thật sự càng lại cái.Lão Quái Nghiêm Nghì biến chất dung tục hành Luận Đạo Công đủ kiểu nào là phu tử đẩy xe, nào là băng đèo vượt núi, nào là ăn chuối thay cơm, nào là lăn bi tải đạn.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan nữa tỉnh nữa mê cứ nghĩ mình đang gặp cảnh xuân tình cùng tiên nữ nên cũng hết sức hiếu chiến phối hợp.Tỉnh lại trong trạng thái mỏi mệt.

Lúc này Luận Đạo Công Trần Phúc Loan khóc không ra nước mắt.

Tâm thần y bấn loạn, cuộc đời quang minh chính khí của y lại để cho một lão yêu râu xanh làm ô uế." Thôi thôi thân chẳng còn chiTấm thân ngà ngọc tường vi úa tànGặp đâu lang sói dâm hoangLàm cho Loan phải điêu tàn thân tâm"Luận Đạo Công Trần Phúc Loan những ngày sau điên điên dại dại lăn lốc lang thang bỏ lại Thánh Thú Kim Cang."Nhân sinh không tỏ thì điênPhúc Loan gặp kiếp khổ liên miên sầuBuồn thương nhỏ lệ dòng châuCháo rau ăn tạm chuối đâu ăn hoài".Đi mãi đi mãi như một tên ăn mày phố chợ, Luận Đạo Công trong trạng thái lôi thôi lếch thếch nữa điên nữa tỉnh, ai cho gì y ăn nấy." Thế thời cũng lắm phong baTrời già ban nạn thấy mà xót choPhải chăng con tạo pha tròNàng Kiều lỡ bước thương cho Loan ngài"Nghe đâu những năm sau đó Luận Đạo Công lưu lạc đến vùng đất nhân tộc.

Y được một thần y tên Bành Tử cứu chữa giúp thần trí tỉnh táo." Để rồi một kiếp khùng điênLang thang góc phố mọi miền trời NamGặp ngài Bành Tử thiện namRa tay cứu chữa khổ cam tỉnh liền"Để báo đáp ơn cứu mạng mình.

Luận Đạo Công vào làm việc ở Kiến Minh Đường do thần y Bành Tử sáng lập.

Luận Đạo Công lấy việc học y để giải tỏ nổi niềm đau khổ."Hàng ngày học thuốc bồi tâmKhổ lao còn đó tại tâm đau sầuNổi niềm chất chứa một bầuMấy ai thấu tỏ lo rầu Phúc Loan"Trãi qua bốn năm làm việc ở Kiến Minh Đường Luận Đạo Công Trần Phúc Loan vẫn đau buồn trong tâm thức.


Y cảm thấy hết sức nhục nhã vì sự việc năm đó tại hậu sơn Vĩnh Thiên Thánh Đạo.Cuộc đời y vốn lại cái chỉ là yêu tộc đồn đoán.

Y vẫn giữ thân như ngọc tu hành.

Y ham thích phụ nữ đẹp.

Nào ngờ đâu lại bị một tên biến thái lão đạo cưỡng hiếp hoang dâm tồi bại.

Hắn còn đút củ chuối cho Luận Đạo Công thưởng thức.

Ôi trời đất ơi! Sau này Loan Mổ làm sao nhìn đời.Đã nhiều lần Trần Phúc Loan muốn tự xác.

Nhưng rồi y cũng cố gắng suy nghĩ lại.

Y còn nguyện vọng chưa hoàn thành.

Vấn đề hiện tại là y thất lạc Thánh Thú Kim Cang.

Phải bằng mọi cách tìm ra Thánh Thú Kim Cang.Sau bốn năm làm việc đền ơn cứu mạng.


Luận Đạo Công Trần Phúc Loan cũng cất bước ra đi.

Y cứ đi mãi một thời gian.

Cuối cùng y dừng chân trên một con phố lớn.

Y đến một nơi xin việc làm có tên là Tiện Lợi Thương Điếm Lục.

Nơi này có thể hiểu đơn giản là Bách Hóa Xanh ở xã hội hiện tại mà phàm trần sống lúc trước.Xã hội cổ đại cũng phát triển không kém.

Tiện Lợi Thương Điếm Lục phát triển rầm rộ.

Hàng ngày Luận Đạo Công chặt thịt lợn sắp ngăn nắp, rồi sắp xếp số cá tươi lên kệ để khách hàng tự do lựa chọn.Y bận rộn tất bật suốt ngày, như để cố quên đi nỗi niềm đau khổ, y mong rằng thời gian sẽ xóa nhòa tất cả.

Như dòng nước kia cuốn sạch nhơ bẩn trôi đi.Tiền công ở Tiện Lợi Thương Điếm Lục rất thấp, nhưng mục đích Luận Đạo Công Trần Phúc Loan đến nơi đông đúc này để nghe ngóng tin tức về Thánh Thú Kim Cang.Luận Đạo Công bây giờ tàn hơn chữ tàn, kiếm cũng mất mà thú cưỡi cũng mất.

Nhìn hắn không khác gì một bách tính nhân tộc bình thường.Hắn nhiều đêm ngồi canh gác trong Tiện Lợi Thương Điếm Lục khóc nức nở.

Hắn ước mơ sao mọi việc đừng xảy ra, nếu như ngày đó hắn không đi du ngoạn thì đã không xảy ra chuyện.Ông Trời ơi! Sao Ông lại bất công với Luận Đạo Công Trần Phúc Loan ta.

Lúc ta đau khổ nhất sao Ông không đến cứu ta.

Ông Trời ơi!Luận Đạo Công Trần Phúc Loan từ ngày gặp cố sự y trở nên trầm lắng hơn.

Y như một con người hoàn toàn khác trước kia.


Y sử dụng rất nhiều Diệp Dược Linh.Thứ mà ngày đó phàm trần giao cho Bá Xà nhờ đưa cho Nữ Đế.

Hồ Đế Cổ sau khi nhận được lập tức điều động thuộc hạ ra sức chế tạo.

Chẳng mấy chốc Ma Tộc nổi lên phong trào sử dụng Diệp Dược Linh.Phải nói Diệp Dược Linh này công dụng thần kỳ, hễ tâm sự ưu tư đốt nó lên thì lập tức sảng khoái cũng gọi là an tâm một chút.Diệp Dược Linh có nguồn gốc rất cổ xưa được phàm trần ghi rõ trong thư kèm theo quyển sách nhỏ cho Hồ Đế Cổ dễ hiểu.Từ thuở khai thiên tịch địa.

Bầu khí quyển hỗn mang.

Đấng Đại Năng mới tách biệt ra trời và đất rõ ràng.

Đại Năng sai tiên thần giáng thế.Bởi thuở này rừng rậm hoang vu thú dữ rất đông.

Khi tiên thần giáng hạ, đi vào rừng rậm, không khí trời đêm buốt giá.Tiên thần mới dạy cho nhân loại cách để xua đuổi côn trùng độc vật ban đêm, bằng cách hái những lá cây dược vật băm nhuyễn phơi khô, hoặc sao khô bằng nồi đất trên lửa, rồi lấy lá cây quấn lại thành hình ống trụ.Hễ thời tiết buốt giá thì dùng nó đốt lên, cầm trên tay, dùng miệng hút và nhả khói để làm ấm cơ thể.

Diệp Dược Linh được miêu tả trong cổ thư là một vật hình trụ, kích thước khoảng 10 cm.Khi đốt lên nhân tộc dùng miệng hút đầu còn lại, hai ngón tay kẹp lấy Diệp Dược Linh, miệng phun khói.

Cổ thư có miêu tả về Diệp Dược Linh như sau:"Trời ban cho Diệp Dược LinhTrấn tâm xua lạnh thơm ngon diệu kỳKhói bay tiên cảnh từ thìPhun châu nhã ngọc tu mi nên cần".Hễ cứ đêm thanh trăng sáng.

Luận Đạo Công tay cầm Diệp Dược Linh hít hà nhã ngọc phun châu.

Tâm thì rối rít buồn cơn phong vũ." Mấy độ dương trần hỡi khách nhânBuồn cơn bĩ cực sự ai lânTrần còn mấy độ thôi tao nhãPhong vũ kỳ này thật khổ thân"Cứ rảnh rang đêm thanh gió nhẹ là Luận Đạo Công Trần Phúc Loan sử dụng Diệp Dược Linh.

Y lảm nhảm trong miệng một đoạn thần văn cổ ngữ- Bà sắc tà xá rá nặc i mun- Bố lun bố chạc dùi nun dùi hác- Cá sắc cá bi nùng chi công cốn- Bà lang bà niệp diệp diệp hồng chi.Cổ ngữ này là do ngày đó trận chiến tại Ma Hồng Lĩnh khi Luận Đạo Công bị thương nặng, phàm trần ra tay cứu chữa sẵn tiện tay lúc không ai chú ý để lại trong người y.Có vẻ những câu bí văn tưởng chừng tầm thường lại phát huy tác dụng làm cho thân tâm Luận Đạo Công Trần Phúc Loan an tịnh.Một đường kinh lịch trãi nghiệm nhân sinh đã thay đổi một Luận Đạo Công Trần Phúc Loan ngày đó.Nghe đâu Luận Đạo Công Trần Phúc Loan nương náu Tiện Lợi Thương Điếm Lục không bao lâu thì rời đi.

Y quay về Ma Hồng Lĩnh ẩn tu kể từ đó..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Hắc Hùng Tinh Tam Thân Thọ Nạn- Đức Rao Giảng Cứu Nguy


Bên trong Khôi Phủ, Phàm trần đang ngồi hóng mát, buổi sáng tuyệt vời.

A Thu pha trà, A Ngọc cầm quạt đứng hầu kế bên Phàm Trần trong ngự hoa viên.Bỗng phàm trần giật giật mí mắt trái.

Hắn bỗng ra vẻ cao nhân, tay đưa lên bấm đốt liên tục ra vẻ thần thần bí bí.A Thu nhìn rất ngứa mắt, biết ngay Khôi Thiếu bày trò, A Ngọc lấy quạt che miệng cười rồi hỏi:Chẳng hay Khôi Đại Thần Tiên tính được hữu sự gì chăng? Tiện nô xin rửa, tay rửa mắt lắng nghe!Phàn trần hừ! một tiếng rồi đáp: Bản công tính được, cách đây rất xa, có một con gấu tinh, sắp sửa ba lần đại nạn.

Nếu bản công không ra tay hóa giải, e rằng nguy nan khó cứu.Lập tức A Thu, A Ngọc ôm bụng cười bò lăn bò ngửa, Phàm Trần cũng không quan tâm hai đứa tỳ nữ chế nhạo.

Hắn liên tục bấm tay tính cho ra ngô ra khoai.Phàm trần tập trung cao độ, làm cho A Thu, A Ngọc xem hắn như đồ khùng đồ điên.

Chắc là Khôi Thiếu trãi qua nguy hiểm khi tỉnh lại não có vấn đề.Phàm trần kêu A Thu, A Ngọc chuẩn bị cho hắn một bát gạo, một bát muối, ba chén rượu, hai ngọn nến, một bình hoa cúc vàng, một bát thịt lợn luộc, giấy tiền vàng mã, ba nén hương.Tất cả đem ra bày trước bàn ngự hoa viên chỗ phàm trần ngồi.

Phàm trần sai A Thu đứng một bên, A Ngọc đứng một bên, hắn ngồi giữa trên ghế, tay cầm ba nén hương, miệng đọc lớn:"Chập chờn én lượn lầu tâyCao xanh thượng lộ thỉnh thầy giáng lâmNghe đâu giáo pháp thậm thâmThỉnh tiên ứng cứu quang lâm đại từ"" Phụng thỉnh! phụng thỉnh! Đông Tiền, Tây Hậu, Hắc Sát, Bạch Linh.

Rượu đào Ông cạn tỏ tình, thỉnh Ông lai đáo diệt linh phá tà.

Phong cho Ông làm thần sát quỷ hộ ma.

Thầy đặt tên cho rành rõ Gánh Nạn Tướng Quân rõ rành."" Thầy lại mời Ông Cán, Ông Cành.

Tánh danh thầy đặt an lành cứu dân.

Hai Ông phụng chỉ sắc Thần.

Thầy trên thượng giới mò lần xuống đây.

Xuống đây học đạo làm thầy.

Điểm sơn phá thạch, vẹt mây chỉ đường.

Lệnh Thầy hai Ông chớ nhiễu nhương.

Nghe Thầy sai khiển diệt phường tà yêu"." Lại mời Ông Chạng, Ông Chương, Ông Rình, Ông Rập, Ông Bường, Ông Gô.

Sáu Ông hộ vệ bước vô.

Trước sân trình tấu nam mô thầy mời."Lập tức phàm trần hốt ba nắm muối gạo rãi ra trước sân.

Hai tay cắm ba nén nhang thẳng tấp ngay hàng thẳng lối nghiêm trang.Trên bàn cúng thiếu dĩa lê, A Thu đi lấy lê.

A Thu nghe liền chạy ra sau hậu viện trong phút chốc đem lê lên.

A Ngọc thắc mắc hỏi Phàm Trần: Khôi Thiếu, sao lại thiếu lê là ý thế nào! Phàm trần gãi gãi đầu cười đáp: À đơn giản vì bản công thích ăn lê.A Ngọc, A Thu muốn nổi khùng.

Cúng bái kiểu gì mà thánh thần chưa thấy mà đòi ăn.

Đúng là không sợ tội phước.

Khôi Thiếu đùa hơi quá trớn.

Như hiểu được ý hai tỳ nữ.

Khôi Thiếu tay cầm một trái lê trên bàn cúng, cạp một mảng lớn nhai ngấu nghiến, vừa nhai vừa nói với hai nàng:Dương gian âm phủ đồng nhất lý, tức là trần sao âm vậy.

Mình trước cúng Tiên Thần, Minh Thánh.

Sau thì mình hưởng.

Bởi vậy mới gọi là thèm chi cúng nấy.Huống hồ bản công nay vì đại sự nhân duyên tính quẻ cứu con Gấu.

Thì chả nhẻ ăn quả lê cũng không cho.

Thôi các ngươi chớ chậm trễ, để bản công hành sự tiếp, nếu không qua giờ linh con Gấu nó uất ức nó chết, đến đó còn gì gọi là vui.

Haha! Ha Ha.A Ngọc, A Thu rất khó chịu, nhưng phải cố gắng phối hợp với tên Khôi Bá Lạc biến thái trước mặt này.

Phàm trần nhai hết quả lê, lau sạch miệng lập tức khấn to:" Bớ hỡi Tướng Binh, hò sang cống xế, líu xê phạn xề.

Ê hế! Ế hế! Ô hố! Ô hố! Trời xanh mây trắng, ánh nắng chói chang.

Phụng thỉnh thiên nhan, ơn trên cứu khổ, phàm nhân năng nổ, hữu sự kêu cầu, rượu ngon một bầu, thịt thì một tảng, khói nhang ngây ngút, hoa quả lễ nghi, lễ vật tường tri , tấm lòng bày tỏ.Bớ hỡi Tướng Binh, thầy là thầy đạo, ở tận hố sâu, ngày đêm tu luyện, tánh không nhiều chuyện, thường núp tránh tà, hữu sự đi ra, kêu cầu Tướng Lĩnh.

Nào là các Tướng, anh dũng kiên cường, ghét phường tà ác.

Nay thầy phụng thỉnh, mau hội về đây, tề tựu đàn trung.

Theo thầy diệt quỷ.

Sắc Luật Lịnh Tổ Sư Truyền.

Khải!Lập tức phàm trần đưa hai tay sang hai bên, nắm lấy hai thị nữ trong nhất niệm, vẹt phá thương khung, xuất hiện trước một vùng đất cách đó không xa.Ba người đứng trên mây quan sát trận chiến.

Rừng Xà Nu, một dãi rừng trên cao nguyên đất đỏ, một cảm giác hết sức bồi hồi xao xuyến.

Đó là cảm nghĩ của phàm trần.Còn lúc này bên dưới khu rừng đại ngàn bao la hùng vĩ, một Gấu đen dùng sức ba bò chín trâu đực đấu với hai con quỷ đồng một nam một nữ.Trận đấu này kéo dài ba canh giờ, phàm trần cùng hai thị nữ ngồi trên mây hết sức khoái chí, nhất là hai thị nữ A Thu, A Ngọc rất bất ngờ vì tên Khôi Thiếu của Khôi Phủ lại có thể đằng vân giá vũ, lại còn nói có con Gấu gặp nạn là thật.Hai thị nữ xem không chán mắt, còn phàm trần trong thân thể Khôi Bá Lạc ngáp ngắn ngáp dài chỉ mong cuộc chiến sắp kết thúc.Một hồi lâu sau, phàm trần xem chán mắt, nên quyết định cắt ngang cuộc chiến của Gấu Vũ Ca và nhị quỷ.Phàm trần trong hình dáng của Khôi Đại Thiếu Gia Khôi Phủ Khôi Bá Lạc đứng dậy trên mây nói vọng xuống khu rừng:Xin các tiểu hữu dừng tay, nghe bần đạo hạ hồi phân giải.

Vốn Hắc Hùng Tinh tức Gấu Vũ Ca khi xưa theo phàm trần nhiều năm sắp quyết đòn thắng bại với hai con quỷ đồng khốn kiếp, chợt có kẻ chắn ngang.Vũ Ca hết sức nổi điên, nó dừng lại, quay ra chỉ hướng trên mây chửi ầm:Con bà nó! Là thằng mất dạy nào ngăn cản Bản Đại Gấu Vương diệt quỷ! Dù hôm nay ngươi là Ông Trời, cũng không cản được ta.


Ta vâng lệnh Sư Tôn, hành dân cứu khổ, ủa lộn, hành chân đại đạo, sát yêu tru tà.

Ý của Bản Gấu là vậy! Người trên mây mau khai danh tánh ra, nếu không Bản Gấu không bỏ qua.Phàm trần cười lộn ruột trong bụng, đúng là con gấu đần, Sư Tôn đứng trước mặt mà hắn cũng chửi, quá hài.

Thôi kệ! Phàm trần chấp tay nói với giọng hết sức cung kính.Bần Đạo đạo hiệu là Bại Hoại Thiên Sư vốn ở Bách Lý Thành, Khôi Phủ, nay vân du ngang chốn này thấy Đại Thánh Gấu chánh khí uy nghiêm, tỏ điềm đại đạo, chỉ xin Đại Thánh Gấu từ bi tha cho nhị quỷ một con đường sống.Gấu Vũ Ca nghe danh Bại Hoại Thiên Sư lập tức nổi khùng.

Nghe cái tên là biết yêu tà, còn dám xin xỏ thay bọn tà yêu, đáng chết, bước xuống đây cho Bản Gấu đánh, để ngươi hết bại hoại.Hai thị nữ A Thu, A Ngọc nghe Khôi Thiếu xưng là Bại Hoại Thiên Sư cười không chịu nỗi, dáng người nghiên ngã, làm Vũ Ca đứng phía dưới rừng Xà Nu tức điên chửi ầm.Có Thiên Sư nào mà xưng danh Bại Hoại lại còn dắt theo hai con ả trắc nết lăng loàn nói cười siêu vẹo.

Sư Tôn ta dạy: ăn không nói, đi đứng nghiêm nghì, đó mới là chánh đạo.

Đứng trên mây lộng quỷ giả thần, bày đặt xưng thần xưng thánh, không có thánh thần nào tên Bại Hoại.Mau lếch xuống đây cho Bản Gấu đập vài cái rồi chạy về nhà bú vú mẹ lo mà hối cải.Phàm trần trong bụng cười không chịu nổi, lại sợ ghẹo quá Vũ Ca nổi khùng hỏng đại sự, mới truyền thần niệm cho Gấu Vũ Ca nói nhỏ: Là Vi Sư nè đồ đần, Gấu thiểu năng, là Ân Sư của ngươi đây.Gấu ta lập tức hết hồn, muốn quỳ xuống bái lạy, nhưng phàm trần lập tức truyền thần niệm nhắc, đứng im đó, câm họng Gấu lại, cho Bại Hoại Thiên Sư ta làm việc.

Gấu ta lập tức khép nép đứng qua một bên.

A Ngọc, A Thu thấy thái độ Gấu tự nhiên thay đổi lạ, tuy cũng không hiểu nhưng vẫn quan sát xem Khôi Thiếu xử lý thế nào?Ở trên mây Phàm trần tằn hắn, ho khan nhẹ, xong hắn làm ra bộ dáng tiên Ông nhìn về phía hai con quỷ đồng nói:Bần Đạo vốn là Bại Hoại Thiên Sư đi ngang qua đây, thấy hai ngươi tuy xuất thân Vong Ma Tộc, mà hùng tâm tráng chí, thật đáng khen.

Vừa nói phàm trần tỏa ra khí thế phô thiên cái địa, trấn áp quần ma, làm cho nhị quỷ cùng Vũ Ca phải khiếp sợ.Gấu Vũ Ca lầm bầm trong bụng, không biết từ khi nào mà Sư Tôn quỷ dị như vậy, Bản Gấu ta nhiều năm không gặp Sư Tôn thật không sao hiểu nổi Sư Tôn.Hai con quỷ đồng lập tức quỳ xuống dập đầu bái lạy, miệng đồng hô: hai con xin ra mắt tiên Ông.

Phàm trần nói: cứ gọi ta là Sư Ông, quỷ nữ nhìn như một hài đồng 8 tuổi nói năng lưu loát, tóc thắt bím hai bên, y phục hoa đào, nhìn trông rất sạch sẽ, làm cho người ta còn tưởng là con cái vương công quý tộc.Quỷ nam thì trông như một đứa bé tầm 6 tuổi ăn xin phố chợ, khuôn mặt lắm lem, nhưng y phục hết sức sạch sẽ.

Nói chung hai con quỷ đồng này nhìn cũng ra dáng con người.Nếu nhìn kỹ sẽ thấy hai mắt quỷ đồng nam ánh lên màu đỏ thẳm, miệng lại lú ra hai răng nanh nhọn, cho thấy nó đã giết rất nhiều người hấp thu tinh huyết.Phàm trần trong bộ dáng Bại Hoại Thiên Sư nói tiếp: Hai ngươi thân là tộc nhân Vong Ma Tộc mà tu luyện đến trình độ này hết sức đáng khen, chưa qua ngàn năm mà lên tam cảnh, đáng khen đáng khen.

Quỷ nữ nói, thưa Sư Ông! chúng con xin Sư Ông ban cho danh tánh để tiện bề sai khiến.Phàm trần suy nghĩ hồi lâu rồi quyết định đặt cho quỷ đồng nữ gọi là Chà Neo, quỷ đồng nam gọi là Xà Nẹo.Hai con quỷ đồng ngây ngô không hiểu ý nghĩa tên gọi là gì xin Bại Hoại Thiên Sư giải thích.

Phàm trần lại giả vờ giả vịt đạo pháp tinh thâm lý giải.Thật ra đây là thổ ngữ mỹ tự danh hào ở cố hương ta cách đây khá xa vô lượng ức.

Chà Neo là một thổ ngữ chỉ mùi hương thơm ngào ngạt vạn người mê đắm, Quỷ đồng nữ vốn là nhi nữ nghe mùi thơm tho liền yêu thích vui vẻ chấp nhận cái tên Chà Neo.Còn về cái danh hào Xà Nẹo, phàm trần suy nghĩ đâm chiêu hồi lâu làm quỷ đồng nam nóng ruột lắng nghe.

Thật ra danh hào Xà Nẹo là cổ ngữ của đạo môn ta ngụ ý nhắc nhở ngươi một lòng hướng đạo, bám chặt không rời, keo sơn gắn bó, mãi không chia lìa đại đạo.

Quỷ đồng nam nghe xong vui vẻ đón nhận cái tên tốt đẹp Xà Nẹo.Hai quỷ hỏi tiếp Bại Hoại Thiên Sư: Xin Sư Ông phân phó giờ chúng con nên làm gì.

Phàm trần chỉ tay về hướng Đông lập tức nói: Đi đi, cứ đi theo tiếng gọi của đại đạo, nhân quả của ngươi và Hắc Hùng Tinh đã chấm dứt, không nên lưu luyến.

Chỉ có thế thôi sao? Quỷ đồng nữ Chà Neo hỏi?.

Phàm trần đáp: Đúng vậy! Đi ngay kẻo trễ.Hai quỷ lạy cúi đầu ba lạy, lập tức biến mất.

Vũ Ca lúc này giật mình dậm chân tức sôi máu, quay lại nhìn trên mây oán trách.Sư Tôn à! Ngài chẳng lẽ để chúng đi vậy sao! A Thu, A Ngọc nghe con Gấu Đen dưới mặt đất gọi Khôi Thiếu là Sư Tôn cũng hết sức giật mình.

Từ khi nào Khôi Thiếu bại hoại chi tử của Khôi Phủ lại nhận yêu vật làm đồ đệ, hắn thật có bản lĩnh này sao?Phàm trần nắm hai thị nữ đáp xuống đất, tiến đến gần Gấu Vũ Ca, phàm trần mới nói: Ngươi khỏe không? Khỏe sao nổi Ân Sư, đồ nhi từ ngày xa cách Ân Sư gặp vô vàng sóng gió, năm đó nhờ Ân Sư ban cho túi Nan Đào, nên chạy vào Nhân Tộc buôn dược cứu người, chẳng may gặp một nữ tử phát sinh tình cảm ân ái không lìa, nào ngờ chính là 2 con quỷ đồng kia hóa hiện, cướp đi rất nhiều dược liệu của đệ tử, linh thạch đệ tử làm ra cũng bị chúng nó tiêu hoang cướp gần hết.

Do đồ nhi ngu nguội không nhận ra, giờ nhận ra nóng giận định tru diệt bọn nó, thì Ân Sư xuất hiện.Phàm trần khuyên can: chuyện trước mắt như mây như khói, thân là bậc tu hành giả đảm nhận sứ mệnh tế thế kinh bang, Vi Sư thấy ngươi buôn bán dược liệu giúp người đó là phúc đức.Còn phàm sống ở đời, tha được thì tha, là do ngươi mê đắm, có làm có chịu.

Giờ ngươi giết bọn nó hả cơn giận tức thời, nhưng mai này chẳng lẽ hễ gặp yêu là phải giết sao?Tông Giáo ta có đức hiếu sanh dưỡng dung vạn vật.

Phàm là ác quá mới diệt, cổ quá mới tru trừ.

Còn lại cứ hải hà độ lượng.Tài vật mất có thể tìm lại được, nhưng đức đạo mất rồi khó mong cầu.

Ngươi chớ vì cố chấp tư tưởng diệt ma, mà Vi Sư căn dặn, để rồi phải rơi vào Kiếp Sát nhập ma vô lượng khổ.Trong phút chốc, Gấu Đen Vũ Ca bình tâm hiểu ra cớ sự.

Phàm trần như nói hết lời định rời đi.

Gấu Đen chợt la lên nói.

Xin Ân Sư chỉ điểm sao này diệt ma trừ quỷ, như địch nhân hỏi Ân Sư là ai? Gấu ta phải trả lời thế nào cho phải phép.Phàm trần nói như đang đùa.

Cứ bảo Ân Sư danh tự Bại Hoại Thiên Sư ngự tại Bách Lý Thành Khôi Phủ Khôi Gia.

Gấu đen khóc mếu máo la ó.

Xin Ân Sư thương tình, nói kiểu đó, bọn ma quỷ nó chửi đệ tử nhục mặt.

Nói Ân Sư là Bại Hoại Thiên Sư thì khác nào nói Bản Gấu là Gấu Đần, Gấu Thiểu Năng Trí Tuệ.Hai thị nữ nghe hai thầy trò một người một gấu đối đáp ôm bụng cười lăn cười lóc.

A Thu nói với A Ngọc: đúng là trời sinh một cặp sư đồ, Bại Hoại Thiên Sư, Gấu Đần Đại Hiệp.

Ha ha ha ha.Phàm trần liếc mắt nhìn hai thị nữ lập tức ngưng cười im lặng.

Phàm trần nói với Vũ Ca: một là ngươi cứ báo danh hào ta như củ khi ta dạy ngươi, còn nếu muốn khua môi múa mép thì cứ giống như con hồ ly kia, xưng Ân Sư ngươi là Hồng Hoang Cổ Đế, bảo đảm thế nào ngươi cũng chết thảm.Nói hết lời phàm trần nắm hai thị nữ đằng vân bay mất, bỏ lại Gấu Đen bơ vơ một mình giữa cánh rừng Xà Nu đại ngàn hùng vĩ." Rừng Xà Nu âm u đen tốiRồi cuộc đời bối rối về đâuHắc Hùng một tất dạ sầuĐông Ba kiếm khách biết cầu ai thương"Khoảng một năm sau,lúc này là buổi chiều tà, phàm trần đang ngồi ăn nho tại ngự hoa viên, khu vườn lớn trong Khôi Phủ.

Đang ăn nho ngon lành, mí mắt phải Phàm Trần lại giật giật.

Phàm trần định bấm tay, nhưng quyết định khỏi bấm.

Quá mệt, khỏi đoán cũng biết là Gấu Đần Đại Hiệp.Phàm trần sai A Thu, A Ngọc chuẩn bị bàn cúng: Ba bát rượu, một dĩa thịt lợn to, Một dĩa nho tươi, một bình hoa mẫu đơn, một bát muối, một bát gạo, ba chung nước trà nóng, bát hương, ba nén hương trầm, giấy tiến vàng mã.Xong hết thảy mọi việc, bày đầy đủ lễ vật ra trước bàn ngự hoa viên, phàm trần sai hai tỳ nữ đứng hai bên.

Hắn đứng chính giữa cầm ba nén hương đang cháy khấn vái lâm râm, cắm hương thẳng tấp.

Xong xuôi miệng đọc thần chú như sao:" Ới, Ời, Ơi.

Quệch Quạt bon chen, lòng đen lòng trắng.

Thuở chưa giăng nắng, lòng vẫn còn đen, chân cẳng còn phèn, chưa ra phố chợ.

Bớ thầy, bớ thợ, bí rợ, bí đen.


Sư thỉnh thầy Then ở trên tộc bản.

Nay mời Ông Dáng, Ông Láng, Ông Linh, Ông Tộc, Ông Kinh.

Sư mời Sư thỉnh!Bông nhang, rượu thịt, đã thiết sẵn bày, một tấm lòng son.

Sư thời chiêu đãi.

Thỉnh trên chứng vái, lòng tợ ngọc châu, hữu sự kêu cầu, mau mau trợ giúp! Bớ là trợ giúp.

Bằng thời ẩn núp, khắp chốn đông tây.Nay có Ông Thầy, lòng thành mời gọi.

Tướng Đen, Tướng Đội, Tướng Dội, Tướng Xông.

Bốn Ông đồng lòng, cùng Sư diệt giặc.

Gặp cơn thắc ngặt, đèn tắt cạn dầu.

Nào đợi gọi hầu, thỉnh mời Ông Tướng, tính hay cãi bướng, bỏ việc triều ca, tính hay la cà, Vua Cha quở trách.Gặp đời thử thách, bạo vũ phong ba.

Muốn cứu người ta, Sư cầu Sư khẩn, Sư vang Sư vái.

Sư gọi Sư mời.

Ôi! Bớ Ông ơi! Về mau cho kịp.

Ba quân chỉnh thiệp, ngay ngắn chỉnh tề.

Áo mủ chỉnh ghê.

Điểm binh hiệu lịnh.

Hiệu lịnh cái mà hiệu lịnh.Binh thời mười vạn.

Tướng nán tướng nùng.

Thỉnh Đại Tướng Thắc Nung, lòng trung giữ vẹn.

Bớ hỡi Âm Binh.

Lịnh Sư truyền, động thiên đình, kinh thiên địa.Sắc Sắc Phù Ly.

Tổ Sư Truyền Cửu Châu Lục Quốc.

Sắc hỡi Âm Binh.

Đáo đàn hộ trận.

Khẩn Sắc!".Lập tức phàm trần nắm hay tỳ nữ phi thân lên hư không ,bay đến một ốc đảo ven biển.

Đứng trên mây, phàm trần quan sát bên dưới.

Chỗ này gọi là Thượng Ngưu Thôn, một làng chài ven biển.Vẫn là con Gấu Đen quen thuộc.

Vũ Ca Đại Vương đang quần ẩu cùng ba cao thủ hai già một trẻ.

Phàm trần đứng trên mây không đợi lâu mà lập tức phất tay tách hai bên ra, rồi hỏi rõ.Phàm Trần hỏi Gấu Đen: lại có chuyện gì? Thưa Hắc Hùng Đại Vương! Gấu đen tức tối nói: Thưa Sư Tôn! Chuyện là Bản Gấu ta định đến vùng này lập nghiệp, thấy bách tính vùng này khó khăn, ta bèn ban phát thuốc, lại thấy có thôn nữ yêu kiều lại tri thức lễ nghi, Bản Gấu ta định thành gia lập thất, nào ngờ đâu gần ngày đại hôn mới phát hiện thôn nữ kia lại là do ba yêu quái hóa hình.Bản Gấu giận không trút được, bèn định ra tay tru diệt, thế là Tôn Sư đến.

Chuyện có vậy, mong Tôn Sư đừng cản để Bản Gấu ta dùng tâm kiếm chém chết cái bọn mất dạy này, báo hại Bản Gấu ta ngày nhớ đêm mong, nào là quà cáp, kim ngân, tiêu tốn không biết bao nhiêu cho đủ.

Huhu!Phàm trần cắt lời Gấu Đen, kêu nó đứng sang một bên rồi chấp tay nói với ba yêu nhân trong trạng thái người.

Bần đạo tự là Bại Hoại Thiên Sư đến từ Bách Lý Thành, Khôi Phủ.

Đồ nhi ta là Đại Yêu Vương Động Huỳnh Hồ, Núi Kim Kê, Rừng Ma Túc.Nếu có chi không phải! xin các vị lượng thứ.

Lời vừa dứt, một cỗ ý chí đại đạo trên người phàm trần xông thẳng về phía ba yêu nhân, làm bọn chúng giật mình biết kèo này khó xơi.Ba yêu nhân khép nép cuối đầu.

Phàm trần nói tiếp: Vốn dĩ bần đạo ít màn thế sự, nếu như mắt không hoa, tai không điếc , đạo hạnh không mờ lu, thì ắt hẳn chư vị đây xuất thân từ Thổ Quỷ Tộc.Yêu nhân lão giả bước lên chấp tay nói: Khởi bẩm tiên trưởng, Lão gọi là Linh Ông, hiền thê là Linh Bà, còn đây là cháu gái của lão gọi là Phổ Nguyệt.

Vốn ẩn náo nơi đây nhiều năm, nhưng do cháu gái bọn ta tinh nghịch trêu ghẹo đồ nhi ngài.

Xin tiên trưởng rộng lòng bỏ qua.Phàm trần nói: Việc trãi qua như mây gió cuốn, các vị đi đi,nhân quả tận, không vướng mắc.Vũ Ca nổi khùng bước ra cản ba yêu nhân lại, hét to, tiền đâu, trả đây?.

Phàm trần nói Vũ Ca.

Vũ Nhi! Bỏ được thì bỏ, tha được thì tha, coi như ngươi là quý nhân của tiểu cô nương này, sau này trời xanh có hậu báo.

Nói rồi khoác tay kêu ba tên Thổ Quỷ đi mau, kẻo Gấu ta lại tiếc của nổi khùng.Đợi ba con Thổ Quỷ đi mất, phàm trần đáp xuống đất cùng hai thị nữ.

Gặp mặt Gấu Đen, lần này phàm trần nói hết sức từ tốn.Vi Sư biết Vũ Nhi chịu nhiều vất vả.


Nhưng sự đời mà con.

Buông bỏ được thì buông bỏ.

Đây cũng là bài học hay dành cho con.

Cố gắng lên Hắc Hùng Đại Thánh.Trò chuyện cùng Vũ Ca một lúc, Phàm Trần cùng hai thị nữ rời đi.Lại mới bốn tháng trôi qua! Phàm trần hôm nay phong thái thanh tao nho nhã.

Hắn nằm dài phơi nắng trước hiên nhà Khôi Phủ.

Thời gian này thật tốt.

Ta bây giờ là thiên hạ đệ nhất bại hoại nhân.

Không có gì thắc mắc.Đang nhắm nghiền mắt.

Phàm trần bỗng mí mắt cả hai bên lại giật giật.

A Thu, A Ngọc đâu? Dạ bẩm Khôi Thiếu có chúng nô tỳ! Ra phía sau ngự hoa viên chuẩn bị mâm cúng, nhớ những thứ ta căn dặn như này:- Một dĩa xôi gà- Một dĩa khoai lang- Ba bát cơm trắng- Một bát thịt lợn kho- Ba bát rượu trắng- Một bát muối to- Một bát gạo to- Một bát hương to- Ba nén hương- Giấy tiền vàng mã.- Hai ngọn nếnPhàm trần bắt đầu cúng bái, trong tiếng ngâm nga mời gọi thỉnh thần nhập đàn.

Phàm trần đọc lớn:" Bớ hỡi ngàn linh, ngàn linh đại định.

Xuất vịnh bà sa, vận chuyển hải hà, các Ông Tiên Thánh.Kìa trên non cảnh, hay dưới sông sâu.

Thầy gọi thầy cầu, về dùng cơm nước.

Nay thầy phong tước, tục gọi đàn trong, đàn ông, đàn chị.

Kỳ dị thầy cầu, hồi lâu thầy gọi.Nhang đèn le lói, nhang khói thẳng xông.

Thầy vọng thiên công, lập bàn hương án.

Phàm trần có nạn, thỉnh gọi trên ngàn.

Thầy mới la làng, vái vang khắp chốn.Sự tình nguy khốn, thỉnh gọi trên không, thần núi, thần sông, chư thần non biển.

Thỉnh gọi oai linh, cho biết sự tình, rõ ràng rành mạch.Có con cá trạch, lặn lội bùn sâu, nó trốn thật lâu, sau cùng bị bắt.

Thầy sai thầy dắt, thầy bắt chết queo, ơi hỡi! binh lèo, cùng binh hàng xá.

Thầy xuống Cà Ná, thầy gọi Thần Long, hữu sự nghinh Ông, bình an vạn sự.

Hừ Hự, Hừ Hự, Hừ Hự.Tiền Thỉnh Tổ Sư, độ cho đệ tử, quào bư thứ dữ, bắt khắp tây đông, lầy lội đục trong.

Quyết lòng chịu trận.

Dù cho sân hận.

Cũng quyết chóng chèo.

Bánh tráng bánh bèo, thảy đều ăn hết.Sư đời như Ếch, đệ tử như dao.

Ếch gặp dao, mày chết với tao, nào con tà bự.

Không cầu sự dữ,chỉ muốn bình an.

Cuộc đời lầm than.

Vái vang Sư Tổ.

Xin thương phù hộ, đập nát lầm mê, phá bỏ ê chề, nhục kia tan biến.Hành tiền, hành hậu, hành khiển, hành binh.

Pháp xuất, pháp sinh.

Tổ Sư Sắc Lịnh.Cúng bái xong, phàm trần cho A Thu, A Ngọc đốt giấy tiền vàng mã gửi cho âm binh.

Lần này phàm trần không đi như hai lần trước.Hắn ngồi ăn mâm cúng, vừa ăn vừa thưởng thức hương vị món ăn tuyệt vời.Trong lúc này, nơi phía Tây Bắc, một vùng núi hoang vu.

Gấu Vũ Ca đang mếu máu.

Nó đang hy vọng Sư Tôn đến ngay và lập tức cứu nó.

Nó chắc chắn biết đánh không lại, miệng Gấu nuốt nước bọt ừng ực , toàn thân run cầm cập, tay cầm đông ba kiếm, trong đầu tìm cách chạy trốn.Cách Gầu Vũ Ca hơn mười mét, một tà vật hết xuất quỷ dị, thân thể đen huyền, lỏa lồ trần trụi.

Tà vật này đã chung sống bấy lâu nay với Gấu Vũ Ca.

Hóa làm thiếu nữ xinh xắn mỗi đêm hút lấy công lực Hắc Hùng Đại Vương nhà ta.Gấu Vũ Ca bây giờ thân thể yếu xìu.

Trước kia Gấu đi theo phàm trần đã bước vào tam cảnh Bất Hoặc.

Nhưng bây giờ trải qua mấy tháng chung sống với tà vật như phu thê.

Gấu Đen Đại Hiệp từ cao thủ tam cảnh rớt xuống còn nhất cảnh Sơ Thức cấp 2.Gấu ta đang run rẩy lo sợ.

Chợt có thần niệm bên trong đầu nó, có tiếng nói phàm trần truyền tới.

Chạy làm chi bé ơi!Gấu đen vui mừng la lớn.

Sư Tôn cứu đệ tử.

Đệ tử biết sai rồi.

Đệ tử vốn chỉ muốn thành gia lập thất.

Sao số Gấu ta khổ thế này.

Gặp toàn thứ đáng sợ.Phàm trần lệnh cho Vũ Ca lui xa ra, tà vật liền xông tới, trên thương khung có một cỗ lực lượng vô hình đại đạo đánh xuống tách Gấu Vũ Ca và tà vật ra hai bên, chính giữa có màn chắn vô hình đại đạo.Tà vật dù đạo hạnh phi phàm nhưng không thể xông qua bắt lấy Vũ Ca được.

Tiếng phàm trần trên thương khung vọng xuống hỏi Vũ Ca.

Có chuyện gì vui kể Vi Sư nghe?Gấu đen biết mình đã an toàn vì có Sư Tôn bảo kê.


Ngay lập tức Gấu ta kể rõ sự tình.

Mấy tháng trước, sau khi từ biệt Sư Tôn.

Gấu đen đi đến vùng đất này lập nghiệp rồi quen được một người con gái mặn mòi diễm lệ.Gấu ta còn vì duyên sự hai bên mà không ngại đường xa đi đến Kỳ Vân Sơn, Điện Huỳnh Hổ nhờ Sơn Thần là Lão Hổ Thần Bạch Hổ Linh Quang trấn giữ nơi đây nhiều năm xem quẻ.Nói về Lão Hổ Thần thuộc Ngũ Hành Hạ Giới Tộc dưới trướng Đức Bà.

Lão Hổ tuy là Sơn Thần nhưng sống gần gũi chan hòa với nhân, yêu, ma, quỷ.

Lão Hổ mượn việc xem bói tiên cơ liệu đoán, để một mặt giúp đỡ bá tánh, khách qua đường, một mặt tìm kế mưu sinh.Bởi nhà Lão Hổ nghèo lại đông con.

Thánh Thần hạ giới cũng phải bận tâm cái ăn, cái mặc.

Đâu như thánh thần thượng giới nhàn rỗi rong chơi được.Lão Hổ nhiều lần gặp Gấu Vũ Ca, chào mời Gấu ta nên theo Ngũ Hành Hạ Giới Tộc.

Lão Hổ Thần nói với Vũ Ca rằng: Thời buổi bây giờ loạn lạc, làm gì cũng phải có chỗ dựa, băng đảng, thế lực, bè phái, vây cánh.Ta thấy ngươi đơn thân độc mã, mà nghe lời ngươi kể thì Sơn Môn của ngươi không cố định, không cung không cõi.

Thầy ngươi không theo ba tộc, rất khó lòng tồn tại trên đại địa này.Hắc Hùng ngươi nghe Lão phu nói, cứ về suy nghĩ, theo Đức Bà sẽ không thiệt thòi cho ngươi chút nào.Thà làm ở đợ nhà giàu được chủ nhân che chở.

Còn hơn tự do tự tại mà bị đàn áp không thế lực.Ban đầu Gấu Vũ Ca được Lão Hổ nhận làm nghĩa tử.

Gấu ta cảm thấy tự hào á.

Vì được kết giao với thánh thần.

Nhưng sao nghe Lão Hổ già kêu Bản Gấu ta đi ở đợ.

Phi! Ta khinh.

Bản Gấu luôn nhớ lời Sư Tôn dạy bảo: "Không có gì quý hơn Độc Lập- Tự Do- Hạnh Phúc".Mà Bản Gấu ta mấy lần đi Động Huỳnh Hổ hỏi về duyên sự vợ chồng đều, thì Lão Hổ già đều nói hợp, nói tốt.

Nào ngờ đâu lần này tà vật thật làm Bản Gấu ta khó bề chóng đỡ.Phàm trần phía trên thương khung nương ý chí đại đạo cười vang rồi chậm rãi nói:Tà vật lần này ngươi gặp là một con thượng cổ tà linh thuộc Thượng Động Tộc.Mà nơi Thượng Động Tộc không có yêu tà nào đạo hạnh dưới vạn năm.

Xem như Gấu Đen ngươi may mắn.Gấu Đen tủi thân nói: Xin Sư Tôn đừng cười chê ta, có cách nào hóa giải không xin Ân Sư chỉ dạy?.

Chứ Bản Gấu ta bây giờ thật hết cách!Thật ban đầu gặp gỡ Bản Gấu ta rất yêu thương nàng, nào ngờ nàng ghê gớm vậy.

Trong lúc giao hoan ta luôn nhớ lời Sư Tôn dạy rõ phải tĩnh tâm niệm thần ngôn.

Một ngày nọ ta phát hiện bản thể nàng khác lạ.Từ đó ta lưu tâm, rồi phát hiện.

Từ trên thương khung phàm trần ném xuống bốn thẻ ngọc rơi vào tay Gấu Đen.

Phàm trần nói: Đây là bốn đại pháp của bổn môn, thẻ nhìn như ngọc nhưng thật là gỗ đào mộc.

Thẻ này rộng 5cm dài 13 cm, bề dày bốn phân.Thẻ thứ nhất gọi là Thượng Thừa, Thẻ thứ hai gọi là Tân Tể Cựu Vong.

Thẻ thứ ba gọi là Trương Nhất Túc.

Thẻ thứ tư gọi là Thiên Càn.Phàn trần lại ném tiếp xuống một cây búa nhỏ, cùng 20 cây đinh phép màu đen.

Búa này được gọi là búa tru tà, còn đinh này gọi là sát linh đinh.Ngay lập tức phàm trần truyền vào thần thức Gấu Vũ Ca khẩu quyết vận dụng pháp bảo.

Gấu ta lập tức hiểu ra, miệng đọc theo những gì Ân Sư dạy trong đầu, tay cầm búa tru tà, tay cầm sát linh đinh, theo tiếng kệ kinh đóng xuống mỗi cây thẻ năm đinh sát linh.Thẻ thứ nhất Gấu đen đóng xuống 5 đinh vạn ma quy phục, bách tà tránh xa.Thẻ thứ hai Gấu Đen đóng xuống 5 đinh vong ma cũ tiêu tan, vong ma mới không lui tớiThẻ thứ ba Gấu đen đóng xuống 5 đinh, lần này trên thượng thiên xuất hiện một bàn chân vô hình khổng lồ đạp xuống đầu tà vật, làm nó không thể chóng cự.Thẻ thứ tư Gấu đen đóng xuống 5 đinh cuối cùng.

Trên trời xanh xuất hiện song đao bão táp, bay tấp xuống cấm vào đầu tà vật, tà vật đau đớn giày giụa, nhưng vô ích.Phàm trần căn dặn: Bí pháp này gọi là Thượng Cổ Tru Ma Lệnh.

Bốn thẻ lệnh này khi động tới thứ gì cổ, thì ngươi mới hành động.

Phải tìm gỗ tốt mềm mại mà làm thành thẻ, lại khắc phù văn do ta truyền thụ, cúng bái lễ nghi, rồi mới được tru tà sát quỷ, còn nếu gấp quá thì làm trước cúng sau.Gấu đen thưa hỏi: Khởi bẩm Sư Tôn, vậy phải cúng bái thế nào cho phải phép, kẻo sai trật không linh.Phàm trần theo ý chí đại đạo thân ngồi ngự hoa viên Khôi Phủ, hồn trên thương khung vọng xuống nói: " Vào một gà, ra phải ba trâu"Nghĩa là:" Trước là nhang quả bông đènCơm canh đạm bạc sang hèn cũng xongTrăm ngày cúng bái hết lòngĐầu heo, gà, vịt, cá sông thiết bàyĐãi đằng chư Tướng hôm maiVào ra sinh tử vì ai bỏ mình".Gấu ta như khoái chí, tuy gặp nạn tai, suy sụp đạo hạnh, kim ngân tài vật bị yêu ma chiếm hết, nhưng may mắn được Sư Tôn truyền thụ cho tuyệt kỹ.

Quả không uổng công sức lần này.

Tuy mất mà được.Gấu Vũ Ca định hướng lên trời lạy ba lạy rồi đi, thì tiếng ý chí đại đạo truyền đến, có tiếng không hình, vô tung vô ảnh.Vũ Nhi ngươi do không biết ngày giờ, đâm ra khó tránh tai ách.

Nay Vi Sư vì ngươi nói rành giảng giải, hầu mong ngươi có chút minh ngộ, giúp ích sau này.Phàm sống trong trời đất nên tránh sáu ngày xấu mỗi tháng gọi là Tam Nương."Mồng ba, mồng bảy tránh xaMười ba, mười tám đến là không hayHăm hai, hăm bảy tiếp ngàyTam nương, tương sát họa tai khôn lườngKhởi công vạn sự bất thườngLàm nhà cưới hỏi tuyệt đường cháu conChăn nuôi gia súc hao mònCửa nhà tan nát, vàng son phai mờHao tài nếm cảnh bơ vơĐi sông đi biển bến bờ là đâuBổ, phong, nhậm chức thảm sầuRa đi biền biệt buồn đau nhớ nhà."Ngươi lại phải tránh những ngày sát chủ, trong những tháng mà Vi Sư kể rành như sao:"Một chuột đào lỗ đi hoangHai Ba Bảy Chín trâu toan kéo càyTháng Tư thì chó sủa ngàyBước qua Mười Một, cội ngay dê nằmSáu, Mười, Mười Hai, Tám, NămRồng nằm biển bắc, tối tăm ba đàoLàm thầy phải nhớ cùng nhauTruyền ngày sát chủ về sau đời đời".Ngươi lại phải nhớ kệ sau để tránh ngày thọ tử:Giêng chó nằm kề gối bình an1 Bính TuấtHai rồng chấn phục núi thâm san2 Nhâm ThìnTân ba lợn béo chuông còn đóng3 Tân HợiĐinh bốn xà đeo ngọc rõ ràng4 Đinh TỵChuột khoét nam hang mậu hướng tý5 Mậu TýNgựa phi sáu vó Bính lai hoàn6 Bính NgọẤt đem trâu bán giá bảy lượng7 Ất SửuQuý dắt dê què đối tắm quan8 Quý MùiCọp ở Giáp Dần gầm chín tiếng9 Giáp DầnKhỉ nhỏ rừng Mậu gió mười phương10 Mậu ThânMười một dương mèo tân khổ luỵ11 Tân MãoMười hai gà gáy sợ Tân tan12 Tân DậuHễ trong trời đất có Phật có Ma còn có người ta làm tình làm tội.

Mà hễ thế gian làm tình làm tội là sinh ra vận hạn.

Ngươi lại phải biết hàng năm cúng sao, giải hạn tế bái kêu cầu hầu mong thoát khốn.Dưới đây là bày kệ chín vì sao, mà bất cứ ai còn trên mặt đất mỗi năm đều bị sao bổn mạng chiếu thân ảnh hưởng:"La Hầu tháng bảy, tháng giêngCoi chừng kẻo gặp tai khiến đến mìnhThổ Tú, Thủy Diệu giữ gìnTháng tư, tháng tám động tình bi aiNhằm sao Thái Bạch ra chiTháng năm trúng kỵ gắng chi đề phòngThái Dương chúa tể nhựt cungTháng mười, tháng sáu vận thông đắc tàiGặp sao Vân Hớn tháng haiCùng là tháng tám xảy hoài thị phiKế Đô sao ấy đến kỳTháng ba, tháng chín sầu bi khóc thầmNguyệt Cung Hoàng Hậu Thái ÂmChín thì kiết, mười một lâm khổ nạnTới sao Mộc Đức vui anNội trong tháng chạp được ban phước lành".Lại còn phải nhớ rành vận hạn để biết mà kêu cúng:"Huỳnh Tuyền bệnh nặng nguy vong,Tam Kheo đau mắt đề phòng chân tay.Ngũ Mộ hạn xấu tốn tài,Thiên Tinh mắc phải họa tai ngục hình.Tán Tận nạn đến thình lình,Đàn ông rất kỵ, bỏ mình có khi.Thiên La bệnh thấy quái kỳ,Quỷ ma quấy phá tâm thì chẳng an.Địa Võng nhiều nỗi buồn than,Lời ăn tiếng nói đa đoan rầy rà.Diêm Vương rất kỵ đàn bà,Rủi lâm sản nạn chắc là mạng vong.Khuyên ai khấn nguyện hết lòng,Cúng sao giải hạn, thoát vòng tai ương".Đó là những lời Vi Sư truyền giáo, Vũ Nhi cố gắng học hành.

Lại thấy ngươi đam mê bói toán, để Vi Sư xem mệnh cho ngươi.

Gấu Vũ Ca hết sức khoái chí vì được Sư Tôn xem mệnh.Phàn trần kêu Gấu đen bỏ kiếm xuống, hai tay chạy tìm bứt hai nắm cỏ bất kỳ đâu, tay trái lần lượt bỏ đi ba cọng cỏ ra, cứ vứt đi ba cọng cỏ cho đến khi trên tay trái còn được bao nhiêu cuối cùng thì giữ lại.

Tiếp tục đến tay phải ném xuống đất mỗi lần ba cọng cỏ, cứ như vậy đến cuối cùng còn được bao nhiều trên tay phải giữ lại.Tay trái được mặc định là quẻ dọc, tay phải được mặt định là quẻ ngang.

Phàm trần kêu Gấu đọc bài khấn theo lời hắn:" Trời Đất che chở, Thánh Thần Thiêng Liêng, có ngờ thì hỏi, có bói thì thông, chữ rằng có Thánh, có Thần, có cầu, có ứng!Năm nay...ngày...tháng...năm....tên...tuổi.....!nơi ở....có việc....Gặp sự quan tâm, lòng đương thắc mắc.

Dám xin triệu thỉnh Tổ Sư Toán Bốc: Đức Cửu Thiên Huyền Nữ giáng linh ứng quẻ, lại mời hai vị Tiên Sư: Thầy Ngũ Tử Tư và Thầy Phạm Lãi đồng làm chứng giám.Hay khen hèn chê, cho chúng tôi biết đường mà lội, biết lối mà qua, ngõ hầu tránh giữ tìm lành, đổi tai làm phúc.

Nay khải!".Sau khi Gấu Vũ Ca đọc thành tâm xong, liền xòe tay trái ra, trên tay còn lại 3 lá cỏ, tức là 3 dọc.

Tay phải Gấu xòe ra, lòng bàn tay phải còn lại 2 lá cỏ tức là 2 ngang.

Lập tức quẻ tượng được lập thành là 3 dọc 2 ngang.Vũ Ca hỏi Phàm Trần: Sư Tôn! Nói vậy quẻ này 3 dọc 2 ngang là có điềm gì xin Tôn Sư đoán mệnh.Phàm trần lập tức theo ý chí đại đạo trên hư không nói vọng xuống lý giải về quẻ tượng 3 dọc 2 ngang như sau:Số 3 thuộc mộc, số 2 thuộc hỏa, trong mộc ngoài hỏa là quẻ Khẩu Thiệt.

Xấu!.Lời quẻ: Tốn tài xấu, mọi sự đều xấu, bệnh không an.

Hành nhân cách trở, giữa đường gặp nguy bế tắc.

Giao tế phòng kẻ a dua xiểm nịnh, hay kẻ lừa gạt xằng bậy, chủ tâm phá tán gia tài.Với quẻ này: Người trên mất ngôi, mất tước lộc, kẻ dưới thì tốn tiền hại của.

Nhà nông thì mất mùa, hành nhân chưa về được.

Bệnh nhân lo sợ khóc lóc.

Xuất hành không có lợi.

Quan tụng không thuận tiện, mưu vọng không kết quả.Thơ đoán rằng:" Cầu quan cách trở khó khănNói về tranh tụng chứng nhân khó tìmBán buôn mọi việc không êmHôn nhân không thuận lại thêm tức mìnhBệnh hoạn lo sợ hãi kinhThất tài nó lấy của mình đem xaCầu tài tiền bạc không raNếu cần người giúp người ta hững hờMưu vọng đầy mối nghi ngờCửa nhà gia sự hiện giờ không êm".Gấu ta nghe xong tinh thần sa sút, mặt mày trắng bệch, lạy tạ phía hư không ba lạy, rồi buồn bã lầm lũi vác kiếm bỏ đi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Pháp Thường Dĩ Huyễn Độ Chân Giáo Thuyết Nhị Tỳ Nguyên Chân


Phàm trần từ ngày sống lại mang thân phận Khôi Bá Lạc, thiếu gia Khôi Phủ.

Hắn ít khi ra ngoài.

Không phải hắn sợ gì.

Mà vốn bản tánh hắn lười.Suốt ngày ngồi trong ngự hoa viên uống trà, ngâm thơ, đàn hát, rồi nằm dài ra lăn lốc như một con mèo.Nhị nữ A Thu A Ngọc cũng cảm thấy lạ.

Ngày trước Khôi Thiếu rất ham chơi, suốt ngày la cà lông bông ngoài phố suốt.

Còn bây giờ thì hắn chỉ quẩn quanh giam mình trong ngự hoa viên Khôi Phủ.A Thu A Ngọc cũng an tâm phần nào.

Vì sự thay đổi của Đại Thiếu cũng là một điều tốt.Hôm nay Khôi Bá Lạc gọi hai nhị nữ tới nói chuyện.

Khôi Thiếu tìm chúng nô tỳ có việc chi sai khiến?.

À! Chỉ là muốn nói chuyện.Phàm trần kêu 2 đứa A Thu A Ngọc ngồi xuống bên bàn đá rồi chậm rãi nói cười:Nghe nói cao thủ Bách Lý Thành không cao hơn Tam cảnh Bất Hoặc.

Mà ngay cả hiện tại trong Bách Lý Thành này hai ngươi được xem là mạnh nhất.Bách Lý Thành lại là thành trì cuối cùng trong Phong Khởi Đế Quốc.

Tiếp giáp Bồ Lao Quốc, Lã Thị Quốc, và Hoang Địa.Ta thấy thế lực Bồ Lao Quốc rất mạnh, nên có phần nào lo sợ.

Sỡ dĩ Bồ Lao Quốc chưa động binh đao vì còn kiên nể Nhân Hoàng và Phụ Thân ta.

Theo ý kiến các ngươi, tại sao triều đình lại không phái cao thủ tam cảnh trở lên đến tọa trấn Bách Lý Thành?A Thu nói: Bẩm Khôi Thiếu! tu hành giả đạt tam cảnh rất khó, với lại địa thế Bách Lý Thành quá xa Chấn Minh Thành, mấy ai chịu đến đây canh giữ.

Bách Lý Thành những năm qua binh đao khói lửa không có.

Nhưng bách tín hay bị yêu ma sát hại.

Điều này làm cho Thành Chủ Khương Vệ hết sức đau đầu.Phàm trần hớp vội tách trà, rồi nói: Theo các ngươi con người mỗi chúng ta chết rồi sẽ về đâu?A Thu nói: Ta nghe gia gia ta lúc ta còn nhỏ kể, con người sau khi chết đi ai cũng phải vào địa ngục, nơi này có 10 vị đại thần trông coi.

Con người ai cũng phải trãi qua tra hỏi khảo hạch, vì lúc sống ai cũng đầy tội lỗi.A Ngọc nói: Theo ta được biết, con người khi chết một bộ phận lớn lại lang thang vất vưởng, do chấp niệm nên không chịu vào địa ngục, lại cố gắng trốn né, ẩn núp trong nhân thế để hoàn thành tâm nguyện chưa tròn.Phàm trần lại hỏi: Vậy sao con người không được Tiên Thần đón rước, mà phải khổ sở đi vào địa ngục?.

Bản Công nghe nói, khi con người làm linh hồn, vào địa ngục gặp âm thần đàng hoàng thì không nói, gặp âm thần bất chính lại phải báo mộng kêu người nhà đốt tiền vàng, hương nén, bạc giấy, hối lộ quan trên, mới mong có một chỗ an thân dưới âm cảnh.A Thu nói: Nói về Tiên Thần, ta nghe gia gia kể lại, rất khó để được xếp vào tiên lộ, bởi phàm nhân phải tích được ba ngàn công đức, tám muôn tế hạnh oai nghi.

Rồi khi về trên cũng chỉ bắt đầu làm một nô bộc cấp thấp, sơ xuất liền bị đánh xuống trần gian, còn phạm tội nặng thì bị ném vào địa ngục.Phàm trần than thở: làm người khó! Làm người khó lắm a!.

Như Bản Công thuở sinh thời này, không chuyện xấu gì không có mặt ta, chả nhẽ chết đi xuống hối lộ vài rương vàng là xong.

Ta nghe mà cũng thấy vô lý.À phải rồi A Thu A Ngọc, ngày trước các ngươi ở triều ca, theo phụ thân ta, có học được chú thuật bí pháp gì cầu tài lộc không, hoặc bí pháp hay ho gì nói Bản Công được mở mang tầm mắt.Bẩm Khôi Thiếu, A Ngọc lên tiếng: những bí pháp đó không dành cho những người trình độ nhị cảnh như bọn ta, huống chi thứ bí pháp đó đa số do Tiên Thần truyền xuống, hay do Hoàng Thất, hoặc các đại tông môn cổ xưa có Đại Năng tọa trấn nắm giữ.Ồ! Phàm trần tiếp tục hớp miếng nước trà, rồi từ tốn nói.

Đoạn thời gian Bản Công bị kẻ thủ ác thích sát, Bản Công lúc hôn mê gặp được một vị Tiên Thần chỉ điểm.

Tiên Thần này tự xưng mình là THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.Tiên Thần có truyền cho Bản Công một bí văn gọi là VÃNG SINH TỊNH THỦY CHI KINH.


Kinh này khi đọc tụng sẽ giúp cho tu hành giả siêu độ vong hồn oan khuất.Để Bản Công đọc cho hai ngươi nghe, nếu thấy lợi ích các ngươi nên đem truyền bá, để cho dân chúng Bách Lý Thành sau khi chết có chỗ nương nhờ, không phải khổ sở.VÃNG SINH TỊNH THỦY CHI KINHBách lộ khai, bế môn tai, vạn sự tỏ bày, minh lý đạo, quán trọ dừng chân, bỏ buông ngay, không vào địa ngục, không đến thiên đường.Hồn minh, ngô chí lịnh! bản sự miên miên, mang mang, mênh mông.Đức độ mở đài, đại tâm mở ải.

Thân Thiện Thành, nơi ấy tánh danh, thật do Đạo Sư mở cõi.Thân Thiện Thành, rộng ba ngàn thế giới đại thiên hiệp nhất, Đạo Sư nguyện, tiếp muôn loài.

Hiệp tam nguyện, xét tam thân.

Bá vạn chúng thần, đồng thủ hộ.Sắc Luật Lịnh Đạo Sư truyền.

Lập quốc độ, phổ giáo truyền, thấu cơ huyền, Thành Thân Thiện.Ngô tự THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.

Ngô phụng bản tâm, mở quốc thành cứu độ.

Bằng bách linh, vạn linh, ức linh, hằng hà sa số chư linh, lòng kêu khổ, chỗ khó tìm, khổ nỗi niềm.

Lòng muốn đến, ắt liền được đến.Tâm liền khởi, niệm liền thông.

Ngô sai Tướng mặc hắc bào, vác trường đao, ngô thời sai Tướng khoác lục bào, vác minh thương đến đưa đường dẫn lối.Bằng nhân đạo, khởi niệm lành, lòng đau xót niệm vãng sinh kinh, Ngô thời sai thiên Tướng liền tiếp độ oán thân, độc khổ vãng sinh, siêu viễn ly khổ áchBạt độ vạn linh tịnh thủy chi chú:- Sắc bòn lai, qua bòn lai, tát mò ho.Vị Tiên Thần này lập đại thệ nguyện mở ra một đại thiên thế giới rộng hơn ngàn vạn thiên cung, với vô số đền cát, lầu đài, chim muôn, cây báo.

Tiên Thần do thuở sinh tiền chịu nhiều khổ ải.

Khi chết đi lòng thương ba tộc.

Lại thấy được khuyết điểm của thiên đạo.Nên từ đó Ngài lập ra Quốc Độ Thân Thiện Thành.

Thân Thiện Thành bên trong có ba vạn sáu trăm năm mươi ngàn đại thế giới, bên trong ba vạn sáu trăm năm mươi ngàn đại thế giới lại có bốn vạn tám trăm bảy mươi ngàn trung thế giới, bên trong mỗi trung thế giới lại có bốn ngàn tiểu thế giới.Do tấm lòng bác ái, thương tưởng quần sanh khổ ải mê lầm, nên Thần Minh Đại Đạo Sư dùng đạo tâm kiên định xây nên thế giới gọi là Thân Thiện Thành trong cõi hư vô.Nghe Khôi Thiếu giảng giải, A Thu A Ngọc tập trung, lấy giấy bút ghi chép lại, vui mừng khôn xiết, vì có được bí văn Tiên Thần truyền thụ.Qua ngày hôm sau phàm trần lại gọi A Thu A Ngọc đến ngự hoa viên nói chuyện phiếm, lần này phàm trần lại nói về sự tích Tiên Thần truyền dạy trong mộng cảnh.Tiên Thần lúc trước có truyền cho Bản Công thêm ba bản bí văn gọi là CẦU TÀI PHONG VŨ LỤC.Bài 1:- Chí Mô Cá Thá Đắc Mi Thon- Ri Má Bòn Chê Thô Lế Hệ- Qua Sả Qua Cát Nô Rum- Mi Ra Mi Qua Thô Rắc Mí.Bài 2:Thỉnh Tài.

Thính ngô chi lịnh sắc sắc!Chiêu tài thiện sĩ, đầu đội kim quang, khăn áo ánh vàng.

Thỉnh thần đắc lộc.

Nhân ly nạn khổ.

Nạn ly thân hồ.

Nhất thiết tai ương hóa vi trần.

Chiêu Tài Tiến Bảo.

Bối thần hộ.

Linh Thần Khố.

Đoạt Lộ Thần khai Mệnh bước vô.


Vô Lượng Nhơn Năng.

Vô sở kiệt, vô sở kiết, nạp tài dung.

Sắc Lợi.

Khâm Thức Qui Ngưỡng.Bài 3:Niệm niệm khởi, niệm niệm minh, niệm niệm linh, niệm niệm kiết.Khai tài đắc lộc, khai mệnh đắc mônChiếu linh quang, khai linh thựcThủ túc, thủ túc, thâu kim ngân, thâu tài lợi, thâu bình an bổn sự tín tâmThâu chất phát thật thà đại đạoÁN MA NI HỒNG SÁ LỊ CHỈ RỊ BÀ SA.BÀ SA GIẢ, BÀ SA QUA, BÀ SA ĐẠI NGÃ.Các ngươi cứ trì niệm thử, nếu thấy linh nghiệm thì truyền cho người cần.

Còn nếu ai hỏi thì các ngươi cứ bảo Bại Hoại Thiên Sư ta truyền thụ.Một buổi tối trời đêm.

Phàm trần đang ngồi tĩnh tâm, bỗng nghe văng vẳng xa xăm có tiếng than oán bi thương.

Phàm trần lập tức tay bắt ấn kiếm chỉ, miệng niệm thần ngôn:" Sắc hỡi Âm Binh.

Thính Ngô chi lịnh, thời nghe kêu cầu.

Sư sai Tướng bắt nhịp cầu, thông linh hai giới ngõ hầu cứu linh.Quán Thiên, Quán Địa, Quán Nhân Sinh.Rằng đây có quỷ bỏ mình, khổ đau ai biết, tâm tình ai hay.

Sẵn đây có một ông thầy.

Thỉnh trong binh tướng rước đưa dẫn đường.Trời thì tối mịt mù sương.

Mà thầy còn tục còn vương hồng trần.

Hỏi ra chưa phải Thánh Thần.

Nên cần Chư Tướng dấn thân dẫn đường.

Biết đâu tà quỷ nó lộng phường.

Nó lừa nó gạt nó hại Thầy như heo.

Sắc lịnh thiên công, giáo pháp đại đồng.

Vô Lượng Nhân Năng.

Vô Lượng Thánh Pháp.

Vô Lượng Tổ Sư vạn ức diên niên khai giáo đạo truyền.

Khải!"Phàm trần xuất hiện ở cuối dãi phố phía đông Bách Lý Thành.


Trước mặt hắn là một thiếu nữ, gương mặt đau buồn, nhỏ lệ dòng châu, đang đứng trước một gian nhà trong dãi phố.Nàng lúc này là quỷ hồn, phàm trần quan sát nàng rất muốn vào, dường như là nhà của nàng, nhưng nàng không vào được.Phàm trần tiến lại gần hỏi: Âm dương cách trở, thân là quỷ hồn sao ngươi không tiến vào Minh Phủ ?( tức Địa Phủ).

Dương gian số ngươi đã tận, còn lưu luyến làm chi.Quỷ hồn tưởng tên thanh niên nam tử trước mặt không thấy nàng đêm khuya mộng du nói sản, nên không để ý.Phàm trần lập lại ba lần như vậy, nhưng không thấy quỷ hồn phản ứng.

Hắn bắt đầu tức.

Hắn bước lại sát bên quỷ hồn như gần chạm mặt vào nhau, lập tức đôi mắt thiếu nữ quỷ hồn nhìn hắn chuyển sang màu đỏ đậm, phàm trần không kịp đề phòng, hắn hộc máu văng ra xa ngã xuống đất.Bò từ dưới đất gượng dậy, lau máu trên miệng, phàm trần nhìn kỹ đây thật không phải quỷ hồn.

Nhìn sơ qua cứ tưởng một vong ma bình thường, nhưng thật ra nó là một con ác linh.

Thời cuộc thay đổi, trời đất không thiếu chuyện quái quỷ.

Vong ma mà nó cũng đột biến tiến hóa thành ác linh nằm trong tộc vong ma.Phàm mỗ ta thật quá bất cẩn, không để ý liền trúng chiêu, phàm trần kiểm tra thân thể phát hiện kinh mạch đứt một ít.

Cũng may hắn tu luyện Luận Xá Công, có thể chữa lành nối lại kinh kỳ bát mạch.

Nếu là người bình thường đã chết ngay.Tuy bây giờ phàm trần trong trạng thái Sơ Thức cấp hai tức Sơ cảnh sơ kỳ.

Nhưng hắn có bí pháp.

Nếu một con vong ma quỷ hồn sẽ rất dễ nói chuyện.

Vì vong ma ít oán niệm dễ tập trung lý trí.Còn ác linh đã tích tụ vô số oán niệm, nó kiểu rối loạn thần kinh, không nghe ai, chỉ giữ được mãnh ý thức trước lúc chết một ít.

Còn lại không tỉnh táo.

Lại hung hăng, rất nguy hiểm.

Nói chung đối với loại ác quỷ này đừng mơ mộng giảng đạo lý cho nó nghe, vì trước mặt nó phàm trần giống như con chó đang sủa gâu gâu.

Ác linh này đúng ra phải đầu nhập vào Ngũ Hành Hạ Giới Tộc.

Nhưng nó lại vẫn giữ nguyên trạng thái vong ma.

Làm phàm trần không chú ý liền bị đập.Phải biết thế giới quỷ thần muôn màu muôn vẻ.

Loài ma quỷ mình nói chuyện nó hiểu thì còn dễ giải quyết.

Còn ma quỷ mà nó không hiểu mình nói gì thì rất khó chơi.Phàm trần trong bộ dáng Khôi Bá Lạc mới có Sơ Cảnh Sơ Kỳ Sơ Thức cấp 2.

Mà nữ ác linh kia nhìn bề ngoài vô hại đã là tam cảnh hậu kỳ, Bất Hoặc cấp 8.Phàm trần trong lúc hoảng loạn không biết làm thế nào, hắn vô tình nghĩ tới Bạt Độ Vạn Linh Tịnh Thủy Chi Chú.

Phàm trần gấp rút chấp hai tay trước ngực đọc liên tục: Sắc Bòn Lai, Qua Bòn Lai, Tát Mò Ho.

Sắc Bòn Lai, Qua Bòn Lai, Tát Mò Ho....Hắn trì niệm khẩn thiết, lập tức gây chú ý cho ác linh.

Ác linh xông đến chỗ hắn.

Phàm trần nghĩ mình sắp tiêu đời, thì bỗng đâu trên hư không xuất hiện một Thánh Tướng mình mặc hắc bào, tay cầm trường đao, hào quang chiếu xuống làm ác linh run sợ.Phàm trần không dừng lại mà niệm tiếp: Sắc Bòn Lai, Qua Bòn Lai, Tát Mò Ho....Bỗng đâu xuất hiện một Thánh Tướng, mình khoác lục bào, tay nắm minh thương.

Một vị Tướng áo đen, một vị Tướng áo xanh.


Hai đại thánh Tướng đẩy lùi ma tính ác linh.

Ác linh trong phút chốc mất đi màu ánh sáng đỏ đậm nơi tròng mắt.Quỷ hồn nữ tĩnh táo bình thường.

Nàng quỳ xuống lạy tạ phàm trần rồi nói: Đa tạ chân nhân ra tay cứu giúp, tiện nữ vô cùng cảm kích.Quỷ hồn ác linh nói tiếp: tiện nữ vốn là một thiếu nữ bán gà trong con phố này.

Gia đình có hai mẹ con, năm trước tiểu nữ giao gà đến ngoại thành, trên đường về bị kẻ xấu làm nhục rồi sát hại.Tiện nữ chết trong đau đớn ám ảnh, nên khổ hận thấu xương, hóa thành ác quỷ, đi khắp nơi giết những kẻ ác, chuyên làm nhục phụ nữ, tiện nữ giết sạch uống máu ăn tươi nuốt sống, từ đó lệ khí càng sâu.May nhờ chân nhân cứu giúp, nay tiện nữ đã hồn minh tâm tĩnh.

Tiện nữ xin về Minh Phủ chịu tội.Phàm trần khoác tay kêu quỷ hồn đứng lên rồi nói.

Không cần đi Minh Phủ.

Đi theo hai vị Thánh Tướng ta vừa triệu thỉnh.

Họ sẽ dắt ngươi đến cõi giới an lành, an tâm tu tập, mai sau trở thành tu hành giả đạo pháp uyên thâm, đến đó đừng quên ta.Ngươi tên là gì?.

Tiện nữ tên là Ngọc Hoa.

Phàm trần chấp hai tay niệm Sắc Bòn Lai, Qua Bòn Lai, Tát Mò Ho.

Dưới chân quỷ hồn Ngọc Hoa hiện ra đóa hoa mẫu đơn to như mặt bàn tròn rộng 2 mét.Hoa tỏa ra ánh vàng ngũ sắc.

Ngọc Hoa Quỷ hồn được hoa nâng lên bay đến phía sau hai Thánh Tướng lên tận hư không pháp giới rồi biến mất.Phàm trần lúc này vui vẻ, hắn tin tưởng vào Bạt độ vạn linh tịnh thủy chú.

Hehe! Thì ra thần chú là có thật.

Giúp đỡ người khác là công đức vô lượng.

Nói xong phàm trần ngã gục xuống đất.Lúc tỉnh lại hắn thấy mình nằm trên chiếc giường trong phòng mình bên trong Khôi Phủ.A Thu A Ngọc nói: Thiếu gia lần sau đi ra ngoài nhớ dắt chúng nô tỳ theo.

Nếu không, sẽ không may mắn như vậy đây! sự việc lần này thiếu gia ngất xỉu ngoài đường, không ai cứu giúp!.

Cũng may chúng thuộc hạ trong phủ buổi sáng đi trên phố phát hiện, mới đem thiếu gia về kịp.Phàm trần nói với A Thu A Ngọc: không sao, ta tịnh dưỡng một thời gian sẽ khỏi, đừng quá lo lắng.

Lần bị thương này phàm trần phải nghĩ ngơi tận sáu tháng sau mới hồi phục.Hàng ngày ở trong sân ngự hoa viên, phàm trần nhờ A Thu A Ngọc dìu hắn ra ngồi cho mát.

Rồi rảnh rang, khi thương thế đã ổn, hắn liền mượn việc nói chuyện phiếm mà truyền thụ giáo nghĩa uyên thâm cho A Thu A Ngọc.Hôm nay phàm trần nói với A Thu A Ngọc.

Để Khôi Thiếu nói cho hai ngươi nghe.

Tiên Thần hôm qua có báo mộng cho ta dặn rành.

Hễ các ngươi tu luyện bí pháp, tụng đọc kinh chú của Tiên Thần, thì mỗi khi đọc xong dù là bất cứ bài nào.

Thì các ngươi phải đọc bài Phục Nguyện.Bài Phục Nguyện này mang ý nghĩa trích một phần công đức thiện lành trong thân, chia sẽ cho mọi loài, phát khởi từ tâm, ngăn trừ ma chướng.Bài Phục Nguyện có mội dung như sau:BÀI PHỤC NGUYỆN:phục Nguyện: Tam Tôn chứng minh, oai linh hộ trợ.

Bát Bộ Thiên Long, Tam Thiên Thánh Chúng, Thất Thập Nhị Hiền, Thập Nhị Tổ Sư thảy đồng gia hộ- Đệ tử nguyện cầu quốc thới dân an, thiên hạ thái bình, nhân sanh an lạc.- Nguyện cho báo chướng oan gia, tà ma yêu quỷ, bu bám thân trần, hận sân, dâm dục, thảy đều tan biến.- Đệ tử nguyện cầu siêu cho thập nhị âm linh:+Nhất nguyện đệ tử thệ cứu độ Vương Hầu Vua Chúa+Nhì nguyện đệ tử thệ cứu độ Anh Hùng Tướng Soái+Tam nguyện đệ tử thệ cứu độ Tể Tướng, Tể Thần+Tứ nguyện đệ tử thệ cứu độ Văn Nhân Tài Tử+Ngũ nguyện đệ tử thệ cứu độ Tăng- Ni xuất gia+Lục nguyện đệ tử thệ cứu độ Đạo Sĩ, Thầy Pháp, Thầy Bùa, Thầy Ngãi+Thất nguyện đệ tử thệ cứu độ Thương Nhân buôn bán+Bát nguyện đệ tử thệ cứu độ Binh Lính tử trận+Cửu nguyện đệ tử thệ cứu độ Quỷ Nữ liều thân, Mẹ con sản nạn, kỹ nữ cô đơn+Thập nguyện đệ tử thệ cứu độ Man rợ, điếc, mù, chết bởi nghèo nàn tai họa+Thập nhất nguyện đệ tử thệ cứu độ Mỹ Nhân khuê cát+Thập nhị nguyện đệ tử thệ cứu độ Đói, rét, chết do ngũ hành xâm lấn, tam tai bát nạn, cửu kiếp.- Đệ tử nguyện cầu cho vong linh sở tại nhận được lòng thành, tâm thanh, trí tịnh.- Nguyện cho kẻ khổ được vui, kẻ đói được no, kẻ lạnh được ấm, kẻ rách được lành, kẻ lầm đường lạc lối, sớm thức tỉnh tâm trần quay về nẻo chánh.- Đệ tử nguyện cầu cho Ân Sư, Phụ Mẫu hiện tiền tăng long phước thọ, Ân Sư Phụ Mẫu quá khứ đắc đạo quy lai.- Nguyện cầu cho kẻ thương người ghét kẻ oán người thù thảy đều an lành hạnh phúc.- Phổ Nguyện: Âm siêu Dương Thới, pháp giới chúng sanh, hải yến hà thanh, đồng thành đại đạo.-Nguyện đem công đức nàyHướng về khắp các cõiĐệ tử và chúng sinhĐồng viên thông đại đạo.Hễ mình đọc bất cứ thể loại kinh văn giáo điển gì tốt đẹp xong, Tiên Thần dặn mình nên đọc phục nguyện để phát triển lòng từ, chia xớt cứu vớt mọi loài mà an ổn.Sau nhiều ngày nói chuyện cùng Khôi Bá Lạc.

Hai tỳ nữ A Thu A Ngọc đã có cái nhìn khác về hắn.

Bọn họ không ngờ tên thiếu gia bại hoại ngày nào làm cả Bách Lý Thành câm phẩn, lại là một bác học uyên thâm, là đệ tử của tiên thần thượng giới.Lòng tin của hai nàng đối với Khôi Thiếu bắt đầu hình thành từ giây phút này!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Danh Đồn Bại Hoại Thiên Sư- Tinh Thông Bách Sự Dường Như Thấu Trần


Không biết từ khi nào, nơi phố xá đông đúc bên trong Bách Lý Thành có một chiếc bàn nhỏ, bên cạnh cắm một cây cờ dài, có dãi lụa trắng phủ xuống hình chữ nhật tầm 2 mét.

Bên trên cờ có ghi dòng chữ:"KHÂM MỆNH TỔ SƯ ĐẠI ĐỨC VƯƠNG MINH NHẬP MỆNH NHẬN MỆNH TRU TÀ SÁT QUỶ HỘ KỸ AN DÂN".Một thanh niên mặt trắng ngồi ở nơi bàn, tỏ ra khí chất thanh cao nho nhã.

Dân chúng trong thành ai cũng biết hắn chính là Khôi Bá Lạc.

Hắn tự xưng mình là Bại Hoại Thiên Sư mở quầy bói toán, cứu độ nhân sinh.Hắn nói với dân chúng cùng khách trên phố rằng hắn được tiên thần chỉ dạy.

Ban đầu ai cũng lấy đó làm trò cười.

Nhưng biết danh hắn hung ác, càn rỡ không việc ác gì không dám làm, nên ai cũng không dám dây dưa.Chỉ có những khách nhân từ xa đi ngang Bách Lý Thành là dám dây vào hắn, thử thách hắn đủ trò, nhưng Khôi Thiếu tức Phàm Trần luôn đối đáp khôn ngoan trôi trãi, cuối cùng mọi người phải bị cuốn theo cái trò tiên thần truyền dạy của hắn mà tin phục sát đất.Có câu tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn ba ngày đường.

Mọi người trong thành từ ngày thấy được tài năng bản lĩnh của Khôi Bá Lạc, dường như đã xóa bỏ hận thù quên đi ác cảm ngày trước mà Khôi Thiếu lưu manh tàn hại dân chúng.Hễ có việc gì khó là mọi người trong thành đến quầy hàng Bại Hoại Thiên Sư bày ra trên phố để hỏi cách hóa giải.Phàm trần ở lỳ trên phố suốt ngày từ mờ sáng tinh sương hắn đã ra phố, bắt bàn dựng cờ phướng, che ô to để tránh nắng.

Cơm nước cũng nhờ hai tỳ nữ A Thu A Ngọc đem cho hắn ăn, tranh thủ giờ nghĩ trưa trên phố.

Đến tận đêm khuya hắn mới quay về Khôi Phủ.Những tháng ngày này phàm trần cảm thấy mình sống rất ý nghĩa.

Hắn đã dùng phương tiện tinh xảo giúp bách tín hóa giải mọi khó khăn trong đời sống.Rảnh rang hắn không quên làm người kể chuyện, đem đạo pháp tinh thâm mà hắn chế biến thêm hành thêm tỏi pha chút từ bi vào lòng dân chúng.Một hôm có lão bá trong thành tên A Phủ đến tìm hắn.

A Phủ Lão bước đến ngồi xuống trước bàn, để vài đồng bạc lẻ trên bàn rồi nói: Xin Thiên Sư chỉ dạy, đợt này lão định cùng cả nhà qua thành khác bán buôn sinh sống, nhờ Thiên Sư xem giúp lành dữ thế nào?Phàm trần bấm tay rồi lẩm nhẩm đọc:"Độn coi một quẻ bán buônĐón ra cho biết kẻ ngoan người tàiMạnh thì mua một bán haiBuôn may bán đắt tiền lời vạn thiênTrọng thì bán lẻ bon chenBạn hàng lắm chuyện cho nên bực lòngQuý thì đi lại về khôngBán buôn khốn khó đừng mong lợi quyền"A Phủ Lão cứ an tâm, chuyến này Bại Hoại Thiên Sư ta tính ra được quẻ Mạnh, tức bán một lời hai, chuyến này đi không uổng.

A Phủ Lão nên nhanh chóng khởi hành.

Khi nào có dịp về ghé thăm ta cũng không muộn.

A Phủ Lão hết sức vui mừng đứng dậy, chấp tay cảm ơn rối rít rồi rời đi nhanh chóng.Phố xá tấp nập người đông, kẻ qua người lại, phàm trần cứ không có khách hắn lại ngồi kể chuyện.

Mà khán giả trung thành nhất là A Thu A Ngọc và hai hộ vệ trong phủ là Ngu Tuấn, Sĩ Niên.Hôm nay phàm trần kể chuyện về HỒNG QUANG ĐẠI GIẢ.

Bại Hoại Thiên Sư ngồi trong tư thế vắt chân trên ghế, một chân gác xuống đất rung đùi, tay cầm quạt phe phẩy, mọi người trong thành đã quen với dáng kể chuyện của hắn.Những câu chuyện Bại Hoại Thiên Sư kể rất có sức hút, nên khi nghe Bại Hoại Thiên Sư kể chuyện, là rất đông người yêu thích đến nghe.Bại Hoại Thiên Sư tằn hắn giọng bắt đầu kể uyên thuyên:"Tạo vật khởi sinh, chí linh chí thiện, cao xa quốc độ Hỗn Mang Chi Cảnh, có Đức Hồng Quang Đại Giả, hay còn có linh tự đầy đủ là HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.Chuyện kể rằng Hồng Quang Đại Thành Tựu Giả sự lý viên dung, cô trầm tĩnh mịch.

Một hôm ngài xuống phàm dạo chơi, ngài vào trong thành trấn đi quanh hóng mát, bỗng có người đến thưa hỏi ngài rằng:Chẳng hay nhân giả có biết chú pháp cao sâu trừ tà đuổi quỷ.

Ta mạo muội hỏi là vì thành trấn này ma quỷ xâm lấn.

Dân chúng sống rất khổ sở, đêm tối không ai dám ra đường.

Lúc nảy ta đi gánh nước phía bên sông, thấy một người trên trời bay xuống.

Ta đi theo nãy giờ.

Nghĩ là yêu quái.

Nhưng quan sát hồi lâu ta dám khẳng định ngài là tiên thần dạo chơi trong trời đất.Hồng Quang Đại Giả mới cười vui vẻ mở lời đáp.

Thật ta có bí pháp, mà trong nhân đạo lại có người kiên cường dám chặn đường ta hỏi việc.

Chứng tỏ trời mở đạo lành.

Ngươi là phàm nhân mà vì lòng nhân đạo thưa hỏi trị ma đuổi ác.

Thì lẽ nào thân là tu hành giả đạo nhân ta lại bỏ mặc không lo.Ta vốn là Hồng Quang Đại Thành Tựu Giả.

Đến từ Hỗn Mang Chi Cảnh.

Một quốc độ cách đây rất xa xăm trên thượng giới.

Xuống nhân đạo lần này không ngờ có cơ duyên truyền pháp.Nhân tộc ngươi, hãy cố gắng lắng nghe cho kỹ, sẽ giúp ích cho ngươi sau này.

Hồng Quang Đại Giả bèn thuyết pháp chú cửu cung chuyên trừ chín quỷ.

Chín quỷ này là chín tộc quỷ thượng cổ, mà ngày nay phát triển rất đông.


Chín bài thần chú cổ xưa được người phàm kia lưu truyền trong nhân tộc như sau:BÀI HUYỀN MÔN SỐ 9:KINH TRỪ NGŨ HÀNH1.

SẤP SẤP MẶC MẶC HỈ HỈ CÔNG TỐN ĐỀ PHA BA DA CA QUA DỌN NẠ2.

TÚC CHEN TÀ LEN CÔNG XÁN ĐỒ PHÔ BÀ RUM BÒN TU BÒN LI CHÌ NIÊN3.

CÀ RAO BÀ TA QUÔ LI BÌ NI TANG DIỄN XỐ PHIÊN ĐẮC DẠ MẠ4.

RÚP RÚP BÀ NÚP BÀ CHEN LÈN HEN CÔNG PHỔ CÔNG XÁ BÁ HẠ BÌ NI TÚC PHỔ5.

SÁT TÁT BA LÁT CU CHI TA NI BO SĨ BO RỊ BO CHÈN NÈN HEN Á HẠ.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 8:KINH TRỪ THƯỢNG ĐỘNG1.

NAN PHẢ ĐỀ HI DI ĐỀ LA BA CÒN QUA PHA TÙ LA BA NÀ QUA A HÃN ÁP LỤC BÙ LUNG BÀ RĂNG CÒN CHEN CỒ LÔ TÚC PHẠN2.

RÚP RÚP BON XEN CA QUAO CA TAO BON DÔ NÔ HÔ RÔ ĐẮC HẠ3.

Ổ HỘ MÀN DẠN XĂNG CA CÔ ĐÊ PHI NIÊU NIỆP DÃ4.

BÓT RẶC BÓT RẶC TIỆT LIỆT CÀNG DIÊN CÔNG DÃ NĨ XÁ BÀ RÁ CUN NUN5.

TẢ THÁ MÔ RI ÉN HIM PHÁN DỌN CHÈN RI CHÈN TA CHÈN PHÔ CHÈN LA MÀ HA.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 7:KINH TRỪ BINH1.

NÌ MỔ HIỆN CA DÃ CỒ NIÊN XIỂN NIỂN2.

CẮC RẮC CÔNG GÔ BÔ XÔ QUA DA CÀ LA3.

TÙ NI CÔ LỐ BÀ DÃ XIỀNG NIÊN CHEN Ó MỌN O HI ÁP LỤC DỰC PHỔ CHÈN PAO4.

ÓN O NỘ BẮC RẮC BA DA CỒ LÃNG5.

TÙ PHÁ NI BA HẠ CÔNG DIỆT KỲ NI TÔN HÃNG LIỀN MỌ NỈ.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 6:KINH TRỪ THỔ QUỶ1.NIẾP HẠ NIẾP HẠ BÀN DĨ KI NU2.

TÁN PHỔ LIỆN BIỆN HIỆN TU LA DIỀN PHỔ BỐ3.

ÚC HÚC RĂNG BÓT CA RĂNG NI MÀ HĂNG4.

BÔ LỒ HĂNG TY PHÀ LĂNG CA XÀ RĂNG CỔ NIỆP5.

NIỆT PHẠM NÌ HI CU LU CHIỀN DIỄN, ÚC HÚC BO LÔ QUÀN SÔ BO CO.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 5:KINH TRỪ THÊ QUỶ1.

TA RA BO SA TA BO NÔ HÀ NA2.

BÀ RA BO LI QUA SA CA NA MA A RA HA CÔ RÔ3.

I BA NAN HAN SEN BU NI BA QUO RAN CÔNG RƠ BO TI4.

Ê LÔ BÔ NÔ NA NO BA NO CA RO CA QUO SO LO BO NIA5.

YẾT HÊ TÊ MO NO CA RÁP CA RÁP SUN HO.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 4:KINH TRỪ TRÙNG1.

CÀN MÃN NIÊN XIỂN DIỆN TỔ NI CA HÃN TẮC LỊ DÈN NI2.

TỔ HÒN TIÊN PHỔ NI CA RẢ HỒ BỐ NỊ HỊ3.

Ô CHEN DỤP BÚT TỒ LUNG TIỀN HIÊN BÒ NIA BÀ RA CÒN DEN.4.

TÚC LÚP PHÔ BA HA CÔ NI XÔ RÔ BON CHI CA RA HA NI SI VU NA5.

NÀ MI NÀ HÔ NÀ RA BÒ NI VI LI SU LÔ XÁ PHỔ HỘ.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 3:KINH TRỪ NGŨ HÀNH HẠ GIỚI1.

TẮC RẮC BON XÁ CÔ CHÊ TIỀN PHIỂN CỒ HỘ BIỀN NIỆT SAN2.

TÚC CHIÊN BUÔN HẢN CÔ LỖ BÙN NỊ3.


XẠT MẠT CÀ LẠ BUỒN NIỆN KIÊN DI4.

Ô PHÁN HẠ SẮC PHÁN HẠ BA RA BÓT TÊ5.

TÚC LÚC CHÈN XÌ RI CÀ RA MÚT TRIỆT.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 2:KINH TRỪ NAM THƯƠNG1.

CÀNG PHỔ LY NÀ MA DIỂN HIỆN CÔNG CỐ XẢ KIỀM HIỆN KỲ LY2.

TÚC NÔ PHẢ BA RA BÒN CHUYỂN NI MỐ HẠ TÙNG LÃNG CÔNG DIÊN3.

NŨ PHIÊN HẠN DÃNG XÀNG KỸ LỴ TÚC NU ĐONG BA RA BÒN XAN4.

Ổ HỒ MẠN KIỀN DIỆN TAN NONG CÔNG XÁ BÀ TẢ BON DIÊN CHÌ NỈ5.

TỔ PHỘ HIỆN CỦ XÁN KỲ NI TÚC LIỆT CÔNG PHÁN HẠ.BÀI HUYỀN MÔN SỐ 1:KINH TRỪ VONG1.BÀ XÁ GIÀN NIỂN CỒ NỈ BO LI CA QUA BÒN TỈ NÌ HÊ ÚC HÚC LỊCH MỊCH CA SẮC2.

BA RẮC BON TÊ XA DA MÔ TÊ NÔ CÔ QUA MA CA TA LA BO CA SA CHA NI ĐỀ HA TÁ SẮC3.

TÔ RÔ BÔ SÔ CA NA ĐÌ HI LỲ TY XÈNG DIÊN CÔ NIÊN BAO RA BA SA CÀ QUA TÀ LA NÀ RA MÀ DA ĐẮC HẠ4.

TÚC TÚC PHỔ LÌ NỊ CHIỂNG CÒNG KẺNG XÁ MÀ CẢ RÁ BỔN HÈN PHIỆT NI TY5.

BÓT MÒN TIÊNG XIÊNG CÀ DA NI CÀ QUA BA MÒN TÔ NI MỒ HA BA CÀ RA CHA DÀ MA ÚC ÚC HẠ."Có lẽ thời đại mà Hồng Quang Đại Giả giáng lâm quá lâu xa.

Nhưng pháp chú mà ngài đã để lại cho đời không thể nào bị mai một.

Bại Hoại Thiên Sư ta có duyên lành được tiên thần khai sáng.

Nay kể cho mọi người nghe tích xưa để nhằm giúp mọi người có được pháp chú bảo vệ bản thân.Ngay sao khi Bại Hoại Thiên Sư giảng pháp chú xong.

Thành Chủ Khương Vệ ra lệnh cho thuộc hạ ghi chép cẩn thận lại pháp chú.

Hàng ngày cố gắng dạy người dân trong thành đọc thuộc.

Nhờ vào điều này mà trải qua vạn năm sau.

Ma quỷ không dám hại người trong Bách Lý Thành.Bởi bọn chúng biết nơi đây thờ phụng một Hồng Quang Đại Giả.

Bên trong đền thờ có khắc chín bài pháp chú huyền môn khắc chế yêu ma chín đại tộc.Hôm nay buổi ban trưa, sau khi A Thu mang cơm trưa từ Khôi Phủ đến quầy hàng.

Phàm trần dùng cơm trưa xong đang định chui xuống bàn nằm chợp mắt.Thì bỗng đâu có một lão đạo trung niên dáng người cao ráo, tay cầm phất trần, mình mặc hồng bào, môi hồng răng trắng bước đến trước quầy hàng của Phàm Trần rồi ngồi xuống, y lấy trong tay áo ra 5 khối linh thạch trung phẩm đặt lên bàn.Lão đạo tự xưng danh là Đức Thánh Đạo Nhân.

Đức Thánh Đạo Nhân lần này đến cũng vì nghe danh Bách Lý Thành xuất hiện một vị Bại Hoại Thiên Sư bách sự tinh thông, nên muốn đến hỏi một số vấn đề thắc mắc.Phàm Trần không dông dài mà nói thẳng: Xin mời Đức Thành Đạo Gia cứ hỏi.

Thiên Sư Bại Hoại ta biết gì sẽ nói hết, mong lời thô ý tục sẽ giúp ích cho Đức Thành Đạo Gia.Đức Thành hỏi: Làm sao trừ sự dữ trong nhà?Bại Hoại đáp: Đại năng có kinh trừ sự dữ!KINH TRỪ SỰ DỮ:1.

A MA CÔ LAI, BÓT HẠ TÒN LAI CỔN HẠN2.

Y MÔ TÊ BÔN CÔN XÊ CÁT HIỆT CHIẾT PHẠ3.

NAN TÔNG PHA BI RA DA BA CA RẮC4.

RẮC RẮC CẮT XÁ MÁ HÁ TÒN LAI5.

BUN NÔ RÊ BA CA QUÔ CHÊ TÔ XÔ BON NA HA6.

TÔ PHÔ RÔ KIU RI XA ĐÁP HA BÒN CHÊ BÒN LAI TÙ LU7.

TÁT ĐÁP HA MA HA XỐ DỒ CÒN XI8.


TÔNG PHỔ BA DẮT CẮT RẮC XÔ DÔ9.

NÚT ĐÔ HAN MA CA RA TÊ10.

NÁT HẠ MIỆT NIỆT KÌ HỊ XIÊN DIÊN11.

TU PHU LU RÔ BON NA HÁ12.

CẮT RẮC MA SA TÔ PHÔ LÔ HÔ Ê HÊ BON NI.Đức Thành hỏi: Làm sao để siêu độ quỷ hồn?Bại Hoại đáp: Đại năng có thuyết kinh cầu siêu độ quỷ hồn!KINH CẦU SIÊU:NÚT- NEN -NÚT -NEN -BA -NÁT -MI -NI -MÒN -HƠI.1.

BÓT QUA LAI NI MÒN HÔ BA CA CHEN TÔ BON RÔ MÔ NI BA SA QUA KI LY BÒN NÊU BÒN NA.2.

SÔ TÔ LU HA CÀ DEN BÀ NEN Ô LỒ HEN QUÀ RA BÀ HÀ NEN NÙ RU MÒ CHÊ.3.

ẮT TÔ HÁ LẠP SU CA CHEN MÀ NA HÀ LÊ RÌ ME SÙ CĂNG RÀ NA HÌ NI PHÙ LÔ.4.

BO QUA BÀ VA SÀ CÀ NEN BON RỒ CHEN A HA MÀ NI NÌ HI BÀ CA A TA QUA LA LU HU BAN CHÊ NÚ HẠ.5.

Ô RÔ HĂNG BA LA CA QUA ĐE RẮC ĐE SẮC BON TẮC NU RẮC ÚC XẠ MÒN NỈ HÌ XIÊNG.6.

BÒN NU XỪ TĂNG CÙ RU CÙ NENG ĐẮC CHEN BON XÁ BA RÁ CU NU ÚC HUNG RA SẮC.7.

LU HĂNG CÀ NI Y CÀ TANG HÔ LỒ ANG BÚP PHÀ NA NU RÌ NI Í HẠ MỌN TIỆN LIỆP LIỆP PHỔ.8.

TẰNG CÔNG TẰNG SÁNG HÀNG LÔ GỒ NĂNG BẰNG CHĂNG BÀ CA TÒ LA QUA CÔ ĐỒ HĂNG.9.

YỀN NIÊN KHÚC KHÚC QUÌ NI TÀO DĂNG TÀO PHÔ HÀ RUM HÀ RA HÀ NI.10.

YẾN AN YẾN PHỌN YẾN NỊ YẾN XẠN YẾN CẢO BỒ HỒ CÔNG SÁNG NI PHĂNG LUY BĂNG RA NU ÚC ÚC.11.

TỐC PHẠ TỐC DIỄN HỤNG CHUYỂN HỤNG LÌ NÔ RÌ BÁ CHÁN ÚC HĂNG ÚC LỢI CÀ KHỢI CÀ LANG QUÀ CAN CÓNG HỌ.12.

BÚP BÚP CÀ KHẸT MẸT NÉT CỜ RU U NU BÁ CHÁCH, YẾT LIỆT Ô NÔ, A QUA TÒN LAI A QUA TÒN RÔ SÔ ĐẮC HẠ.Đức Thành hỏi: Làm sao để cho tu hành giả an tâm, khi bị ma quỷ phá, mà không cách nào chế trụ tâm được?Bại Hoại đáp: Đại năng có dạy kinh cầu an giúp cho tu hành giả an tâm định tĩnh khi gặp sự cố.KINH CẦU AN:TU RÚP TU RÚP BA SẮC CA RẮC BU NI.1.

TÔ PHI DA NA MÀ SA CÀ RA BỒ LA TÀ QUA CÒN SA À LA.2.

ANG RA HƠ MA NÊ TA LÊ CHI HÊ CÂU RÊ LÔ PHÊ NÊ HI À LA HÒ TÊ.3.

TÔ LA PHỜ LY ĐÌ LY ĐÌ U À NO MÀ RA SÀ QUA CA BA NA TA PHA ĐÁT HẠ.4.

NÔ RÔ ĐÔNG RI BÔ CHE HA LA BÀ NA SÀ RA CÀ TO Ô BÔ Ù NÔ Ù LY TÌ PHI ĐÀ HA.5.

Ô RỒ HĂNG E CÀ LĂNG TÔ PHỒ NĂNG ĐÙ SU BÒN NI ÀNG HEN RÌ NÊ BÚP BÚP PHÔ.6.

Ê MA SA CA TY DA ĐÊ HÊ VÊ RÊ CA LÊ MÌ NA ON TÊ BỜ RU LỲ HEN ÀNG RÊ.7.

QUA BAN QUA LY QUA TU QUA RA CA SA A RA HẮC RĂNG NÊ MÒ TANG.8.

Ố RỐ ĐU CĂN Ố RỐ ĐU HÊ ĐU BAN ĐU LA TÒNG QUA LỲ HY.9.

ANG RA TU SA RA QUA TA BÀ NA HÒ LA À RA ĐÌ CHEN Ô LÔ HEN Ô LÔ HI BÍ BÍ TÊ BÌ RI BÌ SA BA CA QUA ĐÁP HA Ô LỒ HEN Ô LỒ LI Ô LỒ TÊ BÒN RÊ BÒN NI.10.

A RANG BON NI GA SA CÀ DA PHÀ LU NỀ HÊ TÒNG CHEN BỒ LÔ.11.

Ố HỐ BÁ NÁT TỒ PHÔ ĐIỀN HIÊN ÒN MON BÀ RAU BÀ RI NÀ CHEN LÙ U LÙ HEN.12.

NÁT NÁT PHỒ HÔ BÌ PHON ÀNG RÊ SÀ LÊ MÌ NI TÙ RUN CHẰN DĂNG CẠP NÔ HỒ NIÊN.Đức Thành hỏi: Làm sao để tu hành thoát khỏi ma chướng hay nhân quả quấn thân?Bại Hoại đáp: Đại năng có truyền kinh trừ nghiệp chướng.KINH TRỪ NGHIỆP CHƯỚNG:1.ẢN NIỆP CỐNG NÌ MỌ HỌ NAN TÔ DÃ BÀN SÀN DIỄN HIỆN.2.

RÚT NẶC MỌT NIỆT CA RƯ BỤP TẶC HIỆT SẶC RỤP RỤP BÀ RÁ.3.

HỐ NỐ MĂNG MĂNG ĐÙ LU DĨ HỊ.4.

HỐT PHẠ LIỆT ĐIỆT HÀN DĨ DÃ.5.

BÀ RA BÒN TÔ LỒ HÔ ÈN NEN HIỀN MIÊNG XIỂNG DĨ PHẠN DÕN.6.

ÚT RÚT BĂNG CHEN HI LA ĐỒ TON RẬP RẬP BÁ SẠ.7.

Ố HỔ BA RẮC Ố HỔ BA NÌ Ố HỔ ĐÌ HEN CÒNG KENG XÃN HẠ.8.

NÚ RÁ NÚ BÒN NÚ HIÊN NÚ CHIỆN RÁ SẬP BÒN CƠ ĐẮC THẮC BIỆN DIỄN.9.

NÁ DÁ BA SẬP THA MÁ NÙ HU LÍ NÁ BON CHE.10.


NÔ THẮC XẠ RỤP BỤP VĂN MI.11.

RẮC NA RẮC HỐ RẮC DIỆN RẮC HỒ12.

NU HỚI NU CÔNG DIỂN MI DIỂN XẠ.Đức Thành Đạo Nhân nghe Bại Hoại Thiên Sư nói xong, tháo gỡ hết mọi nghi hoặc trong lòng, quỳ xuống lại tạ ba lạy.

Liền nhận Ân Sư.Bại Hoại Thiên Sư vui vẻ nói: Bất cứ khi nào Ông thắc mắc có thể đến tìm ta.

Đã nhận ta làm Ân Sư thì đời này xem như không uổng phí.

Đức Thành Đạo Nhân xá ba xá rồi rời đi.Càng ngày càng có nhiều khách nhân từ xa đến tìm Bại Hoại Thiên Sư (Phàm Trần )Hôm nay thời tiết trong xanhMột cô gái nhỏ khôn lanh đến tìm.Thiếu nữ nhìn có vẻ đẹp ma mị.

Bại Hoại Thiên Sư đang ngồi cạp táo, liền nhận ra.

Thập nhị vĩ Hồ Yêu.

Con bà nó! Ta trốn ở vùng đất biên giới này rồi.

Mà cái con hồ yêu biến thái Hồ Đế Cổ này vẫn tìm tới.Lần trước hại phàm mổ ta chết thảm.

Lần này tới báo nữa chắc ta sống không xong thật.Cũng may phàm trần nhận ra hồ ly, nhưng hồ ly không nhận ra chủ nhân mình là Bại Hoại Thiên Sư.Nàng từ lâu nghĩ chủ nhân đã chết.

Ngay cả khi Bá Xà đem Diệp Dược Linh giao cho nàng, cũng chỉ nói là di vật trước lúc Hồng Hoang Cổ Đế quay về hỗn độn để lại.Lần này hồ ly hóa làm thiếu nữ nhân tộc đến Bách Lý Thành là vì bản tính tỏ mò thích xem bói đón mệnh của nàng.Thiếu nữ mắt lệ diễm mi, ngực căng phồng như núi Ngũ Hành Sơn hùng vĩ.

Nàng gác bộ ngực lên bàn rồi chống tay lên cằm nhìn chằm chằm vào thanh niên mặt trắng ngồi đối diện đang cạp táo hỏi:Người đời đồn ngươi là Bại Hoại Thiên Sư, là cái quái quỷ gì cũng biết! Đúng! Là Bại Hoại Thiên Sư ta.

Thế tại sao gọi là Bại Hoại? Thiếu nữ hỏi.

Đương nhiên là dâm ác, hoang tàn, cùng hung cực ác, không việc ác nào không làm.

Nên tự cho Bại Hoại.Ha ha! Cô gái cười khoái chí nhe hàm răng trắng toát, đôi môi hồng căng mộng nói: Ta cũng giống ngươi, háo sắc, đào hoa, vậy có được cho là bại hoại không?Phàm trần đáp: Thật Bại Hoại!Thiếu nữ không hề tức giận, đưa tay moi trong ngực ra 5 khối linh thạch cao cấp ném trước bàn, rồi nói: Ta đến đây xem bói.Phàm trần đưa tay lấy 5 khối linh thạch cao cấp cất trong người rồi lập tức hướng dẫn cô gái xem quẻ.

Đọc theo ta:" Trời Đất che chở, Thánh Thần Thiêng Liêng, có ngờ thì hỏi, có bói thì thông, chữ rằng có Thánh, có Thần, có cầu, có ứng!Năm nay...ngày...tháng...năm....tên...tuổi.....!nơi ở....có việc....Gặp sự quan tâm, lòng đương thắc mắc.

Dám xin triệu thỉnh Tổ Sư Toán Bốc: Đức Cửu Thiên Huyền Nữ giáng linh ứng quẻ, lại mời hai vị Tiên Sư: Thầy Ngũ Tử Tư và Thầy Phạm Lãi đồng làm chứng giám.Hay khen hèn chê, cho chúng tôi biết đường mà lội, biết lối mà qua, ngõ hầu tránh giữ tìm lành, đổi tai làm phúc.

Nay khải!".Sau khi đọc xong phàm trần lấy một nắm lá cây chuẩn bị sẵn phía dưới bàn đưa cho thiếu nữ, dặn nàng tách ra nắm hai tay, mỗi tay phân nửa số lá, rồi lần lượt tay trái vứt từng đợt 3 lá cây xuống đất, đến khi số lá trên tay trái còn lại bằng 3 hoặc nhỏ hơn 3.

Cũng tương tự như vậy, đến lượt tay phải.Tay trái thiếu nữ còn lại 3 lá cây gọi là quẻ tượng 3 dọc.

Tay phải thiếu nữ còn lại 3 lá cây gọi là quẻ 3 ngang.

Lập tức Bại Hoại Thiên Sư hình thành quẻ 3 dọc 3 ngang.Bại Hoại Thiên Sư giải thích như sau:Số 3 thuộc mộc, quẻ bát thuần chấn, là quẻ tường vân, tượng quẻ thiên hỷ, có sự vui mừng rất tốt.Lời quẻ: Vén mây trông thấy mặt trời, thân ta về trước tuy có khốn khổ gian nan, nhưng sau sẽ được vui sướng an nhàn, mọi sự như ý, mưu vọng có quý nhân, người trên thì được tước lộc, vinh dự, người dưới thì được ân huệ, tranh tụng đắc lý, hôn nhân tốt lứa thành vợ chồng.

Bệnh hoạn bình an sẽ khỏi, hành nhân tự khắc về.

Buôn bán có nhiều của cải châu báo.

Công nghệ có công đãi cát thì được vàng.

Đường thủy đường bộ, tùy ý đều thắng lợi.

Du hý thắng cuộc hơn người.Thơ đoán rằng:Cầu quan thì gặp quý nhânHành nhân tự khắc bản thân trở vềHôn nhân tốt đẹp mọi bềCầu tài cũng được hành nghề cũng hayThương trường bán đắt buôn mayBạc vàng gấm lụa của nay đầy nhàĐi thuyền không gặp phong baĐi bộ không gặp gian tà hiểm nguyThai sinh mừng được nam nhiHoa mầu thóc lúa ta thì bội thâuHành quân chiếm được công đầuThăng quan nhiệm chức dài lâu vuông tròn.Thiếu nữ lắng tai nghe Bại Hoại Thiên Sư giải thích mà lòng vui như trẩy hội.

Xem ra chiến đi vào nhân tộc lần này không uổng phí.Thiếu nữ đứng dậy vỗ bàn nói: Được lắm, khá khen cho nhân tộc có Bại Hoại Thiên Sư danh xứng với thực.

Nhớ cho rõ, ta là Hồ Đế Cổ.Ta sau khi quay về nếu không xảy ra như lời ngươi nói, sẽ quay lại đây san bằng thành trì này, bắt ngươi làm sủng nô cho ta.

Haha.Tốt nhất đừng xạo heo với tiểu cô nương thùy mị nết na Hồ Đế Cổ ta.

Thiếu nữ nói rồi bỏ đi mất.

Phàm trần thở phào nhẹ cả người.Cuộc sống này tươi đẹp lắm.

Phàm mổ không muốn bị con hồ ly tinh nghịch này hại chết thảm nữa.

Đã đuổi được nó đi.

Mừng muốn chết.

Mong nó đừng quay trở lại.

Haiiiiiiz.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Góp Nhặt Chuyện Vui- Làm Nên Di Tích Mía Lùi Mía Ghim


Ngàn năm đạo Pháp viên thôngVạn năm dâu bể hóa không biển trần".Một hôm Đức Thánh Đạo Nhân đến vía thăm Ân Sư là Bại Hoại Thiên Thiên Sư ( phàm trần)Vẫn là quầy hàng trên phố.

Bại Hoại Thiên Sư vừa nhai trầu, vừa đốt Diệp Dược Linh.

"Đôi môi đỏ chót nhuộm mùi trầuThế sự một bầu, hỏi đôi câuRằng hỡi khách nhân ta Bại HoạiBại Hoại mà tâm đạo một bầu".Vừa nhai trầu, vừa ngâm thơ, vừa đốt Diệp Dược Linh, thấy Đức Thánh Đạo Nhân đi tới xá chào mình.

Phàm trần hỏi? Lại có chuyện gì cần, cứ nói thẳng.Đức Thánh thưa: Hoang Địa có yêu tà tối cổ, xin Vi Sư dạy cách trừ yêu.

Yêu này không nằm trong chín quỷ.Kinh pháp Vi Sư truyền không ăn thua.

Yêu tà này lại thường đến địa phận dân sinh trú ngụ mà tấn công, bắt cóc thôn dân hút sạch máu.Nghe đâu chúa yêu tên là Sa Táng Quỷ Cổ, đầu có hai sừng, mặt nhăn như khỉ.

Sa Táng Quỷ Cổ này chuyên sai thuộc hạ dụ dỗ nhân tộc, mê hoặc mọi cách, rồi làm u mê tâm trí, bắt lấy ăn tươi nuốt sống.Dưới trướng Sa Táng Quỷ Cổ còn có Dũng Đạt Đại Quỷ, Lũ Xiểm Phù Đại Quỷ.

Hai quỷ này thực lực rất mạnh, có thể xếp vào cường giả tứ cảnh Động Huyền.Bại Hoại Thiên Sư vừa nhai trầu vừa nói:Nếu ta nhớ không lầm Tiên Thần trong mộng có giảng giải về vùng đất Hoang Địa này! Để nhớ lại xem! À! À! Nhớ rồi!Hoang Địa xa xưa có xuất hiện Thánh Nhân.

Vị Thánh Nhân này tên là Đề Sư, sinh ra trong một gia đình thợ mộc, phụ thân tên là Vũ Sơ, mẫu thân ngài tên Mã Liên An.

Nghe nói Đề Sư giáng sanh ở núi Sĩ Nai.

Lớn lên sinh sống ở thành Na Dã Rạch.

Đức Đề Sư Cổ Đế mặt như nhật nguyệt, tâm tánh lương hiền, thương tưởng muôn loài.Nghe nói sau này hậu nhân của Đề Sư Cổ Đế vì tín phụng ngài mà sáng lập lên giáo pháp Cơ Lợi Tự Độc Giáo.Nay Vi Sư Bại Hoại sẽ vì ngươi nói rành quyền phép của Đức Đề Sư, giúp ngươi trấn trụ tà ma miền Hoang Địa.Sách có câu "Rừng nào cọp nấy".

Bại Hoại Thiên Sư ta lại nói: " Quỷ nào Pháp nấy".


Cứ tùy bệnh mà cho thuốc mới là đại đạo.Nói về giáo nghĩa thì Đức Thánh Đề Sư có để lại mười điều răn:"MƯỜI ĐIỀU RĂN ĐỀ SƯ CỔ ĐẾ DẠY RẰNG:1.

Đề Sư Ta là vô ngã, là bất diệt, là sự tồn tại trong tất cả chư huynh đệ.2.

Khi khẩn thiết hãy gọi tánh danh ta.

Đề Sư ta nguyện cứu chuộc chư huynh đệ khỏi sự dữ từ Sa Táng.3.

Chư huynh đệ nên xem mọi thời gian là thánh nghi quỷ tích, mà tận dụng tu tập, hòng tránh khỏi sự dữ.4.

Sự hiếu kính phụ mẫu luôn đặt lên hàng đầu, đó là chư huynh đệ đã tôn trọng Đề Sư Cổ Đế ta.5.

Cố gắng tránh lạm sát người vô tội, đó là chư huynh đệ đã tạo phúc cho chính mình, cho cha mẹ anh em vợ chồng con cái mình.6.

Hạn chế thấp nhất về sắc dục, sẽ giúp chư huynh đệ nhanh chóng tịnh hóa bản tâm.7.

Nghèo đói thì cố gắng, chớ vì miếng ăn mà cướp của người.

Đó là chư huynh đệ đang đi lệch quỷ đạo của tiến trình diệu pháp.8.Chớ vì lợi lộc mà làm chứng giối gian vu cáo người hàm oan vô cớ.

Chư huynh đệ thà cắt tay mình ném bỏ xó nhà, còn hơn dùng con rắn độc trong tâm mà hại người tạo ác.

Đó là không công chính.9.

Thay vì tham lam phu quân hoặc thê thiếp của người khác, chư huynh đệ thà đến thanh lâu, để không phải bị mất danh hiền sĩ.10.


Đề Sư ta cả đời không tham của ai cắt bạc.

Cho nên chư huynh đệ cố gắng noi theo tánh hạnh ta mà không tham của người.

Nếu sai phải sửa."Đức Thánh Đạo Nhân nghe mà ngơ ngác vì lời Bại Hoại Thiên Sư nói ra thật bất khả tư nghì, cổ kim chưa từng nghe thấy.

Dân chúng Bách Lý Thành cũng bắt đầu xúm lại xung quanh nghe Bại Hoại Thiên Sư kể về Đề Sư Cổ Đế.Bại Hoại Thiên Sư nhả hết xác trầu vào một chiếc lọ, dùng khăn vải lau sạch miệng, A Thu dâng trà.

Hắn hớp hai hớp.

Đốt một điếu Diệp Dược Linh, sau đó kể tiếp.Đề Sư Cổ Đế có để lại bí pháp nghi quỷ tu luyện, mà tu hành giả đời sau chỉ cần siêng năng đọc tụng, sẽ diệt được bọn quỷ hoang địa.KINH LẠY PHỤ TỪLạy cầu cao cả Phụ TừDanh Cha cả sáng, nước Cha an lànhPhụ Từ uy hiển hách danhThượng Thiên Hạ Địa rõ rành ý ChaPhụ Từ dung dưỡng thứ thaXin Cha ban gạo bình an mọi nhàNguyện Cha độ chúng can quaCho con ân xá hà sa cứu ngườiCho con đi đứng nói cườiCho con tha thứ người người làm saiPhụ Từ che chở trần aiCha là bác ái thiệt Ngài Đề SưXin Cha ban ánh Đạo từCho con vượt khỏi kiếp người trái saiTạo oan cám dỗ đọa đàyXin Cha cứu lấy con nay trong trần.Thật vậy đó!KINH KÍNH MỪNGƠn thay! Thánh Mẫu Liên AnBà đầy ơn phước chứa chan đại từChân trời ban ánh thiên thưChở che nhân loại mấy mư năm ròngMã Liên An đức hạnh đẹp lòngỞ trong nhân đạo đượm nồng đức ân.Đề Sư nhi tử lòng nhân.Vang danh Cổ Đế thánh chân con Bà.Mã Liên An sau đắc đạo nhàCầu xin Thánh Mẫu cứu mà chúng conTrong cơn thắt ngặt bào mònTrước cơn tử nạn chúng con kêu cầu.Thật vậy đó!KINH SÁNG DANHSáng danh thượng cổ đại năngGọi là Tiền Phụ cao thăng quy đàiLạy cầu Đức Cả Đề SưGọi là Trung Tử chân như gìn lòngLạy cầu chúng Thánh chúng ThầnGọi là Hậu Thánh Hậu Thần ban ânTrước nay đã có lòng nhânBây giờ lại có đức ân nhiệm màuSống đời hằng có ngày sauĐời đời chẳng dứt, thanh cao chẳng cùng.Thật vậy đó!Xin Đức Đề Sư, ngăn trừ sự dữ, che chở chúng con, khỏi nơi Minh Giới.

Xin đem phép lạ, dắt chúng con về Thượng Giới linh thiêng, xin đem sức mạnh lòng từ, cứu đẳng linh hồn quào bư vất vưởng, xin cho ai cần Ngài, được ơn gọi Ngài Đề Sư Cổ Đế.Thật vậy đó!Bại Hoại Thiên Sư nói: Đây vốn là tam kinh tịnh thổ tây tông kỳ bí chi dị mà Đề Sư Cổ Đế để lại cho hậu thế.

Hàng ngày đi đứng nằm ngồi trì niệm, sẽ ngăn trừ ngoại quỷ Tây Hoang Địa.Cõi Tịnh Thổ của Đức Đề Sư khi phi thăng gọi là Thiên Đàng Đại Quốc.

Ngài trước khi thâu thần đăng đàng quốc giới có để lại Thập Đại Khu Quỷ Bí Pháp gồm 10 bài trừ ác quỷ nơi địa giới khi xưa ngài cai quản.

Để tránh sau khi ngài rời đi, Sa Táng Quỷ làm loạn.

Dưới đây lần lượt là mười bản bí pháp khu ma trục quỷ.BÀI 1KINH TRỪ TÀ:Dâng lên Đức Cả Đề SưLạy cầu Cổ Đế đại từ chứng minhSử xanh còn hãy hằng inVinh danh Cổ Đế diệt linh trong đờiThập giá pháp ánh đạo chói ngờiĐánh cho Sa Táng chạy rời Quỷ cungĐề Sư đạo đức thung dungBan ơn cứu chuộc Cửu Trùng ngợi khenCon nài xin gỡ rối benĐề Sư giải thoát hờn ghen tục phàmHỏi rằng đời mấy thích hamNăm xưa Dũng Đạt Quỷ làm tà gianTrời đà phạt kẻ sói langBán thân thủ túc hênh hoang ích gìCuối xin Cổ Đề từ biĐề Sư diệt quỷ lưu ly rạng ngờiĐẩy lùi sự dữ chiều mơiNgăn cơn ác độc, chặn lời quỷ maNhân danh Cổ Đế Đề SưTình thương đạo đức đến từ núi sôngMáu ngài thắm đượm pháp nồngTay cầm thập giá pháp thông đạo TrờiLạy cầu Bà Mã Liên AnMẫu từ cứu thế con nhang kêu cầuXin nhờ huyết lệ dòng châuBên hông Cổ Đế triệt bầu quỷ maMáu thành tịnh thủy hà saMưa trời dội xuống tẩy tà tâm conXin Ngài giải thoát mọn hènXin Ngài cứu chữa lòng ghen dứt liền.Thật vậy đó!BÀI 2KINH DÂNG LÊN ĐỨC MẪULạy cầu Nữ Đế Thiên ĐàngThiên thần cao cả con nhang cúi mìnhChúng con cung kính van xinLà người đã lãnh nhận tin Đại TừCúi xin Mẫu Mẹ Liên AnĐánh tan Sa Táng Quỷ ngang hại đờiMẫu là Mẹ của muôn nơiQuyền uy cao cả Mẫu ơi cứu trầnPhép linh đập nát dụng thầnBổ đôi đầu Quỷ kêu rần chết laSa Táng thấy phải chạy xaHuyền vi đạo cả Mẫu mà công minhXin truyền Thần Sứ chấp linhTiêu trừ lũ quỷ dù là nơi đâuBắt con quỷ ác sông sâuĐập cho ói ỉa hết đầu hại dânChặt ra từng khúc quỷ thânNém vào hiểm địa hố sâu tử thần.Thật vậy đó!BÀI 3KINH CẦU XIN ĐỨC MẪU XUA ĐUỔI THẦN DỮLạy cầu Đức Mẫu Thiêng LiêngNữ Vương Thiên Quốc mọi miền bình anMẫu là Vô Thượng Thiên BanDẫn đầu tất cả Tiên đang trên TrờiĐại Năng truyền Mẫu cứu đờiĐập đầu chúng quỷ không lời chối trăngSa Táng bị đập nhăn răngÔm đầu bỏ chạy bỏ ăn một thờiChúng con thành kính gọi mờiMẫu sai Thiên Tướng xuống đời giúp conHành cho con quỷ nó hao mònBởi quyền thế Mẫu làm con an lànhMẫu cho Thiên Tướng học hànhĐánh là phải thắng banh chành ác maBắt giam thần dữ vại tàLàm điều xằng bậy hại mà nước nonTrên đời tất cả vì conMẫu thương Mẫu độ cho tròn đạo tâmXin Ngài Thống Lãnh Tiên ThầnCanh phòng cẩn mật, cứu trần mọi khiMẫu từ nhân ái huyền viBảo toàn đạo pháp từ khi trong trầnMẫu ban cho tánh cho phầnCho căn cho tánh cho lần sự tuCon xin cầu khấn hết nguHết mê hết dại ngục tù phá tan.Thật vậy đó!BÀI 4KINH HUYẾT LỆ DÒNG CHÂULạy ơn cao cả Đề SưThâu thần nhập diệt Thiên Thư để rànhChúng con quỳ gối cao xanhXót sa ơi hỡi dâng lên lòng hiềnChứa chan cảnh khổ trần miềnDòng châu huyết lệ kim tiền tạo gâyXin ơn cao cả cao xâyĐã ban nước mắt xuống đây độ đờiMáu Ngài lưu chuyển trần khơiRa tay cứu chuộc cho đời tình yêuĐề Sư Cổ Đế nhân lànhThương yêu dạy bảo xuất thành độ dânSau Ngài tọa hóa cao xanhChúng con chúc tụng an lành muôn thuDương trần gặp cảnh lu buMáu Thiêng nhỏ xuống sự ngu phá liềnMắt Trời nhỏ giọt máu thiềnPha hàng nước mắt thánh truyền bổn tâmĐang cơn quỷ khảo mê lầmDòng Châu Huyết Lệ nhập tâm giải nànCon xin thành khẩn vái vangBiết ơn Cổ Đế thương hàng ngu siMáu Ngài tợ ngọc lưu lyGiúp con phá huyễn phá si mê đờiMắt Ngài nhỏ giọt lệ rơiHóa thành thánh thủy xua đời dối gianNhớ ơn Thánh Mẫu Liên AnĐề Sư tạ thế Bà than khóc ròngMẫu từ giọt lệ đượm nồngChứa chan tình nghĩa thật lòng thánh banMẫu buồn cho cảnh gian nanHạ trần nguy khốn con đang ngập đầuMa tà nó cướp cần câuKhông cho bắt cá con rầu áo cơmThức khuya dậy sớm đi hômPhong hàn đau nhiễm chết ôm quan tàiĐoái thương xót tưởng trần aiCúi xin cao cả cứu rày ban ơnĐề Sư xóa bỏ nguồn cơnMà con gây tạo thiệt hơn bao đờiMẫu từ cứu cánh chiều mơiBan cho cơm gạo, tiền thời đủ ăn.Thật vậy đó!BÀI 5KINH TRỪ QUỶLạy Đức Đề Sư xin thương xót.

Ngài là Đấng Đại Năng cao cả Đề Sư.


Tánh thật công tư, Vua của mọi thời mọi đại, chuyên trừ thằng mất dạy, chuyên cứu kẻ khốn nàn.Đề Sư biến đổi mọi sự trong thiên nhan thánh ý.

Người đời hữu lý, vô phúc vô phần, cơ bần đại nạn, khẩn xin Đề Sư Thánh Pháp Tổ ban ơn, làm tà pháp mất uy quyền hiệu lực.

Khiển con tà đi ăn chực, lê lếch chẳng ai thương, rồi khiển nó tầm thường, khiển nó khùng nó dại.Khẩn xin Đề Sư ban thánh hỏa thiêu rụi tà ma, Cổ Đế ra tay thất duyệt thế hỏa đánh trọng thương tà đạoKhẩn xin Đề Sư ra tay ngăn cơn sóng dữ, bóp ngặt sự nguy, bẻ gãy lâm ly, thánh tâm chặt tứ chi tà pháp, dập cơn bão táp, dập sự phong ba.

Dẫu tà nó hóa thiên nga.

Đề Sư cũng ra tay đập chết.Đề Sư quyền phép thiêng liêng, phá tan nguyền rủa ác duyên bao đời.

Đề Sư tháo rối rỡ rời.

Đề Sư tha kẻ ngoại tình biết sai.Đề Sư trừ quỷ ghét ganh, trừ tà hiểm độc, trừ anh ngoan lỳ.

Thỉnh tiên tên gọi Từ Bi.

Thỉnh tiên Chịu Đựng hộ trì người ngay.Thỉnh thần Chiến Thắng vượt mây, thỉnh thần Lòng Mến xuống đây hộ trần.

Đề Sư yêu mến muôn loài, đưa bàn tay phép gỡ ngòi trái bom.Mặt Ngài vầng nguyệt sáng soi, thân Ngài uy dũng mọi loài thế gian, Đề Sư sai Tướng Bình An, sai Thần Bảo Vệ xác hồn phàm nhân.Xin Đề Sư một lần nữa ban thêm ân huệ, trừ đi sự dữ, sự ghét ganh, thuốc độc, âm mưu, thủ đoạn của kẻ xấu ác gây hại đến chúng con.Chúng con ca ngợi Đức Đề Sư.

Ngài là Đấng Đại Năng cứu độ.

Nhân Danh Tiền Phụ, Trung Tử, Hậu Thánh Thần.

Nhớ lời Ngài dạy chúng con không bao giờ sợ hãi trước xấu ác bởi Ngài luôn ở cùng chúng con.Lạy Đề Sư Cổ Đế là Thần Sức Mạnh của chúng con, Đấng Toàn Năng, Đấng Bình An, Đấng Cha Lành của mọi thời đại.

Đề Sư mãi mãi là Đề Sư.

Xin thương xót chúng con vì chúng con là hình ảnh của Ngài.Chúng con xin cầu Ngài che chở thông qua Đức Thánh Mẫu Mã Liên An.


Chúng con vái vang, chúng con tin Đấng Từ Mẫu, Đấng Đề Sư, Đấng Tổng Lãnh Tiên Thần.Thật vậy đó!BÀI 6KINH LẠY LINH HỒN ĐỀ SƯ CỔ ĐẾLạy linh hồn Đề Sư Cổ Đế, xin làm cho con nên Thánh nên Danh.

Thân thể chí Thánh Đề Sư tỏa hào quang, xin cứu chữa con qua cơn bĩ cực.Máu Thánh Đề Sư, xin cho con tắm mình trong Thánh Pháp.

Thánh Thủy từ bên hông Đức Đề Sư, xin tịnh hóa thân tâm cho con được bất cấu bất tịnh bất tăng bất giảm.Xin Đức Đề Sư ban cho con sức mạnh, ban cho con lòng nhân, ban cho con sự cầu xin mang tên thánh tích.Lạy Đức Đề Sư nhân lành, xin nghe thấy cho con sự cầu xin, trong sự dấn thân lăn xả của Ngài.

Ngài được đấy! Con cũng được! Tất cả chúng ta đều được!Xin ánh hào quang của Đức Đề Sư bảo vệ con khỏi kẻ thù hung ác.

Xin Đề Sư thức tỉnh con trong giây phút cận tử, và gọi tên con cho đến khi hồn tịnh tánh minh.

Nguyện xin các Thánh chở che.

Nhân danh Đề Sư Cổ Đế muôn đời.Thật vậy đó!Bài 7LỜI NGUYỆN CHỐNG MỌI SỰ DỮKính lạy Tiền Phụ, Trung Tử, Hậu Thánh Thần.

Ba ngôi cao cả ung dung chí thành chí thánh chí chân chí thật.

Lạy cầu trái tim bất nhiễm hồng trần, tâm như đại đạo của Thánh Mẫu Mã Liên An.

Các Tiên Thần, Tổng Lãnh Tiên Thần và các Thánh nơi Thiên Đàng Đại Quốc.Xin hãy ngự xuống trên thân chúng con, xin hãy đập phá mọi sự dữ, xây tạo mọi sự an.

Đó là lời chúng con thành khẩn thiết tha kêu gọi.Cúi xin cao cả Đề SưBan ơn thanh tẩy lo tròn phàm nhânUốn nắn sửa trật nơi thânĐịnh hồn định phách định chân mọi loàiĐổ tràn pháp đạo bồi hồiNhớ nhung da diết cho rồi yêu thươngSử cho công dụng cho thiệt một con đườngẤy là đại đạo tình thương Cha lànhPhá đi cái ác banh chànhTẩy đi cái xấu nó hành nơi thânBan cho sức khỏe vô ngầnCái tâm minh chánh quỷ thần lánh xa.Xin nhân danh Đề Sư Cổ Đế hãy khu trục ma quỷ trốn nấp nơi chỗ hiểm hốc trong thân tâm chúng con, xin Đề Sư phá giải mọi nguyền rủa, mọi chú pháp man di mọi rợ, kinh, tộc, độc thần, đa thần, tà thần, yêu thần.

Xin Đề Sư phá giải mọi mê thuật huyễn thuật làm ảnh hưởng thân tâm chúng con.Xin Đề Sư trừ đi mọi bệnh tật về thể lý, tâm lý, sinh lý, luân lý, tâm linh, hay ma nhiễm.Xin Đề Sư hãy đốt cháy tất cả sự dữ bằng ngọn lửa bất tử kim thân của Ngài.Xin Đề Sư hãy bảo vệ cho vùng đất này mãi mãi bình yên.Thật vậy đó!BÀI 8LỜI CẦU NGUYỆN XIN ƠN CHỮA LÀNH NỘI TÂMCúi xin cao cả Linh ThiêngĐề Sư Cổ Đế ban ơn chữa lànhVá cho một mãnh tâm thànhXưa thời rách nát nay lành y nguyênCầu xin cho kẻ khùng điênĐược mau thức tỉnh bình yên tại trầnNhững ai đang có căn phầnHoặc là ma mị nó quần đớn đauNó hành nó báo làm saoCho tan cho nát cho khùng cho điênLạy cầu Cổ Đế chặt duyênÂm tà Ngài tán cho nghiêng lệch hàmPhạt cho con quỷ nó hết thích hamNó ngồi một chỗ không làm chi luônXin cầu cao cả Đề SưChữa lành tâm lý tâm tư con ngườiĐộ cho con nói con cườiCon thanh con tịnh con người thiện tâmĐời con hết cảnh dập bầmCháo rau dưa muối thiền lâm tu trìĐộ trong căn bệnh hiểm nguyPhút liền tan biến tức thì ổn an.Dâng lên chín bệ đại ngànTâm hồn con trẻ quyết đàng thẳng xôngVết thương con ở nơi lòngCuối xin công nghiệp Đề Tông chữa lànhBao nhiêu ký ức mỏng manhỞ trong quá khứ tan tành khổ đauĐề Sư điểm phép độ vàoNgọc châu thanh tịnh thanh cao con trầnDẫu cho tương muối dưa bầnCái tình cái dục con cần độ ngâyThể xác con bệnh một bầyThiên trùng bá vạn nó lây huây hoàiCúi xin Thánh đập nát đàiĐổ nguồn thánh thủy dìm ngay Thiên TrùngXong rồi xin Thánh nổi khùngĐem cho ngọn lửa săn lùng đốt tanThế là thân thể bình anKể từ dạo đó con nhang biết Trời.Thật vậy đó!BÀI 9LỜI NGUYỆN XIN ƠN GIẢI THOÁT.Lạy Đức Đề Sư Đấng Toàn Năng cao cả Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Đại Thế Tôn, Đức Bạc Già Phạm.Xin Đề Sư hãy ban phép màu giải thoát chúng con khỏi sự lo âu buồn bã và các tác động hệ lụy của xã hội ngày nay.Xin Đề Sư ban cho chúng con cơm đủ ăn, không bao giờ thiếu hụt tiền bạcXin Đề Sư hãy đánh đập, giẫm đạp, hãy cắn xé cào cấu con thú dữ trong con.Xin Đề Sư hãy tát vô mặt con khi con sai trái.Khi con sai xin Đề Sư hãy phạt con cùng bọn ma quỷ đang bu bám theo con.

Khi con đúng xin Đề Sư hãy phạt ma quỷ.Lạy Đức Đề Sư.

Đề Sư đã phán: " Ta ban cho các chư huynh đệ sự bình an, bình an của ta, ta ban cho các chư huynh đệ"Nhân danh Đề Sư Cổ Đế, Đề Sư của chúng con.Thật vậy đó!BÀI 10KINH CẦU CHO CÁC BỆNH NHÂNLạy Đức Thánh Mẫu Mã Liên An, xin Mẫu hãy chữa lành cho con dân nhân loại.Mẫu là ánh sáng thanh caoMẫu là chân lý biết bao nhiêu ngườiCon trần đau khổ mấy mươiBệnh căn hấp hối, nói cười không xongUống ăn đau nhứt khóc ròngXưng tê, xì mủ, thúi ong thân phàmBệnh từ nơi miệng nơi làmHoặc loài ma ám, khiến tham bệnh hoàiCuối xin Mẫu Mẹ xoay đàiLập đàn bát quái thâu ngay yêu tàYêu tinh xuất động hằng saThuật tà mê hoặc hại mà chúng sinhYêu tà nó ẩn xác ngườiĐi đứng nói cười phàm xác nào hayCó loài nó ẩn trên mâyCó loài giảo hoạt theo thầy tà linhYêu tà nó rất là kinhNó cười nó ghẹo nó rình nó trêuYêu tà nó mỹ nó miềuNó đi nó đứng yêu kiều nết naMẫu Từ sai Tướng tru tàĐập như đập chuột để mà khiếp kinhQuỷ tà nó huệ nó minhCòn hơn thần thánh dân tin quá trờiCầu xin Mẫu độ thảnh thơiCho con căn bệnh tứ thời đặng anLòng phàm con khẩn vái vangMã Liên An Mẫu xuống ban nhiệm mầuNgày nay bệnh tật rất rầuKhông ăn không nhậu bệnh đâu nhiễm vàoCàng hiền càng lại chết mauCàng hung càng ác càng cao tuổi đờiCúi xin Mẫu chuyển Mẫu dờiBắt con tà mị hại đời hành hungMẫu phạt cho nó phục tùngNgày đêm chầu chực cúc cung hộ trầnMẫu bắt con quái bổn thânPhạt cho hút độc người trần hết ra.Cúi xin Ông Thánh xuống nhàXét trong căn bệnh âm tà có không?Thánh thời lùng sục tây đôngĐào năm tất đất kiểm trong kiểm ngoàiThánh trên vát xuống cái chàiChài qua chài lại chài quài bắt maThâu vô rồi lại Thâu raThâu trên thâu dưới thâu mà Bắc NamCòng gô lôi cổ ra amTrói tà tạt nước phạt làm việc ngayThỉnh trên Mẫu giáng vầng mâyChe cho thiện tín từ đây an lành.Phạt con yêu quái ăn hànhMẫu từ lọc sạch vạn tanh thiên trùng.A Lũy Luật An.

Thật vậy đó!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,334
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: Sắc Truyền Cổ Xá Thiên Kinh- Phúc Loan Nhập Đạo Thân Kinh Khổ Nàn


"Hôm nay trời nhẹ trong veoNgồi cầu Kinh Cụt đợi heo đợi gàHeo gà nào ở đâu raPhúc Loan nhập đạo vậy mà thần kinh"Mấy ngày trước Bại Hoại Thiên Sư sai thuộc hạ dời địa điểm ra cách ngoại thành 10 dặm phía Đông.

Nơi này có con sông nhỏ nối qua bờ bên kia đường đi.

Trên sông là một cây cầu đá.

Cầu này nghe thuộc hạ nói tên gọi Cầu Kinh Cụt.Phàm trần bắt bàn, làm chòi lá che nắng bên đây cầu, để xem ai hữu duyên bên kia cầu bước qua.

Hắn nằm dài trên ghế, gió mát nên ngủ quên.Mãi đến ban trưa có tiếng lọc cọc, lọc cọc, lọc cọc, lọc cọc.

Bên kia cầu một bóng dáng tựa tiên thần bước tới.

Phàm trần vội mở mắt nhìn kỹ rồi thốt lên.

Ôi trời đất quỷ thần ơi! Ôi hỡi cao xanh ơi! Là ai! Hổng biết.

Một thanh niên dắt theo một con bạch mã khỏe mạnh cứng cáp.

Phàm trần ngồi ngay ngắn trên ghế, lấy nước uống vô, rồi ngồi nhìn kỹ xem là ai.Nhìn thanh niên dắt ngựa đi tới phàm trần cảm thấy con ngựa này có vẻ đẹp hơn tên thanh niên đang dắt ngựa.Thanh niên dắt ngựa đi đến gần sát bàn.

Hắn lấy ra từ trong người ra hai chiếc bánh nướng mốc xanh để lên bàn.

Rồi quỳ xuống dập đầu khóc nức nở.Thanh niên vừa dập đầu vừa khóc vừa nói.

Sư Phụ xin nhận đồ nhi làm đệ tử.

Nghe đồn người tinh thâm khủng khiếp.

Ta được Ma Tộc xưng là Luận Đạo Công Trần Phúc Loan, bởi gặp cố sự đau lòng nên suy nghĩ không thông, lại khổ sở đủ đường.Con Bạch Mã này ta cũng mới vừa mua của một tên yêu ma thân tín, còn thiếu hắn 28 vạn lượng.

Không biết khi nào mới trả xong.

Mong Sư Phụ chỉ điểm.

Hiện tại ta chỉ có bánh nướng làm học phí.


Sau này ta hiển hách sẽ không quên ơn Sư Phụ.Phàm trần kêu Luận Đạo Công Trần Phúc Loan ngồi.

Phàm trần vui vẻ lấy bánh nướng nhai như bò gặm cỏ.

Hắn biết Luận Đạo Công Trần Phúc Loan khổ, rất khổ.Bại Hoại Thiên Sư là ai! Tinh thâm đạo pháp, thấu tỏ huyền cơ.

Con ngựa có mấy cái răng hắn nhìn qua là biết.

Huống chi nhìn Luận Đạo Công Trần Phúc Loan thì hắn biết y khổ thua con chó.Phàm trần nói: Bại Hoại Thiên Sư ta cũng mến tài mộ đức, biết ngươi lòng có đạo tâm, nên không vì bạc tiền mà chê mà trách.Thế ngươi muốn học gì? Bại Hoại Thiên Sư hỏi Luận Đạo Công Trần Phúc Loan.Luận Đạo Công đáp: Đệ tử muốn học pháp gì giàu có một đời, để không ai xem khinh kẻ cơ hàn đói khổ như đệ tử.Hay ta dạy ngươi ăn sương nằm gió, sớm ngày đắc đạo phi thăng?Luận Đạo Công đáp: Dạ thưa pháp đó nghèo, đệ tử không học.Phàm trần lại nói: Hay ta dạy ngươi vào ra kỹ viện dụ dỗ gái thanh lâu, để bọn chúng nuôi ngươi.Luận Đạo Công đáp: Dạ thưa! Đệ tử cảm thấy không phù hợp nên không học.Phàm trần suy nghĩ hồi lâu rồi bắt đầu chậm rãi nói, càng nói càng chậm rãi:Để Bại Hoại Thiên Sư ta truyền cho ngươi một đại pháp thâm diệu, ngươi chịu khó lắng nghe, sẽ giúp ích sau này.Thuở xa xưa, không biết năm nào, ngày nào, tháng nào, giờ nào, cụ thể có thể nói xưa ơi là xưa, xưa rất là xưa, hồi sửa hồi xưa.

Tại Cổ Quốc A Cạp Xụp Cán, vùng đất thánh Mễ Ca có Đấng Đạo Giả tên là Mê Hả Mệt.Đạo Giả Mê Hả Mệt được cả Cổ Quốc A Cạp Xụp Cán xưng tụng là Đại Năng Uyên Bác, nhưng bản thân ông chỉ xem mình là Sứ Giả của Thượng Cổ Đại Năng.Cả cuộc đời của Đạo Giả Mê Hả Mệt toàn tâm toàn lực rao giảng Thánh Pháp gọi là Thiên Kinh Cổ Xá.Đạo Giả Mê Hả Mệt nói cho toàn dân chúng trong Cổ Quốc A Cạp Xụp Cán rằng ông được Thượng Cổ Đại Năng mặc khải.

Ông là người có thể tiếp xúc với Thượng Cổ Đại Năng ở thế giới Lĩnh Vực tối cao.Mà cả dân tộc Cổ Quốc A Cạp Xụp Cán thời đó được Đạo Giả Mê Hả Mệt truyền dạy đều trở thành hiền giả mẫu mực.

Thời đại đó được xem là thời đại của Thánh Thần.Đạo Giả Mê Hả Mệt trong suốt quá trình rao giảng Cổ Xá Thiên Kinh không hề cho đệ tử ghi chép.

Đến khi ông đắc đạo phi thăng thượng giới thì giáo pháp biến mất dần dần.Cũng may mắn là Vi Sư ngươi được Tiên Thần truyền dạy, nên có được bí pháp tối cao vô thượng.Vi Sư xem ngươi là người cứng cõi.

Rất có khí chất với Cổ Xá Thiên Kinh.

Nhưng ngươi phải nhớ kỹ.

Thiên Kinh Cổ Xá là ý chí đại đạo được Thượng Cổ Đại Năng truyền xuống nhân giới.

Người thọ lãnh tức phải cố gắng hết sức.Vị Đại Năng này vì muốn những ai tiếp thu phải giỏi như hắn, nên hắn đã đem 84 ngàn đại kiếp nạn đặt trong Cổ Xá Thiên Kinh.

Khi hành giả thọ pháp phải kinh lịch vô số khổ nạn, ngay cả ma quỷ cũng không dám lại gần vì sợ khổ lây.Vi Sư xem ngươi có tố chất chịu khổ.

Xác định trời sinh ngươi ra vất vả hơn trâu bò kể từ đây.

Luận Đạo Công Trần Phúc Loan nghe xong sợ hãi định bỏ chạy, nhưng bị Bại Hoại Thiên Sư tóm cổ, bắt ngồi xuống ngay ngắn nghiêm túc nếu không hắn sẽ làm thịt con bạch mã của Luận Đạo Công.Luận Đạo Công khóc không ra nước mắt.

Vốn định học pháp giàu, mà Ông Sư Phụ quá báu, ổng truyền pháp cổ, mà pháp cổ thì nó khổ.Phàm trần nói: Yên tâm đi đồ đệ.

Trong các đệ tử Vi Sư thấy ngươi rất hợp mắt ta.


Cứ nghe ta giảng.

Giảng xong nếu thấy không hợp, ta sẽ giết ngươi tại chỗ, xem như tạ tội.

Haha.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan mặt mài tái mét xanh chành.

Trong đầu y nghĩ, hình như có gì đó sai sai.

Hazzzz! Dù sao đã tới, trốn cũng vô ích, thôi thì cứ học rồi tính sao.Bại Hoại Thiên Sư bắt đầu thuyết pháp.

Cổ Xá Thiên Kinh kinh thiên động địa, trời đất tối tâm, một màu u tối, lúc này Đại Năng Thượng Cổ mới cầm thiên kinh từ trời già đi xuống nói với thanh niên lúc đó, tức là sau này là Đạo Giả Mê Hả Mệt.Thượng Cổ Đại Năng Thuyết Cổ Xá Thiên Kinh:BÀI 1: KHAI PHÁP1.

Nhân Danh Đại Hiền Giả.

Đấng Độ Lượng, Đấng Khoan Dung, Đấng Công Bình và Bác Ái.2.Xin Tạ Ơn, Ca Ngợi Và Tán Dương Đại Hiền Giả.

Đấng Chí Tôn Của Vũ Trụ Và Vạn Vật.3.Đấng Độ Lượng, Đấng Khoan Dung.4.Đấng Toàn Quyền Của Ngày Thưởng Phạt.5.Duy Chỉ Ngài Bầy Tôi Thờ Phượng Và Duy Chỉ Ngài Bầy Tôi Cầu Xin Phù Hộ Và Trợ Giúp.6.

Xin Ngài Hướng Dẫn Bầy Tôi Đến Với Con Đường Ngay Chính, Công Bình Và Bác Ái.7.Con Đường Của Những Người Được Ngài Ban Cho Ân Huệ, Không Phải Con Đường Của Những Kẻ Đã Bị Ngài Giận Dữ Và Cũng Không Phải Con Đường Của Những Kẻ Lạc Lối.

Đại Hiền Giả Toàn Năng Toàn Giác Toàn Tri Toàn Thiện.BÀI 2: ĐẠI ĐẠO VÔ TÌNH1.

Ta Là Đại Hiền Giả.

Đấng Toàn Tri.

Nhân Danh Đại Hiền Giả.

Đấng Rất Mực Yêu Thương Muôn Loài.2.Đại Năng Ban Giáo Điển Bí Pháp.

Không Có Gì Phải Ngờ Vực Cả.

Thiên Kinh Cổ Xá Bảo Hộ Người Ngay Chính Và Tôn Kính Đấng Toàn Năng.3.Những Ai Tin Vào Điều Vô Hình Và Kính Trọng Đại Hiền Giả Thì Sẽ Được Ban Phát Ấm No.4.Hành Giả Cần Tin Tưởng Về Những Gì Được Ban Ân Xuống Cho Ngươi Và Những Điều Được Ban Xuống Trước Thời Ngươi, Và Hành Giả Cần Tin Chắc Chắn Về Đời Sau.5.


Hành Giả Là Những Người Theo Đúng Sự Chỉ Dạy Của Đại Hiền Giả Và Là Người Sẽ Thành Đạt.6.

Quả Thật Đối Với Những Kẻ Không Có Đức Tin, Dù Ngươi Có Cảnh Cáo Chúng Hay Không, Thì Điều Đó Sẽ Bằng Thừa Đối Với Chúng.

Bởi Vì Chúng Nhất Định Không Tin Gì Cả.7.

Đại Hiền Giả Sẽ Đóng Kín Tấm Lòng Của Chúng Và Lấy Tấm Màn Bịt Tai Và Con Mắt Của Chúng Lại.

Và Những Kẻ Ngỗ Ngược Bất Tín Sẽ Chịu Một Sự Trừng Phạt Hết Sức To Lớn.8.

Và Trong Nhân Loại Có Những Kẻ Nói: " Chúng Tôi Tin Tưởng Nơi Đại Hiền Giả Và Tin Vào Ơn Cứu Độ Của Ngài".

Nhưng Thật Ra Chúng Không Tin Gì Cả.9.Chúng Dối Đại Hiền Giả Và Những Người Tin Tưởng Nhưng Thật Sự Chúng Đang Dối Bản Thân Mình Nhưng Chúng Không Nhận Thấy Điều Đó.10.Trong Lòng Của Chúng Có Một Chứng Bệnh Giả Dối.

Đại Hiền Giả Làm Cho Bệnh Tình Của Chúng Thêm Trầm Trọng Và Chúng Sẽ Bị Trừng Phạt Đau Đớn Vì Tội Nói Dối.11.Và Khi Có Lời Bảo Chúng: "Chớ Làm Điều Ác Đức Trên Trái Đất" Thì Chúng Đáp: "Chúng Tôi Chỉ Là Những Người Cải Thiện Cho Tốt".12.Này, Chắn Chắn Chúng Là Kẻ Ác Đức, Nhưng Chúng Không Nhận Thấy Điều Đó.13.Và Khi Có Lời Bảo Chúng: "Các Ngươi Hãy Tin Tưởng Như Mọi Người Tin Tưởng" Thì Chúng Đáp: " Há Chúng Tôi Tin Giống Như Những Kẻ Đần Độn Kia Tin Hay Sao?" .Này, Chắc Chắn Chúng Là Những Kẻ Đần Độn, Nhưng Chúng Không Biết Đó Thôi.14.

Và Khi Gặp Những Ai Có Đức Tin Chúng Bảo: " Chúng Tôi Tin Tưởng ".

Nhưng Khi Ở Riêng Với Những Tên Phản Trắc Chúng Bảo: " Chúng Tôi Theo Quí Ngài".

Chúng Tôi Chỉ Chế Giễu Họ.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan mãi mê chăm chú nghe không chớp mắt.

Bại Hoại Thiên Sư nói tiếp: Vi Sư đã đem lời vàng ý ngọc của Tiên Thần truyền lại cho ngươi, mong rằng ngươi sớm ngày lĩnh hội được bí pháp uyên thâm từ Cổ Xá Thiên Kinh.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan lại thưa trình: Bạch Sư Phụ.

Đệ tử vô vàng đội ơn.

Đệ tử nhiều năm lăn lộn, nghe đồn Nhân Tộc có thánh pháp gọi là HUỲNH ĐÌNH ĐẠI ĐẠO CHÂN THIỀN THÁNH KINH.

Kính xin Sư Phụ giảng rành, ngõ hầu đem lại lợi ích cho ba cõi.Bại Hoại Thiên Sư vẫn vẻ mặt ung dung điềm đạm bắt đầu đọc tụng Huỳnh Đình cho Luận Đạo Công Trần Phúc Loan nghe.Tương truyền Nhân Tộc ta có thánh điển bí pháp, nay Ta sẽ đọc cho ngươi nghe, còn ngộ được bao nhiêu phải xem cơ duyên ở nơi ngươi.HUỲNH ĐÌNH KINHBa Ông ngồi tại một lầuThành tâm khấn vái chụm đầu tiên banTiên ban cho một bó nhangBa Ông khấn vái hiện ra Huỳnh Đình"Hồng Mông Sơ Khởi Hiện Huỳnh ĐìnhNiệm Đắc Huỳnh Đình Thấu Vạn LinhCăn Bổn Nát Nghiền Quy Lai ThínhRa Chợ Mua Gà Bắt Tà Tinh"Thiên Địa Quy Hề! Bổn Căn Hề! Thế Sự Não Nề, Lật Trở Bề, Lật Qua Lật Lại, Lật Thấy Ghê.Qua Đông, Qua Tây, Qua Bát Nhã, Qua Đà, Qua Đã, Hiện Qua Đây.Sắc Bổn Căn, Nói Tục, Nói Tằng, Thiên Khai Chí Đạo, Mua Gạo, Bánh Bao.

Hỏi Trần Sao, Thì Âm Vậy.Qua Đông Nói Bậy, Chạy Lại Nói Ngây! Bớ Con Tà Tây, Qua Đây Tao Biểu.Huỳnh Đình Tám Điệu, Hát Hiệu Cười Vang.

Trêu Thấu Thượng Đàng.

Dưới Thông Minh Phủ.Sự Đời Sao Đủ, Thế Cuộc Lầm Mê, Niệm Mông Niệm Tê, Phi Không, Phi Giả.Hỏi Lòng Thật Dạ, Hay Đã Dối Gian, Có Đứa Bình An, Từ Tâm Bổn Phủ.Tâm Còn Mê Lú, Nghĩ Chó Nghĩ Mèo, Nghĩ Cột Nghĩ Kèo.

Tiên Thần Chỉ Đạo.Sắc Lèn Ken, Sắc Lèn Ken, Cà Nụp Cà Chen, Bên Đông Bên Đảo, Bên Thông Bên Thạo, Kinh Kệ Diệu Huyền, Pháp Diễn, Pháp Diên, Sự Thông Tỏ Ngộ.Nam Mô Bộ Bộ, Bá Sự Hà Sa, Sắc Bổn Căn Qua, Sắc Ma Ha Diện.Tục Bòn Chen, Tục Bòn Chen, Có Ông Tiên Thánh, Nấu Bột Bánh Canh, Con Tà Ăn Nhanh, Ông Liền Đập Chén, Con Tà Lén Phén, Ông Nhổ Trụi Lông, Con Tà Nói Không, Rồi Ông Kệ Mẹ.

Ông Mua Hành Hẹ, Nhét Họng Con Tà, Con Tà Chạy Ra, Khóc Cha Khóc Mẹ.Bớ Hành Bớ Hẹ, Bớ Bẹ, Bớ Rau, Sắc Sắc Phi Lao, Phi Hành Phi Tỏi.

Bổn Tông Lặn Lội, Vác Pháp Giáo Truyền.


Đại Sự Đại Duyên.

Huỳnh Đình Thế ĐạoMột Bầu Hỗn Độn Chân NguyênHóa Sinh Vô Thủy Vô Miền Phi LauSắc Trần Bất Nhiễm Qua LàoHuỳnh Đình Diệu Ý Huyền Cao Tại LòngĐộng Niệm Tùy Thể Phách, Nhập Căn Bổn Trần Duyên, Huỳnh Đình Tức Não Phiền, Niệm Lên Liền Tiêu Biến.Vô Sở Cầu, Vô Sở Lụy, Vô Số Bị, Khổ Triền Miên, Pháp Sinh Liên, Tâm Liền Dứt.Thằng Bắt Chó, Con Bắt Heo, Đứa Nhà Nghèo, Thầy Đi Dạo.Thiên Cơ Máy Tạo, Hữu Thỉnh Hữu Nghinh, Thật Thỉnh Có Linh, Thì Là Thỉnh Tiếp.Sắc Lồ Ô, Sắc Lồ Ô, Me Bòn Che, Te Lè He, Ô Lô Họng, Ô Lô Giản, Ô Lô Căng, Ô Lô Sà Băng.

Bực BựcMột Bầu Vô Thủy Hồng HoangHuỳnh Đình Vạn Thánh Vái Van Kêu CầuPháp Truyền Mấy Độ Cao SâuNhứt Tâm Nhị Dụng Một Bầu Hỗn Mang.Bớ Hò Khoan, Kìa Trên Tiên Thánh, Có Ông Chân Chánh, Đại Thánh Chí Cao, Mới Hút Thuốc Lào, Đánh Cờ Tán Gẫu.Bớ Bà Bớ Cậu, Về Hộ Trì Kinh, Đại Đạo Huỳnh Đình, Thiệt Là Tiên Thánh.Bởi Do Sự Lánh, Đời Dữ Như Heo, Thánh Thấy Bánh Bèo, Liền Ăn Một Chén.Thánh Truyền Pháp Quyết, Bặt Bặt Bà LunBà Nun, Bà Chen.Bố Y, Bá Y, Dã Rặc, Dã Rặc.

Sự Thời Dốt Đặt, Kinh Pháp Như Đèn, Thánh Lượn Lờ Chen, Hỏi Tôm Nhiêu Ký.Phàm Trần Hữu Chí, Liền Kỉnh Dâng Nhang, Sau Đó Ngồi Than, Vạn Tiên Cho Phép.

Cho Phép Cái Mà Cho Phép.Sắc Sắc Bá Linh, Hàng Ma Vạn Trận, Phục Ma Vô Tận, Vọng Hỏa Chân Tâm, Sai Thánh Huyền Thâm, Nói Cười Nhăn Cuội.

Lậm Lụi Cái Mà Lậm Lụi.Thánh Sai Heo Ủi, Đụng Chết Con Tà, Thánh Đi Xây Nhà, Vác Dao Thánh Chọn.Thánh Ăn Cơm Cháy, Rột Rột Nhai Giòn.

Quỷ Tà Có Ngon, Thánh Nhai Đầu Nát.Huỳnh Đình Di Động, Kỳ Bốn Ban Truyền, Huỳnh Vốn Thằng Điên, Đình Kia Thần Ngự.Hôm Kia Huỳnh Dự, Nơi Chốn Đình Làng, Huỳnh Mới Ho Khan, Thần Linh Quạo Quọ.Con Tà Mặt Chó, Chỉ Trỏ Thằng Huỳnh, Huỳnh Giận Huỳnh Nghinh, Con Tà Nó Ghét.

Ông Thần Xét Nét, Mặc Kệ Thằng Huỳnh.

Huỳnh Thấy Không Linh, Huỳnh Vào Đốt Miếu.Thần Đi Một Chuyến, Đến Núi Thiên Sơn, Lão Tổ Thâm Ơn, Nghe Thần Khóc Kể, Tổ Kêu Về Trễ, Kẻo Quýnh Bạt Tai, Thằng Huỳnh Là Ai.

Vốn Xưa Đại Đạo.

Đại Đạo Cái Mà Đại Đạo.Tà Kia Vốn Dĩ, Nghiệp Báo Nơi Thân, Niệm Sắc Bòn Lân, Niệm Khai Bòn Rút, Niệm Quan Ru Túc, Niệm Hút Ru Na, Niệm Pháp Thiên Tha, Là Kha Chủ Đức.

Tà Liền Bị Bứt, Rứt Khỏi Bổn Thân, Thánh Xuống Bắt Tà, Bổn Thân Minh Tịnh.Bá Linh Gói Gọn Huỳnh ĐìnhHuyền Môn Một Cõi Gom Vào Trong TaAi Mà Chiêm Nghiệm Ngâm NgaVạn Thần Ủng Hộ Vạn Ma Xa Lìa.Bá Sát Linh, Bá Sát Ác, Sát Thiên Sát Địa, Sát Vạn Ma, Sát Nhân Luân Bất Tín Bội Thề Phi Nghĩa.

Ế Hế Rút Rút Bòn Chê Cà Lát.Thần Tiên Mới Nói Thế Này, Dương Trần Thịt Chó, Thịt Cầy Cũng Xong, Xuống Trần Dạo Mát Dọn Lòng, Thanh Lâu Độ Chúng Bá Tòng Gọi TiênSắc Khởi Diên Niên Chí Chơn Chí Lịnh, Một Lòng Đại Định, Cà Khịa Dọn Xong, Cà Lâm Tan Biến.Huỳnh Đình Thiểm Điện, Súng Lục Thần Công, Tên Bay Đạn Đạo, Nhất Hóa Hiện, Nhị Hóa Linh, Tam Thỉnh Tịnh Minh Thiên Sư Giáo Tổ Khu Ma Trục Ác.

Rắc Rắc Ồ Ly.Gió Trăng Mây Biển Gòm ThâuTam Tài, Tam Bảo, Tam Bầu, Tam BangTam Tinh, Lục Bộ Giải NànThần Linh Nghe Niệm Vô Vàng Cúng KinhNhà Thương Chợ Quán Còn LinhThần Kinh Còn Tỉnh Thần Minh Còn Trì.Thượng Cổ Thuyết Huỳnh Đình Chi Pháp:Bá Nục Bá Nục, Sĩ Hì Sĩ Hì, Bòn Công, Bòn Chê, Bòn Mê, Bòn Mì Bỉ.Huỳnh Đình Vô Thủy Không KinhKhông Thần Không Đạo Không In Trong TrầnHuỳnh Đình Một Dãy Thiên ChânLà Minh Thế Giới Tức Thân Đại TừThiên Tôn Phổ Hóa Gầm GừVạn Tiên Hiệp Nhất Khắc Nhừ Linh KinhThầy Ban Cho Pháp Trì LinhHuỳnh Đình Niệm Niệm Thánh Linh In PhàmPhàm Tức Linh, Kinh Tức Đạo, Ba Xạo Nói Ngây, Ba Thầy Nói Khoét, Bắt Con Bùi Chét, Đốt Lửa Nướng Lên, Buồn Ngồi Mình Ên, Tự Nhiên Tỏ Ngộ, Sự Đời Cũng Ngộ, Kinh Phải Ngọc Châu, Kinh Phải Long Lầu, Kinh Hứa Này Hứa Nọ.

Kinh Như Quán Trọ, Kẻ Ở Người Đi, Cớ Chi Lưu Luyến.Lão Tổ Dặn: Kệ Mẹ Trần, Niệm Cho Rần, Một Câu Một Pháp, Dù Buồn Chó Ngáp, Tà Vẫn Lánh Xa, Nào Đợi Sa Hoa, Kinh Phải Đông, Phải Là Bí Tịch.Tổ Ném Cái Bịt, Chắc Nịt Hồng Trần, Lập Tức Mò Lần, Nguyên Chân Vô Thủy.Huỳnh Chỉ Đạo, Đình Chỉ Thần, Thằng Huỳnh Ở Đình Thần, Gặp Con Tà Dòm Ngó, Thằng Huỳnh La Ó, Thần Lại Bỏ Qua, Tà Hại Người Ta, Thằng Huỳnh Đốt Đình Diệt Tà Đuổi Quỷ.Sắc Ba Nạp Hề Hê I Hí Bà Tô Sáp Ca Ráp.Một Hôm Thằng Nhỏ Hỏi TiênHuỳnh Đình Có Thiệt Hay Tiên Giảng XàmTiên Truyền Bảo Đạo Tại NamThân Trần Là Pháp Bánh Cam Ăn LiềnKhổ Cam Mấy Bận Trần ĐiênLào Thông Khổ Ải Mở Liền Huỳnh KinhThằng Nhỏ Hỏi, Huỳnh Kinh Ở Đâu, Tiên Đáp Tại Lầu Long Ý, Bằng Dân Biết Chí, Lo Lắng Niệm Rành.

Tiên Thuyết Giáo Gọi Banh Chành Thần Chú, Đốn Ngộ Viên Thông, Sở Cầu Sở Đắc.Thượng Tiên Minh Cổ Hồng Bàng Lịch Đại Tổ Thuyết Banh Chành Thần Quyết Huỳnh Đình Đại Định:Bà Qua Chỉ Nạp Hê La Hê Chi Xế!Đức Công Niệm Tụng Huỳnh ĐìnhCó Thần Theo Hộ Đăng Trình Thượng QuyCảnh Kia Vô Thủy Vô NghiGọi Là Cứu Chữa Vô Phương Cảnh Lành.Nhất Nhập Huỳnh Đình, Nhị Độ Huỳnh Kinh, Tam Thấu Tâm Linh Vạn Pháp.

Vạn Pháp Cái Mà Vạn Pháp.Hỏi Thiên Thiên Nạp, Hỏi Địa Địa Dung, Thằng Huỳnh Xách Dao Phai Tự Chặt Đầu Khùng, Liền Bỏ Não Phàm Tâm Nghĩ Bậy.

Con Tà Thấy Vậy, Xa Lánh Từ Đây.

Thằng Huỳnh Đắc Đạo Gọi Thầy, Xưng Danh Tự Vô Thủ Cấp Quỷ Thánh Quân Hộ Huỳnh Đình Vô Phương Cứu Chữa Chi Đại Cảnh.Tổ Sư Ấn Chứng, Lập Thệ Như Sơn, Khai Giáo Diễn Huỳnh Đình Chân Chí Đạo.Dù Cho Một Chữ Lọt VàoThằng Nào Niệm Được Thanh Tao Tại TrầnDọn Lòng Tính Thiện Quy ChânĐắc Gì Cũng Đắc Đạo Nhân Giữ Tròn.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan nghe xong, hãi hùng kinh khiếp lập tức quỳ xuống lạy tạ Bại Hoại Thiên Sư, xoay người dắt ngựa rời đi nhanh chóng.

Một hành trình mới, một con người mới!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom