Cập nhật mới

Dịch Full Ông Xã À, Chia Tài Sản Nào!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Chương 40


" Dạ, cháu đi ra nước ngoài lập nghiệp ạ" Thẩm Lạc Ngưng biết nếu mình không nói gì sẽ khó mà rời đi được.

Cô cũng không biết cái lí do này có đáng tin không nữa biết vậy đã chuẩn bị kịch bản cụ thể rồi mới đến.

Ông nội Âu nghe vậy càng không hiểu nổi"Sao con phải ra nước ngoài lập nghiệp chứ?Ở trong nước không tốt hơn sao?"
Nói tới đây Thẩm Lạc Ngưng càng khó nói, Âu Mạc Thiên Vũ đã không nói chuyện ly hôn cô cũng không tiện nói.

" Ông ơi, ở trong nước chắc chắn sẽ đụng chạm nhiều người ạ.

Với lại cháu cũng muốn đi du lịch dài hạng"
Ông nội Âu gật gù tỏ ý đã hiểu.

Từ lúc vào đến giờ Thẩm Lạc Ngưng cũng không liếc nhìn Âu Mạc Thiên Vũ lấy một cái dù anh luôn luôn dán ánh mắt vào cô.

Thẩm Lạc Ngưng ngồi chơi nói chuyện với người nhà Âu Mạc Thiên Vũ tới bốn giờ thì cô định tạm biệt đi về thì lại bị ông nội Âu kéo lại ăn cơm.

Lúc đầu cô định từ chối nhưng nghĩ mình đã đi rất lâu mới có cơ hội trở lại ăn bữa cơm cũng không thành vấn đề.


Trên bàn ăn Thẩm Lạc Ngưng ngồi kế ông nội Âu trò chuyện phiếm trên bữa ăn những người còn lại lâu lâu góp vào vài tiếng cho không khí vui hơn.

Ăn cơm xong Thẩm Lạc Ngưng đi dạo quanh khuôn viên nhà cho tiêu cơm rồi mới về.

Xung quanh toàn là hoa khiến cho căn nhà luôn luôn tỏa ra hương hoa kích thích lũ bươm bướm đến đây.

Thẩm Lạc Ngưng đi dạo không chỉ để tiêu hóa thức ăn mà còn để tránh mặt nhà họ Âu.

Đột nhiên con dâu họ chạy ra nước ngoài biệt tâm biệt tích rồi một ngày quay lại nói do đi lập nghiệp không có thời gian thông báo thì ai mà tin được.

Thật không biết Âu Mạc Thiên Vũ đã dùng lý do gì để nói với gia đình anh việc cô ra nước ngoài.

Đang vừa đi vừa suy nghĩ thì ở đằng sau bỗng có tiếng bước chân bước đến.

Cô quay đầu liền thấy khuôn mặt Âu Mạc Thiên Vũ hiện rõ lên.

" Em muốn về chưa?"
À thì ra anh ra đây là hỏi cô muốn về chưa cô cứ tưởng!.

" Muốn, nhưng anh hỏi làm gì?"
" Ông nội bảo anh đưa em về" Âu Mạc Thiên Vũ càng ngày càng bước lại gần cô nói.

Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày, rồi từ từ nói với giọng nói lạnh lùng" Không cần đâu, tôi tự về được"
Nói rồi Thẩm Lạc Ngưng đi vào nhà không nhìn mặt Âu Mạc Thiên Vũ dù chỉ một lần.

Âu Mạc Thiên Vũ thở dài trong lòng theo bước cô nhóc cứng đầu đi vào bên trong.

Thẩm Lạc Ngưng lấy túi xách ngay trên ghê so fa chào ông nội Mạc và mẹ chồng.

" Để ông kêu Thiên Vũ đưa con về"
Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng ngăn lại" Dạ khỏi ông ạ cháu tự về được"
" Sao mà được chứ, cháu là phụ nữ về đêm hôm như vậy nguy hiểm lắm"
" Đúng đó Lạc Ngưng để Thiên Vũ đưa con về, xa cách nhau 5 năm vợ chồng chắc chắn phải có đều cần nói chứ" Lý Thiên Thư góp vào vài câu để xem có lai động được Thẩm Lạc Ngưng hay không.


Thẩm Lạc Ngưng bất lực biết chắc chắn không thể tự làm theo ý mình được chỉ gật nhẹ đầu.

Âu Mạc Thiên Vũ phía sau cười nhoẻn miệng, nhanh chóng đi ra theo sau cô.

Ông nội Mạc và Lý Thiên Thư trong nhà chỉ biết cười lắc đầu.

Thẩm Lạc Ngưng đi ở phía trước Âu Mạc Thiên Vũ đi ở phía sau cả hai chỉ cách nhau không quá xa nhưng lại cảm nhận nó xa như 5 năm nay không gặp nhau vậy.

Ngồi trên xe Thẩm Lạc Ngưng chỉ cầu nhanh chóng đến nhà để khỏi nhìn mặt Âu Mạc Thiên Vũ dù chỉ một khắt.

Còn Âu Mạc Thiên Vũ thì lại cố gắng lái xe chậm hết mức có thể.

Thấy tốc độ xe này chắc đến khuya mới về đến nhà Thẩm Lạc Ngưng phá vỡ bầu không khí im lặng" Anh lái xe như vậy biết chừng nào mới về tới nhà?"
Âu Mạc Thiên Vũ nhìn qua Thẩm Lạc Ngưng" Đêm khuya chắc chắn sẽ kẹt xe, lái như vậy cho an toàn"
Thẩm Lạc Ngưng thật sự khó hiểu, nhíu mày nói" Chúng ta lái xe còn chậm hơn cả xe đạp nữa đấy!"
Quả thật đúng vậy chiếc siêu xe còn chậm hơn cả xe đạp khiến cô bất lực với cái vận tốc như vậy.

" Chúng ta lái chậm để an toàn cho tính mạng thì có gì sao?" Âu Mạc Thiên Vũ vẫn gáng tự tìm lí do biện hộ.

Thẩm Lạc Ngưng nhướn mày, giọng nói trầm thấp" Sao tôi thấy bình thường anh lái xe như dân đua xe mà?"
Âu Mạc Thiên Vũ: "!.

"

Sao cô ấy biết chứ?
Như nhìn thấu được suy nghĩ của Âu Mạc Thiên Vũ cô lên tiếng" Anh đừng thắc mắc sao tôi biết,cả thành phố này ai mà chả biết"
Âu Mạc Thiên Vũ: "!.

" Không có gì để nói cả.

Đưa cô về đến chung cư Thẩm Lạc Ngưng nói một tiếng cảm ơn, lái xe cẩn thận rồi nhanh chóng đi vào khu chung cư.

Âu Mạc Thiên Vũ đợi đến khi Thẩm Lạc Ngưng lên lầu anh mới lái xe về.

Về đến nhà Tiểu Lạc đã ngủ,cô cũng nhanh chóng tắm rửa lên giường ngủ.

Ngày tiếp theo cô ở nhà chọn địa điểm để du lịch rồi phải ngồi phê duyệt các bản báo cáo.

Cô định sẽ bỏ Tiểu Lạc ở nhà.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chương 41


Sáng hôm sau, Thẩm Lạc Ngưng thức dậy sớm chuẩn bị va li để đi du lịch.

Cô định sẽ bỏ Tiểu Lạc ở nhà nhưng nghĩ lại đi chơi lại bỏ con gái cô ở nhà thật tội cho con cô nên cô quyết định đem theo như vậy cô cũng không quá lo lắng cho Tiểu Lạc.

Chuẩn bị xong một lúc sau có xe đến cửa chung cư đến đón hai mẹ con cô.

Tiểu Lạc rất hào hứng đi khiến Thẩm Lạc Ngưng cũng vui vẻ theo.

Đi đến một khu resort độc lập ngoài thành phố đã có Mỹ Anh, Đồng Quyên ra đón hai mẹ con cô.

" Dì Mỹ Anh" Tiểu Lạc vừa thấy Mỹ Anh liền chạy lại.

Bên Pháp cô rất thường nhắc đến Mỹ Anh vì vậy Tiểu Lạc biết cô cũng đúng.

Đồng Quyên khá bất ngờ đưa ánh mắt tra hỏi nhìn Thẩm Lạc Ngưng" Giải thích đi Tiểu Ngưng"

Thẩm Lạc Ngưng nhìn Đồng Quyên không biết nên khóc hay nên cười" Xíu tớ giải thích cho"
Cả bốn người đi vào trong căn biệt thự để đợi những người còn lại đến đây.

Trong lúc đợi Thẩm Lạc Ngưng kể về lí do có Tiểu Lạc.

" Vậy cậu một mình nuôi con à?" Đồng Quyên nghe xong không khổ nhíu mày.

Thẩm Lạc Ngưng với khuôn mặt vô cảm nhẹ gật đầu.

" Sao cậu lại không nói với tên cặn bã Âu Mạc Thiên Vũ chứ?" Đồng Quyên vẫn chưa hiểu mọi sự tình hỏi.

Thẩm Lạc Ngưng cười khẩy, nhìn Tiểu Lạc đang chơi ngoài sân khóe mắt cảm thấy hơi cay" Nói để làm gì chứ?Khi tớ là người muốn ly hôn"
Một lúc sau mọi người đều có mặt đầy đủ bắt đầu nhập tiệc.

Bỗng ngoài có tiếng động cơ xe chạy vào, mấy chiếc siêu xe cũng nhanh chóng đỗ vào sân.

Mở đầu cho đoàn siêu xe là Âu Mạc Thiên Vũ bước xuống tiếp theo đó là Trương Gia Huy , Hứa Mạc Đình lần lượt bước xuống.

Vũ Thành Phong do có việc nên không nhập hội được.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn không khỏi nhíu mày, thật không biết ngọn bão nào lại đưa tên âm hồn bất tán Âu Mạc Thiên Vũ đến nữa.

Đồng Quyên với khuôn mặt ái náy nhìn Thẩm Lạc Ngưng nhỏ giọng nói" Xin lỗi cậu nhá do tớ cứ tưởng cậu với Âu Mạc Thiên Vũ chỉ giận dỗi nên muốn hai cậu tụ lại để làm hòa nhưng không ngờ lại là! "
Thẩm Lạc Ngưng biết Đồng Quyên không cố ý nên quay qua nói" Không có sao dù gì bọn họ cũng tới rồi"
Chuyện gì đến cũng đã đến mà Âu Mạc Thiên Vũ đến đây cũng không liên quen gì đến cô dù gì Âu Mạc Thiên Vũ cũng biết chuyện Tiểu zlacj rồi gặp thêm một lần cũng không có gì lạ.


" Chú đẹp trai!" vừa thấy Âu Mạc Thiên Vũ Tiểu Lạc liền nhào lại chỗ anh.

Cả ba chàng trai phía sau khá bất ngờ khi thấy một đứa bé gái ở đây.

Nhìn đứa bé gái đó rất giống Thẩm Lạc Ngưng mà cũng có nét giống Âu Mạc Thiên Vũ không lẽ!
Trương Gia Huy nhanh cái miệng nói" Thiên Vũ đây là con của cậu với Thẩm Lạc Ngưng hả?"
Câu nói của Trương Gia Huy vừa nói xong không khí xung quanh bỗng chốc ngưng động, trên mặt mỗi người đều là sự bất ngờ lẫn ngạc nhiên nhất là Âu Mạc Thiên Vũ.

Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng đi lại dựt đưa con gái của cô lại giọng nói không có chút vui vẻ nhìn cố gắng sự giữ bình tĩnh hết mức có thể" Đây là con của tôi không phải con của Âu Mạc Thiên Vũ!"
Câu nói như sát thương vào Âu Mạc Thiên Vũ, lúc nãy anh còn khá vui vì có người cũng nghĩ giống anh nhưng lại bị lời nói của Thẩm Lạc Ngưng phá vỡ.

Đúng là cô bây giờ rất tàn nhẫn không quan tâm đến anh nữa.

Những người còn lại cũng không biết nói gì khiến cho không khí càng xuống âm độ.

Tiểu Ân thấy cứ như vậy bữa đi chơi hôm nay coi như bị quỷ bỏ vì vậy đi lại nói" Lạc Ngưng cậu mau đưa con gái của cậu đi ngủ đi, lúc sáng Tiểu Lạc đã thức sớm rồi"
Thẩm Lạc Ngưng nghe vậy cũng không nhìn Âu Mạc Thiên Vũ với ánh mắt giết người nữa ẫm Tiểu Lạc đi vào bên trong.

Khu biệt thự này là của Mỹ Anh mà nói đúng hơn là của Hạo Hiên mua cho Mỹ Anh ở chơi nhưng lâu rồi không đến đây.


Do không có chỗ này chơi Mỹ Anh mới nhớ đến chỗ này.

Khu biệt thự này rất rộng có nhiều chỗ vui chơi riêng biệt với nhau nào là hồ bơi,chỗ đánh golf, quầy bar,! rồi chỗ nghỉ chỉ nhìn thôi cũng thích mê rồi.

Hạo Hiên do không có thời gian nên không thể đến đây được giao lại quyền cai quản cho chị gái Mỹ Anh của mình.

Thẩm Lạc Ngưng ẩm Tiểu Lạc về chỗ nghỉ dành cho khách trong đầu như bị ai đập vào mà đau như búa bổ.

Cô thật sự không biết phải làm gì cho thỏa đáng.

Chỉ mới gặp Âu Mạc Thiên Vũ có vài lần mà Tiểu Lạc đã rất quý Âu Mạc Thiên Vũ nếu như biết Âu Mạc Thiên Vũ là ba thì Tiểu Lạc sẽ như nào đây!.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Chương 42


Ru Tiểu Lạc ngủ xong Thẩm Lạc Ngưng đi ra ngoài.

Trên đường đi ra ngoài cô không khỏi không nghĩ có nên ở lại không vì có mặt Âu Mạc Thiên Vũ ở đây.

Mọi người đang tụ hợp ở ngoài ngồi tán gẫu Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng đi lại ngồi kế Đồng Quyên.

Không muốn để không khí trùng xuống Thẩm Lạc Ngưng không tỏ thái độ ra ngoài ngồi im nghe mọi người nói chuyện, lâu lâu lại góp vào vài câu.

" Mấy năm nay em sống tốt không Lạc Ngưng?" Trương Gia Huy bỗng hỏi cô khiến không khí yên lặng đến đáng sợ.

Thẩm Lạc Ngưng giật mình,ngước lên vừa đụng tới ánh mắt Âu Mạc Thiên Vũ nhưng nhanh chóng rời khỏi cô nói" Vâng cũng được ạ, việc làm ăn khá suôn sẻ"
Nhờ thông tin mà cô trọng sinh nên có được việc làm ăn của cô đang rất thuận buồm xuôi gió.

Sống bình yên qua ngày.

Trương Gia Huy gật gật đầu nhìn qua Âu Mạc Thiên Vũ.


Ánh mắt đầy ẩn ý.

Cô thật muốn lấy tấm sắt để chắn trước mặt cô,ánh mắt Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Thẩm Lạc Ngưng khiến cô không dám ngẩng đầu lên.

Ánh mắt Âu Mạc Thiên Vũ dán chặt lên người cô như nhìn thấu vào bên trong khiến cô không được thoải mái.

Chuyến đi chơi của cô tại Âu Mạc Thiên Vũ mà tan tành cô không còn một chút hứng thú đến việc đi chơi nữa.

Mọi người ở đây cũng không muốn Thẩm Lạc Ngưng hay Âu Mạc Thiên Vũ khó xử nên tìm cách đẩy hai ngươi xa ra.

Mỹ Anh có một sáng kiến nên nhanh chóng nói" Này, hay chúng ta chơi trò chơi đi?"
Mọi người đều đồng ý với sáng kiến này.

Trò chơi mà Mỹ Anh nói như sau: một người hay được gọi là quản trò sẽ giấu những mảnh ghép có chứa thông tin tìm đến gương khó báu.

Tất cả mọi người đều ở đây đều chia thành hai đội ai tìm được gương kho báu trước thì người đó chiến thắng.

Đội nào tìm được trước sẽ có quyền chỉ thị cho đội còn lại làm những việc theo ý của mình.

Tất cả mọi người đều bốc thăm chọn đội.

Chia ra thành hai đội A và B.

Tất cả người chơi bao gồm: Âu Mạc Thiên Vũ, Hứa Mạc Đình,Trương Gia Huy,Hạo Hiên, Mỹ Anh, Thẩm Lạc Ngưng, Đồng Quyên, Tiểu Ân.

Chia thành hai đội là:
Đội A gồm: Âu Mạc Thiên Vũ,Hạo Hiên,Thẩm Lạc Ngưng, Mỹ Anh.

Đội B gồm: Hứa Mạc Đình,Trương Gia Huy,Đồng Quyên, Tiểu Ân.


Đồng Quyên thấy được kết quả, ghé lại sát gần Thẩm Lạc Ngưng hỏi" Cậu thấy được không?Nếu không tớ đổi với cậu"
Thẩm Lạc Ngưng nghĩ rồi lắc đầu" Không cần đâu" dù gì cũng chỉ là một trò chơi chung đội cũng không sao hết.

Hai đội nhanh chóng tìm các mãnh ghép để tìm khó báu.

Hình như ai ở đây đều thích trò chơi này nhưng chắc cũng muốn đại đọa đội kia mà.

Âu Mạc Thiên Vũ từ đầu đến cuối đều im lặng đi phía sau nhìn Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng bị Mỹ Anh kéo đến phía này đến phía kia để kiếm mảnh ghép.

Hạo Hiên vừa mới đến đây đã bị kéo vào trò chơi vô vị này vì để đủ người vì thế Hạo Hiên cũng không hào hứng chơi như những người còn lại mà cứ ung dung đi phía sau.

Hạo Hiên có chút kí ức về Âu Mạc Thiên Vũ dù 5 năm không gặp Âu Mạc Thiên Vũ đều là dáng vẻ lãnh đạo,cao cao tại thượng không khác gì mấy.

Chuyện Thẩm Lạc Ngưng ly hôn với Âu Mạc Thiên Vũ Hạo Hiên cũng biết dù lúc lên núi không có thiện cảm với hai người này nhưng vì là bạn bè của chị gái cậu cậu cũng không quá tỏ ý.

Đi đến bên hồ bơi kế bên kệ ở phía dưới cuối cùng Mỹ Anh cũng đã tìm được mảnh ghép thứ nhất.

Trên mặt Mỹ Anh chỉ toàn sự hào hứng khiến Thẩm Lạc Ngưng cũng vui lây.

Không quan tâm đến Âu Mạc Thiên Vũ ở phía sau Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng đi theo Mỹ Anh giữ khoảng cách với Âu Mạc Thiên Vũ cành xa càng tốt.


Để hai người phụ nữ xa chỗ Âu Mạc Thiên Vũ, Hạo Hiên, Hạo Hiên mới hỏi" Anh còn yêu chị Lạc Ngưng à?"
Âu Mạc Thiên Vũ quay qua nhìn Hạo Hiên không trả lời xem như ngầm xác nhận.

Hạo Hiên cười nhẹ nhớ đến cảnh hai người tình chàng ý thiếp trước mặt anh với bây giờ thật khác so nhau.

" Có ý định theo đuổi lại không?" Hạo Hiên im lặng một chút lại hỏi tiếp.

Kỳ thật cậu thật sự không muốn để tâm đến chuyện nhà người ta nhưng nhìn thấy Thẩm Lạc Ngưng và Tiểu Lạc hai mẹ con một mình tự nuôi sống bản thân anh không kìm lòng được.

Chắc anh bị lây cái tính cách này bởi Mỹ Anb rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ cười nhẹ, không biết phải giải thích sao cho Hạo Hiên hiểu" Không phải không muốn theo đuổi, mà không có cơ hội theo đuổi"
Hạo Hiên cười ra tiếng, sao bây giờ anh lại thấy thương hại Âu Mạc Thiên Vũ quá nhỉ.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Chương 43


Đi tới trong quầy bar đội Thẩm Lạc Ngưng lại tìm thêm được một mảnh ghép.

Ghép lại tất cả các mảnh thì đã có thể biết được kho báu nằm ở đâu.

Bây giờ đội Thẩm Lạc Ngưng đã có 2 mảnh ghép chỉ cần thêm hai mảnh nữa thôi nên Thẩm Lạc Ngưng và Mỹ Anh càng gấp rút tìm.

Âu Mạc Thiên Vũ và Hạo Hiên từ lúc đầu đến giờ vẫn nhàn nhã đi ở phía sau.

Một lúc sau lại tìm được thêm một mảnh ghép.

Hai cô nàng thì rất vui vẻ còn hai chàng trai thì không biểu hiện ra gì.

Khi đi xa xa Âu Mạc Thiên Vũ Mỹ Anh nhỏ giọng hỏi" Em quên được Âu Mạc Thiên Vũ chưa?"
Câu hỏi của Mỹ Anh khiến Thẩm Lạc Ngưng khựng lại, nhíu mày nhìn Mỹ Anh.


Câu hỏi quá đột ngột khiến Thẩm Lạc Ngưng chẳng biết phải trả lời làm sao, một chút sự cố gắng cho bản thân thoải mái bị câu hỏi của Mỹ Anh đập tan.

Thẩm Lạc Ngưng vẫn đi nhìn về phía trước, cô nhẹ giọng nói" Chắc là chưa quên, nhưng sẽ cố quên"
Đúng là như thế!
Thẩm Lạc Ngưng từ 5 năm trước đã cố gắng quên đi Âu Mạc Thiên Vũ!
Dù cố gắng như thế nào trải qua bao nhiêu khó khăn trong lòng Thẩm Lạc Ngưng vẫn luôn cố gắng tự nhủ với lòng mình phải quên đi cái tên Âu Mạc Thiên Vũ,xóa sổ anh ta khỏi thế giớ của mình dù biết rất khó khăn.

Cứ mỗi đêm đến cô lại trằn trọc không ngủ được chỉ đơn giản là rất nhớ anh muốn nghe giọng nói của anh nhưng cô thừa biết chắc điều đó thật sự rất khó không thể thực hiện.

Tự xây dựng cho mình một lớp lá chắn để bản thân cảm thấy an toàn để tự nhủ với lòng mình rằng dù không có Âu Mạc Thiên Vũ ở bên Thẩm Lạc Ngưng này vẫn sống rất tốt.

Không biết vì sao trước khi ly hôn Âu Mạc Thiên Vũ lại tốt với cô nhưng chỉ cần Âu Mạc Thiên Vũ không yêu cô thì cô cũng đã đủ lí do rời đi khỏi cuộc đời anh rồi.

Đi một đoạn không khí bỗng chốc trùng xuống.

Mỹ Anh không hỏi Thẩm Lạc Ngưng vì biết như vậy cũng không hay lắm với lại đây là chuyện của người ta nữa mà Thẩm Lạc Ngưng cũng không có gì để nói.

Sớm biết như vậy cô chịu đổi đội với Đồng Quyên cho rồi.

Không biết Mỹ Anh đã nói gì với Thẩm Lạc Ngưng, nhưng khi chỉ nhìn thấy bóng lưng của Thẩm Lạc Ngưng, anh cũng biết đó chắc chắn là chuyện liên quen đến anh mới khiến Thẩm Lạc Ngưng buồn như vậy.

Bên đội kia do không có ai mích lòng với nhau nên việc giao lưu và cùng nhau tìm mảnh ghép cũng dễ dàng hơn nhiều.

Cả bốn người đều rất háo hứng tìm mảnh ghép vừa đi trò truyện vui vẻ với nhau vừa tìm.


Tác giả có lời muốn nói: mình rất dỡ trong việc diễn tả nên khó mà có thể viết cho mấy bạn độc giả một chương hành trình tìm mảnh ghép cho mấy bạn đọc vì vậy có thể mình sẽ tóm gọn lại theo cách đơn giản nhất mang mấy bạn độc giả thân yêu thông cảm nhá.

Cảm ơn!
l love you
l love you
Nãy giờ Đông Quyên cùng những người khác trong đội đã tìm được hai mảnh ghép, chỉ hai mảnh thôi sẽ đủ một bức tranh và trong đó sẽ có điểm giấu kho báu.

Đội Thẩm Lạc Ngưng nhanh hơn nên đã tìm được cả bốn mảnh nhanh chóng ghép lại và đi đến chỗ khó báu là xong.

Từ đầu Âu Mạc Thiên Vũ và Hạo Hiên chỉ đi theo xem như hộ tống hai cô nàng chứ cũng chả giúp được gì.

Thì ra chỗ giấu khó báu là gần một cái cây tong vườn hoa.

Người giấu kho báu này cũng thật cao siêu Thẩm Lạc Ngưng còn nghĩ chỗ nào khó lắm mà xa đây lắm chứ.

Từ nãy đến giờ Thẩm Lạc Ngưng, Mỹ Anh, Hạo Hiên và Âu Mạc Thiên Vũ cứ đi vòng qua vòng lại ở đây không biết đi qua khu vườn này bao nhiêu lần nhưng lại chẳng để ý.


Đúng theo câu nói nơi an toàn là nơi nguy hiểm, nơi nguy hiểm là nơi an toàn mà.

Nếu đội Đồng Quyên chưa chắc đã nghĩ ra chỗ này.

Cả đội của Thẩm Lạc Ngưng cũng không nghĩ ra nữa mà.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại chắc bọn cô ai ở đây đều là tổng tài, sếp lớn sao lại nghĩ là chỗ này được chứ.

Nhìn chiếc gương khó báu trước mặt ai ai cũng tò mò mà muốn mở nó ra thử một lần để biết bên trong là gì chứ không riêng là Thẩm Lạc Ngưng hay Âu Mạc Thiên Vũ.

Khi gương khó báu chầm chậm mở ra Thẩm Lạc Ngưng, Mỹ Anh ,Hạo Hiên và Âu Mạc Thiên Vũ điều rất tò mò muốn biết bên trong là gì.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Chương 44


" Ui, có người đến trước chúng ta rồi kìa" Đồng Quyên không biết từ đâu xuất hiện,giọng nói vừa có chút thú vị vừa chút buồn buồn pha trộn lại.

Đội Đồng Quyên cứ nghĩ là mình đã đến trước rồi nhưng không nghĩ có người còn đến sớm hơn.

Phần quà trong gương kho báu không quan trọng mà là việc được điều khiển đội kia mới là thứ hấp dẫn mọi người.

Nhưng rất tiếc đội Thẩm Lạc Ngưng lại đến trước.

Mỹ Anh đóng gương lại đưa cho Thẩm Lạc Ngưng cô cũng không có hứng thú để mở ra nữa.

Tất cả mọi người đi vào một bên vui một bên buồn thấy rõ.

Vừa đi vào đầu bếp đã đem những món ăn đã chuẩn bị lên.


Mọi người dẹp đi chuyện vừa nãy phía sau và vào bàn hưởng thức món ăn.

Thẩm Lạc Ngưng đi gọi Tiểu Lạc dậy do sáng giờ con gái của cô cũng chưa ăn gì.

Ẩm Tiểu Lạc ra ngoài không biết Âu Mạc Thiên Vũ từ đâu xuất hiện chặn đường đi của Thẩm Lạc Ngưng.

" Âu Tổng mời tránh ra!" Thẩm Lạc Ngưng thật sự bất lực với cái tên Âu Mạc Thiên Vũ này hết lần này đến lần khác cản đường cô.

" Hãy cho anh một cơ hội" lời nói này không chỉ nói để cầu khẩn Thẩm Lạc Ngưng cho mình cơ hội mà còn cho chính Thẩm Lạc Ngưng để thoát ra suy nghĩ trước đó của cô.

" Âu Mạc Thiên Vũ, tôi phải nói với anh bao nhiêu lần?Từ lúc ly hôn đến bây giờ chúng ta đã là người dưng!Anh muốn tìm người phụ nữ nào của anh thì cứ tìm đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa.

Tôi đã đồng ý ly hôn xem như để anh được giải thoát rồi kia mà"
Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Thẩm Lạc Ngưng rồi lại nhìn Tiểu Lạc" Vậy Tiểu Lạc là con ai?Đừng nói với anh là em tự mình sinh ra nhá?" Âu Mạc Thiên Vũ tự nghĩ rồi tự thấy nực cười.

Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày, từ trước khi trở về đây cô đã chuẩn bị tinh thần gặp Âu Mạc Thiên Vũ lẫn câu hỏi của anh.

Thẩm Lạc Ngưng cười nhẹ, ánh mắt không có chút thiện cảm nhìn Âu Mạc Thiên Vũ" Tất nhiên một mình tôi không thể sinh con nhưng chắc chắn đó sẽ không phải là con của anh!" nói rồi Thẩm Lạc Ngưng ẩm Tiểu Lạc đi ra ngoài mặc kệ Âu Mạc Thiên Vũ đang đúng trân người ở đó cũng mặc kệ Âu Mạc Thiên Vũ.

Dù cô rất đau khi nói những lời đó với Âu Mạc Thiên Vũ nhưng cô phải làm vậy để Âu Mạc Thiên Vũ có thể buông tha cho cô.

Chắc là anh chỉ hứng thú chơi với cô vài bữa thôi vài ngày sao anh sẽ hết hứng thú rồi bỏ cô thôi nên cô phải tự tránh xa Âu Mạc Thiên Vũ càng sớm càng tốt cũng nhưng cắt đứt sự ảo tưởng là Âu Mạc Thiên Vũ yêu Thẩm Lạc Ngưng!
Đi ra ngoài Thẩm Lạc Ngưng vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh nhập tiệc như không có chuyện gì xảy ra.


Mười phút sau Âu Mạc Thiên Vũ ra ngoài chọn ngồi đối diện Thẩm Lạc Ngưng nhưng cô không để ý tới.

Ăn xong mỗi người tự tìm chỗ giải trí.

Người đến khu giải trí người lại đến bên hồ bơi tùy mọi người.

Thẩm Lạc Ngưng đi đến bên hồ ngồi ở ghế gần hồ.

Tiểu Lạc là bé gái nhỏ tuổi nhất nên được người lớn yêu quý vì vậy đã ẩm con cô đi chơi từ lâu rồi.

Một mình Thẩm Lạc Ngưng ngồi yên tĩnh ở đây.

Đột nhiên bên cạnh có người ngồi Thẩm Lạc Ngưng ngước mặt lên nhìn.

Trương Gia Huy cũng nhìn Thẩm Lạc Ngưng nhưng không nói gì.

Thẩm Lạc Ngưng cũng chẳng có chuyện gì để nói với Trương Gia Huy nên cả hai chọn cách im lặng.


Một lúc sau Trương Gia Huy mới lên tiếng" Em định sống như vậy đến hết đời à?"
Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày biết Trương Gia Huy ý là hỏi cô và Tiểu Lạc cứ nương tựa nhau sống hết đời chứ không đi thêm bước nữa nhưng từ lúc qua Pháp cô đã có ý định sống như vậy tới già rồi chứ không định tìm người mới.

Bởi Thẩm Lạc Ngưng đã yêu Âu Mạc Thiên Vũ rất sâu đậm đó là sự thật nhưng không muốn tha thứ cho Âu Mạc Thiên Vũ cũng là sự thật vì vậy thà sống độc thân như vậy cho khỏe người.

Trương Gia Huy cũng không có ý khuyên ngăn gì do đây cũng là chuyện của người ta anh không nên tự ý xen vào.

Trương Gia Huy chỉ có thể nói đơn giản" Anh không biết rõ sự tình nên cũng không dám nói nhiều chỉ dám khuyên em nếu còn yêu Âu Mạc Thiên Vũ thì hãy thử cho cậu ta một cơ hội, suốt mấy năm không có em bên cạnh cậu ta sống không bằng chết, suốt ngày chỉ có công việc và công việc vì vậy hãy thử mở lòng thêm lần nữa để cho Âu Mạc Thiên Vũ thêm một cơ hội dù chỉ một lần!"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn Trương Gia Huy hơi nghiêng đầu biết Trương Gia Huy nói vậy để nói giúp Âu Mạc Thiên Vũ nhưng Thẩm Lạc Ngưng vẫn không kìm lòng được mà suy nghĩ.

Mình có nên thử tha thứ không?

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Chương 45


Ngồi một lúc sau Thẩm Lạc Ngưng bị cô bạn Đồng Quyên kéo vào trong để giải trí.

Tất cả mọi người đều tụ họp ở đây để đánh bài uống rượu vì vậy Thẩm Lạc Ngưng cũng cố gắng mà hòa vào bầu không khí này.

Ngồi kế Mỹ Anh đang ẩm Tiểu Lạc, Thẩm Lạc Ngưng cũng không nói gì mà ngồi yên quan sát.

Đa số mấy người ở đây đều biết nhau từ trước dù không có thân thiết nhưng cũng gọi là thân hơn bạn giả giao vì vậy cũng dễ nói chuyện nhưng có điều chuyện của Âu Mạc Thiên Vũ và Thẩm Lạc Ngưng chính là một bức tường khiến họ khó xử nhất.

Dù không rõ vì sao Âu Mạc Thiên Vũ và Thẩm Lạc Ngưng lại ly hôn nhưng nhìn biểu cảm của hai người họ chắc cũng không muốn nhắc tới mà giờ lại lồi ra một đứa bé gái khiến họ cũng muốn lú luôn.

Tiểu Lạc rất ngoan ngoãn vì vậy rất được lòng mấy cô chú ở đây ai ai cũng quay lại nói chuyện với Tiểu Lạc.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn bâng quơ lại đụng trúng ngay ánh mắt của Âu Mạc Thiên Vũ cũng đang hướng về mình, Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng quay qua chỗ khác tránh ánh mắt đó.


Đến một giờ khuya mọi người mới về phòng của mình.

Tiểu Lạc được bế trên tay cũng đã ngủ từ lúc nào rồi.

Thẩm Lạc Ngưng cũng đã mệt trong người nên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau mọi người tụ họp ở phòng ăn.

Lâu lâu mới có thời gian nghỉ ngơi nên bọn họ phải tranh thủ bỏ việc công ty và một bên bây giờ chỉ cần ăn và chơi thôi.

Ở đây còn rất nhiều nơi bọn họ chưa tụ tập nữa mà.

" Haizz buồn ngủ quá" Đồng Quyên vừa ngáp dài đi lại bàn ăn ngồi xuống.

Ai ở đây hôm qua đều mất ngủ như vậy nhưng vẫn ráng ngượng để ra đây ăn sáng.

Âu Mạc Thiên Vũ là người đến bàn ăn trễ nhất nhanh chóng đi lại chỗ của mình ngồi.

Vừa ăn sáng vừa bàn về việc chính trị vì vậy bàn ăn cũng sôi nổi lên.

Ai ai cũng khá hứng thú với khu đất phía Đông nên bàn luận càng sôi nổi hơn nhưng Thẩm Lạc Ngưng ở bên Pháp đã lâu nên cũng không rành lắm chỉ có thể ngồi nghe.

Nhưng Thẩm Lạc Ngưng cũng là giám đốc nên lâu lâu cũng góp vài ba câu vô phụ họa.


Âu Mạc Thiên Vũ vẫn chọn ngồi đối diện Thẩm Lạc Ngưng khiến cô cũng thấy bất lực không biết Âu Mạc Thiên Vũ đang nghĩ gì trong đầu của mình.

Ăn xong đám con trai lại tụ họp đánh vài ván bài như hôm qua để giết thời gian còn Thẩm Lạc Ngưng và Mỹ Anh, Đồng Quyên, Tiểu Ân cùng với Tiểu Lạc dẫn nhau đi dạo xung quanh khuôn viên rộng lớn này.

" Lạc Ngưng cậu định chừng nào sẽ về Pháp?" Đồng Quyên đi dạo chợt nhớ ra con bạn thân của mình mấy năm nay ở Pháp hôm nay lại về nên hỏi.

Thẩm Lạc Ngưng vừa đi ngắm khuôn viên vừa nói" Chưa biết, ở đây đi chơi vài nơi nữa rồi mới về Pháp"
Đồng Quyên gật đầu như đã biết.

Bây giờ về Pháp Thẩm Lạc Ngưng cũng chỉ xử lí công việc tối ngày vì vậy lâu lâu xả tress về nôi mình sinh ra để nghỉ ngơi một thời gian cũng không tồi.

Mỹ Anh nhìn Tiểu Lạc rồi lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng" Nếu thấy chán thì qua nhà chị chơi nhớ dẫn Tiểu Lạc nữa đấy nhá"
Chỗ bàn bài đang rất là căng thẳng ai cũng muốn mình thắng nhất là số nhọ Hứa Mạc Đình thua từ đầu đến cuối không biết đã thua bao nhiêu tiền rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ lãnh đạm nhìn Hứa Mạc Đình chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm với Hứa Mạc Đình" Có chơi có chịu!" từ sáng đến giờ đây là câu đầu tiên Âu Mạc Thiên Vũ nói.

Hôm nay anh mặc một bộ đồ khá thoải mái, áo thun xanh thẩm phối với quần dài ôm bó tôn lên đôi chân dài hoàn mỹ của anh.


Trang phục đẹp cùng với khuôn mặt đẹp như tạc tượng của anh càng tôn lên khí chất của mình.

Ngồi ở cả dàng mỹ nam Âu Mạc Thiên Vũ chính là người nổi bật nhất.

Trương Gia Huy nhìn Hứa Mạc Đình thua nãy giờ mà không khỏi nhịn cười" Ha ha Hứa Mạc Đình nếu cậu không chơi thắng nỗi thì nghĩ chơi mẹ đi đừng thua đến không có tiền đổ xăng cho xe đấy"
Cả bàn như có trận cười lớn.

Hứa Mạc Đình mặt mày như đưa đám nhìn Trương Gia Huy" Cậu liệu hồn cậu đấy?Tôi phải thắng hết tài sản trên người cậu mới được"
Ở đây chỉ cod Hứa Mạc Đình và Trương Gia Huy là người vui tính nhất còn Âu Mạc Thiên Vũ và Hạo Hiẻn chỉ nhìn xem hai người này diễn kịch cho xem thôi chứ không vào để góp vui.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Chương 46


Đến tối mọi người lại tụ họp ăn tối như sáng.

Những món ăn đắt tiền không khỏi bàn cãi được dọn lên thật sự rất bắt mắt.

Hứa Mạc Đình ăn cơm mà không có chút vị vì thua bài từ đầu đến cuối.

Bữa cơm thịnh soạn nhưng đối với anh thật nhạt nhẽo.

Ăn cơm xong ai lại vào phòng người nấy.

Thẩm Lạc Ngưng ẩm Tiểu Lạc lên giường còn mình chuẩn bị quần áo đi tắm.


Tiểu Lạc nằm lăn qua lăn lại trên giường để đợi mẹ.

" Mẹ ơi" Tiểu Lạc gọi Thẩm Lạc Ngưng, sáng giờ con bé đi chơi với mấy cô không quan tâm đến mẹ mình.

Thẩm Lạc Ngưng quay qua nhìn Tiểu Lạc nói" Hả"
" Chừng nào con mới được gặp chú đẹp trai?" Hồi sáng gặp chú đẹp trai ngoài cửa nhưng do buồn ngủ con bé không để ý là mẹ nó nói gì với chú đẹp trai bây giờ mới nhớ lại.

Thẩm Lạc Ngưng khựng lại nhớ đến những lời nói mình nói với Âu Mạc Thiên Vũ khá quá đáng nhưng muốn cắt đứt hy vọng của anh chỉ còn cách đó thôi rồi sẽ có lúc Âu Mạc Thiên Vũ quên đi cô và sẽ có cuộc sống riêng của mình thôi.

Nghĩ như vậy Thẩm Lạc Ngưng tự đè xuống nỗi hối lỗi của mình.

Cô nhanh chóng tắm cho Tiểu Lạc rồi đến cô tắm.

Cốc! cốc!.

cốc!.

.

cốc
Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày nhìn ra ngoài cửa, chắc chắn ngoài đó không phải là Âu Mạc Thiên Vũ vì lúc sáng đã bị nói tới như vậy rồi còn có thể đến đây nữa thì cô thật sự bái phục lớp da mặt dày của Âu Mạc Thiên Vũ nghĩ như vậy Thẩm Lạc Ngưng tự tin đi ra ngoài mở cửa.

Đúng như những gì Thẩm Lạc Ngưng nghĩ người đến cửa không phải là Âu Mạc Thiên Vũ mà là Mỹ Anh.


Thẩm Lạc Ngưng cũng khá bất ngờ vì Mỹ Anh lại đến đây vào lúc này
Để Mỹ Anh ngồi ở sô pha Thẩm Lạc Ngưng đi rót nước cho Mỹ Anh.

Mỹ Anh từ đầu đến cuối đều nhìn Thẩm Lạc Ngưng chứ không nói gì.

Thẩm Lạc Ngưng càng chắc chắn Mỹ Anh đến đây không đơn giản là để nói chuyện tán gẫu với cô.

" Chị có chuyện gì muốn nói thì nói đi" Thẩm Lạc Ngưng từ trước đến nay không phải kiểu thích dài dòng nói qua nói lại mới vào việc chính vì vậy cô rất nhanh chóng kêu Mỹ Anh nhanh chóng nói.

Mỹ Anh cũng không phải kẻ dài dòng cô phải thẳng vấn đề" Em định sống như vậy suốt đời à?"
Đã nghĩ Mỹ Anh sẽ hỏi đến vấn đề này nhưng cô lại không nghĩ chị ấy lại hỏi thẳng đến vậy không cho cô thời gian suy nghĩ
Thẩm Lạc Ngưng bèn gật đầu như trả lời cô cũng mệt mà để giải thích nữa.

Hôm qua là Trương Gia Huy bây giờ tới Mỹ Anh nếu cô ở đây thêm một bữa nữa chắc sẽ có người tiếp theo đến đây để hỏi cô chuyện này quá.


Mỹ Anh thở dài nhìn Thẩm Lạc Ngưng, cô cũng không có lời gì để khuyên Thẩm Lạc Ngưng, cô cũng không phải kẻ từng trải có thể hiểu thấu trần gian nên không nói được gì nhưng cô rất yêu quý Thẩm Lạc Ngưng xem cô là em gái của mình thấy Thẩm Lạc Ngưng một mình đơn độc làm mẹ đơn thân nuôi con sao Mỹ Anh chịu nổi
" Vậy em cứ quyết định làm theo ý mình đi, nếu có khó khăn gì cứ nói chị thì chị sẽ giúp.

Đừng chịu ủy khuất khóc một mình dù chị không phải chị ruột của em nhưng rất yêu thương em đều đó chắc em cũng cảm nhận được vì vậy nếu có chuyện gì hãy cứ nói với chị nhá!Chị biết những năm nay em rất cực khổ một mình nuôi con mà chị cũng không giúp được gì, coi bộ đường tình duyên của chị em ta khổ như nhau nhưng có đều chị không có một mảng tình vắt vai còn em thì chung tình một mối! "
Thẩm Lạc Ngưng không có gì để nói cứ để Mỹ Anh nói hết nỗi lòng hay cô đi, xem như tâm tư của Thẩm Lạc Ngưng đã bị Mỹ Anh nhìn thấu hết.

Thẩm Lạc Ngưng cũng rất kính trọng yêu quý Mỹ Anh nên nếu Mỹ Anh khuyên cô về việc gì đó chắc cô sẽ nghe theo.

Thẩm Lạc Ngưng im lặng cuối cùng cũng lên tiếng" Em cũng không biết mình phải làm gì chỉ mong có thể sống thật tốt thôi nhưng lại không biết phải làm sao" Thẩm Lạc Ngưng nói rồi thở dài đó chính là lời thật lòng của cô.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Chương 47


Nói chuyện với Thẩm Lạc Ngưng một lúc lâu sau thì Mỹ Anh mới đi ra khỏi phòng.

Vừa đi ra đã chạm mặt Âu Mạc Thiên Vũ khiến Mỹ Anh cũng không biết phải diễn tả ra sau.

Định lướt qua xem như không thấy thì bị Âu Mạc Thiên Vũ lên tiếng khiến Mỹ Anh phải dừng bước.

Lần đầu tiên Mỹ Anh gặp Âu Mạc Thiên Vũ là đã là 5 năm về trước rồi mà cũng không gọi là nói chuyện mà chỉ nhìn thấy thôi, lúc đó Âu Mạc Thiên Vũ đến căn nhà trên núi của Mỹ Anh để tìm vợ của Âu Mạc Thiên Vũ nói rõ nhất là Thẩm Lạc Ngưng.

Cô cũng không quan tâm đến Âu Mạc Thiên Vũ lắm chỉ để ý đến Thẩm Lạc Ngưng.

Biết tên này là tên làm cho Thẩm Lạc Ngưng đứa em gái mà cô xem như ruột thịt đau lòng cô đã không có ý thiện cảm vô hình, lúc biết Âu Mạc Thiên Vũ cũng có mặt ở đây Mỹ Anh cũng không vui lắm như nể tình Âu Mạc Thiên Vũ là người Thẩm Lạc Ngưng yêu cũng là ba của Tiểu Lạc Mỹ Anh cũng không để ý.


" Chị từ phòng Thẩm Lạc Ngưng ra à?" Âu Mạc Thiên Vũ lên tiếng hỏi dù đã biết rõ câu trả lời.

Mỹ Anh đã bị hỏi rồi cũng không thể không trả lời" Ừ"
" Thẩm Lạc Ngưng dạo này sống tốt không?" Âu Mạc Thiên Vũ thật không biết mình nên nói gì chỉ có thể hỏi về Thẩm Lạc Ngưng.

Mỹ Anh quay qua nhìn Âu Mạc Thiên Vũ,thật rất muốn hỏi cậu ta có thật lòng yêu Thẩm Lạc Ngưng không nhưng lại nghĩ đây không phải là chuyện của mình.

" Sống khá tốt, từ lúc xa cậu con bé đã sống rất tốt!" lời nói ý là: nếu không có Âu Mạc Thiên Vũ thì Thẩm Lạc Ngưng sống rất tốt mà nói rõ ra là càng không có Âu Mạc Thiên Vũ thì Thẩm Lạc Ngưng càng sống tốt.

Âu Mạc Thiên Vũ cũng không biết nói gì nữa định bước về phía trước thì đột nhiên Mỹ Anh lại lên tiếng hỏi.

" Cậu có yêu Thẩm Lạc Ngưng không?"
Âu Mạc Thiên Vũ khựng lại, giọng nói rất chắc chắn vang lên" Có yêu!"
Mỹ Anh nhìn kĩ Âu Mạc Thiên Vũ như muốn xác thực.

Dù không phải chị ruột của Thẩm Lạc Ngưng nhưng Mỹ Anh lại rất yêu thương Thẩm Lạc Ngưng xem Thẩm Lạc Ngưng là em gái vì vậy vì hạnh phúc của em cô chị gái Mỹ Anh như cô cũng phải làm một chút gì đó cho Thẩm Lạc Ngưng chứ.

Thấy Mỹ Anh im lặng Âu Mạc Thiên Vũ nghĩ chắc Mỹ Anh không tin anh nên nói thêm" Em biết lúc trước mình đã đối xử không tốt với Thẩm Lạc Ngưng như bây giờ em đã suy nghĩ lại rồi cuộc sống của Âu Mạc Thiên Vũ này nếu không có Thẩm Lạc Ngưng sẽ không hoàn hảo, nhưng Thẩm Lạc Ngưng bây giờ rất ghét em chắc em khó có cơ hội mà bây giờ Thẩm Lạc Ngưng còn có con nữa mà" Âu Mạc Thiên Vũ cười khổ trong lòng, đó là điều Âu Mạc Thiên Vũ nhức đầu nhất biết trước như vậy đã không cho Thẩm Lạc Ngưng đi cho rồi.


" Tiểu Lạc là con của cậu" Mỹ Anh nói với Âu Mạc Thiên Vũ với giọng bất lực, dù gì Âu Mạc Thiên Vũ cũng là tổng giám đốc lừng danh nếu có ngu à không phải nếu không được thông minh cho lắm thì cũng phải nhận biết được điều đó chứ,không lẽ cậu ta không thấy cậu ta với Tiểu Lạc rất giống nhau sau.

Tác giả có lời muốn nói" Không phải Âu Mạc Thiên Vũ không thông minh mà là do trong tình yêu không có nhanh nhặn bằng trên thương trường.

.

v.

.

v! v! v
Âu Mạc Thiên Vũ đứng hình nhùn Mỹ Anh, Âu Mạc Thiên Vũ thật không nghĩ là vậy dù có nghi vấn Tiểu Lạc là con của anh nhưng cũng không dám nói ra do Thẩm Lạc Ngưng đã nói đó không phải là con của anh vì vậy anh đã gạt bỏ suy nghĩ đó nhưng bây giờ Mỹ Anh nói như vậy thì anh đã tin rồi.

Thật không biết anh bị gì mà không nhận ra sớm chứ.


Âu Mạc Thiên Vũ mỉm cười rạng rỡ còn hơn ánh mặt trời tỏa sáng nữa nhìn Mỹ Anh gật đầu mà cái đầu muốn gớt xuống Âu Mạc Thiên Vũ nói" Cảm ơn" rồi đi về phòng.

Mỹ Anh lắc đầu nhìn Âu Mạc Thiên Vũ thật không biết làm sao Thẩm Lạc Ngưng có thể thích một người có cái tính cách như vậy nữa nhưng nhìn cũng tạm ổn về mảng nhan sắc ngoại hình vì vậy cô cũng không bốc phốt Âu Mạc Thiên Vũ nữa.

Ở nơi nào đó Thẩm Lạc Ngưng đang hắt xì mấy chục lần cùng một lúc.

Tiểu Lạc nghĩ là có ai đó đang nhắc mẹ nên nói" Có ai giờ này lại nhắc mẹ vậy?"
Thẩm Lạc Ngưng không nhìn Tiểu Lạc nói" chắc tên điên nào đó đấy!"
Âu Mạc Thiên Vũ: Anh có làm gì đâu!

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chương 48


Sáng hôm sau, khác với hôm qua mọi người ngủ một giấc đến giữa trưa mới tỉnh dậy.

Tại phòng ăn, mọi người ngồi đúng vị trí của mình và hưởng thức bữa trưa.

Chiều nay bọn họ sẽ đi về vì cũng đã nghỉ mấy hôm rồi nếu còn nghỉ nữa thì chắc sẽ có chuyện mất.

" Lạc Ngưng, xíu em về với chị nhá?" Mỹ Anh đang ăn thì lên tiếng hỏi.

Âu Mạc Thiên Vũ ngồi bên mía bên kia cũng nghe thấy, cố gắng ăn thật chậm để nghe câu trả lời.

" Vâng" Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng đáp,do lúc đi là có người đến đón cô bây giờ có người tự đòi đưa cô về thì cô ngại gì mà không đồng ý.


Hứa Mạc Đình nhướn mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ.

Thật tội thằng bạn của anh,có vợ mà cũng không biết giữ.

Ăn trưa xong mọi người lại tụ họp ở phòng khách để vừa uống rượu quý mà Trương Gia Huy mang đến vừa chơi trò chơi thật thách
* Tác giả có lời muốn nói: trò chơi này mình chỉ mới có coi trên ti vi nên chưa tìm hiểu rõ cách chơi chỉ biết sơi sơi nên nếu bạn nào đã chơi hay tìm ra lỗi sai thì thông cảm cho mình nhá.

Mới đầu vô cái chai đã quay trúng Thẩm Lạc Ngưng và Âu Mạc Thiên Vũ khiến bọn họ thích thú.

Ai cũng muốn giành được hỏi Thẩm Lạc Ngưng vì cô ấy là nhân vật được quan tâm nhất mà còn Âu Mạc Thiên Vũ là bạn của bọn họ mối quan hệ của Âu Mạc Thiên Vũ và Thẩm Lạc Ngưng lại là từng vợ chồng càng thú vị hôn.

" Khoan khoan Lạc Ngưng chưa chọn thật thách mà sao các cậu cứ dành hỏi?" Đồng Quyên là người muốn hỏi nhất nhưng lại ngăn cản mấy người còn lại hỏi.

Trò chơi này cũng khá đơn giản, chỉ cần cái chai quay trúng ai thì hai người đó phải chọn thật hay thách, nếu là thật sẽ có một người hỏi hai người trả lời, còn nếu thách thì sẽ một người yêu cầu hai người bị cái chai quay trúng phải làm theo yêu cầu bằng bất cứ giá nào.

Tất cả ánh mắt đều dồn về phía Thẩm Lạc Ngưng cả Âu Mạc Thiên Vũ cũng nhìn Thẩm Lạc Ngưng với ánh mắt ẩn ý.

Biết mọi người đang nhìn chầm chầm mình Thẩm Lạc Ngưng cũng không thể nào không chọn được mà nếu bây giờ cô chọn thách mà người thách cùng còn là Âu Mạc Thiên Vũ thì chắc chắn bọn họ sẽ cho thử thách quá đáng nhất vì vậy cô chọn" Thật"

Mọi người đều nhướn mày nhìn Thẩm Lạc Ngưng rồi lại nhìn Âu Mạc Thiên Vũ.

Đồng Quyên thấy từ đầu đến cuối Âu Mạc Thiên Vũ không nói gì nên hỏi" Âu tổng, ngài có chịu nói thật không?"
Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Đồng Quyên rồi lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng dù cô không nhìn anh nói" Được"
Hứa Mạc Đình xung phong là người hỏi, mọi người còn lại cũng đồng ý Hứa Mạc Đình là kẻ pha trò nhất ở đây tất nhiên câu hỏi sẽ không phải dạng vừa.

Hứa Mạc Đình đưa mắt nhìn Âu Mạc Thiên Vũ rồi lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng hỏi" Tôi cũng không có gì để hỏi chỉ hỏi trong mắt hai người nghĩ gì về đối phương và hai người bây giờ đã có ý trung nhân chưa?"
Nghe được câu hỏi mọi người đều " wow" một cái thật lớn rồi nhìn về phía Thẩm Lạc Ngưng lẫn Âu Mạc Thiên Vũ.

Một câu hỏi mà trúng ngay hai mục đích chỉ có Hứa Mạc Đình cao siêu mới nói được vậy.

Thẩm Lạc Ngưng không biết phải trả lời làm sao,trái tim cô như lệch một nhịp không trả lời mà hỏi ngược lại" Tôi nhớ là chỉ hỏi một câu thôi mà?Sao câu trên tôi nghe là hai?"
Hứa Mạc Đình nhướn mày nhìn Thẩm Lạc Ngưng nói" Cô có thấy tôi ngừng lại không?Nếu không ngừng lại là nó là một câu đấy"
Thẩm Lạc Ngưng: "! "

Cũng đúng là vậy thứ thách chỉ nói là hỏi một câu chứ có nói có dấy phẩy hay từ liên kết đâu.

Thẩm Lạc Ngưng biết là mình bích đường đối đáp nên nhìn nhẹ Âu Mạc Thiên Vũ nói" Tôi thấy Âu Tổng là giám đốc tài năng, nhan sắc và ngoại hình đều vượt xa người thường còn về ý trung nhân thì tôi chưa có"
Mọi người lại " wow" lên một lần nữa đúng là câu hỏi này không làm khó được Thẩm Lạc Ngưng.

Âu Mạc Thiên Vũ từ đầu đến cuối đều nhìn Thẩm Lạc Ngưng không chớp mắt nhưng cô chưa bao giờ nhìn qua anh dù chỉ một lần.

Tất cả ánh mắt đều dồn về Âu Mạc Thiên Vũ một lần nữa như muốn đợi câu trả lời của anh.

" Lạc Ngưng là cô gái kiên cường không chịu khuất phục, trong công việc lại càng thể hiện rất tốt, còn về ý trung nhân thì tôi đã có rồi"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Chương 49


Không chỉ Thẩm Lạc Ngưng tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía Âu Mạc Thiên Vũ.

Thật không nghĩ anh sẽ nói ra như vậy.

Nhưng đó cũng chỉ khúc nhạc dạo một lúc sau không khí vẫn sôi nổi như lúc đầu.

Gần chiều chàng dạng nhóm người của Âu Mạc Thiên Vũ cũng ra về.

Thẩm Lạc Ngưng tất nhiên sẽ về chung với Mỹ Anh.

Do cũng chỉ có Thẩm Lạc Ngưng với Tiểu Lạc cùng với túi va li cũng không lớn là mấy nên Hạo Hiên cũng có thể hộ tống cả Thẩm Lạc Ngưng và Mỹ Anh.

Ngồi trên xe không khí im lặng không có một tiếng động.

Mỹ Anh đã ngủ từ lâu do quá mệt dẫn đến kiệt sức.


Hạo Hiên đang lái xe cũng không có hứng thú để trò chuyện tâm sự với Thẩm Lạc Ngưng mà cô cũng ngại để tán gẫu.

Lần trước đi vào nhà bị Hạo Hiên bắt được,gần đây nhất là mấy năm trước cô gặp Hạo Hiên ở Pháp mà cũng chỉ gọi là gặp chứ cũng không nói được mấy câu.

Cô cũng ngại nói chuyện với Hạo Hiên vì vậy không khí rơi vào trầm mặc.

"Chị không có ý định quay lại với Âu Mạc Thiên Vũ à?"thấy không khí không có gì ngoài im lặng anh liền lên tiếng nói.

Thẩm Lạc Ngưng khá ngạc nhiên không nghĩ là Hạo Hiên sẽ hỏi vấn đề này.

Nhưng có thể khiến Hạo Hiên mở miệng đầu tiên thật khó nên cô cũng phải nói vài câu" Người ta thường có câu họp thì tụ không họp thì tan tôi với Âu Mạc Thiên Vũ cũng giống vậy"
Hạo Hiên nghe Thẩm Lạc Ngưng nói thì cũng không khỏi gì nữa.

Đây là chuyện tình cảm của người ta cậu cũng không có quyền gì mà có ý kiến chỉ thấy Âu Mạc Thiên Vũ như vậy cậu thấy thật đáng thương.

Đến cửa khách sạn Thẩm Lạc Ngưng bế Tiểu Lạc đi xuống cảm ơn một tiếng thì đi vào.

Không nghĩ trước cửa phòng cô là một người cô không hề nghĩ tới.

Âu Mạc Thiên Vũ đang đứng tựa lưng vào cửa nhà cô, mắt nhắm lại dưỡng thần.

Nghe tiếng chân bước tới Âu Mạc Thiên Vũ mở mắt nhìn thấy Thẩm Lạc Ngưng.

" Anh đến đây làm gì?" Thẩm Lạc Ngưng lạnh lùng hỏi, ánh mắt không có chút thiện cảm.

Âu Mạc Thiên Vũ nhìn lướt qua người Thẩm Lạc Ngưng rồi lại nhìn tới Tiểu Lạc.

" Đến đây để nói với em một chuyện" Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Thẩm Lạc Ngưng nhẹ nhàng để tóc cô ra sau.

Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày nhìn anh khó hiểu" Nói gì?" Đang thắc mắc không hiểu Âu Mạc Thiên Vũ muốn nói gì mà cô quên kháng cự việc Âu Mạc Thiên Vũ đụng vào cô.


" Lạc Ngưng anh biết lúc trước đã không tốt với em nhưng bây giờ anh đã nghĩ thông suốt rồi.

Nếu em không cho anh cơ hội cũng không sao anh sẽ theo đuổi em" Âu Mạc Thiên Vũ nói rồi đi qua Thẩm Lạc Ngưng nhưng lại thấy đi như vậy thì quá đơn giản ít nhất cũng phải đánh dấu chủ quyền trên người cô.

Nghĩ như vậy Âu Mạc Thiên Vũ lại quay lại nhanh chóng hôn lên môi cô một cái rồi thiên ngang đi về thang máy.

Thẩm Lạc Ngưng đứng yên tại chỗ không gian bao trùm cô như ngưng động, những lời nói của Âu Mạc Thiên Vũ khiến cô thiếu chút nữa là ngất xỉu vì cảm động nhưng lí trí lại không cho cô làm vậy cô đứng ở đó một lúc thì mở cửa đi vào.

Đặt Tiểu Lạc lên giường Thẩm Lạc Ngưng ngồi thẫn người ở đó.

Câu nói " anh sẽ theo đuổi em" cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô không cho cô có cơ hội đi ngủ.

Đến khuya Thẩm Lạc Ngưng vẫn chưa ngủ đứng ở ngoài ban công ngắm cảnh đêm.

Chiếc váy bay trong gió mái tóc cô bay bỏng theo gió tùy ý Thẩm Lạc Ngưng vẫn cứ đứng yên ở đó.

Ở biệt thự riêng Âu Mạc Thiên Vũ cũng không ngủ được.

Đứng ở ngoài ban công ly rượu được anh cầm trên tay lắc qua lắc lại nhưng chưa có ý định uống.


Anh không chắc Thẩm Lạc Ngưng sẽ cho anh cơ hội nhưng anh chắc chắn sẽ theo đuổi cô khiến cho cô yêu anh mới được.

Sáng hôm sau mọi thứ vẫn trở lại như bình thường Âu Mạc Thiên Vũ đi làm,Thẩm Lạc Ngưng thì vẫn ở nhà tiếp tục việc nghỉ ngơi dài hạng.

Sáng sớm như thường lệ cô sẽ chạy bộ quay chung cư còn Tiểu Lạc thì ngủ ở phòng do có người giúp việc trông nom.

Mới chạy được vài vòng cô đã nghĩ do trong đầu cô cứ suy nghĩ chuyện Âu Mạc Thiên Vũ nói nên không có hứng thú đến việc chạy bộ.

" Mấy hôm nay cháu đi đâu mà giờ mới chạy bộ thế?" bà cô trung niên lúc trước lại đến bắt chuyện với Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng cũng không thể không trả lời, nói với bà cô đó" Con đi du lịch với bạn ạ"
" Vậy à ai ngờ hôm qua cô thấy một chàng trai đứng trước nhà cháu là chồng cháu à?"
Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày biết người bà cô nói là Âu Mạc Thiên Vũ nên định phủ nhận thì có tiếng từ sau lưng vang lên.

" Bà xã"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Chương 50


Thẩm Lạc Ngưng quay lại thấy Âu Mạc Thiên Vũ lúc đầu thì ngạc nhiên lúc sau thì nhíu mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ với khí chất của mình áp đảo mọi người, khuôn mặt điển trai chiều cao hoàn hảo của mình.

Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ.

" Anh đến đây làm gì?" Đây là câu nói đầu tiên của Thẩm Lạc Ngưng, do có người ở đây cô không muốn tỏ thái độ quá rõ ràng.

Âu Mạc Thiên Vũ vẫn mỉm cười nhìn Thẩm Lạc Ngưng rồi lại nhìn qua bà cô gật nhẹ đầu.

Bà cô đó vừa thấy Âu Mạc Thiên Vũ thì không khỏi cảm thán, Thẩm Lạc Ngưng thật có phúc khi lấy được người đàn ông như Âu Mạc Thiên Vũ.

Bà cô thấy hai vợ chồng đều tụ họp ở đây thì cũng biết đường mà đi để lại không gian riêng cho hai vợ chồng trẻ.

Âu Mạc Thiên Vũ vẫn đang chăm chú nhìn Thẩm Lạc Ngưng.


Giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên " Đến đây tìm bà xã"
Thẩm Lạc Ngưng trái tim đập loạn nhịp nhưng vẫn cố gắng kìm chế nói" Đừng nhận bừa, tôi không rảnh để nói chuyện với anh" Thẩm Lạc Ngưng lườm Âu Mạc Thiên Vũ một cái rồi quay đầu đi về phòng.

Mới sáng gặp bản mặt Âu Mạc Thiên Vũ khiến Thẩm Lạc Ngưng mất hứng chạy bộ.

Âu Mạc Thiên Vũ lâu lâu mới có cợ hội tốt gặp được Thẩm Lạc Ngưng thì làm sao có thể từ bỏ được.

Âu Mạc Thiên Vũ chắn trước mặt Thẩm Lạc Ngưng giọng nói mang vài phần đùa cợt" Dù gì anh đã đích thân lếch sát đến đây không mời anh lên phòng chơi một chút được à?"
Thẩm Lạc Ngưng nheo mắt nhìn Âu Mạc Thiên Vũ, chỉ muốn đấm cho tên mặt dày này nhưng nể tình đây là khuôn mặt vàng nên cô không thể đụng tay.

Thấy Âu Mạc Thiên Vũ dai quá Thẩm Lạc Ngưng cũng không thể đuổi Âu Mạc Thiên Vũ về ngay được lườm Âu Mạc Thiên Vũ một cái rồi đi lên lầu.

Âu Mạc Thiên Vũ thấy Thẩm Lạc Ngưng không lên tiếng tức là không đuổi anh vậy thì đồng nghĩa là cho Âu Mạc Thiên Vũ lên lầu.

Trong lòng Âu Mạc Thiên Vũ vui mừng khôn xiết nhanh chóng nối đuôi Thẩm Lạc Ngưng đi theo.

Thẩm Lạc Ngưng đi thật nhanh về phía trước thật không muốn Âu Mạc Thiên Vũ đuổi theo kịp.

Bước chân của cô càng ngày càng nhanh.

Âu Mạc Thiên Vũ thừa biết Thẩm Lạc Ngưng không muốn mình đi theo kịp nhưng cũng không nhanh đuổi theo được Thẩm Lạc Ngưng cho lên phòng đã là một ân xá rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ nghĩ trong lòng anh đã và đang từng bước đi vào trái tim Thẩm Lạc Ngưng.

Nghĩ như vậy Âu Mạc Thiên Vũ trong vô thức cười mà không hay biết Thẩm Lạc Ngưng đã đi xa từ lúc nào.


Thấy Thẩm Lạc Ngưng càng ngày càng đi xa Âu Mạc Thiên Vũ không ngại mà la lên" Vợ ơi chờ anh!"
Thẩm Lạc Ngưng khựng lại khi nghe thấy tiếng Âu Mạc Thiên Vũ gọi mình, lúc nãy cô quay lại thấy Âu Mạc Thiên Vũ đang đứng cười như thằng điên nên cô cũng bỏ mặc Âu Mạc Thiên Vũ.

Một người đi trước một người đi sau không chậm mà cũng không nhanh bước đi, cách nhau chỉ có một gang tấc nhưng Âu Mạc Thiên Vũ lại thấy xa như có ngàn dậm.

Đi đến trước cửa phòng Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng mở cửa đi vào.

Cánh cửa được mở ra khung cảnh bên trong như hiện ra trước mặt Âu Mạc Thiên Vũ lúc trước lần đầu đến Thẩm Lạc Ngưng không mở cửa rộng ra mà khép lại một lần nữa thì anh đứng đợi nên cũng không vào nhà.

Lần này Thẩm Lạc Ngưng mở cửa rộng ra không đóng lại mà để cửa như vậy.

Đi vào Tiểu Lạc nhanh chóng chạy ra ôm Thẩm Lạc Ngưng" Mẹ về rồi" con bé ôm Thẩm Lạc Ngưng quá thấm thiết nên quên mất sự hiện diện của Âu Mạc Thiên Vũ.

Một lúc sau Tiểu Lạc ngẩng đầu lên nhìn thấy Âu Mạc Thiên Vũ" Chú đẹp trai!"
Âu Mạc Thiên Vũ cuối cùng cũng có người nhớ đến nhanh chóng đi vào nhà thuận tay đóng cửa lại.

Tiểu Lạc nhanh chóng chạy lại chỗ Âu Mạc Thiên Vũ ôm chầm lấy anh.

Âu Mạc Thiên Vũ cũng ôm Tiểu Lạc anh thật rất muốn nhận ngay cô là con gái nhưng cứ đợi từ từ cuối cùng thì Tiểu Lạc vẫn sẽ là con của anh thôi.


Thẩm Lạc Ngưng đứng đó nhìn không nói gì đi vào bếp lấy cho Âu Mạc Thiên Vũ một ly nước bỏ xuống bàn.

Âu Mạc Thiên Vũ cũng đi lại ngồi vào so fa chầm chậm uống nước nhìn cảnh vật xung quanh.

Do đây chỉ là chung cư nên diện tích cũng không quá rộng nhìn một lần đã giáp nhà.

Ngồi uống nước xong Âu Mạc Thiên Vũ cũng tự giác ra về lần sau anh lại tìm kế đi gặp Thẩm Lạc Ngưng.

Tạm biệt ra về Âu Mạc Thiên Vũ chạy xe thẳng đến công ty.

Công việc trong công ty không phải không có gì làm nhưng anh luôn muốn dành nhiều thời gian cho Thẩm Lạc Ngưng.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51: Chương 51


Khi Âu Mạc Thiên Vũ ra về Thẩm Lạc Ngưng ngồi xem e-mail của công ty bên Pháp gửi qua cho cô.

Tiểu Lạc thì vẫn ngoan ngoãn ngồi đó xem ti vi không quấy rầy lúc mẹ làm việc.

Đang làm việc có điện thoại gọi đến cho cô, Thẩm Lạc Ngưng cầm lên nhìn không khỏi kinh ngạc rồi lại nhíu mày hai chữ mẹ chồng to đùng trên màn hình điện thoại.

Từ lúc đi đến giờ Thẩm Lạc Ngưng không liên lạc với Lý Thiên Thư mà cũng không có gì để nói nếu bây giờ cô xóa mà bị Lý Thiên Thư phát hiện thì thật không biết phải giấu mặt vào đầu nên cô cứ để như vậy không đụng chạm cứ xem như không thấy thì không phiền lòng đi.

Lấy tâm lý ổn định Thẩm Lạc Ngưng mới bắt máy,từ lúc gặp ở nhà ông nội Âu cô cũng không liên lạc với Lý Thiên Thư" Mẹ điện con có việc gì không ạ?"
Bên đầu dây bên kia không lên tiếng, một lúc sau Lý Thiên Thư mới nhàn nhạt mở miệng" Lạc Ngưng hôm nay con có rảnh không?Đã lâu rồi mẹ con chúng ta chưa trò chuyện nếu con rảnh chúng ta hãy gặp nhau đi,Âu Mạc Thiên Vũ cũng lâu rồi không gặp con đấy"
Thẩm Lạc Ngưng "! " Con mới gặp con mẹ sáng nay!Âu Mạc Thiên Vũ rời khỏi nhà cô cũng chưa lâu.


Thấy bên đầu dây kia không trả lời Lý Thiên Thư hơi lo lắng sợ Thẩm Lạc Ngưng từ chối thì Thẩm Lạc Ngưng đáp:
" Vâng được mẹ, bây giờ con cũng đang rảnh"
Lý Thiên Thư nhanh chóng bảo Thẩm Lạc Ngưng chạy đến nhà bà, còn Lý Thiên Thư thì xuống bếp làm vài món ăn Thẩm Lạc Ngưng yêu thích.

Thẩm Lạc Ngưng gọi bảo mẫu đến chăm sóc Tiểu Lạc còn cô thì đến nhà mẹ chồng cũ.

Khung cảnh của ngôi nhà cũng không thay đổi gì, từ lúc cô qua bên Pháp cũng không nghe ngóng xem Lý Thiên Thư và Âu Mạc Lãng Phong có qua Mỹ định cư lâu không.

Vào nhà chỉ có Lý Thiên Thư và Âu Mạc Thiên Hạ đang ngồi trên ghế do fa nhàn nhã uống trà tán gẫu.

Nghe tiếng bước chân cả Lý Thiên Thư cùng Âu Mạc Thiên Hạ đều hướng ánh mắt ra cửa.

Thẩm Lạc Ngưng nhẹ nhàng chào Lý Thiên Thư rồi đi vào trong.

Đã lâu rồi cô không gặp Âu Mạc Thiên Hạ không ngờ bây giờ con bé nhìn trưởng thành ra dáng thiếu nữ ghê.

Âu Mạc Thiên Hạ từ đầu đến cuối vẫn nhìn Thẩm Lạc Ngưng cười ánh mắt chất chứa không biết bao nhiêu điều nhưng Thẩm Lạc Ngưng cũng không nắm bắt được.

" Chị dâu, lâu rồi mới găp"thấy Thẩm Lạc Ngưng không nói gì Âu Mạc Thiên Hạ nghĩ chắc cô ngại nên chào hỏi trước.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn Âu Mạc Thiên Hạ cười nhẹ,giọng nói dịu dàng không thể biết cảm xúc thật sự đáp lại" Đã lâu không gặp"
Bây giờ gặp lại Thẩm Lạc Ngưng cũng không biết nói gì chỉ mong Âu Mạc Thiên Vũ nhanh chóng nói chuyện ly hôn cho nhà họ Âu biết.


Một lúc sau Âu Mạc Thiên Vũ từ lầu bước xuống,khuôn mặt vẫn lạnh lùng đẹp trai như thường ngày đi xuống nhìn lướt qua Thẩm Lạc Ngưng anh dừng lại.

Từ đầu đến cuối Thẩm Lạc Ngưng vẫn không nhìn Âu Mạc Thiên Vũ lấy một cái cô vẫn tập trung nói chuyện với mẹ chồng và Âu Mạc Thiên Hạ.

Lý Thiên Thư nhìn thấy Âu Mạc Thiên Vũ ý cuời nhàn nhạt.

Con trai bà thật chọn đúng thời điểm.

" Tiểu Vũ mau chóng xuống đây" Lý Thiên Thư ngoắc tay Âu Mạc Thiên Vũ đi lại.

Âu Mạc Thiên Vũ nhanh chóng đi lại không ngồi kế bên Lý Thiên Thư mà đi thẳng đến chỗ Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng công khai lườm Âu Mạc Thiên Vũ một cái nhưng cũng xích vào cho Âu Mạc Thiên Vũ ngồi cùng.

Dù gì đây cũng là nhà anh mình chỉ là khách không thể muốn làm theo ý mình được.


Thẩm Lạc Ngưng tự dặn lòng mình như thế để không cảm giác khó chịu.

Mùi hương thoang thoảng của Thẩm Lạc Ngưng khiến Âu Mạc Thiên Vũ cảm thấy dễ chịu chỉ muốn ôm lấy để ích kĩ hít lấy vài lần mùi hương trên cơ thể của cô.

Nhưng lí trí đã ngăn anh lại.

Lý Thiên Thư bên kia thừa biết con trai của bà đang có ý nghĩ xấu với con gái người ta nên đưa mắt nhìn Âu Mạc Thiên Vũ có chút ý cười trong đó.

" Lạc Ngưng, con định ở lại đây hay quay về Pháp" nói qua nói lại đây cũng chính câu hỏi mà Lý Thiên Thư muốn hỏi Thẩm Lạc Ngưng nhất.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52: Chương 52


Ngừng một lúc,Thẩm Lạc Ngưng mới trả lời"Em định sẽ ở đây một thời gian mới qua Pháp"
Âu Mạc Thiên Vũ thở phào trong lòng, vậy cũng được ít nhất là bây giờ Thẩm Lạc Ngưng còn ở đây.

Đủ thời gian để anh thu phục cô một lần nữa.

Ngồi một lúc Thẩm Lạc Ngưng xin phép đi về, Lý Thiên Thư cử Âu Mạc Thiên Vũ đưa cô đi về.

Lúc đầu cô vốn định từ chối nhưng nghĩ lại nếu bắt taxi sẽ tốn tiền mất thời gian thà để tên Âu Mạc Thiên Vũ lắm lời đưa đi cho tiện.

Ngồi trên xe không khí im lặng bao trùm trong xe.

Lâu lâu Âu Mạc Thiên Vũ lại nhìn qua chỗ Thẩm Lạc Ngưng nhưng từ đầu cô vẫn cuối đầu xem điện thoại.

Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Thẩm Lạc Ngưng mấy lần, cuối cùng Thẩm Lạc Ngưng cũng lên tiếng" Có chuyện gì thì nói đi"
Âu Mạc Thiên Vũ lúc này mới quang minh chính đại nhìn Thẩm Lạc Ngưng trả lời" Cũng không có gì, nhưng anh muốn biết sao em lại không định cư ở đây luôn?"

" Do tôi không muốn nhìn thấy mặt anh" Thẩm Lạc Ngưng vẫn cuối đầu xem điện thoại lạnh lùng lên tiếng.

Âu Mạc Thiên Vũ "!.

"
Âu Mạc Thiên Vũ thấy không khí càng lúc càng trầm xuống nên anh tiện tay bắt mở nhạc cho không khí bớt căng thẳng.

Đến chung cư Thẩm Lạc Ngưng đi xuống câu nói như cũ" Cảm ơn, lái xe cẩn thận"
Đến phòng Thẩm Lạc Ngưng ngồi soạn tài liệu quan trọng cho việc thu mua đất.

Tiểu Lạc đang ngồi nghịch điện thoại nhưng lỡ tay bấm vào danh bạ điện thoại.

Tiểu Lạc nhàm chán không biết bấm đâu không bấm lại bấm vào các số vào danh sách đen của Thẩm Lạc Ngưng.

Bấm đâu không bấm cô bé lại đưa Âu Mạc Thiên Vũ khỏi cõi âm dùm cho Âu Mạc Thiên Vũ.

Về đến nhà Âu Mạc Thiên Vũ nhanh chóng đi tắm, còn nhiều báo cáo cần anh đọc và sơ duyệt.

Tắm xong ra Âu Mạc Thiên Vũ xoa ấn đường vài lần thì cầm điện thoại bấm vào danh bạ.

Trong vô thức Âu Mạc Thiên Vũ lại bấm vào số của Thẩm Lạc Ngưng nhưng biết là không gọi được vì cô đã chặn anh từ lâu rồi định kết thúc cuộc gọi thì nó lại lên tiếng.

Âu Mạc Thiên Vũ không tin vào những gì mình thấy nếu như anh không nhớ lầm thì anh đã bị Thẩm Lạc Ngưng cho vào danh sách đen rồi mà.

Một lúc sau bên đầu dây bên kia có tiếng truyền đến" Xin chào, tôi nghe đây" giọng nói Thẩm Lạc Ngưng dịu dàng mềm mại không giống như lúc nói chuyện với anh.


Âu Mạc Thiên Vũ đứng hình một chốc lát thì mới lên tiếng" Thẩm Lạc Ngưng là anh"
Thẩm Lạc Ngưng nhíu mày nhìn tên hiển thị trên màn hình mà không khỏi hoài nghi.

Cô nhớ là đã cho anh vào danh sách đen rồi kìa mà!
Lúc nãy khi đang làm việc thì Tiểu Lạc đưa điện thoại cho cô, Thẩm Lạc Ngưng không để ý mới nghe luôn không ngờ lại là Âu Mạc Thiên Vũ.

" Sao anh điện được tôi?" giọng nói chứa đầy sự tức giận.

Âu Mạc Thiên Vũ cũng đâu có biết đáp lại" Anh đâu có biết định vào chơi nhưng không ngờ lại điện được em"
Thẩm Lạc Ngưng sao mà tin được lí do trẻ con đó, nếu như cô không cho anh vào danh sách đen thì anh cũng phải điện vì muốn nói gì với cô chứ.

Thẩm Lạc Ngưng thở dài trong lòng, dù gì cũng đã điện không thể cúp máy ngay được,giọng nói Thẩm Lạc Ngưng nhẹ nhàng hơn lúc nãy hỏi" Vậy anh có muốn nói gì với tôi không?"
Có chứ!
Phải nói là có rất nhiều nhưng lại không có thời gian nói với cô,Âu Mạc Thiên Vũ muốn hỏi Thẩm Lạc Ngưng là:Em ăn cơm chưa?Em ở đây đừng qua Pháp nữa được không?Em hãy yêu anh lại được không?Cho anh một cơ hội được không?! v.

.

v.


.

v! v còn cả tá lời Âu Mạc Thiên Vũ muốn hỏi nhưng không có thể thốt ra.

Thấy đầu dây bên kia không có tiếng trả lời,Thẩm Lạc Ngưng nghĩ chắc anh không có thời gian nói chuyện nhưng vẫn cố hỏi lại" Anh có gì muốn nói với tôi không?Nếu không tôi cúp máy nhá?"
Âu Mạc Thiên Vũ cố gắng dùng hết ức để nói ra nhưng cuối cùng chỉ có:
" Anh nhớ em!"
Rất nhớ em.

Nhớ em từ 5 năm trước đến giờ vẫn vậy.

Chỉ muốn em quay lại bên cạnh anh nhưng thật khó.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53: Chương 53


Thẩm Lạc Ngưng không trả lời,nhịp tim bỗng tăng lên.

Đợi một lúc Âu Mạc Thiên Vũ không nghe Thẩm Lạc Ngưng trả lời thì nghĩ cô đang khinh bỉ lời nói của anh nên đang tìm cách cứu vãn mọi thứ.

" Lạc Ngưng, em nghe anh nói không?"Âu Mạc Thiên Vũ nhỏ giọng hỏi.

Thẩm Lạc Ngưng vẫn cầm điện thoại nhưng không có định trả lời,trong vô thức cô nắm chặt điện thoại.

Khóe mắt đỏ ẩn lên,những chuyện xảy ra trong kiếp trước hiện về trong đầu cô.

Đêm khuya, trời đã chuyển lạnh từ lâu.

Một mình Thẩm Lạc Ngưng đi về trên con đường thanh tĩnh.

Hôm nay cô vừa nhận việc từ chỗ làm mới.


Công việc cũng khá tốt tiền lương vẫn có thể nuôi sống cô qua ngày.

Đang lơ đãng nghĩ về nơi nào đó,thì bỗng có một ông lão đụng vào cô khiến cô ngã bậc xuống đường.

" Á!" Thẩm Lạc Ngưng cảm thấy tay và chân như muốn vỡ vụn ra nhưng vẫn ráng đứng lên.

" Cô gái trẻ cô không sao chứ?"ông lão đó lo lắng đỡ Thẩm Lạc Ngưng lên.

Thẩm Lạc Ngưng cười nhẹ nhìn ông lão trả lời" Dạ không sao ạ ông không sao chưa?"
Trước mặt Thẩm Lạc Ngưng là một ông lão đã đứng tuổi mặc một bộ đồ thể thao khiến Thẩm Lạc Ngưng không khỏi suy nghĩ.

Người già mà cũng ra ngoài chạy bộ buổi tối sao?
Thẩm Lạc Ngưng nhìn ông lão hỏi" Ông ơi, có phải ông chạy bộ không ạ?Nếu là vậy thì cho cháu xin lỗi nhá do không để ý đến đường nên cháu đụng vào ông ạ"
Ông lão lắc đầu nói" Không phải ông đi chơi"
Thẩm Lạc Ngưng "! "
Thẩm Lạc Ngưng giựt giựt khóe miệng, ấn đường như hiện rõ ra.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn quanh đây không có một bóng người rồi lại nhìn ông lão đó" Ông ơi trời tối rồi ông về nhà đi ạ"
Ông lão cười khà khà nói với Thẩm Lạc Ngưng" Cô gái trẻ con phải lo cho cháu chứ!Con còn trẻ mà tối khuya còn ở ngoài đường như vậy rất nguy hiểm đấy mau về nhà cháu đi.

" nói rồi ông đi lại ghế đá ngồi xuống.

Thẩm Lạc Ngưng định đi nhưng nghĩ lại để ông lão ở đây một mình cô thật không nhẫn tâm nên đi lại hỏi:
" Ông ơi, ông nhà ở đâu ạ ?Để cháu đưa ông về"
Ông lão không nhìn Thẩm Lạc Ngưng lại bảo" Ông muốn ngồi đây chơi một chút đã tối rồi cháu về nhà đi.

Đi chơi tới giờ là đủ rồi"
Thẩm Lạc Ngưng thấy hơi sai sai nhỏ giọng nói" Ông ơi cháu đi làm thêm ạ"
Ông lão nhướn mày nhìn Thẩm Lạc Ngưng" Ái chà, giới trẻ thời nay cũng giỏi đấy,cháu tên gì có thể nói với ông không?"

" Dạ cháu tên Lạc Ngưng họ Thẩm"
" Ôi chà tên hay thế, còn ông là họ Âu.

Nếu có gặp lại thì kêu là ông nội Âu nhá?"
Chưa kịp đợi Thẩm Lạc Ngưng trả lời đã có một ánh đèn sáng chiếu vào khuôn mặt Thẩm Lạc Ngưng khiến cô nhíu mày.

Chiếc siêu xe lao thẳng đến trước mặt Thẩm Lạc Ngưng, đôi chân dài bước xuống khiến Thẩm Lạc Ngưng phải chú ý.

Một dáng người cao lớn thân hình rắn chắc bước xuống.

" Ông nội,chúng ta về nhà thôi ạ" Âu Mạc Thiên Vũ rũ mắt nhìn ông nội Âu, không nhìn qua Thẩm Lạc Ngưng dù chỉ một lần.

Ông nội Âu thấy Âu Mạc Thiên Vũ thì nhếch mép nói với giọng khinh bỉ" Hứ! cháu còn biết tìm ông già này à?Suốt ngày chỉ biết công việc rồi công việc đâu biết đến lão già này"
Âu Mạc Thiên Vũ nhìn ông nội Âu nói" Ông nội ơi, chúng ta về nhà thôi, trời lạnh lắm ông ở ngoài lâu sẽ không tốt cho sức khỏe ạ"
Ông nội Âu vẫn ngồi lì ở đó đáp" Cháu cứ bỏ mặc lão già này đi,ta ngồi đây với Tiểu Ngưng chỉ có con bé mới thật sự quan tâm ta"
Thẩm Lạc Ngưng giật mình tự nhiên khi không bị gọi tên khiến cô không khỏi ngồi yên.

Lúc này Âu Mạc Thiên Vũ mới chú ý đến cô gái ngồi bên cạnh ông nội Âu, ánh nhìn anh lạnh lẽo xuyên thấu nhìn vô Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng bỗng cảm thấy run người, cơ thể giựt bừn bựt lên vì lạnh bởi ánh mắt đó.


Thẩm Lạc Ngưng định bước đi thì bị ông nội Âu kéo lại" Tiểu Ngưng cả cháu cũng muốn bỏ ta à?"
Thẩm Lạc Ngưng không biết nên đi hay nên ngồi, nhưng cuối cùng vẫn ngồi xuống nói với ông nội Âu do có một người đàn ông lạ mặt đang ở đây vì vậy cô cũng không dám nói nhiều" Ông ơi, trời đã khuya rồi ông hãy đi về đi ạ.

Ở ngoài trời không tốt cho sức khỏe của ông đâu.

Không phải ông còn muốn gặp con nữa ạ?"
Nghe Thẩm Lạc Ngưng nói ông nội Âu đã siêu lòng từ từ bước lên xe được vệ sĩ dìu lên.

Thẩm Lạc Ngưng đứng dậy nhìn ông nội Âu lên đến xe dời mắt lại đúng trúng ánh mắt Âu Mạc Thiên Vũ đang nhìn cô.

Âu Mạc Thiên Vũ không nói nhiều chỉ nói vỏn vẹn duy nhất hai từ " cảm ơn" gật đầu rồi lên xe.

Thẩm Lạc Ngưng gật nhẹ đầu đợi xe đã đi xa thì cũng chậm rãi đi về phía trước để nhanh chóng về nhà.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54: Chương 54


Mấy ngày sau Thẩm Lạc Ngưng đi vào cửa hàng siêu thị gần nhà không biết vô tình hay không Thẩm Lạc Ngưng lại gặp được ông nội Âu.

Lúc đầu Thẩm Lạc Ngưng cũng không biết phải nói gì có nên lại chàu không thì ông nội Âu đã đi lại.

" Tiểu Ngưng, cháu còn nhớ ông không?"
Thẩm Lạc Ngưng cười hì hì sao cô lại không nhớ được chứ, Thẩm Lạc Ngưng nhẹ giọng nói" Con nhớ ạ"
Ông nội Âu cười hì hì nói" Nhớ là tốt"
Thẩm Lạc Ngưng hỏi ông nội Âu" Ông đi dạo mua sắm phải không ạ?"
" Không phải do thấy cháu nên ông mới đi vào"
Lúc nãy khi ngồi trên xe ông hàn huyên với bác tài xế về việc gặp Thẩm Lạc Ngưng,bỗng bác tài xế nhìn vào cửa hàng siêu thị thì lại thấy Thẩm Lạc Ngưng nên đã nói với Ông nội Âu.

" Nếu cháu không bận thì qua nhà ông ăn một bữa cơm, xem như cảm ơn cháu đã không bỏ mặc ông già này"

Thẩm Lạc Ngưng khá sốc vì ông nội Âu muốn mời cô ăn cơm lắp bắp Thẩm Lạc Ngưng định từ chối" Ông! ông ơi cũng không tới vậy đâu dù gì lúc đó cháu cũng rảnh mà cũng đâu nói được nhiêu từ đâu ạ" bởi đúng là vậy Thẩm Lạc Ngưng cũng chỉ nói được mấy câu thoại thì Âu Mạc Thiên Vũ đã đến rước ông nội Âu đi rồi.

Ông nội Âu nhìn Thẩm Lạc Ngưng nói" Nhưng không phải cháu cũng đã nói chuyện với ông già này sao?Như vậy cũng đã là nói chuyện rồi không nói nhiều cháu đến nhà ta ăn cơm đi"
Thẩm Lạc Ngưng thật không hiểu lý luận của ông nội Âu nhưng dù gì cũng đã nói với Thẩm Lạc Ngưng như vậy rồi Thẩm Lạc Ngưng cũng ngại từ chối nên đồng ý đến nhà ông nội Âu.

Trên đường đi Thẩm Lạc Ngưng không thể không ẩn ý hỏi ông nội Âu Âu Mạc Thiên Vũ có ở nhà không.

Nếu nhận được câu trả lời là Âu Mạc Thiên Vũ có ở nhà thì Thẩm Lạc Ngưng sẽ tức tốc xuống xe để đi về nhà tránh để chính Thẩm Lạc Ngưng yếu tim mà c.

h.

ế.

t.

Bởi đúng là vậy nếu nhìn phải ánh mắt sắt lạnh của Âu Mạc Thiên Vũ Thẩm Lạc Ngưng không kìm nổi người mà run người vì vậy Thẩm Lạc Ngưng thật sự không muốn gặp Âu Mạc Thiên Vũ lần nào nữa.

Nhưng có thể ông trời rất thích trêu người ngày Thẩm Lạc Ngưng đến nhà ông nội Âu ăn cơm cũng chính là hôm Âu Mạc Thiên Vũ được nghỉ phép và đang ở nhà.

Thẩm Lạc Ngưng lúc đó kiểu "! " cô thật không biết phải nói gì chỉ bất lực lâu lâu nói cười với ông nội Âu.

Căn biệt thự này rất rộng chắc bằng gấp mấy chục lần căn hộ cũ rích của cô.


Trên bữa ăn dọn ra những món ăn mà Thẩm Lạc Ngưng chưa bao giờ được thấy khiến cô phải lóe mắt.

Nhìn sơ qua không biết giá tiền cụ thể nhưng cô biết chắc nó không rẻ chắc bằng tiền lương mấy tháng của cô công lại, mới nghĩ như vậy trong lòng Thẩm Lạc Ngưng không khỏi sợ run người.

Người giàu quả thật quá phun phí tiền của của họ.

Ông nội Âu ngồi ở đầu bàn nhìn Thẩm Lạc Ngưng cười hiền hậu nói" Tiểu Ngưng cháu cứ ăn tự nhiên, cứ xem đây là nhà của mình"
Thẩm Lạc Ngưng khóe môi giựt giựt lên không thể kìm nổi được.

Ăn những món này mà kêu cô tự nhiên là nhà mình sao? Nhìn đối diện là Âu Mạc Thiên Vũ đang lạnh nhạt lạnh lùng thản nhiên ngồi ăn.

Thẩm Lạc Ngưng ngồi bên phải ông nội Âu còn Âu Mạc Thiên Vũ ngồi bên phải ông nội Âu vì vậy chỉ cần Thẩm Lạc Ngưng ngẩn đầu lên đã đụng vào tầm mắt Âu Mạc Thiên Vũ chính đều đó đã khiến Thẩm Lạc Ngưng chỉ biết cúi đầu ăn không dám ngẩn đầu lên nhìn lên trên.

Lâu lâu ông nội Âu lại hàn huyên vài ba câu với Thẩm Lạc Ngưng, dù tâm tình không tốt nhưng biết rõ mình là khách nên cũng không dám quá thể hiện ra ngoài.


Bỗng ông nội Âu hỏi" Tiểu Ngưng cháu có bạn trai chưa?"
Thẩm Lạc Ngưng đang uống nước xém chút nữa phun lên người Âu Mạc Thiên Vũ.

Khóe môi Thẩm Lạc Ngưng lại run bần bật.

Thẩm Lạc Ngưng nhẹ nhàng lắc đầu nhẹ.

" Vậy ông gả thằng cháu trai này cho con nhá?"
Câu nói này đã thành công làm sặc Thẩm Lạc Ngưng lẫn Âu Mạc Thiên Vũ ngồi ở đối diện.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55: Chương 55


Thẩm Lạc Ngưng nhìn chầm chầm vào ông nội Âu vẫn không há miệng nổi, hình như độ biểu đạt lời nói của cô có vấn đề vì vậy cô không thể phát ra một lời nói.

Âu Mạc Thiên Vũ ở bên cạnh cũng không khá hơn là mấy dù đã được ông nội Âu nói chuyện này trước nhưng anh vẫn thấy sốc.

Vẫn thấy rối bời trong người.

Cảm giác như bị ông nội Âu bán đi cho cô gái đối diện này khiến anh không biết phải nói gì.

Thẩm Lạc Ngưng rất lâu mới ngẩn đầu nhìn lên Âu Mạc Thiên Vũ ngay lúc Âu Mạc Thiên Vũ cũng đang nhìn mình càng khiến trái tim Thẩm Lạc Ngưng đập không ngừng nghĩ.

Khuôn mặt điển trai của Âu Mạc Thiên Vũ nhìn Thẩm Lạc Ngưng cứ thấy quen làm sao nhưng cô vẫn không nhớ nổi cô nhớ cũng không ra nhưng vẫn có cảm giác quen thuộc.


Đề tài cưới gả này bị không khí trầm mặc của cả Âu Mạc Thiên Vũ và Thẩm Lạc Ngưng nên ông nội Âu cũng không hỏi nhiều nhưng chắc chắn ông sẽ không bỏ qua việc cho Thẩm Lạc Ngưng làm cháu dâu của mình.

Ngồi ăn được một lúc ông nội Âu cử Âu Mạc Thiên Vũ đưa Thẩm Lạc Ngưng về.

Trên xe không khí ngột ngạt bao trùm trong xe khiến Thẩm Lạc Ngưng không thể thở nổi.

Âu Mạc Thiên Vũ lái xe khuôn mặt lạnh lùng khó gần đó chỉ cách Thẩm Lạc Ngưng trong gang tấc nhưng Thẩm Lạc Ngưng cứ nghĩ nó xa đến cả ngàn mét.

Thẩm Lạc Ngưng cố gắng bình tĩnh để trấn tĩnh bản thân cố gắng giữ bản thân thật thoải mái nhưng nghĩ tới Âu Mạc Thiên Vũ đang ngồi ở ghế lái sát bên mình Thẩm Lạc Ngưng vẫn không kìm được run lên.

Định nói vài lời hàn huyên nhưng lời muốn nói thì lại thôi.

Đến cuối cùng Âu Mạc Thiên Vũ lại lên tiếng trước" Cô học năm nhất à?"giọng nói lạnh lùng xa cách không giống như quan tâm mà là kiếm việc nói.

Thấy mắt Âu Mạc Thiên Vũ vẫn đang tập trung lái xe chắc anh cũng cảm thấy bầu không khí này không thoải mái nên lên tiếng.

Thẩm Lạc Ngưng giật mình nghĩ là mình nghe nhầm nhưng lỗ tai cô vẫn còn tốt nên chắc chắc Âu Mạc Thiên Vũ là người hỏi nghĩ vậy Thẩm Lạc Ngưng mới trả lời" Vâng"
Ba mẹ cô đã mất từ lâu vì vậy chỉ có mình cô cố gắng kiếm tiền lo cho bản thân lúc đầu thì khó khăn nhưng từ từ cô đã có thể làm quen với điều đó.


Đến nhà trọ Thẩm Lạc Ngưng cúi đầu nói" cảm ơn" rồi đi lên lầu,Âu Mạc Thiên Vũ cũng không nán lại lâu liền đạp ra đi.

Đi vào khu nhà trọ chưa kịp định thần việc gặp Âu Mạc Thiên Vũ thì Đồng Quyên cô bạn thân của cô đã gọi điện đến.

" Quyên Quyên tớ nghe này" Thẩm Lạc Ngưng vừa đi vào vừa nói với Đồng Quyên bên đầu dây bên kia.

" Ngày mai đám bạn trong lớp rủ đi tham quan một vòng trường chúng ta đấy cậu đi không ?" Đồng Quyên nói với giọng hào hứng.

Thẩm Lạc Ngưng ngừng lại nghĩ một lúc, hình như mỗi năm cả trường đều dành ra ngày này để họp trường,chia sẻ những bí quyết học tập, trao đổi kiến thức làm quen nhau nhưng Thẩm Lạc Ngưng cũng không rõ.

Thẩm Lạc Ngưng thở dài,nhướn mày nói với Đồng Quyên" Ngày nào cũng nhìn cái trường,riết cuối tuần cũng đến đó,Quyên Quyên cậu không thấy nhàm chán à?"
Đồng Quyên với giọng nói không giảm sức hào hứng nói với Thẩm Lạc Ngưng " Nhưng hôm nay có mấy đàn anh ra trường sẽ tụ họp ở trường đấy,cậu chắc chắn không đi à?"
Thẩm Lạc Ngưng khựng lại,giọng nói hơi lạnh nhạt " Rồi chuyện này liên quan gì đến tớ?"
Đồng Quyên"!.


" Cũng đúng từ trước đến nay Thẩm Lạc Ngưng chưa hề quan tâm đến những chuyện như họp lớp họp trường gì,Thẩm Lạc Ngưng của cô vẫn cứ cấm đầu vào sách ngẩn đầu lên nghe giảng suốt.

Đồng Quyên chợt nhớ ra điều gì đó nói tiếp" Nhưng ở đó có người cậu muốn gặp đó" giọng nói mang vài phần ẩn ý thấy rõ.

Thẩm Lạc Ngưng hơi khựng lại, nhíu mày hỏi lại" Cậu nói vậy ý gì?"
Đồng Quyên bên đầu dây bên kia cố gắng nhịn cười,nhưng ý cười trên mặt lại hiện rõ" Cậu đoán xem?"
Xoay qua xoay lại điều gì tới thì cũng tới mà đây cũng là câu hợp với Thẩm Lạc Ngưng nhất.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56: Chương 56


Thẩm Lạc Ngưng cùng Đồng Quyên đến trường để tham qua trường vì Đồng Quyên cứ lôi kéo mà cũng vì một lí do khác.

Quả đúng như Đồng Quyên nói sân trường nghẹt cứng người, tốp hai tốp ba ra vào trường tấp nập không giống như lúc Thẩm Lạc Ngưng học mọi người lúc nào cũng cầm quyển sách để học bài.

Trong trường cũng có nhiều anh chị đã ra trường hôm nay đến trường là để họp lớp rất náo nhiệt.

Xa xa Thẩm Lạc Ngưng nhìn thấy một bóng hình rất quen thuộc.

Thân hình cao ráo đôi chân dài miên man nhìn xa thôi cũng đã toát ra vẻ lạnh lùng xa cách.


Âu Mạc Thiên Vũ! Cái tên mà Thẩm Lạc Ngưng không muốn nhắc tới tình đầu của Thẩm Lạc Ngưng!
Ai ngờ hai lần trước khi gặp nhau cô cứ thấy Âu Mạc Thiên Vũ cứ quen quen nhưng lại không dám hỏi là ai bây giờ cũng đã rõ rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ là tình đầu của Thẩm Lạc Ngưng lúc cô chỉ mấy mười mấy tuổi đã thầm thương một người băng lãng lạnh lùng Âu Mạc Thiên Vũ.

Lúc đó Thẩm Lạc Ngưng không dám mơ xa được trở thành bạn gái của Âu Mạc Thiên Vũ vì cô biết cô và Âu Mạc Thiên Vũ cách nhau rất xa, xa đến không thể nào chạm tới được nhưng lúc đó cô chỉ mới là một thiếu nữ tuổi mới lớn sao có thể qua cửa một thiếu niên đẹp trai, học giỏi, hot boy ( hot: nóng, boy: chàng trai)của trường được vì vậy Thẩm Lạc Ngưng đã trúng tiếng sét với Âu Mạc Thiên Vũ từ lúc đầu gặp mặt.

Thẩm Lạc Ngưng không hề mơ mộng xa mà chỉ lấy Âu Mạc Thiên Vũ làm mục tiêu học thật tốt với ước mơ nhỏ bé có thể có được nửa kia như Âu Mạc Thiên Vũ nhưng từ từ lớn Thẩm Lạc Ngưng lại thấy ước mơ đó thật là nực cười không đáng để mơ tới nên Thẩm Lạc Ngưng đã loại bỏ nó ra khỏi đầu mình tiếp tục học tập.

Không ngờ vài năm sau Thẩm Lạc Ngưng lại gặp lại Âu Mạc Thiên Vũ nhưng anh đã trưởng thành và càng xa cách với cô hơn.

Lúc đó khi thấy anh Thẩm Lạc Ngưng chỉ thấy Âu Mạc Thiên Vũ rất đẹp trai là cháu trai yêu dấu của ông nội Âu chứ không có tư tưởng nào khác.

Lần này gặp mặt chắc là lần thứ ba không tính lúc Thẩm Lạc Ngưng còn trẻ trâu chưa trải sự đời.

Đồng Quyên thấy Thẩm Lạc Ngưng thất thần nhìn với phía người ấy ( Âu Mạc Thiên Vũ ) thì không khỏi thấy sốt cho cô bạn thân của mình.


Đúng là Thẩm Lạc Ngưng nên như cô nè không yêu ai cho đời bớt khỏi.

Đồng Quyên vỗ vai Thẩm Lạc Ngưng giọng buồn buồn như đang an ủi Thẩm Lạc Ngưng" Tiểu Ngưng Ngưng của tớ là tiên nữ hạ phàm nếu như tên đầu đất đó không yêu cậu thì hãy về bên tớ, tớ sẽ cố gắng kiếm sống nuôi cậu qua ngày.

"
Vừa nói xong Đồng Quyên liền nhận được ánh mắt đầy sát khí của Thẩm Lạc Ngưng khiến cô nàng không biết nên khóc hay nên cười.

Thẩm Lạc Ngưng nhướn mày nhìn Đồng Quyên hỏi" Đừng nói với tớ cậu một hai đòi tớ đến đây là muốn tớ gặp Âu Mạc Thiên Vũ ?" Thẩm Lạc Ngưng gọi thẳng tên Âu Mạc Thiên Vũ mà không biết người ấy đã nghe được.

Đồng Quyên sửng sốt như đã bị nhìn thấy tâm tư,giọng nói như đang dò hỏi" Cậu buông được rồi à?"
Thẩm Lạc Ngưng nhìn Đồng Quyên tự tin đáp" Nếu không buông được chắc tớ ở đây với cậu"

Đồng Quyên mừng như muốn rớt nước mắt ôm thật chặt Thẩm Lạc Ngưng nói" Vậy thì tốt vậy mà tới còn lo xa"
Đồng Quyên trước khi rủ Thẩm Lạc Ngưng đi đến trường còn nghĩ là Thẩm Lạc Ngưng vẫn chưa buông được Âu Mạc Thiên Vũ nên nghĩ cách để cô bạn thân mình từ bỏ để Thẩm Lạc Ngưng không đau lòng nhưng nào ngờ Thẩm Lạc Ngưng đã buông được từ lâu.

Khi biết Thẩm Lạc Ngưng đã buông được rồi cô cũng không cần phải lo trước ngó sau nắm tay Thẩm Lạc Ngưng kéo đi" Tiểu Ngưng Ngưng của tớ bây giờ phải dành nhiều thời gian cho tớ đấy để bù lại lúc cậu không thèm để ý đến tớ"
" Này cậu nhìn gì thế?Đừng nói là tia được em nào ngon đấy?" Thằng bạn thân của Âu Mạc Thiên Vũ lên tiếng hỏi.

Âu Mạc Thiên Vũ liếc người bên cạnh ánh mắt vẫn nhìn về phía lúc nãy,suy tư một lúc mới nói" Cậu kêu tôi đến đây chỉ để đứng đây à?"
Người bên cạnh đứng một lúc mới hiểu ý tứ của Âu Mạc Thiên Vũ liền nói" Vậy để tớ dẫn cậu đến vài nơi để tham quan nha"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57: Chương 57


Thẩm Lạc Ngưng được Đồng Quyên dẫn đến can tin trường dù hôm nay là cuối tuần nhưng do nhiều người tụ tập đến trường nên can tin mới mở cửa bữa nay.

Âu Mạc Thiên Vũ cùng mấy người bạn cũng nhanh chóng vào can tin.

Vừa vào đến cửa Âu Mạc Thiên Vũ đã là tâm điểm của mọi sự chú ý.

Đến cả Thẩm Lạc Ngưng đang lấy thức ăn cũng không nhịn được mà phải nhìn Âu Mạc Thiên Vũ vài lần.

Thẩm Lạc Ngưng cùng Đồng Quyên tìm chỗ ngồi thoải mái tránh ánh mắt của mọi người.


Vừa đặt mông ngồi xuống đã nghe thấy tiếng bước chân từ đằng xa.

Thẩm Lạc Ngưng cùng Đồng Quyên ngước lên cùng lúc thấy Âu Mạc Thiên Vũ đang bước lại.

Hứa Mạc Đình đi cùng Âu Mạc Thiên Hạ nhìn Thẩm Lạc Ngưng Đồng Quyên lên tiếng" Hai em gái nhỏ à,do anh thấy chỗ hai em ngồi tránh là chỗ ngồi khuất rất thích hợp với tụi anh vậy hai em cho anh ngồi với nhé?"
Nếu nói Âu Mạc Thiên Vũ là tuyệt sắc nam nhân thì Hứa Mạc Đình cũng không thể thua kém gì.

Đồng Quyên liếc nhìn Hứa Mạc Đình Âu Mạc Thiên Vũ rồi lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng từ đầu đến cuối vẫn nhìn Âu Mạc Thiên Vũ rồi nhẹ giọng lên tiếng" Vậy mấy anh cứ ngồi ở đây đi, Quyên Quyên chúng ta tìm chỗ khác ngồi"
Đồng Quyên lúc đầu thì sửng sốt khó hiểu nhưng ngay sau đó liền đứng lên đi theo Thẩm Lạc Ngưng tìm chỗ khác ngồi ăn.

Ngồi cùng người thầm thương trộm nhớ chắc chắn sẽ không nuốt nổi cơm.

Hứa Mạc Đình nhìn Âu Mạc Thiên Hạ rồi nhìn bóng lưng Thẩm Lạc Ngưng cùng Đồng Quyên hỏi " Cậu quen hai cô gái đó à?"
Thẩm Lạc Ngưng cắt đứt dòng suy nghĩ,giọng nói dịu dàng khác lạ" Âu Mạc Thiên Vũ, chúng ta đã kết thúc từ 5 năm về trước rồi từ lúc anh hạ bút ký vào đơn ly hôn chúng ta đã không còn quan hệ gì với nhau!Tôi đã cho anh sự tự do thì anh cũng nên buông tha cho tôi chứ?"

Từng lời nói của Thẩm Lạc Ngưng nghe có vẻ dịu dàng nhưng ẩn chứa hàng ngàn con dao đâm mạnh vào trái tim của Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ mở miệng rồi lại im lặng, đúng như Thẩm Lạc Ngưng nói anh chả có tư cách nào để quấy rầy Thẩm Lạc Ngưng nhưng khi nhìn thấy Thẩm Lạc Ngưng anh lại không kìm lòng được.

Thấy Âu Mạc Thiên Vũ bên đầu dây bên kia không nói gì Thẩm Lạc Ngưng lại nói tiếp" Âu Mạc Thiên Vũ à bây giờ tôi với anh đã là người xa lạ tôi mong nếu lại xui xẻo gặp lại nhau thì anh cứ coi như tôi là không khí mà đi lướt qua nhá"
Âu Mạc Thiên Vũ bóp chặt chiếc điện thoại đến mức nó sắp vỡ vụn giọng nói Âu Mạc Thiên Vũ vang lên" Nhưng còn Tiểu Lạc thì sao? Đừng nói với anh là Tiểu Lạc không phải con anh ai xung quanh đều thấy rõ điều đó"
Thẩm Lạc Ngưng thừa biết chuyện Tiểu Lạc là con Âu Mạc Thiên Vũ nên cũng không phải cố phủ nhận" Đúng là đó là con anh nên anh cũng có quyền đến thăm con"
Thẩm Lạc Ngưng ngừng một chút lại nói tiếp" Nhưng Âu Mạc Thiên Vũ à anh có nghĩ nếu 5 năm trước tôi không kiên quyết ly hôn với anh mà sinh Tiểu Lạc khi chúng ta còn là vợ chồng thì anh có quan tâm tôi với con không?"
Câu nói như trúng vào tim đen của Âu Mạc Thiên Vũ bởi đúng là vậy nếu như vậy nếu như Thẩm Lạc Ngưng không đòi ly hôn thì Âu Mạc Thiên Vũ cũng chưa nhận ra tình cảm của mình dành cho cô.

Âu Mạc Thiên Vũ vẫn cố gắng biện minh" Nhưng anh cũng đã nhận ra tình cảm của mình mà muốn đón hai mẹ con em về nhà của chúng ta rồi mà"
Nhà của chúng ta?Cụm từ này không hợp với hoàn cảnh lúc này.


Thẩm Lạc Ngưng cười khẩy hỏi" Anh nhận ra anh có tình cảm với tôi từ lúc nào?"
" Khi em rời khỏi anh"
" Vậy 5 năm nay anh không tìm tôi về mà đợi đến khi tôi về đây thì anh mới tìm tôi?"
Âu Mạc Thiên Vũ lại một lần nữa không nói nên lời.

5 năm nay dù kêu người theo dõi cô nhưng Âu Mạc Thiên Vũ lại không dám đối mặt với cô chỉ dám đứng sau mà quan sát cô đến khi Thẩm Lạc Ngưng về nước mới có can đảm đối mặt với Thẩm Lạc Ngưng.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58: Chương 58


"Âu Mạc Thiên Vũ tôi không có gì nói với anh lời muốn nói cũng đã nói hết rồi mong sau này anh đừng quấy rầy cuộc sống của tôi.

Cảm ơn" Nói rồi Thẩm Lạc Ngưng nhanh chóng cúp máy,tiện tay cho Âu Mạc Thiên Vũ vào danh sách đen.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng bất động tại chỗ, chiếc điện thoại trong tay xém bị anh bóp cho tan tành.

Ném điện thoại qua một bên mặc đồ đàng hoàng rồi tiến vào thư phòng.

Âu Mạc Thiên Vũ ngồi trong bàn làm việc định đọc bản báo cáo đánh giá hàng tháng để vơi đi cái gọi là thất tình.

Nhưng ngồi cả tiếng đồng hồ một chữ cũng không thể nằm trong đầu Âu Mạc Thiên Vũ khiến anh càng bực tức hơn.


Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên Âu Mạc Thiên Vũ cầm lên nhìn dãy số hiển thị một lúc mới bắt máy" Có gì thì nói lẹ"
" Mẹ nó, là bạn bè lâu năm mà cậu nói chuyện với tôi như vậy ạ?" giọng nói bên đầu dây bên kia vang lên nghe ra có phần phẫn nộ nhưng pha chút đùa.

Âu Mạc Thiên Vũ trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng" Nếu không có chuyện gì tôi cúp máy"
" Mẹ nó,hôm nay tôi sẽ bay về nước vậy cậu có ra đoán tôi không?"
Âu Mạc Thiên Vũ nhíu mày" Hôm nay à?"
" Đúng rồi,hôm nay không biết Âu Tổng có thời gian ra sân bay đoán tôi không?"
" Được, nhắn địa chỉ thời gian đi"
8 giờ tối Âu Mạc Thiên Vũ có mặc tại sân bay.

Chưa mất nhiều thời gian một người đàn ông dáng người cao lớn dắt theo một chiếc va li tiến lại chỗ Âu Mạc Thiên Vũ.

" Ái chà, đúng là Âu Tổng là người trọng thời gian mà còn là người đúng hẹn đến sớm hơn tôi xuống bay nữa.

Đúng là phúc ba đời nhà tôi" giọng nói của người đàn ông đầy sự giễu cợt.

Âu Mạc Thiên Vũ liếc Quý Thanh Thời không còn thừa một giây phút nào" Sao đột nhiên cậu lại về đây?"
" Do nhớ cậu "
Âu Mạc Thiên Vũ lườm Quý Thanh Thời nói" Cậu ăn nói đàng hoàng còn không thì cậu tự đi về đi!"
Quý Thanh Thời "! "
" Mẹ khiếp, nếu không phải Hứa Mạc Đình hay Trương Gia Huy bận thì tôi cũng không nhờ người mõm chó như cậu đâu nhá" nói rồi kéo va li đi về phía xe Âu Mạc Thiên Vũ.


Ngồi trên xe cuối cùng Quý Thanh Thời cũng nói chuyện tự tế" Cậu ly hôn với Thẩm Lạc Ngưng rồi à?" do mấy năm nay Quý Thanh Thời ở nước ngoài nên chuyện của Âu Mạc Thiên Vũ chỉ được nghe qua Trương Gia Huy và Hứa Mạc Đình.

Âu Mạc Thiên Vũ dựa lưng vào ghế hai mắt nhắm chặt lại, nghe câu hỏi của Quý Thanh Thời anh không khỏi nhíu mày" Nghe từ Trương Gia Huy với Hứa Mạc Đình à?" dù thừa biết câu trả lời nhưng Âu Mạc Thiên Vũ vẫn hỏi.

" Đừng rẽ qua cho chuyện khác trả lời câu hỏi"
" Ừm, ly hôn được 5 năm rồi"
Quý Thanh Thời dựa lưng vào ghế, nhìn ra ngoài cửa sổ hỏi" Lụy tình à?"
Âu Mạc Thiên Vũ cười nhẹ trả lời thành thật" Chắc vậy"
Nói xong Âu Mạc Thiên Vũ quay qua nhìn Quý Thanh Thời" Sao hôm nay cậu nói chuyện đàng hoàng thế?"
Quý Thành Thời nhếch môi hỏi lại giọng nói chứa đầy sự vô lại" Tôi có lúc nào mà không đàng hoàng?"
Âu Mạc Thiên Vũ "! "
" Này nếu không dứt ra được thì tìm người mới đi?"
Âu Mạc Thiên Vũ nhíu mày nhìn Quý Thanh Thời" Người mới?"
" Đúng đúng tôi giới thiệu em gái Hề Gia của tôi cho cậu, rồi cậu sẽ làm em rể của tôi"
Âu Mạc Thiên Vũ lườm Quý Thanh Thời lần thứ n.


Đưa Quý Thành Thời về đến khách sạn Âu Mạc Thiên Vũ lại về nhà.

Căn biệt thự trống không chỉ có cảnh uy nga nhưng không có người còn ở đó.

Từ 5 năm trước đã vậy khi Thẩm Lạc Ngưng rời đi căn nhà này đã không còn một ánh sáng chỉ có cảnh còn người không.

Âu Mạc Thiên Vũ ngồi trên ghế so fa chưa được lâu thì đã có điện thoại gọi đến.

Nhìn thấy màn hình hiển thị dãy số quen thuộc Âu Mạc Thiên Vũ nhíu mày định tắt nhưng nghĩ lại thì bắt máy" Có gì nói nhanh"
" Ái, lúc nãy còn nói chuyện tự tế với tôi mà?Hứa Mạc Đình, Trương Gia Huy và tôi đã có mặt nơi cũ rồi đấy chỉ còn thiếu mình cậu"
Âu Mạc Thiên Vũ xoa xoa ấn đường nói" Các cậu khỏi đợi tôi, hôm nay tôi hơi mệt muốn ngủ một chút"

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59: Chương 59


" Sao thế?Chuyện công hay tư?"
Âu Mạc Thiên Vũ xoa ấn đường trả lời " Cả hai nhưng nghiêng về tư nhiều hơn"
" Vậy đến đây tôi chỉ cậu cách giải quyết" nói xong Quý Thanh Thời cúp máy không đợi Âu Mạc Thiên Vũ cự tuyệt.

Tại hội sở nổi tiếng ở Bắc Kinh nơi đây tụ họp những thiếu gia tiểu thư quyền quý ăn chơi vào giờ này chẳng cần biết họ vào đây có nhu cầu gì nhưng chỉ cần có tiền việc vào đây cũng trở nên dễ dàng.

Âu Mạc Thiên Vũ cũng không lạ gì những nơi này,anh còn là cổ đông lớn nhất nhì ở cái hội sở này.

Vào phòng Vip Âu Mạc Thiên Vũ nhìn thấy một đám người đang ngồi ở sô pha chơi mạt chượt rất đông đủ.

Hứa Mạc Đình ngước lên nhướn mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ" Tôi còn tưởng cậu không đến chứ?"

Quý Thanh Thời nhìn Âu Mạc Thiên Vũ ý cười trên mặt càng đậm hơn" Sao lại không đến được, Âu Mạc Thiên Vũ lại đây để Quý thiếu gia đây chỉ vài mẹo của đổ mỹ nhân"
Cả căn phòng như được một trận cười lớn, nhìn Quý Thanh Thời đắc ý rồi lại nhìn Âu Mạc Thiên Vũ mặt mày đang đen lại.

Âu Mạc Thiên Vũ tựa lưng vào ghế,tùy ý cởi bỏ vài cúc áo sơ mi nhìn bộ dạng biếng nhác nhưng đẹp mê người.

" Âu Tổng, ngài muốn uống gì ạ?" nhân viên phục vụ nhanh chóng lại chỗ Âu Mạc Thiên Vũ hỏi.

Âu Mạc Thiên Vũ nhắm mắt trả lời" Một cốc nước ấm"
Trương Gia Huy nhìn Âu Mạc Thiên Vũ " Sao nữa đây?Bệnh dạ dày lại tái phát à?"
Ai ở đây cũng biết Âu Mạc Thiên Vũ bị bệnh dạ dày rất nặng nên cũng rất ít khi thấy Âu Mạc Thiên Vũ uống rượu không biết sao hôm nay lại trở bệnh.

Âu Mạc Thiên Vũ nhớ đến lời nói của Thẩm Lạc Ngưng bụng lại vặn đau lên,lời nói càng ngày càng nhỏ" Không biết, chắc do làm việc quá sức thôi chỉ là bệnh nhỏ không đáng lo ngại"
Quý Thanh Thời nhìn Âu Mạc Thiên Vũ phản bát" Sao lại không đáng lo ngại?Đợi nằm trong phòng mổ mới đáng lo ngại à?"
Âu Mạc Thiên Vũ liếc nhìn Quý Thanh Thời không trả lời.

Quý Thanh Thời biết tính nết Âu Mạc Thiên Vũ ra sao nên cũng không nói gì.

Vắt chân tựa vào ghế Quý Thanh Thời hỏi Âu Mạc Thiên Vũ" Cậu thật sự muốn theo đuổi Thẩm Lạc Ngưng sao?"
Ly rượu của Trương Gia Huy đưa tới môi thì bị lời nói của Quý Thanh Thời làm suýt rớt nguyên ly xuống cũng may anh nắm chặt nếu không là toi nguyên ly rượu.


" Cái!.

cái gì? Âu Mạc Thiên Vũ lại muốn theo đuổi Thẩm Lạc Ngưng à?"
Sau không khí trầm mặc là tiếng cười chói tai của Trương Gia Huy " Ha ha ha ha tôi nói rồi mà rồi cũng có ngày cậu phải quỳ rạp xuống chân Thẩm Lạc Ngưng mà cầu xin cô ấy quay lại.

Bây giờ thấy sao đáng đời cậu, bỏ tật dở thói tổng tài lạnh lùng"
Vừa nói xong Trương Gia Huy đã nhận ngay cái lườm sắt lạnh đến thấu xương của Âu Mạc Thiên Vũ.

Trương Gia Huy im bật cố giữ khuôn mặt bình tĩnh vì cố nhịn cười những người kia cũng phải nhịn cười nếu muốn giữ mạng sống của mình.

Quý Thanh Thời hắng giọng nói với Âu Mạc Thiên Vũ" Vậy cậu nghĩ cô ấy còn yêu cậu không?"
Âu Mạc Thiên Vũ nhớ lại lần đầu gặp Thẩm Lạc Ngưng ở cửa khách sạn khuôn mặt hờ hững lời nói lạnh lùng vô tình của cô gán chặt trong đầu anh.

Hứa Mạc Đình nghịch cái bật lửa thấy Âu Mạc Thiên Vũ im lặng thì nói hay" Nhìn hành động lời nói của cô ấy người ta sẽ nghĩ chắc là không còn yêu!.


nhưng người yêu đơn phương ở đây là Thẩm Lạc Ngưng nên chắc chắn cũng phải còn một chút ít tình cảm nhưng chỉ là do Âu Mạc Thiên Vũ lạnh nhạt quá nên sớm cũng đã phai tàn"
Đúng là như thế Âu Mạc Thiên Vũ được xem là tình đầu của Thẩm Lạc Ngưng chắc chắn phải còn yêu nhưng lại bị Thẩm Lạc Ngưng giấu nhẹm đi từ 5 năm về trước.

Quý Thanh Thời nhìn Hứa Mạc Đình hỏi" Dân chơi như cậu cũng biết điều này à?"
Hứa Mạc Đình liếc Quý Thanh Thời một cái.

Không phải là không biết mà còn là biết rõ.

Quý Thanh Thời thấy người bạn thân của mình tàn tạ như vậy thì cũng không nỡ nên anh rũ lòng thương sót nói" Vậy để tôi thử giúp cậu một lần xem thử có thành công không?"

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom