Cập nhật mới

Dịch Full Ông Xã À, Chia Tài Sản Nào!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Ông Xã À, Chia Tài Sản Nào!

Ông Xã À, Chia Tài Sản Nào!
Tác giả: Tg Thanh Tuyền
Tình trạng: Đã hoàn thành




Bạn đang theo dõi câu chuyện Ông Xã, Chia Tài Sản Nào! của tác giả Thanh Tuyền và điều đặc biệt là hai người đã đến với nhau nhờ ủy ban hôn nhân của ông nội.

Tình yêu của cô dành cho anh đã được gửi gắm từ thời sinh viên, tuy sự lãnh đạm của anh khiến cô khó lòng đến gần.

Một ngày nọ, cô đang nằm trong viện phục hồi sức khỏe thì bất ngờ được tái sinh về một năm sau ngày kết hôn. Câu chuyện sẽ tiếp tục như thế nào? Liệu cô có thể cứu vãn tình cảm và hôn nhân của mình hay không?

Nếu bạn là một fan của thể loại ngôn tình, hãy đọc thêm truyện Nhân Vật Phản Diện Chỉ Yêu Mình Tôi hoặc Tổng Tài Xấu Xa, Cảm Phiền Tránh Ra để thỏa mãn sở thích của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Trọng Sinh


" Thiên Vũ chúng ta ly hôn đi!"
Một câu nói cất lên khiến căn phòng rơi vào im lặng đến đỉnh điểm.

Vài phút sau Âu Mạc Thiên Vũ ngẩng đầu lên nhìn cô nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi lại tiếp tục nhìn vào màn hình máy tính.

" Tại sao ?" Âu Mạc Thiên Vũ vẫn cấm đầu trong máy tính hỏi.

" Vì mệt mỏi không có hứng thú trong tình yêu với anh nữa"
" Em có hối hận không?"
Hứ! Nếu như có hỏi cô một trăm lần thì câu trả lời của cô vẫn sẽ là Không!
Cô đã dại khờ ngu dốt rất lâu rồi nhưng bây giờ thì sẽ không bao giờ cô đi vào vết xe đổ của mình.

Chuyện kể về mấy tuần trước.

Do cô bị bệnh khá nặng nên vào viện nằm nhưng lại chả ai vào chăm sóc cô cả người chồng trên danh nghĩa này cũng vậy.

Vài ngày sao cô thôn mê và tỉnh dậy là đang nằm trong phòng hai năm cưới của cô.


" Âu Phu Nhân người tỉnh dậy rồi à?" Một cô gái trẻ bước vào hỏi.

" Á Hân sao cô lại ở đây?" Thẩm Lạc Ngưng thắc mắc hỏi trong sự ngạc nhiên vì một năm trước thì Á Hân đã nghỉ làm do công việc dưới quên rồi.

" Thiếu phu nhân ơi em chỉ mới làm việc có mấy tháng mà?"
Thẩm Lạc Ngưng càng ngạc nhiên hơn rồi hỏi xem năm nay là năm bao nhiêu.

Thật bất ngờ bây giờ là thời gian cô và Âu Mạc Thiên Vũ kết hôn vừa tròn một năm là hai năm về trước!
Thẩm Lạc Ngưng không tin vào những điều đang xảy ra cứ nghĩ đây là mơ nhưng không đây là sự thật cô đã trọng sinh về hai năm trước!
Vì biết mình đã trọng sinh về hai năm trước nên cô phải nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân này và tự trả lại sự tự do cho cô chứ.

Nói thật thì cô rất yêu anh nhưng đáp lại tình yêu của cô là sự hờ hững lạnh nhạt từ Âu Mạc Thiên Vũ khiến cho từ từ trái tim cô cũng nguội lạnh không biết cảm nhận về tình yêu nữa.

Nên cô phải nhanh chóng ly hôn !
" Em không có hối hận mà còn giận chính bản thân tại sao không ly hôn với anh sớm hơn đấy!" Thẩm Lạc Ngưng nói.

Âu Mạc Thiên Vũ vẫn không nói gì cứ nhìn vào màn hình máy tính.

" Vậy em cứ đợi một thời gian nữa đi đợi tôi sắp xếp " Âu Mạc Thiên Vũ nói với giọng không quan tâm lắm.


"Đợi?Tại sao phải đợi chứ? Chúng ta chỉ cần ký đơn ly hôn rồi gửi ra tòa là xong mà" Thẩm Lạc Ngưng không hiểu nổi suy nghĩ của Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ rời mắt khỏi màn hình vi tính nói với cô " Bây giờ tình hình sức khỏe của ông nội không tốt nếu biết chúng ta ly hôn thì ông sẽ ra sao "
Đúng là sức khỏe của ông không tốt mà nhờ vậy mà cô mới lấy được anh, được hưởng thụ miễn phí sự lạnh nhạt tuyệt tình của anh suốt ba năm liền.

" Được vậy cứ đợi khi ông đỡ rồi chúng ta ly hôn trong thời gian đó chúng ta ly thân trước đi" Nói rồi Thẩm Lạc Ngưng đi ra ngoài.

Vừa nắm được tay cầm cửa thì nghe giọng nói đằng sau vang lên.

" Em cứ ở đây và xuất hiện trước mọi người bình thường thôi cứ như trước là được "
Thẩm Lạc Ngưng cười khinh cái tên này không hiểu những gì cô nói hay gì mà bây giờ lại kêu cô như vậy.

Nhưng cô cũng trả lời cho qua " Được "
Lúc này Âu Mạc Thiên Vũ mới ngẩng đầu lên nhìn cánh cửa bị đóng lại mà không hiểu.

Mới kết hôn có một năm mà chán mau rồi à?
Chỉ mới chap đầu thôi nhưng lại không biết viết gì nữa chứ.

Nên cho cặp này kết tốt không đây?Thấy đa số trọng sinh kết đều HE không.

Âu Mạc Thiên Vũ: tổng giám đốc tập đoàn Âu thị, nổi tiếng là doanh nhân số một trên thế giới
Thẩm Lạc Ngưng : con gái nhà họ Thẩm, xinh đẹp dịu dàng yêu thầm Âu Mạc Thiên Vũ nhưng khi cô trọng sinh thì lại khác.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Hoài Nghi


Mới vừa thức dậy cô đã sang phòng Âu Mạc Thiên Vũ nói chuyện nên chưa ăn gì.

Đi xuống lầu những người giúp việc đang tấp nập làm việc của mình.

" Phu nhân cô thức sớm vậy?"
" Cũng không sớm đâu bác"
Thẩm Lạc Ngưng đi lại bàn ăn ngồi ăn sáng mà không đợi Âu Mạc Thiên Vũ khiến quản gia lẫn giúp việc ngạc nhiên.

Từ trước đến nay chưa bao giờ thấy Thẩm Lạc Ngưng ăn tối hay sáng mà không đợi Âu Mạc Thiên Vũ hết.

Có lúc Âu Mạc Thiên Vũ tăng ca hay tiếp khách đến tối mới về thì Thẩm Lạc Ngưng đều đợi đến lúc đó hết.

Thẩm Lạc Ngưng thấy nhiều ánh mắt đang nhìn về phía mình ngẩng đầu lên nhìn.

" Sao mọi người nhìn tôi dữ thế?"
Thẩm Lạc Ngưng mới chợt nhận ra là do mình không đợi Âu Mạc Thiên Vũ ăn.

Suốt ba năm Thẩm Lạc Ngưng luôn luôn giữ thói quen đó nhưng từ từ cô cũng chán việc phải chờ đợi rồi.


Thẩm Lạc Ngưng cười khinh cứ nghĩ suốt ba năm mình phải làm tất cả nhưng chỉ đổi lại sự lạnh nhạt từ anh thôi.

Thật đáng khinh!
Nhưng bây giờ sẽ không có chuyện đó nữa đâu cô sẽ tự sống cuộc sống của cô không bận tâm đến những điều khác.

Thẩm Lạc Ngưng ăn sáng xong thì nhanh chóng bước vào phòng.

Căn phòng của hai vợ chồng nhưng chỉ có mình cô đơn bóng một mình.

Đi lại bàn trang điểm thì chả có cái gì đặc biệt hết đúng là lúc đó cô tẻ nhạt thật.

Trong ngăn bàn thì có vài chiếc thẻ và một trong số đó có một chiếc thẻ đen không giới hạn.

Cô nhanh bước lại tủ đồ bên trong toàn đồ áo tay dài những bộ đồ đơn giản kín đáo nhìn thôi mà cô đã phát chán rồi.

Không biết sao Âu Mạc Thiên Vũ có thể sống với cô suốt ba năm cũng hay thật.

Chọn một bộ đồ nhìn tạm ổn thì cô đi xuống lấy xe chạy ra ngoài.


Một lúc sau Âu Mạc Thiên Vũ đi xuống định ăn sáng thì được quản gia nói lại rằng cô đã ăn sáng và thay đồ đi ra ngoài rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ đăm chiêu suy nghĩ.

Thẩm Lạc Ngưng thật sự mong muốn ly hôn đến vậy sao?
Thẩm Lạc Ngưng lái xe đến trung tâm thương mại định đi dạo một vòng xem có gì mua không lẫn chọn cho cô vài bộ đồ khác.

Đi dạo một vòng trong trung tâm thương mại thì không biết từ lúc nào cô đã đến đứng ngay cửa hàng đồ trẻ sơ sinh.

Thẩm Lạc Ngưng từ lúc kết hôn thật sự rất mong muốn có được một đứa con nhưng Âu Mạc Thiên Vũ lại không đáp ứng cho cô khiến cô ngày càng tuyệt vọng.

Càng nghĩ Thẩm Lạc Ngưng lại cành quyết tâm ly hôn hơn.

Một nhân viên thấy cô đứng ở trước cửa một hồi lâu thì đi ra hỏi.

" Chị ơi chị muốn mua đồ cho trẻ sơ sinh hả? Con chị bao nhiêu tháng rồi để chúng tôi tư vấn cho ạ"
Thẩm Lạc Ngưng giật mình nhanh chóng giải thích " Không có mua ạ xin lỗi tôi đi chỗ khác liền "
Nói rồi Thẩm Lạc Ngưng đi đến cửa hàng khác để tránh có thêm chuyện.

Thẩm Lạc Ngưng đi mua vài bộ đồ hợp với mình thì ra về.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Nhất Quyết Ly Hôn


Về tới nhà Thẩm Lạc Ngưng thấy Âu Mạc Thiên Vũ đang ngồi trên so fa ngay phòng khách nhưng cô cố ý không nhìn thấy rồi đi lướt qua luôn.

Âu Mạc Thiên Vũ nhìn theo bóng dáng Thẩm Lạc Ngưng đâm chiêu suy nghĩ.

Hôm nay Thẩm Lạc Ngưng bị cái quái gì thế?
Mới sáng mà đã đòi ly hôn rồi tới cách ăn mặc lời nói cũng thay đổi thật lạ!
Thẩm Lạc Ngưng đi vào căn phòng của mình bỏ đồ mới mua vào tủ.

Lục lội các tủ khác xem còn một đồng xu nào không.

Bây giờ cô phải mau chóng rời khỏi đây mới được càng nhanh càng tốt mà trước khi đi thì Thẩm Lạc Ngưng phải lấy thật nhiều tài sản mới được.

Hahahaha.

Nghe nói rằng Âu Mạc Thiên Vũ là giám đốc công ty tập đoàn lớn mà nếu chia cho vợ cũ một nửa tài sản chắc cũng chả nhằm nhò gì đâu nhỉ?
Thẩm Lạc Ngưng vừa đứng nhìn vào gương vừa tự khen rằng mình rất thông minh khi nghĩ ra sáng kiến đó.

Nhưng không phát hiện rằng Âu Mạc Thiên Vũ đang đứng ngoài cửa nhìn vô.


Đôi mắt đen láy như chim ưng của anh chỉ chuyển động nhẹ thì cũng trở về vị trí rồi Âu Mạc Thiên Vũ bước đi.

Vừa đi Âu Mạc Thiên Vũ vừa nói chuyện với ai" Điều tra cho tôi về Âu phu nhân đã làm gì trong mấy ngày qua" giọng nói ra lệnh đầy uy lực của Âu Mạc Thiên Vũ vang lên.

Anh phải tìm cho ra lí do tại sao cô lại thay đổi như vậy mới được.

Thẩm Lạc Ngưng đi dạo xung quanh khuôn viên nhà thấy cũng chả có gì khác biệt.

Cô bây giờ còn chả tin là mình đã xuyên về hai năm về trước rồi thật khó hiểu.

Nếu đã cho cô xuyên thì phải xuyên về lúc chưa kết hôn kìa như vậy thì mới khiến cho cô bớt hối hận vì những chuyện mình đã làm.

Nhưng cũng chả sao cả dù gì bây giờ thay đổi cũng chưa muộn mà.

Đi dạo xung quanh xong thì cô đi vào nhà do thấy cũng tối rồi.

Trong nhà chả thấy hình dáng của ai cả chắc người giúp việc thì đi về rồi còn Âu Mạc Thiên Vũ thì chắc đang trong thư phòng nghĩ rằng Âu Mạc Thiên Vũ chưa ăn gì cô vô thức bước vào phòng bếp làm đồ ăn cho Âu Mạc Thiên Vũ như suốt mấy năm cô vẫn làm nhưng cô lại ngừng lại!.

Quên mất cô và Âu Mạc Thiên Vũ sắp ly hôn rồi mà làm vậy để làm gì chứ!
Nếu anh ta có chết đói cũng đâu liên quan gì đến cô.

Lấy suy nghĩ như vậy cô tự làm cho mình một món gì đó ăn rồi lên phòng không quan tâm đến Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ vừa làm việc vừa lâu lâu lại nhìn đồng hồ.

Bây giờ đã gần 5 giờ chiều mà chưa thấy Thẩm Lạc Ngưng đem đồ ăn lên đây nhỉ?
Đừng nói là do sắp ly hôn nên định bỏ đói anh đấy nhá.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng dậy đi xuống phòng bếp.

Đúng như anh nghĩ thật phòng bếp thì tối hui đi lại gần thì chả có một món gì hết.


Quả thật độc nhất là lòng dạ đàn bà mà.

Chưa ly hôn mà đã bỏ đói mình nếu như mai mốt ly hôn rồi không biết sẽ xem mình ra cái quái gì nữa chứ.

Với cái suy nghĩ của Âu Mạc Thiên Vũ anh vừa nghĩ vừa nhíu chặt mày chả muốn nghĩ tới nữa.

Âu Mạc Thiên Vũ tự đi làm một món ăn đơn giản để lót dạ chứ không suy nghĩ về người đàn bà ác độc đấy nữa.

Thẩm Lạc Ngưng trên phòng vừa bấm điện thoại vừa hắt xì liên tục.

Không lẽ có tên nào to gan dám nói xấu mình sao?
9 giờ tối bây giờ trời đang rất lạnh nằm đắp một cái mền thôi mà còn cảm thấy lạnh vậy mà Thẩm Lạc Ngưng lại chỉ nằm một mình trên chiếc giường rộng khổng lồ này chứ.

Vừa định ngồi dậy thì có tiếng mở cửa phòng ra
Không cần mở mắt cô cũng biết đó là ai
Bóng người cao lớn cũng với mùi hương bạc hà nhè nhẹ quen thuộc này làm cho cô nhớ những lần cô phải nằm đợi anh đi làm về.

Chỉ một mình cô đơn độc nằm trên chiếc giường nhưng khi anh về lại giả như mình ngủ rồi.

Thật ngu ngốc!
Vì yêu mà cô làm tất cả hy sinh mọi thứ nhưng chỉ đổi lại sự lạnh nhạt thờ ơ của anh khiến Thẩm Lạc Ngưng bây giờ chả hy vọng về Âu Mạc Thiên Vũ nữa.

Thẩm Lạc Ngưng chỉ mong mình mau chóng ly hôn rồi chuyển đến một nơi khác sống một cuộc sống không cần đợi chờ hy vọng về ai nữa.


Chỉ cần đơn giản là vậy là được rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ nhẹ nhàng nằm lên giường.

Từ lúc anh vào tới bây giờ tiếng động cũng chả có lớn gì anh làm gì cũng thật trầm lặng như cách cô đợi anh một cách thầm lặng mà không phải mong là anh biết mà chỉ là đợi để yên tâm thôi.

Âu Mạc Thiên Vũ vẫn chưa ngủ nằm ngửa mặt lên trần nhà như đang suy nghĩ về một điều gì đó.

Cả hai nằm trên một chiếc giường nhưng lại mang hai suy nghĩ khác nhau.

Sáng hôm sau, trời đã đỡ lạnh hơn tối qua nhưng những hạt sương vẫn còn đọng lại trên lá.

Từng dãy đám mây bòng bờn trôi, những chú chim chao lượn như đang hót líu lo đón chào ngày mới tất cả tạo nên khung cảnh thật nên thơ
Nhưng những gì trong nhà Âu Mạc Thiên Vũ lại khác hẳn.

Rất im lặng chả có tiếng động gì lớn chả có tiếng cười mà chỉ có sự yên tĩnh như vậy thôi.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Ông Nội


Khoảng giữa trưa cô trên phòng nghe tin ông nội Âu Mạc Thiên Vũ đến đây nên nhanh chóng xuống nhà dưới.

Từ xa cô đã nghe ông nội ngồi nói chuyện với Âu Mạc Thiên Vũ.

Đi lại gần hình anh một người cụ già nhưng đẹp lão hiện ra trước mắt.

Mắt của Thẩm Lạc Ngưng đỏ ửng như muốn khóc.

Thật sự cô rất nhớ ông nội.

Trong gia đình của Âu Mạc Thiên Vũ dù ai cũng đối tốt với cô nhưng cô lại chỉ yêu quý nhất là ông nội này.

" Con chào ông.

Ông mới tới ạ"
" Lạc Nhưng cuối cùng con cũng xuống nhà rồi à? Thiên Vũ nói với ông rằng con đang ngủ trên phòng vì mệt đấy" Ông nội nhìn ông đầy ẩn ý.


Thẩm Lạc Ngưng cũng đâu còn nhỏ mà không hiểu ý của ông nên nhanh chóng lên tiếng phủ định suy nghĩ đó" Không phải như vậy đâu ạ! Hôm qua con không ngủ được nên hôm nay thức hơi trễ ạ"
" Hahahaha ông cũng có nói gì đâu sao con phải giải thích gấp đến vậy chứ?"
Cô tự đào hố chôn mình rồi!
Cô đã sống hai đời rồi mà vẫn không bỏ cái tính gấp gáp nên làm hỏng chuyện này mà vì cái tính này nên cô mới lấy Âu Mạc Thiên Vũ không cần nghỉ ngợi gì đấy.

Nói thật nếu không phải lúc trước cô mê muội anh ta đố xem cô gái nào có thể chịu cái tình này của Âu Mạc Thiên Vũ chứ!
Thẩm Lạc Ngưng nhớ lại kiếp trước lặng lẽ tặng cho Âu Mạc Thiên Vũ một ánh mắt oán hận lẫn khinh bỉ.

Nhưng Âu Mạc Thiên Vũ là ai chứ sao anh không nhận ra ánh mắt của Thẩm Lạc Ngưng nhìn anh chứ.

Thẩm Lạc Ngưng đi lại ngồi kế ông nội không để Âu Mạc Thiên Vũ vào mắt mình.

" Ông nội à gần đây ông có khỏe hơn không ạ?"
" Từ đó đến giờ ông có bị gì đâu? Ông còn đang rất khỏe đấy còn dư sức để bế cháu đây này"
Thẩm Lạc Ngưng như tắt nụ cười khi nghe ông nội nói vậy.

Chắc ông rất muốn cô và Âu Mạc Thiên Vũ sinh con lắm nhưng lại không thể rồi.

Dù cô có thấy tội ông nội nhưng cũng không thể hy sinh cuộc sống của mình được.

Thẩm Lạc Ngưng này đã ngu hết kiếp trước rồi vì vậy kiếp này không thể đi vào vết xe đổ thêm một lần nào nữa!
Âu Mạc Thiên Vũ ở phía đối diện vẫn không nói gì cứ ngồi đó nhìn chằm chằm Thẩm Lạc Ngưng.

" Ông ơi bây giờ con còn đang quản lí công ty rất nhiều việc ạ chắc không có thời gian! " Âu Mạc Thiên Vũ chưa nói xong thì ông nội đã ngắt lời" Thì anh lấy thời gian trong công ty để lo cho vợ con đi! Chả ai cấm anh không được đi làm nhưng bây giờ cũng đã có vợ rồi nên biết quan tâm nó"
Âu Mạc Thiên Vũ chỉ biết câm nín chứ không nói gì được nữa.

Biết Âu Mạc Thiên Vũ đang nói giúp mình nên cô cũng lên tiếng" Ông ơi con thấy Thiên Vũ nói đúng đấy ạ! Cái gì cũng có thể từ từ mà ạ cứ để thời gian quyết định đi ạ.


Cái gì đến với ta rồi sẽ đến thôi.

Tới khi nó đến thì cản không được! "
Thẩm Lạc Ngưng vừa nói vừa nhìn ngay mặt Âu Mạc Thiên Vũ như có ẩn khí khác.

" Hahaha ông mới nói một câu thôi mà sao hai đứa bao che cho nhau thế?"
Thẩm Lạc Ngưng lẫn Âu Mạc Thiên Vũ thở phào trong lòng.

Cũng may ông chỉ nói giỡn nếu là thật thì chả biết nói sao.

Ngồi chơi được một lúc thì ông ra về do thấy mệt trong người.

Cả Thẩm Lạc Ngưng và Âu Mạc Thiên Vũ sóng vai đi vào nhưng không ai nhìn mặt ai cả.

Đi gần đến cầu thang thì Thẩm Lạc Ngưng ngừng lại nói với Âu Mạc Thiên Vũ" Tôi nghĩ anh nên tranh thủ nói sự thật với ông nội đi đừng để lâu quá!"
Nói rồi Thẩm Lạc Ngưng ung dung bước lên lầu một cách dứt khoát tuyệt tình không cho Âu Mạc Thiên Vũ một cơ hội nói gì.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng đơ người bất lực.

Không biết Thẩm Lạc Ngưng bị ăn trúng cái gì mà lại biến thành một người khác như vậy chứ!?

Thẩm Lạc Ngưng trên phòng nằm trên giường suy nghĩ
Liệu mình làm như vậy có đúng không nhỉ?
Cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên còn anh thì vẫn luôn hờ hững với cô nói khi kết hôn anh đánh đập cô thì cũng không phải do anh cũng chu cấp tiền lo tiền ăn sinh hoạt cho cô mỗi tháng chả thiếu đồng nào nhưng điều cô cần là tình yêu của anh kìa.

Nhưng anh lại chả trao cho cô thứ cô cần vậy thì sao cô phải tự buộc mình phải cuộc hôn nhân không có tình yêu này?
Càng nghĩ Thẩm Lạc Ngưng càng mong muốn mau chóng ly hôn hơn để tự giải thoát cho mình lẫn Âu Mạc Thiên Vũ.

Chắc khi sống với mình mà chả có tình yêu nên mệt mỏi lắm nhỉ?
Mà cô cũng rất mệt mỏi đấy thôi!
" Haizzzz!.

cầu mong cuộc hôn nhân này mau chóng kết thúc đi! "
Chắc mọi người cũng biết điều mình cần mong muốn có được thì nó càng khó có được.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Mẹ Chồng Này Thật Lạ


Sáng hôm sau Thẩm Lạc Ngưng dậy sớm để chuẩn bị đi kiếm việc làm.

Do biết sắp ly hôn dù chắc chắn cô sẽ dành một phần tài sản cho mình nhưng nhiêu đó đâu đủ để lo cho cuộc sống của cô đến suốt cuộc đời chứ!
Với lại ba mẹ cô cũng mất sớm cô tự tìm việc làm sống trên nơi này tình cờ gặp được Âu Mạc Thiên Vũ và ông nội của Âu Mạc Thiên Vũ.

Ngồi trên giường cô lướt các trang mạng tìm một công việc phù hợp với mình nhìn trên màn hình cô thấy bài tuyển dụng nhà thiết kế đang nổi tiếng phổ biến luôn
Nhắc mới nhớ lúc đi học cô cũng vào nghành thời trang mà nên nhanh chóng bấm vào đăng ký tham gia tìm được công việc có thể làm rồi thì bây giờ cô phải tìm một nơi nào đó an toàn để sống nữa.

Lúc còn đi học thì cô ở phòng trọ ghép với một cô bạn nên cả hai chia nhau số tiền ra cũng không nhiều.

Nhưng dù gì cũng sắp là vợ cũ của Âu Mạc Thiên Vũ thì sao cô có thể ở phòng ghép được chứ!
Phải tìm một căn hộ cao cấp mới xứng danh được chứ!
Và tất nhiên cô phải nhanh chóng ly hôn rồi mới suy nghĩ đến đó chứ.

Đi xuống lầu căn nhà trống không không có hình bóng của người nào.


chắc mấy người giúp việc làm xong việc rồi thì về còn Âu Mạc Thiên Vũ chắc đang ở công ty với đóng bản báo cáo xếp chồng lên nhau kìa.

Coi bộ cuộc sống của cô cũng nhàn nhưng do lúc trước cô thích vun đắp cho cuộc hôn nhân cô cho là hoàn hảo này mà phí hết thời gian thanh xuân của cô rồi.

Nghĩ lại mới thấy mình thật sự rất ngu ngốc khi cứ muốn nghe theo con tim nhưng quên mất lí trí mới đáng tin hơn!
" Reng! reng! reng"
Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên
" Alo tôi nghe"
" Có phải Thẩm Lạc Ngưng không?" giọng nói dịu dàng từ đầu dây bên kia truyền qua
Thẩm Lạc Ngưng ngừng lại một chút rồi nói" Vâng đúng rồi ạ"
" Tới Đồng Quyên đây! cậu quên tớ rồi à?"
" À! Đồng Quyên là cậu ạ? Sao tớ gọi điện cho cậu không được thế? Cậu đổi số rồi à?"
" Ừm tớ bị mất điện thoại mà chỉ nhớ mang mán số của cậu nên cũng không dám gọi"
" Vậy sao cậu lấy được số của tớ vậy?"
" Vì tớ gặp lại mấy người bạn học cũ nên hỏi được số của cậu nè"
" Bây giờ cậu có rãnh không?Chúng ta ra ngoài nói chuyện"
Tại một quán ăn vỉa hè
" Đồng Quyên bây giờ cậu có làm gì không?"
" À! tớ đang làm việc trong công ty Diness nè"
" Diness? Sao nghe tên quen quen thế?"
" Thì tất nhiên phải quen rồi công ty đó không chỉ về xây dựng mà còn thời trang diễn viên người mẫu có đủ phân bố từng chi nhánh đấy"
" Mà tớ nghe là cậu có chồng rồi đúng không?"
Thẩm Lạc Ngưng nghe thì cười nửa miệng bây giờ cũng sắp ly hôn rồi thì cô bạn thân của cô mới biết.

" ừm cũng thường thôi"
" Sao thường được.

Chúng ta đã hứa sẽ kết hôn cùng một lúc mà vậy mà cậu đi lấy chồng không cho tớ hay mà còn không mời tớ làm phụ dâu nữa"
" Hihi! lúc đó tớ cũng đâu có thời gian suy nghĩ rằng phải gọi cho cậu đâu với lại cũng không biết là cậu còn sống ở đây không"

" Không sống ở đây không lẽ tớ ở dưới địa ngục hả?"
" Thôi thôi dù gì chuyện cũng qua lâu rồi bây giờ chúng ta mới có dịp hội ngộ thì ăn uống cho đã đi tớ bao"
"Được thôi "
Ăn uống nói chuyện đã rồi thì cả hai ai về nhà nấy.

Vào đến cửa thì nghe thấy có tiếng phụ nữ trong nhà vì sự tò mò mà cô nhanh chóng đi vào.

" Con dâu con đi đâu mới về thế?" giọng nói của mẹ chồng cô vang lên.

Thẩm Lạc Ngưng bất ngờ không nghĩ Lý Thiên Thư lại đến đây.

Lý Thiên Thư mỉm cười dịu dàng kêu Thẩm Lạc Ngưng lại ngồi kế mình.

" Mẹ nghe Thiên Vũ nói là con đi chơi với bạn mới về, chắc con ở nhà chán lắm đúng không? Nếu con ở nhà chán thì cứ đi ra ngoài thỏa thích nếu Thiên Vũ không cho con ra ngoài thì cứ nói với mẹ" Lý Thiên Thư dõng dạc nói.

Ngoài ông nội thì đây cũng là người đối tốt với cô.

Bà ấy không quan trọng gia cảnh của cô mà chú ý đến tính cách của Thẩm Lạc Ngưng.

" Vâng dạ mẹ"

" À! mà mẹ đến đây cũng định nói với con là mẹ định qua Mỹ định cư"
Thẩm Lạc Ngưng cũng không quá bất ngờ do lúc trước còn ở kiếp trước thì mọi thứ vẫn y như vậy thôi.

" Vậy nên mẹ định sẽ tổ chức cho cả nhà mình đi du lịch trước khi mẹ qua Mỹ"
Theo như cô nhớ thì Lý Thiên Thư khi qua Mỹ thì ở rất lâu mấy năm mới về một lần.

Mà chuyện tổ chức đi du lịch này kiếp trước cũng có nhưng Âu Mạc Thiên Vũ đã từ chối với lí do công việc nhiều không có thời gian đi.

Việc đó khiến cho Thẩm Lạc Ngưng rất hụt hẫng nhưng bây giờ nếu Âu Mạc Thiên Vũ từ chối cô cũng không ngạc nhiên là mấy.

" Vâng được ạ"
Thẩm Lạc Ngưng muốn té bật ghế đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Âu Mạc Thiên Vũ.

Cái quái gì thế? Sao Âu Mạc Thiên Vũ lại đồng ý? Không lẽ cô nhớ nhầm hay sao?
Lý Thiên Thư hài lòng nói khi nào đi thì bà sẽ báo rồi dặn dò vài câu chăm sóc tốt Thẩm Lạc Ngưng cho Âu Mạc Thiên Vũ.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Thay Đổi


Từ nãy đến giờ Thẩm Lạc Ngưng vẫn đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ vẫn không né tránh mà nhìn lại Thẩm Lạc Ngưng khiến không khí rất kì lạ mà không ai có thể diễn tả được.

Thẩm Lạc Ngưng là người ngừng trước việc cứ đưa ánh mắt nhìn nhau này.

Thẩm Lạc Ngưng đứng dậy đi lên lầu Âu Mạc Thiên Vũ ngồi dưới lầu vẫn nhìn theo bóng lưng dần khuất của cô.

Thẩm Lạc Ngưng trên phòng vẫn chưa hiểu chuyện gì.

Không lẽ mọi thứ đã khác rồi sao?
Tại sao Âu Mạc Thiên Vũ lại đồng ý chuyến đi chứ?
Mấy hôm nay Âu Mạc Thiên Vũ cũng khác hẳn không giống như tính cách của kiếp trước.

Không lẽ anh ta phát hiện cái gì rồi nên mượn chuyến đi này để kiểm chứng?
Không thể được!

Cô phải nhanh chóng thoát khỏi cuộc hôn nhân này mới được.

Ở đây càng lâu càng nguy hiểm cô không muốn phải sống như kiếp trước nữa đâu!
Càng nghĩ Thẩm Lạc Ngưng càng muốn tìm cách thoát khỏi nơi này.

Âu Mạc Thiên Vũ đang làm việc trên thư phòng nghe tiếng mở cửa không cần ngẩn đầu lên cũng đoán được đó là ai.

" Thiên Vũ tôi có chuyện muốn nói với anh" Thẩm Lạc Ngưng vừa vào đã nói.

" Việc gì?" Âu Mạc Thiên Vũ không ngẩn đầu lên nhìn Thẩm Lạc Ngưng vẫn cứ chăm chú nhìn vào tập tài liệu.

Trong căn nhà này chỉ có Thẩm Lạc Ngưng mới dám tự ý vào đây và nói với giọng đó.

" Tôi muốn nhanh chóng ly hôn với anh"
Âu Mạc Thiên Vũ quay lên nhìn Thẩm Lạc Ngưng nhẹ giọng nói" Tôi đã nói là để ông nội khỏe hẳn rồi tính tiếp mà"
" Nhưng tôi không chờ được! Tôi muốn ly hôn ngay bây giờ!" Thẩm Lạc Ngưng như muốn hét lên khiến cho căn phòng yên tĩnh đến khác lạ nhất là căn phòng như đang rơi vào hầm băng cực.

" Tại sao?" Âu Mạc Thiên Vũ quay lên nhìn Thẩm Lạc Ngưng nhẹ nhàng cất lên nhìn trong ánh mắt đen láy đó ẩn chứa một cảm xúc phức tạp.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn thấy ánh mắt Âu Mạc Thiên Vũ ấp úng nói" Vì! vì tôi chờ không được nếu không ly hôn ngay thì cho tôi chuyển đến nơi khác đi tôi không muốn ở đây"
Âu Mạc Thiên Vũ đứng dậy vừa đi ra khỏi cửa vừa nói" Không cần!"
Cánh cửa bị đóng sập khiến Thẩm Lạc Ngưng muốn bước tới vài bước vì lực đẩy ở phía sau.

Thẩm Lạc Ngưng thật muốn đuổi theo Âu Mạc Thiên Vũ để chửi thắng vài câu.

" Hứ! Cứ thái độ vậy đi nha rồi tôi sẽ cho anh biết tay" Đột nhiên Thẩm Lạc Ngưng không muốn nhanh chóng ly hôn hay dọn ra khỏi đây nữa cô đã có một sáng kiến rất hay rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ lái xe đến quán bar Ảo Ảnh một quán ba rất quen thuộc đối với anh.


Trong căn phòng Vip đã có vài người chờ sẵn ở đó rồi.

" Ồ Thiên Vũ kìa! Sao lâu rồi không thấy cậu đến đây vậy?" Vũ Thành Phong người thấy Âu Mạc Thiên Vũ đầu tiên lên tiếng.

Âu Mạc Thiên Vũ không trả lời bước lại ghế ngồi.

Cả đám như nhận ra tâm trạng của Âu Mạc Thiên Vũ không được vui nên cũng không nói nhiều.

Ở nhà một mình rất chán nên cô rủ mấy đứa bạn của cô đi chơi.

Cả đám chọn qua chọn lại thì cũng chốt là đi bar.

Quán bar Ảo Ảnh.

Cả đám bạn của cô gồm Đồng Quyên, Tiểu Ân,Thiên Ngân và cô đã có mặt tại quán bar.

Vừa bước vào bọn cô đã là trung tâm của sự chú ý vì quá nổi bật.

Ai cũng khoát lên mình những bộ cánh đắt đỏ sang chảnh thu hút mọi sự chú ý nhất là những người đàn ông có mặt ở đây.


Cả đám chọn một chỗ ngồi khuất xa tầm nhìn để tránh sự chú ý từ mọi người.

Ai cũng chọn cho mình một loại rượu đắt đỏ nhưng đó chỉ là để uống chơi thôi.

Tại vì Đồng Quyên kéo cô đến đây nếu không thà chết cô cũng không đến đâu.

Âu Mạc Thiên Vũ vừa đi vệ sinh ra thì ánh mắt đã lướt tới cái bàn đang khuất tầm nhìn ở đâu đó.

Vũ Thành Phong đã từng gặp Thẩm Lạc Ngưng nên nhìn một cái là biết.

" Này Thiên Vũ đã không phải là vợ của cậu à?"
Âu Mạc Thiên Vũ nảy giờ vẫn im lặng khuôn mặt u ám thấy rõ " Kệ cô ta!" nói rồi Âu Mạc Thiên Vũ bỏ đi vào trong bỏ lại Vũ Thành Phong ngơ ngác đi đằng sau.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Tâm Trạng Không Tốt


Kể từ lúc nhìn thấy Thẩm Lạc Ngưng ở ngoài tâm trạng của Âu Mạc Thiên Vũ càng ngày càng xấu đi khuôn mặt nhăn nhó xám xịt như cái đít nồi khiến cho những người ngồi kế bên trong phòng cũng không dám nói gì.

Thẩm Lạc Ngưng ở ngoài thì ngược lại.

Cả đám tụi cô vừa uống vừa nói chuyện rom rả cười đùa trong không khí nhộn nhịp cùng với ánh đèn sáng chói ảo huyền.

Thẩm Lạc Ngưng nhìn đồng hồ cũng gần mười giờ tối rồi.

Cô định nhanh chóng về do cũng tối lẫn cô cũng buồn ngủ rồi.

Về đến nhà cả ngôi nhà chả có một chút ánh sáng như cô cũng không quá để ý.

Nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi phóng lên giường ngủ một giấc mới được.

Khoảng mười một giờ Âu Mạc Thiên Vũ mới về nhà.


Trên người anh toàn mùi rượu nồng nặt anh nhanh chóng lếch cái thân mình lên phòng rồi ngủ như không có chuyện gì.

Sáng hôm sau,Âu Mạc Thiên Vũ cảm thấy một bên vai của mình cực kì nặng quay qua thì thấy Thẩm Lạc Ngưng đang ngủ ngon lành.

Âu Mạc Thiên Vũ nhăn mài suy nghĩ hứ! đi chơi cho đã rồi về nằm lên vai của người ta ngon lành?!
Âu Mạc Thiên Vũ nhanh chóng đẩy đầu cô ra một cái khiến cô tỉnh giấc.

" Á tên nào dám phá giấc ngủ của bổn cung?"
Thẩm Lạc Ngưng mơ màng nhìn qua khuôn mặt khó ưa của Âu Mạc Thiên Vũ cũng dần hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Âu Mạc Thiên Vũ không nói lời nào đi xuống giường không nhìn lại Thẩm Lạc Ngưng dù một lần.

Thẩm Lạc Ngưng cũng chả quan tâm lắm từ từ lếch cái thân của mình đi xuống.

Giữa trưa mẹ chồng của cô gọi tới nói ba ngày nữa sẽ khởi hành đi dặn cô kêu Âu Mạc Thiên Vũ sắp xếp thời gian trước.

Thẩm Lạc Ngưng cũng dạ vâng cho phải phép nhưng trong lòng thì đang gào hét lên.

Áaaaaaaa!
Tại sao mọi chuyện lại như vậy chứ?
Cô nhớ rất rõ là Âu Mạc Thiên Vũ không đồng ý đi mà sao bây giờ lại đồng ý chứ?
Cô không phải là quan tâm đi như thế nào mà cô chỉ sợ nếu tham gia đi du lịch lần này thì mọi chuyện có thay đổi không? Cô có dễ dành ly hôn với tên mặt lạnh này hay không?
Thẩm Lạc Ngưng chỉ biết mang tâm trạng không thoải mái này trong người mà không có chỗ phát tiết.

Hôm nay chỉ mới thứ năm nên Âu Mạc Thiên Vũ vẫn đi làm như thường lệ 3 ngày nữa cô sẽ đi du lịch cũng chính là cuối tuần.

Ba ngày này cô sẽ phải nhanh chóng kiếm một công việc phù hợp với mình nhanh chóng mới được.

Thẩm Lạc Ngưng muốn khi ly hôn thì cô sẽ có ngay công việc ổn định để cho tên mặt lạnh kia biết không có anh ta cô đây vẫn sống bình thường.


Cô đã dành quá nhiều tình cảm cho một người rồi, hôn nhân là do hai người cùng nhau vun đắp nhưng cuộc hôn nhân của cô chỉ có một mình cô là người xây dựng nó thôi nên chả có lý do gì cô phải miễn cưỡng mình chấp nhận cả.

Thẩm Lạc Ngưng suy nghĩ như vậy nên cũng không còn bận tâm với chuyến đi quá nhiều.

Dù gì cũng chỉ là một chuyến đi thôi mà cũng không hễ vì một chuyến đi du lịch chung này mà Âu Mạc Thiên Vũ có tình cảm với mình được.

Thẩm Lạc Ngưng à mày đừng ngu ngốc nữa!
Sống với nhau ba năm mà anh ta cũng chả hề để ý đến mày mà!
Nhớ lại thời gian trước mà cô chỉ muốn tự chửi bản thân cho chính mình khôn hơn thôi.

Ngu ngốc!
Âu Mạc Thiên Vũ ở trong công ty cũng chẳng có tâm trí nào làm việc hình ảnh Thẩm Lạc Ngưng
gần đây cứ hiện lên trong đầu anh hoài.

Dù có là chuyên gia tâm lí đi chăng nữa cũng chẳng giải thích nổi tính cách của phụ nữ.

Đúng là phụ nữ là sinh vật khó hiểu nhất hành tinh này mà!
Lúc trước thì đòi kết hôn cho bằng được bây giờ cũng muốn ly hôn cho bằng được riết rồi Âu Mạc Thiên Vũ anh đây không hiểu nổi tính tình của Thẩm Lạc Ngưng.

Không lẽ Thẩm Lạc Ngưng tìm được người đàn ông tốt hơn mình rồi hay sao?

Không thể nào!
Âu Mạc Thiên Vũ anh đây đẹp trai kiệt xuất như vậy mà con gái bên ngoài chạy theo anh chắc sếp dài tới bên Châu Âu tại sao Thẩm Lạc Ngưng có thể thích người khác được chứ.

Không thể có chuyện đó được ! Nhưng vì lí do gì thì bây giờ Thẩm Lạc Ngưng vẫn chưa ly hôn với Âu Mạc Thiên Vũ chắc chắn anh vẫn còn thời gian tìm ra sự thật mà.

" Thẩm Lạc Ngưng em cứ chờ đó đi để xem em muốn ly hôn với tôi vì điều gì nhé!"
Thẩm Lạc Ngưng ở nhà đang xem công việc mà cô ứng tuyển đã như thế nào rồi.

Cô muốn nhanh chóng kiếm được việc làm và thoát khỏi đây thôi càng nhanh thì càng tốt thôi.

Cô tìm hiểu được trên mạng công ty Diness này cũng khá tốt lương tháng cũng không quá bèo rất thích hợp với một người như cô nên công ty này nhanh chóng được cô duyệt.

Cô không cần một công ty quá đỗi nổi tiếng mà chỉ cần tầm trung là được rồi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Có Tình Cảm Rồi Nhỉ


Đến chiều Âu Mạc Thiên Vũ đã đi làm về nhìn thấy Thẩm Lạc Ngưng từ trên lầu bước xuống.

Thẩm Lạc Ngưng cũng nhìn thấy Âu Mạc Thiên Vũ nhìn chả quan tâm lắm xem như không nhìn thấy anh mà đi vào bếp.

Âu Mạc Thiên Vũ khuôn mặt xám xịt nhăn nhó liếc Thẩm Lạc Ngưng không chừa phát nào.

Không thèm đém xỉa tới anh luôn nhỉ?
Âu Mạc Thiên Vũ đem cục tức lên phòng.

Thẩm Lạc Ngưng ngồi trên bàn ăn định ăn trước do nghĩ Âu Mạc Thiên Vũ sẽ không xuống ăn đâu nhưng không ngờ Âu Mạc Thiên Vũ lại xuống ăn còn ngồi đối diện cô trong rất tự nhiên.

Nghĩ tới cảnh lúc trước cô chỉ có thể mong chờ từng giây từng phút cảnh Âu Mạc Thiên Vũ ngồi trên bàn ăn cùng cô còn không được nhưng bây giờ thì!
Thẩm Lạc Ngưng cũng không để ý đến Âu Mạc Thiên Vũ tiếp tục ăn phần của mình.

Người ngoài nhìn vào chắc nghĩ vợ chồng nhà này rất hòa hợp nhưng đâu biết trận đấu mắt đang diễn ra ngay thời lúc này chứ.

" Lúc nãy mẹ điện mẹ nói là ba ngày nữa sẽ khởi hành đi" Thẩm Lạc Ngưng là người mở miệng trước.

Âu Mạc Thiên Vũ ngậm một họng thức ăn nói: "Đã biết!"
Đáng ghét!
Cách nói chuyện vẫn đáng ghét như lúc trước chả có thay đổi gì không biết sao mình có thể yêu nỗi cái tên này chứ!
Nhưng không sao bây giờ mình sẽ thay đổi mọi thứ sẽ không bao giờ cho tên này đè đầu cưỡi cổ một lần nào nữa.


Cô sẽ chính là cô không bận tâm đến cái tên đầu đất này nữa ỉ mình giàu cái muốn làm gì thì làm hứ!
Nhắc Âu Mạc Thiên Vũ cả hai cũng chả nói thêm gì bên trong bếp chỉ nghe tiếng lạch cạch của chén đĩa.

Ăn xong Âu Mạc Thiên Vũ liền nhận được một cuộc gọi khẩn cấp từ công ty nên liền vào thư phòng.

Thẩm Lạc Ngưng ở dưới phụ giúp việc dọn bàn ăn rồi đi lên phòng.

Cô định lên phòng xếp đồ đạc vào vali sẵn để đến ngày là có thể xuất phát không phải quên thứ này thứ kia.

Mở tủ ra một cuốn ảnh cũ kỉ ập vào mắt cô.

Thẩm Lạc Ngưng tò mò lấy ra xem thử.

Thì ra bên trong là hình ảnh của Âu Mạc Thiên Vũ lúc nhỏ.

Từ lúc còn bé Âu Mạc Thiên Vũ đã đẹp sẵn rồi nét đẹp thanh thuần nhưng cái bản mặt đó vẫn lạnh lùng khó ưa như bây giờ khiến Thẩm Lạc Ngưng mất hứng xem liền vứt cuốn tập ảnh lại chỗ cũ làm công việc chính của mình.

Vừa quay lại cái đầu của cô đã đập vài bộ ng.ực rắn chắc của Âu Mạc Thiên Vũ.

" Áaaa anh làm cái gì ở đây vậy?" Thẩm Lạc Ngưng vừa la vừa ôm đầu của mình.

" Cái này tôi phải hỏi cô đấy cô lúc lội cái gì đấy?"
" Tôi! tôi xếp đồ vào vali thôi "
Âu Mạc Thiên Vũ nghiêm mặt nhìn Thẩm Lạc Ngưng như đang kiểm tra xem Thẩm Lạc Ngưng có đáng tin không.

Thẩm Lạc Ngưng như quen với cách kiểm tra này của Âu Mạc Thiên Vũ nên cũng rất chắc chắn đưa ánh mắt nhìn lại với Âu Mạc Thiên Vũ.

Chiêu này anh ta dùng hoài rồi Hứ!
Âu Mạc Thiên Vũ còn đang định nói gì thì tiếng chuông điện thoại vang lên buộc anh phải ngừng chiến.

Thẩm Lạc Ngưng nhếch môi tiếp tục công việc xếp đồ của mình.

Tại nhà họ Âu.

" Mẹ à mẹ định vậy có được không ạ?" Thiên Hạ em gái họ của Âu Mạc Thiên Vũ lo lắng nhìn mẹ của mình.

Lý Thiên Thư vẫn giữ khuôn mặt cho mọi thứ chả có gì nói" Ha có cái gì mà lại không được!Chúng ta cũng đâu có phạm pháp"
Thiên Hạ vẫn không bớt lo lắng nói " Nhưng! nhưng để anh Thiên Vũ biết có sao không ạ?"
" Làm gì mà có sao! Nó biết thì mọi chuyện đã đâu vào đó rồi nó tức cũng chả làm gì được ai cả"
Haizzz Thiên Hạ bất lực nhìn người mẹ nham hiểm đang ở trước mặt mình.


Âu Mạc Thiên Hạ là con gái rượu tập đoàn Âu Mạc, được ra nước ngoài học từ bé mới về nước khoảng hai tháng thì nghe tin ba mẹ định ra nước ngoài định cư.

Thiên Hạ biết là chẳng cản được mẹ nên cũng không khuyên được gì.

Chỉ mong khi Âu Mạc Thiên Vũ biết chuyện không quá tức giận là được rồi.

Thẩm Lạc Ngưng xếp đồ một lúc thì cũng xong bây giờ cô chỉ cần lấy thêm vài thứ cần thiết nữa là đã có thể đi được rồi.

Âu Mạc Thiên Vũ đi vào phòng trở lại thì đã thấy một vali to bự đang nằm trên giường thấy thiếu thiếu gì anh đi lại hỏi
" Đồ của tôi đâu?"
" Tự xếp! Anh có tay mà bây giờ tập làm quen đi nhá"
Nói rồi Thẩm Lạc Ngưng dùng hết sức khiêng cái vali ra khỏi giường rồi lên giường đắm chăn vào giấc ngủ trước con mắt trợn tròn của Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ chỉ biết bất lực đứng đó mà chả làm cái gì cô.

Vãi anh đang nuôi trúng con gì đó?
Sáng sớm tinh mơi, mặt trăng cuối cùng cũng nhường bầu trời lại cho mặt trời,từng đám mây bồng bền trôi thời tiết đẹp yên bình tạo nên một bức tranh thật đẹp và thơ mộng.

Hôm nay cô định ăn sáng xong sẽ đến trung tâm thương mại mua một số đồ cần thiếu cho chuyến đi này.

Đừng nói là cô mong muốn tháo thức về chuyến đi này nhá.

Chỉ là cô muốn làm tốt mọi thứ để không ai nghi ngờ cô thôi nhá.

Nhanh chóng ăn sáng xong cô định đi liền thì Âu Mạc Thiên Vũ ở đằng sau gọi lại
" Định đi đâu?" Âu Mạc Thiên Vũ lạnh lùng hỏi Thẩm Lạc Ngưng.

" Trung tâm thương mại" chỉ ngắn gọn bốn chữ không dài dòng mà đã trả lời được câu hỏi của Âu Mạc Thiên Vũ rồi.


Đứng chắc cô quá kẹm lời Âu Mạc Thiên Vũ cũng tích chữ như vàng thôi.

" Để tôi đưa đi" Nói rồi Âu Mạc Thiên Vũ đi thẳng ra ngoài không quay lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng lấy một lần.

Cái gì?
Đừng nói Âu Mạc Thiên Vũ sẽ chở mình đi đấy nhá?
Thật khó tin!
Thẩm Lạc Ngưng vẫn còn đứng sững ở đó thì Âu Mạc Thiên Vũ đã đến gần chỗ đậu xe luôn rồi.

Thẩm Lạc Ngưng đi theo Âu Mạc Thiên Vũ để hỏi lại lần nữa là có đúng chính miệng Âu Mạc Thiên Vũ nói sẽ chở cô không.

Trong kiếp trước đừng nói là đi xe chung đi gần nhau thôi thì cũng đã khó rồi chỉ có đi về Âu Gia thì Âu Mạc Thiên Vũ mới ban phước cho Thẩm Lạc Ngưng một cái nhìn dù đó chỉ là một cái nhìn giả tạo thôi thì Thẩm Lạc Ngưng lúc đó cũng đã rất hạnh phúc rồi.

Còn bây giờ còn cho cô đi nhờ xe luôn nhỉ.

Nếu không phải cô đã sống một kiếp rồi thì chắc đã nghĩ Âu Mạc Thiên Vũ tốt với mình thấy đấy.

Đúng là lừa người!
Ngồi trên xe Thẩm Lạc Ngưng cảm thấy chả có thoải mái gì cứ thấy ngột ngạt chỗ nào đó nhưng không biết được là khó chịu về chuyện gì nữa.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Chương 9


Đến trung tâm thương mại cứ nghĩ Âu Mạc Thiên Vũ sẽ đến công ty nhưng không anh ta cứ đi theo sau cô.

" Này sao anh không đến công ty đi?"
" Lâu lâu đi trễ một bữa công ty tôi cũng không phá sản đâu"
Thẩm Lạc Ngưng ghét nhất là cách nói chuyện của Âu Mạc Thiên Vũ bĩu môi nên rồi cũng đi trước không để ý đến anh ta nữa.

Đi đến đâu ai ai cũng nhìn cô khiến cô rất là ngại mà cũng chả hiểu tại sao nhiều người nhìn như vậy.

Có một số người còn thì thầm" Đó không phải Âu tổng sao?"
" Chứ còn là ai nữa, nghe nói anh ta đã lấy vợ rồi đấy nên chắc là cô gái kế bên"
" Kết hôn đã một năm rồi mà sao không thấy vợ của anh ta lộ mặt nhỉ?"
" Thì do người ta không thích đấy đâu phải người nổi tiếng là phải để lộ mặt vợ mình"
" Cũng đúng ha"
Nhưng cô nào hay biết là do có Âu Mạc Thiên Vũ nên cô mới bị chú ý như vậy.

Nói đúng hơn là do Âu Mạc Thiên Vũ quá đẹp nên khiến mấy cô gái không khỏi liếc mắt nhìn.

Mua đồ xong rồi Âu Mạc Thiên Vũ đưa Thẩm Lạc Ngưng về rồi đi đến công ty.


Hình như nghe mẹ chồng cô nói thì sẽ đi du lịch ở Dubai hay gì á.

Nhưng cô cũng không quá bận tâm do việc cô đang muốn làm nhất chính là ly hôn chứ không phải là nơi du lịch mà cô muốn đến việc đó không quan trọng.

Trong công ty Âu Mạc Thiên Vũ đang phải xử lí một đóng tài liều để kịp tiến độ của công ty và có thể đi du lịch.

Không phải Âu Mạc Thiên Vũ đi du lịch là để cho vui mà anh muốn kiểm tra xem Thẩm Lạc Ngưng bị cái quái gì mà thay đổi vậy khiến Âu Mạc Thiên Vũ không kịp nắm bắt mà cũng vì anh muốn qua đó xem địa hình bên đó thế nào nữa.

Nên việc này là tiện cả đôi đường.

Chiều tối về đến nhà đã thấy Thẩm Lạc Ngưng đang ngồi ở bàn ăn.

Âu Mạc Thiên Vũ định không quan tâm mà đi lên phòng luôn nhưng bị Thẩm Lạc Ngưng kêu lại " Này anh đến ăn cơm luôn đi"
Âu Mạc Thiên Vũ quay lại nhìn Thẩm Lạc Ngưng cứ nghĩ Thẩm Lạc Ngưng không quan tâm đến mình luôn chứ!
Âu Mạc Thiên Vũ cũng cảm thấy đói nên nahnh chóng đi lại bàn ăn.

Đừng nghĩ Thẩm Lạc Ngưng kêu Âu Mạc Thiên Vũ lại là vì muốn nối lại tình xưa nhá.


Không có đâu do sáng sớm anh ta chở mình nên bây giờ mình mới đợi anh ta ăn thôi chứ cũng chả có ý nghĩ gì khác.

Thẩm Lạc Ngưng tự dặn lòng mình như vậy.

Ai mượn kiếp trước anh ta không hề quan tâm đến Thẩm Lạc Ngưng chi bây giờ bị Thẩm Lạc Ngưng phũ lại cũng là chuyện dễ hiểu thôi chỉ là cô thấy Âu Mạc Thiên Vũ kiếp này thật lạ nhìn không giống kiếp trước lắm.

Ăn cơm xong cũng giống như thường lệ Thẩm Lạc Ngưng vào phòng còn Âu Mạc Thiên Vũ sẽ vào thư phòng.

Nhưng hôm nay cô không có hứng thú vào phòng rồi lại ngủ sớm nên ra phòng khách bắt ti vi xem có gì thú vị xem không.

Lướt qua lướt lại thì cuối cùng cũng tìm thấy một chương trình ca nhạc hay nhưng không biết vì mệt hay buồn ngủ mà cô ngủ lúc nào không hay không biết.

Sáng hôm sau cô thức dậy thì đã nằm trên giường.

Nằm một chút cô chợt tỉnh nhớ ra một chuyện.

Ai là người đã ẩm mình vào phòng?
Hôm qua cô nhớ là mình đang nằm trên so fa phòng khách mà.

Không lẽ! không lẽ Âu Mạc Thiên Vũ là người ẩm mình?
Không!
Chắc chắn không phải vậy rồi anh ta không tốt đến vậy đâu.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Chương 10


Thẩm Lạc Ngưng vẫn không nghĩ ra ai là người ẩm mình lên giường nhưng thôi kệ đi việc đó không quan trọng còn hai ngày nữa là đi du lịch chắc chừng nào đi du lịch về thì thu xếp nói với cả nhà về việc ly hôn mới được.

Cô đây chỉ muốn ly hôn càng nhanh càng tốt thôi.

Thẩm Lạc Ngưng tự nói với lòng mình với quyết tâm mau chóng ly hôn.

Rời khỏi giường vệ sinh cá nhân xong rồi cô lại xuống nhà ngồi ăn như bình thường.

Ngày nào cũng đi lên rồi lại đi xuống khiến cô rất mệt mà cũng buốn chán nữa chứ.

Vừa mới ngồi xuống bên ngoài cửa đã vang lên giọng nói" Thiên Vũ à anh có ở nhà không?"
Giọng nói của cô ta làm cho Thẩm Lạc Ngưng đứng hình.

Sao cái giọng quen thế!.

nó không phải là giọng của mối tình đầu của Âu Mạc Thiên Vũ sao?

Sao cô ta lại có mặt ở đây?
Thấy không ai trả lời Tiểu Nhã ngang nhiên đi vào khi không có sự cho phép cùa bất kì ai.

" Lạc Ngưng cậu kết hôn với anh Thiên Vũ hả?"Tiểu Nhã tỏ vẻ ngạc nhiên.

Thẩm Lạc Ngưng nhếch môi :Kết hôn gần 1 năm rồi mà không lẽ cô ta không biết gì nhỉ?
Trong lòng nghĩ vậy nhưng Thẩm Lạc Ngưng vẫn ngồi ăn sáng không để tâm đến Tiểu Nhã.

Thật ra Tiểu Nhã và Thẩm Lạc Ngưng là bạn cùng lớp nhau dù không quá thân nhưng mối quan hệ của cả 2 cũng tạm ổn không có thù hằn với nhau.

Kiếp trước cô cũng vào tình huống này Tiểu Nhã đến gặp Âu Mạc Thiên Vũ mà lúc đó cô lại rất yêu anh nên chả ưa Tiểu Nhã dù một chút nhưng bây giờ thì khác rồi cô ta muốn làm gì thì làm cô không quan tâm dù cả 2 có làm tình trước cô thì cô cũng mặc kệ.

Biết là Thẩm Lạc Ngưng đang làm ngơ mình nên Tiểu Nhã cũng không muốn bắt chuyện tiếp định qua sang hỏi giúp việc thì cô ta nghe tiếng Âu Mạc Thiên Vũ phía sau" Cô làm gì ở đây?" giọng nói lạnh lùng xa cách của Âu Mạc Thiên Vũ vang lên.

Tiểu Nhã quay lại thấy Âu Mạc Thiên Vũ thì vui vẻ chạy lại ôm tay anh nói" Thiên Vũ lâu rồi mới gặp"
Âu Mạc Thiên Vũ lạnh lùng gỡ tay cô ta ra đi lại bàn ăn ngồi nói" Đến đây làm gì?"
" À! em mới về nước nên không có việc làm gì cả nhưng chợt nhớ anh Thiên Vũ có công ty nên em muốn được làm việc trong công ty anh ạ" Tiểu Nhã nói với giọng dịu dàng.


Âu Mạc Thiên Vũ ngước lên nhìn Thẩm Lạc Ngưng nhưng thấy cô vẫn ngồi anh bình thường không quan tâm đến Tiểu Nhã.

" Trên đất nước này không lẽ chỉ có một công ty của tôi là còn hoạt động sao?" Âu Mạc Thiên Vũ hỏi với giọng không tin lời nói của cô ta.

Tiểu Nhã ấp a ấp úng nói" Tại! tại dù gì chúng ta cũng quen biết với nhau mà nên anh có thể cho em một công việc trong công ty anh không được không Lạc Ngưng?"
Nghe nhắc đến mình Thẩm Lạc Ngưng quay qua nhìn Tiểu Nhã nói với giọng lãnh đạm không quá quan tâm Tiểu Nhã" Công ty là của chồng tôi nên quyền quyết định là của anh ấy không phải của tôi !"
Tiểu Nhã câm nín chả biết nào gì thêm" Nhưng! nhưng! "
" Công ty của tôi không thiếu chỗ nên không cần tuyển thêm người nên cô kiếm chỗ khác xin việc đi" Âu Mạc Thiên Vũ vẫn chăm chú anh sáng nói.

Tiểu Nhã biết mình bị từ chối nên gật đầu rời khỏi khóe mắt đỏ oe như muốn khóc tới nơi.

Âu Mạc Thiên Vũ và Tiểu Nhã quen nhau trong một dịp tình cờ rồi cả hai xin cách thức liên lạc của nhau rồi từ từ xác định làm người yêu của nhau.

Tình yêu của cả 2 đang viên mãn thì Tiểu Nhã phải ra nước ngoài định cư nên cả 2 chia tay.

Đó cũng chính là mối tình đầu của Âu Mạc Thiên Vũ khi còn là sinh viên.

Nhưng Thẩm Lạc Ngưng thấy lạ dù gì cả 2 cũng từng khó tình cảm khó phai mà sao bây giờ gặp nhau lại giống người lạ thế.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Chương 11


Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng cô cũng không quá để ý do đây cũng đâu phải việc của cô đâu.

Họ là gì của nhau thì là việc của họ không liên quan đến cô.

Ăn cơm xong cô liền đứng dậy đi lên phòng đang đi thì nghe tiếng của Âu Mạc Thiên Vũ ở phía sau:
" Tôi với Tiểu Nhã đã kết thúc lâu rồi tự nhiên hôm nay cô ta đến đây mà tôi lại không biết trước nên! " Âu Mạc Thiên Vũ ở phía sau đang lên tiếng giải thích về chuyện Tiểu Nhã.

Nhưng chưa nói hết câu thì Thẩm Lạc Ngưng đã ngắt lời " Chuyện đó anh không cần giải thích với tôi, đó là chuyện riêng của anh, anh muốn làm gì thì làm không liên quan đến tôi vậy nên anh cũng không cần phải giải thích cho tôi "
Thẩm Lạc Ngưng lạnh lùng nói rồi đi thẳng lên lầu không cho Âu Mạc Thiên Vũ xen vào câu nào.

Ngồi ở bàn ăn Âu Mạc Thiên Vũ nhíu mày không hiểu Thẩm Lạc Ngưng bị gì mà cách cư xử lại như vậy nhưng anh cũng không biết làm gì.

Cái gì mà chuyện riêng của anh? Hứ !chưa ly hôn mà đã gạch ra ranh giới rồi nhỉ?
Để tôi xem lí do ly hôn của em là gì.


Thẩm Lạc Ngưng trên lầu cũng không biết mình bị cái quái gì mà lại nói ra những lời nó.

Đã nói là không quan tâm mặc kệ mà nói theo kiểu đó chả khác nào là đang ghen rồi.

Thật đáng chết!
Thẩm Lạc Ngưng hối hận khi nói ra những lời lúc nãy nếu như quay lại lúc nãy thì cô sẽ im lặng đi lên cho xong chuyện chứ không ngu ngốc mà nói những lời đó.

Đang bực bội trong lòng thì lại được đám bạn rủ đi chơi thì cô đây dại gì mà không đi.

Cũng lâu rồi cô không đi chơi ở đâu hết mà mốt cô phải đi du lịch cùng với nhà chồng nữa nên phải tranh thủ đi chơi mới được.

Thay một bộ váy phù hợp thì cô nhanh chóng xuống nhà lấy xe đi.

Thì ra chỗ mà đám bạn cô rủ đi là khu vui chơi giải trí.


Tưởng chỗ nào mới lạ ai ngờ!
" Đồng Quyên, lúc được cậu gọi rủ đi chơi tớ cứ tưởng là chỗ nào mới lạ được tiểu thư đây tìm ra nhưng đâu ngờ! "
Đồng Quyên hiểu ý của cô bạn thân ôm cổ cô nói" Lâu rồi chúng ta chưa đến đây nên bây giờ chúng ta phải chơi cho khỏa thích chứ"
Cô bạn khác của Đồng Quyên lên tiếng" Đúng rồi hôm nay đi khu vui chơi giải trí ngày mai đi mua sắm còn ngày kia đi cắm trại"
" Ngày kia tớ đi du lịch với gia đình chồng rồi" Thẩm Lạc Ngưng nói với giọng buồn bã bất lực.

" Ui vậy là sướng rồi, cậu cũng có phúc lắm đấy Lạc Ngưng ka ka ka" Đồng Quyên vừa cười vừa nói khi biết bạn mình sắp gặp nạn.

Thẩm Lạc Ngưng tặng cho Đồng Quyên 1 ánh mắt khinh bỉ " Không có gì mắc cười hết đấy Đồng Quyên"
Lí do Đồng Quyên nói Thẩm Lạc Ngưng sắp gặp nạn bởi gia đình họ Âu nổi tiếng là nghiêm khắc quy củ, con dâu của họ chọn phải thuộc loại cao quý sang chảnh nhưng không biết sao Thẩm Lạc Ngưng lại được lọt vào mắt xanh của họ nữa.

Vì vậy đi du lịch với nhà họ Âu chắc chắn là 1 thử thách cho Thẩm Lạc Ngưng.

Với lại Thẩm Lạc Ngưng cô đây cũng sắp ly hôn với Âu Mạc Thiên Vũ nếu như đi du lịch thì chắc chắn sẽ bị các nhà báo săn ảnh được mà sao đó lại nghe tin ly hôn thì tất nhiên đấy là tin sốc cho mọi người.

Nhưng đó là chuyện của mấy tuần sau kìa bây giờ thì nên lo bây giờ trước đi.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Chương 12


Đi chơi để giải khuây của Thẩm Lạc Ngưng cuối cùng cũng kết thúc.

Đến chiều tối thì cô mới về nhà với tâm trạng rất thoải mái nhưng vừa vào đến nhà đã thấy khuôn mặt đưa đám của Âu Mạc Thiên Vũ khiến tâm trạng lúc nãy bị tụt xuống.

Thẩm Lạc Ngưng giả mù như không thấy Âu Mạc Thiên Vũ mà đi lên lầu nhưng bị anh kêu lại " Cô đi đâu đến bây giờ mới về?"
" Đi chơi!" Thẩm Lạc Ngưng nói gỏn gọn trong 2 chữ rồi thiên ngang bước lên lầu.

Tất nhiên cô không còn sợ Âu Mạc Thiên Vũ rồi nên cô đâu cần phải giữ ý giữ tứ hay gì đâu.

Âu Mạc Thiên Vũ bất động không biết nói sao tức muốn ộc máu mà chả làm gì được.

" Thẩm Lạc Ngưng, em cứ chờ đó!"
Thẩm Lạc Ngưng trên phòng hả hê khi thấy Âu Mạc Thiên Vũ chả làm gì được mà cũng cảm thấy bất an vì sắp tới mình đi du lịch chắc chắn phải ở riêng với anh ta mà mình làm vậy không biết!
Không! Chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu!
Cô tự trấn an bản thân.

Giờ Thẩm Lạc Ngưng cô đây chả còn cái gì nữa nên cứ thuận theo ý trời thôi chứ biết sao.


Đang nằm lướt mạng xã hội thì điện thoại cô reo lên
" Reng! reng! reng"
" Xin hỏi là ai ạ?"
" Xin chào cô Thẩm Lạc Ngưng, cô đã may mắn được ứng tuyển vào công ty Diness của chúng tôi vì thế chúng tôi sẽ sớm thông báo để cô đi phỏng vấn!.

"
Thẩm Lạc Ngưng nghe xong thì bật người ngồi dậy.

Cuối cùng ngày này cũng đã đến rồi.

Ka ka ka ka!
" Vâng vâng tôi cảm ơn ạ"
Yes! Ngày cô mong chờ cuối cùng cũng đã đến cô đã được phỏng vấn trong công ty Diness rồi bây giờ chỉ chờ cô ly hôn càng sớm càng tốt là được rồi.

Coi như một phần trong kế hoạch tự do của cô đã hoàn thành chỉ mong cô đây sớm ly hôn thôi.

Thẩm Lạc Ngưng cứ lo vui mừng mà không để ý rằng có người đang nghe lén ở ngoài cửa mà đó không ai khác là Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng ở ngoài đã nghe được đại khái là cô định đi phỏng vấn!
Âu Mạc Thiên Vũ nhíu mày suy ngẫm : mình nghèo lắm đúng không nhỉ nên Thẩm Lạc Ngưng mới muốn xin việc làm thêm.

Đến giờ ăn vẫn như mọi ngày Thẩm Lạc Ngưng ngồi đối diện Âu Mạc Thiên Vũ rồi bắt đầu vào công việc ăn của mình.

Nhưng khác với mọi ngày hôm nay Âu Mạc Thiên Vũ vừa ăn lại vừa uống rượu khiến Thẩm Lạc Ngưng thấy rất lạ.

Kiếp trước chỉ trừ mấy bữa tiệc xả giao thì Âu Mạc Thiên Vũ rất ít khi tiếp xúc với rượu vậy mà bây giờ còn lấy ra uống như đúng rồi.

Tuy nhiên Thẩm Lạc Ngưng cũng không bận tâm lắm vì đây đâu phải việc cô phải quản.

Cứ như thường lệ ăn cơm xong thì Thẩm Lạc Ngưng đi lên phòng.


Đến 8 giờ tối vẫn chưa thấy Âu Mạc Thiên Vũ đi lên cô định đi xuống xem thử thì lại nghĩ mình quản quá nhiều việc rồi nên cũng không xuống.

Giữa đêm cô cảm thấy bên chỗ mình bị trũng xuống nhưng cô nghĩ đó là Âu Mạc Thiên Vũ nên cũng không mở mắt.

Đột nhiên vài giây sau cô cảm thấy eo của mình bị cái gì đó kéo lấy nếu cô nghĩ không lầm thì đó là tay của Âu Mạc Thiên Vũ.

Suy nghĩ đó khiến Thẩm Lạc Ngưng trợn tròn mắt quay qua thì đúng như những gì cô nghĩ trong đầu.

Âu Mạc Thiên Vũ đang! ôm cô ngủ!
What ??
Có ai cho cô thoát khỏi ác mộng này đi Âu Mạc Thiên Vũ mà lại ôm cô ngủ sao.

Kiếp trước đừng nói là ôm nhau ngủ kiểu vậy mà nắm tay nhìn nhau cười cũng không có nữa chứ ở đó!
Vãi! thật sự có phải đây là giấc mơ không vậy?
Mẹ nó! cô rất muốn đẩy tay anh ra khỏi người nhưng anh ôm quá chặt sức cô làm sao bì được.

Biết không đủ sức nhưng cô sao cho anh muốn làm gì thì làm cô cố gắng dùng sức đẩy mình xa ra một chút nhưng lại bị Âu Mạc Thiên Vũ ôm lại vị trí cũ mà còn bị ôm chặt hơn nữa.

Âu Mạc Thiên Vũ ôm chặt cô rồi nói với giọng dịu dàng " Đừng quấy ngoan để anh ngủ"
Má nó!
Mẹ kiếp!
Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Âu Mạc Thiên Vũ lại nói với cô mấy lời đó à?
Hay là anh mới đi tay vịn về nên tưởng bở người đang nằm bên Âu Mạc Thiên Vũ là một cô gái xinh đẹp nóng bỏng à?.

Biết là mình không thể làm gì được nên Thẩm Lạc Ngưng cứ mặc để cho Âu Mạc Thiên Vũ ôm ngủ.

Dù gì cô cũng chả lỗ gì cả cứ như phí bồi thường cho kiếp trước cô đã trót yêu anh đi.

Gương mặt cô được nằm gọn trong vòng tay anh cô cảm nhận được mình đang đụng vào bờ ngực gắn chắt của anh nên không thể ngừng đỏ mặt.

Má nó! nó đã gì đâu!Chỉ mới nằm gần thôi mà đã cảm thấy vậy nếu được!.

Không! Thẩm Lạc Ngưng mày đang suy nghĩ cái quái gì thế? Không được suy nghĩ như vậy đây chỉ là đơn giản ôm ngủ thôi mà chỉ đơn giản như vậy thôi không được suy nghĩ theo hướng khác!
Như nhìn thấu suy nghĩ của Thẩm Lạc Ngưng Âu Mạc Thiên Vũ nhếch môi cười mãn nguyện vì đã đạt được mục đích của mình.

Cảnh hai vợ chồng nằm ngủ trên giường thật ngọt ngào lãng mạn gì đâu nhưng ai biết một thời gian sao sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Chương 13


Sáng hôm sau, khi thức dậy Thẩm Lạc Ngưng nhớ lại chuyện tối hôm qua liền nhìn qua xem có Âu Mạc Thiên Vũ không! thì lại thấy trống không chỉ có mình cô trên giường.

Nếu chỉ có mình cô trên giường vậy chắc đêm qua là mơ rồi!
Đi xuống giường cảm thấy trên người có mùi thoang thoảng của Âu Mạc Thiên Vũ khiến cô nghi hoặc.

Chắc chắn không phải cô lấy lộn nước hoa của Âu Mạc Thiên Vũ sai rồi nên chỉ còn một nguyên nhân đó chính là! người tối hôm qua ôm cô ngủ chắc chắn là Âu Mạc Thiên Vũ!
Suy nghĩ của Thẩm Lạc Ngưng khiến cho chính cô phải nhíu mày nghi hoặc.

Cái tên này có bị sao không nhỉ?
Buổi sáng thì giữ phong thái lạnh lùng lúc nào cũng đua bộ mặt đưa đám nhìn mình nhưng tới tối lại ôm mình ngủ.

Hứ!
Nghĩ tới thôi cô cũng đã mắt cười rồi thật sự có chuyện đó sao?
Nhưng nhìn ra ngoài cửa sổ cũng sáng rồi nên cô không rảnh đâu mà cứ đứng đó nghĩ.

Đi xuống nhà cô chỉ nhìn thấy giúp việc đang đi qua đi lại làm việc của mình nhưng lại không thấy Âu Mạc Thiên Vũ.

" Ông chủ đi làm từ sớm rồi ạ" như biết Thẩm Lạc Ngưng đang muốn tìm gì cô giúp việc nhanh chóng đi lại nói.


Hứ!
Ngày mai đã đi du lịch mà hôm nay còn nhiều công việc để làm quá nhỉ?
Nhưng mà cũng đúng thôi từ trước đến giờ có lúc nào Âu Mạc Thiên Vũ không dành thời gian vào công việc đâu kiếp trước cũng vậy kiếp này cũng vậy chả có gì thay đổi hết.

Hôm nay ở nhà Thẩm Lạc Ngưng cũng không biết làm gì hết quần áo đã xếp vào va li rồi việc nhà thì đã có người giúp việc lo cô chỉ cần nằm ngửa đó để chồng nuôi mọi thứ thật hoàn hảo.

Nhưng đời đâu như là mơ công việc của những người giúp việc cô có thể làm được mà thứ cô cần là tình yêu kìa nhưng Âu Mạc Thiên Vũ lại chưa bao giờ cho cô thứ đó thứ mà cô đây khát khao muốn có được.

Ở nhà thấy cũng chán nên cô không ăn cơm nhà nữa mà đi ra nhà hàng ăn.

Nhưng trước khi đi ăn thì cô lại lượn qua lượn lại mấy cái cửa hàng.

Muốn mua gì ở đâu cô đều móc cái thẻ đen vô hạn ra khiến cho nhân viên lẫn khách hàng khác phải lóe mắt vì cô.

hứ! ai biểu cô có nhiều thẻ chi.

Ở nhà cô còn vài cái chưa xài kìa.


Lượn qua lượn lại mấy cái cửa hàng thì cuối cùng cô cũng thấy đói nên đi vào nhà hàng để lắp đầy cái bụng của mình.

Định vào ăn ngay rồi mau chóng đi nhưng đang ăn thì cô lại nghe được cuộc cãi nhau của hai bạn trẻ.

" Anh Tân anh đừng bỏ em mà!" lời cầu xin của cô gái lọt vào lỗ tay của những người có mặt ở đây.

" Mỹ Uyn cô mau bỏ tôi ra! Tôi đã nói rõ rồi tôi không còn hứng thú với cô nữa!" chàng trai kia vẫn nóng nãy nói với cô gái kia.

Khi thấy Anh Tân định đọng tay đọng chân đến cô gái tên Mỹ Uyn thì cô không thể nào ngồi im nữa, cô nhanh chóng đi lại chặn cái tay của chàng trai.

" Này cô định xen vào chuyện của người khác hả?" Chàng trai đó tức giận nói.

" Không , lúc đầu tôi không định xen vô đâu nhưng thấy anh định đánh cô gái này thì tôi không thể nào ngồi im được"
" Đây là chuyện của tôi đừng xen vào chuyện bao đồng!"
" Hứ chuyện bao đồng? Chuyện của anh mà anh đi la lên trong nhà hàng của người ta mà nói là chuyện của anh à? chừng nào anh đi trốn trong phòng mà người ta đi vô đó mới gọi là xen vào chuyện bao đồng nhá.

Anh biết anh làm ồn ào như vậy thì dẫn đến!.

"Thẩm Lạc Ngưng nói đạo lí với Anh Tân khiến anh ta chả biết nói gì chỉ biết câm nín thôi.

Đang giải thích đạo lí với cái tên này thì bảo vệ đi tới vì nghe nhân viên nói ở đây có ồn ào gì đó.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Chương 14


Bảo vệ vừa đến thì có vài người nãy giờ đứng xem biết rõ tình hình nên nói với người bảo vệ.

Còn cô Thẩm Lạc Ngưng thì chả sợ gì do cô cũng đâu cố ý gây sự đâu chỉ là ra tay nghĩa hiệp thôi mà.

Với lại cô có nhà chồng chóng lưng nên làm gì mà phải sợ chứ.

Một lúc sau người quản lí của nhà hàng cũng đi ra.

Khi đi ra thì ông ta cũng cảm ơn Thẩm Lạc Ngưng và muốn đưa người đàn ông kia đi đến sở cảnh sát để nói chuyện.

Nhưng người đàn ông kia năn nỉ quá nên mới tha.

Cuối cùng thì hai người kia ra về còn cô vẫn giữ chiếc bụng đói của mình.

Má!
Biết vậy khỏi làm người tốt cho mình được sống thảnh thơi!
Ăn xong rồi thì cô đi về thôi chứ không xíu có chuyện cô lại ngứa nghề nữa.

Về đến nhà thì thấy Âu Mạc Thiên Vũ đang ngồi ở phòng khách.


Mà cô thấy lạ ghê lúc nào cô đi đâu về cũng thấy anh ta ở đó là sao chứ, sao trùng hợp dữ vậy nhỉ?
Tuy vậy cô cũng không quan tâm lắm mà đi lên phòng của mình.

Đến trưa mẹ chồng điện cô bảo sáu giờ sáng ngày mai sẽ khởi hành đi kêu cô với Âu Mạc Thiên Vũ chuẩn bị đồ đạc đầy đủ trước.

Cô cũng vâng dạ rồi cúp máy.

Khi đang xem báo cáo trong công ty thì trợ lí anh gửi cho anh thông tin hoạt động của Thẩm Lạc Ngưng trong thời gian qua.

Đọc lướt qua anh thấy cũng không thay đổi hay khác hơn trước nhưng có điều cô đã đăng kí ứng tuyển vào công ty Diness khiến anh không khỏi nhíu mày.

Cô vào công ty đó để làm gì?
Không lẽ một mình anh không nuôi cô nổi sao?
Định kêu người phá cônc ty đó nhưng cũng không được anh phải để cô định làm gì mới được.

Nghĩ trong đầu anh bảo quản lí tìm người giám sát Thẩm Lạc Ngưng cho anh.

Đến tối vẫn như thường lệ tự người nào người nấy nằm phần giường của mình dù nằm trên một chiếc giường nhưng như bị ngăn cách bởi một bức tường vậy.

Thật khó chịu!
Đến sáng năm giờ cô đã thức dậy.


Hôm nay cô có ý định thức sớm để kiểm tra xem đồ đầy đủ chưa và cũng do cô ngủ không được.

Không biết sao nhưng cô linh cảm chuyến đi này sẽ có chuyện gì đó nhưng cô cũng không rõ nữa.

Nhìn qua phần giường kế bên thì ra Âu Mạc Thiên Vũ đã thức trước cô rồi kìa.

Đi xuống giường vệ sinh cá nhân rồi lại đi xuống lầu để làm thức ăn ăn lót dạ.

Do mới năm giờ sáng nên cũng không có người làm gì cả.

Đang ăn thì nghe thấy tiếng bước chân đằng sau không cần nghĩ thì cũng biết đó là Âu Mạc Thiên Vũ rồi.

Cũng may lúc nãy cô làm nhiều nên có phần cho anh.

Ăn xong thì cô lại lên phòng thay đồ.

Do chỉ có Âu Mạc Thiên Vũ và cô nên tất nhiên sẽ có 1 va li lúc đầu cô chỉ xếp đồ của cô thôi nhưng nếu hai vợ chồng lại lấy hai cái va li chắc sẽ có người sinh nghi nên cô xếp trong 1 cái.

Không lẽ cô với Âu Mạc Thiên Vũ có telepathy (thần giao cách cảm) nhỉ?
Từ lúc thức tới giờ hai người chưa nói với nhau câu nào nhưng vẫn hiểu ý của nhau mà làm rất tốt.

Trên xe không ai nói với ai câu nào, cả chiếc xe không có một tiếng động chỉ có tiếng động cơ đang hoạt động.

Kiếp trước do yêu Âu Mạc Thiên Vũ nên cô mới cố gắng tìm cách nói chuyện với Âu Mạc Thiên Vũ nhưng bây giờ mọi chuyện không như thế nữa cô không cần anh mà cũng muốn ly hôn nhanh chóng.

Âu Mạc Thiên Vũ thì tập trung lái xe còn cô thì tập trung ngủ nhìn cứ như hai vợ chồng đang rất hòa hợp nhỉ?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Chương 15


Cuối cùng thì xe của Âu Mạc Thiên Vũ cũng ngừng ngay trước sây bay rồi.

Hôm nay anh mặc chiếc áo thun trắng với bên ngoài là chiếc áo khoác màu đen dù nhìn không uy nghiêm như bình thường nhưng vẻ đẹp trai của anh vẫn không bị che lắp mà trong đào hoa hơn nữa mà còn cùng với chiếc quần đen ôm chân khoe luôn đôi chân dài như siêu mẫu của anh nhìn thôi cũng đã thấy đẹp mê người.

Còn cô cũng mặc một chiếc áo sơ mi trắng bên ngoài thì khoác chiếc áo len cổ chữ V cùng với chiếc quần đen ống rộng trong giản dị nhưng vẫn không kém phần sang chảnh.

Cô còn trang điểm nhẹ nhàng mái tóc được thả tự do trong đẹp làm sao.

Sao vợ chồng xuất hiện trước sân bay để đi du lịch mà người ta tưởng minh tinh hạng A mới đến không đấy có một số vị khách còn quay lại nhìn hai vợ chồng nhà này nữa mà.

Ở đó cả nhà đang đứng đợi cô với anh khiến cô khá ngại.

" Lạc Ngưng, con đến rồi à?" Lý Thiên Thư thấy cô liền chạy lại.

Nhìn thôi cũng biết là mẹ chồng cô yêu thương cô đến nhường nào rồi mà hành động đó khiến những người xung quanh đây phải ghen tỵ.


Khi thấy ba của Âu Mạc Thiên Vũ cô liền gật đầu nói" Chào ba!"
Ba của Âu Mạc Thiên Vũ là Âu Mạc Lãng Phong vẫn giữ dáng vẻ nghiêm túc gật nhẹ đầu với cô.

Từ kiếp trước hay kiếp này cô vẫn luôn sợ dáng vẻ của Âu Mạc Lãng Phong dù cho người cha chồng này chưa bao giờ làm gì cô nhưng cô đây vẫn sợ.

Ngoài ba mẹ chồng ra cũng có cô em họ Âu Mạc Thiên Hạ cũng có mặt ở đây.

Nhìn khuôn mặt đáng yêu của cô em họ này mà cô nhớ kiếp trước, khi làm dâu trong gia đình nhà họ Âu thì Âu Mạc Thiên Hạ cũng rất tốt với cô.

Ngoài ra cũng có chú ba thím ba chú tư thím tư của Âu Mạc Thiên Vũ cũng có mặt ở đây.

Tất cả mọi người đều có mặt ở đây đầy đủ hết nên chắc cũng sắp lên máy bay đi rồi.

Nhưng cô lại không thể hiểu nổi tại sao Âu Mạc Thiên Vũ lại đồng ý nữa.

Nếu đi chuyến đi này có chuyện gì thay đổi không nhỉ?
Nhưng mà nếu muốn biết thì cô phải đi mới được chuyện gì xảy ra thì cô vẫn quyết tâm ly hôn nên cô cũng không cần phải lo lắng gì.

Nghe mẹ chồng là mình sẽ đi leo núi.

Đúng vậy!
Mình sẽ lên núi rồi dựng lều ở đó y như đi thám hiểm vậy.

Mới nghe thôi mà đã thấy thú vị rồi.

Từ kiếp trước cô đã muốn được đi thám hiểm nhưng chưa bao giờ có dịp để đi xem như đây là ân huệ trước khi kết hôn vậy.

Đi lên máy bay chắc chắn cô phải ngồi với Âu Mạc Thiên Vũ rồi.

Từ lúc đến sân bay tới giờ Âu Mạc Thiên Vũ chả nói câu nào nhưng trước đó Âu Mạc Thiên Vũ cũng chả nói nhiều hơn nên cô cũng không thấy thắc mắc gì.


Tuy nhiên ở nhà với cục băng lạnh này đã thấy nghẹt hở rồi nhưng đây là đi chơi sao còn phải ngồi chung chứ.

Cô chỉ muốn nhào tới cắn cho tên này vài cái để kiểm chứng xem tên này là người thật hay tượng mà cứng như vậy.

Cảm nhận được ánh mắt nóng như lửa của ai đó đang nhìn Âu Mạc Thiên Vũ mở mắt nhìn qua phía Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng đột nhiên bị phát hiện liếc lén nên chột dạ tìm cớ nói" Ông xã à, em thấy anh đẹp quá nên em mới nhìn thôi mà" Thẩm Lạc Ngưng giở giọng ngọt ngào đầy giả tạo nói.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng hình khi thấy Thẩm Lạc Ngưng như vậy.

Cô vừa mới kêu gì?
Ông xã !
Âu Mạc Thiên Vũ nhìn chằm chằm Thẩm Lạc Ngưng không thể nào tin được cứ nghĩ chắc mình nghe nhầm rồi.

Thẩm Lạc Ngưng bị nhìn riết khuôn mặt hóa đỏ quay qua chỗ khác.

Thật ra cô đâu có muốn kêu Âu Mạc Thiên Vũ như vậy đâu nhưng không biết sao đầu lại nhảy số lên như vậy nên mới nói vậy thôi.

Mẹ chồng cô và tất cả mọi người có mặt ở đây đều cười trước lời nói của Thẩm Lạc Ngưng.


Ai ở đây đều nghĩ chắc hai vợ chồng trẻ này sống hạnh phúc với nhau lắm chứ đâu biết là đằng sau như thế nào.

Thẩm Lạc Ngưng biết là ai ai cũng nghe được nên môi nhếch nhẹ lên nhưng không để Âu Mạc Thiên Vũ phát hiện.

Âu Mạc Thiên Vũ nãy giờ vẫn ngồi đờ đẫn ra lâu lâu lại quay qua phía Thẩm Lạc Ngưng.

Thẩm Lạc Ngưng thấy khá buồn ngủ nên nhắm mắt định giữ nguyên tư thế như vậy nhưng không biết đã ngã lên vai Âu Mạc Thiên Vũ từ lúc nào.

Âu Mạc Thiên Vũ lại một lần nữa đứng hình nghĩ làm gì Thẩm Lạc Ngưng hôm nay lạ thế làm anh sốc hết lần này đến lần khác.

Từ trước đến nay Thẩm Lạc Ngưng chưa bao giờ gọi kiểu tên thân mật với Âu Mạc Thiên Vũ nên hôm nay anh thấy rất lạ kiểu chưa thích nghi được việc đó rồi hôm nay cô lại dựa vào vai anh ngủ nữa chứ.

Đừng nói là do kiếp này cô muốn ly hôn không còn yêu anh nữa nên thoải mái cả kiếp trước cô yêu anh say đắm cũng không dám gần gũi đến mức vậy nữa.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Chương 16


Ngủ một giấc thức dậy thì cuối cùng cũng đến nơi mình sẽ leo núi rồi.

Hít một hơi không khí trong lành ở đây cô thấy thật yên bình nhẹ lòng trước phong cảnh yên tĩnh không có một tiếng động gì nhưng đây cũng là một dịp để được tránh xe những tiếng ồn ào nơi thành thị.

" Được rồi bây giờ chúng ta cùng bắt đầu đi lên đỉnh!" chủ đoàn đi là người mẹ chồng cô thuê để hướng dẫn đi lên đỉnh núi.

Lúc đầu đi đối với cô thì rất phấn khởi nhưng từ từ cô lại cảm thấy mệt như cái chân muốn rụn ra nhưng cô phải cố gắng chứ.

Đã rất mệt rồi mà hướng gió từ trên thổi xuống muốn lùa cô trở lại đột nhiên một bàn tay lực lưỡng đẩy cô về phía trước và ôm bả vai cô tránh cho cô ngã về phía sau mà đó không ai khác là Âu Mạc Thiên Vũ.


" Đừng mới bắt đầu mà đã thua cuộc rồi nhục lắm!"
Câu nói như tiếp thêm động lực cho cô nhưng sao nghe nó cứ sao sao á cái này là tiếp thêm nặng lực cho cô hay chê cô vậy?
Nhưng dù như nào cô vẫn phải cố gắng mới được.

Đi đến nửa đường ai cũng đã thấm mệt nên được ngồi nghĩ một chút.

Vừa kiếm được một góc cây để nghỉ cô liền ngồi xuống ngã vào vai Âu Mạc Thiên Vũ.

" Ông xã à em mệt quá!" Thẩm Lạc Ngưng nũng nịu nói.


Âu Mạc Thiên Vũ đứng hình lần thứ n anh chắc chắn trong suốt chuyến đi này anh sẽ còn phải đứng hình nhiều lắm đây.

Ai ở đây cũng rất kinh ngạc nhìn hai vợ chồng, mẹ chồng cô thì lại rất hài lòng khi hai vợ chồng hòa hợp xem như chuyến đi này cũng có ít.

Nghĩ một chút thì cả đoàn bắt đàu xuất phát tiếp.

Đi trên đường lên đỉnh càng ngày càng lại dốc và ghập ghềnh khó đi hơn nên cô cũng ngày càng mệt hơn.

Đi lên rồi lại đi lên cuối cùng cũng đến đỉnh núi rồi.

Ở dưới cũng mát nhưng lên đây cô lại thấy mát hơn nhiều luôn.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Chương 17


Mấy chàng trai trong đoàn thì dựng lều còn cô Âu Mạc Thiên Hạ mẹ chồng và mấy thím cùng nhau đi khảo sát khu vực xem có gì ăn hay không.

Dù ở trên đỉnh khá cao nhưng chuyện tìm thức ăn trái cây dại là một điều không khó.

Nhưng quan trọng là họ có đủ kiên nhẫn để tìm xem thôi.

Thấy nơi này nhiều đường nên bọn cô chia nhau ra nên cô và Âu Mạc Thiên Hạ đi chung với nhau vì lí do người trẻ dễ nói chuyện với nhau hơn.

" Chị dâu này, sao chị có thể kết hôn với anh em được vậy?" Âu Mạc Thiên Hạ thắc mắc hỏi.

Câu hỏi của Âu Mạc Thiên Hạ khiến Thẩm Lạc Ngưng khựng lại " À! chị cũng không biết nữa lúc còn sinh viên cuộc sống của chị rất khó khăn nhưng từ khi gặp ông và Âu Mạc Thiên Vũ thì cuộc sống của chị tốt hơn nên ông muốn chị kết hôn với Âu Mạc Thiên Vũ chắc là nghĩ anh ấy có thể lo cho chị"
Giây phút đó Thẩm Lạc Ngưng cực kì hạnh phúc vì được kết hôn với người mình yêu và cũng cực kì kính trọng ông nội dù cho cô không có huyết thống gì với gia đình ông nhưng ông lại rất yêu thương cô như cháu gái ruột trong nhà vậy.

Nhớ lại kí ức của kiếp trước khóe mắt của Thẩm Lạc Ngưng ửng đỏ lên vì không nghĩ mọi thứ lại thay đổi quá đột ngột như vậy
" Em ước gì cũng có được cuốc sống như chị!" Âu Mạc Thiên Hạ hồn nhiên nói.


Thẩm Lạc Ngưng ngạc nhiên, quay lại nhìn cô em chồng này khó hiểu" Sao em lại muốn như vậy?"
" Em muốn được làm chủ cho chính cuộc sống của mình , được làm những điều mình thích được lấy người mình yêu.

Điều đó thật tuyệt!" Âu Mạc Thiên Hạ hào hứng nói.

Thẩm Lạc Ngưng đưa ánh mắt dịu dàng đầy sót thương nhìn cô em chồng.

Chắc Âu Mạc Thiên Hạ bị gò bó lắm vì phải làm theo ý gia đình của mình không có chứng kiến riêng nhưng Âu Mạc Thiên Hạ đâu biết rằng đó là điều Thẩm Lạc Ngưng rất mong muốn có được.

____________________________________________
Đi từ từ vào sâu bên trong cuối cùng cô cũng tìm được vài cái cây có trái dại nhìn không biết có ăn được hay không nhưng trước hết phải hái cái rồi tính tiếp.

Thẩm Lạc Ngưng cùng với Âu Mạc Thiên Hạ mỗi người một tay hái cho nhanh.

" Chị dâu, cây nặng trĩu quả ghê he" Âu Mạc Thiên Hạ hí hửng nói không còn vẻ buồn bã lúc nãy nữa.

Thẩm Lạc Ngưng cũng mỉm cười đáp lời " Ừ, em mau hái nhanh nhanh đi trời sắp tối rồi.

Quay trở lại nơi đang dựng lều của mọi người, suốt một buổi chiều cuối cùng thì mọi người đã dựng xong những chiếc lều rồi.

Quay qua quay lại không thấy những cô gái đâu ba chồng cô lên tiếng" Mấy người phụ nữ đâu hết rồi?"
Những người còn lại cũng quay quắt lại nhìn hoảng hốt" Đúng rồi từ chiều đến giờ chưa thấy họ ở đâu!"
Đột nhiên trong rừng có tiếng động và đó không ai khác là những quý cô xinh đẹp đã đi về.

Chú 3 chú 4 chạy lại ôm vợ ríu rít nói" Vợ anh cứ tưởng vợ bỏ anh rồi chứ!"

Hành động trẻ trâu của chú thím khiến những người khác phải cười trừ trong bất lực
Cô và Âu Mạc Thiên Hạ cũng nhanh chóng đi lại khu dựng lều.

" Mọi người, con với chị dâu hái rất nhiều trái dại nè!"
Câu nói đó khiến tất cả mọi người chuyển dời ánh mắt về phía cô.

Ai cũng ngạc nhiên không nghĩ hai cô gái nhìn trông yếu đuối như vậy lại hái được nhiều như vậy
Nói trái dại như vậy thôi nhưng trái đó ăn được nhá chỉ là trong rừng nên ít người ăn thôi.

Âu Mạc Thiên Vũ nhướn mày nhìn Thẩm Lạc Ngưng ánh mắt như tán dương sự cố gắng của cô trong suốt chiều nay.

Thẩm Lạc Ngưng cũng không ngại ngùng gì mà không hưởng thụ sự tán dương ấy.

Mọi người tranh thủ tắm rửa rồi cùng làm một bữa tiệc đêm khuya
Tối nay bọn cô sẽ ăn thịt bò nướng với súp nhìn trong rất ngon miệng.

Buổi tối trên đỉnh núi nhìn ánh trăng thật gần với chúng ta nó như soi gọi chúng ta mà khiến cho chúng ta chói lóa lên.

Thẩm Lạc Ngưng đã tắm rửa nảy giờ chỉ việc ngồi chờ thức ăn nấu xong thôi.


Ngồi kế Thẩm Lạc Ngưng là Âu Mạc Thiên Vũ anh cũng đã tắm xong, kế bên cô nữa là Âu Mạc Thiên Hạ không biết sao nhưng cô lại thấy con bé này rất dính cô luôn cô phát hiện điều này từ chiều đến giờ.

" Mọi người ,lâu lâu chúng ta mới có thời gian quây quần bên nhau, cạn ly!" Âu Mạc Lãng Phong lên tiếng nói.

" Cạch" tiếng những chiếc ly va chạm với nahu nghe rất đã tai chứ lị.

Mọi người đều quay quần bên nhau bên cạnh đống lửa nóng thật là một cảnh tưởng hiếm có vì ai ai cũng có công việc riêng của mình chả ai có quá nhiều thời gian để nghỉ ngơi thư giản nên đây là một chuyến đi vừa giúp tăng sức khỏe vừa giúp được thư giản.

" Thiên Vũ, Lạc Ngưng hai đứa chừng nào mới cho chú có cháu đây?" chú 3 của Âu Mạc Thiên Vũ lên tiếng hỏi.

Nghe đến vấn đề này cả Âu Mạc Thiên Vũ lẫn Thẩm Lạc Ngưng đều chả biết nói gì họ chỉ biết câm nín ngồi đó mà phải gọi là ngồi bất động.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Chương 18


Khi mọi người ăn no nên xong rồi thì thu dọn tàn cuộc và đi ngủ.

Do ai cũng thấm mệt từ sáng đến giờ nên việc vào giấc rất dễ dàng mà nói cách khác là vừa bước vô lều đã ngã xuống ngủ rồi.

Bên lều của Âu Mạc Thiên Vũ và Thẩm Lạc Ngưng thì lại chả chợp mắt được.

Khi vào lều hai người không nói gì với nbau mà tự động nằm xuống, đối diện lưng với nhau.

Mặt của hai người đều đối diện với một ohanaf của chiếc lều.

Thẩm Lạc Ngưng dù đã sống chung với Âu Mạc Thiên Vũ hơn 3 năm mà bây giờ ở riêng với anh lại cảm thấy hồi hợp không biết phải nói sao
Chắc có lẽ dù sống chung nhà nhưng rất ít khi có thời gian ở riêng với nhau.

Vì dù kiếp này hay kiếp trước Âu Mạc Thiên Vũ luôn luôn làm việc đến tối khuya nên dù ngủ cùng giường họ cũng chả biết
Trong lều ai ai cũng không nghe tiếng động gì nên trong cô cũng im lặng như vậy.

Nhưng! cô không có ngủ được!
Dù đã nhắm mắt và thúc đẩy bản thân bằng câu thần chú ngủ đi ngủ đi nhưng cô vẫn không ngủ được.


Không lẽ bây giờ lại nằm như vậy đến sáng?
Thẩm Lạc Ngưng quay mặt lại xem người cùng giường đã ngủ chưa.

Vừa hay đã gặp ngay ánh mắt sắc bén sâu hơn biển đại dương của Âu Mạc Thiên Vũ khiến Thẩm Lạc Ngưng phải cười ngượng.

Thấy Thẩm Lạc Ngưng vẫn còn thức Âu Mạc Thiên Vũ tiến lại gần ôm eo cô" Tôi tưởng em mệt nên cho em ngủ nhưng bây giờ em còn thức thì chúng ta làm việc chính đi!"
Câu nói của Âu Mạc Thiên Vũ khiến Thẩm Lạc Ngưng trợn mắt nhưng đôi má đã đỏ hơn mặt trồi rồi.

Cô không nghĩ tổng giám đốc tập đoàn Âu Thị lại có thể nói ra câu đó mà người đó lại là người không thể quan tâm đến cô mang tên Âu Mạc Thiên Vũ!
Thẩm Lạc Ngưng nhìn trâm trâm vào Âu Mạc Thiên Vũ rất lâu như suy tư chuyện gì đó.

Âu Mạc Thiên Vũ thấy đã lâu mà Thẩm Lạc Ngưng không cử động gì nên thừa lúc chòm xuống hôn sâu vào môi cô.

Cảm nhận đầu tiên của anh là môi cô rất mềm còn ngọt như mật ong nữa cảm giác ở trong miệng không hề muốn buông ra một chút nào.

Thẩm Lạc Ngưng trợn tròn mắt nhìn Âu Mạc Thiên Vũ hôn mình mà chả làm gì cứ mặc cho anh hôn vì biết nếu muốn vùng cũng chả vùng được.

Vậy nên Thẩm Lạc Ngưng rất hưởng thụ nụ hôn mà Âu Mạc Thiên Vũ cho mình.

Âu Mạc Thiên Vũ định tiến thêm bước nữa thì Thẩm Lạc Ngưng đã kịp thời tỉnh táo ngăn lại.

" Anh làm gì vậy?" Câu nói vừa khó hiểu xen chút giận dỗi đáng yêu khiến Âu Mạc Thiên Vũ bật cười.

" Làm những chuyện nên làm" Âu Mạc Thiên Vũ với giọng điệu quyến rũ nói.

Thẩm Lạc Ngưng như chết nghiệt trước sự quyến rũ đó lấp bấp nói" Nhưng! nhưng chúng ta sắp! "
Âu Mạc Thiên Vũ như biết Thẩm Lạc Ngưng định nói gì nên đưa tay trước môi cô ngăn cô nói.

" Hiện giờ chúng ta chưa ly hôn đó chỉ là dự định thôi mà chúng ta có thể không ly hôn cũng được nhưng nếu chúng ta ly hôn rồi thì anh vẫn có cách cho chúng ta kết hôn lại"
Lời nói bá đạo đó như cho cô biết dù bây giờ có ly hôn đi chăng nửa nhưng nếu anh muốn thì cũng có thể cho kết hôn lại.

Cái quái gì thế!
Anh lại giở trò bá đạo từ lúc nào thế chỉ biết làm theo ý của mình.


Thẩm Lạc Ngưng thật không theo tại sao mình lại có thể yêu người bá đạo như này nữa!
Chợt nhớ là sắp ly hôn với Âu Mạc Thiên Vũ nên tâm trạng của Thẩm Lạc Ngưng bỗng trùng xuống gỡ cái tay thúi của Âu Mạc Thiên Vũ ra khỏi ngờ mình, nằm xuống quay mặt ngược phía anh.

Âu Mạc Thiên Vũ không biết Thẩm Lạc Ngưng bị gì nhưng thấy trời cũng tối nên tránh làm ra tiếng động mọi người lại hiểu lầm.

Sáng hôm sau, mặt trăng nhường bầu trời lại cho mặt trời, những đám mây bồng bềnh trôi, những tia nắng chiếu gọi xuống đỉnh núi.

Thẩm Lạc Ngưng đã thức lâu rồi nhưng vẫn nằm trong lều chưa muốn dậy.

Âu Mạc Thiên Vũ thì đã ra lều từ sớm.

Bỗng nhiên cô chợt nhớ lại chuyến đi này là đi cùng với gia đình chồng nên cô không thể nằm ì ra một chỗ được.

Nghĩ vậy cô ngồi dậy vươn vai như vận động buổi sáng.

Ra khỏi lều cô nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân.

Đến bên chỗ rửa mặt đã thấy Âu Mạc Thiên Vũ đang đứng đó cạo râu.

Dường như cảm giác được ai đang ở sau lưng nên anh nhanh chóng quay lại thì ra đó là Thẩm Lạc Ngưng.

Thấy vậy anh đi lại chỗ cô tay vẫn cầm đồ cạo râu.

Thẩm Lạc Ngưng khó hiểu nhìn anh, thấy anh đưa đồ cạo râu gần cô nói" Em cạo cho tôi!"

Đây không phải là nhờ vã mà nói đúng hơn là yêu cầu bắt buột cô phải làm.

Thẩm Lạc Ngưng đưa mắt nhìn Âu Mạc Thiên Vũ thành thật nói" Tôi không biết cạo".

Dù Thẩm Lạc Ngưng đã nói như vậy nhưng Âu Mạc Thiên Vũ vẫn đưa đồ cạo râu cho cô bảo" Không biết thì cạo cho biết, mốt em còn phải làm nhiều lần hơn nữa"
Thẩm Lạc Ngưng mắt tròn mắt dẹt nhìn anh chỉ muốn nói rằng: Không có chuyện đó đâu! Nằm mơ tôi mới cạo cho anh lần nữa.

Thẩm Lạc Ngưng lườm Âu Mạc Thiên Vũ một cái dựt lấy đồ cạo râu.

Nhìn khuôn mặt điển trai hoàn hảo nhưng cũng đầy gian xảo đang nhìn cô thì Thẩm Lạc Ngưng chỉ muốn đấm cho tên này một cái cho bỏ tức.

Dù nói vậy khi cầm đồ cạo râu tay Thẩm Lạc Ngưng vẫn run run đưa lên mặt Âu Mạc Thiên Vũ.

Từ từ cuối cùng Thẩm Lạc Ngưng cũng lấy lại được điềm tĩnh đưa dao cạo râu lên mặt Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng đó rất hưởng thụ không quên trao ánh mắt thâm tình cho cô nhưng đổi ngược lại là ánh mắt rực đỏ của Thẩm Lạc Ngưng.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Chương 19


Thẩm Lạc Ngưng cực kì ghét bộ dạng này của Âu Mạc Thiên Vũ nhưng chỉ biết bất lực tiếp tục cạo râu cho anh.

Ai biểu cô sợ anh chi chứ.

Phải mau mau cạo cho xong mới được cô phải thoát khỏi Âu Mạc Thiên Vũ.

Vừa cạo râu xong thì Thẩm Lạc Ngưng liền đẩy Âu Mạc Thiên Vũ sang một bên còn mình thì nhanh chóng rửa mặt đánh răng.

Dù bị phũ nhưng Âu Mạc Thiên Vũ không có gì gọi là buồn mà ngược lại càng có hứng thú với Thẩm Lạc Ngưng.

Khi thức dậy mà cô không đánh răng ngay thì cô cảm giác rất khó chịu nên phải nhanh chóng chà rửa lại mấy cái răng của mình thôi.

Đánh răng rửa mặt xong thì Âu Mạc Thiên Vũ và Thẩm Lạc Ngưng đi ra ngoài.

Vừa đi ra đã thấy tất cả mọi người đã đông đủ ở đó rồi.

Vì vậy cô có thể kết luận cô và Âu Mạc Thiên Vũ là hai người dậy trễ nhất!
" Con dâu, con thức rồi à?" mẹ chồng đang ngồi hớp từng ngụm trà khi thấy cô liền bỏ cốc xuống đi lại cô.


" Vâng ạ"
" Sao con không ngủ thêm chút? Hôm qua con đã rất mệt rồi" Lý Thiên Thư dìu dàng cưng chiều cô nói.

Thật tội cô con dâu của bà dáng người thì nhỏ nhắn mỏng manh nhưng phải tự đi bộ ở một đoạn đường rất xa không biết sức đâu mà chịu được.

" Con cũng không mệt lắm đâu mẹ" Thẩm Lạc Ngưng mỉm cười nhìn Lý Thiên Thư.

" Ừm vậy thì tốt"
Ở bàn ba chồng cô Âu Mạc Lãng Phong chú 3 và chú 4 đang bàn chuyện chính trị khi cô đi lại gần cũng gật đầu mỉm cười để thể hiện lễ phép của một người con cháu.

" Chị dâu lại đây ngồi với em đi!" Âu Mạc Thiên Hạ đáng yêu chỉ vào chiếc ghế kế bên nói.

Thẩm Lạc Ngưng cũng rất vui vẻ đi lại.

Do mới buổi sáng nên bọn cô uống sữa nóng và ăn bánh mì.

Dù bữa sáng khá giản dị nhưng thật ra cũng rất ngon.

Lâu lắm rồi cô mới cảm thấy yên bình thư thoái đầu ốc như vậy.

Chứ ngày nào cũng nhốt mình trong nhà coi thấy mình muốn điên lên luôn.

" Chị dâu chút xíu chúng ta vào rừng chơi không?"
" Không được!" Âu Mạc Thiên Vũ ngồi kế bên xen vào.

Âu Mạc Thiên Hạ phụng phịu môi bảo " Tại sao chứ? Chỉ đi gần đây thôi mà chứ cũng có đi xa đâu!"
" Anh nói không được là không được!" Âu Mạc Thiên Vũ nhất quyết không cho.

Hôm qua không biết đi đâu nhưng vừa không thấy cô đâu thì anh đã rất lo lắng rồi vì vậy nếu cô mà còn đi đâu anh không tìm thấy nữa thì chắc anh chết mất thôi.

Nhưng Thẩm Lạc Ngưng nào suy nghĩ như vậy trong đầu cô lại nghĩ do tính Âu Mạc Thiên Vũ rất bá đạo chỉ thích làm theo ý mình vậy nên Thẩm Lạc Ngưng lại càng ghét anh thêm và muốn ly hôn càng nhanh càng tốt để thoát khỏi tên bá đạo tổng tài này.

Tác giả: Chị không thoát được đâu ạ
Thẩm Lạc Ngưng lâu lâu lại liếc lườm Âu Mạc Thiên Vũ vài cái cho bỏ ghét.


Âu Mạc Thiên Vũ nhạy bén biết được là có một cô nhóc lâu lâu lại liếc xéo mình khiến anh muốn phì cười.

Tính cách thật trẻ con!
Càng ngày anh càng hứng thú với cô gái này! Vợ của anh thật đặc biệt!
Không người vợ nào thấy chồng bảo vệ an toàn cho mình lại liếc xéo liếc dọc như vậy đúng là vợ của Âu Mạc Thiên Vũ này phải khác biệt.

Nếu mà Âu Mạc Thiên Vũ không cho cô đi vào rừng thì cô cứ ngồi ở đây như vậy luôn! Cô sẽ không đi đâu hết!
Lý Thiên Thư mẹ chồng cô thấy cảnh này mỉm cười hài lòng nói với Âu Mạc Thiên Vũ " Con cho con dâu của mẹ đi đi lâu lâu đi chơi phải cho nó đi đây đi đó chứ.

Con đâu thể bắt con bé cứ ở riết với con được"
Thẩm Lạc Ngưng nhếch mày nhìn Âu Mạc Thiên Vũ để xem anh ta còn không cho đi được nữa không.

Bị mẹ nói vậy Âu Mạc Thiên Vũ không còn cách nào khác là dặn dò cô đi cẩn thận thôi.

Thẩm Lạc Ngưng và Âu Mạc Thiên Hạ mừng rỡ nhanh chóng ăn thật nhanh để có nhiều thời gian vào rừng.

Chuẩn bị đầy đủ đồ dùng thì Âu Mạc Thiên Hạ và Thẩm Lạc Ngưng lên đường.

Hai tụi cô cũng không cần tìm ra cái gì quý giá đâu mà chỉ muốn tìm được cái gì thú vị thôi.

Nói chung là chỉ đi chơi chứ không phải là đi tìm báu vật.

" Chị dâu à anh của em thật sự cho chúng ta đi sao?" Âu Mạc Thiên Hạ vẫn còn lo sợ hỏi.


Âu Mạc Thiên Vũ thật sự rất đáng sợ từ nhỏ cô em họ Âu Mạc Thiên Hạ đã sợ anh rồi nên khi kết hôn với Thẩm Lạc Ngưng thì Âu Mạc Thiên Hạ đã cầu mong chị dâu của mình có thể trị cái tính làm quyền của anh họ rồi.

" Chắc không có sao đâu có mẹ ở đây mà Thiên Vũ có muốn cản cũng không được " Thẩm Lạc Ngưng tự tin nói.

Âu Mạc Thiên Hạ nghe vậy cũng thấy đúng nên cũng bớt lo lại.

Đi vào rừng hai chị em cùng nhìn qua nhìn lại xem có gì thú vị không.

" Mà chị dâu chị định chừng nào có em bé?" Âu Mạc Thiên Hạ làm sao biết chuyện gì xảy ra với hai người hồn nhiên hỏi.

Vì câu hỏi đó mà Thẩm Lạc Ngưng khựng lại nhìn Âu Mạc Thiên Hạ khuôn mặt Âu Mạc Thiên Hạ không phải là xấu mà cũng rất xinh đẹp nhưng theo cô thấy là cả nhà Âu Mạc Thiên Vũ ai ai cũng xinh đẹp cũng là cực phẩm cả
Thẩm Lạc Ngưng nhỏ giọng nói" Chị cũng không biết nữa.

Chưa tính tới có con "
" Sao lại chưa tính hả chị? Anh Thiên Vũ cũng sắp già rồi nếu không mau mau có con thì mau mốt sao có được?"
Người nào đó đã đen mặt ngồi hắt xì nãy giờ.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom