Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1094


CHƯƠNG 1094

Tuy rằng tâm địa Lưu Quốc Nam ác độc, nhưng lăn lộn chốn thương trường nhiều năm như vậy sao có thể là người ngu ngốc. Nhan Nhã Tịnh đã nói tới mức này rồi, nếu ông ta vẫn tiếp tục ép sát thì sẽ bất lợi cho hình tượng của ông ta.

Ông ta đành phải trông mong nhìn Phó Xuyên, hy vọng Phó Xuyên có thể ra tay ngăn cản Nhan Nhã Tịnh.

Phó Xuyên không hiểu châm cứu, thấy nhiều kim như vậy đâm vào người mẹ thì chỉ thấy đau lòng.

Cậu bé tiến lên mấy bước, muốn kéo Nhan Nhã Tịnh không cho cô tiếp tục đâm mẹ mình nữa.

Nhưng Phó Xuyên còn chưa chạm tới người Nhan Nhã Tịnh thì đã bị một bàn tay nhỏ múp míp nắm lấy.

“Anh đừng lo, mẹ em đang cứu mẹ anh mà! Mẹ em là bác sĩ đông y rất giỏi, sẽ không làm mẹ anh gặp chuyện đâu.”

Phó Xuyên vừa quay đầu đã đối diện với đôi mắt to tròn đen láy, sâu trong đáy mắt là ý cười trong trẻo, thuần khiết lương thiện khó diễn tả thành lời, khiến lòng cậu bé cũng ấm hẳn lên.

Phó Xuyên vừa định nói gì đó thì Nhan An Mỹ đã rút một chiếc kẹo mút chocolate trong túi ra như làm ảo thuật: “Cho anh này!”

“Em biết anh đang khó chịu lắm, nhưng mọi chuyện đều sẽ ổn cả thôi. Ba anh đang ở trên thiên đàng nhìn anh đấy. Ba anh sẽ nhìn anh biến thành một người đàn ông nhỏ kiên cường!”

Phó Xuyên kinh ngạc nhìn Nhan An Mỹ, không tiếp tục ngăn trở Nhan Nhã Tịnh nữa mà để mặc cho Nhan An Mỹ bóc giấy gói que kẹo chocolate trong tay rồi nhét vào miệng cậu bé.

Vị chocolate hơi đắng, nhưng lúc nuốt xuống lại ngọt ngào hơn nhiều. Có điều, sau đó cậu bé cũng không nhấm nháp ra vị chocolate, chỉ cảm thấy bàn tay nhỏ mềm mại kia thật ấm áp, ấm áp chưa từng có.

Rất nhiều năm sau, bên cạnh chàng thiếu niên đại đội trưởng đội cảnh sát tuổi trẻ anh tuấn mặc trên người bộ cảnh phục có vô số người ngưỡng mộ. Nhưng cũng chỉ có cảnh tượng ấm áp vào buổi tối đau đớn thuở bé kia mới có thể khiến tim anh đập rộn ràng.

Thấy khóe mắt Phó Xuyên ửng đỏ, Nhan An Mỹ không nhịn được mà vươn tay xoa xoa nước mắt chưa khô cho cậu bé.

Nhìn thấy gương mặt Phó Xuyên đã khô ráo trở lại, Nhan An Mỹ cười rộ lên, nụ cười của cô bé tươi hơn nắng tháng ba, khắc sâu trong lòng cậu bé, lưu luyến không thôi.

“Anh ơi, đàn ông không thể khóc nhè đâu nha! Anh phải làm anh hùng bảo vệ mẹ mình nữa!”

“Ừ, anh phải làm anh hùng!” Phó Xuyên khụt khịt mũi, hào khí nói.

Nhan An Mỹ cười tươi rạng rỡ, vừa định nói thêm gì đã thấy Nhan An Bảo vô tình tiến lên, dứt khoát túm cô bé sang một bên.

“Anh, tự nhiên kéo em làm gì!” Nhan An Mỹ khó hiểu.

Nhan An Bảo vẫn trưng ra gương mặt lạnh băng như trước, bất đắc dĩ nói với Nhan An Mỹ: “An Mỹ, con gái con đứa phải biết e lệ chứ! Không được tùy tiện nắm tay con trai!”

Nhan An Bảo không phải kiểu anh trai cổ hủ, nhưng cậu bé cực kỳ bao che bênh vực. Cậu bé không muốn em gái cưng của mình bị mấy thằng nhóc hôi sàm sỡ.

Nhan An Mỹ ngượng ngùng le lưỡi: “Rồi mà rồi mà, sau này em sẽ trở thành thục nữ biết e lệ!”

Nhan Nhã Tịnh đã châm cứu cho mẹ của Phó Xuyên được một lát rồi, Lưu Quốc Nam thấy mẹ Phó Xuyên vẫn hôn mê không tỉnh thì lập tức tự tin hẳn lên.

Ông ta cau mày lườm Nhan Nhã Tịnh, lạnh giọng nói: “Nhan Nhã Tịnh, lâu như vậy rồi người ta còn chưa tỉnh. Có phải cô chữa chết người rồi không? Vừa rồi cô còn nói thế nào? Cô nói nếu người ta bị cô chữa chết thì cô tự sát trước mặt chúng tôi! Tôi không ép cô tự sát trước mặt mọi người, tôi chỉ hi vọng cô làm chuyện tốt cũng đừng để liên lụy tới Lưu Thị chúng tôi!”
 
Chương 1095


CHƯƠNG 1095

Chết rồi?

Phó Xuyên ngẩn ra, vội vàng quay mặt đi xem mẹ mình. Cậu bé đỏ mắt bổ nhào về phía mẹ, vừa định nói Nhan Nhã Tịnh trả mẹ lại cho mình thì thấy mẹ cậu bé từ từ mở mắt ra.

Thấy Nhan Nhã Tịnh ngồi xổm bên cạnh, mẹ Phó Xuyên cũng hiểu người này vừa cứu mình. Cô ấy vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn cô, nếu không nhờ có cô thì tôi đã không thể gặp lại Xuyên nhà tôi nữa rồi!”

“Mẹ tỉnh rồi!”

Phó Xuyên mừng rỡ như điên, dồn sức ôm chặt mẹ mình: “Mẹ, mẹ tỉnh rồi! Tốt quá rồi! Thật sự tốt quá rồi!”

Lưu Quốc Nam kinh hãi đứng đờ ra tại chỗ. Ông ta không ngờ mẹ Phó Xuyên còn có thể tỉnh lại!

Hơn nữa còn là được Nhan Nhã Tịnh cứu tỉnh trước mắt mọi người.

Hiện tại mẹ của Phó Xuyên đã tỉnh, sao ông ta có thể tản ra lời đồn Lưu Gia Thành bức tử người ta nữa chứ?

Lưu Quốc Nam giận đến nỗi gương mặt già nua kia nhăn rúm biến dạng. Ông ta hung tợn trừng Nhan Nhã Tịnh, nếu ánh mắt có thể giết người thì Nhan Nhã Tịnh đã bị ông ta băm vằm thành nghìn mảnh từ lâu rồi.

Mẹ Phó Xuyên được Nhan Nhã Tịnh cứu tỉnh khiến Lưu Thiên Hàn rất kinh ngạc. Cô gái này luôn có khả năng làm ra chuyện ngoài dự kiến của anh.

Trước kia anh luôn cảm thấy Nhan Nhã Tịnh là một cô nàng xinh đẹp chỉ biết quyến rũ đàn ông. Giờ xem ra người phụ nữ này cũng không nông cạn đến thế. Bản thân cô sở hữu rất nhiều điểm đặc biệt khiến người ta si mê.

Nhan Nhã Tịnh vừa xoay mặt đã đối diện với đôi mắt sâu thẳm như biển của Lưu Thiên Hàn. Cô cứ như một cô thiếu nữ mong đợi được khích lệ: “Anh hai, có phải em chữa bệnh rất giỏi không? Có phải anh nên khen em không?”

“Ừ, giỏi lắm.” Lưu Thiên Hàn vươn tay, nhẹ nhàng xoa đầu Nhan Nhã Tịnh, mà chính anh cũng không nhận ra ánh mắt của mình cưng chiều nhường nào.

Lại dùng tuyệt chiêu xoa đầu người ta nữa rồi!

Anh Lưu trình diễn xoa đầu cô trước mặt mọi người, trong lòng Nhan Nhã Tịnh kích động cực kỳ, được voi đòi tiên nói: “Anh hai, em giỏi như thế, có phải anh nên thưởng cho em cái gì không?”

“Em muốn thưởng gì?” Lưu Thiên Hàn nghiêng mặt đi, giọng nói trầm thấp êm tai khiến Nhan Nhã Tịnh cảm thấy nửa người đều tê dại.

Đến tận bây giờ Nhan Nhã Tịnh vẫn không dám công khai chuyện mình và Lưu Thiên Hàn ở bên nhau cho mọi người, chỉ len lén nhéo tay Lưu Thiên Hàn, nhỏ giọng nói: “Chờ em nghĩ kỹ đã rồi nói cho anh sau. Đến lúc ấy anh không được đổi ý đâu đấy!”

“Tuyệt đối sẽ không đổi ý!” Lưu Thiên Hàn nói như hứa hẹn với Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh cười hớn hở, rất thích cảm giác có thể đứng bên anh Lưu, kề vai chiến đấu với anh chứ không phải trốn phía sau để anh che chở cho mình.

Anh Lưu, em cũng muốn bảo vệ anh!

Nhan Nhã Tịnh xoay người, vừa định kiểm tra lại cho mẹ của Phó Xuyên một lần nữa thì bắt gặp ánh mắt phẫn nộ của Lưu Quốc Nam.

Cô cười càng xán lạn hơn: “Bác ba, bây giờ có cần cháu tự sát trước mặt mọi người nữa không?”

Lưu Quốc Nam không ngờ Nhan Nhã Tịnh còn dám khiêu khích mình như vậy. Ông ta tức đến mức suýt nữa hộc máu tươi, hít thở không thông mà chết.

Ông ta phải hít sâu vài hơi mới tìm lại được giọng nói, tức giận quát Nhan Nhã Tịnh: “Không cần!”
 
Chương 1096


CHƯƠNG 1096

Nhan Nhã Tịnh nở nụ cười thoải mái: “Đúng đấy, cháu cũng thấy không cần.”

Lưu Quốc Nam tức giận đến nỗi thật sự không muốn nhìn Nhan Nhã Tịnh thêm cái nào nữa, tức giận vung tay áo rồi xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng dáng đằng đằng phẫn nộ của Lưu Quốc Nam, Nhan Nhã Tịnh mới dần dần thu lại nụ cười.

Không phải cô hoàn toàn không biết gì về nội đấu của Lưu Thị.

Lưu Kiêu vẫn luôn không chịu để Lưu Thiên Hàn được yên. Lần Lưu Thiên Hàn suýt bị nổ chết ở nước ngoài chính là trò của Lưu Kiêu. Chỉ e vụ sập cầu lần này cũng không thoát được liên quan với Lưu Quốc Nam và Lưu Kiêu!

Sau khi mẹ của Phó Xuyên tỉnh lại, bầu không khí xung quanh đã dần khôi phục bình tĩnh. Lưu Thiên Hàn tiếp tục hứa hẹn trước mặt mọi người, không chỉ hứa hẹn trong vòng một ngày sẽ bắt được hung thủ thật sự gây ra vụ sụp cầu Bích Thủy, mà còn cam đoan dù cho nguyên nhân cầu Bích Thủy sụp đổ không liên quan tới Lưu Thị, Lưu Thị cũng nhất định sẽ bồi thường đầy đủ cho người nhà nạn nhân.

Thật ra, nhiều lúc xã hội này rất thực dụng.

Khi người thân còn sống, đương nhiên sẽ hy vọng bọn họ có thể tồn tại khỏe mạnh. Nhưng khi người thân qua đời, mọi người lại muốn chút vật chất bồi thường, bù đắp nỗi đau mất người thân.

Tối nay có nhiều người tới náo loạn như vậy, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ. Dù mình náo loạn đến đâu thì người thân đã qua đời đều sẽ không trở lại. Thứ bọn họ muốn chẳng qua là khoản bồi thường thích đáng.

Lưu Thiên Hàn hứa hẹn sẽ bồi thường, đương nhiên bọn họ cũng muốn chôn cất người thân cho an ổn trước.

Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn kiên định tin tưởng tuyệt đối vào năng lực của Lưu Thiên Hàn, nhưng lần này cô vẫn có chút lo lắng.

Trong vòng một ngày mà muốn điều tra rõ nguyên nhân thật sự khiến cầu Bích Thủy sụp đổ, còn cần bắt được hung phạm phía sau nữa. Lời này nói suông thì dễ, nhưng muốn làm thì lại khó.

Chờ đám đông tản đi rồi, Nhan Nhã Tịnh nhỏ giọng hỏi Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, thật sự có thể tra rõ chuyện này trong một ngày sao?”

“Sao thế? Không tin năng lực của người yêu em à?” Lưu Thiên Hàn quay sang, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh.

Người yêu cô…

Nghe Lưu Thiên Hàn nói vậy, tim Nhan Nhã Tịnh đập như trống trận.

Lâu lắm rồi không nghe anh Lưu nói như vậy. Anh Lưu đang tán tỉnh cô đấy à?

Con người Nhan Nhã Tịnh trước nay đều không cam lòng chịu để người ta tán tỉnh mà mình lại im re. Cô kiêu ngạo hếch cằm: “Người yêu em đáng gờm như thế, sao em có thể không tin anh ấy được!”

“Đáng gờm?” Lưu Thiên Hàn nghiền ngẫm nhướn mày: “Ừ, xem như em tinh mắt.”

Nhan Nhã Tịnh nói Lưu Thiên Hàn đáng gớm là lời khích lệ vô cùng trong sáng. Nhưng không hiểu sao nghe Lưu Thiên Hàn nói ra cùng một từ ngữ, cô lại có cảm giác không trong sáng chút nào.

Cứ như đang thảo luận anh đáng gờm ở phương diện kia vậy.

Nhan Nhã Tịnh đỏ bừng cả mặt, vội vàng quay sang một bên. Cô không thể để anh Lưu nhìn ra suy nghĩ trong đầu mình được. Anh mà nhìn ra thì nhất định sẽ cảm thấy tư tưởng của cô không thuần khiết.

Thật ra Nhan Nhã Tịnh rất muốn tiến hành vài chuyện không thuần khiết với Lưu Thiên Hàn ấy chứ. Có điều, tuy rằng bây giờ bọn họ đã xác định quan hệ yêu đương rồi, nhưng Lưu Thiên Hàn vẫn nhận định bản thân là Lưu Gia Thành. Nếu cô cứ động một cái là muốn đè người ta ra thì chắc chắn sẽ khiến anh cảm thấy cô không e lệ.

Không thể làm vài chuyện quá lửa nóng với anh, Nhan Nhã Tịnh chỉ đành ôm cánh tay anh, nũng nịu: “Anh hai phải cố lên đó nha! Em tin chuyện này sẽ xuất hiện manh mối nhanh thôi!”

Lưu Thiên Hàn không nói thêm gì, chỉ kéo Nhan Nhã Tịnh vào lòng, cánh tay siết chặt, chỉ ước gì có thể khảm cô vào sâu trong máu thịt mình…

Tuy rằng Lưu Thiên Hàn đã hứa hẹn trước mặt công chúng, nhưng vẫn không thể xoay chuyển xu hướng trượt giá của cổ phiếu Lưu Thị.
 
Chương 1097


CHƯƠNG 1097

Không ít người đều đang chờ nhìn tới lúc anh bị xấu mặt, đặc biệt là Lưu Quốc Nam. Ông ta gần như đoán chắc rằng sau một ngày nữa thôi, anh chỉ có thể ngoan ngoãn từ chức chủ tịch Lưu Thị.

Tuy Nhan Nhã Tịnh nói là tin tưởng năng lực của Lưu Thiên Hàn, nhưng thật ra lòng cô lo lắng hơn bất cứ ai.

Cô rất muốn ở cạnh anh, cùng anh tìm kiếm manh mối, bắt được hung thủ phía sau. Nhưng trong lòng cô hiểu rõ, đàn ông đều đặt nặng thể diện, cô nên chừa cho anh chút không gian.

Đến chiều, Nhan Nhã Tịnh rốt cuộc đã nghe được tin mới từ kênh thời sự.

Đã tìm được nguyên nhân sụp cầu Bích Thủy!

Cầu Bích Thủy bất ngờ sụp đổ không phải do cắt xén nguyên vật liệu, mà là một trận tai họa do con người gây ra.

Cầu Bích Thủy bị người ta kích nổ.

Có người chôn thuốc nổ trong trụ cầu của cầu Bích Thủy, rõ ràng người này rất am hiểu phương diện thuốc nổ, nắm vững lượng cần dùng, khiến Cầu Bích Thủy bị nổ nứt, tạo ra hiện trường như thân cầu tự nứt sụp chứ không phải bị người phá.

Lại thêm vụ nổ vào ban đêm, người trên cầu lại rối loạn nên chỉ cảm thấy cầu lớn chợt lung lay rồi sụp đổ, không ai nghĩ tới phương diện bị gài thuốc nổ, chỉ theo lẽ thường quy về Lưu Thị ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu công trình.

Đặc biệt là camera gần cầu đều bị phá hoại, không quay được cảnh cầu bị nổ hỏng. Cánh báo chí cũng một mực lèo lái về phương hướng cắt xén nguyên vật liệu, ngay cả cảnh sát cũng không ngờ đây là một vụ khủng bố tập kích được dự mưu từ trước.

May mà đối diện cầu có một camera mật, cấp dưới Lưu Thiên Hàn điều ra tất cả cảnh quay theo dõi, tuy rằng cảnh quay không quá rõ ràng, nhưng có thể nhìn ra một người đàn ông thấp bé lén lút vùi vài thùng xuống dưới trụ cầu, thời gian là đêm khuya trước ngày xảy ra tai nạn.

Mà theo hình ảnh ghi lại đêm xảy ra vụ nổ, có thể thấy rõ cầu Bích Thủy bị nổ hỏng chứ không phải là tự nhiên sụp đổ.

Trong vòm cầu còn tàn dư thuốc nổ.

Sau khi xác định cầu Bích Thủy là một vụ khủng bố tập kích, cảnh sát đương nhiên gia nhập điều tra.

Hiện tại còn chưa tra ra thân phận người đàn ông ục ịch kia, nhưng cũng hoàn toàn minh oan cho tội danh cắt xén nguyên vật liệu cho Lưu Thị.

Lưu Thị rất vô tội.

Lưu Thiên Hàn đương nhiên không cần nhận lỗi từ chức.

Kẻ nên tạ lỗi với nạn nhân không phải Lưu Thiên Hàn, mà là người kíp nổ thuốc nổ.

Nhưng dù Lưu Thị được xem như vô tội thì Lưu Thiên Hàn vẫn công khai thanh minh.

Anh hứa hẹn sẽ gánh vác toàn bộ tiền thuốc men của người bị thương trong tai nạn cầu Bích Thủy. Ngoài ra, đối với người đi đường chết thảm trong vụ nổ, Lưu Thị sẽ đền bù cho mỗi người 3 tỷ, gia đình có con nhỏ còn có thể hưởng thêm quỹ giáo dục, mãi tới khi con của nạn nhân có khả năng làm việc kiếm sống.

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Công chúng từng chửi bới Lưu Thị dữ dội bao nhiêu thì lúc này lại ca ngợi Lưu Thị hết lời bấy nhiêu.

Cậu hai Lưu đã điều tra rõ chuyện này không hề liên quan tới Lưu Thị, Lưu Thị có thể hoàn toàn mặc kệ, nhưng Lưu Thị lại không làm vậy. Bọn họ chẳng những tuyên bố hỗ trợ cảnh sát tìm kiếm hung phạm mà còn khẳng khái hào phóng với các nạn nhân như vậy.

Ý chí và lòng bao dung lớn nhường nào chứ!

Vừa thấy tin tức đầu tiên khen ngợi cậu hai Lưu, Lưu Quốc Nam tức giận đến nỗi vẹo cả mũi.

Ông ta tính toán đâu vào đấy, hao phí biết bao nhiêu nhân lực vật lực, không ngờ đến cùng lại thành may áo cưới cho người ta!

Nhưng mà…

Lưu Quốc Nam cúi gằm mặt, nhìn tấm ảnh chụp bị mình siết chặt trong tay, khóe môi lại không nhịn được mà rướn cao lên.

Trước đó ông ta vì không muốn đi nước cờ hiểm nên không dùng tấm ảnh này. Giờ bức ảnh này cũng nên phát huy tác dụng rồi!

Chỉ cần ông ta công khai tấm ảnh này, cậu hai Lưu chỉn chu bảnh bao kia cứ chờ mà ngồi tù mọt gông đi!
 
Chương 1098


CHƯƠNG 1098

Cung Tư Mỹ cũng đã nhìn thấy tin tức vào buổi chiều, Lưu Thiên Hàn có thể điều tra rõ chân tướng, lật lại thế cờ, cô ta tự nhiên cảm thấy kiêu ngạo và vui mừng.

Nhưng khiến cô cảm thấy khó chịu là cô xem được một đoạn clip.

Clip là livestream cảnh người nhà của người bị hại gây chuyện trước toà nhà Lưu Thị tối qua, cô ta rõ ràng nhìn thấy, Lưu Thiên Hàn xoa đầu Nhan Nhã Tịnh, kiểu cưng nựng như thế, anh ấy chưa bao giờ thể hiện qua với cô ta.

Cung Tư Mỹ hận a!

Hận đến mức muốn ngắt cái đầu được Lưu Thiên Hàn xoa của Nhan Nhã Tịnh xuống!

Cô ta không muốn để Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh trở về bên nhau lần nữa, nhưng cô ta biết, cho dù cô ta có một khóc hai nháo ba thắt cổ, cũng không thể ngăn được Lưu Thiên Hàn.

Tuy nhiên, cô ta không thể ngăn bọn họ ở bên nhau, nhưng Thịnh Vân Hiên có thể nha!

Hơn nữa, cô ta tin rằng, Thịnh Vân Hiên tuyệt đối sẽ không cho phép Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn ở bên nhau!

Trong mắt Thịnh Vân Hiên, Lưu Thiên Hàn hiện giờ chính là Lưu Gia Thành, bà sao có thể cho phép đứa con trai thứ hai của mình dây dưa với vợ của con trai út chứ!

Nhà họ Lưu không mất nổi mặt mũi này!

Nghĩ vậy, Cung Tư Mỹ bèn gọi điện thoại cho Thịnh Vân Hiên.

“Mẹ”. Âm thanh của Cung Tư Mỹ rõ ràng mang theo nghẹn ngào, nghe lên hết sức tủi thân, “Mẹ, mẹ có thấy clip ở trên mạng không? Chính là clip hoàn chỉnh vụ tối hôm qua rất nhiều người gây chuyện trước toà nhà Lưu Thị đó”.

“Mẹ xem rồi!” vì việc phiền toái của Lưu Thiên Hàn đã được giải quyết, nên giọng nói của Thinh Vân Hiên nghe chừng khá là thoải mái, “Tư Mỹ, làm sao vậy?”

“Mẹ, con cũng xem clip rồi, con còn nhìn thấy anh Gia Thành xoa đầu Nhan Nhã Tịnh nữa.” Cung Tư Mỹ ngừng một chút rồi lại nói, “Mẹ, không phải con nhỏ mọn đâu, cũng không phải là con không tin anh Gia Thành, nhưng con thật sự cảm thấy Nhan Nhã Tịnh và anh Gia Thành cũng gần gũi quá mức rồi.”

“Anh Gia Thành là anh ruột của chồng cô ta mà, sao cô ta có thể đá đưa với anh Gia Thành chứ! Cô ta làm vậy khiến người khác nhìn nhà họ Lưu chúng ta thế nào?!”

Thịnh Vân Hiên hiện giờ vẫn đang xem đoạn clip tối qua, bà đã xem ba bốn lượt rồi, mà vẫn còn lo lắng không thôi.

Bà thật sự không cảm thấy đoạn xoa đầu trong clip có gì không đúng, đầu của Nhan Nhã Tịnh đáng yêu như thế, đừng nói con trai bà muốn xoa, bà cũng muốn xoa!

Huống hồ gì tối qua Nhan Nhã Tịnh còn giúp Lưu Thị một việc lớn!

Mẹ của Phó Xuyên, nếu thật sự chết ở bên ngoài toà nhà Lưu Thị, thì dù cho có thể chứng minh được việc cầu sập không liên quan đến Lưu Thị, thì Lưu Thị cũng không thể hoàn toàn xoay chuyển tình thế.

Nhưng Nhan Nhã Tịnh, cô ấy đã dựa vào y thuật cao siêu của mình, giúp đưa mẹ Phó Xuyên an toàn rời khỏi hiện trường, cô ấy đã giúp Lưu Thị một việc lớn như vậy, con trai bà xoa xoa đầu cô ấy biểu thị cảm ơn thì đã làm sao?

Nghĩ đến Cung Tư Mỹ hết lần này đến lần khác phá hoại hình tượng của Nhan Nhã Tịnh trước mặt bà, giọng nói của Thịnh Vân Hiên thoắt chốc lạnh xuống.
 
Chương 1099


Chương 1099

“Tư Mỹ, con quá đáng rồi đấy!”

“Quá đáng?” Bị Thịnh Vân Hiên khiển trách như vậy, Cung Tư Mỹ cảm thấy tâm linh nhỏ bé của mình đều bị tổn thương nặng nề, cô ta nhịn không được mà mở miệng giải thích cho mình, “Mẹ, con làm sao mà quá đáng chứ? Cũng đâu phải là con đá đưa với người đàn ông của người khác, muốn cướp người đàn ông của người khác cũng đâu phải là con, con làm sao mà quá đáng rồi? Mẹ, người không thể lần nào cũng giúp Nhan Nhã Tịnh, như vậy không công bằng với con!”

“Tư Mỹ, con nói Nhã Tịnh như vậy, con chính là quá đáng!”

Giọng nói của Thịnh Vân Hiên càng trở nên nghiêm khắc, “Con nói loại lời này, đối với Gia Thành thì cũng không sao, dù sao nó cũng là đàn ông, cũng không e mất mặt! Nhưng những lời này của con lại không công bằng với Nhã Tịnh! Nếu lời này của con truyền đến tai người ngoài, thì người ta sẽ nghĩ thế nào về Nhã Tịnh?!”

“Mặc dù bình thường Nhã Tịnh không nhiều lời, nhưng mẹ biết rõ, con bé là người coi trọng thể diện nhất! Con khiến cho người khác coi thường con bé, khiến người khác cười chê nó, con bảo Nhã Tịnh biết để mặt mũi vào đâu?!”

“Mẹ…”

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Cung Tư Mỹ làm thế nào cũng không ngờ được rằng cô ta nói những lời này sẽ khiến Thịnh Vân Hiên nối cơn giận lớn như vậy, trong nhất thời, cô ta cũng không biết nên nói gì cho phải.

Hình tượng của cô ta trong mặt mọi người luôn là cao quý và hoàn mỹ, cô ta không muốn tự huỷ hoại hình ảnh tốt đẹp của mình trong mắt Thịnh Vân Hiên, nhưng cô ta càng không cam lòng a!

Dựa vào đâu mà Nhan Nhã Tịnh có thể dễ dàng có được hảo cảm của người khác, còn Cung Tư Mỹ cô, đã cố gắng đến vậy, vẫn không tranh được phần thắng trước Nhan Nhã Tịnh! Cô ta không cam lòng!

Cung Tư Mỹ biết, Thịnh Vân Hiên trước giờ đều là ăn mềm không ăn cứng, cô ta hạ mềm giọng, khóc thút thít nói, “Mẹ, con thực sự không cố ý hạ thấp Nhan Nhã Tịnh, con là thực sự khó chịu mà! Con yêu anh Gia Thành như vậy, yêu đến mức trong mắt chứa không nổi hạt cát, nhìn thấy người con gái khác đến gần anh ấy, lòng con như dao cắt a!

Thật ra Cung Tư Mỹ còn muốn nói với Thịnh Vân Hiên, Nhan Nhã Tịnh là cái đồ không biết xấu hổ, cô ta đã cướp mất anh Gia Thành của con rồi.

Nhưng cô ta lại không muốn để Thịnh Vân Hiên biết Việc Lưu Thiên Hàn và cô ta đã chia tay, cô ta chỉ có thể uyển chuyển nói, “Mẹ, mẹ cũng biết gần đây vì Nhan Nhã Tịnh, anh Gia Thành đã cãi nhau với con mấy bận rồi! Mẹ, mẹ có thể giúp con khuyên Nhan Nhã Tịnh một chút, để cô ta đừng phá hoại tình cảm của con với anh Gia Thành nữa được không?”

“Con biết Nhan Nhã Tịnh yêu anh Chín, cô ấy không bỏ xuống được anh Chín, cô ấy nhìn thấy anh Gia Thành thì giống như nhìn thấy anh Chín, cô ấy muốn tìm kiếm sự an ủi từ trên người anh Gia Thành, nhưng mà mẹ, như vậy không công bằng với anh Gia Thành, cũng không công bằng với con!”

Lời này của Cung Tư Mỹ đúng là nói đến tình cảm thắm thiết, nhưng Thịnh Vân Hiên cảm thất phiền chán từ tận đáy lòng, “Tư Mỹ, mẹ thật sự không tin cái toà núi băng như Gia Thành có thể cãi nhau với người khác!”

Rốt cuộc thì Thịnh Vân Hiên cũng không nỡ khiến Cung Tư Mỹ quá khó xử, bà hạ giọng, nói khẽ, “Tư Mỹ, nếu thật sự con với Gia Thành có cãi nhau, thì nhất định là vì con quá đa nghi! Tư Mỹ, trước đây mẹ đã từng nói với con, đàn ông đều không thích người phụ nữ quá nghi thần nghi quỷ, con suốt ngày hoài nghi nó với Nhã Tịnh có gì không rõ ràng, trong lòng nó vui được mới là lạ đó!”

“Tư Mỹ, con là nàng dâu được mẹ nhận định, Nhã Tịnh cũng là con dâu của mẹ, là con gái, mẹ không hy vọng con lại vì những chuyện nhỏ nhoi không đáng mà gây chuyện không vui với Nhã Tịnh!”

Cung Tư Mỹ vẫn cảm thấy bất bình như cũ, nhưng Thịnh Vân Hiên đã nói đến mức này rồi, cô ta cũng không thể lại tiếp tục nói xấu Nhan Nhã Tịnh được nữa.
 
Chương 1100


Chương 1100

Cô ta cắn chặt hàm răng, cố làm cho mình bình tĩnh lại, “Mẹ, con biết rồi, về sau sẽ không như vậy nữa. Mẹ, con xin lỗi, là con quá xúc động, nhìn thấy anh Gia Thanh xoa đầu Nhan Nhã Tịnh, con liền ghen quá mức.”

Thịnh Vân Hiên thấy Cung Tư Mỹ không còn luẩn quẩn nữa, trong lòng cũng thoải mái không ít, “Tư Mỹ, đám người trẻ tuổi các con ở bên nhau có ghen tuông cũng là chuyện rất bình thường, nhưng dù có ghen cũng không nên trút giận lên đầu Nhã Tịnh.”

“Thiên Hàn đã không còn nữa, Nhã Tịnh một mình chăm sóc hai đứa trẻ cũng không dễ dàng, Gia Thành là bác Hai của bọn trẻ, nó chăm sóc mẹ con bọn chúng nhiều một chút cũng là việc nên làm. Chẳng lẽ con hy vọng Gia Thành lạnh lùng như cục đá, không có một chút tình người nào hay sao?”

Cung Tư Mỹ muốn nói, vấn đề là anh Gia Thành đối với con một chút tình người cũng không có, đối với Nhan Nhã Tịnh thì nhiệt tình, nhưng cô ta nói không nên lời.

Cô ta chỉ có thể cố gượng cười, “Mẹ, sau này con sẽ chú ý, mẹ đừng giận con nhé!”

Sau khi cúp điện thoại, Cung Tư Mỹ hận đến muốn chảy máu mắt.

Nhan Nhã Tịnh! Nhan Nhã Tịnh!

Rốt cuộc cô ta phải làm thế nào, mới khiến cho mọi người đều chán ghét Nhan Nhã Tịnh?!

Cung Tư Mỹ đang hận đến nghiến răng nghiến lợi, thì đột nhiên nhật được một cuộc điện thoại.

“Tối nay Nhạc Dũng có tiệc xã giao ở Lam Điều, thuốc tôi đã chuẩn bị sẵn rồi, bên chỗ Nhan Nhã Tịnh mọi việc đã được sắp xếp thoả đáng, tôi đảm bảo, tối nay trò hề trên giường của Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh sẽ bị cả thế giới vây xem!”

Cung Tư Mỹ nghe âm thanh truyền đến từ đầu bên kia của điện thoại, khoé miệng nhịn không được cong lên, nhưng cô ta vẫn có chút không yên tâm, “Anh dám chắc là Nhạc Dũng sẽ muốn Nhan Nhã Tịnh? Vạn nhất anh ta không nguyện ý xuống tay với Nhan Nhã Tịnh thì sao?”

“Cô Cung, việc này thì cô cứ yên tâm đi! Loại thuốc mà tôi nhờ người kiếm được đó, cho dù có là thái giám cũng phải biến trở lại thành đàn ông! Nhạc Dũng là một người đàn ông bình thường, sau khi uống vào loại thuốc này, chỉ sợ rằng đến bản thân mình là người hay thú anh ta cũng còn chẳng nhận rõ được nữa là, làm sao có thể bỏ qua cho Nhan Nhã Tịnh được!”

“Cô Cung, tối nay cô cứ chờ mà xem kịch hay đi, vở kịch đặc sắc như vậy, cô ngàn vạn lần chớ bỏ lỡ!”

Dứt lời, người nọ trực tiếp ngắt điện thoại.

Cung Tư Mỹ nhìn màn hình điện thoại dần dần tối đi trong tay, khoé miệng kéo lên thành một đường cong, không cách nào thu lại được.

Thật hay nha, người phụ nữ mình yêu nhất, cùng với cấp dưới tin cậy nhất lăn giường với nhau, cô ta đã gấp đến chờ không được muốn nhìn xem biểu cảm của Lưu Thiên Hàn rồi đây!

Sau khi nhìn thấy tin tức trên mạng vào buổi chiều, tâm tình của Nhan Nhã Tịnh đặc biệt tươi sáng.

Tận đến lúc vào đoàn phim, tâm tình của cô vẫn còn đang lâng lâng.

Ừ, Anh Lưu quả thật rất giỏi, trên đời này không có việc gì mà Anh Lưu không làm được.

Thôi được rồi, bụng Anh Lưu không thể sinh em bé, Anh Lưu cũng không thể có kinh nguyệt…

Vẫn có việc mà Anh Lưu không thể làm được.

Nhan Nhã Tịnh bị suy nghĩ của chính mình chọc cười, cầm thuốc trong tay, khẽ ngâm nga một khúc.
 
Chương 1101


Chương 1101

Tối qua, Anh Lưu nói sẽ có thưởng cho cô, nhưng lúc đó sự việc cũng chưa được giải quyết, cô cũng ngại mở miệng đòi phần thưởng.

Tối nay, cô phải suy nghĩ kỹ xem nên đòi phần thưởng gì mới được.

Bảo Anh Lưu chủ động hiến thân, cùng cô khám phá tư thế mới?

Nhan Nhã Tịnh ra sức lắc đầu, suy nghĩ này quá thô tục rồi! Anh Lưu nhất định sẽ chê cô không biết dè dặt! Huống hồ chi, trong mắt anh ấy, bọn họ chỉ vừa mới xác định quan hệ, khám phá tư thế mới, tiến độ này cũng quá nhanh đi!

Nhan Nhã Tịnh đang cố gắng vắt óc nghĩ xem nên đòi phần thưởng gì với Anh Lưu thì biên kịch vàng Hỉ Bảo đột nhiên thò tay tới, vỗ vai cô một cái.

Nhan Nhã Tịnh giật nảy mình quay lại theo phản xạ, thấy Hỉ Bảo đang đầy mặt khó xử mà nhìn cô.

Hỉ Bảo chính là biên kịch của , trước kia Nhan Nhã Tịnh từng hợp tác qua với cô ta, cô ta còn từng giúp cô nói chuyện, cô thấy vẻ mặt Hỉ Bảo đầy vẻ khó xử, nhịn không được mở miệng hỏi, “Hỉ Bảo, cô sao thế? Có phải có chỗ nào không thoải mái không? Có cần tôi bắt mạch cho cô không?”

“Nhã Tịnh, tôi muốn nhờ cô giúp tôi một việc.” Quan hệ giữa Hỉ Bảo và Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng tốt, xưng hô của cô ta với Nhan Nhã Tịnh cũng từ bác sĩ Nhan ban đầu đổi thành Nhã Tịnh.

“Việc gì vậy? Có việc gì cần cô cứ nói với tôi một tiếng là được, chỉ cần là việc tôi có thể làm, tôi nhất định tận lực!”

Từ tròng mắt của Hỉ Bảo thoắt loé qua một tia áy náy, trong nháy mắt, cô ta lại khôi phục dáng vẻ hết sức khó xử như vừa rồi.

“Nhã Tịnh, con gái tôi bị ốm, tối nay tôi phải về sớm.”

Hỉ Bảo ngừng một chút rồi nói tiếp với Nhan Nhã Tịnh, “Nhưng phần kịch bản của Bùi Vũ cần tôi phải đưa qua cho anh ấy trong tối nay, trợ lý của tôi lại nghỉ phép rồi, Bùi Vũ ở Lam Điều, tôi qua bên đó phải vòng một đoạn đường dài, Nhã Tịnh, cô về nhà vừa khéo đi qua bên Lam Điều bên đó, cô có thể giúp tôi cầm kịch bản qua cho anh ấy không?”

“Nhã Tịnh, tôi biết như này rất làm phiền cô, nhưng tôi rất lo cho con gái tôi, tôi muốn về sớm chút xem xem nó.”

Nhan Nhã Tịnh là một người mẹ, cô đương nhiên hiểu được tâm tình của Hỉ Bảo, trước đây cô một mình ở nước ngoài, khi An Bảo hoặc An Mỹ bị ốm cô đều gấp đến như kiến bò trên chảo nóng.

“Hỉ Bảo, việc này thì có gì mà phiền, cô không cần khách sáo như vậy! Dù sao tôi cũng tiện đường, tôi đưa kịch bản qua cho Bùi Vũ là được!”Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nhan Nhã Tịnh biết Bùi Vũ, anh ta là vai nam số một trong bộ phim mới, nghe nói là một ngôi sao lớn rất kênh kiệu, hiện tại vẫn chưa vào đoàn phim, tối nay anh ta muốn kịch bản, nếu không đưa qua anh ta chắc chắn sẽ gây phiền toái cho Hỉ Bảo.

“Nhã Tịnh, cảm ơn cô nhé.” Tròng mắt Hỉ Bảo sâu lắng nhìn Nhan Nhã Tịnh, cô ta nhích nhích môi tựa hồ như còn có điều gì đó muốn nói với Nhan Nhã Tịnh, nhưng đến cuối cùng cô ta cũng không nói gì cả.

Cô ta nhanh chóng viết lên giấy số phòng bao của Bùi Vũ, để chung với kịch bản đã được in ra, đưa cả vào tay Nhan Nhã Tịnh, vào khoảnh khắc xoay người đi, cô ta lặng im không tiếng động khẽ nhích môi.

Nhã Tịnh, tôi xin lỗi.

Loại chuyện nhỏ như tiện đường đưa kịch bản thế này, thật là bình thường đến không thể bình thường hơn, Nhan Nhã Tịnh quả thật cũng không nghĩ nhiều, cộng thêm quan hệ giữa cô và Hỉ Bảo gần gũi như vậy, cô cũng không đặc biệt cố ý suy nghĩ theo hướng u ám của lòng người.

Thật ra, lúc đó Nhan Nhã Tịnh cũng muốn hỏi Hỉ Bảo, sao không trực tiếp gửi file kịch bản qua cho Bùi Vũ, để đoàn đội của anh ta in ra chẳng phải là được rồi sao!
 
Chương 1102


Chương 1102

Nhưng nghĩ đến việc nhiều ngôi sao thích bày ra cái giá kênh kiệu, yêu cầu đoàn phim phải cung kính đưa kịch bản tới tận tay cho bọn họ, nên lời này Nhan Nhã Tịnh cũng không hỏi nữa.

Sau khi bận xong việc trong đoàn phim, Nhan Nhã Tịnh trực tiếp lái chiếc xe Beetle của mình đến Lam Điều.

Vừa rồi, cô nhận được điện thoại của Lưu Thiên Hàn, anh nói anh đang ở Lam Điều, bảo cô sớm nghỉ ngơi, Nhan Nhã Tịnh không nói với Lưu Thiên Hàn là lát nữa cô cũng đến Lam Điều, đợi lát đưa kịch bản qua cho Bùi Vũ xong, cô sẽ len lén chạy qua phòng bao của Lưu Thiên Hàn, cho anh một niềm vui bất ngờ.

Nhìn qua mảnh giấy nhớ ghi số phòng bao trong tay một lần, xác nhận phòng bao trước mặt chính là phòng bao của Bùi Vũ, Nhan Nhã Tịnh gõ gõ cửa, tính nhanh chóng đưa kịch bản cho anh ta để cô còn đi tìm người đàn ông của mình.

Không có ai đáp lại.

Kiểu phòng bao như thế này thường là âm thanh bên trong rất ầm ĩ, bạn bè tụ tập, nhậu nhẹt linh đình, căn bản không thể nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.

Nhan Nhã Tịnh cũng không tốn sức gõ cửa tiếp nữa, cô trực tiếp đẩy mở cửa liền bước vào bên trong phòng bao.

Cửa chính của phòng bảo chỉ là khép hờ, điều này thật bình thường, nhưng sau khi đẩy mở cửa ra, Nhan Nhã Tịnh bèn phát hiện điều không bình thường.

Trong phòng bao không mở đèn.

Bên trong tối đen một mảnh, căn bản không giống như một cuộc tụ tập bạn bè.

Nhan Nhã Tinh như ý thức được điều gì đó, cô nhanh chóng lui bước ra ngoài cửa, tính nhanh chóng rời đi, ai ngờ khi cô chưa kịp đóng chặt cửa phòng bao thì một cánh tay to dài tóm chặt lấy cổ tay cô.

Nhan Nhã Tịnh đương nhiên không ngốc ngơ đợi để bị kéo vào phòng bao, tay cô ra sức muốn giằng ra khỏi bàn tay kia, nhưng bàn tay kia quá mạnh, cô tựa hồ cố hết cả sức bú sữa cũng không thể giằng ra được.

“Buông tôi ra!”

Nhan Nhã Tịnh dùng cả tay lẫn chân, cô muốn tấn công vào bộ phận yếu ớt nhất của người đàn ông, nhưng thân thể người đàn ông quá linh hoạt, cô tấn công nhưng căn bản không thể thành công.

“Cứu với!”

Nhan Nhã Tịnh lớn tiếng kêu lên, người đàn ông nọ nhanh chóng vươn ra một cánh tay còn lại, bịt chặt mũi miệng của cô.

Nhan Nhã Tịnh ra sức lắc đầu, cô phát hiện những kỹ xảo phòng thân mà cô học được trước đây, trước mặt người đàn ông này đều biến thành đồ trang trí.

Bất luận cô vùng vẫy thế nào, cuối cùng cô vẫn bị hắn cưỡng ép lôi vào trong phòng bao, một giây sau, cửa lớn của phòng bao bị hắn khoá trái lại.

Mà trong một mảnh đen tối này, dần dần Nhan Nhã Tịnh cũng nhìn rõ hình dáng người đàn ông trước mặt.

Nhạc Dũng.

Lưu Thiên Hàn là bị Cao Bắc Vinh cưỡng ép kéo đến Lam Điều tụ tập.

Anh không muốn để ý đến Cao Bắc Vinh, thật sự không muốn để ý.
 
Chương 1103


Chương 1103

Nhưng anh không theo Cao Bắc Vinh đi ra thì Cao Bắc Vinh ăn vạ trong văn phòng của anh, liếc mắt đưa tình các kiểu với anh, quăng cũng không quăng đi được.

Lưu Thiên Hàn liếc mắt đưa tình của Cao Bắc Vinh đầu độc đến mức dạ dày cũng muốn khó chịu, cuối cùng anh quyết định đi Lam Điều, chuốc cho Cao Bắc Vinh đến mức dạ dày khó chịu, để xem sau này hắn còn dám liếc mắt đưa tình với anh nữa hay không!

Cao Bắc Vinh vốn dĩ là muốn kéo Lưu Thiên Hàn ra ngoài với anh ta để bồi dưỡng cảm tình, nhân tiện giúp anh tìm lại ký ức, anh ta nghĩ đến rất đẹp, tình ý dạt dào hồi tưởng quá khứ, muốn giúp ký ức trống rỗng của anh được lấp đầy.

Thực tế chứng minh, lý tưởng thật tươi đẹp, hiện thực thật tàn khốc, anh ta còn chưa kịp màn diễn giảng đầy tình ý dạt dào thì đã bị Lưu Thiên Hàn ép uống hết hai chai rượu vang đỏ.

Hai chai rượu vang đỏ vào bụng, lưỡi và đầu não của Cao Bắc Vinh đều không lưu loát rồi, càng không cần nói đến tình ý dạt dào hồi tưởng quá khứ.

Anh ta tóm lấy cánh tay của Lưu Thiên Hàn, phô ra điệu cười chuẩn bé ngốc nhà ta, “Lưu… Lưu Cửu, cậu thật sự đã quên mất tôi rồi à? Cậu đã quên mất cái quần chúng ta từng cùng mặc chung, cái cây chúng ta từng cùng trèo rồi à?”

Cao Bắc Vinh tình ý dạt dào nấc lên một cái, “Nếu cậu đều quên mất rồi, thì cái quần với cái cây đều sẽ đau lòng nha.”

“Không đúng, đau lòng không phải là cái quần với cái cây, vậy ai sẽ đau lòng nhỉ?”

Cao Bắc Vinh tóm lấy cánh tay của Lưu Thiên Hàn mà ra sức lắc lư, “Lưu Cửu, cậu nói cho tôi biết đi, ai sẽ đau lòng nhỉ?”

“Cậu!” Khoé môi Lưu Thiên Hàn giật một cái, âm thanh lạnh lùng như giọt nước đóng băng, “Đợi tôi đánh gãy chân cậu, cậu sẽ càng thêm đau lòng!”

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Tuy thần chí Cao Bắc Vinh không được rõ ràng, nhưng vẫn kìm không được rùng mình một phen, anh ta lắp ba lắp bắp nói, “Đánh… đánh gãy chân? Hức hức, đánh gãy cái chân… cái chân chó của tôi…”

Lưu Thiên Hàn ghét bỏ hất Cao Bắc Vinh ra, anh thấy Cao Bắc Vinh đến ngay cả bản thân mình là người hay là chó cũng không phân được rõ ràng, cũng lười không thèm quản việc anh ta đem mình nhận thành em trai mình.

Lưu Thiên Hàn không có tâm trạng lãng phí thời gian với một tên ma men, anh xoay người, đang tính rời khỏi Lam Điều, Cao Bắc Vinh không chịu bỏ qua lại bò tới.

Anh ta đã nằm sõng soài bên chân Lưu Thiên Hàn còn không ngừng khua khoắng hai cái chân dài của mình.

“Đừng đi! Đừng đi! Chân tôi gãy mất rồi, không cử động được rồi, cậu không được bỏ tôi lại! Muốn đi thì mang tôi cùng đi với!”

Khoé môi Lưu Thiên Hàn tiếp tục giật giật, nếu như sớm biết anh ta uống say là cái loại đức hạnh này, anh thà chịu đựng anh ta liếc mắt đưa tình như trà độc còn hơn theo anh ta đến Lam Điều này uống rượu.

“Cút!”

Lưu Thiên Hàn một phát hất bay Cao Bắc Vinh, bèn bước ra ngoài phòng bao, Cao Bắc Vinh uất ức đáng thương đuổi theo, lần này anh ta trực tiếp ôm lấy chân của Lưu Thiên Hàn.

“Chân của tôi thực sự gãy mất rồi! Tôi bị Lưu Cửu đánh gãy chân rồi! Cứu mạng! Đại hiệp cứu tôi với!”

Lưu Thiên Hàn biết, nếu anh không giúp Cao Bắc Vinh tỉnh rượu thì tối nay anh đừng hòng có thể thoát khỏi sự đeo bám của tên ma men này.

Khuôn mặt tuấn tú của anh đen lại liếc nhìn Cao Bắc Vinh một cái, túm lấy vai anh ta, mang anh ta đi về hướng nhà vệ sinh.
 
Chương 1104


Chương 1104

“Rửa mặt!”

Cao Bắc Vinh sau khi uống say vẫn thật ngoan ngoãn, nghe được mệnh lệnh của Lưu Thiên Hàn, anh ta cười ngốc mở vòi nước trước mặt, bắt đầu rửa mặt.

Sau khi tấp mấy vốc nước lạnh lên mặt, ý thức của Cao Bắc Vinh trong thoáng chốc tỉnh lại không ít, cộng thêm bụng dạ cồn cào, bèn nôn thốc một phen, cơn say của anh ta đã tỉnh hơn phân nửa.

Lưu Thiên Hàn đang muốn bỏ Cao Bắc Vinh một mình ở lại trong nhà vệ sinh, anh muốn đi Tầm Viên để cho Nhan Nhã Tịnh một niềm vui bất ngờ, đột nhiên anh nghe thấy từ buồng vệ sinh sát vách truyền đến hai giọng nam xa lạ.

“Thật không ngờ nha, Nhan Nhã Tịnh lại ở cùng một chỗ với trợ lý Nhạc!”

Nhan Nhã Tịnh?

Lưu Thiên Hàn nhíu máy, bước chân vừa nhấc lên kia không khỏi khựng lại ngay tại chỗ.

“Đúng vậy, thật không thể ngờ được! Cậu Lưu mới mất được mấy ngày, người đàn bà của cậu ấy đã không chịu được tịch mịch, hồng hạnh vượt tường rồi!”

“Nếu hồng hạnh vượt tường với người khác thì cũng thôi đi, sao cô ta có thể dan díu với cấp dưới tin cậy nhất của Cậu Lưu được chứ! Thật khiến người ta lạnh lòng nha! Cậu Lưu cũng thật đáng thương, chết thảm như vậy, người phụ nữ được mình yêu thương nâng niu trong lòng bàn tay lại cắm sừng cho mình trong nháy mắt, Sao mà tất cả bi kịch đều để Cậu Lưu gánh hết cả rồi!”

“Trợ lý Nhạc cũng thật là, năm đó Cậu Lưu đối đãi với anh ta không tệ mà, Cậu Lưu vừa mất anh ta liền qua tay nhận luôn người phụ nữ của Cậu Lưu, sói mắt trắng còn lương thiện hơn anh ta!”

Hai người đàn ông nọ dường như không chú ý tới sự tồn tại của Lưu Thiên Hàn, khi hai người họ đi tới trước bồn rửa tay thì vẫn còn thảo luận tiếp việc ban nãy.

“Anh nói hai người này cũng thật đủ nóng lòng nha, cửa phòng bao vẫn chưa đóng nữa mà đã quấn lấy nhau, cũng không sợ bị người nhìn thấy!”

“Được rồi, anh cũng đừng có được hưởng lợi còn giả vờ giả vịt! Nếu như bọn họ đóng cửa lại thì làm gì anh còn được xem một màn vừa rồi?”

Người đàn ông cười hắc hắc quái dị, “Anh nói cũng đúng! Thật hâm mộ trợ lý Nhạc, nếu như tôi cũng được đụng…”

“Bốp!”

Một quả đấm hung ác giáng vào mặt người đàn ông nọ, Lưu Thiên Hàn một thân âm trầm như Diêm La đòi mạng đến từ mười tám tầng địa ngục, “Mày muốn đụng ai?”

Không đợi người đàn ông nọ nói chuyện, Lưu Thiên Hàn lại hung ác vung thêm một đấm tới, “Không muốn chết thì ngậm mồm của mày lại!”

“Lưu… Cậu hai Lưu…”

Hai người đàn ông nọ bị doạ đến cả người run rẩy, chúng liếc nhìn nhau một cái rồi nhanh chân chuồn ra khỏi nhà vệ sinh.

Cao Bắc Vinh vừa mới tỉnh táo được một chút lại không có ý định bỏ qua cho hai tên đàn ông này như vậy, anh ta lắc lắc lư lư chặn trước mặt bọn chúng, đấm đá không chút khách sao vung tới.

“Tao cho bọn mày nói xằng nói bậy! Tao cho bọn mày nói xằng nói bậy!”

Cao Bắc Vinh vì vẫn còn hơi say, đánh đấm chẳng hề có chút bài bản nào, nhưng chiêu nào chiêu nấy đều độc ác, đánh cho hai tên đàn ông nọ đau ngã trên sàn, ôm đầu lăn lộn.
 
Chương 1105


Chương 1105

“Cao… Cậu Cao, dừng tay! Cậu còn đánh nữa sẽ đánh chết bọn tôi mất!”

“Cậu Cao, dừng tay a! Bọn tôi không nói xằng nói bậy, bọn tôi thật sự không có nói xằng nói bậy! Bọn tôi thật sự nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh và trợ lý Nhạc ở cùng nhau! Bọn họ bây giờ đang ở phòng 3306, không tin các cậu có thể tự mình đi xem!”

“Đúng vậy, cửa phòng bao của bọn họ không có khoá, rất nhiều người đều nhìn thấy bọn họ, bọn tôi thật sự không có nói dối!”

Cảm nhận được luồng khí lạnh ngắt không chút sự sống trên người Lưu Thiên Hàn, tay của Cao Bắc Vinh đột nhiên khựng lại.

Anh ta quay mặt lại nhìn Lưu Thiên Hàn, nhất thời không biết nên nói gì mới tốt.

Anh ta tin Nhan Nhã Tịnh, nhưng hai người đàn ông này nói chắc như đinh đóng cột, anh ta đột nhiên có chút lo lắng, lo khi anh ta đẩy ra cửa phòng 3306 sẽ nhìn thấy cảnh tượng mình sợ nhìn thấy nhất.

“Anh Gia Thành, không hay rồi!”

Cung Tư Mỹ nghiêng nghiêng ngả ngả chạy tới, cô ta ra sức níu lấy cánh tay của Lưu Thiên Hàn, “Vừa rồi em nghe thấy mọi người đều đang nói… họ nói… họ nói nhìn thấy trợ lý Nhạc và Nhan Nhã Tịnh cùng nhau phản bội anh Chín! Anh Gia Thành, chuyện này mà truyền ra thì Nhan Nhã Tịnh làm sao có thể làm người được!”

“Cung Tư Mỹ, cô câm miệng cho tôi!”

Cao Bắc Vinh vừa nhìn Cung Tư Mỹ, liền biết rõ cô ta chắc chắn không có lòng tốt gì.

Anh ta tức giận đến mức muốn xé rách miệng Cung Tư Mỹ, nhưng nghĩ tới đàn ông mà đánh phụ nữ thì thực quá mất giá, anh ta bèn cố kìm lại sự kích động này.

Mặc dù men say trên người Cao Bắc Vinh vẫn chưa hết, nhưng đầu óc anh ta đại khái vẫn nghĩ thông được ngọn nguồn của sự việc này.

Chỉ e rằng sự việc này là do Cung Tư Mỹ cố ý xắp đặt mà ra.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng là bị Cung Tư Mỹ hãm hại, nhưng cho dù bọn họ là bị người hãm hại, nhưng sự việc phát triển đến nước này đã không cách gì vãn hồi được nữa, đây là một cái kết chết.

Không một người đàn ông nào có thể chấp nhận việc người phụ nữ mình yêu cùng với người anh em tin cậy nhất của mình làm ra loại chuyện đó, quan hệ của Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh không dễ gì mới có được chút tiến triển, nếu để cậu ấy nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng ở cùng nhau, chỉ sợ là quan hệ giữa cậu ấy và Nhan Nhã Tịnh sẽ triệt để chấm dứt.

Mà người được lợi cuối cùng lại chính là kẻ khởi xướng trong hết thảy chuyện này, Cung Tư Mỹ!

“Cao Bắc Vinh, tôi không biết vì sao anh lại có địch ý lớn như vậy với tôi, nhưng tôi thật sự không có ác ý!”

Cung Tư Mỹ chân thành nhìn nhìn Cao Bắc Vinh, lại nhìn Lưu Thiên Hàn, “Tôi thật sự lo lắng cho Nhan Nhã Tịnh! Anh Gia Thành, Cao Bắc Vinh, hai người mau nghĩ cách xem làm thế nào mới có thể ép việc này xuống, giữ gìn danh tiếng cho Nhan Nhã Tịnh!”

“Cung Tư Mỹ, có ma mới tin cô có lòng tốt như vậy!”

Cao Bắc Vinh nói chuyện hoàn toàn không thèm nể mặt, khiến trong lòng Cung Tư Mỹ có chút khó coi, nhưng lại nghĩ đến rất nhanh thôi kẻ khó coi sẽ là Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng, tâm tình Cung Tư Mỹ liền trở nên tươi sáng.

Kỹ thuật diễn của cô ta đã đạt tới trình độ thuần thục rồi, trong lòng cô ta rõ ràng là đã vui mừng đến muốn phát điên, nhưng ngoài mặt cô ta vẫn viết đầy vẻ lo lắng sốt ruột.

“Anh Gia Thành, anh phải tin em, em thật sự đang quan tâm Nhan Nhã Tịnh! Anh Gia Thành, em thừa nhận đích thực là em có chút ghen tị với Nhan Nhã Tịnh, ghen tị cô ấy dễ dàng có được trái tim của anh, nhưng dù gì cô ấy cũng là con dâu của nhà họ Lưu, chúng ta là người một nhà, em cũng không muốn danh tiếng của cô ấy bị quét dưới đất!”
 
Chương 1106


Chương 1106

“Cung Tư Mỹ, tôi không tin Nhan Nhã Tịnh sẽ làm ra loại chuyện như vậy!” Lưu Thiên Hàn kiên định chắc chắn nói ra từng câu từng chữ.

Đã từng, anh từng cảm thấy cô là một người phụ nữ lẳng lơ đưa đẩy, nhưng khi tất cả mọi người đều nói cô và cấp dưới của anh dây dưa không rõ, anh vẫn như cũ không chút do dự lựa chọn đứng về phía cô.

Anh nghĩ, anh thật sự xong đời rồi, lần đầu tiên trong đời, vì một người phụ nữ mà đến cả nguyên tắc của mình anh cũng không cần nữa.

Thậm chí anh không nhịn được còn nghĩ, cho dù Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng có thật sự phát sinh chuyện gì đi nữa, anh cũng không thể buông tay cô được.

Dù sao đi nữa, trước kia cô cũng là người phụ nữ của em trai anh, cô trước giờ cũng chẳng phải là trinh tiết liệt nữ gì, cho dù cô có dơ bẩn hơn nữa, anh… cũng có thể chấp nhận!

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, Cao Bắc Vịnh liền vội vàng bày tỏ sự ủng hộ với Nhan Nhã Tịnh, “Cung Tư Mỹ, tôi cũng không tin chị dâu sẽ làm ra loại chuyện này!”

Thấy tia nhìn nắm chắc loé lên trong tròng mắt Cung Tư Mỹ, khuôn mặt cà lơ phất phơ của Cao Bắc Vinh thoắt chốc hiện lên một mảnh lạnh lẽo bức người, “Dù cho chị dâu tối nay có thật phát sinh chuyện gì với Nhạc Dũng đi nữa, tôi cũng tin chị dâu là bị người hãm hại! Đối với nhân phẩm của chị dâu, tôi hoàn toàn tin tưởng! Cung Tư Mỹ, cô đừng hòng hại chị dâu!”

“Cao Bắc Vinh, tôi không biết vì sao anh lại có thành kiến với tôi sâu như vậy! Chúng ta từ bé lớn lên cùng nhau, tôi là người như thế nào, chẳng lẽ anh còn không rõ sao!”

Tròng mắt Cung Tư Mỹ nổi lên dâng dâng ánh nước, nhìn thật tha thiết chân thành, “Cao Bắc Vinh, anh Gia Thành, em cũng bằng lòng tin tưởng Nhan Nhã Tịnh, em cũng hy vọng giữa cô ấy và trợ lý Nhạc là trong sạch, nhưng mà vừa rồi… vừa rồi khi em đi ngang qua cửa phòng bao của bọn họ, em chính mắt nhìn thấy cô ấy và Nhạc Dũng…”

Cung Tư Mỹ một bộ nói không ra lời, hiển nhiên ý của cô ta là một màn mà cô ta nhìn thấy kia, quả thật không thể nhìn nổi.

Cung Tư Mỹ vừa dứt lời, hai người đàn ông tướng mạo ục ịch phì nộn kết bạn đi về phía nhà vệ sinh nam, bọn họ tựa hồ không chú ý tới mấy người Lưu Thiên Hàn.

Người đàn ông mặc áo khoác màu bordeaux, vẻ mặt như bị sét đánh, “Đến giờ tôi vẫn không dám tin, vợ Cậu Lưu lại ở cùng một chỗ với trợ lý của cậu ấy!”

“Thật quá kinh khủng! Cậu Lưu gặp phải hai lần phản bội, anh nói xem cậu ấy có tức đến nỗi từ trong mộ bò ra không?”

“Anh nói xem trợ lý Nhạc này cũng thật đúng là cái loại thư sinh bại hoại trong ngoài bất nhất! Cậu Lưu mới mất có vài ngày, hắn đã làm ra loại chuyện này!”

“Tôi ngược lại cảm thấy là lỗi của Nhan Nhã Tịnh cơ! Tôi có tiếp xúc qua vài lần với trợ lý Nhạc, tôi cảm thấy anh ta rất trung thành với Cậu Lưu, trời đất chứng giám! Cái người đàn bà Nhan Nhã Tịnh đó thật đúng là không biết xấu hổ! Ài, như này thì mặt mũi của Cậu Lưu biết để vào đâu!

“Cậu Lưu cũng thật là xui xẻo, cưới phải Nhan Nhã Tịnh cái loại dơ…”

“Bốp!”

Người đàn ông nọ chưa nói dứt lời, thân hình béo ục béo ịch của hắn đã bị Lưu Thiên Hàn đá văng ra như một quả bóng.

Người đàn ông còn lại bị doạ đến té đái, hắn vừa muốn ré lên, đã bị Cao Bắc Vinh tung một đá tống vào trong nhà vệ sinh nam, cho hắn đái cho đã.

 
 
Chương 1107


Chương 1107

Cung Tư Mỹ bụm miệng, bộ dáng gấp gáp không xong, cô ta thò ra bàn tay, kéo nhẹ tay áo Lưu Thiên Hàn, “Anh Gia Thành, bây giờ phải làm sao? Bây giờ mọi người đều biết chuyện của Nhan Nhã Tịnh với trợ lý Nhạc rồi, chuyện này nếu truyền đến tai mẹ, mẹ nhất định sẽ tức chết mất!”

“Anh Gia Thành, hay là chúng ta đi tách hai người Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng ra, rồi lại nghĩ cách phong toả tin tức thì thế nào?”

Cung Tư Mỹ là kiểu nghĩ một đằng nói một nẻo điển hình, cô ta luôn mồm nói sợ Thịnh Vân Hiên tức giận rồi thế nào thế nào, nhưng trước khi tới tìm Lưu Thiên Hàn, cô ta đã gửi một tin nhắn cho Thịnh Vân Hiên rồi.

“Mẹ, mẹ mau tới Lam Điều, Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh ở cùng với nhau, bây giờ cả thế giới đều vây xem bọn họ, con thật sự không biết phải nên làm thế nào!”

Cao Bắc Vinh càng nhìn Cung Tư Mỹ càng khó chịu trong lòng, anh ta thật muốn tung một chưởng đánh cô ta văng tới Tây Thiên, để cô ta đi mà lấy chân kinh, nhưng anh ta cũng không thể không thừa nhận rằng, với tình hình hiện tại, cách mà Cung Tư Mỹ nói là cách tốt nhất.

Cao Bắc Vịnh lạnh lùng trừng Cung Tư Mỹ một cái, đoạn nói với Lưu Thiên Hàn, “Bây giờ chúng ta liền đi tìm chị dâu!”

Cao Bắc Vinh nghĩ rồi lại nghĩ, anh ta cho rằng, Nhan Nhã Tịnh không dễ gì mới theo đuổi được lại Lưu Thiên Hàn, nếu để Lưu Thiên Hàn nhìn thấy cảnh tượng cô ấy ở cùng với Nhạc Dũng, Lưu Thiên Hàn chắc chắn sẽ chia tay với cô ấy.

Cao Bắc Vinh suy đi tính lại, vẫn là nói, “Bỏ đi, cậu ở đây đợi đi! Tôi đi tìm chị dâu!”

“Tôi đi cùng với câu!” Ngữ điệu không cho phép hoài nghi, khiến Cao Bắc Vinh không biết phải làm sao cự tuyệt cho phải.

“Lưu Cửu, tôi sợ cậu nhìn thấy cảnh tượng đó sẽ sụp đổ mất!” Cao Bắc Vinh ân cần nói với Lưu Thiên Hàn.

“Tôi là Lưu Gia Thành.”

“Thôi được, anh hai Lưu, tôi không muốn anh đi qua là vì muốn tốt cho anh! Anh với chị dâu mới vừa ở cùng nhau thì đã xảy ra loại chuyện này, tôi sợ…”

“Không cần biết chuyện gì xảy ra, lòng tôi như một!”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Không đợi Cao Bắc Vinh nói hết lời, Lưu Thiên Hàn bèn dẫn bước đi về phía phòng bao của Nhạc Dũng.

Cung Tư Mỹ hận đến muốn ói máu, lòng tôi như một, lòng tôi như một!

Bây giờ anh nói như vậy nhưng cô ta cũng không tin, nhìn thấy cảnh tượng Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng ở cùng nhau rồi, anh vẫn còn có thể lòng tôi như một!

Thấy Lưu Thiên Hàn đi về hướng phòng bao của Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh, Cao Bắc Vinh lạnh lùng quét mắt liếc qua Cung Tư Mỹ một cái rồi vội đuổi theo.

Màn kịch hay như vậy, Cung Tư Mỹ đương nhiên không chịu bỏ lỡ, cô ta lặng lẽ gửi đi một tin nhắn, căn dặn cấp dưới vài câu rồi vội vã bám theo Lưu Thiên Hàn đi tới.

Cửa chính của phòng bao, đã khoá từ bên trong.

Thực ra, sau khi Nhạc Dũng kéo Nhan Nhã Tịnh vào trong phòng bao thì đã khoá trái cửa chính phòng bao lại, còn những người vừa rồi nói nhìn thấy cái gì mà cảnh tượng không nhìn nổi gì đó đều là nói bậy nói bạ theo sự căn dặn của Cung Tư Mỹ.

“Sao cửa lại khoá?” Cao Bắc Vinh dùng sức đẩy cửa phòng bao một cái, phát hiện ra căn bản là đẩy không nhúc nhích.
 
Chương 1108


Chương 1108

Anh ta liếc nhìn Lưu Thiên Hàn một thân âm trầm một cái, trong lòng nhịn không được rùng mình một cái, anh ta vung tay nện liên tiếp lên cửa chính của phòng bao, “Nhạc Dũng, mở cửa!”

“Sao cửa lại khoá rồi?” Trong lúc Cao Bắc Vinh đang ra sức đập cửa, sau lưng vang lên một giọng nói đầy tiếc nuối, “Ài, tôi vốn còn tính nhìn thêm vài lượt cảnh lăn lộn của trợ lý Nhạc với ả đàn bà Nhan Nhã Tịnh nữa mà, mất hồn như vậy, tối nay không còn cơ hội xem tiếp rồi, thật đáng tiếc!”

“Tôi cũng vậy! Vừa nãy tôi còn chưa xem đủ đâu! Còn shock hơn xem phim luôn ấy chứ! Đáng tiếc quá, người ta khoá cửa mất rồi! Chúng ta muốn xem cũng chẳng xem được nữa!”

Hai người nói đoạn bèn lắc lư cái đầu đi qua phòng bao bên cạnh.

Tuy Cung Tư Mỹ cũng không nhìn thấy động tác của Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh ở trong phòng bao có bao nhiêu nóng bỏng, nhưng cô ta có thể vô cùng chắc chắn rằng, cảnh tượng hai người bọn họ đang quấn quýt lấy nhau bây giờ, chắc chắn là nhìn không nổi.

Thủ hạ của cô ta bỏ cho Nhạc Dũng loại thuốc mạnh như vậy, chớ nói bây giờ bọn họ mới vào phòng bao chưa đến một tiếng đồng hồ, cho dù có ở trong đó cả một buổi tối rồi, Nhạc Dũng cũng không dừng lại được.

Cô ta biết, Nhan Nhã Tịnh không thích Nhạc Dũng, lúc ban đầu chắc chắn sẽ điên cuồng chống trả, nhưng sức lực của cô ta làm sao có thể là đối thủ của Nhạc Dũng được!

Hiện tại thời gian này là vừa hay, chỉ sợ là Nhan Nhã Tịnh đã bị Nhạc Dũng giày vò đến chẳng còn sức lực mà phản kháng nữa ý chứ!

Cung Tư Mỹ bày ra một bộ lo lắng sốt ruột, “Bọn họ khoá cửa mất rồi, vậy chúng ta phải làm sao đây?”

“Cung Tư Mỹ, cô câm miệng cho tôi!” Vừa nghe thấy Cung Tư Mỹ nói chuyện cơn tức của Cao Bắc Vinh liền bùng lên, anh ta quay lại nhìn Lưu Thiên Hàn, “Anh hai Lưu, anh thật sự không quay về? Hay để tôi gọi điện thoại cho Nhạc Dũng trước nhé…”

Nói đoạn, Cao Bắc Vinh liền bắt đầu gọi điện thoại cho Nhạc Dũng, nhưng anh ta gọi một hồi vẫn không có ai bắt máy.

Sắc mặt của Cao Bắc Vinh càng lúc càng khó coi, thật ra, cho dù có nhiều người như vậy đều nói tận mắt nhìn thấy Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh lên giường với nhau, trong lòng anh ta vẫn ôm một tia hy vọng nhỡ may, hy vọng đây chỉ là lời nói bậy bạ của người cố tình.

Nhưng Nhạc Dũng không nhận điện thoại!

Tính chất công việc của Nhạc Dũng, tạo cho anh ta thói quen rất kịp thời nhận điện thoại, dẫu sao làm trợ lý cho người ta là phải gọi lúc nào đến lúc đó.

Cao Bắc Vinh gọi điện thoại cho Nhạc Dung mà gọi không được, tính cả lần này là ba lần, hai lần trước đều xảy ra việc lớn liên quan đến sống chết.

Mà lần này, chuyện xảy ra chắc chắn cũng là không nhỏ.

“Anh hai Lưu, anh đừng có gấp, tôi lại gọi cho chị dâu xem sao”

Lồng ngực Cao Bắc Vinh đập lên bang bang, đầu ngón tay đều không kìm được mà phát run, anh ta vừa gọi thông được điện thoại của Nhan Nhã Tịnh, điện vừa kêu liền bị người cúp mất.

Hiển nhiên là bên kia đang bận, không chịu nhận điện thoại của anh ta.

Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh, sẽ không khéo như vậy chứ, đều không nhận điện thoại của anh ta?
 
Chương 1109


Chương 1109

“Anh hai Lưu, bằng không chúng ta đi Tầm Viên xem sao, biết đâu chị dâu đã về Tầm Viên rồi thì sao! Đúng, để tôi gọi cho An Bảo và An Mỹ! Tôi hỏi chúng xem chị dâu về chưa!”

Nói đoạn, Cao Bắc Vinh lại muốn gọi điện thoại cho Nhan An Bảo.

Tầm mắt của Lưu Thiên Hàn lạnh lùng quét qua trên mặt Cao Bắc Vinh, đôi tròng mắt thâm u của anh một mảnh tịch mịch, nhìn một Lưu Thiên Hàn như vậy, lòng Cao Bắc Vinh không hiểu sao phát hoảng, anh ta đang muốn nói thêm gì đó, Lưu Thiên Hàn đã một phát đạp tung cánh cửa phòng bao trước mặt.

“Anh hai Lưu, đừng nhìn!”

Cao Bắc Vinh vẫn là không đành lòng, anh ta bước tới trước, gấp gáp muốn che đi đôi mắt của Lưu Thiên Hàn, có điều khi anh ta nhìn rõ tình huống trong phòng bao, anh ta thoắt chốc sững sờ tại chỗ, đều quên luôn phải tiếp tục bịt mắt Lưu Thiên Hàn.

Cung Tư Mỹ cũng sững sờ.

Cô ta không thể tin nổi nhìn bốn người đang ngồi quanh bàn mạt chược trong phòng bao, mắt trợn rõ to, cô ta cho rằng mình nhìn nhầm rồi, cô ta dùng sức dụi mắt một cái, tình huống trong phòng bao không đổi, Nhan Nhã Tịnh, Nhạc Dũng, Thịnh Vân Hiên, còn có Lưu Vấn, đứa con gái nhỏ mà Lưu Chấn Hoa gần năm mươi tuổi mới có, bốn người đang vây quanh bàn mạt chược chơi mạt chược.

“Ù rồi!” Thịnh Vân Hiên hưng phấn hô lên, “Tối nay tôi thật là nhân phẩm bùng nổ nha, tôi thấy tôi có thể trực tiếp đi làm vua bài rồi!”

Nghe thấy tiếng nói của Thịnh Vân Hiên, Cung Tư Mỹ kinh hãi tới mức thiếu nước bật kêu thành tiếng.

Sao lại thế này!

Thủ hạ của cô ta rõ ràng đã báo lại với cô ta là Nhạc Dũng đã bị bỏ thuốc mạnh, Nhan Nhã Tịnh cũng đã bị lôi vào phòng bao, theo lý mà nói hai người bọn họ hẳn phải đang diễn một bộ phim hành động phiên bản người thật chứ, làm sao có chuyện nhàn nhã ở đây chơi mạt chược với nhau được?

Thực ra Lưu Thiên Hàn đã chuẩn bị tốt tinh thần sẽ nhìn thấy một màn quấn quýt lẫn nhau của Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng, anh thậm chí còn tìm sẵn vô số lý do để tha thứ cho Nhan Nhã Tịnh, cho Nhan Nhã Tịnh thêm một cơ hội, anh làm thế nào cũng không nghĩ tới, bọn họ lại không có lăn lộn cùng một chỗ với nhau.

Không cần nghi ngờ, Lưu Thiên Hàn thở phào một tiếng, trái tim anh nhẹ nhàng run rẩy, còn may, người phụ nữ này không làm anh thất vọng.

Người kịp lấy lại phản ứng sớm nhất chính là Cao Bắc Vinh, anh ta kích động đến nhảy cẫng lên.

Anh ta ra sức ôm lấy Lưu Thiên Hàn, “Anh hai Lưu, tôi đã nói mà, chị dâu sẽ không làm ra loại chuyện đó đâu! Anh hai Lưu, chị dâu với Nhạc Dũng không có chuyện gì, tôi thật là vui quá đi mất!”

Cao Bắc Vinh một khi vui lên sẽ muốn làm ra chút chuyện khó mà mô tả, nếu không phải do bộ mặt lạnh của Lưu Thiên Hàn quá đáng sợ, anh ta nhất định vui đến mức hôn anh một ngụm.

Thịnh Vân Hiên vui hớn hở dán giấy lên mặt Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng với Lưu Vấn xong, mãi sau mới nhận ra có người tiến vào, mà còn là phá cửa mà vào.

Thịnh Vân Hiên hễ đánh mạt chược là dễ ghiền, đang yên đang lành chơi mạt chược, không hiểu ra sao bị người quấy rầy, trong lòng bà cực kỳ không vui.

Quay mặt lại, nhìn thấy là Lưu Thiên Hàn, Cung Tư Mỹ cùng Cao Bắc Vinh, đầu mày nhăn nhíu của bà mới giãn ra, bà vội vẫy vẫy tay với Lưu Thiên Hàn, “Gia Thành, con mau tới giúp Nhã Tịnh! Nhã Tịnh thật ngốc quá mức, thua hoài, mẹ đều nhìn không nổi nữa rồi!”

Được sự phân phó của Thịnh Vân Hiên, Lưu Thiên Hàn quang minh chính đại đến ngồi bên cạnh Nhan Nhã Tịnh, bắt đầu dạy cô chơi mạt chược.
 
Chương 1110


Chương 1110

Cao Bắc Vinh cũng không chịu lẻ loi, cũng đến ngồi cạnh Nhạc Dũng, “Nhạc Dũng, anh có biết chơi mạt chược không thế? Không biết tôi chỉ cho! Nhìn anh ngốc chưa này, xếp bài cũng xếp không xong!”

Nhạc Dũng vừa định nói gì đó, điện thoại của Thịnh Vân Hiên đột nhiên kêu lên, là nhà mạng gửi đến một tin nhắn nhắc nhở.

Bà theo phản xạ nhấp vào điện thoại, phát hiện trước đó còn có một tin nhắn chưa đọc.

“Mẹ, người mau đến Lam Điều, Nhạc Dũng và Nhan Nhã Tịnh lên giường với nhau rồi, bây giờ cả thế giới đều vây xem bọn họ, con thật sự không biết phải nên làm thế nào!”

Thịnh Vân Hiên xem xong tin nhắn này trực tiếp ngẩn người, một mặt mơ hồ nhìn Cung Tư Mỹ, “Tư Mỹ, con vừa gửi tin nhắn cho mẹ nói Nhã Tịnh và Nhạc Dũng đang làm loại chuyện kia? Sao đột nhiên con lại gửi cho mẹ loại tin nhắn này?

Phản ứng đầu tiên của Thịnh Vân Hiên sau khi xem xong tin nhắn này thì cho rằng đây là một trò đùa ác, bà đang tính mắng vốn lại, đột nhiên mới chú ý tới người gửi tin nhắn cho bà là Cung Tư Mỹ.

Tính cách của Cung Tư Mỹ, trước giờ đều là trầm ổn phóng khoáng, Thịnh Vân Hiên cảm thấy Cung Tư Mỹ không nhàm chán đến mức mà đi bày trò đùa ác gì đó, vậy chỉ có thể là cố ý mà ra.

Ánh mắt của Thịnh Vân Hiên từng chút một lạnh xuống, thấy Cung Tư Mỹ không nói chuyện, giọng nói của bà đột nhiên trở nên nghiêm khắc hơn vài phần, “Tư Mỹ, mẹ nghĩ con nên giải thích cho mẹ một tiếng, tại sao con lại gửi cho mẹ loại tin nhắn này!”

“Mẹ, con…”

Dù cho Cung Tư Mỹ có trầm ổn ung dung hơn nữa, trong lúc nhất thời, cô ta cũng không biết phải nên nói gì mới tốt.

Đúng là khi vào trong phòng bao, nhìn thấy Thịnh Vân Hiên, cô ta thật sự quên mất mình đã từng gửi cho Thịnh Vân Hiên một tin nhắn như vậy.

Bây giờ, cái tin nhắn này đột nhiên bị Thịnh Vân Hiên bày ra trên mặt bàn, mà Nhan Nhã Tịnh cùng Nhạc Dũng lại không lên giường với nhau, bất luận cô ta có giải thích như thế nào thì Thịnh Vân Hiên cũng đều cảm thấy cô ta dụng tâm bất lương.

“Nhạc Dũng và chị dâu út làm loại chuyện đó bị cả thế giới vây xem?” Lưu Vấn cố ý bày ra bộ mặt kinh ngạc tột độ, “Trò đùa cấp quốc tế gì thế! Lúc tôi đến chị dâu út còn chưa có đến đâu! Không lẽ tôi một người sống to đùng ngồi ngay đây, Nhạc Dũng cùng chị dâu út còn có thể làm trò gì đó trước mặt tôi chắc?!”

Nhan Nhã Tịnh đầy mặt ngơ ngác nhìn Cung Tư Mỹ, “Tư Mỹ, tôi không rõ tại sao cô lại gửi cái tin nhắn không thể hiểu nổi như vậy cho mẹ, cô mơ hay tỉnh vậy?”

“Tôi…”

Sắc mặt Cung Tư Mỹ càng lúc càng khó coi, cô ta không hiểu tại sao sự tình lại biến chuyển thành thế này, nhưng trong lòng cô ta hiểu rõ hơn bao giờ hết, lần này cô ta tính toán hết mọi đường, phí bao nhiêu sức người sức của như thế, cũng không thể đẩy Nhan Nhã Tịnh vào cảnh không thể xoay người, ngược lại lại tự đào hố cho chính bản thân cô ta.

“Cô cái gì mà cô!” Lưu Vấn từ nhỏ đã coi trời bằng vung, sau khi trở thành cảnh sát cũng không sửa được cái tính tình nóng nảy đó, “Tôi thấy cô là cố tình kiếm chuyện gây xích mích, muốn phá hoại tình cảm của thím Tư với chị dâu út!”

“Tôi không có!”

Lưu Vấn một phát chụp cho Cung Tư Mỹ cái mũ lớn như thế, đương nhiên Cung Tư Mỹ không chịu nhận.
 
Chương 1111


Chương 1111

Cô ta hoang mang giải thích với Thịnh Vân Hiên, “Mẹ, mẹ đừng hiểu lầm, con thật sự không có ý muốn phá hoại tình cảm của mẹ với Nhan Nhã Tịnh! Con vừa rồi cũng là bị người làm cho hiểu lầm thôi!”

“Tối nay con đến Lam Điều, trên đường đụng phải rất nhiều người, bọn họ đều nói vừa mới rồi Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng ở trong phòng bao làm loại chuyện kia, da mặt con mỏng, lại ngại không dám đẩy cửa phòng bao vào xem, con liền hiểu lầm những gì bọn họ nói là thật!”

“Mẹ, con gửi tin nhắn này cho mẹ, thật không có ý hạ thấp Nhan Nhã Tịnh! Con là thật sự gấp mà! Nhan Nhã Tịnh dù sao cũng là con dâu nhà họ Lưu chúng ta, người bên ngoài đều nói đến khó nghe như vậy, con sợ nhà họ Lưu chúng ta bị người chê cười!”

“Mẹ, con thừa nhận là con quá hấp tấp, có lòng tốt mà làm chuyện xấu, nhưng thật sự trước giờ con chưa từng nghĩ muốn hại Nhan Nhã Tịnh mà!”

“Cung Tư Mỹ, cô thật sự cho rằng nói xằng nói bậy thì không cần chịu bất cứ trách nhiệm gì đúng không? Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi và cô Nhan bị người vây xem rồi hả?”

Nhạc Dũng cũng là đầy mặt giận giữ, “Cung Tư Mỹ, Nhạc Dũng tôi là đàn ông, cũng không ngại bị người ta nói lên nói xuống chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng cô Nhan là đàn bà con gái, cô ấy cần mặt mũi, cô không phân rõ xanh đỏ trắng đen đã nói xằng nói bậy như vậy, cô bảo cô ấy để mặt mũi ở đâu?!”

Thấy Nhạc Dũng giúp Nhan Nhã Tịnh như vậy, Cung Tư Mỹ giận sôi, nhưng bây giờ Lưu Thiên Hàn và Thịnh Vân Hiên đều ở đây, cô ta cũng không thể nổi cơn, cô ta chỉ đành cố giằn lại cơn giận trong lòng, đáng thương tội nghiệp nói với Thịnh Vân Hiên, “Mẹ, con thật sự biết sai rồi, sau này con sẽ không tin lời nói xằng nói bậy của người khác nữa! Mẹ, con xin lỗi, con không nên gửi loại tin nhắn này cho mẹ, sau này nếu không có chứng cứ xác thực con sẽ không tuỳ tiện kết luận. Mẹ, mẹ tha thứ cho con lần này được không mẹ?”

“Tư Mỹ, con không nên xin lỗi mẹ, người con nên xin lỗi là Nhã Tịnh!”

Thịnh Vân Hiên có chút mệt mỏi xoa xoa huyệt thái dương, vốn là Lưu Vấn hẹn bà tới chơi mạt chược bà còn rất vui, bà làm thế nào cũng không ngờ được, đang lúc chơi đến vui vẻ lại đột nhiên nhận được một cái tin nhắn phiền lòng như vậy.

Thịnh Vân Hiên nhìn nhìn gương mặt díp mắt nửa ngủ của Nhan Nhã Tịnh, lại nhìn nhìn gương mặt lo lắng sốt ruột của Cung Tư Mỹ, không khỏi lâm vào trầm tư.

Trước đây bà cảm thấy, Cung Tư Mỹ là người được chọn làm con dâu của nhà họ Lưu bọn họ tốt nhất.

Xinh đẹp, hiểu chuyện, nhã nhặn, phóng khoáng, còn có gia thế tốt.

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Không chút hoài nghi, bà là vô cùng thích Cung Tư Mỹ, nhưng mà gần đây, hết lần này đến lần khác xảy ra chuyện, khiến bà càng ngày càng không còn kiên nhẫn với Cung Tư Mỹ nữa.

Chuyện lần trước của An Mỹ, bà cũng không trách Cung Tư Mỹ, nhưng đến cùng trong lòng bà vẫn có khúc mắc với Cung Tư Mỹ, cộng thêm Cung Tư Mỹ hết lần này tới lần khác nói xấu Nhan Nhã Tịnh trước mặt bà, thậm chí hôm nay cô ta còn gửi loại tin nhắn này cho bà, bà thật khó có thể tiếp tục thưởng thức Cung Tư Mỹ nữa.

Thịnh Vân Hiên bà chọn con dâu, coi trọng nhất là phẩm cách, rồi mới đến tài mạo gia thế.

Nhà họ Lưu bọn họ vốn đã đủ hiển hách, tìm một người môn đăng hộ đối là thêm hoa trên gấm, cho dù con dâu có xuất thân bần hàn, cũng không tổn hại gì tới vinh quang nhà bọn họ, cho nên Thịnh Vân Hiên bà cần nhất là một người con dâu tâm địa đơn thuần lương thiện, chứ không phải là một tiểu thư thế gia ngang ngược độc ác.

Lần đầu tiên Thịnh Vân Hiên nảy sinh suy nghĩ không muốn liên hôn với nhà họ Cung.

“Tư Mỹ, xin lỗi Nhã Tịnh đi!” Thịnh Vân Hiên thấy Cung Tư Mỹ không hề có chút ý muốn xin lỗi Nhan Nhã Tịnh, lạnh mặt nhắc lại một lần.
 
Chương 1112


Chương 1112

“Mẹ, con…”

Cung Tư Mỹ thật không muốn xin lỗi Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh là người mà đời này cô ta xem thường nhất, sao cô ta có thể cúi đầu trước cô chứ!

Nhưng đối diện với đôi mắt không chút độ ấm của Thịnh Vân Hiên, Cung Tư Mỹ vẫn quyết định tạm thời nhịn xuống cầu toàn.

Thịnh Vân Hiên có ý kiến với cô ta rồi.

Mà cô ta muốn làm con dâu nhà họ Lưu, sao có thể để mẹ chồng tương lai có ý kiến với cô ta được!

Nghĩ vậy, Cung Tư Mỹ liền vội nhẹ giọng nói với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi nha, tôi thật sự không biết giữa cô và Nhạc Dũng là trong sạch! Tôi không nên dễ dàng tin vào lờn đồn đãi bên ngoài, tôi xin lỗi cô! Nhan Nhã Tịnh, thật sự rất xin lỗi, cô có thế tha thứ cho tôi không?”

Nhan Nhã Tịnh thầm cười lạnh trong lòng, lời này của Cung Tư Mỹ đúng thật là một chút thành ý cũng không có nha!

Cô ta luôn mồm nói gì mà lời đồn đãi, như vậy ý là cho dù tối nay cô với Nhạc Dũng không bị bắt gian tại giường, thì việc không trong sạch giữa cô và Nhạc Dũng cũng đã bị đồn đãi đến người người đều biết cả rồi?!

Mà nếu thật sự giữa cô và Nhạc Dũng là trong sạch, thì sao lại có nhiều lời đồn đãi như vậy?!

Có điều, cho dù cô có không thích Cung Tư Mỹ đến mấy đi nữa, Cung Tư Mỹ cũng đã xin lỗi cô ngay trước mặt Thịnh Vân Hiên rồi, nếu cô còn tiếp tục so đo với cô ta, thì ngược lại có vẻ như là cô ép người quá đáng rồi.

Nhan Nhã Tịnh không nhìn Cung Tư Mỹ mà nhìn Thịnh Vân Hiên cười nhẹ, “Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ không so đo với Cung Tư Mỹ, cây ngay không sợ chết đứng, Nhan Nhã Tịnh con hoàn toàn trong sạch, cũng chẳng sợ thứ gọi là lời đồn đãi.”

“Ừ.” Thịnh Vân Hiên khẽ gật đầu, Nhan Nhã Tịnh hiểu rõ đại thể như vậy, bà càng thêm ưa thích.

Nhưng nghĩ tới cuối cùng Nhan Nhã Tịnh còn phải gả đi, Thịnh Vân Hiên nhẹ giọng nói, “Nhã Tịnh, tuy vừa rồi tin nhắn mà Tư Mỹ gửi có chút khó nghe, nhưng Nhạc Dũng cũng thật không tệ, bằng không hai đứa bọn con thử qua lại xem sao? Mẹ làm chủ cho con!”

“Khụ khụ…”

Nhan Nhã Tịnh xém chút bị nước miếng của chính mình sặc chết, cô ho một hồi lâu vẫn không bình tĩnh lại được.

Mẹ chồng quá cởi mở cũng không phải là một chuyện tốt, cô lúc nào cũng luôn lo lắng mình sẽ bị doạ đến phát bệnh tim mất.

Nhạc Dũng cũng bị lời của Thịnh Vân Hiên doạ cho không nhẹ, anh ta cũng ho đến mức gương mặt nhã nhặn đỏ lựng cả lên.

Anh ta len lén nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, với cái bình dấm siêu to như đại ca, nếu anh ta thật dám ở cùng một chỗ với cô Nhan, đại ca lại không dìm chết anh ta trong dấm chắc!

Quả thật, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đã đen như muốn nhỏ ra mực, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh, giống như chỉ cần Nhan Nhã Tịnh dám nói ra một chữ được, một giây sau anh sẽ trực tiếp vặn gãy cổ cô.

Thịnh Vân Hiên một bộ hoàn toàn không biết gì cả, bà thấy biểu cảm của mọi người trong phòng đều kì lạ như vậy, bà không nhịn được mở miệng nói, “Sao vậy, mẹ nói không đúng sao? Nhã Tịnh là một đứa trẻ tốt, Nhạc Dũng muốn diện mạo có diện mạo, muốn năng lực có năng lực, xứng với Nhã Tịnh bao nhiêu!”
 
Chương 1113


Chương 1113

Nhạc Dũng âm thầm lau mồ hôi lạnh, trong lòng không ngừng than thở, “Lưu phu nhân, người rốt cuộc có thù oán bao lớn với cháu chứ! Chẳng lẽ người không thấy cháu sắp bị ánh mắt như dao của đại ca cắt chết rồi sao?!”

Nhan Nhã Tịnh còn đang cố gắng vắt óc nghĩ xem nên làm thế nào để từ chối ý tốt của Thịnh Vân Hiên, Lưu Vấn đã kích động mở miệng.

“Thím Tư, thím chớ có ghép loạn uyên ương nha! Nhạc Dũng là người đàn ông của cháu, nếu anh ấy ở cùng một chỗ với chị dâu út, vậy con của cháu biết tìm ai làm ba nó đây?!”

“Khục…”

Lần này Nhạc Dũng thực sự bị doạ tới trực tiếp bị nước miếng của chính mình sặc chết rồi, làm sao anh lại không biết Lưu Vấn có con của anh ta lúc nào chứ?!

Vị đại tiểu thư này, thật sự lời nói ra không khiếp chết người không xong!

“Cái gì!” Tối nay bị chấn kinh quá nhiều, một lúc lâu sau Thịnh Vân Hiên với tỉnh hồn lại từ lời nói của Lưu Vấn, “Lưu Vấn, con của cháu?”

Thịnh Vân Hiên đánh giá trên dưới Lưu Vấn một lượt, cuối cùng tầm mắt chớp chớp dừng lại trên bụng Lưu Vấn, “Lưu Vấn, cháu có mang thai rồi? Cha đứa nhỏ là Nhạc Dũng?”

“Đúng vậy!” Lưu Vấn đúng lý hợp tình thừa nhận, “Cho nên, cha của con cháu không thể chạy theo người khác được! Lại nói, chị dâu út cũng không thích Nhạc Dũng, thím Tư người không thể gậy đánh uyên ương xong rồi lại ghép loạn uyên ương nha!”

Tối nay không thể tác hợp cho Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng với nhau, trong lòng Thịnh Vân Hiên không khỏi cho chút tiếc nuối, nhưng bà cảm thấy Lưu Vấn và Nhạc Dũng ở bên nhau cũng không tồi, Nhạc Dũng là một đứa trẻ tốt, vậy là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài!

Nghĩ vậy, tâm tình Thịnh Vân Hiên lại liền tươi sáng lên.

Bà vươn tay, tựa hồ muốn sờ sờ bụng của Lưu Vấn, xong lại có chút không được tự nhiên, bèn hắng hắng giọng, bày ra tư thế trưởng bối hỏi, “Lưu Vấn, đứa bé trong bụng cháu được mấy tháng rồi? Anh Hai với chị dâu có biết chưa? Cháu với Nhạc Dũng tính khi nào thì kết hôn?

“Sắp được một tháng rồi, cháu còn chưa nói với ba mẹ cháu, thím Tư, thím giữ bí mật giúp cháu trước đã, cháu tính qua mấy ngày nữa mới nói với ba mẹ cháu.” Lưu Vấn vuốt vuốt cái bụng vẫn bằng phẳng như cũ của mình, cười híp mí nói.

Nhạc Dũng đã bị doạ đến nói không ra lời, cùng lắm thì anh mới bị vị đại tiểu thư này cưỡng hôn mấy lần, còn…

Nhưng cũng không đến mức khiến anh trở thành ba chứ!

Đối với lời nói của Lưu Vấn, Thịnh Vân Hiên thật rất lấy làm mừng, “Được, thím giữ bí mật giúp cháu, đợi đến lúc cháu muốn nói với anh Hai chị dâu lại nói.”

Quay mặt lại, khi nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đang yên lặng ngồi bên cạnh bà, Thịnh Vân Hiên lại có chút tiếc nuối khó nói thành lời, “Nhã Tịnh à, Thiên Hàn đi cũng đã được một thời gian rồi, con cũng nên cân nhắc cho việc lớn cả đời của mình rồi.”

“Phải rồi, cháu trai của ông Thẩm về nước rồi, bằng không để mai mẹ xắp xếp một chút, các con gặp nhau xem, nếu cảm thấy không tồi thì có thể thử qua lại xem sao, người trẻ tuổi mà, chính là nên kết giao thêm vài người bạn.”

Xem mắt?!

Nhan Nhã Tịnh sợ ngây người, mẹ chồng ruột của cô lại muốn cho cô đi xem mắt?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom