Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1134


Chương 1134

Nếu không phải ra sức bám lấy cánh tay Cung Tư Mỹ đang đứng bên cạnh, Chu Tịnh sớm đã tức đến té lăn ra đất.

Vốn dĩ tối nay Chu Tịnh cố ý nhắm vào Nhan Nhã Tịnh như vậy, không ít người ở đây vốn dĩ đã nhìn không nổi nữa, bây giờ lại thấy Cậu Thẩm tiếng nổi như cồn hoàn toàn đứng về phía Nhan Nhã Tịnh, bọn họ bèn không cần lại che dấu bất mãn đối với Chu Tịnh nữa.

“Tôi cũng cảm thấy tiểu quả phụ so với người đàn bà lưỡi thì thì vẫn tốt hơn một chút!”

“Đúng như vậy! Cho dù Nhan Nhã Tịnh người ta không có chồng, thì vướng gì đến cô ta chứ? Có cần thiết khiến Nhan Nhã Tịnh khó coi như vậy trước mắt bao nhiêu người thế này không?”

“Còn khắc chồng nữa chứ! Cậu Lục là bị sự cố ngoài ý muốn, liên quan gì tới Nhan Nhã Tịnh! Miệng của người đàn bà lưỡi dài này, đúng thật là độc ác!”

“Nhan Nhã Tịnh đúng đủ xui xẻo, đến tham gia hội giao lưu còn có thể đụng phải người đàn bà lưỡi dài này, về sau ra cửa thực phải coi ngày giờ nha! Miễn cho không cẩn thận đụng phải chó điên, không hiểu ra sao liền bị cắn!”

… …

Chu Tịnh tức đến càng run rẩy tợn, chó điên…

Chu Tịnh cô ta cao quý, diễm lệ, ưu nhã như vậy, cô ta sao lại là chó điên rồi!

Chu Tịnh vẫn chưa hồi hồn lại từ trong cơn đau chó điên với người đàn bà lưỡi dài, Thẩm Quyện đã nắm lấy bàn tay Nhan Nhã Tịnh.

Nhìn thấy bàn tay Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh nắm lấy nhau, trong mắt Chu Tịnh như găm đầy gai nhọn.

Cô ta thích Thẩm Quyện như vậy đều chưa từng nắm qua tay anh ấy, cái người phụ nữ Nhan Nhã Tịnh bị nhà họ Lưu ghét bỏ này, dựa vào đâu mà có cơ hội đến gần Thẩm Quyện!

Phải nói chứ, có lúc Nhan Nhã Tịnh đúng thật vô tội, Thịnh Vân Hiên đối với cô tốt như vậy, cô vẫn thật không hiểu tại sao những người ngoài này lại nhận định rằng, cô bị nhà họ Lục đuổi ra khỏi cửa.

Nhận thấy tay mình đã bị Thẩm Quyện nắm lấy, Nhan Nhã Tịnh vô thức muốn rút tay về.

Thẩm Quyện trượng nghĩa ra tay giúp cô giải vây, cô rất cảm kích ý tốt của anh ta, nhưng điều này không có nghĩa là cô muốn kéo lên quan hệ gì với anh ta.

Cậu Thẩm tiếng nổi như cồn, nếu cô thật sự tiếp nhận lời mời của anh ta, chỉ sợ ngày mai các tin tức lớn trên trang nhất đều biến thành tin đồn của bọn họ.

Anh Lưu bây giờ còn đang giận dỗi cô, cái thùng dấm to đó vốn đã không dễ dỗ, nếu cô lại còn vướng vào tin đồn gì đó với người đàn ông khác, vậy thì chia tay là chắc rồi.

“Cậu Thẩm, xin lỗi nha, chỉ e khiến anh thất vọng rồi, tôi không biết khiêu vũ.” Nhan Nhã Tịnh thu tay lại, lịch sự mà xa cách nói với Thẩm Quyện.

Thẩm Quyện sững người, hiển nhiên là anh ta không ngờ tới Nhan Nhã Tịnh sẽ từ chối mình.

Dù sao, với gia thế tài mạo như anh ta, phụ nữ đều là rào trước đón sau muốn bổ nhào lên người anh ta, Nhan Nhã Tịnh từ chối anh ta, quả đúng là ra bài không theo lẽ thường.

Nhưng anh ta cũng phải thừa nhận rằng, sự từ chối của Nhan Nhã Tịnh càng khơi lên ham muốn chinh phục của đàn ông.

“Không sao, tôi có thể dạy em.” Thẩm Quyện vẫn cười đến ôn hoà nhã nhặn như cũ, vô cùng kiên trì nói với Nhan Nhã Tịnh.
 
Chương 1135


Chương 1135

Nhan Nhã Tịnh, “…”

Thẩm Quyện đều đã nói đến nước này rồi, trong nhất thời cô thật không biết nên tiếp tục từ chối thế nào.

Không đợi cô nói chuyện, tay Hà Tư Vũ bèn ra sức, đẩy Nhan Nhã Tịnh tới trước một bước, “Chủ nhiệm Nhan, khiêm tốn gì chứ! Trên đường đến đây chị còn nói sẽ dạy em với chị Tiếu khiêu vũ mà! Chủ nhiệm Nhan, dáng chị đẹp như vậy, khiêu vũ lên nhất định đặc biệt đẹp mắt!”

Thấy Thẩm Quyện mời Nhan Nhã Tịnh khiêu vũ, Vu Tiếu cũng có một loại cảm giác nở mày nở mặt, cô ta cũng vội hùa theo, “Đúng vậy, Chủ nhiệm Nhan, cô đừng có ngại nữa, bệnh viện chúng ta ai mà không biết kỹ thuật khiêu vũ của cô xuất chúng chứ! Cô cũng đừng ngại ngùng nữa, mau đi khiêu vũ với Cậu Thẩm đi!”

Nhan Nhã Tịnh, “…”

Có câu nói nói thế nào ấy nhỉ?

Đúng, thà có đối thủ như thần, cũng không cần có đồng đội như gì đó, lúc này Nhan Nhã Tịnh quả thật có một loại cảm giác như bị đồng đội gài.

Quả thực là cô có học qua khiêu vũ, nhưng cô chưa từng khiêu vũ trước mặt đồng nghiệp ở bệnh viện qua, cách nói kỹ thuật khiêu vũ xuất chúng này, không khỏi quá ảo rồi đi!

Có điều, Vu Tiếu với Hà Tư Vũ đều đã nói như vậy rồi, nếu cô tiếp tục từ chối Thẩm Quyện, thì ngược lại không khỏi có vẻ như cô quá kiêu kỳ rồi, còn khiến Thẩm Quyện không xuống đài được.

Nhan Nhã Tịnh tránh né nói, “Cậu Thẩm, đồng nghiệp của tôi nói bậy thôi, tôi thật sự không biết khiêu vũ lắm đâu, tôi sợ không cẩn thận sẽ dẫm phải anh.”

“Không sao, bị cô gái nhỏ xinh đẹp thế này dẫm phải, là vinh hạnh của tôi.”

Nói đoạn, Thẩm Quyện không chờ nói gì thêm liền kéo lấy tay Nhan Nhã Tịnh, đi tới giữa sàn khiêu vũ.

Nhan Nhã Tịnh biết, tối nay Thẩm Quyện ra mặt cho cô như vậy, cho dù cô không nhảy điệu này với Thẩm Quyện, thì quan hệ giữa cô và Thẩm Quyện cũng vẫn bị người đồn thành khó mà miêu tả, nếu đã như vậy, thì cứ tượng trưng cùng anh ấy nhảy cho xong điệu nhảy này thôi.

Sau khi đã có quyết định, Nhan Nhã Tịnh cũng không ngại ngùng e dè nữa, cô không muốn thể hiện mình có kỹ thuật khiêu vũ rất không tệ, chỉ là phối hợp với tiết tấu của Thẩm Quyện, chậm rãi đong đưa thân mình.

Thế gia công tử như Thẩm Quyện, tất nhiên có học qua khiêu vũ xã giao, thấy Nhan Nhã Tịnh bước đi nhẹ nhàng có trình tự, anh ta liền biết cô có cơ sở vũ đạo.

Trong lòng Thẩm Quyện tắt cười, thật đúng là không muốn khiêu vũ với anh ta.

“Cô gái nhỏ, tư thế khiêu vũ của em rất đẹp.”

Nhìn thân hình Nhan Nhã Tịnh nhẹ nhàng như cánh bướm lướt đi trên sàn, Thẩm Quyện không nhịn được tán thưởng nói.

Nếu là người đàn ông khác nói ra loại lời này, nhất định sẽ có vẻ tuỳ tiện đãi bôi, nhưng lời này được nói ra từ miệng Thẩm Quyện, lại khiến người ta có một loại cảm giác chân thành đáng tin.

Nếu Nhan Nhã Tịnh đã biết khiêu vũ, anh ta cũng không cần tiếp tục dẫn cô theo nhịp điệu chậm rãi nữa, anh ta nở một nụ cười ôn hoà với Nhan Nhã Tịnh, nhịp bước dưới chân thoắt cái nhanh hơn rất nhiều.

Khiêu vũ đôi cần hai người phối hợp, bước chân Thẩm Quyện vừa tăng tốc, bước chân của Nhan Nhã Tịnh tự nhiên cũng phải bước Theo tiết tấu của anh ta.

Thực ra, cô không muốn nổi bật ở nơi như thế này, nhưng cô cũng không thể thực dẫm lên chân Thẩm Quyện được nha!
 
Chương 1136


Chương 1136

Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng kiễng chân, thân hình xoay tròn, trong lúc cô khiêu vũ, vòng eo nhỏ nhắn không đầy một nắm của cô có vẻ càng thêm nhỏ nhắn, tựa hồ trên tay vừa dùng sức, bèn có thể bóp gãy eo cô.

Rõ ràng, cô mặc bộ quần áo này thực không quá thích hợp để khiêu vũ, nhưng theo từng bước nhảy của cô, mọi người đều cảm thấy cả sàn nhảy như sinh động hẳn lên.

Tựa như, một con bướm sặc sỡ đáp xuống mặt hồ, khiến hồ nước vốn tĩnh lặng như chết nổi lên từng vòng từng vòng sóng gợn.

Lại giống như một chiếc lông vũ, lướt qua nơi ấm áp mềm mại nhất nơi đầu quả tim người ta, gợn lên tầng tầng lớp lớp lay động.

Đẹp đẽ mỹ lệ.

Thấy Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện phối hợp tốt như vậy, Vu Tiếu với Hà Tư Vũ còn vui hơn cả chính mình khiêu vũ với Cậu Thẩm.

Hà Tư Vũ kích động đến hai mắt bắn tim, “Woa, Chủ nhiệm Nhan đúng là quá đẹp quá ngầu đi mất! Đẹp ngầu đẹp ngầu nha! Chị ấy ở bên Cậu Thẩm thật giống như công chúa đeo giày thuỷ tinh khiêu vũ cùng hoàng tử vậy! Cặp CP Chủ nhiệm Nhan với Cậu Thẩm này, tôi fan chắc rồi!”

“Đúng vậy, không nghĩ tới Chủ nhiệm Nhan và Cậu Thẩm ở bên nhau lại xứng đôi như vậy! Thật muốn ăn cơm cún của hai người bọn họ nha!” Vu Tiếu ôm lấy cánh tay Hà Tư Vũ, cười híp mí cảm thán.

Lúc Lưu Thiên Hàn và Cao Bắc Vinh đi đến bên này, nghe thấy chính là tiếng kêu ré khoa trương của Hà Tư Vũ, “Chủ nhiện Nhan, Cậu Thẩm, hai người thực xứng đôi! Ở bên nhau! Ở bên nhau!”

Nhan?

Lưu Thiên Hàn vô thức nhíu mày, ánh mắt không tự chủ quyét về phía sàn nhảy.

Khi anh nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đang được Thẩm Quyện đỡ eo, tay chân lả lướt khiêu vũ, đôi mắt vốn dĩ nhàn nhạt không gợn sóng của anh thoắt cái phóng ra từng lưỡi dao nhiễm máu.

Người phụ nữ này, thật sự ghê gớm nha!

Sáng sớm này, cô ở biệt thự của anh nói cô sẽ đi xem mắt, anh chỉ cho rằng cô tức lên mà nói, không ngờ anh vừa mới nói ra chia tay, cô bèn không đợi nổi chạy vào vòng tay của người đàn ông khác!

Lưu Thiên Hàn nguy hiểm nheo nheo mắt, tầm mắt của anh giống như từng lưỡi dao phóng đến cái tay Thẩm Quyện đang đặt ở eo Nhan Nhã Tịnh.

Khiêu vũ thì khiêu vũ đi, còn ôm ôm ấp ấp, cái người phụ nữ Nhan Nhã Tịnh này, thật coi anh như chết rồi đúng không!

Cao Bắc Vinh vẫn hồn nhiên không có cảm giác với mối nguy hiểm bên cạnh, anh ta luôn luôn là người thích náo nhiệt, thấy mọi người đều đang hô hào, anh ta cũng hưng phấn hết cỡ la hét loạn lên.

Theo tầm mắt của mọi người, Cao Bắc Vinh cũng nhìn về phía sàn khiêu vũ, Nhan Nhã Tịnh vừa xoay nghiêng, vừa hay quay lưng về phía anh ta, anh ta không hề nhận ra Nhan Nhã Tịnh, nhưng vừa nhìn liền nhận ra anh chàng độc thân kim cương Thẩm Quyện.

Anh ta chỉ vào Thẩm Quyện, hưng phấn nói với Lưu Thiên Hàn, “Anh hai Lưu, anh mau nhìn, tên nhóc Thẩm Quyện đó không tồi nha! Khiêu vũ giỏi như vậy! Còn có người phụ nữ khiêu vũ với anh ta kìa, eo thật nhỏ! Dáng người thật quá đẹp đi!”

Thấy nét si mê rõ ràng trên mặt Thẩm Quyện, Cao Bắc Vinh kêu gào đến càng hưng phấn, không có được sự phản hồi của Lưu Thiên Hàn, trong lòng anh ta cảm thấy có chút mất mát như không được người hưởng ứng, anh ta trực tiếp không sợ chết mà vỗ cánh tay Lưu Thiên Hàn một cái.
 
Chương 1137


Chương 1137

“Anh hai Lưu, anh mau nhìn đi! Cái tên nhóc Thẩm Quyện trước giờ đều là một bộ ông cụ non, tôi vẫn là lần đầu thấy anh ta nhìn chằm chằm một người phụ nữ với bộ dáng háo sắc như vậy đó! Tôi dám đánh cược, người phụ nữ khiêu vũ với anh ta đó, nhất định là một mỹ nữ tuyệt sắc!”

Cao Bắc Vinh đang nói đến kích động, đột nhiên anh ta cảm thấy như có gì đó sai sai.

Sao bầu không khí xung quanh đột nhiên lại trở nên lạnh như vậy nhỉ!

Anh ta nghiêng mặt nhìn qua, phát hiện thấy Lưu Thiên Hàn đang không chớp mắt nhìn chằm chằm Thẩm Quyện, dáng vẻ đó tựa hộ như muốn khoét ra một cái lỗ trên mặt Thẩm Quyện.

Cao Bắc Vinh vẫn như cũ có chút không hiểu ra sao, “Anh hai Lưu, làm sao vậy? Anh làm gì mà nhìn chằm chằm tên nhóc Thẩm Quyện đó vậy? Không lẽ Thẩm Quyện có thù với anh?”

“Không đúng nha, trước giờ Thẩm Quyện chưa hề có tiếp xúc qua với anh, sao anh có thù với anh ta được chứ!”

Cao Bắc Vinh một bộ như bừng tỉnh hiểu ra, “Ồ, anh hai Lưu, không phải là anh hâm mộ tên nhóc Thẩm Quyện có thể tìm được một người bạn nhảy đẹp như vậy đó chứ? Chuyện này dễ thôi, tôi nghe nói tối nay chị dâu cũng đến, để tôi kiếm chị dâu đến khiêu vũ với anh!”

“Với nhan sắc thịnh thế của chị dâu chúng ta, lại không ném bạn nhảy của tên nhóc Thẩm Quyện đó tới một trăm tám mươi con phố ý…”

Giọng nói của Cao Bắc Vinh đột nhiên nghẹn ngang, bởi vì Nhan Nhã Tịnh quay mặt lại, anh ta không dám tin mà trợn tròn hai mắt, người khiêu vũ với tên nhóc Thẩm Quyện, lại là… chị dâu?!

Khó trách, mới nãy ánh mắt của Lưu Cửu đã cắt xẻo Thẩm Quyện ngàn vạn lần!

Sau khi Cao Bắc Vinh ngậm miệng, cảm giác áp suất không khí xung quanh càng thêm nặng nề, anh ta cảm thấy, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh ta chắc chắn sẽ bị không khí lạnh xung quanh đông lạnh đến chết.

Anh ta không được tự nhiên cười khan, “Anh hai Lưu, đúng thật khéo nha, không ngờ bạn nhảy của tên nhóc Thẩm Quyện đó lại là chị dâu!”

“Chẳng qua chắc chắn không phải là chị dâu tình nguyện khiêu vũ với anh ta đâu, anh đợi đấy, bây giờ em liền gọi chị dâu qua đây, để chị ấy khiêu vũ với anh!”

Lưu Thiên Hàn thật đúng không muốn nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh tiếp tục nhiệt tình lãng mạn khiêu vũ với Thẩm Quyện một chút nào nữa, anh hận không thể lập tức cắt phăng cái tay đang đặt trên eo Nhan Nhã Tịnh của Thẩm Quyện.

Sau đó một phát kéo Nhan Nhã Tịnh qua, ấn cô lên tường hung ác mà hôn, để cho cô biết, kết cục của việc trêu ong ghẹo bướm khắp nơi!

Nhưng nghĩ tới anh ở trong lòng Nhan Nhã Tịnh, chẳng qua chỉ là thế thân của em trai anh, trong lòng Lưu Thiên Hàn thoáng chốc chỉ còn lại băng kết ngàn dặm.

Cần gì chứ!

Trong lòng cô căn bản không có anh, dù cho anh có cướp lại cô từ trong vòng tay Thẩm Quyện, thì trái tim của cô cũng không đặt trên người anh.

“Không cần!”

Lưu Thiên Hàn lạnh băng mở miệng, Cao Bắc Vinh vừa dợm bước ra, thoáng chốc liền khựng lại tại chỗ.

“Anh hai Lưu, cái gì gọi là không cần chứ? Anh hai Lưu, không phải là vì chị dâu khiêu vũ với người đàn ông khác, anh ghen đó chứ?”

“Nhổ nhổ nhổ! Chị dâu gì chứ! Anh hai Lưu, anh coi cái mồm thối này của em này! Về sau phải sửa lại gọi là chị Hai!”
 
Chương 1138


Chương 1138

“Tôi với cô ấy chia tay rồi!” Nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn không nhìn Nhan Nhã Tịnh thêm một cái nào nữa, xoay người bước nhanh rời khỏi khu vực sàn nhảy.

“A?” Cao Bắc Vinh sững sờ đứng ngây tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.

Anh ta vội đuổi theo Lưu Thiên Hàn, “Anh hai Lưu, lời này của anh là ý gì? Hôm qua anh với chị dâu… không phải, là chị Hai. Anh hai Lưu, không phải hôm qua anh và chị Hai còn ở cùng một chỗ với nhau sao? Làm sao mà hôm nay đã chia tay rồi?”

“Không phù hợp.” Lưu Thiên Hàn bước nhanh như bay, anh sợ anh chỉ cần bước chậm lại một chút, anh sẽ không nhịn được muốn cướp lại Nhan Nhà Tịnh từ trong vòng tay của Thẩm Quyện.

Như vậy, anh chỉ có thể cả đời chìm đắm, làm một thế thân mà ngay cả bản thân anh cũng ghê tởm.

“Không phù hợp?” Cao Bắc Vinh đầy mặt lơ ngơ, câu trả lời này, cũng quá mức trừu tượng đi?

Lưu Thiên Hàn vốn định trực tiếp đi về, khuất mắt khôn coi, ai ngờ anh vừa ra khỏi sàn khiêu vũ, giọng nói của Cung Tư Mỹ liền giòn giã vang lên sau lưng anh, “Anh Gia Thành!”

Cung Tư Mỹ biết tối nay Lưu Thiên Hàn sẽ tới, nhưng cô ta không ngờ tới, anh sẽ vừa khéo nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh khiêu vũ với Thẩm Quyện.

Trong lòng Cung Tư Mỹ vui mừng, cô ta nhấc làn váy, nở nụ cười dịu dàng đi đến trước mặt Lưu Thiên Hàn, “Anh Gia Thành, anh đến rồi à! Anh Gia Thành, Cậu Thẩm và Nhan Nhã Tịnh khiêu vũ thật đẹp, em thật hâm mộ bọn họ! Anh Gia Thành, chúng ta cũng đi khiêu vũ đi được không?”

Cung Tư Mỹ lớn lên vốn rất đẹp, tối nay cô ta xuất hiện trong bữa tiệc giao lưu này, một thoáng kinh hồng, liền đã trở thành ánh trăng sáng trong lòng của không biết bao nhiêu nam sĩ tinh anh, hiện giờ cô ta đứng cùng với Lưu Thiên Hàn, trai xinh gái đẹp, lại càng hút mắt.

Điệu nhảy của Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh đã gần đến hồi kết, bọn họ xem còn có chút chưa đã, hiện giờ thấy Cung Tư Mỹ chủ động mời Lưu Thiên Hàn khiêu vũ, bọn họ không nhịn được chờ mong, mong đôi trai xinh gái đẹp này cũng giúp bọn họ được no con mắt.

Cung Tư Mỹ gia thế tốt, lại đẹp đến không thể khinh nhờn, đàn ông bình thường căn bản không dám mời cô ta khiêu vũ, bọn họ một mặt vừa hâm mộ ghen tị với Lưu Thiên Hàn, một mặt khác lại chân thành khâm phục.

Cũng chỉ có người đàn ông cao cao tại thượng như Cậu hai Lưu, mới xứng với anh trăng sáng trong lòng bọn họ.

Lưu Thiên Hàn tựa hồ như không nghe thấy lời nói của Cung Tư Mỹ, nghe thấy tiếng hô hào phía sau, anh không tự chủ lại nhìn lại phía sau một cái, phát hiện Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện đã kết thúc điệu nhảy này.

Bên tóc mai của Nhan Nhã Tịnh dính lên một mảnh bông liễu không biết từ nơi nào bay đến, sau khi Thẩm Quyện nhìn thấy, anh ta cúi người, cẩn thận từng chút một gỡ ra bông liễu nơi tóc mai của Nhan Nhã Tịnh.

Động tác này của Thẩm Quyện, không hề có chút khinh nhờn nào, thực là động tác bình thường đến không thể bình thường hơn giữa bạn bè với nhau, nhưng từ phía của Lưu Thiên Hàn và không ít người khác nhìn lại, anh ta vừa rồi kề sát lại bên mặt Nhan Nhã Tịnh, cực kỳ giống như hôn.

Vu Tiếu và Hà Tư Vũ đang mải đắm chìm trong cặp CP Cậu Thẩm và Nhan Nhã Tịnh đến không tự dứt ra được, cũng nhìn động tác của Thẩm Quyện thành anh ta hôn Nhan Nhã Tịnh, hai bọn họ hai miệng một lời hú lên, “Hôn một cái nữa! Hôn một cái nữa!”

Gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đen đến phát xanh, hôn một cái nữa?
 
Chương 1139


Chương 1139

Được lắm a! Hôn nhau trước công chúng luôn rồi!

Sao sáng sớm nay anh không đánh gãy chân của cô đi chứ!

Lưu Thiên Hàn hoàn toàn chìm đắm trong cơn tức Nhan Nhã Tịnh lẳng lơ đưa đẩy, căn bản không nghe thấy Cung Tư Mỹ vừa nói gì.

Cung Tư Mỹ thấy không ít người đang nhìn chằm chằm cô ta, mà Lưu Thiên Hàn lại hoàn không thèm nhìn tới cô ta, trong lòng cô ta không khỏi có chút khó coi.

Nhưng Cung Tư Mỹ giỏi nhất chính là che dấu cảm xúc, trong nháy mắt, cô ta lại khôi phục dáng vẻ uyển chuyển đáng yêu.

“Anh Gia Thành, Cậu Thẩm với Nhan Nhã Tịnh đúng thật xứng đôi! Em cũng không nghĩ bọn họ tiến triển nhanh như vậy, bây giờ đã đến mức hôn nhau trước mặt mọi người luôn rồi.” Cung Tư Mỹ ưỡn ưỡn ẹo ẹo đứng bên người Lưu Thiên Hàn, cô ta ép thấp âm thanh, dùng âm điệu chỉ cô ta và Lưu Thiên Hàn hai người nghe được nói, “Anh Gia Thành, anh đừng khó chịu được không?”

“Nhan Nhã Tịnh với Cậu Thẩm đều hôn nhau rồi, bọn họ chắc chắn là ở bên nhau rồi. Em biết, anh thích Nhan Nhã Tịnh, cô ta và người khác ở bên nhau, trong lòng anh nhất định không thoải mái. Nhưng mà anh Gia Thành, cho dù ai phản bội anh, Cung Tư Mỹ em vĩnh viễn đều sẽ không phản bội anh. Anh Gia Thành, chúng ta làm lành, có được không?”

Vừa rồi, Cung Tư Mỹ mời Lưu Thiên Hàn khiêu vũ, Lưu Thiên Hàn không chút động tĩnh, không ít người còn cho rằng Lưu Thiên Hàn từ chối Cung Tư Mỹ rồi.

Bây giờ nhìn thấy Cung Tư Mỹ thân mật ôm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn, thoáng chốc bọn họ cảm thấy bản thân mình nghĩ nhiều rồi.

Hai bạn nhỏ người ta thân mật biết bao nha! Có thể do Cậu hai Lưu là người trời sinh mặt lạnh, nhưng mà, cũng chỉ có Cung Tư Mỹ dám không chút kiêng dè ôm lấy cánh tay anh như thế, như này nhìn lại, Cậu hai Lưu đối với Cung Tư Mỹ vẫn thật đúng là có một loại cảm giác sủng nịnh không tiếng động lại gượng gạo!

Cậu hai Lưu nhất định là yêu Cung Tư Mỹ đến thảm rồi!

Ánh mắt ngưỡng mộ bốn phía thoả mãn lòng hư vinh của Cung Tư Mỹ đến mức lớn nhất, cô ta thấy Lưu Thiên Hàn một thân lạnh lùng ngưng kết đứng y tại chỗ, không nhận lời, cũng không từ chối, cô ta càng thêm ra sức nói thêm, “Anh Gia Thành, anh không thể nhìn em thêm một cái sao? Em thật sự rất thích anh, em…”

“Cung Tư Mỹ, chúng ta đã kết thúc rồi.” Không đợi Cung Tư Mỹ nói hết, Lưu Thiên Hàn không chút cảm tình nói.

Nhìn thấy Thẩm Quyện thân mật với Nhan Nhã Tịnh như vậy, trái tim của Lưu Thiên Hàn đều tức đến quắn quéo biến dạng rồi, anh biết, anh có thể lợi dụng Cung Tư Mỹ để kích thích, gây tổn thương cho Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh phát hiện ra, Cung Tư Mỹ đến gần anh một phút, anh đều không thể chịu nổi.

Anh hết cách tự cười nhạo mình một tiếng, anh đúng thật là, vì một người phụ nữ căn bản không coi trọng anh mà thủ thân như ngọc!

Châm biếm biết bao!

“Anh Gia Thành!”

Cung Tư Mỹ cắn chặt môi, vốn dĩ cô ta còn muốn cố gắng níu kéo Lưu Thiên Hàn một chút, nhưng xung quanh có bao nhiêu cặp mắt đang nhìn như vậy, cô ta sợ mọi người đều biết chuyện Lưu Thiên Hàn đã chia tay với cô ta, cô ta đành cố gắng đè lại ý nghĩ muốn níu kéo Lưu Thiên Hàn ở chỗ này.
 
Chương 1140


Chương 1140

Dù sao đi nữa, chỉ cần bên người Nhan Nhã Tịnh có người đàn ông khác rồi, sớm muộn gì cô ta cũng khiến Lưu Thiên Hàn quay về bên người cô ta!

Cuối cùng cũng kết thúc điệu nhảy này, Nhan Nhã Tịnh có một loại cảm giác như trút được gánh nặng, cô không muốn tiếp tục dây dưa với Thẩm Quyện thêm nữa, cô cười nhẹ với anh ta, “Cậu Thẩm, tôi còn có việc, đi về trước đây.”

Nói dứt lời này, Nhan Nhã Tịnh liền bước nhanh ra khỏi khu vực sàn nhảy, tối nay cô tới đây là vì tìm Anh Lưu, cô không biết bây giờ Anh Lưu đã đến chưa.

Nhan Nhã Tịnh đang băn khoăn nên đi đâu để kiếm Lưu Thiên Hàn, thì cô liền nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.

Anh Lưu?!

Anh Lưu hiển nhiên là đang đi từ hướng sàn nhảy ra ngoài, anh đến chắc cũng được một lúc rồi, vừa rồi, chắc không phải anh đã nhìn thấy cô khiêu vũ với Thẩm Quyện rồi chứ?

Nhan Nhã Tịnh rất sợ Lưu Thiên Hàn sẽ hiểu lầm, liền vội đuổi theo bóng lưng khiến cô yêu đến đau gan nhức phổi này.

Chưa đợi cô đuổi kịp Lưu Thiên Hàn, Thẩm Quyện đã đi đến trước mặt cô.

“Cô gái nhỏ, tôi đưa em về.”

“Không cần đâu Cậu Thẩm, tôi…”

Thẩm Quyện không cho Nhan Nhã Tịnh bất cứ cơ hội từ chối nào, Nhan Nhã Tịnh nói còn chưa dứt lời, anh ta đã cắt ngang lời nói của cô, “Đi thôi, tối nay sắc trời không tệ, vừa hay tôi có vài lời muốn nói với em.”

“Cậu Thẩm, tôi về cùng với đồng nghiệp của tôi, bọn họ còn đang đợi tôi, tôi…”

Hà Tư Vũ và Vu Tiếu lại lần nữa hoa hoa lệ lệ gỡ đài của cô, hai bọn họ hết sức ăn ý nói, “Chủ nhiệm Nhan, chúc chị và Cậu Thẩm hẹn hò vui vẻ nha!”

Nhan Nhã Tịnh, “…”

Vui vẻ cái đầu ý!

Thùng dấm chua đều muốn đổ tới nơi rồi, cô về mà không phải quỳ vỏ sầu riêng thì có mà phải cảm tạ trời đất ý!

Đối với sự biết điều của Hà Tư Vũ và Vu Tiếu, Thẩm Quyện rất là hài lòng, mắt mi anh ta trong trẻo ôn nhuận, lúc cười lên giống như gió xuân nổi, “Cô gái nhỏ, đồng nghiệp của em thú vị thật đấy! Nhưng mà bọn họ đúng là nói ra lời trong lòng của tôi, tôi cũng hy vọng tối nay ở bên em sẽ được vui vẻ!”

“Cậu Thẩm, vừa rồi Chu Tịnh nói không sai, tôi đúng thật không phải là cô gái nhỏ gì cả. Con gái tôi hiện giờ đều đã là cô gái nhỏ rồi.” Nhan Nhã Tịnh ngừng một chút, lại nói tiếp, “Cậu Thẩm, tối nay cảm ơn anh nha, nhưng có lẽ là anh hiểu lầm rồi, tôi không muốn hẹn hò với anh, nếu anh cần đối tượng hẹn hò, vẫn là tìm người khác đi thôi.”

Lời từ chối rõ ràng như thế này, nếu Thẩm Quyện còn không nghe ra, thì đúng là đầu óc có vấn đề rồi.

Thật ra, từ rất lâu về trước anh ta đã biết Nhan Nhã Tịnh, anh ta cũng biết, Nhan Nhã Tịnh hiện giờ đã có hai đứa con, nhưng bất luận dòng đời thay đổi thế nào, trong lòng anh ta, cô vẫn luôn là cô gái nhỏ thuần khiết không chút tì vết đó.

Lần đầu tiên anh ta gặp Nhan Nhã Tịnh, là ở trường Đại học Vân Hải.

Lúc đó, Nhan Nhã Tịnh vừa học năm nhất.
 
Chương 1141


Chương 1141

Anh ta nghe bạn học nói, trường bọn họ đến một thiếu nữ xinh đẹp thiên tài, mới mười bốn mười lăm tuổi, đã là trạng nguyên khoa khoa học tự nhiên của trường Đại học Vân Hải năm nay, lại có gương mặt mối của tình đầu trong lòng tất cả đàn ông.

Anh tỏ vẻ nghe mà không thèm để tâm, nhưng trong lòng lại không nhịn được sự tò mò đối với Nhan Nhã Tịnh, không ngờ, nhanh như vậy đã gặp được cô.

Đúng thật là một cô gái nhỏ, xinh xắn sống động, một bộ dáng như đoá hoa chưa mọc đủ cành lá, nhưng khi cười lên lại như có thể thắp sáng toàn bộ thế giới của người ta.

Thẩm Quyện không tin cái gọi là tiếng sét ái tình, nhưng một lần đó vừa nhìn, anh ta bèn không quên thể được gương mặt cười thuần khiết ngây thơ của cô gái nhỏ đó.

Khi đó, anh ta đương nhiên sẽ không theo đuổi Nhan Nhã Tịnh, bất kể cho có rung động đến mấy, anh ta một thiếu niên hơn hai mươi tuổi, đi quấn lấy một thiếu nữ vị thành niên, nhìn thế nào cũng thấy lòng dạ không tốt, đến ngay cả bản thân anh ta đều cảm thấy mình hèn hạ.

Anh ta luôn chờ đợi cô gái nhỏ đó lớn lên, không ngờ đến lúc anh từ nước ngoài trở về, cô gái nhỏ khiến anh rung động năm đó đã trở thành một thiếu nữ yêu kiều.

Còn có hai đứa con không lớn không nhỏ.

Anh ta cảm thấy anh ta có chút lòng dạ u ám rồi, lúc nghe thấy tin tức Lưu Thiên Hàn qua đời, anh ta lại cảm thấy may mắn, cô gái nhỏ của anh trở thành tiểu quả phụ, anh ta có thể quang minh chính đại theo đuổi cô.

“Nhan Nhã Tịnh, tôi lớn hơn em, trong lòng tôi, em chính là cô gái nhỏ nha!” Thẩm Quyện cúi đầu, chú ý thấy dây giày của Nhan Nhã Tịnh đã bị sút ra.

Thiếu niên cao quý hoà nhã, cúi người nửa ngồi xổm xuống, không có một chút gượng gạo hay mất tự nhiên nào, bắt đầu giúp Nhan Nhã Tịnh buộc dây giày.

Gió đêm, hơi lạnh, quá nửa thân hình của Lưu Thiên Hàn ẩn khuất trong màn đêm, anh nhìn thấy chính là Thẩm Quyện đang dịu dàng buộc dây giày cho Nhan Nhã Tịnh, dịu dàng sủng nịnh, Nhan Nhã Tịnh đầy mặt thẹn thùng, trai tài gái sắc, khiến người hâm mộ.

Lưu Thiên Hàn đúng thật là nhìn lầm rồi.

Trên mặt Nhan Nhã Tịnh, hoàn toàn không có chút gì là thẹn thùng cả.

Cô hoàn toàn là mặt ngẩn tò te.

Cô cảm thấy cô với Thẩm Quyện hoàn toàn không thân quen, cô hoàn toàn không ngờ tới, anh ta sẽ làm động tác nửa ngồi xổm xuống buộc dây giày cho cô như này.

Nhan Nhã Tịnh trực tiếp kinh ngạc đến ngây người.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Cô vừa ngẩng mặt lên, liền đối diện với đôi mắt còn thâm trầm hơn màu mực của Lưu Thiên Hàn, vừa nhìn một cái này, lại doạ ngơ luôn Nhan Nhã Tịnh, trong lúc nhất thời, cô đều quên mất phải thu chân về từ trong tay Thẩm Quyện.

Sau khi phản ứng được lại, Nhan Nhã Tịnh liền vội vàng rụt chân về, “Anh Hai!”

Cô vội vã muốn đuổi theo Lưu Thiên Hàn, nhưng động tác của Lưu Thiên Hàn quá nhanh, chỉ trong chớp mắt, thân hình anh đã biến mất trong màn đêm.

Nhan Nhã Tịnh vừa đi ra từ ánh đèn chói lọi rực rỡ trong đại sảnh, nhất thời không thích ứng được với bóng tối bên ngoài, lại thêm cô chạy quá vội, không chú ý bậc cấp dưới chân, hoa hoa lệ lệ ngã từ trên bậc cấp xuống.

Trước đó cô trẹo chân bị thương vẫn chưa hoàn toàn khỏi, lần này trẹo chân càng đau đến mức cô không bò dậy nổi.
 
Chương 1142


Chương 1142

Cô cho rằng, cô ngã thảm hại đến vậy, Lưu Thiên Hàn dù thế nào cũng phải xuất hiện, cô thật sự bức thiết muốn được gặp anh, cô gọi điện thoại, gọi không được, chắc là bị anh kéo vào black list rồi, cô nhắn messenger, kết bạn đã bị gỡ, tận dụng mọi phương tiện liên lạc, cô đều không liên lạc được với anh.

Lưu Thiên Hàn không xuất hiện.

Ngược lại là Thẩm Quyện đầy mặt lo lắng xuất hiện trước mặt Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, em sao rồi? Ngã trúng đâu rồi? Tôi đưa em đi bệnh viện!”

Gương mặt tuấn tú ôn hoà đó của Thẩm Quyện khó được biểu lộ sốt ruột, nhưng Nhan Nhã Tịnh không chút cảm xúc, lúc này cô chỉ muốn tìm thấy người đàn ông khiến cô ngày nhớ đêm mong.

Chỉ có điều, cô tìm không thấy.

Anh không cần cô nữa rồi.

Trong lòng đột nhiên thê lương buồn bã không nói ra lời, Nhan Nhã Tịnh không khóc, cô đỡ lấy bậc cấp bên cạnh phí sức đứng lên, Thẩm Quyện thấy vậy, vội vàng tiến tới đỡ lấy cô, Nhan Nhã Tịnh vô thức đẩy anh ta ra, sức lực trên tay anh ta càng thêm mạnh hơn một chút.

“Nhan Nhã Tịnh, tôi đưa em đi bệnh viện!”

“Cậu Thẩm, cảm ơn anh, nhưng mà không cần đi bệnh viện, tôi chính là bác sĩ, chút trẹo chân này, tự tôi có thể xử lý.”

Thẩm Quyện không lập tức nói chuyện, đôi mắt ôn hoà của anh ta, nổi lên mưa gió khó lường, đột nhiên, anh ta trực tiếp cõng Nhan Nhã Tịnh lên lưng, ngữ khí không cho phép phản kháng, “Nhan Nhã Tịnh, tôi đưa em về nhà!”

Nhan Nhã Tịnh không muốn có quá nhiều dây dưa với Thẩm Quyện, nhưng trong lòng cô cũng hiểu, bộ dạng hiện giờ của cô, đích thực không cách nào lái xe về nhà.

Trong lòng cô mệt mỏi, cũng không tranh luận thêm với Thẩm Quyện nữa, chỉ nhẹ giọng nói, “Cậu Thẩm, cảm ơn anh nhé!”

Thẩm Quyện bất đắc dĩ thấp giọng cười, cô đối với anh ta thật đúng là khách sáo, một câu một chữ cảm ơn, từng tiếng từng tiếng cảm ơn này, vô hình trung vạch ra một hố ngăn cách giữa hai người bọn họ, nhưng dù hố ngăn có lớn hơn nữa, chỉ cần có lòng, đều có thể từng bước vượt qua.

Thẩm Quyện hiểu rõ, ân cần cũng phải vừa phải, quá mức ân cần cũng khiến cho người ta phản cảm, cho nên suốt đường đi, anh ta cũng không dồn dập bày tỏ hảo cảm với Nhan Nhã Tịnh, mà lịch sự cùng cô nói chút chuyện hồi trước ở trường Đại học, bầu không khí giữa hai người ngược lại hài hoà không ít.

Thẩm Quyện kỳ thực muốn dìu Nhan Nhã Tịnh về đến tận phòng cô, nhưng cô kiên quyết để anh ta dừng xe bên ngoài biệt thự của cô ở Tầm Viên, anh ta cũng không miễn cưỡng.

Nhưng khi cô xuống xe, anh ta cố chấp cõng cô xuống.

Nhan Nhã Tịnh không tự nhiên xuống khỏi lưng anh ta, “Cậu Thẩm, cảm ơn anh đưa tôi về.”

Lại là cảm ơn…

Thẩm Quyện tắt cười, “Nếu đã muốn cảm ơn tôi, không bằng ngày khác mời tôi ăn cơm?”

Nhan Nhã Tịnh, “…” Cô chỉ là lịch sự nói một cách tượng trưng thôi được không, ai muốn mời anh ta ăn cơm chứ!

Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói chuyện, Thẩm Quyện cũng không miễn cưỡng nữa, dù sao cũng vậy, dù cô không mời anh ta ăn cơm, thì bọn họ vẫn rất nhanh sẽ gặp lại thôi.
 
Chương 1143


Chương 1143

Ai bảo giữa bọn họ có một bà mối tích cực như vậy cơ chứ!

Thẩm Quyện nghiêng mặt, ga-lăng cầm áo khoác của mình khoác lên người Nhan Nhã Tịnh, “Nghỉ ngơi sớm, ngày mai gặp.”

Nói xong, Thẩm Quyện lên xe, chiếc siêu xe màu bạc không nhanh không chậm lái khỏi Tầm Viên.

“Cậu Thẩm!” Nhan Nhã Tịnh không muốn khoác áo khoác của Thẩm Quyện, cô muốn trả lại áo khoác, nhưng Thẩm Quyện đã lái xe đi mất, cô cũng chỉ đành để chiếc áo khoác này tiếp tục khoác trên người cô vậy.

Ngày khác, nhờ người đưa trả áo khoác cho anh ta vậy.

Mắt cá chân của Nhan Nhã Tịnh vẫn như cũ rất đau, cô vịn lấy bức tường bên cạnh, có chút khó nhọc xoay người, cô còn chưa có đứng vững, một thân hình giống như con sói từ một nơi âm u không xa mạnh mẽ nhảy ra, hung ác ấn cô lên bức tường bên cạnh.

Nhan Nhã Tịnh tưởng mình gặp phải kẻ xấu, cô bị tình huống xảy ra bất ngờ này doạ đến nhảy dựng, cho đến khi một luồng hương cỏ xanh nhè nhẹ quen thuộc bao bọc lấy thân thể cô, cô mới ý thức được, người đàn ông trước mặt không phải kẻ xấu, mà là Anh Lưu mà cô nhớ mong đến đau đớn trái tim.

“Anh Hai…”

Bởi vì âm thanh nghèn nghẹn, nên giọng nói của Nhan Nhã Tịnh nghe lên có chút khàn, cô ngẩng mặt, đáng thương tội nghiệp mà nhìn anh, vừa nghĩ tới cô gọi điện thoại cho anh cách nào cũng gọi không được, trong lòng cô liền uất ức đến nói không nên lời.

“Nhan Nhã Tịnh, cô thật đúng là được lắm!”

Trên người Lưu Thiên Hàn mang theo cơn giận dữ bùng nổ, anh cũng không biết anh rốt cục là trúng cái gió gì, vốn dĩ đã hạ quyết tâm cả đời này không thèm để ý đến cô nữa, nhưng ma xui quỷ khiến, anh vẫn theo đuôi xe của Thẩm Quyện đến Tầm Viên.

Anh vốn còn có thể miễn cưỡng khắc chế bản thân, nhưng khi anh nhìn thấy Thẩm Quyện cõng cô, vừa tự nhiên lại vừa thân mật như vậy, lửa giận trong lòng anh không thể nào khắc chế thêm được nữa.

Đặc biệt là nhìn thấy Thẩm Quyện cởi áo khoác phủ lên người cô, anh ta nghiêng mặt, tựa hồ như còn hôn cô, lý trí của Lưu Thiên Hàn hoàn toàn tan rã.

“Anh Hai, anh hiểu lầm rồi, giữa em và Cậu Thẩm không có gì cả.” Nhan Nhã Tịnh không muốn hiểu lầm giữ hai người sâu thêm, vội vàng giải thích nói với Lưu Thiên Hàn.

“Không có gì?”

Độ ấm trong mắt Lưu Thiên Hàn càng thêm lạnh xuống một chút, “Ha! Không có gì mà anh ta hôn cô ôm cô, còn buộc dây giày cho cô! Nhan Nhã Tịnh, trong mắt cô, các người phải làm đến bước nào thì mới tính là có gì?!”

Hôn cô?

Nhan Nhã Tịnh nghệt mặt, cô cảm thấy mình đúng là oan còn hơn cả Thị Kính mà, “Anh Hai, Cậu Thẩm không có hôn em. Anh ấy ôm em cũng là vì…”

“Nhan Nhã Tịnh, cô cho là tôi mù hay sao?!”

Nếu cô thừa nhận có quan hệ thân mật với Thẩm Quyện, Lưu Thiên Hàn tức, hiện giờ cô phủ nhận, trong lòng Lưu Thiên Hàn cũng không thoải mái.

Anh cũng không biết phải làm thế nào mới có thể khiến lòng mình dễ chịu hơn một chút, nhưng hiện giờ, trong lòng anh chính là lửa cháy hừng hực đến cáu kỉnh, muốn bóp chết cô gái nhỏ tức chết người không đền mạng trước mặt!

Lưu Thiên Hàn không chịu nói lý như vậy, Nhan Nhã Tịnh cũng có chút tức giận, cô giận dỗi ngoảnh mặt sang một bên, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Anh Hai, anh chính là mù!”
 
Chương 1144


Chương 1144

Người phụ nữ này, còn dám nói anh mù?

Vừa cúi đầu, Lưu Thiên Hàn lại nhìn thấy trên người Nhan Nhã Tịnh đang khoác áo khoác âu phục, anh cảm thấy chính mình đúng là bị tức đến biến thành kẻ mù rồi.

“Nhan Nhã Tịnh, ai cho cô mặc áo của tên trai lơ đó? Nhan Nhã Tịnh, cô thích tên trai lơ đó đến vậy sao? Nhan Nhã Tịnh, cô…”

Không đợi Lưu Thiên Hàn nói hết lời, Nhan Nhã Tịnh đã cởi áo khoác của Thẩm Quyện đang khoác trên người cô xuống, cô ngẩng mặt, trong mắt sóng nước dập dờn, nhảy nhót nịnh nọt rõ ràng, “Anh Hai, em không thích Thẩm Quyện, em chỉ thích anh.”

Nói đoạn, Nhan Nhã Tịnh chủ động hôn anh.

Lưu Thiên Hàn, “…”

Lưu Thiên Hàn từng nghĩ qua về phản ứng của Nhan Nhã Tịnh, anh cảm thấy, cô có thể sẽ tự biện giải cho mình, cô cũng có thể sẽ trực tiếp thừa nhận mối quan hệ giữa cô và Thẩm Quyện.

Nhưng làm thế nào anh cũng không nghĩ tới, Nhan Nhã Tịnh sẽ trực tiếp hôn anh.

Cái cô gái nhỏ này, sao lại ra bài hoàn toàn không theo lẽ thường thế này chứ!

Lưu Thiên Hàn cao quý lãnh diễm hừ hừ một tiếng, anh cái người này, trước giờ đều là ăn mềm không ăn cứng, Nhan Nhã Tịnh đối với anh như vậy, một bụng tức giận của anh đều không phát ra được.

Nhan Nhã Tịnh thấy lông vốn dựng ngược của người nào nó đã được vuốt xuôi, cô đáng thương tội nghiệp lại chân thành mà nhìn anh, hận không thể móc trái tim của mình ra cho anh xem, để anh xem xem, cô có bao nhiêu yêu thích quý trọng anh.

“Anh Hai, em với Cậu Thẩm thật sự không phải như anh nghĩ đâu. Em cũng không biết tại sao anh lại cho rằng em với anh ấy hôn nhau, nhưng thật sự là em không có hôn anh ấy.”

Nhan Nhã Tịnh nghĩ nghĩ, cô hạ mềm giọng nói tiếp, “Anh Hai, có phải do vấn đề về góc độ hay không, nên anh nhìn nhầm rồi?”

Mắt cá chân càng lúc càng đau, nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫn cố chống đỡ từng bước từng bước tiến đến gần Lưu Thiên Hàn, “Anh Hai, em sẽ không hôn người đàn ông khác, em chỉ thích anh thôi!”

Hừ!

Cơn giận trong lòng Lưu Thiên Hàn vẫn như cũ chưa nguôi hết, tiếp tục duy trì cao quý lãnh diễm.

“Anh Hai, hôm nay Cậu Thẩm đã giúp em giải vây, khiêu vũ với anh ấy chỉ là phép lịch sự xã giao thôi, Anh Hai, nếu anh không vui, về sau em sẽ giữ khoảng cách với Cậu Thẩm, anh đừng tức giận nữa có được không?”

Nhan Nhã Tịnh nhận thấy thái độ của Lưu Thiên Hàn dường như đã mềm xuống, cô vươn ra bàn tay nhỏ mềm mại, nịnh nọt ôm lấy cánh tay anh, “Anh Hai, sau này những việc mà anh không thích, em đều sẽ không làm. Anh Hai, chúng ta đừng chia tay có được không?”

“Nhan Nhã Tịnh, cô thích tôi? Cô thích tôi cái gì?” Lưu Thiên Hàn cười tự giễu, “Thích gương mặt giống hệt Thiên Hàn này của tôi?! Nhan Nhã Tịnh, nếu là như vậy thì xin lỗi, tôi còn thực không có loại yêu thích đặc biệt như thích đi làm thế thân cho người khác!?

Nhan Nhã Tịnh không lập tức nói chuyện, cô chỉ vươn tay, tỉ mỉ vuốt ve theo hình dáng lông mày của Lưu Thiên Hàn, nhìn cô si mê nhìn chằm chằm mặt anh, tâm trạng của Lưu Thiên Hàn càng thêm cáu kỉnh.

“Nhan Nhã Tịnh, bỏ cái tay bẩn của cô ra!”

“Anh Hai, anh không phải là thế thân của ai cả!”
 
Chương 1145


Chương 1145

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cứ phải giải thích vấn đề này hết lần này đến lần khác khiến cô thật bất đắc dĩ, nhưng vì mối quan hệ của hai người bọn họ, Nhan Nhã Tịnh vẫn phải tiếp tục giải thích, “Anh Hai, em chính là thích anh mà!”

“Hừ!”

Lưu Thiên Hàn cười lạnh, anh từng chút một gỡ tay Nhan Nhã Tịnh đang ở trên người anh xuống, “Nhan Nhã Tịnh, lời cô nói, một chữ tôi cũng không tin!”

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng xoay người, anh vừa lên xe thì phát hiện thân hình Nhan Nhã Tịnh lảo đảo một cái, không kiểm soát được mà ngã ra đất.

Anh biết, anh không nên để ý đến sống chết của cái người phụ nữ chỉ coi anh thành thế thân của em trai anh này, nhưng thấy điệu bộ đau đớn đó của cô, anh vẫn không tự kiềm chế được mà lao đến trước mặt cô.

“Nhan Nhã Tịnh, cô cái người phụ nữ này, cô lại định chơi trò gì!”

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt, nước mắt ầng ậng, “Anh Hai, em không cẩn thận lại bị trẹo mắt cá chân rồi.”

Bên ngoài biệt thự có đèn, Lưu Thiên Hàn cúi đầu nhìn, quả thật, mắt cá chân vốn nhỏ nhắn tinh tế của Nhan Nhã Tịnh đã đã xưng đỏ một cục lớn.

“Nhan Nhã Tịnh, kiếp trước tôi nợ cô chắc!”

Nghe thấy Lưu Thiên Hàn thấp giọng rủa thầm, Nhan Nhã Tịnh thiếu chút bật cười ra tiếng, cô liền biết, anh sẽ không tuyệt tình với cô như vậy đâu.

Nhưng vì khiến anh hồi tâm chuyển ý, cô vẫn tiếp tục bày ra bộ dáng đáng thương tội nghiệp, “Anh Hai, em đau quá! Em không đứng dậy được!”

“Đáng chết!”

Tuy khắp người lạnh lùng âm trầm, nhưng Lưu Thiên Hàn vẫn đành chấp nhận số phận ôm ngang Nhan Nhã Tịnh lên.

Sao anh không trực tiếp ném cái cô gái nhỏ này xuống cống cho rồi!

“Anh Hai, chúng ta như này tính là làm lành rồi đúng không?” Nhan Nhã Tịnh được chân lân đến đầu, thăm dò hỏi.

Anh không đánh gãy chân cô cô liền nên cảm tạ trời đất, làm lành cái rắm ý!

“Anh Hai, nếu anh không nói chuyện, em liền coi như chúng ta đã làm lành nha, anh vẫn là bạn trai của em.”

“Câm miệng!”

Mục đích của Nhan Nhã Tịnh đã đạt được, cô biết thân biết phận ngậm miệng, chỉ cần không chia tay, muốn cô biến thành câm cũng không sao, câm miệng thì câm miệng thôi!

Đến cùng, Nhan Nhã Tịnh cũng không phải là câm thật, không cách nào nhịn suốt mà không nói chuyện được.

Khi Lưu Thiên Hàn bế cố vào phòng cô, cô lại thăm dò hỏi lại một lần, “Anh Hai, chúng ta bây giờ thật sự không chia tay, đúng không?”

“Nếu em muốn chia tay, thì như em muốn!” Lưu Thiên Hàn tức đến muốn quăng chết cái người phụ nữ này, nhưng nhìn mắt cá chân xưng đỏ của cô, anh đau lòng, làm thế nào cũng không quăng xuống được.

Ánh đèn bên ngoài biệt thự có chút mờ tối, vết xưng đỏ trên mắt cá chân cô còn không thấy rõ như vậy, bây giờ dưới ánh đèn trong phòng, vết thương trên mắt cá chân cô đặc biệt chói mắt đáng sợ.

Cô phải ngốc đến mức nào, mới làm cho bản thân mình biến thành thế này!
 
Chương 1146


Chương 1146

Lưu Thiên Hàn bực bội lấy hòm thuốc của cô lại, tìm thuốc cao, cẩn thận từng chút bôi thuốc cho cô.

Nhan Nhã Tịnh cười đến mi mắt cong cong, hây, thật tốt quá, cô với Anh Lưu không chia tay nữa!

Vốn dĩ cô còn cảm thấy mắt cá chân rất chi là đau, bây giờ, một chút cũng không thấy đau nữa, trong lòng ngọt ngào ngọt ngào như vậy, chút đau đớn này trên cơ thể thì tính là gì chứ!

Nếu đã không chia tay, Nhan Nhã Tịnh liền có thể tiếp tục rúc trong lòng anh làm nũng chơi xấu, cô cọ cọ lên người anh, “Anh Hai, anh có thể đừng luôn tức giận với em được không?”

“Anh nói anh lớn lên đẹp như vậy, cười lên một cái vui tai vui mắt bao nhiêu! Anh luôn tức giận, đúng là lãng phí giá trị nhan sắc mà! Phung phí thịnh thế mỹ nhan của anh như vậy, anh đây gọi là không có trách nhiệm! Cho nên Anh Hai, anh nên cười nhiều với em.”

Nhìn đi, cái người phụ nữ tức chết người không đền mạng này còn làm nũng kìa, khiến anh muốn phát giận cũng không phát ra được.

Lưu Thiên Hàn chấp nhận số phận mà nghĩ, thôi vậy, anh một nam tử hán đại trượng phu, không so đo với một cô gái nhỏ, ai bảo anh lòng dạ rộng rãi khoan dung chứ!

Anh cũng nghĩ, tin cô thêm một lần nữa, tin rằng trong lòng cô có anh, cho dù không khắc sâu trong lòng cô như em trai anh, nhưng anh vẫn còn thời gian cả một đời, rồi sẽ có một ngày, anh sẽ hoàn toàn chiếm trọn trái tim cô.

Lưu Thiên Hàn vốn đang chăm chú bôi thuốc cho Nhan Nhã Tịnh, bỗng anh cảm thấy lòng bàn tay ấm áp.

Cô đang nhìn anh, mi mắt như vẽ, khoé miệng cong cong, cười như một yêu tinh câu hồn đoạt phách, “Anh Hai, chúng ta sinh một đứa con đi!”

Nói đúng ra thì bây giờ Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa có ý định sinh đứa thứ ba, cô cảm thấy, hai đứa con không ít không nhiều, vừa đủ.

Đời này của cô, có An Bảo và An Mỹ là đã rất vừa lòng thoả nguyện rồi.

Cô nói lời này với Lưu Thiên Hàn, thuần tuý là muốn dụ anh tán tỉnh anh thôi!

Quả thật, nghe thấy lời này của Nhan Nhã Tịnh, cả người Lưu Thiên Hàn đều căng cứng cả lên.

Bàn tay to lớn của anh, đang đặt trên mắt cá chân nhỏ nhắn tinh tế của Nhan Nhã Tịnh, một bàn tay khác thì đang nâng bàn chân của cô, vốn dĩ trên người anh đã đủ nóng rồi, giờ nghe Nhan Nhã Tịnh muốn cùng anh sinh con, anh càng cảm thấy bản thân mình nóng đến muốn bốc cháy.

Đầu óc Lưu Thiên Hàn bị thiêu đốt đến trắng xoá một mảnh, anh vô thức buông bỏ một bàn chân như ngọc trong tay, muốn để bản thân mình hơi bình tĩnh lại một chút, ai ngờ, Nhan Nhã Tĩnh đang ở trên người anh vốn ngồi không vững, anh vừa buông tay, Nhan Nhã Tịnh trực tiếp từ trên người anh ngã lăn xuống.

Mãi sau Lưu Thiên Hàn mới ý thức được là Nhan Nhã Tịnh bị anh làm ngã ra mất rồi, liền vội vươn tay, muốn kéo cô về lại trong lòng, nhưng động tác của anh vẫn bị chậm nửa nhịp, cơ thể Nhan Nhã Tịnh đã nặng nề ngã xuống đất, mặt của cô, còn tiến hành một lần tiếp xúc thân mật với sàn nhà.

Nhan Nhã Tịnh bị quăng ngã đến ngây người, cô xinh đẹp như vậy dịu dàng như vậy dụ dỗ anh, còn anh thì sao?

Anh trực tiếp quăng ngã cô!

Cơ thể đau, trong lòng càng uất ức, đời này của cô chỉ dụ dỗ qua một người đàn ông là anh, còn chưa thành đã chết, không thể nhịn được!
 
Chương 1147


Chương 1147

Nhìn thấy bàn tay vươn tới của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh tức tối trực tiếp một tát đánh văng, cô tức thở hồng hộc nằm bò dưới đất, cô thà ôm ấp sàn nhà, cũng không muốn ôm ấp cái tên đàn ông thối không hiểu phong tình.

Từ ngày đầu tiên gặp lại Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn âm thầm nghĩ cách muốn dụ anh lên giường.

Cô muốn xác định chắc chắc quan hệ giữa bọn họ, để anh dù muốn đổi ý cũng không có cơ hội.

Nhưng mà hiện giờ…

Hừ!

Còn sinh con cơ đấy!

Anh đều quăng ngã cô rồi, sinh quả bóng ý!

Đây là lần thứ mấy anh quăng ngã cô rồi? Hừ!

Nhan Nhã Tịnh tức giận nghĩ, loại đàn ông không hiểu phong tình này, nên phải cả đời cô độc! Cả đời cô độc!

“Nhan Nhã Tịnh…”

Lưu Thiên Hàn nhìn thấy gương mặt nhỏ tức phụng phịu của Nhan Nhã Tịnh, anh biết là cô giận rồi, nhưng anh sống bao nhiêu năm nay, còn thật không biết phải dỗ dành phụ nữ thế nào.

Anh chỉ biết vụng về vươn tay, giải thích với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, vừa rồi anh không phải cố ý, anh…”

“Anh Hai, anh không cần giải thích!” Nhan Nhã Tịnh tức thở hồng hộc trừng mắt với anh, giống như một con thú nhỏ bị nhổ lông vậy, “Em biết anh không muốn sinh con với em, anh cũng không muốn chạm vào em! Anh không muốn chạm vào em thì cứ nói thẳng, làm gì mà phải quăng ngã em?!”

“Có thể anh cảm thấy da mặt em khá dày, nhưng em cũng cần mặt mũi! Anh yên tâm, anh không muốn chạm vào em, em tuyệt đối sẽ không cưỡng ép làm khó! Cả đời này, chúng ta yêu đương theo kiểu Platonic đi!”

Nói đoạn, Nhan Nhã Tịnh tính bò dậy từ dưới đất, có khí phách một lần, gạt Lưu Thiên Hàn qua một bên, để anh sâu sắc kiểm điểm một lần lỗi lầm của bản thân.

Yêu đương kiểu Platonic…

Khoé miệng Lưu Thiên Hàn co giật mấy cái, trước kia anh còn thật tính Platonic cả đời với Cung Tư Mỹ, nhưng trước mặt Nhan Nhã Tịnh, anh vẫn đúng thật không thể Platonic nổi.

Đối với Cung Tư Mỹ, bất luận cô ta có bày tỏ hảo cảm thế nào, anh cũng không có một chút xúc động muốn chạm vào cô ta nào, nhưng Nhan Nhã Tịnh, cho dù nhìn thấy bộ dạng tức giận này của cô, anh đều muốn đè cô xuống dưới thân, hung hăng xoa nắn.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Nhan Nhã Tịnh bò dậy mấy lần, mắt cá chân càng đau, mãi không thể từ dưới đất bò dậy nổi.

Cú ngã vừa nãy vốn dĩ đã đủ mất mặt rồi, bây giờ lại bò ở dưới đất không dậy nổi, Nhan Nhã Tịnh thẹn quá hoá giận.

Cô dứt khoát không thèm cố gắng từ dưới đất bò dậy nữa, trực tiếp xoay người, tiếp tục nằm bò trên sàn, đưa cho Lưu Thiên Hàn một bóng lưng tức tối.

Lưu Thiên Hàn bất đắc dĩ thấp giọng cười, anh tốt tính nửa quỳ dưới đất, nhẹ nhàng cẩn thận ôm Nhan Nhã Tịnh vào lòng.

Nhan Nhã Tịnh kiêu ngạo hừ hừ một tiếng, muốn giãy ra từ trong lòng Lưu Thiên Hàn, nhưng sức lực của Lưu Thiên Hàn rất lớn, anh căn bản cũng không để cô có cơ hội giãy ra, giãy đến cuối cùng, cô cũng chẳng còn bao nhiêu cáu kỉnh nữa, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng anh.
 
Chương 1148


Chương 1148

Sau khi xác nhận bọn họ không chia nay, lá gan của Nhan Nhã Tịnh lớn hơn trước không ít, lại thêm trong lòng cô tức giận, cô một mực xị mặt, không cho Lưu Thiên Hàn sắc mặt tốt.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh, liệt kê từng tội trạng một của Lưu Thiên Hàn.

Chia tay với cô, cô làm bữa sáng cho anh, anh còn lạnh nhạt châm biếm.

Kéo số điện thoại của cô vào black list, xoá kết bạn, bây giờ lại còn quăng ngã cô xuống đất, hành vi ác liệt như vậy, không thể nhịn!

“Hừ!”

Nhan Nhã Tịnh ngoảnh mặt qua một bên, tức đến không muốn nhìn Lưu Thiên Hàn thêm một cái nào nữa.

“Nhan Nhã Tịnh, vừa rồi anh thật không cố ý muốn làm ngã em, anh là bị lời em nói doạ tới…”

“Em biết, anh là sợ em động tay động chân chiếm hời của anh chứ gì? Anh yên tâm, em là người nói lời giữ lời, nói yêu đương kiểu Platonic thì chính là yêu đương kiểu Platonic, cả đời này em sẽ không chạm vào anh thêm một cái nào nữa!”

Lưu Thiên Hàn vẫn đang ôm cô, Nhan Nhã Tịnh ghếch cằm, khí thế mười phần nói, “Anh Hai, bỏ em ra đi! Chúng ta bây giờ là yêu đương kiểu Platonic đấy, anh động tay động chân thế này thì tính là gì?”

Gương mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ lớn lên linh động đáng yêu, giờ tức đến phồng mang trợn má thế này lại càng đáng yêu, khiến người ta chỉ muốn nhéo một cái.

Lưu Thiên Hàn nghĩ vậy, cũng thực làm vậy luôn.

Anh yêu chiều nhéo mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh một cái, “Nhan Nhã Tịnh, chúng ta không yêu đương kiểu Paltonic.”

Nhan Nhã Tịnh một tát đánh văng bàn tay to của Lưu Thiên Hàn, cô cũng không muốn yêu đương kiểu Platonic đâu.

Chưa cần nói đến thân hình mặc đồ trông có vẻ gầy, cởi đồ lại có da có thịt này của Anh Lưu, chỉ riêng gương mặt thịnh thế mỹ nhan này của Anh Lưu cũng muốn dụ người phạm tội, dù cô có là ni cô, đối mặt với Anh Lưu cũng phải phá giới, Platonic? Muốn lấy mạng cô chắc!

Nhưng Nhan Nhã Tịnh là người có khí phách, dù cho trong lòng hiểu rõ, muốn cô kiên trì yêu đương Platonic trong mấy phút cô cũng không kiên trì nổi, nhưng cô vẫn kiêu ngạo nói với Lưu Thiên Hàn, “Nhưng mà em muốn thế! Anh Hai, có thể là do anh chưa đủ hấp dẫn đó, ở bên anh, em chỉ có thể yêu đương kiểu Platonic thôi!”

Nghe lời này của Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn cười càng thêm bất đắc dĩ, anh biết, nếu anh không giải thích rõ ràng, cô gái nhỏ này chỉ sợ còn không biết sẽ tranh hơn thua với anh đến lúc nào nữa.

Anh hơi hạ mắt, ánh mắt lấp lánh, chân thành lại nhiệt tình, “Nhan Nhã Tịnh, vừa rồi anh buông chân em ra, không phải là không muốn chạm vào em, mà bởi vì anh quá kích động. Tự bản thân anh còn không biết mình đang làm gì.”

Quá kích động cơ đấy…

Thì ra, anh đã thích cô đến mức đó rồi cơ đấy!

Gương mặt nhỏ ngoảnh qua một bên của Nhan Nhã Tịnh cười đến mi mắt cong cong, cô vốn dĩ còn muốn giả bộ tức giận, ai ngờ, Lưu Thiên Hàn lại không biết xấu hổ xoay mặt cô lại, tươi cười sáng lạn trên mặt cô vừa hay bị anh thu hết vào trong đáy mắt.
 
Chương 1149


Chương 1149

“Nhan Nhã Tịnh, em không tức giận nữa đúng không?”

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn biến thành càng lúc càng trầm khàn, mang theo sự cuốn hút khiến người mê say, “Nếu em không tức giận nữa, chúng ta không yêu đương Platonic nữa được không?”

Lưu Thiên Hàn thực ra không quen lời ngon tiếng ngọt dỗ dành phụ nữ, một lúc nói ra nhiều lời như vậy đã là cực hạn của anh, anh dứt khoát dùng hành động của cơ thể, mạnh mẽ hôn lấy môi Nhan Nhã Tịnh.

“Nhan Nhã Tịnh, sinh cho anh một đứa con đi!”

Đầu óc Nhan Nhã Tịnh ầm một tiếng nổ vang.

Anh Lưu nói gì cơ?

Vừa rồi, anh lại nói muốn cô sinh con cho anh?!

Gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh bị thiêu đốt đến càng lúc càng đỏ, cô muốn nói, bây giờ cô thực không có can đảm sinh đứa thứ ba đâu, nhưng gương mặt đó của Anh Lưu quá dụ người rồi, cô hoàn toàn không thể nói ra được lời kháng cự.

Hiện giờ Lưu Thiên Hàn là thật sự muốn Nhan Nhã Tịnh sinh con cho anh.

Ở bên Cung Tư Mỹ, anh trước giờ đều chưa từng nghĩ tới muốn có con.

Nhưng hiện giờ tuy vẫn chưa kết hôn với Nhan Nhã Tịnh, nhưng anh đã muốn để cô sinh con cho anh rồi.

Nói thế nào nhỉ?

Có thể là, từ trong tiềm thức, anh rất không có cảm giác an toàn đi.

Anh luôn cảm thấy, Nhan Nhã Tịnh thích anh không nhiều như anh thích cô.

Hảo cảm của cô đối với anh, còn lâu mới sánh kịp tình yêu sâu sắc mà cô giành cho người em trai song sinh của anh.

Cho nên, anh muốn dùng đứa con để ràng buộc Nhan Nhã Tịnh.

Chỉ cần bọn họ có con, thì giữa bọn họ liền có sự ràng buộc không cắt bỏ được, dù cho đến một ngày cô hối hận, cô không muốn ở bên anh nữa, nhưng vì nghĩ cho con cô cũng không thể tuỳ tiện rời bỏ anh.

Đáy lòng Lưu Thiên Hàn tắt cười, một người kiêu ngạo như anh, đối mặt với tình yêu cũng sẽ không tự tin a!

“Anh Hai, anh không nói đùa đó chứ?” Nhan Nhã Tịnh dò chừng hỏi Lưu Thiên Hàn, “Anh Hai, anh là thật sự muốn sinh con với em sao?”

“Nhan Nhã Tịnh, sinh cho anh một đứa con!”

Lần này, Lưu Thiên Hàn nói lời này không còn là hỏi nữa, trực tiếp là câu khẳng định, Nhan Nhã Tịnh sừng sờ nhìn anh, một lúc lâu sau mới tỉnh hồn lại.

“Anh Hai, thực ra chúng ta hiện giờ thật không thích hợp sinh con đâu. Nếu người bên ngoài biết được chúng ta ở bên nhau, bọn họ nhất định cảm thấy chúng ta là anh chồng em dâu loạn…”

“Nhan Nhã Tịnh, em để ý cách nhìn của người khác đến vậy sao?!” Lưu Thiên Hàn nhăn mày, tròng mắt thâm u lộ rõ vẻ không vui.

Nhan Nhã Tịnh cắn cắn môi dưới, cô không nói chuyện, nhưng trong đáy lòng lại nói khẽ, em không để ý cách nhìn của người khác, em chỉ để ý việc Anh Lưu anh sẽ bị muôn người chỉ chỏ thôi!

Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói chuyện, Lưu Thiên Hàn cho rằng cô đã ngầm thừa nhận, sắc mặt anh càng khó coi.
 
Chương 1150


Chương 1150

“Nhan Nhã Tịnh, cùng anh ở bên nhau, là chuyện không thể gặp người như vậy sao?!”

Thấy anh hiểu lầm ngày càng nặng, Nhan Nhã Tịnh vội nói, “Anh Hai, đương nhiên không phải! Em là sợ, mẹ biết chuyện của chúng ta sẽ tức giận! Hơn nữa, nếu lộ ra quan hệ của chúng ta sẽ ảnh hưởng rất không tốt với anh, với Lưu Thị, Anh Hai, em sợ tiền đồ của anh sẽ vì em mà bị huỷ hết.”

Chỉ có đợi đến lúc anh khôi phục ký ức, cũng khôi phục thân phận Lưu Thiên Hàn, mối quan hệ của bọn họ mới có thể công khai với mọi người.

Thấy Nhan Nhã Tịnh suy xét cho anh, sắc mặt của Lưu Thiên Hàn dịu lại không ít, “Nhan Nhã Tịnh, anh sẽ khiến cho người trên toàn thế giới này biết, em là người phụ nữ của Lưu Gia Thành anh!”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói vậy, Nhan Nhã Tịnh nhịn không được cuống lên, nếu mối quan hệ của bọn họ thật sự bị công khai ra, vậy sẽ gây ra sóng to gió lớn cỡ nào chứ!

Cô vươn ra bàn tay nhỏ mềm mại, nhè nhẹ vuốt ve gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn, cũng từng chút từng chút một xoa dịu cơn nóng nảy của anh.

“Anh Hai, chúng ta suy tính lâu dài có được không? Mẹ lớn tuổi rồi, nếu mẹ biết chúng ta ở bên nhau, nhất định không chịu nổi. Chúng ta tạm thời không công khai có được không?”

Lại là không công khai!

Lưu Thiên Hàn có một loại cảm giác như mình bị Nhan Nhã Tịnh kim ốc tàng kiểu, không được ra ánh sáng, loại cảm giác này khiến anh toàn thân trên dưới đều không thoải mái.

Anh vô thức muốn cự tuyệt Nhan Nhã Tịnh, nhưng lời cự tuyệt còn chưa nói ra miệng, đôi môi vừa mềm vừa ngọt hơn cả kẹo bông của Nhan Nhã Tịnh đã dán lên môi anh.

Người phụ nữ này, lại sài chiêu này!

Mặc dù vô cùng ghét bỏ mánh lới nhỏ của Nhan Nhã Tịnh, nhưng Lưu Thiên Hàn cũng không cách nào chống cự được mà lần nữa bịt kín môi cô.

Trước mặt cô, tất cả nguyên tắc của anh luôn là không đáng kể gì.

Nghĩ tới anh vẫn chưa bôi thuốc xong cho mắt cá chân của Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn nắm chân cô lại, lại lần nữa bắt đầu cẩn thận bôi thuốc.

Chân của Nhan Nhã Tịnh, thật sự rất nhỏ, bàn chân tinh tế trắng như ngọc, còn không dài bằng bàn tay anh, anh hơi cong các ngón tay, liền có thể ôm trọn bàn chân cô trong tay.

Bàn chân cô chắc là size 34, 35 nhỉ, giống như một cô gái nhỏ chưa trưởng thành vậy!

Lưu Thiên Hàn vốn dĩ còn đang chuyên chú bôi thuốc cho Nhan Nhã Tịnh, về sau, bàn tay to lớn của anh đã không tự chủ đặt lên bàn chân nhỏ nhắn trắng trẻo như ngọc của cô mà tinh tế vuốt ve.

Nhan Nhã Tịnh thấy anh lại không đàng hoàng rồi, cô vô thức muốn sút anh một phát.

Chỉ có điều, chút sức lực này của cô đối với anh mà nói thì giống như gãi ngứa thôi, cô không những không sút trúng được anh, ngược lại bàn chân cô còn bị anh nắm chặt trong lòng bàn tay.

Trên bàn chân trắng mịn non mềm là mắt cá chân trắng bóc, mắt cá chân của cô thực đặc biệt mảnh mai, anh đều không dám ra sức chạm vào, chỉ sợ vừa dùng sức liền sẽ bẻ gãy mắt cá chân cô.

Hôm nay cô mặc một chiếc quần âu ống rộng, cơ thể cô hơi ngửa ra sau, chân bị nhấc lên, lộ ra một mảng lớn cẳng chân.

Cẳng chân của cô nhìn lên không có chút bắp thịt nào, đều là mảnh mai, trắng đến gần như trong suốt đẹp không thể tả.

Muốn chạm vào.
 
Chương 1151


Chương 1151

Một đôi chân như thế này, mặc váy sẽ đặc biệt đẹp, Lưu Thiên Hàn có chút cảm thấy may mắn, tối nay cô không mặc váy đi tiệc giao lưu, nếu cô mà mặc váy khiêu vũ với Thẩm Quyện, chẳng phải đẹp chết tên trai lơ đó!

Ừ, về sau cô mà còn dám khiêu vũ với trai lơ, anh đánh gãy chân cô!

Nhan Nhã Tịnh thích sự đụng chạm của anh, nhưng nghĩ tới việc cô bị anh kéo vào black list, còn bị xoá kết bạn, cô rốt cuộc vẫn có chút khó lòng bỏ qua!

Khó lòng bỏ qua đến mức cô muốn một phát đạp văng anh ra, để anh cũng ngã một cú như chó ăn phân!

Lưu Thiên Hàn còn thực không nghĩ tới có một ngày anh sẽ sờ chân một người phụ nữ sờ đến mức khó tự kiềm chế.

Nhưng hôm nay, anh chính là khó tự kiềm chế rồi.

Anh đều cảm thấy có chút không biết xấu hổ, nhưng anh căn bản không quản thúc được bản thân nữa.

Nếu đã không quản được, anh chỉ có thể không biết xấu hổ đến cùng,

Ừ, liền cố gắng tạo ra một đứa con đi.

Nhan Nhã Tịnh cũng thích Anh Lưu đối với cô không biết xấu hổ, nhưng mà, vì một chút khó lòng bỏ qua trong lòng, cô nhịn không được muốn bày trò một chút.

Cô mạnh mẽ đẩy anh, “Anh Hai, anh không phải kéo em vào black list rồi sao? Còn xoá kết bạn với em! Ai thèm anh cần chứ!”

Nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, động tác trên người Lưu Thiên Hàn không tự chủ khựng một cái.

Hình như anh đúng thật có kéo Nhan Nhã Tịnh vào black list, hơn nữa, giờ bọn họ đã không phải là bạn bè trên messenger nữa.

Anh vốn dĩ muốn dứt khoát sạch sẽ rạch ròi với cô, ai ngờ cho dù đã cứng rắn hạ quyết tâm, cuối cùng vẫn không làm được, giờ còn muốn sinh con với cô.

Lưu Thiên Hàn lật người, nằm nghiêng qua một bên, anh cảm thấy, việc cấp bách hiện giờ là phải giải thích cho rõ chuyện này, để cô không tiếp tục buồn bực thêm nữa.

Tức giận đến sinh bệnh, anh đau lòng.

Đột nhiên anh không để ý đến cô nữa, trong lòng Nhan Nhã Tịnh hết sức không thoải mái.

Nhìn đi, đây chính là đàn ông, để anh chiếm hời thì tâm trạng anh phơi phới, tính toán sổ sách với anh, anh còn giận lẫy!Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Nhan Nhã Tịnh càng nghĩ càng tức, cô cơ hồ dùng hết sức lực, hung ác đạp một phát lên người Lưu Thiên Hàn.

Ai bảo anh khiến cô tức giận, xem cô đạp anh thành chó ăn phân!

Một đạp này của Nhan Nhã Tịnh dùng sức rất lớn, nhưng vì mắt cá chân của cô bị trẹo khiến cô kiểm soát sức lực không tốt, ảnh hưởng nghiêm trọng sự cân bằng của cơ thể, một đạp này của cô không đạp được Lưu Thiên Hàn xuống giường, ngược lại đáng chết khiến bản thân cô lại ngã xuống giường lần nữa.

Nhan Nhã Tịnh, “…”

Lưu Thiên Hàn, “…”

Lưu Thiên Hàn làm thế nào cũng không nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh đang yên đang lành nằm ở trên giường, lại có thể khiến bản thân mình ngã xuống giường, nhất thời căn bản không kịp phản ứng, đợi đến lúc anh nhanh chóng xuống giường kéo cô, cô đã sớm tiếp xúc thân mật với sàn nhà một lần nữa.
 
Chương 1152


Chương 1152

Gương mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh đau tới nhăn thành một nắm, mắt cá chân cũng càng thêm đau, một mắt cá chân còn lại của cô không biết có phải cũng bị trẹo luôn rồi không, cũng có chút đau.

Giờ khắc này, Nhan Nhã Tịnh thấu hiểu sâu sắc một câu nói, không tìm chết thì sẽ không chết, sao cô lại trở thành một trong số những người tìm chết rồi!

Nhan Nhã Tịnh vừa thẹn vừa tức, tức tới mức trực tiếp không còn mặt mũi gặp người nữa!

Lưu Thiên Hàn nhớ tới bộ dáng ngốc ngốc ngơ ngơ khi cô ngã xuống giường vữa này, anh thấy khá tức cười, nhưng nhìn thấy dáng vẻ hai mắt ươn ướt của cô, anh lại không nhịn được đau lòng.

Lưu Thiên Hàn bất đắc dĩ thở dài một hơi, cô ngã thành thế này, tối này anh không cách nào cùng cô sinh con được rồi, anh cẩn thận từng li từng tí ôm cô lên giường, vây cô vào trong lòng, chìm vào giấc ngủ với tư thế ấm áp nhất… …

Lúc sáng sớm tỉnh dậy, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy trên môi có chút ngứa, vừa mở mắt, liền đối diện với gương mặt tuấn tú phóng đại của Lưu Thiên Hàn.

Bốn mắt nhìn nhau, trong một khoảnh khắc, thần sắc Nhan Nhã Tịnh hoảng hốt.

Tựa như, lại trở về trước khi Anh Lưu bị tai nạn xe cộ, mỗi tối, bọn họ ôm nhau đi vào giấc ngủ, sáng sớm khi thấc giấc, anh sẽ dịu dàng giành cho cô một nụ hôn chào buổi sáng.

Lưu…

Một câu Anh Lưu suýt chút nữa thì bật thốt ra, nhớ tới hiện giờ Lưu Thiên Hàn đặc biệt kỵ cô gọi anh là Anh Lưu, khi lời đến bên miệng cô liền vội vàng sửa miệng, “Anh Hai, anh dậy sớm thế.”

“Ừ.”

Hôn trộm Nhan Nhã Tịnh bị bắt tại trận, trên gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn rất nhanh xẹt qua một tia mất tự nhiên, nhưng chỉ trong thoáng chốc, anh lại khôi phục lại dáng vẻ sâu không lường được, chỉ có điều, dịu dàng trong mắt làm thế nào cũng không che đi được.

Thực ra Nhan Nhã Tịnh còn muốn nói, Anh Hai, sao anh hôn trộm em, nhưng lời này có chút xấu hổ, cuối cùng cô cũng ngại không hỏi ra miệng.

Sau khi đánh răng rửa mặt, Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn cùng xuống lầu, hôm nay hai đứa nhỏ dậy rất sớm, khi hai người bọn họ xuống, hai đứa nhỏ đã ở trong phòng khách rồi.

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ hiển nhiên không ngờ tới mới sáng sớm đã thấy Lưu Thiên Hàn từ trên cầu thang đi xuống, hai đứa nhìn nhau một cái, tiếp theo trên mặt Nhan An Bảo liền nở một nụ cười rõ to, “Bác Hai, Mami, chào buổi sáng!”

“Ừ”. Lưu Thiên Hàn nhàn nhạt đáp một tiếng, đoạn ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Nhan An Mỹ.

Nhan An Mỹ cảm thấy thân là một đứa bé, cô bé không nên quản quá nhiều chuyện của người lớn, nhưng cô bé chính là không thể khống chế được trái tim bà tám của mình.

Cô bé hắng hắng giọng, cười híp mí hỏi Lưu Thiên Hàn, “Bác Hai, tối qua có phải bác ở trong phòng của Mami không?”

“Khụ khụ…”

Nhan Nhã Tịnh đỏ mặt, mặc dù tối qua cô không cùng Lưu Thiên Hàn sinh em bé, nhưng lời này của Nhan An Mỹ, sao nghe thế nào cũng giống như cô với Lưu Thiên Hàn thật làm gì đó rồi không bằng!

“An Mỹ, ăn cơm!” Bảo mẫu đã chuẩn bị sẵn bữa sáng, Nhan Nhã Tịnh cố ra vẻ trấn định cầm đũa lên, bắt đầu ăn sáng.

“Mami, sao mặt Mami đỏ như vậy?” Nhan An Mỹ một bộ em bé hiếu kỳ, “Mami, không phải Mami thật ở cùng một chỗ với Bác Hai đó chứ?”
 
Chương 1153


Chương 1153

Nhan Nhã Tịnh không muốn nói chuyện với Nhan An Mỹ, con nhóc này, làm sao toàn hỏi những câu khiến cô ngượng ngùng mở miệng như vậy.

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói chuyện, Nhan An Bảo đã mở miệng, “An Mỹ ngốc, Mami với Bác Hai bây giờ đang yêu đương!”

Đang yêu đương…

“Khụ khụ…”

Bị con trai cục cưng nhà mình nói toạc ra quan hệ giữa bọn họ ngay trước mặt Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh xấu hổ đến mức thiếu chút bị nước miếng của chính mình sặc chết, cô thật sợ hai đứa nhóc con này sẽ tiếp tục nói ra những lời gây kinh hãi gì nữa, liền vội nói, “Ngủ không nói, ăn không nói, mau ăn cơm!”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ thấy Mami nhà mình thẹn quá hoá giận, hai đứa len lén nhìn nhau một cái, ngoan ngoãn ăn bánh bao nhỏ.

Ngược lại là Lưu Thiên Hàn, sau khi cầm đũa lên, như đúng rồi nói một câu, “Đúng, bác và Mami các cháu hiện giờ đang yêu đương.”

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, trái tim bà tám khó lắm mới đè xuống được của Nhan An Mỹ lại bắt đầu bừng bừng cháy lên.

Cô bé chớp chớp đôi mắt to đen như nho với Lưu Thiên Hàn một cái, “Bác Hai, vậy bác có muốn cưới Mami của bọn cháu không? Cháu nghe chú Lâm Tiêu nói, đàn ông nếu thật lòng yêu một người phụ nữ, mỗi ngày đều sẽ muốn làm chú rể. Bác Hai, có phải nhìn thấy Mami của bọn cháu, mỗi ngày bác đều muốn làm chú rể của Mami không?”

Mỗi ngày đều muốn làm chú rể…

Sao cô lại cảm thấy lời này rất không thuần khiết nhỉ?

Nhan Nhã Tịnh muốn gõ vỡ cái đầu nhỏ của Nhan An Mỹ ra, cái con nhóc ranh này, trong đầu suốt ngày chứa thứ tương hồ gì thế?!

Còn có Lâm Tiêu, có thể dạy trẻ con như vậy sao?!

Cô nhất định phải nói Tô Thu Quỳnh quản lý Lâm Tiêu cho tốt, cẩn thận dạy hư đoá hoa tương lai của tổ quốc!

“Ăn cơm!”

Nhan An Mỹ thấy Mami nhà mình giận rồi, len lén le le lưỡi, bèn vội tiếp tục ngoan ngoãn ăn bánh bao.

Nhưng ánh mắt của cô bé vẫn như cũ đặt trên mặt Lưu Thiên Hàn, hiển nhiên là đang đợi anh trả lời.

Nhan An Bảo vừa ăn xong một cái bánh bao nhỏ, trực tiếp đặt đũa xuống, cậu bé và Nhan An Mỹ đều đang đợi một lời hứa hẹn của Lưu Thiên Hàn.

Nhan Nhã Tịnh nhìn nhìn bộ mặt nghiêm túc của Nhan An Bảo, lại nhìn nhìn Nhan An My đang trang nghiêm hết nấc, cô đột nhiên có một loại cảm giác giống như đang bức hôn Lưu Thiên Hàn.

Nhan Nhã Tịnh sợ bức gắt quá doạ Lưu Thiên Hàn chạy mất, cô tiếp tục trừng hai đứa nhỏ, “Mau ngoan ngoãn ăn cơm cho mẹ!”

“Bác sẽ cưới Nhan Nhã Tịnh.” Nhan Nhã Tịnh vừa dứt lời, giọng nói vô cùng trịnh trọng của Lưu Thiên Hàn liền vang lên trong không khí, “Đời này không đổi!”

Nhan Nhã Tịnh sững sờ, đũa trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất.

Chưa lâu trước kia, Lưu Thiên Hàn từng ở trong chung cư nhỏ của cô hứa hẹn với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, anh yêu cô, đời này không đổi.

Người, cho dù mất đi ký ức, nhưng có những chuyện cắm rễ ở sâu trong lòng, vẫn không bao giờ thay đổi được.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom