Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2052: Phiên Ngoại 2 ( Tô Yên, Quân Vực )


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Kiêu Lôi bĩu môi

“Chứng tỏ vị trí của tên Hắc Liên Hoa kia trong lòng chị gái ta là rất rất lớn.”

Một khi gặp phải chuyện liên quan tới Quân Vực, lý trí của Tô Yên liền offline.

Tang Lạc dựa vào gốc cây, vuốt ve cái đuôi của mình, vui vẻ thoải mái nói

“Hy vọng Quân Vực có thể tự chua chết đi thì tốt.”

Tang Lạc nhìn Kiêu Lôi

“Ngươi lừa được cả chị gái ngươi sao?”

Kiêu Lôi híp mắt, lắc lư ngọn cỏ đuôi chó trong miệng

“Ta muốn cho chị ấy xem thử loại hình ôn nhu, nhỡ đâu chị ấy lại thích thì sao?”

Đương nhiên, đây không phải lý do thật sự.

Kiêu Lôi vẫn không thể nào vừa mắt tên Hắc Liên Hoa kia.

Thản nhiên bá chiếm chị gái hắn.

Lại còn ăn Yên Yên sạch sẽ không còn một miếng.

Chướng mắt!

Hắn làm Chủ Thần lâu như vậy rồi, nếu không làm chút chuyện, có phải quá nhàm chán rồi hay không?

Tang Lạc nhìn sang vị Chủ Thần mặc áo bào trắng, cao hơn 1m8 đứng bên cạnh.

ʍôиɠ Yểm tay cầm bình sữa, khuôn mặt lãnh khốc uống từng ngụm từng ngụm sữa bò.

Tang Lạc hỏi

“Ngươi cảm thấy sao?”

Con ngươi vàng óng của ʍôиɠ Yểm nhìn về phía Tang Lạc, nuốt sữa bò ừng ực

“Chuyện gì?”

“Quân Vực và Phi Sắc, ai tốt hơn?”

Mộng Yểm suy nghĩ trong chốc lát.

Lên tiếng

“Phi Sắc sẽ bị hắn đánh bại.”

Tang Lạc vuốt ve cái đuôi hồ ly màu đỏ.

“Ta không hỏi ngươi ai mạnh hơn, ta hỏi ngươi cảm thấy ai tốt hơn?”

Mộng Yểm trưng ra khuôn mặt thản nhiên

“Quân Vực giết Phi Sắc thì sẽ không còn vấn đề ai tốt hơn ai nữa.”

Tang Lạc dừng vuốt ve cái đuôi, quay đầu nhìn Kiêu Lôi.

Kiêu Lôi cũng dừng lại, không lắc lư đảo qua đảo lại ngọn cỏ đuôi chó nữa.

Chuyện này, hình như bọn họ chưa từng suy nghĩ đến.

Tang Lạc lên tiếng

“Hay là, chạy theo nói với Yên Yên một tiếng?”

Kiêu Lôi lắc đầu

“Hắn sẽ không bao giờ động thủ với Phi Sắc trước mặt chị gái ta.”

Quân Vực chưa bao giờ làm loại chuyện ngu xuẩn này.

Nửa ngày sau, Kiêu Lôi thấp giọng nói một câu

“Không vội. Không phải còn có một Trưởng công chúa Minh giới sao?”

Tang Lạc không tự chủ được mà giật giật thân thể

“Ngươi muốn làm gì?”

Kiêu Lôi cười nhếch mép

“Không phải Quân Vực rất thích nói chuyện phiếm với vị Trưởng Công chúa kia sao?”

Để cho vị kia trưởng công chúa kia dính lấy hắn cho đến khi Tô Yên quay lại là được.

Không phải là không có vấn đề gì nữa sao?

Tang Lạc nghe xong.

Càng lúc càng cảm thấy kế hoạch này ngu xuẩn.

….

Cửu Trọng Thiên, trong tẩm điện của Tô Yên.

An Túc đứng ở ngoài cửa tẩm điện

“Tôn chủ, Trưởng Công chúa Minh Giới tới, nói muốn gặp ngài, đang chờ ngài ở trong sân.”

Không lâu sau, cửa phòng mở ra.

Quân Vực mặc y phục trắng.

Động động mí mắt, liếc liếc An Túc

“Tiểu Quai đâu?”

An Túc

“Phu nhân đi tới cung điện của Chủ Thần Phi Sắc.”

Ba tháng trước, An Túc tự động thay đổi xưng hô, từ Tô Yên cô nương đổi thành phu nhân.

Tô Yên có vừa lòng không thì không biết.

Còn Quân Vực cưa cưa nhà ta thì vô cùng hài lòng.

Ánh mắt nhìn An Túc cũng trìu mến hơn không ít. =))

Quân Vực dựa vào cửa, nghe thấy hai chữ Phi Sắc.

Đôi mắt đen nhánh, không biết đang suy nghĩ cái gì.

An Túc lên tiếng

“Có cần thủ hạ đi bẩm báo với Phu Nhân có Trưởng Công chúa Minh Giới tới không?”

Quân Vực liếc mắt nhìn An Túc, sau đó đi thẳng ra cửa chính.

Lúc này cũng không còn là vấn đề Trưởng Công chúa nữa.

Gã Phi Sắc kia, Quân Vực đã chướng mắt từ lâu.

Nhưng hắn vừa mới ra hỏi tẩm điện, phía sau lưng liền truyền tới âm thanh

“Đại Ngư, ta chờ chàng đã lâu.”

Quân Vực nghe thấy giọng nói hồn nhiên ngây thơ đó.

Dừng chân, quay đầu lại.

Trưởng Công chúa Minh Giới mặc váy hồng, e thẹn cười tươi đi tới phía Quân Vực

“Đại Ngư? Nhũ danh của chàng thật là dễ nghe.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2053: Phiên Ngoại 3 ( Tô Yên, Quân Vực )


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Nàng ta vừa nói dứt lời thì đã bị người ta bóp cổ.

“Khụ khụ khụ, chàng ······”

Quân Vực nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt.

Nốt ruồi son nơi khoé mắt lay động

“Ngươi gọi bản tôn là gì?”

Trưởng Công chúa bị bóp cổ tới mức mặt xanh lét.

Không thể hít thở nổi, chứ nói gì tới việc trả lời hắn.

Giây tiếp theo.

Nàng ta che cổ, ngã sõng soài xuống mặt đất.

Cả người run cầm cập, sợ hãi nhìn Quân Vực.

Dung mạo tuấn mỹ như thế này, liếc mắt một cái liền khiến ả bị thu hút, thích ngay từ cái nhìn đầu tiên, thế nhưng… thế nhưng lại là một người ngoan độc đến như thế.

Quân Vực rũ mắt, nhìn máu dính trêи tay.

An Túc lập tức lấy khăn tay lau tay cho hắn.

Quân Vực chậm rãi nói

“Ta không cho phép, thì đừng có mở miệng. Chướng mắt!”

Nói xong, hắn ném chiếc khăn tay dính máu lên người Trưởng Công chúa.

Bước từng bước đi ra ngoài.

“An Túc!”

“Tôn chủ.”

“Nếu Trưởng Công chúa thích Cửu Trọng Thiên như vậy, vậy thì nhốt Trưởng Công chúa vào trong nhà lao tự sinh tự diệt đi!”

“Tuân lệnh!”

Trưởng Công chúa nghe xong, cơ mặt giật giật, thân thể vặn vẹo.

Không, không đúng.

Ả là Trưởng Công chúa Minh giới.

Không ai có thể động tới ả!!

Nhưng ả chưa kịp làm gì thì đã không thể nói ra được nữa.

Máu chảy dọc theo cần cổ ả, chỉ có thể phát ra được thanh âm ú ớ.

Càng kêu, máu càng chảy.

…….

Tô Yên đi tới cung điện của Phi Sắc

Nàng chưa bao giờ tới nơi này, thế nên không hề biết, trong viện của hắn cũng có một cây hợp hoan.

Phi Sắc mặc bạch y, đứng trêи bậc thang.

Đôi mắt vàng óng ôn nhu nhìn Tô Yên, ôn hoà cười

“Tiểu Yên.”

Hắn cũng không vì thân phận của Tô Yên thay đổi mà thay đổi xưng hô.

Hắn giống như anh trai nhà bên vậy.

Tô Yên cũng không so đo.

Nàng chỉ nhìn hắn, lên tiếng

“Có một số việc ta muốn hỏi ngươi.”

Phi Sắc cười, gật đầu.

Phẩy tay một cái, một bộ bàn ghế xuất hiện dưới bóng cây hợp hoan.

“Ngồi xuống rồi nói.”

Tô Yên hơi dừng lại.

Kỳ thật nàng muốn hỏi xong rồi nhanh chóng rời đi.

Nhưng suy nghĩ một chút, vẫn quyết định ngồi xuống.

Phi Sắc cười nói

“Từ trước tới nay ta chưa bao giờ thấy nàng nhờ vả người khác. Lần này mở miệng, chắc hẳn là gặp phải việc khó. Nàng muốn hỏi điều gì?”

Tô Yên nói ngắn gọn.

“Quân Vực giống như tức giận, nhưng ta không biết hắn tức giận cái gì. Ngươi có biết không?”

Phi Sắc sửng sốt.

Tô Yên nhìn vẻ mặt của hắn liền biết đáp án

“Ngươi không biết?”

Trêи mặt Phi Sắc lại xuất hiện một nụ cười nhạt

“Tính tình hắn không tốt như vậy, nàng cũng nguyện ý chịu đựng sao?”

Tô Yên yên lặng nhìn hắn, không nói chuyện.

Phi Sắc nhấp một ngụm trà nóng.

Ngón tay giật giật.

Giây tiếp theo, Tô Yên liền bị một mảnh hoa hồng vây quanh.

Toàn bộ hoa hồng trong viện đều nở rộ.

Chỗ hai người bọn họ ngồi vừa đúng giữa vườn hoa.

Phi Sắc chậm rãi lên tiếng

“Ta hiểu nàng.”

Tô Yên không nói gì.

Phi Sắc tiện đà nói tiếp

“Nàng không thích ầm ĩ, không thích tâm tư phức tạp, không thích những người âm mưu quỷ kế ngươi lừa ta gạt. Nàng không thích uống rượu, không thích ngày mưa, cũng không thích nói chuyện.”

Tô Yên nhìn hắn, nghi hoặc

“Ngươi muốn nói gì?”

Phi Sắc giơ tay chỉ vào một mảnh sân tràn ngập hoa hồng.

Có thể cảm nhận được hương khí len lỏi trong không khí, mang theo sức sống mãnh liệt.

“Ta nghĩ, hai người chúng ta chỉ thích hợp ở nơi an tĩnh như thế này, không tranh không giành với thế gian. Đối với những người có tính cách xuất sắc, có lẽ lúc đầu sẽ có chút thích thú. Nhưng rồi sẽ có những lúc phiền chán.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2054: Phiên ngoại 4 ( Tô Yên, Quân Vực )


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên duỗi tay, sờ chén trà.

Nàng nhìn Phi Sắc.

Trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Ta có một vấn đề, đến bây giờ vẫn không rõ.”

Phi Sắc gật đầu

“Nàng nói đi!”

“Vì sao có rất nhiều người nói chúng ta giống nhau? Đến chính bản thân ngươi cũng cảm thấy như vậy?”

Tô Yên hỏi điều này, là thật sự không hiểu.

Mà Phi Sắc nghe xong, lại không hiểu vì sao Tô Yên lại hỏi như vậy.

“Chẳng lẽ không phải sao?”

Tô Yên lắc đầu

“Không phải.”

Phi Sắc buông chén trà trong tay, tựa hồ có chút tò mò

“Năng lực giống nhau, đều thích an tĩnh, không ưa náo nhiệt. Không thích thế giới dơ bẩn bên ngoài. Đều sống trong thế giới của chính mình.”

Tô Yên nghe xong, đứng dậy.

Nếu nàng biết mình tới đây sẽ phải nghe mấy chuyện này thì chắc chắn sẽ không bao giờ tới.

Thà ngồi ở trêи đả toạ nghĩ cách còn hơn.

Nàng dẫm lên cánh hoa hồng rơi đầy đất đi về phía trước.

“Ta đi trước.”

Thanh âm nhàn nhạt, không cảm xúc.

Phi Sắc cũng đứng lên.

“Hắn cố chấp như vậy, lại có tâm tư phức tạp, nàng cảm thấy nàng có thể chịu đựng được bao lâu? Nàng cảm thấy cả đời này hai người sẽ chỉ cãi nhau một lần này, sau đó làm hòa, yên ổn bên nhau cả đời? Sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn sẽ đạp lên giới hạn chịu đựng của nàng. Đến lúc đó, nàng muốn nhịn cũng không thể nhịn được nữa. Nếu sớm biết sẽ có một ngày như vậy, vì sao lại cứ phải gồng mình lên chờ tới thời điểm nan kham đó?”

Tô Yên dừng lại.

Vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Quân Vực.

Không biết hắn đã đứng ở đó từ bao giờ.

Kỳ thật vừa rồi nàng cảm nhận được hơi thở của hắn ở gần đây nên muốn nhanh chóng rời đi.

Kết quả, vẫn không kịp.

Hơn nữa, không biết hắn đứng đó đã bao lâu, nghe được bao nhiêu rồi.

Vốn dĩ Quân Vực tới đây, khi nhìn thấy Tô Yên thì vô cùng vui sướиɠ, hai mắt sáng trưng như đèn pha ô tô.

Nhưng nghe xong những lời của Phi Sắc, ánh sáng trong mắt Quân Vực dần ảm đạm đi, cả khuôn mặt cũng sa sầm xuống.

Hắn khép hờ mắt, mang theo một cảm giác ốm yếu.

An Túc đứng sau lưng Quân Vực, vừa nhìn thấy chủ tử nhà mình lật mặt nhanh như vậy thì ập tức lui về phía sau.

Tôn chủ chính là tôn chủ.

Một giây trước còn cắt đứt yết hầu của Trưởng Công chúa Minh Giới không thèm chớp mắt.

Giây sau lại giống như một người đang bị khi dễ, bị người ta vu oan.

Quả nhiên, vẫn là lão tôn chủ dạy dỗ tốt!

Tô Yên vừa thấy hắn như vậy.

Nàng dời tầm mắt,

“Ta biết chàng đang diễn, ta sẽ không mắc mưu.”

Trái tim của hắn cũng không phải làm bằng pha lê, không yếu đuối đến mức người ta nói vài câu liền tổn thương.

Tô Yên nói xong, không nghe thấy động tĩnh.

Ngẩng đầu nhìn ra phía cửa.

Phát hiện Quân Vực vẫn cúi đầu đứng đó.

Quanh thân bị một tầng áp suất thấp bao phủ.

Tô Yên nhìn Quân Vực, hắn rất để ý chuyện này sao?

Nàng xoay người, nhìn Phi Sắc

“Chúng ta không giống nhau.”

Đôi mắt vàng óng, không có bất kỳ cảm xúc gì.

Phi Sắc cười nhẹ

“Nàng nói chúng ta không giống nhau, là để dỗ dành hắn sao?”

Tô Yên nhìn một vườn hoa hồng nở rộ.

“An tĩnh hay náo nhiệt, lòng người phức tạp hay giản đơn, ta đều có thể tiếp thu. Sự đồng tình, thương xót, bao dung, cùng tất cả những cảm xúc mặt trái kia của ta đều đã bị vứt bỏ hết.”

Năm đó, Thiên Đạo chỉ tróc tất cả những cảm xúc tiêu cực ra khỏi thân thể nàng.

Nhưng tình cảm chính là thứ gắn liền với tâm trí, nó không thể tróc được.

.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2055: Phiên Ngoại 5 ( Tô Yên, Quân Vực )


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Thiên Đạo tróc tất cả cảm xúc tiêu cực của nàng ra.

Thế cho nên khi nàng bị nhốt vào trong căn phòng kia.

Tù ngục 11 năm.

Nàng không khổ sở, cũng không thương tâm.

Nàng vốn dĩ không còn bất kỳ cảm xúc gì.

Cho tới khi vị tỷ tỷ vẫn luôn đưa đồ ăn cho nàng bị người ta giết chết.

Thời khắc đó, Tô Yên mới bắt đầu có cảm xúc.

Nhưng nàng chỉ cảm thấy bực bội, không thể khống chế nổi bản thân.

Sau này, nàng gặp được Đại Ngư.

Rồi mãi sau này, có thêm Tiểu Hoa, Tiểu Hồng, Tô Cổ ở bên cạnh.

Rất nhiều cảm xúc khác nhau bắt đầu nảy sinh.

Khi Phi Sắc nghe thấy lời này của Tô Yên, hắn nhẹ nhíu mày.

Tô Yên nhìn hắn, nhàn nhạt nói tiếp

“Đối với ta mà nói, bên tai là chốn yên tĩnh không người, hay là cảnh chém giết tàn sát thì cũng không có gì khác nhau.”

Mọi người đều lầm tưởng, đều cho rằng Tô Yên thương hại chúng sinh, chán ghét hắc ám.

Lầm tưởng cho rằng nàng giống với Phi Sắc, thích yên tĩnh, ít nói, thích hoa cỏ.

Tô Yên nói xong, không biết Quân Vực đã chạy tới trước mặt nàng từ bao giờ.

Tô Yên kéo hắn.

Nhìn hắn.

Khó có khi Quân Vực lại không giả vờ uỷ khuất để thu hút sự chú ý của nàng như vậy.

Ngược lại nàng lại có chút không thích ứng.

Nàng tay hắn, rất nghiêm túc nói

“Ta đối với chàng trước này đều không phải là chịu đựng, mà là cam tâm tình nguyện. Ta thích ở bên cạnh chàng.”

Mí mắt Quân Vực động động.

Duỗi tay ôm Tô Yên vào trong ngực.

Ánh mắt hắn liếc qua Phi Sắc đang đứng dưới bóng cây hợp hoan.

Sau đó, cả một mảnh sân tràn ngập hoa hồng nhanh chóng héo tàn, biến thành màu đen.

Phi Sắc càng thêm nhíu mày.

Chỉ cảm thấy một cỗ hơi thở cường đại ập đến.

‘Rầm!!’

Cây hợp hoan của hắn bị chặt đứt.

Quân Vực cúi đầu, hôn Tô Yên.

Phi Sắc ho một tiếng, hắn cảm giác như toàn bộ thần lực trong cơ thể của mình đã bị đánh trọng thương, cuồn cuộn đảo lộn.

Chờ đến khi hắn dần dần khôi phục lại thì Quân Vực đã dẫn Tô Yên đi mất rồi.

Hắn vẫn có thể nghe rõ tiếng hai người nói chuyện

“Tại sao trước giờ Tiểu Quai chưa từng nói những lời đó với ta?”

“Chàng không hỏi.”

“Tiểu Quai thích ta sao?”

Tô Yên trầm mặc.

Nửa ngày sau.

Nàng mới nói một câu

“Thích.”

“Thích bao nhiêu?”

“Nguyện ý đổi mạng của ta lấy mạng của chàng.”

Nàng vừa dứt lời.

Quân Vực lập tức dừng lại.

Ấn Tô Yên dựa vào gốc cây bên cạnh rồi hôn hôn.

…..

Quân Vực đăng cơ.

Tô Cổ, Tiểu Hồng mang theo Tiểu Hoa đi tìm một nơi an tĩnh cho nó phá kén.

Tiểu Hoa dùng chút năng lực cuối cùng còn sót lại, đưa Tiểu Hồng và Tô Cổ đi đến tiểu thế giới.

Đó là thế giới hiện đại.

Vốn dĩ chỉ cần vài ngày là Tiểu Hoa có thể phá kén ra ngoài.

Nhưng một năm trôi qua, Tiểu Hoa vẫn chưa phá kén thành công.

Còn Tiểu Hồng, không biết có phải vì trước đó ăn loại trái cây kia, giờ mới tiêu hóa xong hay không, mà nó tiến hóa lần nữa, trở thành một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi.

Sau đó…

Tô Cổ và Tiểu Hồng bắt đầu cùng nhau đi học.

….

Cửa Học Viện Thánh Long.

Tô Cổ mặc đồng phục, biểu tình cao lãnh mà xa cách.

Vai đeo cặp xách, bước từng bước đi vào bên trong.

Nhưng giờ hắn không còn độc lai độc vãng nữa, sau lưng hắn còn có một thiếu niên.

Thiếu niên kia có mái tóc màu đỏ, hơi xoăn.

Khi đám nữ sinh trồng cây si với Tô Cổ, nhìn thấy Tiểu Hồng thì lại nhỏ giọng nghị luận.

“A a a a a, đẹp trai quá!”

“Đúng đúng đúng, cậu nhìn cậu ta mà xem, giống như thiếu niên tỏa sáng bước ra từ trong truyện tranh.”

“Ông trời ơi, hiện giờ đám con trai lớn lên đẹp trai một chút đều thích tụ tập với nhau sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2056: Phiên ngoại 6 ( Tô Cổ, Tiểu Hồng )


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Đang bàn luận, bỗng có người nói ra một câu

“Ơ? Mọi người có cảm thấy bạn học Tô Cổ giống như có chút tức giận không?”

“Hình như đúng là vậy, ta nhớ trước kia, khuôn mặt hắn lúc nào cũng lạnh tanh, không hề có bất kỳ cảm xúc gì.”

Đang thảo luận.

Tô Cổ bỗng nhiên quay lại, bóp mặt Tiểu Hồng

“Còn ngủ tiếp, ta ném ngươi xuống sông.”

Tô Tiểu Hồng dẩu miệng

“Hừ!”

Cùng là một biểu tình, nhưng trước kia nó là thằng nhóc béo ị, nhìn trông vô cùng ngu dần.

Nhưng giờ nhìn mà xem.

Không cần trả lời, cũng làm đám nữ sinh xung quanh hét chói tai.

“A a a a, bạn học mới này thật đáng yêu.”

“Biểu tình nhõng nhẽo như vậy, hắn làm lại không hề yếu đuối nha.”

“Ơ? Đây là khích lệ sao?”

Khi Tô Cổ buông tay ra, trêи khuôn mặt Tiểu Hồng thành công xuất hiện thêm một cái u.

Nhìn qua giống y như bánh bao.

Bởi vậy mà có thể thấy được.

Bạn học Tô Cổ không bởi vì Tiểu Hồng lớn hơn mà xuống tay nhẹ hơn một chút nào.

Lớp 11/3.

Tô Cổ ném người vào trong.

Không thèm quay đầu lại mà đi về phía lớp học của mình.

Cuộc sống cao trung của Tiểu Hồng bắt đầu từ đây.

Nếu hỏi Tiểu Hồng, làm học sinh tiểu học sướиɠ hơn hay làm học sinh cao trung sướиɠ hơn?

Câu trả lời đương nhiên là cao trung.

Bởi vì tự nhiên cậu có rất nhiều chocolate và kẹo ngọt nha.

Tô Tiểu Hồng vừa đi học được một tuần.

Bên trong ngăn kéo bàn học chật cứng chocolate và thư tình.

Có một điều mà khiến Tiểu Hồng không thỏa mãn, chính là tốc độ tặng chocolate của mấy nữ sinh này không kịp với tốc độ ăn của cậu.

Những thời điểm bình thường, Tô Cổ và Tiểu Hồng không chạm mặt nhau.

Ở trường học cũng rất hiếm khi gặp mặt.

Hai đứa cũng không ở cùng một khu giảng dạy.

Cho đến một ngày, Tô Tiểu Hồng nhìn thấy một phong thư đặc thù.

Người gửi sợ rằng cậu không nhìn thấy, còn cố ý lấy băng dính dán phong thư lên mặt bàn.

Tiểu Hồng mở phong thư ra.

Là của một nữ sinh tên Triệu Phỉ Phỉ.

#Bạn học Tô Tiểu Hồng, mới gặp như đã quen, nguyện cùng người kết giao.#

Tô Tiểu Hồng ngậm miếng chocolate trong miệng.

Nhìn hơn nửa ngày.

Từng chữ cậu đều đọc hiểu.

Nhưng gộp cả câu thì lại khó nhằn.

À, dòng phía dưới cậu có thể hiểu nha.

#8h30 tối nay, Quán Bar Star, chỉ cần cậu tới, mình nguyện ý cho cậu tất cả#

Tô Tiểu Hồng nhai miếng chocolate cồm cộp.

Đôi mắt sáng lên.

Cậu gấp phong thư lại cẩn thận, sau đó bỏ vào trong túi.

Chỗ ngồi của Tô Tiểu Hồng là ở cuối lớp.

Tính tới hiện giờ, cậu đã đi học được một tháng rưỡi.

Tuần đầu tiên, rất nhiều nữ sinh tặng chocolate cho cậu, nhưng sau đó lại không có ai tặng nữa.

Chẳng những vậy, đám nữ sinh đó còn bắt đầu ghét bỏ cậu.

Tô Tiểu Hồng chống tay lên trán.

Cậu có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của đám nữ sinh ở lối đi bên cạnh truyền tới

“Này, sao dạo này tớ không thấy cậu đưa thư tình cho bạn học mới tới vậy?

Không phải cậu nói, bạn học tên Tô Tiểu Hồng đó ăn đồ ăn cậu tặng sao?”

“Thôi cậu đừng có nhắc tới nữa. Uổng cho một khuôn mặt đẹp. Xem mấy hành động thường ngày của hắn, nhìn qua là biết chỉ số thông minh không quá cao. Chẳng lẽ cậu chưa nghe thấy mọi người nói rằng hắn là tên ngốc sao?”

Nữ sinh kia bán tín bán nghi

“Không phải chứ?”

“Sao lại không, Cậu ngẫm lại những hành động của hắn đi. Ngày này cũng ngồi im trêи ghế chờ nữ sinh đến đưa thư tình, nhìn cái mặt là thấy đáng khinh. Hừ!”

Nữ sinh kia im lặng một lát, thân thể bất ngờ run run

“Đúng vậy, thôi không nhắc tới nữa.”

Sau đó, nhóm nữ sinh đó rời đi.

Tiểu Hồng cắn chocolate trong tay.

Mờ mịt.

Đáng khinh là sao?

Cậu chờ nữ sinh đưa thư tình bao giờ?

Rõ ràng là đợi chocolate mà.

Hừ.

Chờ tan học, cậu đi hỏi rõ mấy nữ sinh đó mới được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2057: Phiên ngoại 7 (Tô Cổ, TiểuHồng)


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Tiểu Hồng thắc mắc cả một buổi học.

Vừa hết giờ thì đã vội đeo cặp sách chạy ra ngoài cổng trường.

Quán bar Star, quán bar Star, chocolate ơi chocolate à.

Tô Tiểu Hồng có vẻ bề ngoài của một thiếu niên 17 tuổi, nhưng nội tâm vẫn chỉ là đứa nhỏ 3 tuổi ngốc nghếch mà thôi.

Cậu chạy ra ngoài, vẫy xe taxi.

Trực tiếp chạy tới quán bar.

......

10h tối.

Tô Cổ về đến nhà.

Khá ngạc nhiên là không nghe thấy âm thanh ầm ĩ của Tiểu Hồng.

Hắn ngồi xuống sofa.

Ba phút sau.

Hắn đứng dậy đi về phía phòng Tiểu Hồng.

Mở ra mới phát hiện Tiểu Hồng còn chưa về nhà.

Tô Cổ nhíu mày.

Chưa về?

Lạc đường?

Không có khả năng.

Sợ cậu lạc đường, Tô Cổ đã đưa cậu đi từ nhà đến trường, từ trường về nhà không dưới trăm lần.

Đi xe taxi chưa tới năm phút đã tới nơi.

Tô Cổ đi tới thư phòng, mang laptop ra phòng khách ngồi.

Ngồi xuống sofa xử lý chút chuyện.

Nếu đã tới thế giới này, vậy thì bắt buộc phải theo quỹ đạo của thế giới này.

Quan trọng nhất, chính là kiếm tiền.

Hơn nữa, Tô Cổ không hề cảm thấy đây là một chuyện buồn tẻ, mà còn rất có thú vị là khác.

11h30.

Tiểu Hồng vẫn chưa trở về.

Tô Cổ mở TV lên.

Vừa mới mở lên, đã nghe thấy giọng MC thông báo tin tức

"TIN KHẨN: 20 phút trước tại quán bar Star trêи đường Hoài Hải đột nhiên xuất hiện một con mãng xà màu đen sọc hồng vô cùng lớn. Loài rắn trời sinh tính tình điên cuồng, vô cùng hung hãn, phá hủy quán bar Star. Khi cảnh sát tới hiện trường thì nó đã biến mất. Căn cứ vào đánh giá của chuyên gia, con mãng xà này không phải là loài rắn bình thường. Căn cứ vào nọc độc chuyên gia thu thập từ hiện trường trở về. Con mãng xà này là loài rắn kịch độc, sau khi bị cắn chỉ vài giây, nạn nhân sẽ chết. Các chuyên gia cho rằng, con rắn này thuộc về chủng loài biến dị, vô cùng hiếm thấy, mong mọi người chú ý và cẩn thận."

TV còn chiếu lên một đoạn clip bộ dáng hung hãn của nó.

Tô Cổ nheo mắt.

Cái thứ này đang làm gì đây?

Bị bắt nạt?

Không nha, con rắn ngu ngốc này còn đang chơi rất high kia kìa.

Đang xem.

Tô Cổ bỗng nhận được điện thoại tới từ cục cảnh sát.

Vừa mới bấm nhận máy, liền nghe thấy tiếng quỷ khóc sói gào của Tiểu Hồng

"Ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~ Tô Cổ, ô ô ô ô ~~~~~~~"

Tô Cổ sững người.

Sau đó, liền đứng bật dậy

"Nói rõ ràng."

Tô Tiểu Hồng không ngừng gào

"Ta khó chịu!"

Nó vẫn không ngừng gào khóc.

Tô Cổ mặc quần áo xong, đi ra khỏi biệt thự

"Cục cảnh sát nào?"

Tô Cổ nghe được tiếng động ở đầu bên kia điện thoại truyền tới.

"Thằng nhóc này, bỏ điện thoại ra, khóc cái gì mà khóc? Một chút khí khái nam tử cũng không có."

Người cảnh sát nói như vậy, Tô Tiểu Hồng càng khóc to hơn.

Cậu còn chưa thấy mất mặt đâu, ai mượn người khác mất mặt hộ cậu chứ.

Cho đến khi Tô Cổ lên tiếng

"Đưa điện thoại cho người ta đi."

Tô Tiểu Hồng

"Ô ô ô ô ô ô ô, được rồi..."

Lúc này mới chịu buông điện thoại ra.

Đầu bên kia vang lên tiếng nói

"Đứa nhỏ này nhìn thì gầy, thế mà sức lực lại không nhỏ đâu."

Cảnh sát báo địa chỉ.

20 phút sau, Tô Cổ xuất hiện ở trong cục cảnh sát.

Tô Tiểu Hồng bị còng tay, ngoắc vào cây cột sắt.

Còn có một nhóm người cả trai lẫn gái ăn mặc hở hang ngồi cùng cậu.

Người ta bị còng một cái còng, còn Tô Tiểu Hồng bị còng tận ba cái.

Tô Cổ nhíu mày, đi đến bên cạnh Tô Tiểu Hồng

"Ngươi khóc cái gì? Ta thấy ngươi đi chơi high thế cơ mà?"

Tiểu Hồng vừa nghe thấy tiếng Tô Cổ, lập tức nín khóc.

Tô Cổ móc từ trong túi ra một miếng chocolate, nhét vào trong mồm nó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2058: Phiên ngoại 8 (Tô Cổ, Tiểu Hồng)


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Tiểu Hồng ăn miếng chocolate xong, cảm xúc đã khôi phục.

Cảnh sát đứng bên cạnh lên tiếng

“Cậu là Tô Cổ, anh trai của Tô Tiểu Hồng sao?”

Tô Cổ gật đầu

“Đúng vậy, nó vi phạm việc gì vậy?”

Cảnh sát mở văn kiện ra, lên tiếng

“Sử dụng thuốc lắc, chơi đá, đánh nhau.”

Tô Cổ cúi đầu nhìn Tô Tiểu Hồng

“Ngươi không tồi.”

Tô Tiểu Hồng lập tức lắc đầu

“Có một nữ sinh viết thư cho ta, nói chỉ cần ta tới quán bar Star Sờ te gì gì đó, sẽ cho ta rất nhiều chocolate, Ta liền tới đó. Cậu ta cho ta một thanh chocolate rất to, ta ăn xong rồi không biết gì nữa. Lúc ta tỉnh lại thì phát hiện quán bar bị phá hủy rồi.”

Tô Tiểu Hồng càng nói càng nhỏ.

Tô Cổ không cho cậu biến thành rắn.

Nhưng cậu ăn xong miếng chocolate đó, không hiểu vì sao lại biến về nguyên hình rồi.

Tô Cổ liếc liếc mắt nhìn đám trai gái ăn mặc hở hang ngồi bên cạnh.

Mặt mũi tái mét, tinh thần hoảng hốt.

Giống như sử dụng thuốc lắc vào, liền trở thành một đám thần kinh không bình thường.

Đúng lúc này, có cảnh sát đi tới, nói với một cảnh sát khác

“Vừa rồi, một người trong đám người này nói, con mãng xà phá hủy quán bar chính là do Tô Tiểu Hồng này biến thành.”

Cảnh sát này vừa nói xong.

Đúng lúc người kia được dẫn ra khỏi phòng thẩm vấn.

Gã túm chặt cánh tay cảnh sát

“Cảnh sát, chú phải tin tưởng cháu, đây là sự thật. Con mãng xà đó thật sự là do Tô Tiểu Hồng này biến thành, cậu ta ngồi bên cạnh cháu, cháu còn nhìn thấy cậu ta xé quần áo biến thành rắn mà!!”

Thanh niên này không biết do là dùng thuốc lắc, hay là do bị dọa sợ.

Môi trắng bệch, tinh thần có chút điên cuồng.

Nhìn thế nào cũng thấy giống kẻ phê đá nói loạn.

Tô Cổ nghịch nghịch chiếc bật lửa trong tay, nghe rõ tất cả những lời thanh niên này nói.

Sau đó, đưa văn kiện trong tay cho cảnh sát đối diện.

Tô Tiểu Hồng chỉ thiếu chút nữa là nhét đầu vào trong áo Tô Cổ, để những người xung quanh không nhìn thấy mình nữa.

Tô Cổ lên tiếng

“Chú cảnh sát, em trai của cháu có chứng si ngốc. Bác sĩ nói rằng khả năng phán định rất thấp. Nó còn có bệnh tâm thần phân liệt, luôn cảm thấy mình là một con rắn.”

Vị cảnh sát kia vốn còn đang tức giận vì Tô Tiểu Hồng tuổi còn nhỏ, không lo học hành.

Nhưng nghe Tô Cổ nói xong, lại nhìn xuống báo cáo trêи văn kiện.

Ánh mắt nhìn Tiểu Hồng lập tức thay đổi.

Trong ánh mắt ngập tràn….. ừm…. thương xót.

Tô Cổ

“Nhưng theo như những gì bác sĩ nói, em trai của cháu sẽ không chủ động công kϊƈɦ người khác. Ngày thường ở nhà cũng rất ngoan. Có chút tham ăn, lúc ổn định thì sẽ không khác gì người thường. Nó sẽ không dùng thuốc lắc, cũng sẽ không đánh nhau. Cháu chắc chắn, nó bị người ta lừa tới quán bar Star.”

Bởi vì camera ở trong quán bar đã bị hủy toàn bộ, hơn nửa Tô Tiểu Hồng vẫn còn trong tuổi vị thành niên.

Sau những gì Tô Cổ nói, Tô Tiểu Hồng được chú cảnh sát thả ra ngoài trong ánh mắt trìu mến.

Tô Tiểu Hồng cắn chocolate, bị Tô Cổ kéo ra ngoài.

Chờ tới khi hai đứa ra khỏi cục cảnh sát, bỗng nhiên nhìn thấy một nữ sinh chạy tới.

Thở hồng hộc

“Tô Tiểu Hồng, tớ thực sự thích cậu mà!!”

Tô Tiểu Hồng xoay người nhìn.

Vừa nhìn vừa cắn chocolate.

Người này là ai vậy?

Không quen!

Cậu tiếp tục cắn chocolate trong miệng.

“Tôi không thích cậu.”

Nữ sinh kia nắm chặt tay

“Vì, vì sao? Tôi viết thư tình cho cậu, bảo cậu tới quán bar Star, cậu cũng đã tới đó không phải sao? Cậu khẳng định là gạt tôi, cậu cũng thích tôi! Có đúng không???”

Tô Tiểu Hồng thấy nữ sinh kia liên tục tiến tới trước mặt mình thì cắn chocolate, trốn phía sau lưng Tô Cổ.

Cậu không hiểu nữ sinh này đang nói gì hết.

Tô Cổ chán nản

“Hắn không thích cô!”

Nữ sinh kia nghe thấy lời nói của Tô Cổ, không biết là cảm thấy mất mặt hay là nổi giận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2059: Phiên ngoại 9 (Tô Cổ, Tiểu Hồng)


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

“Hắn không thích tôi, vậy hắn thích ai?”

Tô Cổ mặt lạnh tanh

“Hắn không thích nữ.”

“Hả?”

“Cái gì?”

Cả Tô Tiểu Hồng và Triệu Phỉ Phỉ đều vô cùng sửng sốt.

Tô Cổ túm cổ áo Tiểu Hồng lôi ra.

Ấn Tiểu Hồng lên trêи xe rồi hôn một cái.

Tô Cổ nhếch mày, nhìn nữ sinh kia

“Hiểu chưa?”

Nữ sinh kia sửng sốt mất ba giây.

Đột nhiên hét lên

“A a a a a a a!!!!!”

Sau đó, bị dọa bỏ chạy.

Tô Cổ đang suy nghĩ, cân nhắc lợi hại của cách làm này.

Quay đầu lại.

Phát hiện Tô Tiểu Hồng đang loay hoay với cái đuôi rắn.

Trêи trán Tô Cổ nổi gân xanh.

Nắm chặt cái đuôi rắn kia rồi ném người vào trong xe.

Tô Tiểu Hồng không có thứ gì để cắn.

Bắt đầu cầm đuôi mình tự cắn, chớp chớp mắt

“Không nhịn được, không nhịn được!!”

Muốn cắn.

Ô ô ô ô ô, sớm biết vậy cậu sẽ không ăn miếng chocolate kia.

Tô Tiểu Hồng nhìn Tô Cổ ngồi ở bên cạnh, sau đó không nhịn được nữa, nghiêng người tiến gần vào Tô Cổ.

Ba giây sau

‘Uỳnh!!’

Đầu Tô Tiểu Hồng đập vỡ kính xe ô tô.

Phần đầu còn chui hẳn ra khỏi cửa sổ.

Tô Cổ vừa lái xe vừa nói

“Thu cái đuôi của ngươi lại. Không quản nổi, ta cũng không ngại cắt đi giúp ngươi.”

Tô Cổ trực tiếp uy hϊế͙p͙.

Tô Tiểu Hồng đành phải thu liễm lại.

Không biết có phải một quyền này của Tô Cổ có tác dụng hay không.

Tiểu Hồng Ngồi ngay ngắn trêи ghế phụ.

Sau đó mơ mơ màng màng ngủ thϊế͙p͙ đi.

Xe đi một đường về nhà.

Tô Cổ xuống xe.

Tô Tiểu Hồng sau khi phá hủy cả quán bar của người ta, liền ngủ luôn trêи xe.

Tô Cổ mở cửa ghế phụ.

Nhìn Tiểu Hồng ba giây.

Sau đó liền túm lấy cái đuôi nó, kéo người vào trong nhà.

Chờ thu thập Tiểu Hồng xong.

Tô Cổ lại đi ra ngoài.

……..

Trong một con hẻm nhỏ.

Một nam nhân hùng hùng hổ hổ đi trêи đường

“Cảnh sát cái mẹ gì chứ? Lão tử đã nói con rắn đó là do thằng Tô Tiểu Hồng kia biến thành, còn không tin lão tử. CMN! Cái gì mà ngoài ý muốn? Lão tử phải khiếu nại!”

Gã thanh niên vừa đi vừa xoa xoa cổ tay bị còng xiết đến sưng đỏ.

Đi đi đi đi.

Bỗng nhiên có người xuất hiện, chắn trước mặt hắn.

Gã thanh niên nhíu mày.

Hùng hùng hổ hổ

“Mày là ai? Cút qua một bên, tâm tình lão tử không tốt, đừng để ông phải đánh mày!”

Gã nói xong.

Tô Cổ vẫn tiếp tục đi về phía gã.

Tung một chưởng.

Sau đó, lưu loát móc ra một con dao.

Đặt lên bàn tay gã thanh niên kia.

Gã ta sợ đến phát rung, không còn bộ dạng hống hách như vừa nãy nữa

“Đừng, đừng, tha mạng!! Đại ca tha mạng!!”

Tô Cổ

“Nghe nói mày nhìn thấy một người biến thành rắn trong quán bar?”

Gã thanh niên lập tức gật đầu

“Đúng đúng đúng!”

Vừa xác nhận xong, con dao nhỏ liền đâm thẳng vào lòng bàn tay gã.

Không gian vang vọng tiếng gào thét.

Tô Cổ hỏi lại

“Mày nhìn thấy sao?”

Gã thanh niên đổ mồ hôi lạnh

“Tôi, tôi thấy rõ ràng.”

Giọng nói run run, không biết mình nói như vậy có đúng không nữa.

‘Xụt’ một tiếng, dao nhỏ đâm ngập lưỡi, ghim bàn tay gã lên trêи tường.

Tiếng gào tê tâm liệt phế lại vang lên lần nữa.

“Không có! Tôi không nhìn thấy, tôi không nhìn thấy gì hết!!!”

Tô Cổ nghe xong.

Lúc này mới vừa lòng, buông lỏng tay ra.

Móc từ trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng, nhét vào trong túi áo gã.

Lạnh nhạt nói

“Nếu như mày đã không nhìn thấy gì, vậy thì sau này đừng tùy tiện đi khắp nơi bịa chuyện thị phi. Về sau, nếu tao còn nghe thấy bất kỳ ai nhắc tới chuyện này, tao sẽ tới tìm mày. Cắt lưỡi mày, chặt đứt tay mày. Cho dù mày trốn đi đâu, tao cũng đều có thể tìm được. Nhớ rõ chưa?”

Gã thanh niên kia gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.

Nhớ rồi, nhớ rồi.

Đúng đến thời điểm gã sắp ngất, Tô Cổ rút con dao ra.

Gã thanh niên nằm liệt trêи mặt đất, gấp gáp hít lấy hít để không khí.

Tô Cổ nhìn máu nhỏ giọt xuống khỏi con dao nhỏ.

Giây tiếp theo.

‘Cạch’ một tiếng.

Con dao nhỏ rơi xuống, cắm vào bùn đất trước mặt gã.

Chỉ còn lại chuôi dao.

Gã thanh niên kia sợ đến ngất xỉu.

Thu thập xong, Tô Cổ liền xoay người rời đi.

………….

Sáng hôm sau.

Tiểu Hồng tỉnh dậy, phát hiện ra mình đang nằm trong phòng khách.

Cậu không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy cái đuôi vô cùng đau.

Thử quăng quăng cái đuôi, nhìn trước, nhìn sau, không phát hiện ra Tô Cổ.

Lập tức thu hồi cái đuôi của mình.

Xong xuôi, cậu chạy vào trong phòng.

Vừa đi vào chưa bao lâu, Tô Tiểu Hồng hưng phấn ôm một hộp giấy chạy về hướng phòng Tô Cổ.

“Tô Cổ, Tô Cổ, Tiểu Hoa muốn hóa hình!”

Vừa kêu, vừa mở cửa phòng xông vào.

Sau đó, bị Tô Cổ ném ra ngoài.

Trước khi Tô Cổ đóng cửa, còn mất kiên nhẫn nói

“Ngậm mồm vào!”

Tô Tiểu Hồng ôm cái hộp, đi một vòng trong phòng khách.

Tuy rằng bị Tô Cổ đối xử như vậy, nhưng cậu vẫn vô cùng hưng phấn.

Ngồi trêи sofa cẩn thận nhìn cái kén màu trắng kia từng chút, từng chút nứt ra.

Chờ rồi chờ.

Đợi rồi đợi.

Không biết qua bao lâu.

Tô Tiểu Hồng nhìn đến thất thần.

Liền nghe thấy một tiếng rách rất nhỏ.

Một con bướm đang cố gắng chui ra khỏi kén.

Tô Tiểu Hồng ngạc nhiên

“Oa ~ bướm?”

Còn là một con bướm bảy màu nữa.

Ơ?

Sao con bướm này nhìn giống cầu vồng vậy nhỉ?

Nói xong, Tiểu Hồng liền chộp con bướm vào trong lòng bàn tay.

Muốn nghiên cứu kỹ càng.

Một âm thanh lạnh băng truyền ra từ cửa phòng Tô Cổ

“Thả nó ra.”

Tô Tiểu Hồng quay đầu, Tô Cổ đã đi tới sau lưng cậu từ khi nào.

Hắn mặc đồng phục gọn gàng tinh tế.

Tô Tiểu Hồng giống như có phản xạ có điều kiện, lập tức buông lỏng tay.

Tiểu Hoa rơi thẳng xuống bàn trà.

Nằm liệt trêи bàn vỗ cánh hai cái mới có thể động đậy.

Tiểu Hoa không dám trì hoãn, bay thẳng đến bên cạnh Tô Cổ, đậu xuống vai hắn.

Tô Tiểu Hồng bước tới gần, muốn chạm vào Tiểu Hoa nhưng lại bị Tô Cổ ấn đầu, không thể tiến lên thêm một bước.

Tô Cổ lạnh lùng

“Thay quần áo, đi học.”

Tô Tiểu Hồng vừa nghe liền héo.

“Không muốn đi học.”

Tô Cổ nghe cậu nói, đi về phía phòng bếp.

Cầm một miếng bánh mì nướng ăn.

“Lý do?”

Tô Tiểu Hồng ngồi xổm xuống trước ghế sofa, không nói lời nào.

Tô Cổ cầm bánh mì đi ra.

Hiếm khi nhìn thấy bộ dáng ỉu xìu của Tiểu Hồng như lúc này.

Tô Cổ nhàn nhạt nói tiếp

“Không nói được lý do, vậy thì đi học.”

Tô Tiểu Hồng mếu máo

“Bọn họ đều ghét bỏ ta, đều nói ta là thằng ngốc!”

Được rồi.

Kỳ thật Tô Tiểu Hồng cũng không quá quan tâm người khác nói gì về mình.

Dù sao cũng không thể hung hăng bằng những lần Tô Cổ mắng cậu, chửi cậu được.

Nhưng trong trường học chẳng có chỗ nào vui để chơi, cậu muốn ở nhà chơi với Tiểu Hoa cơ.

Động tác ăn bánh mì của Tô Cổ cũng dừng lại.

Hắn cúi đầu, lên tiếng

“Được rồi, hôm nay không đi học.”

Tiểu Hồng nghe xong, lập tức đứng dậy định đi về phòng.

Nhưng còn chưa đi được hai bước, đã bị Tô Cổ kéo ra ngoài.

Tô Tiểu Hồng mờ mịt

“Không phải là không đi học sao?”

Tô Cổ liếc mắt một cái

“Đi đánh người.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2060: Phiên ngoại 10 (Tô Cổ - Tiểu Hồng) - Kết thúc


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Một tiếng sau.

Trong ngõ nhỏ, sáu nữ sinh và tám nam sinh đứng đó.

Đám nữ sinh sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu, đứng nép ở một bên không dám lên tiếng.

Đám nam sinh bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nôn cả dịch dạ dày ra ngoài.

Tô Cổ dẫm chân lên ngực một thằng, lạnh lùng nói

“Ai là thằng ngốc?”

Đám nữ sinh bị dọa tái mét đồng thời run rẩy.

Tên đang nằm trêи đất khó khăn nói

“Tôi…. là tôi….”

Tô Cổ nghe thấy đáp án muốn nghe liền nhấc chân.

“Cút đi.”

Dứt lời.

Đám nam sinh lồm cồm bò dậy.

Đám nữ sinh như bầy ong vỡ tổ, hét ầm hét ĩ chạy đi.

Tô Cổ quay đầu lại, phát hiện Tô Tiểu Hồng không biết đã chạy đi đâu.

Tô Cổ bám vào bờ tường, nhảy một cái, ngồi lên trêи đầu tường.

Tiểu Hoa bay xung quanh Tô Cổ.

Hiện giờ nó là một con bướm bảy màu, vô cùng xinh đẹp.

Tiểu Hoa

“Ngươi thích Tô Tiểu Hồng đúng không?”

Ai mà ngờ được, một con bướm lại có thể lên tiếng nói chuyện.

Tô Cổ liếc mắt nhìn Tiểu Hoa

“Rất quan trọng sao?”

Tiểu Hoa

“Xì, ta biết cả rồi.”

Tô Cổ liếc mắt nhìn con bướm nhỏ

“Ngươi biết cái gì?”

Tiểu Hoa đắc ý

“Lúc trước ở Minh Giới, Tiểu Hồng không bị trúng mê thuật vì đầu óc nó đơn giản. Nhưng ngươi lại trúng. Lại còn mơ thấy Tiểu Hồng hôn ngươi, quấn lấy ngươi, còn mơ thấy….”

Tiểu Hoa còn chưa nói xong thì đã bị Tô Cổ túm lấy rồi ném xuống mặt đất.

Một lúc sau, Tiểu Hoa bay lại, bám riết Tô Cổ không tha.

Nó bay cách xa Tô Cổ một chút, lượn vòng vòng.

Blah blah nói không ngừng

“Cho nên ngươi bị kẹt trong ảo cảnh mãi không thoát ra được. Cho đến khi ngươi mơ thấy Tiểu Hồng thọc ngươi một dao, ngươi mới có thể thoát ra ngoài.”

Tô Cổ mặt lạnh tanh

“Câm miệng!”

Tiểu Hoa thấy Tô Cổ thật sự tức giận rồi.

Nó nhỏ giọng nói thầm

“Không phải ta sợ ngươi không dám đối diện với ý nghĩ của chính mình, nên mới nói ra giúp ngươi hay sao?”

Xì.

Năm đó khi vẫn là cái hệ thống máy móc trong đầu Yên Yên, nó đã xem không ít tư liệu đam mỹ đâu nha.

Nó đều hiểu cả.

Tiểu Hoa

“Nếu ngươi cần ta trợ giúp, ta có thể dẫn dắt Tiểu Hồng giúp ngươi. Giống như lúc trước ta trợ giúp Yên Yên vậy. Ta có rất nhiều tư liệu đam mỹ đó.”

Tô Cổ mặt vẫn không đổi sắc

“Không cần”

Đang nói.

‘Bịch, bịch, bịch, bịch…’

Tiểu Hồng chạy về hướng này, một tay cầm kem ăn, tay khác còn cầm thêm một cái.

Cậu chạy thẳng vào trong ngõ.

Cao hứng giơ cái kem trong tay lên

“Ngươi… ngươi…”

Vừa kêu, vừa nhìn Tô Cổ đang ngồi trêи tường.

Tô Cổ cúi xuống nhìn Tiểu Hồng đứng dưới đất.

Nửa ngày sau, vỗ vỗ vị trí bên cạnh

“Lên đây!”

Tiểu Hồng nhìn nhìn hai cây kem trong tay.

Vội vàng nhét một cái vào trong miệng.

Vất vả dùng một cánh tay trèo lên.

Cậu đưa cây kem vẫn hoàn hảo cho Tô Cổ.

Vô cùng chấp nhất

“Cho ngươi này.”

Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng.

Khóe môi gợi lên một độ cong nhỏ.

Cầm lấy cây kem.

Nhìn Tô Tiểu Hồng ngồi bên cạnh liên mồm ăn kem.

Tô Cổ bỗng nhiên lên tiếng

“Ngươi có còn giữ tư liệu không?”

Tiểu Hồng mờ mịt

“Hả?”

Tiểu Hoa phe phẩy đôi cánh bảy màu

“Đương nhiên!”

Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng

“Mất bao lâu?”

Tiểu Hồng một câu cũng chưa hiểu.

Tiểu Hoa lập tức nói

“Xem ngộ tính, tư chất ngu dốt của tên đần này, chắc phải mất thêm chút thời gian.”

Tô Cổ cắn cây kem

“Ừm.”

Hắn đáp lại Tiểu Hoa, sau đó không nói thêm gì nữa.

Tiểu Hồng thấy Tô Cổ không nói gì nữa.

Lực chú ý của nó bị Tiểu Hoa hấp dẫn

“Ngươi có thể nói sao?”

Tiểu Hoa phe phẩy đôi cánh, xoay vòng vòng quanh hai người.

Thời gian còn dài, không vội, thứ chúng ta có chính là thời gian.

·············

[Tác giả: Quyển sách này đến đây là đã hoàn toàn kết thúc.

Trước khi kết truyện, vốn dĩ còn có rất nhiều lời muốn nói với các bạn, nhưng viết tới đây lại không biết phải nói gì.

Tôi muốn làm bạn với mọi người, cùng mọi người đi qua thanh xuân.

Tôi vẫn sẽ tiếp tục viết, vẫn luôn ở đây.

Lúc khổ sở, không có cảm giác an toàn, hãy tới xem chuyện xưa của bọn họ.

Những nhân vật này sẽ tiếp tục cuộc sống trong thế giới của chính mình.

Bữa tiệc nào rồi cũng đến hồi kết.

Đến đây thôi.

Tạm biệt các bạn.]

·······

Vậy là truyện đến đây đã kết thúc rồi.

Vừa tròn 1 năm 4 ngày bước vào con đường edit. Thực sự kiên trì đi được đến bước này tất cả đều là nhờ những lời cổ vũ, những lời yêu thương của các bạn.

Mình xin cảm ơn tất cả mọi người vì đã đồng hành cùng mình, cùng Tô Yên, cùng Quân Vực,... trêи chặng đường dài như thế này.

Mình cũng xin cảm ơn các bạn trong team dịch đã cùng tạo nên ngôi nhà nhỏ này của mình.

Chúc các bạn luôn luôn hạnh phúc và vui vẻ trong cuộc sống nhaaaa.

Và nhớ là phải làm đủ các biện pháp phòng dịch đó mọi người.

I LOVE YOU ALL."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2061: 2061: Ai Da Tang Thi! 47





Edit:Trịnh Sim
Beta: Tinh Niệm
Nói một câu
"Còn tạm."
Sau đó hắn kéo Tô Yên rồi hôn lên.

Hương khí quanh thân hắn càng nồng đậm.

Những tang thi đó cứ như mất lý trí mà cuồng bạo.

Lộ Bình nhíu mày, mở miệng
"Tô Yên"
Hắn hô một tiếng.

Tô Yên mặt không đổi sắc ngẩng đầu, một bên che chở Đường Dã Bạch, một bên ra tay.

Răng rắc vặn gãy cổ một con tang thi tiến vào gần nhất.

Tang thi kia trước khi chết còn nhìn Tô Yên, sinh ra biểu tình nghi hoặc.

Một con tang thi giết một con tang thi khác.

Không phải nói tang thi chúng ta đoàn kết một lòng ăn luôn nhân loại sao?
Tang thi như điên mà chạy đến chỗ Đường Dã Bạch.

Càng ngày càng nhiều, giống như thủy triều.

Chu Nhược cùng Lộ Bình đứng ở nơi xa công kích.

Tô Yên tiêu diệt cá lọt lưới.

Lần đầu tiên phối hợp, còn tính là ăn ý.

Cuộc tàn sát quy mô lớn này đại khái giằng co nửa giờ.


Chu Nhược hao hết thể lực, đỡ tường đứng ở chỗ đó, đau khổ chống đỡ.

Tốc độ giết địch của Tô Yên vẫn giống như nửa giờ trước.

Lúc này, chung quanh cô đều là từng đóa hoa nở rộ, tỏa ra mùi hương thơm ngát.

Cho đến khi Đường Dã Bạch bỗng nhiên duỗi tay, bế ngang Tô Yên lên.

Cô sửng sốt.

Sau đó, từng đóa hoa nhỏ nháy mắt liền mọc ra răng cưa, bắt đầu cắn nuốt tất cả đồ vật chung quanh mà nó đụng vào.

Đây không phải lần đầu Tô Yên thấy.

Tiểu Hoa lần thứ hai nhìn đến hình ảnh hoa cỏ ăn tang thi với quy mô lớn như vậy, vẫn là khó thích ứng.

Từng đóa hoa nhu nhược, một giây biến thành hoa ăn thịt người.

Quá hung tàn.

Giống như là...!giống như là chủ nhân nó vậy.

Nhìn qua phúc hậu lại vô hại, nhưng khi ra tay thì lại cực độc.

Lúc đóa hoa biến mất, mùi hương tan đi.

Đám tang thi nháy mắt đã bị cắn nuốt sạch sẽ.

Trên mặt đất còn lại chỉ là mấy bộ phận thân thể bị sót lại, cùng với mùi máu tràn ngập.

Lộ Bình đi tới đỡ Chu Nhược,
"Em không sao chứ?".

Truyện Trọng Sinh
Chu Nhược nhắm mắt lại, sắc mặt dần dần chuyển biến tốt đẹp.


[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Cô mở mắt ra, đặt tay ở trên vai Lộ Bình.

Lộ Bình cảm nhận cỗ lực lượng kia ùa vào, xoa dịu đi thể lực cạn kiệt của mình.

Hắn sửng sốt nhìn về phía Chu Nhược, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

"Chữa trị?"
Chu Nhược gật gật đầu, sau đó nói
"Nhưng mà mới chỉ biết một chút như vậy."
Lúc này, bộ đàm trên người Lộ Bình phát ra âm thanh.

"Đội trưởng, chúng tôi đã lấy được đồ vật."
Là Văn Lực, hắn thở hồng hộc, có vẻ là đang chạy vội.

"Nhưng mà chúng tôi gặp một thứ khó giải quyết.

Cầu chi viện."
Văn Lực nói xong, ẩn ẩn nghe được giọng Kim Linh khiếp sợ
"Thứ kia rốt cuộc là nhân loại hay là tang thi? Đã giết nhân loại cũng giết tang thi?!"
Tiếp theo, bộ đàm cụp một tiếng, mất tín hiệu.

Lúc này mặt đất bắt đầu chấn động, như là có thứ gì từ dưới nền đất muốn xông ra.

Chấn động càng ngày càng lợi hại.

Bùm!
Cánh cửa sắt phía xa hơn 10 mét đã bị nổ tung.

Lúc tro bụi bớt dần, chỉ thấy Mặc ôm Kim Linh chạy ra đầu tiên.

Tiếp theo, Văn Lực cầm theo vali xách tay, kẻ cơ bắp khiêng cái búa lớn, tức tốc chạy ra bên ngoài.

Khi Văn Lực nhìn thấy Đường Dã Bạch trong đám người, trước mắt sáng ngời
"Cứu mạng, mau! Phía sau có ma quỷ giết người không chớp mắt!"
Văn Lực ném vali tới phía Đường Dã Bạch.

Oanh một tiếng.

Hắn lăn trên mặt đất một cái, lăn đến ven tường rồi nằm xoài ở chỗ đó., thở dốc không ngừng.

Ở trước hắn vài bước là Lộ Bình.

Ân, đi theo đội trưởng chắc chắn sẽ có thịt ăn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2062: 2062: Ai Da Tang Thi! 48





Edit:Trịnh Sim
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên nhìn cái vali xách tay từ giữa không trung vẽ ra một độ cung.

Thời điểm sắp rơi xuống, liền thấy một cô gái mặc đồng phục bệnh viện xuất hiện.

Chỉ có điều trên mặt cô gái đó không hề có biểu cảm gì, y như người máy vậy.

Nữ y tá lạnh nhạt nhìn Tô Yên.

Bỗng nhiên, tay cô ta biến thành một con đại pháo, chĩa về phía Tô Yên.

"Phanh!"
Tô Yên một tay đẩy Đường Dã Bạch ra.

Tiếp theo, nhanh chóng nhảy lên, cầm lấy vali xách tay đen kia.

Cơ hồ là nữ y tá kia cũng đồng thời nhảy dựng lên để đoạt lấy vali.

Nhưng Tô Yên càng nhanh một bước, tay cô cầm vào vali xách tay trước.

Cô ta giật giật đầu, đại pháo liền đổi thành một cây trường đao, trong không trung vẽ ra nửa vòng tròn.

Tô Yên ở giữa không trung cong người một cái, tránh thoát công kích.

Sau đó cô nâng tay lên, nhanh chóng đánh vào ngực cô gái kia thật mạnh!
Phanh!
Nữ y tá rơi xuống mặt đất, bởi vì lực đạo quá mạnh nên mặt đất còn bị lún thành một cái hố sâu.

Lực đạo Tô Yên dùng, cũng đủ làm trái tim người bình thường nháy mắt nổ tung.


Thế nhưng sắc mặt cô gái kia không có chút nào biến động.

Cô ta nhìn Tô Yên không chớp mắt, cuối cùng cũng nằm bất động ở đó, một bộ chết không nhắm mắt.

Văn Lực trừng lớn đôi mắt.

"Chết rồi?"
Nói xong, hắn dùng biểu tình hoảng sợ nhìn Tô Yên.

Quái vật kia có bao nhiêu lợi hại hắn đã trải qua.

Đao thương bất nhập, bách độc bất xâm.

Tất cả lực công kích căn bản là không hiệu quả với cô ta.

Không chỉ như thế, thậm chí cô ta còn tàn sát sạch sẽ đám tang thi vừa giúp mình.

Nhân vật khó giải quyết như vậy, thế nhưng bị Tô Yên đánh chết??
Sức chiến đấu của Tô Yên đến cùng có bao nhiêu khủng bố??
Tô Yên nắm chặt cái rương, lắc đầu
"Cô ta không phải tang thi, cũng không phải nhân loại.

Ít nhất không phải nhân loại bình thường."
Hơn nửa ngày, nhìn nữ y tá kia vẫn luôn bất động nằm trên mặt đất.

Mọi người bắt đầu dựa lại gần, xem cô gái này rốt cuộc là thứ gì.

Cô ta còn chưa có chết, tầm mắt vẫn luôn nhìn hướng Tô Yên.

Hoặc là nói, là đang nhìn cái vali trong tay Tô Yên.


[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tô Yên nhìn cô gái kia kia, lại nhìn rương trong tay.

Cô hỏi Lộ Bình
"Tôi có thể xem cái vali này không?"
Lộ Bình gật đầu
"Đương nhiên, vali này là cô đoạt được, cô có quyền lợi xử lý nó.".

Đọc truyện hay, truy cập ngay ++ trumtru yen.ne t ++
Nếu Tô Yên không ra tay, lúc này vali hoặc là bị hủy, hoặc là ở trong tay cô gái kia.

Tô Yên mở vali, chỉ thấy một loạt ống nghiệm màu lam nhạt xuất hiện trong tầm mắt.

Ước chừng có hai mươi bình.

Tô Yên cầm lấy một lộ trong đó.

Cô hỏi
"Anh nói, đây là giải dược tang thi?"
Lộ Bình gật đầu
"Theo tin tức từ căn cứ chúng tôi, đây là thuốc thử có thể thanh trừ độc tang thi.

Chúng tôi chuẩn bị mang về căn cứ xét thành phần, tiến hành sản xuất hàng loạt."
Tô Yên nhìn thuốc thử một hồi lâu.

Mà đồng dạng, nữ y tá kia cũng nhìn bình thuốc thử chằm chằm.

Cô đưa vali cho Lộ Bình.

"Một lọ này thuộc về tôi."
Lộ Bình nhìn thoáng qua.

Tất cả thuốc thử đều giống nhau.

Hắn gật đầu, ôn hòa cười
"Tôi nói rồi, cô có quyền xử trí thuốc thử này."
Giải dược tang thi.

Lộ Bình cho rằng cô lưu lại một lọ là cho mình uống..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2063: 2063: Ai Da Tang Thi! 49





Edit:Trịnh sinn
Beta: Tinh Niệm
Chỉ thấy cô tới gần nữ y tá kia, duỗi tay bóp miệng ra cô ta, sau đó đổ thuốc thử vào.

Vừa đổ xong, Tiểu Hoa liền thông báo
"Leng keng, chúc mừng ký chủ gặp được nữ chủ thứ ba, sản phẩm thí nghiệm thứ 9473, tên Triệu Mỹ Lệ."
Đây là nữ chủ của《 vật hi sinh mạt thế》.

Mạt thế đến, virus tang thi tàn sát bừa bãi.

Vì để hoàn toàn tiêu diệt độc tang thi, các chuyên gia bắt đầu nghiên cứu làm thực nghiệm.

Nữ chủ 9473, sau khi bị biến thành tang thi thì được mang đến để thí nghiệm.

Đã trải qua đã hơn một năm thí nghiệm, độc tang thi trong thân thể cô ta cũng giảm bớt.

Cô ta dần dần bắt đầu thức tỉnh ý thức.

Bởi vì có một lần trong lúc vô tình căn cứ thí nghiệm mở ra hình thức phòng ngự canh gác, mà thí nghiệm trên người cô ta phát sinh trục trặc, kích phát dị năng hiếm có.

Thân thể cô ta có thể biến thành những thứ vũ khí có tính công kích và phòng ngự như của căn cứ thí nghiệm.

Cô ta vô đau vô giác, lực thừa nhận gấp người thường 100 lần.

Hơn nữa ý thức càng thêm tinh chuẩn cường đại.

Hoặc nói cách khác, cô ta chính là một kho vũ khí di động.


Chỉ là bởi vì thân thể còn chưa hoàn toàn giải trừ được virus, nên sẽ có thời điểm mất khống chế.

Thẳng đến có một lần, căn cứ lọt vào công kích.

Tất cả người của phòng thí nghiệm đều chết vào lần công kích này.

Cô ta trong lúc vô tình ăn phải thuốc giải trừ virus mới nhất.

Thành công khôi phục chính mình, không còn bị virus tang thi khống chế.

Cô ta cũng là người duy nhất trong《 vật hi sinh mạt thế 》 có thể chuyển hóa từ zombie thành nhân loại.

Sau đó, trong lúc vô tình, căn cứ đã biết bí mật này nên tìm mọi cách muốn bắt cô ta để nghiên cứu.

Cô ta liền một đường đi một đường chiến đấu.

Sau lại vì cứu người yêu mà cùng căn cứ đồng quy vu tận.

Cuối cùng, thế giới sụp đổ diệt vong.

Lúc này Tô Yên cũng đã nắm rõ toàn bộ nội dung của 3 thế giới bị dung hợp.

Chỉ là kết cục của ba thế giới này cuối cùng đều là diệt vong sụp đổ, nhân loại theo hướng hủy diệt.

Tô Yên dò hỏi
"Tiểu Hoa, người yêu cô ấy là ai?"
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
"Ký chủ, Văn Lực chính là nam chính 《 vật hi sinh mạt thế》, nhưng mà suất diễn không nhiều lắm, cho nên vòng sáng Thiên Đạo chi tử của hắn là yếu nhất."
Tô Yên yên lặng nhìn về phía Văn Lực.


Vừa vặn nghe được Văn Lực nói một câu,
"Khi cô gái này nhắm mắt, còn rất ôn nhu a."
Đường Dã Bạch kéo Tô Yên tới.

Nhìn cô vẫn luôn trầm tư
Hắn cúi đầu
"Nghĩ cái gì đấy?"
Tô Yên nhìn về phía Đường Dã Bạch.

Cô duỗi tay sờ gương mặt hắn.

Mới vừa sờ lên, đã bị hắn hôn một cái.

Tiểu Hoa
"Leng keng, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ chính.

Bởi vì ba thế giới hoàn toàn dung hợp thành một thế giới mới, nhưng mỗi một thế giới sẽ chỉ có một Thiên Đạo chi tử quan trọng nhất.

Thiên Đạo chi tử của vị diện này cũng đã được tuyển chọn."
"Là ai?"
"Chúc mừng ký chủ đã trở thành Thiên Đạo chi tử ở vị diện này.

Mời ký chủ bảo hộ thế giới hoà bình, bảo trì thế giới không sụp đổ."
Tô Yên sửng sốt
"Ta?"
"Vâng, ký chủ, vui vẻ không?"
"Còn tạm."
Tô Yên nghe xong nhiệm vụ Tiểu Hoa giao đã bắt đầu suy ngẫm về lý do ba thế giới trước đó sụp đổ.

Mặc cùng Kim Linh, là một trăm năm sau mới sụp đổ, thuộc về nguyên nhân tự nhiên, vô pháp khống chế.

Thế giới Chu Nhược, là bởi vì cô ấy hắc hóa, cố ý muốn hủy diệt thế giới.

Nhưng nguyên nhân này đã bị bóp chết, cô ấy không có trọng sinh, cho nên cũng sẽ không lại hủy diệt thế giới.

Thế giới 9473, sụp đổ là bởi vì thuốc giải trừ virus bị hủy hầu như không còn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2064: 2064: Ai Da Tang Thi! 50





Edit Trịnh sinn
Beta: Tinh Niệm
Nhưng hiện tại, thuốc thử đã được bảo vệ.

Nếu mang về căn cứ, tăng thêm nghiên cứu, tin tưởng thuốc giải độc rất nhanh sẽ được phát hành.

Chỉ cần căn cứ không đuổi giết, Triệu Mỹ lệ sẽ không cần phải cùng căn cứ đồng quy vu tận.

Tô Yên dò hỏi
"Tất cả các nhân tố phòng ngừa thế giới sụp đổ đều đã giải quyết, tại sao thế giới còn sụp đổ?"
"Ký chủ, không nhất định á.

Nhân tố của bọn họ đều giải quyết.

Nhưng hiện giờ chị trở thành Thiên Đạo chi tử mới, đương nhiên cũng sẽ có nguy hiểm mới."
Lúc Tiểu Hoa nói xong, trong đầu Tô Yên nháy mắt liền hiện lên khuôn mặt của người tên A Đồng kia.

Tô Yên vẫn luôn trầm mặc, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Dã Bạch, tiện đà tầm mắt chuyển dời đến trên người Lộ Bình
"Đem thuốc thử này về căn cứ."
Tất nhiên, nơi bọn họ phải về không phải căn cứ Tây Nam, mà là trở lại địa chỗ họ xuất phát, căn cứ Đông Thành.

Từ nơi này đến căn cứ Đông Thành, nếu đi cả ngày lẫn đêm thì cũng mất nửa tháng.

Tô Yên nhìn sắc trời tối tăm nặng nề.

Đường Dã Bạch giật giật mày, nhưng lúc bị cô kéo đi thì không nói gì.

Đội ngũ chia làm hai hướng.


Kim Linh cùng Mặc hộ tống người thường đi căn cứ Tây Nam.

Những người còn lại thì ngồi xe việt dã đi về căn cứ Đông Thành.

Lái xe là Lộ Bình.

Hắn liên tiếp nhìn về phía Tô Yên qua gương chiếu hậu.

Trên xe thực yên tĩnh.

Sau khi xe chạy một ngày một đêm.

Lộ Bình đẩy mắt kính đen
"Cô có gì muốn nói không?"
Tô Yên gật đầu
"Phải dùng tốc độ nhanh nhất đưa thuốc thử về căn cứ Thành Đông."
Lộ Bình nghi hoặc
"Chỉ là cái này?"
Tô Yên
"Phải nhanh lên, cái này rất quan trọng."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Dù cô không nói rõ, nhưng nghe vậy, trong lòng mọi người cũng đều bắt đầu cảnh giác.

Có vẻ, sắp có chuyện xảy ra.

Vốn dĩ chuẩn bị hừng đông xuất phát, kết quả cơm nước xong, mọi người liền lên đường.

Vào ngày thứ năm sau khi xuất phát, sản phẩm thí nghiệm 9473 tỉnh lại.


Cô nàng nghe hiểu được mọi người nói, cũng có thể nói chuyện.

Chỉ là ngày thường rất ít mở miệng, một ngày cũng nói không được vài câu.

Kể cũng lạ, sau khi bọn họ lên đường từng ấy ngày mà bầu trời vẫn luôn xám xịt, cả ngày không thấy mặt trời đâu.

Muốn nói có ai có tố chất tâm lý vững vàng nhất, hẳn chính là Đường Dã Bạch.

Hắn như cũ mỗi giờ mỗi khắc đều dán lấy Tô Yên.

Thời gian lâu rồi, Văn Lực cũng nói giỡn,
"Không biết còn tưởng rằng cậu là trang sức trên người Tô Yên đấy."
Trình độ dính người kia, thật sự là làm Văn Lực vô pháp thừa nhận.

Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận lại thì thấy...!cũng đúng.

Sức chiến đấu của Tô Yên cao cường như vậy.

Tuy rằng Đường Dã Bạch cũng không tồi.

Nhưng trong thời đại cường giả vi tôn này, có lẽ, Đường Dã Bạch đây là không có cảm giác an toàn, cảm thấy Tô Yên tùy thời có thể tìm mấy tên tiểu yêu tinh về??
Trong đầu Văn Lực xẹt qua ý tưởng như vậy.

Lại nhịn không được quay đầu lại nhìn một đôi này.

Ách, cô ấy nếu có cái tâm này, thì tên kia cũng không có phương pháp ngăn cản đi?
Vào ngày thứ sáu.

Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, như sắp có cơn bão lớn ập đến.

Chỉ vừa nhìn cũng khiến người hoảng sợ.
Đường Dã Bạch ôm Tô Yên, không chút để bụng chuyện bên ngoài.

"Dù có là ngày mưa, em cũng nên đối tốt với anh một chút."
Tô Yên xem hắn
"Em ······".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2065: 2065: Ai Da Tang Thi! 51





Edit:trịnh sim
Beta: Tinh Niệm
Lời nói còn chưa nói, Đường Dã Bạch liền duỗi tay, kéo cổ áo mình ra.

Bên trên có đầy dấu răng, vài chỗ còn rắn chảy máu.

Hắn liếc Tô Yên một cái
"Chẳng lẽ không nên?"
Tô Yên bị một đám dấu răng kia chặn lời.

Chỉ có thể yên lặng gật đầu
".....Nên."
Đường Dã Bạch cong môi, đang định muốn nói tiếp thì Tô Yên đã cất lời
"Nếu em không thể cùng mọi người đưa đồ vật đến căn cứ Thành Đông, anh sẽ giúp em đưa đi."
Ý cười của Đường Dã Bạch cứng đờ.

Hắn lôi kéo tay Tô Yên, chậm rãi nắm chặt.

Tô Yên biết hắn khẳng định không vui,
"Em chỉ tin tưởng anh."
Nếu cô là Thiên Đạo chi tử, khi nguy hiểm buông xuống, người thường căn bản là không thể chống được.

Tô Cổ cùng Tiểu Hồng không ở.

Ở trong lòng cô, chỉ có hắn mới có thể cùng cô chống đỡ.

Sắc mặt Đường Dã Bạch trở nên thực xấu,
"Uy hiếp anh?"
Tô Yên nghe,
"Là thương lượng."
Đường Dã Bạch chỗ nào còn là nùng tình mật ý như vừa rồi, mí mắt buông xuống, tựa như trào phúng
"Đây là thương lượng? Em chỉ cho anh một cái lựa chọn."
Tô Yên an tĩnh trong chớp mắt,

"Nếu anh muốn lý giải thành uy hiếp, cũng có thể."
Đường Dã Bạch dựa lưng vào ghế
"Em dựa vào cái gì mà cảm thấy anh sẽ ngoan ngoãn nghe theo em rời đi? Hai ta mới quen biết trong một tháng mà thôi, em có hấp dẫn anh, nhưng còn chưa đến trình độ ra lệnh cho anh."
Hai người ngồi ở sau xe cãi nhau.

Mấy người ngồi trước liên tiếp quay đầu lại,
Cãi nhau?
Thật tốt a.

Ngày ngày show ân ái, phát cẩu lương, thật là buồn nôn không được.

Nhưng vì sao rốt cuộc cãi nhau?
Tuy người ta nói vợ chồng son nào có chuyện không cãi nhau.

Nhưng mà,...ách, giờ không phải lúc a.

Không phải hoàn thành nhiệm vụ càng quan trọng hơn sao?
Tô Yên nhìn hắn, cũng không tức giận, chỉ là nghi hoặc
"Anh không đáp ứng?"
Đường Dã Bạch nghe thấy câu này, sắc mặt liền càng khó nhìn.

Nữ nhân này có phải biết hắn sớm muộn gì cũng đáp ứng hay không?
Đầu gỗ này, chỉ có thời điểm tính kế hắn thì mới có thể thông minh như vậy.

Sao cô không thể dùng một phân IQ vào chuyện làm thế nào để đối xử tốt với hắn chứ?
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Lúc sau, Đường Dã Bạch không nói chuyện, có vẻ là không muốn giao lưu với cô.

Nhưng cái tay hư hỏng vẫn lôi kéo Tô Yên không buông.

Lý trí là cự tuyệt, nhưng thân thể lại rất thành thật.

Xe cấp tốc lao đi, rất hiếm khi nghỉ ngơi.


Rốt cuộc, vào ngày thứ 9.

Trên con đường cái yên tĩnh này, bọn họ gặp được một người.

Người nọ mặc tây trang màu bạc, đeo mắt kính tơ vàng, đứng ở giữa đường cái.

Một chút cũng không sợ bọn họ lái xe đâm người.

Két!!!
Xe dừng lại.

Người kia đẩy mắt kính
"Tô Yên nữ sĩ, lại gặp mặt."
Tô Yên đi xuống.

Đường Dã Bạch nắm chặt tay cô.

Tô Yên nói
"Đại Ngư."
Biểu tình của Đường Dã Bạch liền càng hung.

"Em có phải chỉ vào những lúc như thế này mới nhận anh hay không?"
Tô Yên không nghĩ tới người này còn tâm trí bắt bẻ cô?
Hắn cũng chưa nói là bắt cô phải nhận ra a.

Đường Dã Bạch buông tay.

Phịch một tiếng, đóng cửa xe lại.

Tô Yên bị ngăn cách ở ngoài xe.

Văn Lực sửng sốt.

"Này, làm sao vậy?"
Đường Dã Bạch nhắm mắt lại,
"Lái xe, tiếp tục về căn cứ."
Lúc này, chính là khảo nghiệm sự ăn ý.

Vừa thấy đã xảy ra chuyện.

Văn Lực không nói hai lời, lập tức dẫm chân ga, chạy thẳng về căn cứ.

Mà người đàn ông đứng ở giữa đường cái, đúng là tên A Đồng mà lần trước Tô Yên gặp..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2066: 2066: Ai Da Tang Thi! 52





Edit:Trịnh sim
Beta: Tinh Niệm
A Đồng như một thân sĩ cúi chào Tô Yên.

"Xem ra Tô Yên nữ sĩ đã chuẩn bị tốt để chiến đấu cùng ta"
A Đồng nói xong, quét một vòng chung quanh.

Ừm, nơi đây rất trống trải, thậm chí đến một con tang thi cũng không có.

Thực yên tĩnh.

Một giây trước hai người còn nói chuyện.

Giây tiếp theo, phanh!
Hai người đã đánh vào nhau.

Hương khí nồng đậm trên người A Đồng khuếch tán ra ngoài.

Dù cho Tô Yên đã có cảnh giác, nhưng bởi vì khoảng cách quá gần, hương khí với cường độ dày như vậy làm cô chớp mắt choáng váng.

Giây tiếp theo, phanh!
Tô Yên bị người đánh ra ngoài.

Trực tiếp bay ra hơn mười mét, khụ ra máu.

A Đồng sắc mặt bất biến.

Tựa hồ, hết thảy đều giống như trong phán đoán của hắn.

Hắn mở miệng
"Ta có thể nói trước cho cô kết cục.

Lực lượng của cô bị áp chế, không thể hoàn toàn phát huy, tuy rằng không biết vì sao cô lại bị thương dẫn tới lực lượng bị giảm bớt.

Nhưng điều này cũng rất có lợi với ta.


Cô sẽ bị ta đánh bại."
Tô Yên từ trên mặt đất bò dậy.

Cô xoay xoay bả vai mình.

Tiếp theo, lên tiếng
"Ân"
Thanh âm bình đạm, không hề phập phồng.

Sau giây phút đồng ý, hai người lại lần nữa lao vào đánh nhau.

Một bên khác, Văn Lực ra sức lái xe về căn cứ Thành Đông.

Bỗng nhiên, có rất nhiều tang thi tập kết, xuất hiện ở phía trước.

Văn Lực mở miệng
"Làm sao bây giờ?"
Vừa dứt lời, liền nhìn thấy trên mặt đất mọc lên vô số bông Hoa yêu diễm, rậm rạp một mảnh.

Tiếp theo, tang thi trước mắt bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ giảm bớt.

Đám hoa nhanh chóng thanh trừ tang thi trước xe việt dã.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Đường Dã Bạch ra lệnh
"Dẫm chân ga tiếp tục tăng tốc, dám dừng một chút, liền ném cậu xuống cho tang thi ăn."
Văn Lực vừa muốn nhìn xem tình huống, giây tiếp theo liền tăng nhanh tốc độ.

Mà những người khác cũng đều bắt đầu hành động.

Cửa xe mở ra.

Lôi điện dày đặc dáng xuống, các loại đạn pháo thi nhau bắn ra.

Chu Nhược vừa mới phục chế dị năng hệ hỏa, tay trái lôi điện tay phải phun lửa.

.


Đam Mỹ Hài
Kẻ cơ bắp không có lực lượng công kích, hắn có dị năng chữa trị.

Căn cứ đội trưởng Lộ Bình chỉ huy, kẻ cơ bắp chỉ chú ý tới 9743 và Chu Nhược.

Sức mạnh của hai vị này đúng là làm người tặc lưỡi.

Thật là quá trâu bò.

Hai người kết hợp, quả thực lực tàn sát gấp bội a.

Xe vận tải giết ra một đường máu, thoát khỏi biển tang thi đang vây quanh.

Vốn dĩ phải đi hết bốn ngày, nhưng dưới sự uy hiếp của Đường Dã Bạch, chỉ hai ngày rưỡi liền đến nơi.

Mọi người xuống xe đưa thuốc thử.

Đường Dã Bạch áp chế cảm xúc, tính toán chờ đám ngu xuẩn này bàn giao rồi sản xuất hàng loạt.

Lại suy nghĩ muốn Tô Yên bồi thường hắn như thế nào.

Đang nghĩ nghĩ, bỗng nhiên Lộ Bình bên cạnh mở miệng
"Xem thời tiết thế này, có vẻ trời sắp trời mưa."
Đường Dã Bạch ngẩng đầu xem.

Không trung xám xịt, mây đen giăng đầy.

Áp suất nặng nề dọa ngườilàm người không thở nổi.

Đường Dã Bạch liếc Lộ Bình một cái, lại nhìn trời sắp mưa.

Hắn mí mắt buông xuống, chỉ trầm ba giây.

Tiếp theo, liền ngồi trên xe, phóng ra khỏi căn cứ.

······
Tô Yên cùng A Đồng tại nơi hoang dã chiến đấu bốn ngày.

Mặt đất xung quanh sớm đã bị tàn phá đến không còn hình dạng.

Trong phạm vi trăm dặm, không có một ngọn cỏ.

Hai người đều thực chật vật, cũng đều thành nỏ mạnh hết đà.

Lúc này, chính là so ý chí.

Ai không chống đỡ được, bại lộ khuyết điểm trước liền thua..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2067: 2067: Ai Da Tang Thi!! 53





Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Đánh tới buổi chiều ngày thứ tư.

A Đồng nhìn Tô Yên phía đối diện, khóe môi nở một nụ cười không dễ phát hiện
"Có thể đánh bại cô, ta quả thực vô cùng vinh hạnh."
Dứt lời.

Trong tay gã bỗng xuất hiện một chiếc rìu bằng vàng.

Gã giơ cao lên, hai mắt hiện lên ánh kim
"Đại Chủ Thần chỗ nào cũng tốt, duy nhất có một điều không tốt, chính là cô quá tự tin.

Vạn năm qua, cũng chưa bao giờ tìm cho mình một binh khí."
Gã nói xong, liền bắt đầu tấn công.

Biểu tình trên mặt Tô Yên vẫn lạnh nhạt như vậy.

Cô vẫn đứng im tại chỗ, không hề có bất kỳ động tác gì, chỉ nói ra mấy chữ
"Ta sẽ không thua!"
Cô vừa dứt lời.

Chiếc lắc tay thủy tinh hình giọt máu bỗng nhiên xuất hiện.

Đột nhiên bộc phát ra ánh sáng vô cùng cường đại.

Phanh!
Hai lực lượng va chạm với nhau.

Nhưng chỉ vài giây sau, ánh sáng đỏ của chiếc vòng tay cắn nuốt sạch sẽ lực lượng mà A Đồng dồn lực tấn công.

Đến một sợi lông của Tô Yên cũng không hề tổn hại.

A Đồng vô cùng sửng sốt.

Gã ngây người trong chốc lát.

Giây tiếp theo, Tô Yên liền xuất hiện ở trước mắt gã.


Ngón tay cô đâm xuyên qua cổ A Đồng.

Máu theo ngón tay Tô Yên chảy xuống.

Tô Yên rút ngón tay ra.

Lúc thần sắc A Đồng sắp tan rã, cô chậm rãi lên tiếng
"Mộc Đồng, Chủ Thần đứng hàng thứ năm.

Có một đôi mắt có thể nhìn thấy tương lai."
Biểu tình trên mặt A Đồng cứng đờ, sau đó liền nở nụ cười.

Hóa ra, cô đã biết rồi.

Nghĩ đến đây, thân thể gã đổ sụp xuống mặt đất.

Quả nhiên, không hổ danh là Chủ Thần đứng đầu a.

Trước khi gã tắt thở, đôi mắt vẫn nhìn lên không trung, khàn giọng hấp hối
"Khảo nghiệm của...cô cũng đã...tới...rồi."
Gã nói xong, liền tắt thở.

Giây tiếp theo, Tô Yên cũng ngã ngồi trên mặt đất.

Cô chống tay xuống đất, thở phì phò, sắc mặt tái nhợt.

Trận chiến này đã hao phí toàn bộ lực lượng của cô.

Tô Yên nằm xuống mặt đất, không nhúc nhích.

Nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Nếu ai không biết còn tưởng rằng cô đã chết.

Tô Yên nằm từ buổi chiều hôm trước đến rạng sáng ngày hôm sau.

Gần sáng, cô tỉnh lại.


Bởi vì...!trời mưa.

Tí tách, tí tách.

Khi một giọt mưa rơi xuống khuôn mặt Tô Yên.

Cô ngẩng đầu lên nhìn trời.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Hah, trời mưa rồi.

Cô nhắm mắt lại, nhanh chóng đứng dậy.

Giống như mọi lần, cô muốn tìm một chỗ yên tĩnh trốn đi, để bản thân bình tĩnh lại một chút.

Nhưng mà, không biết tang thi đã vây tứ phía xung quanh từ bao giờ.

Khắp nơi đều là tang thi.

Tô Yên cúi đầu, nhìn thi thể Mộc Đồng đang tỏa ra hương khí mê người.

Trên người cô vẫn còn dính máu của gã.

Phản ứng đầu tiên của Tô Yên không phải là muốn giết chết đám tang thi này, mà là thối lui về phía sau.

Cô không thích động thủ vào ngày mưa.

Nhưng cuối cùng, không biết là ai ra tay trước.

Khi Tô Yên phản ứng lại được, cô đã bắt đầu chém giết đám tang thi.

Một tiếng sau, cô nhíu mày.

Đám tang thi này thật là phiền.

Trời mưa, càng thêm phiền.

Hai tiếng sau, mưa phùn dần chuyển thành mưa giông kèm theo cả sấm sét, không ngừng rơi xuống đất.

Máu của Mộc Đồng chảy lênh láng khắp nơi, càng lúc càng hấp dẫn nhiều tang thi tới đây.

Tô Yên giết mãi không hết đám tang thi xung quanh, càng thêm bực bội.

Cô chưa từng chán ghét thứ gì như vậy.

Giống như lúc cô được thả ra từ căn phòng kín kia, xung quanh đều là những con người đáng ghê tởm.

Vậy thì, chết hết đi!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2068: 2068: Ai Da Tang Thi!! 54





Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Nên làm gì bây giờ?
Tàn sát hết bọn chúng!
Mưa càng ngày càng to.

Giống như muốn rửa sạch mảnh đất này.

Tô Yên giết đám tang thi cả ngày.

Từ rạng sáng, cho tới khi trời đã tối.

Xác tang thi chất thành từng đống từng đống sau lưng cô.

Khuôn mặt Tô Yên lạnh lùng, cho đến khi giết chết con tang thi cuối cùng.

Cô đứng trước một núi thi thể, trên người còn dính đầy máu tươi.

Tô Yên nhìn khắp nơi.

Thật phiền.

Nơi này không có gì tốt đẹp, vậy thì phải hủy diệt.

Tô Yên nâng tay lên, dồn lực đánh một chưởng thật mạnh xuống mặt đất.

Oanh!
Mặt đất chấn động, một khe nứt lớn xuất hiện.

Khắp nơi bắt đầu sụp xuống, mà cái khe nứt kia không ngừng kéo dài về phía trước, tất cả những thứ nằm trên mặt đất bắt đầu rơi xuống khe nứt kia.

Khe nứt giống như miệng của một con quái vật khổng lồ, muốn nuốt trọn toàn bộ địa cầu này.

Tô Yên đứng bên cạnh đống tang thi, cảm nhận mặt đất từng chút từng chút lún xuống.


Tiểu Hoa vốn dĩ không dám lên tiếng, nhưng nó phát hiện ký chủ không ổn.

Không nhịn được, vẫn nhỏ giọng hỏi
"Ký chủ, chị muốn làm gì?"
Đôi mắt đen nhánh của Tô Yên không có lấy một chút dao động
"Ta muốn chôn hết những thứ dơ bẩn này."
Trong đầu Tô Yên không ngừng hiện lên hình ảnh khi cô bước ra khỏi căn phòng kín kia, tình huống lúc ấy, cũng hỗn loạn như thế này.

Làm cô có ảo giác như vừa mới bước ra khỏi căn phòng đó.

Còn vị tỷ tỷ kia bị người ta hại chết, thân xác bị chia làm tám khối, nằm ngay trước mắt cô.

Tô Yên nhăn mày, đầu càng thêm đau
"Thật chán ghét!"
Đúng lúc này, một tiếng thét chói tai của một nữ tử truyền tới
"A a a a a a!!"
Tô Yên nghe thấy, quay đầu lại nhìn.

Hiện giờ đã là buổi tối.

Bầu trời đen kịt, làm người ta không nhìn rõ con đường phía trước.

Mười mấy chiếc xe bật đèn pha sáng chưng, chiếu thẳng vào người Tô Yên.

Tô Yên bị chói đến mức không mở nổi mắt.

Cô đứng trước một đống tang thi.

Đám người trên xe khiếp sợ tới mức không nói nên lời.

Tô Yên nhíu mày.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Thật ồn ào.


Cô nhìn đám người kia, miệng cứ đóng đóng mở mở liên tục.

Bên tai vang lên âm thanh ong ong như đàn ong vỡ tổ.

Phiền quá!
Tô Yên tiến lên phía trước.

Từng bước, từng bước đi tới phía đám người kia.

Đi chết đi.

Nếu chết rồi, bị chôn vùi dưới lòng đất như đám tang thi kia thì sẽ không phát ra âm thanh làm người ta chán ghét như vậy nữa.

Tiểu Hoa nhìn nhìn, lờ mờ hiểu ra ký chủ muốn làm gì.

Nó sợ tới mức không chịu được
"Ký chủ, ký chủ, tỉnh lại đi.

Nhiệm vụ của chị là phải bảo vệ bọn họ.

Chị giết bọn họ thì không thể khôi phục được thần cách nữa!"
Đây là thế giới cuối cùng, cũng là thế giới quan trọng nhất mà Tô Yên phải trải qua để lấy được mảnh ghép Chủ Thần, khôi phục thần cách.

Một khi không thể hoàn thành được, tất cả những nỗ lực trước kia đều là uổng phí.

Tô Yên nhắm mắt lại, chân vẫn không ngừng bước
"Nếu ngươi cứ ồn ào, ta sẽ lấy ngươi ra khỏi thân thể ta rồi nghiền nát ngươi."
Giọng nói của cô càng thêm mất kiên nhẫn.

Tiểu Hoa nói lắp, sau đó...!an tĩnh như gà.

Không dám phát ra bất kỳ một âm thanh nào nữa.

Ký chủ vào ngày mưa, quả thật còn đáng sợ hơn cả Quân Vực Đại Nhân.

Tô Yên đi tới phía đám người kia.

Nhìn miệng bọn họ cứ đóng đóng mở mở.

Có một người dẫn đầu vẻ mặt tán thưởng đi tới phía cô, còn vươn tay ra.

Tô Yên dừng chân, cô cũng nâng tay lên.

Nhưng không phải là bắt tay với gã.

Mà là bóp cổ gã, nhấc người lên khỏi mặt đất..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2069: 2069: Ai Da Tang Thi!! 55





Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Đám người bên cạnh đang vui sướng bỗng biến thành kinh hách.

Đồng loạt giơ vũ khí lên chỉ về phía Tô Yên.

"Buông ra!"
"Thả ra!"
Từng tiếng từng tiếng vang lên.

Tô Yên nghe.

Thả ư??
Làm gì có chuyện dễ thế.

Chết rồi, cô mới thả gã ra.

Tô Yên nghĩ nghĩ.

Đúng lúc đang muốn động thủ.

Một đóa hoa yêu diễm chui lên khỏi mặt đất, nở rộ ngay trước mắt cô.

Sau đó, tiếng xe việt dã ầm ầm chạy tới.


Chớp mắt, một bóng người xuất hiện trước mắt cô.

Quân Vực không một chút cố kỵ, đi tới phía Tô Yên rồi ôm chặt lấy cô.

Nhân tiện giơ tay, quăng luôn kẻ chướng mắt kia đi.

Hắn ôm lấy Tô Yên, đứng đó hết ôm ôm lại hôn hôn.

Lẩm bẩm
"Tiểu Quai, có nhớ anh không?"
Đôi mắt hắn đen nhánh, cuồn cuộn cảm xúc nhìn thẳng vào Tô Yên.

Tô Yên sửng sốt một chút, không kiên nhẫn mà đẩy người ra.

Cô lãnh đạm
"Anh tránh xa ra một chút!"
Quân Vực bị cô đẩy liền hộc ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.

Vết máu trên đất nhanh chóng bị nước mưa rửa sạch.

Tô Yên dừng tay.

Trong đầu cô vô cùng hỗn loạn, bên tai chỉ còn tiếng ong ong không ngừng, không thể suy nghĩ bất kỳ điều gì.

Nhưng nhìn hắn thống khổ như vậy, trái tim cô nghẹn lại, đau đớn giống như bị ai bóp chặt.

Những kẻ đứng xung quanh nhất trí giơ vũ khí, không chút do dự công kích về phía Tô Yên.

Nhưng mà.....!
Bên cạnh người bọn chúng bỗng xuất hiện thêm vô số bông hoa đỏ đang nở rộ.

Đợi đến khi phản ứng lại được, bọn chúng đã bị những bông hoa đó cắn vào chân quăng ra ngoài.

Quân Vực hạ mí mắt, lau máu vẫn còn vương trên khóe môi.

Thấp giọng nói một câu
"Tiểu Quai không muốn anh nữa sao?"
Nói xong, hắn liền ho khan, lại hộc ra một ngụm máu.

Tô Yên nhìn thấy hắn ho ra máu, đầu óc càng thêm rối loạn.

Cô mím môi, gằn giọng
"Không phải.."
Nói xong, cô bỗng giật mình.


Giống như nhớ tới điều gì, cô đứng bất động tại chỗ.

Ánh mắt nhìn về phía xa xa, âm thanh lạnh nhạt
"Anh sẽ không chết."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Dứt lời, biểu tình không kiên nhẫn trên mặt cô dần biến mất, chỉ còn lại sự lãnh đạm.

Giống như sẽ không bị bất cứ điều gì khơi mào cảm xúc.

Cô phải đi.

Tô Yên nhấc chân rời khỏi, mới được hai bước, dư quang nhìn thấy nam nhân kia không thể chống đỡ nổi nữa, khụy gối ngã xuống.

Tô Yên xuất hiện trước mặt Quân Vực, nhanh chóng ôm lấy người.

Cô mím môi.

Giây tiếp theo liền duỗi tay bóp cổ hắn
"Nếu anh muốn chết, vậy thì tôi sẽ thành toàn cho anh."
Quân Vực lại ho khan hai tiếng, hộc ra một ngụm máu.

Tô Yên tăng lực đạo, đôi mắt ngập tràn sát khí bỗng dưng lại có chút mơ hồ.

Trong mắt Quân Vực hiện lên ý cười
"Sao em còn chưa động thủ? Em không giết anh, vậy thì anh phải làm một cái gì đó."
Dứt lời.

Quân Vực ôm Tô Yên ngã xuống đống tang thi phía sau.

Giây tiếp theo, liền khóa chặt môi cô.

Ừm.


Xung quanh toàn là tang thi, hai người này vẫn có thể hôn hôn.

Tiểu Hoa nhìn mà căng thẳng theo.

Quả nhiên, Quân Vực Đại Nhân chính là một tên biến thái.

Hôn một cái, lại hôn hai cái, nụ hôn triền miên mà ướt át.

Hôn đến mức Tô Yên phải giơ tay ra ấn hắn, không cho hắn lộn xộn nữa.

Quân Vực ôm chặt Tô Yên.

Bờ môi dán vào tai cô, thì thào
"Anh hối hận, hối hận mình vì sao không thể cứu Tiểu Quai ra khỏi nơi mà Tiểu Quai chán ghét nhất.

Nhưng từ nay về sau, sẽ không có chuyện như vậy nữa.

Em ở đâu, anh sẽ ở đó."
Dứt lời, Quân Vực nắm lấy bàn tay phải của Tô Yên, hôn một cái lên cổ tay cô.

Giây tiếp theo, chiếc lắc tay thủy tinh hình giọt máu thoáng hiện lên.

Ngay lập tức, một quầng sáng cường đại bao bọc lấy hai người bọn họ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2070: 2070: Ai Da Tang Thi!! 56





Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Mưa bị ngăn cách bên ngoài quầng sáng, ký ức hỗn loạn của Tô Yên dần dần biến mất.

Sự không kiên nhẫn và lạnh nhạt trong mắt cô cũng dần dần tan đi.

Khóe môi Quân Vực khẽ cong lên.

Máu theo khóe môi tràn ra ngoài.

Hắn bất đắc dĩ lên tiếng
"Thân thể này đã đến cực hạn."
Tô Yên nghe xong, không nói gì, chỉ im lặng xoa xoa vết máu ở khóe môi hắn.

Quân Vực cọ cọ má cô
"Tiểu Quai~"
Thanh âm nỉ non, mang theo suy yếu.

Tô Yên lên tiếng
"Ừm."
Quân Vực ôm eo Tô Yên, cọ xát một lúc lâu, mới nói một câu
"Về sau, có phải Tiểu Quai nên đối xử với anh tốt hơn một chút không?"
Tô Yên nhìn hắn.


Quầng sáng màu đỏ bao bọc hai người khỏi làn mưa, bất tri bất giác, mưa cũng đã tạnh.

Bầu trời dần sáng lên.

Đôi mắt Tô Yên biến hóa, con ngươi đen nhánh nhanh chóng biến thành màu vàng.

Toàn thân tỏa ra ánh sáng lấp lánh thần thánh.

Tiểu Hoa reo lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần cuối cùng."
Tô Yên cúi đầu, chủ động hôn lên đôi môi còn vương máu của Quân Vực.

"Được!"
Tô Yên lên tiếng.

Quân Vực ôm cô càng thêm chặt.

"Tiểu Quai sẽ chủ động hơn một chút sao?"
Tô Yên trầm mặc nửa ngày mới nói một câu
"Em sẽ cố gắng."
Quân Vực cười ra tiếng.

Hắn nhắm mắt lại, chỉ nói một câu
"Anh ở Thâm Uyên Ma Vực chờ Tiểu Quai tới."
Nói xong, hắn liền chìm vào yên lặng.

Quầng sáng màu đỏ vẫn che chở cô như cũ.
Tô Yên chậm rãi đứng dậy.

"Yên Yên, Yên Yên!!"
Tiểu Hồng quăng nhanh cái đuôi lao về phía Tô Yên
"Yên Yên! Yên Yên! Cả người chị đang phát sáng kìa."
Tô Cổ lững thững đi phía sau Tiểu Hồng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Quầng sáng bảo vệ xung quanh Tô Yên biến mất, lắc tay cũng nhanh chóng ẩn đi.

Tiểu Hồng biến thành hình người.


Nó trừng lớn đôi mắt nhìn Tô Yên, vui vẻ lên tiếng
"Yên Yên! Yên Yên! Hai mắt của chị biến thành màu vàng kìa."
Tô Yên nhìn thoáng qua tay mình, lại quay đầu nhìn về phía sau lưng.

Nơi mà vừa rồi cô còn đánh giết đám tang thi, sớm đã biến thành một biển hoa cỏ thơm ngát, chim ca bướm lượn.

Bầu trời sáng trong, một tia sáng chiếu thẳng từ trên cao xuống.

Tia sáng càng lúc càng rực rỡ, chạy thẳng đến dưới chân Tô Yên.

Trên không trung, xuất hiện tám thân ảnh.

Mặc y phục vàng, trắng đen xen kẽ, đứng yên ở hai bên.

Sau đó, quỳ một gối xuống hành lễ
"Cung nghênh Chủ Thần trở về Cửu Trọng Thiên."
Thanh âm hồn hậu, cực kỳ có lực.

Cầu vồng xuất hiện trên bầu trời, phía sau lưng Tô Yên truyền tới tiếng chim kêu điểu hót.

Tiểu Hồng và Tô Cổ có vẻ không chịu nổi ánh sáng này.

Cô duỗi tay, nắm lấy tay hai đứa
"Ta muốn mang các em đi tới Cửu Trọng Thiên."
Cô nói xong, thấy Tô Cổ và Tiểu Hồng đều không phản đối.

Vung tay một cái, liền đưa hai đứa vào trong không gian.

Tia sáng kia biến ảo, biến thành một cầu thang tỏa ra ánh sáng thánh khiết màu vàng rực rỡ.


Khi Tô Yên vừa bước lên bậc thang thứ nhất.

Thời gian xung quanh đều ngừng lại.

Đám hoa cỏ bên dưới không nhúc nhích, thậm chí trời đang nổi gió nhẹ mà cũng không hề lay động.

Cô bước từng bước hướng lên trên.

Mỗi một bước đi, cơ thể cô lại thay đổi thêm một chút.

Dần dần, biến thành bộ dáng nguyên bản của cô.

Một khuôn mặt tinh xảo, cánh môi đỏ thắm không mang theo ý cười, đôi mắt vàng không chút cảm xúc, không vui không buồn, bình bình đạm đạm, không có lấy một gợn sóng.

Tóc dài màu đen gọn gàng phía sau lưng, y phục trên người biến thành màu trắng tơ vàng.

Mỗi một phân trên người cô đều mang tới cảm giác thần thánh như trích tiên hạ phàm.

Tô Yên - Chủ Thần đứng đầu Chín đại Chủ Thần - Chủ của 3000 thế giới - đã trở về.

Tiểu Hồng, Tô Cổ, Tiểu Hoa xem đến choáng váng đầu óc..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2071: 2071: Tiểu Quai Ta Đau 1





Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Chúng nó đã bao giờ được nhìn thấy trường hợp như này bao giờ đâu.

Bậc thang phía sau lưng Tô Yên dần biến mất.

Chờ tới khi nàng bước lên bậc cuối cùng, nhìn tám người trước mắt.

Giffy - Chủ Thần đứng hàng thứ tư, cổ chân vẫn mang theo xiềng xích, áo bào trắng dài che lấp đi gông cùm, Che dấu việc ả đang bị phạt nhốt ở trong nhà lao.

Tô Yên nâng tay lên, áo bào trắng chảy xuống, lộ ra nửa cánh tay trắng nõn.

Ngón tay nhẹ điểm.

Nháy mắt, non xanh nước biếc, gió thổi cành liễu nhẹ bay, tất cả mọi thứ đều khôi phục trạng thái bình thường.

Tô Yên nhàn nhạt lên tiếng
"Đi thôi."
Tám người phía sau đồng thời đáp lời
"Tuân lệnh!"
Dứt lời, một đoàn người liền rời khỏi tiểu thế giới, đi về Cửu Trọng Thiên.

___THẾ GIỚI 32-KẾT THÚC__
Từ thuở sơ khai, Thiên địa chia ra Cửu Trọng Thiên và Thâm Uyên Ma Vực.


Chín đại Chủ Thần bảo hộ Cửu Trọng Thiên, sáu đại yêu sử bảo hộ Thâm Uyên Ma Vực.

Chín đại Chủ Thần, tôn Quân Lâm làm vi tôn.

Sáu đại yêu sử, phụng chủ là Quân Tà.

Nhưng thời gian qua đi, trước khi vạn vật ra đời, Quân Lâm và Quân Tà đồng thời thoái ẩn, biến mất khỏi thiên địa.

Hiện giờ, thiên hạ chia làm ba phần.

Minh Giới lấy sông Vong Xuyên làm trung tâm, ở thời điểm cuối cùng bỗng tách ra.

Cửu Trọng Thiên, Thâm Uyên Ma Vực, Minh Giới.

Nơi nào làm việc của nơi đó, duy trì sự cân bằng của thiên địa.

Hiện giờ, thời đại của Quân Lâm ở Cửu Trọng Thiên đã sớm qua đi.

Tô Yên trở về Cửu Trọng Thiên, liền đi thẳng về đại điện của mình.

Tám vị Chủ Thần kia cũng không hề quấy rầy thêm.

Mấy vạn năm qua đều như vậy.

Cho đến khi Tô Yên bị một giọng nói phía sau gọi lại
" Chủ Thần Tô Yên."
Tô Yên dừng chân, quay đầu lại.

Một nữ tử thanh thanh lãnh lãnh, mặc bạch y, hoa văn dệt bằng tơ vàng, toàn thân mang theo cao khiết, xuất hiện trước mặt nàng.

Khuôn mặt nữ tử lạnh như băng, phong thái giống hệt Tô Yên
"Chúc mừng Chủ Thần Tô Yên trọng hoạch được thần hồn trở về."
Người này, chính là Diệp Thiên Linh.

Chủ Thần đứng thứ hai trong Chín đại Chủ Thần.

Tô Yên gật đầu
"Ừ."
Tô Yên đáp lời, sau đó lại hỏi
"Có việc gì?"
Diệp Thiên Linh nhìn Tô Yên, đôi mắt lạnh như băng giống như muốn đâm thủng cả khuôn mặt Tô Yên đến linh hồn của nàng.


Một lúc lâu sau, nàng ta mới lên tiếng
"Thiên Đạo Đại Nhân từng để lại lời nhắn, khi người trở về, ngài ấy muốn gặp người."
Tô Yên nghi hoặc
"Thiên Đạo?"
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Người thọ cùng thiên địa, đại diện cho sự tồn tại của thiên địa?
Diệp Thiên Linh gật đầu
"Chủ Thần đại nhân khi nào rảnh thì đi gặp đi."
Tô Yên
"Được, nhưng hiện tại ta có việc.

Chờ ta làm xong lại nói."
Nói xong, Tô Yên xoay người đi về đại điện của mình.

Tiểu Hồng lẩm bẩm tự hỏi
"Thiên Đạo là cái gì?".

Truyện chính ở -- TRÙMTRU YỆN.

N E T --
Nó ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu là gì.

Tiểu Hoa tra xét tư liệu một lúc, sau đó lên tiếng giải thích nghi hoặc của Tiểu Hồng
"Thiên Đạo là người được thiên địa huyễn hóa ra, có ý thức, có lực lượng chí cao vô thượng, vô cùng thần bí.

Nghe nói việc trong thiên địa, Thiên Đạo không gì là không biết.

Tất cả mọi chuyện đều nằm trong phạm vi khống chế của Thiên Đạo."
Tiểu Hồng nghe xong, cái hiểu cái không.


Tiểu Hoa xem xét tư liệu, lại nói tiếp
"Nhưng căn cứ vào tư liệu, chỉ có Chủ Thần Diệp Thiên Linh đã nhìn thấy Thiên Đạo.

Tất cả những yêu cầu của Thiên Đạo đều là do Diệp Thiên Linh xử lý."
Tiểu Hồng nghi hoặc
"Ơ? Chẳng lẽ không phải là tìm Yên Yên sao? Vì sao lại muốn tìm nàng ta?"
"Ta cũng không biết a."
Tiểu Hoa lên tiếng hỏi Tô Yên
"Ký chủ, chị từng gặp Thiên Đạo chưa?"
Tô Yên đáp
"Chưa."
Nói xong, nàng đã đi vào trong đại điện của mình.

Bước vào trong, nhìn vào điện bài, nàng vô cùng sửng sốt.

Điện bài vốn dĩ đã bị hủy diệt, giờ đã đổi thành Yên Vực điện.

( Yên Vực điện đó =)))
____
Ây da~ nhanh thật đó.

Đây đã là vị diện cuối cùng rồi á!.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom