Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
687,990
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!

Mệt Rồi! Đi Rồi! Tan Rồi!
Tác giả: Hàn Huyên
Tình trạng: Đã hoàn thành




Giang Hạ Vân là một cô gái ngây thơ, hiền lành và tốt bụng. Cô có vẻ ngoài ưa nhìn, trẻ trung. Cô là sinh viên năm ba của trường sân khấu điện ảnh hàng đầu trong nước. Để trang trải cho cuộc sống của mình, từ nhỏ cô đã làm đủ các công việc để nuôi sống bản thân. Hiện tại cô vừa đi học vừa làm một mẫu ảnh.

“Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!”

Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng.

“Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!”

Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!”

“Được! Em về trước đi!”

Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa.

“Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu.

Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong.

“Rầm!”

Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm mới mua được chiếc xe này, bây giờ là ai đã tông vào nó chứ!

Cô tức giận, nhanh chóng chạy ra phía sau xe để xem. Trời ạ, là một chiếc ô tô khác tông vào xe cô.

“Cô ơi! Cô có sao không?”

Một người con trai xuống hỏi cô. Anh ta chính là người gây ra tai nạn hôm nay.

“Tôi không sao nhưng xe của tôi có sao đấy!”

Giang Hạ Vân ngước mặt lên nhìn người con trai đó. Anh ta rất tuấn tú, đẹp trai.

Anh ta nói:”Tôi xin lỗi! Tôi sẽ đền! Tôi tên Lý Nam Phong! Cô gọi cho số điện thoại này, tôi chuyển khoản cho cô!”

“Được! Tôi sẽ nhắn số tài khoản của tôi cho anh! Hy vọng anh đi đường để ý trước sau!”

Giang Hạ Vân nói rồi nhìn đồng hồ. Chết rồi! Trễ tiết học rồi! Cô chạy một mạch đến trường và để chiếc xe ở lại luôn.
 
Chương 1: Tai Nạn


Giang Hạ Vân là một cô gái ngây thơ, hiền lành và tốt bụng. Cô có vẻ ngoài ưa nhìn, trẻ trung. Cô là sinh viên năm ba của trường sân khấu điện ảnh hàng đầu trong nước. Để trang trải cho cuộc sống của mình, từ nhỏ cô đã làm đủ các công việc để nuôi sống bản thân. Hiện tại cô vừa đi học vừa làm một mẫu ảnh.

“Tốt! Tốt! Cứ như vậy! Giữ nguyên tư thế đó! Đẹp lắm!”

Hạ Vân liên tục tạo dáng cho những tấm hình quảng cáo. Cô rất chuyên nghiệp, những ai làm việc chung với cô đều rất hài lòng.

“Buổi chụp hình hôm nay kết thúc! Hạ Vân, ngày mai chụp nốt 5 bộ cuối nhé!”

Hạ Vân lấy chai nước suối uống một hơi cho đỡ khát, cô cười nói:”Vâng ạ! Ngày mai em đến! Chiều nay có tiết học, em về trước đây!”

“Được! Em về trước đi!”

Giang Hạ Vân chạy ra bàn rồi lấy cái túi nhỏ đeo lên vai. Cô vội vàng đi ra ngoài cửa.

“Tít! Tít!”_Đó là tiếng xe ô tô của cô kêu.

Cô mở cửa xe rồi ngồi vào bên trong.

“Rầm!”

Một tiếng va chạm lớn phát ra ở phía sau xe cô. Đúng thật là xui xẻo, cô phải “cày cuốc” bao nhiêu năm mới mua được chiếc xe này, bây giờ là ai đã tông vào nó chứ!

Cô tức giận, nhanh chóng chạy ra phía sau xe để xem. Trời ạ, là một chiếc ô tô khác tông vào xe cô.

“Cô ơi! Cô có sao không?”

Một người con trai xuống hỏi cô. Anh ta chính là người gây ra tai nạn hôm nay.

“Tôi không sao nhưng xe của tôi có sao đấy!”

Giang Hạ Vân ngước mặt lên nhìn người con trai đó. Anh ta rất tuấn tú, đẹp trai.

Anh ta nói:”Tôi xin lỗi! Tôi sẽ đền! Tôi tên Lý Nam Phong! Cô gọi cho số điện thoại này, tôi chuyển khoản cho cô!”

“Được! Tôi sẽ nhắn số tài khoản của tôi cho anh! Hy vọng anh đi đường để ý trước sau!”

Giang Hạ Vân nói rồi nhìn đồng hồ. Chết rồi! Trễ tiết học rồi! Cô chạy một mạch đến trường và để chiếc xe ở lại luôn.

Lý Nam Phong trở lại xe của mình. Anh ta cười giỡn với bạn trong xe:”Mặc Vũ, đợt này chắc ông già lại cho tao một trận quá!”

Mặc Vũ cười vì anh ta biết ba của Lý Nam Phong nghiêm khắc như thế nào:”Cố chịu đi! Có mẹ mày bao che chắc không sao đâu!”

“Hahaha! Mày cũng hiểu tao quá đấy chứ!”

“Phong, tao thấy em hồi nãy xinh quá trời quá đất! Nhưng nghe đồn khó tán lắm!”

Lý Nam Phong nhớ lại, cô gái đó quả thật có vẻ ngoài rất ưa nhìn, xinh đẹp:”Mày biết ẽm à?”

Mặc Vũ mở máy điện thoại ra, anh lên facebook mở hình Giang Hạ Vân cho Nam Phong xem:”Cô ấy là mẫu ảnh! Hot lắm đó! Mày không biết à? Nghe nói học sân khấu điện ảnh, nhiều anh theo lắm nhưng không chịu anh nào cả!”

Lý Nam Phong nhìn ảnh của Giang Hạ Vân rồi cười:”Em này, chỉ cần ba ngày thôi!”

“Mày chắc chắn?”

“Chắc!”

“Nếu không được mày bao tao một tháng ăn chơi ok?”

“Ok luôn! Ngược lại mày thua thì cũng vậy nha!”

“Chơi luôn! Sợ gì!”
 
Chương 2: Tặng Hoa


Ngày hôm sau, Giang Hạ Vân có tiết học buổi sáng, buổi chiều cô mới đi chụp hình. Khi đi vào lớp học, chỗ của cô lại có một bó hoa hồng rất lớn!

Tiểu Mạc là bạn thân của Hạ Vân, cô chạy lại chỗ Hạ Vân:”Hôm nay có anh nào tặng hoa to thế? Thế mà không nói tao biết với!”

Giang Hạ Vân ngạc nhiên sau đó cô cầm bó hoa lên hỏi mọi người:”Là ai tặng mình bó hoa này vậy?”

Một bạn nữ sinh trả lời cô rồi chỉ tay ra ngoài cửa:”Đó! Người đó!”

Giang Hạ Vân cùng Tiểu Mạc quay ra cửa nhìn. Thì ra là Lý Nam Phong, người gây tai nạn hôm qua.

Nhìn thấy anh ta, Giang Hạ Vân chạy ra ngoài cửa:”Anh tới đây làm gì? Làm sao anh biết tôi ở đây?”

Lý Nam Phong tựa người vào cánh cửa, anh cười rồi nói:”Hình như anh thích em rồi! Em thật xinh đẹp!”

Cả lớp bên trong ồ lên khi nghe Lý Nam Phong nói anh thích em với Giang Hạ Vân.

“Anh nói lung tung gì đó! Đây là lớp học, có gì lát nữa nói, anh đi ra đi! Cô giáo vào rồi kìa!”

Lý Nam Phong nắm lấy cổ tay của Giang Hạ Vân, anh ta cười nói:”Hôm qua em chưa tha thứ cho anh!”

“Tha thứ chuyện gì? Anh đi ra đi, cô giáo đang đến rồi kìa!”

“Thì chuyện hôm qua đó!”

“Tôi tha cho anh được chưa! Anh đi lẹ lẹ dùm tôi cái! Cô vào là tôi bị mắng đó!”

“Có gì anh nói với cô cho!”

“Anh điên à? Mau đi ra!”

“Nếu em hứa tối nay đi ăn với anh, anh sẽ đi!”

“Được! Tối tôi gọi cho anh được chưa?”

“Được!”

Giang Hạ Vân chạy vào trong lớp lấy bó hoa đó ra rồi trả lại cho Lý Nam Phong:”Anh đem về đi!”

“Cho em! Đi đây! Bye!”
 
Chương 3: Không Phải Bạn Trai Em!


Kết thúc tiết học, cô liền chạy ngay ra trạm xe buýt để đến chỗ chụp ảnh. Đáng lý cô có xe để đi nhưng ai ngờ...thật xui xẻo mà!

“Hạ Vân! Đến rồi thì vào thay đồ đi! Còn 5 bộ cuối thôi! Cố hôm nay xong luôn nhé!”

“Vâng! Em đi thay đồ ngay đây!”

Giang Hạ Vân nhanh chóng thay mấy bộ đồ quảng cáo. Cô và anh chụp hình phối hợp rất tốt. Chỉ hơn 1 tiếng đồng hồ, cô đã thay hết 5 bộ và được khá nhiều hình.

“Hôm nay kết thúc rồi! Anh kêu bà chủ chuyển tiền qua tài khoản cho em rồi! Em check xem đã đến chưa?”

Giang Hạ Vân mở điện thoại ra để xem tài khoản của mình. Cô đã được chuyển tiền qua, hơn nữa đợt này kiếm được nhiều tiền hơn:”Em cảm ơn! Em nhận được rồi!”

“Hy vọng sau này có thể hợp tác tiếp! Có khó khăn gì cứ tìm tới anh, được thì anh giúp cho!”

“Em cảm ơn anh! Em về trước! Cảm ơn các anh chị!”

“Uhm! Hẹn gặp lại sau!”

“Hẹn gặp lại!”

Cô thư ký ôm một đống đồ trên người chạy vào nói với Hạ Vân:”Vân, em có người tìm ở bên ngoài đấy! Đẹp trai lắm! Bạn trai em hả?”

“Dạ để em ra! Em không có bạn trai! Chào chị! Em đi đây!”

Giang Hạ Vân đi ra ngoài. Quả thật là Lý Nam Phong, anh ta đúng là nhây thật.

Anh ta lại cầm một bó hoa màu khác, tặng cho cô.

“Tôi đã bảo tôi sẽ gọi mà!”

“Anh sợ em quên nên đến đón em luôn!”

“Tôi không quên!”

“Vậy đi thôi!”

Lý Nam Phong kéo tay của Giang Hạ Vân, anh kéo cô lên xe của mình. Anh thắt dây an toàn cho cô, mặt của anh rất gần mặt của cô. Giang Hạ Vân bắt đầu đỏ mặt, sao có thể sát như thế chứ!
 
Chương 4: Có Chút Động Lòng


Xe lăn bánh rồi dừng lại ở một nhà hàng rất sang trọng. Lý Nam Phong nhanh chóng chạy xuống mở cửa xe cho Giang Hạ Vân:”Mời em xuống!”

“Tôi có thể tự mở được mà!”

Lý Nam Phong chỉ cười, anh kéo tay cô vào nhà hàng.

Đồ ăn được dọn sẵn ra bàn. Anh và cô chỉ cần ngồi xuống mà ăn thôi.

Lý Nam Phong vừa cắt bít tết vừa hỏi Giang Hạ Vân:”Bít tết thế nào? Có hợp khẩu vị không?”

Giang Hạ Vân cắt bít tết cho vào miệng nếm thử:”Cũng được!”

“Sao hôm nay em đồng ý đi ăn với anh? Có phải thích anh rồi hay không?”

Giang Hạ Vân ngơ ngác nhìn Lý Nam Phong. Trời ạ, anh ta cứ tự luyến hay sao ý, cô trả lời:”Không phải anh ép tôi sao? Không đi cũng không được!”

Lý Nam Phong bỗng dưng bỏ hết dao và nĩa xuống, anh ta nhìn cô đắm đuối.

Giang Hạ Vân thấy rất ngại, cô nói:”Mặt tôi dính gì à? Sao anh cứ nhìn chằm chằm vào tôi hoài vậy?”

“Không phải! Tại em xinh đẹp quá nên anh không thể rời mắt khỏi em được!”

Giang Hạ Vân ngại ngùng, cô cúi mặt xuống rồi cười mỉm. Hình như cô lỡ động lòng rồi. Động lòng vì những lời nói ngọt ngào của Lý Nam Phong. Bởi vậy người ta mới có câu “đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai!”

Tiếng violin lãng mạn ngân lên, mọi cặp đôi trong nhà hàng đều đứng dậy khiêu vũ cùng nhau.

Lý Nam Phong giơ tay ra mời Giang Hạ Vân khiêu vũ:”Tôi có thể mời em nhảy một điệu không?”

“Tôi không biết khiêu vũ! Không được đâu!”

“Không sao! Tôi dạy em là được!”
 
Chương 5: Đêm Đó!


Ahuhuhuhuhu

Sau khi ăn tối xong, cả hai cũng đã hơi say. Lý Nam Phong lấy lý do không biết nhà của Giang Hạ Vân nên đã dẫn cô vào khách sạn. Tửu lượng của Hạ Vân rất kém, mới uống tí rượu vang cô đã không biết trời đất gì.

Lý Nam Phong dìu Giang Hạ Vân vào một phòng VIP của khách sạn. Anh ném Hạ Vân lên giường. Anh ta bắt đầu hôn lên môi cô, tay anh sờ lung tung trên người của Hạ Vân. Từ môi, anh chuyển xuống cổ cô. Anh cứ thế ngấu nghiến, lâu lâu còn cắn vào người của cô nữa.....

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Hạ Vân nhìn xung quanh mình không có một mảnh vải che thân. Cô nhìn sang bên cạnh. Là Lý Nam Phong. Sao anh ta cũng...không mặc gì... Cô hoảng hốt chạy vào nhà vệ sinh. Cô xả nước. Nước chảy từ đầu đến chân cô. Bây giờ nhìn lại, người cô đầy những vết cắn bầm tím. Thật ghê tởm! Cô nhanh chóng tắm rửa rồi lén đi về trước. Nhớ lại việc hôm qua, cô thật xấu hổ.

Khi Lý Nam Phong tỉnh dậy, anh không thấy Giang Hạ Vân đâu. Anh cũng không thèm tìm cô, anh ngồi dậy lấy điện thoại nhắn tin cho bạn mình với nội dung:”Mau chuẩn bị tiền bao tao đi nhé! Xong rồi! Hahaha!”

Nhắn xong anh phì cười rồi quăng điện thoại xuống giường. Anh mau chóng mặc lại quần áo rồi trả phòng cho lễ tân.
 
Chương 6: Mất Nhân Tính


Hai tháng sau, Lý Nam Phong vẫn sống tốt vui vẻ, ăn chơi sa đoạ như bình thường mặc dù anh ta bị ba mình mắng chửi rất nhiều. Anh ta không một lần nhắn tin hay hỏi thăm Giang Hạ Vân. Chỉ là sau đêm đó, anh ta có tặng cho cô một bó hoa, mọi chuyện kết thúc trong êm đẹp.

Giang Hạ Vân luôn muốn ngủ, cô rất thèm ăn và đặc biệt dạo này luôn nôn. Đó là triệu chứng của có thai. Cô rất lo sợ. Cô lấy hết can đảm của mình để đi thử thai. Ai ngờ đâu, cô là có thai thật rồi. Cô rất lo sợ, sợ Lý Nam Phong sẽ không nhận đứa bé, sợ mọi người sẽ dị nghị, cô còn chưa tốt nghiệp. Cô lo sợ rất nhiều điều.

Buổi tối, cô lấy điện thoại nhắn cho Lý Nam Phong. Cô nhắn rằng cô đã có thai, đó là con của anh, cô không biết phải như thế nào.

Một lúc sau, cô chỉ nhận được một tin nhắn của Lý Nam Phong. Đó chính là tin nhắn:”Bỏ nó đi!”

Dù mới hai tháng nhưng đứa bé cũng không có tội tình gì! Nếu phá bỏ nó khác gì giết đi một sinh mạng chưa ra đời. Là giết người, giết người đó! Cô rơi nước mắt. Cô không còn ai ở bên cạnh, ba mẹ sớm đã rời bỏ cô mà đi. Bây giờ cô chỉ đơn độc sống. Cô quyết định chiến đấu vì con của mình.

Hôm sau, cô đi đến nhà của Lý Nam Phong. Cô bấm chuông thì người giúp việc ra mở cửa. Cô được cho phép vào trong.

“Đây là ai?”

Mẹ của Lý Nam Phong hỏi cô giúp việc.

Giang Hạ Vân tự đứng lên giới thiệu:”Cháu chào bác! Cháu là Hạ Vân. Cháu muốn gặp hai bác nói chuyện!”

“Cháu đợi một lúc! Bác trai đang xuống!”

Cả ba người, Giang Hạ Vân và ba mẹ của Lý Nam Phong ngồi nói chuyện. Cô nói trước:”Hai bác, cháu có thai rồi! Là con của Lý Nam Phong. Cháu có nhắn cho anh ấy nhưng anh ấy bảo hãy bỏ nó đi!”

Ông Lý và bà Lý nghe xong rất tức giận. Hai ông bà rất mong có cháu nối dõi, thằng con nghịch tử lại kêu bỏ cháu của họ đi. Đúng là cái thằng mất nhân tính. Ông Lý đập bàn, hô to:”Lý Nam Phong! Thằng nghịch tử! Mày xuống đây cho tao!”
 
Chương 7: Hợp Đồng


Lý Nam Phong tức giận, anh ta vùng vằng đi xuống nhà. Anh ta còn chưa đánh răng rửa mặt. Bộ dạng của anh ta rất buồn cười.

Ông Lý đã cầm sẵn cái cây roi, Lý Nam Phong vừa bước xuống, ông Lý quất vào chân của Nam Phong mấy cái liên tục. Anh vừa nhảy vừa né vừa hét lên:”Sáng sớm, con làm gì mà đánh con...a...ba...! Mẹ, ba đánh con! Mẹ mau ngăn ba lại đi! Aaaaaaaaaaa!”

“Mày làm cho con gái nhà người ta có bầu, bây giờ bảo nó giết đi cháu tao hả? Mày có còn nhân tính không cái thằng khốn nạn!”

Ông Lý vừa chửi vừa đánh Lý Nam Phong. Bà Lý cũng không thèm can ngăn, mặc dù bà ấy rất cưng chiều anh ta nhưng chuyện này thì không được.

Lý Nam Phong chỉ thẳng vào mặt Giang Hạ Vân:”Người đàn bà rắn độc! Là cô nói với ba mẹ tôi phải không...Aaaaaa...ba đừng đánh con nữa! Aaaaaaaa!”

Giang Hạ Vân tức giận, cô đứng dậy chỉ lại mặt của Lý Nam Phong:”Tôi nói cho anh biết, tôi không cần anh chịu trách nhiệm gì hết! Tôi có đủ khả năng để nuôi con. Tôi đến đây để tuyên bố đấy! Làm gì nhau?”

“Cái con điên này! Aaaaaaaaa....ba đừng đánh nữa!”

Ông Lý nghe Lý Nam Phong nói vậy với Hạ Vân, ông càng đánh mạnh hơn:”Tao nói cho mày biết, hai tuần sau lập tức tổ chức đám cưới cho tao! Nếu cháu tao có mệnh hệ gì, tao giết mày đầu tiên, mày cũng đừng hòng có một đồng cắc nào để tiêu! Thằng nghịch tử!”

“Ba....con mới có nhiêu đây tuổi! Cưới vợ sớm quá phải không?”

“Thế mày làm con nhà người ta có bầu, người ta còn trẻ hơn cả mày, còn phải đi học. Có bầu rồi, học hành gì được nữa! Mày phá hoại đời con gái nhà người ta, mày con nói nữa! Không nói nhiều, cứ theo lời tao mà thực hiện!”

Trong lòng Lý Nam Phong thầm nghĩ:”Người phụ nữ này thật đáng ghét! Sao cô không đi chết quách cho xong!”

Chương 8:

Sau đó, Hạ Vân về nhà của mình. Chưa kịp về đến nơi, Nam Phong đã gọi cho cô để gặp mặt.

Lý Nam Phong đặt một cái hợp đồng lên bàn cho Hạ Vân. Cô ấy cầm lên đọc, đọc từng chữ tững chữ cô càng phẩn nộ, cô nói:”Đẻ con cho anh, anh cho tôi 1 tỷ. Hai năm sau ly hôn. Vi phạm hợp đồng sẽ trả gấp đôi số tiền thoả thuận. Anh bị điên à? Tôi thà nuôi con một mình cũng không cần đến anh! Rõ chưa! Cút!”

Lý Nam Phong cười hả hê:”Chê ít sao? 3 tỷ thế nào?”

Giang Hạ Vân cầm tờ giấy xé nát nó. Cô ném đống giấy vụn thẳng vào mặt anh ta rồi nói:”Dù có 1000 tỷ, Hạ Vân tôi đây cũng không cần!”

Nói xong, cô bỏ đi một mạch.

Kế hoạch của Lý Nam Phong thất bại. Ba của anh ta bắt anh ta phải lấy cô, nếu không anh sẽ không có đồng nào để tiêu cả. Anh rất tức giận. Nếu bây giờ cô ta sảy thai thì sao nhỉ? Cô phải ba anh sẽ không bắt anh chịu trách nhiệm nữa không?

“Ủa anh yêu, sao anh ngồi ở đây vậy?”

Lý Nam Phong ngước mặt lên nhìn. Thì ra là cô bạn gái anh ta đang quen. Cô này cũng thuộc dạng rất xinh đẹp, còn là người mẫu nữa. Lý Nam Phong nắm lấy tay cô ấy rồi nói:”Vân Khê, hôm nay gặp được em ở đây may quá! Anh đang nhớ em đây này, định gọi cho em ra, ai ngờ ông trời đã cho chúng ta gặp nhau. Định mệnh đó, định mệnh cho chúng ta gặp nhau.”

“Anh này chỉ được cái miệng! Ngọt gì đâu à! Kiến sắp vây quanh em rồi này!”

“Ai bảo em ngọt ngào nên kiến mới thích em ấy chứ!”
 
Chương 8: Giúp Tao Đi!


Lý Nam Phong đã nghĩ ra kế hoạch để không phải đám cưới với Giang Hạ Vân. Tuổi trẻ còn dài làm sao mà phải đám cưới sớm như vậy!

Anh ta hẹn bạn của mình ra, người bạn lần trước đã cá cược với anh.

“Mặc Quân, tao cần mày giúp một việc! Yên tâm, giúp tao xong, tao xin ba tao cho mày được lên chức trưởng phòng! Đều có lợi cả!”

Mặc Quân bắt đầu có hứng thú với lời đề nghị của Lý Nam Phong. Anh ta hồi hộp hỏi:”Là chuyện gì mà cần tao ra tay vậy? Có phạm pháp không đó?”

“Mày nhận mày là ba của con tao được không? Tao không muốn đám cưới sớm, ông già nhà tao bắt tuần sau đám cưới đó!”

Mặc Quân ngạc nhiên, Lý Nam Phong điên rồi sao, anh nói lại:”Mày điên rồi hả? Hôm nay đâu có sốt đâu?”

“Mày nhận dùm tao trước đi! Mày cũng đâu mất cái gì đâu, tiền tao sẽ đưa mày hàng tháng.”

“Thôi cũng được! Giang Hạ Vân à?”

“ Uhm! Là cô ta.”

Buổi chiều hôm đó, Lý Nam Phong hẹn Giang Hạ Vân đến nhà của mình để nói chuyện. Giang Hạ Vân đến nhà anh ta theo lời hẹn:”Cháu chào hai bác!”

Có cả ba mẹ của Lý Nam Phong ở đây nữa. Hai người họ rất nồng nhiệt đón tiếp cô:”Cháu ngồi đi!”

“Hôm nay Phong gọi cháu đến, không biết là có việc gì!”

Lý Nam Phong từ trên lầu bước xuống, anh ta trơ trẽn dắt thêm Vân Khê đi xuống. Vân Khê khoác tay anh ta. Anh ta cười đểu rồi nói:”Đã đến rồi à? Không ngờ cô cũng dám tới đấy!”
 
Chương 9: Cô Ấy Là Bạn Gái Cháu!


Bên ngoài, Mặc Quân cũng đến. Anh ta vào nhà. Trong lúc đó, Lý Nam Phong bước xuống rồi nói:”Cô mặt dày thật á! Rõ ràng đứa con không phải của tôi! Cô cứ khẳng định nó là của tôi là sao? Cô biết tôi có bạn gái rồi không? Bạn gái tôi mới là đang mang thai con của tôi, hiểu chưa?”

Giang Hạ Vân tức giận, anh ta đang nói cái quái quỷ gì thế này, hình như anh ta đứt dây xấu hổ rồi. Quá trơ trẽn, quá là trơ trẽn mà. Cô đứng lên rồi chỉ vào mặt Nam Phong:”Anh đừng có quá đáng!”

Mặc Quân chạy vào hốt hoảng nói:”Cháu chào bác! Chủ tịch! Dạ cháu xin lỗi. Bạn gái cháu giận cháu nên đã tự bỏ đi, đứa con là của cháu. Em, nói nhăng nói cuội gì ở đây, có chuyện gì đi về nhà mình cùng giải quyết! Phong là bạn của anh, em thừa biết tình bạn của anh tốt cỡ nào, em định phá hoại hả? Hiểu lầm anh sẽ giải thích! Bây giờ về nhà!”

Giang Hạ Vân rất hoang mang. Ông bà Lý cũng hoang mang không kém. Vân Khê đứng một góc cười rồi cô ta lên tiếng:”Chị Hạ Vân, đúng rồi đó! Hiểu lầm gì về nhà chị với anh Quân tự giải quyết! Hà cớ gì phải lôi bạn trai em vào. Bạn trai em chỉ yêu có mình em thôi, em có con của anh ấy rồi!”

Giang Hạ Vân dường như muốn khóc:”Mấy người, mấy người cùng nhau....”

Ông Lý tức giận đập bàn:”Thì ra, cô lừa chúng tôi à? Định cho con tôi đổ vỏ cho cô phải không?”

“Bác! Nghe cháu giải thích, thực sự là không phải vậy đâu ạ!”

“Tôi không muốn nghe. Mặc Quân, mau đem người phụ nữ của cậu về nhà đi! Tôi không muốn thấy cô ta!”

“Vâng chủ tịch!”
 
Chương 10: Vì Tôi Là Mặc Quân


Mặc Quân kéo tay của Giang Hạ Vân ra bên ngoài. Anh kéo cô vào xe ô tô của mình.

Xe bắt đầu lăn bánh khỏi nhà của Lý Nam Phong. Giang Hạ Vân phẩn nộ, cô tức giận hỏi:”Anh bị điên à? Tôi với anh có quen biết sao?”

“Cô chỉ cần biết, bây giờ cô là bạn gái của tôi, đứa con trong bụng cô cũng là của tôi!”

“Anh cao thượng quá nhỉ? Hẳn là Lý Nam Phong bảo anh làm vậy phải không? Chỉ cần nói cho tôi biết, điều gì tôi cũng có thể giúp anh!”

“Cô có 10 tỷ không?”

Giang Hạ Vân im lặng. 10 tỷ, con số đó chắc chắn là cô không có rồi. Mặc Quân biết cô không có nên mới nói như vậy.

Từ nãy giờ cô quên hỏi, anh ta là đang định chở mình đi đâu vậy chứ:”Này! Thả tôi bên đường đi! Anh định chở tôi đi đâu?”

Mặc Quân lạnh lùng buông ba chữ:”Im lặng đi!”

Anh càng ngày càng đạp gas nhanh hơn. Đi khoảng hơn hai tiếng đồng hồ, Giang Hạ Vân cũng đã ngủ mất.

“Này! Dậy đi! Tới nơi rồi!”

Giang Hạ Vân ngồi dậy. Đây là đâu vậy? Xung quang toàn là cây cối, như một khu rừng vậy. Còn không có một bóng người nào nữa chứ!

Mặc Quân kéo tay Giang Hạ Vân lên căn biết thự góc trong rừng. Ở đây mà lạc là khỏi ra ngoài luôn, thật đáng sợ mà.

“Bây giờ, cô yên tâm ở đây đẻ đứa con đó ra đi! Đừng làm gì cả!”

Giang Hạ Vân nhìn xung quanh, một bóng người cũng không có. Yên tâm cái nổi gì ở cái nơi hẻo lánh này:”Tại sao tôi phải ở đây?”

“Muốn trả thù không? Muốn thì ở đây đi!”

“Trả thù Lý Nam Phong sao? Chỉ vì anh ta không thừa nhận con tôi thôi sao? Tôi không rãnh làm ba cái chuyện con nít đó!”

Mặc Quân nhìn Giang Hạ Vân rồi nói:”Lẻ nào cô không quan tâm ba mẹ cô mất như thế nào? Tại sao cô lại là trẻ mồ côi. Cô không muốn biết à?”

“Làm sao anh biết?”

“Cô chỉ cần biết, tôi là người rất thân thuộc với cô! Ba mẹ cô vì gia đình đó nên mất! Như vậy, có đáng để trả thù không?”

“Làm sao tôi tin được anh?”

“Vì tôi là Mặc Quân! Anh trai của Mặc Linh Hoa.”

Giang Hạ Vân rất hoang mang. Cái tên Mặc Linh Hoa, rõ ràng là tên của cô mà.

“Tôi là Mặc Linh Hoa! Đó là tên trước khi vào cô nhi viện!”

“Đúng! Cô là Mặc Linh Hoa, em gái ruột của tôi! ADN tôi đang làm rồi, kết quả cô có thể tự xem!”
 
Chương 11: Nhận Anh Em


“Anh! Bây giờ anh nói gì em cũng nghe!”

Giang Hạ Vân bây giờ là Mặc Linh Hoa. Cô đã tìm ra người thân một cách dễ dàng như vậy.

“Ngoan. Xin lỗi, đã không đi tìm em sớm hơn! Bây giờ anh sẽ bù đắp lại tất cả cho em.”

“Chỉ cần chúng ta bên nhau thôi, anh không cần bù đắp gì cho em hết!”

“Lát nữa sẽ có người đến làm, là người của Lý Nam Phong. Cẩn thận đó! Anh phải đi đây! Anh sẽ liên lạc với em!”

“Chuyện lúc nãy, ba mẹ làm sao mà mất?”

“Anh nghĩ em tự nhớ lại vẫn hơn là anh kể. Căn biệt thự này là hồi đó, gia đình chúng ta ở đây. Có lẽ em sẽ tìm lại được chút ký ức gì đó ở đây!”

“Là ở đây sao?”

“Phải! Bây giờ anh phải đi đây!”

Mặc Quân trở về gương mặt lạnh lùng, anh ta bước ra ngoài biệt thự rồi lái xe đi. Một lát sau, một người phụ nữ trung niên đến để chăm sóc cho cô.

“Chào cô! Tôi tên Hàn Băng. Từ nay về sau có việc gì cô cứ nói với tôi!”

“Tôi biết rồi! Cảm ơn cô! Tôi thấy hơi đói, cô có thể làm cho tôi ít gì đó ăn được không?”

“Tôi làm liền, phiền cô đợi tôi một chút!”
 
Chương 12: Hàn Băng


5 tháng cứ thế trôi qua, bụng Hạ Vân to lên thấy rõ. Ngày ngày, cô vẫn cứ nói chuyện với con, mở nhạc cho nó nghe. Cô cũng đã chuẩn bị cho mình một tinh thần làm mẹ thật tốt.

Buổi trưa hôm nay, cô thèm ăn cháo cá. Cô bắt bằng được Hàn Băng đi mua cho cô.

Khi Hàn Băng về, cô nhanh chóng lấy đồ ăn cho Hạ Vân ăn. Hạ Vân ăn một cách ngon miệng mà không biết có sự nguy hiểm gì sắp xảy ra. Hạ Vân đã quên luôn lời dặn của anh mình, Hàn Băng là người của Lý Nam Phong.

Ăn xong bụng cô đau nhói, máu từ chân chảy ra:”Hàn Băng, tôi, tôi đau quá.. mau..mau đưa tôi tới bệnh viện! Đau....”

Hàn Băng chỉ lạnh lùng nói với cô:”Xin lỗi cô! Bây giờ là 1h chiều, đã hết giờ làm của tôi! Cáo từ!”

Hàn Băng cứ thế mà đi mặc cho Hạ Vân bên trong gào thét trong đau đớn. Ở đây là trong rừng, làm sao có thể tìm được đường ra. Hạ Vân sắp không gượng nổi nữa.

“Hoa Hoa, anh đến tìm em nè! Xem anh mang gì cho em!”

Mặc Quân vừa vào thì thấy Hạ Vân ngất xỉu dưới đất, máu me đầy nhà. Anh bế cô lên rồi nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện.
 
Chương 13: Phải Trả Thù!


Khi tỉnh dậy, Hạ Vân thấy đầu mình choáng váng lắm, cô còn rất đau bụng. Cô nhìn xuống bụng, tinh thần hoảng hốt:”Mặc Quân, con...con của em....con của em có sao không? Nó không sao...nó không sao phải không...em biết mà....”

“Hoa Hoa, bình tĩnh nghe anh nói.”

Hạ Vân khóc lóc, cô mất bình tĩnh:”Anh như vậy ý là gì?”

“Con của em...mất rồi! Anh phát hiện ra em trễ quá, không thể cứu được!”

Hạ Vân như người mất hồn, cô rơi từng giọt lệ. Nó là đứa con đã theo cô được 5 tháng, người luôn bên cạnh cô. Nó cũng là một sinh mệnh, là máu mủ của cô.

“Hoa Hoa, bây giờ em như vậy cũng không tốt! Mọi chuyện đã qua rồi, qua rồi! Anh sẽ trả thù cho em! Trả thù cho cháu của anh!”

Hạ Vân nghe thấy từ “trả thù”, trong lòng cô lập tức muốn giết chết Lý Nam Phong. Cô bình tĩnh lại, tay thì sờ lên bụng của mình:”Phải rồi! Là trả thù! Em...em sẽ cho hắn ta biết thế nào là sống không bằng chết! Hắn ta phải chết dưới tay em! À không, cả gia đình anh ta đều phải chết!”

“Phải! Vì vậy, bây giờ nghe lời anh! Nghỉ ngơi cho tốt! Ngày mai anh xin bác sĩ cho xuất viện. Ngày mốt đưa em ra nước ngoài gặp một người rất quan trọng!”

“Người nào?”

“Đi rồi biết!”
 
Chương 14-15: Xuất Cảnh+Vivian


“Gì chứ? Sảy thai rồi sao?”

Lý Nam Phong ngạc nhiên hỏi Mặc Quân. Hình như anh ta hoàn toàn không biết Hạ Vân đã sảy thai rồi.

“Sảy thai rồi! Vừa lòng mày chưa?”

Lý Nam Phong nghĩ đi nghĩ lại, nếu mà Hạ Vân sảy thai cũng tốt. Sau này anh ta khỏi phải tốn đồng nào để nuôi đứa con đó nữa.

Mặc Quân nói với anh ta:”Ngày mai tao đi Mỹ! Muốn mua gì thì nhắn tao, tao mua giúp cho!”

“Tự nhiên đi Mỹ làm gì?”

“Đi thăm ba của tao! Ông ấy ở Mỹ mà, mày quen rồi à? Tao xin nghỉ một tháng rồi!”

“Uhm! Mua quà về là được!”

————————

Hôm sau, Mặc Quân đưa cho Hạ Vân một cái hộ chiếu mới, giấy tờ tuỳ thân mới.

“Từ hôm nay, Hạ Vân không còn trên thế giới này nữa! Em chính là Mặc Linh Hoa, biết chưa?”

“Anh làm mấy cái này cho em từ khi nào?”

“Mới làm hơn một tuần! Đi thôi, chuyến bay lúc 9h sáng, chúng ta phải đi sớm hơn 2 tiếng để làm thủ tục xuất cảnh!”

“Em biết rồi! Đi thôi!”

“Còn đau không?”

“Hơi đau bụng một chút mà không sao đâu!”

3 năm sau

“Nghe nói hôm nay Vivian về nước! Nhất định mình sẽ đến sân bay để nhìn thấy cô ấy mới được!”

“Phải đó! Vivian hôm nay về. Nghe nói sẽ tiếp tục phát triển sự nghiệp ở trong nước luôn!”

“Vậy hả? Tốt quá, không phải đến Mỹ xa xôi để xem show diễn nữa rồi!”

“Nữ thần!”

Họ đều đang bàn tán về Vivian, một ngôi sao nữ ở Mỹ rất nổi tiếng. Cô đã từng đóng rất nhiều bộ phim, gia thế lại rất “khủng”, hơn nữa còn tài năng và xinh đẹp. Tên thật của cô ấy là Mặc Linh Hoa, năm nay gần 30 tuổi.

Tại sân bay, các fan trong nước của Vivian vây kín. Họ đều đang đợi thần tượng của mình.

Vivian bước ra ngoài với bộ đồ rất giản dị. Một chiếc áo thun, một cái quần jean và cái kính râm. Đi bên cạnh cô còn có anh quản lí. Anh ấy tên là Mark.

“Vivian! Vivian! Bọn em yêu chị!”

“Chị ơi cho em chụp hình được không ạ?”

“Ký tên cho em với!”

“Chụp hình với em trước!”

....

....

Bên cạnh các fan của mình, cô còn có rất nhiều phóng viên săn đón.

“Cô Vivian, cho chúng tôi hỏi, cô dự định phát triển sự nghiệp trong nước luôn hay sao ạ?”

“Cô Vivian, bên này, tại sao cô không tiếp tục ở Mỹ nữa mà lại về nước?”

...

...

Sau lưng Vivian khá nhiều người vệ sĩ bảo vệ cho cô. Anh Mark lên tiếng:”Xin lỗi mọi người, hiện tại Vivian sẽ không nhận bất kì câu hỏi! Các fan của Vivian hãy đợi chúng tôi tổ chức offline rồi ký tặng cho các bạn. Vivian ngồi máy bay cũng rất mệt, cô ấy cần nghỉ ngơi!”
 
Chương 16-17: Đầu Tư Cho Lý Thị+ Vân Khê Và Nam Phong Cãi Nhau


Linh Hoa (Vivian) cùng Mark về thẳng biệt thự mà cô đã mua trước đó vài tháng. Hiện tại chỉ có Mặc Quân thường xuyên lưu tới.

Sự xuất hiện của cô khiến Mặc Quân rất vui mừng:”Em nhìn khác quá! Tóc cũng đổi, bây giờ còn biết trang điểm. Chắc không ai nhận ra em đâu. Đến cả anh cũng nhận không ra!”

Linh Hoa lấy kính râm xuống, cô vui mừng nói với Mặc Quân:”Em biết mà!”

“Tin tức em về nước chắc chắn Lý Nam Phong cũng biết rồi! Vivian nổi tiếng thế mà!”

“Anh ta nên chuẩn bị trước! Một cơn bão chuẩn bị đến!”

“Phải vậy chứ tiểu thư Mặc!”

Mark đứng yên nghe hai anh em nhà họ nói chuyện. Lát sau, anh nói:”Vivian, hôm nay nghỉ ngơi sớm đi! Ngày mai còn có nhiều việc phải làm lắm!”

“Anh Mark, anh cũng đi ngủ đi!”

Mặc Quân cũng nói:”Trước giờ Vivian nhờ anh chăm sóc, thật cảm ơn anh rất nhiều!”

“Không có gì! Ông Mặc đã giao cho tôi rồi! Tôi sẽ cố gắng hết sức!”

——————

Hôm sau, Linh Hoa đến tập đoàn Lý thị. Cô đến để đầu tư vào tập đoàn đang rơi vào tình trạng khủng hoảng kinh tế này!

Ông Lý Bác Huân tiếp đón cô rất nồng nhiệt. Các nhân viên tập đoàn cũng nhận ra cô, họ rất phấn khích.

“Vivian! Thật tốt quá! Cháu đã đầu tư cho Lý Thị một khoản lớn! Chú sẽ nhớ ơn cháu lắm!”

“Không có gì ạ! Hai bên đều có lợi thôi mà!”

“Nhìn cháu kĩ, cháu rất giống một người. Cô ta...cô ta..tên gì nhỉ? À...Giang...giang gì đó? Đúng rồi, Giang Hạ Vân! Cháu có biết cô ta không?”

“Cháu sống ở Mỹ từ nhỏ, không quen biết ai là Giang Hạ Vân cả! Người giống người là bình thường thôi mà chú!”

Mark ghé vào tai của Vivian nói nhỏ cho cô:”Vivian, chúng ta còn phải tập cho show diễn tiếp theo!”

Linh Hoa đứng dậy bắt tay với Lý Bác Huân:”Chú Huân, cháu phải đi rồi! Hôm khác nói chuyện!”

“Dù sao cũng cảm ơn cháu đã đầu tư cũng như đã pr sản phẩm mặt nạ dưỡng da này cho chú! Chú cứ tưởng nó hết thời rồi chứ!”

“Cháu đi đây ạ!”Khi lên đến xe, Mark hỏi Vivian:”Anh không hiểu làm sao em cứ nhất định phải đầu tư rồi quảng cáo cho cái tập đoàn chuẩn bị phá sản chứ? Mặt nạ của bọn họ có gì tốt? Làm sao tốt bằng mấy cái mặt nạ em dùng?”

“Anh Mark, từ từ anh sẽ hiểu thôi! Anh theo em 3 năm, không lẻ anh còn không hiểu em? Em làm việc gì cũng đều có mục đích và đặc biệt là có lợi cho em!”

“Thôi được rồi! Buổi diễn của em trưa mai sẽ diễn ra đó! Vậy nên hôm nay phải luyện tập với mọi người trong đoàn!”

“Em biết rồi mà!”

—————————

“Anh Phong, anh lại ra ngoài lăng nhăng với con nào?”

Lý Nam Phong phát mệt với cô vợ Vân Khê này. Năm xưa ai bảo cô ta có thai, còn nói trước mặt ba mẹ của anh ta. Cô ta còn là người mẫu nổi tiếng nên anh bắt buộc phải cưới cô ta.

Lý Nam Phong tức giận:”Cô có thôi đi không? Lo mà làm tốt bổn phận của mình đi. Suốt ngày chỉ biết ghen với chả tuông! Cũng vừa phải thôi chứ!”

Vân Khê tức giận ném hết đồ ở trên bàn xuống đất:”Này, nếu anh không có thói lăng nhăng thì tôi cũng không như thế nhé!”

“Vậy con đâu? 3 năm nay, không có nổi một đứa con. Cô bảo tôi không đi tìm người phụ nữ khác à?”

“Anh đừng lấy lí do đó mà nói tôi! Không có con là lỗi của tôi sao?”

Ba mẹ của Lý Nam Phong nghe tiếng cãi nhau nên lên trên phòng. Mẹ của anh ta nói:”Hai đứa có thôi đi không? Thấy ba mẹ đang nghỉ ngơi không?”

“Dạ con xin lỗi ba mẹ!”
 
Chương 18: Thiệp Mời


Ngày hôm sau cũng chính là ngày Lý Thị cho ra mắt sản phẩm mới. Đó chính là mặt nạ sạch sâu. Vốn dĩ không ai để tâm đến mặt nạ này nhưng nhờ có sự xuất hiện của Vivian, rất nhiều fan của cô đã tới.

Lý Bác Huân lên phát biểu cũng như giới thiệu sản phẩm cho khách hàng nhưng không ai để ý tới ông cả.

“Vivian! Vivian!”

“Nữ thần! Em yêu chị!”

“Cho em chụp hình với ạ!”

Vivian cũng hiểu chuyện, đây là buổi ra mắt sản phẩm chứ không phải họp fan hâm mộ, cô cười rồi nhẹ nhàng nói:”Mọi người, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Vivian nhưng hôm nay Vivian không phải tâm điểm chính của buổi lễ. Mong mọi người có thể ủng hộ cho mặt nạ Lý Thị. Điều đó cũng là gián tiếp ủng hộ cho Vivian.”

Buổi lễ kết thúc êm đẹp nhưng vẫn không thấy Lý Nam Phong ở đâu cả. Anh ta thường ngày không bao giờ tham dự vào việc làm ăn nhưng vẫn muốn có tiền tiêu. Thật hoang đường!

Khi mọi người đã về gần hết, Lý Bác Huân xuống nói chuyện với Vivian:”Vivian, hôm nay cảm ơn cháu đã bỏ thời gian quý báu của mình giúp đỡ chú!”

“Không có gì đâu chú! Anh cháu mở buổi tiệc chào mừng cháu về nước, hôm đó sẽ có rất nhiều thương nhân tham gia, nếu chú rãnh chú cùng gia đình đến chung vui với cháu nhé! Đây là thiệp mời ạ!”

Vivian đưa cho Lý Bác Huân một cái thiệp mời. Cơ hội này không đi thì uổng phí mất, ông ấy nói:”Nhất định! Nhất định!”

“Vậy hôm đó gặp chú sau ạ!”
 
Chương 19: Buổi Tiệc (1)


Buổi tiệc chào mừng Vivian rất lớn, trang trí rất sang trọng. Bên ngoài còn có nhiều phóng viên tập trung xung quanh.

Vivian mặc một bộ váy đuôi cá màu trắng có đính pha lê. Cô đội một cái vương miện nhỏ cùng với bộ trang sức kim cương quý giá. Cô đứng đón khách trước cửa.

Hôm nay Lý Bác Huân dẫn theo Lý Nam Phong đi dự tiệc. Dù anh ta không muốn anh ta cũng phải nghe lời ba mình mà đi.

“Chú Huân! Chú đến rồi ạ!”

Lý Bác Huân bắt tay với Vivian:”Hôm nay cháu xinh lắm đó! Đây là con trai chú! Lý Nam Phong!”

Vivian chào hỏi Lý Nam Phong:”Chào anh! Nghe danh đã lâu, bây giờ mới có dịp gặp!”

Lý Nam Phong được một phen hoảng hốt. Sao lại có thể giống Giang Hạ Vân đến thế chứ. Anh ta hỏi:”Cô là Giang Hạ Vân?”

Mặc Quân lúc này mới ra, anh nói:”Chào chú! Phong! Đây là em gái tao. Không phải Hạ Vân! Nó sống ở Mỹ từ nhỏ.”

“Quân, Vivian là em gái mày à? Sao trước giờ không nói tao biết!”

“Hôm nay gặp rồi đó thôi!”

Vivian bề ngoài giả vờ rất thích Lý Nam Phong nhưng nội tâm của cô, cô hận cả gia đình hắn ta. Cô cười rồi nói:”Mời chú và anh Lý vào trong! Buổi tiệc chuẩn bị bắt đầu rồi ạ!”

“Uhm! Vậy chú vào trước!”

Lý Bác Huân đi vào bên trong trước nhưng Lý Nam Phong vẫn còn đứng đó ngây ra nhìn Vivian.

Mặc Quân nhìn đã biết hắn ta mắc bẫy, anh cười nói:”Phong! Mày định nhìn em tao đến khi nào?”

Lý Nam Phong kéo tay của Mặc Quân qua một góc:”Trước giờ sao không giới thiệu cho tao? Ở nhà tao chịu con mụ vợ Vân Khê quá mệt mỏi rồi!”

“Em gái tao chứ không phải mồi cho mày săn nha!”

“Đâu có! Tao đâu có ý định đó!”
 
Chương 20: Buổi Tiệc (2)


“Xin chào mọi người! Tôi là Mark! Tôi sẽ là người dẫn chương trình cho ngày hôm nay! Chào mừng mọi người đã đến với buổi tiệc của cô Vivian!”

Bên dưới, mọi người vỗ tay nồng nhiệt. Đèn trong phòng đột nhiên tắt hết, cánh cửa được mở ra. Vivian đi vào như một thiên thần.

“Chúng ta hãy cùng nhau hướng mắt ra cửa, chào đón cô Vivian.”

Vivian đi từ cửa lên trên phía sân khấu, đằng sau cô còn có hai bé nhỏ tung hoa cho cô.

“Mời cô Vivian lên đây phát biểu!”

Vivian lên trên nhận lấy micro. Cô cười nhẹ nhàng rồi nói:”Cảm ơn mọi người đã đến buổi tiệc ngày hôm nay! Đặc biệt, tôi xin cảm ơn anh tôi - Mặc Quân, người đã tổ chức buổi lễ này cho tôi. Sắp tới, tôi dự định sẽ ở lại nước phát triển tiếp sự nghiệp diễn cũng như ca hát của mình. Cảm ơn mọi người! Chúc mọi người có một ngày vui vẻ và hạnh phúc!”

Mark đứng kế bên của Vivian, anh cười rồi lấy micro nói:”Tiếp theo, xin mời mọi người cùng thưởng thức các món ăn ở đây. Chúng tôi có tổ chức một trò chơi, những ai không tham gia có thể xuống các bàn bên dưới để được phục vụ thức ăn. Trò chơi sẽ được bắt đầu sau 5 phút nữa! Ai muốn chơi xin hãy tập trung lên trên!”

Đa số các bạn trẻ đều tham gia trò chơi.

“Phong! Tham gia không? Chơi với tao này!”

“Chơi trò gì vậy?”

“Chơi đi rồi biết à!”

“Cũng được!”

“Các bạn hãy nghe nhé! Chúng ta sẽ tắt hết đèn, các bạn hãy đi tìm một người bạn khác giới có thể khiêu vũ cùng với mình, ai không tìm được thì người đó bị loại khỏi trò chơi! Sau đó, cặp đôi khiêu vũ đẹp nhất sẽ được tặng hai vé VIP đi xem liveshow của cô Vivian cùng với mặt nạ sạch sâu do Lý Thị tài trợ! Trò chơi bắt đầu!”
 
Chương 21: Buổi Tiệc (3)


Đèn xung quanh đều tắt hết. Mọi người đi lòng vòng để tìm cho mình một người có thể khiêu vũ cùng.

“Tôi sẽ đếm ngược. 10...9....8....7....6....5....4.... 3 giây cuối nữa thôi ạ! 2....1....0....! Hết thời gian! Xin ban tổ chức bật đèn lên ạ!”

Lý Nam Phong mở mắt ra thì thấy trước mặt mình là Vivian. Đúng thật là may mắn quá mà! Anh ta nói:”Chúng ta có duyên thật đó!”

“Anh cũng thấy vậy sao?”

Lý Nam Phong đưa tay ra mời Vivian khiêu vũ. Vivian đặt tay của mình lên tay của Nam Phong. Tiếng nhạc nổi lên, họ cùng nhau khiêu vũ.

“Em nghe nói anh Phong có vợ có con rồi à? Vậy thì tiếc quá!”

“Anh có vợ nhưng chưa có con! Em thấy tiếc lắm hả? Sao lại tiếc?”

“Tiếc vì không gặp anh sớm hơn đó! Chắc vợ anh hạnh phúc lắm! Cưới được chồng vừa giàu vừa đẹp trai!”

“Em quá khen rồi! Anh thấy ai cưới em mới là hạnh phúc, là phước ba đời đó! Vừa xinh đẹp vừa nổi tiếng, gia thế lại tốt!”

Khi bài nhạc gần kết thúc, Vivian giả vờ đụng trúng môi của mình lên áo trăng của Nam Phong. Vết son môi in đậm trên áo của anh ta. Cô mới nói:”Em xin lỗi! Em không cố ý đâu! Em mới tập nhảy khiêu vũ thôi nên chưa quen lắm!”

“Không sao đâu! Được dấu môi của người đẹp in trên áo, hạnh phúc lắm ấy chứ!”

“Vợ anh không ghen à?”

“Anh chán ngấy cô ta rồi! Lúc nào chẳng ghen với tuông!”

Tiếng nhạc đã tắt. Vivian ghé vào tai của Lý Nam Phong:”Nếu chán, có thể đến tìm em! Mỗi ngày cùng người phụ nữ mới ở địa điểm mới không phải tốt hơn hay sao?”

Nói xong Vivian buông tay ra, cô đi thẳng ra sân khấu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom