Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 760


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 761


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 762


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 763


“Chung Vân Tiêu? Chung Vân Tiêu là ai?”  

Mấy người Trần Lăng mở to mắt nhìn nhau, họ chưa từng nghe nói về người này, vậy thì chỉ có một khả năng.  

Trong ngoại môn có một số kẻ tàn nhẫn hoàn toàn không quan tâm đến thứ hạng trên bảng Nhân, quanh năm đi lịch luyện và chém giết ở bên ngoài, có thể gọi là kẻ cuồng tu luyện. Hắn ta cũng biết đôi chút về loại người này, thậm chí trong đó còn có vài người không thua kém gì mười người đứng đầu bảng Nhân.  

Chung Vân Tiêu trước mặt hắn ta rất có thể là loại người tàn nhẫn vô danh này, vì cuộc chiến đồng minh lớn nhất trong một trăm năm qua nên mới cố ý trở về.   

“Chung huynh, Chung đại ca, đợi đã”.  

Hai mắt Trần Lăng sáng rực lên, hắn ta vội vàng bước tới ngăn cản Lâm Nhất.  

“Có chuyện gì không?”  

Dưới lớp mặt nạ, Lâm Nhất bình tĩnh, nhẹ giọng hỏi.  

Nhưng trong lòng lại thầm cảnh giác, nếu tiểu tử này dám giở trò quỷ với hắn thì không cần phải giữ lại.  

“Chắc hẳn Chung huynh đi lịch luyện bên ngoài quanh năm nên không biết nhiều về núi Mai Kiếm, không biết Trần mỗ đoán có đúng hay không?”, Trần Lăng cố nở nụ cười, cố gắng sửa lại ấn tượng xấu mà hắn ta đã để lại cho đối phương trước đó vì sự kiêu ngạo của mình.   

Lâm Nhất không trả lời.  

“Xem ra Trần mỗ đã đoán đúng, không biết Chung huynh có từng nghe nói về cỏ Kiếm Hoàng chưa?”  

“Chưa nghe bao giờ”.  

“Đây là một loại dị bảo thiên địa ẩn chứa kiếm ý, chỉ xuất hiện ở núi Mai Kiếm, sau khi yêu thú ăn vào sẽ ngưng kết đan Kiếm Vân thành công một trăm phần trăm. Võ giả nhân loại luyện hoá nó có thể rèn luyện kiếm ý, nếu sử dụng kết hợp với đan Kiếm Vân thì có thể nói là tuyệt vời. Rất nhiều người không lĩnh ngộ kiếm ý từ giữa sự sống và cái chết nên không đủ sắc bén, chỉ khi nào luyện hoá cỏ Kiếm Hoàng mới trở nên khác biệt”.  

Ánh mắt Trần Lăng cực nóng, hiển nhiên hắn ta rất muốn có được cỏ Kiếm Hoàng, đến nỗi tạm thời quên mất vết thương trên người mình.  

Lâm Nhất lườm Trần Lăng, sau đó dời mắt về phía bốn người cách đó không xa: “Với thực lực của các ngươi, e rằng các ngươi sẽ không còn mạng để lấy được cỏ Kiếm Hoàng này đâu”.  

Nếu một thứ quý giá như vậy mọc ở núi Mai Kiếm, chắc chắn sẽ cực kỳ nguy hiểm.  

Nếu như đi lung tung, có lẽ chưa tìm được cỏ Kiếm Hoàng đã mất mạng rồi.  

Trần Lăng hơi xấu hổ, một lát sau mới nói: “Đúng là vậy, nên trước khi đến, liên minh Phá Quân đã thoả thuận với ba liên minh khác về việc hợp tác với nhau để đi tìm cỏ Kiếm Hoàng. Ai đóng góp nhiều nhất sẽ được chia phần tốt nhất”.  

Lâm Nhất tiếp lời: “Vậy nên ngươi rủ ta theo?”  

“Đúng vậy, Chung huynh không biết cỏ Kiếm Hoàng ở đâu nhưng ta biết. Vừa hay bổ sung cho nhau, chỉ là phải phiền Chung huynh giả làm người của liên minh Phá Quân chúng ta”.   

Trần Lăng nói với vẻ mong đợi: “Sau khi chuyện này thành công, ta sẽ chia cho huynh ba phần tốt của cỏ Kiếm Hoàng!”  

Dưới lớp mặt nạ, Lâm Nhất cười nghiền ngẫm, nhẹ giọng hỏi: “Ngươi có biết kẻ tự cho mình thông minh cuối cùng sẽ chết như thế nào không?”  

“Ta không biết”.
 
Chương 764


Trần Lăng thấp thỏm trả lời, ba phần chưa đủ sao? Nhưng nếu không có hắn ta thì đối phương không thể biết cỏ Kiếm Hoàng ở đâu, một phần lợi ích cũng không thể đạt được.  

“Kẻ tự cho mình thông minh thường chỉ thấy pháo hoa trên bầu trời, nhưng lại không nhìn thấy bụi rơi từ pháo hoa. Ta có một trăm cách để ép ngươi phải nói ra vị trí của cỏ Kiếm Hoàng. Ngươi lục tung cả ngoại môn cũng không tìm được người giúp đỡ nào mạnh như ta”.  

Lâm Nhất nhẹ nhàng nói, không nhanh cũng không chậm, nhưng lại khiến Trần Lăng đổ mồ hôi ròng ròng, mặt trắng bệch không còn chút máu.  

Để lại cho hắn ta một ngôi sao, tha mạng cho hắn ta, điều này khiến hắn ta có ảo giác, lầm tưởng Lâm Nhất là người mà hắn ta có thể tiếp cận và lợi dụng.  

“Không hiểu à?”  

Nét mặt của Lâm Nhất dưới chiếc mặt nạ quỷ vô cùng lạnh lẽo: “Vậy để ta nói cho ngươi biết, ta là pháo hoa trên bầu trời, còn ngươi là hạt bụi dưới mặt đất. Đâu đâu cũng có thể nhìn thấy ngươi, còn ta là độc nhất vô nhị”.  

Trần Lăng rùng mình, toàn thân run rẩy, mồ hôi trên trán rơi như mưa, hắn ta vội trả lời: “Ta hiểu rồi, nếu lấy được cỏ Kiếm Hoàng, chia thế nào đều dựa theo ý của Chung huynh, Trần mỗ sẽ không phàn nàn câu nào”.  

Pháo hoa và hạt bụi.  

Trong lòng Trần Lăng chua xót, đây là lần đầu tiên hắn ta bị người khác coi thường một cách trắng trợn như vậy. Phải, là coi thường, thậm chí không thể nói là sỉ nhục.  

Trước đó hắn ta tự cho rằng mình nắm quyền chủ động, hứa sẽ cho Lâm Nhất ba phần lợi ích.  

Lúc nói những lời đó, chính hắn ta còn không để ý rằng mình vẫn chưa buông bỏ sự kiêu ngạo của hạng bốn mươi tám bảng Nhân.   

Trong lời nói bất giác trở lại với lối suy nghĩ cao cao tại thượng. Ta có lòng từ bi cho ngươi ba phần lợi ích, ngươi nên biết ơn ta.  

Nhưng thật ra hắn ta không biết hành động của mình là đang tìm đường chết!  

Đừng nói là hạng bốn mươi tám bảng Nhân, ngay cả Trương Liệt hạng mười bảng Nhân cũng phải ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt Lâm Nhất.  

Hắn ta lấy đâu ra can đảm nói như vậy, hơn nữa còn muốn lợi dụng Lâm Nhất?  

“Có thật là đã hiểu không?”  

Dưới mặt nạ quỷ, Lâm Nhất lạnh giọng hỏi.  

Một áp lực vô hình xuất hiện trên người Trần Lăng, hắn ta sợ run bần bật.  

“Ta thật sự đã hiểu”.  

Tuyến phòng ngự trong lòng Trần Lăng đã hoàn toàn bị đứt, hắn ta không dám ra vẻ ta đây trước mặt Lâm Nhất nữa.  

Lâm Nhất gật đầu: “Vậy ta sẽ tạm thời gia nhập liên minh Phá Quân của các ngươi. Nói cho ta biết cụ thể hơn về cỏ Kiếm Hoàng đi”.  

Trần Lăng lập tức thở phào, nghe thấy Lâm Nhất đồng ý tạm thời gia nhập liên minh Phá Quân, hắn ta không khỏi mừng rỡ: “Vâng, có Chung huynh gia nhập liên minh Phá Quân, chắc chắn cỏ Kiếm Hoàng sẽ vào tay chúng ta thôi”.  

Sau đó hai người bắt đầu nói chi tiết hơn.  

Một lát sau, Lâm Nhất đã biết đại khái về nguồn gốc của cỏ Kiếm Hoàng.   

Ở bên ngoài núi Mai Kiếm có tổng cộng bảy nơi có khả năng mọc cỏ Kiếm Hoàng!  

Mỗi nơi đều là vùng đất báu, hàng tháng đúng giờ đều sẽ mọc ra một ít cỏ Kiếm Hoàng.
 
Chương 765


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặc dù vị trí rất bí ẩn, nhưng số người biết cũng không ít. Suy cho cùng núi Mai Kiếm cũng là một trong tứ đại bảo địa của Kiếm Các, dù có bí ẩn ra sao cũng sẽ để lộ một chút manh mối.  

Biết thì biết, nhưng có bản lĩnh lấy hay không lại là một chuyện khác.  

Khi cỏ Kiếm Hoàng mọc ra, tất cả yêu thú cũng sẽ nghe tin chạy tới, để lấy được cũng là một phiền phức không nhỏ.  

Trước khi cuộc chiến đồng minh diễn ra, liên minh Phá Quân đã biết bí mật này, vậy nên mới hợp tác với hai hội Đồng Minh khác, chờ sau khi cuộc chiến đồng minh bắt đầu sẽ tập hợp lại.  

Lâm Nhất hỏi: “Mọi người đều được truyền tống ngẫu nhiên, các ngươi tập hợp bằng cách nào? Chẳng lẽ các ngươi có bản đồ của núi Mai Kiếm?”  

“Đúng là có một bản”.

Trần Lăng vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một tấm bản đồ rồi đưa qua.  

Tiện tay đón lấy, Lâm Nhất nhìn qua một lượt, trên bản đồ có các thể loại ghi chú đánh dấu, nơi chưa được thám hiểm thì đánh dấu bằng sương mù, nơi mà cỏ Kiếm Hoàng sinh sôi thì dùng hình cây kiếm để đánh dấu…chú thích khá là tỉ mỉ.  

Như vậy xem ra, vùng rừng núi xung quanh kiếm chủng mặc dù nguy hiểm nhưng mà những báu vật trong trời đất này thì lại có không ít.  

Cỏ Kiếm Hoàng chỉ là một trong số đó, là một loại tương đối quý giá, có thể kết hợp sử dụng nó chung với Kiếm Vân Đan. Hiệu quả sau khi kết hợp lại có thể vượt xa phần lớn những báu vật có trong bản đồ này.  

Đây mới là thứ khiến cho tất cả mọi người động lòng.  

Lâm Nhất âm thầm ghi nhớ lại, sau đó cất bản đồ của núi Mai Kiếm đi như nó là của mình.  

Trần Lăng trơ mắt nhìn, trong lòng cười khổ, không dám đòi lại mà nói: “Chung huynh, bây giờ làm thế nào?”  

“Kế hoạch không thay đổi, ngươi vốn định làm thế nào thì cứ làm như thế đi. Bây giờ ngươi chính là thủ lĩnh của liên minh Phá Quân, ta chỉ là một thành viên trong đó mà thôi”.  

Lâm Nhất mặt không có biểu cảm, bình tĩnh nói.  

“Vậy đi trước đi”.  

Trần Lăng gật đầu, thu lại binh khí cho vào trong hạp kiếm rồi nói chuyện với bốn người còn lại của liên minh Phá Quân một hồi.  

Dưới cái nhìn đầy kinh ngạc của mấy người, liền quyết định cùng nhau đi đến nơi tập hợp với hai liên minh còn lại là liên minh Quỷ Hoả và liên minh Viêm Nguyệt.  

Cả một đường, ngoại trừ gặp phải yêu thú bao hàm Kiếm Vân Đan ra, Lâm Nhất hầu như không phải ra tay.  

Nhưng một khi đã ra tay thì vô cùng sát phạt quyết đoán, cho dù gặp phải yêu thú cảnh giới Huyền Võ tầng thứ 6 thì cũng đều có thể dùng thủ đoạn như sấm sét và không để bản thân bị thương để chém giết.  

Thậm chí đến kiếm hạp trên lưng đều chưa từng sử dụng đến.  

Chỉ dựa vào nhục thân và một đôi nắm đấm như sắt thép, trong sự chấn động của quyền mang, thấp thoáng có tiếng thánh âm vang vọng. Kiểu thủ đoạn này khiến năm người của liên minh Phá Quân, bao gồm cả Trần Lăng đều phải trợn mắt tặc lưỡi.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 766


Ánh mắt người đó quét qua người Lâm Nhất mấy lần, Trần Lăng dường như đang giải thích gì đó, một hồi sau, người nọ mới rời đi với gương mặt bất thiện.  

“Sư huynh, người nào đó?”  

Những người còn lại của liên minh Phá Quân khó hiểu hỏi, cách hai người nói chuyện quá mức thần bí, quả thực khiến người ta vô cùng hiếu kỳ.  

Trần Lăng cười nói: “Là người của liên minh Quân Tử, bây giờ liên minh Quân Tử có Sở Hạo Vũ tham gia, nên ở trong núi Mai Kiếm này vênh váo đến mức có nằm ngang ra đường thì cũng chẳng có ai dám đi trêu chọc vào bọn họ”.  

“Người của liên minh Quân Tử tìm ngươi làm gì?”  

Vẻ mặt Lâm Nhất bên dưới lớp mặt nạ không hề thay đổi, lạnh lùng hỏi.  

Trần Lăng vội vàng giải thích đáp: “Ha ha, Chung huynh thường ngày đều ở bên ngoài, có thể không biết, gần đây ngoại môn Kiếm Các xuất hiện một yêu nghiệt đã vả mặt hết một lượt mười người đứng đầu bảng Nhân. Nay trong liên minh, lại do liên minh Quân Tử đứng đầu đã đưa ra mệnh lệnh buộc phải giế t chết hắn”.  

“Các đại đồng minh chỉ cần phát hiện tung tích của Lâm Nhất thì có thể nhận được phần thưởng là năm mươi viên Linh ngọc nhị phẩm. Có thể giữ chân hắn thì thưởng một trăm viên Linh ngọc, có thể đả thương hắn, chậc chậc, vậy thì còn ghê gớm hơn, thưởng hai trăm viên Linh ngọc nhị phẩm”.  

Bốn người còn lại thở dài: “Chi bạo tay quá, vậy mà lại lấy Linh ngọc nhị phẩm ra để làm phần thưởng, quá là xa xỉ đi”.  

Trần Lăng nghiêm túc nói: “Đích trưởng tử của tông tộc Vương Thị, ra tay đương nhiên là phải bất phàm, lần này Lâm Nhất sợ là khó tránh được cái chết. Nhưng mà vũng nước đục này, chúng ta đừng có nhúng tay vào, không cần thiết phải đi trêu chọc vào tên Lâm Nhất đó. Nhưng mà…”.  

Ánh mắt chuyển đến trên người Lâm Nhất, Trần Lăng cười nói: “Nếu như bị Chung huynh gặp phải thì có lẽ chẳng có gì đáng sợ, với thực lực của Chung huynh thì chắc chắn có thể giữ được chân Lâm Nhất, thậm chí còn có thể đả thương hắn”.  

“Không có hứng thú”.  

Bên dưới lớp mặt nạ, Lâm Nhất hờ hững nói.  

Chẳng trách lúc mới đầu vào núi Mai Kiếm đã cảm giác được có rất nhiều ánh mắt âm thầm quan sát hắn sau đó tránh đi thật xa. Chắc đều đã chạy đi báo tin hết cả rồi, còn may, trong tay hắn có chiếc mặt nạ quỷ này, nếu không thì không ít rắc rối.  

Ba ngày sau, liên minh Phá Quân cùng liên minh Quỷ Hoả và liên minh Viêm Nguyệt đã thành công tụ họp lại với nhau.  

Gặp được người đứng đầu của hai đại đồng minh này, Lâm Nhất coi như đã hiểu ra, Trần Lăng vì sao lại kéo hắn nhập hội.  

Thủ lĩnh của liên minh Quỷ Hoả là Lâm Thu Sam, đứng thứ 39 trong danh sách những người đứng đầu bảng Nhân, cũng là một mỹ nữ hiếm gặp của ngoại môn. Thủ lĩnh của liên minh Viêm Nguyệt là Cố Bắc Huyền, đứng thứ 36 trong danh sách, hai người này đều mạnh hơn Trần Lăng rất nhiều.  

Sư huynh đệ đồng minh, mỗi bên có khoảng hơn hai mươi người, đội ngũ năm người của liên minh Phá Quân so với bọn họ, quả thực kém hơn nhiều.  

Chỉ e là liên minh Phá Quân này không có quá nhiều tiếng nói trong số ba liên minh.  

Nhưng mà trước mắt, Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền đều không ở đây, nghe ngóng thông tin mới biết được. Hai người này phát hiện ra một con yêu thú bao hàm Kiếm Vân Đan, đợi sau khi giế t chết nó xong mới đến đây sau.  

Trần Lăng nghe vậy thì thở phào một hơi, cười nói với nhân vật đứng thứ hai của hai bên liên minh: “Để hai vị đợi lâu rồi”.  

Nhân vật đứng thứ hai của liên minh Viêm Nguyệt là Điền Phi, hắn ta không quá khách khí với Trần Lăng, hờ hững nói: “Cũng tạm, chưa đợi quá lâu”.  

“Hắn là ai?”  

Một nữ tử bên phía liên minh Quỷ Hoả lại dùng ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn về phía Lâm Nhất, nói bằng giọng hờ hững: “Số người của liên minh Phá Quân tham gia vào cuộc chiến đồng minh chỉ có năm người, ta hình như không nhớ là có một người như vậy”. 
 
Chương 767


Lâm Nhất đeo một chiếc mặt nạ quỷ hình hài đáng sợ, trông vô cùng nhức mắt, muốn không chú đến cũng khó.   

Chỉ là những người khác ít nhiều còn nể mặt Trần Lăng nên mới không trách hỏi thẳng thừng, nghe qua có vẻ mất lịch sự như vậy.  

Nữ tử nói lời này chính là em gái của Lâm Thu Sam, Lâm Yên, trước giờ quen thói được nuông chiều, trong mắt luôn chẳng coi ai ra gì.  

Xuất thân thế gia, thực lực lại mạnh, còn có Lâm Thu Sam chống lưng, đương nhiên chẳng biết nể nang gì ai.  

Trong lòng Trần Lăng thoáng giật mình, lo lắng chỉ sợ Chung Vân Tiêu nổi giận ra tay đánh người.  

Vội vàng tiến lên trước cười nói: “Lâm sư muội, đây là Chung Vân Tiêu, một người bạn mà ta quen được trên đường. Đã nhận lời mời của ta, tạm thời gia nhập liên minh Phá Quân, tham gia vào hành động đi săn cỏ Kiếm Hoàng lần này”.  

“Chung Vân Tiêu? Điền sư huynh, trong một trăm hạng đầu bảng Nhân có người này không?”  

Lâm Yên đánh giá Lâm Nhất, nhìn chiếc mặt nạ trên mặt hắn, vẻ bất mãn trong mắt nàng ta càng thêm rõ ràng.   

Điền Phi suy tư nhìn Lâm Nhất, cười nhạt đáp: “Không chỉ là một trăm hạng đầu, cho dù là năm trăm hạng đầu cũng không có cái tên này. Chung Vân Tiêu? Ha ha, ta không biết ở ngoại môn có nhân vật nào như hắn đấy”.  

Nghe vậy, Lâm Yên bèn cười nhạo: “Vậy có nghĩa là ngay cả một con chó con mèo hắn cũng không được tính. Trần Lăng, dù sao ngươi cũng là một nhân tài hạng bốn mươi tám bảng Nhân, thế mà lại dẫn theo một tên vô dụng không rõ lai lịch để đi tìm cỏ Kiếm Hoàng với chúng ta, ngươi có bị điên không?”  

Dưới mặt nạ, vẻ tức giận chợt loé qua trong mắt Lâm Nhất.  

Trần Lăng nhạy bén phát hiện ra điều này, hắn ta vội vàng bước tới trước mặt Lâm Yên, cười bảo: “Lâm sư muội, trước khi đến chúng ta đã bàn với nhau rồi, ai đóng góp nhiều thì được chia nhiều nhất, không có quy định nào không cho phép tìm người giúp đỡ, muội cũng phải nể mặt ta chứ”.  

Lâm Yên thờ ơ, không hề có ý định nể mặt hắn ta: “Bảo hắn tháo mặt nạ ra trước đi, giả thần giả quỷ, bản tiểu thư ghét nhất là loại người này”.  

“Cô vẫn chưa đủ tư cách yêu cầu Chung mỗ tháo mặt nạ xuống đâu”.  

Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ dưới mặt nạ, Lâm Yên sầm mặt lại, sát khí loé qua trong mắt: “Trần Lăng, ta thấy người bạn này của ngươi ngại sống lâu đây mà?”  

Trần Lăng lập tức khổ sở. Đúng, là có người ngại sống lâu.  

Nhưng đó không phải Chung Vân Tiêu mà là Lâm Yên cô đấy, nhưng hắn ta không thể nói ra câu này.  

“Hôm nay ta phải tháo mặt nạ của ngươi xuống cho bằng được!”  

Lâm Yên “hừ” một tiếng, nhanh chóng giơ tay chộp về phía chiếc mặt nạ quỷ trên mặt Lâm Nhất.  

Soạt!  

Lâm Nhất chỉ tiến lên một bước đã dễ dàng tránh được, làm cho Lâm Yên bị hụt.  

Lâm Yên không ngờ đòn tấn công mạnh mẽ của mình lại thất bại, không kiềm chế được tức giận: “Đồ chuột nhắt nhà ngươi dám tránh à, ngoan ngoãn đứng yên cho ta!”  

Vù vù vù!  

Chân nguyên toàn thân sôi trào, nàng ta không nương tay nữa mà liên tục ra tay, nhưng Lâm Nhất thì khoanh tay trước ngực, bước đi thong thả, thậm chí không có hứng thú ra tay với nàng ta, trong mắt đầy hờ hững.  

“Chết tiệt, ta sẽ giế t chết tên khốn nhà ngươi!” 
 
Chương 768


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Yên tức nổ phổi, vừa định rút bội kiếm bên hông ra. Trần Lăng lập tức hoảng sợ, mặt mũi tái mét, ra tay thì ra tay, nếu như rút kiếm thì coi như lớn chuyện.  

Đến lúc đó Lâm Nhất hoàn toàn có lý do để giết nàng ta.  

Keng!  

Một tiếng “keng” vang lên, kiếm ra khỏi vỏ nửa tấc, tia sáng lạnh loé lên, gió lớn thổi qua.  

Dưới mặt nạ quỷ, Lâm Nhất nhíu mày, lặng lẽ thi triển Thất Huyền bộ, bước ra một bước, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Yên.  

Không chờ nàng ta rút kiếm, hắn đã vung tay tát vào mặt Lâm Yên, khiến nàng ta văng ra.  

Chát!  

Một tiếng tát vang lên, cùng với đó là Lâm Yên văng ra ngoài, tất cả mọi người kinh hãi, các đệ tử liên minh Quỷ Hoả đều biến sắc, vội vàng đi tới đỡ lấy Lâm Yên trước khi nàng ta ngã xuống đất.   

Điền Phi của liên minh Viêm Nguyệt kinh ngạc bước qua, trong lòng không khỏi mừng rỡ, tên vô dụng này thật to gan, nhưng nhờ vậy mà đã cho hắn ta một cơ hội, hắn ta đang lo lắng không có cách tiếp cận Lâm Yên.  

“Đồ chó, ngay cả Lâm tiểu thư mà cũng dám đánh, không biết sống chết!”  

Nói xong, Điền Phi bật nhảy lên cao, tung chưởng về phía Lâm Nhất.  

Các kiếm khách thường tu luyện quyền pháp hoặc chưởng pháp để tự vệ, dù sao cũng có rất nhiều lúc phải cận chiến, đôi khi không cần phải rút kiếm.  

Cú đấm của Điền Phi chính là Viêm Phong Quyền, một loại quyền pháp rất nổi tiếng trong Lăng Tiêu Kiếm Các.  

Hắn ta tung một quyền nhìn cũng ra dáng, ánh lửa bùng lên, nó như một ngọn núi đang cháy hừng hực, đấm thẳng về phía Lâm Nhất.  

“Hay lắm!”  

Các đệ tử liên minh Viêm Nguyệt nhìn thấy uy thế của cú đấm này thì trầm trồ khen ngợi.  

Trần Lăng lấy tay che mặt, không dám nhìn, hắn ta không cần nhìn cũng biết kết quả ra sao.  

Lâm Nhất nhẹ nhàng đỡ lấy Viêm Phong Quyền của Điền Phi, hắn thẳng thừng đỡ chiêu, không thi triển chiêu thức phức tạp nào.  

Bùm!  

Quyền quyền chạm nhau, Điền Phi hộc máu ngay tại chỗ, uy thế do quyền mang ngưng tụ lập tức vỡ nát.  

Trước khi hắn ta bị đánh bay, Lâm Nhất xoè tay ra túm lấy cổ tay hắn ta, sau đó kéo nhẹ.  

“Không!”  

Điền Phi hét thất thanh, chưa kịp phản ứng đã bị Lâm Nhất kéo ngã lăn ra đất, hộc ra thêm một búng máu.  

Bịch!  

Lâm Nhất nhấc chân lên rồi giẫm mạnh, đầu Điền Phi lập tức bị hắn giẫm vùi vào đất.  

Hai chân ở bên ngoài giãy giụa kịch liệt nhưng chẳng ăn thua gì.  

Lâm Nhất đeo mặt nạ quỷ đưa

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 769


Khi mọi người đang sững sờ thì có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền đã trở lại sau khi giết yêu thú xong.  

Lâm Thu Sam, con cháu dòng chính của Lâm gia, một trong tứ đại tông tộc của Đại Tần đế quốc. Nàng ta xếp hạng ba mươi chín bảng Nhân, không chỉ có gia thế hiển hách, thiên phú hơn người, mà còn có bề ngoài rất xinh đẹp, khá nổi tiếng trong tông môn.  

Nàng ta và Cố Bắc Huyền đi song song nhau, cả hai đều có tâm trạng rất tốt. Họ vừa hợp sức giết một con yêu thú Huyền Võ tầng sáu, lấy được một viên đan Kiếm Vân nhị phẩm, đạt được khá nhiều chiến lợi phẩm.  

Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cả hai đều khẽ biến sắc.  

Đặc biệt là Cố Bắc Huyền, Lâm Nhất dùng một chân giẫm đầu Điền Phi vùi vào đất, mặc dù đối với võ giả cảnh giới Huyền Võ sẽ không đến mức chết, nhưng như thế hơi tàn nhẫn quá.  

“Tỷ tỷ, chính tên khốn này đã tát muội một bạt tai!”

Nhìn thấy Lâm Thu Sam xuất hiện, Lâm Yên lập tức đi tới khóc lóc kể lể, nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt đầy thù hằn.  

Vừa rồi Lâm Yên dùng tay che nên Lâm Thu Sam chưa thấy rõ, nhưng sau khi nhìn thấy, nàng ta lập tức cau mày, vẻ mặt trở nên hơi khó coi.  

Rõ ràng là một tiểu mỹ nhân, thế mà một bên mặt lại bị tát sưng phù lên như đầu heo.  

Thấy hai người này đến, Trần Lăng thầm than khổ, lớn chuyện rồi.  

Hắn ta vội vàng bước tới, nhỏ giọng cầu xin: “Chung huynh buông Điền Phi ra trước đi. Hai vị này là Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền, thủ lĩnh của liên minh Viêm Nguyệt và liên minh Quỷ Hoả trong cuộc chiến đồng minh”.  

Lâm Nhất im lặng bỏ chân ra.  

Trần Lăng thở phào nhẹ nhõm, bất chấp bước về phía Cố Bắc Huyền và Lâm Thu Sam.  

“Trần Lăng, hắn có phải là người của liên minh Phá Quân không?”  

Cố Bắc Huyền chau mày, giọng hơi lạnh lùng, nếu vừa rồi không có Trần Lăng ở đây, hắn ta chắc chắn sẽ ra tay ngay lập tức, không nể mặt chút nào.  

Nhưng dù vậy, nếu Trần Lăng không đưa ra một lời giải thích hợp lí, món nợ này cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.  

Lâm Thu Sam an ủi Lâm Yên, nàng ta im lặng nhìn Trần Lăng, rõ ràng nàng ta cũng đang đợi hắn ta giải thích.    

Bầu không khí trở nên kì quái, người của liên minh Quỷ Hoả và liên minh Viêm Nguyệt lặng lẽ tản ra, nhìn đám người Trần Lăng bằng ánh mắt không được tốt lắm. Bốn người liên minh Phá Quân còn lại lập tức căng thẳng.  

Chỉ có Lâm Nhất, dưới lớp mặt nạ quỷ, không ai biết hắn đang nghĩ gì.  

Trần Lăng cắn môi, không biết nên giải thích như thế nào: “Là bạn của ta, tạm thời bị ta lôi kéo vào liên minh Phá Quân, nhưng chuyện này giải thích hơi rắc rối, không phải như các ngươi thấy đâu”.  

“Có lẽ ta nên tự mình hỏi người bạn này của ngươi”.  

Lâm Thu Sam lườm Trần Lăng, hiển nhiên là không hài lòng với câu trả lời này, nàng ta bước thẳng về phía Lâm Nhất.  

Cố Bắc Huyền đẩy Trần Lăng ra rồi đi theo.  

Hai người quan sát Lâm Nhất như muốn nhìn ra manh mối nào đó, nhưng cuối cùng không tìm ra được gì  

Lâm Thu Sam trầm giọng hỏi: “Các hạ tên là gì?”  

“Chung Vân Tiêu”.  

“Chung Vân Tiêu?”  

Lâm Thu Sam và Cố Bắc Huyền nhìn nhau, cả hai đều thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt nhau. Họ chưa từng nghe nói về cái tên này.  

“Ngươi không giải thích gì sao?”
 
Chương 770


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lâm Thu Sam nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu thẳm lộ ra từ chiếc mặt nạ quỷ.  

“Không cần thiết”.  

Dưới mặt nạ, Lâm Nhất bình tĩnh, trả lời một cách rất ngắn gọn.  

“Ngươi!”  

Lâm Thu Sam lập tức nghẹn họng, trước nay chưa từng có ai nói chuyện với nàng ta kiểu đó, không thèm nể mặt chút nào.  

“Tát Lâm Yên, giẫm người của liên minh Viêm Nguyệt ta, xem ra Chung huynh không có ý định làm lành”, Cố Bắc Huyền chẳng những không giận mà còn cười, hắn ta nheo mắt lại, nhưng tia sáng lạnh sâu trong mắt lại khiến người ta phải sợ hãi.  

Bầu không khí trở nên căng thẳng, Trần Lăng vội vã tiến lên muốn nói gì đó.  

Lâm Nhất đưa tay cản hắn ta lại, sau đó nhìn Lâm Thu Sam: “Nếu muốn biết chân tướng, tại sao không hỏi người trong cuộc? Cô hỏi ta bằng giọng điệu chất vấn là muốn biểu đạt điều gì? Còn ngươi...”  

Lâm Nhất dời mắt sang Cố Bắc Huyền, nụ cười hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú dưới lớp mặt nạ, nhưng nụ cười ấy lại khiến người ta rùng mình: “Ngươi mong ta không muốn làm lành lắm sao? Ta khuyên ngươi tốt nhất là đừng chờ mong, nếu không thì đây sẽ là lần cuối ngươi chờ mong đấy”.  

Lâm Nhất nói rất bình tĩnh nhưng lại tạo ra một áp lực rất lớn.  

Cố Bắc Huyền và Lâm Thu Sam đứng trước mặt hắn, cả hai đều cảm nhận được áp lực này, trong lòng không khỏi kinh hãi.  

Rốt cuộc người này là ai mà khi đối mặt với hai người họ lại không hoảng hốt chút nào?  

Ngược lại còn mang tới cho họ áp lực khủng khiếp như thế.  

Lâm Thu Sam lạnh mặt nhìn về phía Lâm Yên, trầm giọng hỏi: “Nói cho ta biết đầu đuôi câu chuyện, rốt cuộc muội đã làm gì?”  

Đối diện với ánh mắt đáng sợ của tỷ tỷ ruột, Lâm Yên cực kỳ hoảng loạn, cúi đầu nhỏ giọng trả lời: “Muội chỉ... Muội chỉ yêu cầu hắn tháo mặt nạ xuống thôi, muội không làm gì cả...”  

“Nàng ta đã rút kiếm”.  

Giọng nói của Trần Lăng chậm rãi vang lên.  

Mặt Lâm Thu Sam lập tức biến sắc, nếu một người rút kiếm ra trước thì coi như đã lớn chuyện, đối phương hoàn toàn có lý do ra tay giết người.  

Còn việc tháo mặt nạ, người ta đã chọn đeo mặt nạ thì nhất định có lý do riêng, sao có thể tuỳ tiện tháo xuống? Suy cho cùng vẫn do Lâm Yên tự chuốc hoạ vào thân.  

“Không phải vậy đâu tỷ, là do hắn quá đáng ghét, một kẻ không rõ lai lịch, muội yêu cầu hắn tháo mặt nạ xuống mà hắn còn chống đối muội, bảo muội không có tư cách”, Lâm Yên thấy vậy thì vội vàng giải thích.  

“Đủ rồi!”  

Lâm Thu Sam sầm mặt, nổi giận quát, sau đó nhìn về phía Lâm Nhất, ổn định lại cảm xúc mới nói: “Chuyện lần này là do muội muội của ta làm sai, xin lỗi vì vừa rồi đã bất kính”.  

“Không có gì”, giọng điệu của Lâm Nhất bình tĩnh, không vui cũng không buồn.  

Ở bên kia, Cố Bắc Huyền cũng biết được những gì đã xảy ra từ miệng Điền Phi.  

Mặt hắn ta tối sầm lại, ngươi bảo ngươi anh hùng cứu mỹ nhân, nếu đánh thắng người ta thì không nói, kết quả vừa tung một chiêu đã bị người ta giẫm dưới chân, mặt mũi của liên minh Viêm Nguyệt sắp mất hết rồi.  

Hắn ta đã không lí luận thắng mà còn phải đi xin lỗi Lâm Nhất.   

“Điền sư đệ ra tay lỗ m ãng, do tại hạ dạy dỗ không đúng cách, may mà Chung huynh không bị thương, nếu không thì tội lỗi quá”.  

Cố Bắc Huyền bước tới chắp tay, áy náy cười bảo.  

Trần Lăng cố nhịn cười, hạng người như Điền Phi mà đòi làm Chung Vân Tiêu bị thương.  

Lâm Nhất thản nhiên tiếp lời: “Ngươi lo xa rồi, hắn không thể làm ta bị thương”.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 771


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 772


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 773


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 774


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 775


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 776


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 777


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 778


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
Chương 779


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top