Cập nhật mới

Dịch Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 720: C720: Bây giờ nhìn lại quả nhiên như vậy


Lúc này, ở nơi có luồng sáng màu tím đó bao phủ, máu thịt trên cơ thể Lâm Lăng nhúc nhích, dường như có được sự không chế, dần dần ổn định lại.

Sau đó giáp lân trên người hắn biến mất, hai cánh rút về, lại biến về hình dạng con người.

Cả người Lâm Lăng nhuốm máu nằm trên mặt đất thở hồng hộc.

Nhớ lại dấu hiệu dẫn động toàn bộ sức mạnh của Lâm Lăng, lúc này hồi tưởng lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Năng lượng của linh thể Ma Long cực kì khổng lồ, với trình độ thân thể hiện giờ của hắn quả thực khó có thể thi triển được.

Tâm trí Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, thu lại bốn thú đám Kinh Kha chúng nó vào không gian hệ thống.

“Bing, kiểm tra đo lường cho thấy sủng vật bị thương theo các mức độ khác nhau, có mở hình thức trị liệu không?”

Âm thanh của hệ thống vang lên, trong lòng Lâm Lăng bất ngờ. Hiển nhiên cũng không ngờ rằng hệ thống còn có công năng trị thương cho sủng vật.

“Mở.”


Ngay lập tức Lâm Lăng không chút nào chậm trễ, lẩm bẩm nói.

“Bing, vì có thể chữa được cho tất cả sủng vật, tổng cộng cần bốn nghìn đá Linh Dương.”

Nghe thấy mức tiền như vậy, Lâm Lăng tính toán thấy cũng có thể chấp nhận.

Tương đương với mỗi sủng vật cần tiền trị liệu là một nghìn đá Linh Dương, giá cả cũng coi là rẻ rồi.

Trong một thời gian ngắn ngủi, giá trị sinh mệnh của đám Kinh Kha, lại được thăng lên trạng thái tốt nhất.

Thế trận hai bên đang giằng co trong quảng trường kia vừa hay lại là cơ hội cho Lâm Lăng nghỉ mệt.

Hắn hơi điều chỉnh lại linh lực loạn xị trong cơ thể, sau đó thân hình khẽ động, hai người Tần Vũ và Lôi Mông cũng ở bên cạnh.

Phệ Long Kiếm trong tay, trực tiếp bổ trên người bọn họ một luồng quang văn màu đen.


“Tiểu Bạch, ngươi không sao chứ?”

Tiếp đó, Lâm Lăng đi đến bên cạnh Tiểu Bạch, quan tâm nói.

“Lão đại, ta còn chịu được.”

Tiểu Bạch nắm Huyền Bổng đứng dậy, cả người ngập tràn luồng khí hung hãn, cũng không bị yếu đi chút nào.

Viễn Cổ Long Viêm có thể nói là nổi tiếng cường tráng ở trong thú giới.

Chỉ cần không bị vết thương trí mạng, dựa vào Huyết Mạch Chi Lực cường đại đó thì rất nhanh vết thương sẽ tự khép lại.

Bây giờ nhìn lại quả nhiên như vậy.

Hắn nhìn thấy trên cơ thể hung thú của nó, mấy vết thương nhìn thôi cũng thấy đau kia, bây giờ máu thịt đang dịch chuyển, lại khôi phục vẻ bình thường hoàn hảo như cũ.

“Chờ lát nữa, nếu là đánh nhau thật sự, chúng ta đừng chần chừ làm gì, cứ giết hết đi.”

Ánh mắt Lâm Lăng lạnh thấu xương, quay lại tụ tập bên đám Tần Vũ, trầm giọng nói: “Cũng đừng quay đầu lại, có thể giữ được mạng người nào thì hay người ấy.”

“Nhớ chưa!!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 721: C721: Chương 721


Nghe vậy, Lôi Mông, Tần Vũ và Tiểu Bạch đều gật đầu nghiêm túc nói:

“Rõ.”

Bọn họ đều hiểu rõ, con quái vật lớn như vầy của Hắc Ám Điện Tông, với thực lực của bọn họ bây giờ không thể làm gì được.

Nếu bây giờ thâm thù đại hận của Lão Tứ đã báo rồi thì kế tiếp vẫn nên tìm đường bỏ chạy thì hơn.

Nếu không, với tình hình vừa rồi ắt sẽ có phần trình diễn thứ hai.

“Vệ Bình có biết là địa bàn ngươi đang đứng hiện giờ của của Hắc Ám Điện Tông chúng ta không?”

Giữa không trung, đối mặt với lời nói có sự uy hiếp của Ngụy Bách, sắc mặt Vệ Bình vẫn bình tĩnh, nhàn nhạt nói. “Cửu Đại Điện Tông, không có một nơi nào mà Chấp Sự Đường chúng ta không thể đi.”

“Hắc Ám Điện Tông cũng vậy mà thôi.”

Lời nói sảng khoái cũng không có chút che giấu, tràn đầy đặc quyền cực kỳ bén nhọn.

Trong nháy mắt, bầu không khí hiện trường tỏa ra mùi thuốc súng dày đặc.


Đội hình cường giả đôi bên đều căng thẳng, đang âm thầm vận chuyển linh lực.

Một hồi quyết chiến sau đó gần như không thể tránh được!

Ầm-------!

Ngay lúc này, một tiếng trầm lớn quỷ dị vang lên từ trong hư không.

Ngay sau đó, trên bầu trời đột nhiên gió cuốn mây tan trở nên thật cuồng bạo.

Toàn bộ linh khí của thiên địa, không hề thông báo sự dị thường từ trước, giống như sóng lớn cuồn cuộn điên cuồng thổi bay tất cả từ bốn phương tám hướng.

Trận pháp quầng sáng bao phủ đảo nhỏ ở trong luồng linh khí đó rung lắc kịch liệt.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?!”

“Động tĩnh thật mạnh quá!!”


Đột nhiên xuất hiện hiện tượng kỳ lạ của thiên địa như vậy, sắc mặt mọi người ở đây trong nháy mắt đều biến đổi vô cùng, vô số ánh mắt kinh ngạc nghi ngờ nhìn ra bốn phía.

Nơi bọn họ đang đứng cũng giống như là động đất vậy, rung chuyển không thôi.

Ước chừng hơn mười hơi thở, hiện tượng lạ đó mới hoàn toàn trở lại bình thường.

“Chẳng lẽ là…..”

Ngụy Bách, Vệ Bình và vị đại trưởng lão Hứa Xương kia, như nhận ra điều gì, tầm mắt nhất thời hơi trầm xuống.

Ba người bọn họ nhìn nhau, lúc này từ trong con ngươi của đối phương nhìn ra được sự khiếp sợ.

“Ngụy tông chủ, chuyện lần này vô cùng quan trọng, hình phạt của mấy tiểu bối đó, cứ để Chấp Sự Đường chúng ta tạm thời bắt lại đã.”

Sắc mặt Vệ Bình nghiêm trọng, đề nghị nói.

“Cũng được!”

Ngụy Bách hiển nhiên cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cuối cùng cũng phá lệ thỏa hiệp.

Chợt, sắc mặt ông ta biến đổi kịch liệt, quay sang bên cạnh Hứa Xương phân phó nói:

“Ngay tức khắc truyền khẩu lệnh của bản tọa xuống, triệu tập tất cả thành viên cấp cao của điện tông.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 722: C722: Chương 722


“Ai chậm trễ, giáng chức xuống ba cấp!”

Nói xong, cơ thể mạnh mẽ của Ngụy Bách bay ra, xoẹt ra ánh sáng, sau đó biến mất trong tầm mắt của mọi người.

“Tuân mệnh, tông chủ đại nhân.”

Đại trưởng lão Hứa Xương trịnh trọng gật đầu, sau đó lại vội vã hành động.

“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Nhìn một màn này, mọi người đều ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, tuyệt đại đa số đều có biểu cảm kinh ngạc.

“Lão đại, huynh biết có chuyện gì đang xảy ra không?”

Vẻ mặt Tần Vũ kinh ngạc, nhịn không được dò hỏi.

Lâm Lăng nhíu nhíu mày, lắc đầu nói.

“Ta cũng không rõ lắm, nhưng chắc không phải chuyện nhỏ đâu.”


Lôi Mông cũng cảm thấy lẫn lộn.

Tuy nói không biết nguyên do trong đó là gì nhưng ít ra bọn hắn cũng tạm thời an toàn.

“Thi thể của lão tứ giao cho các ngươi xử lý, tốt nhất nên đưa về Cổ gia.”

Lâm Lăng nhìn hai vị huynh đệ trước mắt, giao phó nói.

“Lão đại yên tâm, chúng ta biết phải làm gì.”

Lôi Mông và Tần Vũ trịnh trọng gật đầu, chợt ánh mắt Lâm Lăng chuyển hướng sang Tiểu Bạch, trong lòng như có điều suy nghĩ.

Nếu như Tiểu Bạch bị bắt đi, với loại thú mạnh như Viễn Cổ Long Viên, tất nhiên sẽ bị thu phục thành nô thú.

“Tiểu Bạch, lại đây.”

Trong lúc trong lòng suy nghĩ, Lâm Lăng đưa ra một quyết định chật vật.


Lúc Tiểu Bạch đi đến gần, hắn mạnh mẽ giơ tay ra ôm trụ lấy cổ của nó.

“Lão đại….”

Đôi mắt của Tiểu Bạch ngẩn ra, ánh mắt chớp động nhìn chằm chằm Lâm Lăng không hề phản kháng.

Theo Lâm Lăng lâu như vậy, nó đã sớm biết cái năng lực hệ thống thần bí của Lâm Lăng.

“Bing, kiểm tra đo lường cho thấy kí chủ vừa bắt được một mãnh thú ‘Viễn Cổ Long Viêm’ tuyệt thế, có thu vào làm sủng vật hay không?”

Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu, đồng thời Lâm Lăng cau mày lại, nội tâm giằng xé trầm giọng nói. “Có.”

“Bing, bắt thành công, mời kí chủ đặt tên cho sủng vật”

“Tiểu Bạch.”

Lâm Lăng thở sâu, nhiều lần thu phục sủng vật rồi nhưng đây là lần đầu tiên tâm trạng hắn trầm trọng như vậy.

Bởi vì một khi Tiểu Bạch trở thành sủng vật trong hệ thống, ý thức độc lập sẽ bị xóa sạch, trở thành một nô thú hoàn toàn thuần phục hắn.

“Bing, chúc mừng kí chủ, đã đặt tên cho sủng vật mới.”

Tiểu Bạch.

Danh hiệu: 005.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 723: C723: Mãnh thú viễn cổ


Chủ nhân: Lâm Lăng.

Sức chiến đấu: 13 vạn.

Vũ khí: Hạo Thiên Huyền Bổng.

Kỹ năng thiên phú: Long Văn Giác* (Sừng rồng).

Thú loại: Mãnh thú Viễn Cổ.

Đẳng cấp tiếp hóa: Không có cấp.

……………

Trong đầu nổi lên số liệu sủng vật của hệ thống, Lâm Lăng đã không còn tâm trạng để xem nữa.

Sau đó ý niệm hắn khẽ động, Tiểu Bạch trực tiếp biến mất dưới con mắt ngạc nhiên của mọi người, thu vào trong không gian sủng vật của hệ thống.

Đến đây, đoàn đội sủng vật của Lâm Lăng lại tăng thành năm con.


“Bản lĩnh thuần thú thật kì lạ quá, những con sủng vật trước đó chẳng lẽ đã bị hắn ta thu vào không gian kì lạ nào rồi sao?”

Thế thế, trong mắt Vệ Bình lóe lên một tia vô cùng kinh ngạc.

Từ đầu đến cuối nhìn không ra Lâm Lăng rốt cuộc là đã vận dụng thủ pháp nào, lại có thể khiến cho các con sủng vật đột nhiên xuất hiện sau đó lại đột nhiên biến mất được.

“Vệ tiền bối, chuyện lần này đều do một mình ta gây ra.”

Lâm Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Vệ Bình trên không, bình tĩnh nói.

“Là hai người bọn họ chỉ là muốn ngăn cản ta mà tạo ra sự hiểu lầm này, mới tranh chấp với người Hắc Ám Điện Tông.”

“Dựa theo chế độ hình phạt, bọn họ thuộc hành vi tự vệ, không tính là trái với luật.”

Nghe vậy, Lôi Mông và Tần Vũ hơi biến sắc, kinh ngạc nhìn Lâm Lăng.

Có điều, bọn họ đều lựa chọn im lặng cũng không phản bác.

Nếu ba người đều bị bắt đi thì căn bản sẽ không còn hi vọng gì nữa.


Hiện giờ Lâm Lăng ôm đồm toàn bộ hình phạt, chí ít ngày sau bọn họ còn có cơ hội cứu được ra.

Ánh mắt Vệ Bình nhàn nhạt, thâm trầm nhìn Lâm Lăng cũng không nói thêm gì.

“Trước tiên cứ giam Lâm Lăng trong địa lao, chờ xử lí.”

Hiện tại Ngụy Bách là kẻ khó giải quyết nhất cũng đã rời đi rồi, chuyện nơi đây sẽ do ông ấy định đoạt.

Giao phó xong xuôi, thân hình Vệ Bình thoắt một cái biến mất tại chỗ.

Trong chốc lát, đông đảo thành viên Chấp Sự Đường lập tức xúm lại.

Lúc này Lâm Lăng không có chống cự mặc cho xích sắt trói lên người.

Dưới sự áp chế của Huyền Thiết, Lâm Lăng chợt cảm thấy linh lực trong cơ thể trong nháy mắt bị giam cầm.

“Lâm Lăng…..”

Cách đó không xa, Viêm Tâm Nguyệt với đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng đang bị đám người Chấp Sự bắt đi.

Lần này đại náo Hắc Ám Điện Tông, tuy nói tránh thoát được tử hình tại chỗ của Bách Ngụy, nhưng lại bị bắt đi đến Chấp Sự Đường cũng khó mà thoát tội.

“Linh Nhi tỷ, sao tỷ lại ở đây?”

Viêm Tâm Nguyệt nhìn về phía Đào Linh bên cạnh, sốt ruột nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 724: C724: Chương 724


“Để xem xét sự tình rồi định đoạt, nếu như hắn thật sự bị phán tội tử hình thì sẽ tìm cơ hội….Để cho hắn chạy thoát.”

Đào Linh lắc đầu, sáu chữ cuối môi nàng khẽ hé ra nói bé nhất có thể.

“Tử hình ư?!”

Nghe thấy thế, trong lòng Viêm Tâm Nguyệt run lên.

…..

Nửa canh giờ sau.

Ở bên trong khu vực nòng cốt trên đảo của Chấp Sự Đường.

Trong một tòa điện có quy mô lớn nhất, giờ khắc này trong diện phủ tầng cao nhất tụ tập hơn mười người.

Khí tức trên người họ đều mạnh mẽ, tất cả đều là những tông chủ của Cửu Đại Điện Tông.

Những người tối cao như thế tụ tập là cực kỳ hiếm thấy, giống như phải xảy ra chuyện gì lớn lắm.


“Hiện tượng kì lạ thiên địa vừa rồi, tất cả mọi người đều đã biết, lão phu cũng không nói nhiều nữa.”

Người nói chuyện chính là lão giả kim bào thân hình cao gầy.

Gương mặt của ông già nua chằng chịt nếp nhăn, nhưng hai tròng mắt vẫn hiện lên sự tinh tường, quét nhìn về phía các vị tông chủ.

Vị lão giả này chính là Chấp Sự trưởng của Chấp Sự Đường, Vệ Quý Nguyên.

Nói về dòng họ tất nhiên có cùng mạch máu dòng tộc với Vệ Bình.

“Lão phu suy đoán, hiện tượng thiên địa như thế có thể là phong ấn của hàng rào không gian bị nới lỏng.”

Giọng nói của Vệ Quý Nguyên khàn đặc, sắc mặt nghiêm trọng nói.

“Hàng rào không gian bị nới lỏng ư!?”

Nghe được những lời đó, chín tông chủ hơi run lên, ánh mắt cũng hiện lên một vẻ ngưng đọng.


Trước khi đến đây, thực sự bọn họ cũng có suy đoán của riêng mình, nếu không cũng sẽ không ngay tức khắc bỏ hết chuyện cả mình đi đến đây tụ họp.

“Chuyện này cực kì quan trọng, nếu có sai lầm gì, đối với đại lục Thương Khung mà nói, sinh linh chắc chắn sẽ lầm than!”

Đôi mắt của Vệ Quý Nguyên hơi quyết liệt, trịnh trọng nói: “Cho nên, xin các vị tông chủ đích thân đi một chuyến, đi đến điểm phong ấn kiểm tra tình huống như thế nào.”

“Được.”

Chín vị tông chủ giống như biết được tính quan trọng của chuyện này, lúc này không chậm trễ mà gật đầu đồng ý.

Nếu không, với thân phận địa vị của bọn họ ở trong điện tông này thử hỏi còn có ai kéo được bọn họ đi.

Lúc gần rời đi, Ngụy Bách đột nhiên dừng lại.

Ông ta nhìn về phía Vệ Bình đang đứng bên cạnh Chấp Sự Trưởng, lạnh lùng chất vấn: “Hôm nay ba tên nhóc kia náo loạn ở Hắc Ám Điện Tông của ta, ngươi dự định xử trí thế nào?”

“Nhất là cái tên Chấp Sự áo trắng Lâm Lăng kia, hắn đã giết chết một trưởng lão của điện tông ta còn thêm cả mười người cao thủ nữa.”

“Nếu không trừng trị thật thích đáng, sau này nếu Hắc Ám Điện Tông ta có người phạm tội, vậy thì Chấp Sự Đường cũng không cần nhúng tay vào.”

Lời nói này tuy nói rất hợp tình hợp nghĩa, nhưng mơ hồ vẫn có một ý tứ trói buộc Chấp Sự Đường.

Dù sao Hắc Ám Điện Tông từ trước đến nay luôn là khu vực hay phạm những chuyện ác nhất, Chấp Sự Đường từ trước đến nay xử lí luôn có quy luật, không chút nhân từ nương tay gì.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 725: C725: Tên nhóc đó cũng trượng nghĩa đó chứ


Chuyện hôm nay, Ngụy Bách rõ ràng mượn cơ hội này tạo áp lực cho Chấp Sự Đường.

Nghe vậy, sắc mặt của tám vị tông chủ khác hơi để ý.

Một Chấp Sự áo trắng nhỏ nhoi lại có năng lực như thế, gây náo loạn lớn như vậy ở Hắc Ám Điện Tông.

“Xin Ngụy tông chủ yên tâm, Lâm Lăng đã nhận tất cả tội, hai người còn lại là thuộc về hành vi tự vệ nên được vô tội thả ra.”

Vệ Bình thản nhiên nói: “Về phần Lâm Lăng, nhất định sẽ dựa theo chế độ hình phạt, trừng trị đúng tội.”

“Ồ? Tên nhóc đó cũng trượng nghĩa đó chứ?”

Ánh mắt của Ngụy Bách hơi trầm xuống, chợt cười lạnh nói: “Nếu có tình có nghĩa thì cũng coi là chết không đáng tiếc rồi.”

“Bản tọa mong muốn, lúc trở lại, Chấp Sự Đường các ngươi phải giải quyết xong chuyện này, không được bao che tội phạm!”

“Bằng không, cho dù tên nhãi ranh đó có chạy trốn đến chân trời góc biển thì Hắc Ám Điện Tông cũng sẽ không dễ dàng tha cho hắn!”

Nói xong, Ngụy Bách hừ lạnh một tiếng, trực tiếp phất tay rời đi.


Đối với năng lực của Lâm Lăng, ông ta cũng rất tán thưởng, đáng tiếc lại ở sai chỗ!

Cùng với sự rời đi của chọn vị tông chủ, Vệ Quý Nguyên thản nhiên nói. “Lâm Lăng mà các ngươi vừa nói có phải là cái tên nhóc ta chú ý đó không?”

“Đúng vậy thưa Chấp Sự Trưởng đại nhân.”

Vệ Bình cũng kính gật đầu, báo toàn bộ mọi chuyện lại cho ông biết.

Nghe Vệ Bình nói xong, Vệ Quý Nguyên cười nhạt lắc đầu. “Tuổi trẻ nhiều sức, không màng hậu quả, thật ra cũng có điểm giống như ngươi hồi trẻ đó.”

Vệ Bình mỉm cười, cũng không nói nhiều lời nữa.

“Nếu chuyện đã đến nước này thì sớm thu nhận hắn thành Chấp Sự huyết bào đi.”

Sau khi Vệ Quý Nguyên hơi trầm ngâm, rồi nói tiếp: “Ngụy Bách trời sinh tính tình đa nghi, đồng thời còn có thù tất báo, lúc xử chết chúng nó làm cho thật một chút, đừng để ông ta nhìn ra được sơ hở.”

Vệ Bình gật đầu nói: “Vâng.”


Nói xong, ông ấy xoay người đi ra khỏi điện phủ, trực tiếp truyền tin xử Lâm Lăng tội tử hình ra bên ngoài.

Thời điểm nhận được tin tức, Đào Linh không biết chuyện gì trong nháy mắt ngây ngẩn cả người.

Vốn tưởng rằng, Vệ Bình sẽ đề cao năng lực của Lâm Lăng sẽ vì điều đó mà bảo vệ hắn. Không ngờ rằng, đến cuối cùng vẫn phải chịu kết cục này.

“Không được, phải nói tin tức này cho Lâm Lăng, để hắn có cơ hội chạy trốn.”

Mày liễu Đào Linh nhíu lại, bắt đầu lo lắng.

Ngay lập tức, nàng vội vàng đi ra phòng hình pháp, rất nhanh đi đến nhà lao…

Khu vực phía nam Pháp Hình Các * (nơi dùng hình nhốt tội nhân) của Chấp Sự Đường.

Bố cục kiến trúc nơi này giống như một tòa pháp đài, nằm sâu trong mặt đất, bên ngoài đen kịt sáng loáng của kim loại.

Trong địa lao lờ mờ tối.

Từng hàng nhà giam bằng sắt giăng đầy khắp không gian mặt đất.

Cứ thỉnh thoảng lại có âm thanh cười khúc khích, hoặc gào thét giống như bị điên truyền ra.

Trong đây, những người bị giam giữ đều là những thành viên của điện tông phải chịu hình phạt nghiêm trọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 726: C726: Chương 726


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Tuyệt đại đa số đều bị phán xử là tù chung thân.

Mỗi ngày trong cái nơi lao ngục tối tăm không có ánh mặt trời dưới nền đất này, cái chết đối với bọn họ mà nói có thể là một sự giải thoát.

Lúc này, Lâm Lăng đang ngồi xếp bằng trong một góc phòng giam sắt, khép mắt dưỡng thần.

Hai chân hai tay của hắn đều bị đeo xiềng xích Huyền Thiết, trong tình trạng linh lực bị giam cầm, muốn thoát ra ngoài căn bản là khó có thể làm được.

Thậm chí ngay cả nhẫn trữ vật cũng đều bị thu lại.

May mà đa số các vật phẩm trong đó đều đã dời vào không gian trữ vật của hệ thống.

Còn những đồ dùng hàng ngày trong túi trữ vật đó cho dù mất rồi cũng không tiếc lắm.

Sau đó, tâm trí Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, mở danh sách sủng vật trong hệ thống ra, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh sủng vật của Tiểu Bạch.


Hắn mang trong lòng tâm trạng tính thử coi sao, hỏi một tiếng. “Tiểu Bạch, ngươi còn nhớ lão đại không?”

Âm thanh chờ mong đó cũng không vang lên, chỉ là một mảnh yên tĩnh.

Sâu trong nội tâm Lâm Lăng không khỏi thầm than một tiếng.

“Lão đại, người có hóa thành tro ta cũng sẽ nhận ra.”

Nhưng đúng lúc đó, giọng điệu quen thuộc của Tiểu Bạch cũng đột nhiên vang lên trong đầu hắn.

“Tiểu Bạch!”

Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng nhất thời khẽ run.

Nó vẫn tồn tại ý thức ư?!

Lâm Lăng ngây ngẩn cả người.


Chợt hắn suy nghĩ lại, cảm giác có chút không thể nào, cũng không nhanh chóng kết luận cái suy nghĩ đó. Dù sao thì những con thú trong hệ thống sủng vật, cũng có thể trao đổi qua tâm trí cùng với hắn.

“Lão đại à, ở trong đây mặc dù không có tự do, nhưng môi trường cũng khá tốt, hơn nữa không cần ăn uống gì cũng có nguồn năng lượng.”

Nghe thấy trong giọng nói của Tiểu Bạch tràn đầy sự vui vẻ.

“Hệ thống, tại sao Tiểu Bạch lại không bị xóa đi kí ức.”

Đối với điều này, trong lòng Lâm Lăng có sự kinh ngạc vô cùng lớn, nhịn không được dò hỏi.

“Kiểm tra đo lường sủng vật Tiểu bạch cho thấy nó có độ trung thành tuyệt đối 100% với kí chủ của mình, cho nên không cần phải thông qua trình tự xóa kí ức đó.”

Thanh âm của hệ thống điện tử rất nhanh vang lên trong đầu.

Sau khi xác nhận xong, Lâm Lăng nhất thời thở dài một hơi.

Tâm trạng nặng nề trước đó vào thời khắc này tan biến khôn còn sót lại cái gì.

“Tiểu Bạch, lão đại bây giờ đến mình cũng không đảm bảo được, ngươi tạm thời cứ ở trong đó đi nhé.”

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 727: C727: Xem ra hắn thực sự có cách rời khỏi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Hai đầu gối Lâm Lăng xếp bằng, lúc này ngước mắt nhìn lại.

Từ trong tầm mắt mờ tối thấy một bóng hình xinh đẹp đang đi tới.

Thân hình cô gái này thướt tha, Lâm Lăng chỉ thoáng nhìn qua một cái là nhận ra ngay.

Đào Linh.

“Có phải có tin gì muốn báo cho ta sao? Nói đi, ta chuẩn bị tâm lý rồi.”

Giọng Lâm Lăng nhàn nhạt, giống như giao tiếp bình thường, dùng tiếng phổ thông giống như kiếp trước.

“Ừ, là tử hình, giờ ngọ ngày mai chấp hành đó.”

Đào Linh gật đầu, cũng dùng tiếng phổ thông để trả lời lại.

Nghe thấy thế, Lâm Lăng im lặng.


Thời gian xử phạt này nhanh hơn so với hắn nghĩ.

“Ngươi dự định thoát thân như thế nào?”

Nhìn bộ dáng bình tĩnh của Lâm lăng, Đào Linh nhịn không được hỏi.

“Không vội, trước tiên phiền ngươi giúp một chuyện đã.”

Lâm Lăng cười nhạt một tiếng, tâm trí khẽ nhúc nhích, lấy thẻ Chấp Sự của hắn từ trong không gian trữ vật.

“Điểm phụng hiến của ta trong này ngươi đi giúp ta đổi thành các loại đan dược với cả các loại tài nguyên tu luyện khác nhau đi.”

Nghe thấy vậy, ánh mắt Đào Linh hơi chớp động, đoán ra được Lâm Lăng đã có cách thoát thân.

“Đều là đồng hương cả, ta lại chuẩn bị vượt ngục, dù thế nào chăng nữa thì ngươi có phải nên tài trợ chút lộ phí không?”

Vẻ mặt Lâm Lăng thành thật trêu ghẹo nói.


Đào Linh trừng mắt với Lâm Lăng một cái, chợt trước ngực phập phồng thở ra một hơi dài.

“Được rồi, tài trợ ngươi một vạn điểm phụng hiến, có phải là cũng đổi thành tài nguyên tu luyện không?”

“Ừm, đổi hết cả đi, dù sao bây giờ ta cũng không dùng đến nó.”

Đuôi lông mày của Lâm Lăng khẽ cong lên, hiển nhiên cũng không nghĩ tới lần này Đào Linh lại hào phóng như vậy.

Quả nhiên đồng hương nó phải khác, hoạn nạn mới biết chân tình.

“Lúc vào Pháp Hình Các, túi trữ vật của ta bị tạm thời thu giữ rồi, cho nên chúng ta dùng không gian hệ thống để giao là được.”

Đào Linh hơi suy tư một hồi, cuối cùng hiểu được dụng ý của Lâm Lăng.

“Ừ, làm phiền ngươi mau chóng làm cho thỏa đáng, tốt nhất nên là trước khi trời sáng.”

Lâm Lăng gật đầu một cái, chợt cười hỏi: “Có hứng thú bỏ trốn cùng với ta không?”

Bỏ trốn ư?

Đào Linh khẽ run, không tin nổi người này còn có tâm trạng nói đùa.

Xem ra hắn thực sự có cách rời khỏi.

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 728: C728: Chương 728


Vẻ mặt Đào Linh tò mò nhìn chằm chằm Lâm Lăng, bắt đầu hóng hớt.

“Cái gì được gọi là cảm giác, ngươi giải thích kĩ càng một lần xem nào, để cho ta có cái ngẫm nghĩ.”

Nhưng sau đó Lâm Lăng lại hỏi ngược lại, cũng khiến cho nàng trợn tròn mắt.

“Thật đúng là một tên trai thẳng mà, không thèm nhiều lời với ngươi nữa.”

Đào Linh nhất thời có loại cảm giác nửa vời không hài lòng, yêu kiều hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời đi.

Còn về chuyện Lâm Lăng nhờ vả, nàng đương nhiên không kéo dài thêm nữa. . truyện ngôn tình

Lúc đi ra khỏi Pháp Hình Các, nàng dùng một loại hiệu suất cực nhanh để hành động.

Mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, Đào Linh lại đi đến Pháp Hình Các lần thứ hai.

“Đào Linh, tối qua vừa đi khỏi đây đến hôm nay trời còn chưa sáng lại tới đây làm gì?”


Chấp Sự áo xanh gác cổng chất vấn nhìn chằm chằm Đào Linh.

“Bạn đồng hành của ta trưa hôm nay bị xử tử hình, ta muốn nhìn hắn thêm một lần nữa.”

Trên gương mặt xinh đẹp của Đào Linh toát ra một sự ‘thương cảm’.

Nghe thấy vậy Chấp Sự áo xanh cũng không tiếp tục nhiều lời, lạnh nhạt nói. “Vậy cho ngươi thời gian là năm phút, mang hết đồ ngươi đang có tạm thời giao ra đây đi.”

Vừa nói chuyện, Chấp Sự áo xanh vừa cầm một chiếc xích Huyền Thiết xích hai tay đào linh lại, giam giữ linh lực trong cơ thể.

Cách làm này để đề phòng người đến thăm tù nhân không có cơ hội cứu tội phạm.

Cứ như vậy, Đào Linh giao túi trữ vật ra, tay đeo xích sắt đi vào trong địa lao của Pháp Hình Các.

Sau khi gặp được Lâm Lăng hệ thống không gian trữ vật của hai bên đang trong thời gian hoàn thành kết nối.

“Nhiều như vậy sao?”


Khi thấy tài nguyên bên trong, Lâm Lăng tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng thực cũng bị chấn động một chút.

Ba loại, tài nguyên tu luyện, những đan dược giúp từng bộ phận của cơ thể, vũ khí công pháp.

Mà trong không gian trữ vật hiện giờ, các loại tài nguyên Lâm Lăng có, có thể nói là nhiêu vô số kể.

Giống như là một kho báu vật nhỏ vậy, chủng loại cực kỳ phong phú!

“Đa tạ.”

Nhìn không gian trữ vật đầy ắp kia Lâm Lăng thở sâu một hơi, từ trong đáy lòng nói lời cảm ơn.

Số tài nguyên này đến lúc đó sẽ mang về lãnh địa phát triển thế lực của bản thân, nhất định sẽ ngày càng phát triển!

“Lần vượt ngục này của ngươi, thực sự không cần ta giúp đỡ sao?”

Ánh mắt Đào Linh nhìn thẳng vào Lâm Lăng, hỏi lại lần thứ hai.

“Chuyện ngươi cần giúp đã giúp xong rồi, tiếp theo ta sẽ tự mình làm.”

Lâm Lăng cười nhạt một tiếng, lắc đầu.

“Ừm, vậy…..”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 729: C729: Đây chính là cách để lâm lăng thoát thân


Đào Linh khẽ thở dài một hơi, giọng nói có sự than nhẹ nói: “Vậy chúng ta còn có cơ hội gặp lại nhau không?”

Lâm Lăng mỉm cười trêu chọc. “Sao vậy, không nỡ nhìn ta rời đi sao?”

“Hai chúng ta tuy là cặp tình nhân giả nhưng hình như vẫn chưa có phát triển đến nỗi dính nhau như sam đâu nhỉ!”

Nghe thấy lời nói này, gò má trắng nõn của Đào Linh hơi hiện lên một mảng hồng phấn.

“Sắp chết đến nơi rồi còn nói luyên thuyên, hai canh giờ nữa là đến trưa, ngươi nhanh lên chút đi.”

Sau đó, Đào Linh hừ lạnh một tiếng, sau đó vội vã rời đi không muốn tiếp tục ở đây làm lỡ thời gian của Lâm Lăng.

Nhìn bóng lưng yêu kiều rời đi của Đào Linh, khóe miệng Lâm Lăng không tự chủ nổi lên một nụ cười.

Quan hệ giữa hai người vốn có sự đặc biệt. Cộng thêm quãng thời gian làm công việc Chấp Sự dính nhau như hình với bóng, trong lòng cả hai thực ra đã sớm bắt đầu nảy sinh tình cảm rồi.

Có điều, giờ phút này trong bầu không khí kia khó mà thổ lộ ra được…..


Sau khi Đào Linh rời đi, Chấp sự áo xanh phụ trách gác bên ngoài cũng cẩn thận, đích thân xuống kiểm tra thêm lần nữa.

Thấy không có điều gì bất thường, hắn ta mới không vướng bận gì đi ra ngoài cửa lớn.

“Đã đến lúc rồi.”

Tròng mắt Lâm Lăng híp lại, tâm trí khẽ động, trong nháy mắt mặc Chiến Y Nghĩ Nhân vào người.

Chiến Y Nghĩ Nhân là đồ công nghệ cao, không hề bị còng Huyền Thiết kìm giữ năng lực.

Đây chính là cách để Lâm Lăng thoát thân.

Thu nhỏ lại!

Sau khi suy nghĩ vậy, thân thể của Lâm Lăng đột nhiên nhỏ lại một cách nhanh chóng.


Sau tiếng ‘loảng xoảng’ vang lên, xích sắt ở hai tay hai chân lập tức rơi xuống đất.

Mà lúc này Lâm Lăng đã thu nhỏ lại như kiến.

Nếu như không dùng linh lực để dò xét thì chỉ bằng mắt thường căn bản là rất khó để phát hiện được. . harry potter fanfic

Có điều chỉ dựa vào công dụng của Chiến Y Nghĩ Nhân muốn vượt ngục một cách hoàn mỹ thì không đủ.

Sau đó, Lâm Lăng thi triển Ma Ảnh Phân Thân, cũng ngồi xếp bằng ở vị trí cũ, dùng nó để làm thuật che mắt.

“Kinh Kha, ra đây.”

Làm xong những điều đó, Lâm Lăng triệu gọi Kinh Kha ra, cưỡi nó chui xuống đất.

Hiện tại Kinh Kha đã chín vạn chiến lực rồi, tuy ở trong 5 con sủng vật cũng không phải là mạnh nhất, nhưng cũng là được cường hóa đến trình độ sắc bén nhất rồi.

Rầm-------!

Nền nhà bằng sắt ở dưới sự thi triển của nó cũng bị phá vỡ rất đơn giản.

Sau khi phá bỏ được tầng tầng lớp lớp sắt thép sâu mấy trượng, tiếp đến chính là lòng đất, điều này lại còn dễ dàng hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 730: C730: Tất cả đều là cùng loại con hải xà vừa đánh chết


Nhưng rất nhanh sau đó, Lâm Lăng cảm nhận được, ở sâu dưới lòng đất cũng đã bị bao phủ trận pháp quầng sáng.

Một khi không cẩn thận chắc chắn sẽ gây sự chú ý đến Chấp Sự ở bên ngoài.

Nhưng đối với việc này, Lâm Lăng lại không hề hoang mang, Kinh Kha trong nháy mắt lại bắt đầu thi triển, yên lặng không tiếng động mà đưa hắn xuyên ra ngoài.

Lần trước lẻn vào Trương phủ để tìm kiếm chứng cứ, trải qua việc bỏ trốn ở dưới lòng đất, Lâm Lăng coi như là cũng có một ít kinh nghiệm.

Mà giờ khắc này, hắn dựa theo bản đồ đảo nhỏ của Chấp Sự Đường phán đoán được đại khái vị trí, nên cứ tiếp tục đào bên vìa quầng sáng.

Phốc!

Lúc chui từ dưới đất lên, một vùng biển rộng lớn ngay lập tức bao vây lấy hắn.

Lâm Lăng vận chuyển linh lực trong cơ thể, lập tức khởi động giáp linh khí hộ thể.

Còn Kinh Kha là thú thuộc loại máy móc cho nên không hô hấp cũng chẳng sao.


Ánh mắt Lâm Lăng ngắm nhìn bốn phía, các loại sinh vật dưới đáy biển đang bơi xung quanh, đây chắc là khu vực biển bên ngoài đảo.

Bởi vậy có thể biết rằng, hắn đã đi ra khỏi khu vực Chấp Sự Đường.

Có điều, đảo chính của Cửu Đại Điện Tông bao vây tứ phía.

Với tình thế hiện tại thì vẫn chưa đạt được sự an toàn thực sự.

Vương triều Đại Viêm ở hướng đông, có cự ly gần với ở đây nhất.

Lúc này những tia nắng ban mai đang mọc ở phía Đông.

Dựa vào những tia sáng chiếu xuống mặt nước, Lâm Lăng đã rất nhanh xác định được phương hướng.

“Ong!”

Ngay lúc này, một âm thanh trầm thấp quỷ dị đột nhiên vang lên.


Trong lòng Lâm Lăng khẽ run, với thị giác người kiến hiện giờ của hắn, vừa nhìn liền thấy một bóng đen của thú biển to lớn, đang từ chỗ sâu nhất trong hải vực bơi đến.

Đó là một con xà biển khổng lồ thân dẹp, mồm đầy răng nanh hung tợn đáng sợ.

Tốc độ nó cực nhanh, chỉ trong thời gian ngắn ngủi nó đã bơi đến bên cạnh, dường như đang muốn hai sinh vật ở đâu đến là Lâm Lăng và Kinh Kha này thành bữa ăn của nó.

“Vù--------!”

Nhận thấy nguy hiểm đang tới gần, Kinh Kha không một chút do dự nào trực tiếp mạnh mẽ bơi ra.

Hai đao sắc bén trong nháy mắt cắt con xà biển kia thành hai nửa, đồng thời nuốt luôn vào bụng, chuyển hóa thành chất dinh dưỡng tiến hóa.

Nhưng rất nhanh sau đó, sâu trong hải vực đó lại có một nhóm lớn những bóng đen lao đến. Tất cả đều là cùng loại con hải xà vừa đánh chết!

Ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, tuy sức chiến đấu của hải xà vẫn chưa đủ để gây sự sợ hãi, nhưng nếu gây ra động tĩnh quá lớn ở chỗ này sợ rằng sẽ dẫn dụ không ít những thành viên Chấp Sự đến kiểm tra.

“Kinh Kha, đi thôi!”

Trong lòng nghĩ lại, Lâm Lăng quyết định, cưỡi Kinh Kha cấp tốc bơi đi, thoát khỏi sự bao vây của những con hải xà trong đảo.

Cứ như vậy, ở nơi chằng chịt những con hải xà này, Lâm Lăng bơi về phương hướng lục địa phía trước, rất nhanh bơi đi.

…..
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 731: C731: Chẳng lẽ là bỏ chạy từ nơi đó sao


Hai canh giờ sau, ở Pháp Hình Các.

Một đội Chấp Sự Đường áo xanh đi đến, thần trí lạnh lùng tiêu sái đi vào địa lao.

“Lâm Lăng, ngươi có liên quan đến án mạng của Hắc Ám Điện Tông, hành vi phạm tội nghiêm trọng, bị phán tử hình để đền tội.”

Đội trưởng Chấp Sự Đường áo xanh cầm đầu nhìn thấy ‘Lâm Lăng’ đang xếp bằng trong phòng giam, lạnh lùng nói.

“Bây giờ đi ra quảng trường với chúng ta, chém đầu thị chúng.”

Nhưng mà ‘Lâm Lăng’ bên trong không hề có động tĩnh, vẫn ngồi khoanh chân yên lặng.

“Lôi hắn ta ra khỏi đây.”

Đội trưởng quát lạnh lên một tiếng, hai gã Chấp Sự áo xanh lập tức mở cửa ngục sắt ra.

Nhưng sau đó, giây phút hai tay bọn họ chạm vào ‘Lâm Lăng’, người sống sờ sờ trước mắt đột nhiên trở thành một làn sương đen.


“Phân thân sao!?”

Một màn kì lạ như vậy đột nhiên xuất hiện, khiến cho những người Chấp Sự áo xanh ở đây đều kinh hãi chết lặng.

Hiển nhiên cũng không ngờ tới, người bọn họ bắt nhốt chỉ là một phân thân!!

Điều này, sao có thể được chứ?!

Tên đội trưởng kia nhướng mày, ánh mắt lạnh lùng liếc một vòng, phát hiện ra trên mặt đất trong góc ngục có một cái lỗ nhỏ xuyên thẳng xuống mặt đất.

Chẳng lẽ là bỏ chạy từ nơi đó sao?

Không có khả năng!

Thấy thế, lông mày của đội trưởng áo xanh nhíu chặt thêm vài phần, càng nghĩ càng không thể tưởng tượng nổi.

Dù sao thân thể của con người bình thường căn bản là không chui vào nổi cái lỗ nhỏ này.


“Mau chóng thông báo cho cấp trên, tội nhân Lâm Lăng đã chạy trốn rồi!”

Ngay lập tức, đội trưởng áo xanh lập tức trầm quát: “Mau chóng thực hiện lệnh truy nã, bắt hắn về quy án!”

“Vâng.”

Trong thoáng chốc, đông đảo Chấp Sự áo xanh nhanh chóng rút lui khỏi địa lao.

Ước chừng mấy phút sau.

Trên đảo nhỏ của Chấp Sự Đường, bay vút ra một nhóm lớn thành viên Chấp Sự, nhanh chóng đi quanh khu vực biển kiếm người…..

Nội điện Hắc Ám Điện Tông.

Trong một gian mật thất của phòng điện chủ.

Vào lúc này, điện chủ Dương Cương ngồi xếp bằng trên mặt đất, giữa hai lòng bàn tay có một khối ánh sáng đen lơ lửng, phát ra dao động linh lực mạnh mẽ.

Nếu cẩn thận quan sát, có thể phát hiện ra bên trong khối sáng màu đen kia có một Linh Anh thể.

Ngoại hình của Linh Anh khá đặc biệt, giống như đúc Cổ Vân Nhạc!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 732: C732: Hắn ta tự trách lắc đầu thở dài


Dương Cương ngồi xếp bằng yên lặng, linh lực mạnh mẽ cuồn cuộn không ngừng tuôn ra từ hai lòng bàn tay rót vào bên trong Linh Anh. Sau khi hấp thụ linh lực, Linh Anh thể vốn ảm đạm không ánh sáng ngày càng ngưng đọng, trở nên mềm mượt như ngọc.

“Cuối cùng cũng cứu được.”

Tiếng lẩm bẩm tự nói vang lên, Dương Cương thu tay, thở ra một hơi nhẹ nhõm.

“Đa tạ Dương điện chủ.”

Linh Anh Cổ Vân Nhạc mở mắt, chân thành cảm kích nói.

“Sau này, ta sẽ tìm một ít thiên tài giúp ngươi định hình lại thân thể.”

Dương Cương dặn dò: "Thời gian tới, mỗi ngày ngươi nhất định phải ngưng thần tụ khí, tránh cho linh lực tan rã."

Linh Anh Cổ Vân Nhạc trịnh trọng gật đầu.“Vâng.”

Chợt đôi mắt hắn ta nheo lại, tức giận nói. "Đợi đến khi ta tái tạo lại thân thể hoàn toàn, nhất định phải tìm Viêm Hoằng Nghị và lão tặc Ngô Phong tính sổ!"

Dương Cương lắc đầu nói.

“Nói đến báo thù, ngươi không có cơ hội.”


Nghe vậy, Cổ Vân Nhạc hơi kinh ngạc, khó hiểu hỏi: “Xin Dương điện chủ chỉ giáo? Chẳng lẽ cứ phải chịu đựng như vậy hay sao?”

“Cũng không phải.”

Dương Cương cười trầm một tiếng. “Bởi vì hai ngày trước hai cha con Ngô Phong đã chết rồi.”

“Bị ba người huynh đệ của ngươi giết chết, đặc biệt là tên Lâm Lăng kia, cuối cùng còn dám thách thức tông chủ đại nhân, nếu như không có tiền bối Vệ Bình của Chấp Sự Đường, hắn đã sớm chết không có chỗ chôn.”

Cái gì?!

Nghe thấy lời này, Cổ Vân Nhạc chấn kinh.

“Hiện tại bọn lão đại thế nào rồi?”

Cổ Vân Nhạc sốt ruột dò hỏi.

Dương Cương nghiêm nghị nói: “Tàn sát một trưởng lão hộ điện, cùng với không ít đệ tử Điện Tông, đây là trọng tội!”

“Nhưng mà lão đại Lâm Lăng kia của ngươi lại rất trượng nghĩa, một mình gánh hết tội, bị phán tử hình.”


Nghe thấy hai chữ ‘tử hình’, cảm xúc của Cổ Vân Nhạc dao động, đột nhiên trở nên kịch liệt.

Linh Anh thể của hắn ta bắt đầu chấn động, tản ra từng luồng khí đen.

“Không được, ta phải đi cứu lão đại.”

Khoảnh khắc âm thanh rơi xuống, Cổ Vân Nhạc chợt hóa thành một luồng ánh sáng đen, muốn phá cửa xông ra.

Tuy nhiên giây tiếp theo, hắn ta bị Dương Cương ngưng tụ linh lực thành hình bàn tay trực tiếp ngăn lại.

“Không cần gấp gáp, theo tin tức ta nhận được, sáng nay lúc sắp thi hành án quyết Lâm Lăng đã bỏ trốn.”

Điện chủ Dương Cương thản nhiên cười, đối với việc Lâm Lăng có thể thành công trốn thoát khỏi Pháp Hình Các cũng khá ngạc nhiên.

Bởi vì kiến trúc nơi đó hầu như đều được đúc từ Huyền Thiết, giam cầm toàn bộ linh lực. Chỉ dựa vào sức mạnh thể xác căn bản là không có cách nào thoát ra được. Thêm vào đó còn có trận pháp quầng sáng cùng với rất nhiều cao thủ Chấp Sự canh giữ, cực kỳ nghiêm ngặt. Nhưng cho dù như vậy, vẫn để Lâm Lăng thần không biết quỷ không hay trốn thoát.

“Thì ra là thế, vậy là tốt rồi….”

Cổ Vân Nhạc thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng hoảng hốt vừa rồi mới bình tĩnh lại được chút.

“Đều là tại ta, khiến lão đại bây giờ trở thành tội phạm bị truy nã.”

Hắn ta tự trách lắc đầu thở dài.

“Không cần tự trách, có được ba vị huynh đệ tình nghĩa như thế, ngươi hẳn là nên vui mừng.”

Dương Cương mỉm cười nói: “Đặc biệt là Lâm Lăng kia, vì báo thù rửa hận cho ngươi, không màng đến việc sẽ đắc tội Hắc Ám Điện Tông.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 733: C733: Chương 733


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

“Khí phách như vậy, nhìn khắp toàn bộ đại lục Thương Khung, thử hỏi ai có thể làm được?”

Cổ Vân Nhạc gục đầu xuống, thanh âm trầm thấp tự nói: “Ta tình nguyện chết cũng không muốn lão đại báo thù cho ta.”

“Nếu như vậy, hắn cũng sẽ không bởi thế mà bị liên lụy……”

Nghe vậy, trong lòng Dương Cương hơi xúc động. Có chút hâm mộ đối với tình nghĩa huynh đệ của bốn huynh đệ bọn họ.

Thời còn trẻ, ông cũng từng có khát vọng kết bạn với những người bạn tốt. Nhưng ở bên trong Điện Tông, đa số mọi người đều vì tài nguyên tu luyện mà tranh đấu gay gắt. Cái gọi là bằng hữu, ở trước lợi ích cũng chẳng là gì.

“Nếu ngươi muốn giúp Lâm Lăng, vậy nhanh chóng tăng thực lực bản thân lên, mạnh mẽ đến bất kỳ kẻ thù nào cũng không thể lay động được ngươi.”

Dương Cương vung tay lên, bàn tay linh lực trói buộc Linh Anh thể của Cổ Vân Nhạc đột nhiên tiêu tán. Lời khích lệ này đối với tâm cảnh Cổ Vân Nhạc lúc này, không nghi ngờ gì là cực kỳ có ích.

“Đệ tử hiểu rõ, về sau xin Dương điện chủ chỉ bảo nhiều hơn, khổ mấy cũng không sợ.”

Cổ Vân Nhạc trịnh trọng gật đầu, trong mắt lập loè ánh sáng kiên nghị.


Chợt, ánh mắt hắn ta rét lạnh, lẩm bẩm nói: “Lão đại, ngươi chờ ta.”

……

Lúc này, Lâm Lăng đã đến đại lục Thương Khung.

Hắn lại mặc bộ y phục bí ẩn của Kinh Kha, đeo mặt nạ kim loại lạnh băng, quay đầu nhìn về phía bờ bên kia hải vực mênh mông.

Nhớ lại quãng thời gian tu hành mấy năm ở Cửu Đại Điện Tông, trong lòng đầy cảm khái. Lần từ biệt này, mấy huynh đệ bọn họ cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại.

Nhưng mà lúc này, trong tầm mắt rộng lớn, Lâm Lăng chú ý tới trên bầu trời xa xa xuất hiện rất nhiều bóng đen đang tìm kiếm khắp nơi.

Nhìn cách ăn mặc của những tên đó, đều không phải là Chấp Sự Đường, mà là thành viên của Hắc Ám Điện Tông.

Vèo--------!

Lập tức, thân hình Lâm Lăng khẽ động, bay vút về phía Lãnh Địa Hỗn Loạn.

Mà lúc này, tại phòng tông chủ của Hắc Ám Điện Tông. Ngụy Bách nghe thuộc hạ báo cáo tin tức, sắc mặt xanh mét.


“Đường đường là Pháp Hình Các thế mà lại để tội phạm trốn thoát, thật là nực cười!”

Ngụy Bách hừ lạnh một tiếng, rất bất mãn với chuyện Lâm Lăng bỏ chạy. Thậm chí hoài nghi chính Vệ Bình giúp Lâm Lăng chạy thoát.

“Tông chủ đại nhân, không cần tức giận với một nhân vật nhỏ, lão phu đã phái rất nhiều cao thủ đi truy lùng, chắc chắn rất nhanh sẽ có kết quả.”

Đại trưởng lão Hứa Xương nghiêm nghị cung kính nói: “Nhưng chuyện hiện tượng kì lạ của thiên địa lúc trước, ngài và tám vị tông chủ khác đã tra xét được đến đâu rồi?”

Nhắc đến đề tài này, sắc mặt Ngụy Bách liền trở nên ngưng trọng.

“Kết giới phong ấn không gian quả nhiên có chút lơi lỏng.”

“Ngụy Bách nheo mắt, trầm giọng nói: “Phong ấn đã vạn năm, đã truyền thừa qua nhiều thế hệ, rất có khả năng sụp đổ ở thế hệ chúng ta.”

Nghe vậy, trong mắt Hứa Xương hiện lên một tia kinh dị. “Tông chủ đại nhân, ý ngài là người dị tộc Viễn Cổ sắp....”

“Trước hết đừng để lộ tin tức này ra ngoài, tránh tạo thành khủng hoảng!”

Ngụy Bách xua tay, đánh gãy lời Hứa Xương, lãnh đạm nói: “Truyền lệnh xuống, bắt đầu từ ngày hôm nay, lựa chọn con cháu ưu tú bên trong Điện Tông tập trung bồi dưỡng.”

“Mở tất cả tài nguyên tu luyện ra!”

“Nếu có kẻ dám trái lệnh, hoặc là trộm cắt xén tài nguyên, đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.”

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 734: C734: Chương 734


Ba ngày sau.

Sau nhiều ngày liên tiếp trốn đông trốn tây, Lâm Lăng cuối cùng cũng về tới lãnh địa của hắn. Hiện giờ Lãnh Địa Hỗn Loạn đã thay đổi rất nhiều so với lúc hắn rời đi. Rõ ràng nhất chính là phần đất đai ở ngoại ô.

Vùng đất hoang vu ban đầu đã được khai khẩn thành đồng ruộng, cơ hồ có thể thấy các loại thóc lúa, rau dưa, trái cây ở khắp mọi nơi.

Ngoài ra còn có một đội dân quân chuyên môn tuần tra, cùng với một tấm bia để trừng phạt hành vi trộm cắp. Hệ thống quy định trừng phạt trên đó thật ra còn có tính răn đe hơn so với các đội dân quân tuần tra.

Ánh mắt Lâm Lăng nhìn về phía xa, đánh giá tình hình thành phố hiện tại. Bất kể là kinh tế, binh lực hay là quy mô kiến trúc, tất cả đều đã tương đối hoàn thiện.

Từ xa nhìn lại, nghiễm nhiên giống như một tòa thành lớn được phòng thủ kiên cố. Nhớ lại trước đây khi Lâm Lăng vừa mới đến, nơi đây chỉ là một thị trấn nhỏ cằn cỗi. Hiện giờ đạt đến quy mô bậc này, cũng coi như là một kỳ tích trong quá trình phát triển của đại lục Thương Khung.

Lúc này trước cổng thành xe ngựa như nước. Đoàn thương đội đi qua đang được tiến hành kiểm tra.

Lâm Lăng vừa mới đáp xuống, đột nhiên có một đội kỵ binh nhanh chóng phi đến. Phía trước đội kỵ binh rõ ràng là tổng quản ‘Bạch Lân’ cùng với Dương Võ, La Hán, Đạt Vũ và đông đảo tướng lĩnh cấp cao.


“Cung nghênh Lãnh Chủ đại nhân trở về!!”

Đi đến gần, đám người Bạch Lân lập tức xuống ngựa, đồng loạt khom lưng hành lễ với Lâm Lăng, cung kính đồng thanh nói.

Thấy thế, Lâm Lăng hơi hơi kinh ngạc.

“Các ngươi phát hiện ta trở về khi nào?”

Đối với hiệu suất làm việc nhanh chóng của đám người Bạch Lân lần này, Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy có chút khó tin.

“Trải qua chuyện lãnh chủ thật giả lần trước, ta đặc biệt thiết kế một mật thất, đặt phù văn ngọc giản của ngài vào bên trong, phái thêm vài tên lính thay phiên canh giữ.”

Bạch Lân mỉm cười nói: “Chỉ cần ngọc giản có cảm ứng, bọn họ liền thông báo ngay.”

Nghe vậy, Lâm Lăng âm thầm gật đầu.


“Lãnh chủ đại nhân, từ lần từ biệt trước cũng đã gần hai năm rồi ngài mới trở lại.”

Dương Võ mặc quân trang, ánh mắt kích động nhìn chằm chằm Lâm Lăng.

“Đại nhân, mấy năm nay rốt cuộc ngài đã đi đâu?”

Bọn La Hán và Đạt Vũ cũng đều hưng phấn vây xung quanh, vẻ mặt tò mò.

“Có chuyện gì để về phủ trước lại nói.”

Bạch Lân mờ mịt quét mắt nhìn xung quanh, biết rõ thân phận Lâm Lăng nhạy cảm liền đề nghị.

Cứ như vậy, Lâm Lăng được tiến vào trong thành giữa sự vây quanh của đông đảo các tướng lĩnh cấp cao của lãnh địa, giống như áo gấm về làng vậy.

Phủ lãnh chủ.

Trong đại sảnh xa hoa, Lâm Lăng ngồi trên chủ vị. Đám người Bạch Lân theo thứ tự đứng đối diện với Lâm Lăng, mỗi người đều mang vẻ kính sợ.

Nhìn đám thủ hạ đông đúc trước mặt, ở trong lòng Lâm Lăng đột nhiên sinh ra một cảm giác thành tựu có hiểu. Chỉ có ở chỗ này, hắn mới xem như là người cầm quyền một tay che trời, không bị trói buộc bởi các quy tắc.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom