Cập nhật mới

Dịch Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 680: C680: Chương 680


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 681: C681: Chương 681


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 682: C682: Chương 682


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 683: C683: Chương 683


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh



[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 684: C684: Chương 684


"Cổ Vân Nhạc!!"

Dương Cương điện chủ nhanh chóng lướt tới lôi đài, nhìn vào thi thể Cổ Vân Nhạc mà sững sờ tại chỗ.

“Ngô Phong, hai cha con các ngươi thật sự là độc ác!” Giờ khắc này, lửa giận tồn đọng trong lồng ngực ông không còn khống chế được nữa.

Nghe vậy, mọi người lập tức kinh ngạc.

Người này là do Viêm Hoằng Nghị giết chết, vậy thì liên quan gì đến Ngô trưởng lão chứ?

"Vốn dĩ đao kiếm không có mắt, trong quá trình thi đấu có thương vong gì cũng là điều khó tránh khỏi."

Sắc mặt Ngô Phong không chút thay đổi, thản nhiên nói: "Người này bị giết, cũng chỉ có thể tự trách thực lực hắn không bằng đối thủ thôi.”

Thực lực không bằng?

Ha ha, nói một câu thực lực không bằng là được rồi sao, lão già ngươi thật biết đổi trắng thay đen!


Dương Cương giận quá hoá cười.

Sau đó ông giơ mạnh tay lên, tức giận chỉ Ngô Phong trên đài cao, nói: "Nếu không phải vừa rồi ngươi xuất ám chiêu, đánh lén Cổ Vân Nhạc, sao hắn có thể thua!”

Cái gì?

Ngô trưởng lão ra tay đánh lén?!

Lời này vừa nói ra, toàn bộ người quan sát lập tức ồ lên!

Hồi tưởng lại quá trình vừa rồi hai người đối chiến, rõ ràng Cổ Vân Nhạc đang chiếm ưu thế cực lớn. Nhưng sau đó, không biết vì sao lại trọng thương ngã xuống đất.

Chẳng lẽ lúc đó là lúc Ngô Phong ra tay tập kích?

Nghĩ như vậy, tất cả đệ tử nội điện trong sân đều hai mặt nhìn nhau.

Nhưng mà Ngô Phong là trưởng lão hộ điện, địa vị cao cấp cho nên bọn họ cũng không dám nhiều lời.


"Ngươi nói ta ra ám chiêu, có chứng cớ gì không?"

Sắc mặt Ngô Phong hơi trầm xuống, lạnh lùng nói: "Nếu chỉ dựa vào lời nói của một mình ngươi, hoàn toàn không tạo thành chứng cớ, ngược lại ta có thể chắc chắn là ngươi đang vu khống ta!”

“Dương Cương, có thể là ngươi đau buồn khi mất đi đệ tử trong điện nên mới nói chuyện lung tung, lão phu niệm tình trước kia, tha cho ngươi một lần!”

Dứt lời, Ngô Phong phất tay áo, nhàn nhã bước chân rời khỏi hiện trường.

Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị quét về phía các Chấp Sự ở chung quanh, khóe miệng nổi lên một nụ cười đắc ý, sau đó đi theo Ngô Phong rời khỏi quảng trường.

Thấy thế, mấy người của Chấp Sự Đường nhíu mày.

Dưới tình huống không có chứng cớ tuyệt đối, bọn họ cũng chỉ có thể im xuôi cam chịu.

Hơn nữa lần này người này chết trên lôi đài, cho dù nói Viêm Hoằng Nghị có cố ý giết người thì hắn ta vẫn có thể dễ dàng thoát tội như thường.

“Các ngươi sẽ bị báo ứng!”

Ánh mắt Dương Cương âm u, nhìn chằm chằm bóng lưng Ngô Phong và Viêm Hoằng Nghị, trong lòng thầm chửi rủa một tiếng.

Sau đó thân hình hắn khẽ động, lướt tới gần thi thể Cổ Vân Nhạc, giơ bàn tay đặt ở phía trên. Bởi vì vừa rồi chịu một kích của võ học thôn phệ, thân thể đã mất đi hơi thở sự sống.

"Linh Anh vẫn còn dao động..." Trong lòng Dương Cương khẽ động, cẩn thận dò xét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 685: C685: Bị ám sát


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Hắn phát hiện trong Linh Anh vẫn còn tồn tại một luồng năng lượng thể linh hồn.

Hả?

Ánh mắt Dương Cương sâu sa nhìn thi thể một cái, sau đó ông cũng không chần chờ nữa, trong lòng bàn tay tràn ra một tầng sương đen dày đậm.

“Dương điện chủ, thế nào rồi? Còn cứu được không?” Một bên, Đào Linh lo lắng hỏi.

Nhưng mà, trong suốt quá trình, Dương Cương vẫn duy trì im lặng.

Sau vài giây, sương đen trên bàn tay dần thu lại, vẻ mặt có chút hấp tấp mà rời khỏi nơi này.

Nhìn thấy hành vi kỳ quái của Dương Cương, trong lòng Đào Linh khẽ thở dài một tiếng, cảm thấy chắc là không còn hy vọng gì nữa rồi.

Sau đó bàn tay nàng vung lên, thu thi thể Cổ Vân Nhạc vào nhẫn trữ vật.


Các đệ tử nội điện tụ tập trên quảng trường thấy chỗ náo nhiệt đã kết thúc, đều thầm thở dài một hơi.

Không ai có thể tưởng tượng được, một nhân tài sắp sửa trở thành quán quân của cuộc so đấu, cuối cùng lại gặp phải thủ đoạn hiểm độc mà chết tức tưởi.

Thậm chí sau khi chết, cũng không được đối đãi công bằng, để hung thủ vẫn nghênh ngang như cũ.

Cường giả tùy ý làm bậy, kẻ yếu mặc cho người ta chém giết. Đây chính là quy luật của thế giới võ tu.

......

Nửa canh giờ sau.

Phong Linh Tông, quảng trường nội điện.

Lúc này nơi này đang tụ tập một lượng lớn đệ tử nội điện, chuyên chú lắng nghe truyền dạy kinh nghiệm tu luyện của điện chủ.

Tần Vũ cũng ở trong đó.


"Tóm lại, ta đã dốc hết sức dạy, con đường sau này phải xem các ngươi tự nghiềm ngẫm mà hiểu lấy."

Ánh mắt của người đàn ông trung niên quét về phía các đệ tử nội điện ở đây, giọng nói vang dội nói: "Cuộc so tài giữa các điện diễn ra vào tháng sau, ta hy vọng các ngươi có thể tạo ra sự khác biệt.”

Nhắc tới chuyện so tài giữa các điện, ánh mắt đông đảo thanh niên tài tuấn sang bừng hơn hẳn, trên mặt tràn ngập vẻ chờ mong.

Bởi vì số lượng đệ tử Điện Tông quá nhiều, so tài hàng năm chính là cơ sở quyết định phân phối tài nguyên như thế nào.

Thứ hạng càng cao, tài nguyên thu được chắc chắn cũng càng phong phú.

"Vừa rồi ta nhận được tin tức, so tài nội điện bên Hắc Ám Điện Tông đã chấm dứt."

Điện chủ trung niên lắc đầu, nói: “Đáng tiếc, một thiên tài võ đạo vốn sắp trở thành quán quân, lại gặp phải thủ đoạn thâm độc ám sát, chết oan giữa lôi đài.”

Bị ám sát?

Nghe vậy, mọi người âm thầm líu lưỡi.

“Trần điện chủ, đã xảy

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 686: C686: Cổ vân nhạc


"Sau đó đối thủ thừa cơ thi triển võ học thôn phệ, tàn nhẫn sát hại hắn ta."

Nghe được lời này, sắc mặt mọi người hơi giật mình.

Không thể tưởng được một trưởng lão hộ điện quyền cao chức trọng lại âm thầm ra tay với đệ tử trong điện.

Chuyện này thật quá đê hèn!

"Đối thủ của thiên tài võ đạo kia tên là Ngô Hoằng, có quan hệ huyết thống với trưởng lão hộ điện đó, cho nên ông ta dùng thủ đoạn như vậy cũng không có gì lạ."

Điện chủ trung niên lắc đầu, thở dài nói: "Đáng tiếc một thiên tài vốn nên đứng nơi vinh quang, lại bởi vì loại thủ đoạn hạ lưu này mà thẳng thừng ngã xuống.”

Ngô Hoằng?

Ánh mắt Tần Vũ hơi trầm xuống.

Lúc mới tới Điện Tông, hắn nhớ rõ Lâm Lăng có từng nói, tên này chính là Tam hoàng tử Viêm Hoằng Nghị!

“Điện chủ, vị thiên tài kia tên là gì?”


Mọi người thầm tiếc thay cho một người tài giỏi, cũng nhịn không được mà hỏi thăm tên tuổi người nọ.

Tần Vũ ngước mắt nhìn về phía Điện chủ trung niên, hắn cũng có chút tò mò là ai xui xẻo như vậy.

"Nếu như ta nhớ không lầm, tên của hắn hình như gọi là..."

Điện chủ trung niên suy tư một hồi, nói: "Cổ Vân Nhạc.”

Cổ Vân Nhạc?!

Nghe được ba chữ này, thân thể Tần Vũ khẽ run lên, cả người tựa như nhìn thấy sét đánh giữa trời quang, đầu óc ong ong chấn động.

"Lão tứ? Làm sao có thể là đệ ấy?!”

"Không thể nào, nhất định là cùng tên cùng họ, trùng hợp mà thôi."

"Không sai, tuyệt đối là trùng hợp..."

Trong lòng Tần Vũ bắt đầu luống cuống.


Hắn lắc lắc đầu, thất thần thì thào tự nói, hai tay lại run rẩy liên tục.

“Trần điện chủ, xin hỏi Cổ Vân Nhạc kia là người ở đâu?”

Sau đó, Tần Vũ cố gắng bình tĩnh lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm điện chủ trung niên, dùng thanh âm khàn khàn hỏi.

Ánh mắt Điện chủ trung niên chuyển về hướng Tần Vũ, nói thẳng: " Đến từ gia tộc Cổ thị của Vương triều Đại Viêm, đúng rồi, hắn cũng giống như ngươi, cũng đều đến từ học viện Thiên Diễn.”

Khi xác định được thân phận người chết, trong lòng Tần Vũ đau đớn tột cùng.

Thân hình hắn bối rối mà lảo đảo lui về phía sau hai bước, cảnh tượng trong tầm mắt giống như trời đất quay cuồng.

“Làm sao có thể là lão tứ!”

“Làm sao lại là đệ ấy chứ!!!?”

Trong nháy mắt, hốc mắt Tần Vũ đã ướt át.

“A a a a ——!!!”

Hắn lệ rơi đầy mặt, gào thét giống như người điên.

Phanh!

Dưới ánh mắt kinh ngạc của đông đảo mọi người, linh lực cả người Tần Vũ bộc phát, trực tiếp biến thành hình thái Linh Thể Phong Hệ, sau khi một âm thanh nặng nề vang lên, hắn đã phóng vọt về phía chân trời.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 687: C687: Đi đòi nợ máu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

"Hắn ta bị sao vậy?"

Nhìn thấy Tần Vũ hành xử khác thường như vậy, đám người lập tức kinh ngạc dõi mắt theo.

“Mau đi theo xem.”

Trong phút chốc, các đệ tử nội điện ở quảng trường cũng nhao nhao bay theo.

“Không tốt rồi!”

Đôi mày rậm của điện chủ trung niên nhíu lại, dường như đã đoán được cái gì, lúc này thân hình chuyển động lập tức đuổi theo.

Cùng lúc đó, ở Hỏa Vân Tông.

Khu luyện tập của nội điện.


"Chuyện là vậy đó, cũng bởi vì Cổ Vân Nhạc kia bị sát hại mà Dương Cương điện chủ đã trở mặt với Ngô Phong trưởng lão..."

Lôi Mông đứng trong đám người, hai mắt đầy tơ máu, nắm tay nắm chặt đến run rẩy.

Khi biết được tin Cổ Vân Nhạc chết, hắn gần như nghe thấy thanh âm cả thế giới sụp đổ.

“Lão Tứ, hiện tại tam ca đi báo thù cho ngươi!”

Lôi Mông lấy huyền cung sau lưng xuống, chậm rãi tháo lớp vải bọc trên đó.

Trong lúc lẩm bẩm, lòng tức giận và ý muốn giết người báo thù dâng cao tột đỉnh, máu trong cơ thể hắn không ngừng sôi trào.

"Lôi Mông, ngươi muốn làm gì?" Một vị lão giả áo đỏ, chú ý tới vẻ mặt khác thường của Lôi Mông, nghi hoặc hỏi.

Lão giả áo đỏ này chính là trưởng lão hộ điện của Hỏa Vân Tông, tên là Chu Lăng.


Trong khoảng thời gian này, ông ta vẫn luôn âm thầm chú ý đến sự phát triển trên con đường võ đạo của Lôi Mông. Tính cách trầm ổn khiêm tốn ít nói, cùng với thái độ tu luyện chăm chỉ, rất đáng để ông ta coi trọng.

"Đi đòi nợ máu."

Giọng nói Lôi Mông khàn khàn trầm thấp, bốn chữ đơn giản để lộ ra sát niệm vô tận!

Nghe vậy, trong mắt Chu Lăng hiện lên một tia kinh ngạc.

Chợt nghĩ lại, phát hiện Lôi Mông và Cổ Vân Nhạc đã chết ở Hắc Ám Điện Tông, đều đến từ học viện Thiên Diễn. Có thể quan hệ giữa hai người cũng không hời hợt gì.

“Lôi Mông, lão phu muốn ngươi lập tức dừng lại, đánh luyện lại một lần võ học ta vừa dạy!” Chu Lăng ý thức được có gì đó không đúng, lúc này ra lệnh nói.

Vù——!

Nhưng mà, Lôi Mông lại hoàn toàn không động đậy, đột nhiên phóng người bay đi.

“Tất cả đệ tử nghe lệnh, ngăn cản hắn lại!” Chu Lăng nhướng mày, bỗng dưng hô lên.

Thấy thế, đệ tử nội điện Hỏa Vân tông ở đây đều

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 688: C688: Chương 688


"Tuy người tên Cổ Vân Nhạc kia là người quen của ngươi."

Chu Lăng khẽ thở dài một tiếng, khuyên nhủ nói: "Nhưng mà, cho dù chuyện lớn hơn nữa cũng không thể quá xúc động mà làm bừa được.”

"Đúng vậy, rốt cục Cổ Vân Nhạc kia có quan hệ gì với ngươi?"

Các đệ tử nội điện bên cạnh cũng tò mò hỏi.

"Hắn là... tứ đệ của ta!” Giọng nói của Lôi Mông đột nhiên nghẹn ngào.

“Huynh đệ bị tàn sát, các ngươi cảm thấy, ta có thể ngồi yên được sao?!" Nói đến đây, người đàn ông thoạt nhìn cứng rắn như sắn đá này hơi khựng lại, trên mặt tuôn trào hai hàng nước mắt nóng bỏng.

Cái gì?

Hóa ra là huynh đệ!

Nghe được lời này, đệ tử nội điện ở đây, kể cả Chu Lăng đều đồng loạt chấn động.

"Cho nên, xin mọi người đừng ngăn cản ta! Nếu không đừng trách ta đả thương các ngươi!!” Dứt lời, trên người Lôi Mông đột nhiên bộc phát ra linh lực hỏa hệ dao động khủng bố.


Gần như là trong tức khắc, cả người hắn đã dấy lên ngọn lửa hừng hực.

Trong lúc ánh sáng đỏ thẫm bắt đầu khởi động, rõ ràng ngưng hiện ra ảo ảnh của một con hung thú.

Sóng khí nóng rực tràn ngập khắp không trung, làm cho không gian xung quanh đều bắt đầu vặn vẹo.

“Hỏa Kỳ Lân!” Thấy thế, đồng tử Chu Lăng chấn động kịch liệt.

Ầm ầm!

Chợt, tiếng nổ mạnh mẽ vang lên.

Lôi Mông trực tiếp hóa thành một đóm lửa, mạnh bạo vọt ra.

Đông đảo bóng người ngăn cản ở phía trước, đều là bị lượng nhiệt cuồng bạo đánh bay ra ngoài.

“Không sai, đó tuyệt đối là khí tức Linh thể của Hỏa Kỳ Lân!” Nhìn chằm chằm bóng dáng đang nhanh chóng đi xa, trong mắt Chu Lăng tràn ngập rung động.


Không ngờ Lôi Mông này lại che dấu kỹ càng như vậy!

Người lão phu nhìn trúng, quả nhiên không tầm thường mà.

Ánh mắt Chu Lăng sáng lên, trong lòng phát ra một tiếng cảm khái như tìm được bảo bối.

Lập tức, thân hình Chu Lăng bay lên.

Dẫn dắt tất cả đệ tử nội điện, nhao nhao đuổi theo!

Lúc này, nếu nhìn từ trên cao xuống. Sẽ có thể thấy trong hải vực của cửu đại chủ đảo đang có hai dòng người đông đúc, tách biệt xuất phát từ Phong Linh Tông và Hỏa Vân Tông, phóng đi với tốc độ cực nhanh. Mà đich đến bọn họ đang hướng tới, đều là một tòa chủ đảo ở phía tây - Hắc Ám Điện Tông.

Một lát sau.

Có hai bóng người đáp xuống hòn đảo của Hắc Ám Điện Tông trước tiên.

Hai bóng người này chính là Lôi Mông và Tần Vũ.

Giữa không trung, hai bên nhìn nhau, họ đều nhìn ra được sự đau khổ và sát khí cực kỳ mãnh liệt trong mắt người còn lại.

Nhưng mà, trận pháp khổng lồ bao trùm cả đảo đã ngăn cách bọn họ ở bên ngoài.

"Chuẩn bị xong chưa?" Ánh mắt Tần Vũ lạnh thấu xương, nhìn chằm chằm Lôi Mông cách đó không xa, lạnh lùng nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 689: C689: Bí cảnh thiên hỏa


“Cho dù hôm nay không thể báo thù thì cũng phải liều chết lấy lại thi thể của lão tứ!”

Lôi Mông yên lặng gật đầu, huyền cung trong tay giống như một vầng mặt trời chói chang, tản mát ra ánh sáng đỏ chói mắt.

Sau đó, hắn cài tên dương cung, trực tiếp nhắm vào đại trận bảo vệ của hòn đảo phía dưới.

Ngọn lửa mãnh liệt tản ra lượng nhiệt khổng lồ, làm cho không gian xung quanh tựa như vặn vẹo biến dạng.

Vù——!

Nhưng mà ngay trong khoảnh khắc mũi tên sắp sửa bay ra, hàng loạt bóng người đột nhiên xé gió bay lên. Những người đó cũng không phải là thành viên của Hắc Ám Điện Tông.

Nhìn theo cách ăn mặc, tất cả đều là người của Chấp Sự Đường.

“Đừng xúc động, nếu các ngươi liều lĩnh công kích, hôm nay tuyệt đối sẽ phải chịu chết ở đây!”

Đào Linh bay tới gần, mày liễu hơi nhíu lại, khuyên bảo nói: "Ta đã giúp các ngươi lấy lại thi thể của Cổ Vân Nhạc.”


"Cho dù muốn báo thù, ít nhất cũng phải để cho người chết nhập thổ vi an."

Nghe đến đây, ánh mắt hai người đang chìm trong cơn giận dữ cũng khẽ run lên.

Biết được thi thể Cổ Vân Nhạc cũng không ở lại Hắc Ám Điện Tông bị người chà đạp, lý trí của bọn họ rốt cục cũng khôi phục một chút bình tĩnh.

"Hiện giờ lão đại Lâm Lăng các ngươi, đang thí luyện ở Bí Cảnh Thiên Hỏa, ít nhất cũng phải chờ hắn xuất quan mới được đưa ra quyết định." Đào Linh khuyên nhủ, đồng thời cũng mượn danh Lâm Lăng để kéo lí trí của họ về.

Nghe vậy, Tần Vũ cùng Lôi Mông liếc nhìn nhau, chợt hít sâu một hơi, cả hai đều yên lặng gật đầu.

......

Bí Cảnh Thiên Hỏa.

Giờ phút này trong cung điện rộng mênh mông.

Lâm Lăng khoanh chân ngồi yên, ngưng mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm bia đá Hỏa Nguyên.


Bề ngoài nhìn như bình tĩnh không gợn sóng, nhưng ở trong cơ thể hắn lại bắt đầu phát sinh biến hóa kinh người.

Trong đan điền huyệt hải, từng nét hoa văn hoả diễm, giống như dấu ấn gì đó, nhanh chóng lan tràn khắp bên ngoài thân Linh Anh.

Những hoa văn kia, gần như giống như đúc với đường vân trên bia đá Hỏa Nguyên.

Một lát sau.

Sau khi hoa văn bao trùm toàn bộ, một cỗ khí tức hỏa diễm hùng hồn đột nhiên rít gào thoát ra khỏi người Lâm Lăng, trong nháy mắt hình thành một cái vòng xoáy lửa khổng lồ.

Răng rắc!!!

Cùng lúc đó, đường vân trên bia đá Hỏa Nguyên, dần dần biến thành từng khe nứt, có dấu hiệu sắp sửa nứt ra!

Cuối cùng, chỉ nghe một tiếng nổ bang.

Bia đá Hỏa Nguyên đã nổ vụn tại chỗ, bắn ra hàng loạt tia sáng đỏ, chói mắt vô cùng.

Sau đó, ánh sáng tan đi.

Một khối chất lỏng màu màu đỏ lơ lửng giữa không trung. Khối chất lỏng kia ước chừng to bằng nắm tay, sền sệt như máu. Mơ hồ tản ra một cỗ năng lượng hỏa hệ dao động cực kỳ nóng rực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 690: C690: Long hóa


"Khí tức hỏa diễm thật mãnh liệt, đây là máu gì?" Thấy thế, trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc.

"Tinh Huyết Hỏa Phượng."

Trong lúc hắn đang nghi hoặc thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

Vị mỹ nữ trần trụi nhìn thấy kia lúc trước, lại hiện ra lần nữa.

Dáng người tuyệt mỹ, bất luận người đàn ông nào nhìn thấy, đều không thể nào dời mắt đi được!

"Tinh Huyết Hỏa Phượng, xuất phát từ thân thể của linh thú thượng cổ Hỏa Phượng, cực kỳ trân quý." Hai cánh trên lưng của mỹ nữ trần trụi, hơi chuyển động, cả thân ngươi lơ lửng trên không trung.

"Nếu hấp thu huyết mạch vào người, tuy không thể có được sự trường sinh bất tử thật sự, nhưng rất có ích đối với thể chất và tu vi."

Nghe đến đây, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.

Ánh mắt hắn hơi suy tư, nhìn chằm chằm khối tinh huyết đỏ thẫm nóng rực kia, trong đầu nhất thời hiện ra hình ảnh một con Phượng Hoàng lửa. Rõ ràng hắn cũng không ngờ tới, khối máu này lại bắt nguồn từ linh thú thượng cổ!

"Quả thật thiên phú của ngươi đã vượt ngoài dự đoán của ta, có thể dẫn động được cả bia đá Hỏa Nguyên." Khóe miệng mỹ nữ trần trụi lộ ra một nụ cười yếu ớt.


"Đã như vậy, vật này tặng cho ngươi đi."

Lời vừa dứt, ngón tay mảnh khảnh của nàng khẽ búng, khối Tinh Huyết Hỏa Phượng kia lập tức biến thành một luồng sang xẹt vào trong cơ thể Lâm Lăng.

Ầm ——!

Lâm Lăng còn chưa kịp phản ứng, chợt cảm thấy một cảm giác khô nóng khủng bố đến cực hạn, bộc phát ra trong cơ thể.

Trong nháy mắt, cả người Lâm Lăng dấy lên ngọn lửa hừng hực, đau rát khó nhịn.

Long hóa!

Lâm Lăng vội vàng dẫn động hình thái long nhân, tăng lực ngăn cản.

"Ồ? Tên nhóc này thật sự là càng ngày càng làm ta bất ngờ.” Thấy một màn này, mỹ nữ trần trụi hơi kinh ngạc.

Không ngờ một nhân loại nho nhỏ lại có thể thu phục được linh thể của Ma Long, hơn nữa mượn được lực lượng tiến hành thú hóa.


"Không tệ, trước khi linh thức ta tiêu tán, lại tặng thêm cho ngươi một món quà nữa."

Mười ngón tay của mỹ nữ trần trụi chuyển động thật nhanh, vẽ ra từng đạo pháp ấn, dán chúng lên người Lâm Lăng.

Đến khi dừng lại, bên ngoài thân Lâm Lăng ngưng hiện ra một cái kén màu đỏ, bao bọc cả người hắn vào bên trong.

"Tạm biệt."

Làm xong những thứ này, mỹ nữ trần trụi cười nhạt một tiếng, thân ảnh uyển chuyển cũng chậm rãi tiêu tán.

Trong không trung, cái kén màu đỏ chậm rãi xoay tròn, tản ra một tầng vầng sáng mông lung.

Mơ hồ, có thể nhìn thấy mặt ngoài kén có hoa văn lóe lên, tựa như đang diễn ra một loại pháp thuật thần kỳ nào đó.

"Răng rắc"

Ước chừng mấy canh giờ sau, tiếng vỡ vụn rất nhỏ vang lên trong cung điện yên lặng.

Chỉ thấy cái kén màu đỏ dần dần hiện ra từng vết nứt.

Lâm Lăng biết, động tĩnh lần này của Phượng Hoàng lửa hẳn là dục hoả trùng sinh.

Phanh!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 691: C691: Dung hợp


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Sau khi mật độ vết nứt lan rộng khắp toàn bộ cái kén, chiếc kén màu đỏ giống như trứng của một loài thú nào đó, rốt cục cũng mạnh mẽ mở ra.

Trong nháy mắt, ánh sánh đỏ toả sáng mạnh mẽ kéo dài vô tận tựa như biển lửa lan rộng khắp đại điện. Nhiệt độ trong không khí cũng đang dùng một tốc độ khủng bố điên cuồng tăng vọt, cực kỳ nóng bức.

Mà ở trong trung tâm toả ra áh sáng là một dáng người thon dài, bình thản như không mà đứng ở đó.

Bất ngờ một tiếng "phùn" vang lên, một đôi cánh màu đỏ thẫm đột nhiên từ sau lưng bóng người đó xòe rộng ra.

Vùu ——!

Trong lúc đôi cánh rung động nhẹ, tạo ra một cơn lốc nóng rực, tùy ý cuốn đi.


Dáng người kia chính là Lâm Lăng.

Chỉ thấy lúc này hắn vẫn ở trong hình thái long nhân. Nhưng mà hình thể lại có chút biến hóa rõ rệt. Toàn thân phủ đầy vảy rồng màu đen, nhưng vẫn có từng đường hoa văn lấp lánh như ẩn như hiện. Ở giữa trán cũng lóe lên một cái hỏa diễm phù văn huyền ảo, ước chừng to cỡ đầu ngón tay. Hơn nữa ở sau lưng hắn mọc ra hai cánh, lông vũ có màu đỏ thẫm như lưỡi kiếm dính đầy máu, tràn ra một cỗ khí tức hỏa diễm khiến tim người ta đập thình thịch.

"Dung hợp?!"

Cảm nhận được sự thay đổi của bản thân, Lâm Lăng cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Sau đó hắn truyền ý niệm vào đan điền huyệt hải, bỗng dưng hắn phát hiện Linh Anh không còn là hình thể con người giống như trước kia. Mà hình thái bây giờ giống nhau như đúc với khi hắn long hoá!

"Chẳng lẽ là do mỹ nữ thần bí kia gây ra?" Vẻ mặt Lâm Lăng kinh ngạc.


Dưới sự dò xét cẩn thận của linh thức, hắn phát hiện máu trong cơ thể ẩn chứa một chất lỏng năng lượng nóng rực cực kỳ tinh khiết.

Hiển nhiên là Tinh Huyết Hỏa Phượng lúc trước đã hoà vào trong huyết mạch của hắn, hơn nữa còn làm cho linh khí của trời đất xung quanh, không ngừng cuồn cuộn hội tụ đến.

Một lượng lớn linh khí du nhập vào cơ thể, làm Lâm Lăng cảm thấy cơ thể như đang bành trướng ra. Dấu hiệu như thế này, giống như dấu hiệu sắp đột phá bình cảnh!

Nhận thấy được điều này, ánh mắt Lâm Lăng ngay lập tức nhắm lại, chuẩn bị đột phá tu vi.

Trong nháy mắt, thân thể hắn tựa như trung tâm vòng xoáy, từng cỗ linh khí trời đất nhanh chóng bị bị hút vào.

Điên cuồng tuôn chảy trong kỳ kinh bát mạch cuối cùng đi qua xương cốt và tay chân, rồi ngưng tụ ở trong đan điền huyệt hải, mạnh mẽ truyền vào khối Tinh Vân năng lượng.

Trong chốc lát, khối Tinh Vân không ngừng lan rộng ra, cho đến khi tràn ngập toàn bộ đan điền. Khi đạt tới cực hạn, chỉ nghe một tiếng đùng vang lên. Khối Tinh Vân năng lượng nổ tung, vô số linh khí đều hóa thành linh dịch.

Nhiều đến mức có thể cấu thành một đại

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 692: C692: Chương 692


Cách thức thu phóng tự nhiên như vậy, dường như vừa rồi vẫn chưa xảy ra chuyện gì.

"Bậc 4 Thánh Vực, ta đã đột phá được rồi."

Trong lòng Lâm Lăng có chút không yên, thầm cảm nhận tình trạng trong cơ thể. Chỉ thấy bên trong đan điền huyệt hải, là một mảng linh khí đã hóa lỏng mênh mông như biển.

Năng lượng dao động mãnh liệt, dường như khối năng lượng khủng bố này có thể phát nổ bất cứ lúc nào, làm chấn động cả trời đất!

Bây giờ hắn đã có sức mạnh tuyệt đối.

Cho dù chỉ dựa vào sức của mình hắn đã đủ đánh một trận ngang tay với với vị trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông Ngô Diễm!

"Đã đến lúc phải rời đi rồi." Lâm Lăng hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói.

Thật sự không biết lần này hắn đến bí cảnh để thí luyện, thời gian bên ngoài đã trải qua bao lâu rồi. Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng hoàn toàn không biết.


Lâm Lăng lại mặt lên trang phục của Chấp Sự Áo Trắng, sau đó đưa mắ liếc nhìn xung quanh.

Ánh mắt sắc bén rất nhanh chiếu vào chỗ sâu trong đại điện. Ở nơi đó, có cánh cửa như ẩn như hiện, rất có thể là lối ra của bí cảnh.

Lúc này, thân hình Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp xẹt vào cánh cửa đó.

......

Hỏa Vân Tông, Bắc Hải sơn mạch của đảo chính.

Thiên Hỏa Đài.

Bên cạnh tế đàn khổng lồ, một gã Chấp Sự Áo Trắng buồn chán mà ngồi xếp bằng trên mặt đất.

"Hơn một năm rồi mà tên Lâm Lăng kia còn chịu chưa xuất quan."


Chấp Sự Áo Trắng ngước mắt lên nhìn về phía thiên hỏa trên tế đàn, không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.

Bí cảnh Thiên Hỏa, vì bảo đảm việc thu hoạch tài nguyên của người thí luyện, vẫn luôn áp dụng quy tắc nghiêm ngặt.

Bất kể là nhóm thành viên nào tiến vào thí luyện, nếu đến cuối cùng vẫn còn người ở lại bên trong thì sẽ không mở ra cho nhóm nào khác nữa.

Cho nên trong khoảng thời gian từ khi đó tới nay, đệ tử Hỏa Vân tông muốn vào thí luyện, đều thất vọng rời đi.

Cũng chính vì thế, hắn là chấp sự phụ trách Thiên Hỏa Đài, cũng cảm thấy mỗi ngày đều nhàn rỗi đến đau lòng.

"Không biết rốt cục tên kia đã đạt được cơ duyên gì?" Chấp Sự Áo trắng đưa tay sờ cằm, vẻ mặt tò mò.

Bừm——!

Trong khi đang nghi ngờ, đoàn thiên hỏa lơ lửng trên tế đàn đột nhiên bắt đầu khởi động.

Tiếp theo đó, đột nhiên ngọn lửa xoay tròn nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy lửa.

“Lối vào mở ra rồi!”

Nhìn lốc xoáy lửa tế đàn trên không, ánh mắt chấp sự áo trắng chớp động, lập tức tỉnh táo tinh thần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 693: C693: Tiếng nói này là của tần vũ


Dưới cái nhìn chăm chú này, rất nhanh đã có một bóng người lao ra từ lốc xoáy lửa, ổn thân dừng lại trên dàn tế. Không nghi ngờ gì nữa, người này chính là Lâm Lăng.

“Không có ai?”

Sau khi đáp xuống đất, Lâm Lăng quét mắt nhìn khắp nơi, sau đó nhìn về phía chấp sự áo trắng cách đó không xa.

Nhìn dáng vẻ này thì hình như chính là chấp sự trước đó phụ trách đài Thiên Hỏa, nhưng tóc đã dài hơn một chút.

“Vị sư huynh chấp sự này, xin hỏi ta đã thí luyện bao lâu?” Lâm Lăng hơi mỉm cười và dò hỏi.

Chấp sự áo trắng thoáng trầm ngâm, sau đó trả lời: “Gần một năm rưỡi.”

Trong lúc nói, hắn cũng nhịn không được đánh giá Lâm Lăng, trong mắt tràn đầy chấn động, hắn phụ trách đài Thiên Hỏa nhiều năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người nán lại không gian thí luyện lâu như vậy.

“Một năm rưỡi...”

Nghe thấy thời gian này, Lâm Lăng hơi rung động, cảm thấy rất kinh ngạc.


Vèo vèo vèo!!!

Ngay vào lúc Lâm Lăng kinh ngạc, nhẫn không gian của hắn lại đột nhiên bùng sáng. Ngay sau đó, từng lá bùa truyền âm như bị đè nén đã lâu bỗng bay vút ra.

Bí cảnh Thiên Hỏa là một không gian độc lập, cho nên trước đó bên ngoài truyền cho hắn tin tức gì tới bây giờ mới bị kích hoạt như ong vỡ tổ.

Vô số những lá bùa truyền âm bốc cháy lên.

Trong đầu Lâm Lăng cũng vang lên từng tiếng nói khác nhau.

“Lão đại, đã lâu chưa gặp mọi người, khi nào đi ra chơi chút không?”

“Nhàm chán quá, ra uống vài chén được không?”

“Sao không trả lời vậy? Lão đại, huynh đang làm gì?”


“Hôm nay lão nhị mời khách, hiện tại chúng ta đã đến nội thành đảo Bạch Vụ, mau mau lại đây ăn cho đã một lần đi.”

“Lão đại, nói cho huynh một tin tốt, hôm nay ta thăng cấp lên thành đệ tử nội điện, ha ha ha...”

“Lão đại, ngày mai là ngày thi đấu trong điện, nếu huynh thí luyện ra rồi thì phải tới cổ vũ.”

...

Tiếng nói nhiều nhất trong đó là đến từ Cổ Vân Nhạc, Lâm Lăng nghe xong thì khóe miệng không khỏi nhếch lên một ý cười.

Cũng không biết thành tích thi đấu của tiểu tử này như thế nào?

Nhưng kế tiếp, trong đầu hắn lại vang lên một tiếng nói nặng trĩu, khiến ý cười trên khóe miệng Lâm Lăng lập tức cứng lại.

“Lão đại, huynh xuất quan chưa? Hôm nay Hắc Ám Điện Tông thi đấu, lão tứ bị giết...”

“Ta... Lúc này chúng ta đang ở đảo Bạch Vụ, an táng di thể...”

Tiếng nói này là của Tần Vũ.

Giọng nói nghẹn ngào, nói xong lời cuối cùng thì đã khóc không thành tiếng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 694: C694: Đảo bạch vụ


“Lão tứ... Đã chết?!”

Nghe thấy tin tức này, cả người Lâm Lăng cứng đờ, lập tức sững sờ tại chỗ.

Vừa thí luyện xuất quan thì nghe thấy tin huynh đệ mình chết, đây hoàn toàn là kích thích quá lớn đối với hắn.

Chỉ đùa thôi đúng không?

Lâm Lăng nhíu nhíu mày, trong lòng không muốn tin tưởng. Bởi vì lấy tính cách dở hơi của Cổ Vân Nhạc và Tần Vũ thì ngày thường cũng không hiếm khi đùa như vậy.

“Xin hỏi gần đây có xảy ra chuyện lớn gì không?” Lâm Lăng mang theo tâm tình thấp thỏm, chuyển mắt về hướng chấp sự áo trắng kia, hỏi thử: “Và xảy ra ở Hắc Ám Điện Tông?”

Nghe vậy, chấp sự áo trắng không cần nghĩ ngợi đã trả lời: “Thật sự có một chuyện, lại còn rất lớn.”

“Trong cuộc thi đấu của Hắc Ám Điện Tông có một thiên tài võ đạo tên là Cổ Vân Nhạc chết thảm trên lôi đài.”


“Nói thảm là bởi vì trong trận quyết chiến cuối cùng của hắn...”

Nghe thấy tên của Cổ Vân Nhạc, trong nháy mắt, đầu Lâm Lăng trở nên trống rỗng.

Lúc này hắn đã không còn tâm tình nghe chấp sự áo trắng nói tiếp những chuyện xảy ra, thân thể đột nhiên phóng lên cao.

Phanh ——!

Tốc độ khủng bố kia lập tức hình thành tiếng xé gió mãnh liệt, vang vọng phía chân trời!

“Dao động khí tức quá mạnh!”

Cảnh tượng đột nhiên xảy ra khiến chấp sự áo trắng biến sắc. Khí tức này... Là bậc bốn Thánh Vực, cảnh giới Thần Hải?!

Ồ ——!


Nhìn chằm chằm vào bóng dáng bay vút đến chân trời nơi xa, chấp sự áo trắng lập tức hít một ngụm khí lạnh, trong lòng tràn ngập khiếp sợ.

Hắn nhớ mang máng, lúc ấy khi Lâm Lăng tiến vào bí cảnh, cũng chỉ có tu vi cảnh giới Linh Anh bậc một Thánh Vực.

Chỉ hơn một năm ngắn ngủn mà hắn đã nhảy vọt lên cảnh giới bậc bốn Thánh Vực!

“Chẳng lẽ trong bí cảnh này thật sự tồn tại đại cơ duyên gì?”

Ánh mắt chấp sự áo trắng lập loè, âm thầm quyết định, hôm nào cũng đi vào bí cảnh Thiên Hỏa để thí luyện một phen.

Giữa không trung, hai mắt Lâm Lăng đỏ rực, linh lực cả người vận chuyển tới cực hạn, hắn bay nhanh về hướng đảo Bạch Vụ với tốc độ kinh người.

Tiếng bay vút ầm ầm ầm vang vọng thiên địa!

...

Đảo Bạch Vụ.

Trên một đỉnh núi bên ngoài thành phố.

Lúc này có bốn bóng người đang đứng, hai nam hai nữ, lần lượt là Lôi Mông, Tần Vũ và Viêm Tâm Nguyệt, Đào Linh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 695: C695: Chương 695


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Phía trước bốn người có một ngôi mộ cô đơn. Trên mộ có lập tấm bia, trên bia có khắc chữ ‘Tứ đệ, Cổ Vân Nhạc chi mộ’.

Trước mồ bia có đặt đầy một đống món ngon, đây đều là những món Cổ Vân Nhạc thích ăn lúc còn sống.

Oanh ——!

Đúng lúc này, phía chân trời nơi xa truyền đến một tiếng xé gió cực lớn, khiến bốn người chú ý. Tần Vũ, Lôi Mông, Viêm Tâm Nguyệt, Đào Linh đều cùng ngước đầu nhìn lên, một bóng dáng khí thế sắc bén lập tức xuất hiện trong tầm mắt.

“Đó là Lâm Lăng, hắn xuất quan!”

“Lão đại!”

Cảm nhận được khí tức quen thuộc ấy, Đào Linh và bọn Tần Vũ lập tức nhận ra hắn.


“Tìm được rồi.”

Mây đen giăng đầy bầu trời, linh thức hùng mạnh của Lâm Lăng phóng ra, rất nhanh đã nhắm vào một đỉnh núi trong đó.

Tốc độ phi hành của hắn lập tức tăng vọt lần nữa, chỉ thoáng chốc hắn đã đáp xuống đỉnh núi.

Lâm Lăng quét mắt về phía bốn người trước mắt, nhưng khi tầm mắt dừng lại trên phần mộ và hàng chữ trên tấm bia phía sau thì đồng tử trong mắt Lâm Lăng chấn động kịch liệt.

“Lão tứ, hắn...” Trong nháy mắt, cổ họng Lâm Lăng như bị cái gì lấp kín, giọng nói nghẹn ngào không còn sức lực.

“Hắn được an táng ở chỗ này.” Tần Vũ bi thương mà gật đầu.

Nghe vậy, thân thể Lâm Lăng run lên nhè nhẹ, dán mắt nhìn chằm chằm vào mộ bia kia.


Tuy từng trải qua vô số lần mạo hiểm, nhưng tình cảnh trước mắt lại làm hắn khó có thể đối mặt. Trong đầu cũng bất tri bất giác hiện ra những hình ảnh từng trải qua với Cổ Vân Nhạc ngày xưa...

“Bang ——!”

Đột nhiên, một tia chớp xẹt ngang qua bầu trời, không trung vốn âm trầm bắt đầu đổ cơn mưa rả rích.

Ầm vang!

Đi kèm với vài tiếng sấm rền, Lâm Lăng giống như bị hút hết sức sống, bước chân hắn trở nên dồn dập, lảo đảo đi đến bên phần mộ.

“Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”

“Ta không tin, lão tứ lại chết như vậy...”

Ánh mắt Lâm Lăng lạnh thấu

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 696: C696: Chút bướng bỉnh cuối cùng của hắn đã hoàn toàn sụp đổ


Mây đen che kín không trung, mưa càng ngày càng nặng hạt.

Bên phần mộ, Lâm Lăng rũ đầu, đôi tay không ngừng đào đất lên.

Toàn bộ quá trình không vận dụng chút linh lực nào, mỗi khi đào được một chút lại trở nên càng nặng trĩu.

“Bang!”

Rốt cuộc, sau một tiếng vang nhỏ, ngón tay cắm vào đất của Lâm Lăng đã chạm vào thứ gì đó. Hắn xốc lớp đất đó lên, lộ ra trước mặt không phải là thi thể, mà là một bộ quan tài.

Kẽo kẹt ——!

Lâm Lăng không chút trì hoãn mà ra sức đẩy nắp quan tài ra.

Chỉ thoáng chốc, đập vào mắt là một thi thể gầy trơ xương như que củi, sắc mặt hắn ta không còn chút khí tức sinh mệnh nào nữa.

Giờ phút này, khuôn mặt quen thuộc đó lại làm trái tim Lâm Lăng đau quặn từng cơn!


“Lão... Tứ.”

Nhìn thấy cảnh tượng này, chút bướng bỉnh cuối cùng của hắn đã hoàn toàn sụp đổ.

“Lão đại đã tới trễ, lão đại xin lỗi ngươi...”

Một cảm giác bi thương tràn ngập trái tim, bàn tay Lâm Lăng run lên nhè nhẹ, khẽ vuốt khuôn mặt Cổ Vân Nhạc. Xúc cảm lạnh lẽo kia lập tức kích thích tất cả cảm quan của hắn.

Sau đó Lâm Lăng ngẩng đầu lên, hai hàng lệ lập tức im lìm chảy ra từ khóe mắt.

Hắn khóc, khóc thương tâm và bất đắc dĩ đến tột cùng.

Trước kia, cho dù đối mặt với khốn cảnh gì, Lâm Lăng cũng cắn răng kiên trì vượt qua, luôn duy trì tâm trạng lạc quan. Nhưng lúc này, cái chết của huynh đệ khiến hắn không cách nào che giấu đau đớn trong lòng!

Ầm ầm ầm!!


Sấm sét ầm ầm giáng xuống đỉnh núi, hòa lẫn với tiếng gào rống bi phẫn của Lâm Lăng, làm chấn động thiên địa!

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi...” Phía sau, Viêm Tâm Nguyệt sớm đã rơi lệ như mưa, miệng nỉ non lẩm bẩm.

Bởi vì Viêm Hoằng Nghị là huynh trưởng cùng cha khác mẹ với nàng, lúc này trong lòng nàng tràn ngập áy náy.

Mà bầu không khí này cũng cảm nhiễm mọi người, Đào Linh cảm thấy cánh mũi cay cay.

“Lâm Lăng...”

Nàng ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào bóng dáng cô độc ngồi bên phần mộ dưới cơn mưa to, trong bất tri bất giác, trong lòng nàng đã sinh ra tình cảm khác thường nào đó...

...

Mưa dần dần càng nhỏ, cuối cùng cũng ngừng lại.

Cảm xúc trong lòng Lâm Lăng dần dần khôi phục bình tĩnh, hắn nhìn thẳng vào thi thể, bắt đầu suy ngẫm cân nhắc.

Dáng người trước kia của Cổ Vân Nhạc vốn cường tráng, lúc này gầy như vậy thì nhất định là bị Viêm Hoằng Nghị cưỡng ép cắn nuốt, thể năng hao hết mà chết.

Sau đó Lâm Lăng ấn bàn tay lên bụng thi thể, linh thức dò xét vào trong đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 697: C697: Là hỏa vụ mê tung trận


Hắn phát hiện huyệt đan điền của Cổ Vân Nhạc có dấu vết tổn hại rõ ràng. Huyệt đan điền của võ giả Thánh Vực vô cùng kiên cố, sức mạnh cùng cảnh giới căn bản khó có thể đánh bại, trừ phi là võ giả thực lực mạnh hơn mấy cảnh giới.

Nói cách khác, trong quá trình Cổ Vân Nhạc thi đấu, hắn ta đã bị đánh lén trọng thương. Mà người kia trừ Dương Cương điện chủ ra thì chỉ có thể là trưởng lão hộ điện của Hắc Ám Điện Tông - ‘Ngô Phong’!

Đối chiếu thực lực tu vi và tác phong hành vi bình thường của ông ta thì Ngô Phong hoàn toàn phù khớp!

“Không còn Linh Anh...”

Sau đó linh thức kéo dài, lại không thể tìm kiếm ra dao động năng lượng gì liên quan đến Linh Anh nữa.

Lâm Lăng nhíu mày, nếu Linh Anh tồn tại, dựa vào công hiệu của Vạn Huyết Linh Chi thì còn có một tia hi vọng đắp nặn lại thân thể.

Cho dù cơ hội xa vời, nhưng cũng không phải tuyệt vọng, nhưng Linh Anh đã mất có nghĩa là không còn chút hy vọng nào!

“Chẳng lẽ Linh Anh đã bị Viêm Hoằng Nghị cướp mất?”

Nghĩ như vậy, ánh mắt Lâm Lăng đột nhiên trở nên tàn khốc. Sau đó hắn đứng lên, yên lặng khép nắp quan tài lại, sau đó bàn tay dồn sức, trực tiếp nâng cả quan tài lên trên vai.


“Lâm Lăng, ngươi muốn làm gì?” Thấy tình cảnh này, Đào Linh khẽ biến sắc, vội vàng hỏi.

Nhìn thấy hành động của Lâm Lăng, Viêm Tâm Nguyệt cũng lộ ra vẻ mặt lo lắng.

“Lão tứ chết, phải tìm người chôn cùng!” Trong mắt Lâm Lăng dâng trào lạnh giá, lạnh lùng nói.

Oanh!

Tiếng nói vừa dứt thì hắn đột nhiên khiêng quan tài lao vút lên.

Giữa không trung, tiếng nổ vang dội truyền ra, Lâm Lăng đột nhiên hóa thành một tia sáng rồi xé gió bay vút về phía chân trời nơi xa.

“Mau đi cùng lão đại!”

Tần Vũ và Lôi Mông cũng lập tức bay vút theo, khí tức cả người điên cuồng bùng nổ.

Bọn họ cũng đang chờ giờ khắc này!


Ong ——!

Nhưng lúc này, một tờ giấy phù văn đỏ rực đột nhiên bay ra từ trong tay Lâm Lăng. Ngay sau đó, một luồng dao động năng lượng vô hình đột nhiên gào thét lan ra trên hư không. Nó hình thành một quầng sáng trận pháp, bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

Chỉ thoáng chốc, sương đỏ nồng đậm cuồn cuộn như nước tràn ra, che đi tầm mắt của đám người Tần Vũ, trực tiếp nhốt bọn họ vào trong đó.

Là Hỏa Vụ Mê Tung Trận!

Đây là trận pháp phù văn trước đó hắn cướp được từ chiếc nhẫn không gian của Lữ Hóa Đằng ở bí cảnh Thiên Hỏa, một khi kích hoạt thì lập tức hình thành vây trận.

Tuy không có tính công kích gì, nhưng lại mang tác dụng mê huyễn cực mạnh.

Muốn phá trận trong khoảng thời gian ngắn cũng không phải dễ dàng.

“Lão đại! Huynh chết tiệt!!” Trong trận pháp sương đỏ nồng đậm lập tức truyền ra tiếng mắng nôn nóng tức giận của Tần Vũ.

“Chẳng lẽ hắn muốn vác quan tài đi báo thù?!” Đào Linh vừa vội vừa tức, trong đôi mắt xinh đẹp xuất hiện một tia lo lắng kích động.

...

Vùng núi phía Bắc hòn đảo, mảnh đất Truyền Tống Trận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 698: C698: Chương 698


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Khi chấp sự áo trắng phụ trách nơi này đang muốn kiểm tra Truyền Tống Trận có vận hành bình thường hay không thì ở phía chân trời phía sau, một tiếng xé gió mãnh liệt đột nhiên cắt ngang động tác của hắn.

“Đó là...” Chấp sự áo trắng lập tức quay đầu lại, ngước mắt lên.

Khi nhìn thấy có người nâng một bộ quan tài bay tới, đồng tử trong mắt hắn lập tức co chặt lại.

“Hắc Ám Điện Tông, nội điện.” Lâm Lăng đáp xuống gần đó, ánh mắt lạnh như băng quét về phía chấp sự áo trắng.

Nghe vậy, chấp sự áo trắng mới tỉnh táo lại từ kinh ngạc.

“Ngươi nâng quan tài đi đến hắc ám Điện Tông là muốn làm gì?” Hắn ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, lại nhìn thoáng qua cái quan tài làm người ta sởn tóc gáy kia, nhịn không được mà dò hỏi.

“Có việc.” Lâm Lăng lạnh nhạt đáp, bước chân trầm ổn trực tiếp đi về hướng Truyền Tống Trận.


Chấp sự áo trắng nhíu mày.

Tuy cũng không vừa lòng với câu trả lời của Lâm Lăng, nhưng hai bên đều là thành viên của Chấp Sự Đường, hắn cũng không ngăn cản.

Rất nhanh Truyền Tống Trận đã được mở ra.

Vèo ——!

Năng lượng không gian kích động, thân thể Lâm Lăng chợt biến mất dưới ánh mắt kinh ngạc của chấp sự áo trắng.

“Phanh!”

Cùng lúc đó, trên đỉnh núi nơi xa đột nhiên truyền ra một tiếng nổ vang, quầng sáng trận pháp vây khốn bốn người đột nhiên hỏng mất.

“Chúng ta mau đi, nhất định lão đại muốn một mình đi đến Hắc Ám Điện Tông báo thù!”


Lôi Mông và Tần Vũ phá trận lao ra, sau đó vô cùng lo lắng bay nhanh lên không trung. Vẻ mặt hai người hết sức nôn nóng, đều đoán được hành động của Lâm Lăng.

Hắc Ám Điện Tông, khu vực nội điện.

Lúc này đã là chạng vạng.

Dưới ánh tà dương hoàng hôn, Lâm Lăng khiêng quan tài trên vai, bước từng bước một đi đến quảng trường trung tâm. Hành động quỷ dị của hắn khiến không ít đệ tử nội điện chú ý.

“Chấp sự áo trắng kia đang làm gì? Sao lại khiêng quan tài tới Điện Tông chúng ta.”

“Ta biết hắn, hình như là Lâm Lăng, cũng đến từ học viện Thiên Diễn bên ngoài giống như Cổ Vân Nhạc.”

Dọc đường đi, đệ tử nội điện xung quanh bàn tán sôi nổi. Khi nhắc tới cái tên Cổ Vân Nhạc, bọn họ lập tức hít một ngụm khí lạnh, cứ như ý thức được cái gì, cả đám đều biến sắc.

Trong nhất thời, bất cứ đệ tử nội điện chú ý tới Lâm Lăng đều tò mò đi theo, muốn xem rốt cục hắn muốn làm gì.

Chỉ hơn mười giây ngắn ngủn mà đám người đi theo đã càng ngày càng nhiều. Tình cảnh này giống như một đám đông nhanh chóng di chuyển, khí thế mênh mông cuồn cuộn.

Sau đó, khi đến quảng trường

[Diendantruyen.Com] Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
622,673
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 699: C699: Chương 699


Sau đó, Lâm Lăng bay lơ lửng lên không trung, quét mắt về phía mọi người xung quanh.

“Viêm Hoằng Nghị, cút ra đây!”

“Lão tạp chủng Ngô Phong, cút ra đây nhận lấy cái chết!!”

Tiếng quát lạnh tràn ngập sát ý ầm ầm nổ vang, được linh lực thêm vào, nó như hình thành một luồng sóng âm, đột nhiên truyền khắp toàn bộ khu vực nội điện.

“Viêm Hoằng Nghị là ai?”

“Hình như người kia có thù sâu như biển với hắn.”

Nghe thấy cái tên này, mọi người vây xem lập tức kinh ngạc, hoàn toàn không biết Viêm Hoằng Nghị là Ngô Hoằng – Con trai của trưởng lão hộ điện Ngô Phong mà họ đều biết.

“Miệng lưỡi ngông cuồng, lão phu cũng muốn xem, ai dám bảo lão phu ra nhận lấy cái chết!” Lúc này, một tiếng quát âm u vang lên ở phía chân trời bên ngoài quảng trường.

Sau đó mọi người nhìn thấy vô số bóng đen đột nhiên bay vút đến.


Người cầm đầu chính là trưởng lão hộ điện, Ngô Phong. Mà phía sau ông ta là Ngô Hoằng và mười mấy tên đệ tử thân truyền của Ngô Phong.

“Cuối cùng tiểu tử này cũng xuất hiện, nhân cơ hội này nhổ cỏ tận gốc một lần!”

Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị lạnh lẽo của dán chặt vào Lâm Lăng đang lơ lửng trên lôi đài quảng trường.

Oanh ——!

Khi nhìn thấy Ngô Phong và Viêm Hoằng Nghị xuất hiện, hai mắt Lâm Lăng lập tức hiện đầy tơ máu. Giờ khắc này, sát khí trong lòng cũng không đè nén được mà bùng nổ.

Sát khí nồng đậm gào thét quanh người, từng cơn sóng gió khiến mái tóc đen dài của hắn tùy ý phất phới.

“Khí tức của hắn...”

Khi bay đến gần đó, trong lòng Ngô Phong lập tức trầm xuống, cảm nhận được khí tức phát ra từ trên người Lâm Lăng, ông ta lập tức nhìn ra tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới Thần Hải bậc bốn Thánh Vực.


Hiển nhiên ông ta cũng không ngờ chỉ mới một năm rưỡi ngắn ngủn mà Lâm Lăng đã trưởng thành tới trình độ này. Tốc độ trưởng thành kinh người của Lâm Lăng trên con đường võ đạo khiến Ngô Phong cảm nhận được sự uy hiếp.

“Tuyệt đối không thể giữ lại người này nữa!”

Ánh mắt Ngô Phong âm trầm, mang theo một chút nặng nề, nhìn chằm chằm vào bóng dáng tuổi trẻ cách đó không xa. Ông ta không thể tưởng tượng ra, nếu tiếp tục để Lâm Lăng trưởng thành thì chỉ sợ sẽ không thể cứu vãn nổi!

Viêm Hoằng Nghị bên cạnh cũng cảm nhận được khí tức tu vi của Lâm Lăng.

“Sao có thể!”

“Sao hắn lại trưởng thành nhanh như vậy!!”

Lúc này, trong lòng Viêm Hoằng Nghị tràn ngập ghen ghét và một tia hoảng loạn khó có thể che giấu.

Từ trước tới nay, hắn ta luôn tự nhận thực lực của mình không phân cao thấp với Lâm Lăng, nếu không có những sủng vật đáng sợ kia phụ trợ thì đánh bại hắn cũng không khó khăn gì mấy.

Nhưng lúc này, đối mặt với Lâm Lăng xuất quan sau thí luyện, sự tự tin của Viêm Hoằng Nghị hoàn toàn sụp đổ!

“Thằng ranh con, đây là lãnh địa của Hắc Ám Điện Tông, cho dù ngươi là chấp sự, cũng không thể tùy ý làm bậy tại đây!”

Ngô Phong lạnh lùng liếc nhìn quan tài trên lôi đài một cái, trầm giọng mà nói: “Rốt cuộc ngươi có ý đồ gì?!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom