Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 500: Chương 500


Nhưng nếu đi đến một nơi cao hơn, thân phận và xuất thân so với mình trâu bò hơn, còn có nhiều người hơn nữa! Nhìn ba tỉnh phía Tây Nam, có lẽ Tập đoàn Tỉnh Xuyên rất hùng mạnh, ít nhất về giá trị tài sản đã lên tới hạng nhất.

Nhưng cả nước thì sao?
Xét về mức độ giàu có và tầm ảnh hưởng, tập đoàn Tỉnh Xuyên thậm chí không thể lọt vào top 10.

Xét cho cùng, Hoa Trung nơi có nền kinh tế phát triển nhất.

Nó lại nằm ở khu vực phía đông, còn Tập đoàn Tỉnh Xuyên nằm ở khu vực phía Tây Nam.

Trừ khi Lâm Vân sống cả đời ở thành phố Bảo Thạnh và khu vực phía Tây Nam, một khi Lâm Vân rời khỏi khu vực phía Tây Nam, thân phận của anh sẽ chẳng còn tác dụng gì nữa.

Nhưng mà, Lâm Vân tuyệt đối không muốn cả đời sống ở thành phố Bảo Thạnh, hay ở khu vực Tây Nam này cả đời!
Vào lúc này, một đồng ý tưởng táo bạo đột nhiên nảy ra trong đầu Lâm Vân, một sự nghiệp vĩ đại “Ông tôi đã dành nửa đời người, biến tập đoàn Tỉnh
Xuyên từ một công ty nhỏ trở thành tập đoàn mạnh nhất Tây Nam.

Ông ấy già rồi, muốn mở rộng cũng không được.


” Lâm Vân lẩm bẩm.

Lâm Vân híp mắt nói tiếp: “Trong tương lai, tôi, Lâm Vân, sẽ mở rộng tập đoàn Tỉnh Xuyên ra toàn quốc và khiến nó trở thành tập đoàn hùng mạnh nhất Hoa Trung! Thậm chí, tôi còn muốn tập đoàn Tỉnh Xuyên vươn ra toàn cầu!”
Về phần Phạm Nhật Long này, Lâm Vân hiện tại có thể vẫn chưa có thành tích gì, có thể so sánh với hắn.

Tuy nhiên, Lâm Vân thầm thề trong lòng rằng một ngày nào đó, thành tích sẽ vượt xa hắn, khiến hắn phải run sỢ!
Phạm Nhất Long đã cho Lâm Vân rất nhiều sự khích lệ và làm cho Lâm Vân nhận ra rằng mình bây giờ thực sự vẫn còn rất nhỏ bé.

Cho nên sự xuất hiện của Phạm Nhật Long.

Cũng hoàn toàn kích động trái tim hăng hái tiến về phía trước của Lâm Vân!
Lúc này, thư ký từ ngoài vội vàng đi vào.

“Chủ tịch Vân, có một người ở bên ngoài tự xưng là Phạm Nhật Long, muốn gặp anh.

” Thư ký báo cáo.

“Phạm Nhật Long!” Lâm Vân mí mắt đột nhiên giật giật.


“Hắn tại sao lại đến rồi? Hắn muốn làm gì?” Lâm Vân cau mày lẩm bẩm.

Khí chất cùng sự kiêu ngạo và ngang ngược của Phạm Nhật Long này, hôm nay Lâm Vân đã được hoàn toàn lĩnh giáo rồi.

Anh ta đến để tìm mình.

Lâm Vân kết luận chắc chắn là không có chuyện gì tốt.

Tổng giám đốc Lưu Ba nói: “Chủ tịch Vân, nếu không muốn nhìn thấy anh ta, anh có thể từ chối.

Dù sao đây cũng là công ty riêng của chúng ta.

Tôi nghĩ anh ta sẽ không xông vào.

” “Nếu như từ chối, chỉ sợ sẽ chỉ bị hắn cười nhạo, tôi đến dũng khí gặp hắn cũng không có.

” Lâm Vân lắc đầu.

Ngừng một chút, Lâm Vân híp mắt nói tiếp: “Là phúc không phải là hoạ, đã là hoạ thì tránh cũng không được.

Cho anh ta vào đi, tôi thật muốn xem xem, anh ta tìm đến cửa là muốn làm gì đây? Hơn nữa đây là địa bàn của tôi, tại sao tôi phải sợ anh ta?”.

 
Chương 501: Chương 501


Lâm Vân biết rõ ràng rằng là một người đàn ông, có những chuyện trốn cũng không được, chuyện nên đến đều sẽ đến! “Vâng, chủ tịch Vân!” Sau khi thư ký gật đầu, xoay người rời đi.

Rất nhanh, thư ký đưa Phạm Nhật Long đi vào.

Phạm Nhật Long hơi thở rất lớn, sau khi anh ta đi vào, không mời tự ngồi, trực tiếp ngồi đối diện Lâm Vân.

“Phạm Nhật Long, tìm tôi có chuyện gì, nói đi.

” Lâm Vân nhìn anh ta chằm chằm.

“Tôi nghe nói giữa anh và Tô Bảo Nhi có một vài vụ lùm xùm, có đúng là có những chuyện như vậy không?” Phạm Nhật Long cười.

“Đừng quanh co lòng vòng, có chuyện gì thì nói thẳng đi.

” Lâm Vân cau mày.


“Vậy thì tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.

Hôm nay tôi đến đây chỉ có một mục đích.

Sau này tránh xa Tô Bảo Nhi càng xa càng tốt, không được có bất kỳ quan hệ gì với Tô Bảo Nhi nữa.

Cô ấy là người phụ nữ mà Phạm Nhật Long tôi đã nhìn trúng” Phạm Thế Long với giọng ra lệnh, vô cùng ngang ngược.

“Haha, dựa vào cái gì tôi phải nghe lời anh?” Lâm Vân cười.

Phạm Nhật Long đứng dậy đi tới chỗ Lâm Vân, nhìn xuống Lâm Vân, ngạo nghễ nói: “Dựa vào tôi lên là Phạm Nhật Long,còn cậu, chỉ là một tên cậu ấm không có một chút năng lực gì cả.

Không có ông nội cậu, cậu chẳng phải cái đếch gì cả.

Cậu còn không có bất tư cách gì giành người phụ nữ với Phạm Nhật Long tôi! Hiểu! Chưa?”
Lâm Vân cũng đứng dậy, đối mặt với ánh mắt của Phạm Nhật Long, khóe miệng nở nụ cười, nói: “Vậy thì tôi cũng sẽ nói cho anh biết, tôi và Tô Bảo Nhi đã ngủ với nhau rồi, cô ta đã là người phụ nữ của tôi rồi.


Anh không thể thay đổi được chuyện này!”.

Mặc dù hôm nay ở khu nghỉ mát Thanh Sơn, Lâm Vân từng nói, nếu Tô Bảo Nhi lên xe của Phạm Nhật Long, thì anh và Tô Bảo Nhi sau này sẽ không còn bất kỳ tình cảm gì nữa, và anh sẽ không còn nợ Tô Bảo Nhi gì nữa.

Nhưng mà tên Phạm Nhật Long này dám tìm đến cửa, Lâm Vân tự nhiên không thể cúi đầu trước Phạm Nhật Long!
Đây là vấn đề về phẩm giá của một người đàn ông! Sau khi Phạm Nhật Long nghe thấy lời Lâm Vân nói xong, cơ mặt của anh ta co giật, sắc mặt lập tức trở nên u ám.

“Nói láo, làm sao em gái Tô Bảo Nhi có thể lên giường với cậu được! Bớt tung tin đồn nhằm làm tổn thương người khác đi! Làm nhục sự trong sạch của em ấy!” Phạm Nhật Long nhìn chằm chằm Lâm Vân một cách hung dữ Có sự tức giận ngập tràn trong mắt anh ta.

“Tin hay không là chuyện của anh, ngoài ra, mặc kệ anh tên là Phạm Nhật Long hay là Phạm Nhật chó gì đó, đừng có ra lệnh cho tôi.

Lời nói của anh, tôi chỉ xem là anh đang nói xạo thôi!” Lâm Vân nhìn chằm chằm Phạm Nhật Long, khí thể không chịu kém chút nào.

“Tiểu tử, trong số thế hệ trẻ ở toàn tỉnh, không ai dám nói chuyện với tôi như thế này! Người nào dám nói chuyện với tôi như thế, chỉ có một! Con! Đường! Chết!”
Phạm Nhật Long trợn mắt nhìn Lâm Vân.

Một tia sát khí tràn đầy trong mắt hắn.

Sau khi Phạm Nhật Long nói xong, anh ta lại nắm lấy cổ áo Lâm Vân.

.

 
Chương 502: Chương 502


Đây là lần thứ hai anh ta kéo cổ áo Lâm Vân trong ngày hôm nay! “Nói cho cậu biết Lâm Vân, cho dù cậu có là cháu trai của Liễu Chí Trung, tôi cũng đánh cậu như thường thôi, hôm nay tôi sẽ đánh cho cậu què chân!” Phạm Nhật Long tức giận nhìn chằm chằm Lâm Vân.

“Dừng tay!”
Có một tiếng hét lớn.

Phạm Nhật Long quay đầu lại,vừa nhìn đã thấy, đó là Thạch Hàn.

“Lại là anh con chó đáng chết, anh muốn bảo vệ chủ nhân phải không? Được, tôi sẽ giải quyết anh trước!” Phạm Nhật Long trực tiếp thả Lâm Vân ra và đi về phía Thạch Hàn.

Phạm Nhật Long đã từng vô địch giải đấu võ lớn của quân khu, anh ta cũng là thành viên của Đội đặc nhiệm hải quân, anh ta đương nhiên rất tự tin vào kỹ năng của mình, một tên vệ sĩ hèn yếu, anh ta tất nhiên sẽ chẳng xem là chuyện gì to tát “Được, vừa hay để tôi xem xem, trình độ của Đội đặc nhiệm hải quân bây giờ như thế nào rồi” Khóe miệng Thạch Hàn nở một nụ cười
Lúc này, tổng giám đốc Lưu Ba trong phòng làm việc vội vàng chạy tới trước mặt Lâm Vân.

“Chủ tịch Vân, Phạm Nhật Long này là thành viên của đội đặc nhiệm hải quân, kỹ năng tuyệt đối không phải dạng vừa.

Người vệ sĩ của anh, sợ rằng…!sợ rằng khó mà đối phó nổi.


Tôi sẽ gọi bảo vệ lên! Nếu không, sau khi anh ta giải quyết xong vệ sĩ của anh, với tính khí của anh ta, tuyệt đối dám đánh cho anh đến tàn phế mất! ”Lưu Ba vội vàng nói.

Lưu Ba không quen biết Thạch Hàn, anh ta cũng không có hy vọng gì với Thạch Hàn.

Làm sao một vệ sĩ bình thường lại có thể là đối thủ của thành viên đội đặc nhiệm hải quân được? “Không, tôi tin vào Thạch Hàn” Lâm Vân nói.

Lâm Vân biết Thạch Hàn mạnh mẽ như thế nào.

Thạch Hàn là người tốt nhất có thể ngăn cản anh ta.

Nếu ngay cả Thạch Hàn cũng không thể ngăn được Phạm Nhật Long, thì ngay cả khi bảo vệ được gọi lên, những nhân viên bảo vệ đó cũng sẽ không bao giờ có thể ngăn được Phạm Nhật Long.

“Điều này.

Lưu Ba tuy rằng trong lòng lo lắng, nhưng một khi Lâm Vân đã nói, anh ta cũng chỉ có thể gật gật đầu.


Lúc này, Phạm Nhật Long đã đi đến chỗ Thạch Hàn.

“Phạm Nhật Long, anh thật vênh váo hung hăng, hôm nay tôi sẽ thay cậu Vân dập tắt sự kiêu ngạo của anh!” Thạch Hàn nhìn chằm chằm vào Phạm Nhật Long, hai mắt lấp lánh.

Phạm Nhật Long không thể nhịn được cười sau khi nghe điều này.

“Haha, thật là chuyện hài, một vệ sĩ của huyện, dám nói những lời kiêu ngạo như vậy trước mặt Phạm Nhật Long tôi, nếu Phạm Nhật Long tôi đến một tên vệ sĩ nhỏ bé như cậu cũng không thể đối phó nổi, tôi chẳng phải là tên ăn hại phải cút ra khỏi đội đặc nhiệm hải quân rồi sao?”
Rõ ràng, Phạm Nhật Long hoàn toàn không để mắt đến Thạch Hàn.

“Người trẻ tuổi, nói chuyện đừng quá tự mãn.

Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn.

Nế tình cậu là thế hệ trẻ tuổi, tôi nhường cậu 3 chiêu.

Thạch Hàn chắp tay sau lưng.

Chậm rãi nói.

.

 
Chương 503: Chương 503


“Nhường tôi 3 chiêu? Ồ, tôi chỉ cần một chiêu, là có thể đánh bại anh rồi!” Phạm Nhật Long tự đắc nói.

Giọng nói vừa dứt, Phạm Nhật Long lập tức bộc phát ra một đấm, tốc độ cực nhanh, khiến cho tiếng xé gió vang lên, uy lực chứa trong nắm đấm của hắn vô cùng mạnh mẽ!
Hơn nữa cú đấm này, trực tiếp đánh trúng chỗ hiểm của Thạch Hàn!
Nhanh! Chuẩn! Tàn nhẫn!
Với tốc độ nhanh như vậy, nếu đổi thành người thường, không kịp phản ứng sẽ bị đánh trúng ngay
Loạt soạt
Ngay khi nắm đấm của Phạm Nhật Long rất nhanh sẽ đánh trúng Thạch Hàn, thân hình của Thạch Hàn chợt lóe lên, trong nháy mắt cú đấm này đã bị né tránh, hơn nữa có vẻ là rất dễ dàng.

“Né tránh rồi?”
Phạm Nhật Long nhìn thấy Thạch Hàn dễ dàng trấn thoát, ánh mắt anh ta lóe lên vẻ kinh ngạc.

Phạm Nhật Long tự hỏi mình, chỉ với cú đấm vừa nãy của anh ta có thể dễ dàng giải quyết một vệ sĩ bình thường.

“Xem ra có chút năng lực, thảo nào lại ngông cuồng như vậy.


” Phạm Nhật Long liếc mắt một cái nói.

Ngay sau đó, Phạm Nhật Long chuyển đề tài câu chuyện, nói: “Nhưng mà Phạm Nhật Long tôi vẫn sẽ quật ngã anh như thường thôi!”
Thạch Hàn chống hai tay trên lưng, nói với giọng khàn và trầm: “Đây là chiều đầu tiên nhường anh! Tiếp tục đi!” “Hừ, kiêu căng! Tiếp chiêu đi!”
Phạm Nhật Long đã thực hiện một động thái khác, lần này cho dù đó là nói về sức mạnh hay tốc độ, anh ta cũng đã tăng nhanh hơn rất nhiều.

Nhưng vẫn dễ dàng bị phân tán bởi Thạch Hàn như cũ.

“Rầm!”
Một chiều không thành công của Phạm Nhật Long đã va vào vách ngăn kính, trực tiếp làm kính cường lực vỡ văng ra, tạo một vết nứt hình mạng nhện!
Sau khi chiêu thức của Phạm Nhật Long không thành công, anh ta trực tiếp chuyển chiêu, nhanh chóng vung chân định hạ Thạch Hàn, nhưng vẫn bị Thạch Hàn nhẹ nhàng hóa giải “Ba chiêu đã hết, tiếp theo đây cậu nên là người tiếp chiều rồi!”
Sau khi Thạch Hàn nói xong.

Trực tiếp đấm ra một cú đấm oanh liệt.

“Phịch phịch!Phịch!”

Trong một thời gian ngắn, cả hai bắt đầu đánh nhau.

Dồn hết sức vào 3 chiêu đầu, Phạm Nhật Long đã rơi vào thế bất lợi, bị trúng một đấm của Thạch Hàn.

“Đáng chết!”
Phạm Nhật Long chuyển thế bị động thành chủ động, lại lần nữa ra chiêu.

Thạch Hàn cúi xuống, trực tiếp bế Phạm Nhật Long lên, rồi đột nhiên bất thình lình quật ngã.

“Phịch!”
Phạm Nhật Long bị ném thẳng lên bàn cà phê, đập vỡ bàn cà phê ra làm đôi.

Phạm Nhật Long vùng vẫy mấy lần, mới đứng được dậy, anh ta dùng một tay chống eo mình.

Gương mặt của anh ta rõ ràng trở nên rất tái nhợt khác thường vô cùng khó coi.

Chỉ vẻn vẹn có năm chiêu, và thắng bại đã có kết quả “Cậu Vân, vệ sĩ của anh, thật…!thật mạnh!”
Tổng giám đốc Lưu Ba hung hăng nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

.

 
Chương 504: Chương 504


Lưu Ba vốn tưởng rằng vệ sĩ của Lâm Vân nhất định sẽ không thể đánh bại Phạm Nhật Long, không ngờ vệ sĩ của Lâm Vân lại thắng.

Hơn nữa còn thắng dễ dàng như vậy? “Đúng như dự liệu.

” Khóe miệng Lâm Vân xuất hiện một nụ cười.

Lâm Vân cũng càng ngày càng hài lòng với thực lực của Thạch Hàn, người này quả nhiên là có sức mạnh khó mà đánh bại được.

Thạch Hàn nhìn Phạm Nhật Long, thốt ra ba từ: “Cậu đã thua!”
Sau khi Thạch Hàn nói xong những lời đó, cơ mặt của anh ta co giật dữ dội, khuôn mặt của anh ta càng trở nên khó coi.

Anh ta đường đường là thành viên của đội đặc nhiệm hải quân, vậy mà chỉ trong vòng năm chiêu, đã bị một tên vệ sinh nhỏ bé đánh bại rồi?
Điều này khiến Phạm Nhật Long, người luôn kiêu ngạo, ngông cuồng tự cao tự đại, có phần khó có thể chấp nhận được! “Anh là ai, làm sao có thể mạnh như vậy!” Phạm Nhật Long cắn môi, hung hăng nói.

Chỉ qua cuộc chiến ngắn vừa rồi.


Anh ta đã cảm nhận được sức mạnh của Thạch Hàn! Hầu như tất cả các chiêu thức của anh ta đều gặp bất lợi!
Phạm Nhật Long trong lòng biết cho dù có tiếp tục chiến đấu, nhất định sẽ không đánh lại được người này! “Tôi chỉ là một vệ sĩ.

Thạch Hàn nhẹ nhàng nói.

Thạch Hàn cũng từng phục vụ trong đội đặc nhiệm hải quân.

Hơn nữa Thạch Hàn khi ấy vẫn luôn là người nổi bật xuất chúng và chói sáng nhất.

Thạch Hàn cũng rất quen thuộc với các kỹ năng chiến đấu của đội đặc nhiệm hải quân.

Ngoài ra, sau khi Thạch Hàn rời đội đặc nhiệm hải quân và lưu lạc đến Châu Âu với tư cách là một võ sĩ ngầm, anh ta đã tham gia làm tay đẩm quyền anh trong rất nhiều năm và trải qua vô số những trận chiến quyền anh đen.

Kinh nghiệm chiến đấu thực tế phong phú hơn Phạm Nhật Long hàng vạn lần.


Phải biết rằng quyền anh đen là một loại hình chiến đấu giành giật sự sống, và đối thủ thông thường đều là những người không cần mạng, điều này rất khác so với cách luyện tập thông thường! Thạch Hàn lần mò mọi cách, đánh qua vô số trận đấu.

Bị thương vô số lần, so với thực lực chiến đấu của Phạm Nhật Long không biết mạnh hơn biết bao nhiêu.

Cho nên Phạm Nhật Long so với Thạch Hàn, vẫn còn quá non trẻ.

Lúc này, Lâm Vân chế nhạo nói: “Phạm Nhật Long, anh tự xưng là người của đội đặc nhiệm hải quân, vừa rồi còn nói xằng nói bậy như thế, kết quả là anh có chút bản lĩnh vậy thôi sao? Đến vệ sĩ của tôi còn không đánh lại được.

Xem ra đội đặc nhiệm hải quân của anh cũng chẳng ra cái thể loại gì.

Thật sự là có tiếng mà không có miếng, haha”
Lâm Vân trong lòng biết không phải do Phạm Nhật
Long yếu, mà là Thạch Hàn quá mạnh.

Nhưng Phạm Nhật Long vô cùng kiêu ngạo, bây giờ tìm được cơ hội, Lâm Vân tất nhiên phải chế nhạo anh ta.

“Mày…!
Sau khi Phạm Nhật Long nghe xong lời Lâm Vân nói, khuôn mặt tức giận của anh ta đỏ bừng cả lên, nắm đấm giơ lên.

.

 
Chương 505: Chương 505


Chương 505
Phạm Nhật Long tự hỏi bản thân, nhiều năm như vậy, bên cạnh hắn đều là những lời nịnh bợ tung hô hắn, hắn chưa bao giờ phải hứng chịu sự nhục nhã như vậy! “Tiểu tử, dám nói chuyện như vậy với tôi, xem xem tôi có dám đánh chết cậu không!” Phạm Nhật Long tức giận lao về phía Lâm Vân.

“Dừng lại!”
Thạch Hàn bước tới để ngăn Phạm Nhật Long.

“Vẫn là câu nói đó, muốn động đến cậu chủ của tôi, trước tiên phải bước qua xác tôi đã!” Thạch Hàn nheo mắt nói.

.

Phạm Nhật Long thấy Thạch Hàn chặn đường, anh ta chỉ có thể nới lỏng nắm đấm của mình.

“Vị huynh đệ này, thân thủ của anh tốt như vậy, sao không đến những nơi biết trọng dụng nhân tài anh sẽ nổi tiếng khắp nơi, làm gì mà lại phải vùi mình ở chỗ này, làm một vệ sĩ cho tên cậu ấm ăn hại như thế này?” Phạm Nhật Long nhìn chằm chằm vào Thạch Hàn.

“Nổi tiếng? Xin lỗi, tôi không có hứng thú” Thạch Hàn lắc đầu.


“Vậy đi, thằng nhóc này trả cho anh bao nhiêu tiền? Tôi, Phạm Nhật Long, trả anh gấp năm lần, không! Mười lần! Anh đến nhà họ Phạm của tôi làm việc, thế nào?”
Dừng lại một chút, Phạm Nhật Long tiếp tục: “Cao thủ như anh, Phạm Gia của tôi nhất định sẽ dốc lực bồi dưỡng, để anh gia nhập đội đặc nhiệm hải quân làm huấn luyện viên, cấp cho anh quân hàm, cho anh danh vọng, thế nào? Cái này so với để anh làm vệ sĩ thật phí phạm gấp một triệu lần!”
Điều kiện của Phạm Nhật Long rất hào phóng.

Rõ ràng, anh ta thực sự muốn lôi kéo những tài năng như Thạch Hàn đến làm việc cho gia đình của mình.

“Xin lỗi.

Tôi không có hứng thú.

Anh không cần lãng phí nước bọt của mình nữa.

Dù có nói bao nhiêu đi nữa thì cũng chỉ là vô nghĩa!” Thạch Hàn lắc đầu.

Lão Thành đã từng cứu anh ta, Thạch Hàn từng thề sẽ trung thành với lão Thành.

Anh ta sẽ không bao giờ phá bỏ lời thề của mình!

Và bây giờ anh ta đang làm việc cho Lâm Vân, cảm thấy rất tốt, đây chính là cuộc sống mà anh ta mong muốn.

Lúc này, Lâm Vân mở miệng nói: “Phạm Nhật Long, nếu anh không còn việc gì thì anh có thể cút đi, ở đây anh không được hoan nghênh.

” “Cậu! Cậu nói từ cút với tôi sao?” Phạm Nhật Long tức giận nhìn chằm chằm Lâm Vân.

Phạm Nhật Long, là con trai trưởng của nhà họ Phạm, cũng là Vân tài sáng chói nhất của nhà họ Phạm, dù các thế hệ trưởng bối của nhà họ Phạm có gặp anh ta cũng phải kính nể.

Hơn nữa cộng thêm với thân phận của ông nội và chủ của anh ta, anh ta ở trong đội đặc nhiệm hải quân, đến các giáo quan cũng phải nhường anh ta ba phần.

Kết quả, bây giờ một tên cậu ấm ở tỉnh lẻ, lại dám coi thường anh ta đến thế này?
Anh ta không tức giận mới là lạ!
Nếu không phải vì sự xuất hiện của Thạch Hàn, hơn nữa anh ta không đánh lại được Thạch Hàn, nếu không anh ta sớm đã lao vào hung hăng tấn công Lâm Vân rồi.

“Không sai, tôi bảo anh cút, anh có muốn tôi tiếp tục nói lại lần nữa không?” Lâm Vân chế nhạo.

Phạm Nhật Long liếc nhìn Thạch Hàn, anh ta biết, Thạch Hàn ở đây, hôm nay anh ta không có cách nào có thể trừng trị Lâm Vân.

Ngay sau đó, Phạm Nhật Long nhìn Lâm Vân một lần nữa, nói một cách hằn học: “Cậu nhóc, cậu nhớ lấy cho tôi! Sẽ rất nhanh thôi tôi sẽ khiến cậu hiểu ra được.



 
Chương 506: Chương 506


Chương 506
Đắc tội với Phạm Nhật Long tôi sẽ có kết cục như thế nào!” “Tôi vẫn mỏi mắt mong chờ!” Lâm Vân lạnh lùng nói.

Lâm Vân biết rằng, đối xử như vậy với Phạm Nhật Long, có lẽ không phải một lựa chọn sáng suốt.

Nhưng Phạm Nhật Long này đều đã bò lên đầu anh ta mà ngồi rồi, Lâm Vân làm sao có thể dung túng hắn? Chẳng lẽ Lâm Vân phải gật đầu cúi người, nịnh nọt hắn, giả làm con chó ngoan trước mặt, nghe theo ý của hắn sao?
Điều này, tuyệt đối không thể!
Nếu đã nhất định đối đầu, Lâm Vân tự nhiên sẽ không cần tỏ vẻ thương xót tình cảm hay thể diện cho đối phương, phải đến thì sẽ đến, trốn cũng không trốn được.

“Được, cậu đợi đấy! Tôi nhất định sẽ khiến cậu phải hối hận vì đã đối đầu với Phạm Nhật Long tôi!”
Sau khi Phạm Nhật Long để lại những lời này, anh ta tức giận bước nhanh ra ngoài.

Lâm Vân nói phía sau lưng của Phạm Nhật Long “Phạm Nhật Long, tôi cũng sẽ cho anh hiểu được làm đúng với Lâm Vân tôi, là sai lầm lớn nhất của đời anh!” Sau khi Phạm Nhật Long rời đi.

“Chủ tịch Vân, anh mà đã xúc phạm đến Phạm Nhật Long này, e rằng anh ta sẽ tìm cách trả thù!” Lưu Ba lo lång.

“Đây là chuyện không thể tránh được.

Nếu hắn muốn báo thù, tôi sẽ tiếp.


” Lâm Vân nói ít nhất về mặt an toàn trên người, Lâm Vân không cần lo lắng, bởi vì có một Thạch Hàn bảo vệ anh.

Sau đó, Lâm Vân nhìn Thạch Hàn.

Nói với một nụ cười: “Thạch Hàn, tôi phát hiện anh thật sự là quá trâu bò, Phạm Nhật Long một cái Vân tài như vậy, còn bị anh đánh đến không còn cách nào đánh lại.

” “Cậu Vân, nếu tôi không còn chút thực lực nào thì làm sao còn sống sót sau khi chơi đấm bốc đen nhiều năm như vậy?” Thạch Hàn cười.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Lâm Vân đột nhiên vang lên.

Lâm Vân trả lời điện thoại.

“Có thật không?” “Được rồi! Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ đến ngay!”
Sau khi Lâm Vân trả lời điện thoại, trên mặt hiện lên một tia vui mừng.

“Cậu Vân, điều gì khiến cậu hạnh phúc như thế này.

Thạch Hàn tò mò nói.


“Tin tốt, đoán xem.

” Lâm Vân cười nói.

“Ồ? Tin tốt gì?” Thạch Hàn càng tò mò hơn.

“Tôi sẽ không mập mờ nữa, đó là cuộc gọi từ bệnh viện, Bạch Hổ đã tỉnh lại!” Lâm Vân cười nói.

“Bạch Hổ tỉnh rồi? Thật sao?” Thạch Hàn cũng lộ ra vẻ vui mừng.

Bạch Hổ là hình ảnh thu nhỏ của Thạch Hàn.

Cùng cảnh ngộ nên biết thông cảm với nhau, điều đó khiến Thạch Hàn rất có cảm tình với Bạch Hồ, anh ta cũng rất mong Bạch Hổ tỉnh lại.

“Đương nhiên là thật, đi thôi! Chúng ta đi bệnh viện gặp hắn!” Lâm Vân cười nói.

Đối với Lâm Vân, đây cũng là một tin vui:
Trong trận đấu quyền anh bí mật vừa rồi, Bạch HỔ VÌ mình mà xuất trận, mới bị đánh thành như vậy, Lâm Vân trong lòng luôn cảm thấy rất có lỗi.

Bây giờ Bạch Hổ đã tỉnh.

Tất nhiên Lâm Vân rất vui.



 
Chương 507: Chương 507


Chương 507
Sau đó, Lâm Vân và Thạch Hàn đến thẳng bệnh viện.

Nếu muốn nói là lo lắng, điều mà Lâm Vân lo lắng nhất hiện tại chính là Bạch Hổ sau khi tỉnh lại.

Vì bác sĩ đã nói trước.

Bạch Hổ đã nhận một đòn nặng tay thẳng vào não, ngay cả khi tỉnh dậy, có khả năng sẽ bị mất trí nhớ và rất có thể chỉ số thông minh của anh ta sẽ thụt lùi xuống còn ba tuổi.

Trong một phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện.

“Sao vẫn chưa có tin tức!” Khương Hùng Dũng đang nằm trên giường bệnh trông có vẻ rất lo lắng.

Khương Hùng Dũng hiện đang hồi hộp chờ đợi, sát thủ truyền đến tin tốt.

“Ừ, theo lý mà nói, cũng qua rất lâu rồi, đúng không? Tại sao không có tin tức? ông Dũng, để tôi liên lạc lại.

” Luật sư nói Ngay sau đó, luật sư lấy điện thoại di động ra.


Bấm số của tên sát nhân.

“Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, sorry …!
Đã có âm thanh thông báo tắt máy.

“Làm sao vậy? Sao lại tắt? Không phải anh ta nói số điện thoại này vẫn mở 24/24 sao?” Luật sư có chút bối rối.

“Không phải là đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi đấy chứ?” Khương Hùng Dũng có chút lo lắng.

“Ông Dũng, hiện tại chúng ta không thể liên lạc được với tên sát nhân, vì vậy chúng ta chỉ có thể chờ đợi.

” Luật sư nói.

Một phòng chăm sóc đặc biệt khác trong bệnh viện.

Lâm Vân cùng Thạch Hàn bước nhanh vào tiểu khu, trên giường còn có Bạch Hổ.

“Cậu Vân, cậu đến rồi!” Bạch Hổ nằm trên giường bệnh đột nhiên mỉm cười sau khi nhìn thấy cậu chủ Vân của mình.


Nghe thấy Bạch Hổ gọi mình là cậu Vân.

Lâm Vân trong lòng thở phào nhẹ nhõm, điều này ít nhất cho thấy trí nhớ của Bạch Hổ không bị mất đi, trí tuệ của Bạch Hổ có lẽ cũng không bị ảnh hưởng.

“Bạch Hổ, không ngờ tiểu tử nhà anh tỉnh lại sớm như vậy, thế nào rồi? Cơ thể bây giờ thế nào rồi?”
Lâm Vân vừa nói vừa đi đến giường Bạch Hổ, sau đó ngồi xuống.

“Cậu Vân, hiện tại tôi cảm thấy thể chất rất tốt!” Bạch
HỔ cười nói.

Lúc này, bác sĩ bên cạnh nói: “Chủ tịch Vân, khả năng tự lành của cơ thể anh ấy cao hơn người thường vô số lần.

Ngay cả tổn thương não cũng có thể tự chữa lành được.

Trong khoảng thời gian này, thiết bị của chúng tôi có thể ghi lại rõ ràng tốc độ chữa lành trong cơ thể anh ấy.

Đây chỉ chính là là một phép màu của ngành y học!
Bạch Hổ cười nói: “Trước đây tôi thường xuyên đấm đá và bị thương, nhưng lần nào tôi cũng mau lành! Cho dù vết thương nặng đến đâu, tôi có thể bình phục ngày sau một thời gian luyện tập!”
Thạch Hàn nói: “Một số người vốn dĩ đã nhiều bệnh.

Một số người bẩm sinh đã mạnh khoẻ.

Đây là nguyên lý của thể chất.



 
Chương 508: Chương 508


Chương 508
Bạch Hổ có lẽ là một thể chất đặc biệt, một loại thể chất đặc biệt với khả năng tự chữa lành mạnh mẽ.

Loại thể chất này! Rất lợi hại!”
Lâm Vân gật đầu, Bạch Hổ có thể tỉnh lại nhanh và hồi phục tốt như vậy, có thể liên quan đến chuyện này.

“Bạch Hổ này, trong trận đấu quyền ngày hôm đó anh thực sự quá ngu ngốc.

Chỉ là một trận đấu, thua thì thua.

Tại sao lại liều mạng như thế, ngu ngốc.

” Lâm Vân nghiêm túc nói.

“Cậu Vân, nói thật.

Cậu là ông chủ duy nhất lo lắng cho tính mạng của tôi.

Tôi không muốn làm anh mất số tiền đó.

” Bạch Hổ cũng tỏ vẻ nghiêm túc.


Bạch Hổ trong lòng rất cảm động, nếu đổi thành những ông chủ khác nếu để mất tiền của ông ta,cho dù chưa chết, người chủ đó sợ rằng sẽ hận không thể giết chết anh ta, nhưng Lâm Vân lại lo cho sự an nguy tính mạng của anh ta.

“Gặp được một ông chủ như cậu, tôi cho dù có chết, cũng đáng rồi.

” Bạch Hổ mỉm cười.

“Chết cái gì mà chết, tiểu tử nhà anh nói ngớ ngẩn cái gì!” Lâm Vân nhìn thẳng Bạch Hổ.

“Đúng rồi, cậu Vân, chuyện gì đã xảy ra sau khi tôi ngất đi? Có phải đã mất một tỷ bảy vào tay Khương Hùng Dũng không?” Bạch Hổ hỏi.

Lâm Vân cười nói: “Sau khi anh ngất đi, Thạch Hàn đã rất tức giận, ra tay trả thù cho anh.

Tôi không những không thua mà còn kiếm lại một mối lớn.

Khương Hùng
Dũng đã đem cánh tay phải của mình thua sẽ nộp cho tôi.

” “Anh Thạch Hàn lợi hại như vậy sao?” Bạch Hổ kinh ngạc nhìn Thạch Hàn.

Bạch Hổ chính là đã được lĩnh giáo sự lợi hại của con báo đen đó rồi.

.


“Thạch Hàn lợi hại hơn anh nghĩ nhiều.

Anh ấy từng là tay đấm bốc đen ở châu Âu trong 6 năm.

” Lâm Vân cười nói.

“Tay đấm bốc đen ở châu Âu 6 năm rồi à?” Bạch Hổ ngạc nhiên.

Bạch Hổ biết rằng các quy định và độ khốc liệt của quyền anh đen ở châu Âu cao hơn nhiều so với những đấu trường cao nhất ở trong nước! “Anh Thạch Hàn, thất lễ rồi, tôi mong rằng trong tương lại sẽ được anh chỉ bảo nhiều hơn!” Bạch Hổ nhanh chóng cúi đầu chào Thạch Hàn.

“Khách sáo rồi Bạch Hổ.

” Thạch Hàn nắm chặt tay đáp lại.

“Đúng rồi, cậu Vân, nghe nói sau khi tôi bị thương, cậu là người duy nhất đưa tôi đến bệnh viện.

Xin bác sĩ cổ gắng hết sức cứu mạng tôi.

Câu lạc bộ quyền anh cho rằng tôi vô dụng, muốn bỏ rơi tôi.

Chính cậu đã bỏ tiền mua lại tôi.

Còn sắp xếp đưa tôi vào phòng chăm sóc đặc biệt tốt nhất của bệnh viện, nhờ y tá tốt nhất chăm sóc cho tôi, tôi…!tôi không biết phải cảm ơn như thế nào nữa!
Bạch Hổ xúc động vô cùng.

Khi một người đang thành công bạn giúp đỡ họ, đó chỉ là thuệ hoa trên gấm không có gì sâu sắc.



 
Chương 509: Chương 509


Chương 509
Nhưng giúp một người khi anh ta đang gặp khó khăn.

Giống như gửi than trong tuyết, hơi ẩm lan tỏa tận sâu trong tim, đó chính là đại an đại đức “Anh vì tôi mà bị thương trong trận đấu, tôi đương nhiên sẽ phải chịu trách nhiệm với anh đến cùng.

Đây là điều tôi nên làm.

” Lâm Vân mỉm cười, nói.

Bạch Hổ bật dậy khỏi giường bệnh.

Sau đó quỳ một chân trên mặt đất, nghiêm túc nói: “Cậu Vân, Bạch Hổ tôi sẽ không nói bất cứ điều gì nữa.

Từ nay về sau, mạng của Bạch Hổ cũng là của cậu! Chỉ cần cậu Vân không ghét bỏ, thì Bạch Hổ tôi sẽ trung thành với cậu cả đời này! Dù cho có nhảy vào nước sôi lửa bỏng, quyết không chối từ ! ”
Lâm Vân nhanh chóng nâng Bạch Hổ đứng dậy.

“Bạch Hổ,anh mau đứng lên đi.


Chúng ta đều bình đẳng.

Đừng phải câu nệ như thế này, nếu anh không chế bai, sau này làm huynh đệ đi theo tôi, theo tôi làm! Tôi sẽ cho anh lương 20 triệu một tháng! Sau này đợi tôi phát triển phất lên rồi, vấn đề về tiền nong nhất định sẽ không để anh chịu thiệt!”
Sau khi có Bạch Hổ, cộng thêm với Thạch Hàn, Lâm Vân đã có được một cánh tay trái một cánh tay phải đắc lực! “Cái này …!cậu Vân.


Khi Bạch Hổ nghe những lời của Lâm Vân nói, anh ta đã cảm động rơi nước mắt.

Bạch Hổ biết Lâm Vân là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên, thân phận rất đáng nể nhưng lại sẵn sàng kết nghĩa anh em với anh ta, phải biết rằng các ông chủ trước đây căn bản chỉ coi thường những võ sĩ như họ đến thế nào, thậm trí còn không coi họ là con người.

“Cậu Vân, vẫn là câu nói đó, đi theo cậu Vân, Bạch
Hổ tôi sẽ lên núi đao xuống biển lửa, quyết không chối từ!” Bạch Hổ ánh mắt kiên định.

Vừa lúc đó, điện thoại của Lâm Vân đột nhiên vang lên.

Lâm Vân lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy là cuộc gọi của tổng giám đốc Lưu Ba.


“Chủ tịch Lâm, đã xảy ra tai nạn trên công trường xây dựng số 1 của khu bảo tồn!” giọng nói lo lắng của Lưu Ba phát ra trong điện thoại.

“Cái gì? Có chuyện gì đã xảy ra với công trường xây dựng số 1 của khu bảo tồn !?” Lâm Vân bị sốc.

Phải biết rằng công trường số 1 của khu bảo tồn là món quà của ông nội anh, sự phát triển của khu đất này cũng là dự án quan trọng nhất trong năm nay!
Sau khi hoàn thành dự án này, thu nhập trực tiếp có thể lên tới hơn 700 tỷ đồng, và thu nhập gián tiếp trong tương lai cũng sẽ rất lớn.

Hơn nữa, sau khi Lâm Vân hoàn thành dự án này, nó có thể được coi là thành tựu đầu tiên của anh.

Vì vậy Lâm Vân rất coi trọng dự án này.

“Lưu Ba, ruốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Lẽ nào lại là Khương Hùng Dũng gây phiền phức sao?” Lâm Vân vội hỏi.

“Là Phạm Nhật Long.

Anh ta đã đưa người đến công trường để gây rối và làm bị thương một số nhấn viên bảo vệ.

Anh ta rất khoẻ mạnh, các nhân viên bảo vệ của chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của anh ta, Lưu Ba nói.

“Phạm Nhật Long! Lại là hắn!” Lâm Vân híp mắt, trong mặt thoáng hiện một tia ớn lạnh.

Sau đó, Lâm Vân trả lời: “Lưu Ba, anh trước tiên hãy giữ chặt chân hắn, tôi sẽ tới công trường!” Lâm Vân muốn xem xem, Phạm Nhật Long rốt cuộc là muốn làm gì!

 
Chương 510: Chương 510


Chương 510
Tuy rằng Phạm Nhật Long này có chống lưng lớn mạnh, nhưng đây là thành phố Bảo Thạnh, Lâm Vân cho đến ngày hôm nay ở thành phố Bảo Thạnh, cũng được coi là đã gây dựng được chút nền móng, hơn nữa Phạm Nhật Long, anh ta ở thành phố Bảo Thạnh không hề có nền móng gì cả, cho nên Lâm Vân không sợ anh ta.

Ngay cả khi nói đến đánh nhau, Lâm Vân cũng có Thạch Hàn!
Sau khi cúp điện thoại.

“Cậu Vân, có phải Phạm Nhật Long gây rối ở công trường không?” Thạch Hàn hỏi.

“Ừm, hiện tại chúng ta sẽ qua đó gặp hắn.

Xem hắn rốt cuộc là muốn làm gì.

” Lâm Vân híp mắt nói.

“Được!” Thạch Hàn gật đầu.

“Cậu Vân, em cũng đi!” Bạch Hổ vội nói.

“Bạch Hổ, anh vừa mới tỉnh lại, nên ở bệnh viện nghỉ ngơi một thời gian.


” Lâm Vân nói.

“Cậu Vân.

Khả năng hồi phục của cơ thể tôi rất tốt.

Tôi đã bình phục lâu rồi.

Tôi không thể ở bệnh viện nhàn rỗi mỗi ngày thế này mãi được.

” Bạch Hổ nói, Trong khi đang nói, Bạch Hổ nhảy lên vài cái để chỉ cho Lâm Vân xem.

Bác sĩ bên cạnh nói: “Chủ tịch Vân, theo lý mà nói, bạn của anh quả thực nên ở bệnh viện một thời gian, nhưng sau khi kiểm tra.

Cơ thể anh ấy quả thực đã hoàn toàn lành lặn, xuất viện cũng không phải là không được!” “Vậy thì tốt, Bạch Hổ, anh đi với chúng tôi đi!” Lâm Vân nói.

Sau đó, ba người họ đi thẳng đến khu vực số 1 của khu bảo tồn.

Công trường số 1.


Chiếc Lamborghini của Lâm Vân lái đến cổng công trường, theo sau là chiếc Toyota SUV màu trắng của Thạch Hàn
Vừa xuống xe, Lâm Vân đã nhìn thấy Phạm Nhật
Long ở cổng công trường.

Không chỉ có Phạm Nhật Long ở đây, mà Lâm Vân phát hiện ra cục trưởng cục quản lý đất đai Lý Trường Minh cũng ở đây.

Lâm Vân liếc qua một lượt, còn có một vài nhân viên bảo vệ bị thương, đứng dựa sang một bên, và nhiều nhân viên trên công trường cũng đang bị bao vây tại đây.

“Chủ tịch Vân!” “Chủ tịch Vân!”
Khi các nhân viên nhìn thấy Lâm Vân xuất hiện, họ đã hét lên liên tục như thể họ đã nhìn thấy một vị cứu tinh của cuộc đời mình.

“Mọi người đừng lo lắng, tôi đến giải quyết.

” Lâm Vân vẫy tay với mọi người.

Ngay sau đó, Lâm Vân bước tới trước mặt khoảng hơn chục nhân viên bảo vệ bị thương, tất cả đều dựa vào tường, nhiều người mũi sưng vù, trên người có máu.

“Chủ tịch Vân!”
Sau khi nhìn thấy Lâm Vân, hơn mười người bảo vệ này đều muốn đứng dậy.

“Mấy anh bị thương rồi, không cần đứng dậy đâu.

Lâm Vân vội xua tay.



 
Chương 511: Chương 511


Chương 511
“Chủ tịch Vân, anh…!anh phải làm chủ cho chúng tôi!” Hơn chục nhân viên bảo vệ kêu lên.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho các anh bị đánh, bị thương vô ích đầu.

Mỗi người được trợ cấp thương tật 175 triệu, cộng thêm một tháng nghỉ phép được trả lương, tiền thuốc men khám chữa bệnh công ty cũng sẽ chi trả hoàn toàn!” Lâm Vân nói.

Sau khi nghe những lời này, hơn chục nhân viên bảo vệ rất ngạc nhiên và vui mừng.

“Cảm ơn Chủ tịch! Cảm ơn Chủ tịch!”
Họ cảm ơn một lần nữa rồi một lần nữa một cách hào hứng.

175 triệu là tiền lương thưởng của bọn họ trong gần một năm, lại còn được nghỉ một tháng, bọn họ cảm thấy ăn đánh như vậy thực sự xứng đáng.

Được làm việc dưới trưởng một chủ tịch như Lâm Vân quả thật là đáng giá!
Công nhân trên công trường vây quanh, sau khi nhìn thấy cảnh này đều truyền tai nhau một tiếng.


“Chủ tịch Vân thật là tốt!” “Đúng, đúng vậy.

Một ông chủ như chủ tịch Vân mạnh hơn gấp nghìn lần những ông chủ lòng dạ thâm độc khác.

Bản mạng cho một ông chủ như thế này, đáng” “Xin đừng so sánh lũ lòng dạ độc ác kia với chủ tịch Vân của chúng ta, hoàn toàn không thể so sánh được?”
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Hổ cũng thầm thở dài trong lòng, có thể gặp được một người chủ nhận như vậy, chính là may mắn lớn nhất của anh ta.

Sau khi Lâm Vân an ủi nhân viên bị thương, anh bước đến chỗ Phạm Nhật Long với Thạch Hàn và Bạch Hổ.

“Phạm Nhất Long, thủ tục giấy tờ tại công trường của tôi đã hoàn tất, tuân thủ đúng theo pháp luật, anh đến công trường của tôi làm loạn, còn đả thương người khác, cho dù anh là con trai của nhà họ Phạm, hôm nay anh không cho tôi một lời giải thích thỏa đáng, tôi nhất định sẽ không tha cho anh!” Ánh mắt Lâm Vân lóe lên lạnh toát.

“Tuân thủ luật pháp? Ồ, trò đùa! Khu bảo tồn số 1 này là một khu đất cấm phát triển do tỉnh chỉ định.

Tập đoàn Tỉnh Xuyên lại đang phát triển khu đất này.

Anh còn nói rằng mình tuân thủ luật pháp?” Phạm Nhật Long cười lạnh nói.

“Đúng vậy, mảnh đất này đúng là từng bị cấm phát triển, nhưng bây giờ nó đã được giải trừ, tài liệu về việc dỡ bỏ lệnh cấm, cục trưởng Minh cũng từng xem qua.


Tôi nói đúng không cục trưởng Minh?” Lâm Minh nhìn về phía cục trưởng Minh đang đứng bên cạnh.

“Cái này …!Cục trưởng Minh lộ ra vẻ xấu hổ.

Phạm Nhật Minh chậm rãi đi đến chỗ Lâm Vân, nở một nụ cười tự mãn, nói: “Không biết trước kia xảy ra chuyện gì, chỉ biết hiện tại khu đất này đã bị cấm phát triển trở lại.

” “Ngươi nói láo!” Lâm Vân trợn mắt, lạnh lùng nói.

“Không tin? Vậy mở mắt chó ra nhìn cho rõ! Nhìn cho rõ vào!”
Phạm Nhật Long trực tiếp lấy ra một văn kiện, ném cho Lâm Vân xem.

Lâm Vân cầm lấy tập tài liệu, xem kỹ.

Khi Lâm Vân nhìn thấy nội dung của tập tài liệu, sắc mặt Lâm Vân đột nhiên thay đổi.

Bởi vì nội dung của hồ sơ, quả thực là khu đất này lại một lần nữa bị cấm phát triển, trong thời hạn 50 năm! “Sao rồi? Nhìn rõ rồi chứ? Lâm Vân cậu dám phát triển dự án trên đất cấm, cậu thật sự cho rằng Tập đoàn Tỉnh Xuyên của cậu có thể vô pháp vô Vân sao? Hôm nay tôi dẫn theo cục trưởng Minh đến đây chính là muốn ngăn chặn cậu!” Có một nụ cười tự mãn hiện lên trên khuôn mặt anh ta.

“Phạm Nhật Long, là do anh làm sao?” Lâm Vân sắc mặt xanh mét nhìn chằm chằm Phạm Nhật Long.

.



 
Chương 512: Chương 512


Chương 512
Miếng đất này rõ ràng đã được dỡ bỏ lệnh cấm, tại sao lại đột ngột lại bị cấm phát triển?
Hơn nữa, lần trước Lâm Vân đã mua mảnh đất này,
Lâm Vân là chủ nhân của mảnh đất này, cho dù có bị cấm phát triển đi chăng nữa thì người đáng lẽ nên nhận được văn bản cấm cũng là chủ đất Lâm Vân anh mới đúng chứ?
Tuy nhiên, văn bản lại đang nằm trong tay Phạm Nhật Long.

Vì vậy, Lâm Vân gần như có thể kết luận rằng nó chắc chắn có liên quan đến Phạm Nhật Long! “Không sai, chuyện này là do tôi làm.

Thế nào? Hiểu rõ khoảng cách của chúng ta rồi chứ? Tôi đã nói rồi, cậu đối đầu với tôi, đó chính là tìm con đường chết cho mình rồi, một tên cậu ẩm bất tài như cậu.

Căn! Bản! Không! Xứng! Đấu! Với! Tôi!” Phạm Nhật Long nở một nụ cười hung ác.

“Đồ khốn kiếp! Còn dám nói chuyện với cậu Vân của tôi như vậy, xem tôi trừng trị anh như thế nào!” Bạch Hổ đứng bên cạnh tức giận giơ nắm đấm lên, muốn xông vào đánh chết Phạm Nhật Long.

“Bạch Hồ, đừng động tay!” Lâm Vân ngăn cản Bạch Hổ.

Mặc dù Lâm Vân cũng muốn đánh chết Phạm Nhật Long, nhưng Lâm Vân biết.


Bây giờ không phải lúc để đánh nhau với anh ta.

Nhìn thấy Lâm Vân mở miệng, Bạch Hổ mới rút lui.

Lúc này, cục trưởng Minh bước tới và nói: “Chủ tịch Vân, văn bản này là từ trên truyền xuống, tôi phải thi hành.

Tôi cũng mong Chủ tịch Vân lập tức đình chỉ công việc, rút công nhân và phương tiện ra khỏi công trường.

” “Ta sẽ giải quyết.

” Lâm Vân gật đầu.

Lâm Vân tuy rằng không được cam lòng, nhưng Lâm Vân không thể không làm.

Lâm Vân vẫn chưa ngu xuẩn đến mức, đi đối đầu với chế tài, đi đối đầu với chính quyền.

“Cậu nhóc, nếu không có công trường này, cậu có lẽ sẽ tổn thất rất nhiều đúng không? Đây mới chỉ là cảnh cáo cậu thôi, vẫn là một câu nói đó, sau này tránh xa Tô Bảo Nhĩ ra.

Nếu cậu để tôi biết, cậu còn quấy rối Tô Bảo Như, tôi bảo đảm,tôi sẽ còn trừng trị cậu thêm nữa! ”Phạm Nhật Long đắc thắng nói.


Phạm Nhật Long nói xong liền cười to, xoay người rời “Chết tiệt!”
Nhìn bóng lưng Phạm Nhật Long rời đi, nghe tiếng cười tự đắc của anh ta, trong lòng Lâm Vân vô cùng tức giận.

Công trường này thực sự quá quan trọng đối với Lâm
Vân!
Nếu kết thúc theo cách này, quả thực là một tổn thất lớn đối với Lâm Vân.

Điều quan trọng nhất là Lâm Vân không thể nuốt trôi cục tức này!
Lúc này, Tổng giám đốc Lưu Ba bước lên hỏi: “Chủ tịch Vân, chúng ta làm sao bây giờ?” “Anh sắp xếp đi.

Đem nhân công và thiết bị dời ra ngoài.

” Lâm Vân nói.

“Chủ tịch Vân, chúng ta cứ như vậy mà từ bỏ dự án này sao?” Lưu Ba tỏ vẻ không cam lòng.

“Đó không phải là từ bỏ, chỉ là tạm thời bị gặp trở ngại.

Tôi sẽ khởi động lại dự án này khi thời điểm đến.

” Lâm Vân nói.



 
Chương 513: Chương 513


Chương 513
Lưu Ba gật đầu: “Được, tôi hiểu rồi, chủ tịch Vân yên tâm, tôi sẽ thu xếp việc sơ tán tất cả khỏi công trường.

“Phạm Nhật Long này dám khiêu chiến với tôi, tôi nhất định sẽ cho hắn một kết cục không êm đẹp đâu Lâm Vân cau mày nói.

Mặc dù lần này Phạm Nhật Long thắng, Lâm Vân sẽ ghi lại mối thù này, anh nhất định sẽ trả lại nó gấp nhiều lần trong tương lai!
Sau khi trở về từ công trường, Lâm Vân đã gọi điện cho ông ngoại là Liễu Chí Trung.

Ông ngoại đã giúp Lâm Vân dỡ bỏ lệnh cấm đối với mảnh đất này, bây giờ lại bị cấm phát triển, Lâm Vân đương nhiên sẽ báo cáo với ông ngoại.

Trong điện thoại.

Lâm Vân đã nói hết vấn đề với ông ngoại của mình.

“Ông ơi, cháu rất xin lỗi, cháu đã phụ sự mong đợi của ông Lâm Vân chán nản nói.

“Không sao cả.


Phạm Nhật Long đó chắc chắn sẽ không ở lại thành phố Bảo Thạnh lâu đâu, anh ta còn phải tiếp tục trở lại quân đội.

Một khi rời đi, ông sẽ giúp chấu dỡ bỏ lệnh cấm một lần nữa, đến lúc đó mọi chuyện sẽ được nối lại.

” Giọng nói ân cần của ông ngoại vang lên trong điện thoại.

Lâm Vân đột nhiên gật đầu.

“Đúng rồi, ông ngoại.

Gia thế của nhà họ Phạm này rất thâm sâu.

Con đã xúc phạm đến Phạm Nhật Long.

Con sẽ không vì lý do này mà làm liên lụy đến tập đoàn Tỉnh Xuyên chứ, ông ngoại?” Lâm Vân lo lắng.

“Haha, con yên tâm đi, giữa ta và nhà họ Phạm kia, từ trước đến nay vốn đã bất hoà, đặc biệt là tập đoàn Phạm Gia và ta đã tranh đấu gay gắt với nhau nhiều năm.


Con có đắc tội với Phạm Nhật Long hay không, cũng không thay đổi mối quan hệ giữa ta và nhà họ Phạm được đầu” Liễu Chí Trung cười tủm tỉm, nói
Sau khi dừng lại một chút,Liễu Chí Trung tiếp tục: “Cháu ngoại, ông ngoại của con có thể bước được đến ngày hôm nay, không chỉ là dựa hết vào may mắn.

Sau lưng ông cũng có núi lớn chống lưng giống như vậy.

Cho dù nhà họ Phạm, cũng không dám tuỳ tiện động đến ta “Thì ra là như vậy” Lâm Vân đột nhiên gật đầu,
Lâm Vân nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, với thế lực như vậy của nhà họ Phạm, nếu ông ngoại không có hậu thuẫn thì đã bị nhà họ hủy hoại từ lâu rồi, làm gì còn có tập đoàn Tỉnh Xuyên, phát triển đến ngày hôm nay như vậy nữa? “Cháu trai của ta, hãy nhớ rằng, Phạm Nhật Long sẽ ở đây được bao lâu đâu, hần sẽ kết thúc kỳ nghỉ phép và trở về quân đội, nếu cháu không đầu lại được hàng thì kiềm chế qua vài ngày là được.

Người thông minh biết cách nhẫn nhịn, không có phải đáng xấu hổ” Liễu Chí Trung dặn dò nói.

“Ông ngoại con hiểu rồi.

” Lâm Vân gật đầu.

Lâm Vân hiểu rằng ông ngoại đây là đang lo lắng cho mình đối đầu với Phạm Nhật Long sẽ phải chịu thiệt.

“Nhưng có một điều cháu nên nhớ.

Cháu sẽ là người kế nhiệm tập đoàn Tỉnh Xuyên của ta.

Tương lai hắn sẽ là người kế nhiệm tập đoàn Phạm Gia.



 
Chương 514: Chương 514


Chương 514
Sớm muộn gì hai người cũng sẽ đối đầu trở lại.

Phải tìm cách tự tăng cường sức mạnh thì mới có thể chống lại hắn!” Liễu Chí Trung nói.

“Vâng!” Lâm Vân mạnh mẽ gật đầu.

Trong bệnh viện.

“Ông Dũng, tên sát thủ kia đã hoàn toàn mất liên lạc, Lâm Vân hiện tại vẫn còn sống.

Tôi sợ…!Tôi sợ rằng lần này kế hoạch lại thất bại!” Luật sư thấp giọng nói.

Khương Hùng Dũng sắc mặt âm u: “Làm sao có chuyện đó! Sát thủ kia không phải rất lợi hại sao? Làm sao có thể mất liên lạc? Lẽ nào là bị Lâm Vân phát hiện, sau đó giải quyết tên sát thủ này rồi?” “Ông Dũng, rất có thể là như vậy.

Xem ra, chúng ta vẫn đánh giá thấp Lâm Vân này.

Đến mời sát thủ cũng không làm gì được hắn.


” Luật sư nói “Chết tiệt!” Khương Hùng Dũng liên tục chửi bởi
Khương Hùng Dũng rất kỳ vọng vào kế hoạch lần này, hắn vốn tưởng rằng lần này Lâm Vân nhất định sẽ bị giết, nhất định sẽ báo được thù.

Kết quả là kế hoạch lại thất bại.

“Tuy nhiên, ông Dũng, Phạm Nhật Long, con trai của gia đình họ Phạm, gần đây đã đến thành phố Bảo Thạnh của chúng ta, và anh ta cũng đang đối đầu với Lâm Vân Dự án ở khu vực số 1 của khu bảo tồn Tỉnh Xuyên đã bị Phạm Nhật Long nhúng tay làm cho đình trệ.

”.

“Thật sao!” Khương Hùng Dũng kinh ngạc ngồi dậy.

Dự án số 1 trong khu bảo tồn là một nỗi đau trong lòng Khương Hùng Dũng, anh ta nghe được tin này, trong lòng chắc chắn sẽ vui mừng khôn xiết.

“Haha, Phạm Nhật Long này là một thiếu gia rất nổi tiếng, cứ để bọn họ đánh nhau, tốt nhất là đánh chết tên tiểu tử Lâm Vân đi!” Khương Hùng Dũng vui mừng nói.

Một diễn biến khác.


Lâm Vân lúc này đang ăn cùng với hai người Bạch Hổ và Thạch Hàn trong một nhà hàng.

Mặc dù hôm nay Lâm Vân rất khó chịu về chuyện của Phạm Nhật Long, nhưng hôm nay là ngày Bạch Hổ xuất viện, hơn nữa còn gia nhập với mình, vì vậy Lâm Vân đã mời hai người dùng một bữa ăn thịnh soạn để ăn mừng sự gia nhập của Bạch Hổ
Lúc này, điện thoại của Lâm Vân đột nhiên reo lên.

Khi Lâm Vân nhìn thấy tên người gọi, Lâm Vân liền sửng sốt một chút.

“Như Tuyết!”
Lâm Vân không ngờ.

Như Tuyết sẽ chủ động gọi cho mình.

Dù sao lần trước sau khi từ chối Như Tuyết, cô ta đã nói rằng sẽ không bao giờ có liên quan đến anh.

Sau đó, ngay cả khi cả hai cùng ở trong cùng một lớp, Như Tuyết cũng đã chủ động tránh mặt Lâm Vân, cho dù không thể tránh được, cô ta cũng sẽ bắt chuyện với Lâm Vân.

Lần trước đang ở trong lớp học, cô ấy bất ngờ đến trước mặt anh, cô ta như có điều gì đó muốn nói với anh, nhưng cô ta đã rời đi ngay lập tức.

“Alo, Như Tuyết.

” Lâm Vân lựa chọn nghe điện thoại.



 
Chương 515: Chương 515


Chương 515
“Lâm Vân…! Tôi…!Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi, ngoài cậu ra, tôi thật sự không nghĩ được đến ai có thể giúp nữa!” Như Tuyết khóc nói.

Sau khi nghe Như Tuyết nói, trái tim Lâm Vân đột nhiên hồi hộp.

Lẽ nào, xảy ra chuyện gì rồi? “Như Tuyết.

Xảy ra chuyện gì rồi?” Lâm Vân liền vội vàng hỏi.

“Cậu có thể, đến bệnh viện nhân dân Bảo Thạnh ngay bây giờ được không? Coi như tôi cầu xin cậu!” Như Tuyết khóc.

“Ngu xuẩn, nói cái gì mà cầu với xin! Cô chờ đó, tôi lập tức qua đó!” Lâm Vân đáp lời.

Bây giờ đã là đêm, sau khi cúp điện thoại, Lâm Vân lái chiếc Lamborghini, dốc hết mã lực chạy thẳng đến bệnh viện.

Tới cửa bệnh viện, Lâm Vân đã nhìn thấy Như Tuyết với vẻ mặt phờ phạc.

Hai mắt Như Tuyết đỏ hoe, có lẽ khi nãy đã khóc rất nhiều, bộ dạng của cô ta lúc này, làm người khác vô cùng đau lòng, Lâm Vân thậm chí có ý muốn chạy tới ôm cô ta vào lòng và an ủi.


“Như Tuyết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cô mau nói cho tôi biết đi!”Lâm Vân chạy tới trước mặt Như Tuyết vội vàng hỏi.

“Sau ca phẫu thuật lần trước của mẹ tôi, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vài ngày trước, tình trạng bệnh của bà ấy đột ngột tái phát và nghiêm trọng hơn nhiều so với lần trước”, Như Tuyết nói.

Như Tuyết cắn đôi môi đỏ mọng, tiếp tục nói: “Nhưng số tiền phẫu thuật nhiều quá, tôi…!tôi không kiếm ra được nên đã phải hoãn ca mổ lại, nhưng hôm nay tình trạng của mẹ tôi lại xấu đi.

Bác sĩ nói nếu không trả tiền phẫu thuật thì mẹ tôi sẽ hết hy vọng! Tôi…!Tôi chỉ có thể cầu xin cậu!”.

“Đồ ngốc! Phải sớm nói cho tôi biết chứ, đi thôi, chúng ta bây giờ đi thanh toán viện phí!”
Lâm Vân nói xong, trực tiếp cầm lấy bàn tay ngọc ngà của Như Tuyết, bước nhanh vào bệnh viện.

Sau khi bước vào viện.

Lâm Vân và Như Tuyết vội vàng trực tiếp đến văn phòng thanh toán.

Bởi vì bây giờ là ban đêm, nên xung quanh văn phòng thanh toán không còn phải xếp hàng chờ đợi nữa, Lâm
Vân kéo Như Tuyết, trực tiếp đi vào phòng thanh toán.


“Chúng tôi nộp viện phí.

Làm phiền cô một chút.


Lâm Vân đưa thẻ y tế đến cửa sổ thanh toán.

Sau cửa sổ thanh toán là một phụ nữ béo, cô ta nói chuyện trên zalo.

“Đợi một chút!”
Sau khi người phụ nữ mập mạp buông lời, cô ta tiếp tục chuyện, nhìn dáng vẻ nói chuyện cũng rất say sưa.

Lâm Vân thấy vậy chỉ có thể chờ đợi.

Nhưng đợi một phút sau, người phụ nữ mập mạp vẫn ngồi nói chuyện ở đó, không hề có ý định thu tiền.

Như Tuyết bên cạnh có vẻ rất lo lắng.

Lâm Vân cũng lo lắng.

Anh vừa nghe Như Tuyết nói, bây giờ ca phẫu thuật vô cùng cấp bách, hơn nữa tiền không nộp cũng không thể bắt đầu làm phẫu thuật được, chỉ khi tiền được thanh toán, mới có thể bắt đầu.



 
Chương 516: Chương 516


Chương 516
“Làm phiền cô nhanh lên một chút, chúng tôi rất sốt ruột, cám ơn!” Lâm Vân mở miệng thúc giục “Giục cái gì mà giục! Tôi không phải đã nói rồi sao? Chờ một chút! Những người đến đây, ai không nói là bản thân đang sốt ruột! Nếu không đợi được thì đi đi!” Người phụ nữ mập mạp nóng nảy nói, giọng điệu cũng rất nặng nề.

Lâm Vân nghe xong, lập tức cau mày.

Lâm Vân tự hỏi, vừa rồi anh cũng đủ lịch sự rồi, nhưng thái độ của người phụ nữ mập này khiến Lâm Vân rất khó chịu! “Thứ nhất, xin hãy ăn nói lịch sự với tôi một chút! Thứ hai, lập tức cút ra đây xử lý cho tôi!” Lâm Vân lạnh lùng quát.

Vì người phụ nữ mập này có thái độ kiêu ngạo, Lâm Vân không cần thiết phải ăn nói khách sáo nữa.

Phập! “Cậu ăn nói kiểu gì đấy!”
Nghe Lâm Vân nói xong, người phụ nữ mập đập điện thoại xuống bàn, đồng thời đứng dậy, ánh mắt tức giận nhìn Lâm Vân.

“Cậu dám ăn nói với tôi như thế này? Vậy thì hôm nay tôi sẽ không xử lý cho cậu, nếu cậu muốn tôi làm cho cậu, cậu phải lập tức xin lỗi tôi ngay!” Cô y tá béo hung dữ nói, với thái độ vô cùng ngang ngược, kiêu căng cũng vô cùng hung hăng.


“Một nghiệp vụ nhỏ bé tiến hành thu phí thôi.

Còn dám hung hăng như vậy?!” Lâm Vân ánh mắt lóe lên tia ớn lạnh.

Ngay sau đó, Lâm Vân quay sang Bạch Hổ, nói: “Bạch Hổ, đến văn phòng viện trưởng, sau đó gọi viện trưởng qua đây! Chỉ cần báo tên của tôi!”
Trước khi Lâm Vân nhanh chóng đến đây, anh đang cùng Bạch Hổ và Thạch Hàn ăn cơm, vì vậy Bạch Hổ tự nhiên cũng đi theo, còn Thạch Hàn thì càng không cần phải nói, luôn ẩn mình trong bóng tối để bảo vệ anh.

“Cậu Vân, tôi sẽ đi ngay!” Bạch Hổ gật đầu, nhanh chóng chạy đi.

Lâm Vân lại nhìn người phụ nữ mập mạp trong cửa sổ, lạnh giọng nói: “Tôi sẽ cho cô một cơ hội cuối cùng.

Trước khi viện trưởng của cô đến, lập tức giải quyết cho tôi, nếu không, tôi sẽ khiến cô phải trả giá!” “Hầy, cậu đang giả dạng tai to mặt lớn cái gì vậy? Trong bộ dạng cậu như thế này? Cậu có thể quen biết viện trưởng của chúng tôi sao? Bớt doạ nạt tôi đi!” Cô y tá mập nói.

“Chết tiệt!”

Lâm Vân cũng tức giận rồi, hiện tại bản thân đang nóng lòng muốn trả tiền viện phí cho mẹ Như Tuyết, người phụ nữ mập mạp này lại cố tình muốn thử thách sự nhẫn nại của anh sao?
Nếu đặt vào khi bình thường, Lâm Vân có thể từ từ chơi với loại người này, nhưng bây giờ Lâm Vân không có tâm trạng nói nhảm với cô ta.

Sự phẫn nộ của Lâm Vân.

Trực tiếp quay người, hất mạnh một tấm biển sắt, đối diện với cửa sổ thu phí, rồi bất thình lình đập nó xuống “Phịch!”
Có một tiếng động lớn từ cửa sổ kính.

Bởi vì đây là kính cường lực, nó không bị đập vỡ.

Nhưng cô y tá béo trong cửa sổ tính tiền đang hoảng sợ rồi.

“Bảo vệ! Bảo vệ, ở đây có người gây chuyện!”
Cô y tá mập nắm lấy máy bộ đàm bên cạnh và gọi đi.

Lâm Vân một lần đập không vỡ, sau đó liền quay lại đập lần thứ hai.



 
Chương 517: Chương 517


Chương 517
“Phịch phịch!”
Lâm Vân đánh liên tiếp mấy lần, nhưng cửa sổ này làm bằng kính cường lực, Lâm Vân hoàn toàn không thể làm vỡ được.

Khi cô y tá mập mạp nhìn thấy Lâm Vân không thể phá được cửa, cô ta mới hoàn toàn yên tâm.

“Haha, nhóc con, mày đập phá đi, mày đập được vỡ sao? Mày dám công khai gây rối trong bệnh viện.

Bảo vệ tới thì mày xong đời rồi.

Đưa mày vào sở cảnh sát, ít nhất cũng phải bị tạm giam một tuần!” cô y tá mập cười lớn.

Như Tuyết ở bên cạnh.

Lúc đầu cô có chút lo lắng, nhưng sau khi nghĩ đến thân phận của Lâm Vân, cuối cùng cô cũng yên tâm trở lại.

Bởi vì Lâm Vân đập kính thủy tinh nên đã gây ra tiếng động rất lớn, rất nhiều bệnh nhân trong bệnh viện đi qua, tất cả đều chú ý đến chỗ này.


“Chàng trai này tại sao cậu ta lại đập vỡ cửa sổ thanh toán?” “Hẳn là do người phụ nữ béo bên trong phía cửa sổ đã chọc giận anh chàng này.

Người phụ nữ béo đó luôn có thái độ rất kém.

” “Đúng vậy, người phụ nữ mập ở cửa sổ thanh toán có thái độ ghê gớm.

Mỗi lần đi thanh toán đều giống như nợ cô ta mấy tỉ vậy.

Loại người này nên bị trừng trị cho một trận!” “Chỉ đáng tiếc, e rằng chính là tên này chịu thiệt rồi.

Anh xem bảo vệ đã chạy đến rồi!”…!
Quả nhiên, tám nhân viên bảo vệ đang vội vàng chạy tới.

“Bác bảo vệ, mau xử lý cho thằng nhóc rắc rối này đi!” Cô y tá béo kêu lên.

Tám nhân viên bảo vệ lần lượt lấy dùi cui ra, chuẩn bị khống chế Lâm Vân.

“Dừng tay!”
Một tiếng quát vang lên.


Sau đó, một người đàn ông trung niên với cái bụng phệ và vẻ mặt nghiêm túc đi tới, theo sau là Bạch Hổ.

“Viện trưởng Chu!”
Một vài nhân viên bảo vệ vừa nhìn đã thấy, đúng là viện trưởng Chu.

Họ nhanh chóng cúi chào viện trưởng.

“Viện trưởng thực sự đã bị kinh động đến rồi?” Những bệnh nhân đứng xung quanh xem có vẻ vô cùng ngạc nhiên.

“Anh rể, anh rể, sao anh lại ở đây! Thằng nhóc này làm loạn rồi còn đập vỡ kính.

Anh mau chóng để bảo vệ bắt cậu ta lại đi!” Cô y tá béo nói lớn với viện trưởng.

“Anh rể?” Lâm Thiền sửng sốt.

Làm ra một hồi, bà y tá mập này là người thân của viện trưởng, chẳng trách cô ta lại kiêu ngạo như vậy, chẳng trách khi Lâm Vân nói gọi viện trưởng đến, cô ta cũng không có một chút sợ hãi nào.

Viện trưởng Chu trừng mắt nhìn cô y tá mập, sau đó lau mồ hôi lạnh trên trán, chạy nhanh đến chỗ Lâm Vân.

“Chủ tịch Vân, trên đường tới đây, người của cậu đã nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra, tôi thực sự xin lỗi!” Viện trưởng Chu vẻ mặt hết sức lo sợ.



 
Chương 518: Chương 518


Chương 518
Bạch Hổ trước kia nằm viện ở đây, Lâm Vân và viện trưởng đã có quan hệ qua lại, cho nên viện trưởng quen biết Lâm Vân.

Ông ta cũng biết rất rõ về thân thế và lại lịch của Lâm Vân “Viện trưởng Chu, nếu ông còn không tới, tôi đang chuẩn bị đi gọi điện cho công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên của tôi cho người đến đập phá bệnh viện của ông đây!” Lâm Vân liếc mắt, vô cùng ớn lạnh Viện trưởng Chu nghe vậy, nhất thời toàn thân run lên vì sợ hãi.

Nói thật, ông ta chỉ là một viện trưởng của bệnh viện, trong mắt người bình thường có thể rất tuyệt vời.

Nhưng viện trưởng biết rõ, với thân phận và địa vị của Lâm Vân, muốn huỷ hoại ông ta, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Những bệnh nhân xung quanh sau khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Tất cả đều vô cùng ngạc nhiên.

“Đây là tình huống gì vậy? Viện trưởng vậy mà lại đi cúi đầu trước chàng trai trẻ tuổi như thế này?” “Xem ra thanh niên này lai lịch không bình thường! Thảo nào dám đập kính.

Khi cô y tá béo nhìn thấy viện trưởng cúi đầu chào Lâm Vân, cô cũng tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên.


“Anh rể, sao anh lại phải cúi đầu trước cậu ta!” Cô y tá mập mạp kinh ngạc hét lên.

“Cô im miệng cho tôi!” Viện trưởng Chu nhìn cô ta một cách dữ tợn.

“Viện trưởng Chu, việc đầu tiên bây giờ là lập tức thu xếp ca phẫu thuật của bạn tôi! Hiểu chưa?” Lâm Vân lạnh lùng nói.

Viện trưởng gật đầu lia lịa: “Vâng, vâng, tôi sẽ thu xếp ngay.

Còn chi phí, chủ tịch Vân không cần phải chi trả.

Bệnh viện chúng tôi gánh hết mọi trách nhiệm.

Coi như là chuộc lỗi với chủ tịch Vân.


Sau đó, viện trưởng nói với y tá trưởng đang đứng bên cạnh quan sát: “Y tá trưởng Liên, cô lập tức truyền lệnh của tôi đi sắp xếp bác sĩ phẫu thuật ngay.

Bất kể bác sĩ phẫu thuật đang làm gì, anh cũng phải dừng lại ngay lập tức để thu xếp ca mổ cho mẹ bạn của chủ tịch Vân.


Đây là ưu tiên số một, còn chuyện khác sẽ lùi lại.

” “Vâng, vâng!” Y tá trưởng gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy đi thu xếp.

Lâm Vân gật đầu.

Bây giờ ca mổ đã được lên lịch, Lâm Vân đã yên tâm và có thời gian tính sổ với người phụ nữ béo trong cửa sổ thanh toán.

“Cô ra đây cho tôi!” Viện trưởng quát người phụ nữ mập bên trong phía cửa sổ.

Thấy viện trưởng tức giận, người phụ nữ béo không dám nói gì thêm.

Ngay sau đó, cô ta từ cửa sổ thanh toán bước ra ngoài.

“Sao vẫn còn ngơ ra đó làm gì? Còn không mau đi xin lỗi chủ tịch Vân!” Viện trưởng mắng vào mặt người phụ nữ béo.

“Anh rể, cậu ta…!cậu ta rốt cuộc là ai!” Người phụ nữ mập nhịn không được liền hỏi.

Cô ta rất muốn biết người này là ai mà có thể khiến anh rể đường đường là một viện trưởng lại trở nên sợ hãi như vậy.

Viện trưởng Chu nghiêm mặt lớn tiếng nói với người phụ nữ béo: “Cô còn không biết mình đã xúc phạm ai sao? Đây là chủ tịch chi nhánh Bảo Thạnh của tập đoàn Tỉnh Xuyên! Cô đã biết chưa?!” “Tỉnh…!Chủ tịch Tỉnh Xuyên? Trời ơi!”

 
Chương 519: Chương 519


Sau khi người phụ nữ mập biết được thân phận của Lâm Vân, cô ta liền một tiếng hét lên kinh hãi, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cả người đứng không vững, cô ta thật sự xúc phạm đến một đại nhân vật như vậy sao?.

Những người đứng xem xung quanh, cũng ngay lập tức trở nên điên đảo.

“Trời ạ, đây là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên? Trẻ quá!” “Hèn gì mà anh ta dám đập vỡ kính, hóa ra anh ta là một nhân vật tầm cỡ!” “Người phụ nữ mập này đã làm mất lòng chủ tịch Tỉnh
Xuyên, lần này cô ta không yên ổn đâu!”…!
Những người xem khi đó bị sốc khi nghe danh tính của
Lâm Vân.

Họ thường khi gặp những ông chủ có giá trị tài sản lên đến vài chục tỷ, liền nghĩ rằng quá trâu bò rồi, nhưng đây còn là chủ tịch của Tỉnh Xuyên.

Nhiều người thậm chí từ khi sinh ra cũng chưa được tận mắt nhìn thấy, một nhân vật lớn đặc biệt tầm cỡ đến như vậy.

“Viện trưởng đây là em vợ của ông đúng không? Ông đường đường là một viện trưởng, nhưng lại không biết nhìn người mà kết thân.

Nếu như tôi vạch trần chuyện này ra, cái chức viện trưởng của ông nhất định không được bảo toàn!” Lâm Vân nheo mắt, giọng điệu lạnh lùng.


“Chủ tịch Vân.

Cái này.

” Vẻ mặt của viện trưởng liền thay đổi.

Lúc này, những bệnh nhân xung quanh cũng bắt đầu nói: “Viện trưởng, người phụ nữ béo này luôn kiêu ngạo và có thái độ không tốt.

Hoá ra là em vợ của ông!” “Viện trưởng, ông nhất định phải đưa ra một lời giải thích cho thoả đáng!” “Đúng, nhất định phải đưa ra một lời giải thích!”
Các bệnh nhân xung quanh đều hét lên.

Viện trưởng Chu tức giận lao đến chỗ người phụ nữ “Bop!”
Hai cái tát thật lớn, đánh thẳng vào người phụ nữ mập.

Người phụ nữ béo vẻ mặt tỏ ra rất giận dữ nhưng không dám nói ra.


“Viện trưởng, tôi nghĩ loại người này không xứng làm việc trong bệnh viện này, đúng không?” Lâm Vân nhìn chằm chằm viện trưởng rồi nói.

“Đúng, đúng, đúng!” Viện trưởng gật đầu liên tục.

Sau đó, viện trưởng quay đầu lại và hét vào mặt người phụ nữ béo: “Sao vẫn còn ngơ ra đó làm gì? Cô bị đuổi việc rồi, cút ra khỏi bệnh viện ngay! Bảo vệ, ném cô ấy ra ngoài cho tôi!”
Nghe xong, các nhân viên bảo vệ bên cạnh trực tiếp tiến lên bắt người phụ nữ mập lại, sau đó dẫn ra ngoài.

Người phụ nữ mập không dám làm bất cứ điều gì dù là nhỏ nhất, bởi vì cô ta cũng bị thân phận của Lâm Vân dọa cho khiếp sợ! “Được!”
Những người xem xung quanh bệnh nhân vỗ tay thích thú sau khi chứng kiến cảnh này.

Họ nhìn thấy cô y tá mập này bị đuổi việc, tất nhiên là rất vui mừng.

“Viện trưởng.

Tôi hy vọng sau này ông sẽ tăng cường quản lý nhân viên, đặc biệt là về phương diện thái độ của nhân viên, hiểu rồi chứ?” Lâm Vân vỗ vai viện trưởng nói.

“Hiểu rồi, hiểu rồi!” Viện trưởng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.



 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom