Cập nhật mới

Dịch Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 400: C400: Đôi mắt của tuyết điêu


Lần này, Hoang Châu không thể thoát khỏi lòng bàn tay của nàng ta. Hô Diên Đóa Nhi vô cùng tự tin. Vào lúc này, trên bầu trời.

“Hu hu hu...”

Hai con tuyết điêu to lớn do Hô Diên Đóa Nhi nuôi nấng đang giương cánh bay lượn trên bầu trời, dò đường cùng ky binh hạng nhẹ tiên phong phía trước.

Có tuyết điêu trên bầu trời, đội quân Thiên Lang tiên phong bên dưới mặt đất càng thoải mái hơn, cười đùa suốt đường đi, vui vẻ tiến về phía trước.

Đôi mắt của tuyết điêu có thể nhìn xuyên qua mọi trận mai phục.

Huống chỉ người Hoang Châu hèn nhát như vậy, làm sao dám mai phục ky binh Thiên Lang bất khả chiến bại bọn họ?

Cho bọn họ mượn một trăm cái gan hùm cũng tuyệt đối không dám! “Rầm rầm rầm...”

Phía sau một ngàn ky binh hạng nhẹ tiên phong của đội quân Thiên Lang là một ngàn ky binh bọc thép hạng nặng của Hô Diên Đóa Nhi.

Một người cưỡi ba ngựa, ba ngàn hãn huyết bảo mã, hàng vạn vó ngựa giãẫm nát mặt đất, rung chuyển đất Âm Sơn, ky binh ào ạt tiến về phía trước.

Phía sau chính là trung quân của Hô Diên Đóa Nhị, lá cờ chữ “Điêu” thật lớn tung bay trong gió, theo sát phía sau là một vạn ky binh hạng nhẹ.


Cuối cùng là tám ngàn mã nô, toàn bộ đều là người Hán từ Đại Hạ, dưới sự giám sát của một ngàn ky binh Thiên Lang, mang theo vật tư cho đại quân Thiên Lang, theo sát đằng sau.

Đội quân tiên phong của Hô Diên Đóa Nhi bao gồm một vạn hai ngàn ky binh hạng nhẹ, một ngàn ky binh hạng nặng, tám ngàn mã nô, tổng cộng có hai vạn một ngàn người.

Vào lúc này.

“Công chúa!”

Một chiến tướng hạng nhất cao ít nhất một thước chín, cực kỳ vạm vỡ, cơ bắp. cuồn cuộn nhảy lên vách đá, hành lễ với Hô Diên Đóa Nhi: “Sáng mai chúng ta có

thể tiến vào Hoang Châu!”

“Lần này mạt tướng muốn đem quân đi vây thành Hoang Châu trước, đánh viện binh ngoài thành!”

Trong mắt Hô Diên Đóa Nhi lóe lên sự sắc bén, vô cùng đồng ý: “Được!”

“A Cổ Đạt tướng quân, cái gọi là vây đánh viện binh, bổn công chúa đồng ý với phương pháp chiến đấu của ngươi!”


“Nhưng mà lần này chúng ta đến thành Hoang Châu không chỉ vây đánh mà còn phải trực tiếp tấn công.”

A Cổ Đạt hơi do dự: “Công chúa, thiên hạ của chúng ta là trên lưng ngựa, nhưng nếu xuống ngựa tấn công vào thành, chúng ta không am hiểu!”

“Những năm gần đây, sở dĩ chúng ta không tấn công thành Hoang Châu là bởi vì chúng ta không am hiểu công thành.”

“Không muốn tiêu hao tính mạng của các dũng sĩ trong cuộc chiến công thành!”

“Xin công chúa hãy suy nghĩ

Hô Diên Đóa Nhi vẫn không bị lay động: “Lần này chúng ta đến Hoang Châu không phải đến cướp bóc mà là để chiếm lĩnh!”

“Nếu không tấn công thành Hoang Châu, sẽ không thể rút quân Hoang Châu ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn!”

“Cho nên chúng ta không chỉ phải tiến công, mà còn phải thật hung hãn, khiến phòng ngự của Hoang Châu sụp đổ, có thể phá thành bất cứ lúc nào, như vậy mới có thể khiến quân Hoang Châu rút khỏi Thập Vạn Đại Sơn!”

“Nếu lần này chúng ta không thể tiêu diệt toàn bộ bọn họ, tương lai bọn họ nhất định sẽ uy hiếp chuyện thống trị Hoang Châu của chúng tai”

“Cho nên nhất định phải công thành Hoang Châu, dụ rắn ra khỏi hang, tiêu diệt trong một lần!”

“Chiến ý của bổn công chúa đã quyết, ngươi không cần phải nhiều lời!”

“Vâng.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 401: C401: Hiểu chưa


A Cổ Đạt nhận lệnh với vẻ mặt không phục.

Hô Diên Đóa Nhi tiếp tục hạ lệnh: “Truyền lệnh xuống, lần này không được phép cướp bóc dân thường Hoang Châu, càng không được phép giết hại người dân Hoang Châu lung tung, trừ khi bọn họ cầm vũ khí tấn công chiến binh của chúng ta.”

Trên gương mặt dữ tợn của A Cổ Đạt lóe lên vẻ khó hiểu, trong lòng càng thêm không phục: “Công chúa, tại sao?”

“Trước khi công chúa được ban đất phong Thiên Điêu Châu, bọn ta vào Hoang Châu đều là giết sạch, cướp sạch, đốt sạch, bắt sạch!”

“Loại kh0ái cảm này khiến các dũng sĩ rất thích!” “Nếu công chúa hạ lệnh như vậy, A Cổ Đạt sợ các dũng sĩ sẽ có ý kiến!”

Trong đôi mắt đẹp của Hô Diên Đóa Nhi lóe lên sự lạnh lùng: “A Cổ Đạt, ngươi muốn làm trái quân lệnh của bổn công chúa à?”

Đôi mắt ưng của A Cổ Đạt lạnh lùng, trong con ngươi tràn ngập vẻ kiêu ngạo không khuất phục: “Không dám!”

“A Cổ Đạt chỉ không hiểu... công chúa đang thương hại cho đám con dân Đại Hạ hèn mọn ở Hoang Châu này sao?”

Hô Diên Đóa Nhi không giải thích: “A Cổ Đạt, bổn công chúa không mềm lòng với kẻ thù, nhưng cũng không phải kẻ sát nhân điên cuồng!”


“Lần này chúng ta chiếm Hoang Châu, con dân Đại Hạ trên đất Hoang Châu sẽ là con dân của bổn công chúa trong tương lai!”

“Cho nên, không thể giải quyết vấn đề bằng cách giết chóc!”

“Bởi vì mảnh đất này cần có người canh tác!”

“Năm nay chúng ta cần lương thực từ Hoang Châu!”

“Hiểu chưa?”

Trong lòng A Cổ Đạt vẫn không phục.

Nhưng ngoài miệng lại không dám không phục: “A Cổ Đạt hiểu rồi!”

Bởi vì Hô Diên Đóa Nhi không phải công chúa bình hoa yếu đuối nhu nhược của đế quốc Thiên Lang.

Mà chính là nữ chiến thần vừa đánh xong trận chiến với nước Man Ngưu trên cao nguyên, giết vô số kẻ địch, thắng chín trên chín trận, giành được chín thành trì cho nước Thiên Lang.


Không người nào ở đế quốc Thiên Lang có thể so sánh được với những chiến công đáng kinh ngạc này.

Hô Diên Đóa Nhi dùng một trận chiến gây chấn động thiên hạ, được ca ngợi là danh tướng của đế quốc Thiên Lang, nhận được đãi ngộ như Thân Vương, được. đại đế Thiên Lang ban cho đất phong.

Phải biết rằng công chúa của rất nhiều quốc gia trên đại lục này đều chỉ là vật hi sinh cho hôn nhân chính trị, phải gả ra ngoài.

Hiện tại, Hô Diên Đóa Nhi được ban đất phong, tương đương với việc đại đế Thiên Lang đã tuyên bố với thiên hạ rằng đứa con gái chiến thần này của ông ta sẽ không gả ra ngoài.

Tương lai, nếu Hô Diên Đóa Nhi muốn tìm hôn phu, nhất định sẽ chiêu mộ phò mã đến Thiên Điêu Châu.

Vào lúc này, trên gương mặt xinh đẹp của Hô Diên Đóa Nhi lóe lên ánh sáng trí tuệ, giống như tiên nữ hạ phàm!

A Cổ Đạt choáng váng!

Công chúa điện hạ không hổ là mỹ nhân xinh đẹp nhất thiên hạ, mỗi lời nói mỗi hành động đều là một phong cảnh, đều khiến người ta phải si mê!

Tương lai, hắn ta nhất định phải kéo công chúa lên giường! Hắn ta muốn có được mỹ nhân không giống người thường này!

A Cổ Đạt đã hạ quyết tâm sẽ đốt giết cướp bóc Hoang Châu sau lưng công chúa, miễn công chúa không biết là được.

Không ai có quyền cướp đoạt kh0ái cảm giết chóc tùy tiện ở Hoang Châu của hắn ta và các huynh đệ.

Cho dù người đó có là đại công chúa của đế quốc đi chăng nữa!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 402: C402: Mới có được năng lực này


Có là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ đi chăng nữa!

Vào lúc này, Hô Diên Đóa Nhi cảm nhận được gì đó, đôi mắt đẹp nheo lại: “A. Cổ Đạt, nếu ngươi còn nhìn bổn công chúa một cách vô lễ như vậy, ta sẽ móc mắt ngươi!”

A Cổ Đạt vội vàng cúi đầu, dùng đôi mắt ưng nhìn tảng đá dưới chân, giấu đi dã tâm trong lòng: “Công chúa, tha cho tai”

“A Cổ Đạt không bao giờ dám nữa!”

Đột nhiên ở phía xa.

“Vù vù...”

Phía trên đầu của quân tiên phong của đội quân Thiên Lang.

Hai luồng sáng màu đen bắ n ra từ khu rừng rậm phía trước đội quân tiên phong, nhanh như tia chớp, bản về phía hai con tuyết điêu đang kiêu ngạo bay lượn trên bầu trời.

“Phốc phốc...”

Hai con tuyết điêu bị ánh sáng màu đen bản xuyên qua cơ thể trên không trung, máu tươi tung tóe trên bầu trời, từ trên trời rơi xuống đất.

“Hú hú...”


Hai con tuyết điêu phát ra tiếng kêu thảm thiết cuối cùng, giống như hai mảnh vải trắng dính đây máu, phất phơ rơi xuống đất.

A Cổ Đạt giật mình, lập tức phóng xuống khỏi vách đá như một con gấu biết bay, hét lớn: “Kẻ địch tấn công, dừng tiến về phía trước.”

“Cảnh giác, chuẩn bị chiến đấu!”

“Vù vù...”

Tiếng còi vang lên ngập trời.

A Cổ Đạt là tổng đốc Thiên Điêu Châu, đã mang binh đi cướp bóc Hoang

Châu nhiều năm, đã trải qua vô số trận chiến khốc liệt trong đời, năng lực phi thường!

Hắn ta biết người có thể sử dụng trường thương xiên chết tuyết điêu trong không trung nhất định phải là cao thủ cấp bậc tông sư mới có được công lực như vậy!

Mới có được nhãn lực này!

Mới có được năng lực này!


Phía trước có cao thủ cảnh giới tông sư cướp đường.

Trong quân đội, cường giả võ tướng cảnh giới tông sư có thể một địch vạn người, đối đầu vạn quân, vô cùng đáng sợ, mỗi một người đều khiến người khác sợ hãi!

Trên tảng đá lớn.

Thân là cao thủ hạng nhất, trong lòng Hô Diên Đóa Nhi trầm xuống, nàng ta mở miệng nói với khoảng không: “Tam sư phụ, chỉ đành phiền người đi xem thử!”

“Được!”

Một bóng người mặc áo choàng đen từ sau tảng đá lao ra: “Công chúa yên tâm, bổn tông sẽ g iết chết kẻ địch!”

Dưới tấm áo choàng là một trong ba vị sư phụ của Hô Diên Đóa Nhi, Lang tông sư của đế quốc Thiên Lang.

“Tam sư phụ, cẩn thận!”

“Xoẹt...”

Chiếc áo choàng đen giống như một tia chớp đen, lao thẳng về phía trước.

“Xoẹt...”

Hô Diên Đóa Nhi phóng lên ngựa, điên cuồng phi nước đại về phía trước. Hãn huyết bảo mã màu mận chín có tốc độ không kém tông sư.

Một lúc sau, Hô Diên Đóa Nhi đã cưỡi ngựa vọt đến trước ngàn ky binh đội tiên phong.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 403: C403: Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì


Sau đó.

“Phốc..

Nàng ta liền nhìn thấy Lang Tông sư bị một nữ nhân mặc áo đỏ dùng một chưởng đánh bay trở về, miệng phun ra máu tươi, ngã xuống phía trước đội ky binh tiên phong của quân Thiên Lang: “Công chúa cẩn thận, đối phương không phải một Tông sư mà là hai.”

Hô Diên Đóa Nhi cẩn thận quan sát!

Ở giữa con đường mà ky binh Thiên Lang phải đi qua có một thiếu nữ hồng y vô cùng quyến rũ đang đứng, trong tay cầm kiếm, nhìn nàng ta với vẻ mặt đầy khiêu khích.

Bên cạnh còn có một nam tử dáng vẻ bất phàm đang ôm kiếm trong lòng, không nhìn thấy được khuôn mặt.

Bởi vì khuôn mặt của người nọ hoàn toàn được bao phủ trong lớp lụa trắng. “Các ngươi là ai?” Hô Diên Đóa Nhi quát lên hỏi.

Thiếu nữ hồng y lạnh lùng nói: “Đại Hạ Tông sư!”

Đôi mắt phượng của Hô Diên Đóa Nhi nheo lại: “Với sức lực của hai Tông sư các ngươi không thể ngăn cản được ky binh Thiên Lang của tai”

Thiếu nữ hồng y nhướng mi: “Nhưng mà nếu bọn ta liều chết đánh một trận, có thể gi ết chết tám phần ky binh Thiên Lang của ngươi!”

Sắc mặt Hô Diên Đóa Nhi vẫn không thay đổi: “Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?”

Thiếu nữ hồng y thản nhiên nói: “Phiền Hô Diên công chúa và đại quân Thiên Lang tiên phong của ngươi nghỉ ngơi ở đây trong ba mươi ngày.”


“Ba mươi ngày sau, bọn ta sẽ không ngăn cản ngươi tiến vào Hoang Châu!” Hô Diên Đóa Nhi có chút bất đắc dĩ: “Các ngươi là người của ai?”

“Tại sao bổn công chúa chưa từng nghe nói tới... ở Đại Hạ có Tông sư có ngoại hình như hai ngươi?”

Thiếu nữ hồng y không muốn trả lời: “Đừng nhiều lời vô nghĩa!” “Nếu các ngươi luôn đi qua, vậy thì tử chiến!”

“Nếu không muốn tử chiến thì lui về!”

“Ba mươi ngày sau lại đến!”

Hô Diên Đóa Nhi quyết định rất nhanh, vung bàn tay ngọc lên: “Rút!”

“Nhanh thúc ngựa truyền tin cho Báo sư phụ và Hổ sư phụ, khẩn trương dẫn quân đến hội tụ.”

“Hai Tông sư này là chướng ngại vật của chúng ta ỏ Hoang Châu, nhất định phải chết!”

“Vâng!”

Một vị chiến tướng phụ trách truyền tin của quân Thiên Lang quay đầu ngựa, điên cuồng thúc ngựa rời đi.

Vào lúc này, Hô Diên Đóa Nhi cũng quay ngựa rút lui.

Hoang Châu muốn thời gian ba mươi ngày để làm gì?


Chuẩn bị chiến tranh sao?

Có tác dụng không?

Hai mươi năm đã trôi qua!

Hoang Châu vẫn yếu như vậy!

Hoang Châu muốn thời gian ba mươi ngày này, có khả năng làm được cái gì?

Bỗng nhiên, Hô Diên Đóa Nhi nhớ đến một người, tự lẩm bẩm: “Hoang Châu Vương, hai Tông sư này là người của ngươi phải không?”

“Thái tử Đại Hạ là một tên phế vật, đến cả một đệ đệ ngu ngốc cũng không giải quyết được.”

“Không biết hoàng đế Đại Hạ nhìn trúng hắn ta ở điểm nào?”

“Lập một người như vậy làm thái tử, muốn thiên hạ tạo phản sao?”

Khuôn mặt của Lang Tông sư được giấu trong lớp áo choàng, không nhìn thấy được biểu cảm: “Công chúa, Hạ Chu, hoàng đế Đại Hạ là một người giỏi nhẫn nhịn đến mức đáng sợ.”

“Lão ta làm gì cũng lên kế hoạch lâu dài, chưa bao giờ bắn tên không đích.”

“Năm đó, lão ta soán vị thành công, đang ở thời kỳ tráng niên, vào năm thứ sáu sau khi Cửu hoàng tử Hạ Thiên ra đời liền gấp gáp lập thái tử!”

“Lúc đó người trong thiên hạ đều biết trong chín đứa con trai của Hạ Chu, có tám đứa vô dụng, một đứa ngu ngốc, không có ai đủ tư cách trở thành hoàng đế Đại Hại”

“Khi đó, việc ưu tiên hàng đầu mà hoàng đế Đại Hạ như lão ta nên làm không phải lập thái tử mà là nạp hậu cung rộng rãi, sinh ra một hoàng tử thông minh để lập làm thái tử!”

“Nhưng lão ta không làm vậy!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 404: C404: Còn phải đến hoang châu này


“Sau khi lão ta cưới đại công chúa của Tiền Tân xong thì không đưa bất kỳ một phi tử nào vào hậu cung nữa.”

“Hoang Châu Vương trở thành đứa con trai nhỏ nhất của lão ta!”

Ánh mắt khôn ngoan của Hô Diên Đóa Nhi lóe lên: “Nói như vậy, hành vi của hoàng đế Đại Hạ thật sự rất khác thường, không hợp với lẽ thường!”

Lang Tông sư mặc áo choàng đen gật đầu: “Chuyện càng khác thường hơn còn ở phía sau.”

“Sau khi Cửu hoàng tử ra đời, lão ta lại ban cho cái tên Thiên.” “Hạ Thiên!” “Tên này rất hay!”

“Nhưng hoàng đế là thiên tử, là con trai của trời.”

“Lão ta lại ban tên cho con trai của mình là Thiên, lúc ấy thiên hạ đều khiếp sợi”

“Bởi vì hành vi này chính là đang phá vỡ luân thường!” “Lúc ấy, mọi người trong thiên hạ đều cho rằng hoàng đế Đại Hạ điên rồi!” “Hoặc là lão ta muốn đem Cửu hoàng tử Đại Hạ ra tế thiên!”

“Kết quả là toàn bộ quan viên triều đình Đại Hạ đều lần lượt thượng tấu, chỉ ra rằng việc này không hợp lý.”

“Ngự sử của Đại Hạ thậm chí còn chặn trước cửa hoàng cung, nói rằng nếu Hạ Đế không đổi tên cho Cửu hoàng tử, ông ta sẽ chết trước mặt hoàng đế Đại Hại”

“Kết quả là Hạ Đế vẫn không chịu thay đổi!”


“Mấy ngự sử kia còn bị cách chức ngay trước cửa hoàng cung!”

“Sau đó, hoàng đế Đại Hạ hạ lệnh, cấm bàn luận tên của Cửu hoàng tử, cho nên toàn bộ triều đình Đại Hạ đều ngậm miệng lại, lựa chọn quên đi chuyện này!”

“Mà Cửu hoàng tử Hạ Thiên kia ngu ngốc đần độn, sống trong cung đến năm mười sáu tuổi mới được phong làm Hoang Châu Vương!” _

“Còn phải đến Hoang Châu này!"

. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Công chúa, tuy rằng tâm tư của Hạ Đế sâu không lường được, nhưng Hoang Châu Vương này cũng không đơn giản!”

“Người có trí tuệ phi phàm, có thể nhìn ra được gì không?” Hô Diên Đóa Nhi lắc đầu!

Trong mắt nàng ta cũng tràn ngập nghỉ hoặc: “Nói như vậy, trên người Hoang Châu Vương Hạ Thiên này có thể đang che giấu bí mật gì đó!”

“Hoặc là, hoàng đế Đại Hạ kia đã có mưu đồ với hắn từ khi hắn vừa được sinh ral”

“Hắn giống như các nhân vật chính trong thoại bản, trên người tràn đầy bí mật!”

Lang Tông sư cười hỏi: sao?”

Công chúa, thoại bản trong cung người xem xong rồi

Vẻ mặt Hô Diên Đóa Nhi đầy oán giận: “Xem xong rồi.”

“Bây giờ ta muốn bắt một trong những tiểu thuyết gia của học phái Bách Gia Đại Hạ, bắt bọn họ biên soạn thoại bản cho ta!”

“Lần này ta phải bắt bọn họ biên soạn chuyện về Cửu hoàng tử Đại Hạ, xem thử bọn họ có thể nghĩ ra được cái gì!”

“Thú vị!" Lang Tông sư bỗng nhiên nhớ đến một chuyện: “Công chúa, quốc sư cũng sắp từ Lang Đô đến đây, nói là muốn tìm Hoang Châu Vương Hạ Thiên để xác


minh một số chuyện cũ từ xưal”

Hô Diên Đóa Nhi nhướng mày: “Lão yêu quái đó sống từ thời đại Tắc Hạ Học. Cung đến nay, già đến như vậy rồi còn có thể đi được sao?”

Lang Tông sư lắc đầu: “Lão ta đã hơn hai mươi năm không rời khỏi hoàng cung, ngoại trừ phụ hoàng của người ra, không ai biết rõ tình huống.”

Đôi mắt đẹp của Hô Diên Đóa Nhi đột nhiên sáng rực lên: “Chẳng lẽ lão ta rời cung là vì chuyện Tắc Hạ Địa Cung của Đại Hạ?”

“Rất có thể!”

Hô Diên Đóa Nhi càng trở nên hăng hái hơn: “Xem ra, rất có thể trên người Hoang Châu Vương Hạ Thiên có bí mật của Tắc Hạ Địa Cung!”

“Lần này ta nhất định phải đến trước lão yêu quái đó, bắt tên ngốc này lại, c ởi sạch quần áo của hắn, nghiêm hình tra khảo hắn!”

“Xem thử rốt cuộc trên người hắn có bí mật gì?”

Hô Diên Đóa Nhi dùng đôi mắt đẹp nhìn vào hư không, lẩm bẩm nói: “Hoang Châu Vương, chuẩn bị quỳ dưới chiến giáp của bổn công chúa mà run rẩy đi!”

“Hẹn gặp lại trên chiến trường ba mươi ngày saul” Hoang Châu. Núi Thần Long.

Bên ngoài sơn cốc có một tấm bảng gỗ khổng lồ, phía trên có ghi: Địa điểm chiêu binh của phủ Hoang Châu Vương.

Vào lúc này, Hạ Thiên đang đứng trước sơn cốc, ngóng trông về hướng Thập. Vạn Đại Sơn!

Lễ vật gửi cho Tô Gia trại chắc đã đến rồi! Có một vài người cũng nên đến rồi mới phải! Ở bên cạnh, Triệu Đại Đao và Đỗ Quân đang ngạo nghễ đứng đó.


Đỗ Quân thản nhiên nói: “Vương gia, Tô Gia trại nhất định sẽ kết liên minh với thành Hoang Châu ta, ngài không cần phải đợi!”

“Ngài thua cược rồi!”

Hạ Thiên không bị lay chuyển: “Thật vậy sao?”

“Chúng ta đều mỏi mắt chờ mong!”

“Người bổn vương muốn, nhất định sẽ đến

“Sau đó, bổn vương sẽ dùng ba mươi ngày, huấn luyện ra một lực lượng tinh nhuệ cho các ngươi xem!”

Triệu Đại Đao và Đỗ Quân đều là người cầm binh, đương nhiên biết chiến sự, đồng thanh mà nói: “Chuyện này tuyệt đối không thể!”

“Cho dù ngài có là thánh nhân cũng không thể làm được!”

Hạ Thiên vẫn không bị lay động: “Vậy chúng ta lại đánh cược lần nữa?”

Đỗ Quân và Triệu Đại Đao: “...”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 405: C405: Hai miếng thịt lưng


Mặt trời lặn về phía tây.

Bầu trời dần dần tối sâm xuống.

Người của Tô Gia trại còn chưa trở về nhanh như vậy.

Hạ Thiên mang theo tinh thần phấn chấn trở lại sơn cốc cùng Đỗ Quân và Triệu Đại Đao.

Mặt trăng từ từ nhô lên bầu trời.

Trong sơn cốc Thần Long, từng đoàn lửa được thắp lên.

Hạ Thiên dẫn mọi người làm lễ tế cho các chiến sĩ đã hy sinh trong trận chiến.

Sau đó, hắn cùng với Triệu Tử Thường, Lô Thụ, Cao Phi, Lão Quỷ, Tiểu Bạch, Tàng Nhất, Tàng Cửu, Đỗ Quân và Triệu Đại Đao ngồi quanh đống lửa, chờ đợi bữa ăn được chế biến từ Mãng Giao.

Mùi thơm bắt đầu bay khắp sơn cốc Thần Long.

Hạ Thiên nhớ ra một chuyệi iểu Bạch, Vô Diện tiền bối và Hồng Y tiền bối có mang theo thịt Mãng Giao không?”

Tiểu Bạch mỉm cười đáp: “Đương nhiên có mang theo!”


“Hai miếng thịt lưng!”

“Tiểu Bạch không dám làm trái lời dặn dò của Vương gia!”

Hạ Thiên nhìn về phía núi Âm Sơn, trong mắt tràn đầy hy vọng: “Hy vọng Vô Diện tiền bối ăn thịt Mãng Giao bổ dưỡng này rồi sẽ có thể khôi phục về cảnh giới Tông sư!”

Lúc này, Vô Diện Nhân đã khôi phục lại sức sống, còn tu luyện “Bất Lão Hồi Xuân Công”, nếu như có thể đột phá cảnh giới Tông sư, nhất định sẽ còn mạnh hơn khi hắn ta ở thời kỳ đỉnh cao!

Thiên hạ đệ nhất kiếm thánh chắc chăn sẽ lại vô địch thiên hạ.

Hắn rất mong chờ điều đó!

Đột nhiên.

“Vù vù...”

Bên cạnh Hạ Thiên xuất hiện hai bóng dáng duyên dáng, chính là Nhất Chi Mai và Thánh Nữ Y gia.

Tàng Nhất trong bóng tối cũng không ngăn cản.


Triệu Tử Thường cũng không cầm đại côn đánh tới.

Bởi vì Hạ Thiên đã dặn dò.

Hắn nhiệt tình mỉm cười: “Các ngươi sẵn lòng xuất hiện rồi à?”

Nhất Chỉ Mai cởi khăn che mặt xuống khỏi tai, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, nàng ta khế mỉm cười, nụ cười giống Tư Mã Lan đến sáu phần: “Ta đến nói lời từ biệt.”

Hạ Thiên có chút kinh ngạc: “Muốn trở về đế đô sao?”

“Phải!”

Nhất Chi Mai cũng không ngạc nhiên vì Hạ Thiên đoán đúng: “Tư Mã gia ta có hai nữ nhi, không thể đều ở đây cùng ngươi trong trận huyết chiến này, nếu như có gì bất trắc xảy ra, lão phụ thân nhà ta chắc chắn sẽ đau lòng đến chết.”

“Tuy rằng ta rất thích... phong cảnh của Hoang Châu.”

“Nhưng mà nhiệm vụ bảo vệ muội muội đến Hoang Châu của ta đã hoàn thành, vừa nhận được thủ lệnh của phụ thân, ta... phải quay trở về!”

Hạ Thiên lặng lẽ lấy niêu đất từ phía sau ra: “Trong này có một miếng thịt Mãng Giao, xem như lễ vật bổn vương hiếu kính nhạc phụ nhạc mẫu ở đế đô, xin đại tỷ mang về.”

Trong đôi mắt đẹp của Tư Mã Mai lộ ra vẻ phức tạp, đưa tay định nhận lấy, nhưng trong lòng càng phức tạp hơn: “Hiện tại ngươi đã đến Hoang Châu, nên làm theo hoàng lệnh thành thân với Lan muội!”

“Đại tỷ ở đây chúc các ngươi trăm năm hảo hợp!”

“Sớm sinh quý tử!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 406: C406: Ngươi đưa tới


Lúc này, Hạ Thiên lại lấy ra một chiếc hộp khác từ phía sau: “Trong này là trang sức châu báu do Lan Nhi chọn cho ngươi, nhận lấy đi!”

“Ngươi đã ăn gió nằm sương suốt một đường để bảo vệ bọn ta, coi như bổn vương nợ ngươi!”

“Sau trận chiến này, nếu bổn vương không chết, chắc chắn sẽ trở lại đế đô gặp ngươi, tặng ngươi lễ vật tạ ơn xứng đáng!”

Tư Mã Mai thản nhiên mỉm cười, xinh đẹp vô cùng, nhìn Hạ Thiên với ánh mắt sâu thẳm: “Được! Chỉ cần ngươi và Lan Nhi còn sống, tặng bất cứ thứ gì ta đều sẽ thích!”

“Ngươi đưa tới, đại tỷ càng thích!”

Trong mắt nàng ta ẩn chứa tình ý.

Không sâu!

Nhưng cũng không cạn.

Vào lúc Hạ Thiên không biết phải trả lời những lời này như thế nào.

“Đại tỷ!”


Tư Mã Lan đúng lúc xuất hiện phía sau Hạ Thiên: “Tỷ trở về nói với phụ thân một tiếng, chờ ta đánh xong trận chiến này ở Hoang Châu, sau khi thành thân với Vương gia rồi sẽ đưa Vương gia trở về lại mặt, gặp phụ thân và mẫu thân!”

Hốc mắt Tư Mã Mai đỏ bừng, nàng ta đứng dậy, nắm lấy bàn tay ngọc của Tư Mã Lan, nghiêm túc dặn dò: “Lan muội, ẩn vệ không chỉ mang đến thủ lệnh của phụ thân mà còn mang theo tình báo từ đế quốc Thiên Lang kia!”

“Lần này, Hô Diên Đóa Nhi đích thân dẫn quân chỉnh chiến, số lượng lên đến mười lăm vạn ky binh Thiên Lang, tất cả đều là tinh nhuệ của đế quốc Thiên Lang.”

“Lần này, ba vị sư phụ của Hô Diên Đóa Nhi cũng theo nàng ta thân chinh, bọn họ là Tam Đại Cung Phụng của đế quốc Thiên Lang, bao gồm: Hổ Tông sư, Báo

Tông sư và Lang Tông sư.”

“Đồng thời, theo tin tức tình báo, quốc sư của đế quốc Thiên Lang cũng dẫn theo đệ tử đến Thiên Điêu Châu của Hô Diên Đóa Nhi, không rõ có ý đồ gì."

“Phụ thân suy đoán, lão bất tử kia rất có thể sẽ đến Hoang Châu!”

Nói đến đây.

Tư Mã Mai dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn Hạ Thiên: “Quốc sư Thiên Lang chính là lão bất tử từng học ở Tắc Hạ Địa Cung, rất có thể đến đây vì một số chuyện xưa nào đó."

“Vương gia cẩn thận!”


Hạ Thiên hiểu được!

Ngày hôm đó, Lang quốc sư đã tới tìm hắn! Mục đích có lẽ cũng giống như Tân Hồng Y.

Lúc này, trong đôi mắt đẹp của Tư Mã Lan tràn ngập nghiêm túc: “Đại tỷ, bây giờ cơm canh còn chưa chuẩn bị xong, hai tỷ muội chúng ta đi dạo chút đi.”

“Được!” Tư Mã Mai nắm lấy tay Tư Mã Lan lướt đi.

Dưới ánh lửa, cặp đôi tuyệt sắc này đã tăng thêm chút ánh sáng cho màn đêm, khiến người khác nhìn thấy cảnh đẹp ý vui.

Hạ Thiên ngửi thấy mùi thơm của canh Mãng Giao trong nồi!

Thính lực của hắn vốn có thể nghe xa hơn người thường, bên tai truyền đến cuộc nói chuyện của hai tỷ muội Tư Mã gia.

Giọng điệu của Tư Mã Lan rất nghiêm túc: “Đại tỷ, những thứ khác ta đều có thể cho tỷ, nhưng Vương gia không phải đồ vật, hắn là người duy nhất trên đời mà Lan Nhi thích.”

“Cho nên, Lan Nhi không thể nhường hắn cho tỷ!”

“Huống chị, ta và Vương gia là phụng chỉ thành thân, không thể làm trái hoàng mệnh!”

“Tỷ hãy đặt tâm tư với Vương gia xuống, trở về đế đô, tận hiếu dưới gối phụ thân và mẫu thân, tìm một lang quân như ý ở đế đô để gả đi!”

“Haizz..."

Tư Mã Mai lặng lẽ thở dài: “Lan muội, muội là muội muội ruột của ta, sao đại tỷ có thể tranh giành với muội chứ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 407: C407: Đại tỷ cũng khó xử


“Tuy nhiên trên đường đến Hoang Châu, đại tỷ vì bảo vệ muội mà đánh với Yêu nữ Tung Hoành một trận, bị thương ở ngực.”

“Trên mã xa của Vương gia, hắn cởi áo của ta, dùng kim bạc chữa thương cho ta.

“Cô nam quả nữ, nếu không phải đại tỷ đi nhanh, nói không chừng đã xảy ra chuyện.”

“Đại tỷ cũng khó xử!”

“Hừ...”

Tư Mã Lan lạnh lùng nói: “Vương gia là đại phu, nhìn thấy tỷ bị thương, không thể thấy chết mà không cứu, cho nên mới dùng kim bạc cầm máu cho tỷ, phong ấn độc dược, để tỷ có thời gian đi tìm Thánh Nữ Y gia.”

“Trong lòng Lan muội hiểu rõ nhân phẩm của Vương gia, hắn không phải loại người thấy sắc sẽ nổi lòng tham!”

“Cho dù hắn cởi yếm của tỷ... trong mắt hắn, tỷ cũng chỉ là một bệnh nhân!”

“Như lời Vương gia vẫn nói, y giả như phụ mẫu... cho dù ngọc thể của tỷ đặt trước mặt hắn, thứ trong mắt của hắn chẳng qua cũng chỉ là các loại nội tạng trong cơ thể con người mà thôi!”

Hạ Thiên thật sự cảm thấy vui mừng nhẹ nhõm.


Tư Mã Lan quả thực là người có thể làm Vương phil

Ở phía xa, Tư Mã Lan và Tư Mã Mai đi càng lúc càng xa.

Hạ Thiên đã không còn có thể nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người nữa!

Tư Mã Lan bất đắc dĩ hỏi: “Đại tỷ, trên đời này có hàng ngàn hàng vạn nam nhân, sao tỷ lại nhìn trúng Vương gia?”

Tư Mã Mai nhìn trăng, hỏi ngược lại: “Lan muội, có hàng ngàn hàng vạn nam nhân thích muội, tại sao muội lại cam tâm tình nguyện gả cho hắn?”

Hai mắt Tư Mã Lan lấp lánh: “Bởi vì, hắn rất đặc biệt.”

“Thông minh, tốt bụng, có chí khí, có tâm nhìn xa, có chiến lược, lòng dạ rộng lượng, không coi nữ nhân là công cụ nối dõi tông đường... hắn thật sự có rất nhiều điểm tốt, Lan Nhi không nói hết được!”

“Ta và hắn đến với nhau là do ông trời sắp đặt!”

Khóe môi Tư Mã Mai lộ ra nụ cười xảo quyệt: “Nếu hắn đã tốt như vậy, tại sao ta lại không thích hắn?”


Tư Mã Lan trầm mặc một lát: “Đại tỷ, nếu như ta chết trong trận chiến Hoang. Châu lần này, mà hắn vẫn còn sống, vậy thì tỷ gả cho hắn đi!”

“Nếu ta còn sống, tỷ không có cơ hội!” Tư Mã Mai cũng trầm mặc!

Một lúc sau, đôi mắt xinh đẹp của nàng ta trở nên ảm đạm đi vài phần: “Đại tỷ hy vọng, ta sẽ vĩnh viễn không có được cơ hội này!”

“Sau khi trở về đế đô, chắc chắn mỗi ngày ở nhà tỷ đều trông ngóng muội được bình an!”

“Đánh xong trận chiến này, muội phải viết thư về nhà trước tiên, để bọn ta yên tâm.

“Nếu muội chết... mặc kệ là ai đã giết muội, cho dù đại tỷ phải đến đế quốc Thiên Lang, cũng sẽ báo thù cho muội!”

Tư Mã Lan xúc động gọi: “Đại tỷ...” Đáy lòng của nàng trở nên mềm nhũn, đang định nói gì đó.

Tư Mã Mai nở nụ cười nhẹ nhõm: “Tiểu ngu ngốc, đừng dễ dàng cảm động như vậy!”

“Ta là tỷ tỷ ruột của muội!”

“Ta có thể tranh giành đồ vật, tranh giành nam nhân với muội, nhưng nếu kẻ khác dám ra tay với muội, ta sẽ chặt móng vuốt của kẻ đó!”

“Muội bị người khác giết, ta sẽ báo thù cho muội là lẽ bất di bất dịch!”

“Nam nhân mà muội lựa chọn là một nam tử có trí tuệ thánh nhân, quay ngược năm trăm năm trong sử sách cũng chưa từng có nam nhân thú vị như vậy xuất hiện!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 408: C408: Dưới ánh trăng sáng


“Nếu muội đã xác định là hắn, vậy thì gả cho hắn đi!”

“Đại tỷ chúc phúc cho muội!”

Tư Mã Lan biết hai người sắp chia tay, đôi mắt càng đỏ bừng, rơi nước mắt, xúc động nói: “Đại tỷ!”

Hai mắt Tư Mã Mai cũng đỏ hoe, đưa tay lau nước mắt cho muội muội: “Đừng khóc!”

“Sống sót trở về!” “Được!” Một lúc sau, hai tỷ muội Tư Mã Lan và Tư Mã Mai dắt tay nhau quay lại, vẻ mặt thân mật, nụ cười ngọt ngào thản nhiên, giống như đôi tỷ muội thân thiết nhất trên đời.

Hạ Thiên cầm bát gốm lên, làm như không nghe thấy gì: “Canh Mãng Giao xong rồi!”

Tư Mã Lan và Tư Mã Mai trở về chỗ ngồi.

Lúc này, Hạ Thiên đứng dậy, nhảy lên phía sau xe ngựa, bưng bát canh, dồn khí vào đan điền: “Tiệc mừng công đêm nay không có rượu!” nh

“Bởi vì phải để giành rượu cho người bị thương sử dụng!

“Đêm nay, chúng ta dùng thịt Thần Long trong truyền thuyết trên Thập Vạn Đại Sơn để làm tiệc mừng công!”

“Theo truyền thuyết, ăn thịt uống máu Thần Long sẽ trường sinh bất tử!” “Vậy thì đêm nay chúng ta sẽ cùng nhau thăng tiên!”

“Ha ha ha...”

Mọi người trong vương phủ đều cười lớn.

Hạ Thiên cũng cười: “Được rồi!”


“Cho dù không thể trường sinh bất lão, nhưng vẫn có thể bổ sung nguyên khí cho mọi người, giúp sức khỏe mọi người tốt hơn!”

“Cho nên, nhất định phải uống!” “Uống!”

Mọi người trong vương phủ đều nâng bát lên, một hơi uống cạn canh Mãng Giao.

Người đông, thịt Mãng Giao lại ít, mỗi người chỉ được một bát.

“Âm...”

Sau khi ăn canh Mãng Giao, một luồng nhiệt từ trong dạ dày của Hạ Thiên truyền vào đan điền, khiến toàn thân hắn nóng bừng, giống như đang ngâm mình trong suối nước nóng.

Ngay sau đó, chân khí trong đan điền được thăng cấp!

Hắn trở thành võ giả hạng nhất!

Năng lượng ẩn chứa trong thịt Mãng Giao thực sự phi thường.

Hạ Thiên rất mong chờ sự đột phá của mọi người trong vương phủ.

Sau đó.

“Ta đột phá rồi!”

Các chiến sĩ trong vương phủ hưng phấn hét lên: “Vương gia, bọn ta đã là võ

“Bọn ta đã có chân khít” Trong mắt Hạ Thiên lóe lên thân quang: “Tốt!” “Ha ha ha...”


“Con Mãng Giao này tăng cường sức chiến đấu cho các ngươi, cũng coi như có thể lấy công chuộc tội!”

Lúc này, mọi người trong vương phủ dường như đều hiểu được lòng Hạ Thiên.

Trong truyền thuyết, ăn thịt Thần Long có thể trường sinh bất lão, nhưng trong lòng Vương gia, nó cũng không quan trọng bằng bọn họ.

“Âm..”

Mọi người trong vương phủ đều quỳ một chân xuống, rưng rưng nước mắt: “Nguyện xả thân quên mình vì Vương gia”

“Giết Thiên Lang!”

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Gió trong sơn cốc nhẹ nhàng thổi qua, mang theo giọng nói của mọi người đi xa, giống như muốn truyền đi khắp Hoang Châu.

Dưới ánh trăng sáng.

Ánh mắt người trong phủ Hoang Châu Vương đều đồng loạt tỏa sáng, trái tim của bọn họ đan chặt vào nhau, chuẩn bị sẵn sàng cho trận tử chiến.

Cảnh tượng này thật khiến người khác phải rung động.

Thánh Nữ Đạo gia Cổ Nguyệt nhìn Hạ Thiên với ánh mắt ngưỡng mộ: “Ca, Hoang Châu Vương nói, trời đất bao la, nhân mạng là lớn nhất.”

“Lời này của hắn nói rất hay!” “Con người cũng tốt!” Cổ Phong: “...”

Lúc này, sự chấn động trong lòng Đỗ Quân và Triệu Đại Đao đã không còn có thể biểu đạt được bằng ngôn ngữ nữa.

Đỗ Quân trầm ngâm hỏi: “Lão Đao, nếu như có một Hoang Châu Vương như vậy để ngươi đi theo, ngươi vẫn bằng lòng làm theo kế hoạch lần này, trực tiếp chết một cách oanh liệt chứ?”

Triệu Đại Đao suy nghĩ một chút: “Hoang Châu Vương, là một minh chủ!”

“Hoang Châu Vương như vậy, đáng để đi theo!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 409: C409: Nếu có thể rút ra một thì tính là một


Đỗ Quân dường như đã nhìn thấu mọi chuyện: “Cho nên ông mới muốn dẫn con mình đi cùng, để con ông rút lui khỏi kế hoạch này, có được một tia hy vọng sống sót, phải không?”

“Ha ha ha...”

Triệu Đại Đao hỏi ngược lại mình cho hắn?”

Lão Quân, tại sao ông lại muốn bán con gái của

Trong nụ cười của Đỗ Quân có vài phần thê lương: “Cũng giống như ngươi, ta muốn con gái của ta có một tia hy vọng sống!”

“Con gái của ta học về kinh doanh buôn bán, cho dù không thể trở thành nữ nhân của hắn, vẫn có thể dựa vào bản lĩnh của mình kiếm sống dưới trướng của hắn, có thể được hắn chăm sóc, ta cũng yên tâm.”

“Lão Đao, chuyện chúng ta phải làm rất nguy hiểm!”

“Cho dù có thất bại hay không thì họa vẫn giáng xuống đầu gia tộc.”

“Nếu có thể rút ra một thì tính là một!”

“Lão Đao, chẳng lẽ ông không nghĩ như vậy sao?”

“Ha ha ha..."

Triệu Đại Đao cười đắc ý: “Tiểu tử kia của nhà ta chắc hẳn cũng là võ tướng hạng nhất.”


“Đến Hoang Châu đúng lúc có thể tận sức.”

“Chỉ là, Lão Quân, bên phía Tiểu Bạch Phượng phải giải thích như thế nào?”

Vẻ mặt Đỗ Quân nghiêm nghị: “Vậy còn phải xem Tổng đốc... có thật sự muốn làm càn hay không?”

“Nếu như Hoang Châu Vương không đáng đi theo!” “Đương nhiên ta sẽ phát điên cùng hắn ta! Chết cùng hắn ta!”

“Bây giờ, ta sẽ không trơ mắt nhìn hắn ta kéo mọi người chết cùng!”

“Chúng ta làm như vậy là để cứu chính mình, cũng là để cứu Tiểu Bạch Phượng!”

Triệu Đại Đao nghiêm túc nói: “Được!”

“Quy tắc cũ, ông nói thế nào, ta sẽ làm thế đó!”

Vào lúc này, trên đầu xe ngựa.

Hạ Thiên lớn tiếng nói: “Đứng lên hết đi!”

“Tiếp theo, hãy nếm thử món cơm và canh huyết Mãng Giao!”

“Được!”


Lúc đó mọi người mới đứng dậy.

Ở phía dưới, Tư Mã Mai nhìn Hạ Thiên với ánh mắt sâu thẳm: “Lan muội, một nam nhân như vậy, sao có thể khiến nữ tử trong thiên hạ không yêu được?”

“Sau này, muội phải trông chừng cửa hậu viện của phủ Hoang Châu Vương cẩn thận, đừng để người khác tùy tiện vào!”

Tư Mã Lan mỉm cười ngọt ngào: “Không cần ta phải quản!”

“Vương gia tự có chừng mực!”

“Ta tin hắn!”

Tư Mã Mai bưng canh huyết Mãng Giao và cơm huyết Mãng Giao trên bàn gỗ lên, ăn từng miếng lớn, giống như nam tử.

Sau khi ăn xong, nàng ta rời đi: “Lan muội, đại tỷ đi đây!”

Tư Mã Lan hét lên: “Vương gia, tiễn đại tỷ của ta!”

Hạ Thiên nhảy xuống xe: “Được!”

Tư Mã Mai bước về phía lối ra của sơn cốc Thần Long: “Lan muội, muội cũng tiễn ta một đoạn chứ?”

Tư Mã Lan lắc đầu nói: “Ta sẽ cáo biệt đại tỷ ngay tại đây.”

“Vương gia, người đi đi!”

Hạ Thiên đi theo sau!

Tư Mã Mai miễn cưỡng mỉm cười: “Vương gia, Tư Mã Mai và Lan Nhi, ai đẹp hơn?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 410: C410: Nhất định có


Đây là một câu hỏi nguy hiểm. Hạ Thiên bật cười: “Tỷ muội ruột đều xinh đẹp!”

Tư Mã Mai lắc đầu, không hỏi nữa: “Sau khi ta đi rồi, trong một lúc nào đó người có thể nhớ đến ta... từng xuất hiện trong sinh mệnh của người hay không?”

“Nhất định có!”

Hạ Thiên rất chắc chắn: “Mỗi khi mùa đông tuyết rơi, ta sẽ nhớ từng có một thiếu nữ xinh đẹp tên là Nhất Chỉ Mai từng xuất hiện bên cạnh ta.”

Tư Mã Mai lau đi những giọt nước mắt nóng hổi trên mắt: “Có những lời này của Vương gia, sự đau khổ của Tư Mã Mai trên đường đi đều xứng đáng!”

Lúc này, đã đi đến cửa cốc.

Tiểu Bạch dẫn đến một con tuấn mã, trên lưng có yên ngựa mà Hạ Thiên vừa mới chế tác ra: “Đây là yên ngựa do ta đích thân làm ra, ngươi ngồi trên đó trở về đế đô sẽ thoải mái hơn, có thể giảm bớt mệt mỏi trên đường trở về đế đô!”

Tư Mã Mai mỉm cười.


Nàng ta lên ngựa, quay đầu đi về phía núi Thiên Môn mà không quay đầu lại: “Vương gia, tài văn của người rất xuất sắc, có thể tặng Tư Mã Mai một bài thơ được không?”

Cảm giác ly biệt dâng lên trong lòng Hạ Thiên, hắn lớn tiếng hô vang: “Khi tất cả các loài hoa thơm khác đều rụng cả thì riêng hoa mai vẫn còn xinh đẹp lộng

lẫy. Trong khu vườn nhỏ, hoa mai độc chiếm tất cả vẻ xinh tươi của cảnh vật.”

“Bóng cành mai thưa đâm nghiêng nghiêng trên dòng nước trong và cạn. Mùi hương thoang thoảng lan toả trong bóng hoàng hôn.”

“Cánh chim bay trong sương chiều muốn hạ cánh nhưng còn e ngại. Cánh bướm như hay biết, làm hồn người thêm say đắm ngẩn ngơ.”

“Thật may sao, ta cứ khẽ ngâm thơ để tự vui. Đâu cần đến tiếng đàn ca cùng chén rượu nồng." (*)

(*) Phần dịch nghĩa bài thơ Sơn Viên Tiểu Mai (Cành mai nhỏ trong khu vườn núi) thời Bắc Tống.

“Nhất Chi Mai, bảo trọng!”


Cơ thể Tư Mã Mai đang ngồi trên lưng ngựa run rẩy, không quay đầu lại, thúc ngựa rời đi: “Bảo trọng!”

Hóa ra, hắn hiểu ta!

Tư Mã Mai không hề hối hận! Lúc này, bên trong sơn cốc. Đọc thê𝙢 nhiề𝒖 tr𝒖yện ở ﹙ tr𝒖 𝙢tr𝒖y𝘦n.vn ﹚

Vẻ mặt Triệu Đại Đao đầy khó hiểu: “Lão Quân, những lời này của Vương gia có ý gì?”

Trên mặt Đỗ Quân lộ ra vẻ tán thưởng: “Vương gia nói, khi hắn ngắm hoa ở ngự hoa viên, đẹp nhất chính là hoa mai vào mùa đông, chúng có vẻ đẹp độc đáo, ẩn chứa tình cảm thầm kín, giống như giai nhân tuyệt thế.”

“Vẻ đẹp của hoa mai không năm ở sự rực rỡ lộng lẫy mà thiên về sự tĩnh lặng, đơn sơ, trang nhã và ẩn dật.”

“Dưới ánh hoàng hôn, ánh trăng mờ nhạt, cành mai thưa thớt soi bóng xuống mặt nước cạn, chim chóc sẽ lén nhìn ngắm, nếu bướm có biết cũng sẽ không điên cuồng sà vào.”

“Hoa mai là loài hoa đẹp nhất!”

“Vương gia mượn vẻ đẹp của hoa mai để ca ngợi vẻ đẹp của Tư Mã Mail”

“Thật là một bài thơ hay!”

“Thì ra là thế!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 411: C411: Ông nói thì ta hiểu


Triệu Đại Đao chợt nhận ra: “Ô, thơ hay!”

Đỗ Quân trừng mắt: “Ông hiểu thơ à?”

Triệu Đại Đao: “ ”

Lúc này, Hạ Thiên quay trở lại.

Triệu Đại Đao bước tới với vẻ mặt khiêu khích: “Vương gia, nếu bây giờ Tô Gia trại vẫn không đến tìm ngài để nương tựa thì nhất định đã kết liên minh với thành Hoang Châu bọn ta rồi!”

“Thật đó!”

“Nếu ngài không tin, chúng ta lại đánh cược!”

Hạ Thiên không khỏi cảm thấy kỳ quái!

Chẳng phải lão già này rất sợ đánh cược với hắn sao?

Sao bây giờ lại chủ động tìm đến?


Đang làm gì vậy?

Ông ta đang có âm mưu gì sao?

“Triệu tổng đốc, ngươi có bảo vật gì để đánh cược với bổn vương?”

Triệu Đại Đao tự hào nói: “Trong nhà ta có một đứa con gái xấu xí, từ nhỏ đã có sức lực mạnh mẽ, quanh năm chinh chiến trong quân đội, đã là một võ tướng

hạng nhất, thực lực hơn người!”

“Nếu Tô Gia trại đến đầu hàng Vương gia, đứa con gái xấu xí nhà ta sẽ để Vương gia sai bảo!”

Niềm vui bất ngời!

Hạ Thiên dùng ánh mắt sâu thẳm quét qua người hai lão thần Triệu Đại Đao và Đỗ Quân: “Đứa con gái xấu xí của nhà ngươi ở trong núi à?”

Triệu Đại Đao kiêu ngạo chỉ vào Thập Vạn Đại Sơn: “Đương nhiên, rèn luyện quân sự trong núi!”


Hạ Thiên mừng rỡi

Nếu có sự giúp đỡ của hai lão già này, đã có thể tìm được cách kiểm soát quân đội trong núi Hoang Châu kia.

Chuyện này rất quan trọng khi Bạch Phượng trong thành Hoang Châu vẫn chưa thể phân biệt là địch hay bạn!

“Được!” “Bổn vương cược với ngươi!” Triệu Đại Đao mỉm cười ra mặt: “Được! Vương gia rất thẳng thắn!”

Hạ Thiên chớp chớp mắt: “Triệu tổng đốc, nếu bổn vương thua, cần phải trả giá thế nào?”

Triệu Đại Dao suy nghĩ một chút, sau đó ánh mắt lóe lên: “Lão phu còn có một dưỡng nữ, xinh đẹp hơn người, giỏi cầm kỳ thi họa, không gì không biết, còn rất

hiểu lòng người.”

“Nếu Vương gia thua, lão phu sẽ để dưỡng nữ đến hầu hạ Vương gia và Vương phi."

Gân xanh ở khóe mắt Hạ Thiên co giật!

Tại sao lão già này cứ muốn nhét người quanh hắn vậy?

Chẳng lẽ hai lão già này bị khí chất bá vương của hắn chinh phục? Hay là do cảm thấy hắn là một bậc minh chủ, đáng để đi theo?

Dù sao, bất kể nguyên nhân là gì, đều có hy vọng tiêu diệt thế lực nội bộ của thành Hoang Châu!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 412: C412: Không đồng ý


Tiếp đó, hắn sẽ ra tay với Tiểu Bạch Phượng trong thành Hoang Châu!

Bởi vì trước khi đối đầu với bên ngoài, cần phải ổn định nội bội trước.

Tâm trạng của Hạ Thiên rất tốt: “Tiểu Bạch, mở tiệc nướng trước lối vào Thần Long cốc, đốt lửa trại lên, làm thêm hai món phụ, ta muốn nói chuyện cùng với hai vị tổng đốc đây trước cửa cốc một đêm, chờ người của Tô Gia trại đến đầu hàng!”

“Vâng!”

Tiểu Bạch nhận lệnh rời đi.

Lúc này, Triệu Đại Đao lo lắng hỏi: “Lão Quân, nếu Tô Gia Trại kết liên minh với lão già kia, Vương gia thua thì phải làm sao?”

Đỗ Quân nhìn trăng sáng: “Vương gia sẽ không thua!”

“Bởi vì, ta đã đoán được đại khái lễ vật của Vương gia là cái gì rồi!”

Phía bên kia.

Dưới ánh trăng, Thập Vạn Đại Sơn được bao quanh bởi sương mù, giống như chốn thần tiên nơi hạ giới.

Tuy nhiên, bên trong có dã thú hoành hành, độc vật kh ủng bố, thợ săn đông. đảo, thực ra đây chính là nơi nguy hiểm nhất nhân gian.

Dưới ánh trăng.

Đường núi màu vàng và màu lục lam giao nhau trong núi, tạo thành đường đi của Thập Vạn Đại Sơn.


Đường núi hẹp đến nỗi ngay cả xe ngựa cũng không thể đi qua được.

Tô Gia trại. Nằm ở ngoại ô Thập Vạn Đại Sơn.

Thật ra khoảng cách đường thẳng từ núi Thần Long đến núi Tô Gia chỉ có năm mươi dặm.

Nhưng Tô Kỳ đẫn theo người trong sơn trại từ núi Thần Long trở lại Tô Gia trại phải trèo đèo lội suối đi hơn một trăm năm mươi dặm, khoáng cách gấp ba lần

mới có thể về đến nhà.

Vào lúc này, chiếc xe ngựa Hạ Thiên đưa cho nàng ta đã được giấu ở sơn khẩu, có người đặc biệt trông chừng.

Hiện tại, nàng ta dẫn theo tộc nhân của mình, cầm đuốc, mang theo mấy giỏ mây chuyển những thứ do Hoang Châu Vương tặng lên núi.

Lúc này, trong sảnh tụ nghĩa của Tô Gia trại.

Một lão giả với mái tóc và bộ râu hoa râm đang ngồi ở giữa, phía sau là một nam tử trung niên dáng vẻ phong độ tri thức đang đứng, dáng vẻ giống lão giả đến sáu phần.

Trên ghế gỗ phía bên trái, một lão giả mặc áo choàng đen, sắc mặt u ám mở miệng: “Tô lão, lần này đại quân Thiên Lang xâm chiếm. Nếu thành Hoang Châu bị đánh bại, các người cũng không may mắn thoát được.”

“Lần này mọi chuyện liên quan đến đại nghĩa quốc gia.”

“Ngươi là minh chủ sơn trại người Hán ở Thập Vạn Đại Sơn.”


“Chỉ cần ngươi đồng ý, chúng ta sẽ lập tức kết thành liên mình, cùng chiến đấu chống lại đại quân Thiên Lang.”

“Nếu có thể thắng, ta thay mặt thành Hoang Châu hứa sẽ cùng Tô gia các ngươi cai trị Hoang Châu.”

“Cho phép ngươi xây dựng một tòa thành khác ở Hoang Châu.”

“Người bỏ trốn trong Thập Vạn Đại Sơn cũng được xóa bỏ chuyện cũ, chịu sự quản lý của ngươi, đường đường chính chính sống ở Hoang Châu!”

Vẻ mặt Tô Lão ngồi trên ghế có chút không muốn.

Nhưng mà, ông ấy vẫn bất đắc dĩ nói: “Nếu có liên quan đến đại nghĩa quốc gia, vậy thì chuyện kết liên minh với thành Hoang Châu, Tô gia ta cũng sẽ...”

Vào lúc này. “Không đồng ý!”

Tô Kỳ mang theo giỏ trên lưng tiến vào đại sảnh: “A gia, chúng ta không thể kết liên minh với thành Hoang Châu!”

Tô Lão vui mừng: “Tại sao?”

Tô Kỳ đặt giỏ xuống, lấy ra một món đồ: “Đây là lễ vật của Hoang Châu Vương Hạ Thiên đưa cho A gia.”

Bỗng nhiên, hai mắt của Tô Lão lóe lên tia sáng, hoàn toàn không giống một ông lão đã ngoài bảy mươi, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ: “Ngươi nói hắn tên là gì?”

“Hạ Thiên!”

Người của thành Hoang Châu cũng vô cùng khiếp sợ khi nhìn thấy món đồ kia!

Trong mắt ông ta tràn ngập kinh ngạc: “Không thể nào!”

“Tuyệt đối không thể!”

“Chuyện này nhất định là giả...”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 413: C413: Bỗng nhiên


“Vù vù vù..."

Gió của Thập Vạn Đại Sơn thổi qua cánh cửa mà Tô Kỳ mở ra vào trong, khiến ngọn đèn dầu bên trong đại sảnh lập lòe.

Lúc này, ánh sáng phát ra từ ngọc ấn trên tay Tô Kỳ càng thêm chói mắt dưới ánh nến.

Đây là ngọc tỷ Cửu Long đầu tiên mà Hạ Thiên lấy được từ trại cướp trên núi Nhị Long.

Bỗng nhiên.

“Xoẹt...”

Bóng dáng hắc y nhân lao đến chỗ Tô Kỳ, vươn đôi tay gầy gò ra: “Để lão phu nhìn xeml”

“Hừ...”

Nam tử trung niên phía sau Tô Lão đột nhiên xuất hiện, chắn trước mặt Tô Kỳ, đánh ra một chưởng: “Làm càn!”


“Âm..”

Chân khí của hai võ giả hạng nhất va chạm vào nhau, kình khí b ắn ra khắp nơi, dập tắt vài ngọn đèn trong đại sảnh.

“Âm..” Bóng dáng của hắc y nhân bị đánh bay ra ngoài.

Thân hình ông ta chật vật, khí huyết trong lồ ng ngực sôi trào, giãm phải tảng ề phía sau chín bước rồi mới dừng lại.

đá nhô lên trên mặt đất

Hắc y nhân lau vết máu trên khóe miệng, ánh mắt nghiêm nghị: “Tô Tuần,

không thể ngờ rằng chân khí của ngươi lại thâm hậu như vậy!”

Tô Kỳ lạnh lùng nói: “Nhị tổng đốc, chỗ này không phải thành Hoang Châu, không phải nơi ngươi có thể hoành hành!”


“Nếu ngươi còn dám ra tay, ta sẽ đánh chết ngươi!” “Ha ha ha...” Tô Kỳ mỉm cười, bật ngón tay cái lên: “A phụ, người lại lợi hại rồi!”

Sau đó, nàng ta đặt ngọc tỷ Cửu Long trước mặt Tô Lão: “A gia, hắn tên là Hạ Thiên.”

“Là đứa con thứ chín của hoàng đế Đại Hạ, mẫu thân của hắn là công chúa Đại Tân!”

Tô Lão gật đầu, cầm ngọc tỷ được truyền thế lên, lật lại, nhìn xuống đáy của ngọc tỷ, vẻ mặt trịnh trọng thì thâm: “Nhận mệnh trời ban, vĩnh viễn trường tồn.”

“Một góc ngọc có vết xước nhỏ, là một trong những ngọc tỷ chính phẩm được truyền từ đời này sang đời khác.”

“Hạ Thiên... nhận mệnh trời ban...” Tô Lão lẩm bẩm trong miệng, trong mắt đầy suy tư.

Tô Kỳ nghe thấy “hai chữ thiên” cùng vang lên, không khỏi tò mò: “A gia, tên của Hoang Châu Vương có liên quan đến ngọc tỷ truyền thế này sao?”

Tô Lão gật đầu! Sau đó lại lắc đầu! Giống như đang đẳn đo không thể xác nhận được!

Tô Kỳ cảm giác như có ngàn móng vuốt mèo đang cào vào lòng mình: “A gia, rốt cuộc là có hay không?”

Tô Lão lắc đầu: “Khó nói được!”

“Không thể nói chính xác!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 414: C414: Được rồi


“Cháu gái ngoan, chờ đến khi a gia tìm hiểu rõ ràng, suy nghĩ cẩn thận rồi sẽ nói cho ngươi biết!”

Vẻ mặt Tô Kỳ hờn dỗi: “Được rồi!”

Vào lúc này, Tô Lão ngẩng đầu lên, cầm ngọc tỷ truyền thế nói: “Nhị tổng đốc, chúng ta nói chuyện thẳng thắn vậy, các ngươi cũng đã tìm được một trong ngọc tỷ Cửu Long đúng không?”

“Năm đó, các ngươi nhất định đã tìm được một ngọc tỷ Cửu Long ở kho báu trong núi, đúng không?”

Vẻ mặt Nhị tổng đốc hắc y đầy khiếp sợ: “Làm sao ngươi biết?”

“Ha ha ha...”

Tô lão cười lớn đến mức Nhị tổng đốc häc y phải sợ hãi: “Nếu các ngươi không tìm được kho báu, làm sao có bạc để mua lương thực, quặng sắt, chiến

mã, các loại vật tư?”

“Các ngươi làm sao có thể huấn luyện được đại quân trong Thập Vạn Đại Sơn?”

“Những năm gần đây, mỗi lần đại quân Thiên Lang vào núi tìm kiếm, các ngươi luôn là mục tiêu hàng đầu.”


“Bởi vì nếu tìm được tư binh mà các ngươi giấu trong núi, cũng sẽ tìm được kho báu trong núi!”

“Đáng tiếc, bọn họ không quen thuộc Thập Vạn Đại Sơn, không thể tìm thấy tung tích của các ngươi!”

Nhị tổng đốc hắc y lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: “Tuy rằng binh lính Thiên Lang ở trên lưng ngựa rất lợi hại, nhưng vào Thập Vạn Đại Sơn chẳng qua chỉ là một đám mù lạc đường.”

“Những năm qua, tuy rằng bọn họ đã mua chuộc không ít dị tộc ở Thập Vạn Đại Sơn để theo dõi bọn ta, nhưng mà vô ích thôi!”

“Đám dị tộc này không thể tìm được!”

Nhị tổng đốc hắc y kiêu ngạo hỏi: “Tô lão, ngươi có biết tại sao không?” Tô lão bình tĩnh nói: “Biết một chút.”

Nhị tổng đốc lại kinh ngạc: “Nói nghe thử xem.”

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


Hai mắt Tô lão lóe sáng: “Sau khi đội ngũ của các ngươi vận chuyển vật tư lên Thập Vạn Đại Sơn đều sẽ biến mất, khiến người theo dõi không tìm thấy tung tích.”

“Chuyện này là truyền kỳ trong truyền thuyết của Thập Vạn Đại Sơn!”

“Nhưng mà ta đã theo dõi đoàn xe vật tư của các ngươi vài lần, phát hiện

cách nơi đoàn xe biến mất không xa sẽ luôn có những ngọn núi rộng, hoặc con sông chảy qua.”

“Nếu lão phu đoán không sai... những con sông đó đều dẫn đến sông ngầm

của Thập Vạn Đại Sơn.” “Sông ngầm muốn chảy lên mặt đất đều phải đi qua rất nhiều sơn động.”

“Mà các người sẽ mượn đường thủy, dưới sự che chở của thủy động để vận chuyển những vật tư này đến nơi huyến luyện của quân đội trên núi!”

“Huh...” Nhị tổng đốc lại hít sâu một hơi.

Ông ta nheo mắt lại, vẻ mặt đầy thận trọng hỏi: “Ngươi còn biết gì nữa?”

Tô lão mỉm cười nhưng không trả lời.

Nhị tổng đốc nghiêm túc nói: “Lúc trước ta đã không nhìn lầm, mấy thế hệ của Tô gia đều là những người có trí tuệ hơn người, có thể làm nên việc lớn.”

“Vì vậy ta đã cật lực đề của các ngươi với Đại tổng đốc, cho các ngươi tham gia kế hoạch của bọn ta.”

“Thật không ngờ, các ngươi thà tranh giành sống chết ở Thập Vạn Đại Sơn cũng không đồng ý.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 415: C415: Là một thiên tài


“Tô lão, năm đó tại sao ngươi lại không tham gia kết hoạch của bọn ta?” Tô Lão cười nhạo: “Bởi vì Đại tổng đốc chính là một kẻ điên!”

Nhị tổng đốc không nhịn được bao biện: “Không, Đại tổng đốc là một người có trí tuệ siêu phàm, là một kỳ tài.”

“Là một thiên tài!”

Tô lão tỏ vẻ không đồng tình: “Thiên tài và kẻ điên, lão phu vẫn phân biệt rất rõ:

“Đại tổng quốc quá mức điên cuồng, hành động quá cực đoan.”

“Đi theo người như vậy, nếu không phải hủy diệt thì là đang đi trên con đường hủy diệt.”

“Người như vậy không xứng để Tô gia ta đi theo.”

“Năm đó, các ngươi ép bọn ta rời khỏi thành Hoang Châu, đến Thập Vạn Đại Sơn này tự sinh tự diệt, mối thù này đã kết từ lâu.”

“Vừa rồi, nếu không phải ngươi đem đại nghĩa quốc gia ra nói chuyện, ta tuyệt đối sẽ không dao động, thậm chí ta còn không bao giờ nghĩ đến chuyện kết liên minh với thành Hoang Châu các ngươi!”

Nhị tổng đốc vội vàng gào lên: “Tô lão, vừa rồi ngươi đã đồng ý kết liên minh với thành Hoang Châu!”


Tô Lão lắc đầu: “Ta vẫn chưa đồng ý.”

“Bây giờ, ta muốn nghe thử Kỳ Nhi nhà ta nói thế nào!”

Lúc này, trên mặt Tô Tuần lộ ra nụ cười yêu chiều: “Kỳ Nhi, kể lại tình huống chuyến xuống núi lần này của ngươi đi!”

“Được!”

Tô Kỳ lên tiếng, kể lại đại khái chuyện đến núi Thiên Môn cứu người rồi gặp được Hoang Châu Vương Hạ Thiên đang chiến đấu chống lại thập đại ác nhân và ba ngàn phỉ binh lại một lần.

Sau đó, lại kể lại chuyện giết tộc Bích Nhãn ở Thần Long cốc một cách sống động.

Tiếp theo, nàng ta lấy miếng thịt Mãng Giao ra: “A gia, a phụ, đây là thịt Thần Long trong truyền thuyết!”

“Vương gia nói, thứ này không phải rồng mà là một con mãng xà lớn sống

lâu năm, hình dáng có hơi biến dị mà thôi!”


“Ăn thịt cũng không thể trường sinh bất lão!”

“Nhưng mà có thể giúp người ta bổ sung nguyên khí!”

“Có lợi rất lớn đối với võ giả!”

Lúc này, thiếu nữ thông minh Tô Kỳ lại biến thành một thiếu nữ sùng bái cường giả, hai mắt sáng lấp lánh trước mặt a gia và a phụ của mình.

Tô Lão và Tô Tuần có hơi kinh ngạc: “Năm trăm binh sĩ chống lại ba ngàn phỉ binh, hộ vệ của Hoang Châu Vương rất mạnh!”

Tô Kỳ gật đầu: “Binh khí của phủ Hoang Châu Vương đều là độc nhất vô nhị, lực sát thương cực lớn, nhưng vì để giữ bí mật nên không thể nói cho người ngoài biết!”

Vẻ mặt Tô Tuần đầy oán giận: “Kỳ Nhị, ta và a gia của ngươi là người ngoài sao?”

Tô Kỳ lắc đầu, chỉ vào Nhị tổng đốc: “Là ông ta!”

Vào lúc này, Nhị tổng đốc nghe xong hai trận chiến của Hạ Thiên thì trong lòng đã vô cùng kinh hãi!

Thực lực của phủ Hoang Châu Vương mạnh như vậy sao?

Tô Tuần thản nhiên nói: “Nếu chúng ta đầu hàng Hoang Châu Vương, ông ta sẽ trở thành lễ vật của chúng ta.”

“Cứ nói đi, không cần ngại.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 416: C416: Báo món nợ máu nhiều năm


Nhị tổng đốc: “...”

Đây rõ ràng là lọt vào ổ cướp!

Lúc này Tô Kỳ mới cẩn thận nói một chút về chỗ lợi hại của quân đội phủ Hoang Châu Vương, sau đó hỏi: “A gia, a phụ, Hoang Châu Vương như vậy, mọi người có thích không?”

“Có đáng để đi theo không?” “Ha ha ha...”

Tô lão cảm thấy rất thú vị, nhưng lại tránh né không trả lời, ném câu hỏi ngược lại: “Cháu gái nhà ta cảm thấy được không?”

Trên mặt Tô Kỳ tràn đầy khí thế anh hùng, nghiêm túc nói: “Xứng đáng!” Tô lão gật đầu: “Đương nhiên là xứng đáng!”

Ông ấy nhặt ngọc tỷ truyền thế lên: “Ngọc tỷ Cửu Long, tổng cộng có chín cái, mỗi một cái tượng trưng cho một kho báu.”

“Hoang Châu Vương để ngươi đưa ngọc tỷ Cửu Long đến, là đang nói cho lão phu biết, hắn có thể giúp đỡ nạn dân trong núi Thập Vạn Đại Sơn có một cuộc sống tốt đẹp.”

“Quan trọng nhất là... hắn sẵn sàng lấy ral”

“Hắn cũng biết tuổi tác a gia đã cao, khí huyết trong cơ thể không đủ, cho nên mới tặng thịt Thần Long đến đây, để ta bồi bổ.”


“Đây là thứ tốt mà có bạc cũng khó mua được!” Tô lão thật sự động lòng! Tô Kỳ chớp chớp đôi mắt xinh đẹpl

Hoang Châu Vương tặng lễ vật này... là có ý như vậy sao?

Lúc này, Tô lão trâm giọng nói: “Bắt Nhị tổng đốc, giao cho Hoang Châu Vương, làm lễ vật kết liên minh của sơn trại người Hán trong Thập Vạn Đại Sơn tai”

“Đồng thời, truyền tin cho các đại minh trại, bắt người của thành Hoang Châu đến lôi kéo bọn họ đến đây!”

“Đồng thời nói cho bọn họ biết, tiêu diệt sơn trại Bích Nhãn ở chung quanh, thời khắc báo thù đã đến rồi.”

“Còn có, sáng sớm ngày mai các trại đều phải xuất binh trăm người đến tập hợp tại Tô Gia trại, chúng ta đi gặp Hoang Châu Vương hào phóng!”

“Vâng!”

Tô Tuần trực tiếp bắt Nhị tổng đốc lại.

Tô Kỳ xoay người dẫn binh đi tiêu diệt tộc Bích Nhấn.


Vào lúc này, Tô lão mới nhìn ngọc tỷ Cửu Long với vẻ mặt nghiêm nghị, thì thào lẩm bẩm: “Lão tổ tông, cuối cùng Hạ Thiên cũng đã đến Hoang Châu!”

“Hiện tại xem ra lời tiên đoán viễn cổ kia đã thành sự thật... hôm nay chính là ngày đó sao?”

“Hoang Châu Vương, là người trong lời tiên đoán kia sao?” Sau đó.

Trong mắt ông ấy lóe lên ánh sáng: “Người đâu, mang tin tức Hoang Châu Vương tiêu diệt Thần Long, phát động kháng chiến, thề chống đại quân Thiên Lang xâm lược truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn.”

“Lần này, lão phu phải trợ giúp Hoang Châu Vương, để đám Lang nhân đó đến được mà đi không được!”

“Báo món nợ máu nhiều năm qua của Hoang Châu ta!”

“Vâng!”

Lính liên lạc của Tô Gia trại nhận lệnh rời đi.

Gió vù vù thổi qua.

Đêm tối ở Thập Vạn Đại Sơn u ám lại đáng sợ.

Trên bầu trời, dưới ánh trăng không khí chiến tranh đã cuồn cuộn.

Đại chiến Hoang Châu đang ở ngay trước mắt...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 417: C417: Tin tức của đại quân thiên lang


Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ với Hoang Châu.

Tin tức của đại quân Thiên Lang đã xuyên qua dãy núi Âm Sơn, giống như cơn gió điên cuồng của Hoang Châu, thổi từ Âm Sơn đến núi Thiên Môn.

Không khí căng thẳng trước đại chiến dày đặc đến mức khiến người ta nghẹt thở.

Vào lúc này, trăng treo trên cao, giờ tý lúc nửa đêm. Bên trong thành Hoang Châu.

Đèn đuốc khắp nơi sáng trưng, không ai có thể ngủ nổi ngoài những đứa trẻ không biết gì.

Mọi người trong thành đều đang căng thẳng bận rộn. Trong thành chia thành bốn nội thành phân biệt là: đông tây nam bắc.

Nội thành phía đông lúc này đang biến thành một xưởng đúc khổng lồ.

Những tội phạm bị lưu đày với hình xăm chữ “Tội” trên mặt, thân trên tr@n trụi đang vội vàng giúp các thợ thủ công trong quân chế tạo binh khí.

Tội phạm bị lưu đày vào thời Tiền Tân và Đại Hạ đều sẽ bị xăm chữ này lên mặt, gọi là Kình hình!

Hình phạt này còn được gọi là mực hình, phương pháp là dùng dao khắc chữ lên mặt, sau đó lại bôi mực lên miệng vết thương, khiến cho màu vĩnh viễn không phai, tồn tại suốt đời, mang theo sự sỉ nhục cả đời.

Sắt nóng chảy màu đỏ tươi với nhiệt độ bỏng rát đổ vào nồi đất, giống như


từng dòng dung nham nóng chảy, xinh đẹp mà nguy hiểm.

Ở bên cạnh, một số đao sắt được rèn thô sơ nằm ngổn ngang trên mặt đất, chờ được trang bị cho tân quân của thành Hoang Châu.

Nội thành phía nam.

Tất cả đều là nữ nhân và lão nhân, một số đang chế tạo áo giáp da. Một số người đang sửa chữa áo giáp.

Một số đan giày rơm. truyện teen hay

Lúc nửa đêm, ánh mắt của nữ nhân và lão nhân sử dụng không tốt, cả đám người nheo mắt, thỉnh thoảng còn khiến bản thân bị thương bởi kim sắt thô to, dao sắt, dũa sắt.

Những vết thương liên tục xuất hiện trên tay bọn họ. Nhưng, công việc không dừng lại! Vết thương dường như cũng không đau.

Hoặc có lẽ, sự căng thẳng trước chiến tranh đã khiến bọn họ không còn sợ đau đớn nữa.

Nội thành phía tây. Một số thiếu niên, thiếu nữ đang được huấn luyện trước trận chiến.

Các thiếu niên tuổi đều không quá mười hai, cơ thể gầy gò đến mức tưởng chừng một cơn gió có thể thổi bay.


Tuy nhiên bọn họ lại đang huấn luyện rất nghiêm túc! Bởi vì.

Người Thiên Lang hung ác tàn nhẫn.

Bởi vì.

Người Thiên Lang thích giết người Hoang Châu.

Bởi vì.

Người Thiên Lang sẽ không bao giờ ra tay thương xót chỉ vì bọn họ còn nhỏ.

Đặc biệt là các thiếu nữ, nếu để người Thiên Lang bắt được, nhất định sẽ

phải nhận hết lăng nhục và tra tấn mà chết! Ky binh Thiên Lang luôn là cơn ác mộng đối với người dân Hoang Châu! Là cơn ác mộng đối với nữ nhân ở Hoang Châu!

Lúc này, lão binh phụ trách dạy dỗ thiếu niên Hoang Châu là một đại hán thô lỗ trên mặt có râu quai nón.

Gần đó.

“Giết!”

“Giết!”

“Giết!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 418: C418: Trẻ con ở thành hoang châu


Một đám trẻ con khoảng bảy tám tuổi cũng đang cầm gậy gỗ khoa tay múa chân, trên gương mặt nhỏ nhắn còn lộ ra vẻ nghiêm túc.

Trẻ con ở thành Hoang Châu chưa từng có tuổi thơ.

Từ lúc bọn họ có thể nghe hiểu được ngôn ngữ, từ mà bọn họ nghe được nhiều nhất chính là... sống sót.

Mỗi năm đều chuẩn bị chiến đấu. Lão binh giáo đầu nhìn thấy cũng cảm thấy chua xót trong lòng, lau nước mắt trên khóe mắt, lớn tiếng hét lên: “Nữ tiểu quỷ, mấy đứa nghe cho kỹ đây, sau khi chiến tranh xảy ra, nếu không thể chống lại được ky binh Thiên Lang, trước khi bọn họ bắt sống được các ngươi, nhất định phải nghĩ cách tự sát.”

“Lão tử mặc kệ các ngươi cắn lưỡi tự sát cũng được, lao vào đao của ky binh Thiên Lang tự sát cũng được, bị giãm chết dưới vó ngựa của ky binh Thiên Lang cũng được... nói đơn giản chính là tuyệt đối không được để đám súc sinh đó bắt sống!”

“Bởi vì một khi bị bọn chúng bắt sống, ngươi sẽ phải chịu đủ mọi vũ nhục mà chết!”

“Các ngươi nghe hiểu không?” Trong mắt các thiếu nữ đều có tử chí: “Hiểu rồi!”

Lão binh giáo đầu xác nhận lại một lần nữa: “Các ngươi thật sự hiểu lão tử đang nói cái gì sao?”

Một thiếu nữ thanh tú cao gầy hét lên: “Không được để đám súc sinh Thiên Lang năm được cơ thể, không được trở thành đối tượng phát ti3t d*c vọng của bọn chúng!”

Lão binh giáo đầu rất hài lòng! Giọng nói của ông ta có chút chua xót: “Lần này không giống như lúc trước,


ky binh Thiên Lang sẽ công thành, bọn họ muốn chiếm lĩnh Hoang Châu, xử lý những người dám phản kháng bọn họ.”

“Cho nên, các ngươi nhất định phải chuẩn bị tâm lý tử chiến!” “Vâng!” “Tử chiến!”

Khoang mũi của lão binh giáo đầu đau xót, ông ta vội xoay người đi, không để đám thiếu niên nhìn thấy ông ta rơi nước mắt: “Lão tử đi tiểu, các ngươi luyện trước đi!”

“Vâng!” “Giết!” Tử chí trên người nhóm thiếu niên ngày càng mãnh liệt.

Ông ta đi đến một góc, tấm lưng vô lực tựa vào tường, ngước mắt nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời. Nguyệt thần trên cao! Không ai có thể cứu được những đứa trẻ này sao? Cuộc đời của bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu.

Đột nhiên, một nữ nhân trên mặt dính đầy tro bụi xuất hiện, loạng choạng chạy đến phía sau ông ta, giọng nói run rẩy: “Lão mặt rỗ, lần này thành Hoang Châu chúng ta sẽ bị phá sao?”

Lão binh gật đầu: “Sẽ!”

Nữ nhân trực tiếp nhảy vào lòng ông ta, đôi môi nóng bỏng hôn ông ta: “Vậy bây giờ ngươi làm ta đi.”

“Dù sao cũng phải chết!”


“Chúng ta cũng không thể thành hôn!”

Lão binh Hoang Châu điên cuồng đáp lại, cởi bỏ bộ quần áo thô ráp trên người nàng ta, thô lỗ vuốt v e cơ thể của nữ tử.

Làm một số chuyện không thể diễn tả được!

Ánh trăng thẹn thùng ẩn mình trong mây trắng.

Nữ nhân của thành Hoang Châu trong thời loạn thế, chưa từng được hẹn hò yêu đương, cũng chưa từng có những năm tháng bình yên. Chỉ có những cuộc chiến tranh bất tận diễn ra hàng năm. Dưới đêm trăng xinh đẹp. Những chuyện xấu hổ như vậy xảy ra khắp nơi trong thành. Một bên khác.

Nội thành phía bắc.

Người dân ở nơi này đều là những phạm nhân lưu đày với hình xăm chữ trên mặt.

Điểm khác biệt là bọn họ có thân hình cao lớn, tương đối cường tráng.

Lúc này, dưới tường thành phía bắc, nhưng cây cối vừa mới chặt chất cao. như ngọn núi nhỏ.

Những tội phạm có cơ thể cường tráng chịu trách nhiệm nâng những cây gỗ này lên tường thành.

Trong tương lai, khi đại quân Thiên Lang công thành, những thứ này sẽ đóng vai trò như những khúc gỗ lăn có uy lực phòng thủ cực lớn.

“Hắc hắc... ha ha.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 419: C419: Trên lầu cổng thành


Những tội phạm lưu đagy hô vang khẩu hiệu, hai người một cặp, khiêng những khúc gỗ nặng lên tường thành.

Bây giờ nâng thêm một cây.

Tương lai, uy lực phòng thủ của thành Hoang Châu sẽ lại tăng thêm một bậc.

Bọn họ tuyệt đối không dám lười biếng.

Bởi vì chuyện này liên quan đến mạng sống của người trong thành, cũng liên quan đến mạng sống của bọn họ.

Trên tường thành. Khắp nơi đều là đống lửa, phía trên là một chiếc nồi sắt, bên trong có nước màu vàng đang sôi, có mùi hơi lạ, cũng không biết đang đun cái gì.

Ngoài ra, một số binh sĩ còn dựng những cột gỗ, buộc những mảnh da động vật sãm màu vào đó rồi đặt lên trên tường thành, giống như làm lều bằng da thú.

Lúc này, những bó tên cũng đã được đưa lên đầu thành.

Những tảng đá nặng được khiêng lên thành trong những chiếc giỏ, đang đặt khắp nơi.

Ngoài ra, những “gậy đẩy” thật dài cũng được đưa lên thành.


Trên đầu thành, khắp nơi đều có vật phẩm dùng để thủ thành, khung cảnh bận rộn hối hả.

Trên lầu cổng thành phía bắc.

Bạch Phượng mặc áo giáp màu đỏ, tư thế uy nghiêm đứng ở nơi cao nhất trên cổng thành, nhìn nhóm trinh sát ra vào thành, biểu cảm trên khuôn mặt đẹp như ngọc có hơi nặng nề.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Đôi chân dài đáng kinh ngạc của nàng ta dù đứng ở đây cũng đều là tâm điểm của sự chú ý, có thể khiến người khác phải nhìn thật lâu.

Nhưng mà, chiến tướng Võ Nghĩa oai hùng đang mặc võ trang đầy đủ sau lưng nàng ta lại không dám liếc nhìn lần thứ hai.

Bởi vì.

Năng lực cảm ứng của Bạch Phượng thật sự rất đáng sợ!


Nếu nhìn thêm vài lần, nói không chừng tròng mắt cũng bị khoét ra.

Lúc này, cơn gió ấm áp thổi bay chiếc áo choàng của Bạch Phượng, tung bay phấp phới, khiến áo giáp màu đỏ của nàng ta biến thành đủ loại hình dạng.

Cuối cùng, Bạch Phượng lên tiếng hỏi: “Người của Mặc gia đều đến đầu tường thành hỗ trợ rồi chứ?”

Võ Nghĩa trả lời: “Đến rồi!”

“Trong thành Hoang Châu ta tổng cộng có bốn người thuộc học phái Mặc gia, một người được phái lên đầu tường thành, phụ trách chỉ huy việc bố trí phòng thủ trên đầu tường thành.”

Bạch Phượng gật đầu: “Hiện tại quan trọng nhất chính là dự trữ các loại vật tư, để binh lính có thể nỗ lực làm việc!”

“Ky binh Thiên Lang giỏi chiến đấu trên thảo nguyên bằng phẳng, nhưng không am hiểu chuyện công thành. Nếu chúng ta có đủ vật tư, chắc hẳn có thể phòng thủ một thời gian.”

Võ Nghĩa tò mò hỏi: “Thành chủ, lần này chúng ta sẽ kéo hết mọi người ra ngoài để quyết chiến với người Thiên Lang sao?”

Bạch Phượng quay đầu nhìn về phía Thập Vạn Đại Sơn: “Đúng vậy!” “Chúng ta có thể chống lại người Thiên Lang sao?”

“Vậy còn phải xem quyết tâm của Đại tổng đốc!”

Sắc mặt Võ Nghĩa buồn bã: “Mạt tướng đã hiểu!”

Bỗng nhiên, một đội ky binh từ trong bóng tối lao đến, một ky sĩ giáp đen hét lớn: “Hoang Châu Vương sai sứ giả Nhị Quỷ đến gặp Thành chủ Bạch Phượng, có thư muốn giao!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom