Cập nhật mới

Dịch Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 380: C380: Đuôi rồng chỉ vào con rồng ở giữa


Trên ngọc ấn có chín con rồng.

Chín con rồng với dáng vẻ độc đáo riêng.

Chín cái đầu chỉ về tám hướng.

Đuôi rồng chỉ vào con rồng ở giữa.

Đôi mắt Đỗ Quân lóe lên, ông ta không nói gì.

Sau đó, như nghĩ đến điều gì đó.

Vì vậy, ông ta vươn tay, định làm động tác tay cho Triệu Đại Đao xem.

Nhưng quá muộn rồi.

Ngọc ấn Cửu Long vừa hiện thân.

Sau đó Triệu Đại Đạo mở to hai mắt, ông ta nhảy dựng lên giống như trên ghế

gỗ gắn lò xo, bất chấp lễ nghi, trên mặt chứa đầy hưng phấn lao tới trước mặt Hạ Thiên, hô lên: "Ấn Cửu Long trong truyền thuyết!"


"ÔI....

Bàn tay Đỗ Quân cứng ngắc trong không trung, giống như một cái móng gà cứng ngắc, bất đắc dĩ run run mấy cái, sau đó buông xuống, thở dài: “Lão Đao, cái tính này của ông...”

Ông ta còn chưa nói hết câu.

Nhưng Hạ Thiên đã hiểu: "Triệu tổng đốc vốn xuất thân là võ tướng, tính tình nóng nảy, làm việc mạnh mẽ quyết đoán. Đương nhiên không suy nghĩ sâu xa như người học Nho các ngươi."

"Đúng thết”

"Đúng thết"

Câu nói này có thể nói đã chạm đến suy nghĩ trong lòng Triệu Đại Đao.

Thế nhưng ông ta chớp chớp mắt, giờ mới phản ứng kịp, đứng dậy, ánh sáng trong mắt biến mất, vẻ mặt buồn bã: “Lão Quân, có phải ta đã làm lộ gì rồi đúng không?”

Đỗ Quân cười khổ: “Ông nói xem?”

Đột nhiên ánh mắt Triệu Đại Đạo lại sáng lên, nghiêm túc nói: "Lão Quân, Hoang Châu Vương điện hạ là thánh nhân. Với hiểu biết và trí tuệ của ngài, sao có


thể không biết lai lịch của thứ này?"

“Mẫu thân ngài ấy là đại công chúa, chẳng lẽ lại không biết bí mật của thứ này?”

"Ta không tính là làm lộ gì cả!"

Đại công chúa trong miệng bọn họ chính là mẫu thân của Hạ Thiên, Tân quý phi.

Triệu Đại Đao cho rằng mình đã nhìn thấu Hạ Thiên: "Nếu ngài ấy đã lấy ra cho chúng ta xem, tức là muốn nói rõ ràng với chúng ta rằng ngài ấy biết bí mật của ngọc ấn này, muốn chúng ta nói ra... bí mật mà chúng ta biết!"

"Có đúng không?”

"Ôi...

Đỗ Quân lắc đầu cười khổ: "Lão Đao, ông đúng là đồ lỗ mãng!"

“Ai mà chẳng muốn có kho báu truyền thế.”

"Tất cả thế lực trong triều đại Tiền Tân và Đại Hạ đều đang trong sáng ngoài tối điều tra, ai biết được bí mật của kho báu sẽ là mục tiêu mà tất cả các thế lực

phải có được."

"Dựa theo hiểu biết của ta về đại công chúa, nàng sẽ không bao giờ nói cho Hoang Châu Vương điện hạ về chuyện của kho báu truyền thế."

"Tuyệt đối sẽ không để Hoang Châu Vương mạo hiểm!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 381: C381: Vương gia


Triệu Đại Đạo khó hiểu: "Tại sao?"

"Hoang Châu Vương điện hạ là con trai duy nhất của đại công chúa." "Cũng là huyết mạch duy nhất của hoàng thất Tiền Tần."

"Đại công chúa không nói cho ngài ấy biết còn có thể nói cho ai?"

Đỗ Quân đứng lên, trong mắt hiện lên sự sành sõi: “Lão Đao, ta hỏi ông, nếu ông biết nói cho con trai ông một bí mật sẽ biến nó thành một miếng thịt lớn, bị vô

chút máu thịt nào.” “Thì ông có kể cho nó nghe bí mật này không?”

Triệu Đại Đạo lắc đầu: "Không."

Đỗ Quân gật đầu: “Nếu ta là đại công chúa, ta cũng sẽ không làm thế.”

“Cho nên, Hoang Châu Vương hạ trước khi rời khỏi đế đô chắc chắn không biết bí mật về kho báu truyền thế.”

"Đúng không?"

"Vương gia?"

Hạ Thiên thẳng thắn nói: "Đúng vậy!" “Quả thật mẫu phi không nói cho bản vương chuyện về kho báu truyền thế.”


"Có lẽ ngay cả mẫu phi cũng không biết."

"Nhưng trên đường đi, bản vương đã nghe thấy, cũng tìm được một ít manh

"Vì vậy ta muốn hỏi hai vị lão tổng đốc, có phải kho báu truyền thế Tiền Tân ở Hoang Châu đúng không?”

Đỗ Quân và Triệu Đại Đao nhìn nhau rồi im lặng. Hạ Thiên hơi nhướng mày: “Đây coi như là im lặng thừa nhận sao?”

"Rất tốt!"

"Nếu như sau này bản vương tìm được kho báu truyền thế Tiền Tần, hai người xem như lập công đầu."

"Chờ lát nữa ta sẽ phái người gửi tin cho Bạch Phượng ở thành Hoang Châu, nói rằng... tổng đốc Đỗ Quân và tổng đốc Triệu Đại Đao đã quyết định đầu quân cho bản vương, sẽ giúp bản vương tìm kiếm kho báu truyền thế của Tiền Tân ở Thập Vạn Đại Sơn.”

"Sau đó cùng bản vương chiến đấu chống lại đại quân Thiên Lang."

Hạ Thiên vừa nói lời này, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị: "Các ngươi nói xem, bản vương nên phái ai đây?"

"Phái Bạch tổng quản của vương phủ ta đi có được không?”


"Ôi."

Đỗ Quân khế thở dài: "Hoang Châu Vương điện hạ, xin đừng thăm dò nữa." "Bọn ta thật sự không quen biết Bạch tổng quản của vương phủ."

"Thứ cho lão phu nói thẳng, ngài nghi ngờ tổng quản của vương phủ như thế, chẳng lẽ không sợ... Bạch tổng quản sẽ nghĩ ngợi trong lòng sao?”

Hạ Thiên nhìn về phía cửa lều: “Tiểu Bạch là người thân cận nhất của bản vương, nếu hẳn có chuyện gì giấu bản vương... Bản vương mới là người phải nghĩ ngợi trong lòng.”

"Các ngươi không cần trả lời, ta sẽ coi như các ngươi đã trả lời."

Khóe miệng Triệu Đại Đạo giật giật: "Hoang Châu Vương, bọn ta chưa từng nói gì cả."

Hạ Thiên lắc đầu: “Không, các ngươi đã nói rồi.”

"Các ngươi nói, thật ra có chín long mạch ẩn giấu trong Thập Vạn Đại Sơn. Trong đó có tám long mạch giao long, chỉ có một long mạch là chân long."

"Bên trong tám động long mạch giao long này đều có kho báu quý giá."

"Tuy nhiên, chỉ có trong xào huyệt của long mạch chân long mới có kho báu truyền thế thực sự."

"Bản vương sẽ nói cho Bạch Phượng, là các ngươi dẫn bản vương tới xào huyệt của giao long ở đây, lấy được một trong tám kho báu giao long."

"Mà sở dĩ các ngươi đầu quân cho bản vương là vì muốn mượn trí tuệ của bản vương để lấy được kho báu chân long."

"Lấy được kho báu chân long."

Triệu Đại Đạo kinh hãi: "Lão Quân, ta không hề nói gì cả." “Ngươi cũng không nói gì phải không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 382: C382: Đánh trận chính là đánh bạc


"Ha ha ha..."

Đỗ Quân bất đắc dĩ cười: “Chúng ta vẫn luôn ở cùng nhau, có thể chứng minh cho nhau không có ai nói bậy.

“Chỉ là năng lực quan sát của Hoang Châu Vương quá kinh người.”

"Trí tuệ của thánh nhân quá đáng sợ!"

Hạ Thiên cười nhạt, thăm dò hỏi: "Hai vị lão tổng đốc, nếu bản vương đoán không lầm, sở dĩ các ngươi có thể nuôi binh ở Thập Vạn Đại Sơn... là vì các ngươi tìm được một kho báu giao long ở sâu trong Thập Vạn Đại Sơn phải không?"

"Cho nên các ngươi mới có tài nguyên để chống đỡ đại quân."

"Nói đi, kho báu giao long đó ở đâu?"

Triệu Đại Đạo sửng sốt.

Trí tuệ của Hoang Châu Vương không chỉ đáng sợ mà còn khủng bố.


Ông ta ngang bướng nói: "Ngài đoán đi?"

"Nếu vương gia đoán đúng, ta sẽ phái con trai của ta đi diệt địch cho ngài!"

Trong mắt Hạ Thiên lóe lên tia sáng: "Cho nên, trong tay các ngươi cũng cầm một ngọc ấn Cửu Long."

“Đó là lý do tại sao các ngươi có thể vượt qua cơ quan trong kho báu giao long kia.”

"Ôi!"

Sau khi Đỗ Quân kinh ngạc xong, lại than thở: "Hoang Châu Vương, ngài quả thực không phải người!"

"Trong đầu của ngài chẳng lẽ là thần tiên trên trời giáng thế xuống phàm trần?"

"Lão phu vốn tưởng rằng trí tuệ của thánh nhân chỉ là thông minh hơn một chút so với người bình thường mà thôi."

"Bây giờ xem ra trí tuệ của thánh nhân sâu đến khó lường." ụ

Nói tới đây ông ta thẳng thắn thừa nhận: “Không sai

“Sở dĩ bọn ta dám làm phản lại triều đình ở Hoang Châu, là vì lấy được một kho báu giao long.”

"Nên bọn ta mới có thể nuôi binh trong Thập Vạn Đại Sơn." “Nhưng lão phu và Đại Đạo sẽ không nói cho ngài biết đại quân đóng ở đâu.”

"Nếu không, với trí tuệ của ngài, kế hoạch hai mươi năm của bọn ta sẽ thành công cốc."

"Bọn ta không muốn thế."

"Ha ha ha..."

Hạ Thiên đứng dậy khỏi ghế gõ, chắp hai tay sau lưng, đi đến cửa lầu, nhìn Tiểu Bạch đang lơ đãng ở xa xa nói: “Nếu các ngươi muốn nuôi binh trong Thập Vạn Đại Sơn, chắc chắn không thể không có vật tư bên ngoài đại hoang cung cấp."


"Đế quốc Thiên Lang, các ngươi sẽ không bao giờ nhận được nguồn cung cấp từ đó."

"Cho nên, nơi có thể lấy được vật tư nhất định là ở Trung Nguyên."

"Các ngươi đều từng nhậm chức ở Dương Châu, thực lực đều ở Dương Châu. Cho nên, đại quân Hoang Châu nhất định là từ Dương Châu phái tới."

"Hai vị tổng đốc đại nhân."

“Chỉ cần bản vương phái người canh chừng tất cả các lối đi từ Thanh Châu đến Hoang Châu, là có thể đi theo những người cung cấp vật tư cho các ngươi, tìm ra vị trí của Đại quân riêng của các ngươi.”

"Là có thể tìm được vị trí của kho báu giao long."

"Là có thể đoạt được ngọc ấn Cửu Long kia."

"Các ngươi nghĩ sao?”

Lúc này sắc mặt của Đỗ Quân và Triệu Đại đều thay đổi.

Triệu Đại Đạo kinh hãi nói: "Lão Quân, con gái xinh đẹp vô song của ông xong đời rồi!"

Đỗ Quân nghiến răng nghiến lợi nói: “Con trai của ngươi cũng xong rồi!” Hai ông lão nhìn nhau... Cả hai đều là người cùng khổ. Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Bản vương biết các ngươi cả đời làm quan thanh liêm, chưa bao giờ ức hiếp người tốt, cho nên mới cho các ngươi cơ hội trung thành với bản vương. Nếu không, dù có chín cái mạng các ngươi cũng phải chết."


"Bản vương không bao giờ nương tay khi đối phó với kẻ thù, tin rằng các ngươi đã nghe qua."

Đỗ Quân và Triệu Đại Đao thầm nói: "Nào chỉ là không nương tay? Hoang Châu Vương đối đãi với kẻ thù của mình phải nói là tàn nhẫn."

Trên đường từ đế đô đến Hoang Châu, tất cả đều là minh chứng. Hạ Thiên, tại sao lại truy tìm kho báu truyền thế Tiền Tân?

Đó là bởi vì đại quân Thiên Lang đã ở rất gần rồi.

Cuộc đại chiến sắp bắt đầu.

Đánh trận chính là đánh bạc.

Hắn nhất định phải thắng trận chiến này.

Nếu không hắn sẽ chết ở Hoang Châu.

Hạ Thiên nhướng mi: "Bây giờ bản vương hỏi vấn đề cuối cùng... Để mở ra kho báu chân long, có phải là cần thu thập đủ chín ngọc ấn Cửu Long không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 383: C383: Hơn một trăm năm trước


Đỗ Quân lắc đầu nói: "Vương gia, thực ra ta cũng không bị

"Hơn một trăm năm trước, khi cửu hùng tranh bá, dưới trướng nước Thục đã thành lập một học cung tên là Tắc Hạ Học Cung."

"Có một phu tử quái nhân ở Tắc Hạ Học Cung. Trí tuệ sâu không thể dò được, thích dạy bản lĩnh cho người khác, là người phi phàm."

"Truyền thuyết kể rằng, ngọc ấn Cửu Long là do quái nhân kia lúc rảnh rỗi khắc ra, tổng cộng có chín cái, lần lượt dâng lên cho quốc vương của chín nước."

“Sau đó, Tắc Hạ Học Cung bị lửa thiêu rụi, chín ngọc ấn Cửu Long này vẫn luôn ở trong vương cung của chín nước.”

"Cho đến khi nhà Tân thống nhất thiên hạ, tám nước bị tiêu diệt, toàn bộ ngọc ấn Cửu Long đều tiến vào hoàng cung nước Tân."

"Tổ Long của nước Tân xưng đế, thống nhất lãnh thổ chín nước, chôn cất vàng bạc báu vật cùng vô số bảo bối quý hiếm của tám nước khác ở một nơi bí

mật, gọi là kho báu hộ quốc."

"Theo lời đồn, Tổ Long của nước Tân có vẻ biết nước Tần sẽ không tồn tại được lâu dài."

"Cho nên hắn để lại lời nhắn... Sau khi nước Tần thất thủ, hậu duệ của hắn sẽ dùng bảo bối này quay trở lại, thống trị thế giới một lần nữa."


“Cho nên kho báu này của nước Tần cũng gọi là kho báu truyền thế.”

"Mà chìa khóa để mở ra kho báu chính là ngọc ấn Cửu Long do qúai nhân đến từ Tắc Hạ Học Cung chế tạo ra."

Hạ Thiên rất kinh ngạc: “Ngoại tổ phụ của ta làm sao biết được triều đại nhà Tần sẽ không tồn tại lâu?”

Đỗ Quân lắc đầu: “Sau khi nước Tần bị thay thế, rất nhiều hiền giả đã nghiên cứu tư liệu lịch sử của nước Tần, nhưng đều không có được câu trả lời.”

“Sau đó, thậm chí có người còn bắt cóc người viết sử ở Tân cung, nhưng cũng không thể có được câu trả lời chính xác.”

"Vương gia, ngài có trí tuệ sâu rộng, sau này nếu có thể tìm được đáp án, xin hãy báo cho Đỗ Quân biết một tiếng."

“Bởi vì Đỗ Quân cũng muốn biết về bí mật lịch sử này.” Hạ Thiên đồng ý.

Hiện tại, hắn có thể khẳng định, ngọc ấn Cửu Long mà hắn lấy được từ miệng mãng xà chính là ngọc ấn Cửu Long thứ mười.

Bởi vì quái nhân Tắc Hạ Học Cung đã cho đi chín chiếc sau khi đến nước Thục.


Vì vậy, ngọc ấn Cửu Long này là cái thứ mười.

Có lẽ, cũng là cái đầu tiên.

Cái này rất đặc biệt.

Nhưng liệu đó có phải là chìa khóa để mở ra kho báu truyền thế không? Trong tương lai cần phải xác minh.

Hạ Thiên lấy lại tinh thần: "Được."

"Tiếp tục."

Đỗ Quân tiếp tục nói: "Khi nước Tần chưa bị Hạ Chu cướp đế vị, không ai dám có ý lấy kho báu truyền thế của nước Tân."

“Sau khi nước Tần bị Đại Hạ thay thế, Trung Nguyên rơi vào suy thoái, dân chúng đói nghèo, khốn khổ lầm than.”

“Wì vậy, Hạ đế để ý tới kho báu truyền thế này.”

Nói tới đây Đỗ Quân thận trọng liếc nhìn Hạ Thiên: “Lúc đó ta là tổng đốc Dương Châu, trong cung có tin đồn rằng... Khi đó Hạ Chu vì muốn lấy kho báu truyền thế, cho nên mới đồng ý với yêu cầu của đại công chúa, chỉ cần gả cho hắn, sẽ không tắm máu lão thần tiền triều.”

"Không biết là thật hay giả."

“Tuy nhiên, chính sự hy sinh của đại công chúa đã giúp những cựu thần Tiền Tân ta không bị thanh trừng ngay lập tức.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 384: C384: Nói đến đây


“Đương nhiên cũng là vì đại công chúa mà chúng ta không lập tức dấy quân làm phản, khiến thiên hạ lại rơi vào ngọn lửa chiến tranh sinh linh đồ thán.”

"Sau khi triều đại thay đổi, các quan thần ngoan ngoãn của nhà Tân vẫn làm quan trong triều Đại Hạ, cuộc sống vẫn thoải mái."

"Bon ta không nghe lời sẽ trực tiếp bị lưu đày." “Hai mươi tổng đốc Hoang Châu đều là cựu thần của Tiền Tần.” "Vương gia, ngài nghĩ đến điều gì?"

Nói đến đây, Đỗ Quân cuối cùng cũng giãn mày ra, lão thần nhìn về phía Hạ Thiên.

Như đang kiểm tra trí tuệ của hắn. Lúc này trong đầu Hạ Thiên lóe lên một ý tưởng, đột nhiên ý thức được.

Lúc đầu, người cha hời của hắn, Hoàng đế Đại Hạ Hạ Chu, có thể đã phát hiện ra kho báu truyền thế của nhà Tần nằm ở Hoang Châu.

Nhưng không thể tìm thấy. Vậy phải làm sao?

Vì vậy, ông ta đã phái một số đại thần không an phận, biết được nội tình của Tiền Tân đến Hoang Châu.

Trời cao hoàng đế ở xa, điều này khiến những người này nổi lên ý muốn phục quốc.

Sau đó bọn họ muốn có tiền bạc hỗ trợ phục quốc thì phải tìm ra kho báu truyền thế.


Sau đó Hạ đế có thể làm ngư ông đắc lợi.

Sự kiên nhẫn của Hạ đế thì thiên hạ đều biết.

Tuy nhiên, suốt hai mươi năm qua, công cuộc tìm kiếm kho báu ở Hoang. Châu không có tiến triển gì, vì thế Hạ đế đã quyết định để hoàng tử mang dòng máu Tiền Tần đến Hoang Châu, để xem liệu có thể gây ra mưa gió ở Hoang Châu, mang lại kết quả mà ông ta mong muốn không?

Hạ Thiên nheo mắt lại.

Người cha hời này của hắn chắc chắn là một nhà âm mưu đáng sợ.

Nhưng Hạ Thiên không sợ.

Lại nhắc đến Đế quốc Thiên Lang ở phía bên kia của Hoang Châu.

Những người Thiên Lang này chắc chắn đã nắm được thông tin nào đó, nên mới cướp bóc Hoang Châu suốt hai mươi năm liên tục, tìm kiếm kho báu trong Thập Vạn Sơn.

Nhưng không tìm được gì cả. Hai mươi năm này, Đế quốc Thiên Lang cũng đang chờ đợi.


Chờ đợi người ở Hoang Châu tìm được kho báu truyền thế, sau đó chiếm giữ Hoang Châu lấy được kho báu.

Ý định của bọn họ cũng giống như ý định của Hạ đế.

Mà lần này, Đế quốc Thiên Lang đang hung hãn tới gần, muốn chiếm đóng hoàn toàn Hoang Châu nếu không sẽ không rời đi, chẳng lẽ là đã phát hiện ra vị trí chính xác của kho báu truyền thế?

Hạ Thiên nhìn Đỗ Quân với vẻ mặt hài lòng.

Ông lão này đang chỉ cho hắn.

Là vì quan tâm hắn?

Hay đang bán ân huệ?

Hay là có ý định gì khác?

Lúc này Đỗ Quân mới cười nói: "Vương gia, ngài hiểu được là tốt rồi."

“Nói thật với ngài, vương gia là con trai của đại công chúa. Trong chín vị hoàng tử của Đại Hạ, đương nhiên là người thân cận nhất với đám cựu thần tiền triều chúng ta.”

“Năm đó, Hoàng đế Đại Hạ phái những cựu thần Tiền Tân chúng ta đến vùng biên cương là vì sợ rằng sau khi vương gia ra đời sẽ có sự hỗ trợ của chúng ta, sẽ

có ý đồ với ngai vàng, lật đổ triều đình Đại Hạ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 385: C385: Nếu không được


"Lần này, nếu như Vương gia không có năng lực sống sót đến Hoang Châu, chết rồi thì thôi."

"Nhưng nếu ngài sống sót tiến vào Hoang Châu, hắn muốn ngài tập hợp lại những cựu thần thương nhớ Tiền Tần, cùng những kẻ bất mãn với Đại Hạ, một lưới bắt gọn."

"Đại quân Thiên Lang chỉ là thanh kiếm đầu tiên hắn mượn."

“Nếu không được, đại quân của triều đình Đại Hạ sẽ tràn vào, san phẳng vùng đất Đại Hoang, tiêu diệt hết cựu thần Tiền Tân.”

“Vương gia, nếu Hạ đế làm như vậy, ngài có làm phản không?” "Ha ha ha..."

Hạ Thiên sau xa mỉm cười: "Các ngươi đoán xem?"

Đỗ Quân nghiến răng nghiến lợi: “Nếu chúng ta ủng hộ ngài xưng đế ở Hoang Châu, ngài sẽ làm phản chứ?”

Hạ Thiên không khẳng định: “Chuyện tương lai để sau hãy nói.”


"Suy nghĩ của bản vương, các ngươi không thể đoán được, cũng không cần phai phí tâm."

"Hoang Châu, từ nay trở đi sẽ là Hoang Châu của bản vương, là Hoang Châu của người Hoang Châu."

"Bạch Phượng không chiếm nổi." "Người Thiên Lang cũng không thể cướp đi."

“Nếu người cha hời kia của ta đã thả ta đến đây, thì đừng hòng lấy lại mảnh đất này nữa.”

"Hoang Châu của ta sẽ giàu đẹp phồn vinh."

"Hai vị lão tổng đốc hãy ở đây suy nghĩ cho kỹ... Khi nào sẽ giao con gái và con trai của các ngươi cho bản vương?"

Nói xong, Hạ Thiên đặt ngọc ấn Cửu Long vào hư không.

Ở dưới cùng của ngọc ấn thứ nhất và thứ hai, trên đó đều khắc tám chữ: Nghe theo mệnh trời, ắt sẽ trường tồn.


Nhưng tám chữ ở dưới cùng của ngọc ấn được lấy ra từ mãng xà lại khác: Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ.

Mặc dù tất cả đều là chữ tiểu triện. Nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác.

Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ, đây vốn là một câu nói trong Phật giáo Hoa Hạ, dùng ở đây... chắc chắn có ý nghĩa thâm sâu.

Nhưng nó rốt cuộc có ý nghĩa gì? Hạ Thiên còn phải suy nghĩ thêm. Trong cơn mơ hồ, Hạ Thiên có trực giác.

Nếu có thể giải mã tám chữ này là có thể tìm thấy kho báu trong long mạch chân long ở Thập Vạn Sơn.

Không nhất định là kho báu truyền thế.

Cũng có thể là kho báu do quái nhân khi nhàm chán để lại.

Hoang Châu càng ngày càng huyền bí. . Bạn‎ đang‎ đọc‎ tr𝓾yện‎ tại‎ #‎ 𝗧‎ r‎ ù‎ m‎ 𝗧‎ r‎ 𝓾‎ y‎ ệ‎ n.𝚅𝐍‎ ‎ #

Hạ Thiên buông lỏng tâm trí.

Bây giờ cần kiểm kê thu hoạch trước đã.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 386: C386: Sẽ không


Sau đó, chiếm được lòng của người Hoang Châu.

Đánh bại người Thiên Lang.

Thu phục Bạch Phượng ở thành Hoang Châu.

Trở thành Hoang Châu Vương danh xứng với thực rồi nói tới chuyện khác. Hạ Thiên vừa nghĩ vừa bước ra khỏi lều.

Ngoài lều, hai mắt Cổ Nguyệt sáng lên, muốn đi theo nhưng bị ngăn lại.

Sau một lúc, Hạ Thiên đi tới bên cạnh sông núi: "Tiểu Bạch, sao lại ngẩn người ở đây?"

Tiểu Bạch nhìn thấy Hạ Thiên liền mỉm cười, lộ ra hai lúm đồng tiền, trông cực kỳ đẹp.


"Vương gia, nếu như ta có bí mật tạm thời không muốn nói cho ngài biết, ngài có tức giận không?”

Hạ Thiên hiền hòa cười: “Có nguy hiểm đến tính mạng của ta không?” "Sẽ không!"

“Có nguy hiểm đến tính mạng của ngươi không?”

"Sẽ không!"

"Có gây tổn thất cho phủ Hoang Châu Vương không?”

"Sẽ không!"


Hạ Thiên nghiêm túc nói: "Vậy chờ tới lúc ngươi muốn nói rồi nói cho ta." "Con người luôn có chút bí mật nhỏ."

Tiểu Bạch thở phào nhẹ nhõm: “Cảm tạ vương gia không trách tội.”

Hạ Thiên nghiêm túc nói: "Bản vương mãi mãi tin tưởng ngươi."

Đột nhiên Tiểu Bạch vô cùng cảm động.

"Ta biết."

Đúng lúc này, mãng xà đầm đìa máu được khiêng vào trong quân doanh Hoang Châu.

Tang Cửu cầm trong tay "Sổ sách vương phủ", hưng phấn lao tới: "Sư phụ, lần này chúng ta thu hoạch tổng cộng tám trăm vạn lượng bạc và ba trăm vạn lượng

vàng, chúng ta phát tài rồi!"

Hạ Thiên trở nên hào hứng, trong mắt hiện lên ánh sáng trí tuệ: "Vậy chúng ta có thể yên tâm chiêu binh mãi mã rồi."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 387: C387: Biết được ta mạnh bao nhiêu


"Tàng Nhất."

"Có!"

"Tám trăm dặm khẩn cấp, báo việc Thiên Lang xâm phạm cho triều đình Đại Hạ”

"Vâng!"

“Đồng thời chặt đầu con mãng xà này đưa về đế đô, nói đây là quà sinh nhật cho mẫu thân ta, mọi người nói ăn thần long của Thập Vạn Sơn có thể trường sinh bất tử. Vậy thì hãy để mẫu thân nếm thử thịt đầu của thần long."

"Làm tròn chữ hiếu của ta."

“Sừng mãng xà là linh vật trừ tà cực tốt, giúp mẫu phi hộ thân.”

"Vâng!"


"Lần này, ta muốn tất cả mọi người trong thiên hạ biết ta đã giết chết thần long của Thập Vạn Sơn, thề sẽ đánh bại người Thiên Lang, sẽ tử chiến không thôi."

"Vâng!"

Trong mắt Tàng Cửu lóe lên tia sáng: "Sư phụ, nếu làm như vậy, ngài nhất định sẽ lại vang danh thiên hạ."

"Trong thiên hạ sẽ có vô số người có lý tưởng cao cả gia nhập cùng chúng ta."

Hạ Thiên nghiêm túc nói: "Tiểu Cửu, ngươi phải nhớ kỹ, người là thứ quý giá nhất."

"Có người, sẽ có thể cùng nhau tạo nên kỳ tích."

Lúc này, Cổ Nguyệt từ cách đó không xa đi tới, nhìn Hạ Thiên, trong mắt tràn đầy những ngôi sao nhỏ sùng bái: "Hoang Châu Vương điện hạ, Đạo sinh ba là người, người có thể tạo ra vạn vật... Đây chính là đạo lý tam sinh vạn vật sao?”

Hạ Thiên: "..."


"Tự ngộ đi."

"Được!"

Cổ Nguyệt thật sự ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái giác ngộ.

Sau đó Hạ Thiên nhìn về phía Âm Sơn nói: "Lần này, ta muốn để người Thiên Lang bị đâm đến chảy máu đầu ở Hoang Châu!"

"Ta muốn đệ nhất mỹ nhân thiên hạ chảy sạch máu ở đây.”

"Biết được ta mạnh bao nhiêu."

"Còn nữa, lần này ta muốn để thái tử ăn cặp sư tử đá trước cửa Đông Cung." "Vâng!"

Trong giọng nói của Tàng Nhất ẩn chứa một chút phấn khích.

Đột nhiên, gió thổi lên từ núi Thần Long.

Hoang Châu dấy lên đại chiến.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 388: C388: Núi thần long


Núi Thần Long.

Ở đây có núi, có sông, còn có một hang kho báu, vào thời điểm đặc biệt có thể dùng làm hang động để binh lính ẩn núp.

Nếu bỏ vô số lương thực và củi đầu muối vào trong động kho báu, có nước sông ngầm thì có thể sống rất lâu.

Đương nhiên, thủy quái trong sông ngầm là một mối đe dọa lớn đối với cuộc sống trong sơn động.

Nhưng mà điều Hạ Thiên đang chờ đợi chính là thủy quái lại xuất hiện.

Những thi thể của các chiến binh tộc Bích Nhãn bị thủy quái kéo đi, Hạ Thiên đã sớm thả một vài thứ sẽ luôn ẩn núp ở trong bụng thủy quái.

Hiện tại Hạ Thiên muốn biết, vật kia rốt cuộc là cái gì? Thật sự là Thần Long trong truyền thuyết sao? Chín cái đuôi là sao?

Ngoài ra, Hạ Thiên còn phải nghiên cứu thật kỹ về các cơ quan trong sơn động mới được.

Cơ quan thuật của Mặc gia Đại Hạ, đến tột cùng là có trình độ gì và có thể mang lại lợi ích cho Hoang Châu hay không?

Hắn cần nghiên cứu kỹ một chút! Vậy tóm lại, Hạ Thiên quyết định dựng trại ở núi Thần Long. Nơi này là nơi hắn chém giết Mãng Giao nên có ý nghĩa rất lớn.

Và nơi này cách thành Hoang Châu không quá hai trăm dặm, toàn là thảo. nguyên bằng phẳng, nếu dùng ngựa chiến tấn công nhanh thì nửa ngày là đủ.


Trái lại cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất vào Thập Vạn Đại Sơn.

Nếu dọc theo đường núi Thần Long lui về Trung Nguyên thì cũng rất thuận tiện.

Cho nên, núi Thần Long chắc chắn là một vị trí chiến lược của Hoang Châu.

Lần này, vương phủ Hoang Châu không bố trí lầu vải ở bờ sông núi mà là ở đỉnh núi Thần Long.

Hạ Thiên muốn xây dựng một quân trại khổng lồ xung quanh núi Thần Long để cung cấp một nơi nương thân cho nhân tài từ các phương sắp tới.

Tiếp theo, núi Thần Long sẽ được biến thành bãi huấn luyện lớn để huấn luyện đại quân của phủ Hoang Châu Vương.

Trong tương lai, nơi này sẽ được xây dựng thành một yếu địa chiến lược! Lúc này, trong vương trướng trên đỉnh núi Thần Long. Hạ Thiên ngồi ở giữa.

Bên trái là Vô Diện Nhân, Tần Hồng Y, Triệu Tử Thường, Tàng Nhất, Lão Quỷ, Lô Thụ, Cao Phi, Tiểu Bạch, Tàng Cửu.

Bên phải là Đỗ Quân, Triệu Đại Đao, Cổ Nguyệt, Cổ Phong. Đây là hội nghị lần thứ nhất của phủ Hoang Châu Vương sau chiến tranh.

Nhìn tư thế này thì Đỗ Quân đã biết... Đây là hội nghị quan trọng của phủ Hoang Châu Vương.


“Khụ khụ khụ..”

Ông ta ho nhẹ vài tiếng để thu hút sự chú ý của Hạ Thiên: "Vương gia, đây là hội nghị nội bộ của phủ Hoang Châu Vương, bọn ta tham gia hình như không thích hợp cho lắm?”

Hạ Thiên cười bí hiểm: "Bọn ta mới vừa vào Hoang Châu nên cũng không biết nhiều về tình hình nơi này, cần hai vị lão tổng đốc chỉ điểm."

Vẻ mặt Triệu Đại Đao hơi không cam lòng nói: "Vương gia, bọn ta là người của thành Hoang Châu, không phải là người của phủ Hoang Châu Vương ngài!"

Hạ Thiên nhướng mí mắt: "Bản vương là Hoang Châu Vương.” “Từ danh phận mà nói, các ngươi chính là người của bổn vương.”

"Đương nhiên, các ngươi muốn tạo phản ở Hoang Châu thì ta và các ngươi có quan hệ đối địch!"

"Nhưng, đại quân của Thiên Lang sắp xâm lấn mà nội bộ Hoang Châu chúng ta lại mâu thuẫn!"

"Chúng ta đã nói liên thủ chống giặc, lúc này chúng ta nên chân thành đoàn kết, tuy hai mà một, chờ đuổi người Thiên Lang đi rồi hãy giải quyết mâu thuẫn giữa chúng tai"

“Không phải chuyện này đã được thống nhất rồi sao?"

Đỗ Quân rơi vào trong hồi ức: "Chúng ta đã thỏa thuận rồi à?”

Triệu Đại Đao cứng cổ nói: "Nếu bọn ta không muốn thì sao?”

“Hừ...”

Sắc mặt của Hạ Thiên thay đổi: "Các ngươi phá hoại liên minh giữa bản vương và Hoang Châu, là mật thám của người Thiên Lang đặt ở Hoang Châu, tội ác tày trời, đáng giết!"

“Ta sẽ chặt đầu ngươi, đưa tới phủ Hoang Châu Vương.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 389: C389: Vậy sao


“Đồng thời, bổn vương sẽ vạch trần chuyện các ngươi giả chết ở Hoang Châu và tìm cách làm phản.”

Nói đến đây, trong mắt Hạ Thiên chợt hiện lên sát ý: "Đến lúc đó, gia tộc các. ngươi ở Dương Châu, tất nhiên sẽ chẳng còn ai, gà chó không thai"

"Đỗ Quân tổng đốc, con gái của ông nằm trên bảng xếp hạng mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ, bản vương đoán nàng ta cũng không sống nổi!"

“Tổng đốc Triệu Đại Đao, đứa con trai kia của ông, cũng có thể sẽ chết rất thảm!"

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Triệu Đại Đao co rụt cổ lại, khóe miệng giật giật vài cái, cố nở một nụ cười: "Xem Vương gia nói kìa, giống như bọn ta không muốn cam tâm cùng nhau sát cánh kháng địch với phủ Hoang Châu Vương vậy, động một chút là xét nhà diệt tộc, tổn thương hòa khí quá.”

“Vậy sao?”

"Lão phu đồng ý với lời Vương gia nói... Mâu thuẫn giữa chúng ta là nội bộ Hoang Châu, không cần đưa ra triều đình!"

“Lão Quân và ta rất sẵn lòng cùng Hoang Châu sát cánh chiến đấu với kẻ địch!"


“Vương gia, ngài nói đi... Cần ta và lão quân làm gì?”

“Chỉ cần không gây tổn hại đến Hoang Châu và Tiểu Bạch Phượng, bọn ta đều đồng ý với ngài!"

Đỗ Quân cũng bất lực gật đầu: “Cho đến khi đại quân Thiên Lang bị đuổi đi, Đỗ Quân sẽ nghe theo lời dặn dò của Vương gia"

“Ha ha ha...”

Lúc này Hạ Thiên mới cười ôn hòa nói: "Người thức thời là tuấn kiệt!”

“Hai vị lão tổng đốc không hổ là trụ cột của Hoang Châu ta!”

“Không hổ là nhân tài của Hoang Châu ta!”

“Đúng là nhanh nhẹn, linh hoạt mà!”

Đỗ Quân và Triệu Đại Đao đỏ mặt.


"Tuy nhiên, bổn vương vẫn muốn hỏi một chút... Nếu cuộc tạo phản của các ngươi ở Hoang Châu bị vạch trần, gia tộc ở Dương Châu sẽ bị triều đình Đại Hạ tịch thu và tiêu diệt, hơn mười năm qua, vì sao các ngươi không dẫn người của gia tộc về Hoang Châu?”

“Hazzz..."

Đỗ Quân lại thở dài một tiếng: "Vương gia, ngài cho rằng bọn ta không muốn sao?”

“Gia tộc của bọn ta ở Trung Nguyên đã sớm bị triều đình Đại Hạ theo dõi rồi!” “Nếu có một chút động tĩnh, sẽ dẫn tới đại họa diệt tộc!” "Ngài nói bọn ta dám làm gì sao?”

Hạ Thiên từ chối cho ý kiến: "Bổn vương không tin... qua nhiều năm như vậy mà các người không có mưu đồ gì!"

Đỗ Quân gật đầu: "Có mưu đồ..."

Đột nhiên, Đỗ Quân không nói tiếp nữa, sắc mặt thay đổi nghiêm trọng: "Vương gia, ngài thật biết nói chuyện!”

“Chờ sau khi đánh người Thiên Lang bỏ chạy thì chúng ta chính là đối thủ.

“Nếu ngài lấy người nhà ra để uy hiếp ta... bọn ta không chỉ khinh thường ngài mà còn thề chết không theo.”

Hạ Thiên cảm thấy không thú vị, lỗ tai dựng thẳng lên hơi buông xuống: "Yên tâm đi!”

“Bổn vương không phải người như vậy!” Triệu Đại Đao tỏ vẻ không tin: "Ta không tin!”

"Muốn làm được việc lớn thì phải đưa ra lựa chọn. Một mặt phải tình cảm, một mặt phải tàn nhẫn!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 390: C390: Ngài nói tình nghĩa với kẻ thù sao


"Ngài nói tình nghĩa với kẻ thù sao?”

“Đại Đao ta mỏi mắt mong chời”

Hạ Thiên quyết định không dây dưa với hai lão già này nữa. Hai lão già này không hiểu nổi chính mình!

Sắc mặt hắn nghiêm túc: "Lô Thụ, kết quả trận chiến thế nào?”

Lô Thụ đứng dậy: "Bẩm Vương gia, trận chiến này thân vệ doanh của phủ Hoang Châu Vương chúng ta đã giết hơn tám ngàn sáu trăm quân địch!"

“Không một chiến binh nào của tộc Bích Nhãn lần này trốn thoát!”

“Tiêu diệt toàn bội”

“Rất tốt!”


Hạ Thiên phân phó: "Bước tiếp theo là khen thưởng theo thành tích, không được bỏ sót ai.”

“Vâng!” Lô Thụ ngồi xuống.

Hạ Thiên hỏi tiếp: "Tiểu Cửu, tình hình thương vong trong trận chiến này thế nào?”

Tàng Cửu đứng dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ bi thương: "Sư phụ, trận chiến này, tân binh vương phủ chúng ta đã chết trận 16 người, trọng thương 56 người, bị thương nhẹ 150 người."

“Giảm 40% quân số!”

“Người bị thương nhẹ, nghỉ ngơi chừng mười ngày là có thể phục hồi như cũ.”

"Người bị thương nặng phần lớn đều mất đi tứ chỉ, cho dù được chữa khỏi cũng không thể ra trận giết địch!"

Trong mắt Hạ Thiên hiện lên một tia đau xót: "Thật đáng tiếc!” “Bọn họ đều là những người giỏi của phủ Hoang Châu Vương ta!” “Bạch tổng quản, trợ cấp cho người nhà nạn nhân và người tàn tật!”


"Không thể để cho chiến sĩ của chúng ta đổ máu trên chiến trường mà trong nhà còn rơi lệ!"

“Vâng!”

Tiểu Bạch nghiêm túc đáp lại nói: "Vương gia, căn cứ vào quy củ trợ cấp do. ngài định ra, trợ cấp cho người nhà người chết trận một trăm lượng bạc, cha mẹ song thân sẽ được vương phủ cung phụng đến khi nhập thổ mới thôi!"

“Còn con sẽ được vương phủ nuôi đến mười sáu tuổi, sau đó sẽ tự lập.”

"Về phần nữ nhân cua người chết trận, sau khi thời gian để tang kết thúc, nàng có thể tự do lựa chọn kết hôn, vương phủ sẽ làm nhà mẹ đẻ và bảo vệ nàng khỏi bị ức hiếp!"

Hạ Thiên gật đầu: "Việc này nhất định phải làm thật tốt!"

“Vâng!”

Vào lúc này.

Cao Phi tự giác đứng lên nói: "Vương gia, lấy hơn tám ngàn đầu chiến binh tộc Bích Nhãn làm thành kinh quan, đặt ở các giao lộ trong Thập Vạn Đại Sơn."

“Tộc Bích Nhấn tập sát Vương gia của Hoang Châu ta, chính là tội lớn giết cả tộc!”

“Chước văn đã dán bên cạnh các kinh quan
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 391: C391: Vậy ngươi trở tô gia


"Vương gia, có phải chúng ta cũng nên phái đội tinh nhuệ tiến vào Thập Vạn Đại Sơn để tiêu diệt các sơn trại của tộc Bích Nhấn và tịch thu vật tư của bọn họ không?"

Hạ Thiên lắc đầu: "Không cần!” "Chỉ cần tin tức toàn quân chiến binh của tộc Bích Nhãn bị tiêu diệt tại núi Thần Long truyền khắp Thập Vạn Đại Sơn thì những sơn trại người Hán bị tộc Bích

Nhãn ức hiếp chắc chắn sẽ tiêu diệt tộc Bích Nhãn thôi."

“Cho dù chúng ta không vào núi thì lần này tộc Bích Nhãn cũng khó mà thoát khỏi tai họa diệt tộc!”

"Những sơn trại người Hán sống ở trong Thập Vạn Đại Sơn cũng không dễ dàng, những vật tư kia để lại cho bọn họ đi!"

Ánh mắt Cao Phi sáng ngời: "Đã hiểu!”

Nói tới đây, Hạ Thiên nhìn về phía bên ngoài quân trướng: "Tô Kỳ!” “CóI”

Tô Kỳ đi từ ngoài quân trướng vào: "Vương gia, có gì phân phó?”

“Có phải ngài muốn Tô Kỳ truyền tin tức toàn quân tộc Bích Nhãn bị tiêu diệt khắp Thập Vạn Đại Sơn không?”


Hạ Thiên gật đầu: "ỪI” “Tại sao ngươi không vào quân trướng?”

Tô Kỳ bật cười: "Tô Kỳ còn chưa vào phủ Hoang Châu Vương, vào quân trướng nghe lệnh thì không thích hợp, mà không nghe lệnh cũng không ổn.”

“Ở ngoài trướng vẫn là tốt nhất.”

Khóe miệng Hạ Thiên gợi lên một tia thâm ý, nhìn cô gái thông minh dũng mãnh này: "Sau khi ngươi dẫn dắt tộc nhân truyền tin tức khắp Thập Vạn Đại Sơn thì còn có thể trở về không?"

Tô Kỳ sang sảng cười nói: “Không!”

Hạ Thiên cũng không bất ngờ lắm: "Vậy ngươi trở Tô Gia trại bằng cách nào?”

Tô Kỳ thẳng thắn lên kế hoạch: "Đầu tiên, tiêu diệt sơn trại Bích Nhãn bên cạnh Tô Gia trại!”

..


Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

"Vương gia, người Hán bên trong Thập Vạn Đại Sơn chúng ta và tộc Bích Nhãn có mối thù truyền kiếp, lần này có thể diệt tộc Bích Nhãn báo thù rửa hận cho tổ tiên, Tô Kỳ thay các trại tạ ơn Vương gia!"

Tô Kỳ tiếp tục giải thích: "Trước kia, chỉ cần đại quân Thiên Lang xâm lấn, người Hán Hoang Châu ta vào núi tránh né chiến tranh nhất định sẽ bị dị tộc nhân cơ hội đánh cướp!"

"Mỗi một lần, chúng ta đều sẽ chết vô số người mới có thể vượt qua cửa ải này!"

"Lần này, có Vương gia uy phong tiêu diệt tộc Bích Nhãn thì những dị tộc trong Thập Vạn Đại Sơn kia nhất định sẽ cân nhắc trong lòng!"

"Năm nay, người Hán vào núi tránh né chiến hỏa, chắc chắn sẽ chết ít đi rất nhiều!"

“Vương gia là phúc khí của Hoang Châu, Tô Kỳ rất kính nể!”

Trong mắt Hạ Thiên tràn ngập sát ý: "Ngươi trở về nói cho các dị tộc kia biết, nếu trong trận đại chiến ở Hoang Châu lần này, dị tộc trong núi mà dám ức hiếp người Hán, dù có ở xa cũng sẽ giết!"

“Bổn vương nói được làm được “Đầu người tộc Bích Nhãn, chính là nhân chứng!” “Bản vương liên tiếp xây dựng kinh quan chính là lời thê!”

“Vâng!”

Tô Kỳ nghiêm túc chắp tay nói lời từ biệt: "Vương gia, lần này ta trở về, không chỉ mang về lễ vật ngài ban tặng mà còn mang về đầu của một số dị tộc Bích
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 392: C392: Hoang châu gặp nguy hiểm rồi


Nhãn để khiến các tộc kia kinh sợ."

“Đồng thời, Tô Kỳ sẽ tổ chức liên minh với quân người Hán trên núi để chống lại quân Thiên Lang.”

“Đồng thời, ta cũng sẽ nói cho a phụ và a gia về suy nghĩ của vương gia!” Tô Kỳ rất thông minh!

Chuyện Hạ Thiên quan tâm, không cần hỏi thì nàng ta cũng trực tiếp trả lời.

Hạ Thiên rất cảm kích, không nhịn được nói: "Tiểu Bạch, đưa Tô Kỳ ra khỏi núi Thần Long, chuẩn bị thêm vật tư cần thiết trong núi, chuẩn bị một lễ vật riêng cho. a phụ và a gia của Tô Kỳ!"

"Còn nữa, vôi trong lò vôi đã cháy tốt, lấy một ít vôi ra dạy Tô Kỳ cách sử dụng, thứ đó sẽ có tác dụng rất lớn ở trong núi!"

“Vâng!” Tô Kỳ vàTiểu Bạch hành lễ xong, một trước một sau rời đi.

Vào lúc này, Đỗ Quân thẳng thắn nói: "Vương gia, trong Thập Vạn Đại Sơn, Tô Gia trại là người đứng đầu sơn trại người Hán.”

"Mặc dù Tô Kỳ là con gái một của Tô trại chủ, có tiếng nói ở trong sơn trại nhưng vẫn chưa thể trở thành trại chủ Tô gia!"

“Ở Tô gia trại, a gia của Tô Kỳ, lão gia tử Tô gia mới là người thực sự ra quyết định!”

"Từ lâu thành Hoang Châu ta đã phái người liên lạc với bọn họ, hi vọng có thể cùng người Hán trong núi kết thành đồng minh!"

“Bây giờ ngài xuống tay từ Tô Kỳ thì đã muộn rồi!” “Ha ha ha..."


Hạ Thiên nhìn về hướng Thập Vạn Đại Sơn, vẻ mặt chắc chắn hỏi ngược lại: "Vậy sao?”

“Nhưng, lễ vật của bổn vương không giống của người thường!”

"Tô lão gia tử mà nhìn thấy sẽ từ bỏ đồng minh với các ngươi và thay vào đó là kết thành đồng minh với ta, các ngươi tin không?”

Triệu Đại Đao lại nổi nóng, trừng mắt: "Lão phu không tin!"

"Lần này người Hoang Châu ta đến Tô gia trại cũng không giống bình thường, Tô lão gia tử nhất định sẽ không từ chối

“Hoang Châu Vương, ngài thua chắc rồi!”

Ánh mắt Hạ Thiên nhìn về phía bên ngoài quân trướng: "Triệu Đại Đao, ngươi mỏi mắt mong chờ đi!"

“Không một người Hán nào trong thiên hạ có thể từ chối lễ vật của bổn vương được!”

Triệu Đại Đao tức giận: Muốn đánh cược không?”

“Lão phu còn có một người con gái...”

Sắc mặt Đỗ Quân thay đổi, quát lớn: "Lão Đao, Vương gia là thánh nhân!” “Đánh cược thì đánh cược!”


“Đánh cuợc con gái xấu xí nhà ngươi làm gì?”

Triệu Đại Đao phục hồi lại tinh thần, cổ co rụt lại, miệng lẩm bẩm nói: "Dù sao, lần này chắc chắn thành Hoang Châu ta sẽ thắng!”

“Sau này Vương gia chờ hai nhà bọn ta liên minh chống lại ngài đi!”

Hạ Thiên cảm thấy thật nhàm chán!

Đúng lúc này, trong mắt Đỗ Quân lại tràn đầy tò mò: "Vương gia, rốt cuộc ngài đã tặng quà gì cho Tô lão gia tử thế?”

Hạ Thiên từ chối một cách vô tình: “Các ngươi đoán xem?”

Vào lúc này.

“Báo...”

Tàng Tam đi từ ngoài trướng vào với vẻ mặt trịnh trọng: "Chủ nhân, nhóm thám tử thứ hai của Hồ Điệp vừa tới, nói đại quân tiên phong của Thiên Lang đã qua Âm Sơn, người dẫn quân chính là Hô Duyên Đóa Nhi nổi tiếng khắp thiên hại"

Hạ Thiên đột nhiên đứng dậy: "Tới nhanh như vậy à?"

“Không phải nói mất một thời gian nữa binh mã Thiên Lang mới có thể qua Âm Sơn sao?”

Đỗ Quân trịnh trọng nói: "Binh quý thần tốc, Hô Diên Đóa Nhi không hổ là danh tướng, vậy mà lừa gạt được thám tử của chúng ta, trực tiếp cấp tốc tiến quân!"

“Hoang Châu gặp nguy hiểm rồi!”

“Vương gia, ngài có cách ứng phó nào không?”

Lúc này, không khí chiến tranh cưồn cuộn lướt qua Âm Sơn và bay về phía Hoang Châu...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 393: C393: Thật sự là tuyệt không thể tả nổi


Ngay sau đó, hai đại cao thủ Tân Hồng Y và Vô Diện Nhân của phủ Hoang Châu Vương dắt tay nhau bước ra.

Mục tiêu: Âm Sơn.

Hai đại cao thủ liên thủ có thể địch vạn quân.

Cùng lúc đó, trong thung lũng núi Thần Long, một đội ky binh lao ra khỏi miệng núi, ngựa giẫm lên thảo nguyên Hoang Châu và chạy như điên về phía thành Hoang Châu.

Trên người ky binh có thư mà Hạ Thiên viết cho thành chủ Hoang Châu Bạch Phượng.

Mà bên kia, Tô Kỳ dẫn theo nhân mã trong bản trại áp giải hơn mười chiếc xe ngựa ra núi Thần Long, cấp tốc tiến vào bên trong Thập Vạn Đại Sơn.

Trong đó có hai xe là có chút vôi nóng hổi! Về phần cách sử dụng, Tiểu Bạch đã dạy các nàng rồi! Đây thật sự là thứ tốt!

Không chỉ có thể ngăn chặn côn trùng độc và rắn ở trong núi mà còn có thể được sử dụng làm vũ khí.

Thật sự là tuyệt không thể tả nổi!


Ngay sau đó, Tàng Bát dẫn một đoàn xe có trăm vạn lượng bạc, đi dọc theo đường lớn tiến về phía núi Thiên Môn.

Núi Thiên Môn sẽ trở thành điểm trung chuyển vật tư của Hoang Châu.

Một lát sau, Tàng Thất dẫn theo hai thiếu niên tàng kiếm, trên lưng đeo ba cái bọc đánh ngựa ra khỏi sơn cốc, một người song ky dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới đế đô.

Bên trong có thư Hạ Thiên viết gửi về đế đô.

Bên trong là đầu và sừng của Mãng Giao.

Bên trong còn có một miếng thịt Mãng Giao.

Những thứ này, đều được bảo vệ trong băng.

Vương gia dạy bọn họ một phương pháp tạo ra băng thần kỳ, có thể đóng băng thịt Mãng Giao suốt cả chặng đường.

Trong sơn cốc.


Lô Thụ, Cao Phi, Triệu Tử Thường và Lão Quỹ đang chỉnh đốn quân ngũ.

Sau trận chiến này, người trong phủ Hoang Châu Vương còn chưa kịp đau buồn cho những người lính đã chết trong trận chiến nhưng họ đành phải gác lại

nỗi buồn và chuẩn bị cho một cuộc chiến khác.

Mấy trận đánh này, những người thiệt mạng và bị thương nặng đều là tân binh Vương phủ, số lượng đã giảm đi hàng trăm người.

Những tân binh đều đã trở thành cựu chiến binh!

Ngay bây giờ, ky binh của Lão Quỷ, ngoại trừ mấy người bị thương nhẹ thì hiệu quả chiến đấu của họ vẫn còn nguyên vẹn.

Thiếu niên tàng kiếm ngoại trừ mấy người bị thương nhẹ, chiến lực cũng. không tổn hao gì.

Thiếu niên tàng kiếm đang chấp hành các loại mệnh lệnh của Hạ Thiên, cơ sở trăm người không còn hoàn chỉnh nữa.

Hạ Thiên nhìn đội ngũ trước mặt, lớn tiếng nói: "Bây giờ, tổ chức lại thân vệ doanh của Hoang Châu chúng ta!"

“Mười người làm một thập, Thập trưởng gọi là Thập Phu trưởng, phải do võ tướng hạng ba đảm nhiệm.”

“Mười thập làm thành đội trăm người, đội trưởng gọi là Bách Phu trưởng, nhất định phải do võ tướng hạng hai đảm nhiệm.”

“Mười đội hợp thành một doanh, doanh trưởng gọi là Thiên Phu trưởng, nhất định phải do võ tướng hạng nhất đảm nhiệm.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 394: C394: Triệu tử thường


“Mười doanh tạo thành một đội quân, tướng lĩnh thống quân gọi là Vạn Phu trưởng, trí tuệ phải đạt đến trình độ xuất sắc mới có thể chỉ huy một đội quân.”

“Cảnh giới võ đạo cũng phải là võ tướng hạng nhất hoặc tông sư đảm nhiệm, có lòng dũng cảm không gì có thể ngăn cản.”

“Hiện tại, bổn vương tạm thời đại diện chức Vạn Phu trưởng, thống soái binh mã vương phủ!”

“RÕ!"

Mọi người đều nhận lệnh.

Hạ Thiên tiếp tục bổ nhiệm: "Triệu Tử Thường!"

“Có!”

Triệu Tử Thường ra khỏi hàng, lấy tư thế quân đội rất chuẩn mực đứng ở trước mặt Hạ Thiên.

"Bây giờ, Vương phủ ít binh mã, tạm thời thành lập một doanh, ngươi là võ tướng hạng nhất, ta bổ nhiệm ngươi làm Thiên Phu trưởng!"


“Rõ!”

Triệu Tử Thường lĩnh mệnh. “Lão quỷ!”

“Có!”

“Ngươi đã là võ tướng hạng hai, dẫn đầu một trăm năm mươi ky binh, làm Bách Phu trưởng đội ky binh.”

“Vâng!” “Lô Thụi” “Cót"

“Ngươi đã là võ tướng hạng hai, dẫn đầu trăm quân cầm kiếm khiên, là Bách Phu trưởng!”

“Vâng!”

“Cao Phi!"

“Có!”


"Ngươi cũng đã là võ tướng hạng hai, dẫn đầu một đội trăm người binh thương, trở thành Bách Phu trưởng!"

“Vâng!”

"Tàng Ngũ, ngươi cũng đã thăng cấp thành võ tướng hạng hai, dẫn đầu đội trăm người cung tiễn, làm Bách Phu trưởng!"

“Vâng!”

“Tàng Cửu!"

“Có!”

"Ngươi cũng đã thăng cấp thành võ tướng hạng hai, ở trong vương phủ chọn đủ một trăm y binh, trở thành Bách Phu trưởng của đội trăm người!"

“Vâng!”

“Tàng Nhất.”

“Có!”

"Ngươi dân đầu tử sĩ tàng kiếm, dẫn đội trăm người thân vệ cho ta, trực tiếp nghe ta chỉ huy!"

“Vâng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 395: C395: Bạch tổng quản


“Tàng Nhất Bách!”

“Gói”

"Ngươi là Bách Phu trưởng đội tiên binh, phụ trách điều tra sự tình!" “Vâng!”

“Bạch tổng quản!”

“Cói”

“Việc hậu cần trong quân, giao cho ngươi!” “Vâng!”

Hạ Thiên nghiêm túc nói: "Rất nhiều binh lính của chúng ta cũng đã là chiến tướng hạng ba, chờ bổ sung đủ binh sĩ sẽ lại bổ nhiệm!"

“Vâng!”

Các võ tướng mới của phủ Hoang Châu Vương đều tu luyện “Bất lão hồi xuân công”, mỗi người đều có công lực thâm hậu, thân thủ bất phàm.


Bây giờ, các chiến binh có mặt về cơ bản đều là chiến tướng hạng ba!

Tương lai, chắc chắn sẽ cho làm cho đại quân Thiên Lang bất ngờ!

Vào lúc này, Tiểu Bạch xin chỉ thị: "Vương gia, da Mãng Giao đã được lột xuống rồi, máu Mãng Giao đã bỏ vào trong túi da, độc đã khử trừ sạch sẽ, thịt đã rửa sạch sẽ ở bờ sông núi, giờ xử lý như thế nào?"

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên phóng khoáng cười to: "Đương nhiên là ăn rồi!"

"Ở trong truyền thuyết về Thần Long đều nói ăn nó sẽ trường sinh bất lão!"

"Hôm nay, bản vương sẽ cho máu Thần Long bỏ vào trong cơm để nấu cơm máu rồng!"

"Lấy xương cốt Thần Long ra, thêm rau dại, nấu thành canh Thần Long!"

“Đem thịt Thần Long nấu thành canh thịt.”


"Hôm nay bổn vương sẽ dùng Thần Long trong truyền thuyết để tổ chức yến tiệc cho người trong phủ Hoang Châu Vương ta!"

Mọi người trong phủ Hoang Châu Vương đều kinh hãi!

Tất cả quỳ xuống!

Triệu Tử Thường khiếp sợ: "Vương gia, không thể”

“Ha ha ha...”

Hạ Thiên cười lớn: "Bổn vương biết ngươi muốn nói cái gì?"

“Các ngươi nhất định sẽ nói, rồng là con của trời, phàm nhân không thể ăn.” “Đúng không?”

Triệu Tử Thường thành thật tâng bốc hắn: "Vương gia là thánh nhân, tất nhiên là biết đạo lý trong đói" . 𝗧𝙧u𝒚ện‎ ha𝒚‎ luôn‎ có‎ 𝒕ại‎ ﹟‎ 𝗧𝙧‎ 𝑼𝘮𝗧𝙧u𝒚ện.𝐯n‎ ﹟

Trong mắt Hạ Thiên sáng lên: "Ở vùng đất Đại Hạ này, Chân Long chỉ có hoàng đế Đại Hạ.”

“Hôm nay thứ chúng ta chém giết không phải rồng!”

“Chỉ là một con mãng xà sống lâu năm, bởi vì thân thể biến dị mà trên đầu mọc sừng, có thể gọi là giao.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 396: C396: Giao không phải rồng


“Giao không phải rồng!”

“Nhưng, nó ở trong Thập Vạn Đại Sơn được xưng là rồng, quả thực muốn sánh vai với đế vương Đại Hạ, đây là đại nghịch bất đạo, đây là tạo phản.”

“Cho nên, bổn vương chém Mãng Giao đại nghịch bất đạo này.”

"Từ nay về sau, trong Thập Vạn Đại Sơn sế không bao giờ có Mãng Giao giết người, không còn có Thần Long ăn thịt người trong truyền thuyết nữa!"

"Chúng ta sẽ giết nó mang phước lành đến mọi nơi!"

Nói đến đây, sắc mặt Hạ Thiên trở nên nghiêm túc, nói: "Người trong vương phủ ta, theo báo cáo tình báo, ky binh tiên phong của Thiên Lang do công chúa Hô Duyên Đóa Nhi dẫn đầu đã vượt qua núi Âm Sơn và đang chạy tới Hoang Châu chúng ta."

"Để bảo vệ Hoang Châu, tiếp theo chúng ta sẽ chiến đấu chống lại đại quân Thiên Lang.”

"Tiếp theo, phía trước sẽ có vô số trận chiến đấm máu đang chờ chúng ta.”


"Ky binh Thiên Lang là ky binh mạnh nhất trên đại lục này, binh phong sắc bén, chưa từng bại!"

"Nhưng Hoang Châu là đất của bản vương, bản vương quyết không rút lui, chỉ có thể đánh một trận!"

“Có lẽ bản vương sẽ chết trận!” “Nhưng, bổn vương tuyệt đối sẽ không lui!”

"Bổn vương, sẽ phá vỡ huyền thoại về sự bất khả chiến bại của ky binh Thiên Lang tại đây!"

"Hôm nay, bản vương lấy Mãng Giao này thề... Hoang Châu Vương Hạ Thiên ta, chắc chắn kháng địch bảo vệ lãnh thổ đến giây phút cuối cùng, thà chết đứng còn hơn sống quỳ, ta còn, Hoang Châu còn, ta chết, vậy sẽ vì Hoang Châu đổ giọt máu cuối cùng."

“Nếu vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt!”

“Lời thề này nặng quá!”


“Rầm...”

Người của phủ Hoang Châu Vương đều quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt hiện lên ý chí quyết tâm, đồng thanh quát: "Chúng ta đi theo Vương gia kháng địch bảo vệ đến giây phút cuối cùng, thà chết đứng còn hơn sống quỳ, chúng ta còn, Hoang Châu còn, chúng ta chết, vậy thì sẽ vì Hoang Châu đổ giọt máu cuối cùng."

“Nếu vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt!”

“Ha ha ha...”

Hốc mắt Hạ Thiên đỏ lên, hai tay chắp sau lưng, ngửa mặt nhìn bầu trời: "Được!"

“Các ngươi không hổ danh là người của phủ Hoang Châu Vương ta.” "Các ngươi không hổ danh là người nhà của Hạ Thiên ta!" “Đồng sinh cộng tử!”

Mọi người trong phủ Hoang Châu Vương kiên định đáp lại: "Đồng sinh cộng tửt"

Vào lúc này, Hạ Thiên chỉ vào Mãng Giao hỏi: "Vậy các ngươi có ăn thịt Mãng Giao này hay không?”

“Ăn!” Mọi người trong vương phủ từ trên mặt đất đứng lên, bày ra vẻ mặt gièm pha. “Ha ha ha...”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 397: C397: Gió rất lớn


Triệu Tử Thường đổi giọng: "Bây giờ chúng ta có chết cũng không sợ, còn sợ ăn thịt một con rồng trong truyền thuyết sao?"

“Ăn!”

Triệu Đại Đao và Đỗ Quân nhìn đến mức cảm động.

“Hazz...”

Đỗ Quân nhìn về phía thành Hoang Châu, lại thở dài một hơi thật sâu.

Triệu Đại Đao có chút ngượng ngùng xoa xoa tay hỏi: "Vương gia, bọn ta có thể ăn một ít không?”

Hạ Thiên gật đầu: "Đương nhiên có thể ăn.” Đỗ Quân mừng rỡ: "Vương gia thật rộng lượng!”

Hạ Thiên nhướng mí mắt: "Con gái nhà ngươi sắp đến Hoang Châu rồi phải không?”

“Ta cũng giữ lại cho nàng ấy một phần!” Đỗ Quân: "...” Ở một bên khác.


Tư Mã Qua nhíu mày: "Tiểu thư, lần này Hoang Châu gặp phải tai họa, nhất định sẽ không an toàn!”

“Ta hộ tống người trở về đế đô!” Tư Mã Lan thản nhiên cười nói: Không!”. Chu𝓎ê𝗻 𝑡𝗋a𝗻g đọc 𝑡𝗋u𝓎ệ𝗻 ~ 𝘛𝗋U m𝘛𝗋u𝓎e𝗻.v𝗻 ~

"Ta nói rồi, nếu Vương gia không thể sống sót đi tới Hoang Châu thì ta sẽ không vào cửa Hạ gia hắn, cũng sẽ không thủ tiết vì hắn!"

“Bây giờ, hắn đến Hoang Châu rồi!”

Tư Mã Qua dùng răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng: "Tiểu thư, người muốn cùng hắn chết ở Hoang Châu sao?”

Đôi mắt đẹp của Tư Mã Lan tràn đầy trìu mến: "Ngươi đoán xem?” Tư Mã Qua nghiến răng nghiến lợi: "Vậy chúng ta cùng chết với Vương gia đi!” “Dù sao, Tiểu Qua cũng là tử sĩ!”

Tư Mã Lan đảo mắt: "Đưa lời thề cùng sống chết với Hoang Châu của Vương gia truyền khắp thiên hạ!"

“Vâng!”

Từ xa.


Trên một cây cổ thụ.

Nhất Chi Mai cắn răng, lẩm bẩm: "Được!” “Vậy mọi người cùng chết với hắn đi!” “Để cho cha khóc một mình ở đế đô!”

"Tào gia chết hai đứa con trai, nhà ta chết hai đứa con gái, thật sự rất bình đẳng mài!"

Thánh nữ y gia ở bên cạnh có chút bối rối!

Hiện tại, thật sự là thời cơ thích hợp để tìm Hoang Châu Vương so châm sao?

Chi bằng chờ thêm chút nữa!

Lúc này, dưới Âm Sơn.

Gió rất lớn!

Một vị nữ tướng với nhan sắc tuyệt trần, nhan sắc không gì sánh bằng đứng trên một tảng đá khổng lồ, đôi mắt đẹp sâu thẳm, nhìn độiquân của mình thì thầm: "Hoang Châu, bản công chúa đến rồi!"

"Hoang Châu Vương, nghe nói ngươi khoác lác ở đế đô muốn bắt bổn công chúa làm nha hoàn thông phòng của ngươi... sức khỏe của ngươi chịu được không?"

“Ngươi chờ đi...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 398: C398: Tuy nhiên


Dãy núi Âm Sơn.

Nằm giữa Hoang Châu và Thiên Điêu Châu.

Thế núi nhấp nhô uốn lượn, giống như một con rồng đen, nằm chắn ngang đế quốc Đại Hạ và đế quốc Thiên Lang, vắt ngang qua Thiên Điêu Châu của công chúa Thiên Lang và Hoang Châu của Hạ Thiên.

Tuy nhiên, ở giữa dãy núi Âm Sơn có một khoảng trống, rộng khoảng mười dặm, một thông đạo phủ xanh nối giữa Thiên Điêu Châu và Hoang Châu, vùng đất bằng phẳng đầy hoang dã xanh tươi.

Thông đạo này dài khoảng năm trăm dặm, rộng bằng dãy núi Âm Sơn, quanh co khúc khuỷu, hai bên là vách đá dựng đứng, khó có thể leo lên được.

Đồng thời, bên cạnh thông đạo dài năm trăm dặm này còn có một con sông rộng hơn trăm mét trùng trùng điệp điệp nối liền hai châu.

Vì vậy, nguồn nước và đồng cỏ ở nơi này rất đồi dào, là vùng đất màu mỡ hiếm có.


Tất nhiên, loại địa hình này cũng là nơi đầu sóng ngọn gió nổi tiếng. “Vù vù vù..."

Bầu trời trong xanh, cánh đồng rộng lớn, ngọn cỏ bị gió thổi bay, có thể nhìn thấy những đàn dê.

Hai bên dãy núi Âm Sơn vào tháng tư có phong cảnh vô tận.

Hai bên thông đạo của dãy núi Âm Sơn vốn luôn có quân đồn trú của đế quốc. Đại Hạ và đế quốc Thiên Lang đóng quân, phòng bị các cuộc tấn công của đối phương.

Nhưng nhiều năm trước, khi quân đội hai bên đóng quân vào ban đêm, trong quân trướng luôn có người mất tích một cách thần bí, giống như bốc hơi vào

không trung, không biết còn sống hay đã chết.

Sau đó, cả hai đế quốc đều phái cao thủ đi tìm kiếm nguyên nhân khiến các binh sĩ biến mất.

Kết quả là đã tìm thấy được một số manh mối ở con sông Âm Sơn nối liền lãnh thổ hai nước.

Những binh sĩ biến mất đó có lẽ đã bị quái vật kéo xuống sông Âm Sơn, ăn thịt.

Cao thủ trong quân của cả hai bên đều nhất chính cho rằng chuyện này có liên quan đến Thần Long Hoang Châu.

Bởi vì chỉ có Thần Long mới có pháp lực vô biên, có thể khiến người trong đại quân của hai bên biến mất không dấu vết.

Vì vậy, cả hai đế quốc đều phái các cao thủ võ đạo Tông Sư đi trấn giữ. Tuy nhiên, binh lính của cả hai bên vẫn mất tích như trước.


Võ đạo tông sư của hai đế quốc chẳng những không bắt được Thần Long kia, mà binh sĩ mất tích mỗi đêm cũng ngày càng nhiều hơn.

Sông Âm Sơn quỷ dị đến mức đáng sợ. Cuối cùng.

Cả hai đế quốc đều không chịu nổi sự tổn thất khó hiểu này, chỉ có thể rút đại quân của hai bên trở về!

Từ đó trở đi, thông đạo Âm Sơn có vị trí chiến lược quan trọng này không còn quân đội của hai bên phòng thủ nữa.

Nơi này bắt đầu có truyền thuyết về sào huyệt của Thần Long xuất hiện, cũng không biết là thật hay giả.

Tuy nhiên, trong dãy núi Âm Sơn có rất nhiều sói, không ai dám chăn thả gia súc trong phạm vi trăm dặm của toàn bộ dãy núi, khiến Âm Sơn càng lộ ra vẻ thần bí.

Bởi vì không có cách nào để đóng quân ở dãy núi Âm Sơn.

Cho nên trong hai mươi năm qua, đại quân Thiên Lang mới có thể dễ dàng vượt qua thông đạo Âm Sơn, thuận lợi xâm chiếm Hoang Châu.

Đương nhiên. Nếu thực lực của đế quốc Đại Hạ đủ mạnh thì vẫn có thể tiến vào Thiên Điêu Châu của đế quốc Thiên Lang mà không gặp bất cứ trở ngại nào, tiến hành cướp


bóc đế quốc Thiên Lang.

Chỉ là trong suốt trăm năm qua, thực lực bên phía Hoang Châu suy yếu, chỉ để mặc cho đế quốc Thiên Lang cướp bóc.

Tại thời điểm này.

“Vù vù vù...”

Tiếng còi của ky binh Thiên Lang vang lên ở thông đạo Âm Sơn. Hô Diên Đóa Nhi đứng trên vách đá uy phong lẫm liệt.

Chỉ thấy nàng ta đang cầm mũ giáp, mái tóc dài màu bạc được buộc ở phía sau, lộ ra đôi lông mày thanh tú.

Dưới lông mày là khuôn mặt trái xoan, đường nét gương mặt tinh xảo đến cực. điểm, giống như được khắc ra từ ngọc, quyến rũ lại đầy khí chất anh hùng, kết hợp lại trên gương mặt xinh đẹp này một cách hoàn mỹ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 399: C399: Chỗ cần lớn thì lớn


Dáng người của nàng ta cũng vô cùng hoàn hảo!

Chỗ cần lớn thì lớn!

Chỗ cần nhỏ thì nhỏ!

Vào lúc này.

Nàng ta đang nhìn ky binh Thiên Lang của mình vượt qua thông đạo Âm Sơn, ào ạt tiến về phía trước, đi về hướng Hoang Châu.

Mặt trước.

“Vù vù vù..."

Đội quân tiên phong lang ky chỉ cách trung quân khoảng năm dặm, bọn họ thổi còi mà không kiêng nể gì, dùng mật ngữ trong quân Thiên Lang, truyền tình hình đường đi ở phía trước lại!

Bọn họ mặc áo giáp nhẹ, mỗi người đều có kỹ năng cưỡi ngựa hơn người, có thể thực hiện đủ trò đa dạng trên lưng ngựa mà không cần bàn đạp, giống như có thể dán chặt trên lưng ngựa.

Người Thiên Lang chính là chủng tộc lớn lên trên lưng ngựa.

Trời sinh là ky binh giỏi nhất.

Trong hai mươi năm qua, bọn họ đối đầu với đế quốc Đại Hạ, xâm chiếm Hoang Châu, trăm trận trăm thắng, chưa từng thất bại một trận nào!


Cho nên bọn họ lúc này không giống như đến Hoang Châu tác chiến, mà giống như đến Hoang Châu du ngoạn hơn.

Bọn họ là ky binh Thiên Lang kiêu ngạo!

Bọn họ là ky binh thiên hạ vô địch!

Lần này bọn họ nhất định phải cào ba tất đất để mang về cho Thiên Điêu Châu một lượng lớn của cải, lương thực và nô lệ.

Bằng không thì những ngày tháng trên thảo nguyên năm nay sẽ rất khổ sở!

Bởi vì thời tiết năm nay bất thường, đã là tháng ba nhưng mặt đất vẫn phủ băng, khiến hầu hết gia súc trên thảo nguyên bị đóng băng mà chết, chết đói hơn một nữal

Nô lệ Đại Hạ thấp kém cũng đã chết không ít.

Tất cả những điều này đã gây tổn hại nghiêm trọng đến nguyên khí của Đế quốc Thiên Lang.

Cũng làm tổn hại nghiêm trọng đến nguyên khí của Thiên Điêu Châu.

Năm nay, Thiên Điêu Châu phải cướp sạch Hoang Châu, thậm chí là Thanh Châu, mới có thể khôi phục lại nguyên khí.

Cho nên lần này Hô Diên Đóa Nhi đã quyết định sẽ chiếm toàn bộ Hoang Châu, không rời đi!


Trong tương lai, nàng ta sẽ là nữ đế của Thiên Điêu Châu và Hoang Châu!

Đế vương của đế quốc Thiên Lang... phụ thân của nàng ta đã già!

Đại ca Hô Diên Độc của nàng ta tuy là thái tử nhưng không hề có tham vọng, chỉ biết h@m muốn sắc đẹp, không phải vị đế vương có thể dẫn dắt đế quốc Thiên Lang đi đến cường thịnh.

Nhìn chung toàn bộ bộ tộc Hô Diên hoàng thất Thiên Lang, chỉ có một mình Hô Diên Đóa Nhi nàng ta có khả năng lãnh đạo đế quốc Thiên Lang hướng đến sự lớn mạnh.

Nàng ta, phải là nữ đế duy nhất của đại lục này.

Đôi mắt đẹp của Hô Diên Đóa Nhi lóe lên dã tâm, nàng ta nhìn đại quân Thiên Lang của mình, tinh thần phấn chấn.

Nàng ta không hề lo lắng về trận chiến ở Hoang Châu!

Bởi vì ky binh của đế quốc Đại Hạ không chịu nổi một đòn này.

Ky binh của Đại Hạ chỉ là bộ binh ngồi trên lưng ngựa, cả đám người cứng đờ hai chân, eo cũng cứng ngắc, đến cả ngựa cũng không thể điều khiển được, hoàn

toàn không có chút sức chiến đấu nào.

Về điểm này, Hô Diên Đóa Nhi và thuộc hạ ky binh Thiên Lang đều có cùng quan điểm.

Không phải kiêu ngạo!

Trước kia ky binh của Đại Hạ đều không chịu được như vậy. Đánh cũng không đánh lại ky binh Thiên Lang.

Chạy cũng không chạy nhanh hơn ky binh Thiên Lang!

Bàn về kỹ năng bắn cung trên lưng ngựa, thật sự kém xa với ky binh Thiên Lang đã lớn lên trên lưng ngựa rất nhiều.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom