Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 843


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 843: Người Anh Yêu Nhất Cả Cuộc Đời Này, Đều Ở Nơi Đó

Lục Hàn Đình lập tức mở mắt ra, từ trong thôi miên mạnh mẽ tỉnh lại.

“Lục tổng, anh ổn chứ?” Dr. Xuyên vội vàng quan tâm hỏi.

Trán Lục Hàn Đình toát ra một lớp mồ hôi lạnh, khuôn mặt tuần tú tinh xảo trở nên trắng bệch, không một chút huyết sắc, lồng ngực to lớn phập phồng, anh há to miệng thở dóc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Lục Hàn Đình nằm trên ghế mây, anh nhanh chóng nhắm mắt bình ổn hô hấp của mình, anh đã nhớ lại phân nửa, con gái của Hạ gia – Hạ Tịch Quán thay gả vào U Lan uyễn, gả cho anh, trở thành Lục phu nhân của anh.

Thì ra, chồng trước của cô thật sự là anh.

Hải Thành nơi ấy, ghi chép lại hết thảy quá khứ ngọt ngào của anh và cô.

Thảo nào khi trở về Đề Đô chính anh luôn cảm thấy trong lòng mình trống rỗng, anh không biết mình đã mắt đi thứ gì, ngày qua ngày bình thản như nước, không tốt cũng chẳng xấu, mãi đến lúc cô tới Đề Đô, anh hệt như ma chướng bị cô hấp dẫn, vì cô sỉ vì cô điên cuồng.

Cô là Lục phu nhân của anh kia mà!

“Lục tổng… Lục tổng!” Lúc này Dr. Xuyên gọi bên tai.

Lục Hàn Đình đưa mắt tập trung ở tại trên mặt Dr. Xuyên, lúc này mới nghe được câu hỏi của Dr. Xuyên: “Lục tổng, về nửa đoạn ký ức còn lại, anh có muốn tiếp tục không?”

Nửa đoạn ký ức còn lại…

Lục Hàn Đình nhanh chóng đứng dậy xuống giường, anh mắp máy đôi môi mỏng, khàn khàn nói: “Tôi vẫn chưa nghĩ ra, hôm nay tới đây thôi.”

Nói rồi Lục Hàn Đình nhanh chóng rời đi.

Lục Hàn Đình trực tiếp ra công ty, phóng chiếc Rolls-Royce Phantom về nhà, lúc này một chuỗi chuông điện thoại du dương vang lên, là thư ký riêng Nghiêm Kiên gọi tới.

Lục Hàn Đình ấn phím nhận, chất giọng cung kính của Nghiêm Kiên nhanh chóng truyền đến: “Chủ tịch, bây giờ anh đang ở đâu, cuộc họp cấp cao hàng năm mười phút sau sẽ bắt đầu, các vị chủ tịch đã đợi trong phòng hội nghị V.I.P rôi ạ.”

Lục Hàn Đình nhìn thẳng nhìn về phía trước, ánh đèn bên lề dường soi vào khung cửa xe, tỏ lên ngũ quan anh tuấn của anh, ánh khúc xạ khiến mắt người như hoa đi, anh mở miệng: “Hủy họp.”

Nghiêm Kiên ở đầu dây bên kia quả nhiên ngắn người, cuộc họp cấp cao hàng năm là ở trong lịch trình, anh ta hiển nhiên không biết vì sao chủ tịch nhà mình lại đột ngột hủy bỏ họp, song anh ta nhanh chóng gật đầu: “Vâng, chủ tịch.”

Lục Hàn Đình cúp điện thoại, hai bàn tay to đặt tại trên vô lăng, hiện tại anh cái gì cũng không muốn làm, cái gì cũng không muốn nghĩ nữa, anh chỉ muốn về nhà, về nhà gặp Lục phu nhân của anh!

Hè phố tối nay đặc biệt náo nhiệt, vì hôm nay chính là lễ Giáng Sinh.

Lọt vào mắt đều là năm ba đôi tình nhân tay trong tay nhau trên đường, còn có rất nhiều người bán hoa, rất nhiều bạn nam dừng lại mua hoa cho cô gái của mình.

Lục Hàn Đình đánh tay lái, dừng xe bên đường, sau đó mở cửa Xe ra.

Rất nhanh anh liền trở thành phong cảnh chói mắt nhất, người đàn ông tối nay mặc bộ tây trang màu đen, bên ngoài còn mặc chiếc áo khoác đen mỏng, anh từ trong chiếc xe sang trọng giới hạn của thế giới đi ra, cả người anh tuấn quý phái, một dáng đứng tùy tiện cũng hệt như dáng pose của các nam người mẫu quốc tế, lập tức hắp dẫn ánh mắt mọi người.
 
Chương 844


Chương 844: Chung Quy Trời Cao Đối Đãi Anh Không Tệ

Đám con gái bên đường nhanh chóng hai mắt phát sáng, bốc lên bong bóng màu hồng, “Trời ạ, người đàn ông kia đẹp trai quá đi mắt.”

Lục Hàn Đình đã quen với những ánh mắt này, anh nhắc chân của đi tới bên cạnh cô bé bán hoa, anh ngồi xổm người xuống, ôn hòa nói: “Bé bán hoa, lấy hét máy đóa hoa này cho chú.”

Cô bé kia mở to mắt nhìn Lục Hàn Đình, giọng nói bập bẹ: “Chú ơi, chú mua hoa hồng nhiều như vậy là muốn tặng bạn gái sao ạ?”

Lục Hàn Đình đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của bé gái: “Không phải, chú là mua tặng vợ.”

Hức hức.

Đám con gái si mê bên đường nhanh chóng tiếng than, người đàn ông đẹp trai như vậy vậy mà đã kết hôn rồi, quả nhiên, đàn ông tốt đều là của người khá!

c Tây Uyễn.

Lục Hàn Đình đậu chiếc Rolls-Royce Phantom trên sân cỏ, rất xa anh liền thấy được ở phía trước, khu biệt thự đèn đuốc sáng trưng, công lớn rộng mở, ánh đèn bên trong hắt ra, tiến vào trong tầm mắt đều là ấm áp.

Trên sân cỏ đặt hai cây thông Nô-en rất to, trên cây treo những ngọn đèn nhỏ phát sáng, còn có một bóng người nhỏ nhắn đứng ở nơi đó, là Hạ Tịch Quán.

Tối nay Hạ Tịch Quán mặc một chiếc váy trắng dài, bên ngoài mặc chiếc áo cardigan croptop dệt kim cổ V màu đỏ, suối tóc đen thanh thuần buông dài hệt như tơ lụa trên bờ vai oánh nhuận, từ xa nhìn lại cô còn yêu kiều hơn cả hoa hồng, là dáng vẻ ngây thơ lại thanh tú mà anh yêu tha thiết.

Trên sân cỏ đặt rất nhiều pháo hoa, Hạ Tịch Quán kéo Lão phu nhân và má Ngô từ trong biệt thự ra, cô bắt đầu chia pháo hoa: “Bà nội, má Ngô, đừng chôn mãi trong nhà nữa ạ, phải ra ngoài hít thở không khí nhiều hơn chút chứ, tối nay là Giáng Sinh mà, chúng ta cùng nhau đốt pháo hoa đi ạ.”

Nói rồi Hạ Tịch Quán liền bật lửa, đốt pháo hoa trong tay lão phu nhân và má Ngô.

Lão phu nhân xuất thân từ danh môn, má Ngô là đại nha hoàn, hai người chưa từng chơi pháo hoa, pháo hoa vừa được đốt lên, Lão phu nhân và má Ngô lại càng hoảng sợ, hận không thể vứt pháo hoa trong tay như vứt củ khoai nóng đi, dáng vẻ kia vừa buồn cười lại dễ thương.

Hạ Tịch Quán ở cạnh che miệng khanh khách cười trộm.

Lục Hàn Đình không hề động, đứng ở đây nhìn một màn kia, người cả cuộc đời này anh yêu nhất, đều ở nơi đó.

Có một loại cảm giác trong nháy mắt dâng tràn rồi toàn bộ buồng ngực anh, tim lại càng lúc càng mềm, trong khoảnh khắc ấy trái tim đã hóa thành vũng nước.

Anh nhìn bóng người nhỏ xinh kia của Hạ Tịch Quán, trong tiếng pháo hoa “tí tách” nở rộ, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ được ánh pháo đốt sáng, lại phá lệ tiên hoạt sinh động, cô đang cười, cười sảng khoái vui vẻ, tiếng cười ấy như tiếng chuông bạc ngân lên, truyền đến bên tai anh.

Khiến tâm anh động, khiến trái tim anh ngứa ngáy.

Lục Hàn Đình đột nhiên nghĩ, chung quy trời cao đối đãi anh không tệ, vì quần quanh một hồi, ông trời lại đưa cô gái Hạ Tịch Quán này đưa đến bên cạnh anh.

Cô bé nhỏ nằm trong tả, nàng dâu nhỏ mẹ anh hứa sẽ gả, hai mươi năm sau, cô vẫn là đi tới bên người anh, từ cuộc thay gả, trở thành Lục phu nhân của anh.

Cô thuộc về anh.

Hoàn toàn, hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuộc về anh.

Là của anh.

Lão phu nhân và má Ngô chỉ lo sợ trong chốc lát rồi cũng tìm được niềm vui khi đốt pháo, các bà cũng đốt cho Hạ Tịch Quán hai cây pháo hoa, già trẻ lớn bé ở nơi đó chơi đùa vui vẻ.

Hạ Tịch Quán cảm thấy hôm nay thật sự rất vui vẻ, cô giơ hai tay lên, múa cây pháo vài vòng, mỉ mắt cong cong dưới ánh sáng chói của pháo hoa đột nhiên đụng phải một đôi mắt thâm thúy sâu hẹp, cô thấy được Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình lúc này đang đứng ở phía trước, ánh mắt đen trầm nóng bỏng chăm chú nhìn cô.
 
Chương 845


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 845: Hoa Hồng Lục Hàn Đình đã trở về!

Hàng mi của Hạ Tịch Quán khẽ run, cô không biết anh về lúc nào, còn nữa, sao anh lại nhìn cô với ánh mắt như thê chứ, ánh mắt này của anh cứ như là… muốn ăn sống cô luôn vậy!

Lúc này Lục lão phu nhân và má Ngô cũng phát hiện Lục Hàn Đình: “A Đình, cháu về rồi à?”

“Dạ.” Lục Hàn Đình gật đầu, anh không đi tới, ánh mắt vẫn là dán chặt trên khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của Hạ Tịch Quán, sau đó vươn ngón tay thon dài, ngoắc ngoắc cô: “Qua đây.”

Cái gì thế, Hạ Tịch Quán thấy anh cái cái ngoắc tay này của anh tuyệt đối không tôn trọng cô, anh đang gọi chó đấy à?

Đôi mắt sáng trong veo như nước của Hạ Tịch Quán trừng anh, sau đó đi tới, đi tới bên người anh: “Anh gọi em làm cái gì?”

Lục Hàn Đình đưa chìa khóa xe cho cô: “Anh mua chút đồ, ở cốp sau, em giúp anh lấy ra, đặt lên lầu đi.”

Hạ Tịch Quán nhìn tay anh: “Tay anh đâu?”

Nhắc tới cái này, Lục Hàn Đình nhanh chóng lấy tay trái ra đè xuống cánh tay phải của mình: “Em cũng biết, tay này của anh gần như phế rồi, bác sĩ nói không được cầm vật nặng, đây đều là vì cứu em, em biết mà?”

Hạ Tịch Quán cũng nhớ đến chuyện tay phải của anh, cô nhanh chóng chau hàng mày thanh tú, lộ ra vẻ ngưng trọng đau lòng: “Mấy ngày anh anh đều không chịu điều trị chứ gì, tối nay em khám cho anh, vậy anh mau vào nghỉ ngơi đi! Đồ đạc em giúp anh mang lên cho.”

Lục Hàn Đình nhìn dáng vẻ tin là thật của cô, cong cong môi mỏng, cô bé này thật đúng là dễ gạt.

Hạ Tịch Quán mở cốp sau ra, chuẩn bị khuân đồ, nhưng lập tức cô ngắn ra, đôi mắt đen láy đột nhiên co rút lại.

Trong cốp sau căn bản không có thứ gì phải khuân cả, bên trong tất cả đều là ruy băng và bong bóng, còn có hoa hồng khắp nơi.

Hoa hồng kiều diễm ướt át tựu chung một chỗ, bên trên còn treo đèn thủy tinh rạng rỡ tỏa sáng, khiến trái tim thiếu nữ tâm rộn nhịp.

Hạ Tịch Quán không nghĩ tới sẽ thấy cái này, trong chốc lát cô nhìn đến ngây người.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Lúc anh ra khỏi thư phòng, đứng ở trên lầu liền thấy Hạ Tịch Quán ở lầu dưới, cô gái hiện tại ngồi trên thảm lông dê mềm mại, là ngồi nghiêng người, hai bắp đùi thon nhỏ ngoan ngoãn quy củ xếp chồng lên nhau, cuộn tròn, cô cầm cây kéo, đang cắt tỉa hoa hồng, sau đó cắm trong bình hoa.

Hoa hồng anh tặng cô, cô rất chuyên chú xử lý.

Bà nội ngồi bên cạnh cô, không biết cô nói gì, chọc bà nội cười ha ha.

Má Ngô ở trong phòng bếp dọn dẹp bát đũa, trên mặt cũng treo ý cười.

Lục Hàn Đình đột nhiên hiểu được vì sao bọn họ trở về Đề Đô, ai nấy đều mắc bệnh nặng, nhất là bà nội, bởi vì bọn họ đã từng mắt đi cô bé này.
 
Chương 846


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 846: Trước Mặt Mọi Người Gửi Tin Nhắn Xấu Hỗ Cho Cô

Lục Hàn Đình lấy di động ra, đứng ở trên lầu soạn rồi gửi một tin nhắn cho cô.

“Ting” một tiếng, Hạ Tịch Quán rất nhanh đã nhận tin, cô mở di động ra, thấy được tin nhắn Lục Hàn Đình gửi đến, nội dung là: “bi lên, đến phòng anh.”

Khuôn mặt nhỏ Hạ Tịch Quán bạo nổ, không nghĩ tới Lục Hàn Đình lại gửi một tin nhắn ái muội như thế cho cô, đi lên cái gì, đi phòng anh gì chứ, anh định làm gì?

Anh không biết xấu hổ nhưng cô thì có, bởi vì bà nội bên cạnh, ánh mắt Hạ Tịch Quán nhanh chóng né tránh, hệt như đứa trẻ mắc lỗi sai.

Lục Hàn Đình một mực nhìn cô, thấy cô kinh hoảng giấu điện thoại đi, dáng vẻ e lệ lại né tránh, anh buồn cười nhếch đôi môi mỏng, anh cũng không làm gì mà, anh nghi ngờ cô cố ý ở câu dẫn anh, chỉ tiếc anh không có chứng cứ.

Lục Hàn Đình lại gửi một tin: “Anh ở trong phòng chờ em.”

Hạ Tịch Quán ở lầu dưới dĩ nhiên nhận được tin, lần này nét ửng đỏ trên khuôn mặt cô đỏ ửng nhanh chóng lan đến vành tai nhỏ xinh trắng như tuyết của cô, cả người như bị lửa hun.

Lục Hàn Đình sợ chính mình nhìn tiếp nữa sẽ nhịn không được, dáng vẻ như nai con chạy loạn này của cô khiến lòng anh ngứa ngáy, hiện tại anh rất muốn bắt nạt cô…

Lục Hàn Đình về phòng mình.

Hạ Tịch Quán vẫn ở dưới lầu, cô khùng mới đi tìm Lục Hàn Đình, không phải cô suy nghĩ đen tối, mà là… anh căn bản cũng không phải là người đứng đắn!

Cô mới không đi tìm anh!

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Bên trong im lặng vài giây, sau đó nói: “Bảo cô ấy lên nhanh một chút!”

Anh nói “lên nhanh một chút”, rõ ràng cho thấy sốt ruột, không nhịn được.

Má Ngô nhanh chóng đi ra ngoài.

Hạ Tịch Quán vẫn còn đang cắm hoa, má Ngô đi xuống: “Quán Quán tiểu thư, thiếu gia đang gọi con đó, gọi con đi lên.”

“cm Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, đầu nhỏ “ầm” một tiếng nỗ tung, anh vậy mà… vậy mà để má Ngô tới gọi cô!

Lão phu nhân hai mắt sáng ngời, nhanh chóng giành lấy cây kéo trong tay Hạ Tịch Quán, còn nghiêm túc nói: “Quán Quán, A Đình gọi cháu đấy, có lẽ là có chuyện gì gấp, cháu mau đi lên đi!”

Hạ Tịch Quán hiện tại hận không thể tìm một cái hang để chui, bà nội và má Ngô có ai không thành tỉnh, các bà sợ rằng đã sớm nghĩ xa, về sau các bà sẽ nhìn cô thế nào, cô lấy mặt mũi gì đối diện với các bà đây?

Hạ Tịch Quán nhanh chóng đứng dậy, che khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của mìng phi nhanh lên lầu, cô muốn tìm Lục Hàn Đình hỏi một câu, anh đến tột cùng muốn làm cái gì?

Hạ Tịch Quán nỗi giận đùng đùng vọt vào phòng ngủ của Lục Hàn Đình, nhưng nhìn một vòng, cũng không có tìm được bóng dáng anh.

Anh ở đâu?

“Lục Hàn Đình!”

Cô gọi một tiếng, thế nhưng không ai đáp.

Hạ Tịch Quán đi tới cửa phòng tắm, vươn tay đầy của ra.

Một giây ké tiếp, bên trong thò ra bàn tay to, nắm chặt rồi cổ tay trắng mảnh khảnh của cô, trực tiếp lôi cô vào trong.

AI Hạ Tịch Quán kinh hô, tắm lưng mềm mại dán lên ván cửa, Lục Hàn Đình đưa đẩy cô đến trên ván cửa, ngăn ở trong ngực mình.
 
Chương 847


Chương 847: Ăn Táo Hay Ăn…

Hạ Tịch Quán ngắng mặt, nhìn người đàn ông trước mắt, Lục Hàn Đình mới vừa tắm xong, mặc đồ ngủ lụa màu xanh đen, thắt lưng buông thả phất phơ, lộ ra nửa vùng ngực to lớn mái tóc ngắn ướt nhẹp dính vào trán, anh không dùng khăn lau, nước nhỏ xuống từng giọt.

Người đàn ông vừa tắm xong cả người toát lên vẻ nhẹ nhàng khoan khoái, cởi bỏ vẻ tinh anh lạnh lùng ngày thường, vẻ tuấn tú ấy càng thêm khiến người mặt đỏ tai hồng.

Hạ Tịch Quán lúc đầu phừng phừng lửa giận, bây giờ bị nam sắc vô hại ấy giam ở chỗ này, giọng nói không tự chủ nhiễm vài phần mềm nhữn: “Lục Hàn Đình, anh làm cái gì thế hả? Sao anh lại bảo má Ngô gọi em, lần này bà nội và má Ngô đều biết cả rồi, bình thường anh không hay ở nhà thì không có gì xấu hổ, nhưng em biết chôn mặt mũi vào đâu đây chứ?”

Lục Hàn Đình chăm chú nhìn vào khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc ấy: “Em hung dữ cái gì, anh gọi em lên sao không lên đi? Hơn nữa bà nội và má Ngô đều là người từng trải, chúng ta ở trong phòng làm cái gì cũng rất bình thường.”

“cm Con người mặt dày này!

Hạ Tịch Quán nắm đắm nhỏ, dùng sức đập lên vai anh.

Lục Hàn Đình thấy cô thật sự tức giận, da mặt cô gái mỏng, rất dễ xấu hỗ, nên anh giả bộ rên một tiếng, lại đè xuống cánh tay phải bị thương của mình.

Quả nhiên Hạ Tịch Quán lập tức bị lừa, cô quên mắt bản thân vẫn đang tức giận, nhanh chóng lo lắng nhìn về phía cánh tay phải của anh: “Anh bị sao vậy, không sao chứ, vừa rồi em đánh rất nhẹ mà…”

“Cho em này.” Lục Hàn Đình lầy một vật ra đưa cho cô.

Hạ Tịch Quán nhìn, trong tay anh là một quả táo vừa đỏ vừa to, cô kinh ngạc nhìn anh: “Anh gọi em lên đây là để tặng táo?”

“Đêm Giáng Sinh không phải nên ăn táo sao, tặng em đấy(7).”

(*) Qủa táo bên Trung còn có nghĩa là quả bình an vì âm đọc của quả táo /píng guð/ gần giống với chữ bình an trong đêm bình an (đêm giáng sinh) /píng ãn yè/, tặng quả táo là thay cho lời chúc bình an, hạnh phúc đến những người thân yêu.

Hạ Tịch Quán vươn tay nhỏ nhận lấy quả táo: “Cảm ơn.”

“Cắn thử xem có ngọt không?” Anh thấp giọng nói.

Hiện tại anh còn đang giam cô giữa vòng ngực to lớn của mình và ván cửa, dáng người anh quá cao, chặn tất cả tia sáng, thân thể hai người dán vào nhau, anh cứ như vậy nóng bỏng nhìn chằm chằm cô, muốn cô cắn táo.

Hạ Tịch Quán cúi đầu, cắn táo.

“Ngọt không?”

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Dạ ngọt, anh cắn thử này.”

Hạ Tịch Quán đưa quả táo tới bên môi anh.

Lục Hàn Đình không ăn, ngón tay thon dài xuyên vào mái tóc cô, sau đó hôn lên môi cô.

Môi cô thơm thơm ngọt ngọt, mang theo vị ngọt của táo.

Hạ Tịch Quán không ngờ anh lại hôn, lúc giật mình thì tay anh đã nắm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, trực tiếp nhắc lên.

Hạ Tịch Quán không cầm chắc quả táo, “đông” một tiếng, quả táo đã rơi xuống đắt.

“Táo của eml”

Lúc này Lục Hàn Đình thu lực cánh tay, mạnh mẽ bóp vòng eo tựa rắn nước của cô, khàn khàn thủ thỉ bên vành tai cô: “Đừng để ý đến táo nữa, quấn chân lên eo anh, được không em?”

Hàng mi cánh bướm của Hạ Tịch Quán run lên: “Lục Hàn Đình, vốn dĩ anh gọi em lên cũng không phải chỉ đưa táo em ăn, em biết ngay mà, anh làm gì lại tốt bụng như vậy…”

Lục Hàn Đình lại rên một tiếng, cắt lời cô: “Mau lên, tay anh hơi đau.”

Chỉ nhờ vào cái cớ tay gãy này mọi chuyện đều sẽ êm ả trôi qua, Hạ Tịch Quán nhanh chóng vươn hai cánh tay nhỏ ôm lấy cổ anh, quấn đôi chân thon dài lên vòng hông rắn chắc của anh, có điều tư thế này… ám muội quá đi mắt.

Hạ Tịch Quán nâng cặp mát đen láy lắp lánh ánh sao ấy nhìn anh, chỉ thấy đôi mắt sâu thẳm kia của Lục Hàn Đình lúc tỏ lúc mờ dưới ánh đèn, bên trong lóe ra tình cảm nóng bỏng, hệt như dung nham sắp sửa hòa tan cô.
 
Chương 848


Chương 848: Anh Gọi Cô, Lục Phu Nhân

Tối nay anh cứ là lạ, hệt như bị cái gì kích thích, đặc biệt hưng phần.

“Lục Hàn Đình, anh sao vậy?” Hạ Tịch Quán hỏi.

Lục Hàn Đình chậm rãi nâng tay phải lên, đưa ngón trỏ thon dài của mình đến trước mặt cô.

Không nói tiếng nào, đợi cô phản ứng.

Hạ Tịch Quán nhìn ngón trỏ thon dài mày, sau đó giơ bàn tay nhỏ lên nhẹ nhàng kéo lại ngón trỏ của anh, kéo ngón trỏ của anh vào trong lòng bàn tay mềm mại của mình.

Đáy mắt Lục Hàn Đình bùng lên hai ngọn lửa đỏ sậm, bắp thịt toàn thân căng chặt, anh có chút không nén được sóng lớn cuộn trào mãnh liệt trong lòng, môi mỏng mắp máy, anh khàn khàn cất giọng: “Lục phu nhân.”

Lục phu nhân.

Đã lâu rồi Hạ Tịch Quán mới nghe được tiếng gọi quen thuộc kia, Lục phu nhân.

Anh vậy mà gọi cô là Lục phu nhân!

Đôi đồng tử của Hạ Tịch Quán co rút lại phóng đại: “Lục Hàn Đình, anh…”

Lục Hàn Đình không muốn hù cô, anh vẫn chưa nhớ hết tất cả, cũng không muốn nói cho cô biết, anh cong môi: “Chẳng lẽ không đúng sao, Hạ Tịch Quán, em chính là nàng dâu nhỏ của anh!”

Hai mươi năm trước, bé gái mới sinh ra đã kéo ngón trỏ của anh không thả, ngọt ngào cười với anh, là cô.

Hai mươi năm sau, thay gả vào U Lan Uyễn, trở thành Lục phu nhân của anh, cũng là cô.

Trong đầu anh, gương mặt non nớt của bé gái năm nào cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt lệ trước mắt này đan chồng lên nhau.

Ban nãy Hạ Tịch Quán còn tưởng rằng anh đã khôi phục trí nhớ, bây giờ mới biết anh nói là chuyện năm xưa, chuyện lúc đó cô đã nhớ không rõ, anh lại nhớ nhung nhiều năm như vậy.

“Quán Quán…” Lục Hàn Đình khép hàng mi nhẹ nhàng hôn lên vằng trán ngát hương của cô, dùng thân thể cứng rắn của mình đè nặng cô, dùng sức ngăn, rung động khó dằn trong lòng, anh muốn cùng cô chia sẻ, cuối cùng chỉ có thể từng lần từng lần nỉ non: “Em là của anh, từ nhỏ đã là của anh, nơi này, em đã lấp đầy nơi này của anh rồi, em có biết không?”

Lục Hàn Đình giữ bàn tay nhỏ của cô, đặt tay lên trái tim mình, cách chất vải mỏng manh cô cảm giác được rõ ràng nhịp đập đều đặn của tim anh, từng nhịp nối tiếp từng nhịp, mang theo sức sống mạnh mẽ, vang động đến mức trái tim cô cũng tê dại.

Hạ Tịch Quán còn cảm thấy, dưới lòng bàn tay mềm mại, bắp thịt cả người anh rắn chắc tựa sắt thép.

Anh nói, cô lắp đầy trái tim anh.

Lúc này, trái tim của anh vì cô mà đập vang dội từng nhịp.

Toàn thân Hạ Tịch Quán mềm nhũn, trước mặt là người đàn ông cô yêu sâu đậm, bị anh để tay lên tim như vậy, nghe lời tâm tình ngọt ngào đến thế, bát kỳ cô gái nào đều không thể từ chối nồi.

Hạ Tịch Quán cắn răng lên đôi môi đỏ mọng, hai tay ôm chặc cổ anh, sau đó ngây ngô mà chủ động mỏ lên đôi môi mỏng của anh.

Bàn tay to của Lục Hàn Đình đè xuống bờ vai oánh nhuận của cô, đột nhiên hung hăng đầy cô lên ván cửa.

Hạ Tịch Quán mờ mịt nhìn anh: “Anh… sao vậy?”

Lục Hàn Đình lấy ra một vật, trực tiếp trùm lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Hạ Tịch Quán chấn động trong lòng, đó là một mảnh… lụa mỏng.

Anh…

Lục Hàn Đình không cho cô cơ hội suy nghĩ, bởi vì một giây kế tiếp anh dùng sức hôn lên, cách mảnh lụa mỏng hung hăng hôn lên đôi môi củ ấu đỏ bừng của cô.

Hạ Tịch Quán không biết anh sao lại kích động như vậy, anh hôn như mưa rền gió dữ, hô hấp của Hạ Tịch Quán trong nháy mắt bị đoạt, cô cảm giác bản thân hệt như chiếc thuyền nhỏ lênh đênh giữa khơi xa, cô chỉ có thể dùng sức bám lên người anh, mới không chìm xuống đại dương vô tận ấy.
 
Chương 849


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 849: Em Đừng Động, Nhìn Anh Là Được

Tư thế bây giờ có độ khó rất cao, hai chân Hạ Tịch Quán nhắc lên không trung, chân treo trên vòng hông rắn chắc của anh, anh hôn vô cùng hung mãnh, như thể muốn ăn sạch cô, Hạ Tịch Quán chỉ có thể theo bản năng siết chặt chân, bám lấy anh thật chặt.

Lục Hàn Đình thấy vòng hông áo từ từ bị cô căng chặt, anh rời khỏi môi cô, chôn khuôn mặt tuần tú vào suối tóc đen, khẽ khàn khàn nói: “Sao quấn chặt thế em?”

“cm Hạ Tịch Quán nhanh chóng chống hai tay lên bờ vai bằng phẳng của anh, đầy anh ra ngoài: “Vậy anh để em xuống đi, tay anh không đau à?”

Nói rồi Hạ Tịch Quán nhéo nhéo cánh tay phải của anh, bắp thịt trên tay vô cùng rắn chắc, tràn đầy vẻ mạnh mẽ của đàn ông, không hề có dáng vẻ phế đi…

“Lục Hàn Đình, anh không lừa em đấy chứ? Có phải dạo gần đây anh vẫn luôn đi khám bình phục tay không? Em thấy tay phải anh rất khỏe mài!”

Lục Hàn Đình biết lời nói dối của mình bị chọc thủng, anh khôi phục từ rất lâu rồi, một người đàn ông phế đi cánh tay phải, về sau ôm cô còn ôm không nỗi, như vậy chẳng phải rất mắt mặt sao? Nên anh rất cố gắng, hiệu quả khôi phục rất tốt, đã quay về trạng thái bình thường.

“Tay anh có khỏe hay không, em thử một chút chẳng phải sẽ biết à?” Dút lời, Lục Hàn Đình trực tiếp vươn cánh tay phải ôm lấy cô, còn bề đi ra ngoài.

Hạ Tịch Quán lại càng hoảng sợ, anh hiện tại dùng một tay ôm cô, giống như ôm em bé vậy, cô tốt xấu gì cũng là cô gái 45kg, anh ung dung ôm trong khuỷu tay, từng bước mạnh mẽ ôm cô vào phòng, chính là mẫu bạn trai có lực điển hình.

Hạ Tịch Quán siết quả đấm đập anh: “Anh làm cái gì, anh thả em xuống.”

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Lục Hàn Đình bò lên giường, bá đạo giam cô dưới thân, anh chống cánh tay phải tràn đầy lựa kia bên sườn người cô, tay kia vắt sau lưng: “Chúng ta thử dùng một tay hít đất.”

Một tay hít đất?

Khuôn mặt Hạ Tịch Quán đỏ lên: “Không muốn, muốn tập thì anh tập đi, em đi trước.”

“Không cho phép đi, người khác đều nói dùng một tay hít đất đàn ông phải cùng luyện với phụ nữ, lúc ấy anh liền nghĩ tới em, vẫn muốn tìm một cơ hội cùng nhau luyện với em.”

“Nhưng em không biết…”

“Em khỏi cần động, nhìn anh là được.”

Nói xong Lục Hàn Đình bắt đầu hít đất.

Hạ Tịch Quán cảm thấy người đàn ông Lục Hàn Đình này thật muốn mạng cô, thắt lưng áo ngủ anh vốn thả bay phất phơ thế kia, bây giờ lại hít đất hơn nửa lồng ngực đều lộ ra, lúc hít đất bắp thịt của anh cứng rắn căng lên từng khối từng khối, phía dưới lồng ngực to lớn chính là hàng cơ bụng sáu múi rõ ràng, còn có đường mỹ nhân ngư hoàn mỹ.

Đường mỹ nhân ngư một nửa nối dài xuống bên dưới quần anh, Hạ Tịch Quán không phải cố ý xem trộm, nhưng cô thấy anh mặc được… quần lót màu đen.

Người đàn ông ngày thường đã anh tuấn cao sang đến vậy lúc này lại gợi cảm hoang dã, đến thế… quả thực chết người.
 
Chương 850


Chương 850: Quán Quán, Anh Muốn Em

Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán hoảng sợ run lẫy bảy, lúc này trên môi mềm nhữn, hóa ra là anh hôn lên.

Anh tập hít đất lúc lên lúc xuống, lúc nhắc người lên rời khỏi môi cô, lúc xuống liền dán môi lên.

Đầu nhỏ của Hạ Tịch Quán “oanh” một tiếng nổ tung, cô rốt cuộc cũng biết anh vì sao họ nói tập hít đất đàn ông phải tập cùng phụ nữ, hóa ra là nguyên nhân này.

Trên khuôn mặt tinh xảo tựa tranh họa của Hạ Tịch Quán nhộn nhạo ý cười yêu kiều, bị anh hôn vài cái, cô cười khanh khách giơ tay nhỏ lên chặn đôi môi đỏ mọng của mình, không cho anh hôn.

Lục Hàn Đình dừng hít đất lại, hai bàn tay to nâng khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của cô, khàn giọng cười nói: “Chuyện gì thế này, lúc không có em anh có thể lập tức chống liên tục mấy trăm cái, vẫn muốn tìm em luyện thật giỏi, vậy mà khi có em rồi, anh mới làm mười mấy cái đã ngã, ngã xuống trên người em.”

Hạ Tịch Quán cảm giác mình lỗ tai đều mang thai, tiếp tục như vậy nữa cô chỉ sợ cũng nhịn không được muốn đẩy anh ngã theo luôn, nhưng cô vẫn chưa nghĩ thông có nên ở cạnh anh không.

Hạ Tịch Quán, mày mau tỉnh lại đi! Đừng bị cực phẩm nam sắc của người đàn ông này làm lút “Bây giờ anh buông em ra được rồi đấy! Hit đất làm cũng làm rồi, em muốn xuống lầu.”

Mái tóc ngắn ướt sũng nước của Lục Hàn Đình cũng tự nhiên khô rồi, vài lọn tóc mềm che đi đôi mắt đen bóng, cảm giác anh càng thêm giống với chàng trai trẻ, là… chú chó săn nhỏ(*) quấn quýt không buông bạn gái mình.

(*) Chó săn nhỏ ý chỉ những chàng trai có tính cách lạnh lùng độc đoán, nhưng ở bên cạnh người mình yêu lại quấn quýt không buông, luôn mong được người yêu cưng nựng.

Chó săn nhỏ.

Hạ Tịch Quán cảm thấy nếu như lấy một loại động vật để hình dung Lục Hàn Đình, thì đó chính là chó săn nhỏ!

“Quán Quán, hiện tại anh không muốn dùng một tay hít đất nữa, chúng ta đổi bài tập khác đi!” Lục Hàn Đình nhéch đôi môi mỏng khàn khàn cười nói.

Hạ Tịch Quán chớp hàng mi nhỏ dài: “Tập gì nữa?”

“Tập luyện… thắt lưng!”

Cái gì?

Hạ Tịch Quán trong chốc lát nghe không hiểu, bình thường cô không tập gym, cô chỉ rành mấy thứ như nhảy nhót yoga, không hiểu bài tập của đám đàn ông lực lưỡng này.

Lục Hàn Đình nhìn cô ngây ngốc, cái gì cũng không hiểu, ngây thơ vô cùng, anh dùng lực hôn bàn tay nhỏ của cô, làm một động tác: “Luyện thắt lưng là như vậy này.”

Màn Gương mặt đang cười của Hạ Tịch Quán bỗng “reng” một tiếng sôi sùng sục, ban nãy…. anh mới…. húc hông hả?

Hạ Tịch Quán có ngốc cũng hiểu được ý “luyện thắt lưng” của anh là gì, anh muốn dùng phương thức gì luyện thắt lưng!

“Lục Hàn Đình, cắm anh đùa lưu manh, anh còn nói như vậy em sẽ không để ý đến anh nữa!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng từ chối, còn kiên quyết vươn tay đầy anh ra.

Thân thể đồ sộ của Lục Hàn Đình không chút xê dịch, môi mỏng phủ bên vành tai cô thầm thì: “Thực sự không muốn cùng anh luyện à? Mấy ngày gần đây anh đều luyện thắt lưng, muốn luyện để em kiểm tra một chút đấy!”

Ai muốn kiểm tra?

Hạ lưu!

Hạ Tịch Quán bắt đầu dùng sức giấy giụa, cả người như chim nhỏ đạp nước: “Lục Hàn Đình, anh mau buông em ra, bà nội và má Ngô đều biết em lên đây rồi, nếu em không xuống, bà nội và má Ngô sẽ nghĩ bậy, đến lúc đó em thực sự chẳng còn mặt mũi nữa.”

Lục Hàn Đình chau hàng mày kiếm, lúc này anh mới phát hiện điểm bắt tiện khi bà nội má Ngô ở cạnh, thời điểm thẹn thùng thế này lại không tiện chút nào.

Trước đây lúc ở Hải Thành, anh thỉnh thoảng sẽ dẫn cô đến biệt thự tư nhân, hoặc trong phòng nghỉ ngơi của phòng làm việc anh, nơi đó chỉ có hai người bọn họ.

Lục Hàn Đình vươn tay kéo làn váy trên người cô, kìm nén trầm giọng dụ dỗ nói: “Đừng để ý đến các bà, Quán Quán, anh muốn em.”
 
Chương 851


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 851: Bà Không Thấy Gì Hết Á

Hạ Tịch Quán rốt cuộc cũng biết, cái gì đều là giả, người đàn ông Lục Hàn Đình này gạt cô vào cái tròng này, chính là vì muốn cùng cô “tham khảo nghệ thuật” luyện thắt lưng này.

“Lục Hàn Đình, không muốn, em còn chưa tắm…”

“Khỏi tắm, trên người em rất thơm rồi.”

“Không được…”

Hạ Tịch Quán một mực đưa đẩy chống cự, không chịu phối hợp, ba phú sau, người đàn ông phía trên đột nhiên ngừng lại, bất động.

Hạ Tịch Quán cũng ngắn ra, anh…

Lục Hàn Đình chôn khuôn mặt tuần tú vào cổ cô , thở hỗn hễn, không ngắng đầu.

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhìn chằm chằm đèn treo sáng chói trên đỉnh đầu trong chốc lát, sau đó vươn ngón tay út ám muội đâm đâm anh một cái: “Không phải anh nói… anh luyện thắt lưng rất giỏi sao?”

Lục Hàn Đình cảm thấy đây tuyệt đối là thời khắc sỉ nhục nhất trong cuộc đời anh, anh chống hai cánh tay nhìn cô chằm chằm: “Lần này không tính, chúng ta luyện lần nữa.”

“Không muốn!”

Hạ Tịch Quán đẩy anh ra muốn chuồn.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Hạ Tịch Quán cười khanh khách tránh né, lúc này cửa phòng ngủ đột nhiên bị đẩy ra, lão phu nhân và má Ngô lập tức ngã lăn ra đất, lão phu nhân còn la hét: “Suyt! Má Ngô, đừng đầy tôi!”

Cửa thình lình mở, con ngươi Hạ Tịch Quán co rút, cô nhanh chóng giơ tay lên che kín khuôn mặt nhỏ của chính mình, hét lên một tiếng: “ÁI”

Hạ Tịch Quán còn nhớ rõ trước đây Diệp Linh với cô từng đùa với nhau, nêu như lúc tắm có người xông vào, che mặt trước, hay che phía dưới trước, cô nói che mặt trước.

Thế nên, hiện tại Hạ Tịch Quán che kín khuôn mặt nhỏ của mình.

Lục Hàn Đình cũng không ngờ đến bà nội và má Ngô vẫn luôn ở ngoài cửa nhìn lén, anh phản ứng nhanh chóng nhấc tắm .

chăn phủ lên người Hạ Tịch Quán, đắp kín khuôn mặt nhỏ của cô, anh mím môi ánh mắt sắc bén không vui nhìn về phía hai người ở cạnh cửa kia: “Bà nội, má Ngô, hai người đang làm gì thế?”

Lão phu nhân và má Ngô bắt ngờ bị quăng ngã vào trong, hiện tại hai người tay trong tay miễn cưỡng đứng vững dậy, má Ngô nhanh chóng liền thoắng: “Hình như còn chén dĩa má chưa rửa sạch, má đi rửa đã.”

Má Ngô co cẳng chuồn trước.

Lão phu nhân chỉ còn một người liền lúng túng, đối mặt với lửa giận của Lục Hàn Đình, bà vân vê vạt áo của mình nhìn chung quanh một vòng: “Bây giò tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì ấy nhữ2 Tôi là ai2 A, A Đình, Quán Quán, thì ra là bọn xong à, bà đến phòng bọn xong khi nào ấy nhỉ, bà không thấy gì hết á, các cháu cứ tiếp tục đi nhé!”

Nói xong lão phu nhân như một làn khói chuồn êm.

Lục Hàn Đình cạn lời, càng thêm kiên định ý tưởng trong lòng anh, lúc nào anh muốn giở trò xấu thì nhất định phải dọn Hạ Tịch Quán ra ngoài ở.

Lục Hàn Đình nhìn một cục u lên trong chăn: “Quán Quán, bà nội và má Ngô đi rồi, em có thể ra.”

Cục u trong chăn không nhúc nhích.

Lục Hàn Đình đưa tay kéo chăn xuống, lập tức lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn kia của Hạ Tịch Quán.
 
Chương 852


Chương 852: Sinh Con Trai

Hiện tại khuôn mặt tuyệt sắc đỏ rực, đỏ đến mức gần như có thể nhỏ máu, đôi mắt trong veo như nước nhìn anh chằm chằm, sau đó cầm một cái gối lên ném mạnh vào khuôn mặt tuần của anh: “Đều tại anh, em đã bảo không được rồi mà cứ khăng khăng làm, giờ thì hay lắm, mọi người đều biết hết rồi kìa!”

Lục Hàn Đình không tránh, để gối đập phải khuôn mặt tuấn tú rồi rơi xuống, anh cong môi dụ dỗ nói: “Được rồi, đều là lỗi anh, xin lỗi, em đừng giận mà.”

“Hứ.” Hạ Tịch Quán nặng nề hừ một tiếng, không để ý tới anh.

Lục Hàn Đình dán gương mặt đáng ghét kia lại gần: “Anh có thể lấy công chuộc tội, bây giờ anh… ôm em đi tắm nhé! Chúng ta cùng tắm.”

Hạ Tịch Quán hít vào ngụm khí lạnh, cô vẫn luôn biết anh là tên đàn ông mặt dày, nhưng thế này cũng dày hơn bê tông rồi đó.

Bà nội và má Ngô mới vừa đi, anh còn tâm tình muốn tắm chung với cô!

Hạ Tịch Quán nhắc chân dùng sức đạp anh: “Tự em đi tắm, nhưng em không có đồ, anh sang phòng em lấy đồ cho em đi!”

Lục Hàn Đình thấy cô thực sự không muốn, tiếp tục như vậy nữa chắc cô sẽ xù lông thật, đến lúc đó lại chả đoái hoài gì đến anh nữa lại mệt, anh chỉ có thể thỏa hiệp: “Ừ, anh lấy cho em.”

Lục Hàn Đình rời khỏi phòng.

Mới vừa đi tới hành lang, Lục Hàn Đình liền gặp lão phu nhân, lão phu nhân vẫn đứng ở đây chờ anh.

“A Đình…” Lão phu nhân nhanh chóng tiến tới trước mặt Lục Hàn Đình, thần bí nhỏ giọng hỏi: “Bà vẫn luôn nghỉ ngờ cơ thể cháu có khuyết điểm, xem này, bị bà bắt lại tại chỗ rồi, giờ cháu không chối được nữa đâu, sao thời gian lại.. ngắn thế cháu?

Chẳng lẽ…”

Trán Lục Hàn Đình chảy ba vạch đen, lão phu nhân quả thật hỏi đúng chỗ đau của anh: “Bà nội, đây là lần cuối cùng hai người đứng ở cửa phòng cháu, cháu hy vọng không có lần saul”

Lão phu nhân mặt tươi như hoa nhướng mày: “Yên tâm đi, con người bà rất đạo đức mà, bà hiểu hết hiểu hết. Mà này, bà biết một lão bác sĩ trung y, chuyên trị vấn đề về đàn ông, mai bà sẽ đi xin cho cháu thuốc, cam đoan một đêm cháu sẽ trở thành mãnh nam!”

*…” Lục Hàn Đình hoàn toàn không muốn để ý bà nội nhà mình nữa.

Lão phu nhân lại kéo anh lại: “A Đình, cháu đã cùng Quán Quán phát triển đến lên cả giường, vậy tranh thủ thời gian đi cháu, mau chóng cầu hôn, rước Quán Quán về nhà, sau đó các cháu lại sinh cho bà thằng nhỏ mập mạp, hoặc bé gái cũng được, bé gái giống Quán Quán, nhất định sẽ xinh như búp bê cho xem.”

Ánh mắt Lục Hàn Đình chọt biến sâu, anh không biết anh và Hạ Tịch Quán vì sao ly hôn, nhưng anh biết đáp án này đang trong nửa đoạn ký ức còn lại.

Lục Hàn Đình không muốn khôi phục lại nửa đoạn ký ức kia, vì trong lòng anh rất mâu thuẫn đoạn ký ức đó, nên anh mới có thể mạnh mế tỉnh lại từ trong thôi miên.

Nhưng, nếu không có nửa đoạn ký ức kia, anh chung quy cũng không phải là Lục tiên sinh hoàn chỉnh, không phải Lục tiên sinh mà cô yêu.

Lục Hàn Đình lấy điện thoại ra, gửi tin cho Dr. Xuyên chiều nay tiếp tục thôi miên.

Sáng sớm hôm sau, lúc Lục Hàn Đình xuống lầu thấy được Hạ Tịch Quán đang ở trong phòng khách, Hạ Tịch Quán đã sớm dậy, hôm nay cô phải lấy thân phận Prof. Hạ cùng với viện sĩ Khâu chính thức lộ diện với diễn đàn y học đỉnh cao của Đế Đô, đây là lần đầu tiên dưới ánh đèn truyền thông cô công khai lộ diện thân phận của mình.

Hôm nay Hạ Tịch Quán mặc đồ công sở, áo sơmi lụa màu vàng nhạt, thắt nơ bướm xinh đẹp, phía dưới là váy bút chì ôm màu hồng, buộc đuôi ngựa thật thấp, lộ ra khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc ấy.
 
Chương 853


Chương 853: Trong Đầu Người Này Rốt Cuộc Chứa Gì Thế?

Lục Hàn Đình đứng ở trên lầu nhìn Hạ Tịch Quán, trong phút chốc bỗng luyến tiếc dời mắt đi.

Hạ Tịch Quán ở trong phòng khách dạy lão phu nhân làm vài động tác đơn giản, cô cầm một trái cầu nhỏ, nhí nhảnh nháy mắt: “Bà nội, đá cầu rất vui, cháu dạy cho bà.”

Hạ Tịch Quán ném trái cầu lên sau đó ưỡn ngực, trái cầu kia nhanh chóng theo đường cong trổ mã xinh đẹp của thiếu nữ rơi xuống, cô lại nhắc chân đá một cái, trái cầu nhỏ văng lên không trung rồi cô quay lưng lại, ưỡn mông lên đón cầu, trái cầu nhỏ văng đến tận trong lòng lão phu nhân.

Lão phu nhân nhận cầu, vui vẻ cười ha ha: “Cái này vui đấy, nào, má Ngô, chúng ta cùng chơi.”

Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán, anh biết cô biết nhảy, thể loại vũ đạo nào cũng nhảy được, lúc cô mang theo đội cổ động viên lên sân khấu ở quảng trường ngày đó, khiến đám người kia điên cuồng thét chói tai. Khi ấy anh đứng ở đó nhìn dáng vẻ điên đảo chúng sinh của cô, cũng trở thành người thành kính muốn quỳ xuống chân cô.

Hiện tại cô tùy ý dạy bà nội động tác tập thể dục, nhưng đập vào mắt anh là vẻ xuân tràn đầy nhựa sống của thiếu nữ. Ánh mắt Lục Hàn Đình chu du trên đường cong cơ thể cô, anh từng thấy rất nhiều cô gái mặc áo sơ mi váy ôm rồi nhưng cô lại là người mặc đẹp nhất, không ai sánh bằng.

Lúc này Lục lão phu nhân phát hiện Lục Hàn Đình ở trên lầu : “A Đình, dậy rồi hả cháu?”

Hạ Tịch Quán ngước mát, lập tức thấy Lục Hàn Đình đứng trên lầu, hôm nay anh mặc bộ tây trang được may thủ công màu đen được là phẳng không chút nếp nhăn, anh nhắc đôi chân dài đi xuống lầu, trong tư thái bễ nghễ lại lộ ra vẻ lạnh lùng xa cách.

Hạ Tịch Quán nhớ tới chuyện xảy ra tối qua, liền mất tự nhiên xoay người, không nhìn anh.

Lúc này Lục Hàn Đình đã đi tới: “Bà nội, sao bà dậy sớm thế ạ”

“Không còn sớm nữa, Quán Quán nói phải sớm ngủ sáng sớm sớm tập thể dục, như vậy bà có thể sống đến 99 tuổi đấy.” Lục lão phu nhân cười nói.

Lục Hàn Đình nhìn bà nội nhà mình bây giờ tinh thần sáng láng, chậm rãi cong môi, sau đó anh đưa mắt đặt trên người Hạ Tịch Quán.

Lão phu nhân vô cùng thức thời cười nói: “A Đình, Quán Quán sắp tham gia diễn đàn y học, cháu lái xe đưa Quán Quán đi đi.”

“Không cần đâu ạ…” Hạ Tịch Quán nhanh chóng từ chối.

Lục Hàn Đình gật đầu: “Dạ.”

Nói rồi anh vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại không xương của Hạ Tịch Quán, mang theo chìa khóa xe dẫn cô ra của.

Hai người đi tới bên chiêc Rolls-Royce Phantom, Hạ Tịch Quán nhanh chóng rút tay về: “Em tự đi được, anh đến công ty đi!”

Lục Hàn Đình lịch sử mở cửa xe ra, giọng điệu không cho phép từ chối: “Lên xe.”

Hạ Tịch Quán biết tính anh bá đạo, hơn nữa còn lề mề nữa cô sẽ đến muộn, nên cô ngoan ngoãn lên xe.

Lúc này Lục Hàn Đình vươn tay nhẹ nhàng vỗ lên bờ mông cong của cô.

Hạ Tịch Quán hóa băng, anh làm cái quái gì thế?

Cô quay đầu, đôi mắt đen láy ươn ướt trừng anh.

Lục Hàn Đình một tay đút vào túi quân, dáng vẻ bá đạo, anh nhướng hàng mày kiếm, hạ giọng chỉ hai người mới nghe được, nói: “Mặc như vậy đi quyến rũ ai? Lẽ nào em còn muốn ngồi xe thằng khác?”

Hạ Tịch Quán liếc lên liếc xuống cả người mình, cô mặc có sai gì đâu, trong đầu người này rốt cuộc chứa thứ gì thế?
 
Chương 854


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 854: Buổi Diễn Thuyết Học Thuật Của Hạ Tịch Quán

Hôm nay là ngày trọng đại của giới y học Đề Đô, tất cả bậc kỳ tài của y giới đều xuất hiện ở buổi diễn đài đỉnh cao này, bởi vì Prof. Hạ lần đầu lộ diện, nên buổi diễn đàn này nhận được rất nhiều sự chú ý.

Sảnh bên ngoài đã tụ tập người ta tấp nập ký giả truyền thông, lúc này không biết là người nào kinh hô lên các người mau nhìn, viện sĩ Khâu tới rồi!

“Xoát” một cái, ánh mắt mọi người đều dán qua, chỉ thấy viện sĩ Khâu đi lên thảm đỏ.

Tách tách tách, tất cả ánh flash đều đỗ dồn về, “Viện sĩ Khâu, xin hỏi đây chính là X học trò cưng của ngài sao?”

Mọi người đưa mic cho viện sĩ Khâu, phỏng vấn ông.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


c Trở thành Prof. Hạ chỉ với độ tuổi 16, chính là nghịch thiên.

Lúc này dưới sự bảo vệ của nhiều tầng an ninh, viện sĩ Khâu đi vào rồi khuất dạng.

Trong buổi họp diễn đàn đỉnh phong của y học, viện sĩ Khâu nhanh chóng bị bao vây, mọi người tò mò hỏi, “Viện sĩ Khâu, sao không thấy học trò cưng Hạ Tịch Quán của ông đâu thế?”

“Viện sĩ Khâu, trò cưng của ông đỉnh lắm đấy, hậu sinh khả uý, chúng tôi đều muốn gặp cô ấy một lần.”

Viện sĩ Khâu cúi đầu nhìn một chút đồng hồ đeo tay: “Tịch Quán cũng sắp tới rồi.”

Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói thanh lệ êm tai: “Thầy ƠI.

Mọi người vội vã quay đầu, chỉ thấy Hạ Tịch Quán vội vàng chạy tới: “Thầy ơi, em vẫn chưa muộn phải không ạ?”

Hạ Tịch Quán lên sân khấu giống phong cảnh đẹp mắt, nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người, lúc này cô đã thành tiêu điểm chú ý của toàn trường.

Có vài chàng trai trẻ học lực kiệt xuất, xuất thân từ y học thế gia cũng đến, ánh mắt của bọn họ đều rơi vào trên người Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán chỉ mới 20 tuổi, làm hoa hậu giảng đường của Đại học A, mỹ nữ thanh thuần mà tuyệt sắc, chỉ mỗi mỹ nhan thịnh thế này cũng đủ để đám thanh niên kiệt xuất nhân không cách nào cự tuyệt.

Cộng thêm thân phận prof. Hạ của Hạ Tịch Quán lộ ra ánh sáng, trên người cô lại càng thêm rực rỡ chói mắt, hiện tại chỉ cần là y giới, không ai không biết Hạ Tịch Quán, đám con trai kia đóng cửa lại, chủ đề thảo luận nhiều nhát cũng là Hạ Tịch Quán.

Tên tuổi Hạ Tịch Quán hiện tại vang dội toàn bộ Đề Đô.

Viện sĩ Khâu từ ái cười nói: “Tịch Quán, con không trễ, là chúng ta nóng lòng chờ con đến, nào, để thầy giới thiệu cho con một chút, những vị này đều là ngôi sao sáng của y giới, vị này chính là giáo sư Nhạc của bệnh viện Nam Sơn, chuyên gia của khoa thần kinh, vị này chính là…”

Viện sĩ Khâu giới thiệu từng người một, Hạ Tịch Quán tự nhiên lễ phép gật đầu chào hỏi, hiện tại cô đứng dưới ngọn đèn sáng chói, cử chỉ hoàn mỹ cùng khí chát tuyệt trần toát ra phong hoa một thân.

“Viện sĩ Khâu, đây là lần đầu tiên trò cưng của ông Hạ Tịch Quán lộ diện, nghe nói lát nữa Hạ Tịch Quán sẽ lên sân khấu diễn thuyết luận văn học thuật của cô ấy. Mới 20 mà đã đứng được trên sân khấu lớn thế này, đến chúng ta lúc còn trẻ cũng theo không kịp, chúng tôi đều rất chờ mong bài luận văn diễn thuyết này!”
 
Chương 855


Chương 855: Hỏi Đến Cha Mẹ Cô

Hôm nay là diễn đàn đỉnh cao của giới y học Đề Đô, Hạ Tịch Quán sẽ lần đầu tiên diễn thuyết luận văn học thuật của mình, đây đương nhiên là mong đợi của mọi người.

Viện sĩ Khâu khiêm tốn cười nói: “Tịch Quán bây giờ còn tuôi rất trẻ, là hậu bồi, các vị đều là thầy cô giác của cô, nếu như cô diễn thuyết có gì thiếu sót, cũng xin các vị thầy cô vui lòng chỉ giáo.”

Diễn đàn học thuật hôm nay cũng có một người tới, chính là Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên cũng học y, với thành tích của cô ta không vào được nơi này, không có tư cách, thế nhưng, cô ta xuất thân tốt, là thiên kim đại tiểu thư của thủ phủ Lệ gia, hiện tại Lệ Quân Mặc lại đã trở về, hôm nay là Lệ Quân Mặc dẫn cô ta tới đây mở mang kiến thứ một chút.

Nhưng Lệ Yên Nhiên lại chẳng học hỏi được gì, hiện tại cô ta đứng ở nơi không người chú ý, hai mắt nhìn chòng chọc vào Hạ Tịch Quán.

Lệ Yên Nhiên nhìn viện sĩ Khâu dẫn Hạ Tịch Quán giới thiệu cho mọi người, cô tanhìn Hạ Tịch Quán phóng khoáng ung dung dưới ánh đèn sáng rực, cô ta nhìn ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Hạ Tịch Quán, thưởng thức không ngớt với ngôi sao sáng là cô, đám thanh niên tài giỏi đẹp trai toát ra thưởng thức mến mộ với cô…

Cô ta thấy hôm nay căn bản cũng không phải là diễn đàn học thuật gì, mà như cuộc tuyển tú dành riêng cho Hạ Tịch Quán!

Lệ Yên Nhiên siết chặt quả đắm của mình, trong lòng hận đến cắn răng, đại chiến lần trước cô ta và toàn bộ Dạ gia tổn thương nguyên khí nặng nè, Dạ lão bởi vì ở bên trong cơ thể có cổ độc, ngay cả diễn đàn lần này cũng không thẻ tham gia, vậy mà Hạ Tịch Quán lại nghênh đón thời khắc cao quang của mình.

Lệ Yên Nhiên hung hăng dời mắt, không nhìn Hạ Tịch Quán nữa, cô ta tìm kiếm bố mình – Lệ Quân Mặc.

Lệ Quân Mặc là thủ phủ toàn cầu, trùm từ thiện, hiện tại bên người ông không ít người vây quanh, đám người đó ân cần nói gì đó với ông, nhưng ông không để tâm, ánh mắt của ông cũng rơi vào một người.

Lệ Yên Nhiên nhìn theo ánh mắt Lệ Quân Mặc, con ngươi nhanh chóng co rụt lại, bởi vì Lệ Quân Mặc hiện tại đang nhìn…

Hạ Tịch Quán!

Bố vậy mà nhìn Hạ Tịch Quán!

Phản ứng đầu tiên của Lệ Yên Nhiên chính là, không phải bố đã vừa ý Hạ Tịch Quán rồi chứ?

Lúc này viện sĩ Khâu mang theo Hạ Tịch Quán đi tới trước mặt Lệ Quân Mặc: “Tịch Quán, vị này chính là Lệ tổng, con chắc không xa lạ gì nhỉ?”

Đôi mắt sáng trong của Hạ Tịch Quán nhìn về phía Lệ Quân Mặc, sau đó nền nã mỉm cười: “Đương nhiên không xa lạ gì ạ, Lệ tổng, thưa bác ạ.”

Lệ Quân Mặc nhìn đôi mặt như ánh sao xoay chuyển kia của Hạ Tịch Quán, gật đầu: “Không ngờ Hạ tiểu thư ưu tú như vậy, bố mẹ của cô hẳn là dành rất nhiều thời gian và tâm huyết nuôi dưỡng cô thành tài nhỉ?”

Hạ Tịch Quán không nghĩ tới Lệ Quân Mặc lại quan tâm tới cha mẹ của mình tới, cô cười nói: “Bố Hạ mẹ Lam của con dĩ nhiên rất tốt rồi ạ.”

Ánh mắt Lệ Quân Mặc lóe lên, muốn nói gì, nhưng lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp từ tính: “Bác Lệ, thật khéo quá, không ngờ bác cũng tới tham gia diễn đàn học thuật này đấy.”

Lệ Quân Mặc quay đầu, thấy được Lục Hàn Đình từ đối diện đi đến.

Lục Hàn Đình tới! Xem thêm ngôn tình sủng nhé khách!

Lục Hàn Đình đến liền gợi lên tiếng xì xầm xôn xao, mau nhìn, Lục tổng cũng tới!

Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, Lục Hàn Đình chở cô tới đây, nhưng cô đã tạm biệt anh rồi mà, thế mà anh vẫn chưa đi, còn tham gia diễn đàn học thuật này.

Hạ Tịch Quán đi lên trước, ngắng khuôn mặt nhỏ xinh nhìn anh, nhỏ giọng nói: “Sao anh lại tới đây?”

Lục Hàn Đình lấy chiếc áo khoác dài màu gạo từ trên cánh tay ra, anh cong môi mỏng thành đường cung nhàn nhạt mà cưng chìu nói: “Ban nãy phát hiện ra áo khoác em để quên trên xe anh, sợ em lát nữa ra ngoài lạnh, nên anh tự mình đưa tới cho em đó.”

Áo khoác trên tay Lục Hàn Đình là của Hạ Tịch Quán.
 
Chương 856


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 856: Con Phải Gả Cho Lục Hàn Đình!

Mọi người nhanh chóng tổng kết được một tin tức quan trọng: “Thì ra Prof. Hạ là ngồi xe Lục tổng tới, thế nhưng người tài xế Lục tổng này cũng quá không xứng chức, Prof. Hạ suýt nữa đã đến muộn.”

Lục Hàn Đình câu môi: “Ban nãy trên đường kẹt xe.”

“À, đã hiểu đã hiểu.” Mọi người nhao nhao cười nói, ánh mắt ám muội còn lưu luyến trên người Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán giơ lên vén lọn tóc ra vành tai trắng như tuyết, vành tai của cô đo đỏ, dù sao da mặt cô cũng mỏng, đối mặt với sự trêu chọc của mọi người cũng rất ngại.

Lúc này viện sĩ Khâu cười khoát tay: “Được rồi, diễn đàn học thuật sắp bắt đầu rồi, tất cả mọi người vào chỗ đi! Tịch Quán, đi theo thầy.”

Hạ Tịch Quán chìa tay về phía Lục Hàn Đình: “Đưa áo khoác cho em, anh đến công ty đi!”

Lục Hàn Đình không đưa: “Anh ở đây chờ em, xong rồi thì cùng đi.”

Anh muốn ở chỗ này đợi cô?

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Lục Hàn Đình đi tới bên người Lệ Quân Mặc, trong chất giọng trầm thấp lộ ra vẻ thờ ờ: “Bác Lệ, hình như bác rất hứng thú với Hạ Tịch Quán nhỉ?”

Lệ Quân Mặc nhìn thoáng qua bóng người khuất xa của Hạ Tịch Quán, sau đó đưa mắt rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình, ông gật đầu: “Ừ, là có chút hứng thú.”

Lệ Quân Mặc hào phóng thừa nhận chắc chắc là khiêu khích anh, Lục Hàn Đình nhanh chóng nheo lại cặp mắt thâm thúy kia: “Bác Lệ, Hạ Tịch Quán là người phụ nữ của cháu!”

“Đã nhìn ra.”

Lệ Quân Mặc nhìn lướt qua chiếc áo khoác vàng nhạt trong khuỷu tay Lục Hàn Đình: “Nếu không cháu cũng không mượn một cái áo khoác đỏ mắt chạy tới tuyên bố chủ quyền của mình.”

*…”

Trong đáy mắt Lục Hàn Đình nháy mắt cuồn cuộn ra tầng lệ khí rét lạnh, anh từ trong cổ họng bức ra giọng điệu âm u: “Bác Lệ, tốt nhất bác nên cách xa Hạ Tịch Quán một chút, nếu không… cháu sẽ không khách khí với bác!”

Cái gì?

Không khách khí với ông?

Lệ Quân Mặc như là nghe được truyện cười, ông tiến lên, đưa tay vỗ vỗ vai Lục Hàn Đình: “Nhóc con, bác có thể chờ cháu hai mươi năm.”

Lệ Quân Mặc rời đi.

Lệ Quân Mặc rời khỏi diễn đàn học thuật, quản gia tư nhân đi lên trước, cung kính hỏi: “Tiên sinh, chúng ta đi đâu ạ?”

Lệ Quân Mặc nói hai chữ: “Thăm tù.”

Quản gia tư nhân đã hiểu, Lệ Quân Mặc muốn đi thăm Dạ Huỳnh.

Lúc này phía sau có một người vội vã chạy tới: “Bó.”

Lệ Quân Mặc dừng bước lại, Lệ Yên Nhiên chạy tới.

“Bố, bố đi đâu vậy?” Lệ Yên Nhiên vươn tay khoác lên cánh tay của Lệ Quân Mặc làm nũng: “Bó, con thích anh Hàn Đình, lần này bố nhất định phải giúp con gả cho Lục Hàn Đình.”

Lệ Quân Mặc không có biểu tình gì, chỉ là ôn hòa nói: “Lục Hàn Đình có thể vì Hạ Tịch Quán tuyên chiến với bố, vậy cậu ta còn có cái gì không dám làm nữa đâu. Yên Nhiên, dứt ý định này đi!

Lục Hàn Đình chắc chăn sẽ không cưới con.”
 
Chương 857


Chương 857: Có Người Thăm Tù

Sắc mặt Lệ Yên Nhiên trắng nhọt, cô ta thật sự không ngờ bố có thể từ chối cô ta thẳng thừng đến thế.

Hiện tại mẹ đang ngồi tù, ông ngoại trúng cổ, Dạ Minh Châu cũng lo sợ án binh bất động, tên điên Dạ Vô Ưu kia cô là không dám qua lại với hắn, hiện tại ngay cả bố cũng không giúp cô trù mưu đặt kế, vật cô ta nên làm cái gì bây giờ?

“Bây giò bố muốn thăm mẹ con, con có muốn đi cùng không 2?”

Lúc này Lệ Quân Mặc hỏi.

Đến từ?

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng rụt tay về, cô ta hiên ngang nói: “Con không muốn đi, mẹ làm nhiều chuyện sai lầm như vậy, còn giật dây con cắt cổ tay tự sát, bà ấy đã không phải là mẹ của con nữa rồi, con sẽ không đi thăm bà ấy!”

Lệ Quân Mặc liếc Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên bị cái nhìn này tê cả da đầu: “Bố, con nói sai chỗ nào sao, con thực sự không làm gì cả, đều do ông ngoại công và mẹ xui khiến con.”

“Bồ biết rồi.” Lệ Quân Mặc nói xong cũng nhắc chân rời đi, rất nhanh ông cùng quản gia tư nhân đã khuất xa.

Quản gia tư nhân nhìn ra tâm trạng tiên sinh nhà mình không vui, ông thấp giọng nói: “Tiên sinh, có phải ngài thấy Đại tiểu thư quá nhẫn tâm bạc tình? Kỳ thực nếu như Đại tiểu thư ở trước mặt ngài sống chết khóc lóc, cầu ngài giúp đỡ mẹ mình, ngược lại có vẻ Đại tiêu thư là thuần khiết vô tội, tâm tính thuần lương, nhưng bây giờ Đại tiểu thư đẩy hết thảy ra khỏi người mình, rất sợ bản thân dính dáng tới bất kỳ thứ gì của mẹ mình, để mình sạch sẽ, hành động giấu đầu hở đuôi cách này ngược lại đã chứng minh tát cả.”

Lệ Quân Mặc nhấp một cái môi mỏng, quản gia tư nhân này theo ông hai mươi năm rồi, nói trúng suy nghĩ trong lòng ông, vừa rồi Lệ Yên Nhiên giống như là một tên hề vụng về ở trước mặt ông diễn ra một màn kịch ngu xuẫn.

Ông làm bố cũng có trách nhiệm, mấy năm nay ông bỏ mặc dạy dỗ cô con gái Lệ Yên Nhiên này, để cho cô cả ngày lăn lộn chỗ Dạ gia đó, thế cho nên tính cách cũng biến đồi cả rồi.

Bây giờ Lệ Yên Nhiên tầm thường, hay ghen tị, hư vinh lại nhu nhược, trên người cô không có một chút bóng dáng người Lệ gia.

Lệ Quân Mặc lại nhớ đến cặp mắt sóng sánh ánh nước kia của Hạ Tịch Quán, cô bé kia thông tuệ, ung dung, cứng cỏi lại dũng cảm, cô càng giống như là… người của Lệ giaI Lệ Quân Mặc từ nhỏ chính là một người nắm quyền đứng trên vạn người, ông có khứu giác rất bén nhạy với câu chuyện vẫn mù mờ chưa rõ này, Hạ Tịch Quán đột nhiên xông vào làm ông ngửi được khí tức không bình thường, trong lòng ông có phỏng đoán và giả thiết, hiện tại ông phải đi gặp Dạ Huỳnh, chứng thực gì đó.

Dạ Huỳnh vào tù, bà ta từ thiên đường cao sang ngã thẳng xuống địa ngục, cuộc sống vô cùng thê thảm.

Bà ta đang làm việc, lúc này có người ở bên ngoài hô: “Số 49, có người thăm tù.”

Dạ Huỳnh chính là số 49.

Từ lúc Dạ Huỳnh vào tù, không hề có ai tới thăm bà ta, bố ruột của bà, con gái của bà, mấy đứa cháu chẳng một ai đến, tim bà ta đã sớm nguội lạnh.

Hiện tại có người tới thăm bà ta, hai mắt bà ta sáng ngời, ngọn lửa tàn nguội ttrong lòng trong nháy mắt dấy lên hừng hực, là ai, là ai đến thăm bà ta?

Dạ Huỳnh nhanh chóng buông đồ trong tay xuống sau đó đứng dậy, đi ra ngoài.

“Ở đây, bà vào đi.”

Cửa bị mở ra, Dạ Huỳnh đi vào, lập tức liền thấy một bóng người anh tuần tôn quý, ấy vậy mà là… Lệ Quân Mặ!

c Con ngươi Dạ Huỳnh đột nhiên co rút, bà ta tuyệt đối không ngờ rằng ngay lúc bà ta bị toàn thế giới vứt bỏ, người duy nhất đến thăm bà ta lại là Lệ Quân Mặc.
 
Chương 858


Chương 858: Cô Không Phải Cô Gái Đêm Đó, Đúng Không?

Hiện tại Lệ Quân Mặc ngồi trên ghế, trên người ông là một chiếc áo choàng dài mỏng màu đen được may thủ công, người đàn ông này từ trong cốt nhục chảy trôi khí tức quý tộc, sạch sẽ nỗi bật, bàn ghế trong này đã rất cũ kỹ, ông ngồi ở chỗ này lại vô cùng có vẻ hu tôn hàng quý(”).

(*) Hu tôn hàng quý: Người có địa vị cao lại nhân nhượng trước người có địa vị thấp.

Đương nhiên người càng chật vật là Dạ Huỳnh, bà ta đang mặc đồng phục tù nhân nhăn nhúm bắn thỉu, phía trên in số 49 thật lớn, tượng trưng cho sỉ nhục, bà ta vươn tay nỗ lực vuốt ve nếp nhăn trên áo quần, muốn lấy dáng vẻ tốt nhất đối mặt Lệ Quân Mặc.

Lúc này Lệ Quân Mặc nghiêng mặt, nhìn qua hướng bà ta, ông không có biểu cảm gì, chỉ là dùng ánh mắt chỉ cái ghế đối diện: “Ngồi đi.”

Dạ Huỳnh cả người nhếch nhác, trước đây lúc bà ta ăn mặc gọn gàng xinh đẹp còn cảm giác mình không xứng với vị con cưng Đề Đô này, hiện tại vào tù rồi, càng cách xa ông một trời một vực rồi.

Dạ Huỳnh nhanh chóng tiến lên ngồi đối diện ông, bà ta mỉm cười: “Quân Mặc, anh… anh sao lại có thời gian đến thăm em thế?”

Ánh mắt Lệ Quân Mặc lạnh nhạt nhìn bà ta: “Tôi có mấy câu muốn hỏi cô.”

“Câu gì, anh nói đi.”

“Đêm đó, tôi hỏi cô tên gì, sao cô lại không nói?”

Dạ Huỳnh như bị điện giật, cả người cứng đờ, bà ta tuyệt đối không ngờ Lệ Quân Mặc đến thăm bà ta lại vì hỏi chuyện đêm kia.

Một đêm kia, ông lại hỏi… tên Lâm Thủy Dao là gì?

Là người trưởng thành, sau tình một đêm đại đa số mọi người đều chia tay, hỏi tên là là tối ky, trừ phi, trong định nghĩa của Lệ Quân Mặc, ông cũng không muốn định nghĩa đêm đó thành tình một đêm.

Rất rõ ràng đêm đó Lâm Thủy Dao làm cho ông hết sức hưởng thụ yêu thích, bằng không ông cũng sẽ không hỏi tên Lâm Thủy Dao.

Sắc mặt Dạ Huỳnh trắng bệch, bà ta cảm giác mình thật sự quá thảm, bà ta đã vào tù rồi, lẽ nào nghiêm phạt này còn chưa đủ sao, ông lại đuôi tới nơi đây cầm dao đâm nát trái tim bà ta!

Ông biết rõ thống khổ lớn nhất đời này của bà ta chính tình yêu không được đáp lại kia của bà ta dành cho ông, người đàn ông bà ta không có được lại ở trước mặt cô nhắc đến cô gái đã từng chung chăn chung gối với ông.

Lệ Quân Mặc lằng lặng nhìn cô, trầm giọng nói: “Nếu đêm đó cô không muốn nói tên cho tôi biết, vì sao lại vác cái bụng bự tìm tới cửa muốn tôi phụ trách, đêm đó… không phải cô muốn sinh con cho tôi sao?”

Dạ Huỳnh rốt cuộc đã biết, đã biết căn nguyên thân thé của Hạ Tịch Quán, Lâm Thủy Dao này thực sự là không biết xấu hổ, cô ta lại tìm đến phòng Lệ Quân Mặc sinh con cho ông.

Đứa con đó chính là Hạ Tịch Quán!

“Chắc cô không phải vì con mới tới tìm tôi, vậy bởi vì… cô thích tôi? Nhưng đêm đó cô cũng không thích tôi, cô nói tôi chỉ là bạn pháo một lần.”

Cái… cái gì cơ?

Bạn pháo… một lần?

Dạ Huỳnh đã chắn kinh há to miệng, mấy năm nay Lệ Quân Mặc không nói tới một chữ chuyện đêm kia , thế nhưng tất cả mọi người đều biết ông nhớ mãi không quên đêm kia.

Lâm Thủy Dao kia có phải điên rồi hay không? Cô ta có biết mình ngủ với người nào không? Là người đàn ông thủ phủ toàn cầu, con cưng Đề Đô, cực kỳ có quyền có thế có tiền lại có nhan sắc, đã từng bị cô ta chỉnh phục dưới thân, cô ta lại kiêu ngạo phách lối nói Lệ Quân Mặc là bạn pháo của cô, còn là một lần duy nhất?

Lệ Quân Mặc nhìn Dạ Huỳnh, im lặng vài giây rồi khẽ gật đầu một cái: “Cô không phải cô gái đêm đó, đúng không?”

Dạ Huỳnh hít vào một ngụm khí lạnh, chẳng lẽ ông đã phát giác được thứ gì, mục đích thực sự của lần này ông tới thăm tù kỳ thực chính là thăm dò bà ta, tìm kiếm chân tướng năm đó?

Ông cũng đã gặp Hạ Tịch Quán, chăng lẽ ông đã nhận ra được Hạ Tịch Quán chính là con gái ruột của ông?
 
Chương 859


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 859 Lại Có Người Thăm Tù

Trong lòng Dạ Huỳnh đã dâng lên sóng to gió lớn, nhưng bà ta buộc chính mình trần định lại, thân thế Hạ Tịch Quán không thể bại lộ, bằng không bao nhiêu mưu kế ngần ấy năm, hiện tại tất cả thứ Yên Nhiên có đều hệt như bong bóng vỡ tan mắt.

Dạ Huỳnh cười nói: “Quân Mặc, sao anh lại nói như vậy, cô gái đêm đó chính là em, mấy năm nay anh không nói năng gì với em, nhưng trong lòng anh còn nhớ rõ một đêm kia của chúng ta mà. Em thừa nhận mục đích tiếp cận của em chính là muốn cùng anh sinh con, lúc đầu em còn cầm một ống nghiệm khoa học, muốn… muốn từ trên người anh trộm gen, thế nhưng ai ngờ đến anh…”

Dạ Huỳnh lộ ra biểu tình thẹn thùng.

Lệ Quân Mặc không nói gì thêm, ông chỉ là bất động nhìn Dạ Huỳnh, dường như đang đánh giá nghiên cứu thứ gì.

Dạ Huỳnh biết những lời này của mình không có bất kỳ kẽ hở, đêm đó lúc và ta đi vào phòng phát hiện trên sàng Lâm Thủy Dao đánh ống nghiệm khoa học, Lệ Quân Mặc nhất định cũng thấy qua.

Nhưng Dạ Huỳnh vẫn rất lo lắng, ông lằng lặng nhìn bà ta, ánh mắt kia cũng không sắc bén, nhưng giống như là tia X quang vậy xuyên thủng sâu trong nội tâm của bà ta, bà ta không thể nào biết bây giờ ông đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này Lệ Quân Mặc đứng dậy, trực tiếp rời đi.

“Quân Mặc…” Dạ Huỳnh liền gọi ông lại: “Em đã làm rất nhiều chuyện sai lầm, hiện tại đã nhận trừng phạt, nhưng Yên Nhiên là con gái ruột của chúng ta, anh nhất định phải chăm sóc thật tốt con bé, hai mươi năm trước được bố mẹ cưng chiều, quãng đời còn lại vẫn nên được chồng mình thương yêu, nên anh nhất định phải giúp Yên Nhiên tìm cách có được tắm chồng tốt, Yên Nhiên thích Lục Hàn Đình, anh phải giúp Yên Nhiên gả vào Lục gia.”

Lệ Quân Mặc không ngừng bước chân, thân ảnh tôn quý ấy rất nhanh đã biến mắt.

Lệ Quân Mặc ngồi xe rời đi, lúc này một người lén lút đi ra, chính là Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên cũng tới.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Dạ Huỳnh năm bàn tay Lệ Yên Nhiên.

Mấy ngày này Dạ Huỳnh luôn làm việc, hai bàn tay lúc đầu được bảo dưỡng rất tốt đã có vét chai do lao động, hiện tại bà ta cầm tay Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên lại thấy đau, ghét bỏ rút tay mình về: “Mẹ, con tới đây là muốn nói với mẹ một việc.”

Nhìn dáng vẻ Lệ Yên Nhiên không nhịn được lại ghét bỏ rời xa , Dạ Huỳnh cứng đờ, nhưng bà ta gượng cười: “Chuyện gì con nói đi.”

“Con phát hiện bố thấy rất hứng thú với Hạ Tịch Quán, con hồ ly Hạ Tịch Quán kia tỉnh thực sự là không biết xấu hổ, nó câu dẫn anh Hàn Đình còn chưa đủ, bây giờ lại muốn quyến rũ bố, nó muốn làm gì, làm mẹ kế của con?”

“Con cũng không biết bố có ý gì, bố muốn cái gì dạng đàn bà nào mà không có, vì sao lại để ý đến Hạ Tịch Quán? Chẳng lẽ bố muốn bao nuôi Hạ Tịch Quán đấy chứ!?”

“Mẹ, mẹ nói bây giờ con nên làm gì, hiện tại bên cạnh ta chẳng còn ai bày mưu tính kế nữa, bà nội còn nhắc nhở con, cắm con lại gây chuyện.”
 
Chương 860


Chương 860: Giám Định ADN

Trái tim Dạ Huỳnh trong nháy mắt chìm đến đáy cốc, quả nhiên Hạ Tịch Quán đưa gợi lên hứng thú nồng đậm của Lệ Quân Mặc.

“Yên Nhiên, con hiểu lầm bó con rồi, bố con không phải hứng thú với Hạ Tịch Quán kiểu ấy.”

“Thế thì hứng thú kiểu nào?”

“Yên Nhiên, có một bí mật mẹ phải nói cho con biết, con không phải con ruột của bố, Hạ Tịch Quán mới là con gái ruột!”

Cái gì?

Lệ Yên Nhiên trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, cô ta cả kinh trực tiếp từ trên ghế đứng phắt lên, không thể tin nhìn Dạ Huỳnh: “Mẹ… mẹ đang nói bậy gì thế, con làm sao không phải là con gái của bố được chứ, con chính là thiên kim Lệ gia, con ả Hạ Tịch Quán kia… Con ả Hạ Tịch Quán kia xuất thân đê tiện, nó làm sao xứng với con…”

“Yên Nhiên, chuyện này là sự thực, con nhất định phải chấp nhật, Hạ Tịch Quán là con ruột bố bó, là thiên kim chân chính của Lệ gia, con chỉ là một thiên kim… giả, thay thế thôi.”

Nhìn vẻ mặt chắc chắn lại nghiêm túc của Dạ Huỳnh, hai chân Lệ Yên Nhiên mềm nhữn, trực tiếp ngồi liệt trên ghế, sao có thể, sao có thể như vậy được chứ?

Thứ mà cô ta tự hào nhất chính là xuất thân của mình, đây là hào quang và chỗ dựa cả đời của cô ta, mà Hạ Tịch Quán chẳng qua là đứa con gái thất lạc của dòng dõi Hạ gia côn đồ kia, ngay cả giới mỹ nữ quyền quý Đế Đô cũng không bước chân vào được, cô ta đã chê cười cô N lần.

Nhưng bây giờ Dạ Huỳnh nói cho cô ta biết, Hạ Tịch Quán mới là thiên kim đại tiểu thư của Lệ gia, mà cô ta chỉ là một thiên kim giả mạo, cô ta sao mà chấp nhận nổi?

“Mẹ, vậy con nên làm gì bây giờ, con cảm giác bố đã nghỉ ngờ rồi, vì bố luôn nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán.” Lệ Yên Nhiên hoang mang luống cuống nhìn về phía Dạ Huỳnh xin giúp đỡ.

Dạ Huỳnh nhanh chóng nói: “Yên Nhiên, phải lừa che giấu thân thế của con và Hạ Tịch Quán, chẳng những phải giấu, con còn phải nghĩ kế cho tương lai của mình. Con gái đằng nào cũng phải lập gia đình, trước lúc bố con và bà nội còn chưa phát hiện, con phải nghĩ cách để bố giúp con gả cho Lục Hàn Đình, chỉ cần con gả vào Lục gia trở thành thiếu phu nhân, làm Lục gia đương gia chủ mẫu, vậy cuộc đời con về sau sẽ yên ổn rồi.”

Đúng, Lệ Yên Nhiên dùng sức gật đầu, cô ta muốn gả cho Lục Hàn Đình, nhưng là…

“Mẹ, con có nói với bố chuyện này, thế nhưng bố không đồng ý với con, bố còn bảo con đứt ý định đó đi.”

“Yên Nhiên, vậy con phải nghĩ cách rồi, bây giờ con cũng là con gái bố con, sâu trong lòng bố vẫn rất thương yêu con, chỉ cần bố con đáp ứng chuyện này rồi, con nhất định có thể gả cho Lục Hàn Đình!”

Lệ Yên Nhiên cả người hơi mờ mịt, cô ta đến bây giờ còn không thể nào chấp nhận được thân thế thiên kim thật giả của , mình và Hạ Tịch Quán, nhưng rất nhanh ánh mắt mờ mịt của cô ta trở nên kiên định, cô ta phải mau chóng hành động, cô ta không thể bó tay chịu chết đượ!

c Lệ Yên Nhiên về tới Lệ gia, cô ta lên lầu, lúc đi tới bên cửa thư phòng liền nghe được âm thanh bên trong: “Tiên sinh, đây là mẫu tóc thu được của ngài và Hạ Tịch Quán Hạ tiểu thư, tôi sẽ đưa đi giám định ADN ngay, kết quả chẳng máy chốc sẽ có.”

Trong lòng Lệ Yên Nhiên lộp bộp giật mình, cả người gióng lên tiếng chuông lớn, giám định ADN?

Cửa thư phòng cũng không đóng kín mấy, xuyên qua khe của, Lệ Yên Nhiên len lén nhìn vào bên trong, chỉ thấy trong tay quản gia tư nhân cầm một túi nilon kín gió trong suốt, trong túi đặt hai sợi tóc.

Lệ Yên Nhiên cứng đờ tại chỗ, cô ta thật sự không ngờ tốc độ của bố nhanh như thế, trực tiếp lấy được tóc Hạ Tịch Quán, còn sắp sửa tiền hành giám định DNA.
 
Chương 861


Chương 861: Nhất Lao Vĩnh Dật(*)

(*) ý chỉ một lần cực khổ đổi lại cuộc sống an nhàn sau này.

Hạ Tịch Quán chính là con gái ruột của bố, một khi có kết quả giám định ADN, vậy đời cô ta xong, thật sự xong mát.

Đến lúc đó hết thảy thứ cô ta có được đều sẽ thành của Hạ Tịch Quán rồi, mà thiên kim giả là cô ta đây nhát định sẽ bị đuồi ra khỏi cửa.

Lệ Quân Mặc ngồi trên ghế làm việc, trên gương mặt anh tuấn cũng không có sóng lớn, chỉ gật đầu một cái: “Đi đi.”

“Vâng, tiên sinh.”

Quản gia tư nhân xoay người rời cửa.

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, trốn vào phòng ăn, cô ta nhìn quản gia tư nhân đang bước xuống lầu, cầm trong tay cầm túi nilon trong suốt được niêm phong.

Cô ta nên làm cái gì bây giờ?

Lệ Yên Nhiên nhanh trí, nhanh chóng cầm một ly nước đi ra, õng eo cười nói: “Chú quản gia, mấy năm nay chú đi theo bố cháu làm việc nhất định rất cực khổ! Chú uống ly nước này đi!”

Quản gia tư nhân khách sáo mà xa cách cười nói: “Cảm ơn Đại tiểu thư, không cần đâu.”

“Ai nha.” Lúc này Lệ Yên Nhiên thét một tiếng, giả bộ không cần thận trực tiếp đổ hết ly nước lên người quản gia tư nhân.

“Xin lỗi chú quản gia, cháu thật sự không phải cố ý, do tay cháu run ấy.” Lệ Yên Nhiên nhanh chóng lấy khăn tay giúp quản gia tư nhân lau chùi bộ đồ đã thắm ướt: “Chú quản gia, quần áo chú ướt hét rồi, không thể mặc đi ra ngoài, như vậy đi, chú lên lầu thay quần áo mới đi ạ!”

Quần áo trên người quản gia tư nhân nhỏ nước, ông ta nghe theo đề nghị của Lệ Yên Nhiên, đặt túi nilon ở trên ghế sa lon, sau đó xoay người lên lầu: “Đại tiểu thư, tôi đặt cái này ở đây, bên trong túi nhựa này rất quan trọng, ngàn vạn lần không thể khiến người khác đụng vào.”

“Được, cháu biết rồi, cháu giúp chú trông cho.” Lệ Yên Nhiên ra dấu ok.

Quản gia tư nhân vào phòng cho khách, biến mắt trong tầm mắt.

Lệ Yên Nhiên đưa mắt đặt lên túi nilon trong suốt kia, xác định bên cạnh không có ai, cô ta nhanh chóng mở ra túi nilon đã được phong kín, sau đó lấy sợi tóc dài của Hạ Tịch Quán ra, lại giật một sợi tóc của mình xuống bỏ vào, làm xong tất cả, cô ta đặt túi nilon về vị trí cũ.

Lệ Yên Nhiên cảm giác cả đời từ lúc sinh ra tới bây giờ cô ta chưa từng to gan như vậy, quản gia tư nhân của bố làm việc rất cần thận nghiêm túc, chưa từng mắc sai lầm, hiện tại cô ta lại ngay dưới mí mắt quản gia tư nhân động thủ, đây thật sự quá mạo hiểm.

Thế nhưng Lệ Yên Nhiên không muốn bó tay chờ chết, thời cơ tốt như vậy một đã dâng đến trước mặt cô ta, cô ta phải quý trọng.

Lệ Yên Nhiên vuốt vuốt ngực mình, ban nãy hù chết cô ta rồi, trái tim lo đến mức muốn nhảy ra ngoài, nhưng cô ta đã đổi tóc, lần giám định ADN này sẽ chứng minh bố và Hạ Tịch Quán không phải quan hệ bó và con gái, nghi ngờ trong lòng bố cũng sẽ hoàn toàn loại bỏ, là chuyện tốt nhất lao vĩnh dật.

Kế tiếp cô ta phải nghĩ cách làm cho bố giúp cô ta gả cho Lục Hàn Đình, chỉ cần bố đáp ứng, vậy bố chắc chắn sẽ có cách!

Nghĩ tới những thứ này, cả người Lệ Yên Nhiên đều thả lỏng, lộ ra ý cười đắc ý.

Lúc này quản gia tư nhân thay quần áo xong từ trên lầu đi xuống, Lệ Yên Nhiên nhanh chóng nói: “Chú quản gia, túi nilon này cháu vẫn luôn nhìn, không có ai động vào đâu ạ.”

Quản gia tư nhân liếc Lệ Yên Nhiên, ánh mắt kia hết sức có thâm ý: “Được, cảm ơn Đại tiêu thư, tôi đi trước.”

Quản gia tư nhân rời đi.
 
Chương 862


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 862: Xin Hỏi Cô Có Bạn Trai Chưa?

Trong buổi diễn đàn học thuật, Hạ Tịch Quán và viện sĩ Khâu ngồi ở bên tay trái, đây là vị trí của nhân viên y tế, đối với những dịp lớn như thế này, chỗ ngồi đều được sắp xếp từ trước.

Hạ Tịch Quán nghiêng mặt, nhìn về phía vị trí bên tay phải, bên tay phải là vị trí của giới thượng lưu quý tộc của Đề Đô, hiện tại Lục Hàn Đình ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay phải, là hậu duệ quý tộc đời mới thương giới của Đề Độ, vị trí ngồi cũng tượng trưng cho thân phận của anh.

Lúc này MC cười nói: “Kế tiếp mời Prof. Hạ đọc bài diễn thuyết học thuật của cô ấy, hãy dành tặng cô ấy một tràng võ tay nào.”

Màn diễn thuyết của Hạ Tịch Quán là tiết mục áp chót, cũng là tiết mục được mọi người mong đợi nhất, viện sĩ Khâu cười nói: “Tịch Quán, đi đi con, đừng lo lắng, đây là sân khấu của con.”

“Dạ, con biết rồi ạ.” Hạ Tịch Quán cầm laptop của mình, tự nhiên ung dung đi lên sân khấu.

Đôi mắt trong vắt của cô bình thản nhìn về phía toàn trường, cất lên tiếng nói thanh lệ: “Chào mọi người, tôi là Hạ Tịch Quán, rất vinh hạnh có cơ hội ở chỗ này chia sẻ cùng mọi người luận văn học thuật mới nhất của tôi, đề tài hôm nay tôi muốn nói là hệ thống thần kinh Neuro…”

Lục Hàn Đình nhìn Hạ Tịch Quán trên sân khấu, tất cả ánh đèn đều tỏa rực xuống người cô, cô ở trên sân khấu thuộc về mình dõng dạc phát biểu, đôi mắt đặt biệt sáng ngời, giống như những vì sao rơi trên bầu trời, lắp lánh tỏa sáng.

Giờ đây, tất cả các nền tảng xã hội đều đang đồng loạt cập nhật bài diễn thuyết học thuật của Hạ Tịch Quán, ngay cả màn hình LCD lớn ở các phố buôn bán trung tâm của Đề Đô cũng là bóng người tuyệt lệ của cô, toàn bộ người trong thành phố đều chậm rãi dừng chân, bọn họ đều ở đây ngước nhìn cô gái này.

Cô bây giờ rực rỡ lắp lánh, càng truyền đi một loại tín ngưỡng kiên định.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Lúc này có người lớn tiếng nói.

*Prof. Hạ, buổi diễn thuyết này của cô quá cao thâm, có rất nhiều chỗ tôi không hiểu lắm, có thể thêm WeChat với cô được không, tôi nhắn hỏi riêng cô?”

Những bậc anh tài y giới nhanh chóng phỉ nhổ, cười mắng.

“Nhắn hỏi là giả, thêm WeChat mới là thật chứ gì? Đám thanh niên bây giờ thực sự manh động quá, trước mặt nhiều người như vậy đã xin thêm WeChat rồi.”

Không khí của hiện trường nhanh chóng nóng lên, những cậu chàng đẹp trai có tài kia cũng không nhịn được, nhao nhao muốn cùng kết bạn với Hạ Tịch Quán.

Lúc này hiện trường truyền đến một chất giọng trầm thấp từ tính, “Prof. Hạ, xin hỏi cô đã có bạn trai chưa?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top