Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 641


Chương 641: Anh Hàn Đình, Hôn Hôn…

Bạn học bên cạnh Lệ Yên Nhiên cũng có đính hôn, theo lý thuyết đính hôn không phải kết hôn, sau đính hôn nhà gái vẫn ở tại nhà mẹ đẻ, nhà trai cũng ở lại chỗ của mình.

Nhưng thời đại bây giờ đã rất cởi mở rồi, mọi người đều là thanh niên, đính hôn thì tương đương với lấy được một tắm thẻ mở cửa phòng, phần lớn ai ai cũng bắt đầu ở chung.

Lệ Yên Nhiên không biết dự định Lục Hàn Đình thế nào, hiện tại cô ta thử hỏi dò, kỳ thực cô ta rất mong đợi với tối hôm nay.

Trước đính hôn, Lục Hàn Đình nói với cô ta, anh không thích cô ta, nhưng giờ thì sao, cô ta lúc này đã là người của anh, anh đã là của cô ta!

Lục Hàn Đình mắt nhìn thẳng nhìn về phía trước đang lái xe, bàn tay to mang chiếc đồng hồ đắt tiền vắt lên tay lái, tăng tốc, đánh lái, rẽ làn, động tác lưu loát mây bay nước chảy, anh nhấp môi mỏng, trầm thấp nói: “Tôi đưa em về nhà.”

Đưa cô ta về nhà?

Tất cả chờ mong của Lệ Yên Nhiên đều giống như bị một chậu nước lạnh dập tắt, anh vậy mà không hề có chút dự định thân mật với cô ta, việc này đối với một cô gái mà nói rất khó chịu.

Lệ Yên Nhiên đối với mình rất có tự tin, cô ta xinh đẹp loá mắt, dáng người chuẩn, lại còn đang độ tuổi mơn mỏn, đàn ông sỉ mê cô ta quá nhiều, nhưng bây giờ cô ra dấu hiệu ám chỉ anh, anh vậy mà chả buồn phản ứng.

“Anh Hàn Đình, chúng ta bây giờ đã đính hôn, về sau sẽ kết hôn, chúng ta là không phải nên chuẩn bị một phòng cưới?”

Bất động sản dưới danh Lục Hàn Đình rất nhiều, chuẩn bị phòng cưới rất dễ dàng: “Ừ.”

Lệ Yên Nhiên hai mắt sáng ngời, cô ta tranh thủ nói: “Kỳ thực nhà có nhiều hơn nữa, cũng cần chuẩn bị một phòng cưới, là loại trong hôn phòng chỉ có hai người chúng ta, ý nghĩa không như nhau, lúc nào lúc rảnh rỗi anh Hàn Đình dẫn em đi xem phòng cưới nha, em muốn chọn phòng em thích, hơn nữa nội thất gia dụng cũng phải nghe theo em.”

Lục Hàn Đình không biểu cảm, khuôn mặt tuần tú lãnh đạm xa cách, nếu đã cùng Lệ Yên Nhiên đính hôn, ở phương diện vật chất trên anh cũng nên thỏa mãn cô ta: “Được.”

Chiếc Rolls-Royce Phantom sang trọng rất nhanh đã dừng trên sân cỏ Lệ gia, Lệ Yên Nhiên mở dây an toàn: “Anh Hàn Đình, em về nhé.”

Lục Hàn Đình nhìn cô một cái: “Ừ.”

Lệ Yên Nhiên có chút thất vọng, tối nay đính hôn ai về nhà nấy cũng được đi, trước khi chia tay anh cũng không định làm gì ư?

Lệ Yên Nhiên quyết định chủ động một chút, cô ta nhào qua thật nhanh, dùng hai tay nhỏ bé ôm cổ Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, hôn hôn.”

Cô ta muốn hôn.

Một khuê nữ hơn 20 tuổi, xinh đẹp chói mắt ôm anh, làm nũng muốn hôn, đổi thành bát kỳ người đàn ông nào cũng sẽ không từ chối, nhưng Lục Hàn Đình vô thức tránh đi, ngày hôm nay Lệ Yên Nhiên có trang điểm, trên người còn có mùi nước hoa, nói chung là loại mùi hương nhân tạo làm tăng thêm mùi thơm, khiến anh chán ghét.

Lục Hàn Đình đột nhiên nhớ tới mùi hương cơ thể thiếu nữ trong veo của Hạ Tịch Quán, hương thơm khiến anh yêu thích trầm mê.

Anh sao lại nhớ đến Hạ Tịch Quán?

Lục Hàn Đình có hơi phiền muộn, anh đẩy Lệ Yên Nhiên ra: “Không còn sớm nữa, mau trở về đi.”

Lệ Yên Nhiên bị đả kích lớn, môi chu lên, lên án nhìn anh, nhưng Lục Hàn Đình lộ ra vài phần sốt ruột, dường như kiên nhãn tối nay đã đều đã tiêu hao hết, nếu như cô ta không đi nữa, chỉ sẽ càng thêm khó chịu.

“Anh Hàn Đình, em đi thật đấy, anh lái xe cần thận.” Lệ Yên Nhiên lòng không phục xuống xe.

Lục Hàn Đình đạp chân ga, chiếc Rolls-Royce Phantom phóng đi, không có chút nào quyền luyến.

Lệ Yên Nhiên tức giận giậm chân tại chỗ, cô ta đường đường thủ phủ thiên kim, có khi nào bị lạnh nhạt như vậy, người đàn ông có thể khiến cô ta ở địa vị tôn quý như vậy lấy lòng, chỉ có duy nhất mỗi Lục Hàn Đình.
 
Chương 642


Chương 642: Thích Làm Cái Đuôi Nhỏ Của Người Khác

Hạ Tịch Quán về bệnh viện, bác sĩ đến xem, ngày mai cô có thể xuất viện.

Tâm trạng Hạ Tịch Quán rất xấu, ăn một chút cháo rồi liền nằm ngủ, lần này là thực sự ngủ.

Hạ Bang và Lam Yên ngồi cạnh nhau, vẻ mặt nghiêm túc thương lượng chuyện hôn nhân đại sự của Hạ Tịch Quán.

Lam Yên nói: “Lục Hàn Đình là cái thằng lăng nhăng mê gái, chúng ta không thể để cho Quán Quán đau lòng như vậy nữa, đều nói cách tốt nhất để quên một người chính là bắt đầu một đoạn tình cảm mới, chúng ta thật sự phải giúp Quán Quán làm ra một hồi thịnh thế chọn phu rồi!”

Hạ Bang: “Nhưng với tính cách Quán Quán, tuyệt đối sẽ không đồng ý chọn chồng.”

Lam Yên: “Anh đần à, hai ngày nữa chính là đại thọ năm mươi của anh, chúng ta phát thiệp rộng rãi cho cánh mày râu, ngoài mặt để cho mọi người tới chúc thọ cho anh, thật ra chính là giúp Quán Quán chọn chồng.”

Hạ Bang nghỉ ngờ: “Vợ à, hai ngày nữa không phải đại thọ của anh mà.”

Lam Yên: “Em nói anh đại thọ thì anh cứ yên tâm mà đón đại thọ đi.”

Hạ Bang: “À! Vợ anh thực sự thông minh, chủ ý được lắm, bên ngoài bây giờ đều đang bàn tán bôi nhọ Quán Quán nhà ta, cho rằng Quán Quán không có mặt mũi gặp người, chúng ta liền oanh oanh liệt liệt tổ chức một bữa tiệc đại thọ, viết thiệp mời, mong mọi người mang theo công tử nhà mình đến dự, hung hăng vả mặt lũ người đó, để bọn họ biết Quán Quán nhà ta chọn chồng đấy, để bọn nó ước ao ghen ty luôn!”

Lam Yên: “Chồng, anh cuối cùng cũng thông minh được một „ lần.

Hạ Bang: “Không phải, đều là do vợ dạy tốt!”

Hạ Tịch Quán xuất viện, cô mới vừa trở lại Hạ gia, Lam Yên đã kéo cô lên xe: “Quán Quán, đi, mẹ Lam dẫn con đi shopping, mua cho con vài chiếc váy đẹp.”

“Mẹ Lam, con có quần áo rồi, không cần mua nữa đâu ạ.” Hạ Tịch Quán từ chối.

“Vậy không được, Quán Quán, ngày mai sẽ là đại thọ năm mươi của bố Hạ con đấy, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tới chúc thọ bố con, chúng ta là không phải là nên trưng diện thật đẹp để bố Hạ nở mày nở mặt sao?”

Hạ Tịch Quán vừa nghe như thế, quả thật cũng có lý, cô gật đầu: “Vậy được ạ.”

Lam Yên mặt mày rạng rỡ: “Đi trung tâm mua sắm, chúng ta đến trung tâm lớn nhất của Đề Đô!”

Hạ Tịch Quán và Lam Yên đến trung tâm mua sắm lớn nhát Đế Đô,đến quầy nữ trang, Hạ Tịch Quán rất nhanh đã thấy được người quen, là Phạm Điềm.

Bên cạnh Phạm Điềm còn có một người, là Lệ Yên Nhiên.

Cuộc tuyển chọn của viện khoa học, Lệ Yên Nhiên và Phạm Điềm còn có một nữ sinh trường khác cùng nhau được chọn vào.

Nhìn Phạm Điềm trước đây luôn luôn thân thiết lại đâm dao nhọn sau lưng, hiện tại lại ở cạnh Lệ Yên Nhiên, Hạ Tịch Quán quét đôi mắt sáng nhìn sang.

Phạm Điềm và Lệ Yên Nhiên cũng nhìn thấy Hạ Tịch Quán, Phạm Điềm đụng phải đôi mắt kia của Hạ Tịch Quán, ánh mắt cô rất an tĩnh, lằng lặng nhìn cô ta, thế nhưng trong con ngươi cô chảy nước suối róc rách, lạnh buốt đến tận xương.

Phần hàn ý này, khiến Phạm Điềm không khỏi rùng mình một cái.

“Áy, trùng hợp như vậy, Quán Quán, Phạm Điềm này trước đây không phải là bạn tốt của con sao, thì ra có vài người không muốn làm người, chỉ thích làm cái đuôi nhỏ của người khác, chó vẫy đuôi mừng chủ.” Lam Yên đi tới liền tức giận nói móc Phạm Điềm một trận.

Sắc mặt Phạm Điềm lúc này rất khó nhìn, thế nhưng cô ta vẫn ẩn nhẫn không nói gì.

Lúc này Lệ Yên Nhiên đi lên trước, xinh đẹp cười nói: “Hạ Tịch Quán, tôi đã đính hôn với anh Hàn Đình, thật tiếc là cô chưa tới tham gia party đính hôn của chúng tôi.”

Các bạn xem thêm Nhà có manh thê cưng chiều tại truyen.one
 
Chương 643


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 643: Gặp Nhau

(Team mong các bạn thông cảm vì hình ảnh, chúc các bạn luôn vui!)

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng ở trước mặt Hạ Tịch Quán khoe khoang tiệc đính hôn của mình và Lục Hàn Đình, dùng việc này hung hăng đâm vào tim Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán vẫn không nói gì, Lam Yên liền hừ lạnh một tiếng: “Quán Quán nhà tôi cũng không có thời gian rảnh rỗi tham gia tiệc đính hôn của mấy người, ngày mai là đại thọ lần thứ năm mươi của bố Quán Quán, sẽ có rất nhiều danh môn công tử đến, đến lúc đó Quán Quán tôi sẽ xem đến hoa mắt.”

Lệ Yên Nhiên đương nhiên cũng nghe nói tiệc đại thọ của Hạ Bang, Hạ gia đều đã phát thiệp mời, thực ra tất cả mọi người đều biết đây là tiệc rượu ra mắt, để Hạ Tịch Quán chọn chồng.

Chỉ là, hiện tại danh tiếng Hạ Tịch Quán thật không tốt, bên ngoài đều đang đồn cô đã bị mấy gã áo đen chơi qua, thứ quan trọng nhất với một cô gái chính là danh dự, cô ta đã mắt hết thanh danh, đại thọ ngày mai chắc cũng chẳng có danh môn công tử nào dám lộ diện!

Lệ Yên Nhiên cùng Phạm Điềm liếc nhau một cái, kỳ thực ngoài miệng bọn họ không nói, trong lòng đều đang đợi xem kịch vui ngày mai của Hạ gia, Hạ gia làm ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng ngày mai không có tên nào nguyện ý tới dự thò Hạ gia sẽ gây ra cái chuyện cười này đủ để toàn bộ Đề Đô cười hơn cả năm.

Hạ Tịch Quán không biết chuyện chọn chồng, lúc này bên tai đột nhiên truyền đến tiếng mèo nhỏ kêu lên meo meo…

Là… Tiểu Viên Viên!

Hạ Tịch Quán nhanh chóng nghe được tiếng Tiểu Viên Viên, cô xoay người, dáng người anh tuấn đứng cạnh cửa kia cứ như vậy xông vào tầm mắt cô.

Lục Hàn Đình tới!

Lục Hàn Đình không biết từ lúc nào đã đến, anh thân cao chân dài đứng lặng ở cạnh của, trên tay ôm Tiểu Viên Viên.

Hạ Tịch Quán liếc Lục Hàn Đình, chỉ thấy cặp mắt thâm thúy của anh cũng rơi lên mặt cô, bốn mắt nhìn nhau, Hạ Tịch Quán dời mắt đi trước, cô nhìn Tiểu Viên Viên.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban


Lục Hàn Đình không phủ nhận mình thích cô, sẽ bị sắc đẹp của cô hấp dẫn, tỷ như bây giờ nhìn cô, anh vẫn rất động tâm như cu.

“Tiểu Viên Viên, để chị ôm cái nào!” Lệ Yên Nhiên đưa tay ôm Tiểu Viên Viên.

Tiểu Viên Viên đột nhiên đứng lên, nó vươn móng vuốt nhỏ cào Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên sợ đến lui về phía sau, cô ta rất sợ bị động vật cào cắn.

Lục Hàn Đình nhìn về phía Lệ Yên Nhiên: “Cào em rồi?”

Lệ Yên Nhiên lắc đầu: “Không có, cũng may em tránh kịp.”

Lệ Yên Nhiên rất nản lòng, mặc kệ cô ta lấy lòng Tiểu Viên Viên thế nào, mua đồ ăn đắt đỏ cho Tiểu Viên Viên ăn, Tiểu Viên Viên cũng không cảm kích, rất bài xích cô ta, cũng không để cô ta tới gần.

Lệ Yên Nhiên là cảm thấy con mèo Tiểu Viên Viên cần cho nắc thang đi xuống lại không thèm đi, nếu như nó không phải thú cưng của Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình vô cùng cưng chiều nó thì cô ta sẽ chẳng phải lấy lòng một con mèo.
 
Chương 644


Chương 644: Thu Phục Tiểu Viên Viên

Lúc này Tiểu Viên Viên dường như tâm linh tương thông, nó ngắng đầu, lập tức liền thấy Hạ Tịch Quán trước mặt.

Meo…

Meo meol Tiểu Viên Viên nhanh chóng phốc xuống từ tay Lục Hàn Đình, cứ như thể sống lại, trực tiếp chạy tới bên chân Hạ Tịch Quán, À ;IÁ ` ˆ ˆ mêm mại lây lòng kêu lên meo…

Một màn này quả thực làm cho Lệ Yên Nhiên chấn kinh, cô ta hoàn toàn không giải quyết được Tiểu Viên Viên, ban nãy còn suýt chút nữa bị Tiểu Viên Viên cào, vậy mà Tiểu Viên Viên nhanh chân chạy đến bên chân Hạ Tịch Quán làm nũng bán manh(*) là ý gì?

() Bán manh: Làm điệu bộ dễ thương, đáng yêu để được người khác vuốt ve cưng chiều.

Điều này sao có thể?

Hạ Tịch Quán thấy Tiểu Viên Viên gầy đi, rất đau lòng, cô ngồi xốm xuống, vươn cánh tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của Tiểu Viên Viên.

Tiểu Viên Viên rất hưởng thụ, dụi dụi mặt mèo vào lòng bàn tay Hạ Tịch Quán, kêu lên meo meo…

Tiểu Viên Viên nói, chủ nhân, em đói rồi.

Hạ Tịch Quán đứng lên, cô nhìn Lục Hàn Đình: “Viên Viên không ăn bao lâu rồi?”

Lục Hàn Đình nhìn cô: “Đã mấy ngày.”

“Vậy tôi có thể đút nó ăn một chút không?” Hạ Tịch Quán hỏi ý anh.

Lục Hàn Đình gật đầu: “Có thẻ.”

Hạ Tịch Quán đi ra ngoài, đi vào quầy bán thức ăn vặt xuất nhập khẩu, Tiểu Viên Viên phe phẩy cái đuôi, hoàn toàn không đêm xỉa đến Lục Hàn Đình, hấp ta hấp tấp chạy theo Hạ Tịch Quán.

Rất nhanh, Hạ Tịch Quán đã trở về, cô mua một túi bánh bích quy cá nhỏ, mở túi ra, cô cầm một cái bánh đút cho Tiểu Viên Viên.

Tiểu Viên Viên a ô mở miệng ăn, mặt nó hiện lên vẻ “ô, đây là mỹ vị thần tiên gì thế này”, vừa ăn vừa ngoắc ngoắc đuôi.

Lệ Yên Nhiên cứng đờ tại chỗ, sắc mặt vô cùng xấu, Tiểu Viên Viên là thú cưng của Lục Hàn Đình, con thú cưng này rất giống với nam chủ nhân của nó, hết sức lạnh lùng cô quạnh, không gần nữ sắc.

Lệ Yên Nhiên không thu phục được Tiểu Viên Viên, nhưng tâm lý cô ta vẫn rất thăng bằng, cô không thu phục được, đám phụ nữ khác cũng không thu phục được.

Nhưng bây giờ Hạ Tịch Quán xuất hiện, cô đã thu phục được Tiểu Viên Viên.

Lệ Yên Nhiên nhìn bánh bích quy cá nhỏ trong tay Hạ Tịch Quán, bánh bích quy này cũng không phải rất cao cấp, hoàn toàn kém với đồ ăn cho mèo cô ta tỉ mỉ chọn lựa, nhưng Tiểu Viên Viên lại thích ăn.

Hai tay Lệ Yên Nhiên xuôi ở bên người hai nhanh chóng siết thành quyền, cô ta sao lại cảm giác mình bị người ta mạnh mẽ vả một bạt tail Lục Hàn Đình rũ mắt nhìn Hạ Tịch Quán nửa ngồi trên đất, cô đang đút mèo ăn, trên khuôn mặt tuyệt sắc nhộn nhạo ý cười mềm mại, anh đột nhiên cảm thấy cô rất giống Tiểu Viên Viên, hiện tại cô mềm mại vô hại chính là một chú mèo sữa nhỏ.

Bỗng Lam Yên ho khan một tiếng, bà đi tới trực tiếp ngăn ánh mắt Lục Hàn Đình, không cho anh nhìn nữa, một tên đàn ông đã đính hôn còn muốn dán mắt chăm chú vào Quán Quán nhà bà, cũng không biết trong lòng có ý định gì?

Lam Yên nâng làn chiếc váy dài trong tay: “Quán Quán, đừng nựng mèo nữa con, chúng ta đi làm chính sự, mẹ chọn cho con bộ váy, con mau vào thử một chút.”

Hạ Tịch Quán nhìn thoáng qua chiếc váy dài kia, là chiếc váy lụa dài màu rượu, phía trước là kiểu cỗ treo băng đô, kiểu dáng rất đẹp, kiểu dáng rất đẹp, chỉ là… phía sau lộ lưng.

Hạ Tịch Quán mặc quần áo khá bảo thủ, chưa từng mặc váy lộ lưng: “Mẹ Lam, cái váy này không thích hợp lắm ấy ạ!?”

“Sao mà không thích hợp, Quán Quán, ngày mai con sẽ là nhân vật chính, phải xinh đẹp đè áp toàn trường, mẹ thấy họp, mau vào thay cho mẹ xeml” Lam Yên không nói lời nào nhét chiếc váy vào ngực Hạ Tịch Quán, còn đẩy cô tới phòng thay đô.
 
Chương 645


Chương 645: Câu Hồn Đoạt Phách

Phòng thay đồ đã đóng lại, Lam Yên thoải mái thở ra một hơi, bà nhìn nhân viên trong quầy: “Cô bé, tôi còn muốn mua vài chiếc váy, cô qua đây cho tôi.”

Nhân viên nhiệt tình đi tới: “Phu nhân, con gái bà thiên sinh lệ chất, dung nhan như hoa như ngọc, cô ấy hợp với mọi phong cách, tất cả váy vóc trong tiệm chúng tôi cô ấy đều có thể mặc hợp, nhưng ánh mắt phu nhân rất tốt, chiếc váy dài màu rượu vừa rồi rất hợp với con gái bà. Máy loại màu sắc ấm nền nã, ví dụ như màu tím nhạt, màu vàng nhạt, màu xanh biếc, con gái bà mặc vào giống như người có thể bóp ra nước vậy.”

Lam Yên rất đắc ý, gần như hừ một tiếng: “Vậy lấy hét mấy cái váy ở đây xuống, đọt lát nữa để Quán Quán mặc thử từng cái, ngày mai sẽ có rất nhiều tân khách tới, nhất là các công tử danh môn, bọn họ thấy Quán Quán nhà tôi, chắc chắn sẽ vô cùng chấn động, bọn họ đều rất tinh mắt, không giống như một số người, ánh mắt kém cỏi!”

Những lời này là Lam Yên cố ý nói cho Lục Hàn Đình nghe, cũng là ở châm chọc anh, Lam Yên thiếu điều chạy đến trước mặt Lục Hàn Đình chỉ vào mũi anh mắng, tự tin một chút, kẻ có ánh mắt kém cõi chính là cậu!

Lệ Yên Nhiên đương nhiên cũng nghe được, hai từ “kém cỏi”

trong miệng Lam Yên nói chính là cô ta, kỳ thực Lệ Yên Nhiên thật sự sợ phải chạm trán với Lam Yên, bởi vì Lam Yên có thể làm người đàn bà chanh chua chửi đồng, nhưng cô ta lại không thể trở như vậy.

Về đại thọ năm mươi ngày mai, Lệ Yên Nhiên khinh thường châm chọc nhếch môi, nhỏ giọng nói: “Anh Hàn Đình, cho anh xem thứ này.”

Lệ Yên Nhiên đưa thiệp mời của Hạ gia cho Lục Hàn Đình.

Lục Hàn Đình nhìn thoáng qua, thiệp mời đỏ thẫm, phía trên là dòng chữ Hạ gia mời tất cả những công tử chưa có hôn phối đến tham gia thọ yến.

Tắm thiệp này sặc mùi giang hồ, mấu chốt nhất là ở dòng chữ “những công tử chưa có hôn phối” còn phòng đại, sợ rằng người khác không hiểu được quyết tâm của Hạ gia gả con gái chọn chồng.

Hàng mày kiếm anh khí của Lục Hàn Đình chau lại, môi mỏng mím thành một đường cung trắng bệch.

Lệ Yên Nhiên cười nói: “Anh Hàn Đình, thọ yến ngày mai của Hạ gia cả thành phố đều biết, mọi người đều biết Hạ gia là muốn cho Hạ Tịch Quán xem mắt chọn chồng, nên Lam Yên mới vội vã dẫn Hạ Tịch Quán tới đây mua quần áo.”

Lục Hàn Đình không biết chuyện này, bây giờ hiểu ra được, cô muốn xem mát chọn chồng rồi?

Lễ nào cô còn cảm giác đàn ông bên người mình không đủ nhiều sao?

Lúc này phòng thay đồ mở ra, bên tai vang lên giọng nói mềm mại: “Mẹ Lam, con thay xong rồi. “

Lục Hàn Đình ngước mắt, lập tức liền thấy Hạ Tịch Quán từ phòng thay đồ đi ra, đôi mắt thâm thúy của anh hung hăng co rụt.

Hạ Tịch Quán thay chiếc váy lụa dài màu đỏ rượu, sắc đỏ này vô cùng kén da, chỉ cần da hơi đen một chút sẽ càng thêm tối hơn, nhưng nước da Hạ Tịch Quán trắng nõn, bây giờ còn được màu đỏ rượu ấy tôn lên đến phát sáng, thêm chất lụa mềm mại, càng tôn lên dáng người lả lướt yêu kiều, bụng dưới bằng phẳng không có chút mỡ thừa, tứ chỉ tinh tế, dáng người hình chữ S trước lồi sau lõm câu hồn đoạt phách.

Lục Hàn Đình nhìn cô, lúc này trong con ngươi anh tràn đầy đều hình bóng cô.

Wow…

Lam Yên hô lớn tiếng, bà kéo tay Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, con mặc cái váy này đẹp quá, mẹ cũng bị con chuốc mê luôn rồi, mau mau xoay người để mẹ xem nảo.”

Hạ Tịch Quán bị Lam Yên kéo xoay người lại, lộ ra tắm lưng xinh đẹp.
 
Chương 646


Chương 646: Hai Cô Gái Tranh Một Cái Váy

Lục Hàn Đình cũng nhìn thấy tắm lưng nhỏ nhắn xinh đẹp kia của cô, đây là kiểu váy lộ lưng, cho nên nửa phần lưng xinh đẹp đều lộ ra, tắm lưng thiếu nữ lưng trắng lóa như tuyết, mềm mại trắng mịn lại láng bóng như ngọc, khiến người ta phải hít sâu hơi thở.

Lục Hàn Đình từ trước tới nay chưa từng thấy cô mang chiếc váy sexy đến vậy, ánh mắt anh lưu luyến trên tắm lưng xinh đẹp của cô, sau đó dời lên phía trước, cổ váy yếm móc qua cổ cô, rồi dần dần nhìn về phía cánh tay trần, yết hầu anh khẽ lăn, rất muốn vươn tay che đi tắm lưng đẹp đẽ ấy, sau đó… ở trên cánh tay trần vói vào…

Cổ họng Lục Hàn Đình giống như lăn qua than lửa, nhiệt độ cơ thể cả người trong nháy mắt thiêu đốt tăng lên.

*Trời ạ Quán Quán, body con đẹp quá đấy, mai mà con vừa xuất hiện ở thọ yến, bao nhiêu người vì con mà chao đảo, cái này ok đấy, chúng ta mua!” Lam Yên giải quyết dứt khoát nói.

Hạ Tịch Quán nhìn chính mình trong gương, kỳ thực cô không thích chiếc váy dài này, luôn cảm thấy quá lộ rồi, mặc dù bây giờ con gái đi tiệc đều mặc kiểu đầm lộ lưng như thế, nhưng trong chốc lát cô rất khó tiếp thu.

Chọt Hạ Tịch Quán ở trong gương chạm phải ánh mắt Lục Hàn Đình, anh đang đứng ở phía sau, nhìn cô chằm chằm.

E rằng nhận ra được cô phát hiện, Lục Hàn Đình nâng mắt, di mắt sang khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc của cô, anh không hề có chút mắt tự nhiên khi bị cô bắt gặp, ngược lại còn tùy ý nhìn cô, ánh mắt lại tỉnh rụi ở du ngoạn một vòng trên người cô, dùng ánh mắt đàn ông ngắm nhìn phụ nữ.

Hạ Tịch Quán khế run hàng mi, cô và anh lại không xa lạ gì, cô đương nhiên biết anh là kiểu người nào, anh bên ngoài nhìn nghiêm trang, kỳ thực bên trong rất… sắc tình.

Hiện tại ánh mắt đen tối âm trầm nhìn cô chằm chằm, bên trong như bừng lên hai ngọn lửa đỏ sậm, cô đương nhiên biết điều này có ý vị gì.

Trước đây, anh rất thích cô mặc váy ngủ màu đỏ rượu.

Anh thích phụ nữ đẹp, là kiểu càng xinh đẹp càng tốt, còn có gu thảm mỹ của thẳng nam, thích vẻ đẹp thanh thuần, sở thích của anh cũng chưa từng thay đổi.

Cô có chút lớn lên trong gu thẳm mỹ của anh, ăn mặc thế nào cũng dường như là kiểu anh thích, có chút cố ý câu dẫn anh, cũng không trách anh luôn hiểu lầm.

Hạ Tịch Quán thu mắt, không nhìn anh nữa.

Lệ Yên Nhiên ở cạnh nhìn Lục Hàn Đình, từ lúc Hạ Tịch Quán từ phòng thay đồ trong đi ra, ánh mắt Lục Hàn Đình vẫn luôn đặt trên người cô chưa từng dời đi.

Đều là con gái, Lệ Yên Nhiên cũng thừa nhận Hạ Tịch Quán mặc chiếc váy lụa màu rượu này thực sự là quá đẹp, đẹp đến cướp đoạt hô hấp người ta.

Nhưng Lục Hàn Đình vẫn luôn rất cắm dục, sinh hoạt cá nhân rất sạch sẽ, cám dỗ bên người anh chưa từng ngừng, nhưng anh hệt như Đường Tăng thỉnh kinh, hoàn toàn lạnh nhạt thờ ơ.

Đêm đính hôn đó cô ta ở trong xe chủ động, anh cũng không chẳng có tính thú gì, Lệ Yên Nhiên cho là anh là thật sự ăn chay, đối với nữ nhân cũng không có cảm xúc gì.

Thế nhưng giờ khắc này Lệ Yên Nhiên biết mình sai rồi, bởi vì ánh mắt Lục Hàn Đình bây giờ nhìn Hạ Tịch Quán rất giống là… muốn lột chiếc váy trên người cô xuống.

Lệ Yên Nhiên lần đầu tiên nếm được tư vị hâm mộ và ghen ghét.

Lúc này nhân viên cũng trầm trồ cười nói: “Phu nhân, con gái bà mặc chiếc váy dài này thực sự quá đẹp, trước giò tôi chưa từng gặp ai xinh đẹp như thé, bây giờ tôi sẽ giúp bà gói đồ.”

Lam yên muốn chiếc váy này, nên nhân viên đã chuẩn bị gói hàng lại.

“Chờ một chút!” Lệ Yên Nhiên đột nhiên lên tiếng.

Hạ Tịch Quán và Lam Yên quay đầu nhìn về phía Lệ Yên Nhiên, chỉ thấy Lệ Yên Nhiên cong môi cười nói: “Thật ngại quá, chiếc váy này màu rượu này, tôi muốn mual”
 
Chương 647


Chương 647: Cảm Ơn Cô Đã Nhịn Đau Bỏ Chiếc Váy Yêu Thích

Lệ Yên Nhiên đột nhiên nửa đường xông ra, tranh chiếc váy lụa đỏ rượu này với Hạ Tịch Quán.

Lam Yên vừa nghe liền nỏi trận lôi đình: “Lệ Yên Nhiên, có hiểu tới trước tới sau không, cái váy này là chúng tôi thấy trước, cô dựa vào cái gì tranh với chúng tôi?”

Lệ Yên Nhiên vươn tay, trực tiếp khoác lên cánh tay Lục Hàn Đình làm nững: “Anh Hàn Đình, em muốn cái váy kia, có thể không mà…”

Nhân viên thấy Lục Hàn Đình nhanh chóng cung kính gọi một tiếng: “Ông chủ.”

Lam Yên: Mẹ nó! Bà đã quên trung tâm mua sắm lớn nhất Đề Đô này là dưới trướng Lục thị, Lục Hàn Đình lại là ông chủ của nơi này, tắt cả mọi người phải nghe anh.

Lệ Yên Nhiên đắc ý nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, cô còn không biết sao, anh Hàn Đình là ông chủ ở đây, chiếc váy trên người cô anh Hàn Đình nói không bán cho cô sẽ không bán! Anh Hàn Đình, em chỉ muốn muốn cái váy kia, anh mua cho em nhat”

Lệ Yên Nhiên lại dán trên người Lục Hàn Đình nhõng nhẽo làm nũng vòi vĩnh.

Hạ Tịch Quán liếc sang Lục Hàn Đình, nhìn thẳng anh: “Lục tổng, làm ăn có quy tắc làm ăn, anh chắc sẽ không vì cô vợ cưng của mình mà xâm phạm quyền lợi của khách hàng chúng tôi chứ?”

Cô vợ cưng…

Lục Hàn Đình biết mình đã đính hôn, nhưng từ trong cái miệng nhỏ của cô nghe được ba chữ “cô vợ cưng” này, anh vẫn cảm thấy rất chói tai, cô quả nhiên không chút nào quan tâm anh, cô cũng sẽ không vì anh mà ghen với Lệ Yên Nhiên!

Anh và Lệ Yên Nhiên đính hôn, đối với cô một chút ảnh hưởng cũng không có, hơn nữa, cô còn chuẩn bị đi xem mắt chọn chồng gì gì đó.

Lục Hàn Đình chỉ cần nghĩ đến ngày mai cô sẽ mặc chiếc váy dài màu đỏ rượu này xuất hiện trước mặt đám đàn ông kia, mê hoặc những gã kia thần hồn điên đảo, anh đã cảm thấy nơi lồng ngực khó chịu, như bị một tảng đá lớn đè xuống, thở không thông.

Anh không muốn để cho những gã kia thấy cô tắm lưng trần của cô, cô chỉ có thể mặc cho anh xem.

Lục Hàn Đình nhấp môi mỏng, thâm thúy nhìn Hạ Tịch Quán: “Tôi buôn bán không nói quy tắc, tôi muốn làm thế nào liền làm như thế.”

*“…” Hạ Tịch Quán nhìn anh, cái này tên tư bản đại gian đại ác này: “Cho nên, Lục tổng là có ý gì?”

Lục Hàn Đình vươn tay ôm vai Lệ Yên Nhiên: “Vị hôn thê của tôi chính là ý tứ của tôi.”

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng nở nụ cười, cười như một đóa hoa, ngước khuôn mặt xinh đẹp chói mắt nhìn Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, cám ơn anh.”

Hạ Tịch Quán rũ mắt, không nhìn tư thế thân mật mặn nồng của hai người kia, kỳ thực cô đã đoán được đáp án của anh, hiện tại Lệ Yên Nhiên là vị hôn thê của anh, anh đương nhiên nghe theo vị hôn thê của mình.

Cô đã sớm chớ nên ôm hy vọng gì với anh, nhưng mỗi một lần gặp anh, tim cô vẫn sẽ vì anh mà rung động.

Lam Yên đã sớm không nhịn được, bà xông thẳng ra: “Lục Hàn Đình, mày…”

“Mẹ Lam…” Hạ Tịch Quán kéo Lam Yên lại: “Bỏ đi, một bộ y phục mà thôi, chúng ta lại chọn cái khác, con đi thay ngay bây giờ.”

Hạ Tịch Quán đã nói như vậy, Lam Yên chỉ đành nhịn xuống, nhưng bà hung dữ trợn mắt nhìn Lục Hàn Đình, muốn dùng ánh mắt chọc thủng cái lỗ trên người Lục Hàn Đình.

Hạ Tịch Quán rất nhanh đã thay váy ra, cô đưa váy cho Lệ Yên Nhiên: “Váy của cô.”

Lệ Yên Nhiên kiêu ngạo hắt cằm lên, đưa tay nhận lấy váy dài, sau đó đưa cho nhân viên: “Giúp tôi bọc váy lại, Hạ Tịch Quán, cám ơn cô nhé, cám ơn cô đã nhịn đau bỏ chiếc váy yêu thích cho tôi.”
 
Chương 648


Chương 648: Tên Sắc Quỷ!

Hạ Tịch Quán hơi nhướng chân mày lá liễu tinh xảo: “Không cần khách khí, ngược lại cái váy này tôi đã mặc qua, thì ra Lệ tiểu thư thích nhặt đồ người khác đã dùng qua như thế.”

Phụt.

Lam Yên bật cười.

Cái tay đang cầm váy của Lệ Yên Nhiên cứ như vậy cứng lại ở giữa không trung, vươn không được, lùi về cũng không được, cô ta nào ngờ đến miệng mép Hạ Tịch Quán lợi hại như thế, trực tiếp đưa ván cờ lại về thế hòa nhau?

Hạ Tịch Quán không nhìn Lệ Yên Nhiên nữa, Lam Yên cầm mấy vài cái váy dài qua: “Quán Quán, con thích cái váy nào, chúng ta lại thử một lần.”

“Này ạ!” Hạ Tịch Quán chọn chiếc váy đen dài.

Lam Yên gật đầu: “Cũng được, Quán Quán cậu mau đi thay đi.”

Hạ Tịch Quán cầm cái váy đen trong tay, nhàn nhạt liếc mắt Lệ Yên Nhiên: “Lệ tiểu thư, tôi lại vào trong thử đồ đây, cô mở to hai mắt xem thật kỹ một chút, nói không chừng cô lại thích nữa đó.”

Nói xong, Hạ Tịch Quán hướng sang Lục Hàn Đình khuôn mặt, liếc mắt rất nhẹ: “Ngược lại Lục tổng cũng có sở thích lột quần áo trên người người khác đưa cho Lệ tiểu thư, hai người quả thật xứng đôi vừa lứa lắm.”

Dứt lời, Hạ Tịch Quán cũng không quay đầu lại đi vào phòng thay đồ.

Nhân viên đứng cạnh trọn to hai mắt, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn bóng người đã biến mắt của Hạ Tịch Quán, trời ạ, cô thật sự gan to ghê đấy, chỉnh cả vị hôn thê của ông chủ rồi cả ông chủ, khí thế lại vừa mạnh mẽ xinh đẹp đền thế.

Lệ Yên Nhiên mặt đã đen như đít nồi, cô ta nhìn Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, anh xem Hạ Tịch Quán kìa!”

Trên khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình cũng không có bắt cứ biểu cảm nào, anh biết cô, cô tức giận sẽ cắn người, giống như một chú mèo con xù lông.

Rất nhanh Hạ Tịch Quán lại đi ra, Lục Hàn Đình ngước mắt nhìn, Hạ Tịch Quán đổi sang chiếc váy dài màu đen, dáng người thiếu nữ lả lướt của cô mặc cái gì đều đẹp, kiểu váy cúp ngực làm lộ ra toàn bộ dải xương quai xanh, có một sơi dây vắt trên vai cô thắt hình nơ bướm. Chiếc váy lụa đỏ ban nãy lên người cô lại có vẻ yêu điệu như sắp bóp ra nước, còn chiếc váy đen này lại càng tôn thêm máy phần quyến rũ yêu dã.

Lục Hàn Đình rất hiếm thấy cô mặc quần áo đen, bây giờ thấy được liền thấy cô là sự hợp thể của thanh thuần và quyến rũ, style nào đều có thể ung dung hold được.

“Trời ạ Quán Quán, cái váy này con mang cũng đẹp quá, quả nhiên người đẹp mặc cái gì cũng đẹp, chúng ta mua cái này.”

Lam Yên lên tiếng nói.

Hạ Tịch Quán cũng rất hài lòng với chiếc váy này: “Mẹ Lam, mua cái này đi ạ.”

Nhân viên đóng gói chiếc váy dài màu đen lại, đưa cho Lam Yên.

Lệ Yên Nhiên thấy ánh mắt Lục Hàn Đình lại dừng lại trên người Hạ Tịch Quán, cô ta tức giận ghỉm ngón tay vào lòng bàn tay, lúc này nhân viên cũng đã gói xong chiếc váy lụa màu đỏ đưa cho cô: “Lệ tiểu thư, váy của cô đây ạ.”

Lệ Yên Nhiên nhìn chiếc váy màu đỏ rượu bị Hạ Tịch Quán mặc qua, dường như thấy được nét khó chịu cùng nực cười của chính mình, cô ta hận không thể cầm dao xé rách chiếc váy này.

“Quán Quán, chúng ta đi thôi.” Mua xong quần áo, Lam Yên kéo tay Hạ Tịch Quán rời đi.

“Dạ.” Hạ Tịch Quán gật đầu.

Meo…

Meo meo…

Lúc này Tiểu Viền Viền luyến tiếc đi theo ra ngoài, đi theo phía sau Hạ Tịch Quán, muốn cùng Hạ Tịch Quán về nhà.

Lam Yên sợ Hạ Tịch Quán luyến tiếc con mèo con này, liền cúi người bề Tiểu Viên Viên lên, nhét cho Lục Hàn Đình: “Lục tổng, trông chừng mèo của cậu, tôi thấy mèo của cậu cứ nhìn chằm chằm vào Quán Quán nhà tôi, trông thèm khát lắm, đúng là tiểu sắc quỷ!”
 
Chương 649


Chương 649: Anh Đang Che Chở Cô Nói xong, Lam Yên liền đi.

Thân hình cao lớn của Lục Hàn Đình cứng đờ tại chỗ, anh biết Lam Yên nói bóng nói gió anh, người nhìn chằm chằm vào Hạ Tịch Quán là anh, thèm khát cũng là anh, sắc quỷ cũng chính là anhI Lục Hàn Đình 28 năm trong đời chưa từng có bị người khác bình phán như vậy, anh là thiên chỉ kiêu tử, là hậu duệ quý tộc thương giới, đàn bà vây quanh anh vô số kể, nhưng bây giờ anh lại bị định nghĩa thành sắc quỷ!

Lục Hàn Đình sa sầm mặt.

Meo…

Meo meo…

Tiểu Viên Viên trong ngực đạp lung tung, muốn thoát khỏi ngực anh chạy đến chỗ Hạ Tịch Quán.

Tâm trạng Lục Hàn Đình rất tệ, hạ mắt nhìn Tiểu Viên Viên, nghiêm túc không vui: “Biết điều cho anh một chút, cô ấy không cần eml”

Meo…

Tiểu Viên Viên bị anh mắng run lẫy bẩy cuộn tròn, nói bậy, cô ấy rõ ràng không cần anh!

Lam Yên dắt tay nhỏ bé Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, chúng ta lại đến quầy khác đi dạo một chút nhé.”

Hạ Tịch Quán theo Lam Yên rời đi, trước khi đi cô nâng đôi mắt sáng nhìn về phía Phạm Điềm đứng cạnh vẫn luôn không lên tiếng.

Hạ Tịch Quán đi tới, thấp giọng nói: “Phạm Điềm, chuyện giữa chúng ta chưa xong đâu, tôi sẽ đến viện khoa học tìm cô.”

Bóng người nhỏ xinh của Hạ Tịch Quán biến mắt trong tầm mắt.

Phạm Điềm sắc mặt tối tăm nhìn chằm chằm hướng Hạ Tịch Quán biến mắt, cô ta và Hạ Tịch Quán đã từng qua lại một đoạn thời gian, biết rõ sức chiến đấu của Hạ Tịch Quán, Hạ Tịch Quán thông tuệ quả quyết, bị cô ta tính mưu, cô đã nhanh chóng kịp phản ứng, tựa như thanh bảo kiếm đã thoát khỏi chuôi, mang theo ánh sàng lạnh lẽo sắc bén nhắm ngay hướng cô ta, Phạm Điềm không thể không cảnh giác.

Hạ Tịch Quán mới vừa nói tôi sẽ đến viện khoa học tìm cô!

Phạm Điềm lại nhanh chóng phủ định, Hạ Tịch Quán không vào được viện khoa học, bởi vì viện trưởng viện khoa học Dạ lão không cho cô vào, cô sao còn vào được chứ?

Nhưng Phạm Điềm lại rất lo lắng, rất rõ ràng lời Hạ Tịch Quán vừa rồi bỏ lại đã để cho cô ta suy đoán cùng sợ hãi trong lo sợ bất an.

Hạ Tịch Quán thật sự là một đối thủ rất mạnh mẽ!

Lần này Lệ Yên Nhiên chạm trán với Hạ Tịch Quán gần như là thất bại thảm hại, cô ta đi tới bên người Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, hai mẹ con Lam Yên và Hạ Tịch Quán này thật đúng là kiêu ngạo, bây giờ cứ để họ kiêu ngạo thế đi, rồi mai cũng khóc thôi à, theo em được biết, ngày mai đám danh môn công tử một người cũng không đến dự, Hạ Tịch Quán đã bị mấy tên áo đen chơi qua, không người nào nguyện ý xem mắt với cô ta ca.

Lệ Yên Nhiên vừa dứt lời, cô ta cảm giác được ánh mắt lạnh lẽo không vui dán lên người mình, vừa ngước mắt nhìn, Lục Hàn Đình đang nhìn cô ta chằm chằm.

Cặp mắt Lục Hàn Đình sâu thẳm như nét mực đen phảy lên, đậm đặc không thể thấy đáy, anh âm u lạnh lùng nhìn Lệ Yên Nhiên: “Em từ khi nào giống với đám người ngậm máu phun người vừa ngu xuẫn lại lắm miệng kia rồi? Chửi bới người khác chính là tu dưỡng của thiên kim Lệ gia em?”

Mặt Lệ Yên Nhiên đột nhiên trắng nhợt, anh đang phê bình cô ta, hơn nữa nói rất nặng, như vả chan chát vào mặt cô ta, để cô ta thấy nhục nhã khó chịu.

Vì sao?

Cũng là bởi vì ban nãy cô nói xấu Hạ Tịch Quán?

Anh vậy mà che chở Hạ Tịch Quán kia như vậy!

“Anh Hàn Đình, em…” Lệ Yên Nhiên vô tội uất ức nhìn anh.

Lục Hàn Đình lại không còn kiên nhẫn nghe cô ta nói một câu nào nữa, dù cho một chữ cũng không được, anh trực tiếp nhắc chân dài rời khỏi nơi này.

Anh đi, ném cô ta lại ở đây, cô ta đã là vị hôn thê của anh rồi, trong mắt anh cô ta đến tột cùng là thứ gì?

Trong hai mắt Lệ Yên Nhiên dâng lên tầng hơi nước mông lung.
 
Chương 650


Chương 650: Nàng Dâu Nhỏ Của Tử Tiễn

Lúc này Phạm Điềm đã đi tới: “Yên Nhiên, đừng vì Hạ Tịch Quán mà giận dỗi với Lục tổng, trước hết cứ để Hạ Tịch Quán đắc ý, ngày mai đại thọ năm mươi của Hạ Bang, nếu như không có công tử nào tham dự, cô ta chắc chắn trở thành chuyện cười lớn nhất ở Hải Thành.”

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng thu hồi hơi nước trong mắt, đúng vậy, ngày mai sẽ có kịch vui đặc sắc để xem, cô ta muốn thấy Hạ Tịch Quán biến thành tên hề làm trò cười cho thiên hạ!

Tây Uyễn.

Lục Hàn Đình mang theo Tiểu Viên Viên về, vì Tiểu Viên Viên thích ăn mấy túi bánh bích quy cá nhỏ Hạ Tịch Quán mua cho kia, anh liền ra lệnh người làm mua máy túi về.

Trong phòng ngủ, Lục Hàn Đình xắn ống tay áo áo sơ mi lên vài vòng, lộ ra cánh tay tráng kiện và chiếc đồng hồ thép quý giá trên cỗ tay, anh quỳ một gối, cầm trong tay một chiếc bánh bích quy đưa cho Tiểu Viên Viên: “Mở miệng.”

Meo…

Tiểu Viên Viên kêu một tiếng, không ăn.

Lục Hàn Đình nhướng mày kiếm, uy hiếp nói: “Nếu em không ăn thì không có cái gì ăn được đâu?”

Meo…

Tiểu Viên Viên quay người sang, chỗng mông về phía anh.

Lục Hàn Đình: “…”

Hạ Tịch Quán đút là bánh bích quy cá nhỏ, người của anh cũng mua y đúc, nhưng lúc Hạ Tịch Quán đút Tiểu Viên Viên, Tiểu Viên Viên ngoắc cái đuôi, mặt tràn vẻ đây là mỹ vị thần tiên gì, đến lúc anh đút nó, Tiểu Viên Viên trực tiếp chỗng mông về phía anh.

Lục Hàn Đình nhíu chặt mày, anh không rõ Tiểu Viên Viên vì sao lại phân biệt đối xử như vậy, anh cũng không hiểu chính anh phát điên cái gì, mang con mèo này từ Hải Thành về còn hầu hạ nó như vậy.

Lúc này một chuỗi chuông di động du dương vang lên, điện thoại tới.

Là Lục Tư Tước gọi.

Lục Hàn Đình ấn nhận: “Alo.”

Chất giọng trầm tháp của Lục Tư Tước từ bên kia truyền tới: “A Đình, ngày mai con có đi Hạ gia chúc thọ không?”

Anh đi Hạ gia chúc thọ làm cái gì, cũng không có ai mời anh!

Lục Hàn Đình động môi mỏng: “Không đi.”

“Vậu tối mai về dùng cơm, em trai Tử Tiễn của con đã về, nó nói muốn dẫn vị hôn thê của mình về.”

Lục Hàn Đình giật giật mí mắt, anh biết Lục Tử Tiễn đã tìm được cô bé kia, nhưng anh không ngờ Lục Tử Tiễn nhanh như vậy đã mang cô bé đó về Lục gia.

“Được.” Lục Hàn Đình đáp một chữ, sau đó cúp điện thoại.

Tối mai anh sẽ trở về, anh cũng muốn nhìn cô bé kia trưởng thành sẽ như thế nào, tuy là cô đã bị Lục Tử Tiễn đoạt đi, đã là vị hôn thê Lục Tử Tiễn, thế nhưng dù sao cô cũng là nàng dâu nhỏ mà mẹ đã hứa gả cho anh.

Ngày hôm sau, Hạ gia.

Đại thọ năm mươi của Hạ Bang rầm rằm rộ rộ, toàn bộ Hạ gia giăng đèn kết hoa, làm lão đại ca giới giang hồ, tất cả mọi người đều tới dự, quà cáp chồng chất như núi.

“Hạ Đại đương gia, chúc ngài phúc như Đông Hải, thọ như Nam Son.”

“Hạ Đại đương gia, chúc ngài cả nhà hạnh phúc, vạn sự như y.

Hạ Bang cười toe toét, vội vã bắt chuyện với mọi người: “Mọi người đều là anh em, đến cứ đến, mang quà cáp làm gì, mau vào nhà uống chút trà.”

Rất nhanh Lam Yên đã phát hiện không bình thường, bà lặng lẽ kéo ống tay áo của Hạ Bang, nhỏ giọng nói: “Hạ Bang, vì sao những người này đều mang theo vợ và con gái tới, con trai một thằng cũng không thấy.”

Gay rồi!

Hạ Bang ngắng đầu nhìn lên, trong đám người quả thật không thấy công tử nào, một kẻ cũng không, cái bóng cũng cẳng thấy.
 
Chương 651


Chương 651: Tiệc Mừng Thọ Của Hạ Gia Bắt Đầu

Hạ Bang nhanh chóng kéo một tân khách đến: “Cậu Tứ, công tử nhà cậu đâu, không phải đã nói hôm nay thọ yến phải dẫn theo công tử nhà cậu tới dự sao?”

Tân khách kia cười mïa hai tiếng: “Hạ đại ca, thực sự ngại quá, tối hôm qua con em ăn đau bụng, bây giờ còn nằm trên giường không dậy nỗi.”

Hạ bang tặc lưỡi, mặt đầy mất hứng, ông nhìn về phía một…

tân khách khác: “Chú Tam, công tử nhà chú đâu?”

“Con trai nhà em xui xẻo, ngày hôm nay lúc đầu vốn đi cùng, nhưng vừa ra cửa đã bị xe đụng phải, gãy cả hai chân, bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện đấy kìa.” Tân khách kia bụm mặt mà bắt đầu gào khóc.

Hạ Bang chắp tay sau lưng, lại nhìn một tân khách khác: “Vậy của nhà anh đâu, sẽ không phải cũng vào bệnh viện đấy chứ!?”

“Hạ Đại đương gia, nhà tôi… mẹ tôi sáng nay đột nhiên qua đời, con tôi mặc đồ tang đi rồi, mẹ ruột của tôi đó, mẹ sao lại bỏ con lại một mình liền đi trước rồi.” Tân khách lúc này bắt đầu kéo giọng ï ôi khóc lóc.

Hạ Bang rất không vui, anh nhìn về phía Lam Yên: “phu nhân, đám người này chẳng ai nói thật, anh thấy bọn họ không muốn con trai đến dự!”

Lam Yên lòng tràn đầy đang mong đợi ngày này, chờ Hạ Tịch Quán xem mắt chọn chồng, nào biết ngày hôm nay một công tử cũng không tới.

Lam Yên nhìn những tân khách chung quanh, đám tân khách này cứ liếc trộm bà, thấy bà liếc mắt sang đây, đám tân khách này liền chột dạ dời mắt đi, rất sợ bà sẽ mang người xông đến nhà họ cướp con trai ấy.

Lam Yên hừ lạnh một tiếng: “Những người này nhất định cũng là nghe nói những lời bậy bạ về Quán Quán bên ngoài, nên mới không dám mang theo con trai tới!”

“Phu nhân, vậy hôm nay một công tử cũng không tới, chúng ta nên làm gì bây giờ, nếu là truyền đi, mọi người lại càng chê cười Quán Quán!”

Sắc mặt Lam Yên cũng rất ngưng trọng, bà hơi hối hận, cô chớ nên vọng động phát thiệp mừng như vậy ở Đề Đô, cái này toàn bộ Đề Đô nhất định đều đang đợi trò cười của Quán Quán!

Lúc này bên tai truyền đến giọng nói thanh lệ: “Bố Hạ, mẹ Lam, sao hai người lại đứng đây ạ?”

Hạ Tịch Quán tới.

Lam Yên nhanh chóng đi lên trước, miễn cưỡng cười vui nói: “Quán Quán, chúng ta đang tiếp tân khách, người ở đây nhiều lắm, con mau nghỉ ngơi đi.”

Hạ Tịch Quán cái gì cũng không biết, hoàn toàn không biết chuyện xem mắt chọn chồng này, đôi mắt sáng của cô nhìn Lam Yên, tự nhiên phóng khoáng nói: “Mẹ Lam, con không phiền, con ở đây cùng đón khách với bố mẹ nhé.”

Giới công tử Đế Đô không tới, thế nhưng thiên kim danh viện tới không ít, hiện tại mọi người tụ chung một chỗ, chê cười Hạ Tịch Quán: “Anh cậu sao không tới thế?”

“Anh tớ nào dám tới chứ, việc Hạ Tịch Quán bị chơi qua đã truyền khắp toàn bộ Đề Đô rồi, ai nguyện ý đội cặp sừng này chứ, anh cậu nguyện ý đến dự hả?”

“Lần này Hạ gia thực sự tạo ra màn kịch nực cười nhất thiên hạ, tớ nhìn Hạ Tịch Quán kia cũng thấy đau lòng giùm ấy.”

*Tớ phải quay video cho Yên Nhiên Minh Châu xem, để bọn họ cũng vui chung luôn.”

Đám danh viện thiên kim nhóm lấy điện thoại ra chụp lén rồi quay video, gởi cho Lệ Yên Nhiên.

Hiện tại Lệ Yên Nhiên đang ở cùng Dạ Minh Châu,Lệ Yên Nhiên nhận được video cũng nhanh chóng chia sẻ với Dạ Minh Châu, Dạ Minh Châu khinh thường cong môi: “Yên Nhiên, sao cậu lại xem con ả Hạ Tịch Quán này thành đối thủ cạnh tranh, cậu xem nó bây giờ pha trò thế nào kìa, thọ yến kia quả nhiên không có một tên công tử nào đến dự, thể diện đều vứt xuống đất.”
 
Chương 652


Chương 652: Lệ Lão Thái Quân Đến Tiệc Mừng Thọ Của Hạ Gia

Lệ Yên Nhiên rất vui vẻ, vui như mở cờ, hôm qua lúc mua quần áo hậm hực phẫn nộ đều tan biến, cô ta chờ mãi trò hề của Hạ Tịch Quán, quả nhiên Hạ Tịch Quán không để cô ta thất vọng.

“Minh Châu, cậu cũng có thể vui mà, nghe nói Lục Nhị thiếu hôm nay về Đề Đô rồi, đợi Lục Nhị thiếu hay tin Hạ Tịch Quán bị chơi rồi, lại còn buỏi tiệc mừng thọ như trò hề này, Lục Nhị thiếu nhất định sẽ chán ghét cô ta, cậu càng đỡ tốn công theo đuổi anh ấy hơn, đều nói khoảng cách phụ nữ theo đuổi đàn ông như mỏng màn sa, Lục Nhị Thiềểu rất nhanh sẽ là vật trong túi của cậu.”

Dạ Minh Châu vô củng tán thành cách nói này của Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, một thiên chi kiêu tử tễ nguyệt phong hoa chắc sẽ không thực sự coi trọng Hạ Tịch Quán, anh ấy chỉ là nhất thời bị khuôn mặt hồ ly tinh kia của Hạ Tịch Quán làm mê mắt mà thôi, Lục Tử Tiễn là của tớ!”

Lệ Yên Nhiên gật đầu: “Minh Châu, về sau chúng ta là chị em dâu rồi, hai chàng thiên chi kiêu tử của Lục gia đều bị hai chúng ta thu phục, về sau chúng ta phải tương thân tương ái đấy.”

Hai người dường như đã thấy tương lai tốt đẹp, Lệ Yên Nhiên gả cho Lục Hàn Đình, Dạ Minh Châu gả cho Lục Tử Tiễn, cuộc đời các cô ta viên mãn không gì sánh được.

“Được rồi Yên Nhiên, bà nội cậu đâu, sao chẳng thấy bà nội cậu đâu?” Dạ Minh Châu đột nhiên hỏi.

Nhắc tới cái đề tài này, sắc mặt Lệ Yên Nhiên liền lạnh xuống: “Bà nội tớ sáng sớm đã ra ngoài, nói đi nhận cháu gái!”

“Cái gì? Yên Nhiên, cậu là con gái duy nhất của Lệ gia, là thiên kim mà, bà nội cậu muốn đi nhận cháu gái nào chứ?” Dạ Minh Châu khiếp sợ hỏi.

Lệ Yên Nhiên không muốn nói đề tài này: “Chắc từ lúc tớ sinh ra, bố tớ và mẹ tớ liền ở riêng, còn thiếu một lần hôn chứng, cho nên mấy năm nay đều là bà nội tớ tọa trấn Lệ gia, chuyện bà ấy quyết định không ai có thể thay đổi, nhưng tớ cũng muốn xem thử con nhỏ được bà nội tớ thích rốt cuộc là thần thánh phương nào!”

Hạ gia.

Hạ Tịch Quán và Hạ Bang Lam Yên đứng chung một chỗ chiêu đãi tân khách, thế nhưng rất nhanh cô liền phát hiện điểm dị thường, các tân khách này đều tránh cô rất xa, còn len lén xì xào bàn tán sau lưng cô.

Hạ Tịch Quán có chút nghỉ ngờ, cô hỏi Lam Yên: “Mẹ Lam, bố Hạ, có phải hai người có chuyện gì gạt con không?”

Lam Yên có chút chột dạ, nhanh chóng phủ nhận nói: “Không có, tuyệt đối không có!”

“Thật không?” Hạ Tịch Quán càng nghỉ ngờ.

Ngay lúc Lam Yên sắp khai ra, đột nhiên có thủ hạ vội vã chạy tới: “Đại đương gia, phu nhân, tiểu thư, không xong, bên ngoài có người tới!”

“Người nào?” Hạ Bang nhanh chóng đứng dậy: “Hôm nay là thọ yến của tôi, chẳng lẽ có người muốn đến quậy?”

“Không phải… không phải… là… là…

Lúc này tất cả mọi người tụ tới, nghỉ ngờ nói: “Đại đương gia, đây tột cùng là ai tới, nhìn cậu ta sợ thế kia, nói lắp luôn rồi.”

“Tôi ra xem thử!” Hạ Bang dẫn theo mọi người vừa định đi ra.

Thình lình có người đi vào rồi, bên tai vang lên tiếng cười sang sảng: “Hạ Đại đương gia, không cần lo, là tôi, nghe nói hôm nay là thọ yến của cậu, tôi mặt dày tới muốn uống một chén rượu.”

Mọi người ngắng đầu nhìn lên, nhanh chóng quất hít vào một tiếng, người tới không ai khác, chính là Lệ lão phu nhân!

Lệ lão phu nhân mang theo người hầu của mình đến.

Trời ạt Lão thái quân tới!

Mọi người không thể tin được nhìn Lệ lão phu nhân, bọn họ làm sao có thể ngờ tới Lệ gia của tứ đại hào môn Đề Đô vậy mà lại xuất hiện ở thọ yến Hạ gia.

Có người nhanh chóng cung kính lên tiếng nói: “Lão thái quân, sao ngài lại tới đây ạ?”
 
Chương 653


Chương 653: Cướp Nhận Cháu Gái

Lệ lão phu nhân cười nói: “Làm sao, chỉ cho phép các người tới Hạ Đại đương gia chúc thọ, tôi lại không được?”

Lời này hạ xuống, toàn trường náo động, Lệ gia lão thái quân vậy mà lại đến chúc thọ Hạ Bang!

Lệ lão phu nhân nhìn về phía Hạ Bang và Lam Yên: “Hạ Đại đương gia, Hạ phu nhân, tôi không có thư mời, không mời mà tới, hai vị sẽ không không chào đón tôi, đuổi tôi ra ngoài chứ?”

Hạ Bang và Lam Yên liếc nhau một cái, bọn họ cũng không có nghĩ đến Lệ lão phu nhân lại đột nhiên “giá lâm”, Hạ gia là lăn lộn giang hồ, mặc dù là ở địa vị đại ca, nhưng tứ đại gia tộc trứ danh của Đề Đô khinh thường lui tới với bọn họ, đây cũng là nguyên nhân Hạ Tịch Quán vào không được giới mỹ nữ quyền quý Đề Đô.

Hạ gia và tứ đại hào môn Đề Đô vẫn luôn là nước sông không chạm nước giếng, hai bên thái bình, hôm nay Lệ lão phu nhân đột nhiên tới, tất cả mọi người đều rất khiếp sợ.

Nhưng người ta là khách, Hạ Bang ôm quyền hoan nghênh: “Lão thái quân, hoan nghênh hoan nghênh.”

Lệ lão phu nhân cười híp mắt lệnh cho người hầu đưa quà đến, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Hạ Tịch Quán, không kịp chờ đợi nhào tới: “Tiểu tiên nữ, bà tới rồi!”

“.” Hạ Tịch Quán nhanh chóng đưa tay đỡ cánh tay Lệ lão phu nhân: “Lệ lão phu nhân, sao bà lại tới đây?”

Lệ lão phu nhân quan sát Hạ Tịch Quán trên dưới một lượt, tràn đầy thương yêu cười nói: “Bốn tháng tìm mãi không thấy, tiểu tiên nữ nhà ta thực sự là càng ngày càng thêm tiên khí rồi, bà hỏi cháu, cháu tới Đế Đô vì sao không tìm bà chơi, cháu không tìm bà, bà chỉ có thể tới tìm cháu để chơi thôi.”

Mọi người trợn to hai mắt, tròng mắt đều sắp rớt xuống, quan hệ giữa Lệ lão phu nhân và Hạ Tịch Quán là như thế nào?

Bọn họ hiểu, thì ra Lệ lão phu nhân tới Hạ gia chúc thọ là vì Hạ Tịch Quán mà tới, đây là tình huống gì thế này?

Lệ gia là trâm anh thế gia Đế Đô, phú khả địch quốc, người đảm nhiệm Lệ gia chính là đế vương Lệ Quân Mặc con trai của Lệ lão phu nhân. Lệ gia giậm chân một cái, toàn bộ Đề Đô đều chấn động, cho nên mỗi một động thái của Lệ gia đều khiến giới thượng lưu quý tộc này chao đảo theo.

Hiện tại Lệ lão phu nhân thân mật lôi kéo Hạ Tịch Quán, luôn miệng gọi tiêu tiên nữ, ánh mắt mọi người nhìn Hạ Tịch Quán nhanh chóng khác đi.

Hạ Bang và Lam Yên đều ngắn ra, Lam Yên nhanh chóng mở miệng nói: “Quán Quán, con và Lệ gia lão thái quân có quen biết nhau à?”

Lệ lão phu nhân hòa ái nhìn về phía Lam Yên: “Hạ phu nhân, hôm nay là đại thọ năm mươi của Hạ Đại đương gia, việc vui một thể, không biết hai vị có muốn mừng vui gấp bội không?”

“Lão thái quân, lời này là thế nào?”

Lệ lão phu nhân đi tới liền kéo tay Lam Yên, ân cần cười ha hả nói: “Hạ phu nhân, cô thực sự sinh một đứa con gái ngoan, tôi rất thích Quán Quán, tôi muốn nhận Quán Quán làm cháu gái của tôi, cô và Hạ Đại đương gia sẽ không phản đối nhỉ?”

Hạ Bang và Lam Yên cứng đờ, bọn họ làm sao cũng không ngờ tới Lệ lão phu nhân là tới nhận Quán Quán làm cháu gái, nói cách khác, bọn họ đột nhiên nhảy ra một “bà mẹ”!

Mọi người có mặt ở hiện trường hít một hơi sâu, bọn họ quả thực không thể tin vào tai mình, Lệ lão phu nhân muốn nhận Hạ Tịch Quán làm cháu gái?

Nhanh chóng có người nói: “Lão thái quân, hai ngày trước người ở lễ đính hôn Lục Lệ đã nói muốn nhận một tiểu tiên nữ làm cháu gái, tiểu tiên nữ này chính là Hạ Tịch Quán?”

Lệ lão phu nhân gật đầu: “Đúng vậy!”

Nhóm danh viện Đế Đô đều sợ ngây người, thật lâu không hoàn hồn, các cô lúc đầu muốn nhìn trò hề của Hạ Tịch Quán, nhưng bây giờ trò hề biến thành Lệ gia lão thái quân đáp xuống thọ yến Hạ gia cướp nhận Hạ Tịch Quán làm cháu gái?
 
Chương 654


Chương 654: Hạ Tịch Quán Từ Chối

“Đây là tình huống gì, Hạ Tịch Quán đến tột đã bỏ bùa mê gì cho lão thái quân?”

“Hạ Tịch Quán đây là muốn mang họ Lệ sao? Vậy cô ta thành chim sẻ bay lên đầu cành thành phượng hoàng rồi!”

“Việc này Yên Nhiên biết không?”

Đám thiên kim danh viện nhanh chóng gửi tin nhắn cho Lệ Yên Nhiên.

Lúc này Lệ Yên Nhiên vẫn đang ở cùng Dạ Minh Châu, cô ta mở tin nhắn ra, ngụm nước trái cây trong miệng suýt chút nữa phun ra ngoài.

“Yên Nhiên, đã xảy ra chuyện gì, Hạ Tịch Quán kia lại làm thêm trò hề gì?” Dạ Minh Châu lấy điện thoại qua vừa nhìn, khi thấy bóng người Lệ lão phu nhân, sắc mặt cô ta đột nhiên đại biến.

Dạ Minh Châu trực tiếp nhảy lên: “Yên Nhiên, bà nội cậu đến chỗ Hạ Tịch Quán? Cháu gái mà bà ấy muốn nhận chính là Hạ Tịch Quán?”

Đây đối với Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu mà nói đều là sắm sét giữa trời quang, các cô một giây trước còn bơi trên thiên đường tâm trong nháy mắt ngã vào đáy cốc.

Các cô tuyệt đối không ngờ rằng người này là Hạ Tịch Quán!

Tại sao là Hạ Tịch Quán?

Sắc mặt Lệ Yên Nhiên trắng bệch, trong hai mắt cô ta nhanh chóng lộ ra uất ức đố kị oán hận: “Khi còn bé bà nội hình như không thích tớ, chẳng thân thiết gì với tớ, những thứ này tớ đều nhịn, nhưng bà không nói không rằng chạy đến Hạ gia đi nâng đỡ con nhỏ Hạ Tịch Quán đó, Hạ Tịch Quán lại đối đầu với tố, bà ấy lại nhận Hạ Tịch Quán về nhà, chia sớt vinh quang của tớ”

Dạ Minh Châu cũng tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Yên Nhiên, chuyện nhận Hạ Tịch Quán làm cháu gái này tuyệt đối không được, tuyệt đối không thể để cho Hạ Tịch Quán vào Lệ gia, cậu yên tâm, toàn bộ Dạ gia cũng đứng về phía cậu, ông ngoại cậu còn có mẹ cậu sẽ vì cậu làm chủ, bọn họ tuyệt đối sẽ ngăn cản bà nội cậu!”

Mẹ Lệ Yên Nhiên chính là Đại tiểu thư Dạ gia, cũng chính là con gái ruột của Dạ lão, là dì ruột của Dạ Minh Châu.

Lệ lão phu nhân có một trai một gái, con trai Lệ Quân Mặc là đệ nhất thủ phủ toàn cầu, năm đó cưới con gái Dạ gia, con gái thì gả vào Từ gia, sinh ra con trai Từ Thiếu Nam.

Cho nên tứ đại hào môn Đề Đô này, ràng buộc giữa ba nhà Lệ Dạ Từ khá sâu, đều là quan hệ cưới hỏi.

Trong hai mắt Lệ Yên Nhiên dấy lên ngọn lửa hừng hực, cô ta sẽ không để cho Hạ Tịch Quán vào cửa, cô ta còn muốn cha và mẹ làm lành, nếu như mẹ biết chuyện này, nhất định sẽ tìm bà nội, mẹ sẽ làm loạn!

Hạ gia.

Hạ Bang và Lam Yên trong chốc lát không thể nào quyết định, bởi vì quá đột ngột, Hạ Tịch Quán lại tỉnh táo, tuy cô không hỏi, thế nhưng đại khái cũng có thể đoán ra Lệ Yên Nhiên chính là cháu gái Lệ lão phu nhân, với quan hệ giữa cô và Lệ Yên Nhiên như nước lửa không dung, sẽ chỉ làm khó dễLệ lão phu nhân kẹp ở giữa mà thôi.

Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Lệ lão phu nhân, cám ơn bà đã coi trọng cháu, nhưng cháu không nghĩ qua việc nhận bà nội, cho nên chuyện này sau này hãy nói nhé ạ!”

Đáp án này Lệ lão phu nhân cũng không hề ngoài ý muốn, bà cũng không muốn ép Hạ Tịch Quán: “Tiểu tiên nữ, vậy cháu suy nghĩ thật kỹ đi nhé, nhận bà làm bà nội tuyệt đối sẽ không sai, rất nhiều chỗ tốt, ngược lại từ hôm nay trở đi bà đã xem cháu thành cháu gái của bà, về sau nếu ai dám bắt nạt cháu, nói cho bà nội, bà nội thay cháu trừng trị bọn đó!”

Mọi người thấy vị Lệ lão phu nhân này thực sự tuyệt đối không khách khí, đã tự cho mình là “bà nội” rồi!

Lúc này thủ hạ lại vội vội vàng vàng chạy vào: “Đại đương gia, phu nhân, không xong, bên ngoài… bên ngoài lại có người tới!”

Hạ Bang vừa định tiến lên, lúc này Lệ lão phu nhân đã giành trước một bước đứng dậy, bà nhìn thủ hạ kia khiển trách: “Hoảng cái gì, đứng thằng người lên, duỗi thẳng lưỡi(*) ra rồi nói lại!”

() Ý chỉ thủ hạ sợ đến nói lắp, duỗi thẳng lưỡi để nói rành mạch.
 
Chương 655


Chương 655: Từ Gia Hỏi Cưới Hạ Gia 4g âu Hạ Bang: “…

Đây hình như… là nhà của Hạ gia mà, không sai chứ?

Hạ Bang nhìn Lệ lão phu nhân đứng ra, khóe miệng giần giật.

Lệ lão phu nhân làm Lệ gia đương gia chủ mẫu nhiều năm như vậy, hiện tại một thân khí tràng sắc bén bức người, thủ hạ bị rầy kia sợ đến hai chân mềm nhữn, suýt chút nữa tê liệt.

Lúc này một thân ảnh tuấn mỹ tà mị xuất hiện: “Đùng hù dọa cậu ta, bà ngoại ơïi, là cháu tới!”

Mọi người ngắng đầu nhìn lên, dĩ nhiên là Từ gia thiếu chủ Từ Thiếu Nam, là vị thái tử gia không sợ trời không sợ đất ở Đề Đô này.

Anh ta vậy mà cũng tới!

Lệ lão phu nhân nhìn Từ Thiếu Nam, vẻ mặt không hoan nghênh, thực sự đem nơi đây thành nhà của mình: “Sao cháu lại tới đây?”

“Bà ngoại, cháu đương nhiên là vì…” Cặp mắt đào hoa kia của Từ Thiếu Nam rơi trên khuôn mặt nhỏ xinh của Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán mà tới!”

Vị thái tử gia này vang danh ở bên ngoài là thay bạn gái như thay áo, Hạ Bang và Lam Yên nhanh chóng kéo Hạ Tịch Quán ra phía sau mình: “Từ thiếu, Quán Quán nhà tôi không đắc tội cậu mà nhỉ?”

“Đương nhiên không có, cháu tới là muốn cưới Hạ Tịch Quán!”

Cái gì?

Từ Thiếu Nam muốn cưới Hạ Tịch Quán?

Mọi người bị quả bom nặng ký này kinh động, sau khi Lệ lão phu nhân muốn nhận Hạ Tịch Quán làm cháu gái sau, Từ Thiếu Nam liền “hạ kiệu”, lại muốn cưới Hạ Tịch Quán làm vợ!

Lúc này Từ Thiếu Nam thần bí vỗ tay một cái, rất nhanh đã có rất nhiều người hầu đi ra, những người hầu kia đem từng cái rương lên.

Mọi người hết sức hiếu kỳ: “Từ thiếu, có thứ gì trong rương V ậy?”

Từ Thiếu Nam mở cái rương ra: “Trong cái rương này là vàng, trong cái rương này là trân châu mã não, trong cái rương này là tơ lụa…”

Một cái rương rồi một cái rương được mở ra, bên trong đều là vật quý, mọi người thấy mắt cũng hoa, thật nhiều thật nhiều tiền!

Từ Thiếu Nam đi tới trước mặt Hạ Tịch Quán, anh ta nhếch môi thành đường cung tà mị: “Hạ Tịch Quán, những thứ này đều là sính lễ của anh, anh muốn cưới em làm vợ!”

Trời ạt Phóng nhãn ra toàn bộ Đề Đô, có thể nghênh ngang đem từng rương bảo vật này đến làm sính lễ, chắc cũng chỉ có Từ Thiếu Nam thôi.

Mọi người khẳng định, đây không phải là nằm mơ, Từ Thiếu Nam thật sự muốn cưới Hạ Tịch Quán!

Từ Thiếu Nam tính cách phong lưu khắp nơi đều lưu lại nợ đào hoa, tất cả mọi người đều đoán sau này cô gái nào thu phục anh, lãng tử quay đầu vàng không đổi, hiện tại cái cô gái này đã xuất hiện, vậy mà là… Hạ Tịch Quán!

Đôi mắt trong vắt của Hạ Tịch Quán nhìn Từ Thiếu Nam, trực tiếp từ chói: “Từ thiếu, tôi xem anh chỉ là đang nói đùa, những cái rương này anh đưa về đi, tôi sẽ không gả cho anh.”

“Hạ Tịch Quán, vì sao em không gả cho anh?” Từ Thiếu Nam hỏi.

Hạ Bang cùng Lam Yên muốn chặn Từ Thiếu Nam, nhưng Lệ lão phu nhân ra tay trước rồi, Lệ lão phu nhân đưa tay xách lỗ tai Từ Thiếu Nam, hung dữ mắng: “Tai cháu điếc à, Quán Quán nói không gả là không gả, không cần bát kỳ lý do gì!”

Nói xong Lệ lão phu nhân cười híp mắt nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Quán Quán đừng sợ, bà nội ở đây làm chủ cho cháu!”

Hạ Tịch Quán: “…”

Mọi người: “…”

Lúc này thủ hạ lại vội vã chạy tới: “Đại đương gia, phu nhân, không xong, bên ngoài… bên ngoài lại có người tới!”

Cái gì, còn có người tới?

Mọi người tối nay ăn hết quả dưa này đến dưa kia, đã ăn không nổi nữa, bọn họ thực sự nghĩ không ra lúc này lại là ai.
 
Chương 656


Chương 656: Lục Tử Tiễn Cũng Tới!

Lệ lão phu nhân và Hạ Bang cũng còn không lên tiếng, lúc này bên tai truyền đến giọng nói trong trẻo lạnh lùng: “Từ thiếu, Quán Quán không thể gả cho anh được, sau này đừng có ý gì với cô ấy nữa, bởi vì, cô ấy là vị hôn thê của tôi!”

Mọi người ngẳng đầu nhìn lên, lúc này đây thật sự là cả kinh quên mắt hít thở, Lục Tử Tiễn tới!

Đại thọ đêm nay của Hạ Bang, Đề Đô tứ đại hào môn đã có tới ba gia tộc đến, Lục Lệ Từ, đã tới!

Lần này là Lục Tử Tiễn!

Lục Tử Tiễn mới từ trên phi cơ xuống, tối nay anh mặc chiếc áo len mỏng màu trắng, bên ngoài mặc thêm áo khoác ngoài màu đen, cả người cao to tuấn mỹ, trong trẻo nhưng lạnh lùng phong hoa.

vị Nhị thiếu Lục gia này từ nhỏ đã thành danh, danh chấn Đề Đô, vẫn là công tử Đế Đô mà đám thiên kim thèm thuồng nhất, không có ai khác, thế nhưng anh chưa bao giò liếc mắt đến bọn họ, tất cả mọi người đều biết ánh mắt anh rất cao.

Cho nên, anh hiện tại tới làm gì?

Đám thiên kim Đề Đô: *A aa, là Lục Tử Tiễn, thật là đẹp trai quá!”

“Lục Tử Tiễn tới làm gì, anh ấy sẽ không phải cũng là vì Hạ Tịch Quán mà tới đấy chứ!?”

“Không muốn!”

“Đêm nay tôi đã thấy cái gì thế này, rõ ràng là đến xem trò hề của Hạ Tịch Quán, nhưng Lệ gia lão thái quân tranh nhau muốn nhận Hạ Tịch Quán làm cháu gái, Từ Thiếu Nam lấy số tiền lớn vì sính lễ muốn cưới Hạ Tịch Quán làm vợ, hiện tại Lục Tử Tiễn lại xông đến cuộc chiến tranh đoạt Hạ Tịch Quán, đây rõ ràng là thời khắc tỏa sáng nhất của Hạ Tịch Quán rồi.”

“Hạ Tịch Quán, mau buông tha cho Lục Nhị thiếu, để anh ấy cho tôi!”

Thấy được Lục Tử Tiễn, trong tròng mắt Hạ Tịch Quán chảy ra sóng nước ấm áp, cô đi lên trước, cong đôi môi đỏ mọng: “Lục Tử Tiễn, anh làm xong chuyện của mình rồi à, đã về rồi?”

Đồng tử đen láy của Lục Tử Tiễn dán lên khuôn mặt nhỏ mềm mại của Hạ Tịch Quán, anh gật đầu: “Ừ, đều làm xong rồi, Quán Quán, có một việc anh muốn nói cho em biết, giữa hai chúng ta có hôn ước, em là vị hôn thê của anh!”

Con ngươi trong vắt của Hạ Tịch Quán hung hăng rụt lại, cô thế nào lại là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn?

Lúc này Hạ Bang đi lên trước: “Lục Nhị thiếu, cậu nói Quán Quán là vị hôn thê của cậu, thế cậu có chứng cứ không?”

Lục Tử Tiễn từ trong túi lấy ra một vật, một sợi dây đỏ treo một chiếc… nhẫn ngọc: “Hạ Đại đương gia, đây là tín vật đính hôn năm đó.”

Hạ Bang nhanh chóng nhận lấy nhẫn ngọc, cùng Lam Yên cẩn thận quan sát, hai mắt Lam Yên nhanh chóng đỏ lên: “Không sai, đây là… đây là vậy của Hạ gia chúng tôi!”

Lam Yên đưa chiếc nhẫn ngọc cho Quán Quán: “Quán Quán, của con đấy.”

Hạ Tịch Quán nhìn viền mắt đỏ bừng của Lam Yên, Lam Yên gật đầu với cô, hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên, sau đó vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra, nhận lấy nhẫn ngọc.

Nhẫn ngọc toàn thân xanh biếc, chẳng những vô giá, dường như càng là tượng trưng một loại thân phận, Hạ Tịch Quán nắm ở trong tay, đầu ngón tay nhỏ bé siết chặt lại, đây là… vật của mẹ sao?

Trên chiếc nhẫn ngọc này tựa hồ còn lưu lại nhiệt độ cơ thể của mẹ, chắc là mẹ vẫn đeo trên tay, trong hốc mắt trắng nõn Hạ Tịch Quán nhanh chóng dâng lên hơi nước trong suốt.

Lục Tử Tiễn đi lên trước, ở trước mặt tất cả mọi người, chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng ôm Hạ Tịch Quán vào lòng mình, môi mỏng của anh dán vào tóc cô, thấp giọng nỉ non nói: “Quán Quán, xin lỗi, anh đã đến muộn.”

Mọi người ngây người như phỗng, Hạ Tịch Quán thật sự là vị hôn thê Lục Tử Tiễn?

Đám tiểu thư thiêm kia, buông ra, áaaa, tôi không nghe thấy gì hết, mau buông ral Từ Thiếu Nam vừa thấy Lục Tử Tiễn ôm lấy Hạ Tịch Quán, liền muốn xông lên trước: “Lục Tử Tiễn mày mẹ nó mau buông tay rat Lúc này Lệ lão phu nhân liếc anh ta một cái: “Cháu câm miệng!”

Từ Thiếu Nam câm miệng: “…”
 
Chương 657


Chương 657: Tam Đại Hào Môn Chống Lưng Từ Thiếu Nam:

Cục cưng đau trong lòng này!

Lệ lão phu nhân cũng không muốn để thằng cháu ngoại Từ Thiếu Nam mình và Hạ Tịch Quán về chung một nhà, bà nhìn ra được hai người họ không phải là người cùng một đường, hiện tại Lệ lão phu nhân nhìn Lục Tử Tiễn, Lệ lão phu nhân vẫn rất hiểu rõ hai đứa con trai này của Lục gia, Lục Tử Tiễn giống như đóa sen nở trong bùn tanh, sạch sẽ mà thanh hoa.

Sinh hoạt cá nhân Lục Tử Tiễn lại là con số không, chưa từng có bạn gái, Lệ lão phu nhân nhìn ra được Lục Tử Tiễn rất thích Hạ Tịch Quán, thận trọng che chở và yêu thương, nên Lệ lão phu nhân như là chọn rễ cho cháu gái vậy, bà quan sát kỹ càng Lục Tử Tiễn, sau đó hài lòng gật đầu.

Hạ Bang và Lam Yên cũng rất hài lòng với Lục Tử Tiễn, trong giới công tử Đề Đô, Lục Tử Tiễn tài hoa vô song, lại sinh ra tuần mỹ, cùng Hạ Tịch Quán như trời sinh một đôi.

Chiếc nhẫn ngọc Lâm Thủy Dao vẫn luôn đeo trên người, Hạ Bang và Lam Yên liếc mắt một cái liền nhận ra vật thiếp thân của tiểu thư năm đó, năm đó tiểu thư quả thực vì Hạ Tịch Quán đặt một cuộc hôn sự, bọn họ không nghĩ tới tiểu thư nhỏ lại mà có hôn ước với Lục Gia Nhị Thiếu.

Lục Tử Tiễn là viện sĩ trẻ tuổi nhất của Đề Đô, kim đao thánh thủ, Hạ Tịch Quán cũng là học y, trung y tỉnh xảo, hai người ở cùng một chỗ, thực sự là nhân gian quyền lữ.

Hạ Bang và Lam Yên vô cùng hài lòng với người con rễ này, Hạ Bang lúc này khoát tay áo, thanh âm vang vọng tuyên bố: “Các vị khách quý, Hạ gia chúng tôi và Lục gia thật sự có hôn ước với nhau, Quán Quán nhà tôi chính là vị hôn thê của Lục gia Nhị thiếu, Lục gia Nhị thiếu cũng chính là chú rễ mới của Hạ gia chúng tôi, mọi người nếu đã tới, vậy đều làm chứng, chờ mắy ngày nữa, chúng tôi tìm một ngày tốt để Quán Quán và Tử Tiễn thành hôn!”

Mọi người: “…”

Bọn họ tới làm gì thế này, làm nhân chứng chú rễ mới tới cửa của Hạ gia?

Không phải nói Hạ Tịch Quán đã bị mấy tên áo đen chơi qua sao, không người nào nguyện ý xem mắt, lời này kẻ nào nói, bọn họ muốn đánh kẻ tung tin vịt kia phù mỏ!

Lời đồn tự sụp đổ, Hạ Tịch Quán nhất định là trong sạch, bằng không cô làm sao quý hiếm như thế được, ba đại gia tộc Lục Lệ Từ đưa thiếp mời cho Hạ gia, vội tới làm chỗ dựa cho cô.

Hiện tại tốt lắm, Hạ Tịch Quán có nguyện ý làm cháu gái Lệ gia lão thái quân cháu gái hay không, mặt khác, cô đã là vị hôn thê Lục gia Nhị thiếu.

Nhóm danh viện tiểu thư Đế Đô: Không phải, đây nhất định là một cơn ác mộng!

Các cô lấy điện thoại ra, lần nữa gửi tin nhắn cho Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên vẫn ở cạnh Dạ Minh Châu, Lệ Yên Nhiên xem tin nhắn trước, con ngươi cô ta co rụt lại: “Anh họ Thiếu Nam có biết mình đang làm cái gì không, anh ấy có phải điên rồi không?”

“Làm sao vậy?” Dạ Minh Châu cũng mở ra video quay Từ Thiếu Nam, cô ta mắng “mẹ nó” một tiếng: “Từ Thiếu Nam lại mang theo tám rương lớn vàng bạc châu báu đến Hạ gia cầu hôn, muốn cưới Hạ Tịch Quán? Mắt anh ta mù à?”

Từ Thiếu Nam, Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu đều là quan hệ thân thích, nhưng Từ Thiếu Nam không phải chơi với các cô, hiện tại Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu đều cảm thấy não Từ Thiếu Nam bị úng nước rồi.

Lúc đầu tất cả mọi người đã nói, công tử Đề Đô một người cũng không đến dự thọ yến Hạ gial “Phía dưới còn có một cái video. “Lệ Yên Nhiên mở ra video phía dưới.

Rất nhanh Lệ Yên Nhiên trợn to hai mắt, cô ta hoảng sợ nhìn Dạ Minh Châu bên người.

Dạ Minh Châu còn không biết xảy ra chuyện gì: “Yên Nhiên, cậu thấy được cái gì, sao mà trưng ra cái mặt đó?”

“Minh Châu, báo cậu biết một chuyện không tốt, Lục Tử Tiễn cũng đến thọ yến Hạ gia, hơn nữa… Hạ Tịch Quán là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn!”
 
Chương 658


Chương 658: Quán Quán, Anh Thích Em Cái gì?

Dạ Minh Châu hít vào một ngụm khí lạnh, cô ta đoạt lầy điện thoại xem, lúc này thấy được một màn Lục Tử Tiễn nhẹ nhàng ôm Hạ Tịch Quán vào ngực trên điện thoại.

Lục Tử Tiễn đến thọ yến Hạ gia!

Hạ Tịch Quán là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn!

Làm sao có thể?

Lệ Yên Nhiên nhìn Dạ Minh Châu: “Tớ đã sớm nghe dì Lục nói qua Lục Nhị thiếu có hôn ước, anh ấy từ nhỏ đã có một vị hôn thê, dì Lục còn nói, Lục Nhị thiếu đã tìm được vị hôn thê này rồi, đợi tìm ngày tốt liền cho hai người kia thành hôn, lúc đó tớ còn tò mò rốt cuộc vị hôn thê nào mới được dì Lục yêu thích như vậy, không ngờ tới vị hôn thê này lại chính là con gái Hạ gia Hạ Tịch Quán?”

Dạ Minh Châu cũng biết Lục Tử Tiến có hôn ước, nhưng vị hôn thê này đã mát tích rất nhiều năm, cô ta tưởng người này đã sớm chết rồi.

Ai biết vị hôn thê này đột nhiên chui lên, còn là Hạ Tịch Quán cô ta ghét nhất!

Dạ Minh Châu siết chặt quyền, trong mắt lộ ra vẻ ác độc: “Tại sao là Hạ Tịch Quán, con ả dựa vào cái gì, tớ yêu Lục Tử Tiễn nhiều năm như vậy, Lục Tử Tiễn là của tớ!”

Vốn đang cao cao tại thượng xem chuyện cười của Hạ Tịch Quán, Dạ Minh Châu phảng phất rơi vào trong vực sâu lạnh như băng, hôm nay sự tình phát triển hoàn toàn thoát khỏi dự tính của cô ta.

Sắc mặt Lệ Yên Nhiên cũng rất tệ, bọn họ đều đang đợi lấy Hạ Tịch Quán trở thành chuyện cười cho toàn bộ Đề Đô, không đợi tói chê cười, ngược lại chờ đến “chan chát” vả mặt.

Các cô thực sự không rõ Hạ Tịch Quán đến tột cùng có mị lực gì, có thể lập tức kinh động tam đại gia tộc Lục Lệ Từ như thế, những thiên chỉ kiêu tử ưu tú nổi bật đều bị cô khuynh đảo.

“Minh Châu, cậu trước hết đừng nóng, chúng ta phải nghĩ kỹ cách đối phó Hạ Tịch Quán, trục xuất nó ra khỏi Đế Đô!” Lệ Yên Nhiên nảy sinh ác độc nói.

Hạ gia.

Đám khách quý từ đầu chỉ trỏ Hạ Tịch Quán, hận không thể tránh xa Hạ Tịch Quán đều xoẹt cái đổi mặt, ai nấy đều nhiệt tình tán tụng nói, “Hạ Đại đương gia, ông thực sự sinh ra cô con gái tốt quá!”

*Tôi thấy Quán Quán tiểu thư khuynh quốc khuynh thành, tuyệt sắc dung tư, cùng Lục Nhị thiếu thực sự là trời đất tạo một đôi.”

Hạ Bang cười khoát tay áo, được thời đắc ý, hôm nay năm mươi đại thọ so với ông tưởng tượng còn hoàn mỹ hon: “Yến hội đã bắt đầu, mời mọi người vào ngồi, tôi bảo phòng bếp làm nhiều món hơn, thêm vài vò rượu ngon, đêm nay chúng ta không say không về!”

Các khách quý đều tản ra, bắt đầu an tọa.

Hạ Tịch Quán bây giờ còn hãm đang khiếp sợ, thật lâu vẫn chưa hồi hồn, trong tay cô siết chặt chiếc nhẫn ngọc của mẹ, trong chốc lát còn không thể nào tiếp thu được sự thực mình chính là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn.

Cô từng nghe Lục Hàn Đình kể qua đoạn chuyện xưa, thì ra con gái của cố nhân kia chính là mình, mà mẹ và mẹ Lục Hàn Đình – Liễu Anh Lạc là bạn thân nhau.

Mà cô hiện tại là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn.

Lúc này Lục Tử Tiễn buông lỏng cô ra, Hạ Tịch Quán nhìn anh, do dự mà mở miệng: “Lục Tử Tiễn, chuyện giữa chúng ta quá đột ngột, anh cũng biết quá khứ của tôi, tôi và Lục Hàn Đình…”

“Quán Quán…” Lục Tử Tiễn nắm bờ vai láng bóng của cô, ngắt lời cô: “Quán Quán, anh biết chuyện này đối với em rất đột ngột, thế nhưng hôn ước giữa chúng ta là thật, quá khứ của em anh chưa kịp tham dự, cho nên anh muốn tương lai cùng em bây giờ, quá khứ hãy để nó ngủ yên, về sau anh sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ em, cho em hạnh phúc, Quán Quán, anh thích em.
 
Chương 659


Chương 659: Làm Vị Hôn Thê Ba Tháng Của Anh

Lục Tử Tiễn nói với cô, Quán Quán, anh thích em.

Hạ Tịch Quán rũ hàng mi nhỏ dài xuống, cô biết, cô vẫn luôn biết tâm ý của Lục Tử Tiễn với mình, được Lục gia Nhị thiếu trong trẻo nhưng lạnh lùng phong hoa, tài học vô song thích, đổi thành bất kỳ cô gái nào, đều sẽ vui mừng kích động.

Nhưng, cô đối với Lục Tử Tiễn chưa từng có loại tình yêu nam nữ này, hơn nữa cô từng theo Lục Hàn Đình từng có một đoạn hôn nhân ngắn ngủi, từng làm vợ anh, hiện tại cô lại thành vị hôn thê của em trai anh, loại cảm giác này cứ là lạ.

Lúc này Hạ Bang và Lam Yên đã đi tới: “Quán Quán, mồi hôn sự này là mẹ con chính miệng quyết định, chúng ta cũng cảm thấy Lục Nhị thiếu, sẽ không giống một vài người khiến con đau buồn khổ sở, hiện tại con sẽ không vì tên tra nam kia làm tổn thương trái tim Nhị Thiếu đấy chứ!?”

“Đúng vậy Quán Quán, con gái phải nhìn về phía trước, chúng ta đã trả giá qua, nên không còn hối hận, nên buông xuống đã sớm nên buông xuống, con vĩnh viễn không mở lòng mình ra, không nỗ lực đi về phía trước, sao mà biết được cảnh đẹp trên nhân gian này lại không xinh đẹp hơn chứ?”

Hạ Bang và Lam Yên đều không thích Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình cũng đã kết hôn với Lệ Yên Nhiên rồi, bọn họ không muốn Hạ Tịch Quán lại khóa mình lại trong đau khổ nữa.

Hạ Tịch Quán còn rất nhỏ, về sau cô sẽ gặp được người càng tốt hơn, Lục Tử Tiễn chính là người càng tốt hơn này!

Bọn họ vừa nói như vậy, ngón tay của Hạ Tịch Quán cuộn tròn thành quyền, đúng vậy, cô lao thẳng đến Lục tiên sinh thật chặc chộp vào trong lòng bàn tay, không muốn buông ra, nhưng Lục tiên sinh đã chết, hiện tại chỉ là Lục Hàn Đình.

Hạ Tịch Quán hiểu tắm lòng của Lục Tử Tiễn, thời gian dài như vậy, anh vẫn luôn yên lặng đứng sau lưng bảo vệ cô, thậm chí mấy tháng cô mắt tích này, anh lục tung cả thế giới, không tiếc đối địch với cha mình, anh tìm cô đến phát điên.

Lục Tử Tiễn thâm tình như vậy, sao cô nỡ nhẫn tâm thương tổn anh?

Huống chỉ giữa hai người còn có hôn ước, cô là vị hôn thê của anh, sự tình càng thêm phức tạp.

Lục Tử Tiễn nhìn Hạ Tịch Quán, trong trẻo lạnh lùng con ngươi đen tràn ra vài phần mềm mại: “Quán Quán, anh không muốn ép em bất cứ chuyện gì em không thích, như vậy đi, em cho anh một cơ hội, cho anh… thời gian ba tháng, trong ba tháng này em làm vị hôn thê của anh, chúng ta thử một lần, anh nỗ lực khiến em thích anh, nếu như một tháng sau em vẫn không còn cách nào thích ta, vậy anh phải dừng hi vọng thôi, chúng ta tự động giải trừ hôn ước.”

Hạ Tịch Quán không nghĩ tới anh có thể nói như vậy, anh chỉ cần thời gian ba tháng để nỗ lực, để cho cô thích anh, nếu như cô vẫn là không cách nào thích, vậy anh liền giải trừ hôn ước.

Anh cứ nhượng bộ như thé, thối lui chính mình đến rồi vị trí hèn mọn như vậy.

Hạ Tịch Quán động lòng, cô gật đầu: “Được, em đáp ứng anh.”

Cô đáp ứng rồi lời hứa kỳ hạn ba tháng kia.

Trên khuôn mặt tuần mỹ của Lục Tử Tiễn nhanh chóng lộ ra ý cười, anh chiếc nhẫn ngọc tín vật đính hôn này tranh thủ cho mình được một cơ hội.

Chí ít trong ba tháng này, cô là vị hôn thê của anh.

Cô cam tâm tình nguyện làm vị hôn thê của anh.

Hạ Bang và Lam Yên vô cùng hài lòng, bọn họ đều rất xem trọng Lục Tử Tiễn, lúc này Lệ lão phu nhân đi lên trước, mặt cười toe toét nhìn Lục Tử Tiễn: “Tử Tiễn, không nghĩ tới chúng ta còn có duyên phận này, con cần phải cố gắng lên, nỗ lực làm cháu rễ của bà nhé!”

Hạ Tịch Quán: “…”

Cô còn chưa nhận Lệ lão phu nhân làm bà nội, chưa có!

Lục Tử Tiễn nhìn Hạ Tịch Quán: “Quán Quán, hiện tại em theo anh về Lục gia một chuyền đi! Anh tìm về vị hôn thê của mình, cũng nên ra mắt với người nhà.”
 
Chương 660


Chương 660: Mang Vị Hôn Thê Về Nhà

Hạ Tịch Quán nghĩ một chút, năm đó cuộc hôn ước là mẹ cô và mẹ Lục Hàn Đình quyết định, vậu toàn bộ Lục gia, Lục lão phu nhân, Lục Tư Tước, Liễu Chiêu Đệ, đều hẳn là quen mẹ cô.

Chỉ là, bọn họ cũng không biết cô là con gái của Lâm Thủy Dao.

Hạ Tịch Quán trong lòng khẽ động, cảm giác mình vừa tìm được con đường mẹ từng đi qua, trên con đường này không biết có lưu lại dấu chân của mẹ hay không, cô phải đi.

“Dạ, Tử Tiễn, em đi với anh.” Hạ Tịch Quán gật đầu bằng lòng.

Lúc này Lam Yên nhanh chóng lên tiếng nói: “Lục Nhị thiếu, cậu dẫn Quán Quán về Lục gia cũng được, nhưng cậu nhất định phải bảo vệ tốt Quán Quán nhà tôi, mẹ của cậu, cái bà đói “Mẹ Lam!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng cắt đứt Lam Yên.

Lam Yên dù còn chưa nói hết, thế nhưng Lục Tử Tiễn đã nhận ra được, anh vẫn rất hiểu mẹ mình, cho dù không hỏi cũng có thể đoán được đại khái quãng thời gian lúc anh rời khỏi Đề Đô, mẹ anh đã gây phiền phức gì với Hạ Tịch Quán.

Trên gương mặt tuấn mỹ của Lục Tử Tiễn dâng lên tầng hàn khí, anh không nói thêm cái gì, chỉ là thấp giọng nói: “Quán Quán, tin tưởng anh, mẹ anh về sau sẽ không tìm em gây phiền phức nữa, mấy năm nay anh vẫn ở bên ngoài, ngoại trừ hôm nay về Lục gia một chuyến, chúng ta về sau cũng sẽ không gặp bọn họ.”

Lam Yên hài lòng gật đầu, quan hệ mẹ chồng cô dâu là vấn đề rấy gay go, Lục Tử Tiễn để lại câu kia, chính là ý tứ sẽ không để cho Hạ Tịch Quán bị bắt nạt nữa.

Hạ Tịch Quán không cần Lục Tử Tiễn phủ đầu cho mình, lần trước Liễu Chiêu Đệ cũng không làm, cô cũng không muốn nói chuyện này cho Lục Tử Tiễn, để anh kẹp ở giữa khó chịu.

Nhưng bây giờ cô là vị hôn thê của Lục Tử Tiễn, vậy quan hệ giữa cô và Liễu Chiêu Đệ không giống nữa, Lục Tử Tiễn vừa nói như vậy, ngược lại bớt đi rất nhiều phiền phức.

Hạ Tịch Quán gật đầu: “Dạ, vậy thì tốt rồi!”

Lục gia.

Bởi vì Lục Tử Tiễn gọi điện thoại về, nói đêm nay sẽ dẫn vị hôn thê mình tìm được về nhà, nên Liễu Chiêu Đệ rất sớm đã tự mình vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa cơm phong phú.

Liễu Chiêu Đệ rất vui vẻ, trên mặt đều treo nụ cười, bà nhìn trong phòng khách: “Tư Tước, anh nói thử dáng vẻ khi lớn lên của con gái Lâm Thủy Dao sẽ thế nào?”

Lục Tư Tước hạ mắt đọc tờ báo kinh tế trong ta, lãnh đạm đáp một câu: “Chắc cũng không tệ.”

“Nhất định thế, nhớ năm đó Lâm Thủy Dao là phong thái bực nào chứ, con gái của cô ấy chắc chắn sẽ không tệ, hơn nữa thân phận Lâm Thủy Dao tôn quý vô cùng, đứng trên cả chúng sinh, chính là đến từ chính Cửu Châu…”

Liễu Chiêu Đệ đang nói thì khựng lại, bà ta sợ đến đỗ mồ hôi cả người, vừa rồi thiếu chút nữa bà đã lỡ miệng nói ra thân phận của Lâm Thủy Dao.

Liễu Chiêu Đệ nhìn thoáng qua Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình đã tới, hiện tại đang lười biếng tựa trên ghế sa lon, cầm điện thoại trong tay, rất rõ ràng cũng không hề để ý đến lời của bà.

Liễu Chiêu Đệ lúc này mới yên tâm.

Lục Hàn Đình hoàn toàn chính xác không nghe được Liễu Chiêu Đệ đang nói cái gì, hiện tại anh cầm điện thoại lướt bừa, tâm phiền ý loạn, đầy đầu anh đều là thọ yến ở Hạ gia.

Có thằng nào đến đó không, Hạ Tịch Quán có xem mắt không, cô là không phải lại có niềm vui mới ấy chứ… Máy vấn đề này cứ xoay vòng vòng trong đầu anh, không cách nào giữ bỏ.

Lục Hàn Đình không chút nào muốn quan tâm đến thọ yến Hạ gia, nhưng tim của anh vẫn không khắc chế nỗi trôi dạt đến Hạ Tịch Quán.

Lúc này “ting tong” một tiếng, chuông cửa Lục trạch vang lên.

Liễu Chiêu Đệ nhanh chóng chạy tới: “Nhất định là Tử Tiễn mang theo vị hôn thê của nó về!”

Liễu Chiêu Đệ mở cổng lớn ra.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top