Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2742


Chương 2742:

Từ lúc Trương Hàn đi vào đây, nơi đây đã bị toàn quyên bao vây, chỉ cần Trương Hàn không vui, nơi đây sẽ máu chảy thành sông, Lâm Bất, Nhiễm không hy vọng Nhâm Đống hi sinh không có ích lợi gì.

“Cô tưởng tôi sợ hắn sao, cô là vợ tôi, tôi không hề sợ hắn, cùng lắm thì thí cái mạng này!” Nhâm Đống thấp giọng giận dữ hét.

Lúc này “cạch” một tiêng, cửa phòng trực tiệp mở ra, Trương Hàn đút tay trong túi quân, lười biêng dựa vào trên khung cửa, hắn sâu kín nhìn Nhâm Đông: ˆ ‘Nhóc con, anh muôn tìm tôi?”

Dáng vẻ phách lỗi này của Trương Hàn càng là một cây đuốc, Nhâm Đống định muốn xông tới, thế nhưng Lâm Bất Nhiễm gắt gao lỗi kéo anh ta: “Nhâm Đống, đừng vọng động, anh suy nghĩ đến bồ mẹ một chút, bố mẹ bây giờ đang ở dưới lầu!”

Nhắc tới bố mẹ, đôi mắt Nhâm Đống dẫn ra, rời rạc, anh ta con trai độc nhất, bố mẹ không thể nghi Tờ là uy hiếp lớnnhất trong lòng anh ta.

Nhâm Đống hắt tay Lâm Bắt Nhiễm, đi nhanh trở về phòng.

“Nhâm Đống!” Lâm Bát Nhiễm đuồi theo.

Trương Hàn nhìn thân ảnh của hai người một trước một sau biến mắt, hắn sao lại cảm thầy hình ảnh Lâm Bất Nhiễm chạy đuôi theo Nhâm Đống,, không buồn liếc hắn lại hết sức gai mắt đến vậy chứ?

Buổi tối.

Lâm Bắt Nhiễm nằm trên giường, lúc này trên người nặng nê, có người đè lên, là Nhâm Đống.

“Nhâm Đống, anh làm cái gì?” Lâm Bát Nhiễm lúc này giơ tay chồng lên lồng ngực anh ta, muốn đây anh ta ra.

Nhâm Đống nhìn cô: “Cô là vợ tôi, lẽ nào tôi còn không thệ chạm vào cô sao, đêm nay tội muôn cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.”

Nghĩa vụ vợ chồng?

Lâm Bát Nhiễm không phải là không muốn thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, mà là không muốn dưới tình huông như vậy, hơn nữa lời cảnh cáo UY, hiếp của Trương Hàn còn văng văn bên tai, cô là thực sự không dám đê cho Nhâm Đống chạm vào mình.

“Nhâm Đồng, hôm nay khuya lắm rồi, chúng ta ngủ trước đi.”

Nhâm Đông hừ lạnh một tiêng: “Vì sao tên Trương Hàn kia có thê, anh lại không, tôi hôm nay anh nhất định phải có được em.”

Nói rồi, Nhâm Đống bắt đầu bạo lực xé Lâm Bất Nhiễm quân áo trên người.

Lâm Bắt Nhiễm giấy giụa: Nhâm Đống, anh đừng như vậy, nêu đề cho Trương Hàn biết…

“Đủ rồi, câm miệng, đừng nhắc đến tên hắn, tôi rât ghét. cô dưới thân tôi còn nhắc đến tên của người đàn ông khác!” Nhâm Đống rồng giận một tiếng, sau đó giơ tay lên tát lên mặt Lâm Bát Nhiễm.

Chát.

Lâm Bát Nhiễm trúng một bạt tai, bị đánh trật cả mặt.

Lúc này Nhâm Đống ngừng lại, anh ta khiếp sợ nhìn dấu bàn tay sưng đỏ trên mặtL âm Bất Nhiễm, sau đó lại không thê tin nhìn tay mình, anh ta không thê tin được mình lại động thủ đánh Lâm Bắt Nhiễm.

Anh ta không phải là người như thế, từ lúc nào anh ta trở thành một kẻ bạo lực động thủ đánh vợ mình rồi.

Thế nhưng, những thứ này đều là cô bức, bắt kỳ người đàn ông nào đều không thệ châp nhận vợ mình cho mình nhiều lần cắm sừng mình!
 
Chương 2743


Chương 2743:

Nhâm Đống tiếp tục xé rách quần áo trên người Lâm Bắt Nhiễm.

Lâm Bắt Nhiễm từ từ buông bỏ giấy giụa, không phản kháng nữa, cô nhẹ nhàng nhăm mất lại, một giọt nước mắt liên lặng lẽ từ khóe mặt chảy xuồng.

Lúc này bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói thấp lạnh: “Câm nhúc nhích! Động một cái bố mày liền phế mày!”

Lâm Bất Nhiễm mở mắt ra, chỉ thấy bên giường xuất hiện một bóng người cao to, Trương Hàn không biệt đên từ lúc nào, trong tay hắn cầm một khẩu súng, nòng súng đen lạnh như băng dí vào đầu Nhâm Đồng.

Nhâm Đống cứng đờ, chậm rãi buông lỏng tay.

Trương Hàn từ trên cao nhìn Nhâm Đồng, dáng vẻ kia giỗng như là quân vương năm trong, tay tật cả, hắn híp mắt buôn bã nói: “Thằng nhóc, mày chán sống đấy à, tao đã cảnh cáo mày, đây là người phụ nữ của tao, người phụ nữ của tao mày cũng dám động, hửm?”

Nhâm Đống viền mắt đỏ bừng nhìn Trương Hàn: “Cô ấy không phải người phụ nữ của mày, cô ây là vợ taoP “Vợ mày?” Trương Hàn cười nhẹ một tiếng, khinh rẻ: “Lúc cô ấy làm người phụ nữ của tao còn không biết mày đang chơi ở nơi nào, tao chỉ là gửi cô ây ỏ bên mày vài ngày, để mày thờ phụng chăm lo cho cô ây, mọi người bình an vô sự, thế nhưng mày hết lần này tới lần khác không an phận, còn có tâm muốn nhúng chàm, tao thấy mày thực sự là chán sông rôi.’ Nhâm Đống siết quyền, bị triệt đề chọc giận, anh ta siết nắm đâm vung đến trên mặt Trương Hàn.

Thế nhưng Trương Hàn là ai a, làm sao có thê làm cho một thư sinh dịu dàng như Nhâm Đống đánh lén chứ, hăn chẳng những nhanh nhẹn tránh thoát, còn trái lại cho Liễu Nhâm Đống một nắm đấm bền chắc.

Bịch.

Nhâm Đống đã ¡trúng một quyền, trực tiếp bị đánh ngã ở trên mặt đât, trong miệng tất cả đêu là máu.

` Trương Hàn đỉnh đỉnh đầu lưỡi lên hàm phải, sau đó, tiến lên, hắn vươn tay xách Nhâm Đống lên, lại cho hắn một quyên.

Kỳ thực Nhâm Đống đã sớm muốn quyết đấu một trận giữa đàn ông với Trương Hàn, mặc kệ thắng thua, thả sức đánh một trận, hiện tại giờ khắc này rốt cục đã tới, anh ta mới phát hiện đây là điểm mạnh của Trương Hàn, bởi vì anh ta không hề có lực chống đỡ.

Dưới thế tiền công dũng mãnh của Trương Hàn, anh ta yêu ớt như một con gà.

Lâm Bắt Nhiễm đã cấp tốc xuống giường, cô biết tiếp tục như vậy nữa Trương Hàn nhất định sẽ đánh chết Nhâm Đống: “Đủ rồi Trương Hàn, đừng đánh nữal”

Trương Hàn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Bát Nhiễm, má phải cô còn in dấu tay Nhâm Đống, hiện tại trên mặt sưng đỏ, hắn lại muốn cho Nhâm Đồng một quyền.

“Trương Hàn, đừng đánh nữa!” Lâm Bắt Nhiễm nhào tới, ôm lấy Trương Hàn thật chặt: “Đừng đánh nữa, coi như tôi van anh.”

Trương Hàn lúc này mới dừng lại, hắn âm lạnh nhìn Nhâm Đống: “Cút”

Nhâm Đống chật vật tột cùng, anh ta từ dưới đât bò dậy, cũng khồng quay đầu lại đập của đi.

Lâm Bắt Nhiễm buông Trương Hàn ra, muốn đuổi theo Nhâm ì Đông, thế nhưng Trương Hàn gọi cô lại: “Chạy đi đâu, em còn muốn đuổi theo thẳng cặn bã ra tay đánh em kia?”

Lâm Bát Nhiễm dừng bước.

Trương Hàn vươn tay xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đã sưng đỏ của cô: “Có đau không?”

Lâm Bát Nhiễm không tránh, mà lạnh lùng nhìn hắn: “Anh chưa từng ‹ đánh tôi sao? Anh từng tát tôi, bóp cô tôi, sai người chặt chân tôi, lúc cưỡng hiếp tôi, sao lại chưa từng hỏi một câu có đau không?”
 
Chương 2744


Chương 2744:

Bàn tay Trương Hàn trực tiếp cứng đờ giữa không trung, rõ ràng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gân ngay trước mắt, thế nhưng hắn không có cách nào tiếp tục tiên lên.

Sắc mặtLâm Bát Nhiễm tái nhọt, mặt không chút thay đổi: “Rõ ràng hết thảy gian khổ đời tôi đều là anh đem đên, anh còn tỏ vẻ lo lăng bảo vệ tôi, thực sự nực cười.”

Trương Hàn khép mi, hắn thừa nhận cô nói đêu đúng, thê nhưng, đó là bởi vì cô không nghe lời, cô luôn muôn chạy trôn khỏi hăn.

Nếu như cô nghe lời, hắn sẽ vì cô xây một tòa cung điện nguy nga, để cô có thê hái được cả sao trăng.

“Nhiễm Nhiễm, em bị Nhâm Đống làm ấm ức cho nên chạy đến nơi này phát tiết sao, em ức hiếp tôi đây à?”

Lâm Bát Nhiễm giật giật khóe môi, trong ánh mắt lộ ra mê mang thống khổ: “Anh biết không, Nhâm Đống trong ký ức tôi không phải như thê, anh ây đã từng là ánh sáng của tôi, anh ây không phải là người như thê.”

“Tôi rất khó chịu, tôi thực sự rất khó chịu, đều là tôi hại anh ấy, là tôi từng bước lôi anh ây vào trong vực sâu, tự tôi không có cách nào khác tránh thoát được, bây giờ còn chỉ có thể tro mắt nhìn anh ây hãm sâu vào, tôi không biết nên cứu anh ấy thể nào, tôi rất bắt lực.”

` Lâm Bát Nhiễm rất có lỗi rất đau lòng rất bất lực với Nhâm Đống, loại cảm giác này làm cô thấy bắt lực, hít thở không thông, cô không biết nên làm thê nào mới tốt.

Trương Hàn tiên lên, vươn tay ôm Lâm Bất Nhiễm đơn bạc ở trong ngực mình: “Nhiễm Nhiễm, kỳ thực rât đơn giản, chỉ cân em buông tay Nhâm Đồng ra, đi tới bên cạnh tôi, như vậy sẽ không có ai bị thương, bằng không, một ngày nào đó sẽ có người bởi vì em mà máu chảy thành sông, em thông minh như vậy, nhất định có thể hiểu ý tôi, đúng không?”

Trương Hàn dịu dàng xoa mái tóc đen nhu thuận của Lâm Bát Nhiễm, dáng vẻ đó như là đôi tình nhân đang dịu dàng nỉ non.

Thê nhưng Lâm Bật Nhiễm rùng mình một cái, từ trong Xương phát ra cơn lạnh run, cô biết cả đời mình đều không. thể thoát khỏi tên ác ma này, hắn sẽ vẫn quấn lấy cô, kéo cô vào địa ngục.

Quán bar.

Nhâm Đồng đang uống rượu, rất nhanh trước mặt anh ta có rất nhiều bình rượu trống không, anh ta đã chuốc say mình.

Chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi anh ta bị Trương Hàn đánh một trận tơi bời, triệt để nghiền ép, còn có hình ảnh Lâm Bát Nhiễm ôm Trương Hàn, anh ta không muôn tỉnh nữa, anh ta muốn say mãi.

Lúc này có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đi tới: “Tổng giám đóc, anh vẫn ồn chứ, sao lại uỗng nhiều rượu như vậy?”

Nhâm Đống ngắng đầu nhìn lên, cô gái này anh ta có chút ân tượng, là thư ký hành chính mới tới công ty Đường Phương.

“Chuyện của tôi không cần cô quan tâm, cô đi đi.” Nhâm Đống lạnh lùng nói.

Đường Phương tràn đây mên mộ nhìn Nhâm Đồng, thanh âm nhẹ nhàng mềm nhữn, kèm theo vẻ quan tâm giả tạo: “Tổng giám đốc, đừng uống rượu nữa, không tốt cho dạ dày đâu, anh say rồi, em đưa anh về nhà HC Nhâm Đống đã say, anh ta say khướt nhìn Đường Phương, lúc này mặt của Đường Phương từ từ như trùng điệp lên gương mặt của Lâm Bắt Nhiễm.

Lúc mới kết hôn bọn họ rất ngọt ngào, có lần xã giao anh ta uông say, Lầm Bát Nhiễm cũng rất đau lòng anh ta, cô cũng từng nói như vậy.
 
Chương 2745


Chương 2745:

Lúc đó anh ta hình như đã hứa với Lâm Bất Nhiễm, vệ sau cũng sẽ không bao giờ uông rượu nữa.

Nhâm Đống vươn tay, sờ lên khuôn mặt Đường Phương: “Vợ, là em sao, em tìm đến anh sao?”

Đường Phương sửng sốt, rất nhanh đã mỉm cười: “Là em, em tới tìm anh, đưa anh về nhà.”

Nhâm Đống ôm lấy Đường Phương, hung hăng hôn lên.

Trương Hàn ngày hôm sau vậy mà rời đi, thế nhựng Nhâm Đống một đêm không VỀ.

Lâm Bát Nhiễm bồn chồn không yên, cô vẫn ở nhà đợi Nhâm, Đông trỏ VỆ, trạng thái như Nhâm Đống ở bên ngoài rất dễ xảy ra chuyện, thê nhưng cỗ gọi điện thoại cho Nhâm Đống, điện thoại Nhâm Đống vẫn luôn tắt máy.

Anh ta đang làm gì?

Lúc này cổng biệt thự mở ra, Nhâm Đống một đềm không về đã trở về.

Lâm Bắt Nhiễm liền tiến lên đón: “Nhâm Đồng, anh đã trở về, tối qua anh đã đi đầu, em rất lo lắng cho anh.”

Nhâm Đống xin lỗi nhìn Lâm Bát Nhiễm: “Vợ ơi, tối qua anh đi quán bar uống rượu, sau đó… thuê phòng ngủ, điện thoại hết pin nên mới tắt, xin lỗi đề cho em lo lắng rồi.

“Anh trở về là tốt rồi, anh một thân mùi rượu, mau lên lầu tắm rửa đi!”

“Được.”

Nhâm Đống lên lầu, vào phòng đi tắm, Lâm Bất Nhiễm dọn dẹp áo sơmi Nhâm Đồng cởi ra, trên quân áo anh ta nông nặc mùi rượu.

Lúc này động tác Lâm Bát Nhiễm khựng lại, bởi vì cô ở trên áo sơ mi Nhâm Đống thấy được một sợi tóc dài, đây là tóc của phụ nữ.

Lâm Bát Nhiễm ngửi áo sơmi Nhâm Đống, cô nhạy cảm ngửi được mùi nước hoa phụ nữ nhàn nhạt trên áo.

Lâm Bất Nhiễm tiếp xúc giới thời thượng lâu như vậy, vừa ngửi liền biết loại nước hoa này vị rất ngọt, người dùng nó chắc là cô gái chỉ mới hơn hai mươi tuổi.

Tối hôm qua anh ta đã làm gì, đã khiến người ta nghĩ sâu xa rồi.

Lúc này cửa phòng tắm mở ra, Nhâm Đống đi ra, anh ta thấy Lâm Bắt Nhiễm đang ôm quân áo của mình ngân người, nhanh chóng lộ ra vài phần lo lắng bất an: “Vợ ơi, em tự nhiên đứng đờ ra đấy làm gì, quần áo giao cho hạ nhân giặt đi!”

Nhâm Đống giật lại áo sơ mi của mình.

Lâm Bắt Nhiễm cũng không nói gì, chỉ là cười cười: “Dạ.”

Nhâm Đống vươn tay, ôm Lâm Bát Nhiễm: “Vợ, tối hôm qua anh xin lỗi, là anh khốn nạn, chớ nên ra tay với em, về sau sẽ không thếnữa, nêu như anh động thủ với em, em cứ lấy dao chặt tay anh.”

“Được, em tin anh.”

“Vợ, em’thật tốt.”

Lâm Bát Nhiễm không nói gì thêm, cô tùy ý Nhâm Đống ôm, ngước. mắt nhìn vê phía ngoài cửa sô, có vài người, cuối cùng vẫn càng lúc cách chúng ta càng xa.

Trương Hàn rất nhiều ngày chưa xuất hiện nữa, hắn hiện tại ở vị trí cao, chắc chắn có rất nhiều chuyện phải bận rộn, Lâm Bát Nhiễm và Nhâm Đồng tổ chức cho bồ mẹ Nhâm một buôi đại thọ, sau đó coi như cũng bình yên, thế nhưng, chỗ Nhâm Đống lại không bình yên lãm.

Lâm Bát Nhiễm thường thấy Nhâm Đống đi ra ngoài nghe điện thoại, đầu điện thoại bên kia không biết là người nào, anh ta thấp giọng, giọng nói rất không kiên nhân.

Tối hôm đó đang ăn cơm tối, điện thoại Nhậm Đồng lại đỗ chuồng, Nhâm Đống không nhận, thế nhưng tiếng chuông điện thoại reo một lần lại một lần, không ngừng vang lên.
 
Chương 2746


Chương 2746:

Lâm Bát Nhiễm ngắng đầu liếc mắt: “Là ai gọi tới vậy anh?”

“Trong công ty thôi.”

“Vậy anh nhận đi! Nói không chừng có chuyện gì khẩn cấp.

Nhâm Đống do dự một chút, sau đó cầm điện thon lên đi ra ngoài: “Vậy anh ra ngoài nghe một chút, mọi người ăn trước.”

Nhâm Đồng c đi rồi, bố mẹ Nhâm mới lầm bẩm: “Gần đây A Đống sao lại bận rộn như vậy, điện thoại di động cứ reo mãi không ngừng.”

“Nhiễm Nhiễm, lời lần trước bó mẹ nói con có suy tính qua chưa?”

Lâm Bát Nhiễm: “Lời gì ạ?”

“Sinh con ấy.”

Lâm Bắt Nhiễm không đáp được.

“Nhiễm Nhiễm, con phải nghiêm túc suy nghĩ, bố mẹ già rồi, rất mong ôm, cháu trai, A Đống là đứa con duy nhất của bố mẹ, vốn là người già cô đơn, bố mẹ vẫn hy vọng con có thể thêm sinh vài đứa, khai chỉ tán diệp cho lão Nhâm gia chúng ta.”

Lâm Bất Nhiễm nhìn ra được bỗ mẹ Nhâm thật sự thích con nít, yêu câu này cũng là hợp tình hợp lý, không hệ quá đáng, cô hồ thẹn với hai trưởng bối thật tình đối tốt với cô.

Nhâm Đồng đi ra ngoài nhận nghe điện thoại, anh ta hạ giọng không vui nói: Đường Phương, tôi không phải đã nói rôi sao, đừng gọi cho tôi nữa, đêm hôm đó chỉ là ngoài ý muôn, tôi đã có vợ, tôi rất yêu vợ tối, tôi không hy vọng cô ấy biệt chuyện này, tôi đã đề cô nghỉ việc, trả cho cô một số tiền lớn, cô mau cầm tiền rời khỏi nơi này đi, tôi không muôn gặp cô nữa.”

Giọng nói mềm yếu. của Đường Phương truyền tới: Nhâm tông, e biết em chớ nên phiền anh, đêm hôm đó em không cân anh chịu trách nhiệm, em chỉ là thích anh, sâu đậm mên mộ anh…”

“Đủ rồi, đừng nói nữa.” Nhâm Đống trực tiếp muôn cúp điện thoại.

“Nhâm tổng, em mang thai rồi.”

Cái gì?

Tay Nhâm Đống cứng đờ.

“Nhâm tổng, em lúc đầu dự định rời đi, thế nhưng hôm nay em đến bệnh viện làm kiềm tra, em đã mang thai, đứa bé này là của anh.”

Nhâm Đống nhíu mày: “Sao cô lại xác định đứa bé này là của tôi, chúng ta chỉ mới ngủ với nhau một làn.”

“Nhâm tổng, lúc em ngủ với anh vẫn còn trong trăng, cái này anh cũng biết, anh là người đàn ông duy nhất của em, đứa bé này sẽ là của anh, nêu như anh không tin, đợi lúc đứa trẻ bốn tháng có thê đâm thủng nước ôi làm giám định DNA, anh chính là bố đứa trẻ.”

Nhâm Đống nhấp môi một cái: “Bây giờ cô ở nơi nào, tôi đi qua tìm cô.”

Đường Phương đại hỉ: “Vậy thì tốt quá, em bây giờ đang ở khách sạn XX, em chờ anh.”

Nhâm Đống cúp điện thoại, sau đó trở về cầm áo khoác mình: “Bồ mẹ, vợ, công ty có chút việc, con đi ra ngoài trước, mọi người không cân chờ con, buổi tôi nghỉ ngơi sớm một chút.”

Nói rồi Nhâm Đống đi tới hôn trán Lâm Bắt Nhiễm: “Ảnh đi nhé.”

Lâm Bất Nhiễm gật đầu: “Trên đường lái xe cần thận.”

Nhâm Đồng rời đi.
 
Chương 2747


Chương 2747:

Đêm khuya, Nhâm Đống cũng không trỏ về, Fấm Bất Nhiễm nằm ở trên giường, cũng không hề buồn ngủ.

Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại Lâm Bắt Nhiễm vang lên, có tin nhắn.

Lâm Bất Nhiễm mở tin nhắn ra, là một sô xa lạ gởi tới Chào cô Nhâm, tôi là Đường Phương, tôi đã mang thai con của Nhâm tổng.

Phía dưới tin nhắn kèm một tắm hình, là giấy tờ chân đoán có thai của bệnh viện.

Cô Nhâm, tôi biết Nhâm tổng rất . yêu cô, thế nhưng tôi mang thai cũng là sự thật, hiện tại Nhâm tông đang dẫn tôi tới bệnh viện, ép ép tôi nạo thai, đây chính là một tiêu sinh mệnh vô tội, cô nhất định cũng không hy vọng trên tay có máu tươi đúng không?

Cô Nhâm, tôi van cầu cô, cầu cô hãy đề cho tôi sinh hạ đứa bé này, đây chính là đứa bé đầu tiên Nhầm tông, tôi tin tưởng Nhâm gia sẽ hài lòng với đứa bé này.

Cô Nhâm, tôi cam đoan sẽ không quấy rày gia đình của cô, đêm hôm đó tôi và Nhâm tổng chỉ là kìm lòng không đậu.

Đường Phương này nhắn rất nhiều lời “trà xanh” qua, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đọc hết, đêm hôm đó Nhâm Đồng ở bên ngoài tìm phụ nữ cô đã đoán được, cô chỉ là không đoán được cô gái này sẽ mang thai.

Lâm Bát Nhiễm không có cảm xúc gì, cô không hề tức giận, có chăng chỉ là buôn vô cớ, cô hồi âm Đây là việc của hai người, tôi không quản được.

Lâm Bát Nhiễm trực tiếp kéo dãy số kia vào blacklist, sau đó nhắm mắt lại ngủ.

Nhâm Đống sáng hôm sau trở về, cả người nhìn như một đêm không ngủ, rât mệt mỏi.

“Anh đã về rồi?” Lâm Bát Nhiễm bình tĩnh nhìn anh ta.

“MO. anh.

Lâm Bát Nhiễm lấy ra một vật đưa cho anh›ta: “Cái này anh xem một chút, nếu như không có vấn đề thì ký tên đi!”

Nhâm Đống cúi đầu vừa nhìn, ba chữ lớn trong nháy mắt nhảy vào đáy mắt anh ta Giây ly hôn.

Con ngươi Nhâm Đồng co rụt lại, sắc mặt cũng thay đổi: “Vợ, em muôn ly hôn với anh? Vì sao?”

Lâm Bắt Nhiễm nhìn hắn: “Nhâm Đồng, buông tay thôi! Chúng ta ở bên nhau sẽ không hạnh phúc, em chỉ sẽ mang đến tai nạn cùng thông khổ cho anh và bố mẹ anh nữa, ly hôn thôi!

Như vậy cuộc sông của mọi người có thể trở lại quỹ tích bình thường…”

“Em có phải đã biết anh ở bên ngoài có người phụ nữ khác không?” Nhâm Đống cắt lời Lâm Bất Nhiễm.

Lâm Bắt Nhiễm dừng lại, sau đó thành thực gật đầu: *Em đã biết.”

“Từ lúc nào biết?”

“Ngày đó anh từ quán bar trở về, em ở trên áo sơ mi anh ngửi được mùi nước hoa phụ nữ, lúc đó em liền đoán được.”

Ah.

Nhâm Đống đột ngột cười nhẹ một tiếng: “Vậy em biệt được bao nhiêu, có phải đã biết tất cả rồi hay không?”

“Đúng vậy, cô gái kia đã mang thai con của anh, đúng không?”
 
Chương 2748


Chương 2748:

Nhâm Đống một tay chống nạnh, phát cáu muôn cười: “Thì ra em đã sớm biệt, anh vẫn sợ em sẽ biệt, cho nên mây ngày nay vân luôn gạt em, bây giò nghĩ lại anh thực sự quá buồn cười, em không hề quan tâm, dù cho một chút xíu quan tâm cũng không GÓ”?

Lâm Bát Nhiễm vặn lông mi: Nhâm Đống, anh đừng như vậy, chúng ta..

Nhâm Đống nắm vai Lâm Bát Nhiễm: “Em biết thứ làm anh lạnh lòng nhất là cái gì không? Chính là dáng vẻ thờ ơ này của em, em là vợ anh, anh là chông em, chồng em ngoại tình, thậm chí làm cho người phụ nữ bên ngoài mang thai, thê nhưng em chẳng quan tâm, không có chút phản ứng nào.

“Anh hy vọng dường nào em bây giờ có thể đánh anh mãng anh, giông như một người phụ nữ đanh đá đại náo một hồi, cái này chỉ ít chứng mỉnh trong lòng em có anh, em yêu anh.

Em xem, nguyên nhân ly hôn của em nực cười đên mức nào, em không phải là bởi vì anh quá trớn muốn ly hôn, emilà bởi vì không muôn liên lụy tôi mà ly hôn, vợ anh đây là hiền lành rộng lượng cỡ nào chứ? Anh có nên cảm ơn em thật tốt không?”

Lâm Bát Nhiễm chau mày, cô biết Nhâm Đống mắt hết ý chí là vì cái gì, nhưng, khi biết chuyện giữa anh ta và Đường Phương cô có phiên muộn có khổ sở, chính là không nồi máu ghen.

Cô không khống ‹ chế được trái tim mình, cô cũng biết mình không hề yêu Nhâm Đông.

“Nhâm Đống, ly hôn cũng là vì tốt cho anh, anh nhìn anh đi, đã như biến thành một người khác, nêu như tiếp tục như vậy nữa, anh sẽ bị hủy hoại…

“Đủ rồi, đừng nói nữa!” Nhâm Đống cắt lời Lâm Bát Nhiễm: “Anh sẽ không ly hôn, lý do em đưa ra căn bản cũng không đủ đề anh ly hôn với em, em từ bỏ suy nghĩ đó đi!”

Nói xong, Nhâm Đống rời đi.

Lâm Bắt Nhiễm: “…”

Lâm Bát Nhiễm làm việc lại, bắt đầu thiết kế trang phục, lúc này dưới lầu truyền đến tiếng huyên náo, dường như có khách không mời mà đến.

Lâm Bắt Nhiễm ra ngoài, cô ở dưới lầu thấy được đường phương.

Đường Phương mặc chiếc váy rộng thùng thình, là một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp: “Cô Nhâm đâu, tôi muôn gặp Cô Nhâm!”

Hầu gái ngăn cản nói: “Cô gái này, xin hỏi cô là ai, cô không thể cô xông vào, đây chính là tự ý xông vào nhà dân.”

“Tôi muốn gặp cô Nhâm, tôicó chuyện rât quan trọng muôn nói với cô Nhâm.”

“Cái này…”

Động tĩnh của nơi này nhanh chóng hấp dẫn bó mẹ Nhâm chú ý, hai người già đi ra: “Cô gái này, cô tìm ai, cỗ có chuyện gì không?”

Đường Phương rất tinh mắt, ả vừa nhìn thầy bó mẹ Nhâm liền chui vào, còn uất ức lên tiếng: “Bác trai bác gái, các bác phải mau cứu con, Nhâm.

tổng đang tìm con khắp noi, anh ấy đang bắt con.”

Bố mẹ Nhâm cả kinh: “Cô gái này, con tôi đang yên lành tự dưng bắt cô làm cái gì?”

“Bởi vì, con đã mang thai,” Đường Phương đặt tay trên bụng mình: “Bác trai bác gái, con đã mang thai con của Nhâm tổng, Nhâm tổng sắp làm bó, hai bác sắp làm ông bà nội rồi!”

Cái gì?
 
Chương 2749


Chương 2749:

Bộ mẹ Nhâm quả thực không tin vào tai mình, nói như vậy con trai mình nhất định đã ngoại tình, bây giờ người phụ nữ này đã vác cái bụng bầu tìm đên cửa.

“Cô gái này, chúng tôi không biết cô là ai, nhưng chúng tôi có con dâu, cô mau đi đi!”

“Bác trai bác gái, cọn không thê đi, Nhâm tổng đang bắt con, anh ấy muốn dẫn con đến bệnh viện giết đứa trẻ này, bác trai bác gái, đây chính là cốt NI của Nhâm gia các bác Mộ là cháu trai các bác, các bác chẳng không muôn ôm cháu trai Sao, đây chỉ là tiêu sinh mệnh vô tội.” Đường Phương đau khổ cầu khẩn.

Bố mẹ Nhâm nhanh chóng do dự, bọn họ nhìn cái bụng hơi nhô ra của Đường Phương có chút không nỡ, Đường Phương nói đúng một chút, ở đây là cốt nhục của Nhâm gia.

Lúc này hầu gái thấy được Lâm Bát Nhiễm trên câu thang: “Cô chủ, cô nhìn tình huống này…

Bố mẹ Nhâm quá sợ hãi: “Nhiễm Nhiễm, cô bé này đột nhiên 9 tới nói tìm con, cô ta nói… nói..

Lâm Bắt Nhiệm: “Bố mẹ, chuyện này con đã đã biết.”

“Con biết rồi? Vậy con định xử lý như thế nào? Nhâm gia chúng ta chỉ nhận mỗi con làm con dâu, bỗ mẹ cũng thật tình xem con là con gái, chuyện này là Nhâm Đống không tôt, phải nghiêm phạt nó thật tốt, con làm cái gì bỗ mẹ đều ủng hộ con, thế nhưng… thế nhưng c đứa bé trong .

bụng của cô ta…” Bố mẹ Nhâm bắt đâu do dự.

Lâm Bát Nhiễm đã biết, bố mẹ Nhâm muôn giữ đứa bé này lại.

Hai người đã vô số lần thúc cô sinh con, thê nhưng cô không tỏ thái độ, hiện tại cháu trai đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đưa đến trước mặt hai người, bọn họ muốn giữ lại người cháu này.

Lâm Bất Nhiễm câu môi cười cười: “Bó mẹ, chuyện này con không làm chủ được, trước hết đề cho cô ta ở lại nơi này đi! Đợi Nhâm Đống trở về.”

Lâm Bắt Nhiễm đang thiết kế, buổi tối Nhâm Đống trở vê, phía dưới òn ào huyện náo.

Nhâm Đông muôn bắt Đường Phương: “Đường Phương, cô đừng trôn nữa, bụng đứa bé bên trong bụng cô cho dù sinh ra tôi cũng sẽ không muốn, tôi chỉ muốn con mà vợ tôi sinh.”

Đường Phương lúc này sợ hãi trốn phía sau bồ mẹ Nhâm: “Bác trai bác gái, đứa bé trong bụng con rất đáng thương, thằng bé còn chưa sinh ra đã bị bố mình ghét bỏ, bố nó còn muốn giết nó, câu xin ông bà nội hãy cứu nó.”

Bố mẹ Nhâm chặn lại Nhâm Đống đang tức giận: “Nhâm Đống, chuyện này là chính con gây ra, con không quản được nửa người dưới của mình còn muôn trách ai?”

“Con bây giờ không phải đang giải quyết đây sao?”

“Con giải quyết chính là giết con mình? Đứa bé này là đứa bé đầu tiên của con, con ,ÿũng, không nhỏ nữa, nên làm bồ rồi.” Bố mẹ Nhâm thấp giọng nói.

Nhâm Đồng nhíu mày: “Bồ mẹ, hai người đã quên rôi ư, hai người muốn Đường Phương sinh con, vậy Nhiễm Nhiễm thì sao?”

“Bố mẹ đã nói với con bé nhiều lần lắm rồi, hy vọng nó thừa dịp tuổi còn trẻ mau chóng sinh con cho con, thế nhưng con bẻ không đồng ý với chúng ta, chúng ta nhìn ra được Nhiêm Nhiễm cũng không muôn sinh con.”

“Đúng vậy A Đống, bố mẹ đã ¡ già rồi, con nói thật đi, có phải con cũng muốn sinh đúng không, hiện tại đang lưu hành loại gia đình không con, nhưng Nhâm gia chúng ta không thể làm được.”

“Phải tích đức con ạ, A Đống con nói với Nhiễm Nhiễm, giữ đứa bé này lại.”

Lâm Bắt Nhiễm nghe tiếng cãi vã phía ngoài cũng không đi ra ngoài, để bại họ tự quyêt định.

Có bô mẹ Nhâm bảo vệ, Đường Phương tạm thời an toàn, nhưng ả còn chưa an lòng, nên ả len lén lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại.
 
Chương 2750


Chương 2750:

“Alo, anh trai, em đã làm theo lời anh, thế nhưng Nhâm Đống thực sự không muốn đứa bé này, cho dù bố mẹ anh ta muốn đứa cháu này, Nhâm Đống không đồng ý, em không bước chân vào ngưỡng cửa Nhâm gia được.”

Bên kia là anh trai Đường Phương Đường Vượng, Đường Vượng chính là một tên côn đô đâu đường, hai anh em bọn họ muốn tiền, cho nên đã tập trung mục tiêu ở trên tập đoàn Nhâm Đồng.

Ngày đó ở trong quán rượu Đường Phương thây Nhâm Đồng Say rượu, cho nên thừa lúc văng mà vào, lúc đầu Nhâm Đống cho ả một số tiền lớn, ả rất hài lòng, thế nhưng ai nghĩ đến ả vận khí tốt, dĩ nhiên mang thai.

Đêu nói mẹ sang nhờ con, nêu mang thai, như vậy hai anh em họ sẽ không thỏa mãn với số tiền này nữa, bọn họ càng muốn nhiều hon.

Đường Phương muốn gả vào Nhâm gia, gả vào nhà giàu có là đường tắt tốt nhật của nhân sinh.

Đường Vượng ở bên kia chửi bới một tiếng: “Tên Nhâm Đống này ngay cả cọn trai mình cũng không muôn sao, vôn tưởng sau khi biết mình làm bố hắn sẽ rất vui vẻ, ai ngờ hắn vẫn thờ ơ với cái bụng của em.

“Anh trai, này phải trách vợ Nhâm Đống, Nhâm ¡ Đông thực sự quá yêu vợ anh ta, nêu như… chúng ta có thể thả tin tức này ra, chỉ cần cô ta biến mắt, em có thê ưỡn cái bụng bự vào cửa Nhâm gia.”

“Chuyện nhỏ, anh liền dẫn người trói đi, sau đó kết thúc GÔ. 1a, diệt trừ chướng ngại vật này.”

“Anh trai, em sợ bọn họ sẽ hoài nghỉ em, đến lúc đó anh. cũng trói em lại, em diễn một vở khổ nhục kế, như vậy ai cũng sẽ không hoài nghỉ chúng ta nữa.”

“Phương Phương, không ngò em tâm cơ đến vậy đó.”

“Đó là đương nhiên, bằng không chúng ta sao có thể sống dễ chịu.”

Lâm Bắt Nhiễm cùng Nhâm Đồng chia phòng ngủ, Nhằm Đống tới đập cửa phòng: “Nhiễm Nhiễm, em cho anh vào.”

Lâm Bát Nhiễm không mở cửa, chỉ nói: “Nếu như anh là muốn nói với em vệ chuyện: của Đường Phương và đứa trẻ, vậy không cần đâu, anh và bố mẹ quyết định là được, về chuyện ly hôn anh nghĩ lại đi, kết hôn tới nay chúng ta đêu là độc lập, tài sản, không có gút mắt kinh tế gì, nếu như anh nghĩ thông thì hãy ký tên, chúng ta mau sớm đền cục dân chính ly hôn.”

Phía ngoài Nhâm Đồng im lặng vài giây, sau đó nói: “Nhiễm Nhiễm, em tuyệt tình đến vậy sao?”

Cô không phải tuyệt tình, là muốn giải quyết vân đề nhanh chóng, cô không thê nhìn Nhâm Đống từng bước hãm xuông vực sâu.

“Anh cứ»coi là thế đi!”

Bên ngoài không còn tiếng động nữa, Nhâm Đồng giận dữ rời đi.

Lâm Bắt Nhiễm mệt mỏi ngồi trên giường, lúc này điện thoại đột nhiên vang lên, điện thoại tới.

Là Trương Hàn gọi.

Tên ma quỷ này biến mắt vài ngày lại đên nữa nôi.

Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp cúp máy.

Lúc này “ding” một tiếng, tin nhắn đên.

Lâm Bát Nhiễm mở ra xem, Trương Hàn gởi tới Ngứa da đúng không, dám cúp điện thoại tôi?

Mấy ngày nay có nhớ tôi hay không? Được rồi, tôi biết đáp án của em rôi, em nhất định nhớ tôi đến mức không ngủ được.
 
Chương 2751


Chương 2751:

Em hết kỳ kinh rồi nhỉ, tôi hai ngày nữa trở vê, chờ tôi nhé?

Em câm đấy à, tại sao không nói chuyện?

Lâm Bắt Nhiễm, mau trả lời, bằng không tôi sẽ nồi giận, hậu quả tôi tức giận rất nghiêm trọng!

Tên Trương Hàn này cứ như không có việc gì đề làm ây nhỉ, rảnh rỗi sinh điên sao? Hắn nhắn một đống tin quấy \ nhiễu cô, Lâm Bất Nhiễm một cái cũng không đọc, cô cảm thầy rất ồn ào, cho nên trực tiếp tắt máy.

Lúc này hầu gái bưng một ly sữa bò nóng vào: “Cô chủ, đây là sữa tươi của cô.”

Lâm Bắt Nhiễm mỗi buổi tối trước khi ngủ đều sẽ uông một ly sữa bò nóng, đây là một thói quen của cô.

“Cảm ơn.” Lâm Bắt Nhiễm uống sữa xong sau đó nằm ngủ, cô rất nhanh đã say giấc.

Lâm Bát Nhiễm cảm thầy đầu rất choáng, cả người trầm trầm, hàng mi run rây, cô nỗ lực mở mắt ra.

Cô đã không còn ở trong biệt thự rồi, đây là một nhà xưởng bỏ hoang vắng vẻ, “Nội tay hai chân cô đều bị trói lại, không thê động đậy.

Lâm Bát Nhiễm cả kinh, đây là nơi nào?

Cô không phải đang ngủ sao, sao mở mắt ra đã đến nơi đây”?

Trước mặt cô đứng vài tên trùm đầu, đám người đó ánh mắt dâm tà quan sát cô.

“Cô ta chính là nhà thiết kế trứ danh, vợ của Nhâm Đống đầy, dáng dấp thật đúng là xinh đẹp.”

“Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần này, vóc người lồi lõm động nhân này, chậc chậc, làm người đàn ông của cô ta thực sự là diễm phúc không cạn.’ “Bây giờ còn chưa có ai qua đây, chúng ta cũng rảnh, không băng tìm chút niêm vui chơi một chút đi.”

Có người vươn tay sờ mặt Lâm Bắt Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm cả kinh, nhanh chóng lui về phía sau tránh được bàn tay dâm tà ây, cô phòng bị nhìn những người này: “Các anh là ai, các anh muôn làm cái gì?”

“Ha ha, chúng ta hâm mộ đại danh của cô đã lâu, lần này mời cô qua đây chơi một chút.”

Lâm Bát Nhiễm thầm nghĩ không tốt, cô đã bị bắt cóc.

“Các anh có biết bắt cóc là phạm pháp, sẽ ngôi tù hay không?”

“Đương nhiên biết, thế nhưng chúng tôi không sợ ha ha ha.” Đám người không cô kỳ cười to nói.

Lúc này bên người truyền đến tiếng động, Lâm Bát Nhiễm nghiêng đầu nhìn một cái, lại thầy được Đường Phương.

Đường Phương cũng bị trói, ả mơ mơ màng màng mới vừa tỉnh: TA. các anh là ai, các anh muôn làm gì?”

Đường Phương bắt đầu chuẩn bị tỉnh thân diễn kịch.

“Đường Phương, sao cô cũng bị trói?” Lâm Bát Nhiễm hỏi.

Đường Phương ra vẻ cái gì cũng không biết lắc đầu: “Tôi cũng không biệt.”

Lúc này bên ngoài truyền đến một thanh âm quen thuộc, Nhâm Đống và bố mẹ Nhâm chạy đến, trong tay Nhâm Đồng mang theo một cái cặp, bên trong đều là tiền mặt: “Tiền tôi đã mang đên, mau chóng thả người!”

Đường Phương đã khóc òa lên: “Nhâm tông, cứu em, bác trai bác gái, con rât sợ, mau mau cứu con, bụng con hơi đau.”

Vừa nghe ả kêu đạu bụng, bó mẹ Nhâm liền lộ ra thần sắc khẩn trương: “Tiền chúng tôi đã mang đến, các anh câm tiên đi nhanh lên đi, đừng đả thương người, nhanh lên một chút thả họ ral”
 
Chương 2752


Chương 2752:

Người áo đen cầm đầu kia chính là Đường Vượng, lúc này hắn phải giải quyết Lâm Bất Nhiễm, thế nhưng trước khi giải quyết đương nhiên còn phải vơ vét một số tiên lớn, như vậy hắn mới có thê tiêu dao sung sướng.

Đường Vượng nhìn Nhâm Đống: “Thả người có thê, thế nhưng, tôi chỉ có thê thả một người, các người chọn đi!”

Cái gì?

Nhâm Đống nhíu mày kiếm, ánh mắt anh ta rơi vào Lâm Bắt Nhiễm và Đường Phương.

Đường Phương đã sợ đến oa oa khóc lớn, kỹ năng diễn xuất này tuyệt đối có thể châm trọn điêm rồi: Nhằm tổng, anh đừng lo cho em, anh cứ chọn đi! Em biết anh yêu ai, dù cho cô ta không yêu em, còn muốn ly hôn với anh, thê nhưng anh vẫn yêu cô ta như cũ.”

“Nhâm tông, em chỉ muốn nói, em cũng yêu anh, vì anh, em cam tâm tình nguyện có thể chết vì anh.”

“Chính là, trong bụng em còn máu mủ của anh, đứa bé này sô mệnh quá cay đăng, nó còn chưa kịp sinh ra, đã Khôi có cơ hội gọi anh một tiếng bô.”

Bố mẹ Nhâm biến sắc, lúc này kéo lại ống tay áo Nhâm Đống: “Cái gì, A Đống, Nhiễm Nhiễm muốn ly hôn với con?”

“Đường Phương nói là có ý gì, Nhiễm Nhiễm căn bản không yêu con, đây tột cùng là có thật không?”

Bố mẹ Nhâm nóng nảy.

Nhâm Đống nhấp môi, không nói gì.

Đường Phương thấy kế hoạch của mình được như ý, lúc này ra sức diễn xuất: “Nhâm tổng, em yêu anh, anh chọn al, Vì thành toàn tình yêu của anh, em và con nguyện ý vì anh hi sinh, chỉ hy vọng anh có thê nhớ kỹ em, có thê để cho em chiếm giữ một phần nhỏ nhoi trong lòng anh.”

Bố mẹ Nhâm nhìn Lâm Bắt Nhiễm, chăm chú nghiêm túc hỏi: “Nhiễm Nhiễm, mấy năm này bố mẹ thực sự coi con là con gái mình mà đối đãi, con đừng gạt bộ mẹ, vừa rồi Đường Phương nói những lời này đến cùng là thật hay không?”

Lậm Bắt Nhiễm cũng không muốn lừa dối hai trưởng bối, cho nên cô gật đầu: “Đúng ạ.”

“Con…” Bồ Nhâm đau tim.

Nhâm Đống nhìn Lâm Bắt Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, hiện tại tình huống này, em vẫn muốn ly hôn với anh sao?”

“Anh có thê chọn em, Đường Phương và đứa trẻ rong, bụng cô ta anh đêu không muốn, thế nhưng em phải toàn tâm toàn ý theo anh, làm vợ anh, để cho chúng ta trở lại lúc mới vừa kết hôn.”

Nhâm Đồng đây coi như là thừa dịp.

cháy nhà hồi của, ngụ ý anh ta là nêu như Lâm Bắt Nhiễm không đồng ý, vậy anh ta chỉ có thể lựa chọn Đường Phương mà thôi.

Đường Phương biên sắc, ả không nghĩ tới mình ra sức diễn xuất và có thêm đứa con trong bụng, vần là không so được một góc của Lâm Bất Nhiễm.

Nếu như Lâm Bắt Nhiễm đồng ý, vậy kế hoạch của ả chẳng phải là gây thêm rắc rồi sao?

Đường Phương có chút trách cứ Đường Vượng làm việc bắt lợi, lặng lẽ giải quyết Lâm Bất Nhiễm thì tốt rôi, về sau tiên Nhâm Đống đều là của bọn họ, tại sao phải diễn cái trò này?

Đường Phương nhìn Lâm Bát Nhiễm bên cạnh, không biết cô biết trả lời thế nào.

Lâm Bắt Nhiễm không có biểu cảm gì, ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt ra, thứ Nhâm Đống. mong muôn cô không cho được, cô không có tư cách đề Nhâm Đồng dùng hi sinh đứa trẻ đổi lấy an toàn của bản thân.
 
Chương 2753


Chương 2753:

Hơn nữa thái độ của Nhâm Đống và bố mẹ Nhâm đều lộ rõ, bọn họ đều rất quan tâm đứa trẻ trong bụng Đường Phương, tình yêu của bọn họ đêu cũng có điêu kiện.

“Nhâm Đống, xin lỗi, chúng ta không về được nhự trước nữa, em không muốn lừa dối anh.”

Hai bàn tay to xuôi ở bên người Nhâm Đồng đột nhiên siết thành quyên, đã lúc này, cô còn muôn nói như vậy sao?

Cô không thẻ lừa gạt anh ta một lần sao? Dù chỉ là lừa một câu cũng tôi.

Nhưng, cô ngay cả lừa gạt cũng không muôn, đây là bi ai dường nào.

Lúc này Đường Vượng xem kịch vui lên tiếng thúc giục: “Nhâm tổng, anh đã suy nghĩ xong chưa, vợ anh cùng đứa trẻ, anh đên tột chọn Tủ Bồ mẹ Nhâm liền nói ngay: “A Đống, trong bụng Đường Phương là côt nhục của con, con chọn… Đường Phương đil!”

“Nhiễm Nhiễm, con chớ trách chúng ta tàn nhẫn, đã lâu như vậy, trái tim con căn bản ủ không nóng, thảo nào để cho ngươi sanh con ngưoi không muôn sinh, thì ra con cho tới bây giờ sẽ không có toàn thân toàn ý làm người nhà họ Nhâm chúng ta, nhưng Đường Phương thì khác, cô bé yêu A Đống, trong bụng còn có đứa trẻ của.

A Đồng, chúng ta chỉ có thể chọn cô.”

“A Đống , nghe bố mẹ chọn Đường Phương đi, nêu như cháu trai bồ mẹ xảy ra chuyện gì thế, vậy con cứ chờ nhặt xác cho bồ mẹ đi! Bố mẹ cũng không cần sống nữa.”

Bố mẹ Nhâm dùng tính mạng của mình uy hiệp.

Nhâm Đống lúc đầu muốn chọn, thế nhưng bị bố mẹ mình ép như vậy, anh ta bắt đầu do dự.

Làm anh ta đau lòng nhất vẫn là thái độ của Lâm Bắt Nhiễm, trái tim của cô thực sự ủ không nóng, hoặc có lẽ là, trái tim của cô đã sớm cho người khác.

Nhâm Đống đỏ bừng viền mắt, cuối cùng anh ta nói giọng khàn khàn: “Tôi chọn… Đường Phương.”

“Tốt, tha coitoirai: Nhanh chóng có người mở trói cho Đường Phương.

Đường Phương mừng rỡ, ả trực tiệp nhào vào trong lòng Nhâm Đông: “Nhâm tổng, cám ơn anh đã cứu em, anh quả nhiên vẫn là yêu con của chúng ta.”

“Người chúng tôi đã thả, Nhâm tông, các anh có thể đi, tiểu mỹ nhân này chỉ có thể giao cho chúng ta.” Đường Vượng nói.

Nhâm Đống không muốn đi, kỳ thực anh ta đã báo cảnh sát, cảnh sát hăn rât nhanh sẽ chạy tới.

` Lúc này Đường Phương nhanh chóng vươn tay che bụng mình: “Em đau bụng… bụng đau quá.”

Bồ mẹ Nhậm liền lo lắng: “Sao lại đau bụng, A Đống, mau chóng đưa Đường Phương đi bệnh viện làm kiểm tra, Đường Phương là phụ nữ có thai, không thể xảy ra chuyện gì.”

Đường Phương cũng kéo Nhâm Đông: “Nhâm tông, đứa bé trong bụng em sẽ không xảy ra chuyện chứI Thằng bé còn chưa sinh ra, nó còn chưa gọi anh một tiếng bố.”

Nhâm Đống liếc Lâm Bát Nhiễm, sau đó ôm ngang Đường Phương lên, xoay người đi ra, bỗ mẹ Nhâm cũng đi theo.

Bọn họ đi hết.

Đường Vượng xách bao tiền đầy ắp kia, độ nặng trong bao khiến hắn hết sức thoả mẫn, hiện tại ánh mắt hắn lại rơi vào trên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Bát Nhiễm: “Cô đã thây chưa, chồng cô đã ôm bồ nhí và đứa trẻ đi, cô bị vứt bỏ rồi.”

Lâm Bát Nhiễm nhìn Đường Vượng: “Anh có phải cùng một phe với Đường Phương không?”
 
Chương 2754


Chương 2754:

Cái gì?

Đường Vượng cứng đò, trong khoảng thời gian ngăn quên mất phản ứng, kê hoạch của bọn họ hoàn mỹ không có khe hở, cô làm sao mà biệt được?

“Làm sao cô biết, người nào nói cho ngươi biết?” Đường Vượng hốt hoảng hỏi.

Lâm Bát Nhiễm câu môi một cái: “Vừa rôi tôi còn chỉ là hoài nghị, tôi nghĩ lại, tối hôm qua tôi uông một ly sữa, nhất định là có người động tay chân với sữa của tôi, mà người này tôi chỉ có thể nghĩ đến Đường Phương.”

“Vừa rồi Đường Phương diễn một vỡ tuồng nói ra những câu đâm trúng điểm yếu, diễn không tệ, thế nhưng dấu vết vẫn vụng về, vô cùng nghiêm trọng, nhưng tôi không có chứng cứ, cũng chỉ là nghi ngờ, mãi đến vừa rồi, nhìn thái độ hiện tại của anh tôi đã chắc chắn, các anh và Đường Phương là một phel”

Đường Vượng giận tím mặt, thì ra hăn bị bầy, đâu thê như vậy được!

“Lão đại, cô ta đã biết rồi, vậy hôm nay nhất định không thể để lại người sống, bằng không vỗ cùng hậu hoạn.”

Đường Vượng thèm thuồng nhìn mặt Lâm Bất Nhiễm: “Dù sao cũng sẽ chết, vậy trước khi chết phục vụ các anh em đi! Nhà thiết kế thời trang trứ danh, còn là phu nhân công ty lớn, tư vị nhất định rât tốt ha ha ha.”

Đám người thèm thuồng vây quanh Lâm Bất Nhiễm, hận không thê lập tức nhào tới.

Lâm Bắt Nhiễm chuyên động dây thừng, dây thừng trên tay cô đã dẫn ra.

Lúc này Đường Vượng đã không thể chờ đợi, hắn cởi dây quần: “Chúng mày chờ một lát, để tao lên trước.”

“Ok lão đại.”

Ăm.

Bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng nó, hóa ra là cửa nhà xưởng bị đạp ra.

Đường Vượng đang cao hứng, thiếu chút nữa sợ đến mềm nhữn: *Mẹ kiếp làai!” +» Đường Vượng quay đầu, chỉ thấy cửa nhà xưởng đã bị nứt toác ra, bên ngoài bụi đât tung bay, một đôi giày đen đạp vào, sau đó là áo khóac đen, cuồi cùng xông vào tầm mắt là một khuôn mặt tuần mỹ cuồng dã, Trương Hàn tới.

Lâm Bắt Nhiễm nhìn Trương Hàn chốc lát sọ sệt, hắn làm sao lại tới, hắn không phải đã nói hai ngày nữa mới về sao?

Đường Vượng nhìn vị khách không mời mà đột nhiên xông vào măng: “Con mẹ nó mày là ai, có phải mày không muôn sông nữa đúng không?”

Ánh mắt Trương Hàn rơi vào trên người Lâm Bất Nhiễm, cũng không liêc đên Đường Vượng, hãn như cười như không nói: “Chỉ mới mây ngày không gặp, sao em lại làm bản thân thảm như vậy, thật là vô dụng.”

Lâm Bật Nhiễm cạn lời, cho nên hăn chạy tới chính là nói với cô câu nói này sao, cho dù muốn nhục nhã cô, cũng phải tìm thời cơ tốt chứ!

Trương Hàn đã đến trước mặt Lâm Bất Nhiễm, hắn từ trên cao nhìn cô: “Đã sớm bảo em ly hôn, giờ thì hay rôi, bị chồng mình và bồ nhí hại thành như vậy, tôi thực sự là coi thường em.”

Lâm Bất Nhiễm cuộn tròn ngón tay: “Trương Hàn, anh tới chính là măng tôi sao, chuyện của tôi không cân anh quan tâm!”

“Ha, em cũng chỉ dám hung dữ trước mặt tôi.” Trương Hàn cười khẩy nói.

Lâm Bắt Nhiễm: “…”
 
Chương 2755


Chương 2755:

Đường Vượng đứng bên cạnh ngây người, lăn lộn sông đầu đường XÓ chợ, tuýp đàn ông như thê nào gã chưa từng thấy qua, nhưng gã chưa từng thây người nào như Trương Hàn vậy.

Hắn biết gã đang làm gì không, gã chính là kê bắt cóc, rất hung tàn.

Thế nhưng người đàn ông này từ tiến đến cũng không hề liếc mắt nhìn gã một cái, còn như không thấy đi tới trước mặt Lâm Bất Nhiễm, xem bọn chúng thành không khí, đây quả thực là miệt thị cùng nhục nhã lớn nhát với bọn chúng.

“Thằng ranh, mày ở đâu chui ra, . muôn chết à?” Đường Vượng tiễn lên đầy Trương Hàn.

Thế nhưng không đầy tới, Trương Hàn vươn tay bắt lât cái tay đưa tới của Đường Vượng sau đó ung dung bẻ một cái, răng rắc, tiêng khóp xương gãy lìa vang lên.

A.

Đường Vượng kêu thảm thiết, tay hắn bị bẻ gảy.

Mấy kẻ khác cả kinh, bọn họ rút súng mang theo bên người ra nhăm ngay Trương Hàn: “Mày, giơ tay lên, không thì lập tức băn chêt mày!”

Lời này vừa dứt, không có ai thấy Trương Hàn xuất thủ thế nào, hắn đã chộp được súng của một tên áo đen, sau đó trực tiếp nỗ súng.

Theo vài tiếng nỗ, đám người áo đen kia nhao nhao ngã xuống đất, bọn chúng đều bị thương, thông khổ che vệt thương đang chảy máu ròng ròng.

Trương Hàn xoay xoay khẩu súng trong tay, sâu kín cười nói: “Ở trước, mặt tao nghịch Súng, cũng không biết là ai không sợ chết.”

Lúc này rất nhiều người vọt vào, đều là thủ hạ của Trương Hàn, bọn họ đã hoàn toàn không chê đám người kia.

“Hàn Vương, anh không sao chứ?”

Thủ hạ quan tâm hỏi.

Hàn Vương?

Nghe được cái tên này con ngươi Đường Vượng co rụt lại, hít vào một ngụm khí lạnh, Hàn Vương, vị này chính là›.. Hàn Vương trong truyền thuyêt?

Đường Vượng đương nhiên là nghe nói qua danh hiệu của ,Irương Hàn, gã chỉ là không nghĩ đến lại ở chỗ này gặp phải Hàn Vương khét tiếng kia, trời ạ, con em gái ngu xuẩn của gã sao lại trêu chọc tới một đại nhân vật như vậy, gã quả thực bị ả hại chết!

Đường Vượng mặt xám như tro tàn, gã biêt mình rơi vào trong tay Trương Hàn chỉ có con đường chết.

Có người cởi dây thừng cho Lâm Bất Nhiễm, Lâm Bắt Nhiễm. dùng dằng đứng lên, thế nhưng đã bị trói lâu. tay chân cô đều đã tê rân, cho nên mới vừa đứng lên hai chân đã mêm nhũn, trực tiếp ngã xuống đất.

Ngay lúc Lâm Bát Nhiễm tưởng mình sẽ hôn với đất mẹ, đột nhiên có một cánh tay cường tránh duỗi tới, bóp chặt vòng eo thon của cô, đỉnh đầu vang lên thanh âm lạnh lùng của Trương Hàn: “Thật vô dụng.”

Lậm Bát Nhiễm lúc này muốn gỡ tay hắn ra, còn phản bác một câu: “Anh mới vô dụng, cả nhà anh đều vô dụng!”

Trương Hàn bóp chặt thắt lưng của cô kéo vào trong ngực mình: “Tôi mắng em vô dụng em giận à? Vậy được rồi, tôi đổi cách nói khác, em là muôn ngã vào lòng tôi nên mới ngã sao?”

“…” Lâm Bất Nhiễm không, muốn đôi co, với hắn, cô chỉ muốn đây hắn ra, thế nhưng cánh tay hắn vững như bàn thạch, hắn còn muốn đè cô trong ngực hắn, cọ sát như thế, ngược lại sinh ra vài phần ” ngã vào lòng hăn” nửa chống cự, nửa nghênh đón.
 
Chương 2756


Chương 2756:

“Trương Hàn, anh thả ra, nơi đây nhiêu người!” Lâm Bát Nhiễm Kiàu mày nói.

Trương Hàn trực tiếp vươn tay, ôm ngang Lâm Bất Nhiễm lên.

Cảm giác choáng váng đột ngột ập tới làm Lâm Bất Nhiễm kinh hô lên một tiếng, vội vã vươn tay ôm cổ hắn.

Ha.

Trương Hàn nhướng mày kiếm thấp giọng cười, hệt sức vui vẻ.

Lâm Bắt Nhiễm lúc này rút tay ` về, không ôm hắn: “Anh thả tôi xuông, tự tôi có chân, có thể tự đi.”

Trương Hàn bá đạo nói: *Ôm cổ tôi.”

“Không muốn.”

“Nói không muốn nữa tôi ném em ra ngoài!” Trương Hàn làm bộ sẽ ném cô ra ngoài.

Lâm Bát Nhiễm sợ đến nhanh chóng ôm cổ hắn.

Lúc này thủ hạ nói: “Lão đại, đám người này xử lý như thế nào ạ?”

Đường Vượng sợ run cầm cập: “bịch”

một tiêng quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ: “Hàn Vương, cầu xin anh tha cho tôi, do tôi không biết gì nên mới gây ra chuyện này, nêu như biết là anh tôi dù có mượn gan trời cũng không dám.”

Trương Hàn híp mắt: “Ném hắn ra bên ngoài cho chó ăn.”

Đường Vượng cảm thấy quần âm ướt, gã đã sợ đến són ra quân.

Lúc này Lâm Bát Nhiễm lên giọng nói: “Trước đừng xử trí hăn, giữ lại hãn GÌ.”

Đường Vượng à Đường Phương cùng một phe, cô trước hết giữ lại Đường Vượng.

“Được Nhiễm Nhiễm, tôi nghe em, vậy trước tiên giữ lại mạng chó của hắn mây ngày đi!”

Lâm Bất Nhiễm vào bệnh viện làm kiểm tra toàn thân, trong ly sữa kia có thuốc ngủ, cô chỉ là bị một chút vết thương nhẹ.

Trở vê hành lang, Lâm Bât Nhiễm gặp phải Đường Phương đang làm kiêm tra toàn thân, Nhâm Đồng và bố mẹ Nhâm đều ở cùng ả.

Đường Phương siết tay Nhâm Đông không buông: “Nhâm tông, bụng em khó chịu, có phải con có vận đề gì hay không?”

Mặt Nhâm Đồng không chút thay đổi, trong lòng anh ta còn vướng bận Lâm Bát Nhiễm, cảnh sát chắc đã chạy tới, cô nhất định đã được cứu.

Nhưng nhớ tới dáng vẻ Lâm Bất Nhiễm quyết tâm muốn ly hôn với mình, thờ ơ lại bạc tình kia, anh ta lại thây phiên muộn.

Nhâm Đồng muốn rút cánh tay của mình về: “Bác SĨ đã nói con khỏe, cô đừng âm T1 nữa.”

“Nhưng bụng em khó chịu mà, Nhâm tổng, em sợ, anh ở với em đi, đừng đi nữa. ” Đường Phương thầm tính thời gian, chắc đã đủ rồi, Lâm Bát Nhiễm hắn là bị anh trai ả giải quyết, lúc này ả phải giữ Nhâm Đông ở bên cạnh mình.

Bố mẹ Nhâm rất quan tâm đứa bé trong bụng Đường Phương: “A Đống, Đường Phương bây giờ là phụ nữ có thai, đứa bé trong bụng của con bé cũng là con của con, con không được đi đâu cả, ở đây với Đường Phương.”
 
Chương 2757


CHương 2757:

“Đúng vậy, đây chính là cháu trai của bô mẹ, đứa con đầu của CON, , không thể có một chút sơ xuất nào.”

Nhậm Đống nhíu mày, lúc này anh ta ngâng đâu, lập tức liên thấy Lâm Bắt Nhiễm phía trước.

Đường Phương và bố mẹ Nhâm theo ánh mắt anh ta nhìn theo, đều thấy được Lâm Bắt Nhiễm, biêu cảm trên mặt mây người khác nhau.

Nhâm Đống bèn rút tay mình về, anh ta đi tới hướng Lâm Bất Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm…

Rất nhanh, bước chân Nhâm Đồng dừng lại, bởi vì phía sau Lâm Bât Nhiễm có một thân ảnh cao to tuần mỹ đi tới, Trương Hàn xuất hiện.

Trương Hàn vươn tay choàng áo khoác trên vai Lâm Bât Nhiễm: “Đang nhìn cái gì thế?”

Trương Hàn ngắng đầu, nhìn Nhâm Đống phía trước.

Nhâm Đống cứng đờ tại chỗ.

Lúc này bố mẹ Nhâm đi tới bên cạnh Nhâm Đồng: “A Đống, xem ra Nhiêm Nhiễm đã được cứu, chúng ta cũng yên lòng, hiện tại có anh trai ở cùng, con cũng đừng lo lắng nữa.

Bố mẹ Nhâm bây giờ còn xem Trương Hàn là anh trai Lâm Bắt Nhiễm.

“Bác trai bác gái, người đàn nhở kia đúng là anh trai cô ây sao, nhưng theo con được biết… cô ấy hình như không có anh trai.” Đường Phương nhỏ giọng nói.

Đường Phương rất bát ngờ Lâm Bất Nhiễm còn chưa chết, còn được cứu trong lòng ả hoảng hốt, không biết khâu nào sai lâm.

Nhưng ả vẫn bình tĩnh trước, trước đó ả và Đường Vượng từng điều tra Lâm Bát Nhiễm, mặc dù không tra được cái gì, thế nhưng ả từng thấy Lâm Bất Nhiễm lên xe một người đàn ông trong đêm, hình như là ngoại tình, hơn nữa Nhâm Đống đêm khuya mua say, cô càng thêm xác nhận suy nghĩ trong lòng.

Hiện tại Trương Hàn đột nhiên xuất hiện, ả cũng không nhận ra, thế nhưng ả tiên hạ thủ vi cường, cứ đổ tội cho Lâm Bất Nhiễm rồi tính sau.

Song… Đường Phương nhìn Trương Hàn, người đàn ông này thực sự quá đẹp, không ngờ mị lực Lâm Bát Nhiễm lớn đến thê, một người đã có chồng còn có thể tìm được người đàn ông đẹp trai như vậy.

Bô mẹ Nhâm vấn tin tưởng không nghỉ ngờ chuyện Trương Hàn là anh trai Lâm Bật Nhiệm, bây giờ bọn họ biến sắc, kinh hãi nói: “Cái gì, không có anh trai?”

Mẹ Nhâm kéo lại ống tay áo Nhâm Đống: “A Đống, đây rột cuộc đã xảy ra chuyện gì, cậu ta không phải 2H trai vậy thì là ai?”

Sắc mặt Nhâm Đống rất khó xem, anh ta mím môi môi không nói gì.

Lúc này Đường Phương nhỏ giọng nói: “Nêu không phải anh trai, không có quanhệ máu mủ, đó cùng một người đàn ông thân mật như vậy, trong này chắc chăn có mờ ám, nhưng cô Nhâm à, làm một người đàn bà đã có chồng cô hắn phải cách xa người khác phái chứ!”

*Trời ạ, hai bác vẫn tưởng cậu ta là anh trai con bé, còn mời cậu ta đến nhà hai bác ở với hai bác…

“Cái gì?” Đường Phương hít vào một ngụm khí lạnh, làm bộ che kín miệng mình: “Anh ta còn vào ở cùng hác bác rồi ư, ngay dưới mí mắt của hai bác luôn sao2 Cô ta ăn gan trời đây.

à, rốt cuộc đã xem hai bác thành cái gì, tưởng hai bác dễ lừa sao?”

Bồ mẹ Nhâm đã nỗi trận lôi đình, bọn họ nhìn Lâm Bất Nhiễm chất vấn: “Nhiễm Nhiễm, người đàn ông này. rốt cuộc là ai, đến bây giờ con còn không nói thật với chúng tôi đúng không?”

Lâm Bát Nhiễm biết thân phận Trương Hàn đã bị vạch trần, giờ khắc này chính là lúc cô quyết liệt với hai vị trưởng bối Nhâm gia này, thế nhưng cô không thê có sức lực thay đồi bất cứ thứ gi, tuy là đằng sau bỗ mẹ Nhâm có tư tâm, thê nhưng mây năm này bọn họ bảo vệ cô là thật, cô vẫn biết ơn từ trong tâm khảm, hiện tại cũng không nguyện ý làm hai trưởng bối đau lòng, cho nên cô chau hàng mày thanh tú, không nói gì.
 
Chương 2758


Chương 2758:

Lúc này Trương Hàn vươn tay, nhẹ nhàng ôm vai Lâm Bất Nhiễm, bảo vệ cô trong lòng mình, hắn ngắng. đầu nhìn những người đó, thờ ơ nói: “Nhiễm Nhiễm là người của tôi, nếu như các người muôn hỏi, đáp án chỉ có một, tôi là người đàn ông của cô ấy!

Shh.

Bố mẹ Nhâm hít vào một ngụm khí lạnh, gân như đứng không vững nữa, thì ra bọn họ vẫn luôn sống trong dối trá.

“Được lắm, không nghĩ tới cô là người như thế, cô không thấy phụ lòng chúng tôi, phụ lòng A Đông ˆ sao?”

“Nhiễm Nhiễm, tại sao cô có thể làm như vậy, thì ra hắn là tình nhân của cộ, cô còn công khai đưa tình nhân bộ nhà, ở dưới mắt chúng tôi mắt đi mày lại, làm chuyện dơ bản, cô quả thực không có liếm SỈ không biết xấu hỗ.”

“Đúng đấy, cô đã xem chúng tôi thành kẻ ngu đùa giốn!”

Bố mẹ Nhâm mắng chửi Lâm Bát Nhiễm một trận.

Sắc mặt Lâm Bât Nhiễm có chút tái nhọt, cô không phản bác, thời gian đều giông như về nhiều năm trước, cô cũng là bất lực như vậy.

Vui vẻ nhất chính là Đường Phương, ả không ngờ còn có niêm vui ngoài ý muộn như vậy, thấy tận mắt Lâm Bất Nhiễm ngoại tình, vậy cánh cửa vào Nhâm gia lại gân ả thêm một bước rôi.

Trương Hàn híp mắt một cái, sau đó nói: “Đủ rôi, măng đủ chưa, máng vài câu là được, đừng nghĩ là tôi nể mặt mà máy người nâng mặt lên tận trời.”

Bố mẹ Nhâm: “…”

Đường Phương: “…ˆ Ba người đông thời trợn tròn mát, đây đúng là tiêu tam trăm năm có một, cho tới bây giờ họ chưa từng thấy tiểu tam nào càn rõ phách lỗi như thế.

Nhâm Đóng không hề bắt ngò, Trương Hàn trong nhận thức của anh ta chínhà dáng vẻ điên cuông kêu ngạo, duy ngã độc tôn như vậy.

“Cậu… Cậu cậu cậu…” Mẹ Nhâm run rây nói.

“Cậu cái gì? Các người không nên mắng. Nhiễm Nhiễm, ngược lại, các người còn phải cảm ơn Nhiễm.

Nhiễm, nếu như không có Nhiễm Nhiễm, đoán chừng tôi đã giẫm các người như giệt kiên dưới chân rôi, đâu còn cho các người có cơ hội ở trước mặt tôi hồng hách như vậy?”

Bố mẹ Nhâm: “…” Thiếu chút nữa tức xỉu.

Đường Phương tôt bụng đỡ bộ mẹ Nhâm: “Bác trai bác gái, các bác đừng thương tâm khô sở, vì người như thê không đáng, con và cháu sẽ vẫn ở cùng các bác, vệ sau cũng sẽ hiếu thuận các bác.”

Có Lâm Bắt Nhiễm đối lập, bố mẹ Nhâm nhất thời tiếp nhận Đường Phương: “Đúng là đứa bé ngoan, cũng may con tốt, A Đống, con mau chóng ly hôn, sau đó cưới Đường Phương, mẹ muốn ôm cháu trai.”

Có bô mẹ Nhâm chồng đỡ Đường Phương trong lòng sướng chêt, ả nét mặt tươi cười như hoa nói: “Bác trai bác gái, đợi sinh xong con sẽ mang thai tiêp, sẽ khai chi tán diệp cho Nhâm gia.”

Cái này không thể nghỉ ngờ thỏa mãn hy vọng lớn nhất của bố mẹ Nhâm, bọn họ võ vô tay Đường Phương, hận không thể lập tức nhận Đường Phương là con dâu.

Lâm Bất Nhiễm mắt lạnh nhìn Đường Phương diễn kịch, sau đó lên giọng nói: “Đường Phương, cô có cái gì..

muốn nói với mọi người hay không?”

Đường Phương khựng lại: “Nói cái gì?”
 
Chương 2759


Chương 2759:

Đường Phương nghỉ ngờ nhìn Lâm Bất Nhiệm, chăng lẽ cô đã biết thứ gì!

Không thể nào!

Lâm Bát Nhiễm câu môi: “Nói một câu là cô bỏ thuốc trong sứa của tôi thế nào, nói một câu cỗ làm sao cấu kết với những tên côn đồ kia bắt cóc tôi, nói một câu diễn xuất của cô là học từ nơi nào, càng nói một câu câu là cô từ lúc nào đề mắt tới Nhâm gia, hoặc có lẽ nói cô ôm mộng vinh hoa phú quý, ôm mộng Phượng Hoàng muôn gả vào Nhâm gia làm phu nhân.”

Những lời này vừa rơi xuống, hiện trường lặng ngắt như tờ.

Bố mẹ Nhâm khiếp sợ nhìn Đường Phương, ngay cả ánh mắt Nhâm Đống lành lạt đều nhìn lại, đồng loạt bắn vào trên mặt của Đường Phương.

Đường Phương bắt đầu lo lắng, thầm nghĩ không xong không xong, quả nhiên bị Lâm Bât Nhiễm phát hiện rôi.

Cô làm sao mà biết được?

Cô nhất định không có chứng cứ.

Ä không thê thừa nhận, thừa nhận thì ả đi đời, ả chỉ cách thành công mỗi một bước.

Đường Phương lúc này lộ ra dáng vẻ còn oan hơn cả Thị Mẫu: “Này cô kia, cô đang nói cái gì đó, tôi hoàn toàn nghe không hiểu lời của cô, có phải là do gian tình của cô bị vạch trần, nên cô muốn hất ư nước bản nhào vào trên người tội, trong bụng tôi có con của Nhâm tổng, cô muốn giết chết tôi đúng không?”

Nói rồi Đường Phương kéo lại bố mẹ Nhâm: “Bác trai bác gái, các bác phải tin tưởng con, a, bụng con đau.”

Đường Phương biết rất rõ lợi thế lớn nhất của mình chính là cái bụng, cho nên lại kéo đứa con ra làm bia chắn.

Bó mẹ Nhâm bị Lâm Bát Nhiễm lừa dối rất khó tin tưởng cô lần nữa, cộng thêm đứa bé trong bụng Đường Phương, bọn họ nhanh chóng chọn phe: “Đường Phương, con đừng kích động, đừng đả thương trong bụng đứa! trẻ, hai bác tin tưởng con.

“Nhiễm Nhiễm, cô đã lừa gạt chúng tôi một lần, chẳng lế còn muôn lại lừa dối chúng tôi lần thứ hai Sao, chúng tôi cũng không phải là con khỉ để vui đùa với cộ, cô đừng tùy tiện đổ hết chuyện bắt cóc lên trên người người khác, chúng tôi sẽ kiện cô tội phi báng.”

“Đúng vậy, cô nói Đường Phương lên kê hoạch vụ này, co có chứng cứ sao, chứng cứ cô là cái gì?”

Lâm Bất Nhiễm nhìn một chút bố mẹ Nhâm, sau đó đưa mắt rơi vào trên mặt Nhâm Đống: “Nhâm Đống, anh thì sao, anh cũng không tin tưởng em sao?”

Nhâm Đống cũng là khiếp sợ, thế nhưng anh ta cảm thấy Đường Phương không có có năng lực lón bày ra tât cả như vậy, nghe hết sức phi lý.

“Anh không tin bất luận kẻ nào, em lên án Đường Phương, vậy thì mong em đứa ra chứng cứ của em.” Nhâm Đống nói.

Lúc đầu trong lòng Đường Phương rất hoảng sợ, nhưng là bây giờ người nhà họ Nhâm cũng đứng ở tại bên phía ả, cái này khồng thê nghỉ ngờ cho ả sức mạnh.

Tuy là cô không biết Lâm Bất Nhiễm được cứu thế nào, thế nhưng anh trai ả chắc chắn sẽ không lộ ra chân tướng gì, như vậy sẽ không có chứng cứ, ả có thể tùy tiện nói.

“Nhiễm tiểu thư, tội biết cô hận tôi, hận tôi tình khó kiềm chế với Nhâm tổng, hận tôi mang thai con Nhâm tổng, đều là lỗi của tôi, tôi quỳ xuống nhận làm cho cô được không?”

Đường Phương lúc này muôn quỳ xuống với Lâm Bắt Nhiễm.
 
Chương 2760


Chương 2760:

Bố mẹ Nhâm kéo lại Đường Phương ngăn cản nói: “Con đừng quỷ, con không làm sai bắt cứ chuyện gì cả.”

“Bác trai bác gái, con biết các bác thương con, thế nhưng nếu như có thể trung hoà oán khí trong lòng, con nguyện ý làm bắt cứ chuyện gì.

Nói rồi Đường Phương đã trào nước mắt, ả lại nói: “Mặc dù cô ta không yêu Nhâm tổng, cũng có tình yêu riêng rồi, thê nhưng Nhâm tổng dù sao cũng là chồng cô ta, trong lòng cô ta chắc chắn có oán khí, con sai rồi, con.

Những lời này lập tức liền chọt trúng chỗ đau trong lòng bố mẹ Nhâm, bọn họ lúc này đỏ mặt, nhao nhao bắt đầu chỉ trích Lâm Bất Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm, chúng tôi trước đây vì sao lại không. phát hiện ra cô ác độc ích kỷ như Vậy, chúng tôi đều hồi hận khi quen biết côi”

Lâm Bát Nhiễm vẫn luôn im lặng, đều nói lúc khó khăn mới biết được lòng người sâu cạn, cô đã bị người Nhâm gia cho triệt để từ bỏ.

Đương nhiên, đây cũng là do cô, chỉ là, về sau cô cũng không nợ người nhà này cái gì, đôi bên đã thanh toán xong.

Lúc này thủ hạ tâm phúc đã tới, che bên tai Trương Hàn nói nhỏ vài câu.

Bọn họ đang nói cái gì?

Đường Phương vẫn đang ngó chừng động tĩnh chỗ Lâm Bất Nhiễm, thây có người tới không biệt lén lút nói cái gì, Đường Phương có một loại dự cảm không lành. Song, ả am hiểu nhất chính là lần hiệp dối gạt người, ả thấy Trương Hàn cũng không phải đại nhấn vật gì, nhiều lắm chính là tiểu tình nhân Lâm Bất Nhiễm bao nuôi, hẳn là không thể nhắc lên sóng gió gì.

“Nhâm tổng, bác trai bác gái, các bác cân phải tin tưởng con.” Đường Phương làm nũng nói.

Trương Hàn nhìn về phía dáng vẻ làm bộ của Đường Phương, sâu kín lên giọng nói: “Đường tiêu thư, xem ra cô đã bước một chân vào ngưỡng cửa Nhâm gia rồi nhỉ, thực sự là chúc mừng chúc mừng.”

Đường Phương có chút xấu hỗ.

“Chỉ là, cô có từng nói về tình cảnh gia đình cô với Nhâm gia chưa, cha mẹ cô là con nợ, thấy kinh doanh không tốt liền ôm hết thảy tiền mồ hôi nước mắt của công nhân chạy trốn, đã sớm bị liệt vào số đen. Cô còn có một người anh trai tên là Đường Vượng, người anh trai này rất thú vị, từ nhỏ đã cướp bóc, còn từng trải cưỡng hiếp một cô gái rôi ngồi tù, bây giờ đang ở trên đường lăn lộn vào giới xã hội đen, chuyện xâu gì cũng có thể làm, những thứ này, cô từng nói với người khác chưa?”

Cái gì?

Nghe được lòi này sắc mặt bố mẹ Nhâm chọt đồi, Nhâm gia là thư hương môn đệ, tiêu chuẩn cơ bản của bọn họ với con dâu chính là gia thê sạch sẽ, Đường Phương hơn hai mưoiï tuổi, là nữ sinh viên mới đi làm vô cùng đơn giản sạch sẽ, bọn họ chưa từng nghĩ những thứ này.

“Đường Phương, hắn… hắn nói là sự thật sao?” Bộ mẹ Nhâm hỏi.

Đầu Đường Phương ˆ ‘ầm” một tiếng nỗ tung, ả không nghĩ tới bối cảnh gia thế mà mình liều mạng che giâu lại bị Trương Hàn vạch trân ra hết, ả liền liên mỗm phủ nhận: “Không phải, không phải.”

“Vậy sự thật là thế nào?” Trương Hàn Phú: cười như không nhìn dáng vẻ Đường Phương hoang mang phủ nhận.

“Chuyện bố mẹ tôi nói rất dài dòng, lúc đó tôi còn nhỏ, tình huống cụ thể cũng không biết rõ, nhưng, tôi không có người anh trai Đường Vượng kia, tôi là con một, Nhâm tổng, bác trai bác gái mọi người phải tin tưởng con, hắn đang vu oan hãm hại con.”
 
Chương 2761


Chương 2761:

Đường Phương một mực chắc chăn mình không có anh trai, người anh trai này của ả tuyệt đối không thể ra ánh sáng, cái này sẽ trở thành chỗ bẩn của ả mắt, còn có thê dậy dưa ra chuyện Lâm Bất Nhiễm bị bắt cóc.

Ha.

Trương Hàn từ trong cổ họng bật ra một tiêng cười nhẹ, sau đó tay hắn vung lên, thủ hạ lúc này giải một người đi tới.

Người này chính là Đường Vượng.

Đường Vượng đã bị đánh, mặt mũi bâm dập hệt sức chật vật, gã quỳ gối trước mặt Trương Hàn câu xin tha thứ: “Hàn Vương, van cầu anh tha cho tôi đi, van câu anh.”

Trương Hàn từ trên cao liệc Đường Vượng: “Hiện tại mày đừng câu tao, mày nên câu em gái của mày ây, mày xem, em gái của mày đang ở phía trước, con ả vừa rôi lại nói không quen mày, ả nói ả không có anh trai, ả là con gái một.”

Đường Vượng nhìn về phía Đường Phương: “Phương Phương, anh là anh trai em mà, vì sao em không nhận anh, em mau đến cầu xin Hàn Vương, để Hàn Vương thả anh ra đi.”

Trái tim Đường Phương đã chìm đến rồi đáy cốc, anh trai bị bắt, xem ra chuyện bắt cóc đã chọc thủng, thế nhưng ả không. thể nhận, một khi nhận chuyện sẽ đổ vỡ hết.

“Anh là ai, tôi không biết anh, bụng con khó chịu quá, bác trai bác gái chúng ta đi thôi, bọn họ cũng không biệt đang diễn cái trò gì nữa, „chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. “Đường Phương muôn lôi kéo bố mẹ Nhâm rời đi.

Đường Vượng liền gấp .gáp: Phương Phương, mày không thể đi, lẽ nào mày thây chêt không cứu sao, tao mà là anh trai ruột của mày mà?”

“Lúc mày học lớp 11 đã yêu sớm, hẹn hò với một đàn anh, lên đại học mày vì muốn lây học bồng mà quyến rũ một giáo sư, theo người ta hơn một năm, sau đó mày lại đi theo một phú nhị đại, cùng người ta sống phóng túng.”

“Nhâm tổng. này là mục tiêu mới nhất của mày, mày muốn gả vào nhà giàu làm phụ nhân, cho nên liền thừa dịp Nhâm tổng say rượu rồi xảy ra chuyện tình một đêm, mày quên rồi à, màng trinh của mày + đều là anh giúp mày liên hệ bệnh viện phẫu thuật.”

“Em gái ngoan của tao ơi em gái ngoan của tao à, mày đừng giả vờ nữa, mày là ai tao còn không rõ sao, mau mau cứu tao, tao không muôn chết!”

Những lời này hạ xuống, hiện trường lặng ngắt như tờ.

Đường Phương đã mặt xám như tro tàn, ả siệt chặc quyên, hận không thể bóp chết Đường. Vượng tên ngu xuẩn kia, gã hại chết ả.

“Bác trai bác gái, đây không phải là sự thật, các bác hãy nghe con nói…”

Đường Phương vẫn còn vùng vây giãy chết.

Bố mẹ Nhâm đã tức giận đến run cả người: “Đường Phương, cô lại là Ị”

người như thê!

“Đường Vượng, nếu như anh còn muôn sông thì nói cho mọi người, người nào liên thủ với anh bắt cóc tôi.” Lúcnày Lâm Bất Nhiễm cất giọng.

Hai chân Đường Phương đều mềm nhữn, xong xong toàn bộ xongl Lúc này quả nhiên liền nghe được giọng Đường Vượng: “Là Đường Phương, là em gái tôi giật dây tôi làm!”

“Em gái tôi đã sớm muôn mâu dựa tử Ki nhảy vào Nhâm gia làm phu nhân nhà giàu có rồi, nhưng là bởi vì chướng ngại vật là tiêu thư vân còn, cho nên em gái tôi đã nghĩ ra chủ ý, này, bày ra một màn bất cóc trực tiệp diệt trừ tiêu thư.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top