Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2502


Chương 2502:

Cô muốn sờ huân Chương trên vai anh, muốn sờ vuốt ve gò má anh tuần đó, muôn nói với anh, Diệp Minh, anh giỏi quá, anh là niêm tự hào của em.

Thế nhưng, cô cái gì cũng làm không được.

Lúc này hai mắt Hà Băng tối sầm, trực tiêp hôn mê.

“Này, cô gì ơi!”

Hà Băng chậm rãi mở mắt ra, cô đang ở trong phòng bệnh.

Cô làm sao vậy?

Đang yên lành sao tự dưng lại hôn mê?

Hà Băng giật giật, muốn ngồi dậy, lúc này bác sĩ đi đên: “Cô gái mau nằm xuông, cô bây giò phải nghỉ ngơi thật tôt.”

“Bác sĩ, tôi làm sao vậy?”

“Cô gái, chúc mừng cô, cô mang thai rồi.” Bác sĩ đưa một tờ siêu âm cho Hà Băng.

Cô mang thai rồi.

Đầu Hà Băng ong ong, trực tiếp chết máy.

Vừa rồi bác sĩ nói gì cơ?

Cô mang thai rồi?

Hà Băng nhìn tờ giấy siêu âm trên . tay, đã chân đoán chính xác cô trăm phân trăm có thai rồi.

Cô vậy mà đã mang thai?

Diệp Minh muốn có con, máy lần ngủ cùng nhau, bọn họ cũng không làm biện pháp tránh thai.

Thế nhưng… quá nhanh!

Cô còn chưa kịp nói sự tồn tại của Điềm Điềm cho Diệp Minh liền đã mang cái thai thứ hai rồi.

Tuy cô đã chuẩn bị xong việc mang.

thai lần nữa, Diệp Minh vẫn luôn một mình, ngoại trừ em gái ra, bố mẹ anh cũng không còn nữa, cô muốn sinh hai đứa bé cho anh, náo nhiệt một chút.

Thế nhưng, thực sự quá nhanh.

Hà Băng bị giết trở tay không kịp.

Cô vươn tay sờ lên vùng bụng dưới bằng phẳng của mình, nơi đây… lại dựng dục máu thịt của anh sao?

“Bác sĩ, bé con của tôi…”

Nhìn thần sắc khẩn trương của Hà Băng, bác sĩ cười khoát tay áo: “Cô gái đừng lo quá, cô mới vừa mang thai, chỉ mới ba tuần, các .hạng mục đều rất tốt, cô và bé tất cả đều bình thường.”

Hà Băng nhanh chóng nhếch môi: “Thật sao?”

“Thật, không giả đâu! Cô gái, cô trẻ tuổi, thê chât cũng không tệ, dưỡng thai cho tốt. Trong giai đoạn đầu của thai kỳ, cô nên nghỉ ngơi nhiều hơn và tăng cường dinh dưỡng. Nhớ kỹ hạn chê chuyện phòng the lại, định kỳ đề đi kiểm tra thai thì sẽ không. có vân đề gì đâu.” Bác sĩ hiền hòa cười nói.

Hà Băng run hàng mi nhỏ dài tựa cánh ve, trái tim nhanh chóng rạo rực xao động vui mừng.

Cô mang thai.

Cô lại mang thai rồi!
 
Chương 2503


Chương 2503:

Lần đầu mang thai cô sinh một nàng công chúa, nói không chừng cái thai trong bụng này là một Tiêu Diệp Minh.

Từ nơi sâu xa tự có an bài, ngày hôm nay Diệp Minh đạp gió rẽ Sóng, giương cánh bay lượn, mà cô lại tạo ra huyệt nhục của anh.

Trời xanh đã đem đến bao nhiêu phong sương chồng chồng điệp điệp, hiện tại liên ban ơn bây nhiêu ân phúc viên mãn.

Anh có.

Những thứ người khác có, anh đều CÓ.

Suy nghĩ một chút mây năm nay bọn họ đều chung đụng thì ít mà xạ cách thì nhiều, thể nhưng môi một lần ở cạnh nhau cô đều có thê dễ dàng mang thai, cũng không biết là cô lợi hại hay là anh lợi hại.

Hà Băng có chút dở khóc dở cười, cô dịu dàng đảo quanh trên bụng mình, viền mắt trăng nõn lần nữa phiếm hồng, cảm ơn, cảm ơn tiểu sinh mạng này đã đến, hiện tại dù cho Diệp Minh không ở bên cạnh cô, cô sẽ Không cảm thấy cô đơn.

Bởi vì cô có Điểm Điểm, còn có Tiểu Diệp Minh.

Hà Băng không nói tin mang thai cho bất cứ ai, cô mang thai gian còn quá sớm, lão thủ trưởng vận còn đang hôn mê, cô vẫn nên cần thận một chút thì tốt hơn, cô phải bảo vệ thật tốt bé con.

Hà Băng đi tới biệt thự, mới vừa vào phòng khách cô. liền nghe được tiếng cười nói của Điểm Điểm và bà ngoại, hóa ra là Dương Kim Đậu đang chơi với Điểm Điểm.

Ba năm nay Dương Kim Đậu tiêu tốn tất cả thời gian lên trên Điểm Điểm, Hà Băng nhìn ra được Dương Kim Đậu rất yêu rất yêu Điểm Điểm, cô lúc nhỏ lớn lên với bồ, đây vẫn là tiếc nuối của Dương Kim Đậu, hiện tại bà cho Điểm Điểm tắt cả tình yêu và bầu bạn, cũng bù đắp tiếc nuối đã từng.

“Mẹ.” Điểm Điểm lập tức liền thấy Hà Băng, cô bé nhanh chóng chạy tới.

Hà Băng ngồi xổm người xuống, giang rộng hai cánh tay.

Điểm Điểm nhào vào trong ngực cô.

Hà Băng dùng sức ôm lây Điệm Điêm, còn dùng lực hôn lên khuôn mặt nhỏ của Điểm Điểm, Điểm Điểm đi tới khi cô rơi vào hố sâu tối tăm nhất tuyệt vọng nhất, khi đó nêu như không có Điểm Điểm, cô đã sớm chết rồi.

Cô rất yêu rất yêu Điểm Điểm.

“Điểm Điểm, có nhớ mẹ không, mẹ rất nhớ rất nhớ con đó.”

“Mẹ, Điểm Điểm cũng rất nhớ mẹ.”

Điểm Điểm nói ngọt ngòa.

Dương Kim Đậu nhìn hai mẹ con đang nói lời yêu thương cười nói: “Điêm Điểm, con không phải đã chuẩn bị quà cho mẹ sao, mau mau tặng cho mẹ đi.”

Vừa nhắc nhở như vậy, Điểm Điểm nhanh chóng nói: “Qùa con để ở trên lầu, con đi lây ngay bây giờ.”

Điểm Điểm chạy lên lầu.

Hà Băng đứng dậy: “Mẹ.”

Dương Kim Đậu nhìn con gái mình, kéo cô sang một bên, nhỏ giọng mà nghiêm túc nói: “Băng Băng mẹ hỏi con, con và Diệp Minh hiện tại thế nào?”

Vừa rồi lúc Dương Kim Đậu đầy : Điểm Điểm ra Hà Băng cũng biết bà sẽ hỏi cái này: “Mẹ, chúng con tốt mà.”
 
Chương 2504


Chương 2504:

Băng Băng, con còn lừa mẹ? Con và Triệu Lôi kết hôn giả tưởng mẹ không biết à, mây ngày này Diệp Minh nhận chức tân thủ trưởng, tin tức đó oanh động khắp nơi, nhưng sao mẹ không nhìn ra động tĩnh các con. Điếm Điểm là con gái Diệp Minh, con không danh không phận theo nó, nó chẳng lẽ phụ trách với con à!’?”

Trong lòng Hà Băng rất cảm động, cô biết mẹ mình đã tiếp nhận được Diệp Minh rồi, từ khoảnh khắc cô tự sát trước mộ Diệp Minh ba năm trước, từ khi Điểm Điểm ra đời kia trở đỉ, Dương Kim Đậu đã thua, bà đã thỏa hiệp.

Trong trận chiến giữa con cái và bố mẹ, chưa từng có bậc sinh thành nào Sẽ thắng.

Hiện tại Diệp Minh thăng quan tiến chức, Dương Kim Đậu dĩ nhiên mừng, thê nhưng bà đợi mãi lại chăng thấy động tĩnh gì, Hà Băng vón sắp xếp cho hai bố con gặp nhau cũng bị hoãn lại, Dương Kim Đậu đương nhiên lo âu.

Có một số việc Hà Băng không tiện nói quá nhiều, cô kéo tay mẹ mình trần an nói: “Mẹ, không thể nào, mẹ hiểu lầm rồi, con và Diệp Minh thật sự rất tốt, mẹ cũng thấy đây, anh ấy mới vừa lên chức, chắc chắn rất bận rộn, con chờ anh ấy là được.”

Con chờ anh ấy là được.

Câu này làm Dương Kim Đậu đau lòng, Hà Băng 19 tuổi đã ở cùng Diệp Minh rồi, ba năm nói tiếp ba năm đợi chờ, thanh xuân tốt đẹp nhất của người con gái dần héo mòn trong chờ trong, chỉ có bà biết mấy năm này Hà Băng sống khổ thế nào.

“Băng Băng, mẹ đâu phải đứa con nít, con đừng gạt mẹ, hiện tại Diệp Minh đã khác xưa, ai biết nó sẽ suy nghĩ cái gì, ngay. bây giò mẹ sẽ đi tìm nó, Điểm Điểm là con gái của nó thì có gì sail Nếu nó bội tình bạc nghĩa với con mẹ liền kiện nó!”

Dương Kim Đậu xoay người rời đi, muốn đi tìm Diệp Minh tính sổ.

“Mẹ!” Hà Băng kéo lại Dương Kim Đậu, nghiêm mặt nói: “Mẹ, mẹ đừng đi tìm Diệp Minh, mây năm nay con và Diệp Minh trải qua bao gian khổ chia la, con tin tưởng anh ây. Mẹ, nếu nhử mẹ tin tưởng con gái mẹ vậy đừng kích động, xin mẹ hãy cho Diệp Minh một chút thời gian, cũng cho con một chút thời gian.

Dương Kim Đậu dừng bước, bà nhìn Hà Băng sau đó gật đầu nói: “Được, mẹ nghe con thế nhưng, con là cọn gái của mẹ, ngàn vạn lẫn đừng đề đàn ông bắt nạt mình.”

“Mẹ, mẹ yên tâm đi, không ai có thể bắt nạt con.”

Hà Băng và Triệu Lôi hẹn gặp mặt ở trong quán rượu.

Trong quán rượu.

Triệu Lôi nói: “Băng Băng, chúng ta vốn chỉ là kết hôn giả, phía trên đã giải trừ quan hệ hôn nhân của chúng ta, hiện tại em khôi phục tự do, độc thân rồi nhé.”

“Anh Lôi, cảm ơn anh ạ.” Hà Băng chân thành nói.

Triệu Lôi cười cười, kỳ thực anh ta thích Hà Băng, từ ba năm trước từ lần đầu tiên anh ta thấy Hà Băng, vẻ kiên định mạnh mẽ đan xen mêm dẻo trên người cô đã sâu đậm háp dẫn anh ta.

Thế nhưng, anh ta biết người Hà Băng yêu là Diệp Minh.

Bạ năm nay anh ta yên lặng bảo vệ, dốc sức trao cho cô tình yêu, bây giờ nhìn Hà Băng đã xóa tan mây mù ngăm trăng sáng, anh ta cũng rất vui vẻ.

“Đúng rồi anh, chuyện lần trước em nhờ anh có tin tức chưa ạ?”

“Có rôi.” Triệu Lôi gật đâu: “Lần trước em cho anh kích thước anh đã làm xong chân giả rồi, sản phẩm công nghệ cao tân tiền nhất, Diệp Minh mang vào sẽ hành động Nhụ tự nhiên.”

Lần trước Hà Băng len lén đo kích cỡ chân anh đưa cho Triệu Lôi, nhờ Triệu Lôi giúp cô làm việc này.

Công nghệ cao trên tay Triệu Lôi vẫn chưa được ra mắt trong nước, phóng nhãn ra nước ngoài đều là đứng đâu bảng, anh ta giúp Diệp Minh làm chân giả, chắc chắn sẽ hoàn mỹ.
 
Chương 2505


Chương 2505:

“Băng Băng, gần đây em và Diệp Minh Thể nào rôi?” Triệu Lôi hỏi.

Hà Băng câu môi: “Tốt a.”

“Băng Băng, em xem, ai tới kìa?”

Triệu Lôi đột nhiên nói.

Hà Băng ngoái đầu nhìn lại, cửa quán bar bị kéo ra, một đám người đi đến, dẫn đầu là một thân ảnh cao lớn…

Là Diệp Minh.

Diệp Minh tới.

Ngày hôm nay Diệp Minh mặc một chiếc áo sơ mi mỏng có cỗ màu đen, quân tây màu xanh quân đội có thắt lưng, chân đi một đôi boot quân đội rất dày, anh ây đứng ở vị trí hàng đầu, vừa ra sân thu hút ánh mắt mọi người.

Người đàn ông thân hình cao lớn, gương mặt anh tuân, khí độ một thân trầm ồn nội liễm, giống như thỏi nam châm lao lao hấp dân mọi người.

Phía sau Diệp Minh là Chu Siêu, sau nữa là lính Huyết Đồng.

Lính Huyết Đồng được sắp xếp vào đặc siữfl tỉnh nhuệ của quân đội,, Diệp Minh vẫn đảm nhiệm chỉ huy cao cấp như trước, sử dụng quyền lãnh đạo trực tiếp.

Bọn họ đi tới một phòng bao vắng vẻ, tất cả mọi người ngồi xuống.

Hà Băng nhìn bọn họ, ánh mắt rơi trên người Diệp Minh, cô cảm giác đã lâu không gặp anh, rất nhớ anh.

Đám người Chu Siêu đang nói chuyện, Diệp Minh ngôi bên trong góc của ghê sa lon, chỗ anh tia sáng rât tối, thầy không rõ thần sắc trên mặt anh, từ trong bao thuốc lá lây ra một.

điều thuốc, sâu kín châm lửa, anh bắt đầu phả ra làn khói trắng.

“Oa, cậu xem một tốp lính đến kìa, thật sự đẹp trai quá đỉ.”

“Bên trong có một anh đang hút thuốc kia kìa, trời ơi ảnh đẹp mà tui muốn xỉu up xỉu down mấy má ơi.”

“Cái gì mà anh, tớ thấy là… chú thì đúng hơn!”

“Kiểu mấy chú lính có tuổi này thật quá mê người, cậu xem cái chân kia kìa, toàn là bắp thịt rắn chắc.”

Các cô gái ở đó líu rít thảo luận, còn thiếu điều chảy nước miệng.

Anh mắt Hà Băng chu du trên người Diệp Minh, lúc anh hút thuốc lá đôi chân dài vắt chéo, chân dài thênh thang, lướt mắt đi lên, là thắt lưng đang buộc chặt nơi hông, cơ bụng chặt khít, áo mỏng lộ ra chút bờ ngực câu người kia, người đàn ông nhô ra yết hầu rõ nét gợi cảm, cả người anh lộ ra một mị lực đàn ông khó tả.

Không biết là do đã lâu không gặp anh, hay là anh sau khi thăng chức đã trở nên trầm ồn nội liễm hơn, Hà Băng cảm thấy anh hiện tại khiến người ta không dám nhìn thẳng.

. Năm tháng lắng đọng khí tràng trên người anh, làm anh không giận mà uy, lộ ra một cảm giác áp bách nghiêm nghị.

E rằng, loại khí tràng này chính là khí tràng mà cập trên chân chính mới có.

Anh thực sự là thủ trưởng rồi.

Về sau cô gặp anh đều phải chào một tiêng, thủ trưởng đại nhân, chào ngài.

Hà Băng thõng xuống, ,hàng mi tựa cánh ve, nhẹ nhàng căn răng lên môi, trong lòng vừa vui sướng lại có chút sợ hãi.
 
Chương 2506


Chương 2506:

Về sau, cũng không biết chung sóng với anh thế nào nữa đây.

Trong đầu cô hiện ra ký ức hơn một tháng trước, cô còn quân trên lưng .

anh muôn anh ôm, anh đặt cô lên đầu vai đưa đi khắp nơi.

Khi đó thật tốt đẹp.

Thế nhưng, anh hiện tại càng tốt đẹp hơn.

Cô yêu cả.

Lúc này bên tai lại vang lên này: tiếng bàn luận xôn xao của mấy cô gái.

“Được rồi, đừng mê trai nữa, chú lính đó vừa nhìn là biết có chức Vụ Cao, không nhìn lọt cậu đâu.”

“Cũng không thể nói như vậy, mặc kệ địa vị chú lính cao thế nào thì chú ấy vẫn là đàn ông, đám đàn ông trong quân đội có vài người mây tháng, nửa năm, một năm không gặp được người phụ nữ nào, trên người nhịn cả bụng lửa đó.”

“Giống như chú lính kia, bè ngoài lạnh lùng lạnh lùng, nhìn rất cắm dục, trong lòng lại nóng bỏng.”

“Mau mau dừng đi! Đừng có nói bậy nữa, ha ha.”

Đám con gái đó vui cười đùa giốn.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay của Hà Băng có chút hồng, nghe các cô nói, liên nhớ lại hình ảnh trước đây cô và anh thân mật.

Triệu Lôi vẫn còn ở bên cạnh đó, Hà Băng VÌ che giấu khuôn mặt đỏ hồng của mình, uỗng một ngụm sữa ướp lạnh.

Hiện tại vì mang thai, cô không thể uông rượu, nên đã gọi một ly sữa ướp lạnh.

Thế nhưng sữa quá lạnh, cô uống một hớp nhỏ, ngậm trong miệng cho đỡ lạnh bớt rồi mới thận trọng nuốt xuống.

“Băng Băng, thật không ngờ Diệp Minh bây giờ là thủ trưởng rôi, tin tức vệ anh ta anh đều đọc cả rôi, anh hùng của nhân dân, truyền kỳ rong quân, là một con người rắn rỏi thẳng thăng cương nghị, khó trách em trước đây yêu anh ta say đắm, không cân tiên đô, khi đó mọi người còn cảm thấy Diệp Minh quá lăn lộn, không xứng với em.”

Có thể thua trong tay người đàn ông như vậy, Triệu Lỗi tầm phục khẩu phục.

Từ giây phút biết Diệp Minh là Huyết Ưng kia trở đi, anh ta ¡đã bình thường trở lại.

Bất kỳ người đàn ông nào thua bởi tình địch của mình đều sẽ không cam lòng, thê nhưng, anh ta thua tâm phục khẩu phục.

Hà Băng nhéch môi, bạn bè của cô rât ít, Triệu Lôi xem như là một trong SỐ đó, cô mặt cong mày cười: “Anh Lôi, anh nhất định sẽ gặp được cô gái tốt hơn em, cuộc đời của em…. chỉ đủ để yêu một người.”

Kỳ thực tâm tư Triệu Lôi, cô đều hiểu.

Thế nhưng ba năm nay, cô chưa từng cho Triệu Lôi hy vọng, cô rất thản nhiên.

Trong mắt Triệu Lôi lóe lên nỗi ưu sàu vô cớ, trọn đời chỉ đủ yêu một người, anh biết rõ Hà Băng là cô gái tốt nhật trên đời này.

Về sau anh ta cũng sẽ không bao giờ gặp được cô gái thuần túy, sạch sẽ, dũng cảm hơn cô.

“Băng Băng, thế nhưng anh nhìn em và Diệp Minh cứ thây quái quái, Diệp Minh vào cái quán rượu này rôi vậy mà không đến đây.”

Nghe lời này, hàng mi Hà Băng run lên, nhưng ý cười nơi khóe miệng cô không thay đồi, chỉ là nhẹ nhàng nói: “Tuy em không biết anh ấy bây giờ đang làm cái gì, thế nhưng em tin tưởng anh có lý do của mình.”

“Em và anh ấy quen biết nhiều năm như vậy, thật vật vả mới ở bên nhau được, tuy anh ây bây giờ lãnh đạm, xa cách với em, tâm lý ‹ của em cũng hơi mắt mác hơi khổ sở hơi nhớ anh ây, nhưng em sẽ không nghỉ ngờ tình yêu của anh ấy đối với em, em thủy chung tin tưởng anh ây.”
 
Chương 2507


Chương 2507:

“Anh ấy không qua đây, không sao cả, em sẽ đứng tại chỗ chờ anh ấy, chờ anh ây quay đầu, em sẽ vẫn luôn dõi theo anh ây, mãi đến tận cùng năm tháng.”

Trong phòng bao.

Diệp Minh hút thuốc, đám Chu Siêu đang nói cái gì, anh không biết, cũng không có hứng thú, anh thờ ơ hút thuốc, cặp mắt đen kia xuyên qua tầng tầng khói thuốc rơi vào quầy rượu bên kia.

Trong tâm mắt thây Hà Băng và Triệu Lôi ngôi cạnh nhau, bọn họ đang nói những chuyện gì, Hà Băng cười với Triệu Lôi xán lạn như vậy.

Nụ cười đó, thật gai mắt.

Diệp Minh đút một bàn tay vào trong túi quần, lấy ra điện thoại, anh đổi di động rồi, cải trước bộ nhớ không đủ, đến tải WeChat cũng không được nên anh đã đổi, trên tay anh là chiếc smartphone mỏng tanh.

Anh mở WeChat ra, nhìn thoáng qua.

Anh gửi yêu cầu kết bạn cho cô, cô vẫn chưa đồng ý.

Ngậm nửa đoạn thuốc lá trên môi, anh lại gởi lời mời thêm một lần nữa.

Anh đã gửi quá nhiều lần.

*“A Minh, cùng uống một ly đi! Đừng chơi nữa điện thoại của cậu nữa.

Lúc này Chu Siêu mở miệng.

Lính Huyết Đồng đều nhìn lại, tò mò hỏi: “Thủ trưởng, anh thay điện thoại mới khi nào thê?”

“Thủ trưởng, trong điện thoại anh có bảo bồi gì vậy, bọn em cứ thấy anh hễ rảnh là đi sờ điện thoại hoải à.”

Chu Siêu cười: “Thủ trưởng người ta lên chức chuyện đầu tiên phải làm nhất định là làm đại sự, mà thủ trưởng các cậu lên chức chuyện đầu tiên làm chính là đổi di động, trong cái điện thoại này nhất định có hông nhan như ngọc nào rồi, mới có thể khiến thủ trưởng. các cậu mắt hồn mất vía như thê.”

Diệp Minh nhíu lại mày kiếm rít vài hơi thuốc, anh nhìn về phía quầy bar bên kia, Hà Băng cúi cải đầu nhỏ, đang nhìn điện thoại của mình.

Rất nhanh, điện thoại của Diệp Minh có động tĩnh.

Anh mở ra vừa nhìn, đối phương đã từ chối yêu cầu của bạn.

Hà Băng từ chối anh.

Vài chục lời mời trước, cô không , thèm nhìn đến, lần này, cô trực tiếp từ chối.

Diệp Minh nhấp môi mỏng một cái, gương mặt anh tuần đột nhiên tồi sằm, anh ném điện thoại vào trên ghế salon, dùng sức hít một hơi thuốc.

Lúc này Hà Băng đứng dậy, đi toilet.

Anh vẫn nhìn bóng lưng. mềm mại của cô, ngày hôm nay cô mặc một chiếc áo cardigan trăng, tua của chiếc áo len che đâu gôi, phía dưới là đôi chân dài vừa mịn vừa trắng, trên chân xỏ đôi boots màu nâu caramel, bên trong giày là một đôi bít tất sọc dài, bộ trang phục này quá thanh thuần, trông cô vẫn như là nữ sinh còn ngồi trền ghế nhà trường vậy.

Kỳ thực hôm nay cô mặc rất rộng rãi thoải mái, không phải kiểu ôm body, thế nhưng áo len rộng thùng thình càng tôn lên dáng người yêu kiều kia, có mặc kiểu gì cũng thây đẹp, đúng là cô nàng có nhan sắc Cao, chính là kiểu “lụa đẹp vì người”.

Ngay cả mái tóc đen dài cũng được cột đuôi ngựa, thanh xuân xinh đẹp, giông như một nụ hoa.
 
Chương 2508


Chương 2508:

Diệp Minh nhìn cô, ánh mắt dời xuống, rơi vào mông đùi cô, đôi mắt đen thẳm giâu sau làn khói dàn dần híp lại, lãnh mị tà tính, không đứng đắn.

Yết hầu của người đàn ông lăn trên dưới vài cái, miệng đăng lưỡi khô, trong cổ họng giông như lăn qua than lửa.

Mẹ kiếp, điệu thuốc trong tay này mắt mẹ mùi vị rôi.

Diệp Minh vứt thuốc lá đứng dậy: “Các cậu chậm rãi chơi, tôi đi.”

Diệp Minh rất nhanh đã biến mát.

“Này, thủ trưởng!”

“Đừng kêu, thủ trưởng đại nhân của các cậu có chính sự phải làm.” Chu Siêu hiểu nhưng không nói toạc ra, cười nói.

Cái lính Huyết Đông khác cũng hứng thú: “Chính sự gì vậy ạ, thủ trưởng đại nhân sẽ không phải là đi tìm… chị dâu rôi chứ?”

“Nhất định là thế rồi còn gì, ban nãy tôi còn thấy thủ trưởng nhìn chằm chằm vào một chỗ, tôi liếc mắt thì thầy, hình như người đó là chị dâu

“Thảo nào thủ trưởng đột nhiên nói muốn dẫn chúng ta tới quán rượu xả stress, chẳng lẽ thủ trưởng biết trước chị. dâu ở chỗ này nên giương mắt đuổi tới!?2”

Chu Siêu cười cười, vị thủ trưởng đại nhân này đâu chỉ là biết trước người ta ở chỗ này, rõ ràng là biết người ta và “chồng trước” hẹn nhau ở đây, cho nên gâp gáp chạy tới.

Trong khoảng thời gian này mọi cử động của Hà Băng không thoát khỏi con mắt của vị thử trưởng đại nhân kia, chia lìa lâu như vậy, anh mới là người gấp nhất kia kìa.

Anh đã không nhịn được rồi.

Hà Băng lau sạch tay, sau đó ra nhà vệ sinh, cô đi trên hành lang, trước mặt gặp một người quen, là bạn học cũ của cô.

Bạn học cũ này đã kết hôn rồi, hiện tại trong lòng ôm con trai.

Hà Băng ởi lên trước, nhìn con trai của người khác, hai mắt bé trai kia sáng rực, vô cùng đáng yêu.

Cô vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve một khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé, tựa như đậu hủ nguyên chất.

Trong lòng Hà Băng mêm rồi tỉnh rồi mù, cô vôn thích con nít, trước đây luôn cảm thán Điểm Điểm lớn lên tua nhanh.

“Tớ có thể ôm bé không?” Hà Băng hỏi.

“Đương nhiên có thể.” Tải app truyệnhola đọc nhiều hơn nhé!

Hà Băng thận trọng ôm cậu bé.

“Diệp thủ trưởng, chào anh chào anh.” Lúc này bên tai truyền đến thanh âm.

Hà Băng nhanh chóng ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy phía trước xuất hiện một thân thể cường tráng cao lớn, ngược sáng đứng yên, là Diệp Minh.

Diệp Minh hai tay đút trong túi quần, cặp “nã đen kia đang rơi trên khuôn mặt nhỏ của cô.

Anh tới được một lúc rồi.

Vẫn luôn đứng nhìn cô.

Từ góc độ của anh có thể thấy nửa khuôn mặt nhỏ nghiêng của cô, cái trán mỹ nhân, hiện lên da thịt khỏe mạnh sáng hồng, cô tựa như có gì đó khang Bn dường như so với trước đây càng dịu dàng, mỹ lệ động lòng người hơn đôi chút.

Cô dường như rất thích con nít, ôm vào trong ngực, mặt mày sáng rỡ tươi Cười.
 
Chương 2509


Chương 2509:

Bốn mắt nhìn nhau, nhất thời tim Hà Băng đập rộn lên.

Có phải anh đã tới rất sớm rồi không, thấy cô ôm con trai người ta, cô nghĩ nghĩ thấy thật là ba chấm mà.

Khuôn mặt nhỏ Hà Băng nóng như lửa đốt, cô trả đứa bé về tay mẹ.

Diệp Minh cùng một quan lớn đứng chung một chỗ nói chuyện, tiếng bọn họ nói chuyện rất thấp, Hà Băng nghe không được bọn họ đang nói cái gì, nhưng cô thấy người kia nhìn vê phía cô, sau đó lịch sự gật đầu về phía cô một sau đó rời đi.

Trong hành lang chỉ còn sót hai người bọn họ, tim Hà Băng đập rộn lên.

Rất nhớ anh, rất muốn tới gần anh, tỉ tê với anh.

Thế nhưng cơ hội tới, cô đột nhiên lại không biệt nói gì.

Lúc này Diệp Minh nhắc đôi chân dài, đi tới cô.

Cô đứng yên không nhúc nhích, theo bước chân anh đến gân, trong tầm mắt dần dần đen, thần hình cao lớn kia đã bá đạo chặn lại tất cả tia sáng.

Cô ngửi được mùi thơm nam tính sạch sẻ ngào ngạt trên người anh, còn có khí tràng áp bách kia, khiến người ta trông đã khiếp sợ.

Anh đến gần.

Từng chút một đến gần.

Sau đó, đi thoáng qua cô, rời đi.

Anh cứ vậy mà đi?

Hai người xa nhau lâu như vậy, hiện tại thật vật vả mới gặp, lẽ nào một câu một chữ anh không có gì đề nói sao?

“Diệp Minh!”

Hà Băng kêu một tiếng.

Diệp Minh dừng bước.

Hà Băng nhanh chóng từ phía sau nhào qua, vươn hai tay nhỏ bé ôm lầy . vòng hông lớn của anh.

Cô từ phía sau ôm lấy anh.

Diệp Minh dừng bước chân lại.

“Diệp Minh,” Hà Băng dán mặt mình trên lưng anh cà cà, giống như con mèo nhỏ nũng nịu: “Em nhớ anh, rất nhớ rất nhớ rất rất nhớ, anh… có nhớ em không?”

Toàn thân Diệp Minh đều cứng lạ, bắp thịt rắn chắc dưới lớp áp nồi lên từng cục như hàng rào.

Phía sau dán lên chính là cơ thể hương mêm của cô, bên tai là giọng nói khe khẽ tỉ tê bày tỏ nỗi long của cô với anh.

Nhới Sao có thể không nhớ chứ?

Anh nhớ cô, sắp phát điên luôn rồi.

Trong lòng trong mắt đều đong đầy cô.

Anh hận không thể xoay người, ôm cô vào trong ngực, dùng sức nhào nặn vào trong cốt nhục mình.

Thế nhưng, bây giờ vẫn chưa được.

Hà Băng lặng lặng ôm anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh bình ổn mà âm áp, khoảnh khắc đó tưởng chừng như cả thế giới đều tĩnh lặng, tuyệt vời đến thế.
 
Chương 2510


Chương 2510:

“Diệp Minh, em ôm anh một chút là đun: rôi, anh đi đi! Không cân lo cho em, em sẽ ổn thôi.”

Hà Băng buông lỏng tay mình ra, sau đó xoay người rời đi.

Cô đi rồi.

Diệp Minh dừng lại tại chỗ trong chốc lát, sau đó đi vào toilet, anh rủ mắt, trong lòng bàn tay lặng lặng nằm một tờ giây nhỏ.

Là vừa rồi cô kín đáo đưa cho anh.

Anh từ từ mở ra, trên giấy có một hàng chữ nhỏ xinh đẹp Đêm mai tám giờ, khách sạn phòng 008, em chờ anh.

Đêm mai, giai nhân ước hẹn.

Cô hẹn anh đến khách sạn.

Diệp Minh lười biếng tựa lưng trên ván cửa, trong lòng bàn tay siệt tờ giây kia, ‘anh ‘ nhướng mày, lộ ra ý cười lưu luyến.

Hà Băng sau khi trở về vẫn luôn ở cùng Điệm Điểm, còn đích thân xuống bếp làm đồ ăn ngon cho Điểm Điểm.

Hà Băng và Dương Kim Đậu bận rộn trong phòng bếp, lúc này Điểm Điểm từ phòng khách chạy tới, non nớt cất giọng: “Mẹ ơi.”

“Sao thế Điểm Điểm?”

“Mẹ ơi, trong TV có một chú. cao ơi là cao, còn đẹp trai lắm luôn ạ”

“Chú? Chú nào vậy con?” Hà Băng tưởng Điểm Điểm bị minh tinh đẹp trai chân dài mặc vest trên TV hấp dẫn, cô vuốt mái tóc dài của Điểm Điểm.

Điểm Điểm kéo tay Hà Băng: “Mẹ, mẹ qua đây, con dẫn mẹ đi xem.”

“Ù”

Hà Băng theo Điểm Điểm vào phòng khách, Điểm Điểm chỉ TV nói: TMẹ xem này, chính là chú kia, chú đẹp trai quá đi mắt.”

Hà Băng ngắng đầu nhìn lên, trong TV là… Diệp Minh.

Đây là kênh quân sự, Diệp Minh mới nhậm chức thủ trưởng. xuất hiện trong màn ảnh, một thân quân trang, đẹp trai làm người ta không cách nào nhìn thẳng.

Hà Băng thực sự không, ngờ Điểm Điểm lại” ‘nhắm trúng” bố mình.

“Mẹ ơi, chú đó thật là đẹp trai, trước đây mẹ nói bố con là người. đàn ông, đẹp trai nhất trên thế giới này, vậy bố con bây giờ đang ở đầu vậy ạ?” Điểm Điểm chớp đôi mắt to đen láy hỏi cô.

Thế giới của trẻ em là đơn thuần trong sáng nhất, ba năm nay Điểm Điêm thường hỏi chuyện vệ bố mình, Hà Băng chưa từng giấu giếm cô bé.

Hà Băng vẫn nói cho Điểm Điểm, bố cô bé vừa cao vừa đẹp trai, còn là một quân nhân, bảo vệ quốc gia, hiện tại bô không có thời gian ở cạnh Điểm Điểm, đó là bởi vì công việc bố quá bận rộn, đợi Điểm Điểm trưởng thành rồi liền có thể đi tìm bó.

Cho nên ba năm nay tuy là Diệp Minh không ở cạnh Điểm Điểm, thế nhưng Điểm Điểm không hề thiếu đi tình yêu của bó, cô bé biết bố mình là người giỏi nhất rồi.

Bây giờ ở trên TV thấy được Diệp Minh, Điểm Điểm liền không nhịn được nhớ đến bồ mình.

Lúc này Dương Kim Đậu đi tới, chau mày nói: “Băng Băng, con còn định gạt Điểm Điểm sao?”
 
Chương 2511


Chương 2511:

Không dối gạt nữa.

Kỳ thực Hà Băng sớm có quyết định, cô muốn đưa Điễm Điểm đến cạnh Diệp Minh.

Hà Băng ngồi xôm người xuống, nhẹ nhàng ôm lây Điểm Điểm: “Điểm Điểm, người đàn ông trong TV kia chính là bô con, bỗ con tên là Diệp Minh!”

Buổi tối, phòng 008.

Hà Băng ngồi ở bên giường, nhìn thời gian, đã tám giờ đúng rôi.

Anh vẫn chưa đến.

Anh sẽ không không tới chứ!?

Khẽ cắn rang lên môi, nhất thời Hà Băng có chút bất an.

Anh bây giờ là thủ trưởng, nếu có hội nghị quan trọng thì làm sao bây giờ?

Cô đang miên man suy nghĩ, lúc bUẬN “ding dong” một tiếng, chuông phòng bị nhân.

@§ người đang gõ cửa.

Hai mắt Hà Băng sáng ngời, bởi vì cô biết anh tới rồi.

Cô nhanh chóng chạy đi chạy tới cạnh cửa kéo ra cửa phòng.

Ngoài cửa đứng nghiêm một thân thể cường tráng, thật sự là Diệp Minh, Diệp Minh tới rồi.

“Anh đã đến rồi?” Cô vui vẻ nhìn anh.

Hai người vừa cách biệt vừa chiều cao vừa cách biệt về địa vị, trong đôi mắt Diệp Minh nhìn cô, có chút từ trên cao nhìn xuông song vẫn tràn đầy tình cảm nóng bỏng dán chặt cô, sau đó lên tiếng: Ừ.”

Hà Băng nhanh chóng lui sang một bên, đề anh đi vào.

Diệp Minh đi vào.

Hà Băng đóng lại cửa phòng.

Diệp Minh giơ tay lên, cởi áo khoác trên người, lộ ra đồ rằn ri bên trong, anh mới từ trong đặc chủng đi ra, có lẽ là mới vừa huận luyện qua, trên quần áo có rất nhiều mồ hôi, còn dính không ít bụi, mang theo một mùi vị mát mẻ, còn có, xông vào mũi mùi mồ hôi của người đàn ông.

Hormone của người đàn ông vô củng cuồng dã nồng nặc, mặt Hà Băng đỏ lên, nhịp tìm trong nháy mắt gia tốc.

Lúc này Diệp Minh đứng thẳng. người lại, nhìn cô: “Anh đi tắm trước.”

“Dạ.” Cô lên tiếng, đột nhiên lại phản ứng kịp: “Hả?”

Anh đi tắm làm cái gì?

Cô gái hơi mắp máy đôi môi nhỏ, trong đôi mát đẹp phân rõ trắng đen tràn đầy khó hiễu, bộ dáng kia thực sự vừa ngốc vừa ‘đáng yêu vừa câu dẫn người.

Diệp Minh chậm rãi nhéch môi mỏng, đuôi lông mày hẹp dài tràn ra phong tình mị hoặc của người đàn ông trưởng thành: “Hả cái gì?”

Giọng nói trầm thấp từ tính, mang theo nhàn nhạt cưng chiều, vang vọng bên tai chính là gợi cảm thầu xương.

Hà Băng cảm giác lỗ tai mình sắp mang thai, cô khoát tay áo, đỏ mặt giải thích: “Em hẹn anh đến không phải… không phải ý đó, anh đừng…

LAN] Diệp Minh ,nhướng mày kiếm anh khí, biệt còn cô hỏi: “Y đó là ý nào?”

“Em.

“Anh phải đi tắm, liên quan gì đến ý đó?”
 
Chương 2512


Chương 2512:

Mặt Hà Băng đỏ sắp nhỏ máu, đây thật là càng bôi càng đen, quá xâu hỗ.

Ý này giống như là cô hẹn anh thuê phòng đề ngủ.

Nhưng, rõ ràng không phải.

Cô không có ý đó mài Trong bụng cô có Tiểu Diệp Minh, bác sĩ cũng đã dặn ba tháng đâu không thể sinh hoạt vợ chông.

Hai tay đặt trước người xoắn xuýt vạt áo, cô run hàng mi liệc trộm anh.

Vừa liếc liền phát hiện anh đang nhìn chằm chăm vào cô.

Diệp Minh một tay đút trong túi quân, cặp tất kia chăm, chú dán vào cô, dáng vẻ cô xấu hỗ làm anh nổi tâm muốn trêu đùa, đáy mắt càng thêm nóng bỏng.

Ánh mắt anh tựa như dung nham, sắp thiêu rụi, hòa tan cô.

Hà Băng hơi kinh ngạc, người đàn ông này vẫn luôn là trường phái dã thú, chưa bao giò kiêm nén dục vọng, lúc anh muôn cùng cô thân mật đêu sẽ lầy ánh mắt này nhìn cô.

Anh không phải muốn rồi đây chứ?

Lúc này Diệp Minh mở miệng: “Anh đi tăm đây.”

Nói xong, anh xoay người.

Lúc người đàn ông đi vào phòng tăm, tay đặt dây lưng bên hông, ngón cái cùng ngón trỏ ung dung nhân một cái, sau đó kéo dây lựng ra, thuận tay ném vào trên ghê sa lon.

Động tác mây bay nước chảy sinh động lại ngang tà như thế, thực sự là quá quá mlem.

Hà Băng càng đỏ mặt hơn, cô dường như bị anh làm si mê rồi!

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy, Hà Băng đứng ở ban công một hồi đề thổi tan khô nóng trên khuôn mặt nhỏ.

Trong phòng nóng quá, đều là hơi thở mập mò.

Trên người cô rất nóng, là do anh trêu chọc mà ra.

Đợi khi mặt “nguội” bót, cô một lần nữa vào phòng, rót cho mình một ly nước âm.

Đưa ly nước tới bên môi vừa định uông, lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, mang theo ra hơi lạnh khoan khoái sau khi tắm.

Hà Băng ngước mắt, phía trước cô có một chiếc gương, đúng lúc có thể xuyên qua. mặt gương thây được anh.

Diệp Minh đã tắm xong rồi, mái tóc ngăn ướt nhẹp dính vào trên trán, một thân âm ướt hơi nước.

Anh mặc áo choàng tắm khách sạn, đai lưng không cột thả lỏng, lộ ra hơn nửa lông ngực to lón.

Vóc người anh là loại thể hình trong phòng gym kia, khiên người ta nhìn mà nhiệt huyết dâng trào, Hà Băng thầy cơ ngực anh đây đặn, còn có tám khối cơ bụng nhưữ ẩn như hiện.

Cô nhanh chóng thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nữa.

Lúc này bên tai vang lên tiếng bước chân trầm ổn, người đàn ông đã đi tói, dừng ở phía Sau GÔ.

Anh chặn cô ở lồng ngực mình và tủ thâp.

Anh hình như rất thích không một tiêng động đứng lù lù sau lưng cô.

Hà Băng nhanh chóng uống hết mấy ngụm nước.

“Anh khát nước, cho anh uống với.”

Lúc này người đàn ông phía sau lên giọng.
 
Chương 2513


Chương 2513:

“Này.” Hà Băng cầm ly nước trong tay đưa cho anh.

Diệp Minh không cầm, trực tiếp cúi đàu, uông hêt nước còn dư lại trong ly.

Cạn sạch.

“Còn chưa hết khát.” Anh nhìn cô.

“Để em rót cho anh.”

Hà Băng đi rót nước.

Thế nhưng một bàn tay thô ráp rộng lón vươn qua, đoạt lây cái ly của cô, một cánh tay tráng kiện bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, ép cô xoay lại.

“Cố ý?

Anh khàn giọng hỏi một câu, cúi người liên ngăn chặn môi cô.

Ưm.

Đột nhiên bị hôn, con ngươi đrong suốt của Hà Băng không. ngừng CO rút lại, cô còn chưa kịp câu “cô ý” kia của anh, anh đã hôn qua.

Anh hôn mưa rền gió dữ, bá đạp cướp đoạt lấy hô hấp cô.

Hà Băng đã lâu không được anh hôn, đối mặt với thê tiên công điên cuồng như vậy, hai chân cô mêm nhữn.

Thế nhưng bàn tay người đàn ông đúng lúc giữ lại eo thon của cô, anh nhẹ nhàn nhắc lên, cô được ôm ngồi trên cái tủ thấp.

Cô vốn chân ngắn, vừa được ôm ngồi lên tủ, cô cao hơn anh một khúc.

Anh khép mị, tiếp tục sâu hơn nụ hôn này.

“Diệp Minh, đừng như vậy…”

Hà Băng giống một con cá nhỏ sắp chết khô, dựa vào tia lý trí cuối cùng dùng sức tránh đầu, không để anh hôn.

“Diệp Minh, anh đừng bắt nạt em mà, đêm nay em hẹn anh tới là có chính sự nói cho anh…”

“Nói cái gì? So.với nói; anh càng thích… làm hơn:..” Người đàn ông khàn khàn cười.

Anh nói cái gì?

Hà Băng siêt hai năm đâm đập vào người anh: “Đừng quên thân phận của anh, anh bây giờ là thủ tống đấy!”

Anh ở bên ngoài lãnh khốc cắm dục, không phải thê này.

“Bót nói nhảm!” Diệp Minh hôn mặt cô, vừa hôn vừa lôi kéo cởi quần áo trên người cô: ‘Ông đây nghẹn một thân hỏa, còn nhịn nữa sẽ phế đó.”

Ă.

Hà Băng. liền nhớ lại đám con gái.

trong quán bar nói anh, đàn ông ở trong quân đội rất lâu không có hơi phụ nữ.

Người ta có người nhà ở đại viện quân khu thì không tính, anh “BẾN có vợ, gặp đều là đám đực rựa Diệp Minh kéo nửa ngày mà mãi không cởi ra được, bởi vì cô hôm nay không mặc váy.

Tối nay Hà Băng mặc áo sơmi tay phòng, bên ngoài phối với váy yềm denim nhạt, dây yêm treo trên vai cô bó chặt bộ ngực phập phồng. Kiểu váy yêm này dạo gân đây rât hot, mặc vào cũng rất trẻ trung.
 
Chương 2514


Chương 2514:

Đêm nay cô còn búi tóc lên thật cao, trông như củ tỏi, thoạt nhìn giống như cô gái mới vừa tròn mười tám tuôi.

Diệp Minh chau chặt mi tâm trầm ồn, ngón tay thon dài kéo kéo dây yêm của cô: “Chơi anh à, mặc cái quái gì thế này?”

Hà Băng thở nhẹ một tiếng, tay kéo lại dây yêm từ ngón tay anh về, cô bị bắt nạt đến cáu kỉnh, cặp mắt đẹp ươn ướt chuyển động: “Em mặc nhự vậy thì sao? Là anh già, không có mắt thâm mỹt”

Phụ nữ có thai đều Sẽ mặc yếm, cô gân đây mặc đơn giản rộng rãi rất thoải mái, không có vấn đề gì.

Nghe lời của cô, Diệp Minh nhướng mày, anh thường gặp mấy kiểu phụ nữ mặc đô khêu gợi, thật đúng là rất hiếm thầy loại trang phục nữ sinh này, rất thanh thuần, rất đáng yêu.

Tuổi tác anh và cô vốn chênh lệch rất lón, hiện tại cô lại mặc như thế, thực sự có thể làm con gái của anh luôn rồi.

Diệp Minh nhắp. môi mỏng một cái, trâm giọng nói: “Về sau không cho phép mặc như vậy nữa!”

“Em mới không nghe, em thích mặc gì thì mặc thế đó!” Hà Băng từ chối.

Tuy cô yêu anh, thế nhưng cô cũng không thể đánh mắt bản thân mình, anh còn yêu cầu rất nhiều, không cho phép cô mặc váy ngăn quá gôi, không cho phép cô về nhà quá muộn, không cho phép cô cười với người đàn ông xa lạ.

Hai cái sau cô miễn cưỡng đồng ý, thế nhưng về chuyện ăn mặc này, cô không nghe đâu!

Cô còn trẻ, mặc đẹp thế nào thì kệ cô chứ, cô chỉ muốn làm anh si mê đến nỗi đầu óc choáng váng thôi.

Cô cực thích vẻ mặt anh nhìn cô sử ng sốt, rõ ràng ,trong lòng rất thích, ngoài miệng lại câm cô mặc.

Chẳng những cô mặc, cô còn muốn cùng Điểm Điểm mặc váy công chúa.

Cô muốn xem thử ông chú này đến tột cùng yêu ai?

Cảnh tượng đó nhất định sẽ rất vui. Tải app truyệnhola nhé!

Nếu như trong bụng là một “Tiểu Diệp Minh, Tiểu Diệp Minh CÓ thể nghịch ngợm chơi đùa cùng bồ rồi, người đàn ông giống như Diệp Minh làm cha, năng lượng của bỗ cũng nhất định rât cao.

“Không nghe lời?” Diệp Minh nhíu mày.

Hà Băng ngắng đâu, hướng vệ phía anh trê đôi môi đỏ mọng: “Em cũng không phải nữ thư ký của anh, tại sao phải nghe lời anh?”

Nữ thư ký?

Diệp Minh từ ba chữ này nghe được mùi giâm chua nồng nặc, buông lỏng eo cô, anh dùng hai ngón tay thon dài nâng cằm cô lên: “Em đã gặp nữ thư ký của anh rồi?”

“Chưa gặp, nhưng từng nghe giọng cô ta, ngọt chảy nước luôn ây nhỉ, nói vậy cô ta cũng là một mỹ nhân da trăng mặt đẹp chân dài chứ gì!”

Diệp Minh câu môi, như đang nhớ lại: “Ư, nữ thư ký của anh hình như là…

rât đẹp.”

Anh còn dám nói người phụ nữ khác đẹp?

Hà Băng chau hàng mày thanh tú, hai tay chồng lên lông ngực kiện tráng “

của anh, một tay đây anh ra, cô muốn từ trên tủ thấp nhảy xuống.

Thế nhưng không thành công, người đàn chụp tới, lại kéo cô trở về, ôm lây cô.

“Ghen?” Trong chất giọng trầm thấp nhuộm ý cười.

“Thả ra!” Hà Băng siết nắm đấm dùng sức nện cho anh một cái, nhưng cơ’ thể anh như sắt đúc, anh không đau, cô lại đánh đau chính mình: “Hứ, em ghét đó, còn là kiểu không dễ dỗ đâu!”
 
Chương 2515


Chương 2515:

Ý ngầm của Hà Băng, mau tới dỗ em!

Trong đôi mắt thâm thúy của Diệp Minh tràn ra ý cười mêm mại, véo khuôn mặt nhỏ béo mập của cô: “Lừa em thôi, nữ thư ký của anh dáng dáp ra sao anh cũng không biết, th chỉ có một thư ký riêng thôi.”

Chỉ có thư ký riêng này mới có thể nhìn thấy anh, trực tiếp tiền hành báo cáo công việc với anh.

Còn nữ thư ký kia, anh thực sự chưa gặp qua, dù sao bên cạnh anh không có người phụ nữ nào, anh có thê thê.

Hà Băng lại hừ một tiếng: “Anh nói dối, em không tin.”

“Ai nói dối thì làm chó! Ông đây mỗi ngày ở trong đặc chủng bận tôi mặt tôi mũi, gặp toàn đực rựa, tối ngã đầu ngủ, cùng lăm là đều nhớ đến em, làm gì có thời giờ trêu hoa ghẹo nguyệt?”

“ca Mặc dù như vậy, thế nhưng trong lòng Hà Băng cũng rât hưởng thụ, lập tức đã được dỗ ồn rồi, chỉ thích cái tính thẳng thắn ấy của anh.

Hà Băng lặng lẽ nhéch môi: “Xem như anh biết điều.”

“Dễ được rồi?” Diệp Minh thấp cúi người, tay kéo xuông dây váy yêm.

Hà Băng giật mình, nhanh chóng vươn tay chặn lại, từ chối nói: “Không được.”

“Còn náo?” Diệp Minh nhíu lên mày kiếm.

Con quỷ nhỏ này vừa mềm vừa thơm, hôn thê nào cũng thấy thích, anh ở trong đặc chủng cô đơn hơn một tháng rồi, đêm qua cô đề lại tờ giây hẹn anh tối nay tới phòng khách sạn gặp mặt, cả ngày anh đêu hồn bay trên trời.

Trong lòng nghĩ đều là cô.

Anh Diệp Minh không thiêu phụ nữ, cho dù là lúc không xu dính túi phụ nữ cũng nhào đến anh hết tốp này đến qđốp khác, phụ nữ cũng như quyên thế địa vị, anh đã hưởng thụ qua rôi.

Thế nhựng từ lúc cô đến, anh luôn cảm thây không đủ.

Thấy cô, luôn muốn đè cô.

Loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này giồng như là một thằng nhóc mới vừa dậy thì, tâm tâm niệm niệm đều là cô.

Hà Băng dùng sức đè xuống làn váy mình, thái độ kiên quyết: “Diệp Minh, anh đừng bắt nạt em, không được.”

Diệp Minh lúc này mới chậm rãi buông lỏng cô, nhắc anh tuấn mí mắt lên, liệc cô, bờ môi mỏng lạnh móc ra một độ cung nguy hiểm: “Làm sao, hết hứng với anh rồi?”

Ánh mắt của anh vừa thâm sâu vừa nghiêm nghị, tựa ánh sáng rọi thâu cô.

Hiện tại anh trầm mặc nghiêm túc trưng ra điệu bộ của thủ trưởng đại nhân.

Tâm trạng Hà Băng rất phức tạp, Diệp Minh, ông lại có con rôi đó, ông có biết không?

Tuy cô không biết anh bây giò đang làm gì, thê nhưng luôn cảm giác anh có kê hoạch gì đó, có đại sự phải làm, nếu như lúc này nói cho anh biết, anh sẽ lo lắng nhiều hơn về mẹ con các cô.

Cô không muốn làm loạn nhịp điệu của anh, cô sẽ bảo vệ tốt mình và các bé con, đứng sau lưng anh, dõi theo anh.

Chuyện Điểm Điểm và chuyện cô mang thai, chung quy cô cũng từ từ nói từng cái cho cho anh biết.

Thấy cô không nói lời nào, Diệp Minh càng mím chặt môi hơn, anh cúi người, cúi đầu muốn hôn cô.
 
Chương 2516


Chương 2516:

“Không được!” Cô không ngừng giấy giụa trong lồng ngực tựa như sắt ấy.

Diệp Minh dùng mấy ngón tay giữ lại hai tay loạn động của cô, sau đó ân cô vào trong vách tường, anh bá đạo chen hông vào giữa chân cô, khàn khàn măng: “Băng Băng, anh muốn em lâu như vậy, em có phải thích anh dùng sức với em không?”

Anh hôn rất dùng sức, tựa như phát, tiết lại tựa như chinh phục, trong chốc lát Hà Băng đã cảm thây hô Lên mình đều đã bị anh cướp đoạt đi.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay phơn phớt ửng hồng, trong lòng ngọt ngào, trong miệng cũng ngọt, thê nhưng thật sự không thể.

Cô biết anh giận.

Anh liền chế trụ cô khiến cô không thể động đậy, hàng mi Hà Băng run run, đau la lên một tiếng.

Diệp Minh nhanh chóng buông lỏng ra cô một chút, sơ thật sự làm cô đau, thế nhưng anh vẫn không chịu rời đi.

“Diệp Minh, em đau bụng…” Hà Băng chau mày nói.

Diệp Minh khựng lại, trong hốc mắt của anh nhuộm một màu đỏ tươi nhàn nhạt, trong sắc mặt không vui lộ ra sắc bén: “Nói cho rõ ra, sao lại đau bụng rồi?”

“Hình như em đền tháng rôi, đau bụng… Diệp Minh, anh xoa bụng cho em. ‘ Hà Băng câm bàn tay rộng lớn của anh, đặt trên vùng bụng chính bằng phẳng của mình.

bàn tay Diệp Minh dán trên bụng cô, hơi nghi ngờ: “Thực sự đau bụng?”

“Dạ.” Hà Băng dùng sức gật đầu.

Diệp Minh phát động môi mỏng: “Đúng là mắc nợ em, phạt không được, thương cũng không xong!”

Máng xong, anh ôm eo cô trực tiếp ôm cô thăng đứng dậy, đưa về giường.

Hà Băng thuận thế ôm cổ anh, đôi chân nhỏ quân lên vòng hông anh.

*“Ba” một tiếng, Diệp Minh vỗ Hạ cái mông nhỏ của cô: “Đàng hoàng một chút, thu chân lại đi!”

Đã không ăn được, còn dám quấn trên lưng anh.

Thắt lưng của đàn ông không phải là nơi mà phụ nữ có thể tủy tiện chạm vào.

Hà Băng phồng má, càng quấn chặt hơn: “Ôm như vậy mới thoải mái.”

Cô thoải mái, còn anh thì sao?

Sớm muộn gì cũng nhịn đến phát bệnh.

Hà Băng được đặt trên giường lón ở mềm mại, Diệp Minh nằm bên cạnh cô, bàn tay rộng lớn dịu dàng xoa xoa bụng cô: “Thoải mái hơn chút nào không?”

ng GÓI…

Hà Băng gật đầu, bàn tay của anh rất lớn, xòe ra đã bao hết vùng bụng oô, Tiểu Diệp Minh, đậy là lần đầu tiên bố Với con tiếp xúc gần đó, con nhất định rất vui nhỉ!

Diệp Minh nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, xoa xoa cái bụng nhỏ của cô: “Xem ra không trông cậy nỗi em sinh con trai cho ông đây rồi, ở đây không có.”

Hà Băng nhướng chân mày lá liễu tinh xảo, tên ngôc, trong bụng của cô có bé con rồi đó.

“Không cần xoa nữa đâu,” Hà Băng đây bàn tay Diệp Minh ra, sau đó đứng dậy: “Diệp Minh, hôm nay em hẹn anh tới là có chính Sự, em mời đàn anh hỗ trỢ, giúp anh chế ra một . cái chân giả.”

Hà Băng xuống giường, lấy cái chân giả công nghệ cao mà Triệu Lôi chế tạo ra.
 
Chương 2517


Chương 2517:

Diệp Minh ngồi ở bên giường, nhướng mày: “Em đến quán bar uống rượu với Triệu Lôi, chính là vì chuyện này?”

“Đúng vậy.”

Hà Băng ngồi › xốm bên chân anh, vươn tay đầy áo ngủ anh lên đi, lộ ra na nửa đoạn chân giả rẻ tiền kia.

Cô thận trọng tháo xuống.

Thế nhưng Diệp Minh đè xuống tay cô: “Đề anh tự làm.”

Lâu như vậy, cho dù mang chân giả sẽ sưng đỏ nhiễm trùng, lúc tối ngủ anh cũng không nguyện ý lấy xuông.

Hà Băng biết anh có chút chủ nghĩa đại nam tử, sĩ diện, không chịu đê cô xem dáng vẻ anh chật vật.

Anh luôn cảm thấy, chỗ mình bị cắt rất xấu, sẽ hù cô.

“Diệp Minh, cứ để em làm.” Tải app truỵen-hola đọc tiếp nhiều nhé!

Hà Băng đẩy tay anh ra, sau đó tháo chân giả của anh ra.

Hà Băng rủ hàng mi dài, lòng bàn tay mêm mại chậm rãi vuốt ve chỗ bị cắt bỏ của anh, ba năm trước anh vì cô ghép tủy, anh vì cô chặt đứt một chân, rung động trong lòng càng tản càng lớn, cô cúi người, hôn lên nơi bị cát đó của anh.

Thân hình cao lớn của Diệp Minh đột nhiên cứng đờ, đôi môi trơn lạnh dán trên chỗ bị cắt của anh từng chút một hôn, thành kính sâu đậm và yêu thương, hốc mắt anh đỏ lên, bắp thịt toàn thân căng chặt.

Loại cảm giác này không thể diễn tả thành lời, như hút phải thuốc phiện, trong thống khổ phiêu phiêu dục tiên.

Cô hôn lên nơi bị cắt bỏ của anh.

Diệp Minh nhanh chóng dùng hai ngón tay năm cằm cô, ép cô ngắng đâu: “Đừng hôn.”

Giọng anh đã khản đặc.

Ánh mắt Hà Băng yêu kiều nhìn anh, chưa đáp ngay, anh lại bô sung một câu: “Có bản lĩnh thì hôn lên tiễp đi.”

Hà Băng khựng lại, sau đó theo chỗ bị cắt của anh phương nhìn lên.

„ Anh đang suy nghĩ gì đấy?

Hà Băng lắp chân giả mới vào: “Diệp Minh, anh đứng lên đi vài bước xem thử.”

Diệp Minh đứng lên, đi vài bước, món đô Triệu Lôi làm ra này không tệ.

“Cái này bao nhiêu tiền, trả cho cậu ta chưa?” Anh ngoái đầu nhìn lại nhìn cô một cái.

Hà Băng gật đầu: “Em trả rồi.”

“Nếu trả rồi thì sau này không cần liên lạc với cậu ta nữa.”

Người này…

Còn rất thực tế.

Lúc này Diệp Minh rên một tiếng.

Hà Băng khẽ giật mình, nhanh chóng chạy tới dìu anh: “Diệp. Minh, anh sao vậy, có phải đau chỗ nào không?”

Diệp Minh vươn cánh tay tráng kiện siệt vòng eo nhỏ của cô trực tiệp ân cô vào trong lòng: “Vừa rồi anh nói thật đấy, sau này đừng liên lạc với chồng trước của em nữa, còn đề anh thây em và cậu ta ở trong quán bar uông rượu nữa, anh sẽ không tha cho cả hai!”
 
Chương 2518


Chương 2518:

Hà Băng thế mới biết anh là thực sự chú ý chuyện trong quán bar, vốn tưởng răng ngày đó anh lãnh đạm thờ ơ, kỳ thực anh đã ngâm chú ý nhất cử nhất động của cô và Triệu Lôi rôi, cái bình dâm chua này.

“Sao anh biết em và Triệu Lôi ly hôn rồi?”

“Nói nhảm, em nghĩ anh lên chức chuyện đầu tiên làm là cái gì, đương nhiên là, giải trừ quan hệ hôn nhân giả của hai người!”

Hóa ra chuyện này anh còn có xuất lực!

Được rồi.

Lúc này Diệp Minh lại rên một tiếng: “Đau.”

“Đau ở đâu?”

“Có chỗ đau.”

“Ở đâu chứ?”

Anh cầm cô bàn tay nhỏ mềm như không xương kéo xuông phía dưới.

Hà Băng thế mới biết anh đang trêu cô, cô nhanh chóng rút tay hình Về, thông minh tỏ ra yêu ót: “Bụng em lại đau.”

Diệp Minh híp mắt nhìn cô diễn kịch: “Đau bụng thôi chứ chả lẽ tay em cũng phế rồi?”

Diệp Minh khom lưng, trực tiếp ôm ngang cô lên, ném vào trên giường lén mêm mại…

Trong đêm khuya, khu đặc chủng.

Thiến Thiến đứng ở đại viện quân khu, lính gác bên trong nói xin lỗi: “Thật ngại quá, thủ trưởng chúng tôi đã ngủ rồi, không tiệp khách.”

Hai tay Thiền Thiến nhanh chóng siết thành rôi quyền, từ khi Diệp Minh lên làm thủ trưởng ả vẫn chưa gặp được Diệp Minh.

Cô xoay người, rời đi.

Mới vừa đi tới nơi khúc cua tối đen, ở đó đã có một người đang chờ ả.

Thiến Thiến vui vẻ, nhanh chóng tiến lên, kêu lên: “Bé.”

Người nọ xoay người, chính là thư ký riêng của Trân Câm.

“Bó, Diệp Minh vẫn không muốn gặp con, lẽ nào anh ây còn liên hệ với Hà Băng?”

Thư ký riêng trầm mặt lắc đầu: “Diệp Minh từ sau khi lên chức bố không thấy liên lạc với Hà Băng nữa, người đàn ông này dã tâm lớn, không an phận, phụ nữ tự nhiên như quân áo, hiện tại khỏi lo đến phần Hà Băng, bố đã sắp xếp xong tất cả, ngày mai khu tập huân ở Khâu Sơn sẽ ra tay vói Diệp Minh, trong bệnh viện Trần Cầm còn đang nằm, bồ cũng sẽ phái người tiễn lão lên Tây Thiên, đến lúc đó Vị trí thủ trưởng này chính là của bồ rồi.”

“Bố, con luyến tiếc Diệp Minh…”

“Đủ rồi!” Thư ký ý riêng lớn tiếng cắt đứt Thiến Thiến: “Bồ nhiều năm ẩn nhẫn ngủ đông chính là vì ngày này, hiện tại thiên thời địa lợi nhân hoà, không. thể đợi thêm nữa, ngày mai vì để ngừa ngoài lý muốn, con ở lại đây, nhớ kỹ, con mãi mãi là thiên kim thử trưởng.”

Kỳ thực Thiến Thiên căn bản không phải là con gái ruột của Trần Cẩm, cả đời này. Trần Cẩm cũng dâng hiền cho quôc gia, lúc còn trẻ bỏ quên của gia đình của mình, vợ ông đã sớm cùng vị thư ký riêng này gian dâm với nhau, còn sinh hạ Thiến Thiến.

Người vợ này yêu Trần Cẩm, hôn nhân quá trớn khiến bà hết sức hồi hận, hơn nữa thư ký riêng cứ dây dựa uy hiếp khiến bà ta rất thống khổ bề tắc, nên sau khi sinh Thiên Thiền bà ta liền qua đời.

Thiến Thiến sau khi lớn lên rất xa lạ với Trần Cẩm, lại từ chỗ thư ký riêng biết đượcthân thế thực sự của mình, ả cũng sợ thân thế của mình bị lộ ra, đến lúc đó thiên kim thật biến thành thiên kim giả, ả mắt hết vinh hoa phú quý, nên á vẫn luôn bày mưu ủ kê với thư ký riêng.
 
Chương 2519


Chương 2519:

Hiện tại ả đã không còn đường lui, ả phải diệt trừ Hà Băng và Diệp Minh.

Tuy. rằng , diệt trừ Diệp Minh cũng khiến ả rất đau khổ.

Rạng sáng ngày hôm sau.

Hà Băng châm rãi mở mắt ra, bên ngoài vần tối đen, hiện tại chỉ khoảng năm giờ sáng, Diệp Minh bên người đã đứng dậy rôi.

“Diệp Minh, anh phải đi sao?”

Hà Băng bò ngồi dậy, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buôn ngủ của mình.

Diệp Minh vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô, lại cúi người hôn trán GỖ: tEiml ngủ thêm chút nữa đi, anh phải chạy vệ trong quân rồi, hôm nay Hn phải đến Khâu Sơn tập huấn, em ngoan ngoãn ở trong phòng này, anh phái rôi người bảo vệ em.

Hà Băng hoàn toàn không buôn ngủ, cô đã nhạy bén ngửi được khí tức nguy hiểm, thây được một con bão táp sắp kéo, đến: “Anh phải đến Khâu Sơn tập huấn?”

“Ù, Diệp Minh gật đầu, dán môi lên trán của cô hôn: “Có người ngôi không yên muốn động thủ rồi. Bé cưng, trong khoảng thời gian này uất ức em rồi, chờ anh từ Khâu Sơn trở về, cả đời này sẽ không. để cho. em chịu thêm chút uất ức nào nữa.”

Anh là một người đàn ông không dễ buông lời thề hẹn.

Thế nhưng nếu đã hứa hẹn, chính là chuyện cả đời.

Tiếng “bé cưng ”này hòa tan trái tim cô.

Người đàn ông này rất “lưu manh”, bình thường hay gọi cô là “con nhóc”

gì gì đó, hình như đây là lần đầu tiên gọi cô là “bé cưng”.

Hà Băng vươn hai tay ôm lấy vòng hông to lớn của anh: “Dạ, em nghe lời anh, anh đi chiến trường của anh, em lợn chỗ này ngoan ngoãn chờ anh trở vê, anh vệ nhanh nhanh chút nha.”

Cô cái gì cũng không hỏi, cái gì cũng không quản, chỉ chò anh.

Anh đi đây, ngủ thêm chút nữa đi.” Nhóm lên chính trên app truyện-hola nhé! Mong cả nhà tải về đọc nhé!

Diệp Minh buông cô ra, chuẩn bị rời đi.

“Này, Diệp Minh, chờ một chút.”

“Làm sao vậy, luyến tiếc anh?”

“Không phải… có một người muốn để anh gặp một lần.”

“Người nào?”

Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa vang lên, có người đến.

Người nào?

Diệp Minh đi tới mở cửa phòng, ngoài cửa là Tiểu Điểm Điểm.

Điểm Điểm mang chiếc váy công chúa hồng nhạt, oa, người đàn ông này thật là cao nha, cô bé phải ngưỡng hết đầu lên nhìn, sau đó nhào qua ôm lấy bắp đùi Diệp Minh, non nớt cười nói: “Bồ ơi, hihi, bố của con.”

Diệp Minh lần đầu tiên nhìn thấy cô bé này liền bối rối, anh gặp qua không ít cô bé xinh đẹp, thê nhưng cô bé xinh như búp bê như Điểm Điểm hình như là lần Hầu tiên anh gặp.

Hiện tại Điểm Điểm còn nhào đến ôm bắp đùi của anh, còn non nót gọi anh một tiếng cha, anh cảm giác trái tim mình trong nháy mắt bị thứ gì hung hăng đánh vào, con ngươi anh đột nhiên co rút.

“Cô bé, con nhận làm người rồi, chú không phải bố con.” Diệp Minh nói.
 
Chương 2520


Chương 2520:

Điểm Điểm ngắng đầu, đôi mắt to đen láy chóp chớp, cười ngọt ngào: “Không g đâu, bố chính Ìà bố của con mà.

Diệp Minh nằm mơ cũng không nghĩ tới mình cũng sẽ bị một cô bé dây dưa, anh nửa đời trước lăn lộn nơi đầu đường xó chợ, trước khi gặp Hà Băng, „phụ nữ trẻ con không dám mơ, anh vẫn cảm thầy anh sẽ không có được hạnh phúc đó.

Nhưng bây giờ, hết thảy đều trở nên huyện ảo.

Diệp Minh rât thích con nít, anh vẫn luôn muôn cùng Hà Băng sinh con, con trai con gái đều được, chỉ cần là Hà Băng sinh, anh đều thích.

Nhìn cô bé trước mắt này, trong đôi mắt to đen láy chớp chớp ây lộ ra vẻ lanh lợi thông minh, quá giông Hà Băng.

Diệp Minh rất thích cô bé này.

“Cô bé, chú thật sự không phải là bố con, con đi một mình sao, có phải lạc đường rồi hay không, chú bảo đón con về nhé.”

“Bố, con không đi một mình, mẹ con ỏ chỗ này.”

“Mẹ con? Đang ở đâu vậy?” Diệp Minh nhìn một chút trong hành lang, không nhìn thấy người nào.

Mẹ cô bé đang ở đâu?

Lúc này phía sau truyền đến giọng Hà Băng: “Diệp Minh, anh đang nói chữ SP với ai thế?”

Diệp Minh xoay người, Hà Băng đã xuông giường đi tới.

Hà Băng nhìn Điểm Điểm: “Đây là…”

Điểm Điểm liền kéo lại ống tay áo Diệp Minh, còn dõng dạc gọi: “Bồ.”

Diệp Minh: “…”

Diệp Minh cảm giác mình nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, anh lập tức nói ngay: “Băng Băng, em nghe anh giải thích, cô bé này đột nhiên ở đâu nhô ra, còn gọi “âm là bố, anh thật sự không làm chuyện có lỗi với em, anh thề, em phải tin tưởng anh.”

Phản ứng đầu tiên của Diệp Minh là sợ Hà Bằng hiểu lầm, cô sẽ hiểu lầm cô bé này là con của anh và người phụ nữ khác.

Anh trong sạch mài Lúc này Điểm Điểm buông lỏng Diệp Minh ra, non nót kêu lên: “Mẹ.”

Mẹ… mẹ?

Diệp Minh nghi ngờ mình xuất nghe nhầm, cô bé gọi… gọi Hà Băng là cái gì, mẹ?

Trời ạI Điểm Điểm nhào qua ôm lấy chân Hà Băng.

“Cô bé, dì… dì đó không phối mẹ con, bọn chú còn chưa có con…” Diệp Minh nỗ lực giải thích.

Lúc này Hà Băng đưa tay xoa xoa đầu Điễm Điểm, sau đó mặt cong mày cười nhìn vê phía Diệp Minh: “Diệp Minh, em giói thiệu cho anh một chút, đây là Điểm Điểm, con gái của em, con bé năm nay ba tuồi rồi, con bé cũng là con gái của anh, con gái ruột.”

Oanh.

Trong nháy ì mắt như vậy, đầu Diệp Minh trực tiếp nỗ tung, không suy nghĩ gì được nữa.

Bên tai không ngừng quanh quân những lời của Hà Bằng Điểm Điểm là con gái của anh.

Anh vậy mà… có con gái?

Anh vậy mà lại… có con gái!
 
Chương 2521


Chương 2521:

Ba tuôi rồi.

Đây là lúc anh rời đi ba năm trước có sao, anh không biệt.

Hà Băng nằm tay Điểm Điểm nhìn Diệp Minh, tên đầu gỗ này, nếu như không nói rõ với anh, chắc anh còn chưa tin.

“Diệp Minh, anh làm bố rồi, anh có con gái rôi!”

Anh làm bồ rồi.

Anh có con gái!

Diệp Minh nhìn Điểm Điểm, sau đó lên h anh bề Điểm Điểm lên.

*Con tên là… Điểm Điểm?”

Điểm Điểm…

Cái rên này thật quen thuộc.

Diệp Minh đột nhiên nghĩ tới, ngày đó cô bị Bò Cạp đâm mấy nhát dao, yếu éót ghé vào trên đùi anh, cô nói cho anh biết, cô muôn sinh một đứa con gái, con gái sẽ gọi là Điểm Điểm, bởi vì từng giờ từng phút đều là tình yêu của cô dành cho anh.

“Đúng vậy bó, con là Điểm Điểm,”

Điểm Điểm vươn tay ôm cổ Diệp Minh: “Tuy đây là lần đầu tiên con gặp bó, nhưng con không hề xa lạ với bồ đâu, bởi vì mẹ mỗi ngày đều sẽ nói chuyện về bố cho con nghe, mẹ nói bô công việc quá bận rộn, bố bận bắt các tội phạm xâu, đợi, bó hết bận bồ sẽ trở lại ở cùng con.”

Trái tim Diệp Minh mềm đến rồi tinh rồi mù.

Hiện tại, anh vẫn cảm giác mình đang năm mơ như cũ.

Mấy năm nay cho là mình cô độc, hạnh phúc người bình thường có với anh mà nói rất xa vời không thể chạm tới, nhưng bây giò anh đã có tất cả.

Anh có con gái.

Những thứ này đều là Hà Băng dành cho anh.

Anh sao mà may mắn đến thé.

Diệp Minh một tay ôm Điểm Điểm, một bàn tay khác ôm eo Hà Băng, anh cúi đâu, dùng sức hôn lên trán Hà Băng.

Băng Băng, cám ơn em.

“Oa, bố mẹ hôn rồi” Điểm Điểm nhanh chóng dùng bàn tay nhỏ bé che kín hai mắt mình.

Hà Băng biết anh rất vui vẻ rất kích động, cô đầy : anh một cái: “Được rồi, anh đi làm việc đi Em và Điểm Điểm chờ anh trở về.”

Diệp Minh có rất nhiều lời muốn nói, thê nhưng thời gian không còn kịp nữa rôi, anh còn có nhiệm vụ.

“Điểm Điểm, bố đi ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở vê, con và mẹ ở nhà chờ bồ nhé.”

“Dạ bố.”

Diệp Minh đi.

Thân ảnh cao lớn của người đàn ông biến mắt t trong tầm mắt, Hà Băng và Điểm Điểm ở lại chỗ này, chờ anh trở VỀ.

Anh rất nhanh sẽ về.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top