Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dịch Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Chương 2219


Chương 2219:

 

Tiêu Đình Đình không khỏi có chút u oán, lúc này điện thoại di động của ả vang lên, tin nhắn đến.

 

Tiêu Đình Đình cầm điện thoại lên, ả sai người đi điều tra Hà Băng, bây giờ đã có tin.

 

Không ngờ tới ba năm trước đây Tô Tiểu Đường đã nhanh chóng biến thành Hà Băng, tân sủng mà Tiêu Thành bao nuôi kia đã là được đệ nhất Băng mỹ nhân thành phố Hồng Khẩu, thượng lưu danh viện rồi, hơn nữa còn thú vị là, Hà Băng và với cháu trai Đường Ngọc của ả dĩ nhiên là một đôi.

 

Thú vị.

 

Thực sự là quá thú vị.

 

Tiêu Đình Đình là một ả có ham muốn chiếm hữu biến thái, phụ nữ bên cạnh Tiêu Thành đều bị ả giải quyết, chỉ cần nhớ tới cảnh đêm nay Tiêu Thành và Hà Băng ở đầu đường dây dưa thân mật, ả liền ghen ghét dữ dội.

 

Tiêu Đình Đình suy nghĩ một chút, đột nhiên nghĩ đến một diệu kế.

 

Ả mở video trên điện thoại ra, vừa rồi ả lén quay video, ả gửi video đến số Hà Băng.

 

Hà Băng về tới ký túc xá trường học, bạn cùng phòng dulie ở bên người cô hưng phấn Iíu ríu: “Băng Băng, ngày hôm nay vị Thành gia kia thực sự bạo quá, cậu không nhìn thấy rồi, anh ấy cứ như vậy một cước đã đạp tên Triệu Kiệt kia ngã lăn trên mặt đất, Triệu Kiệt cũng chẳng đứng lên được nữa.”

 

Nói đoạn, Julie lặng lẽ nhích người sang Hà Băng, nhỏ giọng nói: “Băng Băng, cậu… lần đầu tiên của cậu cho người người đàn ông nào thế, giác quan thứ sáu của phụ nữ mách tớ cậu và vị Thành gia kia không đơn giản, người đàn ông kia chẳng lẽ chính là…

 

Thành gia!?”

 

dJulie là một cô gái rất chất phác, cũng là thiên kim tiểu thư, nếu như Hà Băng có bạn bè thì đó chính là Julie.

 

Khuôn mặt Hà Băng lành lạnh, cô gõ nhẹ vào trán dulie: “Nếu có thời gian nghĩ ngợi lung tung thì cậu đi làm luận văn tốt nghiệp đi! Hình như mai cậu phải nộp luận văn mà.”

 

“..” Cô ấy lỡ nói đến chuyện không nên nói, xong rồi!

 

Hà Băng câm đô ngủ vào phòng tăm, cô đứng trước đài rửa mặt dùng nước lạnh tạt lên mặt, lúc này “ding” một tiếng, tin nhắn tới.

 

Hà Băng cầm điện thoại lên, mở tin nhắn ra, bên trong là đoạn video Tiêu Đình Đình gởi tới kia.

 

Bởi vì cô không mở, video hiển thị hình ảnh bìa, là ở trong một căn phòng lớn, không bật đèn, nên khung cảnh tối đen, thế nhưng mơ hồ có thể chứng kiến hai bóng người đang quấn quýt với nhau, phía dưới là Tiêu Đình Đình, người đàn ông phía trên kia đồ sộ to lớn, nhìn vóc người cũng có thể đoán được là… Tiêu Thành!

 

Hàng mi dài Hà Băng khẽ run, cô biết Tiêu Đình Đình gửi đoạn video này.

 

Ngón tay cô siết chặc điện thoại, rất nhanh đốt ngón tay đã nắm chặt đến trăng bệch, Hà Băng muôn mở đoạn video kia, thế nhưng lòng bàn tay dừng giữ không trung, chậm rãi run rẩy, không thể chạm vào hình.

 

Cô đối mặt với bất luận gian nan nào cũng chưa từng lùi bước, bây giờ nhìn đoạn video này, lại thấy sợ.

 

Cô không dám.

 

Không dám mở ra đoạn video này.

 

Lý trí một mực nói cho cô biết, mở ra đi!

 

Xem thật kỹ, như vậy thì có thể chết tâm, mặc dù là người đàn ông đầu tiên bản thân thích, thế nhưng cô cũng có thể quên được. Dù sao, ai ai khi còn trẻ dại lại chẳng thích qua mấy tên khốn kiếp.

 

Thê nhưng, Hà Băng vân chậm rãi thu hồi ngón tay mình: “cạch” một tiếng, cô úp điện thoại xuống trên đài rửa mặt lạnh như băng, hàng mi dài như cánh ve chậm rãi thõng xuống, cô tự giễu cười nhẹ một tiếng.
 
Chương 2220


Chương 2220:

 

Vậy cũng tốt, cô đối với người đàn ông Tiêu Thành kia đã không còn có bất luận mong đợi nào.

 

Trải qua thời gian rất lâu, Hà Băng mới từ phòng tắm đi ra, dulie kỳ quái nói: “Băng Băng, sao cậu tắm lâu như vậy…

 

Trời ạ Băng Băng, cậu sao vậy, làm sao sắc mặt trắng như vậy, bị bệnh rồi hả?”

 

dulie giơ tay lên đi sờ trán Hà Băng, thế nhưng cô ây không thây sờ đên nóng hồi, mà chỉ là một tay lạnh băng.

 

Bây giờ sắc mặt Hà Băng tái nhợt, cả người lạnh như đá.

 

“Băng Băng, cậu rốt cuộc bị sao vậy, đừng dọa tớ mà.”

 

Hà Băng lắc đầu: “Tớ không sao…”

 

Cô chỉ là… thất tình mà thôi.

 

Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại tói.

 

Là Dương Kim Đậu gọi.

 

Đã trễ thế này, Dương Kim Đậu lại gọi điện thoại qua đây, hình như là có chuyện gì gấp.

 

Hà Băng khẽ chau mày, sau đó nghe điện thoại…

 

Tiêu Đình Đình gởi video cho Hà Băng, ả cảm thấy như vậy còn chưa đủ, ả còn muốn gọi điện thoại cho cháu mình Đường Ngọc.

 

Tiêu Đình Đình nhanh chóng bắm số Đường Ngọc.

 

Lúc này Đường Ngọc đang lái xe, chỉ cần nghĩ đến vừa rồi Hà Băng nói những lời này, trái tim anh ta như bị đao cắt, rất đau rất đau.

 

Lúc này Tiêu Đình Đình gọi đến, anh ta điêu chỉnh tâm trạng lại một chút, sau đó ấn phím nhận: “Alo, cô à.”

 

“Đường Ngọc, con bây giờ đang ở đâu vậy, cô mang theo Tiêu Vũ tới thành phố Hồng Khẩu, hôm nào ra ăn bữa cơm đi.” Tiêu Đình Đình cười nói.

 

“Dạ, ngày mai con đãi, mời dượng và cô ăn cơm tối.”

 

“Được, không thành vấn đề, đúng rồi Đường Ngọc, hôm nay cô thấy được một người quen.”

 

“Người quen nào ạ?”

 

“Đường Ngọc, con cũng biết, dượng con trước khi gặp cô sinh hoạt cá nhân rất loạn, phụ nữ bên cạnh tương đối nhiều, anh ấy đã từng lim ốc tàng kiều một cô gái, cô gái này cô đã gặp, không nghĩ tới hôm nay cô rốt cuộc lại gặp lại cô ta, cô ta đã đổi tên, tên gì… nhỉ, à, là Hà Băng.”

 

Cái tên “Hà Băng” này vừa rơi xuống, vô lăng trong tay Đường Ngọc lúc này run lên, xe đã đánh lệch phương hướng.

 

Ding ding.

 

Phía sau truyền đến tiếng còi chói tai, còn có tiếng chửi rủa: “Con mẹ nó mày không muốn sống nữa à, lái xe cũng không lái được à?”

 

Thế nhưng Đường Ngọc nghe không được những thứ tạp âm này, hiện tại hai lỗ tai anh ta ong ong, quanh quần đều là mấy câu nói kia của Tiêu Đình Đình: “Cô, cô… đang nói cái gì, Hà…

 

Băng? Hà Băng và…và dượng…”

 

“Đường Ngọc, con làm sao vậy, đúng vậy, cô nói chính là Hà Băng a, cô ta trước đây sống ở ở Hồng Kông, tên là Tô Tiểu Đường, con đi tra sẽ biết, dượng con bao nuôi cô ta rất lâu, cô ta là tình nhân cũ của dượng con đấy.”
 
Chương 2221


Chương 2221:

 

Đường Ngọc khiêp sợ trợn to hai mắt, giờ khắc này anh ta phảng phất không hít thở được nữa, Băng Băng cùng dượng…

 

Hai người kia sao lại dây dưa với nhau?

 

Đường Ngọc chưa từng nghĩ tới Hà Băng và Tiêu Thành từng có một đoạn… quá khứ không muốn người biết, một là cô gái anh ta rất thích, một là người dượng anh ta kính nể yêu thương, bọn họ… bọn họ dĩ nhiên…

 

Đường Ngọc biết trước khi Hà Băng tới thành phố Hồng Khẩu từng sống ở Hồng Kông, thì ra, người đàn ông kia chính là dượng!

 

Lân đâu tiên của Hà Băng là cho dượng!

 

Đường Ngọc siết chặt quyền, gân xanh nổi lên, anh ta cảm giác mình thực sự nực cười, Hà Băng và Tiêu Thành còn ở dưới mắt của anh vờ như không quen, bọn họ xem anh ta thành cái gì, thành một tên hề một kẻ đáng thương sao?

 

Trách không được vừa rồi ở trong quầy bar Tiêu Thành nghe Triệu Kiệt mắng đôi giày rách kia liền nổi giận, dượng căn bản không phải giúp anh ta đứa cháu này, dượng là đang che chở cho tiểu tình nhân của mình.

 

Đường Ngọc nhớ tới bản thân từng sùng bái cảm kích Tiêu Thành, thật đúng là một chuyện cười lớn!

 

Anh ta lại bị hai người kia xoay quanhl Đường Ngọc đã bị phẫn nộ to lớn chỉ phối, anh ta đạp chân ga, xe không cố ky trên dòng đường đông đúc lạng lách.

 

Ding!1 Xung quanh vang lên tiếng kèn chói tai, mọi nhìn Đường Ngọc người như nhìn thấy quái vật: “Hắn ta điên rồi à, đúng là muốn chết!”

 

Lúc này xe phóng đến đèn giao thông, phía trước rõ ràng là đèn đỏ, thế nhưng Đường Ngọc nhìn không thấy, anh ta lại nhớ tới cuộc nói chuyện kia của mình và Hà Băng, Hà Băng nói với anh ta, cô thích người đàn ông kia.

 

Hà Băng thích Tiêu Thành!

 

Người đàn ông kia đã 36 tuổi, cô chỉ mới 21 tuổi, anh ta thật không biết cô thích hắn cái gì!

 

Đường Ngọc đạp chân ga, xe sang “két” một tiếng xuyên ra ngoài.

 

Lúc này ngọn đèn chói mắt từ đối diện tỏa qua đây, chỉ thấy một chiếc xe buýt chạy nhanh đến, hai chiếc xe mắt thấy sẽ đụng phải.

 

Đường Ngọc sợ đến đổ ròng mồ hôi lạnh, anh ta đánh nhanh tay lái.

 

ÀĂm.

 

Đường Ngọc tuy đã tránh được xe tải lớn, thế nhưng đụng phải vòng bảo hộ và bờ tường, thân xe nghiêm trọng lật nghiêng, văng lửa khắp nơi.

 

Đường Ngọc cuối cùng từ chỗ điều khiển xe văng ra, toàn thân đều là máu.

 

“Băng… Băng Băng…”

 

Đường Ngọc trong miệng nỉ non tên Hà Băng, hai mắt nhắm nghiền.

 

Trong bệnh viện.

 

Hà Băng chạy tới, cô nhận được điện thoại của Dương Kim Đậu, nói Đường Ngọc xảy ra tai nạn xe rất nghiêm trọng, cô mặc đô ngủ bên ngoài khoác thêm áo khoác liền chạy đến.

 

“Băng Băng, con cuối cùng cũng tới rồi!” Đường phu nhân khóc lóc kéo lại tay Hà Băng: “Băng Băng, con mau mau cứu Đường Ngọc điH”
 
Chương 2222


Chương 2222:

 

Hà Băng nhìn thoáng qua đèn đỏ sáng lên trong phòng giải phẫu, đỡ Đường phu nhân: “Cô Đường, bác sĩ sẽ cứu Đường Ngọc mà.”

 

“Băng Băng, bác sĩ nói chân Đường Ngọc bị trọng thương, phải lập tức tiến hành phẫu thuật, thế nhưng… thế nhưng Đường Ngọc không chịu phẫu thuật, nó nói phải đợi con qua đây, nó nói chỉ cần con đồng ý gả cho nó, nó mới đồng ý phẫu thuật, nếu như con không đồng ý, nó tình nguyện tàn phế tình nguyện chết.”

 

Đường phu nhân dứt lời liền quỳ xuống trước Hà Băng: “Băng Băng, con đồng ý gả cho Đường Ngọc đi!!”

 

Nhìn Đường phu nhân quỳ gối trước mặt, Hà Băng nhanh chóng đi đỡ: “Đường phu nhân, cô làm cái gì vậy, cô mau mau đứng dậy đi ạ!”

 

“Băng Băng, cô cầu xin con, Đường Ngọc đây là quyết tâm muốn cưới con, nó thực sự thích con, vừa rồi không ngừng gọi tên con, nó chính là con trai độc nhất của Đường gia cô bác, nếu như nó tàn phế rồi, hoặc là có gì bắt trắc, cô… cô cũng không muốn sống nữa, đập đầu tự tử cho xong!” Đường phu nhân than thở khóc lóc.

 

Bố Đường và Dương Kim Đậu đều vây quanh, Dương Kim Đậu kéo lại Hà Băng: “Băng Băng, con còn do dự cái gì, hiện tại Đường Ngọc còn nằm trong phòng phâu thuật, thăng bé đang chờ một câu nói của con, con nói một câu có thể cứu nó, lẽ nào con muốn thấy chết không phải cứu sao?”

 

Hà Băng đứng không nói, bên trong hành lang người qua đường đều nhìn lại, hướng về phía cô chỉ trỏ.

 

“Cô gái này nhìn thật xinh đẹp, sao lại máu lạnh như vậy?”

 

“Cô ta không giết người ta, người ta lại bởi vì cô mà chết, trên tay cô cũng đã dính máu.”

 

Hà Băng nhìn sắc mặt bố Đường ngưng trọng còn có mẹ Đường khóc không thành tiếng, lại nhìn một chút vẻ mặt trách cứ Dương Kim Đậu và đèn đỏ chói mắt của phòng phẫu thuật, sau đó cô mở miệng: “Con vào xem Đường Ngọc.”

 

Hà Băng đi vào phòng phẫu thuật.

 

Trong phòng phẫu thuật tràn ngập vị nước khử trùng gay mũi và mùi máu tươi, Đường Ngọc nằm trên bàn mổ, bác sĩ khổ sở khuyên nhủ: “Đường thiếu, chúng ta phải mau phẫu thuật thôi!, Nếu không phẫu thuật chân của anh thực sự không giữ được.”

 

Đường Ngọc máu me đẩy mặt, trong cặp mắt kia viết đầy cố chấp kiên trì: “Tôi sẽ không phẫu thuật, trừ phi…”

 

“Đường Ngọc.” Tiếng nói thanh lạnh của Hà Băng truyền tới.

 

Đường Ngọc bị kiêm hãm, sau đó quay đầu, anh ta thấy được Hà Băng.

 

Hà Băng ởi tới, cô cũng không có ngờ từ biệt ở quán bar sau anh liền xảy ra tai nạn xe nghiêm trọng như vậy, hai nhà Đường Dương là thế giao, cô Đường đối tốt với cô, Hà Băng tuy là tính tình lạnh lùng, thế nhưng người tốt với cô cô sẽ không quên.

 

Hà Băng đi tới bên người Đường Ngọc: “Đường Ngọc, anh phải phẫu thuật.”

 

Đường Ngọc: “Được, trừ phi Băng Băng em nguyện ý gả cho anh.”

 

“Đường Ngọc, cho dù em gả cho anh, tim cũng không cho được anh, cần gì phải vậy?”

 

“Ah, Băng Băng, vậy còn em? Biết rõ người người đàn ông kia không cần em, em tại sao còn thích anh ta?”

 

Hà Băng chau mày.

 

“Băng Băng, cho dù anh không có được trái tim em, cũng muốn có được em, anh muốn em vĩnh viễn hầu ở bên cạnh anh.” Đường Ngọc cố chấp nói.

 

Hà Băng im lặng khoảng khắc, sau đó gật đầu: “Được, em đồng ý với anh.”

 

Tiêu Thành biết tin Đường Ngọc xảy ra tai nạn đầu tiên, anh chạy tới hiện trường tai nạn.

 

“Thành gia.” Thủ hạ chạy tới.
 
Chương 2223


Chương 2223:

 

Tiêu Thành nhìn đã chiếc xe đã bị va chạm đến phé, trầm giọng nói: “Chuyện gì xảy ra, không phải để cho cậu theo Đường Ngọc sao, cậu ta sao lại xảy ra tai nạn?”

 

Thủ hạ nơm nóp lo sợ nói: “Thành gia, em quả thật vẫn đi theo Đường Ngọc, nhưng tâm tình cậu ấy quá kích động, thấy cậu ấy lên xe, em liền một đường đi theo cậu ấy, lúc đầu cậu ấy còn rất tốt, thế nhưng không biết chuyện gì xảy ra cậu ấy như là bị cái gì kích thích, đột nhiên mất khống chế, lại liều mạng đi vượt đèn đỏ.”

 

Tiêu Thành nhấp môi mỏng một cái, sau đó lên xe, cứ đi thăng một đường đến bệnh viện.

 

Đi tới hành lang bệnh viện, cửa phòng giải phẫu vừa lúc mở ra, Đường Ngọc bị đẩy ra ngoài, bác sĩ tháo xuống khẩu trang nói: “Phẫu thuật rất thành công, chân Đường thiếu xem như đã bảo vệ được, song còn muốn chú ý để khôi phục.”

 

Bố mẹ Đường Đường cảm tạ trời đất, y tá đẩy Đường Ngọc vẫn còn đang hôn mê tới phòng bệnh VỊP.

 

Tiêu Thành muốn lên trước, thế nhưng lúc này chỉ nghe Dương Kim Đậu nói: “Thật tốt quá Băng Băng, lần này con và Đường Ngọc coi như là hoạn nạn thấy chân tình, Đường Ngọc chuyển nguy thành an, cô bác Đường và mẹ sẽ chọn một ngày hoàng đạo, đề cho con và Đường Ngọc đính hôn trước.”

 

Đính hôn…

 

Bước chân Tiêu Thành bị kiềm hãm, anh ngước mắt, ánh mắt rơi trên người Hà Băng.

 

Cô sắp… đính hôn sao?

 

Hà Băng cúi đầu, thấy không rõ cô đang suy nghĩ cái gì.

 

Dương Kim Đậu tiếp tục nói: “Băng Băng, em và Đường Ngọc càng nhanh đính hôn càng tốt, tuy là hơi gấp, thế nhưng mẹ sẽ đặt may váy cưới xinh đẹp nhất cho con, chuẩn bị đính hôn thịnh đại nhất, đám cưới hai nhà Đường Dương chúng ta nhất định sẽ oanh động toàn bộ thành phố Hồng Khẩu.”

 

Nói rồi Dương Kim Đậu cầm tay Hà Băng: “Băng Băng, như vậy thì tốt, mẹ hy vọng con có được hạnh phúc bình thường.”

 

Hà Băng nhìn Dương Kim Đậu, hôi lâu sau nói: “Con biết rồi.”

 

Tiêu Thành cũng biết, Hà Băng thật sự sắp đính hôn cùng Đường Ngọc, cô đã đáp ứng mối hôn sự này.

 

Trời tối người yên, Hà Băng cũng không hề rời đi, cô trực ở phòng bệnh, bởi vì tất cả mọi người sợ Đường Ngọc tỉnh lại muốn gặp Hà Băng.

 

Đợi tất cả mọi người đi, Tiêu Thành từ trong bóng tối đi ra, anh đẩy cửa phòng bệnh, đi vào.

 

Đường Ngọc vẫn còn hôn mê, Hà Băng ghé vào bên giường bệnh cũng đang ngủ.

 

Tiêu Thành đi tới bên người Hà Băng, cô là gối cánh tay ngủ, mái tóc đen thanh thuần dịch đến vành tai trắng như tuyết, lộ ra cô nửa khuôn mặt như trứng ngỗng, cô ngủ say lại lộ thêm mấy phần ngoan mềm.

 

Tiêu Thành chậm rãi giơ tay lên, lòng bàn tay rơi vào khuôn mặt cô.

 

Lúc này phòng bệnh chỉ bật một ngọn đèn ngủ, Tiêu Thành thân cao chân dài đứng nghiêm, lòng bàn tay to nhẹ nhàng xoa trên gương mặt dịu dàng trắng nõn của cô, yêu thích không buông tay.

 

Hà Băng đang ngủ say như cảm ứng được cái gì, cô không tỉnh, thế nhưng khuôn mặt khẽ động, cọ xát ngón tay anh, giống như một chú mèo nhỏ đang làm nũng chủ nhân mình.

 

Trái tim cứng rắn của Tiêu Thành toàn bộ mềm, mềm nhũữn, mềm rối tinh rối mù.

 

Vẫn luôn không dám tới gần cô, bởi vì sợ bản thân không khắc chế nỗi.

 

Những năm gần đây, cô là mong muốn duy nhất của anh.
 
Chương 2224


Chương 2224:

 

Thế nhưng, anh không cách nào cho cô hạnh phúc.

 

Người như bọn họ, tình cảm là một thứ xa xỉ, bọn họ không chơi nỗi.

 

Hiện tại, cô sắp cùng Đường Ngọc đính hôn sao?

 

Cô sắp thuộc về người khác rồi.

 

Tiêu Thành chậm rãi cúi người, ở trên trán cô nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn.

 

Ngày hôm sau, Hà Băng tỉnh.

 

Cô mờ mịt ngồi dậy, nhìn một chút căn phòng bệnh VIP, nơi đây ngoại trừ cô cũng chỉ có Đường Ngọc, không có người khác.

 

Hà Băng giơ tay lên, sờ soạng một chút khuôn mặt nhỏ của mình, tối hôm qua cô là nằm mơ sao, cô cảm giác trong lúc ngủ mơ có một bàn tay rơi vào trên mặt cô.

 

Xem ra, là cô nằm mơ thôi!

 

Hà Băng muốn đứng dậy, thế nhưng lúc này cái mền trên vai tuột xuống, cô bị kiềm hãm, cái mền này là ai đắp cho cô?

 

Lúc này Đường Ngọc trên giường chậm rãi mở mắt ra, tỉnh, anh ta yếu ớt kêu lên: “Băng Băng.”

 

Đường Ngọc tỉnh, dưới sự chăm sóc hết lòng của bác sĩ y tá, thân thể anh ta nhanh chóng khỏi hẳn, tin tức đám cưới hai nhà Đường Dương cũng truyền ra ngoài, Đường phu nhân và Dương Kim Đậu nhanh chóng chọn lựa một ngày hoàng đạo, chính là cuôi tuân này, chuẩn bị cuộc đính hôn thịnh đại cho Đường Ngọc cùng Hà Băng.

 

Ảnh cưới Đường Ngọc và Hà Băng cũng đã xếp xong lịch trình, hôm nay hai người bay đến Hoa đảo đi quay chụp ảnh cưới, nhưng không ngờ gặp được người quen.

 

Người phụ trách trang phục đưa lễ phục của chú rễ ra: “Đường thiếu, Hà tiểu thư, chúng ta chụp cảnh dạo biển trước, Hà tiểu thư tới chọn quần áo đi.”

 

Hà Băng nhìn thoáng qua đống lễ phục kia, vẻ mặt nhàn nhạt, rõ ràng không có hứng thú gì.

 

Lúc này phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói hưng phấn: “Đường Ngọc, Hà tiểu thư, thật trùng hợp, ở chỗ này gặp được hai con.”

 

Hà Băng xoay người, cô nhìn thấy hai người quen, Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình.

 

Ngày hôm nay Tiêu Thành mặc áo sơ mi trăng, vạt áo không sơ vin vào quân đen, trên mặt đeo kính mát màu đen, giống như siêu mẫu nam trên sân khấu.

 

Tiêu Đình Đình mặc một chiếc váy màu đỏ rực, trên đầu đội mũ, tay ả vắt trên khuỷu tay Tiêu Thành, vẻ mặt hạnh phúc nhìn Hà Băng.

 

Lúc này Đường Ngọc đã đi tới: “Cô, dượng, hai người sao cũng tới nơi này?”

 

Tiêu Đình Đình nhếch môi: “Bọn cô hiếm khi ra khỏi Hồng Kông, con trai giao cho người khác giữ, cho nên bọn cô tới đây nghỉ ngơi, hưởng thụ một chút thời gian lãng mạn của hai người.”

 

Đường Ngọc nhìn về phía Tiêu Thành, đáy mắt của anh gờn gợn sóng, thế nhưng mặt ngoài như thê không sao: “Dượng, dượng và cô thực sự tình cảm quá.”

 

Nói rồi Đường Ngọc vươn tay, nắm chặt eo nhỏ của Hà Băng, kéo cô vào trong ngực mình, anh ta nhìn Tiêu Thành cười: “Cô, dượng, nói vậy hai người đã nhận được thư mời rồi chứ ạ, con và Băng Băng sắp đính hôn rồi, hiện tại đang chụp ảnh cưới.”

 

Tiêu Thành đeo kính mát màu đen, nhìn không thấy ánh mắt anh, thế nhưng Đường Ngọc rõ ràng cảm giác được ánh mắt của anh đã sớm rơi trên người Hà Băng, còn nhìn chòng chọc bàn tay đang ôm Hà Băng của anh ta.

 

“Ò, Đường Ngọc, Hà tiểu thư, vậy thì thật chúc mừng hai con, chúc các con đính hôn hạnh phúc,” Nói rôi Tiêu Đình Đình ngắng đầu nhìn về phía Tiêu Thành: “A Thành, Đường Ngọc là cháu trai của chúng ta, vậy sau này Hà tiểu thư chính là cháu dâu của chúng ta rồi.”
 
Chương 2225


Chương 2225:

 

Hà Băng nhìn về phía Tiêu Thành, anh vẫn luôn không nói gì, chỉ lúc nghe đến hai chữ “cháu dâu” này anh nhẹ nhàng nhấp môi mỏng một cái.

 

Đường Ngọc cảm thấy vui sướng vô cùng, anh ta hiện tại rất hận Tiêu Thành, chỉ cần nghĩ đến Tiêu Thành đã từng có được thân xác và cả trái tim Hà Băng, anh ta liền ghen ty phát cuồng.

 

Hiện tại, anh ta cũng muốn Tiêu Thành nếm thử tư vị khoan tim khoét xương này.

 

“Băng Băng, chúng ta chọn bộ này đi Em đi vào thay nhanh nhanh, chúng ta chuẩn bị chụp rồi.” Đường Ngọc tự mình lựa một bộ quần áo nhét vào trong lòng Hà Băng.

 

Hà Băng thay xong quần áo, đầu tiên là cảnh quay chụp một người, nhiếp ảnh gia chụp vài tấm cho Hà Băng, không khỏi thở dài nói: “Hà Tiểu thư ở trong màn ảnh thực sự là quá đẹp, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng lại ngạo nghễ, chụp kiểu gì cũng tuyệt.”

 

Tiêu Thành nhìn Hà Băng trong ống kính, Hà Băng mặc chiếc đầm hai dây bling, búi đuôi ngựa thật cao, lúc này trời chiều ngã về tây, cơn gió lúc chạng vạng phât động mái tóc bên quai hàm cô, chỉ một sườn nhan, đã đẹp kinh tâm động phách.

 

Ánh mắt Tiêu Thành rơi trên người Hà Băng, cũng không thể dời nữa.

 

Mới vừa rồi Tiêu Đình Đình muốn ở lại xem hai người chụp ảnh cưới, nhưng bây giờ thấy Tiêu Thành dán mắt vào Hà Băng không dời, ả liền ghen ty siết nắm đấm.

 

Ba năm trước đây con nhỏ đó 19 tuổi đã kinh diễm nảy nở rồi, vóc người Tiêu Đình Đình là ngực tấn công, mông phòng thủ rất nóng bỏng. Vì đến biển nên ả mặc đồ rất gợi cảm, nhưng nếu mặc bộ khác sẽ có vẻ nửa người trên hơi thô, rất khén chọn quần áo.

 

Mà Hà Băng lại khác xa, Hà Băng băng cơ ngọc cốt, vóc người mảnh khảnh, nước trắng ngần như tuyết, tràn đầy cảm giác thiếu nữ, dáng người của cô trổ mã còn rất đẹp, đường cong chữ S lả lướt đồ thị không thừa một phần, không thiếu một phân, là kiểu mà đàn ông thích nhất.

 

Tiêu Đình Đình hết sức ghen ty, dù dung nhan hay là tư thái Hà Băng đều trực tiếp nghiền ép ả, ả thật hận không thể khiến con ả hồ ly Hà Băng này trực tiếp biến mắt.

 

Tiêu Đình Đình nhanh chóng nhìn Đường Ngọc, chuyền tới một ánh mắt.

 

Đường Ngọc cũng bị Hà Băng mê hoặc, tuy trong lòng anh ta vô cùng để ý đên quá khứ Hà Băng và Tiêu Thành, thế nhưng anh ta thích Hà Băng là thật, muốn cưới cô, muốn chiếm lấy cô cũng là sự thật.

 

Đường Ngọc hiểu ý tiến lên: “Được rồi, chúng ta chụp cảnh hai người thôi!”

 

“Được, Đường thiếu, anh hai tay nâng mặt Hà tiểu thư, sau đó thâm tình thành thực cúi đầu, hôn Hà tiểu thư một cái nhé.” Nhiếp ảnh gia nói rằng.

 

Tiêu Đình Đình chỉ chờ cái này, ả lúc này làm bộ che miệng cười trộm, lôi Tiêu Thành một cái: “A Thành, anh mau nhìn kìa, Đường Ngọc sắp cùng Hà Tiểu thư… rồi, ngượng ngùng quá đi à.”

 

“Hôn một cái đi.”

 

“Hôn đi nào.”

 

“Hôn đi, hôn đi.”

 

Tổ nhân viên chụp ảnh cũng bắt đầu ồn ào, muốn nhìn Đường Ngọc và Hà Băng hôn nhau.

 

Mi tâm anh tuân liêu VÂN trực tiếp trầm xuống, đôi mắt đen trầm giấu ở phía sau kính mát một đã lạnh đi, anh nhìn chằm chằm Đường Ngọc và Hà Băng, trong lồng ngực to lớn nhanh chóng dâng lên một tầng lệ khí, anh muốn xông lên trước, đầy Đường Ngọc ra.

 

Anh không thích Đường Ngọc đụng vào côi Lúc này Đường Ngọc đã vươn. tay, bưng lấy khuôn mặt trứng ngỗng lớn chừng bàn tay của Hà Băng, anh ta dịu dàng nói: “Băng Băng, anh chỉ hôn em một cái, không phải sợ.”

 

Đường Ngọc cúi đầu, hướng đến môi Hà Băng.

 

Hai người càng ngày càng gần, mắt thấy sắp phải hôn lên rồi, sắc mặt Tiêu Thành cũng càng ngày càng khó coi, đã âm u muốn đổ mưa rồi.
 
Chương 2226


Chương 2226:

 

Anh tưởng anh có thể nhẫn nhịn.

 

Thế nhưng giờ khắc này anh mới biết được mình đã đánh giá cao bản thân, anh hoàn toàn không nhịn được.

 

Anh muốn đi lên trước, cướp Hà Băng về.

 

Anh muốn chiếm Hà Băng làm của riêng mình.

 

Anh không thể sống ở chỗ này nữa, bởi vì anh cũng không biết mình có thể một giây kế tiếp liền còn khống chế được hay không.

 

“A Thành, anh xem Đường Ngọc và Hà tiểu thư ngọt ngào thật đấy, nhìn mà em cũng yêu đương theo à.” Tiêu Đình Đình từ từ ngang nhiên xông qua, muốn rúc vào lòng Tiêu Thành.

 

Thế nhưng một giây kế tiếp Tiêu Thành lạnh lùng rút vê cánh tay mình, anh xoay người rời đi.

 

Tiêu Đình Đình không ngờ rằng anh sẽ rời đi, đột nhiên mất đi trọng tâm để dựa ả trực tiếp lảo đảo hết mấy bước, thiếu chút nữa đã ngã rồi.

 

“Tiêu thái thái, cô không sao chứ, phụt.”

 

Nhìn dáng vẻ ả chật vật, nhân viên nhịn không được bật cười.

 

Tiêu Đình Đình tức giận đến ngũ quan đều vặn vẹo, ả biết Tiêu Thành không chịu nổi.

 

Chỉ là một cái hôn nhẹ mà thôi, cái này đã không chịu nỗi?

 

Tiêu Đình Đình ác độc đang suy nghĩ, vậy tối nay chẳng phải là càng náo nhiệt hơn sao?

 

Kế tiếp còn có trò càng vui, càng náo hơn đấy!

 

Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình đi, Đường Ngọc mắt thấy sắp hôn đến Hà Băng.

 

Hà Băng không hề động, cô nhìn khuôn mặt tuấn tú chậm rãi tới gần của Đường Ngọc, nghĩ thầm – cứ như thế đi! Chỉ cần không phải người kia, là người nào đều giống nhau, trên đời này có rất nhiều người đều đang chấp nhận, cũng qua hết đời.

 

Hà Băng chậm rãi nhắm mắt, thuận theo.

 

Đường Ngọc hôn qua.

 

Thế nhưng một giây kế tiếp, Hà Băng đột nhiên quay đầu, tránh được cái hôn này.

 

Cô vậy mà tránh đi.

 

Đường Ngọc cứng đờ.

 

Chuyện gì xảy ra?

 

Tổ nhân viên chụp ảnh vây xem nhao nhao nhìn xung quanh, không biết chuyện gì xảy ra, hai người kia không phải sắp đính hôn rồi à, sao hôn một cái cũng phải tách ra?

 

Bầu không khí hòa hợp vừa rồi nhanh chóng cứng đờ.

 

Hà Băng tự tay đẩy Đường Ngọc ra: “Xin lỗi Đường Ngọc, em trạng thái không tốt lắm, muốn nghỉ ngơi một lát, cứ như vậy đi, ngày mai chụp tiếp nhé!”

 

Hà Băng xoay người đi.

 

Hà Băng về tới khách sạn, lúc cô về phòng mình bị Đường Ngọc chạy tới kéo lại: “Băng Băng, em có phải vẫn không thể chấp nhận anh không?”
 
Chương 2227


Chương 2227:

 

Hà Băng cũng rất muốn chấp nhận Đường Ngọc, một giây trước cô còn đang suy nghĩ, chấp nhận chấp nhận cũng qua hết đời, thế nhưng khi môi Đường Ngọc sắp rơi xuống, trong đầu cô đột nhiên lóe lên đêm kia, khuôn mặt tuấn tú lúc sáng lúc tối của Tiêu Thành, anh hôn cô, hôn đến cô thở không nỗi…

 

Hà Băng nhìn Đường Ngọc: “Đường Ngọc, xin lôi, ngày đó em đông ý đính hôn với anh cũng đã nói, không thể cho anh tình yêu được.”

 

Đường Ngọc suýt nữa hỏi ra lời – vậy em cho ai, cho Tiêu Thành sao?

 

Thế nhưng Đường Ngọc nhịn được, anh ta biết mình không thể hỏi, anh ta dùng khổ nhục kế buộc cô đính hôn với anh ta, là lừa cô, huống hồ cô trước đó đã nói rõ, cô không thích anh, cô thích một người đàn ông khác.

 

Viền mắt Đường Ngọc đỏ bừng, anh ta dùng hết khí lực toàn thân mới có chế trụ lệ khí dâng lên ngực: “Được, Băng Băng, anh không ép em, anh có thể chờ em, ngày hôm nay nghỉ ngơi trước, ngày mai lại tiếp tục chụp, em trở về phòng thay đồ đi, chúng ta cùng đi tắm Suôi nước nóng.

 

Có thể những cô gái khác đều thích mây hoạt động như tắm suối nước nóng, thế nhưng Hà Băng không thích những thứ này, cô càng thích an tĩnh đi nghiên cứu học tập, nên từ chối: “Đường Ngọc, anh tắm một mình đi!

 

Em không muốn đi.”

 

“Băng Băng, anh có thể chờ em, thế nhưng em cũng phải thử mở ra tim của mình, để anh đi vào, chúng ta sắp đính hôn rồi, ước đoán rất nhanh cũng sẽ kết hôn, em sẽ là Đường thái thái của anh, chúng ta sẽ sống cả đời với nhau, nếu như em để anh đi tắm suối nước nóng một mình, mọi người thấy rồi nhất định sẽ thầm lén đồn đại tình cảm chúng ta rạn nứt, đến lúc đó đến tai trưởng bối hai nhà cũng không tốt, cho nên em phải thử theo anh cùng đi tăm trước, được không?” Đường Ngọc chân thành nhìn Hà Băng.

 

Hà Băng không còn cách nào cự tuyệt, mắy giây sau cô gật đầu: “Được.”

 

Nói xong, cô vào phòng mình.

 

Đường Ngọc ở ngoài cửa ngây ngắn một hồi, sau đó xoay người, lúc này Tiêu Đình Đình từ phía trước đi tới.

 

Hai người liếc nhau một cái, Đường Ngọc đi tới một hành lang mờ tối, Tiêu Đình Đình ăn ý đi theo, còn đóng cửa hành lang lại.

 

Nơi đây chỉ hai người bọn họ, Đường Ngọc nói ngay vào điểm chính: “Cô, quan hệ con và Hà Băng không phải cô không biêt, cô cô ý tiêt lộ quá khứ của Hà Băng và Tiêu Thành cho con nghe là có ý gì?”

 

Tiêu Đình Đình cũng thích người thông minh, dù sao về sau bọn họ sẽ là quan hệ hợp tác: “Đường Ngọc, cô đương nhiên là muốn liên thủ với con rồi, cô muốn Tiêu Thành, con muốn Hà Băng, vì phòng ngừa bọn họ tro tàn lại cháy, chúng ta hẳn là hợp tác cộng thắng.”

 

Đường Ngọc suy tính một chút, đồng ý: “Cô, cô muốn con làm như thế nào?”

 

Tiêu Đình Đình nhanh chóng lấy ra một bao thuốc bột: “Cái này cho con.”

 

“Đây là cái gì?”

 

“Đường Ngọc, dùng thứ này tối hôm nay có thê đề con ôm mỹ nhân vê đây.”

 

Trước đây Tiêu Đình Đình dùng vật này đối phó Tiêu Thành, thế nhưng thất bại, hiện tại ả lại muốn dùng vật này đối phó Hà Băng.

 

Người phụ nữ như Tiêu Đình Đình, thủ đoạn cũng chỉ mấy cái như vậy, rất thô bạo.

 

Thế nhưng thủ đoạn thô bạo như vậy chính là để không ai có thể cự tuyệt, nếu như đổi thành trước đây, Đường gia thái tử gia Đường Ngọc tâm cao khí ngạo chắc sẽ không chấp nhận thủ đoạn dơ bản như thế, nhưng là bây giờ đã khác, chỉ cần nhớ tới vừa rồi ở cạnh biển Hà Băng từ chối nụ hôn của anh ta, anh ta đã cảm thấy cái này cần thiết, thậm chí hai mắt của anh ta đã sáng lên.

 

Đường Ngọc bây giờ còn không biết mình vì sao bại bởi Tiêu Thành, Tiêu Thành một tên đàn ông đã già lại có gia đình rồi, Hà Băng thích anh là vì cái gì?

 

Thích tuổi tác anh lớn, thích anh xấu tính, thích anh là lão đại xã hội đen?
 
Chương 2228


Chương 2228:

 

Nếu như Hà Băng trở thành người phụ nữ của anh ta, về sau cô sẽ quên được Tiêu Thành, một lòng một dạ với anh ta.

 

Hơn nữa, nói như vậy anh ta có thể tàn nhẫn trả thù Tiêu Thành.

 

Trước đây anh ta không phát giác, ngày hôm nay anh mới phát giác ánh mắt Tiêu Thành vẫn luôn dừng ở Hà Băng, sắc mị vô cùng.

 

Hừ, tên sắc quỷ này!

 

Đường Ngọc nhận lấy bao bột kia: “Cô, con cảm ơn.”

 

Đường Ngọc xoay người rời đi.

 

Tiêu Đình Đình đặc ý câu môi, tuông đã bắt đầu hát, đêm nay ả sẽ chờ xem kịch vuil Tiêu Thành về phòng mình, anh bắt đầu hút thuốc, một cây tiếp một cây, rất nhanh trong gạt tàn thuốc đã rơi đầy đầu mẫu thuốc lá.

 

Anh phải dựa vào mùi thuốc lá ni-cô-tin tới gây tê chính mình, bằng không anh sẽ không chịu nỗi.

 

Thế nhưng nghĩ đến cảnh Đường Ngọc chạm vào mặt rồi hôn Hà Băng kia, anh vẫn nhắc chân, một cước đạp văng một cái ghế.

 

Không thê chịu đựng cô lệ khí này cái ghế liền gãy vụn.

 

Lúc này chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới, là Tiêu Đình Đình gọi.

 

Tiêu Thành đặt mông ngồi trên ghế sa lon, tay phải nắm điện thoại, tay trái cởi cúc áo, nghe máy: “Alo.”

 

“A Thành, anh mau ra ngoài đi, đi tắm suối nước nóng nào.”

 

Tắm cái gì mà tắm.

 

Tiêu Thành tình không vui chau mày kiếm một cái, bực bội nói: “Em nói đại ca cầm đầu hẹn anh ở chỗ này gặp mặt, lần này ông ta sẽ không cho anh leo cây đó chứ?”

 

“Đương nhiên sẽ không, bô em cũng đã lên đường, ông ấy sẽ cùng cầm đầu đại ca bay tới nơi đây gặp anh, nơi này là biệt thự nghỉ dưỡng, ai có thể nghĩ tới chúng ta ở chỗ này chạm mặt đâu, A Thành, anh yên tâm, lần gặp mặt này là thật.”

 

Tiêu Thành không phải cùng Tiêu Đình Đình đến nghỉ phép lãng mạn, anh có rất nhiệm vụ quan trọng.

 

Mấy năm nay anh ẩn núp rất sâu, đã mò tới toàn bộ giới hắc đạo Hồng Kông, đến thời cơ thích hợp, anh có thể nhổ tận gốc cả lũ ấy.

 

Tiêu Thành: “Vậy anh chờ bọn họ đến.”

 

“A Thành, trước khi bọn họ tới anh chơi chút đi, mau lại đây tắm đi, Đường Ngọc và Hà Tiểu thư đã ở rồi.”

 

Hà Băng và Đường Ngọc cũng đi tắm suối nước nóng?

 

Tiêu Thành nhấp môi mỏng một cái, lý trí nói cho anh biết nên từ chối, anh không thể lại đi chịu ngược, thế nhưng anh lại phát động môi mỏng: “Được.”

 

Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình đi tới suối, vào phòng thay đồ thay quần áo.

 

Trong phòng thay đồ nam, Tiêu Thành lười biếng cởi quần ra, anh mặc áo sơ mi trắng, phía dưới quần lót màu đen, đôi chân dài kia vừa dài vừa mạnh mẽ, bắp thịt trên đùi từng khối, tràn đầy sức mạnh đáng sợ.

 

Trong phòng thay đồ có một người quen, là Đường Ngọc.

 

Tiêu Thành chậm rãi dựa vào trên vách tường, sau đó đốt một điều thuốc.
 
Chương 2229


Chương 2229:

 

Vừa hút, đôi mắt sâu thẳm kia xuyên qua tầng tầng khói thuốc nhìn về phía Đường Ngọc, anh hỏi: “Cậu là thực sự thích Hà Băng sao?”

 

Đường Ngọc nhìn về phía Tiêu Thành, gật đầu: “Đúng vậy dượng, con thực sự thích Băng Băng, nên dượng sẽ chúc phúc chúng con, đúng không?”

 

Tiêu Thành ngậm điều thuốc lá, sau đó nhấc chân dài đi tới bên Đường Ngọc, người đàn ông quá cao, tận 1m9, đứng bên Đường Ngọc đã tràn ra cảm giác áp bách, anh giơ tay vỗ vỗ vai Đường Ngọc: “Đối tốt với cô ấy một chút.”

 

Nói xong, anh xoay người đi ra.

 

Đường Ngọc đứng tại chỗ, anh ta xé nát tất cả ngụy trang, lộ ra vẻ mặt dữ tọn, Hà Băng là vị hôn thê của anh ta, Tiêu Thành này có tư cách gì để nói?

 

Đường Ngọc nhìn thân thê to lớn tráng kiện của Tiêu Thành, kỳ thực anh ta cũng rất đẹp trai, vóc người không tệ, thế nhưng so sánh với Tiêu Thành luôn tập võ, anh ta thua xa.

 

Vừa rồi Tiêu Thành lại vỗ vai anh ta, Đường Ngọc cảm thấy bả vai bị vỗ đau.

 

Đường Ngọc cảm giác mình như một con sư tử nhỏ giận dữ, mà Tiêu Thành lại là mãnh hỗ ngủ đông sâu trong chốn rừng rậm, mặc kệ anh làm cái gì, đều không phải là đối thủ của Tiêu Thành.

 

Đường Ngọc quá chán ghét cảm giác này.

 

Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình vào suôi, Tiêu Đình Đình keo 502 dính thật chặt vào người Tiêu Thành: “A Thành, anh thấy áo tắm của em đẹp không?”

 

Tiêu Thành dựa lưng vào thành ao, thần sắc lười biếng đạm mạc, anh không nịjofn Tiêu Đình Đình, chỉ rất qua loa lấy lệ nói một câu: “Ờ, đẹp.”

 

Tiêu Đình Đình đã nhận ra anh qua loa cùng không yên lòng, song ả không tức giận, bởi vì ả đã nhìn thấy được một thân ảnh yêu điệu phía trước, Hà Băng tới.

 

“A Thành, anh thật đáng ghét, anh xem đi tối hôm qua anh dùng sức lớn đến đâu, cổ em còn có trên người đều là dấu này, hiện tại người ta mặc áo tắm, ai ai cũng nhìn em băng ánh mắt khác thường!” Tiêu Đình Đình làm bộ làm nũng nói.

 

Tiêu Thành híp cặp mắt u trầm, hờ hững nói: “Lễ nào em không thoải mái à?”

 

“Ai nha A Thành, anh xấu lắm.” Tiêu Đình Đình chui vào trong lòng Tiêu Thành.

 

Lúc này giọng Đường Ngọc truyền tới: “Băng Băng, em ra đi.”

 

Tiêu Thành nghe tiếng quay đầu, anh thấy được Hà Băng.

 

Hà Băng không biết từ lúc nào đã tới rồi, chắc đã nghe hết mấy lời buồn nôn vừa nãy của Tiêu Đình Đình.

 

Tiêu Thành nhâp môi mỏng một cái, ánh mắt của anh rơi trên người Hà Băng, nhìn thoáng qua từ trên xuống dưới.

 

Hà Băng đã thay áo tắm, đây là lần đầu tiên anh thấy Hà Băng mặc áo tắm.

 

Trong ngày thường Hà Băng đều mặc quần áo trang nhã trắng đen, nhưng bây giờ cô mặc một bộ bikini ren màu hồng nude, suối tóc đen đã búi cao hết lên, biến thành một củ tỏi lười biếng trên đầu, càng tăng thêm vẻ quyến rũ.

 

“Băng Băng, em mặc màu hồng này thực sự là quá đẹp rồi.” Đường Ngọc thở dài nói.

 

Tiêu Thành không khỏi nhìn Hà Băng nhiều hơn, trước đây anh biết đàn ông rất xấu, những người đàn ông kia ở trên đường thấy gái đẹp đều trố mắt ra nhìn, nhưng anh cho tới bây giờ chưa từng bị sắc đẹp quyến rũ, đồng bọn của anh còn chê cười anh là “thân kim cương”.

 

Hiện tại Tiêu Thành đã biết, trước đây anh chỉ không gặp phải người kia.

 

Hà Băng thực sự rất đẹp rất đẹp.
 
Chương 2230


Chương 2230:

 

Lúc này Tiêu Đình Đình cười nói: “Đúng vậy Hà tiểu thư, cô mặc màu hồng nude này rất đẹp, xem ra con gái yêu đương vào gu thưởng thức đều sẽ thay đổi, cái này nhất định là mặc cho Đường Ngọc nhìn nhỉ!”

 

Hà Băng không để ý đến Tiêu Đình sangø Đình, cô đến phòng thay đồ cũng chỉ thừa lại bô đồ này, nên cô thuận tay mặc vào, cũng không phải là lấy lòng Đường Ngọc.

 

Hà Băng nhìn thoáng qua dấu vét trên người Tiêu Đình Đình, vết tích rất ái muội, vừa nhìn đã biết là do đàn ông làm ra.

 

Video nóng mắt kia còn nằm trong điện thoại cô, Hà Băng đột nhiên cảm thấy rất buồn nôn.

 

Đường Ngọc đi vào suối, anh ta đưa tay đưa cho Hà Băng: “Băng Băng, phía dưới nước hơi sâu, em nắm tay anh, anh dìu em xuống.”

 

Hà Băng đưa tay mình cho Đường Ngọc.

 

Thế nhưng phía trước quả thật hơi sâu, Hà Băng đạp hụt, cả người chìm xuống, cô kinh hô lên: “AI”

 

Tiêu Đình Đình chỉ cảm thấy bên người không còn, Tiêu Thành đã đi qua.

 

Thì ra Tiêu Thành vẫn luôn nhìn Hà Băng, thấy Hà Băng đạp hụt, anh liền đi qua, trực tiếp kéo lại cổ tay Hà Băng.

 

Hà Băng bị Tiêu Thành kéo lại, thế nhưng, tay kia của cô vẫn còn ở trong tay Đường Ngọc.

 

Cứ như vậy, cô đã bị hai người đàn ông kéo lại.

 

Đường Ngọc nhanh chóng không vui: “Dượng, cám ơn dượng đã đỡ Băng Băng, hiện tại dượng có thể buông tay.”

 

Tiêu Thành nhìn Hà Băng: “Em không sao chứ?”

 

Hà Băng hiện tại rất ghét tiếp xúc tay chân Tiêu Thành, bởi vì anh dựa vào gần một chút, cô sẽ nhớ đến anh cùng người phụ nữ khác mây mưa tình cảm: “Buông tay.”

 

Cô lạnh lùng nói hai chữ.

 

Tiêu Thành mí mắt khẽ nhúc nhích.

 

Hà Băng ngắng đầu, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng rơi trên khuôn mặt tuần tú của anh, lập lại một câu: “Tôi bảo anh buông tay.”

 

Cô dùng sức hắt tay anh ra.

 

Cô cảm thấy anh bản.

 

Tiêu Thành cứng đờ tại chỗ.

 

Đường Ngọc vui vẻ, anh ta năm tay Hà Băng: “Băng Băng, chúng ta đến đó ngâm nước đi!”

 

Hà Băng đi theo Đường Ngọc, bọn họ đến một tảng đá lớn phía sau, đến chỗ Tiêu Thành không thấy được.

 

Sắc mặt Tiêu Thành tối tăm, đầy đầu đều là một màn vừa rồi kia, cô dùng sức hát tay anh ra, tràn đầy bài xích và chán ghét nhìn anh.

 

Anh biết cô hiện tại rất ghét anh.

 

Tiêu Đình Đình vui như mở cờ, ả đi tới ôm lấy Tiêu Thành: “A Thành, chúng ta tắm tiếp đil”

 

Một giây kế tiếp, Tiêu Thành vươn tay lạnh lùng đẩy Tiêu Đình Đình ra: “Tự tắm đi!”

 

Anh nhâc chân lên bờ, trực tiêp bỏ đi.

 

Tiêu Thành lại ném ả một mình ở nơi này, thật sự hơi quá đáng!
 
Chương 2231


Chương 2231:

 

Song Tiêu Đình Đình rất nhanh đã nở nụ cười, bởi vì ả lại nghĩ ra một thứ rất thú vị.

 

Tiêu Đình Đình nhìn về mỏm đá lớn phía trước, Đường Ngọc và Hà Băng ở chỗ này, nếu như ả làm ra tiếng động nào, Hà Băng nhất định có thể rõ ràng nghe được.

 

Tiêu Đình Đình tính kế, ả hướng về phía không khí ỏn ẻn kêu lê: “Ai nha A Thành, anh đáng ghét quá à, nơi này có rất nhiều người, tay anh quy củ chút đi, không sẽ bị thấy đó.”

 

Vì vậy Hà Băng sau tảng đá lớn liền rõ ràng nghe được tiếng kêu của Tiêu Đình Đình.

 

“A Thành, anh đừng như vậy mà.”

 

“A Thành, chúng ta trở về phòng đi!

 

Anh ôm em về.”

 

“A Thành.”

 

Tiêu Đình Đình gọi vô cùng tiêu hồn, đoán có thể vượt qua cả mấy cô diễn viên phim cấp 3.

 

Hà Băng nghe tiếng biết, tuy Tiêu Đình Đình gửi video cho cô, thế nhưng cô thật không ngò Tiêu Thành và Tiêu Đình Đình lại không kịp chờ đợi ở suối nước nóng diên cảnh nóng rôi.

 

Hàng mi như cánh bướm chậm rãi rủ xuống, cô hận không thể giơ tay che lỗ tai mình, không nghe tiếng kêu này của Tiêu Đình Đình.

 

Như vậy, trái tim của cô cũng sẽ không đau đớn nữa.

 

Lúc này Đường Ngọc vươn tay, ôm vai Hà Băng: “Băng Băng, em có thể dựa trên vai anh.”

 

Ở trong kế hoạch của Đường Ngọc, anh ta phải ly gián trước, sau đó thừa lúc vắng nhảy vào, cuối cùng ôm mỹ nhân về.

 

Hiện tại chính là thời điểm Hà Băng cần an ủi, cũng là thời cơ tốt nhất để anh ta thừa lúc vắng nhảy vào, Đường Ngọc ôm vai Hà Băng, để cô tựa trên vai anh.

 

Thế nhưng, Hà Băng đẩy anh ra: “Đường Ngọc, em đã tắm với anh rồi, em có thể về chưa!?”

 

Đường Ngọc: “…”

 

Hà Băng trực tiếp bỏ đi.

 

Nếu như cô không đi nữa, chắc bản thân sẽ hít thở không thông mật, cô đã chịu không nổi tiếng kêu của Tiêu Đình Đình.

 

Hà Băng về tới trong phòng mình, cô tắm nước nóng, sau đó mặc một bộ đồ ngủ tơ lụa đi ra.

 

Cầm khăn lông khô lau lau mái tóc ẩm ướt , rất nhanh, Hà Băng đã nhận ra cơ thể bất thường, toàn thân cô phát nhiệt.

 

Giơ tay lên che mặt, Hà Băng cũng cảm giác được toàn thân mình đốt cháy.

 

Trên người nóng quá, muốn cởi quần áo.

 

Thân thể không thích hợp.

 

Cô có phải đã trúng thuốc rồi không?

 

Là kẻ nào?

 

Hà Băng hiện tại không còn cách nào suy nghĩ, cô nhanh chóng lấy điện thoại mình ra, sau đó bám ra khỏi một dãy số quen thuộc tận xương.
 
Chương 2232


Chương 2232:

 

Thế nhưng một giây kế tiếp, ngón tay cô đột nhiên khựng lại.

 

Cô nhìn hai chữ sáng lên trên màn hình điện thoại kia – Tiêu Thành, cô vậy mà lại muốn gọi điện thoại cho Tiêu Thành.

 

Tại sao muốn gọi cho anh chứ?

 

Anh đã kêt hôn có con trai, bây giờ còn quấn quýt hừng hực với Tiêu Đình Đình, cô vậy mà vẫn muốn gọi điện thoại cho anh.

 

Cô lâm vào nguy hiểm người đầu tiên nghĩ tới chính là anh.

 

Không được.

 

Không thể gọi cho anh.

 

Cô phải lập tức đến bệnh viện.

 

Hà Băng nhanh chóng khoác áo, sau đó mở cửa phòng, chuẩn bị đi ra ngoài.

 

Nhưng vừa mới mở ra cửa phòng, ngoài cửa đã đứng thẳng một người, là Đường Ngọc.

 

Đường Ngọc tới.

 

Đường Ngọc nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Hà Băng, giả bộ không biết gì hỏi: “Băng Băng, đã trễ thế này, em muốn đi đâu? Mặt của em làm sao vậy, sao lại đỏ như vậy, có phải cơ thể khó chịu hay không?”

 

Nói rồi Đường Ngọc liền vươn tay sờ lên cái trán nóng hồi của Hà Băng.

 

Hà Băng cảm thấy bức xạ nhiệt cơ thể một lớp xông qua một lớp, hiện tại tay Đường Ngọc sờ soạng qua đây, cô chỉ cảm thấy hơi thở đàn ông trên người Đường Ngọc này là thứ cô cần bây giờ, thế nhưng cô còn vẫn còn lý trí, nên cô đầy Đường Ngọc ra: “Đường Ngọc, cơ thê em khó chịu, muôn tới bệnh viện.”

 

Cô phải ra ngoài.

 

“Băng Băng,” Đường Ngọc chen vào trong phòng, còn tiện tay đóng cửa phòng lại, anh ôm lấy Hà Băng: “Băng Băng, em đừng thờ ơ với anh như thế, anh thực sự thích em mà.”

 

“Đường Ngọc, anh đừng như vậy, mau buông ra!” Hà Băng lạnh giọng từ chối, nhưng là bởi vì tác dụng của thuốc, thanh âm của cô vậy mà lại nghe ra nửa chống cự, nửa nghênh đón rồi.

 

Đường Ngọc ôm Hà Băng đi đến gần phía trước hai bước, hai người song song rơi vào giường lớn mềm mại: “Băng Băng, em đã là vị hôn thê của anh rồi, em là của anh, về sau anh sẽ đồi tôt với em cả cuộc đời.”

 

Đường Ngọc hôn xuống.

 

Hà Băng quay đầu tránh được.

 

Thế nhưng nụ hôn của Đường Ngọc đã rơi vào cổ Hà Băng, anh ta còn vươn tay cởi đồ ngủ trên người cô.

 

Hà Băng cảm thấy toàn thân vô lực, cô muốn đây Đường Ngọc ra, thế nhưng ngón tay một chút khí lực cũng không có, vật Tiêu Đình Đình đưa tới thực sự thật lợi hại, đang nhanh chóng ăn mòn lý trí cô.

 

Rất nhanh, Hà Băng vươn tay ôm lấy cổ Đường Ngọc.

 

Đường Ngọc cứng đờ, đã lâu như vậy, Hà Băng luôn từ chôi anh ta, cũng không để anh ta lại gần người, hiện tại cô chủ động ôm cổ anh ta, anh ta hết Sức vui mừng.

 

Dù anh ta biết đây là bởi vì tác dụng của thuốc nhưng anh ta cũng đã rất vui vẻ rồi.

 

Đường Ngọc ngồi dậy nhìn Hà Băng, hiện tại búi tóc đen của cô tản trên chiếc gối trắng tinh, gương mặt hồng hồng, hai mắt tan rả mê ly, thêm mấy phần kiều mị làm người say đắm.
 
Chương 2233


Chương 2233:

 

Đường Ngọc không khỏi nhìn đến ngây dại, anh ta thật tâm nói: “Băng Băng, anh có thể không ngại quá khứ của em, thế nhưng về sau em phải hoàn toàn thuộc về anh, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc.”

 

Hà Băng ôm cổ Đường Ngọc, gật đầu: “Dạ”

 

Đường Ngọc cúi đâu, muôn hôn môi cô.

 

“Tiêu Thành…” Lúc này Hà Băng nhỏ giọng kêu một câu.

 

Cái gì?

 

Tiêu Thành?

 

Đường Ngọc triệt để cứng đờ, anh ta khiếp sợ nhìn về phía Hà Băng, chỉ thấy ánh mắt tan rả của Hà Băng rơi trên khuôn mặt tuấn tú của anh ta, dường như xuyên qua anh ta nhìn người khác: “Tiêu Thành, em vẫn muốn hỏi anh một câu, ba năm trước đây…

 

anh vì sao… Không cần em?”

 

“Mây ngày nay em một mực chờ đợi ngươi, chò anh… chịu trách nhiệm với em…”

 

“Tiêu Thành, em không muốn mạng của anh, bởi vì, em chỉ muốn anh.”

 

“Em không muốn cùng mẹ trở về, em muốn vĩnh viễn đứng cạnh anh.”

 

Đường Ngọc từ khiếp sợ đến phẫn nộ, tuy anh ta đã biết Hà Băng thích Tiêu Thành, nhưng bây giò chính tai nghe của cô từng tiếng bày tỏ, anh ta vẫn giận dữ.

 

Cô vậy mà thích Tiêu Thành nhiều đến thế!

 

Cô bây giò đã xem anh ta thành Tiêu Thành, trách không được cô chủ động ôm cỗ anh ta.

 

Vì sao?

 

Đến tột cùng vì sao?

 

Đường Ngọc lấy điện thoại của mình ra: Trong căn phòng cách vách.

 

Tiêu Thành tắm vội, mặc áo sơ mi đen đi ra, trong miệng ngậm một điều thuốc, anh hơi khom người châm thuốc, một tay đút trong túi quần trong hút một hơi.

 

Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại của anh vang lên.

 

Bàn tay to đưa tới, câm lây điện thoại, là một video, anh mở video ra xem, trên giường lớn phòng khách sạn , Đường Ngọc đè trên người Hà Băng, hôn lấy gương mặt Hà Băng…

 

Cặp mắt u trầm của Tiêu Thành đột nhiên co rụt lại Hà Băng đang lăn giường với Đường Ngọc!

 

Video này là Đường Ngọc gởi tới.

 

Dưới cơn thịnh nộ Đường Ngọc đã mắt đi lý trí, anh ta gửi video là muốn khiêu khích Tiêu Thành.

 

Tiêu Thành lập tức siết chặt điện thoại, các đốt ngón tay lộ xương bén nhọn siết chặt đến trắng bệch, áo sơ mi đen bao chặt lấy lồng ngực phập phồng, mỗi một hơi thở đều như mang theo cơn thịnh nộ.

 

Đột nhiên, anh xoay người, nhấc chân dài đi ra ngoài cửa.

 

Anh muốn đi tìm cô!

 

“A Thành, anh đi đâu vậy?” Lúc này Tiêu Đình Đình xuất hiện, ả chắn trước người Tiêu Thành, không cho Tiêu Thành đi ra ngoài.

 

Ngọn đèn vàng chiếu xuống bả vai người đàn ông, anh đứng ngược sáng, thấy không rõ sắc mặt anh, thế nhưng ngũ quan anh tuấn kia đã nguội lạnh lùng dứt khoát.
 
Chương 2234


Chương 2234:

 

Một khắc đó, anh lui đi vẻ phóng đãng không chịu gò bó ngày thường, lộ ra một chút bộ mặt thật.

 

Tiêu Đình Đình cẩn thận liếc Tiêu Thành, ả đột nhiên có một loại ảo giác, người đàn ông này hết sức đoan chính anh khí.

 

Anh cao 1m9, trong hồn hậu lộ ra vẻ tang thương, tư thế trời sinh hiên ngang, đội trời đạp đất.

 

Tiêu Đình Đình chau mày, trong lòng có một loại dự cảm tuyệt không lành, loại dự cảm này đến từ chính trực giác của phụ nữ, vô cùng linh nghiệm, ả cảm giác mình chưa từng có nhìn thấu Tiêu Thành, Tiêu Thành của hiện tại dường như mới là bộ mặt thật của anh!

 

“A Thành, anh muốn đi đâu, đã trễ thế này, đừng ra ngoài.”

 

Ah.

 

Tiêu Thành từ trong cổ họng bật ra tiếng tiếng cười trầm khàn nguy hiểm, anh bật video trong điện thoại tới trước mặt Tiêu Đình Đình: “Đường Ngọc gửi cho tôi, Đường Ngọc gửi video này cho tôi làm cái gì, trừ phi, Đường Ngọc biết thân phận trước kia của Hà Băng.”

 

Tiêu Đình Đình nhìn Đường Ngọc video gửi tới, sắc mặt cũng thay đổi, ả hoàn toàn không biết Đường Ngọc đang làm gì, đồng đội heo ngu xuẩn!

 

Tiêu Thành là ai, video vừa gửi tới, Tiêu Thành đã hiểu hết ý của Đường Ngọc.

 

“A Thành, Đường… Đường Ngọc sao lại gửi cái video này cho anh vậy? Em cũng không biết.” Tiêu Đình Đình vô tội chớp mắt.

 

“Cô thực sự không biết vì sao?” Tiêu Thành câu môi, như cười như không: “Thân phận trước kia của Hà Băng chẳng lẽ không phải cô tiết lộ cho Đường Ngọc, nghĩ như vậy, mấy ngày nay cô và Đường Ngọc đã sớm hợp mưu, Tiêu Đình Đình, cô có phải đã quên cảnh cáo trước đây của tôi cho cô rồi?”

 

Tiêu Đình Đình trắng nhọt mặt, ba năm trước đây Tiêu Thành đã cảnh cáo ả, không hy vọng từ trong miệng ả nghe được bất luận gì về cái tên “Tô Tiểu ĐườngG” này.

 

Song, Tiêu Đình Đình cũng không sợ, nếu chuyện đã lộ rồi, ả kia cũng vạch rõ.

 

“A Thành, không sai, là em nói cho Đường Ngọc, hiện tại em không cho phép anh ra ngoài! Đừng cho là em không biết, anh vẫn chưa quên được Hà Băng, nhưng anh đã là chồng em, Hà Băng và Đường Ngọc đã đính hôn, bọn họ củi khô lửa bốc lăn giường anh đi xem náo nhiệt làm gì!” Tiêu Đình Đình đố kị, ả là thật tâm thích người đàn ông Tiêu Thành này, ả từng có nhiều người đàn ông như vậy, còn chưa có ai khiến ả hạ thấp mình như Vậy.

 

Tiêu Thành đi lên trước một bước, lấy thế nhanh như chớp vươn tay nắm lấy khuôn mặt Tiêu Đình Đình, đưa bóp mặt ả đến trước mắt mình, anh thờ ơ cất lời: “Tiêu Đình Đình, có phải tôi xem cô là người rồi thì cô dám ở sau lưng tôi đụng đến người của tôi? Hà Băng là người phụ nữ của ai không phải cô so với ai khác rõ ràng hơn sao?”

 

Tiêu Đình Đình cảm giác mặt mình đều đã bị bóp méo, lực tay của người đàn ông quá lớn, ả đau quá.

 

Hiện tại ả cách gân cặp mắt kia của người đàn ông, trong hai tròng mắt đó đã dính vào một tầng huyết khí bạc tình, khiến người ta sợ run lên.

 

Tiêu Đình Đình chịu thua nói: “A Thành, em sai rồi, anh tha em đi, do em quá yêu anh nên mới nổi máu ghen, ngày mai bố em sẽ dẫn theo đại ca cầm đầu tới, lẽ nào anh muốn làm em bị thương sao?”

 

“Nếu như em bị thương dù chỉ là một chút, anh sẽ vĩnh viễn không thấy được đại ca cầm đầu đâu, hơn nữa anh sẽ mất đi tất cả những gì bây giờ có được.”

 

Tiêu Thành không có biểu cảm nào, hai giây sau, anh hát mặt ả ra, nhắc chân dài đi ra ngoài.

 

Tiêu Đình Đình đụng vào vách tường, cả người đau đến run rấy, ả lần đầu tiên cảm thấy người đàn ông này chính là một tên ác quỷ.

 

Tiếp xúc thời gian lâu như vậy, ả vẫn không xem thấu anh.

 

Hiện tại ả biết anh là một người thâm tàng bắt lộ.

 

Anh giấu chính mình quá sâu, không phải nhìn đơn giản như mặt ngoài, anh quá nguy hiểm.
 
Chương 2235


Chương 2235:

 

Trong lòng Tiêu Đình Đình giăng lớn tiếng chuông cảnh báo, hoảng hốt đến không được, suy nghĩ một chút, ả cầm lấy điện thoại và túi xách của mình nhanh chóng rời khỏi căn phòng này.

 

Ả đi thang máy xuống phía dưới, bắm một số điện thoại…

 

Căn phòng cách vách.

 

Tiêu Thành đi tới cạnh cửa, anh giơ tay lên bám chuông cửa: “ding dong” một tiếng.

 

Không ai mở rộng cửa.

 

Anh khép mắt lại, duỗi lưỡi liễm đôi môi mỏng khô ráo, nhét điện thoại di động vào trong túi quần, anh đột nhiên nâng đôi chân dài lên: “oanh” một tiếng, đạp về phía ván cửa.

 

Cửa phòng làm từ gỗ Tử Đàn thượng đẳng liền nứt ra, còn có bụi rơi xuống.

 

Tiêu Thành nâng đôi chân dài mạnh mẽ lên, lần nữa đạp ván cửa.

 

Người đàn ông hơn mười máy tuổi đã lăn lộn ngoài đường phó, lộ ra một thân hắc ám máu tanh, một cước này đã đá tung cửa phòng ra.

 

Anh trực tiếp đá văng cửa ra, đi vào.

 

Trên giường lớn, Đường Ngọc còn đè trên người Hà Băng, song quần áo hai người vẫn còn hoàn chỉnh.

 

Tiêu Thành bước mạnh lên trước, bàn tay rộng lớn xách Đường Ngọc lên, xách anh ta lơ lửng giữa trời.

 

Đường Ngọc đỏ bừng mắt nhìn Tiêu Thành: “Tiêu Thành, mày đã tới! Buông ra, mau buông ral”

 

Tiêu Thành nhìn Hà Băng trên giường, Hà Băng đã thần trí mơ hồ rồi, cô cởi quần áo của mình: “Nóng… nóng quá…”

 

Tiêu Thành lăn lộn ở xã hội lâu như vậy, gần như liếc mắt liền nhìn ra Hà Băng khác thường: “Đường Ngọc, mày làm gì với Hà Băng rồi?”

 

“Tao không làm gì cả, chỉ bỏ thuốc cô ấy mà thôi! Tiêu Thành, tao ghét mày, vì sao mày lần nào cũng đều phá hư chuyện tốt của tao, nếu như ngươi không tới, Hà Băng chính là người phụ nữ của tao!” Đường Ngọc cắn răng nói.

 

Hạ huôc??

 

Ánh mắt Tiêu Thành trầm xuống, cả người có vẻ lạnh thấu xương vừa nguy hiểm: “Đường Ngọc, mày dám dùng thủ đoạn hạ cấp với Hà Băng như vậy, lúc đầu tao muốn cho mày cơ hội, thế nhưng mày cho tao thấy một màn bẩn thỉu này. Ranh con, mày chán sống rồi!”

 

Tiêu Thành ném Đường Ngọc xuống đất, một cước đá lên bụng Đường Ngọc.

 

Phụt…

 

Đường Ngọc trực tiếp phun ra một ngụm máu.

 

Tiêu Thành hạ thủ quá nặng, trực tiêp đá vào chỗ hiểm của Đường Ngọc.

 

Động tĩnh qua lớn đánh thức Hà Băng, Hà Băng khôi phục vài phần lý trí, cô rất nhanh xuống giường, kéo lại Tiêu Thành: “Tiêu Thành, anh làm cái gì vậy, anh điên rồi à?”

 

Tiêu Thành rủ mắt nhìn Hà Băng, trên người cô gái chỉ còn váy ngủ hai dây, dây váy nhỏ đọng trên bờ vai nốn nà, mái tóc dài đen nhánh xốc xếch quấn ở cổ cô, khuôn mặt nhỏ khuynh thành đỏ ng, thám ra vài phần quyến rũ.

 

Tất cả những thứ này đều là bởi vì Đường Ngọc!

 

“Ah,” Tiêu Thành từ trong cổ họng bức ra một tiêng cười lạnh: “Hà Băng, Đường Ngọc hạ thuốc em, em biết không?”
 
Chương 2236


Chương 2236:

 

Cái gì?

 

Hà Băng khiếp sợ nhìn Đường Ngọc, hai nhà Đường Dương là thế giao, Đường Ngọc trong nhận thức của cô không phải là người như thề.

 

“Hà Băng, Đường Ngọc đã biết em là Tô Tiểu Đường rồi, cậu ta đã biết đoạn quá khứ kia của tôi và em, cậu ta vẫn luôn giả vờ.”

 

Hàng mi Hà Băng run lên, thì ra Đường Ngọc đã biết rồi, vậy anh ta bây giờ cải thay đổi đều có thể hiểu được.

 

“Đường Ngọc, anh ấy nói đều là thật sao, anh đã biệt hệt rôi?”

 

Đường Ngọc chật vật nằm trên thảm, anh ta âm u cố chấp nhìn Hà Băng: “Không sai, anh đã biết hét, thì ra Tiêu Thành chính là người đàn ông kia! Hà Băng, là em phản bội anh trước. là máy người phản bội tôi trước!”

 

Hà Băng biết Đường Ngọc bây giờ thay đổi liên quan rất lớn với cô, hiện tại rút đao đoạn thủy mới là cách tốt nhất, cô ạnh lùng nói: “Đường Ngọc, hủy đính hôn đi! Tôi sẽ không gả cho anh.”

 

“Không được! Hà Băng, anh sẽ không hủy đính hôn, em là của anh!” Đường Ngọc lắc đầu từ chối.

 

Lúc này Tiêu Thành kéo lại cổ tay Hà Băng, sau đó kéo cô vào phòng tắm.

 

Trong phòng tắm.

 

Tiêu Thành kéo Hà Băng đến dưới vòi hoa sen, sau đó mở ra nước lạnh, nước lạnh trong nháy mắt từ trên đầu Hà Băng dội xuống.

 

“Tắm chút nước lạnh trước, tôi sẽ sai thủ hạ đi kiếm thuốc giải.” Tiêu Thành trầm giọng nói.

 

Hà Băng không phản kháng, mặc anh thao túng, cô nâng đôi mắt sáng trong suốt nhìn anh, đột nhiên nói một câu: “Tiêu Thành, anh giả bộ đứng đắn như thế, lẽ nào… anh không muốn sao?”

 

Yết hầu Tiêu Thành bỗng nhanh chóng trượt lên xuống.

 

Song, trên mặt Tiêu Thành không có cảm xúc nào, anh thản nhiên nói: “Muốn gì?”

 

Hà Băng nhếch môi: “Tiêu Thành, ba năm không gặp, anh sao lại nhát nhưữ thế, tôi nói cái gì lẽ nào anh không rõ?”

 

“Tôi và Đường Ngọc, đó là chuyện của hai người chúng tôi, anh giương mắt chạy tới làm cái gì? Tiêu Thành, anh có phải còn nhớ nhung tôi, dù sao lần trước ở bên ngoài quán bar anh cũng nói, so với vợ anh Tiêu Đình Đình, anh càng thích ngủ với tôi hơn.”

 

“Hiện tại tôi bị hạ thuốc rồi, không phải đúng lúc cho anh cơ hội sao, anh vẫn còn ở giả ngu cái gì?”

 

Nước lạnh không ngừng chảy tí tách, tạt ướt quần áo trên người Tiêu Thành, anh nhìn cô gái đã bị nước xối ướt đâm, ánh mát đã hoàn toàn tôi đi, giữa anh và cô cho tới bây giờ chính là một lớp giấy mỏng, một khi bị đâm thủng rồi, có một số việc liền không khống chế được.

 

Tiêu Thành vươn tay giữ lại gáy cô, cúi đầu định hôn.

 

Thế nhưng Hà Băng hung hăng quay đầu, tránh được.

 

Tiêu Thành khựng lại: “Chơi tôi, hửm?”

 

“Không có, tôi chỉ là muốn nhìn anh còn có thể khốn nạn tới trình độ nào, xem ra anh đối với tôi không có chút áy náy, còn muốn biến tôi thành tình nhân không thấy được ánh sáng, Tiêu Thành, anh chết cái ý niệm này đil!”

 

“Tiêu thái thái của anh hắn đang ở cách vách đó! Con trai anh đã lớn như vậy, tôi còn thật tò mò, tuổi tác anh nói nhỏ cũng không nhỏ nữa rồi, một người đàn 36 tuổi ông mới vừa dưới giường vợ đã muốn bò lên trên giường tình nhân, anh lấy đâu ra tinh lực vậy?”

 

“Vẫn là chân thành nhắc nhở anh một tiếng, chuyện phòng the phải điều độ, nêu không… dễ dàng bị hói đầu, còn dễ dàng nhiễm bệnh đó, ông chú àI”
 
Chương 2237


Chương 2237:

 

Hà Băng ở hai chữ “ông chú” cuối cùng này càng thêm nặng giọng, giọng điệu cũng lạnh lùng châm chọc.

 

Tiêu Thành tức đến bật cười, anh biết tính tình cô có mềm có cứng nhưng cũng rất ác liệt, song không biết cô từ lúc nào tài ăn nói đã tôt đên như vậy, miệng lưỡi sắc bén.

 

Lúc này “rằm rằm rằm” tiếng đập cửa vang lên, ngoài cửa truyền đến giọng Đường Ngọc: “Hà Băng, Hà Băng em vẫn khỏe chứ? Tiêu Thành, mày đang làm cái gì, mày đưa Hà Băng đi là thế nào?”

 

Đường Ngọc ôm bụng mình, vừa rồi một cước của Tiêu Thành đá anh ta trọng thương rồi, thế nhưng anh ta lo lắng Hà Băng, nên không ngừng đập cửa.

 

Hà Băng hiện tại trúng thuốc, thế nhưng Tiêu Thành nhốt Hà Băng ở bên trong, kẻ ngu cũng có thể đoán được Tiêu Thành là tâm tư gì.

 

Trong lòng Đường Ngọc bây giờ cũng có chút hối hận, anh ta chớ nên trong chốc lát kích động gửi video cho Tiêu Thành, như vậy anh ta chẳng những cùng Hà Băng đi tới tuyệt lộ, còn để cho Tiêu Thành cơ hội thừa lúc vắng nhảy vào.

 

Tất cả kế hoạch của anh ta, muôn ngàn lần không thể để Tiêu Thành được hời.

 

“Tiêu Thành, mày đến tột cùng cần thể diện biết xáu hổ không, mày đã tuổi này rồi không những có thể làm chú của Hà Băng, ngay cả làm bố Hà Băng cũng đều có thể, mày dĩ nhiên động tâm với cô ấy? Đám phụ nữ bên ngoài mày chơi thế nào cũng được, Hà Băng thì không, cô ấy là vị hôn thê của tao, mày không thể động vào cô ấy!” Đường Ngọc mãng.

 

Hà Băng ở phòng tắm nghe được tiếng Đường Ngọc bắt đầu vươn tay đầy Tiêu Thành: “Anh đi ra ngoài đi.”

 

“Lẽ nào, em muốn để Đường Ngọc vào?” Tiêu Thành nhíu mày: “Đường Ngọc tuyệt đối không được, nó đã không còn là thằng nhóc tâm tư đơn thuần nữa, nó một đường giả ngu ẩn nhẫn kỳ thực chính là vì trả thù tôi và em, nếu như em gả cho nó, nó nhất định sẽ thương tổn em.”

 

Hà Băng chưa từng định để Đường Ngọc vào, dù là Đường Ngọc hay Tiêu Thành, cô sẽ không chạm vào ai cả.

 

“Làm sao Thành gia, anh quan tâm chuyện hôn nhân đại sự tôi như vậy rồi, xem ra anh thực sự không chỉ muôn làm chú tôi, còn muốn làm bố tôi!” Hà Băng cười khẩy nói.

 

“” Khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Thành tối sầm, trong tròng mắt nhảy ra thêm vài ngọn lửa tà khí, bàn tay giữ lại eo thon của cô nhỏ dùng sức bắm một cái: “Em có bản lĩnh thì bây giờ gọi tôi một tiếng bố xeml”

 

Hà Băng ở trên phương diện tình trường vô cùng đơn thuần, nên Tiêu Thành đột nhiên nói lời đen tối khiến cô sửng sốt một chút, thế nhưng rất nhanh cô đã từ trong ánh mắt không đứng đắn của anh nhìn thấu đầu mối, nghe nói một ít tên biến thái đặc biệt thích tìm mấy cô gái trẻ tuổi bao nuôi, khuôn mặt trứng ngỗng kiều diễm của cô lúc này liền bạo nổ.

 

“Buông! Cút ngay!” Cô dùng sức giãy giụa.

 

Tiêu Thành cũng ý thức được chính mình quá đáng, anh chưa từng nghĩ tới có một ngày bản thân sẽ trở nên hư hỏng như vậy.

 

Anh không thể đợi tiếp nữa, đợi tiếp nữa nhất định sẽ hỏng mát, hơn nữa chỗ Tiêu Đình Đình còn chờ anh đi xử lý.

 

“Vậy tôi ra, em ở đây tắm nước lạnh đi, lát nữa tôi đưa thuốc giải sang. Đường Ngọc tôi sẽ mang nó đi luôn!” Tiêu Thành xoay người đi ra.

 

Tiêu Đình Đình ra khỏi khách sạn, a nắm điện thoại bám số điện thoại của Tiêu lão gia tử, rất nhanh, điện thoại thông.

 

“Alo bố à, bố đừng tới, con cảm thấy con người Tiêu Thành có vấn đề, tuy con còn không biết anh ta có vấn đề ở đâu, thế nhưng con cảm giác… mấy năm nay chúng ta đều bị anh ta lừa rồi, con có một dự cảm rất xấu, bố mau chóng thông báo đại ca cầm đầu, con hiện tại đi tìm bố…”
 
Chương 2238


Chương 2238:

 

Mấy năm này Tiêu Đình Đình cảm giác mình chưa từng có được Tiêu Thành, tuy ả không có chứng cứ, thế nhưng giác quan thứ sáu bén trời sinh của phụ nữ đang không ngừng báo động, rốt cục bởi vì Hà Băng xuât hiện như giọt nước tràn ly, Tiêu Đình Đình cảm thấy Tiêu Thành khẳng định có vấn đề.

 

Ä phải lập tức trở về Hồng Kông.

 

Thế nhưng Tiêu Đình Đình đột nhiên phát hiện đầu dây bên kia của điện thoại căn bản không có tiếng, cả trái tim ả trầm xuống, điện thoại của ả bị nghe trộm, ả căn bản không gọi được số lão gia tử.

 

Đã xảy ra chuyện!

 

Nhất định là đã xảy ra chuyện!

 

Tiêu Đình Đình nhanh chóng lên xe của mình, ả đạp chân ga muốn phóng đi.

 

Thế nhưng mấy giây sau một tiếng thăng xe bén nhọn vang lên, bởi vì phía trước có một chiếc xe ngăn ả lại.

 

Ả xuyên thấu qua kính chắn gió phía trước nhìn, là xe Jeep nhà binh, ả đã bị bao vây, lúc này đêm đã tối mù, chỉ thấy trong màn đêm phía trước xuất hiện một nhóm người, bọn họ mặc đồ rằn ri, cầm trong tay vũ khí mới nhất, mấu chốt là, trên mặt của bọn họ còn vẻ màu ba dấu gạch chéo màu đen.

 

Ba dấu gạch chéo màu đen…

 

Tiêu Đình Đình toàn thân run rẫy, bọn họ là… Bọn họ dĩ nhiên là Huyết Đồng!

 

Huyết Đồng là một chi bộ đội đặc chủng, trên mặt bọn họ có ba dấu gạch chéo màu đen, tựa như quỷ my, mấy năm nay chỉ bộ đội đặc chủng này nhiêu lân phá được đường dây buôn người, cơ quan tập đoàn đầu cơ trục lợi, buôn bán ma túy, hầu như quét sạch tất cả trùm tội phạm, do đó khiến người ta nghe tiếng táng đảm.

 

Không ai thấy được bộ đội của Huyết Đồng, có người nói kẻ gặp qua chỉ bộ đội này đều sẽ chết hết.

 

Mà chỉ huy cao cấp của Huyết Đồng, Huyết Ưng, không ai thấy được mặt mũi thực của anh, hai giới hắc bạch, quân chính tư pháp khắp nơi đều là truyền thuyết về anh.

 

Tiêu Đình Đình đã biết, ả trúng kế, ả thực sự trúng kế.

 

Lúc này một thân thể to lớn từ màn đêm phía trước chậm rãi đã đi tới, anh bước đi kiên định thong dong, môi một bước đều giống như đạp vào lòng người ta, sau đó dần dần lái vào tầm mắt là một khuôn mặt anh tuấn góc cạnh.

 

Là… Tiêu Thành.

 

Tiêu Thành xuất hiện, đội quân Huyết Đồng đứng trước, xoát xoát hướng về phía Tiêu Thành chào theo kiểu nhà binh.

 

Cặp mắt sâu thẳm kia của Tiêu Thành nhìn lại hướng Tiêu Đình Đình, sau đó anh nhấc đôi chân dài đi tới hướng ả.

 

Nhìn Tiêu Thành từng bước đến gần, Tiêu Đình Đình ngồi ở trong xe toàn thân run rấy, anh là…

 

Anh vậy mà là…

 

Thảo nào.

 

Thảo nào.

 

Tiêu Thành đi tới bên cửa xe chỗ điều khiển, anh một tay đút trong túi quần, lấy ra một bao thuốc lá, sau đó hơi khom người thân hình cao lớn hai tay chắn gió, đốt bật lửa.

 

Phụt một tiếng, ngọn lửa đỏ sậm tung mình ra, anh nhíu lại mày kiếm đốt thuốc.

 

Tư thê anh đốt thuôc vân tà tứ không chịu gò bó trong ngày thường như trước đây, thế nhưng lúc này anh đã giũ sạch mặt nạ, khoác một thân hàn lộ phong sương chậm rãi đi vào tầm mắt mọi người.

 

Con ngươi Tiêu Đình Đình nhanh chóng co rút, ả khiếp sợ mà sợ hãi nhìn người đàn ông ngoài của sổ xe, mặc dù đã đoán được anh thâm tàng bát lộ, thế nhưng ả tuyệt đối không ngờ rằng anh giấu kỹ đến thế.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top