Cập nhật mới

Dịch Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 100: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (16)


Editor: Tranh Nhược

Chương 100

Cô không phải nguyên chủ Lãnh Kiều An.

Hoàng Phủ Dục tra như vậy, bức Lãnh Kiều An chết, lại hại chết Tạ Tĩnh Hoan.

Mà Kiều An nếu ở vị trí này, nhất định hung hăng ngược chết tra nam này!

"Đáng tiếc, Hoàng Phủ Dục, tôi thay đổi chủ ý."

Cái gì? Thiếu niên tàn nhẫn không kịp phản ứng.

"Ha hả, tôi cảm thấy Mộ Dung Tuyệt đối tôi khá tốt, tháng sau tôi gả cho hắn. Gả cho hắn, tôi sẽ trở thành Mộ Dung phu nhân nổi tiếng tám tỉnh. Còn anh," Kiều An biết người như Hoàng Phủ Dục, bình thường bị Mộ Dung Tuyệt ngược đến thảm, tâm lý có chút biến thái, chán ghét nhất chính là người khác khinh thường hắn.

Cố tình Kiều An dùng thái độ như vậy với hắn.

"Buồn cười, đi theo anh có cái gì tốt? Anh ở trước mặt Tuyệt ca ca, liền eo cũng chẳng thẳng nổi!"

Quả nhiên Hoàng Phủ Dục bị thái độ cô kích thích đến không rõ.

Trực tiếp muốn đánh Kiều An một bạt tai!

Kiều An khinh thường nhất chính là nam nhân đánh nữ nhân -- huống chi, Hoàng Phủ Dục này, nơi nào có tự tin này!

Hoàng Phủ Dục làm sao cũng không nghĩ ra, Kiều An tóm tay hắn, hắn thế mà không động được!

Đáng sợ nhất là ánh mắt cô rét lạnh, nhìn về phía hắn giống như nhìn về phía con kiến, "Anh tin hay không, anh còn dám động một chút, tôi chỉ cần cùng Tuyệt ca ca khóc lóc kể lể một tiếng, anh chết không có nơi chôn!"

"Lãnh Kiều An, sao cô dám?"

Kiều An cười lạnh, "Tôi có gì mà không dám. Buồn cười, nam nhân vô dụng! Bất quá là con chó trước mặt Tuyệt ca ca thôi!"

Có lẽ ánh mắt Kiều An quá mức lạnh lẽo, thế mà làm Hoàng Phủ Dục kinh sợ. Hắn vẫn chưa hiểu, Mộ Dung Tuyệt sao lại sủng nữ nhân này lên trời.

Hắn cũng không dám làm càn nói chuyện như trước.

"Cô có con với tôi, cũng sớm không còn. Cô cho rằng Mộ Dung Tuyệt sẽ không để bụng?"

Nếu đã xé rách mặt, hắn nói chuyện cũng không tích đức chút nào.

Hắn biết, chuyện mang thai, là chuyện Lãnh Kiều An để ý nhất.

Trên thực tế, hắn biết, Lãnh Kiều An căn bản không có yêu hắn như vậy.

Nhưng hắn vẫn luôn lợi dụng cái này uy hiếp khống chế cô.

Hắn vốn tưởng rằng lần này cũng sẽ hữu dụng. Không nghĩ tới, lại bị cười nhạo.

"Hắn đương nhiên sẽ để ý. Bất quá tôi nghĩ, anh làm chuyện như vậy với tôi, nếu như bị đâm thủng, ai sẽ chết nhanh hơn, anh hiểu rõ mà?"

Hoàng Phủ Dục nghĩ, người chết một lần quả nhiên không giống, lập tức chọc trúng nhược điểm của hắn!

Trước kia Lãnh Kiều An, căn bản không thông minh như vậy!

Đáng tiếc, hắn sẽ không biết, Kiều An hiện tại ở trước mặt hắn, sớm không phải cô gái mềm yếu lại đáng thương!

"Tôi ngẫm lại, Tuyệt ca ca yêu tôi như vậy, biết tôi làm chuyện nayg, nhiều nhất giết toàn bộ người bên tôi; nhưng nếu hắn biết những chuyện này, anh nói xem, chết như thế nào thống khổ hơn?"

Mộ Dung Tuyệt tuyệt đối sẽ dùng cách chết thảm thống nhất, tới tra tấn hắn!

Mộ Dung Tuyệt tàn nhẫn như vậy, khẳng định sẽ không cho hắn chết một cách thống khoái!

Chỉ cần tưởng tượng, trán đổ mồ hôi liên tục.

Nhìn khí thế hắn yếu đi, Kiều An chuẩn bị truy kích gắt gao.

Không nghĩ tới, Hoàng Phủ Dục sắc mặt tái nhợt, bỗng nhiên tràn ngập ác ý mà mở miệng, "Cô thế mà đung tôi xong thì ném? Lãnh Kiều An, chị tốt của tôi ơi, cô quên mất, một nhà họ Lãnh của cô, đều bởi vì Mộ Dung Tuyệt mà chết đi? Ha, vì vinh hoa phú quý, cha mẹ chết cũng không để bụng sao?"

"Cô chẳng lẽ đã quên sao? Lúc trước là cô chủ động tìm tới tôi, bởi vì cô cảm thấy như vậy có thể làm Mộ Dung Tuyệt thống khổ!"

"Cô chẳng lẽ đã quên sao? Cô cũng muốn hắn chết, bởi vì hắn tồn tại một ngày, cô sẽ nhớ tới người Lãnh gia chết thảm -- Lãnh Kiều An, cô hưởng thụ vinh hoa phú quý Mộ Dung Tuyệt cho cô, chẳng lẽ lương tâm sẽ không đau sao?"

- -----

13h30 16/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 101: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (17)


Editor: Tranh Nhược

Chương 101

Tin tức cùng thiệp mời hôn lễ của Mộ Dung thiếu soái cùng thanh mai trúc mã tặng trong cả nước.

Có thể uống rượu cùng Mộ Dung thiếu soái trong hôn lễ, tuyệt đối chứng minh mình có quyền thế cùng địa vị.

Kiều An vô cùng cao hứng chuẩn bị kết hôn, cắt xiêm y, định chế áo cưới cùng sườn xám, còn chủ động tìm Mộ Dung Tuyệt, thảo luận nhiếp ảnh gia nào tốt nhất, cuối cùng định nhiếp ảnh gia có giải thưởng quốc tế lớn. Tuy rằng hiện tại người ở nước Mỹ, Mộ Dung Tuyệt cũng sẽ đưa anh từ nước ngoài về.

Kiều An cao hứng, Mộ Dung Tuyệt càng cao hứng.

Mộ Dung Tuyệt nhìn Kiều An như vậy, mơ hồ thấy được hai người khi còn nhỏ hai nhỏ vô tư, tâm tình càng thoải mái.

Hiện tại Kiều An có thể tuỳ ý đi lại trong phủ thiếu soái.

Mà Hoàng Phủ Dục, quả nhiên phái gian tế thúc giục Kiều An nhanh động thủ.

Hắn đúng là không tin Lãnh Kiều An.

Một lần, cô phát hiện trong bụng mang thai, đúng là thời điểm tốt nhất khống chế, hai người cũng nói tốt, cô hạ độc cho Mộ Dung Tuyệt trên du thuyền, kết quả Lãnh Kiều An tình nguyện nhảy xuống biển, cũng không muốn giết Mộ Dung Tuyệt; mà lúc này đây, tính tình cô đại biến, so trước kia càng khôn khéo quyết đoán, hắn nghi ngờ Lãnh Kiều An phản bội hắn.

Vạn nhất lần này, Lãnh Kiều An lại luyến tiếc giết Mộ Dung Tuyệt đâu?

Vạn nhất sự việc bại lộ, Mộ Dung Tuyệt là người tàn nhẫn, khẳng định luyến tiếc thương tổn Lãnh Kiều An, nhưng Hoàng Phủ Dục hắn, khẳng định xuống địa ngục!

Kiều An nhìn nữ đầu bếp trung thực, cúi đầu, rũ tay, chờ cô đáp lời, không khỏi cười.

Hoàng Phủ Dục trong khoảng thời gian này, thật đúng là hết bản lĩnh.

Vì giục cô giết Mộ Dung Tuyệt, không tiếc bại lộ gian tế hắn xếp ở phủ thiếu soái.

Nhưng mà, như vậy sao đủ đâu.

Kiều An không nói, chậm rãi uống trà.

Mà nữ đầu bếp trung thực có chút nóng nảy.

Bà nghe lệnh. Nếu phu nhân không cho lời chắc chắn, người chết chính là bà!

"Phu nhân, cầu xin ngài, thiện tâm, cho nô lời chắc chắn đi! Tính tình Hoàng Phủ thiếu tướng, ngài cũng biết!"

Kiều An lắc đầu.

"Phu nhân, thiếu tướng đưa độc dược cho nô, bảo nô truyền lời ngài nấu canh, sau đó nô sẽ đổ vào, ngài đến lúc đó tự mình bưng canh cho thiếu soái uống là được. Chuyện này, đối ngài không có bất luận nguy hiểm gì, thiếu soái tín nhiệm ngài như vậy, sẽ không phát hiện. Huống chi, dù hắn phát hiện, cũng sẽ không làm gì!"

Lời này, thật thú vị.

Nguyên chủ Lãnh Kiều An ngốc sao?

Cho dù Hoàng Phủ Dục là tâm cơ boy, tên hỗn đản này, cũng nhìn ra Mộ Dung Tuyệt thà chết cũng không muốn thương tổn cô, cố tình cô lại không hiểu mà quý trọng.

Trên thế giới này, có mấy nam nhân, mình bị hạ độc, cũng không để bụng? Chỉ cần người bưng độc dược tới, là nữ nhân mình âu yếm?

Nam nhân như vậy không cần, tìm tiểu thịt tươi Hoàng Phủ Dục dã tâm bừng bừng, không từ thủ đoạn, một lòng muốn xử lý Mộ Dung Tuyệt thượng vị?

Đây là ngu đi!

Cho nên, sau khi nữ đầu bếp ngàn cầu vạn cầu, cô rốt cuộc giả ý đáp ứng, "Vậy được rồi. Nhưng, mẹ Ngô, trong lòng tôi sợ hãi......"

Kiều An giả nhát gan yếu đuối, nhưng lại phù hợp tính cách nguyên chủ.

"Phu nhân, ngài không cần sợ hãi. Thiếu soái sủng ái ngài, tuyệt đối sẽ không đối ngài thế nào!"

"Nhưng tôi sợ hãi......"

Nữ đầu bếp nóng nảy, "Phu nhân, nô cùng ngài đi!"

Kiều An chờ lời này đã lâu, "Bà, thật sự nguyện ý cùng tôi đi sao?"

- -----

13h51 16/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 102: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (18)


Editor: Tranh Nhược

Chương 102

Mẹ Ngô đi theo Kiều An, vào thư phòng.

Quan quân thủ vệ sớm đã thu được mệnh lệnh, huống chi biết vị phu nhân tương lai này được thiếu soái coi trọng bao nhiêu, căn bản không dám cản chút nào. Vội vàng khom lưng, cúi đầu khom lưng mở cửa cho cô đi vào.

Phu nhân có thể vào, không có nghĩa mẹ Ngô cũng có thể đi vào.

Mẹ Ngô bị ngăn ở bên ngoài thư phòng, mà Kiều An thướt tha lả lướt đi vào.

Mộ Dung Tuyệt vừa ngẩng đầu, thấy Kiều An.

Hắn buông hồ sơ trong tay, ngẩng đầu, đối cô cười, "Hôm nay sao em lại tới xem anh?"

Rõ ràng là lời oán phụ, lại bị hắn nói vô cùng khí phách lại tà mị.

Kiều An nhìn, không khỏi nhảy dựng.

Đều nói đại thúc có mị lực nhất. Đặc biệt là Mộ Dung Tuyệt thân ở địa vị cao, nhất cử nhất động đại quân phiệt đều có thể ảnh hưởng hướng đi toàn bộ quốc gia, trên người có sát khí Phật chắn sát Phật, lại có nhu tình hắn khắc chế ẩn nhẫn dưới thiết hán (*).

(*) Cường tráng, cứng rắn, khắc nghiệt.

Kiều An đặt hộp đồ ăn trên bàn, cười nhợt nhạt, "Mẹ Ngô làm, bảo em đưa cho anh."

"À." Hắn ý vị không rõ lên tiếng.

Kiều An cho rằng hắn đã nhìn thấu, trong lòng kinh hoàng, ngay sau đó, hắn nắm tay, Kiều An bị hắn kéo đến trong ngực, ngồi trên đùi hắn.

Thân hình hắn cao lớn, cô nhỏ xinh ngồi trong ngực hắn, cả người đều bị hơi thở của hắn bao phủ.

Mùi thuốc lá nhàn nhạt đánh úp, cằm hắn râu hơi nhô, cọ nhẹ vào cổ làm cô co rụt.

Cảm giác mềm ngứa ngáy, từ đáy lòng dâng lên.

"Đừng nhúc nhích." Nam nhân áp lực nói, mang theo dục vọng nào đó.

Qua thật lâu, hắn rốt cuộc buông cô.

Chỉ là, trên mặt hắn, một bộ dục cầu bất mãn. Cặp mắt kia, hàm nghĩa bên trong thật sự quá rõ ràng: Hiện tại anh muốn làm em.

Bất quá Kiều An biết, ngày này, đại khái vĩnh viễn sẽ không tới.

Chờ lúc đại hôn, phỏng chừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ, rời thế giới này.

Đối với Mộ Dung Tuyệt, trong lòng cô không phải không phức tạp.

Mà hắn, giống như không hề cảm nhận được trong lòng Kiều An phức tạp, lúc cười, lộ ra hàm răng tuyết trắng.

Nếu, ngày thường hắn giống một con báo tùy thời sẽ cắn chết người, lúc này, hắn cười, thật sự quá trong sáng.

"Em bón anh uống!"

- -----

14h05 16/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 103: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (19)


Editor: Tranh Nhược

Chương 103

Kiều An đương nhiên không định bón canh cho hắn.

Trên thực tế, cô không định để hắn uống chén canh này.

Không nghĩ tới, hắn thấy Kiều An không nhúc nhích, cũng không giận, tâm tình tốt cầm chén, cầm muỗng.

Mắt thấy hắn đưa canh vào miệng, Kiều An nhịn không được ngăn cản.

"Ai, chờ một chút!"

"Làm sao vậy? Tiểu An em thay đổi chủ ý, muốn bón cho anh?"

Kiều An xoa lông mày, "Anh không lo lắng bị hạ độc sao?"

"Nếu em hạ độc, anh cam tâm tình nguyện bị em độc chết."

Phản ứng đầu tiên của Kiều An là hắn đang nói lời ngon tiếng ngọt.

Không thể trông mặt mà bắt hình dong. Mộ Dung thiếu soái, tàn nhẫn lại tuyệt tình, cũng sẽ như vậy.

Ngay sau đó, thấy ánh mắt hắn nghiêm túc, Kiều An bỗng nhiên ý thức được hắn cũng không phải đang nói lời ngon tiếng ngọt.

Hắn rõ ràng nghiêm túc.

Bị ánh mắt cực nóng của hắn nhìn, Kiều An cảm thấy, mình rõ ràng không phải nguyên chủ, lại cũng có chút mặt đỏ chột dạ.

"Em độc chết anh làm gì, độc chết anh, em cũng sống không được."?

Lúc này, Mộ Dung Tuyệt buông chén.

Trên mặt hắn bỗng nhiên lạnh xuống, cả người đều tản mát ra lạnh lẽo thấm người.

Trong lòng Kiều An nhảy dựng.

Trơ mắt nhìn hắn đi tới bên cạnh giá sách, mở két sắt.

Lúc hắn lấy một phần văn kiện đưa cho cô, cả người cô đều ngẩn ngơ.

Bởi vì mặt trên, rõ ràng là một phần di thư.

Nguyên chủ Lãnh Kiều An rốt cuộc có biết hay không, cô bỏ qua, nam nhân như vậy?

Nguyên lai, Mộ Dung Tuyệt sớm đã viết di thư, mặt trên viết sau khi hắn chết Lãnh Kiều An sẽ được an bài tốt.

Mặt trên viết rõ, mặc kệ hắn chết thế nào, dù chết trực tiếp trên tay Lãnh Kiều An, cũng không truy cứu trách nhiệm của cô, hắn cũng nói ý định quân đội đưa cô ta nước ngoài, mà ngân hàng Thụy Sĩ sớm tồn khối tài sản kếch xù cho cô.

"Em cho rằng Mộ Dung Tuyệt anh là người nào? Dù chết trên tay em, anh sao có thể truy cứu?"

Trong ánh mắt Mộ Dung Tuyệt tràn đầy lửa giận. Trên người lại tràn đầy hàn ý.

Chẳng lẽ đến lúc này, cô còn không biết tâm hắn sao?

"Chính là, em --"

Hắn để cô tựa lưng vào ghế, ánh mắt như muốn giết người, "Tiểu An, mạng này của anh, nếu em muốn, tùy thời có thể cầm đi."

"Chỉ là, nếu hiện tại em không động thủ, chờ sau khi em gả cho anh, không còn cơ hội --"

Hắn biết, nguyên lai hắn cái gì cũng biết!

Kiều An thở nhẹ nhõm, nhưng trong lòng có một loại chua xót.

Trước cửa thư phòng, mẹ Ngô đợi đã lâu, mới thấy Kiều An đỏ mặt đi ra.

Bà muốn hỏi tình huống, nhưng ở đây ánh mắt nhiều, đương nhiên không dám hỏi lại.

Kiều An thật vất vả trở về nơi ở, Kiều An chỉ đối nói một chữ với bà, "Chờ".

Nhưng mà, Hoàng Phủ Dục chờ rồi lại chờ, cũng không chờ được tin Mộ Dung Tuyệt chết bất đắc kỳ tử.

Hắn tức giận muốn trực tiếp giết mẹ Ngô lão bà kia, mang đến tin tức chơi gì vậy?

Không phải nói Lãnh Kiều An đã đưa canh cho Mộ Dung Tuyệt sao? Bà còn đi cùng?

Hiện tại là tình huống như thế nào?

Kiều An biết, tin tức hư hư thật thật, sẽ làm Hoàng Phủ Dục như kiến bò trên chảo nóng không biết làm sao.

Từ trình độ nào đó mà nói, tuy rằng trong nguyên tác Hoàng Phủ Dục thay thế Mộ Dung Tuyệt thượng vị, trở thành quân phiệt lớn nhất, nhưng hắn là dựa vào nữ nhân cùng âm mưu thượng vị.

Không có Tạ Tĩnh Hoan giúp hắn đánh cắp tình báo của Mộ Dung Tuyệt, lại không có Mộ Dung Tuyệt giết Tạ Tĩnh Hoan mà như tro tàn, chủ động muốn chết, nơi nào Hoàng Phủ Dục sẽ sự thành?

Cho nên, lần này, hắn giết Tạ Tĩnh Hoan lá bài tẩy này, lại phát hiện Lãnh Kiều An không chịu khống chế, hắn không có biện pháp.

- -----

14h22 16/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 104: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (20)


Editor: Tranh Nhược

Chương 104

Mà Kiều An, kỳ thật lúc về phòng ngủ của mình, tay chân nhũn ra, chóng mặt nhức đầu, không biết mình đang làm cái gì.

Cô giả bình tĩnh, ngồi ở mép giường.

Cô đang nỗ lực bình phục tâm tình của mình, cửa phòng đã bị người đẩy ra.

"Anh đừng --"

Lời còn chưa có nói ra, cô liền sợ ngây người.

Nam nhân dáng người thẳng, dựa nghiêng trên khung cửa.

Hắn mặc quân trang, nút thắt thứ nhất đã cởi.

Tay hắn cầm một chai rượu, nhìn kỹ, sẽ phát hiện, là Vodka tính nóng.

Cả người hắn đều mang theo dã tính cuồng dã chưa thuần, cố tình trên người hắn mặc quân trang, lại bị hắn mặc ra hơi thở cấm dục.

Ánh mắt cực nóng nóng bỏng, muốn thiêu Kiều An.

"Anh...... Anh đừng tới đây!"

Cả người Kiều An đều đã đỏ bừng.

Cô chưa nói yêu đương bao giờ.

Dù là trong nhiệm vụ, hai nhiệm vụ trước, cô cũng không cùng nam nhân từng có tiếp xúc thân mật -- cùng Mặc Chân, cũng chỉ là yêu tinh thần.

Mà Mộ Dung Tuyệt, lại như lửa thiêu đốt hết thảy, mang theo tất cả xúc động không màng.

Khó trách mọi người đều nói, lão xử nam cấm dục nhiều năm là đáng sợ nhất...... Bởi vì bọn họ không có hạn cuối.

"Vừa mới ở thư phòng, em không phải thực thích......Anh đối với em như vậy sao?"

Thanh âm Mộ Dung Tuyệt nói chuyện khàn khàn.

Nhưng một tiếng khàn khàn này, làm cả người Kiều An càng đỏ!

Hắn sao có thể như vậy -- làm cô lúc ra chân đều mềm.

Đúng, cô quân lính tan rã, sao lại hắn lại theo tới đây.

Giờ này khắc này, mỗi một ánh mắt, mỗi một biểu tình, mỗi một động tác của hắn, đều ám chỉ chuyện vừa mới xảy ra.

"Tuyệt ca ca, em muốn ngủ."

Nhìn cô rõ ràng xấu hổ muốn chết, lại nỗ lực làm bộ nghiêm trang, hắn cảm thấy thật sự quá đáng yêu.

Đáng yêu đến...... Hắn muốn ăn cô.

Nhiều năm như vậy, hắn trước nay không biết, lúc cô nằm trong ngực mình, khóc thút thít kêu "Ca ca", lại có bộ dáng ngọt ngào như vậy. Ngọt ngào đến mức, hắn hận không thể sớm ở nhiều năm trước làm cô "Mất trí nhớ".

"Ngủ sớm như vậy làm cái gì? Không bằng lại đến uống chút rượu."

Không uống rượu đã cầm thú, uống rượu xong còn là ác ma?

Kiều An khóc không ra nước mắt.

Vừa rồi ở thư phòng, cô đã nghĩ tốt, lợi dụng mẹ Ngô diễn.

Hoàng Phủ Dục không phải phái mẹ Ngô giám thị cô hạ độc Mộ Dung Tuyệt sao? Cô làm dáng cho mẹ Ngô xem, cô bưng độc dược cho Mộ Dung Tuyệt, lag Mộ Dung Tuyệt không chết.

Cô lại bảo Mộ Dung Tuyệt tùy tay thưởng cho mẹ Ngô một món đồ, làm bộ mẹ Ngô phản bội Hoàng Phủ Dục. Lấy lòng nghi ngờ của Hoàng Phủ Dục, hắn khẳng định sẽ chủ động giết mẹ Ngô.

Thực mau, bởi vì hắn đa nghi, cái đinh trong phủ Mộ Dung thiếu soái đều sẽ rút ra.

Mà chính hắn, cũng bởi vì chột dạ sợ hãi, mà giống như kiến bò trên chảo nóng.

Lúc một người rối loạn, càng dễ đối phó rồi.

......

Kế hoạch của cô rất khá, lại không dự đoán được, đến cuối cùng, Mộ Dung Tuyệt thế mà cường hôn cô!

Cường hôn cô còn chưa đủ, hắn còn sờ soạng cô!

Kiều An sao chịu được trường hợp như vậy. Chạy trối chết cũng không cứu vớt được cô -- bởi vì Mộ Dung Tuyệt biết ngon ngọt đã theo lại đây.

Hắn còn mang theo rượu.

Tự mình uống một ngụm không đủ, còn cầm rượu tới, đặt bên miệng cô, cười tà, "Em cũng uống một ngụm?"

Kiều An vội vàng lắc đầu, rượu này vừa ngửi đã thấy độ rất cao, sau khi cô uống ai biết sẽ có hậu quả gì?

- -----

14h42 16/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 105: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (21)


Editor: Tranh Nhược

Chương 105

Cố tình hắn cứ giữ bình rượu, chuốc rượu cho cô.

Uống mấy ngụm, cô sặc đến thở hổn hển.

"Rượu này thật nóng......"

Còn chưa nói xong, miệng hắn, cũng đã cắn môi cô.

Hắn tham lam mà liếm mút chất lỏng trong miệng cô, hương rượu cùng u hương thiếu nữ hoà vào nhau.

Hắn cắn đầu lưỡi cô, không đau, lại quá nóng, giống như tùy thời tùy chỗ, đều hòa tan cô vào trong lòng ngực hắn.

Cô nức nở, như cự tuyệt, lại như mời, làm hắn tình nguyện cùng cô trầm luân địa ngục.

Chẳng lẽ thật sự muốn phát triển đến một bước kia?

Kiều An tuy bị trêu chọc đến không biết hôm nay hôm nào, chính là trong lòng cự tuyệt.

Đang ở lúc này, một đạo u quang từ ngọc bội phát ra, thân thể Kiều An nhoáng lên, cảm thấy linh hồn của mình rút ra, bay giữa không trung.

Mà "Kiều An" trước sau như một mà bị nam nhân đè ở dưới thân, mặt đỏ bừng, bị nam nhân chà đạp, mềm như bùn.

Mà lúc này, Mộ Dung Tuyệt đã xé nát quần áo "Kiều An", trong tiếng yêu kiều rên rỉ của cô, cường thế mà tiến vào......

Sau khi chết trở thành một nhiệm vụ giả tình huống nào cũng đều đụng tới qua, tình huống hiện tại tuy rằng cô thực kinh ngạc, nhưng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Vấn đề là cái ngọc bội này...... Cô nhìn về phía bên cạnh, như thế nào cảm giác quen mắt đâu?

Cô tưởng nguyên chủ Lãnh Kiều An tự mang, nhưng hiện tại nhìn kỹ, mới cảm giác không thích hợp.

Khối ngọc bội này, rõ ràng thế giới trước, Đế Tôn đưa cho cô.

Không nghĩ tới, khối ngọc bội này thế nhưng đi theo cô tới thế giới này.

Hơn nữa ở thời khắc mấu chốt, cư nhiên có tác dụng như vậy.

Kiều An nghiên cứu ngọc bội...... Không nghiên cứu cũng không được, bởi vì tình hình chiến đấu thập phần kịch liệt, Mộ Dung Tuyệt giống như một con dã thú không biết thoả mãn. Hắn kịch liệt mà muốn "Kiều An".

Thần kỳ chính là, "Kiều An" kia giống như cũng có ý thức đáp lại hắn.

Xem đến Kiều An mặt đỏ tim đập, không biết làm sao.

Thật vất vả hai người xong việc, linh hồn Kiều An lại về thân thể.

Cô cảm thấy bị Mộ Dung Tuyệt ôm với đôi tay gầy nhưng cứng rắn. Hơi thở gần quá, hơi thở mang theo mãnh liệt, làm cô ưm một tiếng, cuộn tròn trong lòng ngực hắn.

Chính là, ngay sau đó, mặt cô trắng bệch.

Chuyện vừa rồi, quá mức đột nhiên, cô thiếu chút nữa quên một chuyện quan trọng nhất.

Đó chính là, thân thể này của nguyên chủ Lãnh Kiều An, không chỉ không phải hoàn bích, hơn nữa còn sinh non quá một lần.

Liếc sắc mặt Mộ Dung Tuyệt, đường cong cương ngạnh của hắn khó được nhu hòa, như là không có phát hiện cái gì.

Sao có thể?

"Tiểu An, lúc em năm tuổi, nói phải gả cho anh."

Nam nhân nói nhỏ mang theo tự giễu.

Lúc Lãnh Kiều An năm tuổi, hắn đã mười lăm tuổi.

Người mẹ vũ nữ của hắn đã chết, hắn được đưa đến thân thích họ hàng xa Lãnh gia.

Một thiếu niên lạnh nhạt, tự bế, kiêu ngạo, không có người muốn nuôi dưỡng.

Chính là người Lãnh gia thực mau liền nhận hắn, thậm chí xem hắn trở thành con trai thân sinh.

Tiểu An đáng yêu, ánh mắt đầu tiên thấy hắn, liền thích hắn.

Kéo tay hắn, nói chờ cô lớn lên, phải gả cho ca ca đẹp trai này.

Từ 15 đến 38 tuổi, suốt 23 năm, hắn cùng cô cơ hồ không có tách ra.

Chỉ tách ra hai lần. Lần đầu tiên là hắn vì đoạt vị trí của Mộ Dung đại soái --người cha tiện nghi, mà cùng mấy anh trai em trai tự nhiên tranh đấu máu tanh.

Mà trong lúc này, đối phương vì đối phó hắn, bắt cóc cha Lãnh mẹ Lãnh cùng Lãnh Kiều An.

Cuối cùng, hắn cứu Lãnh Kiều An, lại không kịp cứu cha nuôi mẹ nuôi.

- -----

22h03 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 106: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (22)


Editor: Tranh Nhược

Chương 106

Mà lần thứ hai, lại là hắn ở mười năm sau, hắn cho rằng nhiều năm nỗ lực như vậy, rốt cuộc làm tâm cô ấm. Hắn mua một du thuyền, danh là "Công chúa hào", ở "Công chúa hào" tổ chức sinh nhật cho cô, cũng hướng cô cầu hôn!

Chính là, cô lại ở lúc hắn chuẩn bị mang nhẫn kim cương hắn mua ở hội chợ, xoay người nhảy xuống biển!

Biển sâu không lường được, giống như tình dục của hắn sâu không lường được.

Nhiều năm như vậy, hắn ngây ngốc chờ, hắn vốn tưởng rằng......

Cho nên --?

"Hắn là ai?"

Hắn nhìn cô, ánh mắt thậm chí xưng là ôn nhu.

Chính là dưới ôn nhu kia, lại là thâm trầm sát ý so với biển còn thâm trầm hơn.

Kiều An bị khí thế của hắn làm sợ tới mức môi khô nứt.

Cánh tay hắn dùng sức, nắm eo cô, một tay khác, chỉnh mặt cô, làm cô nhìn thẳng vào hắn.

Hắn cười làm người cảm thấy sởn tóc gáy.

Làm sống lưng lạnh.

Làm chân tay co cóng.

Kiều An lắp bắp nói với hắn, chính là sợ hãi trong mắt cô đâm hắn bị thương.

Hắn cười càng ôn nhu.

Ngón tay thô lệ cẩn thận sờ cằm cô, cảm giác kiều nộn, đôi mắt lần thứ hai chuyển thâm.

Hắn như dỗ trẻ con, "Tuyệt ca ca không có tức giận em. Nhưng, em khả năng bị người lừa. Là hỗn đản nào, khi dễ em?"

Đến cuối cùng, quả thực áp không được tức giận.

Hắn vẫn ôn nhu mà ôm Kiều An, nếu hắn dùng sức lực, không phải làm Kiều An cảm thấy, hắn sắp bóp chết lời cô nói.

Nhưng hắn một bên phỏng đoán còn một bên an ủi cô, "Em không cần sợ, anh không trách em, em khẳng định bị khi dễ...... Đều là anh không có bảo vệ tốt em!"

Nếu động tác hắn an ủi cô, không dùng sức lớn như vậy, lớn đến làm cô cảm thấy mình sắp bị chụp chết, lời này sẽ càng có lực thuyết phục.

- - Kiều An khóc không ra nước mắt.

"Em căn bản không tiếp xúc với người bên ngoài, nếu không phải cấp dưới của anh, chính là tôi tớ trong phủ...... Ai ăn gan hùm mật gấu, liền nữ nhân của Mộ Dung Tuyệt cũng dám động?"

Dù Kiều An không nói, Mộ Dung Tuyệt thân là một thế hệ kiêu hùng, đầu óc tuyệt đối đủ dùng.

Thoáng suy nghĩ, phạm vị đại khái có hoài nghi đã có.

Kiều An muốn nói cái gì, nhưng mà hắn lắc đầu, "Em không cần nhiều lời, Tuyệt ca ca biết em đã mất trí nhớ. Em yên tâm, Tuyệt ca ca khẳng định bắt được tên hỗn đản kia. Anh sẽ đem hắn, nghiền xương thành tro --"

Kiều An tuyệt đối tin tưởng cái này!

Đây đều là Hoàng Phủ Dục tạo nghiệt.

Mộ Dung Tuyệt nói làm liền làm, bắt đầu tra nam nhân có hiềm nghi.

Mà tin tức này truyền tới tai Hoàng Phủ Dục, lại là quả nhiên trong lòng Lãnh Kiều An còn yêu hắn, không có phản bội hắn!

Rốt cuộc Lãnh Kiều An không có khai hắn ra, vậy thuyết minh xác thật là mẹ Ngô phản bội hắn.

Hắn thậm chí có chút hối hận, sớm biết rằng Lãnh Kiều An đối hắn si tâm, hắn không nên phí thời gian hoài nghi cô.

Cho nên, giờ phút này hắn chột dạ, tất cả hy vọng đều ký thác ở trên người Kiều An.

Hắn biết, bất luận mẹ Ngô đối Mộ Dung Tuyệt mật báo hắn hạ độc, hay là Mộ Dung Tuyệt biết chuyện hắn (HPD) "Khinh nhờn" nữ thần, hắn (HPD) đều sẽ chết không toàn thây.

Cho nên tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương (*)!

(*) Hành động trước chiếm tiên cơ, hành động sau thì thảm.

Gian tế chôn trong phủ thiếu soái, hắn cũng không dám dùng.

Cho nên, hắn mạo hiểm nguy hiểm, tự mình ra trận, lúc báo cáo với Mộ Dung Tuyệt, lặng lẽ tìm Kiều An.

Kiều An cũng ngoan ngoãn chạy ra, ở hành lang cúi đầu.

- -----

21h43 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 107: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (23)


Editor: Tranh Nhược

Chương 107

"Sao giờ mới đến?"

Kiều An cau mày, thái độ không tốt.

Dừng ở trong mắt Hoàng Phủ Dục, kia lại là "Hờn dỗi".

Nha đầu Lãnh Kiều An này mềm yếu, bị Mộ Dung Tuyệt sủng đến không biết trời cao đất dày. Chính là có một chút tốt, chính là đủ thiên chân.

Hắn chỉ cần tùy tiện nói lời ngon tiếng ngọt, cô liền ngoan ngoãn cắn câu.

Hắn không nên bởi vì lần trước cô bỗng nhiên trở nên khí phách liền hoài nghi.

Hoàng Phủ Dục biết đối phó nữ nhân. Một mặt dỗ thì vô dụng.

Cho nên hắn tà tứ cười, "Chị, tôi còn không nói chị đâu. Mộ Dung Tuyệt sao biết chị không còn? Chẳng lẽ hắn đắc thủ?"

Hắn nhìn mặt Kiều An đen lại, liền cho rằng cô chột dạ, vì thế sắc mặt lạnh lùng, "Cô sao lại có thể làm chuyện thực xin lỗi tôi? Uổng phí tôi cực cực khổ khổ mà chuẩn bị tương lai cho hai chúng ta! Còn chị? Cho hắn độc cũng không được!"

Lãnh Kiều An là công chúa nhỏ, nhưng chỉ cần mặt hắn đen, cô sẽ dỗ hắn.

Kiều An không nói lời nào.

Hắn càng đắc ý, "Chị đừng quên? Mộ Dung Tuyệt hại chết cha mẹ chị, tôi còn giúp chị báo thù! Mà về sau tôi mới là nam nhân cưới chị, chị rõ ràng một chút."

Kiều An mắt lạnh nhìn, Hoàng Phủ Dục này, cho hắn chút sắc mặt liền muốn mở phường nhuộm?

Còn có Mộ Dung Tuyệt hại chết cha mẹ Lãnh Kiều An??

cha mẹ Lãnh Kiều An xác thật cùng Mộ Dung Tuyệt có quan hệ, lại không phải trực tiếp.

Kẻ thù bởi vì Mộ Dung Tuyệt mới bắt cóc cha Lãnh mẹ Lãnh, mà Mộ Dung Tuyệt xác thật không kịp cứu bọn họ!

Nhưng Mộ Dung Tuyệt vì cứu Lãnh Kiều An, mới bỏ lỡ thời gian cứu viện tốt nhất.

Làm người đứng xem, Kiều An cảm thấy Mộ Dung Tuyệt thật sự đủ oan, nhưng cũng lý giải khúc mắc trong lòng nguyên chủ Lãnh Kiều An.

Lại không thể tha thứ Hoàng Phủ Dục ở chỗ này châm ngòi ly gián!

"Anh mạng nhỏ này còn khó giữ, còn ở nơi này nói vô nghĩa?" Cô cười lạnh, "Tôi vẫn câu nói kia, anh bất quá là một con cho trước mặt Mộ Dung Tuyệt thôi, hôm nay Mộ Dung Tuyệt muốn anh chết, anh liền sống không quá ngày mai!"?

"Cô --"

"Tôi cái gì? Hoàng Phủ Dục, anh chẳng lẽ không nghĩ mẹ Ngô ở trước mặt Mộ Dung Tuyệt nói cái gì sao? Anh cho rằng, Mộ Dung Tuyệt hiện tại không trực tiếp giết anh, là vì cái gì?"

Cô cố ý nói không tỉ mỉ, chọc Hoàng Phủ Dục não bổ.

Càng não bổ càng sợ hãi......

Hắn biết Lãnh Kiều An vẫn là yêu hắn, bằng không sẽ không ở lúc này cảnh báo.

Chính là tính tình thật sự kém.

Đã chết một lần, nói chuyện cũng khó nghe.

Trong lòng hắn cảm kích Kiều An cảnh báo, cũng ở trong lòng hạ quyết tâm: Nữ nhân này nói chuyện khó nghe, lại bị Mộ Dung Tuyệt ngủ, dù cô giết Mộ Dung Tuyệt, về sau cũng không cưới cô, nhiều nhất cho cô làm di thái thái.

Hoàng Phủ Dục thực mau lén lút trở về bố trí kế hoạch của hắn.

Kiều An lại cảm thấy tâm tình thoải mái.

Trực tiếp nói cho Mộ Dung Tuyệt, làm Mộ Dung Tuyệt giết hắn (HPD), nơi nào so được với Kiều An đi từng bước một tự tay đẩy tra nam vào hoàn cảnh tuyệt vọng, rất thống khoái?!

Kiều An không biết, bởi vì ý tưởng này của cô, đánh bậy đánh bạ, lại được nguyên chủ cho thêm điểm -- trong tâm nguyện của nguyên chủ quan trọng nhất chính là tự tay trừng phạt tra nam Hoàng Phủ Dục!

Mộ Dung Tuyệt một bên đích thân chuẩn bị kết hôn, lại ngầm sai người điều tra nam nhân khả nghi. Cũng để không gian Kiều An sắp đặt.

Kiều An biết, dưới ám chỉ của cô, Hoàng Phủ Dục vốn dĩ có lòng muông dạ thú, lại chỉ còn có một con đường.

Ám sát? Cô đã trực tiếp cự tuyệt. Cô nói, từ lúc Mộ Dung Tuyệt biết cô không còn, căn bản không tín nhiệm cô. Cô muốn ám sát căn bản không có khả năng.

Cho nên, Hoàng Phủ Dục chỉ có thể trực tiếp hành động.

- -----

21h21 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 108: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (24)


Editor: Tranh Nhược

Chương 108

Không có Tạ Tĩnh Hoan trong nguyên tác giúp hắn (HPD) cung cấp tình báo, càng không có, Mộ Dung Tuyệt trong nguyên tác quyết tâm muốn chết, lần này Hoàng Phủ Dục phản, nào có cơ hội thành công?

Kiều An sớm nhìn thấu hết thảy, Hoàng Phủ Dục cố tình tự cho mình rất cao cho rằng mình là nam nhân đứng ở đỉnh thực vật.

Ngày thường hắn (HPD) cũng rất cẩn thận, cẩn thận che lấp dã tâm.

Nhưng hiện tại bị Kiều An dẫn dắt, cho rằng Mộ Dung Tuyệt nhìn thấu hắn (HPD).

Chó cùng rứt giậu, hắn (HPD) cho rằng phản mới là con đương sống duy nhất.

Từ trước đến nay Hoàng Phủ Dục dựa vào nữ nhân được việc, lúc này đây, vẫn như cũ đánh chủ ý lên nữ nhân.

Hắn nghĩ tới vị hôn thê Chu Bội Bội.

Cha Chu Bội Bội chính là phó quan của Mộ Dung Tuyệt, mấy năm nay, dưới một người trên vạn người.

Quan trọng nhất chính là, Chu Bội Bội là con gái duy nhất của phó quan Chu.

Cưới Chu Bội Bội, chẳng khác nào nhận thế lực Chu gia --

Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất hắn nguyện ý cưới Chu Bội Bội.

Hiện tại Lãnh Kiều An lớn lên rất giống Tạ Tĩnh Hoan đã chết, trên thế giới này không có nữ nhân nào như Chu Bội Bội thích hợp làm vợ hắn.

Hắn không chút do dự đi Chu gia tìm Chu Bội Bội.

Dỗ vài cái, nhưng thật sự dỗ được Chu Bội Bội, sai hết thảy đều là Tạ Tĩnh Hoan ái mộ hư vinh.

Chỉ có cô mới có thể đứng bên người Hoàng Phủ Dục.

Hoàng Phủ Dục lớn lên tuấn tú, lại là thiếu tướng, hơi thở tự mang cấm dục -- chỉ cần bề ngoài này, chính là Chu Bội Bội để ý.

Huống chi mấy năm nay, hắn đắp nặn hình tượng mình rất tốt.

Thiếu tướng anh tuấn, ăn chơi trác táng lại thâm tình theo đuổi, cô gái trẻ tuổi nào có thể kháng cự? Huống chi ở trong lòng Chu Bội Bội, bọn họ vốn dĩ chính hôn phu hôn thê.

Cho nên, lúc mang Hoàng Phủ Dục đến thăm cha vợ tương lai, ám chỉ muốn thoát ly Mộ Dung Tuyệt, Chu Bội Bội cảm thấy vị hôn phu nói đúng cực kỳ, "Đúng vậy, cha, con cảm thấy cái này có lý."

Mặt phó quan Chu đen.

Người này không muốn sống nữa sao? Thủ đoạn của Mộ Dung Tuyệt, ai so với hắn (HPD) rõ ràng hơn? Huống chi, mấy năm nay, hắn (HPD) đi theo Mộ Dung Tuyệt rất tốt, sao lại phản??

Nhưng, ông xem nhẹ thủ đoạn Hoàng Phủ Dục đối phó nữ nhân.

Con gái ông, không biết bị rót mê hồn canh gì.

Trước kia đều kêu Mộ Dung Tuyệt cha nuôi, hiện tại vì nam nhân này, muốn chết muốn sống, muốn lão cha duy trì vị hôn phu đi xử lý cha nuôi.

Con gái ông chỉ có một...... Không đáp ứng chẳng lẽ nhìn con gái chết sao??

Phó quan Chu biết rõ là cái chết, nhưng không thể nề hà.

Hắn (HPD) không giống Chu Bội Bội thiên chân, thực lực Mộ Dung Tuyệt hắn (HPD) rõ ràng.

Chẳng sợ có thế lực Chu gia, cơ hội thành công này cũng không đến ba phần.

Quả nhiên, Hoàng Phủ Dục tự cho hành sự thập phần kín đáo, tin tức gần nhất liên tục mật đàm với phó quan Chu, sớm đã đặt trên bàn Mộ Dung Tuyệt.

"Tiểu An cảm thấy chuyện này phải làm sao bây giờ?"

Kiều An luôn cảm thấy ánh mắt Mộ Dung Tuyệt nhìn về phía mình có thâm ý.

Rõ ràng mình cái gì cũng chưa nói......

Chẳng lẽ hắn đã tra ra cái gì?

"Khụ khụ," Kiều An nghiêm túc, "Em cảm thấy Hoàng Phủ Dục cùng phó quan Chu đều thật quá đáng. Tuyệt ca ca tín nhiệm bọn họ như vậy, bọn họ lại nghĩ phản bội anh, quả thực lòng tham không đáy!"

Mộ Dung Tuyệt thấy cô như vậy, cười.

Trong khoảng thời gian này, mày anh đều nhăn, cả người tản ra hơi thở người sống chớ gần.

Lúc này, cười, lại làm người nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng, ngay sau đó, khối băng này càng đông lạnh.

- -----

21h00 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 109: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (25)


Editor: Tranh Nhược

Chương 109

"Lòng tham không đáy, cũng là em dung túng ra."

Ý vị thâm trường, làm Kiều An cảm thấy da đầu tê dại.

Bất quá, chiêu số đối phó Hoàng Phủ Dục, cô sớm đã nghĩ kỹ rồi.

"Em cảm thấy, phó quan Chu không phải người ngu. Hắn nhiều năm cũng coi như trung thành thành khẩn, xem ra là luyến tiếc con gái duy nhất, mới theo Hoàng Phủ Dục."

"Ha hả, phản bội anh, phải thừa nhận hậu quả. Mặc kệ là nguyên nhân gì."

Kiều An bi ai ba phút cho phó quan Tần......

"Kỳ thật, em cảm thấy Bội Bội cũng đươnc, rốt cuộc cũng là con gái nuôi của chúng ta."

"Ha hả."

Người bình thường nói "Ha hả" làm người lạnh căm căm, Mộ Dung thiếu soái phun ra hai chữ chữ, càng làm người cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Kiều An tiếp tục nói, trái tim thật cường đại -- phó quan Tần bên cạnh đều bội phục cô.

Trừ bỏ phu nhân, ai dám ở bên thiếu soái tâm tình không tốt nói chuyện?

"Được rồi, kỳ thật người em quan tâm không phải Bội Bội, là Tuyệt ca ca anh!" Ánh mắt Kiều An chân thành, chớp chớp......

Nhưng chớp chớp thì sao??

Dù là phó quan Tần đều nhìn ra được, mấy ngày gần đây, cả người thiếu soái đều phát cuồng. Cũng không biết là gì, hắn ép loại điên cuồng cùng lửa giận xuống dưới. Nhưng hắn biết, chỉ thiếu một lời dẫn, có thể bùng nổ.

Mà phu nhân lại vào lúc này làm nũng......

Kiều An không cảm thấy mình làm nũng, chỉ là dùng ánh mắt chân thành đả động người.

Hiển nhiên, Mộ Dung Tuyệt cũng nghĩ vậy.

Trong lòng lửa giận cuồng bạo, bị dập tắt kì dị......

Cô còn là Tiểu An cái gì đều không hiểu sao.

Tên hỗn đản đáng giận kia, lừa gạt cô; càng đáng giận chính là mình, không có bảo hộ cô!

Hắn mỉm cười, "Tiểu An muốn làm gì?"

Thái độ này, quả thực làm cho phó quan Tần rơi lệ đầy mặt -- thiếu soái đối chúng ta sao có thái độ tốt như vậy?

Không thể giống như đối phu nhân mùa xuân ấm áp sao, đối chúng ta lại như gió thu cuốn hết lá vàng vô tình như vậy!

Kiều An cũng cười, "Hoàng Phủ Dục xuất thân không tốt, lại rất thích làm bộ cao phú soái......"

Kỳ thật, tác giả nguyên tác khẳng định là mẹ ruột Hoàng Phủ Dục.

Hoàng Phủ Dục trong cốt truyện đùng một phát xuất hiện, khiến cho hắn giống như thật là một quý công tử xuất thân cao quý, tuổi trẻ tài cao.

Cho nên thời điểm hắn đi đại học Trung ương đón Tạ Tĩnh Hoan, nhiều nữ sinh đều hâm mộ ghen tị hận.

Kia chính là một thiếu tướng cao quý theo đuổi một nữ sinh viên thanh thuần nha.

Không thể không nói, bản lĩnh khác của Hoàng Phủ Dục không nói, nhưng rất hiểu lợi dụng nữ nhân như nào.

Có thể lợi dụng nữ nhân thượng vị, trở thành đại quân phiệt -- bản lĩnh này, đại bộ phận nam nhân đều không có.

Chính là, loại dối trá thành lập tình yêu này, chẳng lẽ chính là tình yêu thật sự sao?

Ít nhất, Kiều An không cảm thấy Chu Bội Bội thật sự thích Hoàng Phủ Dục.

Mà chuyện Kiều An phải làm, rất đơn giản.

Chỉ cần xuất thân của Hoàng Phủ Dục truyền khắp thiên hạ, Chu Bội Bội thiên kim tiểu thư như thế sẽ nhìn trúng hắn sao?

Đừng nói Chu Bội Bội chướng mắt hắn, nữ nhân xuất thân hơi cao quý chút đều chướng mắt hắn!

Kiều An nói ý tưởng của cô, càng thêm làm Mộ Dung Tuyệt nhìn cô nhiều mấy cái.

Hắn bực bội hút xì gà.

Kiều An cho rằng kế hoạch của mình không tôta -- không nghĩ tới, Mộ Dung Tuyệt trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh cho phó quan Tần, "Dựa theo ý tứ phu nhân làm."

Phó quan Tần đương nhiên thấu tình đạt lý, thấy bộ dáng thiếu soái, cúi đầu lui xuống.

Kiều An cảm giác được nguy hiểm đột kích, nhưng không phải ai khác.

Là hắn hôn.

- -----

20h38 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 110: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (26)


Editor: Tranh Nhược

Chương 110

Hôn lúc này không giống trước.

Như mang theo mệt mỏi thật lâu.

Đúng vậy, là mệt mỏi.

Hắn như muốn Kiều An an ủi, nói là hôn sâu, lại càng như hấp thu ấm áp trên người cô.

Hắn cái gì đều không có nói.

Nhưng Kiều An lại bổ não rất nhiều.

Thân thế Hoàng Phủ Dục quả nhiên nổ mạnh. Báo chí dám nói nhất đã lột da (*) thân thế của Hoàng Phủ Dục, quả nhiên khiến cho rất nhiều người hứng thú.

(*) Sự thật.

Phải biết rằng, làm một thiếu tướng tuổi trẻ anh tuấn, tuy tin tức hắn (HPD) bụi hoa của hắn (HPD) rất nhiều, nhưng không chỉ không hề hao tổn mị lực của hắn (HPD), ngược lại gia tăng hơi thở lãng tử trên người hắn (HPD).

Nhiều thiếu nữ tình nhân trong mộng chính là Hoàng Phủ Dục......

Nhưng lúc những người này phát hiện, Hoàng Phủ Dục cũng không phải quý công tử xuất thân danh môn, mà là nữ nhân kỹ viện sinh, cha ruột không rõ, quả thực sợ ngây người. Từng mảnh xuân tâm, đều thành mảnh nhỏ.

Kỳ thật, đối với bộ phận người làm được thiếu tướng mà nói, loại chuyện này tuôn ra, tuy rằng thanh danh không dễ nghe, nhưng tiền đồ không có bất luận ảnh hưởng gì.

Trong quân đội ai quản ngươi xuất thân?

Huống chi đây là loạn thế, dựa vào vũ lực. Xuất thân tốt, không có thực lực vẫn là một từ chết.

Tào Tháo nổi tiếng kiêu hùng, hắn còn có gia gia là thái giám đâu, cũng không trở ngại người ta hiệu lệnh chư hầu.

Nhưng, Hoàng Phủ Dục không phải người ta.

Hắn (HPD) có mẹ là kỹ, ảnh hưởng lớn nhất chính là hôn sự cùng Chu gia.

Chu Bội Bội rất thiên chân rất ấu trĩ, dễ lừa.

Nhưng người thiên chân ấu, đơn giản là hư vinh.

Cô có thể mặc kệ nhiều thứ, nhưng hôn phu làm cô mất mặt, việc hôn nhân này cô liền từ bỏ! Hắn (HPD) căn bản không phải bạch mã vương tử cô ảo tưởng!

Vẻ mặt phó quan Chu mộng bức: Ông cùng Hoàng Phủ Dục nói tốt, muốn làm như thế nào, sau đó Mộ Dung Tuyệt xử lý......

Kết quả nói xong, con gái hối hôn? Liền bởi vì nguyên nhân không quan hệ đau khổ.

Đúng vậy, ở trong lòng phó quan Chu, này thật là nguyên nhân không quan hệ đau khổ.

Hoàng Phủ Dục biết không phải vậy.

Bởi vì hắn (HPD) đùa bỡn cùng lợi dụng quá nhiều nữ nhân, mới biết được này đối với nữ nhân nào đó là tử huyệt nghiêm trọng cỡ nào.

Chỉ là hắn (HPD) không rõ, rốt cuộc là ai, so với hắn (HPD) còn hiểu nữ nhân hơn, tại lúc này muốn hắc hắn (HPD), hắn (HPD) mất đi duy trì quan trọng của Chu gia?

Không có Chu gia duy trì, xác xuất thành công ba phần của hắn (HPD) chỉ còn một!

Quan trọng nhất chính là, thời khắc mấu chốt Chu gia phản bội, làm hắn (HPD) cảm giác được nhân sinh ác ý.

Hoàng Phủ Dục đương nhiên không thể tưởng được, so với hắn còn hiểu biết nữ nhân hơn là Kiều An.

"Hoàng Phủ Dục từ nhỏ ở nơi dơ bẩn bất kham nhất lớn lên, mẹ ruột hắn là kỹ, hắn căn bản không tin nữ nhân. Cho nên trên thế giới này, hắn căn bản sẽ không yêu bất luận nữ nhân nào......"

Mộ Dung Tuyệt nói thực bình đạm.

"Anh đề bạt trọng dụng hắn, bởi vì hắn cùng anh có thân thế tương tự. Tiểu An, tuy rằng em quên mất, chính là anh muốn nói cho em, mẹ anh cũng chỉ là một vũ nữ."

Hắn tự giễu.

Cho dù là Mộ Dung thiếu soái, cũng không có quá khứ sáng rọi.

Bất quá Mộ Dung Tuyệt hắn sao có thể để ý quá khứ?

Hắn bằng đôi tay mình, đánh nửa giang sơn, Trường Giang giàu có và đông đúc thuộc về hắn. Anh hùng không hỏi xuất xứ, Mộ Dung Tuyệt hắn sao có thể tự ti?

Lại không phải Hoàng Phủ Dục tiểu bạch kiểm kia, dựa vào hình tượng đi lừa gạt nữ nhân!

Nhưng, Kiều An lại từ trong giọng tự giễu của hắn nghe ra bất an.

- -----

20h15 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 111: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (27)


Editor: Tranh Nhược

Chương 111

Bởi vì để ý, cho nên mới bất an.

Nam nhân quyền khuynh thiên hạ như vậy, ở trước mặt cô ngẫu nhiên lộ biểu tình yếu ớt.

Kiều An cảm thấy tâm mềm một chút.

Cô cười, "Em là người sẽ để ý những thứ này sao? Tuyệt ca ca."

Hắn ôm chặt cô vào trong ngực, hận không thể lưu lại thời khắc này vĩnh viễn, vĩnh viễn không trôi đi.

Chính là hắn không có năng lực như vậy.

Hắn sợ.

Hắn sợ người Kiều An yêu không phải hắn.

Hắn sợ cô khôi phục ký ức.

Hắn sợ cô hận hắn oán hắn!

"Gả cho anh được không? Gả cho anh?"

Hắn lại không dám nghe cô trả lời, lựa chọn hôn sâu nuốt câu trả lời của cô.

Hoàng Phủ Dục mất đi duy trì của Chu gia, phản là chuyện không có khả năng. Hắn (HPD) không chịu ngồi chờ chết, không có năng lực, lại lăn lộn mãi.

Giống như trong lòng treo kiếm, mỗi ngày đều chờ rơi xuống.

Cố tình Mộ Dung Tuyệt không động thủ, hết thảy đều là sóng êm gió lặng trước bão táp.

Kiều An cũng không tính toán dễ dàng buông tha Hoàng Phủ Dục.

Muốn giết chết Hoàng Phủ Dục, cần gì cô tự mình động thủ?

Trong nguyên tác, hắn (HPD) cũng bị người ám sát.

Nhưng Tạ Tĩnh Hoan yêu hắn (HPD) nhảy ra, giúp hắn (HPD) chặn lại một đao.

Đúng là một đao kia, làm hắn (HPD) có thể sống sót, cũng một đao kia, làm hắn (HPD) yêu Tạ Tĩnh Hoan thiệt tình.

Tình yêu của họ có bước tiến triển nhảy vọt -- ít nhất trong nguyên tác là như thế này.

Đương nhiên, nguyên tác lại kết hợp hiện thực, liền biết, Hoàng Phủ Dục nhìn như yêu Tạ Tĩnh Hoan, nhưng người hắn yêu nhất vẫn luôn là chính hắn.

Đương nhiên, này không phải trọng điểm.

Trọng điểm ở chỗ, không có Tạ Tĩnh Hoan cô gái ngốc này chắn đao, Hoàng Phủ Dục còn sống sót sao?

Kiều An đối Hoàng Phủ Dục cảm thấy hứng thú, phó quan Tần cũng báo tin tưcs Hoàng Phủ Dục cho Kiều An.

Ngoài dự kiến của Kiều An, ám sát trong nguyên tác, vẫn xuất hiện.

Hoàng Phủ Dục đắc tội không ít người.

Nhưng, đại khái có lẽ cốt truyện đại thần là mẹ ruột nam chủ. Hoàng Phủ Dục mang theo quang hoàn nam chủ lóe mù mắt người ta, sau khi hắn giết nữ chủ, dưới tình huống không ai giúp hắn chắn đao, cũng không chết.

Chỉ mất đi một cánh tay mà thôi.

Cùng nữ chính Tạ Tĩnh Hoan tùy tùy tiện tiện bị Hoàng Phủ Dục giết chết so sánh thật bi thương, thuyết minh đầy đủ tác giả khẳng định là mẹ ruột nam chủ, mẹ kế của nữ chủ.

Nhưng này cũng không phải trọng điểm.

Mộ Dung Tuyệt đến.

Nữ nhân hắn âu yếm, ngồi trước cửa sổ, nhìn tin tức nam nhân khác, cười đến vui vẻ, trong lòng lạnh lùng.

Nhưng trên mặt hắn không biểu hiện ra.

Mộ Dung Tuyệt từ trước đến nay lạnh băng vô tình, dù tâm tình không tốt, cũng nhìn không ra.

Kiều An cho rằng, hắn chỉ giống như bình thường, tới xem cô.

Rốt cuộc hắn xác thật có ham mê như vậy.

Không nghĩ tới, hắn bỗng nhiên cầm giấy trong tay cô, mày nhíu chặt, "Đủ rồi chứ?"

Trang giấy bay trên không trung rơi xuống mặt đất, Kiều An cong lưng nhặt, chuông cảnh báo trong lòng lại rung mạnh.

Ngữ khí chất vấn này là muốn quậy kiểu gì?

Ánh mắt Kiều An khó hiểu, làm hắn càng giận.

Hắn không kiên nhẫn nhướng mày, hô hấp có chút thô nặng, "Em đối phó Hoàng Phủ Dục, đến nước này, anh hỏi em đủ hay không?"

Này......

Kiều An há hốc mồm: Này đương nhiên không đủ, còn không ngược chết hắn (HPD), như thế nào đã xong?

Mộ Dung Tuyệt không nói cái gì, liền giúp cô tới ngược Hoàng Phủ Dục sao? Hiện tại Hoàng Phủ Dục mới bị chặt mất tay, liền luyến tiếc? Chẳng lẽ...... Hắn luyến tiếc?

"Chẳng lẽ" của cô chứng minh là sai.

Bàn tay Mộ Dung Tuyệt vung lên, hạ quyết định, "Bắt Hoàng Phủ Dục lại," quay đầu nhìn cô, "Nếu em muốn, tự tay tra tấn hắn, không cần nghĩ, anh tìm người giết hắn. Như vậy được chưa?"

- -----

19h54 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 112: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (28)


Editor: Tranh Nhược

Chương 112

Trong thế giới của Mộ Dung Tuyệt, muốn giết một người, căn bản không cần thủ đoạn phí thời gian này.

Kiều An như vậy, thật sự yếu!

Muốn một người chết, phương thức trực tiếp thô bạo rất nhiều.

"Chính là......" Kiều An yếu ớt mà tỏ vẻ phản đối.

Mộ Dung Tuyệt khí phách lắc đầu, "A! Không sao. Hiện tại Tuyệt ca ca có thể cho em nhìn, làm một người muốn sống không được, muốn chết không xong dễ dàng cỡ nào!"

Tươi cười của hắn mang theo tà nịnh, làm trong lòng Kiều An cảm thấy bất an -- giống như hắn đã biết cái gì.

Bởi vậy, cô càng không có đường sống phản đối.

"Muốn tự mình xem hắn bị ngược đến thương tích đầy mình như thế nào sao?"

Hắn thị huyết tàn nhẫn, lôi kéo người nhìn như phúc hắc, trên thực tế lại vẫn là một con thỏ trắng, đi tới nhà lao phủ thiếu soái.

Hoàng Phủ Dục biết nhà lao phủ Mộ Dung thiếu soái.

Nhưng, lúc bị kéo vào nơi này, hắn (HPD) vẫn không thể tin được: Hoàng Phủ Dục hắn thế mà bị bắt tới nơi này.

Phải biết rằng, cái tư lao này là hắn (HPD) hỗ trợ thành lập đâu.

Hắn (HPD) nói cho Mộ Dung Tuyệt, có phạm nhân, có thù sinh tử, không cần thiết bắt vào ngục giam, nhốt lại làm mình hết giận mới càng sảng!

Cho nên, hắn (HPD) còn giúp Mộ Dung Tuyệt định chế rất nhiều hình cụ đâu!

Suy nghĩ một chút cưa hình, luân hình, giày xi măng, ghế thẩm vấn...... Có mười đại khổ hình Mãn Thanh, có chút cái là hắn (HPD) vì lấy lòng Mộ Dung Tuyệt, cố ý từ nước ngoài học được! Hiện tại nhớ tới, khiến cho sống lưng hắn (HPD) phát lạnh!

Hắn (HPD) nhớ rõ, Mộ Dung Tuyệt rất ít đưa người vào nơi này. Hắn chán ghét một người, trực tiếp bắn chết, lười dùng thủ đoạn phiền toái như vậy. Mà bây giờ, hắn (HPD) nhìn Mộ Dung thiếu soái chậm rãi đi tới, nhìn mặt ngàn năm hàn băng của hắn lộ ra tươi cười tàn nhẫn, hắn (HPD) không thể tin được, cũng không nghĩ tin tưởng!

"Phu nhân, cứu mạng phu nhân!"

Nhìn từ Kiều An phía sau Mộ Dung Tuyệt, hắn (HPD) nhịn không được kêu thảm thiết.

Đúng vậy, Lãnh Kiều An khẳng định luyến tiếc hắn (HPD) chịu khổ, khẳng định sẽ xin! Hắn (HPD) khóc lóc thảm thiết.

Không nghĩ tới, hắn (HPD) kêu, Mộ Dung Tuyệt cười càng tàn nhẫn.

"Bốp!" một chân Hoàng Phủ Dục bị hắn đá.

Lúc hắn (HPD) cảm thấy hai chân đau xót, sau đó mất đi cảm giác, chỉ cảm thấy đều là nước, nước tí tách chảy......

Đây là hắn...... Mệnh căn của đàn ông!

Hắn (HPD) tuy đau cực kỳ, đầu óc lại không ngu.

Tới lúc này, hắn (HPD) minh bạch.

Mộ Dung Tuyệt cái gì cũng rõ ràng, cái gì cũng biết...... Hắn biết chuyện mình làm với Lãnh Kiều An. Chính mình không chỉ sống không được, hơn nữa chết thống khoái đều không được.

Hắn (HPD) muốn nói chuyện, nhưng miệng hắn (HPD) không mở được.

Mà lúc này, Mộ Dung Tuyệt lại cười cầm lấy roi, đưa cho Kiều An.

Hắn khó được ôn nhu cười, nhìn qua giống như ác ma ăn thịt người.

"Tiểu An, tới, quất hắn đi."

"Tiểu An, cầm lấy!"

"A? Em không làm sao? Tuyệt ca ca làm mẫu cho em, dạy em, quất hắn như thế nào!"

"Vút vút vút!"

Không chút lưu tình quất roi, đánh vào người Hoàng Phủ Dục.

Mộ Dung Tuyệt sức lực lớn, thực mau, quân trang đều bị phá. Lộ ra làn da máu tươi đầm đìa. Mà cái tay kia, bị người cắt đứt, vừa mới đóng vảy, hiện tại bị đánh đến da tróc thịt bong.

Mộ Dung Tuyệt giống như đánh nghiện, đánh nửa giờ, Hoàng Phủ Dục hôn mê bất tỉnh, cũng không chịu dừng tay.

"Nôn --" loại không khí đầy máu tanh, làm Kiều An thiếu chút nữa phun ra.

"Tiểu An không phải sợ," hắn quăng roi, sai người hất một bồn nước nóng bỏng vào Hoàng Phủ Dục.

Nước ấm này, cho dù lợn chết đều bị nóng sống lại, huống chi là Hoàng Phủ Dục?

"Tiểu An, Tuyệt ca ca nói đúng hay không, làm một người thống khổ, rất đơn giản, đúng hay không?"

- -----

19h33 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 113: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (29)


Editor: Tranh Nhược

Chương 113

"Đúng vậy." Kiều An một bên muốn phun, một bên gật đầu.

Cô dám không gật đầu?

Mộ Dung Tuyệt lộ ra chiêu thức ấy, hoàn toàn làm cô chấn động.

Đối với loại chuyện hành hạ một người đến chết, Mộ Dung Tuyệt mới là chuyên nghiệp. Cái gọi là nguyên tác nam chủ, hắn vừa động thủ, liền hôi phi yên diệt (*).

(*)Hồn phi phách tán, có khi còn chẳng còn.

Mà Mộ Dung Tuyệt như không biết cô buồn nôn cùng sợ hãi, thập phần ôn nhu mà vuốt đầu cô, ôn nhu cười nhạt, "Lúc này mới ngoan. Em nhìn, nhốt hắn ở nơi này, ngày nào đó khó chịu, làm nhục hắn một lần, thực dễ dàng, đúng hay không? Em á, có thể để tâm, đặt ở hôn lễ của chúng ta."

Kiều An bị hắn ôm chặt, dựa vào trước ngực hắn.

Ngực hắn mang theo hơi thở nam tính, lúc hắn nói chuyện, hơi thở khí phách quanh quẩn bên tai cô. Hắn không lúc nào là không soát cảm giác tồn tại của mình.

Mặc sức tưởng tượng hôn lễ tốt đẹp, động lòng người cỡ nào -- nếu, không phải chuyện xảy ra trong nhà lao, còn có một người da cốt vô tồn (*) đứng xem mà nói......

(*) Da xương khó giữ, mất.

Lúc này, bị ngược đến trên người không có chỗ nào da không thủng, bị nước ấm làm nóng, tăng thêm trình độ Hoàng Phủ Dục hư thối, đau đến ngao ngao kêu.

Thấy cảnh tượng ấm áp tốt đẹp, hơi thở thoi thóp, vẫn nhịn không được cầu xin, "Thiếu, thiếu soái, xem ở tình cảm trước đó...... Cho tôi thống khoái!"

Hắn không cầu xa giữ mạng sống, chỉ cầu thống khoái.

Hắn (HPD) còn dùng ánh mắt đau thương nhìn về phía Kiều An.

Lãnh Kiều An là nữ nhân của hắn (HPD), lúc này có thể không giúp hắn (HPD) nói chuyện sao?

Chính là, Mộ Dung Tuyệt thấy ánh mắt hắn, không dấu vết ôm chặt Kiều An trong ngực.

Như nói nhỏ, lại như tự giễu.

"Xem ra, có người không nghĩ muốn hai mắt của mình......"

Hắn bảo phó quan Tần lấy đôi găng tay trắng, chậm rì rì đeo vào -- một bộ muốn lấy tròng mắt Hoàng Phủ Dục!

"A! Không cần! Không cần! Cầu xin anh --"

Hoàng Phủ Dục bị trói trên ghế, thét chói tai.

Trong nguyên tác một thế hệ kiêu hùng Hoàng Phủ Dục khí phách uy vũ, một tướng công thành vạn xương khô, giờ này khắc này, khóc đến cực kỳ bi thảm.

Nhưng mà, không có người có thể ngăn cản Mộ Dung Tuyệt.

Găng tay trắng của hắn, là hai tròng mắt máu chảy đầm đìa.

Hắn xoay người đối Kiều An cười khẽ, "Em nhìn, người râu ria, nên làm như vậy, đúng hay không? Hôn lễ của chúng ta mới là chuyện quan trọng nhất!"

"Nôn --" lúc này, Kiều An thật sự phun ra, muốn cách xa Mộ Dung Tuyệt một chút.

Mộ Dung Tuyệt vốn muốn cho cô xem, nhìn cô tránh né, trong ánh mắt có một tia đau khổ.

Mà đau khổ này, nhìn hướng Hoàng Phủ Dục, lửa giận càng sâu!

"Vút vút vút vút vút vút --" liên tiếp mười roi, hoả khí trong lòng hắn mới tiêu bớt.

Nhìn về phía Kiều An, lại ôn nhu cười làm người sởn tóc gáy.

"Tiểu An không thích anh đối Hoàng Phủ Dục như vậy sao? Nhưng, Tiểu An chính em không phải cũng thực chán ghét hắn? Muốn đối phó hắn sao? Anh chỉ là thấy em tốn quá nhiều thời gian, chiếm dụng thời gian chuẩn bị hôn lễ."

Hắn cao ngạo cùng khí phách. Ngày này, cũng làm bá chủ Hoa Đông.

Nếu trong nguyên tác, sau khi Lãnh Kiều An cùng thế thân Tạ Tĩnh Hoan chết, hắn quyết tâm muốn chết, căn bản không nói gì về việc Hoàng Phủ Dục thượng vị.

Ngày sau, hắn thống nhất cả nước, vấn đề chỉ là thời gian......

Nhưng lúc này, trong ánh mắt hắn, ánh sáng của hắn, chỉ có Kiều An một người nho nhỏ.

Hắn nghiêm túc mà nhìn cô.

Hắn làm theo lời hắn đã nói trước kia.

- -----

19h10 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 114: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (30)


Editor: Tranh Nhược

Chương 114

Hắn không trách Lãnh Kiều An thất thân với người khác. Hắn chỉ đổ thừa mình không bảo vệ tốt cô.

Hắn sớm ra điều tra Hoàng Phủ Dục tên hỗn đản kia, nhưng cô không nói, hắn cũng không nói toạc.

Hắn hiện tại ra tay với Hoàng Phủ Dục, chỉ là ghét bỏ hắn chiếm dụng thời gian của Kiều An......

Với hắn mà nói, hôn lễ của hai người mới là quan trọng nhất.

Hắn có thiên hạ, nhưng với hắn, chuyện quan trọng nhất, chính là có được Kiều An......

Kiều An nhìn hắn thật sâu, cảm thấy tim mình đập rất nhanh.

Không, không, người nam nhân này là thuộc về Lãnh Kiều An, cô chỉ là nhiệm vụ giả.

Cô rũ mắt, lúc nâng lên, ánh mắt đã thanh minh, "Tuyệt ca ca, anh nói đúng."?

Không nghĩ tới, lời bình đạm cô nói, dừng bên tai Hoàng Phủ Dục, lại như sấm mùa xuân nổ vang.

Hắn không dám tin tưởng, Lãnh Kiều An phản bội hắn!

Bọn họ nói tốt, muốn cùng nhau giết Mộ Dung Tuyệt mà?

Hắn tự biết mình khó giữ mạng sống, giờ này khắc này, tất cả oán giận, đều hóa thành mắng, "Lãnh Kiều An cô là tiện nhân! Cô thế mà không giúp tôi! Cô đã quên thời điểm cô ở dưới thân tôi kêu đến vui vê? Cô đã quên cô từng có con với tôi sao?"

Hắn dùng hết sức chửi bậy.

Hắn chết không tử tế, Lãnh Kiều An đừng nghĩ toàn thân mà lui!

Ai biết sắc mặt Mộ Dung Tuyệt bất biến, vẫn như cũ ôn nhu mà vuốt ve mặt Kiều An.

"Cho hắn thêm đồ ăn!"

"Thêm đồ ăn" từ này mang theo lạnh lẽo làm người run rẩy.

Mấy đao đâm xuống, đôi môi Hoàng Phủ Dục trắng bệch.

Kiều An nhìn Hoàng Phủ Dục lúc này vẫn như cũ vô lực mà kêu gào, cảm tưởng lớn nhất chính là một nam nhân như vậy, trong nguyên tác sao lại miêu tả thành nam chính anh tuấn tiêu sái nhiều gái theo.

Không nghĩ tới, lúc cô mắt lạnh nhìn Hoàng Phủ Dục, Hoàng Phủ Dục cũng nhìn cô, trong lòng ghen ghét đến phát cuồng.

Nếu hắn cùng Lãnh Kiều An thông đồng là sai lầm thật lớn, vì cái gì chỉ có Hoàng Phủ Dục hắn một người trả giá thật lớn? Mà Lãnh Kiều An lại nhẹ nhàng lui thân, Mộ Dung Tuyệt không trách cô chút nào sao?

"Nữ nhân không phải thứ tốt gì...... Nữ nhân đều gạt người......"

Kiều An vốn định rời đi cùng Mộ Dung Tuyệt, lại nghe hắn lẩm bẩm.

Cô nhíu mày, không nhịn được nói, "Tạ Tĩnh Hoan đối với cậu thiệt tình, cậu lại giết cô ấy!"

Tuy cô cảm thấy Tạ Tĩnh Hoan nguyên nữ chủ này cùng Hoàng Phủ Dục là điển hình "Tra nam tiện nữ" kết hợp. Cô (TTH) yêu Hoàng Phủ Dục yêu tới không cần cha mẹ, không cần thân nhân, không cần học, không cần tôn nghiêm...... Cuối cùng Hoàng Phủ Dục có thể thành sự! Cô thiệt tình không thể phủ nhận.

Nhưng mà, Hoàng Phủ Dục rất lâu mới phản ứng lại Tạ Tĩnh Hoan là ai.

"A...... Còn không phải vì tiền, quyền...... Lúc tôi hai bàn tay trắng, đều chạy......"

Lời hắn nói làm người lạnh lẽo không rét mà run.

Nhưng ngẫm lại thái độ Chu Bội Bội cùng nhiều nữ nhân ở lúc hắn nghèo túng, hắn nói vậy cũng có đạo lý.

Chỉ có thể nói, ngươi là ai, muốn gặp ai.

Có lẽ, dựa theo quỹ đạo nguyên tác, Tạ Tĩnh Hoan vì hắn chắn đao, tâm ích kỷ của hắn, cũng sẽ có một tia cảm động...... Chính là vẫn không thay đổi được bản tính của hắn, Tạ Tĩnh Hoan vẫn chết.

Cho nên, Hoàng Phủ Dục là tự làm tự chịu.

Mà Mộ Dung Tuyệt sớm đã không chịu nổi tầm mắt Kiều An rơi trên người Hoàng Phủ Dục, hắn lôi kéo Kiều An rời đi, trước khi rời đi, còn không quên bổ sung một câu không nặng không nhẹ với phó quan Tần, "Chiêu đãi hắn thật tốt, đừng để hắn chết!"

- -----

18h46 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 115: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (31)


Editor: Tranh Nhược

Chương 115

Thiếu soái cùng phu nhân đã đi xa.

Phó quan Tần lại khó khăn.

Muốn tra tấn Hoàng Phủ Dục gấp bội, lại không để hắn chết, thật là chuyện khó khăn.

Một bên tra tấn hắn, một bên còn muốn ở bên cạnh tùy thời tìm bác sĩ cứu hắn.

Các loại chất kháng sinh đều truyền cho hắn, kích phát sức sống sinh mệnh của hắn, không thể làm hắn thống khoái mà chết đi......

Bên này Hoàng Phủ Dục bị tiếp đón đến sống không bằng chết, Mộ Dung Tuyệt lại vui sướng nghênh đón hôn lễ.

Hôn lễ của Mộ Dung thiếu soái, nhân vật có uy tín toàn bộ quốc gia đều xuất hiện.

Biểu tình trên mặt Kiều An có chút miễn cưỡng.

Mộ Dung Tuyệt nắm tay cô rất chặt, như sợ cô tùy thời đều sẽ chạy.

Kỳ thật, Mộ Dung Tuyệt nghĩ không sai, Kiều An thật đúng là muốn rời đi.

Cô cảm thấy, nhiệm vụ hoàn thành không sai biệt lắm.

Cô cảm thấy, nguyên chủ Lãnh Kiều An oán khí lớn nhất, hẳn là đến từ Hoàng Phủ Dục.

Nhìn Mộ Dung Tuyệt bộ dạng cây vạn tuế ra hoa, cô nhịn không được có chút do dự.

Nhưng mà, hiện thực so với cô trước một bước, lựa chọn!

Trong phủ thiếu soái, nói cười vui vẻ!

Mộ Dung Tuyệt bỏ đi một thân nhung trang, mặc trường bào cắt may khéo léo.

Nhìn qua, thiếu vài phần lãnh ngạnh, nhiều thêm phần nhu tình. Thế nhưng có vài phần khí phách thư sinh. Ngày thường mặt quá mức lãnh khốc, lúc này cũng có vẻ phong thần tuấn lãng.

Những lão bằng hữu của hắn khó được mà trêu chọc hắn, biết là hắn sẽ không tức giận!

"Thiếu soái cuối cùng ôm được mỹ nhân về ha ha!"

"Thiếu soái cuối cùng được như ý nguyện!"

......

Mười một năm chờ đợi, áp lực, cuối cùng hôm nay, chờ được mây tan trăng sáng!

Hắn cùng cô, đều không có cha mẹ. Hắn không tin vận mệnh. Mà giờ khắc này, lại cảm tạ trời cao, đưa cô về bên người hắn!

Đúng lúc này, biến cố phát sinh!

Một người bỗng nhiên vội vàng đứng lên, chạy ra ngoài.

Khi trở về, huyệt thái dương của anh, bị súng lục kề bên!

Phủ thiếu soái cảnh vệ nghiêm ngặt, lúc này là ngày cưới, hơi thả lỏng một chút.

Nhưng, phòng người ngoài, lại không nghĩ rằng, cướp nhà khó phòng!

Trong phủ thiếu soái có gian tế, cho nên nam nhân này tiến vào, người nam nhân này bắt cóc nữ quyến, bảo thiếu soái đi cứu, sau đó bắt cóc lão đại, tiến vào!

Mộ Dung Tuyệt nhìn nam nhân xa lan lại quen thuộc trước mặt, trong lòng căng thẳng!

Mộ Dung Tuyệt hắn không sợ trời không sợ đất, duy nhất để ý, cũng chỉ có Kiều An!

Mà lúc này, nam nhân kia dường như biết cái gì, trực tiếp nhắm khẩu súng vào Kiều An!

"Không!"

Chú rể không mang súng lục.

Mộ Dung Tuyệt là đồng đúc, lúc này cũng không có cách nào!

Hắn không có phản ứng kịp, theo bản năng mà lao ra, dùng thân thể của mình, ôm lấy Kiều An!

Đoàng!

Viên đạn vô tình, không chút do dự xuyên thấu qua Mộ Dung Tuyệt!

Kiều An vừa kính rượu, chén rượu trong tay còn chưa buông.

Không phòng ngừa bị nam nhân ôm lấy, mang theo độ ấm cực nóng, ôm cô!

Đây không phải lần đầu ôm, lại là...... Cái ôm cuối cùng!

Nam nhân kia cười lạnh vài tiếng "Ha ha ha", lại bắn thêm ba phát!

Ba phát súng, Mộ Dung Tuyệt dù anh hùng cái thế, cũng không thay đổi được!

Ai cũng không nghĩ tới, ngay lúc này Kiều An luôn luôn nhu nhược lại không có cảm giác tồn tại, từ bên hông rút súng lục!

Cô mang súng lục, là để rời đi. Không nghĩ tới, ngay lúc này dùng tới!

Đây là lần đầu tiên cô dùng súng lục!

Cô chưa luyện qua bao giờ!

Nhưng lúc này, cô không chút do dự nhắm ngay nam nhân kia. Nhắm, đoàng! Chỉnh giữa tim!

Nam nhân kia cho rằng đại kế báo thù của mình thành công, cõi lòng nhẹ nhàng vui vẻ, không nghĩ rằng, lại bị cô dâu mảnh mai bắn trúng tim!

- -----

18h03 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 116: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (32)


Editor: Tranh Nhược

Chương 116

Hắn không dám tin tưởng mà nhìn này hết thảy.

"Không! Sao có thể! Mộ Dung Tuyệt, mày đứa con riêng lòng muông dạ thú! Mày giết vợ con tao, đoạt quyền thế của tao...... Tao chỉ hận tao không giết mày luôn lúc đó! Bất quá, ha ha ha, mày hôm nay, thế nhưng vì nữ nhân này mà tình nguyện chết! Cho dù hôm nay tao chết, tao cũng không chết trước mày!"

Lời hắn nói, tin tức khá lớn. Mà người vây xem có người nhận ra hắn là ai!

"Hắn không phải con thứ hai Mộ Dung Tiếp của Mộ Dung đại soái sao? Không phải sớm đã chết sao? Như thế nào còn sống?"

"Trời ạ, Mộ Dung Tiếp! Tôi còn nhớ rõ, năm đó vì tranh đoạt trở thành người thừa kế, hắn cùng thiếu soái tranh đến ngươi chết ta sống đâu!"

"Khụ khụ!" Mộ Dung Tuyệt ở trong ngực Kiều An, gian nan ngẩng đầu lên.

Cho dù là lúc này, hắn cường thế, bá đạo, cũng trước sau như một.

"Ồn ào!" Hắn nhíu mày.

Hắn cướp súng trong tay Kiều An, bắn Mộ Dung Tiếp hai phát.

Đoàng! Đoàng!

Hắn thậm chí không nhìn -- trên thực tế hắn thương quá nặng, cũng không thể quay đầu nhìn.

Nhưng, vẫn trúng tim, Mộ Dung Tiếp trực tiếp đi đời nhà ma!

Sau đó, hắn ném súng lục, che ngực.

Vừa rồi, Mộ Dung Tiếp bắn, trong đó có một lần bắn vào vị trí trí mạng!

Tay hắn, máu tươi ào ào chảy xuống.

Phó quan Tần vội vội vàng vàng mà chạy tới, mang theo cáng, muốn đưa hắn đi.

Hắn xua xua tay, ý bảo anh đi -- hắn biết mình đã không được.

Nhưng trên mặt hắn còn mang theo cười.

"Thật tốt. Tiểu An." Hắn nói, "Năm đó Mộ Dung Tiếp giết cha mẹ em, hôm nay, chúng ta rốt cuộc giết hắn!"

Nước mắt Kiều An chảy xuống.

"Đừng nói nữa, cứu......"

"Hư...... Đừng nói nữa, Tiểu An, anh, anh thật sự yêu em...... Anh biết, mấy năm nay, bởi vì anh, chú Lãnh dì Thẩm chết...... Em vẫn luôn trách anh, hận anh...... Nhưng, Tiểu An, anh muốn nói, thực xin lỗi...... Anh tình nguyện mình chết...... Cũng không muốn em thương tổn......"

Hắn không nghĩ, hắn thật sự không nghĩ tới.

Mộng tưởng đêm khuya, trong mười một năm này, hắn nghĩ vô số lần, nếu lúc trước, hắn con trai ngoài giá thú này, nếu quá mức xuất sắc, mà trở thành ăn chơi trác táng phế sài chướng ngại, nếu hắn không vì quyền thế cùng dã tâm theo chân bọn họ tranh đấu, nếu hắn không vì trở thành Mộ Dung thiếu soái quyền khuynh thiên hạ, có phải chú Lãnh dì Lãnh sẽ không phải chết?

Nếu bọn họ sống, Tiểu An hắn âu yếm, sẽ không sinh ra oán hận?

Nếu không sinh ra oán hận, như vậy, cho dù hắn không phải Mộ Dung thiếu soái quyền khuynh thiên hạ lại có quan hệ gì?

Bọn họ khẳng định sớm thành hôn, nói không chừng, đến con cũng có......

Như vậy, nhân sinh của hắn, có thể hạnh phúc một chút hay không?

Hắn vươn tay, muốn sờ mặt Kiều An.

Kỳ thật, Kiều An muốn nói, kỳ thật cô không phải Lãnh Kiều An.

Lãnh Kiều An đã chết.

Ở nơi hắn vĩnh viễn không với tới.

Chẳng sợ hắn sống hay chết, hắn đều không gặp được.

Trong nguyên tác Tạ Tĩnh Hoan, chỉ là thế thân Lãnh Kiều An thôi.

Mà giờ phút này, trước mặt hắn mình, bất quá là một nhiệm vụ giả hoàn thành nhiệm vụ Lãnh Kiều An ra.

Chân tướng luôn tàn nhẫn, mà cô nguyện ý lựa chọn dấu diếm.

"Tuyệt ca ca, em không trách anh. Em tha thứ anh! Còn có, người em yêu là anh!"

Ánh mắt bắt đầu tan rã của hắn, một lần nữa trở nên có sức sống.

"Sống sót......"

- -----

16h59 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 117: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (33)


Editor: Tranh Nhược

Chương 117

Kiều An nghe hắn nói.

Sống sót. Ngân hàng Thụy Sĩ có tiền, đủ cho em tiêu ba đời.

Sống sót, nếu gặp được người tốt, liền gả đi.

Thực xin lỗi, giam cầm em nhiều năm như vậy......

Cuối cùng một khắc, cô hoàn toàn hiểu được những thứ hắn chưa nói.

Nhưng vậy thì có sao?

Cô là nhiệm vụ giả, nhiệm vụ cô đã hoàn thành.

Mà lúc này, phủ thiếu soái nhốn nháo hỗn loạn, cô cần gì ở lại?

Cô nhặt súng, không chút do dự nhắm vào thái dương.

Một khắc Kiều An chết, ngọc bội bỗng nhiên tản mát u quang.

Ký ức cô không nhận được, giờ khắc đó, bỗng nhiên dũng mãnh tràn vào.

Lãnh Kiều An cùng Mộ Dung Tuyệt thanh mai trúc mã, nói cười vui vẻ, ước định về sau bất luận mưa gió hiểm trở, đều phải ở bên nhau.

Thiếu niên lạnh nhạt cô độc, thiếu nữ ôn nhu thiện lương, hai trái tim càng ngày càng gần.

Cha Lãnh mẹ Lãnh từ lo lắng chênh lệch tuổi tác lúc đầu, cũng tán thành.

Chỉ là, hạnh phúc, tan biến luôn nhanh.

Mộ Dung đại soái cả đời phong lưu, sinh tổng cộng bảy đứa con trai. Đáng tiếc, cơ hồ tất cả đều là phế sài, trong đầu trừ bỏ đàn bà cái gì cũng không biết.

Ngoài ý muốn, ông phát hiện, nhiều năm trước vô tình có một đứa con ngoài giá thú, thiên phú trác tuyệt, giống ông. Mà trong xương cốt tàn nhẫn vô tình, thế nhưng thắng ông ba phần. Ông liền có ý định cho hắn tiếp quản phe phái của nhà Mộ Dung.

Chỉ là, ông bất quá nhìn chúng năng lực trên người Mộ Dung, sao có tình cha con gì?

Ông muốn hắn loại bớt người không có năng lực.

Mộ Dung Tuyệt làm được -- tự nhiên khiến cho những anh em khác không chết không ngừng!

Cuối cùng, bảy đứa con trai của ông, thế nhưng chỉ còn lại con thứ hai Mộ Dung Tiếp!

Ông chịu không nổi, muốn hắn thu tay lại! Trách cứ hắn không nể tình ruột thịt!

Mà lúc ấy, Mộ Dung Tuyệt cười nhạo ông, đối con ngoài giá thú tàn nhẫn vô tình, lại đối con của vợ rất có tình nghĩa.

Bất quá, lúc ấy Mộ Dung Tuyệt còn chưa tuyệt tình, hắn rốt cuộc không ra tay với Mộ Dung Tiếp...... Không nghĩ tới, thu tay lại, dẫn tới phiền toái lớn. Mộ Dung Tiếp không phải đứa ngốc, hắn biết, Mộ Dung đại soái chỉ còn hai con trai. Chỉ cần Mộ Dung Tuyệt chết, vị trí kia là của hắn.

Cho nên hắn (Mộ Dung Tiếp) lựa chọn bắt cóc người Mộ Dung Tuyệt để ý, sau đó uy hiếp hắn.

Hắn (Mộ Dung Tiếp) bắt cóc cả nhà họ Lãnh!

Mộ Dung Tuyệt chỉ kịp cứu Lãnh Kiều An!

Lãnh Kiều An tận mắt nhìn thấy cha mẹ, ngã vào vũng máu, chết trước mặt mình!

Mà hết thảy, nguyên nhân trực tiếp, lại là Mộ Dung Tuyệt không chịu thu tay lại, nhường vị trí Mộ Dung thiếu soái cho Mộ Dung Tiếp!

Cô hận! Quyền thế địa vị quan trọng như vậy sao? Quan trọng đến mức không cần tình thân?

Cô hận cô nhìn lầm Mộ Dung Tuyệt, người cô yêu, lại là nam nhân như thế!

Cô thề, vĩnh viễn đều không tha thứ hắn.

Cho nên, cô lựa chọn cùng Hoàng Phủ Dục tư thông, cô biết, đây mới là chuyện có thể thương tổn đả kích Mộ Dung Tuyệt!

Nhưng đến cuối cùng, cô phát hiện mình vẫn không thể giết Mộ Dung Tuyệt. Hoàng Phủ Dục bảo cô giết Mộ Dung Tuyệt, cô không làm được.

Cho nên cô lựa chọn nhảy xuống biển.

Kỳ thật, sau khi nhảy xuống biển, không chết. Cô chỉ là ẩn cư.

Cô im lặng nhìn Mộ Dung Tuyệt cùng Hoàng Phủ Dục vì một Tạ Tĩnh Hoan muốn chết muốn sống, trong lòng lại cười lạnh.

Cô hận Mộ Dung Tuyệt, càng hận Hoàng Phủ Dục; cô hận nhất, lại là Tạ Tĩnh Hoan -- dựa vào cái gì cô có được, còn không trái lương tâm.

Cho nên chấp niệm của cô là, muốn Tạ Tĩnh Hoan chết, muốn Hoàng Phủ Dục chết, muốn Mộ Dung Tuyệt chết, nhưng cô càng muốn Mộ Dung Tuyệt hối hận!

- -----

16h39 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 118: Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (34)


Editor: Tranh Nhược

Chương 118 (xong)

Kiều An không nghĩ tới, mình đánh bậy đánh bạ mà hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ.

Tuy cô suy đoán nguyên chủ đối Hoàng Phủ Dục cùng Tạ Tĩnh Hoan mang theo ác ý, cũng hận Mộ Dung Tuyệt, lại không nghĩ đến cô còn muốn Mộ Dung Tuyệt chết.

May mắn, hiện tại, Mộ Dung Tuyệt đã chết, trước khi chết, hắn hối hận.

Chỉ là, đối với một đôi oán ngẫu, trong lòng Kiều An phức tạp.

Bọn họ rõ ràng có thể trở thành đôi tình lữ hạnh phúc nhất trên thế giới. Lãnh Kiều An chỉ cần quay đầu lại, cô sẽ phát hiện, Mộ Dung Tuyệt vẫn luôn ở nơi đó, yêu cô thâm trầm mà nóng cháy, hơn nữa chưa từng thay đổi.

Cô sống trong khúc mắc cùng cừu hận, lựa chọn thương tổn mình, cũng thương tổn người khác.

Kỳ thật, Mộ Dung Tuyệt sai, nhưng hắn sai, đều có thể lý giải. Mộ Dung Tiếp là người giết cha mẹ Lãnh Kiều An, cũng không phải Mộ Dung Tuyệt. Mộ Dung Tuyệt vì cứu Lãnh Kiều An, mới không kịp cứu cha Lãnh mẹ Lãnh.

Có lẽ, bởi vì nguyên nhân này, làm người sống sót sẽ áy náy, Lãnh Kiều An mới khó tha thứ Mộ Dung Tuyệt.

......

Về Thương Khung, Kiều An cảm thấy cả người hư thoát.

Âm điện tử sâu kín vang lên, "Thật là một kết cục hoàn mỹ! Năm đó, Lãnh Kiều An cùng Mộ Dung Tuyệt bởi vì cha Lãnh mẹ Lãnh chết mà sinh ra khúc mắc, trở thành oán ngẫu, hiện tại, bọn họ không chỉ cùng chết, còn giết hung thủ Mộ Dung Tiếp...... Lãnh Kiều An đối kết quả này vừa lòng, cho cô thêm 20 điểm, cô được tổng cộng 120 điểm!"

"Đã biết! Tôi có thể nghỉ ngơi sao?"

"Đương nhiên có thể."?

Kiều An trôi nổi giữa không trung, nỗ lực loại bỏ tình cảm.

Bị người thế giới này ảnh hưởng cảm xúc không tốt.

Tựa hồ cảm nhận được Kiều An hậm hực, âm điện tử mở miệng, phi thường nhân tính hoá an ủi, "Kỳ thật, cô không cần khổ sở. Lãnh Kiều An cùng Mộ Dung Tuyệt hiện tại rất tốt. Bởi vì cô tham gia, Lãnh Kiều An thông cảm Mộ Dung Tuyệt. Kỳ thật, sống cùng chết, không quan trọng. Rốt cuộc hai người yêu nhau hay không, toàn tâm toàn ý......"

Nghe xong lời này, tâm tình Kiều An dễ chịu hơn nhiều.

"Nhiệm vụ sau, tôi hy vọng có thể đơn giản, vui sướng, có thể chứ?"

"Không có vấn đề. Rốt cuộc nhiệm vụ trước, thật sự quá khó khăn. Đặc biệt cô lại không tiếp thu ký ức, thiếu chút nữa nhiệm vụ không hoàn thành, may mắn cô thông minh lại cơ trí. Như vậy, nhiệm vụ sau đơn giản, tôi sẽ chọn một thế giới tương đối dễ cho cô, lấy năng lực của cô, khẳng định dễ dàng giải quyết......"

Âm điện tử đặc biệt nhiệt tình.

"Ừ." Kiều An đáp ứng, một trận gió đánh úp lại, thân thể của cô vào bên trong lốc xoáy.

Chờ cô mở mắt ra, cô cũng đã rời Thương Khung.

Kiều An luôn cảm thấy cô giống như quên chuyện gì đó, không cẩn thận chạm vào ngọc bội trên cổ, cô bỗng nhiên nhớ tới.

Ai, uy uy, vốn dĩ cô muốn hỏi ngọc bội này là chuyện như thế nào! Vì cái gì cô có thể hồn phách ly thể (*)! Kết quả, bởi vì Mộ Dung Tuyệt cùng Lãnh Kiều An quên! Không được, hoàn thành nhiệm vụ xong, cô nhất định phải hỏi rõ đây là có chuyện gì!

(*) Hồn phách rời thân.

Thật lâu sau, âm điện tử mới lẩm bẩm tự nói: "May mắn cô ấy không hỏi......"

Nếu cô hỏi, nó cũng không biết trả lời!

May mắn nó cơ trí, dùng lời nói qua!

- -----

16h04 15/12/2019
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
616,414
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 119: Anh trai bá đạo, buông em ra (1)


Editor: Tranh Nhược

Chương 119

Mưa, từng giọt rơi xuống.

Kiều An ngẩng đầu, nhìn mưa rơi, vội trốn vào ký túc xá.

Cô khoá trái cửa, bảo đảm không ai vào được, mới bắt đầu nhận cốt truyện.

Âm điện tử nói không nhiều. Thế giới này quả nhiên đơn giản hơn.

Nguyên tác là một quyển tiểu thuyết nguỵ huynh muội, truyện xưa nói về tình yêu nam chính Tần Luyên dành cho em gái kế Nhược Vũ San của anh.

Cha Tần Luyên trung niên tang vợ, cưới mẹ Nhược Vũ San tang chồng. Hai người tạo gia đình, cũng làm hai người Tần Luyên và Nhược Vũ San không có quan hệ huyết thống trở thành anh em. Tần Luyên là tổng tài xí nghiệp Tần thị mà Nhược Vũ San vẫn là nữ sinh cao trung.

Tần Luyên đối với cô em gái này từ chán ghét đến động tâm, thích sau đó là yêu sâu sắc...... Lúc anh xác định được mình yêu Nhược Vũ San, liền bắt đầu bá đạo cường thủ hào đoạt! Mà nữ chính Nhược Vũ San đơn thuần không ngừng trốn tránh, trốn tránh rồi lại trốn tránh, nhưng anh trai sao có thể bỏ qua cho cô đâu? Ép buộc cô, cướp lấy thân xác, lại công hãm tâm cô!

Cuối cùng cô không thể trốn, mê muội ở thế tấn công của anh trai!

Tình yêu nguỵ anh em của nam chủ tổng tài bá đạo cường thế và nữ chủ tiểu bạch thỏ mỹ lệ đơn thuần, hơn nữa có rất nhiều rất nhiều thịt...... Xác thật làm người nhìn mặt đỏ tim đập......

Nhưng, nhiệm vụ Kiều An được uỷ thác này, cùng mấy cái bong bóng hường phấn ấy chẳng có chút quan hệ nào.

Cô tên Vương Kiều An, là pháo hôi bên trong truyện H này. Cô vốn là bạn thân của nữ chủ Nhược Vũ San, lại vì ghen ghét Nhược Vũ San mà hắc hoá, cuối cùng bị nam chính bênh người mình dở chút thủ đoạn, bị bắt thôi học, cuối cùng vào một đại học không tốt, sau khi tốt nghiệp không tìm thấy công tác tốt, ngày tháng qua rất thảm!

Vương Kiều An lớn lên thanh tú làm người yêu thích, tâm địa thiện lương, làm bạn thân nữ chính Nhược Vũ San, giai đoạn trước giúp nữ chính rất nhiều; nhưng ở cuối truyện lại hắc hoá, đứng bên đối lập với nữ chính.

Mà nguyên nhân hắc hoá, là nam phụ Sở Vân Phàm. Sở Vân Phàm là giáo thảo, Vương Kiều An yêu thầm anh thật lâu thật lâu. Mà Sở Vân Phàm lại yêu Nhược Vũ San! Nhưng, Sở Vân Phàm yêu Nhược Vũ San, lại bị nam chính Tần Luyên bênh vực người mình bá đạo đánh gãy một tay. Sở Vân Phàm kiêu ngạo không chịu được đả kích như vậy, từ nay về sau, liền bỏ học!

Ở trong lòng Vương Kiều An, Sở Vân Phàm không chỉ là giáo thảo, còn là học bá nam thần. Tuy anh xuất thân bình dân, nhưng lấy thành tích đứng đầu thành phố vào Nhất Trung. Anh lớn lên soái, thành tích tốt, nguyên bản có cuộc sống tốt đẹp nhất, lại bởi vì yêu Nhược Vũ San, hết thảy tiền đồ đều thành không!

Thời thiếu nữ tình yêu là thuần khiết nhất. Cô không cam lòng, cô hận! Cho nên cô muốn trả thù! Cho nên, lúc đối thủ một mất một còn của Nhược Vũ muốn đối phó Nhược Vũ San, cô bán một chút tin tức. Đương nhiên, đối thủ một mất một còn của nữ chủ chết thực thảm, mà Vương Kiều An làm đồng lõa, cũng rơi vào kết cục bị đuổi khỏi Nhất Trung!

Đến cuối cùng, Vương Kiều An bị bắt chuyển trường không có thi đậu đại học tốt, không tìm được công việc tốt, cũng không có yêu nam nhân khác, cô độc mà chết.

Nhưng đến lúc chết, điều cô tiếc nuối nhất, việc cô canh cánh nhất chính là cô không bảo hộ tốt nam thần trong lòng!

Cô hy vọng Kiều An có thể thay cô bảo hộ nam thần, để anh trải qua những thứ anh nên có. Còn Nhược Vũ San cùng Tần Luyên, tuy rằng cô chán ghét, nhưng cũng không cưỡng cầu Kiều An trả thù.

- -----

11h56 29/12/2019
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom