Cập nhật mới

Dịch Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 300: Chương 300





Edit: Cam Canh
Chương 300
Nhưng hắn không thể! Bởi vì bên cạnh hắn là Phượng Phiên Vũ, lôi kéo tay hắn, thấp giọng khóc, "Quân Trạch, trước kia thiếp cảm thấy hoàng hậu không tốt.

Nhưng hiện tại xem ra, hoàng hậu là người tốt.

Thế sự quanh năm, có một số việc, thiếp cũng đã nghĩ thấu.

Triều Đại Chu sớm đã diệt vong, thiếp không có phụ hoàng mẫu phi, không có hoàng huynh hoàng tỷ, thiếp chỉ có chàng......!Thiếp chỉ muốn đi theo chàng, theo con của chúng ta cùng sinh hoạt......"
Giọng nàng, làm hắn càng bực bội.

Nữ nhân tục tằng này, năm đó sao hắn lại mê muội?
Lại nói tiếp, thân phận của nàng là công chúa!
Trước lúc thay đổi triều đại, Quân gia chẳng qua là thần tử của Phượng gia.

Sau Ai đế làm việc ngang ngược, dân tâm thay đổi.

Quân gia thay thế.

Nhưng Quân Trạch vẫn cảm thấy, có thể đè nữ nhân từng là chủ ở dưới thân, có loại khoái cảm khác.


Thích, tự nhiên cũng có.

Lúc ấy, thấy tiểu công chúa đáng thương lại biết làm nũng.

Từng là công chúa tôn quý được sủng nhất, trong một đêm, không chỉ biến thành nữ nô, còn muốn lôi ống tay áo hắn, cầu hắn cho nàng một con đường sống —— loại mùi vị này, thật sự là quá mất hồn, quá tự tại.

Sau này hắn cùng hoàng hậu ly tâm, vì chứng minh mình chính xác, dù Phượng Phiên Vũ rời cung, hắn vẫn đánh lên tinh thần sủng ái rất nhiều năm, thẳng đến khi nàng sinh một công chúa, hai hoàng tử, nhìn nàng trở nên càng ngày càng tục tằng, vô tình —— làm hắn phát hiện, nàng trừ bỏ có thân phận đại công chúa, làm người tìm kiếm cái lạ, nếu muốn khen thì chẳng thấy điểm nào khác.

Sau, hắn cùng hoàng hậu cũng không hòa hảo.

Rồi lại có Thẩm Hoa Hi.

Thẩm Hoa Hi so với Phượng Phiên Vũ lớn lên càng mỹ, cũng có tình thú, càng có tính cách.

Hắn cũng đau sủng nhiều năm.

Nhưng hiện tại, hắn lại cảm thấy hoàng hậu tốt —— nhưng hiện tại hoàng hậu, dùng một mặt nạ rắn chắc bao bọc lấy nàng!
Tới giờ khắc này, hắn mới kinh ngạc phát hiện, trong khoảng thời gian này, hắn chưa từng thấy hoàng hậu cười thiệt tình.

"Hoàng hậu......" Hắn muốn vứt Phượng Phiên Vũ, đến gần Hoàng Hậu, cánh tay hắn lại bị Phượng Phiên Vũ nắm chặt.


"Quân Trạch, chàng không yêu thiếp sao?"
Quân Trạch! Quân Trạch! Quân Trạch!
Dù là hoàng hậu đều cung cung kính kính gọi hắn một tiếng "Hoàng thượng" hoặc là "Bệ hạ"!
Phượng Phiên Vũ này cũng có mặt mà gọi như thế à!
Nhìn người ra vẻ, tùy hứng, tự mình đa tình, hoàng đế chỉ thấy ghê tởm.

Nghĩ đến vừa rồi vì vô tri cùng hiểu lầm, hắn còn cùng nữ nhân này "Tiếp xúc thân mật", hắn càng cảm thấy da gà rớt đầy đất.

Hai người đối lập thảm thiết.

Mà hắn đã từng lựa chọn, vì bảo hộ nữ nhân Phượng Phiên Vũ này......!
Kiều An cười lắc đầu, "Hoàng thượng, kia thần thiếp liền không quấy rầy hoàng thượng cùng muội muội.

Hoàng thượng yên tâm, chờ thần thiếp hồi cung, liền phong muội muội làm Vũ chiêu nghi, này hết thảy đều là ý thần thiếp!"
Thiên ngôn vạn ngữ nghẹn ở trong cổ họng hoàng đế.

Chẳng lẽ nàng cho rằng hắn có ý tứ này sao?
Kiều An cười tủm tỉm mà lui xuống.
Mà Phượng Phiên Vũ lại giữ chặt hắn nói, "Quân Trạch, nhiều năm như vậy chàng vì cái gì không tới nhìn thiếp? Quân Trạch, chàng luôn mồm gọi hoàng hậu, chẳng lẽ chàng thích nàng sao? Quân Trạch......"
Đã từng làm công chúa, nào biết xem mặt đoán ý.

Nàng không rõ hoàng đế sớm không thể nhịn nàng được nữa, còn đắm chìm bên trong vui sướng vì tương phùng.

Hoàng đế muốn ném nàng về hành cung, làm nàng cả đời đều không cần ra.

Nhưng ý niệm vừa ra, hắn lại nghĩ tới ánh mắt hoàng hậu cười như không cười —— hắn biết, nếu hắn làm như vậy, hoàng hậu tuyệt đối khinh thường hắn!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 301: Chương 301





Edit: Cam Canh
Chương 301
Niên thiếu khinh cuồng, một ngày nào đó sẽ trả giá lớn.

Lúc hắn muốn duy trì tôn nghiêm hoàng đế, chua xót chỉ có thể tự mình nuốt xuống.

Nếu lúc trước tình yêu của hắn cùng Phượng Phiên Vũ đẩy hết lý do thất bại cho hoàng hậu!
Như vậy hôm nay, hoàng hậu vì tình yêu vĩ đại của hắn, dâng chúc phúc, hắn còn nói cái gì?
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Vũ chiêu nghi tiến vào hậu cung.

Mà hắn lại bởi vì nạp nàng làm phi tử, thừa nhận áp lực của văn võ bá quan cả triều!
Nhưng hoàng hậu nói, đây là gia sự, là hoàng hậu nàng thể nghiệm và quan sát tâm sự của hoàng đế, vì hoàng đế nạp tân phi tử.

Mà văn võ bá quan cả triều không mù, sao không biết, người này chính là người nháo đến dư luận xôn xao Mạt đại công chúa Phượng Phiên Vũ!
Với lại nàng còn sinh ba đứa nhỏ —— nếu công chúa tiền triều muốn điên đảo hoàng triều, kia nên thế nào?
Đã từng, nguyên chủ thay hoàng đế cõng nồi.

Như thể hết thảy trở ngại tình yêu của họ đều do hoàng hậu không hiền ghen tị!

Lúc này đây, Kiều An lại cười xem mưa gió, cười nhìn hoàng đế bởi vì nữ nhân này mà sứt đầu mẻ trán.

Lúc trước hắn không thừa nhận, hoặc nên nói là thừa nhận không đủ, tới hôm nay, cũng nên bổ trở lại!
Mà hoàng hậu nương nương lại có thể Lã Vọng buông cần —— mỗi khi hoàng đế muốn lùi bước, muốn đưa Phượng Phiên Vũ về hành cung, đúng lúc xuất hiện, ôn nhu mà an ủi, "Hoàng thượng, thần thiếp biết, người yêu Vũ chiêu nghi chân thành.

Sẽ không vì chuyện nho nhỏ mà suy sụp lùi bước.

Tuy phần yêu này không phải đối với thần thiếp, nhưng thần thiếp nhìn, đều thấy thực cảm động, cảm thấy hoàng thượng là hán tử đỉnh thiên lập địa."
Hoàng Hậu triệu kiến một cung nữ nho nhỏ của tẩy y cục, căn bản không ai để ý.

Hoàng đế đương nhiên không nghĩ tới, hắn đã thảm như này rồi, còn có chuyện còn hố hơn đang chờ hắn.

Mười năm sau, cung nữ Lưu Li người trở thành người hoàng đế thương yêu nhất tin cậy nhất, mà lúc này nàng mới chỉ có mười hai tuổi.

Mà cung nữ 12 tuổi, chờ mười năm sau sẽ trở thành nữ nhân hoàng đế yêu nhất.

Nàng không chỉ là người hoàng đế yêu nhất, còn là người con nguyên chủ yêu nhất.


Nữ nhân này, du tẩu giữa hoàng đế cùng Thái Tử, nháo đến Thái Tử bị phế, mẫu tộc hoàng hậu bị liên lụy —— cuối cùng Thái Tử chết, nhi tử của tiểu cung nữ lại thành ấu đế!
Một nữ nhân như này, bạn nói nàng là bạch liên hoa? Ai tin?
Chỉ có thể nói, hoàng đế tuổi lớn liền càng thích những tiểu cô nương tâm tư thâm trầm, giả ôn nhu hiền lành.

Còn nữ nhân làm ra vẻ tôn quý lại chỉ biết yêu như Phượng Phiên Vũ, là gu của Thiên Khải đế lúc trẻ.

Chờ tuổi lớn, thỏa thỏa mà ghét bỏ nàng không ánh mắt.

Kiều An đưa Lưu Li cho nàng, chính là muốn giúp nàng cố sủng.

Phượng Phiên Vũ ngốc, Lưu Li lại không ngốc.

Chỉ cần nàng thành cung nữ của Phượng Phiên Vũ, chẳng lẽ còn sợ không dậy nổi sóng gió sao?
Chỉ 1 kế nhỏ để Phượng Phiên Vũ cứu tiểu cung nữ bị người tẩy y cục khinh dễ —— hoàn toàn không có dấu vết cùng sơ hở.

Mà Lưu Li cũng cảm tạ ơn đức của hoàng hậu muốn giúp nàng một phen.

Lúc này Lưu Li đương nhiên không nghĩ tới, hoàng hậu là ác quỷ đòi nợ nàng.

Giúp nàng thoát khỏi tẩy y cục, để nàng có cơ hội hầu hạ chiêu nghi nương nương, chỉ vì để nàng bò càng cao, cuối cùng chết càng thảm!
Đối với nguyên chủ, để Lưu Li chết thống khoái không đủ để tẩy hận ý mẫu tử ly tâm, trung niên tang tử —— huống chi, cuối cùng nàng còn chết trên tay Lưu Li vong ân phụ nghĩa và nhi tử bạch nhãn lang!
Lưu Li cảm kích hoàng hậu, cũng tự nguyện trở thành quân cờ của hoàng hậu chôn bên người Phượng Phiên Vũ!
Kiều An hạ lệnh là —— đoạt sủng!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 302: Chương 302





Nữ nhân tâm cơ thâm trầm, xinh đẹp như hoa, lúc này mới mười hai tuổi.

Cho nên Phượng Phiên Vũ không thể nghĩ tới, nàng cứu một tiểu cung nữ sẽ lấy oán trả ơn, đoạt nam nhân của nàng.

Nàng đồng tình Lưu Li, bởi vì Lưu Li giống nàng.

Lưu Li cũng là gia đạo sa sút.

Vốn là danh môn thục nữ lại bởi vì gia tộc phạm tội, bị sung nhập dịch đình, trở thành cung nô.

Cái này làm Phượng Phiên Vũ tìm thấy bóng dáng mình trên người nàng, bởi vậy nàng xem nàng như nữ nhi.

Trên thực tế, đại nữ nhi của nàng có tuổi không sai biệt với Lưu Li.

Phượng Phiên Vũ nào nghĩ đến, nữ hài có thể làm con mình, có một ngày sẽ bò lên giường nam nhân của nàng, đoạt sủng?
Đương nhiên, hiện tại Lưu Li, vẫn ngoan ngoãn đáng yêu.

Mỗi thời mỗi khắc đều biểu hiện trung tâm, lấy lòng Phượng Phiên Vũ, giúp nàng nghĩ cách, như thế nào trợ giúp tăng địa vị, như thế nào được hoàng đế sủng ái.

Mười năm sau, Lưu Li ở trong vòng vây của 72 phi tần tam cung lục viện, lấy thân phận cung nữ, thịnh sủng vô ngần, sao có thể không có thủ đoạn?

Có thể nói, trong số nữ nhân hoàng đế từng yêu, Lưu Li có tâm cơ thủ đoạn nhất.

Dưới sự trợ giúp, Phượng Phiên Vũ rất nhanh phát hiện, cung nữ này rất có năng lực.

Liền càng thêm tin nàng.

Rất nhanh, nàng dưới sự trợ giúp của Lưu Li, mời sủng rất nhiều lần.

Từ thân thế kham liên đạt được đồng tình, từ sinh hạ mấy đứa nhỏ được ôn nhu......!Lưu Li tuy nhỏ, lại biết ấm lạnh của người đời.

Nàng chỉ điểm, Phượng Phiên Vũ ở hậu cung qua tốt hơn rất nhiều.

Ít nhất, các phi tử khác, đối nàng có địch ý cùng xa lánh, không hề như bên ngoài.

Nhưng này chỉ là bắt đầu.

Bắt đầu, cho một chút ngon ngọt, cho một chút mật đường.

Lấy tâm Lưu Li, nàng sao lại cam tâm ở phía sau màn?
Kiều An đưa Lưu Li đến Di Hòa Hiên Phượng Phiên Vũ ở, một là vì làm nàng cùng Phượng Phiên Vũ hao tổn; thứ hai, cũng tránh cho nàng tiếp xúc với Thái Tử.


Bất luận thế nào, nguyên chủ đối với bất hiếu tử này, trong lòng có hận ý.

Hận hắn không hiểu chuyện, không biết thông cảm mẫu hậu cùng ngoại công Biện quốc công gian nan; cũng hận hắn không biết trời cao đất dày, **** huân tâm, còn muốn cùng phụ hoàng đoạt nữ nhân.

Nhưng tới cuối cùng cũng chưa dứt bỏ tình thương của mẹ.

Lưu Li không ở dịch đình, không ở tẩy y cục, không dựa theo nguyên cốt truyện đi, mà đi Di Hòa Hiên, có lẽ cũng không có cơ hội gặp Thái Tử......!
Nàng không gặp được Thái Tử.

Chẳng qua, ngoài dự kiến của Kiều An là nàng thông đồng Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử!
Lưu Li cùng hai vị hoàng tử tuổi tác xấp xỉ, rất nhanh liền thân thiết nóng bỏng.

Cố tình Phượng Phiên Vũ là người cẩu thả, trong đầu đều là tiểu tình tiểu ái.

Thù diệt quốc nàng không để trong lòng, huống chi là mấy đứa nhỏ của nàng?
Lưu Li làm nàng tín nhiệm, thay nàng đưa vài thứ cho đứa nhỏ ở hành cung cũng coi như hoàn thành trách nhiệm mẫu thân của nàng.

Cứ như vậy, một phương diện, Phượng Phiên Vũ dựa vào Lưu Li cố sủng, một phương diện, Lưu Li ở dưới mí mắt nàng đoạt tâm hai nhi tử, nàng còn hồn nhiên không biết......!
Cuối cùng, Lưu Li không cô phụ Kiều An chờ mong.

Di Hòa Hiên nháo lên!
Người hậu cung đều nói, bên chiêu nghi nương nương có một tiểu cung nữ tao mị, còn tuổi nhỏ liền muốn bò lên long sàng.

Thừa dịp chiêu nghi nương nương ở bên trong điện pha trà cho hoàng thượng, cùng hoàng thượng mắt đi mày lại, ấp ấp ôm ôm bị chiêu nghi nương nương bắt được —— nháo lên!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 303: Chương 303





Có thể nói, Khôn Ninh Cung là nơi thứ nhất biết tin.

Nhưng Kiều An không muốn tới, qua một canh giờ, hoàng đế vẻ mặt chật vật xuất hiện ở Khôn Ninh Cung, bực tức quá độ với hoàng hậu, "Hoàng hậu, trẫm năm đó, đại khái thật sự nhìn lầm rồi.

Phượng Phiên Vũ đây đều là loại người gì vậy? Còn là công chúa đó, so với một ít nha đầu nhà nghèo đều không bằng! Trong đầu đều là cái gì, trẫm hận không thể hiện tại liền phế nàng!"
Trên long bào của hắn, chỉ vàng bị tung.

Mà trên cổ hắn, cũng ẩn hiện vệt đỏ.
Kiều An nỗ lực đè nén ý cười, thập phần chân thành, "Hoàng thượng hà tất phải tức giận, này khẳng định là hiểu lầm......"
"Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì? Quả thực là hồ nháo! Nàng xem trẫm là cái gì? Cung nữ kia, còn chưa nẩy nở đâu, nghe nói mới mười hai tuổi, trẫm đến nỗi đói bụng ăn quàng như vậy mà ra tay với tiểu nha đầu sao?"
Huống chi mấy ngày nay, hắn tâm tâm niệm niệm nghĩ hoàng hậu.

Đang nghĩ ngợi tới khi nào có thể chân chính cùng hoàng hậu ôn lại mộng uyên, sao có thể ra tay với tiểu nha đầu?
Trên mặt tuấn mỹ là một loại phẫn hận sau khi bị nhục nhã.

Vấn đề là hắn nói ra lời này, hắn phát hiện hoàng hậu chỉ sửng sốt cũng không phụ họa.


"Hoàng hậu, chẳng lẽ nàng cũng cảm thấy trẫm cầm thú như vậy sao?"
—— Hắn không phải kẻ ngu dốt, hắn từ trong mắt hoàng hậu nhìn ra, rõ ràng là không tin!
Kiều An muốn bổ đao nhưng đã chậm!
Hoàng đế không tin nàng.

"Hoàng hậu, phu thê nhiều năm, ân ái có thêm, trẫm là cái dạng người gì, chẳng lẽ nàng còn không biết sao? Nàng thế mà cũng nghĩ trẫm như vậy? Rõ ràng là Lưu Li kia, không cẩn thận hất bát nước đến trên đùi trẫm, nàng chỉ lại chà lau thôi......!Nàng còn là nụ hoa nhỏ như vậy, trẫm sao có thể đi tìm nàng......"
Phu thê nhiều năm, ân ái có thêm? Nàng còn không biết?
Nàng sao mà không biết, nàng biết!
Nàng biết Lưu Li là gu của hắn.

Nam nhân như hắn, chẳng lẽ không phải phá lệ thích ấu nữ kiều nộn sao?
Chẳng qua, hôm nay hắn không ăn nàng ta vào miệng cũng làm nàng kinh ngạc.

Nàng mỉm cười uyển chuyển mà khuyên nhủ nói, "Hoàng thượng là thiên hạ chi chủ, chẳng lẽ sủng hạnh một nữ nhân không được sao? Phượng muội muội chuyện này làm không thỏa đáng.

Nghĩ đến, muội muội cũng là nhất thời không thông, rốt cuộc một cung nữ nho nhỏ sao lại hất nước lên đùi người,......!Nếu thấy, hẳn cho rằng hai người có gì đó!"

Lại nói tiếp, Lưu Li thật là một nhân tài.

Không chỉ có thủ đoạn nhiều, hơn nữa lá gan lớn.

Hất nước lên ngôi cửu ngũ, chiêu số này ai dám, cả hậu cung này không ai là đối thủ của nàng?
Đừng nhìn hoàng đế một bộ nhân gia tuổi còn nhỏ, ta khẳng định sẽ không xuống tay, nghe hắn hình dung "Nụ hoa nhỏ", còn không phải khẳng định mỹ mạo nhân gia, chỉ là tiếc hận tuổi nhân gia!
Đối với loại người này, Kiều An tàn phá không có gánh nặng tâm lý.

"Lưu Li cung nữ kia ấy hả, thần thiếp biết.

Sao nàng lại phải làm cung nữ, nàng có mệnh chủ tử đó.

Phượng muội muội xuất thân tôn quý chút, không biết thể nghiệm và quan sát người.

Lại nói tiếp nha, Lưu Li là người nhà phạm quan, gia gia nàng chính là Lý Lương Phất lừng lẫy nổi danh.

Nếu không phải trong nhà xảy ra chuyện, qua mấy năm, nói không chừng nàng cũng xuất hiện trong danh sách tú nữ.

Dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của thiên tử, Lưu Li này, thần thiếp gặp qua, lớn lên không kém Hoàng Quý Phi.

Hoàng thượng nếu muốn, muốn là được......!Bằng không, hoàng thượng cũng sẽ không nhớ kỹ tên nàng, còn nhớ thương đến bây giờ? Hoàng thượng người ngượng ngùng, thần thiếp thay người an bài!"?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 304: Chương 304





Hoàng hậu đúng là biết chọc tức hắn!
Mỗi một đao, đều chọc hắn máu tươi đầm đìa.

Khoảng cách như xa xôi nhất.

Ở trong lòng hoàng hậu, hắn rốt cuộc là dạng người gì?
Hắn chỉ có thể nhìn hoàng hậu bày vẻ đoan trang, như thể chỉ nhắc tới chuyện đưa người đến long sàng của hắn, mới có thể làm nàng có sinh động, trong ánh mắt mới có thần thái, cả người có mị lực khác.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nghe hoàng hậu nói, "Mấy ngày tuyển tú, tuy hoàng thượng tín nhiệm thần thiếp, nhưng thần thiếp cảm thấy, những chuyện lật thẻ bài này, hoàng thượng cũng nên tìm người vừa ý.

Ai, hiện tại hậu cung quạnh quẽ, chờ các muội muội tiến vào, sẽ náo nhiệt......"
Hắn nhìn nàng.

Đoan trang, nghiêm túc, trí thức, săn sóc!
Không có cô đơn, tình cảm với hắn——
Hắn vốn tưởng, hắn chạy tới Khôn Ninh Cung, hắn sẽ có nó.

Trong lòng hắn rốt cuộc chờ đợi cái gì? Hắn loáng thoáng biết, cố tình lại nói không nên lời.

.

Được tại # TRUMTRU YEN.


or g #
Hắn chỉ biết, này không phải hoàng hậu của hắn, này không phải nữ nhân hắn muốn.

Đi con mẹ nó đi, nhiều nữ nhân như vậy —— từng bước từng bước lại một người, mỗi người đều dùng ánh mắt chết đói nhìn hắn —— như thể nếu hắn không thỏa mãn bọn họ thì là do hắn không được.

Ngay cả Phượng Phiên Vũ cũng mấy lần ám chỉ.

Cố tình nơi này chỉ có một nữ nhân, bình tĩnh đến đáng buồn!
Mà đó là hoàng hậu của hắn! Là nữ nhân hắn thường nhớ nhung mộng hồi đêm khuya khoảng thời gian này.

Hắn bỗng nhiên rất muốn nắm tay nàng hỏi một câu, "Hoàng hậu, trong lòng nàng, thật sự còn có trẫm sao? Trừ bỏ việc trẫm là quân vương, là phu quân của nàng, ở trong lòng nàng, trẫm còn địa vị khác sao?"
Nhưng đối mặt với khuôn mặt bình tĩnh của nàng, lời này hắn không hỏi ra nổi.

"Trẫm không cần tuyển tú!" Thiên ngôn vạn ngữ, nghẹn hồi lâu, hắn rốt cuộc nghẹn ra một câu, "Hậu cung này đã đủ loạn.

Nhiều nữ nhân như vậy, tuyển vào làm cái gì? Làm quạ đen sao? Ồn ào nhốn nháo, làm người đau đầu!"
"Hoàng thượng không cần tuyển tú, này sao được......" Kiều An mỉm cười, "Hoàng thượng người con nối dõi không nhiều, nhiều con nhiều phúc mới là tướng thịnh vượng......"
Rõ ràng là nụ cười điềm đạm nhất lại là mặt nạ lạnh băng.

Hoàng đế nhìn nữ nhân này, vừa sợ hãi lại kinh.


Hắn lẩm bẩm tự nói, "Trẫm không cần tuyển tú......"
Hắn tiến lên một bước, kéo nàng qua.

Tay hắn, ôm eo nàng.

Đây là tay đế vương, cũng từng là tay võ tướng.

Đôi tay này từng nhấc khăn voan đỏ của nàng.

Đôi tay này từng cùng nàng tiếp xúc thân mật.

Đôi tay này cũng từng chà lau nước mắt nàng......!
Từ khi nào, dù đụng vào đều có vẻ xa xôi như vậy?
"Hoàng hậu, trẫm chỉ cần nàng.

Cái gì mà Thẩm Hoa Hi, Phượng Phiên Vũ, Lưu Li......!Kia đều chỉ là chơi đùa......!An Nhi, y không bằng tân, người không bằng cố, trẫm hiện tại duyệt tẫn thiên phàm, lại thấy nữ nhân trên đời không có người tốt hơn nàng!"
Lời từ đáy lòng, thậm chí mang theo khẩn cầu chính hắn không phát hiện.

Nhưng thân thể kiều mềm trong lòng hắn lại nỗ lực từng chút một gỡ tay hắn mang theo quyết tâm kiên quyết.

Dù hắn có được khả năng cực hạn của nam nhân trên thế giới này.

Hắn làm nam chính 3 tiểu thuyết, hắn đúng là có vốn để nhiều nữ nhân xua như xua vịt.

Nhưng tiền vốn đó, ở trước mặt nữ nhân này lại bị vứt như giày rách.

"Hoàng Thượng, người lại đang nói lời ngốc gì......" Nàng mỉm cười, "Thần thiếp thay người an bài Lưu Li thị tẩm......"
"Trẫm nói không cần Lưu Li! Trẫm nói không cần tuyển tú, tai nàng điếc sao?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 305: Chương 305





"Lạch cạch", đồ trên bàn bị hất đầy đất.

Ngôi cửu ngũ uy nghiêm, làm nhân tâm sợ.

Nhưng người sợ không bao gồm Kiều An.

Hắn cuồng loạn, hắn giận mà mở to ánh mắt ẩn ẩn ướt át, mà trong mắt nàng lại là một cái chê cười.

Nàng cười, "Hoàng Thượng người lại nháo tính tình gì.

Không phải người thích sao? Thần thiếp sớm đã hoa tàn ít bướm, chỉ muốn ăn chay niệm phật.

Chỉ là Hoàng Thượng người còn đang thịnh, không thể ủy khuất người nha......"
Ngữ khí của nàng như thể hắn chỉ là đứa nhỏ không hiểu chuyện.

Nhưng cố tình, nàng nhỏ hơn hắn hai tuổi.

Lúc ấy, hắn chưa phải hoàng đế, nàng cũng chưa phải Hoàng Hậu.


Nàng cũng từng xấu hổ mà rúc vào đầu vai hắn, cười hì hì nói, "Quân Trạch......!Trạch ca, ha ha, chàng phải tốt với muội cả đời nha! Không được nhìn nữ nhân khác!"
Một đoạn thời gian rất dài, hắn cho rằng hoàng hậu cái gì cũng tốt, trừ bỏ ghen tị.

Cho nên hắn vắng vẻ nàng, hy vọng nàng tỉnh lại.

Hắn rốt cuộc thắng —— nàng rốt cuộc tỉnh lại —— nhưng vì cái gì, tới lúc này, hắn mới phát hiện, hiền lương mới là khuyết điểm lớn nhất của nàng.

Hắn thà rằng nàng khóc, nàng nháo, nàng quấn lấy hắn......!Mà hắn còn có thể cùng nàng xem vạn dặm giang sơn, cùng nhau thưởng thức cảnh đẹp thiên hạ.

Năm đó hắn hứa hẹn, hắn nguyện ý thực hiện từng chút từng chút......!
Nghe nói hoàng đế thất hồn lạc phách từ Khôn Ninh Cung ra, từ nay về sau, không còn bước vào quá Di Hòa Hiên.

Vũ chiêu nghi thất sủng, hoàng đế trực tiếp đưa người về hành cung.

Hoàng đế cũng hủy bỏ tuyển tú, trả tú nữ về nhà.

Hắn sống ngày tháng thanh tâm quả dục, không hề triệu kiến phi tử hậu cung, siêng năng với chính sự.

Cung nữ Lưu Li, chưa kịp xuất sư thì chết non, không cam lòng, tới tìm Kiều An, khẩn cầu hoàng hậu nương nương làm chủ, giữ cho nàng một mạng —— bởi vì, Phượng Phiên Vũ không dung được nàng!
Phượng Phiên Vũ quy tội mình thất bại lên Lưu Li!

Cho nên nàng bị đuổi khỏi hoàng cung cũng muốn mang theo Lưu Li! Chờ trở lại hành cung, ngày lành của Lưu Li mới bắt đầu!
Mà Lưu Li tự cho mình là người của hoàng hậu, chuẩn bị bò long sàng cũng vì báo đáp "Ơn tri ngộ" của hoàng hậu nương nương.

Cho nên, nàng ta ra yêu cầu với hoàng hậu, muốn nàng bảo hộ nàng ta, nàng ta không muốn theo Phượng Phiên Vũ đi hành cung.

Kiều An thấy thực buồn cười.

Kiều An rất tò mò, Lưu Li sao lại có kết luận, hoàng hậu như mình vì nàng làm chủ.

Lúc ác gặp ác, nàng không ra tay tra tấn Lưu Li, kia đều là nàng thiện lương.

Còn muốn giúp nàng? Nằm mơ đi!
Lưu Li vẫn bị mang khỏi hoàng cung, mang theo không cam lòng cùng hận ý!
Mà hận ý này, chỉ cần một chút cơ hội là có thể lên men.

Nhưng Lưu Li so với Kiều An nghĩ còn làm được hơn thế.

Nàng như cỏ phiêu lãng theo gió, dù trong hoàn cảnh nào, đều có thể sống sót, hơn nữa sống thực tốt.

Dù vào địa bàn của Phượng Phiên Vũ, mới đầu bị Phượng Phiên Vũ tra tấn đến gắt gao, nhưng rất nhanh nghịch cảnh chuyển bại thành thắng ——
Một người trong nguyên tác, có thể đồng thời làm hoàng đế cùng Thái Tử động tâm, thay đổi hoàn cảnh, làm Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử Phượng Phiên Vũ sinh ra rễ tình đâm sâu, chẳng phải thực nhẹ nhàng?
Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử có thể nhìn mẫu phi làm khó nữ nhân mình yêu sao?
Đối với vị mẫu phi cả đầu đều là tình tình ái ái, hai vị hoàng tử vốn dĩ đầy một bụng tức —— nhưng e ngại lễ giáo nên không lời qua tiếng lại.

Mẫu phi quan trọng hay người mình thích quan trọng —— hai vị hoàng tử lựa chọn rất nhanh!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 306: Chương 306





Chuyện Lưu Li làm cho bọn họ hận mẫu phi tới đỉnh điểm.

Bọn họ vốn chảy dòng máu tôn quý hai triều.

Lại bởi vì mẫu phi vô năng, rơi xuống kết cục bị giam cầm cả đời.

Mà Lưu Li lại là người dã tâm bừng bừng muốn bò lên.

Đã bị đưa đến hành cung, thử rũ quyến hoàng đế cũng không thành công, nàng cũng biết con đường này không dễ đi.

Cho nên nàng cũng biết, đường ra tốt nhất, là một trong hai người Nhị hoàng tử hoặc Tam hoàng tử.

Phu quân, nếu là người tôn quý nhất......!
Mà bọn họ, vốn dĩ là người tôn quý nhất......!
Lưu Li to gan lớn mật, cư nhiên dám liên lạc với đại quan biên giới —— đại quan biên giới này, lúc trước là thần tử tiền triều hàng phục!
Nàng cũng là người thông minh, biết cựu thần tiền triều, tuy ở trong tân triều tiếp tục cẩm y ngọc thực qua ngày lành, người khác lại dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ, với lại hoàng đế cũng không có khả năng thật tín nhiệm, trọng dụng thần tử như thế!
Muốn trở về đỉnh của quyền lực, bọn họ phải tìm kiếm người khác nắm quyền.

Mà trong mắt Lưu Li, công chúa Phượng Phiên Vũ của tiền triều sinh hai hoàng tử, chính là người tốt nhất.


Nếu bọn họ có thể đăng cơ, tự nhiên cũng sẽ trọng dụng người tiền triều ——
Cho nên Lưu Li muốn ở trong triều, thay hai vị hoàng tử lung lạc thế lực, thay đổi tình cảnh hèn mọn của hai vị hoàng tử......!
Không thể không nói, nàng vẫn luôn "Chung linh dục tú", kiến thức rộng rãi, cho nên thắng được tình yêu của hoàng đế cùng Thái Tử, giờ phút này cũng thắng được tình yêu của hai vị hoàng tử.

Chỉ tiếc, mặc kệ nàng nhảy nhót thế nào, nàng đều bỏ qua một sự thật:
Đó là Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử, so với hoàng đế mà nói, bất luận là thủ đoạn hay năng lực đều kém xa.

Dù hai người bọn họ muốn thượng vị thì cũng chỉ có một chữ, khó!
Lúc Kiều An biết nàng tìm chết như vậy, không nhịn cười được.

Nàng đang lo báo thù thế nào mới đầy điểm đó.

Tâm nguyện của nguyên chủ là hoàng đế yêu mà không có được!
Mà hiện tại, người hắn yêu nhất là nguyên chủ!
Thay nguyên chủ làm hoàng đế sống cả đời trong hối hận cùng thống khổ, vậy thì?
Tựa như nguyên chủ, ngày ngày đêm đêm, thức khuya dậy sớm, cũng không thể quên những ký ức tốt đẹp lại thống khổ tận xương tuỷ.

Mà đau đó, hoàng đế cũng nếm thử một lần!
Lưu Li cùng hai vị hoàng tử thông đồng, muốn thượng vị, Kiều An là hoàng hậu quyền cao chức trọng cũng mừng rỡ đẩy bọn họ một phen.


Sau hoàng hậu chính là phủ Biện Quốc công.

Có lẽ chuyện khác, Biện quốc công cùng phu nhân không hiểu, nhưng trên chính sự, bọn họ lại là hậu thuẫn kiên cường nhất của nữ nhi.

Rất nhanh, chứng cứ tạo phản mưu nghịch được chế tạo ra.

Thậm chí, thích khách ám sát hoàng đế đều tìm rồi!
Mà thời cơ nàng lựa chọn sử dụng, đúng là sinh thần hoàng đế —— tiết vạn thọ!
Sinh thần Hoàng đế, khắp chốn mừng vui!
Toàn bộ hoàng cung giăng đèn kết hoa, đàn sáo tưng bừng, mỹ nữ như mây! Hoàng đế cùng công thần tụ tập dưới một mái nhà, đều khẩn cầu hoàng đế vạn thọ vô cương!
Là hoàng hậu, Kiều An dâng thọ lễ tỉ mỉ chuẩn bị lên.

Lễ vật cuối cùng, chuyên dùng để hoàng đế đau lòng hoài niệm —— Kiều An tự tay thêu túi tiền.

Túi tiền không quá tinh xảo, phía trên lại thêu bốn chữ "Cùng quân mạnh khỏe" thật tinh tế.

Hoàng đế nhận túi tiền, trên mặt nhịn không được lộ ra ý cười.

Hắn tất nhiên biết An Nhi của hắn, thời thiếu nữ yêu giơ đao múa kiếm, cầm thương lên ngựa không giống nữ tử khác.

Lại không nghĩ rằng, lúc sinh thần hắn, nàng lại tự tay thêu túi tiền.

Bốn chữ này khảm họ hắn tên nàng.

Như thể vĩnh sinh vĩnh thế, bọn họ đều chặt chẽ tương liên, vĩnh viễn không xa rời!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 307: Chương 307





Nhưng nhìn khuôn mặt nàng lại diễm như đào lý, lạnh như băng sương —— cười đạm nhiên như thể nàng không thèm để hắn trong lòng.

Hắn cười khẽ trong lòng: Trẫm biết tính nàng ngạo.

Không nghĩ tới, trong lòng lại yêu trẫm tới vậy.

Được rồi, lần này, trẫm cúi đầu trước nàng, dung túng nàng một lần......!
Trong đầu hoàng đế, đã hiện ra hình ảnh kiều diễm.

Tích tụ mấy ngày nay, trở thành hư không.

Nhưng biến cố xảy ra ngay lúc này!
"Có thích khách!"
Không biết ai kêu lên!
Thích khách tới ào ạt, thế mà giả thành vũ cơ vào cung!
Trong khoảng thời gian ngắn, đại loạn!
Mắt thấy thích khách tiến về phía hoàng đế —— khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Kiều An tới trước mặt hoàng đế, vì hắn chặn kiếm!
Tiếng đao kiếm xuyên qua máu thịt——
Hoàng đế cảm thấy, cả đời mình đều không quên được thanh âm này!
"An Nhi!"
Ngự lâm quân vội tới, kéo thích khách đi.


Trừ bỏ hoàng đế khiếp sợ và bi thống cực kỳ còn có Biện quốc công.

Mấy tử sĩ này là ông tìm tới, ông biết nữ nhi có mưu đồ, lại không nghĩ tới nàng muốn tính mạng của chính mình ——
Nhìn lão nhân nháy mắt già cả mười tuổi, khóe miệng Kiều An lộ ý cười xin lỗi.

Nhưng nàng biết, đây là kết cục tốt nhất.

Phủ Biện Quốc công, công cao chấn chủ, đã làm người khác e ngại lâu lắm rồi.

Chỉ khi nàng lấy phương thức như vậy chết đi, mới có thể làm bọn họ không như nguyên tác, rơi xuống kết cục không xét nhà diệt tộc, tộc nhân thưa thớt!
Máu tươi, từ ngực tràn ra.

Kiều An thật ra cũng không thấy đau.

Vì chết càng thêm thê mỹ động lòng người, nàng sớm ăn thuốc giảm đau trong không gian.

Cho nên, dù ở thời khắc như này, nàng vẫn có thể tươi cười.

"Hoàng Thượng, thần thiếp......!Thần thiếp sẽ chết, người đáp ứng thần thiếp, ngày sau hậu đãi phủ Biện Quốc công được không?"
"Không ——" Khóe mắt hoàng đế như muốn nứt ra, cả người lâm vào điên cuồng, "Nàng sẽ không chết! An Nhi, nàng sẽ không chết! Ngự y đâu, sao còn chưa tới! Nếu không cứu được hoàng hậu, các ngươi đều phải chết ——"?

Kiều An sao có thể không biết sinh mệnh đang trôi đi.

"Hoàng Thượng, người đáp ứng thiếp, hậu đãi phủ Biện Quốc công, còn có đối tốt với Nhị công chúa một chút, thay nàng tìm lang quân như ý......!Bằng không, thiếp chết cũng không an tâm......"
"Mẫu hậu!"
"Không cần! Mẫu hậu!"
Một trai một gái của nguyên chủ, lúc này vây quanh cạnh nàng, quỳ gối trước mặt nàng, khóc đến không còn dáng vẻ hoàng tử công chúa uy nghiêm.

Nhưng so với họ, khóc không có hình tượng nhất lại là quân vương cao cao tại thượng!
Hắn vốn là người tôn quý nhất trên đời này, lúc này, dáng vẻ hỗn độn, trong ánh mắt lộ tàn nhẫn, như một con dã thú bị thương, lại chỉ có thể hung tợn uy hiếp hoàng hậu, "Nàng không được chết! Trẫm không cho nàng chết!"
Đôi mắt hắn đều hồng, nước mắt rơi từng giọt trên mặt đất.

Lòng như bị đào rỗng một nửa.

Nhưng hắn lại không thấy đau.

—— Tới lúc này, hắn bỗng hiểu được, đau đến mức tận cùng là không có cảm giác.

Nữ nhân này, hắn từng yêu, từng cãi cọ, từng oán hận, từng phiền lòng......!Vốn tưởng thế gian này có muôn hồng nghìn tía! Vốn tưởng rằng, quay đầu lại, người nọ còn ở nơi đó.

Bọn họ còn có nhiều thời gian đền bù.

Nhưng hiện tại, hết thảy đều hóa thành bọt nước.

Nàng phải rời khỏi hắn......!
Nàng gian nan mà xua xua tay, để ngự y và bọn nhỏ lui ra, rồi vẫy vẫy tay bảo hoàng đế tới bên nàng.

Nàng cười, cười giống năm đó..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 308: Chương 308





"Hoàng Thượng, thần thiếp......!Sắp chết......!Người phải bảo trọng, nạp thêm phi tần, nối dõi tông đường......!Như vậy, thần thiếp ở dưới, đều sẽ......!Thấy mỹ mãn......"
"Không! Trẫm không cần mấy nữ nhân đó......!An Nhi, trẫm chỉ cần nàng, trong lòng trẫm chỉ có nàng, trên đời này cũng chỉ có nàng yêu trẫm nhất, tốt với trẫm nhất......!Trẫm hối hận! Trẫm sai rồi, nếu có thể làm lại, trẫm tuyệt đối sẽ không vì những oanh oanh yến yến đó không để ý đến nàng......!Nàng mới là người trẫm yêu nhất cuộc đời này! Trẫm cầu xin nàng, không cần đi được không......"
Nam nhân như dã thú bị thương!
Giờ khắc này, hắn tình nguyện dùng hết thảy, đổi lấy tính mạng nữ nhân mình yêu nhất!
Hắn thề, nếu ông trời có thể thêm dương thọ cho nàng, ngày sau, hắn nhất định quý trọng nàng! Dâng hết những thứ tốt nhất trên đời đến trước mặt nàng!
Người đáng chết là hắn, không phải nàng!
Lời hứa tân hôn, còn chưa thực hiện đâu!
Bọn họ đã nói, nhìn ngắm non nước giang san! Vì cái gì, ông trời nhẫn tâm, muốn chia rẽ một đôi uyên ương!
"An Nhi......!Trẫm yêu nàng......" Hắn khóc như một đứa trẻ, "Trẫm sai rồi......!Trẫm yêu nàng, là trẫm sai rồi......Thêm một lần, sẽ không như thế......"
Kiều An cười.

Ý chân chính đây rồi.

Nàng dùng hết sức lực cuối cùng, rút tay khỏi tay hắn.

Như thể dù chết cũng không muốn dính dáng gì tới hắn.


"Thần thiếp......!Không nghĩ tới......!Nếu có thể, tất không muốn thấy người......!Nếu có kiếp sau, không mong gặp lại!"
Nói xong, hơi thở cũng mất!
Nội tâm hoàng đế vốn đau, nghe lời cuối hoàng hậu nói chỉ thấy lòng đau kịch liệt, trong khoảng thời gian ngắn, trời đất quay cuồng, đất trời ảm đạm......!
Trong miệng phun ra một ngụm máu tươi!
Cả người ngã xuống đất!
Từ nay về sau, mỗi ngày mỗi đêm, chỉ cần hắn nhắm mắt lại liền nhớ tới dáng vẻ nàng ngã vào vũng máu.

Ngày ngày đêm đêm, không thể thoát ra!
Hắn sao có thể không hiểu? Nếu lúc trước không hiểu thì đến lúc này, hắn còn cái gì không hiểu chứ? Hoàng hậu hận hắn!
Không muốn thân cận, không muốn đón ý nói hùa mà những cái đó được gắn mác hiền lương thục đức —— nguyên nhân chân chính, là nàng hận hắn.

Nàng ôm hận mà chết.

Nàng yêu hắn như vậy lại hận hắn!
Quay đầu nhìn nửa đời, cuộc đời hắn thật vớ vẩn đầy chê cười!
Sau khi qua cơn bệnh nặng, hắn lấy thủ đoạn như chớp xử trí đám Lưu Li.

Phượng Phiên Vũ cùng mấy đứa nhỏ đều không có kết cục tốt, càng đừng nói tới Lưu Li tội ác nhất —— nàng bị ngũ mã phanh thây.


Bởi vì trận bệnh nặng này, sức khoẻ hắn không tốt.

Hắn bảo đảm phủ Biện quốc công vinh hoa phú quý, cũng tìm lang quân như ý cho Nhị công chúa Quân Nhan rồi đột ngột mất.

Thái Tử thuận lợi đăng cơ ——.

ngôn tình hay
Nhưng nội tâm Thái Tử cũng không bình tĩnh.

Hắn sẽ không quên, mẫu hậu hắn trước khi chết không bỏ xuống được ngoại gia, không bỏ xuống được muội muội, chỉ không nhắc tới hắn!
Từ khi nào, mẫu hậu thương yêu hắn nhất.

Lại không biết từ khi nào, mẫu hậu không chủ động triệu kiến hắn, quan tâm hắn.

Ánh mắt nhìn hắn luôn tràn ngập lạnh lẽo......!
Lúc đấy hắn không biết những thứ đó.

Mà giờ những nghi vấn đó, sau khi mẫu hậu hoăng thệ, không người nào biết!
Này thành một khúc mắc bí ẩn với hắn, chỉ có theo thời gian trôi đi chậm rãi bình phục......!
Trở lại Thương Khung, Kiều An thấy tuổi tâm lý của mình già thêm vài tuổi.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom